Tâm Linh Tội đồ của chúa

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
150073007-256-k632542.jpg

Tội Đồ Của Chúa
Tác giả: user92791339
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện kể về 1 kẻ mệnh danh là thiên thần, nhưng lại là một con quỷ bị ảnh hưởng bởi bông hoa của thiên sứ.

Truyện đầu tay của mình nên đừng bơ và ném gạch nhé
Rất hoan nghênh những bạn ý kiến về truyện của mình Tags: thiên-thầnác-quỷ​
 
Tội Đồ Của Chúa
Trận chiến thập tự thiên giới


Bầu trời đen mờ mịt, những đôi cánh trắng tinh khiết bị nhuộm đỏ bởi máu, rơi xuống lả tã những chiếc lông vũ.

Ở phía xa có một có một kẻ có đôi cánh đen huyền như màu của màn đêm không sao, đôi mắt phát sáng một tia sáng đỏ, khát máu, hắn ta đã giết rất nhiều thiên thần khác.

Khu rừng phía Tây có 1 thiên thần và 1 thánh nữ đang chạy trốn, thánh nữ lúc đó đã sắp sinh ra một thiên sứ, chàng thiên thần nắm tay nàng chạy về phía trước hớt hải tìm sự giúp đỡ, thánh nữ mệt mỏi, kéo chàng dừng lại, anh ta quay lại nhìn thấy đôi mắt cô đã rưng rưng nước mắt, cô tiến vài bước ôm lấy anh.- Em đã sắp không chịu nổi rồi anh.... em không muốn rời xa anh và con... hix hix.

- Không, sẽ không có chuyện gì xảy ra với em đâu, em cố hơn chút nữa đi, sắp tới rồi, gán lên em.

Đi thêm được một vài bước thì thấy một cái cây lớn, ở bên dưới thì có một bé trai, được quấn khăn cẩn thận, trên chiếc khăn có nhiều kí tự cổ ngữ khống chế.

Kane nắm tay Glenda chạy đến cái cây ấy, thấy cậu bé, ông bất ngờ vì tại sao lại có một đứa trẻ này ở đây, không phải là nó chết rồi đấy chứ.- Em gán chịu đựng đi, anh sẽ tạo ra một bông hoa thiên sứ để bảo vệ em và con của chúng ta.... anh đi đây, anh sẽ trở lại.

- Anh... cẩn thận đấy, tên Lucifer ấy rất mạnh và nham hiểm nên anh phải cẩn thận mà sống quay về bên em và con....

được không.

- Được anh đi đây Nói xong Kane tạo ra một bông hoa thiên sứ, thấy đứa trẻ tội nghiệp nên ông cho nó vào trước rồi đưa thánh nữ vào sau, làm xong thì Kane mọc ra đôi cánh thiên thần màu xanh lam nhạt, biểu tượng chiến binh xuất hiện giữa trán ông, trang phục ông thay đổi thành một bộ giáp, ông vút bay lên bậu trời đen thẫm để đến phía của Lucifer.

Thánh nữ có vẻ mệt mỏi nhìn đứa trẻ kia, cô cười rồi vuốt ve bụng.- Không biết con của chúng ta có xinh đẹp không, có thể được sinh ra không... mẹ muốn có thể bên con lâu hơn... nhưng bây giờ mẹ không cỏn đủ sức nữa.

Mong chúa hãy cho anh ấy được sống...

để được gặp đứa con này Một lúc sau, cô đau đớn gán sinh ra đứa trẻ, những tinh linh từ trong bông hoa xuất hiện, giúp bà bớt đau đớn, sinh xong thì các tinh linh thanh tẩy để không còn máu ở trên người đứa trẻ đấy.

Tinh linh làm một chiếc khăn từ lông vũ của bà rồi quấn vào người con bé ấy, con bé khóc rất lớn và nhiều, Glenda nhìn đứa trẻ xong vui cười âu yếm, bà cho đứa bé uống sữa mẹ lần đầu và chắc cũng là lần cuối, bà nhìn thấy đứa trẻ quấn khăn đen và khắc cổ ngữ kia cũng khóc lớn, nên bà ấy cũng cho uống sữa để đứa bé ấy ngủ thiếp đi cùng con gái mình.

