Siêu Nhiên Thời Không Đưa Em Tới

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
281629091-256-k75741.jpg

Thời Không Đưa Em Tới
Tác giả: purplejel511
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Layla làm trong một tổ chức huyền bí, nơi tập hợp những con người có năng lực dị biệt, chuyên xử lí những nhiệm vụ bí mật, nguy hiểm, nhưng không bao giờ được công nhận ngoài ánh sáng.

Trong một nhiệm vụ, vì mắc phải một sai lầm, cô đã bị người quản lí thời không Pluto phát hiện.

Nhưng sự tình lại không xảy ra như cô nghĩ, Pluto...lại là --- --- của cô???
_base on a true dream_ Tags: dịnănglangmansiêunhiên​
 
Thời Không Đưa Em Tới
NHIỆM VỤ ĐỊNH MỆNH


Trong vũ trụ bao la rộng lớn, liệu chỉ có duy nhất một vũ trụ mà ta luôn biết?Câu trả lời đến nay có lẽ vẫn không một nhà khoa học nào có thể giải đáp, ít nhất là ngoài ánh sáng.

Nhưng ẩn sâu trong từng vũ trụ, luôn có một tổ chức ngầm bảo vệ vũ trụ khỏi những thứ vượt quá tầm hiểu biết của con người.Đó là tổ chức Thời Không.Với nhiệm vụ giải quyết những khó khăn người thường không thể lo liệu, tổ chức luôn tồn tại một cách bí ẩn với những thành viên đều có thân phận thần bí cùng những dị năng khác người..."

Mọi người tập trung lại đây, có nhiệm vụ!"

Layla hô to, liếc mắt điểm danh những thành viên trong tổ đội.Cô từ khi có nhận thức đã bắt đầu thực hiện huấn luyện với dị năng - xuyên thời không của mình và hoàn thành nhiệm vụ của tổ chức."

Đội trưởng, nhiệm vụ này như thế nào?"

Elvis hỏi.

Đó là một cô gái trông đã có chút trưởng thành, có dị năng về tốc độ."

Òaaa, em muốn nghỉ thêm cơ!

Người em vẫn còn ê ẩm vì nhiệm vụ trước đây này!"

Senny nằm trườn trên chiếc giường cỡ nhỏ.

Cô bé chỉ tầm 10 tuổi, gương mặt xinh xắn đáng yêu, có dị năng về độ chính xác."

Senny, ngoan nào, xong nhiệm vụ anh sẽ làm một bữa no nê cho em!"

Daniel xoa đầu cô bé, dỗ dành.

Vì hai người là anh em ruột nên rất yêu thương nhau.

Cậu có dị năng chữa thương."

Trong 5 phút tôi muốn mọi người đều sẵn sàng.

Bắt đầu!"

Layla lên giọng khiến mọi người lập tức làm theo như một bản năng.Lên phi thuyền, Layla thông báo nhiệm vụ:"E hèm, lần này, chúng ta cần tiêu diệt một sinh vật cổ xưa đã biến dị.

Sau khi nghiên cứu thất bại, nó đã phát phóng xạ khiến một phòng thí nghiệm đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Theo thông tin cho rằng, sau khi phát phóng xạ, nó cần một thời gian để khôi phục nên đây chính là thời cơ tốt nhất để giết con quái vật đó.

Nơi con quái vật đang lẩn trốn là một khu rừng lớn cách đây không xa.

Tổ chức đã tin tưởng giao nhiệm vụ này cho chúng ta, nhất định phải hoàn thành tốt nhiệm vụ!

Mạng của chúng ta là của tổ chức!

Mọi người, hãy sẵn sàng tốt trong mọi tình huống!

Sau đây là kế hoạch chi tiết..."

Layla mở ra bản kế hoạch, trong đó có hình ảnh của con quái vật đó."

Trời, đây không phải khủng long T-Rex sao?

Cái phòng thí nghiệm điên rồ này...

Bị tiêu diệt là đáng...

Giờ lại bắt chúng ta dọn hậu trường..."

Senny ngao ngán than thở, liền bị ánh mắt sắc sảo của Layla lườm tới."

Ấy chị Layla..."

"Layla...

Đừng giận, Senny còn nhỏ, có chút suy nghĩ này là bình thường...

Em đừng để bụng!"

Elvis đứng ra nói đỡ, liền chuyển sự chú ý của mọi người lên bản kế hoạch."

Kế hoạch là như vậy.

Nếu không thành công, tôi sẽ sử dụng năng lực của mình.

Nhiều nhất có thể xuyên không tới thời không 1794..."

"Layla...

Có thể nhích lên hoặc nhích xuống một thời không không...

Xa nhất là nhảy vào cái thời không "Một Đi Liền Chết" đấy à...?"

Elvis rùng mình một cái.

Nghe nói đó là thời không rất kiêng kị người lạ, một khi đã bước vào chỉ có nước giấu mình cho kĩ, không thì lập tức sẽ bị người quản lí thời không ở đó bắt, rồi làm gì thì...không ai còn sống mà kể lại câu chuyện đó."

Ở đó rất hoang vu, còn có một trạm cứu trợ ở ngay gần đó, sẽ không có việc gì."

Layla lãnh đạm nói, đối với cô, cô tự tin rằng, cho dù có gặp được người quản lí thời không, cô cũng có thể đánh một trận sống chết đủ thời gian để đưa đồng đội của mình trở về an toàn.Tới khu rừng, phi thuyền dần hiện ra trong màn đêm.

Biết bao ánh sao trên trời đang lấp lánh, nhưng không một ai trong đội dám buông lỏng cảnh giác.

Chỉ cần không chú ý dù là một giây cũng đều có thể gây ra hậu quả rất lớn.

Với ánh trăng cùng ánh đèn pin le lói soi sáng, cả đoàn đội đã tới vị trí được đánh dấu phát hiện ra con quái vật gần đây nhất - 30 phút trước.

Layla cẩn thận quan sát , thử cảm nhận về sinh vật xung quanh.

Vì dị năng của cô có liên quan đến thời gian và không gian - một trong những dị năng mạnh nhất, cô hoàn toàn có khả năng cảm nhận không gian.

Sau một khoảng thời gian yên tĩnh đến lạ thường, Layla nói nhỏ:"Tôi vẫn chưa hề cảm nhận được con quái vật, có lẽ lượng phóng xạ còn sót lại của nó đã khiến nó vô hình trong tầm nhìn của tôi.

Mọi người hãy cẩn thận hơn.

