Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Trăng Sao Với Tử Thần

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczOOXIaSOEaTQTcADFgURSMpdTO4Olb4u0RT4dZ_vpHtgYGqvZVXZoF5nDvU0Z9INqb4TNEE3N9kOKRII-RXN7nGZ9h8IeBG__Uf7-r0YcCqpNZ8NUiob4ut9yYMOqn4uf2Of2jzzqZUv56ueacihrQI=w215-h322-s-no-gm

Trăng Sao Với Tử Thần
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Đô Thị, Khác
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Tôi bị chồng chưa cưới cắm cho một quả sừng, bị ả tiểu tam cắm cho một nhát dao. Ch.ết tươi.Gặp thần ch.ết, hắn ta từ trong làn khói mờ ảo bước đến rồi ngồi xổm xuống nhìn thể xác nằm dưới vũng m.áu loang lổ, sau đó hờ hững nhìn linh hồn tôi đang bay lơ lửng đứng cạnh hắn.“Có ba gói rất ưu đãi, rất hời, quý cô đây muốn chọn cái nào?” - hắn cười lộ răng nanh, sau đó giở giọng đa cấp.“Gói thứ nhất là được sống tiếp một năm và có sự trợ giúp nếu cần. Gói thứ hai là được phép chọn địa ngục hoặc thiên đường, điều đặc biệt là cô sẽ được các mỹ nam, mỹ nữ ở đó bồi cho đến khi chán. Rất hấp dẫn đó nha, phải không thưa quý cô?”Tai vẫn nghe lời hắn thao thao bất tuyệt, đôi mắt thì mở to nhìn chằm chằm đôi cẩu nam cẩu nữ ôm nhau an ủi. Ả tiểu tam khóc lóc.“Hức… em thực sự không cố ý đ.âm chị ấy… sao giờ anh?”“Đây là sự cố thôi. Chúng ta chỉ cần chút tiền và nguỵ tạo hiện trường giả là được. Anh sẽ lo cho em, đừng khóc.”Chồng chưa cưới ôm lấy ả tiểu tam dỗ dành, ánh mắt nhìn thân thể tôi nằm đó không một chút xao động.Tôi có thể cảm nhận được, tim mình đã vỡ tan tành rồi.“Còn gói thứ ba?” - tôi mấp máy môi, mắt vẫn nhìn chằm chằm hai người đó.“Quý cô thật có mắt nhìn nha. Gói thứ ba là ưu đãi đặc biệt, đó là có cơ hội sống thêm hai năm và được chọn một mỹ nam không phải người phàm để làm gì tuỳ thích.”“Tôi chọn gói thứ ba.”“Chà, vậy cô muốn chọn mỹ nam nào làm bạn đời hai năm của mình đây?”Thần chết biến ra một tệp danh sách, chiếu lên trước mặt tôi. Bấy giờ, tôi mới quay đầu nhìn hắn.“Tôi?” - thần chết nhìn ngón tay của tôi đang chỉ vào hắn, thắc mắc hỏi lại.Sau khi nhận được cái gật đầu, hắn nhếch môi, vầng khí đen huyền bí toả ra bao trùm cả linh hồn tôi.Khuôn mặt hắn đẹp đến mê hồn, từng đường nét đều là chạm khắc tinh xảo, hắn ta… chính là mỹ nam độc nhất.“Quý cô thân mến.” - hắn quỳ xuống, cầm bàn tay của tôi lên rồi cúi đầu nhẹ nhàng hôn.“Cơ thể này tuỳ cô chà đạp.”Tôi cười nhạt.Chà đạp thần chết sao? Tôi không quan tâm.Cái tôi cần chà đạp chính là hai con chó đằng kia.​
 
Trăng Sao Với Tử Thần
Chương 1: Chương 1



1.Ngày đó, chồng chưa cưới và ả tiểu tam chắc mẩm tôi đã hết cứu. Nói đúng hơn, khi anh ta ôm xác tôi vào bệnh viện thì cũng đã ngầm chuẩn bị lo hậu sự cho tôi.Anh ta một hai giả cảnh bạn trai nặng tình với cô vợ sắp cưới xấu số. Đã thế, còn tổ chức họp báo kể lể, lợi dụng truyền thông để ngầm đánh bóng tên tuổi và đặc biệt là để ả tiểu tam xuất hiện trước công chúng. Giám đốc của tập đoàn Fashion AT với nữ minh tinh mới nổi, cũng chói quá rồi.