Siêu Nhiên THIÊN TÀI TIÊN ĐẠO

Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 1900-1999


Chương 1900: Thánh Chủ trung kỳ (1)Hắn đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy vô số tinh cầu này đều đầy lỗ, tàn phá không chịu nổi.Ánh mắt nhìn xa hơn về tinh ưực mênh mông, nơi đó càng có hài cốt tinh cầu tỏa sáng đang vụt tắt.Ở ngân hà xa xa đã không còn bụi sao gì nữa, chỉ có tối đen như mực, ở xa xa có hỏa quang lóng lánh.Chỉ có hai luồng hào quang giống như hai vũ trụ, Lâm Minh chỉ nhìn đã cảm thấy tim đập thình thịch, giống như bị bàn tay vô hình bóp quả tim.Mạnh, đây là lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối.Thời gian lưu chuyển, tuế nguyệt ăn mòn cũng không làm cho hai đạo khí tức này biến mất.Nhưng mà chúng nó cũng sinh ra thiên địa pháp tắc, trong thế giới này có hai mặt âm dương, tương sinh tương khắc, sinh sinh bất tức.Chúng giống như vô số mặt trời nổ tung, bí lực bàng bạc mênh mông cuồn cuộn bị giam cầm, trường tồn cổ kim.- Ân?

Đây là?Hắn lờ mờ nhìn thấy một bức tranh...Chính là Tu La võ sĩ đứng trong không gian vũ trụ đen kịt bàng bạc, người mặc áo giáp màu đen, hai đồng tử bắn ra tinh quang khủng bố.Một nam nhân cũng có khí tức khủng bố đứng ở đầu tinh cầu xa xôi, hai người đang chiến đấu..Tu La quyền ảnh như điện, hùng hồn mênh mông, mỗi một quyền xé rách vũ trụ, vô tận ngôi sao nghiền nát, nuốt hết nam tử đứng ở đối diện.Vô tận quang ảnh hiện ra, trong tay nam tử này xuất hiện một quyển sách.Hắn tụng niệm kinh văn, kinh văn hóa thành từng cổ ngữ tâần bí truyền vào trong Tu La quyền như mưa kia.Mỗi một tiếng cổ ngữ biến hóa thành cột sáng hồn lực xé rách ngân hà, va chạm với Tu La quyền ảnh, tỏa ra chấn động khủng bố, từng mảng lớn hư không bị đánh nát, trăm ngàn vạn ngôi sao chôn vùi...Trận đại chiến này diên xra không biết bao lâu, không biết đánh bao nhiêu năm, không biết hủy diệt bao nhiêu tỷ tinh cầu.Cuối cùng mi tâm nam tử thần bí bị quyền ảnh của chủ nhân Tu La Lộ đánh sát qua, huyết dịch giống như tinh cầu khổng lồ rơi vào không gian vũ trụ không biếtSách cổ trong tay nam tử thần bí kia cũng bị rách nát ra...Sau khi nhìn thấy một màn này hết thảy ảo ảnh sụp đổ, Lâm Minh lại xuất hiện ở biên giới vực thẩm, trước mắt là Tu La phù văn sinh diệt bất định.Những gì Lâm Minh nhìn thấy chính là những pháp tắc Tu La Thiên Đạo sinh ra biến thành bản sao...Lâm Minh hít sâu một hơi...

Nam tử chiến đấu với chủ nhân Tu La Lộ chính là lão tổ thời thái cổ của Hồn Tộc.Trong tinh hà đó chính là chiến trường cuối cùng của hai người.Lâm Minh từng ở trong ban thưởng thí luyện cuối cùng của Tu La Lộ bước lên con đường đá xanh, xem qua chủ nhân Tu La Lộ đại chiến với nam tử thần bí này rồi.Nhưng mà trận chiến ấy không biết kết quả cuối cùng.Nhưng hiện tại Lâm Minh lại biết kết quả cuối cùng-- Hồn Tộc thái cổ thần vương năm đó thua chủ nhân Tu La Lộ một chiêu!Nhưng mà chủ nhân Tu La Lộ cũng bị thương.Càng có sách cổ thần thần bí khó lường kia, trang sách sụp đổ không hoàn chỉnh.Không hề nghi ngờ, trang, chính là Hồn Tộc Thánh Điển , mà nguyên mộng vũ trụ này đại khái chính là tổ tiên Hồn Tộc thời điểm trước khi chết lưu lại.Mà hư không trước mắt chính là chiến trường của chủ nhân Tu La Lộ cùng tổ tiên Hồn Tộc thời thái cổ.Nghĩ tới những thứ này, Lâm Minh ngoài khiếp sợ thì trong lòng có nhiệt huyết dâng trào.Kể từ đó nơi này có rất nhiều lạc ấn và dấu vết lưu lại.Đối với Lâm Minh là võ giả cấp bậc này, đây là một khoản tài phú không cách nào tưởng tượng nổi.Đầu ngón tay bắn ra từng đạo khí tức Tu La Thiên Đạo, không ngừng cộng minh với khí tức chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.Oanh -- khí tức Tu La Thiên Đạo vô cùng chân thật tiến vào ý thức của Lâm Minh.Hắn cảm ngộ được tình cảnh lúc chủ nhân Tu La Lộ chiến đấu với Hồn Tộc thái cổ thần vương, hiểu cách vận dụng lực lượng của Tu La thiên đạo thế nào, chúng không ngừng hiện ra trước mặt Lâm Minh.Càng xúc tiến xác minh lý giải tâm đắc của hắn về Tu La thiên đạo.Ngày xưa trên con đường đá xanh, tuy Lâm Minh thông qua chủ nhân Tu La Lộ lưu lại tinh thần lạc ấn quan sát vô số lần đại chiến của chủ nhân Tu La Lộ.Nhưng cũng chỉ nhìn mà thôi.

Mà giờ khắc này hắn không chỉ nhìn, hơn nữa còn kết hợp với lạc ấn của chủ nhân Tu La Lộ lưu lại trên cổ chiến trường.Giống như dung làm một thể với chủ nhân Tu La Lộ, thứ lĩnh ngộ cũng nhiều và khắc sâu hơn.Hắn có thể cảm nhận được lúc chủ nhân Tu La Lộ đối địch vận dụng lực lượng pháp tắc Tu La Thiên Đạo biến hóa khác nhau ra sao.Những lĩnh ngộ này xác minh với lý giải pháp tắc Tu La Thiên Đạo lúc trước.

Làm cho Lâm Minh nắm giữ lực lượng Tu La Thiên Đạo càng hoàn thiện hơn.Chậm rãi, Lâm Minh ngồi xuống ở biên giới vực sâu.Vô số Tu La phù văn bay tới, Tu La phù văn giống như một quyển sách lịch sử ghi lại vô số huyền bí.Lâm Minh chậm rãi tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, phía sau hắn là một cỗ thụ chậm rãi hiện ra, nó mọc rễ nảy mầm trong hư không, chậm rãi mở rộng cành lá, chung quanh cổ thụ có hoa cỏ phiêu linh, nghiễm nhiên biến thành tiên cảnh nhân gian.Đây là Phổ Đà sơn Bồ Đề Thụ thể hiện dị tượng, là tinh thổ thế gian.Lâm Minh ở dưới Bồ Đề Thụ dung hợp nhiều võ ý khác nhau, làm cho hắn có thể tùy thời tiến vào trạng thái vong ngã.

Cái gọi là im ắng không có gì chính là vô tướng.Lâm Minh trong quá trình tĩnh tọa.

Không biết thời gian, không biết tuế nguyệt, hắn không ngừng suy diễn phù văn.

Thể ngộ huyền diệu ghi lại trong đó.- Những biến hóa này lại suy diễn lực lượng Tu La thiên đạo tới mức tận cùng, thật vô cùng hoàn mỹ...

Làm cho Hồn Tộc thái cổ thần vương không thể phòng ngự.- ...

Thì ra lực lượng pháp tắc Tu La Thiên Đạo có thể vận dụng như vậy, đúng là thiên biến vạn hóa, hoàn toàn không kém hơn bất cứ tinh túy nào của Tam Thập Tam Thiên Đại Đạo...Thân thể Lâm Minh lơ lửng trên hư không, tinh cầu không ngừng lưu chuyển quanh người của hắn, chậm rãi xoay tròn, không ngừng cảm ứng khí tức của chủ nhân Tu La Lộ.Chủ nhân Tu La Lộ và Hồn Tộc thái cổ thần vương lúc chiến đấu sinh ra bất cứ biến hóa nhỏ nào đều bày ra hoàn mỹ nhất.Thời gian thoáng cái trôi qua sáu tháng.Thân ảnh của Lâm Minh lúc này vẫn đang ở biên giới vực sâu, bắt đầu không ngừng tiến vào sâu trong ngân hà.Không ngừng cảm ứng khí tức chủ nhân Tu La Lộ lưu lại trong chiến đấu, đối với lĩnh ngộ pháp tắc Tu La Thiên Đạo càng ngày càng thâm sâu.Chung quanh chính là khí tức lực lượng Tu La thiên đạo không ngừng bị Lâm Minh hấp thu.Từ xa nhìn lại, Lâm Minh giống như bị bao phủ trong kén tằm huyết sắc.Kén tằm này lớn như thế, giống như thiên thạch huyết sắc.

Lâm Minh hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ huyền diệu khó giải thích.Tu La Thiên Pháp Trận trong người kêu vù vù, thân ảnh Tu La cực lớn hiển hiện ra, thôi động cự luân, không ngừng dung hợp với kén tằm huyết sắc, không ngừng sinh ra biến hóa mới trong hỗn độn...Trong bất tri bất giác, Lâm Minh thông qua Tu La Thiên Thư nắm giữ Vạn Ma Sinh Tử Luân và các loại Tu La vũ kỹ không ngừng lột xác, trở nên mạnh mẽ hơn.-------Chương 1901: Thánh Chủ trung kỳ (2)Chương 1901: Thánh Chủ trung kỳ. (2)Ngay cả lúc hư ảnh Tu La thôi động Vạn Ma Sinh Tử Luân, giờ khắc này nó có huyết nhục đầy đặn, tản mát khí thế ngập trời, đồng tử vốn trống rỗng đen kịt cũng trở nên sáng ngời như máu.Đến cuối cùng kén tằm huyết sắc trên người Lâm Minh càng ngày càng dầy, cơ hồ lớn tới mức sánh ngang tinh cầu.Khi Lâm Minh càng lúc càng xâm nhập vào sâu trong chiến trường, cuối cùng nhất hắn tới vùng đất trung ương, nơi đó bảo trì lạc ấn chiến đấu mạnh nhất của chủ nhân Tu La Lộ và Hồn tộc thái cổ thần vương, lúc này chúng đang dây dưa với nhau.Huyết sắc kén tằm bắt đầu xoay tròn nhanh chóng, bên trong có từng đạo hào quang đỏ tươi lập lòe, mãnh liệt, ầm ầm, giống như vô tận tinh khổng nổ vang.Trong kén tằm huyết sắc, toàn thân Lâm Minh lơ lửng trên không trung, chẳng khác gì lão tăng nhập định.Mỗi lỗ chân lông tỏa ra quang mang vô tận, chú ấn huyết sắc rậm rạp chằng chịt giống như con rết bao phủ toàn thân.Trong mỗi đạo chú ấn đều có đại đạo vận luật, phát ra tiếng long ngâm hổ khiếu.Những chú ấn này chính là văn tự cổ đại trên Tu La Thiên Thư.

Vốn là những này văn tự Lâm Minh chỉ khắc sâu vào trong ý thức, chìm nổi như ngôi sao, tối nghĩa không rõ, không thể lý giải.Hiện tại Lâm Minh xem lạc ấn chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ, dung hợp với những chữ này, dùng thân thể cảm ngộ.Trực tiếp sinh ra cộng minh với Tu La Thiên Thư trong ý thức, một ít nơi tối nghĩa không rõ nhao nhao rộng mở trong sáng.Văn tự của Tu La Thiên Thư sinh ra lực lượng huyền bí khó hiểu, giờ khắc này chúng triệt để dung hòa vào huyết nhục của Lâm Minh, trở thành một bộ phận thân thể của hắn.Giờ khắc này bắt đầu, Lâm Minh nắm giữ lực lượng Tu La thiên đạo tinh tiến thêm một tầng, càng ngày càng hoàn mỹ...Kén tằm huyết sắc kia cũng bắn ra hào quang lóng lánh, dần dần yên lặng lại.

Dần dần giống như dung nhập vào trong cổ chiến trường, hình thành thiên thạch màu đỏ, không có bất kỳ lực lượng nào tỏa ra, lạnh như băng, cũng không nhúc nhích.Không biết trạng thái này tiếp tục trong bao lâu, giống như một hơi, lại giống như một kỷ nguyên.Oanh!Lúc này kén tằm huyết sắc như tinh cầu kia ầm ầm vỡ vụn, triệt để tiêu tán trong thiên địa.Thánh Chủ trung kỳ!Giờ khắc này Lâm Minh biết rõ, mình đã đột phá Thánh Chủ trung kỳ, tuy đây là trong nguyên mộng chiến trường, tu vị của Lâm Minh bị áp chế ở Thần Quân cảnh, nhưng mà chỉ cần vừa ra khỏi nguyên mộng chiến trường, tu vị của Lâm Minh sẽ biến thành Thánh Chủ trung kỳ, ngăn cản cũng không ngăn được.Lâm Minh lại tiếp tục áp chế tu vị, củng cố căn cơ, nhưng mà trạng thái bây giờ, hắn áp chế tu vị không nổi, giống như một cái chai đổ quá nhiều nước, không thể không chảy ra ngoài.Nếu như không áp chế nổi, Lâm Minh cũng chỉ không áp chế.Hắn phải đạt tới Thánh Chủ đỉnh phong, muốn bắt đầu rảo bước tiến tới Giới Vương thì phải bế quan sâu một tầng, một hơi bế quan vài chục năm, trên trăm năm, tiến hành củng cố tu vị, đánh chắc căn cơ.Dùng triệt tiêu tai hại lần này.Lâm Minh chậm rãi có thể đi thong thả, khí tức của hắn nội liễm, lỗ chân lông toàn thân nở ra nhưng khôn có khí tức nào bay ra ngoài.Trong quá trình đi vào trong ngân hà, mỗi bước của hắn tỏa ra vận luật kỳ lạ chấn vỡ ngôi sao.Một bước lại một bước, dần dần hắn đi tới biên giới lúc ban đầu.Hắn vung tay lên, trên người xuất hiện trường bào màu tím.Mà lúc này thiếu nữ áo tím đứng trên tinh cầu bị tàn phá, lẳng lặng nhìn qua Lâm Minh đến gần, trong ánh mắt thần quang lập lòe, không biết suy nghĩ cái gì.Có chút xuất thần, có chút kinh ngạc, lại có chút run sợ.Giống như không biết Lâm Minh.- Nơi này có quá nhiều bảo tàng.

Thu hoạch của ta rất lớn, cảm ơn ngươi.Lâm Minh mới mở miệng, giọng nói như sấm, sóng âm bắn ra bốn phía.Không gian chung quanh run động, một ít cự thạch tổn hại trực tiếp sụp đổ, ầm ầm nghiền nát.Đây rõ ràng là lực lượng cường đại tới cực hạn, âm thanh chẳng khác gì sấm sét vang rền.Thiếu nữ áo đỏ đã giật mình, co đầu rụt cổ.- Lại hù ta sợ đấy.Lâm Minh xấu hổ cười cười, sờ sờ cái mũi, hắn đã nhìn thấy trận chiến cuối cùng của chủ nhân Tu La Lộ cùng Hồn tộc thái cổ thần vương.Lại dung hợp triệt để lạc ấn chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ giam cầm ở chỗ này, có thu hoạch to lớn.Hắn cảm giác rõ ràng, lực lượng trong người như nước thủy triều, mãnh liệt bàng bạc, hắn còn cách Giới Vương gần thêm một bước.Hơn nữa nắm giữ với Tu La thiên đạo, những chỗ tối nghĩa lúc trước đều rộng mở trong sáng, thông hiểu đạo lí, có cảm giác tăng lên thoát thai hoán cốt.Lâm Minh tới mức này, mỗi bước tăng lên đều không dễ dàng, hiện tại có thu hoạch lớn như vậy, tự nhiên khiến hắn vô cùng vui mừng.Rừng rậm cổ mộc.Giống như rừng rậm yên tĩnh, sâu trong tinh không vô tận có cột sáng màu đỏ trùng thiên bay lên cao, giống như xuyên qua thiên địa.NGAO --Trong rừng rậm, một con hồn thú ba đầu thân sói đang gặm thân thể tàn tạ của thanh niên Hồn Tộc, lúc này ngẩng đầu nhìn qua cột sáng trên không trung, toàn thân chấn động khó hiểu, khối thịt trong miệng rơi xuống, kẹp chặt cái đuôi quay đầu chạy vào sâu trong rừng.Trong lúc nhất thời, vô số hồn thú bị khí thế này chấn nhiếp, không ngừng chạy vào trong rừng.Trong bụi bậm đầy trời, Lâm Minh từng bước đạp vào hư không, đi ra khỏi vực sâu vô tận.Cột sáng màu đỏ kia từ từ tan biến.Phía sau hắn là vực sâu có vòng xoáy lưu chuyển, vô số phù văn lập loè, vực sâu từ từ khép lại.Đây vốn là bí địa không dễ tới gần, lúc này lại lâm vào ngủ say.Trong bí cảnh nữ tử này dẫn hắn đi vào, Lâm Minh chủ yếu tìm hiểu là Tu La pháp tắc, còn lực lượng Hồn Tộc thái cổ thần vương lưu lại, Lâm Minh mặc dù có thể ngộ, nhưng cảm ngộ không nhiều lắm, truy cứu nguyên nhân đó là bởi vì Lâm Minh không hiểu pháp tắc của Hồn tộc thái cổ thần vương, Lâm Minh dù là thiên tài cũng không có tìm hiểu được pháp tắc như thế, hắn hiểu được cũng chỉ có hạn mà thôi.- Nếu như có thể nhìn thấy Hồn Tộc Thánh Điển là tốt rồi...

Trong lòng Lâm Minh sinh ra suy nghĩ như vậy.Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Hồn Tộc Thánh Điển nằm trong tay của Hồn Tộc Hồn Đế hiện tại.Mà người này là tồn tại đứng đầu cao nhất của Hồn Tộc, Hồn Tộc thất trọng thiên cũng lấy người này vi tôn.Ngay cả Thánh Mỹ cũng phải phục vụ cho Hồn Đế, xem như thủ hạ của Hồn Đế.Thánh Mỹ xưng hào là Hồn Hậu, "Hậu" là một loại xưng hô, cũng giống như "Đế", cũng không phải Thánh Mỹ là vương hậu của Hồn Tộc, Thánh Mỹ có thể xưng là nhân vật số hai của Hồn Tộc.Từ địa vị mà nói, Thánh Mỹ còn bỏ Tạo Hóa thánh tử không biết bao nhiêu con phố, hoàn toàn không thể so sánh.- Ân...

Ngươi còn đi theo ta sao?Đột nhiên Lâm Minh quay đầu, đứng sau lưng hắn là thiếu nữ áo đỏ ôm lấy tiểu Kỳ Lân trong tay, bộ dáng sợ hãi này nọ.- Kỳ Lân quả đã trả lại cho ngươi, giao dịch của chúng ta đã chấm dứt.Lâm Minh mở miệng nói ra, mà thiếu nữ áo đỏ vẻ mặt mờ mịt, nàng nhìn qua Lâm Minh rất lâu, gật gật đầu, cũng không có dời bước.-------Chương 1902: Xuất quanChương 1902: Xuất quan.Lâm Minh kinh ngạc, nói:- Ngươi có cái gì muốn nói sao?Lâm Minh cảm giác thiếu nữ áo đỏ muốn nói lại thôi.Thiếu nữ áo đỏ há hốc mồm nói: - Trên người của ngươi ta ngửi được hương vị đặc biệt...

Nó khiến ta có cảm giác quen thuộc đặc biệt.- Ân?Lâm Minh ngạc nhiên, không biết thiếu nữ áo đỏ nói lời này là có ý gì?Hương vị quen thuộc?

Chẳng lẽ giống như Yến Tiểu Ngư? (không nhớ là Yến Tiểu Ngư hay là Tiểu Ngư Nhi đây)Trong đầu Lâm Minh nghĩ tới Yến Tiểu Ngư, có lẽ bởi vì bản thân mình từng tiếp xúc qua với Yến Tiểu Ngư trên người có khí tức của Yến Tiểu Ngư, mà thiếu nữ áo đỏ và Yến Tiểu Ngư có quan hệ gì?Lâm Minh đang muốn mở miệng hỏi thăm, mà thời điểm này, thiếu nữ áo đỏ ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Minh bụng dưới vị trí.- Tại đây...

Hìh như có thứ mà ta quen thuộc...Lâm Minh vô ý thức sờ bụng dưới, biểu lộ của hắn quái dị, trong đầu của hắn hiện ra một hình ảnh, đột nhiên linh cơ khẽ động.Đối với nhân loại mà nói, vị trí ba thốn bụng dưới là đan điền, võ giả bước vào Thần Hải thì đan điền hóa thành nội thế giới, hiện tại thiếu nữ áo đỏ nói chính là nội thế giới của Lâm Minh.Tuy thiếu nữ áo đỏ ánh mắt thuần khiết, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác trong đó mang theo một tia sắc bén, giống như muốn nhìn thấu nội thế giới của hắn.Chuyện này làm cho Lâm Minh vô ý thức vận chuyển chân nguyên toàn thân, đem nội thế giới tầng tầng phong ấn, nhưng dù là như vậy, tiếu nữ áo đỏ vẫn nhìn chằm chằm vào nội thế giới của hắn.Nàng dường như đang định xác định một chuyện.Sẽ không phải là...Trong đầu Lâm Minh sinh ra ý niệm này, làm cho nội tâm chấn động...Chẳng lẽ thiếu nữ này đang nhìn ma phương?Hương vị dễ ngửi, cảm giác quen thuộc...Đương nhiên Lâm Minh sẽ không cho rằng mình có gì khác người thường để thiếu nữ sinh ra cảm giác thân thiết, khả năng nhất chính là ma phương trong nội thế giới của hắn.Bởi vì Lâm Minh vẫn cảm giác thiếu nữ áo đỏ này có liên quan lớn lao tới hồn lực.Thân thế của nàng không đơn giản như vậy...Nếu như thiếu nữ áo đỏ nói là ma phương, nàng chính là người đầu tiên nhìn thấy ma phương che dấu trong nội thế giới của Lâm Minh.Ngay cả lúc ở viễn cổ đế đô dưới lòng đất, Lâm Minh đối mặt Thương Thiên Cổ Ấn đi theo Phong Thần Thiên Tôn trải qua đại kiếp nạn, là lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm tháng, thời điểm ma phương phát động mới nhận ra ma phương, nó cũng không có năng lực trực tiếp nhìn thấy ma phương.Nhưng mà bây giờ, Lâm Minh đối mặt thiếu nữ áo đỏ, hắn ngay từ đâu không có vận dụng tới ma phương, lại bị đối phương nhìn ra vị trí ma phương, chuyện này làm cho Lâm Minh cảm giác được nguy cơ không hiểu.Hắn nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ, ánh mắt trở nên âm tình bất định.Trong nội tâm thiếu nữ áo đỏ trì trệ, vô ý thức lui về phía sau một bước, rõ ràng e ngại Lâm Minh, nàng phát hiện trong mắt Lâm Minh bây giờ có hung quang.- Ngươi ngươi ngươi ngươi...Thiếu nữ áo đỏ khẩn trương, ngôn ngữ lại bắt đầu cà lăm, nàng ôm chặt Kỳ Lân quả, giống như con thỏ con bị chấn kinh.Nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ như vậy, Lâm Minh thở khẽ một hơi, hắn cũng cảm thấy thẹn vì suy nghĩ vừa rồi của mình.Những năm này hắn quá mẫn cảm, hắn theo thói quen bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước.

Nhưng mà đối với thiếu nữ áo đỏ, Lâm Minh cảm giác ra thiếu nữ áo đỏ rất xa lạ với người khác, đều ôm lấy tâm phòng bị, mà đối với hắn lại vô cùng tín nhiệm.Tất cả nguyên nhân đại khái là vì ma phương.Ma phương làm cho linh hồn của Lâm Minh có chỗ lột xác, hình thành -- "Vĩnh hằng chi hồn" theo lời Thánh Mỹ nói.Mà liên hệ với lời của thiếu nữ áo đỏ là hồn lực mà nói, vĩnh hằng chi hồn sợ rằng cho nàng một cảm giác quen thuộc không hiểu.- Ta ta...

Sẽ không nói ra.Thiếu nữ vội vàng mở miệng, nàng có chút thời điểm vô cùng thông minh, nàng đúng là ý thức được, nội thế giới của Lâm Minh có bí mật trọng đại, không muốn người ta biết.- Ngươi muốn đi theo ta sao?Lâm Minh suy nghĩ trong chốc lát lại hỏi.Thiếu nữ áo đỏ trợn mắt lên nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, rất lâu, nàng chậm rãi gật đầu, nói:- Ân.- Tốt, vậy đi thôi.Lâm Minh xoay người, hắn bay thẳng lên.Mà thiếu nữ áo đỏ hóa thành hồn lực đi theo Lâm Minh.Nàng vô thanh vô tức, cho dù là Thiên Tôn cũng không thể phát hiện ra nàng.Lâm Minh vừa phi hành, vừa liên lạc với lệnh bài trong tu di giới.- Giá trị công huân chỉ có sáu trăm triệu, còn kém bốn trăm triệu!Nhíu mày, trong ánh mắt Lâm Minh mang theo hào quang âm lãnh.Hiện tại hắn đang ở nguyên mộng chiến trường, đại khái thời gian mới trôi qua một năm mà thôi.Còn có thời gian hai năm, hắn chỉ cần săn đủ con mồi, gom góp đủ bốn trăm triệu giá trị công huân!Lực cảm giác không ngừng dò xét chung quanh, nhanh chóng tìm kiếm phạm vi mấy trăm dặm chung quanh, Lâm Minh phát hiện bên này có rất ít võ giả.Bởi vì đoạn thời gian trước hắn đại khai sát giới, tiêu diệt Tử Lăng Vương, rất nhiều Đại Giới Giới Vương, thậm chí cuối cùng tiêu diệt Vạn Quỷ Thiên Tôn, nơi này giống như biến thành hoang thổ, mọi người vô ý thức tránh né nơi này, e sợ Lâm Minh qua lại nơi này.Hôm nay nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh nghiễm nhiên trở thành một sát tinh.- Đã không có người, vậy bản thân mình đi tìm người là được....Nguyên mộng chiến trường, bay lên không trung.Gió mạnh lẫm lẫmLúc này một sào huyệt to lớn treo giữa không trung, nó giống như muốn che đậy bầu trời.Chỉ cần một cọng cỏ trên sào huyệt này cũng giống như cự mộc che trời.Hào quang mênh mông bắn ra ngoài, từ trong sào huyệt bay ra.Giữa sào huyệt có một đám người ăn mặc quần áo khác nhau, cung kính quỳ ở bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.Trong khu vực sào huyệt này, một thi thể hồn thú chim đại bàng nằm đó, vết máu đã cứng lại.Loại hồn thú chim đại bàng này, trong nguyên mộng chiến trường này nó có chiến lực khủng bố, nhưng hiện tại bị người ta chém giết, lóc thịt ăn.Đông lửa đang cháy, một trung niên mập mạp đang lấy đi chân huyết trên người chim đại bàng, sau đó cười hì hì nhìn qua đám người đang quỳ.Ở trước mặt hắn bầy đặt vô số linh dược tỏa ra hương thơm mờ mịt, còn có các loại thiên linh địa bảo, hào quang mỹ lệ sáng lạn.- Chậc chậc chậc, người của Đoạn Hồn Trai, Long Nha Phường các ngươi hiếu tâm không tệ, những bảo vật này ta thu, các ngươi chặn đánh chút ít hồn thú, ta cũng sẽ hỗ trợ.

Còn có La Diệp Cốc, Tần Sơn kia nếu là địch nhân của các ngươi, ta thuân tay tiêu diệt chúng ở nguyên mộng chiến trường.Trong mắt mập mạp trung niên này bắn ra yêu quang kỳ dị.La Diệp Cốc, Tần Sơn tại Hồn giới là người của một thế lực nhỏ, đại khái tương tự như Tiểu Cực Cung.

Tuy là tiểu phái, nhưng lúc này là nguyên mộng chiến trường cũng là lĩnh đội có tu vị nửa bước Giới Vương.Đội ngũ như thế trong mắt tên trung niên mập mạp này chẳng khác gì con sâu cái kiến, hời hợt nói muốn gạt bỏ.Mà hắn nói đám người đang quỳ phía dưới lại tin tưởng không nghi ngờ.Mấy tên này mừng rỡ như điên.-------Chương 1903: Một tỷ công huân (1)Chương 1903: Một tỷ công huân. (1)- Đa tạ La Đức đại nhân.- La Đức đại nhân chịu xuất thủ tương trợ, đúng là vinh hạnh của Long Nha Phường.- Đó là đương nhiên, thân là Đại Giới Giới Vương, ngay cả Giới Vương ở trước mặt ngươi cũng không chịu nổi một kích.

Nghĩ lại ngay cả chim đại bàng cũng bị La Đức đại nhân chém giết...

Đám người La Diệp Cốc đúng là cắn phải môi rồi, phải tiêu diệt bọn chúng, hừ, chúng ta ở chỗ này thêm một thời gian ngắn, giá trị công huân sẽ tăng lên thôi....

Sau khi đi ra ngoài lại đổi nhiều đồ vật hơn.

Ở Hồn giới càng lâu chênh lệch càng lớn, nhất định có thể áp chế bọn chúng một bậc!

- La Đức đại nhân, chúng ta nhất định sẽ lấy được càng nhiều thứ tốt hiến cho đại nhân...Một ít người cẩn thận từng li từng tí nói ra,Đột nhiên lời của bọn họ bị tiếng nổ mạnh đánh gãy.TIếng nổ mạnh này sinh ra chấn động to lớn.Mấy hô hấp qua đi, mọi người chỉ cảm thấy trước mặt có bóng người lóe lên, một thanh niên tóc đen hiện ra trước mặt bọn họ.- Ở nơi đây cũng chỉ có một Đại Giới Giới Vương sao?Thanh niên tóc đen ngẩng đầu, nhìn qua Đại Giới Giới Vương La Đức đang ăn thịt chim đại bằng, trầm giọng hỏi.Thanh niên tóc đen này chính là Lâm Minh đã rời khỏi cổ chiến trường.Hắn phi hành lâu như vậy, rốt cuộc cũng tìm được con mồi đầu tiên.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!- Dám nói chuyện với La Đức đại nhân như vậy, thần cũng không cứu được ngươi.- Thì ra là tiện chủng Nhân tộc, thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào!Tinh anh các phái trong lúc nhất thời ồn ào lên, nhìn qua Lâm Minh và cười nhạo.Có ít người đã chuẩn bị ra tay với Lâm Minh, trong mắt bọn họ xem ra tiểu tử này đúng là tìm chết, La Đức tự nhiên khinh thường ra tay, bọn chúng phải giúp La Đức xử lý, tranh thủ chiếm được một chút ấn tượng tốt.Nhưng mà bọn họ nhao nhao đứng lên, muốn tháo Lâm Minh thành tám khối.Bọn họ kinh ngạc phát hiện La Đức cường đại trong mắt bọn họ đã xanh cả mặt, linh thực trong tay rơi xuống trên đất.Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc khó tin.Lúc mọi người còn chưa hiểu ra chuyện gì, dường như La Đức nhận ra tiểu tử này, hình như còn có chút sợ hãi.- Ngươi...

Ngươi là...

Lâm...

Lâm Mục?La Đức mở miệng, với tư cách cao thủ trong nguyên mộng chiến trường, hắn đã từng nhìn qua Lâm Minh cùng Vạn Quỷ Thiên Tôn chiến đấu, hắn lúc đó đi tới có ý định đục nước béo cò, khiếm chút chỗ tốt.Về sau nhìn thấy Lâm Minh mạnh mẽ, liền giết chín Đại Giới Giới Vương, Thiên Tôn cũng diệt, đã sớm chạy trốn từ lâu.Gương mặt của Lâm Minh hắn đương nhiên không quên được.- Cái gì?Nghe được cái tên này, mọi người trong lúc này trừng to mắt, bọn họ cơ bản chưa từng nhìn thấy Lâm Mục, nhưng lại nghe được cái tên này.Trong lúc nhất thời, ánh mát bọn họ hoảng sợ nhìn qua Lâm Minh.Đúng, Lâm Mục là Nhân tộc, thanh niên trước mặt là Nhân tộc.- Sát tinh tới, chạy mau!Không biết ai hú lên quái dị, lập tức bỏ chạy, chợt những người khác cũng bỏ chạy, sợ tới mức té cứt té đái.La Đức thu liễm thần sắc cười cười, mở to hai mắt, ánh mắt nhìn về phía Lâm Minh mang theo vẻ đề phòng.

- Ngươi là Lâm Mục?

Tốt, ta muốn lĩnh giáo chiêu thức của ngươi, xem ngươi có phải có tiếng không có miếng hay không, ăn ta một đao!Trong lúc đó, lưỡi đao mang vô tận hồn lực từ trong ánh mắt La Đức bắn ra.Mỗi lưỡi đao xé rách hư không, tản mát ra bí lực khôn cùng, vô cùng mạnh mẽ.Đánh ra một chiêu, La Đức cười dữ tợn một tiếng, dường như tình thế bắt buộc.Nhưng mà sau một khắc, thân thể của hắn giống như gió lốc, hắn chạy ra ngoài thục mạng-- hắn mới không có ngu như vậy, nhân loại biến thái trước mặt ngay cả Hỗn Độn Ma Thần đều tránh lui, mặc dù là chạy trốn, nói ra chỉ sợ cũng không ai cười nhạo hắn.

Nhưng mà nếu như để Lâm Minh chiếm công huân, vậy được không bù mất.Lâm Minh đi nhanh tới trước, xuất hiện trường thương huyết hồng, giống như giao long xuất thế, tản mát ra ưực lượng kinh người.

Vèo --Nhân thương hợp nhất, lưỡi đao mang theo hồn lực khôn cùng bị thương mang đánh tan, nhao nhao vỡ vụn.Đồng tử La Đức mang theo thần thái sợ hãi khôn cùng, trường thương như rồng, phát sau mà đến trước, một kích đuổi giết.Đám người Long Nha Phường cảm giác được sau lưng có khí tức cường đại quen thuộc biến mất, sợ tới mức hồn phi phách tán -- La Đức đại nhân cứ như vậy chết đi?

Đây chính là Đại Giới Giới Vương ah...

Tranh thủ thời gian chạy trốn thôi, bằng không cũng biến thành giá trị công huân của sát tinh Lâm Mục.Thật tình không biết, Lâm Minh lại nhìn chằm chằm vào đám người bỏ chạy, căn bản không có hứng thú đuổi theo.Thực lực đám người này quá thấp, cho dù đuổi giết, giá trị công huân cũng có hạn.- Vẫn nên giết nhiều Đại Giới Giới Vương...

Không biết Hỗn Độn Thiên Tôn chạy trốn đi đâu rồi...

Nguyên mộng chiến trường lớn như vậy, Hỗn Độn Ma Thần lại tinh thông ẩn nấp, nếu như hắn một lòng trốn không gặp ta, ta muốn tìm ra hắn quá khó khăn rồi.Cảm nhận được giá trị công huân trong lệnh bài tăng thêm một ít, Lâm Minh vẫn không hài lòng.- Nguyên mộng chiến trường này, các phái đều phái tinh anh ra, một ít chưởng môn có giá trị công huân không tệ.Lâm Minh thầm nghĩ, thân thể bay nhanh ra ngoài....Cứ như vậy, Lâm Minh ở trong nguyên mộng chiến trường một đường chém giết, hắn không ngừng đi tìm con mồi, không ngừng giết chóc, giá trị công huân tăng trưởng chậm chạp.Như Lâm Minh sở liệu, Hỗn Độn Ma Thần vẫn không có xuất hiện.Nguyên mộng chiến trường một khi tiến vào phải hết kỳ hạn ba năm mới mở ra, không thể rời khỏi giữa đường.Cho nên Lâm Minh khẳng định, Hỗn Độn Ma Thần đã nấp đi rồi.Hắn với tư cách Thiên Tôn uy danh hiển hách, tự nhiên không cam lòng làm đá kê chân cho một tiểu bối.Lúc trước Hỗn Độn Ma Thần đối mặt Lâm Minh trọng thương còn không có ra tay, Lâm Minh đã mơ hồ đoán được ý định của hắn.Trừ Thiên Tôn ra, Đại Giới Giới Vương, nửa bước Thiên Tôn cũng tìm được không nhiều.Bởi vì theo Lâm Minh tùy ý giết chóc, cái tên "Sát Thần Lâm Mục" đã bắt đầu truyền lưu ra, khiến cho nhân vật rất nhiều thế lực lớn nội tâm run sợ, e sợ gặp phải Lâm Minh.Thời gian cứ như thế trôi qua một năm.Lâm Minh trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến đấu, tuy nhiên đối thủ của hắn không có người nào khiến hắn nghiêm túc, nhưng mà trong nguyên mộng to lớn này lại ma luyện năng lực của Lâm Minh.Hắn chính là thợ săn càng ngày càng quen thuộc kỹ xảo săn bắn của mình.Sát Thần Lâm Mục trở thành tồn tại ác mộng trong nguyên mộng chiến trường.Chậm rãi, thời gian lại qua mấy tháng, giá trị công huân của Lâm Minh sắp đạt tới một tỷ, lại giết một Đại Giới Giới Vương là đủ.Hắn bay tới một sơn cốc vô danh, đột nhiên nhẹ nhàng ồ một tiếng, trong sơn cốc này có mùi dược hương truyền ra.Hắn nhìn chằm chằm vào sâu trong sơn cốc, nơi đó có một tầng băng lan tràn rộng rãi.Bên trong có mùi dược hương truyền ra thơm ngát.Ở đây có một gốc linh dược, chung quanh linh dược có nhiều người vây quanh, trong đó có một ít người quen của Lâm Minh...-------Chương 1904: Một tỷ công huân (2)Chương 1904: Một tỷ công huân. (2)- Gốc Minh Tuyền Thủy Liên này là chúng ta người Tiểu Cực Cung phát hiện ra trước, các ngươi định cướp sao?Giọng của Ngọc Lạc trong trẻo quát đám người chung quạnh.Minh Tuyền Thủy Liên, đây là một trong những linh dược trong truyền thuyết của nguyên mộng chiến trường.

Dùng linh dược này rèn luyện thành tín hương, đốt nó lên khi tu luyện thần hồn, có trợ giúp lớn trong quá trình tu luyện.Một chi tiểu đội tinh anh của Tiểu Cực Cung trải qua chém giết đoạn đường này, hiện tại một hai trăm người chỉ còn hơn bốn mươi người, hơn nữa phó cung chủ còn bị thương nghiêm trọng.Mà đệ tử Tiểu Cực Cung trong nguyên mộng chiến trường còn thừa rất khó kiên trì tới ba năm chấm dứt, nhưng mà cho dù chết sạch, giá trị công huân vẫn còn tích lũy, cũng không có biến thành số 0 khi tử vong.Đám người vây quanh Tiểu Cực Cung gồn ba phái.

Trong đó Động Thiên giáo không thể nghi ngờ là thế lực lớn nhát, còn mạnh hơn Tiểu Cực Cung mấy lần.Lúc này người của Tiểu Cực Cung phát hiện Minh Tuyền Thủy Liên, Động Thiên giáo và hai giáo khác cũng phát hiện.

Chỉ là bị Tiểu Cực Cung đoạt trước một bước, ở gần gốc linh dược nhất.- Người Tiểu Cực Cung các ngươi chỉ là một đám già yếu.

Thức thời thì cút nhanh lên, bằng không thì các ngươi không lấy được linh dược.

Các ngươi cũng đi không được.Đại trưởng lão của Động Thiên giáo cười nhạt nói ra.Ánh mắt nhìn về phía Tiểu Cực Cung chẳng khác gì người chết.Hai đoàn đội khác cũng sắc mặt âm lãnh, nhìn chằm chằm vào đội ngũ Tiểu Cực Cung không nhúc nhích.Người của Tiểu Cực Cung sắc mặc trở nên rất khó coi.- Ha ha, đều cút đi, linh dược quy cho ta!Lúc này một tiếng cười nhạo vang lên trong sơn cốc.

Mọi người nhìn lên, thình lình nhìn thấy trên ngọn núi có một trung niên mập mạp đang đứng.Tên trung niên mập mạp này thời điểm vào nguyên mộng chiến trường, cũng đã gặp đệ tử Tiểu Cực Cung tại Đế Vương Thành, còn sinh tranh chấp.Sưu sưu sưu --Một đám người từ ngàn trượng nhảy xuống, giống như con báo đứng giữa hai phía.Nhìn thấy trung niên mập mạp đứng ra, sắc mặt phó cung chủ Tiểu Cực Cung càng thêm khó nhìn, hiện tại Tiểu Cực Cung thương vong thảm thiết, đụng phải trung niên mập mạp mang theo một đám người tới, hiển nhiên tình hình càng thêm bất lợi.- Hắc hắc, chư vị Tiểu Cực Cung, ta đã hạ ấn ký trên người của các ngươi, vốn không có hy vọng báo thù làm cái gì, không nghĩ tới các ngươi đúng là tìm được hàng tốt, Độc Cô tiền bối!Trung niên mập mạp hét lớn một tiếng, trong hư không có một lão giả mặt trường bào nát hiện ra, tóc tai bù xù, toàn thân bao phủ một tầng hồn lực mạnh mẽ, đi từng bước trong hư không.- Một chân Giới Vương!Có người run giọng truyền âm, cũng không dám kêu ra tiếng, lão quái một chân này chính là Đại Giới Giới Vương.

Đã từng gia nhập bảy giáo phóng, đều bị khu trục, cũng tu luyện ra bản lãnh cao thâm mạt trắc, hỉ nộ vô thường, động cái là giết người.Vừa nhìn thấy một chân Giới Vương xuất hiện, Tiểu Trì của Tiểu Cực Cung hoảng sợ không hiểu.Một chân Giới Vương lòng dạ hẹp hòi, từ trước đến nay rất mang thù.

Nàng mấy tháng trước ở Đế Vương Tâần Bích gặp một chân Giới Vương, bị tướng mạo của một chân Giới Vương làm cả kinh, không cẩn thận nói lộ ra miệng.Lúc ấy một chân Giới Vương ngữ khí uy hiếp, muốn giết nàng.- Độc Cô tiền bối, dựa theo ước định của chúng ta.

Hì hì, linh dược thì quy cho ngài, những người này thì cho chúng ta giày vò, lại cho người của Thần Phong cốc chúng ta giết tìm công huân a.Trung niên mập mạp cười hì hì nói ra, ánh mắt nhìn qua mọi người, con mắt tỏa sáng.- Hèn hạ!Ngọc Lạc tức giận nói ra, nàng không nghĩ tới, trung niên mập mạp âm thầm động tay chân vào Tiểu Cực Cung, còn liên hợp với một chân Giới Vương có địch ý với Tiểu Cực Cung tại Đế Vương Thần Bích.- Vấn đề nhỏ!Một chân Giới Vương lười biếng nói ra, căn bản không đặt đám kiến hôi vào trong mắt.Thời điểm hắn định ra tay diệt sát đám kiến hôi trước mặt, đột nhiên sau lưng hắn phát lạnh, đột nhiên quay người, sau lưng hắn không biết lúc nào xuất hiện một thanh niên mặc áo đen, ánh mắt lạnh lùng đảo qua hắn, ánh mắt như nhìn người chết.- Còn thiếu một tên, gặp ngươi thật trùng hợp.Lâm Minh nhìn qua một chân Giới Vương, tự nhiên cũng nhớ rõ đối phương.- Cái gì?Một chân Giới Vương trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, hắn chưa từng gặp qua Lâm Minh, năm đó Lâm Minh chiến đấu với Vạn Quỷ Thiên Tôn hắn không có quan sát.Lâm Minh căn bản không nói nhảm, cầm Phượng Huyết Thương trong tay, một thương đâm ra, đâm thẳng vào ngực một chân Giới Vương!- Muốn chết!Một chân Giới Vương nổi giận, hắn không nghĩ tới đột nhiên toát ra một thanh niên không biết trời cao đất rộng, lại muốn động thủ với hắn, quả thực muốn chết.Hắn muốn định một chưởng chụp chết Lâm Minh, nhưng mà trong nháy mắt hắn vừa ra tay, trường thương của Lâm Minh đã xuyên qua hư không, dùng tốc độ không gì sánh được đâm vào ngực của hắn.Phốc!Hộ thể thần nguyên của hắn vỡ tan như giấy!Phượng Huyết Thương xoắn một cái, tim của một chân Giới Vương vỡ vụn.Một chân Giới Vương còn bảo trì tư thế đưa tay, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, hắn dù thế nào cũng không nghĩ hắn bị người ta đâm xuyên tim quá dễ dàng như vậy.Oanh!Lâm Minh chân nguyên bạo phát ra, một chân Giới Vương thất khiếu chảy máu, kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, đã không có một điểm lao động chân tay.Một Đại Giới Giới Vương bị một tiểu lâu la chọc tiết, quả thực chẳng khác gì một phàm nhân giết thần linh.- Một tỷ công huân...

Rốt cục đủ.Đột nhiên Lâm Minh rút trường thương ra, thi thể một chân Giới Vương rơi xuống đất như chó chết...- Độc...

Độc Cô tiền bối!Trung niên mập mạp mặt như màu đất, một chân Giới Vương trong mắt của hắn chẳng khác gì thần linh, cứ như vậy bị người ta giết chết như gà.Trung niên mập mạp cảm giác mình đang nằm mơ.Lâm Minh chỉ đâm ra một thương không có gì lạ, vì cái gì một chân Giới Vương trốn không được?Phải nói trong nhận thức của trung niên mập mạp thì một chân Giới Vương phải né được một thương vừa rồi, cũng không nên bị người ta đâm chết như vậy a.Không riêng trung niên mập mạp, tất cả mọi người chấn kinh, dùng nhãn lực của bọn họ đương nhiên không nhìn ra pháp tắc huyền diệu ẩn chứa trong một thương của Lâm Minh, thậm chí không ai đoán ra tốc độ một thương của Lâm Minh lúc nãy, bởi vì thời không pháp tắc thác loạn cho nên thương của Lâm Minh nhanh vượt qua cảm giác của bọn họ, sinh ra ảo giác thương này quá chậm.- Ngươi...

Ngươi là nhân loại ở Đế Vương Thành!Trung niên mập mạp nhớ lại Lâm Minh, ban đầu ở Đế Vương Thành, Lâm Minh dùng thân phận Nhân tộc đi vào nơi đây hắn đã trào phúng, nhưng mà trong nháy mắt, sắc mặt của hắn biến hóa, hắn như nhớ tới cái gì đó.Hắn cũng không ngốc, lập tức nghĩ đến Lâm Minh rốt cuộc là ai!Nhưng mà hắn còn chưa hô ra tiếng, Phượng Huyết Thương đã đâm vào cổ họng của trung niên mập mạp.Mắt thấy Phượng Huyết Thương đâm tới, trung niên mập mạp muốn trốn tránh nhưng trong sát na kia, hắn lại cảm giác thân thể của mình bị pháp tắc kỳ quái bao phủ, căn bản động cũng không động, chỉ có thể trơ mắt nhìn một thương này đâm tới.-------Chương 1905: Chiến trường cuối cùngChương 1905: Chiến trường cuối cùng.- Đây là nguyên nhân Độc Cô tiền bối trốn không thoát và bị giết sao?Đây là ý niệm cuối cùng của trung niên mập mạp tại nguyên mộng chiến trường, nháy mắt sau đó âm thanh đâm xuyên da thịt vang vọng.Trung niên mập mạp khí tức đã tuyệt.Liền giết hai người, trong đó càng có một chân Giới Vương là cao thủ đỉnh cấp.

Mà Lâm Minh căn bản không có phát ra khí tức khủng bố gì, ngay cả bước chân cũng không có di động qua.Tình cảnh này khiến người ta kinh hãi.- Sát Thần Lâm Mục...Có người mở miệng, tin tức của bọn họ không bế tắc, đương nhiên biết rõ một nam qua có thanh niên đáng sợ đã chém giết Vạn Quỷ Thiên Tôn, không ngừng săn giết Giới Vương cùng Đại Giới Giới Vương.Đối với người khác mà nói Đại Giới Giới Vương cao không thể chạm tới.

Đối với Lâm Mục mà nói chỉ là giá trị công huân.Kết hợp với lúc Lâm Minh động thủ giết một chân Giới Vương đã nói một câu -- "Một tỷ công huân...

Rốt cục đủ.Mọi người làm sao còn không rõ thân phận của Lâm Minh.- Hắn đã giết đủ...

Một tỷ công huân...Mọi người rất khó tưởng tượng, Lâm Minh nói công huân nhất định chính là công huân sau khi trừ cốt linh của hắn, đây là con số thiên văn không thể tưởng tượng.Lâm Minh quay đầu nhìn qua mọi người nơi đây, cái nhìn này khiến mọi người bị dọa phá gan.- Cút đi.Lâm Minh mở miệng, đối với mấy binh tôm tướng cua này, hắn căn bản chẳng muốn đi giết.Rất nhiều người như được đại xá, lập tức bỏ chạy mất dạng.Nhưng mà rất nhiều đệ tử Tiểu Cực Cung vẫn lưu lại, bởi vì sư tỷ Ngọc Lạc của bọn họ không chạy.Ngọc Lạc nhìn về phía Lâm Minh, muốn nói lại thôi...Lâm Minh nhìn qua Ngọc Lạc , lần này đi nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh hai lần gặp đệ tử Tiểu Cực Cung.

Cũng coi như hữu duyên, hơn nữa Lâm Minh tiến vào nguyên mộng chiến trường là nhờ lệnh bài của Tiểu Cực Cung.- Minh Tuyền Thủy Liên đưa cho các ngươi.Lâm Minh đã từ thế lực tranh đấu với Tiểu Cực Cung lúc trước, nghe được tên của gốc linh dược này, dây là linh dược luyện chế vô thượng thần đan, Lâm Minh cũng không cần.Đem linh dược đưa cho Tiểu Cực Cung, xem như chấm dứt đoạn nhân quả này.- Lâm Mục...Ngọc Lạc còn muốn nói điều gì, nhưng mà thời điểm mở miệng, thân ảnh của Lâm Minh biến mất trong thiên địa, nhưng mà giọng của nàng lại quanh quẫn trong hạp cốc này.Thời gian trôi qua, danh tiếng sát thần Lâm Mục vang vọng một thời gian ngắn, lại từ từ quạnh quẽ xuống, bởi vì hắn xuất hiện, từ từ đã tuyệt tích.Nhưng mà thời điểm này cao thủ trong nguyên mộng chiến trường, trừ một Hỗn Độn Ma Thần vẫn giấu kín như trước, những cao thủ khác đa số đã vẫn lạc.Mà Lâm Minh lần nữa trở lại bí cảnh chủ nhân Tu La Lộ cùng Hồn Tộc thái cổ thần vương giao thủ lúc trước, bắt đầu tĩnh tâm cảm ngộ pháp tắc trong di tích này.Tu vị của hắn đột phá quá nhanh, hắn cần phải có thời gian tĩnh tu.Thời gian lẳng lặng trôi qua, Lâm Minh ngồi tĩnh tu trong khu vực biên giới vực sâu, mà thiếu nữ áo đỏ lại như u linh du đãng trong bí cảnh này, nàng thường xuyên ngẩn người bên cạnh Lâm Minh không xa, nàng ngồi trên vách đá đen kịt, nhìn qua ngôi sao ở xa xa, dường như đang cố nhớ lại chuyện thời gian xa xưa.Lâm Minh không biết thiếu nữ áo đỏ nhớ tới bao nhiêu chuyện, nhưng mà cảm giác những ngày này nàng nói chuyện càng ngày càng thông thuận, cũng không còn cà lăm cả buổi.Cứ như vậy, kỳ hạn ba năm đã tới......

Bên ngoài nguyên mộng chiến trường, trong Đế Vương Thành.Một đạo khí tức cường đại phóng lên trời.Mây trên bầu trời bị xé rách giống như vải vóc.Một tòa cung điện nguy nga tỏa ra hào quang như mặt trời chói mắt, nó lẳng lặng lơ lửng trên không trung.Bên ngoài cung điện có một ít cung nữ, thần quang nội liễm, hiển nhiên tu vị bất phàm.Còn có hoàng kim chiến xa giống như dãy núi tỏa ra hào quang vô lượng, ẩn ẩn tranh phong với cung điện kỳ dị kia, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.Mặt khác còn có thân ảnh cường đại đứng trong mây, lờ mờ nhìn không rõ bộ dáng, nhưng mà trên người tỏa ra khí tức mênh mông sâu như biển, nhất định là cường giả tuyệt thế.

Không ai dám khinh thường.Đây đều là thế lực lớn, lúc này chạy tới đây nghênh đón thiên kiêu của mình từ nguyên mộng chiến trường quay về.- Nguyên mộng chiến trường sắp đóng cửa, cháu của ta chắc chắn đại phóng dị sắc, vượt qua quần hùng.- Tử Lăng chắc chắn làm vang danh Linh tộc của ta, thật mỏi mắt mong chờ.Một vương giả Linh tộc nói ra.- Hắc hắc, thiên tài chưa hẳn hào quang sáng rọi, trong đó có một ít lão quái vật, lúc này đây không biết có bao nhiêu thiên tài phải chết đấy.Một ít người đúng là thế, quả thật thiên tài là đáng sợ, nhưng mà so với đám lão quái vật tu luyện lâu năm, tự nhiên còn thua kém một bậc.Nếu có một ít lão quái vật liều mạng ra tay với các tuấn kiệt, những thiên tài kia sẽ tổn thất thảm trọng.Tràng diện càng ngày càng long trọng, rất nhiều thế lực bước vào nguyên mộng vũ trụ, tiến vào Đế Vương Thành, chạy tới nghênh đón nguyên mộng chiến trường mở ra.Nguyên mộng chiến trường chỉ là một phần của nguyên mộng vũ trụ, nguyên mộng vũ trụ quá mênh mông, nó bao phủ toàn bộ Hồn giới thất trọng thiên, có không chỉ một nguyên mộng chiến trường, mà có các nguyên mộng chiến trường khác nhau, thời gian mở ra cũng khác nhau.Muốn tiến vào nguyên mộng vũ trụ cũng dễ dàng, nhưng mà muốn vào nguyên mộng chiến trường cần lệnh bài, dù lệnh bài có bao nhiêu cũng không đủ phân phối.Trên bầu trời cao cao có cánh cửa màu tím tỏa ra hào quang vô tận, hào quang rất đẹp mắt.Một đạo lực lượng mênh mông khó hiểu truyền ra ngoài.Cánh cửa này vẫn đóng suốt ba năm qua, giờ phút này nó đang từ từ mở ra, cánh cửa mở ra cũng đại biểu nguyên mộng chiến trường chấm dứt.- Đi ra.Giữa đám người, có người hưng phấn la lên.

Có chút thế lực bình thường không hòa thuận càng quan tâm thành quả chiến đấu, hy vọng đệ tử của mình áp đối phương một đầu, dần mặt đối thủ.Đối với rất nhiều thế lực mà nói, thành tích nguyên mộng chiến trường liên quan tới sự phát triển của tông môn, làm sao không khẩn trương?Giờ khắc này chỉ thấy đại môn màu tím có tiếng nổ mạnh ầm vang, khí lãng ngập trời còn có vô số thân ảnh bay ra.Một cổ đạo khí tức thiết huyết cường hãn bắn ra ngoài.Không ít thế lực đang đi lên nghênh đón.Một thanh niên bay tới trước mặt một lão già, đưa lệnh bài ra, lão giả cười to.- Cháu tốt của ta, làm tốt lắm.

Hắc hắc, thật sự làm mặt mũi gia gia có ánh sáng.Lão giả yêu thương vuốt đầu thanh niên kia, hắn nhìn thấy hào quang lệnh bài công huân trong tay của cháu trai, đã biết rõ cháu trai hắn giết không ít người, làm cho hắn rất vui mừng.- Tốt, Thụ Huyết tộc đúng là không tệ, lúc này đây trọn vẹn giết năm mươi sáu người, Ân, còn có cường giả Thánh Chủ đỉnh phong?

Tốt, ta rất hài lòng.Thụ Huyết tộc trưởng lão, nhìn thấy thanh niên Thụ Huyết tộc này trên đầu có vải quấn đầu, tản mát bí lực rất quái dị.- Cái gì?

Môn phái chúng ta không có người đi ra?

Đều là ai làm!Cũng có trưởng lão kêu lên, nhìn qua đệ tử vết thương chồng chất, sát khí trùng thiên.-------Chương 1906: Thiên Tôn vẫn lạc (1)Chương 1906: Thiên Tôn vẫn lạc. (1)- Người Đông Phương gia tộc dám gài bẫy hãm hại...

Các ngươi rất tốt, thật không ngờ rất ngoan độc!Cũng có chưởng môn nghiến răng nghiến lợi.Thế lực khắp nơi đang cố gắng tìm đệ tử của mình trong đám người.Có thế lực nhìn thấy đệ tử kiệt xuất của mình, vô cùng vui mừng.

Cũng có thực lực nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm âm thầm chuẩn bị trả thù.Trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun.Trước Đế Vương Thần Bích đầu người lay động.Đế Vương Thần Bích mênh mông, sừng sững không biết bao nhiêu ức năm.Uy áp của Đế Vương Thần Bích vô cùng khủng bố, không ai dám tới quá gần người tu vị kém tới gần thì thần hải vỡ tan.Trong lúc đó Đế Vương Thần Bích trước mặt bắn ra hào quang lóng lánh.Chỉ thấy thanh niên mặc cẩm bào, khoảng chừng vài trăm người đang nhao nhao giơ lệnh bài lên.Lệnh bài bắn ra hào quang mỹ lệ.Từng đạo hào quang trên Đế Vương Thần Bích cũng bị từng đạo phù văn bao phủ.Những phù văn này biến thành con số hư ảo.Theo lệnh bài ở bên trong vầng sáng bắn ra càng ngày càng nhiều, các loại con số ở trên hư không diễn hóa đi ra, cuối cùng nhất hội tụ thành khẽ đếm giá trị.- Chín vạn ba ngàn bốn trăm hai mươi công huân!Trước mặt đám đệ tử, một trưởng lão tông môn chòm râu trắng run rẩy, rất là kích động đọc con số.Đây là giá trị công huân toàn bộ người trong tông môn bọn họ có được.- Tốt!Một tông chủ tiểu phái mặc áo bào màu vàng, trên mặt tỏa sáng.

Lúc này thành tích vượt xa suy nghĩ của hắn.Lúc trước có một trăm đệ tử từ trong nguyên mộng chiến trường đi ra đã là không tệ rồi, lúc này có vài trăm người đi ra, thật sự quá đáng mừng.Những giá trị công huân này khiến tông môn đạt được vô số chỗ tốt.Rất nhiều môn phái thế lực đều tụ tập trước Đế Vương Thần Bích, nhao nhao dùng lệnh bài hối đoái giá trị công huân.Công huân cùng tông môn, trên lệnh bài công huân đều có thêm vào, trở thành tổng giá trị công huân của tông môn.Một ít thế lực tiểu phái phát hiện người của bọn họ đi vào nguyên mộng chiến trường lần này, người may mắn còn sống sót quả nhiên nhiều hơn lúc trước rất nhiều.Có tiểu phái công huân thậm chí đạt tới hơn mười vạn.

Điều này thật sự là vận khí quá tốt, hơn nữa tông môn cũng có thực lực không tệ, đám chưởng giáo tông môn cười không khép miệng được, vui mừng vô hạn.Trước mặt Đế Vương Thần Bích các loại âm thanh vang vọng liên tiếp.Rất nhiều đệ tử thiên kiêu đều nhao nhao xuất hiện, làm cho bọn họ vui mừng.Nhưng mà cũng có nhiều thế lực hào khí âm trầm, sắc mặt sâm lãnh như sắt.Bọn họ phát hiện đoàn đội của bọn họ không có người nào đi ra.- Cả Linh tộc, giá trị công huân mới tám mươi chín vạn?Trước Đế Vương Thần Bích, giá trị công huân của Linh tộc hiện ra, bạo lộ ở trước mặt mọi người.Lập tức dẫn phát mọi người bạo động.- Làm sao có thể.

Linh tộc là tộc lớn như vậy, giá trị công huân ít hơn ba trăm vạn là không tưởng tượng nổi, lúc này rõ ràng còn dưới một trăm vạn.- Các ngươi xem, hình như Tử Lăng Vương không có xuất hiện, chẳng lẽ vẫn lạc bên trong rồi?Một ít thế lực nhìn thấy một màn này thì nhao nhao khiếp sợ.Ngao ngao...Trưởng lão Linh tộc tức giận, âm thanh như sấm rền cuồn cuộn cuồn cuộn.

Chấn động không khí chung quanh Đế Vương Thần Bích như nước thủy triều.- Là ai giết Tử Lăng Vương của tộc ta?

Là ai giết ta năm đại Giới Vương của Linh tộc ta?- Vì cái gì, chưởng giáo không có xuất hiện?- Đầu Mộc trưởng lão đi nơi nào?

Bị người giết?Một ít thế lực lớn có người gào thét.Trước mặt Đế Vương Thần Bích xảy ra một màn xấu hổ.

Một ít thế lực lớn giá trị công huân lại không đạt tới trăm vạn.Chuyện này cuối cùng là tiểu tông phái có thu hoạch, hình thành nét đối lập khác biệt.Rất nhiều người đều giật mình phát hiện, những đại phái có giá trị công huân không tới trăm vạn, chưởng giáo, trưởng lão hoặc là Đại Giới Giới Vương đều vẫn lạc.Kỳ thật Đại Giới Giới Vương bởi vì tuổi thọ, cũng không thể mang cho tông môn bao nhiêu giá trị công huân, nhưng lại có thể tạo tác dụng chấn nhiếp, làm bùa hộ mệnh cho tông môn.Có Đại Giới Giới Vương hộ tống, chuyện này hoàn toàn khác.

Mà Đại Giới Giới Vương vẫn lạc, các tông môn này có khả năng bị thế lực khác ăn tươi.

Cặn bã đều không thừa.Có và không các chấn nhiếp, giá trị công huân kém nhau vài lần.- Ngươi nói cái gì, Tử Lăng Vương của ta và năm đại Giới Vương đều chết trong tay người gọi là Lâm Mục?Trong lúc đó trong trận doanh Linh tộc, một lão giả rống lên như sư tử, nhìn qua một tên thanh niên Linh tộc quát.Tên thanh niên này vô cùng lo sợ, Sát Thần Lâm Mục mang cho hắn áp lực quá lớn.- Thiên tài giáo ta...

Cũng là bị Lâm Mục giết chết?

Lâm Mục là ai?Rất nhiều môn phái nghe thế đều giật mình, bọn họ cũng không biết thân phận của Lâm Mục.- Quả thực quá kiêu ngạo, điều tra thân phận kẻ này cho t, ta nhất định phải cho hắn hối hận cả đời!Một chưởng môn thế lực Đại Giới Giới Vương vô cùng tức giận, mắt lộ ra sát cơ.Mà thời điểm này một ít thế lực Đại Giới Giới Vương và các thế lực lớn khác không ngừng nghị luận.- Lão tổ vì sao còn chưa đi ra?Hoàng Tuyền thành chìm vào trong hỗn loạn.Đứng trong đám người, bên trong có một ít là nửa bước Thiên Tôn, Đại Giới Giới Vương, thực lực phi phàm.

Nhưng mà mỗi người quỷ khí um tùm, một ít quỷ ảnh bay theo, tiếng kêu khóc thảm thiết ghê người.Một nhóm người này chính là môn nhân của Vạn Quỷ Thiên Tôn sáng lập Hoàng Tuyền Cung.- Hẳn là lão tổ còn đang đại sát tứ phương!- Không thể nào, lão tổ lần này tới vì đối thủ cũ, những tiểu bối này hắn không có hứng thú, huống chi hiện tại nguyên mộng chiến trường đã sắp đóng cửa.

Lão tổ có lẽ sẽ đi ra.- Nói không chừng là Hỗn Độn lão tổ dây dưa với lão tổ.Có một ít đệ tử Hoàng Tuyền Cung đưa ra suy đoán.Mọi người không ngừng nói ra, người của Hoàng Tuyền Cung càng ngày càng suy đoán, trong nội tâm lại càng không có tư vị, có dự cảm không lành.- Chẳng lẽ Vạn Quỷ Thiên Tôn vẫn lạc?

Bị Hỗn Độn Ma Thần giết chết?Có thế lực lớn quan sát nói ra kết luận này.- Vạn Quỷ Thiên Tôn nghĩ tới ương ngạnh nếu như hắn thắng thì sớm giễu võ giương oai rồi.

Hiện tại nguyên mộng chiến trường đóng cửa, hắn còn không hiện ra, có lẽ là bị Hỗn Độn Ma Thần giết rồi.Có người lớn mật suy đoán.Rất nhiều người nghe lời này, ngược lại nhao nhao cảm thấy có đạo lý.Người của Hoàng Tuyền Cung nghe thấy lời nghị luận này, giận dữ cũng mang theo lo lắng.- Không đúng, Hỗn Độn Ma Thần cũng không có đi ra!Có người phát hiện, đối diện bọn họ, Hỗn Độn Thần Cung chìm nổi bất định, lúc này cả đám đang ẩn trong hỗn độn khí, bọn họ đang chờ Thiên Tôn của mình đi ra.Đối mặt ánh mắt bất thiện của người Hoàng Tuyền Cung.

Hỗn Độn Thiên Cung cũng không khách khí trừng mắt lại, ánh mắt như điện, sát khí bắn ra ngoài.Thời điểm cánh cửa màu tím sắp đóng lại, khí tức hỗn độn bao trùm toàn trường.- Lão tổ, lão tổ đi ra.Trong trận doanh của Hỗn Độn Thiên Cung có tiếng hoan hô vang lên.-------Chương 1907: Thiên Tôn vẫn lạc (2)Chương 1907: Thiên Tôn vẫn lạc. (2)Bọn họ nhìn thấy lão giả mặc trường bào màu xanh lá, toàn thân bao phủ trong khí tức hỗn độn.Lão giả kia hai đồng tử bắn ra quang mang hỗn độn khủng bố, bắn phá tứ phương.Hắn vừa xuất hiện, mọi người kinh động.- Ha ha, lão tổ Hỗn Độn Thiên Cung chúng ta đi ra!- Không hổ là lão tổ.

Lần này tất nhiên chém giết Vạn Quỷ lão tặc của Hoàng Tuyền Cung, Hỗn Độn Thiên Cung của chúng ta sắp uy chấn một phương!- Đúng vậy.

Hạ Hoàng Tuyền Cung làm sao có thể tranh phong với Hỗn Độn Thiên Cung chúng ta chứ?Hỗn Độn Thiên Cung vui mừng quá đỗi, mà đệ tử Hoàng Tuyền Cung cả đám như quả cà già.

Bọn họ vô cùng bất an, hiển nhiên suy đoán lúc trước đã ứng nghiệm.Rất nhiều đệ tử Hỗn Độn Thiên Cung tiến lên nghênh đón Hỗn Độn Ma Thần, nhưng mà bọn gọ vừa nghênh đón, lại bồng một tiếng, rõ ràng bị khí thế như núi trên người Hỗn Độn Ma Thần chấn bay.- Lão tổ!

Có đệ tử kinh hô, nhưng mà Hỗn Độn Ma Thần căn bản làm như không có nghe thấy, hắn căn bản chẳng muốn nhìn đám đệ tử này, thậm chí liền Hỗn Độn Thần Cung cũng không có đi vào.

Sắc mặt của hắn âm trầm đáng sợ, thân ảnh lập loè, dùng tốc độ không tưởng tượng nổi bỏ chạy ra xa.Một đám đệ tử Hỗn Độn Thiên Cung trơ mắt nhìn nhìn qua Hỗn Độn Ma Thần.

Biểu lộ ngốc trệ.- Lão tổ đi nơi nào?- Lão tổ hình như tâm tình không tốt...- Chúng ta làm sao bây giờ?- Tranh thủ thời gian đuổi theo thôi!Người của Hỗn Độn Thiên Cung hoảng sợ, một ít đệ tử cao cấp vội vàng khu động thần cung, phá vỡ hư không đuổi theo thân ảnh Hỗn Độn Ma Thần.Chỉ để lại một ít đệ tử ở bên ngoài lại đây, cả dám mắt to trừng mắt nhỏ, hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì.- Hỗn Độn Ma Thần lão tặc này xảy ra chuyện gì?

Nếu như hắn đánh thắng trận thì sao lại điệu thấp như thế, chẳng lẽ lão bại?

Vậy lão tổ chúng ta đâu?Người của Hoàng Tuyền Cung nhìn thấy Hỗn Độn Ma Thần không nói hai lời đã bỏ chạy, điểm này khiến mọi người cảm thấy nghi hoặc.- Cái gì, ngươi nói cái gì?Rất nhiều đệ tử Hoàng Tuyền Cung đang ngây người, đột nhiên một tiếng kêu sợ hãi vang vọng.Âm thanh kêu lên sợ hãi là ở trong Đại Giới Giới Vương Thánh Địa, mà chưởng giáo thánh địa này vừa mới tuyên bố muốn khiến Lâm Mục hối hận vì sống trên đời này.- Ngươi...

Ngươi lập lại lần nữa?Lão giả Đại Giới Giới Vương mặc trường bào màu xanh, lúc này trên mặt của hắn mang theo thần sắc khó tin.- Vâng...

Là, đệ tử nói là...

Vạn Quỷ Thiên Tôn tại nguyên mộng chiến trường khai chiến không lâu, Đã...

Đã bị Lâm Mục giết, Lâm Mục cũng bị thương nặng, lúc ấy Hỗn Độn Ma Thần đã từng chạy đến, nhưng mà hắn không dám ra tay với Lâm Mục, về sau Hỗn Độn Ma Thần đã mất tích ba năm, cho tới hôm nay mới xuất hiện...Bởi vì giọng của tên chưởng giáo lúc trước, rất nhiều người đều nhìn về phía này, nghe tên đệ tử tự thuật, trong lúc nhất thời tất cả mọi người phát mộng.Vạn Quỷ Thiên Tôn, đây là cao thủ Thiên Tôn top mười cũng bị Lâm Mục giết chết, điều này sao có thể!Mà Hỗn Độn Ma Thần trong lời tên đệ tử này nói, không thể nghi ngờ là sợ Lâm Mục, cho nên mới trốn tránh Lâm Mục, hôm nay mới dám xuất hiện.Một Thiên Tôn bị người ta chấn nhiếp, ba năm không dám lộ diện, làm gì có chuyện này?Đám đệ tử Hỗn Độn Thiên Cung còn lại đưa mắt nhìn nhau, nhưng lại không có biện pháp phản bác, lão tổ bọn họ lúc trước không nói câu nào đã bỏ đi, sợ rằng chính là giải thích tốt nhất.Tên chưởng giáo lúc trước tuyên bố muốn cho Lâm Mục hối hận vì sống trên đời, triệt để nói không ra lời.Hắn biết rõ đệ tử của mình không có khả năng nói lung tung chuyện này, huống chi chung quanh còn có rất nhiều người từ trong nguyên mộng chiến trường còn sống sót đi ra, xem bộ dáng bọn họ hoảng sợ gật đầu, rõ ràng việc này chắc chắn 100%!Tên chưởng giáo này chưa nói cái gì, người của Hoàng Tuyền Cung từ trên trời lao ra, Hoàng Tuyền Cung bọn họ chỉ có Vạn Quỷ Thiên Tôn tiến vào nguyên mộng chiến trường, Hoàng Tuyền Cung không có đệ tử đi vào, hoàn toàn khó hiểu tình huống.- Rốt cuộc hắn có tu vị gì?Người của Hoàng Tuyền Cung chất vấn.- Không rõ ràng.Đệ tử thế lực Đại Giới Giới Vương lắc đầu, nói:- Chắc có lẽ không phải rất cao, hơn nữa cốt linh của hắn không lớn, là nhân loại, trừ Vạn Quỷ Thiên Tôn ra, trong nguyên mộng chiến trường, Đại Giới Giới Vương có chín thành là chết trong tay của hắn...Lời nói sau đó của tên đệ tử, nuốt nước miếng một cái, hắn cũng đoán ra người này cốt linh không lớn, là một nhân loại, hắn sau này sẽ càng nổi danh.Quả nhiên, hắn vừa mới nói xong chung quanh ầm ĩ âm không còn, vô cùng yên lặng.Một nhân loại đánh chết Vạn Quỷ Thiên Tôn, còn giết chết phần đông Đại Giới Giới Vương, thậm chí Hỗn Độn Thiên Tôn cũng ẩn nhẫn trong ba năm, chờ tới khi nguyên mộng chiến trường mở ra mới dám xuất hiện, đây là chuyện gì?Tộc đàn Nhân tộc, truyền thừa đã đoạn tuyệt quá nhiều, rất nhiều công pháp ngoài vô thượng thần võ đều bị thế lực lớn của Hồn Tộc khống chế, mà võ đạo chi lộ, Thiên Đạo pháp tắc cũng là nhiều đời người tích lũy, năng lực một người là có hạn, cho dù hắn là thiên tài, không có truyền thừa cũng không thể nào có thành tựu như thế.- Hắn sẽ không phải là tìm được di tích đại năng Nhân tộc lưu lại đấy chứ?- Có khả năng...

Thật không biết Lâm Mục này xuất hiện ở đâu?

Các ngươi hoàn toàn không biết gì cả sao?Rất nhiều đệ tử tiến vào nguyên mộng chiến trường, lại bình an đi ra đều bị chất vấn.Nhưng mà bọn họ không hẹn mà cùng lắc đầu.Mà thời điểm này đệ tử Tiểu Cực Cung sợ hãi trong lòng.Lúc ấy Lâm Minh đại sát tứ phương, có đệ tử Tiểu Cực Cung trẻ tuổi không nhịn được khoác lác Lâm Minh có quan hệ với Tiểu Cực Cung.May mắn Tiểu Cực Cung phó cung chủ, Ngọc Lạc kịp thời phát hiện nên ngăn cản chuyện này.Trong mắt Ngọc Lạc xem ra, Lâm Mục tự nhiên có ân với Tiểu Cực Cung, nhưng mà khi Lâm Minh náo ra chuyện càng lúc càng lớn, Tiểu Cực Cung lại nhỏ như thế, tốt nhất nên phủi sạch quan hệ với Lâm Minh mới tốt, miễn sinh ra thị phi.Nếu không dùng nội tình của Tiểu Cực Cung, sóng gió lớn hơn một chút, bọn họ bị diệt cũng không có gì lạ.- Làm sao bây giờ...Phó cung chủ Tiểu Cực Cung vẻ mặt đau khổ nói ra.Hắn sợ những thế lực này giận lây sang bọn họ.Ngọc Lạc cũng bất đắc dĩ, giấy không thể gói được lửa, thân phận của Lâm Mục sẽ bị những thế lực lớn tra rõ, hơn phân nửa sẽ tra lên đầu Tiểu Cực Cung.- Chỉ có thể ăn ngay nói thật, chúng ta và Lâm Mục xác thực không có sao, chỉ vô tình gặp được mà thôi, nói chúng ta cứu Lâm Mục càng chưa nói tới, nhân vật đáng sợ như vậy, cho dù chúng ta không gặp hắn.

Hắn cũng sẽ tự mình tỉnh lại...- Chỉ mong a...

Nghĩ đến bọn họ cũng không bởi vì chúng ta gặp được Lâm Mục.

Sẽ mang chuyện này đẩy lên đầu của chúng ta.Ngọc Lạc cùng phó cung chủ đang nói chuyện, đột nhiên nghe được một tiếng to rống to, Ngọc Lạc ngẩng đầu, chỉ thấy một thái cổ hung thú tỏa ra uy áp khôn cùng.

Nó xẹt qua Đế Vương Thành.

Dừng ở chỗ đất trống trước Đế Vương Thần Bích.-------Chương 1908: Khôn Nguyên thượng nhânChương 1908: Khôn Nguyên thượng nhân.Hung thú là chim đại bàng, hai cánh mở ra rộng chừng trăm dặm, hung sát khí như núi bao phủ toàn trường.Chim đại bàng há to miệng ra.

Bên trong có linh lực mờ mịt hiện raMột lão giả dáng người cường tráng, lưng dài vai rộng chậm rãi đi tới.Sau lưng hắn mang theo một đám đệ tử tinh anh.Ánh mắt lão giả bắn ra tinh quang, giống như cột sáng, ánh mắt chậm rãi đảo qua ngươi ở đây.- Khôn Nguyên thượng nhân!Ngọc Lạc kinh hãi.Với rất nhiều thế lực trong Đế Vương Thành này mà nói, Khôn Nguyên thượng nhân tới cũng không có gì, nhưng mà đối với Tiểu Cực Cung, và thế lực chung quanh Tiểu Cực Cung mà nói, Khôn Nguyên thượng nhân chính là đại nhân vật nhất đẳng!Bởi vì những thế lực này đều tới từ Thiên Nguyên giới, là thế lực phụ thuộc Thiên Nguyên Thiên Cung.Mà Khôn Nguyên thượng nhân là đệ tử thân truyền của Thiên Nguyên Thiên Tôn, thực lực là nửa bước Thiên Tôn, nghe nói trong trăm vạn năm có một phần hy vọng đột phá Thiên Tôn, mặc dù chỉ là một phần hy vọng, nhưng vẫn làm cho Khôn Nguyên thượng nhân trở thành nhân vật số hai danh xứng với thực trong Thiên Nguyên Thiên Cung.Người này tánh khí táo bạo, cũng không phải nhân vật dễ trêu.Một ít tiểu thế lực của Thiên Nguyên đều nhao nhao khúm núm đi lên.- Tham kiến thượng nhân.- Người của Tiểu Cực Cung, bái kiến thượng nhân.Cả đám người hành lễ.- Lúc này các ngươi thu hoạch thế nào?Khôn Nguyên thượng nhân cũng không có nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề.

Hắn lúc này tới đây không chỉ khảo sát đệ tử Thiên Nguyên Thiên Cung tiến vào nguyên mộng chiến trường, hắn cũng khảo sát một ít phụ thuộc Thiên Nguyên Thiên Cung.Dựa theo lời của Thiên Nguyên Thiên Tôn nói lúc trước, nếu những thế lực này đạt được giá trị công huân cao, sẽ ban thưởng cho bọn họ.- Thượng nhân, lần này môn phái chúng ta tiến vào nguyên mộng chiến trường chín nghìn người, bảo tồn tám trăm hai mươi người, giá trị công huân tám vạn bảy.- Thượng nhân, Phần Hương Sơn chúng ta tiến vào nguyên mộng chiến trường tám ngàn người, bảo tồn sáu trăm bảy mươi người, giá trị công huân năm vạn sáu...Nghe Khôn Nguyên thượng nhân nói thế, tông chủ một ít tiểu thế lực không ngừng đi ra nói giá trị công huân của thế lực mình.Khôn Nguyên thượng nhân vừa nghe vừa mỉm cười.

Hắn có chút ngoài ý muốn, những tiểu thế lực này năm nay thu hoạch giá trị công huân còn tốt hơn lần trước không ít, chẳng lẽ thực lực của bọn họ ở Thiên Nguyên giới tiến bộ hay sao?- Người Tiểu Cực Cung tại sao không nói chuyện?Trong lúc đó, Khôn Nguyên thượng nhân thình lình nhìn thấy thần sắc phó cung chủ Tiểu Cực Cung cổ quái, bộn dáng muốn nói lại thôi.Không chỉ cung chủ Tiểu Cực Cung bộ dáng cổ quái, kể cả Ngọc Lạc và đám đệ tử hạch tâm cũng vô cùng sợ hãi.Thế lực khác đều báo xong, chỉ còn lại Tiểu Cực Cung lề mà lề mề, ánh mắt Khôn Nguyên thượng nhân như đao, vô cùng lợi hại, những người khác ánh mắt cổ quái nhìn qua đám người Tiểu Cực Cung bên này.- Tiểu Cực Cung, giá trị công huân mười tám vạn sáu ngàn năm trăm...Trước mắt bao người, phó cung chủ Tiểu Cực Cung nói ra.Tiểu Cực Cung lần này tại nguyên mộng chiến trường may mắn còn sống sót hơn một ngàn người, trong đó tiểu đội tinh anh như Ngọc Lạc còn may mắn sống sót ba mươi người, mà ba mươi người này cống hiến công huân hơn một nửa.- Ân?Khôn Nguyên thượng nhân nghe xong ăn cả kinh, hắn nhớ rõ lần trước tại nguyên mộng trên chiến trường, Tiểu Cực Cung thu hoạch công huân chỉ có mấy vạn, lúc này đây đã đạt tới mười tám vạn, thật sự là đột nhiên tăng mạnh.- Làm không tệ, Thiên Nguyên sư tôn nghe xong nhất định sẽ thật cao hứng.

Dựa theo ước định ban thưởng ban đầu, lúc này Tiểu Cực Cung các ngươi nhất định có phần thường to lớn.Khôn Nguyên thượng nhân thoả mãn nói ra.Nghe câu "Sư tôn Thiên Nguyên nghe xong nhất định sẽ thật cao hứng", cao tầng Tiểu Cực Cung cũng không có hưng phấn, ngược lại càng buồn khổ.Phó cung chủ áo trắng của Tiểu Cực Cung hàm hàm hồ hồ nói ra: - Kỳ thật Tiểu Cực Cung lấy được công huân cũng không chỉ có như vậy...- Ah?

Tiểu Cực Cung còn có nữa sao...

Giá trị công huân bao nhiêu?

Cũng không nên ăn nói lung tung!Khôn Nguyên thượng nhân khẽ giật mình, phó cung chủ Tiểu Cực Cung dùng câu nói "Không chỉ có như vậy", lúc này hắn rất hoài nghi, giá trị công huân đã là mười tám vạn, không sai biệt lắm là cực hạn của tiểu thế lực, làm sao còn có thể nhiều hơn chứ?- Nếu như giá trị công huân của Tiểu Cực Cung có thể đột phá hai mươi vạn, ta có thể làm chủ, cho các ngươi thêm ban thưởng!Khôn Nguyên thượng nhân hứa hẹn, hắn vốn tưởng rằng người của Tiểu Cực Cung nghe mình nói như vậy sẽ vô cùng kích động, không nghĩ tới cao tầng của Tiểu Cực Cung lại có thần sắc cổ quái, hắn không hiểu thấu.- Như thế nào, hoài nghi bổn tọa không có năng lực hoàn thành hứa hẹn hay sao?Giọng của Khôn Nguyên thượng nhân lạnh lẽo, hiển nhiên có chút không vui!- Không...

Không phải ý tứ này, tình huống thật sự hơi đặc thù, hơn nữa giá trị công huân không đơn giản là hai ba chục vạn...Phó cung chủ Tiểu Cực Cung biểu lộ chẳng khác gì đang táo bón, thật sự là tình huống khó có thể nói rõ, hắn không muốn nhắc lên quan hệ với Lâm Minh, nhưng chuyện này chỉ sợ không như hắn muốn.- Ấp a ấp úng, có gì nói thẳng là được!

Không chỉ hai ba mươi vạn, chẳng lẽ lại còn có thể là năm mươi vạn, một trăm vạn hay sao?

Đây không phải là chẳng kém gì thế lực Đại Giới Giới Vương đâu!Khôn Nguyên thượng nhân cau mày, một thế lực Đại Giới Giới Vương không may mắn cũng chưa chắc kiếm đủ một trăm vạn.Thời điểm Khôn Nguyên thượng nhân bởi vì thái độ phó cung chủ Tiểu Cực Cung mà khó chịu, trong lúc đó trên Đế Vương Thần Bích, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã cải biến.- Ân?Khôn Nguyên thượng nhân ngẩn ngơ, quả thật như phó cung chủ Tiểu Cực Cung đã nói, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung còn tăng thêm nữa...Giá trị công huân tăng trưởng rất nhanh, đột phá hai mươi vạn, đây chỉ là thời gian trong nháy mắt mà thôi.- Không tệ!Khôn Nguyên thượng nhân gật đầu, sắc mặt vốn không vui hòa hoãn hơn nhiều.Nói đến nói đi, thành tích trọng yếu nhất, thành tích tốt, cho dù người phụ trách Tiểu Cực Cung trước đó có làm cái gì khiến Khôn Nguyên thượng nhân không thích, hắn cũng có thể bỏ qua.Lại mấy cái nháy mắt qua đi, giá trị công huân đạt tới hai mươi lăm vạn, hơn nữa chỉ tăng không giảm, lập tức đột phá ba mươi vạn.Khôn Nguyên thượng nhân nhìn qua người Tiểu Cực Cung, thoả mãn nói ra: - Rất tốt, thành tích các ngươi rất không kém, yên tâm, ta sẽ dựa theo ước định trước kia, cho Tiểu Cực Cung ban thưởng cao.Nhưng mà hắn lời còn chưa nói hết.

Giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã đạt tới ba mươi lăm vạn.Lần này Khôn Nguyên thượng nhân có chút ngoài ý muốn.Giá trị công huân mười tám vạn công vốn là cực hạn của thế lực Giới Vương.

Không nghĩ tới còn có thể đạt tới ba mươi lăm vạn, đây thật sự là chuyện đáng giá ăn mừng.- Lão Liễu, các ngươi không tệ ah, lại dùng chiêu thức này!

Chẳng lẽ là chuẩn bị vũ khí bí mật gì sao?Khôn Nguyên thượng nhân vuốt râu ria, tươi cười càng đậm, hắn gọi thẳng phó cung chủ Tiểu Cực Cung là lão Liễu.

Xem như cực kỳ thân thiết.-------Chương 1909: Công huân điên cuồngChương 1909: Công huân điên cuồng.Nhưng mà theo lời Khôn Nguyên thượng nhân nói, có chút tông môn đúng là chuẩn bị vũ khí bí mật tại nguyên mộng chiến trường, ví dụ như trước đó Tiểu Cực Cung cũng đi sông băng đại hoang tìm "Băng ly" .Bị Khôn Nguyên thượng nhân gọi thân thiết như vậy, phó cung chủ Tiểu Cực Cung họ Liễu không có một chút cảm giác thụ sủng nhược khinh, ngược lại vẻ mặt đắng chát.Hắn biết rõ, nếu như trả lời về giá trị công huân của Tiểu Cực Cung vì sao tăng trưởng biên độ lớn như thế, tất nhiên là do giá trị công huân trên lệnh bài của Lâm Mục rót vào Đế Vương Thần Bích.Như vậy kế tiếp, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung sẽ tăng trưởng tốc độ càng nhanh, cuối cùng dùng tốc độ tăng nhanh hơn.- Bốn mươi vạn!

Tiểu Cực Cung lần này bỗng nhiên nổi tiếng ah!Sau lưng Khôn Nguyên thượng nhân có một ít trưởng lão đi theo.

Những người này đều là đệ tử của Thiên Nguyên Thiên Tôn, nhao nhao chúc mừng.- Như thế nào sắc mặt lão Liễu ngươi khó coi như vậy, có phải lo lắng Thiên Nguyên thiên cung ban thưởng không thể thực hiện?

Ta nói lão Liễu ngươi quá không phóng khoáng rồi.

Chúng ta đường đường là Thiên Tôn Thiên Cung, cần phải để ý một chút ban thưởng sao, cho dù ngươi có năm sáu chục vạn công huân, chúng ta vẫn lấy ban thưởng ra được.Nhưng mà những người nói chuyện từ từ câm miệng, bởi vì giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã là năm mươi vạn.Nhìn con số vẫn tăng lên, hắn vô cùng nghi hoặc..- Tại sao còn tăng, đã năm mươi vạn rồi./- Không thể tưởng tượng nổi.

Tiểu Cực Cung lần này nghịch thiên rồi, lại tăng thêm đã có thể sánh bằng thế lực Đại Giới Giới Vương đấy.- Thế lực Giới Vương bình thường, siêu việt thế lực Đại Giới Giới Vương, thật sự là hiếm thấy!- Ân, loại chuyện này ngày xưa xảy ra với số lần không nhiều, có một ít thế lực Giới Vương sinh ra thiên tài thiên tư xuất chúng nên mới thế.Các đệ tử Thiên Nguyên Thiên Cung nghị luận, nhao nhao nhìn qua đệ tử Tiểu Cực Cung, dường như muốn xác định ai là thiên tài như thế.- Sáu mươi vạn...

Không, sắp bảy mươi vạn!Có vài ngày đệ tử Thiên Nguyên Thiên Cung há hốc mồm, bảy mươi vạn, đã sắp vượt qua Linh tộc!Linh tộc là một đại tộc mới hơn tám mươi vạn công huân, tuy nhiên bọn họ cũng không phái nhiều đệ tử, hơn nữa nghe nói bọn họ bị người hung ác chém giết chủ lực, nhưng dù nói thế nào, bọn họ cũng chẳng yếu hơn Tiểu Cực Cung đâu!- Tình huống không đúng...Khôn Nguyên thượng nhíu mày.- Xác thực không đúng, nhưng mà đáng giá ăn mừng, có một thiên tài tuyệt thế như vậy, nếu như sức chiến đấu kinh người, lại đầy đủ trẻ tuổi sẽ ảnh hưởng cân đối.Sau lưng Khôn Nguyên thượng nhân, có đệ tử Thiên Tôn vừa cười vừa nói.Nhưng mà rất nhanh hắn cười không nổi, bởi vì giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã đột phá một trăm vạn.Một trăm vạn!

Chưa nghe nói qua có cái nào khoa trương như thế.Lý trí nói cho hắn biết, Tiểu Cực Cung càng lợi hại thì chuyện càng không hợp thói thường, nếu như Tiểu Cực Cung thực xuất hiện thiên tài lợi hại như thế, hắn tại Thiên Nguyên giới cũng nên có danh tiếng mới đúng.- Một trăm năm mươi vạn, trời ơi!Giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đột phá một trăm vạn, đột nhiên tốc độ tăng lên nhanh hơn, trước đó là một lần tăng một vạn, hiện tại mười vạn lại mười vạn.Chuyện này khiến rất nhiều đệ tử há hốc mồm.- Tình huống không đúng!Các đệ tử Thiên Nguyên giới Thiên Tôn cùng đứng dậy, bọn họ hai mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm vào Đế Vương Thần Bích.- Ba trăm vạn, đây là nghịch thiên sao?Mọi người phát hiện, từ khi trị số càng lớn, tốc độ tăng trưởng lại càng khủng bố, dựa theo kinh nghiệm lúc trước của bọn họ, tốc độ này sẽ nhanh chóng đột phá đại quan trăm vạn.Nhưng mà trong nháy mắt, bọn họ ý thức của mình sai rồi, hơn nữa sai không hợp thói thường.Hai ngàn vạn!Rất nhiều đệ tử Thiên Tôn sắp rớt tròng mắt ra.Mà thời điểm này rất nhiều thế lực khác cũng chú ý tới Đế Vương Thần Bích biến hóa, giá trị công huân của một tiểu tông môn tăng lên như bão táp!- Sao...

Xảy ra chuyện gì!Mọi người nhao nhao nhìn qua, hai ngàn vạn, dù là Thiên Tôn thánh địa, toàn bộ tinh nhuệ xuất động, thành tích đạt tới tận cùng, cũng rất khó đạt thành giá trị công huân này.Kế tiếp, ba ngàn vạn...

Bốn ngàn vạn...

Năm ngàn vạn...Khôn Nguyên thượng nhân sắc mặt xanh lại.

Nó phải tăng tới mức nào?Trước kia hắn còn không có để ý, mặc kệ công huân của Tiểu Cực Cung đạt tới bao nhiêu, hắn đều có thể thực hiện ban thưởng.

Hiện trong chớp mắt đã là năm ngàn, lại tăng nữa, Thiên Nguyên Thiên Cung chẳng phải phá sản sao?- Một trăm triệu!

Trời ơi! (10 vạn = 100.000 = 1 ức, cho nên 1 ức này sẽ ko phải là 100 triệu, thằng tác giả sử dụng hệ số quy đổi cũ và mới rất loạn)Rất nhiều đệ tử Thiên Nguyên Thiên Tôn rớt cằm trên đất.Đây là tình huống gì.Đây tuyệt đối không phải do Tiểu Cực Cung làm ra, nhất định tình huống có biến!Con số một trăm triệu thì giá trị công huân lại nhảy từ một ngàn vạn tới một ngàn vạn!

Mắt thấy những con số này tăng lên như điên, khóe mắt rất nhiều người co giật.

Không nói nên lời.Hai trăm triệu...

Ba trăm triệu...

Bốn trăm triệu...- Rốt cuộc là cái gì thế này?Có chưởng giáo Đại Giới Giới Vương hoảng hốt hô to, con số này quá kinh người.- Là Lâm Mục, nhất định là hắn, trừ hắn ra thì không có người nào khác.- Lâm Mục.

Xem ra chính là tiểu tông môn ở bên trong, hoặc là hắn là mượn cái kia tiểu tông môn lệnh bài!"

Rất nhiều đệ tử ra khỏi nguyên mộng chiến trường nhanh chóng biết rõ nguyên dân do đâu, đối với giá trị công huân khủng bố như thế, tuy bọn họ rung động, nhưng lại khá đáng tin, còn cho rằng là bình thường.- Giá trị công huân của hắn là bao nhiêu?Mọi người kinh hô, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã đạt tới tám trăm triệu.- Một tỷ, nhất định là một tỷ!Có người đột nhiên ý thức được điểm này, một tỷ công huân, có thể hối đoái ban thưởng cao cấp từ Đế Vương Thần Bích.- Lâm Mục này săn giết nhiều cao thủ như vậy chính là vì ban thưởng chí cao!

Trời ơi, hắn vậy mà tích lũy đủ một tỷ công huân, là muốn hối đoái trang sách màu vàng?

Thật đáng sợ!Nghe được mọi người sợ hãi thán phục, phó cung chủ Tiểu Cực Cung phó lúc nhớ tới trước khi tiến vào nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh đã từng mở miệng hỏi kỹ càng điều kiện hối đoái trang sách màu vàng.

Ban đầu phó cung chủ Tiểu Cực Cung còn không kiên nhẫn, hắn tuyệt đối không ngờ.

Lâm Minh lại có thể bắt trang sách màu vàng tới tay.Vì thế hắn tại nguyên mộng chiến trường tạo ra rất nhiều phong ba, mượn nhờ Kỳ Lân quả trải rộng ra chiến trường, dụ vô số cường giả tới cướp đoạt, sau đó đánh chết!Người trẻ tuổi đáng sợ!Mọi người không có nghĩ sai, giá trị công huân của Lâm Minh là một tỷ lẻ bảy trăm vạn, dễ dàng đổi được trang sách màu vàng!- Lâm Mục kia tới từ nơi nào?Có người hô to, trong lúc nhất thời rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm.Nhưng mà người tiến vào Đế Vương Thần Bích quá nhiều, tất cả thế lực lớn tụ tập cùng một chỗ nên vô cùng hỗn loạn, muốn tìm một người, nói dễ vậy sao?-------Chương 1910: Láng giềng Thánh Mỹ (1)Chương 1910: Láng giềng Thánh Mỹ. (1)Huống chi Lâm Mục này hơn phân nửa là che dấu tung tích, thậm chí cải biến dung mạo!Dù sao Lâm Mục ở nguyên mộng chiến trường gây thù quá nhiều, hơn nữa hối đoái trang sách màu vàng cao điệu như vậy, hắn không có khả năng dùng chân diện mục gặp người.Thời điểm mọi người đang tìm kiếm, nguyên mộng chiến trường đã đóng cửa, nếu trước khi nguyên mộng chiến trường đóng cửa mà võ giả không thể ra, cũng sẽ bị mạt sát, đương nhiên bản tôn của bọn họ sẽ không tử vong, chỉ tổn thất toàn bộ giá trị công huân mà thôi.- Lâm Mục đang ở trong chúng ta.Có người trầm giọng nói ra, không biết là ai.Đây là người hung ác có thể đánh chết Thiên Tôn, nếu hắn trốn đi, người ta dễ tìm như vậy sao?Huống chi võ giả ở đây tu vị cao nhất chỉ là nửa bước Thiên Tôn, trừ Hỗn Độn Ma Thần đã bỏ trốn ra, không có Thiên Tôn chính thức ở đây.Ai có thể phát hiện Lâm Minh?

- Tên nhân loại kia tới từ tiểu thế lực.Rất nhiều người đột nhiên nhớ tới tìm kiếm thế lực của Lâm Minh, rất nhanh bọn họ đã tìm được Tiểu Cực Cung!Trong lúc nhất thời, phó cung chủ Tiểu Cực Cung và Ngọc Lạc mặt biến thành mướp đắng.Nên tới cũng tới.Tiểu Cực Cung trốn không thoát.Nhưng mà bọn họ cũng chỉ gặp được Lâm Minh mà thôi, thành thật khai báo có lẽ không tới mức bị liên quan vào.- Trách không được, thì ra thanh niên chém giết Vạn Quỷ Thiên Tôn chính là các ngươi gặp được.Khôn Nguyên thượng nhân nhìn qua lão Liễu, bừng tỉnh đại ngộ nói ra, hắn hiện tại mới hiểu vì sao bộ dáng của lão Liễu như táo bón.Rất nhanh, Ngọc Lạc cùng phó cung chủ Tiểu Cực Cung bị mang đi, bọn họ cũng bị kiểm tra tình huống, mà Khôn Nguyên thượng nhân cũng không có ngăn cản, cho dù bị giết trong nguyên mộng chiến trường, cũng sẽ không ảnh hưởng tới bản tôn, hơn nữa Đế Vương Thành còn cấm động thủ.- Đất hoang sông băng?

Tên nhân loại Lâm Mục kia bị chôn sâu ở dưới gió tuyết, nửa người đều bị băng phong, Tiểu Cực Cung các ngươi đi đại hoang sông băng tìm băng ly, kết quả ngẫu nhiên phát hiện Lâm Mục?Người Tiểu Cực Cung bị các thế lực lớn mang đi, sau khi đưa ra nghi vẫn thì biết được toàn bộ quá trình Lâm Minh xuất hiện.Đối với tất cả chi tiết của Lâm Minh, Tiểu Cực Cung tự nhiên không dám giấu diếm, kể cả ngay từ đầu bọn họ hiểu lầm thực lực của Lâm Minh, ý định mang Lâm Minh về làm đối tượng nghiên cứu pháp thàn song tu của Tiểu Cực Cung cũng nói thẳng ra.- Thánh Chủ sơ kỳ!

Ngươi nói cái gì!

Thời điểm ngươi gặp tên Nhân tộc kia hắn chỉ là Thánh Chủ sơ kỳ!Thời điểm nghe nói tu vị của Lâm Minh, mấy Đại Giới Giới Vương ở đây đứng phất dậy, thực tế người của Hoàng Tuyền Cung càng thêm kích động.- Lão đầu tử, ngươi nói Lâm Minh là Thánh Chủ sơ kỳ?Đệ tử Hoàng Tuyền Cung, Vạn Quỷ Thiên Tôn một lão giả gầy trơ xương, nhưng mà dáng người cao ngất xách phó cung chủ Tiểu Cực Cung lên, giống như xách con gà.Sắc mặt phó cung chủ áo trắng tái nhợt, trước mặt đại nhân vật, hắn không dám phản kháng.- Lão hủ không dám nói dối.Lão giả phó cung chủ miễn cưỡng nói ra.- Ngươi không nên nói với ta biết, sư tôn của ta thua trong tay tiểu bối Thánh Chủ sơ kỳ đấy nhé?Hai mắt lão giả này đỏ hồng, quả thực giống như muốn ăn thịt người, đệ tử Hoàng Tuyền Cung rất nhiều âm khí um tùm, phẩm hạnh quái dị, cho dù thật ăn thịt người cũng không xem vào đâu.Trong lòng bàn tay lão giả phó cung chủ đầy mồ hồi, cắn răng gật đầu, nói: - Trừ phi Lâm Mục cố ý gạt ta...

Nhưng mà nhìn cốt linh của hắn có hạn, chắc chắn không sai...Đối mặt nhiều thế lực lớn đưa ra nghi vấn, phó cung chủ Tiểu Cực Cung áp lực quá lớn, một khi nhắm trúng thế lực lớn không thoải mái, Tiểu Cực Cung cũng sẽ bị tiêu diệt.- Hừ!Lão giả tóc xanh dường như thẹn quá hóa giận, Vạn Quỷ Thiên Tôn bại trong tay tiểu quỹ, hắn cảm giác mặt không ánh sáng, nhưng mà tức giận không biết rót lên đầu của ai.Thời điểm này một trung niên bên cạnh lão giả tóc xanh nói: - Lục lão quái, đừng thẹn quá hoá giận, hiện tại đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Lâm Mục này xác thực là một tiểu bối, trình độ yêu nghiệt của hắn không thể tưởng tượng, ngươi có nổi giận với Tiểu Cực Cung cũng không có tác dụng gì.Trung niên này tới từ Hỗn Độn Thiên Cung.Hỗn Độn Thiên Cung vẫn là đối thủ một mất một còn với Hoàng Tuyền Cung, nhưng mà lúc này hai lão tổ ăn thiệt thòi trong tay của một tiểu bối, Vạn Quỷ Thiên Tôn không cần phải nói, trực tiếp bị Lâm Minh tiêu diệt, mà Hỗn Độn Ma Thần cũng bị Lâm Minh dọa không dám thò đầu ra, thẳng đến khi nguyên mộng chiến trường đóng cửa mới xuất hiện, chuyện này đã sớm truyền ra xôn xao.Có chung địch nhân, Hỗn Độn Thiên Cung cùng Hoàng Tuyền Cung quan hệ hòa hoãn một ít.- Chúng ta bây giờ thương lượng đối sách, làm thế nào tìm ra tên Lâm Mục kia.

Hắn ở trong nguyên mộng chiến trường đắc tội nhiều người như thế, đã thành mũi tên cho ngươi ta ngắm, huống chi tiểu tử này trên người khẳng định có bí mật, nếu không hắn không có khả năng phát triển tới bước này, hắn nói không chừng đã đạt được thái cổ thần tàng của Nhân loại.Nam tử trung niên trong khi nói chuyện, khóe mắt bắn ra một tia hàn quang.Lời của hắn nói ra suy nghĩ của nhiều người, võ giả tìm hiểu thiên đạon pháp tắc đều là tích lũy truyền thừa nhiều đời, thường thường cần vài tỷ năm tích lũy, một võ giả dù thiên tài, cũng không có khả năng không có truyền thừa mà đi tới một bước này, cũng nói đúng hơn Lâm Mục này đã đạt được cơ duyên từ thái cổ hoặc thượng cổ.Mà thời đại thượng cổ Nhân tộc cũng không có yếu hơn Hồn tộc, một ít đại năng của Nhân tộc là thái cổ Chân Thân, thần tàng có giá trị thật lớn!- Đúng, cho dù thế nào cũng phải tìm ra kẻ này, ta hoài nghi hắn hiện tại đã rời khỏi Đế Vương Thành, đáng tiếc võ giả tiến vào nguyên mộng vũ trụ thì bản tôn cũng tiến vào dị không gian, khó có thể tìm kiếm, nếu không tìm được bản tôn của hắn, đại sự vạn cát.Rất nhiều nhân vật trọng yếu của thế lực lớn mưu đồ bí mật, Lâm Minh quét mặt mũi của bọn họ ở nguyên mộng chiến trường, trên người lại nghi có mang trọng bảo, trọng yếu nhất là, Lâm Minh là tiểu bối, còn chưa lớn lên, dưới loại tình huống này làm sao bỏ qua Lâm Minh?Thời điểm có rất nhiều người mưu đồ bí mật, bên ngoài lại ầm ĩ.- Như thế nào!Lão giả tóc xanh không vui quát lên.- Vội cái gì!- Trưởng lão, có người tiếp cận Đế Vương Thần Bích, có lẽ là...Người bên ngoài chưa nói hết, lão giả tóc xanh lao ra, ngay tiếp theo là cao tầng của thế lực lớn nhao nhao đằng đằng sát khí lao ra.Đế Vương Thần Bích tồn tại uy áp đáng sợ, bình thường căn bản không có người nào có thể tới gần, mặc kệ thiên tài, Thiên Tôn đều không ngoại lệ.Không ai có thể làm trái pháp tắc nguyên mộng vũ trụ.Nhưng mà có một loại tình huống, nếu như có người có tư cách lưu tên trên Đế Vương Thần Bích lại có thể tới gần Đế Vương Thần Bích, lưu tên bản thân lên đó.Hiện tại nghe nói đột nhiên có người tới gần Đế Vương Thần Bích, lập tức làm cho kẻ khác nghĩ tới một người -- Lâm Mục!-------Chương 1911: Láng giềng Thánh Mỹ (2)Chương 1911: Láng giềng Thánh Mỹ. (2)Ầm ầm!Một đám người phóng tới Đế Vương Thần Bích, bọn họ ở xa nhìn thấy thanh niên áo lam bay về phía Đế Vương Thần Bích, uy áp đáng sợ kia giống như không tồn tại với hắn, hắn càng ngày càng tiếp cận Đế Vương Thần Bích, bước đi thong dong.Từ góc độ của bọn họ chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng thanh niên này, không gõ dung mạo.- Là hắn, Lâm Mục!Rất nhiều người trong nháy mắt đoán được, lần này mở nguyên mộng chiến trường ra, cũng chỉ có Lâm Mục có tư cách đạt được Đế Vương Thần Bích tán thành, có thể thong dong tiếp cận Đế Vương Thần Bích.- Tiểu tử này!Có người tức giận bay tới chỗ Lâm Minh, nhưng mà hắn không có bay ra xa đã cảm nhận uy áp khổng lồ của Đế Vương Thần Bích, căn bản không thể tiến lên.Điểm này hắn sớm có chuẩn bị, trong nháy mắt hắn tới cực hạn bản thân, đột nhiên hắn ném trường kiếm trong tay.- Hồn lực quán chú, tinh thần chi kiếm!

Hắn mang hồn lực bản thân toàn bộ quán chú vào thân kiếm, đâm vào hậu tâm của Lâm Minh.Nhưng mà dưới pháp tắc Đế Vương Thành chế ngự, còn có Đế Vương Thần Bích uy áp, trường kiếm mới bay ra trăm trượng thì nổ tung, hồn lực bám vào thân kiếm chia năm xẻ bảy, người ra tay lui lại mấy bước, hắn ôm đầu kêu đau đớn.Hắn đã bị cắn trả.- Đừng xúc động, Đế Vương Thần Bích, chúng ta không thể tới gần!

Nếu công kích thì càng nguy hiểm.Có người ngăn hắn lại, mà từ đầu đến cuối, Lâm Minh cũng chưa từng quay đầu lại nhìn, hắn đã bay đến trước vách tường.- Vậy làm sao bây giờ?

Chúng ta cứ như vậy nhìn hắn sao?Có người không cam lòng nói ra, rất nhiều đại nhân vật lắc đầu, đây là chuyện bất đắc dĩ, thế nhưng mà bọn họ thật sự không có biện pháp nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi, làm cho bọn họ phiền muộn chính là, bọn họ không thấy gương mặt của Lâm Minh.- Nhân loại này muốn khắc chữ trên Đế Vương Thần Bích đây mà.Đế Vương Thần Bích, bản thân chính là thàn sơn to lớn, nó là tường thành tự nhiên của Đế Vương Thành, hiện tại Lâm Minh bay lên Đế Vương Thần Bích chỉ là bụi bậm, không chút thu hút.Thân ảnh của hắn càng bay càng cao, lựa chọn vị trí khắc chữ của mình lên.Khắc chữ trên Đế Vương Thần Bích cũng không khó, khó là có tư cách khắc chữ hay không.Cuối cùng nhất, hắn dừng lại tại một vị trí, vị trí này không có gì đặc biệt, nhưng mà nếu như nhìn qua bên cạnh sẽ nhìn thấy hai chữ xinh đẹp mang theo đại khí -- "Thánh Mỹ" !Hai chữ này giống như rồng bay phượng múa, ẩn chứa vô số áo nghĩa pháp tắc, nếu như một thế lực có được hai chữ này, cũng có thể xem nó như truyền thừa chi bảo của tông môn.Bá!Lâm Minh rút trường thương đen kịt ra, đúng là Ám Long thương!Cây thương này vừa xuất hiện, nó liền bộc phát khí thế tang thương cổ xưa, dù là Đế Vương Thần Bích cũng không thể áp chế khí thế của nó hoàn toàn- Nơi nhân loại này chọn nằm ngay bên cạnh Thánh Mỹ nương nương, hắn đang khắc chữ bên cạnh chữ của Thánh Mỹ nương nương.- Cái này!Có người lập tức ý thức được ý định của Lâm Minh.Thánh Mỹ là nữ thần của Hồn Tộc, một nhân loại khắc chữ bên cạnh nữ thần của toàn Hồn Tộc, nó đã va chạm vào thần kinh yếu ớt của Hồn tộc.Chuyện này đối với một đời võ giả của Hồn Tộc hiện tại là đùa cợt vô tình, bởi vì vì bọn họ không phải ai cũng có tư cách khắc chữ.

Gần trăm vạn năm qua, Hồn Tộc thất trọng thiên, cũng chỉ có một mình Thánh Mỹ có khả năng lưu tên trên Đế Vương Thần Bích mà thôiMà bọn họ đều được tán thưởng là người không tầm thường.Nhưng bây giờ có một nhân loại có thể khắc chữ bên cạnh Thánh Mỹ, cùng nổi danh với Thánh Mỹ, thậm chí có loại cảm giác không chân thật.Chuyện này làm cho bọn họ tức giận.- Hỗn đản này!Có người không cam lòng nắm chặt nắm đấm, thời điểm này Lâm Minh ra tay, Ám Long thương đại khai đại hợp, thương nhận sắc bén khắc lên Đế Vương Thần Bích, phát ra âm thanh giòn vang như kim thạch, tia lửa bắn ra.Chữ của Lâm Minh như rồng bay phượng múa, ẩn chứa ý chí sát phạt nồng đậm, nhìn thấy những chữ này giống như Tu La chém giết vô tận trên chiến trường, tư thế hào hùng, khí thôn sơn hà!Vô số mảnh đá nhao nhao rơi ra, lại bị đế vương thạch hấp thu, chỉ còn lại dấu vết trước mặt Lâm Minh, nhưng mà làm cho người ta giật mình là, cái tên không phải là Lâm Mục, mà là -- "Lâm Hàn Băng" .- Lâm Hàn Băng, đây là tên của Lâm Mục sao?- Chuyện này ai biết, cái tên Lâm Mục này hơn phân nửa thời điểm hắn gặp đệ tử Tiểu Cực Cung thuận miệng bịa ra thôi.Đột nhiên Lâm Minh xuất hiện ở trên sông băng, có rất nhiều điểm đáng ngờ, chỉ sợ còn liên lụy đến bí mật nào đó, hắn dùng tên giả lung tung là chuyện hợp lý.Thậm chí cái tên Lâm Hàn Băng, mọi người cũng không biết là thật hay giả.- Tức chết lão phu!Lão quái tóc xanh thân thể run lên, đám người bọn hợ trơ mắt nhìn Lâm Minh khắc chữ ngang bằng Thánh Mỹ, cũng không làm được cái gì, đành phải trút giận lên Lâm Minh.- Phong tỏa Đế Vương Thành!Có người quát.- Không kịp, Thiên Tôn không ở đây, cho dù ở đây không cách nào lướt qua Đế Vương Thần Bích như núi kia, chúng ta tối đa chỉ phong tỏa được ba mặt của Đế Vương Thành, nhưng mà đối với Lâm Mục mà nói, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì.- Hành vi của hắn đây là gây hắn với nữ thần của chúng ta, quả thực tội không thể tha thứ!- Đáng chết, nếu có một ngày đó, có thể ở trên Đế Vương Thần Bích khắc chữ, ta nhất định sẽ hủy chữ của hắn.Có Hồn Tộc thiên tài không cam lòng nói ra, nhưng mà lời của hắn không được ai tán thành, mà ngay cả đồng môn, bằng hữu của hắn cũng không cho rằng hắn có khả năng khắc chữ lên Đế Vương Thần Bích.Trước mắt sau khi khắc cái tên "Lâm Hàn Băng", Lâm Minh cảm giác thần niệm của mình liên lạc với Đế Vương Thần Bích, đủ loại ý niệm xẹt qua trong đầu của hắn, một ít gì đó lật tay là có thể chạm tới.- Trang sách màu vàng...Trong nội tâm Lâm Minh mặc niệm, đột nhiên vươn tay, cả bàn tay chui vào trong Đế Vương Thần Bích, thời điểm Lâm Minh thu tay lịa, trong tay hắn xuất hiện một tấm giấy vàng hơi mỏng.Đây là trang sách có giá trị một tỷ công huân!Tâm thần Lâm Minh kích động, hắn phát hiện trang sách này có chỗ khác với hắn suy nghĩ.Vốn Lâm Minh cho rằng là bình thường, cũng không chon rằng trang sách màu vàng này vô cùng nặng, cũng chỉ lớn bằng trang sách bình thường.Nhưng mà không nghĩ tới khi hắn giơ tay ra cầm lấy nó lại mềm mại và mỏng như lụa, cầm nó ra thì nó rộng ba thước, giống như một tiểu cà sa.Trang sách màu vàng chẳng khác gì tơ lụa, xúc cảm trơn trượt như tơ lụa, đưa lên ánh mặt trời nhìn thì vô cùng trong suốt.Nhưng mà nó thật sự rất nặng, trong ấn tượng của Lâm Minh, vật nặng như thế cầm trong một tay, thân thể bởi vì không gánh nổi sức nặng nên khuỵu xuống, khó có thể rung chuyển, nhưng mà trên thực tế trang sách màu vàng trong tay lại có cảm giác phiêu dật xuất trần, nó như muốn bay đi.-------Chương 1912: Trang sách màu vàngChương 1912: Trang sách màu vàng.- Đúng là đồ vật thần kỳ...Lâm Minh cảm nhận được vẻ bất phàm của trang sách màu vàng, hắn chăm chú nhìn qua, chỉ thấy trên giấy có đầy văn tự và phù văn vô cùng phức tạp, trong chút ít phù văn có hai chữ cổ lớn, nó tỏa ra hào quang màu vàng như ánh trăng nhu hòa.Hai chữ này là -- "Thánh điển" !Thánh Điển, chỉ có hai chữ, khí phách vô cùng, dám dùng hai từ này làm tên, thứ đồ vật bình thường không thể chịu nổi, điểm này chứng minh trang sách này vô cùng cường đại.Trong nó ẩn chứa chân ý vô cùng huyền diệu.- Thánh Điển, điều này chẳng lẽ chính là Hồn Tộc Thánh Điển?Lâm Minh cảm giác trang kinh văn trong tay chính là Hồn Tộc Thánh Điển tàn thiên, nhưng mà tên của nó không phải là Hồn Tộc Thánh Điển, chỉ là Thánh Điển, chuyện này khiến Lâm Minh hoài nghi, hai chữ trước của Hồn Tộc Thánh Điển có phải là do người Hồn Tộc thêm vào hay không?Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, người sáng tác Hồn Tộc Thánh Điển chính là tổ tiên Hồn tộc sao?

Chuyện này chưa chắc nói rõ, bởi vì dựa theo cách nói của người Hồn tộc có đúng hay không cũng là chuyện khác.Nhưng mà Lâm Minh có thể khẳng định, người sáng tác Thánh Điển chắc chắn là nhân vật đạt tới cực hạn của tu thần, cho nên gần với Hồn tộc mà thôi.Lâm Minh tiếp tục xem tiếp, phát hiện trên trang sách mỏng như cánh ve này thật sự có quá nhiều văn tự và phù văn, thế cho nên mỗi một phù văn đều có thể khiến gười ta lâm vào hoàn cảnh khác nhau, thậm chí cẩn thận xem thì có lực lượng vô hình đâm vào tinh thần chi hải, làm cho hai mắt của hắn đau đớn, linh hồn run rẩy.Đây là tinh thần lạc ấn lưu lại trên Thánh Điển bên, hoặc là hồn lực?Lâm Minh kinh hãi, trang sách này quá bất phàm, dùng thực lực của hắn đúng là khó đọc tiếp, xem một hồi thì hồn lực tiêu hao, khó có thể chèo chống.Thời điểm này có một đoạn tin tức truyền vào trong óc Lâm Minh, chuyện này làm cho tâm niệm Lâm Minh khẽ động, lưu tâm vài phần.Đoạn tin tức này mơ hồ, nhưng lại làm cho Lâm Minh có cảm giác, tuy hắn đổi được trang sách màu vàng, nhưng kỳ thật chỉ là "Mượn ", mà kỳ hạn mượn chính là cả đời của Lâm Minh.Chỉ cần Lâm Minh còn sống, trang sách màu vàng này sẽ quy cho hắn toàn bộ, mà nếu như Lâm Minh chết đi, trang sách màu vàng sẽ bị Đế Vương Thần Bích thu hồi.- Như vậy...Có được tin tức này làm cho nội tâm Lâm Minh sinh ra rất nhiều ý niệm, chỉ sợ trang sách màu vàng này có rất nhiều trang, mà có loại pháp tắc nào đó ước thúc, cho dù trải qua bao nhiêu thời gian, trang sách màu vàng trên Đế Vương Thần Bíchcũng không bị hối đoái.Như vậy cái gọi là Hồn Tộc Thánh Điển chỉ sợ không phải như thế.Mà Hồn Tộc có lịch sử vài tỷ năm, lục tục ngo ngoe có người hoái đoái trang sách màu vàng, vẽ xuống phỏng chế phẩm...Mà phỏng chế phẩm so với bút tích thực, tất nhiên kém rất xa, thậm chí có thể nói hoàn toàn không thể so sánh.Kể từ đó cho dù người có được Hồn Tộc Thánh Điển cũng sẽ ngấp nghé trang sách trong tay của hắn.Trong nội tâm sinh ra ý niệm này, Lâm Minh hít sâu một hơi, hắn đạt được một tỷ công huân, hối đoái trang sách màu vàng, tin tức này không có khả năng giấu diếm được, chỉ sợ biến thành bia ngắm của người ta.May mắn nơi này là nguyên mộng vũ trụ, nếu như là thế giới chân thật, Lâm Minh không thể nghi ngờ sẽ càng thêm nguy hiểm.- Bây giờ không phải thời điểm đọc nó, ta nên rời khỏi đây trước.Lâm Minh không cần quay đầu lại, hắn biết phía sau đang rối loạn, hắn một người lơ lửng trước Đế Vương Thần Bích, không biết bao nhiêu người đang muốn xông vào xé xác hắn, cướp đoạt kim sách.Đáng tiếc có uy áp của Đế Vương Thần Bích tồn tại, những người này ngay cả cảm giác cũng không phát hiện ra hắn.Nhưng mà bọn họ đã thông qua các đường tin tức khác nhau truyền ra ngoài.Bây giờ cách thời gian mọi người rời khỏi nguyên mộng chiến trường chỉ mới qua nửa giờ, không có cao thủ đi ra ngoài, nhưng mà theo thời gian trôi qua, cao thủ ra ngoài càng nhiều.Đây là do nguyên mộng chiến trường to lớn, vẫn có không ít Thiên Tôn, thậm chí có khả năng là Chân Thần cũng đang ở đây.Lâm Minh cũng không muốn ngồi chờ Thiên Tôn tới Đế Vương Thành hỏi thăm, đến lúc đó hắn không thể rời đi được.Yên lặng thu hồi trang sách màu vàng, thân ảnh Lâm Minh phóng lên trời, hắn bay lên cao mấy vạn trượng, rồi sau đó hắn như chim sẻ bay qua mái hiên, trực tiếp lướt qua thần sơn của Đế Vương Thần Bích sau đó biến mất bên kia núi.- Hắn chạy rồi!- Lướt qua thần núi!

Chúng ta không đủi theo được.Đế Vương Thành cả ba mặt kéo dài ngàn trượng, ngay cả mặt phía bắc là thần sơn cũng kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, tòa thần sơn này như rãnh trời, không ai có thể nhảy qua được, trừ phi có được tư cách lưu tên trên Đế Vương Thần Bích.Rất nhiều người thấy con mắt như phóng hỏa, bọn họ nhìn thấy Lâm Minh có được ban thưởng, tại Đế Vương Thần Bích lưu tên bên cạnh Thánh Mỹ, sau đó nghênh ngang rời đi.- Ta hận ah!Lão giả tóc xanh đậm ngực dậm chân, hắn đấm ngực dậm chân tới mức tim đau, gan cũng đau, dứt bỏ Lâm Minh có bí mật lớn, giá trị của trang sách màu càng cũng vô cùng cường hãn.Nhưng hết lần này tới lần khác, tông môn bọn họ không có khả năng cầm được, cho dù yêu cầu hạ xuống một phần mười cũng không đạt được.- Đây là của quý của Hồn Tộc chúng ta, lại bị Nhân tộc đạt được!- Tên Nhân tộc ti tiện này, hắn cướp đoạt đồ vật thuộc về chúng ta, chí bảo Hồn Tộc sao có thể lưu lạc trong tay Nhân tộc chứ?- Nhất định phải giết hắn, đoạt lại!Thời điểm này Hồn Tộc cùng Lâm Minh kết mối thù truyền kiếp, đã không phải hắn ở nguyên mộng chiến trường chém giết bao nhiêu Thiên Tôn cùng Đại Giới Giới Vương đơn giản như vậy, hắn chạm vào nghịch lân của các thế lực lớn Hồn Tộc, lại cầm đồ vật ngay cả Chân Thần cũng đỏ mắt.Thời điểm tất cả thế lực lớn nhao nhao đem tin tức này thông báo đi ra ngoài, Lâm Minh đã vượt qua Đế Vương thần sơn, bay thẳng vào sâu trong nguyên mộng chiến trường.Tốc độ của hắn rất nhanh, trong quá trình phi hành thân thể của hắn nổ vang lốp bốp, thân thể bắt đầu biến thấp, biến gầy, dung mạo càng trở nên bình thường, hốc mắt hãm sâu, nhìn qua lẫn vào trong đám người, hoàn toàn chỉ là người qua đường giáp nào đó.Lâm Minh hôm nay tu hành Thoát Thai Hoán Cốt Quyết đã tới cảnh giới chí cao, tăng thêm tu vị của hắn càng ngày càng tinh thâm, sợ rằng Thiên Tôn cũng không nhận ra hắn dịch dung.Nhưng nếu như là gặp được Chân Thần, Lâm Minh không có nửa phần tin tưởng lừa được đối phương, nhưng mà nhân vật như Chân Thần, cộng toàn bộ trong Hồn giới thất trọng thiên lại cũng không được mấy người, Lâm Minh không cần lo lắng.Lâm Minh ngẫm lại, hắn mang trang sách màu vàng ra, đặt vào vịt rí trái tim, thân thể của hắn hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở chân trời.Tuy chiến đấu trong nguyên mộng chiến trường chấm dứt, nhưng mà Lâm Minh tạm thời không có ý định rời khỏi nguyên mộng vũ trụ, hắn tới đây lần đầu là rèn luyện lịch lãm, lần thứ hai là muốn gặp Thánh Mỹ ở nguyên mộng vũ trụ.-------Chương 1913: Thánh Mỹ bảy chuyển (1)Chương 913: Thánh Mỹ bảy chuyển. (1)Dù sao trong Hồn giới thất trọng vũ trụ, Lâm Minh căn bản không biết Thánh Mỹ đang ở trọng vũ trụ nào, hắn muốn đi gặp Thánh Mỹ rất khó khăn rất khó khăn.Như vậy phương thức tốt nhất chính là Lâm Minh ở trong nguyên mộng vũ trụ quấy phong ba lớn, làm cho Thánh Mỹ có thể chủ động tới tìm hắn.Lâm Minh đã dự liệu được, hắn lưu tên trên Đế Vương Thần Bích, hơn nữa khắc tên bên cạnh Thánh Mỹ, chuyện này sẽ nhanh chóng truyền tới chủ vũ trụ của Hồn Tộc, tiếp theo sẽ lọt vào tai Thánh Mỹ.Đây cũng là nguyên nhân Lâm Minh tận lực lưu danh bên cạnh tên Thánh Mỹ.Hồn giới chủ vũ trụ, đây là vũ trụ lớn nhất trong Hồn giới thất trọng thiên, vũ trụ này có bốn ngàn tám trăm giới, văn minh võ đạo truyền thừa hơn tám tỷ năm.Cái gọi là truyền thừa hơn tám tỷ năm, ý nghĩa vũ trụ này đã trải qua tám tỷ năm không có trải qua thiên địa hạo kiếp gì, cơ hồ chỉ có kiến thiết chứ không có hủy diệt.Cho nên văn minh võ đạo ở vũ trụ này, sáng lạn đến mức không thể tưởng tượng nổi.Mà nội tình Hồn Tộc chủ vũ trụ cũng thâm hậu tới mức khó có thể tưởng tượng.Từ năm tỷ năm trước, Hồn Tộc chủ vũ trụ sau khi tồn tại ba tỷ năm, võ giả Hồn tộc bắt đầu sinh ra Chân Thần, một Chân Thần sinh ra đời, chẳng những tích lũy truyền thừa, hơn nữa còn thành lập nội tình và số mệnh thâm hậu.Cho nên như Thần Vực là vũ trụ nội tình ít, rất khó tụ tập đầy đủ số mệnh bao hàm dục một Chân Thần.Nhiều đời Chân Thần, bọn họ lưu lại truyền thừa tích lũy xuống, những cảm ngộ siêu việt Thiên Tôn cũng là tài phú to lớn khó có thể tưởng tượng.Hồn Tộc có thất trọng vũ trụ, hơn phân nửa lực lượng của Hồn Tộc đều tập trung vào chủ vũ trụ, trình độ phồn hoa thì chủ vũ trụ đứng nhất, cũng là thế giới của Hồn tộc, tại đây thế lực Giới Vương bình thường địa vị không cao, bởi vì nơi đây téế lực Thiên Tôn đều có hai vị trở lên, mà trên Thiên Tôn còn có Chân Thần.Trên Chân Thần không phải người khác, hắn chính là Hồn Đế của Hồn giới thất trọng thiên, Hồn Tộc đệ nhất nhân.Hắn thành lập thánh địa, tên là Hồn Thiên Thánh Địa, là thế lực lớn nhất cả Hồn tộc.Hồn Thiên Thánh Địa chiếm cứ một nửa thế giới chủ đại lục, nơi này có sân thí luyện to lớn, có nhiều bí cảnh, tại đây có vô số điều kiện bồi dưỡng thiên tài.Lúc này tại Hồn Thiên Thánh Địa, trong một tiểu thế giới có xuân ý dạt dào.Tiểu thế giới này phi thường sạch sẽ và ấm áp.Sáng sớm ánh mặt trời chiếu xuống, mặt đất như phủ một tầng kim sa, nơi này khắp nơi là linh hoa kỳ thảo, linh lộ ngưng tụ chung quanh, tùy ý một giọt sương châu nếu lưu lạc tới nhân gian đều có thể xem là thần tuyền, dẫn tới chém giết ngập trời.Mà ở chỗ này, chúng cũng chỉ là giọt sương mà thôi, mỗi ngày ban đêm ngưng tụ, sau đó sáng sớm bốc hơi theo ánh mặt trời.Trong tiên cảnh của tiểu thế giới này có một cái bàn bình thường, trước mặt bàn là cái ghế làm từ bạch ngọc, nhìn qua không có gì đặc biệt cả, một đôi chân ngọc tinh xảo tùy ý đạp lên cỏ xanh trước ghế, ngọc chân ngọc mượt mà như trân châu.Đây là một nữ tử hiếm thấy, nàng mặc quần áo màu tím, hai chân thẳng tắp, đường cong đều đều, dung mạo tinh xảo hoàn mỹ, chẳng khác gì tác phẩm nghệ thuật.Trên bờ vai của nàng có một con chim màu xanh nhỏ đáp xuống, chim chóc cực kỳ xinh đẹp, lông vũ cực kỳ tinh tế, đôi mắt như bảo thạch điêu khắc thành.Lúc này nữ tử chính hết sức chuyên chú, ánh mặt trời chiếu lên mái tóc đen nhánh như thác nước của nàng, chiếu ra màu tử kim sáng bóng.Trong tay nàng có một tấm tơ lụa, nó là một tấm giấy vàng hơi mỏng, dưới ánh mặt trời, tơ lụa của nó gần như trong suốtTrên kim sách ghi lại thật nhiều văn tự thật nhỏ và phù văn huyền bí, nàng cẩn thận đọc, thỉnh thoảng nhíu mày, lông mi thật dài vểnh lên, có chút nháy động, lưu lại bóng mờ nhàn nhạt, cực kỳ xinh đẹpNếu như Lâm Minh ở chỗ này, hắn tự nhiên nhận ra tấm giấy vàng trong tay thiếu nữ chính là trang sách màu vàng Thánh Điển.Mà cô gái này chính là Hồn Hậu Thánh Mỹ.Chim nhỏ trên bờ vai chính là khế ước thú của nàng-- hạo lam băng phượng.Nhiều năm không thấy, hôm nay Thánh Mỹ đã khác trước, có cảm giác phá kén trọng sinh, khí chất càng xuất trần, chẳng khác gì cửu thiên huyền nữ, khiến người ta sinh ra cảm giác tự ti.Đây là bởi vì --Rốt cuộc Thánh Mỹ đã hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật bảy chuyển, giống như phượng hoàng niết bàn, đạt được tân sinh!Tất cả những chuyện này cũng có phần nguyên nhân là Lâm Minh.Bởi vì hợp tác với Lâm Minh, Thánh Mỹ tại Tu La Lộ thí luyện cuối cùng đạt được cơ duyên to lớn, phần cơ duyên này thúc đẩy nàng hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật bảy chuyển.Hiện tại Thánh Mỹ đang dốc lòng nghiên cứu Hồn Tộc Thánh Điển, đang chuẩn bị cho tám chuyển hư vô mờ mịt.Nàng ẩn ẩn có dự cảm, tám chuyển vô cùng gian nan, sẽ hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực của nàng để hoàn thành.Mà trong truyền thuyết, cửu chuyển thần bí nhất, mặc dù là Thánh Mỹ cũng không có mấy phần tin tưởng.Bởi vì Hồn Tộc Hồn Đế cũng bị kẹt tại một bước này, hắn vẫn không cách nào hoàn thành.Tuy Hồn Đế không thể hoàn thành, nhưng Thánh Mỹ vẫn muốn trùng kích cửu chuyển như trước, Thánh Mỹ có truy cầu võ đạo của mình, nàng muốn đứng tại võ đạo đỉnh phong, đi nhìn phong cảnh khi đó.Thời điểm này nàng khép trang sách lại, chuẩn bị đứng dậy thì lúc này cách nàng không xa có một linh tuyền chấn động.Một con cá chép bảy màu nhảy dựng lên, nó nhảy tới trước mặt Thánh Mỹ không xa, nhổ ra một quả lệnh bài, sau đó cá chép bảy màu quẫy đuôi nhảy vào trong nước.- Ân?Thánh Mỹ nhíu mày, cầm lấy lệnh bài.- Phát sinh chuyện gì?Thời điểm nàng bế quan không cho phép có người quấy rầy, hiện tại một quả lệnh bài đưa tới đây, hơn phân nửa là xảy ra chuyện lớn.Cảm giác quét qua, điều tra rõ nội dung trong lệnh bài, trong mắt Thánh Mỹ mang theo thàn thái ngạc nhiên.- Lâm Hàn Băng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích, tên đặt song song với ta, hơn nữa hắn lấy đi trang sách màu vàng, hơn nữa còn là Nhân tộc, chẳng lẽ là...Người có thể khắc tên trên Đế Vương Thần Bích, cả Tam Thập Tam Thiên không có mấy người, hơn nữa người này họ Lâm, lại là Nhân tộc, đủ loại nhân tố cộng lại khiến Thánh Mỹ liên tưởng tới một người.Mà Lâm Hàn Băng, hai chữ "Hàn Băng", chẳng lẽ là...Thánh Mỹ không tự giác nghĩ tới Bất Tử Hàn Băng trong thí luyện cuối cùng, Lâm Hàn Băng, chẳng lẽ là Lâm Minh?Nếu không thế gian làm gì có chuyện trùng hợp như thế?Nhân loại này khắc ba chữ "Lâm Hàn Băng " bên cạnh tên của nàng, vô cùng có khả năng là Lâm Minh muốn nói tin tức cho nàng biết, chính là -- hắn đến Hồn giới.- Lâm Minh...Thánh Mỹ đứng lên như có điều suy nghĩ.- Hắn muốn gặp ta sao?Đối với Lâm Minh, Thánh Mỹ có cảm giác không nói nên lời, bọn họ cũng địch cũng hữu, chỉ có thể cảm thán hắn không phải Hồn Tộc.- Trong tay có trang sách màu vàng, hẳn là Ất Mộc Thiên, vì trang sách này, ta vẫn muốn gặp hắn một lần.Thánh Mỹ vươn người đứng dậy, rời khỏi tiểu thế giới này.-------Chương 1914: Thánh Mỹ bảy chuyển (2)Chương 914: Thánh Mỹ bảy chuyển. (2)Mà lúc này trong vùng núi sâu của nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh tự mở động phủ, hắn đang yên lặng quan sát trang sách màu vàng.Quan sát trang sách màu vàng tạo thành gánh nặng lớn với ánh mắt của hắn, mỗi lần thấy con mắt đau nhức như vô số kim đâm vào, hắn không thể không dừng lại, thoáng nghỉ ngơi sau đó lại mở ra nghiên cứu.Đọc trang sách màu vàng này cần tinh thần lực rất mạnh, Lâm Minh hiện tại cực kỳ miễn cưỡng.Nhưng mà Lâm Minh phát hiện, mặc dù mình đọc trang sách màu vàng tinh thần lực như bị kim châm đâm vô số lần, nhưng mà hắn nghiên cứu mấy ngày qua, linh hồn của hắn không ngừng được rèn luyện nhiều hơn.Trực tiếp thể hiện chính là, thời gian hắn đọc trang sách màu vàng này càng lúc càng lâu.Càng nghiên cứu, Lâm Minh càng phát hiện người viết Thánh Điển chính là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm.Nhưng không biết vì sao hắn lại chém giết sinh tử với chủ nhân Tu La Lộ.Cứ như vậy, Lâm Minh dùng thời gian một tháng mới xem toàn bộ trang sách màu vàng này từ đầu tới cuối.Rốt cuộc hắn cũng biết cái gọi là Thánh Điển ghi lại nội dung gì.Nếu như nói Tu La Thiên Đạo chính là pháp tắc ngoài Tam Thập Tam Trọng Thiên, cũng la quy nạp quy tắc của vũ trụ.Như vậy Thánh Điển chính là thăm dò bản thân võ giả, đào móc tiềm lực thân thể.- Chuyển sinh chi pháp...- Vĩnh sinh chi thuật...Lâm Minh nhìn thấy mà kinh hãi.Chuyển sinh chi pháp chính là Thánh Mỹ tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, nó là một bộ phận tinh hoa nhất trong Thánh Điển, nhưng mà trừ chuyển sinh chi pháp, trong Thánh Điển còn có ghi lại một bộ pháp thuật đáng sợ, chính là pháp thuật nghịch thiên.Nó tên là -- vĩnh sinh chi thuật.Vĩnh sinh, nghe thì không thể tưởng tượng nổi, nếu như một võ giả tuổi thọ có thể đạt tới vĩnh hằng, như vậy hắn miễn là còn sống, có thể không ngừng tăng thực lực của mình lên, nếu như có thể sống trên mười tỷ năm, như vậy hắn sẽ đạt tới trình độ nào?

Quả thực khó có thể tưởng tượng!Một khối kỳ thạch, trải qua thời gian chuẩn bị đủ lâu sẽ biến thành nguyên linh thạch thai, cho dù một con heo trải qua vô số thời gian sinh tồn, cũng có thể tích lũy thiên địa tạo hóa, đắc đạo thành yêu, tiếp theo thành tựu Yêu Đế, quát tháo thiên hạ.Vĩnh sinh chi thuật cùng chuyển sinh chi pháp hỗ trợ lẫn nhau, nhưng mà vĩnh sinh chi thuật cần vĩnh hằng chi hồn mới có thể tu luyện, mà loại linh hồn trong truyền thuyết này đã sớm tuyệt tích không biết bao nhiêu ức năm. (chuẩn bị cho anh main đây)Thế cho nên vĩnh sinh chi thuật trở thành truyền thuyết...- Vĩnh hằng chi hồn à...Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, hắn đương nhiên nhớ rõ năm đó hắn gặp Thánh Mỹ, Thánh Mỹ từng nói qua, linh hồn hắn cùng loại với vĩnh hằng chi hồn.Năm đó Lâm Minh cho rằng đây là do ma phương mà ra, sự tồn tại của ma phương làm cho bản chất linh hồn của Lâm Minh phát sinh cải biến.Kể từ đó trong nội tâm Lâm Minh cũng sinh ra suy nghĩ này trong đầu, nhưng mà linh hồn của hắn có phải là vĩnh hằng chi hồn hay không?- Dùng linh hồn của ta đi tu luyện vĩnh hằng chi thuật, có khả năng thành công sao?Dựa theo Thánh Điển ghi lại, vĩnh sinh chi thuật ít có khả năng luyện thành, thậm chí nó là công pháp chưa hoàn thiện, mà nó là công pháp đang sáng tác, năm đó người sáng tạo Thánh Điển cũng chỉ hoàn thành một bộ phận của nó mà thôi..Người sáng tạo Thánh Điển cũng không thể thành tựu vĩnh sinh.Vĩnh sinh, cơ hồ là Thiên Đạo ma chú, bị Thiên Đạo quy tắc không cho phép tồn tại.Dù là vũ trụ đại thế giới, cũng không thể vĩnh viễn tồn tại, huống chi vạn vật sinh linh.- Không biết siêu việt Chân Thần thì có nhìn thấy Vĩnh Sinh Cảnh hay không?Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra ý niệm này trong đầu, cho đến ngày nay, hắn cũng không biết chủ nhân Tu La Lộ rốt cuộc còn sống hay chết.- Thánh Điển này là bí bảo tuyệt thế, đáng tiếc ta chỉ có một cuốn, nếu như có quyển sách, ta có thể lý giải sinh mạng, tất nhiên có thể đạt tới cấp độ hoàn toàn mới, nếu như ta có thể tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, không cần bảy chuyển, tám chuyển, chín chuyển, cho dù chỉ sáu chuyển cũng có tác dụng xúc tiến tăng cao thực lực của ta.Lâm Minh nghĩ như vậy, tâm thần kích động lên.

Phải biết rằng thực lực của Thánh Mỹ có một bộ phận là Đại Chuyển Sinh Thuật giao phó!Tu La Thiên Thư cùng Thánh Điển, đây là pháp môn tuyệt thế, là đại đạo chân ý, chúng tìm tòi vũ trụ, tìm tòi bản thân võ giả, nếu như có thể hợp nhất cả hai, vậy sẽ như thế nào?Lâm Minh ẩn thân núi lớn bị mây trôi kỳ dị bao phủ, mây trôi thần bí khôn cùng, thời khắc nào cũng không ngừng mờ mịt.Trong động phủ, Lâm Minh ngồi xếp bằng, hắn đang đọc văn tự trên đó.Cũng như Tu La Thiên Đạo, đại đa số độ dài là pháp tắc, là Tu La phù văn thần bí.Mà trang sách màu vàng này, trong đó là những văn tự, những văn tự này hình thành một quyển sách bao hàm toàn diện, kinh văn thăm ảo khó lý giải.Quyển kinh văn này, mỗi một chữ đều có khắc một ý cảnh, thời điểm đọc Lâm Minh cảm giác mình thức hải dường như mở rộng vô cùng, liên tiếp kết nối thiên địa vũ trụ.Thế giới này có vô số ánh sao, toàn bộ chiếu rọi trong thức hải Lâm Minh, thoải mái linh hồn hắn, giúp cho thân thể của hắn như tắm trong gió xuân, dục tiên dục tửu.Hắn giống như nhìn thấy tinh không vũ trụ, có vô số ngôi sao sinh diệt, có ngân hà chảy xuôi, mà những ngôi sao, ngân hà, đều dường như dung nạp trong cơ thể con người to lớn, là một bộ phận của con người.Nhân thể vốn chính là một vũ trụ, cũng chính là nói vũ trụ trong người đối ứng vũ trụ bên ngoài.Trong cơ thể con người, tim đập, hô hấp, dạ dày nhúc nhích, tất cả vận chuyển của chúng đối ứng thiên địa ngũ hành...Nếu như nói Tu La Thiên Thư là tu bên ngoài (tu ngoại), như vậy Thánh Điển chính là tu bên trong (tu nội).Thánh Điển cũng không giới hạn trong tu "Thần ", "Tinh ", "Khí" cũng kiên tu, cuối cùng nhất đạt thành mục tiêu dùng "Thần" làm chủ thể, "Tinh ", "Khí" dung hợp.Tinh khí thàn của võ giả hoàn toàn dung hợp, hình thành tuần hoàn hoàn mỹ.Nếu như có thể tồn tại vĩnh hằnh, lại tu hành vĩnh sinh chi pháp, vậy trường tồn trong thiên địa, vĩnh hằng bất hủ.Đây là trạng thái viên mãn mà Thánh Điển ghi lại.

- Thánh Điển quả nhiên vô cùng ảo diệu...

Chỉ đọc kinh văn cũng khiế thân thể, thần hồn sinh ra cảm giác sinh sinh bất tức.Đọc những kinh văn này, cảm thụ được thân thể, thần hồn biến hóa tinh tế, Lâm Minh thì thào tự nói.Hắn đã biết rõ, trang sách màu vàng trong tay của mình là Thánh Điển Ất Mộc Thiên, Thánh Điển mỗi một trang cũng có kinh văn tự thành thế giới độc lập.

Mà liên hợp lại cũng biến thành chỉnh thể hoàn mỹ.Từ trước mắt mà nhìn, Ất Mộc Thiên không có ghi lại bất cứ chiêu thức giết địch nào, chỉ ghi lại phương pháp tu nội, cũng là tu hành thân thể.Lâm Minh suy đoán, Thánh Điển các văn tự khác cũng không ghi lại chiêu thức giết chóc gì, tuy là như thế, Thánh Điển còn đáng sợ hơn các công pháp, bí thuật khác nhiều.-------Chương 1915: Treo giải thưởngChương 1915: Treo giải thưởng.Nếu như có thể tu thành tất cả kinh văn trong Thánh Điển, cũng dung hợp làm một, bản thân võ giả đã đạt tới hoàn cảnh đáng sợ, giơ tay nhấc chân có thể câu thông thiên địa, trạng thái đại viên mãn.Nếu như tu luyện thân thể vũ trụ đại viên mãn trong Thánh Điển, lại dung hợp Tu La Thiên Thư tu luyện thành Tam Thập Tam Thiên Đạo hợp nhất, thiên địa vũ trụ đại viên mãn.

Như vậy cho dù bản thân hay bên ngoài đều đạt tới trạng thái hoàn mỹ tuyệt đối, từng cái xác minh, dung hợp lẫn nhau, đây là cảnh giới gì?Như có thể kết hợp Thánh Điển cùng Tu La Thiên Thư.

Đem nhân thể vũ trụ cùng thiên địa vũ trụ dung hợp, đây chính là thiên nhân hợp nhất, sở hướng vô địch.Thời gian ngày từng ngày trôi qua.Trong quá trình dung hợp võ ý, Lâm Minh tĩnh tọa dưới Bồ Đề Thụ, ánh mắt của hắn nhìn các văn tự, mỗi văn tự đều thần ký khó lường, hai con ngươi giống như hình thành vòng xoáy thăm thúy, liếc mắt nhìn có thể bị hút vào trong đó.Thiên địa hồn lực chung quanh, không ngừng bị toàn thân Lâm Minh hấp thu vào lỗ chân lông và cắn nuốt sạch, cọ rửa thân thể và linh hồn của hắn.Trạng thái như thế tiếp tục không biết bao lâu, Lâm Minh chậm rãi mở hai mắt ra.- Thánh Điển huyền diệu không dưới Tu La Thiên Thư, nhưng mà năm đó chủ nhân Thánh Điển lại thua chủ nhân Tu La Lộ...

