Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3602: Vì điều này họ cũng phải trả cái giá nên có



“Đi thôi!”

Tiểu Linh Oa hất tóc, thu lại ánh mắt sùng bái, lập tức lái thuyền đi về phía Đông.

Advertisement

Nhưng hắn ta vừa mới di chuyển thì thấy một tia thần mang huỷ diệt bắn tới từ góc chéo, chuẩn xác bắn vào thuyền chiến Lôi Đình, thần mang quá mạnh, thuyền chiến bị đánh nghiêng đi.

“Mẹ nó chứ!”

Tiểu Linh Oa và Diệp Thành ổn định thân hình, quay đầu nhìn về hướng đó, chỉ thấy hàng trăm thuyền chiến dàn hàng phi nước đại về phía này, thuyền chiến đi đầu là to nhất, cấp bậc Thánh binh.

Thái Thanh Cung!

Tiểu Linh Oa thầm mắng, vội vã lái thuyền, khí huyết dâng lên, lấy nguyên thạch ra tức tốc chạy trốn.

Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, đứng lên trận pháp pháo đài, lấy ra gần một triệu nguyên thạch, dốc hết sức thức tỉnh trận pháp pháo đài và kết giới bảo vệ, điên cuồng bắn phá thuyền chiến của đối phương.

“Bao vây lấy chúng!”

Tiếng hét lớn từ thuyền chiến Thánh binh của Thái Thanh Cung vọng lại, nhìn kỹ thì thấy chính là Ân Trọng.

Ông ta tức điên, khuôn mặt dữ tợn u ám, nhất là khi nhìn thấy Diệp Thành và Tiểu Linh Oa, lửa giận lại càng bốc lên hừng hực, lúc trước đuổi theo phía Diệp Thành cả một đêm cuối cùng lại để đối phương chạy mất.

Sau đó ông ta lại dẫn hàng trăm thuyền chiến khác tìm kiếm khắp một vòng rộng trong tinh hải cũng không thấy, không ngờ khi trở về lại gặp đối phương, còn gì phải nói nữa, đánh chết cho ta.

Bùm! Rầm!

Phía trước đã hành động, ba thuyền chiến cấp Chuẩn Thánh bao vây đã bị Diệp Thành bắn phá và đánh chìm từng chiếc.

Nhưng Thái Thanh Cung không vì vậy mà rút lui, lần này khác với lần trước, bọn chúng có cấp Thánh binh toạ trấn, cấp Chuẩn Thánh binh cũng có gần trăm chiếc, đội hình áp chế tuyệt đối này, bọn chúng sẽ sợ chắc?

Lại nhìn đến Diệp Thành và Tiểu Linh Oa, hai người họ cũng rất điên cuồng, một kẻ liều mạng thúc đẩy pháo đài, một kẻ điên cuồng đâm về phía trước, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bị bao vây, nếu bị chặn lại ở đây thì Huyền Hoang Tinh Hải này sẽ là nơi chôn thân của cả hai.

Bùm! Rầm!

Chiến tranh nổ ra, vùng tinh hải này cũng vì họ mà trở nên náo nhiệt, sóng sau xô sóng trước.

Thuyền chiến Lôi Đình bị bắn phá, không ngừng bị thuyền chiến cấp Thánh binh của Thái Thanh Cung bắn trúng, kết giới bảo vệ cũng gần như vỡ tung, Diệp Thành và Tiểu Linh Oa ở trên thuyền chiến cũng đã nôn ra máu và bị thương nặng.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3603: Lần này đi đời thật rồi!



Tiếng quát giận dữ phát ra từ thuyền chiến cấp Thánh binh của Thái Thanh Cung, sau đó là một sợi xích sắt dày cộp b*n r*, trên xích sắt có khắc phù văn cổ, là pháp khí được tế luyện đặc biệt, một đầu còn có móc sắt.

Khoảng cách quá gần, thuyền chiến Lôi Đình vẫn đang đâm về phía trước lập tức trúng đòn, bị móc sắt móc lại, muốn chạy nhưng lại bị thuyền chiến cấp Thánh binh của Thái Thanh Cung dùng xích sắt kéo lại.

Advertisement

Thấy vậy, hàng trăm chiếc thuyền chiến của Thái Thanh Cung cũng b*n r* xích sắt có móc câu, liên tiếp móc vào thuyền chiến Lôi Đình, thuyền chiến Lôi Đình lập tức bị trói chặt, không thể thoát ra.

“Đánh cho ta!”

“Đánh cho ta!”

Ân Trọng vung sát kiếm lên, tiếng hét của ông ta dường như còn có âm vọng lại.

