Siêu Nhiên tôi cố gắng mạnh mẽ để bảo vệ công chúa

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
374017847-256-k197319.jpg

Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
Tác giả: CcCu58
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Rinnai haruto 1 cậu bé ở trại trẻ mồ côi có ước mơ trở thành người mạnh nhất
khi lên 3 cậu được 1 gia đình bá tước nhận nuôi
khi lên 15 cậu đã bộc phát 2 hệ hoả và lôi mạnh mẽ nên được cho học tại học viện ma pháp đứng đầu
nhưng khi trong học viện tiếp xúc với công chúa không lâu cậu đã phải lòng công chúa và tự hứa với lòng sẽ bảo vệ cô khỏi nguy hiểm
liệu cậu có thể trở thành người mạnh nhất và bảo vệ được người cậu yêu hay không?​
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 1: Kiểm Tra Năng Lực


"Haruto!

Xuống ngay, chuẩn bị đi đền thờ kiểm tra năng lực!"

Tiếng gọi của bố nuôi vang lên từ dưới nhà.

Tôi, Rinnai Haruto, 15 tuổi, nhanh chóng đáp lại:

"Con xuống ngay đây!"

Hôm nay là một ngày quan trọng, tôi sẽ được kiểm tra năng lực tại đền thờ, một nghi thức mà mọi người phải trải qua khi đủ 15 tuổi.

Bố nuôi tôi, Rinnai Azumane, một người đàn ông uy nghiêm ở tuổi 30, sẽ đưa tôi đi.

Trên xe ngựa, nhìn khung cảnh quen thuộc của làng, tôi lại nhớ về cái ngày được gia đình Rinnai nhận nuôi.

Từ một cậu bé mồ côi không rõ lai lịch, tôi đã có một gia đình ấm áp."

Bố, mẹ đâu rồi?

Sao không đi cùng chúng ta?"

Tôi thắc mắc khi không thấy mẹ."

À, mẹ con đi trước để lo thủ tục kiểm tra cho con rồi," bố đáp lại.Theo truyền thống, khi trẻ lên 15, mọi người sẽ đến đền thờ để kiểm tra nguyên tố mình sở hữu.

Các nguyên tố thường bao gồm: Hỏa, Thủy, Thổ, Phong, và Lôi.

Nhưng còn hai nguyên tố hiếm hơn: Bóng Tối và Ánh Sáng.

Ngoài ra, còn có những người đặc biệt có khả năng kết hợp hai nguyên tố lại với nhau, tạo ra loại năng lực mới gọi là dung hòa.

Cũng có những người sở hữu năng lực siêu nhiên, hiếm có và đầy bí ẩn.Sau khoảng một giờ đi xe, chúng tôi cuối cùng cũng đến đền thờ.

Mẹ tôi, Rinnai Suzune, người đang là một linh mục ở đây, đã đứng đợi sẵn.

Khi tôi vừa bước xuống xe ngựa, một vị linh mục khác đứng gần đó bất ngờ chú ý đến điều kỳ lạ trên mặt tôi."

Mắt trái của cậu bé... bị sao vậy?" bà hỏi, giọng đầy lo lắng.Bố tôi trả lời với vẻ thản nhiên:

"Không rõ nữa, từ khi tôi nhận nuôi thằng bé, mắt nó đã như vậy rồi."

Tôi cũng không thấy bất ngờ, vì đã từng hỏi những người ở trại trẻ về chuyện này.

Câu trả lời tôi nhận được là: "Từ lúc tìm thấy cậu ở trước cửa, mắt trái cậu đã có dấu hiệu kỳ lạ."

Linh mục gật đầu, nhưng có vẻ vẫn còn chút băn khoăn.

Bà ấy mời chúng tôi tiến vào trong:

"Vậy, xin mời cậu lên bệ để kiểm tra."

Tôi tiến tới bệ, đặt tay lên quả cầu pha lê để kiểm tra năng lực.

Ban đầu, quả cầu sáng lên màu đỏ, biểu tượng của nguyên tố Hỏa.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, màu sắc lại biến chuyển dần sang màu vàng - nguyên tố Lôi.

Ánh sáng từ quả cầu càng lúc càng mạnh, và cuối cùng quả cầu nứt ra do không chịu nổi sức mạnh.Tôi vội rút tay lại, lòng ngập tràn cảm xúc.

Hai hệ nguyên tố?

Đây là một kết quả cực kỳ hiếm.

Bố mẹ tôi nhìn nhau ngỡ ngàng, rồi cả hai cùng mỉm cười đầy tự hào.

Bố bước tới, xoa đầu tôi, ánh mắt tràn đầy niềm tự hào."

Con sẽ trở thành một người mạnh mẽ trong tương lai, Haruto." (Rinnai Azumane)Mẹ tôi thì đùa:

"Với năng lực này, khi vào học viện chắc chắn con sẽ thu hút không ít cô gái đấy!" (Rinnai Suzune)Không phủ nhận, với khuôn mặt ưa nhìn và năng lực vượt trội này, việc thu hút sự chú ý cũng chẳng có gì lạ.

Sau khi tạm biệt các linh mục, chúng tôi lên xe ngựa trở về nhà.Trên đường về, mẹ quay sang hỏi tôi:

"Con còn một năm nữa là nhập học rồi nhỉ?"

"Vâng," tôi đáp."

Vậy là con sắp phải xa nhà rồi.

Con có lo lắng không?" bà hỏi, giọng hơi lo âu.Tôi mỉm cười, cố gắng trấn an bà:

"Con sẽ ổn mà, mẹ đừng lo."

Bố thì cười lớn:

"Thằng bé đã 15 rồi, không cần lo lắng quá đâu."

Cuối cùng, chúng tôi về đến nhà.

Khi tôi đang chuẩn bị lên phòng, bố nhắc nhở:

"Ngày mai dậy sớm để luyện tập với bố đấy.

Dù con có thiên phú về ma pháp, cũng không được chểnh mảng."

Bố tôi là đội trưởng đội kỵ sĩ hoàng gia, người có khả năng sử dụng nguyên tố để cường hóa bản thân trong chiến đấu.

Còn mẹ tôi sở hữu nguyên tố Ánh Sáng, một trong hai nguyên tố đặc biệt, chuyên về chữa trị và là thành viên đội trị liệu của hoàng gia.Tôi mệt mỏi đáp lại:

"Con biết rồi, bố..."

Và cứ thế, ngày qua ngày tôi tiếp tục rèn luyện, chuẩn bị cho ngày nhập học.----------------HẾT CHƯƠNG 1
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 2: làm kiểm tra vào học viện


Ánh sáng bình minh ló dậy, hòa cùng tiếng chim hót vang vọng trong không khí.

Haruto từ từ mở mắt, rời khỏi giấc ngủ, và bước xuống giường.

Cậu nhanh chóng vệ sinh cá nhân, chuẩn bị cho ngày nhập học đầu tiên của mình.Khi Haruto bước vào phòng khách, mùi thơm của bữa sáng mẹ cậu chuẩn bị khiến bụng cậu réo lên.

Cậu ngồi xuống ghế, chờ đợi món ăn yêu thích của mình.

Cùng lúc đó, bố cậu, Azumane, bước xuống cầu thang, ánh mắt ông tỏa ra vẻ hóm hỉnh.“Ha ha ha…”

Bố cười lớn, khiến Haruto cảm thấy bực bội.“Cười gì hả ông già?”

Haruto hỏi, giọng có phần khó chịu.“Ta không thể nhịn được khi nhìn thấy cánh tay băng bó vì chơi ngu đó của con!”

Azumane đáp, không giấu nổi sự thích thú.Haruto nhìn xuống cánh tay băng bó của mình, nhớ lại hôm qua khi cậu luyện tập với bố.

Ông đã cho phép cậu dùng ma pháp, nhưng cậu biết rằng mình cần phải cẩn trọng.“Đây là buổi học cuối cùng của con, ta cho phép con dùng ma pháp đấy,” Azumane nói.“Đừng có hối hận đấy, ông già,” Haruto trả lời, cảm thấy hơi bực bội vì luôn phải thua ông.Khi cậu truyền nguyên tố lửa vào thanh kiếm, Azumane ngay lập tức lên tiếng: “Dừng lại ngay, nếu khô-”Nhưng chưa kịp nói hết câu, một vụ nổ xảy ra.Bùm!Vụ nổ khiến cậu ngã ngửa, và ngay lập tức, bố Haruto chạy lại, đỡ cậu dậy.

Nhìn cánh tay bị thương, ông vội vàng kêu gọi mẹ Haruto giúp đỡ.“Ông có thể giải thích cho tôi biết tại sao thanh kiếm lại phát nổ không?”

Haruto hỏi, còn đang choáng váng.“Vì bên trong thanh kiếm có chất tương khắc với ma lực, nên khi con truyền ma lực vào đó, hai thứ chạm nhau và gây ra dị chứng.

Càng truyền nhiều, dị chứng càng mạnh,” Azumane giải thích, vẻ mặt nghiêm túc.Nghe vậy, Haruto cảm thấy may mắn vì không đưa nguyên tố lôi vào.“Mẹ!”

Haruto gọi vọng về phía bếp.Mẹ cậu, Suzune, từ trong bếp đi ra, nhìn thấy tình hình và nói: “Đến giờ đi rồi đó, Haruto.”

“Vâng,” cậu đáp, nén đau để hoàn tất bữa sáng.Sau khi ăn xong, Haruto lên xe ngựa và mở cuốn truyện ra đọc.

Bố cậu nhắc nhở: “Đến trường thì nhớ vẫn phải luyện tập đấy.”

“Con biết rồi,” Haruto đáp lại, cảm thấy lòng dâng lên chút nỗi lo.“Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, không được bỏ bữa nghe chưa!” mẹ cậu dặn dò.Cậu vẫy tay chào tạm biệt bố mẹ và tiến về hướng học viện.----------------Khi đến nơi, Haruto bước xuống xe ngựa và không khỏi trầm trồ: “Wow, lớn thật đó!”

“Đương nhiên rồi, vì đây là học viện top 1 mà!”

Một giọng nói cất lên từ phía sau.Haruto quay lại, nhìn thấy một cậu bạn có mái tóc cam sáng.

“Cậu là...?” cậu hỏi.“Tớ là Hibiki, Ayano Hibiki,” cậu ấy giới thiệu.“À, thế tôi đi đây,” Haruto trả lời và quay đi.“Nè, đừng lạnh lùng thế chứ!”

Hibiki ngăn cậu lại.“Nhưng đây là lần đầu chúng ta gặp nhau,” Haruto nhấn mạnh.“Nhưng cha của hai chúng ta là bạn của nhau đấy.”

“Để…”

“Để gì mà để?

Cậu là con trai của bá tước Rinnai ở phía Bắc đúng không?”

Hibiki nói nhanh.“Đúng vậy, còn cậu?”

Haruto hỏi.“Tôi là con trai của gia đình bá tước Ayano ở phía Tây.”

“Ồ, nhưng đâu phải hai chúng ta là bạn, thế nhé.”

“Nè nhưng tôi muốn làm bạn với cậu đấy!”

Hibiki nài nỉ.“Ồ, thế à?

Tôi đi đến kiểm tra năng lực đây.”

“Chờ tôi với!”

“Mà sao cậu lại che một bên mắt vậy?”

Haruto im lặng, không trả lời.

Cậu không muốn tiết lộ quá nhiều về bản thân ngay từ đầu.----------------“Hửm nè Ayano, bên kia sao đông người quá vậy?”

Haruto hỏi khi thấy một đám đông ở phía xa.“Sao lại Ayano?

Phải là Hibiki!” cậu bạn phản ứng.“À, bên kia là...

Hả!

Là hai chị em song sinh nhà công tước!”

Hibiki thốt lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên.“Cậu đi kiểm tra trước đi nhé, tớ muốn chào hỏi hai chị em họ đây.”

“Hazz, một tên biến thái hả trời!”

Hibiki lắc đầu.Haruto tiến đến gần hai chị em, đưa thẻ học viện cho chị này để kiểm tra thông tin cá nhân.Thẻ được gửi đến nhà trước một ngày khai giảng để học sinh ghi thông tin cá nhân vào.“Rannai Haruto, 16 tuổi, sinh ngày 22/3/2030, cao 178, cân nặng 62kg, năng lực là: nguyên tố lửa, phải không?”

Chị ấy đọc.“Phải.”

“Rồi vào đi.”

----------------Khi bước vào phòng kiểm tra, Haruto thấy khá nhiều người, đặc biệt là một cô gái với mái tóc trắng, cao hơn so với các cô gái khác.

Cô ấy đang thu hút sự chú ý của hầu hết các bạn học.“Công chúa chuyện cô ký khế ước với tinh linh băng giá là thật hả?”

Một người trong đám đông hỏi.“Công chúa có bạn trai chưa ạ?”

Câu hỏi được phát ra liên tục.“Công chúa?

Cô ấy là công chúa hả?”

Haruto tự hỏi, cảm thấy ngạc nhiên.“Mời số 87 lên kiểm tra,” giám khảo thông báo.Khi công chúa tiến lên, mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô.

Cô dừng lại trước gương pha lê, rồi thực hiện một ma pháp.“Converging Ice Arrows!”

Liên hoàn những mũi tên băng hội tụ bắn vào gương, tạo ra một cảnh tượng tuyệt đẹp.“Wow, kết quả là 3421, vào lớp nâng cao!” giám khảo công bố.Những người tiếp theo lần lượt lên kiểm tra, nhưng kết quả không cao như mong đợi.“982…

1280…

1107…

998…

1309…”

“Mức điểm để vào lớp nâng cao là bao nhiêu nhỉ?”

Haruto hỏi.“Trên 2000 sẽ vào lớp nâng cao.

Nếu cậu nghĩ con số này khá dễ thì mơ đi nhé.

Mặc dù chưa phải toàn bộ học sinh mới kiểm tra nhưng vẫn chưa ai vượt được mức 3000 đâu, trừ công chúa thôi,” một học sinh khác giải thích.Khi một nhóm học sinh mới vào phòng, trong đó có hai chị em song sinh và cả Hibiki.“Ôi, Haruto, ông chưa kiểm tra nữa hả?”

Hibiki hỏi.“Chuẩn bị rồi.”

“Mời số 97 lên kiểm tra.”

“Đi đây,” Haruto tự nhủ, quyết tâm chứng tỏ bản thân.“Làm tốt nhé, Haruto,” Hibiki kêu to.Haruto đã hỏi bố mẹ liệu có thể không ghi nguyên tố lôi vào thẻ và được đồng ý.

Cậu không muốn nổi bật ngay từ đầu, nên hiện tại chỉ sử dụng nguyên tố lửa.

Dù sao, cậu đã luyện tập kiên trì cả hai hệ suốt một năm qua.

Nhưng vẫn phải vào lớp nâng cao để có những tài nguyên luyện tập tốt hơn.“Dấu ấn đại bộc!”

Cậu hô lớn, tung một cú đấm bình thường vào gương.“K...Kết quả là 101, nhóc đùa đấy à?” giám khảo ngạc nhiên.“Đợi thêm 5 giây đi,” Haruto tự tin nói.Bùm!Một tiếng nổ vang lên từ gương.“H...Hả?

Kết quả là 3000!

Em vào lớp nâng cao!” giám khảo thông báo, mắt mở to đầy ngạc nhiên.“Haruto, làm tốt lắm!”

Hibiki reo lên.“Ờ, tôi đi trước đây,” Haruto đáp, cảm thấy lòng tràn ngập sự tự hào.----------------

HẾT CHƯƠNG 2
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 3: kiểm tra viết và màn tỏ tình thất bại


Sau khi hoàn thành bài kiểm tra, Haruto cảm thấy hưng phấn.

"Chắc nên đến nhận phòng thôi," cậu thầm nghĩ, bước ra khỏi lớp và hướng về ký túc xá nam.Trên đường đi, cậu dừng lại một chút để ngắm nhìn khung cảnh xung quanh.

Khuôn viên trường thật rộng lớn và đẹp đẽ, với những hàng cây xanh mát và các bãi cỏ được chăm sóc cẩn thận.

Cuối cùng, cậu cũng đến được phòng của mình, nằm ở tầng 2, số 44.“Được rồi, làm gì bây giờ nhỉ?

Có lẽ tham quan trường thì hay hơn,” Haruto tự nhủ.

Khi vừa mở cửa phòng, cậu bất ngờ thấy Hibiki, người bạn cùng lớp, ở ngay đối diện.“Gì chứ, sao cậu lại ở đây hả Hibiki?”

Haruto hỏi với vẻ ngạc nhiên.“Ồ, là Haruto đây mà!

Tớ may mắn thật đấy,” Hibiki trả lời với một nụ cười.“May mắn cái gì chứ,” Haruto nói rồi đóng cửa, khóa phòng lại.

“Thế là cuộc tham quan trường thất bại rồi.

Thôi thì ngủ một giấc vậy.”

Cậu vừa nằm xuống giường thì bỗng nhớ ra rằng mai có cuộc thi viết quan trọng.

“Đúng rồi, đặt báo thức để dậy sớm,” cậu lẩm bẩm, trước khi nhắm mắt lại.Một ngày trôi qua nhanh chóng, tiếng báo thức vang lên ồn ã.

Haruto với tay tắt chuông rồi từ từ tỉnh dậy.

“Hazz, chuẩn bị đến trường thôi,” cậu thở dài, cảm thấy hơi lo lắng.Khi đến trường và bước vào lớp nâng cao, cậu cảm thấy mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình.

Cảm giác này không còn xa lạ với cậu, nhưng cũng không dễ chịu chút nào.

Haruto tiến tới chỗ ngồi của mình, nhìn ra cửa sổ, nghĩ về những điều sắp tới.Bất ngờ, một giọng nói thân quen vang lên từ phía sau.

“Hù!”

“Ờmmm...

Cậu làm gì vậy Hibiki?”

Haruto giật mình, quay lại.“Khứ!”

Hibiki cắn răng, thất vọng vì không thể hù dọa được bạn.

“Không hù được cậu rồi.”

“Thôi, dùm cái đi,” Haruto nói rồi quay lại chỗ ngồi.Cánh cửa mở ra, cô Mikasa, giáo viên chủ nhiệm, bước vào với vẻ nghiêm túc.

“Chào các em, hôm nay chúng ta sẽ làm bài kiểm tra để đánh giá học lực.

Nếu năng lực mạnh mẽ mà không biết suy nghĩ thì cũng bằng 0 thôi.”

“Thế nhé, tớ về chỗ đây,” Haruto mỉm cười, tự tin về khả năng của mình.Sau khi làm xong bài kiểm tra, cậu được nghỉ, và quyết định vào phòng huấn luyện.

“Không biết nó sẽ thế nào đây?” cậu tự hỏi.Vừa bước vào, cậu thấy một bảng điều khiển ghi rõ số tầng, với tầng cao nhất là 80 và độ khó sẽ dần tăng lên.

Haruto chọn tầng 1, và ngay khi nhấn nút, 5 người gỗ xuất hiện trước mặt.“Ồ, xịn phết nhỉ!

Rồi bắt đầu nào!”

Haruto hứng khởi, nhanh chóng tiêu diệt 5 người gỗ chỉ với một thanh kiếm mượn từ phòng huấn luyện.

Cậu tiếp tục lựa chọn tầng 2, 3 rồi 4 mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.“Phù, nốt tầng 5 rồi về tắm thôi.”

Nhưng lần này là một con quỷ cây cao khoảng 3 mét.

“Để xem người có khá hơn không nào,” Haruto nói với vẻ thách thức.Cậu lao nhanh về phía con quỷ cây, nhảy lên và tung cú đá vào bên hông nó, nhưng không có tác dụng.

Khi rơi xuống, những rễ cây bắt đầu tấn công cậu.Haruto dễ dàng né tránh những rễ cây chậm chạp, cậu mỉm cười: “Mạnh tay hơn nhỉ.”

Lợi dụng sự chậm chạp của nó, cậu lao tới, tích tụ ma lực hệ hỏa vào lòng bàn tay rồi nhảy lên, giơ tay ra chạm mặt quỷ cây.“The heat burns!” (Hỏa nhiệt thiêu rụi) – cậu hét lên, và ngọn lửa bùng lên, thiêu cháy con quỷ cây thành tro bụi trước khi biến mất.Khi bước ra khỏi phòng huấn luyện, Haruto thấy giữa sân trường có một cảnh tượng thú vị: một chàng trai đang tỏ tình với công chúa.

“Hẹn hò với tôi nhé, công chúa,” cậu ta nói, tay cầm hoa và cúi người xuống.“Xin lỗi, tôi không có hứng hẹn hò với ai cả,” Emili, công chúa xinh đẹp, trả lời với giọng lạnh lùng trước khi bước đi, theo sau là hai chị em nhà công tước.Haruto chỉ lắc đầu cười và tiếp tục đi về phía nhà tắm trong ký túc xá.----------------HẾT CHƯƠNG 3
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 4: haruto bị thách đấu


“Yo, Haruto đi đâu vậy?”

Hibiki hỏi khi vừa thấy Haruto xuất hiện ở hành lang.“Xem kết quả thi viết,” Haruto trả lời ngắn gọn, ánh mắt hướng về bảng kết quả vừa được dán lên.“Hi vọng tụi mình học chung lớp ha,” Hibiki cười tươi, đầy hi vọng.“Ừm,” Haruto đáp, rồi cả hai tiến tới bảng điểm.----------------Bảng điểm:1.