“Cô ấy không cha không mẹ, không có một người thân ruột thịt nào. Tôi đã luôn muốn bù đắp cho cô ấy… Vậy mà, tôi hận kẻ đã ra tay độc ác như thế…”[Anh ấy khóc trước máy quay luôn kìa! Đúng là yêu thương bạn gái quá. Cô ta dù dưới suối vàng cũng rất cảm kích.][Tội nghiệp thật, đau giùm cho người ở lại.]Cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp, không khỏi để lại bình luận cảm thông. Bấy giờ, ả tiểu tam mới có đất diễn.“Đừng buồn nữa, anh à…”“Cũng may mà có em… Thưa mọi người, em ấy đã chống trả lại kẻ giế.t người để bảo vệ vợ chưa cưới của tôi.”Dưới lời nói của cẩu nam, cư dân mạng đồng loạt bày tỏ.[Chẳng phải đây là minh tinh mới nổi gần đây sao? Hình như là người mẫu đại diện cho nhãn hàng của AT thì phải…][Không ngờ cũng gan dạ phết, tôi chính thức trở thanh fan của cô.][Hôm trước thấy cô ấy biểu diễn trên sân khấu đã đẹp lắm rồi, lên livestream mới biết là nữ thần giáng thế.][Huhu xin thứ lỗi… nhưng hai người họ đứng trên livestream mà phát sáng cả màn hình rồi, hợp đôi quá đi…]Tôi nhìn mớ hỗn độn trước mắt, thầm nhếch môi, anh ta quả là một tên cáo già. Lợi dụng hiệu ứng đám đông, cài thêm vài người vào bình luận dắt mũi, lập tức hình ảnh bạn gái đang ở cửa tử chìm vào quên lãng. Tất cả đều chỉ tập trung vào đôi cẩu nam cẩu nữ đang cố diễn tròn vai.“Lúc nào?” – một bàn tay lạnh toát đặt lên vai tôi, giọng nói trầm đến run người. Tôi ngước nhìn khuôn mặt bình thản của thần ch.ết, sau đó nhìn xuống khung cảnh livestream nhộn nhịp bên dưới, cười nhạt.“Bây giờ.”Phải, bây giờ, tôi chính thức đội mồ sống dậy.2.Khi thấy tên chồng chưa cưới đột nhiên xem điện thoại và thoáng sững người, sau đó xin phép dừng buổi họp báo để về nghỉ ngơi thì cũng là lúc bệnh viện gọi đến thông báo, vợ chưa cưới của anh ta vẫn còn sống.“Không thể nào…”Anh ta và ả tiểu tam đứng đó, mắt nhìn làn da trắng bệch thiếu sức sống của tôi, không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. Tất nhiên rồi, tôi đang thở đều đặn thế kia cơ mà.“Sao… chị ấy còn sống sao? Em cứ tưởng…” - ả tiểu tam lí nhí trong miệng, sau đó quay sang lay cẩu nam.“Anh ơi, nếu chị ấy còn sống… chị ấy, sẽ nói ra sự thật mất.”“…” – tên chồng chưa cưới trầm ngâm hồi lâu, mặc kệ ả tiểu tam nháo nhào bên cạnh, mắt anh ta tối lại nhìn chằm chằm vào tôi, có lẽ đang toan tính điều gì đó.“Đã làm một lần rồi… chúng ta… hãy làm lại lần hai đi.” – thanh âm lạnh lẽo bật ra từ bờ môi của anh ta, khuôn mặt vốn điềm tĩnh nay trở nên độc ác lạ thường.Ả tiểu tam ngừng lại, mở to mắt, lắp bắp hỏi.“Ý anh là…”“Ừ… anh lo vụ này, còn em hãy tập trung phát triển sự nghiệp, đừng lo lắng gì cả.” – mắt sắc của anh ta thu lại, sau đó quay sang nhìn ả tiểu tam, đặt lên trán ả một nụ hôn nhẹ. Nhìn thôi cũng đủ thấy anh ta yêu ả đến nhường nào, đúng là buồn nôn.Sau khi đưa đón ả tiểu tam về, anh ta quay trở lại phòng bệnh. Để mà nói, thở chung một bầu không khí với con cẩu đực này, khiến tôi muốn giật máy thở ra để nôn khan.Anh ta lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi, tôi biết anh ta đang nghĩ gì, cũng biết tại sao anh ta lại bày ra dáng vẻ này.