Siêu Nhiên Time Travelers in dream

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
324212501-256-k651825.jpg

Time Travelers In Dream
Tác giả: nhanhuy13
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Câu chuyện kể về một chàng trai bình thường bỗng một ngày có thế trờ về quá khứ thông qua giấc mơ.

Nhờ vậy khám phá ra nhất nhiều điều thú vị từ bản thân Tags: tiểuthuyếttravelvietnamxuyênkhông​
 
Time Travelers In Dream
Chương 1: Nhật kí


Xin chào mọi người 👋Tôi với bút danh là Saly

Có một vài điều muốn nhắn nhủ với các độc giả trước khi đến với bộ tiểu thuyết này.

Có thể nói tôi là một nhà văn nghiệp dư vì đây là tác phẩm đầu tay của tôi, chắc chắn sẽ có nhiều thiếu sót, tôi chỉ mong rằng các độc giả có thể đưa ra những lời nhận xét chân thật nhất để tôi có thể sửa đổi trong những tác phẩm sắp tới.

Tác phẩm này với nhân vật được lấy cảm hứng từ chính cuộc đời tôi cùng với những yếu tố kì ảo sẽ gây cho bạn đọc cảm thấy hứng thù, tò mò.

Bời vì tôi là một người đam mê tiểu thuyết trinh thám nên những yếu tố trong tác phẩm này cũng sẽ mang tính logic cao và nhiều bí ẩn cần phải giải đáp

Có vẻ tôi nói hơi nhiều rồi nhỉ.

Tôi xin chân thành cảm ơn vì bạn đã đọc phần ngoài lề này.

Chúc các độc giả có thể tận hưởng cuốn tiểu thuyết này của tôi một cách trọn vẹn nhất.Ngày 1, tháng 5, năm 2000Tại một vùng quê cách xa với thủ đô đất nước, một bé trai chào đời.

Với ngoại hình không có gì là đặc biệt, cũng như bao đứa trẻ khác, cậu lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha và mẹ.

Tuy gia đình không mấy khá giả nhưng họ vẫn giành cho cậu những thứ tốt nhất.

Ngày này của 3 năm trước cũng là ngày mà người anh trai còn trong bụng mẹ của cậu qua đời.Thứ 2, ngày 25, tháng 8, năm 2003Nay cậu đã đến tuổi cắp sách đến trường như bao đứa trẻ Việt Nam khác.

Cậu cũng khóc, cũng nũng nịu như bao người khi nhìn hình bóng mẹ khuất dần.Ngày 25, tháng 9, năm 2003Cũng đã 1 tháng kể từ ngày cậu bước chân vô mẫu giáo, vì tính nhút nhát nên cậu vẫn chưa kết bạn được với ai.13 giờ, ngày 25, tháng 9, năm 2003Một cô bé được ba mẹ đưa đến, có lẽ là do nhập học muộn.

Cô ấy khác với những đứa trẻ kia, cô không khóc khi xa ba mẹ và chính cô cũng là người đầu tiên bắt chuyện với cậu.

Kể từ lần đó, với cậu cô không chỉ là người bạn đầu tiên mà còn là cô gái mà cậu đã trao cảm xúc yêu thương ngây ngô lần đầu của mình.

Cậu với cô như hình với bóng, có thể gọi cậu chính là cái đuôi của cô.Thứ 2, ngày 22, tháng 5, năm 2006Nay cậu đã 6 tuổi, ngày này cũng là ngày mà cậu tốt nghiệp mẫu giáo.

Ngày ấy cậu chưa biết rằng, sau hôm nay cậu có thể sẽ không gặp lại một vài người bạn nữa mà chỉ giữ một suy nghĩ đơn thuần là năm sau lớp vẫn vậy, trường vẫn thế.

Sau buổi lễ tốt nghiệp ấy cậu vẫn luôn rủ cô đi chơi, vẫn gặp nhau thường xuyên.

Nhưng rồi, một chuyện xảy ra mà đã khiến cậu biết được cảm giác chia xa bạn bè, chia xa cô bé mà mình đã từng ngây ngô tưởng rằng đó là yêuNgày 16, tháng 7, năm 2006Anh trai cô với một căn bệnh mà y học thời ấy chưa biết tên ngày càng trở nặng, cha mẹ cô đành phải đưa cả gia đình lên thành phố sống để tiện cho việc điều trị của anh trai.

Cô rời đi mà không nói với cậu một câu, từ sau ngày hôm đó, cậu luôn đứng trước nhà cô chờ đợi với một hy vọng nhỏ nhoi là được nhìn thấy cô, nghe giọng cô cười.

Mà đứa trẻ ấy vẫn chưa hề biết, từ nay về sau có thể cậu sẽ chẳng con bao giờ được nhìn thấy cô nữa.Thứ 2, ngày 28, tháng 8, năm 2006Cậu bước chân vào cánh cửa tiểu học, nơi mà cậu nhận được nhiều thành tích và sự công nhận của rất nhiều người và đây cũng là nơi khiến cậu hiểu ra bao điều mà mình chưa biết để rồi có những suy nghĩ khác xa với lũ bạn cùng trang lứa.Thứ 2, ngày 23, tháng 5, năm 2011Cậu tốt nghiệp cấp tiểu học, nay đã khác xưa, những tiếng cười vì được nghỉ hè của những cô cậu học sinh ngày nào giờ lại thành những giọt nước mắt lăn dài trên má.

Những lời hứa mà đến cả chục năm sau vẫn chưa thể thực hiện.