Inoue Emili2.

Rannai Haruto3.

Nakamura Eji4.

Nanami Miki5.

Nanami Fuki

...16.

Ayano Hibiki

...“Cậu giỏi thật đấy, Haruto!”

Hibiki thốt lên đầy ngạc nhiên.

“Hạng hai luôn cơ mà!”

“Cũng thường thôi,” Haruto nhún vai.“Thế đi xem lớp và chỗ ngồi đi.”

“Ừ.”

Cả hai cùng bước vào lớp, nhưng Hibiki nhanh chóng chỉ về phía bàn Haruto với một nụ cười đầy ẩn ý.“Cậu ngồi cạnh Inoue-sama kìa,” Hibiki cười.

“Cẩn thận đấy!”

Haruto khẽ nhíu mày.

"Thì sao chứ?"

“Mấy đứa con trai trong lớp, và có lẽ cả con gái nữa, sẽ để mắt tới cậu đấy,” Hibiki nhún vai, lắc đầu với nụ cười tinh quái.Haruto thở dài, "Mặc kệ thôi."

Cậu bước đến bàn của mình, ngồi xuống và theo thói quen, cậu nhìn ra cửa sổ.

Một lúc sau, cậu cảm nhận được có ai đó đến gần và ngồi xuống cạnh mình.

Haruto quay lại nhìn, đó là Inoue Emili, người đứng đầu trong kỳ thi.Hazz, quả nhiên ai ai cũng nhìn mình, Haruto thầm nghĩ khi cảm nhận những ánh mắt xung quanh.“Cậu là Rannai Haruto đúng chứ?”

Emili lên tiếng.“Ừm,” Haruto trả lời ngắn gọn.“Mình khá bất ngờ vì có người bằng điểm với tôi đấy,” Emili khẽ cười, nhưng giọng nói không hề có chút kiêu ngạo.“Tôi đã chăm học từ nhỏ nên vậy thôi.”

Sau câu trả lời của Haruto, cả hai rơi vào im lặng.

Cảm giác giữa họ không căng thẳng, nhưng cũng chẳng thân thiện.

Đâu đó trong lớp, Haruto cảm nhận được một ánh mắt đầy sự thù địch hướng về phía mình.----------------Sau khi buổi học sáng kết thúc, Haruto vừa bước ra khỏi lớp thì đã có chuyện xảy ra.“Thằng kia!

Ngồi cạnh công chúa thì thấy phởn lắm nhỉ?”

Nakamura Eji nói với giọng đầy thách thức, tiến đến trước mặt Haruto.Haruto nhìn thẳng vào hắn, không chút nao núng.

"Cậu là ai?"

Giọng cậu bình thản."

Tao là Nakamura Eji, và tao không chấp nhận một thằng như mày ngồi cạnh Inoue-sama."

Nakamura gằn giọng, tay nắm chặt thành nắm đấm."

Thì ra là vậy."

Haruto lạnh lùng đáp lại.Nakamura giận dữ, lao tới túm cổ áo Haruto."

Đấu với tao một trận ngay bây giờ.

Tao sẽ cho mày biết vị trí của mày ở đâu."

Nakamura siết mạnh cổ áo Haruto, ánh mắt tràn đầy căm hận.Haruto vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.

"Nếu cậu muốn, tôi không ngại."

Cả hai cùng bước đến phòng thách đấu – nơi được trang bị vòng tay bảo vệ để tránh người tham gia bị thương quá nặng.

Các trận đấu tại đây không giới hạn thời gian, chỉ dừng lại khi vòng tay của một trong hai người vỡ.----------------“Nghe nói có người đấu nhau kìa!”

Một học sinh thì thầm với nhóm bạn.“Ở đâu vậy?”

“Sàn thách đấu đó, hình như liên quan đến công chúa.”

Ba người gồm Emili và hai chị em Nanami nhanh chóng tiến về phía sàn đấu khi nghe tin.“Có liên quan đến cậu đấy, Emili,” Miki cười mỉm.“Đi xem thử không?”

Fuki hỏi.“Một chút thôi,” Emili đáp, giọng điềm tĩnh.Tại sàn đấu, đông đảo học sinh đã tụ tập, háo hức chờ đợi trận chiến giữa Haruto và Nakamura.

Cả hai bước vào sàn, đứng đối diện nhau, ánh mắt đầy quyết tâm.“KHIÊU CHIẾN!”

Nakamura hét lớn, đôi mắt rực lửa.Haruto gật đầu nhẹ, bình thản đáp lại, “Khiêu chiến.”

Nakamura ngay lập tức tung ra những quả cầu lửa hướng về phía Haruto.

Haruto nhanh nhẹn né tránh, nhưng một quả cầu lửa suýt trúng cậu.

Haruto giơ tay đỡ đòn, cảm nhận sức nóng bao trùm bàn tay mình.Không tồi...

Haruto nghĩ thầm.

Cậu tập trung ma lực, tụ lửa vào lòng bàn tay và dùng chiêu “The Heat Burns” – ngọn lửa bùng cháy, bao trùm nửa sàn đấu.Nakamura hoảng hốt dựng lên tường lửa để chặn lại, nhưng sức mạnh từ Haruto quá lớn, tường lửa chỉ giữ được trong giây lát trước khi bị thiêu rụi.Cố gắng đáp trả, Nakamura nhảy lên cao, tụ lửa trong lòng bàn tay và tung ra chiêu “Enteritis” – quả cầu lửa lao thẳng về phía Haruto.

Nhưng Haruto lại bình tĩnh tạo ra cột lửa từ mặt đất, dễ dàng xuyên thủng chiêu thức của Nakamura.“Pillar of Fire!”

Haruto hô lớn, cột lửa bao trùm quả cầu của Nakamura, làm nó tan biến.Cơn tức giận dâng trào trong lòng Nakamura, cậu ta quyết định tiến đến cận chiến.

Cả hai lao vào nhau, đòn tấn công đầy mãnh liệt.

Nhưng Haruto, nhờ vào những buổi luyện tập từ nhỏ với cha mình, chiếm ưu thế tuyệt đối.Khi thấy Nakamura để lộ sơ hở, Haruto tung một cú đấm mạnh vào bụng cậu ta, đồng thời khắc dấu ấn bộc phá lên người Nakamura.Nakamura lảo đảo lùi lại, nhưng vẫn không chịu thua.

Cậu ta tụ toàn bộ ma lực vào tay, chuẩn bị tung đòn cuối cùng.

Haruto lùi lại, bình tĩnh quan sát.“Ngươi đã thua rồi,” Haruto nói, giọng lạnh lùng.

“Khắc Nổ!”

Dấu ấn bộc phá trên người Nakamura phát sáng rồi nổ tung, thổi bay Nakamura về phía tường.

Vòng tay của cậu ta vỡ vụn, báo hiệu trận đấu kết thúc.Haruto tiến đến, đứng trước Nakamura đang bất động.

“Cậu đã thua.”

Nhưng khi Haruto vừa quay lưng bước đi, Nakamura, trong cơn giận dữ, dồn hết ma lực còn lại và tung ra một chiêu cuối cùng: “Great Inflammation Destroys!”

Một ngọn lửa khổng lồ lao về phía Haruto, nhưng ngay khi cậu định phản đòn, một bức tường băng bất ngờ xuất hiện, ngăn chặn ngọn lửa.“Cậu đã thua rồi, Nakamura,” Emili lạnh lùng nói, đứng ở phía sau Haruto.Nakamura ngất xỉu ngay sau đó vì đã dùng hết ma lực.Haruto quay lại, ánh mắt đầy thắc mắc.

“Sao cậu lại giúp tôi?”

“Vì tôi không thích hành động của cậu ta thôi,” Emili trả lời, giọng bình thản.Haruto im lặng một lúc, rồi cúi đầu cảm ơn.

“Cảm ơn.”

Nói xong, cậu quay người bước đi, bỏ lại phía sau đám đông vẫn còn kinh ngạc vì trận đấu vừa rồi.

Emili đứng lặng một chút, nhìn theo bóng lưng Haruto, rồi cùng hai chị em Nanami rời khỏi sàn đấu.----------------HẾT CHƯƠNG 4
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 5: 1 kẻ bí ẩn và dấu ấn khác thường


Một tuần đã trôi qua kể từ ngày thách đấu giữa Haruto và Nakamura.

Từ lúc thách đấu, Nakamura đã ngất đi và không xuất hiện ở lớp học.

Ngày mai, học viện cho phép học sinh về nhà một ngày, nhưng Haruto đã quyết định ở lại luyện tập.

Khi gọi về nhà thông báo, bố mẹ cậu đang bận rộn nên đã khuyên cậu nên ở lại học viện."

Phù... cuối cùng cũng xong tầng 14 rồi," Haruto thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi ướt đẫm trên trán.“Về nghỉ thôi, ngày mai còn phải luyện tập cả ngày nữa,” cậu tự nhủ, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.Nhưng khi quay lại, Haruto bị cuốn hút bởi một khung cảnh đang diễn ra trước mắt: một chàng trai tỏ tình với một cô gái, người được xem như công chúa của học viện, nhưng lại bị từ chối.

Cảnh tượng ấy khiến cậu cảm thấy một nỗi trống trải lạ thường, và cậu vội vã trở về ký túc xá."

Thằng nhóc tóc đen đó hôm nào cũng đến phòng tập luyện nhỉ," Miki bình luận khi nhìn thấy Haruto."

Sao chị biết?"

Fuki hỏi lại, vẻ nghi ngờ."

Muốn đến phòng tập luyện, phải đi ngang sân trường.

Mà địa điểm các chàng trai tỏ tình thì gần như lúc nào cũng ở sân trường cả, nên em thấy nó mỗi ngày," Miki nhún vai."

Hay là mai đi xem thử đi," Inoue gợi ý, ánh mắt sáng lên đầy hứng thú."

Hồ... hồ, Emili có hứng thú với tên đó hả?"

Miki trêu chọc."

Cậu ấy xếp thứ hai trong cuộc thi viết và thứ ba trong kiểm tra sức mạnh ma lực," Inoue đáp, có chút tự hào."

Nhưng lần đấu với tên đánh lén đó, mình thấy cậu ta có thể xếp thứ hai nên cũng tò mò thôi," Fuki góp ý."

Để bằng Emili, người đã có dấu ấn nguyên tố, thì còn lâu," Miki cắt ngang."

Rồi thì mai đi xem thằng tóc đen đó," Inoue quyết định.Khi Haruto trở về phòng, cậu bất ngờ gặp Hibiki."

Chào Haruto, lần thách đấu đó, cậu ngầu thật đấy," Hibiki mỉm cười."

Hôm nào cũng nói câu này, đã một tuần rồi đấy," Haruto đáp, có chút châm chọc."

Khen bạn của mình thì có làm sao đâu."

Hibiki tỏ ra không mấy bận tâm."

Mà Haruto nè, xuống tắm không?"

Hibiki hỏi, ánh mắt đã sáng lên."

Được."

Hai người cùng nhau đi xuống nhà tắm nam."

Hà, thật tuyệt," Hibiki thốt lên khi ngắm nhìn làn nước.Haruto từ từ ngâm mình xuống nước, cảm nhận sự thư giãn len lỏi trong cơ thể."

Haruto," Hibiki gọi."

Sao vậy?"

Haruto đáp lại, thoải mái."

Mắt cậu..."

"Tớ cũng không biết nữa, từ khi có nhận thức đã như này rồi."

"Cậu thử mở ra lần nào chưa?"

"Rồi, đó là năm mười tuổi.

Vào hôm sinh nhật, tớ đã thử mở ra và..."

"À... không có gì đâu, tớ về phòng ngủ trước đây."

Hibiki đột ngột dừng lại, vẻ mặt có chút ngại ngùng.Khi Hibiki rời đi, Haruto tự hỏi: "Mình có nói gì sai không nhỉ?"

Sáng hôm sau, học sinh lần lượt rời khỏi học viện về nhà."

Đi thôi, hôm sau sẽ luyện cả một ngày," Haruto thông báo trước khi bước nhanh về phía phòng huấn luyện.Khi đi, cậu cảm thấy có ai đó theo dõi mình.

Quay lại, cậu nhận ra đó là Fuki, Miki và Inoue.Cậu không để tâm đến họ và tiếp tục đi thẳng vào phòng huấn luyện, chọn tầng 10.Ba cô gái nhìn nhau rồi quyết định đến phòng quan sát.

Phòng này thường bị cấm vào vì có bảo mật, nhưng với tư cách là công chúa, Inoue có thể xin phép vào.Tầng 10 là nơi có năm con sói lang và một con sói lang phong.Haruto không chần chừ, ngay lập tức phóng một loạt cầu lửa vào đám sói.

Nhưng tốc độ của chúng nhanh đến mức không một quả cầu nào trúng mục tiêu."

Bỏ tạm lửa, dùng katana thôi," cậu nghĩ, và với thanh katana trong tay, cậu chuẩn bị cho cuộc chiến.Ba cô gái đứng bên ngoài, mắt tròn xoe, ngạc nhiên khi thấy Haruto biết sử dụng katana.Cậu đã có nhiều năm kinh nghiệm luyện tập, và với việc phóng ma lực ra ngoài tạo thành một lớp aura hệ hỏa, Haruto dễ dàng hạ gục đám sói lang."

Chỉ còn lại một con thôi, sói lang phong," Haruto nói, giọng cương quyết.Con sói lang phong đáp trả bằng cách ném ra những lưới đao gió vào Haruto.

Cậu tự tin vì biết lửa là khắc tinh của gió.Sói lang há miệng và phóng ra một cơn lốc về phía Haruto."

Phù," cậu thở ra một hơi, rồi nhanh chóng di chuyển, né tránh.Nhưng con sói lang không dễ dàng bị áp sát.

Nó dồn ma lực phong vào chân và lao nhanh về phía Haruto.Cậu thở hắt ra, từ từ quan sát cử động của đối thủ.Ba cô gái không hiểu Haruto định làm gì, thì bỗng nhiên sói lang nhảy bổ vào cậu.Ngay khi sói lang vồ vào không trung, Haruto dồn ma lực hệ hỏa vào chân, hạ thấp người và xoay 360 độ, đá mạnh vào bên đầu sói lang phong."

Molten swirling rock!" (Đá xoáy nung chảy.)Mặt sói lang phong cháy đen kịt.Các tầng tiếp theo cũng diễn ra tương tự, chỉ thay đổi mỗi con sói lang khác hệ mà thôi, và Haruto nhanh chóng đánh bại chúng.Fuki và Miki bắt đầu cảm thấy chán nản, nên đã rủ Inoue về nhà.Inoue chần chừ một lúc, nhưng cũng quyết định đi theo, trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình và vô tình va vào bức tường.Khi ba người vừa rời đi, một người đàn ông khoác áo choàng xuất hiện, bước vào phòng và thấy chỉ số của con sói lang tầng 15, rồi bỏ đi.Ngay lúc đó, Haruto lên đến tầng 15 và chạm trán với một con sói lang vương, mang cả hai yếu tố lửa và gió.Cảm giác bất ổn len lỏi trong Haruto.

Con sói lang vương này mạnh mẽ hơn nhiều so với những con trước.Khi cậu đang chần chừ, con sói lang vương bất ngờ lao thẳng vào Haruto.Dù cậu né sang một bên, nhưng móng vuốt của nó vẫn xé rách một đường nhỏ trên hông cậu."

Thật không thể tin, con này mạnh gấp ba tất cả những con sói lang hồi nãy cộng lại," Haruto nghĩ, cảm giác lo lắng dâng lên.Cậu phóng ma pháp về phía sói lang vương."

Fire progresses far away!" (Hỏa tiến viêm xa.)Haruto dồn ma lực, tạo thành một mũi tên lửa dày đặc lao nhanh về phía sói lang vương.Nhưng sói lang vương chỉ thở phào, phóng ra một cơn lốc mạnh mẽ, dễ dàng dập tắt ngọn lửa của Haruto.Nhận thấy tình hình không đơn giản, Haruto quyết định dùng nguyên tố lôi mà cậu đã giấu kín bấy lâu.Tuy nhiên, ma lực hệ lôi không còn mạnh mẽ như lần kiểm tra ở đền thờ.

Nhưng cậu không có thời gian để nghĩ ngợi.Từ chân, những tia sét dữ dội bắt đầu phát ra."

Lightning kick!" (Cú đá sấm sét.)Haruto lao về phía sói lang vương với tốc độ nhanh nhất, chuẩn bị cho cú đá.Khi gần đến nơi, cậu nhảy lên, chân đưa ra trước, nhưng ngay lúc này, cơn gió mạnh từ sói lang vương khiến tốc độ của Haruto chậm lại.Sói lang vương chụp lấy chân Haruto, quăng cậu vào một bên tường."

Con sói chết tiệt!"

Haruto gầm lên, lòng tràn ngập sự tức giận và quyết tâm"Thunder spreads" (sấm sét lan toả)1 luồng điện khổng lồ phóng ra từ bàn tay của cậu, chia thành hàng chục tia sáng lấp lánh lao về phía sói lang vương.

Nhưng con sói quái ác nhanh như chớp, nó tráng được dễ dàng và bắ đầu xông vào với móng vuốt ngọn lửa sức nhọn.Haruto tập trung mà lực vào đôi chân, cảm nhận sự nóng bỏng lần toả khắp cơ thể, giúp cậu đi chuyển nhanh hơn.

Cậu giữ khoảng cách, từng giây phút đều quan trọng trong cuộc chiến này....Khi nhận ra cơ hội, Haruto lướt tới, sủ dụng đòn"Lightning kick" (cú đá sấm sét)Lao về phía sói lang vương.

Nhưng cậu đã cẩn trọng hơn; ngày khi cơn gió mãnh liệt từ sói lang vương thổi đến, cậu dồn gần hết mà lực hệ hoả vào chân, khiến ngọn lửa bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết."

Pink inflammation flares up" (hồng viêm cước bộc phát)!Cú đá của Haruto trúng ngay bụng con sói, khiến nó gào lên đau đớn, lửa thiêu đốt cơ thể nó.Nhưng chưa hết, cậu thì thầm trong lòng: "khắc nổ"Một tiếng nổ lớn vang lên, bụng con sói lang vương vỡ tan, chỉ còn lại đống tro tàn.Haruto tin rằng mình đã chiến thắng.

Nhưng làn khói tan đi, hình dáng con sói vẫn còn đó, bất chấp mọi nỗ lực của cậu.

Sức mạnh xuất cậu đã cạn kiệt, và cậu cảm thấy mệt mỏi.Nhưng con sói lang vương không cho cậu thời gian thở.

Nó dồn sức vào một cơn lốc, lao về phía haruto với tốc độ không thể tưởng tượng.

Chưa kịp nhận ra điều gì, một vết cào lớn đã rạch ngang bụng cậu, máu chay ra ào ạt."

Khà..."

Haruto khụy xuống, thở hổn hển.Sói lang vương không cho cậu một giây phút nghỉ ngơi, tung thêm một cú đá mạnh mẽ vào người haruto.

Cậu bị văng vào tường, cảm giác như mọi sức lực đều đã rời bỏ cậu.

Ý thức của cậu dần mờ đi, khi còn sói tiến lại gần, từng bước một.Trong khoảnh khắc tuyệt vọng ấy, hình ảnh cha cậu lại hiện lên trong tâm trí:"Haruto, con phải mạnh mẽ hơn."

"Phải mạnh hơn bất kỳ ai, để bảo vệ bản thân và những người còn yêu quý."

"Đừng bao giờ bỏ cuộc."

"Ngày cả khi bị đánh gục, hãy đứng dậy.

Nhưng thẳng vào mắt kẻ thù và đánh bại nó."

"Vâng, con sẽ không bảo giờ bỏ cuộc, cho dù đối thủ có mạnh đến đâu."

"Và còn sẻ trở thành người mạnh nhất."

Cả Azumane và Haruto cùng cườiHaruto nhớ lại những khoảnh khắc bên Hibiki, những bữa trưa chúng, những khoảnh khắc đơn giản nhưng quý giá.

Dù cậu luôn tỏ ra lạnh nhạt, nhưng trong lòng cậu, những khoảnh khắc thật sự rất vui.Móng vuốt của sói lang vương đang lao xuống người haruto, nhưng từ trong cậu, một ngọn lửa lớn bùng cháy dữ dội, thổi bay con sói ra xa.Khi mở mắt ra, ánh mắt sắc bén của haruto nhìn thẳng vào sói lang vương.

Trên tay cậu hiện lên một dấu ấn-dấu ấn nguyên tố tầng thứ nhất, nhưng nó không giống với bất kỳ dấu ấn nào khác; dấu ấn của cậu có hình...

Một con rồng.Dấu ấn nguyên tố được chia thành năm tầng, và khi vượt qua tầng thứ năm, con người có thể đạt được trạng thái thức tỉnh nguyên tố.