Nhưng nếu nghe kỹ thì lại thấy không phải tiếng vọng, âm thanh thứ hai phát ra từ một nơi khác, chính xác hơn là từ một chiếc thuyền chiến đang chạy thật nhanh tới, người đứng trên mũi thuyền chính là Bái Nguyệt Thánh chủ.

Phía sau thuyền chiến của Bái Nguyệt Thánh chủ còn hơn ba trăm thuyền chiến, cấp bậc của những thuyền chiến đó là cấp Chuẩn Thánh.

Đúng vậy, bọn chúng đã tới nơi, vốn định tới Huyền Hoang Đại Lục xin sự trợ giúp của Thái Thanh Cung, không ngờ còn chưa tới Huyền Hoang Đại Lục đã gặp ngay trận chiến trên biển này, khi thấy Diệp Thành và Tiểu Linh Oa, bọn chúng không nhiều lời, lập tức hành động, đuổi theo các ngươi suốt chặng đường, cuối cùng cũng đuổi kịp.

“Chết tiệt!”

Nhìn thấy là thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo, Diệp Thành và Tiểu Linh Oa đều chửi thề, không biết Bái Nguyệt Thần Giáo từ đâu chui ra, họ vốn đã ở thế bất lợi, bây giờ thế này càng chó cắn áo rách.

Bùm! Bùm!

Vùng tinh hải này vì Bái Nguyệt Thần Giáo gia nhập mà sóng biển cuồn cuộn, thuyền chiến của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo có gần năm trăm chiếc, trong đó còn có một chiếc cấp Thánh binh.

Quỳ rồi, lần này thật sự quỳ rồi, dù Tiểu Linh Oa có ngông cuồng hơn nữa, dù thuyền chiến cấp Thánh binh có lợi hại hơn nữa cũng không ngăn được cuộc tấn công liên thủ của nhiều thuyền chiến thế này, thuyền chiến Lôi Đình lập tức bị bắn thủng.

Thuyền chiến Lôi Đình nổ tung, hai người cũng bay ra ngoài rồi rơi vào tinh hải.

Lần này đi đời thật rồi!

Diệp Thành ổn định cơ thể trong nước, sắc mặt cực kỳ khó coi, nếu đây là lục địa thì với sức chiến đấu của hắn đương nhiên không sợ đối phương, nhưng đây là Huyền Hoang Tinh Hải quái quỷ, có thể khống chế pháp lực của tu sĩ, một khi rơi vào đây họ sẽ như người phàm, có thể bị nhấn chìm bất cứ lúc nào.

Điều nực cười đó là Tiên Luân Thiên Đạo trước nay không lúc nào không ở thế bất lợi, ở trong Huyền Hoang Tinh Hải lại không thể kết nối được với hố đen không gian, vì thế không thể dựa vào nó để thoát thân, đòn đả kích này thật sự mang tính huỷ diệt.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3604: “Không cần quan tâm sống chết”



Diệp Thành càng thêm ngây người, cùng rơi xuống nước mà pháp lực của Tiểu Linh Oa bị khống chế còn hắn thì không.

Chẳng lẽ là? Diệp Thành thoáng nghĩ tới một khả năng, Hoang Cổ Thánh Thể là huyết mạch phụ hệ của Huyền Cổ Đại Đế, Thánh thể không bị khống chế khả năng là do đặc quyền của Huyền Cổ Đại Đế.

Advertisement

Nghĩ một lúc, hắn nở nụ cười.

Hai hàm răng trắng như tuyết lộ ra, sau đó hắn lấy gậy răng sói ra.

“Đánh cho ta”, tiếng hét của Ân Trọng chấn động tinh hải.

“Không cần quan tâm sống chết”, Bái Nguyệt Thánh chủ cũng giận dữ hét lên, tiếng hét còn cao hơn cả Ân Trọng.

Không cần hai người hạ lệnh, thuyền chiến pháo đài của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo cũng đã nhắm chuẩn vùng tinh hải mà Diệp Thành và Tiểu Linh Oa rơi xuống, thần mang huỷ diệt lần lượt b*n r*.

Vùng tinh hải đó bị bắn đến mức sóng biển dâng cao, Tiểu Linh Oa vẫn đang vùng vẫy trong nước lập tức bị nhấn chìm, đường đường là Bá Vương Long, rơi xuống tinh hải cũng chỉ như người phàm, sức tay trói gà không chặt.

Tiểu Linh Oa bất lực, bị cuốn vào sóng chìm xuống đáy biển, hắn ta đã cảm nhận được hơi thở của cái chết.

Nhưng lúc này trong nước chợt có một bàn tay màu vàng to lớn đưa ra, cứu hắn ta khỏi đó, trong ánh sao sáng ngời, Tiểu Linh Oa mơ hồ nhìn thấy người ấy, chẳng phải chính là Diệp Thành sao?