Không biết nguyên nhân vì sao?

Tu La Thiên Thư có tên là Thiên Thư, chính danh là tên của chủ nhân Tu La Lộ...Lâm Minh tự nói, hắn đặt quyết tâm tìm kiếm văn chương khác của trang sách màu vàng.Hắn muốn kết hợp Thiên Thư cùng Thánh Điển.Chỉ sợ hành động vĩ đại này trong mười tỷ năm qua không ai đạt thành.Nhưng mà muốn tìm đủ văn chương khác của Thánh Điển nói dễ vậy sao, chỉ cần từ cái tên Ất Mộc Thiên mà nhìn, Thánh Điển chỉ sợ có tới mười thiên.Trong thiên can địa chi, giáp ất thuộc mộc, bính đinh thuộc hỏa, mậu kỉ thuộc thổ, Canh Tân thuộc kim, nhâm quý thuộc thủy.Ất Mộc Thiên, hẳn là thiên thứ hai của Thánh Điển.Đi ra từ trong núi sâu, ánh mắt Lâm Minh nhìn qua tinh không vô hạn, mặc dù có vô số sương mù che đậy, nhưng trong mắt Lâm Minh phù văn đen kịt lập lòe, cơ hồ tất cả sương mù giống như đã tiêu tan, thiên địa sông núi đều không thể ngăn cản tầm mắt của hắn.Dung hợp trang sách màu vàng, làm cho toàn thân Lâm Minh sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi, hắn cảm giác càng thêm nhạy cảm, hai mắt như thiên nhãn, có thể khám phá ra chân thật và hư ảo.- Có lẽ có thể ở trong thành thị sẽ đạt được nhiều tin tức hơn.Ánh mắt nhìn xuyên qua nhiều dãy núi nguy nga và sương mù, ở một phương thiên địa xa xôi có tòa đại thành hiện ra trong tầm mắt Lâm Minh......Trấn Hải Thành.Nơi này là một tòa thành trì khổng lồ của nguyên mộng vũ trụ, gần đó là mười tông phái cỡ trung, giáo phái cỡ lớn, mỗi ngày người tới người đi như biển, tiểu thương nối liền không dứt.Tại nguyên mộng vũ trụ, thành trì khổng lồ như Trấn Hải Thành có rất nhiều.Võ giả Hồn tộc tiến vào đây, ở bên trong tu hành, ma luyện bản thân đều cần tiêu hao hồn lực và minh văn phù thật lớn.Cơ hồ tất cả thương nhân mang tới đây rất nhiều linh dược và các loại thiên tài địa bảo buôn bán, duy trì tòa thành phồn vinh.Cơ hồ tất cả thế lực lớn vì bồi dưỡng võ giả thiên tài của mình, tại nguyên mộng vũ trụ thiết hạ cứ điểm, dùng phát triển thế lực của mình.Lâm Minh đi trong đám người, rất không ngờ đi theo dòng người vào cửa thành.Sau lưng Lâm Minh có một thiếu nữ, nàng mặc quần áo vải thô, thoạt nhìn rất bình thường.Đây chính là thiếu nữ áo đỏ Lâm Minh gặp được trong nguyên mộng chiến trường, cho tới bây giờ Lâm Minh cũng không biết tên này, nàng dường như cũng quên đi tên bản thân.Thiếu nữ hiển nhiên lần đầu tiên đi ra ngoài, tiếp xúc thành trì phồn hoa náo nhiệt như thế, hai đầu lông mày có cảm giác khiếp sợ và vui mừng tung tăng như chim sẻ, đôi mắt linh tính của nàng đảo qua bốn phía, nhìn qua cửa hàng hai bên, nhìn mọi người buôn bán cò kè mặc cả.Lâm Minh giờ phút này đã đổi dung mạo, biến thành một đại hán râu quai nón, xem xét bộ dáng là không dễ chọc, trên người có sát khí loáng thoáng, ánh mắt của hắn nhìn thẳng, nghênh ngang đi tới, căn bản là không sợ bị người ta nhận ra chân diện mục.Cùng lúc đó, thần thức của hắn không ngừng dò thám tình hình.Tình huống tất cả võ giả trong phạm vi vài dặm đều nằm trong mắt Lâm Minh.Tu vị bọn họ cơ bản đều dưới Giới Vương, Lâm Minh lựa chọn Trấn Hải Thành này tìm hiểu tin tức, nguyên nhân rất lớn cũng là vì vậy, Trấn Hải Thành, kể cả khu vực mấy trăm vạn dặm quanh Trấn Hải Thành đều bị pháp tắc nguyên mộng vũ trụ bao phủ, cốt linh vượt qua ba ngàn tuổi không thể tiến vào đây.Pháp tắc này chẳng khác gì bùa hộ mệnh của Lâm Minh, phải biết rằng, thiên tài tuyệt thế của Phổ Đà sơn, hóa thân một tỷ phân thân lịch lãm rèn luyện trong hồng trần, thậm chí Đế Thích Già có một chút hi vọng đột phá Chân Thần cũng cần thời gian vạn năm trở nên mới thành Thiên Tôn.Cho dù Hồn Tộc, muốn tìm ra thiên tài cường đại như Đế Thích Già cũng không nhiều.Trấn Hải Thành này là một tòa đại thành, ngư long hỗn tạp, bên trong có nhiều loại người muôn hình muôn vẻ.Lâm Minh tới nơi này lại nghe được một chuyện.- Cái kia...Thiếu nữ áo đỏ đột nhiên gọi Lâm Minh một tiếng, nói:- Cái kia...

Hình như là ngươi a.Trong lúc đó, thiếu nữ áo đỏ kéo tay Lâm Minh một cái, dùng âm thanh cực nhỏ nói ra, ngón tay trắng nõn chỉ vào tường thành.Trên tường thành có một viên đá lưu hình, phía trên có ghi lại hình dáng một người thô to như thùng nước.Thanh niên kia tóc đen, rõ ràng là bộ dáng của Lâm Minh.Lâm Minh nhìn theo hướng thiếu nữ áo đỏ chỉ, quét mắt nhìn qua và nhíu mày.Ánh mắt đảo qua nơi khác của thành trì, thình lình phát hiện rất nhiều nơi có viên đá hình ảnh này, bộ dáng hiển nhiên là hắn.Dưới những hình ảnh này rõ ràng là ghi treo thưởng.- Hoàng Tuyền Cung treo giải thưởng: đuổi bắt Nhân tộc Lâm Mục ( Lâm Hàn Băng ), người cung cấp manh mối thưởng hai ngàn cực phẩm hồn tinh, năm viên vô thượng thần đan.- Linh tộc treo giải thưởng: đuổi bắt Nhân tộc Lâm Mục ( Lâm Hàn Băng ), treo giải thưởng bảy gốc vô thượng tiên dược, ba ngàn cực phẩm hồn tinh, tìm kiếm tung tích người này.Phóng nhãn nhìn lại có hơn ba mươi bố cao treo thưởng, mỗi một tấm đều có treo thưởng phong phú, cực phẩm hồn tinh là cao thủ đứng đầu của Hồn Tộc, tại nguyên mộng vũ trụ ngưng tụ hồn lực vũ trụ tinh thuần và gia nhập cực nhỏ tinh thần bổn nguyên hình thức ban đầu mà chế thành thần thạch.Hồn tinh có thể trực tiếp lấy ra luyện công, hiệu quả tuy không bằng linh dược, nhưng chỗ tốt chính hồn lực tinh thuần, giá trị đắt đỏ.Lúc này dưới bố cao treo giải thưởng Lâm Minh có rất nhiều người vây xem, một ít người vừa mới vào thành không lâu đi xem bố cáo, tự nhiên con mắt tỏa sáng.- Treo thưởng cao như vậy, lại là nhân loại, chỉ cần cung cấp manh mối chứ không phải bắt hay giết, hắn là thần thánh phương nào, vì sao đáng giá như vậy?-------Chương 1916: Đọa Thần sơn mạch (1)Chương 1916: Đọa Thần sơn mạch. (1)- Bảy gốc vô thượng tiên dược, năm viên vô thượng thần đan, lúc nào những bảo vật cấp Thiên Tôn này không đáng tiền như thế, nếu như chúng ta là người cung cấp manh mối, bắt sống tiểu tử kia, chẳng phải sẽ phát tài hay sao?Có mấy người khó hiểu nói ra.Nhưng mà người chung quanh nhanh chóng trợn mắt khinh bỉ tên này..- Bắt được hắn?

Ngươi đừng nằm mơ, Lâm Mục này là yêu nghiệt!

Tại nguyên mộng chiến trường đã từng đánh chết Thiên Tôn cùng giai với hắn!

Về sau càng lấy được trang sách màu vàng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích, trong nguyên mộng chiến trường, Giới Vương của tông môn ta đã nuốt hận trong tay Lâm Mục này, người ta giết Giới Vương cùng giai cũng chỉ một chiêu mà thôi...- Không nói nữa, chỉ cần trên tay Lâm Minh có trang sách màu vàng, nếu như có thể đạt được nó, như vậy mấy viên vô thượng thần đan không cần nhắc tới.Đại đa số người biết rõ Lâm Minh, một ít thế hệ tin tức không đủ linh thông nghe xong trợn mắt há hốc mồm, cân nhắc cảnh tượng của mình, lập tức không có mơ mộng hão huyền đi bắt Lâm Minh.Nhưng mà nếu như chỉ cung cấp manh mối thì có thể.

Trong đám người có một ít âm thanh ầm ĩ, lọt vào trong tai Lâm Minh không sót chữ nào.

Lâm Minh không quan tâm đám võ giả Hồn giới nhỏ yếu, cho nên hắn cũng không có chút quan tâm gì tới đám này, trong thành thị này hạn chế người có cốt linh trên ba ngàn tuổi, lại phối hợp với Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn, ngay cả Thiên Tôn cũng không nhìn ra được.Lâm Minh tin tưởng không có ai nhận ra hắn.Đối với đám người này đang nghị luận, Lâm Minh lạnh nhạt đi sâu vào Trấn Hải Thành, một tòa bảo tháp lưu ly hiện ra trước mặt.Ban ngày bảo tháp lưu ly này biến mất trong sương mù, nguy nga khắc nghiệt, có lực lượng thần bí bao phủ.Trên tường thành tòa tháp này, từng mặt có bảo kính chiếu sáng, hào quang nhộn nhạo như nước.Vô số phù văn bảo quang lập lòe từ trong bảo tháp bắn ra ngoài, phi thường thần bí.Mỗi tầng của bảo tháp đều có thể nhìn thấy chấp sự thủ hộ.Lưu ly bảo tháp chính là mục đích khi Lâm Minh đi vào Trần Hải Thành.Nguyên mộng thế giới thần bí mênh mông, có cơ duyên vô tận và hung hiểm vô cùng.Hơn nữa trong đây có vô số chủng tộc tới đây lịch lãm rèn luyện, thế lực lớn các nơi đan vào nhau, không thể dễ dàng xâm phạm lẫn nhau.Rất nhiều tin tức cũng đặc biệt trọng yếu, trong đó có thế lực lớn phải xây dựng mạng lưới tình báo cho mình, rất nhiều đại thành đều có lưu ly bảo tháo.Đây là tổ chức cùng loại với Vấn Thiên Cơ trong Tu La Lộ.Chậm rãi đi vào trong đại điện bảo tháp, chấp sự đứng bên ngoài thủ hộ nhìn qua Lâm Minh, cũng không nói lời nào, chỉ ngưng mắt nhìn Lâm Minh mà thôi.Lâm Minh cũng không có mở miệng, trực tiếp đi vào tầng đầu tiên của bảo tháp, trong tay xuất ra một cây linh dược.Gốc linh dược này Lâm Minh lúc chạy trốn khỏi chết ở linh hồn động quật, đoạt được trong bảo địa này, có thể giúp cường giả Giới trùng kích Đại Giới Giới Vương sử dụng, đã đầy đủ trân quý.Nhìn thấy linh dược này thì ánh mắt của tên chấp sự sáng lên, nói:- Đây là cực phẩm linh dược không dưới vô thượng linh dược, có thể hỏi thăm tin tức dưới lục tinh.

Không biết ngươi muốn hỏi thăm tin tức gì?- Thánh Điển, trang sách màu vàng.Lâm Minh ồm ồm nói ra, âm thanh cực kỳ hàm hồ, ngược lại cũng tương xứng với ngoại hình của hắn.Tại nguyên mộng thế giới, kỳ thật tin tức liên quan tới trang sách màu vàng có đủ loại lời đồn, muốn biết cũng không có khó.

Nhưng chân chính hoàn thành yêu cầu, chiếm được trang sách màu vàng thì muôn vàn khó khăn.Ví dụ tại nguyên mộng chiến trường cần phải có một tỷ công huân mới có thể đổi được.Trung niên chấp sự yên lặng trong chốc lát, lúc này trong đại điện có hào quang nhu hòa hiện ra, bao phủ Lâm Minh.Lâm Minh không có kháng cự, một chuỗi tin tức hiện ra trong đầu của hắn.Trong đầu của hắn có vài tin tức liên quan tới trang sách màu vàng, trong đó thậm chí là trong tay của Lâm Hàn Băng, cướp đoạt trang sách màu vàng.Nhìn thấy tin tức này, Lâm Minh im lặng, chính mình đoạt trang sách màu vàng của mình sao?Trừ chuyện đó ra, trong đó có tin tức nhắc tới Thánh Mỹ cùng Hồn Đế cũng có trang sách màu vàng.Đương nhiên, dùng bổn sự của Lâm Minh đoạt trang sách màu vàng của Chân Thần thánh địa, hắn không dám nhớ thương.Lâm Minh biểu lộ không có bất kỳ khác thường, chậm rãi tìm ra một tin tức có giá trị với hắn, đó chính là -- huyễn thần linh nhai.Huyễn thần linh nhai!Nhìn thấy bốn chữ này, Lâm Minh hơi sững sờ.

Hắn tại nguyên mộng thế giới thời gian không dài, huyễn thần linh nhai tự nhiên không có nghe nói qua, nhưng mà hắn chọn nơi này, chỉ là bởi vì trong ngọc giản đánh dấu nó nằm cách Trấn Hải Thành trăm vạn dặm, có cốt linh hạn chế nên tương đối an toàn.- Ta muốn biết tin tức huyễn thần linh nhai.Lâm Minh nói ra.- Có thể, tin tức huyễn thần linh nhai chúng ta đưa tặng miễn phí.Trung niên chấp sự chậm rãi nói ra, có một tin tức truyền vào trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh không có cự tuyệt, toàn bộ tiếp nghe.Sau khi nghe xong Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, huyễn thần linh nhai chính là một nơi vô cùng kỳ quái.Trên vách núi này nằm cách Trấn Hải Thành năm mươi vạn dặm, nó ở Đọa Thần Sơn.Trên vách núi này hình thành vô số "Ham Thai ", truyền thuyết ngộ đạo thành công trên Ham Thai có thể đạt được trang sách màu vàng.- Ngộ đạo thành công?

Thế nào mới xem là ngộ đạo thành công?Lâm Minh nội tâm kinh ngạc, ngộ đạo thành công thì có trang sách màu vàng, nghe đơn giản, nhưng trên thực tế khẳng định khó khăn trùng trùng điệp điệp.Không có một trang sách màu vàng nào dễ dàng đạt được như vậy.Lâm Minh nhìn qua chấp sự trung niên, trung niên chấp sự mặt không biểu tình lắc đầu, nói:- Về phần như thế nào xem như ngộ đạo thành công, ta cũng không rõ ràng, nhưng mà trang sách màu vàng trên Đọa Thần sơn mạch đạt được có độ khó thật lớn, ngươi chẳng lẽ là muốn đi Ham Thai bên trên ngộ đạo sao?

Hàng năm trẻ tuổi tuấn kiệt chạy tới Đọa Thần sơn mạch đếm không hết, nhưng mà căn bản không người nào có thể thành công, thậm chí có người đã hoài nghi, trang sách màu vàng ở đây có tồn tại hay không.- Không có người thành công?

Hồn Hậu nương nương, chẳng lẽ cũng không có thành công.Lâm Minh mở miệng hỏi, thiên phú của Thánh Mỹ là không thể nghi ngờ, trung niên chấp sự đạm mạc lắc đầu: - Hiển nhiên, nếu không trang sách màu vàng đã sớm bị Hồn Hậu nương nương lấy đi, làm gì còn lại ở chỗ này?Trung niên chấp sự nói như vậy, Lâm Minh trầm mặc.Như lời trung niên chấp sự nói, các trang sách màu vàng khác đều do cao thủ Hồn giới, tuấn kiệt lấy đi, không có cái nào không phải độ khó đỉnh cấp.Mà những cái có thể lấy đi đã bị người ta mang đi rồi.Thế nhưng mà Thánh Mỹ còn không có đạt thành điều kiện "Ngộ đạo" ...Lâm Minh khẽ nhíu mày, muốn bắt được trang sách màu vàng này đúng là không dễ dàng!Mặc dù biết khó khăn trùng trùng điệp điệp, nhưng mà Lâm Minh cũng phải đi thử một lần.-------Chương 1917: Đọa Thần sơn mạch (2)Chương 1917: Đọa Thần sơn mạch. (2)Trang sách màu vàng là vô thượng bảo điển, muốn đạt được không chỉ cần thực lực, càng càng cơ duyên trên người, Lâm Minh đã dung hợp tìm hiểu qua một tờ trang sách màu vàng, cho dù cơ duyên hay thực lực đều có một ít cơ hội, tự nhiên phải đi tới Đọa Thần sơn mạch.Suy nghĩ như vậy, thân ảnh của Lâm Minh lóe lên nhấp nháy, bay qua hướng huyễn thần linh nhai....Chân trời xa xăm vô tận, trong một nơi thần bí.Từng ngôi sao khổng lồ lập lòe.Hai ngôi sao to lớn chói mắt kết nối với một ngọn núi.Ngọn núi cao ở trung ương kéo dài chẳng khác gì sơn mạch, càng có cung điện rậm rạp chằng chịt.Mỗi cung điện đều có khí tức thần bí phun ra nuốt vào.Nếu có người ngoài nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ kinh ngạc lên tiếng, trong những cung điện có khí tức thần bí này giống như mỗi cung điện là một Thiên Tôn.Ngày hôm nay dưới chân núi có một đám người rậm rạp chằng chịt, trong đó còn có mấy lão giả, cung kính đứng đó.Mấy lão giả này khí tức nội liễm, không dám đường hoàng, nhưng lại có thể nhìn ra bọn họ tu vị thâm bất khả trắc.Trong mấy lão giả này có trưởng lão Linh tộc, có một ít lão giả không biết tên, nhưng mà mỗi người đều có thực lực ngoài Đại Giới Giới Vương.Thậm chí Hỗn Độn Ma Thần cũng đứng trong đó.- Lâm Mục...

Lâm Hàn Băng...Một giọng nói không vui không buồn, giống như tuế nguyệt già nua truyền ra,Hỗn Độn Ma Thần cũng chỉ tự thuật chuyện xảy ra, mà đối tượng hắn tự thuật là chủ nhân thần sơn này -- Đại Phạm Thần Vương.Trên người Lâm Minh có trang sách màu vàng, thậm chí đã khiến Chân Thần chú ý.- Đại Phạm Thần Vương tại thượng.

Kính xin ngài làm chủ cho chúng ta, Lâm Mục cướp lấy Hồn Tộc Kỳ Lân Quả của chúng ta, càng lấy đi trang sách màu vàng, giết nhiều Đại Giới Giới Vương của Hồn Tộc khắp nơi...

Hiện tại Lâm Mục không biết đi phương nào, kính xin Đại Phạm Thần Vương giáng thần huy xuống, giúp tộc ta tìm ra tên đáng chết kia.- Đây là quần áo mà tên đạo chích đó từng dùng qua, phía trên có lưu lại khí tức của hắn.Âm thanh ù ù vang vang phạm vi ngàn vạn dặm, mù mịt đung đưa.Một bộ quần áo bay lên, bay thẳng vào thần sơn xa xăm-- quần áo này lấy được từ chỗ Tiểu Cực Cung, từng là quần áo Lâm Minh tắm rửa thay ra.Qua hồi lâu, trên thần sơn có hào quang sáng ngời bắn lên cao.Mỗi một đám hào quang bắn ra cũng chiếu sáng một góc vũ trụ.Âm thanh như thời gian chiếu xạ các nơi, từng đạo phù văn mang theo khí tức tuế nguyệt nồng đậm bắn ra ngoài, như lôi đình minh động.Đây là cảnh tượng khó lường, bởi vì nó là cảnh giới đại đạo chân âm.- Vô lượng quang, chiếu vô lượng, chiếu khắp Tam Thập Tam Thiên Giới...Nghe chân âm này khiến người ta kích động -- Đại Phạm Thần Vương đang thi triển vô thượng đại pháp, dựa theo đám khí tức này tìm tòi tung tích của Lâm Minh ở Hồn giới....Khí lãng gào thét, Lâm Minh bay qua từng ngọn núi, vượt qua từng dòng sông, thời điểm đi tới nơi này, Lâm Minh đã đi vào một khu vực hoang vu.Hắn đang đứng trên một ngọn núi, quái thạch lởm chởm, gió lạng gào thét thê lương, gió mạnh thổi qua người không dứt.Trước mặt là dãy núi liên miên không dứt, một cái vực sâu không đáy hiện ra, nó trụi lủi không có chút sinh cơ nào cả.Ở đây chỉ có đất vàng thê lương tuyệt vọng mà thôi.Nhìn qua đường chân trời xa xăm, Lâm Minh nhìn thấy một sơn mạch kỳ dị kéo dài.Cả sơn mạch này bao phủ trong ánh sáng ảm đạm, hào quang lốm đốm hiện ra.Thị lực của Lâm Minh thâm thúy, hắn nhìn thấy những lốm đốm đó chính là từng tòa Ham Thai.Mỗi một tòa Ham Thai đều tỏa ra linh lực mờ mịt.Trong lòng Lâm Minh khẽ động, lóe lên nhấp nháy, đi thẳng vào một vực sâu.- Tại đây chính là Đọa Thần sơn mạch.Lâm Minh không cần nhìn qua đồ án trong ngọc giản, cũng biết hắn đã tới Đọa Thần sơn mạch.Bởi vì ở chỗ này có thể cảm nhận được khí tức rất cường đạiĐây là khí tức thuộc về thiên tài cùng tuyệt thế tuấn kiệt!Đọa Thần sơn mạch còn bảo tồn một trang sách màu vàng, chỉ cần ngộ đạo thành công liền có thể lấy đi, không biết có bao nhiêu người đi tới đây thử vận khí.Bởi vì cốt linh hạn chế, võ giả không tới ba ngàn tuổi mới đi tới đây, cho nên người tới đây phải là thiên tài, cũng là đệ tử tuyệt thế của mỗi thế lực, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ngộ đạo ở nơi này.Giờ phút này Lâm Minh nhìn chằm chằm phía trước, bởi vì bên bờ vực có hàng trăm ngàn người đang đứng.Phía trước là vực sâu đen kịt, đối diện vách núi có vô số Ham Thai, có thể nhìn thấy rất nhiều Ham Thai có người ngồi, toàn thân linh khí mờ mịt, nhắm mắt tĩnh tư.Dưới vực sâu vẫn có thể nhìn thấy bóng người lờ mờ...- Nhân kiệt thật nhiều...Lâm Minh đứng trên vách núi, cảm giác tùy ý quét qua, hắn đã nhìn thấy không ít thiên tài truyền nhân Thiên Tôn.Hồn giới cho dù là diện tích hay cao thủ đều nhiều hơn Thần Vực quá nhiều, nơi này số lượng thiên tài tuyệt thế tự nhiên cũng nhiều hơn Nhân tộc vô số lần.Nhiều tuấn kiệt tụ tập như thế này, khí tức mạnh mẽ tỏa ra các nơi.Thậm chí nơi này có người đã ngẩn ngơ vài chục năm, vài trăm năm, còn có chút người dứt khoát tu luyện trên Đọa Thần sơn mạch này.Nhưng mà tu luyện tại Đọa Thần sơn mạch cũng không phải lựa chọn sáng suốt, bởi vì pháp tắc nơi này cực kỳ hỗn loạn, không có ngộ tính cực cao thì không thể bỏ qua những pháp tắc này.- Hồn Tộc thực cường đại, có lẽ còn mạnh hơn cả Thánh tộc...Lâm Minh không thể không thừa nhận, Nhân tộc và Hồn Tộc chênh lệch nhau quá lớn.Lâm Minh cho rằng Hồn Tộc có thể phát triển tới bây giờ, chỉ sợ có quan hệ trực tiếp tới nguyên mộng chiến trường, đây là nơi ẩn chứa tài phú và kỳ ngộ khắp nơi, Thần Vực ở phương diện này theo không kịp.Nhưng mà không biết, tới một mức độ nào đó Thánh tộc có thể miễn cưỡng sánh vai với Hồn Tộc, bọn họ dựa vào cái gì đây?Lâm Minh tin tưởng, không có cường đại vô duyên vô cớ, cũng không có suy bại vô duyên vô cớ.Thánh tộc sừng sững đến nay vẫn huy hoàng như trước, đây là có nguyên nhân.Sưu sưu sưu --Dưới vách núi, trong vực sâu không ngừng có người bay lên.Người bay lên mang theo thần sắc mệt mỏi, uể oải.Một ít người hầu đứng chờ trên vách núi, không ngừng lao tới nghênh đón bọn họ.- Huyết Long Đường phó đường chủ, năm đó là tuyệt đại thiên kiêu nổi danh khắp Hồn La Thế Giới, cốt linh của hắn hình như chỉ có một ngàn hai trăm tuổi, không nghĩ tới vẫn còn ở nơi này ngộ đạo.Có người phát hiện ra thiên tài ở đây.Mặc dù nói ở đây hạn chết cốt linh là ba ngàn, nhưng trên thực tế đến ngộ đạo phần lớn là dưới ngàn tuổi, thiên tài hai ba ngàn tuổi chính thức, hơn phân nửa đã sớm thử ở Ham Thai không biết bao nhiêu lần rồi, không cần phải ở đây lãng phí thời gian, dù sao tu luyện tại Đọa Thần sơn mạch hiệu quả rất kém.- Ân?

Đây không phải là Hoàn Nhan tiểu chủa của Kim Thiên Điện sao, đây là tuyệt đại thiên kiêu của Kim Thiên Điện, là một tuấn kiệt nha.Có người tán thưởng, mặc dù nhân kiệt ở khắp nơi trên Đọa Thần sơn mạch, nhưng mà cấp bậc thiên tài như Hoan Nhan tiểu chủ chỉ là số ít.-------Chương 1918: Ngọc thạch sinhChương 1918: Ngọc Thạch Sinh.- Bạch Ngọc Hồng, lại là một thiên kiêu.Một ít người xì xào bàn tán, bọn họ không ngừng nghị luận những nhân vật tuyệt đỉnh lui ra khỏi Ham Thai.Ham Thai dưới vách núi dừng càng lâu tiêu hao hồn lực càng nhiều, nhất định đi đi nghỉ ngơi.Nhiều thiên tài tuyệt thế như vậy liên tiếp thất bại, nhưng mà không ai có gì ngoài ý muốn, càng không có người tiếc hận cái gì, bởi vì -- đây là chuyện quá bình thường.Trên thực tế mặc ngươi tên tuổi lớn cỡ nào, mặc ngươi thiên phú bị người ta thổi trên đất dưới đất độc nhất vô nhị, chưa từng có ai ngộ ra cái gì trên Ham Thai này.Bởi vì đây là chuyện không có khả năng.Ngay cả Hồn Hậu Thánh Mỹ năm đó cũng buông tha cho, những người khác có thể ngộ ra cái gì mới là gặp quỷ!Hồn Hậu Thánh Mỹ là người nào, Hồn Tộc không có bất kỳ người nào không cho rằng nàng là Hồn tộc đệ nhất nhân, cho dù thực lực, căn cơ, lĩnh ngộ pháp tắc, công pháp truyền thừa đều không ai sánh bằng.- Hồn Hậu nương nương đều thất bại, ta thật hoài nghi ' đạo ' ở đây có phải bởi vì thời gian quá lâu, đã biến mất...Có người hoài nghi, trên thực tế rất nhiều người trong lòng sớm nghĩ như vậy.- Hồn Hậu nương nương năm đó, ngộ đạo bao lâu?Thời điểm có người đang tức giận nói chuyện, một đại hán râu quai nón đi tới, ồm ồm hỏi, đại hán râu quai nón này chính là Lâm Minh, hắn thậm chí dùng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết mô phỏng tinh thần chi hải của võ giả Hồn tộc, khiến người ta căn bản không biết hắn là Nhân tộc.Rất nhiều người nhìn qua Lâm Minh, tuyệt thế nhân kiệt tốc độ tu hành cao tới tận cùng, hoàn toàn vượt qua tốc độ già nua của bản thân, cho dù là hai ngàn tuổi cũng còn rất trẻ.Nhưng mà người như Lâm Minh không ai dám khen hắn là thiên tài, nếu như như ở trong thế giới phàm nhân, người ta hơn phân nửa cho rằng hắn là kẻ bán thịt heo.Loại người này còn tới Đọa Thần sơn mạch tham gia náo nhiệt?- Ta nói đại thúc, sao ngươi cũng tới đây tham gia náo nhiệt chứ, còn tới Đọa Thần sơn mạch tìm mất mặt làm gì?Bọn họ căn bản không nhìn ra cốt linh của Lâm Minh, Thoát Thai Hoán Cốt quyết có hiệu quả chân thật rất cao.- Ta cũng chỉ tới nhìn xem mà thôi, không biết Hồn Hậu nương nương năm đó ngộ đạo bao lâu?Lâm Minh lại hỏi thăm lần nữa, điểm này với hắn mà nói là mấu chốt.Nếu như Thánh Mỹ ngộ đạo thời gian rất ngắn, Lâm Minh cảm thấy hy vọng còn lớn hơn một chút, nếu như Thánh Mỹ ngộ mười năm tám năm còn không có thành công, Lâm Minh cảm thấy khó giải quyết rồi, hắn không có thời gian nhiều mà hao phí.Rất nhiều người cũng không rõ ràng vấn đề của Lâm Minh, mà thời điểm này có một thanh niên áo trắng nói: - Một trăm lẻ tám ngày a!

Một giờ không nhiều lắm, một giờ không ít, trong một trăm lẻ tám ngày này, Hồn Hậu nương nương tổng cộng ngộ đạo bảy mươi hai lần, thắp sáng đệ tam hồn hải!Thanh niên áo trắng nói ra từng chữ, mà cái gọi là thắp sáng đệ tam hồn hải, Lâm Minh không hiểu là cái gì.Hắn ở trong bát giác lưu ly tháp chỉ hỏi thăm tin tức trang sách màu vàng, cũng không có hỏi thăm tình huống cụ thể của Đọa Thần sơn mạch.Lâm Minh liếc mắt nhìn qua thanh niên áo trắng này, chỉ thấy đối phương mắt ngọc mày ngài, khí vũ hiên ngang, xem xét chính là nhân kiệt của thế lực lớn, hơn nữa thành tựu không thấp.- Một nhân vật thiên phú thậm chí vượt qua Bạch Nghiêu...Lâm Minh âm thầm lưu tâm, đệ tử Hạo Vũ Thiên Tôn là Bạch Nghiêu đối với Lâm Minh mà nói tự nhiên không coi vào đâu, nhưng mà không phải người nào cũng có thể vượt qua hắn.- Thánh Mỹ nương nương quả nhiên lợi hại!Có người tán thưởng, nói:- Một trăm lẻ tám ngày thắp sáng đệ tam hồn hải!

Có ít người dùng mười năm cũng chỉ thấy sáng đệ nhị hồn hải.

Thánh Mỹ nương nương còn không tiếp tục tham ngộ a, nếu không có thể ngộ ra huyền cơ đấy.Rất nhiều người cũng không biết Thánh Mỹ năm đó ngộ đạo tình huống cụ thể ra sao, nhao nhao hỏi thăm.- Nương nương đã từng nói qua, đệ tam hồn biển chỉ là cất bước, đằng sau độ khó không chỉ như vậy, mặc dù là nương nương cũng không có nửa điểm tin tưởng, hơn nữa thời gian của nương nương quý giá, có quá nhiều việc cần làm...Thanh niên áo trắng dường như rất hiểu tình huống của Thánh Mỹ, làm cho người ta không nhịn được hỏi thăm.- Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy, giống như chính tai nghe thấy.Thanh niên áo trắng ngạo nghễ nói:- Đương nhiên rõ ràng, ta chính là người của Hồn Thiên Thánh Địa, làm sao không biết?

Ta thậm chí còn gặp chân dung của Hồn Hậu nương nương đấy.Thanh niên áo trắng nói ra lời này, giống như một tảng đá ném vào mặt nước yên tĩnh, trong lúc nhất thời người gần đó nhìn sáng, cả đám mơ mộng.Kể cả Lâm Minh cũng sững sờ.Thanh niên áo trắng này xuất thân cùng chỗ với Thánh Mỹ tại Hồn Thiên Thánh Địa, còn tận mắt nhìn thấy chân dung Thánh Mỹ!- Ta nhớ ra hắn rồi, là đệ tử hạch tâm Hồn Thiên Thánh Địa, Ngọc Thạch Sinh!Có người nói ra, khẳng định thân pâận của thanh niên áo trắng, trong lúc nhất thời, rất nhiều người dùng ánh mắt hâm môn nhìn sang, đối phương xuất thân thánh địa cùng chỗ với Thánh Mỹ, tuấn kiệt như thế, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng.- Ngọc sư huynh, ngươi làm sao có thể nhìn thấy Hồn Hậu nương nương?- Ngọc sư huynh có từng nhìn thấy Hồn Hậu nương nương ra tay chưa?

Nàng chiến đấu tình cảnh như thế nào?Rất nhiều người nhao nhao hỏi thăm Ngọc Thạch Sinh, có ít người thậm chí ngữ khí kích động, Thánh Mỹ đối với Hồn Tộc mà nói chính là nữ thần.Cả Hồn Tộc, không biết có bao nhiêu người sùng bái Thánh Mỹ, đây là sùng bái từ nội tâm, những tuấn kiệt này mặc dù ngưỡng mộ Thánh Mỹ đến mức tận cùng, nhưng mà không dám sinh ra nửa điểm suy nghĩ không tinh khiết, thật sự là do Thánh Mỹ vô cùng thánh khiết hoàn mỹ, khiến người ta không dám khinh nhờn.Ngọc Thạch Sinh dường như cũng là người sùng bái Thánh Mỹ, hắn mang theo cảm giác ưu việt nhỏ, bắt đầu kể những chuyện trải qua của Thánh Mỹ.Thời điểm này hắn hào hứng bừng bừng kể chuyện, Lâm Minh im lặng, hắn nhịn không được hỏi: - Hồn Hậu nương nương bây giờ đang ở đâu?Hắn muốn gặp Thánh Mỹ, muốn biết đại khái để có phương hướng mà tìm.Lời của hắn mình đột nhiên bị chen ngang, làm cho Ngọc Thạch Sinh nhíu mày, hắn nhìn qua người hỏi thăm, chính là đại hán thô kệch râu quai nón Lâm Minh.Đối với Ngọc Thạch Sinh là người tuấn tú mắt ngọc mày ngài, hơn nữa đối với người có tướng mạo kém mình thì rất xem thường, mà Lâm Minh có bộ dáng đại hán bán thịt heo này rất không thích, tự nhiên sẽ không sinh ra chút hảo cảm gì cả.Hơn nữa bây giờ chen ngang lời của hắn nói nên ấn tượng càng hạ thấp, thậm chí Thánh Mỹ mà bị loại người này sùng bái, Ngọc Thạch Sinh cảm thấy nội tâm khó chịu.- Ngươi quan tâm nương nương ở đâu làm cái gì?

Ngươi còn muốn đi gặp nương nương sao?Lâm Minh sờ sờ chàm râu vừa đen vừa thô của mình, cười hắc hắc nói: - Chỉ hiếu kỳ Hồn Hậu nương nương ở đâu mà thôi, vị tiểu ca này chẳng lẽ không biết sao?-------Chương 1919: Hạm Thai ngộ đạo (1)Chương 1919: Hạm Thai ngộ đạo. (1)- Hừ, ta tự nhiên là biết rõ, ngươi không cần kích ta, Hồn Hậu nương nương ở đâu nói cho ngươi biết cũng không sao, hiện tại nàng đang ở Hồn Thiên Thánh Địa bế quan hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật bảy chuyển, hơn nữa sắp hoàn thành, đó cũng không phải bí mật gì.

Nhưng mà Hồn Hậu nương nương ở đâu ngươi không cần quan tâm, quan tâm cũng vô dụng.Trong lời nói Ngọc Thạch Sinh trong không khoái, Lâm Minh tự nhiên không sẽ để ý, khiến hắn kinh hãi là, Hồn Hậu Thánh Mỹ, rốt cục sắp hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật bảy chuyển, kể từ đó thực lực của anngf không cần hoài nghi sẽ tiến thêm một bước.Không biết sẽ đạt tới trình độ nào?Trong nội tâm Lâm Minh nhớ tới mình ở trước mặt Thánh Mỹ xuất ra át chủ bài, hắn không thể không thừa nhận, lần này mình tới đây đàm phán xem như lâm vào hoàn cảnh xấu.Hoàn cảnh xấu là vì Nhân tộc suy nhược lâu ngày, Lâm Minh một mình khó có thể cải biến được.- Sau khi Hồn Hậu nương nương xuất quan, còn có thể đến nguyên mộng vũ trụ không?Lâm Minh lại hỏi, Ngọc Thạch Sinh không khoái nói: - Hồn Hậu nương nương tự nhiên sẽ đến nguyên mộng vũ trụ, đây là nơi thí luyện của Hồn Tộc!

Nhưng mà ngươi không nên trông cậy mình có thể gặp Hồn Hậu nương nương, Hồn Hậu nương nương đi nơi nào, đừng nói là ngươi, cho dù là ta căn bản cũng đi không được!Lâm Minh không để ý đến thái độ của Ngọc Thạch Sinh, lại hỏi: - Không biết trước kia huynh đài nói thắp sáng đệ tam hồn hải, là xảy ra chuyện gì?Lâm Minh hỏi ra ra nghi hoặc cuối cùng, lời này không chỉ khiến Ngọc Thạch Sinh nhíu mày, ngay cả những người sùng bái chuyện của Thánh Mỹ cũng trợn mắt nhìn thẳng vào Lâm Minh.Người này nói nhảm quá nhiều.Ngọc Thạch Sinh im lặng nói ra: - Mặc dù mọi người đều tới đây Đọa Thần sơn mạch tìm vận may, hoặc là nói tới cho biết rồi về, nhưng mà ngươi cũng tốt xấu gì cũng nên hiểu rõ một chút thường thức chứ, trên Ham Thai có khắc ấn ký hồn hải, võ giả ngộ đạo càng nhiều thì ấn ký hồn hải càng sáng, nếu như có thể thắp sáng toàn bộ sẽ ngộ đạo thành công, nhưng mà đó chỉ là trong truyền thuyết, cũng chỉ có người thành công ở thời đại thượng cổ mà thôi.Trong lời của Ngọc Thạch Sinh nói ra, Lâm Minh cũng hiểu nhiều về cái gọi là "Ngộ đạo".

Kể cả Ngọc Thạch Sinh và những võ giả ở chung quanh, mặc dù có chút phản cảm Lâm Minh, nhưng mà cũng không có khinh bỉ Lâm Minh, mặc dù nói Lâm Minh dù nhìn thế nào cũng không phải nhân kiệt, rõ ràng đến tham gia náo nhiệt, nhưng mà bọn họ thì sao?

Chẳng lẽ chó chê mèo lắm lông?

Đây là chuyện chả ra gì.Người tới Đọa Thần sơn mạch đều biết truyền thuyết ngộ đạo Ham Thai, có rất ít người thật sự tin tưởng tràn đầy tới đây ngộ đạo.Đương nhiên, cho dù những người tràn đầy tin tưởng nhất, thu hoạch cuối cùng cũng chỉ là thất vọng quay về.Mắt thấy Lâm Minh bay tới vách núi Ham Thai, những người này chỉ trêu chọc vài câu, cũng không quan tâm tới Lâm Minh.Hàng năm người tới Đọa Thần sơn mạch không biết bao nhiêu mà nói.Bọn họ có lẽ là nhân kiệt tuyệt thế, có lẽ là phàm phu tục tử, bọn họ cuối cùng cũng chỉ là khách qua đường, không có lưu lại cái gì.Lâm Minh đạp gió mà đi, gió nói trước mặt thổi tới mát lạnh, xen lẫn sương mù nhàn nhạt, làm cho Lâm Minh có cảm giác tinh thần sảng khoái.Dưới biển mây bên dưới có vô số Ham Thai cao ngất.Những Ham Thai này do ngọc thạch chế thành, bốn góc góc cạnh rõ ràng.Ham Thai chỉ rộng ba thước, nhưng đã cao tới mấy ngàn trượng, chúng giống như cắt ra từ nham bích, trên đó khắc các đường vân kỳ dị, chúng chẳng khác gì đồ đằng cấm giữa vách đá.Lâm Minh nhanh chóng nhảy lên một Ham Thai, Ngọc Thạch Sinh miêu tả ấn kỳ hồn hải chính là từng mảnh lưu vân khắc lên vách đá, thập phần xinh đẹp.Những lưu vân này được thấp sáng cỡ nào, tượng trưng cho thành tích ngộ đạo của võ giả trên Ham Thai.Lúc này Ham Thai mặc dù nhiều, nhưng mà mỗi Ham Thai đều có võ giả đang ngồi.Lâm Minh kiên nhẫn chờ đợi, nhưng mà hắn không có mù quáng, hắn cho cảm giác dò xét tìm những võ giả khí tức hỗn loạn.Loại người này hơn phân nửa là không có bao nhiêu tính nhẫn nại, có lẽ bọn họ sau một khắc sẽ rời đi.Lâm Minh chú ý tới một cô gái áo tím, trên trán nàng mọc ra cái sừng nhỏ lung linh, không biết là tộc nào, tu vị của nàng chỉ là Hồn Hải Kỳ, là tiểu bối chân chính, tuổi sợ rằng còn nhỏ hơn Băng Mộng khi tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ quá nhiều.Nàng có chút thụ không chịu nổi ngộ đạo trên Ham Thai, cho nên hồn lực tiêu hao bại lui.Lâm Minh tay mắt lanh lẹ, thân ảnh lóe lên, lập tức chiếm đóng Ham Thai mà thiếu nữ áo tím rời đi, bởi vì Lâm Minh hình thể cường tráng, Ham Thai chỉ rộng ba trượng này đã bị ngồi đầy.Chuyện này khiến những võ giả chờ đã lâu tức giận.- Ngươi...Thiếu nữ áo tím nhìn về phía Lâm Minh, nhìn qua đại hán thô kệch này đã ngồi vào cây cốt còn nóng mà nàng vừa ngồi, gương mặt thiếu nữ này đỏ ửng.- Như thế nào?Lâm Minh vuốt chòm râu đen trên khóe miệng của mình.Thiếu nữ áo tím không biết nên nói cái gì mới phải, chỉ có thể dậm chân một cái rời khỏi vách núi.Cứ như vậy Lâm Minh bắt đầu ngộ đạo, Ham Thai ngộ đạo, cần ngộ tính, cũng cần vận khí, dù sao không có người thành công, thậm chí có người hoài nghi, cái gọi là "Đạo" đã cải biến.Lâm Minh cũng tò mò, tới đây ngộ đạo nhưng rốt cuộc là "Đạo" gì.Lâm Minh mở bát môn độn giáp ra, mở môn gia tăng ngộ tính, hơn nữa Lâm Minh mở không phải bình thường, là mở hoàn mỹ, đối với ngộ tính của Lâm Minh gia tăng biên độ đáng sợ.Hơn nữa Lâm Minh tại Tu La Lộ tinh tu Tu La Thiên Thư, đối với Tu La phù văn phức tạp, tinh nghiên thần văn thuật lâu dài, đều bị Lâm Minh lĩnh ngộ tới mức không minh cảnh.Cùng lúc đó Lâm Minh cũng tùy thời có thể tiến vào trạng thái ngộ đạo hoàn mỹ, nội tâm của hắn trầm xuống, thân thể hoàn toàn biến thành như có như không, ba đạo võ ý dung hợp hiện ra sau lưng, một cây Bồ Đề Thụ chậm rãi mọc ra cành lá xanh biếc.Dưới tịnh thổ này, tâm thần của Lâm Minh yên lặng như giếng nước.Đủ loại trạng thái điệp gia, Lâm Minh bắt đầu tìm hiểu pháp tắc trên Ham Thai.Cột đá trên Ham Thai vốn có khắc phù văn, theo thứ tự chảy vào hồn hải của Lâm Minh, Lâm Minh cảm giác thân thể của mình như con thuyền lênh đênh trên biển, rong chơi trong biển pháp tắc.- Pháp tắc trên Ham Thai có chỗ giống trên Thánh Điển, nhưng lại có rất nhiều chỗ khác.Tầm mắt của Lâm Minh không giống bình thường, hắn đã đồng thời xem Thánh Điển cùng Tu La Thiên Thư, mà pháp tắc trên Hạm Thai ở Đọa Thần sơn mạch là nhất mạch tương thừa của Thánh Điển.Thậm chí khí tức nơi này trong tối tăm hô ứng với trang sách màu vàng của hắn, cùng điệp gia với chân ý trong trang sách.Vì phòng ngừa vạn nhất, Lâm Minh đã dung nhập trang sách màu vàng vào nội thế giới của mình, hôm nay hắn dùng cảm giác xâm nhập vào trong trang sách, hình thành một loại cộng minh kỳ dị.-------Chương 1920: Hạm Thai ngộ đạo (2)Chương 1920: Hạm Thai ngộ đạo. (2)Cứ như vậy Lâm Minh tĩnh tọa một ngày, hắn phát hiện tuy trong Đọa Thần sơn mạch không thích hợp tu luyện, nhưng nếu như dùng tìm hiểu trang sách màu vàng thì chỗ tốt cực lớn.Chậm rãi, Lâm Minh lý giải trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên càng khắc sâu, ba ngày sau đó Lâm Minh cảm giác hồn hải của mình dường như nhiều ra cái gì đó, bởi vì hồn hải của hắn có một tia cải biến, rồi sau đó "Xoạt" một tiếng vang nhỏ, Lâm Minh ngồi xếp bằng trên Ham Thai xuất hiện lưu vân lóng lánh rực rỡ.Đây là ấn ký hồn hải của Ham Thai.Hiện tại bị Lâm Minh thắp sáng.- Ân...

Lại có người có tiến triển, đúng là hiếm thấy!Tại Đọa Thần sơn mạch, hàng năm đều có không biết bao nhiêu người ngộ đạo, thắp sáng ấn kỳ hồn hải trên Ham Thai, cũng không đáng kể chút nào, nhưng mà thắp sáng ấn ký hồn biển xong còn khiến nó tỏa ra cường quang lại cực kỳ hiếm thấy.Hào quang càng mạnh, chứng minh võ giả ngộ đạo càng triệt để, tiềm lực cũng lớn hơn.Lúc này Lâm Minh ngồi trên Ham Thai phát ra hào quang, mặc dù chỉ là đệ nhất hồn hải, so với những Ham Thai thắp sáng ba bốn lưu vân còn mạnh hơn nhiều.- Ai lợi hại như vậy...Rất nhiều người nhìn về phía người ngồi trên Ham Thai này, mà thấy rõ bộ dáng của Lâm Minh thì nhiều người sắc mặt cổ quái.- Dĩ nhiên là hắn...Ngọc Thạch Sinh xuất thân Hồn Thiên Thánh Địa cũng ngồi lên Ham Thai ngộ đạo, hắn nhìn thấy Lâm Minh thì cảm giác mình như ăn con ruồi.Là ai thì hắn không kỳ quái, thế nhưng mà...

Thế nào lại là hắn?Hắn rõ ràng không giống nhân kiệt, tuổi cũng không nhỏ, loại người này ngộ tính cao?

Nói đùa gì vậy!Ngọc Thạch Sinh nhìn qua Lâm Minh, hào quang bao phủ Lâm Minh, nhưng nhưng mà ấn ký hồn hải còn sáng hơn người đã có ba lưu vân, Ngọc Thạch Sinh cảm thấy trên đầu có vô số con quạ đen đang bay quanh.- Điều này sao có thể, thằng này lớn lên chẳng khác gì người bán thịt heo còn mạnh hơn ta sao?

Lúc trước hắn còn hỏi ta thắp sáng ba hồn hải là thế nào, hắn nói giống như bản thân mới lần đầu tới Đọa Thần sơn mạch, hắn thật xạo.Ngọc Thạch Sinh chán nản, hắn không tin Lâm Minh lần đầu tiên tới Đọa Thần sơn mạch.Hắn rất nhanh định thần lại, dụng tâm ngộ đạo, bị Lâm Minh là đại thúc vượt qua hắn, hắn không thể nào thoải mái được.- Tiểu thư...- Nhìn thấy...Tiếu nữ áo tím lúc này mâm mê cái miệng nhỏ nhắn của mình có chút không phục, Lâm Minh ngồi lên Ham Thai vốn là của nàng, thời điểm nàng ngộ đạo thì hào quang rất tối, tới Lâm Minh thì nó tỏa sáng như mặt trời.- Chẳng lẽ ngộ tính cao thấp hoàn toàn không liên quan gì tới dung mạo sao?

Hắn lớn lên hơi kém, lại lĩnh ngộ khắc sâu như vậy, ta lại đáng yêu thế này...

Ách...Thiếu nữ áo tím mặt đỏ lên, không có nghĩ tiếp, nàng đã nghỉ ngơi ba ngày, hồn lực hồi phục tốt, có thể tái chiến giang hồ.Lâm Minh thắp sáng đạo hồn hải đầu tiên nhấc lên phong ba nhỏ, nhưng mà mọi người nhanh chóng không chú ý tới, Lâm Minh lĩnh ngộ sâu như vậy đúng là hiếm thấy, nhưng mà hiếm thấy cũng không phải tuyệt tích, qua nhiều năm như vậy, luôn có không ít người thành tựu không khác gì Lâm Minh, nhưng mà bọn họ cũng thất bại thảm hại.Đọa Thần sơn mạch Ham Thai tuyệt không đơn giản.Rất nhiều người đương nhiên cho rằng Lâm Minh trước đó đã từng tới Đọa Thần sơn mạch, nếu không ba ngày thắp sáng hồn hải đầu tiên, hơn nữa còn có thành tựu này, hiển nhiên là không tin.Nhưng mà bọn họ nhanh chóng há hốc mồm.Lại qua bốn mươi ngày, Lâm Minh đến Đọa Thần sơn mạch một tháng rưỡi, Lâm Minh ngồi lên Ham Thai đã có một ấn ký sáng lên, tỏa ra hào quang như tia chớp.Đây là hồn hải thứ hai, Lâm Minh cảm giác tinh thần chi hải của mình bị phân tầng, hồn lực của hắn càng thâm hậu, trong quá trình ngộ đạo đạt được chỗ tốt to lớn.Đương nhiên, có chỗ tốt này là do thành quả Lâm Minh ngộ đạo càng thêm hoàn mỹ, vượt xa người khác có thể tưởng tượng được.Trong linh khí mờ mịt, Lâm Minh ngồi lên Ham Thai lại tỏa sáng, thân thể bao phủ trong hào quang sáng ngời, bảo tướng trang nghiêm, chẳng khác gì cổ tăng nhập định.Khí thế huy hoàng này hình thành nét đối lập rõ ràng.Trên vách núi có rất nhiều người im lặng.Tên đại hán xấu xí chòm râu dài không ngờ lợi hại như thế.- Thằng này lúc đầu giả heo a, hắn tuyệt đối không phải lần đầu tiên tới đây ngộ đạo, hơn nữa trước đó hắn còn lĩnh ngộ được rất nhiều.Có người chắc chắc nói ra.Nhưng mà mặc dù đã tới rất nhiều lần, cũng ngộ qua rất nhiều lần, có thể ngộ tới mức này đúng là không tầm thường, làm cho người ta khâm phục.Bởi vì rất nhiều người cho dù ở đây tìm hiểu vài chục năm, bọn họ có thể thấp sáng hồn hải thứ tư, hồn hải thứ năm, nhưng mà bọn họ mỗi ấn ký hồn hải không sáng bằng Lâm Minh.Ấn ký hồn hải của bọn họ so sánh với Lâm Minh chẳng khác gì đom đóm với ánh trăng.Trong thế giới võ giả, nắm đấm lớn chính là đạo lý, rất nhiều người thu hồi khinh thường với Lâm Minh.Giữa đám người, trong mắt Ngọc Thạch Sinh bắn ra hào quang sâu kín.

Hắn không muốn thừa nhận bản thân mình nhìn lầm, trong nội tâm nóng tính không hiểu.- Ngộ a, ngộ tới đằng sau, hắn sẽ chậm lại, ta cũng không tin hắn có thể một đường tiến nhanh như thế.- Năm đó Thánh Mỹ nương nương ngộ đạo hào quang còn mạnh hơn thế này, nhưng mà cuối cùng nhất vẫn dừng lại ở hồn hải thứ ba, khó có thể bảo trì tiếp tục.Trong nội tâm Ngọc Thạch Sinh có chút không thoải mái, bởi vì mặc kệ Lâm Minh tới đây lần thứ mấy, Lâm Minh mạnh hơn hắn đã là sự thật.Chính vì đây là sự thật, mới khiến cho Ngọc Thạch Sinh càng khó chịu.Kỳ thật Ngọc Thạch Sinh cũng không có nghĩ sai.Lúc Lâm Minh ngộ đạo đến chín mười ngày thì hắn cảm nhận được độ khó.Đường vân trên Ham Thai này không có đơn giản như biểu hiện của nó.Dần dần đường vân trên Ham Thai bên có sương mù che chắn, có đạo vận thần bí.Mỗi một đám đường vân giống như có lực hấp dẫn không hiểu, làm cho thần hồn của Lâm Minh mất phương hướng trong đó.Hắn cảm giác mình như đứng trong mê cung to lớn, khó có thể phân biệt phương hướng.Hơn nữa mê cung này con đường cong khúc chiết, vách tường như núi, không thấy giới hạn, đường đi thì bị sương mù che chắn, lạnh lẽo như ngục giam, tản mát khí tức đáng sợ khiến tim của hắn đập mạnh.Đối mặt với pháp tắc mênh mông này, trong lòng của hắn sinh ra một cảm giác vô lực khó hiểu.Nhưng vào lúc này, trang sách màu vàng dung nhập vào huyết nhục thần hồn của hắn, những chữ viết dung nhập vào trong đó tỏa ra hào quang sáng ngời, sinh ra lực lượng cộng minh thần bí.Mê cung nhìn thì quanh co, thường cách một đoạn khoảng cách sẽ có kim quang hiện ra.Kim quang như vậy xuất hiện trong vô số nơi.Lâm Minh phúc chí tâm linh, hắn đi theo kim quang, một đường đi qua.

Ở bên ngoài thân thể của hắn dao động, thân thể bao trùm trong ánh sáng chập chờn.Một trăm ngày.Lâm Minh gian nan chèo chống tới một trăm ngày.Kế tiếp lại trôi qua mười ngày đã vượt qua thời gian Thánh Mỹ ngộ đạo một trăm lẻ tám ngày.Một trăm mười một ngày, một trăm mười hai ngày.Tới ngày thứ một trăm mười lăm, Lâm Minh ngồi trên Ham Thai lại tỏa ra hào quang sáng ngời chói mắt lần nữa.-------Chương 1921: Tiết lộ thân phậnChương 1921: Tiết lộ thân phận.- Hồn hải thứ ba!Lâm Minh thở dài ra một hơi, cùng lúc đó hắn cũng nhíu mày thật sâu.Tốc độ của hắn đã chậm hơn Thánh Mỹ.Đây là chuyện trong tình lý.Thánh Mỹ đọc qua Hồn Tộc Thánh Điển, nàng tạo nghệ trên trang sách màu vàng nhất định vượt qua Lâm Minh, cho dù lâm Minh có Tu La Thiên Thư phụ trợ, cuối cùng ngộ đạo ở phương diện tu thần không thể sánh bằng Thánh Mỹ.Như thế tính ra Lâm Minh cảm giác mình đã hiểu ra huyền cơ trong Đọa Thần sơn mạch này rồi, bởi vì muốn cầm được trang sách màu vàng khó khăn trùng trùng điệp điệp.- Trách không được bát giác tháp công bố muốn ở Đọa Thần sơn mạch cầm được trang sách màu vàng là ít có khả năng...

Những Chân Thần thời điểm thiếu niên từng tói Đọa Thần sơn mạch ngộ đạo, đồng dạng thất bại...Trong nội tâm Lâm Minh cảm thán, hắn cảm thấy hài lòng với thành tích mình đạt được.Nhưng mà thời điểm này chung quanh Lâm Minh, những người khác nếu biết rõ suy nghĩ của Lâm Minh hiện tại, sợ rằng sẽ xông lên đánh hắn.- Hồn hải thứ ba, vậy mà cũng có thể tỏa ra hào quang sáng như thế.Lâm Minh thắp sáng hồn hải thứ ba không ai bất ngờ, bọn họ đã nhận định Lâm Minh từng sớm tới Đọa Thần sơn mạch, có lẽ đã thắp sáng qua hồn hải thứ tư, thứ năm nên chẳng có gì kỳ quái.Nhưng làm cho bọn họ kinh ngạc là, Lâm Minh vậy mà lưu lại dấu vết hồn hải sáng ngời như thế, bọn họ cảm thấy bất ngờ.Bọn họ không tưởng tượng nổi chính là, Lâm Minh dù nhìn thế nào cũng không giống thiên tài.Một ít người cơ hồ muốn đấm ngực dậm chân, người còn mạnh hơn người, loại cảm giác này chẳng khác gì cho heo ăn tiên dược.- Người này có thể đang ngụy trang, có lẽ hắn chính là thiên tài của thế lực lớn...

Có thể làm được một bước này, chắc chắn không phải là người vô danh.Ngọc Thạch Sinh nhìn qua Lâm Minh, yên lặng nói thầm.- Người này hơn phân nửa che giấu tung tích.Một ít thiên tài ngộ đạo trên Ham Thai cũng cảm thấy kỳ quái.Ngộ đạo trên huyễn thần linh nhai cần có nội tình phi phàm, cùng với lĩnh ngộ pháp tắc Hồn Tộc chí cao, những pháp tắc chí cao này là truyền thừa tuyệt mật, vĩ giả bình thường làm gì có được nội tình như thế chứ?- Không biết hắn xuất thân từ đâu?

Có tuấn kiệt thế lực lớn xấu như vậy sao?Thiếu nữ áo tím trên đầu có sừng nhỏ lưu tâm Lâm Minh, cảm giác rất khó tiếp nhận.Mà thời điểm này Lâm Minh càng mắt điếc tai ngo với nhao nhao ở bên ngoài.Bên tai của hắn chỉ còn âm thanh du dương của thiên nhiên, trang sách màu vàng dung nhập vào trong cốt nhục, một ít chữ viết không thể lĩnh ngộ lại chìm nổi như tinh cầu, phát ra chân ý vô cùng, hào quang lập lòe sáng ngời khiến người ta thích ý.Hắn có thể cảm giác được hồn lực cuồn cuộn bao phủ, hồn lực tăng lên thật lớn.Tuy có rất nhiều chỗ tốt, nhưng Lâm Minh vẫn đang sầu khổ làm sao có thể đạt đượct rang sách màu vàng.Thời điểm này trong đầu Lâm Minh sinh ra âm thanh sợ hãi.- Này uy uy...

Ngươi vừa rồi...

Có nhiều thứ, hảo hảo tính sai a...Âm thanh bất thình lình này làm cho nội tâm Lâm Minh ngẩn ngơ, là thiếu nữ áo đỏ hắn gặp được trong nguyên mộng chiến trường!Nàng hóa thành năng lượng thể vây quanh Lâm Minh, căn bản không có người nào phát hiện ra nàng.Nàng lúc này đột nhiên lên tiếng nhận định Lâm Minh vừa rồi ngộ đạo có sai.Chuyện này làm cho Lâm Minh sửng sốt, ấn ký hồn hải thứ ba tỏa ra hào quang sáng ngời như thế, vậy mà sai?- Sai ở đâu?Lâm Minh vội vàng truyền âm hỏi, hắn biết rõ thiếu nữ áo đỏ không tầm thường, nhưng lại thật không ngờ, nàng có thể nhìn ra huyền cơ pháp tắc trên Ham Thai.Thời điểm này thiếu nữ áo đỏ còn chưa có mở miệng, đột nhiên sắc trời đột nhiên biến đổi, năng lượng đột nhiên trở nên bạo ngược.Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, ngẩng đầu nhìn qua bầu trời.Phát sinh cái gì?Ầm ầm!Bầu trời rung động lắc lư, dường như có lôi đình đang chuẩn bị.Mây đen ngưng tụ, che đậy bầu trời.Loại biến cố này khiến người ta kinh hãi, bọn họ nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, hồn nhiên không rõ xảy ra chuyện gì.Đúng lúc này trên bầu trời sinh ra tiếng nổ lớn, giống như thần kiếm bổ ra bầu trời, hư không huyễn thần linh nhai ảm đạm, chỉ có lưu vân màu xám vẫn còn sáng.Hào quang mờ mịt hội tụ thành cường quang, không hề dấu hiệu xuất hiện.Hào quang phô thiên cái địa, có mặt khắp nơi, bao phủ thân thể từng người.Mỗi một đạo hào quang giống như tới từ tuyên cổ, giống như chiếu sáng nội tâm từng người.Một đạo khí thế bàng bạc không hiểu sinh ra, làm lòng người ta rung sợ.Tia sáng này chiếu sáng, trên vách núi huyễn thần linh thái, người ngộ đao kinh hồn táng đảm, chỉ cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé dưới hào quang này, sinh ra cảm giác như muốn quỳ bái.- Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ, chiếu sáng Tam Thập Tam Thiên...Trên bầu trời nương theo hào quang sáng ngời này, một giọng nói tang thương sinh ra.Âm thanh vừa xuất hiện, vô số ánh sáng chói lọi ngưng tụ trên hư không,nó không ngừng bồi hồi trên đầu mỗi người.- Đại Phạm Thần Vương!- Là lão tổ!

Cảm giác của lão tổ hàng lâm vào nơi này.Thiên chi kiêu tử có thể đi theo sư tôn thăm viếng thần sơn thần bí, hay hoặc dứt khoát là đệ tử của thần sơn đột nhiên giật mình, không ngừng quỳ rạp trên Ham Thai.- Cái gì, cảm giác này chính là Đại Phạm Thần Vương?

- Đại Phạm Thần Vương...

Không ngờ chính là cảm giác của Thần Vương!Trên vách núi này còn có người ngồi trên Ham Thai, biết được hào quang thần bí sáng ngời này, cũng có người quỳ xuống, quỳ bái thật tình.Đại Phạm Thần Vương, đây là cường giả đứng đầu của Hồn giới, xứng đáng cho bọn họ cúi đầu.- Thần Vương?Lâm Minh giật mình, Thần Vương là cái gì?

Chân Thần sao?Lâm Minh không thể tin được, nhưng sợ rằng chỉ có thể là Chân Thần, xưng hô Thần Vương này không phải Thiên Tôn có thể có.Mà nhìn qua phản ứng của đám tuấn kiệt chung quanh, chỉ sợ người tới thực sự là Chân Thần!Nếu như Thiên Tôn thì không tới mức này, lúc ấy tại nguyên mộng chiến trường, có Vạn Quỷ Thiên Tôn cùng Hỗn Độn Ma Thần xuất hiện, tuổi trẻ tuấn kiệt tuy e ngại nhưng còn chưa tới mức quỳ xuống.Chân Thần, không ngờ có thể mang cảm giác xuyên thấu qua Đọa Thần sơn mạch, làm sao có thể?- Chân Thần đã cường đại đến loại trình độ này sao?

Bản thể không cách nào tiến vào Đọa Thần sơn mạch, nhưng vẫn có thể dùng cảm giác bao phủ nơi này?

Thậm chí ảnh hưởng nơi đây?Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra dự cảm không hiểu, cảm giác của Chân Thần hàng lâm, tất nhiên là chuyên nguyên nhân, chẳng lẽ là...Lâm Minh cảm giác sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh, không phải truy tra bản thân mình đấy chứ?Trong đầu Lâm Minh vừa mới hiện ra suy nghĩ này trong đầu, chỉ thấy một đạo thần quang xé rách bầu trời, trong thời gian ngắn bao phủ trên người Lâm Minh.Lâm Minh bị hào quang thần bí này bao phủ, hắn chẳng khác gì bị sét đánh, chẳng khác gì thiên thạch trùng kích ý thức hải.May mắn Lâm Minh thần hồn cường đại, nếu không bị cảm giác này bao phủ, thức hải của hắn đã sụp đổ.-------Chương 1922: Vây côngChương 1922: Vây công.- Lực lượng Chân Thần!Trong nội tâm đã sớm có suy đoán, hơn nữa hào quang sáng ngời này bao phủ nội tâm, Lâm Minh đã có thể khẳng định, dùng cảm giác bao phủ lên người của hắn xác thực là Chân Thần, hơn nữa bết bát nhất là, Chân Thần này dường như nhắm vào chính mình!Trong tích tắc, tứ chi của Lâm Minh lạnh như băng, chẳng khác gì rơi vào hầm băng.Một Chân Thần, tập trung chính mình!- Không xong.Tâm thần Lâm Minh trầm xuống, cảm giác được hào quang sáng ngời bao phủ, thần hồn của hắn bị lạc ấn kỳ dị xung kích.Bị lạc ấn này ảnh hưởng, Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn tan rã, râu ria không thấy...

Cơ bắp co lại...

Mặt trở nên gầy hơn...Lâm Minh bại lộ tướng mạo sẵn có.Lâm Minh biến hóa thật sự khiến người khác chú ý tới, bởi vì dưới thần quang bao phủ làm cho ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn thấy hào quang hội tụ quanh người hắn.- Hắn không phải là tên đại thúc hay sao?- Đúng là hắn, Ham Thai hắn ngồi vẫn còn có ấn ký hồn hải đang tỏa sáng kìa, hơn nữa hào quang còn mạnh hơn của người khác.Vị trí của Lâm Minh rất nhiều người nhớ rõ, hiện mắt thấy dung mạo của Lâm Minh không ngừng phát sinh biến hóa, những người này nghẹn họng nhìn trân trối.Đã xảy ra chuyện gì?- Thì ra hắn không phải đại hán, là thanh niên.- Dung mạo của hắn chỉ là ngụy trang...Thiếu nữ áo tím trên đầu mọc sừng, mắt thấy Lâm Minh từ một đại thúc hèn mọn bỉ ổi, biến thành một thanh niên ánh mắt như bảo thạch, dung mạo khí chất hùng hồn, nhịn không được há to cái miệng nhỏ nhắn, hình tượng trước sau khác biệt quá lớn.Vì cái gì hắn ngụy trang dung mạo, tránh cừu gia sao?Trong nội tâm rất nhiều người hiện ra suy nghĩ này, nhưng mà rất nhanh, có người ý thức được chuyện gì đó.- Hắn nhìn qua hơi quen mắt.- Ta thấy kẻ bị treo giải thưởng ở Trấn Hải Thành hình như là hắn đấy!- Hắn là Lâm Mục!Có người kinh hô, đa số võ giả trên Đọa Thần sơn mạch đã từng ở đây ngộ đạo thật lâu, không sao đi ra ngoài, cho nên chưa từng nghe qua danh hào của Lâm Minh.- Lâm Mục là ai?

Đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao có Chân Thần đến tìm hắn?Đọa Thần sơn mạch có quy tắc hạn chế cốt linh, cho dù Chân Thần có mạnh hơn nữa cũng chỉ có thể cho cảm giác hàng lâm đã phải trả cái giá to lớn, thế nhưng mà hiện tại gióng trống khua chiêng chỉ vì tìm một tiểu bối?- Tên Lâm Mục này tại nguyên mộng chiến trường đánh chết Vạn Quỷ Thiên Tôn cùng cảnh giới!

Hơn nữa đánh chết không biết bao nhiêu Giới Vương cùng Đại Giới Giới Vương, cuối cùng tập hợp đủ một tỷ công huân, hối đoái trang sách màu vàng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích.- Trong tay hắn chẳng những có trang sách màu vàng, còn có Kỳ Lân Quả thiên địa kỳ bảo vượt qua vô thượng thần đan.- Hắn hiện tại bị các thế lực lớn treo giải thưởng trên trời, nếu như có thể đánh chết hắn, sẽ đạt được cơ duyên to lớn.Rất nhanh người chung quanh nói đủ loại sự tích của Lâm minh, mà từ những sự tích của Lâm Minh, rất nhiều thiên tài ngây ngốc ở Đọa Thần sơn mạch quá lâu đều kinh hô, Lâm Mục này mạnh như vậy?Bị nhiều người đuổi giết như thế, chẳng trách hắn phải ngụy trang dung mạo.Mà trước đó hắn có thể thấp sáng ba đạo ấn ký hồn hải cũng dễ dàng giải thích.Ngọc Thạch Sinh nhìn qua Lâm Minh, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn không thể không tin tưởng, Lâm Minh thật sự lần đầu tiên tiến vào nguyên mộng chiến trường, hắn căn bản là yêu nghiệt, đánh chết Thiên Tôn cùng cảnh giới, đây quả thực là chuyện khiến người ta theo không kịp.Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn qua Lâm Minh.Bọn họ cũng đã biết rõ, Trấn Hải Thành vì bắt hắn mà treo giải thưởng trên trời.Còn Lâm Minh đứng trên Ham Thai, sắc mặt của hắn trầm xuống, bị cảm giác của Chân Thần bao phủ, Lâm Minh dứt khoát cũng không hề ngụy trang, hắn trực tiếp rút Phượng Huyết Thương ra."

Đại Phạm Thần Vương " đã có thể lẫn tránh pháp tắc của nguyên mộng vũ trụ, Chân Thần đã cường đại tới mức này?Cẩn thận suy nghĩ, Chân Thần xác thực đã có uy năng làm trái thiên địa!Ví dụ như đánh xuyên qua thán tức thần tường ngăn cách Tam Thập Tam Thiên, hoặc là thi triển đại thần thông trong nguyên mộng vũ trụ.Dù sao Chân Thần so với chủ nhân Tu La Lộ và người sáng lập Thánh Điển chỉ kém hơn một cảnh giới mà thôi.- Thì ra ngươi là Lâm Mục!Một giọng nói âm trầm vang lên, xoạt một tiếng vang nhỏ, có người rút kiếm ra.Lúc này không ngừng có người rút vũ khí ra, phong tỏa phương hướng chạy trốn tất cả đường lui của Lâm Minh.Trong lúc nhất thời, Lâm Minh đã thành bia ngắm cho người ta.Rất nhiều người nhìn qua hả hê, Lâm Minh cường đại thì thế nào, trong hoàn cảnh như thế này, hắn đã không có khả năng tìm được đường lui.Trang sách màu vàng phải trả lại rồi.- Ngươi là Lâm Mục đúng không?

Chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, nhưng do ngươi đắc tội quá nhiều người, lại mang trọng bảo, thất phu vô tội hoài bích có tội, đạo lý này ngươi phải hiểu, cho nên không oán chúng ta được, muốn trách chỉ trách đám người treo giải thưởng bắt ngươi mà thôi.Thời điểm này có ba người đứng ra, phân ra ba hướng, xếp thành hình tam giác vây quanh Lâm Minh.Vũ khí trong tay bọn họ đều là phi kiếm.

- Vũ hóa tam kiệt.Có người giật mình, vũ hóa tam kiệt danh khí thật lớn, được xưng một đời thiên tài xuất sắc nhất của Phượng Vũ thánh địa, cho dù ở Đọa Thần sơn mạch, bọn họ cũng như cây có bóng, người có tên, trải qua nhiều năm ngộ đạo bọn họ đã thắp sáng hồn hải thứ năm.Trên thực tế ba người liên thủ, sức chiến đấu càng gia tăng lên gấp bội.- Vốn treo thưởng chính là cung cấp hành tung của ngươi, hiện tại ngươi bị Đại Phạm Thần Vương tìm ra, cung cấp hành tung không có ý nghĩa, chúng ta chỉ có thể ra tay với ngươi, chế ngươi, ngươi không nên trách chúng ta bỏ đáng xuống giếng/Lão đại của vũ hóa tam kiệt cười lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay chém thẳng về phía Lâm Minh.- Loại như ngươi cũng xứng bỏ đá xuống giếng, cút đi cho ta!Lâm Minh rống to một tiếng, khớp xương trên người kêu lên rắc rắc, khí của hắn biến hóa, trở nên chẳng khác gì hải triều tức giận.Ầm ầm!Một tiếng nổ mạnh vang vọng, trường thương trong tay Lâm Minh vạch phá trời xanh, thương mang sáng lạn hiện ra, trùng trùng điệp điệp đánh vào lão đại vũ hóa tam kiệt.- Đại ca!Vũ hóa tam kiệt phản ứng cực kỳ nhạy cảm, ba người đồng loạt ra tay, cộng đồng chống cự công kích của Lâm Minh, nhưng mà chỉ nghe "Bồng!"

Một tiếng vang thật lớn, thương mang bộc phát, lực lượng mấy tỷ cân đánh ra, thiên địa chấn động, không gian nứt vỡ.Vũ hóa tam kiệt liên thủ đánh một kích, kiếm quang bị đánh vỡ như thủy tinh, tính cảnh hồn lực thần nguyên quán chú lên thân kiếm cũng hoàn toàn bị xóa đi.Ba người bọn họ kinh kêu một tiếng, bản thân nhanh chóng lui ra phía sau, mà lão đại vũ hóa tam kiệt đứng mũi chịu sào, "Phốc", hắn phun máu tươi, bắn thẳng ra xa mấy trượng.- Cái gì?Mọi người kinh ngạc đến ngây người,vũ hóa tam kiệt danh khí lớn như thế vậy mà vừa thấy mặt đã bại?- Ân?

Không chết?-------Chương 1923: Hỗn chiến (1)Chương 1923: Hỗn chiến. (1)Hàn quang trong mắt Lâm Minh lóe lên, một bước bước ra đuổi theo vũ hóa tam kiệt, trường thương trong tay quét ngang, cắt qua trời xanh, ba người có một người đứng giữa gần Lâm Minh nhất, trực tiếp bị Phượng Huyết Thương chém thành hai đoạn, máu tươi nhuộm đỏ trời cao.- Lão tam!Vũ hóa tam kiệt hai người khác con mắt đỏ hồng, nhưng mà bọn họ không phải đối thủ của Lâm Minh.Lâm Minh bước chân động liên tục, không gian dưới chân của hắn không có ý nghĩa gì, hắn chẳng khác gì thuấn di tới trước mặt hai người còn lại.- Phốc!

Phốc!Hai tiếng trầm đục vang lên, hai người này bị Lâm Minh một thương xuyên tim.Vũ hóa tam kiệt cứ như vậy bị Lâm Minh giết chết, chiến đấu thàm thiết cỡ này, chân thân của bọn họ sẽ bị thương, muốn điều dưỡng một thời gian ngắn mới có thể khôi phục.Sau khi chém giết ba người, Lâm Minh mặt không đổi sắc tim không nhảy, tay phải của hắn đang cầm Phượng Huyết Thương đã dính đầy máu tươi!

- Sát Thần Lâm Mục!Nhìn thấy bộ dáng của Lâm Minh, có người không nhịn được nói danh xưng của Lâm Minh ra.Hắn thật sự quá mạnh mẽ, thiên tài như vũ hóa tam kiệt bị hắn chém giết chẳng khác gì giết gà.- Đáng sợ!Rất nhiều người sợ, trong lúc nhất thời không dám lên trước.Tuy bọn họ biết rõ ràng, dưới nhiều người vây công, Lâm Minh chết ở đây là chuyện sớm muộn, thế nhưng mà ai cũng không muốn là người lao ra đầu tiên.Như vậy nhất định sẽ bị Lâm Minh giết chết, vô duyên với treo thưởng.Trong lúc nhất thời, những võ giả có suy nghĩ về Lâm Minh cũng ngừng bước quan sát tình thế.Thời điểm này trên không trung đột nhiên có tiếng gào thét vang vọng.- Lâm Mục, rốt cuộc cũng tìm được ngươi!- Lâm Mục, ngươi ở nguyên mộng chiến trường chém giết vô số cường giả Linh tộc của ta, hại tinh thần chi hải của bọn họ bị hao tổn, ta sẽ bắt ngươi đền nợ máu này.- Lâm Mục, tại nguyên mộng chiến trường ta bị cảnh giới áp chế mà bị ngươi đánh chết, bây giờ ở nguyên mộng vũ trụ, trong một trận chiến công bằng ta sẽ bắt ngươi nuốt hận.Trên bầu trời xuất hiện giọng nói vang vọng.- Ân?Trong lòng Lâm Minh giật mình, trong lúc đó cũng cảm nhận được có vài khí tức cường đại tuyệt luân hàng lâm.Ngẩng đầu nhìn lên, thình lình phát hiện giữa hào quang sáng ngời kia lờ mờ có rất nhiều người chìm nổi.Những người này đều là thế lực kết thù của Lâm Minh kéo tới, bọn họ vốn ở cách Đọa Thần sơn mạch không xa, mà nay sau khi nhận được tin tức, bọn họ lợi dụng Truyền Tống Trận tới đây rất nhanh.Giữa những người này, Lâm Minh thình lình nhìn thấy Tử Lăng Vương.

Lúc trước Lâm Minh tại nguyên mộng chiến trường đánh chết Tử Lăng Vương không chút cố sức, khi đó tu vị của Tử Lăng Vương bị áp chế.

Hiện tại hắn lại vào nguyên mộng vũ trụ, dưới tình huống không bị áp chế tu vị, hắn phải đánh chết Lâm Minh rửa nhục.- Các ngươi...

Vậy mà có thể liên hợp với Chân Thần ra tay...Trong mắt Lâm Minh sát cơ bắn ra, hắn không ngờ rằng mình lại rơi vào cảnh này, bị người ta trực tiếp bắt lấy hành tung, xem ra hắn quá thật xem thường anh kiệt của Hồn giới, Chân Thần là cảnh giới hắn hoàn toàn không hiểu nổi.Càng ngày càng nhiều người, đã có hơn 10 đội nhân mã chạy đến, có cả nam lẫn nữ, toàn thân bọn họ đều bắn ra tinh mang, hiển nhiên đều có thực lực bất phàm.Nhưng mà những người này đều không vượt qua cảnh giới Giới Vương bình thường, chính xác là Giới Vương cũng chỉ có rải rác mấy người.Ba nghìn tuổi có thể trở thành Giới Vương đều là nhân kiệt trong nhân kiệt.Còn nếu ba nghìn tuổi có thể trở thành Đại Giới Vương thì tuyệt đối chính là yêu nghiệt, loại người này trong vòng vạn năm trở thành Thiên Tôn cũng không vấn đề gì, trong tương lai nếu không có bất ngờ xảy ra có thể trở thành tuyệt đỉnh Thiên Tôn, có một phần nhỏ hy vọng trùng kích Chân Thần.Loại người này, tại Hồn Giới cũng không có nhiều, hơn nữa cho dù có, hiện tại bọn hắn cũng mới chỉ là Đại Giới Vương khi mới ba nghìn tuổi, cho nên những thế lực vây giết Lâm Minh cũng khó xuất hiện vượt quá Giới Vương.- Lâm Mục, đầu tiên ta giết ngươi ở Nguyên Mộng Vũ Trụ, rồi sau này ta sẽ giết ngươi ở thế giới thật sự, nhất định ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn.Trong mắt Tử Lăng Vương hiện lên hung quang.Hắn dẫn đầu một đám người linh tộc vây giết Lâm Minh.Ánh mắt Lâm Minh âm trầm, hắn tới nơi này ngộ đạo, đã có chuẩn bị từ sớm.

Hắn đã nhìn ra được nơi này bị pháp tắc hạn chế, tuy hiện tại bị đám người kia vây giết nhưng cũng không hề úy kỵ.Chỉ là trong người có dấu hiệu Chân Thần âm thầm làm cho trong lòng Lâm Minh có điều kiêng kỵ.- Muốn giết ta, vậy các ngươi chết hết đi.Thân phận đã bại lộ, Lâm Minh không hề che dấu thực lực, toàn thân hắn bộc phát ra nhuệ khí bức người, bay thẳng trời xanh.Quanh thân hắn không có gió mà quần áo tự bay, Phượng Huyết Thương chấn động vù vù, giống như hung thú viễn cổ khát máu hung tàn đột nhiên tỉnh giấc, hào quang như máu chiếu rọi hơn phân nửa vạch núi, tỏa ra mùi máu tanh đáng sợ.Đằng đằng sát khí, ở xa xa có không ít bóng người đang tập trung nhìn vào Lâm Minh.Nhóm người tới đây, phần lớn là người các thế lực lớn ở nguyên mộng chiến trường bị hắn giết, như là Linh tộc, Hoàng Tuyền Cung các thế lực...

Nhưng mà trong đó cũng có kẻ vì trang sách màu vàng, treo giải thưởng các loại tâm tư khác.Đối mặt với nhiều tuấn kiệt như thế, toàn thân Lâm Minh bị bao phủ trong Chân Thần lạc ấn, hắn đi tới nơi nào cũng chẳng khác gì ánh nến trong bóng tối, căn bản tránh cũng không thể tránh, vậy dứt khoát chiến đi, giết ra một thiên địa tươi sáng.Đúng lúc này một nữ tử áo trắng vạch đám người đi ra ngoài, rõ ràng là Giới Vương bình thường.Mà Giới Vương bình thường khác là bị Lâm Minh miểu sát, nhưng mà Giới Vương này lại khác.

Cốt linh của nàng chỉ một ngàn ba trăm tuổi.

Nếu như có đại cơ duyên.

Nàng thậm chí có thể trong một vạn tuổi đột phá tới Thiên Tôn, như vậy nàng còn có một tia hy vọng xa xôi đột phá Chân Thần.Cũng nói đúng là, Lâm Minhđoối mặt là những người trẻ tuổi không thua kém gì Đế Thích Già, nhưng không có bao nhiêu đối thủ thua kém hắn cả.- Ta tới từ Đại Phạm Thần Sơn, là một tọa hạ đệ tử của Đại Phạm Thần Vương, hôm nay phụng lệnh sư tôn đến đây lấy tính mệnh của ngươi.Giọng của nữ tử này lạnh lùng, trong con mắt rét lạnh không mang theo chút cảm tình nào cả.Đám võ giả chung quanh Ham Thai nghe được nín hơi, Đại Phạm Thần Sơn, đệ tử Chân Thần!Cho dù là chủ vũ trụ Hồn giới, Chân Thần cũng là tồn tại trong truyền thuyết, đệ tử Chân Thần đi tới chỗ nào cũng bị người ta chú ý tới!Bọn họ không nhận ra nữ tử áo trắng, nhưng mà bọn họ không có nghi ngờ sự đáng sợ của nàng.- Hàn Lộ sư tỷ, cẩn thận tiểu tử này còn có một cây thương uy lực càng lớn hơn!

Trừ chuyện đó ra, hắn còn có hai cỗ phân thân, trong đó một phần thân lực phòng ngự cường đại tới mức không tưởng tượng nổi.Bên cạnh nữ tử áo trắng, Tử Lăng Vương nhắc nhở, hắn dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn qua Lâm Minh, nói rõ từng át chủ bài của Lâm Minh ra.-------Chương 1924: Hỗn chiến (2)Chương 1924: Hỗn chiến. (2)- Không cần nhiều lời!Giọng của nữ tử áo trắng trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng duỗi hai tay ra, mười ngón tay thon dài của nàng có một chút vụn băng bắn ra ngoài, nhiệt độ chung quanh không ngừng giảm xuống!Ông!Hàn khí khủng bố bạo phát ra, giống như nham thạch tầng tầng lớp lớp, Lâm Mộc đang mặc giáp trụ bỗng nhiên lạng lẽo, không khí cũng lạnh thấu xương.Núi đá trong phạm vi mười dặm không ngừng đóng băng.Khủng bố tuyệt luân.Một ít thiên tài đang ở trên Ham Thai ngộ đạo đột nhiên biến sắc hoảng sợ, biết rõ đây là một kích khủng khiếp, nhao nhao bay ra khỏi Hạm Thai, vội vàng tránh né hàn khí lạnh giá ùa tới.Lâm Minh đã không có chỗ trốn, hắn nổi sát tính lên, trường thương không ngừng tản mát hào quang chói lọi, giống như mặt trời đang thiêu đốt hừng hực, giống như nham thạch nóng chảy trong địa tâm phun trào, mang theo hỏa lực mạnh mẽ đánh thẳng vào hàn khí đang ùa tới.Thiên hỏa cuồn cuộn, trực tiếp mang theo ly hỏa chân ý, trực tiếp bao phủ hàn khí đang ập tới.Nóng lạnh không ngừng giao nhau, trong hư không sinh ra vòi rồng tàn sát bừa bãi.Người trên vách đá nơi này đều là thiên kiêu, có ít người trốn tránh không kịp trực tiếp bị vòi rồng quét qua, kêu thảm thiết hai sau đó bị nghiền thành thịt vụn.Va chạm lần này thế lực ngang nhau.Nữ tử áo trắng nhíu mày một cái, trong công kích vừa rồi nàng cảm nhận được sự cường đại của Lâm Minh, đây là đối thủ đáng sợ.- Hừ!

Nơi này cũng không phải nguyên mộng chiến trường áp chế cảnh giới, nhân loại hèn mọn, còn tưởng rằng ngươi sẽ tìm đường chạy trốn chứ.Trong hư không có cường giả Giới Vương quát lên, toàn thân của hắn ma khí um tùm, đang âm thầm ra tay với Lâm Minh.Hắn đến từ Hoàng Tuyền Cung, tuy cũng là Giới Vương, nhưng thời điểm ba ngàn tuổi miễn cưỡng đột phá Giới Vương, hiện tại cũng chỉ là mới vào Giới Vương mà thôi, cho dù là thiên phú hay thực lực thì hắn còn kém hơn Hàn Lộ rất nhiều.Lờ mờ biến mất trong đám người, hắn xuất ra một cái chai màu máu, bên trong hắn đổ ra một nguyên châu màu đen.Viên châu màu đen này hóa thành huyết hà, cuồn cuộn cuồn cuộn, âm hàn lạnh giá.Trong huyết hà có một con ma đầu chìm nổi như núi cao hàng lâm, phóng xuất ma khí ngập trời, ngay cả không khí cũng bị ma khí ăn mòn, mang theo uy lực khủng bố.Đây là pháp khí cực kỳ hung tàn tà ác, tất cả mọi người tránh lui xa xa, e sợ bị nhiễm chút huyết quang này.Thiên kiêu trên Ham Thai bay ra xa xa, sợ hãi bị huyết hà bao phủ, khi đó là vạn kiếp bất phục.Lâm Minh quét mắt nhìn qua huyết hà, hắn cảm giác cái chai này quỷ dị, nhưng mà luận uy lực nó còn kém hơn bất tử hàn băng trước kia nhiều, đôi mắt lạnh lùng quét qua, một cây thương màu đen xuất hiện trong tay, tản mát ra khí tức hùng hồn, đây chính là Ám Long thương.Bỏi vì có nhiều người tự cho là hiểu rõ chi tiết của Lâm Minh, cho rằng hắn sẽ tiết kiệm thể lực, mà lựa chọn dùng Phượng Huyết Thương đối địch, Lâm Minh đột nhiên sư dụng Ám Long thương làm rất nhiều ngời bất ngờ.XÍU...UU!!Thương mang đâm lên cao, Tà Thần Chi Thụ trong người hiện ra, lôi điện biến thành lôi long mang theo chân ý của lôi đình, biến ảo thành từng đạo lôi đình tinh sa.Mỗi một điểm lôi đình tinh sa tỏa ra lôi quang khôn cùng, giống như vô số tinh sa quét qua huyết hà.Thiên địa lập tức trắng xoá, lôi quang sôi trào, chấn động thiên địa.Tên võ giả cầm cái chai huyết sắc trong tay, đột nhiên bàn tay của hắn bị lôi đình bao phủ.- Ah!Tiếng nổ tung khủng bố vang vọng, trong tiếng thét mang theo tiếng lôi đình, tên thanh niên mặc huyết bào bay lên trời tránh né lôi quang.Ma đầu và huyết hà hắn thả ra bị lôi đình tiêu diệt, nổ nát, ngay cả cái chai huyết sắc trong tay của hắn cũng xuất hiện nhiều khe nứt.Lôi đình vẫn lập lòe không dứt, tiêu diệt vô số phù văn màu đen của cái chai, ngăn cản cái chai huyết sắc này phục hồi.

Lúc này ở mi tâm của hắn có lôi đình tinh sa bắn trúng, ầm ầm nổ tung, thanh niên huyết bào không ngừng phun máu.

Hiển nhiên thanh niên huyết bào bị thương nặng.Đám người đang đứng trong hư không đều hoảng sợ, thanh niên huyết bào là Giới Vương thiên tài, lại bị Lâm Minh vừa gặp mặt đã đánh trọng thương.Lâm Minh đang muốn lao tới, một thương triệt để giải quyết người này, thời điểm này bức tường băng rét lạnh bao phủ Lâm Minh, nghiền áp Lâm Minh, người ra tay là Hàn Lộ.Sách!Thân thể Lâm Minh dừng lại đối mặt Hàn Lộ, trường thương trong tay cyar hắn hoán đổi, lại biến thành Phượng Huyết Thương!Răng rắc!Thương quang Phượng Huyết Thương hóa thành một đạo cầu vồng, nhanh chóng đâm vào tường băng, thương mang bắn ra và vô số hàn băng vỡ nát, bắn ra các nơi!Một màn này làm cho mọi người kinh ngạc, Lâm Minh có thể không ngừng hoán đảo hai cây thương?Nhưng mà bọn họ cũng nhanh chóng hiểu rõ vì sao!Lâm Minh không có trong thời gian ngắn dùng Ám Long thương trực tiếp đánh chết hoặc nắm chắc đánh trọng thương Hàn Lộ, cho nên mới dùng Phượng Huyết Thương đối địch, tiết kiệm thể lực.Còn đối với một ít đối thủ thực lực không kém, hoàn toàn so sánh với Hàn Lộ, hắn mới sử dụng Ám Long thương, tranh thủ một chiêu đánh đối thủ mất sức chiến đấu.- Tổn thương mười ngón của đối thủ, không bằng đoạn một ngón tay của đối thủ, Lâm Mục này rất quả quyết!- Đối mặt nhiều người vây công như vậy, hắn lại tiết kiệm từng tia thể lực, nhân loại này rất đáng sợ.Đám võ giả trên Ham Thai sợ hãi than thở, nhìn ra ý định của Lâm Minh.Mà thời điểm này, càng ngày càng nhiều người ra tay với Lâm MinhBọn họ không có ý đơn đả độc đấu, mà là có ý định cùng tiến lên!Mắt thấy năng lượng thần quang bao phủ phía chân trời, trong mắt Lâm Minh bắn ra hào quang như điện, thân thể chợt lui lại!- Địch nhân quá nhiều, hơn nữa phía sau còn có nhiều người chạy tới, nếu ta không thể nhanh chóng thoát khỏi vòng vây sớm muộn gì cũng chết ở đây, trang sách màu vàng cũng mất đi.Lâm Minh nhìn qua thần quang bao phủ thân thể, không ngừng suy nghĩ đối sách.Hắn phải tiết kiệm thời gian!Phanh!Lâm Minh đá ra một cước, thanh long chân huyết hiển hiện, long lực vô tận bao phủ thân thể, giống như chân long xuất hải, mang theo khí tức tàn bạo cuồn cuộn, hóa thành một đạo quang ảnh đá vào người nọ trong hư không.Một cước của hắn mang theo lực lượng mười tỷ cân, dù là đá vào hư không cũng sinh ra khí kình đá gãy trụ sắt.Người nọ cả kinh, không nghĩ tới Lâm Minh dám chủ động công kích, hồn lực ngưng tụ thành tường, kiệt lực chống cự.Kết quả hồn tường bị một cước đá nát, lồng ngực của hắn bị đánh trúng, tiếng xương gãy vang vọng, máu tươi trong miệng của hắn phun ra ngoài.Những người này đều là thiên kiêu thành danh đã lâu, thực lực Thánh Chủ đỉnh phong trước mặt Lâm Minh lại không có lực phản kháng.- Nhân loại này quá khủng bố.- Một bộ phận chủ phòng ngự, một bộ phận chủ công kích, cùng phối hợp với nhau, cùng dùng thần hồn công kích, không cần lưu tình!Tử Lăng Vương hô to, hắn rất kiêng kỵ Lâm Minh, không có tiến lên.Thời điểm này giết chết Lâm Minh chính là tất cả, cái gì tinh thần võ đạo chỉ là thứ yếu.-------Chương 1925: Liên sát (1)Chương 1925: Liên sát. (1)Mặc dù Hàn Lộ rất cao ngạo, cũng không có cự tuyệt liên thủ với người khác, bởi vì nàng biết rõ, đơn đả độc đấu nàng căn bản không thể chế phục Lâm Minh.Có khẩu dụ của Đại Phạm Thần Vương, nàng phải toàn tâm mà làm.Hơn mười thân ảnh, sưu sưu sưu không ngừng lao thẳng tới chỗ Lâm Minh.Trên bầu trời có ánh sáng vô hạn lập lòe, hỏa vũ cuồn cuộn, sấm sét vang dội, thần tháp như núi trấn áp, cự chưởng xé rách hư không. . .

Đủ loại hồn pháp, phô thiên cái địa đánh thẳng vào người của hắn.Hơn nữa trong hồn tháp ẩn chứa các loại đại pháp linh tinh.Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, mặc dù hắn chiến lực phi phàm, thân thể cũng vô cùng cường hãn, nhưng chân chính chống lại nhiều võ giả đỉnh phong như vậy cũng cảm giác không đủ lực.Những người này là Thánh Chủ đỉnh phong, cũng có thể lực địch Giới Vương bình thường.Giới Vương bình thường thì có thể đấu với Đại Giới Giới Vương.Điện mang đan vào trên thân thể, Lâm Minh ngưng tụ ra Hồng Mông không gian, kiệt lực đối kháng, vẫn không ngừng bị suy yếu như trước.Lâm Minh âm thầm xiết chặt nắm đấm, giờ phút này hắn bị vây công, ở chỗ này càng lâu thì địch nhân càng ngày càng nhiều.Thò tay một trảo vào trong hư không, quấy lên vòng xoáy đen kịt, Ám Long thương xuất hiện lần nữa, nó nước sơn đen như mực, tỏa ra sát khí cuồn cuộn.Lúc này Lâm Minh không hề giữ lại, quán chú chân nguyên vào trong Ám Long thương sau đó giống như hung long xuất thế lao thẳng tới, hắc quang không ngừng xuyên thẳng hư không.Bồng --Một lực lượng nặng nề truyền ra trong cốt nhục của Lâm Minh.Sau đó sấm sét vang dội hội tụ lại với nhau, hình thành dòng xoáy.Con mắt đen kịt của hắn như nhìn thấy phù văn không ngừng sinh diệt, khí tức hồng sắc bao quanh thân thể, chẳng khác gì huyết long hung hãn.Lân phiến hắc sắc bao phủ lấy thân thể của hắn, tạo thành chiến giáp, sát khí trùng thiên tỏa ra bốn phía.Lâm Minh đã không còn giữ lại, hắn kích hoạt Tu La chi huyết.Lực lượng thân thể của hắn lúc này không ngừng tăng lên như bay, lực phòng ngự cũng bạo tăng.Mũi chân của hắn đạp vào hư không, hư không bị hắn đạp lên như đất bằng.Hắn như sao chổi lướt ngang bầu trời, Ám Long thương bộc phát hắc quang vô tận, đánh nát hồn pháp của những người này.Tay trái cầm lấy Phượng Huyết Thương, tay phải Ám Long thương, trực tiếp lao tới thanh niên huyết bào vừa mới trọng thương, hắn cang cầm chai huyết sắc trong tay.Thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn!Thanh niên huyết bào khoanh chân ngồi trên hư không, trên trán hình thành hồn lực đen kịt, kiệt lực ngăn cản lôi quang trí mạng trong người, thình lình nhìn thấy Lâm Minh xuất hiện trước mặt thì sắc mặt sợ hãi trắng bệch.Bên cạnh chính là mấy võ giả nửa bước Giới Vương, bọn họ nhìn ra ý định của Lâm Minh.Bàn tay lớn ầm ầm, trực tiếp trảo Lâm Minh..Lâm Minh cũng không quay đầu lại, Phượng Huyết Thương bắn ra hào quang như thải hồng quán nhật, thoáng cái đâm thủng bàn tay lớn này.Sau đó Lâm Minh đánh ra một quyền vỡ nát Giao Long ập tới, Ám Long thương kéo lê đường vòng cung kỳ dị, đầu lâu mấy tên nửa bước Giới Vương bay lên cao, cổ bị đứt có máu tươi phun ra như suối.Mà thời điểm này đôi mắt của Hàn Lộ tinh quang lập loè, thân thể như quỷ mị xuât hiện bên cạnh Lâm Minh, tay phải niết lan hoa chỉ, điểm một ngón tay vào dưới xương sườn của Lâm Minh.Một chỉ này vừa ra, hư không hoàn toàn bị đông lại, giống như nơi này chính là một sông băng lớn, chúng đông cứng hành động của Lâm Minh.- Chết!Đã bộc phát Tu La chi huyết, lực lượng của Lâm Minh chẳng khác gì bọa long hình người, lực lượng của hắn tăng lên nhiều, Hàn Lộ không thể ngăn cản nổi.Bồng!Tiếng nổ tung khủng bố, vô tận hàn băng bị Lâm Minh nghiền nát, ngay cả hàn băng chiến giáp trên người Hàn Lộ cũng vỡ nát.Hàn Lộ kinh hô một tiếng, thân thể bạo lui ra ngoài, ngực của nàng có máu tươi phun ra như suối.- Cái gì?Hàn Lộ kinh hãi, Lâm Minh quá cường đại, vốn nàng cho rằng Lâm Minh chỉ hơi mạnh hơn mình, không nghĩ tới hắn biến thân thì thực lực còn tăng lên gấp bội.Mà thời điểm này Hàn Lộ trơ mắt nhìn Lâm Minh dùng thương mang không tưởng tượng nổi đánh thẳng vào thanh niên huyết bào.Thanh niên huyết bào rất kinh hãi, hắn thành danh đã lâu, nhưng đối mặt Ám Long thương, thần hồn cũng đang run rẩy.

Tóc gáy của hắn dựng đứng, không ngừng lui ra phía sau, trong tay cầm chai huyết sắc bành trướng, bay lên ngăn cản Ám Long thương.Thứ này là pháp bảo hung ác, bị sư tôn của hắn tế luyện mười vạn năm, bên trong có hàng tỉ hồn phách sinh linh và oán khí, nó rất mạnh mẽ.Nhưng mà pháp bảo này lại bị Ám Long thương xuyên thủng, không chỉ có như thế, hàng tỉ linh hồn bên trong rõ ràng bỗng chốc bị Ám Long thương thôn phệ không còn.Vèo --Thanh niên huyết bào tới từ Hoàng Tuyền Cung lúc này bị Ám Long thương xuyên thủng, ánh mắt hoảng sợ, máu huyết trong người cũng bị Ám Long thương thôn phệ, hóa thành một túi da và chậm rãi rơi xuống đất.Lâm Minh một thương đâm chết tên thanh niên huyết bào, đánh chết thiên tài Giới Vương chỉ là chuyện trong nháy mắt.Nhưng mà trong nháy mắt này Lâm Minh cũng bị nhiều người công kích.Dù sao hắn bị vây công!Tuy Lâm Minh dùng Hồng Mông không gian ngăn cản đại đa số, nhưng mà có không ít hồn pháp đánh thẳng lên người của hắn, hắn toàn bộ dùng kích phát Tu La chi huyết hình thành phòng ngự siêu cường thừa nhận công kích này.Nhưng mà một màn này rơi vào trong mắt của những người muốn giết hắn, bọn họ có cảm giác sởn hết gai ốc.- Bị vây công nhiều như vậy, ngay cả Giới Vương bình thường cũng bị trọng thương, hắn lại không bị thương?- Một kích của ta có thể đục lỗ tiểu hành tinh, hắn còn không phun ra một ngụm máu tươi...

Ngay cả Giới Vương của Hoàng Tuyền Cung cũng bị chém giết...Rất nhiều người trong nội tâm sinh ra hàn ý, đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cảm giác thiếu niên nhân loại này quá hung hãn, tuy không tới mức nguy hại Hồn tộc, nhưng rât có thể nguy hại thế lực của bọn họ.- Các bị đồng đạo ngộ đạo tại Huyễn Thần Nhai, người này tên là Lâm Mục, hắn tại nguyên mộng chiến trường dùng thủ đoạn hèn hạ ám toán tộc ta.

Ngay cả Đại Phạm Thần Vương đều bị chọc giận, dùng thủ đoạn tìm ra hắn.

Các vị cùng tu võ đạo, chúng ta cùng lao tới giết hắn, nếu như có thể chém giết hắn, tộc của ta cũng có thể cấp cho các ngươi ban thưởng lớn, ban thưởng tăng gấp đôi.Tử Lăng Vương dứng ở vị trí an toàn bên ngoài chiến trường, mở miệng truyền âm, giọng của hắn truyền ra trăm dặm.Tại Huyễn Thần Nhai ngộ đạo đều là thiên kiêu các thế lực, đếm không hết.Tuy những người này bình quân không đỡ nổi một kích của Lâm Minh, nhưng mà trong đám người này có một ít thiên kiêu mạnh mẽ ẩn nấp, không muốn người biết.Nếu như có thể lợi dụng bọn họ thì đây là lực lượng khả quan.Tử Lăng Vương vừa nói xong, có một ít người nhanh chóng thối lui ra ngoài, không muốn làm vũ khí của người ta.Còn có một chút người nhìn thấy Lâm Minh trong hơn trăm ngày ngắn ngủi lục tục thắp sáng ấn ký tam hồn hải, hơn nữa hào quang cực thịnh, trong lòng ganh tỵ, hơn nữa Lâm Minh là nhân loại, còn bị các đại phái treo giải thưởng, bọn họ đương nhiên động tâm.-------Chương 1926: Liên sát (2)Chương 1926: Liên sát. (2)- Các ngươi xung phong, chúng ta tự nhiên ra tay.Có võ giả tên Huyễn Thần Nhai nói ra, bọn họ đã xem Lâm Minh chính là thịt cá trên thớt, hiện tại chỉ sợ xương cá đâm vào tay mà thôi.- Giết hắn, chúng ta đồng loạt ra tay!Người của Hoàng Tuyền Cung hô lớn!- Chỉ cần giết hắn, đuổi hắn ra khỏi nguyên mộng vũ trụ, như vậy chân thân của hắn sẽ thoát ly dị độ không gian, đến lúc đó Đại Phạm Thần Vương sẽ thi triển vô lượng đại pháp, nhất định có thể tìm ra chân thân của hắn, khi đó hắn sẽ mặc chúng ta hành hạ tới chết.Từ xa là tiếng của Tử Lăng Vương vọng tới.- Ha ha, đến lúc đó ta muốn xem Lâm Mục ngươi chết thế nào.Ánh mắt Tử Lăng Vương dữ tợn, hắn nói lời này làm tâm thần Lâm Minh rùng mình, thủ đoạn của Đại Phạm Thần Vương hắn đã nhìn thấy một lần, hắn không chút nghi ngờ, Đại Phạm Thần Vương thật sự có bổn sự như vậy.Nếu hắn vẫn lạc trong nguyên mộng chiến trường, không chỉ là vấn đề mất đi trang sách màu vàng mà thôi.Nói cho cùng lâm vào nguy cơ này, cũng là bởi vì Lâm Minh khó hiểu thủ đoạn của Chân Thần.Thời điểm này người của Hoàng Tuyền Cung xuất thủ trước, quỷ ảnh ngập trời.Mà phía sau bọn họ nghe được âm thanh "Sưu sưu sưu --" vang vọng, trên Ham Thai cũng có người lao lên hư không tập kích Lâm Minh, các hào quang mỹ lệ bắn ra bốn phía.- Đều muốn giết ta?Hai mắt Lâm Minh huyết hồng, toàn thân hắc quang bắn ra ngoài, Ám Long thương bị quấn trong hư không, một chút quang mang màu đen xuất hiện.Chợt quang mang màu đen đột nhiên mở rộng, mang theo lực lượng hỗn độn cuồn cuộn, nó giống như lỗ đen bắn ra lực cán nuốt vô tận.Hơn mười võ giả tránh né không kịp, trực tiếp bị hắc động kia thôn phệ, trong hư không huyết nhục bay đầy trời..Huyết t*ng trùng thiên.Những người này bị chém giết kịch liệt như thế, thần hồn của bọn họ ngoài nguyên mộng chiến trường bị hao tổn không nhỏ.Nhưng mà cùng lúc đó, sau một kích của Lâm Minh thì lưng của hắn bị nhiều người công kích.Người quá nhiều!

Tầng tầng lớp lớp, so với người vây công trong nguyên mộng vũ trụ còn nhiều hơn!Hơn nữa tu vị của đám người này không bị áp chế, có rất nhiều người tu vị cao hơn Lâm Minh nhiều.Rầm rầm rầm.Những người này đều là nhân kiệt, lực công kích không giống bình thường, giống như vô số ngôi sao oanh tạc, Lâm Minh né tránh nhưng vẫn trúng công kích như trước, cho dù lực phòng ngự của hắn có mạnh hơn nữa, bị nhiều người vây công như thế, huyết khí trong người vẫn sôi trào.Một tia máu tươi từ trong lân giáp trên lưng chảy ra ngoài.- Ta phải động, không thể đứng mà chịu vây công!

Nếu không ta sớm muộn gì cũng bị giết chết.Trong đầu Lâm Minh sinh ra ý niệm này, hắn đột nhiên quay đầu lại, trong người bắn ra bí lực vô tận, ánh mắt lạnh như băng quét qua đám võ giả Hồn tộc vừa đánh lén mình.- Bắt đầu từ các ngươi!Lâm Minh quát lên một tiếng lớn, chân đạp hư không, tốc độ nhanh tới tận cùng.Hắn vận chuyển không gian pháp tắc, ngay lập tức xuất hiện trước mặt đám người đánh lén, khiến người khác thoáng cái mất đi mục tiêu.- Cẩn thận!Có người kinh hô, nhưng mà đã chậm!Ám Long thương quét ngang, sát khí khủng bố khiến ba kẻ đánh lén đâu bay lên cao, óc văng tung tóe!Nhìn thấy phương thức tử vong thảm thiết như vậy, làm cho những võ giả khác sinh ra sợ hãi trong lòng, chết như vậy chính là đầu bị đánh bạo, tinh thần chi hải tất nhiên bị trọng thương, sợ rằng bản tôn của những người này cũng mất nửa cái mạng, không điều dưỡng một năm nửa năm, không có linh dược tuyệt thế, đừng mong khôi phục.- Sát!Trên bầu trời, người của Hoàng Tuyền Cung lại ra tay.Bọn họ xuất chiêu với Lâm Minh, nhưng mà thân ảnh Lâm Minh lập tức biến mất, kết quả người cách Lâm Minh không xa, đám nguowfit rên Ham Thai ra tay với Lâm Minh, bọn họ trực tiếp bị võ giả Hoàng Tuyền Cung đánh chết, tiếng kêu thảm thiết vang vọng.Tư vị bị lệ quỷ thôn phệ, hơn nữa chuyện này cũng gây tổn thương tinh thần to lớn.- Không xong!Người ra tay biểu lộ kinh ngạc, bọn họ lại giết người nhà.Mà trong thời gian bọn họ ngạc nhiên, Lâm Minh đột nhiên xuất hiện trước mặt của bọn họ, ánh mắt của hắn băng hàn, Ám Long thương trong tay giống như liêm đao của tử thần, không ngừng thu gặt tính mạng.Máu tươi như hồng liên nở hoa.Phốc phốc phốc!Lâm Minh giống như tử thần không ngừng thu hoạch tính mạng, hơn nữa phàm là người bị Lâm Minh giết chết, toàn bộ đầu đều vỡ vụn, tinh thần chi hải tan nát.Đây là phương pháp giết người ngoan độc nhất, đám người chung quanh không ai không sợ hãi.Cho dù đây là nguyên mộng vũ trụ, bị Lâm Minh giết chết như thế không ai không trả cái giá lớn.XIU....XIU...

XÍU...UU!!Hào quang Đạo Cung Cửu Tinh rót vào trong người của Lâm Minh, thân thể của hắn có tiếng xương nổ lốp bốp, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.Mà dưới chém giết của Lâm Minh, những người khác khó lòng tập trung hắn được, công kích nhao nhao thất bại, thậm chí đánh trúng người một nhà.- Khóa hắn lại!Tử Lăng Vương ở trong đám người rống một tiếng.Thời điểm này một thanh niên tóc vàng ra khỏi Hỗn Độn Thiên Cung, trong bàn tay của hắn có một khối mai rùa hiện ra.Mai rùa rất kỳ dị, vừa xuất hiện đã tỏa ra hào quang hỗn độn, qua trong giây lát đã biến thành hồn thú kỳ dị, to như núi, tiếng rống như sấm.Hồn thú này là một con quái vật vô cùng hung ác, khóe miệng không ngừng có nước dãi chảy ra ngoài, hào quang hỗn độn lập lòe, cái trán có phù văn hồn lực sơ thành, từ trên người của nó tỏa ra khí tức mạnh mẽ, há miệng hấp một cái, hồn lực chung quanh không ngừng bị nuốt đi.- Ân?

Thôn Thiên Thú!Võ giả Hồn tộc nhận ra hồn thú này, trong truyền thuyết nó khi thành niên có thể hấp thu một tinh cầu, làm cho tinh cầu trở thành tinh cầu chết.Thôn Thiên Thú trước mắt chỉ là vị thành niên, bị Hỗn Độn Thiên Tôn đánh chết, phong ấn tinh hồn của nó vào trong mai rùa cổ xưa, sau đó luyện thành pháp khí.Vừa thả mai rùa này ra, tinh hồn Thôn Thiên Thú xuất hiện và hấp thu tất cả, ngay cả người chung quanh cũng bị nuốt.Ngày bình thường, đệ tử thần truyền của Hỗn Độn Thiên Tôn đạt được mai rùa này thì căn bản không nỡ lấy ra sử dụng, bởi vì dùng một lần tinh hồn của Thôn Thiên Thú sẽ bị suy yếu một phần, sau đó là vứt đi.Còn lần này, đối mặt Lâm Minh, hắn chỉ có thể mang ra sử dụng.- Hàn Lộ sư muội.

Ta và ngươi liên thủ phong bế khu vực này, định trụ thân hình Lâm Mục, sau đó trấn giết kẻ này!Thanh niên tóc vàng nói với Hàn Lộ.Hàn Lộ nhíu mày, nàng là đệ tử thiên kiêu của Đại Phạm Thần Vương, phối hợp với nhiều người vây giết một nhân loại.

Chuyện này làm cho nàng có cảm giác thất bại, nhưng mà hiện tại nàng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể liên thủ với mọi người mà thôi.Nàng lấy một cái hồn khí như vẩy cá ra.Lân phiến này chính là vẩy của Cự Côn Bắc Minh tróc ra, trời sinh mang theo chân ý pháp tắc hàn băng, lại trải qua sư phụ nàng tự tay đề luyện nên biến thành hồn khí.Hồn khí này xuất hiện đã tỏa ra sương khí băng hàn, ngay cả không khí chung quanh cũng bị đông cứng lại.-------Chương 1927: Thảm thiếtChương 1927: Thảm thiết.Hồn lực trong người của nàng cuồn cuộn, vẩy cá này không ngừng bành trướng.Vô số phù văn hàn băng và hấp lực của Thôn Thiên Thú không ngừng đông cứng thiên địa chung quanh Lâm Minh, hình thành một lao lung băng tuyết trong phạm vi ngàn trượng.Lao lung băng tuyết này vây khốn Lâm Minh, ngay cả người chung quanh cũng bị đông cứng lại.Khi Hàn Lộ không ngừng thúc dục vẩy cá, lao lung băng tuyết không ngừng mạnh hơn, lại không ngừng ngưng kết ra phù văn hàn băng mới.- Ân?Không gian chung quanh đông cứng lại, Lâm Minh nhíu mày một cái, tốc độ của hắn rất nhanh, thời điểm này đối diện hấp lực của Thôn Thiên Thú thì hắn chậm lại..Tốc độ của hắn suy giảm nhanh chóng trước hấp lực này.Rầm rầm rầm!Trong kết giới đóng băng, một đạo năng lượng khủng khiếp nổ tung.- Lực lượng thôn phệ của Thôn Thiên Thú có thể tập trung hư không, tốc độ của Lâm Mục nhanh hơn nữa cũng không thể phát huy, nhanh chóng vây công hắn.Tên thanh niên tóc vàng đi ra từ Hỗn Độn Thiên Cung la lớn.- Đồng loạt ra tay!Kết giới đóng băng của Hàn Lộ cũng không có ngăn cản công kích của mọi người, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người tranh nhau ra tay, thần mang xuyên thủng hư khôngLực lượng của một người thì Lâm Minh không coi vào đâu, nhưng mà nhiều người công kích như vậy, ngay cả tinh cầu cũng bị đánh nát.

- Hắn chết chắc!Tử Lăng Vương ở bên ngoài kết giới đóng băng, khóe miệng sinh ra nụ cười dữ tợn, lực phòng ngự của Lâm Minh mạnh hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản nhiều công kích như vậy.Trong nháy mắt thần quang bao phủ lấy Lâm Minh, một đạo khí tức mênh mông không hiểu từ trong kết giới đóng băng bắn ra ngoài.Khí tức này biến hóa kỳ lạ, sâu như biển, lại có màu đỏ.Đám thiên tài Hồn giới ở bên cạnh kết giới đóng băng cảm giác được khí tức này, ai cũng cảm thấy linh hồn run rẩy, Lâm Mục này còn có khả năng phản kháng?Trong ánh mắt xinh đẹp của Hàn Lộ hiện ra thần quang không dám tin, vẩy cá trong tay không ngừng run lên kịch liệt, hào quang của nó suy yếu rất lớn, thậm chí vô số phù văn hàn băng bám vào nó cũng biến mất, chuyện này chứng tỏ kết giới hàn băng đã bị trùng kích to lớn.Tạch tạch tạch!Trên kết giới đóng băng xuất hiện vết rạn, sau đó từ từ tan vỡ.Rầm rầm rầm!Lúc này tất cả thần quang đánh tới nổ tung, giữa kết giới đóng băng, vị trí Lâm Minh đang đứng xuất hiện mông lung, hư ảnh võ sĩ toàn thân mặc giáp đen lúc này đang thôi động cự luân to như núi.Mỗi khi cự luân này không ngừng xoay tròn, Tu La chiến ý bảo tồn trong đó bắn ra ngoài, phía trên có vô số phù văn cơ sở lập lòe, cho người ta cảm giác chư thiên thần phật sẽ phải tan nát dưới cự luân này.Hấp lực không ai bì nổi của Thôn Thiên Thú hiện tại bị nghiền áp, phát ra âm thanh cờ rốp, cờ rốp.

Mỗi lần nghiền nát có vô số phù văn hồn lực tan vỡ, sau đó biến mất, hấp lực cũng yếu đi.Cự luân màu đen kia chính là Vạn Ma Sinh Tử Luân cùng Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn điệp gia.Lâm Minh ở trong dị động không gian rừng đá, ở trong chiến trường ngân hà lĩnh ngộ trận chiến của chủ nhân Tu La Lộ cùng Hồn Tộc vương giả chiến đấu, rốt cuộc có thu hoạch to lớn.Hắn lĩnh ngộ với Tu La Thiên Thư càng phát thâm thúy, ngay tiếp theo uy lực của Vạn Ma Sinh Tử Luân không ngừng tăng lên mạnh hơn.Vạn Ma Sinh Tử Luân trời sinh có thể nghiền áp tất cả hồn lực, ma vật, có thể nói là một trong những thủ đoạn mạnh nhất của Lâm Minh trừ ma phương ra, cũng là thủ đoạn tuyệt cường đối phó Hồn tộc.Rầm rầm rầm!Cơ hồ tất cả thần quang công kích, toàn bộ công kích bị cự luân nghiền áp.Nhưng mà bản thân cự luân cũng sinh ra sức thừa nhận vô cùng to lớn.Mạch máu toàn thân Lâm Minh lúc này vỡ nát.- Hắn không chịu nổi!

Hắn tiêu hao thật lớn, khí tức yếu đi thật nhiều.- Cự luân kia tuy lợi hại, nhưng cũng hút đi rất nhiều chân nguyên của hắn.Trong đám người có người hô lớn, nhưng khi bọn họ hô lớn còn mang theo khiếp sợ, Lâm Minh thật đáng sợ, không ngờ có thể sống sót dưới vây công này.XÍU...UU!!

XÍU...UU!!

XÍU...UU!!Lại có người ra tay, có võ giả đang xem cuộc chiến trên Hạm Thai gia nhập đội ngũ công kích, bọn họ vốn nhìn thấy Lâm Minh sát phạt quả quyết, sợ bị tai bay vạ gió.

Không có ra tay nhưng bây giờ thấy Lâm Minh bị nhiều người vây công, dường như dần dần lộ ra xu thế thất bại, bọn họ liền chủ động xuất kích, muốn làm ra áp đảo cuối cùng.Người ra tay càng ngày càng nhiều, Lâm Minh càng bất lợi.Trên thế giới này vĩnh viễn không thiếu người bỏ đá xuống giếng, huống chi Lâm Minh chính là dị tộc, thành tựu của hắn khiến cho thiên tài Hồn tộc ghen ghét.Mọi người không thích người khác tốt hơn mình, vì vậy khi đối phương gặp rủi ro, lại có ban thưởng có thể cầm, bọn họ không ngại giẫm Lâm Minh một cước.Oanh!Tiếng nổ tung kinh khủng vang vọng, hư ảnh cự luân trong tay Tu la tan nát, khóe miệng Lâm Minh chảy máu tươi.Hai mắt của hắn đỏ hồng, sát ý toàn thân bộc phát.Đây là bi ai của dị tộc, trong tộc đàn mà không chảy cùng dòng máu, càng tỏa ra hào quang chói mắt thì chết càng nhanh.- Hắc hắc!

Chết đi!Tử Lăng Vương cũng ra tay, lúc trước hắn vẫn an vị ở vị trí an toàn, hiện tại thấy Lâm Minh nỏ mạnh hết đà, hắn mới tiến tới, hắn vừa ra tay đã ném ra các loại phù văn công kích, muốn ném chết Lâm Minh.Trong mắt Lâm Minh bắn ra sát ý dữ tợn.Vèo!

Vèo!Trong nội thế giới của Lâm Minh đột nhiên có hai đạo nhân ảnh bay ra ngoài.Tốc độ hai nhân ảnh này nhanh tới tận cùng, một bóng người bay tới đám võ giả trên Ham Thai đá xuống giếng, nhân ảnh còn lại lao tới chỗ Tử Lăng Vương.- Cẩn thận!Có người kinh hô, nhưng mà đã chậm!Bóng người phóng tới Ham Thai chính là hồn tuyền thần thai Lâm Minh áo tím, động tác của hắn như quỷ mị, hơn mười thiên tài trên Ham Thai bị Lâm Minh áo tím đánh nát đầu.Mà nguyên linh thạch thai Lâm Minh áo đen cũng lao tới trước mặt Tử Lăng Vương.- Đáng chết!Tử Lăng Vương gào thét, nói:- Cho rằng một phần thân là có thể giết ta sao?Hắn lấy một thanh trọng kiếm trong tu di giới ra, ra tay chém giết Lâm Minh áo đen, hơn nữa trong kiếm quang ẩn chứa thần hồn công kích.Oanh!Va chạm đáng sợ làm thân thể Lâm Minh áo đen rèn luyện trong vô số năm tháng đã sớm không thể phá vỡ, lực lượng thân thể còn mạnh hơn cả Lâm Minh, mà thần hồn công kích của Tử Lăng Vương cũng không cách nào làm bị thương Lâm Minh áo đen, bởi vì trong thức hải của hắn có ngưng tụ sát ý của chủ nhân Tu La Lộ.Phốc!Tử Lăng Vương thổ huyết bay ra ngoài, vừa thấy mặt thì hắn đã bại.Chỉ là một phân thân cũng khiến Tử Lăng Vương không cách nào chống lại, chênh lệch quá lớn!Lâm Minh áo đen cạn tào ráo máng, tính cả Lâm Minh áo tím chém giết bốn phía, hai đại phân thân liên thủ không ngừng chém giết các nơi, đám võ giả vây công không ngừng chết đi, mà Lâm Minh ra tay tàn nhẫn, cơ hồ tất cả người bị giết đều bị đánh nát đầu!Trong lúc nhất thời hư không bị máu tươi nhuộm đỏ.-------Chương 1928: Dị biến (1)Chương 1928: Dị biến. (1)Nhưng mà thời điểm này lực lượng của Lâm Minh cũng tiêu hao tới tận cùng, hư ảnh bàn quay trong tay Tu La rốt cuộc triệt để nứt vỡ.Lâm Minh bị trọng thương, thất khiếu chảy máu.Bộ ngực và bụng huyết nhục mơ hồ, xương sườn đứt gãy, nội tạng tổn hại, kinh mạch đứt từng khúc, vô cùng thảm thiết.Hắn mạnh hơn nữa cũng không chịu nổi nhiều ngườivây công.- Hắn không được.Có người nói ra, nhưng mà hắn vừa dứt lời thìchỉ nghe tiếng hét thảm truyền đến, Tử Lăng Vương đã bị hai phân thân của Lâm Minh liên thủ đâm xuyên tim.Tử Lăng Vương kinh hô, trên mặt mang theo thần sắc hoảng sợ tột cùng, trước đó không lâu tại nguyên mộng chiến trường, hắn vừa mới bị Lâm Minh giết một lần, hiện tại thần hồn của hắn chưa tĩnh dưỡng xong đã bị giết lần nữa.- Không!Tử Lăng Vương kêu thảm thiết, trong thời gian ngắn hắn bị đánh giết hai lần, sẽ tạo thành trọng thương thần hồn của hắn, thậm chí ảnh hưởng thành tựu ngày sau.Bồng!Sắc mặt Lâm Minh áo đen lạnh lùng, một quyền đánh nát đầu của Tử Lăng Vương!Từ máu và óc đỏ trắng bắn ra ngoài, võ giả ở đây không ngừng khiếp sợ, Tử Lăng Vương lại bị Lâm Minh đánh chết!Trong hai ba năm bị giết trong nguyên mộng chiến trường hai lần, Lâm Minh ra tay lại ác như vậy, Tử Lăng Vương vô cùng có khả năng không thể trị hết tổn thương linh hồn.Mà đúng lúc này Lâm Minh lại ra tay lần nữa, Ám Long thương trùng trùng điệp điệp nện vào nửa khối mai rùa trên hư không.Răng rắc!Mai rùa rạn nứt, thanh niên tóc vàng đi ra từ Hỗn Độn Thiên Cung trong lòng khiếp sợ, đây là bảo vật do Hỗn Độn Thiên Tôn ban cho, không thể dể mất.Trong lúc hồi hợp hắn đánh ra một đạo hồn pháp, giống như giao mãng vắt ngang hư không, muốn đoạt lại mai rùa này.Lâm Minh không để ý thân thể tổn thương, Vạn Ma Sinh Tử Luân đã rạn nứt chấn động vù vù, trực tiếp đánh tan hồn pháp này, hắn vươn tay cướp lấy mai rùa phong cách cổ xưa này.Trong mai rùa này có phù văn dày đặc không ngừng quấn quanh, hoàn toàn là một đoàn lực lượng do Thiên Tôn ngưng tụ, nhưng mà adasdm phù văn này bị Vạn Ma Sinh Tử Luân mài ảm đạm.Lâm Minh vươn tay ra, mai rùa này bị phong ấn tầng tầng, trực tiếp thu vào trong tu di giới.Cảm giác được liên hệ tinh thần giữa mình và mai rùa này mất đi, tên thanh niên tóc vàng tức giận thiếu chút nữa thổ huyết.- Tiếp tục ra tay, đánh hắn tan thành mây khói.Thanh niên tóc vàng giận dữ hét lên, hắn cảm giác Lâm Minh đã nỏ mạnh hết đà, khó có khả năng tiếp tục được nữa.- Tập trung không gian, đừng cho hắn trốn!Có đệ tử trên Đại Phạm Thần Sơn đứng ra, bọn họ dẫn đầu lao lên, làm chủ lực đánh giết Lâm Minh.- Hàn Lộ sư muội, thi triển đóng băng không gian.Người nọ xoay đầu quát lớn về phía Hàn Lộ, hắn là thanh niên áo vàng nhìn qua cực kỳ trầm ổn.Hàn Lộ nhíu mày, tuy trong nội tâm của nàng cao ngạo, nàng cảm giác làm như vậy không tốt đẹp lắm, nhưng mà nàng không dám cải sư mệnh, lập tức ra tay không lưu thủ.Xoạt!Băng hoa nở ra, hư không lại tiếp tục đông cứng, tốc độ Lâm Minh giảm xuống.Thực lực của nàng trong đám người là số một số hai, tuy là Giới Vương bình thường, nàng vẫn có thể đánh chết Đại Giới Giới Vương.Hơn nữa có những người khác bảo hộ, Lâm Minh căn bản không làm gì được nàng.- Chư vị trong Đọa Thần sơn mạch, ta đại biểu cho Đại Phạm Thần Sơn ở đây, hôm nay phàm là người ra tay, tận tâm tận lực đối phó Lâm Mục.

Đều có thể đạt được mười viên cực phẩm thần tinh của Đại Phạm Thần Sơn ban thưởng.

Nếu bất hạnh bị Lâm Mục đánh chết trong chiến đấu.

Như vậy ban thưởng gấp bội, hơn nữa Đại Phạm Thần Sơn còn có thể cung cấp linh dược chữa trị tổn thương linh hồn do chết trong nguyên mộng vũ trụ.Tên thanh niên áo vàng bên cạnh Hàn Lộ quát lớn.Tu vị của hắn vẫn là Giới Vương.Tại Hồn giới, số lượng Đại Giới Giới Vương dưới ba ngàn tuổi rất thưa thớt, rất khó tìm được, nhưng mà Giới Vương bình thường dưới ba ngàn tuổi thì lại có một ít.Thanh niên này cũng là đệ tử hạch tâm của Đại Phạm Thần Sơn, hắn thiên phú không bằng Hàn Lộ, nhưng lại chủ trì tục sự hàng ngày của Đại Phạm Thần Sơn, có được quyền nói chuyện rất cao.Chỉ cần đánh chết Lâm Minh, như vậy trang sách màu vàng trên người Lâm Minh đương nhiên là của Đại Phạm Thần Sơn, so sánh với bảo vật vô giá này, trả giá chút linh dược và thần tinh không tính là cái gì cả.Quả nhiên nghe được thanh niên áo vàng nói như vậy, võ giả trên Ham Thai đã động tâm, mười viên cực phẩm hồn tinh với nhiều người mà nói là thứ tốt khó tìm.- Đồng loạt ra tay!- Chết cũng không sao, Đại Phạm Thần Sơn đã dám nói như vậy, chắc chắn sẽ không đổi ý đâu.Càng ngày càng nhiều người gia nhập chiến đấu, tại Đọa Thần sơn mạch này chính là nơi tụ tập thiên tài, hiện tại thiên tài tầng tầng lớp lớp vây công Lâm Minh, Lâm Minh nửa bước khó đi.Chuyện này đương nhiên là vì trên người Lâm Minh có trọng bảo, nhưng cũng bởi vì chủng tộc khác biệt, tại Hồn giới, Nhân tộc chính là nô lệ.Trong mắt đám người này, Lâm Minh chỉ là ban thưởng hồn tinh mà thôi.Cho dù hắn sống hay chết với đám người này chẳng là cái gì cả.Chiến đấu trong hư không vô cùng thảm thiết, phù văn vô tận và hồn lực bị nghiền nát.Lực lượng mênh mông như sóng triều ập tới, ngay cả hư không cũng bị cắt nát.Toàn thân Lâm Minh là máu, Vạn Ma Sinh Tử Luân cùng Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn tuy đã vỡ ra, nhưng mà chúng chưa từng phai mờ.Đó là bởi vì sau khi chúng xoắn giết nhiều thiên tài, hấp thu tinh khí thần của bọn họ bổ sung tiêu hao của mình.Nhưng mà tốc độ hút vào không bằng tốc độ tiêu hao.Hai đại Sinh Tử Luân dần dân ảm đạm, vết rạn cũng càng nhiều hơn.Hư ảnh Tu La to lớn khí tức cũng yếu đi thật nhiều, nhưng mà hai đồng tử của nó từ khi người chết càng ngày càng nhiều, hào quang huyết sắc tỏa ra càng mạnh hơn trước, bắn ra sát khí khủng bố khiến lòng người rung động.Vết thương trên người Lâm Minh tăng lên nhiều, đã không còn đếm nổi có bao nhiêu vết thương, máu trên người của hắn không ngừng chảy ra ngoài.Lân phiến toàn thân không ngừng vỡ vụn, toàn thân cao thấp không có chỗ nào có miếng thịt lành, xương cốt bị gãy lòi ra ngoài, tóc dài tán loạn, nhìn hắn hiện tại chẳng khác gì ác ma.Nhưng mà cùng lúc đó, thiên tài bị Lâm Minh giết nhiều không kể xiết.Thi thể của bọn họ chồng chất trên Hạm Thai, máu chảy thành sông.Chiến đấu vẫn thảm thiết như trước.Địch nhân bốn phương, thiên kiêu vô số!Lâm Minh sát khí trùng thiên, không ngừng giết ra giết vào trong đám người, giết tới mức thiên tài trên Ham Thai kinh hồn táng đảm, bọn họ chỉ dám đứng xa Lâm Minh, hoàn toàn mất đi phong thái thiên kiêu hàng ngày, không dám xông lên trước mặt hắn.

Nhưng mà trạng thái của Lâm Minh càng ngày càng không xong, may mà hắn còn có hai phân thân ủng hộ, phối hợp bản tôn chém giêt thiên kiêu, phàm là nào bị hắn giết đều bị đánh nát đầu, tinh thần chi hải tan vỡ.Thái độ của Lâm Minh rất rõ ràng, ai muốn giết hắn, kẻ đó phải trả giá thật nhiều, cho dù có linh dược của Đại Phạm Thần Sơn, tinh thần chi hải vỡ vụn cũng vẫn còn lưu lại âm ảnh.-------Chương 1929: Dị biến (2)Chương 1929: Dị biến. (2)- Thật đáng sợ!Mọi người càng đánh càng kinh ngạc, bọn họ cũng đều biết, Lâm Minh kiên trì không bao lâu, nhưng cho dù hắn nỏ mạnh hết đà cũng có thể không ngừng thu hoạch tính mạng.- Quái vật!Truyền nhân Hỗn Độn Thiên Cung đã hoảng sợ, mà về phần Hoàng Tuyền Cung càng thảm hơn, người bọn họ mang tới chỉ còn rải rác vài người.Chuyện này khiến sắc mặt bọn họ vốn tái nhợt, hiện tại càng không có một tia huyết sắc nào cả, phương thức chiến đấu của bọn họ là phóng xuất quỷ vật, nhưng mà những quỷ vật này bị Vạn Ma Sinh Tử Luân khắc chế, thậm chí có thể bị Vạn Ma Sinh Tử Luân bổ sung năng lượng, cho nên bọn họ càng là trọng điểm chém giết của Lâm Minh.- Người này rốt cuộc có lai lịch gì?

Hồn giới chưa từng có tuấn kiệt Nhân tộc như vậy a?- Người này phải nhanh chóng chém giết, nếu không ngày sau hắn trưởng thành thì chính là họa lớn của chúng ta.Rất nhiều thế lực đều hao tổn rất lớn, nhưng bọn họ ỷ vào nhiều người, không muốn bỏ ra xa, dù sao Đọa Thần sơn mạch vốn có quá nhiều thiên tài, Lâm Minh hiện tại giết chết chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.Hắn không có khả năng giết nhiều người như vậy.Mà chỉ cần hắn lộ ra trạng thái thất bại, hắn sẽ bị mọi người nuốt chủng!Hiện tại chung quanh Lâm Minh đều là võ giả Hồn tộc, bọn họ giống như đàn sói lớn, đàn sói vây công con mồi cũng không phải là cùng tiến lên, mà là không ngừng tiêu hao thể lực của con mồi, đợi đến lúc con mồi không chống đỡ nổi thì chúng sẽ lao tới cắn xé con mồi.Bồng!Lại là một võ giả Thánh Chủ tới từ Đại Phạm Thần Sơn bị Lâm Minh đâm thủng đầu lâu, trường thương từ mi tâm đâm xuyên qua ót, chém giết tại chỗ.Mũi thương thay đổi đánh nổ đầu của tên này.Nhưng mà trên ngực của Lâm Minh hiện tại cũng xuất hiện vết thương, Tu La lân giáp bị xé rách hoàn toàn, tác dụng bảo vệ đã cực kỳ có hạn, thậm chí hộ thể chân nguyên của hắn cũng yếu ớt không chịu nổi.Nhưng mà trong tích tắc này mọi thứ dừng lại, thời gian như đứng yên.Từng đợt hào quang chiếu xuống, chiếu rọi Đọa Thần sơn mạch.Mọi người kinh hãi, phát sinh cái gì?Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên và thấy bên ngoài cửu thiên, khoảng cách Đọa Thần sơn mạch không biết bao xa, phải nói là bóng dáng lam sắc này vẫn còn ở trong tinh không, nhưng bởi vì nó quá mức to lớn nên mọi người lại thấy nó rất gần.Nó giống như một ngôi sao khổng lồ.Thân ảnh này tới rất nhanh, nó nhanh chóng lao xuống, là một con phượng hoàng màu lam.Hiển nhiên đây là thần thú phượng hoàng!- Hạo lam băng phượng!Có người kinh hô, đây là phượng hoàng vương tộc trong truyền thuyết, so với phượng hoàng bình thường còn mạnh hơn quá nhiều.Mọi người nhìn thấy lam sắc phượng hoàng gáy dài, mở hai cánh ra bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, che đậy phiến thiên địa này, bốn quanh người lam sắc phượng hoàng có hỏa diễm màu lam bao phủ, ngọn lửa này vô cùng lạnh giá, mang theo pháp tắc đóng băng thuần túy nhất, đông cứng từng đám không gian chung quanh.Đối lập với hàn khí này, lĩnh vực đóng băng của Hàn Lộ lúc trước chẳng khác gì dân chơi gặp thứ thiệt.Thoáng chốc một đạo thân ảnh màu lam đứng trên lưng phượng hoàng đi ra, nó đứng đó chẳng khác gì thần linh tỏa ra hào quang vạn chúng chú mục.Nàng cứ đứng đó như cửu thiên tiên nữ hàng lâm nhân gian, siêu phàm thoát tục, không gì sánh kịp.Nàng bay tới đây, vượt qua núi sông, hào quang tường hòa mà thánh khiết bắn ra chung quanh.Nhưng mà hào quang này lại ẩn chứa khí thế vô cùng, làm cho lòng người rung động nhân tâm.- Hồn...

Hồn Hậu Thánh Mỹ!- Là Hồn Hậu nương nương!Có người kinh hô, trong lúc nhất thời, trong hư không có thiên kiêu vây công Lâm Minh nhìn qua, bọn họ khiếp sợ không hiểu.Tuy bộ dáng người nọ mông lung không nhìn rõ, nhưng mà lam sắc phượng hoàng này và khí tức thâm bất khả trắc kia, hai thứ này hiển lộ thân phận của Hồn Hậu Thánh Mỹ.Một ít thiên kiêu thần sắc kích động, Hồn Hậu Thánh Mỹ là truyền thuyết của giới trẻ Hồn giới, là tuyệt sắc thiên hạ, dũng mãnh vô địch.Nàng rất sớm đã tấn thăng đến Thiên Tôn, tu vị vượt xa cùng thế hệ.Rất nhiều người xem nàng là mục tiêu cả đời, khổ tu tiến lên.

Thậm chí nếu có thể gặp mặt của nàng chính là chuyện kích động nhất.- Nàng chính là Hồn Hậu Thánh Mỹ?

Nàng tới nơi này, là ngộ đạo?

Hay là chém giết Lâm Mục?Có thiên tài tự nói ra, âm thanh vô cùng kích động.- Cho dù là ngộ đạo hay tới vì Lâm Minh, Lâm Mục đều hẳn phải chết.- Đúng vậy, Hồn Hậu nương nương cho dù đến đây ngộ đạo, cũng có thể thuận tay chém giết Lâm Minh, nương nương là vô địch trong cùng thế hệ.

Nhưng mà nhân loại ti tiện này có thể chết trong tay Thánh Mỹ nương nương, cũng quá may mắn rồi.Thánh Mỹ xuất hiện làm cho rất nhiều thiên kiêu bất ngờ, nhưng mà hết sức kích động.Thực tế dùng Ngọc Thạch Sinh của Hồn Thiên Thánh Địa là kích động nhất.Hồn Thiên Thánh Địa quá lớn, Ngọc Thạch Sinh chỉ là một tên đệ tử không có ý nghĩa, trước kia hắn may mắn nhìn thấy Thánh Mỹ, cũng chỉ là trên đại điển, đứng cách xa mấy trăm dặm nhìn qua mà thôi.Hiện tại mắt thấy Thánh Mỹ hàng lâm, hơn nữa còn gần mình trong gang tấc, đôi má Ngọc Thạch Sinh đỏ bừng, không ngừng phất tay.- Hồn Hậu nương nương!Có Hồn Hậu Thánh Mỹ ra tay, như vậy chẳng những Lâm Mục hẳn phải chết, trang sách màu vàng cũng rơi vào trong tay của Thánh Mỹ.Ý thức được điểm này, người của Đại Phạm Thần Sơn sắc mặt khó coi, bọn họ không cho rằng đối thủ có thể đánh lại Thánh Mỹ.

Nhưng mà cứ như vậy buông tha cho trang sách màu vàng, bọn họ đương nhiên không cam lòng.Hàn Lộ bố trí kết giới đóng băng đối với Thánh Mỹ mà nói là thùng rỗng kêu to, nàng vừa mới từ tinh không xa xôi, sau một khắc nàng đi từng bước một, thân ảnh đã xuất hiện trước mặt mọi người, bỏ qua kết giới đóng băng xuất hiện trước mặt Lâm Minh.Nàng mặc quần áo màu xanh da trời, toàn thân bao phủ trong hào quan màu lam, thần bí mà thánh khiết.Bởi vì thân thể nàng có sương mù che chắn, cho nên người chung quanh không ai nhìn thấy dung mạo của nàng, chỉ có thể cảm nhận được khí tức cường đại mà thần thánh, làm cho người ta không nhịn được sinh ra tâm tình quỳ bái.Mọi người đều cho rằng, Lâm Minh sau một khắc sẽ bị Thánh Mỹ giết chết.

Dù sao trước mặt Thánh Mỹ, Lâm Minh chỉ là một hài đồng, chết là cái chắc.- Tiểu tử này thật sự là vận khí tốt, lại chết trong tay Hồn Hậu nương nương.- Hồn Hậu nương nương nhân vật bậc nào.

Nàng tới đây vì trang sách màu vàng mà thôi, chúng ta không cần nương nương ra tay, chúng ta cũng có thể đánh chết Lâm Minh rồi.Tại Hồn Thiên Thánh Địa.

Ngọc Thạch Sinh nói thế được nhiều người tán thành, đánh chết Lâm Minh là gia hỏa xuất thân Nhân tộc, đây chẳng phải làm bẩn tay nương nương sao?Tuy bọn họ đánh chết Lâm Minh cần trả cái giá lớn, nhưng mà bọn họ nguyện ý cống hiến sức lực.Trong lúc nhất thời tại Đọa Thần sơn mạch, càng ngày càng nhiều võ giả kích động muốn đánh chết Lâm Minh, thậm chí còn hữu hiệu hơn treo thưởng của thanh niên lúc trước của Đại Phạm Thần Sơn nhiều lắm.-------Chương 1930: Thánh Mỹ hàng lâmChương 1930: Thánh Mỹ hàng lâm.Đối mặt với một màn này, Lâm Minh trầm mặc không nói, hắn chỉ nhìn Thánh Mỹ.Mà Thánh Mỹ cũng nhìn qua Lâm Minh, đôi mắt của nàng thâm thúy, trong con ngươi bắn ra hào quang sâu kín, giống như có thể nhìn thấu tâm tư của người ta.Lâm Minh hiện tại toàn thân đẫm máu, lân phiến nghiền nát vô số, thân thể không có nơi nào tốt, dưới đất ngàn trượng là vô số thi thể, máu chảy thành sông.Hắn chính là sát thần trên chiến trường.Mà đối diện hắn chính là nữ thần thánh khiết.Huyết tinh cùng thánh khiết, giết chóc cùng ôn nhu, vào thời khắc này hình thành đối lập mãnh liệt.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ, dường như tượng trưng cho hai thế giới khác nhau.Thời gian giống như yên tĩnh lại, Lâm Minh cùng Thánh Mỹ hai tuyệt thế thiên kiêu đứng đối mặt nhau, mà trên người của bọn họ là ánh mắt của vô số thiên kiêu Hồn tộc.

Lâm Minh trước kia chưa từng nghĩ tới, hắn sẽ gặp mặt Thánh Mỹ trong tình huống này.- Quả nhiên là ngươi.Thánh Mỹ mở miệng, giọng của nàng cực kỳ dễ nghe, cũng không có quán chú bất cứ thần nguyên nào, nhưng lại có thể truyền ra xa trong Đọa Thần sơn mạch này.- Ngươi rốt cục đã đến.Lâm Minh mở miệng.Giọng của hai người rõ ràng, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người sửng sốt.Thánh Mỹ cùng Lâm Mục quen nhau?Lâm Mục thân thế ly kỳ, giống như lăng không hiện ra, Thánh Mỹ vậy mà biết rõ thân phận của hắn?Cẩn thận ngẫm lại, tuy đám người này không muốn thừa nhận, nhưng mà không thể không nói, thiên phú của Lâm Mục đã cao tới mức không thể tưởng tượng nổi.Thậm chí chưa hẳn là kém hơn Thánh Mỹ!Hai thiên tài tuyệt thế chính là người quen cũ?Ý thức được điểm này, rất nhiều người đều nói không ra lời, bọn họ chỉ biết Lâm Minh xuất thân Nhân tộc, vô ý thức nhận định Lâm Mục xuất thân ti tiện, là tộc nhân hạ đẳng.Mà những võ giả Hồn giới, kể cả Ngọc Thạch Sinh khi đối mặt với Lâm Minh, cho dù là thực lực, thiên phú đều kém Lâm Mục rất nhiều, nhưng mà trong thực chất bọn họ vẫn cảm thấy mình ưu việt.Bởi vì bọn họ là Hồn Tộc, bởi vì bọn họ xuất thân thế lực lớn, là thiên kiêu.Mà Lâm Mục chỉ là một kẻ không biết xuất hiện từ đâu, bởi vì đụng đại vận cho nên đạt được đại cơ duyên, cho nên ngang trời xuất thế.Cho nên đối mặt Lâm Mục, bọn họ luôn có cảm giác như quý tộc kinh thành gặp nhà giàu nông thôn.Cho dù bọn họ kỳ thật không có nhiều tiền như nhà giàu nông thôn, cũng không ngại bọn họ khinh bỉ nhà giàu nông thôn thô lậu.Nhưng mà bây giờ, Thánh Mỹ đột nhiên nói một câu khiến cho đám người này sững sốt.Lâm Mục này rốt cuộc là thế nào, hắn làm sao có thể quen Thánh Mỹ?

