Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trọng Sinh 80: Nữ Thầy Tướng

Trọng Sinh 80: Nữ Thầy Tướng
Chương 340: Chương 340



Diệp Nam lắng đọng một khoảng thời gian, định tìm bạn gái nói chuyện tử tế. Tạm thời cậu sẽ không đổi việc, nhưng cậu định nói chuyện có nhà ở Bắc Kinh cho bạn gái biết, để cô ta đừng quá lo lắng cho tương lai. Hai người đã yêu đương hơn nửa năm, cho dù Diệp Hoan từng cảnh cáo cậu, cuộc sống sau này của hai người sẽ không quá êm đẹp, Diệp Nam không muốn dễ dàng từ bỏ tình cảm.

Diệp Nam cảm thấy nhà ai có thể thuận buồm xuôi gió mãi, hai người thấu hiểu cảm thông lẫn nhau, thương lượng qua lại, cuộc sống đều sẽ tốt lên, tương lai chắc chắn có thể ngày càng tốt.

Sau đó Diệp Nam tới đơn vị của bạn gái tìm cô ta, lại phát hiện bạn gái thân thiết với một người đàn ông khác, nói cười vui vẻ, giống như quan hệ rất tốt đẹp vậy.

Diệp Nam nhìn thấy bạn gái nói cười với chàng trai khác, đương nhiên không vui, lập tức đi tới hỏi: “Thiến Thiến, đây là ai?”

Thiến Thiến giận Diệp Nam hơn nửa tháng không liên lạc với mình, lạnh mặt nói: “Là ai có liên quan gì tới anh sao?”

Diệp Nam nói: “Anh ta không liên quan tới anh, nhưng em có liên quan tới anh. Hôm nay anh mời em ăn cơm, chúng ta nói chuyện rõ ràng.”

Thiến Thiến: “Tôi tưởng chúng ta đã sớm nói rõ rồi, chỉ cần anh không đổi sang một công việc ổn định, tôi sẽ không đồng ý tiếp tục ở bên anh.”

Diệp Nam: “Hôm nay anh muốn nói chuyện khác với em.”

Thiến Thiến không thay đổi chủ ý, nói thẳng: “Chúng ta không có chuyện gì khác đáng nói cả.”

Diệp Nam thấy bạn gái giữ thái độ này, người đàn ông bên cạnh còn cười nhìn họ, khiến Diệp Nam cảm thấy rất mất mặt: “Nếu em đã không muốn nói vậy thì thôi, xem ra chúng ta không cần tiếp tục nữa.”

Diệp Nam nói xong lời này, xoay người bỏ đi, không biết tại sao Thiến Thiến lại không có chút níu kéo nào.

Thực ra chàng trai bên cạnh cô ta là đồng nghiệp luôn có hảo cảm với cô ta, nhà ở Bắc Kinh, điều kiện tốt, có nhà có xe, tướng mạo cũng ổn, chỉ là đại học mà anh ta học không tốt bằng Diệp Nam.

Thiến Thiến ý thức được giữa mình và Diệp Nam có vấn đề, cho rằng nếu Diệp Nam không đổi việc, hai người thật sự không cần tiếp tục ở bên nhau, ba mẹ cô ta cũng sẽ không đồng ý cho họ tiếp tục. Sau đó cô ta muốn thử tiếp nhận sự theo đuổi của người khác, xem có thể bắt đầu lại đoạn tình cảm mới không. Cho nên cô ta mới thân với đồng nghiệp nam.

Sau đó, hai người không chính thức lên tiếng nói chia tay, chỉ là không tiếp tục liên lạc với nhau nữa, đoạn tình cảm này kết thúc tại đây. Từ đây hai người không còn qua lại, chỉ là trong một buổi tụ tập bạn học sau này, họ thi thoảng sẽ thông qua miệng của bạn học biết được tin tức của nhau. Nhưng khi đó, họ đều là người có gia đình có sự nghiệp, biết được tin tức của người yêu cũ, cũng chẳng qua là nghe vậy thôi, trong lòng nổi lên chút gợn sóng, rất nhanh bị những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống đè xuống.

Diệp Nam trầm lắng một khoảng thời gian dài, cho tới khi nghe nói Thiến Thiến sắp cưới chồng, cậu mới bắt đầu yêu đương, lần này là cậu chủ động theo đuổi người khác.