Ngay lập tức, Tiểu Linh Oa trợn mắt, rõ ràng nhìn thấy pháp lực tản ra và cả khí huyết đang phun ra từ trong cơ thể Diệp Thành, đây đâu giống như người pháp lực bị khống chế, rõ ràng hắn không sao cả!

Hắn ta choáng váng, cùng rơi xuống nước, lão tử sắp chết đuối đến nơi mà sao ngươi lại chẳng hề hấn gì?

Diệp Thành cười tươi không giải thích, đưa hắn ta vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, phong ấn trong thần hải.

Sau khi cứu được Tiểu Linh Oa, Diệp Thành bay vụt đi trong biển như một tia thần mang, bay thẳng về phía thuyền chiến của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo, gậy lang nha màu vàng rực rỡ trong tay hội tụ sức mạnh vô tận.

Trên mặt biển, gần năm trăm thuyền chiến của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo vẫn đang bắn phá, dường như phải phá huỷ vùng tinh hải này mới chịu thôi, bọn chúng đã phẫn nộ tới cực điểm, tên nào tên nấy như bị hắt máu gà.

“Thế này là thế nào?”, động tĩnh lớn như vậy khiến những người lái thuyền chiến đi qua nhìn thấy đều sững sờ: “Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo phát điên gì thế, năm trăm thuyền chiến đang đánh gì vậy?”

“Lão phu bấm đốt tay rồi, khả năng là đang đánh cá, muốn mang về hầm canh cá đấy”, một ông lão thầy bói hèn mọn vuốt râu: “Đội hình lớn thế này, lão phu đánh giá cao bọn chúng đấy”.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3605: “Chắc là đã bị bắn thành tro rồi”



“Đừng khiến người khác hiểu lầm”, có người nói: “Ta nghe nói vừa nãy Bái Nguyệt Thần Giáo và Thái Thanh Cung mới bắn phá đánh chìm một thuyền chiến cấp Thánh binh, bây giờ chắc đang bắn người dưới nước đấy”.

“Vậy phải hận đến mức nào chứ! Người ta đã rơi xuống nước rồi mà vẫn đánh, không lấy nguyên thạch của người ta luôn đi?”

Advertisement

“Đánh, đánh cho lão phu”, khi bốn phía đang bàn tán xôn xao thì Ân Trọng và Bái Nguyệt Thánh chủ lại làm như không nghe thấy gì, hai người họ người này hét to hơn người kia, giống như hai con chó điên.

Không biết qua bao lâu mới thấy tiếng đùng đoàng biến mất.

Gần năm trăm thuyền chiến của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo cuối cùng cũng ngừng công kích, người trên thuyền đứng đó theo dõi nhưng chưa thấy bóng dáng Diệp Thành và Tiểu Linh Oa nổi lên lần nào.

“Chắc là đã bị bắn thành tro rồi”, có người lên tiếng: “Không bị bắn thành tro thì cũng sẽ bị nhấn chìm chết đuối thôi”.

“Đây là cái giá phải trả cho việc đụng đến Bái Nguyệt Thần Giáo chúng ta”, Bái Nguyệt Thánh chủ lạnh lùng nói.

“Bái Nguyệt, không ở yên tại Bái Nguyệt Cổ Tinh của ngươi đi, sao lại tới Huyền Hoang Tinh Hải?”, Ân Trọng nhìn Bái Nguyệt Thánh chủ: “Còn điều động đội hình thuyền chiến cổ lớn thế này nữa”.

“Không giấu gì các lão, lần này chúng ta tới là để đuổi giết hai tên đó”, Bái Nguyệt Thánh chủ vội trả lời với vẻ mặt cung kính, ngưng tụ rất nhiều chuyện thành thần thức rồi truyền cho Ân Trọng.

Ân Trọng xem thần thức xong khuôn mặt già nua đột nhiên tối sầm lại, ông ta lạnh giọng quát: “Đường đường là Bái Nguyệt Thần Giáo mà lại bị hai Chuẩn Thánh làm cho long trời lở đất, các ngươi làm ăn kiểu gì vậy?”

“Các lão minh giám, chúng ta… hửm?”, Bái Nguyệt Thánh chủ còn chưa nói xong bỗng thấy mặt biển tĩnh lặng dậy lên sóng trào, sau đó một con thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo bị nhấn chìm ngay tại chỗ.

“Gì thế này…”, người của Bái Nguyệt Thần Giáo và Thái Thanh Cung đều biến sắc, đến Ân Trọng và Bái Nguyệt Thánh chủ cùng với tu sĩ bốn phương theo dõi từ xa cũng sửng sốt, không biết tại sao lại có sự thay đổi này.