Chẳng lẽ hắn xuất thân thế lực lớn đỉnh cấp?Thế nhưng mà Hồn giới lại không có thế lực lớn của Nhân tộc, chẳng lẽ hắn tới từ vũ trụ khác?Rất nhiều người nghĩ không ra.Bây giờ nghe Thánh Mỹ nói vậy, tuy không đến mức đem Lâm Minh liệt vào địa vị ngang hàng với nàng ta, nhưng ít ra Lâm Mục đáng giá cho Thánh Mỹ đối đãi nghiên túc, mà lần này Thánh Mỹ xuất quan, lại vượt qua không biết bao nhiêu tỷ dặm đi vào Đọa Thần sơn mạch, hiển nhiên là tới gặp Lâm Mục.Nhưng mà trái lại với bọn họ nghĩ, kể cả Ngọc Thạch Sinh là đệ tử xuất thân Hồn Thiên Thánh Địa, bọn họ không lọt vào trong mắt của Thánh Mỹ, Thánh Mỹ cũng không biết bọn họ là ai, đây là chuyện hợp tình hợp lý, hoàng đế tự nhiên sẽ không chào hỏi dân nghèo, cho dù đó là con dân của mình.Thời gian trôi qua, miệng vết thương của Lâm Minh không ngừng nhúc nhích, đang khép lại.Bởi vì năng lượng tiêu hao quá nhiều, miệng vết thương khép lại với tốc độ chậm, hiển nhiên trạng thái của Lâm Minh lúc này cực kỳ không xong.Nhìn thấy miệng vết thương của Lâm Minh, Thánh Mỹ nói khẽ: - Ngươi dường như vẫn chờ ta tới gặp ngươi?

Nhưng mà...

Tình huống của ngươi bây giờ không tốt, nếu như ta tới chậm một bước, chỉ sợ ngươi sẽ táng thân ở nơi này, không có trang sách màu vàng là nhỏ, thậm chí chân thân của ngươi cũng bị Đại Phạm Thần Vương nhằm vào, mà thực lực của Đại Phạm Thần Vương muốn tìm chân thân của ngươi cũng không khó, khi đó sợ rằng ngươi không thể ra khỏi Hồn giới.Thánh Mỹ lúc này cười nhạt nói ra.Với Lâm Minh mà nói.

Thánh Mỹđúng là thượng vị giả, đây là bởi vì hai người xuất thân chênh lệch, càng bởi vì thực lực chênh lệch quá lớn.

Không cách nào đền bù.Hơn nữa hiện tại cũng là Lâm Minh có chuyện cầu Thánh Mỹ.- Trang sách màu vàng khả năng có lẽ nhất, nhưng chân thân của ta hẳn không có chuyện gì.Giọng của Lâm Minh bình tĩnh, tuy thân đang ở hoàn cảnh bất lợi, nhưng mà hắn cũng không có yếu thế.- Ah?Thánh Mỹ kinh ngạc, nói:- Bị Chân Thần đuổi giết mà ngươi vẫn có nắm chắc sống sót sao?- Chỉ không ngờ chờ chết thôi./Lâm Minh còn có một con đường lui, chính là đi vào Tu La Lộ, hắn có Tu La Lệnh.

Có thể thông qua Tu La Lệnh quay về Tu La Lộ, nhưng mà trở lại Tu La Lộ cũng không phải chuyện đơn giản, cần thời gian rất dài, hơn nữa còn không bị quấy nhiễu.Nếu như trong đoạn thời gian này.

Lâm Minh bị cảm giác của Chân Thần tập trung, kết quả có thể nghĩ, Lâm Minh không chút nghi ngờ, Chân Thần là có khả năng vượt qua ức tỷ dặm hư không, thông qua cảm giác ảnh hưởng tới tinh thần chi hải của mình, biến tướng ra tay với hắn.- Tu vị của ngươi...

Lại giảm rồi!Tuy Lâm Minh cảm nhận được khí tức đáng sợ của Thánh Mỹ, nhưng mà cẩn thận quan sát hồn hải của Thánh Mỹ, Lâm Minh lại phát hiện tu vị Thánh Mỹ đã giảm xuống Giới Vương cảnh, không còn là Thiên Tôn sơ kỳ, nhưng mà nàng vẫn bảo trì uy áp của Thiên Tôn.

Nàng cho Lâm Minh cảm giác còn đáng sợ hơn Thiên Tôn nhiều.Điều này hiển nhiên là nàng đã hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần thứ bảy.Đại Chuyển Sinh Thuật mỗi một chuyển, đều khiến tu vị giảm xuống, đồng thời cốt linh cũng giảm theo, chuyển sinh càng triệt để, loại cải biến này càng lớn.- Qua ít ngày nữa còn giảm tiếp.Thánh Mỹ rất thản nhiên, nàng hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật bảy chuyển, trong thời gian một năm, tu vị của nàng giảm xuống càng thấp càng tốt.Mà về sau, Thánh Mỹ sẽ lại tu luyện lần nữa, tốc độ tu luyện so với lần trước nhanh hơn rất nhiều, thậm chí trong mấy năm có thể vượt qua mấy cảnh giới.- Ngươi tới Hồn giới là chuyên môn tìm ta sao?Trước đó Lâm Minh tại nguyên mộng vũ trụ quấy lên phong ba lớn như vậy, lại mang tên của mình viết bên cạnh Thánh Mỹ, viết xuống "Lâm Hàn Băng" ba chữ, loại dấu hiệu này cho thấy Lâm Minh nói với Thánh Mỹ, hắn đã tới Hồn giới rồi.Lâm Minh tìm không thấy Thánh Mỹ, tự nhiên chỉ thể báo Thánh Mỹ tới gặp hắn.- Nói mục đích của ngươi đi, ta nghĩ ngươi tới tìm ta ôn chuyện, nhưng nếu ngươi vì đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc, muốn Nhân tộc cùng Hồn Tộc liên minh, ta chỉ có thể nói chuyến này của ngươi đã uổng công, đây là chuyện không có khả năng, làm như vậy đối với Hồn Tộc cũng không có chỗ tốt.Thánh Mỹ nói những lời này khiến Lâm Minh nhướng mày, tuy hắn sớm hiểu chuyện này không thuận lợi, nhưng mà cũng không nghĩ tới, ngay từ đầu Thánh Mỹ đã nói một câu phá hư tất cả lối thoát của hắn.-------Chương 1931: Thẻ đánh bạc (1)Chương 1931: Thẻ đánh bạc. (1)Nhìn thấy biểu lộ của Lâm Minh, Thánh Mỹ đã xác định suy đoán của mình, nàng than nhẹ một tiếng nói: - Xem ra quả thật như thế, trừ chuyện này ra, ta không thể nghĩ tới ngươi có chuyện gì lại tới Hồn giới tìm ta, ngươi tiến vào Hồn giới, chắc hẳn đã trả cái giá không nhỏ a.Vượt qua Tam Thập Tam Trọng Thiên rất cực khổ, trừ phi là đánh thông thán tức thần tường, nếu không ngay cả Thánh Mỹ cũng khó có thể xuyên qua thán tức thần tường.Lâm Minh nhìn xem Thánh Mỹ, Thánh Mỹ cũng nhìn xem Lâm Minh, hai người gặp mặt, lâm vào hết sức khó xử cục diện.Mà thời điểm này Lâm Minh mở miệng hỏi: - Hồn Tộc cùng Thánh tộc chẳng lẽ không phải đối thủ?

Đại chiến của các ngươi sao lại đình chỉ?Thánh Mỹ thản nhiên nói: - Hồn Tộc cùng Thánh tộc đúng là có suy nghĩ muốn nuốt đối thủ, hai tộc đã bộc phát đại chiến, nhưng mà...

Đó là chuyện quá khứ, hiện tại bởi vì một ít nguyên nhân, đại chiến đã đình chỉ, Tạo Hóa Thánh Hoàng cùng Hồn Tộc Hồn Đế đã đạt thành hiệp nghị tạm thời, mà Thánh tộc chỉ cần hoàn thành một chuyện này, sẽ bắt tay vào diệt Nhân tộc, đối với Thánh tộc mà nói, diệt vong Nhân tộc cũng không phải việc khó, bằng ngươi cũng không có lực xoay chuyển trời đất.Giọng của Thánh Mỹ lạnh lùng, mà nàng nói là sự thật, đối với Thánh tộc mà nói, hiện tại Lâm Minh thật sự quá yếu.- Nguyên nhân ngưng chiến là gì?Lâm Minh quan tâm nhất chính là chuyện này.Thánh Mỹ quả quyết cự tuyệt, nói: - Đây là cơ mật của tộc ta, không thể trả lời.Trong lòng Lâm Minh trầm xuống, hắn hít sâu một hơi nói ra:- Nếu như ta, cung cấp đầy đủ thẻ đánh bạc thì sao?- Ân?Thánh Mỹ kinh ngạc, nàng nhìn về phía Lâm Minh, không nghĩ ra Lâm Minh có thể xuất ra thẻ đánh bạc gì đó.Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ xem như có chút giao tình, nhưng mà nhiều nhất chỉ là thiên kiêu tương tích mà thôi, hắn không trông cậy vào Thánh Mỹ niệm chút tình cảm này mà giúp hắn.Dưới loại tình huống này, Lâm Minh muốn thúc đẩy Nhân tộc cùng Hồn Tộc hợp tác, cực kỳ khó khăn.Lâm Minh nhận định Hồn Tộc cùng Thánh tộc bởi vì lợi ích nào đó mà đạt thành hiệp nghị, thậm chí có thể là Thánh tộc vì chiếm đoạt Nhân tộc, mà trả giá nhất định khiến cho Hồn Đế tạm thời ngưng chiến.Nhưng mà cho dù như thế nào, Lâm Minh tin tưởng, Hồn Tộc cùng Thánh tộc là tử địch, đây là hai chủng tộc sớm muộn gì có một ngày sẽ bộc phát đại chiến sinh tử, chúa tể vũ trụ, chỉ có một được tồn tại mà thôi.Lâm Minh hiện tại muốn kết minh với Hồn tộc, một là muốn lợi dụng điểm này, thứ hai chính là so với Thánh tộc, càng có thẻ đánh bạc mê người hơn.

Bằng vào một mình Lâm Minh so với một tộc còn có tài phú lớn hơn.Chuyện này nghe thì không tưởng tượng nổi, cho nên Thánh Mỹ căn bản không thể tin, Lâm Minh dù có kỳ ngộ gì cũng khó có thể rung chuyển một tộc, cũng tỷ như Ám Long thương, hay hoặc tiên dược kỳ lân gì đó, những thứ này không thể làm Hồn Đế động tâm.Nàng bất động thanh sắc nhìn qua Lâm Minh, chờ Lâm Minh trả lời.Bọn họ nói chuyện hiện tại là truyền âm bí mật, võ giả chung quanh căn bản không nghe được, bọn họ chỉ nhìn thấy Lâm Minh cùng Thánh Mỹ nói chuyện với nhau, nhưng mà nói chuyện gì, chuyện như thế nào thì không ai biết được.Người trên Đại Phạm Thần Sơn hoàn toàn há hốc mồm, bọn họ vốn phụng lệnh tới chém giết Lâm Minh, sau đó cướp lấy trang sách màu vàng.

Nhưng mà bây giờ Thánh Mỹ chặn ngang một cước, bọn họ chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.Bảo bọn họ ra tay trước mặt Thánh Mỹ, cho bọn họ thêm mười lá gan cũng không dám.Lâm Minh chậm rãi lấy trong tu di giới ra.

Khí tức của hắn không ngừng nội liễm, ẩn tàng vào trong nội thế giới, tụ tập chung quanh ma phương, bao trùm từng tầng quanh ma phương.Ma phương là đồ vật trọng yếu nhất của Lâm Minh, cũng là vật mà Hồn Tộc Hồn Đế cùng Thánh Mỹ ước mơ tha thiết, bởi vì phương pháp tu luyện vĩnh sinh trong Thánh Điển nhất định phải sử dụng ma phương mới được.Nhưng mà đây là thẻ đánh bạc lớn nhất.

Lâm Minh chẳng những không có khả năng lấy ra, ngược lại phải giấu kỹ, nếu không hậu quả không tưởng tượng nổi.Hiện tại đối mặt Thánh Mỹ, ánh mắt của nàng như nhìn thấu tất cả, dù là Lâm Minh có lòng tin với ma phương, thực sự vô ý thức che dấu nó đi.- Trước khi xuất ra thẻ đánh bạc, ta có vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi mới vừa nói Thánh tộc bởi vì có việc muốn hoàn thành, cho nên không thể triển khai tiến công toàn diện với Nhân tộc, ta muốn biết, chuyện này rốt cuộc là cái gì?

Hoặc là nói.

Thánh tộc hoàn thành chuyện này cần bao lâu, Nhân tộc còn có bao nhiêu thời gian?Lâm Minh trước khi tới Hồn giới đã từng nghe Ma Thủy Thiên Tôn nói qua.Thánh tộc xâm lấn còn sớm hơn dự liệu của Nhân tộc nhiều lắm, chuyện này làm cho Lâm Minh vẫn khó có thể an tâm, hắn muốn biết rõ câu trả lời chuẩn xác trong miệng Thánh Mỹ.Thánh Mỹ hơi trầm ngâm, nói ra: - Nói cho ngươi biết cũng không sao, là di tích thái cổ giới phản loạn, ngươi biết di tích thái cổ giới không?Di tích thái cổ giới!Lâm Minh nhíu mày, khẽ gật đầu.Hắn tự nhiên biết rõ, năm đó hắn và Tạo Hóa thánh tử đánh một trận, từ trong lời Tạo Hóa thánh tử nghe nói qua di tích thái cổ giới, đó là một phiến vũ trụ cổ xưa, bên trong có rất nhiều bí cảnh, thần tàng, còn có thượng cổ đại năng lưu lại truyền thừa.Thánh tộc rất nhiều truyền thừa đều khai quật trong di tích thái cổ giới này, kể cả cách đột phá Chân Thần mà Lâm Minh thắng được trong tay Tạo Hóa thánh tử, nó cũng lấy ra trong di tích thái cổ giới.Thánh Mỹ nói: - Di tích thái cổ giới nằm trong Thánh tộc, nhưng mà láng giềng di tích thái cổ giới còn có một vũ trụ, mà trong vũ trụ này chính là chủng tộc thái cổ!

Thời điểm mười tỷ năm trước bách tộc chinh chiến, chủng tộc này cực thịnh một thời, sinh ra vô số nhân vật huy hoàng, nhưng mà về sau đã từ từ xuống dốc, nhưng mà bọn họ liên hợp lại chính là lực lượng đáng sợ.- Đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm một lần, bộ phận thán tức thần tường trong vũ trụ yếu đi, chiến tranh bộc phát không ngừng, Thánh tộc cũng phải bắt tay vào đối phó chủng tộc thái cổ, kích giết bọn họ, liên quan đến sở hữu di tích thái cổ giới, cực kỳ trọng yếu, cho nên bọn họ phải tiêu diệt chủng tộc thái cổ, mới chuyên tâm đối phó Nhân tộc.

Mà thời gian này có lẽ là tám mươi năm, có lẽ một trăm năm, ta không cách nào đoán ra.

- Thì ra là như vậy...Nghe Thánh Mỹ nói thế, trong nội tâm Lâm Minh cảm thán, thái cổ di tích ẩn chứa các loại thần tàng vô cùng phong phú, Thánh tộc trông coi phiến thần tàng này cho nên có ưu thế rất mạnh.Hồn Tộc cũng trông coi một nơi giống như nguyên mộng vũ trụ.Dưới loại tình huống này, Thánh tộc chậm rãi bỏ qua Nhân tộc, trong đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước, thán tức thần tường biến mất và trong tay đại bại Nhân tộc, cũng không quá khó hiểu.Dù sao chỉ cần Thánh tộc có mấy người trong di tích thái cổ giới lấy được cơ duyên kinh người, tấn thăng làm Chân Thần thì sẽ cường đại hơn Nhân tộc nhiều.-------Chương 1932: Thẻ đánh bạc (2)Chương 1932: Thẻ đánh bạc. (2)Mỗi khi nhiều ra một Chân Thần, trong chiến đấu hai tộc sẽ có ưu thế to lớn.Nhưng mà so với Hồn Tộc, Thánh tộc dường như cũng không chiếm thượng phong.- Tốt, vấn đề của ngươi ta đã trả lời, có thể nói thẻ đánh bạc của ngươi được rồi.Thánh Mỹ nhìn xem Lâm Minh, nhẹ cười nhẹ, nàng hiếu kỳ Lâm Minh hội (sẽ) xuất ra cái gì.- Thẻ đánh bạc của ta...

Có ba!Lâm Minh duỗi ba ngón tay ra, hắn một tiểu bối muốn đả động một chủng tộc, nói dễ vậy sao, hắn chỉ có thể dốc hết khả năng, xuất ra tất cả đồ vật của mình.- Thứ nhất, trang sách màu vàng!Lâm Minh giọng nói trong trẻo, sáng quắc nhìn qua Thánh Mỹ.- Ta sẽ trước khi Thánh tộc xâm lấn Nhân tộc toàn diện, cũng chính là tám mươi đến một trăm năm này, giúp ngươi cầm đủ tất cả trang sách màu vàng trong nguyên mộng vũ trụ!

Nhưng mà ta có điều kiện, mỗi khi cầm một trang sách màu vàng, ta có thể cho ngươi, nhưng mà ta cũng muốn nhận được trang sách màu vàng của ngươi, có thể tìm hiểu quan sát, về sau ta có thể trả lại cho ngươi.

Ta nghĩ dùng nội tình của Hồn Thiên Thánh Địa, chắc hẳn trang tàng không chỉ một trang sách màu vàng!Lâm Minh nói ra thẻ đánh bạc đầu tiên của bản thân, mà Thánh Mỹ lại cười.- Ngươi đúng là tự tin, bàn tính rất tinh diệu.Thánh Mỹ nói lời này mang theo lời châm chọc.- Thẻ đánh bạc của ngươi chẳng khác gì dùng đồ của Hồn Tộc dưa chỗ tốt cho Hồn Tộc, hơn nữa ngươi còn muốn quan sát trang sách màu vàng của Hồn Thiên Thánh Địa, đối với ngươi cũng có chỗ tốt, đúng chứ?- Ta mặc kệ trang sách màu vàng phải chăng thuộc về Hồn Tộc, nhưng hiện tại các ngươi tạm thời lấy không được, không phải sao?Giọng của Lâm Minh đạm mạc, cũng không có bởi vì Thánh Mỹ nói mà loạn tay chân, Thánh Mỹ chất vẫn hắn sớm dự liệu rồi.Thánh Mỹ lắc đầu, nói:- Xác thực khó cầm, nhưng ngươi cũng quá tự tin rồi, ngươi cho rằng ngươi là vạn năng?- Những trang sách màu vàng trong nguyên mộng vũ trụ này sớm đã có người lấy đi, còn thừa lại đều rất khó lấy được, năm đó tổ tiên Hồn giới sáng tạo nguyên mộng vũ trụ, hắn định ra tiêu chuẩn của mười tỷ năm trước, khi đó thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, cũng không phải hiện tại có thể so, muốn cầm trang sách màu vàng, chỉ có thiên tài tiêu chuẩn mạnh nhất của mười tỷ năm trước mới có được, không có khả năng có bất kỳ cơ hội đầu cơ trục lợi nào cả, ngươi cũng hiểu, không thể trong tám mươi năm đến một trăm năm tìm đủ trang sách màu vàng?

Ta làm sao có thể tìm ngươi?- Ta thừa nhận ngươi là thiên kiêu, ta thậm chí thừa nhận sức chiến đấu cùng giai ngươi hơn ta, thế nhưng mà ngươi đừng quên, ta tu hành Đại Chuyển Sinh Thuật còn chưa viên mãn, sau khi ta hoàn thành bảy chuyển, thiên phú sẽ tăng cao lần nữa, thế nhưng mà dù vậy, một ít trang sách màu vàng ta vẫn không có nắm chắc lấy được.- Mượn Đọa Thần sơn mạch mà nói, trên Hạm Thai này, muốn ngộ đạo lấy được trang sách màu vàng, nói dễ vậy sao?

Hơn nữa, đây liên quan tới pháp tắc Hồn tộc, trong lĩnh vực này, ta am hiểu hơn ngươi.- Lần này ta tới Đọa Thần sơn mạch, cũng là sau khi hoàn thành bảy chuyển, thuận tiện ngộ đạo ở đây, ta không cho rằng ngươi có nửa phần khả năng hơn ta!Thánh Mỹ tự nhiên có kiêu ngạo của mình, nàng sẽ không dễ tin Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh không có bị áp chế, hắn thản nhiên nói: - Chuyện do người làm, ngoài miệng nói không có chút ý nghĩa nào, ngươi nói đều là đạo lý, có lẽ có chút trang sách màu vàng ngươi có thể cầm được nhưng ta không có được, nhưng có một chút trang sách màu vàng ta sẽ cầm được ma ngươi lại không được, ngươi không thử thì làm sao biết, huống chi ta còn có hai thẻ đánh bạc khác.- Tiếp tục!Thánh Mỹ giọng nói hờ hững, hiển nhiên điều kiện đầu tiên của Lâm Minh không làm cho nàng động tâ,.- Thứ hai, phương pháp vĩnh sinh!Lâm Minh ngữ ra kinh người, Thánh Mỹ đôi mắt sáng lên, bộ dáng mây trôi nước chảy của nàng đã không còn, mất đi trấn định xưa nay.- Ngươi nói cái gì?Nàng nhìn thẳng vào tinh thần chi hải của Lâm Minh, dường như muốn nhìn xuyên linh hồn Lâm Minh.Mà lúc này Lâm Minh khẩn trương cao độ, ném phương pháp vĩnh sinh ra làm mồi nhử cũng là hành động bất đắc dĩ, bởi vì hắn rõ ràng, trang sách màu vàng sức nặng không đủ, như Thánh Mỹ đã nói, trang sách màu vàng vốn chính là đồ thuộc về Hồn Tộc, hơn nữa Lâm Minh có thể cầm hay không còn khó nói.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh rất lâu, Lâm Minh nói: - Ta có thể cùng ngươi nghiên cứu phương pháp vĩnh sinh, có lẽ sẽ có hiệu quả khó tưởng tượng nổi.Thánh Mỹ nghe Lâm Minh nói thế, ánh mắt lộ ra một phần nghi hoặc khó hiểu, nàng thì thào tự nói:- Ngươi rõ ràng không phải Hồn Tộc, nhưng mà linh hồn của ngươi có một phần đặc tính của vĩnh hằng chi hồn, nhưng lại không hoàn toàn là, kỳ quái...Phương pháp vĩnh sinh, cần vĩnh hằng chi hồn làm dẫn, Thánh Mỹ tuy là thiên kiêu của Hồn Tộc, nhưng cũng không có vĩnh hằng chi hồn.Phương pháp vĩnh sinh hấp dẫn thật sự quá lớn, thậm chí còn vượt xa Đại Chuyển Sinh Thuật, ai không muốn vĩnh sinh?

Thánh Mỹ không cách nào cự tuyệt điều kiện này, cho dù Thánh Mỹ không cho rằng Lâm Minh có vĩnh hằng chi hồn, cũng khó có thể biết được phương pháp vĩnh sinh, nhưng mà còn có chút hi vọng.Thánh Mỹ trầm mặc, thật lâu sau nàng mới chậm rãi nói ra: - Nếu như ngươi thật sự là vĩnh hằng chi hồn, nếu ngươi tự nguyện phân bổn nguyên chi hồn cho ta một nửa, như vậy có lẽ...

Ta có khả năng thật nhỏ nhìn trộm huyền bí vĩnh sinh...Thân thể còn có thể cưỡng ép đoạt xá, nhưng mà linh hồn là không thể, linh hồn quá yếu ớt, nếu như dùng sức mạnh sẽ khiến linh hồn hồn phi phách tán, không có bất kỳ giá trị.Nhưng mà Thánh Mỹ không tin Lâm Minh có thể luyện thành phương pháp vĩnh sinh, bởi vì linh hồn của Lâm Minh trong mắt nàng cũng không hoàn mỹ, nhưng tóm lại có một chút hi vọng, vì chút hi vọng này, nàng nguyện ý đánh cược một lần.- Như vậy...

Còn thẻ đánh bạc cuối cùng, nếu như Hồn Tộc cùng Nhân tộc liên minh, như vậy Nhân tộc vượt qua kiếp nạn lần này, ta nguyện ý chinh chiến vì Hồn Tộc ngàn vạn năm, cuối cùng diệt Thánh tộc.Lâm Minh nhìn ra dã tâm Hồn Tộc chiếm đoạt Thánh tộc, ném ra ngoài thẻ đánh bạc cuối cùng, mà thẻ đánh bạc này chính là Lâm Minh hắn.- Ngay cả bản thân ngươi cũng mang ra đánh bạc, xem ra ngươi thật sự là dốc hết tất cả.Thánh Mỹ mỉm cười, nói:- Vì Hồn Tộc chinh chiến ngàn vạn năm, diệt Thánh tộc?

Chỉ bằng một chủng tộc như mặt trời sắp lặn, đáng giá sao?

Vào Tu La Lộ, vào Hồn giới, ta không biết ngươi đã trả cái giá lớn thế nào, trải qua bao nhiêu hung hiểm, nhưng mà ngươi làm tất cả cũng không thể cải biến được kết quả cuối cùng, dùng lực lượng nhỏ yếu của ngươi, ngươi cũng muốn ngăn cản đại thế hưng suy của một chủng tộc sao?- Năm đó Phong Thần Thiên Tôn vào lúc Thánh tộc xâm lấn đã đột phá Chân Thần, cũng chưa từng thành công, huống chi là ngươi hiện tại, Thánh tộc không cho ngươi cơ hội đâu.-------Chương 1933: Các ngươi tán điChương 1933: Các ngươi tán đi.- Ngươi biết không?

Khi ngươi đi tìm ta, muốn xúc tiến Nhân tộc cùng Hồn Tộc kết minh, thời điểm mang điều kiện ra đàm phán với ta, ta đã nhìn thấy một phần bi tình trong lòng của ngươi.Thánh Mỹ nói ra lời này chẳng khác gì một con dao nhọn đâm vào nội tâm Lâm Minh, trong nội tâm Lâm Minh run lên, hắn nhìn qua Thánh Mỹ, hô hấp như dừng lại.- Ngươi là một con thần long còn nhỏ, làm gì vào thời điểm mình chưa trưởng thành mang theo gông xiềng nặng như vậy?

Đáng giá sao?

Ta khuyên ngươi, buông tha Nhân tộc đi, dùng thiên tư của ngươi, nếu dựa vào chiến xa của Nhân tộc, tương lai ngươi có thể sánh ngang với ta, cộng đồng lập nên cơ nghiệp trăm triệu năm!

Thiên phú của ngươi có thể sánh với ta, chúng ta có thể cộng đồng tinh nghiên thượng cổ giới truyền thừa, cùng đi sáng tạo truyền kỳ của mình, trở thành một nhân vật trong thiên địa này!

Giống như chủ nhân Tu La Lộ, giống như là thủy tổ Hồn giới!- Năm đó chủ nhân Tu La Lộ cùng thủy tổ Hồn giới lưu lại một thế giới của mình.

Mười tỷ năm qua bọn họ vẫn được tôn sùng, cúng bái, thế nhưng mà...

Có ai đi quan tâm chủng tộc xuất thân của bọn họ không?

Ngươi biết chủ nhân Tu La Lộ và thủy tổ Hồn giới là chủng tộc nào không?

Hồn Tộc Thánh Điển tên là Hồn Tộc Thánh Điển, nhưng kỳ thật trên trang sách màu vàng chưa bao giờ đề cập tới hai chữ Hồn Tộc, nhưng mà Hồn Tộc ta hôm nay là chủng tộc cường thịnh nhất trong Tam Thập Tam Thiên vũ trụ, lại liều lĩnh đi tự xưng là hậu duệ của hắn!- Tới khi lực lượng của ngươi bao trùm trên một tộc.

Chủng tộc, còn có ý nghĩa sao?

Bọn họ có thể như thế, vì sao chúng ta không thể như thế?Giọng của Thánh Mỹ ẩm chứa dã tâm đáng sợ, một khắc này nàng dường như biến thành ma nữ mị hoặc ngập trời.

Trong lời nói tràn ngập lực đầu độc.Lâm Minh trong sát na này đã hoảng hốt, nhưng mà hắn cũng rất nhanh tỉnh táo lại, hắn cảm giác hồn lực trên người Thánh Mỹ cường đại tới mức khi nàng nói chuyện lại tỏa ra mị lực khôn cùng, làm cho người ta kìm lòng không được tuân theo ý nguyện của nàng.- Ta và ngươi khai sáng cơ nghiệp sao?

Trong một đời không thể dung hai nhân vật tuyệt thế, năm đó chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tạo Thánh Điển cũng đại chiến sinh tử, huống chi tại Hồn Tộc, còn có chủ nhân Hồn Thiên Thánh Địa -- Hồn Đế, hắn sao cho phép ta và ngươi khai sáng cơ nghiệp chứ?Lâm Minh nói ra lời băng hàn, nhưng mà trong lòng của hắn lại vô cùng mờ mịt.Hắn thấy không rõ con đường phía trước, hắn nhìn không thấu Thánh Mỹ, càng không biết Hồn Đế suy nghĩ cái gì.Tất cả vô cùng hỗn loạn, trong đại thế hay thay đổi này, hắn cảm giác mình giống như bọt nước nhỏ, cho dù hắn làm như thế nào cũng chỉ là vô nghĩa.Lâm Minh phát triển đến bây giờ, hắn lần đầu tiên cảm thấy vô lực như thế.Dù năm đó thời điểm hắn hai mươi lăm tuổi, từ Thanh Tang Thành đi tới Thiên Vận hoàng triều, thanh mai trúc mã Lan Vân Nguyệt dời tình dừng luyến, hắn đối mặt con của quân chủ hoàng triều gây khó dễ cũng không quan tâm, không thể không đi Đại Minh Hiên làm giải cốt thủ, hắn cũng chưa từng cảm thấy vô lực như thế.Khi đó hắn vẫn tin tưởng, chỉ cần cố gắng là có thể thành công, dù con đường phủ kín chông gai, hắn cũng có thể bằng vào nghị lực và sự dẻo dai đánh ra một tương lai.Nhưng mà bây giờ, Lâm Minh cảm giác dù là mình muốn cố gắng, nhưng ngay cả phương hướng cũng triệt để không có, hắn vô cùng mê man.Nhưng mà mặc dù mê mang, hắn lại biết chính mình từ nhỏ lớn lên tại Thanh Tang Thành, chỗ đó có bằng hữu, thân nhân, Lâm thị gia tộc, cha mẹ của hắn, môn nhân Thần Hoàng Đảo, đồng môn thượng cổ phượng tộc, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp, Mộ Thiên Tuyết, Tiểu Ma Tiên, Thần Mộng tiền bối, Hạo Vũ Thiên Tôn...Còn có Hỗn Nguyên Thiên Tôn chưa từng gặp mặt, nhưng vì phản kháng Thánh tộc mà chết trận, cùng với chiến hữu Hắc Long của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nó mang hậu đại của mình phó thác cho hắn, dặn dò hắn muốn phải chống lại Thánh tộc đến cùng, còn có thần nữ trong cổ mộ cứu hắn một mạng...Cuối cùng là đứa con chưa ra đời của Lâm Minh...Trong đầu Lâm Minh không ngừng hiện ra thân ảnh nhiều người, hắn trong hơn một trăm năm này tiếp xúc không biết bao nhiêu người, có chút chỉ gặp thoáng qua, có chút đã có ngàn vạn lần quan hệ, có chút ảnh hưởng tới tánh mạng cùng trưởng thành của hắn, có chút là trưởng bối ơn tri ngộ, có chút đã cứu tánh mạng hắn, còn có người yêu hắn.Bọn họ đều là một bộ phận dùng dõi của nhân tộc cả.Nhân tộc dưỡng dục hắn, thành tựu hắn.Mà bây giờ những người này đang chiến đấu vì nhân tộc, cho dù thực lực của bọn họ căn bản không có ý nghĩa.Bọn họ có khả năng sẽ bị hủy diệt, cùng tồn vong với nhân tộc.Duy chỉ có chính mình sống cẩu thả một mình, chuyện này làm cho Lâm Minh cảm thấy trống vắng và cô độc không hiểu.Người, luôn cần cần quần thể của mình tán thànhLúc những thứ này bị hủy diệt, thân nhân, bằng hữu đều không tồn tại, chỉ còn lại có chính mình, cho dù mấy ngàn vạn năm sau chưởng không thiên địa, vũ trụ độc tôn, còn có ý nghĩa gì chứ?Cho dù đạt tới tính mạng vĩnh hằng, còn lại chỉ sợ là tịch mịch vô tận...- Ta không muốn vứt bỏ gốc rễ của mình, cũng không muốn hài tử chưa xuất thế của mình sinh ra đã không còn chủng tộc.Lâm Minh thì thào nói ra, dường như đang nói với Thánh Mỹ, đang nói với mình.Thánh Mỹ nhìn qua Lâm Minh, than nhẹ một tiếng, nói ra: - Ta chỉ không muốn nhìn thấy ngươi bị hủy mà thôi, nếu ngươi kiên trì, như vậy ta không nói cái gì nữa, nhưng chỉ cần Hồn Tộc can thiệp Thánh tộc, thẻ đánh bạc của ngươi không đủ...- Trừ phi, ngươi có thể chính thức cầm được toàn bộ trang sách màu vàng, hơn nữa còn tìm được con đường vĩnh sinh cho ta, như thế, ta đại khái có thể ảnh hưởng tới Hồn Tộc, làm cho Hồn Tộc ra tay với Thánh tộc, làm cho bọn họ không bận tâm tới Nhân tộc, nhưng mà...

Ta không cho rằng ngươi có thể làm được điều này.Thánh Mỹ nói ra yêu cầu bản thân, mà điều kiện này làm cho nội tâm Lâm Minh trầm xuống, không nói trang sách màu vàng, chỉ cần con đường tìm con đường vĩnh sinh cho Thánh Mỹ, Lâm Minh hoàn toàn không biết ra tay như thế nào, trừ phi, hắn đem ma phương đưa cho Thánh Mỹ.Lâm Minh rất khó tưởng tượng, dùng thiên phú của Thánh Mỹ, nếu như có thêm ma phương sẽ đạt tới trình độ thế nào?Thời điểm này Thánh Mỹ đột nhiên quay người, nhìn qua đám trẻ tuổi tuấn kiệt vây công Lâm Minh, nhàn nhạt mở miệng nói: - Các ngươi, tán đi!Không thể nghi ngờ lời này khiến người ta ngây ngốc.- Nương nương!Đệ tử Đại Phạm Thần Sơn sắp sụp đổ, trước đó Đại Phạm Thần Vương tự mình ra tay, thi triển vô lượng đại pháp, hao phí tu vị tìm ra tung tích của Lâm Minh, rồi sau đó bọn họ chết đi không biết bao nhiêu đệ tử, còn khai ra cái giá treo thưởng trên trời, bọn họ trả cái giá lớn vây công Lâm Minh, lập tức sắp đánh chết Lâm Minh, kết quả Thánh Mỹ nói một câu bảo bọn họ tán đi?Tất cả cố gắng của bọn họ, toàn bộ nước chảy về đông!Nếu như bọn họ cứ thế mà quay về, làm thế nào đối mặt Đại Phạm Thần Vương?-------Chương 1934: Giáp mộc thiên (1)Chương 1934: Giáp Mộc Thiên. (1)Thế nhưng mà nếu như bọn họ vẫn như trước đánh giết Lâm Minh, chỉ sợ phải ra tay với khiến Thánh Mỹ, bọn họ ra tay với Hồn Tộc Hồn Hậu, cho bọn họ thêm một trăm lá gan cũng không dám.Hơn nữa cho dù ra tay, sợ rằng trong khoảng khắc đã bị Thánh Mỹ giết chết, bởi vì cả hai không cùng cấp bậc.- Hồn Hậu nương nương!

Chúng ta phụng lệnh Đại Phạm Thần Vương tới đây thảo phạt Lâm Mục, vì thế trả cái giá khá lớn, đơn giản chỉ một câu của nương nương là buông tha, nương nương có phải khinh người quá đáng hay không?Bên phía Đại Phạm Thần Sơn, đệ tử chủ sự áo vàng to gan nói ra.Mà Thánh Mỹ sắc mặt lạnh lẽo, bỗng nhiên nhiệt độ chung quanh giảm xuống, chuyện này khiến nội tâm đệ tử áo vàng lạnh giá, lập tức không dám nói gì.- Đại Phạm Thần Vương bên kia, ta tự nhiên sẽ bàn giao, hiện tại, các ngươi có thể rời đi, nếu không đừng trách thủ hạ ta vô tình.Thánh Mỹ thái độ cực kỳ cường thế, nội tâm đám đệ tử Đại Phạm Thần Sơn bồn chồn, không còn cách nào khác, không nói địa vị của Thánh Mỹ, chỉ cần thực lực của Thánh Mỹ đã đủ tư cách bảo bọn họ xéo đi rồi.- Lâm Mục này rốt cuộc có quan hệ gì với Hồn Hậu nương nương chứ?Trong nội tâm rất nhiều người phát khổ, bọn họ cũng không biết Lâm Minh cùng Thánh Mỹ truyền âm nói cái gì, chỉ xác nhận Lâm Minh cùng Thánh Mỹ đã sớm quen nhau, hơn nữa quan hệ không tầm thường, nếu không Thánh Mỹ sẽ không nói chuyện với Lâm Minh lâu như thế.- Tiểu tử này cũng xuất thân thế lực lớn?

- Chúng ta dường như xem nhìn lầm, đá trúng thiết bản.Rất nhiều võ giả trên Ham Thai hai mặt nhìn nhau, bọn họ vào lúc Thánh Mỹ ra lệnh đã không dám vây công tiếp.Mọi người lục tục ngo ngoe thối lui, bọn họ không dám trái lệnh của Thánh Mỹ.Chỉ có đệ tử Đại Phạm Thần Sơn không cam lòng rời đi, bọn họ đưa ra cái giá cao để giết Lâm Minh, nhưng mà muốn cầm trang sách màu vàng của Lâm Minh, kết quả lại bị Thánh Mỹ quả quyết cự tuyệt.- Trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên ta sẽ sớm đưa tới Đại Phạm Thần Sơn, cho Đại Phạm Thần Vương đánh giá, nhưng các ngươi muốn mang đi là không thể nào, ta nói lần cuối cùng, lập tức rời khỏi, nếu không đừng trách ta vô tình!Thánh Mỹ khi nói chuyện, hàn khí tỏa ra ngoài, hàn khí này khiến người trong Đại Phạm Thần Sơn chẳng khác gì phàm nhân bình thường đang đứng trong nơi băng thiên tuyết địa, toàn thân vô cùng lạnh giá.Rốt cục bọn họ khuất phục, bắt đầu rút đi.Mấy hô hấp sau đã biến mất.Tuy Thánh Mỹ đuổi bọn họ, nhưng mà cũng không có đắc tội Đại Phạm Thần Vương quá lớn, nàng đáp ứng có thể đem trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên đưa cho Đại Phạm Thần Vương quan sát, hơn nữa còn cung cấp một ít đền bù.Dù sao đối phương là cường giả Hồn Tộc Chân Thần, Thánh Mỹ như thế nào cũng phải bận tâm một chút.Kỳ thật tất cả Chân Thần của Hồn Tộc đều không hòa thuận với nhau, chỉ có thời điểm nhất trí đối ngoại mới có thể đoàn kết cùng một chỗ.Sau khi đám người này đi sạch sẽ, Thánh Mỹ nhìn về phía Lâm Minh, nói ra: - Bắt đầu đi, điều kiện đầu tiên của ngươi, trao đổi trang sách màu vàng, một tấm đổi một tấm.Thánh Mỹ nói lời này khiến tâm thần Lâm Minh chấn động.Trao đổi trang sách màu vàng, đối với Lâm Minh mà nói càng có lợi, bởi vì Thánh Mỹ đã xem qua bản phỏng chế của trang sách màu vàng, nhưng mà Lâm Minh lại chưa xem qua cái gì.Thời điểm này Thánh Mỹ chắp tay trước ngực, trong lòng bàn tay của nàng có kim sắc quang mang hiện ra, một trang giấy màu vàng hiện ra.Rất nhiều người chung quanh nhìn thấy cảnh này đều ngừng thở, bọn họ chín thành chín người đều lần đầu tiên nhìn thấy trang sách màu vàng.- Giáp Mộc Thiên, cũng là trang sách màu vàng đầu tiên.Thánh Mỹ nhàn nhạt nói ra.Trang sách màu vàng của Lâm Minh chính là Ất Mộc Thiên, cũng là phần thứ hai, cả hai có thể kết nối với nhau.Có thể kết nối với nhau, hơn nữa bắt đầu tu luyện lại từ đầu, chỗ tốt càng lớn.Thánh Mỹ xuất ra trang sách màu vàng Giáp Mộc Thiên, cũng xuất ra đầy đủ thành ý.Thánh Mỹ lại nói: - Trang sách màu vàng chỉ có mười trang, nhưng mà Hồn Tộc Thánh Điển không chỉ có mười trang sách màu vàng, còn có thứ khác.Thánh Mỹ khi nói chuyện, trang sách màu vàng đã bay vào trong tay Lâm Minh.Mà Lâm Minh cũng mang trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên giao cho Thánh Mỹ.Hai người trao đổi tìm hiểu.Lâm Minh xếp bằng trên Hạm Thai, trong nội tâm không còn vật khác, hắn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, bên tai giống như có âm thanh tự nhiên lượn lờ, hắn nhập định càng bình tĩnh.Trong phiến thiên địa này giống như đảo hoang, độc lập với bên ngoài, không bị bên ngoài ảnh hưởng.Trong lòng bàn tay, trao đổi trang sách màu vàng của Thánh Mỹ.

Nó chậm rãi dung nhập vào nội thế giới cùng tinh thần chi hải của hắn, bắt đầu hóa thành vô số ngôi sao chiếu sáng nội thế giới của Lâm Minh.Trong biển ý thức đã sinh ra sóng to gió lớn.

Nội tâm Lâm Minh hoảng hốt, hắn lâm vào nhiều thứ kỳ dị.Đây chẳng khác gì không gian hư vô, nhưng nếu như đụng chạm qua, lại có thể cảm giác được nó vô cùng kiên cố.Lạnh như băng, trống vắng, vô cùng quỷ dị.Trong hư vô này, vô số người bao phủ trong hào quang thần bí, phát ra hào quang vô tận.

Quay chung quanh người của hắn, không ngừng tụng niệm kinh văn.Những kinh văn này vô cùng thâm ảo tối nghĩa, hắn nghe không hiểu bất cứ chữ nào.

Nhưng mà thân thể, thậm chí là thần hồn lại cảm nhận được lực lượng kỳ dị.Loại cảm thụ này rất huyền diệu, chỉ có thể tâm linh đụng chạm, không thể nói ra.Loại cảm thụ này giúp cho hắn nhìn thấy rất nhiều đồ vật, những kỳ cảnh huyền diệu nhiều như cát trong sa mạc.Hắn nhìn thấy đại thụ chọc trời, lồng lộng nga nga như núi cao xuyên thẳng chân trời, như cột chống rời, lại nhìn thấy tinh khí bắn ra, sinh cơ đoạn tuyệt, ầm ầm rơi xuống đất, hóa thành tro tàn...

Trải qua mưa gió cây đại thụ lại dung nhập vào đại địa, không thấy tung tích.Hắn nhìn thấy biển cả khôn cùng, cá long bay nhảy, côn ngư rẽ sóng vượt qua ngàn vạn dặm, cảnh tượng náo nhiệt phồn vinh.

Nhưng trong nháy mắt mặt trời trên cao như lửa, nước biển bốc hơi, biển cả khô cạn...Hắn nhìn thấy ngôi sao mênh mông, bên trong có vô số sinh linh tồn tại, trên bầu trời ưng kích trời cao, trong rừng rậm hổ gầm sói tru, có thành trì phồn hoa.

Người ở rậm rạp...

Nhưng mà thời gian luân chuyển, thanh thiên vỡ nát, đại địa tàn tạ, cảnh vật điêu tàn, tất cả phồn vinh tan biến trong tai ách, tất cả sinh cơ tan thành mây khói.Nhìn từng cảnh tượng liên tiếp, vô số cảnh tượng đan vào nhau, không ngừng hủy diệt.Cơ hồ tất cả cảnh tượng đều mang theo khí tức tử vong lạnh như băng, tan vỡ không ngừng...Lâm Minh giống như biến thành đại thụ che trời, biến thành biển, biến thành ngôi sao, hắn cảm giác bản thân tan vỡ như thế nào, tử vong ra sao.- Chết...

Chính là vạn vật quy túc...Lâm Minh than thở một tiếng, trong nội tâm mang theo vài phần cô quạnh.Tình cảnh tử vong vô tận, làm cho Lâm Minh có cảm ngộ.Có chết, tất nhiên còn sống, đây là hai giai đoạn trọng yếu của tính mạng.-------Chương 1935: Giáp mộc thiên (2)Chương 1935: Giáp Mộc Thiên. (2)Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, giống như trời cao tan thành mây khói cũng là đương nhiên.Những bóng người tụng niệm trong hư không giống như mặt trời, bắt đầu tỏa ra hào quang vô tận chiếu ra các nơi.Oanh!...

Biển lửa thiêu đốt hừng hực, đại thụ sụp đổ hóa thành tro tàn, thoải mái đại địa, nơi sụp đổ mọc ra cây nhỏ xanh tươi, mưa từ trên cao rơi xuống, gió mạnh thổi qua, cây non không ngừng sinh trưởng, dần dần có tư thái che trời....

Biển cả bao la khô cạn, cuồng phong không ngừng gào thét, ngàn vạn dòng sông từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, cọ rửa mặt đất khô cạn, hội tụ thành đại dương vô tận....

Trung ương tinh cầu, tinh hạch ngưng tụ, qua trăm triệu năm thu nạp linh khí trong vũ trụ vô tận, tinh hạch dần dần lớn lên, lần nữa bành trướng thành ngôi sao, phía trên dần dần có sinh linh tồn tại...Từng màn tình cảnh mang theo khí tức sinh cơ bừng bừng.Thời điểm này Lâm Minh là hạt giống, hắn cảm giác nó mở rộng ra tứ chi, hắn là hạt giống hút lấy chất dinh dưỡng trong đất mà đại thụ chết đi sinh ra, dần dần phát triển.Biển cả khô cạn, từ trong tịch mịch ngưng tụ ra vô số hơi nước, hóa thành đại dương mênh mông.Là tinh hạch của ngôi sao cô quạnh, trăm triệu năm cô độc lãnh tịch lại tích súc linh nguyên của vũ trụ, hậu tích bạc phát thai nghén ra lực lượng mới, thai nghén ra vô số tánh mạng...Trong tiếng kinh văn kỳ diệu này, Lâm Minh không ngừng lĩnh ngộ sinh tử, sống tới chết, từ chết tới sống, hắn biến thành mọi sự vạn vật, tuần hoàn đền đáp lại.Một lần lại một lần.Nội tâm quạnh quẽ mang tới phồn vinh mạnh mẽ, từ phồn vinh đi tới cô quạnh, không ngừng ma luyện...Hắn hiện tại hiểu ra, những thân hình xoay quanh ý thức hải biến thành kinh văn huyền ảo.Hắn thành một cây cỏ, lại thành một cây đại thụ che trời.Hắn thành một giọt nước, lại thành biển lớn mênh mông.Hắn thành một tinh hạch, lại bành trướng thành ngôi sao...Hắn là tất cả, tất cả cũng là hắn.- Vũ trụ tức luân hồi, thời không tức vô cùng...Lâm Minh yên lặng nhớ kỹ những kinh văn cổ sơ này, chữ chữ châu ngọc.

Mỗi một chữ mang theo hư không chìm nổi, đại phóng quang minh.Trong lúc chìm nổi trong ý thức hải, kinh văn trong trang sách màu vàng bắt đầu cộng minh với lời của hắn, từng phù văn không ngừng vui sướng hoan hô, không ngừng tỏa sáng.Tuy phù văn vẫn tối nghĩa huyền ảo như trước, nhưng mà giờ phút này Lâm Minh đã lĩnh ngộ ra chân ý trong trang sách màu vàng mà Thánh Mỹ đưa cho hắn.Nếu như nói chủ nhân Tu La Lộ Tu La Thiên Thư, chú ý là cực hạn của Tam Thập Tam Thiên Đạo, là lực lượng vũ trụ.Trang sách màu vàng của Hồn Tộc chính là bản ngã. (bản ngã chính là bản thân)Ta tức vũ trụ, ta tức vạn vật!...Hạm Thai giữa vách núi, Hồn Hậu Thánh Mỹ ngồi ngộ đạo cách Lâm Minh không xa.Hàn khí đóng băng nhưng tụ băng giá ngưng kết bao phủ trăm trượng, phía trên có phù văn kỳ dị bám vào, làm cho người ta căn bản không nhìn thấy tình cảnh bên trong.Nhưng mà trong hồn hải trên Ham Thai, khi nàng tiến vào Ham Thai, thời điểm tìm hiểu trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên, cùng lúc đó trên Hạm Thai Thánh Mỹ ngồi đã thắp sáng ấn ký hồn hải.Tới ngày thứ một trăm đã có ấn ký hồn hải thứ tư tỏa sáng.Thiên kiêu các tộc trên vách núi thấy một màn này thì chắc lưỡi tán thưởng.- Hồn Hậu nương nương thật lợi hại, lần trước cần một trăm lẻ tám ngày thắp sáng ấn ký hồn hải thứ ba, hiện tại chỉ gần trăm ngày đã thắp sáng ấn ký hồn hải thứ tư, đợi một thời gian thắp sáng toàn bộ cũng không thành vấn đề, Hồn Hậu nương nương, lần này đi tới Đọa Thần sơn mạch bắt lấy trang sách màu vàng rồi.- Đương nhiên, Hồn Hậu nương nương lần trước ngộ đạo chỉ có sáu chuyển, hiện tại đã hoàn thành bảy chuyển, không thể so sánh nổi, hơn nữa Lâm Mục đưa trang sách màu vàng Ất Mộc Thiên, cũng có thể giúp nương nương như hổ thêm cánh.Trên mặt Ngọc Thạch Sinh mang theo nụ cười vui sướng, hắn nguyên bản chính là tới ngộ đạo trên Đọa Thần sơn mạch, tự nhiên sẽ không vì người Đại Phạm Thần Sơn rút đi mà rời đi, hắn vẫn lưu lại đây ngộ đạo.Hồn Hậu Thánh Mỹ và hắn xuất thân cùng thánh địa, Thánh Mỹ mạnh thì hắn càng kiêu ngạo.Nhưng khi hắn nhìn qua Hạm Thai bên cạnh Thánh Mỹ, nhìn Lâm Minh trên Ham Thai này thì ánh mắt phức tạp.Lâm Minh, nhân vật mạnh mẽ này khiến lòng người lạnh giá.- Tiểu tử này, chiến lực khủng bố, không biết hắn có thể tới bước kia không.Ngọc Thạch Sinh cũng không dám khinh bỉ xuất thân của Lâm Minh, hắn đang suy nghĩ miên man, nhìn trên Ham Thai cô quanh, đột nhiên ấn ký hồn hải sáng lên.Kế tiếp ấn ký hồn hải thứ hai thứ ba cùng sáng lên.Chuyện này có ý nghĩa Lâm Minh rốt cục tìm hiểu trang sách màu vàng hoàn tất, bắt đầu tìm hiểu pháp tắc trên Ham Thai.Hào quang chói mắt, giống như mặt trời dâng lên, so với hào quang ấn ký hồn hải Lâm Minh thắp lên lúc trước, so với Thánh Mỹ cũng không chút thua kém.Thiên kiêu các tộc không muốn chú ý cũng khó khăn, Lâm Minh, Thánh Mỹ hai nhân vật tuyệt thế, có thể tạo ra kỳ tích trên Đọa Thần sơn mạch hay không?Lúc này trên Ham Thai, Lâm Minh giống như giếng nước yên tĩnh.Tuy còn có rất nhiều chỗ tối nghĩa chưa rõ, nhưng mà chân ý trang sách màu vàng mà Thánh Mỹ đưa cho hắn đã hiểu ra.

Chỉ cần có thời gian, lại xác minh với những hiểu biết của mình tìm hiểu lúc trước, có lẽ có thể ngộ ra được.Nhưng mà mặc dù chỉ lĩnh ngộ chân ý trên trang sách màu vàng đầu tiên, Lâm Minh đạt được cũng không phải chuyện đùa.Hồn lực trong người tăng vọt, sôi trào như nước thủy triều, không ngừng cọ rửa bản thân, làm cho hắn có cảm giác thoát thai hoán cốt.Hắn ngựa không dừng vó, nhanh chóng ngộ đạo trên Ham Thai.Hắn lòng dạ biết rõ, chỉ cần mình đạt được càng nhiều trang sách màu vàng, xác minh lẫn nhau, thông hiểu đạo lí cũng càng dễ dàng hơn rất nhiều.Cảm giác vừa xuất hiện, thoáng qua tức thì.Hai trang sách màu vàng trong thức hải cảm ứng lẫn nhau, phát ra âm thanh thiên nhiên, làm cho đầu óc Lâm Minh thanh tỉnh không ít.Lại qua một ít thời gian, ấn ký hồn hải thứ tư cũng sáng lên.Dần dần lĩnh ngộ đằng sau bắt đầu tối nghĩa.Trên Ham Thai trong tối tăm có lực lượng cường đại bao phủ, phát ra bí lực vô tậnKhông biết lúc nào, Lâm Minh phát hiện mình đang đi trên con đường hẹp quanh co, chung quanh là sương mù che chắn đường đi, nhìn không thấy cái gì cả.Ở giữa sương mù này, giống như con thuyền lênh đênh trên biển sâu, trôi nổi trong thiên địa, không biết phải làm sao.Nhưng mà hào quang lập lòe phía trước, chân âm sự vật thần bí đã biến mất, giống như mất đi liên hệ với thiên địa- Lại là loại cảm giác này...Trong nội tâm Lâm Minh tỉnh ngủ, nếu như hắn không thể theo cảm giác kỳ dị này đi tới, như vậy lĩnh ngộ đằng sau tuyệt đối vô cùng gian nan.Ngộ đạo trên Hạm Thai ở Đọa Thần sơn mạch này độ khó thật lớn, từ xưa đến nay, Hồn Tộc không biết có bao nhiêu nhân kiệt nếm thử ngộ đạo, tất cả đều thất bại, trong bọn họ thậm chí có Chân Thần thời thiếu niên!-------Chương 1936: Nữ tử thần bíChương 1936: Nữ tử thần bí.Cho nên có người thậm chí hoài nghi, thiên địa quy tắc nơi này đã bị phá hỏng, bất luận kẻ nào đều ngộ không ra kết quả gì.Tuy Lâm Minh tự tin, nhưng mà hắn không cho rằng mình mạnh hơn Chân Thần của Hồn Tộc lúc còn trẻ.Tới gần bình cảnh, Lâm Minh càng cẩn thận từng li từng tí.Lúc này trong đầu của Lâm Minh, hắn kiệt lực hồi tưởng một ít nội dung chính mình lĩnh ngộ giáp mộc, ất mộc hai sách trang sách màu vàng.Hắn lĩnh ngộ chân ý của hai trang sách màu vàng, phù văn của chúng không ngừng sáng lên, chúng phát ra tiếng chuông lớn, ông ông ông -- tản mát chân âm đại đạo, không ngừng vang vọng trong đầu Lâm Minh.Sương mù chung quanh lui tán không ít.Trước mặt xuất hiện con đường, cổ sơ dạt dào, kéo dài vô tận tới phương xa, giống như đi thông qua đi là nhìn thấu tương lai vô hạn.Con mắt Lâm Minh sáng ngời, hắn không ngừng nghe chân âm đại đạo trong đầu, trong nội tâm vừa mới có chỗ lĩnh ngộ, thiên địa hiện tại biến thành đen kịt.Sương mù khôn cùng lại hiện ra, bao phủ hắn vào trong, hắn không thể tiến lên.- Làm thế nào tiếp tục đi tiếp đây?Lâm Minh đau khổ suy tư, hắn vẫn cảm thấy phiến thiên địa này vẫn tồn tại, hắn không ngừng trầm tư lĩnh ngộ trang sách màu vàng, cũng dần dần càng ngày càng sâu khắc.Nhưng mà ấn ký hồn hải thứ năm giống như rãnh trời vắt ngang trước mặt, giống như vĩnh viễn không thể vượt qua.Lâm Minh lâm vào đình trệ, ở mà Hồn Hậu Thánh Mỹ trên Ham Thai không xa, thật lâu không có động tĩnh gì.Đột luồng sóng màu xanh bắn ra ngoài, hồn hải thứ năm vẫn không có nhen nhóm.Ngộ đạo trên Ham Thai là quá trình khá dài, cũng không phải một hai trăm ngày là có thể hoàn thành, thậm chí có người ở chỗ ngẩn ngơ hơn mười năm.Dù là Lâm Minh, Thánh Mỹ, bọn họ muốn lấy trang sách màu vàng ở đây cũng cực kỳ khó khăn.Thời gian trôi qua, ngày qua ngày.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ giống như điêu khắc, không động đậy chút nào, hồn lực của bọn họ thâm hậu khó có thể tưởng tượng, có rất nhiều người ngồi trên Ham Thai hơn mười ngày là hồn lực không chịu nổi, nhưng mà đối với Lâm Minh cùng Thánh Mỹ mà nói đây là chuyện không thành vấn đề.Bởi vì bọn họ thuận theo thiên địa pháp tắc nơi đây, tiết kiệm hồn lực, đồng thời năng lực khôi phục của bọn họ cũng cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi.Ở phương diện này, Thánh Mỹ mạnh hơn Lâm Minh quá nhiều, Lâm Minh tuy không bằng Thánh Mỹ, nhưng bởi vì có được ma phương, linh hồn của Lâm Minh cũng chính là vĩnh hằng chi hồn theo lời Thánh Mỹ nói, linh hồn vững chắc gần như vĩnh hằng, không phải người tầm thường có thể so sánh.- Thật đáng sợ, bọn họ đã ngồi hơn mười tháng, xem bộ dạng như vậy, bọn họ dường như có thể ngồi mấy năm đấy.- Nhen nhóm hồn hải thứ năm sao mà khó khăn...

Ngay cả Hồn Hậu Thánh Mỹ đều không dễ...- Lâm Mục cũng ngừng lại ở hồn hải thứ năm, thật lâu không có động tĩnh...- Tuy tiểu tử nhân loại này rất cuồng vọng, nhưng mà hắn cường đại ở hệ thống tụ nguyên, ngộ đạo trên Ham Thai hắn không có khả năng so sánh với Hồn Hậu nương nương, ta nghĩ...

Hồn Hậu nương nương có lẽ không lâu sẽ nhen nhóm hồn hải thứ năm...Một ít nhỏ giọng nghị luận, sợ kinh động Thánh Mỹ.Trên Ham Thai, Lâm Minh vẫn không ngừng suy tư như trước.Trước mặt hắn giống như man hoang, tràn ngập sương mù.Làm cho hắn không thấy con đường đi nơi nào.Hắn lẻ loi đi một mình, dưới chân bước lên đá xanh, giống như con đường đá xanh trong thí luyện cuối cùng của Tu La Lộ.- Mỗi một trang sách màu vàng, lẫn nhau đều có một ít liên quan, nhưng mà mỗi chân ý của chúng lại khác nhau quá lớn...

Ta ngay từ đầu có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy, đó là nội tình lúc trước, lại là vì ta lĩnh ngộ chân ý của hai trang sác màu vàng cả, mà độ khó phía sau đột nhiên tăng vọt, nội tình lĩnh ngộ của ta lúc trước cũng tiêu hao hết.Lâm Minh thì thào tự nói, mà đúng lúc này, đột nhiên bên tai của hắn có tiếng nói vang vọng.- Ồ?

Có, có người khắc chữ trên phiến đá.Trong nội tâm Lâm Minh đột nhiên cả kinh, âm thanh này rõ ràng chính là thiếu nữ áo đỏ đi theo mình.Hắn quay đầu lại, nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ đang ngồi bên cạnh mình trong ý thức hải, con mắt linh động, nàng nhìn qua sương mù trước mặt, sương mù ,che chắn nhưng ánh mắt của nàng tỏa ra thần quang kỳ lạ, giống như nhìn thấu sương mù này.- Ngươi nói cái gì?

Có người khắc chữ?Lâm Minh tim đập nhanh, hắn bất chấp thiếu nữ áo đỏ làm sao xuất hiện trong ý thức hải của hắn, nếu như chỉ là hồn lực, ý thức, không có gì có thể ngăn được thiếu nữ áo đỏ này.Hắn hiện tại quan tâm nhất là trên con đường đá xanh này, thậm chí có người mà hắn không nhìn thấy.Điều này hiển nhiên là vì con đường phía trước có lực lượng kỳ dị bao phủ, Lâm Minh còn không có năng lực nhìn rõ tầng sương mù này, nhưng mà thiếu nữ áo đỏ đã có, lai lịch của nàng thần bí huyền ảo, làm cho người ta cảm giác không thể tưởng tượng.- Ân, là một a di xinh đẹp, nàng dùng ngón tay viết chữ trên tảng đá.Nữ nhân?Lâm Minh không hiểu thấu, người này là ai?- Nàng viết cái gì?Lâm Minh hỏi, thiếu nữ áo đỏ trừng to mắt, nhìn không nháy mắt, lẩm bẩm: - Tốt, chữ thật phức tạp, ta xem không hiểu, nhưng mà a di này...

Giống như...

Giống như rất quen thuộc...Thiếu nữ áo đỏ lâm vào trầm tư.Lâm Minh nghe xong trong nội tâm khẽ động, rất quen thuộc?Hắn thật sự nghĩ không ra thân phận thiếu nữ này là gì, nàng và nữ nhân khắc chữ có quan hệ gì?

Chẳng lẽ là mẫu tử?Nữ nhân trước mắt viết "Chữ ", vậy là cái gì?- A di kia bắt đầu vẽ tranh, là nước chảy...

Còn có người...

Vì sao, có người trong vì sao...

Cọng cỏ non, bùn đất, hỏa diễm...Thiếu nữ áo đỏ không ngừng nói xong, nhưng cảnh tượng này không liên quan tới nhau, Lâm Minh chỉ là nghe, căn bản không hiểu ra sao.Vì vậy hắn định tâm thần, kiệt lực dùng mắt nhìn qua con đường đá xanh.Nhưng mà hắn lại cảm giác, nhìn chằm chằm vào con đường đá xanh không nháy mắt như vậy, hai mắt của hắn đau nhức, đau đớn rơi lệ.Dương như hào quang của con đường đá xanh tỏa ra chính là vô số kim châm, đâm vào ánh mắt của hắn.Lâm Minh có loại cảm giác, nữ nhân kia vẽ đồ vật chính là pháp tắc.Mọi sự vạn vật trong thiên địa đều tuân theo các loại pháp tắc vũ trụ, tánh mạng cũng không ngoại lệ.Thiếu nữ áo đỏ ở bên cạnh Lâm Minh, thỉnh thoảng nói ra, nàng nói mỗi một chữ Lâm Minh đều nhớ kỹ.Lâm Minh vẫn nhìn, nhìn chằm chằm vào, cho dù con mắt đỏ bừng, phủ đầy tơ máu cũng nhìn.Thẳng đến có một ngày, hắn dường như nhìn thấy trên tảng đá có bóng người mơ hồ.Tóc dài, áo xanh, toàn thân cao thấp tỏa ra khí tức đáng sợ.Đây chính là một nữ nhân, nữ nhân này khiến tim của Lâm Minh đập nhanh, tóc dài của nàng rủ xuống như sóng nước, làm cho người ta nhìn thấy là mất đi phương hướng.Hắn không cách nào phân rõ cảnh giới của nữ nhân này, chỉ thấy nàng dạo bước trên con đường đá xanh, có đôi khi đang trầm tư, có đôi khi nàng lại cúi đầu xuống viết vài nét trên con đường đá xanh.Nàng giống như đang hoàn thành tác phẩm nghệ thuật vậy.-------Chương 1937: Con mắt (1)Chương 1937: Con mắt. (1)Toàn thân Lâm Minh cứng đờ, không cách nào hành động được, hắn có thể khẳng định, cô gái này không phải là ảo giác, mà trên người của nàng mang theo khí tức của tuế nguyệt (thời gian), hắn trong thí luyện cuối cùng và Uổng Tử Cốc có cảm nhận tương tự như thế, chỉ có vượt qua thời gian mười tỷ năm trở lên mới có khí tức tuế nguyệt đáng sợ như vậy, không cách nào ngược dòng tìm hiểu, cảm giác hoàn toàn tìm không thấy ngọn nguồn.- Đây là hư ảnh mười tỷ năm trước lưu lại sao?Lâm Minh thì thào tự nói, nó vẫn bảo trì cho tới ngày hôm nay, lúc cách lâu như vậy, nhưng mà Lâm Minh vẫn hãi hùng khiếp vía.Có một nữ nhân như thế, có lẽ thiếu nữ áo đỏ chứng kiến cảnh tượng này, là tình cảnh bắt đầu sáng lập ra nguyên mộng vũ trụ, năm đó nữ nhân kia khắc chữ chính là ghi lại pháp tắc, đây là giải thích tốt nhất.Thậm chí có khả năng, nữ nhân này sáng tạo ra Hạm Thai ngộ đạo trên Đọa Thần sơn mạchNhưng mà người...

Sáng tạo ra Hạm Thai ngộ đạo, chẳng lẻ không phải là người sáng tạo Thánh Điển?Lâm Minh ở trong ảo cảnh hai lần gặp người sáng tạo ra Thánh Điển, năm đó người thần bí giao chiến với chủ nhân Tu La Lộ kia, Lâm Minh mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng lại có thể khẳng định, hắn hẳn là nam nhân mới phảiCuối cùng đã xảy ra chuyện gì.Lâm Minh cảm giác đầu của mình loạn lên, quan hệ của nhân vật hơn mười tỷ năm trước, làm cho hắn hoàn toàn mê mang, hắn nhịn không được quay đầu lại, nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ bên người, thiếu nữ này chẳng lẽ cũng là người của mười tỷ năm trước sau, nếu không tại sao nàng có cảm giác quen thuộc?Nếu như là thế, năm đó nàng sắm vai nhân vật thế nào?

Tại sao nàng ngủ say như vậy, tại sao lại sống sót?

Vì sao trên người của nàng lại không có khí tức tuế nguyệt nồng đậm?Trong đầu Lâm Minh sinh ra vô số bí ẩn, mà bây giờ lại không phải là lúc nghĩ những chuyện này, hắn bắt đầu nhìn tay của nàng, kiệt lực muốn nhìn rõ trước mắt là gì, nhưng mà bút tích của nàng giống như hào quang thần bí bắn ra, làm cho Lâm Minh không nhìn rõ ràng được.- Đây rốt cuộc là khắc cái gì?Trong nội tâm Lâm Minh lo lắng, ánh mắt của hắn vô cùng đau đớn, nhìn qua những thần quang kia như bị kim châm.Kiên trì như vậy không biết bao lâu, hai mắt Lâm Minh huyết hồng, dường như đã tới cực hạn.Nhìn thẳng vào đạo ấn của nhân vật tuyệt thế thời thượng cổ, đối với hồn lực của Lâm Minh cũng là khảo nghiệm cực lớn.Lại qua một phút đồng hồ, đột nhiên thân thể Lâm Minh đột chấn động mạnh, con mắt có tơ máu chảy ra.Hắn quỳ rạp trên đất, thân thể không dậy nổi, nhưng mà hắn vẫn nhìn vào bút tích của nữ tử kia như cũ.- Lâm ca ca, ngươi...

Ngươi đừng nhìn nữa, con mắt của...

Của ngươi đã đổ máu...

Lại nhìn nữa sẽ mù đấy...Thiếu nữ áo đỏ nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Minh, trong nội tâm lo lắng, mà khi lo lắng thì nàng lại cà lăm.- Không có việc gì...Lâm Minh khoát khoát tay, ánh mắt không dời đi nửa phần.- Có thể...

Thế nhưng mà...Tiểu nữ hài áo đỏ rất quan tâm Lâm Minh.Trong nội tâm Lâm Minh ấm áp, hắn nhớ rõ tiểu nữ hài từng nói qua, trên người hắn có hương vị dễ ngửi, dường như cũng bởi vì như thế, tiểu nữ hài đối với Lâm Minh không muốn xa rời, ra khỏi nguyên mộng chiến trường, tiểu nữ hài vẫn đi theo Lâm Minh.Lâm Minh nhìn qua tiểu nữ hài, trong ánh mắt mang theo nhu hòa, hắn nói ra: - Ta vẫn không biết tên của ngươi, chính ngươi hình như cũng không nhớ ra, ta về sau gọi ngươi là Hồng nhi được không?Tiểu nữ hài nghiêng đầu, lại gật gật đầu, dường như vui mừng, nói:- Tốt...

Tốt.- Ân...

Hồng nhi, ta không sao...Lâm Minh cắn răng, tiếp tục nhìn qua bút tích mà nữ tử kia lưu lại.Hắn hết sức chăm chú.

Hồn nhiên không để ý con mắt đổ máu.Hắn không có bao nhiêu thời gian, Thánh tộc Nhân tộc đại chiến chỉ mấy chục năm là bộc phát.

Hắn không muốn trơ mắt nhìn nhìn những thứ hắn quan tâm tan nátMà bây giờ, chỉ có chút thời gian này hắn và Thánh Mỹ hợp tác, chỉ sợ không có hy vọng kéo dài, bởi vì Thánh Mỹ muốn điều kiện là Lâm Minh tìm được con đường tu luyện vĩnh sinh, Lâm Minh trừ phi dâng ma phương ra, nếu không thì không cách nào đạt tới!Như vậy Lâm Minh chỉ có thể làm, chính là tận lực đề cao thực lực của mình.

Hắn có một loại suy đoán, nếu như dung hợp Thánh Điển cùng Thiên Thư, nội ngoại kiêm tu, vũ trụ trong người cùng thiên địa vũ trụ đồng thời tu luyện tới cực hạn. hắn sẽ đạt tới cảnh giới không tưởng tượng nổi, trong khoảng thời gian ngắn khiến thực lực của hắn tăng lên tới mức đủ chống lại đại kiếp nạn.Đương nhiên, cái gọi là thời gian ngắn, cũng không phải là vài chục năm mà thôi...Nhưng mà đã như thế, Lâm Minh cũng muốn dốc hết khả năng cầm được trang sách màu vàng.Nếu như trang sách màu vàng trong Đọa Thần sơn mạch bị Thánh Mỹ cầm lấy, như vậy Lâm Minh không có cái gì trao đổi cả, nếu hắn đạt được, như vậy hắn hắn có thể dùng trang sách màu vàng này trao đổi trang sách màu vàng khác với Thánh Mỹ, tương đương với có được hai trang.Kể từ đó Lâm Minh sẽ có bốn trang sách màu vàng.Tuy chỉ dựa vào bốn trang sách màu vàng, Lâm Minh không có khả năng tìm hiểu toàn bộ Thánh Điển, nhưng chung quy có hy vọng vẫn hơn.Hắn cắn chặt răng, nhìn không chớp mắt, tiêu hao hồn lực của mình.Lúc này ở bên ngoài, bản thể của Lâm Minh cũng có phản ứng kịch liệt.- Lâm Mục, ánh mắt hắn đổ máu...Có người chú ý tới tình hình của Lâm Minh, hơi ngây người, giống như võ giả ngộ đạo, bởi vì hồn lực tiêu hao quá lớn cho nên sắc mặt rắng bệch...Thế nhưng mà Lâm Minh vì sao con mắt đổ máu, loại tình huống này vẫn mới thấy lần đầu.- Hồn lực của hắn không ổn, dường như tiêu hao thật lớn, hắn nhất định đang tiêu hao hồn lực của mình.- Im lặng, không kiên trì nổi thì lui ra đi, ở chỗ này gượng chống, có ý nghĩa sao...- Ngộ đạo Ham Thai mà thôi, tất cả mọi người chỉ nếm thử một chút, lại không có trông cậy vào thật sự ngộ ra cái gì, Đọa Thần sơn mạch này bao nhiêu năm qua vẫn chưa từng có ai ngộ ra cái gì đó, ngay cả mấy Hồn giới Chân Thần, bọn họ thời điểm thiếu niên cũng không công mà lui, thế nhưng mà tiểu tử Nhân tộc này lại cho rằng hắn làm được.Có người chậc chậc nói ra, có chút bộ dáng xem kịch vui, kỳ thật trong lòng của rất nhiều người, cho dù là Hồn Hậu Thánh Mỹ muốn cầm được trang sách màu vàng trong Đọa Thần sơn mạch này cũng không dễ dàng.Nhưng tốt xấu gì Thánh Mỹ còn có hi vọng, ít nhất Ngọc Thạch Sinh vẫn vững tin là Thánh Mỹ có hi vọng như thế...- Mũi đã đổ máu...Mọi người hai mặt nhìn nhau, có người muốn cười, những người khác có biểu lộ hả hê.Bọn họ đối với Lâm Minh không chỉ có bài xích, hơn nữa còn ghen ghét.Bọn họ xuât thân từ Hồn Tộc, lại kém một Nhân loại, tự nhiên trong nội tâm không thoải mái, nhưng mà bây giờ nhìn thấy bộ dáng của Lâm Minh như vậy, bọn họ cảm thấy hả giận.Đây chính là truyền thừa của Hồn Tộc, hắn một Nhân loại muốn cầm được sao?-------Chương 1938: Con mắt (2)Chương 1938: Con mắt. (2)- Hắn hiện tại hắn mới thắp sáng ấn ký hồn hải thứ tư mà thôi, mà ngộ đạo hoàn toàn trên Ham Thai này cần bảy ấn ký hồn hải, hắn còn kém xa, chẳng lẽ muốn một hơi lĩnh ngộ hết?- Ta cảm giác tiểu tử này muốn gượng chống mà thôi...Mọi người cười nói.Bọn họ nhìn qua Lâm Minh, lại nhìn Thánh Mỹ.Thánh Mỹ vẫn thong dong như trước, chỉ ngẫu nhiên nhíu mày một cái, nhưng mà Lâm Minh lại thành bộ dáng như vậy, chênh lệch này quá lớn, hơn nữa theo thời gian sau đó, chờ Lâm Minh và Thánh Mỹ lục tục thắp sáng ấn ký thứ năm, tất nhiên chênh lệch càng lúc càng lớn.Có lẽ Lâm Minh căn bản có khả năng không thể thắp sáng ấn ký hồn hải thứ năm....- A di xinh đẹp vẽ một con cá...Hồng nhi ở bên cạnh nói vào, cơ hồ khi nữ tử thần bí vẽ ra một vật nào đó, Hồng nhi sẽ lập tức nói ra, nhưng mà Hồng nhi nhìn rất nhẹ nhàng, cũng nhìn rõ là vẽ cái gì, nhưng mà Lâm Minh cố gắng thế nào cũng không nhìn thấy cái gì cả.- Cá...

Nước sông...

Đạo vận...Lâm Minh cảm giác nữ tử thần bí vươn tay vẽ vào hư không vô tận, làm cho hắn căn bản không cách nào nhìn thấy cái gì.Hắn kiên trì đến cực hạn, hai mắt bị máu bao bọc như bị mù.Nữ tử thần bí bước đi nhẹ nhàng, giống như nữ thần trên bầu trời, nàng ngồi trên một phiến đá, nhất cử nhất động của nàng đều tràn ngập đạo vận và khí tức pháp tắc.Nàng dường như đang suy tư điều gì, tóc dài rủ xuống giống như màn đêm âm trầm, che khuất dung mạo của nàng, làm cho người ta căn bản không thấy rõ ràng.Nàng ngồi không biết bao lâu, lại đứng dậy, bắt đầu vẽ.- Nàng vẽ một con mắt.Hồng nhi lại đang nói..., cho dù nữ tử thần bí vẽ cái gì cũng không thể làm khó nàng.- Con mắt...Tầm mắt của Lâm Minh đỏ tươi, hắn cảm giác thân ảnh của nữ tử thần bí mơ hồ.Mà thời điểm này nữ tử thần bí kia đột nhiên quay người nhìn qua Lâm Minh.Chính cái nhìn này khiến nội tâm của Lâm Minh chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.Hắn quỳ trên mặt đất, cảm giác hai mắt của mình nóng rực.- Con mắt...Lâm Minh cắn chặt răng, môi hắn đổ máu, dường như ý thức mơ hồ, nhưng hắn vẫn dùng hết lực lượng cuối cùng nhìn qua nữ tử trên phiến đá xanh.Hắn ẩn ẩn cảm thấy, hắn cách thành công không còn xa, chỉ cần kiên trì thì hắn nhất định sẽ thấy rõ.Nhưng mà một khắc này làm cho Lâm Minh lo lắng là, hắn cái gì cũng không thấy.Ánh mắt huyết hồng!Hắn gần như hôn mê, nhưng mà thời điểm hắn té ngã, chẳng biết tại sao "Tầm mắt" của hắn ẩn ẩn nhìn thấy một con mắt!Phải nói là con mắt này là trực tiếp hiện ra trong đầu hắn, không có thông qua mắt của hắn biểu hiện trực tiếp ra ngoài.Lâm Minh vuốt mi tâm của mình, chỉ cảm thấy chỗ đó nóng rát đau đớn, mơ hồ trong đó dường như có hào quang trong không gian này hội tụ vào mi tâm của Lâm Minh.Ông ông ông!Thiên địa chấn động, thế giới tinh thần giống như bị xé rách, ngôi sao vô tận như rơi xuống, hiện ra chín tinh cầu, nó như nắng rắt chiếu sáng các nơi.Ngàn vạn ánh sao giống như ngân hà phủ xuống.Lâm Minh cảm giác đầu của mình đau như muốn nứt ra, dường như đầu của hắn bị ánh sao này cắt qua!- Đây là...Lâm Minh cảm thấy rõ ràng, vị trí mi tâm của mình nóng rực như sắp hòa tan ra, mà hào quang vô tận hội tụ chỗ này, dần dần ngưng tụ thành một đạo cung.- Thiên Mục?

Thiên Mục Đạo Cung?Trong nội tâm Lâm Minh đột nhiên chấn động, Đạo Cung Cửu Tinh Thiên Mục Đạo Cung!Cái đạo cung này không mang theo bất cứ lực công kích nào, nhưng mà một khi mở ra lại trực tiếp gia tăng thần thức của võ giả, có thể nhìn thấy thiên cơ, nhìn thấy huyền bí vô tận.- Không ngờ ta lại tự hành mở một đạo cung ra!Lâm Minh thở hào hển, trán của hắn nhiễm máu tươi, trong máu tươi này dường như có một con mắt thần bí lóe lên.Lâm Minh trước đó mở Tử Phủ Đạo Cung, Thiên Phạt Đạo Cung, Song Cực Đạo Cung đều dùng vô số linh dược chồng chất mà thành, nhưng mà lúc này mở Thiên Mục Đạo Cung, Lâm Minh lại dựa vào lực lượng và tích lũy bản thân mở ra.Cho dù là võ giả hay phàm nhân, cho dù là động vật thì xương cốt ở mi tâm trời sinh bị lõm vào, đó là nơi con mắt thứ ba ẩn nấp, nó đã thoái hóa vào trong đầu, đây là chỗ của thiên nhãn.Nếu có thể mở thiên nhãn thì có thể nhìn thấy tất cả, đạt được cảm giác lực không gì sánh kịp.Nhưng mà Lâm Minh hiện tại, thiên nhãn vừa mở ra, còn đang đổ máu, mở ra cũng cực kỳ miễn cưỡng, phải nói rằng còn không triệt để, muốn thấy rõ tất cả là không thể nào, hắn chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy tay của nữ tử thần bí.Trong nháy mắt tay của nữ tử thần bí vẽ ra, Thiên Đạo pháp tắc chung quanh toàn bộ hội tụ lại, cùng dung hợp với tính mạng chi lực của nàng, hóa thành ký tự, khắc vào trên đá.Dùng ngón tay làm bút, dùng pháp tắc làm mực, nữ tử khắc mỗi đồ vật đều có sự sống.Hoa cỏ trùng cá, chim bay cá nhảy, tất cả rất sống động, cho dù là một khối đá, một chữ đều có sinh mạng, nữ tử thần bí này vươn tay là giao phú sinh mệnh và linh tính cho chúng, làm cho chúng có sinh mệnh lực dao động.Lâm Minh thậm chí có loại cảm giác, nàng kia vẽ thành đồ án chỉ cần thổi một hơi thì nó sẽ sống lại, giống như thần bút trong truyền thuyết, bởi vì thứ mà nàng vẽ ra đã thành tinh.Hồn lực của Lâm Minh tiêu hao thật lớn, nhưng mà hắn vẫn gượng chống, đi đọc pháp tắc dưới ngón tay của nữ tử thần bí.Hắn cảm giác nữ tử thần bí trước mắt vẽ những thứ này, luôn luôn có cái gì đó hắn không cách nào bắt lấy.Cảnh giới của cả hai chênh lệch quá lớn, lớn tới mức Lâm Minh cho dù tiêu hao hồn lực cũng không cách nào chèo chống được.- Ham hố không có ý nghĩa.Đột nhiên Lâm Minh tỉnh ngộ điểm này, nữ tử trước mắt pháp tắc quá nhiều.

Mỗi một khối đá xanh đều có dấu vết lưu lại, mà những dấu vết này ẩn chứa pháp tắc tuy chỉnh thể đều thuyết minh tính mạng, nhưng mà mỗi chủng thuyết minh đó có ý nghĩa khác nhau.Lâm Minh muốn lĩnh ngộ tất cả pháp tắc trong đó sẽ xuất hiện cảm giác bắt lấy cái gì đó.

Lại luôn bắt không được.Ý thức được những chuyện này, Lâm Minh bình phục tâm thần.

Hắn mang tất cả lực chú ý tập trung vào đồ án mà nữ tử này đang vẽ.Đồ án này là một giọt nước, lớn như hạt đậu xanh, so với chim trùng cá do nữ tử này vẽ lúc trước.

Đồ án này quá đơn giản, đơn giản đến mứt chỉ cần vài nét bút là hoàn thành, nữ tử thần bí lại dùng mấy hô hấp mới vẽ nó ra.Nhưng mà đồ án đơn giản như vậy lại càng bất phàm.Lâm Minh nhìn qua giọt nước này, toàn tâm đắm chìm vào trong đó, hoàn toàn vong ngã.Trong mông lung, hắn dường như nhìn thấy giọt nước một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc.

Cuối cùng là hóa thành mưa đầy trời, kéo dài không ngừng, toàn bộ là hơi nước che chắn.

Trong mây có tia chớp xuất hiện, nó xuyên qua màn mưa.Nhìn cảnh tượng này, Lâm Minh hoàn toàn lâm vào trong đó.-------Chương 1939: Trăng sao tranh sáng (1)Chương 1939: Trăng sao tranh sáng. (1)Mưa, mưa là do ngàn vạn hơi nước hội tụ mà thành.

Nó sống chính là quá trình nó rơi xuống, mà nó chết chính là lúc rơi xuống mặt đất,, rơi xuống biển, rơi xuống thế gian... (đọc tới đây giống giống Tiên Nghịch)Cả đời của nó ngắn ngủi, một giọt mưa hoàn toàn không chút thu hút.Nhưng mà mưa vô cùng vô tận lại thoải mái vạn vật, thoải mái sinh linh, cây hoa điểu trùng cá, chim bay cá nhảy, tất cả bởi vì có mưa mà sinh sống phồn vinh.Một giọt mưa nhìn thì đơn giản, nhưng lại ẩn chứa ý cảnh sinh sinh bất tức, làm cho Lâm Minh cảm giác được huyền bí vô tận, quên đi thời gian.Hồn lực của hắn không ngừng tiêu hao, nhưng mà ý cảnh sinh sinh bất tức lại thay đổi một cách vô tri vô giác, thoải mái hồn hải của hắn, làm cho hắn vốn cảm thấy hồn hải gần cạn kiệt, dường như được một cơn mưa quét qua, mỗi một giọt mưa đều là lực lực hồn lực bổn nguyên vô cùng tinh khiết, khi được trận mưa này thoải mái, Lâm Minh cảm giác tinh lực của mình bắt đầu dồi dào trở lại.Biến hóa này trực tiếp thể hiện trên bản thể của Lâm Minh.Sắc mặt của hắn vốn tái nhợt, bắt đầu chậm rãi hồng nhuận phơn phớt, nhưng mà hai mắt của hắn vẫn có máu tươi chảy ra, những vết máu này chảy dài trên mặt lâm Minh, nhìn hắn hiện tại rất dữ tợn.- Tiểu tử này, hình như sống lại?Rất nhiều người kinh ngạc, dưới tình huống bình thường, võ giả ngộ đạo trên Ham Thai, một khi xuất hiện tình huống này, tình huống càng ngày càng hỏng bét, cuối cùng không thể không rời khỏi Ham Thai.Thế nhưng mà Lâm Minh rõ ràng vốn chống đỡ không nổi, hiện tại sắc mặt vừa hồng nhuận, thật sự không bình thường.- Hồi quang phản chiếu a, trong chốc lát hắn sợ rằng sẽ không được.

Vốn mọi người tới đây chỉ trải nghiệm mà thôi, không trông cậy vào có thu hoạch gì, mà tiểu tử này xem như một đóa hoa hiếm thấy, hắn căn bản không phải là người Hồn Tộc chúng ta, chủ tu cũng là hệ thống tụ nguyên, lại hấp tấp chạy tới nhớ thương truyền thừa tổ tiên Hồn Tộc lưu lại, đúng là thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ.- Thực tế hắn hiện tại làm thành bộ dáng này, Wow, thất khiếu chảy máu ah, người này đúng là quái lạ.Mấy người kia cười ha hả nói ra, thời điểm này có người ồ lên.- Xảy ra chuyện gì, Thánh Mỹ nương nương...Có người hét lên thì không ai chú ý tới Lâm Minh, bọn họ nhao nhao quay đầu nhìn qua Hạm Thai của Thánh Mỹ, Thánh Mỹ mới là người được tuấn kiệt Hồn Tộc để ý nhất, cũng là nhân vật chính trong ngộ đạo lần này.Càng nhìn mọi người càng sững sốt.Tình huống của Thánh Mỹ lúc này lại không tốtSương mù hồn lực chung quanh thân thể của nàng càng ngày càng không ổn định, đang hốt hoảng, dường như muốn tiêu tán đi, gương mặt mỹ lệ của nàng lúc này cũng mất tơ máu, giống như tiêu hao thật nhiều.- Nương nương!Có người khẩn trương, bọn họ đều là người sùng bái Thánh Mỹ.- Không nên quấy rầy nương nương!Ngọc Thạch Sinh hô to, ở Đọa Thần sơn mạch này, võ giả bình thường đa số sẽ nghỉ ngơi, dù sao Ham Thai số lượng có hạn, Ngọc Thạch Sinh từ khi Thánh Mỹ tới thì hắn rất ít khi ngộ đạo, đa số thời gian đều chú ý tình huống của Thánh Mỹ, hiện tại Thánh Mỹ có biến thì hắn lập tức phát hiện ra.Trong thời gian gần một năm, Thánh Mỹ lần đầu tiên xuất hiện tình huống hồn lực không chống đỡ nổi, mà thôi hồn lực ngộ đạo, nguyên vốn có chút ít hung hiểm, Ngọc Thạch Sinh tự nhiên không thể để cho người ta quấy rầy, cho dù xuất hiện một ít tình huống không tốt, dưới điều kiện không rõ cũng không thể tùy tiện quấy nhiễu Thánh Mỹ.- Nhân vật cường đại nghịch thienenhuw Thánh Mỹ nương nương, cũng có lúc hồn lực chèo chống không nổi sao?Trong nội tâm mọi người sinh ra ý niệm này, lại nhìn qua sắc mặt Lâm Minh càng ngày càng hồng nhuận phơn phớt.

Trong nội tâm ngược lại kỳ dị, Thánh Mỹ rốt cuộc đang trải qua cái gì?- Hồn lực của nương nương đương nhiên hùng hậu, nhưng mà nàng tiêu hao cũng lớn...Mọi người ngươi một lời, ta một câu, mà thời điểm này nơi của Hồn Hậu Thánh Mỹ sinh ra vầng sáng mông lung, vầng sáng này càng lúc càng lớn, giống như gợn sóng tỏa ra các nơi.Nhìn thấy một màn này, trên vách núi có rất nhiều người kích động lên, chẳng lẽ là...Hô -- Hào quang triệt để khuếch tán.

Trong lúc nhất thời Hạm Thai của Thánh Mỹ mây mù lượn lờ, ấn ký hồn hải thứ năm thấp sáng!- Thánh Mỹ nương nương, thắp sáng hồn hải thứ năm, lúc này mới một năm!Kỳ thật võ giả ngộ đạo tại Ham Thai thời gian dài như vậy, cũng có không ít người thắp sáng hồn hải thứ năm...Không nói xa, ngay ở đây có rất nhiều thiên kiêu thắp sáng hồn hải thứ năm....Nhưng mà bọn họ thường thường dùng thời gian năm năm trở lên, hơn nữa hào quang hồn hải phi thường ảm đạm, cực kỳ miễn cưỡng.

Thậm chí có thời điểm như nến tàn trong gió.Không có ai nhanh như Thánh Mỹ, sáng như nàng, ấn ký hồn hải mà Thánh Mỹ thắp sáng giống như ánh tẳng, hào quang thánh khiết xinh đẹp.- Không hổ là Hồn Hậu nương nương.

Nàng vừa mới xuất hiện tình huống tiêu hao hồn lực.

Hẳn là thời khắc ngộ đạo mấu chốt, cho nên mới tiêu hao hồn lực xông qua điểm mấu chốt trong đó.Có người tán thưởng, thắp sáng ấn ký hồn hải thứ năm nhanh như vậy, làm cho rất nhiều người cảm thấy Thánh Mỹ chỉ sợ thực có khả năng cầm được trang sách màu vàng trên Đọa Thần sơn mạch này.Nhưng mà có khả năng còn không phải rất lớn, dù sao qua thời gian lâu như vậy, người thất bại quá nhiều, kể cả thiếu niên Chân Thần.Ham Thai ngộ đạo khó khăn, đã xâm nhập nhân tâm!Mọi người đang nói chuyện, thời điểm này phía sau bọn họ cũng có hào quang mông lung truyền tới, một vòng một vòng, như là sóng nước.Ân!Mọi người giật mình, nhao nhao nhìn sang lại phát hiện cách bọn họ không xa, Hạm Thai của Lâm Minh có hào quang xé tan bóng đen.- Là Lâm Mục!- Chẳng lẽ hắn cũng thắp sáng ấn ký hồn hải thứ năm?

Điều này sao có thể!- Lúc này mới một năm!

Hắn và Thánh Mỹ nương nương không phân cao thấp.Hào quang rung động càng ngày càng lớn, càng ngày càng dày đặc, mọi người đều câm miệng, bây giờ nhìn thấy dị tượng này, tất cả mọi người khẳng định, Lâm Mục cũng thắp sáng hồn hải thứ năm!- Tại sao có thể như vậy, hắn rõ ràng là nhân loại, hắn có thể lĩnh ngộ truyền thừa của Hồn tộc?Mọi người hai mặt nhìn nhau, đã không biết nên nói lời nào nữa.Rất nhiều người trong nội tâm cảm giác sợ hãi bao phủ,, kỳ thật bọn họ không ngừng trào phúng Lâm Minh, ngóng trông Lâm Minh không kiên trì nổi, nhưng thật ra là nội tâm đang sợ hãi, sợ hãi Lâm Minh thực ngộ ra cái gì đó và bỏ xa bọn họ.Bởi vì phương diện chiến lực và thiên phú của Lâm Minh đã bỏ qua bọn họ mười tám con phố, trong cùng cảnh giới có thể dễ dàng nghiền nát bọn họ.Nhưng mà bọn họ tự phụ mình là chủng tộc đệ nhất vũ trụ, trong nội tâm luôn có kiêu ngạo của mình.Bọn họ thừa nhận đánh không lại Lâm Minh, nhưng mà ít nhất, phương diện hồn lực và tinh thần, bọn họ tự nhận không có khả năng thua Lâm Minh.Nhưng mà sự thật lại tàn khốc như vậy.So sánh rất dễ dàng, một cao thủ cờ vây đánh cờ với cao thủ cờ vua, Lâm Minh là cao thủ cờ vây, đánh bọn họ răng rơi đầy đất.-------Chương 1940: Trăng sao tranh sáng (2)Chương 1940: Trăng sao tranh sáng. (2)Sau khi chơi cờ vua thì bọn họ tuyệt vọng phát hiện, ngay cả cờ vua mà bọn họ tự hào, trước mặt Lâm Minh lại chẳng đáng một đồng.Ở phương diện không phải sở trường thua cũng chẳng có gì, nhưng ở phương diện bọn họ đắc ý nhất, cho dù bọn họ là thiên kiêu, so với Lâm Minh chỉ là trò cười mà thôi.Những người này cũng không biết, kỳ thật người sáng tác Thánh Điển cũng không phải tổ tiên Hồn Tộc, hắn lưu lại truyền thừa cũng là thuộc về toàn bộ sinh linh, người có khả năng thì có được, không quan hệ tới chủng tộc.Lúc này ở Đọa Thần sơn mạch, một tuấn kêệt Hồn Tộc sắc mặt rất khó coi, khó coi như cha mẹ chết.Thực tế thì cả đám người chê cười Lâm Minh không lượng sức cảm thấy mặt mũi nóng rát, mặc dù bọn họ cố ý làm thấp Lâm Minh vài câu, tuy nhiên lại hiểu rõ, trước mặt sự thật thì cho dù nói cái gì cũng bằng thừa, cuối cùng bọn họ dứt khoát câm miệng.- Lâm Mục này thật sự lần đầu tiên tới Đọa Thần sơn mạch?Có ngườ nhỏ giọng hỏi thăm, nhưng mà hắn còn chưa nói hết, chuyện càng khiến người ta không cách nào tiếp nhận lại xảy ra.Hào quang chung quanh Lâm Minh càng ngày càng mạnh, tầng tầng lớp lớp khuếch tán ra chung quanh, ngau từ đầu là rung động, về sau lại như sóng lớn, từng đợt lại từng đợt, phạm vi ảnh hưởng chừng mười trượng.

Trong thiên linh của Lâm Minh ẩn ẩn có vầng sáng phóng lên trời, phát sáng huy hoàng, giống như ngôi sao không ngừng trôi nổi, mọi người hiện tại khiếp sợ tột đỉnh.Loại dị tượng này còn hơn cả Thánh Mỹ!Thánh Mỹ thắp sáng chỉ là mặt trăng.

Mà Lâm Minh lại thắp sáng cả bầu trơi sao.

Mỗi người ngộ đạo có dị tượng khắc nhau, đây là bởi vì võ giả lĩnh ngộ pháp tắc trên Ham Thai khác nhau, không ai có thể hoàn toàn lĩnh ngộ pháp tắc mà chủ nhân Thánh Điển sáng lập, bọn họ lĩnh ngộ chỉ là một bộ phận mà thôi.Căn cứ vào độ khó của pháp tắc, lĩnh ngộ có triệt để hay không...

Đủ các nguyên nhân khác nhau, dị tượng bày ra cũng khác nhau.Mà bây giờ dị tượng của Lâm Minh vô cùng hùng vĩ, còn hùng vĩ hơn cả Thánh Mỹ, mọi người đều cảm thấy dường như Lâm Minh ngộ đạo trên Ham Thai càng mạnh hơn nữa.- Hồn Hậu nương nương lại không bằng Lâm Mục?Rất nhiều người cảm giác như đang nằm mơ.

Mặc dù nói Hồn Hậu Thánh Mỹ hiện tại chỉ mới bảy chuyển, đằng sau còn có không gian phát triển cực lớn.

Nhưng ai có thể khẳng định, Lâm Minh trong tương lai không có phát triển to lớn sao?- Chớ nói lung tung!

Thánh Mỹ nương nương dù sao trước mắt mới thắp sáng ấn ký hồn hải thứ năm, hơn nữa dị tượng lớn nhỏ có đôi khi còn không mạnh bằng hào quang mạnh yếu đâu, pháp tắc tới mức này, chúng ta có thể hiểu sao?Người ủng hộ Thánh Mỹ quá nhiều.

Bọn họ cũng tin tưởng Thánh Mỹ vượt qua Lâm Minh.Mà thời điểm này, cho dù là Lâm Minh hay là Thánh Mỹ, bọn họ hoàn toàn không biết chuyện xảy ra bên ngoài.Ngộ đạo giống như leo thang trời, đường càng dài càng cô tịch.Tâm thần bọn họ đắm chìm vào trong đó, không có nửa điểm phân tán.Nhen nhóm hồn hải thứ năm, con đường trùng kích hồn hải thứ sáu là vô cùng dài.Lâm Minh giống như cây đại thụ, cắm rễ trên bàn đá, ngồi bất động.Mà Thánh Mỹ thì như hồ nước, không gió không có sóng, vô cùng yên tĩnh.Dị tượng mà Thánh Mỹ nhìn thấy khác với Lâm Minh, nàng dựa vào thiên phú kinh người của mình, lĩnh ngộ chân ý sinh mạng, lý giải linh hồn mà thăm dò con đường sương mù.Mà thời điểm này, Lâm Minh vẫn đang đắm chìm trong giọt mưa, từng giọt mưa rơi, hắn nhìn ngày này qua ngày khác, hồn nhiên vong ngã.Thẳng đến khi hắn cảm giác trong giọt mưa, hắn đã nhìn thấy cơ hồ tất cả những thứ mình lý giải được, pháp tắc khác nhau, thời điểm hắn nhìn thấy nhiều thứ hoàn toàn khó lý giải thì hắn mới chậm rãi dừng lại.Thời điểm hắn dời ánh mắt, Lâm Minh lại phát hiện nữ tử thần bí đã biến mất.Hơn nữa phiến thiên địa này cũng trở nên lờ mờ, dường như có một tầng mây đen bao phủ.- Tiền bối biến mất...Lâm Minh hơi tiếc nuối, khi nữ tử biến mất, nàng lưu lại pháp tắc cũng biến mất, nhiều pháp tắc như thế, mỗi cái đều tinh diệu, ẩn chứa huyền bí vô cùng, nếu như có thể nhìn rõ chúng nó, vận dụng nó ở bên ngoài cũng đủ hưởng thụ cả đời, Chân Thần thánh địa sẽ xem chúng như kỳ trân, truyền thừa nhiều đời xuống dưới.Nhưng mà đang ở trẻn bảo sơn, Lâm Minh nhìn thấy bảo vật lại có hạn, trong thời gian dài như thế, hắn chỉ ngộ ra giọt mưa, thậm chí còn không hiểu được.Chỉ có thể nói, cảnh giới chênh lệch quá lớn, đường Lâm Minh phải đi còn dài.Lâm Minh chính vì không thể lĩnh ngộ thêm...

Thời điểm tiếc nuối thì bầu trời lại càng ngày càng mờ, mây đen áp đỉnh, khói đen tối tăm.Trên từng phiến đá xanh có bóng tối bao phủ, bắt đầu chậm rãi mất đi màu xanh sáng bóng, đã biến thành màu đen như mực.Đá xanh biến thành đá đen.Từng khối đá đen yên tĩnh mà cổ sơ, Lâm Minh nhìn thấy chúng, chẳng biết tại sao lại có một loại cảm giác, cảm thấy chúng giống như mộ bia.Loại cảm giác này cực kỳ quái dị, hơn nữa trong không gian này cũng khí tức áp lực nói không nên lời.Từng tầng khói đen dầy dặc bao phủ, triệt để bao phủ phiến thế giới này, Lâm Minh lại không thấy rõ con đường.Trong lòng Lâm Minh nghiêm nghị, hắn vận chuyển Thiên Mục Đạo Cung, muốn nhìn thấu sương mù này.Nhưng mà thiên địa này chỉ có tử khí lờ mờ, bao phủ chung quanh mi tâm Lâm Minh, Thiên Mục không còn nhạy cảm như dĩ vãng.Lâm Minh cảm giác mình mi tâm bao phủ một đoàn hắc khí, nếu như dùng lời thầy tướng thường nói, đây là ấn đường biến thành màu đen.- Thiên Mục cũng nhìn không thấu...Lâm Minh hít sâu một hơi, hắn ẩn ẩn cảm giác chung quanh tràn ngập tử chi ý cảnh.Tánh mạng còn sống, chấm dứt thì tự nhiên là chết.Chết, đây là điểm kết thúc của sinh mạng.Không có cái gì trường tồn từ cổ chí kim, cho dù là đại chủng tộc cường đại cũng sẽ từ hưng tới suy, dù là thiên địa vũ trụ cũng có ra đời và hủy diệt.Nếu có thể thoát khỏi tử vong.

Như vậy...

Chính là vĩnh sinh trong truyền thuyết, dường như...

Mặc dù là người sáng tạo ra Thánh Điển cũng chưa tổng kết ra phương pháp vĩnh sinh.Dưới loại tình huống này, sinh mạng phải trải nghiệm tử chi ý cảnh thành một bộ phận trọng yếu của sinh mạng, bởi vì đối với sinh mạng mà nói, thời gian chúng còn sống so với thời gian chết là không có ý nghĩa.- Tử chi ý cảnh này lĩnh ngộ như thế nào?Lĩnh ngộ cái chết còn khó hơn lĩnh ngộ sự sống, bởi vì Lâm Minh vốn chính là người còn sống, lý giải sự sống lại càng dễ.

Nhưng mà muốn lý giải cái chết, Lâm Minh không thể tự sát trải nghiệm tử vong a.Trong đầu Lâm Minh đang chèo chống ý niệm này, đột nhiên hồng ảnh lóe lên, Hồng nhi xuất hiện bên cạnh Lâm Minh, nói:- Lâm ca ca, nơi đó có người...Hồng nhi chỉ vào khói đen, căn bản nhìn không thấu.- Người nào?Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh.- Thiệt nhiều...

Thật nhiều người, lớn lên đủ loại kiểu dáng, có chút mọc cánh.

Có chút mọc sừng, có chút mọc đuôi, còn còn chút không phải là người.

Như là hung thú, quái trùng, chúng đều bò từ trong đất ra, chính là từ dưới đá đen này.- Từ đá đen chui ra?-------Chương 1941: Tử chi ý cảnh (1)Chương 1941: Tử chi ý cảnh. (1)Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, loại cảm giác này thật giống như xác chết bò ra khỏi mộ địa, trách không được trước đó Lâm Minh có cảm giác những viên đá đen là mộ bia.Nhưng đến bây giờ, Hồng nhi nói những bóng người đó thì hắn không có nhìn thấy.- Ah...Hồng nhi đột nhiên cả kinh kêu một tiếng.- Như thế nào?Lâm Minh nóng vội.- Chúng...

Chúng bị giết, có người giết chúng, người nọ...

Vóc người thật đáng sợ, hắn cầm một cây liêm đao trong tay, một tay cầm một bản sách màu đen...- Liêm đao?

Sách đen?Trong nội tâm Lâm Minh khẽ động, hai thứ này hình như là tử thần.Thực tế sắc đen làm cho Lâm Minh có thêm...

Liên tưởng.Hắn nhớ rõ thái cổ di tích trong nguyên mộng chiến trường, hắn nhìn tâấy chủ nhân Tu La Lộ cùng người sáng tác Thánh Điển đại chiến, mà khi đó trong tay người sáng tác Thánh Điển cầm một quyển sách đen trong tay.- Sách có hình dạng gì?

Bóng người kia là nam hay là nữ?- Đen sẫm, phía trên có hoa văn huyết sắc, nam nhân...Hồng nhi dồn dập nói ra, chẳng biết tại sao, bóng người cầm quyển sách đen trong tay kia làm cho nàng có cảm giác bất an thật sâu.Lâm Minh đã xác nhận, Hồng nhi nói sách đen kia tám chín phần mười chính là sách đen mà hắn nhìn thấy trong thái cổ di tích nguyên mộng chiến trường.Nói như vậy, chẳng lẽ Hồng nhi nói bóng người kia chính là người sáng tác Thánh Điển?Vậy nữ tử thần bí lúc trước là ai?Lâm Minh cảm thấy càng ngày càng hồ đồ, chẳng lẽ người sáng tác Thánh Điển có hai người?Không hề nghi ngờ, hiện tại Hồng nhi nhìn thấy bóng người kia càng xấp xỉ người sáng tác Thánh Điển hắn thấy trong di tích thái cổ, ít nhất bọn họ đều là nam nhân.- Sách đen, thật sự là trang sách màu vàng sao?Lâm Minh lúc trước vẫn cho rằng trang sách màu vàng là Thánh Điển sụp đổ rơi xuống, sau khi tập hợp đủ và sửa sang lại chính là Hồn Tộc Thánh Điển trong tay Hồn Đế, hiện tại xem ra chỉ sợ hắn tính sai rồi.Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, trang sách màu vàng có một tấm lớn như thế, mở ra như là cái áo cà sa, thật sự không giống như trang sách, huống chi trang sách màu vàng chỉ có mười cái, nếu như dùng chúng tạo thành sách, quyển sách này cũng quá lớn và quá mỏng rồi.- Những bóng người bị chém giết kia, đáng tiếc ta nhìn không thấy, cũng không biết sách đen trong tay người thần bí kia rốt cuộc có bộ dạng gì...Lâm Minh vận chuyển Thiên Mục, vẫn không cách nào nhìn thấu khói đen, tử khí thần bí này có thể che chắn Thiên Mục.Lâm Minh ẩn ẩn rõ ràng, chính mình hiểu được giọt mưa kia, chỉ sợ là đã thấp sáng ấn ký hồn hải thứ năm, kế tiếp chính là ấn ký hồn hải thứ sáu.Ấn ký thứ năm là sinh, mà ấn ký thứ sáu là tử!Tới bây giờ, Lâm Minh cảm giác đi tới Hạm Thai trên Đọa Thần sơn mạch ngộ đạo, không phải chỉ là muốn cầm lấy một trang sách màu vàng đơn giản như vậyĐây là cơ hội nhìn trộm pháp tắc truyền thừa của người sáng tác Thánh Điển.Nghĩ tới đây, Lâm Minh hít sâu một hơi, tâm tình càng kích động.Chủ nhân Tu La Lộ, còn có người sáng tác Thánh Điển, đây là hai nhân vật tuyệt thế của mười tỷ năm trước, con đường võ đạo của hai người hoàn toàn khác nhau.Một trong một ngoài, nếu như có thể đồng thời kế thừa truyền thừa của hai nhân vật tuyệt thế này, nội ngoại kiêm tu, vậy hắn đạt tới trình độ nào?Nếu như dung hợp cả hai với nhau, vậy thành tựu tương lai sẽ khong thể tưởng tượng nổi.Thậm chí vượt qua chủ nhân Tu La Lộ, vượt qua người sáng tác Thánh Điển, đạt tới cảnh giới mới chưa từng có!Nghĩ tới những thứ này, Lâm Minh càng xác nhận, Ham Thai của Đọa Thần sơn mạch chính là một phần truyền thừa phong phú, cũng là một hồi đại cơ duyên, nhưng mà nhìn rõ nó, hiểu được nó là quá khó khăn, từ xưa cho rằng, vô số tuấn kiệt Hồn Tộc ở đây ngộ đạo đều không công mà lui.Bởi vì thất bại quá nhiều, thậm chí rất nhiều người lại đây chỉ ôm tâm tình "Không thử ngu sao mà không thử", "Không có lĩnh ngộ cũng không có tổn thất gì", bọn họ không trông cậy đạt được trang sách màu vàng, chỉ tới xem mà thôi.Thậm chí rất nhiều người cho rằng, pháp tắc trên Đọa Thần sơn mạch này "Hỗn loạn", căn bản là không thích hợp trường kỳ tu luyện, mà bọn họ không biết, cái gọi là pháp tắc "Hỗn loạn" chính là căn bản lĩnh ngộ.Tại Đọa Thần sơn mạch, tuấn kiệt hao hết thời gian năm sáu năm thắp sáng ấn ký hồn hải thứ năm có không ít, nhưng mà bọn họ thường thường thắp sáng hồn hải thứ năm đều là hào quang ảm đạm, như nến tàn trong gió.Dưới loại tình huống này, bọn họ không có khả năng thắp sáng ấn ký hồn hải thứ sáu...Cho nên trong lịch sử Hồn Tộc người có thể thắp sáng hồn hải thứ sáu như lông phượng sừng tê, phàm là thắp sáng, tương lai đều có thể trở thành nhân kiệt tuyệt thế.Trong bọn họ có Thiên Tôn đỉnh cấp, có Chân Thần, kém nhất cũng là Thiên Tôn bình thường, mà những Thiên Tôn bình thường này thường thường là phát triển không thuận lợi, hoặc là tiềm lực dùng hết.Hồn hải thứ sáu, độ khó cực cao, có thể thắp sáng chính là kỳ tích.Mà bây giờ, cho dù Lâm Minh hay là Thánh Mỹ, đều trùng kích hồn hải thứ sáu, thắp sáng nó.Hiện tại đã không có người cho rằng Lâm Minh cùng Thánh Mỹ sẽ thất bại ở quan tạp thứ sáu, bởi vì những người thất bại lúc trước, bọn họ có điểm giống nhau chính là hào quang ấn ký hồn hải thứ năm quá ảm đạm, thế nhưng mà Lâm Minh cùng Thánh Mỹ ở hồn hải thứ năm lại sáng chói mắt kèm theo dị tượng, làm cho người ta rung động.Hiện tại bọn họ biết Thánh Mỹ cùng Lâm Minh, rốt cuộc cần bao lâu mới thắp sáng hồn hải thứ sáu.Phải biết rằng, ngộ đạo trên Ham Thai không phải một lần la xong, Chân Thần thượng cổ lúc còn thiếu niên đã tới đây ngộ đạo, thường thường khả năng hao phí mười năm thậm chí còn lâu hơn.Còn có thiếu niên Chân Thần tới đây nhiều lần, mỗi một lần ngộ đạo đều có nhận thức khác nhau.Như Lâm Minh suy nghĩ, Ham Thai trên Đọa Thần sơn mạch này tuyệt đối không chỉ có mục đích lấy trang sách màu vàng đơn giản như vậy, nó thuộc về truyền thừa do chủ nhân Thánh Điển lưu lại, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, đều xem bổn sự của ngươi.Chân Thần thời thượng cổ, thậm chí xem nơi này thành chỗ tu luyện.- Tục truyền năm đó Đại Phạm Thần Vương dùng năm năm thắp sáng hồn hải thứ sáu, về sau lại ngộ đạo thêm sáu năm lại không thu hoạch được gì, mà cách ngàn năm sau thì Đại Phạm Thần Vương sắp tới ba ngàn tuổi, một lần nữa trở lại Đọa Thần sơn mạch, khi đó hắn đã là Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp, thậm chí sắp thành tựu nửa bước Thiên Tôn, nhưng mà một lần ngộ đạo này hắn vẫn thất bại, không thể thắp sáng ấn ký hồn hải cuối cùng,.Trong đám người có người nói nhân vật lịch sử thất bại của Hồn giới.- Không biết Thánh Mỹ nương nương cần sử dụng bao nhiêu thời gian, nàng tất nhiên mạnh hơn Đại Phạm Thần Vương!- Còn có Lâm Mục kia, tuy không muốn thừa nhận, nhưng mà...

Hắn xác thực quá lợi hại, có lẽ...

Hắn cũng có thể sáng tạo kỳ tích.Đại Phạm Thần Vương dùng năm năm, nếu như Thánh Mỹ hoặc Lâm Minh có thể áp súc thời gian trong bốn năm vậy càng kinh thế hãi tục.Đây chính là vượt qua cả Chân Thần!-------Chương 1942: Tử chi ý cảnh (2)Chương 1942: Tử chi ý cảnh. (2)Thực tế Đại Phạm Thần Vương lúc còn trẻ bỗng nhiên nổi tiếng, phát triển thế không thể đỡ, trở thành nhân vật tuyệt thế, mà không giống như một ít Chân Thần có tài thành đạt muộn, tại Giới Vương, Thiên Tôn cảnh mới biểu hiện ra tiềm lực không tưởng tượng nổi.Lúc này trong thế giới tinh thần, Lâm Minh đã quan sát thời gian một tháng, hắn đều không thể nhìn thấy bóng đen mà Hồng nhi đã nói.Những khói đen tràn ngập tử khí này dường như có được lực lượng chôn vùi tất cả, căn bản là người ta nhìn không thấuHơn nữa hồn lực tiếp tục tiêu hao cũng làm cho Lâm Minh nóng vội, vốn Lâm Minh lĩnh ngộ được một bộ phận sinh chi pháp tắc, hắn có thể hấp thu thiên địa hồn lực bổ sung bản thân, cho nên căn bản là không cần nghỉ ngơi, cho dù tĩnh tọa mười năm cũng không thành vấn đề.Thế nhưng mà trong thế giới tử vong này, sinh chi ý cảnh bị áp chế, Lâm Minh cảm giác sinh mệnh lực trong người không ngừng trôi qua, nếu như lực lượng tiêu hao đến dầu hết đèn tắt, Lâm Minh không tỉnh lại trong quá trình tĩnh tọa, rời khỏi Ham Thai, bắt đầu nghỉ ngơi, khi đó Lâm Minh sẽ chết.Lâm Minh không muốn trong quá trình ngộ đạo bỏ dở nửa chừng, như vậy sẽ cần lĩnh ngộ lại thêm lần nữa, chẳng những hao phí đại lượng thời gian, hơn nữa không thể công tác liên tục, khi đó ngộ đạo sẽ có khiếm khuyết cực lớn.- Hồng nhi, bóng người kia ở đâu?Lâm Minh mở miệng hỏi, Hồng nhi chỉ một hướng.- Ở đó, cách ngươi chỉ có ba trượng xa, hắn đang chém giết một con hung thú.Lâm Minh nghe xong, trong ánh mắt bắn ra lệ quang, đột nhiên bước đi như mũi tên, hắn phóng thẳng vào chỗ Hồng nhi vừa nói, mà hắn lao tới chính là khoảng cách ba trượng.- Ah!Nhìn thấy động tác đột nhiên của Lâm Minh, Hồng nhi bị giật mình, bởi vì Lâm Minh xông vào chính là vị trí liêm đao của người kia.- Lâm ca ca!Gương mặt nhỏ nhắn của Hồng nhi trắng bệch, mà thời điểm này liêm đao đã chém lên người Lâm MinhBá!

Liêm đao xẹt qua thân thể Lâm Minh, trong nháy mắt lưỡi đao cắt vào trong huyết nhục, Lâm Minh dường như ẩn ẩn nhìn thấy lưỡi đao sắc bén đen kịt, cảm nhận được khí tức tử vong, một khắc này Lâm Minh cảm giác linh hồn của mình như bị chém vỡ.Tử khí vô cùng nồng đậm bao phủ liêm đao, rót vào trong ngũ tạng lục phủ của Lâm Minh, làm cho trái tim gần như ngừng đập, thật sự trong nháy mắt vừa rồi, Lâm Minh cảm giác mình giống như bị giết chết!

Thậm chí tánh mạng chi hỏa của hắn đều bởi vì một đao này mất đi rất nhiều.Nhưng mà thời gian này diễn ra không bao lâu, bóng đen kia rời khỏi, hắn đã giết chết đầu hung thú này rồi, mà Lâm Minh chỉ là bị hắn thuận tiện chém qua mà thôi.Lâm Minh nửa quỳ trên mặt đất, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, một đao vừa rồi làm hồn lực của hắn tiêu hao thật lớn, hắn thậm chí cảm giác tinh thần chi hải của mình bị liêm đao chém đứt!Thời điểm liêm đao xẹt qua thiên linh, Lâm Minh cảm giác thế giới như béến mất, chỉ còn lại liêm đao ngưng tụ khí tức tử vong, thôn phệ tất cả!- Đáng sợ!

Chỉ là hư ảnh mười tỷ năm trước lưu lại, không ngờ vẫn có uy lực này.Trong nội tâm Lâm Minh hiểu rõ, hư ảnh liêm đao mười tỷ năm, không có khả năng có công kích thực chất, nhưng mà nó chém vào hồn lực, làm cho hắn lập tức có cảm giác bị giết triệt để, đó là bởi vì một đao kia mang theo tử chi ý cảnh!Mà tử chi ý cảnh này lưu lại đây mười tỷ năm, nó vẫn không có tiêu tán, tử chi ý cảnh vừa rồi tiến vào cơ thể, mới khiến cho Lâm Minh như trải nghiệm một hồi tử vong.Nếu như là người linh hồn không đủ cường đại mà làm như Lâm Minh, hắn rất có thể bị một đao kia chém giết linh hồn, linh hồn tắt đi, thân thể tự nhiên cũng sẽ chết!Nói cho đúng hơn, một đao chủ nhân Thánh Điển chém ra mười tỷ năm trước, trải qua thời gian dài lâu ăn mòn vẫn có thể chém chết người.Đây là chuyện đáng sợ bực nào?.Lâm Minh hít sâu một hơi, đứng dậy, hắn nhìn qua Hồng nhi, sắc mặt Hồng nhi vẫn tái nhợt như trước, đang che cái miệng nhỏ nhắn.- Ta không sao.Lâm Minh nhìn qua Hồng nhi, không thể hiểu được, tiểu cô nương này trên người có quá nhiều bí mật, nàng có thể dễ dàng nhìn thấu tất cả, nhưng dường như hoàn toàn không hiểu pháp tắc huyền diệu như thế nào.- Bóng người kia, hắn ở nơi nào?Lâm Minh lại mở miệng hỏi, Hồng nhi do dự một chút vẫn chỉ cho hắn, Lâm Minh tiến tới lần ữa.Lại trải qua một lần tử vong, bất đồng là lúc này là bản sách đen thần bí nhấc lên vòng xoáy vô tận chui vào trái tim Lâm Minh.Một sát na kia, Lâm Minh cảm giác trái tim của mình mục nát, máu toàn thân dừng chảy, thân thể hoàn toàn hóa đá, tiếp theo là biến thành xương khô.Loại cảm giác này giống như là tận mắt nhìn thấy mình tử vong, mắt thấy thi thể bản thân mình, thi thể thối rửa trong ngàn vạn năm dài, cuối cùng chỉ còn lại một bộ hài cốt.Hai lần kinh nghiệm, cũng gần như chết lập tức, nhưng mà cho Lâm Minh cảm giác hoàn toàn khác nhau.- Hiện tại...

Bóng người kia ở nơi nào?Lâm Minh lại hỏi, Hồng nhi tiếp tục chỉ rõ phương hướng.Cứ như vậy Lâm Minh lần lượt xác định vị trí bóng đen, lần lượt tiến lên, mỗi một lần hắn đều bị giết trong nháy mắt, nhưng mà lĩnh ngộ vô cùng giống nhau.Chậm rãi mi tâm của Lâm Minh hắc khí càng ngày càng đậm, hồn lực của hắn tiêu hao nhanh chóng.Mà thời điểm này, bản thể Lâm Minh ở bên ngoài cũng có biến hóa, trên mặt hắn như bị mây đen bao phủ, toàn thân tỏa ra tử khí nhàn nhạt, lực lượng tiêu hao nhanh chóng, dường như đang gần đất xa trời, thậm chí chậm rãi khóe miệng của Lâm Minh có máu đen chảy ra.Nhìn thấy một màn này, võ giả quanh Ham Thai không nói lời nào.Bởi vì khi thắp sáng hồn hải thứ năm, người ta nhìn thấy hắn toàn thân mệt mỏi, thất khiếu chảy máu, dường như sắp dầu hết đèn tắt, kết quả qua không bao lâu, hắn lại khỏe mạnh, hơn nữa khi Thánh Mỹ thắp sáng hồn hải thứ năm, Lâm Minh cũng lập tức thắp sáng hồn hải thứ năm, dị tượng của hắn còn to lớn hơn cả Thánh Mỹ, làm cho một ít người chế giễu như bị tát vào mặt, phải nói mặt mũi mất hết.Lại nói lúc mới tới, Lâm Minh vừa tới Đọa Thần sơn mạch ngộ đạo, kết quả bị thần thức Chân Thần tập trung, tiếp theo bị đám người kia dùng truyền tống trận đi tới đây chém giết Lâm Minh, đây chính là nhân kiệt của Đại Phạm Thần Sơn, trong đó đều là Giới Vương ngàn tuổi, tương lai tất thành Thiên Tôn, bọn họ dẫn đầu nhiều nhân kiệt tới đây vây công Lâm Minh, còn khai ra giá trên trời treo giải thưởng, đầu độc nhân kiệt ở Đọa Thần sơn mạch cùng ra tay.Nhân kiệt bản địa ở Đọa Thần sơn mạch nhìn thấy Lâm Minh bị đánh toàn thân là máu, bộ dáng vô cùng thảm thiết, dường như sắp không được, dưới loại tình huống này có chút người không kiêng nhẫn, bọn họ xông lên vây công Lâm Minh, ý định kiếm tiện nghi, cuối cùng kết cục có thể nghĩ.Ngẫm lại sát tràng một năm trước của mấy trăm tuấn kêệt, quả thực làm cho người ta sợ hãi!Hiện tại đám tuấn kiệt trên Đọa Thần sơn mạch vừa nhìn thấy sắc mặt Lâm Minh biến thành màu đen, bộ dáng giống như trúng độc sắp chết, đều hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm không biết có tư vị gì.-------Chương 1943: Vượt quaChương 1943: Vượt qua.Bọn họ cảm giác Lâm Minh là người thiếu đạo đứt, đáng bị thiên lôi đánh chết, mỗi lần có bộ dáng dầu cạn đèn tắt này, sau đó lúc sắp không được lại bộc phát, trước tiên đánh giết đám người nhảy ra đánh lén.Nhưng mà có người không nói gì, cũng có người chưa từ bỏ ý định, bọn hắn nhỏ giọng nói ra:- Lần này hắn cũng nên không được rồi.Võ giả chung quanh Ham Thai xúm lại quá nhiều, cũng có người không tin tà.Còn có người nhìn về phía Thánh Mỹ, cảm giác tình huống của Thánh Mỹ cũng không được khá lắm, dù sao trong tử chi ý cảnh, hồn lực không chiếm được bổ sung rất tốt, dù là Thánh Mỹ ngộ đạo cũng gặp phải thống khổ trùng điệp.Thánh Mỹ ngộ đạo khác rất lớn với Lâm Minh, nhưng mà nàng cũng đối mặt với tử khí vô cùng, mặc dù Thánh Mỹ lý giải linh hồn tới mức thường nhân khó sánh bằng, nàng cũng khó có thể trong thời gian ngắn tìm đường ra trong tử khí quấn quanh.Trong hoàn cảnh hữu tử vô sinh này, hồn lực của Thánh Mỹ từ từ tiêu hao.

Thời gian, ngày từng ngày trôi qua.Lâm Minh nội tình sâu dày hơn, căn cơ lại vững chắc, lực lượng của hắn không phải vô cùng vô tận, không có khả năng vô hạn bị bóng đen kia chém giết.Hắn sẽ không ngồi chờ chết, nhũng khổ sở của liêm đao kia không có uổng phí, khi Lâm Minh lần lượt tử vong, hắn có lý giải khắc sâu về tử chi ý cảnh, chậm rãi Lâm Minh thu lấy tử khí ở nơi này, chậm rãi hấp thu hồn lực bổ sung cho bản thân.Tuy tốc độ bổ sung không bằng tốc độ tiêu hao, nhưng mà tình huống đã tốt hơn nhiều.Thời gian lại trôi qua một tháng, ngày hôm nay sách đen mang theo hắc quang tiến vào trong huyết nhục của Lâm Minh, trang sách màu vàng trong người Lâm Minh bị năng lực hắc quang này dẫn dắt, không ngừng rung động kêu ong ong.Trong tích tắc này Lâm Minh thấy hoa mắt, hắn nhìn thấy bóng đen mông lung!Trong nháy mắt hô hấp của Lâm Minh dồn dập, trái tim của hắn bị hắc quang trói buộc, trái tim vẫn ương ngạnh nhảy lên.Hắn nhìn thấy!Rốt cuộc nhìn thấy bóng đen đại diện tử chi ý cảnh kia!Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng lại lưu lạc ấn khắc sâu trong lòng Lâm Minh.Người nọ quả nhiên là người sáng tác Thánh Điển mà Lâm Minh nhìn thấy trong di tích chiến trường thái cổ.Mà sát khí của người này bao phủ lấy Lâm Minh, hoàn toàn là hai thái cực so với nữ tử thần bí mà Lâm Minh nhìn thấy!Nữ tử thần bí kia giống như vạn vật chi mẫu, trong cơ thể ẩn chứa sinh khí vô cùng bàng bạc, mà bóng đen trước mắt này chẳng khác gì huyết trì địa ngục.Một sinh một tử, hoàn toàn là hai thái cực của sinh mạnh.Mà vừa rồi trang sách màu vàng trong người Lâm Minh sinh ra rung động lắc lư, hoàn toàn hô ứng với hắc sách, cũng có tử chi ý cảnh ẩn chứa bên trong.Lâm Minh dường như đã hiểu.

Kỳ thật Hồn Tộc Thánh Điển trong truyền thuyết chính là hắc sách này.Trong đầu của hắn hồi tưởng lại nội dung trong trang sách màu vàng, ẩn ẩn cảm thấy có lẽ trang sách màu vàng và hắc sách đều là Thánh Điển chân chính, nhưng mà trang sách màu vàng chính là sinh chi thư, mà hắc sách chính là tử chi thư.Hiện tại trong tay Hồn Đế khống chế hẳn là hoàn toàn bản tử chi thư.Mà sinh chi thư.

Hồn Đế cũng có phỏng chế bản.Trừ chuyện đó ra, trong tay của hắn có vài trang sách màu vàng.Nói cho đúng hơn.

Hồn Đế cơ hồ có toàn bộ Thánh Điển!Nghĩ tới đây, Lâm Minh cũng ý thức được Hồn Đế đáng sợ, có đôi khi một loại tộc có thể không được xưng là chủng tộc mạnh nhất.

Một tông môn không được liệt vào đệ nhất tông môn, thường thường không phải xem những chủng tộc, tông môn kia có bao nhiêu cao thủ, mà là xem người mạnh nhất của chúng!Người mạnh nhất, thường thường quyết định độ cao của một thế lực.Hồn Tộc dám xưng là chủng tộc đỉnh phong của vũ trụ, chỉ sợ cũng bởi vì Hồn Đế cùng Thánh Điển chèo chống.Đương nhiên, Thánh tộc Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng tuyệt đối không kém, bởi vì Tạo Hóa Thánh Hoàng có được Hồng Mông linh châu.Thánh Điển vốn đối lập với Hồng Mông linh châu.

Lâm Minh rất khó phân ra hai kiện thần vật này cao hay thấp, bởi vì chúng đều ảnh hưởng lớn tới tu vị của người sử dụng chúng.Nhưng mà hiện tại không phải lúc nghĩ chuyện này.Lâm Minh thừa dịp mình lĩnh ngộ tử chi ý cảnh đột nhiên tăng mạnh, hắn bắt đầu hấp thu hồn lực trong tử vong chi địa này, cùng lúc đó Lâm Minh không ngừng tìm kiếm hư ảnh người sáng tác Thánh Điển, đi thừa nhận công kích của hắn, sau đó tìm kiếm huyền bí trong tử chi ý cảnh.Một lần lại một lần, Lâm Minh trải qua tử vong liên tục.Chậm rãi tio hồn lực của hắn được tiếp tế, tốc độ tiêu hao ngang với tốc độ bổ sung.Lại qua mấy tháng, tốc độ tiêu hao không bằng tốc độ bổ sung, thể lực, sinh khí, năng lượng của Lâm Minh khôi phục nhanh chóng.Sắc mặt của hắn không còn biến thành màu đen, khí huyết cũng tràn đầy.Mà thời điểm này Lâm Minh đã có thể hoàn toàn bắt được động tác của bóng đen, thời điểm hắn công kích hắn, Lâm Minh cũng có thể bắt được nhất cử nhất động của hắn, mỗi động tác của hắn đều ẩn chứa thiên địa pháp tắc, mang theo lực lượng tử vong.Đây chính là ngôn xuất pháp tùy, thân động pháp động!Trong mi tâm của Lâm Minh, Thiên Mục sáng lên quan sát mỗi động tác của bóng đen, tốc độ thả chậm vô hạn, làm cho Lâm Minh có thể lĩnh ngộ rất tốt.Hắn từ khi mới bắt đầu đã bị bóng đen công kích, càng về sau, hắn bắt đầu bắt chước bóng đen, bắt chước mỗi động tác, mỗi khí tức của hắn.

Càng bắt chước, Lâm Minh càng cảm giác cảnh giới của đối phương khủng bố, nhìn qua động tác thường thường không có gì lạ, lại ẩn chứa cảnh giới vô cùng huyền diệu.Một tháng lại một tháng, Lâm Minh như si mê trong đó.Ở bên ngoài, võ giả chung quanh Ham Thai nhìn qua rất bất đắc dĩ, quả nhiên Lâm Minh chính là tiểu cường (con gián) đánh không chết mà, bây giờ đã khôi phục lại.Nếu như ai bởi vì dấu hiệu Lâm Minh dần dần chống đỡ không nổi mà cho rằng hắn dễ khi dễ, vậy kẻ đó tuyệt đối thê thảm.Bên phía Thánh Mỹ cũng khôi phục lại.Thiên phú của nàng kinh người, nàng cũng không có thiếu nữ áo đỏ bên người chỉ điểm, nàng hoàn toàn dựa vào cảm giác của mình lục lọi ý cảnh trong sương mù màu đen, quá trình ngộ đạo còn gian nan hơn Lâm Minh.Đến tận đây, Lâm Minh cùng Thánh Mỹ đã ngồi trên Ham Thai hai năm.Thánh Mỹ cùng Lâm Minh so đấu với nhau, hơn nữa nhao nhao mở ra hồn hải thứ năm, đang trùng kích hồn hải thứ sáu đã sớm truyền ra khắp nguyên mộng vũ trụ.Cho nên trong hai năm qua, võ giả chạy tới Đọa Thần sơn mạch càng ngày càng nhiều, trong số bọn họ không thiếu nhân kiệt thế lực lớn.Nhưng mà bọn họ chỉ đứng xa xa mà nhìn, chung quanh Ham Thai của Thánh Mỹ cùng Lâm Minh đang ngồi không có ai tới gần.Một đạo lĩnh vực hồn lực vô hình bao phủ hai người, khiến người khác khó có thể tới gần.Thời gian lẳng lặng trôi qua.Lại qua một năm, đến bây giờ đã ba năm!Võ giả tiến vào Thánh Chủ kỳ thì tốc độ tu luyện càng ngày càng chậm, ba năm so với tính mạng dài dằng dặc của võ giả chỉ là một chút thời gian mà thôi.Còn đối với Lâm Minh mà nói, hắn rất ít trải qua thời gian tu hành lâu như vậy.-------Chương 1944: Ngộ đạo mười năm (1)Chương 1944: Ngộ đạo mười năm. (1)Thời điểm này cho dù là Thánh Mỹ hay là Lâm Minh, cũng đã hoàn toàn thích ứng với hồn lực tiêu hao của phiến tử địa này, bắt đầu toàn lực lĩnh ngộ pháp tắc.Mắt thấy Lâm Minh cùng Thánh Mỹ có bộ dáng không phân cao thấp, rất nhiều người cũng không biết có cảm giác gì.Nhân loại này muốn nghịch thiên sao?Hệ thống tụ nguyên không cần phải nói, ở truyền thừa mà lão tổ Hồn Tộc lưu lại, thành tựu của hắn nghiền áp tất cả võ giả Hồn tộc, cùng tranh phong với Thánh Mỹ!- Ta tin tưởng Hồn Hậu nương nương nhất định sẽ thắng.Ngọc Thạch Sinh chắc chắc nói ra, với tư cách là người ủng hộ Thánh Mỹ đáng tin, hắn trong bóng tối vẫn mong Thánh Mỹ cố gắng lên.Mà thời điểm này thời gian trôi qua ba năm rưỡi.Ngày hôm nay lại phát sinh một màn khiến người ta khiếp sợ.Trên Ham Thai của Lâm Minh, trong lúc đó hồn lực trong thiên địa hội tụ lại, ánh sáng vô tận bắn ra ngoài, xuyên thủng trời cao, cuồn cuộn trong hư không, bao phủ hư không trăm dặm, huy huy hoàng hoàng, trong hào quang mang theo ý vị đại đạo.

- Cái gì?- Cái này...

Lúc này mới ba năm rưỡi, chẳng lẽ...Mọi người đều không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng, nhưng mà sự thật lại quá tàn khốc, Ham Thai mà Lâm Minh đang ngồi sinh ra đường vân kỳ dị, bắt đầu tự thắp sáng, nó giống như hỏa diễm đang thiêu đốt hừng hực, trong thần quang huy hoàng này, tản mát ra chân ý đại đạo, đang cộng minh với phiến thiên địa trong Đọa Thần sơn mạch!Hồn hải thứ sáu đã thắp sáng!Cảnh này vô số tuấn kiệt Hồn giới nhìn thấy, trong nháy mắt trong nội tâm của bọn họ như có thứ gì đó bị nghiền nát, khó chịu đến cực điểm.Cả Hồn Tộc...

Bị một nhân loại áp chế.Đối phương đơn thương độc mã, tu vị là Thánh Chủ trung kỳ, cốt linh chưa vượt qua hai trăm tuổi, thế nhưng mà chính là như vậy, cả Hồn tộc không có người nào có thể so sánh được!Bọn họ có kiêu ngạo của chủng tộc đệ nhất Tam Thập Tam Thiên, bởi vì một nhân loại mà nó bị nghiền nát.Ngay cả Thánh Mỹ cũng không thể vượt qua!Đây quả thật là mỉa mai to lớn.Rất nhiều người nắm chặt nắm đấm, Ngọc Thạch Sinh cắn chặt bờ môi, bờ môi của hắn bị cắn sưng tím lên.- Hồn Hậu nương nương nhất định sẽ nhanh chóng thắp sáng ấn ký hồn hải thứ sáu, sẽ rất nhanh...Trong lòng của hắn đang mặc niệm, giống như đang cầu nguyện, võ giả Hồn tộc chung quanh cũng như thế.Nhưng mà sự thật lại rất tàn khốc, trôi qua thêm hai tháng nhưng Ham Thai của Thánh Mỹ không có chút động tĩnh nào.Thánh Mỹ lúc này đang cau mày, nàng dường như đã tìm hiểu tới bình cảnh.Ngộ đạo trên Ham Thai thật sự rất khó khăn, rất khó khăn, đây là pháp tắc truyền lưu của chủ nhân Thánh Điển lưu lại.Lâm Minh có thiếu nữ áo đỏ chỉ điểm phương hướng, cho dù là sinh chi ý cảnh hay là tử chi ý cảnh, nàng đều có thể khám phá huyền cơ, tuy nàng nhìn pháp tắc mà không hiểu, nhưng mà nàng lại có dẫn dắt to lớn với Lâm Minh.Mà Thánh Mỹ chỉ bằng vào bản thân ngộ đạo, quá trình này khốn khổ hơn quá nhiều.Thẳng tới bốn tháng qua đi, thời gian ba năm mười tháng, Ham Thai của Thánh Mỹ cũng có thần quang sáng lên.Trong lúc nhất thời, vô số vân hà như cầu vồng chiếu sáng chân trời, vô cùng mỹ lệ.- Hồn Hậu nương nương, rốt cuộc cũng thắp sáng hồn hải thứ sáu.Rất nhiều người nhìn về phía Thánh Mỹ, không tới bốn năm đã thắp sáng hồn hải thứ sáu, đây chính là nghịch thiên rồi, so với Đại Phạm Thần Vương năm đó còn giảm đi một năm.Thế nhưng mà mang ra so sánh với Lâm Minh thì còn kém mấy tháng.Hơn nữa cẩn thận quan sát, rất nhiều người ẩn ẩn cảm thấy Thánh Mỹ thắp sáng tuy chói mắt, nhưng mà so với Lâm Minh mà nói lại yếu hơn một phần.Ở phương diện lĩnh ngộ tử chi ý cảnh, Thánh Mỹ đi đường quanh co, nàng tiêu tốn hồn lực nhiều hơn Lâm Minh nhiều.Kế tiếp chính là thời khắc mấu chốt nhất.Trong nội tâm rất nhiều người không biết có tư vị gì, một khi thắp sáng hồn hải thứ bảy, xem như ngộ đạo hoàn toàn, có thể có được trang sách màu vàng của Đọa Thần sơn mạch.Trên thực tế ngộ đạo ở phương diện nào đó chỉ xem như thứ yếu, bởi vì chỉ cần ngộ đạo hoàn toàn là có thể đạt được chỗ tốt to lớn, có thể lý giải sinh mạng pháp tắc, đạt tới hoàn cảnh người thường khó có thể với tới, đối với tu hành ngày sau có thể được lợi rất nhiều.Cơ duyên này khiến người ta đố kỵ.Lúc này trong thế giới tinh thần, Lâm Minh đã đụng chạm tới cánh cửa hồn hải thứ bảy cuối cùng.Trong không gian cuối cùng không có nữ tử thần bí, cũng không có sát thần tuyệt thế tay cầm liêm đao và hắc sách.Tại đây chỉ có một bệ đáLâm Minh xếp bằng ở trên bệ đá, tĩnh tu khổ ngộ.Chung quanh bệ đá tràn đầy khí tức tánh mạng cùng tử vong, có vô số pháp tắc phù văn lưu chuyển.Hai mắt của Lâm Minh, Thiên Mục sáng ngời, cơ hồ tất cả pháp tắc phù văn đều có thể nhạy cảm bắt được, không có bỏ sót nửa phần.Ngộ đạo cuối cùng chính là mang pháp tắc tánh mạng và tử vong tương dung với nhau...Độ khó của cửa ải này tăng cao nhiều lần so với lúc trước, thứ nhất cũng xem ngộ tính, thứ hai là trình độ ngộ đạo của võ giả có triệt để hay không.Nếu như võ giả ngộ đạo với sinh tử ý cảnh chỉ đạt tới mức miễn cưỡng, như vậy trong quá trình dung hợp cuối cùng này, không có khả năng thành công.Thiếu niên Chân Thần ở Hồn giới trong một tỷ năm qua lần lượt thất bại ở cảnh giới này, cũng không phải ngộ tính của bọn họ không đủ, mà là vì ở hồn hải thứ sáu -- tử chi ý cảnh thật sự rất khó khăn, thế cho nên dù là Chân Thần bao nhiêu năm, đều lĩnh ngộ tử chi ý cảnh rất miễn cưỡng.Nhưng mà chuyện này đối với Lâm Minh mà nói, nó không thành âấn đề, bởi vì sinh tử ý cảnh của hắn lĩnh ngộ rất vững chắc.Hắn cần làm chính là dung hợp cả hai với nhau.Đây là một quá trình khá dài, Lâm Minh bằng vào lĩnh ngộ Thiên Mục thì dúng hợp từng chút một, không có bất kỳ mưu lợi nào.Thời gian chậm rãi trôi qua, cho dù là Thánh Mỹ hay Lâm Minh, đều hồn nhiên không phát giác thời gian trôi qua.Mà thời điểm này, Đọa Thần sơn mạch trước sau có rất nhiều tuấn kiệt đi tới, bọn họ lưu lại nơi này, muốn quan sát kỳ tích phát sinh.Bởi vì thời gian khoảng cách dài hơn, có chút tuấn kiệt tới rồi đi, bọn họ quan sát Lâm Minh cùng Thánh Mỹ ngộ đạo, có ít người thậm chí tiếp xúc với lĩnh vực hồn lực của Lâm Minh cùng Thánh Mỹ phát ra, bọn họ cũng có chút nhận thức với sinh tử ý cảnh.Đương nhiên tuấn kiệt Hồn tộc có thể làm được một bước này không ai không có thiên tử tuyệt đỉnh, ngộ tính kinh người.- Không biết Lâm Mục cùng Thánh Mỹ nương nương có thể hiểu được huyền cơ của Huyễn Thần Linh Nhai hay không, nhiều năm như vậy, thiếu niên Chân Thần cũng thất bại trên Ham Thai này, cảm giác nó quá khó hiểu...Cùng một thời gian, thoáng xuất hiện hai nhân vật tuyệt thế, hơn nữa vớ vẩn nhất là, trong đó còn có một nhân loại, chuyện này khiến bọn họ có cảm giác không chân thật.-------Chương 1945: Ngộ đạo mười năm (2)Chương 1945: Ngộ đạo mười năm. (2)- Hai người này, thiên phú còn kinh khủng hơn Đại Phạm Thần Vương lúc còn trẻ, tương lai bọn họ có lẽ sẽ thành tựu Chân Thần, nếu quả thật sáng tạo kỳ tích như vậy, cũng không phải là không được a, có lẽ hai người bọn họ còn có thiên phú hơn cả thiên tài của mười tỷ năm trước.Thời đại thượng cổ mười tỷ năm trước là võ đạo văn minh đỉnh phong, khi đó đế vương, tuấn kiệt có thực lực chỉnh thể mạnh hơn hiện tại quá nhiều.Mà văn minh võ đạo hiện tại xem như đã bị đứt gãy, nếu tuấn kiệt hiện tại có thành tựu vượt qua tuấn kiệt thượng cổ, vậy quá kinh người.- Lịch sử không phải dễ dàng bị sửa như vậy, năm đó có người cho rằng thiên đạo quy tắc trên Đọa Thần sơn mạch cùng Huyễn Thần Linh Nhai trong mười tỷ năm qua bị thay đổi từng chút, không hề thích hợp tìm hiểu, hơn nữa còn là đại năng của Hồn Tộc nói, ta nghĩ đây cũng là chuyện có căn cứ...Người khác nhau thì ý kiến cũng khác nhau.Bọn họ đang chờ đợi, hoặc là ngộ đạo, hoặc là tu luyện, cứ như vậy, ba năm qua đi...Đọa Thần sơn mạch đã có rất nhiều tuấn kiệt của thế lực Thiên Tôn thậm chí là thế lực Chân Thần xuất hiện, bọn hắn dùng ảnh lưu niệm thủy tinh, ảo giác trận bàn mang bản sao Lâm Minh cùng Thánh Mỹ ngộ đạo đưa về phục mệnh.Trước trước sau sau, có hàng trăm hàng ngàn thế lực lớn đã tới nơi này.Đột nhiên Hồn giới xuất hiện một Nhân loại có thiên phú nghịch thiên, tự nhiên là dẫn tới các thế lực chú ý.Trừ chuyện đó ra, Thánh Mỹ hoàn thành bảy chuyển có tình hình như thế nào, đây là chuyện rất nhiều thế lực Hồn Tộc quan tâm tới.Lại ba năm qua đi.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ như pho tượng điêu khắc, vẫn không nhúc nhích.Đến bây giờ mới thôi, bọn họ ngộ đạo trên Ham Thai cũng gần mười năm rồi.Bởi vì trong lịch sử dài của Hồn Tộc, cũng có người hiểu được truyền thừa của Đọa Thần sơn mạch, cho nên mọi người cũng không biết rốt cuộc Lâm Minh cùng Thánh Mỹ ngộ đạo tiếp tục trong bao lâu.Thời gian trôi qua, xuân đi thu đến, thời điểm năm thứ mười sắp chấm dứt, đột nhiên thần quang to lớn sinh ra trên bầu trời, xua tán sương mù bao phủ Đọa Thần sơn mạch, đạo thần quang này như thanh kiếm thần linh, trực tiếp chiếu xạ trên không trung Đọa Thần sơn mạch, cuối cùng là chiếu vào Ham Thai của Lâm Minh.Lâm Minh, tính cả Ham Thai cao mấy ngàn trượng hắn đang ngồi bị thần quang bao phủ hoàn toàn.Trong lúc nhất thời, Đọa Thần sơn mạch gió nổi mây phun, cơ hồ tất cả hồn lực đều hội tụ tới, hình thành vòng xoáy màu tím to lớn trên Ham Thai Lâm Minh đang ngồi.Hồn lực vô cùng lưu chuyển, hình thành vòng xoáy to lớn, toàn bộ mảnh vỡ pháp tắc trong Đọa Thần sơn mạch bị vòng xoáy cuốn tới, mà trung tâm vòng xoáy đang từ từ hạ xuống, hình thành cái phễu lớn nhắm vào Lâm Minh.Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người vô cùng giật mình, bọn họ ẩn ẩn ý thức được, Lâm Minh ngộ đạo chỉ sợ đã tới thời khắc cuối cùng, cũng nói đúng hơn hồn hải thứ bảy sắp sáng lên.Mọi người trơ mắt nhìn qua, Ham Thai mà Lâm Minh đang ngồi có đường vân nhỏ hẹp hiện ra, bao phủ khắp Ham Thai, cuối cùng một đầu Ham Thai có thần quang lóng lánh như mặt trời tỏa sáng.Hồn hải thứ bảy thật sự bị thắp sáng.Nhìn thấy cảnh này, cho dù tuấn kiệt Hồn Tộc đã sớm chuẩn bị tâm thần, lúc này tâm thần vẫn rung động khó nói nên lời.Bởi vì bọn họ rõ ràng, đây là thời khắc sửa đổi lịch sử, Lâm Mục đã sáng tạo lịch sử.Điểm khiếp bọn họ khiếp tiếp nhận là, sáng tạo lịch sử chính là một nhân loại, hắn trôi qua nhiều năm như thế, hắn lấy được truyền thừa mà vô số tuấn kiệt Hồn Tộc không ai lấy nổi.Kết quả như vậy làm nội tâm rất nhiều tuấn kiệt Hồn Tộc tràn ngập cảm giác thât bại trong lòng.Người như Ngọc Thạch Sinh ủng hộ Thánh Mỹ cũng cảm thấy nội tâm rất khó chịu.- Chuyện này là...Đột nhiên có tuấn kiệt trẻ tuổi của Hồn Tộc chỉ vào bầu trời, chỉ thấy trong vòng xoáy màu tím này khí tức màu xanh và màu đen lưu chuyển, giống như âm dương ngư thái cực xuất hiện.Hai chủng khí tức không ngừng quấn vào nhau.Quá trình này tiếp tục trong một nén hương, hai đạo khí tức này chậm rãi phân ra, không ngừng biến hóa sinh sôi trên bầu trời, cuối cùng nhất ngưng tụ thành rất nhiều phù văn, những phù văn vụn vặt lẻ tẻ trải rộng phía chân trời, trong đó mỗi phù văn ẩn chứa đạo vận đại đạo kinh người, làm cho lòng người rung sợ tâm thần.- Đây là phù văn pháp tắc bổn nguyên của sinh tử ý cảnh hình thành.Trong tuấn kiệt ở đây có mấy cường giả Giới Vương, bọn họ xuất thân thế lực lớn, kiến thức phi phàm, hiện tại mắt thấy ngưng tụ ra sinh tử phù văn, tâm thần bọn họ rất rung động.Nghe thế mấy Giới Vương này nói, những người khác nhao nhao ngưng mắt nhìn qua những phù văn xoay tròn trên bầu trời, đại đa số bọn họ cảm nhận được phù văn vô cùng huyền diệu, nhưng lại có thể cảm nhận rõ những phù văn này quá đáng sợ, bởi vì khí tức này ẩn ẩn cộng minh với tinh thần và khí huyết của bọn họ.Sinh tử bổn nguyên pháp tắc!Rất nhiều tuấn kiệt tới Đọa Thần sơn mạch này không ngộ ra thứ gì cao thâm, nhưng mà bọn họ cũng biết trong Ham Thai của Đọa Thần sơn mạch này có pháp tắc chủ yếu là sinh tử.Hai chủng pháp tắc này kết hợp lại liền tạo thành tánh mạng.Hiện tại mắt thấy trên không trung ngưng tụ ra phù văn sinh tử pháp tắc, những võ giả này ánh mắt đỏ hồng, loại phù văn này nếu như đạt được một cái, hơn nữa hiểu được thì chỗ tốt khi tu luyện sẽ rất lớn.Mà bọn họ trông mà thèm, rất nhiều người ngưng tụ tất cả thị lực quan sát phù văn trong đó, hy vọng xa vời từ đó lĩnh ngộ ra cái gì, trong lúc này vòng xoáy xoay tròn thật nhanh, rồi sau đó chậm rãi hội tụ lại.Trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun, những phù văn pháp tắc như trường kình hấp thủy, toàn bộ tập trung vào vị trí của Lâm Minh.- Ân?- Đây là!