Cô gái mà Diệp Nam theo đuổi tên Hách Điềm. Cô ấy người giống như tên, cười lên lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu, cảm giác đầu tiên mang tới cho người khác chính là nụ cười ngọt ngào, thanh thuần đáng yêu.

Lúc Hách Điềm đi học không ít bạn trai theo đuổi, nhưng người tỏ tình thành công đầu tiên là Diệp Nam, bởi vì vừa hay Diệp Nam là kiểu mà Hách Điềm thích. Thế là cô gái chàng trai bắt đầu yêu đương.

Để tránh xuất hiện bất trắc ở đoạn tình thứ hai, Diệp Nam âm thầm nhờ Diệp Hoan xem mặt Hách Điềm trước. Lần này kết quả đương nhiên là may mắn, tướng mặt của Diệp Nam đã hiện ra hồng loan tinh động, chứng tỏ cậu sắp kết hôn, đối tượng kết hôn chắc chắn là Hách Điềm – người mà cậu đang hẹn hò.

Mà Hách Điềm có ngũ quan rất đẹp, tướng mặt hiển thị cô ấy một đời thuận lợi, điều này biểu thị trước khi kết hôn cô ấy được ba mẹ yêu chiều, sau khi kết hôn gia đình hòa hợp hạnh phúc, cả đời không lo ăn mặc, cũng sẽ không có chuyện phiền não quá lớn.

Sau đó Diệp Nam và Hách Điềm kết hôn, quả thực giống như Diệp Hoan suy đoán, chồng xướng vợ tùy, cả đời thuận lợi như ý.

Vượt qua thời kỳ sáng nghiệp đầu tiên ở công ty của Kỷ Nguyên Sâm, ổn định phát triển, lương nhân viên tăng lên từng năm. Năng lực nghiệp vụ của Diệp Nam tốt, còn có Diệp Hoan âm thầm giúp đỡ, sự nghiệp của cậu thuận buồm xuôi gió. Sau mấy năm, Diệp Nam dựa vào năng lực của mình, mua một căn nhà ba phòng ở Bắc Kinh, định sau này đón ba mẹ và ba mẹ vợ tới ở chung.

Như vậy họ và ba mẹ hai bên ở gần, có thể chăm sóc lẫn nhau, còn có thể đảm bảo có không gian riêng, sắp xếp khá thỏa đáng.

Dù sao thì ba mẹ Hách Điềm cũng vô cùng hài lòng với sự sắp xếp của con rể, cảm thấy năm đó con gái thông minh sáng suốt, tìm được một cậu con rể tốt có tương lai phát triển. Nhà họ Diệp trông không phải đại phú đại quý, nhưng gia đình người ta lăn lộn ở Bắc Kinh rất tốt, đặc biệt là Hách Điềm là con một, ba mẹ chắc chắn muốn sống gần con gái hơn. Diệp Nam chủ động mua nhà cho ba mẹ vợ, chắc chắn đã tăng thêm rất nhiều hảo cảm từ ba mẹ vợ, cảm thấy con rể như vậy không kém con trai, họ may mắn rồi.
 
Trọng Sinh 80: Nữ Thầy Tướng
Chương 341: Chương 341



Mà Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, kết hôn đã mấy năm không tránh thai, nhưng vẫn chưa có con. Hai người cho rằng bởi vì ngũ tệ tam khuyết. Nhưng chuyện này khó giải quyết, bình thường hai người chỉ có làm nhiều việc tốt việc thiện, để bù đắp vào chỗ khuyết do việc hiểu huyền học mang tới cho họ.

Hai vợ chồng cũng không nôn nóng, không có con thì sống thế giới hai người ngọt ngào. Bình thường làm nhiệm vụ, trời nam đất bắc chu du khắp nơi, lúc nào cũng có thể bổ sung đồ tốt vào không gian…Không thiếu tiền, không thiếu tự do, cuộc sống của họ rất thích ý.

Nhưng ba mẹ ruột và ba mẹ nuôi của Diệp Hoan đều lo lắng cho họ, cảm thấy có con tốt hơn, như thế cuộc sống mới náo nhiệt, có hi vọng.