Thứ 2, ngày 22, tháng 8, năm 2011

Cậu chính thức bước vào cấp trung học cơ sở.

Đây là ngôi trường mà mẹ cậu là giáo viên vì thế nên cậu cũng không có gì lạ lẫm khi bước đến trường.

Cậu gặp lại những người bạn cũ, được sự tín nhiệm của họ cậu được giữ chức lớp trưởng trong suốt 4 năm cấp 2Thứ 2, ngày 9, tháng 9, năm 2013Vì là lớp trưởng nên cậu được cử đi họp đại hội liên đội.

Chính ngày hôm ấy là ngày cậu gặp được cô - người con gái sẽ thay đổi cả cuộc đời cậu.

Bước đến trường, chạm phải ảnh mắt của cô có lẽ trái tim cậu đã trao cho người con gái ấy từ khoảng khắc này.Thứ 4, ngày 11, tháng 9, năm 2013Nhờ vào mối quan hệ rộng của cậu, cậu đã tìm được tài khoản mạng xã hội của cô.

Kể từ ngày hôm ấy hai con người xa lạ đã được gắn kết với nhau bằng những đoạn tin nhắn trò chuyện mỗi đêm.Thứ 2, ngày 24, tháng 8, năm 2015Cũng đã gần 2 năm kể từ ngày cậu gặp cô và đó cũng là quãng thời gian cậu đơn phương cô gái ấy

Cậu cũng đã bước vào khoảng thời gian đẹp nhất của đời học sinh, cậu đã đỗ vào ngôi trường chuyên của tỉnh, ngôi trường mà cậu hằng ao ước.Ngày 15, tháng 4, năm 2016Anh trai cô qua đời, với cú sốc tâm lý đó đã khiến cô không còn tâm trạng để trò chuyện với cậu mỗi đêm

Sự biến mất đột ngột của cô, khiến cậu cảm thấy lo lắng tột cùng.

Nghe tin anh trai cô mất cậu đã tức tốc trở về từ thành phố để qua với cô7 h15p, ngày 15, tháng 4, năm 2016Hai con người cạnh nhau trong không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng khóc nức nở của cô.

Khoảng cách của cô và anh trai giờ đã là hai thế giới tách biệt.Thứ 2, ngày 14, tháng 5, năm 2018Là ngày cậu hoàn thành chương trình trung học phổ thông của mình, cùng với sự dụ dỗ của hai thằng bạn thân từ thủa nhỏ, cậu đã định lấy hết can đảm để nói ra tâm tư của mình bấy lâu.

Nhưng rồi cái khoảng khắc ấy lại khiến cậu do dự rồi lại tiếp tục bỏ lỡ, có lẽ tình yêu cậu giành cho cô chưa đủ lớn để có thể thổ lộ bằng lời nói, một tình yêu đơn phương 5 năm chỉ cần một lời nói để kết thúc nhưng chàng trai ấy không đủ can đảm.Ngày 27, tháng 7, năm 2018Ông ngoại cậu qua đời, người ông mà cậu yêu thương nhất.

Cậu rủ cô đi ăn với mình để chia sẻ nỗi buồn, cậu và cô chỉ uống vài lon bia sau đó trở về.7 giờ, ngày 28, tháng 7, năm 2018Cậu thức dậy, mở máy lên như thường lệ và rồi nhìn thấy dòng tin nhắn của cô.

Chỉ vỏn vẹn 3 chữ

- " tớ đồng ý "

Cậu vẫn đang chưa hiểu chuyện gì liền hỏi lại :

- " Đồng ý về việc gì chứ, tớ chả hiểu gì cả "

Dòng tin nhắn của cô lại tiếp tục hiện ra :

- " tớ nhớ là hôm qua cậu đâu có say, được rồi qua đón tớ đi ăn sáng đi rồi tớ nói cho "

Tuy vẫn còn chưa hiểu chuyện gì nhưng cậu vẫn đến đón cô đi ăn sáng.

Đến nơi, cô đang mặc một chiếc áo phông trắng và quần thể thao trông rất là cá tính.

Đến quán ăn cô mới thì thầm vô tại cậu:

-" Tối qua cậu tỏ tình tớ song tớ nói cho tớ suy nghĩ một đêm, chả nhẽ cậu lại không nhớ gì à"

Đúng thật là cậu chả nhớ gì, nhưng mà nhờ vậy cậu đã có được người con gái ấy, vì thế nên cậu cũng giả vờ gật gù cho qua.

Cậu chìm đắm trong tình yêu cô giành cho cậu, sự nhẹ nhàng, ân cần luôn quan tâm cậu.

Còn cậu thì khác, là một kẻ khô khan chỉ biết quan tâm cô từ những cử chỉ mà chưa bao giờ thể hiện bằng lời nói.Ngày 12, tháng 4, năm 2020Cô và cậu chia tay, có lẽ lý do chính là sự khô khan của cậu, sự thiếu tinh tế và quan tâm dành cho cô.

Cậu cũng chấp nhận, những đêm sau hôm ấy những mảng kí ức giữa cậu và cô ùa về, nước mắt của một chàng trai mạnh mẽ nay đã rơi, mỗi đêm một mảng kí ức không đêm nào ngoại lệ.Ngày 17, tháng 2, năm 2022Nghe tin cô qua đời vì tâm bệnh, cậu rất đau lòng luôn tự trách bản thân mình đã làm cho cô đau, không cho cô cảm nhận được hạnh phúc của những ngày bên nhau.