Bùm!

Khi tất cả mọi người đang bị sốc, một chiếc thuyền chiến của Thái Thanh Cung đã nổ tung một cách khó hiểu, bị một luồng thần mang từ dưới đáy biển bắn lên xuyên thủng, thần mang quá mạnh, người trên thuyền đều bị ảnh hưởng.

“Có sinh linh dưới đáy biển”, Ân Trọng tu vi Chuẩn Thánh Vương phản ứng lại đầu tiên rồi ngay lập tức hét lên.

Ông ta vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng rồng gầm khoáng thế vọng lại từ dưới đáy biển tinh hải, hùng hồn mà bá đạo.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3606: “Nghe nói vừa nãy các ngươi đánh đã lắm”



Đây là Huyền Hoang Tinh Hải, mọi người đều biết sự quái dị của nó, tu vi dưới cấp Chuẩn Đế sẽ bị nó khống chế pháp lực vô điều kiện, đừng nói là bay, đến bơi trong biển cũng khó, Diệp Thành rõ ràng là Chuẩn Thánh nhưng lại có thể bay trong tinh hải.

“Nghe nói vừa nãy các ngươi đánh đã lắm”, Diệp Thành lên tiếng, nói xong còn hà hơi lên gậy lang nha, dùng tay áo lau gậy: “Đổi lại ta đánh xem thế nào”.

Advertisement

“Đánh, đánh cho ta”, Ân Trọng giơ kiếm lên chỉ vào Diệp Thành từ xa, tuy ông ta không biết vì sao Diệp Thành không bị tinh hải khống chế nhưng ông ta biết hắn không phải Chuẩn Đế, chỉ là Chuẩn Thánh.

Theo mệnh lệnh, dù là Thái Thanh Cung hay Bái Nguyệt Thần Giáo, gần năm trăm thuyền chiến, pháo đài đồng loạt nhắm vào hư thiên, khôi phục thần uy b*n r* thần mang bá đạo vô song.

Diệp Thành cười khẩy, thi triển Thúc Địa Thành Thốn thoáng chốc né tránh, sau đó hắn vung gậy lang nha đập từ trên trời xuống, cực kỳ hung hãn, gậy lang nha khi hạ xuống lập tức trở nên to lớn cả trăm trượng.

Lập tức, một chiếc thuyền chiến của Thái Thanh Cung đã bị một gậy đập vỡ, tu sĩ tứ phương sợ hãi biến sắc.

“Khốn kiếp!”

Ân Trọng gầm thét, điên cuồng vung sát kiếm, một lần nữa hạ lệnh tấn công.

Chỉ là, tuy thuyền chiến của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo nhiều, pháo đài cũng khốc liệt nhưng không bắn trúng Diệp Thành một đòn nào, chỉ trách thân pháp của Diệp Thành quá quỷ dị khó đoán, pháo đài cũng không theo kịp tốc độ của hắn.

Bùm! Rầm!

Diệp Thành liên tục ra tay, mỗi lần vung gậy đều có một chiếc thuyền chiến bị đánh chìm, nhanh gọn mà dứt khoát, chỉ trong mười giây ngắn ngủi đã có bảy tám chiếc thuyền bị tên này đập thành đống sắt vụn.

Tiếng hét thảm thiết vang lên hoà cùng âm thanh đùng đoàng, hết đợt này đến đợt khác, máu nhuộm đỏ cả tinh hải.

Lần này sắc mặt Ân Trọng cực kỳ khó coi, sự kỳ lạ của Diệp Thành vượt xa tưởng tượng của ông ta, không chỉ vì không bị tinh hải không chế, mà còn vì thực lực của hắn, chỉ là cấp Chuẩn Thánh thôi nhưng sức chiến đấu lại cực mạnh, có thể làm cho Bái Nguyệt Thần Giáo trời đất đảo lộn, ông ta có lý do tin rằng Diệp Thành là một kẻ cấp yêu nghiệt.

“Rút!”

Không cần suy nghĩ nhiều, Ân Trọng lập tức hạ lệnh, đối phương không bị tinh hải khống chế, sức chiến đấu quá hung hãn bá đạo, lại có thân pháp thần bí, nếu đánh tiếp có thể toàn quân sẽ bị xoá sổ.

Ông ta vẫn rất tinh tường, nếu tinh hải đã không khống chế được Diệp Thành, vậy thì tới Huyền Hoang Đại Lục, chỉ có lên lục địa bọn họ mới không bị tinh hải khống chế, có thể phát huy hết sức chiến đấu của mình.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3607: “Sự tồn tại ở cấp độ yêu nghiệt”.