Ít nhất đây là quái vật cấp 4."(Các loại quái vật dị thường được chia theo 5 cấp.

Những sinh vật cấp 5 đều là những sinh vật thần thoại như rồng hay những loại động vật từ trong truyền thuyết.)"Ở trên này cũng không thấy gì."

Senny nói qua bộ đàm, đứng trên một tảng đá to như một ngọn núi nhỏ để có thể phóng tầm mắt ra xa, sử dụng dị năng của mình."

Này Senny, nhớ ẩn mình một chút."

"Được, anh trai."

"Mọi người có thấy gió hôm nay... hơi kì quái không...

Có chút mùi..."

Elvis phẩy phẩy tay ra vẻ "mùi đó" thực sự rất nồng."

Có phải mùi đất ẩm làm át đi mùi nước hoa nên chị thấy vậy không?

Haha..."

Daniel cười nhỏ, nhìn sang đội trưởng, chỉ thấy cô đang nhìn chăm chăm về một phía.

Bỗng giọng Layla vang lên khiến mọi người giật mình:"Con quái vật đang ở dưới chân em, Senny.

Có lẽ nó đang ngủ.

Nếu như vậy thì da của nó thực sự rất dày và cứng, nếu không đã nhận ra em rồi."

"Mẹ ơi...

Thật sao?

Em giết nó luôn nhé?"

"Không được manh động, trong cơ thể của nó vẫn đang có một lượng phóng xạ nhỏ, có thể sẽ không ảnh hưởng đến thành phố, nhưng chúng ta thì chết chắc đấy."

Elvis nhắc nhở."

Sử dụng thuốc ngủ, chị sẽ dẫn tới trước mũi nó, Senny điều khiển cho nó tiến vào sâu trong não bộ của nó.

Hai người còn lại sau khi có hiệu lệnh của tôi liền tấn công rồi đưa nó tới thời không 00 để xử lí."

"Tuân lệnh."

Layla lặng lẽ tiến gần.

Con khủng long này nếu đứng lên có lẽ phải bằng một tòa nhà 30 đến 50 tầng chứ chẳng đùa.

Phải mau chóng xử lí nó.

Mở thiết bị hương gây mê, Layla nhanh chóng ra hiệu cho Senny.

Cô bé tập trung điều chỉnh hướng đi của mùi hương.

Sau một lúc yên ắng, Senny bỗng hét lên:"Bật hệ thống lá chắn!"

Đúng lúc đó, Daniel phản ứng kịp thời, phát động năng lực, tạo một màn chắn màu xanh lá bao quanh từng người.

Con quái vật mở mắt, đôi mắt màu đỏ đầy khát máu.

Layla lập tức rút lui về sau, Elvis dùng tốc độ nhanh nhất kéo Senny xuống."

Dùng súng laze cỡ lớn!"

Layla hét lên.Ngay lập tức, trong không gian xuất hiện một khẩu súng pháo.

Con quái vật nặng nề đứng dậy, rung chuyển cả một vùng đất.

Một phát đạn bắn ra, trúng ngay vùng bụng của nó.

Ánh laze sáng lên đầy uy mãnh cứ thế mà dập tắt."

Cái quái gì vậy...

Đây có uy lực như 500 khẩu pháo thường đó...

Không xi nhê..."

Elvis lo lắng nhìn đội trưởng.

Con quái vật lại không hề tấn công, cứ như một cây cột trời trồng."

Lại."

Phát bắn thứ hai, uy lực gấp đôi, lại là mất tích không dấu vết trong bụng của con khủng long."

Cái con quái vật này...

Sao lại không có phản ứng như vậy chứ?"

Đôi mắt đỏ ngầu nổi bật trong bóng đêm khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo vẫn đang nhìn Layla, không hề sợ hãi hay lo lắng như thể trước mặt mình chỉ là mấy con kiến nhỏ."

Thế này cũng không phải cách hay, mau chuyển nó tới một thời không khác!"

Daniel gợi ý.

Cậu biết, chỉ trong những tình huống khẩn cấp hay bắt buộc, Layla mới đồng ý mở cánh cửa thời không.

Nhưng đối mặt với sinh vật kì lạ ít nhất đạt cấp 4 này, cậu có một dự cảm không lành."

Được," Layla lập tức gật đầu, "các cậu hỗ trợ, tôi triển khai năng lực.

Sau hai phát bắn đó, tôi nghĩ nó đã hấp thu toàn bộ năng lượng của đợt tấn công này.

Nó có thể tấn công ta bất cứ khi nào nó muốn, tấm chắn lại không thể duy trì mãi như vậy."

T-Rex vẫn đứng im lặng tại đó khiến mọi thành viên luôn ở trong trạng thái lo lắng.

Có lẽ đây là nhiệm vụ kì quái nhất họ được nhận.Cánh cổng thời không lớn dần, tạo thành một vòng tròn lớn, hướng tới một không gian lạnh lẽo...
 
Thời Không Đưa Em Tới
THỜI KHÔNG 1794


Bỗng nhiên con quái vật kia lao thẳng tới cánh cửa như chỉ chờ nó được mở ra."

Nó có suy nghĩ!

Chúng ta trúng bẫy nó rồi!"

Cả đội bốn người ngay lập tức đuổi theo, chạy xuyên qua cánh cửa.Một không gian luôn di động hiện ra, đó là hành lang thời không - nơi có thể dẫn đến mọi thời không khác.

Nơi đây không phải ai cũng có thể ra vào tùy tiện, chỉ có những người thuộc ban lãnh đạo trong tổ chức Thời Không mới được phép sử dụng phương tiện đặc thù cưỡng ép mở cánh cửa thời không.

Chính vì vậy dị năng của Layla trở nên độc nhất, được cấp phép sử dụng mỗi khi thi hành nhiệm vụ.

Tuy vậy, đó là một năng lực tốn rất nhiều năng lượng để thi triển, chỉ có thể sử dụng một lần trong một thời gian dài, nếu không sẽ nguy hiểm tính mạng.Bên cạnh đó, mỗi thời không đều có các loại bảo mật, rất khó đi vào nếu không có giấy phép.

Nếu miễn cưỡng đi vào có thể gây ra rối loạn thời không, hậu quả khó lường.Vì vậy, việc quan trọng nhất bây giờ chính là đưa T-Rex đến thời không hoang vu nhất để xử lí mới có thể giảm hậu quả xuống mức tối đa.Nhưng từ khi bước vào hành lang thời không, con khủng long lập tức tăng tốc như đã có đích đến.

