Siêu Nhiên Trước khi tắt đèn( before the light fades)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
398999823-256-k773599.jpg

Trước Khi Tắt Đèn( Before The Light Fades)
Tác giả: user10270031
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

tôi đang sống..Ít nhất là tôi đang nghĩ vậy .. cho đến khi mọi kí ức bắt đầu lặp lại như một cuốn băng lỗi..Hay có khi, tôi đã chết ?​
 
Trước Khi Tắt Đèn( Before The Light Fades)
CHƯƠNG 1 (HOÀN HỒN-MỞ ĐẦU )


thức dần hồi phục- tôi cố mở mắt nhưng dường như có bàn tay nào đó đang cố bóp nát nhãn cầu tôi vậy . không có tiếng chim hót hay ánh ban mai chiếu vào , mà là một không gian mờ ảo mở ra trước mắt .

Chưa định thần lại sau vụ tai nạn , não bộ tôi dường như đang bị "điều khiển" bởi một âm thanh tích tách nào đó .

Một chiếc đồng hồ treo tường không kim - đang đứng sờ sờ như trời chồng trước mắt tôi .Tôi đang ở đâu ? tôi chỉ nhớ rằng mẹ đang cầm lấy đôi bàn tay đầy vết khâu của tôi trước đó thôi mà, tại sao mọi thứ lại trở nên thế này ?- một tiếng nói vang vọng trong đầu vừa quen thuộc vừa xa lạ , tôi muốn chạy trốn khỏi cái nơi quái quỷ này ! .Tôi muốn chạy , muốn hét lên nhưng chân tôi nó đã mềm nhũn , cắm sâu xuống một hố đen vô tận như có rễ mọc ra vậy .Cảm giác nặng nề như bóp nghẹt lồng ngực tôi, ký ức vụn vỡ như hàng ngàng cây kim đâm thẳng vào - một ánh sáng chói lòa , một bóng tối kéo đến , một ánh lụi.Bỗng dưới hai bàn chân tôi xuất hiện một mảng đen sâu thẳm ,như vực thẳm sâu không đáy hút hết mọi ánh sau đó , từng mảng kí ức loang lỗ xuất hiện liên tiếp theo sau những bước chân tôi di chuyển - cũng đồng nghĩa với việc nếu tôi đi càng dài thì xuất hiện càng nhiều, những kí ức vui-buồn-đau đều lần lượt nối tiếp nhau tràn về phía sau , vẽ nên con đường kí ức dài vô tận .Đi mãi , tôi càng bị nuốt chửng trong biển nhớ nhung và sự tổn thương , những vọng âm , những đang kêu rên thảm thiết , tim tôi đau lắm , đặc biệt là giọng của một cô gái nào đó .

Tôi không thể nhớ được gì hết , nhưng nước mắt mà cô gái ấy tuôn ra lại mang một màu đen thăm thẳm uốn dài đi theo những bước chân của tôi - nhưng dường như có một lớp màng sương mỏng manh đang đẩy những vũng nước mắt đen nhẻm ấy đi , tôi muốn nhìn , tôi muốn xem thừ hình dáng của âm thanh(cô gái ) đó .

Khi quay đầu lại phía sau , cả cơ thể của tôi như một chiếc lò xo bị xoắn lại , lao vun vút trong không gian mờ ảo, rồi lại bật lên phía trước.Vậy , cô gái đó là ai ? và.. tại sao tôi lại ở nơi này ?
 
Back
Top Bottom