Đây là một khung cảnh kinh thiên động địa, có thể nói là coi trời bằng vung, ở Huyền Hoang Tinh Hải, gần năm trăm thuyền chiến mà lại bị một Chuẩn Thánh đuổi đánh, cảnh tượng này chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy sợ rồi.

“Lai lịch của người đó là gì vậy?”, tu sĩ tứ phương cũng lái thuyền đuổi theo: “Không bị Huyền Hoang Tinh Hải khống chế, còn cả sức chiến đấu của hắn nữa, quá đáng sợ”.

Advertisement

“Chư Thiên Vạn Vực không thiếu người tài chuyện lạ, người này là một trong những kẻ quái thai”.

“Sự tồn tại ở cấp độ yêu nghiệt”.

“Lão phu tu đạo hơn hai nghìn năm cũng chưa thấy người nào kỳ quái như hắn, cũng chưa từng thấy Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo phải chật vật thế này bao giờ, gần năm trăm thuyền chiến bị đuổi đánh, đúng là lợi hại”.

“Rút, mau rút”, trong những tiếng bàn tán không ngớt, phía Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo liên tục hét lớn, nhưng cũng không ngăn được việc thuyền chiến liên tiếp bị đánh chìm.

“Khốn nạn”, Ân Trọng lại giận dữ quát lên, khuôn mặt già nua méo mó vặn vẹo như ma quỷ, nhục nhã, quá nhục nhã, ông ta đường đường là Chuẩn Thánh Vương, dẫn đầu gần năm trăm thuyền chiến mà lại bị một Chuẩn Thánh đuổi đánh, từ khi tu đạo đến nay, ông ta chưa bao giờ mất mặt như thế này.

Diệp Thành làm như không nghe thấy tiếng hét của Ân Trọng, hắn vác gậy lang nha khổng lồ đuổi giết, đuổi kịp chiếc thuyền nào là không nói hai lời lập tức vào việc, cực kỳ hung tợn.

“Đánh, đánh đến chết luôn đi!”

Tiểu Linh Oa trong Hỗn Độn Thần Đỉnh hét lên ầm ĩ, nhìn Diệp Thành thi triển thần uy mà hắn ta cũng vô cùng phấn khích, vẻ mặt háo hức muốn thử, tư thế như muốn lao ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh đánh một trận.

Bùm! Rầm!

Huyền Hoang Tinh Hải lại náo nhiệt, động tĩnh quá lớn thu hút rất nhiều người, đến khi nhìn thấy Diệp Thành ngự không trên trời, mắt mọi người như muốn rơi ra: “Tên này không phải người bình thường đúng không!”

Xa xa phía trước là tận cùng tinh hải, cách đó không biết bao xa loáng thoáng thấy được núi rừng tươi tốt rậm rạp, nơi đó chính là rìa của Huyền Hoang Đại Lục.

Nhìn thấy bờ tinh hải, đám Ân Trọng như nhìn thấy hy vọng, thuyền chiến đang bay lập tức tăng tốc, chỉ cần tới bờ bên kia, bọn chúng sẽ quay lại đại chiến.

Bọn chúng nhìn thấy, Diệp Thành đương nhiên cũng thấy, khí huyết của hắn tăng vọt, tốc độ kinh người.

Ân Trọng có thể nghĩ tới sao Diệp Thành lại không nghĩ tới, một khi rời khỏi Huyền Hoang Tinh Hải này, tình huống sẽ khác, không có sự khống chế của tinh hải, hắn không thể dễ dàng xử lý đối phương.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3608: “Những tàu chiến kia có phải đang lao tới đây không?”



Tận cùng của tinh hải là một bờ biển.

Bờ biển này quanh năm đông nghịt người, có người đi đò, có người chèo thuyền, cũng có người dạo chơi.

Advertisement

Nơi đó cũng có rất nhiều gian hàng được bày đủ loại bảo vật khác nhau, hầu hết các chủ gian hàng là hải tặc, họ cải trang lên bờ để bán những bảo vật mà mình cướp được trong Huyền Hoang Tinh Hải.

Để thủ tiêu tang vật, giá bán sẽ không quá cao, đám hải tặc có tật giật mình nên chỉ muốn mau chóng lấy tiền rồi đi ngay, cũng chính vì lý do này mới khiến tu sĩ bốn phương đều chạy tới đây mua bảo vật của họ.

Vì thế bờ biển ở rìa Huyền Hoang Tinh Hải trước nay luôn là nơi tụ tập của đám đầu trâu mặt ngựa.

Bờ biển hôm nay vẫn đông đúc náo nhiệt như thường lệ, mọi thứ diễn ra rất có trật tự.

Tuy nhiên sự bình thường này lại bị t** ch**n từ tinh hải vọt lên phá vỡ, đi đầu chính là t** ch**n cấp Thánh binh của Thái Thanh Cung, theo sau còn có mấy chục t** ch**n cấp Chuẩn Thánh binh nữa.