Không ngoài dự đoán, khi nhìn thấy cánh cửa ấy, nó lập tức nhảy vào khiến toàn đội ngạc nhiên không thôi."

Như này... chúng ta có nên vào không?''Elvis nhìn nơi ấy mà muốn sởn tóc gáy."

Đây là thời không 1794 đó...

Nó nhảy vào đây còn có thể sống sao...

Đúng là con quái vật xấu số."

Senny lắc đầu, vẻ mặt lại rất vui vẻ.

Cái nhiệm vụ này cũng thật đơn giản quá rồi!"

Đội trưởng, thế nào đây?"

Daniel ánh mắt phân vân nhìn Layla."

Tôi sẽ vào đó kiểm tra tình hình, mọi người hãy quay về thời không của mình.

Hành lang thời không này không thể mở lâu được."

"Không được, bên trong rất nguy hiểm, để chị đi cùng em."

Elvis không do dự trả lời."

Không cần, một người đi là được rồi.

Nếu có vấn đề gì em sẽ lập tức trở về gọi viện trợ.

Mọi người còn không tin vào năng lực của tôi hay sao?"

"Được, đội trưởng mạnh mẽ nhất!

Chúng tôi đợi đội trưởng trở về!"

Sau khi chắc chắn mọi người đã rời khỏi, Layla nhảy nhẹ vào cánh cửa, hành lang thời không biến mất.Bỗng, một chiếc đuôi quật tới, là con quái vật!Đôi mắt đỏ ngầu khi ấy được thay thế bởi đôi mắt trắng dã của một loài dã thú."

Thật kì lạ!"

Chưa có thời gian để suy nghĩ thêm, Layla liên tục bị tấn công bởi chiếc đuôi cứng như đá cùng hàm răng sắc nhọn của con thú."

Chỉ cần đợi người quản lý thời không đến là được rồi, mình chỉ cần câu thêm chút thời gian..."

Một luồng sức mạnh ập tới khiến Layla lập tức bị đánh bay ra xa."

Khụ...

Cái này là... phóng xạ sao...?"

Gượng đứng dậy, cô liên tục sử dụng dụng cụ tăng tốc để né tránh những đòn tấn công tới tấp của con quái vật.Sau một hồi, thể lực của cô bị hao mòn nhanh chóng, nhiều lần trúng đòn của nó khiến cô khó có thể giữ được tỉnh táo."

Đành phải gọi hỗ trợ vậy...

Thiết bị...đâu rồi..?

Á!!"

Lại một luồng phóng xạ phóng đến.

Lần này cô thực sự đã kiệt sức, nằm gục trên mặt đất.Chỉ nghe thấy tiếng gào của quái thú, rồi một giọng nói vang đến, uy lực khiến người khác kinh sợ.

Layla dần mất đi ý thức...Khi mở mắt ra, Layla nhận thấy mình đang ở một căn nhà gỗ nhỏ, xung quanh rất tối, chỉ có một cây nến rực cháy trên bàn."

Em tỉnh rồi."

Layla lập tức đề cao cảnh giác, nhìn về phía bóng tối, nơi vừa phát ra tiếng nói."

Ngươi là ai?"

"Đừng sợ, ta sẽ không hại em."

"Làm sao ta có thể tin tưởng ngươi!

Mau bước ra ngoài ánh sáng!"

Tiếng gỗ cọt kẹt vang lên.Cộp.Cộp.Cộp.Người đàn ông ấy dần tiến lại gần cô, hơi thở nhè nhẹ, vững vàng khiến cô bất giác cảm thấy an tâm hơn."

Anh là ai?"

"Ta là người quản lí thời không 1794, Pluto."

Layla trợn tròn mắt, cái gì cơ?Không phải người quản lí thời không nơi đây máu lạnh vô tình, không tha cho một kẻ lạ mặt nào xông tới sao?"

Anh... thật sự là người quản lý thời không nơi đây?"

"Đúng vậy."

Nhìn lại người đàn ông này, anh ta mặc một chiếc áo thụng đen như của pháp sư phương Tây thời xưa, mái tóc ngắn trẻ trung.

Duy chỉ có nét mặt nghiêm nghị mà dịu dàng đến lạ mới khiến Layla tin tưởng một chút về cái thân phận của anh... hoặc là không tin lắm..Trong lúc Layla vẫn đang phân vân có nên tin người đàn ông này hay không, anh ta quỳ một chân xuống đất, nâng bàn tay của cô lên, khẽ đặt vào môi."

Này...

Anh làm cái gì v-""Chào mừng em trở về, vị hôn thê của ta."

Layla thầm kinh sợ trong lòng, mình từ lúc nào đã có hôn phu vậy?Tuy vậy, Layla vẫn nở một nụ cười thật tươi, nhìn thẳng vào đôi mắt đầy cảm xúc của anh mà nói:"Đúng vậy, ta đã trở về rồi, Pluto."

Anh khẽ nhấc mày ngạc nhiên, rồi lại khẽ chớp mắt, cười ấm áp:"Em nhớ ta chứ?

Trong suốt quãng thời gian qua, ta luôn nhớ tới em, luôn mong muốn được gặp em..."

"Em vẫn luôn nhớ tới anh, luôn chờ đến ngày được quay về bên anh."

"Tốt quá rồi, vậy mấy ngày hôm nay em hãy ở lại đây nghỉ ngơi.

Khi đã khỏe lại rồi ta sẽ đưa em đi tham quan một chút, xem xem nơi đây đã thay đổi thế nào."

"Ừm, được."

Pluto quay lưng, bước ra ngoài rồi đóng cửa.

Nụ cười trên môi Layla lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ cảnh giác cao độ với khuôn mặt cứng đơ."

Trong vòng bảy ngày ta nên tìm cách quay lại, nếu không tổ chức sẽ khai tử, trục xuất ta mất."

Tuy tổ chức là nơi nguy hiểm, nhưng đó lại là nơi cô đã sống và lớn lên.

Đối với cô, tổ chức chính là nhà, là một bộ phận không thể tách rời trong tim cô.

Còn có Elvis, Senny, Daniel đang đợi tin của cô nữa."

Có lẽ đến ngày thứ sáu sức khỏe của ta sẽ khôi phục đủ để khai triển dị năng, đành nghỉ ở đây tĩnh dưỡng vài hôm vậy."

Trong những ngày đầu, Pluto thường xuyên đến chăm sóc cô, nói chuyện với cô về thời không 1794.Thực ra, thời không 1794 không hề hoang vu, mà là một thế giới rất phát triển với đủ mọi loại dị năng.