Bà mãn nguyện, lúc uống xong hai đứa bé được âu yếm trong tay, bà vuốt ve hai đứa như con của mình, bà bỏ hai đứa xuống, bước ra khỏi bông hoa, vì quá mệt nên đôi cánh của bà rất yêu ớt để có thể bay cao.

Bà cố gắn triệu tập đôi cánh của thánh nữ để bay đến Lucifer để giúp đỡ mọi người.

Khi bà đến thì một khung cảnh không thể nào khủng khiếp hơn, những xác chết của những thiên thần rải rát khắp khu rừng phía Nam, có nhìu xác thiên thần đã bị chặt đứt cánh, lông vũ rơi tán loạn, máu lan khắp một vùng, bà lo lắng là Kane đã chết.

Lúc đó bà còn thẫn thờ trước sự việc thì Lucifer đã đứng phía sau bà và cười.- Thì ra là thánh nữ Glenda, đúng là xứng danh thánh nữ đẹp nhất thiên giới nhỉ, tại sao nàng lại đi một mình đến đây...

Kane đâu.

- Ngươi... ngươi đã giết anh ấy hả... ta đã nói ta sẽ không tha thứ cho người, quỷ vương mau đền mạng đi !

Cô sử dụng thánh phép cuối cùng của mình để giam giữ Lucifer, quá bất ngờ nên Lucifer đã bị trói lại, cô sử dụng phép ra hiệu, mọi người thấy được liền xuất hiện, triệu tập thành tử kết quỷ, một vòng tròn xuất hiện, có một ngôi sao lớn, những cổ ngữ từ từ xuất hiện.- Ngươi đáng chết, ta không thể tha thứ những gì ngươi đã gây nên, phán quyết lần này ngươi sẽ bị đày dưới địa ngục sâu thẩm.

- Aaaaaaa.... các ngươi hãy đợi đấy, ta sẽ quay lại, ta sẽ BÁO THÙ.

- Aaaa.... hãy nói với anh Kane nếu anh ấy còn sống.... là con của chúng ta rất xinh đẹp.

Rồi quỷ vương và thánh nữ biến mất, mọi người vui mừng và cũng buồn thay.

Cùng lúc đó Kane quay lại khu rừng phía tây tìm bông hoa thiên sứ, ông đi tới cây lớn đấy thấy bông hoa phát sáng, ông đi vào thì....Còn tiếp.
 
Tội Đồ Của Chúa
Con đường của riêng em


Ông bước vào thì sững sốt và tuyệt vọng, Glenda không còn ở đó nữa, chỉ còn hai đứa trẻ thơ ngủ trong tấm vải ấm áp, ông lại gần ôm đứa con gái của ông, xoa đầu rồi khóc.- Glenda à.... con của chúng ta rất đẹp.... nhưng sao em đã nói anh phải về để gặp em và con bé mà, tại sao em lại đi,...em không biết anh sẽ đau sao...

Chắc lúc đó ông đã hiểu rằng Glenda đã đến chỗ của Lucifer rồi, ông biết rõ lucifer sẽ không tha cho cô ấy.

Ông khóc thảm một hồi lâu rồi ông ôm con ông đứng dậy, đôi mắt của ông đã đỏ hoe vì đã khóc quá nhiều, ông cảm thấy thiếu thốn gì đó, quay lại nhìn thấy cậu bé, ông băng khoăn có nên đem nó về hay không, nhưng vì Kane là một thiên thần, lòng vị tha của ông quá lớn nên đã đem đứa nhỏ kia theo lên thiên giới.

Rồi 14 năm trôi qua sau cuộc chiến đó, cậu bé đã lớn lên khỏe mạnh, khôi ngô tuấn tú còn cô em gái thì xinh đẹp, hiền diệu như một thánh nữ.

Đứa con trai thì ông đặt tên là Michael, cô em gái tên Fidelia, tới ngày những thiên thần lựa chọn giới tính của chính mình, thì Fidelia đã chọn trở thành một chàng trai, lúc đó cô khiến cho Michael và Kane ngạc nhiên.