Đối với các năng lực ngoài nguyên tố, chỉ có thể được ba tầng và không thể tiến thêm được nữa.Quay lại với haruto, hiện tại nguyên tố hệ hoả của cậu đã lên được tầng thứ nhất, còn ma lực hệ lôi đã đạt đến tối đa, giống như khi ở đền thờ.Vowia sức mạnh này haruto dễ dàng bón hành cho con sói lang vương, khiến nó đau đớn và hoảng sợ.

Dường như sói lang vương cũng cảm nhận được sự thay đổi của haruto, nên nó đang chuẩn bị tung ra đòn mạnh nhất của nó"Big bang wing and fire fade" ( big bang phong vũ hoả phai )!Haruto thấy vậy, cũng dồn ma lực hệ hoả vào miệng, chuẩn bị đòn phản công"Fire dragon's breath" ( hơi thở của rồng lửa )!Chỉ với đòn này haruto đã khiến sói lang vương bị thương nặng.

Không để nó nghỉ ngơi, haruto dồn mà lực hệ lôi vào chân, chuẩn bị đá thẳng vào sói lang vương.Nhưng lần này khác với lần trước, cậu kết hợp thêm ngọn lửa đang cháy dữ dội kia thành một đòn tấn công quyết định."

Fire and lightning lightning fast" ( hoạt viêm lôi thần tốc )!Cú đá xuyên thủng bụng con sói lang vương, khiến cơ thể của nó dần dần biến mất trong những đám khói đen.Ngày sau đó, haruro cũng kiệt sức nằm gục xuống sàn, đôi mắt dần dần khép lại----------------HẾT CHƯƠNG 5
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 6: làm bạn với công chúa


Đôi mắt của tôi từ từ mở ra, ánh sáng lờ mờ dần rõ ràng hơn.

Mọi thứ có vẻ lạ lẫm."

À... con đã tỉnh rồi này, bố nó ơi."

Giọng nói dịu dàng của mẹ, Suzune, vang lên bên cạnh.Tôi quay sang và thấy mẹ đang ngồi bên giường, ánh mắt lo lắng nhưng dịu dàng.

Ở góc phòng, bố tôi đang nói chuyện với ai đó, nhưng khi nghe thấy mẹ gọi, ông ngoảnh lại nhìn tôi, gương mặt căng thẳng lộ rõ vẻ nhẹ nhõm."

Con đang ở đâu vậy, mẹ?"

Tôi hỏi, giọng yếu ớt, cơ thể còn chưa hoàn toàn hồi phục."

Nhóc đang ở lâu đài của ta."

Giọng nói uy quyền vang lên từ phía người đàn ông đứng cùng bố tôi.Tôi ngạc nhiên, chưa kịp hiểu hết mọi chuyện thì mẹ lên tiếng giải thích: "Con đang ở lâu đài của nhà vua đấy."

Lúc đó, tôi cố gắng ngồi dậy để thể hiện sự kính trọng, nhưng cơ thể chưa lành hẳn khiến tôi đau đớn khi cố gắng di chuyển."

Nhóc cứ nằm nghỉ đi, đừng cố quá."

Nhà vua nhẹ nhàng nói, giọng ông điềm đạm nhưng ấm áp."

Con cảm ơn ngài."

Tôi cúi đầu cảm kích.Sắc mặt của bố trông không tốt lắm, ông quay sang nhà vua rồi nói với giọng chân thành: "Cảm ơn ngài đã cứu mạng thằng bé, bệ hạ."

Nhà vua khẽ cười, vỗ vai bố tôi.

"Không cần khách sáo đâu, Azumane.

Chúng ta đã chiến đấu cùng nhau bao năm, ân nghĩa không cần đong đếm nữa."

Nhưng rồi ông quay sang tôi, ánh mắt nghiêm túc.

"Người cứu nhóc không phải ta, mà là con gái ta.

Chiều hôm đó, nó vội vã chạy đến cầu xin ta cứu cậu."

"Con gái ngài sao?"

Tôi lắp bắp, trong đầu hiện lên hình ảnh một cô gái mơ hồ.

"Cô ấy..."

Mẹ tôi khẽ cười, nhắc khẽ: "Không được thất lễ, con phải gọi là công chúa."

Nhà vua nghe vậy bật cười sảng khoái.

"Không sao, cách xưng hô ra sao tùy thằng nhóc thôi.

Miễn là nó biết ơn là đủ."

Ông đứng dậy, dáng vẻ uy nghiêm nhưng gần gũi.

"Nhóc cứ nghỉ ngơi cho khỏe nhé.

Ta đi đây."

Khi nhà vua rời khỏi phòng, bố tôi vội vàng ngồi sát bên giường, ánh mắt lo lắng.

"Con đã gặp chuyện gì vậy, Haruto?

Sao lại bị thương nặng đến thế?"

Tôi ngập ngừng một lúc, cuối cùng kể lại toàn bộ sự việc: Phòng huấn luyện đột nhiên bị biến đổi, con boss mà tôi đối mặt mạnh lên bất ngờ.

Tôi đã chiến đấu đến kiệt sức và suýt bị giết.

Trong khoảnh khắc tuyệt vọng nhất, hình ảnh và lời dạy của cha hiện lên, giúp tôi lấy lại nghị lực.Nghe xong, bố tôi bật cười lớn.

"Hahaha!

Thì ra mấy lời đó lại giúp con vượt qua được?

Phụt...

Hahahaha!"

Bố đang cười như nắc nẻ thì đột nhiên bụp, một cú đập nhẹ nhưng đầy uy lực từ mẹ khiến ông khựng lại, ôm đầu xoa xoa."

Ui da!

Suzune, em nỡ đánh anh thế à?"

Mẹ tôi mỉm cười, nhưng ánh mắt sắc lạnh.

"Con nó suýt chết đấy, anh còn cười được à?"

Tôi nhìn hai người họ, một cảm giác ấm áp len lỏi trong lòng.

Dù bị thương nặng, nhưng được ở bên gia đình, tôi biết mình sẽ vượt qua tất cả.“Xin lỗi, xin lỗi!”

Bố tôi vội vàng xoa đầu khi mẹ vừa trách yêu ông.

Họ nói chuyện với tôi một lúc rồi cả hai phải rời đi để lo công việc, để lại tôi một mình trong căn phòng yên tĩnh.

Mệt mỏi sau một ngày dài, tôi lại chìm vào giấc ngủ sâu.----------------Tỉnh dậy lần nữa, tôi thấy một người khác đứng cạnh giường."

Inoue-sama!

Cô đến đây làm gì vậy?"

Cô ấy hờ hững đáp: "Thăm bệnh."

"Thôi, không cần đâu..."

Inoue nheo mắt nhìn tôi.

"Nếu tôi không tình cờ quay lại phòng quan sát và thấy cậu nằm gục trên sàn, thì giờ có khi cậu đã... ngắm gà khỏa thân rồi đấy."

Tôi ngớ người, nhớ lại những lời nhà vua đã nói, rằng chính cô con gái của ông ấy đã cứu tôi.

"Ồ, thì ra cô nhìn lén tôi từ đó à?"

Hai má Inoue bỗng đỏ lên, nhưng cô nhanh chóng giấu đi.

"Nhìn lén cái đầu cậu ấy!"

Cô ấy vừa nói vừa thụi một cú vào vai tôi, đau điếng, rồi bước ra ngoài.Tôi nhìn theo, cười nhẹ, nhưng trong đầu lại hiện lên suy nghĩ khác.

Thật ra, ở học viện, dù ngồi cạnh cô ấy, tôi chưa bao giờ dám nhìn kỹ quá 5 giây.

Nhưng giờ nhìn kỹ lại, Inoue đúng là xinh đẹp thật... ngực cũng đầy đặn nữa...Một lát sau, Inoue trở lại, mang theo một đĩa thức ăn và đặt lên bàn cạnh giường.

Hiểu ý, tôi cố gắng ngồi dậy và ăn để lấy lại sức.Trong khi tôi ăn, cô ấy đột nhiên hỏi: "Làm sao cậu có thể đánh bại con sói lang vương thuộc hệ dị biệt kia được?"

Tôi im lặng, không biết trả lời sao.

Cô tiếp tục: "Không có ý gì, nhưng với sức mạnh lúc đó của cậu, khó mà thắng nổi..."

Tôi cúi đầu, sau một lúc mới đáp: "Chỉ là may mắn thôi."

Inoue khẽ nhướng mày, nhưng rồi lại cười nhẹ.

"Không nói cũng được."

Cô ấy nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt chứa đựng chút gì đó khác lạ.

"Tôi không nghĩ mình có thể nói chuyện thoải mái với cậu như vậy."

Tôi ngạc nhiên.

"Tại sao?"

Cô cúi đầu, có vẻ đang suy nghĩ rất nhiều.

"Thật ra, tôi không giỏi nói chuyện với con trai.

Không phải tôi ghét họ, nhưng từ nhỏ, tôi đã lớn lên trong cung điện, chỉ biết học hành và huấn luyện.

Chưa từng tiếp xúc với ai khác ngoài hai người bạn là Miki và Fuki.

Vậy nên tôi muốn thử kết bạn với một cậu con trai...

ít nhất là một lần."

Inoue ngừng một lát rồi nhìn tôi thẳng thắn.

"Cậu làm bạn với tôi được không?"

Tuy nhiên, khi cô nói xong, tôi đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào.

Nhận ra điều đó, Inoue bực tức, đóng cửa phòng một cái rầm trước khi bỏ đi.----------------Sáng hôm sau, tôi được đưa trở lại học viện cùng Inoue.

Trên xe, tâm trạng tôi nặng nề vì không thể luyện tập trong ba ngày, trong khi bản thân còn nhiều việc cần làm.

Tôi nhìn xuống cánh tay phải, nơi dấu ấn đã từng xuất hiện, nhưng giờ đây nó lại biến mất, bất kể tôi đã thử bao nhiêu lần.

Tôi tự nhủ mình phải mạnh hơn nữa, phải thuần thục hoàn toàn sức mạnh này.Khi đến trường, Inoue và tôi bước xuống xe, đi thẳng vào học viện.

Tôi cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, tiếng xì xào bàn tán nhưng chẳng buồn quan tâm, chỉ muốn vào lớp càng nhanh càng tốt.Vừa ngồi xuống chỗ, Inoue cũng ngồi xuống cạnh tôi.

Sau vài giây im lặng, cô ấy dường như cố tìm cách bắt chuyện nhưng không biết nói gì, cuối cùng buột miệng:"Hôm nay trời đẹp thật nhỉ." (Inoue)Tôi nhướn mày.

"Cô đang cố bắt chuyện với tôi à?"

"Đúng vậy đấy."

Tôi khẽ cười.

"Thế ít nhất cũng nói câu gì hay ho hơn đi."

Cô ấy hắng giọng, rồi định hỏi: "Haruto, làm sao cậu có thể đánh bại con sói..."

Chưa nói hết câu, tôi đã đưa tay bịt miệng cô lại.

Suỵt "Nói gì thì nói, nhưng đừng nhắc chuyện đó ở đây."

Khi tôi thả tay ra, cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên, nhưng rồi lại bật cười.

"Mà tại sao cậu lại cố bắt chuyện với tôi?"

Inoue nhìn tôi, giọng nói của cô ấy nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.

"Vì... chúng ta là bạn mà."

Lời nói của Inoue vừa dứt, cả lớp im lặng rồi bùng lên tiếng xì xào, người ngạc nhiên, kẻ bực bội."

Ối chà...

ối chà..."

Giọng điệu trêu chọc của Miki và Fuki vang lên từ phía sau, như thể họ đang theo dõi điều gì đó thú vị.Và từ ngày đó, ngày nào Inoue cũng tìm cách đến gần và nói chuyện với tôi, không ngừng cố gắng kết thân.----------------HẾT CHƯƠNG 6
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 7: buổi huấn luyện để chuẩn bị cho ngày hội thách đấu


"Hôm nay, lớp chúng ta sẽ có một buổi hỗn chiến để chọn ra 5 người mạnh nhất đại diện tham gia Ngày Hội Thách Đấu"giáo viên thông báo, khiến không khí trong lớp lập tức bùng nổ.

Những học sinh phấn khích, ánh mắt sáng rực, nhưng rồi sự hứng khởi của họ dần lắng xuống khi nhận ra có những kẻ mạnh hơn họ rất nhiều đang đứng trong phòng này.Ngày Hội Thách Đấu là sự kiện quan trọng của ba học viện hàng đầu, nơi những học sinh năm nhất giỏi nhất sẽ đối đầu trong trận chiến hỗn loạn, đại diện cho từng ngôi trường.

Tỷ số giữa các học viện hiện nay gần như ngang nhau, và nếu giành chiến thắng lần này, học viện mà Haruto đang theo học sẽ bỏ xa các đối thủ, khẳng định vị thế số một của mình."

Đi thôi các em, chúng ta sẽ vào phòng mô phỏng," giáo viên dẫn đầu lớp, đưa các học sinh tiến vào một căn phòng với bốn bức tường đen kịt và các cỗ máy hiện đại bao phủ xung quanh."

Haruto!"

Hibiki gọi với giọng vui vẻ khi họ đi qua dãy hành lang.

"Nếu gặp nhau trong trận chiến, đừng nương tay với tớ nhé!"

Haruto cười nhạt.

"Chưa chắc chúng ta sẽ đấu với nhau đâu."

"Nhưng mà này, cậu có năng lực gì vậy?

Tớ vẫn chưa biết," Haruto tò mò hỏi."

Để dành bí mật đi," Hibiki trả lời.

"Nếu đấu với tớ, cậu sẽ biết."

Cửa phòng mô phỏng mở ra, mọi người bước vào một căn phòng trống trải.

Bỗng nhiên, một luồng sáng chói lòa phát ra từ giữa phòng, làm tất cả phải nhắm mắt lại.

Khi ánh sáng tắt, Haruto thấy mình đang đứng giữa một khu rừng rậm rạp, xung quanh chỉ có cỏ cây và hoa lá."

Có lẽ mỗi người đã bị đưa đến một nơi ngẫu nhiên," Haruto lẩm bẩm, nhìn xung quanh.Không lâu sau khi Haruto bắt đầu di chuyển, một sợi dây kéo bất ngờ lao tới từ phía trước.

Cậu kịp cúi người né tránh, nhưng ngay lúc đó, một tấm lưới tơ nhện từ trên cao rơi xuống.

Haruto lùi lại kịp thời, tránh được cạm bẫy."

Tấn công từ hai phía à?"

Haruto nhíu mày."

Phải hợp lực mới hạ được cậu!"

Một giọng nói vang lên.

Đó là Hula, người có khả năng điều khiển tơ nhện.

Đi cùng cô là Eji, người có thể biến mọi vật chất mà cậu chạm vào thành roi.Haruto không nói gì, chỉ chậm rãi tung chiêu.

"Heat Rays!"

Từ tay cậu, một luồng năng lượng nhiệt nóng bỏng bắn ra, nhưng Eji nhanh chóng dựng lên một tấm chắn bằng những roi đất.

Các roi đất lần lượt bị đốt cháy, nhưng Haruto không thể xuyên qua lớp chắn cuối cùng."

Chà, khéo léo đấy," Haruto thầm nghĩ, nhưng ngay lập tức, cậu lao lên với một cú đấm lửa, phá nát tấm chắn còn lại.

Thế nhưng, Hula và Eji đã biến mất.Từ bốn phía, tơ nhện lại bắn ra, siết chặt Haruto.

Cậu nhảy lên không trung, nhưng những cành cây bên trên đã sẵn sàng siết lấy cậu.

Trước khi kịp phản ứng, Haruto bị cuốn vào một cái kén tơ nhện khổng lồ."

Cứ tưởng thế là xong rồi à?"

Haruto nghĩ thầm, cảm nhận được ma lực hội tụ trong lòng bàn tay.

Từ đó, cậu bắn ra một tia nhiệt mạnh mẽ, xuyên thủng cái kén và lao thẳng về phía Hula."

Converging Heat Rays!"

Haruto hét lớn.Hula không kịp phản ứng, bị hạ gục ngay lập tức và biến mất khỏi khu rừng, quay về phòng mô phỏng.

Eji hoảng hốt, cố gắng tạo ra những roi đá từ tảng đá gần đó, nhưng những cú đòn của cậu chỉ lao loạn xạ, không có chiến thuật.Haruto dễ dàng né tránh, tiến tới gần Eji.

Cậu dồn toàn bộ ma lực vào chân và tung ra đòn quyết định.

"Fire Claw Explosion!"

Một vụ nổ bùng lên dưới chân Haruto, đẩy cậu lao thẳng tới Eji với tốc độ kinh hoàng.Cú đấm của Haruto va chạm mạnh vào ngực Eji, khiến cậu bật ngược ra sau và gục xuống.

Trước khi bị đưa ra khỏi phòng mô phỏng, Haruto nói với Eji:"Nếu cậu có thể điều khiển đám roi đó tốt hơn, cậu sẽ còn mạnh hơn nhiều đấy."

Eji im lặng, nhưng lời nói của Haruto vang vọng trong tâm trí cậu.Haruto tiếp tục hành trình, vượt qua khu rừng và đến một ngọn núi.

Trèo lên đỉnh núi, Haruto nhìn thấy hai người đang giao chiến phía trước.

Đó không ai khác chính là...

Hibiki và Inoue.----------------HẾT CHƯƠNG 7
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 8: buổi huấn luyện để chuẩn bị cho ngày hội thách đấu ( 2 )


Inoue vừa dứt lời thì từ xa, những tiếng hét hoảng loạn vang lên.Haruto và Inoue nhanh chóng quay về phía âm thanh đó, chỉ thấy một con rắn khổng lồ đang truy đuổi các học sinh trong lớp.

Thân hình khổng lồ của nó, cao tới 12 mét, bò nhanh qua khu rừng, làm rung chuyển cả mặt đất.Trong phòng điều khiển, giáo viên lớp nâng cao quan sát màn hình, nở nụ cười nhạt:“Các em nghĩ trận đấu này chỉ có người đấu với người thôi sao?”

Rất nhiều học sinh bị con rắn tấn công và bị đưa trở lại phòng mô phỏng, chỉ còn chưa đến mười người vẫn đang cố gắng chạy trốn."

Chúng ta phải cứu họ thôi, Inoue," Haruto đề nghị."

Được."

Cả hai nhanh chóng chạy về phía con rắn, và khi đến gần, họ nhận ra kích thước khủng khiếp của nó.

Thân hình con quái vật khổng lồ, lớp da dày và cứng như thép, đang áp đảo mọi thứ xung quanh.Inoue lập tức thi triển phép thuật:“The Gang Pursues” (Băng mãn truy kích)Những mũi băng sắc nhọn bắn ra từ tay Inoue, lao thẳng về phía con rắn, nhưng chỉ để lại những vết xước nhỏ trên lớp vảy cứng rắn của nó."

Nó quá mạnh!"

Inoue thốt lên.“Cứ tấn công mà không suy nghĩ là sai lầm lớn,” Haruto nghiêm túc nói.

“Tạm thời rút lui để tìm cách khác đã.”

Cả hai nhanh chóng lùi lại, tìm vị trí an toàn hơn.

Khi đang di chuyển, họ bắt gặp Hibiki đang lang thang trong khu rừng, dường như không nhận ra sự nguy hiểm đang diễn ra.“Hibiki!”

Haruto gọi lớn.Hibiki quay lại, định chào hỏi Haruto, nhưng vừa nhìn thấy Inoue bên cạnh, cậu ta hoảng hốt, nghĩ rằng Inoue đang tấn công mình và Haruto là đồng phạm.

Hibiki lập tức quay đầu bỏ chạy.“Sao cậu lại về phe cô ta rồi rượt tôi như thế?”

Hibiki hét lên trong hoảng loạn.“Về phe gì chứ!

Dừng lại đã!”

Haruto cố giải thích.

"Tôi cần cậu giúp để hạ con rắn khổng lồ kia!"

“Rắn khổng lồ?”

“Nhìn đằng kia kìa!”

Haruto chỉ về phía con quái vật.“Hả?

Cái gì thế này?”

Hibiki kinh ngạc.Inoue lên tiếng: “Hai người đối diện với nó là...

Miki và Fuki!”

Haruto nhanh chóng nảy ra ý tưởng: “Nếu có chúng ta hợp sức lại, chắc chắn có thể hạ được nó!”

"Okay!"

Ba người nhanh chóng tập hợp lại với hai chị em sinh đôi Miki và Fuki.“Miki, Fuki!”

Inoue gọi lớn.“Hở?

Emili và... tên tóc đen cam?”

Miki hỏi với giọng khó hiểu."

Đen cam gì chứ, hai thím," Hibiki trêu chọc.“AI...

LÀ...

THÍM HẢ?!”

Cả hai chị em đồng thanh hét lên với vẻ bực bội.“Thôi, giờ không phải lúc để cãi lộn!

Nhìn kìa!”

Haruto chỉ về phía con rắn.Con rắn đã hạ thêm một học sinh nữa, và giờ chỉ còn lại năm người họ đối mặt với nó.“Ai cần hợp sức với mấy người chứ?”

Miki khinh khỉnh nói.

"Đúng không, Emili?"

"À... thì..."

Emili ngập ngừng.“Gì chứ, sao cậu lại ngập ngừng vậy?”

"Không kịp rồi, nó đến kìa!"

Con rắn khổng lồ lao nhanh về phía nhóm năm người, nhưng tất cả đều kịp tránh sang một bên.