Ở đây còn có một học viện chuyên dành cho người có dị năng để họ có thể học tập và phát triển.

"Nơi đây đã từng là một thế giới rất trù phú, tất cả đều do công lao của gia tộc Idelisha, gia tộc lâu đời nhất các thời không, đã chung sức xây dựng nên một thời không 1794 xinh đẹp như vậy..."

Pluto đứng trên bậc thềm cửa, nhìn ra vùng đất trống phía xa như chìm đắm vào trong hồi ức xưa."

Chắc hẳn thế giới này rất đẹp đẽ...

Vậy tại sao... lại trông hoang sơ như vậy...?"

Layla ngồi chiếc ghế xích đu bên cạnh, trong lòng thắc mắc thành tiếng.Pluto bỗng đổi sắc mặt, trở nên hận thù căm ghét."

Đó chính là do Tổ chức Thời Không!

Bọn chúng tự cho mình là cao cả, cho mình là thần thánh, e sợ thánh lực tâm linh của gia tộc Idelisha, gia tộc duy nhất có thể kết nối với đấng tối cao, mà mọi người thường gọi là thần linh, là những linh hồn..."

Nói đến đây, trong mắt Pluto đầy lòng thành kính mà nhắc tới cái tên Idelisha."

Ồ, lần đầu ta nghe thấy cả một gia tộc có thể nói chuyện với "ma" đó", Layla cười thầm tựa như đang nghe câu chuyện cổ tích, "thế nhưng...

Tổ chức Thời Không lại đi diệt tộc sao?

Người của thời không 1794 không đi diệt người mà an phận ở đó, vốn dĩ không thể có thù hằn... trừ khi tất cả mọi thứ hắn nói đều là sự thật.

Khi ta về đến Tổ chức nhất định phải tra hỏi rõ ràng."

Pluto kể tiếp:"Bọn họ đâu biết rằng, thời không mà bọn họ luôn miệng gọi là "Một Đi Liền Chết" này chính là thế giới gốc, nhờ những người sử dụng dị năng điều khiển không gian thời gian mới có thể tạo ra các thế giới khác nhau, thời không khác nhau, từ đó mới có các dị năng, có Tổ chức Thời Không.

Vốn dĩ chúng ta chỉ muốn sống yên bình nên đã đặt bảo mật lên mức tối đa, tạo ảo ảnh rằng đây chỉ là một thời không không người.

Những nhà thám hiểm đã đặt chân tới đây khi phát hiện ra bí mật đều cảm thấy nơi này như một vùng đất thần tiên, quyết định ở lại. việc này Tổ chức Thời Không đều biết.

Nhưng ai ngờ, họ lại thêu dệt ra một câu chuyện hoàn toàn khác!

Từ đó lấy lòng tin của mọi người trong tổ chức, phát động tấn công!"

Pluto nhắm chặt đôi mắt như muốn đè nén cơn giận dữ như dầu sôi lửa bỏng trong lòng."

Chúng diệt tộc Idelisha, lớn bé, già trẻ đều không tha.

Gia đình ta đã phục vụ gia tộc nhiều năm, cũng liều mạng giúp họ chống đỡ.

Chỉ có mình ta...khi ấy vì nhận nhiệm vụ nơi xa mới không thể đến kịp!

Lúc ta đặt chân đến lâu đài, khung cảnh đều là một màu máu, xác chết la liệt...

Nhưng sâu bên trong lâu đài, vẫn còn một người, một đứa bé được đặt trong một lồng kính đã được thi triển dị năng...

Chắc hẳn bọn chúng đã không thể nhìn thấy cô bé ấy..."

Anh nhìn xuống Layla, nụ cười nhuốm đầy tiếc nuối."

Đứa bé vừa nhìn thấy ta liền bật khóc lớn.

Đó chính là em, Layla.

Nhưng một đứa trẻ chỉ mới bảy tuổi như ta hồi ấy sao có thể nuôi nấng một đứa bé...

Vả lại, nán lại thêm ở lâu đài này cũng không hề an toàn.

Nên ta đã quyết định, sử dụng công cụ, mở ra cánh cửa thời không, đưa em đến thời không 990.

Đó là thời không duy nhất không muốn tham gia vào vụ việc nên ta đã tin rằng họ cũng sẽ bảo vệ em chu toàn.

Ta chỉ có thể từ xa nhìn em lớn lên, khi tập đi, khi tập nói, khi tập viết..."

Pluto vẫn luôn dõi theo sự trưởng thành của cô, luôn âm thầm ủng hộ, âm thầm giúp đỡ cô trong những lần cô thực sự gặp nguy hiểm đến tính mạng."

Nếu em mãi ở lại thời không đó, ta thật lòng cầu mong em có một cuộc sống an nhiên, tự tại.

Nếu em đã được các linh hồn dẫn lối tới thời không 1794, ta sẽ giúp đỡ em hoàn thành sứ mệnh bằng cả tính mạng, chết cũng không từ!"
 
Thời Không Đưa Em Tới
CUỘC TẤN CÔNG BẤT NGỜ


Sau cuộc trò chuyện hôm ấy, Layla đã suy nghĩ rất nhiều.

Câu chuyện quả là khó có thể tin được, nhưng nếu đó không phải là sự thật thì hắn ta diễn cũng quá giỏi rồi!Nhớ đến ánh mắt thâm tình Pluto nhìn mình, cô bất giác cảm thấy có chút rung động, cũng vì thế mà nâng cao đề phòng hơn."

Tình cảm là thứ ta không thể chi phối, sẽ có ngày chúng cản trở ta hoàn thành nhiệm vụ!"

Layla tự nhẩm lại câu nói của người đứng đầu Tổ chức Thời Không, Savier.

Nghe nói ông ta rất ít lộ mặt, câu nói này cũng chỉ là được truyền miệng.Nếu đúng như những gì Pluto nói, ta sống được đến bây giờ chắc hẳn trụ sở chính của Tổ chức vẫn chưa biết đến sự tồn tại của ta.

Vậy chẳng phải...

Tổ trưởng Melda đã luôn che chắn cho mình sao?Melda là một người sở hữu dị năng rất mạnh mẽ, có thể đấu một trận sống chết với Savier.

Từ trước đến giờ trụ sở ở thời không 990 có tỉ lệ tử vong thấp nhất là do bà Melda luôn gửi cứu trợ đến những nơi có thành viên gặp nạn.