Michael với ba nói chuyện với Fidelia.- Em có chắc chắn là muốn trở thành một chàng trai không ?

- Em chắc mà, thành con trai mạnh mẽ nè, dũng cảm nữa.

- Con gái cũng có thể thế mà con yêu, con nên cân nhắc lại đi, không là hối hận rồi đừng trách ba và anh hai không báo trước cho con nha, chỉ biến đổi giới tính 1 lần thôi đó.

- Ba đừng quên là một tay ba nuôi 2 tụi con lớn lên, nên con muốn trở thành giống như ba, một chiến binh mạnh mẽ, bảo vệ quên hương và người thân yêu của mình.

- Ừm con gái.... bảo vệ...người thân của mình...

Giọng nói của ông trầm xuống khi nhắc tới từ bảo vệ người thân, Michael thấy đôi mắt của ba buồn bã, nước mắt đã động trên mí mắt, Michael lấy tay vội lau nước mắt cho ba, mắt Michael cũng rưng rưng nước mắt.

- Thôi chuyện... này không nên nhắc nữa, sự quyết định là do em không phải là của anh, bây giờ ba và anh đi đây.

- Ba với anh hai con đi nhé.... cảm ơn con trai (nói nhỏ).

Cậu nhìn ba rồi người, hai người đi ra chỗ khác để Fidelia ở lại suy nghĩ, rồi một lúc sau, cô chạy đến họ, cô vui mừng nói.- Con chắc chắn con sẽ trở thành 1 chàng trai mạnh mẽ rồi, nên ba và anh hai khỏi lo đi hihi ^^ - Ờ, anh không quan tâm - Anh quan tâm đi không em dỗi đó.

- *phụt* haha dỗi như con gái haha, con trai gì mà yếu đuối như con gái thế haha - (lấy tay đánh đầu Michael) con làm vậy không sợ em con buồn à, em nó chì là hơi giống con gái thôi mà, nhưng... mắc cười thật *phụt* - Hai cha con anh hay ghê, ăn hiếp em út ở nhà ha, em dỗi hai người luôn.

- Thôi, anh biết rồi không chọc em nữa, được chưa ?

Nếu em đã chọn con đường này, thì nó sẽ là con đường của của riêng em và anh tin tưởng điều đó.

- Anh hai thật hả, em vui quá à, cảm ơn anh đã thông cảm cho em, em yêu hai người nhất đó.

- Thôi hai con, tối rồi chúng ta đi ngủ thôi nào, ngày mai con sẽ trở thành một chàng trai thế nào nhỉ, hihi.

3 cha con cười nói vui vẻ xong rồi cùng nhau đi vào nhà, ngủ chung một giường.

Tối đó Fidelia biến đổi giới tính, Michael thức giấc nhìn thấy, cơ thế Fidelia bay lơ lửng, rất nhiều lông vũ bao quanh bên cạnh, phát sáng, nhưng tinh linh xuất hiện, phù phép lên người Fidelia, rôi một lúc sau kết thúc, cơ thể Fidelia hạ xuống giường, trời lại bình thường.

Michael ngồi dậy nhìn sang qua em ấy thì phát hiện tóc em ấy bỗng nhiên ngắn lại, mái tóc trắng không còn màu bạch kim, thấy vậy thì cậu lấy tay sờ thử ngực, thấy không có gì thì đã biết Fidelia đã trở thành một con trai, rồi cậu quay lại chỗ cười rồi ngủ tiếp.

Hôm sau Fidelia đứng trước 2 cha con, làm họ hết hồn, Michael thì che mắt, Kane thì mặc đồ học sinh cho Fidelia, cậu thấy lạ thì vô phòng vệ sinh thì thấy...

Cậu nhìn bản thân mình một lúc rồi mới bất giác, la lên...Còn tiếp....
 
Tội Đồ Của Chúa
Sự thật về Michael - part 1


Cậu la lên làm cho Kane lo lắng định chạy vào xem sao thì Michael cản ông ấy lại.- Ba à, con bé nó chỉ hơi bất ngờ thôi, vì trong một đêm mà nó trở thành như thế...