Rất nhiều người mở to mắt, bọn họ trơ mắt nhìn qua hàng trăm hàng ngàn phù văn pháp tắc tiến vào trong huyết nhục của Lâm Minh, rồi sau đó chúng như bông tuyết rơi vào trong nước, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.Thiên đạo chí lý ngưng kết thành thần bí cốt văn, khắp vào cốt tủy Lâm Minh.Mảnh vỡ pháp tắc diễn biến thành phù văn, chôn sâu trong huyết nhục Lâm Minh.- Cái này...

Cái này...Rất nhiều người há to mồm không nói nên lời.Cũng có tuấn kiệt thế lực lớn đỏ mắt.Nhiều phù văn pháp tắc bổn nguyên trân quý như vậy, bọn họ đạt được một cái là quá thỏa mãn rồi, đáng tiếc đây chỉ là hy vọng xa vời, nhưng mà bây giờ, toàn bộ bị Lâm Minh hấp thu!Đây là cơ duyên bực nào, quả thực làm cho người ta đố kỵ muốn thổ huyết.- Cho ta ah, dù là một cái cũng được!Có người đấm ngực dậm chân.Những tánh mạng phù văn này khắc vào trong cơ thể Lâm Minh, trở thành một bộ phận tính mạng của hắn, cho dù hắn hiện tại không hiểu được, nhưng mà ngày sau khi tu vị tinh tiến, hắn cũng chậm rãi cảm ngộ huyền diệu trong phù văn này, lại tìm hiểu thì làm chơi ăn thật, đây là sau khi hoàn toàn ngộ đạo ở Đọa Thần sơn mạch và đạt được cơ duyên, cùng loại với lúc Lâm Minh độ Cửu Vẫn, tiếp nhận thiên địa pháp tắc tẩy lễ.-------Chương 1946: Kim sách tới tay (1)Chương 1946: Kim sách tới tay. (1)Chỗ tốt như vậy, cũng chẳng trách tuấn kiệt Hồn Tộc đấm ngực dậm chân.Thắp sáng ấn ký hồn hải thứ bảy, người ở bên ngoài nhìn chỉ là quá trình ngắn ngủi, nhưng mà đối với Lâm Minh mà nói nó lại là trải nghiệm vô cùng dài.Hắn cảm giác trong một sát na kia, thân thể của hắn đã dung nhập vào trong vòng xoáy màu tím, vô số mảnh vỡ pháp tắc không ngừng tụ tập vào người của hắn.Pháp tắc quá mức huyền diệu, Lâm Minh lúc này căn bản không thể tìm hiểu và lý giải, toàn bộ nuốt chủng vào trong người của mình.Lúc này Lâm Minh đang ở trạng thái vô cùng vi diệu, tuy hắn đang trong ý thức mê ly, nhưng mà chuyện chung quanh hắn nhìn thấy rõ ràng.Trong phạm vi ngàn dặm của Đọa Thần sơn mạch, mỗi một cây cỏ cây, mỗi một võ giả, biểu lộ thế nào, nói cái gì, Lâm Minh đều cảm thụ rõ ràng, cho dù là những con sâu cái kiến nhỏ bé trong Đọa Thần sơn mạch này đang làm cái gì, Lâm Minh cũng hiểu rõ ràng.Đây chính là lực lượng của sinh mạngTất cả sinh mạng trong phạm vi ngàn dặm Đọa Thần sơn mạch, năng lượng sinh mệnh như thế nào đều không qua được mắt Lâm MinhTrong lúc hoảng hốt, một đạo kim sắc thần quang bắn vào trong tầm mắt Lâm Minh.Một khắc này Lâm Minh bị một lực trường bao quanh, trong biển năng lượng mênh mông, nó giống như thủy triều mạnh mẽ ập tới, một tấm sa mỏng màu vàng đang bay tới.Tâm niệm Lâm Minh khẽ động, một tay cầm lấy sa mỏng màu vàng.Tập trung nhìn vào, đây chính là trang sách màu vàng Canh Kim Thiên!Phía đông giáp ất mộc, phía nam bính đinh hỏa, trung ương mậu kỉ thổ, phía tây canh tân kim, phía bắc nhâm quý thủy.Canh Kim Thiên, đây là trang sách thứ bảy!Lâm Minh không nói hai lời, trực tiếp dung nhập trang sách màu vàng vào trong người.Trong lúc nhất thời, lực lượng sinh mệnh mênh mông dung nhập vào trong huyết nhục và kinh mạch Lâm Minh, không ngừng lưu chuyển qua lại.Thông qua ngộ đạo trên huyễn thần linh nhai.

Lâm Minh lý giải về sinh mạng đạt tới mức không tưởng tượng nổi.Trong mười trang sách màu vàng có thuyết minh về sinh chi ý cảnh, Lâm Minh hôm nay tìm hiểu chẳng khác gì làm chơi ăn thật.Nhân thể đã là vũ trụ, trong vũ trụ này bản thân cũng diễn biến thiên đạo, khống chế tất cả pháp tắc!Cho nên có thể cho rằng, trong vũ trụ trên người, mỗi người đều là chúa tể vũ trụ tuyệt đối.

Nếu như có thể hiểu được huyền cơ nhân thể vũ trụ, có thể lớn nhất phát huy tiềm năng sinh mạng, đạt được lực lượng không thể tưởng tượng nổi.Mà người sáng tác Thánh Điển, hắn đã đi con đường này tới tận cùng.Thậm chí hắn nhận định, nếu như triệt để hiểu được sinh tử huyền cơ, có thể bước vào cảnh giới vĩnh sinh bất hủ.Trong lúc nhất thời, Lâm Minh đang ngồi trên Ham Thai có vô số đường vân sáng lên, quay chung quanh ấn ký hồn hải thứ bảy.

Giống như vô số chân ngôi rậm rạp, không ngừng lưu chuyển các nơi.Mà Lâm Minh hiểu được pháp tắc này, hắn tiếp tục tĩnh tọa, chuyện này làm cho rất nhiều người không hiểu.- Tiểu tử này định làm cái gì, hắn định ngồi trên Ham Thai không đi sao?- Mở hồn hải thứ bảy, ngộ đạo đã viên mãn, hắn còn không đi xuống?Rất nhiều võ giả Hồn giới đều ghen ghét Lâm Minh, bọn họ ngồi trên Ham Thai thường thường kiên trì mấy tháng là hao hết hồn lực, không thể không xuống nghỉ ngơi, nhưng mà bây giờ Lâm Minh một hơi ngộ đạo mười năm, thắp sáng toàn bộ bảy ấn ký hồn hải, thế nhưng mà dưới loại tình huống này hắn vẫn ngồi trên Hạm Thai không đi, không có ý tỉnh lại.

Chuyện này sao không khiến người ta chán nản.- Hẳn là hắn đang tìm hiểu trang sách màu vàng.Vào thời điểm này một Giới Vương tuấn kiệt của thế lực Thiên Tôn nói ra, trong thiên địa pháp tắc huyền diệu vừa rồi, rất nhiều võ giả tu vị không đủ chỉ nhìn qua pháp tắc như si mê mà thôi, mà hắn với tư cách Giới Vương, hơn nữa là thiên tài trong Giới Vương, hắn từ trong những phù văn này nhìn thấy trang sách màu vàng chui vào trong cơ thể Lâm Minh, về sau Lâm Minh bắt đầu tiếp tục ngộ đạo.Một hơi thắp sáng bảy đại hồn hải, ngộ đạo mười năm mà không cần nghỉ ngơi, rồi sau đó lại tiếp tục tham ngộ kim sách, loại cường độ hồn lực này, lĩnh ngộ pháp tắc bực này thật sự khiến người ta đố kỵ!Rất nhiều võ giả nơi này nghe Giới Vương nói thế thì câm miệng, bởi vì chẳng biết nói gì.Nhất cổ tác khí tìm hiểu trang sách màu vàng.

Hồn hải của hắn làm bằng sắt sao?- Chẳng lẽ hắn không biết mệt mỏi, không cần nghỉ ngơi?Có người tức giận nói ra.Tuấn kiệt Giới Vương này lắc đầu, nói ra: - Hắn đã lĩnh ngộ sinh chi ý cảnh tới cảnh giới cực cao, chỉ cần bằng vào sinh chi ý cảnh và hấp thu hồn lực ở chung quanh, có thể bổ sung hồn lực trong hồn hải sinh sinh bất tức...- Thời gian mười năm này, Lâm Mục ngồi trên Ham Thai ngộ đạo, tu vị của hắn không ngừng tăng mạnh, tuy không thể nói hắn vẫn ở vào trạng thái ngộ đạo, nhưng mà không sai biệt lắm, dưới loại trạng thái này, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng tỉnh lại, nếu như là ta, ta cũng sẽ như vậy...Tuấn kiệt Giới Vương này có người biết hắn, người có thể đạt tới Giới Vương khi chưa tới ba ngàn tuổi, cũng không phải thế hệ hời hợt, dùng nhãn lực của bọn họ có thể thấy được phương pháp ngộ đạo và trạng thái ngộ đạo của Lâm Minh.- Cái gì?

Đốn ngộ mười năm?Rất nhiều người trực tiếp im lặng, trạng thái đốn ngộ, chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, bọn họ rất nhiều người đốn ngộ cả đời chỉ vài chục lần, vài chục lần, một lần có thể đốn ngộ trong mười lăm phút là không tệ rồi, có thể đốn ngộ một ngày có thể nói là đại cơ duyên.Mà đốn ngộ mười năm, đây quả thật là không cách nào hình dung được...Đốn ngộ khi nào không đáng tiền như vậy?Nội tâm mọi người oán thầm.Tuấn kiệt Giới Vương lúc trước nhìn ra suy nghĩ của mọi người, lắc đầu nói: - Không phải đốn ngộ mười năm, mà là trong thời gian mười năm này, hắn thường xuyên suy tính tiến vào trạng thái đốn ngộ, mỗi một lần tiếp tục không giống nhau, hắn toàn tâm lĩnh ngộ pháp tắc đều có thể nói là đốn ngộ, đến lúc này vì hắn quá mạnh mẽ, thứ hai bởi vì pháp tắc trên Ham Thai quá tinh diệu, một khi chìm vào thì dễ dàng tiến vào trạng thái này, đáng tiếc ta và các ngươi đều biết như thế, nhưng không cách nào lĩnh ngộ pháp tắc trên Ham Thai, bởi vì tiến vào bảo sơn lại không có bản lĩnh mang theo bảo tàng ra ngoài, cuối cùng nhất chỉ nhặt được một số tài bảo nhỏ nhặt mà thôi, thật sự chênh lệch quá lớn...Giới Vương này cảm thán, đều nói pháp tắc trên Đọa Thần sơn mạch hỗn loạn, kỳ thật chính là do mọi người lĩnh ngộ không đủ a.- Kỳ thật trạng thái của Hồn Hậu nương nương cũng không sai biệt lắm...

Nhưng mà nàng chậm hơn Lâm Mục một bước.Có người nhìn về phía Thánh Mỹ, Thánh Mỹ lúc này toàn thân bao phủ trong hào quang nhu hòa, giống như thần nữ thánh khiết.Chuyện xảy ra bên ngoài nàng không có biết tới.- Hồn Hậu nương nương...Ngọc Thạch Sinh nắm chặt nắm đấm, hiện tại những người ủng hộ Thánh Mỹ trong lòng không dễ chịu.Kỳ thật Thánh Mỹ đã đầy đủ nghịch thiên, nhưng mà không ngờ có người còn yêu nghiệt hơn nàng, áp chế Thánh Mỹ một đầu...Ngộ đạo là quá trình buồn tẻ và tịch mịch.-------Chương 1947: Kim sách tới tay (2)Chương 1947: Kim sách tới tay. (2)Võ giả nhập định tu luyện thường thường không biết thời gian, con mắt khép kín lại mở ra chính là mấy chục năm, giống như một hồi nằm mộng.Hiện tại Lâm Minh cùng Thánh Mỹ cũng là như thế.Cứ như vậy, thời gian lại trôi qua hai năm.Một ngày này là vào ban đêm, Ham Thai của Thánh Mỹ đột nhiên tỏa ra hào quang nhu hòa, mọi người kinh ngạc nhìn qua, nhìn thấy mặt trăng nhu hòa này bay lên sau lưng Thánh Mỹ, trong ánh trăng sáng có đại đạo lưu chuyển, mơ hồ có thể nhìn thấy cung điện thần bí chìm nổi, dường như có tiếng ca của thần nữ, tiên khúc uyển chuyển mang theo khí tức đại đạo, chúng hòa vào nhau khiến người ta si mê.- Hồn Hậu nương nương!Có người kích động, không hề nghi ngờ, Thánh Mỹ rốt cuộc cũng mở ra hồn hải thứ bảy.Hồn lực trong thiên địa không ngừng hội tụ lại, ngưng tụ thành một hồ nước màu xanh, lơ lửng trên Ham Thai, trong hồ nước này có rêu cỏ và cá tôm, cỏ và nước oáng ánh, tôm cá linh tính mười phần.Đây là sinh mệnh pháp tắc ngưng tụ thành hồ nước, hình thành đủ loại phù văn huyền diệu, những phù văn này rong chơi trong nước, tất cả tràn ngập cảm giác nhu hòa.- Hồn Hậu nương nương mở hồn hải thứ bảy, cũng ngưng tụ pháp tắc phù văn!Trong lòng mọi người cực kỳ hâm mộ, tình hình bực này giống như Lâm Minh.Nhưng mà pháp tắc phù văn của Lâm Minh là thai nghén ra vòng xoáy hồn lực to lớn, mà pháp tắc phù văn của Thánh Mỹ chính là hồ nước yên tĩnh.Bắt đầu từ lúc mở ra hồn hải thứ sáu, Ham Thai của Thánh Mỹ bày dị tượng hoàn toàn khác với Lâm Minh, còn nhiều hơn Lâm Minh một tia thánh khiết cùng duy mỹ, nhưng thiếu đi một phần lăng lệ ác liệt.Phù văn trong hồ nước bắt đầu nhập vào cơ thể Thánh Mỹ, trong lúc nhất thời, òoàn thân của Thánh Mỹ như ngâm vào hồ nước, quần áo dây lụa nhộn nhạo theo nước, xinh đẹp không gì sánh được.Sau một lát cơ hồ tất cả hồ nước chui vào trong người Thánh Mỹ, biến mất không thấy gì nữa.Sau một khắc, Thánh Mỹ mở mắt ra, áo nàng bồng bềnh, đạp gió mà đi, giống như cửu thiên huyền nữ hạ phàm.Ngộ đạo mười hai năm, nàng đắm chìm trong thế giới của chính mình, hồn nhiên không biết chuyện xảy ra bên ngoài.- Hồn Hậu nương nương!- Hồn Hậu nương nương tỉnh lại!Rất nhiều người kích động, Hồn Hậu đã hoàn thành ngộ đạo trên Đọa Thần sơn mạch, chỉ là muộn hơn Lâm Mục.Nhìn thấy nhiều võ giả chung quanh thần thái kích động, Thánh Mỹ cũng không để ý, kỳ thật so với Thánh Mỹ khi bắt đầu ngộ đạo mười hai năm trước, võ giả Đọa Thần sơn mạch đã nhiều hơn không chỉ gấp mười lần, thế cho nên hiện tại cho dù trên bầu trời và mặt đất, kể cả bờ núi huyễn thần linh nhai đều có người như rừng, kể cả những người ngộ đạo trên Ham Thai, khi Thánh Mỹ tỉnh lại thì toàn bộ dừng ngộ đạo, đều nhìn qua Thánh Mỹ.Bị nhiều người chú ý như thế, hơn nữa võ giả trên Đọa Thần sơn mạch đột nhiên nhiều hơn quá nhiều, Thánh Mỹ cũng không có bất kỳ cảm xúc gì, nàng đang thưởng thức những gì đạt được trong mười hai năm qua.- Ta...

Rốt cục hiểu được pháp tắc trên Ham Thai, mặc dù chỉ hiểu được một góc băng sơn trên pháp tắc của Ham Thai, nhưng đúng là hiểu được!

Có lẽ sau tám chuyển ta lại tới Đọa Thần sơn mạch, có thể lĩnh ngộ thêm nữa...Thánh Mỹ ngộ đạo mười hai năm, biết rõ ngộ đạo trên Ham Thai rất khó, quả thực không thể tưởng tượng, cũng chẳng trách Hồn Tộc trong vài tỷ năm qua chưa từng có người nào hoàn thành mở ra bảy hồn hải.Đúng là độ khó quá lớn, thiếu niên Chân Thần cũng không cách nào hoàn thành.Mà Thánh Mỹ là đọc gần như toàn bộ Hồn Tộc Thánh Điển, hơn nữa bản thân nàng bảy lần chuyển sinh, chẳng khác gì trải qua bảy lần sinh tử, cho nên nàng lý giải với sinh tử đạt tới một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, dưới loại tình huống này, nàng đến Ham Thai ngộ đạo cũng chỉ phi thường miễn cưỡng hiểu được chân lý trong đó.Người khác căn bản không có cơ duyên như nàng, cho nên muốn ngộ đạo là không có khả năng.Bây giờ nghĩ lại mười hai năm ngộ đạo, đặc biệt là mở ra ấn ký hồn hải thứ sáu khó tới mức khiến người ta líu lưỡi, mặc dù là Thánh Mỹ, cũng suýt nữa không kiên trì nổi, mà không thể không dò xét từ cao xuống thấp của Ham Thai.Một khi làm như vậy, Thánh Mỹ không cách nào nhất cổ tác khí hoàn thành ngộ đạo, tất nhiên là một đại khuyết điểm.Trong đầu sinh ra ý niệm này, Thánh Mỹ nhìn về phía Lâm Minh, đã thấy Lâm Minh vẫn ngồi xếp bằng trên đài như trước, dường như ngộ đạo còn chưa kết thúc.Thánh Mỹ vẫn cho rằng Lâm Minh có lẽ cường đại, thực lực thậm chí vượt qua mình trong cùng giai, nhưng mà nếu như luận lý giải sinh tử ý cảnh, lĩnh ngộ với sinh mạng pháp tắc, Lâm Minh không có khả năng mạnh hơn mình.Lần này ngộ đạo trên Ham Thai, Thánh Mỹ là có lòng tin áp chế Lâm Minh.Cho nên trước kia Lâm Minh đưa ra chuyện Nhân tộc hợp tác với Hồn Tộc, Thánh Mỹ mới có thể phản ứng lãnh đạm, thật sự là vì rất nhiều điều kiện của Lâm Minh khiến Thánh Mỹ không cho là đúng.Bây giờ nhìn thấy Lâm Minh còn đắm chìm trong ngộ đạo, Thánh Mỹ cũng không cảm thấy bất ngờ, nhưng mà nàng cũng không cảm thấy thành tựu gì cả, dù sao phương diện sinh mạng pháp tắc nàng mạnh hơn Lâm Minh nhiều.Nhưng mà suy nghĩ này sinh ra trong đầu chưa được vài giây, biểu lộ của Thánh Mỹ đột nhiên cứng đờ.Không đúng!Nàng nhìn về phía Ham Thai mà Lâm Minh ngồi, rõ ràng nhìn thấy ấn ký bảy hồn hải sáng lên, hơn nữa ấn ký hồn hải thứ bảy là sáng như mặt trời, vô cùng chói mắt.- Đây là...Trong nội tâm Thánh Mỹ khiếp sợ, làm sao có thể?Lâm Minh lại đi trước nàng một bước, hiểu được pháp tắc trên Ham Thai, mà hắn hiện tại chỉ sợ đã cầm được trang sách màu vangf, hắn có lẽ đang tìm hiểu trang sách màu vàng, cũng có lẽ đang tìm hiểu phù văn dung nhập vào trong người của hắn, đã không biết tìm hiểu bao lâu!Mà trái lại Thánh Mỹ vừa mới thắp sáng ấn ký hồn hải thứ bảy.

Đây chính là sân nhà của nàng, nàng bị Lâm Minh đánh bại hoàn toàn!- Đây rốt cuộc là...Tuy Thánh Mỹ xưa này bộ dáng nước chảy mây trôi, nhưng mà trong nội tâm nàng làm sao không có kiêu ngạo, trong khảo nghiệm cuối cùng của Tu La Lộ, đối mặt Bất Tử Hàn Băng, chính là Lâm Minh hoàn thành một kích, nhưng mà trận chiến ấy chủ công lại chủ phòng chính là Thánh Mỹ, nàng kỳ thật có tác dụng còn cao hơn cả Lâm Minh.Cho nên tại Tu La Lộ, Thánh Mỹ cũng không có thua.Nhưng mà hiện tại, khi ở Ham Thai Đọa Thần sơn mạch, đây là sân nhà của nàng, trong lĩnh vực nàng am hiểu nhất, nàng lại thua cuộc.Chuyện này làm cho nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Nàng không có tự coi nhẹ mình, cũng không có không cách nào tiếp nhận được, chỉ cảm thấy khó tin mà thôi...- Chẳng trách ta ngộ đạo hoàn toàn nhưng không có cấm được trang sách màu vàng.Trong nội tâm Thánh Mỹ tỉnh ngộ, trang sách màu vàng chỉ có một, Lâm Minh đã nhanh chân tới trước.Nàng hít sâu một hơi, đột nhiên nhìn về phía Ngọc Thạch Sinh, nàng biết rõ Ngọc Thạch Sinh là đệ tử Hồn Thiên Thánh Địa.- Hắn...

Thắp sáng hồn hải thứ bảy sớm hơn ta bao lâu?-------Chương 1948: Thắng thuaChương 1948: Thắng thua.Thánh Mỹ truyền âm, Ngọc Thạch Sinh đã giật mình, không ngờ Thánh Mỹ lại truyền âm cho hắn.Tuy hắn là đệ tử Hồn Thiên Thánh Địa, nhưng mà chưa bao giờ trao đổi với Thánh Mỹ.

Trước kia chỉ đứng xa xa nhìn Thánh Mỹ mà thôi.Hiện tại Thánh Mỹ truyền âm cho hắn, tuy nguyên nhân là vì Lâm Mục, nhưng cũng đủ làm cho Ngọc Thạch Sinh kích động.Nhưng mà Thánh Mỹ hỏi câu này khiến Ngọc Thạch Sinh sau khi kích động thì uể oải.Thánh Mỹ thua, Thánh Mỹ là thiên tài khoáng cổ tuyệt kim của toàn vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, không gì không làm được, vậy mà thua, thua trong tay một nhân loại.- Hồi bẩm...

Hồi bẩm nương nương.

Lâm Mục dùng mười năm...

Còn sớm hơn nương nương...

Hai năm.Bởi vì kích động, Ngọc Thạch Sinh giọng nói run rẩy.- Hai năm...Đôi mắt Thánh Mỹ phức hạp, nàng biết rõ ngộ đạo trên Ham Thai rất khó, nàng cảm giác mình đã làm tới tận cùng, nhưng vẫn muộn hơn Lâm Minh hai năm.Hắn làm thế nào được?Nhớ lại ý cảnh hồn hải thứ sáu, còn hồn hải thứ bảy là dung hợp sinh tử ý cảnh, Thánh Mỹ thực không cách nào tưởng tượng Lâm Minh làm sao trong mười năm ngắn ngủi hoàn thành quá trình này.- Đáng sợ...Thánh Mỹ lần đầu tiên cảm giác được Lâm Minh đáng sợ.

Trừ Hồn Đế ra, không có người nào cho nàng cảm giác này!

Mà Hồn Đế là vì thực lực đáng sợ, hắn lúc còn trẻ kỳ thật thành tựu chỉ sàn sàn với Đại Phạm Thần Vương mà thôi, sau đó khi hắn thành tựu Thiên Tôn mới một bước lên trời, ở trong đó tự nhiên có nguyên nhân là do Hồn Tộc Thánh Điển.Về phần Lâm Minh, thuần túy là thiên phú đáng sợ, làm cho người ta theo không kịp!Khôi phục tâm tình.

Thánh Mỹ than nhẹ một tiếng, ngồi trên Ham Thai lần nữa.Ẩn ẩn, nàng dường như lòng có nhận biết, nhìn qua phía Lâm Minh, mà nàng nhìn chính là sau lưng Lâm Minh.- Ân?Thánh Mỹ nhíu mày.Trong nháy mắt đó, nàng cảm giác sau lưng Lâm Minh như có sinh mạng, hồn lực vô cùng tinh thuần, thậm chí còn tinh thuần hơn cả nàng.- Ah...Hồng nhi đã giật mình, vội vàng lui vào trong tinh thần chi hải của Lâm Minh.Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người cảm giác được nàng, nàng vốn nhìn thấy Thánh Mỹ ngộ đạo thành công cho nên hiếu kỳ quan sát một chút, không nghĩ tới lại bị Thánh Mỹ cảm giác được.Cảm giác nhạy cảm như thế, vượt qua xa các Thiên Tôn có thể so sánh.- Ảo giác sao...Thánh Mỹ hơi nhíu mày, nàng kỳ thật không cho rằng là cảm giác sai, chỉ có thể mang hồn lực thần bí đó quy kế lên người Lâm Minh.Nàng cũng không biết, nàng thua bởi Lâm Minh không phải vì ngộ tính không bằng Lâm Minh, là vì hồn lực mà nàng vừa cảm giác này.Lâm Minh có tiểu nữ hài thần bí hỗ trợ, Thánh Mỹ hoàn toàn dựa vào bản thân.Nếu hai người cạnh tranh công bằng, chẳng biết hươu chết về tay ai.Đương nhiên, cho dù nguyên nhân là gì, có gặp được tiểu nữ hài hay không, đây cũng là cơ duyên của Lâm Minh, Thánh Mỹ cuối cùng vẫn bại.Thời điểm này rất nhiều người đang tiếc hận thay Thánh Mỹ.Bọn họ cảm khái Thánh Mỹ thua oan, vốn nàng có thể cầm trang sách màu vàng, trở thành truyền thuyết, tuy nhiên lại bị Lâm Minh áp chế.Ít nhất trang sách màu vàng trên Đọa Thần sơn mạch đã mấy tỷ năm chưa ai có được, hiện tại Thánh Mỹ thua, có gì đáng tiếc sao?- Nếu như Thánh Mỹ nương nương hoàn thành thứ tám chuyển, nhất định có thể thắng Lâm Mục.Có người ủng hộ Thánh Mỹ không phục, đứng ra nói lý.Những nghị luận này Thánh Mỹ đều nghe được rất rõ ràng, trong nội tâm nàng lắc đầu, bản thân mình hoàn thành tám chuyển, thành tựu của Lâm Minh chỉ sợ đã cao hơn rồi.Đã ý thức được mình thua, Thánh Mỹ ngược lại không có gì không chịu nhận, nàng đang chờ Lâm Minh ngộ xong trang sách màu vàng.Nàng bây giờ rất hứng thú với nhân sinh của Lâm Minh, nàng dường như muốn xem lần này trong Nhân tộc đại kiếp, Lâm Minh rốt cuộc đi con đường nào?Lâm Minh lĩnh ngộ trang sách màu vàng thêm một năm.Một năm sau, Lâm Minh mở mắt ra.Trong mắt của hắn dường như có pháp tắc khôn cùng đang lưu chuyển, mắt trái sinh khí, mắt phải tử khí, hai chủng khí tức giao hội, ẩn hàm đại đạo hấp dẫn.Tìm hiểu trang s sách màu vàng thứ ba, làm cho Lâm Minh hiểu về vũ trụ đạt tới độ cao rất lớn.Hơn nữa những tai họa ngầm vì tăng tiến tu vị quá nhanh, trong mười ba năm ngộ đạo này chúng bị tiêu trừ sạch sẽ.Trong mười ba năm này, Lâm Minh chỉ lĩnh ngộ pháp tắc, mà không có tu luyện, nếu không đột phá Thánh Chủ hậu kỳ không phải chuyện khó.- Nếu như có đầy đủ thời gian, nếu có thể cho ta quan sát Thánh Điển nguyên vẹn, lấy được khối đế ngọc thứ ba, đạt được Tu La Thiên Thư nguyên vẹn, ta có lẽ dung hợp vũ trụ trong và ngoài, đạt tới độ cao võ đạo chưa từng có...Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này, đúng lúc này, trong lòng của hắn trì trệ, hắn cảm giác trước mặt hắn có một ánh mắt tập trung chính mình.Lâm Minh tiến về trước, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt va chạm trong không trung, Lâm Minh nhìn thấy Thánh Mỹ không ăn khói lửa nhân gian.Trong một năm này, nàng đều không có rời khỏi Ham Thai nửa bước, trừ chờ đợi Lâm Minh ra, nàng đang tìm hiểu phù văn ngộ đạo dung nhập vào huyết nhục của mình.- Ngươi làm như thế nào?Thánh Mỹ há môi son hỏi thẳng.- Vận khí.Lâm Minh không có nói dối, cũng không có nói rõ, tiểu nữ hài áo đỏ đúng là vận khí của hắn.

- Tính toán.Thánh Mỹ lắc đầu, ngón tay thon dài vẽ ra, hồn lực như nước, hai trang sách màu vàng bay ra, nó như tơ lựa bay vào trong tay Lâm Minh.- Dựa theo ước định, đây là cho ngươi, sau khi tìm hiểu thì mang bốn trang sách màu vàng đưa cho ta, về sau ngươi có thể lấy đi hai tấm, nhưng mà ta khuyên ngươi không nên hy vọng xa vời cứu Nhân tộc, thời gian Thánh tộc nhấc lên đại chiến có khả năng còn sớm hơn dự kiến đấy.Thánh Mỹ nói xong câu đó thì bay đi, bốn trang sách màu vàng nằm trong tay Lâm Minh, cầm nó có cảm xúc như tơ lựa bình thường, vô cùng chân thật...Lâm Minh rời khỏi, trong Đọa Thần sơn mạch này hắn có được quá nhiều lĩnh ngộ, hắn cần phải thời gian đi tiêu hóa, dung hợp.Mười ba năm qua, ấn ký Chân Thần trên người của hắn đã tiêu tán, hơn nữa Thánh Mỹ ra mặt, đã có rất ít người nhắm vào hắn.Nhưng mà Lâm Minh vẫn cẩn thận, sau khi rời khỏi Đọa Thần sơn mạch thì lợi dụng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết dịch dung lần nữa, dùng thân phận hoàn toàn mới tiến vào nguyên mộng chiến trường.Hắn tại Đọa Thần sơn mạch ngộ đạo lâu như vậy, nguyên mộng chiến trường đã sớm mở ra lần nữa.Nhưng lần này Lâm Minh không phải vì đến nguyên mộng chiến trường giết người tích lũy công huân, hắn đi tới chiến trường thái cổ kia tu luyện.Lâm Minh không làm kinh động bất luận kẻ nào, hắn quen việc đi vào trong khu rừng cổ lúc trước, mở cấm chế cổ chiến trường, tiến vào trong đó.Hơn mười tỷ năm trước, đây là nơi chủ nhân Tu La Lộ cùng người sáng tạo Thánh Điển giao thủ.Lựa chọn ngộ đạo ở đây, là bởi vì nơi này do Lâm Minh phát hiện ra, cũng là nơi duy nhất có khí tức của chủ nhân Tu La Lộ cùng người sáng tạo Thánh Điển giao nhau.-------Chương 1949: Sinh tử luân hồiChương 1949: Sinh tử luân hồi.Lâm Minh dã tâm rất lớn, hắn muốn tinh khí thần kiêm tu, thiên địa vũ trụ cùng nhân thể vũ trụ dung hợp, khi đó khai sáng ra con đường võ đạo chưa ai đi.Cho nên cổ chiến trường này chính là nơi tốt nhất.Sau khi bốn trang sách màu vàng dung nhập vào trong thần hồn, Lâm Minh giờ phút này tâm tình giống như lão tăng nhập định, an tĩnh như nước.Trong đầu của hắn đâu chỉ có trang sách màu vàng, còn có những tính mạng phù văn dung hợp vào trong huyết nhục của hắn.Hắn lần này muốn lĩnh ngộ chân ý tánh mạng phù văn, dung hội bốn trang kim sách!Trong cổ chiến trường tịch mịch này, Lâm Minh đi trong tinh không.

Bước qua vô số ngôi sao nghiền nát, đi tới vùng đất trung ương.Đây là nơi lạc ấn tinh thần lão tổ Hồn Tộc mạnh nhất, hắn tìm nơi dung nạp thân thể, lơ lửng trên ngôi sao vỡ nát, khoanh chân ngồi xuống.Cách hắn không xa, Hồng nhi cũng đã đi ra.Hồng nhi vừa xuất hiện, lạc ấn đen kịt chung quanh bị thiếu nữ áo đỏ quấy nhiễu.

Chúng giống như nhìn thấy âm dương như, lao vào người của nàng, sau đó dung hợp với nàng.Lâm Minh nhìn qua và nội tâm than nhẹ, Hồng nhi trời sinh có thân thể pháp tắc, nàng chẳng những có thể khám phá tất cả pháp tắc, hơn nữa pháp tắc lạc ấn còn chủ động theo đuổi nàng.

Thật không biết nàng có lai lịch gì.Lâm Minh rất nhanh tiến vào dung hợp võ ý, sau lưng hắn Bồ Đề Thụ chậm rãi tỏa cành lá sáng óng ánh ra, hắn bắt đầu tìm hiểu kim sách cùng tánh mạng phù văn.Rất nhanh, tâm thần Lâm Minh đắm chìm vào trong cảnh giới phi thường huyền diệu, hoàn toàn dung hòa làm một thể với chung quanh.Trong đầu của hắn, những cổ kinh trong kim sách không ngừng nổ vang, vô số chữ viết tối nghĩa chìm nổi như núi cao, có vô cùng ảo diệu ẩn chứa trong đó.Trải qua Ham Thai ngộ đạo.

Lâm Minh đọc những kim sách này nhẹ nhõm rất nhiều, cũng không còn cảm thấy hai mắt đau đớn.

Không có thể thấy tình huống mọi vật, hắn chỉ nhìn nội dung phong phú trong đó, đã đắm chìm vào và không cách nào kiềm chế.Trang sách màu vàng là thứ đồ vật vô tận tuế nguyệt trước lưu truyền tới nay, là đại năng sáng tạo ra, sáng tạo ra một vũ trụ của riêng mình.

Muốn trong thời gian ngắn hoàn toàn thông hiểu đạo lí, ít khả năng.Lâm Minh mỗi khi lĩnh ngộ một trang sách màu vàng.

Cũng chỉ lĩnh ngộ một bộ phận mà thôi, còn có rất nhiều thứ như sương mù ngủ say, tối nghĩa không rõ.Hắn lúc này muốn tiến thêm một bước dung hợp tinh hoa.Mi tâm trên trán của hắn tỏa ra hào quang sáng ngời, một con mắt mở ra.Con mắt thần bí này có thể chiếu sáng quá khú tương lai, làm cho những lạc ấn chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ và lão tổ Hồn Tộc trong hư không phải phóng xuất hào quang nhàn nhạt trong hư không, hiển hóa theo thứ tự.Đây là con mắt kỳ lạ, chính là Thiên Mục Đạo Cung mà Lâm Minh mở ra không lâu.Thiên Mục Đạo Cung xuất hiện giống như chiếu sáng vũ trụ, chiếu sáng tất cả những thứ yếu ớt không rõ.Những trang sách màu vàng chìm nổi trong ý thức hải của Lâm Minh, rất nhiều chữ viết cổ kính tối nghĩa, bị Thiên Mục Đạo Cung chiếu hào quang vô lượng vào, rất nhiều chữ viết bắt đầu nổ vang to lớn, giống như cự phách khai phá thiên địa, rất nhiều sương mù tiêu tán đi.Mỗi chữ viết hiện ra đều giống như một tôn thần vương, chúng không ngừng ngâm xướng âm điệu tối nghĩa.Lâm Minh ngay từ đầu vẫn không hiểu đại đạo chân âm này, nhưng mà dần dần thân thể và thần hồn của hắn bị đại đạo chân âm này trùng kích.Một ít chữ dấu bắt đầu xâm nhập vào thân thể gần như vô kiên bất tồi của hắn, bắt đầu nổi lên trên làn da, xuất hiện văn tự như nòng nọc xuất hiện, còn có vô tận cảnh tượng....

Có vũ trụ đại năng thôn phệ ngôi sao, hóa thành mặt trời muôn đời......

Có thần vương dùng huyết nhục cấu trúc thế giới, hà hơi thành mưa, thoải mái vạn linh...Bắt đầu càng ngày càng nhiều chân ý bị thần hồn của hắn cảm ngộ, vô tận tin tức giống như nước biển rót vào thần hồn.Mà bản thân hắn lĩnh ngộ trang sách màu vàng càng thâm thúy.Trong phiến thiên địa này, những lạc ấn chiến đấu của lão tổ Hồn Tộc lưu lại yên lặng trong nhiều năm tháng, rốt cục bắt đầu lập loè, có cảm ứng kỳ diệu.Những lạc ấn này là sợi khí màu đen, vô cùng linh động.Mỗi một đạo hắc khí chứa đựng hình ảnh xa xưa của lão tổ Hồn Tộc.

Hình tượng này chính là tình huống lão tổ Hồn tộc thi triển Thánh Điển áo nghĩa...Từng đoàn hắc khí vây quanh Lâm Minh, phù văn màu vàng không ngừng nổ vang, những lạc ấn lão tổ Hồn tộc lưu lại phát sáng.Lâm Minh đắm chìm trong cảm ngộ, không thể tự kềm chế....

Vũ trụ...

Thời không...

Sinh diệt...Dần dần những cổ kinh hiện ra trên làn da, huyết nhục, gân cốt của hắn không ngừng sáng lên, đều nổ vang cùng lúc.Sau cú nổ vang này, hắn lâm vào một trạng thái quỷ dị, hắn bất động.Tim đập dừng lại, máu đang lưu động đông cứng lại, hô hấp cũng chậm rãi thưa dần và biến mất...Chiến trường cổ cô quạnh và tịch mịch.

Giống như trong hư không chỉ còn mình hắn và tinh hạch đang ngồi mà thôi.Không biết đi qua bao lâu, làn da và huyết nhục không ngừng khô héo.

Trong xương cốt sinh ra ấn ký vòng tròn giống như vòng tuổi của cây..Hắn vẫn không nhúc nhích, sinh cơ giống như đoạn tuyệt triệt để.

Nếu có võ giả nhìn thấy bộ dáng này của hắn, khẳng định phải chấn động, bởi vì nhìn từ bên ngoài hắn chẳng khác gì tử vong rồi.Không biết trôi qau bao lâu, làn da của Lâm Minh bong tróc từng mảng, hóa thành bụi bậm tiêu tán trong thiên địa, nhưng mà dưới làn da già nua kia là làn da óng ánh như da trẻ con xuất hiện, giống như cây khô gặp mùa xuân, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.Thời gian trôi qua, khí huyết trên người của Lâm Minh càng ngày càng tràn đầy, cơ thể chẳng khác gì tài bảo quý giá nhất, có bảo huy bắn ra ngoài.

Tánh mạng chi hỏa tràn đầy, lực lượng cường đại tỏa ra ngoài, mỗi lần hắn hô hấp đều hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, nếu như những tinh khí này bị thu lại có luyện thành đan dược.Quá trình Lâm Minh ngộ đạo lần này, hắn đã tìm hiểu sâu về sinh mạng phù văn trong huyết nhục, trải nghiệm quá trình chuyển đổi sinh tử một lần.Thân thể vốn đoạn tuyệt sinh cơ, tiếp theo là thời điểm sắp chết tỏa sinh cơ bừng bừng.Lâm Minh mở hai mắt ra, trong ngân hà tối tăm này, con ngươi của hắn vô cùng thanh tịnh.

Dường như bản thân chúng là ngôi sao.Tóc đen bay lên, toàn thân Lâm Minh lỏa lồ, hắn chỉ cảm khái.- Đáng tiếc, ta chỉ có sinh mệnh phù văn và bốn trang sách màu vàng, chưa hiểu toàn bộ Thánh Điển, thực tế không có hắc sách...

Trang sách màu vàng chỉ là Thánh Điển sinh chi thư.

Mà hắc sách mới là Thánh Điển tử chi thư, ta không có xem qua tử chi thư.

Cuối cùng không có cách nào lĩnh ngộ sinh tử ý cảnh tới tận cùng!Thông qua lần ngộ đạo này, Lâm Minh càng hiểu sâu về lý giải sinh tử của Thánh Điển.Nếu như hắn có hắc sách nguyên vẹn, lĩnh ngộ tử chi ý cảnh tới tận cùng, hắn cũng không phải tróc da chết đơn giản như vậy, mà là có thể khiến thân thể hoàn toàn mục nát, huyết nhục tan vỡ, cải tạo cốt cách.Đây mới là tử vong chân chính.-------Chương 1950: Thiếu niên già nua (1)Chương 1950: Thiếu niên già nua. (1)Mà thời điểm tử vong tới tận cùng, thông qua trang sách màu vàng sinh chi thư, lúc sau tử chuyển sinh, tỏa ra sinh mệnh mạnh nhất, cải tạo khí huyết thân thể, đạt được tân sinh.Bằng vào một lần trọng sinh này, cũng chính là chuyển sinh, thậm chí cốt linh sẽ cải biến, là chân chính cải biến thiên địa quy tắc.Đây là Đại Chuyển Sinh Thuật mà Thánh Mỹ tu luyện.Sau khi trải nghiệm một lần tử vong và chuyển sinh, chẳng khác nào chuyển sinh luân hồi một lần.Nếu như có thể trải nghiệm chín lần sinh tử luân hồi, sẽ tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật tới cực hạn.Xa hơn sau đó, dung hợp vĩnh hằng chi hồn, hắn có thể tu hành phương pháp vĩnh sinh, trường tồn trong thiên địa.Đây mới là Thánh Điển nguyên vẹn.- Hắc sách...

Thật muốn xem...Trong lòng Lâm Minh không cam lòng, nếu như có thể tu hắc sách và chuyển sinh, Lâm Minh có thể lần lượt chuyển sinh, tăng lực lượng của hắn tới mức tận cùng.Đáng tiếc hắc sách hắn không thể nào chiếm được.

Cho dù hỏi Thánh Mỹ, đừng nói Thánh Mỹ không có khả năng cho hắn, mấu chốt là sợ rằng Thánh Mỹ cũng không có hắc sách, hắc sách có lẽ nằm trong tay của Hồn Đế.Hắc sách chỉ sợ là cơ duyên lớn nhất trong đời của Hồn Đế, muốn bảo Hồn Đế chắp tay đưa cơ duyên của hắn cho người khác, có thể sao?Toàn thân Lâm Minh chỉ có ma phương là vượt qua hắc sách, nhưng mà dùng ma phương trao đổi, tự nhiên không có khả năng rồi.Bất đắc dĩ lắc đầu, Lâm Minh vung tay lên, vô tận sinh mệnh ngưng kết trên người của hắn, hình thành trường bào màu tím nhạt.Hắn gọi Hồng nhi ẩn vào trong người của hắn, cứ như vậy rời khỏi chiến trường cổ.Hắn lường trước lần ngộ đạo này của mình đã trôi qua thật lâu, thậm chí nguyên mộng chiến trường chỉ sợ đóng mở mấy lần.Lâm Minh ra khỏi cổ chiến trường, lại ra rừng rậm, hắn đang muốn tìm người hỏi một chút lối ra của nguyên mộng chiến trường rốt cuộc mở ra ở đâu.Thời điểm này đột nhiên Lâm Minh nội tâm khẽ động, dừng bước, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một cáo hồ, hồ nước này xinh đẹp như ngọc, nhưng mà kỳ dị, nó không có gợn sóng nào, vô cùng yên tĩnh, thậm chí có thể nói là tịch mịch.Chung quanh hồ nước cũng không có cỏ xanh, chỉ có bờ hồ màu xám, một người đang ngồi trên đá, cầm cần trúc thả câu trong hồ.Nhìn ra xa xa, đây là một thiếu niên.Lâm Minh nhìn qua bóng lưng thiếu niên này ngừng chân thật lâu, chẳng biết tại sao trên người thiếu niên này, Lâm Minh cảm nhận được khí tức kỳ dị.Thiếu niên này trên người cũng không có khí tức pháp tắc, căn cơ cũng cực kỳ bình thường, tu vị cũng không cao lắm, nhưng mà hắn tĩnh tọa thả câu ở đây, dường như dung nhập vào cảnh vật chung quanh, vô cùng cân đối.Lâm Minh hơi trầm ngâm, cất bước đi về phía thiếu niên kia.Thiếu niên hiển nhiên cảm giác được Lâm Minh tới gần, nhưng mà hắn vẫn thả câu như trước, ngồi như giếng nước yên tĩnh tại chỗ.- Nơi này có cá sao?Đột nhiên Lâm Minh mở miệng, hắn lý giải sinh mạng pháp tắc tới cảnh giới cực cao, hắn có thể cảm nhận được trong hồ nước này vô cùng yên tĩnh, bên trong căn bản không có tánh mạng, thậm chó đồng cỏ và tôm nhỏ cũng không có, vậy căn bản không có khả năng câu được cá.- Không có.Giọng của thiếu niên vang lên, không mang theo một tia cảm tình.Hắn nói chuyện cũng không quay đầu lại, Lâm Minh có thể nhìn thấy bàn tay cầm cần câu của hắn giống như bàn tay của con gái, mười ngón thon dài, móng tay óng ánh, cầm cần câu giống như điêu khắc.Ngón cái tay phải mang theo vịn chỉ thúy ngọc, trên vịn chỉ còn khắc pháp tắc phù văn, thần bí mà phong cách cổ xưa.- Không có cá, ngươi thả câu làm gì?Lâm Minh khó hiểu, hắn đã có thể khẳng định, thiếu niên này bất phàm, đây thuần túy là một loại cảm giác.- Lưỡi câu là một phần ý cảnh.Giọng nói vẫn không mang tình cảm như trước, làm cho người nghe có loại cảm giác kỳ dị.- Tử chi ý cảnh sao?Lâm Minh hỏi lại, trong hồ nước này không có sinh cơ, ẩn chứa nhiều nhất tự nhiên là tử chi ý cảnh, nếu như ở chỗ này cảm ngộ tử chi ý cảnh, đúng là có thể.Nhưng mà cũng chỉ có thể mà thôi, so với ngộ đạo trên Ham Thai của Đọa Thần sơn mạch, khác biệt ở hai nơi như ngày và đêm, tử chi ý cảnh trong hồ nước này đúng là quá nhỏ bé.Mà thiếu niên trước mắt này thân phận thần bí, không phải phàm nhân, thế nhưng mà hắn lại thả cần câu cảm ngộ ý cảnh.

Chuyện này làm cho Lâm Minh khó hiểu.Nơi này có thể cảm ngộ ra cái gì?

Chỉ là một cái hồ chết mà thôi.Nhưng mà Lâm Minh không có mạo muội mở miệng, hắn cẩn thận cảm ngộ pháp tắc chung quanh, cuối cùng vẫn xác định trong hồ nước này không có thứ gì quý hiếm, vị trí của nó rất bình thường, trong khu vực rừng rậm này hồn thú cũng không đủ cường đại, trong hồ này có một ít xương cốt của thú vật chết, chúng có lẽ đã chết đi hơn mười vạn năm, đều hoá đá, đụng vào là tan rã, cũng có thể xác định những sinh vật này khi còn sống chỉ là sinh vật bình thường.Tổng hợp đủ loại, đây chỉ là cái hồ cực kỳ bình thường.Tuy đã xác định, Lâm Minh cũng không kết luận loạn, hắn hỏi ngược lại:- Cái hồ này có gì đặc biệt sao?Thiếu niên kia lắc đầu, nói:- Không có đặc biệt gì, rất bình thường.Nói đến đây thiếu niên buông cần câu, quay người lại.Mà nhìn thấy mặt của thiếu niên này, trong mắt Lâm Minh mang theo thần sắc kinh ngạc.Con mắt thiếu niên này mang theo già nua nặng nề, vô cùng tinh khiết, chỉ có lão già gần đất xa trời mới có ánh mắt như vậy.Tuy làn da của thiếu niên này bóng loáng, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác được thời gian trôi qua trên người của hắn, giống như hắn đã đi tới điểm cuối của dòng sông thời gian.Cơ thể của thiếu niên này cực kỳ trẻ, nhưng mà không thể che dấu được linh hồn già nua của hắn.- Ngươi là...Lâm Minh vô ý thức lui một bước, đồng thời nội tâm cảnh giác.Hắn cảm giác mình ở nơi này gặp được thiếu niên già nua, cũng không phải là ngẫu nhiên.Mà thân phận đối phương hắn lại hoàn toàn không biết.Thiếu niên nhìn qua Lâm Minh, không có trả lời, mà là lẩm bẩm nói: - Tính mục đích của ngươi quá mạnh mẽ, đối với ngươi đồ vật có giá trị mới có thể theo đuổi, thứ vô giá trị thì ngươi sẽ vứt bỏ, ví dụ như cái hồ này, nếu ngươi đi ngang qua, chỉ sợ ngươi sẽ không nhìn một cái...Lâm Minh im lặng, đây là chuyện thường tình của con người, không riêng gì hắn, người bình thường trên thế giới này chỉ sợ cũng như vậy.

Dù là cao tăng đắc đạo ở Phổ Đà sơn, nói là không tranh quyền thế, vô dục vô cầu, nhưng mà bọn họ vẫn truy cầu tâm tình vô dục vô cầu, bản thân chính là một loại truy cầu.Thiếu niên nhìn qua Lâm Minh, trong ánh mắt thanh tịnh này căn bản không cách nào nhìn ra bóng dáng Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác bản thân mình như bị nhìn thấu.Hắn ngừng thở, thu liễm toàn bộ tâm thần, đề cao cảnh giác.- Tiền bối rốt cuộc là ai?Lâm Minh đổi xưng hô, thiếu niên này chỉ nhìn qua Lâm Minh, khẽ lắc đầu.-------Chương 1951: Thiếu niên già nua (2)Chương 1951: Thiếu niên già nua. (2)- Nhân sinh của ngươi có thể nói thế như chẻ tre, thế không thể đỡ, ngươi liều lĩnh lao tới tìm kiếm võ đạo đỉnh phong, vượt xa tuấn kiệt cùng thế hệ, sau đó ngươi bộc phát tài năng nên rất ít đi đường quanh co lòng vòng.- Nhưng có được thì có mất, cảm ngộ võ đạo cũng không phải đều là những thú huyền diệu nhất kia, cũng không phải thiên đạo pháp tắc hùng vũ, nó còn là những thứ tầm thường mà ngươi trải qua, ngươi cuối cùng thiếu một đoạn nhân sinh...- Ví dụ như cái hồ này?Lâm Minh im lặng, hắn có thể cảm giác được, trong lời của thiếu niên già nua này ẩn chứa một ít chí lý, nhưng mà trong lúc nhất thời hắn không cách nào lĩnh hội.Cái gọi là đồ vật "Bình thường", rốt cuộc là cái gì?Thiếu niên nhẹ nhàng cười cười, không có trực tiếp trả lời, mà chỉ nói: - Đường của ngươi quá thuận lợi, có lẽ ngươi đã từng trải nghiệm ngăn trở, nhưng mà cũng không đủ, ngươi cùng thế hệ vô địch, một đường khải hoàn ca, chiến thắng vô số địch thủ, thậm chí có thể nói ngươi chưa từng chính thức thất bại qua, chuyện này có lẽ sẽ trở thành cực hạn của ngươi, ngăn cản ngươi bước vào võ đạo đỉnh phong.Lời của thiếu niên này giống như sấm sét trong tim Lâm Minh.Chưa từng chính thức thất bại qua?Tại Thanh Tang Thành, hắn từng bại trên tình cảm bởi Chu Viêm, mất đi Lan Vân Nguyệt.Tại Thần Hoàng Đảo hắn bị Huyễn Vô Cơ ép không có đường, trốn chết tới Thánh Ma đại lục.Về sau tại bốn thần quốc, hắn bị Dương Vân tính toán, suýt nữa bị thượng cổ ma đầu đoạt xá.Cuối cùng đến Thần Vực, hắn hai lần giao thủ với Thiên Minh Tử, mấy lần sắp tử vong.Nhưng mà những chuyện này trong lời của thiếu niên này đều không tính là thất bại, chỉ có thể coi là ngăn cản nhỏ.- Con đường võ đạo quá thuận lợi, đường quanh co quá ít, một đường khải hoàn ca, dễ dàng lâm vào bình cảnh, không cách nào đạp vào võ đạo đỉnh phong sao...Lâm Minh thể ngộ lời thiếu niên này, hắn không còn truy cứu kẻ này rốt cuộc là ai.Hắn biết rõ, như nếu như đối phương cố ý thổ lộ thân phận thì hắn tự nhiên sẽ biết.Mà thời điểm này thiếu niên kia đã đứng lên.Hắn cầm cần câu trong tay, vịn chỉ trên ngón cái bắn ra hào quang mê người, mà hắn qua hai mắt của Lâm Minh, cũng ẩn chứa ý cảnh sâu xa.Lâm Minh đối mặt với thiếu niên này, đối phương ánh mắt thanh tịnh, cho Lâm Minh ấn tượng cực kỳ khắc sâu.- Ngươi ở đây chuyên chờ ta sao?Trong nội tâm Lâm Minh phát lạnh, người không rõ lai lịch vẫn nhìn qua mình, hắn vô cùng sợ hãi.Thiếu niên này chỉ cười cười, sau đó rời đi.Hắn đạp lên mặt hồ, biến mất trong khói khí mờ mịt.Lâm Minh hít nhẹ một hơi, thiếu niên già nua thần bí này vẫn cho hắn cảm giác hãi hùng khiếp vía.- Lâm ca ca, người nọ...

Thật đáng sợ...Sau khi thiếu niên này rời đi, đột nhiên bên tai Lâm Minh vang lên âm thanh sợ hãi, chính là Hồng nhi.- Ngươi thấy cái gì?Trong nội tâm Lâm Minh khẽ động, mở miệng hỏi, có lẽ Hồng nhi có thể nhìn thấy thứ mà hắn không thấy.- Ta không biết...

Ta căn bản không dám nhìn, ta vẫn co lại, sợ thở một cái là bị hắn phát hiện...Hồng nhi kinh hồn nói ra cảm thụ của mình.- Ân...

Ta biết rõ, ngày sau ngươi nên ít xuất hiện...Hồng nhi nói làm cho nội tâm Lâm Minh ẩn ẩn có một ít suy đoán.Hắn vội vàng hỏi thăm thí luyện giả trong nguyên mộng chiến trường, xác nhận thời gian nguyên mộng chiến trường mở ra, cũng vì vậy mà hắn biết rõ lần này hắn bế quan đã -- mười sáu năm.Cũng nói đúng hơn, tính cả ngộ đạo trên Ham Thai, cùng với ba năm chinh chiến ở nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh đã ngây ngốc trong phiến nguyên mộng vũ trụ này ba mươi hai năm.Ba mươi hai năm đối với tuổi thọ võ giả kéo dài của Lâm Minh mà nói, kỳ thật đây chỉ là nháy mắt ngắn ngủi mà thôi, thế nhưng mà đối với Nhân tộc đại kiếp nạn, thời gian đã trôi qua một nửa.Chiến tranh, tùy thời có khả năng bộc phát.Lâm Minh rời khỏi nguyên mộng chiến trường, trở lại Đọa Thần sơn mạch, nơi này là địa điểm hắn ước định gặp Thánh Mỹ, chỉ cần hắn quay về Đọa Thần sơn mạch, Thánh Mỹ sẽ nhận được tin tức.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ tương kiến, đây là lúc trả lại trang sách màu vàng cho Thánh Mỹ.- Ngươi gặp hắn?Đêm khuya, Thánh Mỹ đột nhiên hàng lâm, xuất hiện sau lưng Lâm Minh.Lâm Minh nhíu mày, quay lại nhìn Thánh Mỹ.Thánh Mỹ lúc này mặc trường bào đỏ thẫm, hai mắt giống như ẩn chứa tinh thần tan vỡ, vô cùng nổi bật trong đêm tối, Thánh Mỹ giống như nữ thần, thần bí và cao quý.Gió đêm phơ phất, áo choàng Thánh Mỹ tung bay, thần thái trong trẻo nhưng lạnh lùng, Lâm Minh rất khó theo nhìn thấy biểu lộ của nàng hiện tại, nhìn ra suy nghĩ trong lòng của nàng.- Hắn?

Thiếu niên thần bí?Thánh Mỹ hỏi thăm, làm cho nội tâm Lâm Minh càng thêm chắc chắc suy đoán trước kia, mà suy đoán này làm sau lưng Lâm Minh phát lạnh.Thánh Mỹ trầm mặc, tương đương với mặc định lời của Lâm Minh nói.- Gặp!Lâm Minh hít sâu một hơi, nhìn về phía Thánh Mỹ, ánh mắt có một tia cải biến, nói:- Tên thiếu niên già nua...

Chính là Hồn Đế sao?Thánh Mỹ hỏi câu trước ẩn hàm ý tứ nàng quen với thiếu niên già nua kia, mà người quen của Thánh Mỹ lại cường đại tới mức Lâm Minh căn bản nhìn không thấu, còn đạt tới trạng thái hãi hùng khiếp vía, trừ Hồn Đế ra, Lâm Minh không thể nghĩ tới người thứ hai.- Đúng!Thánh Mỹ chậm rãi gật đầu, đối với Lâm Minh đoán ra thân phận của thiếu niên già nua, nàng cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.Hồn Đế, chưởng khống giả thực tế của Hồn tộc, Hồn tộc thất trọng thiên, mặc dù có không ít Chân Thần, nhưng mà những Chân Thần khác trên danh nghĩa đề dùng Hồn Đế vi tôn.Đây là nhân vật thần bí mà thâm bất khả trắc, làm cho Lâm Minh kiêng kị đến mức tận cùng.- Hắn không có phát hiện Hồng nhi, có lẽ cũng không có phát hiện ra ma phương...Lâm Minh cảm giác sau lưng đổ mồ hôi lạnh, thời điểm gặp mặt thiếu niên thần bí kia, Lâm Minh cực lực thu liễm tâm thần, nhưng vẫn có cảm giác bị nhìn thấu.Cũng may ma phương chính là chí tôn thần khí của vũ trụ, mà Hồng nhi lai lịch thần bí, nàng ngay cả pháp tắc của chủ nhân Thánh Điển lưu lại cũng nhìn thấu.Đây là tồn tại vượt qua thường nhân, nếu như toàn lực che dấu khí tức, Chân Thần không thể phát hiện cũng là bình thường.Huống chi dựa theo tin tức trước kia Lâm Minh có được, có lẽ Hồn Đế chưa gặp qua ma phương.- Hồn Đế...

Vì sao chuyên tới gặp ta?Trong nội tâm Lâm Minh nghiêm túc, không hề nghi ngờ, Hồn Đế là chuyên môn ở cái hồ chết kia chờ hắn.Hồn Đế từng nói, Lâm Minh đường đi quá thuận lợi, bất lợi với việc hắn đạt tới võ đạo đỉnh phong, Lâm Minh chấp nhận thật sâu, nhưng mà hắn cũng không cho rằng Hồn Đế chờ hắn chỉ vì nói những lời này, chỉ điểm tu vị của hắn.Lâm Minh khi nói chuyện vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Thánh Mỹ, chờ Thánh Mỹ trả lời, đây là chuyện liên quan tới tính mạng của hắn.Hồn Đế quá cường đại, tuy Nhân tộc cùng Hồn Tộc hiện tại không có bất kỳ xung đột lợi ích nào, thậm chí còn có thể nói là nửa minh hữu, nhưng mà đối với đối tượng có thực lực vượt qua tưởng tượng của Lâm Minh, tùy thời khống chế sinh tử của Lâm Minh, một khi bị hắn chú ý thì tâm thần Lâm Minh sợ hãi.-------Chương 1952: Thánh Mỹ cảm thánChương 1952: Thánh Mỹ cảm thán.Thánh Mỹ nhẹ nhàng thở dài, không có trả lời.Lâm Minh vẫn nhìn chằm chằm vào Thánh Mỹ, nói: - Ngươi cảm thán cái gì?- Cảm thán vận mênh của ngươi!Thánh Mỹ nói một câu khó hiểu.Lâm Minh càng cảm thấy trái tim băng giá, nói:- Vì sao cảm thán vận mệnh của ta?Thánh Mỹ lắc đầu không nói.Lâm Minh cũng trầm mặc.Hai người yên lặng trong một phút, đột nhiên Thánh Mỹ nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt lập lòe như sao.

- Lâm Minh, ta hỏi lại ngươi một lần, có thể nguyện ý buông tha Nhân tộc, buông tha tất cả, cùng ta đạp vào võ đạo đỉnh phong, đi truy cứu cực hạn võ đạo, đi sáng lập đại thế giới độc lập với Tam Thập Tam Thiên, trở thành bá chủ của thiên địa không?- Ta và ngươi có thể so sánh với chủ nhân Tu La Lộ, chủ nhân Thánh Điển trong mười tỷ năm trước, thậm chí tu tập phương pháp vĩnh sinh, vĩnh tồn hậu thế?Thánh Mỹ nói lời này tràn ngập hấp dẫn, hơn nữa trong lúc nói chuyện Lâm Minh cảm nhận được có một tầng lực trường vô hình bao phủ bọn họ, ngăn cách âm thanh của cả hai...Chẳng biết tại sao, ánh mắt Lâm Minh nhìn qua Thánh Mỹ biến hóa.Một khắc này, hắn trực giác cảm giác được trong ánh mắt Thánh Mỹ là chân thành cùng chờ đợi, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.Trong ấn tượng của Lâm Minh, Thánh Mỹ là nữ nhân có tâm cơ và dã tâm cường đại, hắn tiếp xúc với Thánh Mỹ, tuy mặt ngoài nhìn vào thì Lâm Minh cùng Thánh Mỹ ở chung vui sướng, thậm chí là hòa hợp tương tích.Nhưng mà trong nội tâm Lâm Minh vẫn có đề phong với Thánh Mỹ.

Nếu như nói Lâm Minh đối với Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ các nàng là tín nhiệm hoàn toàn, như vậy tín nhiệm với Thánh Mỹ chưa tới hai phần.Nhưng mà hiện tại không hiểu tại sao, Lâm Minh cảm giác Thánh Mỹ nói chính là chân thật, đây là lời chân thành trong nội tâm của nàng, làm cho lời cự tuyệt của Lâm Minh tới bên miệng nhưng không nói ra lời.Bởi vì hắn ẩn ẩn cảm giác, Thánh Mỹ nói ra lời này dường như đã hạ quyết tâm, mà thậm chí có thể là lần hỏi thăm cuối cùng, cự tuyệt, chính là cự tuyệt một chuyện vô cùng quan trọng.- Hồn Đế...

Hắn cho phép ta tồn tại sao?Trong kết giới cách âm của Thánh Mỹ, Lâm Minh hỏi ra một câu.Không hề nghi ngờ, Hồn Đế cũng có dã tâm cực lớn, nếu như Hồn Đế tuổi thọ còn rất dài, hắn làm sao có khả năng bồi dưỡng đối thủ dị tộc cường đại làm người cạnh tranh với mình chứ?Cho dù tuổi thọ của Hồn Đế còn thừa không nhiều lắm, hắn muốn chọn truyền nhân, chỉ sợ cũng không chọn Nhân tộc như Lâm Minh.- Ta và Hồn Đế không như ngươi tưởng tượng, ta chỉ hỏi ngươi, có nguyện ý hay không?Thánh Mỹ ngôn từ hàm hồ, không có giải thích, nàng chỉ dùng ánh mắt tha thiết nhìn qua Lâm Minh, trong ánh mắt tràn ngập chờ đợi...Giờ khắc này nàng dường như không còn là Hồn Hậu Thánh Mỹ quát tháo Hồn Tộc, bễ nghễ thế gian, mà chỉ là người con gái yếu ớt chờ đợi ngươi thương.- Ta không hiểu...Giọng của Lâm Minh trầm thấp, Thánh Mỹ biểu hiện như vậy hắn không ngờ tới.Thánh Mỹ lắc đầu, nói:- Ta chỉ muốn hỏi, ngươi trả lời, nếu như ngươi đáp ứng, ta sẽ giải thích nghi hoặc trong lòng của ngươi, nếu ngươi cự tuyệt, ngày sau gặp lại, chỉ sợ...Thánh Mỹ không có nói tiếp, lời đằng sau hai chữ "Chỉ sợ" này làm cho Lâm Minh có loại cảm giác khó hình dung, dường như nói ra sẽ khiến nàng rất đau.Lâm Minh biết rõ, nếu như đáp ứng điều kiện của Thánh Mỹ, thậm chí có khả năng Thánh Mỹ sẽ truyền Thánh Điển nguyên vẹn cho hắn.Chuyện này đối với Lâm Minh mà nói, chỗ tốt trong đó không thể tưởng tượng.- Không thể chờ đợi sao?Lâm Minh đã lui một bước, cái gọi là "Đợi ", kỳ thật là chờ Lâm Minh hoàn toàn lớn lên, thành tựu Thiên Tôn tuyệt đỉnh, tiếp cận Chân Thần, chờ hắn có đầy đủ lực lượng đối kháng Thánh tộc Tạo Hóa Thánh Hoàng, thậm chí có thể ngăn cơn sóng dữ.Khi đó Nhân tộc có thể dừng chân, Lâm Minh cũng có thể đưa ra lựa chọn, đi toàn tâm toàn ý truy cầu võ đạo đỉnh phong.Nhưng mà...

Thánh Mỹ lắc đầu.- Không thể!Nàng cự tuyệt không có chỗ thỏa hiệp, làm cho nội tâm Lâm Minh ngây ngốc.- Vì cái gì?- Ta không có thời gian.Trong ánh mắt Thánh Mỹ mang theo lo lắng.Không có thời gian?Lâm Minh hít sâu một hơi, dường như bình phục tâm tình rung động của mình, một khắc này trong đầu của hắn nhớ tới phụ mẫu, thân nhân, lại nhớ tới Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp, thoáng nhớ tới Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn, nhớ tới di chí truyền thừa của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, cùng Vạn Cổ Ma Khanh Hắc Long, thoáng qua vô số người Nhân tộc mà hắn từng gặp...Những thứ này hắn không thể vứt bỏ.Người, cho tới bây giờ không phải là cá thể độc lập, người cần xã hội, đạt được người khác tán thành.Lâm Minh không cách nào làm cho chính mình độc lập ra được, đi cô đơn, tịch mịch leo võ đạo đỉnh phong.Đi thừa nhận sinh mạng cô độc vĩnh hằng.Đây là chuyện không thể tưởng tượng.Cuối cùng...

Hắn cắn răng, lắc đầu.- Thật có lỗi!Nghe được giọng trầm thấp của Lâm Minh, trên mặt Thánh Mỹ mang theo một tia thất vọng, nàng nhìn qua Lâm Minh, hai mắt chậm rãi nhắm lại, lông mi run nhẹ trong bóng đêm.Kỳ thật đối với câu trả lời của Lâm Minh thì nàng đã sớm ngờ tới, nếu không cũng không phải là Lâm Minh.Thở dài một hơi, Thánh Mỹ quay người nhìn qua vũ trụ tinh không.Dáng người của nàng thướt tha, một thân quần áo đỏ thẫm phất phơ trong gió, mang theo mị hoặc vô tận.Nàng giống như nữ thần trong thiên địa, đoạt tạo hó, hoàn mỹ vô khuyết, nhưng mà một khắc này hai mắt của nàng như ánh sao, lại toát ra vẻ không biết giải quyết thế nào.Vì sao phải cầu chứng nhận một lần?Có lẽ chỉ là cho mình thêm lý do vứt bỏ a...- Lâm Minh...

Ngươi giống như con bướm lao vào trong lửa, biết rõ phía trước là biển lửa hừng hực, nhưng vẫn như cũ lao vào trong lửa...- Mà ta cũng chỉ là con bướm.Giọng của Thánh Mỹ vang lên trong bóng tối vô tận.Lâm Minh im lặng, hắn đúng là con bướm.Thánh tộc cường đại tới mức khó có thể tưởng tượng, cho dù hắn cố gắng khai quật tiềm lực, thiêu đốt tánh mạng, cũng không cách nào ngăn cản bước chân Thánh tộc xâm lấn.Thế nhưng mà Thánh Mỹ, nàng đối mặt với biển lửa, vì cái gì?- Ngươi nói giống như từng quen biết...Trong nội tâm Lâm Minh thở dài, hắn còn nhớ lúc mười lăm tuổi vừa bước vào võ đạo, thiếu khuyết dược liệu tôi luyện thân thể, còn đối với phàm nhân mà nói, nếu như không có dược liệu tẩm bổ sẽ vì thân thể tiêu hao quá độ mà tàn phế.Năm đó hắn vì thu gom tiền tài mua dược liệu, chế tác minh văn phù, đi tất cả đại phường thị, đấu giá hội chào hàng minh văn phù, kết quả bởi vì hắn không có danh tiếng mà bị đối xử lạnh nhạt.Kết quả tình cảnh hắn chào hàng, hoàn toàn bị Lan Vân Nguyệt mối tình đầu nhìn thấu.Sau đó Lan Vân Nguyệt cho hắn lời khuyên sao mà tương tự như Thánh Mỹ...- Ta nhớ được...

Ta lúc còn là phàm nhân, một vị cố nhân khuyên bảo ta, không nên quật cường đi luyện võ, không muốn ta khổ sở cả đời, nên làm phế nhân nằm trên giường cả đời, mà ta trả lời...-------Chương 1953: Ức năm (1)Chương 1953: Ức năm. (1)- Võ đạo giống như một đám lửa, người tập võ bị ngọn lửa cháy, trong đó đau khổ, nguy hiểm vô số kể, người không kiên trì sẽ hóa thành tro tàn, người có thể kiên trì thì dục hỏa trùng sinh, cho dù ta là con bướm nhỏ yếu, ta cũng sẽ không do dự nhảy vào trong biển lửa, đi tranh thủ một phần vạn cơ hội niết bàn trùng sinh...Lâm Minh nói xong lời này, nhưng trong lòng không biết có tư vị gì.Hắn biết rõ, kỳ thật bản thân đã bỏ qua một con đường dễ đi, mà lựa chọn môt con đường gian khổ đầy chông gai, thậm chí không biết có thể đi tới cuối cùng hay không.Hắn lựa chọn con đường này dường như cũng đã tổn thương Thánh Mỹ, tuy Lâm Minh không biết Thánh Mỹ rốt cuộc có lời gì khó nói...- Quên những gì ta nói đêm nay đi.Giọng của Thánh Mỹ đột nhiên bình tĩnh trở lại, nàng xoay người lại, trong ánh mắt khó giải quyết và thất vọng đã biến mất không còn, mà chuyển biến thành lạnh như băng cùng hờ hững.Dường như những gì Lâm Minh vừa nhìn thấy, nghe thấy đều là ảo giác, dường như bộ dáng đáng yêu điềm đạm làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt Thánh Mỹ, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua.Nàng như cũ là nàng, Hồn Hậu Hồn Tộc ngày sau quát tháo thiên hạ, bễ nghễ thế gian!- Lâm Minh, một con sâu nhỏ sinh hoạt trên cành khô úa tàn, vĩnh viễn sẽ không biết thế giới này to lớn và xinh đẹp ra sao, ngươi ràng buộc rất nhiều, võ đạo chi lộ là tranh mệnh với trời, mà leo võ đạo đỉnh phong phải giẫm thiên địa dưới chân, từ xưa đến nay, những người bỏ qua tất cả, bản thân có thiên tư tuyệt đỉnh nhưng vẫn thất bại, huống chi ngươi gánh vác vận mệnh chủng tộc, mang gông xiềng lên người, ngươi chẳng lẽ không biết Phong Thần Thiên Tôn ba mươi sáu ức năm trước sao?

Hắn vốn là tuấn kiệt tuyệt thế, chân long thế gian, không biết làm sao hắn mang theo vận mệnh của Nhân tộc, cuối cùng hắn vì Nhân tộc mà chết trận, đáng tiếc, đáng tiếc!Thánh Mỹ cảm thán, Lâm Minh lắc đầu, nói:- Ta không phải Phong Thần Thiên Tôn, đường thuộc về ta, ta sẽ tự đi, ta đã đưa ra lựa chọn thì không bao giờ hối hận.Lâm Minh nói xong lời cuối cùng, thập phần bình tĩnh, nhưng lại kiên định.Dưới ánh trăng sáng ngời, Thánh Mỹ đối mặt với Lâm Minh, hai người thật lâu chưa nói gì.Lâm Minh không biết trong nội tâm Thánh Mỹ đang suy nghĩ cái gì.Hắn thậm chí ẩn ẩn có cảm giác, nếu như hôm nay mình phân ra với Thánh Mỹ, ngày sau gặp lại thì tình huống không giống nhau.- Kim sách của ngươi!Lâm Minh vung tay lên, bốn trang sách bay về phía Thánh Mỹ.Thánh Mỹ thu hồi kim sách, quay người định rời đi, mà thời điểm này Lâm Minh gọi Thánh Mỹ lại.- Chờ một chút!Thánh Mỹ ngừng chân, đưa lưng về phía Lâm Minh, trong gió đêm tóc này bay lên, đang tắm ánh trăng chiếu xuống, toàn thân tỏa ra ánh sáng nhu hòa.- Ta có vấn đề...

Ngươi có thể lựa chọn không trả lời.Lâm Minh do dự mở miệng.- Nói đi...Thánh Mỹ giọng nói đạm mạc, nàng biết rõ, cho dù Lâm Minh gọi nàng lại cũng không thể cải biến quyết định.- Ta muốn hỏi...

Ngươi bảo ta đi với ngươi, là đi theo ngươi hay là đi theo Hồn Tộc?Trong nội tâm Lâm Minh vẫn kỳ quái, hắn cảm giác Thánh Mỹ dường như nó lời khó nói, mỗi lần nàng truyền âm đều có pháp tắc ngăn cách, làm cho người ta căn bản không cách nào nghe trộm, tại Hồn Tộc, nàng còn cảnh giác như thế, chuyện này làm cho Lâm Minh cảm thấy bất thường.Đã ngăn cách đồng tộc Thánh tộc nghe trộm, như vậy Thánh Mỹ nói những lời kia với hắn là chiêu an, nhưng ẩn ẩn lại che dấu cái gì đó.Thánh Mỹ đưa lưng về phía Lâm Minh, giọng nói lạnh lùng:- Ngươi đã cự tuyệt, lại đi hỏi thăm, còn có ý nghĩa sao, cùng ta hay Hồn tộc có gì khác nhau?- Có, ta muốn biết.Lâm Minh trả lời rất kiên định, Thánh Mỹ đột nhiên quay người lại, ánh mắt của nàng mang theo u sầu đối diện Lâm Minh như hắc bảo thạch, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Lâm Minh kiên định, làm cho Thánh Mỹ tâm thần rung lên.Dường như trong nháy mắt, nội tâm vốn băng phong từ lâu lại từ từ ôn hòa, tầng băng kia chỉ vì Lâm Minh nói một câu "Ta muốn biết" mà hòa tan ra.- Cùng ta...Giọng của Thánh Mỹ rất tĩnh mịch, truyền âm vào bên tai Lâm Minh.- Đi với ta, không quay về Thần Vực, cũng không quay về Hồn giới, đi là ức nă, rời xa vòng xoáy đại kiếp nạn này, bỏ qua tất cả, đề nghị rất ngu...

Không phải sao?

Kỳ thật thời điểm ta hỏi ngươi, ta biết rõ là không thể nào...Thánh Mỹ lắc đầu, biết rõ là không thể nào nhưng nàng vẫn hỏi thăm Lâm Minh, chỉ vì trong nội tâm không có mất đi hy vọng xa vời.Mọi thứ nếu không đi tranh thủ, chắc chắn sẽ có tiếc nuối...Thánh Mỹ muốn có lẽ không phải đáp án của Lâm Minh, nàng muốn chính là...

Không lưu tiếc nuối.- Ức năm?Lâm Minh hít một hơi khí lạnh.Hắn sống đến hôm nay cũng chỉ mới một trăm năm mươi tuổi, ức năm là thời gian hắn không thể tưởng tượng nổi, ngay cả đa số Thiên Tôn cũng không sống tới ức năm!Mà Thánh Mỹ nói bọn họ rời đi chính là ức năm, kỳ thật chính là nói nàng và Lâm Minh đều có thể đột phá Chân Thần, đây là chuyện không cần hoài nghi.- Vì cái gì?Lâm Minh khó hiểu, "Địa phương" này ở trong Tam Thập Tam Thiên?

Hay là ngoài Tam Thập Tam Thiên, thiên tài phát triển cần sân khấu rộng lớn, Lâm Minh không cho rằng ngây ngốc trong một nơi cố định trong ức năm là có trợ giúp tăng cao tu vị.Như vậy Thánh Mỹ lựa chọn như thế, vì cái gì?- Ngươi không cần biết rõ.Thánh Mỹ không có ý giải thích, nàng dường như nhớ tới cái gì đó, nói:- Đây là hai trang sách màu vàng vốn thuộc về ngươi, ngươi không nên mang đi, nếu không sợ có họa sát thân, ngươi quá yếu, bảo hộ không được, đây là cho ngươi, xem như đền bù tổn thất.Thánh Mỹ hất lên tay, một ngọc giản kim sắc bay vào trong tay Lâm Minh.Lâm Minh nhận lấy xem xét, trong lòng chấn động.Ngọc giản này là tập hợp mười trang sách màu vàng!Đương nhiên là phỏng chế, nhưng dù là phỏng chế cũng cực kỳ trân quý, bởi vì muốn phỏng chế trang sách màu vàng, chỉ sợ cần ít nhất là Chân Thần ra tay mới có thể sinh ra một hai phần si mê so với chính phẩm, hơn nữa cần tiêu hao nhiều thời gian và tinh lực.Về phần Thiên Tôn chỉ là hàng nhái.Chỉ cần đối với Lâm Minh mà nói, giá trị của ngọc giản này, dù sao trang sách màu vàng Lâm Minh đã xem qua, cho nên vẫn nhớ rõ trong đầu.Hơn nữa Lâm Minh giao trang sách màu vàng cho Thánh Mỹ, cũng bỏ qua ánh mắt của các thế lực lớn, ít nhất không đến mức vừa ra khỏi cửa đã bị người ta đuổi giết.Dưới loại tình huống này, Lâm Minh tại Hồn giới cũng không có thù địch sinh tử nào, dù sao Nhân tộc cùng Hồn Tộc cũng không phải là đối địch, bởi vì lúc trước ở nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh đánh một ít thiên tài của thế lực lớn, như thế không tính là đại thù không đội trời chung gì đó, hơn nữa Lâm Minh cùng Thánh Mỹ có chút quan hệ mà người khác không nói rõ, cũng không đoán ra quan hệ thế nào, không có người nào vì việc nhỏ này mà mạo hiểm đắc tội Thánh Mỹ đuổi giết Lâm Minh.-------Chương 1954: Ức năm (2)Chương 1954: Ức năm. (2)Chỉ cần bằng vào điểm này, Thánh Mỹ đã giúp Lâm Minh đại ân.- Cảm ơn.Lâm Minh tự đáy lòng nói ra, ngọc giản trong tay của hắn tuy giá trị tham khảo thấp hơn trang sách màu vàng nhiều, nhưng dù sao cũng là cả bộ.Chỉ tiếc Lâm Minh không có được hắc sách.- Không cần cám ơn ta, ta lấy hai trang sách màu vàng của ngươi, giá trị còn hơn ngọc giản phỏng chế phẩm nhiều, đây chỉ là giao dịch mà thôi, giao dịch công bình, không ai thiếu nợ ai.Giọng của Thánh Mỹ lạnh như băng, Lâm Minh nghe được hương vị kiên quyết trong đó, chuyện này làm nội tâm của hắn áp lực không hiểu.Nếu như nói, trước kia hắn và Thánh Mỹ có một loại tỉnh táo tương tích mông lung, như vậy hiện tại phần nhân tình này đã đứt, hoặc là nói bị Thánh Mỹ đóng băng.- Ta và ngươi sau này gặp lại, người và vật không còn, nếu là cừu địch lẫn nhau, ta sẽ không lưu thủ, đáng tiếc...

Ngươi quá yếu, yếu tới mức ta không có tâm hủy diệt ngươi...- Nói cho ngươi biết một tin tức, Thánh tộc xâm lấn Nhân tộc sợ rằng chỉ diễn ra trong hai ba mươi năm nữa, ngươi vô lực ngăn cản, nếu ngươi cố chấp đi lên con đường đầy chông gai, ngươi cứ cố chấp đi.Hai ba mươi năm?Nội tâm Lâm Minh trầm xuống, vậy đúng như lời Thánh Mỹ đã nói, hắn cái gì cũng không làm, nhưng mà cho dù như thế nào, hắn sẽ không trốn tránh, cho dì đại kiếp nạn khốc liệt như thế nào, Nhân tộc, cũng chắc chắn sẽ kéo dài hương khói tiếp tục...

- Trước ngươi đã từng nói qua, trước khi Thánh tộc xâm lấn Nhân tộc thì phải đánh di tích thái cổ giới, nói như vậy chỉ cần trong hai ba mươi năm này, thái cổ chư tộc trong di tích thái cổ giới cũng sẽ bị Thánh tộc nghiền áp?- Đúng vậy, thái cổ chư tộc là hậu duệ của những cổ tộc mười tỷ năm trước, trong ó coó một chi cường đại nhất chính là thái cổ Thần tộc, bọn họ có thần minh pháp chỉ, ngay cả Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng kiêng kỵ vạn phần.- Cái gì?

Thái cổ Thần tộc!

Lâm Minh tâm thần khiếp sợ!Thái cổ Thần tộc, đây chính là chủng tộc tương ứng với thần nữ trong cổ mộ ở Vạn Cổ Ma Khanh -- Huyền Tình Thiên Hậu, dường như năm đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn sáng lập luân hồn có một bộ phận nguyên nhân, cũng là vi chấn hưng thái cổ Thần tộc.Nhưng mà sau này vẫn thất bại.Tuyệt không khoa trương, thái cổ Thần tộc là chủng tộc hoàn mỹ nhất mà ông trời sáng tạo ra, thái cổ Thần tộc linh hồn, thân thể, nội thế giới không cái gì không cường đại, có thể tinh khí thần tam tu, vừa ra đời liền có được lực lượng và thiên phú nghịch thiên, thọ nguyên dài gấp mười lần Nhân tộc.Đây cũng là chủng tộc trời ghét, bọn họ cường đại tới tột đỉnh, nhưng mà năng lực sinh dục lại khiến người ta tuyệt vọng.Chủng tộc càng cường đại, không cách nào sinh sôi nảy nở hậu đại, cũng cuối cùng từ từ xuống dốc, rất nhiều người đều cho rằng thái cổ Thần tộc cường đại tới mức thiên đạo không cho tồn tại, cho nên đi về hướng diệt vong.Lâm Minh cũng không quên ân tình của thái cổ Thần tộc.Năm đó ở Thiên Diễn đại lục, bởi vì Huyền Tình Thiên Hậu, Thiên Diễn đại lục có "Thần khí nhất tộc" phi thường gần với thái cổ Thần tộc, đương nhiên huyết mạch của thần khí nhất tộc rất nhạt, kỳ thật bọn họ càng tiếp cận Nhân tộc, Lâm Minh năm đó bị Tu La thần quốc đuổi tới bước đường cùng, là thần khí nhất tộc thu nhận hắn, che chở hắn, Lâm Minh mới có thể triển khai cuộc chiến Mệnh Vẫn với Tu La thần quốc khiếp sợ Thiên Diễn đại lục. (thần khí nghĩa là bị thần vứt bỏ, không phải là vũ khí)Về sau Lâm Minh bị Thiên Minh Tử đuổi giết, cũng là Huyền Tình Thiên Hậu cứu Lâm Minh, thậm chí Huyền Tình Thiên Hậu cũng mang thần thể của mình cho linh hồn Mộ Thiên Tuyết sống nhờ.Loại ân tình này, hắn có thể nào quên, bây giờ nghe Thánh Mỹ nói thế, thái cổ Thần tộc đang bị Thánh tộc triệt để diệt tộc, hắn làm sao bình tĩnh được.Hết lần này tới lần khác, hắn quá yếu, căn bản vô lực ngăn cản.- Ta...

Sao có thể đi di tích thái cổ giới?Lâm Minh cắn răng hỏi.Thánh Mỹ nhìn qua Lâm Minh, cười lạnh một tiếng, nói:- Ngươi đi làm sao?

Chui đầu vô lưới hay là tống chung cho thái cổ Thần tộc? (tống chung: gặp mặt người hấp hối lần cuối)Thánh Mỹ châm chọc không chút lưu tình, Lâm Minh nắm chặt nắm đấm, móng tay đâm vào trong huyết nhục, hắn biết rõ, Thánh Mỹ nói là sự thật!Lại một lần nữa, Lâm Minh bi ai vì sự nhỏ yếu của mình!Hắn mới sống một trăm năm mươi tuổi, một đường hát vang, chưa từng cảm thấy vô lực như vậy.Chu Viêm, Huyễn Vô Cơ, Dương Vân, Thiên Minh Tử, những địch nhân nhìn vô cùng cường đại này, cảnh giới vượt xa hắn đều bị đánh bại, thế nhưng mà Thánh tộc, đây là một chủng tộc!Hắn cần bao nhiêu năm mới có thể vượt qua?- Thái cổ Thần tộc, có Chân Thần không?Lâm Minh hít sâu một hơi, đã khôi phục tâm tình lại, hắn biết rõ, chính mình cần tỉnh táo.Hắn sợ rằng không thể giúp đỡ thái cổ Thần tộc, nhưng mà hắn cũng không thể ngồi nhìn thái cổ Thần tộc bị hủy diệt, hắn cần hiểu kỹ tình hình chiến đấu, sau đó đưa ra quyết định hợp lý.Có lẽ có một phần khả năng, tứ lượng có thể bạt thiên cân!- Chân Thần?

Thái cổ Thần tộc nếu có Chân Thần thì làm sao diệt tộc?Thánh Mỹ thở dài, nói:- Thái cổ Thần tộc là con cưng của ông trời, chủng tộc của bọn họ từng sinh ra Chân Thần, còn mạnh hơn Chân Thần chủng tộc khác không ít, hơn nữa có thần minh pháp chỉ, Thánh tộc căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu không cho dù thái cổ Thần tộc diệt vong, kéo theo hai Chân Thần của Thánh tộc làm đệm lưng còn là hoàn toàn không có vấn đề, không có Chân Thần nào nguyện ý đi làm vật hi sinh cả.- Cho nên Thánh tộc chọn động thủ khi Chân Thần cuối cùng của thái cổ Thần tộc chết hơn trăm triệu năm trước!

Thái cổ Thần tộc có thể nói là chủng tộc mạnh nhất Tam Thập Tam Thiên, đã từng nhất huy hoàng, khổng lồ nhất, nội tình thâm hậu nhất, võ đạo văn minh rực rỡ nhất, Hồn Tộc, Thánh tộc hiện tại cộng lại sợ rằng còn chưa bằng một nửa thái cổ Thần tộc, chủng tộc này mười tỷ năm trước xuất hiện nhiều thiên kiêu và hoàng giả, cũng bởi vì chủng tộc thái cổ Thần tộc thiên phú quá cường đại!

Đáng tiếc chủng tộc khổng lồ cổ xưa này vẫn đi tới cuối cùng, cũng không thể đào thoát sinh tử luân hồi, đây chẳng khác gì tâm ma chú hủy diệt của ông trời...Thánh Mỹ cảm khái, dường như cũng đang cảm khái cho vận mệnh của mình.Lâm Minh không biết Thánh Mỹ gặp phải cái gì mà làm cho nàng phải trốn tránh ức năm, nhưng mà hắn khẳng định, Thánh Mỹ có dã tâm cực lớn, như nàng đã nói:Một con sâu nhỏ sinh hoạt trên cành khô lá héo, vĩnh viễn sẽ không biết thế giới này hùng vĩ và xinh đẹp như thế nào.Con sâu nhỏ chỉ sống tới mùa đông, tuổi thọ ngắn ngủi, chúng nó còn không biết trong thiên địa còn có băng và tuyết.Võ giả thì sao?

Không phải là không như vậy!Những đại năng của mười tỷ năm trước, nhìn như kinh thiên động địa, nhưng mà bọn họ có nhìn thấy cảnh tượng của mười tỷ năm sao không?

Hiện tại Thánh tộc có Tạo Hóa Thánh Hoàng, phong vân một cõi, nhưng mà hắn có nhìn thấy tình cảnh mười tỷ năm sao không?-------Chương 1955: Tranh giànhChương 1955: Tranh giành.Thánh Mỹ, nàng không cam lòng chính là mấy tỷ năm sau, nàng muốn sống được càng lâu, đi chứng nhận tất cả của vũ trụ này!- Thái cổ Thần tộc đã không có Chân Thần, vì sao có thể quần nhau lâu với Thánh tộc như vậy, chỉ bằng vào cái gọi là ' thần minh pháp chỉ ' sao?Lâm Minh khó có thể tưởng tượng, một tấm pháp chỉ có thể uy hiếp Tạo Hóa Thánh Hoàng.- Cái gọi là ' thần minh pháp chỉ '?

Ngươi có biết lai lịch của ' thần minh pháp chỉ ' này thế nào không, chúng đều là những tuyệt thế Thần Hoàng của thái cổ Thần tộc từ nhiều năm trước lưu lại, thậm chí tục truyền trong những thần minh pháp chỉ này còn có ' thần minh pháp chỉ ' chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, có một truyền thuyết rằng, chủ nhân Tu La Lộ chính là xuất thân từ thái cổ Thần tộc!- Cái gì?Lâm Minh khiếp sợ, chủ nhân Tu La Lộ xuất thân thái cổ Thần tộc?- Bằng không thì ngươi cho rằng thế nào?

Hắn là nhân vật mười tỷ năm trước, mười tỷ năm trước Nhân tộc, Thánh tộc, Hồn Tộc ba đại chủng tộc đỉnh phong cũng không có mạnh mẽ gì đâu.

Chỉ là một thành viên không có ý nghĩa trong thái cổ chư tộc, chủng tộc nhỏ như vậy làm sao có đủ nội tình và số mệnh đản sinh ra tuyệt thế đại đế như chủ nhân Tu La Lộ cùng người sáng tạo Thánh Điển chứ, Hồn Tộc đối ngoại tuyên bố người sáng tạo Thánh Điển là tổ tiên Hồn Tộc, kỳ thật đây chỉ là muốn kế thừa nguyên mộng vũ trụ được danh chính ngôn thuận, thiếp vàng lên mặt của mình mà thôi.Thánh Mỹ không chút lưu tình nói lời châm chọc, làm cho nội tâm Lâm Minh khẽ nhúc nhích, dường như Thánh Mỹ rất coi thường cách làm của cao tầng Hồn Tộc.- Thì ra là thế...Lâm Minh nhớ lại, chủ nhân Tu La Lộ nhưng thật ra là tinh khí thần tam tu, hắn có ba mươi ba phân thân.

Mang Tam Thập Tam Thiên Đạo đều tu tới Chân Thần.Đây quả thật là thành tựu không thể tưởng tượng nổi!

Thực tế đối với võ giả Hồn Tộc, Nhân tộc, Thánh tộc ba đại chủng tộc mà nói, càng phải như vậy.Nhưng mà thái cổ Thần tộc thì khác, linh hồn, thân thể, nội thế giới của bọn họ không một cái nào không cường đại.

Có thể tinh khí thần tam tu, vừa ra đời có lực lượng cường đại!Điểm này càng phù hợp với con đường tu luyenj của chủ nhân Tu La Lộ!Kỳ thật chủ nhân Tu La Lộ tồn tại mười tỷ năm trước, thời gian dài như vậy, văn minh võ đạo nhiều lần gặp đại kiếp nạn, lịch sử từ lâu đã dính bụi bậm, mơ hồ không chịu nổi.Võ giả hiện tại rất khó nhìn ra chủng tộc xuất thân của chủ nhân Tu La Lộ, nhưng mà không hề nghi ngờ, hắn xuất thân thái cổ Thần tộc khả năng là lớn nhất.Mà người sáng tạo Thánh Điển sợ rằng cũng xuất thân từ chủng tộc mạnh mẽ.Thánh Mỹ dường như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lâm Minh, nàng cảm khái nói: - Những đại đế thánh hiền thời thái cổ.

Cơ hồ đều là trời sinh thần thể, huyết mạch dị chủng, nếu như Lâm Minh ngươi có thể phong thần thành thánh, dùng phàm thể đúc thành con đường đế giả, lưu lại truyền kỳ vĩnh cửu, điều kiện tiên quyết là...

Ngươi có thể phong thần...Thánh Mỹ giọng nói bình tĩnh.

Lâm Minh biết rõ, nàng nói "Phong thần" .

Không chỉ là thành tựu Chân Thần đơn giản như vậy, mà là thành tựu Chân Thần tuyệt đỉnh, thậm chí có thể là siêu việt Chân Thần!Siêu việt Chân Thần, nói dễ vậy sao, dù Lâm Minh ở trong Nhân tộc trong thời địa hòa bình, có nội tình cùng tài nguyên của chủng tộc cung cấp, đều chưa hẳn có thể thành!Huống chi hiện tại Nhân tộc sắp trải qua đại kiếp nạn, Lâm Minh cũng sẽ mất đi chỗ dựa, phải chiến đấu tranh giành trong sóng gió, không cẩn thận là hình thần câu diệt...- Nương nương, ta còn có vấn đề muốn hỏi...

Thánh tộc có mấy trọng thiên?Lâm Minh mở miệng, hắn vẫn muốn biết rõ chuyện này, hắn cần đánh giá thực lực của Thánh tộc, như vậy mới có trợ giúp rất lớn.- Thất trọng!

Giống như Hồn Tộc, nhưng mà thực lực chỉnh thể của bọn chúng lại hơi thua Hồn Tộc!Thánh Mỹ dùng lời khẳng định, theo ý nào đó đã nói, nguyên mộng vũ trụ đối với một tộc còn có tác dụng lớn hơn di tích thái cổ giới rất nhiều, dù sao có nguyên mộng chiến trường luyện binh, di tích thái cổ giới không làm được như vậy.- Thất trọng à...

Như thế nói Hồn Tộc Thánh tộc tất cả có thất trọng, rất nhiều thái cổ chủng tộc có một trọng thiên, Thần Vực một trọng thiên, như vậy vũ trụ hiện tại ta biết rõ cũng chỉ có mười sáu trọng thiên...

Còn có mười bảy trọng thiên vũ trụ khác có chủng tộc nào?Lâm Minh hỏi một câu thê lương, năm đó cùng Hồn Tộc Thánh tộc tNhân tộc có nhiều trọng thiên, hiện tại chỉ còn lại có có trọng thiên.Đương nhiên, Nhân tộc vẫn khổng lồ như trước, rất nhiều nhân loại, phân bố trong lãnh địa của Thánh tộc cùng Hồn Tộc, có thể nói là vong quốc nô.Nhân tộc bây giờ miễn cưỡng được xưng là một trong ba chủng tộc tuyệt đỉnh, cũng chỉ là nhân số mà thôi.Thánh Mỹ lắc đầu, nói:- Không có nhiều chủng tộc như vậy, Tam Thập Tam Thiên có rất nhiều trọng thiên là tử địa và man hoang, trong đó những nơi pháp tắc hỗn loạn, có chút là nguyên khí mỏng manh, có chút là hung thú đầy đất, những nơi này là do thời thái cổ bách tộc đại chiến lưu lại, nhưng mà...

Kỳ thật những điểm này không có vấn đề, pháp tắc hỗn loạn có thể cải tạo, nguyên khí mỏng manh có thể tẩm bổ, hung thú trải rộng, có thể giết chết, nhưng mà...

Mấu chốt chính là thán tức thần tường ngăn cách, mặc dù ba mươi sáu ức năm một lần luân hồi cũng không yếu đi bao nhiêu, làm cho trừ Chân Thần ra, kẻ khác rất khó tiến vào những vũ trụ này, kể từ đó cho dù Hồn Tộc hay là Thánh tộc đều rất khó phát triển thế lực đi qua, liền hình thành ngăn cách như hiện tại, nhưng mà ngày sau tất nhiên sẽ có chủng tộc bằng vào nội tình, chậm rãi khuếch trương, trải rộng Tam Thập Tam Thiên!- Ta hiểu rồi!Lâm Minh hít sâu một hơi, hiển nhiên mười tỷ năm trước, thời điểm vũ trụ võ đạo văn minh huy hoàng nhất, khi đó Tam Thập Tam Thiên chỉ sợ đã khai phá xong.Nhưng mà về sau bởi vì có chút nguyên nhân, rất nhiều thái cổ chủng tộc xuống dốc, thậm chí biến mất, võ đạo văn minh trở lại điểm khởi đầu, lại phát triển lần nữa, hiện tại cao thủ kém xa mười tỷ năm trước nhiều.Có lẽ theo thời gian chuyển dời, Hồn Tộc thật sự có thể mang võ đạo văn minh phổ biến tới mức mười tỷ năm trước, nhưng kế tiếp có lẽ lại là suy bại.Thịnh cực mà suy, vòng đi vòng lại, đây là quy luật thiên đạo.Đối mặt với đại pháp tắc này, dù là chủ nhân Tu La Lộ, người sáng tác Thánh Điển là nhân vật tuyệt thế cũng không thể ngăn cản.- Như thế nào đi vũ trụ thái cổ Thần tộc?Lâm Minh hỏi Thánh Mỹ, nếu Hồn Tộc cùng Thánh tộc có thể khai chiến, Thánh tộc và thái cổ Thần tộc đánh nhau, như vậy Hồn Tộc tự nhiên là có phương pháp đi qua..- Ngươi thật muốn đi?Thánh Mỹ nhìn về phía Lâm Minh, nàng nhíu mày, nàng vốn chỉ muốn nói cho Lâm Minh, thời gian Nhân tộc đã không nhiều, không nghĩ tới Lâm Minh lại muốn đi thái cổ Thần tộc.- Đúng!Lâm Minh đi thái cổ Thần tộc, cũng không phải không có mục đích, thái cổ Thần tộc khả năng có quan hệ với chủ nhân Tu La Lộ, bằng vào điểm này Lâm Minh cũng phải đi xem một chút.

Chủ nhân Tu La Lộ lưu lại thần minh pháp chỉ là như thế nào.-------Chương 1956: Thái cổ vũ trụ (1)Chương 1956: Thái cổ vũ trụ. (1)Thánh Mỹ nhìn qua Lâm Minh, nàng biết rõ Lâm Minh quyết định chuyện gì thì hơn phân nửa sẽ không cải biến, tính cách của hắn như thế.Nàng lắc đầu nói: - Không biết ngươi là dũng cảm hay ngu xuẩn, nếu có một ngày, ngươi thực gặp phải hủy diệt, chết ở trên tay của ta, cũng tốt hơn chết trong tay Thánh tộc...Thánh Mỹ nói xong, phi thân lên, thân ảnh yểu điệu của nàng bay trong ánh trăng, giống như đạp cung khuyết mà đi.Nàng rời đi, mang theo không biết giải quyết thế nào và kiên quyết hôm nay rời khỏi, đi mà chưa từng quay đầu nhìn lại.Lâm Minh yên lặng nhìn Thánh Mỹ biến mất ở phía chân trời, hắn đột nhiên có cảm giác phiền muộn nói không nên lời.Lần sau gặp mặt, tình hình rốt cuộc sẽ như thế nào?Thế sự biến thiên, gió nổi mây phun, một đời người có nhiều bất đắc dĩ.Lâm Minh chỉ là một con chim ưng nhỏ đang tập bay, đối mặt với giông bão kéo tới, hắn không cách nào bay lên trời cao, nhưng mà dù là Thánh Mỹ, thực lực cường đại, sau khi hoàn thành bảy lần chuyển sinh, lần nữa bước vào Thiên Tôn cảnh, chiến lực thực tế cua nàng sợ rằng tiếp cận Chân Thần!Thế nhưng mà dù vậy, sinh mệnh của nàng vẫn có chuyện khó thừa nhận, làm cho nàng cô độc mà không biết giải quyết thế nào.Như lời Thánh Mỹ nói, cho dù Lâm Minh hay là Thánh Mỹ, đều là con bướm bay vào trong lửa, biết rõ phía trước là biển lửa hừng hực nhưng lao vào...Vận mệnh an bài, mặc dù mới gặp gỡ mỹ hảo, kết cục lại khó có thể tưởng tượng, dù là tri kỷ cũng sẽ biến thành cừu địch, sinh tử tương hướng.Nhưng mà mặc dù biết rõ như thế, bọn họ vẫn dựa theo quỹ tích của mình mà đi, bởi vì...

Bọn họ có kiên trì và tín niệm của bản thân!Nhân sinh nếu chỉ như mới gặp, chìm nổi phồn hoa, bỗng nhiên quay đầu tất cả như mây khói thoảng qua.Ta chỉ tranh giành trong hồng trần, mặc dù là một đám bọt nước, ta vẫn anh dũng tiến tới...- Lâm ca ca, ngươi phải đi sao?Một giọng nói sợ hãi vang lên, là Hồng nhi.- Ân...

Ta phải đi, nếu như ta còn có cơ hội quay về, nhất định sẽ giúp ngươi cởi bỏ nghi hoặc thân thế.Trong khu rừng bao la khôn cùng, Thánh Mỹ đã sớm rời đi, Lâm Minh đứng dưới trời sao, hắn đã dừng lại ở đây mấy giờ.Hắn không muốn mang theo Hồng nhi, Hồng nhi là hồn lực năng lượng thể thuần túy, rời khỏi nguyên mộng vũ trụ, nàng không có thân thể, tuy cũng có thể tồn tại, nhưng lại luôn luôn có cảm giác như cánh chim không gió, đi vào thái cổ chư tộc hoang hồng vũ trụ, nàng chưa hẳn có thể phát huy tác dụng quá lớn, hơn nữa dễ dàng phát sinh nguy hiểm.Hơn nữa Lâm Minh đi lần này sinh tử không biết, hắn liền quyết định một mình một người rời khỏi.- Ân...

Ta đây...

Chờ ngươi trở về.Hồng nhi nắm nắm tay nhỏ, dùng sức gật đầu, Lâm Minh với nàng mà nói có một loại tương tác trời sinh, đây là bởi vì ma phương cùng vĩnh hằng chi hồn...Những năm gần đây, linh hồn của Lâm Minh được ma phương thoải mái, đã cực kỳ tinh khiết, có một tia thuộc tính không thay đổi.Đây cũng là nguyên nhân đặc biệt Lâm Minh lọt vào mắt Thánh Mỹ.Lâm Minh nhìn qua Hồng nhi thật sâu, thân thể bồng bềnh bay lên, rồi sau đó hắn dứt khoát quay đầu lại, bay nhanh trong gió đêm......Đây là một vũ trụ hoang vu.Trong vũ trụ này thiên địa nguyên khí mỏng manh, chỉ có sáu bảy thành của Thần Vực, nhưng trong vũ trụ này tràn ngập khí tức thái cổ, giống như đã tồn tại trong vũ trụ này hàng tỷ năm.Trong vũ trụ này tinh cầu không nhiều, rất nhiều tinh cầu ảm đạm vô quang, giống như sắp dập tắt.Lâm Minh tĩnh tâm cảm giác, lại phát hiện trong tinh không của vũ trụ này ẩn núp rất nhiều lỗ đen, lỗ đen là tinh cầu chết đi, chúng là tinh thể khủng khiếp nhất trong vũ trụ, trong đó ngưng tụ thiên đạo pháp tắc to lớn, mặc dù Thiên Tôn tiến vào cũng không cách nào đi ra.- Vũ trụ này già nua nặng nề làm sao...Lâm Minh đứng trên cửa sổ linh hạm, nội tâm cảm khái, đại thế giới cũng có tuổi thọ, một vũ trụ tồn tại lâu, rất nhiều tinh thể sẽ lục tục tử vong, trở thành lỗ đen, đây là tiêu chí vũ trụ đi về hướng tiêu vong.Trong quá trình này thời gian dài dằng dặc, chỉ sợ lâu tới trăm tỷ năm.- Không nghĩ tới vũ trụ của thái cổ Thần tộc cùng chủng tộc khác lại là như vậy...Tuy Thánh Mỹ và Lâm Minh đã gần như đối địch, nhưng nàng vẫn an bài người Hồn Thiên Thánh Địa cho Lâm Minh tiến vào vũ trụ Thánh tộc quản hạt, tiếp theo là tiến vào thái cổ vũ trụ.Đây là một lữ trình dài, liên tục xuyên qua mấy lần thán tức thần tường, lâu tới một năm.Muốn làm một lần lữ trình vượt qua mấy vũ trụ là phi thường không dễ dàng, trong đó vô số lần đại na di tiêu hao rất nhiều đá năng lượng các loại như Cửu Dương ngọc, đủ để cho một ít Đại Giới Giới Vương táng gia bại sản.Mà thời điểm này Lâm Minh phát hiện, trong tinh không vũ trụ này có một thần điện to lớn lơ lửng.Toàn thân thần điện này kim quang lóng lánh, cực kỳ đẹp mắt.Từ trong thần điện, Lâm Minh cảm nhận khí tức quen thuộc, đó là cương khí mênh mông như biển.Thánh tộc!- Đứng lại, người nào!Lâm Minh còn cách thần điện này mấy ngàn dặm đã có một đám võ giả Thánh tộc nhanh chóng bay tới, trực tiếp ngăn cản Lâm Minh.Những võ giả Thánh tộc này mặc chiến giáp màu vàng, cầm trong tay chiến kích, trường mâu, vây quanh linh hạm của Lâm Minh, vây cực kỳ chặt chẽ.- Đi ra!Tên võ giả Thánh tộc đầu lĩnh, âm thanh rung động tinh không.Lâm Minh bất động thanh sắc bay ra khỏi linh hạm, hắn đã sớm sử dụng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết cải biến dung mạo, ngay cả chủng tộc cũng cải biến, cho dù là Thiên Tôn đứng trước mặt Lâm Minh cũng không thể nhìn thấu hắn.- Ân?

Người đồng tộc?

Ngươi là thế lực gì?Đám tiểu đội Thánh tộc này thu khí thế lại, cũng chính là võ giả Thánh Chủ dẫn đầu, tự nhiên không có khả năng khám phá ra ngụy trang của Lâm Minh.- Ta chỉ là tán tu mà thôi, đến thái cổ vũ trụ chiến đấu ma luyện chính mình.Liên quan tới hai chủng tộc đại chiến, không phải mấy thế lực hoàn thành, mà là tất cả võ giả của chủng tộc tự do chiến đấu, trong chiến tranh ma luyện bản thân mình, cũng có thể đạt được chiến lợi phẩm có giá trị.Ví dụ như hiện tại, đánh thái cổ Thần tộc chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng làm đội trưởng, hơn một trăm năm mươi thế lực Thiên Tôn tham gia, hơn nữa hằng hà thế lực Giới Vương, Thánh Chủ.Những thế lực này cùng xúc tiến đại quân, khổng lồ lại hỗn loạn.Rất nhiều võ giả Thánh tộc đều tạm thời gia nhập đại quân, trở thành thành viên của đại quân, mượn cơ hội này ma luyện chính mình, tựa như Lâm Minh, cho nên Lâm Minh xuất hiện ở chỗ này cũng không có đột ngột chút nào.- Đừng nhúc nhích.Đầu lĩnh võ giả Thánh Chủ lấy một cái trận bàn ra, quét qua Lâm Minh, lần nữa xác nhận thân phận của Lâm Minh, miễn cho có gian tế trà trộn vào đây.Nhưng mà trận bàn bình thường này làm sao nhìn ra Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của Lâm Minh cơ chứ.Trận bàn không có bất kỳ phản ứng nào, tên Thánh Chủ gật đầu, phất tay ném cho Lâm Minh một cái lệnh bài.-------Chương 1957: Thái cổ vũ trụ (2)Chương 1957: Thái cổ vũ trụ. (2)Lâm Minh nhận lấy, con mắt hìn qua, phía trên ghi: "Quân sĩ số: Thánh Chủ cấp một vạn hai ngàn chín trăm sáu mươi tám, lệ thuộc Hạo Bạch Thiên Tôn, đệ nhất quân đoàn!"

Nhìn thấy mấy chữ này, Lâm Minh âm thầm kinh hãi, chủng tộc đại chiến, quy mô xác thực hùng vĩ, chỉ là một Thiên Tôn chỗ dẫn đầu quân đoàn cũng có ít nhất một vạn hai ngàn Thánh Chủ.Năm đó Nhân tộc cùng Thánh tộc đại chiến, Phong Thần Thiên Tôn suất lĩnh mấy trăm Thiên Tôn, trăm vạn Thánh Chủ, ký ức của Lâm Minh vẫn còn mới mẻ.Trong đại chiến đáng sợ như thế, nhân lực có hạn, trừ phi có thể đạt tới Thiên Tôn đỉnh cấp hoặc là Chân Thần, nếu không chẳng có bao nhiêu tác dụng.Lâm Minh thu hồi lệnh bài, cứ như vậy gia nhập đại quân pha trộn của Thánh tộc.Hắn lẫn vào đại quân thánh tộc, chủ yếu là vì tìm hiểu tình báo, hắn một mình đi vào thái cổ vũ trụ, trong thế giới lớn như vậy, hắn không có địa đồ, không có dẫn đường, căn bản hoàn toàn không biết gì cả.Dưới loại tình huống này, bản thân hắn xông loạn một ngàn năm cũng chưa thể tìm được thái cổ Thần tộc.Mà đi theo quân đoàn Thánh tộc, vậy không giống.Cứ như vậy Lâm Minh trà trộn vào đại quân của Thánh tộc vài ngày, tiến hành huấn luyện hành quân và diễn tập chiến đấu nhiều lần.Quân đoàn tác chiến, hoàn toàn khác đơn đả độc đấu, dưới tình huống có vô số võ giả ưu tú, huấn luyện ngắn ngủi liền có thể tăng cao sức chiến đấu của tiểu đội lên vài lần.Trong lúc huấn luyện, Lâm Minh vẫn tận lực tránh xa thần điện to lớn, bởi vì hắn ẩn ẩn cảm thấy trong thần điện tỏa ra khí tức đáng sợ, trong đó có lẽ có Thánh tộc Thiên Tôn tọa trấn, hơn phân nửa chính là Hạo Bạch Thiên Tôn.Dùng thực lực của Lâm Minh bây giờ, tự nhiên không muốn tiếp xúc với Thiên Tôn, đối mặt Thiên Tôn, hắn trốn đều trốn không thoát.Ngoài huấn luyện ra, Lâm Minh nói chuyện với nhiều quân sĩ, dò thăm rất nhiều tình báo.Thì ra tình huống của thái cổ vũ trụ còn phức tạp hơn tưởng tượng của Lâm Minh.Thái cổ vũ trụ, tổng cộng có hơn bảy mươi chi thái cổ di tộc, những này thái cổ di tộc này đều là chủng tộc thịnh vượng vào mười tỷ năm trước, tuy bọn họ hiện tại xuống dốc, nhưng lại có nội tình rất sâu.Không chỉ có thái cổ Thần tộc có thần minh pháp chỉ, các chủng tộc khác cũng có.Trong đó cường đại nhất chính là thái cổ thiên tộc.Vào mười tỷ năm trước, thái cổ thiên tộc cũng không ai bì nổi!Tục truyền lúc ấy Tam Thập Tam Thiên, thần tộc chiếm cứ mười tám trọng thiên, thiên tộc chiếm cứ mười lăm trọng thiên!Hai đại chủng tộc phân chia Tam Thập Tam Thiên, mà không giống như bây giờ, có nhiều vũ trụ, một nửa ở trạng thái vứt bỏ.Chủng tộc thời đại thái cổ kỳ thật đều là thiên tộc cùng thần tộc chiếm đoạt vũ trụ, hai đại chủng tộc cùng tồn tại.Hôm nay Thánh tộc muốn tiêu diệt thái cổ vũ trụ, chủ yếu uy hiếp tới từ chính thần tộc cùng thiên tộc, hai chủng tộc này có Thiên Tôn đỉnh cấp, nếu như liều lĩnh thiêu đốt tính mạng chi hỏa của bản thân, lại phối hợp thần minh pháp chỉ mà chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, hoàn toàn có thể trọng thương Chân Thần!Mà cái gọi là trọng thương này không phải bị thương đơn giản như vậy, đến tầng thứ Thiên Tôn, Chân Thần, bổn mạng tinh nguyên đã đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi, cho dù là thiên địa kỳ trân cũng khó bù nổi, Chân Thần một khi bị trọng thương, tổn hại bổn mạng tinh nguyên bản thân, rất có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn tới thực lực và thọ nguyên.Nhưng mà Lâm Minh tuy nhiên biết được nhiều tình huống như vậy, nhưng như cũ không có làm rõ làm sao đi tìm thái cổ Thần tộc, thái cổ Thần tộc liên hợp mấy đại chủng tộc, giấu kín trong một nơi gọi là Hỗn Loạn Tinh Hải.Hỗn Loạn Tinh Hải này từng là tinh hệ hạch tâm to lớn, nhưng mà tinh hệ này hiện tại đã chết, thế cho nên khu vực trung tâm của tinh hệ này tràn ngập rất nhiều không gian phong bạo và vòng xoáy lỗ đen, nếu như chưa quen thuộc đường nhỏ tùy tiện xông vào, không cẩn thận là bị lỗ đen hút vào, vậy chết không có chỗ chôn!Sau khi hiểu tình huống này, Lâm Minh cũng không phải ngoài ý muốn, các tộc thái cổ vũ trụ có thể bằng vào nhân khẩu rất thưa thớt quần nhau với Thánh tộc quần nhiều năm như vậy, tự nhiên là có chút ít cậy vào.Nếu như những này thái cổ di tộc này có nhiều người như Thánh tộc, chỉ sợ tình hình chiến đấu đã khác rồi.Lâm Minh vẫn kiên nhẫn chờ đợi tiếp xúc với thái cổ Thần tộc, liên tiếp hai tháng qua đi, rốt cục một ngày này cơ hội của Lâm Minh đã tới.Một chi đội ngũ thái cổ Thần tộc bị trinh sát của Thánh tộc tra được hành tung, phát hiện bọn họ chính là quân đoàn Lâm Minh lẻn vào.Lâm Minh bị điều tạm tới tiền tuyến, hắn hộ tống một đám võ giả Thánh tộc đi vây quét chi đội ngũ thái cổ Thần tộc này, nhận được mệnh lệnh phải bắt sống bọn họ!- Tập hợp!

Trước khi đại quân Thánh tộc lên đường, có lĩnh đội hô to.- Nhanh lên, đừng lề mà lề mề, các ngươi còn tưởng rằng đây là đang ở quê của các ngươi sao, đã tòng quân phải có giác ngộ tòng quân!

Người vi phạm kỷ luật, xử tử!Giới Vươngrtống to lên, hắn xuất từ Hạo Bạch thánh địa, xem như "Quân chính quy", đối với quân đoàn pha trộn thực lực cao thấp không điều, hắn cho tới bây giờ đều lớn tiếng răn dạy, thậm chí trực tiếp động thủ.Đây là truyền thống của quân đội, quân đội và tông môn hoàn toàn khác nhau.Lần này tạm thời xuất chinh, Thánh tộc thuyên chuyển trăm Thánh Chủ, đầu lĩnh là nam tử áo hồng, hắn là đệ tử thân truyền của Hạo Bạch Thiên Tôn, tu vị Đại Giới Giới Vương.Phía sau hắn còn có ba Giới Vương bình thường, trong đó có tên Giới Vương vừa rống to, bọn họ chính là đệ tử thân truyền của Hạo Bạch Thiên Tôn, nhưng mà địa vị và thiên phú lại kém nam tử áo hồng.- Đều đông đủ chưa?

Ta làm quan chỉ huy chiến đấu lần này-- Hồng Diệp, hiện tại ta tuyên bố, xuất phát!Nam tử áo hồng cũng không nói nhảm cái gì, mang theo chi quân đoàn này phóng lên trời.Thái cổ vũ trụ, Hỗn Loạn Tinh Hải--Máu tươi gạn đục khơi trong, tiếng giết chóc sôi trào như thủy triều.Trong nơi này máu tươi chảy dài, thê diễm mà lừng lẫy, xuyên qua hư không, rung chuyển vũ trụ.Răng rắc, răng rắc.Chấn động mạnh rung động các nơi, từng tiểu hành tung hủ bại bị đánh nát.Chúng trải qua vô số thời gian ăn mòn, đã sớm mục nát không chịu nổi, hiện tại trong đại chiến kịch liệt này, kẻ nào không cẩn thận sẽ biến thành tro bụi như nơi đây.Trống trận Thánh tộc chấn động, giống như sấm rền xuyên qua cả vũ trụ này.Ô ô...Kèn vang lên rung động các nơi, càng kích động ý niệm chiến đấu của võ giả Thánh tộc.Nơi nào có kèn cùng trống trận vang vọng, nơi đó sẽ có chém giết vô tận sinh ra, thần quang xé rách hư không.Lâm Minh trà trộn vào giữa linh hạm của võ giả Thánh tộc, đi ngang qua phiến chiến trường này, nhìn thấy có rất nhiều thái cổ di tộc chiến đấu liều chết.Những thái cổ di tộc này, đại đa số là thiên tộc và tùy tùng của thiên tộc.Võ giả thái cổ Thần tộc chỉ chiếm số lượng cực ít.-------Chương 1958: Tiến vào Thần tộcChương 1958: Tiến vào Thần tộc.Tục truyền cả Thần tộc hôm nay chỉ còn lại mấy ngàn vạn người, đối với đại chủng tộc trong Tam Thập Tam Thiên mà nói, nhân khẩu là trăm tỷ, mấy ngàn vạn người không tính là cái gì.Trên thực tế cho dù là mười tỷ năm trước, nhân khẩu của thái cổ Thần tộc cũng không nhiều, xa xa kém hơn ba đại chủng tộc trong vũ trụ hiện tại, khi đó thái cổ Thần tộc chấp chưởng vũ trụ, cư dân chủ yếu là chủng tộc tùy tùng của thái cổ Thần tộc, nhân số của những chủng tộc này nhiều hơn thái cổ Thần tộc ngàn vạn lần.Thái cổ Thần tộc ban tên cho bọn họ, những tộc nhân cường đại nhất được gọi là thần.Thần có thể chấp chưởng vũ trụ, nhưng mà số lượng thần lại ít hơn chúng sinh nhiều.Tràng diện chiến đấu thảm thiết, đám võ giả Thánh tộc hoặc là ba đầu sáu tay, hoặc kim thân huy hoàng, khí phách vô địch, hoặc khí huyết cuồn cuộn như huyết hà, hai sừng trên đầu như nhật nguyệt, thiên phú chiến lực kinh người.Nhiều cường giả tụ tập cùng một chỗ như vậy, mỗi một khí huyết sôi trào, dung hợp được thì bàng bạc khôn cùng, chiến lực vô cùng.Nhưng mà cổ tộc tuy cường đại, bây giờ bị địch nhân gấp mười lần bao phủ, đám võ giả Thánh tộc như kiến vây quanh!Những võ giả Thánh tộc này cũng không phải kẻ yếu, một đám đều có thiên phú huyết mạch, võ học truyền thừa cường hãn, nhao nhao khởi động huyết mạch, bộ dáng dữ tợn, chiến lực dũng mãnh, mặc dù chết cũng cắn xuống một khối thịt của người cổ tộc.Tuy võ giả cổ tộc chiến đấu hăng hái, nhưng mà hai đấm không địch lại bốn tay, bọn họ có khí huyết và dũng mãnh gan dạ, rất nhanh bị thế công như thủy triều bao phủ.Hơn nữa một ít cổ tộc đều bị võ giả Thánh tộc thông qua các loại thủ đoạn phân cắt qua, đều đánh bại, thương vong thảm trọng!- Chiến đấu thật sự kịch liệt, tuy nhân số cổ tộc dựa vào địa hình chém giết, đánh du kich với võ giả Thánh tộc, nhưng mà vẫn bị Thánh tộc tìm ra, một khi tìm ra chính là chém giết đại quy mô.

Cổ tộc tuy mạnh nhưng mà nhân số quá ít, bản thân sinh sôi nảy nở lại không được, tiếp tục như vậy chỉ sợ khó có thể chèo chống quá lâu...Trong nội tâm Lâm Minh thầm lo lắng.Nhìn thấy những thái cổ Thần tộc này đấu với Thánh tộc hung tàn dũng mãnh, trong lòng của hắn ngẩn ngơ dao động không hiểu, mấy chục năm sau, Thần Vực phải chăng cũng sẽ trình diễn cảnh này?Tuy nhân số Nhân tộc phần đông, xa xa không phải người thái cổ di tộc có thể so sánh, Thánh tộc cho dù triệt để chiếm lĩnh Thần Vực cũng không có khả năng chém tận giết tuyệt.Đừng quên, Thần Vực trừ ba ngàn đại thế giới ra, còn có rất nhiều trung thế giới cùng tiểu thế giới, càng có hơn tỷ hạ giới, muốn diệt sạch Nhân tộc là một công trình to lớn.Thế nhưng mà Thánh tộc kỳ thật không cần diệt sạch toàn bộ Nhân tộc, chỉ cần tiêu diệt truyền thừa của Nhân tộc, giết chết như Thần Mộng, Đế Thích Già là các Thiên Tôn đỉnh cấp, tiêu diệt Thiên Tôn thiên cung, lại giết chếtthiên tài tuyệt thế như Long Nha, Hành Si, Quân Bích Nguyệt, hủy hy vọng của Nhân tộc, như vậy Nhân tộc xem như bị phân chia thành từng nhóm nhỏ.Ngày sau Nhân tộc mặc dù sẽ có rất nhiều tộc nhân còn sống sót, nhưng mà cũng như Nhân tộc ở Hồn giới, biến thành chủng tộc hạ đẳng, bị người ta mang ra sử dụng, kéo dài hơi tàn.- Nhìn thấy đại chiến vừa rồi không?

Đó là quân đoàn dưới trướng Bác Thiên Thánh Tôn, bọn họ chiếm được cứ điểm thiên tộc, tổ chức đại quân vây công, hiện tại sắp thắng lợi, đoán chừng bảo thủ thì lần này sẽ chém đầu mấy chục vạn võ giả thiên tộc và hơn trăm vạn tùy tùng thiên tộc!

Đây là chiến công lớn, chẳng những có thể cầm được nhiều chiến lợi phẩm, thông báo chiến công lên, còn có thể đạt được nghị sự hội ban thưởng phong phú!Đại Giới Giới Vương Hồng Diệp dẫn đội rống lên, hắn nói lời này kích động không ít võ giả Thánh tộc kích tình, bọn họ tham gia chủng tộc đại chiến, chính là vì cơ duyên cùng quân công.- Hành động lần này tuy chúng ta không thể chém đầu mười vạn, trăm vạn, nhưng đối thủ của chúng ta không phải thiên tộc, mà là thái cổ Thần tộc, bắt sống bọn chúng cũng được ban thưởng lớn!

Đều nâng tinh thần lên cho ta.Hồng Diệp nói lời này khiến không ít võ giả sôi trào, đối với điểm này, Hồng Diệp rất hài lòng.Bọn họ sắp tiến hành đại chiến tuy không phải lớn, nhưng nếu là chiến đấu thuận lợi cũng sẽ có thu hoạch lớn, thái cổ Thần tộc thân thể, linh hồn, khí hải đều là đại bổ, chậm rãi luyện hóa có thể luyện thành tuyệt phẩm đan dược.Một đám người tiến lên rất nhanh, đám người bọn họ đa số có tu vị ngoài Thánh Chủ, cho dù liên qua tới hai chủng tộc đại chiến, thực lực Thánh Chủ vẫn không thể khinh thường.Bọn họ tận lực né qua những nơi chiến đấu quá kịch liệt, nhân số phần đông, tiếm hành vào khu vực hắc ám.- Đến rồi, chính là trong chỗ này!Đột nhiên Hồng Diệp vung tay lên, cơ hồ tất cả võ giả Thánh tộc đều dừng lại, trước mặt bọn họ là hư không hắc ám bị ngụy trang thành lỗ đen, nhưng mà Lâm Minh dùng cảm giác quét qua, liền biết rõ đây kỳ thật là huyễn tượng, đây là cứ điểm của thái cổ Thần tộc.- Động thủ!Sau đó Hồng Diệp hét lớn một tiếng, hơn một trăm Thánh Chủ đồng loạt ra tay, các loại cương nguyên thần quang xuyên qua hư không, thái cổ Thần tộc đại trận trực tiếp bị xé bỏ.Ầm ầm!Tiếng nổ lớn vang lên, hiện ra trước mặt võ giả Thánh tộc là một thế giới độc lập, thế giới này tồn tại trong kẽ hở không gian, trong đó có phòng ốc, sông núi, dòng sông, ruộng đồng, còn có võ giả Thần tộc.Nhìn từ bề ngoài, đó cũng không phải là cứ điểm chiến đấu của Thần tộc gì, mà là một thôn xóm.Chỉ là thôn trang thái cổ Thần tộc bình thường, bởi vì trong đó còn có lão nhân, phụ nữ cùng nhi đồng.Võ giả Thần tộc thiên phú tuy vượt xa các chủng tộc khác, nhưng cũng không phải mỗi người đều có thể tu hành tới Thánh Chủ, trong chủng tộc của bọn họ cũng có một số võ giả tương đối bình thường, đương nhiên là cường đại hơn phàm nhân Nhân loại nhiều.Thần tộc nhìn từ bề ngoài không có gì khác nhau rõ rệt với Thánh tộc, Nhân tộc, nhưng mà tinh khí thần của bọn họ hoàn toàn khác, chỉ cần lấy ra thì chính là bảo dược.- Có thể bắt sống thì bắt sống, bắt sống không được thì giết chết, thi thể mang đi!Hồng Diệp lãnh khốc ra mệnh lệnh, trong mắt hắn mang theo khát máu và điên cuồng.Thôn trang Thần tộc trước mắt làm cho hắn cực kỳ hưng phấn, bởi vì hắn nhìn thấy thiếu nữ cùng nhi đồng Thần tộc trong thôn.Thiếu nữ Thần tộc nếu là xử nữ, thái bổ sẽ có chỗ tốt thật lớn.Mà đồng tử Thần tộc dùng làm thuốc có hiệu quả rất tốt.Trong đại quân Thánh tộc có giao dịch lén lút, giá thiếu nữ cùng đồng tử Thần tộc đều cao hơn giá Thần tộc khác gấp mười lần.- Ha ha, đều đi chết đi!- Giết bọn chúng!Hơn trăm Thánh Chủ, tính cả ba Giới Vương cùng nhau ra tay, trước mắt thôn xóm Thần tộc trước mắt không tính là lớn, Thần tộc cho dù lại thiên phú nghịch thiên, trong thôn trang nhỏ cũng không thể sinh ra Đại Giới Giới Vương.-------Chương 1959: Thần tộc vương tộc (1)Chương 1959: Thần tộc vương tộc. (1)XÍU...UU!!Trong lúc này có một mũi tên vạch phá hư không, bắn thẳng vào tên Thánh tộc Thánh Chủ lao lên trước nhất, hắn bị mũi tên này bắn xuyên ngực, thân thể bay ra sau.Trong quá trình bay ngược, thần tiễn dung nhập vào cơ thể, cắn nát tim phổi của võ giả Thánh tộc, máu tươi cuồng phun, một kích mất mạng!- Ân?Khóe mienjg Hồng Diệp cong lên, nói:- Có ý tứ, là thanh niên, thân thủ cũng không phải tệ!Hồng Diệp nghiền ngẫm nhìn qua giữa thôn xóm, một thanh niên tay cầm trường cung, đối phương có tu vị Thánh Chủ sơ kỳ, Thánh Chủ sơ kỳ có thể một mũi tên bắn chết võ giả Thánh Chủ hậu kỳ, hơn nữa bỏ qua thân thể võ giả Thánh tộc phòng ngự cường đại, phần thực lực này không phải tầm thường có thể so sánh, là một tuyệt thế thiên tài.Ầm ầm!Thanh niên xông lên bầu trời, toàn thân bao trùm trong chiến giáp, trên chiến giáp có tia chớp chằng chịt bao vây, trong mắt tràn đầy phẫn nộ cùng bất khuất.Hắn đá ra một bước, trực tiếp đá bay một võ giả Thánh tộc ra xa mấy ngàn dặm, đá tên võ giả Thánh tộc này chảy máu như suối.Tên thanh niên Thần tộc công kích hai lần, thoáng cái chấn trụ đám võ giả Thánh tộc bình thường.Nhìn thấy một màn như vậy, Lâm Minh cũng có một phần kinh ngạc, thiên phú của thanh niên này chỉ sợ vượt qua nhiều truyền nhân Thiên Tôn, một xóm nhỏ của Thần tộc đã có nhân kiệt như vậy, nếu như là thế lực lớn của Thần tộc, thiên tài bồi dưỡng ra đáng sợ thế nào?- Thú vị, Hồng Diệp sư huynh, để cho ta chơi đùa với hắn.Tên Giới Vương đứng sau lưng Hồng Diệp nhe răng cười nói tiến lên, hắn rút một cây trường thương ra, mũi thương có hỏa diễm thiêu đốt.Đối mặt cả Thánh tộc Giới Vương, sắc mặt thanh niên Thần tộc ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ trên người đối phương, hơn nữa trong miệng hắn nói "Hồng Diệp sư huynh ", hiển nhiên là đối thủ đáng sợ hơn, trên người hắn có khí tức thâm sâu như biển, làm cho hắn rung động!Tại đây Thần tộc thanh niên sau lưng, mặt khác thái cổ Thần tộc thôn dân, đều trên mặt lộ ra lo lắng cùng sợ hãi thần sắc, thôn xóm bọn họ căn bản không có bao nhiêu sức chiến đấu, làm sao có thể ngăn cản được hạ trên trăm Thánh Chủ cùng mấy Giới Vương, Đại Giới Giới Vương.- Thái cổ Thần tộc ta và Thánh tộc các ngươi có thù hận gì?

Lại diệt huyết mạch tộc ta, dùng đồng tử của tộc ta luyện dược!

Thanh niên thái cổ Thần tộc giận dữ quát to, song chưởng thế như lôi đình, giống như biển sét mênh mông, ngửa mặt lên trời gào rú.- Hắc, loại vấn đề này ngươi cũng hỏi?

Thực ngây thơ!

Trong vũ trụ này nguyên bản chính là mạnh được yếu thua, ai bảo thân thể huyết nhục của các ngươi là bảo dược, nữ tử trong tộc là đỉnh lô song tu tốt nhất?

Còn chiếm được nhiều tài nguyên?

Huy hoàng của các ngươi đã qua, nên rời khỏi sâu khấu lịch sử đi, hôm nay Thánh tộc ta quật khởi, đại thế cuồn cuộn, các ngươi nên thuận thế mà tiêu vong đi.Tên Giới Vương Thánh tộc cười ha ha.Thanh niên Thần tộc bi phẫn, trong nội tâm hận ý ngập trời, thân thể của hắn đột nhiên bay lên!- Mặc dù ta chết, cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.Thanh niên Thần tộc gào thét lớn, huyết nhục trên người của hắn cực kỳ chói mắt, sáng như mặt trời.

Làn da của hắn bắt đầu biến thành màu vàng, trên làn da có phu văn chớp động, tản mát ra sức mạnh to lớn, chấn động hư không, xương cốt của hắn óng ánh, tản mát ra khí tức thô bạo bàng bạc chấn nhiếp thiên địa.- Huyết mạch này...Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, hắn cảm giác huyết mạch này có chút tương tự chủ nhân Tu La Lộ lưu lại Tu La chi huyết, đương nhiên huyết mạch của thanh niên này kém chủ nhân Tu La Lộ quá lớn.

Trước đó hắn nghe Thánh Mỹ nói chủ nhân Tu La Lộ xuất thân Thần tộc, xem ra không có lửa làm sao có khói.- Hắc, rõ ràng là vương huyết, lúc này chém giết ngươi, công lao lớn lắm.

Ha ha.Thánh tộc Giới Vương cảm nhận được huyết mạch của thanh niên Thánh tộc này, trên mặt của hắn mang theo vui vẻ ngập trời.Thần tộc vương huyết có thể nói là huyết mạch trân quý nhất thế gian, vương huyết thuần túy đã gần như tuyệt tích, nhưng mà còn có một ít vương huyết di mạch lưu lại, tuy không thuần túy nhưng cũng có giá trị thật lớn.- Thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn!Rất nhiều Thánh Chủ ở đây cũng thập phần hưng phấn, trong quân đoàn pha trộn của bọn họ bình thường bị phái tới chiến trường biên giới, trong lòng vốn phàn nàn, cho rằng không đoạt được bảo vật hoặc nhân vật trọng yếu của thái cổ Thần tộc, không nghĩ tới trong thôn nhỏ này có người mang vương huyết Thần tộc.Nhưng mà rất kỳ quái, thanh niên có được vương huyết Thần tộc tại sao ở trong thôn nhỏ?- Bắt sống hắn!Hồng Diệp mở miệng, huyết mạch trên người thanh niên này khiến hắn động dung.Đúng lúc này tiếng nổ "Ầm ầm" vang vọng, thanh niên Thần tộc ra tay, chiêu thức của hắn long trời lở đất, phô thiên cái địa áp thẳng vào Thánh tộc Giới Vương.Chiêu thức kia cực kỳ cuồng mãnh, hư không bị xé nứt, Thánh tộc Giới Vương lúc này đang vui mừng, nhìn thấy một chiêu này thì biến sắc, tuy trước kia hắn đã đánh giá cao thực lực thanh niên này rồi, nhưng mà hiện tại xem ra vẫn còn đánh giá thấp.Hắn lại có thể dùng tu vị Thánh Chủ sơ kỳ, phát ra chiêu thức uy hiếp Giới Vương bình thường?Nhưng mà cũng chỉ là có uy hiếp mà thôi, dù sao tu vị chênh lệch quá lớn, Thánh tộc Giới Vương lui về phía sau một bước, khí huyết toàn thân trùng thiên, trong xương của hắn có cốt đao mọc ra, phù văn thần bí lập lòe, vô cùng sắc bén.Đây là chiến kỹ biến thân hết sức phổ biến trong võ giả cao cấp của Thánh tộc.Oanh!Hai người va chạm với nhau, sắc mặt thanh niên Thần tộc ửng hồng, khóe miệng có tơ máu tràn ra, tuy tu vị hắn kém một đại cảnh giới, hắn cũng chỉ là bị áp chế, mà không có bị trọng thương.Mạnh như vậy?Rất nhiều võ giả Thánh tộc đều kinh ngạc đến ngây người, Giới Vương bình thường và Thánh Chủ sơ kỳ, chênh lệch này như cái rãnh trời, va chạm chính diện một lần chỉ là khóe miệng chảy máu.Thái cổ Thần tộc quả nhiên danh bất hư truyền, vương huyết Thần tộc càng đáng sợ tới tận cùng!Thanh niên Thần tộc kịch chiến với Thánh tộc Giới Vương một trận, tuy hắn vô cùng dũng mãnh, nhưng mà mỗi lần va chạm thân thể của hắn bị Thánh tộc cốt đao cắt vào người, vết thương đáng sợ hiện ra.Thế nhưng mà thanh niên Thần tộc này dường như sức chịu đựng rất đáng sợ, tuy nhiều lần bị thương, nhưng dường như nương theo tín niệm nào đó, càng đánh càng hăng!Ngược lại là tên Thánh tộc Giới Vương, thực lực rõ ràng mạnh hơn đối phương lại công lâu không được, thở hổn hển.- Thật đáng sợ!Có võ giả Thánh tộc sợ hãi thán phục, nói:- Thái cổ Thần tộc nếu nhân khẩu đạt tới trăm tỷ, chỉ sợ sẽ phát sinh biến chất, thậm chí có thể tạo thành uy hiếp với tộc ta.- Trách không được Thần tộc trong mười tỷ năm trước có thể đứng đầu các chủng tộc trong thời đại võ đạo huy hoàng, nếu như không phải thiên vong Thần tộc, không có võ giả của tộc nào có thể đánh lại Thần tộc.Đám võ giả Thánh tộc nhao nhao nghị luận, bọn họ không thể không bội phục Thần tộc, nghe được mấy nghị luận này, Hồng Diệp nhướng mày, lạnh lùng nói: - Các ngươi tất cả im miệng cho ta!-------Chương 1960: Thần tộc vương tộc (2)Chương 1960: Thần tộc vương tộc. (2)Tuy Hồng Diệp biết rõ Thánh tộc có thực lực cường đại hơn, nhưng lại không muốn dao động quân tâm, nói:- Không nên kéo dài, đêm dài lắm mộng, cùng tiến lên chế phục hắn.Hồng Diệp ra lệnh, hắn cũng chuẩn bị ra tay, hai tên Giới Vương khác cũng tiến lên, tính cả Hồng Diệp thì còng lao vào thanh niên Thần tộc.Hắn sợ hãi thanh niên Thần tộc này thân phận không tầm thường, dẫn viện binh tới.Nhìn thấy một màn này, đám võ giả Thần tộc trong thôn trang tuyệt vọng.- A Cổ...Lão nhân trong thôn xiết chặt nắm đấm, có thiếu nữ trong mắt rưng rưng, thanh niên đang chiến đấu trên bầu trời tên là A Cổ.Hắn xuất thân Thần tộc vương tộc, có thể là vì trong vương thất sinh ra tranh chấp, hắn từ nhỏ đã chạy trối chết ra khỏi vương thất, chạy trốn tới thôn của bọn họ, lớn lên ở chỗ này, ngay từ đầu không có ai biết thân thế của A C, chỉ xem A Cổ là hài tử bình thường.A Cổ phát triển cùng với thôn trang này, thôn này cũng có cảm tình của A Cổ, có thể dùng máu mủ ruột rà để hình dung.Lần này Thánh tộc xâm lấn, chiến hỏa đốt lên trong cả thái cổ vũ trụ, mà có một ít người thực lực như A Cổ trong thôn muốn thiết trí kết giới, bảo vệ thôn bình an, tùy thời chuyển dời thôn tới nơi an toàn, nhưng mà những chuyện này còn chưa làm xong, thôn bọn họ đã bị võ giả Thánh tộc phát hiện.Tu vị A Cổ còn quá thấp, hắn đấu với Giới Vương còn miễn cưỡng, hiện tại có thêm hai Giới Vương khác, còn có một Đại Giới Giới Vương tiến lên, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!- Ta...

Chết cũng sẽ không khiến các ngươi được như ý...Nhìn thấy ba Giới Vương tham gia chiến đấu, thanh niên Thần tộc này cười cổ quái, ấn ký thần dị trên cánh tay sáng lên.Một đạo khí tức nguy hiểm bao phủ toàn trường.- Ân?

Không tốt, hắn muốn thiêu đốt vương huyết!

Ngăn cản hắn!Con mắt Hồng Diệp phát lạnh.Dù cho thanh niên Thần tộc thiêu đốt vương huyết không cách nào tạo thành uy hiếp gì với bọn họ, nhưng mà vương huyết sau khi thiêu đốt sẽ bị phế bỏ.- A Cổ!

Người trong thôn bi thiết, thiêu đốt toàn bộ vương huyết, đồng đẳng với tự sát.Nhưng mà bây giờ hình thành sáng tối rõ ràng, là Thánh tộc dữ tợn, - Hắc!

Tiểu tử, thân thể của ngươi đã không thuộc về mình, máu của ngươi là đồ tốt, không thể lãng phí, ta há cho ngươi được như ý!Một Thánh tộc Giới Vương cười như điên, hắn ra tay với thanh niên Thần tộc này, thời điểm này một tiếng nổ ầm vang sinh ra sau lưng bọn họ.Đám người này đột nhiên kinh hãi, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không trung có một thanh niên Thánh tộc đánh nát hư không, hủy diệt thông đạo bọn họ vừa tiến vào, cùng lúc đó sau lưng thanh niên Thánh tộc còn xuất hiện kết giới mông lung, bao phủ cả hư không này vào trong.Phía trên kết giới có phù văn thần bí bao phủ, làm cho người ta hoàn toàn xem không hiểu.- Ngươi...