Vì vậy, Lý Vệ Hoa và Khương Nhã đưa Diệp Hoan tới bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói cơ thể của Diệp Hoan vô cùng khỏe mạnh, không có chút bệnh tật nào. Bên Diệp Trường Vinh và Lục Vân Triết cũng bảo Nhiễm Hàn đi kiểm tra. Thể chất của Nhiễm Hàn được Diệp Hoan trị khỏi, cơ thể của anh cũng cực kỳ khỏe mạnh.

Hai người khỏe mạnh lại không sinh được con, chỉ có thể nói là tạo hóa trêu người.

Hành Vân đạo trưởng và Kỷ đạo trưởng nói nếu hai người vẫn không sinh được con, sau này có thể nhận nuôi hai đứa trẻ có tư chất khá tốt làm đồ đệ, cũng coi như con cái, còn có thể lưu lại truyền nhân cho môn phái.

Nhiễm Hàn và Diệp Hoan đồng ý, nói qua hai năm nữa nếu vẫn chưa có con, họ sẽ nhận nuôi hai đứa trẻ.

Còn chuyện nhận nuôi này, gia đình đã thảo luận, Lục Vân Triết và Khương Nhã đồng ý nhận nuôi. Chủ yếu vẫn là vì Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ nguyện ý, họ cũng nguyện ý. Hơn nữa nhận nuôi trẻ, nói không chừng còn có thể mang tới trẻ em cho gia đình. Cho dù Diệp Hoan chỉ có thể sinh một đứa, Lục Vân Triết và Khương Nhã, còn có Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa cũng an tâm.

Ở thế hệ của họ, có con ruột mới tốt. Bởi vì con cái đại biểu sự duy trì huyết mạch và mong chờ vào cuộc sống tương lai. Họ cảm thấy một gia đình có người lớn có trẻ nhỏ mới là hoàn chỉnh.

*

Còn chưa đợi Diệp Hoan mang thai, ông cụ Nhiễm đã bệnh nặng nguy kịch, Nhiễm Hàn được người nhà họ Nhiễm gọi điện thoại gọi tới.

Trước khi đi, Diệp Hoan dặn dò Nhiễm Hàn: “Sư huynh, nếu sức khỏe của ông cụ không ổn, anh có thể dùng Thái Cực Châu cứu ông ấy.”

“Ừm, cảm ơn sư muội, anh biết nên làm thế nào.”

Thái Cực Châu trị bệnh không trị mệnh, nếu ông cụ Nhiễm bệnh, Nhiễm Hàn có thể lựa chọn dùng Thái Cực Châu cứu ông ấy, nếu ông ấy sắp tận thọ, Nhiễm Hàn cũng hết cách.

Nhiễm Hàn vẫn có tình cảm với ông cụ Nhiễm – người duy nhất quan tâm tới anh. Nếu không không thể nào người nhà họ Nhiễm vừa gọi điện thoại cho anh, anh liền tới ngay.

Nhiễm Hàn tới cửa phòng cấp cứu, người nhà họ Nhiễm đợi ở bên ngoài nhìn thấy anh, tự động nhường chỗ, để anh có chỗ đứng. Họ còn không biết Nhiễm Hàn đã sớm trị khỏi sát thể trời sinh.

Nơi mà Nhiễm Hàn đứng trực tiếp trở thành dải đất trống.

Bởi vì thể chất thiên sát cô tinh của Nhiễm Hàn, trong lòng tất cả mọi người nhà họ Nhiễm luôn coi anh là quái vật vô hình làm hại người khác. Cho nên những năm qua người nhà họ Nhiễm luôn tránh né anh. Ngoài ông cụ Nhiễm, ngay cả ba ruột của Nhiễm Hàn cũng trốn anh.

Chính vì sinh một đứa con có thể chất đặc biệt như vậy, vợ cũ dịu dàng xinh đẹp đã chết, ông ta thành góa vợ. Chuyện này đả kích vô cùng lớn với ba ruột Nhiễm Hàn, cho nên ông ta cực kỳ không muốn gặp con trai.

Ba ruột Nhiễm Hàn đã sớm tái hôn sinh con, đối với con trai cả sinh ra cùng vợ cũ, ông ta chỉ có sợ hãi, hận không thể chưa từng sinh ra anh, có thể nói là người không muốn nhìn thấy Nhiễm Hàn nhất trong những người nhà họ Nhiễm.