Ba nên cho nó một chút riêng tư.

- Ba....

Được thôi, đúng lúc ba có chuyện muốn nói với con.

Con hãy đi vào phòng của ba trước đi, để ba lấy vài thừ rồi theo sao.

Michael thắc mắc rồi gật đầu, đi về phía phòng của ba, bước vào, ngồi xuống giường suy nghĩ.POV mainChuyện gì mà ba phải lo lắng thế nhỉ, lúc đó tôi còn băn khoăn nhưng dù sao thì chuyện đó một tí nữa rồi tôi cũng sẽ biết.

Rồi tự nhiên trái tim tôi nhói đau, giống như có thứ gì đó vướng lại, tôi nắm chặt áo, lòng ngực của tôi bỗng nhiên co thắt, tôi gục xuống giường.

Ba tôi cầm chiếc khăn đen đi vào, thấy tôi nằm quằng quại, đau đớn, ông ấy chạy tới ôm tôi vào lòng, đôi cánh của ông ấy xuất hiện, ông vội bứt 1 chiếc lông rồi đặt lên tôi, lông vũ tan biến, chốc lát tôi không còn đau đớn và khó thở nữa, tôi nhìn ba tôi, nước mắt rơi, ba tôi dịu dàng xoa đầu tôi rồi nói.- Con à... không sao nữa rồi, con không sao nữa rồi....

Yên tâm có ba ở đây thì con sẽ không bị gì cả.

- Ba.... con đau ngực quá... hix... con mệt quá, nhưng ba định nói gì với con.

- Lần này ta không giấu con nữa,... ta không biết con là thực thể gì... ta đã tìm thấy con ở trong một khu rừng, ngày đó là ngày Lucifer bùng nổ ra trận chiến với thập tự thiên giới.

Ta rất thắc mắc tại sao lại có con ở chỗ đó, con được quấn bởi chiếc khăn đen này (đưa ra), những cổ ngữ trên đó ta vẫn không hiểu, nên lúc đưa con trở về, rồi khoảng 2-3 năm sau ta đưa chiếc khăn này cho quốc vương, ông ta vừa nhìn thấy chiếc khăn này thì đã hốt hoảng lùi xa và hỏi ta tại sao có chiếc khăn này, rồi sau đó ông ta nói, đây là chiếc khăn của quỷ vương.

Ta thực sự không nghĩ là con.... con là...quỷ...

Rồi trái tim tôi như tan thành trăm mảnh, con mắt trái dần dần đỏ nhứ máu, nước mắt thì rơi dài trên má, tôi ôm lấy ông khóc thảm, ông xoa đầu tôi lân nữa, tóc tôi ướt dần chắc ông ấy đã khóc khi kể ra, ông ấy mặc dù biết tôi là quỷ nhưng vẫn không ruồng bỏ tôi, vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi như đứa con của mình.

Tôi ngước nhìn ông, đôi mắt của ông đã đỏ hoe vì khóc, gương mặt ông toát ra vẻ đau buồn của một người cha đối với con của mình.

Tôi đặt tay lên tay của ông ấy cười.- Ba à... con đã biết con không phải là con của ba... con cũng đã biết con không phải là thiên thần từ cái khi con 10 tuổi, lúc đó những đứa trẻ cùng tuổi của con đã xuất hiện những đôi cánh của sự ban phước của thánh nữ,... còn con thì sao, không được ban phước mà con bị hắt huổi.

Con đã nghĩ.... những thiên thần cũng như ác ma thôi ba à.... chỉ có ba và em ấy mới là thiên thần thực sự... hix hix.

- Nhưng con cũng là một tổng lãnh thiên thần trẻ tuổi...

Con đã làm ta tự hào, không phải là họ hắt huổi con, chỉ là họ không chấp nhận được con... thôi, con đừng lo vẩn còn ba và em trai con đứng về phía con mà, con đừng khóc nữa, lau nước mắt đi.

Tôi vội lau nước mắt, từ tay trái tôi xuất hiện một ấn ký của quỷ, tay phải xuất hiện ấn ký của thiên thần, ông bất ngờ khi thấy thế.