Điều đó cũng đủ chứng minh rằng bà là một người rất tốt bụng.Và nếu như câu chuyện đó chính xác, chẳng lẽ ta lại chính là người mang sứ mệnh gì đó mà hắn đã nói sao...

Phải đối đầu với Tổ chức sao...

Lại còn có thêm một vị hôn phu từ lúc nào!

Thật hoang đường!Bỗng có tiếng gõ cửa, Layla lập tức điều chỉnh tâm trạng, bước ra mở cửa.

Là Pluto."

Em đã chuẩn bị xong hết chưa?"

"Ừm, tất cả đều xong rồi."

"Vậy ta đưa em tới học viện tham quan!"

"Được, tất cả đều theo ý anh."

Layla nhẹ tay khoác lên cánh tay người đàn ông khiến anh chợt đứng sững lại."

Có chuyện gì sao Pluto?"

"Không... không có gì..."

Gương mặt đượm buồn lại ngay lập tức tươi tắn, cười cười nhìn cô.Hai người bước lên một phương tiện hình đám mây, lập tức tạo thành một bong bóng trong suốt bao bọc lấy họ.Đọc to tên học viện, bong bóng liền phóng lên không trung với tốc độ nhanh chóng.Chỉ vài phút sau, một khu nhà hiện ra với cánh cổng to lớn đậm chất cổ xưa.

Một dòng chữ màu vàng to lớn cong cong trên cổng: HỌC VIỆN IDELISHA."

Xung quanh học viện đều có bẫy ngầm, lính canh cùng các bùa chú để giữ an toàn cho học viện.

Cho dù cả Tổ chức đến đây cũng sẽ tốn kha khá thời gian để phá chúng."

Nghe thấy anh nhắc đến Tổ chức của mình như vậy, Layla không khỏi khó chịu, nhưng vẫn cười tươi đáp lại."

Chà, vững chãi như vậy sao!

Thật sự rất tuyệt!"

Đến cổng, lính gác nhìn thấy Pluto liền kính cẩn chào, ngay lập tức mở cổng.

Hai người chậm rãi tiến vào hoa viên ngắm cảnh, uống trà.Nơi đây quả thật rất thư thái, đem lại cho cô một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có...Khi còn ở Tổ chức, không phải đi làm nhiệm vụ thì sẽ là đi huấn luyện.

Vì dị năng đặc thù nên cô luôn phải tập trung nâng cao thể lực của bản thân, nếu không sẽ rất dễ tụt lại, có thể khiến nhiệm vụ thất bại.Tiếng chuông vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ."

Đây là chuông tan học, lát nữa sẽ có rất nhiều học viên đi qua đó."

Layla ậm ừ, vốn dĩ không quá để tâm tới việc làm quen với người mới."

A!

Là ngài Pluto!"

Một đám học viên nhỏ tuổi có, tầm tuổi Layla cũng có nháo nhào chạy đến."

Có vẻ như anh rất nổi tiếng."

"Ta là người quản lý thời không, họ đương nhiên có nhìn qua ta rồi."

"Nhưng hình như không chỉ đơn giản là nhìn qua đâu..."

Layla nghĩ thầm, trong lòng có chút vui vẻ.Đám người đang chạy qua bỗng sững lại.

Layla cũng nhìn về phía chúng."

Này...

Tớ có nhìn nhầm không...

Pluto...

Ngài ấy đang cười kìa..."

"Là nhìn chị ấy mà cười..."

Lũ trẻ xì xào hồi lâu, cuối cùng đứa nhóc nhỏ nhất trong đó cũng dũng cảm chạy lên hỏi:"Pluto...

Kia có phải là vị hôn thê mà ngài hay nhắc đến không vậy?"

Layla suýt chút nữa sặc miếng trà.

Mọi thứ tuôn ra từ miệng hắn cái gì cũng có thể là giả, duy nhất có cái đó là thật sao?Trong lúc đang cố gắng bình ổn lại tâm trạng, cô lại nhìn thấy đám người kia chăm chăm nhìn cô như muốn moi ra một chút tin tức gì đó về cô gái lạ mặt từ lâu đã trở thành vị hôn thê của ngài Pluto đáng kính vậy."

Đúng vậy."

Pluto trả lời, không hề rời mắt khỏi Layla.Đã đến nước này, cô cũng không thể mãi giữ im lặng, đứng lên chào hỏi:"Xin chào, ta là Layla, vị hôn thê của Pluto."

Nghe vậy, đám người kia phấn khích nhào tới, hỏi tới tấp:"Nếu là vị hôn thê của ngài quản lý thời không, vậy chắc chắn là người của gia tộc Idelisha rồi!"

"Công chúa về rồi!"

"Hoàng hậu về rồi!"

"Không phải hoàng hậu đâu nhóc!

Là nữ vương!

Nữ vương của chúng ta về rồi!!"

Đối mặt với sự nhiệt tình của họ, Layla có chút cảm động, lại có chút lo sợ.

Nếu họ biết thật ra mình chỉ là giả mạo, họ sẽ nghĩ gì về mình đây...Không để Layla suy nghĩ thêm, đám nhóc đã bắt đầu kéo cô đi khắp nơi ở học viện.

Chơi đuổi bắt, ném bóng, rồi thi nhau thi triển dị năng, tất cả đều khiến cô vô cùng vui vẻ, vô ưu mà chơi đùa.

Đến khi ngoảnh ra, Pluto mới lúc nãy đứng dưới gốc cây dõi theo cô đã không thấy bóng dáng.

Trong lòng cô bỗng cảm thấy có chút mất mát.Đến chiều tối, chia tay với những người "bạn" mới xong, cô vui vẻ nhảy bước tới cổng học viện khi nghe tin Pluto đang chờ cô ở đó.Khi nhìn thấy anh, cô dường như nhớ lại mọi thứ, về thân phận, về Tổ chức, về câu chuyện không đáng tin cùng với cái sứ mệnh ấy.

Chỉ trong nháy mắt cô lại trở về trạng thái ngoan ngoãn, nghe lời.

Nhẹ nhàng khoác tay Pluto, cô hỏi:"Anh đã đi đâu vậy?"

"Có chút việc cần ta xử lý, em không cần quá bận tâm.

Chúng ta cũng về nào."

"Được."

Vậy những vết thương anh đang cố che giấu kia... là sao đây?Bước lên phương tiện, Pluto khởi động chế độ lái thủ công, chầm chậm điều khiển bong bóng rời đi."

Ta đưa em đi ngắm hoàng hôn."