“Làm cái gì vậy?”

Nhìn thấy t** ch**n của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo đang lao đến, hơn nữa còn không có ý dừng lại, trên bờ biển, dù là người kinh doanh buôn bán, tán gái hay chèo thuyền đều cất tiếng mắng.

Nhưng khi thấy Diệp Thành ngự không bay tới phía sau t** ch**n, mọi người lại sửng sốt: “Có thể ngự không bay trong Huyền Hoang Tinh Hải, tu vi của người đó đã đạt đến cấp Chuẩn Đế rồi sao?”

“Làm gì có nhiều cấp Chuẩn Đế như vậy”, rất nhiều lão bối tu sĩ tu vi cao thâm đều vuốt râu: “Tu vi Chuẩn Thánh không có gì nghi ngờ, nhưng tại sao lại có thể bay được mà không bị tinh hải khống chế?”

“Ta không nhìn nhầm chứ! Hắn là Hoang Cổ Thánh Thể”, có người ngạc nhiên hô lên, vẻ mặt chấn động.

“Những t** ch**n kia có phải đang lao tới đây không?”

“Biết rồi còn hỏi, mau tránh đi”, có người hét lên rồi bỏ chạy thật xa, bởi vì t** ch**n cấp Thánh binh đi đầu của Thái Thanh Cung đã từ tinh hải vọt tới bờ biển, tốc độ cực kỳ nhanh, uy áp vô cùng cường hãn, không ít người vì chạy chậm mà bị nghiền nát thành tro ngay tại chỗ.

Sau t** ch**n cấp Thánh binh, hàng chục t** ch**n cấp Chuẩn Thánh binh khác cũng vọt tới, bờ biển đang yên bình bỗng chốc bị đâm tan tành hỗn loạn.

Tiếng mắng chửi vang lên ầm ĩ trên bờ biển, đa phần là những tu sĩ tới mua bảo vật của nhóm hải tặc. Có phải các ngươi ăn no rửng mỡ không? Lên bờ rồi vẫn không dừng lại, chẳng những không dừng mà còn đâm lên bờ biển, người của thế giới tu sĩ chúng ta không có ai ra vẻ giống như các ngươi đâu.

“Cút!”

Trong những tiếng mắng chửi, Ân Trọng cất t** ch**n đi, thoáng chốc di chuyển tới rìa Huyền Hoang Tinh Hải, cầm sát kiếm trong tay, uy áp của Chuẩn Thánh Vương xuất hiện, nghiền ép khiến vùng thiên địa này nổ tung đùng đoàng.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3609: Hoang Cổ Thánh Thể chắc chắn sẽ nổi danh ở Huyền Hoang!



“Ra đây ngay”, Ân Trọng gầm thét như một con chó điên, ông ta gào thét điên cuồng, nếu không vì tinh hải khống chế thì ông ta đã lao đến đó xé xác Diệp Thành thành trăm mảnh rồi.

“Đừng hù doạ ta, có gan thì tới đây”, Diệp Thành lại bắt đầu lau gậy lang nha cỡ lớn.

Advertisement

“Giết”, Ân Trọng thực sự giống như kẻ điên, một kiếm chém ra kiếm mang huỷ diệt chết chóc.

Uy lực kiếm mang của ông ta ở trên bờ đúng là huỷ thiên diệt địa, nhưng vừa tới phạm vi của tinh hải đã lập tức mất đi uy lực, bị sức mạnh bí ẩn trong tinh hải hoá giải thành hư vô.

Các đòn công kích khác của Bái Nguyệt Thần Giáo cũng như vậy, bọn chúng đứng ở trên bờ tấn công Diệp Thành đang đứng trong tinh hải chẳng có tác dụng gì, sự quái dị của tinh hải quá bá đạo, bọn chúng không thể không phục.

Nhưng chúng không làm gì được Diệp Thành, không có nghĩa là Diệp Thành không làm gì được chúng, Bát Hoang Quyền đấm xuyên qua không gian hư vô, một trưởng lão của Thái Thanh Cung lập tức được đưa tới hoàng tuyền.

Thấy vậy, ngoài Chuẩn Thánh Vương Ân Trọng, những trưởng lão khác của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo nào dám lại gần tinh hải nữa, trưởng lão bị đánh chết của Thái Thanh Cung đó chính là một ví dụ đẫm máu.

“Ra đây”, Ân Trọng lại hét lên, ông ta có sức chiến đấu của Chuẩn Thánh Vương nhưng lại chỉ có thể đứng nhìn.