Đây là một bệnh viện nhỏ cách xa thành phố, anh ta đã dự phòng khả năng có phép màu xảy ra, vì thế mới đưa tôi đến bệnh viện này để tôi hết đường cứu chữa.Lúc họp báo, cũng có thể lấy cớ là bị tấn công khi cùng ả tiểu tam – nay mang danh là chị em thân thiết với tôi – cùng dạo chơi ngoại ô, sau đó cũng chính nhờ ả đã vất vả đưa tôi đến bệnh viện gần nhất. Ả ta lại được tâng lên chính tầng mây: Nữ minh tinh trở thành anh hùng.Hơn nữa, nếu có chuyện gì ngoài tiên liệu xảy ra, chỉ cần búng tay phát, bệnh viện nhỏ này sẽ nằm dưới sự chỉ đạo của tên chồng chưa cưới.Một mũi tên, trúng tới ba đích. Anh ta vẫn luôn thông minh như thế.“Em vẫn luôn bướng bỉnh và dai dẳng nhỉ? Ch.ết rồi cũng thế, hận lắm đúng không?” – anh ta cười như không cười, cúi xuống thì thầm với tôi.“Lúc nào anh nói em cũng đều trả lời, bây giờ không buồn nói chuyện nữa hử?”Nói chuyện cái d@'i, tôi đây sắp bật dậy vả vào mặt anh ta rồi.
 
Trăng Sao Với Tử Thần
Chương 2: Chương 2



3.“Thật ra… em ấy không phải cố ý ra tay với em, anh cũng không nghĩ bản thân sẽ làm cái loại chuyện này. Chỉ là…” – anh ta liếc ngón tay tôi đang cử động, sau đó trầm giọng nói tiếp.“Chỉ là họp báo cũng đã tổ chức rồi, anh và em ấy đến với nhau sẽ có lợi hơn sau này. Em lại quá bảo thủ và lì lợm… Anh không có đủ tự tin bản thân có thể ngăn cản miệng nhỏ của em sẽ làm lớn chuyện sau khi tỉnh dậy. Nên là…”Anh ta vừa nói, vừa rút một kim tiêm ra, đoán cái này là dành tặng cho tôi đây mà. Thật cảm kích.“Anh vẫn luôn nhớ đến em.” – tôi cảm giác người mình có ngàn vạn kim đâm vào, vừa đau vừa tức đến sắp điên lên rồi.“Anh là người nhà bệnh nhân phải không?” – anh ta đột nhiên bị bàn tay của y tá ngăn lại. Dưới mắt kính lóe sáng, y tá nhìn tôi, sau đó lại nhìn tên chồng chưa cưới.“Xin lỗi… nhưng anh có thể ra ngoài một chút được không, tôi cần kiểm tra cho bệnh nhân.”Vừa nói, y tá vừa thả tay của tên chồng chưa cưới, tôi vẫn cảm nhận được hắn ta đang mỉm cười rất thân thiện mặc dù khuôn mặt hắn có đeo khẩu trang.“Tôi muốn nhìn cô ấy một lúc nữa, được không?” – dứt lời, tên chồng chưa cưới rút ra một tấm thẻ rồi đưa cho y tá, khuôn mặt thâm trầm lộ ra vẻ đắc thắng.Y tá cầm lấy thẻ một lúc, gật đầu rồi nhanh nhẹn rời đi:“Được, mời anh tiếp tục.”Đúng là kiểu cách đập tiền mua cả thiên hạ này, tôi đã quen hơn năm năm rồi.Khi đã chắc chắn ngoài hành lang tối om không còn một bóng người, anh ta kéo rém, chốt cửa, sau đó mới quay người lại, hướng về giường bệnh.Đột nhiên, động tác bước đến của anh ta dừng ngay tức khắc. Nói khác đi, anh ta đang đứng chết chân tại chỗ.Còn tôi thì đã gỡ máy thở ra và ngồi dậy nhân lúc anh ta đứng lên kiểm tra bên ngoài.Thực tế thì cái máy thở để lên mồm tôi cho làm màu, chứ tôi vừa được chính tay thần ch.ết cứu sống trở lại, thể lực khỏe hơn bình thường, máy thở và thiết bị ở bệnh viện bé nhỏ này chỉ là đồ thừa thãi.Anh ta sao mà biết được, thế nên mới không giấu nổi kích động.“Em… sao lại… chuyện này, quá sức tưởng tượng rồi.”“…” – tôi bình tĩnh ngắm nhìn phản ứng của anh ta, sau vài giây mới chậm rãi mở miệng.“Anh… là ai vậy?”4.Kết quả chuẩn xác: Tôi bị mất trí nhớ vĩnh viễn về những sự kiện xảy ra trong quá khứ gần nhất. Nói đúng hơn, sáu năm trở lại đây, tôi hoàn toàn không rõ ký ức.