Ngươi làm gì?Bên người Hồng Diệp, ba Thánh tộc Giới Vương đều ngây ngốc.Hơn trăm võ giả Thánh tộc cũng không hiểu cái gì, bọn họ có cảm giác không đúng.Phá huỷ không gian thông đạo của bọn họ, đồng thời dùng một tầng kết giới bao phủ không gian thông đạo, thủ đoạn bực này không phải người bình thường có thể làm.Phải biết rằng, võ giả Thánh tộc chủ yếu tu tập thân thể, rất ít sử dụng trận đạo phù văn, cho dù sử dụng cũng không phải thứ quá thâm ảo.Trước mắt thanh niên Thánh tộc này bố trí trận đạo phù văn, Hồng Diệp đều xem không hiểu.Sắc mặt Hồng Diệp thoáng cái trầm xuống.Hắn tập trung tinh thần quan sát thanh niên Thánh tộc xa lạ kia, nhưng mà hắn không nhìn ra có chút ngụy trang nào, tu vị , chủng tộc, dung mạo của đối phương đều không giống như làm bộ.Nhưng mà hành động của hắn chắc chắn không phải hảo ý.- Ngươi có ý gì?

Ngươi rốt cuộc là ai?Hồng Diệp hoài nghi đối phương căn bản là gian tế trà trộn vào.Dù sao chủng tộc đại chiến, quân đoàn pha trộn sẽ thu một ít kẻ khó lường vào, thực có gian tế trà trộn vào cũng không có gì lạ!Thanh niên Thánh tộc phá huỷ thông đạo, bố trí kết giới xong, từ trong tu di giới rút một cây thương ra, hắn tự nhiên chính là Lâm Minh sử dụng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết.Hắn ẩn núp lâu như vậy, hiện tại mới ra tay, là vì thừa dịp Thánh tộc công kích thôn trang Thần tộc bố trí kết giới phong tỏa, trên kết giới này còn có trận phù Tu La Thiên Đạo, mục đích là không cho võ giả Thánh tộc đào thoát!Phải biết rằng, thân phận của Lâm Minh quá mẫn cảm, thực tế tại Thánh tộc càng như thế.Dung mạo hắn có thể dùng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, nhưng mà chiêu thức giấu không được.Hơn nữa tu vị của hắn là Thánh Chủ trung kỳ, sức chiến đấu đối lập tu vị, hơn nữa chiêu thức quen thuộc, một khi tin tức lộ ra ngoài, võ giả THánh tộc đào tẩu miêu tả một phen, thậm chí còn có chiến tranh trận bàn ghi chép lại, đến lúc đó người như Tạo Hóa thánh tử sẽ phát hiện ra, hoàn toàn đoán ra thân phận của hắn.Một khi bị Thánh tộc biết rõ, hắn đi vào thái cổ vũ trụ sẽ xảy ra chuyện gì?Lâm Minh không dám nghĩ.Cho nên lần này ra tay, đối với Lâm Minh mà nói cực kỳ trọng yếu, đánh bại bọn chúng không khó, nhưng mà toàn bộ giết chết cũng không dễ dàng.- Tiểu tử này, muốn chết!Thấy Lâm Minh phong tỏa thông đạo rời đi của mọi người, sát khí toàn thân mơ hồ phát ra, rất nhiều võ giả Thánh tộc đều nổi giận.Về phần Thần tộc cũng hoàn toàn không nghĩ tới lúc này đột nhiên xảy ra biến hóa như thế.- A Cổ, ngươi biết người này sao?

Hắn có phải là người mà Vương tộc phái tới cứu ngươi hay không?Một thiếu nữ xinh đẹp mặc thanh sam truyền âm với A Cổ, nàng ái mộ hắn đã lâu, trên thực tế những nữ hài tử trong thôn đều ôm lòng ái mộ với A Cổ, chỉ là chênh lệch về thân phận làm cho các nàng không có dũng khí vượt qua.- Không phải...

Ta không nhận ra hắn, hắn cũng không giống với tộc nhân của Thái Cổ di tộc.A Cổ nhìn Lâm Minh, có chút khó có thể phân biệt được tu vi của hắn, nếu như đối phương chỉ là Thánh Chủ trung kỳ giống như mặt ngoài mà nói, tại sao có thể là đối thủ của nhiều cường giả ở trước mặt như thế?- Không biết đại danh của huynh đài là gì, ta với ngươi liên thủ!A Cổ nói ngôn ngữ Thánh tộc, hắn lo lắng Lâm Minh không phải là đối thủ của những người này, song những lời này của hắn vừa mới nói ra, ngay vào lúc này thì Lâm Minh liền động.Ở phía sau Lâm Minh có ngôi sao khổng lồ trôi dạt, hắn vừa đi lên liền mở ra đạo cung cửu tinh, đồng thời dẫn phát ra Lôi Hỏa lực ở trong cơ thể mình.Hắn không thể nương tay, giải quyết trọn vẹn một chi đội ngũ của Thánh tộc, trong đó còn có giới vương đại giới, để cho bọn họ không chạy thoát được người nào, cũng không dễ dàng.- Hô hô hô!Trên bầu trời có hỏa diễm di chuyển, trong hư không tràn đầy tia chớp, giống như có vô số mãng xà xích tử nhị sắc tung hoành, tràng diện quỷ dị làm cho người ta sợ hãi.Ngay vào lúc này Lâm Minh đâm ra một thương, thương mà hắn sử dụng rõ ràng là Ám Long thương!-------Chương 1961: A cổ (1)Chương 1961: A Cổ. (1)Trải qua thời gian dài như vậy, Lâm Minh sử dụng Ám Long thương măc dù không nói là điều khiển dễ dàng như ý muốn, nhưng cũng có thể kiên trì được thời gian dài.Ông!Vạn Ma Sinh Tử Luân cùng Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn khổng lồ quay cuồng mà ra, phù văn vô cùng vô tận theo hỏa diễm thiểm điện cùng nhau lưu chuyển, giống như là vô số ngân hà nổ tung, đem trăm tên võ giả Thánh tộc ở chung quanh toàn bộ bao phủ.- Phốc phốc phốc!Liên tục mười võ giả Thánh tộc bị bao phủ ở dưới lực trường khủng bố này, thân thể trực tiếp phá toái, bị Lôi Hỏa lực đốt thành tro bụi!Tiếp theo linh hồn, năng lượng của bọn hắn cũng bị Vạn Ma Sinh Tử Luân cùng Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn hấp thu rồi!- Cái gì?Thấy một màn như vậy, rất nhiều người đột nhiên biến sắc, bọn họ đoán được Lâm Minh cường đại, nếu không thì không thể nào dễ dàng phá hủy kết giới rút lui của bọn họ, nhưng mà cũng hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Minh lại cường địa đến trình độ này!Đây nhưng là mười Thánh Chủ, đối mặt một cái liền chết sạch rồi!- Kết trận!Một Thánh tộc Giới Vương hô to, trong lòng hắn đã sợ.Chừng một trăm võ sĩ Thánh tộc đều là như lâm đại địch, bọn họ cùng nhau đánh ra cương nguyên, giao hội ở chung một chỗ, ngưng tụ thành một giọt máu tươi nhũ bạch sắc.Đây là chiến trận của Thánh tộc - Thánh giả chi huyết, trăm vị võ giả Thánh tộc cùng nhau thi triển, kinh thiên động địa!Ưu thế của cái chiến trận này là dễ dàng thi triển, rất thích hợp cho các quân đoàn lẫn lộn nhau.Máu tươi lộ ra vẻ quỷ dị, vừa xuất hiện liên điên cuồng cắn nuốt thiên địa nguyên khí, mọc ra một cái xương nho nhỏ, lóe ra phù văn vô cùng xa xưa.Những đoạn xưng này ở trong hư không tự động dẫn dắt, xoay tròn, nhanh như tia chớp ngưng tụ thành một bạch cốt cự nhân cao khoảng ngàn trượng, vô số xương cốt trên người bắn ra lực lượng thần bí, đem hư không xung quanh đều đâm thành từng cái động khẩu.- Hống!Bạch cốt cự nhân xông về phía Lâm Minh!Mà giờ khắc này ở mi tâm của Lâm Minh nở rộ ra quang hoa hừng hực, một cái thiên mục chậm rãi mở ra, đây chính là Đệ tứ đạo cung - Thiên mục đạo cung của Lâm Minh.Ở dưới chiếu xạ của thiên mục, tất cả năng lượng lưu động trong thể nội của bạch cốt cự nhân này hắn đều thấy được rõ ràng, nhược điểm trong đó cùng chỗ không hòa hợp hắn nhìn rõ như lòng bàn tay!Quân đoàn hỗn hợp đều là lâm trận mới mài gươm, phố hợp của bọn họ có thể có nhiều tinh diệu, ở dưới thiên mục của Lâm Minh liền bộc lộ ra không biết bao nhiêu nhược điểm.Lâm Minh cầm Ám Long thương trong tay xông thẳng ra, thân thể của hắn hóa thành một đạo thương hồng, trực tiếp xuyên thẳng qua chỗ dưới xương sườn bảy trượng của bạch cốt cự nhân.Hoa lạp!Một tiếng vang thật lớn, năng lượng của Lâm Minh xông vào trong bạch cốt cự nhân để cho kết cấu năng lượng ở bên trong nguyên bản đã không ổn định nổ tung lên, trong khoảnh khắc cả bạch cốt cự nhân sụp xuống!- Cái này...Rất nhiều người kinh hãi, đại trận mà trăm vị Thánh chủ ngưng tụ thành lại bị Lâm Minh dùng một thương trực tiếp phá hủy, người này rốt cuộc là ai?- Cái này không thể nào!Trăm tên Thánh Chủ không thể nào tiếp nhận, lực lượng của một người bọn họ là nhỏ bé không đáng kể, như mà có chiến trận dồn lại đánh ra đủ để khiến cho Nửa bước Thiên tôn nghiêm túc ứng đối, tuy nhiên nó lại bị Lâm Minh phá giải dễ dàng như thế!- Hắn hiểu rõ nhược điểm của bạch cốt cự nhân!Có người kinh hô nhưng không cách nào tưởng tượng được Lâm Minh là làm như thế nào ở trong nháy mắt khám phá ra nhược điểm của chiến trận bọn họ.Bọn họ căn bản không phản ứng kịp, mà lúc này Lâm Minh đã xông vào trong phương trận của trăm vị Thánh Chủ!- Bồng!Một tên Thánh Chủ đứng mũi chịu sào trực tiếp bị Lâm Minh dùng một thương đánh vỡ đầu, bỏ mình tại chỗ!Tiếp theo năng lượng toàn thân của Lâm Minh bộc phát, lực lượng đạo cung cửu tinh phun ra, hắn dùng thế không thể đỡ, giống như là hổ vào bầy dê, kế tiếp chính là một tràng giết chóc!Lâm Minh sớm ở Nguyên Mộng vũ trụ trải qua hai lần liên tục lấy một địch nhiều, đã sớm việc nhẹ đường quen, hơn nữa lúc ấy ở Đọa Thần sơn mạch, Lâm Minh đối mặt với tuyệt thế thiên tài, nếu so với những Thánh chủ Thánh tộc hiện tại này thì cường địa hơn nhiều!- Hắn rốt cuộc là ai?Mắt thấy Lâm Minh trong nháy mắt giết chết hơn hai mươi người, giống như là tuyệt thế ma thần, rất nhiều người đều sợ rồi.Trường không nhuốm máu, thi thể như mưa, một ít võ giả Thánh tộc đã sinh lòng chạy trốn, những võ giả của quân đoàn hỗn hợp như bọn họ tới tham gia chủng tộc đại chiến, càng nhiều là vì cơ duyên, biết rõ hẳn phải chết mà nói, người nào cũng là không muốn.- Muốn chết!Hồng Diệp xuất thủ, mắt thấy Lâm Minh tàn sát đội ngũ của hắn, hắn cực kỳ tức giận, vừa ra tay chính là toàn lực ứng phó, thân thể của hắn tăng vọt, bên ngoài thân thể hiện ra lân phiến, khí huyết toàn thân ngất trời, giống như là thị huyết ma thần!- Ca sát!Công kích của hắn va chạm với Lâm Minh không có chút hoa xảo nào, hai người đều cảm nhận được lực lượng kinh khủng của đối phương.Va chạm mãnh liệt để cho Lâm Minh cùng Hồng Diệp riêng mình thối lui, đột nhiên ở lúc này thế giới thể nội của Lâm Minh có hai đạo thân ảnh bay ra, bọn họ chính là phân thân Nguyên linh thạch thai cùng Hồn tuyền thần thai của Lâm Minh!Hai phân thân này cũng sơ bộ thay đổi dung mạo, cùng dung mạo hiện tại của Lâm Minh giống nhau như đúc.Mặc dù phương pháp thay đổi dung mạo không quá tinh diệu nhưng mà ở trong lúc hỗn loạn, Hồng Diệp làm sao có thời gian phân biệt.- Ân?Trong lòng Hồng Diệp kinh hãi, hắn tận mắt thấy hai bóng người giống Lâm Minh như đúc vọt tới.

Trong lòng biết đây là phân thân của Lâm Minh, nhưng mà lúc này chiêu thức của hắn đã dùng hết, căn bản khó có thể chống cự!- Sư đệ!Hồng Diệp kêu gọi ba Giới Vương còn lại, bọn họ bất chấp tất cả xông lên, song bọn họ như thế nào lại là đối thủ của hai đại phân thân Lâm Minh.Va chạm cuồng mãnh để cho bọn họ đối mặt một cái liền trực tiếp bay ra ngoài, một Giới Vương trong đó bị thương nặng!Cư dân của Thái cổ Thần tộc đã hoàn toàn nhìn đến ngây người rồi, bọn họ dĩ nhiên biết ba Thánh tộc Giới Vương này đại biểu cho thực lực gì.

Mà thấy thanh niên thần bí xuất thủ kia có thực lực so sánh với A Cổ cũng không cao hơn bao nhiêu, chỉ là Thánh Chủ trung kỳ mà thôi.- Lợi hại!Trong mắt A Cổ chớp động quang mang, nhân cơ hội này thân thể của hắn xông thẳng lên, cầm trường cung trong tay, lấy cung làm đao tùy ý chém giết!Hắn muốn thừa cơ hội này phối hợp với Lâm Minh.Dây cung của trường cung sắc bén đến không thể tưởng tượng, hư không cũng có thể cắt ra.- A!Hét thảm một tiếng, một Giới Vương vừa mới rồi bị Lâm Minh đánh trọng thương trực tiếp bị A Cổ thừa dịp hỗn loạn đánh lén, chém bay một chân!- Muốn chết!Giới Vương kia lật tay tấn công hướng A Cổ, nhưng là A Cổ vốn cũng không kém hơn Giới Vương bình thường quá nhiều, đối phương lại là nỏ mạnh hết đà, hắn dễ dàng liền ngăn được.-------Chương 1962: A cổ (2)Chương 1962: A Cổ. (2)- Người chết chính là ngươi!A Cổ triển khai tấn công điên cuồng, Giới Vương kia căn bản không phải là đối thủ, liên tục bại lui!- Trốn!Có người sợ rồi, đó là một tuyệt thế sát thần, cũng không biết đối phương rốt cuộc là thần thánh phương nào, tại sao lại lẫn vào trong đội ngũ của bọn họ.Phải biết rằng bọn họ chỉ là một cái quân đoàn hỗn loạn dưới trướng Hạo Bạch thiên tôn, tấn công cũng bất quá là một cái thôn nhỏ của Thần tộc, thực lực đối phương mạnh như vậy tại sao có thể rảnh rỗi nhúng tay vào chuyện nhỏ như vậy, trăm phương ngàn kế lẫn vào ẩn nấp trong này, chỉ là vì cứu một cái thôn?Ít nhất mười mấy Thánh Chủ xông hướng bầu trời, bắt đầu oanh kích kết giới do Lâm Minh bố trí!Trong lúc nhất thời các loại thần quang thiểm diệu trên bầu trời, theo thanh âm ầm ầm, kết giới rung động kịch liệt, một đạo thạch môn khổng lồ ở trong kết giới hiện ra, thừa nhận chín thành công kích!Thạch môn này thương cổ hùng hồn, chính là Hỗn Nguyên chi môn!Hỗn Nguyên chi môn, lực công kích tương đối bình thương,f nhưng mà lực phòng ngự lại không thể xem thường, dùng để trấn áp kết giới là cực kỳ thích hợp!Thánh tộc võ giả cường công, nhưng mà Hỗn Nguyên chi môn thừa nhận phần lớn công kích lại lù lù bất động, ở chung quanh Hỗn Nguyên chi môn còn có nhiều tu la phù văn rực cháy lên, bọn chúng mặc dù kịch liệt lóe lên, quang mang không ngừng ảm đạm nhưng mà lại không hoàn toàn tiêu vong.Mơ hồ, tựa hồ một cỗ sinh chi ý cảnh sáp nhập vào trong tu la phù văn, phù văn từ trong không gian chung quanh hấp thu năng lượng, sinh sinh diệt diệt, sẽ không tiêu tán.- Làm sao lại chắc chắn như vậy?Rất nhiều người cuống quít rồi, đây là sống chết trước mắt, bọn họ buông tha công kích tới Lâm Minh, vẫn như cũ là không phá được kết giới.- Kết trận công kích!Có người hô to, bọn họ đem năng lượng lần nữa vội vàng hội tụ lại, kết thành Thánh Giả chi huyết đại trận, triệu hồi ra bạch cốt đại nhân.Nhưng mà liền ở trong nháy mắt bạch cốt cự nhân xuất hiện liền bị thiên mục của Lâm Minh xuyên thủng nhược điểm.Một sát na, vô số lôi đình thiểm điện cùng bạch cốt bí lực vô tận oanh kích lại với nhau, giống như là từng đoàn lôi long đánh lên xương trắng lành lạnh.Oanh oanh oanh!Va chạm ngàn vạn lần hoàn thành ở trong một hơi thở, cả bạch cốt cự nhân ầm ầm phá toái!Lâm Minh căn bản sẽ không để cho bạch cốt cự nhân công kích đại trận, bạch cốt cự nhân này mặc dù toàn thân đều là nhược điểm, nhưng lực công kích lại là chân thật, kết giới của hắn sợ rằng không chống đỡ được.- Đi tìm chết!Lâm Minh bắn ra sát khí lành lạnh, thiên mục đạo cung ở mi tâm lóe lên, đem cái bóng của Hồng Diệp hoàn toàn khóa lại!Tất cả nhược điểm của Hồng Diệp liền bị Lâm Minh nhìn thấu!Sinh tử luân hồi!Vì tốc chiến tốc thắng, để tránh đêm dài lắm mộng, sinh ra biến cố, Lâm Minh đâm ra một thương, rõ ràng vận dụng lực lượng của kim sắc thư hiệt, cũng là thành quả mà hắn ngộ đạo ở Đọa Thần sơn mạch.Trong lúc nhất thời, pháp tắc sinh tử đáng sợ bao phủ Hồng Diệp.Thân thể của Hồng Diệp đột nhiên chấn động, ánh mắt hỗn loạn mê mang, hắn tựa hồ tiến vào trong một con sông tuế nguyệt vô cùng dài, toàn bộ bên người là năm tháng trôi qua.Tử khí lan tràn khắp thân thể của hắn, để cho hắn cảm giác nhục thể của mình đang mục nát, sinh mệnh chi hỏa đang tiêu vong.- Phốc!Hắn nghe được một tiếng vang nhỏ, bộ ngực chợt lạnh, cảm giác mê huyễn biến mất, tầm mắt của hắn rõ ràng, hắn chỉ thấy Lâm Minh đang ở trước người hắn, sắc mặt lạnh lùng, Ám Long thương đã đâm xuyên qua trái tim của hắn.Trong nháy mắt khi trái tim bị đâm xuyên, vẻ mặt của Hồng Diệp hoàn toàn vặn vẹo, hắn nắm Ám Long thương, thân thể kịch liệt co quắp, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.Sự cường đại của thân thể Thánh tộc để cho hắn không chết đi lập tức, song hắn lại hận không lập tức chết đi, bởi vì có một loại cảm giác so với tử vong còn kinh khủng hơn bao phủ hắn!Hắn cảm giác có một cỗ lực lượng đáng sợ đang cắn nuốt linh hồn cùng sinh mệnh chi hỏa của hắn, sinh mệnh nhanh chóng trôi qua, tóc của hắn mất đi vẻ sáng bóng, hốc mắt hãm sâu, thân thể mục nát.Phảng phất là quá trình mục nát của phàm nhân trăm ngàn năm bị áp súc ở trong thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở, Hồng Diệp cứ như vậy ở dưới Ám Long thương biến thành một cỗ bạch cốt mang theo thịt nát.- Ba ba ba!Bạch cốt trực tiếp rơi xuống, ở trên không trung liền phân giải thành vô số toái cốt, sau khi rơi trên mặt đất, toàn bộ tro cốt vỡ tan, gió thổi qua liền tan thành mây khói, không còn lưu lại một chút gì.Thấy tình cảnh bực này, Lâm Minh cũng là hít vào một hơi khí lạnh, đây cũng là kết quả mà sau khi hắn lĩnh ngộ tử chi ý cảnh ở trên ham thai Đọa Thần sơn mạch lại đối chiếu Kim thư mà tham ngộ ra.Hôm nay là lần sử dụng đầu tiên!Một cái Giới Vương đại giới, còn là Thánh tộc lấy thân thể cường đại mà nổi danh ở trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi không chỉ đơn thuần là mất đi tính mạng, hơn nữa ngay cả thân thể rèn luyện lâu dài cũng hoàn toàn mục nát, tan thành mây khói!Nếu như có thể lại lấy được Hắc thư, đem Thánh Điển tập hợp đủ, uy lực của Sinh Tử Luân Hồi kia càng là không thể tưởng tượng được!Lâm Minh là người sử dụng còn rung động, những người khác thì càng là đã sớm kinh hãi đến mức tận cùng rồi!Thực lực của Hồng Diệp, những võ giả Thánh tộc kia đều vô cùng rõ ràng, đó cho dù là ở trong Giới Vương đại giới cũng là tồn tại so sánh với thượng tầng, cứ như vậy bị Lâm Minh đánh chết, hài cốt không còn!- Tu vi của hắn so với ta cao hơn một cái cảnh giới nhỏ, làm sao sẽ...A Cổ nắm trường cung của mình, cũng không biết nên nói như thế nào nữa, hắn là Thần tộc Vương tộc, thuở nhỏ đối với thiên phú của mình tuyệt đối có tự tin.

Ở bên trong người cùng lứa tuổi, hắn rất ít khi nhìn thấy người có thể sánh vai với mình.

Hắn là Thánh Chủ sơ kỳ, có thể tự vệ trước Giới Vương bình thường đã là cực kỳ kinh diễm, nhưng mà so với thanh niên Thánh tộc thần bí ở trước mắt này, thực lực của hắn căn bản là bé nhỏ không đáng kể.Hắn biết rõ, chiêu thức mà thanh niên Thánh tộc này sở hữ, thực lực biểu hiện ra cũng thật chỉ có trình độ Thánh Chủ trung kỳ, không có lớn hơn!Trừ phi hắn là một Thiên Tôn tuyệt đỉnh, cố ý áp chế thực lực của mình để chiến đấu, bất quá tuyệt đỉnh Thiên Tôn mà sao sẽ nhàm chán như thế, trực tiếp vận dùng thực lực Thiên Tôn cấp đem toàn bộ bọn họ giết chết là được, cần gì phải diễn trò?- Đợi...

Đợi một chút!Mắt thấy Lâm Minh mang theo Ám Long thương, hư không đạp bộ, từng bước đi tới gần, võ giả Thánh tộc ở tại tràng đều bị hù đến vỡ mật.Hai Giới Vương đứng mũi chịu sào, sắc mặt đã trắng bệch:- Ngươi...

Ngươi rốt cuộc là người nào, muốn cái gì thì chúng ta đều có thể đáp ứng, đừng giết chúng ta...Thanh âm của Giới Vương Thánh tộc có chút run rẩy.-------Chương 1963: Tổng bộ của Thần tộcChương 1963: Tổng bộ của Thần tộc.Lâm Minh lạnh lùng nhìn về phía những võ giả Thánh tộc này:- Thời điểm các ngươi xâm lấn thôn trang Thần tộc này, xâm lấn các chủng tộc khác, lúc đó có nghĩ qua sinh mệnh của chủng tộc khác cũng là sợ hãi giống như các ngươi.Khi Lâm Minh nói chuyện, sát khi đem những võ giả Thánh tộc này toàn bộ khóa lại.Bị sát khí của Lâm Minh khóa lại, Giới Vương kia cắn răng một cái, hét lớn:- Tách ra trốn, phá vỡ kết giới!Đang lúc nói chuyện, thân thể của hắn lại vọt ra, xông thẳng về phía kết giới trên bầu trời!Cương nguyên toàn thân hắn điên cuồng phát ra, máu huyết trong cơ thể thiêu đốt không giữ lại chút nào, hắn muốn dùng thân thể đụng vỡ kết giới!Mà sau Giới Vương kia, rất nhiều võ giả Thánh tộc rối rít lựa chọn thiêu đốt máu huyết, sống còn ở trong nháy mắt này, tất cả võ giả Thánh tộc đều điên cuồng.So với mạng sống, thiêu đốt máu huyết lại tính là cái gì?Bất quá cho dù bọn họ rối rít thiêu đốt máu huyết của mình, cũng không có người nào dám xuất thủ với Lâm Minh, bọn họ toàn bộ đều tất công kết giới ở hư không, chỉ cần phá vỡ phiến tiểu thế giới này, chỉ cần trốn ra bên ngoài, gần trăm tên Thánh Chủ tách ra chạy trốn, Lâm Minh có cường đại đi nữa cũng không thể đuổi theo toàn bộ.- Đều lưu lại đi!Thanh âm của Lâm Minh băng hàn, bao hàm sát cơ!Hắn cộng thêm hai phân thân đồng loạt ra tay!Hồng Diệp cũng không phải là đối thủ của Lâm Minh, huống chi những Thánh Chủ Thánh tộc ở trước mắt này, đây là một tràng tru diệt nghiêng về một phía, không người nào có thể ngăn cản Lâm Minh dù trong chốc lát, cho dù mấy sư đệ của Hồng Diệp, Giới Vương cường giả cũng là bị Lâm Minh giết chết trong nháy mắt!- Này...Mắt thấy máu nhuộm trường không, sắc mặt A Cổ có chút trắng bệch, Lâm Minh cơ hồ là đang tru diệt người không có chút phản kháng nào, nhưng mà lại không chút nương tay, giống như là một sát thần máu lạnh.Mặc dù A Cổ gặp qua những võ giả Thánh tộc này tru diệt Thần tộc, khi đó A Cổ hận không thể đem những võ giả Thánh tộc kia ăn sống nuốt tươi, nhưng mà hiện tại mắt thấy những võ giả Thánh tộc này ở dưới tình huống không có lực phản kháng bị Lâm Minh giết chết từng đám, hắn lại là cảm thấy không đành lòng.Mặc dù thực lực của hắn cường đại nhưng mà không giống như Lâm Minh, hai tay nhiễm đầy máu tươi, đối mặt với tru diệt hoàn toàn, hắn khó có thể hạ quyết tâm.- Ngươi đang suy nghĩ cái gì?Ngay vào lúc này một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên ở phía sau A Cổ, thân thể của hắn giật mình một cái, vội vàng quay lại.Ở phía sau hắn, Lâm Minh một thân áo đen đứng thẳng, tay hắn cầm Ám Long thương, thân thương không nhiễm một tia máu tươi, nhưng mà áo của Lâm Minh lại bị máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ.

Toàn bộ một chi quân đội Thánh Chủ Thánh tộc đều bị Lâm Minh tru diệt hầu như không còn.Hắn thậm chí dùng sinh mệnh ý cảnh cảm ngọ qua toàn bộ chiến trường, phàm là người còn có chút khí tức đều bị hắn từng bước giết hết, chính là vì không để lại một chút đầu mối nào.- Không có...

Không có gì!A Cổ nắm chặt trường cung trong tay, lùi về phía sau một bước nhìn Lâm Minh, trong ánh mắt có một phần cảnh giác.Hắn hiện tại cũng không biết mục đích của Lâm Minh lại vì sao xuất thủ cứu bọn hắn.- Nhân từ đối với địch nhân chính là tàn nhẫn đối với chính mình, thả cho bất cứ người nào trong bọn họ rời đi, thôn trang các ngươi sẽ chỉ gặp phải tai họa ngập đầu, ở sát na bọn họ bước ra phiến thế giới này sẽ sử dụng ngọc giản truyền âm đem tin tức truyền về, tiếp theo người xuất thủ giết hết thôn trang này chỉ sợ sẽ là Nửa bước Thiên Tôn, thậm chí là Thiên Tôn chân chính!

Đến lúc đó ta và ngươi đều phải chết.Diệt một cái thôn trang nhỏ sẽ không kinh động đến Thiên Tôn, nhưng mà có một người đặc biệt như Lâm Minh tồn tại, kinh động đến Thiên Tôn cũng không phải là chuyện không được.- Ta biết...

Xin lỗi!A Cổ trưởng thành lên, chủ yếu đều là đánh giết với hung thú trong Thái Cổ vũ trụ, mấy lần giết người đã ít lại càng ít, hắn biết rõ khiển trách của Lâm Minh rất có đạo lý, cũng biết Lâm Minh đối với mình tựa hồ không có ác ý.Hắn do dự một chút, thử dò xét:- Ngươi...

Ngươi không phải là võ giả Thánh tộc?A Cổ có thể cảm giác được phương thức tác chiến của Lâm Minh cùng võ giả Thánh tộc có chỗ bất đồng.- Không phải!Lâm Minh lắc đầu:- Chủng tộc của ta giống với các ngươi, cũng bị Thánh tộc xâm lấn...

Ta muốn gặp lãnh tụ của Thái cổ Thần tộc các ngươi, có thể dẫn đường cho ta hay không?Lâm Minh đi thẳng vào vấn đề mà hỏiHắn muốn đi vào tổng bộ của Thái cổ Thần tộc thì phải có người dẫn đường, nếu không hắn như thế nào cũng không tìm được, cho dù là tìm được cũng không có cách nào tiến vào trong đó.- Gặp...

Lãnh tụ của Thần tộc?A Cổ nhìn về phía Lâm Minh, vẻ mặt khẽ ngạc nhiên...Tổng bộ Thần tộc là cơ mật của Thần tộc, cái này liên quan đến tồn vong của Thần tộc cùng với thần minh pháp chỉ, chỉ sợ là Lâm Minh cứu cả thôn trang bọn hắn, hắn cũng không thể cứ như vậy hồ đồ dẫn Lâm Minh đi qua.Suy nghĩ một chút, A Cổ nói:- Ta báo cho đặc sứ của tổng bộ, để cho người tới gặp ngươi...Từ sau khi Hồng Diệp xâm lấn, chỗ thôn trang Thần tộc mà A Cổ ở lại liền phải dời đi, vị trí của bọn họ đã bị phát hiện, có quân đội tới tiêu diệt bọn họ, kết quả là toàn quân bị diệt, bọn họ tất nhiên muốn rời đi.- Ngươi...

Rốt cuộc là ai?Trong hư không, một trung niên mặc kim sắc chiến giáp đứng ở trước mặt Lâm Minh, hắn chính là sứ giả tổng bộ ở trong miệng A Cổ.Lâm Minh muốn đi vào tổng bộ Thần tộc, đầu tiên phải lấy được tín nhiệm của hắn, mang một người có thân phận không rõ đi vào tổng bộ, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng nguy hiểm.- Ta xuất thân Nhân tộc, muốn gặp lãnh tụ của Thần tộc!Lúc Lâm Minh nói chuyện, đã giải trừ dịch dung.Đi đến tổng bộ Thần tộc tất nhiên sẽ có các loại phương pháp dò xét, dịch dung đều chưa hẳn giấu diếm được những người đó.Thấy dung mạo của Lâm Minh đột nhiên thay đổi, sứ giả tổng bộ Thần tộc hơi ngẩn ra, tựa hồ còn không ngờ rằng thuật dịch dung của Lâm Minh cao minh tới loại tình trạng này.- Nhân tộc?

Nhân tộc nằm ở Thần La Thiên sao?

Tục truyền các ngươi cũng bị Thánh tộc xâm lấn, ngươi muốn gặp lãnh tụ của tổng bộ Thần tộc ta chẳng lẽ là muốn kết mình?

Giải thích của ngươi ngược lại là hợp tình hợp lý, bất quá tại sao phải tin tưởng ngươi?Kim giáp trung niên nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, hắn đã nghe qua miêu tả của A Cổ đối với Lâm Minh, đối với người trẻ tuổi này hắn cũng không khinh thị.Lâm Minh đưa tay phải ra, tu di giới ở ngón giữa nhẹ nhàng lóe lên, một sợi dây chuyền rơi xuống.Đây là một sợi dây chuyền tạo hình cực kỳ cổ quái, thân sợi dây lớn chừng ngón út, giống như là vòng sắt, tục tằng mà cổ phác, ở cuối dây chuyền treo một khối kim chúc bài cỡ bàn tay, dày chừng một tấc, nặng trịch, chính giữa kim chúc bài có một cái lỗ hình vuông, tựa hồ vốn là khảm vào một loại bảo thạch nào đó, chỉ là sau đó lại thật giống như đã bị lấy đi mất.-------Chương 1964: Thần nữ hạng liênChương 1964: Thần nữ hạng liên.- Ân?Trong lòng kim giáp trung nhiên nhân khẽ giật mình:- Đây là...Sợi dây chuyền này chính là Lâm Minh ở trong Thần nữ cổ mộ của Vạn Cổ Ma Khanh thiên lý cấm khu tìm được, là dây chuyền mà Huyền Tình ngày sau đeo trên người.Lúc ấy lần đầu tiên Lâm Minh đi vào thần nữ cổ mộ, đem dây chuyền mang đi, sau lại tiến nhập Thần vực, tham gia THần vực đệ nhất hội vũ, vì mượn tiền mua Đại Thiên Thế Giới đan, sợi dây chuyền này được Lâm Minh thế chấp cho Tinh La tiền trang.Sau đó tới đại diện ảnh thời đại.

Lâm Minh ở Thần vực đệ nhất vũ hội chiếm được đệ nhị danh, chấn kinh Thần vực, Tinh La tiền trang vì đặt lên quan hệ với Lâm Minh mà trực tiếp miễn đi tiền nợ của Lâm Minh, hơn nữa đem đồ thế chấp đều trả lại toàn bộ.Hiện tại Lâm Minh lấy ra sợi dây chuyền này hiển nhiên là kim giáp trung niên nhân nhận ra được.Sắc mặt của hắn biến hóa liên tục, trầm giọng nói:- Tín vật huyết mạch của vương tộc, sợi dây chuyền này ngươi làm sao có được?Kim giáp trung niên nhân không thể tưởng tượng được nhìn về phía Lâm Minh, phản ứng rất lớn.Lâm Minh nói:- Ta cùng với sợi dây chuyền này có nguồn gốc kỳ dị một chút, đến Thần tộc tổng bộ thì ta tự nhiên sẽ nói tỉ mỉ.

Nếu như ngươi sợ ta âm thầm truyền ra tin tức, bại lộ vị trí tổng bộ của các ngươi, chỉ cần phong tỏa không gian chung quanh ta, đem cảm giác của ta cách ly là được.Ngón tay của Lâm Minh co lại, dây chuyền trực tiếp bị hắn thu hồi:- Hiện tại có thể đi chưa?Kim giáp trung niên nhân nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, gật đầu....Hỗn loạn tinh hải, chung quanh đầy rẫy hắc động cùng tử tinh, một chiếc linh hạm tầm thường ở trong phiến tinh vực hỗn loạn này xuyên toa.

Lộ tuyến của nó đi cực kỳ phức tạp, mấy lần xuyên qua vòng xoáy không gian, sau đó trực tiếp na di tới một cái địa phương khác.Từ đầu đến cuối Lâm Minh đều ngồi ở trong linh hạm, ở phương viên mười trượng chung quanh hắn có một đạo trận pháp, chỉ cần cảm giác của Lâm Minh lộ ra bên ngoài cái phạm vi này lập tức sẽ bị phát giác, cho nên hắn không thể nào nhớ được lộ tuyến, cũng không cách nào truyền tin tức về vị trí của mình.Ở một thời khắc nào đó, Lâm Minh đột nhiên cảm giác linh hạm chấn động, phảng phất xuyên qua trận pháp chướng bích gì đó, hắn đi tới trước của sổ mạn tàu, thấy được ngoài cửa sổ là một tòa bạch sắc thần điện to lớn.Trước thần điện này có một bức tượng vô cùng nguy nga!Đây có thể nói là bức tượng lớn nhất mà Lâm Minh thấy được cho đến tận bây giờ, chân của nó cao đến mấy ngàn thước, từ một viên nham thạch tinh thần trực tiếp điêu khắc mà thành!Nó không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, mặt ngoài bức tượng đã tràn đầy bụi bậm, tràn đầy ý cảnh năm thắng, nhưng mà mỗi một nét điêu khắc, đường cong bên ngoài đều cô đọng chân ý cùng ý chí cường liệt vô cùng.Nó điêu khắc chính là --- Tu La Lộ chủ nhân!Thấy bức tượng này, Lâm Minh liền biết rõ đã đến tổng bộ Thần tộc rồi.- Xuống đây đi!Kim giáp võ giả mang theo Lâm Minh xuống linh hạm:- Lát nữa là phải gặp Đại trưởng lão của Thần tộc chúng ta, còn có Mạc Lăng thiên tử!- Đại trưởng lão...

Mạc Lăng thiên tử?Lâm Minh đối với trung ương quyền lực của Thần tộc là không biết chút gì, không biết địa vị của hai người được xưng hô như vậy đến cùng như thế nào.Con đường rộng rãi, mặt đất được lát gạch sáng bóng soi được người, Lâm Minh có thể cảm nhận được trên mỗi một viên gạch đều có khắc trận pháp, có tác dụng thủ hộ.

Những trận pháp này không tầm thường, nếu như đem đến trong tông môn nhỏ đều có thể sử dụng nó như trận pháp hộ tông, để thủ hộ sơn môn.Ở hai bên đường lớn có đứng võ giả Ngân giáp Thần tộc, tu vi của những võ giả Thần tộc này toàn bộ là Thánh Chủ sơ kỳ, so với sứ giả dẫn đường cho Lâm Minh thấp hơn một cấp bậc, hơn nữa Lâm Minh cảm ứng được những Thánh Chủ của Thần tộc này sợ rằng cũng có một chút năng lực vượt cấp chiến đấu, ít nhất có thể vượt một hai cái tiểu cảnh giới.Ở cuối đường lớn, trong đại điện có một hàng vương tọa, lúc này trên vương tọa đã có mười sáu trưởng giả Thần tộc ngồi.Mười sáu người này có năm có nữa, trong đó có ba người ngồi ở vị trí trung ương, đương nhiên là có tu vi Thiên Tôn.Những người khác toàn bộ đều là nửa bước Thiên Tôn hoặc là Giới Vương đại giới.Mà trừ mười sáu người này ra, ở trong đại điện này còn có một thanh niên Thần tộc, hắn có tu vi Giới Vương phổ thông, khí tức thâm trầm như biển, hiển nhiên là thiên phú tuyệt đỉnh.Mười sáu trưởng giả ngồi đó cộng thêm thanh niên này nữa là mười bảy người, tản mát ra uy áp cực kỳ khổng lồ, cả đại điện đều bao phủ ở dưới cỗ uy áp này, nếu như là võ giả có tu vi không đủ, một khi bước vào gian phòng này đều sẽ bị trực tiếp ép tới kinh mạch tan vỡ, hộc máu mà chết.Ngay cả Lâm Minh bước vào nơi này cũng là cước bộ có chút dừng lại, chân mày của hắn nhíu chặt, mặc dù uy áp bậc này thì hắn cũng có thể thừa nhận được, nhưng mà hắn cũng không thích.Đây không phải là đạo đãi khách, ngược lại giống như là đang khảo nghiệm hắn, thử một chút cân lượng của hắn.Lâm Minh rõ ràng, Thần tộc là chủng tộc cao ngạo, muốn bọn họ thừa nhận ngươi, nhất định là phải có thực lực để cho bọn họ chấp nhận.- Tính danh?Ở một khắc khi Lâm Minh tiến vào đại điện, trưởng giả ngồi ở chỗ trung ương nhất mở miệng.Thanh âm của lão trung khí mười phần, chấn đến lỗ tai người ta tê dại.Lâm Minh nhìn thẳng vào trưởng giả này, đối phương cốt cách rộng lớn, nhưng mà lại rất gầy, cho nên xương gò má của lão nổi lên cao cao, hốc mắt hãm sâu, phối hợp với một đầu tóc dài thương bạch kia làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi.Trung vị Thiên Tôn?Lâm Minh đoán được thực lực của lão giả này, trung vị Thiên tôn, hiển nhiên không thể nào là nhân vật lãnh tụ của Thần tộc, bởi vì lúc trước Thánh Mỹ có nói qua, Thần tộc có mấy Thiên Tôn đỉnh cao, Thiên Tôn đỉnh cao phối hợp với Thần minh pháp chỉ mới có thể tạo thành uy hiếp đối với Chân Thần.Lần này Lâm Minh tới đây là vì gặp lãnh tụ Thần tộc, thương thảo phương pháp có thể đối kháng với Thánh tộc.Bất quá thân phận của Lâm Minh quá thấp, chỉ là Thánh Chủ trung kỳ, lãnh tụ Thần tộc cũng không phải là người mà hắn nói gặp là có thể gặp, kỳ thật có thể gặp được Đại trưởng lão đã coi như là Thần tộc coi trọng hắn.- Tại hạ Lâm Minh!Lâm Minh báo tên thật, không có giấu diếm, trên thực tế Thần tộc không quá có thể biết được cái tên này, Thần vực cùng Thái Cổ vũ trụ là hoàn toàn cách ly.Quả nhiên Đại trưởng lão không có bất kỳ phản ứng nào, mà là hỏi:- Ngươi có tín vật huyết mạch của Vương tộc?- Không sai!Lâm Minh đưa tay phải ra, sợi dây chuyền kia liền treo ở trên ngón trỏ của Lâm Minh.Lâm Minh phát hiện, trong nháy mắt hắn lấy sợi dây chuyền này ra, trưởng giả Thần tộc ở tại tràng đều là ánh mắt sáng lên, trong con mắt có một phần hưng phấn cùng kích động.-------Chương 1965: Cấm địa Thần tộc (1)Chương 1965: Cấm địa Thần tộc. (1)Hơn nữa tên thanh niên Thần tộc chỉ có tu vi Giới Vương kỳ kia càng là đối với sợi dây chuyền này lộ ra một phần khát vọng, điều này làm cho trong lòng lh vừa động, xem ra sợi dây chuyền này cũng không phải là tín vật đơn thuần, nó hẳn là còn có tác dụng khác.Dù sao cũng là dây chuyền mà năm đó Huyền Tình thiên hậu đeo trên người, sao có thể là phàm vật?- Sợi dây chuyền này nguyên bản là tín vật Thần tộc ta, hiện tại ngươi đem dây chuyền đến chỗ này, theo lý hẳn là trả lại tộc ta!

Lấy ra đi...Đại trưởng lão vừa nói chuyện, liền đứng lên.Lâm Minh nhướng mày, ngược lại đem dây chuyền nắm chặt.Năm đó hắn ở thần nữa cổ mộ sau khi nghe được thanh âm của Huyền Tình thiên hậu, cái này bằng với là Huyền Tình thiên hậu cấp cho hắn, huống chi sau đó linh hồn của Huyền Tình thiên hậu hiển hóa, cũng chấp nhận dây chuyền này do Lâm Minh bảo quản, hiện tại Đại trưởng lão này nói câu đầu tiên liền muốn thu lại, hắn tự nhiên là không muốn.- Như thế nào?Thấy Lâm Minh không có ý tứ giao ra dây chuyền, thanh âm của Đại trưởng lão khẽ lạnh lại:- Đây vốn là vật của tộc ta, chẳng lẽ ngươi muốn lấy làm của riêng?Lời của Đại trưởng lão ẩn hàm phong mang.Sắc mặt của Lâm Minh trầm xuống, bất kể là lúc trước đi Hồn tộc hay là lần này tới Thần tộc, Lâm Minh đều nghĩ đến, quá trình sẽ không quá thuận lợi.Hắn chỉ có một người, tu vi cũng không cao, đối mặt với đại chiến cấp bậc chủng tộc căn bản sẽ không có tác dụng gì, hơn nữa hắn còn là dị tộc, dưới tình huống như vậy, hi vọng được một đám Thiên Tôn, còn có Thần tộc chứa nhiều thần minh pháp chỉ coi trọng là không thể nào.Lâm Minh nhưng sẽ không cho là bởi vì hắn cứu một cái thôn trang nhỏ là có thể được lãnh tụ Thần tộc khách khí đón chào.Lâm Minh bởi vì nguyên nhân của Huyền Tình thiên hậu, muốn báo ân trợ giúp Thái cổ Thần tộc, đồng thời cũng là vì dùng Thái cổ Thần tộc ngăn cản Thánh tộc, cho Nhân tộc cơ hội thở dốc.Mà trong đủ loại chuyện này Thái cổ Thần tộc lại không biết, bọn họ chỉ là thấy Lâm Minh là một mao đầu tiểu tử có tu vi không tới Giới Vương, một cái chủng tộc có nhiều Thiên Tôn trông cậy vào một mao đầu tiểu tử tới cứu, đây không phải là chê cười sao?Nhưng mà mặc dù Lâm Minh biết mình không chiếm được chấp nhận của Thần tộc, nhưng cũng chưa từng ngờ tới hắn vừa mới tới Thần tộc, đối phương liền muốn hắn giao ra thần nữ hạng liên.Rất hiển nhiên, sợi dây chuyền này một khi giao ra cũng sẽ không trả lại cho chính mình.Xem ra hắn còn đánh giá thấp giá trị của sợi dây chuyền này rồi!- Ta cũng không nói là không trả lại dây chuyền, chỉ là...

Ta mới tới Thần tộc, vốn là muốn gặp lãnh tụ của quý tộc...- Thần Hoàng bệ hạ đang bế quan, ngươi không gặp được rồi, ta có thể thay hắn, là chuyện tình kết minh giữa Nhân tộc cùng Thần tộc sao?

Ngươi nói với ta là được, hiện tại, trước tiên đem tín vật của tộc ta trả lại đi.Đại trưởng lão trực tiếp cắt đứt lời của Lâm Minh, ngữ điệu của lão coi như bình thản, nhưng từ trên ánh mắt của lão nhìn lại hiển nhiên đã không có bao nhiêu tính nhẫn nại rồi.Thần tộc Đại trưởng lão là trung vị Thiên Tôn, mà Lâm Minh chỉ là Thánh Chủ trung kỳ, giữa hai người cách hai đại cảnh giới, hơn nữa chênh lệch sau một cái đại cảnh giới Giới Vương cùng Thiên Tôn, đây không phải là nửa điểm hay một điểm.Ở Đại trưởng lão xem ra, lão ôn tồn nói nhiều lời với Lâm Minh như thế đã là cho đủ mặt mũi, nhưng mà Lâm Minh lại còn không có ý tứ giao ra dây chuyền, điều này làm cho lão cảm thấy sự nhẫn nại của mình đã không còn thừa nhiều nữa rồi.Ngay lúc này, Thần tộc Giới Vương kia trong đại điện mở ra cước bộ, đi tới trước mặt Lâm Minh.Ánh mắt của hắn nhìn Lâm Minh, nhẹ nhàng cười một cái nói:- Tại hạ là Mạc Lăng thiên tử, vị bằng hữu này, sợi dây chuyền kia đối với Thần tộc chúng ta rất trọng yếu, ngươi đã cứu một thôn trang của Thần tộc ta, hơn nữa bản thân cũng không tầm thường, chúng ta không muốn làm khó ngươi, dây chuyền còn là đưa cho chúng ta đi!Ngữ khí của Thần tộc Giới Vương này mặc dù khách khí, nhưng lại là ẩn hàm uy hiếp, hơn nữa ngạo ý trong nội tâm hắn cũng không che giấu được.Lâm Minh nhìn đối phương một cái, nguyên lai hắn chính là Mạc Lăng thiên tử, hai chữ "Thiên tử" này tựa hồ là một cái danh hiệu, mà Mạc Lăng đại khái là tên.Đây là một thanh niên tuấn kiệt của Thần tộc, thiên phú cùng thành tựu của hắn hiển nhiên mạnh hơn so với A Cổ.- Ta tới Thần tộc, mục đích của ta, các ngươi không hỏi ta tới làm gì, lại muốn ta giao ra dây chuyền, dây chuyền giao cho các ngươi xong, ta có phải là có thể trở về hay không?Trong lời nói của Lâm Minh ẩn hàm ý châm chọc.- Ngươi tới Thần tộc là muốn kết minh a?

Chuyện tình kết minh này chúng ta có thể từ từ thương lượng.

Nhưng mà trước đó ngươi phải giao ra dây chuyền, nếu như ngươi không giao, chúng ta chỉ có thể dùng sức mạnh rồi, hi vọng ngươi không nên rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt!Thanh âm của Mạc Lăng thiên tử đã mang vài phần sát khí!Trong lòng Lâm Minh cười lạnh:- Kết minh?

Nhân tộc ta ở Thần vực, các ngươi ở Thái cổ vũ trụ, gặp mặt một lần đều phải trải qua rất nhiều vũ trụ, cho dù là kết minh thì lại có ý nghĩa gì?

Bất quá là thuyết pháp trên danh nghĩa thôi, ta tới Thần tộc không phải là vì kết minh.- Mà ta có thể lấy được sợi dây chuyên này là tuân theo di nguyện của Huyền Tình thiên hậu, các ngươi, chẳng lẽ muốn cướp hay sao?Thanh âm của Lâm Minh vang vang, trung khí mười phần, nhắc tới bốn chữ Huyền Tình thiên hậu, dây chuyền trong tay của Lâm Minh tựa hồ phát ra thanh quang mông lung, một cỗ khí tức tuế nguyệt mênh mông loáng thoáng từ trên dây chuyền phát ra, làm cho lòng người run rẩy.Mà cỗ khí tức này mơ hồ vây quanh Lâm Minh, tựa hồ lấy Lâm Minh làm chủ, khiến võ giả Thần tộc tại tràng đều vì thế mà động dung.Sợi dây chuyền này đi theo Lâm Minh như trước, hơn nữa di nguyện của Huyền Tình thiên hậu đã có chút ít khuynh hướng nhận chủ rồi.Thấy tình cảnh bậc này, lại liên tưởng đến Huyền Tình thiên hậu, nhóm trưởng giả ở tại tràng đều là trong lòng hơi ngưng đọng lại, trong lúc nhất thời tỉnh táo một chút.Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, im lặng không lên tiếng.Huyền Tình thiên hậu chết đi đối với Thần tộc mà nói là một đả kích trọng đại, bởi vì ban đầu Huyền Tình thiên hậu có hi vọng trùng kích Chân Thần thật lớn!Thần tộc liền thiếu đi một Chân Thần!Nếu như Huyền Tình thiên hậu có thể thành tựu Chân Thần mà nói, hiện tại Thánh tộc muốn động vào Thần tộc cũng phải suy nghĩ kỹ, bởi vì Thần tộc còn có Thần minh pháp chỉ.- Dù có Thiên hậu di nguyện cũng không thể nói rõ cái gì, sợi dây chuyền này còn là thuộc về Thần tộc, ngươi không thể nào mang nó đi, lấy nó đi cũng vô dụng, ban đầu thiên hậu cũng là không có cách nào đem dây chuyền trả lại Thần tộc, mới mượn tay của ngươi đi!

Còn trả lại đi, đây không phải là đồ mà ngươi có thể có, nói thật với ngươi, sợi dây chuyền này thậm chí liên quan đến kết quả đại chiến của chúng ta cùng Thánh tộc, cho nên...

Ngươi hiểu chưa, chỉ sợ làm trái với di nguyện của thiên hậu, chúng ta cũng phải lấy về!Lại có một trưởng lão mở miệng, tu vi của lão là hạ vị Thiên Tôn.-------Chương 1966: Cấm địa Thần tộc (2)Chương 1966: Cấm địa Thần tộc. (2)Đến cảnh giới Thiên Tôn, vượt cấp chiến đấu đã vô cùng khó khăn, cho dù là Thần tộc, cũng chính là Thánh Chủ, Giới Vương, có thể vượt qua tiểu cảnh giới, đến Thiên Tôn, trừ phi là kinh thế thiên tài, nếu không thực lực so với chủng tộc khác cũng không sai biệt lắm, hạ vị Thiên Tôn chính là Hạ vị Thiên tôn, không cách nào vượt qua.Lâm Minh nhìn về phía trưởng lão nói chuyện kia, nghe lời của đối phương, trong lòng Lâm Minh có chút kinh ngạc, hỏi lại:- Có thể nói cho ta biết hay không, sợi dây chuyền này rốt cuộc có tác dụng gì?Trưởng lão kia quay đầu lại, nhìn Đại trưởng lão một cái, hiển nhiên là đang trưng cầu ý kiến.Sau khi nhìn thấy Đại trưởng lão gật đầu, lão chậm rãi nói:- Sợi dây chuyền này, bản thân nó là Linh bảo cấp Chân Thần, nhưng hạch tâm của nó là Thiên thần chi thạch khảm ở phía trong đó, đáng tiếc dây chuyền này từng bị tổn hại, khiến cho Thiên thần chi thạch băng liệt ở trong dây chuyền, ngươi chỉ có dây chuyền lại không có Thiên thần chi thạch, không có chỗ để dùng, mà Thiên thần chi thạch này bây giờ đang ở trong tay tộc ta.Lời của Đại trưởng lão khiến cho trong lòng Lâm Minh vừa động, hắn nhìn dây chuyền ở trong tay.Ở chỗ cuối cùng của dây chuyền có một khối kim loại lớn cỡ bàn tay, dày một tấc, trung ương của khối kim loại có một cái lỗ, vốn là thời điểm Lâm Minh ở trong cổ mộ nhận được nó liền suy đoán qua, trong cái lỗ này có thể bao bọc thứ gì đó, hiện tại quả nhiên là thế.Đại trưởng lão nói:- Đem thiên thần chi thạch đặt ở trong dây chuyền liền có thể chữa trị, có thể phục hồi dây chuyền này lại như cũ, tên của nó vốn là Hạo Kiếp chi liên, nói riêng về uy lực, bản thân Hạo Kiếp chi liên chỉ là linh bảo Chân Thần kỳ thật còn không coi vào đâu, nó không cách nào vãn hồi được đại chiến của hai đại chủng tộc, nhưng mà ý nghĩa của Hạo Kiếp chi liên này không nằm ở linh bảo, nó nhưng thật ra là chìa khóa mở ra cấm địa của tộc ta...- Cấm đại?Trong lòng Lâm Minh cả kinh:- Cấm địa gì?- Là trăm ngàn năm trước....

Cấm địa do tổ tiên Tu La thiên thần tộc ta lưu lại, trong đó có di vật cùng bộ phận truyền thừa của Tu La thiên thần.

Tu La thiên thần từng lưu lại tổ huấn, dựa theo tổ huấn, Hạo Kiếp chi liên chỉ có ở lúc mỗi khi xuất hiện hạo kiếp mới có thể sử dụng nó mở ra cấm địa...Lời của trưởng lão này đều là bí ẩn của Thái cổ Thần tộc, rất nhiều Thần tộc nhân đều không biết.Ở trong thời gian dài dòng trăm tỉ năm này, Thái cổ Thần tộc không chỉ một lần kinh qua hạo kiếp, cấm địa cũng từng mở ra, nhưng mà tựa hồ mỗi lần cấm địa mở ra thì tình hình lại hoàn toàn bất đồng, bọn họ không biết ở trong cấm địa có cái gì.

- Tu La thiên thần?Trong lòng Lâm Minh cả kinh:- Nhưng là Tu La Lộ chủ nhân?- Đúng vậy!Câu trả lời của Đại trưởng lão để cho trong đầu Lâm Minh lướt qua một đạo thiểm điện, tim của hắn trong nháy mắt bị cái gì xúc động, cuồng loạn đập thình thịch.Loại cảm giác này là...Con ngươi của Lâm Minh hơi co lại, di vật của Tu La Lộ chủ nhân, có lẽ...Chẳng biết tại sao hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, khối đế ngọc thứ ba có lẽ là ở trong cái gọi là cấm địa Thần tộc này!Tu La Lộ chủ nhân lưu lại ba khối đế ngọc, chia ra đại biểu cho Tinh, Khí, Thần, tập hợp đủ bọn chúng là có thể mở ra một tầng thí luyện Tu La Lộ cuối cùng!Mà phương thức nhận được ba khối đế ngọc kỳ thật chỉ nhìn một chữ "Duyên".Ban đầu Tu La Lộ chủ nhân ở lối vào khảo nghiệm cuối cùng của tầng thứ bảy đã lư lại văn tự:- Tam thập tam thiên, Tu La truyền thừa, truyền tuyệt thế nhân kiệt, truyền đại khí vận giả, truyền người hữu duyên!- Trong một chữ duyên, huyễn hoặc khó hiểu, nếu có duyên, ngay cả cách vô số vũ trụ cũng có thể được ta truyền thừa, nếu như vô duyên, ngay cả ngươi thiên phú tuyệt luân cũng không thể vào được cửa.- Ta lưu lại ba khối duyên chi đế ngọc "Tinh Khí Thần", đế ngọc có linh, đợi lúc duyên phận đầy đủ thì nó sẽ rơi vào tay ngươi, nếu như duyên phận không đủ, đau khổ tìm kiếm cũng không được, mang theo ba miếng duyên chi đế ngọc đến chỗ này, lại mở ra cửa của tầng thứ bảy.Duyên chi đế ngọc, một khi đã gọi là "Duyên, nói như vậy muốn lấy được nó dĩ nhiên là nhìn duyên phận.Trong đế ngọc ẩn chứa quy tắc kỳ dị, nếu là người có duyên, mặc dù chính mình không đi tìm đế ngọc cũng có thể mạc danh kỳ diệu đe đế ngọc tập hợp đủ!Hiện tại trong lòng Lâm Minh có một loại dự cảm kỳ dị này, chỉ sợ cũng là trong một chữ "Duyên" tác dụng vào trong đó!Thậm chí có thể Tu La Lộ chủ nhân năm đó đã nhìn ra thiên cơ, hắn bằng vào điểm này thôi diễn vận mệnh của mình, còn có vận mệnh của người truyền thừa, cuối cùng lưu lại ba miếng đế ngọc này cũng là tính toán tốt.- Khối đế ngọc thứ ba thật ở trong cấm địa Thần tộc sao?Lâm Minh cảm giác trái tim cuồng loạn, hắn nắm chặt quyền đầu, vẫn như cũ là khó có thể bình phục tâm tình, vô luận như thế nào hắn đều phải đi Thần tộc cấm địa một chuyến!Nếu như có thể tập hợp đủ Tu La thiên thư, như vậy thực lực của Lâm Minh có thể đột nhiên tăng mạnh!- Hiện tại có thể đem dây chuyền trả lại cho tộc ta đi!Đại trưởng lão nhìn Lâm Minh, đưa tay ra, nên nói thì lão đã nói, thậm chí chuyện bí mật liên quan đến Thần tộc, lão cũng giải thích một chút.Cái này tự nhiên là bởi vì Lâm Minh đối với Thần tộc bọn họ coi như có thiện ý, hơn nữa có nguyên nhân cứu một cái thôn trang Thần tộc.Nhưng mà hiện tại, lão đối với Lâm Minh đã là tận tình tận nghĩa rồi!Nếu như Lâm Minh còn là không biết điều, lão sẽ không chút lựa chọn mà xuất thủ với Lâm Minh!Lâm Minh nhìn Đại trưởng lão, nắm chặt dây chuyền trong tay, gằn từng chữ nói:- Có thể trả lại dây chuyền cho các ngươi, nhưng ta có một điề kiện, ta cũng muốn đi vào trong cấm địa!- Cái gì?

Ngươi muốn đi vào cấm địa tộc ta?Nghe được lời nói của Lâm Minh, sắc mặt của Đại trưởng lão trầm xuống.Một khi đã có thể được gọi là cấm địa, tự nhiên là địa phương cực kỳ trọng yếu của Thần tọc, há có thể cho một Nhân tộc tùy ý tiến vào?Huống chi lần này tiến vào cấm địa cũng không phải là thí luyện cho người trẻ tuổi, mà là liên quan đến chủng tộc tồn vong.- Danh sách cấm địa có hạn, liên quan đến tồn vong của tộc ta, có thể đi vào trong đó căn bản là nhân vật cấp Thiên Tôn của tộc ta, là cường giả của thế hệ trước, tiến vào trong đó tìm kiếm chuyển cơ để phục hưng chủng tộc, mà không phải là để cho thế hệ trẻ tuổi lịch luyện trưởng thành, thậm chí còn có thể có Thiên Tôn của Thiên tộc cũng muốn gia nhập vào, căn bản không có vj trí co ngươi!Đại trưởng lão không muốn lãng phí danh ngạch quý giá, ý cự tuyệt đã rất rõ ràng rồi.Song Lâm Minh lại nghe ra chỗ sơ hở ở trong lời nói của lão:- Có thể đi vào cấm địa "căn bản" là nhân vật cấp Thiên Tôn của tộc ngươi?-------Chương 1967: Lão thần hoàng (1)Chương 1967: Lão Thần Hoàng. (1)Lâm Minh lặp lại:- Hai chữ "căn bản" này!Hắn giống như cười mà không cười nhìn thoáng qua Mạc Lăng thiên tử:- Nếu là "căn bản" thì liền chứng minh có ngoại lệ, Mạc Lăng thiên tử cũng sẽ tiến vào trong đó sao?Lời của Lâm Minh là nói chỗ yếu, Mạc Lăng thiên tử cũng là thế hệ trẻ, ở trong tràng đại kiếp này hắn có thể phát huy ra tác dụng gì, hắn tiến vào cấm địa tự nhiên là vì lịch lãm.Lời của Lâm Minh để cho sắc mặt của Mạc Lăng thiên tử trong nháy mắt trầm xuống, hắn lạnh lùng nói:- Ta có tiến vào trong đó hay không cũng là chuyện tình bên trong Thần tộc ta, không tới phiên một ngoại nhân như ngươi khua tay múa chân!Lâm Minh cười lạnh một tiếng:- Ta đúng là ngoại nhân, bất quá Hạo Kiếp chi liên này là Huyền Tình thiên hậu cấp cho ta, kế thừa di nguyện của Huyền Tình thiên hậu, cũng là ta đem nó đến Thần tộc, nếu như không có ta, các ngươi ngay cả cấm địa đều không thể mở ra!Lúc Lâm Minh nói chuyện, năng lượng toàn thân tự phát dũng động, mà Hạo Kiếp chi liên ở trên tay hắn cùng với năng lượng ở trong cơ thể Lâm Minh mơ hồ hô ứng, phát ra từng đợt thanh mang, giống như tuế nguyệt chi quang, làm cho người ta có một loại cảm giác hậu trọng cổ phác, tựa hồ ở trong thanh mang có một dòng sông lịch sử đang chậm rãi chảy xuôi.Thấy một màn như vậy, võ giả Thần tộc ở tại chỗ âm thầm khiếp sợ, bọn họ không biết Hạo Kiếp chi liên đã nhận thức thanh niên nhân loại ở trước mắt này làm chủ hay chưa, nhưng mà có thể khẳng định lời nói của thanh niên nhân tộc này là hắn tuân theo di nguyện của Huyền Tình thiên hậu là thiên chân vạn xác.- Nếu quả thật không để ý đến nhân loại này, làm nghịch Huyền Tình thiên hậu, rất khó đoán trước sẽ phát sinh cái gì, vạn nhất thời điểm chữa trị Hạo Kiếp chi liên sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn...Có một trưởng lão Thần tộc lén lút truyền âm, phải biết rằng, Hạo Kiếp chi liên này nhưng là Chân Thần linh bảo, tình huống bình thường chữa trị Chân Thần linh bảo phải là Chân Thần xuất thủ mới được, mà Thần tộc bọn họ căn bản không có Chân Thần, nhất định phải là mấy Thiên Tôn liên thủ, thậm chí vận dụng một phần lực lượng của Thần minh pháp chỉ mới có thể đem nó chữa trị.- Lão tam, thần kinh của ngươi quá nhạy cảm rồi!Đại trưởng lão lắc đầu:- Thiên hậu nương nương năm đó cố gắng dùng Luân Hồi lộ vãn hồi khí vận của Thần tộc, thoát khỏi ma chú Thần tộc không thể sinh sôi nảy nở, kết quả không ngờ rằng bị Thánh tộc chặn ngang một cước, thất bại trong gang tấc, khiến cho Hạo Kiếp chi liên mất đi ở Thần vực!

Dưới tình huống như vậy, nương nương hẳn là không tìm được người thích hợp đem Hạo Kiếp chi liên mang về Thần tộc ta, cho nên bất đắc dĩ lựa chọn nhân tộc tiểu tử này mà thôi, Thiên Hậu nương nương đã tiêu hao hết tâm huyết vì Thần tộc ta, làm sao sẽ vì một tiểu tử nhân loại truyền tin mà để cho đại kế liên quan đến chủng tộc tồn vong của chúng ta sinh ra sơ xuất?

Thời điểm chữa trị Hạo Kiếp chi liên này nương nương nhất định sẽ che chở cho chúng ta!Đại trưởng lão khẳng định nói, những người khác cũng cảm thấy có lý, nhưng mà tam trưởng lão vẫn là hơi nhíu mày nói:- Nói là như vậy cũng không sai, bất quá nương nương nhân hậu, nhân loại này đối với tộc ta cũng coi như có ân, trực tiếp cự tuyệt thì bất cận nhân tình, nhưng hết lần này tới lần khác danh ngạch lại quá quý giá, khấu trừ một phần phải phân cho Thiên tộc, thật sự không lấy ra được vị trí, không bằng chúng ta đặt ra tư cách khảo nghiệm để cho hắn biết khó mà lui đi...- Khảo nghiệm?Ngón tay của Đại trưởng gõ vào tay vịn của ghế, khẽ lắc đầu:- Không nên khinh thường thanh niên nhân tộc này, hắn là nhân kiệt, có lẽ...

Không kém bao nhiêu so với Mạc Lăng đâu...Đại trưởng lão nói như vậy, nhóm trưởng giả Thần tộc ở tại tràng đều là ngẩn ra, có ít người cảm thấy không thể tin, Mạc Lăng thiên tử cũng khẽ nhíu mày, Lâm Minh là nhân kiệt thì hắn thừa nhận, nhưng mà nói Lâm Minh không kém hơn so với mình, hắn lại có chút không phục.Lâm Minh là thiên tài, nhưng chỉ là Thánh Chủ trung kỳ, Mạc Lăng hắn nhưng là Giới Vương!Số tuổi, chênh lệch về tu vi đều sẽ ở bên trong tư cách khảo nghiệm hiển hiện ra.- Đại trưởng lão...Mạc Lăng thiên tử truyền âm, song Đại trưởng lão lại trực tiếp ngăn hắn lại:- Ta biết ngươi không phục, chuyện này tạm thời không nói, hiện tại trước tiên cân nhắc chuyện tình khảo nghiệm, đề nghị này của lão tam cũng là đề tỉnh ta, có một loại khảo nghiệm, ta tin tưởng hắn không thể qua được, bởi vì...

Hắn không phải là Thần tộc.Đại trưởng lão nói tới đây, khóe miệng hiện lên một vòng cung, mà những người khác cũng nhất thời hiểu được, biết Đại trưởng lão đang tính toán cái gì.Thiên phú của Lâm Minh cường đại, nhưng là không cải biến được chủng tộc, nếu như khảo nghiệm liên quan đến huyết mạch của Thần tộc mà nói, Lâm Minh sẽ ăn thiệt thòi.- Lâm Minh đúng không, ngươi đã muốn danh ngạch, có thể, bất quá ngươi phải thông qua khảo hạch của tộc ta, nội dung khảo hạch đối xử bình đẳng, nếu như ngươi không qua được khảo hạch, vậy thì thật xin lỗi rồi.Đại trưởng lão chậm rãi nói, trong lòng đã thắng định Lâm Minh rồi, Lâm Minh khẽ nhíu mày, hắn không biết mới vừa rồi đối phương dùng truyền âm để thương lượng cái gì.Đang ở thời điểm Lâm Minh không biết trả lời như thế nào, đột nhiên không khí của cả đại điện thay đổi.Một cỗ lực lượng nhu hòa tựa như biển cả chậm rãi phóng tới, nguyên bản uy áp của những trưởng giả Thiên Tôn kia phóng thích ra tàn bộ bị cỗ lực lượng này hòa tan.- Ân?

Đây là...Trong lòng Lâm Minh cả kinh, lực lượng đáng sợ bậc này...Hắn quay đầu lại, chỉ thấy một trưởng giả Thần tộc cầm khô mộc quải trượng trong tay, chậm rãi đi tới.Trưởng giả này có một đầu tóc dài màu bạc, thoạt nhìn da thịt đầy đặn, nhưng đối lập chính là gương mặt của lão, giống như tuổi già sức yếu, sinh mệnh chi hỏa yếu ớt, thoạt nhìn tựa hồ gần đất xa trời, song cảm giác lão khiến cho người ta vô cùng kinh khủng, tựa hồ trong cơ thể lão giống như đã dung nạp một cái vũ trụ.- Thần Hoàng bệ hạ!Thấy lão giả tiến vào, các trưởng lão của Thần tộc toàn bộ đứng dậy hành lễ, khom người xuống, mà Mạc Lăng kiệt ngạo lại càng là quỳ một chân xuống, lễ tiếp so với những trưởng lão kia càng hơn một bước, trong lúc nhất thời, cả đại điện chỉ còn một mình Lâm Minh đứng thẳng, lộ ra vẻ có chút đột ngột.Lão chính là Thần tộc Thần Hoàng sao?Trong lòng Lâm Minh kinh dị, hắn nhìn về phía lão giả này, không cách nào phân biệt được tu vi của đối phương, nhưng mà dựa theo lời của Thánh Mỹ, Thần tộc hẳn là không có Chân Thần, nói cách khác, lão giả này hẳn là Thiên Tôn tuyệt đỉnh.Nhưng mà chẳng biết tại sao, cảm giác mà lão giả này cấp cho hắn so với tuyệt đỉnh Thiên Tôn bình thường càng thêm kinh khủng, tựa hồ cái vũ trụ này đều đang thần phục lão.- Nhìn thấy Thần Hoàng bệ hạ còn không quỳ xuống!Đại trưởng lão tức giận nói.Lâm Minh khom mình hành lễ, đây là cung kính đối với trưởng bối cùng trưởng giả, theo lý nên như thế.-------Chương 1968: Lão thần hoàng (2)Chương 1968: Lão Thần Hoàng. (2)Quy cách hành lễ của Lâm Minh giống với các trưởng lão, điều này làm cho Mạc Lăng thiên tử cực kỳ khó chịu, tu vi của hắn còn cao hơn so với Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh lại đứng, hắn quỳ.Mạc Lăng thiên tử đang muốn nói cái gì, lúc này Thần tộc Thần Hoàng thở dài một tiếng, lão nhìn Lâm Minh, trong mắt toát ra một phần thương nhớ:- Ngươi gặp Huyền Tình rồi?- Ân...Lâm Minh gật đầu, hắn biết, Thần tộc Thần Hoàng hỏi là đã gặp qua thi thể của Huyền Tình thiên hậu hay chưa:- Di thể của Thiên Hậu nương nương bình tĩnh tường hòa, dung mạo mỹ lệ sinh động, gióng như là ngủ thiếp đi...- Thật sao...Thần tộc Thần Hoàng nhắm hai mắt lại, vẻ mặt già nua khẽ xo rúm, tựa hồ trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận tin tức kia.Mặc dù lão sớm biết rõ Huyền Tình đã chết rồi, nhưng mà chân chính từ trong miệng Lâm Minh nghe được, đối phương thấy thi thể của Huyền Tình thiên hậu, lão vẫn là cảm thấy trong lòng đau nhói.- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi một chỗ...Thần tộc Thần Hoàng nhìn Lâm Minh một cái, chậm rãi xoay người, Lâm Minh ngạc nhiên, đi đến một cái "Địa phương"?Hắn không hỏi rốt cuộc là muốn đi đâu, chỉ là đi theo ở phía sau Thần tộc Thần Hoàng, hắn có thể từ trên người lão Thần Hoàng này cảm nhận được một cỗ nhân hậu cùng bác ái sâu trong linh hồn, hơn nữa mơ hồ mang theo một cỗ trầm trọng cùng đau thương, điều này làm cho trong lòng Lâm Minh rung động, hắn còn chưa bao giờ ở trên người nào cảm nhận được cảm giác như vậy.Lâm Minh đi ra khỏi đại điện, lưu lại một đám Thần tộc trưởng lão mờ mịt nhìn nhau, lão Thần Hoàng muốn dẫn nhân loại này đi chỗ nào?- Thần Hoàng tiền bối, ngài cùng Huyền Tình thiên hậu là...- Ta là cha của nàng!Thần Hoàng bình tĩnh nói, chỉ một câu này thôi, không cần phải nhiều lời nữa.Thiên hậu của Thần tộc giống như Hồn hậu của Hồn tộc, đều là một loại phong hào, không nghi ngờ chút nào, nếu như Huyền Tình thiên hậu sống sót, nàng chính là hạ nhiệm Thần Hoàng.Đáng tiếc, nàng vẫn lạc rồi, mà bây giờ nhìn THần tộc, Lâm Minh chỉ nhìn thấu thanh niên tuấn kiệt như A Cổ cùng Mạc Lăng thiên tử, nếu như Mạc Lăng thiên tử chính là đệ nhất tuấn kiệt của Thần tộc mà nói, vậy Thần tộc có lo lắng rồi!Dù sao nhân số quá ít, chỉ sợ Thần tộc thiên phú cường đại, người người như long, nhưng không có nhân số khổng lồ cũng khó mà dựng dục ra được nhân vật tuyệt thếLâm Minh nghĩ như vậy, đi theo Thần Hoàng, xuyên qua đường lớn phức tạp, hắn cảm giác mình càng ngày càng đi sâu vào dưới đất của tòa thần điện này.Thần Hoàng đi vô cùng chậm, mặc dù lão hoàn toàn có thể một bước vượt ngàn vạn dặm, tiến hành không gian na di, nhưng mà ở tòa thần điện này lão lại là bước từng bước mà đi, cước bộ hạ xuống mặt đất u ám phát ra tiếng vang linh hoạt kỳ ảo.Lâm Minh cảm giác càng đi đến chỗ sâu đại điện, khí tức chung quanh lại càng lộ ra vẻ cổ xưa, phảng phất nơi này đã rất lâu không có ai đi tới, những viên gạch hậu trọng kia giống như là từng bản sử thư dày cộm, hồi tưởng lại thời gian đã lâu của tòa thần điện này.Ngay vào lúc này, Thần Hoàng dừng chân, nói:- Chúng ta đến rồi...Lão Thần Hoàng đứng ở trước một phiến thanh đồng cổ môn hậu trọng, từ phía sau thanh đồng môn kia truyền đến tiếng gầm gừ khiến cho người ta sởn hết cả gai ốc, thê lương mà khổng lồ, rung động lòng người, còn có tiếng vang của khóa sắt ầm ầm, tựa hồ có một tồn tại đáng sợ đang kéo xiềng xích thô to!Cước bộ Lâm Minh dừng lại, hô hấp ngưng trệ, tiếng gầm gừ đáng sợ này rơi vào trong tai hắn chẳng biết tại sao cư nhiên dẫn ra bi ai không hiểu ở trong nội tâm hắn, để cho hắn khó có thể quên được.Lão Thần Hoàng chỉ chỉ vào thanh đồng môn nói:- Vào xem một chút đi!Lâm Minh hít sâu một hơi, đưa tay đẩy thanh đồng môn ra, một khắc kia, Lâm Minh cảm giác mình đẩy ra không phải là cửa mà là một tấm mộ bia thật dày.Ở phía sau cổ môn là một phương thế giới hắc ám khổng lồ, giống như là thâm uyên đen nhánh.Một cỗ hàn ý âm sâm đập vào mặt, ở trong thế giới hắc ám, Lâm Minh thấy được từng cỗ thanh đồng cổ quan, những thanh đồng cổ quan này to đến kinh người, mặt ngoài bọn chúng quấn xiềng xích thô dày, cũng không biết bên trong là thi thể người nào đang ngủ say.- Tổng cộng mười hai cỗ thanh đòng cổ quan!Lâm Minh âm thầm kinh hãi, hắn mơ hồ cảm giác được dưới mỗi một cỗ cổ quan này đều đagn có tồn tại đáng sợ ngủ say, chỉ là không biết bọn họ rốt cuộc là cái gì.Bất quá lúc này, hấp dẫn sự chú ý của Lâm Minh nhất lịa không phải là mười hai cỗ thanh đồng cổ quan này, mà là một đầu hung thú diện mạo vô cùng dữ tợn đáng sợ ở phía cuối hàng cổ quan kia!Đầu hung thú này có bốn cái "chân" tráng kiện, móng vuốt sắc bén dữ tợn, toàn thân phủ đầy lân giáp, sau lưng mọc ra trường mao màu đen um tùm, giống như là một đầu ác ma chi thú ở địa ngục trong truyền thuyết.Lâm Minh có thể từ trong cơ thể của nó cảm nhận được huyết tinh chi khí sâu tựa như biển, phảng phất nó đã giết qua vô số sinh linh.Lúc này hung thú đáng sợ kia, một đôi ánh mắt u lục nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, tứ chi, thân thể hùng tráng của nó đều bị khóa sắt khóa kín tầng tầng, lúc trước Lâm Minh nghe được tiếng vang của khóa sắt hiển nhiên chính là hung thú này đánh vào khóa sắt dẫn tới.Lâm Minh nhìn ác ma chi thú kia, tâm thần rung động không hiểu, chẳng biết tại sao hắn ở trên người hung thú này cảm nhận được một tia khí từng đã từng quen biết, để cho hắn khó có thể tin.- Đây...

Đây là...Lâm Minh nhìn tầng tầng hắc khí quấn quanh ở trên người ác ma chi thú,cỗ hắc khí này hắn cũng vô cùng quen thuộc.- Nó là...Lâm Minh nhìn về phía Thần tộc Thần Hoàng, trong mắt tràn đầy hồi hộp.- Hống!Đúng lúc này ác ma chi thú phát ra một tiếng gầm thét kinh thiên động địa, khóa sắt ở trên người nó bị kéo chặt lại trong nháy mắt, phát ra tiếng vang ầm ầm.Khí thế đáng sợ giống như cuồng phong bạo vũ vọt tới, thậm chí móng vuốt sắc bén như đao kia của nó có thể xé nát hư không đã vọt tới cách Lâm Minh chưa đầy một trượng.Nhưng mà Lâm Minh không nhúc nhích, chỉ là nhìn Thần tộc Thần Hoàng, đang đợi đáp án của Thần Hoàng.Lúc này Thần Hoàng mở miệng, thanh âm chậm rãi phảng phất từ cuối bờ bỉ ngạn của con sông thời gian nhẹ thổi tới:- Tên của nó là ...

Nguyên Xích.

Ở trước lúc nó biến thành dạng này còn có một cái phong hào, gọi là...

Hỗn Nguyên thiên tôn...Lời của Thần tộc Thần Hoàng giống như một viên tạc đạn nổ vang ở bên tai Lâm Minh.Thân thể của Lâm Minh ở trong lúc nhất thời hoàn toàn bất động, thật lâu không nói gì.Hỗn Nguyên thiên tôn...

Nó chính là Hỗn Nguyên thiên tôn sao?Lâm Minh nhìn về phía ác ma chi thú, ác ma chi thú giãy dụa ở trong khóa sắt, nhãn mâu của nó đã đánh mất thanh minh, hoàn toàn không có thần trí, nó điên cuồng gầm thét, muốn tránh thoát khỏi trói buộc của xích sắt, muốn đem Lâm Minh cùng lão Thần Hoàng xé thành mảnh nhỏ.- Tại sao có thể như vậy?Lâm Minh cảm thấy khó có thể tiếp thu được!-------Chương 1969: Tâm linh tẩy lễ (1)Chương 1969: Tâm linh tẩy lễ. (1)Hắn đã sớm suy đoán, Hỗn Nguyên thiên tôn không chết, đối với cái này thì Hắc Long Vạn Cổ Ma Khang cũng không cho ra một đáp án minh xác.Lâm Minh có thể xác định chỉ là ở trong Vạn Cổ Ma Khang căn bản không có thi thể của Hỗn Nguyên thiên tôn.Nhưng mà Lâm Minh làm sao cũng không nghĩ tới, Hỗn Nguyên thiên tôn năm đó oai phong một cõi Thần vực, cơ hồ sắp thành tựu Chân Thần, thế nhưng lại biến thành bộ dạng này?

Tại sao lại như thế?- Thần Hoàng bệ hạ, đây rốt cuộc là...Thần Hoàng khẽ lắc đầu, dung nhan già nua của lão giống như hạch đào khô héo nhăn lại với nhau:- Năm đó Hỗn Nguyên thiên tôn bị Thánh tộc đánh trọng thương, nhục thân vỡ nát, Thánh tộc muốn bắt sống Hỗn Nguyên, luyện hóa máu thịt của hắn, lấy ra tinh hoa của Hồng Mông linh châu, sau đó Hỗn Nguyên thiên tôn còn là giết ra vòng vây trùng điệp, chỉ còn lại thân thể không trọn vẹn, trốn vào Thái cổ di tích Hắc Ám thâm uyên.Hắc Ám thâm uyên?Trong lòng Lâm Minh vừa động, đối với Thái Cổ di tích hắn hoàn toàn không biết, tục truyền Thái cổ di tích có vô số cơ duyên, vô số truyền thừa, nó là nguyên nhân trọng yếu nhất để Thánh tộc có thể giữ vững thịnh vượng phát đạt, lần này Thánh tộc diệt Thái Cổ chư tộc cũng có nguyên nhân vì Thái cổ di tích.- Hắc Ám thâm uyên là địa phương nào?Lâm Minh hỏi.Lão Thần Hoàng nói:- Đó là địa phương đáng sợ nhất trong Thái cổ di tích, nó là một cái thời không thâm uyên không đáy, bên trong có đại lượng ác ma thâm uyên, càng đi vào chỗ sâu, những ác ma thâm uyên này lại càng kinh khủng...

Đồn rằng những Ác ma thâm uyên này là đối thủ của chủ nhân Thánh Điểnbị TU La thiên thần phong ấn, bọn họ là căn nguyên của hạo kiếp chủng tộc trăm tỷ năm trước.- Bất kể tin đồn là thật hay giả, có một điểm có thể khẳng định, đó chính là chỗ sâu nhất của Hắc Ám thâm uyên, Chân Thân cũng không dám tiến vào.

Năm đó Hỗn Nguyên thiên tôn bị ép vào trong Hắc Ám thâm uyên, bởi vì nhục thân tan vỡ, hắn đã là đèn cạn dầu, căn bản không cách nào sống sót chớ nói chi là báo thù rửa hận, vì sống sót, hắn đã làm một chuyện mà từ trước đến giờ không có người nào đi làm...- Chuyện gì?Lâm Minh nhìn Hỗn Nguyên thiên tôn, trong lòng hồi hộp.- Hắn đoạt xa một Thâm Uyên ác ma...Lão Thần Hoàng nói tới đây, thở dài ra một hơi.Võ giả bình thường ở thời điểm đoạt xá đều sẽ liên tục thận trọng suy nghĩ, đầu tiên đối tượng đoạt xá phải kém xa so với mình, hơn nữa thiên phú phải tốt đến mức tận cùng, đồng thời thời điểm đoạt xá phải tĩnh tâm chuẩn bị, bảo đảm đem linh hồn ấn ký của đối tượng đoạt xá mạt sát sạch sẽ!Nhưng mà mặc dù dưới tình huống như vậy, sau khi đoạt xá thành công cũng sẽ tạo thành đủ loại di chứng, dù sao không phải là thân thể của mình, nhục thân linh hồn khó có thể hoàn toàn tương dung, tu vi tiến triển chậm chạp, thậm chí nếu như đoạt xá đối tượng có ý chí quá mức kiên cường, lưu lại một chút dấu vết tinh thần, còn có thể tạo thành linh hồn của người đoạt xá bị lạc ấn xâm nhập, nhân cách phân liệt.Ví như thượng cổ ma đầu năm đó ở Kỳ Tích chi hải, hắn không đoạt xá Dương Vân, mà là dùng Dương Vân làm thành con cờ của mình, cuối cùng đối tượng mà hắn lựa chọn đoạt xá là Lâm Minh, kết quả vẫn bị thất bại.Mà Hỗn Nguyên thiên tôn đoạt xá là Thâm uyên ác ma, Thâm uyên ác ma vô luận là linh hồn lực, nhục thân, năng lượng trong cơ thể không có cái nào là không cường đại, bọn họ giống như là hóa thân của ác ma, muốn đoạt xá, nói dễ vậy sao!Lão Thần Hoàng nói:- Nói chuẩn xác, Hỗn Nguyên ban đầu là đem nhục thân tan vỡ của mình, ngay cả linh hồn của chính mình cùng nhau sáp nhập vào trong một thâm uyên ác ma, cùng thâm uyên ác ma dung hợp thành một thể, hiện tại Hỗn Nguyên sợ là đã đánh mất thần trí của mình rồi, hắn dung hợp linh hồn với thâm uyên ác ma thành bộ dáng hiện tại này.- Cùng ác ma dung hợp thành một thể sao?Lâm Minh nhìn về phía Hỗn Nguyên thiên tôn, trong lòng không biết nên nói cái gì.Hắn từng ảo tưởng qua, Hỗn Nguyên thiên tôn là bởi vì một ít nguyên nhân mà ẩn nấp ở một chỗ hẻo lánh trong vũ trụ, có lẽ thời điểm khi đại kiếp chân chính tới, Hỗn Nguyên thiên tôn có thể ở thời khắc mấu chốt đột nhiên xuất hiện, thậm chí có thể lại làm ra đột phá, tiếp cận cảnh giới Chân Thần!Không nói là ngăn cơn sóng dữ, ít nhất là vì Nhân tộc tranh thủ được cơ hội thở dốc!Nhưng mà thực tế lại tàn khốc như vậy, một đời tuyệt thế thiên kiêu rơi vào kết quả như thế!Lâm Minh yên lặng đi tới trước mặt Hỗn Nguyên thiên tôn, bái một cái thật sâu.Song, mặc dù thân thể của Lâm Minh tản mát ra hồng mông chi khí mơ hồ, nhưng mà trong nhãn mâu của Hỗn Nguyên thiên tôn vẫn là màu đỏ tươi tràn đầy máu tanh, hoàn toàn không chú ý tới thân phận truyền nhân hồng mông của Lâm Minh.- Hống!Khóa sắt lại một lần nữa bị kéo chặt!Móng vuốt dữ tợn giống như trường kiếm sắc bén có thể đâm xuyên ngôi sao liền oanh ở hư không cách trước mặt Lâm Minh nửa thước!Đỉnh nhọn của móng vuốt kia cơ hồ muốn va chạm vào ánh mắt của Lâm Minh.Nhìn nhãn mâu máu tanh của Hỗn Nguyên thiên tôn, sâu trong lòng Lâm Minh cảm thấy không khỏi khó chịu.Hỗn Nguyên thiên tôn mặc dù chưa từng gặp mặt với mình lần nào, nhưng là một cái sư phụ đối với hắn có ảnh hưởng thật lớn, Lâm Minh vẫn mơ hồ chờ mong, ở thời điểm chính mình gian nan nhất thì Hỗn Nguyên thiên tôn có thể giúp đỡ hắn một chút, song...

Cuối cùng chứng mình hắn vẫn là một người cô độc.Cự tuyệt của Thánh Mỹ, kết quả của Hỗn Nguyên để cho Lâm Minh tràn đầy cảm giác vô lực.- Hắn...

Không cách nào khôi phục sao?Mặc dù trong lòng đối với đáp án đã sớm có dự liệu, nhưng mà Lâm Minh vẫn là không cam lòng hỏi một câu.Lão Thần Hoàng lắc đầu:- Thời điểm lúc đầu Hỗn Nguyên vừa mới đoạt xá còn có thể giữ vững thần trí, có thể miệng nói tiếng người, nhưng mà sau đó linh hồn của hắn hoàn toàn dung hợp với ác ma thâm uyên liền chầm chậm biến thành bộ dáng hôm nay, vì bảo vệ hắn, ta chỉ có thể trước dùng Khốn Long Tác trói buộc hắn ở chỗ này...- Mười vạn năm rồi, hiện tại hắn sợ là đã quên mất hết thảy, trong lòng chỉ có hận thù đối với Thánh tộc đi...

Thánh tộc cướp đi hết thảy của hắn, đập nát chí nguyện to lớn của hắn, cũng giết chết nữ nhân mà hắn yêu...- Nữ nhân hắn yêu?Lâm Minh hơi ngẩn ra:- Là Huyền Tình thiên hậu sao?Lão Thần Hoàng chậm rãi gật đầu:- Đúng...

Hai người bọn họ từng muốn lấy Luân Hồi lộ làm căn cơ, sáng tạo ra Hồng Mông luân hồi đạo, cuối cùng đem Hồng Mông luân hồi đạo phát triển thành một cái pháp tắc ngang bằng với Tam thập tam thiên, lại coi đây là trụ cột, thành lập một cái thế giới độc lập noi theo Tu La thiên thần...Hỗn Nguyên cùng Huyền Tình cùng chung chí hướng, cũng đều là tuyệt thế nhân tài, cho nên ăn khớp với nhau, cùng nhau theo đuổi mộng tưởng, yêu thương tương ái lẫn nhau...Thanh âm của lão Thần Hoàng sâu kín để cho Lâm Minh rung động!-------Chương 1970: Tâm linh tẩy lễ (2)Chương 1970: Tâm linh tẩy lễ. (2)Noi theo Tu La Lộ chủ nhân thành lập thiên đường của chính mình, sáng tạo ra một cái thế giới!Đây là nguyện vọng to lớn cỡ nào!Bất quá bọn hắn một người là tuyệt thế nữ tử sắp thành tựu Chân Thần, một người là Nhân tộc thiên tài có Hồng Mông linh châu, hai người kết hợp thật có khả năng thành công!Thậm chí...Lâm Minh đột nhiên nghĩ đến Thánh Mỹ, Thánh Mỹ lúc đầu cùng chính mình rời đi, cũng là vì cái này sao?Hắn cùng với Thánh Mỹ, Huyền Tình cùng với Hỗn Nguyên thiên tôn sao mà tương tự.Đều là tuyệt thế nữ tử, lại phối hợp với Nhân tộc tuấn kiệt nắm trong tay ba thần khí...Nếu như Lâm Minh cùng Thánh Mỹ cứ như vậy phát triển, có lẽ thật có tể sáng lập một cái thế giới độc lập, cuối cùng trở thành tồn tại giống như Tu La Lộ chủ nhân, đáng tiếc...

Hắn không thểTrong lòng Lâm Minh không biết là cảm giác gì, hắn trầm mặc, đột nhiên trong lòng vừa động, ở phiến âm hàn chi địa này hắn nhìn xuống văn tự vặn vẹo dữ tợn được khắc trên mặt đất.Đây tựa hồ là sau khi Hỗn Nguyên thiên tôn biến thành ác ma, thời điểm còn có thể duy trì ý chí dùng móng vuốt khắc xuống.Nó là Thần vực ngữ, để cho những năm gần đây Lâm Minh đã có thói quen sử dụng Thánh tộc ngữ cùng Hồn tộc ngữ cảm nhận được một phần thân thiết, nhưng mà nội dung trước mắt lại để cho trong lòng Lâm Minh rung động không cách nào nói ra.Một câu kia viết, có bảy chữ ---- Ta có thành ma, cũng không hối hận!Bảy chữa, hàm chứa bi tráng cùng thê lương khó có thể miêu tả, để cho Lâm Minh thật lâu không nói gì.Thành ma sao?Lâm Minh nhớ lại năm đó lần đầu tiên hắn bước vào con đường Đế giả, nhìn thấy chính là chữ của Hỗn Nguyên thiên tôn khắc --- Tinh hà mênh mông ai là chủ, vạn cổ thanh sử ta đến viết!Năm đó viết câu này là bực nào hăng hái, nhưng mà hiện tại chỉ có bi tình...Ở bên cạnh bảy chữ này lại có chữ viết!Hơn nữa còn là rất nhiều đạo, từng dãy liên tiếp, như cũ là lấy thú trảo khắc thành, bút họa giống như giun, không có chút mỹ cảm nào có thể nói, nhưng mà loại bút tích tục tằng dữ tợn này lại rung động linh hồn của con người.- Sát!

Sát!

Sát!

Giết hết cừu địch!

Hận!

Hận!

Hận!

Kéo dài không dứt!- Ta đã thành ma, đã không sợ hãi cái chết, mặc dù chết tha hương, tro cốt của ta khi nào được đưa về cố thổ?- Ta thỉnh thoảng thanh tĩnh, thỉnh thoảng hỗn loạn, ta biết rõ một ngày kia tất trở thành hành thi tẩu nhục, đợi đến ngày này đừng nên giết ta, đừng nên cấm ta, đợi đại quân Thánh tộc đánh tới, để cho ma thân của ta đi vào trận doanh Thánh tộc, khát thì uống máu Thánh tộc, đói thì ăn thịt Thánh tộc!

Chết trận oanh oanh liệt liệt!- Ta lập độc thệ, nguyện chịu kiếp khổ nhất thế gian, chỉ nguyện được một lần đổi sang kiếp khác, tàn sát hết Thánh tộc, hôi phi yên diệt!...- Huyền Tình, nếu có kiếp sau, ta nguyện sẽ cùng nàng nắm tay, cùng chế tạo thiên địa luân hồi, ức năm không hối hận!...Chữ viết càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lăng loạn, từng hàng khó có thể nhận ra.Chính những thứ này hoặc là tản ra ma khí um tùm, xúc mục kinh tâm!

Hoặc là hàm chứ phiền muộn cùng bi thương, ký thác nỗi nhớ quê nhà cùng tư niệm và áy náy của Hỗn Nguyên với Huyền Tình, làm cho người ta thấy đến tâm thần run rẩy, hốc mắt thấm ướt...Lâm Minh đứng nghiêm một lúc lâu, hắn phảng phất thấy được nỗi thống khổ cùng giãy dụa của hắn vài vạn năm trước, thời điểm Hỗn Nguyên thiên tôn bị Long tác vây khốn ở trong không gian Hắc Ám này.Đoạt xá ác ma thâm uyên, mỗi ngày đều phải thừa nhận thống khổ sinh mệnh ấn ký của ác ma thâm uyến đối với linh hồn chính mình, sợ là khó có thể tưởng tượng!Mà Hỗn Nguyên thiên tôn nguyên bản là có tương lai huy hoàng, hắn có Hồng Mông linh châu, thậm chí có thể sáng tạo lịch sử, song bởi vì Thánh tộc, hết thảy đều không còn tồn tại, người yêu của hắn cũng vì hắn mà chết...Ở bên cạnh Lâm Minh, lão Thần Hoàng sâu kín thở dài:- Chuyện Hỗn Nguyên đoạt xá ác ma thâm uyên, bị nhốt ở Thần tộc, rất nhiều người Thần tộc đều không biết, ta vẫn còn nhớ năm đó thời điểm Hỗn Nguyên sắp nhập ma, hắn như cũ là thừa dịp thời khắc chính mình thanh tỉnh tu luyện luyện thể chi pháp, đạo cung cửu tinh, chỉ vì ma hợp nhục thân của chính mình, có thể đánh một trận cuối cùng với Thánh tộc...- Khi đó linh hồn của hắn thừa nhận thống khổ không thể tưởng tượng, hơn nữa hắn biết rõ chính mình chắc chắn sẽ có một ngày không chống đỡ nổi, ta đã hỏi hắn, có muốn ta giúp ngươi kết thúc hay không.- Hỗn Nguyên thiên tôn nói, thời điểm hắn đoạt xá ác ma thâm uyên cũng đã liệu đến kết quả như thế, nhưng mà hắn lại không cam lòng chết đi, bởi vì cho dù nhập ma thì cũng phải đợi đến lúc hắn hoàn toàn mất hết thần trí, biến thành hành thi tẩu thú xông vào trận doanh của Thánh tộc, cùng với cường giả Thánh tộc đồng quy vu tận...- Đã nhiều năm như vậy rồi, ta thường xuyên đến gặp hắn, hắn đã hoàn toàn nhập ma, trí nhớ hoàn toàn biến mất.

Hiện tại Thánh tộc cũng phủ xuống, giết tộc nhân của ta, đoạt thổ địa của ta, nhưng mà ta thủy chung không đành lòng để cho Hỗn Nguyên đi xuất chiến, ta biết hắn xông vào Thánh tộc nhất định sẽ chết trận, mà giống như hắn đã viết lúc trước, sẽ không có ai vì hắn thu liễm thi hài, hài cốt của hắn cũng vĩnh viễn không cách nào trở về cố thổ...Thanh âm của lão Thần Hoàng sâu kín, phảng phất như lâm vào niềm thương nhớ vô tận, Hỗn Nguyên từ trên một loại ý nghĩa nào đó đã là con rể của hắn, hắn đối với Hỗn Nguyên sợ là cũng có tình yêu thương giống như đối với nhi tử...Lão Thần Hoàng thở dài một hơi, nhìn về phía Lâm Minh:- Hài tử, ta ở trên người của ngươi cảm nhận được khí tức giống như Hỗn Nguyên, hơn nữa ngươi lấy ra Hạo Kiếp chi liên, ta đoán ra ngươi đã đi qua địa phương mà năm đó Hỗn Nguyên cùng Huyền Tình chết trận, chiếm được truyền thừa của bọn họ đi?Lão Thần Hoàng chính là cảm nhận được Hồng Mông chi khí trong cơ thể Lâm Minh, mới mang Lâm Minh đến chỗ Hỗn Nguyên bị nhốt, thấy mặt của Hỗn Nguyên.Lâm Minh trầm mặc, nặng nề gật đầu...- Hài tử, lấy Hạo Kiếp chi liên của ngươi đưa cho ta đi, chữa trị Hạo Kiếp chi liên có thể cần mấy tháng, lần này mở ra Tu La cấm địa, ngươi sẽ nhận được một cái danh ngạch, hảo hảo quý trọng, ngươi là truyền nhân của Hỗn Nguyên, chớ để cho truyền thừa của Hỗn Nguyên xuống dốc...Lão Thần Hoàng đưa tay phải ra, ngón tay khô héo như nhánh cây hiện lên tầng tầng mê quang, ngón trỏ của lão nhẹ nhàng đặt ở trên trán của Lâm Minh, tầng tầng thần quang kia đều hướng trán của Lâm Minh hội tụ mà đến, mang theo một cỗ năng lượng ấm áp.Lâm Minh không kháng cự, hắn cảm nhận được loại thần lực ẩn chứa tinh khí thần đã dung nhập bác ái ở trong cơ thể lão Thần Hoàng.Cuối cùng từng điểm hiện lên, ở giữa mi tâm của Lâm Minh hội tụ thành một cái ký hiệu thần bí.Lâm Minh có thể cảm nhận được đó cũng không phải là một cái ký hiệu đơn giản, trong đó ẩn chứa một cỗ lực lượng thủ hộ.-------Chương 1971: Vô tư (1)Chương 1971: Vô tư. (1)Sau khi điểm hạ cái ấn ký này, lão Thần Hoàng nhẹ nhàng thở dốc, có chút mệt mỏi, tựa hồ mới vừa rồi làm phép đối với lão tiêu hao không nhỏ.Trong lòng Lâm Minh vừa động:- Thần Hoàng bệ hạ...

Ngài...- Không có chuyện gì!Lão Thần Hoàng khoát tay:- Hài tử, ta gieo xuống cho ngươi chính là Thần Hoàng ấn phù, đại kiếp hàng lâm, hôm nay trên dưới Thần tộc lòng người bàng hoàng...

Lần này mở ra Tu La cấm địa, rất nhiều người đều muốn tiến vào trong đó tranh thủ một phần cơ duyên, có thể tự vệ trong đại kiếp...- Lúc này ngươi tới Thần tộc mặc dù mang đến cho Thần tộc một phần hi vọng, nhưng mà ngươi cũng thành đối thủ cạnh tranh của một ít Thần tộc nhân, ta chiếm một cái danh ngạch cho ngươi chắc chắn sẽ có người oán thầm, thậm chí có thể có người sẽ bất lợi đối với ngươi, trong mắt ta ngươi chỉ là hài tử, thiên phú của ngươi mặc dù tốt nhưng thực lực quá yếu, Thần Hoàng ấn phù này như ta đích thân tới, có thể ở Thần tộc bảo hộ ngươi bình an...Lão Thần Hoàng nhàn nhạt nói, tựa hồ là đang nói một chuyện nhỏ bé không đáng kể, nhưng mà Lâm Minh lại nghe đến cảm động từ trong lòng, hắn không nghĩ tới lão Thần Hoàng sẽ đối với hắn như thế, hắn nhưng là nhớ được mặc dù Mạc Lăng chiếm được phong hào thiên tử, mi tâm của hắn cũng không có Thần Hoàng ấn phù này, nhưng mà lão Thần Hoàng lại ấn xuống cho mình.Hơn nữa Lâm Minh nhìn ra được lưu lại một đạo Thần Hoàng ấn phù này, chính lão Thần Hoàng cũng không dễ dàng.Không cấp cho Mạc Lăng thiên tử nhưng lại cho mình, hơn nữa hắn cùng lão Thần Hoàng chỉ là lần gặp mặt đầu tiên.- Thần Hoàng tiền bối...Lâm Minh không biết nên nói cái gì cho phải, hắn nhận được ân bằng giọt nước của người khác tất sẽ tương báo cả nguồn suối.- Ngươi không cần băn khoăn!Lão Thần Hoàng nhìn thấu tâm tư của Lâm Minh, lão lắc đầu:- Ngươi mang Hạo Kiếp chi liên về Thần tộc chính là đại ân đối với Thần tộc ta, hơn nữa...

Ta ở trên ngươi của ngươi cảm nhận được lực lượng bất phàm, thậm chí so sánh với khí tức của Hỗn Nguyên năm đó chỉ có hơn chứ không kém.- Hỗn Nguyên, cái gì đều có rồi, cuối cùng chỉ thiếu một phần số mệnh, trước khi hắn trưởng thành đã bị Thánh tộc phái ra rất nhiều Thiên tôn giảo sát, hài tử...

Đối với ngươi ta có một lời khuyên, chỉ cần ngươi còn sống, so sánh với cái gì đều trọng yếu hơn, chỉ cần ngươi có thể còn sống, vậy ngươi...

Chính là tương lai...Lão Thần Hoàng nói xong câu đó, nhẹ nhàng vỗ bả vai của Lâm Minh, xoay người rời đi.Lâm Minh nhìn bóng lưng còn xuống già nua của lão Thần Hoàng từ từ biến mất ở trong hắc ám, trong lòng có loại chua xót không hiểu.Hắn có thể cảm giác được tuổi thọ của lão Thần Hoàng đã không còn nhiều nữa...Sinh mệnh chi hỏa của lão giống như ngọn đèn cầy sắp tắt trong gió, tựa hồ tùy thời đều muốn tắt đi.Lâm Minh qua nhiều năm như vậy đã từng được chứng kiến không ít trưởng giả mọi cách chiếu cố cho hắn, ví như Thần Mộng thiên tôn bề ngoài thánh khiết lạnh như băng nhưng nội tâm thủy chung lo lắng cho tương lai của Nhân tộc, lại như Hạo Vũ thiên tôn bề ngoài không câu chấp tùy ý, nội tâm nhân hậu nghĩa khí, nhưng mà chưa từng có người nào giống như lão Thần Hoàng, nội tâm của lão rộng lớn như bầu trời, đôn hậu như đại địa, tựa hồ có thể bao dung hết thảy.Thàn chi lực trên người lão đã dung nạp vô tư chi ái, bề ngoài lão hòa ái, tuổi già sức yếu, mà hồn hải của lão lại đã dung nạp trí tuệ trác tuyệt uyên bác, người như vậy là lãnh tụ tinh thần trời sinh.Đối với Lâm Minh, lão Thần Hoàng không nhìn chủng tộc, không hỏi xuất thân, đơn giản là lão chấp nhân Lâm Minh rồi thì liền đốc hết khả năng vì Lâm Minh cung cấp trợ giúp, quan tâm của lão đối với Lâm Minh tựa như trưởng giả che chở cho hậu bối.Loại tình cảm vô tư này ở trên người Nhân tộc đều rất hiếm khi nhìn thấy.Cha mẹ yêu con có lẽ vô tư, nhưng đó là vởi vì hài tử là sự kéo dài sinh mệnh của cha mẹ, yêu con của mình là thường tình của con người, nhưng nếu như yêu hài tử của người khác, vậy thì quá ít thấy rồi.Lão Thần Hoàng rời đi, trong không gian Hắc Ám này cũng chỉ còn lại Lâm Minh cùng Hỗn Nguyên thiên tôn.Trong bóng tối, Hỗn Nguyên thiên tôn mở to ánh mắt u lục phiếm hồng, trong con mắt tràn đầy quang mang thị huyết.Lâm Minh ngồi xống ở phía trước Hỗn Nguyên thiên tôn.Toàn thân hắn tản mát ra khí tức Hồng Mông pháp tắc mông lung, từng tia Hồng Mông chi khí bao phủ Hỗn Nguyên thiên tôn.Lâm Minh thúc dục vũ ý của chính mình, cố gắng liên lạc với nội tâm của Hỗn Nguyên, dưới tình huống như vậy hắn từng bước chậm chạp hướng Hỗn Nguyên đi tới gần.Ở dưới bao phủ của cỗ khí tức Hồng Mông mà Hỗn Nguyên quen thuộc này, ánh mắt của Hỗn Nguyên tựa hồ xuất hiện một phần mê mang, lệ khí trong đó cũng giảm nhẹ một ít.Lâm Minh ngừng lại hô hấp, lực lượng toàn thân vận chuyển đến cực hạn, bên ngoài thân thể cũng hiện ra phòng hộ lân giáp màu đen, hắn biết Hỗn Nguyên kinh khủng, mặc dù Hỗn Nguyên đã mất đi ý thức nhưng mà bản thân của ác ma thâm uyên liền cường đại vô cùng, sau khi bị Hỗn Nguyên đoạt xá, hai người có thể nói là cường cường liên hợp.Một bước, hai bước, ba bước...

Lâm Minh dần dần đạp không mà lên, huyền phù ở trong hư không hắc ám, hắn đã bay vào trong phạm vi của khóa sắt rồi, chỉ cần Hỗn Nguyên thiên tôn bạo khởi lên một cái là có thể công kích được Lâm Minh!Lâm Minh cảnh giác đến cực hạn, hắn liền đứng ở địa phương cách trước mặt Hỗn Nguyên một thước, đối diện với song mâu đáng sợ kia của Hỗn Nguyên thiên tôn.- Hỗn Nguyên tiền bối, ngài có lẽ không nhớ ra ta, ta gọi là Lâm Minh, là truyền nhân của ngài, là ta muốn giúp ngài...Lâm Minh yên lặng truyền âm, cố gắng gọi về ý thức của Hỗn Nguyên thiên tôn ở trong hồn hải của ác ma thâm uyên trước mắt.Hắn cứ như vậy vươn tay ra, nhẹ nhàng run rẩy, đụng vào cái trán khổng lồ kia của ác ma thâm uyên.Cái trán của ác ma thâm uyên băng lãnh vô cùng, mang theo sát cơ đáng sợ.Lâm Minh ở một sát na này vận dụng ma phương, cố gắng liên lạc với thức hải của ác ma thâm uyên.Mà liền ở sát na năng lượng của ma phương liên lạc với ác ma thâm uyên, ánh mắt của Hỗn Nguyên thiên tôn vốn là hơi mê mang đột nhiên hiện ra sát cơ hừng hực, phảng phất một sát na kia có một đầu thái cổ ma thú thức tỉnh trong cơ thể của Hỗn Nguyên thiên tôn.Trái tim Lâm Minh bỗng nhiên dừng đập, hắn không chút nghĩ ngợi, thân thể dữ dội lui ra ngoài!Cùng lúc đó lực lượng toàn thân hắn toàn bộ phóng mạnh về phía hộ thể chân nguyên, một khối thạch một cự đại trống rỗng xuất hiện ở trước mặt, đây chính là Hỗn Nguyên chi môn!- Hống!Hỗn Nguyên thiên tôn gầm thét một tiếng, móng vuốt khổng lồ toàn lực xuất ra, hư không cũng bị xé rách, rắn chắc đụng lên trên Hỗn Nguyên chi môn.- Ầm!Tiếng vang trầm muộn rung động thiên địa, ngay cả Lâm Minh đã lấy hết tốc lực lui về phía sau như cũ vẫn bị cỗ lực lượng kinh khủng này đánh trúng, hộ thể chân nguyên của hắn trong nháy mắt phá toái, nhục thể của hắn trực tiếp thừa nhận cỗ lực lượng này!-------Chương 1972: Vô tư (2)Chương 1972: Vô tư. (2)Hắn hừ muộn một tiếng, hai cánh tay gãy đôi, hắc sắc lân phiến bao trùm toàn thân vỡ vụn hơn phân nửa, lộ ra vết thương xúc mục kinh tâm!- Phốc!Lâm Minh phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như lưu tinh bay ra ngoài, nặng nề đụng vào mười hai cỗ thanh đồng cổ quan khổng lồ kia!Thanh đồng cổ quan giống như ngôi sao nóng cháy không hề nhúc nhích, thân thể của Lâm Minh đụng ở phía trên phát ra tiếng oanh minh kim thiết khổng lồ, sát na kia Lâm Minh cảm giác được ngũ tạng của mình lệch chỗ, xương cốt đứt đoạn!Song năng lượng của Hỗn Nguyên thiên tôn xông vào cơ thể của hắn như cũ vẫn tồn tại, còn đang tùy ý phá hư thân thể của hắn!Mà đúng lúc này, Thần Hoàng ấn ký mà lúc trước lão Thần Hoàng điểm nhập vào mi tâm của Lâm Minh phát ra mê quang mông lung, một tầng năng lượng ấm áp như xuân trào vào lục phủ ngũ tạng của hắn, đem năng lượng bạo ngược mà Hỗn Nguyên thiên tôn phóng ra trung hòa đi rất nhiều.Thân thể của Lâm Minh mềm nhũn ngã xuống, hắn cười khổ một tiếng, mới vừa rồi một kích tùy ý này của Hỗn Nguyên thiên tôn đã đem hắn ở trước quỷ môn quan dạo một vòng.May mà hắn phản ứng kịp thời, hơn nữa sớm có chuẩn bị, lại có Hỗn Nguyên chi môn có lực phòng ngự kinh người cùng với Thần Hoàng ấn ký thủ hộ, lúc này mới khó khăn lắm mà rơi vào kết quả như thế.May là lực khôi phục thân thể của Lâm Minh nghịch thiên, nhưng mà không có mười ngày, tám ngày, thương thế kia sợ là cũng không cách nào khôi phục như cũ.Hắn mới vừa rồi vận dụng ma phương dò xét tình huống của Hỗn Nguyên thiên tôn, chiếm được rất nhiều tin tức ở mười vạn năm về trước.Bởi vì phải động dụng ma phương, Lâm Minh mới bất chấp nguy hiểm mà tự thân động thủ, không muốn mượn tay của người khác, không phải nói hắn không tin lão Thần Hoàng, mà là ma phương liên quan trọng đại, cho dù hai người Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên là nữ tử mà Lâm Minh tín nhiệm trăm phần trăm thì hắn cũng không nói qua.Loại chuyện này người biết càng ít càng tót, một cái ví dụ cực đoan, nếu như những người này bị Thánh tộc bắt được, rồi sau đó bị sưu hồn, ma phương sẽ bị bộc lộ ra.Bỏ ra cái giá lớn một chút, Lâm Minh cũng nhận được kết quả mà mình muốn.Hắn thở dài một hơi, linh hồn của Hỗn Nguyên thiên ton ở trong thời gian mười vạn năm này đã sớm hoàn toàn dung hpwj với ác ma thâm uyên rồi, muốn lợi dụng ma phương cách ly ra ngoài cơ hồ là không thể nào.Hơn nữa vô luận là Hỗn Nguyên thiên tôn hay là ác ma thâm uyên, ý chí cùng linh hồn mà hai người lưu lại đều vô cùng cường đại, Lâm Minh trước kia mặc dù có thể tách ra tinh thần ấn ký trong linh hồn, nhưng đó đều là linh hồn đã chết đi, muốn tách ra linh hồn còn đang sống, hơn nữa còn là linh hồn cường đại như thế, thế tất sẽ gặp phải phản kháng mãnh liệt của bọn họ, đã là nhiệm vụ không thể hoàn thành.Lâm Minh nặng nề thở dài một tiếng, trong lúc nhất thời lòng hắn có cảm nhận ở một khắc kia từ trong thế giới thể nội truyền đến từng đột sinh mệnh rung động!Sinh mệnh rung động này mãnh liệt như thế, để cho Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, hắn chống đỡ thân thể trọng thương từ thế giới thể nội lấy ra một quả trứng đen như mực, đây chính là long đản mà Hắc Long lưu lại.Hắn đem Hắc Long đản để ở bên ngoài xiềng xích của Hỗn Nguyên thiên tôn, trong lúc nhất thời, Hồng Mông chi khí trong không gian chung quanh đều mơ hồ hội tụ mà đến, vân khắc ở trên long đản, phù văn bên ngoài vỏ trứng, chợt sáng chợt tối lóe lên.Song mâu thị huyết kia của Hỗn Nguyên sau khi thấy long đản này sững sờ thật sâu, lại có một phần mê mang.Mà cùng lúc đó sinh mệnh ba động ẩn chứa trong long đản càng ngày càng kịch liệt, Lâm Minh thậm chí có thể mơ hồ cảm nhận được tiểu sinh mạng trong Hắc Long đản này đã ấp ra được hình thức ban đầu, một luống ba động sinh mệnh này chính là tiếng tim đập của nó!Thấy một màn như vậy, Lâm Minh rõ ràng Hắc Long đản đã sắp nở rồi!Dĩ nhiên, cái gọi là sắp nở này kỳ thật còn phải tính thời gian bằng năm.Ấp trứng thần thú nguyên bản chính la fmootj quá trình dài dòng vô cùng, Hắc Long long đản đi theo Lâm Minh đã trải qua quá nhiều đường tắt rồi, cho nên mới dùng thời gian trăm năm ngắn ngủi trưởng thành đến trình độ bậc này.Giờ phút này Lâm Minh vuốt ve Hắc Long đản bóng loáng băng lãnh, trong lòng không biết là cái tư vị gì.Một sát na ngắn ngủi mới vừa rồi kia Lâm Minh dò xét thế giới tinh thần của Hỗn Nguyên thiên tôn, kết hợp với lão Thần Hoàng lúc trước, còn có miêu tả tình cảnh mười vạn năm trước của Thần Mộng thiên tôn.Lâm Minh đã căn bản suy đoán ra nguyên nhân cùng từ đầu đến cuối của trận chiến Thiên Diễn đại lục mười vạn năm trước.Lúc trước Thần Mộng thiên tôn cũng đã nói cố hương của Hỗn Nguyên thiên tôn chính là Thiên Diễn tinh, hơn nữa có tồn tại liên lạc kỳ diệu với Thiên Diễn tinh.Hỗn Nguyên thiên tôn tu luyện Hồng Mông thiên đạo, pháp thể song tu, mà Hồng Mông chi khí là vật chất bổn nguyên diễn biến thành vạn vật ở trước lúc thiên địa tạo thành, tất cả tinh thể trong vũ trụ vô luận là hằng tinh, hành tinh, tinh vân đều là do Hồng Mông chi khí diễn biến mà thành, thời điểm Hỗn Nguyên thiên tôn tu luyện Hồng Mông pháp tắc đến cực hạn liền cần phải nhờ lực lượng của tinh thể dung hợp với bản thân.Mà Thiên Diễn tinh là cố hương của Hỗn Nguyên thiên tôn, hơn nữa có liên lạc kỳ diệu với Hỗn Nguyên thiên tôn, chính là nơi thích hợp cho Hỗn Nguyên thiên tôn mượn tinh thể chi lực.Cho nên Thiên Diễn tinh thành khởi điểm cho Hỗn Nguyên thiên tôn sáng tạo ra vũ trụ mới!Hỗn Nguyên thiên tôn muốn tự mình sáng lập ra thiên đạo độc lập, chính là Hồng Mông luân hồi đạo.Mà cùng lúc đó, nữ tử Huyền Tình thiên hậu mà Hỗn Nguyên thiên tôn yêu cũng muốn cùng Hỗn Nguyên thiên tôn sáng lập ra một cái Đại thế giới độc lập ở ngoài tam thập tam thiên.Đồng thời nàng còn muốn mượn Hồng Mông luân hồi đạo nghịch chuyển số mệnh của Thái cổ Thần tộc, để cho Thái cổ Thần tộc đánh vỡ ma chú không cách nào phồn thịnh, chủng tộc dần dần điêu linh!Hai người đều là ôm lấy dã tâm lớn, bọn họ làm hết thảy đều là đang nghịch thiên mà đi.Nhưng mà hai người cũng có tài hoa cùng cơ duyên nghịch thiên tương ứng với dã tâm hoài bão của bọn họ!Bọn họ ở Thiên Diễn đại lục xây dựng Đế giả chi lộ, Đế giả chi lộ này nhưng kỳ thật là thần khí chưa hoàn thành, cũng là chỗ căn cơ để Hỗn Nguyên thiên tôn sáng lập Hồng Mông luân hồi đạo!Đế giả chi lộ, liên hệ với thập nhị thông thiên tháp, từ trong thập nhị thông thiên tháp hấp thu năng lượng, mà quy tắc sát lục, thập nhị dực thiên ma đẳng quy tắc trong thập nhị thông thiên tháp kỳ thật chính là pháp tắc của Luân Hồi đạo.Năm đó thời điểm Hỗn Nguyên thiên tôn chủ trì thập nhị thông thiên tháp, thông thiên tháp cứ vận chuyển như vậy, hết thảy đều hoàn mỹ vô cùng.Nếu cứ tiếp tục như thế, nếu có đầy đủ thời gian, năm tháng lâu dài, có lẽ Hỗn Nguyên thiên tôn thật có thể thành công.-------Chương 1973: Hỗn Nguyên chi tâmChương 1973: Hỗn Nguyên chi tâm.Tuy nhiên lại không nghĩ tới Lôi Phạt thiên tôn là huynh đệ của Hỗn Nguyên lại thông qua gian tế của Thánh tộc lúc đầu an bài nằm vùng ở Thần vực, đem tin tức Hỗn Nguyên thiên tôn có được Hồng Mông linh châu thông báo cho Thánh tộc. ( Phát tích của Thiên Minh Tử cùng diệt vong của Thiên Vũ thánh địa cũng là gian tế thúc đẩy, không biết mọi người còn nhớ rõ không).Cho nên Tạo Hóa thánh hoàng của Thánh tộc không tiếc hao tổn tinh nguyên, chấp nhận cái giá là cảnh giới tạm thời hạ xuống, ngạnh sinh sinh phá vỡ Thán Tức thần tường ngoan cố, phái Thiên Tôn đỉnh phong có số lượng vượt qua một bàn tay của Thánh tộc phối hợp với Lôi Phạt thiên tôn cùng đi giao sát Hỗn Nguyên thiên tôn.Nhưng mà Tạo Hóa thánh hoàng bởi vì mạnh mẽ đánh xuyên qua Thán Tức thần tường mà cảnh giới tạm thời hạ xuống, tựa hồ lo lắng trước khi Hỗn Nguyên thiên tôn chết đi sẽ dùng đến chiêu thức đồng quy vu tận cho nên cũng không hàng lâm Thiên Diễn tinh để xuất thủ.Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù cảnh giới tạm thời hạ xuống, Hỗn Nguyên thiên tôn cũng không thể uy hiếp tính mạng của hắn, song bởi vì có Hồn tộc nhìn chằm chằm vào, Tạo Hóa thánh hoàng vẫn là vô cùng cẩn thận, không muốn đã thương càng thêm thương, hắn lưu lại Thánh La Thiên chủ trì đại cục.Trận chiến ấy vô cùng thảm thiết.Vì phá Luân Hồi thiên đạo của Hỗn Nguyên thiên tôn, Lôi Phạt thiên tôn thậm chí từ Thần vực mang đến đại lượng cao thủ của Thần cực, dùng máu tươi cùng thi thể của bọn hắn phá khai Luân Hồi đạo tràng do Hỗn Nguyên thiên tôn kiến tạo vẫn chưa hoàn thành.Kế tiếp chính là Thiên Tôn đại chiến, cả Thiên Diễn tinh đều bị đánh thủng, Huyết Sát Nguyên lại càng là để lại nguyền rủa vĩnh cửu, phàm là cường giả Thần Hải tiến vào trong đó sẽ bởi vì năng lượng phản ứng đầy đủ mà kích phản nguyền rủa, bị Huyết Sát Nguyên giết chết, để cho sinh linh của Thiên Ma đại lục kiêng kỵ thật sâu!Kết quả trận chiến cuối cùng của Hỗn Nguyên thiên tôn cùng Thiên Tôn Thánh tộc, Lôi Phạt thiên tôn là lưỡng bại câu thương!Lôi Phạt thiên tôn chết trận, rất nhiều Thiên Tôn đỉnh phong của Thiên Tôn Thánh tộc cũng gần như chết hết!

Sự cường đại của Hỗn Nguyên thiên tôn cùng Huyền Tình thiên hậu vượt ra khỏi sự tưởng tượng của bọn họ!Song...

Thánh tộc cũng có Thiên Tôn bị trọng thương rút đi, Hồng Mông linh châu cũng có thể là mất đi ở lúc đó.Mất đi người yêu, mất đi Hồng Mông linh châu, cơ nghiệp hao phí vài vạn năm kiến lập ra cũng bị hoàn toàn phá hủy, Hỗn Nguyên không còn tâm tư nữa!Hắn hận!Hận đến cực hạn!Hắn muốn đồ diệt Thánh tộc, tru diệt Tạo Hóa thánh hoàng, lấy máu của Thánh Hoàng tế điện Huyền Tình, nhưng mà hết lần này đến lần khác lấy thực lực của Hỗn Nguyên thiên tôn, hết thảy những cái này căn bản là không thực tế!Hơn nữa để cho Hỗn Nguyên thiên tôn tuyệt vọng chính là hắn ngay cả cơ hội ẩn nhẫn để tu luyện báo thù cũng không có!Bởi vì lúc này Thán Tức chi tường bị đánh thủng còn chưa phục hồi như cũ, Thần vực cùng Thánh La Thiên như cũ là thông suốt.Hắn thậm chí cảm giác được dấu hiệu của chính mình đã bị Tạo Hóa thánh hoàng cảm giác được!Điểm này mặc dù Lâm Minh chỉ là đoán nhưng không nghi ngờ chút nào, giống như thời điểm hắn ở Đọa Thần sơn mạch ngộ đạo đột nhiên bị Đại Phạm thần vương cách quy tắc của Nguyên Mộng vũ trụ ghi nhớ.Chân Thần có năng lực như thế, đã như vậy Tạo Hóa thánh hoàng vì sao không ghi nhớ Hỗn Nguyên thiên tôn?Phải biết rằng Hỗn Nguyên thiên tôn nhận được Hồng Mông linh châu đã lâu, nhục thể của hắn kinh qua Hồng Mông linh châu thối luyện đã là chí bảo, cường đại đến không thể tưởng tượng, tựa như Lâm Minh cơ hồ tạo thành vĩnh hằng chi hồn.Dưới tình huống như vậy, Thánh tộc đồng dạng tu luyện thân thẻ có thể nào bỏ qua cho thân thể của Hỗn Nguyên thiên tôn?Hơn nữa thiên phú của Hỗn Nguyên quá nghịch thiên, lưu lại nhân vật tuyệt thế như vậy, lại có hận ý ngập trời với Thánh tộc, bọn họ có thể nào để mặc cho hắn trưởng thành, nếu như vậy mà nói, có lẽ đến thời điểm Nhân tộc cùng Thánh tộc chân chính đại chiến, bọn họ sẽ có nhiều thêm một đối thủ là Chân Thần!Cho nên Thánh tộc tất nhiên muốn giảo sát Hỗn Nguyên thiên tôn!Đối với việc này thì Hỗn Nguyên thiên tôn cũng vô cùng rõ ràng, hắn cũng cảm giác được tiêu ký của Chân Thần.Cho nên ở sau khi vội vã lưu lại truyền thừa, Hỗn Nguyên thiên tôn liền làm ra một cái quyết định, đó chính là hi sinh chính mình...Hắn biết rõ sau khi bị Chân Thần tỏa định, vô luận là hắn trốn tới chỗ nào đều sẽ bị Thánh tộc tìm được, ngay tiếp theo chiến hữu Hắc Long của hắn cũng có thể sẽ bị chết trận, truyền thừa hắn lưu lại cũng có thể bị phá hủy, như vậy hắn liền hoàn toàn tuyệt hết hi vọng rồi.Vì giữ được truyền thừa, bảo vệ Hắc Long, Hỗn Nguyên thiên tôn bất đắc dĩ.

Hắn dọc theo không gian thông đạo mà Tạo Hóa thánh hoàng đánh ra xông vào Thánh La Thiên!Đây bằng với một mình vào hang hổ!Mà chuyến đi này Hỗn Nguyên thiên tôn đã cho biết quyết tâm hẳn phải chết.Hắn biết rõ mình đã không thể nào lại trở về Thần vực, hắn không nói cho Hắc Long, thậm chí có thể Hắc Long căn bản không biết Hỗn Nguyên thiên tôn đã bị Chân Thần dùng cảm giác tỏa định lại.Cũng là bởi vì cái này, thời điểm Lâm Minh lại trở về Vạn Cổ Ma Khanh, hỏi thăm Hắc Long hạ lạc của Hỗn Nguyên, Hắc Long hoàn toàn không biết.Hỗn Nguyên thiên tôn một mình rời đi, tự biết thập tử vô sinh, cho nên hắn đem Thiên Tôn linh bảo có giá trị lớn nhất của mình bao gồm Hỗn Nguyên chi môn, Hỗn Nguyên thiên cung, Hỗn Nguyên Chung, tất cả đều để lại cho hậu nhân.Hắn không đành lòng nhìn Huyền Tình thiên hậu xinh đẹp vô song ở sau khi chết thì thân thể dần dần bị rữa nát, hồng nhan khô cốt.Liền đem đại đế chi tâm của mình sinh sôi lấy ra ngoài, để vào trong cơ thể của Huyền Tình thiên hậu, một lần đập liền là mười vạn năm.Hắn biết làm như vậy không có ý nghĩa, Huyền Tình thiên hậu không thể nào sống lại.Nhưng mà hắn vẫn làm như vậy, hắn muốn vĩnh viễn thủ hộ nữ tử mà hắn yêu, thủ hộ tịnh thổ cuối cùng ở trong lòng hắn...Hắn nghĩ đến một khắc kia mà hắn chết, những thứ xinh đẹp này như cũ vẫn kéo dài...Cho nên...

Thời điểm Lâm Minh phát hiện ra Huyền Tình thiên hậu, thi thể của thiên hậu như cũ trông rất sống động, chỉ là một điểm này liền có thể thấy được Hỗn Nguyên thiên tôn có tình cảm với Huyền Tình sâu đến thế nào!Lâm Minh còn nhớ rõ lời mà Hỗn Nguyên thiên tôn khắc xuống --- Huyền Tình, nếu có kiếp sau, ta nguyện sẽ nắm tay nàng, cùng chung chế tạo thiên địa luân hồi, ức năm không hối hận...Một câu nói ẩn chứa bao nhiêu hận ý, bao nhiêu không cam lòng?Làm xong hết thảy những cái này, Hỗn Nguyên thiên tôn cứ như vậy mà đi, hắn gạt Hắc Long ra, mang theo người đi theo của hắn...Không ai biết hắn đi tới nơi nào.

Cũng không người nào biết con đường hắn lựa chọn này có bao nhiêu cô độc, bao nhiêu bi tráng...Ở Thánh La Thiên, Hỗn Nguyên đương nhiên một lần nữa bị lâm vào đuổi giết.Thậm chí có thể những người đuổi giết kia đã sớm chạy tới lối đi giữa Thần vực cùng Thánh La Thiên rồi.-------Chương 1974: Nhân tuyển (1)Chương 1974: Nhân tuyển. (1)Ở dưới vây giết cùng chặn đường trùng trùng, Lâm Minh không cách nào tưởng tượng được Hỗn Nguyên thiên tôn là như thế nào mà xông tới được Thánh La Thiên, tiến vào Thái cổ di tích?Phải biết rằng, Hỗn Nguyên lúc này đã không có đại đế chi tâm, thậm chí không có Hỗn Nguyên thiên cung, Hỗn Nguyên Chung, Hỗn Nguyên chi môn!Hắn chỉ bằng vào một cỗ ý niệm, tiến vào Thái Cổ giới di tích, một đường dùng máu tươi liền chạy đến đó...Hỗn Nguyên thiên tôn đã sớm chọn Hắc Ám thâm uyên.Có lẽ ở trước lúc Hỗn Nguyên thiên tôn bắt đầu bắt tay vào sáng lập Hồng Mông luân hồi đạo đã đi qua Thái Cổ giới di tích, tựa như Thần Mộng từng đi qua Hồn giới, Hỗn Nguyên thiên tôn biết chỗ sâu nhất của Hắc Ám thâm uyên thì Chân Thần cũng không dám tiến vào.Hắn không muốn nhục thể của mình bị Thánh tộc lợi dụng, liền không chùn bước xông vào Hắc Ám thâm uyên!Chuyện tiếp đó liền giống như lão Thần Hoàng miêu tả rồi.Lâm Minh không cách nào tưởng tượng ở thời điểm Hỗn Nguyên thiên tôn chạy trốn Thánh La Thiên, cùng chém giết giãy dụa ở Hắc Ám thâm uyên, đoạt xá ác ma thâm uyên, hắn rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu trắc trở cùng cay đắng!Hôm nay hắn đã thành ma, trong lòng chỉ còn lại có hận ý nồng đậm, liên tục không dừng!Sau khi hiểu hết thảy, Lâm Minh chỉ có thể cảm khái tạo hóa trêu ngươi, Hỗn Nguyên thiên tôn là một nhân vật tuyệt thế có tình có nghĩa, oai phong thiên địa lại lạc đến kết quả như vậy, sao mà bi tình!Đáng vui mừng duy nhất chính là truyền thừa của Hỗn Nguyên còn có Hắc Long, ở dưới sự bảo vệ bỏ qua tự thân của Hỗn Nguyên thiên tôn thì được bảo tồn lại...Điều này cũng đại khái là bởi vì Thánh tộc không cho là một cái truyền thừa do Thiên Tôn lưu lại có thể thay đổi được cái gì, mà theo thông đạo Thán Tức thần bích từ từ biến mất, muốn đi hủy diệt nó còn phải giao ra cái giá không nhỏ.Hắc ám đặc dính như nước, Hồng Mông chi khí tràn ngập.Lâm Minh yên lặng ngồi ở trong phiến không gian hắc ám này, ở trước người hắn, Hắc Long long đản lẳng lặng lơ lửng, từng tia khí tức Hồng Mông ngưng tụ trong đó, để cho quả long đản này lóe ra hắc quang nhàn nhạt.Hắn đã đả tọa ba ngày rồi, hắn ở trong không gian hắc ám này thể ngộ ý cảnh mà Hỗn Nguyên thiên tôn lưu lại, đồng thời cũng lấy cỗ ý cảnh này thấm nhuần cho trưởng thành của Hắc Long long đản.Mà liền ở lúc này trong lòng Lâm Minh vừa động, hắn nghe được truyền âm của lão Thần Hoàng --- Hạo Kiếp chi liên chữa trị liền sắp bắt đầu, mà hiện tại cần định ra danh ngạch tiến vào cấm địa.Lâm Minh đứng lên, đi ra khỏi phiến không gian hắc ám này......Bạch sắc đại điện to lớn trang nghiêm, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy vũ trụ mênh mông, không bờ bến trên bầu trời.Mà ở giữa đại điện thì có một bàn tròn cực lớn làm bằng hắc diệu thạch, trên cái bàn tròn có khắc đồ án Thần tộc cổ xưa.Lúc này trong đại điện đã có mười mấy người đang chờ.Lâm Minh đi vào đại điện trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người.Trong đó liền bao gồm cả Mạc Lăng thiên tử, ánh mắt của hắn ngưng tụ ở mi tâm của Lâm Minh, ánh mắt nhất thời khẽ đỏ lên.Bởi vì hắn thấy được Thần Hoàng ấn ký ở giữa mi tâm của Lâm Minh.- Thần Hoàng ấn ký!Mạc Lăng thiên tử nắm chặt tay vịn của ghế, tựa hồ liền muốn đứng lên, mà lúc này Đại trưởng lão Thần tộc ở bên cạnh hắn lại đem hắn đè xuống.- Đại trưởng lão, lão Thần Hoàng làm sao sẽ lưu lại Thần Hoàng ấn ký cho hắn, hắn chỉ là ngoại nhân, làm sao có thể...Sắc mặt của Mạc Lăng thiên tử vô cùng khó coi, hắn là dòng duy nhất còn sót lại của thế hệ trẻ Thần tộc, cũng không có được gia trì của Thần Hoàng ấn ký.Mặc dù nói tác dụng của Thần Hoàng ấn ký cũng không phải là rất lớn, nhưng đây là một thứ tượng trưng cho thân phận, ý vị là được chấp nhận của Thần Hoàng.- Là lão Thần Hoàng lưu lại, bất quá...

Khí huyết của hắn phù phiếm, tựa hồ bị thương rồi.Đại trưởng lão ở bên cạnh Mạc Lăng thiên tử mở miệng nói, Mạc Lăng thiên tử hơi ngẩn ra, nhìn Lâm Minh, quả nhiên thấy tình huống của Lâm Minh không đúng.Lâm Minh lúc này ở trên người hắn đã không còn vết máu, nhưng mà thương tích lưu lại sau một kích của Hỗn Nguyên thiên tôn không phải là chuyện đùa, thậm chí nội tạng, kinh mạch của hắn còn có một chút tổn thương chưa phục hồi như cũ.- Tiểu tử này không biết dùng hoa chiêu gì mà đả động được lão Thần Hoàng, lúc trước lão Thần Hoàng dẫn hắn rời đi cũng không biết là đi nơi nào, cho hắn cái gì.Thanh âm của Mạc Lăng thiên tử tức giận, mang theo ghen tỵ thật sâu, hắn nhưng là dòng chính vương thất của Thần tộc, mà Lâm Minh chỉ là nhân loại, lão Thần Hoàng thế nhưng làm ra lựa chọn như vậy.Không riêng gì Mạc Lăng thiên tử, rất nhiều người đều chú ý tới Thần Hoàng ấn ký ở chính giữa mi tâm của Lâm Minh, trong lúc nhất thời rất hiều người bàn luận xôn xao.- Chính là tiểu tử này đem Hạo Kiếp chi liên mang về Thần tộc?- Lão Thần Hoàng điểm lên Thần Hoàng ấn ký ở mi tâm của hắn, chẳng lẽ còn tính toán để cho hắn nhận được một cái danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa sao?- Không thể nào, tiến vào Tu La cấm địa chỉ có sáu danh ngạch...

Chúng ta còn phải phân cho Thiên tộc nhân hai cái danh ngạch, còn dư lại cũng chỉ còn bốn cái cho chúng ta, toàn bộ để lại cho Thiên Tôn trong tộc cũng còn không đủ, ngay cả Mạc Lăng thiên tử đều chưa hẳn sẽ hoàn toàn nhận được một cái...Mọi người hoặc là nghị luận, hoặc là truyền âm, ánh mắt nhìn về phía Lâm Minh đều có chút khác thường.Lâm Minh đi tới trước bàn đá Hắc Diệu thạch, yên lặng ngồi xuống ở một vị trí xa xa, nghị luận của những người này tự nhiên rơi vào trong tay của hắn.- Cái danh ngạch này lại chỉ có sáu người...

Còn ít hơn so với ta nghĩ, không biết Thiên tộc tại sao cũng phải thêm vào trong đó, bọn họ phân ra hai cái, danh ngạch còn dư lại cho Thần tộc, quả thật là không đủ để phân chia.Lâm Minh nhìn lướt qua, chỉ là Thiên Tôn ở chỗ này đã có mười người rồi!Chỉ có bốn danh ngạch, hạ vị Thiên Tôn nhất định là không được chia phần, mà chỉ sợ là bên trong trung vị Thiên Tôn, thượng vị Thiên Tôn, những người có tuổi lớn kia, tiềm lực nhỏ, thực lực yếu cũng sợ là không được phân rồi.Danh ngạch chỉ sẽ lưu lại cho những Thiên Tôn cường đại nhất, tiền đồ sáng nhất, bởi vì những người này có thể phát huy tác dụng ở trong đại kiếp, cũng có thể chống đỡ cho tương lai của Thần tộc.Về phần tiểu bối trẻ tuổi dưới tình huống như vậy lấy được một cái danh ngạch lại khó càng thêm khó!Ngay vào lúc này lại có một nhóm người tiến vào đại điện.Những người này toàn bộ thân mặc hắc sắc chiến phục, làn da của bọn họ hiện lên màu vàng nhạt, nhãn mâu thâm thúy, phía sau lưng có một cặp quang dực kỳ dị.Trên quang dực có phù văn kỳ dị lóe lên, giống như là từng đạo tinh hà đang lưu chuyển, quấn quanh.Thiên tộc!Nhóm người này tới, khí thế của từng người như thâm uyên đại hải, sâu không lường được, trong con mắt có điện mang đang lóe lên, thực lực hiển nhiên đều hết sức bất phàm.-------Chương 1975: Nhân tuyển (2)Chương 1975: Nhân tuyển. (2)- Khách quý lâm môn, vô cùng hoàn nghênh!Thanh âm như đại hải thâm trầm vang lên trên đại điện, thân ảnh của lão Thần Hoàng không biết khi nào đã xuất hiện ở đại điện, trên khuôn mặt già nua mang theo một tia tiếu dung nhàn nhạt, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía chư vị cường giả Thiên tộc.Lần này lão Thần Hoàng xuất hiện cùng với lần trước Lâm Minh nhìn thấy đã hoàn toàn bất đồng, cỗ mộ khí trầm trầm kia đã sớm quét sạch, thay vào đó là một loại khí tức cường đại như nộ hải, sâu không lường được.Bất quá Lâm Minh lại từ trong biểu hiện của lão Thần Hoàng cảm nhận được một tia vị đạo bất thường.Lần trước lão Thần Hoàng gặp mình thì mộ khí trầm trầm, kỳ thật thì đó mới là trạng thái sinh mệnh chân thực nhất của lão, mà hiện tại lão gặp Thiên tộc nhưng hoàn toàn là một loại trạng thái khác, có thể thấy được giữa Thiên tộc cùng Thần tộc mặc dù là chiến hữu cùng đồng bạn, nhưng mà tranh phong lẫn nhau cũng không phải là hòa hợp êm thấm.- Thiên tộc Thác Bạt Khuê ra mắt Thần Hoàng bệ hạ!Trung niên nhân Thiên tộc cầm đầu long hành hổ bộ hướng lão Thần Hoàng thi lễ một cía, trên thái độ đúng mực, chợt lạnh nhạt nhìn về phía lão Thần Hoàng.Mặc dù nói Thác Bạt Khuê ở Thiên tộc có địa vị cực cao, nhưng mà bàn về bối phận hắn so với lão Thần Hoàng thì kém rất nhiều, theo lý nên hành lễ.Lúc này khí thế của Thác Bạt Khuê sâu như biển, cũng so sánh với Thần tộc cường giả ở tại chỗ thì phải thịnh hơn rất nhiều.Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê...Chư cường Thái cổ Thần tộc trong bạch sắc đại điện nhìn thấy người này thì trong nhãn mâu không khỏi nở rộ ra quang mang kỳ lạ.Thiên tộc từ trước đến giờ có thuyết pháp nhị hoàng, tộc trưởng của Thiên tộc hoàn toàn xứng đáng là Đế Hoàng của Thiên tộc, mà Thác Bạt Khuê cũng là người có chiến lực mạnh nhất của Thiên tộc, nhiều năm trước chính là Thiên Tôn đỉnh phong, có danh xưng là Chiến Hoàng.Ở dưới tình huống Thánh tộc xâm lấn, chiến trường thế cục giằng co, người có chiến lực mạnh nhất của Thiên tộc lại tới nơi này, có thể thấy được trọng thị đối với lần tiến vào Tu La cấm địa này.Không nghi ngờ chút nào Chiến Hoàng sẽ tiến vào cấm địa!- Bái kiến Thần Hoàng bệ hạ!Những người khác của Thiên tộc rối rít theo đó hành lễ.Trăm tỷ năm trước Thiên tộc yếu hơn so với Thần tộc, thậm chí ở niên đại càng xa hơn, Thiên tộc là một tộc phụ thuộc của Thần tộc.Nhưng mà sau đó nhân khẩu của Thiên tộc đông đảo, thiên phú cũng tốt hơn chủng tộc khác, liền dần dần độc lập ra ngoài, sau đó vũ trụ mà bọn họ chiếm đoạt tính ra không ít hơn bao nhiêu so với Thần tộc, hôm nay khí vận của Thiên tộc mặc dù cũng sắp hết nhưng khí số còn là mạnh hơn rất nhiều so với Thái cổ Thần tọc, nhóm cường giả hôm nay của Thiên tộc từng người khí thế cường thịnh, nhìn một vòng liền thấy được có xu thế nang với đám người Thần tộc.Trong bạch sắc đại điện, vẻ mặt của mấy trưởng lão Thần tộc nhìn chúng cường giả Thiên tộc có chút phức tạp.Hiện tại Thái cổ Thần tộc sớm đã không còn là Thái cổ Thần tộc như năm xưa, Thiên tộc đã trở thành tộc quần oai phong một cõi trong Thái cổ vũ trụ, thực lực toàn diện không kém Thái cổ Thần tộc chút nào.Hiện tại vừa gặp phải Thánh tộc xâm lấn, nhân số của võ giả Thiên tộc phải nhiều hơn so với Thái cổ Thần tộc nhiều lắm, thanh thế chống cự Thánh tộc xâm lấn thậm chí càng mạnh hơn so với Thần tộc.Đây chính là Thiên tộc?