Lúc này, ông ta thấy Nhiễm Hàn, ngay cả chào cũng không chào, trực tiếp coi Nhiễm Hàn là không khí. Mà Nhiễm Hàn cũng vậy, không có tìm cảm với bất kỳ ai ở đây, trực tiếp coi như không thấy.

Đợi bác sĩ cấp cứu xong cho ông cụ Nhiễm đã hôn mê, người thân thăm nom, ông cụ Nhiễm trực tiếp đuổi mọi người đi hết, chỉ gọi một mình Nhiễm Hàn vào phòng.

“Nhiễm Hàn, ông biết nhà họ Nhiễm không giữ được lòng của cháu, nhưng ông hi vọng đợi ông mất đi, cháu có thể phân tâm chiếu cố nhà họ Nhiễm một chút, nếu nhà họ Nhiễm xảy ra loạn, cháu có thể giải quyết giúp.”

Người khác không rõ, nhưng ông cụ Nhiễm là người rõ thực lực của cháu trai nhất. Biết anh có năng lực giải quyết phiền phức của nhà họ Nhiễm. Nếu anh chịu đồng ý, ít nhất có thể đảm bảo nhà họ Nhiễm phạt đạt trăm năm nữa.

Nhiễm Hàn không đồng ý, anh nói: “Ông, nếu sức khỏe ông không tốt, cháu có thể trị bệnh cho ông. Nhưng cháu sẽ không đồng ý yêu cầu bảo vệ nhà họ Nhiễm của ông. Ông biết, cháu không có tình cảm với nhà họ Nhiễm, không làm được việc thường xuyên xử lý hậu quả cho người nhà họ Nhiễm. Đương nhiên, nếu ông lo lắng nhà họ Nhiễm sẽ lụi bại, cháu có thể bảo vệ phong thủy tổ mộ nhà họ Nhiễm, những việc khác, thứ cho cháu vô năng.”

Quả thật Nhiễm Hàn có năng lực dọn dẹp hậu quả cho nhà họ Nhiễm, nhưng dựa vào đâu. Cứu ông cụ một mạng, chẳng qua là nể tình ông cụ quan tâm anh, nhưng chút quan tâm đó, tuyệt đối không để để Nhiễm Hàn ôm đồm tất cả mọi việc của nhà họ Nhiễm lên người. Cứu ông cụ, xem phong thủy cho tổ mộ nhà họ Nhiễm, coi như đã kết quan hệ thân tình với nhà họ Nhiễm rồi.

Nếu không có ông cụ Nhiễm, Nhiễm Hàn sẽ cắt đứt quan hệ với nhà họ Nhiễm.

Ông cụ sớm biết Nhiễm Hàn sẽ không đồng ý, ông ấy cười khổ nói: “Mặc kệ như thế nào, là nhà họ Nhiễm có lỗi với cháu.”

Quả thật nhà họ Nhiễm không bỏ ra cái gì để bồi dưỡng Nhiễm Hàn. Ông cụ Nhiễm chỉ muốn thử mà thôi, ông ấy biết không có đủ quyền hạn mệnh lệnh cho cháu trai, không thử thách giới hạn của anh nữa. Nhiễm Hàn nói giúp nhà họ Nhiễm bảo vệ phong thủy tổ mộ, ông ấy vẫn vô cùng cảm động, lập tức đồng ý.

Nhiễm Hàn lấy ra một viên Thái Cực Châu cho ông cụ Nhiễm dùng, nói: “Đây là bí dược cứu mạng của sư môn cháu, chỉ có vài viên, có thể bảo vệ ông tuổi già khỏe mạnh không bệnh tật. Cháu trị khỏi bệnh cho ông, ông tự mà lo cho nhà họ Nhiễm đi. Sau này không có việc gì đừng quấy rầy cuộc sống của cháu, cháu và nhà họ Nhiễm chưa từng là người cùng đường.”

Sau khi ông cụ Nhiễm khỏi bệnh, Nhiễm Hàn xem phong thủy lại cho tổ mộ nhà họ Nhiễm, chỉ cần nhà họ Nhiễm không tìm chết, ít nhất trong vòng trăm năm không lụi bại được.