“Không rảnh mà điên cùng ông”, Diệp Thành cười khẩy rồi quay người, nhưng không phải lên bờ biển mà là đi thẳng tới nơi sâu trong tinh hải, hắn sẽ chạy vòng quanh một lượt rồi tới bờ biển khác, lén chạy lên bờ, chậm trễ sẽ có biến cố, nếu Thái Thanh Cung phái Chuẩn Đế tới đuổi giết hắn thì rất có thể hắn sẽ chết.

Phụt!

Ân Trọng nôn ra máu, không biết do bị thương hay là tức quá, quay ra quay vào cuối cùng vẫn phải trơ mắt nhìn Diệp Thành bỏ chạy, điều khiến ông ta phẫn nộ là biết rõ Diệp Thành chạy nhưng ông ta lại không dám đuổi theo.

Đám Bái Nguyệt Thánh chủ cũng không khá hơn là bao, liên tục hộc máu, muốn đuổi giết nhưng không dám, muốn chặn đánh nhưng Huyền Hoang Tinh Hải vô tận bao la, ai biết Diệp Thành sẽ tới bờ nào.

Trên bờ biển, người đông như kiến, ai nấy đều tặc lưỡi chép miệng, nhìn Diệp Thành như nhìn một vị thần.

Mọi người đều đã nghe nói về chuyện trong tinh hải, Diệp Thành hung hãn, một mình đuổi giết gần năm trăm t** ch**n của Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo, chỉ riêng hành động vĩ đại này thôi đã không phải điều mà người bình thường có thể làm được.

Hoang Cổ Thánh Thể chắc chắn sẽ nổi danh ở Huyền Hoang!

Các lão bối tu sĩ đều mang vẻ mặt trầm tư ẩn ý, đó là sự ngạc nhiên và vui mừng, hài lòng đối với hậu bối.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3610: “Quá rộng lớn”.



Đắm mình trong ánh sao và ánh trăng, hắn leo l*n đ*nh cao nhất của dãy núi, phóng tầm mắt ra tứ phía, đập vào mắt hắn là những ngọn núi khổng lồ hùng vĩ dốc đứng, những dòng sông lớn cuộn trào, khí tức ở đây dày đặc mà dồi dào, trong bóng tối dường như có sức mạnh bí ẩn, uy áp thiên địa.

Hắn nở nụ cười, trong nụ cười có mệt mỏi, cũng có thăng trầm, có thất thần, cũng có mơ hồ.

Advertisement

Hai trăm năm trôi qua, cuối cùng hắn cũng tới được Thánh địa của tu sĩ, nơi này quả nhiên không khiến hắn thất vọng, như đến vùng đất hoang vu, lại như đến với quê hương thật sự của mình.

Tiểu Linh Oa ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh, đầu tiên là vươn vai duỗi eo thoải mái sau đó mới nhìn Diệp Thành: “Thế nào, Huyền Hoang Đại Lục trong truyền thuyết có gì khác so với những gì ngươi nghĩ không?”

“Đúng là rất khác”, Diệp Thành cười nhẹ: “Đến Huyền Hoang mới biết bản thân mình nhỏ bé, sự khó nắm bắt và bí ẩn, từng trải và cổ kính, hùng vĩ và rộng lớn của nơi đây, thậm chí mỗi bông hoa một ngọn cỏ một cái cây một khúc gỗ đều như một thần thoại khiến người ta không thể tìm ra nguồn gốc”.

“Không ngờ lần đầu tiên đến Huyền Hoang mà ngươi đã có nhận thức này”, Tiểu Linh Oa lấy nguyên thạch ra: “Vùng đại lục này đầy rẫy những ẩn số, Thánh địa của tu sĩ cũng không phải không có lý”.

“Không nói những điều này nữa”, Diệp Thành gạt những suy nghĩ sang một bên: “Ngươi có biết chúng ta đang ở đâu không?”

“Hẳn là Đông Hoang, ừm, chính là Đông Hoang”.

“Đông Hoang?”

“Huyền Hoang Đại Lục phân thành năm khu vực: Đông Hoang, Tây Mạc, Nam Vực, Bắc Nhạc, Trung Châu, lúc này chúng ta đang ở rìa của Đông Hoang”, Tiểu Linh Oa chậm rãi nói: “Côn Luân Hư mà ngươi tìm ở Trung Châu của Huyền Hoang Đại Lục, để tới được nơi đó là một hành trình rất dài”.

“Bao xa?”, Diệp Thành nhướng mày.

“Nói như thế này đi! Nếu ngươi bay từ đây đến Trung Châu ngày đêm không ngừng nghỉ thì chín mươi nghìn năm sẽ tới”.

“Chín… Chín mươi nghìn năm”, với khả năng đoán định của Diệp Thành mà cũng tròn mắt kinh ngạc.