Nỗi dằn vặt cứ thế lớn dần qua năm tháng...Ngày ##, tháng #, năm ####Không biết vì lý do gì mà ngày tháng ở đây lại bị xóa nhòe.

Nhưng đây cũng là ngày mà cậu tìm được mục đích sống tiếp theo của mình

Đêm đó, như thường lệ những mảng kí ức lại ùa về với cậu nhưng nay mảng kí ức đó lại chả gợi cho cậu bất kì điều gì, nó như là một đoạn hình ảnh lỗi trong một trò chơi một đoạn kí ức mà cậu chưa từng trải qua.

Đang tự hỏi tại sao lại vậy thì có một giọng nói trầm vang lên bên trong cậu

-" Ta sẽ giúp em sửa chữa mọi lỗi lầm mà em đã gây ra, tất nhiên còn cả ta nữa hãy nhớ lấy điều này để em có thể làm lại cuộc đời của chình mình.

Chìa khóa để mở nó chính là thân phận của ta ## ## n#### ##o#g ##ơ#g ##i"

Những dòng chữ ấy lại mờ đi một cách kì lạ...
 
Time Travelers In Dream
Chương 2: Lời Nguyền hay Phước Lành


Ngày 28, tháng 3, năm 2023Cũng đã hơn 1 năm kể từ ngày cậu nghe được giọng nói ấy.

Cậu coi đấy như là một lời nguyền của vị thần dành cho chính bản thân mình vì đã không quan tâm đến người con gái đem hết lòng yêu thương mình.

Mỗi đêm cậu lại mơ thấy một giấc mơ kì lạ, nó chân thật đến mức khó tin.

Ở nơi đó cậu thấy mình trong thân xác của chính bản thân khi còn nhỏ, cho dù cậu có cố gắng như nào cũng chả bao giở có thể chiếm quyền điều khiển cơ thể.

Mỗi đêm lại là một mốc thời gian khác nhau, nó khiến cậu hồi tưởng về quá khứ, những niềm vui, nỗi buồn đan xen nhau.

Nhiều lúc khoảnh khắc cậu cùng cô gái mình yêu thương bên nhau nó lại hiện về, nước mắt cậu cứ thế rơi.

Nhưng điều kì lạ là giờ giấc của cậu nay đã bị xáo trộn một cách vô trật tự, cuộc sống và tâm tư bị đảo lộn khiến cậu căm ghét việc đi ngủ vì chỉ cần bước vào giấc ngủ thì cậu sẽ chả bao giờ có thể tỉnh dậy một cách chủ động và rồi lại phải nhìn thấy những kỉ niệm đau buồn đó.Ngày 19, tháng 4, năm 2023Đêm nay như mọi ngày, cậu lại chìm vào giấc mơ chân thật ấy nhưng kì lạ thay, nhân vật cậu ở trong giấc mơ, mang cơ thể của cậu nhưng lại có một ngày hoàn toàn khác với trí nhớ của cậu về việc trải qua ngày hôm đó của bản thân trong quá khứ.

Điều này cũng đã xảy ra một vài lần trong năm vừa qua.Ngày 23, tháng 4, năm 2023Sau một thời gian dài suy nghĩ, cậu đã quyết định nói chuyện của mình cho hai người bạn có thể coi là tri kỉ của cậu.

Khi vừa nghe cậu kể xong ## đã biết ngay là cậu đã gặp phải vấn đề gì, bởi vì chính ## đã từng gặp phải nhưng nó không được rõ nét, chân thật như cậu đã kể. ## đành đưa cậu đến gặp người, mà ngày ấy đã giúp cậu xóa bỏ " lời nguyền " kì lạ này từ # năm trước.

Đó là một người phụ nữ với mái tóc bạc trắng, dài đến thắt lưng.

Người phụ nữ ấy được ## gọi với cái tên là cô Lam nhưng có vẻ đây chưa phải là tên thật của cô ta.

Lam sau khi nghe về câu chuyện của cậu thì tỏ vẻ không được tin cho lắm liền trả lời cậu:

- Câu chuyện mà cậu kể đã từng được lưu truyền trong một chương có nhan đề là " #h##n m##g ##i #ệ## ", của tiểu thuyết mang tên " Không gian, thời gian ta đây làm chủ ".

Nhưng thực sự đây như là một truyền thuyết và chỉ do một nam nhân bí ẩn để lại vào thời đại cuối cùng của nhà Trần.

Ông được cả triều đình coi là một vị thần được phái xuống để giúp dân bởi vì những câu nói nghe có vẻ vô nghĩa của ông lại là một điềm báo trước cho tương lai.

Ngày ấy trước khi lìa đời, ông có để lại cho nhân thế tiểu thuyết ấy.

Tiểu thuyết của ông gồm tất thảy 176 chương, nói về chuyến du hành thời gian của một nữ nhân xinh đẹp với 176 cách du hành thời gian khác nhau.

Còn của cậu đó là thuộc chương 15, tức là nếu lời cậu kể là đúng thì khả năng cậu quay về quá khứ trong giấc mộng là rất cao và nó không chỉ đơn thuần là hồi tưởng mà cậu còn có thể thay đổi được nó rồi nhờ hiệu ứng " cánh bướm " (1) mà tất cả mọi thứ hiện nay sẽ thay đổi hoàn toàn.

Trong quyển sách ấy cũng viết rõ cách để thay đổi " Nghĩ, muốn, thời gian, địa điểm bạn sẽ đến được giai đoạn bạn muốn, tiếp tục nghĩ nhưng mà là nghĩ đến việc bạn là chủ nhân cơ thể thì giấc mơ sẽ là của bạn " nhưng hiện nay nó đã mất tích, có tin đồn là một người họ Lương biết tung tích.