Tuy nhiên, có vẻ như cả năm người đã kiệt sức, đặc biệt là Miki và Fuki, chỉ còn đủ ma lực để tung ra một đòn cuối.Cả hai chị em đã dốc hết sức lực vào các trận đấu với những học sinh khác, khiến số người còn lại ít như bây giờ.“Ice Crystallization Gorilla Magic” (Kết tinh băng thuật khỉ đột)“Spiral Stone Pillar” (Trụ đá xoắn ốc)“The Heat Burns” (Hỏa nhiệt thiêu rụi)Ba đòn tấn công từ ba phía giáng xuống con rắn, nhưng lớp vảy cứng rắn của nó chỉ bị thương nhẹ.Con rắn gầm lên rồi phun một làn độc xuống mặt đất, nhắm thẳng vào nhóm Haruto.

Haruto nhảy sang một bên để tránh, nhưng đuôi của con quái vật quất mạnh vào người cậu, khiến cậu bị văng vào một ngọn núi gần đó."

Khà... con rắn chết tiệt!"

Haruto rít lên trong đau đớn.Phía bên kia, Hibiki và Inoue dồn dập tấn công con rắn, còn Miki và Fuki ngồi nghỉ ngơi gần Haruto.

Nhìn cảnh bạn bè chiến đấu hết mình, Haruto cảm thấy bất lực.Cậu nhớ lại lúc Inoue chỉ cách bật dấu ấn nguyên tố và quyết định tập trung ma lực vào một điểm, di chuyển nó nhanh nhất có thể trong cơ thể mình.Thử lần thứ nhất, thất bại.Lần thứ hai, thất bại.Lần thứ ba...“Tại sao cơ chứ?

Sao lại không bật lên được?”

Haruto nghiến răng."

Chẳng lẽ mình đang sợ thua cuộc sao?"

Haruto tự hỏi.Cậu nhận ra mình đang ép bản thân để bật dấu ấn chỉ để chứng tỏ rằng mình không thua kém bạn bè, chứ không phải vì mục đích thực sự của sức mạnh.“Không phải mình muốn mạnh mẽ để thể hiện.

Mình muốn mạnh mẽ để bảo vệ những người quan trọng với mình!”

Một lần nữa, Haruto tập trung ma lực, và trên tay cậu, một dấu ấn hình con rồng xuất hiện.“Dấu ấn nguyên tố Hỏa, tầng thứ nhất!”

Haruto nhìn về phía chiến trường, thấy Hibiki và Inoue đã thấm mệt, trong khi con rắn cũng bị thương nặng.Haruto lập tức tụ ma lực hệ Hỏa vào lòng bàn tay.

Vừa tụ ma lực, cậu vừa chạy lên một mỏm đá và hét lớn:“Hibiki, Inoue!

Dụ nó đến gần đây!”

Hai người không nói gì nhưng hiểu ý, họ cùng lúc phối hợp dụ con rắn lại gần Haruto.Haruto tiếp tục nói với Miki và Fuki: “Hai người, có thể tạo ra một quả cầu gió phía trước tôi được không?”

“Vì sao chúng tôi phải ph—”“Nếu làm xong, các cô có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, tôi sẽ thực hiện!”

“Ồ, nghe có vẻ thú vị đấy.”

Miki và Fuki liếc nhau rồi gật đầu, tạo ra một quả cầu gió khổng lồ trước mặt Haruto.Phía dưới, con rắn đã bị Hibiki và Inoue dẫn đến gần mỏm đá nơi Haruto đứng.“Được rồi!

Hibiki, Inoue, nhảy sang một bên đi!”

Hai người họ ngay lập tức nhảy sang hai phía, Haruto không bỏ lỡ cơ hội, cậu lao xuống, nhảy vào quả cầu gió.“Secret Technique: Purgatory Inflammation!” (Bí kỹ: Viêm sát luyện ngục)Haruto dồn toàn bộ ma lực hệ Hỏa của mình vào đòn tấn công.

Khí thế của bí kỹ kết hợp với quả cầu gió của Miki và Fuki khiến ngọn lửa trở nên dữ dội hơn, xoáy lửa cuồng loạn bao phủ lấy con rắn.Con rắn hét lên trong đau đớn khi toàn bộ thân thể nó bị bao trùm bởi ngọn lửa thiêu đốt.Cuối cùng, con rắn gục xuống, toàn thân cháy đen.Haruto kiệt sức, rơi tự do xuống đất, may mắn Inoue kịp thời đỡ lấy cậu.Haruto mở mắt, nhìn thấy người đỡ mình là Inoue, cười nhẹ:“Cảm ơn nhé.”

Nói xong, cậu chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của Inoue, trong khi mặt cô dần đỏ lên.Phòng mô phỏng tắt.Ba ngày sau, trận chiến quyết định giữa năm người mạnh nhất lớp nâng cao sẽ diễn ra.----------------HẾT CHƯƠNG 8
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 9: cuộc chiến của 5 người mạnh nhất lớp nâng cao


Sau ba ngày được Inoue chăm sóc, cuối cùng Haruto cũng có thể rời khỏi phòng y tế để chuẩn bị cho buổi hỗn chiến.

Khi bước vào phòng mô phỏng, Haruto bất ngờ gặp Inoue, người đang đứng gần đó.“Inoue!”

Haruto lên tiếng, đôi mắt sáng lên một cách hân hoan.Inoue thấy Haruto, nở nụ cười và vẫy tay chào.

“Chào buổi sáng, Haruto!”

Haruto cúi đầu, nhớ lại ba ngày nằm bất động vì cánh tay cậu bị chấn thương.

Hàng ngày, Inoue đều đến bên cậu, nhẹ nhàng đút cho cậu ăn từng muỗng cơm.

Cảnh tượng đó vẫn còn sống động trong tâm trí cậu, như một ký ức ngọt ngào giữa những cơn đau đớn.“C… chào buổi sáng, Inoue,” Haruto lắp bắp.“Chào buổi sáng, Haruto!”

Inoue đáp lại, ánh mắt tràn đầy sự ấm áp.Khi cả hai tiến vào phòng mô phỏng, tiếng trêu chọc của Miki và Fuki vang lên.“Hẹn hò bí mật à?” một trong hai chị em lên tiếng.“Hồ hồ~!”

Fuki cười khúc khích.“Không có đâu!”

Haruto phản ứng, mặt đỏ bừng.Inoue gõ nhẹ đầu cả hai chị em.

“Này, Hibiki đâu rồi?”

“Hổng biết,” Miki đáp, nhún vai.“Inoue, cậu ấy chung kí túc xá với tớ mà!”

Haruto nói.“Thế thì chắc cậu ấy đi trước rồi,” Inoue suy nghĩ.Ngay lúc đó, Hibiki xuất hiện, thở hồng hộc.

“Phù…

đến kịp rồi!”

“Từ sáng cậu đã ở đâu vậy?”

Haruto hỏi, tò mò.“Đi làm nóng người để chuẩn bị cho trận đấu đấy…

Hehehe!”

Hibiki cười tươi, tự tin.“Các em sẵn sàng chưa?

Chuẩn bị vô nào!”

Inoue thúc giục, ánh mắt lấp lánh đầy quyết tâm.“Đừng nương tay với tớ nhé, Haruto!”

Hibiki kêu lên.“Cả tớ nữa!”

Inoue thêm vào.“Ừm, hãy đấu một cách sòng phẳng nào,” Haruto khẳng định, cảm giác hồi hộp dâng trào.“Cậu mạnh miệng thế, có chắc thắng được không?”

Miki cười, vẻ khiêu khích.“Hửm, tôi sẽ đánh bại hết các cậu rồi dành chiến thắng!”

Haruto tự tin nói, ánh mắt kiên quyết.“Đúng là Haruto… hihi,” Inoue thì thầm, một nụ cười ấm áp nở trên môi.Cả năm người cùng bước vào căn phòng, ánh sáng loé lên và không gian biến đổi.“Vẫn vậy nhỉ...

Nhưng mình đang đứng ở... một khu vực lava sao?”

Haruto tự hỏi, nhìn xung quanh với vẻ ngạc nhiên.Đột nhiên, một tiếng thông báo vang lên, phá vỡ không gian yên tĩnh.

“Các em mỗi người được dịch chuyển đến địa hình thuận lợi cho các em.

Lần lượt là:Haruto: núi lửaHibiki: núi, đồiInoue: băng giáMiki và Fuki: thảo nguyên“Và ở giữa là một khu sàn thách đấu và một cái cờ.

Nếu ai cầm cờ và gắn vào điểm được đánh dấu ở mỗi khu vực thì tính là thắng, hoặc nếu bốn người đều mất ý chí chiến đấu thì người cuối cùng còn lại được tính là thắng luôn.”

“Các em nghe rõ chưa?

Và 3…

2…

1…

BẮT ĐẦU!!!”

Haruto cảm thấy adrenaline dâng cao trong người.

“Cảm giác như khu vực mô phỏng lần này lớn hơn hẳn lần trước nhỉ.”

Cậu nhảy lên nơi cao nhất để nhìn xung quanh.“Góc trái là đồi núi, góc phải là băng giá, còn lại là thảo nguyên và trung tâm là sàn thách đấu,” Haruto tự nhủ.

“Đến sàn thách đấu thôi!”

Cậu bắt đầu chạy đến sàn thách đấu, nhưng ở khu vực băng giá, Miki và Fuki đang hợp tác để đánh với Inoue.“Hửm, không có ai luôn…”

Haruto nhìn quanh, quyết tâm lấy cờ.

Nhưng khi gần đến nơi, một giọng nói vang lên.“Cảnh giác nhé, Haruto!”

Hibiki xuất hiện, chặn đường cậu.

“Fire Ball!” (Cầu lửa)Hibiki nhẹ nhàng tránh đòn.

“Cậu chưa ăn cơm à, Haruto?

Sao quả cầu bé tí thế kia?”

Cậu ta cười chế nhạo.“Giỡn tí thôi!”

Haruto đáp lại, khuôn mặt ấm ức.“Continuous Stone Shooting!” (Liền hoàn bắn đá)“Fireball Combo!” (Liên hoàn cầu lửa)Hai đòn đánh tự triệt tiêu lẫn nhau trong tiếng nổ lớn, khiến cả khu vực rung chuyển.“Tớ đã nói là đừng nương tay cơ mà!”

Hibiki quát lên.“Cậu cũng vậy thôi, Hibiki!”

Haruto khẳng định, không chịu thua.Trong khi đó, ở khu vực băng giá, Miki và Fuki cũng đang đối đầu với Inoue.“Ice Bow!” (Băng tiễn)“Phong Vũ!” (Cơn gió mạnh)Dù đã biết thực lực của nhau, nhưng họ vẫn thăm dò và đùa giỡn một cách đầy tinh quái.“Emili à...

Trong khi hai ta đang đấu với nhau ở đây thì có khi hai người còn lại đang tranh nhau cờ đấy,” Miki nói.“Không đâu, bọn họ cũng như ba đứa mình thôi,” Fuki đáp.“Hibiki…”

Inoue thì thầm, lòng đầy quyết tâm.“Miki, Fuki!”

“CÙNG NHAU HƯỞNG THỤ TRẬN ĐẤU NÀY NÀO!” (Haruto và Emili)“THÍCH THÌ CHIỀU, HÃY CHƠI THẬT VUI NÀO!” (Hibiki, Miki và Fuki)Cả năm người đều muốn tận hưởng khoảnh khắc này, chấp nhận mọi thử thách phía trước và biến trận chiến này thành một kỷ niệm đẹp đẽ.----------------HẾT CHƯƠNG 9
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 10: cuộc chiến của 5 người mạnh nhất lớp nâng cao ( 2 )


Trong bầu không khí căng thẳng của trận chiến, Haruto đứng đối diện Hibiki, người đang sẵn sàng bùng nổ sức mạnh.“Heat Fire!” (Lửa Nhiệt) Haruto gầm lên, phóng ra những ngọn lửa nóng rực, trong khi Hibiki tạo ra một lớp bảo vệ bằng đá để chắn lại.

“Real Estate!” (Địa Ốc) Cái lớp vỏ như ốc sến bảo vệ Hibiki khỏi những cơn lửa nhiệt của Haruto.Một cơn địa chấn bất ngờ xảy ra, khu vực xung quanh rung lắc như động đất, khiến Haruto gặp khó khăn trong việc giữ thăng bằng.

“Biết đây là thời cơ!”

Hibiki nghĩ thầm, tận dụng lúc này để thoát khỏi lớp vỏ.Bàn tay của Hibiki, phủ lên bằng đá, mạnh mẽ đấm thẳng vào Haruto.

“Seismic!” (Địa Chấn) Haruto, mặc dù không đứng vững nhưng vẫn nhanh chóng thi triển ma pháp để ngăn chặn Hibiki tiếp cận cậu.Cơn chấn động đã qua đi, Haruto cũng làm cho bàn tay mình bốc lửa rồi tay đôi với Hibiki.

Cha của cả hai đều là những chiến binh, nên họ đều được huấn luyện từ nhỏ, dường như cả hai người ngang tài ngang sức khi đấu tay đôi.Khi Haruto và Hibiki vẫn đang giằng co với nhau thì bỗng nhiên những lưới dao gió bay về phía hai người.

“Thì ra đó là Fuki, đã tách ra khỏi trận đấu với Inoue.”

“Hể sao cô lại ở đây?

Chẳng phải hai cô đang đấu với Inoue à?” (Haruto)“À thì, hai người họ chắc cũng sớm đến đây thôi.”

Đúng như Fuki nói, Miki và Emili đang trên đường đến đây.“Sao em lại tự ý đi thế hả?”

“Em chỉ đi xem tình hình của hai người họ thôi mà.”

“Nhưng như vậy thì không thể phát huy hết toàn bộ ma lực được.”

“E...em xin lỗi...”

Miki và Fuki là hai chị em song sinh, nên dường như cả hai có một sợi dây liên kết, chỉ có thể phát huy hết toàn bộ năng lực khi ở gần nhau.“Thôi thì cả năm người đã tụ họp lại đây rồi thì...” (Haruto)“Hỗn chiến chứ gì nữa.” (Hibiki)Dứt lời, Hibiki tạo nên những trụ đá tấn công bốn người còn lại.

Inoue và hai chị em né đòn đó, còn Haruto thì phá vỡ nó luôn.“Phong Vũ!” (Gió Lốc)Hai chị em đáp trả lại Hibiki, Hibiki tạo tường đất để đỡ đòn.“Inflammation!” (Hỏa Viêm)Haruto cũng đang dùng chiêu này vào Hibiki.“Cậu quên tớ à, Haruto?”

Những cây kim băng lao về phía Haruto, nhưng Haruto không cần nhìn mà phóng lửa đáp trả.“Tôi chưa bao giờ quên sự hiện diện của cô cả.”

Haruto biết Emili là đối thủ khó nhằn nhất ở đây, nên luôn cảnh giác với cô.“Đỡ đòn này đi, Inoue!”

“Pink Pancreatitis!” (Hồng Viêm Liên Đạn)“Magic Crystallization: Ice Bird!” (Kết Tinh Ma Pháp: Chim Băng)“Đánh hay lắm, Inoue!”

“Hihi...”

Năm người vẫn giỡn nhau một lúc nữa thì...Inoue đã bật dấu ấn và thi triển ma pháp.“Kĩ Băng Hà!” (Ice Age)Toàn bộ sàn đấu bị đóng băng và chân của những người còn lại.“Á...” (Miki, Fuki)“Chân mình...” (Haruto)“Không đi chuyển được!” (Hibiki)Inoue tiếp tục thi triển.“Snow Storm!” (Bão Tuyết)Miki và Fuki đã nhanh chóng phá lớp băng rồi bay lên né đòn bão tuyết.“Không xong rồi...” (Hibiki)“Đành vậy.” (Hibiki)Hibiki cũng bật dấu ấn lên, rồi từ dưới đất trồi lên một con golem đá phá lớp băng.

Hibiki nhảy vào con golem rồi điều khiển nó nhảy về địa hình đồi núi của cậu.“Xoáy Lửa!” (Fire Spiral)Haruto cũng vừa hay né khỏi đòn bão tuyết đó.“Chưa gì đã bật ấn rồi à, Inoue?”

“Nó vui hơn mà...”

“Hửm?”

Hibiki lợi dụng lúc Haruto đang trò chuyện với Inoue để ném một cục đá khá to về phía cậu.

Haruto khi thấy nó chỉ biết ngơ ngác chịu đòn.Haruto theo đà bay về phía địa hình núi lửa của cậu.

Khi nhìn ngọn núi lửa đang cháy phừng phừng, cậu nhếch mép lên.“Bão Lốc!” (Hurricane)Hai chị em Miki từ nãy đến giờ chỉ quan sát, đợi những người khác mệt rồi nhân cơ hội tung đòn kết liễu.Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như thế, Inoue đã bắn những tảng băng về phía hai chị em họ.

Miki và Fuki vội né những tảng băng đó.“E-MI-LI...

Là cậu đánh tôi trước đấy nhé!”

Hai chị em cũng bật dấu ấn hệ phong lên, không như ba người còn lại, dấu ấn của hai chị em họ chỉ như các dấu ấn bình thường mà thôi, nhưng đây là hai người nên vẫn mạnh hơn bình thường một chút.“Spiral Vortex!” (Cơn Lốc Xoắn Ốc)Inoue cũng đáp lại bằng bão tuyết, nhưng có vẻ như đòn của cô mạnh hơn, nên bão tuyết đã yếu đi nhưng vẫn tiến đến hai chị em song sinh.Nhưng với chừng đó thì chẳng là gì, nên hai người họ cũng chẳng quan tâm.Bất chợt, Hibiki chảy lên xuất hiện phía sau hai chị em song sinh rồi đẩy hai chị em rơi xuống sàn đấu.“Hahaaa...”

Hibiki cười khoái chí.“Tên đầu cam!!!!!”

Miki và Fuki đã tức giận, dường như muốn giết Hibiki đến nơi.Nhưng thứ đáng lo ngại không phải thứ đó, thứ đáng lo là Haruto đang hút đống lửa ở trong ngọn núi lửa đang chuẩn bị phóng ra.“Tôi chờ nãy giờ đấy, Hibiki!”

Có vẻ Haruto đang nhắm đến Hibiki để trả thù vụ lúc nãy bị ném đá.“Inflammation Broke Out!” (Hỏa Viêm Diệt Bùng Phát)Một ngọn lửa khổng lồ lao thẳng vào Hibiki, người đang cười như điên khi vừa đẩy Miki và Fuki xuống sàn đấu.Đang cười thì Hibiki ngoảnh mặt lên thấy một ngọn lửa khổng lồ đang ở rất gần cậu và bùm!Bộ giáp golem của cậu đã bị phá hủy và Hibiki nằm gục trên mặt đất, nói với một chút cay cú: “Được lắm đấy, Haruto.”

“Có vẻ mọi người đã mệt rồi nhỉ.” (Haruto)Bốn người họ đã bật ấn cũng được một khoảng thời gian rồi, nhưng Haruto thì chưa.“Có vẻ tôi là người còn sung sức nhất ở đây nhỉ... hay là... tôi chấp cả bốn người nhé.”

“Ý hay đấy.” (Miki)Ba người Inoue, Miki và Fuki đã tung ma pháp về phía Haruto.“Nói giỡn mà làm thiệt hả?”

Haruto không nghĩ họ thực sự hợp tác để hạ cậu.Haruto núp sau ngọn núi lửa vừa rồi để tránh đòn.

Mặc cho Haruto gáy là vậy, nhưng việc Haruto nén hết tất cả lửa ở trong ngọn núi lửa đã làm cậu rất mệt và tiêu tốn ma lực khá nhiều, nên cậu quyết định tung một đòn cuối để dứt điểm.Nghĩ xong, Haruto ló mặt ra rồi từ từ bước đến gần sàn đấu, cánh tay thì dần dần hiện lên dấu ấn và nói: “Đây là đòn quyết định của tôi.”

“Bọn tớ cũng vậy.”

Ma lực của Haruto không nhiều, nên cậu sẽ bỏ thêm một chút ma lực hệ lôi vào nữa.Haruto giơ tay lên trời rồi dồn ma lực vào, phía bên kia, ba người họ lại gần nhau rồi tập trung dồn chiêu một lần kết liễu Haruto.“Parallel to the Storms of the Ice Age!” (Song Hợp Phong Bão Kỷ Băng Hà)Mặc dù ba người họ đã thấm mệt và ma lực không còn nhiều, nhưng đòn tấn công này vẫn mạnh mẽ, song hành với những cơn bão của kỷ băng hà.

Haruto thu tay lại, chuẩn bị cho một đòn quyết định để đối đầu với sức mạnh của ba người.“Hồng Viêm Sát Hỗn Lôi Bùng Cháy!” (Red inflammation and mixed lightning burst into flames)Haruto gầm lên, âm thanh dồn nén không để cho ba người nghe thấy từ "lôi" trong tên đòn tấn công.

Một ngọn lửa rực rỡ, bao quanh bởi những tia sét lóe lên, lao về phía ba người như một mũi tên châm ngòi cho trận quyết đấu.Hai đòn tấn công va chạm với nhau, tạo ra một làn sóng xung kích khổng lồ thổi bay mọi vật xung quanh.