Tôi nhìn ba tôi thẹn thào nói, giọng yếu ớt, giống như có thể tắt đi.- Ba...

Con sắp không phải là con rồi...

2 tháng trước, hai cái ký tự này xuất hiện trên tay con khi con đang làm nhiệm vụ ở phía bắc thánh điện của nữ thần Maria, lúc đó con hơi... chóng mặt, khó chịu, đôi tay đau rát như muốn đứt lìa... con ngã gục một lúc.... rồi... hix.. huhu... khi con tỉnh... con... con tay con đã dính rất nhiều máu, rất nhiều, những thiên thần khác thì đã bị giết chết hết, đôi cánh của họ.... bị nhuộm toàn là máu tanh, người thì đứt lìa vài phần, có thì thì nát hết, con rung sợ... lúc đó có một tiếng nói... tiếng nói đó thoang thoảng bên tai con... hắn nói...chính con đã giết họ.. con không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì, hắn còn nói thêm... chính đôi tay của con đã giết họ nên mới bị nhuốm máu tanh hôi đấy, con sợ lắm ba à... con không biết hắn là ai nữa ba à, từ lúc đó con rất ám ảnh rồi.

Ông giật mình khi biết được chuyện đó, ông vội bước ra...Còn tiếp
 
Tội Đồ Của Chúa
Sự thật về Michael - Part 2


Michael nhìn theo ông, thẹn thào nói.- Ba, con phải thi hành nhiệm vụ ở nhân gian rồi...

Những ngày không có con ở đây thì hai người hãy bảo trọng và giữ gìn sức khỏe đấy.

- ...Ba biết rồi, con yên tâm, em trai và ta sẽ được an toàn mà con yêu, vậy chừng nào con đi.

- Ngay bây giờ, vì con không có đôi cánh của thiên thần nên phải có thánh nữ đưa con xuống... và con sẽ mất trí nhớ, chỉ nhớ đến nhiệm vụ được giao...

- ...Ừm, ba hiểu rồi, bây giờ con đi đi, làm tốt nhiệm vụ đấy (xoa đầu) ta và em con rất tự hào về con.

Michael hiểu là ông quá sốc để quan tâm đến mình, cậu vội bước khỏi phòng.

Kane thấp thỏm ngồi xuống đất, mặt ông tái mét dường như ông đã không còn ý thức gì để nói hoặc nghĩ đến chuyện khác ngoài việc Michael đã giết tất cả những người ở thánh nữ Maria, ông cũng lo lắng cậu sẽ không kiểm soát mà giết mình và Fidelia.

Michael bước tối thánh quang *ánh sáng của thần*, những thánh nữ xung quang phóng ra những tia sáng của mặt trời, bao vây cậu, cơ thể cậu bắt đầu lơ lửng, những chiếc long vũ không biết từ đâu ra xuất hiện, bay và người cậu, cậu la lên "aaaaaaaaaaa", rồi cậu biến mất.

Michael bị rớt xuống một cánh đồng lớn, cậu đau đớn ngồi dậy, nhìn qua nhìn lại.POV mainChả có ai, tôi vẩn cảm thấy mình rất đau đầu, đôi tay của tôi cũng đã mất đi những ký hiệu kì lạ đấy, tôi muốn ngồi dậy để tìm một ai đó để hỏi đường, nhưng quá đau để di chuyển.

Tôi cố ngượng đứng lên, bước tới phía trước, tôi ngước nhìn bầu trời thì lúc đó nó đã mù mịt một màu đen, những vì sao đã không phát sáng, mặt trăng cũng không ngôi lên, tôi bước tiếp, bước tới khi tôi kiệt sức mà ngất đi.

Trong giấc mơ hoặc đó là sự thật, trong đó có một người rất giống tôi, trừ việc cậu ta có đôi mắt đỏ và đôi cánh đen huyền, cánh bên phải của anh ta, chiếc lông vũ thứ 13 có một màu trắng tinh khiết, cậu ta bước đến, giơ tay ra.- Đứng dậy đi nào Michael, tôi không phải là người xấu đối với cậu đâu.