Quyển nhật kí này thật dở, toàn mờ đi những chi tiết thực sự quan trọng

Về đến nhà, cậu liên tục suy nghĩ về lời mà cô Lam nói, không biết lời cô ta nói có đúng sự thật hay không thì một giọng nói quen thuộc lại phát ra:

- Hahaha, chúc mừng cậu đã tìm được cứu tinh của mình, ta không ngờ bà ta lại có hiểu biết sâu rộng như vậy, những gì bà ta nói đều là sự thật.

Ngươi hãy tin tưởng bà ấy thì vận mệnh sẽ là của ngươi nhưng mà hãy nghe kĩ lời ta dặn, nhớ đừng quá lạm dụng, ngươi sẽ không biết được " hiệu ứng cánh bướm " nó đáng sự như nào đâu.

Hahahaha....

Giọng cười tắt dần cũng là lúc cậu chìm sâu vào giấc ngủ.(1) Hiệu ứng cánh bướm: Là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc .

Một thay đổi nhỏ của dữ liệu đầu vào dẫn đến một thay đổi lớn của kết quả.

Tên gọi hiệu ứng cánh bướm bắt nguồn từ hình ảnh ẩn dụ: một cơn bão chịu sự ảnh hưởng của một con bươm bướm nhỏ bé vỗ cánh ở một nơi nào đó rất xa cơn bão.

Vốn được sử dụng ban đầu như một khái niệm khoa học đơn thuần, hiệu ứng cánh bướm sau đó đã được nhắc đến nhiều lần trong văn hóa đương đại, đặc biệt là trong các tác phẩm có đề cập tới quan hệ nhân quả hoặc nghịch lý thời gian.

Nguồn trích dẫn: Wikipedia
 
Time Travelers In Dream
Chương 3: Giấc mơ quái dị


Bước vào giấc mộng, kì lạ thay hôm nay cậu không còn trở về cái giấc mơ mà cô Lam gọi là " Quá Khứ " nữa, hiện ra trước mặt cậu là một khu rừng với khoảng không gian rộng lớn.

Tiếng chim hót, suối chảy, tiếng nước chảy róc rách trong hang đá tạo thành một bản hòa ca.

* Ngày này của 3 năm trước cậu cũng đã từng nhìn thấy khoảng không gian y hệt vậy, cũng là bản hòa ca ấy.

Trong khi cậu đang du dương tận hưởng một cảm giác mà đã rất lâu rồi mới cảm nhận lại thì bỗng thấy một người đàn ông khoác một bộ y phục màu trắng thời nhà Trần đi qua đi lại chậm rãi bên kia sông phất quạt ngâm vài câu thơ.

" Nhân tại mộng vô trí huệ

Mộng tại nhân hồn hoàn thị phi ?

Mộng lai, mộng khứ tức rơi lệ

Hồi quy vạn kiếp mộng chẳng tan "

Vừa dứt câu, anh ta quay mặt lại cầm chiếc quạt trắng chỉ vào cậu ngâm tiếp 4 câu thơ

" Nhân kia thiên tử nghe ta phán

Nay tại thế nhân duyên đứt đoạn

Lạc vào mộng cảnh chớ hão huyền

Nghịch thiên cải mệnh nối lương duyên "

Cậu vẫn thật sự không hiểu những lời người đàn ông ấy nói, liền đánh bạo bước qua hỏi:

- Xin được phép làm phiền, ta đây ở phía bên kia con sông ( chỉ vào vị trí nãy cậu đứng ) có nghe được những câu thơ của vị sư huynh đây có chút hứng thú.

Xin hãy cho ta biết quý danh để dễ bề xưng hộ.

Anh ta nở nụ cười rồi đáp lại:

- Ta họ Trần tên Nhâm, cứ gọi ta là Trần Nhâm được rồi .

Cậu tiếp tục nói:

- Vậy Nhâm sư huynh có thể nào giải thích cho ta những câu thơ vừa rồi được không, ta đây ngu xuẩn không hiểu được ẩn ý của sư huynh.

Anh ta đáp:

- Được thôi nhưng ta sẽ không cho ngươi biết miễn phí đâu.

Cậu chưa chắc chắn ý của anh ta nên hỏi lại:

- Ý huynh là...

Anh ta gật đầu đáp:

- Đúng vậy, là một cuộc trao đổi.

Ta sẽ lấy một thứ của cậu rồi sẽ cho cậu biết ý nghĩa của từng câu thơ đó

Cậu tò mò:

- Huynh muốn lấy gì ở ta ?

Ta đến đây không mang theo bất cứ thứ gì cả.

Anh ta tiếp tục trả lời cậu:

- Thứ ta cần không phải vậy chất mà chỉ là một mảng kí ức nhỏ của cậu.

Chỉ đúng một ngày thôi và đó là ngày ## tháng ## năm 201#

Nghe vậy cậu lập tức đồng ý mà không cần do dự vì đó là ngày chẳng có gì đặc biệt đối với cậu.

Sau khi nghe anh ta giải thích ý nghĩa ở 8 câu thơ đầu, cậu cảm thấy thật lãng phí một ngày kí ức của bản thân, ý nghĩa thì có đấy nhưng đối với cậu chỉ là vài câu thơ đạo lý tầm phào.

Cậu và anh ta tiếp tục nói với nhau những chuyện đời thường như hai người bạn, có đôi lúc anh ta lại nói vài câu khiến cậu thấy khó hiểu.