Thái cổ Thần tộc muốn phân hai cái danh ngạch cho Thiên tộc là vì cùng chung đối kháng Thánh tộc sao?Lâm Minh âm thầm đánh giá đám người Thiên tộc ở trước mặt, rất nhanh liền ở bên trong thấy được mấy người nổi bật.Có mấy người thực lực phi phàm hiển nhiên là cường giả cảnh giới Thiên Tôn của Thiên tộc, hai cái đồng tử sáng rực rỡ, đứng ở nơi đó, trên người có đạo vận vô cùng dũng động, chấn động không gian, làm người ta phải nhìn đến.- Ta là một lão cốt đầu, không cần đa lễ.Trên mặt lão Thần Hoàng mỉm cười, khẽ khoát tay một cái, trong ánh mắt lóe lên thần huy:- Hạo Kiếp chi liên sắp bắt đầu chữa trị, bất quá trước phải định ra danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa.- Chúng ta chính là vì chuyện này mà đến, Thần Hoàng bệ hạ, không biết Thần tộc tính toán đề cử mấy vị tuấn kiệt tiến vào Tu La cấm địa?Thác Bạt Khuê cất cao giọng nói.- Chuyện này ta đã quyết định rồi!Trên mặt của lão Thần Hoàng Thần tộc như cũ mang theo nụ cười nhàn nhạt, quay đầu nhìn về phía Thần tộc võ giả, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều nín thở.Tất cả đại sự của Thần tộc từ trước đến giờ đều do lão Thần Hoàng làm chủ, chỉ có những quyền lực mà lão Thần Hoàng chủ động buông ra mới đến phiên người khác nói chuyện.Mà hiện tại danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa hiển nhiên là lão Thần Hoàng muốn một mình quyết định.Không nói lão Thần Hoàng có uy quyền tuyệt đối, những người khác chỉ có thể phục tùng, mấu chốt nhất chính là thần thạch trên Hạo Kiếp chi liên này đang ở trong tay lão Thần Hoàng!Thần thạch này so sánh với bản thể của Hạo Kiếp chi liên còn quan trọng hơn, không có nó, mở ra Tu La cấm địa liền chỉ là nói suông.Thác Bạt Khuê cùng chúng cường giả của Thiên tộc im lặng, chỉ có con mắt của Thác Bạt Khuê lóe lên, không biết suy nghĩ cái gì.Trong điện đường khổng lồ, trong lúc nhất tời yên tĩnh không tiếng động.Thái cổ Thần tộc chỉ có bốn danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa, nhưng người phù hợp điều kiện lại không chỉ có bốn người.Một ít cường giả Thần tộc biết mình sẽ không trúng cử, nhưng mà bọn hắn ở trong Thần tộc đều có thế lực tương ứng của mình, cũng có người ưu ái của riêng mình, muốn đem người này thúc đẩy lên.Không nghi ngờ chút nào, đây là một trận đánh cờ cực kỳ khó khăn.Yên lặng đột nhiên bị lão Thần Hoàng đánh vỡ.- Hiện tại ta tuyên bố danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa, người thứ nhất, Thân Khổ!Thanh âm của lão Thần Hoàng liên tục, vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả võ giả Thần tộc ở tại chỗ nhất thời tập trung lên trên thân một người trung niên.Người trung niên kia hít sâu một hơi, đứng lên.Thần tộc Thiên Tôn --- Thân Khổ, hắn chẳng qua là trung vị Thiên Tôn, nhưng mà số tuổi lại chỉ chừng tám vạn tuổi, tiền đồ rất tốt, tương lai mặc dù không quá có thể thành tựu Chân Thần nhưng mà trở thành một Thiên Tôn đỉnh phong vẫn là không có vấn đề.- Người thứ hai, Lam Lạc!Lão Thần Hoàng đọc tên người thứ hai là một nữ tử, khí chất của nàng trang nhã, dung mạo xuất trần, tu vi của nàng thấp hơn, chỉ là sơ nhập Thiên Tôn, bất quá tuổi của nàng chỉ có 1 vạn 3 ngàn tuổi, so với thời gian thành tựu Thiên Tôn của Chiến Phật Đế Giách Già ở Nhân tộc chỉ chậm hơn hai, ba ngàn năm mà thôi.- Người thứ ba, Đế Vô Ngân!Lão Thần Hoàng đọc tên người thứ ba, là một Thiên Tôn đỉnh phong trẻ tuổi nhất Thần tộc hiện tại, đã là hai trăm vạn tuổi, thực lực của hắn cường đại vô cùng, hôm nay ở Thần tộc cũng là số một số hai!Trên thực tế chọn ba người này đều không có gì cần phải nói, rất nhiều người đã đại khái đoán được, hiện tại mấu chốt là...

Danh ngạch thứ tư!-------Chương 1976: Thần minh pháp chỉ (1)Chương 1976: Thần minh pháp chỉ. (1)Ba cái danh ngạch đầu, rất nhiều người căn bản không có hi vọng, bởi vì ba người Thân Khổ, Lam Lạc, Đế Vô Ngân quá cường thế, không có nhiều lo lắng.Nhưng mà danh ngạch thứ tư này, nhân tuyển không sai biệt lắm là có nhiều hơn rồi!Bao gồm Mạc Lăng thiên tử cũng có hi vọng.Thiên phú của Mạc Lăng, Lâm Minh mặc dù không nhìn vào mắt, nhưng cái này kỳ thật là bởi vì ánh mắt của Lâm Minh quá cao, thiên tài không có khả năng nhất định trở thành Chân Thần thì hắn cũng cảm thấy bình thường.Trên thực tế, dựa theo khuynh hướng phát triển từ trước của Thần tộc, Mạc Lăng có hi vọng rất lớn trở thành Thiên Tôn đỉnh phong.Phong hào "Thiên tử" này cũng không phải là nói chơ.Chỉ là tuổi tác của Mạc Lăng quá nhỏ, tu vi cũng chỉ có Giới Vương cảnh, cho dù thực lực của hắn đề cao, đối với đại kiếp lần này cũng không trợ giúp được gì, cho nên hắn mới khẩn trương, sợ lão Thần Hoàng không chọn hắn.Hơn nữa hiện tại lão Thần Hoàng tựa hồ phá lệ chiếu cố đối với Lâm Minh, để cho hắn càng thêm khẩn trương.- Thần Hoàng bệ hạ, không nên hồ đồ, đem một cái danh ngạch trọng yếu như vậy phân cho ngoại nhân đi!Lúc này rất nhiều người cùng với Mạc Lăng thiên tử đều là có ý nghĩ tương tự, Đại trưởng lão ở bên cạnh Mạc Lăng vỗ vỗ bả vai của hắn, ý bảo hắn không cần khẩn trương.Đại trưởng lão đố với danh ngahcj này cũng có ảo tưởng qua nhưng mà cảm giác được hi vọng không lớn.Cao tầng của Thần tộc phân nội chức, ngoại chức; nội chức là trưởng lão, quản nội vụ; ngoại chức là chiến tướng, ở chiến trường chém giết.Mới vừa rồi lão Thần Hoàng điểm đến tất cả đều là chiến tướng, hắn là một cái trưởng lão, cho dù là Đại trưởng lão cũng là không có hi vọng gì.- Một cái danh ngạch cuối cùng...Hai tay của lão Thần Hoàng chắp ở phía sa, ánh mắt trầm tĩnh chậm rãi quét qua trên mặt mọi người:- Một cái danh ngạch cuối cùng là...

Lâm Minh!Thanh âm của lão Thần Hoàng bình tĩnh, đây là Lâm Minh đã sớm biết.Song những người khác lại bất ngờ, phản ứng vô cùng kịch liệt.Một viên đá kích khởi ngàn tầng sóng!Lâm Minh?Không nói Thần tộc, Thiên tộc chư cường đều không khỏi vì đó mà ngạc nhiên, bọn hắn đối với chư vị cường giả của Thái cổ Thần tộc đều vô cùng quen thuộc.

Mà tiến vào Tu La cấm địa tuyệt đối sẽ là người mạnh nhất, đồng thời còn là thiên tài có tiềm lực mới có thể tiến nhập.Tỷ như Thần tộc lão Thần Hoàng, thực lực mặc dù cường đại nhưng mà tiềm lực đã hết, chính mình cũng sẽ không tiến vào.Mà Lâm Minh này, bọn họ thoạt nhìn rõ ràng chỉ có tu vi Thánh Chủ trung kỳ, mà cái tên này bọn họ cũng chưa từng nghe qua.- Người mà Thần Hoàng đề cử...

Chẳng lẽ là thân huyết mạch mà Thần Hoàng giấu diếm?Thiên tộc Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê ngẩng đầu hồ nghi nhìn lão Thần Hoàng một cái, nhưng mà nhìn thấy trên mặt giống như giếng nước yên tĩnh, phảng phất là tuế nguyệt tuyên cổ, hắn nhìn không thấy bất kỳ tin tức hữu dụng nào.- Không đúng, thanh niên kia vốn cũng không phải là Thần tọc, hắn là...

Dị tộc?Phát hiện này để cho Thác Bạt Khuê càng kinh ngạc hơn.Về phần cường giả Thần tộc đã sớm ngồi không yên!Thánh tộc xâm lấn, đại kiếp đã tới, tiến vào Tu La cấm địa có thể nói là một cái cơ hội để Thái cổ Thần tộc đối kháng với Thánh tộc.Cơ hội qúy giá như thế phải ưu tiên để lại cho Thiên Tôn có trợ giúp đối với đại chiến.Nếu như nói, mạnh mẽ muốn phân ra một cái cơ hội quý giá cho hậu bối, đó cũng nên phân cho thiên tài của bản tộc, sao có thể đem loại đại cơ duyên này phân cho một ngoại nhân?Ngoài khiếp sợ ra, đã có người không cam lòng.- Thần Hoàng bệ hạ, ta không hiểu!Một trưởng lão trực tiếp đứng lên, chất vấn Thần Hoàng như thế là đại bất kính, nhưng mà lúc này tràng diện hỗn loạn, rất nhiều người đều không để ý được quá nhiều.- Mời Thần Hoàng bệ hạ nghĩ lại!Lại có trưởng lão đứng lên.Đại trưởng lão, còn có Mạc Lăng thiên tử đều đè nén không hành động, lúc này ánh mắt của Mạc Lăng thiên tử đã đỏ lên rồi, quyền đầu của hắn đã sớm nổi lên gân xanh, nhưng mà hắn vẫn là cắn răng, chịu đựng không lên tiếng.Một ít cường giả của Thái cổ Thần tộc rối rít lên tiếng, ngôn từ nghe khẩn thiết vô cùng.Mà lão Thần Hoàng chỉ là thản nhiên nói:- Các ngươi đại khái đã quên, chủ thể của Hạo Kiếp chi liên là người nào cầm về hay sao?Lâm Minh đối với Thần tộc có ân là không thể nghi ngờ.- Tự nhiên nhớ được...Liền ở lúc này Đại trưởng lão mở miệng:- Lâm Minh mới tới tộc ta còn là lão hủ tiếp đãi, nhưng mà...

Một chuyện quy một chuyện, Lâm Minh này xuyên qua trùng trùng vũ trụ, đem Hạo Kiếp chi liên của Huyền Tình thiên hậu trả lại, đây là ân tình, Thần tộc nhớ kỹ, nhưng mà cũng đừng quên, Hạo Kiếp chi liên này vốn chính là của Thần tộc ta, Lâm Minh cũng chỉ là đem vật quy nguyên chủ, nhặt được tiền tài của người khác lý nên trả lại, làm của riêng liền là không đúng rồi?Đại trưởng lão nói đến thiên kinh địa nghĩa, ánh mắt của lão quét về phái Lâm Minh, nhưng Lâm Minh chỉ là trầm mặc, không có cãi lại.Như thế mà tới, khóe miệng của Đại trưởng lão nổi lên một tia mỉm cười thắng lợi, lão tiếp tục nói:- Thần Hoàng bệ hạ, Thần tộc ta không phải là loại người vong ân phụ nghĩa, đối với Lâm Minh, lão hủ co là nên ban thưởng trọng hậu, tộc ta có không ít bảo vật, có thể tùy ý ban thưởng, thậm chí Thái cổ thần công cũng có thể tận tình truyền thụ, nhưng mà Tu La cấm địa chính là tổ tiên tộc ta lưu lại, tiến vào trong đó cần tích lũy khí vận của tộc ta, Lâm Minh thân là nhân loại, không có chút Thần tộc huyết mạch nào, phúc duyên khi tiến vào trong Tu La cấm địa khẳng định không thâm hậu bằng tinh anh hậu bối của Thái cổ Thần tộc chúng ta, như thế mà nói thật sự là phí phạm.- Lại nói hiện tại đại kiếp đã tới, Lâm Minh là một hậu bối, tu vi mới chỉ Thánh Chủ trung kỳ, căn bản không có bất cứ tác dụng gì, dnah ngạch có hạn...

Kính xin Thần Hoàng bệ hạ nghĩ lại.Lời nói của Đại trưởng lão nhất thời đưa đến rất nhiều võ giả Thần tộc đồng ý.Không nói những võ giả Thần tộc kia còn có hi vọng tranh giành danh ngạch thứ tư, cho dù là những võ giả Thần tộc căn bản không có hi vọng tiến vào Tu La cấm địa cũng không hi vọng nhìn thấy Lâm Minh là một cái nhân loại được phân đi vào tìm cơ duyên của tông tộc bọn hắn.Trong lúc nhất thời rất nhiều trưởng lão rối rít hưởng ứng, đều phản đối Thần Hoàng.Thấy một màn như vậy, trong lòng Đại trưởng lão cũng là hài lòng, lời nói mới vừa rồi của lão xác thực là có lý có căn cứ, hợp lẽ thường, dĩ nhiên sẽ nhận được đồng ý.Lúc này Mạc Lăng thiên tử đứng lên, trung khí mười phần nói:- Thần Hoàng bệ hạ, nếu muốn đền bù tổn thất cho Lâm công tử, Mạc Lăng nguyện ý xuất ra một phần lực, đem bảo vật gia tộc cống hiến ra...Nếu như có thể tiến vào cấm địa, Mạc Lăng không ngận ngại xuất ra chút máu, đối với cái này thì Lâm Minh chỉ là cười nhạt, bảo vật của gia tộc Mạc Lăng?

Đối với hắn mà nói sợ rằng chỉ là một ít gân gà mà thôi.-------Chương 1977: Thần minh pháp chỉ (2)Chương 1977: Thần minh pháp chỉ. (2)Bất quá hắn vẫn là không giải thích, hắn biết, chỉ bằng vào thân phận hiện tại của mình, nói cũng là nói vô ích.Mà liền ở lúc này lão Thần Hoàng lại trấn định tự nhiên, lão thản nhiên nói:- Ta đang nói ra là một cái quyết định, mà không phải là thương lượng với các ngươi, chuyện này không cần bàn bạc nữa, người vi phạm tộc quy xử trí.Thanh âm của lão Thần Hoàng chậm rãi, tựa hồ đang nói đến một chuyện không liên quan khẩn yếu, nhưng không cho phép làm trái nghịch!Trong lúc nhất thời tất cả võ giả Thần tộc đều ngừng lại rồi.Lão Thần Hoàng thế nhưng nhắc tới tộc quy!Nếu như nói muốn dựa theo tộc quy, tự nhiên là tộc quy ngỗ nghịch với Thần Hoàng, đây cũng không phải là tội danh nhỏ.Lão Thần Hoàng ở Thần tộc một mực hòa ái, cơ trí, nhưng mà nếu như lão thật sự nghiêm khắc lại làm cho người ta sợ hãi trong lòng!Tuy nói hiện tại lão đã già, nhưng mà ở Thần tộc, lão vẫn là có quyền uy tuyệt đối, không có người nào sẽ làm trái với lão, thứ nhất bao gồm mấy cái Thiên Tôn đỉnh phong như Đế Vô Ngân đều là lão Thần Hoàng tuệ nhãn phát hiện, hơn nữa tự tay dạy dỗ.Thứ hai chính là Thần minh pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại liền là giữ ở trên tay của lão Thần Hoàng!Lời nói mới vừa rồi của lão Thần Hoàng bá đạo mà bất cận nhân tình, giống như bạo quân, lại là đặt ở Thần tộc chính là mệnh lệnh chí cao, không người nào có thể làm trái.- Nhưng mà...Mạc Lăng thiên tử nóng nảy, nhưng mà đối mặt với lão Thần Hoàng, hắn lại hoàn toàn không có dũng khí.Những trưởng lão khác cũng là không dám nói tiếp nữa, mặc dù bất mãn ở trong lòng bọn họ đã chất chứa đến cực hạn.Trong lúc nhất thời tất cả căm hận đều chuyển dời đến trên người của Lâm Minh, Lâm Minh nhất thời cảm giác được rất nhiều ánh mắt tràn đầy oán hận ghen tỵ tỏa định ở trên người mình, nếu như ánh mắt có thể giết người, hắn sợ là đã chết không biết bao nhiêu lần.Ở dưới nhiều ánh mắt như vậy, Lâm Minh như cũ giữ vững trầm mặc, không một chút rối loạn.Thấy Lâm Minh biểu hiện như thế, Thác Bạt Khuê gật gật đầu, ánh mắt ý vị thâm trường, tiểu tử này đúng là không tầm thường.Bấ quá bằng vào những thứ này cũng không đủ để cho lão Thần Hoàng ủng hộ hắn lớn lao như thế, không biết hắn rốt cuộc có cái gì đặc biệt.- Thần Hoàng bệ hạ, anh minh không giảm so với năm đó!Ngay vào lúc này Thác Bạt Khuê đứng dậy, cười sang sảng nói.Phải biết rằng lão Thần Hoàng cho dù lấy lực bỏ qua nghị luận của mọi người, bảo vệ Lâm Minh, những người khác ngoài miệng không dám nói gì nhưng mà nội tâm chung quy sẽ bất mãn, đây là tiêu hao quyền ý của lão Thần Hoàng!Chỉ sợ ngay cả mấy đồ đệ của lão Thần Hoàng cũng sẽ không vui với cách làm của sư phụ bọn họ...- Chiến Hoàng liền không cần hàn huyên nữa, đi thẳng vào chủ đề mới tốt, dựa theo ước định ban đầu, chữa trị Hạo Kiếp chi liên, Thần tộc cùng Thiên tộc đều phải xuất ra một phần lực lượng, Chiến Hoàng chắc hẳn đã đem đồ vật mang đến đi...- Dĩ nhiên!Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện, từ trong tu di giới lấy ra một cái hộp nhỏ, bày ra trên mặt bà.Một cái hộp nhỏ thoạt nhìn không có chút thu hút nào nhưng mà sau khi lấy ra lại mơ hồ có pháp tắc tác động đến chung quanh, tạo thành từng cái vòng xoáy thật nhỏ hội tụ mà đến.Hiển nhiên đồ vật trong hộp này hết sức bất phàm!- Thời đại thượng cổ, thần minh pháp chỉ do tổ tiên tộc ta truyền xuống tổng cộng có ba đạo!Thần minh pháp chỉ?Trong lòng Lâm Minh hơi hơi động, chăm chú nhìn lại, chữa trị Hạo Kiếp chi liên này cần Thần minh pháp chỉ, chiến đấu với Thánh tộc cũng có thể dùng tới Thần minh pháp chỉ.Thậm chí Thần minh pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại được Thiên Tôn đỉnh phong dùng đến đủ để uy hiếp Chân Thần!Loại pháp chỉ thần kỳ do Thượng cổ đại năng lưu lại này có công năng thực sự quá rộng lớn rồi.Lần này có cơ hội, Lâm Minh dĩ nhiên muốn hảo hảo quan sát một phen.Hắn chỉ thấy được Thác Bạt Khuê vô cùng cẩn thận mở cái hộp ra, từ trong vải lụa vàng của cái hộp lấy ra ba tấm phù chỉ khô vàng, những phù chỉ này thoạt nhìn hết sức bình thường, thậm chí có chút thô ráp, bản thân phù chỉ cũng mỏng vô cùng, phía trên vẽ phù văn vân lộ giống như giun, tản ra khí tức vô cùng cổ xưa.Song sau khi thấy ba tấm phù chỉ này, Lâm Minh lại đột nhiên ngẩn ra, đây...

Đây chính là Thần minh pháp chỉ?Đây không phải là Thần văn phù mà hắn học được ở Tu La lộ sao?Những văn lộ, phù văn kia hắn quá quen thuôc, pháp tắc ẩn chứa trong đó Lâm Minh cũng cảm thấy vô cùng thân cận!Chẳng lẽ cái gọi là Thần minh pháp chỉ chính là Thần văn phù Nhân giai ở thời đại Thượng cổ sao?Như vậy sợ rằng đại năng thượng cổ lưu lại Thần minh pháp chỉ đều là xuất từ nhất mạch của Tu La Lộ chủ nhân rồi!Mà cái gọi là Thần minh pháp chỉ của Tu La Lộ chủ nhân, đó chính là Thần văn phù mà Tu La Lộ chủ nhân tự mình vẽ ra!Ba tấm phù chủ khô vàng bình thường nhưng phảng phất có trầm luân cùng cổ hoặc vô cùng, tác động đến ánh mắt của tất cả cường giả Thái cổ Thần tộc tại chỗ.Trong con mắt của lão Thần Hoàng bắn ra dị mang kỳ dị, bên trong phảng phất có vòng xoáy đen nhánh lưu chuyển, một luồng hắc quang bắn ra, quay quanh trên tấm phù chỉ khô vàng.Đồng lực của lão hàm chứa pháp tắc kỳ dị, có thể bắn xuyên tinh thần, chiếu sáng thái cổ vũ trụ nhưng tấm phù chỉ khô vàng kia bị bắn đến chỉ là hơi ba động, chợt lại yên lặng một lần nữa.- Là Thần minh pháp chỉ do Thiên tộc Thượng cổ Thần Hoàng lưu lại, pháp tắc ẩn chứa ở bên trong có thể dùng để chữa trị Hạo Kiếp chi liên.Khóe miệng của lão Thần Hoàng lộ ra vẻ tươi cười, gật đầu.Chư vị cường giả của Thái cổ Thần tộc thấy ba tấm Thần minh pháp chỉ dường như tầm thường này cường hãn như thế cũng là âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Trên mặt chư vị cường giả của Thiên tộc ẩn ẩn có một tia đắc ý.Hạo Kiếp chi liên là pháp bảo Chân Thần, sau khi hư tổn, đại đạo pháp tắc bên trong sẽ tổn hại.Mà đại đạo pháp tắc trong đó là cấp bậc Chân Thần, cường giả cấp bậc Thiên Tôn muốn chữa trị căn bản là không có lực.Bọn họ cho dù có thể sử dụng tài liệu trân quý chữa lại Hạo Kiếp chi liên, nhưng mà pháp tắc trong đó muốn nối tiếp lại nhất định phải phối hợp thêm thần minh pháp chỉ cấp bậc Chân Thần mới có thể bổ toàn.Chữa trị Hạo Kiếp chi liên không phải là chuyện đơn ginả.Mỗi một bước đều phải làm đến tận thiện tận mỹ.Đầu tiên phải cân nhắc lấy ra bao nhiêu đại đạo pháp tắc bị tổn hại ở trong Hạo Kiếp chi liên, tiếp theo người thi pháp cần phải "rút ra" đại đạo pháp tắc tương ứng với thần minh pháp chỉ phù hợp với Chân Thần pháp bảo tổn hại.Mà nếu như muốn đạt tới cộng minh, phù hợp hoàn mỹ cần hao phí thời gian cùng tinh lực khổng lồ.

Ít nhất cần ba bốn thượng vị Thiên Tôn phối hợp mới được.-------Chương 1978: Vô yên (1)Chương 1978: Vô Yên. (1)Ở bên trong Thái cổ Thần tộc tự nhiên cũng có Thần minh pháp chỉ lưu truyền đến nay, nhưng mà thần minh pháp chỉ Thái cổ Thần tộc vốn có, pháp tắc trong đó không đủ để chữa trị Hạo Kiếp chi liên.Trừ phi là vận dụng Thần minh pháp chi do Tu La Lộ chủ nhân tự mình lưu lại.Nhưng mà Thần minh pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại là vũ khí mạnh nhất dùng để kinh sợ Thánh tộc Chân Thần, làm sao có thể dùng để chữa trị Hạo Kiếp chi liên được?Dưới tình huống như vậy, Thái cổ Thần tộc chỉ có thể cầu trợ Thiên tộc.Cũng chính vì vậy Thái cổ Thần tộc mới đồng ý điều kiện hậu đãi, để cho Thiên tộc nhận được hai cái danh ngahcj đi vào Tu La cấm địa.Nhìn Thần minh pháp chỉ, chư cường của Thần tộc rối rít gật đầu.Lúc này lão Thần Hoàng mở miệng nói:- Nếu như không có vấn đề thì liền bắt tay vào chữa trị.Thác Bạt Khuê khẽ do dự, không có lên tiếng.- Nga?

Có vấn đề gì sao?Hai mắt già nua kia của lão Thần Hoàng nhìn Thác Bạt Khuê, cặp mắt kia phảng phất có thể nhìn thấu hết thảy thế gian.- Xin lỗi...Thác Bạt Khuê lắc đầu, một màn như thế để cho mọi người của Thái cổ Thần tộc không khỏi hơi sững sờ, đến lúc mấu chốt này rồi Thiên tộc chẳng lẽ muốn đổi ý hay sao?- Tộc ra xuất ra một chút tình huống, trải qua hội nghị cao tầng lúc trước của tộc ta...Thanh âm của Thác Bạt Khuê có chút chần chờ.- Nói điểm chính!Lão Thần Hoàng như cũ từ mi thiện mục, chỉ là ánh mắt của lão lại lăng lệ thêm vài phần, làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào lão.Thác Bạt Khuê hít sâu một hơi,nói thẳng:- Tính trọng yếu của Thần minh pháp chỉ đối với Thái cổ chư tộc chúng ta thì mọi người rất rõ ràng, vật này dùng một tấm là ít đi một tấm, không cách nào phỏng chế, đây không biết đã bao nhiêu ức năm qua vô luận là Thiên tộc hay là Thần tộc cũng có không ít hạng người thiên tư tuyệt học tinh nghiên qua Thần minh pháp chỉ, song cho dù là Chân Thần cũng không thể phá giải huyền ảo trong đó, tựa hồ chung quy thiếu đi một chút đồ vật...- Thần minh pháp chỉ vốn có hiện nay của Thiên tộc ta đã ít lại càng ít, lần này Thánh tộc xâm lấn Thái cổ vũ trụ, đại cục phía trước, Thiên tộc chúng ta có thể lấy ra ba tấm Thần minh pháp chỉ để chữa trị Hạo Kiếp chi liên đã phải mạo hiểm thật lớn.

Cho nên...

Chúng ta hi vọng có thể lấy thêm một cái danh ngạch tiến vào cấm địa...Lời này của Thác Bạt Khuê là ngữ khí thương lượng, nghe tới vô cùng chân thành tha thiết mà hòa khí, nhưng là từ nghiêm nghị ở trong mắt hắn, võ giả Thần tộc lại biết chuyện này chỉ sợ là Thiên tộc đã quyết định tốt rồi, không có đường thỏa hiệp.Trong lúc nhất thời trên hội tràng khởi lên sóng lớn, rất nhiều võ giả của Thái cổ Thần tộc chỉ cảm thấy một ngụm buồn bực trong ngực, trong lòng tức giận!Tu La cấm địa là cơ duyên bậc nào, danh ngạch cũng chỉ có sáu người, hơn nữa nguyên vốn là cơ duyên thuộc về Thái cổ Thần tộc, có thể cho Thiên tộc đạt được hai cái danh ngạch đã là cho mặt mũi lớn rồi.

Không nghĩ tới Thiên tộc lại được voi đòi tiên, còn muốn nhiều danh ngạch hơn.- Điều kiện lúc trước là đã sớm quyết định tốt rồi!Có trưởng lão Thần tộc cả giận nói.- Ta biết, bất quá lúc định ra điều kiện thật sự là ở dưới tình huống chủ thể Hạo Kiếp chi liên không tìm được, đã là chuyện tình của đời trước rồi, lúc ấy đại kiếp còn chưa bộc phát, thần minh pháp chỉ cũng không trân quý như thế, song, trước khác nay khác, hiện tại mỗi một tấm thần minh pháp chỉ đều quan hệ đến sinh tử tồn vong của tộc ta.- Đối với việc không tuân theo hiệp định lúc trước, tộc ta có thể cung cấp những thứ khác đền bù, hưn nữa ta tin tưởng hậu bối của Thiên tộc ta sẽ không lãng phí cái danh ngạch này, ít nhất là so với người khác mà nói.Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện, ánh mắt liếc về phía Lâm Minh.Lâm Minh khẽ cau mày, hắn bị tai bay vạ gió mà không giải thích được, bất quá lấy tu vi của hắn, chủng tộc của hắn, nhiều lần bị bài xích cũng là hết sức bình thường.Hắn nhìn về phía ba tấm Thần minh pháp chỉ này.Không nghi ngờ chút nào, đây là Thần văn phù mà trăm ức năm trước thượng cổ Chân Thần của nhất mạch Tu La Lộ chủ nhân chế ra.Mà mới vừa rồi dựa theo lời nói của Thác Bạt Khuê, những Thần văn phù này đã là không thể chế ra nữa, bởi vì võ giả hiện tại cho dù là Chân Thần cũng không có năng lực sử dụng Tu La thiên đạo ở tam thập tam thiên.Như dự đoán của Thác Bạt Khuê, bọn họ chung quy là thiếu "đồ vật" gì đó.Cho nên cho dù cấp thần văn thuật để bọn họ nghiên cứu, bọn họ cũng không cách nào phỏng chế ra thần minh pháp chỉ.Ở sau khi Thác Bạt Khuê nhìn về phía Lâm Minh, rất nhiều người cũng cùng một lúc nhìn về phía hắn.Rất nhiều võ giả Thần tộc sau khi kinh sợ, trên mặt lại xuất hiện phức tạp, thậm chí là một chút thần sắc hả hê, mặc dù nói Thiên tộc nói lời không giữ lời, đánh vào mặt mũi của Thần tộc, nhưng mà liên quan gì đến bọn họ chứ, nên là liên quan đến tiểu tử nhân tộc này đi.Rất nhiều người đối với mới vừa rồi lão Thần Hoàng cấp cho Lâm Minh một cái danh ngạch, trong nội tâm đã là không cam lòng, nhưng mà khiếp sợ uy áp của lão Thần Hoàng nên không dám nói thêm cái gì.Hiện tại Thiên tộc tạo áp lực, bốn danh sách, xóa một cái mà nói, nhất định là phải xóa Lâm Minh rồi!Nếu không, đám đồ đệ của lão Thần Hoàng cũng không đáp ứng.Lúc này lão Thần Hoàng đối phó như thế nào?- Chiến Hoàng, cái điều kiện này quá mức rồi!Đại trưởng lão cau mày nói, nhưng mà ngôn từ lại rất hòa khí, nếu như là ngày xưa hắn sẽ không thân thiện như thế với chư cường Thiên tộc trước mặt, nhưng hiện tại đại kiếp của Thái cổ vũ trụ đã tới, đối với Thiên tộc trước mặt cần lôi kéo nhiều hơn.- Hiện tại đại kiếp đã tới, Thần minh pháp chỉ đối với tộc ta đồng dạng là trọng yếu, nếu như không thể nhiều thêm một cái danh ngạch, chúng ta tình nguyện không gia nhập vào, dù sao ở trong cấm địa có thể đạt được cái gì còn là không biết được.

Nhưng mà thần minh pháp chỉ mỗi nhiều hơn một tấm thì tộc ta có nắm chắc may mắn sống sót sẽ nhiều hơn một phần.Thác Bạt Khuê cự tuyệt đến không còn lối thoát, hơn nữa hắn rõ ràng là không nói đùa.- Hơn nữa...Thác Bạt Khuê đột nhiên cong ngón tay búng ra, một cái quang điểm bay ra, trên khung trung nhanh chóng xoay chuyển, trở nên to lớn, cư nhiên biến thành một tòa bạch ngọc cung điện.Đại môn cung điện mở ra, một tuyệt thế nữ tử từ trong cung điện bay ra, vóc người nàng thon dài, khuôn mặt bao phủ ở trong vô thượng huyền công, vô số phù văn giống như hằng hà lưu sa lóe lên, làm người ta không nhìn được rõ ràng.Vũ dực ở sau lưng nàng hiện ra màu sắc xích hồng giống như hỏa diểm cuồn cuộn, toàn thân có vạn luật kỳ dị mờ mịt khó lường, cộng minh với thiên địa ở chung quanh.Tu vi của nàng rõ ràng là Giới Vương đại giới.- Thiên tộc thần nữ Vô Yên bái kiến chư vị tiền bối.-------Chương 1979: Vô yên (2)Chương 1979: Vô Yên. (2)Thanh âm của nữ tử trong trẻo như phượng minh, mỗi một chữ mà nàng nói ra trực tiếp ngưng luyện thành tự phù tràn đầy đại đạo chân ý, trầm phù ở trong hư không, lóe lên sáng rực, có áo nghĩa trầm phù vô cùng.Hiển nhiên nàng là đang triển hiện thực lực của chính mình, một cái Giới Vương đại giới triển lộ thực lực ở trước mặt đám người Thiên Tôn vốn là cực kỳ cuồng ngạo, nhưng mà nữ tử tên là Vô Yên này quả thật có tư cách đó!- Vẻn vẹn Giới Vương đại giới cảnh, có khí thế Thiên Tôn, hơn nữa bằng vào ngôn ngữ là có thể cộng minh với pháp tắc trong Thái cổ đại điện...

Nữ tử này tương đối đáng sợ, nếu cho nàng thời gian có thể trở thành Chân Thần!Lâm Minh cẩn thận quan sát nữ tử Thiên tộc ở trước mắt, đồng khổng tinh mang chợt lóe lên rồi biến mất.Hiện tại vô luận là Thiên tộc hay là Thần tộc đều không có cường giả Chân Thần, nếu không không đến nỗi bị động ở trong chiến đấu với Thánh tộc như thế, nếu có một hậu bối có hi vọng thành tựu Chân Thần, trình độ coi trọng của Thần tộc cùng Thiên tộc đối với người này là có thể nghĩ được!Những chư cường khác của Thái cổ Thần tộc thấy nữ tử kia hiển lộ ra thực lực đều là khóe môi nhếch lên, Lâm Minh nhìn qua, bọn họ tự nhiên cũng đã nhìn ra.Thiên tộc thế nhưng lại có hậu bối ở tương lai có thể trở thành Chân Thần rồi!Vô trách gì bọn họ lại yêu cầu thêm một cái danh ngạch, xem ra chính là chuẩn bị cho nữ tử tên là Vô Yên này.Mạc Lăng thiên tử nắm chặt quyền đầu, trên người nổi lên một tầng da gà khó chịu, không nghi ngờ chút nào, nữ tử Thiên tộc ở trước mặt kia vô luận thực lực hay là thiên phú đều ở trên xa hắn!So sánh với nàng, Mạc Lăng thiên tử tự nhân là căn bản không có nửa điểm tư cách tiến vào Tu La cấm địa!- Ghê tởm....

Lâm Minh kia ta liền ẩn ẩn không bằng, bất quá chưa chính thức so đấu với hắn, ta còn chưa chịu thua, nhưng mà Vô Yên hiện ở nơi này, ta kém một mảng lớn, căn bản không có dũng khí tranh giành với nàng!Mạc Lăng thiên tử hận vô cùng, hắn là đệ nhất nhân của thế hệ trẻ Thần tộc hôm nay, nghe đến phong quang nhưng là lão Thần Hoàng căn bản không để hắn vào trong mắt, ngay cả Thần Hoàng ấn ký cũng cho một ngoại nhân là Lâm Minh.- Vô Yên?

Ta nhớ ra rồi...Thanh âm của lão Thần Hoàng dằng dặc:- Là nữ anh mà tộc trưởng Thiên tộc nhặt được ở trong băng nơi cực hàn, lai lịch ly kỳ, sau đó lại đi ra ngoài lịch lãm, nghi ngờ đã bỏ mình, không nghĩ tới hôm nay hạo kiếp phủ xuống lại bình an trở về, hơn nữa thực lực càng tiến một bước rồi...Lão Thần Hoàng nhìn Vô Yên, chậm rãi gật đầu:- Khó có được, khó có được, kinh qua kiếp nạn mà không chết, ngược lại là có đột phá, thành tựu tương lai không thể hạn lượng, đã bao nhiêu năm Thái cổ chư tọc ta lại xuất ra một người tài...Thanh âm của lão Thần Hoàng mang theo một tia tiêu điều, Thái cổ chư tộc quả thật xuống dốc rồi.Năm đó thống trị tam thập tam thiên vũ trụ, so với Thánh tộc, hồn tộc hiện tại cộng lại còn cường đại hơn mấy lần, nhưng mà hiện tại lại một cái Chân Thần cũng không có.- Thần Hoàng bệ hạ cảm thấy Vô Yên như thế nào?

Có thể đạt được tư cách tiến vào Tu La cấm địa không?Trên mặt của Thác Bạt Khuê mang theo nụ cười hỏi.- Vô Yên quả thực có tư cách tiến vào Tu La cấm địa.Trên mặt lão Thần Hoàng thủy chung mang theo một tia tiếu dung như có như không, thần uy cuồn cuộn trên người một khắc đều không yếu bớt.- Ha ha, đa tạ Thần Hoàng bệ hạ khích lệ1Thác Bạt Khuê cười to, đám cường giả của Thiên tộc cũng là trong đôi mắt lộ ra đắc ý, lão Thần Hoàng của Thái cổ Thần tộc có ánh mắt không tầm thường, hiếm có người trẻ tuổi của Thần tộc nhận được khen ngợi của lão.Mà mới vừa rồi lão liên tục khen Vô Yên hai lần, đã đủ để cho Thiên tộc tự ngạo.- Vô Yên, còn không cám ơn Thần Hoàng bệ hạ!Thác Bạt Khuê nói với Vô Yên, hiển nhiên đối với thực lực mà Vô Yên biểu hiện ra làm hắn rất hài lòng.Vô Yên hướng Thần Hoàng khẽ mỉm cười, hành lễ, rồi sau đó lui về trong trận doanh của chư cường Thiên tộc.Nhìn Vô Yên một cái, lão Thần Hoàng gật đầu, lại nói:- Rất tốt!Trong miệng khẽ thổ ra hai chữ, lời ít mà ý nhiều, chữ chữ như kim.- Bất quá...Ngữ khí của lão Thần Hoàng xoay chuyển:- Trong danh sách ta lựa chọn, Lâm Minh này đồng dạng có tư cách tiến vào Tu La cấm địa, thiên phú của hắn gần như là cao nhất mà bình sinh ta gặp...Lời nói của lão Thần Hoàng để cho võ giả toàn trường giật mình.- Gần như là cao nhất mà bình sinh gặp được?Bọn họ không thể tin được lão Thần Hoàng thế nhưng dùng ngôn từ này để hình dung.Ngay cả Lâm Minh cũng hơi kinh ngạc, kỳ thật hắn ở trước mặt lão Thần Hoàng căn bản không có hiển lộ ra thực lực của mình, hắn không biết lão Thần Hoàng tại sao lại làm ra phán định như vậy.Ánh mắt này không khỏi quá sắc bén một chút đi!- Thần Hoàng bệ hạ, đánh giá thật đúng là cao!Thác Bạt Khuê như cười mà không cười, kỳ thật trong lòng cũng không tin lời nói của lão Thần Hoàng, hắn cảm giác lão Thần Hoàng là không xuống khỏi bậc thang nổi rồi cho nên mới bất đắc dĩ nâng cao Lâm Minh.Lâm Minh cùng Vô Yên, người nào có tư cách tiến vào Tu La cấm địa đã rõ ràng rồi, không nói thiên phú, chỉ là tu vi của Vô Yên so sánh với Lâm Minh thì cao hơn nhiều lắm, hơn nữa Vô Yên dù gì cũng là Thái cổ chư tộc, Lâm Minh lại là một nhân loại, huyết mạch xa gần này cũng là cho Lâm Minh không có nửa điểm ưu thế.- Thiên phú, nếu so ra ngoài thì mới biết được.

Đáng tiếc tu vi của Lâm tiểu hữu tựa hồ không cao lắm, so sánh đều không thể tham chiếu.Ở trong thanh âm của Thác Bạt Khuê mang theo ý châm chọc nhàn nhạt, giễu cợt tu vi của Lâm Minh không cao.Nếu như Vô Yên cũng là Thánh Chủ trung kỳ, đại khái có thể đánh một trận với Lâm Minh, nhưng mà hiện tại Vô Yên là Giới Vương đại giới, so sánh với Lâm Minh cao hơn trọn vẹn một cái đại cảnh giới, đây không phải là khi dễ người sao.Đừng nói là cường giả của Thiên tộc, ngay cả chư cường của Thần tộc cũng không có người nào thật tin tưởng lời nói của lão Thần Hoàng, nghe đến cũng không có nắm chắc.Lão Thần Hoàng không nói gì, tràng diện trước mắt quả thật làm cho lão khó lựa chọn, lão thật hi vọng Lâm Minh có thể đạt được một cái danh ngạch, không chỉ bởi vì Lâm Minh mang đến Hạo Kiếp chi liên, lại thiên phú cực cao, hơn nữa Lâm Minh còn là người thừa kế của Hỗn Nguyên thiên tôn, cùng Huyền Tình thiên hậu cũng có duyên phận.Những điều này là nguyên nhân mà lão Thần Hoàng coi trọng Lâm Minh.Lâm Minh có thể có được Hạo Kiếp chi liên, lại xuyên qua trùng trùng vũ trụ, bình an đi đến Thái cổ Thần tộc, đi tới một phương đại điện này mở ra Tu La cấm địa.Khó khăn trong chuyện này không biết có bao nhiêu, lão Thần Hoàng cảm giác Lâm Minh có duyên với Tu La cấm địa.Hắn vượt qua ức tỷ dặm, tựa hồ chính là vì Tu La cấm địa mà tới.-------Chương 1980: Thỉnh cầu của Lâm MinhChương 1980: Thỉnh cầu của Lâm Minh .Có duyên phận như vậy, Lâm Minh có thể ở Tu La cấm địa có một phen tạo hóa khác!Nhưng hiện tại Thiên tộc thâm tàng bất lộ, lại còn tồn tại nữ tử hiếm thấy như Vô Yên.Niên kỷ của Vô Yên hiển nhiên hết sức trẻ tuổi, thậm chí so sánh với thanh niên trẻ tuổi Mạc Lăng của Thái cổ Thần tộc còn nhỏ tuổi hơn, nhưng mà thành tựu lại trên xa hắn, tiềm lực vô cùng.- Hạo kiếp đã tới, thanh niên tiềm lực vô cùng như vậy vì sao không có xuất hiện ở Thái cổ Thần tộc ta...

Có lẽ khí số của Thần tộc thật đến cuối rồi...Trong lòng lão Thần Hoàng âm thầm thở dài một tiếng.- Thần Hoàng bệ hạ đã quyết định xong chưa?

Có thể đáp ứng yêu cầu của tộc ta hay không?Thác Bạt Khuê hùng hổ, nếu như lão Thần Hoàng không đáp ứng, ngay cả cấm địa cũng không có biện pháp mở ra.Theo như lời Thiên tộc cũng không phải là đe dọa, bởi vì Thần minh pháp chỉ quá trọng yếu.Trong lúc nhất thời ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người lão Thần Hoàng.Đối mặt với áp lực mà Thiên tộc tạo ra, đối mặt với tiềm lực của Vô Yên, ở tình cảnh nguy hiểm Thánh tộc xâm lấn, nếu quả thật tiếp tục để cho Lâm Minh đạt được danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa mà nói, lão Thần Hoàng không thể nghi ngờ là sẽ gánh chịu áp lực cực lớn, thậm chí đối với uy tín của lão sẽ tạo thành đả kích trọng đại.Thấy lão Thần Hoàng nhăn mày, đã lâu không nói, Lâm Minh khẽ trầm ngâm, đứng dậy.- Thần Hoàng bệ hạ, Hạo Kiếp chi liên chưa chữa trị liền thảo luận danh ngạch đi vào Tu La cấm địa, không khỏi cũng quá sớm đi.

Không bằng chúng ta bây giờ nhìn xem chữa trị Hạo Kiếp chi liên này như thế nào rồi sau đó lại nói đến những chuyện khác, như thế nào?Thanh âm của Lâm Minh trầm thấp, ngôn từ khẩn thiết.Trong lúc nhất thời mọi người trong đại điện nhất tề nhìn về phía Lâm Minh.- Trước chữa trị Hạo Kiếp chi liên, sau đó lại bàn về danh ngạch?

Hắc, ngươi là hoài nghi Thiên tộc ta vận dụng Thần minh pháp chỉ cũng không có năng lực chữa trị Hạo Kiếp chi liên sao?Thác Bạt Khuê cười lạnh:- Nếu như Thiên tộc ta chữa trị được Hạo Kiếp chi liên, danh ngạch kia lại tính như thế nào?- Chiến Hoàng bệ hạ hiểu lầm, Lâm mỗ không hoài nghi năng lực chữa trị Hạo Kiếp chi liên của chư vị Thiên tộc, chỉ là cảm thấy có khả năng phương pháp chữa trị của các ngươi chưa chắc là tối ưu...Cái gì?Lâm Minh nói như thế, võ giả Thiên tộc đều là vừa sợ lại vừa giận nhìn chằm chằm vào hắn, võ giả Thần tộc cũng đều không biết nói cái gì rồi.Lâm Minh này chẳng lẽ choáng váng rồi, hắn là một cái Thánh Chủ thế nhưng hoài nghi năng lực chữa trị Chân Thần linh bảo của rất nhiều Thiên Tôn Thiên tộc.Có thể xuất thủ chữa trị Chân Thần linh bảo đều là thượng vị Thiên Tôn, Thiên Tôn đỉnh phong, hơn nữa vận dụng chính là thần minh pháp chỉ mà thượng vị Chân Thần lưu lại, há lại để cho một tiểu bối như hắn có tư cách bình luận!- Người nào cho ngươi dũng khí lại dám chất vấn chúng ta, thật là buồn cười!Thanh âm của Thác Bạt Khuê lạnh lại, vốn là bởi vì hân thưởng của lão Thần Hoàng đối với Lâm Minh, hắn còn kính Lâm Minh mấy phần, cảm giác trên người hậu bối này hẳn là có chỗ nào đó cao minh, nếu không lại làm sao có thể được lão Thần Hoàng tôn sùng như thế.Nhưng mà hiện tại nghe được lời nói của Lâm Minh, Thác Bạt Khuê lại là liên tục cười lạnh.Tên tiểu bối này cuồng ngạo đến trình độ ngu xuẩn!Ở một phương Thần tộc, lão Thần Hoàng khẽ nhíu mày, lão không biết Lâm Minh đang suy nghĩ cái gì, bất quá lão không cho là Lâm Minh sẽ làm một ít chuyện không liên quan.- Mặc dù lời của ngươi đã ngu xuẩn đến trình độ mà ta cũng lười nói lại, nhưng nếu như ngươi đã nói như vậy ta liền cho ngươi biết một chút về năng lực của Thiên tộc chúng ta, nếu như tộc ta thuận lợi chữa trị Hạo Kiếp chi liên này, danh ngạch của ngươi liền nhường lại đi!Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện đã đem ba tấm thần minh pháp chỉ đặt ở trên mặt bàn Hắc Diệu thạch.Lâm Minh đã sớm nhìn thấy những thần minh pháp chỉ của Thiên tộc này rồi, ba tấm pháp chỉ này đúng là người nổi bật trong Chân Thần lưu lại!Chân Thần, hôm nay ở tam thập tam thiên cũng chỉ có chủng tộc đỉnh phong mới có, hơn nữa còn là có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mặc dù thời đại thượng cổ trăm tỷ năm trước cũng là tồn tại lông phượng sừng lân.Người nổi bật trong Chân Thần, đó lại càng là ít hơn rồi!Hơn nữa chỉ có nhất mạch của Tu La Lộ chủ nhân mới có thể lưu lại Thần minh pháp chỉ, hơn nữa năm tháng trôi qua đã lâu, đến hiện tại Thần minh pháp chỉ ở trong tay Thiên tộc cùng Thần tộc cũng cực kỳ có hạn.Ba tấm thần minh pháp chỉ của Thác Bạt Khuê ở trước mắt đã được cẩn thận bảo tồn trăm tỷ năm rồi.Lực trường có cường đại đi nữa, pháp tắc có cường đại đi nữa, trải qua thời gian lâu như vậy cũng không thể không suy yếu.Trăm tỷ năm, những thần minh pháp chỉ này đã rơi xuống cấp bậc rồi.Thần minh pháp chỉ do thượng vị Chân Thần luyện chế sợ là cũng sẽ bằng với hạ vị Chân Thần bình thường làm ra.Vốn là chữa trị Hạo Kiếp chi liên kỳ thật chỉ cần dùng thần minh pháp chỉ của Chân Thần bình thường luyện chế ra đã không sai biệt lắm rồi, nhưng mà chính là bởi vì lực lượng pháp tắc của thần minh pháp chỉ trôi qua mới không thể không dùng tới thần minh pháp chỉ do thượng vị Chân Thần lưu lại.Cẩn thận quan sát ba tấm thần minh pháp chỉ, Lâm Minh vốn là đứng yên ở phía sau lão Thần Hoàng đột nhiên bước ra, nói:- Thần minh pháp chỉ này có thể cho ta nhìn một chút không?- Càn rỡ!Trưởng lão của Thiên tộc cũng nổi giận:- Tiểu tử nhân loại không nên được voi đòi tiên, thần minh pháp chỉ là trăm tỷ năm trước chí tôn của tộc ta truyền xuống, thần thánh vô cùng, hơn nữa mỗi một tấm đều có ảnh hưởng khó lường đối với Thái cổ vũ trị ta, há lại để cho ngươi nói nhìn là có thể nhìn, hư hao một tấm, ngươi chết muôn lần cũng không thể chuộc tội!- Chỉ là lấy cảm giác dò xét mà thôi, ta lại không đụng vào, thần minh pháp chỉ nếu yếu ớt đến nỗi ta lấy cảm giác dò xét đều phải phá toái, đó còn dùng để ngăn địch như thế nào?

Sợ là thời điểm đối mặt với Thánh tộc, vừa mới lấy ra đã bị nhóm Thiên Tôn, Chân Thần của Thánh tộc dùng cảm giác oanh thành bụi bay rồi.Trong lời nói của Lâm Minh mang theo ý trào phúng nhàn nhạt, chúng võ giả của Thiên tộc trợn mắt nhìn Lâm Minh, bọn họ có rất nhiều Thiên Tôn ở chỗ này, một tiểu tử Thánh Chủ kỳ ở trước mặt bọn họ nhiều lần xuất khẩu cuồng ngôn, đây còn là thể thống gì?Mà lúc này Thác Bạt Khuê lại khoát tay chặn lại, ngăn lại cường giả Thiên tộc ở tại chỗ phát tác, hắn đầu tiên là nhìn lão Thần Hoàng một cái, chỉ thấy đối phương thế nhưng không có ý tứ quát Lâm Minh dừng lại, mặc kệ ném mất thể diện ở chỗ này.Như thế hắn cũng không có ý định cho lão Thần Hoàng mặt mũi, hắn cười lạnh liên tục nói:- Thú vị, nếu như không phải là ngươi chiếm được một cái danh ngạch tiến vào cấm địa, ta căn bản không để ý đến ngươi, ngươi đã muốn xem thì ta cho ngươi xem, bản thân ta muốn xme ngươi có thể làm ra chuyện gì, lát nữa thu tràng như thế nào?-------Chương 1981: Chữa trị pháp chỉ (1)Chương 1981: Chữa trị pháp chỉ. (1)Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện, hai tay ở trên bàn Hắc Diệu Thạch nhấn một cái, ba tấm thần minh pháp chỉ liền hướng Lâm Minh bay tới, chậm rãi rơi ở trước mặt ba thước.Một đạo thần lực do hắc sắc lực trường tạo thành chậm rãi vây quanh thần minh pháp chỉ, dựa theo ước định lúc trước, Lâm Minh không thể lấy tay chạm tới, dĩ nhiên là không thể vượt qua được đạo lực trường này rồi.- Thần Hoàng bệ hạ đang suy nghĩ cái gì, Thần tộc chúng ta liền để cho Thiên tộc chế giễu sao...Các cường giả của Thần tộc cũng không biết Lâm Minh làm ra cái gì, mà lão Thần Hoàng lại ngầm đồng ý với hành vi của hắn.- Đồ vật mà ngay cả Tiên Hoàng bệ hạ đều không tìm hiểu được, tiểu tử nhân tộc này bây giờ nhìn vài cái lại có thể làm gì?Rất nhiều Thiên Tôn Thần tộc im lặng, thần minh pháp chỉ bảo tồn nhiều năm như vậy, không nói xa, chính là mười tỷ năm trước, Thần tộc còn có tuyệt đại Thần Hoàng đột phá Chân Thần, dốc lòng nghiên cứu thần minh pháp chỉ, lại như thế nào cũng đều không thể nghiên cứu ra.Hắn kỳ thật dùng thời gian ngàn năm thôi diễn ra rất nhiều pháp tắc.Những pháp tắc này tự thành thể hệ, thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, hơn nữa tương dung lẫn nhau, tựa hồ mơ hồ có thể thôi diễn ra vô số cách phát triển.Nhưng mà...

Không dùng được!Một bộ pháp tắc nhìn như hoàn mỹ, ai cũng không học được, không thể công kích, không thể phòng ngự, không thể luyện khí luyện đan, vậy còn dùng để làm gì?Cho nên thần minh pháp chỉ không tìm hiểu được, cũng không phỏng chế được, nó chỉ có thể được xem thành pháp bảo, dùng một tấm liền ít đi một tấm!Lâm Minh đứng ở trước bàn Hắc Diệu thạch, thần minh pháp chỉ cách hắn chỉ có ba thước, hắn không nhúc nhích, cảm giác nhập vào trong đó.Thiên tộc cường giả, trên mặt từng người đều mang theo nụ cười nghiền ngẫm, mà tâm tình của cường giả Thái cổ Thần tộc lại phúc tạp, bọn họ cảm giác được đang bị Thiên tộc chế giễu.- Các ngươi đang suy nghĩ cái gì, Lâm Minh này căn bản không phải là người của Thần tộc chúng ta, cho dù hắn không có đất dung thân cũng không có liên quan tới chúng ta.Mạc Lăng thiên tử tức giận nói.- Tùy hắn đi, nếu như hắn ném mất mặt cũng chính là mặt của Thần Hoàng bệ hạ, nếu như bệ hạ đã ngầm đồng ý, chúng ta cũng không có biện pháp.Đại trưởng lão giải quyết dứt khoát, thu liễm tâm thần.Mà lúc này Lâm Minh đối với phản ứng của rất nhiều cường giả ở bên ngoài đã sớm không chú ý rồi.Hắn đã tiến vào trong dung hợp vũ ý, toàn bộ tâm thần đều ngưng tụ ở trên ba tấm thần minh pháp chỉ khô vàng, trong con mắt dẫn dần có khí tức thần bí tràn ra.Hắn thấy được vận chuyển của Tu La thiên đạo, từng sợi chậm rãi vây quanh thần minh pháp chỉ.Ba tấm pháp chỉ này đều là bút tích của thượng vị Chân Thần thời Thái cổ, không phải tầm thường, lấy thực lực bây giờ của Lâm Minh muốn phỏng chế, đó là tuyệt đối không thể nào.Nhưng chỉ vẻn vẻn hiểu được đạo lý ở trong đó, tiến hành gọt giũa một chút mà nói, chưa hẳn là không được!Dù sao pháp tắc là tương thông, mà Lâm Minh đã có được chân truyền của Tu La Lộ chủ nhân.

Hơn nữa ở sau Tinh Hà cổ chiến trường của Hồn tọc, lĩnh ngộ của hắn đối với Tu La thiên thư, vận dụng lực lượng pháp tắc của Tu La thiên đạo cũng đạt tới một cái độ cao kinh người.- Ân?Trong lúc bất chợt trên mặt Lâm Minh hiện lên dị dung, hắn chỉ cảm giác được cảm tri của mình phảng phất là lâm vào một cái hắc động vô tận, bị năng lượng của thần minh pháp chỉ hút vào.- Ba tấm thần minh pháp chỉ này của Thiên tộc trải qua ăn mòn trong trăm tỷ năm đã tạo thành một số tổn hại đại đạo nhỏ, cho nên trong văn lộ xuất hiện năng lượng hắc động cắn nuốt cảm tri của ta...Hiểu được nguyên nhân trong đó, Lâm Minh chẳng những không thu cảm giác lại, ngược lại đảo xung quanh năng lượng hắc động, không ngừng thôi diễn khả năng khôi phục.- Dù sao cũng là thần minh pháp chỉ cấp Chân Thần, năng lượng của ta còn chưa đủ, nhưng mà ta có thể giải khai được pháp tắc trong đó...Ánh mắt của Lâm Minh càng ngày càng sáng, trong lúc vô tình đã trôi qua nửa canh giờ.Đối với võ giả mà nói, chút thời gian như vậy là không đáng kể chút nào, nhưng mà bọn hắn đã cho rằng Lâm Minh đang cố lộng huyền hư, cho nên đã sớm không nhịn được rồi.- Chiến Hoàng bệ hạ, chẳng lẽ chúng ta vẫn phải chờ đợi?Mở miệng chính là Vô Yên, nàng cũng không phải là không nhịn được, chỉ là cảm giác nhiều cường giả như vậy vây xem một tiểu bối đùa bỡn bảo vật ở chỗ này, còn ngây ngốc đợi lâu như vậy, hình tượng này thật sự là quá ngớ ngẩn.Mà đúng lúc này, Lâm Minh lại đột nhiên dừng lại.Hắn nhìn về phía lão Thần Hoàng nói:- Thần Hoàng bệ hạ, có thần minh pháp chỉ do Chân Thần phổ thông chế tạo hay koong, ta muốn tham chiếu một chút.Lâm Minh yêu cầu quá nhiều, một cái lại một cái, lại là ba cái bảo vật, rất nhiều người đều cảm giác không thể nhẫn nhịn được.Ba tấm thần minh pháp chỉ này còn chưa đủ, còn muốn lấy của lão Thần Hoàng?Lão Thần Hoàng không cự tuyệt, cũng không hỏi Lâm Minh muốn thần minh pháp chỉ mà Chân Thần bình thường lưu lại làm cái gì.

Lão chỉ là cong ngón tay búng ta, một tấm thần minh pháp chỉ thật mỏng từ trong tu di giới của lão bay ra, bay thẳng đến chỗ Lâm Minh.Võ giả nếu như có thể đột phá đến Chân Thần, đã là thiên tư tung hoành, có một không hai trong vũ trụ.Chân Thần đã rất ít, thượng vị Chân Thần thật có thể nói là gần như tuyệt tích để hình dung, chỉ sợ ở thời đại thượng cổ cũng là như thế.Cho nên thần minh pháp chỉ do thượng vị Chân Thần lưu lại đã ít lại càng ít, thần minh pháp chỉ do Chân Thần bình thường lưu lại ngược lại là nhiều hơn một chút.Lão Thần Hoàng tiện tay bắn ra một tấm pháp chỉ của Chân Thần bình thường, Lâm Minh đón ở trong đó, lấy hai ngón tay kẹp lại, rót cảm giác vào trong đó, yên lặng tìm tòi nghiên cứu.Thần minh pháp chỉ do Chân Thần bình thường lưu lại quả nhiên là đơn giản hơn một chút.Hơn nữa đồng dạng ở trong thời gian trăm tỷ năm, những Thần minh pháp chỉ này cũng bị năm tháng ăn mòn, đại đạo văn lộ đều có chút tổn hại.Thế cho nên lực lượng của những Thần minh pháp chỉ này trôi mất rất nhiều!Bất quá Chân Thần vẫn là Chân Thần, cho dù lực lượng trôi mất, Chân Thần pháp chỉ mà bọn họ chế tạo ra cũng không phải là Thiên Tôn có thể so sánh.Bởi vì độ cao của pháp tắc đã bất đồng.Lâm Minh tra xét lần này lại là gần nửa canh giờ đi qua, rất nhiều võ giả của Thiên tộc đã nhẫn nại đến cực hạn.- Làm trò thật nhiều!Có người oán thầm, nhưng nhìn đến Thác Bạt Khuê khí định thần nhàn, tựa hồ không có bộ dáng gấp gáp, những người này cũng không phát tác.- Mặc kệ hắn đi, giày vò đến cuối cùng, nhìn cái danh ngạch này Thần tộc còn có ý tứ muốn lấy nữa hay không?- Ân, khi đó lão Thần Hoàng của Thần tộc cũng không thể nói cái gì rồi!Nghĩ tới nhiều ra một cái danh ngạch, rất nhiều Thiên Tôn của Thiên tộc tâm tư nóng bỏng.-------Chương 1982: Chữa trị pháp chỉ (2)Chương 1982: Chữa trị pháp chỉ. (2)Ba cái danh ngạch của Thiên tộc, Chiến Hoàng dĩ nhiên phải chiếm một cái, cái thứ hai không nghi ngờ chút nào là thuộc về Vô Yên, mà nhiều ra một cái cuối cùng, bọn họ nhưng có thể sẽ đạt được!Cơ duyên như vậy, người nào không muốn?Thời điểm mọi người đang có tính toán của riêng mình, đúng lúc này Lâm Minh đột nhiên động, hắn đem Thần minh pháp chỉ của lão Thần Hoàng cho hắn cùng với ba tấm Thần minh pháp chỉ đều đặt song song.Bốn tấm pháp chỉ cứ như vậy đứng ngang hàng với nhau.Ngay ở lúc đó Tu La thiên pháp trận trong cơ thể Lâm Minh bắt đầu khởi động.Pháp trận này là hắn đoạt được ở nơi thí luyện cuối cùng của Tu La Lộ, đã dung hợp lại với cốt nhục của hắn, tương đương với trong cơ thể của hắn có một cái Tu La Lộ thế giới cỡ nhỏ, có thể tùy ý vận dụng lực lượng pháp tắc của Tu La thiên đạo.Quan trọng nhất là pháp trận này chính là Tu La Lộ chủ nhân đích thân khắc ra, trên pháp trận có pháp tắc Tu La thiên đạo căn bản nhất, nguyên thủy nhất.Ông!Tu La pháp trận vừa khởi động, khí thế trên người Lâm Minh xảy ra biến đổi khe khẽ, tựa hồ tụ tập tinh hoa thiên đạo của tam thập tam thiên.Chỗ da dẻ, cốt nhục của hắn đều có pháp tắc Tu La thiên đạo vô tận lóe ra, phóng thích ra bí lực vô cùng.- Ân...

Đây là...người ở trong đại điện bất kể là Thái cổ Thần tộc hay là Thiên tộc, tổ tiên của bọn hắn đều là nhất mạch Tu La Lộ chủ nhân, hiện tại trên người Lâm Minh đột nhiên bộc phát ra khí tức của tam thập tam thiên đẻ cho bọn họ có chút kinh ngạc.Những khí tức thần bí kia, còn có những phù văn kia nhìn như quen mắt lại xa xưa vô cùng...

Lâm Minh làm sao lại có những thứ này?Phù văn pháp tắc Tu La thiên đạo bổn nguyên nhất thoáng hiện, giống như là vô số tòa sơn phong nguy nga.Mỗi tòa sơn phong đều đang phóng thích ra uy lực cùng quang mang bàng bạc vô tận, giống như ngân hà quay cuồng mãnh liệt nhật vào trong Thần minh pháp chỉ.Mà đối tượng Lâm Minh lựa chọn chính là tấm Thần minh pháp chỉ mà lão Thần Hoàng cho hắn.Mới đầu Thần minh pháp chỉ yên lặng bất động, cảm giác được những bí lực Tu La thiên đạo pháp tắc nguyên thủy nhất kia phảng phất giống như cự thú ngủ đông sống lại.Ông ông ong, từng luồng quang mang từ phía trên tấm Thần minh pháp chỉ khô vàng bắn ra.Mỗi một luồng quang mang đều như thâm uyên biển rộng, chấn động tứ phương.Những quang trụ này thoạt nhìn uy lực cực mạnh, nhưng mà khi bắn tới trên người Lâm Minh lại là trực tiếp xuyên thấu, đối với Lâm Minh không có bất kỳ ảnh hưởng nào.Một màn kỳ dị này rơi vào trong mắt mọi người, mặc dù có một ít người không phục nhưng cũng biết Lâm Minh này thật sự có chút môn đạo.Lực lượng trong Thần minh pháp chỉ vừa được dẫn động, Lâm Minh liền thừa dịp cơ hội này, hai tay ở trong hư không hóa thành một đạo vòng cung, tác động lên quỹ tích của một luồng Tu La thiên đạo pháp tắc, yên lặng không một tiếng động nhập vào trong Thần minh pháp chỉ.Luồng quỹ tích này không thể bắt lấy, như linh dương quải giác, tuần hoàn theo lực lượng pháp tắc kỳ dị dũng động, tận tình dạo chơi ở trong Thần minh pháp chỉ.- Hắn đang làm cái gì?Rất nhiều người phát hiện có cái gì không đúng, lúc này không còn có người khinh thị Lâm Minh.Bọn họ rõ ràng thấy được Lâm Minh ở trên Thần minh pháp chỉ khắc xuống phù ấn!Đây nhưng là Thần minh pháp chỉ do Chân Thần lưu lại, hắn là một cái Thánh chủ làm sao có thể ở trên đó lưu lại ấn phù?Mười ngón tay của Lâm Minh liên tục chuyển động, vẻ mặt ngưng trọng, trên trán cũng rỉ ra từng giọt mồ hôi, hắn đối với nội bộ của Thần minh pháp chỉ có nghiên cứu càng ngày càng thâm thúy, cũng càng ngày càng kinh hãi.Một tia bản mệnh linh hồn của hắn dựa vào quỹ tích Tu la thiên đạo pháp tắc của Thần minh pháp chỉ phảng phất thấy được cương thiết thành tường liên miên vô tận.- Nơi này...Ở sau khi Lâm Minh kéo dài một tia linh hồn của hắn, thấy được một tia minh xác của nội bộ Thần minh pháp chỉ.

Đối với chữa trị thần văn phù, Lâm Minh không thể nghi ngờ là lão luyện, thủ chỉ của hắn bắt đầu vận chuyển chậm rãi, ở trong hư không xây dựng ra ừng cái phù văn xinh đẹp, không ngừng khắc lên trên chỗ tổn hại của pháp tắc văn lộ.Giữa mỗi cái quỹ tích tổ hợp thành biến hóa có vô hạn khả năng.Tu bổ những thần văn phù đã tồn tại trăm tỷ năm này, Lâm Minh thậm chí không cần tài liệu, bởi vì tài liệu đều đã là có sẵn, sáp nhập vào trong phù chỉ.Lâm Minh chỉ cần trọng tả pháp tắc là được.Lâm Minh tập trung tinh lực đem lĩnh ngộ của chính mình đối với pháp tắc Tu La thiên đạo không ngừng thôi diễn, hết sức tu bổ...Bất quá dù sao cũng là Thần minh pháp chỉ do Chân Thần đích thân chế luyện, chỉ sợ chỉ là tu bổ một điểm bé nhỏ không đáng kể cũng cần hao phí tinh lực của Lâm Minh thật lớn, hắn chẳng những phải hiểu được pháp tắc, còn phải bổ sung thần lực bị tổn thất bên trong.Tiêu hao này đối với Lâm Minh không thể nghi ngờ là hết sức khổng lồ.Từng giọt mồ hôi từ trên trán Lâm Minh lăn xuống.Song cùng lúc đó, tu bổ không ngừng cũng làm cho Thần minh pháp chỉ phát ra quang mang kỳ dị, sáng chói huy hoàng, bắt đầu đâm vào mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng.Thân ảnh của Lâm Minh hoàn toàn bị vô tận quang mang bao phủ, khiến cho người ngoài nhìn không rõ ràng.- Hắn...

Hắn đang làm cái gì?Vô luận là võ giả của Thiên tộc hay Thần tộc đều nhìn ngây người.Cho dù là Thiên Tôn cũng căn bản xem không hiểu động tác của Lâm Minh, không rõ pháp tắc hắn sử dụng.Mặc dù xem không hiểu nhưng mà bọn hắn cũng không phải là người có ánh mắt vụng về, thần vận của quang mang cùng pháp tắc bậc này cũng không phải là cố lộng huyền hư, mà là hàm chứ đạo lý khó có thể tưởng tượng ở trong đó.Lâm Minh đang làm một chuyện mà bọn họ đều không hiểu được.- Không đúng!

Lực..

Lực lượng mà pháp chỉ này ẩn chứa đang gia tăng!Một cường giả của Thiên tộc đột nhiên trừng lớn hai mắt, hắn rõ ràng cảm giác được ở bên trong quang mang chói mắt này, lực lượng của tấm Thần minh pháp chỉ ở dưới tay Lâm Minh kia đang chậm rãi tăng cường!Tấm Thần minh pháp chỉ do Chân Thần bình thường luyện chế này hiện tại hẳn là đang chậm rãi đuổi kịp ba tấm Thần minh pháp chỉ do thượng vị Chân Thần chế luyện.Điều này sao có thể!- Chẳng lẽ tiểu tử này đang tham chiếu Thần minh pháp chỉ của Thiên tộc chúng ta, cải tạo tấm Thần minh pháp chỉ mà lão Thần Hoàng cho hắn, khiến cho nó trở nên mạnh hơn?

Ta đây là đang nằm mơ sao?Trong lòng của Thác Bạt Khuê đột nhiên nghĩ tới khả năng này, đây hoàn toàn là kết luận hoang đường, hắn căn bản không cách nào tiếp nhận!Thần minh pháp chỉ lưu truyền nhiều tỷ năm như vậy căn bản không người nào có thể hiểu được, chứ đừng nói đến cải tiến, phỏng chế.Nhưng mà hiện tại sự thật liền ở trước mắt, Lâm Minh thế nhưng đang căn cứ vào ba tấm pháp chỉ của thượng vị Chân Thần, cải tạo lại một tấm pháp chỉ của Chân Thần bình thường, đây quả thực là không thể tưởng tượng!-------Chương 1983: Vô đềChương 1983: Vô đề.Đừng nói là Thác Bạt Khuê, coi như là lão Thần Hoàng của Thần tộc cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người.Lão Thần Hoàng đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, ánh mắt của lão gần như có một loại năng lực tiên đoán, trực giác của lão cảm thấy Lâm Minh bất phàm.Song lão lại có trực giác đi nữa cũng vạn vạn không ngờ được Lâm Minh có thể cải tiến Thần minh pháp chỉ.Quang mang càng ngày càng mạnh, Lâm Minh hoàn toàn bị bao phủ vào trong đó, Tu La pháp tắc phù văn thần bí bay múa, hai tay của Lâm Minh hoạt động ở trên bầu trời, tốc độ càng lúc càng nhanh!Mà ở trước mắt bao người, Thần minh pháp chỉ ở dưới tay Lâm Minh có năng lượng ba động cũng càng ngày càng mạnh!Mắt thấy năng lượng mà nó ẩn chứa đã tiếp cận với ba tấm Thần minh pháp chỉ mà Thác Bạt Khuê lấy ra rồi!Lúc này chư cường giả của Thiên tộc đều là đứng ngồi không yên!Đối với Thái Cổ di tộc mà nói, Thần minh pháp chỉ vô cùng trân quý, dùng một tấm là ít một tấm, thế nhưng lại bị một tiểu bối Thánh Chủ cải tạo?Pháp chỉ của thượng vị Chân Thần được Thiên tộc xem thành bảo bối cất giữ, căn bản không muốn sử dụng, hiện tại Lâm Minh tùy tiện làm loạn một lần, Thần minh pháp chỉ bình thường cũng có năng lượng ba động không sai biệt lắm với pháp chỉ của thượng vị Chân Thần, như vậy bảo vệ cùng cung phụng lúc trước của bọn họ đối với thượng vị Chân Thần pháp chỉ này không phải là một trò cười sao?CÓ thể bị một tiểu bối sáng tạo cùng cải tiến, Thần minh pháp chỉ này cũng quá không đáng giá!- Chiến Hoàng bệ hạ, nếu như tiểu tử nhân loại kia hoàn thành cải tạo, đem Thần minh pháp chỉ bình thường cải tạo lại cường đại giống như Thần minh pháp chỉ đỉnh phong, như vậy Thái cổ Thần tộc liền căn bản không cần chúng ta đi mở ra cấm địa.Ngay vào lúc này, một trưởng lão của Thiên tộc đột nhiên nói.Thác Bạt Khuê nghe xong, vẻ mặt nhất thời hết sức đặc sắc.Thái cổ Thần tộc cần đến Thiên tộc, cùng Thiên tộc liên hiệp chính là bởi vì bọn hắn có Thần minh pháp chỉ mạnh nhất do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại, giữa thượng vị Chân Thần pháp chỉ so với pháp chỉ do Chân Thần bình thường lưu lại có cách biệt.Điều này là sự thật bởi vì thượng vị Chân Thần quá ít, quá khứ Thái cổ Thần tộc cũng có thượng vị Chân Thần, nhưng mà bởi vì có chút nguyên nhân mà đã dùng hết rồi.Hiện tại có Lâm Minh, cái cách biệt này liền không còn tồn tại nữa.Nhóm Thiên Tôn đỉnh phong của Thái cổ Thần tộc hoàn toàn có thể tự mình chữa trị Hạo Kiếp chi liên này!- Tại sao có thể như vậy, ta không thể hiểu được...Đầu của Thác Bạt Khuê cảm giác hoàn toàn rối loạn, hắn không biết Lâm Minh làm sao làm được, nhưng mà đây đã là sự thật rồi.Hắn vốn là còn muốn hướng Thần tộc lại vơ vét ra một cái danh ngạch, kết quả hiện tại Thần tộc căn bản không cần bọn họ, bọn họ rất có thể là một cái danh ngạch cũng không có!Gà mất trứng vỡ!Trong lòng Thác Bạt Khuê hết sức uất ức, hắn đối với cái cơ duyên này đỏ mắt không thôi, mà Vô Yên lại càng cần cơ hội lần này!Vô Yên coi như là hi vọng chấn hưng của Thiên tộc ngày sau.- Tiểu tử này có bí mật!Thác Bạt Khuê nắm chặt quyền đầu, giọng căm hận nói, đánh chết hắn cũng không tin ngộ tính của Lâm Minh đã cường đại đến nỗi có thể để cho hắn ở trong vòng một canh giờ ngắn ngủi phá giải Thần minh pháp chỉ mà Chân Thần cũng không thể phá giải được, như vậy mà nói, những tuyệt thế thần hoàng của Thái cổ chư hoàng trong lịch sử kia đã thành trò cười rồi!Nhưng mà có bí mật thì nt, hiện tại mắt thấy lão Thần Hoàng ủng hộ Lâm Minh, Lâm Minh sợ là muốn trở thành bảo bối của Thái cổ Thần tộc rồi.Đem Thần minh pháp chỉ bình thường cải tạo thành Thần minh pháp chỉ đỉnh cấp, cái này còn là được rồi!Tất cả người của Thái cổ Thần tộc đều sợ là muốn quỳ bái đối với tiểu tử này rồi.Lúc này bất kể trong lòng mọi người ôm cái ý nghĩ gì, Lâm Minh lại thủy chung chưa từng để ý tới, tinh thần của hắn khẩn trương cao độ, cái trán đã tràn đầy mồ hôi.Hắn cảm giác mình vẫn là đánh giá thấp độ đáng sợ của thần văn phù cấp Chân Thần.Cho dù hắn có thể hiểu được pháp tắc, nhưng mà lực lượng vốn có của hắn không đủ, muốn hoàn thành công việc chữa trị những thần văn phù bị năm tháng ăn mòn này là hết sức khó khăn.Huống chi tình huống thân thể hiện tại của hắn cũng không tốt!Thân thể khẽ động, bởi vì lực lượng khô kiệt, ngón tay của Lâm Minh run lên, suýt nữa để cho một cái phù văn tan vỡ.Một khi cái phù văn này tan vỡ, như vậy mặc dù bản thân Thần minh pháp chỉ sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà công việc chữa trị mới vừa rồi của Lâm Minh lại bị hủy hơn phân nửa rồi!Lâm Minh sợ hãi một tràng, mà cảnh tượng này nhìn ở trong mắt lão Thần Hoàng, lão rõ ràng có thể nhìn thấy Lâm Minh trong quang mang chói mắt, khí tức trong cơ thể vốn có đã suy yếu rất nhiều.Đúng rồi...

Lúc trước Lâm Minh bị thương, hơn nữa còn chưa khỏi hẳn.Rất nhiều người đều đã nghĩ đến thời điểm Lâm Minh đi tới bàn, khí huyết phù phiếm, kinh mạch nội tạng bên trong thân thể đều có chút tổn hại!Hắn đây là bị Hỗn Nguyên thiên tôn đả thương.Trọng thương đến từ chính Thiên Tôn đỉnh phong, chỉ sợ Lâm Minh sớm có chuẩn bị, hóa giải hơn chín phần rưỡi cũng không phải là chuyện đùa.- Tiểu tử này, bị thương còn có thể cải tiến chữa trị Thần minh pháp chỉ?

Đây...Mạc Lăng thiên tử đã không còn gì để nói rồi, Lâm Minh đã đả kích đến nửa điểm tự tin hắn cũng không có nữa, chênh lệch quá lớn!Lúc này lão Thần Hoàng đột nhiên mở ra tay áo bào, trên người phảng phất có một vầng mặt trời bộc phát, lực lượng cuồn cuộn không ngừng hướng lão Thần Hoàng hội tụ mà tới, rồi sau đó chuyển hóa thành thần quang nhu hòa đánh vào trong cơ thể Lâm Minh.Những thần quang nhu hòa này cuối cùng dần dần nhập vào trong thân thể của Lâm Minh.Lực lượng của cường giả Thiên Tôn bình thường đều cường đại mà kiệt ngạo, tùy iện đánh vào trong cơ thể một tiểu bối căn bản là khống chế không được, nhưng mà lực lượng lão Thần Hoàng đánh ra lại nhu hòa đến cực hạn, có thể hoàn toàn tuân theo ý nguyện của Lâm Minh, tùy ý sử dụng.Trong lúc nhất thời Lâm Minh cảm giác thân thể của mình giống như ruộng lúa khô khốc được tưới đầy, lực lượng trong nháy mắt sung túc hẳn lên.Có pháp tắc của hắn chỉ đường, hơn nữa có lực lượng của lão Thần Hoàng duy trì, quá trì chữa trị Thần minh pháp chỉ thuận lợi vô cùng.Sau khi lại qua một canh giờ, công việc chữa trị của Lâm Minh đã tới lúc sắp kết thúc.Một sát na này chỉ thấy Tu La phù văn trong hư không vô tận toàn bộ tụ lại mà đến, tạo thành một cái hắc tử sắc tuyền qua, cuối cùng hoàn toàn thu nạp vào trong Thần minh pháp chỉ.Trong lúc nhất thời thần quang ngất trời, phù văn trên cả tấm Thần minh pháp chỉ theo thứ tự lóe sáng, tạo thành cộng minh lẫn nhau.Loại tình cảnh này làm cho người ta cảm giác giống như là tấm Thần minh pháp chỉ kia đã sống lại!-------Chương 1984: Thiên tộc nhượng bộ (1)Chương 1984: Thiên tộc nhượng bộ. (1)Mà so sánh với hình ảnh rực rỡ vô cùng này là ba tấm Thần minh pháp chỉ ở bên cạnh khô héo nhuộm vàng, thoạt nhìn ảm đạm vô quang, quả thực giống như muốn hóa thành tro bụi.- Lâm Minh...

Đem Thần minh pháp chỉ mà lão Thần Hoàng đưa cho hắn biến thành mới rồi.Có người nhìn thấu bản chất, hiện tại Thần minh pháp chỉ trên tay Lâm Minh quả thật giống như là hoàn toàn mới.Đối lập nó là ba tấm Thần minh pháp chỉ của Thiên tộc, thậm chí một tấm mà Lâm Minh sửa lại này, năng lượng vốn có chỉ hơn chứ không kém!- Làm sao lại...

Như vậy...Cường giả Thiên tộc đều muốn khóc rồi.Theo lý thuyết, Lâm Minh có thể chữa trị Thần minh pháp chỉ đối với Thái cổ di tộc mà nói là thiên đại hảo sự, nhưng mà ở dưới tình hình bực này, bọn họ lại hoàn toàn không cao hứng nổi.- Tốt rồi!Lực lượng trong cơ thể Lâm Minh tiêu hao, hắn chống vào bàn Hắc Diệu thạch, đem tấm Thần minh pháp chỉ này cho lão Thần Hoàng.Lão Thần Hoàng cầm vào trong tay, trên mặt tràn đầy nụ cười, mà ánh mắt nhìn về phía Lâm Minh cũng tràn đầy tán thán, thưởng thức cùng từ ái.Lão có thể cảm giác được, tấm Thần minh pháp chỉ mà lão vốn cấp cho Lâm Minh đã xảy ra biến hóa cực lớn.- Tốt!

Rất tốt!Lão Thần Hoàng tán thán nói.Lúc này những võ giả Thần tộc khác cũng rối rít xuất ra cảm tri, xem xét Thần minh pháp chỉ sau khi Lâm Minh chữa trị, mỗi một người đều là chặc lưỡi hít hà không dứt.Ngay cả Đại trưởng lão lúc trước có chút kín đáo phê bình Lâm Minh, lúc này cũng hoàn toàn ngậm miệng.Ở thế giới võ giả, thực lực chính là hết thảy!Có thực lực, dĩ nhiên là sẽ nhận được tôn kính!- Quá khủng khiếp rồi, Thần minh pháp chỉ cấp Chân Thần mà Thần tộc ta tồn trữ tựa hồ cũng không ít, nếu như đều được Lâm Minh chữa trị mà nói, đó là tràng diện bậc nào!Thần minh pháp chỉ do Chân Thần luyện chế, nếu như là hoàn toàn mới, ví như một tấm mà Lâm Minh vừa chữa trị, nó do Thiên Tôn đỉnh phong phát động mà nói, không sai biệt lắm đồng đẳng với một kích toàn lực của cường giả cấp Chân Thần.Có thể miểu sát Thiên Tôn đỉnh phong đồng giai, ít nhất cũng có thể trong nháy mắt làm đối phương trọng thương, làm bọn họ mất đi chiến lực hoàn toàn, rồi sau đó thậm chí bắt sóng!Ý nghĩa của cái này nhưng là lớn lắm!Phải biết rằng địch nhân đáng sợ nhất hiện tại Thái cổ chư tộc không phải là Chân Thần như Tạo Hóa thánh hoàng, mà vừa vặn là Thiên Tôn đỉnh phong!Kỳ thật lần đại chiến này, Tạo Hóa thánh hoàng từ đầu tới cuối đều không xuất thủ.Bởi vì Thái cổ Thần tộc còn có Tu La pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại, nếu như Tạo Hóa thánh hoàng tiến đến, đó chính là Thái cổ Thần tộc sẽ trục tiếp lấy ra Tu La pháp chỉ, giết chết Tạo Hóa thánh hoàng, cái thế giới này liền thanh tịnh.Nhưng mà Thiên Tôn đỉnh phong tới, dùng Tu La pháp chỉ là lãng phí, dùng pháp chỉ khác lại không có tác dụng, hết sức buồn phiền!Có Lâm Minh chữa trị Thần minh pháp chỉ như mới, vậy hết thảy những thứ này đều không là vấn đề rồi!Ý thức được tác dụng chữa trị Thần minh pháp chỉ của Lâm Minh đối với cục diện chiến đấu, tất cả Thiên Tôn Thần tộc ánh mắt đều sáng lên.Lúc này cho dù là người hết sức ghen tỵ với Lâm Minh như Đại trưởng lão cũng kích động, dù sao đây là đại sự liên quan đến tồn vong của chủng tộc!Liên quan đến cả một chủng tộc kéo dài, lợi ích của cá nhân đều là thứ yếu rồi.- Lâm Minh, chữa trị Thần minh pháp chỉ đối với ngươi mà nói nhưng có gánh nặng về thân thể?Lão Thần Hoàng mở miệng hỏi, lão lo lắng chuyện như vậy đối với sinh mệnh của Lâm Minh tạo thành tiêu hao.Lâm Minh lắc đầu:- Chỉ là phải tiêu hao năng lượng cùng tinh thần lực mà thôi, mấy ngày sau cũng đủ phục hồi như cũ.Ở trước mặt nhiều người như vậy, Lâm Minh đem thời gian phục hồi như cũ kéo ra hơi dài một chút.Kỳ thật hắn chỉ cần đại khái một hai ngày là có thể phục hồi như cũ, mà nếu có lão Thần Hoàng trợ giúp mà nói, vậy thời gian nghỉ ngơi mà hắn cần sẽ ngắn hơn.- Tốt!

Như vậy ngươi hiện tại liền ngồi xuống điều tức, sau đó ta sẽ đưa cho ngươi ba tấm Thần minh pháp chỉ mới để cho ngươi chữa trị, tập hợp đủ ba tấm, mở ra Tu La cấm địa, chuyện này là đại ân của ngươi đối với Thần tộc, Thần tộc ta sẽ nhớ kỹ!Khuôn mặt của lão Thần Hoàng lộ ra vẻ vui mừng, lấy tác phong bình thường của lão sẽ rất ít khi thất thố như vậy.- Thần Hoàng bệ hạ nói quá lời, Thần tộc đại chiến với Thánh tộc vốn là liên quan đến tồn vong của Nhân tộc ta, vãn bối tận một chút lực nhỏ của Thần tộc cũng là trợ giúp của chủng tộc ta, là nên làm đấy!Thanh âm của Lâm Minh nhàn nhạt, không chút kể công nào, điểm này để cho không ít cường giả Thần tộc trong tràng đối với Lâm Minh sinh ra hảo cảm, theo như lẽ thường mà nói, Lâm Minh chữa trị Thần minh pháp chỉ cho Thần tộc, bất kể nói lên điều kiện gì cũng là chuyện hợp tình hợp lý.- Ngưng Sơ, Quân Vương, Kình Thiên, Đế Vô Ngân!

Bốn người các ngươi chuẩn bị một chút, đợi sau khi Lâm Minh chữa trị ba tấm Thần minh pháp chỉ liền ra tay chữa trị Hạo Kiếp chi liên.

Có pháp tắc ẩn chứa ở trong Thần minh pháp chỉ, càng có năng lượng của bốn người các ngươi liên thủ cung cấp, hẳn là không thành vấn đề!Lão Thần Hoàng một hơi điểm ra bốn Thiên Tôn, bốn Thiên Tôn này có thực lực đứng đầu nhất của cả Thái cổ Thần tộc, trong đó lại lấy Đế Vô Ngân là mạnh nhất, hơn nữa trẻ tuổi nhất.Bốn Thiên Tôn cùng nhau đi ra, cung kính đứng ở sau lưng lão Thần Hoàng.Trong bốn người bọn họ, có ba người coi như là đệ tử của lão Thần Hoàng.Thấy tình hình bực này, Thác Bạt Khuê cũng lại đứng ngồi không yên, tình huống bết bát nhất đã xảy ra, lão Thần Hoàng đây là muốn bỏ Thiên tộc bọn ho qua một bên.Từ nhất mạch truyền thừa mà nói, Thiên tộc kỳ thật cũng là nhất mạch của Tu La Lộ chủ nhân, chỉ là trăm tỷ năm trước Thiên tộc coi như là chủng tộc phụ thuộc cùng bàng chi.Nếu như có thể tiến vào Tu La cấm địa, đối với Thiên tộc mà nói tựa nhiên cũng có chỗ tốt thật lớn.Nhưng mà hiện tại mắt thấy người của Thần tộc vây lấy Lâm Minh vội vàng mang đi, còn Thiên tộc bọn họ thì không để ý.- Thần Hoàng bệ hạ!Thác Bạt Khuê vội kêu lên.- Nga?

Chiến Hoàng có chuyện gì sao?Trên mặt của lão Thần Hoàng mang theo mỉm cười, nụ cười ý vị thâm trường.Phong thủy luân chuyển, mới vừa rồi còn là Thiên tộc hung hăng bức bách, hiện trong chớp mắt liền chuyển đổi, biến thành Thiên tộc đau khổ muốn nhờ rồi.

Biến hóa này cũng là bởi vì một cái tiểu bối, quả thực là không thể tin được.Sắc mặt của Thác Bạt Khuê phức tạo nhìn Lâm Minh một cái, mở miệng nói:- Thần Hoàng bệ hạ, không cần phải vòng vo với ta, Thiên tộc ta muốn hai cái danh ngạch, điều kiện thì bệ hạ có thể nói.Thác Bạt Khuê nói thẳng, đã làm tốt chuẩn bị chảy máu rồi.Kỳ thật Thiên tộc cùng Thần tộc là chủng tộc huynh đệ, hiện tại đại kiếp phía trước, hai tộc có thể nói là môi hở răng lạnh, đoàn kết với nhau còn chưa đủ, nếu như nội đấu mà nói, sẽ bại vong càng nhanh hơn.-------Chương 1985: Thiên tộc nhượng bộ (2)Chương 1985: Thiên tộc nhượng bộ. (2)Lão Thần Hoàng không thể không hiểu được điểm này, Thác Bạt Khuê cũng không nói nhảm để giải thích.Chỉ từ trên tài nguyên phân phối đến xem, kỳ thật thì Thần tộc cần bốn danh ngạch là đủ rồi, những người khác tiến vào cũng là lãng phí, đồng dạng, Thiên tộc cần nhất cũng chỉ là hai cái danh ngạch, vì thế bọn họ nguyện ý giao ra cái giá thật lớn, dù sao thân huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng.- Ta muốn hai tấm Thần minh pháp chỉ trong ba tấm kia.Lão Thần Hoàng chỉ vào ba tấm thượng vị Chân Thần pháp chỉ đặt song song ở trên bàn, mở miệng nói.Lão không bỏ đá xuống giết, lúc trước Theien tộc muốn dùng ba tấm Thần minh pháp chỉ đổi ba cái danh ngạch, tương đương với một tấm pháp chỉ là một cái danh ngạch.Hiện tại Thiên tộc muốn hai cái danh ngạch, lão Thần Hoàng liên yêu cầu hai tấm, hợp lý rồi.- Cảm ơn...Trong lòng Thác Bạt Khuê xấu hổ, thanh âm cũng không có khí lực, hắn không biết rõ Lâm Minh có thể chữa trị thượng vị Chân Thần pháp chỉ hay không, nếu như có thể chữa trị mà nói, uy lực kia sẽ vô cùng nghịch thiên!Hắn suy nghĩ một chút, lại nói:- Ta muốn mời Lâm tiểu hữu chữa trị Thần minh pháp chỉ cho tộc ta, không biết...Bởi vì thực lực Lâm Minh triển lộ ra, thời điểm Thác Bạt Khuê nhắc tới Lâm Minh cũng phát ra cung kính.- Cái này ngươi trực tiếp thương lượng với Lâm Minh, ta không có quyền làm chủ.Lão Thần Hoàng cười híp mắt nói, nhìn về phía Lâm Minh.Trong lúc nhất thời ánh mắt của võ giả Thiên tộc đều tập trung ở trên người Lâm Minh.- Lâm tiểu hữu...Thác Bạt Khuê muốn nói lại thôi, hắn là nhân vật số một số hai của cả Thiên tộc, hiện tại trơ mắt nhìn Lâm Minh, gần như là thỉnh cầu rồi.Mà Lâm Minh lại phản ứng bình tĩnh, hắn thản nhiên ói:- Chữa trị Thần minh pháp chỉ cho Thiên tộc thì có thể, bất quá...

Nếu muốn ta xuất thủ, ta sẽ còn có những điều kiện khác, đến lúc đó lại nói.- Đó là tự nhiên...

Thiên tộc ta tự nhiên sẽ không để cho Lâm tiểu hữu xuất thủ vô ích.Thác Bạt Khuê cười nói, song một màn này rơi vào trong mắt Vô Yên lại để cho nàng hết sức không thoải mái.Thiên tộc bọn họ là Thái cổ chủng tộc, từng có lịch sử huy hoàng, cho dù hiện tại xuống dốc, huyết mạch của Thiên tộc như cũ không phải là Hồn tộc, Nhân tộc, Thánh tộc có thể so sánh được, trong xương cốt của Thiên tộc nhân có kiêu ngạo thuộc về bọn hắn.Nhưng mà hiện tại một Thiên Tôn đỉnh phong như Thác Bạt Khuê lại khách khí như vậy đối với một Thánh Chủ như Lâm Minh, đối phương lại còn là một bộ dạng không lĩnh tình, để cho Vô Yên cảm giác rất không thoải mái.- Tiểu tử này...

Không biết là có được cơ duyên gì, hiểu được cách chữa trị Thần minh pháp chỉ, thật không ngờ được voi đòi tiên...Trong lòng Vô Yên tức giận:- Đáng tiếc tu vi của hắn quá yếu, nếu như cùng giai với ta mà nói, nhất định phải đánh một trận với hắn!Trong lòng Vô Yên không phục lắm, bất quá trên mặt lại không có biểu lộ ra, chỉ là lạnh băng nhìn Lâm Minh.Mà lúc này Lâm Minh đã đi về phía tĩnh thất, tính toán ngồi xuống điều tức....Thời gian thoáng cái liền là mấy ngày, Lâm Minh theo thứ tự chữa trị ba tấm Thần minh pháp chỉ.Mà một ngày kia liền muốn đúc lại Hạo Kiếp chi liên rồi!Mặc sắc bí lực trong con mắt của lão Thần Hoàng lóe lên, cộng minh với cung điện chung quanh.Ông ông ông, cột đá khổng lồ của bốn phía cung điện bắn ra năng lượng quang trụ khổng lồ, ở trong hư không đan thành một cái không gian năng lượng thuần túy, xa xa nhìn lại giống như là một cái thủy tinh cầu trong suốt, tạo thành không gian ngăn cách tuyệt đối.Chữa trị Hạo Kiếp chi liên là đại sự kiện, không thể nhận lấy bất luận quấy nhiễu nào ở ngoại giới.Kết giới của thủy tinh cầu bao phủ xuống, đem bốn vị Thần tộc, chí cường giả của Thiên tộc chuẩn bị chữa trị Hạo Kiếp chi liên bao phủ vào bên trong.Nếu Thiên tộc đã muốn tiến vào, nhân tuyển chữa trị Hạo Kiếp chi liên cũng phải điều chỉnh lại một lần nữa, chí cường giả của Thiên tộc cũng phải thêm vào, như thế nắm chắc lớn hơn.Lâm Minh đứng ở một bên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hết thảy trong năng lượng thủy tinh cầu.Bốn chí cường giả đã bao quanh đứng ở phía trên Hạo Kiếp chi liên kia, trong tay cầm ba tấm Thần minh pháp chỉ đã trải qua Lâm Minh chữa trị.Mỗi một tấm Thần minh pháp chỉ đều đang có từng luồng khí tức tam thập tam thiên đại đạo mờ mịt, lộ ra lực lượng tần bí vô cùng cùng khiến lòng người sợ hãi.Oanh!Một gã cường giả Thiên Tôn của Thần tộc đầu tiên làm ra động tác, từng lỗ chân lông trên cánh tay thấm ra một giọt máu.Đây là Thần tộc huyết mạch tinh khiết, có khí tức năm tháng vô cùng xa xưa, chứng kiến huy hoàng của Thái cổ Thần tộc.Những huyết dịch này nở rộ ra vô lượng quang, trong mơ hồ có chân long bào hao, chân hoàng minh động.Lâm Minh cho dù là đứng ở ngoài mười trượng, như cũ cảm giác được một cỗ áp lực lồng lộng như núi cao từ trong huyết dịch kia phát tán ra, uy áp cấp cho hắn vô cùng trầm trọng.- Đây là lực lượng huyết mạch tinh khiết của Thần tộc...

Quả nhiên cường đại, vượt xa Thánh tộc có huyết mạch truyền thừa đồng dạng...Ánh mắt của Lâm Minh nhìn chằm chằm vào huyết dịch kia, mắt cũng không nháy một cái, hồn lực trong cơ thể bắt đầu dũng động một vòng, đem uy áp chung quanh làm suy yếu rất nhiều, Thiên Tôn đỉnh phong buông thả lực lượng tự thân huyết bình, Giới Vương bình thường cũng khó có thể thừa nhận được.Huyết dịch tinh thuần của cường giả Thần tộc chậm rãi lưu chuyển trên không trung, phảng phất là một viên ngôi sao thượng cổ đang huyền phù, tản mát ra lực lượng xa xưa mà bàng bạc, liên rục đánh vào trong một tấm Thần minh pháp chỉ.Sau khi Thần minh pháp chỉ tiếp nạp tinh huyết của Thần tộc Thiên Tôn kia, tinh hồng sắc quang mang mãnh liệt, lực lượng Tu La thiên pháp tắc bí ẩn bên trong biến thành từng mai phù văn xuất hiện, giống như là vô số núi lớn đang nổ vang.Trong lúc mơ hồ có thể thấy có một vóc người khôi ngô, khí huyết ngập trời, trong con mắt bắn ra thần vương quang mang kinh khủng, ngồi ngay ngắn ở trên phù văn.Thần minh pháp chỉ phát ra từng thanh âm thần bí vô cùng xa xưa, phảng phất như sống lại.Ngay saud dso những tên chí cường giả khác cũng làm theo như vậy, liên tục kính dâng ra huyết mạch lực tự thân dung hội vào trong ba tấm Thần minh pháp chỉ.Thần minh pháp chỉ bắn ra quang mang sáng chói, cuối cùng giống như là ngôi sao bộc phát, đem hết thảy chỗ mờ mịt trong đại điện đều bao phủ vào quang mang chói mắt.Đây là lực lượng của Chân Thần linh bảo, phải biết rằng rất nhiều Thiên Tôn linh bảo xuất thế đều sẽ dẫn đến thiên kiếp, huống chi là Chân Thần linh bảo.Quang mang tạm thời tước đoạt thị giác của Lâm Minh, bất quá Lâm Minh căn bản không cần nhìn, hắn có thể trực tiếp cảm giác được năng lượng kinh khủng trong quang mang kia đang sinh diệt, đủ loại phù văn lóe lên.Loại bạch quang này một mực lóe lên một ngày một đêm mới từ từ tắt đi.Một khắc kia bạch quang biến mất, năng lượng cầu thể giải tán.Bốn chí cường giả của Thiên tộc, Thần tộc đều là sắc mặt hơi tái nhợt, thân thể khí tức suy yếu.-------Chương 1986: Tiến vào cấm địa (1)Chương 1986: Tiến vào cấm địa. (1)Bọn họ lập tức khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu đả tọa điều tức.Ngay vào úc này thiên âm phiêu miểu phảng phất là từ phía trên bầu trời truyền tới, xa xưa mà thần bí.Từng đóa tuyết bạch liên hoa theo âm ba kia lưu chuyển, hư không nở rộ.Cuối tinh không đen nhánh xuất hiện một cái thần bí đạo lộ đen nhánh, kéo dài đến trên đại điện.Đại đạo tận đầu, Hạo Kiếp chi liên lóe lên vô tận bí lực, bị khí tức thần bí bao phủ, xuất hiện ở trước mặt mọi người.Thần bí nói không ra lời.- Chân Thần pháp khí trọng sinh, tường thụy phủ xuống.Trên khuôn mặt phảng phất như tuế nguyệt điêu khắc kia của lão Thần Hoàng lộ ra ý mừng.Hạo Kiếp chi liên đã chữa trị, kế tiếp chính là mở ra Tu La cấm địa.Có lẽ Tu La cấm địa có thể để cho tràng đại kiếp này xuất hiện chuyển cơ!Mười ngày sau, Thiên Tôn lúc trước tham dự chữa trị Hạo Kiếp chi liên cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất, Lâm Minh cũng đồng dạng ở trạng thái cường thịnh.Tu La cấm địa ở hôm nay liền mở ra.Mà sáu cái danh ngạch cuối cùng tiến vào cấm địa chính là --- Thác Bạt Khuê, Vô Yên, Lâm Minh, Thân Khổ, Lam Lạc, Đế Vô Ngân.Bốn người phía sau là lão Thần Hoàng bổ nhiệm, Vô Yên thì không cần phải nói, Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê mơ hồ là đệ nhất cao thủ của Thiên tộc, hơn nữa còn có tiềm lực, cũng là chủ lực lần này chống lại đại kiếp!Lão Thần Hoàng dẫn đường, tay phải già nũa của lão chầm chậm đưa vào chỗ sâu, trên chỗ ngón trỏ có treo Hạo Kiếp chi liên, theo quang trạch mông lung mà nó phát ra, không gian chung quanh có biến hóa kỳ dị.Ở địa phương xa hơn, phảng phất là cuối thời không có thanh âm ông ông nổ vang không ngừng chút nào.Loại chấn động này giống như là từng tiếng chuông vang lên.Ba động giống như là sóng biển trào dâng, tất cả mọi người cảm giác được ba động cường hãn, thậm chí loại ba động này truyền đến vũ trụ hư không, ngôi sao đều đang cộng minh.Trong bạch sắc đại diện, chư cường giả của Thái cổ Thần tộc đều kích động không thôi, rối rít nhìn về phía hư không vô tận.Mặc dù ở trong đó không có gì cả, chỉ có vũ trụ cùng hắc ám vô tận không ngừng già yếu, nhưng mà như cũ không ngăn trở được ánh mắt nhiệt liệt của mọi người.Có lão cường giả của Thần tộc nói, ở trong lịch sử của Thần tộc, Tu La cấm địa tổng cộng chỉ mở ra mấy lần, rất nhiều Chân Thần đều không có duyên nhìn thấy, không nghĩ tới chính mình thậm chí có may mắn tận mắt nhìn thấy Tu La cấm địa mở ra.- Tu La cấm địa là thánh địa của tộc ta, đáng tiếc hết lần này đến lần khác thánh địa này đều chỉ có thể mở ra ở lúc tộc ta lâm vào thời khắc sinh tử...- Năm đó Thần tộc có nhiều nhân kiệt thành tựu Chân Thần cũng không có duyên tiến vào Tu La cấm địa, nhưng mà hiện tại cấm địa rốt cuộc có thể mở ra rồi, tộc ta lại đã điêu linh, người tiến vào trong đó tất cả đều là lựa chọn miễn cưỡng...Có cường giả Thần tộc thở dài, trong lòng cảm khái.- Bắt đầu đi...Trường bào trên người lão Thần Hoàng lay động, quang mang của Hạo Kiếp chi liên đại thịnh, tất cả mọi người đều bị đạo quang mang này bao phủ.Sau một khắc, Lâm Minh chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, chờ đến thời điểm mắt hắn có thể nhìn thấy mọi vật, phát hiện ra mình đã đi tới một chỗ hư không quỷ bí.Một phiến thiên địa này nóng bức đến trình độ khiến hắn đều khó có thể chịu được.Phóng mắt nhìn ra, chung quanh trống rỗng, chỉ có vùng đất trung ương có một đoàn hỏa hồng nham tương mãnh liệt khôn cùng đang lưu chuyển.Nham tương này lớn đến không có giới hạn, phảng phất giống như một đại thế giới.Kinh sợ lòng người.- Đây là nham tương gì, thật là khủng khiếp, thậm chí ngay cả da của ta dường như đều muốn bị đốt đến khó có thể thừa nhận...Lâm Minh nhìn hỏa diễm sáng rực này, trong lòng khiếp sợ.Hạo Kiếp chi liên kia liền xoay quanh ở thượng không hỏa diễm tương lưu ( hỏa diễm như dịch thể ) thần bí kia, phóng ra thanh âm thần bí.Mà bên trong hỏa diễm tương lưu kia đồng dạng cũng truyền tới từng luồng chấn động, lật tung nham tương lưu vô biên vô hạn, theo thanh âm thần bí của Hạo kiếp chi liên hô ứng, cộng minh.Động tĩnh trong hỏa diễm tương lưu càng ngày càng lớn, từng luồng đạo vận như long xuất hiện --- Băng Đống đại đạo, Minh Thủy đại đạo, Huyền Hoàng đại đạo...Những đạo vận này xuất hiện, đem nham tương lưu ở chung quanh hoặc là đông lại, hoặc là cắn nuốt, nhanh chóng làm ra một phiến không gian sạch sẽ.Ù ù ù, dần dần theo đạo vận dâng lên, từng luồng khí tức túc sát mà lành lạnh truyền đến, chỗ sâu của nham tương lưu vô tận bộc lộ ra một cái không gain mênh mông thần bí.Lối vào hắc ám thâm thúy, Lâm Minh có một loại cảm giác quen thuộc, đó là lực lượng của Tu La thiên đạo pháp tắc từ bên trong tràn ra.Tu La cấm địa, di tích mà Tu La Lộ chủ nhân lưu lại hôm nay rốt cuộc mở ra!Lâm Minh càng ngày càng có một loại cảm giác mãnh liệt, khối duyên chi đế ngọc thứ ba mà chính mình muốn tìm ở trong di tích này!- Cảm giác như vậy chính là "duyên" theo lời của Tu La Lộ chủ nhân sao?

Đã như vậy Duyên chi đế ngọc này ta nhất định phải lấy được.Lâm Minh nắm chặt quyền đầu, Tu La cấm địa đối với hắn mà nói, trân quý nhất chính là duyên chi đế ngọc, cái này liên quan đến truyền thừa đầy đủ của Tu La Lộ chủ nhân, mà chiến được toàn bộ truyền thừa của Tu La Lộ chủ nhân, Lâm Minh mới có lực lượng càng mạnh để đối kháng với xâm lấn của Thánh tộc!- Vào đi thôi!Ánh mắt của lão Thần Hoàng ở trên mặt mọi người đánh giá thật sâu trong chốc lát, vung ống tay áo lên, lực lượng mênh mông cuồn cuộn tràn ra, đem đám người Lâm Minh trong nháy mắt đưa vào trong không gian mênh mông này.- Ân?Tiến vào trong Tu La cấm đại, ở một khắc kia khi chân bước vào chỗ này, Lâm Minh không khỏi ngẩn ra.Hắn dù sao cũng đã đi qua Tu La Lộ thế giới, cái thế giới kia ít nhất coi như là sinh cơ bừng bừng, vạn vật tự do, nhưng thế giới ở trước mặt này, trên đầu có một viên hằng tinh mờ nhạt, phun ra huy quang hữu khí vô lực.Chung quanh ánh sáng lờ mờ, tầng mây màu xám tro chồng chất ở trên bầu trời, quang ảnh giao nhau giống như là hoàng hôn vĩnh hằng.Đây là một thế giới tĩnh mịch làm cho người ta cảm giác là tuổi thọ của đại thế giới đã đến tận cùng, sắp băng diệt!Địa phương mà tầm mắt có thể nhìn thấy được, từng khối bi văn giống như là núi cao, cao vút vào trong mây.Lang gia Tả vương chi mộ, Dũng Quan thiên tử chi mộ, La Hầu thần vương chi mộ...- Lang gia Tả vương, gần trăm ức năm trước phong hoa tuyệt đại, sau lại không biết tung tích, cư nhiên là chết ở chỗ này.- Dũng Quang thiên tử, đồn rằng là tuyệt thế thiên tài mạnh nhất của tộc ta ở thời đại Thượng cổ, có hi vọng đi theo cước bộ của Tu La Lộ chủ nhân...Mấy vị cường giả của Thiên tộc cùng Thái cổ Thần tộc nhìn lên từng tòa phần mộ ở trước mặt, cảm khái không thôi.Vẫn lạc ở nơi này đều là đại năng giả có uy năng kinh thiên động địa của Thái cổ Thần tộc ngày xưa.-------Chương 1987: Tiến vào cấm địa (2)Chương 1987: Tiến vào cấm địa. (2)Phải biết rằng bọn họ đều là nhân vật của vài ức, trên trăm ức năm trước, con sông lịch sử dài như thế, bọn họ như vũ là có thể được ghi chép lại, có thể thấy được sự cường đại của bọn họ rồi.Có người đang tu luyện, trưởng thành trên con đường võ giả, đem đại năng giả ở trong đó trở thành mục tiêu.Bây giờ nhìn đến nhân vậ truyền thuyết ngày xưa ở trong lòng lại lặng yên không tiếng động biến thành mộ phần bùn đất ở chỗ này, tiêu tán trong thiên địa, để cho bọn họ cảm khái vô cùng.Năm tháng thật sự là vũ khí đáng sợ nhất!Từng tòa mộ phần kia mọc lên, báo trước bất tường, phảng phất sơn nhạc áp ở trong lòng mọi người, tựa hồ tỏ õ vận mệnh của Thần tộc cùng Thiên tộc đã như mặt trời sắp lặn.Cuồng phong gào thét, thổi vào trên tảng đá ở trên đại địa ù ù lăn lộn, thê lương như đao.Cuồng phong quỷ dị như vậy mặc dù không sinh ra thương tổn gì đối với mọi người, lại để cho mọi người trực quan cảm nhận được tiêu điều cùng hiểm ác nơi này.Bất quá có thể đi vào chỗ này đều là hạng người dũng cảm túc trí, võ giả chi tâm kiên cố như bàn thạch, cơ hồ liền không có bất kỳ khe hở cùng tỳ vết nào.Mặc dù tràng cảnh đè nén nhưng mà cũng không thể dao động lòng tin của bọn hắn.Trong lúc bất chợt từ chỗ sâu đại địa, một cỗ lực lượng sâm nhiên băng lãnh lặng yên không một tiếng động lan tràn ra ngoài.Đại đại tràn đầy cát đá ngưng kết thành một tầng băng sương bằng mắt thường có thể phân biệt.- Đều cẩn thận!Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê đứng ở nguyên chỗ, mở miệng nói.Trong lúc bất chợt một cái hắc ảnh cự đại nhảy ra, dài khoảng mấy dặm, hướng mọi người tịch quyển mà qua.Tinh quang trong mắt của Lâm Minh lóe lên, thoáng cái liền thấy rõ ràng, quái vật nhảy tới này tương tự một con hung cầm, nhưng mà lại là vô hình vô chất, là một đoàn âm ảnh.Phía trên âm ảnh có hai ánh mắt tinh hồng sắc quỷ dị khiếp người.Lực lượng của nó bàng bạc mà bén nhọn, vừa xuất hiện tựa như một thanh đao sắc bén, ở trên đại địa cắt ra khe rãnh thâm thúy kéo dài vô tận, xúc mục kinh tâm.Khí thế kinh người kia có thể chém ra hết thảy, để cho mọi người vì thế mà rùng mình.Trong đám người, một thân ảnh yểu điệu lao ra, tóc đen như thác nước phần phật bay múa, hai mắt giống như minh nguyệt lấp lánh, bắn ra hàn quang lành lạnh.Hai tay nàng liên tục kết ra mấy cái quyền ấn, xích hồng sắc vũ dực sau lưng chớp động, băng liệt hư không, cùng hắc ảnh kia nặng nề đụng vào nhau.Oanh!Khí lãng kinh người kích phát, một cỗ hắc huyết xông lên rất cao.Nữ tử thiên kiêu Vô Yên kia của Thiên tộc, trong thân thể nhìn như nhu nhược bộc phát ra lực lượng kinh người.Nàng giống như là Thần vương phủ xuống, da dẻ, cốt nhục đều đang bắn ra quang hoa vô lượng, không khí phía trước uyền đầu đều bị oanh thành hông khí thiết tường, thần uy kinh thế.Nhuệ khí của hắc ảnh hung cầm kia nhìn như có thể xé rách hết thảy, cư nhiên vỡ vụn ở dưới quyền đầu của nàng, sau đó thê lương kêu rên.Hắc ảnh phá toái, rất nhiều nguyệt nha phù văn u ám trên người băng tán, mà chút ít phù văn hiện tại đều đang ở dưới lực lượng cuồng bạo mà yên diệt.Một tiếng ầm vang, thân thể cao lớn hóa thành vô tận phù văn, tán lạc ở trong thiên địa.Quái vật kia nguyên lai chỉ là lực trường của pháp tắc ngưng tụ thành.Thấy một màn như vậy, mi tâm Lâm Minh nhảy lên, hắn vừa mới rồi thấy được rõ ràng, Vô Yên là lấy nhục thân kết quyền ấn tới câu thông thiên địa, tích súc đại đạo nguyên lực khổng lồ mới xuất ra một kích kinh thiên động địa.Trình độ cường hãn của nhục thân này làm cho người ta chặc lưỡi hít hà.Mà Thiên tộc giống như Thần tộc, đều là tinh khí thần toàn bộ cường đại, Vô Yên này đơn giản là thân thể liền rèn luyện đến loại tình trạng này, không biết khí cùng thần có tu luyện hay không?Lâm Minh quan sát vô yên, mơ hồ cảm giác được Vô Yên sợ rằng am hiểu nhất không phải là lực lượng thân thể, mà là khí hoặc là thần.Nàng dùng thân thể đối địch nhưng kỳ thật là giấu diếm rồi.- Không hổ là đồng minh của Thái cổ Thần tộc, Thiên tộc quả nhiên cũng là sủng nhi của Thiên địa.Trong lòng Lâm Minh thầm nói.Nhưng mà lúc này giết chết âm ảnh quỷ dị không biết tên kia, ánh mắt như điện của Vô Yên như có như không quét nhìn Lâm Minh một cái, ánh mắt mang theo một tia ý vị khiêu khích.Trong lòng Lâm Minh vừa động, chỉ thấy khóe miệng của Vô Yên lộ ra một tia tiếu dung nhàn nhạt.Lúc trước chữa trị Hạo Kiếp chi liên, Lâm Minh xuất ra danh tiếng, sau đó ngay cả Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê của Thiên tộc bọn họ cũng ăn nói chừng mực với Lâm Minh.Điều này khiến cho trong lòng Vô Yên tự nhiên khó chịu.Bất quá hiện tại loại khó chịu này của nàng đều phát tiết ra, bởi vì Tu La cấm địa hiển nhiên là chỗ dựa vào thực lực để nói chuyện, mà Vô Yên đối với võ lực của mình từ trước đến giờ hoàn toàn có tự tin!Chỉ dựa vào lực lượng thân thể là có thể bộc phát ra chiến lực như thế, nếu như lá bài tẩy của nàng xuất ra hết, như vậy tu vi của nàng đã là Giới Vương đại giới, thậm chí có thể ở dưới tay Thiên Tôn yếu nhất miễn cưỡng tự vệ cùng chạy trốn.- Không trách được Chiến Hoàng ngươi hao phí cái giá lớn như thế cũng muốn mang Vô Yên tiến vào Tu La cấm địa.Ở bên cạnh Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân khẽ gật đầu, thân phận địa vị của hắn cũng không chênh lệch nhiều so với Thác Bạt Khuê.- Thực lực của Vô Yên xa xa không chỉ là như vậy, từ từ xem đi, dọc theo con đường này nếu như không có đại hung hiểm thật sự, chúng ta cũng đừng xuất thủ, để cho đám hậu bối đến đi.Thác Bạt Khuê hai tay ôm ngực, cười híp mắt nói, ánh mắt của hắn cũng cố ý vô tinh quét về phía Lâm Minh.Cái gọi là "hậu bối" nơi này kỳ thật liền có hai người --- Vô Yên cùng Lâm Minh.Thần tộc cùng Thiên tộc là huynh đệ chủng tộc, nhưng đồng thời giữa cả hai cũng có cạnh tranh cùng tranh đua so sánh, hôm nay Thiên tộc ăn nói khép nép, lại bỏ ra cái giá lớn mới miễn cưỡng lấy được hai cái danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa, trong lòng tự nhiên là bị nghẹn một hơi.Hiện tại thật vất vả mới tiến vào Tu La cấm địa, Thác Bạt Khuê bây giờ dĩ nhiên hi vọng Thiên tộc bọn họ có thể ở trong Tu La cấm địa này mở mày mở mặt một hồi.Thác Bạt Khuê suy nghĩ thực lực của mình, cảm giác hắn không cường đại hơn bao nhiêu so với Đế Vô Ngân của Thần tộc, hắn liền đem tâm tư đặt ở trên người Vô Yên, hi vọng Vô Yên có thể ở trong Tu La cấm địa, bằng vào thiên phú kinh người của nàng bỗng nhiên nổi tiếng, nhận được cơ duyên lớn nhất.Mà cùng là hậu bối với Vô Yên cũng chỉ có Lâm Minh rồi.Hai người tự nhiên có một lần so bì.Sưu sưu sưu.Lại là mấy con quỷ điểu do âm ảnh hình thành đến từ bốn phương tám hướng, che phủ thiên địa, giống như thiểm điện đen nhánh vô tận oanh sát tới.Lúc này không chỉ là Vô Yên, Thác Bạt Khuê cũng động, bất quá hắn cũng không hạ sát thủ đối với mấy đầu hung cầm này, mà chỉ là tùy ý cắt không gian, đem những hung cầm này hạn chế lại.-------Chương 1988: Thủ xảo (1)Chương 1988: Thủ xảo. (1)Hắn đây là đang cố ý lịch luyện Vô Yên, đem hung cầm cách ly ra là vì tránh khỏi cho Vô Yên ở trong cùng một thời gian nhận quá nhiều công kích mà phát sinh hung hiểm.- Sát sát sát!Thần quang bắn tứ phía, Vô Yên thi triển thần thông cường hãn, tonaf thân thần lực dũng động, hai bàn tay mảnh khảnh phát ra quang mang chói mắt.Bàn tay này của nàng hàm chứa lực lượng không thể tưởng tượng, phảng phất là vũ khí sắc bén nhất thế gian, một chưởng cắt xuống, tảng lớn hư không giống như giấy vụn bị cắt rời, bầu trời u ám bị đánh ra từng khối trống rỗng.Từng đầu âm ảnh cầm điều cường thế vô cùng bị nhục chưởng của Vô Yên lướt qua thân thể, liên tục vỡ vụn thành vô số phù văn!Thiên Tôn của Thần tộc cũng không xuất thủ, chỉ là tùy ý để cho Vô Yên trình diễn võ đạo hoa lệ, công kích của nàng giống như nghệ thuật, khó có thể tưởng tượng được trong thân thể nhỏ yếu yểu điệu kia lại ẩn chứa lực lượng cường đại như thế.- Răng rắc!Liên tiếp ba đầu hung cầm bị cắt ra, trong con mắt của Vô Yên bắn ra phù văn lục tinh mang, giống như vô số sơn nhạc hạ xuống, tất cả uy hiếp đều bị nàng hoàn toàn trấn áp, nổ nát.Cả quá trình Lâm Minh đều đứng ở một bên quan sát, trong lòng hắn nghiên cứu những phù văn pháp tắc cấu thành hung cầm, đồng thời cũng đánh giá thực lực của Vô Yên.Vô Yên quả thật có tư bản trùng kích Chân Thần.Xích!Theo một tiếng vang nhỏ, một con âm ảnh cầm điểu cuối cùng bị triệt để oanh thành phù văn, Vô Yên thu công, nhẹ hít một hơi, thần thái hưng phấn như cũ.Nàng từ trong chiến trường đi xuống, thời điểm đi ngang qua Lâm Minh liền nhìn hắn một cái.Một đạo thanh âm dễ nghe ở ngay sau đó bay vào trong tai của Lâm Minh.- Tu La cấm địa này là chỗ lịch lãm, ngươi chỉ là nhìn lại không ra tay sao?

Vậy ngươi không phải là đến vô ích rồi chứ?Ngữ khí của Vô Yên đạm mạc, Lâm Minh nhếch môi mỉm cười, nói:- Cũng tốt, lúc trước nhìn Vô Yên cô nương chiến đấu với hung cầm, bản thân ta là thôi diễn ra một chút phương pháp chiến đấu.Lời của Lâm Minh để cho rất nhiều Thiên Tôn hơi hơi kinh ngạc trong lòng.Bản thân Vô Yên cũng là sửng sốt một chút, bình tĩnh mà xem xét, tu vi của Lâm Minh là có chút thấp, chiến đấu với những hung cầm này sợ rằng có chút miễn cưỡng.Vô Yên vốn chỉ là châm chọc Lâm Minh một chút, không nghĩ tứi Lâm Minh thật đáp lại, để hắn chiến đấu với hung cầm vốn là không công bằng.- Không nên cậy mạnh, lát nữa tránh cho chính mình bị thương.Vô Yên nói một câu nhàn nhạt, nhìn như giễu cợt, thật ra thì không có ác ý.Lâm Minh nhếch miệng mỉm cười, trong tay của hắn đùa nghịch một tấm phù chỉ, đem những phù văn mà sau khi những hung cầm này phá toái đều góp nhặt.Nói cho cùng những hung cầm này đều là năng lượng của Tu La cấm địa, trận pháp tràn ra tự phát diễn biến mà thành, không đủ gây sợ.Mọi người tiếp tục đi tới, rất nhiều người mong đợi biểu hiện của Lâm Minh.Tinh thần của Đế Vô Ngân thủy chung tập trung vào Lâm Minh, chiếu cố Lâm Minh là nhiệm vụ mà lão Thần Hoàng giao cho hắn, dù sao trong những người này, thực lực của Lâm Minh yếu nhất, mà Tu La cấm địa chắc chắn sẽ có hung hiểm, Lâm Minh là người có thể chữa trị Thần minh pháp chỉ, Đế Vô Ngân cũng không dám để cho hắn có một chút nào ngoài ý muốn.Sau khi mọi người đi ra mấy dặm, nguy hiểm lần nữa xuất hiện.Lần này không còn là hung cầm, mà là một đầu Ma Lang khổng lồ, chỉ nhìn một cách đơn thuần về khí thế của Ma Lang này, so với hung cầm trước đó chỉ có hơn chứ không kém.Hai mắt màu đỏ tươi của nó nhìn chằm chằm về phía đám người Lâm Minh, sát cơ bốn phía.- Cẩn thận!Đế Vô Ngân phát ra cảnh báo, vốn là đối phó với đầu Ma Lang này, dựa theo ước định hẳn là Lâm Minh xuất thủ, nhưng mà hắn cảm giác Lâm Minh rất khó ứng phó được, lên tiếng nhắc nhở.- Hống!Ma Lang điên cuồng gào thét một tiếng, y hết tia chớp xông lên.Ở một sát na này con ngươi của Chiến Hoàng cùng Vô Yên hơi hơi co lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Minh!Bình tâm mà nói, lấy uy thế của đầu Ma Lang này cũng không phải là thiên tài Thánh Chủ kỳ có khả năng đối phó được, Vô Yên tự nhận thời điểm chính mình ở đồng cảnh giới với Lâm Minh cũng không phải là đối thủ của đầu Ma Lang này.Đây tuyệt đối là chênh lệch do lực lượng mang đến.Nếu như Lâm Minh không ra tay cũng là hợp tình hợp lý.Vô Yên đã chuẩn bị động thủ, mà tốc độ của Ma Lang quá nhanh, ở một sát na nó xông tới, Lâm Minh đã tiến lên trước một bước, đứng ở phía trước nhất của đội ngũ.- Lâm Minh!Toàn thân năng lượng của Đế Vô Ngân bộc phát, đã chuẩn bị ở sát na Lâm Minh không địch lại thì cứu hắn.Mà liền ở trong nháy mắt cực ngắn này, Lâm Minh đột nhiên đánh ra một chưởng, hướng về phía cái trán của Ma Lang vỗ xuống.- Cái gì?Mọi người đều sợ ngây người, Lâm Minh thậm chí ngay cả vũ khí cũng không lấy ra, trực tiếp dùng nhục chưởng ngạnh kháng Ma Lang!Phải biết rằng coi như là Vô Yên, nàng dùng nhục chưởng công kích cũng rất ít khi chính diện va chạm với ma thú, mà chọn dùng công kích từ mặt ngoài.Mà liền ở trong nháy mắt Đế Vô Ngân phát hiện trong tay Lâm Minh đã xuất hiện một đạo kim sắc quang mang nhàn nhạt.Là quang mang pháp tắc?- Đang!Trong lúc nhất thời giống như chung đỉnh nổ vang, ở trên lòng bàn tay của Lâm Minh, đại lượng kim mang cùng vô số năng lượng pháp tắc bộc phát ra, tạo thành một mảnh phù văn chi tường chi chít giống như kinh văn chắn ở giữa mình cùng Ma Lang!- Ầm!Ma Lang rắn chắc đụng vào trên đạo hoàng kim tường bích do kinh văn tạo thành này, kêu lên thảm thiết không dứt!- Thần minh pháp chỉ?Đám người Đế Vô Ngân, Chiến Hoàng, Vô Yên toàn bộ ngây ngẩn cả người, nguyên lai trên tay Lâm Minh nắm một tấm phù chỉ.Tấm phù chỉ này ở trong nháy mắt Lâm Minh đánh ra một chưởng liền phá toái, tạo thành hoàng kim chân ngôn tường bích ngăn cản Ma Lang.- Phù chỉ này...

Là tấm mới vừa rồi ở trên tay Lâm Minh!Đế Vô Ngân nhìn thấy rõ ràng, thời điểm mới vừa rồi Vô Yên đánh chết đại lượng hung cầm, những người khác đều đang vây xem, Lâm Minh cũng không ngoại lệ, chỉ là hắn cầm trên tay một tấm phù chỉ, đem phù văn khi hung cầm phá toái đều góp nhặt vào, lúc bắt đầu bọn họ đều không để ý, chỉ cho là Lâm Minh thu thập những phù văn kia để trở về nghiên cứu, không nghĩ tới thế nhưng vẻn vẹn ở sau thời gian một nén hương, phù văn trong tay Lâm Minh liền có thể phát huy ra uy lực đáng sợ như thế!Ma Lang đụng vào phía trên hoàng kim chân ngôn tường bích bị trọng thương, trong lúc nhất thời không đi đến, mà lúc này Lâm Minh nhanh tay nhanh mắt tiến lên trước mấy bước, phù văn pháp tắc trong tay lóe lên, liên tục đánh lên trên người Ma Lang.Mỗi một lần hắn công kích đều đánh vào điểm có pháp tắc yếu nhất trên người Ma Lang!-------Chương 1989: Thủ xảo (2)Chương 1989: Thủ xảo. (2)Ma Lang nguyên vốn là quái vật do năng lượng pháp tắc tự do ở trong Tu la cấm địa đại trận tiết lộ ra ngoài tự phát tạo thành, trạng thái pháp tắc bản thân cũng không nghiêm mật, thậm chí có thể nói là trăm ngàn chỗ hở, ở Lâm Minh xem ra, loại quái vật này căn bản không cần phải chính diện chiến đấu, chỉ cần đánh vỡ kết cấu pháp tắc thô ráp ở trong cơ thể của nó liền có thể khiến cho nó tự hành tiêu vong.- Bồng!Theo một tiếng vang phát ra, Ma Lang ở trước người Lâm Minh nổ tung lên, trở thành một đống phù văn phân tán.Lâm Minh lại đem một tấm phù chỉ mới ra, vẫy tay, những phù văn này toàn bộ bị Lâm Minh thu thập phong ấn trong phù chỉ.- Đây...Thấy một màn như vậy, võ giả tại chỗ đều hết chỗ nói ròi.Dễ dàng như vậy liền tiêu diệt Ma Lang?Ma Lang này đối với bọn họ mà nói dĩ nhiên là không coi vào đâu, nhưng mà đối với một võ giả chỉ có Thánh Chủ kỳ mà nói lại thật sự đáng sợ.Nhưng mà Lâm Minh cơ hồ không thèm vận dụng năng lượng đã giết chết Ma Lang này, hơn nữa ngay cả phù văn sau khi nó phá toái đều thu tháp, còn có thể lại lợi dụng.Quả thực vô tình!- Sau khi dùng phù chỉ hấp thu những phù văn này liền biến thành Thần minh pháp chỉ sao...Có Thiên Tôn không thể tưởng tượng nói, nơi này đều là chí cường giả của Thiên tộc cùng Thần tộc, đều có nhãn lực bất phàm, bọn họ mặc dù không hiểu Tu La pháp tắc nhưng mà nhìn ra được Lâm Minh không phải là chính diện đánh bại Ma Lang, mà là dựa vào mưu lợi hoàn thành.Đây không tính là thực lực chân chính của Lâm Minh.- Ngươi...

Rốt cộc từ nơi nào học được truyền thừa Thần minh pháp chỉ, ngươi chỉ biết dùng Thần minh pháp chỉ sao?

Liền không thể bằng vào thực lực của chính mình mà chiến đấu?Mặt cười của Vô Yên hơi đỏ, có chút lo lắng chất vấn.Vốn là lần này Ma Lang xuất hiện, nàng cũng không trông cậy vào Lâm Minh thực hiện hứa hẹn, lấy trứng chọi đá, nàng là một cái Giới Vương đại giới, so sánh chiến lực với vỡ giả Thánh Chủ trung kỳ cũng không có ý nghĩa gì.Vô Yên chỉ là muốn Lâm Minh ăn một lần thiệt thòi thì coi như xong, không nghĩ tới Lâm Minh lấy kỹ xảo, lại xuất ra danh tiếng.Như thế, trong lòng Vô Yên tự nhiên là ấm ức rồi.- Có thể giải quyết địch nhân dễ dàng hơn, ta tại sao phải đi chọn dùng phương pháp lao lực hơn?Lâm Minh hỏi ngược lại một câu, khiến Vô Yên nghẹn lại.Nàng chỉ có thể ngậm miệng không nói được gì.Đế Vô Ngân cười nói:- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi có phải là chiếm được chân truyền Thần minh pháp chỉ hay không?

Ở Tu La cấm địa này ngươi chẳng phải là như cá gặp nước, rất nhiều hung hiểm đều có thể dựa vào pháp tắc lực lẩn tránh rồi?Ý nghĩ của Đế Vô Ngân cũng là ý niệm của rất nhiều Thiên Tôn, nếu như vậy mà nói, Lâm Minh cũng quá chiếm tiện nghi rồi.Lâm Minh lắc đầu nói:- Vô NGân tiền bối nói đùa rồi, nào có dễ dàng như vậy, sở học của tại hạ chỉ là một góc băng sơn của Tu La pháp tắc, tựa như hạt gạo mà so với mặt trăng, cũng chỉ là có một ít lúc có thể có hiệu quả mà thôi.- Mới vừa rồi vô luận hung cầm hay là Ma Lang đều là năng lượng do pháp tắc đại trận của Tu La cấm địa này tiết ra ngoài, tự phát tạo thành hung vật, kết cấu tự thân pháp tắc của bọn chúng có chút đơn sơ, trăm ngàn chỗ hở, ta đánh vỡ pháp tắc trong cơ thể của bọn nó dĩ nhiên là giết chết bọn nó rồi, nếu như mà chân chính đối mặt với Tu La đại trận chân chính, điểm da lông pháp tắc mà ta học được kia không có nửa điểm chỗ dùng, chỉ có thể đàng hoàng dựa theo quy tắc mà Tu La Lộ chủ nhân định ra mà làm, không thể càng bước ra nửa bước.Lời của Lâm Minh để cho Thiên Tôn tại tràng khẽ gật đầu, đúng là như vậy, nếu như trận pháp hoàn chỉnh do Tu La Lộ chủ nhân bày ra, Lâm Minh hiểu được chút ít kia liền không phát huy được tác dụng, Lâm Minh cũng phải giống như bọn họ ở dưới tình huống công bằng tiếp nhận kiểm nghiệm của trận pháp.Tu La cấm địa tự thành một phương thế giới, khổng lồ vô cùng.Thời gian mọi người kết bạn cùng đi được nửa nén hương, lại gặp được một chút hung hiểm, những hung hiểm này đều là năng lượng do trận pháp của Tu La cấm địa tràn ra, tự phát tạo thành quái vật.Bản thân bọn chúng không có thật thể, tính uy hiếp cũng không mạnh, Lâm Minh bằng vào pháp tắc Tu La thiên đạo có thể dễ dàng chém giết bọn chúng.Nhóm Thiên Tôn ở tại tràng đều không xuất thủ, chỉ là nhìn Lâm Minh cùng Vô Yên động thủ.Nhưng mà Vô Yên chỉ sợ có chiến đấu hoa lệ đi nữa, có giàu mỹ cảm nghệ thuật đi nữa, nhưng mà so sánh với loại phương thức chiến đấu hời hợt này của Lâm Minh quả thực là quá rườm rà, Vô Yên chung quy cảm thấy động tác của mình có chút ngu xuẩn, rõ ràng rất đơn giản là có thể đạt được mục đích, đến trong tay mình lại phải hao phí không biết bao nhiêu năng lượng.Nàng bắt đầu mong đợi chút ít quái vật không có chút tính uy hiếp này nhanh chóng bị giết hết, chỉ cần đi vào trận pháp chân chính kia, thời điểm chút tiểu thông minh của Lâm Minh không dùng được mới là lúc nàng bỗng nhiên nổi tiếng.Thời gian dần qua, mọi người tiến vào càng ngày càng sâu.Nhiệt độ chung quanh cũng bắt đầu giảm xuống, dưới cahan bọn họ xuất hiện băng tuyết, ở thời điểm bước vào một phiến địa vực như vậy, Lâm Minh cố gắng vận dụng TU La thiên đạo pháp tắc cùng Tu La cấm địa cảm ứng cộng minh, cố gắng tìm được chỗ nào kỳ hoặc.Nhưng mà hắn phát hiện Tu La thiên đạo lực lượng của một phương thiên địa này đã nghiêm mật rồi, để cho hắn căn bản không tìm được khe hở mảy may.Mặc dù có thể cảm ứng nhưng mà cũng không thể giống như trước kia cộng minh với Tu La thiên pháp trận trong cơ thể hắn.Lúc này liền để cho Lâm Minh cảnh giác.Sợ rằng con đường kế tiếp sẽ không dễ đi như vậy.Không tìm được cái đường tắt nào, Lâm Minh chỉ có thể đàng hoàng đi theo bốn Thiên Tôn từ từ tìm kiếm.Trên trời phong vân chuyển động, trên mặt đất băng tuyết cuồn cuộn.Thời gian dần qua, hàn khí càng ngày càng đậm, lực lượng pháp tắc ngưng tụ ở chỗ này, sông băng ở dưới chân mọi người đã rất dày, Lâm Minh mơ hồ cảm giác được bọn họ đã đi vào trận pháp mà Tu La Lộ chủ nhân bày ra rồi.Cho dù là cách trăm tỷ năm, cho dù là trận pháp đã bị hao tổn không ít năng lượng, thậm chí phía bên ngoài tạo thành rất nhiều ma thú, nhưng mà trận pháp do Tu La Lộ chủ nhân bố trí như cũ làm cho người ta sợ hết hồn hết vía.Có lẽ những trận pháp này lại tồn tại mấy cái trăm tỷ năm cũng sẽ không tiêu vong.

Bởi vì bản thân của những trận pháp này cũng sẽ từ trong thiên địa vụ trụ hấp thu năng lượng, chậm rãi vận hành.- Cẩn thận!Thác Bạt Khuê và Đế Vô Ngân cùng nhau nói, bọn họ không cách nào tiên đoán được sự vận chuyển của Tu La đại trận, nhưng mà bằng vào cảm giác nhạy cảm của Thiên Tôn đỉnh phong như bọn họ, bọn họ đều cảm thấy dị thường của nơi này, căn bản không cần Lâm Minh nhắc nhở.-------Chương 1990: Hàn Băng kínhChương 1990: Hàn Băng kính.Mọi người rối rít lui về phía sau một bước, ngay vào lúc này bề mặt của sông băng đột nhiên tách ra!- Ca ca ca!Theo thanh âm của tảng lớn hàn băng vỡ ra, một đạo hàn băng đại liệt cốc dài ngàn trượng xuất hiện ở trước mặt mọi người!Liệt cốc sâu không thấy đáy, hàn khí vô hình từ trong liệt cốc phóng lên cao, dường như muốn đóng băng linh hồn của con người.- Oanh long long!Đại địa oanh minh, ở trong hàn băng liệt cốc này có đồ vật gì đó đang dâng lên.Sáu người tiếp tục lùi về phía sau, dần dần bọn họ đều ngây ngẩn cả người.Bọn họ nhìn thấy một mặt Hàn Băng kính bóng loáng vô cùng từ trong liệt cốc vươn ra, rõ ràng là ảnh ngược của cả thế giới.Cái mặt gương kia lớn đến không có giới hạn, phảng phất là mặt uyên vô cùng vô tận, có khí tức trầm phù to lớn mạc danh.Bên trong có từng cỗ thải hà như yên vân, tràn ngập vụ khí mờ mịt, rực rỡ vô cùng, đem hết tảy bên trong đều che đậy đến mông mông lung lung, làm cho người ta nhìn không rõ ràng tình hình cụ thể ở bên trong.Lâm Minh đứng ở trước gương chỉ cảm thấy trong đó có một cỗ lực kéo cuồn cuộn không cùng, phảng phất có vô số tiểu nhân vững vàng bắt lại thần hồn của hắn, muốn đem hắn kéo vào trong đó, làm lòng người chập chờn.Cho dù là tu luyện Tu La thiên thư, kế thừa rất nhiều lực lượng pháp tắc của Tu la Lộ chủ nhân, Hàn Băng kính ở trước mặt buông thả lực lượng như cũ để cho hắn cảm thấy xa lạ.Hàn Băng kính này hiển nhiên cũng là lực lượng Tu La thiên đạo pháp tắc tạo thành, nhưng mà lại là một loại tổ hợp kỳ diệu khôn cùng, dày đặc, khổng lồ vô cùng.- Đây chẳng lẽ là...Đế Vô Ngân cau mày.- Ân?

Ngươi biết?Thác Bạt Khuê kinh ngạc hỏi, về Tu La cấm địa từ xưa đến nay cũng chỉ mở ra có mấy lần, hơn nữa tình huống mỗi một lần đều có chỗ bất đồng, cho nên nó coi như là một ẩn số.- Chỉ là nghe qua một chút tin đồn, tựa hồ đây là pháp bảo mà năm đó Tu La thiên thần sử dụng, được hắn lưu lại ở trong cấm địa bên trong tộc, biến thành một tấm Hàn Băng kính khổng lồ, tình huống cụ thể như thế nào ta cũng không biết.Dù sao thời gian trăm tỷ năm quá xa xưa rồi, rất nhiều lịch sử trở nên mơ hồ không rõ.- Trong này có một cái thế giới, ta cảm giác nó đang triệu hồi chúng ta đi vào, nếu như ta không đoán sai, chúng ta đều phải đi vào trong đó.Vô Yên trịnh trọng nói, mặc dù đối với trận pháp mà Tu La Lộ chủ nhân lưu lại có kính sợ thật sâu, nhưng mà trong nội tâm nàng cũng có hưng phấn cùng mong đợi.Nàng muốn nhìn xem khảo nghiệm mà Tu La Lộ chủ nhân lưu lại rốt cuộc là cái gì.Nàng không khỏi nhìn Lâm Minh một cái:- Ngươi muốn cùng ta đi vào trước không?Vô Yên không có bất kỳ sợ hãi nào, đây chính là ngạo khí mà thiên tài sở hữu, bởi vì tự tin đối với thiên phú của mình cho nên không e ngại hung hiểm.Tu La Lộ chủ nhân tổng sẽ không thiết trí cục diện hẳn phải chết, chỉ cần không phải là cục diện hẳn phải chết thì nàng liền có lòng tin xông qua.- Muốn vào liền vào thôi!Lâm Minh sảng khoái đáp ứng, để cho Vô Yên không khỏi có chút kinh ngạc.Dù sao tin tức của bọn hắn chỉ có Đế Vô Ngân nghe được một ít lời đồn đãi...

Vật này đến tột cùng là cái gì?

Xông vào có kết quả gì?

Không người nào có thể biết được...Nhưng mà lúc này Đế Vô Ngân lại quát lên:- Đừng hồ nháo, muốn vào cũng là chúng ta vào trước!Bất kể Vô Yên hay là Lâm Minh đều đối với Thái Cổ chủng tộc cực kỳ trọng yếu, hơn nữa Lâm Minh có thể chữa trị Thần minh pháp chỉ, Đế Vô Ngân tuyệt không cho phép Lâm Minh phát sinh cái gì ngoài ý muốn.- Nơi này có hiểm địa không biết trươc, ta cùng Vô NGân huynh có tu vi cao nhân, trước đi dò đường một chút.Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện cũng liền tiến lên một bước.Ngay vào lúc này trong lòng hắn khẽ run lên, bởi vì hắn thấy được Hàn Băng kính, trên mặt kính trơn nhẵn trong thoáng chốc xuất hiện một cái bóng người mông lung.

Bóng người này thân mặc chiến giáp cổ xưa, những chiến giáp này phảng phất đã trải qua năm tháng lâu dài, khí tức tuế nguyệt lan tràn, kết hợp với lịch sử ra đời của Hàn Băng kính này, mọi người không nghi ngờ chút nào cái bóng hiện ra nơi này là một nhân vật, nhưng thật ra là hình chiếu võ giả của trăm tỷ năm trước.Thượng cổ võ giả!Mọi người liên tục kinh hãi, trong lịch sử đã sớm đồn đãi, thời đạ thượng cổ trăm tỷ năm trước là thời kỳ võ đạo văn minh rực rỡ nhất, khi đó Thượng cổ chủng tộc thiên phú cường đại, truyền thừa cũng phong phú hơn so với hiện tại, cho nên ra đời rất nhiều nhân kiệt.Hiện tại bọn họ là phải giao thủ với thượng cổ võ giả sao?- Đánh bại đối phương hoặc là kiên trì một ngàn hơi thở, liền tính là thắng.Thác Bạt Khuê đột nhiên mở miệng nói với mọi người, đây là tin tức mà hắn lấy được.- Hô!Bóng người trong Hàn Băng kính ngồi xếp bằng huyền phù ở trong hư không mặt uyên, thân thể bắn ra trận trận hỏa quang.Hỏa quang kia không phải là hỏa diễm bình thường, trên căn bản là từ bên trong da dẻ, cốt nhục bắn ra, ẩn chứa chân ý vô tận của Thiên Hỏa đại đạo, hỏa diễm phù văn mang theo đại đạo chân âm lượn lờ quanh thân thể, sáng chói huy hoàng.Ở dưới hảo diễm lượn lờ, mặt mũi của người nọ trở nên rõ ràng.Hắn thoạt nhìn có bộ dáng trung niên, phía sau là một cặp quang dực do năng lượng thể thuần túy tạo thành.- Ân?

Thượng cổ Thiên Tôn, nhưng mà tu vi so với ta thấp hơn...Thác Bạt Khuê hiển nhiên là rất khiếp sợ, tu vi của đối phương là thượng vị Thiên Tôn, so với hắn kém một đường.Mà lúc này ở trong Hàn Băng kính khổng lồ này có bóng người lần lượt xuất hiện.Trước mặt mỗi người đều xuất hiện một bóng người!- Đây là...Vô Yên nhìn nữ tử xuất hiện ở trong gương, đối phương cũng là một nữ tử, chủng tộc cùng dung mạo nhìn không rõ, chỉ là vóc người hoàn mỹ, xấp xỉ với nàng.Nữ tử này thân mặc lụa mỏng, khí tức lăng lệ, tu vi so với nàng hơi thấp, là Giới Vương đỉnh phong bình thường.Đồng dạng, trước người Lâm Minh cũng xuất hiện một thanh niên.Thanh niên này khí tức âm trầm, cầm trong tay một tanh trọng kiếm, lúc này hắn đối mặt với Lâm Minh, toàn thân dũng động hắc viêm, mang theo khí tức ma tính đáng sợ.Lâm Minh có thể nhìn thấy con ngươi đỏ như máu của đối phương tản ra trận trận hung khí!Tu vi của hắn cũng thấp hơn so với Lâm Minh, là Thánh Chủ sơ kỳ đỉnh phong.- Nguyên lai là như vậy, ta phải giao chiến với hắn...

