Siêu Nhiên tiên đen

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
99229307-256-k310532.jpg

Tiên Đen
Tác giả: albertshadou
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

sometimes, love's not enough.​
 
Tiên Đen
một


Tôi và Corey thường đến thư viện vào những buổi chiều muộn.

Chàng thích ngắm ánh ráng chiều quạnh đỏ trên những cung đường, thích nhìn bóng tối tràn vào những cái kệ gỗ mục tối tăm.

Chàng thích những gì hấp hối, còn tôi thì chỉ muốn ngắm chàng.

Tôi đặc biệt thích nhìn chàng đọc sách.

Tôi yêu những con chữ nhảy múa ẩn khuất dưới những ngón tay thanh mảnh, yêu những câu chuyện được dệt lên thành hình, thành khối trên đôi bờ môi ửng đỏ, yêu cả cái cách chàng thở gắt mỗi khi đọc tới những trang viết khiến con tim chàng đập mạnh.Chàng đẹp quá, tôi khẽ thốt lên.Thế rồi chàng ngừng đọc, chàng nhìn thẳng vào mắt tôi.

Chàng mỉm cười.

Nhưng tôi không nhìn thấy ánh sáng.
 
Tiên Đen
hai


Hôm nay, Corey không đọc sách nữa.

Cuốn sách chàng đọc dở vẫn còn để mở trên bàn.

Trang 13.

Corey đọc chậm, rất chậm.

Thường là khi tôi đã hoàn thành một cuốn tiểu thuyết tình sử dày cộp, thì chàng vẫn chưa thể xong nổi một cuốn self-help chỉ tầm chưa đầy trăm trang.Không ai muốn gấp cuốn sách ấy lại, cũng chẳng ai thèm đoái hoài đến cái bàn gỗ nhỏ mà chàng thường lui tới.Corey chết rồi.

Chết trên bàn đọc sách.

Chết cùng một cái xác bướm.

Và màn đêm vẫn đang khẽ trườn vào.
 
Tiên Đen
ba


Cái chết của Corey quả là một điều kỳ lạ.

Không có máu, những vết rạch, những vết bầm hay cứa.

Chàng chỉ đơn giản là nằm ở đấy, trên bàn, tím tái và xanh xao.

Người ta bảo Corey uống thuốc ngủ quá liều mà chết.

Chàng tự vẫn.

Con người luôn khẳng định.

Con người luôn đồn đoán.

Lúc nào cũng vậy, thuốc ngủ, siết cổ hay cứa tay.

Nhàm chán, vô vị và thảm hại.

Ước gì.
 
Tiên Đen
bốn


Lễ tang chàng đã kết thúc một tuần, nhưng tôi vẫn không thể tin nổi là chàng đã rời xa tôi.

Nếu cho tôi đổi một nửa linh hồn tôi để lấy lại cái xác của chàng, tôi sẽ đổi.

Tôi nói xác, bởi vì tôi không thích linh hồn của Corey chút nào.

Chúng bẩn thỉu, tanh tưởi, đen đúm và có hàng tỷ tỷ con bướm.

Tôi ghét bướm.
 
Tiên Đen
năm


Tối hôm nay là một buổi tối thật lạnh và ẩm ướt.

Tôi có thể nghe thấy tiếng mưa lất phất trên những tán lá, và tiếng gió rít xào xạc trên những vòm cây.Tôi dò dẫm bước đi trên con đường nhỏ hẹp, sình lầy.

Bùn đất bết vào đôi chân trần của tôi.

Tôi không sợ bẩn, cũng không sợ bóng đêm, tôi chỉ không ưa những gì sinh ra từ chúng.

Chẳng hạn như cái thứ phía xa kia; vặn vẹo, tanh tưởi, ồn ào.

Nó đang bò về phía tôi.
 
Tiên Đen
sáu


Cái thứ ấy đang ngày càng gần tôi.

Tôi có thể ngửi thấy thứ mùi nồng nặc bốc ra từ nó — mùi của những cái xác chất đống dưới gầm giường, trong nhà kho hay trong bồn tắm.

Tôi không chắc nữa, nó khá là khó ngửi.Trong màn đêm đen đặc, tôi đã nhìn mắt xanh chết chóc của nó quét một lượt trên khắp cơ thể tôi, nó rú lên và bắt đầu di chuyển.

Lần này, nó chạy.

Nhưng không phải là về phía tôi.
 
Tiên Đen
bảy


Đúng, nó không tiến về phía tôi, mà lại bỏ theo hướng khác.

Tôi có thể trông thấy tấm lưng của nó - trắng nhởn, xương xẩu, lở loét.

Nó chạy, rú và thét; rồi dần khuất lấp sau màn đêm huyễn hoặc.

Khi những tiếng kêu khiếp hãi chỉ còn là dư âm, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân, thật chậm.

Ồ, Corey.

Chàng vẫn đẹp, vẫn lãng tử.

Nhưng da chàng tím tái và tóc chàng thì bạc trắng.

Ánh mắt chàng đen thẳm như bầu trời đêm.