Cuộc nói chuyện kết thúc cũng là lúc tiếng chuông báo thức kéo cậu ra khỏi mộng cảnh.Ngày 25, tháng 4, năm 2023Cậu lại một lần nữa đến gặp cô Lam để kể về giấc mơ của mình ngày hôm trước.

Cô cười khà khà và bảo:

- Con may mắn đấy Trần Nhân chính là vị nam nhân năm xưa viết quyển sách " Không gian, thời gian ta đây làm chủ ", câu ông nói lại đúng vào chương 15 tại hoàn cảnh nhân vật chính lạc vào ảo mộng của lũ tà đạo sư.

Có vẻ cậu đã may mắn gặp được ông ta rồi đấy, sau một thời gian tìm hiểu ta đã có cách giúp cậu biến " lời nguyền " ấy trở thành một khả năng đặc biệt mà người người hằng ao ước.

Cậu hớn hở ra mặt, hỏi cô một cách dồn dập:

- Là như nào vậy thưa cô ?

- Con có thể làm được gì từ cái thứ " lời nguyền " ấy ?

- Mong cô giúp con !

Cô hạ giọng nói một cách nghiêm túc với cậu:

Đúng với tên của chương 15 " Thiên mộng cải mệnh ", khả năng của cậu là được trời ban và nó dùng để thay đổi vận mệnh của cậu.

Khổ 4 chương 15 có viết " Ta đây chỉ cần nghĩ đến việc mình cần mơ, thời gian, địa điểm chính xác chỉ cần khi đặt lưng xuống giường lập tức ta sẽ trở về đúng không gian mà ta nghĩ ".

Lại ở khổ 12 chương 15 viết " Ta phát hiện ra rằng khi ta nghĩ một việc khác với việc trong quá khứ ta sẽ làm thì lập tức quyền điều khiển cơ thể sẽ là của ta và ta được phép thay đổi hoàn toàn sự việc của ngày hôm ấy, tất nhiên mọi điều trong tương lai sẽ ảnh hưởng với sự thay đổi của ta " .

Nói đến đây ta nghĩ cậu cũng đã hiểu được đôi chút rồi chứ nhỉ ?

Cậu mãn nguyện với câu trả lời của cô Lam, sau đó cảm ơn cô và vui vẻ ra về.

Tiếng xe cậu khuất dần cũng là lúc nụ cười quỷ dị trên gương mặt cô Lam xuất hiện, một giọng nói phía sau cánh cửa phòng:

- Làm tốt lắm Hoàng Thi, tên ngốc đó sẽ mãi chả hiểu được những lời nói của lão già Trần Nhâm đó đâu.

Một kẻ cả ngàn năm tuổi biến trở về hình dạng một thiếu niên để chỉ điểm cho đứa cháu của mình, đúng là một suy nghĩ ấu trĩ.

Muahahah
 
Time Travelers In Dream
Chương 4: Lai lịch bí ẩn


Ngày 01, tháng 5, năm 2023Sinh nhật thứ 23 của cậu, ngày hôm nay là ngày cậu quyết định thử nghiệm khả năng trời ban của mình.

Vào lúc 22 giờ những dòng suy nghĩ cậu tạo ra:- Ngày 01, tháng 05, năm 2000 tại bệnh viện XNhắm đôi mắt lại, cảnh vật thay đổi ngay tức khắc, có lẽ lúc này cậu chưa ra đời nên được quan sát với góc nhìn thứ 3.

Một tiếng khóc cất lên , toàn thân thể cậu như bị một ma lực thần kì nào đó hút lại cực mạnh rồi nhập vào thân xác đứa trẻ ấy.

Nếu đúng như những gì cậu thấy trong những giấc mơ lần trước thì đứa bé ấy - chính là cậu, sẽ khóc mãi không ngừng chẳng chẳng ai có thể dỗ dành, nhưng giờ đây cậu đã cố tình đưa vào suy nghĩ những thông tin sẽ chẳng xảy ra là đứa bé ấy sẽ cười tươi ngay sau khi chào đời, đúng như lời mà cô Lam nói, sự kiện sẽ thay đổi theo suy nghĩ của cậu, đứa bé ấy đã cười và cậu đã làm chủ quyền kiểm soát cơ thể.

Nhưng bắt đầu từ giây phút này những kí ức về ngày hôm đó của cậu phai dần, dòng chảy kí ức đứt đoạn.

Đúng vậy cái giá của việc " Nghịch thiên cải mệnh " là sẽ mất đi những đoạn kí ức liên quan đến sự việc bị thay đổi.

Cậu vừa hớn hở nhưng cũng lại lo sợ, cậu sợ mình sẽ làm một điều dại dột để mảng kí ức về cô mất đi.

Trong hình hài của một đứa trẻ cũng chính là bản thân mình của 23 năm trước, những cảm giác tuổi ấu thơ tràn về.

Cha và mẹ của cậu ngày còn trẻ thật khôi ngô và xinh đẹp làm sao, đúng là thời gian đã cướp đi thật nhiều thứ kể cả nhan sắc cũng không tha.

" Trần *ô* **** " Đúng con của ta sẽ tên là ****, đến đây cậu lại không nghe rõ được cha nói gì.

Nhưng đắn đo một hồi lâu, cha lại đổi cái tên mà cậu hiện có bây giờ.