Bong bóng càng ngày càng bay lên cao, cuối cùng đậu trên một tòa tháp rất cao cách học viện không xa.Từ trên đây, khung cảnh núi non chập chùng hòa với ánh hoàng hôn đỏ rực một trời khiến Layla ngỡ ngàng.

Đây là lần đầu tiên cô chân chính đi ngắm hoàng hôn, không ngờ nó lại đẹp như vậy."

Thật đẹp..."

"Trước đây, mỗi lần ta thấy hoàng hôn đều mong muốn có thể cùng em ngắm nhìn nó."

Layla ngẩng mặt nhìn anh.

Gương mặt ấy cho dù có tươi cười hay không cũng đều vương vấn nỗi buồn trong đó.

Cảm xúc chính là điều cô không thể lý giải."

Tại sao ta lại luôn cảm nhận được nỗi buồn trên gương mặt anh?"

Pluto cười nhẹ, nhìn vào đôi mắt người bên cạnh:"Ta biết em luôn nói dối.

Em không thực sự tin ta.

Không thực sự nhớ ta là ai.

Không thực sự có chút tình cảm nào với ta..."

Nghe anh nói vậy, Layla bỗng cảm thấy trong lòng rất khó chịu, như thể đó là một bản năng khi nghe thấy những lời như vậy từ anh."

Ta biết em vẫn luôn muốn quay về Tổ chức, nhưng nơi đó thật sự không an toàn.

Sau vụ việc này, họ chắc chắn sẽ biết đến sự tồn tại của em, sẽ tìm cách diệt trừ em.

Bà Melda cũng đã nói với ta, sẽ khai tử em, cũng là muốn em ở lại nơi này."

Layla sững sờ.

"Nếu đúng là thật, vì sao bà ấy không tự nói với ta?"

"Bà ấy không muốn em lộ diện trên phương tiện liên lạc, sẽ bị phát hiện nhanh chóng hơn."

Lần này, Layla thật sự đã mất bình tĩnh.

Tổ chức mà mình luôn coi là nhà đã khai tử mình...

"Không được, cho dù ta có bị phát hiện, cũng phải nghe thấy giọng bà ấy nói với ta sự thật!

Mau đưa ta đến chỗ thiết bị liên lạc!"

"Em hãy bình tĩnh lại trước đã!

Tất cả đều vì sự an toàn của em thôi!"

"Không!

Buông ta ra!"

Layla tự mình leo lên phương tiện, lập tức nói lên vị trí mình muốn đến, bỏ lại Pluto bên ngoài."

Không được!

Rất nguy hiểm!"

Tiếng nói kia chỉ còn vang vọng ở phía xa.

Trái tim Layla đập thình thịch liên hồi.

Tổ chức Thời Không... mình nhất định phải hỏi cho rõ ràng...Đến trung tâm liên lạc, Layla lập tức tìm đường truyền tới thời không 990, tới Tổ trưởng.

Rất nhanh, một giọng nói vang lên:"Layla, ngươi không nên mạo hiểm như vậy chứ?"

Không phải Tổ trưởng Melda!Layla liền lập tức thi triển dị năng, vậy mà lại có cánh cửa thời không ngay ở đó!

Nói đúng hơn là vết rách thời không, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới thời không bị xé rách!Một đoàn người ồ ạt bay ra, không nhiều lời liền tấn công cô!"

Tất cả...

đều là người của tổ chức..."

Lúc này cô thực sự đã tin rồi...Mang trong lòng cảm giác nặng trĩu, cô xông lên, đánh gục từng người một.

Cô biết, họ chỉ là vì nghe theo nhiệm vụ mà đi đến đây..."

Chết đi Layla!"

"Vì gia tộc của ngươi mà cha ta đã không quay trở lại!"

"Sự tồn tại của dòng máu ấy sẽ gây ra bao rối loạn cho thế giới thời không!

Mau chết đi!"

"Ta không có!

Mọi người nghe ta nói!"

Không có khoan nhượng, chỉ có sát khí và những lời chửi rủa.Họ đã hoàn toàn tin vào lời nói bịa đặt của Tổ chức..."

Mau dừng tay!

Ta không muốn làm hại các ngươi!"

Không hề dừng lại, chúng tiếp tục xông lên tấn công, cũng lần lượt bị hạ gục.

Trên người cô cũng dần xuất hiện những vết thương."

Layla!"

Pluto lao tới, vừa hay chặn được một luồng sức mạnh bay tới chỗ cô.

Đó không phải chỉ là luồng sức mạnh thông thường, là khí độc."

Pluto!"

Layla nghiến răng, thi triển dị năng, thoắt ẩn thoắt hiện, tiêu diệt số đông người chỉ trong chốc lát."

Nếu không chịu dừng, ta sẽ không nương tay!"

Đám sát thủ còn lại không nhiều lời, lập tức xông lên.

Pluto khẽ vẽ ra một đường thẳng trong không trung, chúng đều lần lượt bị văng ra xa, chỉ còn lại là những cái xác khô."

Pluto...

Anh..."

"Ta mang trong mình năng lực của tử thần, lấy năng lượng từ chính sinh mạng mà thi triển."

Vì vậy nên anh không hề muốn sử dụng, chủ yếu chỉ dùng vũ khí thông thường nên mới có thể bị thương đến vậy...Là anh vẫn luôn liều mạng bảo vệ ta..."

Ta không sao.

Mau về nhà để ta trị thương cho em nào..."

Pluto nhấc bổng cô lên, cùng đi đến phương tiện để về nhà."

Nhà sao...?"
 
Thời Không Đưa Em Tới
TÒA LÂU ĐÀI


Về đến căn nhà gỗ, Pluto lập tức lấy hộp y tế, thuần thục khử trùng, băng bó vết thương cho Layla.

Hai người đều không nói với nhau câu gì."

Nếu đau em có thể nói ra."

"Không đau."

Từ nhỏ cô đã quen với chế độ luyện tập khốc liệt, những vết xước nhỏ này không tính là to tát.

Nhưng còn vết thương của anh...Như đọc được suy nghĩ của Layla, anh nói:"Những vết thương trên người ta lát nữa ta sẽ xử lí."

"Còn khí độc..."

"Ta thực sự không sao, em hãy nghỉ ngơi trước đi.

Ta sẽ đi nấu cho em một chút thức ăn..."

"Không được, để ta xử lí vết thương cho anh đã!"

