Tâm Linh Tình yêu hẹn lại kiếp sau

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
321006251-256-k146295.jpg

Tình Yêu Hẹn Lại Kiếp Sau
Tác giả: NhiH271
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là truyện đầu tay của mình mong mn đọc và đóng góp ý kiến nhẹ nhàng thôi nhé
Câu chuyện về đoạn tình cảm lãng mạng nhưng đầy đau thương của Ngọc Nữ và Trọng Khôi.

Mong muốn được bên cạnh nhau thật bình yên có lẽ quá khó.

Liệu hai con người đáng thương này sẽ ra sao, câu chuyện tình yêu sẽ phải dang dở hay bước tiếp ở một chương khác ít đau thương hơn?​
 
Tình Yêu Hẹn Lại Kiếp Sau
Chương 1: Gặp gỡ định mệnh


Hôm ấy là một buổi sáng đầu thu mát mẻ với không khí trong lành.

Khung cảnh thật sự bình yên đến lạ thường trong ngôi làng ngay bên dòng sông.

Ngọc Nữ con gái của ông Minh An và bà Lan Huệ, vốn được sinh ra trong một gia đình khá giả và luôn được mọi người nuông chiều nên cô có tính cách hơi ương bướng và trẻ con.

Mỗi ngày cô đều cùng Ân người bạn thuở thơ ấu trốn ra khỏi làng để đến khúc sông chơi, mọi chuyện sẽ rất bình thường đến khi Ngọc Nữ gặp một bà lão đang múc nước ngay đó.

Đôi tay gầy gò cùng mái tóc bạc trắng bà ấy có lẽ cũng ngoài bảy mươi, khi cô nhìn thấy bà ấy liền hỏi:

-" bà tới đây múc nước một mình ạ.

Con bà đâu sao không đi cùng bà"- " chết rồi...

" bà lão đáp - " dạ?

Ơ cháu xin lỗi"-" không sao, mà cháu từ đâu tới"- " cháu tới từ ngôi là đằng kia ạ"

Bà lão nhìn cô rồi cười khẽ- " à, cháu có thể xách nước này về nhà giúp bà không?

"- " được ạ, nhưng bà đợi cháu tí cháu đi kêu cái Ân bạn cháu đi cùng"Xoay qua xoay lại thì không thấy Ân đâu nữa.

Cứ nghĩ bạn mình đã về nhà nên cô cứ thế mà giúp bà lão đem nước về .

Đi được một đoạn ngắn mà cô đã bắt đầu thấm mệt, đoạn đường không hiểu sao càng lúc càng dốc.

Khung cảnh xung quanh mới đây mà đã đổi thay, từ dòng sông cùng ngôi làng bình yên đã trở thành một nơi âm u, hoang tàng.

-" sắp tới nhà bà chưa ạ?

" Ngọc Nữ hỏi-"......

"Trong không gian u tối chỉ còn lại một mình Ngọc Nữ.

Gánh nước mà cô xách không biết từ khi nào đã biến thành rắn rết và cóc nhái.

Hoảng hồn cô la hét dùng hết sức bình sinh để chạy ra khỏi nơi quỷ quái này-" rõ ràng là quay xe chạy về hướng khi nảy đi lên sao lại mãi không thoát được " Thật sự bất lực cô chỉ biết ngồi tạm lại dưới một gốc cây, miệng lẩm nhẩm niệm phật, lòng sợ hãi, bất an như lửa đốt.

Trời cũng bắt đầu chuyển tối, nỗi sợ hãi càng dâng cao hơn khi cô nghe từ xa có tiến bước chân chậm rãi tới.

" rào rạt rào rạt " đôi bàn chân dậm lên những cành cây khô cùng lá cây dưới đất tạo nên âm thanh không thể nào đáng sợ hơn.

Trong màn đêm từ từ hiện ra hình dáng của một bà lão gầy gò với mái tóc bạc trắng xõa dài tới ngang hông- " là bà ta"Nhưng khoan....

Khuôn mặt của bà ta hiện rõ với đôi mắt không tròng đầy máu, cái mặt trắng bệt như đánh kem nền bị lố, đôi môi bị xé toạt cùng hàm răng không thể nào sắt nhọn hơn-" thứ gì thế này" cô hoảng hốt buộc miệng nói-" bé con lại đây với ta há há há há há" Không được rồi người cô cứng đờ, chân cũng không nhút nhích nổi -" không lẽ phải chết ở đây sao"Đôi móng sắt nhọn từ từ chạm gần tới khuôn mặt cô -" ĐỀN MẠNG CHO TA" Bà ta ôm người la hét đau đớn-" áaaaaaaaaaaaaaa" Sau lưng mụ ta bị một cây kiếm đâm xuyên -" LÀ TÊN NÀO"Trên ngọn cây liên tục có những thanh kiếm lao thẳng tới phía bà ta, bị thương nặng mụ chỉ còn biết cong đuôi bỏ chạy

Người đàn ông mang mặt nạ với bộ đồ giống hệt pháp sư tiến xuống chỗ Ngọc Nữ -" cô không sao chứ?

"-"dạ dạ không sao " cô ấp úng trả lời-" anh là...

"
 
Back
Top Bottom