- " Ta mong các con sẽ nuôi dạy đứa trẻ này thật cẩn thận, bởi vì nó có thể sẽ là kẻ thù của nhân loại hoặc cũng có thể trở thành một vị cứu tinh "

Giọng của một ông lão, chống gậy râu tóc bạc phơ cất lên.

Cha cung kính đáp:

- Cảm ơn thầy đã quan tâm, vợ chồng con xin hứa sẽ nuôi dạy đứa trẻ này thật tốt để không để người phiền lòng.

Ông lão mỉm cười gật đầu rồi quay người bước đi.

Bây giờ đã là 22 giờ, cậu đang lim dim trong những lời hát rủ của mẹ bỗng cảnh vật xung quay thay đổi cậu lại bị một lực rất mạnh đẩy bay ra khỏi cơ thể.

Mở đôi mắt ra, căn phòng bừa bộn của cậu lại hiện ra, bây giờ đã là 6 giờ sáng.7 giờ 30 phút, ngày 02, tháng 05, năm 2023Cậu quyết định mang theo những nghi vấn trong giấc mơ của mình về hỏi cha mẹ.

Gặp cậu cha rất vui mừng đùa rằng:

- Thằng này mày hết tiền hay sao mà nay lại về đây với cha chứ, cũng đã hơn hai năm rồi mày mới về nhà đấy

Mẹ đang xem phim nghe tiếng của cậu liền chạy vội ra, ôm vội lấy cậu rồi òa khóc.

Cha và mẹ hỏi cậu về đủ điều, những công việc mà cậu đã làm trong thời gian qua, cuộc sống như nào và điều quan trọng là đã có bạn gái chưa.

Cậu cười ngượng đáp:

- Năm nay con mới có 23 tuổi vẫn còn nhỏ mà.

Rồi cậu bắt đầu hỏi những câu hỏi mà cậu còn thắc mắc:

- Có phải trước khi cha đặt cho con cái tên hiện tại thì cha đã từng định dùng tên khác đúng không ?

Cha bất ngờ gật đầu:

- Có thể cha mẹ không tin nhưng mà đêm qua con nằm mơ thấy cha gọi con với một cái tên nào đó rất lạ lẫm mà con chả thế nhớ ra.

Cha nói:

- Đúng là trước ta có định đặt cho con cái tên khác nhưng không may là nó trùng với tên cụ cố của con nhưng đến bây giờ cha cũng không hiểu vì sao mà cha lại quên mất cái tên đó rồi.

Cậu lại hỏi về lai lịch của cụ cố

- Cụ cố của con theo như cha được ông nội kể, cụ giữ một chức vị khá cao ở thời vua Trần Thuận Tông , được vài năm sau đó thì thái thượng hoàng Trần Nghệ Tông qua đời và Trần Thiếu Đế lên ngôi.

Ngày ấy ông ngoại của vua Thiếu Đế là Hồ Quý Ly rất nôn nóng để cướp đoạt ngôi vị, cụ của con và cái vị đại thần khác hết mực khuyên ngăn Thiếu Đế nhưng ngài không nghe, bất lực cụ cố con liền bãi quan về quê ở ẩn.

Được vài năm sau đó thì Thiếu Đế bị phế ngôi, Hồ Quý Ly rất nhiều lần mời cụ cố con về làm quan nhưng cụ không đồng ý.

Được vài năm thì cụ cố mất tung tích, người ta cho là đã bị Hồ Quý Ly xử tử vì không nghe theo.

Cậu như là đã hiểu ra điều gì đó lại tiếp tục hỏi cha:

- Vậy có phải ngày con ra đời, có một ông lão đến dặn dò cha đúng không ?

Cậu lại làm cha bất ngờ lần nữa:

- Đúng vậy, nhưng chuyện này có lẽ ta chưa thể nói cho con được nhưng đến một thời điểm nhất định con chắc chắn sẽ hiểu ra.

Hôm ấy cậu ở lại với cha mẹ, trò chuyện cả đêm mãi đến rạng sáng hôm sau mời về nhà.
 
Time Travelers In Dream
Chương 5: Thế giới kì ảo


Ngày 3, tháng 5, năm 2023

Một đêm không ngủ đã khiến toàn thân cậu như nhũn ra, tuy chỉ mới 8 giờ sáng nhưng mắt cậu giường như chẳng thể mở thêm một giây phút nào nữa, cứ thế chàng trai ấy lại bước vào một thế giới của riêng mình.

Vì không nghĩ đến không gian, thời gian trước khi nhập mộng nên cậu đã phải trải qua một đoạn giấc mơ cực kì hỗn loạn, kết thúc sự hỗn loạn ấy khung cảnh quen thuộc lại hiện ra, tiếng chim hót, suốt chảy khiến cậu chẳng thể nhầm được nhưng có một điều khác lạ là cậu không còn nhìn thấy người đàn ông tên Trần Nhâm kia nữa mà giờ đây trước mắt cậu lại là một cô thiếu nữ với y phục cổ xưa nhìn qua thì có thể đây là trang phục mà chỉ có người trong hoàng tộc thời nhà Lý mới được sử dụng.

Lần này người bắt chuyện trước không phải là cậu mà là cô gái ấy:

- Chào cậu, tôi họ Hoàng tên Thi đã nghe danh cậu đã lâu nay lại được gặp mặt tôi thật là có phước.

Có chút tò mò trong cậu: " Y phục thì có vẻ là của quý tộc thời nhà Lý nhưng họ lại là Hoàng, chẳng lẽ đó là y phục thời nhà Hoàng ư ?