Nói rồi, cô lập tức với tới hộp y tế, cẩn thận khử trùng rồi băng bó.Pluto lặng lẽ nhìn cô gái nhỏ, trong lòng cảm thấy rất hạnh phúc."

Như vậy là được rồi.

Để ta đi nấu chút đồ ăn cho em."

Không lâu sau, mùi thơm của đồ ăn lập tức lan tỏa khắp căn nhà nhỏ."

Layla, mau ra ăn tối nào!"

Cô chậm rãi bước tới bàn ăn.

Nhìn một bàn thức ăn những món đơn giản, Layla có một cảm giác ấm áp không thể tả.

Suốt bữa cơm, hai người lại đều giữ im lặng.

Không khí có chút ngượng ngùng.Sau khi hai người ăn xong, cô lập tức đứng lên dọn dẹp nhưng bị anh ngăn lại, đành phải đi dạo quanh căn nhà.Tuy đã đến đây từ mấy ngày trước nhưng cô vẫn chưa hề biết rõ về căn nhà này, luôn cố thủ trong căn phòng bé kia.

Căn nhà rất đơn giản, hai phòng ngủ, phòng ăn, phòng tắm rồi hiên trước nhà.Layla ngồi xích đu, nhẹ nhàng đung đưa, nhắm mắt cảm nhận làn gió nhẹ lướt qua mặt.Pluto bước ra, ngắm nhìn người con gái ấy.

Từ khi cô được sinh ra, anh đã luôn có một cảm giác rằng cuộc sống của anh sẽ gắn liền với cô gái này.

Rồi khi sự việc ấy xảy ra, anh và cô trở thành hai người duy nhất có liên quan tới gia tộc.

Vì vậy, anh đã chấp nhận đưa cô đến thời không 990 rèn luyện, còn bản thân lại trở thành người quản lí thời không đời kế tiếp khi mới bảy tuổi.

Anh muốn để các vị tiền bối quyết định, liệu có muốn người tộc Idelisha duy nhất quay trở về tiếp nhận sứ mệnh, hay sẽ để anh gánh vác mọi thứ.Họ đã không chọn anh.

Vì vậy họ đưa cô tới.

Con quái vật đã dẫn cô tới đây chính là một phần linh hồn của họ.

Khi đã hoàn thành, nó mới quay về bản chất thật sự của con khủng long được nhắc tới trong nhiệm vụ của cô."

Pluto," Layla lên tiếng khiến anh giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ, "ngày mai có thể đưa ta đến lâu đài không?"

"Tất cả nơi nào em muốn đi, vị hôn thê của ta."

Pluto đáp lại, đôi mắt nhìn ra xa đầy lo âu.

Cô ấy đã chấp nhận sự thật này, là tốt hay xấu đây?"

Còn chuyện nữa," Layla dừng xích đu, ngước lên nhìn gương mặt anh, "vì sao ta lại trở thành vị hôn thê của anh?"

"À...

Chuyện này à...

Nếu ta nói là đã được định trước khi sự việc kia xảy ra thì em có tin không?"

Anh nhìn cô, ý cười đầy trên mặt.

"Nhìn mặt anh không đáng tin lắm, nhưng ta có thể miễn cưỡng tin tưởng."

"Dù thế nào đi chăng nữa, trong lòng ta chỉ có mình em."

Pluto nâng nhẹ bàn tay cô, đặt lên môi, dịu dàng như lần đầu cô gặp anh vậy.

Tuy mới gặp vài ngày, nhưng có cảm giác như đã quen từ lâu, cảm xúc trong cô có chút xao động, như một gợn sóng nhỏ trong mặt hồ yên tĩnh.Sáng sớm hôm sau, khi Layla tỉnh giấc, sắc trời vẫn còn chưa sáng hẳn.

Tìm xung quanh căn nhà cũng không thấy bóng dáng của Pluto."

Dậy sớm như vậy sao?"

Không suy đoán nhiều, cô dọn dẹp một chút rồi đi nấu gì đó ăn đợi Pluto quay lại, cùng đi tới thăm lâu đài.

Tuy cô có thể tự mình đi với phương tiện kia, nhưng nghĩ ngợi một chút lại muốn đợi anh trở về.Lúc Pluto quay lại cũng vừa lúc Layla ăn xong.

Anh mở lời trước:"Em chuẩn bị xong xuôi chưa?"

"Anh còn chưa ăn sáng, mau ngồi xuống đi."

"Ta là người quản lí thời không, không cần ăn..."

"Là gì đi nữa cũng là con người, con người cần thức ăn."

Không đợi anh nói xong, cô liền kéo anh xuống ghế, bày ra vài món.

Trong lúc ăn, cô còn tiện kiểm tra vết thương cho anh.

Sau khi đảm bảo tất cả đều đang lành lại nhanh chóng, bữa sáng cũng đã xong, cô mới đồng ý để anh đưa đến lâu đài."

Em càng ngày càng giống một người vợ rồi Layla."

Pluto bỗng trêu chọc cô khiến cô không phản ứng kịp."

Vợ sao...?

Nghe thật bình yên biết bao."

Đúng vậy, từ trước đến nay cô chưa từng có ý định tìm kiếm bến đỗ, trong đầu chỉ có rèn luyện và nhiệm vụ, như thể đó chính là sinh mạng của cô vậy.

Những ngày yên tĩnh gần đây khiến cô suýt chút nữa quên đi cuộc sống thật sự của cô: chiến đấu để được sống.Pluto nghe vậy cũng đoán được cô đang nghĩ gì.

Trong lòng anh cảm thấy nặng trĩu khi thấy trách nhiệm to lớn của một gia tộc, của một thời không bỗng đổ ập lên đầu một cô gái, cô gái mà anh muốn dùng cả tính mạng để bảo vệ.Đến lâu đài, điều đầu tiên cô cảm nhận được là sự trang nghiêm và hoa lệ.

Xung quanh lâu đài đều là đá và núi khiến tòa lâu đài hiện lên thật nổi bật.

Từng chi tiết trên chiếc cổng đều được tỉ mỉ khắc họa, hai bên là tòa tháp canh luôn có người canh gác.Khi thấy Pluto đến, lập tức có người từ trong tháp chạy ra, kính cẩn chào anh và Layla.

Chắc hẳn chuyện hôm qua ở học viện mọi người đều biết rồi.Trên đường tiến tới bên trong lâu đài, anh nói:"Hiện tại tuy gia tộc của em chỉ còn lại mình em nhưng người dân nơi đây vẫn luôn coi tòa lâu đài là một nơi linh thiêng để tôn trọng và bảo vệ.