Từ đó Nhiễm Hàn không còn liên lạc gì với nhà họ Nhiễm. Sau đó bởi vì ông cụ Nhiễm c.h.ế.t không đau không ốm, khá đột ngột, trước khi c.h.ế.t cơ bản không kịp tìm Nhiễm Hàn nữa. Người nhà họ Nhiễm sợ Nhiễm Hàn về chia gia sản, ngay cả tang lễ của ông cụ cũng không cho anh tham gia.

Sau lễ tang, Nhiễm Hàn đi bái lạy ông cụ Nhiễm, sau đó cắt đứt với nhà họ Nhiễm.
 
Trọng Sinh 80: Nữ Thầy Tướng
Chương 342: Hoàn



Lại qua hai năm, Diệp Hoan vẫn không mang thai, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan thương lượng lựa chọn hai nhân tài chuẩn bị cho môn phái trước. Họ định lựa chọn hai đứa trẻ trong đám cô nhi làm đồ đệ, đưa chúng ở bên cạnh bồi dưỡng. Hai người chạy khắp đại giang nam bắc, trước sau dẫn về một bé trai năm tuổi và một bé gái sáu tuổi.

Hai đứa trẻ thiên phú ưu tú, là hạt giống tốt cho việc học đạo pháp, mới được hai người chọn trúng dắt về. Hai đứa trẻ lần lượt bái Nhiễm Hàn và Diệp Hoan làm sư, bình thường đều gọi họ là sư phụ.

Tuy hai đứa trẻ là đồ đệ của Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, cũng do họ quản, nhưng hai đứa theo họ của Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ, một đứa tên Lý Thịnh Trung, một đứa tên Kỷ Manh.

Lúc vừa tới nhà, hai đứa trẻ khá dè dặt, nhưng bởi vì mọi người đều đối tốt với chúng, hai đứa trẻ dần trở nên hoạt bát.

Trong nhà có thêm hai đứa trẻ, thêm không ít việc, phải thêm hộ khẩu cho các con, tìm trường học thích hợp cho chúng…

Lần này Lục Vân Triết và Diệp Trường Vinh họ có chỗ phát huy nhiệt huyết rồi, cả ngày chạy đông chạy tay giúp hai đứa trẻ làm đủ loại thủ tục, cho tới khi mọi thứ ổn định.

Diệp Hoan lại mang thai vào lúc này!

Lần này kinh động rất nhiều thân thích họ hàng tới thăm Diệp Hoan. Có nhà họ Diệp, nhà họ Lý, nhà họ Lục, còn có hai vị sư phụ trước sau đều tới.

Sau khi Diệp Hoan mang thai, trải qua các triệu chứng như thai nghén, thèm ngủ, hoàn toàn trải nghiệm sự vật vả của người mẹ, càng thêm hiếu thuận với ba mẹ hai bên.

Sau khi sư muội mang thai, Nhiễm Hàn nói với cấp trên tạm thời không nhận nhiệm vụ nữa, định đợi sau khi Diệp Hoan sinh xong mới tiếp tục công việc. Nhưng có đôi lúc nhiệm vụ quan trọng, Nhiễm Hàn không thể không rời khỏi Diệp Hoan đang mang thai, đi làm nhiệm vụ. Lúc này mới nhìn ra hiệu suất làm nhiệm vụ của Nhiễm Hàn, thông thường đều là anh lưu loát giải quyết tất cả sự việc trong phạm vi năng lực, vội vàng về nhà chăm sóc sư muội đang mang thai.

Mười tháng mang thai, sinh nở chớp nhoáng.

Tháng năm năm sau, vào một ngày nhiệt độ thích hợp không nóng không lạnh, Diệp Hoan cắn răng trải qua cơn đau đớn của việc sinh nở, sinh ra một đứa con trai.

Đứa bé nặng bảy cân bảy lạng, được chăm tốt trong bụng mẹ, vừa chào đời đã nhìn thấy một đầu tóc đen mượt, làn da rất nhanh được chăm trắng nõn, ngũ quan tạm thời không nhìn ra rốt cuộc giống ai, nhưng trông có vẻ siêu đáng yêu, cực kỳ khiến người ta thích.