"

Cô ta có vẻ như hiểu được khúc mắc trong lòng cậu:

- Tôi là con đứa con nuôi của nguyên soái Lý Hoàng Nhân, năm ấy cha mẹ ta vì bị người ta hại gắn cho tội khi quân nên bị hoàng đế Lý Chiêu Hoàng xử trảm nhưng thật tình ngày ấy Lý Chiêu Hoàng còn quá nhỏ mọi việc đều do Thái Sư Trần Thủ Độ cai quản vì thương ta còn nhỏ mà đã mồ côi nên Lý Hoàng Nhân đã nhận ta về nuôi nấng.

- Vậy lời cô nói vừa nãy...

Cô đáp:

- Ta từng đọc một quyển sách trong đó có viết về cậu, thực sự rất đáng khâm phục.

Cậu lại hỏi:

- Cho ta xin hỏi, quyển sách ấy có tên là gì ?

Cô ta gãi đầu:

- Ta xin lỗi, đầu óc chán quá chẳng thể nào nhớ ra nổi nhưng đại khá trong đó viết về khả năng thay đổi quá khứ của cậu, việc thay đổi ấy sẽ giúp ích rất nhiều cho xã hội và chính bản thân cậu.

Cô ta vừa dứt câu, thân thể cậu lại bị kéo vào một không gian tối mù mịt, một giọng nói quen thuộc trầm ấm cất lên:

- Mông vô mộng chớ có tin, cậu đừng nghĩ đến bất kì việc gì cả hãy chỉ làm điều mình muốn và chú ý đừng để ảnh hưởng đến tương lai của xã hội và chính bản thân cậu.

Giọng nói ấy thì cứ văng vẳng còn cậu lại đắm chìm trong những suy tư, bỏ lại lời nói đó ra ngoài tai.

Không gian tiếp tục thay đổi, bây giờ lại là hình ảnh của một chú bướm đen đang đập cánh bay từ cành hoa này qua cành hoa khác dần dần tạo thành một cơn gió nhẹ, liên tục như thế nó di chuyển thật xa, cậu cuốn theo chiều gió ấy đến nơi cậu bỗng thấy một cơn lốc xoáy đang cuốn bay mọi thứ.

- " Thật đáng sợ, chỉ vì vài cái đập cánh lại có thế tạo ra cơn lốc lớn như vậy.

Cậu thầm nghĩ

Tiếp tục cậu lại bị cuốn vào một nơi mà có những thanh gỗ dựng lên, cách đều nhau một khoảng có điểm cuối cùng là một căn nhà.

Cơn gió nổi lên đẩy ngã thanh gỗ đầu tiên, thay đầu tiên ngã chạm vào thanh thứ hai song cứ thế để điểm cuối là căn nhà vốn dĩ lúc đầu chẳng có tí liên quan này giờ lại phải chịu ảnh hưởng.

Nghe vẻ cậu khá thích thú với trò này nhưng cậu đúng là một kẻ ngủ ngốc sẽ mãi chả bao giờ hiểu được những gì vừa trải qua quan trọng đến mức nào.

- Này Tôn Vũ !

Khung cảnh lại thay đổi sau tiếng gọi đó, mở mắt ra cảnh vật quen thuộc ấy lại xuất hiện nhìn vào chiếc đồng hồ treo tường thì đã là 4 giờ chiều, thật may là cậu đã trở về căn nhà của mình.

Bên cạnh cậu một người con gái mà cậu chưa từng gặp qua liên tục gọi cậu là Tôn Vũ.

Tại một nơi có tiếng chim hót, suối chảy một người phụ nữ đưa ánh mắt ngắm nhìn ánh hoàng hôn chiều tà.

Lão Trần Nhâm bước ra nói với cô:

- Thực vô thực, hư vô hư ngươi đúng là một kẻ biết chọc tức người khác.

Ta biết ngươi đem lòng căm phẫn thời đại nhà Trần nhưng cũng đâu cần phải hại đứa trẻ đó cho dù nó chẳng có tí tội lỗi nào.

Cô gái ấy ơ thờ đáp:

- Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, cho dù là 100 năm hay 1000 năm cũng không vơi đi cục tức bây lâu trong lòng.

Trần Nhâm cười tỏ vẻ không phục:

- Thôi !

Ngươi làm gì cứ làm đi ta sẽ không can thiệp nữa, việc của ta chỉ là giải thích và định hướng cho hắn, một kẻ thông minh như vậy chắc sẽ sớm hiểu thôi.

Ông lùi dần về sau rồi biến mất trong làn sương mù.
 
Time Travelers In Dream
Chương 6: Thân thế được tiết lộ


Cậu còn chưa kịp tỉnh hoàn toàn thì cô gái ấy đã kéo cậu ngồi dậy liên tục gọi 2 từ " Tôn Vũ "

- Tôn Vũ ?

Cô là ai sao lại gọi tôi với cái tên như vậy.

Thấy cậu tỉnh dậy cô mừng rỡ ôm cậu vào lòng.

- Đã lâu lắm rồi không gặp cậu chắc là quên ta rồi nhỉ.

Vậy thì để bổn cô nương đây giới thiệu lại cho cậu nghe: " Ta là Trần Minh Trúc du hành gia đời thứ 115 của tộc nhà Trần Minh "

Cậu nhìn cô một lúc, dùng ánh mắt nghi hoặc nói:

- Xin thứ lỗi !

Thật sự tôi không nhớ cô là ai nhưng tại sao cô cứ gọi ta là Tôn Vũ vậy ?

Cô cốc đầu cậu rồi trả lời:

- Cậu ngủ nhiều quá bị ngáo rồi à ?