Tại sao cậu lại đến chỗ này.

- Tôi không biết, cậu là ai, sao cậu biết tên tôi...aaa..đau đầu quá.

- Ha ha, bởi vì tôi là cậu và cậu là một nữa linh hồn của tôi.

Tôi biết cậu rất buồn vì bản thân mình không phải thiên thần nhưng đó là bản chất của tôi, chúng ta... là một con quỷ tàn bạo, không có đôi cánh đấy cũng là chuyện bình thường.

- Tôi không muốn tin nhưng đây nếu là sự thật thì... thì lúc đó kẻ giết mọi người chính là cậu ư.

- Chỉ là tôi thấy họ không quan tâm gì đến cậu nên giết cho khỏi chướng mắt ^^ mà đôi tay của chúng ta giết chứ không phải riêng tôi.

- Cậu rốt cuộc là thứ gì, máu lạnh, giết người không chớp mắt, cậu có biết ở đó có rất nhiều người và cậu lại giết hết họ thì có bị nghi ngờ không....

Gia đình của tôi có thể gặp nguy hiểm...bọn họ... bọn họ nói đây là nhiệm vụ để lười gạt tôi xuống đây...

để tôi không thể bảo vệ gia đình của mình.... làm sao đây tôi muốn trở lại, tui muốn quay về nhà.

- Này (nhéo tai), đừng hoảng loạn thế chứ, lúc mà cậu rời đi thì tôi đã xuất hiện, vẽ ký hiệu ở trên giường, nếu có nguy hiểm chúng ta sẽ được quay lại bằng đôi cánh của cậu.

- Tôi có cánh ??

Cậu đừng lừa tôi, từ lúc đó tôi chả được thánh nữ nào ban phước cả, chả lẽ cướp cánh sao.

- Đầu cậu tà hủ không à, cậu thấy tôi có cánh thì đương nhiên cậu sẽ có thôi, nhưng đôi cánh của cậu sẽ ngược với tôi, hihi, cậu nhớ đưa cơ thể cho tôi khi có nguy hiểm, có kẻ nói mà không im thì cứ nói tui hoặc không muốn sài thì cho tui mượn nhé.

- Cậu tên là gì thế ?

Tôi hơi thắc mắc về điều này.

- Tôi là ác quỷ nên gọi là Devil, nếu cậu không hiểu tiếng gì thì tôi sẽ phiên dịch, nếu có Doraemon thì ăn bánh mì chuyển ngữ cho rồi.

Thôi tới lúc rồi, quay trở lại hiện thức nào ^^.

Tôi vẫn bỡ ngỡ, nhìn cậu ta đi xa rồi tôi lại ngất đi, tỉnh lại thì tôi thấy tôi đang ở một khu dân làng nhỏ.

Một cậu bé chạy vô, vui mừng cười nói.

- Anh trai, anh tỉnh rồi sao, anh tên gì từ đâu đến đây vậy ?.

- ơ... anh là Michael, anh đến từ phía Bắc, còn em tên gì đây là đâu...aaa.

- Em tên là Kazuki, em là em trai của người đã cứu anh đó, đây là làng Thiên Phong ạ *gió thần* Tôi vừa vui, nhưng cũng lo lắng cho cho ba và em trai.

Một cô gái bước vào...Còn tiếp
 
Tội Đồ Của Chúa
cô gái đặc biệt


Cô bước vào, nhìn tôi với ánh mắt triều mến, nụ cười dịu dàng, trái tim tôi bắt đầu rung động, đập rất nhanh như tình yêu sét đánh, có lẽ tôi đã yêu cô ấy.

Cô bước tới gần, nắm tay tôi cười rồi nói.

- Cuối cùng thì cậu đã tỉnh, bây giờ cậu ra sao rồi.

- Ưm... tôi...tôi..khỏe... rồi...cảm ơn bạn đã cứu tôi.

- Cứu người là việc nên làm mà, bạn từ đâu đến, và tại sao cậu lại đến đây thế.