Sáu người chúng ta, mỗi người đều phải đối mặt với một đối thủ hư cấu, mà tu vi của bọn họ cũng thấp hơn một chút so với bản thân chúng ta.Lâm Minh rõ ràng rồi, năng lượng thể ở trong gương này, nhân vật hư cấu hẳn là do Tu La Lộ chủ nhân dùng trận pháp tạo nên, nhưng là chế tạo theo tiêu chuẩn của bọn họ, đó nhất định là án chiếu theo tiêu chuẩn tuyệt thế thiên tài của thời đại thượng cổ!Bởi vì Lâm Minh đã có thể cảm giác được những nhân vật trong gương này mang khí tức đáng sợ!-------Chương 1991: Thiên tài Thượng cổ (1)Chương 1991: Thiên tài Thượng cổ. (1)Tuyệt thế thiên tài của thời đại Thượng cổ, đó nên là dạng nhân vật như thế nào?Thời gian quá lâu đã không cách nào phán đoán được, trong các loại điển tịch cũng đòn đãi thời đại thượng cổ có võ đạo văn minh huy hoàng, số lượng cùng chất lượng của thiên tài cũng xa xa không phải là bây giờ có thể so sánh.Cho nên Lâm Minh đối với trận chiến này, trong lòng tràn đầy mong đợi.- Không nghĩ tới ta thế nhưng có thể thông qua trận pháp do Tu La Lộ chủ nhân bày ra, vượt qua thời gian trăm tỷ năm mà giao thủ với thiên tài Thượng cổ.- Hơn nữa tu vi của đối thủ thế nhưng còn thấp hơn so với ta, là Thánh Chủ sơ kỳ.Lâm Minh nhìn thanh niên cầm trọng kiếm trong Hàn Băng kính, trong lòng nổi lên một loại cảm giác cổ quái.Hàn Băng kính, dựa theo tu vi của kẻ xông vào mà xác định ra tu vi của huyễn tượng.Qua nhiều năm như vậy Lâm Minh mặc dù xuất thủ qua đối với người có cảnh giới thấp hơn mình, nhưng đều là miểu sát thành đống, chẳng khi nào giống như bây giờ, một cái đối thủ so với mình thấp hơn một cảnh giới, đơn độc làm địch thủ của mình, hơn nữa còn có thể kích khởi ra mấy phần hứng thú của hắn.- Đây là thượng cổ thiên tài trăm tỷ năm trước, hơn nữa tu vi đều thấp hơn so với chúng ta, Hàn Băng kính này đều là xem thường chúng ta rồi...Thác Bạt Khuê ôm cánh tay nơi ngực, nhìn đối thủ ở trong gương của mình, toàn thân khí tức cuồn cuộn, hắn đang tụ thế!Mặc dù trên miệng nói đến hời hợt, nhưng trên thực tế, Thác Bạt Khuê không dám có chút khinh thường.- Thượng cổ thiên tài, ta đã sớm muốn kiến thức một phen, hôm nay vừa lúc!Trong đôi mắt của Đế Vô Ngân cũng chớp động lên quang mang hưng phấn, dù sao cũng là thượng cổ thiên tài, cho dù cảnh giới thấp hơn so với chính mình cũng đủ để kích khởi lên ý chí chiến đấu của hắn.- Để cho ta đánh trận đầu đi!Ngay vào lúc này, một Thiên Tôn của Thần tộc đứng dậy.- Thân Khổ...Trong con mắt của Đế Vô Ngân lấp lóe.Thân Khổ khoát tay áo, cười nói:- Ta tới dò đường, xem một chút thiên tài thượng cổ thấp hơn ta một cảnh giới rốt cuộc là có thực lực gì.Lúc Thân Khổ nói chuyện, quyền đầu nắm chặt, đốt ngón tay rung động ken két.Thiên phú của hắn ở trong sáu người coi như là thấp nhất rồi.Bất quá dù sao hắn cũng là nhân tài thành tựu Thiên Tôn, hắn có tự tin thuộc về chính mình!Thân Khổ bước lớn một bước vào trong Hàn Băng kính, cái gương nhẹ nhàng đung đưa một trận, liền đem Thân Khổ nuốt vào.Đối thủ của Thân Khổ là một thanh niên mặc áo choàng đen, tu vi hạ vị Thiên Tôn.Nói là thanh niên, nhưng nếu như đây là người thật, vậy nhất định là trên vạn tuổi, thanh niên Thiên Tôn bình thường đều là bởi vì tu vi một đường tiến mạnh mới có thể thoạt nhìn đặc biệt trẻ tuổi.- Hô hô hô!Trong Hàn Băng kính, Thân Khổ cùng thanh niên mặc áo choàng đen kia ở trong cốt huyết đồng thời phun ra vô số hỏa diễm, lưu động khí tức của chân hỏa đại đạo, tịch quyển thiên địa.Hai người bọn họ thế nhưng đều thuộc về hỏa hệ.Hơn nữa bọn họ sử dụng đều là Thần chi lực.Cái gọi là thần chi lực chính là năng lượng sau khi ba loại cương nguyên, chân nguyên, thần nguyên dung hợp.Lấy thần lực thúc dục hỏa diễm, có thể đốt toái hư không.- Ầm!Hai thân ảnh đều được bao phủ trong liệt diễm hừng hực, sáng chói như hai vầng mặt trời đụng vào nhau!Ở thế giới mặt kính này, bất kể có đánh nhau kinh khủng hơn đi chăng nữa, ngoại giới cũng sẽ không bị liên lụy.Hơn nữa thế giới mặt kính rộng lớn vô cùng, đầy đủ cho cường giả tùy ý phát huy thực lực của mình.Bên trong mặt uyên, Lâm Minh chỉ thấy hỏa diễm phun trào đầy trời, quyền qua cước lại.Mỗi một kích va chạm đều đủ để đục thủng thiên địa, chiếu sáng vân hà.Ba động năng lượng tịch quyển ra bốn phía, long quyển cường đại hạo hạo đãng đãng tàn sát tứ phương.Kịch chiến kịch liệt, sắc mặt của Thân Khổ ở trong Hàn Băng kính dần dần xanh mét.Trong mũi của hắn chợt phun ra tử sắc hỏa diễm, vừa xuất hiện phảng phất ngay cả hư không đều bị xuyên thủng, mặt uyên của Hàn Băng kính mơ hồ đều có chút bắt đầu vặn vọe.Mỗi một luồng tử diễm đều biến thành một con tử sắc đại điểu xé rách hư không rối rít hướng về phía huyễn tượng ở đối diện oanh đi.Không nghĩ đến thanh niên mặc áo choàng đen kia đồng dạng cũng trong mũi phun ra tử sắc hỏa diễm, uy lực kia trong lúc mơ hồ so với Thân Khổ mạnh hơn một bậc.Oanh oanh oanh!Kịch chiến tái khởi.Thân Khổ liên tiếp lùi về phía sau, thể lực dần dần tiêu hao, mà nhìn lại thanh niên mặc áo choàng đen kia nhưng là càng đánh càng hung mãnh, toàn thân hắn giống như mặt trời thiêu đốt, lực công kích càng ngày càng cuồng mãnh.- Hát!Thân Khổ gầm lên một tiếng, hỏa diễm toàn thân phun trào, giống như sao băng đánh tới thanh niên mặc áo choàng đen!Bạo tạc mãnh liệt, thanh niên mặc áo choàng đen lui lại hơn mười dặm, thân thể tung bay, giống như một trang giấy thật vất vả mới ổn định lại thân hình.Nhưng mà thấy một màn như vậy, đám người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê lại im lặng.Mặc dù một kích mới vừa rồi là Thân Khổ chiếm thượng phong, nhưng kỳ thật là vận dụng huyết mạch thần thông lớn nhất vốn có của hắn, chỉ có thể dùng một lần, hơn nữa đối với sinh mệnh lực của bản thân có tiêu hao thật lớn.Nhưng mà cho dù như vậy cũng không thể gây tổn thương cho đối phương, chỉ là đánh bay hắn mà thôi.Năng lượng trong cơ thể của đối phương căn bản chưa từng lưu chuyển hỗn loạn, khí huyết tràn đầy như cũ, có cảm giác càng đánh càng hăng!Mà nhìn lại Thân Khổ đã tiêu hao sáu bảy thành lực lượng, căn bản không chống đỡ được bao lâu, chênh lệch rất rõ ràng!- Hưu!Thanh niên mặc áo choàng đen lần nữa trùng kích, Thân Khổ miễn cưỡng chống đỡ, lúc này cả người hắn dũng động huyết mạch chân hỏa, quang trạch đã ảm đạm không ít.Thân ảnh của hắn chợt dừng lại trên không trung, hỏa diễm hóa thành một luồng lại một luồng giống như xúc tu quỷ dị muốn kích xuyên năng lượng hư ảnh ở đối diện.Song lúc này khóe miệng của thanh niên kia lại lộ ra một cái nụ cười quỷ quyệt, phảng phất như có linh tính.Từng cái phù văn ở bên trong cốt nhục theo thứ tự lóe sáng, tạo thành một đạo quang mạc rực rỡ, đem tất cả hỏa diễm đều ngăn lại toàn bộ.- Bồng!Một tiếng nổ tung, Thân Khổ hừ muộn một tiếng, thân thể bay ra ngoài, trực tiếp bắn ra khỏi thế giới trong gương, nặng nề ngã trên mặt đất!Thân Khổ, bại!Trong lòng Đế Vô Ngân thầm đềm thời gian, một trận chiến mới vừa rồi bất quá là hai, ba mươi hơi thở mà thôi.Mà yêu cầu của thế giới gương là chiến thắng đối thủ hoặc là kiên trì một ngàn hơi thở.Hai, ba mươi hơi thở đến một ngàn hơi thở, chênh lệch này thật sự có chút lớn.- Khó như vậy!Sắc mặt của Đế Vô Ngân khó coi rồi, mà trên mặt Thân Khổ cũng nổi lên một tia khổ sở.Cảnh giới của đối phương nhưng là còn thấp hơn so với chính mình một điểm.

Kỳ thật thì hắn đã sớm liệu đến thanh niên mặc áo choàng đen kia khó đối phó, coi như thua cũng không kỳ quái, chỉ là không ngờ đại thảm hại như vậy.-------Chương 1992: Thiên tài Thượng cổ (2)Chương 1992: Thiên tài Thượng cổ. (2)Những người khác đều là trong lòng nghiêm nghị, thiên tài của thời đại thượng cổ quả nhiên đáng sợ!- Không sao chứ?Đế Vô Ngân quan tâm nói.Thân Khổ lắc đầu, nói:- Lịch lãm ở chỗ này hẳn là không xuất hiện nguy hiểm đến tính mạng.Đi ra Hàn Băng kính, Thân Khổ cũng không chìm đắm ở trong tâm tình thất bại, hắn có thể tiến vào nơi này cũng là thiên chi kiêu tử, võ đạo chi tâm kiên định.Hắn không nói một lời, phục dụng một viên đan dược có dược hương tràn ra bốn phía, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nhắm mắt chữa thương.Hàn Băng kính, mặt uyên như nước chảy dập dờn bồng bềnh, huyễn tượng thuộc về Thân Khổ dần dần tản đi, còn dư lại năm cái huyễn tượng.Mấy người đứng ở bên ngoài xem cuộc chiến trong lúc nhất thời không biết nói gì.Con mắt của Lâm Minh lóe lên, đem cả quá trình chiến đấu mới vừa rồi một lần lại một lần diễn dịch ở trong đầu hắn, hắn đem từng cái chi tiết chiến đấu ở bên trong đều âm thầm cân nhắc.- Hàn Băng kính này quả nhiên lợi hại, huyễn tượng mô phong ra lại có linh trí cùng trí tuệ...Trong lúc nhắm mắt trầm tư, cường giả trong trận doanh Thái cổ Thần tộc, một cái thân ảnh yểu điệu chợt lóe ra.Người xuất chiến là Lam Lạc, con ngươi của nàng giống như ngôi sao, da thịt trắng như tuyết, thân ảnh yểu điệu mà thon dài đứng ở trong quang ảnh mông lung.Ở đối diện nàng, trong Hàn Băng kính huyễn hóa ra quang trạch không ngừng chút nào, đồng dạng là có một nữ tử tuyệt thế, thân mặc lam y, chỉ là hình thức y sam của nàng hết sức cổ phác, trong cơ thể cũng chảy xuôi khí tức tuế nguyệt trăm tỷ năm.Thiên phú của Lam Lạc so với Thân Khổ cao hơn không ít, nhưng mà không có ai cho rằng nàng là đối thủ của huyễn tượng.- Lam Lạc!Đế Vô Ngân muốn ngăn cản, nhưng đã chậm.

Lam Lạc đã bay vào trong Hàn Băng kính.Ngón tay nàng kết một cái lan hoa ấn quyết, ngón cái cùng ngón giữa đáp lại một chỗ, bên trong có quang mang oánh oánh lóe lên.Một cái lại một cái phù văn phảng phất hư tiên hoa nở rộ ở bên người nàng.Những tiên hoa này đều là đại đạo chi hoa, phun ra hà quang, dũng động bí lực, một tầng lại một tầng tạo thành liễu hoa biện vũ phòng ngự nghiêm mật.Nàng vừa bắt đầu liền lấy tư thái phòng ngự xuất hiện, cũng không có tính toán chủ dodogj tiến công.Hưu hưu hưu!Thân ảnh của Lam Lạc chia ra làm hai, hai chia làm bốn, bốn chia thành tám, càng ngày càng nhiều, rất nhanh liền có số lượng hơn một ngàn.Lam Lạc này thế nhưng tinh thông ảo thuật, hơn nữa thành tựu cực cao!- Lựa chọn thông minh!Lâm Minh âm thầm gật đầu.Lúc trước bọn họ được nhắc nhở, trong Hàn Băng kính chỉ cần chống đỡ qua thời gian một ngàn hơi thở là được, không cần đánh bại đối phương.Lam Lạc cân nhắc thực lực tự thân, biết rõ không địch lại, liền muốn trì hoãn thời gian.Cho nên đối diện với thiên tài thượng cổ, phòng ngự không nghi ngờ gì là có thể bảo tồn thể lực nhất, cũng là một loại phương thức có thể kéo dài.Trong Hàn Băng kính dập dờn từng luồng rung động, đạo vận thần bí hiện lên.Lam y nữ tử bước ra, đầu ngón tay xuất hiện một đóa băng liên, thuộc tính mà nàng tu luyện lại là giống với Lam Lạc.Sát sát sát!Băng liên trong nháy mắt phóng lớn, qua giây lát đại đạo chi hoa che khuât bầu trời, đem một phương thiên địa tận tình che giấu.Vô số băng tinh bắn ra, mang theo lực lượng pháp tắc đáng sợ, xuyên thủng hư không, từng cái huyễn tượng của Lam lạc bị đánh nát hoàn toàn.Bồng!Bản thể của Lam Lạc đã ngăn được băng tinh, nhưng cùng lúc đó nàng cũng bại lộ vị trí của mình!Băng liên xoay tròn, nặng nề hướng Lam Lạc áp tới.Song mâu của Lam Lạc lóe ra tinh mang, đại đạo hao biện phù văn phóng ngự bên ngoài ở trong hư không ngưng luyện thành một pháp trận liên miên bất tuyệt, cùng nhau oanh hướng cánh hoa áp tới như núi.Lam quang chói mắt nhất thời giống như thủy triều che khuất tầm mắt của mọi người.Đây là một tràng đại chiến, Lam Lạc một mực đều không tiến công, bằng vào thủ đoạn phòng ngự tầng tầng lớp lớp, linh động vô cùng ngăn cản từng luồng thế công như thủy triều của huyễn tượng ở đối diện.Song chênh lệch về thực lực tuyệt đối còn ở đó, sau hai trăm hơi thở, năng lượng của Lam Lạc hao hết, nàng bay lên một cái, chật vật không chịu nổi mà thoát ra Hàn Băng kính.Lam Lam cũng thua, thời gian kiên trì mặc dù dài hơn rất nhiều nhưng so với một ngàn hơi thở thì như cũ vẫn còn xa.Nàng không lựa chọn tiến công, chỉ dựa vào ảo thuật cùng phòng ngự thuần túy, muốn trì hoãn thời gian, cũng không thể thành công!- Đối thủ đáng sợ...- Đây chính là thực lực của thiên tài Thượng cổ sao?Mọi người sợ hãi than, cảnh giới của đối phương thấp hơn so với Lam Lạc, hơn nữa Lam Lạc rõ ràng là trì hoãn thời gian, cuối cùng là vẫn thua.- Ảo thuật cũng không có tác dụng, lúc trước đối phương phá vỡ ảo thuật của Lam Lạc tiêu hao không ít thực lực, vì đánh nát một ngàn cái huyễn tượng của Lam Lạc, nàng ít nhất công kích một ngàn lần, nếu như là võ giả bình thường, chỉ là kích thứ nhất này liền phải tiêu hao hơn phân nửa lực lượng, nhưng mà nàng lại không có việc gì, hơn nữa ngay sau đó liền triển khai công kích giống như cuồng phong bạo vũ.- Địch nhân mạnh như vậy, chúng ta khó khăn rồi!Sau khi Thân Khổ cùng Lam Lạc liên tục bại trận, ở tại chỗ còn chưa khiêu chiến thì còn dư lại bốn người.mà ở Thác Bạt Khuê xem ra, trong bốn người này cũng chính là Vô Yên có hi vọng nhất.Tay phải của hắn đặt lên đầu vai của Đế Vô Ngân, nói:- Ta nói Vô Ngân huynh, ngươi cảm giác mình có thể thắng không?Đế Vô Ngân cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu:- Ta không mạnh hơn bao nhiêu so với Lam Lạc, hơn nữa công pháp của ta lấy công kích làm chủ, huyễn tượng trong Hàn băng kính này căn bản không chịu thua một bộ công kích làn, khả năng ma ta có thể thắng tính là không, ngược lại là ngươi, huyết mạch lực đặc biệt, có lẽ...

Có thể liều chết kiên trì thời gian một ngàn hơi thở cũng là chưa hẳn?Đế Vô Ngân nói như vậy, sắc mặt của Thác Bạt Khuê ngưng trọng, hắn biết, hi vọng của mình cũng không lớn, nhưng mà hắn vẫn là muốn lên, coi như là dò đường cho Vô Yên, để cho nàng có nhiều chuẩn bị hơn.- Vô Ngân huynh, nếu như chúng ta đều thất bại thì sẽ như thế nào?

Sẽ không phải là vô ích đi vào cấm địa này sao?

Thác Bạt Khuê nói ra lo lắng của mình.Bọn họ đi vào Tu La cấm địa là vì giành được cơ duyên, nhưng càng trọng yếu hơn là vì tìm được một cái đường ra cho Thần tộc cùng Thiên tộc ở trong đại kiếp!Nếu như bởi vì thất bại trước Hàn Băng kính, không công mà lui mà nói, như vậy bọn họ thậ trở thành tội nhân vĩnh viễn của Thái cổ chư tộc, thẹn với liệt tổ liệt tông!Đế Vô Ngân nói:- Hẳn không phải là như thế, trước kia Tu La cấm địa đã từng mử ra, trong cấm địa này có thể đạt được hai loại đồ vật, một loại là phương pháp cứu tộc, một loại khác là cơ duyên cá nhân.- Chỉ cần chúng ta tiến vào Tu La cấm địa, cho dù không cách nào thông qua khảo nghiệm ban đầu mà Tu La thiên thần bó trí, cũng có thể lấy được phương pháp cứu tộc.-------Chương 1993: Cổ kim tranh hùngChương 1993: Cổ kim tranh hùng.- Bất quá...

Nếu như chúng ta có thể thông qua khảo nghiệm của Tu La thiên thần mà nói, như vậy sẽ nhận được thêm cơ duyên cá nhân, cũng chính là truyền thừa mà năm đó Tu La thiên thần lưu lại, tưởng thưởng một loại đồ vật.- Như vậy sao...Thác Bạt Khuê thở ra một hơi:- Vậy còn tốt, cho dù không thông qua Hàn Băng kính, đó là tổn thất của mình chúng ta, ít nhất sẽ không liên lụy đến tông tộc...Nói tới đây Thác Bạt Khuê lại cười khổ một tiếng, cảm khái nói:- Tu La thiên thần, ban đầu hẳn là sẽ không ngờ tới trăm tỷ năm sau, hậu nhân của hắn luân lạc đến cái trình độ như chúng ta đi...Lắc đầu tự giễu, Thác Bạt Khuê hướng Hàn Băng kính đi tới.- Sư huynh...Vô Yên gọi lại Thác Bạt Khuê, tuổi của bọn họ chênh lệch rất lớn nhưng là sư huynh muội.Thác Bạt Khuê quay đầu lại, nhoẻn miệng cười với Vô Yên, nói:- Nếu ta thua, Thiên tộc còn lại mình ngươi, chăm chú coi chiến đấu của ta, nghĩ kỹ đối sách, thiên phú của ngươi có một không hai trong Thiên tộc, sẽ có thể thắng!Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện, sải bước bước vào trong Hàn băng kính!Đối thủ của Thác Bạt Khuê là một người trung niên, người mặc chiến giáp cổ xưa, sau lưng có một cặp quang dực.Toàn thân hắn bao phủ hỏa diễm, trong hỏa diễm ẩn chứa đại đạo phù văn, quang mang bắn ra bốn phía.Một khắc kia, khí tức của Thác Bạt Khuê thay đổi, tựa hồ ở trong cơ thể của hắn ngủ đông một đầu thần thú.Hắn ở Thiên tộc được hưởng danh xưng Chiến Hoàng đã lâu, là Thiên Tôn đỉnh phong, nội tình như thâm uyên biển rộng, không thể nắm lấy.- Thật mạnh, Chiến Hoàng hắn...

Làm sao lại mạnh như vậy?Thân Khổ sợ hãi than, trong ánh mắt có loại cảm giác không thể tin.

Hắn là trung vị Thiên Tôn, thực lực kém Thiên Tôn đỉnh phong cũng không coi là quá xa, nhưng cảm nhận được sự cường đại của Thác Bạt Khuê.Hán đã từng thấy qua Đế Vô Ngân ở trạng thái đỉnh phong, cảm giác so với Thác Bạt Khuê kém không ít.Đế Vô Ngân nói:- Thác Bạt Khuê thi triển chính là lực lượng của Hoàng Thiên huyết mạch, huyết mạch của hắn có thể thiêu đốt như mặt trời, trong khoảng thời gian ngắn kích thích tiềm lực của mình, nhưng mà ở sau một khaongr thời gian, lực lượng của hắn sẽ kịch liệt biến mất, thậm chí cảnh giới cũng theo đó mà tạm thời hạ xuống, trong mười ngày cũng khó có thể khôi phục.- Đây là chiêu thức liều mạng với người khác, bình thường Thác Bạt Khuê sẽ không sử dụng, bởi vì một khi ở trong lúc bộc phát tiềm lực mà không có biện pháp đánh thắng đối phương, như vậy hắn sẽ mặc người giày xéo.Đế Vô Ngân giải thích, trong lòng Thân Khổ tỉnh ngộ.- Thì ra là như vậy, Hoàng Thiên huyết mạch của Thiên tộc...

Loại huyết mạch này quả thật thích hợp sử dụng ở trong Hàn Băng kính, dù sao chỉ cần kiên trì một ngàn hơi thở là được, sau đó bất kể cảnh giới của Thác Bạt Khuê có hạ xuống cũng là không sao rồi.Lúc Thân Khổ nói chuyện, Thác Bạt Khuê dừng lại ở trước đối thủ của hắn, hắn giống như là một tòa núi cao lồng lộng, lực lượng trên người bàng bạc, tuyết bạch vũ dực sau lưng giống như là từng thanh đao kiếm kéo căng, bắn ra phong duệ vô cùng, thôn thổ hào quang.Hắn đi tới từng bước, cước bộ đi tới mang theo vận luật kỳ dị, tựa hồ cả Hàn Băng kính đều muốn bị chấn nát, kheiesncho ánh sáng thần bí ở bên trong đồng dạng vặn vẹo, nhộn nhạo.Con ngươi của hai người đồng thời có thân ảnh của đối phương hiện lên rõ ràng.Sau một khắc, trong con mắt tuôn ra tinh mang, hai người đồng thời chợt quát.Bọn họ nhanh chóc xông lên, mang theo khí thế ngập trời đánh nát hết thảy, oanh đụng vào nhau.Cùng nhau ra tay, chính là đối công giống như cuồng phong bạo vũ.Oanh oanh oanh!Trong Hàn Băng kính nhất thời hoa quang thiểm diệu, nguyên lực cuồng bạo sôi trào như thủy triều, vô số lôi điện ở trên quyền đầu, hai chân của bọn hắn va chạm vào một chỗ.Thiên phú thần thông lôi đình bí lực hóa thành mưa sa oanh xuống tứ phương, cả không gian tựa hồ đều bị tia chớp dày đặc trắng xóa bổ ra.Tựa như ngày tận thế hàng lâm.- Sư huynh toàn lực chiến đấu...

Thật mạnh!Song thủ của Vô Yên nắm chặt bởi vì tư thái cuồng ngạo mà kịch liệt của Thác Bạt Khuê, nàng bị lây nhiễm rất nhỏ, do đó chiến ý sôi trào.Chỉ tiến không lùi, hung hãn không sợ chết, đây là võ đạo của Thác Bạt Khuê.Hắn sẽ không đi trì hoãn thời gian, mà là dùng huyết mạch thiêu đốt đổi lấy lực lượng, kịch chiến một ngàn hơi thở!- Chiến Hoàng của Thiên tộc quả nhiên cường đại!Mấy chí cường giả của Thần tộc nhìn chiến cuộc, trong miệng không thể không than thở.- Ầm!Thần lực kinh khủng nổ vang, hư không thậm chí bị công kích siêu tuyệt của Thác Bạt Khuê xé rách, xuất hiện từng đạo vết nứt, không gian nơi này thế nhưng giống như pha lê, vỡ ra một cái chính là vết nứt.Bất quá những vết nứt không gian này trong khoảnh khắc liền hợp lại, phảng phất như chưa từng tồn tại.Bốn trăm hơi thở rồi, công kích mới vừa rồi của Thác Bạt Khuê lần đầu tiên đánh huyễn tượng bị thương.Điểm điểm huyết tích từ trên người huyễn tượng chảy xuống.Kịch chiến đến hiện tại, đây là lần đầu tiên thượng cổ thiên tài huyễn tượng bị thương.- Chiếm thượng phong rồi!Tâm thần của Vô Yên nhíu chặt, còn có sáu trăm hơi thở, hơn nữa Thác Bạt Khuê không lộ ra dấu hiệu thất bại, chỉ cần Hoàng Thiên huyết mạch có thể kiên trì một ngàn hơi thở, có lẽ thật có thể vượt qua cửa ải!Lúc này huyễn tượng kia biến hóa, thân thể lờ mờ mang theo khí tức thâm trầm lần nữa đứng lên.Giờ khắc này nó tựa hồ thay đổi.Trên người nó bao trùm chi chít phù văn, trong con mắt có điện quang lóe lên, khí thế của nó cũng trở nên sâu hàn như cửu u thâm uyên, không thể bắt lấy!Con ngươi của Thác Bạt Khuê co rụt lại, ở trong con ngươi của đối phương, hắn cảm nhận được sát cơ đáng sợ!- Hưu!Huyễn tượng xuất thủ, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, làm cho người ta hoàn toàn không kịp phản ứng.Vô tận thần thông hóa thành các loại đại đạo pháp tắc, xé rách hư không.Ở sau lưng bóng người mơ hồ xuất hiện một cái hư ảnh chiến thần, có khoảng trăm trượng, toàn thân đen nhánh, trên người bí lực bàng bạc, mông ung ở trong vầng sáng thần bí.Chiến thần hư ảnh huy động một thanh tuyệt thế chiến phủ hướng Thác Bạt Khuê đập tới.Oanh!Hư không lần nữa xuất hiện tảng lớn vết nứt giống như pha lê, Thác Bạt Khuê hộc máu, thân thể bay ra ngoài, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.Thể xác và tinh thần của hắn đang run rẩy, đối thủ huyễn tượng này chỉ là thượng vị Thiên Tôn, tu vi kém hơn so với hắn, nhưng mà như vậy còn là quá mạnh!Chính mình đánh hắn bị thương, hắn ngược lại liền bộc phát ra lực lượng càng mạnh, trực tiếp trọng thương chính mình.Hắn đã thấy tuyệt thế thiên kiêu, chưa bao giờ có người nào có thể sánh via với huyễn tượng thượng cổ thiên tài này!Thiêu đốt lực lượng huyết mạch lại như cũ bị đối phương một kích trọng thương, Thác Bạt Khuê biết mình đã bại rồi, bị bại triệt để!Hắn ở trước kia sau khi thiêu đốt Hoàng Thiên huyết mạch, mặc dù đã từng bị thua, nhưng đó là ở sau khi lực lượng huyết mạch của chính mình biến mất, thân thể trở nên suy yếu cực độ mới bị người đánh bại.-------Chương 1994: Chân Thần linh bảo (1)Chương 1994: Chân Thần linh bảo. (1)Chưa khi nào giống như bây giờ, ở thời điểm huyết mạch thiêu đốt, lấy trạng thái toàn thịnh bị người đánh bại!Thác Bạt Khuê cô đơn đi ra khỏi Hàn Băng Kính!Hoàng Thiên huyết mạch của hắn đã giải trừ, toàn thân cảm nhận được suy yếu trọng độ, hắn biết, chính mình ở lần hành trình Tu La cấm địa này căn bản không có hi vọng đi tiếp.Chỉ là Hàn Băng kính này liền khó khăn như vậy, hay hoặc là bọn hắn quá kém.- Đừng nản chí, những huyễn tượng này hẳn là dựa theo tiêu chuẩn thiên tài tiếp cận mạnh nhất của thời đại thượng cổ mà huyễn hóa ra, huyễn tượng này nếu như là chân thân, tương lai thành tựu Chân Thần cũng là chuyện dễ dàng, chúng ta không địch lại cũng là bình thường.Đế Vô Ngân vỗ bả vai của Thác Bạt Khuê, hắn cảm giác chính mình đều không cần tiến vào, Thác Bạt Khuê dựa vào lực lượng huyết mạch để mưu lợi còn thất bại thảm hại, huống chi là mình.- Lâm Minh, Thần tộc ta liền còn dư lại mình ngươi!Đế Vô Ngân cười khổ, thiên phú của Lâm Minh được lão Thần Hoàng đánh giá rất cao, có lẽ Lâm Minh có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không nhất định.- Pháp tắc mà ngươi thông hiểu ở chỗ này còn hữu dụng sao?Lâm Minh lắc đầu:- Một chút cũng không có!Đáp án của Lâm Minh là ở trong dự liệu, ở trước Hàn Băng kính này chỉ có thể dựa vào bản lĩnh thật sự, không cách nào mưu lợi.Đế Vô Ngân than nhẹ một tiếng, bọn họ nhiều người hưng sư động chúng như vậy, tốn hao cái giá không nhỏ mới tiến vào Tu La cấm địa, nếu như chỉ là miễn cưỡng lấy được phương pháp cứu tộc, những thứ khác thật sự không lấy được, cứ như vậy đi trở về thật sự là lãng phí tài nguyên.- Vô Yên!Thác Bạt Khuê nhìn về phía Vô Yên.- Ta biết!Vô Yên gật đầu:- Ta sẽ không thua đâu!Thanh âm của Vô Yên hàm chứa tự tin.- Tốt!Thác Bạt Khuê hít sâu một hơi, hắn biết Vô Yên có thể nói như vậy chung quy là có chút nắm chắc, sẽ không ăn nói bừa bãi.Lúc này Vô Yên đã đi về phía Hàn Băng kính, nàng quay đầu lại nhìn Lâm Minh một cái, trong con mắt hàm chứa một tia thần thái kỳ dị.Rồi sau đó nàng nhu cũ nhấc chân nhảy vào mặt uyên của Hàn Băng kính.Ba động nhộn nhạo giống như nước mà lên, ở trong thế giới của Hàn băng kính, đối thủ của Vô Yên là một tuyệt thế nữu tử có niên kỷ xấp xỉ với nàng, thân mặc lụa mỏng, khí thế lăng lệ.- Coi hư là thiên tài thượng cổ tất trở thành Chân Thần, dù sao tu vi cũng thấp hơn so với ta, ta cũng không tin ngươi sẽ thắng được ta!Lúc Vô Yên nói chuyện, nàng từ trong tu di giới rút ra một thanh trường kiếm dài bốn thước, thân kiếm minh quang huy hoàng, xuyên thủng lòng người.- Hô!Khí tức của Vô Yên bộc phát ra, trên người nàng xuất hiện lam sắc toàn phong, toàn phong này thoạt nhìn mềm nhẹ nhưng lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, có thể thổi khô huyết nhục, thổi toái xương cốt người khác!- Rốt cuộc lấy ra bản lĩnh thật sự rồi...Lâm Minh nhìn chuẩn xác, thời điểm lúc trước Vô Yên đối chiến với những minh thú do pháp tắc phù văn tạo thành kia, dùng chỉ là lực lượng thân thể.Còn lần này Vô Yên dùng lại là Thần chi lực.- Vô Yên không có tính toán bị động phòng ngự, mà là tính toán chính diện giao thủ sao...Lam Lạc nói như thế, ở trong ấn tượng của nàng vẫn là trì hoãn thời gian càng ổn thỏa hơn một chút, dù sao qua một ngàn hơi thở liền được tính là thắng.Thác Bạt Khuê không lên tiếng, Lâm Minh thản nhiên nói:- Trì hoãn thời gian thoạt nhìn ổn thỏa, kỳ thật tương đương với chưa đánh liền đã cho rằng chính mình không bằng người, coi như là đã thua một nửa rồi!Lời của Lâm Minh để cho Lam Lạc hơi kinh ngạc, có chút xấu hổ.Quả thực đối với thiên tài đỉnh phong mà nói, trì hoãn thời gian chỉ sẽ rơi xuống tiểu thừa, họn họ lý nên dùng lực lượng mạnh nhất chính diện đánh một trận với thiên tài thượng cổ!Bất quá đây cũng là thành lập ở trên cơ sở chính mình có thực lực, nếu không chính là lấy trứng chọi đá mà thôi.Vào lúc này đối thủ của Vô Yên, thần bí hư ảnh có mặt mũi mơ hồ kia, toàn thân nàng dấy lên lam bạch sắc hỏa diễm, tầng hỏa diễm này không có chút nhiệt độ nào, mà là rét lạnh như băng, hư không chung quanh liên tục đông lại.Quyết chiến giữa Giới Vương đại giới cùng Giới Vương đỉnh phong bình thường!Vào lúc này Vô Yên dẫn đầu xuất thủ trước, khí tức của angnf lại một lần nữa tăng vọt, thanh ti như thác nước phất phới, giữa thủ chỉ của nàng chảy ra úy lam sắc huyết dịch kỳ dị, huyết dịch này tràn vào trong toàn phong, gió ở trước người Vô Yên cư nhiên ngưng tụ lại với nhau, hình thanh một thanh trường mâu do cuồng phong ngưng tụ!- Thiên Thần mâu!Lam Lạc giật mình, trong truyền thuyết đây là binh khí do cường giả đệ nhất ở bên trong tộc thời đại thượng cổ lưu lại, nhưng mà thanh Thiên Thần mâu này ại không có lưu truyền xuống.Đồn rằng trong Thiên Thần mâu có khắc pháp tắc của đệ nhất cường giả Thiên tộc tu luyện.Mà bức tranh của pháp tắc này lưu truyền ở trong Thiên tộc, hiện tại Vô Yên hẳn là căn cứ vào bức tranh của Thiên tộc thi triển ra hư ảnh của Thiên Thần mâu.Mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng mà có được đạo vận pháp tắc của cường giả đệ nhất Thiên tộc năm đó, uy lực không phải chuyện đùa!- Hưu!Vô Yên cầm Thiên Thần mâu trong tay đâm thẳng mà ra, cả người nàng giống như sao băng xé rách thanh thiên.Mà lúc này đối thủ của Vô Yên cũng động.Lam bạch hỏa diễm quay quanh người nàng đột nhiên hừng hực thiêu đốt, ở trong hỏa diễm bay ra một đầu tahnh điểu mang theo vô tận băng đống hàn khí.Thanh điểu này vẫy cánh, hướng Vô Yên bao phủ.Thần sắc của Vô Yên lãnh nghị, một thương đâm vào ngực của thần điểu.Thần điểu phát ra tiếng kêu thê lương, thân thể bị đâm xuyên qua tựa hồ đã gặp đả kích thật lớn.Song thấy một màn như vậy, lam y nữ tử hư ảnh ở trong Hàn Băng kính, ở khóe miệng chỉ là giễu cợt cười, tựa hồ căn bản là lơ đẽnh.Một khắc kia toàn thân nàng thanh quang thiểm thước, một tầng thanh sắc chiến y bao phủ thân thể của nàng.Làn da của nàng trong suốt giống như thủy tinh, sau lưng tóc dài tung bay, giống như tuyệt thế thần nữ.Trong tay của nàng nhiều hơn một chuôi hắc sắc kiếm.Thanh kiếm này vừa xuất hiện liền phát ra tiếng ô ngâm, đem pháp tắc trong hư không toàn bộ hấp thu đến.Trong lúc nhất thời hàn băng diễm trên người lam y nữ tử càng thêm rừng rực, nó hoàn toàn khuếch tán ra, tạo thành lĩnh vực!Thiên tài tuyệt thế bậc này có lĩnh vực chẳng có gì lạ, song lĩnh vực do lam y nữ tử thi triển ra không giống bình thường, pháp tắc ẩn chứa trong đó hồn nhiên nhất thể, đến cảnh giới cực cao, Thiên Tôn bình thường cũng bất quá là như thế.Băng Diễm lĩnh vực đem Vô Yên nuốt xuống.Vô Yên cắn chặt răng, ở phía sau nàng, lam sắc phong ngưng tụ thành một đôi cánh, tốc độ của nàng nhanh đến cực hạn.- Hô!Cuồng phong nổi lên bốn phía, ở bên cạnh Vô Yên, pháp tức phù văn cấp tốc lưu chuyển, băng diễm bị cắt, Vô Yên đồng dạng mở ra lĩnh vực của mình.-------Chương 1995: Chân Thần linh bảo (2)Chương 1995: Chân Thần linh bảo. (2)Hàn Phong lĩnh vực cùng Băng Diễm lĩnh vực, hai đại lĩnh vực va chạm với nhau không chút hoa lệ.Trong lúc nhất thời trong thế giới gương tràn đầy vô số lam quang, bầu trời cũng thay đổi màu sắc, băng diễm thôn thỏ, hàn phong tứ khởi, tràng diện rực rỡ vô cùng!Ở trong hai dại lĩnh vực giao nhau.Vô Yên cầm chiến mâu do Phong hệ pháp tắc ngưng tụ thành, kịch chiến với lam y nữ tử.Hai tuyệt thế nữ tử, một cái hư ảo, một cái chân thật, ở trong băng diễm lĩnh vực triển khai chém giết điên cuồng!Đây là một tràng kinh thế chi chiến.Để cho nhóm chí cường giả của Thiên tộc cùng Thần tộc ở bên ngoài Hàn Băng kính liên tục chặc lưỡi hít hà!Đặc biệt là Thác Bạt Khuê, hắn nhưng là tận mắt nhìn thấy Vô Yên mất tích nhiều năm, sau khi trở lại Thiên tộc bày ra thực lực cường đại, thế hệ trẻ của Thiên tộc không người nào có thể sánh vai với nàng, thậm chí có thể nói là theo không kịp!Nhưng mà dù vậy Vô Yên giao thủ với một thiên tài thượng cổ có cảnh giới thấp hơn chính mình thế nhưng chỉ có thể miễn cưỡng ngang hàng.- Thiên tài của thời đại thượng cổ không biết mạnh đến trình độ nào...Trong lòng Thác Bạt Khuê cảm khái, phải biết rằng những thiên tài thượng cổ này đại đa số đều là xuất ra từ Thần tộc, số ít xuất từ Thiên tộc, hai tộc năm đó đều có được lịch sử vô cùng huy hoàng, hôm nay đã từ từ xuống dốc rồi, đồn rằng là bị thiên đạo không dung.- Lam ngân chi huyết đều đã thiêu đốt, Vô Yên đã dùng hết toàn lực rồi.Bất đồng với võ giả Thiên tộc bình thường, huyết dịch của Vô Yên hiện ra thâm lam sắc, trong đó thậm chí huyền phù băng tinh, loại huyết mạch này là biến dị huyết mạch của Thiên tộc, chảy ra một giọt có thể đóng băng một con sông.Nếu như Vô Yên có thể tu thành Thiên Tôn đỉnh phong, bằng vào huyết dịch này là có thể đóng băng một cái thế giới.Nhưng mà hiện tại Vô Yên cho dù vận dụng lực lượng huyết mạch cũng chỉ là ngang hàng với thiên tài thượng cổ kia mà thôi.Tình hình chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.Vô Yên tóc dài tung bay, giống như một nữ chiến thần, mà lam y nữ tử ở đối diện nàng toàn thân phóng ra lam sắc quang mang, toàn thân hỏa diễm thiêu đốt, thân thể cơ hồ biến thành phượng hoàng.Nàng trực tiếp lấy phượng hoàng chi thể kịch chiến với Vô Yên.Hỏa diễm trên người nàng, mỗi một đóa sau khi bị Vô Yên chém ra đều ở trên bầu trời hóa thành một đầu thần điểu nho nhỏ, tiếp tục công kích Vô Yên.Hỏa diễm này mỗi một đáo đều có linh tính, mang theo thuộc tính sinh sôi bất diệt!Vô Yên lâm vào bao phù của hỏa diễm!- Loại hỏa diễm sinh sôi không ngừng này quá khó đối phó rồi, không cách nào chém giết, càng để lâu sẽ càng nhiều!Trong lòng Lâm Minh hiểu được, hỏa diễm mà thiên tài thượng cổ kia phát ra kỳ thật đã có một tia sinh chi ý cảnh tương tự với người sáng tạo Thánh Diển.Loại ý cảnh này tu luyện tới trình độ đại thành thì không phải là chuyện đùa!Hỏa diễm mãnh liệt, Vô Yên cũng ý thức được chính mình nguy hiểm, lại tiếp tục như vậy nàng sẽ bị hỏa diễm hoàn toàn nuốt hết.Nàng mãnh liệt cắn răng một cái, bằng vào một cỗ tín niệm, lực lượng huyết mạch toàn thân lần nữa bộc phát.- Xuy lạp!Băng diễm thật dày bị xé nứt, Vô Yên được cuồng phong bao phủ, triển khai phong hệ song dực băng lam sắc xông thẳng lên trời!Đôi mi thanh tú của lam y nữ tử kia cau lại, thân thể nàng xông thẳng lên, muốn đuổi theo Vô Yên mà đi, đột nhiên ở một sát na này một đạo hắc mang thần bí bao phủ lam y nữ tử, trong hắc mang có vô số tu la phù văn bay múa.Sau khi lam y nữ tử bị bao phủ, thân thể đột nhiên run lên, rồi sau đó ở trước mắt bao người hóa thành một luồng khói xanh phiêu tán ra, dần dần biến mất không lưu lại chút gì.Chỉ còn lại một mình Vô Yên bay lên không trung cao cao, vẻ mặt cũng có chút kinh ngạc.- Ân?

Đây là?Thân Khổ hơi ngẩn ra, thời điểm lam y nữ tử đã chiếm cứ thượng phong đột nhiên cứ như vậy tan thành mây khói rồi.- Đã đến giờ rồi, một ngàn hơi thở!Ở bên cạnh Thân Khổ, Thác Bạt Khuê thở phào nhẹ nhõm, mấy người Thân Khổ không tính thời gian, trong lòng hắn nhưng là từ đầu tới cuối đều đang đếm lấy từng hơi, mong đợi thời gian kết thúc.Mặc dù thắng miễn cưỡng nhưng chung quy là thắng rồi.Trên mặt Thác Bạt Khuê lộ ra một phần tiếu dung.- Vô Yên, làm tốt lắm!Thác Bạt Khuê hô lên.- Quả thật đáng sợ, thiên phú của Vô Yên ở trong Thần tộc ta cũng khó có người so sánh với nàng...Trong lòng Đế Vô Ngân âm thầm than thở.Nhưng mà bất đồng với Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê, Vô Yên từ trên bầu trời đáp xuống, thần sắc có chút cô đơn, cao hứng không nổi.Trong nội tâm nàng rõ ràng, nếu như không có thời gian hạn chế, tiếp tục chiến đấu, xác suất chiến thắng của nàng không cao hơn hai thành.Nó cho cùng là nàng thua.Đã thua bởi một đối thủ có cảnh giới thấp hơn so với mình.Ở trên đường trưởng thành của Vô Yên, cho tới bây giờ đều là nàng vượt cấp chiến đấu với người khác, chỉ là một lần hôm nay nàng bị người khác vượt cấp áp chế.Nàng chỉ là dựa vào quy tắc có lợi cho mình mới chiến thắng, thắng lợi như vậy tự nhiên làm cho nàng không thể vui vẻ nổi.Thác Bạt Khuê nhìn thấu tâm tư của Vô Yên, nói:- Chung quy là thắng rồi, chúng ta nhiều người như vậy, chỉ có ngươi thắng còn chưa đủ sao?Thác Bạt Khuê cũng là nhìn được rộng rãi.- Vô Yên, ngươi cũng đừng yêu cầu mình quá nghiêm khắc, thời đại thượng cổ, văn minh võ đạo cường thịnh hơn so với chúng ta, truyền thừa cũng cường đại, có thể nói là quần hùng đều lên, mà hoàn cảnh thiên tài tranh hong như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến thế hệ trẻ trưởng thành trong đó, không phải là điều kiện hiện tại của chúng ta có thể so sánh, nếu như ngươi sinh ra ở thời đại thượng cổ, nhất định sẽ không kém hơn so với nữ tử trong gương.Văn minh võ đạo có hưng thịnh cũng có suy sụp, sẽ xuất hiện loại vấn đề võ đạo truyền thừa dễ dàng gián đoạn.Bởi vì công pháp ngọc giản không cách nào đơn giản phục chế.Lấy công pháp Chân Thần mà nói, phần lớn bọn họ chỉ có người sáng tạo lưu lại một bản, hậu nhân muốn phục chế trừ phi đem công pháp Chân Thần này tu thành mới được, đay cơ hồ đồng đẳng với yêu cầu người phục chế cũng phải tu thành Chân Thần, điều kiện quá hà khắc rồi.Dưới tình huống như vậy nếu như Chân Thần chết trận, ngọc giản không có lưu truyền đến nay, có thể truyền thừa liền đứt đoạn rồi.Tuế nguyệt trăm tỷ năm quá dài, luôn luôn có cái loại nguyên do dẫn đến truyenf thừa đứt gãy.Cũng là bởi vì nguyên nhân này, một ít cường giả tuyệt thế ở trước khi chính mình chết đi sẽ hao phí đại tâm tư kiến tạo một cái truyền thừa chi địa, chính là vì có thể chọn lựa người thừa kế thích hợp, để cho truyền thừa của chính mình vĩnh cửu bảo tồn lại.Thác Bạt Khuê đang an ủi Vô Yên, ngay vào lúc này Hàn băng kính đột nhiên chấn động một cá.Chợt một đạo lưu quang lóe lên, đạo lưu quang này thoát khỏi mặt uyên của Hàn Băng kính, bắn thẳng đến trong tay của Vô Yên.-------Chương 1996: Lâm Minh xuất chiến (1)Chương 1996: Lâm Minh xuất chiến. (1)- Ân, đây là?Trong lòng mọi người ngẩn ra, liê tục chăm chú nhìn lại.Chỉ thấy lưu quang kia ở trong tay Vô Yên dần dần thu liễm, cư nhiên dần dần hình thành một cái viên hoàn.Đây là một cái thủ trạc!Thấy một màn như vậy, Thác Bạt Khuê đã đoán được là chuyện gì xảy ra, hô hấp của hắn dần dần trở nên dồn dập.- Là đồ vật mà Tu La thiên thần lưu lại!- Quá ghê gớm rồi!Võ giả Thần tộc cũng liên tục động dung, bảo vật mà Tu La thiên thần lưu lại tự nhiên không phải là chuyện đùa!- Rốt cuộc là cái gì?Mọi người rối rít xông tới.Thác Bạt Khuê lại càng hưng phấn, một trảo bắt lấy được tay của Vô Yên:- Cho ta nhìn một chút!Trong tay Vô Yên nắm lấy một cái thủ trạc tạo hình quái dị, thủ trạc này giống như là hai con rắn khoanh lại với nhau, toàn thân ám kim sắc, tràn đầy khí tức thần bí.- Chân Thần linh bảo!Đế Vô Ngân nhẹ hít một hơi, lộ ra thần sắc hâm mộ.Thắng lợi của Vô Yên, vì nàng thắng nên được một kiện Chân Thần linh bảo.

Chân Thần Linh Bảo cũng có phẩm cấp, Chân Thần Linh Bảo do Chân Thần tầng dưới chót lưu lại tự nhiên phẩm chất bình thường.Nhưng nếu như là do một ít nhân vật tuyệt thế trong Chân Thần, ví dụ như thượng vị Chân Thần, lại ví dụ như chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tạo 《 Thánh Điển 》 đã hư hư thực thực đã vượt qua Chân Thần, Chân Thần Linh Bảo mà bọn hắn lưu lại lại hoàn toàn bất động, Thủ trạc trước mắt chính là như thế.Với tư cách là đồ vậ trong Hàn Băng Kính, nó hắn đã từng qua tay chủ nhân Tu La Lộ, không giống bình thường.Tác dụng của Chân Thần Linh Bảo này là gì còn chưa biết được, nhưng không hề nghi ngờ, trong lần đại kiếp lần này nó sẽ trở thành một đại trợ lực không nhỏ.- Hẳn là bảo vật do Tu La Thiên Thần lúc đầu lưu lại, Chân Thần Linh Bảo bình thường đối với hắn đã vô dụng rồi, cho nên hắn mới đặt những bảo vật này trong Hàn Băng Kính cho hậu nhân.- Dùng phương thức kiên trì đến một ngàn tức thời gian để đánh bại đối thủ, liền có thể đạt được Chân Thần Linh Bảo, nếu như trực tiếp giết chết đối thủ thì sẽ thế nào đây?Hai người Đế Vô Ngân và Thác Bạt Khuê suy đoán, tràn đầy chờ mong.Đáng tiếc đối với suy đoán này, bọn hắn cũng chỉ có thể ngẫm lại thôi, muốn chứng minh đó là đúng quả thật rất khó khăn.Đế Vô Ngân khẽ lắc đầu, nhìn về phía Lâm Minh, nói:- Lâm Minh, tới phiên ngươi, ngươi là người mà Thần Hoàng bệ hạ xem trọng, ta tin tưởng ngươi cũng có thể sáng tạo kỳ tích.Đế Vô Ngân đối với Vô Yên có thể kiên trì một ngàn tức, trong nội tâm cực kỳ thán phục.Đối với Lâm Minh, hắn cũng ôm hi vọng rất lớn, trước kia lão Thần Hoàng cũng đã có nói, Lâm Minh chính là thiên tài xuất chúng nhân mà bình sinh hắn thấy được.Đế Vô Ngân tin tưởng ánh mắt lão sư, cho rằng Lâm Minh sẽ không kém hơn Vô Yên.Chỉ cần Lâm Minh kiên trì một ngàn tức, Thần Tộc bọn hắn cũng có thể đạt được một kiện Chân Thần Linh Bảo.Nếu không chỉ là Thiên Tộc đạt được bảo vật, Thần Tộc bọn hắn tay không mà về, vậy thì cũng quá khó coi rồi.- Đừng thấy áp lực, hết sức là tốt rồi!Đế Vô Ngân vỗ vỗ bả vai Lâm Minh, Lâm Minh nhẹ gật đầu, đi về hướng Hàn Băng Kính.Hắn đi ngang qua bên người Vô Yên, ánh mắt Vô Yên dảo qua, Chân Thần thủ trạc đeo trên tay chuyển hướng về phía Lâm Minh.- Lần này, không có pháp tắc ủng hộ, cũng bỏ qua chênh lệch cảnh giới giữa chúng ta, chúng ta xem như cạnh tranh công bằng rồi.

Thần Tộc Thần Hoàng đánh giá ngươi cao như vậy, ta đã sớm muốn biết thực lực của ngươi rồi.Vô Yên trên mặt treo dáng tươi cười, theo nàng thấy thì Lâm Minh là một điều bí ẩn.Nàng không biết Lâm Minh ở đâu lấy được Thần Minh pháp chỉ truyền thừa, hơn nữa vậy mà học xong.Cơ duyên và vận khí của hắn khiến người phải đố kỵ, nhưng ngoại trừ vận khí ra, Vô Yên tin tưởng, thanh niên nhân loại này có lẽ cũng có chỗ bất phàm, nhưng đến cùng bất phàm thế nào nàng lại không rõ ràng lắm.Hôm nay cũng đến thời khắc được thấy thực lực chân chính của hắn rồiLâm Minh nhìn về phía Vô Yên, nhếch miệng mỉm cười, không nói gì, hắn cứ như vậy bình tĩnh bước vào Hàn Băng Kính, giống như bước qua một cánh cửa rất bình thường vậy.Đối thủ của Lâm Minh là một thanh niên tay cầm trọng kiếm, ánh mắt của hắn âm hàn, khí thế nội liễm, mang đến cho người cảm giác giống như một đầu báo săn đang vận sức chờ phát động vậy.

Chỉ cần con mồi vừa xuất hiện, hắn sẽ hung mãnh nhào tới, một kích giết địch!Không hề nghi ngờ, đây là một tuyệt thế thiên tài!Xoạt!Ám Long Thương ra khỏi vỏ, thần thương đen nhánh lóe ra thần quang rét lạnh.Hôm nay, Lâm Minh đã có thể thuần thục sử dụng Ám Long Thương rồi, tuy rằng vẫn không thể phát huy ra uy lực chính thức của Ám Long Thương, nhưng ít ra sẽ không chỉ mới dùng mấy lần đã bị rút sách lực lượng.Chứng kiến Ám Long Thương, cường giả Thần Tộc và Thiên Tộc ở đây đều nao nao.Lại là một kiện Chân Thần Linh Bảo, hơn nữa nhìn qua còn không phải là Chân Thần Linh Bảo bình thường.- Tiểu tử này, cơ duyên thật nhiều!Thân Khổ sợ hãi thán phục.Thác Bạt Khuê có chút ghen ghét nói:- Vận khí của hắn cũng thật tốt quá, bất quá vận khí tốt, cũng chỉ là một trong các điều kiện để trở thành tuyệt thế cường giả, còn phải xem có bản lĩnh thực sự hay không, nếu không cơ duyên nhiều hơn nữa cũng chỉ lãng phí.Thác Bạt Khuê đang nói, đúng vào lúc này, thân thể Lâm Minh bỗng nhiên lao ra!Ám Long Thương trực chỉ ngực thanh niên trọng kiếm, ở sau lưng Lâm Minh, chín khỏa ngôi sao lơ lửng, tinh thần chi lực mênh mông giống như thác nước quán chú vào trong thân thể Lâm Minh, nhục thể lực lượng của hắn lập tức tăng lên đến một tình trạng không thể tưởng tượng nổi.Tạch tạch tạch!Không gian bạo toái, ở trước mặt Lâm Minh, thanh niên trọng kiếm cũng đạp mạnh bước chân, sắc mặt hắn vẫn âm trầm như trước, trong mắt chỉ có giết chóc, trọng kiếm đen kịt giống như tử thần liêm đao, chém chết tất cả.Hai người giống như sao băng, đụng thẳng vào nhau, thương kiếm tương giao, va chạm cực kỳ mạnh mẽ.Trong lúc nhất thời, lực lượng khủng bố bạo phát trước người Lâm Minh và thanh niên trọng kiếm!Một sát na kia, Lâm Minh mở ra tà thần lực, toàn thân Lôi Hỏa chi lực điên cuồng bộc phát, vòng xoáy năng lượng khủng bố từ trên trời giáng xuống, nuốt hết tất cả!BÌNH!Trọng kiếm bay lên, hổ khẩu tay phải thanh niên mặc áo đen tay văng tung tóe, máu tươi phun ra, lực lượng khổng lồ của Lâm Minh cứ thế đánh bay kiếm trong tay hắn.Lực lượng kia quả thật chênh lệch tuyệt đối!Trong tích tắc trọng kiếm bay lên, kiếm quang của thanh niên mặc áo đen cũng giảm bớt rất nhiều, sau đó chỉ nghe tiếng "Xoạt xoạt xoạt", thương mang tùy ý đã đâm xuyên qua hộ thể thần lực của thanh niên trọng kiếm.Thanh niên mặc áo đen sắc mặt đột nhiên biến đổi, thân thể của hắn nhanh lùi lại, muốn thoát ly khỏi phạm vi công kích của Lâm Minh.Nhưng mà. . .Đã muộn!Lâm Minh đột nhiên tiến lên trước một bước, trong bước tiến của hắn ẩn chứa pháp tắc không thể tưởng tượng nổi, Hồng Mông lực trường lập tức bạo phát ra, tập trung hư không!-------Chương 1997: Lâm Minh xuất chiến (2)Chương 1997: Lâm Minh xuất chiến. (2)Trong nháy mắt, thanh niên mặc áo đen bị cổ lực lượng cường đại kia trói buộc chặt lại!Hắn trơ mắt ếch ra nhìn, Ám Long Thương đen kịt đâm thẳng mà đến.PHỐC!Một tiếng vang nhỏ, hộ thể thần lực của thanh niên mặc áo đen bị xé nứt ra giống như giấy lộn vậy, trường thương thẳng vào, thanh niên mặc áo đen muốn huyễn hóa ra một mặt tấm chắn, nhưng mà thương tốc của Ám Long Thương lại quá mức nhanh, thân thể thanh niên mặc áo đen đã trải qua lịch lãm rèn luyện, nhưng trước Ám Long Thương sắc bén lại căn bản không thể ngăn nổi.Máu tươi bay vụt!Ám Long Thương phá vỡ ngực thanh niên mặc áo đen, trực tiếp xuyên thủng!Thanh niên mặc áo đen, kể cả bản thân Lâm Minh, dưới lực trùng kích do lực lượng khổng lồ của Lâm Minh liền như thiên thạch lao về phía sau.Chỉ nghe "Oanh" một tiếng vang thật lớn, hai người xẹt qua trời cao, cùng nhau đâm vào trong một sông băng vạn trượng.Lực lượng cuồng mãnh bộc phát, mãnh liệt đánh vào trong sông băng, chỉ nghe thanh âm "Ầm ầm", sông băng vạn trượng kia lại bắt đầu sụp đổ!Đại địa chấn chiến, mảng lớn mảng lớn vụn băng lăn rơi xuống, vô số sương mù, vụn băng và bụi mù phóng lên trời, bao phủ cả phiến hư không.Thanh niên mặc áo đen miệng lớn thổ huyết, thân thể của hắn đã bị xé mở ra, nội tạng toàn bộ nứt vỡ, hắn cứ như vậy bị mai táng trong vô số vụn băng.

Thân thể đã mất đi bóng dáng.Bồng!Một tiếng nổ vang, thân thể thanh niên mặc áo đen bạo toái dưới sông băng, hóa thành vô số phù văn, tản mạn khắp nơi.Lâm Minh tay cầm Ám Long Thương, cao cao lơ lửng trên bầu trời, ở dưới chân hắn là băng lưu vô tận, tùy ý mãnh liệt.Một trận chiến này, cứ như vậy đã xong.Mà ở bên ngoài Hàn Băng Kính, Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân, Lam Lạc, Thân Khổ đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người, Vô Yên cũng trừng lớn đôi mắt đẹp, cảm giác không thể tin.Đây quả thực giống như là đnag nằm mơ vậy.Đối thủ của Lâm Minh chính là thiên tài Thượng Cổ, trước kia bọn hắn đều đã được kiến thức qua sự đáng sợ của thiên tài Thượng Cổ.Đối thủ thấp hơn mình một cảnh giới, bọn hắn còn không địch lại.Thế nhưng ở trước mặt Lâm Minh, một thiên tài Thượng Cổ lại trực tiếp bị Lâm Minh miểu sát!Toàn bộ quá trình chiến đấu còn chưa đầy hai tức, mà Lâm Minh, miễn cưỡng xem như ra hai chiêu.Trên thực tế, hắn chỉ nhổ ra một ngụm Chân Nguyên, cũng có thể nói là một chiêu.- Cái này. . .

Đây là có chuyện gì?Thác Bạt Khuê khẽ nhếch miệng nhìn về phía Đế Vô Ngân.Mà Đế Vô Ngân cũng như lọt vào trong sương mù, lúc trước hắn tuy rằng nghe lão Thần Hoàng nói, thiên phú của Lâm Minh không giống bình thường, hắn từ tín nhiệm đối với lão Thần Hoàng nên cũng nhận định Lâm Minh không tầm thường.Thế nhưng mà cái "Không tầm thường" này cũng quá không tầm thường rồi!- Hắn vừa rồi đánh chết chính là đối thủ cũng giống như chúng ta sao?Một giọng nữ dễ nghe mang theo do dự, không xác định lên, Vô Yên cảm giác không cách nào tiếp nhận nổi.Bốn người bọn họ lúc tiến vào Hàn Băng Kính, đối thủ phải đối mặt cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, tựa hồ lực lượng vô cùng vô tận, phòng ngự cũng kinh người, mặc cho bọn hắn dùng ra tuyệt chiêu thế nào cũng không thể làm gì được.Mà đối thủ của Lâm Minh lại giống như bùn nặn vậy, đụng một cái đã chết tươi.Chênh lệch này cũng quá lớn đi.Nếu như đối thủ của bọn hắn thật sự cũng như vậy thì Vô Yên cảm giác mình quả thực giống như một trò cười.Thác Bạt Khuê hít sâu một hơi, nhìn về phía Lâm Minh bên trong Hàn Băng Kính, cười khổ một tiếng nói:- Lúc Tu La Thiên Thần thiết trí trận pháp, tất nhiên đối xử như nhau, đối thủ của Lâm Minh cũng rất cường đại, hơn nữa chúng ta cũng cảm thấy, chỉ là Lâm Minh càng mạnh hơn nữa, hắn đã vượt qua trình độ của thiên tài Thượng Cổ, dưới loại tình huống này, một đối thủ cảnh giới còn thấp hơn hắn tới khiêu chiến hắn, kết quả tự nhiên là miểu sát rồi.Thác Bạt Khuê thở dài nói.Thiên tài giống như Lâm Minh, để một đối thủ cảnh giới thấp hơn đến khiêu chiến hắn, quả thực là đưa đồ ăn, cho dù là thiên tài tuyệt thế thời Thượng Cổ cũng giống vậy!Bởi vì bản thân Lâm Minh sợ là đã có thể dùng thiên tài xuất chúng nhất Tam Thập Tam Thiên trong vài tỷ năm qua để hình dung.- Tiêu chuẩn siêu việt thiên tài Thượng Cổ sao?Vô Yên cảm giác tinh thần của mình run nhè nhẹ lấy, nàng hôm nay so sánh với thiên tài Thượng Cổ vẫn chênh lệch rất nhiều, mà Lâm Minh, đã vượt qua rồi.Chênh lệch trong đó thật sự quá xa.Lúc này, Lâm Minh đã chậm rãi bay về phía cửa vào Hàn Băng Kính, sau đó hắn thu hồi Ám Long Thương, đi ra khỏi Hàn Băng Kính.Năm người Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân ánh mắt nhìn về phía Lâm Minh quả thật giống như đang nhìn một con quái vật vậy.Lâm Minh này đâu chỉ dùng mấy chứ "Tương lai tất thành Chân Thần" để hình dung chứ.Mà cũng là thiên tài, nhưng Thiên Tộc và Thần Tộc đánh giá Vô Yên chẳng qua cũng chỉ là -- "Tương lai có khả năng trở thành Chân Thần" thôi.- Thành Chân Thần thì cũng thôi đi, còn không phải là Chân Thần bình thường, Tạo Hóa Thánh Hoàng lúc còn trẻ cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của Lâm Minh...Đế Vô Ngân nghĩ như vậy, càng thêm cảm thấy Lâm Minh đối với lần đại kiếp nạn này sẽ có tác dụng khó có thể tưởng tượng nổi, hắn có lẽ có thể gánh vác sứ mệnh nghịch chuyển vận mệnh Thần Tộc, điều kiện tiên quyết là Lâm Minh nguyện ý gánh vác mới được.Trong khi mọi người tâm tư khác nhau, Lâm Minh lại nhìn về phía Hàn Băng Kính, hắn đang chờ đợi phần thuởng của mình.Vô Yên là kéo đủ một ngàn tức, bản thân không phải là đối thủ của thiên tài Thượng Cổ mà còn lấy được một kiện Chân Thần Linh Bảo do chủ nhân Tu La Lộ luyện chế làm ban thưởng.Như vậy mình có thể đạt được thứ gì đây?Lâm Minh chờ đợi, nhưng Hàn Băng Kính lại im ắng, cũng không có ban thưởng tống xuất, hơn nữa ẩn ẩn, Lâm Minh từ trong Hàn Băng Kính còn cảm giác được một tia khí tức dị thường.- Ban thưởng đâu?

Tại sao không có động tĩnh gì, ít nhất cũng phải cho một kiện Chân Thần Linh Bảo a, hơn nữa phẩm cấp còn rất cao mới đúng chứ?Thân Khổ có chút kỳ quái nói, bởi vì Hàn Băng Kính đã yên lặng rất lâu rồi.- Tình huống cũng không đơn giản như vậy, ta cảm giác pháp tắc bên trong Hàn Băng Kính vẫn còn rung động.Đế Vô Ngân mở miệng, Lâm Minh nghe thấy có chút ngoài ý muốn, hắn sớm đã phát hiện dị thường của Hàn Băng Kính, đó là bởi vì hắn đối với Tu La pháp tắc cực kỳ mẫn cảm.Thế nhưng Đế Vô Ngân lại không hiểu Tu La pháp tắc, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác ra rung động của Hàn Băng Kính, vậy đại khái chính là nhờ vào cái gọi trực giác của cao thủ rồi.Một nhân vật có thể đi đến đỉnh tiêm Thiên Tôn, cho dù thiên phú bọn họ đối với Lâm Minh mà nói không tính là cao, nhưng kinh nghiệm và trực giác của bọn hắn cũng cực kỳ kinh người.Lâm Minh sờ lên chiếc nhẫn trong tay, đi về hướng Hàn Băng Kính.- Lâm Minh?Đế Vô Ngân vừa mới mở miệng, đúng lúc này, thế giới trong Hàn Băng Kính, vô số Tu La phù văn bay múa, hội tụ đến một chỗ, cuối cùng nhất ở chỗ này ngưng tụ thành một gió lốc phù văn.-------Chương 1998: Tái chiến (1)Chương 1998: Tái chiến. (1)Ở bên trong những phù văn này, một thanh niên chậm rãi đi ra, toàn thân hắn quấn quanh lấy lôi điện màu đen, cầm trong tay một thanh trường đao, đạp theo gió mà đến.Trên thanh trường đao kia có khắc một cái quỷ đầu, dưới quỷ đầu có viết hai chữ Tà Thần!- Đây là. . .Mọi người kinh hãi, lại có một đối thủ!Lâm Minh bước nhanh vào không gian trong Hàn Băng Kính, cầm trong tay Ám Long Thương, trực diện tên địch nhân này.Còn tu vị của đối phương rõ ràng là Thánh chủ hậu kỳ.So với Lâm Minh còn cao hơn một tiểu cảnh giới.Từ trọng kiếm thanh niên Thánh chủ sơ kỳ, đến tên thanh niên cầm trong tay Tà Thần trường đao hiện giờ, thoáng cái đã đề cao hai tiểu cảnh giới, lướt qua Thánh chủ trung kỳ ở giữa .Tình cảnh như thế khiến cho đám Thiên Tôn trong tràng đều hai mặt nhìn nhau.Bọn hắn vốn cho là, chiến thắng đối thủ trong Hàn Băng Kính coi như đã vượt qua kiểm tra, không nghĩ tới giết chết một đối thủ, sẽ có đối thủ càng mạnh hơn nữa xuất hiện, liên tục không ngừng!- Thì ra là thế, bản thưởng của Lâm Minh còn chưa tới lúc cho, hắn phải chiến thắng càng nhiều đối thủ hơn nữa, căn cứ chiến tích của hắn, mới đến đánh giá ban thưởng cuối cùng cho hắn?Đế Vô Ngân làm ra phỏng đoán như vậy.

Phỏng đoán này thoạt nhìn cực kỳ hợp lý, mà nếu là vậy thì bản thương của Lâm Minh cũng quá kinh người rồi, tuyệt đối không phải giống Chân Thần Linh Bảo bình thường có thể so sánh được!

Thác Bạt khuê nói như thế, trong nội tâm tràn đầy rung động.Lâm Minh hiện giờ là đang vượt cấp chiến đấu thiên tài Thượng Cổ.Phải biết rằng, hư ảnh những thiên tài Thượng Cổ là dựa vào tiêu chuẩn tất thành Chân Thần đã huyễn hóa ra, vượt cấp chiến đấu loại người này, thành tựu tương lai của Lâm Minh sẽ đạt đến tình trạng nào đây?Chỉ sợ sẽ là Chân Thần tuyệt đỉnh, thậm chí. . .Thác Bạt khuê nghĩ tới đây, tâm thần có chút phát run, hắn có chút không dám nghĩ đến nữa, trên Chân Thần tuyệt đỉnh chính là đẳng cấp của chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tạo 《 Thánh Điển 》, thực lực hai người đã không cách nào đo lường được, vượt ra khỏi phạm trù mà người thường có thể lý giải.Lúc này, ở thế giới trong kinh, thanh niên đối diện Lâm Minh trên người không ngừng khởi động lấy hắc sắc lôi điện.Từng đạo hắc sắc lôi điện khoảng cách rất xa, nhưng có thể cảm giác một cổ yêu dị không hiểu phảng phất như muốn đốt cháy cốt tủy vậy.- Tà Thần và Lôi Đình sao?Lâm Minh nở nụ cười, trong mắt hiện lên một tia chiến:- Năm đó, ta ở hạ giới đã từng đạt được phong hào Tà Thần, hôm nay ngược lại thật đúng dịp, ngươi cũng gọi là Tà Thần, cũng dùng lôi điện, vượt qua 10 tỷ năm thời gian, chúng ta giao thủ ở nơi này cũng có thể xem là duyên phận. . . .Lâm Minh cảm giác, võ giả hư ảnh bên trong Hàn Băng Kính chưa chắc thuần túy là giả dối, có thể là chủ nhân Tu La Lộ căn cứ theo các thời đại Thượng Cổ đẻ huyễn hóa ra.10 tỷ năm trước, những hư ảnh này có lẽ thực là một người nào đó, chỉ là chưa hẳn đã xuất chúng như vậy.Lâm Minh chân đạp hư không, từng bước một tiến về phía trước, đột nhiên, hắn xuất thủ.Thương mang bộc phát, hư không trong gương xuất hiện chút vết rạn, tốc ododj Lâm Minh nhanh đã đến cực hạn!Mà cùng lúc đó, đối thủ trước mặt Lâm Minh, thanh niên giống như Tà Thần kia trong mắt đột nhiên lóe ra thần mang chói mắt.Trọng đao trong tay hắn chém thẳng xuống, đao ý đáng sợ bám vào trên thân đao, phảng phất như một đao Khai Thiên, trực tiếp bổ vào trên thương mang của Lâm Minh.Ầm ầm!Va chạm đáng sợ khiến năng lượng tàn sát bừa bãi tùy ý bay vụt.Mà Lâm Minh cùng thanh niên Tà Thần kia đều lui lại một bước, vừa rồi bọn hắn giao thủ chỉ mang tính thăm dò thôi.Lâm Minh phát hiện, Lôi Đình quanh quẩn trên người thanh niên Tà Thần tựa hồ cùng không gian chung quanh dung làm một thể, tia tia khí tức pháp tắc Tu La Thiên Đạo dọc theo những Lôi Đình hội tụ đến, rót vào trong cơ thể thanh niên Tà Thần, đang chậm rãi bổ sung lực lượng cho hắn.- Sinh chi ý cảnh của Lôi Đình sao?Lôi điện sinh sinh bất tức, có thểg thai nghén ra tánh mạng, trong truyền thuyết, thời đại Thượng Cổ, khi Thiên Địa sơ khai, còn là một mảnh Hỗn Độn thì chính là nhờ Lôi Đình bổ vào hải dương Viễn Cổ mới đản sinh ra tánh mạng.Võ giả lĩnh ngộ Lôi Đình ý cảnh, tạo nghệ pháp tắc cực cao, hiểu được từ trong Lôi Đình hấp thu năng lượng để bổ sung bản thân cũng không hề có gì phải kỳ quái.Nhưng mà cái này lại khiến chân mày Lâm Minh hơi nhíu lại, hắn không muốn tiêu hao quá nhiều năng lượng ở trên người thanh niên này, hắn đinh chặt đứt đối phương câu thông với Thiên Địa nguyên khí.Vừa nghĩ đến đây, Lâm Minh lập tức đã có quyết đoán.Tu La thiên pháp trận trong cơ thể hắn đằng thoáng một phát như tinh trụ trong suốt khuếch tán khắp bốn phía, cuốn khắp bốn phía.Trên từng căn tinh trụ tràn ngập Tu La pháp tắc lực lượng vô cùng tận, nương theo ý vị đại đạo .Trong thời gian ngắn, Tu La thiên pháp trận đã bảo lấy Lâm Minh và thanh niên đối diện vào trong đó.Ông!Pháp trận dâng lên bí lực vô biên, thôi phát phích lịch thiểm điện, Tu La thiên pháp trận trong cơ thể Lâm Minh cũng là do chủ nhân Tu La Lộ tự mình điêu khắc, pháp tắc ẩn chứa bên trong đã đạt đến cực hạn.Hai cổ lực lượng không ngừng trùng kích, đồng thời cứ thế ngăn cách liên hệ giữa thanh niên tóc đen huyễn tượng và thế giới trong kích.Biến hóa bất thình lình khiến trên mặt thanh niên Tà Thần' hiện lên một tia biến hóa.Tuy rằng bị chặt đứt câu thông với phương không gian này, nhưng trong lòng hắn lại không sợ, kêu to một tiếng liền lao về phía Lâm Minh.Từ trong trường đao của hắn lao ra Hắc Sắc Lôi Đình, cuốn khắp Thiên Địa, những Lôi Đình này đan vào nhau, bên trong đã đản sinh ra từng gốc hắc sắc liên hoa.Lôi hải sinh liên, Lôi Đình pháp tắc thực chất hóa, Lâm Minh biết rõ chỉ đơn thuần Lôi Đình pháp tắc thì tạo nghệ của đối phương quả thật cao hơn mình!Lâm Minh hôm nay bởi vì toàn bộ tâm tư, đều đặt ở trên Tu La pháp tắc và Thánh Điển pháp tắc nên lĩnh ngộ của hắn đối với Lôi Hỏa pháp tắc và Thời Không pháp tắc đều chậm lại.Bởi vì hắn cảm giác được, 《 Tu La Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》 mới chính là căn cơ pháp tắc thế giới này, một cái ngoại vũ trụ, một trong vũ trụ, hai đại pháp tắc cơ hồ bao dung văn minh võ đạo, không chỗ nào mà không bao lấy.Mà Lôi Hỏa pháp tắc, Thời Không pháp tắc chỉ là chi nhánh trong đó.Căn cơ đánh vững chắc, mới là trọng yếu nhất!XIU....

XIU...

XÍU...

UU!!Từng đóa hắc sắc liên hoa tản mát ra khí tức khủng bố, phảng phất như từng khỏa ngôi sao.Ngay cả Lâm Minh cũng cảm thấy chấn động, biết rõ đối thủ bất phàm.Tất cả hắc sắc liên hoa cùng nhau lay động, phóng xuất ra đại đạo phù văn, mang theo Hắc Viêm âm trầm cuốn tới Lâm Minh.- Ân?Chỉ đối mặt một cái, Lâm Minh đã cảm giác được áp lực khổng lồ, phảng phất như có vô số Tinh Hà đang mãnh liệt trùng kích tới vậy, không ngừng trùng kích vào huyết nhục của hắn.-------Chương 1999: Tái chiến (2)Chương 1999: Tái chiến. (2)Hắc sắc liên hoa tách ra Lôi Đình, lực lượng kia vô cùng quỷ dị, cũng không chỉ là trùng kích huyết nhục mà còn công kích nhằm vào thần hồn nữa.Một khắc này, trong ý thức hải Lâm Minh Lôi Đình tùy ý tàn phá, hơn nữa dấy lên hắc hỏa hừng hực.Mỗi một đạo Lôi Đình, mỗi một đóa hắc hỏa đều bao lấy hồn lực của hắn.Nhưng mà trước kia Lâm Minh tu luyện trong Hồn Giới đã có mấy lần lột xác thoát thai hoán cốt, hồn lực sâu như biển, thần hồn công kích bình thường căn bản đừng mong ảnh hưởng được hắn.Tuy rằng bị khắc chế, nhưng là Lâm Minh cũng không bối rối, một luồng sóng hồn lực từ trong hồn hải tuôn ra, sóng lớn ngập trời, kiệt lực chống lại Hắc Viêm kia.Lâm Minh không chút do dự, Đạo Cung Cửu Tinh đêu khai mở, Cửu Thiên tinh mang quán chú vào trong Ám Long Thương, một thương đánh ra, mang theo khí thế nổ nát trụ vũ.Xoát xoát xoát, vô số hắc sắc liên hoa trực tiếp bị Ám Long Thương nát bấy.Ám Long Thương mang theo khí huyết chi lực khổng lồ, cũng cứ thế ép lôi đình đang ăn mòn đến trong thần hồn Lâm Minh ra ngoài.Cả hai va chạm kịch liệt trong hư không, Lâm Minh không ngừng giao thủ với thanh niên Tà Thần kia.Tình cảnh chiến đấu kịch liệt khiến chí cường giả của Thần Tộc và Thiên Tộc đều sợ hãi thán phục, khó có thể tưởng tượng, một nhân loại tuấn kiệt lại có thể đạt tới loại trình độ này.Bọn hắn cũng không biết Lâm Minh tu luyện thế nào mà nội tình thâm hậu như thế, lực lượng lại lâu dài vô tận như thế.

Thiên tài mạnh nhất Thiên Tộc, Thần Tộc vào 10 tỷ năm trước so với Lâm Minh sợ rằng cũng phải thua kém.Bỗng nhiên, trường đao trong tay thanh niên Tà Thần đâm vào trong hắc sắc liên hoa, vô số phù văn màu đen sụp đổ tiêu tán, trào vào trong hắc liên.Tất cả liên hoa vù vù động, biến thành một đóa hắc liên khổng lồ vô biên phảng phất như một cái thế giới hàng lâm, chợt ngươi trấn áp lấy Lâm Minh.Biến hóa đột nhiên xuất hiện khiến mọi người đang quan chiến bên ngoài đều cả kinh.Nhưng chợt, mọi người liền phát hiện bên trong hắc sắc liên hoa vô biên kia lần nữa nổi lên biến hóa.Bên trong dâng lên hắc quang sáng chói chói mắt, một thanh trường thương màu đen phảng phất như Hung Long cứ thế đánh nát hắc sắc liên hoa.Hắc sắc liên hoa bạo tạc, vô tận phù văn ảm đạm, chôn vùi, nhao nhao tiêu tán.Thanh niên Tà Thần kia sắc mặt đại biến, cấp tốc lui về phía sau.Nhưng đã chậm, một đạo tia chớp màu đen đánh vào trong cơ thể hắn, dâng trào gào rú, bắn ra lực lượng bàng bạc.Thanh niên Tà Thần kia khiếp sợ, thân thể của hắn rung mạnh, nơi ngực có máu đen kịt phun ra, màng da bên ngoài thậm chí cốt nhục bên trong đều đang sụp đổ tiêu tán.Hắn gặp phải trọng thương, dùng lực lượng cuối cùng của mình triệu tập lấy Lôi Đình pháp tắc chung quanh thân thể hắn, trong lúc nhất thời, một luồng sóng Hắc Sắc Lôi Đình càng cường đại hơn mang theo uy áp của Tu La Thiên Đạo pháp tắc hàng lâm, phóng tới Lâm Minh.Rầm rầm rầm!Ở sau lưng Lâm Minh hiện ra một Tu La Chiến Thần hư ảnh cự đại, nó cầm trong tay hai cái bàn quay lớn, dốc sức ngăn cản tất cả công kích lại.Loại trùng kích này một mực giằng co mấy tức, Tu La hư ảnh ở sau lưng Lâm Minh tựa như tuyệt thế Ma Thần, đã ngăn cản được tất cả công kích.BÌNH!Thanh niên Tà Thần ở giữa trận pháp cũng nhịn không được nữa, thân thể hắn đã trọng thương, một kích cuối cùng đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của hắn.Hắn cứ như vậy thân thể nứt vỡ, biến thành vô số Tu La phù văn, biến mất trên bầu trời. . .- Lại thắng, cảnh giới đối thủ cao hơn hắn nhưng kết quả vẫn bị hắn giết giết, hơn nữa, đây chính là thiên tài Thượng Cổ ah. . .Đám chí cường giả Thần Tộc và Thiên Tộc hai mặt nhìn nhau, vượt cấp chém giết thiên tài Thượng Cổ, cái này thật sự quá nghịch thiên rồi.Vô Yên trầm mặc, nàng đã không biết nên như thế nào mở miệng.- Sẽ còn thêm nữa sao. . .Vô Yên thì thào tự nói lấy, lời của nàng, khiến trong lòng mọi người chấn động!Vô Yên nói tự nhiên chính là đối thủ kế tiếp của Lâm Minh rồi!Trước kia Lâm Minh miểu sát một người cảnh giới thấp hơn hắn, lại giết chết một người cảnh giới cao hơn hắn, mà giờ xem ra, có lẽ, chém giết lần này vẫn chưa tới giới hạn.Thác Bạt Khuê nhìn thế giới trong Hàn Băng Kính, hắn có thể cảm nhận được pháp tắc trong thế giới này đang rung động, nói không chừng, thật sự sẽ có đối thủ thứ ba được tạo ra cũng nênNếu vậy thì chẳng lẽ tu vị đối phương sẽ là Thánh chủ đỉnh phong sao?Giờ khắc này, Lâm Minh cầm trong tay Phượng Huyết Thương, cũng không đi ra, vẫn đang đứng đó chờ đợiKhông cần hoài nghi, hắn đã xác định, thiên tài Thượng Cổ hắn mới chém giết vừa rồi cũng không phải là cuối cùng.Dựa theo phỏng đoán của Lâm Minh, nếu như chém giết đối phương thì mới xuất hiện đối thủ kế tiếp, nếu như chỉ kéo dài đến một ngàn tức không thể giết chết đối phương, vậy thì vẫn xem như đã đánh thắng, nhưng chiến cuộc cũng sẽ theo đó kết thúc.Lúc này, ánh mắt Lâm Minh dừng lại nơi Tu La pháp tắc đang bay múa đầy trời.Từng chút thần quang hội tụ, ở trên đỉnh đầu Lâm Minh ngưng tụ thành một cái quang đoàn.Quang đoàn này vô cùng thần bí, ẩn chứa khí tức cổ xưa đáng sợ.- Đây là cái gì?Ánh mắt Lâm Minh có chút ngưng tụ, hắn ẩn ẩn cảm thấy, bên trong quang đoàn có tồn tại đồ vật, là một kiện bảo vật!Hơn nữa, đó tất nhiên là đồ vật cực kỳ khủng khiếp.Lâm Minh nhìn quang đoàn này, cảm giác huyết dịch toàn thân tựa hồ như đang bị nó hấp dẫn, muốn gào thét mà ra vậy!- Chí Bảo!Ánh mắt Lâm Minh bắn ra tinh mang, đồ vật này, có lẽ chính là phần thuởng của hắn!Lúc này, không riêng gì Lâm Minh mà những người khác đều thấy được bảo vật lơ lửng trên không, mặc dù là đỉnh tiêm Thiên Tôn, ở trước mặt kiện bảo vật này cũng cảm thấy tâm thần rung động.- Đến cùng sẽ là cái gì?Đế Vô Ngân nín thở, chỉ cần từ trên khí tức đã khiến lòng hắn nổi lên sóng lớn!Lúc ấy Vô Yên đạt được là Chân Thần Linh Bảo, mà Đế Vô Ngân cảm giác, giá trị của kiện bảo bối này chỉ sợ phải gấp 10 lần kiện kia của Vô Yên!Lâm Minh chân đạp hư không, chậm rãi bay tới bảo vật kia.Nhưng mà đúng lúc này, không gian ở trước mặt Lâm Minh xuất hiện một hồi vặn vẹo, thân ảnh một nữ tử giống như U Linh xuất hiện ở trước mặt Lâm Minh.Nữ tử này thân thể tu trường, đưa lưng về phía Lâm Minh, hai chân trần trụi phiêu phù ở trong tinh không màu đen.Nàng mặc trường bào màu đen, sau lưng là áo choàng màu đen, trên áo choàng dày đặc khảm nạm lấy giáp vai kim loại đen, mang đến cho người cảm giác thần bí mà cường đại, tựa hồ như nữ tử này đồng thời dung hợp lấy khí khái hào hùng của nữ Chiến Thần và sát khí của nữ Ma Thần vậy!Gió lạnh phần phật, tóc xanh của nữ tử tùy ý bay lên, cùng bay múa với áo choàng ở sau lưng, nàng từ đầu đến chân, tựa hồ như hóa thành một thể với đêm đen dày đặc nơi này vậy.Lâm Minh liền nâng cao cảnh giác.-------
 
Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 2000-2099


Chương 2000: MêĐây là một nữ tử đáng sợ, nhưng không biết vì sao, Lâm Minh lại ẩn ẩn cảm giác, khí tức của nữ tử này có vài phần quen thuộc.- Người này. . .Lâm Minh lui về phía sau một bước, cầm trong tay Ám Long Thương, ánh mắt sáng quắc đã tập trung vào nữ tử này.Lâm Minh cảm giác được, thân hình của đối phương đã hoàn toàn ngưng hóa thành thực chất, không có chút cảm giác hư ảo nào cả, thậm chí Lâm Minh có thể từ trong cơ thể đối phương cảm nhận được khí huyết và tánh mạng chi hỏa tràn đầy .Tựa hồ như đứng trước mặt hắn vốn không phải là hư ảnh do trận pháp mô phỏng ra mà là một người chân chân chính chính vậy.Lâm Minh tự nhận nếu như không phải sớm biết rõ nàng là do pháp tắc ngưng tụ thì chỉ dựa vào cảm giác của mình đi dò xét thì Lâm Minh căn bản sẽ không nhìn ra đối phương là ảo giác- Tu vi của nàng là. .

Thánh chủ hậu kỳ, cũng giống như người vừa rồi ta chém giết.Tu vi như vậy, khiến Lâm Minh có chút kinh ngạc, dựa theo cách nghĩ của hắn thì tu vị đối phương lẽ ra phải cao hơn mới phải.Thế nhưng sự thật lại không phải như thế.Nhưng mà Lâm Minh tin tưởng, độ khó của khảo hạch tất nhiên sẽ càng lúc càng lớn, cái này cũng có nghĩa là người con gái trước mắt này mặc dù tu vị chỉ là Thánh chủ hậu kỳ nhưng thực lực của nàng so với người vừa rồi mình chém giết phải cường đại hơn rất nhiều!- Thiên tài cao nhất ở Thời đại Thượng Cổ sao?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua một cái ý niệm trong đầu, mà đúng lúc này, nàng kia xoay người lại.Một đôi đồng tử như nước phảng phất như vượt qua thời gian chi hà 10 tỷ năm nhìn sang Lâm Minh.Nhưng mà trong tích tắc đối mặt với nữ tử, thân thể Lâm Minh như bị điện giật!Đôi mắt này, phảng phất như bao lấy tinh hà trên bầu trời, ẩn chứa huyền bí vô tận.Nhưng Lâm Minh giật mình, cũng không phải vì vậy, mà là vì đôi mắt này. . .

Hắn hết sức quen thuộc!- Đôi mắt này là. . .Lâm Minh vô cùng giật mình, trong đầu rất nhanh hiện lên ánh mắt của không biết bao nhiêu người, cuối cùng nhất, hình ảnh dừng lại ở trên một khuôn mặt tuyệt mỹ.Đúng rồi, chính là ánh mắt của nàng, quả thật giống hệt với người này..Thánh Mỹ!Lâm Minh hít sâu một hơi.Hắn đã từng nhiều lần gặp mặt Thánh Mỹ, ánh mắt của Thánh Mỹ cùng ánh mắt của nàng này người khác đều không cách nào bắt chước được.Dù là ở trong biển người mênh mông, trong đám người vội vàng, Lâm Minh cũng có thể trong ngàn vạn ánh mắt thoáng cái liền phân biệt ra ánh mắt Thánh Mỹ.Nhưng mà nhìn qua khuôn mặt nữ tử này lại bị che lấp bên dưới chiếc khăn che mặt màu đen, căn bản không thể thấy được thế nào.Trên khăn che mặt này tựa hồ như bao phủ pháp tắc vậy, khiến Lâm Minh căn bản không cách nào nhìn thấu.Ở trên trán như ngọc của nữ tử, Lâm Minh thấy được một đóa ấn ký hoa đỏ tươi, ấn ký hoa này như do chu sa điểm thành, nó có chín cánh hoa, chỉ là cánh hoa cuối cùng lại chỉ có một chút, tựa hồ như chưa nở rộ ra vậy.- Thật sự là. . .

Thánh Mỹ sao?Lâm Minh cảm thấy không thể tin, nữ tử này trước mắt, hẳn là nhân vật vào 10 tỷ năm trước, vì sao ánh mắt của nàng lại tương tự Thánh Mỹ như vậy?- Thế gian này, lại có nữ tử hiếm thấy như thế?Ở bên ngoài Hàn Băng Kính, Vô Yên thì thào tự nói, nàng đã xem ngây người.Nàng chỉ cảm thấy, ở trước mặt nữ tử này, nàng giống như là đom đóm ở trước mặt trăng sáng vậy, hoàn toàn ảm đạm thất sắc.Đương nhiên, khiến cho nàng thất sắc cũng không phải dung mạo.Trên thực tế đối với võ giả mà nói, khi dung mạo đẹp đến mức tận cùng thì chênh lệch đã không quá lớn nữa, dung nhan bản thân Vô Yên đã xinh đẹp giống như trăng sáng vậy, cho dù so ra kém nữ tử này nhưng cũng sẽ không kém quá nhiều.Vô Yên chính thức chênh lệch chính là khí tức cùng khí chất.Nàng cảm giác, tuyệt thế nữ tử trước mắt chính là nữ thần chân chính, là pháp tắc chi nguyên của Thiên Địa vũ trụ, khiến người phải tự ti mặc cảm.Mà lúc này, ở bên cạnh Vô Yên, bọn người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê, Lam Lạc cũng đã hoàn toàn ngây người, bọn hắn sửng sốt rất lâu, trong nội tâm không khỏi hiện lên một đạo ý niệm -- tuyệt thế nữ tử này có tồn tại trong lịch sử sao?Tựa hồ. . .

Không hề có ghi lại nào liên quan tới nàng a?Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê đối mặt, Thác Bạt Khuê lắc đầu, ý bảo trong tư liệu lịch sử của Thiên Tộc bọn hắn cũng không có ghi lại về cô gái mặc áo đen này, nếu không thì hắn đã từng đọc qua mới phải.Thế nhưng Thượng Cổ Chân Thần 10 tỷ năm trước phần lớn đều là nam tính.Cho dù có Nữ Chân thần, cũng căn bản không cách nào sánh vai với tuyệt thế nữ tử này được.Nữ tử hoàn mỹ như thế sao lại không để lại truyền thuyết?Vẻ tuyệt thế tao nhã của nàng há thời gian chi hà 10 tỷ năm có thể che dấu được?Chẳng lẽ. . .

Nàng trên đường chết non sao?Nếu không thể đột phá Chân Thần, như vậy dù là thiên tài phong hoa tuyệt đại hơn nữa cũng không cách nào ghi lại trong lịch sử dấu ấn thuộc về mình, như thế mới hợp tình hợp lý.Ngay khi mọi người nghĩ ngợi lung tung thì một thanh âm trong trẻo êm tai, như Cửu U tiên khúc vang lên, khiến toàn trường người, kể cả Lâm Minh đều ngây dại.- Đánh bại ta, ngươi có thể đạt được đồ vật đằng sau ta.Nữ tử khẽ mở môi đào, vẻ xinh đẹp kia khiến cho người phải mê say.- Ngươi. . . biết nói chuyện?Lâm Minh kinh ngạc, hắn cảm giác, cô gái trước mắt, thật sự rất giống người thật:- Ngươi là ai?Lâm Minh hỏi ra nghi vấn trong lòng mình, hắn rất muốn biết, đối phương tại sao lại có con mắt giống Thánh Mỹ như vậy.Nhưng mà hắn lại ẩn ẩn cảm thấy, đối phương tựa hồ cũng không giống Thánh Mỹ lắm.Vượt qua thời gian 10 tỷ năm, Lâm Minh thật sự không thể tin, đối phương và Thánh Mỹ sẽ là chuyển thế, hoặc là có quan hệ huyết thống, dù sao thời gian cũng quá mức cổ xưa.Nữ tử căn bản không trả lời Lâm Minh, hoặc là nói, nàng dùng hành động thực tế để trả lời -- nàng duỗi tay phải ra, tùy ý vẽ trên không trung một cái, xé mở vết nứt không gian, lộ ra hư không đen kịt .Ở trong hư không, nàng lấy ra một thanh kiếm, một thanh kiếm toàn thân màu đen, trên thân kiếm, có khắc lấy Ma Thần. . .Nữ tử thần bí từ trong hư không lấy ra hắc kiếm, quần áo bồng bềnh, phong hoa tuyệt đại.Khiến Lâm Minh giật mình chính là hắc kiếm trong tay nữ tửn ày rõ ràng là tuyệt thế thần binh, nhưng nữ tử cầm kiếm trên người lại không có chút khí tức lăng lệ nào cả, cũng không có sát ý.Thậm chí khí tức của nàng, bắt đầu trở nên không linh, cùng dung hợp với Thiên Địa.Nếu như Lâm Minh nhắm mắt lại, hắn thậm chí còn không cảm giác thấy phía trước có người.Kiếm nơi tay, nữ tử vô cùng đơn giản dựng thẳng kiếm lên, mũi kiếm chỉa thẳng xuống, bổ về phía Lâm Minh.Bá!Trường kiếm phá không, trong lúc nhất thời, tinh quang trên bầu trời toàn bộ bị một kiếm này cắn nuốt.-------Chương 2001: Nữ tử thần bíChương 2001: Nữ tử thần bí.Kiếm quang co rút lại với nhau, chỉ có một đầu thẳng tắp tinh tế, so với ngón tay của hài nhi còn muốn mảnh hơn, nhưng lại ngưng tụ lực lượng vô cùng, vặn vẹo thời không, giết thẳng mà đến.Lực lượng ẩn chứa trong kiếm quang này đã không phải là thần lực do Thần Nguyên, Chân Nguyên, Cương Nguyên ngưng tụ nữa rồi, mà tựa hồ đồng thời ẩn chứa chiến ý của người cầm kiếm, cùng với ý chí Thiên Đạo.Mỗi tiếng nói cử động, giơ tay nhấc chân, đều đại biểu cho Thiên Địa đại đạo!Lúc này đối thủ chính là là thiên, chính là đạo, đối kháng với nàng chẳng khác nào đang đối kháng với Thiên Địa.Đối mặt một kích này, đồng tử Lâm Minh hơi co lại, thân thể nhanh lùi lại, hắn không cách nào tưởng tượng, một đối thủ Không Linh không có gì, ngay cả chút sát ý cũng không cảm giác được làm sao có thể phát ra công kích khủng bố như thế.Hắn không xuất thương ngăn cản, mà đưa tay vào Tu Di giới, ở trước người hắn t xuất hiện một đạo Hỗn Độn Thạch đại môn dày đặc .Đây chính là Hỗn Nguyên Chi Môn.Xoẹt!Kiếm quang tinh tế đâm thẳng lên trên Hỗn Nguyên Chi Môn, Hỗn Nguyên Chi Môn rung mạnh!Nữ tử tuy rằng phong hoa tuyệt đại, nhưng dù sao tu vị quá thấp, nàng không cách nào xuyên thủng Hỗn Nguyên Chi Môn.

Nhưng một khắc này, chuyện kỳ dị đã xảy ra.Kiếm quang nữ tử bắn ra trùng kích lên trên Hỗn Nguyên Chi Môn liền phân ra tứ tán, lan tràn ra ngoài giống như mạng nhện vậy, trực tiếp hiện đầy toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Môn, tiếp theo vượt qua biên giới Hỗn Nguyên Chi Môn, lần nữa ngưng tụ ở sau lưng Hỗn Nguyên Chi Môn.XÍU...

UU!!Kiếm quang thoát ly khỏi Hỗn Nguyên Chi Môn, tiếp tục chém giết tới Lâm Minh!- Cái gì! ?Lâm Minh đồng tử co rụt lại.Đám chí cường giả Thần Tộc, Thiên Tộc ở đây cũng đều vô cùng kinh ngạc, đây chính là kiếm quang ah, vậy mà lại giống như vật có linh tính vậy.Cô gái này, có thể điều khiển kiếm quang đến loại trình độ này.- Ngươi không phải đối thủ của ta.

Thiên phú của ngươi tuy rằng vào thời đại Thượng Cổ cũng có thể xưng hùng, nhưng pháp tắc ngươi tu luyện vô cùng hùng vĩ, dùng cảnh giới của ngươi, không cách nào khống chế, lĩnh ngộ quá nhỏ bé, không có khả năng địch lại ta được.- Pháp tắc ta lĩnh ngộ hơn ngươi rất nhiều, ta hóa thân Thiên Đạo, ngươi đánh với ta cũng tương đương với đang đánh với trời, hẳn phải thua không thể nghi ngờ!Thanh âm nữ tử lập tức truyền vào trong đầu Lâm Minh, mà lúc này, kiếm quang cũng bắn tới trước mắt Lâm Minh.Đồng tử Lâm Minh co rút lại, một khắc này, ở phía sau hắn, hiện ra một hư ảnh Tu La Chiến Thần.Tu La Chiến Thần này thân thể hùng tráng, đỉnh thiên lập địa, hắn cầm trong tay một cái hắc luân cực lớn giống như cối xay vậy, nghiền áp hết tát cả.Hắc luân này chính là Vạn Ma Sinh Tử Luân và Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn dung hợp thành.Xèo... xèo C-K-Í-T..

T...

T!Va chạm kịch liệt vang lên, kiếm quang đâm vào trên hắc sắc luân bàn, phát ra tiếng vang bén nhọn rợn người.Lâm Minh ánh mắt ngưng trọng, ở phía sau hắn, Cửu Thiên Tinh Thần trống rỗng xuất hiện, bắn xuống vô tận tinh quang, bao phủ lấy toàn thân hắn.Hắn mở ra Đạo Cung Cửu Tinh Tứ Đại Đạo Cung, cơ bắp toàn thân bạo lên, huyết mạch chi lực như khói báo động cuồn cuộn bay thẳng lên trời.Tạch tạch tạch!Dưới lực lượng đáng sợ chèo chống, hai đại luân bàn cứ thế phai mờ kiếm quang của nữ tử.Một màn này, khiến nữ tử thần bí trong nội tâm cả kinh.- Huyết mạch đáng sợ, lực lượng thân thể đáng sợ, vậy mà vượt qua giới hạn pháp tắc, ngăn lại một kích này của ta, bất quá, ta vẫn là câu nói đó, pháp tắc ngươi tu luyện quá mức hùng vĩ, ngươi không khống chế được, đối mặt với ta hóa thân Thiên Đạo vẫn phải thua thôi.Nữ tử thần bí khẽ vuốt mũi hắc kiếm, trường kiếm màu đen phát ra tiếng gào thét như long ngâmSau một khắc, nàng lần nữa xuất kiếm, kiếm quang xé rách hư không, không còn là dây nhỏ nữa mà hóa thành một dải thần mang rộng một trượng, giống như thần quang đại đạo đang mở ra trong hư không, trút xuống dưới vậy.Hiển nhiên đạo kiếm quang này so với ban nãy càng thêm mạnh mẽ!Lâm Minh cầm trong tay Ám Long Thương, ngưng mắt nhìn đạo kiếm quang này, trong mắt bắn ra thần quang giống như Lôi Đình vậy.- Hóa thân Thiên Đạo thì đã sao, nghịch thiên mà đi, ta đã không phải chỉ làm lần một lần hai.Một khắc này, Lâm Minh hét to, cơ bắp toàn thân hắn bành trướng kịch liệt, khớp xương tạch tạch tạch bạo vang, thân thể cất cao, bên ngoài thân hiện ra lân phiến màu đen.Tóc của hắn, cũng bắt đầu daì ra, ở trên hai tay hắn đồng thời hiện ra hư ảnh Chân Long và Chân Phượng, mà ở sau lưng của hắn lại là Tu La thiên thần cầm trong tay hắc sắc luân bàn!Lâm Minh mở ra lực lượng Tu La chi huyết, trong lúc nhất thời, Tu La pháp tắc rung động lắc lư, ảnh hướng đến toàn bộ thế giới trong kính.Dù sao Thiên Địa nguyên khí của thế giới trong kính này đều bị Tu La pháp tắc ước thúc, hiện giờ Lâm Minh đột nhiên mở ra Tu La chi huyết, pháp tắc đều cộng minh!Ầm ầm!Theo một tiếng nổ mạnh đáng sợ, Lâm Minh cầm trong tay Ám Long Thương, trùng trùng điệp điệp nện lên trên kiếm quang của nữ tử thần bí!Kiếm quang bị ó Lâm Minh toàn lực ứng ph trực tiếp đánh nát!Phong Bạo, tùy ý cuốn đi!- Cái gì! ?

Đây là! !Ở bên ngoài Hàn Băng Kính, đám người Đế Vô Ngân, Thân Khổ đều quá mức sợ hãi.Khí tức giờ khắc này Lâm Minh tán phát ra quả thực giống như là tổ tiên bọn hắn vậy.- Không có khả năng. . .

Hắn không phải nhân loại ư! ?

Sao cảm giác mà hắn mang đến so với huyết mạch của Thần Tộc chúng ta càng thuần túy hơn gấp trăm lần!Thanh âm của Đế Vô Ngân cũng có chút phát run, tu vị đã đạt tới tuyệt đỉnh Thiên Tôn như hắn trước nay cực ít thất thố như thế.Nhưng bây gi đại kiếp nạn sắp tới, chủng tộc sinh tử tồn vong, không thấy được con đường tương lai, vào lúc này lại đột nhiên phát hiện, khí tức của Lâm Minh lại giống hệt như tổ tiên bọn hắn vậy, hắn sao có thể không kích động cho được.Bởi vì Thái Cổ Thần Tộc nhất mạch bọn hắn, vào thời đại tổ tiên 10 tỷ năm trước chính là lúc huy hoàng nhất, rồi sau đó mới chậm rãi suy sụp, năng lực sinh sôi nảy nở càng ngày càng thấp.Nếu như có thể khiến Thái Cổ Thần Tộc hôm nay khôi phục lại huyết mạch 10 tỷ năm trước, vậy bọn họ cũng có thể có thể đồng thời khôi phụ vinh quang 10 tỷ năm trước rồi.- Sao có thể vậy được?Thác Bạt khuê cũng vô cùng giật mìnhThiên Tộc bọn hắn cũng xuất từ Tu La nhất mạch, hắn đã từng đi qua Thượng Cổ Truyền Thừa Chi Địa của Tu La nhất mạch.Đồ Đằng của Truyền Thừa Chi Địa kia mang đến cho Thác Bạt khuê cảm giác quả thật giống hệt với Lâm Minh hiện giờ.Hơn nữa càng khiến cho không người nào có thể tin chính là, khí tức trên người Lâm Minh thậm chí so với Đồ Đằng của Truyền Thừa Chi Địa càng thêm thuần túy, khiến người thậm chí nhịn không được muốn quỳ bái.- Lâm Minh này, rốt cuộc là. . .Thân Khổ, Lam Lạc Vô Yên đối mắt nhìn nhau, Vô Yên cảm giác trên người Lâm Minh tràn đầy bí ẩn.-------Chương 2002: Cái khăn che mặt (1)Chương 2002: Cái khăn che mặt. (1)Vốn lý giải của hắn đối với Tu La Thiên Đạo có thể chữa trị thần minh pháp chỉ.Tiếp theo là chiến lực siêu cường của hắn, đến giờ lại là Tu La huyết mạch.Trước kia, Lâm Minh cho dù chữa trị thần minh pháp chỉ nhưng Vô Yên ở trước mặt Lâm Minh trong lòng vẫn thủy chung có thể bảo trì một cổ cảm giác ẩn ẩn cao ngạo, bởi vì nàng là chủng tộc Thái Cổ, vì huyết mạch trên người nàng mà thấy tự hào!Dù là hiện giờ huyết mạch Thiên Tộc đã suy sụp, nhưng cũng không phải huyết mạch của đám chủng tộc như Nhân tộc, Thánh tộc, Hồn Tộc có thể sánh bằng, bọn hắn là chủng tộc có thể vận dụng Thần lực, có thiên phú tu luyện rất tốt, là một chủng tộc cao ngạo.Nhưng bây giờ, đối mặt với Tu La chi huyết của Lâm Minh, Vô Yên chỉ cảm thấy, huyết mạch của mình so sánh với hắn giông như đom đóm trước trăng sáng vậy, căn bản không có ý nghĩa.Sự cao ngạo của nàng giống như đã bị triệt để đánh nát, cảm thấy vô cùng xấu hổ.Ngay khi mọi người tâm thần rung động, thân thể Lâm Minh liền xông mạnh tới, Đạo Cung Cửu Tinh toàn thân hắn mở ra, Tà Thần Lực bộc phát đến mức tận cùng!Chiến ý bám vào trên Ám Long Thương, Lâm Minh nhân thương hợp nhất, giống như sao băng đâm thẳng đếnnữ tử thần bí.Nữ tử thần bí cầm trong tay tuyệt thế hắc kiếm, đôi mắt dễ thương lộ ra bên ngoài khăn che mặt bắn ra tinh mang.Thân thể của nàng bao phủ một tầng thần quang hơi mỏng, trường kiếm vung xuống, đâm thẳng tới Ám Long Thương của Lâm Minh.Oanh!Thương kiếm tương giao, hư không chấn vỡ, giống như mạng nhện vậy.Thân thể nữ tử thần bí lui ngược ra ngòai, tóc dài bay ra, nàng lùi lại hơn mười trượng mới dừng thân thể lại được.Tay nàng cầm trường kiếm màu đen, giữa ngón tay ngọc thon dài thình lình tràn ra một vòi máu tươi.Tia máu tươi kia giông như là Hồng Mai tràn ra trong tuyết vậy, xinh đẹp đến mức yêu dị!- Không nghĩ tới, ngươi còn có lực lượng bực này. . .Nữ tử thần bí rốt cục động dung, ánh mắt nàng nhìn về phía Lâm Minh xuất hiện thần thái kỳ dị.- Tu La chi huyết, xem ra ngươi đã đạt được một bộ phận chân truyền của hắn rồi.Nữ tử thần bí dùng chữ "Hắn""Hắn" này tự nhiên chính là chủ nhân Tu La Lộ.Mà xưng hô như vậy, khiến trong lòng Lâm Minh cảm thấy kỳ dị, chủ nhân Tu La Lộ cùng cô gái trước mắt, đến cùng có quan hệ gì?Lâm Minh có thể xác nhận, nữ tử thần bí trước mắt là người đã chân chính tồn tại vào 10 tỷ năm trước.Nàng là hư ảnh và huyễn tượng do thiên tài Thượng Cổ lưu lại, phải nói, thực lực, pháp tắc của nàng đều không hề trải qua trận pháp điều chỉnh, mà hoàn toàn biểu lộ ra trạng thái vào năm đóNhân vật tuyệt thế như vậy, đến cùng có thân phận gì?Vì sao ánh mắt của nàng lại giống Thánh Mỹ như thế, như vậy khuôn mặt bên dưới chiếc khăn che mặt kia có thể cũng giống với Thánh Mỹ hay không đây?Lâm Minh sáng quắc nhìn khuôn mặt và ánh mắt kia, phảng phất như muốn nhìn xuyên thấu vậy, chỉ tiếc, trên khăn che mặt kia có pháp tắc, căn bản không cách nào xuyên qua được.Bị Lâm Minh nhìn vô lễ như vậy nhưng nữ tử thần bí cũng không để ý chút nào, nàng lập tức cầm lấy hắc kiếm, bôi máu tươi bị chảy ra lên thân kiếm.Một màn này, khiến Lâm Minh có chút kinh ngạc.Song khi máu tươi va chạm vào mũi kiếm, một màn khiến Lâm Minh ngoài ý muốn đã xảy ra, thanh hắc kiếm kia vậy mà lại như bọt biển hút nước vậy, hút lấy toàn bộ máu tươi vào trong, sau một khắc, nhan sắc mũi kiếm cũng đổi từ hắc sang hồng.Một thanh kiếm, hồng chói, phảng phất nhưng đã ngầm ngàn vạn năm trong huyết trì vậy.Trên thân kiếm, lưu chuyển lấy khí tức đại đạo, cùng với đạo âm trận trận, tựa hồ như có Ác Ma đang gào thét trong kiếm vậy.Giờ khắc này, khí thế nữ tử thần bí cũng thay đổi.Không hề Không Linh nữa mà trở nên tràn đầy. . .

Sát ý! !Ánh mắt của nàng trở nên lăng lệ ác liệt, phảng phất như xuyên thấu hư không vậy.Ánh mắt kia tập trung vào Lâm Minh, nữ tử thần bí cười lạnh một tiếng nói:- Tu La nhất mạch, ngươi xem như truyền nhân sao?

Tốt, ta ở trong Hàn Băng Kính chờ đợi nhiều năm như vậy, rất muốn kiến thức xem lực lượng của ngươi, xem thử Tu La nhất mạch, đến cùng đều có thể ra những nhân vật nào!Thanh âm nữ tử thần bí mang theo trào phúng nhàn nhạt, lời nói bực này khiến Lâm Minh nghe như phát mộng.- Xem thử Tu La nhất mạch đến cùng có thể ra những nhân vật nào?Ngữ khí mang theo vẻ khinh thường, tựa hồ như nữ tử thần bí trước mắt có cừu oán với Tu La nhất mạch vậy.Không riêng gì Lâm Minh, bọn người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cũng có chút trợn tròn mắt.

Bọn hắn vốn cho rằng, nữ tử thần bí trước mắt có lẽ có quan hệ không cạn với chủ nhân Tu La Lộ, thậm chí có thể là thê thiếp, nữ khí, chân truyền đệ tử gì đó của chủ nhân Tu La Lộ, nếu không sao nàng lại mạnh như vậy được.Sao giờ xem ra nàng và chủ nhân Tu La Lộ lại giống như là địch nhân vậy.Thế nhưng mà nếu là địch nhân thì sao nàng lại xuất hiện trong Hàn Băng Kính?Bọn hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa, nữ tử thần bí trong tích tắc này đã xuất kiếm rồi.Sau khi xâm nhuộm máu tươi của nàng, kiếm của nữ tử thần bí đã nhanh đến không thể tưởng tượng nổi!Một kiếm này, không tách ra bất luận kiếm quang nào cả, nhưng mũi kiếm đỏ tươi lại phảng phất như sống lại, trong đó tựa hồ phong ấn lấy Huyết Trì Địa Ngục, ẩn chứa vô hạn sát cơ!Đối mặt chuôi kiếm nầy, Lâm Minh chỉ cảm thấy, sinh cơ của hắn đều như bị mũi kiếm chặt đứt vậy, không cách nào sống nổi.- Đây là. . .

Tử vong?Lâm Minh kinh hãi, chiêu thức mà nữ tử thần bí thi triển, pháp tắc ẩn chứa trong đó cũng không phải là đến từ chủ nhân Tu La Lộ, mà là tới từ 《 Thánh Điển 》!《 Thánh Điển 》-- Tử chi thiên! ?Lâm Minh trong nội tâm tuy rằng vô cùng khiếp sợ, nhưng động tác trong tay lại không chậm chút nào.Ám Long Thương gào thét, mang theo thần lực của Tu La chi huyết, hội tụ pháp tắc, cùng nữ tử thần bí ' kích ' chiến!Tu vi của hắn thấp hơn nữ tử thần bí, nhưng dựa vào sự cường đại của huyết mạch, còn có lực lượng nhục thể nên hắn không hề rơi vào thế hạ phong.Kiếm của nữ tử muốn chặt đứt sinh cơ, nhưng mà khí huyết Lâm Minh lại như mặt trời ban trưa, căn bản trảm không được, giết không dứt.Nhưng mà càng đánh, Lâm Minh lại càng kinh hãi.Lý giải của nữ tử thần bí đối với 《 Thánh Điển 》 sinh tử, đã hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của Lâm Minh, đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi.Tuy rằng nữ tử thần bí nhận định Lâm Minh căn bản không làm gì được nàng cũng không đúng, nhưng có một điểm nàng lại nói không sai.Đó chính là pháp tắc mà Lâm Minh tu luyện vô cùng hùng vĩ, tinh khí thần tam tu, mà lại còn đồng tu Nhân Thể vũ trụ và Thiên Địa vũ trụ, có thể nói thế gian đại đạo, Lâm Minh toàn bộ đều đọc lướt qua rồiDưới loại tình huống này, tu vị bản thân Lâm Minh lại thấp như vậy, không có khả năng tu luyện đến tình trạng tinh sâu.-------Chương 2003: Cái khăn che mặt (2)Chương 2003: Cái khăn che mặt. (2)《 Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》, Lâm Minh đều chỉ có thể nói là chỉ hiểu được một góc của băng sơn, muốn dung hợp cả hai gần như có thể nói là không có khả năng.Kể từ đó, đối mặt với nữ tử thần bí đơn tu Nhân Thể vũ trụ, Lâm Minh ở phương diện pháp tắc đương nhiên phải rơi vào hạ phong rồi..Oanh!Tiếng nổ đáng sợ khiến Thiên Địa phải rung động, Lâm Minh cùng nữ tử thần bí lần nữa chính diện xông tới.Hai người bọn họ cùng nhau lui về saủ, cả phiến thiên không, cũng như thủy tinh bị thiết chùy tàn phá, vỡ ra từng khối từng khối một.Sắc mặt nữ tử thần bí có chút biến hồng, miệng vết thương trên tay nàng lại bị mở rộng thêm một bước, máu chảy không ngớt.Mà trái lại Lâm Minh, lân giáp trên người hắn cũng đã rách nát rất nhiều chỗ, khí tức trong cơ thể cực kỳ hỗn loạn.Đây là một hồi chiến đấu thảm thiết.Song phương đối chiện là tuyệt thế thiên tài đệ nhất cổ kim, hơn nữa còn đánh ngang tay.Ở bên ngoài Hàn Băng Kính, Vô Yên đã không cách nào biểu đạt rung động trong lòng được nữa, chỉ là sự cường đại của nữ tử thần bí khiến nàng cực kỳ khiếp sợ, mà bất khả tư nghị nhất chính là, ở vào thời đại võ đạo văn minh đã suy sụp như giờ, Tam Thập Tam Thiên, vì sao còn có thể đản sinh ra kỳ tích như Lâm Minh được chứ?Đây là Thánh chủ cấp giao thủ sao?- Ngươi. . .

Pháp tắc thấp hơn ta, cảnh giới cũng thấp hơn ta, lại có thể đánh ngang tay với ta, ta vốn tưởng rằng, ngươi vận dụng lực lượng của Tu La chi huyết, lực lượng sẽ rất nhanh hao hết, không nghĩ tới ngươi khí huyết lâu dài, sinh mệnh lực tràn đầy, vậy mà có thể chèo chống đến bây giờ, bất quá. . .

Ngươi tựa hồ kéo dài không được một ngàn tức rồi?Lúc này cách thời gian một ngàn tức vẫn còn rất lâu, đúng như lời nữ tử thần bí nói, sau khi vận dụng Tu La chi huyết, Lâm Minh bởi vì bộc phát quá độ nên lực lượng tiêu hao quá nhanh, dù là hắn sức chịu đựng khủng bố, cũng khó có thể chèo chống lâu như vậy.- Cứ theo đà này, lại kéo dài trăm tức nữa thì công kích của ta tựu sẽ khiến thể lực ngươi hao hết, như vậy ta sẽ không chiến mà thắng, bất quá, ta cũng không muốn như vậy, ta muốn trong khi ngươi đang được Tu La chi huyết gia trì, toàn lực đánh bại ngươi!Trong khi nữ tử thần bí nói chuyện, tóc dài sau lưng nàng bay lên, một tòa đạo tháp hiển hiện sau lưng nàng.Tòa đạo tháp này, tổng cộng có sáu tầng, trong tháp tựa hồ trấn áp vô số chủng tộc có trí tuệ, thiên thần, còn có cả ác ma.Sau khi đạo tháp xuất hiện, khí thế của nữ tử thần bí nhanh chóng tăng vọt đến một trình độ kinh người, hơn nữa lúc này còn không phải chỉ là sinh chi ý cảnh hoặc là tử chi ý cảnh nữa, mà là sinh tử dung hợp.Nữ tử thần bí, chưa từng sử dụng qua một kích sinh tử dung hợp, hôm nay, nàng rốt cục muốn toàn lực xuất thủ rồi.

Trên thực tế, dùng tu vi của nàng mà nói, sinh tử ý cảnh muốn làm đến dung hợp hoàn mỹ vẫn phi thường khó khăn, nhưng một khi dung hợp được, uy lực sẽ không thể tưởng tượng.Đối mặt một kích này, sắc mặt Lâm Minh cực kỳ ngưng trọng, từ trong Thể Nội Thế Giới của hắn, hai đạo thân ảnh bay ra.

Đứng ở hai bên Lâm Minh, đây là hai đại phân phân thân của Lâm Minh.Sự xuất hiện của hai phân thân khiến nữ tử thần bí nao nao:- Tinh khí thần tam thể Đạo Thai. . .

Tu La Thiên Đạo của ngươi thì ra đã tu luyện tới loại trình độ này rồi, bước tiếp theo chính là dung hợp pháp tắc Tam Thập Tam Thiên rồi, thật sự khiến ta ngoài ý muốn.

Bất quá dừng ở đây thôi, một kích cuối cùng của ta, ngươi không ngăn được đâu, thể lực của ngươi đã tiêu hao hơn phân nửa, mà ta lại đang chuẩn bị xuất một kích toàn lực!Nữ tử thần bí ngoài miệng nói thế nhưng lại không hề ảnh hưởng đến công kích của nàng.Đạo tháp nguy nga kia mang theo đại đạo ý chí thương cổ, nghiền áp đến Lâm Minh!- Sinh Tử Luân Hồi!Nữ tử thần bí hai tay đánh xuống, tựa như tinh thần trụy lạc, hạo vũ đổ sập vậy!Trong lúc nhất thời hư không hoàn toàn bị định trụ, toàn bộ thế giới trong kính tựa hồ cũng đọng lại, căn bản vô lực giãy dụa.Trong nháy mắt này, Lâm Minh cũng động.Hắn biết rõ sự đáng sợ trong chiêu thức của nữ tử thần bí, hắn không hề né tránh, cầm trong tay Ám Long Thương, bay thẳng mà ra!Nử tử thần bí nói không sai, nếu như chính diện va chạm, dù là Lâm Minh phát huy toàn bộ lực lượng, thiêu đốt tánh mạng tinh huyết, hắn cũng không địch lại!Bởi vì vô luận là 《 Thánh Điển 》, hay 《 Thiên Thư 》, trình độ tu luyện của Lâm Minh đều không bằng nữ tử thần bí!Dưới chênh lệch pháp tắc cực lớn, thể lực của hắn cũng tiêu hao rất nhiều, như vậy thì hẳn phải thua không thể nghi ngờ!Vì vậy trong nháy mắt, Lâm Minh làm ra một quyết định, hắn định đồng thời vận dụng pháp tắc của 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》!Thế nhưng muốn đồng thời vận dụng hai loại pháp tắc, tương đương với phải kết hợp 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》 với nhau, cái này nói dễ vậy sao?Tu vị Lâm Minh hiện giờ, pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ đều khó mà làm được điểm này.Bất quá, hắn vẫn có biện pháp.Nhưng hắn không cần hoàn toàn dung hợp hai loại pháp tắc, chỉ là kết hợp sử dụng chúng thôi.Một mình hắn không thể đồng thời vận dụng hai loại pháp tắc được, nhưng hắn còn có phân thân!Một khắc này, Lâm Minh cũng xuất thủ!Hắn thiêu đốt tinh huyết, toàn thân khí huyết sôi trào, sinh sinh bất tức, mà sau một khắc, lại trở về một mảnh tĩnh mịch!Sinh tử ý cảnh bành trướng trong cơ thể hắn, pháp tắc của mười cái kim sắc thư hệt, còn có Đọa Thần sơn mạch Ham Đài ngộ đạo pháp tắc giống như nước chảy dũng mãnh tiến vào trái tim Lâm Minh.Cùng lúc đó, ở bên cạnh hắn, hai đại phân thân, từng người vận chuyển năng lượng trong cơ thể, Vạn Ma Sinh Tử Luân và Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn xuất hiện trong tay hai phân thân.Thể nội vũ trụ của bản tôn cùng thể ngoại vũ trụ của phân thân kết hợp, như vậy có thể đồng thời vận dụng hai loại pháp tắc, khiến tất cả lực lượng vốn có của Lâm Minh đều bộc phát đến mức tận cùng!Đây cũng là một kích mạnh nhất mà Lâm Minh có thể thi triển!XÍU...

UU!!Ám Long Thương gào thét mà ra, dẫn dắt hai loại pháp tắc, cùng với võ đạo ý chí của Lâm Minh phóng tới nữ tử thần bí.- Cái gì?

Ngươi chẳng những thông hiểu 《 Thánh Điển 》, hơn nữa đã tu luyện tới loại tình trạng này rồi! ?Nữ tử thần bí kinh hãi, nàng thật không ngờ, Lâm Minh theo nàng thấy là đã lâm vào tuyệt địa, phải thua không thể nghi ngờ vậy mà vào thời khắc cuối cùng lại đột nhiên vận dụng pháp tắc trong 《 Thánh Điển 》 dung hợp với Tu La Thiên Đạo pháp tắc phát ra công kích đáng sợ như thế.Lâm Minh pháp tắc không bằng nàng, hắn liền dùng hai loại pháp tắc kết hợp lại để đền bù!Lúc này nữ tử thần bí căn bản không kịp suy nghĩ Lâm Minh với tư cách là truyền nhân của Tu La nhất mạch sao có thể tu luyện 《 Thánh Điển 》 tới loại trình độ này, cũng không kịp phán đoán thế công của nàng và Lâm Minh đến cùng ai mạnh hơn, lúc này nàng chỉ có thể toàn lực ứng phó, ném Thần Ma Luân Hồi Tháp trong tay ra!-------Chương 2004: Cái khăn che mặt (3)Chương 2004: Cái khăn che mặt. (3)Ù ù long!Luân Hồi Tháp gào thét, thế giới đều bị nghiền áp!Mà đối mặt với lực lượng khổng lồ như thế, Lâm Minh vui mừng không sợ, hắn từ đuôi đến đầu, cầm trong tay Phượng Huyết Thương, nhảy vào trong tháp!Luân Hồi Tháp rung mạnh, vô số pháp tắc không ngừng bị phá vỡ, nát bấy!Mà Thần Ma, tánh mạng trí tuệ phong ấn trong tháp cũng bị thương mang đáng sợ giết chết chết!Pháp tắc bay múa, năng lượng gào thét, nhục thân của Lâm Minh phải trực tiếp thừa nhận năng lượng phong bạo đáng sợ, hắc sắc lân phiến bao trùm bên ngoài thân hắn cứ thế bị bong ra từng màng, máu tươi đầm đìa!Nhưng dựa vào một cổ ý niệm, hắn lại anh dũng tiến về phía trước, thế không thể đỡ!"

Bồng!

" "Bồng!

" "Bồng!

"Thần Ma Luân Hồi Tháp một tầng lại một tầng bị Lâm Minh xuyên phá!Va chạm kịch liệt khiến hai tay Lâm Minh huyết nhục mơ hồ, cơ hồ lộ ra cẳng tay, nhưng hắn lại cắn chặt răng, liều lĩnh lao ra.- Mở cho ta!Lâm Minh hét lớn một tiếng, mái vòm của Luân Hồi Tháp muốn điên cuồng nổ tung lên, Lâm Minh như Cuồng Long phá tan trói buộc, nhất phi trùng thiên! !Hắn cầm trong tay Ám Long Thương, thế đi như cầu vồng, đâm thẳng tới cổ họng nữ tử thần bí!Tốc độ này nhanh đến cực hạn, Luân Hồi Tháp bị phá, chiêu thức dùng hết, nữ tử thần bí năng lượng mới chưa tạo ra căn bản không có khả năng tránh né được!Mắt thấy Lâm Minh tóc tai bù xù, toàn thân nhuốm máu, nghiễm nhiên giống như Tu La Chiến Thần vọt tới trước, nữ tử thần bí rốt cục cũng hoa dung thất sắc.Dưới pháp tắc chênh lệch tuyệt đối như thế, Lâm Minh vậy mà đã phá vỡ Sinh Tử Luân Hồi của nàng.Tín niệm và lực trùng kích đáng sợ như thế khiến cho nàng phải rung động.Mũi Ám Long Thương chỉ còn cách cái cổ ngọc của nàng chưa đầy một trượng, nàng có lẽ đã có thể cảm nhận được hàn ý từ mũi thương.Chỉ cần qua thêm một phần ngàn nháy mắt nữa thì hộ thể thần lực của nàng cũng sẽ bị Ám Long Thương xé mở không chút lưu tình, rồi sau đó cổ họng của nàng sẽ bị trực tiếp xỏ xuyên qua!Dù thể lực còn lại của nàng nhiều hơn Lâm Minh, dù nội tình của nàng thâm hậu hơn Lâm Minh, nhưng đối mặt với thương mang này cũng không thể làm gì được.Bồng!Một tiếng nổ vang, hộ thể thần lực của nữ tử thần bí bạo toái, Ám Long Thương xuyên thẳng vào!Sắc mặt nàng trắng bệch, nhưng lại không kinh hô, chỉ vô ý thức nhắm nghiền hai mắt .Mà vào thời khắc cuối cùng này, mũi thương của Lâm Minh lại khẽ nghiêng, xẹt qua gò má nữ tử thần bí.Nữ tử thần bí chỉ cảm thấy trên mặt mát lạnh, nàng đột nhiên kinh hãi, vô ý thức sơ qua đôi má, lại phát hiện khăn che mặt của nàng đã bị Ám Long Thương đánh bay!Một vòi máu tươi, dọc theo đôi má nữ tử thần bí chảy xuống.Mà lúc này, thân thể Lâm Minh đã y hệt tia chớp lướt thoáng qua nữ tử thần bíTầng khăn che mặt kia đã bị thương mang đáng sợ của Ám Long Thương xé nát, thân thể Lâm Minh bay ra hơn trăm trượng, hắn nửa quỳ trong hư không, lực lượng thân thể đã tiêu hao đến gần như không còn thừa lại chút nào nữa rồi.Lực lượng của Tu La chi huyết rốt cuộc không cách nào bảo trì được nữa, lân phiến không trọn vẹn bên ngoài thân thể Lâm Minh dần biến mất, hắn hít sâu một hơi, quay đầu lại, nhìn về phía nữ tử thần bí.Nữ tử thần bí đưa lưng về phía hắn, áo choàng sau lưng nàng, đã bị xé rách, quần áo cũng có nhiều chỗ tổn hại, nhưng nàng thoạt nhìn cũng không chật vật, ngược lại nhiều ra một loại cảm giác thê mỹ vô hạn.Nữ tử thần bí chậm rãi xoay người, nhìn về phía Lâm Minh.Lâm Minh cuối cùng lưu thủ khiến nàng sống sót, tuy rằng Lâm Minh hiện giờ đã không hề có lực hoàn thủ nữa, nhưng nàng biết rõ, mình đã thất bại.- Ngươi. . .

Thực rất giỏi, phải nói thực lực ngươi thua ta, nhưng ngươi lại thắng. . .Nữ tử nói như vậy, Lâm Minh cũng nhìn thấy khuôn mặt của nàng, đó là một dung nhan hoàn mỹ như trăng sáng, cơ hồ giống như đúc gương mặt của Thánh Mỹ. . .- Ngươi rốt cuộc là. . .Lâm Minh nhìn nữ tử thần bí này, hắn dùng Ám Long Thương đẩy ra khăn che mặt của nàng chính là vì nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng, mà bây giờ nữ tử này dung mạo quả thật thập phần tương tự với Thánh Mỹ, cái này tự nhiên không thể nào là trùng hợp được.Giữa nữ tử này và Thánh Mỹ chắc chắn có liên hệ không muốn người biết.Chẳng lẽ Thánh Mỹ, cũng là người của Thần Tộc?Trong lòng Lâm Minh xẹt qua ý nghĩ này, lại cảm thấy rất không có khả năng.Thánh Mỹ trong ấn tượng của hắn tu luyện vẫn là Thần Nguyên và công pháp Hồn Tộc, nếu nàng thật là Thần Tộc thì có lẽ nên tu luyện thần lực mới đúng, như vậy mới có thể khiến Thánh Mỹ phát huy ra sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa.Nữ tử thần bí nhìn về phía Lâm Minh, cười nhạt một tiếng nói:- Ngươi đi hỏi ta là ai thì có ý nghĩa gì?

Ta và ngươi cách dài thời gian chi hà đằng đẵng, không hề có điểm chung nào cả.' nữ ' tử đang khi nói chuyện, quay người ' dục ' ly khai.Mà lúc này, Lâm Minh mở miệng nói:- Ta đã từng thấy qua một nữ tử dung mạo hoàn toàn giống người, mà nàng lại là người cùng thời với ta.Lời Lâm Minh nói khiến thân thể nữ tử có chút dừng lại, nàng xoay người lại, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Minh.- Thật sao. . .Nử tử thanh âm nhàn nhạt, không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì, rồi sau đó, nàng đạp gió mà đi, biến mất trong thế giới trong kính mênh mông, cùng Thiên Địa dung hợp làm một thể, biến mất không thấy đâu nữa.Lâm Minh nhìn nữ tử thần bí kia biến mất, thật lâu không nói gì.Sự xuất hiện của nữ tử thần bí để lại trong lòng Lâm Minh rất nhiều bí ẩn.Thân thế Thánh Mỹ đến cùng là như thế nào?Lâm Minh nhớ rõ, năm đó sau khi hắn tu luyện ở Nguyên Mộng Vũ Trụ Tinh Hà Cổ Chiến Tràng tu luyện đi ra đã gặp được Hồn Đế, về sau liền gặp lại Thánh Mỹ.Mà Thánh Mỹ hỏi hắn, có nguyện ý buông tha cho Nhân tộc, cùng nàng một mình rời đi, đi đến một nơi xa xôi, vừa đi đã hơn ức năm hay khôngKhi đó, Thánh Mỹ tựa hồ có lợi khó nói.Mà Lâm Minh, bởi vì có quá nhiều thứ không bỏ xuống được, vì vậy, hắn lựa chọn cự tuyệt.Hiện giờ, ở Tu La cấm địa này, Lâm Minh liên tưởng đến đủ lời mà Thánh Mỹ nói với hắn trước kia, trong lòng hắn cũng có đủ loại ý niệm.Những ý niệm lộn xộn phức tạp này tụ tập cùng một chỗ, Lâm Minh cũng không biết đến cùng chân tướng như thế nào.Mà hắn và Thánh Mỹ, về sau không biết lúc nào mới gặp mặt.

Cũng không biết có cơ hội để chứng thực hay không nữa.- Lâm Minh, không sao chứ!Ở bên ngoài Hàn Băng Kính, bọn người Đế Vô Ngân chạy tới, tâm tình cũng khó mà bình tĩnh được.Nhất là đám võ giả Thần Tộc như Đế Vô Ngân, Lam Lạc, bọn hắn đều rõ ràng, Thượng Cổ Thần Tộc lần này là nhặt được bảo rồi.Lâm Minh là địch nhân với Thánh tộc, sự xuất hiện của hắn đã mang đến cho Thần Tộc một chuyển cơ rất lớn.- Cuối cùng một thương nổi danh sao?-------Chương 2005: Ban thưởngChương 2005: Ban thưởng.Vô Yên mở miệng hỏi, trước đó, bọn hắn đều cho rằng, Lâm Minh đã là thua nhiều thắng ít rồi, nhưng thần lai chi bút vào thời khắc cuối cùng lại nghịch chuyển chiến cuộc, một thương, quả thật cực kỳ kinh diễm!Lâm Minh lắc đầu, lúc này hắn như có điều cảm giác, , quay đầu nhìn qua hướng trên bầu trời.Đạo quang đoàn lơ lửng trên bầu trời thế giới trong kính kia chậm rãi lướt về phía Lâm Minh.Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, bọn hắn biết rõ, đồ vật trong quang đoàn này chính là ban thưởng của Lâm Minh!Mọi người không biết ban thưởng này là gì, chỉ là từ trong quang đoàn này, bọn hắn đều cảm nhận được một cổ khí tức đế giả đáng sợ.Tựa hồ phẩm cấp của đồ vật này đã đã vượt qua Chân Thần.- Sẽ là vũ khí cuối cùng nhất là chủ nhân Tu La Lộ sử dụng sao?Mọi người nghĩ như vậy, ánh mắt đều trở nên nóng bỏng, tuy rằng đây là đồ của Lâm Minh, không có quan hệ quá lớn đến bọn họ, nhưng có thể kiến thức được thần vật bực này bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ kích động.Quang đoàn cuối cùng chậm rãi rơi vào trong lòng bàn tay Lâm Minh, hiển hóa thành hình.Mọi người chăm chú nhìn lại, chỉ thấy không gian trong lòng bàn tay Lâm Minh tựa hồ như bị sụp đồ xuống, bị năng lượng vô tận bao vây, một khắc này, ở trong lòng bàn tay Lâm Minh tựa hồ nắm một cái vũ trụ.Mà trung tâm vũ trụ này là vòng xoáy năng lượng Hắc Ám, hấp hết mọi vầng sáng, cũng che đậy cảm giác của mọi người, khiến bọn hắn dù cố gắng thế nào cũng không thể thấy rõ được đồ vật trong đó là gì.Nhưng mà Lâm Minh lại cảm nhận được, năng lượng trong lòng bàn tay khiến hắn cảm nhận được một cổ triệu hoán đến từ chính pháp tắc.Nếu như nói, trong lòng bàn tay hắn đang nắm một vũ trụ thì quả thực đúng vậy, chỉ có điều, đây cũng không phải là vũ trụ bình thường, mà là một cái thể nội vũ trụ tự thành hệ thống.Pháp tắc khí tức ẩn chứa trong đó chính là pháp tắc sinh mệnh.Pử trong vũ trụ, phảng phất như có vô số tánh mạng sinh ra đời, lại tiêu tan, sinh sinh tử tử. . .Trong tích tắc này, tất cả pháp tắc khí tức thu liễm, Lâm Minh cảm thấy, kỳ thật đồ vật trong lòng bàn tay hắn là một giọt máu.Đây là một giọt Đại Đế chi huyết, tản mát ra khí tức khủng bố vô cùng vô tận, giống như Tinh thần chìm nổi trên hư không.Trong đó ẩn chứa áo nghĩa sinh tử pháp tắc, lại ẩn chứa ý chí khủng bố đến từ Đại Đế.Khí tức mà nó mang đến Lâm Minh hết sức quen thuộc, mà cổ khí tức quen thuộc này lại khiến tâm thần hắn rung động lắc lư.Ở Nguyên Mộng Vũ Trụ, Kim Sắc Thư Hệt mà Lâm Minh đạt được có khí tức rất giống giọt máu tươi này, như vậy nếu không đoán sai thì đây hẳn là một giọt tinh huyết của người sáng tạo 《 Thánh Điển 》 lưu lại.- Không phải Tu La chi huyết, mà là 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả chi huyết sao. . .Cái này khiến Lâm Minh vô cùng kinh ngạc.Máu của 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả vì sao lại ở trong cấm địa của chủ nhân Tu La Lộ?Lâm Minh không khỏi nghĩ đến ở Tinh Hà Cổ Chiến Tràng mình đã thấy được đại chiến giữa chủ nhân Tu La Lộ và 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả.Trận chiến ấy, 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả bị chủ nhân Tu La Lộ gây thương tích, 《 Thánh Điển 》 cũng sụp đổ, thần huyết trong cơ thể hắn cũng bị mất rất nhiều.Chẳng lẽ, chủ nhân Tu La Lộ đã thu thập thần huyết của 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả lưu lại trong cấm địa của mình, trở thành cơ duyên cho kẻ đến sau sao?Lâm Minh dừng ở chỗ giọt tinh huyết kia, nó cũng không phải một giọt máu bình thường mà là tinh hoa do rất nhiều huyết dịch ngưng luyện thành.Đã trải qua 10 tỷ năm nhưng tinh khí ẩn chứa trong đó chẳng những không tiêu tán, lại ngược lại bởi vì sinh chi pháp tắc mà sinh sinh diệt diệt, càng ngày càng mạnh, cũng như rượu ngon cất giữ ở trong hầm vậy, thời gian càng lâu dài tthif càng thêm trân quý.- Ta đã hấp thu Tu La chi huyết, lại hấp thu một giọt 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả chi huyết thì sẽ thế nào đây?Lâm Minh có chút do dự, nhưng vẫn mặt cho giọt máu kia rơi vào lòng bàn tay mình, chậm rãi sáp nhập vào, không có một tia tiếng vọng.Hắn định ở chỗ này hấp thu luyện hóa giọt tinh huyết này, nếu thế, một khi trong Tu La trong cấm địa còn có gì ngoài ý muốn thì hắn cũng có thực lực mạnh mẽ để ứng đối.Mà bọn người Đế Vô Ngân có quan hệ lợi ích mật thiết với mình, tự nhiên sẽ hộ pháp.Lâm Minh ngồi xếp bằng trong hư không, sau khi bình tĩnh ngắn ngủi, hắn cảm nhận được năng lượng nước lũ trong cơ thể, cùng lúc đó, ý thức hải của hắn cũng nổi lên sóng gió ngập trời.Trong tích tắc, hắn chỉ cảm giác mình không giống như đang sáp nhập một giọt máu, mà là sáp nhập vào một mảnh vũ trụ mênh mông thâm u vậy.Trong giọt máu kia tựa hồ có một mảnh Tinh Hà dài hẹp đang rung động lắc lư, hàng tỉ tinh thần cùng nhau lập loè.Mỗi một tinh thần đều là một ký tự phồn áo tối nghĩa, tinh thần vô cùng vô tận dần dần hội tụ thành một bản Cổ Kinh.Trên Cổ Kinh có một thân ảnh mông lung đang ngồi xếp bằng lấy.Hắn chỉ ngồi ở chỗ kia lại phảng phất như ngồi ở quá khứ xa vô tận, ngồi ở cuối cùng tuế nguyệt, phảng phất như đã chết đi vậy, không có chút sinh cơ nào cả.Ở bên cạnh hắn, cả mảnh Trụ Vũ, vô tận hư không này đều đang rung động lắc lư, sụp đổ, trên người không ngừng quanh quẩn lấy tử khí.Mảng lớn mảng lớn Tinh Hà đều chôn vùi, mục nát dưới chân hắn, ở trong gió vũ trụ lạnh như băng hóa thành tro bụi tiêu tán.Lúc này, Cổ Kinh khẽ run lên, như hằng sa cát chảy trong suốt sáng lên, ở cuối cùng vũ trụ đối lập với thân ảnh mông lung kia còn có một bóng người.Bóng người này là một nữ tử.Hoàn toàn khác với nam tử toàn thân tĩnh mịch kia, nữ tử này lại như trăng sáng vậy, trên người tản mát ra ánh sáng chói lọi xinh đẹp, chính giữa mỗi một đám ánh sáng chói lọi đều có một bóng người kim sắc nho nhỏ, cùng nhau niệm tụng kinh văn, sinh cơ tràn ngập, cuốn khắp Chu Thiên Tinh Hà, chiếu sáng toàn bộ vũ trụ tinh hà ở sau lưng.Dưới hào quang của nàng bao phủ, rất nhiều ngôi sao u ám bắt đầu lóe ra sinh cơ bừng bừng, mơ hồ có thể thấy được trên rất nhiều ngôi sao vốn tĩnh mịch nặng nề đã xảy ra biến hóa Thương Hải Tang Điề, có cọng cỏ non tỏa ra sinh cơ, mở ra tầng nham thạch hóa thành đại thụ che trời, có thần cầm vỗ cánh tiến công trời cao, có côn ngư bơi, kéo vô tận. . .- Trong một giọt máu ẩn chứa bí lực và cảnh giới hại loại sinh tử bất đồng, đối lập lẫn nhau, nhưng lại cùng tồn tại trong một phiến Trụ Vũ. . .Lâm Minh cảm ngộ Cổ Kinh này, linh hồn giống như đã siêu thoát ngoại vật vậy.Bên trong tinh huyết ẩn chứa áo nghĩa của 《 Thánh Điển 》, so với Kim Sắc Thư Hệt càng thêm trân quý!Đây là một hồi cơ duyên khó lường, đối với Lâm Minh tìm hiểu thể nội vũ trụ pháp tắc có chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi!-------Chương 2006: Thánh chủ đỉnh phong (1)Chương 2006: Thánh chủ đỉnh phong. (1)- Ta trước khi, chỉ xem qua sinh chi thiên của 《 Thánh Điển 》, cũng chính là Kim Sắc Thư Hệt, lại không em qua tử chi thiên, nhưng ở trong giọt tinh huyết này, ta chẳng những có lý giải sâu sắc hơn đối với sinh chi thiên, hơn nữa đã có thể ẩn ẩn phỏng đoán ra một số nhỏ áo nghĩa thuộc về tử chi thiên rồi. . .Lâm Minh từng ở trên Huyễn Thần Linh Nhai Ham Đài ngộ đạo, cùng chung quanh Thiên Địa cộng minh, đã từng gặp rất nhiều dị cách tuế nguyệt, lĩnh ngộ đối với 《 Thánh Điển 》 không phải chuyện đùa.Hiện giờ trong ý thức hải của hắn, một ít kí tự của Kim Sắc Thư Hệt kia lĩnh ngộ ra bắt đầu ầm ầm minh động, cùng một ít sức mạnh thần bí trong giọt tinh huyết kia cộng minh.Lâm Minh phúc chí tâm linh, Thiên Mục Đạo Cung bỗng nhiên ' bắn ' ra hào quang chói mắt, mang theo bí lực khám phá tất cả ngưng tụ ở trên các ký tự Cổ Kinh kia.Một ít kinh văn tối nghĩa, mang theo khí tức không rõ bắt đầu sáng lên, sương mù tối nghĩa lui bước, đột nhiên kinh văn bắn ra một tia lãnh mang yếu ớt thần bí, giống như hàn thiết.Những lãnh mang này rất kỳ quỷ, tuy rằng yếu ớt, nhưng kéo vô tận, phảng phất như vĩnh hằng hỏa diễm sẽ không dập tắt, hướng Hắc Ám vô tận phương xa bắn đi. . .

Đột phá nguyên một đám Trụ Vũ, rốt cục đi tới Hồn Giới, đi tới Nguyên Mộng Vũ Trụ.Nguyên Mộng Vũ Trụ thần bí, những lãnh mang này sau khi bắn vào, bỗng nhiên từ các nơi Nguyên Mộng Vũ Trụ đều có một đám bí lực tinh khiết vô cùng bí ẩn ầm ầm bắn ra, men theo quỹ tích những lãnh mang kia hợp thành vào trong đầu Lâm Minh.Oanh!Lâm Minh lại chấn động toàn thân, bên trong cốt nhục, giọt huyết dịch như ngọc kia sáng lên, cùng tất cả Cổ Kinh cộng minh, vây lấy toàn thân Lâm Minh.Hào quang kỳ dị này tối sầm một bên, phảng phất như âm dương ngư, đồng thời ẩn chứa sinh tử chân ý, bao lấy Lâm Minh vào trong, một tầng lại một tầng. . .Thời gian dần trôi qua, pháp tắc biến thành một cái Hắc Bạch quang kén kỳ dị.Lâm Minh bị bao lấy trong đó, khi thì có sinh mệnh rung động, khi thì lại một mảnh tĩnh mịch. . .Lâm Minh bên trong kén phảng phất như Phật trải qua một giấc mộng kéo dài, trong mộng, hắn nhìn thấy một hồi hạo thế đại kiếp nạn lan khắp vũ trụ!Quy mô trận đại kiếp nạn này so với Thánh tộc xâm lấn Thần Tộc lần này còn đáng sợ hơn nhiều lắm, cơ hồ lan đến khắp toàn bộ chủng tộc vũ trụ.Hắn thấy được Ác Ma tàn sát bừa bãi, thấy được vô số sinh linh tiêu vong, ức vạn dặm không gian, sanh linh đồ thán, đại thế giới, một người tiếp một người bị hủy diệt.Trường hạo kiếp cực kỳ đáng sợ, thậm chí cải biến Thiên Đạo quy tắc, khiến một ít vũ trụ của Tam Thập Tam Thiên triệt để diệt sạch, trở thành Man Hoang. . .Mà thời đại này, chính là thời đại của chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tạo 《 Thánh Điển 》.Lâm Minh, tựa hồ như xuyên việt đến 10 tỷ năm trước, chứng kiến tất cảNhững đoạn ngắn này mơ hồ không rõ, nhưng tràng cảnh trong đó lại khiến Lâm Minh rung động không hiểu.Những Ác Ma đáng sợ kia phô thiên cái địa, kém cỏi nhất cũng là Thánh chủ cấp, ngoài ra còn có Giới Vương cấp, Ác Ma Đại Giới Giới Vương cấp nhiều vô số kể.Ngoài ra còn có rất nhiều Ác Ma Thiên Tôn cấp, Chân Thần cấp.Chí cường giả của Thái Cổ chư tộc đại chiến với những những Ác Ma này đã tiêu hao hết nguyên khí.Rất nhiều chủng tộc, bị triệt để diệt tộc. . .Mà nhân loại, Hồn Tộc, Thánh tộc vào thời đại kia đều là tiểu chủng tộc, bọn hắn vẫn còn tồn tại, phồn diễn sinh sống, thời gian dần qua chiếm lĩnh Tam Thập Tam Thiên, phát triển võ đạo văn minh thuộc về bọn hắn. . .Tánh mạng trí tuệ của vũ trụ suy sụp, lại lần nữa phát triển mạnh mẽ. . .Quá trình này, cũng như tánh mạng luân chuyển sinh tử vậy.Huy hoàng tức là sinh, hủy diệt tức là tử. . .Lâm Minh như có cảm ngộ, không hề nghi ngờ, tình cảnh hắn chứng kiến đều là trí nhớ trong giọt tinh huyết kia.- Những Ác Ma kia. . .