Cậu là Trần Tôn Vũ cũng là một du hành gia đời thứ 115 của tộc Trần Tôn.

Gia tộc nhà ta và cậu có mối liên hệ mật thiết với nhau từ khi mới khai hoang vùng đất này.

- Trần Tôn, Trần Minh ?

Tôi chưa từng nghe qua hai gia tộc này, có lẽ cô đã nhầm người rồi.

Cô dùng ánh mắt của mình để khẳng định:

- Không nhầm !

Thật sự ta không nhầm, cậu chính là Tôn Vũ có thể vì một lý do nào đó mà cậu quên đi thân thế của chính mình nhưng yên tâm đi ta sẽ giúp cậu nhớ ra rồi ta và cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ và cùng trở về nhà.

Nghe cô khẳng định như vậy, cậu cũng chỉ cười trừ cho qua.

*Một bài nhạc kì lạ vang lên.

Thì ra là âm thanh cuộc gọi đến trong chiếc điện thoại với thiết kế quái dị của Minh Trúc, cô nhấc máy lên trả lời người bên kia ( Trong lúc đó vì nghi ngờ cô nên cậu đã lấy máy ghi âm toàn bộ cuộc trò chuyện )

- Vâng, con đã tìm được Tôn Vũ rồi thưa cha, nhưng cậu ấy lại chả nhớ gì cả.

- Được rồi cha mẹ không cần quá lo cho con đâu, con sẽ giúp cậu ấy nhớ lại rồi cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ để trở về.

Điện thoại cô lại tiếp tục phát ra âm thanh nhưng giờ là một dòng tin nhắn hiện ra, một người họ Lý ( Vì khá xa nên cậu không nhìn thấy được tên của người đó ) gọi cô đến một nơi nào đó để bàn về công việc.

Cô ta từ biệt cậu rồi lái chiếc moto màu đỏ cá tính của mình chạy thẳng về phía Nam thành phố.

Còn cậu thì lại hẹn hai người bạn của mình đi ăn tối, sau một hồi đắn đo thì cậu quyết định giữ kín bí mật chuyện mà cậu gặp trong ngày hôm nay.

Trong bữa ăn cậu cứ thơ thẩn không để tâm đến hai người bạn của mình.

Mã Kim - một trong hai người bạn của cậu mới hỏi:

- Anh bạn hướng ngoại của tôi giờ quay xe hướng vô trong rồi à, sao nay lại trầm tính thế ?

Cậu chỉ cười vì không biết nên trả lời sao.

Trong lúc bầu không khí tĩnh lặng diễn ra thì người bạn còn lại của cậu muốn kể cho mọi hai người nghe về một giai thoại lịch sử về hai gia tộc kì bí tồn tại từ cuối thời Hậu Lê nhưng giai thoại này chỉ được coi là giả thuyết của mấy người cuồng tín vào mấy cái hiện tượng siêu nhiên.

- Vào năm 1450 thuộc vào giai đoạn trị vì của vua Lê Thánh Tông, thời kỳ này được đánh dấu bởi sự hưng thịnh.

Lúc bây giờ ở ngoại thành có hai gia tộc hết mức kì lạ cùng tồn tại, những vật phẩm của những người trong gia tộc đó rất khác biệt, tuy nhỏ bé nhưng đem lại hiệu suất cực kì cao so với các công cụ lúc bấy giờ vì thế nên hai gia tộc này rất phát đạt nhưng lại không vì thế mà đấu đá lần nhau ngược lại còn rất yêu quý và tôn trọng đối phương.

Có nhiều người nói rằng, họ là những kẻ đến từ tương lai, mang nhữ công cụ tiện ích về để sử dụng còn có người lại nói rằng trước kia vì họ từng giúp đỡ một cụ già mà được người đó cho những bí quyết chế tạo các vật phẩm kì lạ ấy.

Nghe giai thoại ấy có chút quen thuộc, cậu cảm thấy hứng thú muốn người bạn tiếp tục kể.

Người bạn đó tiếc nuối nói:

- Tui chỉ biết có thế thôi, giai thoại này tui có đọc được trong quyển sổ ghi chép của nội tui nhưng đến đoạn này thì đã bị xé mất những trang còn lại rồi.

Sau bữa tối, cậu và hai người bạn còn đi dạo phố kể những câu chuyện phiếm cho nhau nghe rồi mới quay về.

Về đến nhà, cậu nhớ đến đoạn ghi âm ấy liền mở lên để nghe, lạ thay những âm thanh chập chờn một cách khó hiểu, vì nghĩ do lỗi phần mềm nên cậu đã mang ra tiền sửa chữa thiết bị điện tử để hỏi họ xem sao.

Những người thợ nói:

- Những âm thanh trong này bị nhiễu do một vài tần số lạ can thiệp có lẽ đoạn ghi âm này lỗi rồi, không thể nghe được nữa.

Đã khó hiểu nay lại càng khó hiểu thêm, cậu quyết định đêm nay phải đến được nơi mà cậu đã gặp người đàn ông tên Trần Nhâm ấy để hỏi về sự việc này, nếu anh ta không lý giải được thì mình sẽ đến hỏi cô Lam.

Như mọi khi cậu cũng bị cuốn vào giấc mộng đến nới đẹp như tiên cảnh ấy nhưng hôm nay lại chả có một bòng người, cậu cứ thế ngồi đợi, đợi mãi đến khi thức dậy vẫn chẳng gặp được Trần Nhâm.
 
Back
Top Bottom