Không khí vỡ vụn, lửa và điện cuồn cuộn, tạo thành một cơn bão hỗn loạn giữa không gian.Khi làn khói dày đặc từ vụ nổ bắt đầu tan đi, người duy nhất đứng vững giữa trận địa hoang tàn chính là Haruto, với ánh mắt quyết tâm nhưng cũng không kém phần mệt mỏi.Ba người Miki, Fuki và Inoue đã nằm bất tỉnh, thở hổn hển bên cạnh, không còn sức lực để tiếp tục chiến đấu.

Haruto cảm thấy một chút nỗi buồn len lỏi trong lòng khi nhìn họ, nhưng cậu biết đây là trận đấu mà cả bốn đã dốc hết sức mình.Với tất cả sức lực còn lại, Haruto chạy về phía cây cờ, quyết tâm giành chiến thắng.

Nhưng khi cậu chuẩn bị cầm cờ lên, một cảm giác lạnh lẽo bất ngờ ập đến.

Một trong những người mà Haruto đã tung đòn cực mạnh vào, mặc dù đã kiệt sức, vẫn dùng chút sức lực cuối cùng.

Hibiki, với ánh mắt kiên định, hô lên: “Chừa nhé, Haruto!” và từ mặt đất, một mỏm đá nhỏ bất ngờ nhô lên.Haruto không kịp phản ứng, vấp phải mỏm đá và ngã xuống, nằm bất tỉnh bên cạnh ba người bạn.

Trong khoảnh khắc ấy, cậu chỉ kịp cảm nhận một chút châm chọc trong giọng nói của Hibiki, hòa lẫn với những cơn gió lạnh của kỷ băng hà, rồi mọi thứ trở nên mờ mịt.Kết quả trận đấu: HOÀ.----------------HẾT CHƯƠNG 10
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 11: chỉ còn 7 ngày để chuẩn bị cho ngày hội thách đấu


Nhóm Haruto đang ngồi ăn trưa cùng nhau, không khí tràn đầy sự hồi hộp về ngày hội thách đấu sắp tới."

Chỉ còn 7 ngày nữa là đến ngày hội rồi đấy," Hibiki lên tiếng, ánh mắt lấp lánh sự háo hức."

Nhìn thời gian trôi nhanh thật," Haruto đáp, vừa nhai miếng cơm vừa suy nghĩ."

Thì cũng do chúng ta đã chịu đựng thương tích, mất kha khá thời gian để hồi phục mà," Fuki góp lời."

Đúng vậy, trận đó liều thật," Inoue nói, gương mặt hiện lên vẻ trầm tư.Sau trận chiến, cả nhóm đã được đội y tế đưa vào giường bệnh để nghỉ ngơi.

Dù được sử dụng ma pháp hồi phục, nhưng lượng ma lực vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.

Cơ thể Haruto giờ vẫn đang ê ẩm."

Hừm..."

Emili khẽ cau mày, như thể đang suy nghĩ điều gì quan trọng."

Gì thế, Emili?"

Miki hỏi, chú ý đến nét mặt của bạn."

Tớ nghĩ chúng ta cần luyện tập thêm cho ngày hội," Emili đáp, giọng điệu đầy quyết tâm."

Cậu mất trí rồi hả?

Vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đâu!"

Inoue kêu lên, nhìn Emili với vẻ lo lắng.Haruto thầm nghĩ: Inoue nói đúng, với sức mạnh hiện giờ, chưa chắc chúng ta sẽ giành chiến thắng.

Đó là một trận chiến 5 vs 5 vs 5, nên cần thể lực bền bỉ và lượng ma lực dồi dào để duy trì sự ổn định suốt trận đấu."

À, tớ nghe nói bên trường top 2 có một người mang song hệ đó," Hibiki nói, khiến mọi người chú ý."

Sao cậu biết?"

Haruto hỏi."

Tớ có đứa bạn ở đó, nó đã nhắn cho tớ biết đấy," Hibiki trả lời, ánh mắt chăm chú."

Để tớ nhớ lại thử..."

Hibiki dừng lại một chút rồi tiếp: "À, tên đó là Koto, Koto Shibuya, mang song hệ phong và thủy."

"Thủy cơ à?"

Haruto nhướng mày, một chút lo lắng lướt qua trong lòng."

Chưa gì đã sợ rồi à, Haruto?"

Inoue châm chọc, làm cho không khí trở nên nhẹ nhàng hơn."

Sợ gì chứ!"

Haruto lập tức phủ nhận, nhưng trong lòng cậu vẫn cảm thấy một chút bất an.Haruto nghĩ: Một tên song hệ à, nếu mình chỉ dùng hệ hỏa mà gặp hắn ta thì khá nguy hiểm đấy."

Ngày mai tớ sẽ tiếp tục luyện tập," Haruto quyết định, giọng nói dứt khoát.Mọi người đều nhìn cậu, ngạc nhiên trước sự kiên định của Haruto.

Inoue là người đầu tiên lên tiếng:"Cậu bị điên à?

Cậu là người nặng nhất đấy..."

"Đúng đấy, Haruto.

Cố quá sẽ thành quá cố đấy...

Nếu lúc thách đấu mà cậu phải nằm giường thì sao?"

Miki cũng lo lắng nói thêm."

Tớ biết là không nên, nhưng chỉ còn 7 ngày nữa thôi.

Hơn nữa, đây không phải là một trận đấu cho vui đâu...

Những người còn lại sẽ không nương tay đâu," Haruto quả quyết."

Thế nên tớ sẽ bắt đầu từ ngày mai," cậu nhấn mạnh.Nghe xong lời nói dứt khoát của Haruto, bốn người còn lại chỉ im lặng, không ai nói gì thêm.

Hibiki thầm ngưỡng mộ và ủng hộ quyết tâm của Haruto, trong khi Inoue lo lắng cho sức khỏe của cậu.

Hai chị em Miki và Fuki cũng suy nghĩ lại về trận đấu trước đó, họ cảm thấy mình là những người yếu nhất trong nhóm.----------------Có vẻ như ý chí của Haruto đã tác động lên bốn người còn lại, nên sáng hôm sau, vào ngày nghỉ, cả năm người đều có mặt tại khu huấn luyện dành riêng cho từng người.Haruto quyết định luyện tập cả hai hệ hỏa và lôi của mình, nhưng sẽ dành nhiều thời gian hơn cho lôi, vì cậu muốn hệ lôi của mình xuất hiện dấu ấn.Cả năm người bước vào phòng huấn luyện cùng lúc.

Haruto nhớ lại lần cuối cậu vào phòng này là khi cậu đấu với con sói lang vương mang song hệ."

Hừmmm.... cảm giác quen thuộc thật..."

Haruto suy ngẫm, cảm xúc tràn ngập trong lòng.Sau một lúc, cậu quyết định triệu hồi lại con sói lang vương một lần nữa."

Lâu rồi không gặp con sói chết bầm," cậu nói, giọng đầy quyết tâm.Sói lang vương chỉ gầm gừ tức giận, đôi mắt sáng quắc, như thể đang chờ đợi cuộc chiến."

Lần này ta sẽ không để ngươi hành hạ như trước nữa đâu, sói bầm," Haruto tuyên bố, sau đó, một tia sét bùng nổ từ chân cậu.Haruto di chuyển khắp căn phòng, nhảy lượn giữa các bức tường và sàn nhà, tốc độ như chớp.

Con sói lang vương không thể nào bắt kịp được Haruto, nhưng không phải là nó không làm gì cả.Sói lang vương phóng ra một làn gió mạnh mẽ, khiến không gian trở nên căng thẳng.

Thấy vậy, Haruto lập tức chuyển từ hệ lôi sang hệ hỏa.Từ chân cậu, những ngọn lửa bùng lên như những mũi tên, lao về phía con sói lang vương, và một cái móng vuốt lửa hiện ra trước mặt cậu.Con sói lang vương cũng không vừa, từ móng vuốt của nó cũng phun ra ngọn lửa mãnh liệt.Hai bên thi đấu xem ai có móng sắc hơn, lửa từ chân Haruto dần dần mạnh mẽ hơn, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cả căn phòng.Haruto nắm cánh tay của con sói lang vương, đẩy nó về phía sau và xoay người ném nó đập vào tường.Nhưng khi con sói mở mắt ra, toàn bộ cơ thể nó đã bị những sợi xích lửa quấn chặt, không thể động đậy."

Ngồi yên mà hứng đòn đi, con sói chết bầm!"

Haruto quát, ánh mắt kiên định."

Thunder Drill!" (Mũi khoan sấm sét)Haruto bứt tốc, giơ mũi khoan sấm sét của mình lên.Tim con sói bị đâm thủng ngay lập tức, và toàn thân nó dần dần biến mất, như một cơn gió thoảng.Với sự cho phép của học viện, cả năm người tiếp tục luyện tập suốt một tuần, chờ đợi ngày hội thách đấu diễn ra.----------------HẾT CHƯƠNG 11
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 12: sự thật đã bại lộ


"Liệu các em ấy có thật sự ổn không?"

Thầy Kuto, giáo viên chuyên về thể lực của học viện đứng đầu, lẩm bẩm với vẻ lo lắng khi nhìn qua cửa kính xe.Bên trong xe, nhóm Haruto đang say giấc, kiệt sức sau một tuần luyện tập liên tục để chuẩn bị cho ngày hội thách đấu.

Cả năm người dựa lưng vào ghế, ngủ sâu đến mức không nhận ra xe đã gần đến nơi."

Tôi cũng không chắc... nhưng nếu là các em ấy thì sẽ ổn thôi."

Cô Mikasa, giáo viên lớp nâng cao có năng lực điều khiển thực vật, đáp lại, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng không giấu được chút lo lắng.Ngày hội thách đấu là sự kiện hàng năm, tổ chức tại chiến trường mô phỏng lớn nhất giữa ba vương quốc: Inoue, Adelia, và Linia.

Các học viện mạnh nhất từ ba vương quốc đều gửi đại diện của mình tới thi đấu, và hôm nay không chỉ có thí sinh, mà còn cả những nhân tài trong giới quân sự và phép thuật, đặc biệt là một vị tướng quân bí ẩn đích thân đến theo dõi."

Đến nơi rồi, dậy thôi các em!"

Mikasa nhẹ nhàng gọi nhóm Haruto.Sau một hành trình dài, chiếc xe dừng lại trước cổng lớn của chiến trường.

Cả nhóm Haruto lảo đảo bước xuống xe, mắt còn lờ đờ vì buồn ngủ.Hibiki, vẫn còn ngáp dài, bị Haruto cốc một cú vào đầu.

"Làm gì vậy!"

"Đánh thức cậu dậy, còn phải tập trung mà chiến đấu."

Haruto lắc đầu, nhíu mày nhìn Hibiki.Họ nhanh chóng tiến vào khu vực chờ của học viện, nơi tất cả các thí sinh được phát viên ngọc pha lê, gắn lên áo.

Đây là quy định quan trọng nhất của trận đấu: thí sinh bị loại ngay lập tức nếu viên ngọc pha lê của họ bị vỡ.----------------Ở phía bên kia, đội của vương quốc Linia đã sẵn sàng, nhưng bên Adelia vẫn còn thiếu một người."

Shibuya, làm gì mà lâu thế, nhanh lên!"

Một thành viên gào lên, mất kiên nhẫn."

Chỉ làm nóng người một chút thôi."

Shibuya bước ra, mỉm cười đầy tự tin."

Hy vọng tí nữa cậu không kiệt sức, đừng có kéo tụi này xuống."

Từ một góc tối trong phòng, máu từ tay Shibuya nhỏ giọt, nhưng không ai nhận ra điều đó.----------------"Và bây giờ, các thí sinh đã sẵn sàng, hãy đếm ngược để bắt đầu ngày hội thách đấu!"

Giọng nói của MC vang lên khắp chiến trường."

3...

2...

1...

BẮT ĐẦU!!"

Ba nhóm được dịch chuyển đến một khu rừng khổng lồ, nơi trận chiến thực sự bắt đầu.

Cả nhóm Haruto lập tức họp lại, Hibiki là người đầu tiên lên tiếng: "Có vẻ chúng ta được dịch chuyển theo nhóm rồi."

"Thế bây giờ đi cùng nhau hay tách ra?"

Miki hỏi, mắt đảo quanh khu rừng rậm rạp."

Em sẽ đi cùng chị!"

Fuki ôm chặt lấy cánh tay Miki, vẻ mặt căng thẳng."

Tạm thời đi chung đã, không nên tách ra quá sớm," Inoue đề nghị.Nhóm Haruto đồng ý và bắt đầu di chuyển sâu vào rừng.

Không khí căng thẳng bao trùm lấy họ, cảm giác như có điều gì đó không ổn.----------------"2 người có thể bay lên kiểm tra xung quanh được không?"

Haruto hỏi hai chị em song sinh, Miki và Fuki, vì họ có khả năng bay."

Được thôi!"

Miki đáp, và cùng với Fuki, cả hai bay lên cao để quan sát."

Thấy gì không?"

Haruto hỏi vọng lên."

Hả...?

Cái gì...?"

Miki và Fuki cùng lúc thốt lên đầy bất ngờ."

2 cậu thấy gì à?"

Inoue nhìn lên, hỏi."

Tin xấu rồi!

Có một nhóm 9 người đang tiến đến gần!"

Miki nói, giọng căng thẳng."

9 người?

Một đội chỉ được tối đa 5 người... không lẽ..."

Hibiki lẩm bẩm, mắt sắc bén."

Đúng rồi, bọn chúng đang hợp tác để loại bỏ chúng ta trước."

Haruto nhíu mày, ý thức được tình hình.Nhưng điều khiến Haruto băn khoăn là: "Thế còn một người nữa đâu?"

"Không thấy, chỉ có 9 người đó thôi."

Fuki bay xuống, đáp lại."

2 cậu có thấy ai có vết sẹo bên má không?"

Hibiki đột ngột hỏi."

Không...

Hình như không có ai như vậy," Miki trả lời, đầy bối rối."

Tại sao cậu hỏi vậy?"

Haruto quay sang Hibiki, nghi ngờ."

Shibuya... hắn có một vết sẹo lớn bên má," Hibiki đáp, mắt tối lại.Trước khi Haruto kịp phản ứng, nhóm 9 người từ phía đối phương đã xuất hiện trước mặt họ, ánh mắt đầy ác ý."

Chết tiệt, đồ hèn hạ," Mikasa bên đài quan sát nghiến răng, giận dữ khi thấy chiến thuật bẩn thỉu của hai trường kia."

Không thể cứ thế này được," Haruto hạ thấp giọng, cẩn thận bàn kế hoạch.

"Chúng ta phải tách ra để giảm số lượng đối thủ."

Nhóm chia làm hai đội: Haruto và Inoue di chuyển về bên phải, trong khi Hibiki, Miki, và Fuki chạy sang trái.

Đúng như dự đoán, đối thủ chia ra đuổi theo họ, với 3 tên đuổi theo Haruto và Inoue, 2 tên còn lại đuổi theo nhóm Hibiki.Những kẻ còn lại, thuộc đội Adelia, đứng chờ ở giữa, dường như có kế hoạch gì đó.----------------Ba kẻ đuổi theo Haruto và Inoue không quá mạnh, chỉ sau vài chiêu, Haruto đã hạ gục hai tên một cách dễ dàng.

Tuy nhiên, tên còn lại, tức giận vì thấy đồng đội bị đánh bại, gầm lên:"Chúng mày ép tao phải làm thế này!"

Hắn bất ngờ kích hoạt dấu ấn của mình, cơ thể bắt đầu toả ra luồng khí mạnh mẽ.Nhưng ngay lập tức Haruto nhận ra điều gì đó không ổn.

"Tên đó đang làm cái gì vậy?"

"Ta sẽ thiêu rụi các ngươi ngày tại đây!

Ha ha ha..."

Gã điên cuồng hét lên, đôi mắt hắn ánh lên vẻ loạn trí.Tiếng cười man dại tiếp tục vang vọng, lấn át mọi thứ xung quanh."

Áaaaaa!!!"

Gã hét lên lần nữa, đôi tay nắm chặt, như thể chuẩn bị bùng nổ.Tên đó mặc dù kịch hoạt được dấu ấu nhưng có vẻ như hắn không thể kiểm soát được dấu ấn của mình"Ta sẽ thiêu tụi các ngươi....ngay tại đây!

Áaaaaa!!"

Haruto nheo mắt, khoé môi nhếch lên với chút mỉa mai"Tên này phát điên rồi sao?

Kết liễu hắn thôi, inoue!"

Inoue gật đầu, bàn tay nhanh chóng phát ra luồng khí lạnh"Ice Crystallization Magic: Eagle!" ( Kết tinh băng thuật: đại bàng )Luồng băng kết tinh, hoá thành hình đại bàng băng với đôi cánh sắc nhọn lao về phía tên địch.

Không chút do dự, Haruto cũng Lập tức hợp sức với inoue, tạo ra 1 ngọn lửa dữ dội bao quanh những con đại bàng băngHai người tấn công tên kia, nhưng hắn không hề nao núng mà đáp trả lại một cách dứt khoát."

Pneumococcal Fire!" ( Lửa viêm cầu )Một đợt lửa dữ dội bùng lên, phản công mạnh mẽ, nhưng vì chưa để kiểm soát ổn định sức mạnh mà hắn đã khiến phiên pha lê của chính mình bị tác động mạnh và vỡ vụn ngay lập tức.Cùng lúc đó, hai tên ở phía sau cũng không bỏ qua cơ hội, họ tung ra chiêu thức nhắm vào Haruto và Inoue."

Earth Hand!" ( Bàn tay đất )Những bàn tay đất khổng lồ chộp lấp Haruto, siết chặt tay chân cậu, không cho cậu cơ hội thoát ra."

Water Balloon Prison!" ( Ngục tù bóng nước )Một quả cầu nước bao trọn lấy Inoue, nhốt cô lại trong một lớp vỏ bọc không thể thoát ra.Bất ngờ và không kịp phản ứng, cả hai đều bị tấn công bất ngờ, không thể làm gì được."

Ha...

Bọn hèn.

Ngon thì thả ta ra rồi đánh nhau công bằng đi!"

Haruto hét lên, mắt sáng rực đầy thách thức."

I'm mồm lại đi, bọn tao không rảnh mà chơi với mày!"

Một tên trong số họ đáp lại, giọng đầy khinh bỉ.Haruto nghiến răng, không thể chịu được sự xúc phạm đó.

Cậu không chần chừ, kích hoạt dấu của mình, lực lượng bùng lên mạnh mẽ.

Bàn tay đất bị đánh tan, vỡ vụn trong tích tắc."

Còn ta thì rảnh!!"

Haruto vừa bật dấu ấn hỏa và lôi, bàn tay đất nhanh chóng vỡ vụn dưới sức mạnh của cậu.

Cậu đưa mắt nhìn chằm chằm vào hai kẻ địch còn lại."

Chạy thôi mày, nó có dấu ấn rồi!" một tên hoảng loạn hét lên."

Ờ, còn chờ gì nữa!" tên kia đáp, cả hai định tháo chạy.Nhưng Haruto không cho chúng cơ hội.

Cậu lao lên như tia chớp, ánh lửa bùng cháy trong tay khi cậu tung cú vuốt hỏa rực rỡ, phá nát viên pha lê của chúng trong chớp mắt."

Inoue, đến giúp Hibiki đi, tớ nghĩ cậu ấy đang ở Shibuya," Haruto nói nhanh."

Ừm, nhanh thôi!"

Inoue đáp lời, cả hai lập tức lao đi.----------------"Hibiki, cậu ổn chứ?"

Haruto hỏi khi tới nơi, nhưng chưa kịp nói hết câu, cậu đã bị choáng bởi cảnh tượng trước mắt.

Ba người bạn của cậu, Hibiki, Miki và Fuki, đều bị trói vào thân cây.

Đứng trước họ là kẻ địch với vết sẹo dài trên má—Shibuya."

Yô, tao chờ bọn mày lâu rồi đấy," Shibuya cười khẩy, vẻ mặt đầy kiêu ngạo.Tức giận, Haruto lao về phía hắn, tung một cú đá thẳng vào mặt.

Nhưng Shibuya nhanh chóng giơ tay đỡ đòn, rồi đẩy Haruto bật lùi ra xa, đồng thời triệu hồi ma pháp."

Knife Mesh Cuts the Wind!" (Lưới dao xé gió)Haruto không chậm trễ, lập tức đáp trả với kỹ năng của mình.

"The Heat Burns!" (Hỏa nhiệt thiêu rụi)Hai đòn đánh va chạm dữ dội, lửa và gió hòa quyện thành một cơn lốc khốc liệt.

Haruto ngay lập tức cảm nhận điều gì đó bất thường."

Ma lực này... có gì đó sai sai..."

Haruto lẩm bẩm, mồ hôi bắt đầu rịn ra."

Haruto, bình tĩnh!"

Inoue vội nhắc nhở."

Ừ," Haruto cố lấy lại bình tĩnh.

Cậu liếc quanh, nhận ra có thêm 5 kẻ địch nữa đang bao vây họ.