Tôi bối rối, mặt đỏ ửng, thẹn thùng nhìn cô rồi nói.- Tôi tên là Michael có thể gọi tôi là M.A, tôi từ một nơi rất xa, tôi đi tìm kẻ thù, còn bạn tên gì ?

- Bạn nói giỡn hả, hihi, mình tên là Sakura, mình ở đây lâu rồi mà mới thấy một người lạ đến đây đó.

- Bạn....bạn.. có thể cho mình sờ vào mặt bạn một lần được không ?

- Được chứ, nhưng chỉ 1 cái thôi đó.

Tay tôi đưa tới gần mặt Sakura, sờ nhẹ, cái cảm giác vừa ấm vừa mịn màng dưới tay thật sự dễ chịu, có lẽ tôi đã bị thần cupic bắn tên tình yêu rồi, tôi nhìn em trìu mến, muốn hôn em một lần, nhưng có lẽ tôi đã quên gì đó, tôi rút cánh tay lại, mặt tôi tối sầm dần, Sakura nhìn tôi thắc mắc.- Có chuyện gì thế...

Mi...M.A ?

- Không có gì đâu, chỉ là.... vui thôi...

- Không được giấu cảm xúc đâu, nếu làm vậy rất khó chịu đó, mà giờ bạn uống thuốc trước đi, mắt bạn bị tổn thương đấy.

Tôi bất ngờ, sờ lên mặt mình, một tấm vải được bao quanh mắt, rồi hình ảnh cô ấy dần tan biến, tiếng thì thầm thốt lên phía bên tai tôi "Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, tha thứ cho tôi, ảo ảnh tôi... biến ra... nhưng người thật... cô ấy thật sự đẹp, giọng nói dịu dàng... cậu yêu rồi sao ?" nước mắt của tôi tuông ra, Sakura thấy vậy lấy tay lau đi, mặt tôi cũng đỏ dần.- Tôi tại sao...bị...bị... vậy....?..hu...hic....tại sao....tôi còn phải....phải....giết hắn....tại sao...lại đối xử với tôi như thế..... ba....em trai.... huhu (nói nhỏ).

- Đừng khóc mà, bây giờ uống thuốc là quan trọng nhất, để tôi giúp cậu nhé.Cô ấy dịu dàng đút tôi mấy muỗng thuốc, uống xong rồi cô ấy đi ra khỏi phòng, tôi nằm xuống giường suy nghĩ "...mắt mình lành lại... mình muốn người đầu tiên mình thấy... chính là cô ấy"Còn tiếp
 
Tội Đồ Của Chúa
Cuộc trò chuyện.


Đêm đến, cái cảm giác lạnh lẽo bắt đầu quấn quanh lấy tôi, đôi tay tôi bắt đầu đau rát dữ dội, tôi có phải đang gặp ảo giác không ?...

Nhưng tại sao hình ảnh người con gái ấy lại quanh quẩn đầu tôi, trong tiềm thức tôi cố gọi Devil nhưng thật tuyệt vọng, cậu ta đã biến mất, tiếng gõ cửa vang vọng làm tôi giật mình, vội dậy, thì ra là Sakura ư... thật tốt khi cô ấy đến, tôi bước lại gần khẽ hỏi :- Này Sakura, cô đến đây làm gì - cảm giác ấm áp xuất hiện - cô có cảm thấy lạnh không ?

- À không... không cần, tối nay tôi và anh có thể nói chuyện không ?

- À được...

được chứ, cô muốn nói gì hả Sakura.

- À thì tôi có thích một người, nhưng cậu ta rất lạnh nhạt với tôi, nhưng đôi khi cũng ấm áp vậy anh có nghĩ rằng anh ấy thích tôi không ?

Tôi có chút bối rối và buồn, không hiểu tại sao nhưng tôi chợt nói ra :- Tôi nghĩ là có nhưng cô yêu anh ta sao Sakura ?

- Vâng....

- Sakura đỏ mặt, đôi tay nắm chặt vào nhau - tôi không hiểu vì sao mình lại nói chuyện với cậu nhưng tôi có cảm giác cậu đáng tin cậy.