Đây là thứ anh ta nhận được sau khi bệnh viện kiểm tra, và chắc chắn là đã tìm thêm bác sĩ giỏi ở bệnh viện lớn đến để xác nhận thêm một lần nữa.Quả là một tin rất đáng ăn mừng.“Chúng ta không cần phải lo lắng gì nữa đúng không anh?” - ả tiểu tam vui ra mặt, ôm chầm lấy tên chồng chưa cưới. Mặt anh ta đơ lại, đáy mắt sáng lên một mảng, tôi biết, đó là phản ứng cực kì vui mừng của anh.“Ừ, anh đã làm giả danh tính của cô ta rồi, thật may rằng anh chưa công khai cô ta trước khi biết đến em.”Còn nữa, anh ta cũng đang thầm cảm kích vì đã luôn ngăn cản tôi đến thăm anh ta ở công ty. Thế nên, danh tính thật sự của tôi, coi như đã bị xóa sổ hoàn toàn.Tôi được đưa trở về căn nhà cấp bốn mà mình đã từng sống trước khi yêu đương và chuyển đến biệt thự với anh ta. Đây là ngôi nhà mà mẹ tôi đã để lại, coi như là kỉ vật cuối cùng, vậy mà tôi lại bỏ hoang nó rồi chạy theo con cẩu đực kia, đúng là ngu hết cứu.“Chẳng phải đã đến lúc anh biến ra đây rồi sao?”Qua một tuần, tôi cảm nhận được chồng chưa cưới đã phái người đến để kiểm tra tình hình của tôi, nhận thấy không có gì đáng ngờ, tôi lại sống vô cùng tốt nên hẳn là đã rút quân.Tôi ngồi phịch xuống ghế sopha, nhìn bóng người đàn ông cao lớn mờ ảo xuất hiện. Hắn ta… có lẽ là cỡ mét chín.“Cô xem tôi đã có được cái gì đây?” – hắn ta cười khoe răng nanh, mắt phượng tinh ranh nhìn tôi.Chiếc thẻ đen nổi bật giữa hai ngón tay trắng trẻo của hắn. Là thẻ của tên chồng chưa cưới đã mua chuộc y tá ở bệnh viện đây mà.“Anh biến ra thành y tá có phải thừa quá không?” – tôi tưởng lúc đó hắn ta đến cứu tôi, ai ngờ lại đến cầm cái thẻ rồi cắp đuôi chạy mất.“Thưa quý cô, tôi đã nói rồi, nếu tôi đây biến thành người phàm, sức mạnh sẽ giảm đi rất đáng kể. Tôi vẫn có thể biến ra một căn nhà đầy tiền cho quý cô hay làm cái gì đó lớn lao hơn, nhưng quá trình đó sẽ trở nên rất đau đớn. Tôi sợ quá trời quá đất, cũng không thích sống nghèo khi đặt chân xuống đây, nên phải có chút gì đó thôi…”“…”“Mà công nhận tên đó sộp thật đó nha, số tiền này đủ để tiêu xài vài năm, hơn cả số năm mà cô có thể sống.”Tôi nghe hắn ta nói một lèo, đành cho qua chuyện này. Dù sao cũng nhờ có sức mạnh của hắn, nên tôi mới có kết quả mất trí nhớ như bây giờ.Tôi thở một hơi, sau đó ngửa cổ dựa vào ghế sopha, mắt nhìn chăm chăm lên trần nhà, não bắt đầu hoạt động.“À, tôi quên nói cho quý cô đây một lưu ý. Vì tôi đã biến thành người phàm, sức mạnh sẽ có giới hạn, trừ khi tôi chủ động còn nếu không, cô mà có nhu cầu nào lớn vượt quá sức mạnh mà tôi đang có, số ngày cô được sống sẽ bị trừ đi để bù vào tổn thương của tôi.”Tức là, vì thành người phàm, nên khi thực hiện một điều gì đó vượt quá giới hạn hiện tại, hắn ta sẽ rất đau.Thế nên, nếu tôi có nhu cầu, tôi bắt buộc phải bị trừ đi số ngày được sống, tùy theo mức độ yêu cầu, số ngày đó sẽ chuyển hóa thành năng lượng để khi hắn ta thực hiện nó, hắn sẽ không còn cảm thấy đau nữa.Quả là một thần ch.ết có kinh nghiệm.“Anh không hề nói điều này khi bàn bạc với tôi?” – tôi bình thản liếc hắn, mở miệng hỏi mặc dù đã biết rất rõ câu trả lời.“Cô đừng quên, tôi là đa cấp.”