Nhóm của Hibiki có vẻ đã xử lý xong những tên đuổi theo lúc đầu, nhưng tình hình vẫn rất nguy hiểm.Haruto kéo Inoue ra một góc rồi thì thầm: "Tớ sẽ dụ chúng đi, cậu nhân cơ hội phá viên pha lê của bọn chúng, cứu Hibiki, Miki và Fuki, được chứ?"

Inoue gật đầu, quyết tâm: "Được thôi."

Haruto bước ra giữa bọn địch, khuôn mặt đầy thách thức.

"Đến giờ rồi, để tao dạy chúng mày biết thế nào là sức mạnh thật sự!"

Cậu tung ra kỹ năng "Pink Inflammation Lotus Palm" (Hồng viêm liên chưởng), những ngọn lửa hồng rực rỡ tạo thành hàng loạt đòn liên hoàn, đất bụi bay mù mịt khi lửa tràn qua.Shibuya cười nhếch mép, lưới kiếm gió trên tay hắn sáng lên khi lao tới tấn công Haruto.

Cậu dùng vuốt lửa để đỡ đòn, miệng không ngừng khiêu khích: "Cả bọn chúng mày chỉ biết núp sau lưng người khác thôi à?

Đúng là một lũ vô dụng!"

Quả nhiên, 4 tên còn lại không chịu nổi sự khích bác của Haruto, đồng loạt lao vào tấn công cậu.

Haruto liền dùng lửa từ chân để phóng đi thật nhanh, dẫn dụ chúng ra xa.Tuy nhiên, chỉ có 4 tên kia đuổi theo.

Shibuya vẫn đứng nguyên tại chỗ."

Gì chứ?

Hắn không nổi giận à?"

Haruto tự hỏi, lo lắng nhìn về phía Inoue.----------------Trong rừng, Inoue nhìn thấy 4 tên đã rời đi, nhưng Shibuya vẫn đứng im.

Cô biết không thể đợi Haruto quay lại, vì sự an nguy của ba người bạn là điều quan trọng nhất.

Với quyết tâm sắt đá, Inoue bước ra đối diện với Shibuya."

Ồ, cuối cùng cũng chịu ra mặt rồi à?"

Shibuya cười khẩy, ánh mắt hắn đầy tự mãn.Inoue không nói gì, cô lập tức triệu hồi những con sói băng lao thẳng về phía hắn."

Trò trẻ con!"

Shibuya dễ dàng gọi ra "Thủy triều"—một cơn sóng mạnh đánh tan đàn sói băng, khiến chúng vỡ nát khi va vào thân cây.Inoue giữ khoảng cách, không ngừng bắn những chiếc kim băng về phía hắn, nhưng tất cả đều bị cơn gió mạnh xung quanh Shibuya chặn lại.

Cô biết không còn cách nào khác, đành phải bật dấu ấn của mình lên."

Kỹ Băng Hà!"

Inoue gầm lên, băng giá lan tỏa khắp phạm vi 10 mét, đóng băng mọi thứ, kể cả Shibuya."

Cơn Mưa Kim Băng!"

Hàng trăm mũi kim băng lao xuống từ trên cao, nhắm thẳng vào Shibuya đang bị đóng băng.

Nhưng từ trong lớp băng, hắn cười khẩy rồi phá vỡ nó bằng cơn gió cuồng loạn, xung quanh cơ thể hắn được bao bọc bởi lớp khí xoáy mạnh mẽ.Tuy nhiên, Inoue đã tính toán kỹ lưỡng.

Hai mũi kim băng từ hai bên đột ngột lao ra, Shibuya buộc phải nhảy lên né tránh.

Nhưng điều hắn không ngờ là mục tiêu thực sự của chúng không phải hắn, mà là những viên pha lê của Hibiki, Miki và Fuki.Những viên pha lê vỡ tan, ánh sáng lóe lên báo hiệu sự giải thoát của họ.

Inoue mỉm cười nhẹ nhõm.

"Cuối cùng cũng xong..."

Ba người quay về phòng, nhanh chóng được chữa trị.

Inoue biết rõ mình không thể tiếp tục chiến đấu và đã hoàn thành mục đích, nên không muốn kéo dài thêm.

Cô quyết định dùng phép để tạo một lớp bão tuyết dày đặc, che khuất tầm nhìn của Shibuya trong lúc tìm cách chạy trốn.Nhưng khi cô vừa quay đi, một cơn lốc mạnh mẽ từ trên trời lao xuống, chặn đường cô lại.

Người đó chính là Shibuya.“Định chạy trốn à, cô gái?”

Giọng hắn đầy đe dọa, ánh mắt không rời khỏi Inoue."

Blizzard!" (Bão Tuyết)“Cyclone!” (Bão Lốc)Cả hai đều tung ra phép thuật mạnh mẽ, cuộn xoáy bão lốc và tuyết trắng xóa nhanh chóng chiếm lĩnh không gian, nhưng sức mạnh của Inoue bắt đầu suy giảm.

Cô đã dần kiệt sức, trong khi Shibuya vẫn tỏ ra sung sức, chuẩn bị lao vào."

Continuous Gossip!" (Liên Hoàn Chém Gió)Shibuya tạo ra những cú chém gió liên tiếp, chúng cắt xé không khí như những thanh kiếm vô hình.

Inoue vội vàng dựng lên một tường băng để ngăn chặn đòn tấn công."

Wall of Ice!" (Tường Băng)Những bức tường băng vững chãi chắn trước những nhát chém sắc bén, nhưng chúng không đủ sức để bảo vệ cô lâu dài."

Stormy Cut!" (Nhát Cắt Bão Tố)Lần này, tường băng không thể chống đỡ, những cú chém mạnh mẽ phá vỡ lớp bảo vệ, đánh trúng Inoue.

Cô cảm thấy sức lực đã cạn kiệt, chỉ còn một tia hy vọng cuối cùng.Trong lúc Shibuya chuẩn bị cho đòn tiếp theo, Inoue tập trung, niệm phép mạnh mẽ nhất của mình."

Crystallization Magic: Ice Dragon Puree!" (Kết Tinh Ma Pháp Băng Long Nhuyễn)Một vòng tròn ma pháp xuất hiện, và con băng long khổng lồ dần hình thành từ những khối băng lạnh lẽo.

Nó lao về phía Shibuya, khiến hắn phải lùi lại, bất lợi trong một khoảnh khắc.

Tuy nhiên, Shibuya nhanh chóng lấy lại thế chủ động, không lâu sau, hắn đã chuẩn bị một đòn phản công."

Tornado Wind Dragon!" (Phong Long Lốc Xoáy)Hai con rồng, một băng, một gió, đối đầu mạnh mẽ, chạm nhau và bùng nổ trong một trận sóng xung kích dữ dội, tàn phá không gian xung quanh.

Shibuya chỉ bị mệt một chút, nhưng hắn dần bước lại gần, ánh mắt đầy sát khí nhìn Inoue đang dựa vào ngọn núi, kiệt sức.“Cô tiêu đời rồi,” hắn cười nhếch mép, giọng đầy khinh bỉ."

Continuous Wind Cutting!" (Liên Hoàn Cắt Gió)Những nhát cắt gió sắc như dao lại lao đến, lần này Inoue không còn sức để chống đỡ.

Cô nhắm mắt lại, tự nhủ trong lòng:"Nếu tôi có thể dùng sức mạnh ấy... thì đã không phải chịu đựng đến thế này..."

Đúng lúc đó, khi những cú cắt gần chạm đến Inoue, một bóng hình đột ngột xuất hiện, chắn trước cô.

Cả thân hình mạnh mẽ đó đón trọn những nhát cắt sắc bén."

H...Haruto?!"

Inoue thốt lên, không tin vào mắt mình.Haruto đứng đó, sắc mặt nghiêm nghị, nhưng ánh mắt lại đầy quyết tâm.

Cậu không để cô gái mình quan tâm phải chịu đựng thêm bất kỳ đau đớn nào.----------------10 phút trước, Haruto lao vun vút qua không trung, nhìn thấy một ngọn đồi sừng sững phía trước.

Tâm trí cậu lấp đầy bởi suy nghĩ: "Mình chỉ có thể tin vào Inoue.

Phải giải quyết nhanh bốn tên này."

Lấy quyết định, Haruto nhanh chóng đảo người, mượn thế từ đồi, xoáy người tung cước mạnh mẽ vào hai tên ở giữa.

Cú đòn khiến bọn chúng ngã nhào, nhưng chưa kịp xoay sở với hai tên còn lại thì từ dưới mặt đất, cái đột ngột trồi lên, bọc lấy Haruto thành một quả cầu cát lơ lửng giữa không trứngBọn chúng không chậm trễ, hai tên bị Haruto đánh trước đó đã đứng và lao vào quả cầu cát.

Một trong số chúng điều khiển các roi mây với sự tinh tế đáng sợ, khiến Haruto nhận ra đây không phải đối thủ tầm thường.

Trước tình hình nguy cấp, Haruto buộc phải kích hoạt ấn để giải phóng mình.Vừa thoát khỏi quả cầu cát, Haruro ngay lập tức ra tay.

"Dragon's Roar" - tiếng gầm rồng vang vọng khắp không gian, áp đảo toàn bộ giác quan của bọn chúng.

Nhân cơ hội đó, Haruto tung đòn cuối cùng, "The Heat Burned" - ngọn lửa bùng cháy thiêu đốt.

Bốn viên pha lê của địch vỡ vụn, chúng biến mất, bị đưa về phòng chờ----------------Haruto quay lại nhưng không thấy Inoue đâu, cậu thở phào khi ba người bạn đã được đưa về phòng chờ để trị thương.

Thế nhưng, cảm giác lo lắng vẫn không buông tha, cậu lập tức tiếp tục tìm kiếm Inoue.Xa xa, Haruto nhìn thấy một con rồng băng khổng lồ hiện lên trong không trung.

Cậu nhận ra ngay—đó chính là Inoue!

Chưa kịp chạy đến thì rồng băng đã tan tành.“Không kịp mất!”

Haruto lẩm bẩm, lo lắng, rồi vội dùng ngọn lửa để bay nhanh hơn.

Chưa đến nơi, cậu đã thấy Shibuya đang niệm phép, chuẩn bị tung đòn tấn công Inoue.“Không để cậu ấy bị thương được!”

Haruto rít lên, liền thêm ma lực hệ lôi vào tốc độ, lao đi như tia chớp.

Ngay khi những lưỡi gió của Shibuya chuẩn bị chạm tới Inoue, Haruto đã kịp đến, lấy thân mình đỡ lấy toàn bộ.Toàn cơ thể cậu rướm máu, không chỗ nào lành lặn.“H-Haruto!”

Inoue thốt lên, kinh ngạc.“Ừ… là tớ đây,” Haruto mỉm cười yếu ớt.“Cậu không cần làm thế đâu…

Tớ…”

“Tớ chỉ muốn bảo vệ cậu thôi.”

“Bầu không khí màu hồng gì đây, tởm lợm quá!”

Shibuya nhếch mép, giọng đầy khinh bỉ.

“Mày bị điên à, tên ngốc?

Lao ra cứu nó làm gì?”

“Ngươi sẽ không bao giờ hiểu được,” Haruto đáp, mắt sắc lạnh.Inoue, dù kiệt sức, nắm chặt tay: “Cảm ơn…

Haruto.

Tớ sẽ cố hết sức giúp cậu.”

Haruto nhìn vào ánh mắt kiên định của Inoue, rồi khẽ gật đầu.

“Xin lỗi, Inoue…”

Cậu thì thầm, sau đó đưa tay lên ngực cô, bóp nát viên pha lê trên người Inoue, gửi cô về phòng chờ.“Haruto!

Cậu làm cái gì thế?!

Cậu định chiến đấu một mình à?!”

Inoue hét lên trong tuyệt vọng, nhưng đã bị dịch chuyển đi trước khi Haruto có thể trả lời.----------------Trên khán đài, mọi người bàng hoàng khi thấy Haruto quyết định ở lại đối đầu với Shibuya.

Ở một góc khác, vị tướng quân quan sát từ xa, mắt ánh lên vẻ nghi ngờ.

Ông đã nhận ra có điều bất thường về Shibuya, và khi đến phòng chuẩn bị của bên Adelia, ông phát hiện thi thể Shibuya nằm bất động, máu chảy đầm đìa.

Vậy thì kẻ trong đấu trường kia là ai?

Ông không thể can thiệp cho đến khi trận đấu kết thúc, nhưng rõ ràng Haruto cũng đã nhận ra.“Cậu nhóc tinh tường…

Nhưng liệu sức mạnh ấy đủ làm gì không?

Cậu đang che giấu điều gì đây?”

Tướng quân lẩm bẩm.----------------Trong đấu trường mô phỏng, Haruto đối mặt với Shibuya.“Mày… là ai?”

Haruto hỏi, ánh mắt lạnh lùng.Shibuya cười phá lên.

“Mày đang nói cái quái gì thế?

Tao là Shibuya đây!”

“Ma lực của mày… không phải của con người.”

Shibuya im lặng, sau đó cười ranh mãnh.

“Không ngờ bị một thằng nhóc phát hiện.”

Hắn cười khùng khục, cơ thể từ từ biến đổi thành một hình dạng quái dị.“Mày… rốt cuộc là thứ gì?

Và đến đây để làm gì?”

“Tao là một trong những tay chân thân cận của chủ nhân, một trong mười hai ghế của Hội Bàn Tròn.

Tao đến đây…

để lấy trái tim của con bé tóc trắng kia dâng lên ngài ấy!”

Con quái vật gằn giọng, rồi cười điên cuồng.Trên khán đài, khán giả sững sờ khi thấy quái vật xuất hiện ngay trong trận đấu.

Thậm chí, những người ở vương quốc Adelia cũng không khỏi hoảng hốt khi thấy kẻ xếp thứ hai của họ bị giả mạo.----------------Haruto nhìn con quái vật trước mặt, mặt tối sầm lại.

Tên quái vật bật cười, tỏ ra khoái trá.

“Khả năng này của tao tuyệt đấy chứ nhỉ?”

Hắn có khả năng biến hình thành người hắn giết gần đây và sử dụng được cả năng lực của họ.Không chờ thêm, tên quái vật lao đến Haruto với tốc độ cực nhanh.

Haruto tránh đi, xuất hiện ngay vị trí của hắn vừa đứng, trên đất còn vương lại một tia sấm sét.Dấu ấn rồng lửa trên cánh tay Haruto rực cháy dữ dội, lần này mạnh hơn hẳn hai lần trước.

Cậu biết đây là lúc phải sử dụng tất cả.

Lần đầu tiên, mọi người chứng kiến Haruto bộc phát cả hai hệ hỏa và lôi.----------------Cả đấu trường ồ lên kinh ngạc.

Haruto nhanh chóng di chuyển, bóng dáng cậu thoắt ẩn thoắt hiện giữa những thân cây.

Tên quái vật cũng không vừa, nghiêm túc hơn, bám theo Haruto.Cả hai lao vào nhau, tung đòn không ngừng, tốc độ ngang ngửa."

Explosive Blaze Lightning Strike!" ( Bộc Liệt Hỏa Diễm Lôi )Haruto gầm lên, tung một cú đá mạnh vào ngực đối thủ.

Ngay sau đó, cậu xoay người tiếp tục:“Six Lightning Flash Kicks!” ( lục cước lôi chớp ) Sáu cú đá liên hoàn, mạnh như sấm sét, đẩy tên quái vật ngã nhào xuống đất.Nhưng con quái vật không bỏ cuộc, mắt hắn đỏ rực, tốc độ đột nhiên tăng vọt.

Haruto lùi lại, nhưng chưa kịp tránh, một cú cào đã trúng người cậu, để lại vết thương sâu.“Không thể thế này mãi được…”

Haruto tự nhủ, cố gắng giữ bình tĩnh.

Cậu nhắm mắt, cảm nhận sức mạnh cả hai hệ nguyên tố đang xoay quanh.Tên quái vật lao đến.

Haruto dùng cú đá sấm sét với tàn ảnh để tránh đòn, chia thành bốn bóng lao về các hướng khác nhau.

Con quái vật điên cuồng truy đuổi, nhưng tất cả chỉ là tàn ảnh.

Haruto xuất hiện phía sau, chớp lấy cơ hội cuối cùng.----------------Haruto nhớ lại những ngày luyện tập không ngừng.

Cậu đã cố triệu hồi đồng thời dấu ấn hỏa và lôi, nhưng dù cố gắng thế nào, hai dấu ấn ấy chỉ xuất hiện cùng nhau trong một thoáng.

Giờ đây, Haruto quyết định dồn toàn bộ ma lực vào lần thử cuối.Ánh mắt cậu rực lên, và trên tay cậu, dấu ấn lôi hiện rõ.

Dấu ấn hỏa bùng cháy bên kia tay, cả hai hòa quyện trong một khoảnh khắc ngắn ngủi."

Secret Technique: Celestial Thunderfire Nova!" ( Bí kỹ: Đại Bạo Viêm Hỏa Bộc Lôi Sấm Ánh Sao )Haruto lao tới, dồn toàn bộ ma lực vào cú đâm cuối cùng, xuyên thẳng qua bụng con quái.

Ánh sáng bùng lên dữ dội, cậu tiếp tục lao về phía ngọn núi và bất tỉnh ngay sau đó.Con quái vật ngã gục, không còn chút sự sống.----------------HẾT CHƯƠNG 12
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 13: đi chơi cùng công chúa


"Hừm... hừm...

đây là..."

"Haruto, cậu tỉnh rồi à?" (Inoue)"H...

Hibiki."

Giọng Haruto khàn đặc, cậu cố gắng mở mắt nhưng ánh sáng chói lóa khiến cậu nhíu mày."

Tỉnh rồi à, tóc đen."

"Hơ hơ...

ừm."

Mắt Haruto vẫn nặng trĩu, cậu cảm thấy như mình vừa trải qua một giấc mơ dài."

Nhưng còn hai cậu thì sao?"

"Tớ ổn rồi." (Hibiki)"Đây cũng thế." (Miki, Fuki)"Thế Inoue đâu rồi?"

"Nhìn lên bên trên đi." (Fuki)Haruto ngẩng đầu lên, nhưng cơn đau đầu khiến cậu phải khép mắt lại.

Khi cậu mở mắt lần nữa, một cảnh tượng không thể ngờ đập vào mặt cậu...

đó là hai ngọn đồi của Inoue."

Hả, Inoue...

á!"

Haruto định ngồi dậy khỏi đùi Inoue nhưng cô giữ lại."

C... cậu đang... bị thương mà... nên nằm nghỉ đi."

Giọng cô có chút run rẩy, mặt cô ửng đỏ.Haruto nhìn thấy sự quan tâm trong ánh mắt cô và, mặc dù cảm thấy hơi ngại ngùng, nhưng cậu cũng không ghét điều đó nên đành chấp nhận."

Nè, Emili..." (Miki)"Gì vậy, Miki?"

"Cậu... thích Haruto hả?"

"C...

Cậu... n... nói gì vậy, Miki?"

"Thì... cậu có làm như vậy với ai đâu, hai chị em mình còn chưa được nữa."

"Tớ chỉ nghĩ làm như vậy cậu ấy sẽ ổn hơn thôi..."

"Hể "Bỗng có ai đó bước vào."

Ồ, nhóc tỉnh rồi à, Haruto!" (Tướng quân Simon, người đã xem trận đấu của Haruto)"Chú là ai, sao lại biết tên tôi?"

"Ta á, ta là Simon, là một thành viên trong đội Kỵ Sĩ Ánh Trăng."

"Kỵ Sĩ Ánh Trăng!!" (Miki, Fuki, Inoue, Hibiki)"Đó là gì mà sao ai cũng ngạc nhiên thế?" (Haruto)"Cậu không biết hả Haruto?

Kỵ Sĩ Ánh Trăng là những người chuyên xử lý các vấn đề nguy hiểm xảy ra trong cả ba vương quốc.

Ai ở trong đó cũng rất mạnh, còn hơn cả giáo viên ở học viện ta đang học đây." (Hibiki)"Vậy người lợi hại như thế sao lại ở đây?" (Haruto)"Ta đến đây...

để mời nhóc làm Kỵ Sĩ Ánh Trăng tập sự."

Cả năm người đều mắt chữ A mồm chữ O, bất ngờ."

Cháu đến làm...

Kỵ Sĩ tập sự á?"

"Đúng vậy...

ở trận đấu đó, ta thấy được tiềm năng của nhóc nên muốn mời nhóc gia nhập Kỵ Sĩ Ánh Trăng."

"Ý kiến của nhóc như thế nào?"

Haruto suy nghĩ một lúc rồi từ chối lời đề nghị đó."

Xin lỗi chú... hiện tại cháu nghĩ mình vẫn ổn."

"Vậy à... tiếc thật, vậy nếu sau này suy nghĩ lại thì cứ tìm ta nhé, giờ nhóc nghỉ ngơi đi."

Simon quay người rời khỏi phòng.Haruto nghĩ: Tìm chú?

Ai biết chú ở đâu mà tìm chứ..."

Sao cậu lại từ chối vậy, Haruto?"

Hibiki thắc mắc sao Haruto lại không gia nhập Kỵ Sĩ Ánh Trăng."

Tớ vẫn chưa muốn rời khỏi nơi này.

Ở đây có các cậu và cả gia đình tớ nữa."