- Vâng, cô không cần khách sáo, tôi có thể trò chuyện với cô tới sáng nhưng cô có lạnh lắm không, để tôi lấy chăn đắp cho cô.

- Không cần đâu Michael, tôi ổn mà đừng lo cho tôi quá, cảm ơn anh đã quan tâm, nhưng rồi ngày mai anh định sẽ đến đâu ?

- Tôi không biết nhưng có lẽ tôi sẽ đi tìm một người quan trọng đối với tôi.

- Thì ra là vậy, cô ấy là ai ?chắc hẳn là một cô gái may mắn và xinh đẹp lắm đúng không ?

- Không hẳn nữa, chỉ đơn giản là người tôi sẽ yêu thôi, dù có là ai đi nữa.

- Cậu nói câu đó làm tôi có chút nể anh đấy, nhưng không sao mà, tôi điều ủng hộ anh cả, yên tâm.
 
Tội Đồ Của Chúa
Người mẹ bị lãng quên.


Bất chợt một điều gì đó khiến cho tôi có cảm giác lạnh lẽo, chẳng phải cái cảm giác này là do Devil, không, cậu ta đến với một giọng cười quái đản, chỉ đơn giản là kì dị.

Tôi lại ngồi dậy, cái hình ảnh người con gái có mái tóc trắng ra cùng đôi cánh bị nhuốm đen, tôi có lẽ đang sợ hãi với những điều mà tôi trông thấy, tôi cố gắn gọi Devil thêm một này nữa nhưng câu trả lời lại là sự im lặng vồ bờ bến, tôi bắt đầu nhớ cậu ta sao... cũng phải thôi vì dù gì tôi và cậu ta cũng cùng một cơ thể nên việc đó là không thể tránh, tôi chỉ có thể nghĩ rằng cậu ta đang trốn đi một nơi nào đó... cậu ta bỏ tôi sao ?

Tôi bước ra khỏi căn phòng, cơ thể tôi như mất đi ý thức, tự quyết định con đường riêng của mình, có phải viên thuốc kia đang ngắm và cơ thể tôi, cha Kane ơi... xin hãy cứu con, đôi khi con sợ hãi lắm, người đàn bà ấy định bắt con đi...

Cha ơi cứu con.Pov tácMichael trong tâm trí thì vô cùng sợ hãi nhưng cậu không thể ngừng di chuyển, một sợi vải vô hình quấn quanh cậu, trói buộc cậu vào một thế đi vững chãi nhưng đầy rung rẩy.

Một tiếng khóc vang làm cho cậu giật bắn người, dù mình là thiên thần dũng mãnh nhưng cũng phải sợ cái cảnh bơ vơ lạc lẽo giữa nơi mà ác quỷ và thiên thần giao nhau và tạo ra con người, cậu biết mình đang bị điều khiển nhưng...

Devil đã đi đâu mất khiến cậu tưởng chừng như bị bỏ rơi nơi cô quạnh, lẽ nào mọi chuyện đã kết thúc.

Người con gái trong đầu cậu bắt đầu hiện ra.

Người con gái đó thật đẹp, cô ta bước đến gần Michael và cất tiếng hát :- Tại sao.... con gái của ta lại trở thành thế này.... tại sao người anh của con.... lại giết ta chứ.

- Bà đang nói cái gì vậy ?!

- Con gái của ta đâu... chính ngươi đã giết con bé... ta hận ngươi nhất trên đời. *cái bà này nói giống hát -3-, khá là lập dị*- Này tôi không biết bà nên đừng có mà điều khiển tôi.

- Devil... con đang nói gì vậy, mẹ đang ở đây cơ mà - Blora lấy tay chạm vào mặt Michael - con trai đáng thương của ta.

- Mẹ... bà mau cút ra đi.

- Hãy tha lỗi cho mẹ - Blora lấy ra con dao cổ ngữ, đâm mạnh vào Michael khiến Devil văng ra biến dạng - hãy mong chúa thứ lỗi cho hai chúng ta.

Blora và Devil biến mất trong hư không, Michael giật mình thức dậy và bỡ gỡ không biết đó có phải là 1 giấc mơ không.
 
Back
Top Bottom