 
Trăng Sao Với Tử Thần
Chương 3: Chương 3



5.Điều hắn ta lưu ý cũng không tồi. Tôi sống lại chỉ để trả thù, thế nên cứ dùng hết số ngày tôi được sống, tôi sẽ vừa trả thù được nhanh hơn, ch.ết đi cũng nhanh hơn. Ở thế giới này, làm gì có điều nào để tôi lấy đó làm mục tiêu sống lâu?“Anh…” – tôi nhìn lên khuôn mặt xuất thần của hắn, ra lệnh.“Anh đi quyến rũ ả tiểu tam cho tôi.”Khuôn miệng của hắn ta thoáng cứng đờ, nhướn mày, hắn hỏi.“Tôi đang làm mỹ nam của cô mà? Là bạn đời hai năm…”“Không đúng. Tôi là chủ nhân, không phải bạn đời ngang hàng với anh.” – tôi cắt ngang lời hắn, lạnh lùng lên tiếng.Hai chữ “bạn đời” làm tôi liên tưởng đến lời cầu hôn cách đây hơn nửa năm của con cẩu đực kia, thật khiến tôi không khỏi rợn người.“Ha…” – thần ch.ết cong môi, đuôi mắt phượng lộ rõ nét cười. Đây là lần thứ hai hắn quỳ xuống, môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên bàn tay của tôi, sau đó ngẩng khuôn mặt đẹp tựa điêu khắc lên, cất giọng quyến rũ.“Chủ nhân là nhất, tôi xin tuân lệnh.”Ý nghĩ khác bất chợt hiện ra trong đầu tôi.Chà đạp lên cẩu nam cẩu nữ là ưu tiên số một. Và “chà đạp” lên thần ch.ết mang vẻ đẹp hút hồn này, là ưu tiên thứ hai cũng không tồi…6.Cũng không chệch khỏi suy đoán của tôi. Với vẻ ngoài xuất thần đó, ả tiểu tam nhanh chóng đổ gục trước mũi giày của thần ch.ết.Tôi chẳng quan t@m đến việc hắn ta thực hiện kế hoạch quyến rủ ả tiểu tam bằng cách nào để không bị tên chồng sắp cưới kia phát hiện, cái tôi quan tâm là số ngày tôi được sống.Ban đầu là hai năm – 730 ngày, vì tôi đã nhờ hắn khiến tất cả mọi người phải tin tôi bị mất trí nhớ vĩnh viễn nên tôi chỉ còn sống được 725 ngày. Theo đó, tôi cần phải tính toán cẩn thận, sao cho vừa trả thù xong, tôi cũng sẽ ch.ết luôn.“Anh mau trở thành một tổng tài hay là thiếu gia giàu nứt đổ nứt vách gì đó đi, miễn là giàu và quyền thế hơn anh ta là được.” – tôi phất tay ra lệnh.Quả là một ả đàn bà ngoại tình có chọn lọc, ả chỉ mới mập mờ với hắn ta vì vẻ ngoài đẹp trai, rốt cuộc cũng cần phải giàu có hơn cả tên cẩu nam kia thì mới chịu cúi xuống li3m giày thần ch.ết.“Được, phí của quý cô là 20 ngày đó nha.” - sau khi tặng nụ hôn gió, hắn ta biến vào làn khói đen huyền bí.Vậy chỉ còn 705 ngày, tính ra mức giá đó cũng khá rẻ. Thần ch.ết trở thành kẻ làm mưa làm gió, quyền lực đến độ giám đốc của tập đoàn Fashion AT cũng phải kiêng dè xem xét sắc mặt. Tôi với danh nghĩa “bạn đời” hai năm, nghiễm nhiên trở thành bạn gái của hắn.Cho đến khi hot search xuất hiện: “Nữ minh tinh mới nổi cặp kè với đại gia để leo lên vị trí hiện tại, vậy còn tin đồn mập mờ với giám đốc Fashion AT thì sao?” – đến bấy giờ, hai tháng đã trôi qua.Hiển nhiên, tên đại gia xuất hiện trên tờ báo đó không phải là thần ch.