Vào một buổi chiều tầm 18h, có Hai người phụ nữ cùng trò chuyện với nhau ở giữa sân nhà.
- Người phụ nữ lớn tuổi hơn hỏi người nhỏ tuổi :" em có định kết hôn lại không?
Em thấy nó thế nào?
Rồi em kết hôn với ai" vừa nói người phụ nữ này vừa nhìn người đàn ông cao gầy đang đứng phía xa...
- Người phụ nữ nhỏ tuổi hơn vừa nghe người kia hỏi vừa nhìn theo ánh mắt của người phụ nữ đó hướng về người đàn ông kia.
Trên tia mắt của cô ánh lên sự hy vọng và một nụ cười hạnh phúc trên khoé miệng:" có nhiều người theo đuổi em, họ giàu có, họ có thể làm em không phải lo nghĩ về tiền bạc, nhưng chị ơi ở bên những người đó em chưa bao giờ thấy vui vẻ và hạnh phúc, nhưng khi em ở cạnh anh ấy.
Em cảm thấy anh làm cho em lúc nào cũng cười, quên đi ngày dài mệt nhọc.
Ở bên anh tuy không giàu có, cũng không vất vả nhưng em rất vui vẻ và hạnh phúc chị à.
Em sẽ cưới anh ấy !"
- Người phụ nữ lớn tuổi như chỉ trông chờ vào câu nói đó.
Vẻ mặt Cô ta hớn hở hơn hẳn và cười nói :" chị sẽ ra nói với nó cho nó vui... chúc mừng hai đứa nha!".
Nói xong, cô ta chạy lại người đàn ông kia và thì thầm vào tai người đàn ông đó.
Vừa nghe xong anh ta vừa quay mặt lại nhìn người phụ nữ nhỏ tuổi hơn vừa cười dịu dàng.
Cả hai nhìn nhau mỉm cười rất hạnh phúc.
- - - - - - - -
Cô hẹn anh để nói chuyện.
Hôm nay, nghĩa trang thiên chúa giáo có lễ nên đông người viếng.
Anh đứng xoay lưng cách cô một ngôi mộ.
Mọi người đứng chen nhau nên cô không có cách nào để gọi anh , cô nghĩ có nên gọi anh quay lại để gặp cô không?
Nhưng mà ko tiện vì mọi người đang phải làm lễ viếng rồi.
Cô cố gắng để chen lên đứng cạnh anh nhưng không được , cuối cùng cô nghĩ " hay là bước lên mộ người ta để đến chỗ anh, ý không được , không được bước lên mộ người khác !" .
Thế là, cô loay hoay mãi vẫn không xong để gặp anh.
Hôm nay, cô muốn hẹn anh để hỏi là:" anh đạo Thiên chúa giáo, cô đạo Phật thì cô có nên đi học đạo không?"
- - - - - - - - - - - -
- Vị thẩm phán hỏi bị cáo :" tại sao bị cáo thấy nạn nhân bị đánh đập không cứu mà còn phi tang xác nạn nhân".
- Người đàn ông bị còng tay đang đứng trên vàng móng ngựa kia nhìn cô và hắn trả lời điềm tĩnh " bị cáo thích Hương nhưng do nghe mọi người nói nạn nhân sắp kết hôn với Hương nên bị cáo đau khổ và ganh ghét nạn nhân.
Khi thấy nạn nhân bị Thành phần du côn đánh chết do nạn nhân không muốn tiếp xúc với họ, bị cáo chỉ ngồi nhìn và không muốn can ngăn, sau khi nạn nhân chết và bọn kia bỏ đi, bị cáo lấy xe rùa bỏ xác nạn nhân lên xe và kéo xe đến vực rồi quăng xác nạn nhân xuống..."
- Nghe đến đây tim cô chết lặng, cô đau khổ, cô khóc , cô nghĩ " anh ao ước được cưới cô làm vợ.
Vậy mà, khi còn vài ngày làm đám cưới, anh lại bỏ cô mà đi, ông trời bất công với cô quá.
Một lần dang dở với người chồng cũ tệ bạc, đến khi mối tình này đang tiến triển thì lại gãy gánh tương tư, thương phận anh chưa được trọn vẹn mà phải lìa xa thế gian, từ giã cõi đời..."
- - - - - - - - - - - - - -
- Trời chiều âm u như lòng cô trĩu nặng.
Anh trai cô thấy cô buồn nên rủ cô lên chùa thắp nhang để mong cô được thảnh thơi trong lòng.
- Cô lên chùa nhưng không vào chánh điện , cô ngồi dưới chân tượng Bồ Tát giữa sân chùa, nghĩ về anh, nghĩ về những mong ước , những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc của cô và anh, ngay lúc đó tim cô đau quặn lại, nước mắt trào dâng không kìm Nén được , cô khóc ... cô khóc lớn lắm, khóc nhiều lắm!
Cô khóc to và không thể nào dừng khóc được.
Dưới chân Tượng Bồ Tát đột nhiên cô dừng khóc,mắt nhìn lên khoảng không phía trước , cô lấy tay lau nước mắt và hét rất to " cả cuộc đời này nếu không cưới được anh thì em sẽ không cưới ai khác nữaaaaaaaaaaaaaaa!"
- - - - - - - - - - - -
Chuông báo thức phát ra từ cái điện thoại nghe inh ỏi, nhói cả tai .
Tiếng chuông này do con gái cô đặt.
Cô bốc điện thoại ngay đầu giường , mắt nhắm mắt mở nhìn đồng hồ báo 5h35' .
Cô uể oải ngồi dậy, cô giật mình lấy tay trái sờ ngay ngực trái " sao tim mình cảm giác hơi nhói đau và lòng sao buồn đến vậy... cảm
Giác như vừa mới khóc bi thương nhiều lắm"!