Nghe xong câu đó, bốn người họ có vẻ ngại ngùng, Inoue búng trán Haruto."

Ui da!..."

"Sao cậu lại búng tớ chứ?..."

"Haruto nói những lời đó không hợp đâu... hehe!"

Bọn họ tiếp tục nói chuyện cho đến sáng hôm sau."

Harutooooo....!!" (Inoue)"Ồ, cậu đến rồi à, Inoue."

"Xin lỗi nhé, Haruto, bắt cậu đợi rồi."

"Không có gì."

"Vậy ta đi thôi." (Inoue)Sao hai người Haruto với Inoue lại đi chơi với nhau thế này?Quay lại lúc Haruto đang nằm nghỉ ngơi, ba người Hibiki và hai chị em song sinh đã tạm biệt Haruto và rời khỏi phòng."

Cậu vẫn chưa đi à, Inoue?"

"À... thì... chuyện là..."

"Hửm... có chuyện gì à?"

"Ngày mai cậu có thể đi xem phim với mình được không?"

"Xem phim á?"

"Tớ muốn cảm ơn cậu vì đã cứu tớ khỏi đòn đánh của con quái vật kia nên..."

Haruto biết nếu từ chối sẽ khó xử lắm, nên cậu đã đồng ý."

Được thôi, tớ sẽ đi."

"Thật chứ!"

"Đương nhiên rồi."

Inoue vui vẻ ôm Haruto."

H...

Hơi chặt rồi đấy, Inoue."

"À... xin lỗi."

Và thế là buổi đi chơi của hai bọn họ đã bắt đầu."

Đi xem phim luôn chứ, cũng sắp chiếu rồi còn gì." (Haruto)"Ừm...

đi nào."

Hai người xem bộ phim tên: "Em Là Của Anh, Mãi Là Của Anh," là một bộ tình cảm học đường.Đang xem, Inoue dần dần đưa tay của cô lại gần tay của Haruto và rồi cô chủ động nắm tay cậu.Haruto ngạc nhiên, mặt có chút đỏ nhưng không nói gì, chỉ lén liếc nhìn gương mặt xinh đẹp của cô."

Chà... phim hay thật đó." (Inoue)"Ừm, hay thật."

Thật ra, Haruto chỉ xem được một nửa bộ phim vì không tập trung nổi, cậu toàn nghĩ về bàn tay mềm mại của Inoue và gương mặt của cô."

Nè, Haruto, có quầy hành trang sức kìa."

Inoue tươi tắn đi xung quanh các gian hàng xung quanh rạp chiếu phim.Lúc đó, Haruto nhìn thấy một chiếc vòng cổ có hình bông tuyết.

Cậu nghĩ nó sẽ hợp với Inoue nên đã mua nó.Mới mua xong, Inoue tay cầm bốn cây xiên nướng chạy lại gần Haruto, cậu nhanh tay đút chiếc vòng cổ vào trong túi áo rồi vui vẻ ăn xiên nướng cùng Inoue.Hai người tiếp tục đi chơi công viên giải trí với các trò cảm giác mạnh."

Á tàu lượn siêu tốc kìa!" (Inoue)"Waaaa... nhanh quá..." (Inoue)Inoue đang hưởng thụ thì Haruto cảm thấy khá bình thường, vì một người mang năng lực hệ lôi như cậu di chuyển với tốc độ cao là chuyện thường xuyên.

Nên mấy trò này Haruto thấy chẳng có cảm giác gì.Nhưng thấy Inoue vui như vậy, cậu cũng vui lây.Hai người chơi tiếp cho đến khi hoàng hôn."

Chàaa, hôm nay vui thật đấy." (Inoue)Hai người tiếp bước đi giữa ánh hoàng hôn."

Nè, Haruto..." vừa nói cô vừa quay mặt lại về phía Haruto."

Gì vậy?"

"Cảm ơn cậu...

Haruto!"

Nụ cười thiết tha toả sáng dưới ánh hoàng hôn khiến Haruto cũng siêu lòng, thì thầm nói:"Đẹp thật..."

Nói xong, Haruto lấy từ trong túi áo ra chiếc vòng cổ hình bông tuyết cậu mua lúc đầu, đưa về phía Inoue."

Tặng cậu đấy...

Inoue."

Inoue thấy thế, lòng cô rất vui nhưng không biểu lộ ra bên ngoài."

Haruto, cậu đeo lên giúp mình được không..."

Haruto cũng khá bất ngờ trước câu nói đó, nhưng rồi cậu nhanh chóng đồng ý và đeo vào cổ Inoue."

Mặc dù hơi muộn, nhưng đồ mặc hôm nay của cậu... hợp lắm đấy, Inoue."

"Cậu cũng vậy...

Haruto."

Hai người vui vẻ quay về học viện.----------------HẾT CHƯƠNG 13
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 14: món quà sinh nhật đặc biệt


Đã hơn một tuần trôi qua kể từ buổi đi chơi với Inoue, Haruto ngồi bên cửa sổ, ánh mắt mơ màng nhìn ra ngoài, tâm trí bỗng chốc rơi vào sự nhàm chán.

Đột nhiên, hai giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau:"Nè, tóc đen!"

Haruto quay lại, thấy Miki và Fuki đang đứng đó, nụ cười đầy hào hứng trên khuôn mặt."

Gì vậy?" cậu hỏi, hơi ngạc nhiên."

Cậu còn nhớ lời hứa ở buổi hỗn chiến lớp ta chứ?" (Miki)"À, cái lần tớ nhờ cậu tạo cầu gió ấy hả?"

Haruto nhíu mày, cố nhớ lại."

Ừ... thế nên giờ tớ muốn dùng nó," Fuki nói, ánh mắt sáng lên."

Được thôi," Haruto đáp, nhưng trong lòng đã có chút lo lắng.Nụ cười nham hiểm của hai chị em dần hiện ra, họ thì thầm vào tai Haruto: "Ngày mai là sinh nhật Emili đấy."

"Cái này tớ biết rồi," Haruto trả lời.

Trước đó, Inoue cũng đã nhắc đến việc sinh nhật của Emili."

Vậy thì tiện quá rồi," Miki nói, nét mặt tỏ ra rất hào hứng."

Thế các cậu muốn tớ làm gì?"

Haruto hỏi, đã có chút hồi hộp.Lần này, hai chị em họ lại thì thầm, ánh mắt lén lút."....."

"Hả?

Gì đấy... không thể được..." (Haruto) cậu lắp bắp, cảm thấy sự lo lắng trỗi dậy."

Hể ~.... gì chứ?

Cậu định nuốt lời à?"

Fuki trêu chọc."

Nhưng... tặng cái đó thì...."

Haruto không khỏi bối rối, trong lòng dậy sóng."

Haruto, anh dũng, mạnh mẽ lại không dám tặng cái đó à?"

Miki khiêu khích, khiến Haruto cảm thấy bị chèn ép.Im lặng một lúc, Haruto hít sâu, quyết tâm: "Đư...được thôi, sợ gì chứ."

"Hehe...

Thế chọn thời gian mà đi chọn đồ đi nhá, tụi tôi đi đây!" (Miki)"À còn nữa, Emili nhờ chuyển lời đến cậu là nhớ đến sinh nhật cô ấy đấy, có cả Hibiki nữa."

"Ờ, tớ biết rồi."

Khi hai chị em rời khỏi phòng học, Haruto thở dài, nặng nề: "Haaizzz... sao lại bắt mình tặng cái đó chứ."

----------------Đến buổi tối, Haruto đứng trước tòa lâu đài của vương quốc.

Cậu lấy một chút can đảm, bấm chuông trước cửa.

Inoue nghe tiếng chuông liền vội vàng ra mở cửa.

Thấy Haruto, cô vui mừng mời cậu vào."

Chào buổi tối, Haruto, mời vào!" cô nói với nụ cười rạng rỡ."

Chào buổi tối, Inoue.

Xin phép làm phiền," Haruto đáp, tim đập rộn ràng."

Yô, Haruto, cậu đến rồi à?" (Hibiki)"Chào, Haruto.

Cậu đến muộn quá đấy!" (Miki)"Con đến rồi à, Haruto," giọng mẹ Inoue, Lilie, dịu dàng vang lên.

Bà là người ký khế ước với tinh linh băng đời trước."

Ta đợi nhóc mãi đấy," cha của Inoue, vua Neji, nói, ánh mắt đầy kỳ vọng."

Đến đông đủ rồi thì bắt đầu bữa tiệc thôi nào!" (Neji)"Nè, Haruto, cậu có mang món quà đó đến không?" (Miki)Miki hỏi khẽ, ánh mắt dò hỏi."

Có..."

Haruto thở ra một hơi, hồi hộp.Ngay lập tức, Miki chạy lại phía Inoue, thì thầm điều gì đó khiến Haruto cảm thấy mình như đang bị theo dõi."

Được rồi, mọi người ngồi vào ghế dự tiệc nào," vua Neji nói với nụ cười thân thiện.Trong bữa tiệc, khi mọi người đang thưởng thức món ăn, vua Neji bỗng bỏ đũa xuống, gọi tên Haruto:"Haruto à..."

"Vâng... có việc gì không ạ?"

Haruto đáp, cảm thấy tim mình đập mạnh."

Cảm ơn nhóc vì đã cứu con gái ta khỏi con quái vật đó."

Vua Neji nhìn Haruto với ánh mắt biết ơn, dường như ông đã biết về lần Inoue bị tên Shibuya giả mạo tấn công."

Vâng... không có gì đâu ạ," Haruto trả lời, cảm thấy mình nhỏ bé dưới ánh mắt nghiêm khắc của ông."

Không... với tư cách là một người cha, ta rất biết ơn cậu.

Nếu cậu có yêu cầu gì thì cứ nói với ta."

"Vâ... vâng."

Haruto chỉ biết đồng ý, hy vọng mình sẽ thoát khỏi tình huống ngượng ngùng này.Đúng lúc đó, Fuki nói lớn: "Vậy đến giờ trao quà rồi nhỉ!"

"Tớ trước nhé!" (Fuki) cô hân hoan, lấy ra một con gấu bông dễ thương, biết rõ Inoue rất thích chúng.Miki cũng không kém phần, cô tặng một con gấu tương tự.

Hibiki thì tặng hai vé xem phim VIP mà cậu may mắn trúng thưởng.Cuối cùng, đến lượt Haruto."

Vậy đến lượt tớ nhỉ..." cậu nói, giọng có chút run rẩy.Haruto đứng dậy, bước gần đến Inoue, tay run run lấy ra một chiếc hộp màu đỏ.

Khi mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn cầu hôn lấp lánh.Mọi người trong phòng lập tức im lặng, ánh mắt đổ dồn về phía chiếc nhẫn.

Inoue mặt đỏ bừng, dường như không thể tin vào mắt mình.

Mặc dù Fuki đã nói rằng Haruto sẽ tặng một món quà đặc biệt, nhưng không ai nghĩ rằng đó lại là chiếc nhẫn cầu hôn.Sau một lúc, Miki nhẹ nhàng thì thầm với Haruto: "Tôi bảo cậu mua nhẫn, nhưng là trang sức chứ không phải nhẫn cầu hôn...

đồ ngốc ạ!"

Haruto hoảng hốt khi nhận ra sự thật, cậu lập tức muốn thu lại chiếc nhẫn.

"Tặng nhẫn cầu hôn thì chẳng khác gì một lời cầu hôn thật cả!"

Nhưng trước khi cậu kịp làm gì, Inoue đã nắm chặt tay Haruto, mặt vẫn đỏ ửng.

"Tớ... tớ sẽ nhận nó," cô nói, giọng lấp lửng nhưng chắc chắn."

C... cậu không ghét nó à?"

Haruto ngạc nhiên hỏi lại."

Ừm....."

"Vậy của cậu đây," Inoue nhận lấy chiếc nhẫn và đeo vào ngón giữa, như một biểu tượng cho mối liên kết giữa họ.

May mắn thay, Inoue chọn ngón giữa chứ không phải ngón áp út; nếu không, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.Tuy nhiên, không lâu sau đó, Inoue xấu hổ mà chạy vào phòng, để lại Haruto đứng bơ vơ giữa những ánh mắt chờ đợi."

Hahahaaa...."

Vua Neji phá lên cười, ánh mắt ông tràn đầy sự hài hước."

Nhóc con gan cũng lớn thật đấy..." (Vua Neji)"Vâng, cháu không biết đó là nhẫn... nên..."

Haruto đáp, cảm thấy mình đang lún sâu vào sự ngượng ngập."

Không sao, dù gì con gái ta có vẻ thích nó," vua Neji nói, nụ cười vẫn không rời khỏi khuôn mặt."

Dạ... vâng," Haruto chỉ biết nở nụ cười gượng gạo, nhưng câu nói tiếp theo của vua Neji khiến nụ cười của cậu tắt ngúm."

Còn ta thì không."

Haruto thót tim, cảm giác như có cái gì đó đè nặng lên ngực."

Ha ha... ta đùa thôi!"

Haruto không biết nên thể hiện biểu cảm thế nào lúc đó, cảm giác như cả thế giới đang quan sát mình."

Mà việc ta khá bất ngờ là cháu có song hệ đó, Haruto."

"Việc đó không hiếm lắm đâu ạ," Haruto đáp, cố gắng giữ bình tĩnh."

Khiêm tốn quá đấy, Haruto!

Số lượng người có song hệ ngày càng ít, tam hệ còn hiếm hơn lên trời nữa," vua Neji tiếp tục nói, ánh mắt đầy tự hào."

Và cháu cũng là một người tốt bụng.

Ta rất vui khi con gái ta có một người bạn như cháu."

"Con cũng rất hân hạnh được làm bạn với cô ấy."

Suốt buổi tiệc, Inoue chỉ trốn trong phòng, nằm úp mặt xuống giường, dãy đành đạch vì xấu hổ.Khi bữa tiệc kết thúc, bốn người họ bắt đầu ra về.

Trên đường, Hibiki không thể kìm được sự trêu chọc dành cho Haruto vì chiếc nhẫn đã tặng."

Cậu thật can đảm đấy, Haruto!

Dám tặng món quà đó luôn cơ," Hibiki nói, ánh mắt đầy hào hứng."

C...chỉ là một tai nạn thôi," Haruto vội vàng biện minh, mặt đỏ bừng."

Cậu mua nó ở đâu vậy?" (Hibiki)"Ở một cửa hàng nổi tiếng trong trung tâm thành phố."

"Cậu đã đến đó mua cơ à?" (Hibiki)"Thì đó là món quà cho Inoue mà, nên tớ nghĩ như thế có vẻ ổn."

"Không thể tin nổi cậu sẽ tặng nhẫn cầu hôn đấy.

Cậu không biết à?" (Fuki)"Đây chắc là lần đầu tớ thực sự hiểu nhẫn là gì," Haruto thừa nhận, nhìn xuống đất."

Hả?

Thế sao khi tớ bảo cậu tặng thứ đó ở trường thì cậu lại hoảng hốt vậy?" (Fuki)"Tớ nghe mẹ nói nhẫn là thứ rất quan trọng, là biểu tượng của tình yêu giữa hai người.

Nhưng tớ không biết cách phân biệt giữa nhẫn trang sức bình thường với nhẫn cầu hôn," Haruto đáp, vẫn ngượng ngùng."

Thế cậu mất bao lâu để mua chiếc nhẫn đó?" (Hibiki)"Chắc khoảng hơn ba tiếng," Haruto thở dài."

Gì!

Cậu lựa chọn gì mà lâu thế?" (Fuki)"Tớ nghĩ nếu tặng mà chỉ để cho có thì thà không tặng còn hơn, nên tớ đã dành thời gian tìm chiếc nhẫn phù hợp với Inoue," Haruto giải thích, giọng tự hào nhưng cũng đầy lo lắng.Mỗi người sau đó đi một hướng trở về nhà của mình, lòng nặng trĩu với những suy nghĩ riêng.

Chiếc nhẫn Haruto tặng có họa tiết bông tuyết xung quanh, cùng một bông hoa hồng xanh gắn kim cương ở giữa, như một biểu tượng cho sự thuần khiết và tình cảm sâu sắc mà cậu dành cho Inoue.----------------Về đến nhà, Haruto thả mình xuống giường, ánh mắt chăm chú vào chiếc nhẫn còn lại trong hộp.

Cậu tự hỏi liệu Inoue có thật sự thích nó hay không.

Nhưng trong sâu thẳm lòng mình, Haruto cảm nhận được một niềm vui ấm áp, như một dấu hiệu cho những điều tốt đẹp sẽ đến trong tương lai.
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 15: lớp nâng cao đấu với giáo viên


đã hơn 2 tuần từ lúc sinh nhật inoue"nè inoue...cô đừng bám lấy tay tôi thế mãi chứ""hể ~....không muốn""nhưng....ta đang ở lớp đấy...inoue"Từ lúc haruto tặng nhẫn cho inoue thì cô ấy liền bám lấy haruto mọi lúc mọi nơiVà đương nhiên haruto luôn bị các ánh mắt đáng sợ thì các bạn trong lớp"emili hình như mê haruto luôn rồi" ( miki )"nếu là haruto thì cũng không ngạc nhiên mấy"đương nhiên haruto có 1 khuôn mặt ưa nhìn còn là người song hệ, rất bình thường nếu có cô gái nào đó thích harutoNhưng inoue không như vậy, trong quãng thời gian làm bạn thì inoue biết haruto là 1 người tốt bụng như thế nàoNhững khoảnh khắc haruto đã có thể chạm đến trái tim cô ấy như lần cậu đỡ cho inoue 1 đòn nguy hiểm khiến cơ thơ của haruto đầy vết cắt và lần haruto tặng cô chiếc nhẫnlúc đó inoue đã hạnh phúc đến nỗi nghĩ đến tên con của mình với haruto, kể cả khi trốn vào phòng cô ấy cứ đổi chiếc nhẫn qua lại giữa 2 ngón giữa và áp út mỗi lần như thế inoue cứ dãy đành đạch hết cả lên"các em ngồi ngay ngắn nào, hôm nay các em sẽ tiếp tục luyện tập""lại là 1 trận hỗn chiến nữa ạ" ( fuki )"không, hôm nay sẽ đặc biệt hơn...tất cả các em... sẽ đấu với cô""hả đấu với cô á, thế làm sao bọn em thắng được chứ""cô sẽ không dùng hết đức đâu với lại đây chỉ là 1 buổi luyện tập thôi""được rồi chúng ta đi thôi" ( Mikasa )Trên đường đi nhóm haruto tập hợp lại"nè emili cậu dính lấy haruto mọi lúc luôn nhỉ" ( miki )"đ...đâu phải mọi lúc đâu, cậu ấy ở kí túc xá khác mà" ( inoue )"thế nếu được ở chung thì cậu làm gì nè....e-mi-li-chan~""...." ( xấu hổ không biết nói gì )"mà có chiến thuật gì không haruto" ( hibiki )"chiến thuật à....hừm....để tớ nghĩ thử"cứ thế họ đã vào phòng mô phỏng và bắt đầu, cả lớp được chung 1 nơi còn cô mikasa ở 1 nơiNhững người thích hành động độc lập đã tự tách ra khỏi lớpNhững người còn lại chia thành mỗi nhóm 3 người và có tất cả 6 nhómNhững người tự ý tách ra đã bị cô đánh bất ngờ và bị trói ở 1 nơi nào đóNhóm haruto đang ở gần đó nghe tiếng động nên đến xem thửNhóm haruto gồm: haruto, hibiki và eji vì inoue đã bị 2 chị em kéo đi vì đây là buổi tập nên cứ bám lấy haruto là không tốtTrước mặt haruto là cô Mikasa đang chuẩn bị đưa 3 người về nơi cô trói các học sinh khác"nè hibiki trước khi bắt đầu cậu đã hỏi chiến thuật là gì đúng không""đúng rồi, thế chiến thuật là gì?"

"chiến thuật là......không có chiến thuật gì cả!!!"

Nói xong haruto lao đến rồi đá vào cô Mikasa, cô mikasa không phải dạng vừa chỉ với 1 tay đã đỡ đòn đá đó của haruto"trời...haruto ạ....đành vậy"Hibiki cũng đến giúp harutoVới cánh tay bao bọc đá hibiki tự tin khi tay đôi cậu sẽ thắng, nhưng đây không phải 1 trận chỉ đấu tay đôiNhững cái rễ cây dưới đất khoá chặt người hibikiHaruto thi triển ma pháp"The heat burned" ( hoả nhiệt bùng cháy )cỏ dưới đất mọc lên dày đặc đỡ đòn của harutosau đó Những dây Leo từ mọi phía định khoá chặt haruto như hibikiMặc dù đã đốt được được khá nhiều nhưng dây leo quá nhiềuHaruto tạo ra 1 nhọn lửa bao quanh cậu để tránh các dây Leo"haruto, cản thận phía sau""gì cơ"không biết từ lúc nào cô mikasa đã xuất hiện sau lưng haruto và đặt tay lên người cậuharuto bị trói chặt bởi các cành cây"trong chiến đấu mà tự che đi tầm mắt của chính mình là không hay lắm đâu" ( Mikasa )"giờ thì đưa các em về căn cứ thôi" ( Mikasa )"không có chuyện đó đâu" ( eji )eji từ đầu đến giờ ẩn nấp sau những bụi cỏ chờ thời cơCác roi đá tấn công cô Mikasa, có vẻ sau khi nghe lời khuyên của haruto ở buổi hỗn chiến thì eji cũng đã luyện tập rất nhiềuTranh thủ lúc cô mikasa nhảy ra xa, eji đã cởi trói cho haruto và hibikiCòn nhóm 3 người đó thì cậu không cứu được và kết cục là 3 người đó bị cành cây kéo đi"cảm ơn nhé eji" ( hibiki )"cậu điều khiển đám roi tốt hơn rồi nhỉ""nhờ cậu cả đấy" ( eji )"rồi giờ thì hợp sức đánh bại cô Mikasa nào" ( haruto )"okay" ( hibiki )"ừ" ( eji )"xong rồi à, vậy lên đi" ( mikasa )3 người haruto, hibiki và eji đều tràn đầy khí thế"inflammation" ( hoả viêm )Haruto dùng chiêu từ xa còn hibiki tiến lại áp sát cô Mikasa"hử.."