ết. Dù hận thù cỡ nào, tôi cũng không muốn khuôn mặt đẹp đẽ đó chiếm sóng trên toàn cõi mạng.Chỉ sợ cư dân mạng sẽ chuyển sang chiều hướng: “Nữ minh tinh xinh đẹp là bạn gái của tổng tài đẹp trai giàu nứt đổ nứt vách – chuyện tình trong mơ” – điều này mà xảy đến, tôi hố to.Bởi thế, tên đại gia chiếm sóng lần này chính là đối thủ công ty AT. Tôi tốn 10 ngày được sống, ít ra cũng nên được thưởng thức những cảnh hay ho này mới bõ.Chát.“Còn giải thích gì không? Thì ra… tôi nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà.” – tên cẩu nam tặng cho cẩu nữ một bạt tai, sau đó ném tờ báo tin đồn vào mặt con ả nằm dưới đất.“Chuyện này hoàn toàn không phải… rõ ràng…” – bỗng nhiên ả ta ngậm chặt miệng lại.Tôi biết, để minh oan, ả phải khai rằng, người cặp kè với mình suốt thời gian qua là ông lớn có tầm cỡ khác chứ không phải là đối thủ của Fashion AT.Nhưng nếu ả khai ra, cũng chẳng khác nào đào hai cái hố chôn mình xuống.“Đúng quá nên không cãi được đúng không? Uổng công bấy lâu nay tôi kì vọng vào cô, yêu thương cô… tôi đúng ngu mà!” – tên chồng sắp cưới mất kiểm soát đập phá đồ đạc.Nhìn cảnh được chiếu trên màn hình trước mặt, tôi thầm chẹp miệng. Phản ứng của anh ta cũng đúng, để leo lên được vị trí giám đốc, anh ta chắc chắn phải rất thông minh và cáo già.Ai mà ngờ có ngày lại bị một con ả minh tinh hỉ mũi chưa sạch lừa dối, đó vừa là một sự hối hận, vừa là một sự nhục nhã chưa từng có.“Được rồi, tắt nó đi.” – tôi nằm xuống giường, hình ảnh 4D trên không trung lập tức biến mất. Thần ch.ết một thân không mặc áo, ve vởn trước mặt tôi.“Quý cô thân mến có cần tôi làm gì nữa không đây? Rõ ràng tôi là mỹ năm để cho cô dùng, vậy mà từ lúc đó đến bây giờ, toàn người khác dùng…”Chắc có lẽ anh ta vẫn không hài lòng với việc bản thân phải đi quyến rũ ả tiểu tam kia. Mục đích của tôi là để ả ta có những biểu hiện trốn tránh, né mặt với tên cẩu đực đó, khiến cho anh ta lấy đó làm cơ sở để nghi ngờ hơn.Ngẫm lại anh ta cũng không thông minh lắm, nói đúng hơn, gặp đàn bà là anh ta bị ngu.Cảm nhận được mặt có cái gì đó lạnh toát chạm vào, tôi bừng tỉnh khỏi suy nghĩ, liếc sang thân hình cực khủng bên cạnh.“Bằng cách nào đó, anh mau khôi phục lại đoạn camera ả tiểu tam gi.ết tôi, và cảnh hai người bọn họ ôm nhau an ủi đi.”“Chà, vậy mức phí đắt lắm đó nha. Vốn dĩ đoạn camera đó đã không còn tồn tại…” – hắn ta dí sát mặt vào tôi.Tôi có thể nhìn rõ từng sợi lông mày, lông mi và khuôn mặt không có một chút xấu xí nào của hắn, nói đúng hơn, mặt hắn ta trắng không tì vết. Có loại đa cấp nào mà người đa cấp cũng chất lượng đến mức này không?Tôi nhíu mày, chậm rãi đẩy mặt hắn ta sang một bên. Sau đó lên giọng như thể bản thân là người có tiền.“Bao nhiêu cũng được, tôi không quan tâm.”Rốt cuộc thì tôi còn 630 ngày để sống.