Chàng thậm chí còn không thể cười.

Đúng, tôi đã đúng.

Cái xác của Corey đã trở về bên tôi.

Còn linh hồn chàng thì đang cố gắng cùng cực để thoát khỏi cái bản thể đẹp đẽ của chính nó.
 
Tiên Đen
tám


Tôi thầm hỏi liệu Corey đã làm gì với linh hồn của chàng nhỉ.

Tôi không biết và cũng chẳng buồn quan tâmnữa.

Tôi chỉ cần chàng.

Và thật đáng mừng, chàng đã ở đây.

Một nửa.

Tôi có thể dìu chàng về.

Đan tay mình vào tay chàng, mặc kệ bùn lầy bết vào đôi chân trần, những sợi dây gai kéo rách từng mảng da; máu, bướm, những cơn co giật và hàng ngàn những thứ kinh tởm khác.

Tôi có thể dìu chàng về.

Gối đầu chàng lên đùi tôi, miết tay lên khuôn mặt hoàn mỹ của chàng.

Hôn vào mái tóc bạc trắng của chàng, vào đôi mắt xanh biếc của chàng.

Hôn nhiều, hôn cùng khắp.

Rồi chúng tôi sẽ tới thư viện.

Một lần nữa.

Nhiều lần nữa.

Cùng nhau.
 
Tiên Đen
mười


Tôi gặp Corey lần đầu tiên vào một buổi chiều muộn.

Hôm đó, chàng có nói với tôi về nỗi cô đơn, về cảm giác lạc lõng giữa một biển người, trong một bữa tiệc, hay trên các chuyến tàu điện sáng sớm đưa chàng tới trường đại học.

Corey thích đọc sách, thích sự tàn lụi, hấp hối và tan vỡ.

Tôi đã từng thấy chàng thật đẹp, cho tới khi chàng ôm lấy tôi, vùi đầu vào hõm cổ tôi và khẩn nài tôi thực hiện điều ước của chàng, "Tiên đen, tôi muốn chết."

Nhưng làm sao nỡ tôi để chàng đi được.

Linh hồn chàng là thứ không thể trói buộc, nhưng thân xác chàng rồi mãi mãi sẽ thuộc về tôi.

Vì đã hàng ngàn năm, sau khi ban phát hàng triệu triệu điều ước, dẫn lối đưa những linh hồn mục ruỗng trở về với hư không, lần đầu tiên trái tim tôi rung động.Lần đầu tiên tôi biết tới tình yêu.
 
Tiên Đen
một vài chia sẻ nhỏ nhỏ


Xin chào mọi người.

Quào, vậy là mình đã đăng tải đầy đủ 10/10 chương của 'tiên đen' rồi, đồng nghĩa với việc một chiếc hố sâu mười tám tấc đã vừa mới được lấp.

Mình vui lắm.Mình viết những chương đầu tiên của 'tiên đen' cũng đã lâu lắm rồi, từ hơn 3 năm trước lận, khi đó mình đang cuối cấp hai mà bây giờ còn tháng nữa là thi đại học mất rồi, nhanh ghê gớm.

Hồi mới viết, mình không có ý định đầu tư cho 'tiên đen' nhiều lắm đâu, mình chỉ định viết một cái gì đó hơi u tối và có liên quan đến bum búm (ủa không hiểu tại sao luôn á), cốt truyện đơn giản và dung lượng cũng nhẹ nhàng, chủ yếu là để giết thời gian và để tránh tình trạng bị writer's block đì.

Sau một khoảng thời gian, vì có nghe một vài lời nhận xét không hay ho lắm về bản thân nên mình cũng hoài nghi e sợ dữ lắm, nên mình quyết định unpub hết tất cả mọi tác phẩm mình cảm thấy chưa ổn (tiên đen, Hãy để tôi ở bên trong cậu v.v..) dù mình thực sự yêu mí em ý (còn trẻ trâu mà, dễ bị tác động lắm 😀) Mình tính là sẽ re-pub sớm thôi, nhưng mãi sau này vẫn chưa thấy cảm hứng và rà đi rà lại thì có nhiều chỗ chưa ưng ý lắm, nên mình vẫn chưa thể hoàn thành và đành phải bỏ em ý lên kệ cho mốc meo luôn.

Cơ mà bây giờ, well, sau ba năm, mọi thứ cũng đã ổn rồi, mặt mình đã dày hơn và trong một buổi tối đẹp giời mình đã tìm ra cách để chỉnh sửa 'tiên đen' sao cho thật ưng ý.

Với mình, 'tiên đen' và một câu chuyện không được quá trau chuốt về câu từ, nội dung, song mình lại cực kỳ thích cốt truyện và một tý tẹo twist nằm ở phần cuối, nên là, hehe, mong mọi người cũng sẽ yêu thích em nó như mình.

Cảm ơn mọi người nhiều vì đã đọc tới đây và chúc mọi người sẽ đọc truyện thật vui. albert,

25/6/2020.
 
Back
Top Bottom