1 con quỷ cây tự nhiên chui ra đỡ cho cô Mikasatừ phía sau cô Mikasa những cái cây bắt đầu có ý thức rồi lập thành 1 đội quân 10 người tấn công nhóm haruto và cô Mikasa thì ung dung bước đi khỏi chỗ đó"chết tiệt thật nơi đâu cũng là rừng, cô Mikasa có lợi thế thật" ( hibiki )"giờ chiến đấu hay là chạy đây haruto""tớ nghĩ nên giữ sức thì tốt hơn""được"Nhưng không để nhóm haruto thoát những con quỷ cây phóng ra cành cây tóm chân nhóm haruto lại"khứ..."

"cái con quỷ cây này!!"

"inflammation flares up" ( hồng viêm bùng cháy )Haruto định thiêu hết bọn này nhưng chỉ có thể diệt được 1 con mà thôi"những con quỷ cây này độ mạnh yếu của nó tùy vào người mang năng lực nên không dễ ăn đâu" ( hibiki )"into stone" ( thành đá )1 bức tường thành trải dài để những con quỷ cây không đuổi theo họ"cũng may cô đã hạn chế lại rồi chứ dùng hết sức thì không biết thế nào" ( eji )"nếu thật thì ta không có cơ hội thắng luôn đâu" ( hibiki )"từ đã ta đang chạy đi đâu vậy" ( haruto )Không chú ý nãy giờ 3 người cứ chạy thẳng và giờ không biết đang ở đâu"...."

"ờmm.....giờ ta nên làm gì đây" ( eji )"....."

"không biết" ( haruto )"...."

"à đúng rồi hibiki sao cậu không dùng đá tạo thành cột để quan sát tình hình đi" ( haruto )"đúng rồi nhỉ"hibiki tạo 1 cái cột đá giúp cậu đứng trên đó quan sát mọi thứ xung quanh"cậu thấy gì không hibiki" ( haruto )"ở phía tây có động tính có thể cô Mikasa đang ở đó""tốt lắm hibiki, vậy chúng ta đến đó nào""ờ"hibiki đang dần xuống thì haruto nhớ lại cô Mikasa đã nói là đã trói các học sinh ở căn cứ nên bảo hibiki tiếp tục quan sát"chờ đã hibiki""...hứ có việc gì à""cậu xem thử căn cứ của cô mikasa ở đâu đi""okay..."

"thấy rồi haruto có 1 cái hang ở phía đông""được, đi đến đó cứu mọi người thôi nào" ( haruto )"nhưng muốn đi qua đó thì sẽ chạm mặt bọn quỷ cây đấy" ( eji )"tớ có bảo sẽ đánh với bọn đó đâu" ( haruto )Từ trên trời có 1 quả tên lửa đang bay.....à nhìn kĩ thì đó là haruto đang mang theo hibiki và eji bay đến căn cứ của cô Mikasa"đến nơi rồi" ( haruto )3 người mở cửa nhưng cánh cửa hình như đã bị khoá"khoá rồi" ( hibiki )"để tớ" ( haruto )Haruto đá bay cánh cửa vào thẳng trong nhàNhưng 3 người không biết rằng cánh cửa đó cũng như là thứ để cảnh báo cô Mikasa là có người xâm nhậpnhóm inoue đang đấu với cô mikasa thì cô Mikasa nhận được tín hiệu nên quay về căn cứ3 người inoue , miki và fuki không biết chuyện gì đang diễn ranhóm haruto đã thấy cá học sinh khác đang bị trói nên đã cởi trói cho họ"cô mạnh thật đấy""tớ đang đi trong rừng thì bỗng nhiên bị cô Mikasa đánh ngất rồi khi tỉnh dậy đã ở đây rồi""nhóm tớ cũng bị cô mikasa tập kích nè"lúc mọi người vừa ra khỏi căn cứ vui mừng vì được cởi trói thì trước mặt họ là cô Mikasa"ể c...c...cô Mikasa kìa bây""té trước đây""chờ đã chúng ta rất đông mà sao phải sợ cô chứ" ( hibiki )"ờ...ờ ha""không gì phải sợ cả lên nào các anh em" ( hibiki )"tấn công không suy nghĩ à" ( cô Mikasa )"độc tê liệt"1 làn sương độc toả ra từ người cô mikasa khiến ai hít vào đều bị ngất"mọi người đừng hít làn sương này" ( haruto )"mọi người?"tất cả đều bị ngất trừ mỗi haruto"dấu ấn bộc phá"Haruto dùng dấu ấn bộc phá xuống đất để vụ nổ đẩy làn sương ra xa cậu hơn 1 tíHaruto dùng lửa bay lên cao rồi bay đi nơi khácBay 1 lúc thì thấy nhóm inoue nên cậu tiến lại gần nhưng hình như cậu đã lỡ hít 1 ít làn sương độc đó nên mắt của haruto dần dần thu lại"ể emili haruto kìa""đâu...đâu cậu ấy đâu""trên trời kia mà sao cậu ấy hơi lạ"haruto cố gắng giữ tỉnh táo ít nhất là đến khi bay đến nhóm inoueinoue chạy lại phía haruto nhưng haruto có vẻ không ổn rồi, ý thức đã biến mất và đang rơi tự do1 lần nữa haruto ngã vào vòng tay của inoue----------------

HẾT CHƯƠNG 15
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 16: lớp nâng cao đấu với giáo viên ( 2 )


"dậy đi tên ngốc" ( miki )"dậy đi""dậy""không dậy hả...được thôi..."

"há..."

Miki giơ tay lên rồi tát vào 1 bên má haruto"á...đau đấy..." ( haruto )"hở...miki....fuki và....

Inoue đâu""cậu ấy đi đến chỗ cô Mikasa rồi""sao 2 cậu không đi theo inoue""cậu ấy bảo 2 bọn tôi ở đây đợi đến khi cậu tỉnh""rồi thế chúng ta đi giúp inoue nào" ( fuki )"chờ đã" ( haruto )"chờ gì chứ" ( fuki )"nếu cứ tấn công trực diện thì khó có cơ hội thắng lắm, các cậu cũng từng thấy sức mạnh của cô Mikasa rồi mà" ( haruto )"thì...cô ấy mạnh thật""tạm thời cứ đến gần inoue và cô Mikasa và chờ thời cơ đã""rồi được thôi" ( fuki )3 người đi đến chỗ inoue và vô Mikasa đang giao chiến"thấy rồi là inoue" ( haruto)"dừng lại ở bụi cỏ phía trước" ( haruto )"có vẻ như inoue khá mệt rồi"inoue đã chiến đấu với cô mikasa 1 khoảng 15p liên tục, cô cố gắng giữ khoảng cách để không bị bọn quỷ cây tấn công"Crystal Magic: Ice Eagle" ( kết tinh ma pháp: đại bàng băng )Mặc dù đòn này không phải 1 đòn yếu nhưng vì những con quỷ cây quá mạnh nên bọn chúng chỉ bị đóng băng 1 lúc rồi lớp băng đã bị phánhững cành cây dài ra phóng đến Inoue"Ice Shield" ( băng khiên )khiên băng đã đỡ được hết những cành cây lao đến Inoue"ồ khá tuyệt đấy, nhưng...như thế là chưa đủ đâu" ( cô Mikasa )"mạnh tay hơn đi đội quân quỷ cây của ta" ( Mikasa)lần tay những cành cây đã nhọn hơn đâm xuyên thủng chiếc khiên băng và inoue đã khụy xuống"em trụ được đến đây là giỏi lắm đấy inoue và giờ thì...ngủ 1 giấc nhé" ( Mikasa)Cô mikasa đang bước lại chỗ inoue thì 1 cơn lốc mạnh mẽ bao quanh người cô Mikasa"hệ phong ư....là 2 em miki và fuki à""đúng rồi đấy" từ bên trái đằng sau bụi cỏ 2 chị em bước đến trước mặt inoue"miki...fuki" ( inoue )"cậu ổn chứ inoue""tớ ổn chỉ hơi mệt tí thôi""cậu nghỉ ngơi đi còn lại để bọn tớ""đòn này bề ngoài có vẻ mạnh nhưng sao cô chẳng thấy 1 chút sát thương nào vậy" ( Mikasa )"vì...đòn này không dành cho cô đâu"cả 2 vừa nói vừa cười nham hiểmharuto người đang chờ đợi thời cơ từ trên bầu trời đang bay xuống"nhận lấy đi cô Mikasa" ( haruto )"Flame of Purgatory" ( viêm sát luyện ngục )đây là 1 trong những đòn mạnh nhất khi chưa bật ấn của haruto, nên khi cộng thêm sức gió 1 nó đã có thể đốt cháy hết những con quỷ cây ở phía bên dưới nhưng cô Mikasa thì không sao vì đã nhanh tay tạo 1 vòng tròn gỗ dày để bảo vệ bản thân"đòn đó tuyệt lắm đấy haruto" ( Mikasa )"cô phản ứng nhanh thật đấy" ( haruto )"quá khen rồi" ( Mikasa)"2 cô đưa inoue đi nghỉ ngơi đi" ( haruto )"còn cậu thì sao" ( miki )"tớ sẽ ổn thôi" ( haruto )"được vậy nhờ cậu""em định chiến đấu 1 mình đấy à" ( Mikasa)"chắc vậy đấy"Vừa nói haruto vừa tụ ma lực vào ngón tay rồi phóng ra"lightning bolt" ( tia sấm sét )"plant manipulation" ( điều khiển thực vật )cô Mikasa tùy ý điều khiển thực vực xuất hiện ở mọi nơi trong phạm vi nhất định1 cái cây mọc lên dễ dàng đỡ đòn của haruto"em nên nghiêm túc thì tốt hơn đấy" ( Mikasa)"hình nhân gỗ khổng lồ" ( mikasa)"gì chứ..." ( haruto )"nếu có thể tiêu diệt được con hình nhân gỗ này thì coi như các em thắng" ( Mikasa )"được thôi, nhưng chắc phải nghiêm túc hơn rồi"Từ cánh tay dấu ấn hoả long hiện lên"fire vortex" ( xoáy lửa )đòn này đã gây ra 1 vết cháy khá nhỏ trên cánh tay hình nhân gỗMikasa cho hình nhân gỗ khá yếu chỉ có thể sánh với 1 người có dấu ấn nguyên tố tầng 1 về mảng tấn công nhưng về phòng thủ có thể sánh vói tầng 2"khó nhai thật" ( haruto )những thân cây trên người hình nhân gỗ tách ra tấn công harutotốc độ khá chậm nên haruto dễ dàng tránh né và còn lợi dụng làm đường tiếp cận hình nhân gỗharuto nhảy lên gần mặt hình nhân gỗ chuẩn bị ra đòn nhưng từ bên phải cánh tay của hình nhân gỗ đang đấm đến harutoHaruto phòng lửa để né khỏi cú đấm đó, và từ chân 1 vụ nổ đẩy haruto đến trước mặt con hình nhân gỗ""Dragon's Breath" ( hơi thở của rồng )1 ngọn lửa từ miệng haruto phóng ta liên tục thiêu đốt mặt của hình nhân gỗhình nhân gỗ hoảng loạn liên tục tấn công haruto bằng thân gỗMặc dù đã né nhưng cánh tay của hình nhân gỗ quá to nên đã chụp được haruto và quăng cậu xuống đất"Á....đai đấy" ( haruto )"harutooooooo...." ( inoue )"i...inoue" ( haruto )"cậu vẫn ổn chứ" ( inoue )"vẫn ổn" ( haruto )"cậu chạy nhanh quá đấy emili" ( miki )"các cậu đây rồi, nhìn phía trước kìa" ( haruto )"gì vậy...

1 hình nhân gỗ khổng lồ" ( inoue )"nếu tiêu diệt được nó thì chúng ta sẽ thắng" ( haruto )"được thôi" ( inoue )"nhưng liệu có được không...

Nó to lắm đấy" ( fuki )"chúng ta sẽ làm như lần đánh với con rắn lúc đấu hỗn chiến" ( haruto )"thế thì phải có hibiki" ( miki )"yên tâm đi cũng đến lúc các cậu ấy tỉnh rồi" ( haruto )"harutoooo..." ( hibiki )"vừa nhắc xong đã đến rồi" ( haruto )"ôiiiiiii....tôi ở đây"Hibiki và những người đã bị làn sương ngủ của cô mikasa đang tiến đến chỗ 4 người họ"mọi người.... giờ tôi cần mọi người câu cho tôi thời gian để ra đòn quyết định có được không""nhất trí" ( inoue )"okay..." ( hibiki )"làm gì cũng được" ( miki, fuki )"được thôi" ( mọi người )mọi người liên tục tấn công hình nhân gỗ"the flames burst out" ( ngọn lửa bùng cháy )"water harp" ( đạn cầu thủy )"roi đá tập kịch"....Hibiki tạo ra 1 con tinh tinh đá liên tục tấn công hình nhân gỗharuto, inoue và 2 chị em đang niệm phépInoue, miki và fuki đã tung ra những đòn mạnh mẽ"Crystal Magic: Ice Dragon" ( kết tinh mà pháp: băng long )""Wind Arrow Convergence" ( phong tiễn hội tụ )2 đòn mạnh mẽ từ 2 bên làm cho 2 cánh tay của hình nhân gỗ gần như đã bể nátvào lúc đó haruto cũng đã tụ ma lực xong và hét lên với hibiki"hibiki!!

Làm nó mất thăng bằng đi""được""cú húc của tinh tinh đá"tinh tinh đá của hibiki húc vào chân của hình nhân gỗ khiến nó mất thăng bằng vào bắt đầu ngã xuống"Secret technique" Crimson Thunder Spear" ( bí kỹ: ngọn giáo thiên lôi đỏ rực )Haruto với aura ngọn giáo xung quanh lao xuống cực nhanh xuyên thủng 1 mảng giữa ngực con hình nhân gỗKhi con hình nhân gỗ biến mất mọi người chạy lại ôm nhau ăn mừngđặc biệt inoue ôm rất chặt harutoCô Mikasa đang quan sát mỉm cười tự hào với các học sinh của mình----------------

HẾT CHƯƠNG 16
 
Tôi Cố Gắng Mạnh Mẽ Để Bảo Vệ Công Chúa
chương 17: bức phá tầng 1


"được rồi, hôm nay nghỉ ở đây thôi" ( Mikasa )"haa...." ( haruto ngáp )"nè haruto hôm nay đi chơi đi" ( hibiki )"thôi tớ bận rồi" ( haruto )"bận gì chứ" ( hibiki )"luyện tập" ( haruto )"hểeee...nữa hả, ngày nào cũng vậy" ( hibiki )"xin lỗi nha hibiki, để lần sau tớ sẽ đi" ( haruto )"được thôi...."

"vậy tớ đi đây" ( haruto )Haruto chạy ra khỏi lớp và tiến thẳng về phòng huấn luyện"đầu cậu ấy toàn luyện tập thôi nhỉ" ( miki )"chắc...vậy" ( hibiki )"cậu ấy đang dần mạnh lên...." ( inoue )4 người họ vừa nói vừa nghĩ về bản thân mìnhHaruto đang dần mạnh lên còn bọn họ gần như chỉ dậm chân tại chỗHaruto đã đến phòng huấn luyện và chọn tầng 401 con griffin xuất hiện với thân, chân sau và đuôi là của 1 con sư tử còn đầu, cánh và móng vuốt là của 1 con đại bàngharuto không ngần ngại bật ngau dấu ấn trên tay"Chain Fireball" ( liên hoàn hoả cầu )griffin đang bay dễ dàng né những quả cầu lửa của haruto"hoả thiêu liệt"griffin đáp trả bằng 1 cơn lốc mạnh mẽ thổi tắt ma pháp của harutoGriffin đập cánh tạo ra 1 cơn lốc xoáy cuốn mọi thứ xung quanh vào trongcôn lốc khiến haruto bay đến con griffin và nó đã dùng móng vuốt định cào haruto"Spinning Fire Dragon Kick" ( đá xoáy hoả long cước )1 cú đá vào 1 bên mặt con griffin làm nó choáng vángHaruto rơi xuống cười thoả mãnKhi đáp xuống haruto dùng tốc độ sấm sét đi chuyển qua lại giữa các bức tườngCon griffin đã tức giận cơ thể nó dần to ra luồng gió xung quanh mạnh mẽ hơn thổi bay mọi thứ xung quanhcon griffin dùng chiếc mỏ sắc nhọn lao đến haruto với tốc độ cực nhanhdù đã né những vẫn bị sượt qua 1 bên vai tráiharuto nhảy xa ra khỏi con griffinharuto tắt dấn ấn nguyên tố hoả và thay vào đó là dấu ấn nguyên tố lôiVới trạng thái này haruto gần như đã vượt được tốc độ của con griffinHaruto di chuyển cực nhanh đến chỗ con griffin và tặng nó 1 cú đá sấm sétGriffin bị cú đá đó làm lùi lại vài bướcHaruto tiếp tục di chuyển xung quanh những bức tường nhưng lần này có tận 4 harutoHaruto đã tạo ra những tàn ảnh sấm sét di chuyển khắp căn phong4 tàn ảnh của haruto tung cú đá đến chỗ con griffin từ 4 hướngCon griffin với đôi cánh đã tạo ra những nhát chém gió làm tàn ảnh của haruto biến mấtCòn haruto đang ở ngay trên đầu con griffin và đang lao xuống"tam ảnh lôi tinh cước"3 cú đá mạnh mẽ đè bép con griffin xuống đấtHaruto nhảy ra khỏi con griffin rồi đổi dấu ấn lôi thành hoả"dây xích lửa"Những sợi dây xích khoá chặt con griffin khiến nó không di chuyển đượcharuto tiếp tục đổi dấu ấn từ hoả thành lôi rồi di chuyển nhanh đến chỗ con griffin2 chân cậu giẫm bụng nó, tay trái để lên trên tay phải còn tay phải đặt trên ngực con griffin"Explosive Thunder Palm" ( bạo lôi chưởng )1 vụ nổ sấm sét mạnh mẽ làm cho con griffin bị thương nặng, choáng váng đi lùi về sauHaruto đắc ý lùi ra xa rồi nhìn con griffin đang choáng vángCon griffin lắc đầu tỉnh lại rồi lao thẳng đến harutoHaruto dễ dàng né được nhưng con griffin không dừng lại liên tục lao vào haruto cho dù cậu có né bao nhiêu lần đi nữa1 lúc sau thì nó đã dừng lại ở xa harutovà bắt đầu tung chiêu mạnh nhất của nóCon griffin liên tục lao vào haruto như vậy cũng có mục đích, chính là để căn phòng tràn ngập sức gió và giúp nó tăng cường chiêu thứcHaruto thấy con griffin đang gồng ma lực thì cũng mỉm cườiharuto đổi từ dấu ấn hệ lôi sang hệ hoả để đáp trả lại con griffinNhưng chưa hết.... haruto tiếp tục di chuyển khối ma lực trong cơ thể dần nhanh hơn và rồi nói to"BỨC!!...PHÁ!!"dấu ấn của haruto dàn dần đỏ lên rồi từ đó 1 ngọn lửa bốc lên dữ dộinó được xem như là minh chứng cho việc haruto đã vượt qua tầng 1 nhưng chưa chạm đến tầng thứ 2haruto mới bức phá dấu ấn của mình xong thì con griffin đã tung đòn mạnh nhất của nó đến phía cậu"Cataclysmic Gale" ( cuồng phong hủy diệt )Từ miệng con griffin cơn cuồng phong tấn công haruto, nó phá hủy hết mọi thứ trên đường điNhưng....haruto vẫn bình tĩnh đứng yên khi cơn cuồng phong gần đến chỗ cậu thì cậu đã giơ tay lên"Luyện ngục!!"

1 ngọn lửa dữ dội nuốt chửng đòn cuồng và tiếp tục lao đến đốt cháy toàn bộ cơ thể con griffinHaruto đã thấm mệt mặt cậu có nhiều mồ hồi, có vẻ cậu vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được sức mạnh nàygriffin dần dần biến mất, dấu ấn trên tay đã tắt và haruto đã vượt qua được tầng 40----------------

HẾT CHƯƠNG 17
 
Back
Top Bottom