 
Trăng Sao Với Tử Thần
Chương 4: Chương 4 (Hoàn)



8.Tôi lựa thời điểm, sau khi tin đồn kia lắng xuống và hai tên cẩu nam nữ kia đang chiến tranh lạnh với nhau.Ả ta thì vẫn còn thương nhớ mười mong với cẩu đực; cẩu đực thì vẫn cảm nhận được tài năng và có niềm tin mãnh liệt ở cẩu cái. Quả là nặng tình nặng nghĩa.Cuối cùng, tên chồng sắp cưới cũng đã giải quyết xong vấn đề bị lộ tài liệu mật và cho người đánh chìm những tin đồn kia xuống. Đồng thời, sự nghiệp của ả tiểu tam một bước lên mây nhờ tài năng và có người chống lưng.Mọi chuyện gần như đã trở nên êm đẹp đối với đôi cẩu này, hai người bọn họ đã chọn ngày hẹn hò và làm lành với nhau trên một chiếc du thuyền hạng A. Quang cảnh cực kì lãng mạn, y như hai kẻ đó là nam chính nữ chính trong một bộ tiểu thuyết gần đến hồi kết vậy.Thế thì coi như tôi là phản diện đi, tôi nhếch môi, nhìn mỹ nam trong tay, thấp giọng.“Đã đến lúc tôi mất thêm 30 ngày còn sống rồi đó, làm cho thật tốt vào.”Mỹ nam với khuôn mặt tuyệt thế, nhìn tôi mỉm cười, hắn gối trên đùi tôi, nhẹ nhàng giơ tay búng một cái.Xoạch.Màn hình thời sự trên toàn quốc đột nhiên đồng loạt chuyển sang một màu tối đen, cả những livestream đang phát sóng cũng thế, màn hình TV phát bài nhạc lãng mạn trên du thuyền của đôi cẩu cũng vậy.Sau vài giây, tất cả bất ngờ chiếu lên một cảnh cực kì tàn nhẫn.Có ba con người, hai nữ, một nam đang đứng với nhau. Cô gái mang vẻ đẹp trong sạch đứng nép vào người đàn ông, cô gái kia thì nước mắt giàn giụa, bộ dạng rất thảm hại.Một lúc sau, cô gái mang khuôn mặt đẫm nước mắt đi đến tát vào mặt người đàn ông, trách móc nặng nề.Cùng với đó, trên màn hình hiện rõ mồn một cảnh nữ minh tinh vừa nhận giải Tân binh mang trong mình bộ mặt vốn thanh thuần, đã thôi đứng nép sát vào người đàn ông, mà rút ra một con dao như thể đã thủ sẵn từ lâu, cắm cho người vợ sắp cưới của giám đốc Fashion AT một nhát.“Cô thấy tôi làm tốt không? Cảnh này tôi đã phóng rõ khuôn mặt của cô ta để mọi người ngắm rõ hơn đó. Chứ video gốc mờ lắm, không full HD với phóng to được như này đâu.”Thanh âm trầm vang bên tai, lần này tôi tất nhiên phải gật gù. Kiếp trước có khi phải cứu được cả thế giới nên kiếp này tôi mới được gặp thần ch.ết đa cấp như hắn ta.Cùng với dòng suy nghĩ của tôi, hắn bất ngờ chiếu lên trước mặt tôi những hình ảnh phản ứng của mọi người.[Mắt tôi mù rồi nên mới làm fan của con đàn bà rắn độc này.][Ê tính ra anh giám đốc của AT là hình tượng bạn trai của tôi đó, giờ thì phải say bye lẹ.][Không ngờ, tội cho cô gái ấy quá đi, tôi sắp khóc đến nơi rồi.][Nhìn xem, gi.ết người rồi mà còn thản nhiên ôm nhau dỗ dành, một ngày biết nhận thức đến đây là quá đủ.][Kiểu này hai người chắc chắn sẽ phải đi tù.][Đúng thế, mọi người nghĩ sao về việc viết đơn xin tăng thêm năm tù nếu như hai con người ác độc này ở trên tòa nhỉ?]Tôi nhìn bàn tay nhanh thoăn thoắt đánh máy của thần ch.ết, không nhịn được mà hỏi.