“Huyền Hoang Đại Lục rộng lớn hơn nhiều so với những gì ngươi nghĩ”, Tiểu Linh Oa nhún vai: “Với cước lực của Chuẩn Thánh như ngươi, chín mươi nghìn năm chỉ là ước tính thận trọng, chưa biết chừng chín mươi nghìn năm ngươi vẫn chưa ra khỏi được Đông Hải ấy chứ. Thánh địa của tu sĩ đâu có đơn giản như thế, nó lớn đến mức làm ngươi phát khóc đấy”.

“Chín muơi nghìn năm thì rùa cũng hoá thành tro rồi”, Diệp Thành ngoác miệng: “Quá rộng lớn”.

“Không sao, có truyền tống vực đài nên không thành vấn đề đâu, dịch chuyển vài lần là tới thôi”, Tiểu Linh Oa nói xong lại cắn nguyên thạch rôm rốp: “Quen dần là được”.

“Mẹ kiếp!”
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 3611: “Đây chính là Hoang Cổ Thánh Thể?”,



“Không nói mấy chuyện vớ vẩn này nữa, đi tìm người chuyển kiếp trước đi”, Diệp Thành nói xong lập tức cất bước.

Advertisement

Dưới bầu trời đêm, cả hai người sóng vai nhau như hai đạo thần mang rẽ qua từng đỉnh núi nguy nga.

Cả chặng đường tới đây, Diệp Thành đều nhìn tứ phương, hắn tỏ ra rất hiếu kì với đại địa rộng lớn, đúng như hắn nói, mọi thứ của Huyền Hoang Đại Lục đều bất phàm hơn trong tưởng tượng của hắn.

Còn về Tiểu Linh Oa, tên này đã hoá thành thiếu niên ph*ng đ*ng ngỗ ngược, ngoại hình của Bá Vương Long thật sự choán mắt, khó tránh được người ngoài không chú ý đến, khó tránh được những phiền toái không đáng có.

Ngoài những điểm này ra thì Diệp Thành còn dùng chu thiên diễn hoá che đi khí tức của cả hai người.

Khi gần sáng, cả hai mới lần lượt dừng chân trước một thành trì rộng lớn, thành trì này cổ xưa, toát lên khí tức mộc mạc, đó chính là một toà thành cổ cách Huyền Hoang Tinh Hải gần nhất.

Trời đã sáng, cổ thành tấp nập bóng người qua lại, vả lại có rất rất nhiều người với hình thái kì lạ, trong đó không thiếu yêu tu và ma tu, chỉ cần đảo mắt qua là Diệp Thành có thể nhận ra có rất nhiều người với huyết mạch mạnh mẽ.

Cả hai người di chuyển và đã tới bên ngoài tường thành từ lúc nào.

Dưới tường thành tập trung không ít tu sĩ, tất cả đều chỉ chỉ trỏ trỏ lên tờ cáo thị được dán trên tường thành.

Nội dung bên trong tờ cáo thị thể hiện một tông tuyên thưởng với lệnh truy sát, bên trên có khắc hoạ một người, nói chính xác hơn đó là hình ảnh Diệp Thành, còn phía trao thưởng không cần phải nói cũng biết đó chính là Thái Thanh Cung.

Thái Thanh Cung chính là thế lực vững chắc ở thiên địa này, nhất cử nhất động đều khiến tứ phương chú ý, giống như cáo thị của lệnh truy sát, vừa được dán lên là đã dậy sóng.

“Đây chính là Hoang Cổ Thánh Thể?”, có người nhìn hình ảnh Diệp Thành mà nói, “trông cũng chẳng ra sao, thế mà lại có huyết mạch sánh ngang với Đại Đế, trời cao quả không công bằng”.

“Ngươi nói vậy là có ý gì?”, không ít người liếc nhìn người vừa nói, “theo như chúng ta thấy thì cái ngữ như ngươi trông còn không bằng người ta đâu? Ông trời công bằng lắm”.

“Ngươi...”, tên khi tức tối, mặt đỏ bừng lên nhưng không dám l* m*ng.

“Thế gian này còn có cả người kế thừa Thánh Thể sao?”, rất nhiều người ngó lơ, nhìn Diệp Thành trên cáo thị mà trong đôi mắt rõ vẻ kinh ngạc, truyền thuyết liên quan đến Thánh Thể đều là thần thoại bất hủ.

“Có thể khiến cả Thái Thanh Cung và năm trăm thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo đánh tới mức gần như tan tác thì Hoang Cổ Thánh Thể quả nhiên không hề đơn giản, hôm đó ta có mặt, cảnh tượng đó thật sự hoành tráng”.
 
Back
Top Bottom