Họ đều mong ngóng em trở về..."

Từng câu từng chữ anh nói ra đều khiến Layla cảm nhận thêm một chút tình cảm của người dân nơi đây, cũng như trách nhiệm gánh nặng trên vai."

Em đừng quá áp lực, có ta ở đây."

Layla nhìn Pluto, dáng người cao lớn vững chãi cùng lời nói đầy kiên định của anh khiến cô có thêm dũng khí bước tiếp."

Ngoại trừ những nơi trang trọng bên trong lâu đài, bên ngoài vẫn luôn có lính canh gác và được rèn luyện nghiêm khắc.

Em không cần lo lắng về họ."

Bước tới sảnh chính, ngay lập tức cô thấy bốn chiếc ghế được dày công chế tạo đặt ở cuối phòng, là nơi cao nhất.

Hai chiếc ghế lớn, hai chiếc ghế nhỏ hai bên."

Chẳng lẽ...

đây là..."

Layla có chút nghẹn ngào trong lòng.

Pluto giải thích:"Chính là những chiếc ghế của người có dòng dõi chính thống trong gia tộc.

Cha mẹ của em, và anh trai..."

Nói đến đây, Pluto cũng cảm thấy đau lòng."

Cha mẹ em là những người quan tâm tới người dân của thời không này hơn bất cứ ai, cho nên người dân nơi đây khi biết gia tộc bị diệt rất tức giận cùng đau khổ, không khí khi ấy nhuốm màu tang thương...

Còn có... anh trai của em..."

Khi nghe về câu chuyện của cha mẹ , cô đã luôn gắng gượng.

Nhưng khi biết mình có thêm một người anh trai, cô bỗng không kìm được nước mắt."

Anh trai của em, William, là người bạn thân nhất của ta, hơn ta vài tuổi.

Anh ấy là người rất đĩnh đạc và điềm tĩnh, cũng rất đáng tin cậy.

Anh ấy trở thành hình mẫu hoàn hảo trong mắt ta, ta vẫn luôn mong muốn trở thành một người tuyệt vời như thế..."

Cô quay sang ôm chặt lấy Pluto, khó khăn nói:"Anh trai của ta...

Ta có một người anh trai tuyệt vời như vậy sao...?"

"Đúng vậy, tất cả mọi người, đều rất tuyệt vời..."

Anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu.Sau khi đã ổn định lại cảm xúc, cô nói:"Vậy chiếc ghế cuối cùng kia, là dành cho ta đúng không?"

"Chiếc ghế đó được anh trai em tự tay thiết kế.

Ta và anh ấy đã cùng nhau chế tạo ra.

Anh ấy nói muốn em có một chiếc ghế nhỏ của riêng mình, nhất định phải nhiều gối êm một chút..."

Layla chậm bước đến chiếc ghế, khẽ vuốt ve.

Nó không quá to như chiếc ghế của cha, nhưng nó rất vừa với thân hình nhỏ của cô."

Đó là vị trí của em, hãy ngồi xuống đi."

Cô do dự một hồi, lại lắc đầu nói:"Khi sự việc ấy xảy ra, ta đã không thể giúp đỡ, cho tới bây giờ mới biết được thân phận của bản thân, mới biết cha mẹ cùng anh trai của mình tuyệt vời nhường nào...

Hiện giờ ta chưa có mặt mũi nào ngồi vào chiếc ghế này."

Pluto nhìn cô, sự việc ngày ấy cô mới chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, sao có thể trách bản thân chứ?

Việc gửi cô đến thời không khác cũng là ý định của anh, muốn cô an toàn lớn lên.

"Em đừng tự trách bản thân..

Quyết định của ta mới là thứ khiến em quên đi gia đình yêu quý của mình...

Là do ta..."

Layla bỗng đứng trước mặt Pluto, đặt nhẹ ngón tay lên môi anh."

Anh đã bảo vệ ta rất tốt rồi.

Giờ đã đến lượt của ta.

Bảo vệ thời không 1794, bảo vệ người dân, bảo vệ gia tộc, bảo vệ anh..."

Nói rồi, Layla bước đi trước, âm thanh vang vọng lại:"Ta muốn đi xem binh lính."

Sân huấn luyện binh rất rộng, gần bằng diện tích của lâu đài.

Không có súng ống, đạn dược, tất cả binh lính đều sở hữu dị năng, thuần thục khai triển, liên tục rèn luyện.

Có người sử dụng năng lực rất phi thường, có người cũng rất cố gắng khám phá thêm khả năng của dị năng."

Họ thật có kỷ luật.

Không ai dám lơ là nghỉ ngơi."

Layla thán phục.

Dưới trời nắng gay gắt, họ vẫn miệt mài tập luyện cho đến khi nghe thấy tiếng chuông kết thúc."

Họ đều là những binh sĩ được tuyển sau khi sự việc xảy ra.

Họ vẫn luôn đề cao cảnh giác với Tổ chức Thời Không, nên không bao giờ lơi là tập luyện."

Tổ chức Thời Không...

Đến giờ cô vẫn không muốn tin cô sẽ thực sự phải đối đầu với Tổ chức."

Trong từng ấy năm, ta đã xây dựng lên một màn chắn khó có thể phá trong thời gian vài tháng, lấy lâu đài cùng học viện làm trọng tâm sẽ khiến màn chắn kiên cố hơn.

Rồi còn có..."

Pluto nói một lượt các chế độ phòng ngự tấn công của toàn bộ thời không anh đã thiết lập cho cô nghe.

Tất cả cô đều dễ dàng ghi nhớ."

Có lẽ Tổ chức sẽ muốn cuộc tấn công mới phải thật hoàn hảo.

Trong khoảng thời gian đó ta cũng phải trang bị thật kĩ càng..."

"Pluto...

Thì ra từ trước đến nay anh phải gánh vác nhiều thứ đến vậy.

Bây giờ đến ta rồi nhỉ?

Không sao, chỉ là một vài cuộc tấn công nhỏ từ Tổ chức, cái danh Layla Đệ Nhất của ta ở Tổ chức cũng đâu phải để chơi đùa?"

Layla mỉm cười, nụ cười lại có chút tà mị khó che dấu khiến Pluto không nắm bắt được suy nghĩ của cô."

Được rồi.

Pluto, chúng ta trở về thôi.

Mai ta còn có việc."

Layla nhấc tay gọi phương tiện, cùng anh lái về căn nhà gỗ.
 
Back
Top Bottom