“Anh đang dắt mũi mọi người kiện đấy à? Tôi đâu có yêu cầu…”“Tôi làm việc thừa rồi sao?” – thần ch.ết ngẩng khuôn mặt đẹp đến chói mắt nhìn tôi. Sau bao ngày nhịn nhục, cuối cùng tôi chạm tay lên mái tóc mềm mượt của hắn, sau đó mỉm cười.“Không.” – chẳng hiểu sao, hành động của hắn khiến tôi vô cùng cảm kích, mặc dù bản thân tôi cũng có thể tự tạo tài khoản ẩn danh và kêu gọi như vậy.9.Cảm động vài giây, tôi lại nhướn mày nhìn phản ứng tuyệt vời của cẩu nam cẩu nữa.“Chuyện này… là ai làm vậy anh? Sự nghiệp của em…” - ả tiểu tam nước mắt rơi lã chã. Hai người đó đã dừng động tác khiêu vũ từ lâu, tập trung nhìn vào màn hình TV đang tố cáo mạnh mẽ hành động của họ.Ả ngồi thụp xuống, vò đầu bứt tai, tay run run cầm điện thoại lên. Làm người nổi tiếng mà ả lại mở điện thoại ra ngay lúc này, đúng là tự hủy.“Hức… không… không!” – dĩ nhiên rồi, trên mạng và các trang báo đang thừa nước đục thả câu, chỉ sự thật thôi cũng đủ hấp dẫn, giờ thêu dệt thêm tình tiết thì còn gay cấn hơn nữa. Tinh thần ả trước hàng loạt sự ném đá kh ủng bố của mọi người, tất nhiên là khủng hoảng đến phát điên.Tôi liếc mắt nhìn khuôn mặt vốn mang vẻ trầm lặng, bình tĩnh của tên chồng chưa cưới. Mắt anh ta mở to, hằn tia máu, nghiến răng đến độ lộ cả gân xanh, tay thì cuộn chặt thành quả đấm. Anh ta lẩm bẩm, giọng khản đặc.“Chắc chắn… chắc chắn chỉ có thể là…”Tôi nhếch mép, với đầu óc nhanh nhạy và giỏi suy đoán của anh ta, có lẽ đã loáng thoáng nghĩ đến đối tượng gây ra chuyện này rồi.Tôi lắc ly rượu trong tay, sau đó thả ra.Choang.Một ly rượu vang đỏ sẫm như máu từ trên trời rơi xuống du thuyền khiến ả tiểu tam giật mình hốt hoảng đến tái xanh lại. Nửa mét nữa thôi là ly rượu rớt trúng đầu ả.Tên chồng chưa cưới liếc nhìn xuống vũng rượu loang lổ, những mảnh thủy tinh vỡ tan tành vương vãi xung quanh.Tôi mong, nhìn thấy cảnh này, anh ta phải liên tưởng đến cái ngày thể xác tôi nằm trên vũng máu đỏ, cùng với những mảnh vụn của trái tim đã chết từ lâu.“Quả nhiên, chắc chắn…” – miệng anh ta run nhẹ, cố gắng vẽ lên một nét cười, sau đó ngẩng đầu lên.Cùng lúc này, tôi cúi đầu xuống, chạm mắt với anh ta. Tôi nhếch môi, một tay đón lấy ly rượu từ mỹ nam bên cạnh, một tay ra ký hiệu chào hỏi.Bộ váy đỏ xẻ tà mà đêm nay tôi đang mặc, có vẻ rực rỡ lắm đây. Hẳn là thế, ánh đèn trên khinh khí cầu nơi chúng tôi ngự trị đang rọi thẳng xuống, chiếu sáng những thứ nên được chiếu sáng.Tôi nhìn chằm chằm vào tên chồng sắp cưới, có thể cảm nhận được, trong đáy mắt anh ta đang tràn ngập hình ảnh của tôi nổi bật trên nền trời sáng đầy sao, đẹp đầy mây.“Anh đoán đúng rồi, là tôi đây.” - Tôi mở miệng, cười đắc thắng. Mong rằng gió mát sẽ mang lời nói của tôi đến với hai con cẩu nằm khóc ở dưới kia. Không mang đi cũng chẳng sao, nhìn khẩu hình miệng của tôi, cũng đủ để một người giỏi suy đoán như anh ta nghe ra được.Vậy thì anh có nghe ra không, giữa du thuyền và khinh khí cầu, cái nào nặng hơn, cái nào lãng mạn hơn?END SS1.
 
Back
Top Bottom