Càng kỳ diệu hơn là đứa bé này kế thừa đạo thể trời sinh của Diệp Hoan, thiên phú tuyệt đỉnh khiến Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ vui mừng khôn siết, liên tục nói có người kế thừa rồi.

Sau đó khi đặt tên cho con, cả nhà thảo luận rất nhiều ngày.

Bởi vì Nhiễm Hàn làm ba ruột nói anh không để ý con trai theo họ sư muội. Tuy Nhiễm Hàn họ Nhiễm, nhưng anh không có cảm giác quy thuộc với nhà họ Nhiễm, cho nên con trai có theo họ Nhiễm không đều không quan trọng.

Cuối cùng kết quả thảo luận là để con mang họ Lục, tên do Hành Vân đạo trưởng tính xong, tên Nguyên Canh, tên mụ là Tiểu Cửu, ngụ ý trường trường cữu cữu.

Lục Nguyên Canh gần như là đứa con trời sủng, sau khi chào đời chẳng những được cả gia đình yêu thích, còn di truyền đạo thể bẩm sinh của mẹ và kỹ năng nhìn là nhớ của ba.

Cậu khi còn nhỏ sống trong sự sủng chiều của người nhà nhưng không lệch lạc, ngược lại vô cùng thông minh hiểu chuyện. Cậu học theo biểu cảm nghiêm túc của ba, giả thành dáng vẻ ông cụ non, thường bật ngược người nhà, khiến tất cả mọi người đều thích trêu cậu.

Vận khí của Lục Nguyên Canh cũng may mắn siêu cấp vô địch, cuộc đời của cậu giống như bật hack.

Sau khi đi học, bởi vì Lục Nguyên Canh thông minh luôn đứng hạng nhất, được tất cả giáo viên yêu thích, lúc học cấp hai, cấp ba, thường xuyên nhận được thư tình do bạn nữ lén lút gửi.

Thi thoảng cậu mua vé số, có thể trúng giải đặc biệt, sẽ không trúng giải nhất; mở đá có thể mở ra phỉ thúy tốt đủ màu sắc…

Người lớn sợ đứa bé không áp chế được phúc khí quá lớn, quyên góp hết tiền mà Lục Nguyên Canh trúng thưởng hoặc ngoài ý muốn có được đi, cứu trợ nhiều người khó khăn hơn.

Cuộc đời của Lục Nguyên Canh không cần nói nhiều, dù sao cũng không khác gì cuộc đời bật hack của nam chính trong tiểu thuyết. Sau đó cưới được vợ hiền, còn có được một cặp song sinh trai gái. Cậu còn dưới sự giúp đỡ ủa sư huynh sư tỷ, mở rộng thu nhận môn đệ, phát dương quang đại Huyền Nhất Môn…

Chiến Thần làm bạn với tiểu chủ nhân trưởng thành, thậm chí tới sau này, đợi sau khi chủ nhân Diệp Hoan mất, nó không quay lại trạng thái hình trứng, trực tiếp đổi thành Lục Nguyên Canh làm chủ nhân của nó.

Chiến Thần nói chuyện với Lục Nguyên Canh.

“Chủ nhân, em nhớ chủ nhân cũ và chồng của chủ nhân cũ rồi.”

“Chiến Thần, ba mẹ anh cả đời làm việc tốt vô số, thân mang đại công đức, có thể họ đã mang theo công đức đầu thai chuyển thế rồi!”

Nhiễm Hàn và Diệp Hoan bởi vì tu luyện công pháp, sống tới hơn trăm tuổi mới qua đời.

Quả thực bởi vì họ mang theo công đức kim quang dày đặc, chuyển thế đầu thai thành người, hơn nữa sau khi đầu thai hai người còn mang theo ký ức kiếp trước.

Nhiễm Hàn biết hết tất thảy: Hi vọng mau lớn lên, tìm sư muội về.

Diệp Hoan mang theo ký ức: Không biết sư huynh có phải cũng đã đầu thai chuyển thế rồi không? Hi vọng sớm gặp lại anh ấy.

Sau đó dưới sự cố gắng không ngừng của hai người, cuối cùng họ gặp nhau vào một ngày nào đó. Họ đầu thai tới ngàn năm, bắt đầu hành trình kỳ duyên mới.
 
Back
Top Bottom