Là cái gọi là Thâm Uyên Ác Ma sao?

Thái Cổ giới độc lập bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, kỳ thật nói trắng ra. . . chính là cửa vào Thâm Uyên đi thông Tam Thập Tam Thiên sao?Giải thích như thế tựa hồ hợp lý nhất, Thái Cổ giới, đại khái cũng chính là cửa vào Thâm Uyên, lại không cách nào bị hủy diệt, cho nên từ 10 tỷ năm trước vẫn bảo tồn đến giờ, đã trở thành di tích.- Đại thế giới, vũ trụ vạn vật, võ đạo văn minh. . . tất cả trên thế gian đều chạy không thoát khỏi sinh tử Luân Hồi, sinh tử pháp tắc, là pháp tắc phổ biến nhất trong vũ trụ, không chỗ nào không có, như vậy Vĩnh Sinh chi pháp, thật sự tồn tại sao?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua đủ loại ý niệm, bất tri bất giác cách nhìn, nhục thể của hắn, cùng huyến kén chung quanh hắn dung hợp thành nhất thể, thời gian dần qua lột xác.Mặt ngoài huyết kén hiện ra vô số phù văn, ẩn ẩn có thần quang lưu chuyển, vân hà mờ mịt. . .Loại tình cảnh này giằng co không biết bao lâu, vào một thời khắc, Tu La pháp tắc của thế giới trong kính lại đột nhiên như trường kình hấp thủy hội tụ đến.Những pháp tắc mảnh vỡ này hình thành vòng xoáy cực lớn bay vào trong huyết kén, cùng lúc đó, Lâm Minh ở bên trong huyết kén, Tu La chi huyết trong cơ thể hắn cũng cộng minh với Tu La Thiên Đạo pháp tắc!Ông ông ông --Thanh âm đáng sợ đang quanh quẩn, thân thể Lâm Minh khi thì hiển hiện lân phiến, màu đen, khi thì lân phiến lại biến mất, khớp xương toàn thân hắn tích BA~ nổ vang, tựa hồ là Tu La chi huyết đang cùng 《 Thánh Điển 》 sáng tạo giả chi huyết kích động lẫn nhau vậy.Hai loại huyết dịch trùng kích lẫn nhau, thân thể Lâm Minh tựa hồ như biến thành chiến trường.Thống khổ đáng sợ như thủy triều đánh úp lại, cốt nhục Lâm Minh không ngừng xé rách, sụp đổ, đại lượng máu tươi bắn ra, chảy vào trong huyết kén.Một khắc này, thân thể Lâm Minh phảng phất như bị ngâm trong Huyết Trì vậy.Nhưng mà mắt thấy thân thể đang hủy diệt, trong lòng Lâm Minh lại tĩnh như Chỉ Thủy, không có chút bối rối nào cả.Như là áo nghĩa của sinh tử pháp tắc, phá rồi lại lập, không trải qua hủy diệt, sao có thể đạt được tân sinh?Về phần thống khổ vô biên kia, Lâm Minh cũng hoàn toàn bằng vào một cổ tín niệm kiên định chịu đựng lấy, vì vậy, mặc dù dưới tình huống như vậy, hắn vẫn có thể tiến vào trạng thái Không Linh.Tu vi của hắn, đangđột nhiên tăng mạnh!Giới hạn Thánh chủ hậu kỳ lập tức bị đột phá, mà tu vi của hắn, vẫn còn đang điên cuồng dâng lên!Thân thể càng ngày càng rách nát, cốt cách sâm bạch lộ ra, Lâm Minh chỉ bảo vệ chặt Thể Nội Thế Giới và tinh thần chi hải, mặc cho thân thể phát sinh đủ loại lột xác, mặc cho hai cổ năng lượng kích động xông hủy kinh mạch của hắn.Hắn tin tưởng hai loại lực lượng trong cơ thể mình tất nhiên có thể dung hợp, nếu không chủ nhân Tu La Lộ chẳng phải là để lại sát cục sao?

Hậu nhân kế thừa Tu La Thiên Đạo nếu như đạt được tinh huyết của người sáng tạo 《 Thánh Điển 》 chẳng phải chính là độc dược sao?-------Chương 2007: Thánh chủ đỉnh phong (2)Chương 2007: Thánh chủ đỉnh phong. (2)Dung hợp thống khổ không biết giằng co bao lâu, huyết nhục bên ngoài thân Lâm Minh, kể cả lân phiến màu đen thời gian dần qua bị hư hại, cháy đen, cuối cùng nhất đều rơi xuống.Mà phía dưới tầng huyết nhục mục nát này lại sinh ra huyết nhục mới, óng ánh trắng noãn, như là ôn ngọc.Trọn vẹn mười ngày trôi qua, Tu La Thiên Đạo pháp tắc đã hoàn toàn hội tụ vào trong huyết kén.Mà lúc này, tiếng ken két vang lên, trên huyết kén xuất hiện vết rạn rõ ràng.Trong lòng bọn người Đế Vô Ngân vẫn một mực thủ ở chung quanh khẽ động, nhao nhao quăng ánh mắt đến, Lâm Minh muốn đi ra!Huyết kén từng chút từng chút nứt vỡ, cuối cùng nhất hoàn toàn vỡ ra, Lâm Minh toàn thân dính đầy huyết tương và dịch nhờn khoanh chân ngồi ở trong huyết kén.Cảm nhận được pháp tắc khí tức ngoại giới truyền đến, Lâm Minh mở hai mắt ra, chậm rãi đứng lên, quần áo hắn lúc này đã hoàn toàn bị nghiền nát, nhưng toàn thân hắn lại được đại đạo pháp tắc chi quang vây lấy, tựa như một vòng rực dương, khiến người căn bản không thấy rõ hắn.- Hắn đã đã luyện hóa được giọt huyết dịch kia sao?Đế Vô Ngân lẩm bẩm nói.- Hẳn vậy rồi, thật khiến cho người đố kỵ. . .Trong mắt Thác Bạt Khuê toát ra thần sắc phức tạp, huyết dịch kia không biết là do nhân vật tuyệt thế Thượng Cổ nào lưu lại, chỉ riêng phẩm chất thôi đã đạt đến cảnh giới hắn không thể lý giải, cơ duyên như thế bảo hắn sao có thể không hâm mộ cho được?Lúc này, đại đạo chi quang thu liễm, ở trên người Lâm Minh ngưng tụ thành quần áo mới.Một khắc này, tu vi của hắn, vậy mà đã đạt đến Thánh chủ đỉnh phong!Tinh huyết do hai tồn tại siêu việt Chân Thần lưu lại trùng kích lẫn nhau, khiến tu vị Lâm Minh trực tiếp lướt qua Thánh chủ hậu kỳ, đạt đến Thánh chủ đỉnh phong!Tu vị đột nhiên tiến bộ thần tốc như thế, ngay cả Lâm Minh cũng chưa từng lường trước được.Bọn người Đế Vô Ngân, Vô Yên, Thác Bạt Khuê càng vô cùng giật mình:- Thánh chủ đỉnh phong rồi sao?- Cái này cũng quá nhanh rồi!

Cho dù là thiên tài, từ Thánh chủ trung kỳ đến Thánh chủ đỉnh phong, thường thường cũng phải mất mấy trăm năm mới được. . .- Thế nhưng mà thoáng cái vượt qua một cảnh giới, có khiến căn cơ bất ổn hay không?Mọi người không không hoài nghi, vô luận là thiên tài của chủng tộc nào, bọn hắn tu luyện đều là không ngừng áp chế tu vị bản thân, tinh luyện pháp tắc bên ngoài.Nếu không tu vị tăng lên quá nhanh, pháp tắc theo không kịp thì sẽ được không bù mất.Ví dụ như tu luyện hỏa hệ pháp tắc, từ hỏa hệ đệ lục trọng ý cảnh bước vào cảnh giới Thánh chủ so với hỏa hệ đệ thất trọng ý cảnh bước vào Thánh chủ hiệu quả tự nhiên không giống nhau.Lâm Minh càng phải như vậy, pháp tắc hiện giờ hắn tu luyện quá mức hùng vĩ, vốn đã lý giải được không đủ tinh thâm, nếu như không thể lý giải khắc sâu những pháp tắc đã vọng động đột phát thì tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến thành tựu tương lai của hắn.Đối với việc này, Lâm Minh im lặng.Quả thật, cảnh giới của hắn tiến triển quá là nhanh, từ Thánh chủ sơ kỳ đến Thánh chủ đỉnh phong chỉ cần dùng vài chục năm, so với các thiên tài khác nhanh hơn không chỉ gấp mười lần.Hậu quả do tu vị tiến triển quá nhanh mang đến hắn nhất định phải đền bù, nói cách khác, Lâm Minh cần phải hao phí thời gian rất dài để hoàn thành đột phá từ Thánh chủ đỉnh phong đến Giới Vương .Đột phá Giới Vương, sẽ là một bước trọng yếu trên võ đạo chi lộ của Lâm Minh, hắn không thể qua loa chút nào được.Lúc này, Lâm Minh nội thị thân thể.Phát hiện Thể Nội Thế Giới của hắn tuy rằng đã lại lần nữa mở rộng, so với Thể Nội Thế Giới của rất nhiều cường giả Giới Vương cấp còn muốn rộng lớn hơn, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác được, ở trong thân thể của hắn, hai cổ lực lượng thuộc về Tu La Lộ chủ nhân và 《 Thánh Điển 》 sáng tạo giả vẫn như nước với lửa, căn bản không cách nào dung hợp được.Chúng mỗi bên chiếm cứ một bộ phận thân thể Lâm Minh, ẩn ẩn có xu thế địa vị ngang nhau.- Quả nhiên. . .

Muốn dung hợp hai cổ lực lượng này, rất khó khăn rất khó khăn. . .Lâm Minh than nhẹ một tiếng, hắn hiện giờ phải đi trên một con đường mà 10 tỷ năm qua chưa từng có ai đi.Đối với rất nhiều thiên tài mà nói, đơn tu thể nội vũ trụ hoặc là đơn tu thể ngoại vũ trụ, có thể tu luyện tới cực hạn cũng đã là thành tựu không thể tưởng nổi rồi.Mà muốn dung hợp cả hai, đó gần như là nói chuyện hoang đường viển vông. . .Lâm Minh ẩn ẩn dự cảm, hai cổ lực lượng này tiềm phục trong cơ thể hắn, nếu như không cách nào dung hợp, để chúng chậm rãi phát triển thì đối với mình sẽ là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.Hai đại pháp tắc siêu việt Chân Thần dung hợp, còn có củng cố căn cơ, đột phá Giới Vương. . .Hai hạng nhiệm vụ nặng nề này như hai tòa núi lớn vắt ngang trên con đường tu luyện của Lâm Minh, hắn muốn vượt qua thật sự không hề dễ dàng.- Ít nhất. . .

ở trong vòng trăm năm hoàn thành củng cố căn cơ, đột phá Giới Vương, nhưng trăm năm sau, Thần Vực sẽ là tình cảnh bực nào đây?Lâm Minh trong nội tâm yên lặng nói, hắn nắm chặc hai đấm.Sau khi Lâm Minh hấp thu tinh huyết của người sáng tác 《 Thánh Điển 》, đại địa truyền đến tiếng nổ mạnh ù ù, Hàn Băng Kính cực lớn sừng sững trên Băng Nguyên dần lún xuống.Mà tiếp sau đó, ở trước mắt bọn người Lâm Minh hiện ra một con đường đá xanh, con đường đá xanh này nghiêng nghiêng thông hướng lên bầu trời, mà ở đó, lăng không hiện ra một tòa Thần Điện.Tòa Thần Điện này tang thương cổ xưa, đã trôi nổi trên bầu trời không biết bao nhiêu năm tháng.Ở chung quanh Thần Điện có một tòa trận pháp cự đại, bên trong trận pháp này ẩn chứa năng lượng đáng sợ, một mảnh xiềng xích dài hẹp vừa thô vừa to giống như Hắc Long g quấn quanh trên Thần Điện, cố định Thần Điện trên bầu trời.Thần Điện này có lẽ đã sớm tồn tại, chỉ là trước kia bị Hàn Băng Kính che chắn thôi.Mọi người đối mắt nhìn nhau, trong thần điện này sẽ là thứ gì đây?- Đây là còn đường cuối cùng rồi, nếu như ta không đoán sai, đây chính là Tu La Thần Điện ghi lại trong điển tịch của Thần Tộc ta, nếu như trong Tu La cấm địa có tồn tại cứu thế chi pháp, vậy thì chắc chắn bị phong ấn trong Tu La Thần Điện!Đế Vô Ngân đột nhiên mở miệng, thanh âm có chút run rẩy, đến thời khắc này rồi sao hắn không kích động cho được.Hắn vừa chờ mong, lại sợ hãi.Hắn chờ mong đồ vật trong Tu La Thần Điện có thể ngăn cơn sóng dữ, nhưng lại sợ đây chỉ là cách nghĩ của bọn hắn, sợ hãi Tu La cấm địa cũng không có cách nào cứu vớt Thần Tộc bọn họ.- Con đường đá xanh này, chúng ta có thể đi lên sao?Vô Yên có chút nhíu mày, nàng cảm giác chỉ có Lâm Minh thông qua khảo nghiệm của Hàn Băng Kính, mình chỉ xem như miễn cưỡng vượt qua, mà những người khác, ngay cả vượt qua cũng không thể.Dưới loại tình huống này, bọn hắn còn có tư cách bước vào Thần Điện cuối cùng sao?-------Chương 2008: Sáu kiện chí bảoChương 2008: Sáu kiện chí bảo.Lời Vô Yên nói khiến Đế Vô Ngân có chút do dự, hắn ở trước con đường đá xanh hồi lâu, chần chờ nói:- Tổ tiên nhân từ, cho dù chúng ta ném đi vinh quang của Thần Tộc, nhưng dù sao chúng ta là cốt nhục Thần Tộc, đến lúc chủng tộc diệt vong, chúng ta dù là không nên thân, tổ tiên có lẽ cũng sẽ không lạnh lùng mặc kệ chúng ta hủy diệt đâu.Trong khi nói chuyện, Đế Vô Ngân vén lên trường bào, quỳ trên mặt đất, cúi đầu thật sâu với Thần Điện.Ở sau lưng Đế Vô Ngân, bọn người Thân Khổ, Lam Lạc cũng theo đó quỳ xuống, hành đại lễ về hướng Thần ĐiệnBọn hắn quỳ sát trọn vẹn mười tức mới đứng người lên.

Lúc nà Đế Vô Ngân thập phần chậm chạp phóng ra một bước, đạp lên trên con đường đá xa, kết quả, hắn cũng không bị trận pháp ở đây bài xích.Đế Vô Ngân trong lòng vui vẻ, lại bước ra một bước, như thế, cả người hắn đều đứng ở trên đường đá xanh rồi.- Có thể đi lên.Đứng trên con đường này, Đế Vô Ngân có một loại cảm giác kỳ dị, phảng phất cả người đều Không Linh, trực tiếp thừa nhận vô tận pháp tắc của vũ trụ tẩy lễ vậy.Thân Khổ, Lam Lạc theo sát phía sau, cũng đi theo bước lên đường đá xanh.Tiếp theo là Lâm Minh.

Lâm Minh cảm giác đường đá xanh cũng giống với con đường đá xanh ở Tinh Thần Thiên Cung cuối Tu La Lộ, đá trải trên con đường này đều ẩn chứa khí tức pháp tắc.Mọi người cẩn thận từng li từng tí, đi về hướng Tu La Thần Điện.Con đường này thoạt nhìn không hề dài, nhưng bọn hắn đã đi hơn một ngày rồi.Bọn hắn đi rất chậm, cũng là vì tận khả năng cảm ngộ pháp tắc ở đây.Rốt cục, sáu người đã đến trước mặt Thần Điện.Giương mắt nhìn lên, cả tòa Thần Điện ánh sáng màu xanh mịt mù, trong đó ẩn chứa năng lượng cường đại, sinh sinh bất tức, bộ dạng hoàn toàn không giống đã trải qua 10 tỷ năm.Đại môn Thần Điện đóng chặt, mà khi mọi người đến nó lại bỗng nhiên rộng mở.Đế Vô Ngân và Thác Bạt Khuê đi tuốt ở đàng trước, hai người bọn họ cẩn thận từng li từng tí, mang theo những người khác đi vào Tu La Thần Điện.Trong thần điện cũng không có nguy hiểm, Lâm Minh có thể cảm giác được pháp tắc ở đây thiên hướng về tường hòa, đại đa số đều là trận pháp mang tính phòng ngự, chỉ cần không chủ động phá hư tòa Thần Điện này thì cũng sẽ không có sát cơ gì cả.Thông đạo trong thần điện bộ không hề dài, sáu người bước chân đạp lên trên con đường đá đã không biết bao nhiêu ức năm không có người đi qua, phát ra tiếng "Đát đát đát" trống trải.Ở cuối thông đạo là một cái đại điện rộng rãi, đại điện này dài rộng đến mấy trăm trượng, rộng lớn giống như quảng trường vậy.Ánh sáng pháp tắc chói lọi, chiếu sáng nơi đây, khiến cho đại điện giống như ban ngày.Sáu người bước vào đại điện, chỉ thấy chính giữa đại điện này là một tòa tế đàn.Tế đàn chỉ cao mấy trượng, có chín tầng bậc thang, trên mỗi một bậc thang đều điêu khắc lấy phù điêu xinh đẹp, ẩn ẩn có hào quang lập loè, điềm lành trận trận.Bất quá đúng lúc này đã không còn ai chú đến bậc thang nữa rồi, ánh mắt mọi người, đều ngưng tụ ở trên tế đàn.Tại nơi đó, nổi lơ lửng sáu kiện vật phẩm, mỗi một kiện tình huống đều hoàn toàn bất đồng.Ở bên ngoài tế đàn, chỉ cần từ hào quang pháp tắc và ngoại hình để xem, mọi người rất khó có thể nhận ra đó đến cùng là vật gì.- Khí tức thật mạnh mẽ, là do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại!Lâm Minh trong nội tâm khẳng định, sáu kiện vật phẩm này đều không phải phàm phẩm.Ở bên người Lâm Minh, bọn người Thân Khổ, Thác Bạt Khuê hô hấp đều dồn dập, bởi vì những bảo vật trân quý này khiến tâm tình bọn hắn khó có thể ức chế được..Đây chính là chí bảo vào 10 tỷ năm trướ, tùy tiện xuất ra một kiện, cũng không biết trân quý hơn Chân Thần Linh Bảo gấp bao nhiêu lần nữa.- Ân?

Nơi này có chữ...Vô Yên đột nhiên mở miệng, mọi người men theo ánh mắt của nàng trông qua, chỉ thấy một chỗ của tế đàn có khắc Cổ Thần Tộc Ngữ.Cổ Thần Tộc Ngữ của mọi người tự nhiên không có vấn đề, rất nhanh đã hiểu rõ ý tứ trong đó.Nó nói về việc phân phối bảo vật.Mọi người chỉ có thể ở trong sáu kiện bảo vật chọn ra ba kiện.Một kiện trong đó thuộc về mọi người cùng sở hữu.Mà hai kiện khác thì thuộc về người thông qua Hàn Băng Kính sở hữu tất cả, cũng chính là Lâm Minh một mình đạt được!Chứng kiến quy tắc phân phối này, đám Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê đều hâm mộ nhìn về phía Lâm Minh, chọn ra ba kiện bảo vật, Lâm Minh độc đắc hai kiện, thật sự khiến người phải đỏ mắt.Đương nhiên, có Tu La cấm địa pháp tắc bảo hộ, hơn nữa lão Thần Hoàng rất ủng hộ Lâm Minh, mặt khác Lâm Minh đối với Thái Cổ chư tộc vượt qua đại kiếp nạn lần này cũng có tác dụng rất trọng yếu, cho nên dù bọn người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê có hâm mộ cũng sẽ không có ý kiến gì với Lâm Minh cả.- Chọn bảo vật đi!Đế Vô Ngân hít sâu một hơi, thanh âm có chút run rẩy, bọn hắn đến Tu La cấm địa chính là vì thời khắc này.Có thể chứng kiến hi vọng hay không thì phải xem những bảo vật này rốt cục là gì.Mọi người chậm rãi bay về phía tế đàn, nọn hắn có thể cảm nhận được pháp tắc chi lực mênh mông giống như triều tịch vọt tới.Kiện bảo vật đầu tiên đối diện lấy mọi người, là một cái đại đỉnh.Đại đỉnh này cao ba trượng, tạo hình cổ sơ tục tằng, trên thân đỉnh có khắc phù điêu Thao Thiết đồ, còn có hoa điểu trùng ngư.Những phù điêu này không có bất cảm giác xinh đẹp nào cả, ngược lại có chút thô ráp, bản thân đại đỉnh nhìn qua cũng không có gì đặc biệt cả, quả thực giống như cổ đổng thanh đồng khí của nhân gian vậy.Bất quá có thể đặt ở chỗ này, mọi người tự nhiên biết rõ đại đỉnh này tất nhiên là vật bất phàm, tám chín phần mười là chí cao pháp bảo năm đó chủ nhân Tu La Lộ tùy thân mang theo rồi.- Trong đỉnh có đỉnh văn!Vô Yên đột nhiên mở miệng, mọi người lúc này mới nhìn đến, ở bên trong đại đỉnh có văn tự thật nhỏ rậm rạp chằng chịt, những văn tự này đều là Cổ Thần Tộc Ngữ, trong đó còn tràn ngập các loại pháp tắc phù văn thần bí, nhưng lại thập phần mơ hồ, tựa hồ bên trong đại đỉnh bao phủ một tầng sương mù, khiến người khó có thể thấy rõ vậy.- Đại đỉnh này chí bảo siêu việt Chân Thần cấp.Trong mắt Lâm Minh chớp động tinh mang, khẩu đỉnh này, hắn rất muốn!Không nói đến uy lực đáng sợ của bản thân đại đỉnh, chỉ riêng văn tự và phù văn trong đỉnh đã khiến hắn trông mà thèm không thôi rồi, nếu như có thể hảo hảo tìm hiểu một phen, chỗ tốt đối với hắn sẽ khó mà tưởng được.- Đỉnh tốt.Đế Vô Ngân cũng chậc chậc khen ngợi, nhưng hắn cũng cũng chỉ nhìn xem thôi, đại đỉnh này tuy rằng trân quý, nhưng không đủ để cứu vớt Thần Tộc, khỏi cần phải nói, chỉ riêng phẩm cấp đáng sợ siêu việt Chân Thần của nó thôi cũng không phải người bình thường có thể sử dụng được rồi.Chỉ sợ coi như là tuyệt đỉnh Thiên Tôn động thủ, cũng chỉ có thể phát huy ra mấy phần trăm uy lực đại đỉnh thôi, làm sao có thể chém giết Tạo Hóa Thánh Hoàng được?-------Chương 2009: Lựa chọn của Lâm Minh (1)Chương 2009: Lựa chọn của Lâm Minh. (1)Mọi người tiếp tục xem tiếpỞ bên cạnh đại đỉnh kia là một phương Đan Hạp.Đan Hạp hoàn toàn phong bế, tựa hồ như bên trong tự hình thành một vũ trụ vậy.Lâm Minh không biết đan dược trong đó rốt cuộc là cái gì, cũng không ngửi thấy mùi thuốc, tất cả đều đã bị phong kín.Nhưng Lâm Minh lại ẩn ẩn cảm giác được, bên trong Đan Hạp tựa hồ truyến đến tiếng tim đập có tiết tấu, không ngừng tản ra sinh mệnh lực cường đại, phảng phất như có một sinh vật có linh tính đang thai nghén trong đó vậy.- Đan dược Hóa Linh sao?Đan dược do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, lại được cung phụng trên tế đàn 10 tỷ năm sẽ là tình hình bực nào đây?Chỉ sợ đan dược này đã thành tồn tại cùng loại như nguyên linh thạch thai rồi, một khi mở ra Đan Hạp, đan dược có thể sẽ phá không bay đi, thậm chí sinh ra linh trí, tự hành tu luyện cũng chưa biết chừng!Một viên thuốc như vậy khiến tâm thần người phải rung động, Thân Khổ, Lam Lạc thậm chí cũng hoài nghi, dùng thực lực của bọn hắn, một khi mở ra Đan Hạp, có thể lưu lại viên linh đan này được hay không?Chỉ là lưu lại nó đã không dễ dàng, nếu như muốn nuốt nó thì độ khó có thể nghĩ được.- Đan dược bực này, nuốt vào có thể bạo thể mà vong hay không đây?Thác Bạt Khuê nói như vậy lấy, khẽ liếc mắt VỚI Đế Vô Ngân, Đế Vô Ngân lắc đầu, ý bảo h mình không chọn viên thuốc này, bởi vì viên thuốc này, cũng không đủ ĐỂ cứu thế.Đế Vô Ngân nhìn về phía Lâm Minh, Lâm Minh trầm mặc, hắn có thể một mình lựa chọn hai kiện vật phẩm, hắn cũng không nóng nảy.Kiện thứ ba là một tấm lá bùa màu đen, trên lá bùa vẽ lấy đường vân phức tạp rậm rạp chằng chịt.Đây là một tấm thần văn phù, cũng chính là cái gọi là thần minh pháp chỉ.Khác với thần minh pháp chỉ Lâm Minh chứng kiến lúc trước, trong tấm thần minh pháp chỉ này ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ, pháp tắc chi lực của nó đã trải qua 10 tỷ năm nhưng lại không có chút trôi qua, ngược lại còn ẩn ẩn có chỗ tăng cường.- Tấm thần minh pháp chỉ này...Ánh mắt Lâm Minh có chút ngưng tụ, nhìn đường vân trên thần minh pháp chỉ, phân tích lấy tác dụng của pháp chỉ...Kiện chí bảo thứ tư là một cái bình nhỏ xanh biếc bình nhỏ, trong đó tản ra vầng sáng nhàn nhạt, Lâm Minh dùng cảm giác dò xét, từ đó cảm nhận được một cổ khí tức quen thuộc.Loại khí tức này, hắn trước kia từng cảm nhận được trong Tinh Thần Thiên Cung cuối thí luyện Tu La Lộ, hắn tuyệt đối sẽ không nhận lầm, đây là khí tức của Tu La chi huyết.Bên trong chiếc bình nhỏ kia có chứa một giọt Tu La chi huyết, thậm chí khí tức ẩn chứa trong đó so với giọt ở trong Tinh Thần Thiên Cung còn mạnh mẽ hơn nhiều!- Cái này cũng không giống là vật cứu thế...Đế Vô Ngân nói như vậy, một lòng sớm đã níu chặt, trong Tu La cấm địa này sẽ không phải không có vật cứu thế đấy chứ?Lâm Minh nhìn bốn loại bảo vật kia, trong lúc nhất thời khó có thể lấy hay bỏ, mỗi một kiện đồ vật đối với hắn đều có tác dụng lớn, đến cùng nên chọn cái nào?Lúc này ánh mắt Lâm Minh đã dời đến kiện chí bảo thứ năm.Bảo vật này kỳ lạ nhất, đây là một chiếc ngọc thuyền lớn chừng lòng bài tay, ngọc thuyền bị trận pháp bao phủ, toàn thân phát ra thần quang màu xanh biếc, những thần quang này tuy rằng sáng ngời nhưng lại thập phần nhu hòa, không có nửa điểm cảm giác chói mắt.Ngọc thuyền lớn chừng lòng bài tay này không hề nghi ngờ cũng là một kiện chí bảo đã vượt qua Chân Thần cấp.Mà sau khi thấy rõ ngọc thuyền, không riêng gì Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cũng bắt đầu chảy mồ hôi rồi.Năm kiện bảo vật này, tựa hồ không cái nào có thể đánh lui Thánh tộc ah!- Ngọc thuyền...

Chẳng lẽ là để cho toàn thể tộc nhân chúng ta đi tị nạn sao?Vô Yên lẩm bẩm nói, Đế Vô Ngân lại lắc đầu.- Không có tác dụng đâu, cho dù đây là một chiếc bảo thuyền đã vượt qua Chân Thần cấp, chúng ta cũng khó có thể phát huy lực lượng của nó, nếu như bị Chân Thần bao vây, chúng ta vẫn sẽ bị chặn đường lại, đến lúc đó, chúng ta chính là cá trong chậu, tuy rằng dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không thể thời gian ngắn phá vỡ chiếc bảo thuyền này, nhưng mà hắn chỉ cần chờ tới lúc năng lượng bảo thuyền hao hết là có thể đơn giản giết chết chúng ta rồi.Điều mà Đế Vô Ngân miểu tả bản thân Lâm Minh rất có kinh nghiệmLúc trước hắn dựa vào Hỗn Nguyên Thiên Cung đến quần nhau với Thiên Minh Tử chính là loại tình huống đó.Thiên Minh Tử tuy rằng không phá được Hỗn Nguyên Thiên Cung, nhưng lại có thể hao hết năng lượng của Hỗn Nguyên Thiên Cung.Đến lúc đó vẫn phải chết.Kế tiếp là kiện bảo vật cuối cùng.Bảo vật này thể tích nhỏ nhất, toàn thân nó được ngâm trong thần quang, khiến người căn bản không thể thấy chuẩn xác.Mọi người ngưng tụ cảm giác thành một nhúm, chậm rãi thăm dò vào thần quang.

Lúc này mới tra ra bộ dạng của kiện chí bảo thứ sáu này.Đây là một khối ngọc, chỉ lớn chừng nắm tay hài nhi, trên đó có khắc đường vân thần bí phức tạp, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt cả.- Cái này...Thanh âm Đế Vô Ngân có chút run rẩy, hắn nhìn khối ngọc bội này, không phát hiện ra chỗ kỳ dị của nó, cũng hoàn toàn không rõ tác dụng của nó.Bằng nó, có thể đánh bại Thánh tộc?Bọn người Đế Vô Ngân và Thác Bạt Khuê cảm thấy có chút tuyệt vọng.

Sáu kiện bảo vật, đến cùng kiện nào có thể cứu thế đây?Nhưng mà lúc này, Lâm Minh nhìn kiện chí bảo cuối cùng kia, trong lòng lại kích động không thôi.Duyên Chi Đế Ngọc!Hắn tự nhiên không có khả năng nhận lầm, kiện chí bảo thứ sáu này chính là Duyên Chi Đế Ngọc hắn đã tìm kiếm rất lâu rồi!Người có duyên có được, kẻ vô duyên gặp lại không nhìn được, đây chính là chìa khóa thần bí mở ra tầng thí luyện cuối cùng nhất của Tu La Lộ.Đáng tiếc, hiện giờ còn chưa tới tới lúc thí luyện cuối cùng mở ra, nếu không Lâm Minh đã hận không thể hiện giờ lập tức trở lại Tu La Lộ, bằng vào nó, hơn nữa hai khối Duyên Chi Đế Ngọc trước kia của mình để mở ra thần tàng cuối cùng !Biến hóa trong lòng của Lâm Minh bọn người Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân hoàn toàn không phát giác ra.Bọn hắn vẫn còn đang gian nan lựa chọn, lựa chọn lần này của bọn hắn thật sự quá trọng yếu.Đế Vô Ngân nói:- Chọn đi, thận trọng một chút, sáu kiện bảo vật này quan hệ đến sinh tử Thái Cổ Thần Tộc, thậm chí tương lai toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Trụ Vũ, quan hệ đến kết quả trận đại kiếp nạn này, lúc làm ra lựa chọn nhất định phải suy nghĩ kỹ càng.

Tốt nhất là có thể hiểu rõ tác dụng của những chí bảo này!Đế Vô Ngân nói lời này kỳ thật chính là nói cho Lâm Minh.

Hắn biết rõ Lâm Minh tinh thông Tu La pháp tắc, cũng chỉ có hắn mới có thể dễ dàng nhìn ra công dụng của những chí bảo này thôi.Sáu kiện chí bảo, theo thứ tự là ngọc thuyền, đế ngọc, thần minh pháp chỉ, đại đỉnh, đan dược, Tu La chi huyết.Thác Bạt Khuê và Đế Vô Ngân, thật sự rất khó từ đó phân chia ra vật có giá trị.-------Chương 2010: Lựa chọn của Lâm Minh (2)Chương 2010: Lựa chọn của Lâm Minh. (2)- Có lẽ là...Đế Vô Ngân nhìn về phía thần minh pháp chỉ, nếu như phải từ trong sáu kiện đồ chọn ra một cái, vậy thì thần minh pháp chỉ vẫn không rõ công dụng kia là có khả năng là vật cứu thế nhất.Nếu như bằng vào nó, có thể một lần hành động giết chết Tạo Hóa Thánh Hoàng thì...- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi xem thần minh pháp chỉ này, công hiệu của nó là...Thác Bạt Khuê ôm hi vọng hỏi Lâm Minh.Ánh mắt Lâm Minh cũng ngưng tụ trên thần minh pháp chỉ, hắn kỳ thật đã chú ý thần minh pháp chỉ này từ lâu rồi.Hắn tuy rằng không có khả năng chữa trị, càng không khả năng nhái lại thần văn phù do chủ nhân Tu La Lộ tự tay chế tác, nhưng nếu như chỉ điều tra công hiệu thì cũng không phải là không thểThời gian dần qua, hắn nhận đường vân trên thần văn phù, bắt đầu phỏng đoán tác dụng của thần văn phù này.Những người khác phi thường nóng vội, bọn hắn vây quanh Lâm Minh, chờ đợi kết quả của Lâm Minh.- Chọn nó đi!Sau khi yên lặng trọn vẹn nửa canh giờ, Lâm Minh đột nhiên mở miệng nói.- Ah?

Nó rốt cuộc là...Thác Bạt Khuê và Đế Vô Ngân con mắt đều sáng, bọn hắn những ngày này cũng nhìn ra cách làm người của Lâm Minh, biết rõ Lâm Minh đã nói như vậy, vậy thì nhất định là có căn cứ.Đại kiếp nạn lần này, chỉ sợ có chuyển cơ rồi!- Thần minh pháp chỉ, có thể giết chết Tạo Hóa Thánh Hoàng sao?Đế Vô Ngân nhịn không được nói, nhưng mà Lâm Minh lại khẽ lắc đầu:- Không phải...

Nó không có bất kỳ lực công kích nào cả, cũng không phải là thần minh pháp chỉ loại công kích.- Cái gì?Đế Vô Ngân hơi chậm lại:- Vậy thì nó...Lâm Minh có chút tự định giá trong chốc lát, nói ra:- Nếu như ta không đoán sai, nó là một tấm thần minh pháp chỉ có thể sử dụng nhiều lần, tác dụng của nó chính là...

Xuyên thẳng qua Tam Thập Tam Thiên, cũng chính là...

Đánh xuyên qua Thán Tức Thần TườngLâm Minh ngữ ra kinh người, những người khác ngây ngẩn cả người.Đánh xuyên qua Thán Tức Thần Tường?Loại phương thức cứu thế này không phải là .... trốn sao?Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê liếc nhau, bọn hắn biết rõ, vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, có rất nhiều trọng Thiên Đô ở vào trạng thái Man Hoang, chỗ đó không có bóng người, hoặc chỉ có rất ít tánh mạng trí tuệ, nhưng chúng cũng không phải hoàn toàn không thích hợp sinh tồn, chỉ là vì Thán Tức Thần Tường quá dầy nên mới khiến nó bị cách ly thôi.Nếu như chạy trốn tới những vũ trụ này thì cùng Thánh tộc quần nhau, cũng chưa hẳn là chuyện không thể.Bởi vì mặc dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng, muốn đục xuyên Thán Tức Thần Tường cũng phải hao tốn cái giá không nhỏ.- Trốn chết...Đế Vô Ngân không biết là tư vị gì, thì thào lặp lại- Chỉ có thể như vậy...Thác Bạt Khuê khổ thán một tiếng, vỗ vỗ bả vai Đế Vô Ngân.Bảo bọn hắn cứ vậy rời khỏi Thái Cổ vũ trụ, rởi khỏi cố hương chủng tộc mình sinh hoạt 10 tỷ năm, bọn hắn khó tránh khỏi lòng mang thương cảm.Bất quá cái vũ trụ này, cũng đã đến cùng đồ mạt lộ rồi...- Thiên hữu Thần Tộc ta...Đế Vô Ngân trong nội tâm mặc niệm lấy, hành đại lễ trên không trung, rồi sau đó hắn vươn tay, chụp tới đạo thần minh pháp chỉ kia.Dưới quy tắc thủ hộ, trận pháp chung quanh thần minh pháp chỉ cũng không ngăn trở Đế Vô Ngân.Hắn liền thuận lợi bắt lấy thần minh pháp chỉ vào tay.Xúc cảm mềm mại như tơ lụa khiến hai tay Đế Vô Ngân run nhè nhẹ lấy, trong tay hắn cầm chính là tương lai của Thái Cổ chư tộc a!- Lâm tiểu huynh đệ, chúng ta đã làm ra lựa chọn, lựa chọn của ngươi thì sao?Thác Bạt Khuê hỏi như thế.Lâm Minh có chút trầm ngâm, từ trong năm loại còn lại làm ra lựa chọn lấy hay bỏ, thật sự không phải là chuyện dễ dàngSuy tư mười tức, Lâm Minh hành lễ trên không trung, rồi sau đó, hắn cũng đưa tay ra.Hắn đầu tiên, chộp tới cái kia miếng Duyên Chi Đế Ngọc.Vô luận như thế nào, đế ngọc này hắn đều nhất định phải đạt được.Hắn tin tưởng, thí luyện cuối cùng của Tu La Lộ mới là truyền thừa trọng yếu nhất là chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.- Cái này...Chứng kiến Lâm Minh thu hồi đế ngọc, tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc.Vô Yên có chút nhíu mày, khó hiểu nhìn về phía Lâm Minh.Với tư cách là thứ Lâm Minh lựa chọn đầu tiên, không thể nghi ngờ đó là thứ hắn cho rằng là trân quý nhất.Nhưng mà trong năm kiện còn lại, theo Vô Yên xem ra thì giá trị lớn nhất hẳn là miếng đan dược thần bí kia mới đúng.Vật gì đó thì cuối cùng đều là ngoại vật, nhưng đan dược lại có thể trực tiếp tăng lên thực lực bản thân võ giả, giá trị đương nhiên lớn nhất.Lựa chọn của Lâm Minh khiến nàng khó hiểu, chẳng lẽ đế ngọc này là đồ vật bất phàm nào đó, Lâm Minh nhìn ra chỗ trân quý của nó sao?- Còn có một kiện.Ánh mắt Lâm Minh đảo qua trên bốn đồ vật còn lại.Tu La chi huyết sao?Tu La chi huyết tuy tốt, nhưng Lâm Minh đã hấp thu qua một lần rồi, lần thứ hai, hiệu quả tự nhiên sẽ giảm bớt đi nhiều.Hơn nữa Lâm Minh trước kia còn chiếm được 《 Thánh Điển 》 sáng tác giả chi huyết.Ý định của Lâm Minh là có thể thông qua tu luyện dung hợp hai loại lực lượng bất đồng trong cơ thể, như vậy tính toán ra, nếu như hai cổ lực lượng cân đối vậy thì dung hợp tự nhiên cũng dễ dàng hơnCho nên Tu La chi huyết, Lâm Minh đầu tiên buông tha cho.Kế tiếp, đại đỉnh, thần bí đan dược, còn có ngọc thuyền!Lâm Minh nhiều lần cân nhắc, cuối cùng nhất cắn răng một cái, vươn tay chộp tới ngọc thuyền!Linh thuyền chỉ lớn chừng lòng bài tay đã rơi vào trong tay Lâm Minh, xoay tròn lấy, nó toàn thân trắng noãn, tản ra khí tức nhu hòa.Đến tận đây, lựa chọn của Lâm Minh cũng đã xong, Duyên Chi Đế Ngọc, còn có...

Ngọc thuyền!Chứng kiến lựa chọn thứ hai của Lâm Minh là ngọc thuyền.Bọn người Thác Bạt khuê, Vô Yên, Đế Vô Ngân đều sửng sốt một chút.Chiếc ngọc thuyền này hẳn là tọa giá trước kia của chủ nhân Tu La Lộ, linh hạm phẩm cấp siêu việt Chân Thần Linh Bảo.Mặc dù nói độ khó luyện chế một chiếc linh hạm so với rèn một kiện vũ khí, luyện chế một viên thuốc càng lớn hơn nhiều, giá trị tài liệu hao phí cũng cực cao, nhưng đối với Lâm Minh mà nói, tự nhiên là đường vân trên đại đỉnh, hoặc đan dược đối với hắn sẽ tốt hơn nhiều.Linh hạm ý nghĩa cũng không lớn.- Lâm Minh. . .

Ngươi chọn linh hạm, là vì. . .Đế Vô Ngân kỳ thật đã đoán được Lâm Minh vì sao lại làm ra lựa chọn này, nhưng cũng không dám xác định, bởi vậy mới mở miệng hỏi thăm.- Vì trốn chết. . .

Nếu không cho dù có thần minh pháp chỉ, các ngươi cũng căn bản không xông ra khỏi phiến Hỗn Loạn Tinh Hải này được, nếu như không cách nào đến đến biên giới Thái Cổ vũ trụ vậy thì cũng không cách nào phá tan Thán Tức Thần Tường. . .Thái Cổ Thần Tộc và Thiên Tộc hiện giờ đã bị Thánh tộc tầng tầng vây quanh, dựa vào lỗ đen cùng với vòng xoáy thời không hạch tâm Hỗn Loạn Tinh Hải để kéo dài thời gian.Dưới loại tình huống này, bọn hắn muốn phá vòng vây quả thật là hi vọng xa vời.-------Chương 2011: Quyết định của Thần Hoàng (1)Chương 2011: Quyết định của Thần Hoàng. (1)- Cái này. . .Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê nghe Lâm Minh nói thế đều không biết phải nói gì cho phải.Lâm Minh dùng một cơ hội trân quý lựa chọn chí bảo để lựa chọn linh hạm, vi Thái Cổ gia tộc giành lấy một đường sinh cơ, ân tình này thật sự quá nặng!Lâm Minh lắc đầu:- Các ngươi không cần cám ơn ta, thứ nhất lão Thần Hoàng đối đãi ta không tệ, thứ hai, ta cũng là vì chủng tộc của mình.

Ta muốn Thái Cổ chư tộc trước tiên dùng thần minh pháp chỉ đánh vỡ không gian bích chướng ngăn cản, bay đi Thần Vực, rồi sau đó lại dùng chiếc linh hạm này mang theo một đám nhân tộc trong Thần Vực cùng nhau phá vỡ Thán Tức Thần Tường, tiến đến Man Hoang vũ trụĐại kiếp nạn sắp tới, Lâm Minh biết rõ, muốn dựa vào mình, muốn dựa vào đám Thiên Tôn của nhân loại để đối kháng Thánh tộc căn bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.Thần Vực rơi vào tay giặc, có lẽ đã là việc không thể tránh khỏi được rồi.Thần Vực Nhân tộc ức ức triệu, còn có 1 tỷ đại giới, nhân khẩu cộng lại không biết bao nhiêu, bọn hắn phân tán ở trong không gian vô cùng rộng lớn, muốn diệt sát toàn bộ là chuyện không thể nào.Để Thánh tộc vận dụng một đám Thiên Tôn Giới Vương, lần lượt tới các thế giới sưu tầm, đồ sát nhân loại, sợ là một trăm triệu năm đều giết không hết.Nhưng Thánh tộc cũng không cần diệt sạch Nhân tộc, bọn hắn chỉ cần diệt sạch truyền thừa của Nhân tộc là được rồi.Chỉ cần diệt sát cả đại thánh địa, thế lực lớn của Nhân tộc thì nhân tộc sẽ mất đi căn cơ, trở nên giống với Hồn Giới Nhân tộc, triệt để biến thành chủng tộc bị thống trị nô lệ, sau đó chậm rãi suy sụp, tự mình hủy diệt.Cho nên. . . tinh anh của nhân tộc không thể chết được.Thần Mộng, Đế Thích Già, Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Hành Si. . .

Còn có rất nhiều Thiên Tôn, Giới Vương, rất nhiều truyền nhân Thiên Tôn, tuyệt thế thiên kiêu. . .

Những người này là tương lai của nhân tội, bọn hắn cũng đại biểu cho thành tựu chí cao của võ đạo Nhân tộc võ đạo, văn minh võ đạo của Nhân tộc cần bọn hắn truyền thừa xuống.Trong mấy trăm năm ngắn ngủi, Lâm Minh có thể làm cũng chỉ là những chuyện này, đây có thể nói là lựa chọn duy nhất của hắn rồi.- Xuyên việt đến Thần Vực, cùng nhân tộc liên hợp sao?Đế Vô Ngân có chút trầm tư, Thái Cổ di tộc cùng nhân tộc liên hợp, có lẽ là một lựa chọn không tệ, đều là mục tiêu Thánh tộc muốn hủy diệt, hợp tác cùng có lợi.Đương nhiên, quyết định trọng đại này vẫn cần báo cáo cho lão Thần Hoàng biết, để lão Thần Hoàng định đoạt mới được.. . .Chuyến đi Tu La cấm địa cứ vậy kết thục.Lâm Minh lấy được thứ hắn rất muốn có -- Duyên Chi Đế Ngọc, kế tiếp, chính là chờ đợi thời khắc thí luyện cuối cùng nhất mở ra rồi.Mà trước đó, hắn phải hiệp trợ Nhân tộc và Thái Cổ di tộc thành công rút đi được.Mọi chuyện trong đó, đều là phải dưới tình huống lý tưởng mới có thể hoàn thành, nhưng mà... tương lai thật sự sẽ phát triển đúng như mình nghĩ sao?Lâm Minh không cách nào phán đoán.Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên!Dù thật sự thất bại, dù Nhân tộc hủy diệt, mình cũng bị giết chết, hắn cũng sẽ không vì lựa chọn của mình, sẽ không vì từng từ chối Thánh Mỹ mà hối hận.Hắn làm tất cả đều tuân theo bản tâm hắn.Thực tế sau khi chứng kiến Hỗn Nguyên Thiên Tôn trong mật thất Hắc Ám, chứng kiến chữ viết kia thì Lâm Minh càng thêm kiên định tín niệm của mình.Mặc dù phấn thân toái cốt, hắn cũng phải dựa theo bản tâm của mình, từng bước một đi xuống!. . .Lâm Minh trở lại Thái Cổ Thần Tộc, lão Thần Hoàng đã đợi hắn từ lâu.Chứng kiến mọi người bình an trở về, lại từ chỗ Đế Vô Ngân biết được chuyện đã trải qua, lão Thần Hoàng thập phần giật mình, hắn tuy rằng nhìn ra sự bất phàm của Lâm Minh, nhưng cũng thật không ngờ, biểu hiện của Lâm Minh tại Tu La cấm địa vậy mà đạt đến loại trình độ này, vượt qua một cấp bậc chém giết thiên tài mạnh nhất thời đại Thượng Cổ.Về phần chuyện Thần Tộc cùng Nhân tộc liên hợp lão Thần Hoàng cũng đáp ứng.Mặc dù nói đi đường vòng đến Thần Vực, sẽ tăng lớn phong hiểm cho Thần Tộc, nhưng cái này đối với tương lai bọn hắn trùng kiến Thần Tộc cũng có chỗ lợi rất lớn.Hơn nữa nếu như không có Lâm Minh, bọn hắn ngay cả chạy trốn cũng không được, chỉ có thể ngồi chờ chết.- Đây chính là linh hạm chủ nhân Tu La Lộ năm đó lưu lại sao?Ở bên cạnh bàn đá bằng Hắc Diệu Thạch vây quanh rất nhiều chí cường giả của Thần Tộc và Thiên Tộc, bọn hắn bị một hồi hội nghị khẩn cấp, triệu tập đến đây.- Đúng vậy, chúng ta trước kia đã nghiên cứu qua, chiếc linh hạm này có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, bên trong tự thành một phương không gian, vô cùng rộng lớn, có thể dung nạp toàn bộ tộc nhân Thái Cổ chư tộc ở trong Hỗn Loạn Tinh Hải vào trong.Một chiếc linh hạm, muốn sắp xếp vài tỷ võ giả, cũng không khó khăn, nếu như phân tầng thì mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ cũng rất đơn giản.Hơn nữa người tiến vào linh hạm còn có thể mang theo không gian pháp khí, như vậy tộc nhân có thể chứa nạp sẽ tăng lên rất nhiều.Hiện giờ, nhân khẩu của Thần Tộc kỳ thật chỉ có mấy ngàn vạn người ít ỏi.Cho dù tăng thêm Thiên Tộc và chủng tộc khác thì cũng không có bao nhiêu, toàn bộ dung nạp vào trong chiếc linh hạm này vẫn còn dư xài.- Kế hoạch bắt đầu vào một tháng sau, đến lúc đó, triển khai bí mật hành động, triệu tập tất cả tộc nhân tiến vào trong linh hạm, cần phải trong vòng hai mươi ngày hoàn toàn chuyển di toàn bộ.

Về sau, linh hạm khởi động!

Chủng tộc chúng ta sống hay chết thì phải xem lần phá vây kế tiếp rồi.Lão Thần Hoàng của Thần Tộc vung tay lên, tuyên bố.Kỳ thật đây cũng không phải là một lần hội nghị, chỉ là một cái thông báo, kế hoạch trốn chết đã sớm chế định tốt rồi, bất kể là ai, mặc kệ có nguyện ý hay không đều phải phục tùng.Phá vòng vây a. . .Nghe mấy chữ này, chư cường giả ở đây đều trầm mặc lại, bọn hắn biết rõ, lần phá vòng vây này tuyệt đối không dễ dàng.

Hi sinh là chuyện không thể tránh khỏi, thậm chí không cẩn thận một chút thì có thể sẽ toàn quân bị diệt. . .Đại chiến phá vòng vây bốn mười ngày sau sẽ liên quan đến sinh tử tồn vong của Thái Cổ chủng tộc !Sau khi mọi người trầm mặc thật lâu, lão Thần Hoàng đột nhiên sâu kín mà mở miệng:- Lâm Minh. . .- Vãn bối ở đây.Lâm Minh đứng lên.Lão Thần Hoàng yêu thương nhìn Lâm Minh, chậm rãi nói:- Đây là linh hạm ngươi mang về, danh tự trước kia đã không thể tra khảo nữa, ngươi đặt một cái tên mới cho nó điLâm Minh trong nội tâm khẽ động, ánh mắt dời đến trên người lão Thần Hoàng.Một khắc này, ánh mắt của hắn tựa hồ xuyên qua bức tường của đại điện, nhìn về phía tinh không mênh mông.- Hãy gọi là Hy Vọng đi. . .Lâm Minh yên lặng nói.. . .Tin tức ọn nguời Lâm Minh, Đế Vô Ngân từ trong Tu La cấm địa mang ra cứu thế chi pháp bị hoàn toàn phong tỏa, chỉ có cao tầng Thần Tộc, Thiên Tộc biết rõ.

Để tránh tiết lộ ra ngoài kích thích Thánh tộc, khiến bọn hắn không tiết giá lớn cũng phải quét ngang Hỗn Loạn Tinh Hải.-------Chương 2012: Quyết định của Thần Hoàng (2)Chương 2012: Quyết định của Thần Hoàng. (2)Hiện giờ Thần Tộc cần chính là thời gian!Lão Thần Hoàng định ra vapf một tháng sau mới triệu tập tộc nhân, triển khai hành động, thật ra chính là chờ đợi Lâm Minh chữa trị thần minh pháp chỉ.Hắn vừa về tới Thần Tộc đã đâm đầu vào trong mật thất.Giờ cách lúc trốn chết đã không còn lâu lắm, dùng lực lượng của Thần Tộc hiện giờ, dù đã có linh hạm của chủ nahan Tu La Lộ phụ trợ nhưng muốn lao ra khỏi vòng vây của Thánh tộc cũng cực kỳ khó khăn.Mà nếu có một đám thần minh pháp chỉ phẩm chất cao phụ tá thì quá trình này sẽ thuận lợi hơn nhiều lắm!Trong lúc nhất thời, hào khí bao phủ trong thần tộc trở nên cực kỳ áp lực.Lâm Minh mỗi ngày chữa trị thần minh pháp chỉ chẳng phân biệt được ngày đêm, vốn tu vi của hắn cũng không cao, mà thần minh pháp chỉ, đều là đỉnh cấp thần văn phù do đại năng ngoài Chân Thần vẽ ra, chữa trị cực kỳ gian nan.Vì vậy lão Thần Hoàng điều động mấy tên đỉnh tiêm Thiên Tôn, thời khắc chờ lệnh hiệp trợ Lâm Minh.Mấy đỉnh tiêm Thiên Tôn, này vố cũng cân nhắc đi theo Lâm Minh để học được chút thủ đoạnNhưng lúc này bọn hắn muốn học thần văn thuật cũng không phải là vì học trộm gì đó, bọn hắn chỉ muốn có thể trợ giúp Lâm Minh, có thêm nhiều thần minh pháp chỉ hơn nữa để đối phó với Thánh tộc thôi.Nhưng bọn hắn đã từ từ phát hiện, vô luận bọn hắn cố gắng như thế nào cũng không thể học được chút nào cả.Thần văn thuật này giống như là chuyên chức của Lâm Minh vậy, trừ hắn ra, những người khác căn bản không sờ được chút đầu mối nào cả.Một tấm lại một tấm thần minh pháp chỉ bị Lâm Minh chữa trị ra, hồn lực của hắn thường xuyên tiêu hao đến trình độ dầu hết đèn tắt .Sau đó lại ngồi xuống điều tức, khôi phục từng chút từng chút một.- Lâm Minh, chiến hoàng bệ hạ bảo ta đưa tới dưỡng hồn đan. . .Lúc Lâm Minh hoàn thành một lần chữa trị, bắt đầu c nghỉ ngơi thì Vô Yên xin tiến nhập mật thất.Vì phá vòng vây lần này, Thiên Tộc cũng đã dốc hết có khả năng rồi.Hiện giờ dưỡng hồn đan Vô Yên lấy ra đều là cực phẩm trong cực phẩm, là do mẫy lão Thiên Tôn chuyên tu thần của Thiên Tộc liên thủ luyện chế, các loại dưỡng hồn tài liệu trân quý đều không tiếc vốn gốc lấy ra.Vào lúc này đã không còn ai cảm thấy không nỡ gì nữa, chỉ cần có thể nhiều ra một phần lực cũng đã rất tốt rồi.- Cảm ơn rồi. . .Trong thanh âm của Lâm Minh mang theo mỏi mệt khó có thể che giấu, lúc này hắn sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt phủ kín tơ máu, nơi mật thất của hắn, các loại tài liệu mất trật tự chồng chất đầy đất.Đây là bởi vì có chút thần minh pháp chỉ tổn hại tương đối nghiêm trọng, Lâm Minh thậm chí còn phải ở trên thần minh pháp chỉ bổ xung lấy các phù văn.Muốn bổ sung phù văn thì tiêu hao đối với Lâm Minh sẽ càng lớn, dù chỉ là một chút thôi cũng hao hết tâm lực của Lâm Minh.Vô Yên thấy Lâm Minh như vậy, trong ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp, nàng bởi vì địch ý và trào phùng của mình đối với Lâm Minh mà cảm thấy đầy áy náy.- Chú ý nghỉ ngơi. . .Vô Yên cắn môi, nhẹ nói.Lời như vậy nếu như là người bình thường nói thì chẳng qua chỉ là khách khí, còn đối với Vô Yên trời sinh tính tình cao ngạo mà nói, lời này lại cực kỳ khó được.- Ta đã biết rồi, cám ơn dưỡng hồn đan của các ngươi.Lâm Minh ở trên linh hồn tạo nghệ phi phàm, tự nhiên nhìn ra sự bất phàm của dưỡng hồn đan này.Đối với hắn mà nói, chữa trị thần minh pháp thời gian dài với cường độ cao chỉ là một kỳ ngộ rèn luyện cho mình, mà có dưỡng hồn đan trân quý như thế gia trì, càng có thể tiêu hao hồn lực không kiêng nể gì cả, không cần phải cân nhắc có để lại di chứng hay không.- Ân. . .Vô Yên gật đầu, nhìn thật sâu Lâm Minh, sau đó ra khỏi mật thất. . .Ở sâu trong tinh không, có một khỏa ngôi sao kim loại.Mặt ngoài khỏa ngôi sao kia, có một cái cửa động khổng lồ đường kính ngàn dặm, biên giới đại động này thập phần chỉnh tề, hiển nhiên cũng không phải tự nhiên hình thành, mà là có chí cường giả, dùng đại pháp lực cắt ra.Đại động này sâu không thấy đáy, nếu như xâm nhập vào trong đó liền sẽ phát hiện ra một màn càng đáng kinh ngạc hơn nữa, đại động kéo dái xuống dưới ngàn dặm sẽ xuất hiện một không gian cực lớn vô cùng rộng lớn, biên giới kéo dài đến gần như vạn dặm, cái này chẳng khác nào như bên trong ngôi sao này đào rỗng ra một nửa vậy.Mà ở điểm cuối không gian cực lớn này, có một tòa Huyết Trì màu đỏ tươi kéo mấy ngàn dặm, huyết chập trùng dạng, sát khí trùng thiên, khiến người sợ hãi.Ở trên không Huyết Trì có một trung niên nhân mặc thất sắc trường bào im im lặng lặng nổi lơ lửng.Người trung niên này có một đầu tóc dài huyết sắc, dung mạo hắn thương cổ, ngũ quan như đao khắc.Lúc này, hắn nhắm chặt hai mắt, hai tay giao nhau ôm ở trước ngực, mười ngón toàn bộ mở rộng ra, đặt nơi chỗ hai hõm vai, trong miệng hắn nói lẩm bẩm, tựa hồ như đang tụng một đoạn Cổ Kinh.Ở dưới người hắn, trong huyết trì bọt nước quay cuồng, mùi máu tươi trùng thiên, thời gian dần qua, có vô số bọt khí từ trong huyết trì toát ra, tựa như huyết dịch sôi trào vậy.Bọt khí ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, bọt nước trong huyết trì cũng cũng càng lúc càng lớn, rốt cục...

Theo một tiếng nổ mạnh ầm vang, một cái đầu lâu cự đại từ trong huyết trì lao ra, mang theo huyết lãng cao cả trăm dặm bay thẳn đến chân trời!Huyết vũ vôn biên giống như thác nước trút xuống xuống, mà trung niên nhân kia vẫn nhắm chặt hai mắt, vẫn không nhúc nhích.Hắn lăng không đứng giữa huyết vũ, nhưng lại không có nửa giọt nược đụng được vào người hắn.Vừa rồi từ trong huyết trì xuất hiện là một cái đầu lâu Ác Ma dữ tợn, đầu lâu này dài chừng trăm dặm, có một đôi cơ giác cong cong và miệng lớn dính máu, giống như một Ác Long màu đỏ vậy!Ác Long tùy ý gào thét, đầu lâu cực lớn điên cuồng vặn vẹo.Đúng lúc này, trong huyết trì lần nữa quay cuồng ra đại lượng bọt khí, theo một tiếng nổ mạnh ầm vang, lại là một cái đầu lâu Ác Long lao ra, tùy ý quay cuồng trên bầu trời.Kế tiếp, một đầu lại một đầu Ác Long tưf trong huyết trì chui ra, đã không biết bao nhiêu đầu rồi.Nếu như lúc này có võ giả tiến vào trong ngôi sao này, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn sẽ cho rằng Huyết Trì này là một cái Long sào cự đại, bên trong ngủ đông rất nhiều Ác Long.Nhưng kế tiếp, một màn càng khiến người thêm giật mình đã xảy ra.Lúc Ác Long tuôn ra đạt tới hơn ba mươi đầu thì huyết dịch đỏ tươi trong cả tòa trong huyết trì bắt đầu kịch liệt giảm bớt, khô cạn...Bề mặt Huyết Trì không ngừng hạ thấp, lần nữa hạ xuống, lộ ra một vật thể dẹp hình cầu vô cùng cự đại, đường kính gần vạn dặm bên trong Huyết Trì, vật thể dẹp hình cầu này cùng màu với Huyết Trì, nếu như không nhìn kỹ thì chỉ sợ sẽ cho rằng nó chính là Huyết Trì.Rầm rầm!Máu tươi đặc dính như thác nước trút xuống mặt ngoài vật thể dẹp hình cầu kia, cuối cùng nhất lộ ra một mảnh xiềng xích màu đen dài hẹp vừa thô vừa to.-------Chương 2013: Huyết trì cự thúChương 2013: Huyết Trì Cự Thú.Những xiềng xích này giao lẫn nhau, một mực khóa lấy vật thể dẹp hình cầu, hoàn toàn khóa cứng nó lại.Huyết Trì càng lùi càng thấp, vật thể dẹp hình cầu đang chậm chạp nhúc nhích lấy, trong đó thậm chí truyền đến tiếng "Phù phù!

" "Phù phù!

" giống như tim đập vậy.Ẩn ẩn có tánh mạng chi khí mênh mông từ bên trong vật thể dẹp hình cầu truyền đến, tựa hồ như nó một khối huyết nhục cực lớn vậy.Mà hơn ba mươi đầu Ác Long màu đỏ bay lên, bên dưới Long cảnh dài đến mấy trăm dặm của chúng đúng là hợp với khối huyết nhục này.Nói cách khác, hơn ba mươi đầu Ác Long v này cũng không phải thân thể độc lập, mà là một cái chỉnh thể!Chúng là chi nhánh của sinh vật cực lớn hình cầu hình dẹp này.Không cách nào tưởng tượng, đây là sinh vật đáng sợ cỡ nào, chỉ riêng đường kính đã lên đến vạn dặm, mà hơn ba mươi cái đầu lâu Ác Long của nó, từng cái đều tản mát ra khí tức đáng sợ không hề thua kém một đầu Long chính thức.Theo quái vật đáng sợ kia xuất hiện, trung niên nhân thất sắc trường bào trôi nổi trên bầu trời lông mày càng nhíu chặt hơn, nơi thái dương đã thấm ra một tầng mồ hôi, tựa hồ như đã tiêu hao thật lớn.Khẩu hình của hắn vẫn đang biến ảo lấy, không ngừng tụng kinh, hơn nữa càng niệm càng nhanh!Thanh âm hắn phát ra tạo thành từng đạo phù văn mắt thường có thể thấy được bay về phía quái vật cự đại bên dưới người hắn, rồi sau đó giống như là trâu đất xuống biển vậy, chui vào thân thể quái vật.Tiêu hao của trung niên nhân càng lúc càng lớn, huyết khí toàn thân hắn cuồn cuộn, Cương Nguyên dâng lên, hào quang thân thể càng ngày càng sáng, như mặt trời lóng lánh vậy.- Thánh Tổ chi ấn, phong!Trung niên nhân đột nhiên mở hai mắt ra, tất cả kinh văn hắn niệm ra vào một khắc này toàn bộ đều bắt đầu hội tụ, hình thành một cái chú ấn cự đại bay về phía quái vật dưới người hắn .Rồi sau đó chú ấn này dung hợp thành bộ dáng trung niên nhân, chậm rãi chui vào trong cơ thể quái vật, triệt để biến mất không thấy gì nữa.- Ô ô ô --- Ô ô ô --Quái vật phát ra tiếng ô ngâm trầm thấp, như đại địa chấn chiến vậy, toàn bộ ngôi sao, tựa hồ như bị ảnh hưởng rồi, đều nổ vang!Quá trình này, đại khái giằng co thời gian nửa nén hương, theo tiếng vang "Rầm rầm!

", một màn quỷ dị đã xảy ra.Một trong hơn ba mươi cái đầu rồng lớn của quái vật đột nhiên hòa tan ra, dung thành máu đỏ tươi tùy ý huy sái.Mà mấy hơi sau, lại một cái đầu rồng nổ bung, hóa thành huyết dịch.Kế tiếp, hơn ba mươi đầu đầu rồng theo thứ tự hòa tan, toàn bộ đều biến thành huyết dịch.Huyết dịch phún dũng lấy huy sái xuống, sau khi tắm láy những huyết dịch này, chủ thể của quái vật cũng như đang chậm rãi hòa tán, giống như dầu mỡ heo bị nóng vậy, đã trở thành chất lỏng đặc dính .Cuối cùng nhất, thân thể của nó hoàn toàn biến mất, hóa thành một mảnh Huyết Trì.Thì ra bên trong ngôi sao này vốn cũng không có Huyết Trì gì, mà là do quái vật cự đại này biến thành!Khi Huyết Trì hoàn toàn bình tĩnh lại, trung niên nhân thất sắc trường bào một lần nữa nhắm hai mắt lại, ngồi xuống điều tức trong hư không, tụng kinh và thi pháp vừa rồi khiến hắn tiêu hao không ít lực lượng.Ngay khi trung niên nhân này bắt đầu ngồi xuống điều tức thì đột nhiên một đạo hỏa quang nổ vang trước mắt trung niên nhân, hắn nhướng mày, mở hai mắt ra.- Hồn Đế... lão quái vật này, tới tìm ta làm gì...Trong mắt trung niên nhân hiện lên sáng rọi kỳ dị, sau một khắc, hắn tiện tay xé rách hư không, bước ra một bước, tràng cảnh chung quanh đột nhiên xoay chuyển, hắn liền đi tới trong đại điện của một tòa tinh thạnh thế thành.Ở giữa hư không đại điện này nổi lơ lửng một bóng người.Bóng người này mơ hồ không rõ, hiển nhiên chỉ là một cái ảo ảnh.Ảo ảnh có bộ dáng thiếu niên, làn da trắng nõn bóng loáng, đầu đầy tóc đen như thác nước, nhưng quỷ dị chính là, hai mắt ảo ảnh lại cực kỳ tang thương, không khí trầm lặng, giống như đã gần đất xa trời vậy.Dung mạo như vậy mang đến cho người cảm giác thập phần quỷ dị.Thiếu niên già nua nhìn trung niên nhân, khóe miệng có chút mở ra:- Ngươi tựa hồ tiêu hao không nhỏ?

Không biết là vật gì, có thể khiến cho Thánh tộc chi hoàng mỏi mệt như thế?Trung niên nhân mặc thất sắc trường bào kia đúng là Tạo Hóa Thánh Hoàng của Thánh tộc!- Ngươi cũng quan tâm quá nhiều rồi.Tạo Hóa Thánh Hoàng thanh âm lạnh lùng, hiển nhiên căn bản không muốn nhắc tới lần thi pháp vừa rồi:- Ngươi đến tột cùng tới làm gì?Tạo Hóa Thánh Hoàng sáng quắc nhìn về phía Hồn Đế, tuy rằng bọn hắn tạm thời hoà giải, nhưng tuyệt đối không tính là bằng hữu.- Ta chuyên đến nói cho ngươi biết một tin tức!Hồn Đế thanh âm già nua, trống rỗng không có gì, không có nửa phần cảm tình, lạnh giống như băng.- Nói!- Có một người, đi Thái Cổ vũ trụ, đối với hắn, ngươi có lẽ sẽ cảm thấy hứng thú...

Hắn gọi là...

Lâm Minh!Hồn Đế âm trầm nói, Tạo Hóa Thánh Hoàng nghe xong đuôi lông mày nhảy lên.- Lâm Minh!

Hắn đi tới Thái Cổ vũ trụ! ?Đối với Lâm Minh, Tạo Hóa Thánh Hoàng đương nhiên không xa lạ gì.Đây là một thanh niên đáng sợ, hắn vậy mà có thể dùng cốt linh hơn trăm tuổi lực áp Tạo Hóa Thánh tử lớn tuổi hơn hắn gấp mấy lần, tu vị cũng cao hơn hắn một đại cảnh giới!Người như vậy, chỉ cần cho hắn thời gian, tương lai của hắn sẽ không thể tưởng tượng nổi.Hiện giờ, Lâm Minh còn rất yếu.Tạo Hóa Thánh Hoàng đương nhiên tuyệt sẽ không bỏ mặc cho Lâm Minh lớn lên, hắn sớm đã muốn trong mấy trăm năm gần đây đánh chết Lâm Minh, trảm thảo trừ căn rồi!Chỉ là trước kia Tạo Hóa Thánh Hoàng luôn có đủ việc cần hoàn thành, ví dụ như cùng Hồn Tộc triển khai, ví dụ như cùng Thánh tộc triển khai, lại ví dụ như luyện hóa Huyết Trì thần bí vừa rồi.Còn lần này, Tạo Hóa Thánh Hoàng vậy mà từ chỗ Hồn Đế biết được, Lâm Minh đã đi tới Thái Cổ vũ trụ, cũng chính là vũ trụ mà Thánh tộc đang chiếm đánh.Như vậy đồng thời khi tiêu diệt Thái Cổ chư tộc cũng thuận tiện giết chết Lâm Minh luôn.- Thật sự là Thiên Đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông vào.Tạo Hóa Thánh Hoàng cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt lập loè hào quang khát máu ...Giết chết Lâm Minh, tương đương với đoạn tuyệt hi vọng của Nhân tộc!Hồn Giới, Hồn Thiên Thánh Địa --Trong đại điện Hồn Thạch Thế Thành, một thiếu niên già nua đứng trên một phương tế đàn.Hai tay của hắn giao nhau khoanh trước ngực, hai mắt hơi khép, cảm giác giống như xúc tu của quái vật vươn dài ra, xuyên thủng Thán Tức Thần Tường...Thiếu niên già nua này chính là Hồn Đế.Dựa theo tình huống bình thường, mặc dù là chúa tể vũ trụ mạnh như Hồn Đế cũng không có khả năng dùng cảm giác xuyên qua Thán Tức Thần Tường được.Nhưng nếu như hắn gieo ấn ký lên thân người nào đó từ trước, vậy thì hắn và người này dù không cùng một vũ trụ thì hắn cũng có thể cách Tam Thập Tam Thiên, cảm giác được đối phương.Hồn Đế và Tạo Hóa Thánh Hoàng đều có lưu lại ấn ký trên người nhau, chỉ cần song phương bọn hắn đều nguyện ý, vậy thì có thể cách tầng tầng vũ trụ trực tiếp trao đổi.-------Chương 2014: Giương buồm!Chương 2014: Giương buồm!Hồn Đế lần này liên lạc với Tạo Hóa Thánh Hoàng, chính là vì nói cho hắn biết tin tức có quan hệ với Lâm MinhHíz-khà-zzz --Hồn Đế mở hai mắt ra, cùng lúc đó, cảm giác giữa hắn cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng bị cắt đứt, ở trước mặt Hồn Đế, hư ảnh Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn mơ hồ cũng chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.Hồn Đế trầm mặc, từng bước một xuống khỏi tế đàn, đầu tóc dài màu đen phủ lên trên trường bào tuyết trắng, nhìn từ bóng lưng thì hắn quả thật giống như một mỹ thiếu niên phong nhã hào hoa vậy.Ở trước người Hồn Đế đứng một nữ tử toàn thân đều được bao trùm dưới áo choàng màu đen.Cô gái này, chính là Thánh Mỹ.Lúc này, Thánh Mỹ trán có chút thấp đi, biểu lộ đạm mạc, khiến người căn bản không nhìn ra trong lòng nàng suy nghĩ gì.- Mềm lòng rồi sao?Hồn Đế đột nhiên nói ra, Thánh Mỹ có chút nhíu mày lại.Hồn Đế nở nụ cười:- Ngươi không cần phải làm bộ dáng với ta, trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì ta đại khái cũng có cảm giác, ngươi lần kia gặp phải Lâm Minh, che đậy cảm giác của ta, về sau Lâm Minh đi Thái Cổ vũ trụ, ngươi và hắn đã cùng nhau nói chuyện trọn một phút đồng hồ, ngươi đã nói gì chứ?Trên mặt Hồn Đế treo nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này khiến người không rét mà run.Mà Thánh Mỹ vẫn không nói lời nào, nàng chỉ đứng trong tòa đại điện u ám này, giống như một bạch ngọc điêu khắc phủ lên trường bào màu đen vậy.Hồn Đế nhìn chằm chằm vào Thánh Mỹ, trọn vẹn mười tức, hắn cười lắc đầu:- Tim đập giống như đúc bình thường, hô hấp không có chút mất trật tự nào, năng lượng lưu chuyển trong cơ thể cũng đâu vào đấy!

Ngươi thật sự là không thẹn với tên tuổi Hồn Hậu Hồn Tộc ta rồi, bất quá...Thanh âm Hồn Đế xoay chuyển, khí thế toàn thân rồi đột nhiên băng hàn, sát cơ bốn phía!Con mắt vốn bình tĩnh kia cũng bắt đầu trở nên dữ tợn:- Ta không muốn ngươi lại làm trái ta!

Ngươi phải biết giá trị của Lâm Minh đối với ta thế nào, hắn là chiếc chìa khóa để ta mở ra tương lai!

Đã nhiều năm như vậy, ta rốt cục thấy được cơ hội để ta thực hiện dã tâm.

Ta không cho phép, bất luận kẻ nào phá hoại nó!Sát ý trên người Hồn Đế như gió lạnh đến từ Cửu U Thâm Uyên.

Thánh Mỹ trực diện sát ý um tùm kia, cảm giác hộ thể thần nguyên của mình đều như đang run rẩy lấy.Nàng hít sâu một hơi, nhìn Hồn Đế, lạnh như băng nói:- Ngươi không cần uy hiếp ta, ta đã không có đường lui, lựa chọn của ngươi, cũng là lựa chọn của ta!Trên miệng tuy rằng nói như vậy, trong lòng Thánh Mỹ lại không biết có tư vị gì.

Cái này cái gọi là lựa chọn, kỳ thật không phải nàng làm được, mà là Lâm Minh giúp nàng làm được...Có lẽ phải nói, Thánh Mỹ đã sớm ngờ tới Lâm Minh sẽ lựa chọn như thế, chỉ là mượn cuộc nói chuyện với Lâm Minh khiến nàng hạ quyết tâm hơn thôi.- Tốt!

Tốt!

Rất tốtHồn Đế nói liên tiếp ba chữ tốt:- Con sâu nhỏ sinh hoạt trên cành khô lá héo úa vĩnh viễn sẽ không biết sự hùng vĩ và xinh đẹp của thế giới này, bởi vì tầm mắt của chúng quá chật, tuổi thọ cũng quá ngắn, chúng thậm chí vĩnh viễn không cách nào nhìn thấy được đông tuyết...- Ngươi sẽ không phải muốn trở thành một con sâu nhỏ như vậy đấy chứ?Hồn Đế trong khi nói chuyện, mặt của hắn cách Thánh Mỹ chỉ có một xích.Hắn dáng người không cao, chỉ là bộ dáng thiếu niên, mà Thánh Mỹ dáng người cao gầy, con mắt hai người hoàn toàn ngang bằng nhau.Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Thánh Mỹ ẩn chứa vô số tình cảm phức tạp.Câu nói sau cùng của Hồn Đế Thánh Mỹ cũng đã từng nói qua với Lâm Minh, nhưng mà nàng đạt được lại là kết quả hoàn toàn bất đồng.Thời gian dần trôi qua.Đại kiếp nạn hàng lâm, gió nổi mây phun! !Đây là một loạn thế, bá chủ tất cả các phương Vũ trụ đều mang tính toán của mình, thừa cơ hội mấy chục ức năm mới có một lần này để thực hiện dã tâm của mình!Dục vọng con người là vô hạn, nhất là những Chân Thần đứng ở điểm chí cao của vũ trụ, bọn hắn tích lũy không biết bao nhiêu cơ duyên, đã trải qua không biết bao nhiêu chém giết, đã nhận lấy không biết bao nhiêu trắc trở mới đi đến một bước này, bọn hắn không cam lòng nghe theo vận mệnh an bài, không muốn phục tùng Thiên Đạo Luân Hồi, bọn hắn muốn bản thân khống chế vận mệnh của mình, siêu thoát thế giới này, hoàn toàn nắm giữ Thiên Đạo trong tay!Mà Hồn Đế, cùng với Tạo Hóa Thánh Hoàng đều là một thành viên trong đó......- Muốn bắt đầu sao...Tại Hỗn Loạn Tinh Hải, tổng bộ Thái Cổ Thần Tộc.Lão Thần Hoàng đứng ở trên quan tinh đài, yên lặng nhìn Tinh Hà vô tận lưu chuyển.Ánh mắt già nua kia phảng phất nhìn thấu sương mù vũ trụ, nhìn về phía tương lai Thần Tộc.- Bẩm Thần Hoàng bệ hạ, tất cả Thái Cổ di tộc tộc nhân, cũng đã leo lên ' Tàu Hi Vọng ', trong đó kể cả hai ngàn hai trăm vạn tộc nhân Thần Tộc, ba trăm triệu năm ngàn vạn tộc nhân Thiên Tộc, tám trăm triệu một ngàn vạn tộc nhân Hống Cốt Tộc, tám ngàn vạn tộc nhân Cự Nhân Tộc, Cổ Linh Tộc...Ở sau lưng lão Thần Hoàng, một đám Thiên Tôn cung kính đứng vững, Đế Vô Ngân tiến lên trước, thông báo mọi chuyện cho lão Thần Hoàng.Lão Thần Hoàng chậm rãi gật đầu:- Bọn hắn đều rõ ràng mức độ nguy hiểm của trận chiến này cùng với ý nghĩa đối với Thái Cổ chư tộc rồi chứ?- Rõ!Đế Vô Ngân vang dội nói:- Hiện giờ tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đều có thể phá vòng vây!- Tốt.Lão Thần Hoàng rốt cục xoay người lại, hắn yên lặng sửa sang lấy ống tay áo, ở trong ống tay áo hắn, dán ba tấm lá bùa thuần sắc đenBa lá phù này đúng là thần minh pháp chỉ do tự tay chủ nhân Tu La Lộ lưu lại!Chứng kiến ba tấm thần minh pháp chỉ này, Thiên Tôn ở đây đều động dung, đây chính là chỗ dựa lớn nhất để bọn hắn phá vòng vây lần này!Nếu không bọn hắn căn bản không thể qua được cửa ải của Tạo Hóa Thánh Hoàng!- Bệ hạ.Ba tên đỉnh tiêm Thiên Tôn ở đây cùng nhau tiến lên trước một bước, quỳ một chân trên đất, hai tay đưa lên cao:- Thỉnh ban thưởng pháp chỉ!- Các ngươi...

Đều nghĩ kỹ rồi chứ?Lão Thần Hoàng nhìn ba người này, ngữ khí già nua mà hữu lực.Với tư cách là pháp chỉ do tự tay chủ nhân Tu La Lộ viết, muốn phát động nó, cũng không phải chuyện đơn giản!Chân Thần đến phát động, còn cố hết sức, nếu như là Thiên Tôn đến phát động, vậy thì sẽ ảnh hưởng đến tánh mạng bổn nguyên của mình, thiêu đốt tánh mạng chi hỏa, cực kỳ háo tổn tuổi thọ.- Sư tôn, ban thưởng chỉ đi!Đế Vô Ngân cố chấp giơ hai tay lên.- Không tới phiên ngươi.Hai đỉnh tiêm Thiên Tôn cao tuổi đứng ở trước người Đế Vô Ngân:- Cho chúng ta đi...- Ân...Lão Thần Hoàng nhìn hai lão Thiên Tôn của Thần Tộc, tuổi của bọn hắn đã vượt qua tám ngàn vạn tuổi rồi.Giơ lên vung tay lên, hai đạo thần minh pháp chỉ liền bay đến trên tay hai lão Thiên Tôn.- Tiên Tự Ngôn còn có Tín Tự Ngôn, hai tấm này các ngươi cầm lấy đi, tấm cuối cùng ta sẽ tự mình cầm..Lão Thần Hoàng thanh âm già nua, Đế Vô Ngân trong nội tâm run lên, hắn yên lặng lui ra.-------Chương 2015: Diệt sát Thiên Tôn (1)Chương 2015: Diệt sát Thiên Tôn. (1)Hắn biết rõ, quyết định của lão Thần Hoàng mình không thể thay đổi được.

Ở trong tất cả đỉnh tiêm Thiên Tôn của Thái Cổ Thần Tộc, chỉ có hắn trẻ tuổi nhất...Người trẻ tuổi và trung niên nhân là tương lai của Thần Tộc...- Đi thôi.Lão Thần Hoàng hít sâu một hơi:- Chúng ta...

Đi chiến đấu!...Tinh không màu đen, yên tĩnh bao la bát ngát.Ở Hỗn Loạn Tinh Hải tràn ngập thời không và vặn vẹo vòng xoáy lỗ đen, một chiếc linh hạm toàn thân thuần trắng thẳng tắp phá toái hư không, bay thẳng mà ra!Ở trung ương chiếc linh hạm trắng tinh khiết này có một tòa trận bàn cự đại, mười hai Thiên Tôn, vây ngồi ở chung quanh trận bàn, cung cấp năng lượng cho linh hạm.Từng khỏa đá năng lượng thiêu đốt trong trận pháp.Lâm Minh đứng ở bên ngoài trận pháp, yên lặng nhìn tất cả.Ở bên cạnh hắn chính là tinh không dài đằng đẵng đang trôi dần về phía sau.- Đã bắt đầu...Lâm Minh trong nội tâm ẩn ẩn có một loại dự cảm, trận chiến phá vòng vây này, sẽ trở thành dây dẫn nổ chiến tranh toàn diện...Tương lai của nhân tộc, tương lai của Thái Cổ chư tộc cùng với tương lai của mình, phải xem trận chiến này rồi.- Báo cáo bệ hạ, phía trước là khu không gian phong tỏa của Thánh tộc...Trên hạm thủ của linh hạm, một đưa tin binh của Cự Nhân Tộc truyền đến tình báo.- Tiến lên!Lão Thần Hoàng trả lời đơn giản thô bạo, thanh âm lạnh lùng hắn, mang theo um tùm sát cơ.- Tuân lệnh!Đưa tin binh tướng truyền tin tức về, toàn bộ linh hạm bỗng nhiên gia tốc.Oanh!Theo một tiếng nổ vang, hư không đột nhiên run lên!Phong tỏa khu của Thánh tộc bị trực tiếp xé thành mảnh nhỏ, "Tàu Hi Vọng" lại không hề giảm tốc chút nào, nó giống như mũi tên xuyên qua trang giấy vậy, hoàn toàn xuyên thủng nó.Linh hạm do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, dưới sự điều khiển của rất nhiều Thiên Tôn, há có thể ngăn cản!- Địch tập kích!Ở trong hạm đội của Thánh tộc có người hô to.Hơn mười cái Truyền Âm Phù cùng một chỗ nhen nhóm, tình báo thông qua các con đường nhanh chóng truyền lại ra.- Người nào?

Muốn chết sao!Trên trăm võ giả Thánh tộc vọt ra.Những người này phần lớn là một ít tiểu đầu mục và lĩnh đội, vốn bọn hắn đang gõ lôi, chiến đấu đến khí thế ngất trời, đang đã ghiền, kết quả đột nhiên nghe được cảnh báo địch tập kích nên không thể không gián đoạn lại, trong lòng đang cảm thấy rất khó chịu..Đám tiểu đầu mục này căn bản đều có tu vị Thánh chủ, đột nhiên chứng kiến một chiếc linh hạm cực lớn toàn thân thuần trắng bay thẳng đến, bọn hắn đều có chút ngây người.- Cao giai linh hạm!Cầm đấu đám võ giả Thánh tộc này là một bàn tử thân hình cao lớn, tu vị Đại Giới Giới Vương, bình thường hắn cũng coi như có vài phần nhãn lực, hắn lúc này nhận ra chiếc linh hạm màu trắng này không hề tầm thường, tích cỡ của nó giống như một ngôi sao nhỏ vậy, hiện giờ nó đang cách chỗ của bọn hắn chỉ sợ cũng có vài chục vạn dặm nhưng vẫn có thể thấy được rõ ràng.- Chẳng lẽ là muốn xông phòng tuyến của Bộ Thần Thiên Cung chúng ta sao! ?- Mở ra trận pháp phòng ngự, chuẩn bị ngăn địch, đồng thời bẩm báo Bộ Thần Thiên Tôn, ta thấy đám tạp chủng Thần Tộc này quả thật chán sống rồi.Bàn Tử Giới Vương lập tức hạ đạt mệnh lệnh, những võ giả Thánh tộc này đều thân kinh bách chiến, tuy rằng không che đậy miệng, nhưng lúc chân chính gặp phải địch nhân lại không chút nương tay, lập tức mở ra trận pháp ngăn địch.Nhưng mà chiếc linh hạm màu trắng kia lại không phóng tới chiến trận của bọn hắn, mà dọc theo một phương hướng khác, bay thẳng mà đi!- Cái gì?Bàn Tử Giới Vương có chút phát mộng rồi, một phương hướng khác chính là hướng Thiên Cung thành lũy của Bộ Thần Thiên Cung bọn hắnTrong Bộ Thần Thiên Cung có Bộ Thần Thiên Tôn tự mình tọa trấn!Phải biết rằng, rất nhiều Thiên Tôn Thiên Cung, bản thân chính là một pháp bảo ao phẩm giai, sức chiến đấu không hề tầm thường.- Bọn hắn điên rồi sao?

Muốn tự sát sao?Bàn Tử Giới Vương có chút phát mộng.Mà mấy tiểu đầu mục khác đều cười ha hả:- Lấy trứng chọi đá, muốn chết!- Vốn dùng thân phận của Bộ Thần Thiên Tôn căn bản không cần nhúng tay vào tranh đấu như vậy, bọn hắn lại đánh đến cửa, tự mình muốn chết, ai cũng không cản được.Mọi người cười nghị luận, nhưng mà sắc mặt Bàn Tử Giới Vương lại có chút cổ quái, tình huống khả nghi.

Chiếc linh hạm màu trắng này. . .Bàn Tử Giới Vương đang nghĩ ngợi, lại kinh ngạc phát hiện, chiếc linh hạm này đã xông tới chỗ Thiên Cung của Bộ Thần Thiên Tôn, hơn nữa không hề giảm tốc độ, xem bộ dạng thì giống như đang muốn đâm vào vậy.- Điên rồi!Bàn Tử Giới Vương hoàn toàn sợ ngây người, va chạm khủng bố như thế tất nhiên sẽ gây ra nổ tung mãnh liệt, trận pháp và đại lượng đá năng lượng trong cao giai linh hạm sau khi nổ tung sẽ sinh ra sóng năng lượng xung kích, nó đủ để cuốn Thánh chủ vào trong đó, xé thành mảnh nhỏ.- XÍU...

UU!!

XÍU...

UU!!

XÍU...

UU!!Bộ Thần Thiên Cung phiêu phù ở trong vũ trụ sáng lên cô quang của trận pháp, từng đạo thần mang từ phía trong cung bắn ra, đây là phòng ngự trận pháp của Thiên Cung!Đại hình trận pháp như vậy, hơn nữa có Bộ Thần Thiên Tôn chủ trì lấy tất cả bên trong Thiên Cung, mặc dù là một kích toàn lực của Thiên Tôn bình thường cũng khó có khả năng rung chuyển trận pháp.Mà linh hạm yếu ớt xông lên, đó càng là hành vi tự sát lấy trứng chọi với đá- Chịu chết!Có người đang chờ đợi xem chiếc linh hạm màu trắng kia triệt để nổ tung trong không gian.Nhưng mà nháy mắt khi linh hạm màu trắng cao tốc đánh tới trận pháp, đầu linh hạm cũng đồng thời sáng lên hào quang trận pháp, thần quang vô tận bắt đầu hội tụ lại với nhau, hình thành một lưỡi đao cự đại!Lưỡi đao tùy ý cắt qua, chỉ nghe 'Rầm Ào Ào' một tiếng vang thật lớn, trận pháp phòng ngự của Thiên Cung đã hoàn toàn bị xé rách.Tựa như lợi đao xé nát trang giấy vậy!Rồi sau đó, linh hạm màu trắng dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xông về phía Bộ Thần Thiên Cung.Oanh!Thiên Cung rung mạnh, nó bị linh hạm màu trắng không lưu tình chút nào xé rách, linh hạm màu trắng xông thẳng vào, hoàn toàn vọt vào Thiên Cung!Năng lượng thủy triều tùy ý cuốn đi, võ giả Thánh tộc bên trong Thiên Cung lúc này không biết đã có bao nhiêu người chết thảm trong vụ va chạmThậm chí ngay cả Giới Vương cũng bị cuốn vào đó.Nhưng mà linh hạm màu trắng thế như chẻ tre, nó dùng tốc độ cực lớn xuyên thủng Bộ Thần Thiên Cung, trực tiếp xuyên qua một bên khác của Thiên Cung, mang ra ánh lửa bạo tạc sáng lạn!Loại cảm giác này, cũng giống như dùng lao ném thủng bia ngắm vậy!Một khắc này, Bộ Thần Thiên Cung hoàn toàn sụp xuống, đại lượng mảnh vỡ Thiên Cung tùy ý bay loạn, không biết bao nhiêu võ giả của Bộ Thần Thiên Cung bị lạc trong vũ trụ.Mà linh hạm màu trắng lại giống như Phượng Hoàng xuyên ra từ trong biển lửa, dùng thế không thể đỡ lao vào xâu trong vũ trụ!Ở bên ngoài cách xa cả mười vạn dặm, bọn người Bàn Tử Giới Vương trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn khủng bố này, toàn bộ đều trợn tròn mắt.Chiếc linh hạm màu trắng kia vậy mà xỏ xuyên qua Bộ Thần Thiên Cung phẩm chất ngang với Thiên Tôn Linh Bảo .-------Chương 2016: Diệt sát Thiên Tôn (2)Chương 2016: Diệt sát Thiên Tôn. (2)Linh hạm màu trắng mà bọn hắn vốn tưởng rằng sẽ lấy trứng chọi đá, triệt để bạo tạc vậy mà lại không có việc gì, mà Bộ Thần Thiên Cung, lại bị xé thành mảnh nhỏ.Kết quả hoàn toàn trái lại!Trời ạ, nó đến cùng là vật gì!- Người nào! ?Trong Bộ Thần Thiên Cung bị xé nứt, truyền đến thanh âm kinh sợ như sấm rền, một lão giả đầu đầy tóc trắng, dáng người gầy còm bước nhanh ra, đuổi theo linh hạm màu trắng.Lão giả gầy còm này mắt như chim ưng, tản ra lệ mang!Hắn chính là Bộ Thần Thiên Tôn!

Thiên Cung của mình bị hủy, hắn há có thể nén giận?- Phá cho ta!Lão giả gầy còm hét lớn một tiếng, đánh ra một chưởng, bàn tay của hắn ở trên bầu trời biến ảo thành một cái thần chi chi thủ vàng chói đường kính ngàn dặm đột nhiên chụp vào trận pháp khu động của linh hạm màu trắng, hắn là muốn hủy diệt linh hạm!Ầm ầm!Bàn tay lớn kia trùng trùng điệp điệp vỗ vào trên linh hạm màu trắng, linh hạm đột nhiên chấn động, tốc độ bỗng nhiên chậm lại.Nhưng mà trùng kích lực cực lớn lại mang theo Bộ Thần Thiên Tôn, cùng nhau xông về trước.- Thần Hoàng bệ hạ!Ở bên trong linh hạm, mấy Thiên Tôn chủ trì khu động trận pháp đột nhiên cảm giác tốc độ vận hành của linh hạm chậm lại, nhận lấy lực cản lớn lao:- Có thượng vị Thiên Tôn của Thánh tộc cách lấy mấy vạn dặm kiềm chế linh hạm của chúng ta.- Gạt bỏ hắn, tốc chiến tốc thắng!Lão Thần Hoàng thanh âm lạnh lùng như băng.- VângBa tên đỉnh tiêm Thiên Tôn tuân lệnh, trực tiếp chạy ra khỏi linh hạm màu trắng, mặc dù là đỉnh tiêm Thiên Tôn, muốn cách khoảng cách vạn dặm lập tức gạt bỏ một thượng vị Thiên Tôn cũng không dễ dàng, dù sao đối phương đánh không lại thì vẫn có thể đào tẩu đượcMà lúc này, một người trong ba đỉnh tiêm Thiên Tôn trong tay cầm một tấm bùa màu vàng, đây vốn chỉ là thần minh pháp chỉ do Chân Thần bình thường lưu lại, nhưng được Lâm Minh chữa trị qua, uy lực đã không thể so sánh nổi!Thần quang lập loè, tấm thần minh pháp chỉ kia thiêu đốt lên, cùng lúc đó, hai đỉnh tiêm Thiên Tôn khác cũng hiệp trợ ra tay.Ba đạo thần mang phá toái hư không, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi bay thẳng đến Bộ Thần Thiên Tôn.Nhất là là đạo ở giữa kia, khí thế như cầu vồng, xé rách Trụ Vũ!- Ân! ?Bộ Thần Thiên Tôn sợ hãi, hắn từ trong thần quang kia cảm nhận được lực lượng đáng sợ, hơn nữa thực lực ba người ra tay lại vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.- Không xong!Bộ Thần Thiên Tôn kinh hãi, thân thể của hắn cấp tốc lui về sau, nhưng mà. . .

Đã muộn!Thần mang do hần minh pháp chỉ tác ra thật sự đáng sợ, sau khi nó tập trung Bộ Thần Thiên Tôn liền căn bản không thể tránh thoát được.Thần quang chói mắt cắn nuốt Bộ Thần Thiên Tôn.Cùng lúc đó, công kích của lưỡng đại Thiên Tôn khác cũng đuổi tới, ba đạo công kích cùng một chỗ, hoàn toàn xuyên thủng thân thể Bộ Thần Thiên Tôn.- Ah!Bộ Thần Thiên Tôn phát ra một tiếng hét thảm, nhục thể của hắn nghiền nát trong thần mang, linh hồn cũng triệt để tan thành mây khói.Một đời Thiên Tôn, hơn nữa là người nổi bật trong Thiên Tôn lại cứ như vậy bị gạt bỏ, lập tức chết thảm.- Cái gì! ?Ở bên ngoài mười mấy vạn dặm, Bàn Tử Giới Vương thấy một màn như vậy lập tức hoảng sợ.Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn thấy Thiên Tôn vẫn lạc, hơn nữa còn là một thượng vị Thiên Tôn!Vào lúc bình thường, Thiên Tôn trong mắt bọn hắn giống như là thần minh, căn bản cao không thể chạm!Thế nhưng ngay vừa rồi, một thượng vị Thiên Tôn lại bị giết chết trong nháy mắt, trong nháy mắt tan thành mây khói.Tình cảnh đáng sợ như thế khiến Bàn Tử Giới Vương thân thể hoàn toàn cứng đờ, giống như hóa đá vậy,.Mà ở bên người Bàn Tử Giới Vương, những võ giả khác càng không chịu nổi, bọn hắn nguyên một đám thân thể phát run, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Đây rốt cuộc là linh hạm gì, chỉ nhấc tay đã gạt bỏ thượng vị Thiên Tôn!- Thái Cổ di tộc. . .

Chẳng lẽ dốc toàn bộ lực lượng rồi sao?Bàn Tử Giới Vương lập tức ý thức được khả năng này, Thái Cổ di tộc rốt cụccũng không cam lòng bị vây tiêu diệt, bọn hắn muốn phá vây rồi!- Nhanh truyền tin tức!Bàn Tử Giới Vương lúc này đầu óc đã hoàn toàn hỗn loạn, hắn bắt đầu ý thức được, trận va chạm này sẽ trở thành dây dẫn nổ tổng quyết chiến giữa Thánh tộc và Thái Cổ di tộc!Kỳ thật không riêng gì Bàn Tử Giới Vương, kể cả rất nhiều Giới Vương trong Bộ Thần Thiên Cung hủy diệt cũng đã nhanh chóng truyền lại tin tức, mà những tin tức này, rất nhanh đã truyền đến trong tai Tạo Hóa Thánh HoàngỞ sâu trong Thái Cổ vũ trụ, trong hành tinh kim loại lạnh như băng--Tạo Hóa Thánh Hoàng xếp bằng ở trên một huyết sắc viên cầu cực lớn đường kính cả vạn dặm, huyết sắc viên cầu này không ngừng nhúc nhích lấy, một mảnh đầu lâu Ác Long dài hẹp từ bên trong huyết sắc viên cầu xuyên ra, lại hòa tan thành huyết thủy giội rơi xuống, cứ vậy lặp đi lặp lại. . .Cùng lúc đó, từng tiếng vang cực lớn cũng từ trong viên cầu vang ra.Oanh!

Oanh!

Oanh!Giống như đại địa nổ vang, toàn bộ ngôi sao đều theo tiếng vang này mà chấn động.Thanh âm khủng bố quanh quẩn trong toàn bộ nửa không gian phong bế, nếu như có võ giả tu vị không đủ đứng trong không gian này sẽ lập tức bị sóng âm ẩn chứa năng lượng cao lượng đáng sợ kia ảnh hưởng, rồi sau đó thân thể ngũ tạng cùng sóng âm cộng minh, cuối cùng sẽ bị tách rời ngay lập tức.Ở trong hoàn cảnh như vyaja, một nam tử trẻ tuổi quỳ gối trước người Tạo Hóa Thánh Hoàng, hai tay chắp lại.- Hoàng tổ bệ hạ, hài nhi thỉnh cầu xuất chiến!Nam tử trẻ tuổi đã quỳ ở đây lâu lắm rồi, hắn thân hình cao lớn, bả vai rộng lớn, ngũ quan lăng lệ ác liệt, trong ánh mắt ẩn chứa một tia lệ khí.Thanh niên này chính là Tạo Hóa Thánh Tử từng bị Lâm Minh đánh bại.Ước hẹn trăm năm năm đó mới chỉ qua 60 năm thôi mà Tạo Hóa Thánh Tử đã bị Lâm Minh đánh bại, hơn nữa bị bại thương tích đầy mình.Ở trước mặt nhiều người như vậy, rất nhiều Thiên Tôn của yêu ma hai tộc, Nhân tộc, Thánh tộc đều ở đấy, Tạo Hóa Thánh Tử bị Lâm Minh cắm sừng, cướp đi vị hôn thê, còn bị đánh cho trọng thương thổ huyết, đây quả thực là nỗi nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời hắn.Hôm nay, lạ hai ba mươi năm qua đi, Tạo Hóa Thánh Tử chịu nhục, vùi đầu khổ tu chỉ vì muốn rửa nhục!Thế nhưng Lâm Minh tựa hồ đã mất đi tin tức, căn bản không thấy đâu cả.Thẳng đến vài ngày trước, Tạo Hóa Thánh Tử mới biết được, Lâm Minh đã tiến nhập Thái Cổ vũ trụ, hắn liền không ngồi yên được nữa rồi, vẫn một mực hướng Tạo Hóa Thánh Hoàng thỉnh chiến.Bất quá Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không đáp ứng.Mà vừa rồi, hắn lại biết rõ, Thái Cổ chư tộc đang tại cưỡi một chiếc cực phẩm linh hạm phá tan vòng vây của bọn hắn.

Vì vậy, Tạo Hóa Thánh Tử liền lần nữa xin đi giết giặc.- Hoàng tổ bệ hạ, hài nhi khẳng định, Lâm Minh đang ở trên chiếc linh hạm màu trắng đó.

Lâm Minh lần này tới Thái Cổ vũ trụ, hẳn là để kết minh với Thái Cổ di tộc, hiện giờ Lâm Minh dường như đã thuyết phục được di dân của Thái Cổ di tộc, bọn hắn hiện giờ hơn phân nửa là muốn muốn chạy trốn ra khỏi Thái Cổ vũ trụ, trốn về Thần Vực, cùng tụ hợp với Nhân tộc rồi!-------Chương 2017: HoangChương 2017: Hoang.Tạo Hóa Thánh Tử với tư cách là đối thủ của Lâm Minh, đối với Lâm Minh cũng coi như hiểu rõ, hắn đã đoán ra được một bộ phận chân tướng sự việc.Nhưng mà Tạo Hóa Thánh Hoàng lại khẽ lắc đầu:- Ngươi không phải là đối thủ của Lâm Minh, ngươi khổ tu hai mươi năm, đến hôm nay. . .

Có lẽ chênh lệch với Lâm Minh ngược lại đã càng lớn hơn nữa rồi.Lời Tạo Hóa Thánh Hoàng nói giống như một chậu nước lạnh thoáng cái xối lên trên đầu Tạo Hóa Thánh Tử.- Ta. . .Tạo Hóa Thánh Tử nắm chặc hai đấm, tuy rằng trong nội tâm không muốn thừa nhận, nhưng hắn lại rất rõ ràng sự đáng sợ của Lâm Minh.Năm đó Lâm Minh có thể vượt cấp đánh bại mình, hiện giờ lại qua đii gần ba mươi năm, chênh lệch chỉ sẽ càng lúc càng lớn thôi.Tạo Hóa Thánh Tử cắn răng nói:- Ta có lẽ không phải là đối thủ của hắn, nhưng ta không cần chính diện đánh bại hắn, ta chỉ cần lĩnh quân trên chiến trường đánh bại hắn, đánh chết hắn thì cũng có thể khiến võ đạo chi tâm của ta viên mãn!

Thỉnh hoàng tổ bệ hạ để hài nhi lĩnh quân!Tạo Hóa Thánh Tử cúi đầu thật sâu, nhưng mà Tạo Hóa Thánh Hoàng vẫn lắc đầu:- Ngươi không cần phải chấp nhất như thế, rất nhiều lúc, khi tuyệt thế nhân kiệt phát triển đến giai đoạn cuối cùng, muốn hiểu được thiên địa pháp tắc, đạp vào Phong Thần chi lộ cũng không phải thuận buồm xuôi như vậy đâu. . .- Võ giả, đôi khi cần ngăn trở, cũng giống như Phượng Hoàng cần Niết Bàn vậy. . .

Con đường của ngươi, quá thuận rồi, thừa nhận một lần đả kích, chưa chắc đã là chuyện xấu.

Mà Lâm Minh, cũng giống như thế, hắn tuy rằng giai đoạn phát triển đã gặp phải một ít ngăn trở, nhưng so sánh với truy đuổi Thiên Đạo thì những cái kia cũng không hề có ý nghĩa gì cả...- Ngươi và Lâm Minh, đều cần thất bại, chỉ là, ngươi có ta đứng ở sau lưng ngươi, ngươi dù thất bại cũng có thể làm lại từ đầu, mà sau lưng Lâm Minh lại không có ai cả, hắn thất bại thì. . .

Chỉ có thể chết!Tạo Hóa Thánh Hoàng nói đến đây, vươn người đứng dậy, huyết sắc quái vật cực lớn dưới chân hắn bị khí tức của Tạo Hóa Thánh Hoàng lây nhiễm, bắt đầu nhúc nhích kịch liệt..., trong lúc nhất thời, cả cái hành tinh đều bởi vì quái vật nhúc nhích mà nhẹ nhàng rung động lắc lư lấy.- Đi thôi, nên đã xong, đại kế của ta sao lại cho phép một tiểu tử nhân tộc phá hư được, trước khi hắn hoàn toàn lớn lên, ta sẽ bóp chết hắn!Tạo Hóa Thánh Hoàng nói đến đây, sát khí trên người đột nhiên bộc phát, giống như thủy triều tùy ý phún dũng.Tạo Hóa Thánh Tử cách Tạo Hóa Thánh Hoàng gần trong gang tấc trong nội tâm phát lạnh, cảm giác mình phảng phất như rơi vào Cửu U Thâm Uyên vậy!Mặc dù là hắn, cũng chưa bao giờ cảm nhận được sự đáng sợ của Tạo Hóa Thánh Hoàng giống như hôm nay.Ông ông ông!Huyết sắc quái vật nhúc nhích càng ngày càng kịch liệt, Huyết Trì vốn đã không còn thừa lại nhiều lắm cũng nhanh chóng khô cạn.Đại lượng Huyết Trì chi thủy bị huyết sắc quái vật hấp thu, thôn phệ lấy!Mặt ngoài thân thể nó bắt đầu hiện ra từng đạo phù văn cực lớn, mà thần quang những phù văn này bắn ra toàn bộ đều hội tụ đến mi tâm Tạo Hóa Thánh Hoàng.Giờ khắc này, ở giữa mi tâm Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng xuất hiện phù văn, phù văn này toàn bộ đều màu vàng, giống như đúc phù văn trên thân thể quái vật.- Chẳng lẽ. . .Tạo Hóa Thánh Tử thấy một màn như vậy liền giật mình không hiểu, hắn cảm giác được rõ ràng, giờ khắc này, huyết sắc quái vật cùng thức hải của Tạo Hóa Thánh Hoàng đã hợp thành một thể!Oanh!Oanh!Oanh!Theo tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, từ bên trong huyết sắc đại cầu dưới chân Tạo Hóa Thánh Hoàng tuôn ra hơn mười đầu Ác Long màu đỏ, những Ác Long này gầm thét, không ai bì nổi xông vào trong ngôi sao kim loại cực lớn.Cả khỏa tinh cầu đều đang kịch liệt run rẩy, Ác Long màu đỏ xé rách đại địa, năng lượng vô tận dũng mãnh tiến ra, phóng tới vũ trụ.Nếu như ở bên ngoài mấy mươi vạn dặm mà nhìn ngôi sao này thì sẽ được thấy một màn đáng sợ.Ngôi sao từ trong ra ngoài, bắt đầu im ắng sụp xuống!Mà ở trong khe hở khi ngôi sao sụp xuống, huyết sắc vô biên tràn ngập ra, ngày càng nhiều, như cắn nuốt trọn khỏa tinh cầu này vậyLoại cảm giác này thật giống như quái vật từ trong mẫu thể thai nghén ra, nhưng quái vật lại quá mạnh mẽ, căn nuốt luôn cả mẫu thể.- Cái này. . .

Cái này. . .Chứng kiến một màn khủng bố như thế, Tạo Hóa Thánh Tử tâm thần run rẩy.Huyết sắc quái vật đang thôn phệ một ngôi sao!- Thánh thú tộc ta. . .

Hoang. . .Tạo Hóa Thánh Tử nuốt từng ngụm nước bọt:- Hoàng tổ bệ hạ!

Ngài chẳng lẽ đã thành lập nên liên hệ tinh thần với thánh thú rồi sao?

Ngài có thể khống chế nó sao! ?Tạo Hóa Thánh Tử kinh hãi không hiểu, thánh thú của Thánh tộc, hắn sớm đã biết rõ.Nghe đồn, Thánh thú này vốn là một tồn tại cực kỳ khủng bố trong Thâm Uyên Ác Ma, nó có tên là -- "Thâm Uyên Ác Ma?

Hoang" !Thuộc tính là -- thôn phệ!Thâm Uyên của Thái Cổ di tích là một nơi đáng sợ khiến người khó có thể lý giải.Ở lối vào, có tồn tại kết giới khủng bố, nghe đồn tầng kết giới này có tên là "Phong Thiên Kết Giới" .Trong Phong Thiên Kết Giới có bóng dáng của chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác 《 Thánh Điển 》.Theo lý thuyết, Thâm Uyên Ác Ma vượt qua cảnh giới đỉnh tiêm Thiên Tôn căn bản không cách nào phá tan tầng Phong Thiên Kết Giới này được.Thế nhưng mà "Hoang" lại đi ra, về phần nó làm sao đi ra thì căn bản không biết được.Chỉ có một điểm xác nhận, sau khi "Hoang" rời đi Thâm Uyên thì lực lượng tổn hao cực lớn, cảnh giới cũng hoàn toàn ngã xuống, nhưng dù vậy nó cũng có được thực lực đáng sợ có thể giết chết, thôn phệ đại bộ phận Chân Thần!Sự xuất hiện của "Hoang" khiến Thánh tộc nhấc lên tai nạn chưa từng có!Nó cắn nuốt đại lượng cường giả Thánh tộc và hằng hà tộc nhân Thánh tộc để mà cường đại bản thân.Thế nhưng mà cuối cùng, Thánh tộc Cổ Thánh hoàng dẫn đầu rất nhiều Chân Thần đồng loạt ra tay, cường thế vây quét "Hoang" .Kết quả, "Hoang" bị trọng thương, một chút nguyên khí vốn vừa bổ sung lại lại tiêu tán chín thành!Thế nhưng mà dù vậy, Thánh tộc cũng không làm gì được Hoang.Dưới loại tình huống này, "Hoang" cùng Cổ Thánh hoàng ký kết khế ước.Đây là một cái bình đẳng khế ước, Thánh tộc vì "Hoang" tìm kiếm huyết thực để thôn phệ, "Hoang" vì Thánh tộc chinh chiến.Cứ như vậy, "Hoang" trở thành thánh thú của Thánh tộc.Vốn Thánh tộc dã tâm bừng bừng, muốn chúa tể Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà Nhân tộc Thánh tộc đại chiến vào ba mươi sáu ức năm trước đã khiến Thánh tộc bỏ ra một cái giá lớn cực kỳ thê thảm đau đớn!- Hoàng tổ bệ hạ!

' Hoang ' không phải ở trong trận chiến ba mươi sáu ức năm trước đã bị Phong Thần Thiên Tôn dùng thiêu đốt tánh mạng làm đại giá trọng thương, đã lâm vào ngủ say sao, ngài sao có thể thức tỉnh nó được thế?Tạo Hóa Thánh Tử cảm giác không thể tin, qua nhiều năm như vậy, Thánh tộc không chỉ có một Chân Thần muốn tỉnh lại "Hoang", nhưng đều đã thất bại.-------Chương 2018: Tu la cổ thần pháo (1)Chương 2018: Tu La Cổ Thần Pháo. (1)Hôm nay, Tạo Hóa Thánh Hoàng chẳng những tỉnh lại "Hoang", hơn nữa dường như đã khống chế được nó, cái này khiến hắn cảm thấy không thể tin nổi.Rầm rầm rầm oanh!Nổ mạnh khủng bố vẫn đang tiếp tục, ở trong thân thể huyết sắc quái vật cực lớn kia càng lúc càng có nhiều Huyết Long xúc tu đưa ra ngoài, đâm vào trong ngôi sao kim loại, bắt đầu điên cuồng thôn phệ năng lượng của nó.Lực lượng không ngừng được đưa vào trong cơ thể "Hoang", mà khỏa ngôi sao kia lại bắt đầu héo rút, nguyên khí khô kiệt, nước biển khô cạn, đại địa xuất hiện đạo đạo vết rạn.Mà mặc dù là những nơi đã khô cạn, đã mất đi linh tính nhưng cũng bị "Hoang" hoàn toàn thôn phệ, một khỏa tinh cầu cực lớn đường kính mấy vạn dặm cứ như vậy bị "Hoang" toàn bộ nuốt vào!Toàn bộ quá trình này giằng co chưa đủ một phút đồng hồ, Thiên Địa kịch biến như thế khiến tâm tình Tạo Hóa Thánh Tử không cách nào bình tĩnh được.Hắn tuy rằng đã sớm nghe nói, "Hoang" có năng lực thôn phệ Thiên Địa, nhưng mà nghe đồn dù sao cũng là nghe đồn, hôm nay tận mắt nhìn thấy, hắn chỉ cảm thấy tâm thần rung động.Đục lỗ một khỏa tinh cầu cũng không khó, nhưng đánh nát một khỏa tinh cầu sẽ rất khó, mà triệt để nuốt mất một khỏa tinh cầu, cái này cần sức mạnh to lớn bực nào đây chứ?Là một võ giả một lòng truy cầu võ đạo đỉnh phong, Tạo Hóa Thánh Tử đối với lực lượng có si mê gần như điên cuồng.Nếu như. . .

Lực lượng này là của mình thì thật tốt.Lúc này Tạo Hóa Thánh Tử mới thình lình phát hiện, hai chân của Tạo Hóa Thánh Hoàng không biết từ lúc nào đã lâm vào trong huyết tương của "Hoang" .Chuẩn xác mà nói cũng không phải lâm vào, mà là thân thể của Tạo Hóa Thánh Hoàng đã cùng huyết tương của "Hoang" tương dung, huyết mạch đã tương liên rồi.- Hắc!Tạo Hóa Thánh Hoàng cười lạnh một tiếng, trên mặt, cổ của hắn đều xuất hiện một mảnh mạch máu dài hẹp màu đỏ như con giun, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn đáng sợ.- Thôn phệ ngôi sao thì có là gì, ba mươi sáu ức năm trước, ' Hoang ' ở vào trạng thái đỉnh phong đã từng cắn nuốt cả số mệnh huyết mạch của Nhân tộc, cũng là một trong các Thiên Đạo của Nhân tộc -- Đạo Cung Cửu Tinh!Thời đại Thượng Cổ, võ giả Nhân tộc thập phần cường thế, ngoại trừ hệ thống tụ nguyên ra, Nhân tộc ở phương diện hệ thống luyện thể, cũng có thành tựu cực cao.Đó chính là --Luyện Thể Lục Trong, Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh!Rất nhiều võ giả Nhân tộc lựa chọn luyện thể chi lộ, còn có võ giả Nhân tộc lựa chọn pháp thể song tu.Lúc kia, Nhân tộc tuấn kiệt vô số.Nhưng về sau, trong đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước Thiên Địa quy tắc cải biến, Luyện thế nhất đạo của Nhân tộc đã trở thành ma chú.Có rất ít người có thể đột phá Bát Môn Độn Giáp, về phần đột phá Đạo Cung Cửu Tinh lại càng là chuyện không thể nào.Mọi người xưng Luyện Thể chi lộ là -- nghịch thiên mà đi!Trọn vẹn ba mươi sáu ức năm, Nhân tộc chỉ có hai người có thể đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, một người là Hỗn Nguyên Thiên Tôn, bằng vào Hồng Mông Linh Châu tế luyện huyết nhục đột phá.Một người khác chính là Lâm Minh, hắn mặc dù không có Hồng Mông Linh Châu, nhưng lại kế thừa truyền thừa và di chí của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, lại có Tiểu Ma Tiên xả thân tương trợ, dâng ra âm nguyên tinh khiết và Phượng Hoàng chi huyết, khiến Lâm Minh trong cơ thể Âm Dương điều hòa, cuối cùng nhất mới một lần hành động đột phá Thiên Đạo trói buộc.Truy cứu nguyên nhân cũng là vì ba mươi sáu ức năm trước, Thiên Đạo quy tắc thay đổi.Năm đó Thánh tộc xâm lấn Nhân tộc, rất nhiều Thiên Tôn, Chân Thần đã trút lực lượng vào trong cơ thể "Hoang", thôn phệ Thiên Đạo của Nhân tộc, sinh sinh chặt đứt liên hệ giữa Nhân tộc cùng Tam Thập Tam Thiên Đạo chi Đạo Cung Cửu Tinh!Nghịch sửa Thiên Đạo cùng một vận mệnh một chủng tộc, đây gần như là sức mạnh to lớn mà chỉ những tồn tại siêu việt Chân Thần mới làm được!Mà từ sau trận chiến ấy, Nhân tộc đã mất đi năng lực tu luyện Đạo Cung Cửu Tinh, phảng phất như bị chém đứt mọt cánh tay vậy.Truyền thừa có quan hệ với Đạo Cung Cửu Tinh cũng chầm chậm thất lạc.Tăng thêm trận chiến ấy, rất nhiều Thiên Tôn Nhân tộc kể cả Phong Thần Thiên Tôn đều hi sinh.

Khiến cho truyền thừa Nhân tộc cũng mất đi rất nhiều, rất nhiều đại thánh địa diệt vong.Kết quả dẫn đến chính là Nhân tộc càng ngày càng yếu thế, mà trái lại Thánh tộc và Hồn Tộc, một bên có được Thái Cổ di tích, một bên có được Nguyên Mộng Vũ Trụ, lực lượng lại càng ngày càng mạnh.Tuy rằng đơn thuần số lượng nhân khẩu, Nhân tộc vẫn có thể trở thành một trong Tam đại chủng tộc đỉnh phong, nhưng nếu như luận thực lực mà nói, Nhân tộc quả thật cách Thánh tộc và Hồn Tộc quá xa!- Năm đó ' Hoang ', vậy mà cắn nuốt Thiên Đạo Nhân tộc, nhưng vì sao đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước, Thánh tộc ta vẫn không thể triệt để chiếm đoạt Nhân tộc?Thâm Uyên Ác Ma Hoang, đã bắt đầu lao nhanh như bay vào sâu trong vũ trụ.Nó dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xẹt qua vô tận hư không, Tạo Hóa Thánh Tử đứng ở trên thân thể to như ngôi sao của Hoang, hỏi thăm Tạo Hóa Thánh Hoàng.- Trận chiến ba mươi sáu ức năm trước, vũ trụ còn thừa của lại Nhân tộc cũng chỉ có Thần Vực là còn bảo tồn lại, ở Thần Vực, Thánh tộc ta bại trận, truy cứu nguyên nhân, chính là do Phong Thần đứng đầu Nhân tộc.

Hắn không biết đã nhận được cơ duyên gì, thực lực cường đại đến có thể áp chế Cổ Thánh Hoàng của tộc ta, ở trong Chân Thần khó có địch thủ!- Hắn suất lĩnh Chân Thần của Nhân tộc kịch chiến với Chân Thần của Thánh tộc ta, lực áp Thánh tộc ta. . .

Về sau, Thánh tộc Cổ Thánh Hoàng dùng "Hoang" cắn nuốt Nhân tộc Thiên Đạo chi Đạo Cung Cửu Tinh, cứ thế mà suy yếu thực lực Nhân tộc.

Nhưng Phong Thần Thiên Tôn lại dùng Thương Thiên Cổ Ấn kết hợp với 《 Phong Thần đại pháp 》 của mình, thừa dịp sau khi ' Hoang ' thôn phệ Thiên Đạo, lực lượng sâu sắc tiêu hao liền trực tiếp phong ấn linh hồn ' Hoang ' lại, cho nên ' Hoang ' mới hoàn toàn ngủ say sau trận chiến đó!- Bao nhiêu ức năm qua, Thánh tộc ta cũng xuất hiện không ít tuyệt thế Thánh Hoàng, nhưng không ai có thể tỉnh lại ' Hoang ', ' Hoang ' đã mất đi linh hồn, thân thể hòa tan thành một mảnh huyết hải cực lớn, tên là Hoang Hải, thậm chí rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc cũng không biết Hoang Hải này kỳ thật chính là bản thể của ' Hoang '- Vốn ta cũng không cách nào tỉnh lại ' Hoang ', nhưng thẳng đến khi. . .

Ta đạt được Hồng Mông Linh Châu.- Ta dùng Hồng Mông Linh Châu, cắn nuốt một bộ phận huyết nhục tinh hoa của ' Hoang ', sáp nhập vào thân thể ta, kể từ đó, ta cùng Hoang huyết mạch tương thông, mới có thể khiến tinh thần lạc ấn của ta sáp nhập vào trong cơ thể ' Hoang ' đã không còn linh hồn nữa!- Hiện giờ, ' Hoang ' đã bị tinh thần lạc ấn của ta khống chế, nó gần như là. . .

Phân thân của ta!Nói đến đây, ánh mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng bắt đầu trở nên khủng bố!-------Chương 2019: Tu la cổ thần pháo (2)Chương 2019: Tu La Cổ Thần Pháo. (2)Khuôn mặt, cổ, và ngực, của hắn đều hiện đầy mạch máu hở ra, mạch máu đập đều, nhịp nhàng, khiến Tạo Hóa Thánh Hoàng thoạt nhìn giống như là Ác Ma vậy!Hắn vô ý thức gãi gãi tay phải, phảng phất như muốn nắm trọn cái vũ trụ này trong tay vậy!- Có ' Hoang ' làm phân thân của ta, Tam Thập Tam Thiên Trụ Vũ này còn có ai có thể ngăn ta được nữa!Thanh âm Tạo Hóa Thánh Hoàng không ngừng quanh quẩn giữa vũ trụ hư không, dùng năng lượng làm chất môi giới, truyền ra cả trăm vạn dặm, khiến ngôi sao cũng phải rung động lắc lư!Nhưng vật giống như Tạo Hóa Thánh Hoàng, bọn hắn có dã tâm của mình, trận đại kiếp nạn này, Thán Tức Thần Tường liên tiếp biến mất, đại bộ phận vũ trụ trong Tam Thập Tam Thiên dung làm một thể, có vô cùng Bí Cảnh triển khai, có vô tận tài nguyên để bọn hắn cướp đoạt, trước kia không chiếm được thì hiện giờ có thể đạt được, đây chính là cơ hội tốt nhất để bọn hắn thực hiện dã tâm của mình.. . .Mà lúc này, ở cách đó cực xa, "Tàu Hi Vọng" linh hạm đã bắt đầu triển khai chém giết sinh tử với quân chủ lực của Thánh tộc!Thiên Tôn của Thánh tộc liên tiếp xuất hiện, ngăn trở "Tàu Hi Vọng" ."

Tàu Hi Vọng" tuy rằng là chí bảo siêu việt Chân Thần cấp, nhưng mà điều khiển nó dù sao chỉ là Thiên Tôn của Thần Tộc, ở trong tay Thiên Tôn, lực lượng của "Tàu Hi Vọng" chỉ phát huy được chưa tới một thành.Ầm ầm!Theo một tiếng vang thật lớn, "Tàu Hi Vọng" xông vào trong trận pháp do mấyx đỉnh tiêm Thiên Tôn hở ra liên thủ bố trí, tốc độ giảm nhanh ba thành.Xoạt xoạt xoạt!Năng lượng ma sát kịch liệt khiến "Tàu Hi Vọng" toàn thân bốc cháy lên thần quang sáng lạn, tựa như xông vào mặt trời vậy.- Chư vị đồng loạt ra tay, ngăn nó lại!Ở bên phương Thánh tộc có đỉnh tiêm Thiên Tôn truyền âm, bọn hắn vây quét Thái Cổ di tộc hao phí một cái giá lớn như vậy, há có thể vào thời khắc cuối cùng để Thái Cổ di tộc chạy thoát được chứ?Ba tên đỉnh tiêm Thiên Tôn, liền cùng với mười lắm tên trung vị, thượng vị Thiên Tôn ở phía sau xếp thành chiến trận, cùng nhau ra tay!Hơn mười tám tên Thiên Tôn, hơn nữa đều là người nổi bật trong Thiên Tôn, uy lực chiến trận mà bọn hắn bố trí xuống có thể nghĩ!

Tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn hoàn toàn đánh nát một khỏa siêu cấp hành tinh đường kính mấy nghìn vạn dặm thành bụi phấn!Nhìn cường địch trước mắt tới gần, cùng với trận pháp khủng bố của bọn hắn, Thần Tộc lão Thần Hoàng sắc mặt lạnh lùng.- Chuẩn bị. . .

Tu La Cổ Thần Pháo! !"

Tàu Hi Vọng" linh hạm cũng không chỉ là phương tiện giao thông đơn giản như vậy, trên thân hạm của nó có khắc lấy đại trận trùng trùng điệp điệp, hơn nữa còn có một vũ khí đáng sợ, đó chính là. . .

Tu La Cổ Thần Pháo!Chỉ cần xuất ra Tu La Cổ Thần Pháo, cũng đã là chí bảo vượt qua Chân Thần cấp rồi!Sau khi tất cả đại trận của "Tàu Hi Vọng" toàn bộ đều được thúc dục, năng lượng của Tu La Cổ Thần Pháo cũng được tích lũy đến mức tận cùng, một pháo bắn ra, có thể đơn giản hủy diệt Hằng Tinh khổng lồ, bạo tạc sau đó ảnh hướng đến cả ức vạn dặm, cuối cùng nhất hủy diệt hệ hằng tinh.Chỉ tiếc, Thiên Tôn Thần Tộc ở đây không cách nào phát huy ra được uy lực của Tu La Cổ Thần Pháo, nếu không đừng nói là Thiên Tôn đại trận trước mắt, cho dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng đến đây cũng phải chật vật chạy thục mạng.Trong lúc nhất thời, vô số năng lượng thạch trân quý điên cuồng ném vào trong đại trận của "Tàu Hi Vọng", cùng nhau thiêu đốt lênỞ trong đại trận, hiện ra một cự pháo màu đen cổ xưa, trên thân cự pháo có khắc rất nhiều Tu La phù văn phức tạp, khiến người liếc mắt đã cảm thấy khiếp hãi!Tu La Cổ Thần Pháo này là pháp bảo năm đó Tu La Thiên Tôn tự tay luyện chế, nó vừa xuất hiện, liền mang theo uy áp đáng sợ, xuyên thấu qua hư không truyền ra ngoài, khiến Thánh tộc Thiên Tôn cảm nhận được sát khí khủng bố.- Đó là cái gì?Thánh tộc Thiên Tôn, thấy được Tu La Cổ Thần Pháo trên hạm thủ "Tàu Hi Vọng", bọn hắn bị họng pháo kia tập trung lấy có cảm giác giống như bị tử thần nhìn thẳng vậy.Trong lúc nhất thời, vũ trụ Thiên Địa, năng lượng vô tận rót thành quang điểm thật nhỏ hội tụ đến họng Tu La Cổ Thần Pháo, sau đó, hư không sụp đổ, Tu La Cổ Thần Pháo thét dài một tiếng, nổ bắn ra một cột sáng không biết mấy mươi vạn dặm xuyên qua vũ trụ!Răng rắc!Theo tiếng vang cuồng bạo, hư không giống như miếng băng mỏng sập xuống, phóng nhãn nhìn qua, tất cả đều là một mảnh thần mang, căn bản không thể thấy rõ bất cứ điều gì, mặc dù là cảm giác cũng trở nên hoàn toàn vặn vẹo trước năng lượng đáng sợ kia.- Ah!Liên tiếp hai tên Thánh tộc Thiên Tôn kêu thảm thiết, thân thể của bọn hắn bị thần quang của Tu La Cổ Thần Pháo bao phủ, lập tức hóa thành tro bụi trong hỏa lực!Cho dù là thân thể Thánh tộc Thiên Tôn cũng căn bản không ngăn cản được sự trùng kích của Tu La Cổ Thần Pháo.- Đáng chết!Mấy năm qua, rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc chinh chiến Thái Cổ vũ trụ, cơ hồ không có tổn thương gì cả.Mà một trận chiến này, còn chưa đánh gì đã vẫn lạc ba người -- hơn nữa đều là thượng vị Thiên Tôn!Đã đến cấp bậcThiên Tôn, muốn đánh bại đối phương cũng không khó, nhưng muốn giết chết đối phương, lại phi thường không dễ dàng.Dù sao mỗi một Thiên Tôn, có thể đạt đến Thiên Tôn thì bản thân đã là siêu cấp thiên tài có Đại Khí Vận gia trì rồi, một đường phát triển không biết đã đạt được bao nhiêu cơ duyên, lại có bao nhiêu át chủ bài bảo vệ tánh mạng trong người.Hơn nữa phòng ngự của bọn hắn cũng cường đại dị thương, sinh mệnh lực vô cùng ương ngạnh.Thế nhưng mà chính người như vậy đối mặt với chiếc linh hạm màu trắng kia trong nháy mắt đã tan thành mây khói, bị trực tiếp miểu sát, cái này thật sự khiến bọn hắn phải kinh hãi.Nghĩ đến, ba mươi sáu ức năm trước, Nhân tộc cùng Thánh tộc triển khai kịch chiến toàn diện, bên phía Thánh tộc cũng chỉ vẫn lạc mấy trăm Thiên Tôn, hơn nữa trong đó hơn phân nửa đều là hạ vị Thiên Tôn và trung vị Thiên Tôn, hiện giờ lại liên tiếp tổn thất ba tên thượng vị Thiên Tôn, tổn thất này đã phi thường kinh người rồi.Hơn nữa mấy Thiên Tôn khác cũng có mấy người bị thương, sức chiến đấu đã suy yếu một ít, bất quá bọn hắn thân thể cường đại, năng lực khôi phục cũng kinh người, những chỗ bị thương trên thân thể bọn hắn đều đang chậm chạp chữa trị lấy.- Chiếc linh hạm này sao lại mạnh như vậy chứ?- Rốt cục là cổ bảo gì lại đáng sợ như vậy?Mấy Thiên Tôn đều cảm thấy kiêng kị, bọn hắn trước kia đã quen đánh cho Thái Cổ chư tộc chạy thục mạng tứ tán, hoa rơi nước chảy, vốn đối với bọn họ mà nói, vây quét Thái Cổ vũ trụ chính là đánh chó mù đường, là một hồi chiến tranh nghiền áp, nào có nghĩ tới sẽ gặp phải thất bại như vậy chứ.- Kiềm chế bọn hắn, đừng nên đánh chính diện, coi chừng khẩu thần pháo kia!

Thái Cổ di tộc bảo vật có nhiều hơn nữa, nhưng đoạt lấy thì là của chúng ta rồi!Có đỉnh tiêm Thiên Tôn truyền âm.-------Chương 2020: Pháo oanh hư khôngChương 2020: Pháo oanh hư không.Lúc này, Thánh tộc Thiên Tôn chạy đến ngày càng nhiều!Thánh tộc thất trọng vũ trụ, số lượng Thiên Tôn của mỗi trọng vũ trụ cũng có thể đạt tới ba trăm mấy vị, tất cả vũ trụ cộng lại, số lượng Thiên Tôn đã sớm qua ngàn, đây là một chi lực lượng vô cùng đáng sợSo với bọn hắn mà nói, Thái Cổ di tộc quá yếu.

Bọn hắn tất cả mọi người cộng lại cũng chỉ có mười mấy Thiên Tôn, so với Nhân tộc cũng kém xa.- Một pháo vừa rồi, tiêu hao bao nhiêu năng lượng.Lão Thần Hoàng đứng ở trước trận pháp của Tu La Cổ Thần Pháo, trấn tĩnh mà hỏi.- Đại khái 2%.

Chúng ta nhiều nhất òn có thể phát hai mươi pháo.

Phải giữ lại ngoài sáu thành ănng lượng để dùng cho vòng phòng hộ và trận pháp phi hành, hơn nữa. . . số lần xạ kích quá nhiêu, tiêu hao của chúng ta cũng sẽ không nhỏ. . .Tu La Cổ Thần Pháo có thể thiêu đốt năng lượng thạch để công kích, nhưng cũng cần Thiên Tôn đến chủ trì trận pháp.Điều khiển một pháp bảo đã vượt qua Chân Thần cấp đối với Thiên Tôn ở đây áp lực thật sự rất lớn!- Hai mươi pháo sao. . .Lão Thần Hoàng mười ngón giao nhau, đầu ngón tay gõ lấy rất có tiết tấu, như đang tự hỏi tình hình trước mắt.Không hề nghi ngờ, Thái Cổ di tộc và Thánh tộc ở trên thực lực có chênh lệch cực lớn, chỉ dựa vào "Tàu Hi Vọng" căn bản không có khả năng đền bù được.Cho dù bọn hắn lại phát hai mươi pháo, cũng giết không chết bao nhiêu Thiên Tôn.

Bởi vì hiện giờ Thánh tộc Thiên Tôn đã có phòng bị, bọn hắn sẽ tránh đi họng Tu La Cổ Thần Pháo, muốn giết bọn hắn càng khó.- Xông qua, không nên triền đầu với bọn họ.Lão Thần Hoàng thập phần tỉnh táo, "Tàu Hi Vọng" là chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn, bọn hắn phải tận lực tránh đi Thánh tộc, chỉ cần nhảy vào vòng vây, lao ra khỏi không gian phong tỏa do Thánh tộc thiết hạ ở Hỗn Loạn Tinh Hải, vậy thì bọn họ có thể dựa vào "Tàu Hi Vọng" để thi triển không gian Đại Na Di, như vậy, bọn hắn tạm thời sẽ được an toàn.Thế nhưng mà Thánh tộc Thiên Tôn, cũng không để Thái Cổ di tộc như nguyện.Trong Thái Cổ vũ trụ, bóng người thưa thớt, đê giai võ giả đã sớm nhượng bộ, còn lại tất cả đều là Thiên Tôn cả.Cũng chỉ có võ giả Thiên Tôn cấp mới có thể phát huy ra tác dụng khi đối mặt "Tàu Hi Vọng" thôi.Thần quang sáng lạn đan vào trong tinh không, Cương Nguyên tuôn ra, giống như Tinh Vân dâng lên!Rất nhiều Thiên Tôn đồng loạt ra tay tràng diện cực kỳ đồ sộ- Kiềm chế bọn hắn, kéo dài thời gian!Hai đỉnh tiêm Thiên Tôn Thánh tộc ôm đồm nói, Cương Nguyên màu vàng biến ảo thành một cái bàn tay cự đại, trực tiếp bắt lấy thân hạm của Tàu Hi Vọng.Hai tên Thiên Tôn này góc độ ra tay cực kỳ giảo hoạt, bọn hắn tránh được Tu La Cổ Thần Pháo, chọn lấy một góc chết tương đối an toàn.Ngay sau đó, lại có một đỉnh tiêm Thiên Tôn tế ra pháp bảo, pháp bảo này là một cái chuông lớn màu đồng cổ, chuông lớn vang vọng, mang theo Lôi Bạo cuồn cuộn, trùng trùng điệp điệp đánh lên "Tàu Hi Vọng" !Ầm!Một tiếng vang thật lớn, vòng phòng hộ của chuông lớn và "Tàu Hi Vọng" hung hăng đụng vào cùng một chỗ!Khẩu chuông lớn kia bị văng tung tóe, "Tàu Hi Vọng" tuy rằng không tổn hao gì, nhưng năng lượng tồn trữ trong thân hạm lại tiêu hao không ít.- Chư vị kéo cự ly xa ra, tiêu hao năng lượng thân hạm, thân hạm này hẳn là Chân Thần Linh Bảo đỉnh tiêm, chúng ta muốn phá vỡ nó căn bản không có khả năng, bất quá chỉ cần hao tổn hết năng lượng của nó, vậy thì đám dư nghiệt Thái Cổ di tộc kia sẽ là cá trong chậu, mặc chúng ta xâm lược rồi!Đỉnh tiêm Thiên Tôn tế ra chuông lớn toàn thân kim chói, thần sắc lạnh lùng nói.- Ha ha, nói đúng, không cần phải ngạnh bính với bọn họ!Thiên Tôn ở đây đều nhao nhao kéo xa cự ly, nguyên một đám trên mặt treo cười lạnh, thần quang các loại pháp bảo, vũ khí bao phủ hư không phạm vi trăm vạn dặm !Năng lượng của "Tàu Hi Vọng" đang chậm chạp tiêu hao, Thiên Tôn chủ trì đại trận bên trong hạm đang tiêu hao rất lớn.Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc cơ hồ đang chiến đấu với địch nhân số lượng gấp 10 lần mình.XÍU...

UU!!Tu La Cổ Thần Pháo lại một lần oanh kích!Cột sáng vừa thô vừa to xỏ xuyên qua tinh không, năng lượng Phong Bạo đáng sợ tùy ý cuốn đi.Nhưng mà Thánh tộc Thiên Tôn đã sớm có chuẩn bị, sau khi bọn hắn nhạy cảm cảm giác được Tu La Cổ Thần Pháo đang tích súc năng lượng thì đã sớm tránh đi, chỉ có một hạ vị Thiên Tôn, bởi vì tốc độ chậm chạp, cảm giác không đủ linh mẫn nên bị vòng xoáy năng lượng nuốt chửng lấy.Bị cuốn vào trong vòng xoáy năng lượng đáng sợ như thế, kết quả tự nhiên chính là tan thành mây khói rồi.- Đáng chết!Một tên Thần Tộc Thiên Tôn chủ trì Tu La Cổ Thần Pháo trùng trùng điệp điệp nện một quyền lên trận pháp:- Thần khí mà tổ tiên lưu lại ở trong tay chúng ta căn bản không phát huy được uy lưc, không có năng lượng cường đại, thực lực chúng ta lại thấp kém, không cách nào giết chết được đám chó dữ này!Tu La Cổ Thần Pháo phẩm cấp rất cao, một đám võ giả Thái Cổ di tộc điều khiển căn bản là lực bất tòng tâm, giống như một đứa trẻ con cấm láy một cây búa lớn thể tích lớn hơn nó nhiều lần vây, giơ lên cũng đã tốn sức, muốn đánh người thì quả thật là vụng vê, f chỉ cần đối thủ hành động nhanh nhẹn một chút liền có thể dễ dàng tránh được rồi.Ở trước tế đàn trận pháp, Lâm Minh trầm mặc nhìn xem tất cả, trong đầu yên lặng hồi tưởng đến Tu La Cổ Thần Pháo oanh kích hai lần trước.Từng đạo trận pháp phù văn quang ảnh lập loè, theo thứ tự hiển hiện trong đầu hắn, không ngừng phân tích lấy. . .Đúng lúc này, theo một tiếng nổ mạnh ầm vang, thân hạm đột nhiên run lên.Thánh tộc Thiên Tôn lại tiếp tục công kích "Tàu Hi Vọng" rồi.Một khi thân hạm bị hủy diệt, Thánh tộc Thiên Tôn thậm chí có thể nhảy vào trong "Tàu Hi Vọng", trực tiếp giao thủ với bọn họ, đến lúc đó 0 tỷ Thái Cổ tộc di dân trong "Tàu Hi Vọng" sẽ giống như bầy dê chờ làm thịt vậy, bị tùy ý đồ sát!- Năng lượng thân hạm còn 95%. . .Có người báo cáo tình huống, trên mặt lão Thần Hoàng Thần Tộc phủ lên một tầng mây đen, đám người chủ trì Thái Cổ chư tộc khác sắc mặt cũng không tốt lắm, bởi vì Tạo Hóa Thánh Hoàng còn không xuất hiện. . .Kỳ thật các cường giả ở đây đã sớm có giác ngộ tánh mạng, nhưng nếu như Tạo Hóa Thánh Hoàng còn chưa hiện ra nọn hắn đã bị đã tiêu hao hết thực lực, vậy bọn họ cho dù hi sinh, cũng sẽ trở nên không hê có chút ý nghĩa nào cả.Thái Cổ di tộc đã đi đến nước này, đối với Thiên Tôn ở đây, nhất là các nguyên lão của Thái Cổ di tộc o mà nói, tử vong cũng không đáng sợ nữa, đáng sợ chính là bị chết không có ý nghĩa.- Để ta đến đi. . .Đúng vào lúc này, một thanh âm mang theo một chút do dự, có chút không quá xác định vang lên, mọi người nhao nhao nhìn lại, đã thấy nói chuyện chính là một người duy nhất tu vị ngay cả Giới Vương còn chưa tới trong phòng điều khiển chính của "Tàu Hi Vọng" -- Lâm Minh.-------Chương 2021: Dẫn đạo (1)Chương 2021: Dẫn đạo. (1)- Ngươi muốn. . .

Điều khiển Tu La Cổ Thần Pháo?Rất nhiều lão giả ở đây con mắt sáng ngời, trên người Lâm Minh đã xuất hiện rất nhiều kỳ tích, hiện giờ hắn đột nhiên đưa ra yêu cầu bực này, phản ứngđầu tiên của mọi người chính là chờ đợi tích tích có thể lại phát sinh.Lâm Minh chậm rãi gật đầu, ánh mắt cũng không khẳng định lắm, trận pháp của Tu La Cổ Thần Pháo lúc trước hắn cũng đã nghiên cứu qua, nhưng mà hiệu quả đạt được lại không rõ rệt lắm.Trận pháp trong đó quá rườm rà, pháp tắc liên quan đến quá tinh thâm, hơn nữa yêu cầu đối với lực lượng tuyệt đối cũng rất cao.Lâm Minh dù sao chưa từng học qua 《 Tu La Thiên Thư 》 nguyên vẹn, cũng không phải không gì không làm được.- Ta chỉ có thể nói phương pháp, còn cần các ngươi hiệp trợ, lực lượng của ta, căn bản không đủ phát động Tu La Cổ Thần Pháo, nhưng có thể thử dẫn đạo phương hướng cho nó, khiến nó bắn ra càng tinh chuẩn hơn nữa.Lâm Minh thoáng suy tư, châm chước nói.- Tốt!Nghe được lời của Lâm Minh, sĩ khí của võ giả Thái Cổ di tộc đang sa sút lập tức khôi phục rất nhiều.Ở trong góc gian phòng, Vô Yên nhìn lấy tất cả, trong mắt hiện lên một đạo thần thái khác thường, nàng phát hiện, trong lúc vô hình, địa vị của Lâm Minh trong Thái Cổ di tộc đã trọng yếu như thế, mỗi tiếng nói cử động, đều có thể ủng hộ sĩ khí cho rất nhiều Thiên Tôn, đây cơ hồ là chuyện khó tưởng.- Khai mở trận!Lão Thần Hoàng Thần Tộc nhìn Lâm Minh, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái, tựa như danh tự của chiếc linh hạm này vậy, Thái Cổ di tộc, cần hi vọng.Mà một đời tuổi trẻ phong hoa tuyệt đại chính là hy vọng, có Lâm Minh ở đây, lão Thần Hoàng cảm giác an lòng hơn rất nhiều, thọ nguyên mình đã không nhiều nữa rồi, mặc dù không thể tận mắt thấy ngày Thái Cổ di tộc chiến thắng đại kiếp nạn, nhưng hắn cũng có thể an tâm an nghỉ.Ông ông ông!Dưới sự vây công của Thánh tộc Thiên Tôn, trận pháp Tu La Cổ Thần Pháo lần nữa khởi động!Trong lúc nhất thời, năng lượng tán loạn khắp vũ trụ đều bắt đầu điên cuồng xao động..., tại Thái Cổ vũ trụ, vũ trụ năng lượng mỏng manh, nhưng chủng loại năng lượng phức tạp, các loại nguyên khí đầy đủ mọi thứ, lúc này giống như trường kình hấp thủy vậy, những năng lượng này toàn bộ đều cuốn tới "Tàu Hi Vọng" !Tận khả năng tiêu hao ít năng lượng tồn trữ trong "Tàu Hi Vọng", hấp thu nhiều năng lượng vũ trụ, đây cũng là một trong các cải biến của Lâm Minh khi chủ trì trận pháp Tu La Cổ Thần Pháo.Năng lượng càng để lâu càng nhiều, Lâm Minh sắc mặt thâm trầm, hô hấp ngưng trọng, mượn nhờ lực lượng của nhiều Thiên Tôn như vậy, chủ trì trận pháp phẩm cấp cao như thế, đối với thần hồn của hắn tiêu hao thật lớn, nếu như không phải Lâm Minh ử Hồn Tộc lịch lãm rèn luyện hơn hai mươi năm, hai lần xuất nhập Tinh Hà Cổ Chiến Tràng, lại ở Đọa Thần sơn mạch Ham Đài ngộ đạo thì căn bản không cách nào chèo chống được tiêu hao như vậy rồi.- Hắc!

Lại tới nữa, lặp lại chiêu cũ, cũng không có gì mới lạ cả!Khi Tu La Cổ Thần Pháo bắt đầu ngưng tụ năng lượng thì rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc đã cảm giác được.- Tránh đi họng pháo!

Để một pháo này bắn hụt!- Đám ngu xuẩn Thái Cổ di tộc, chúng ta đang lo không hao tổn được năng lượng chiếc linh hạm này đây, bọn hắn còn tự mình lãng phí năng lượng để làm ra công kích ngu xuẩn, quả thật vừa hay hợp ý chúng ta!Rất nhiều Thánh tộc Thiên Tôn ngoài miệng nhẹ nhõm, kỳ thật lại không có ai khinh thường cả, bọn hắn từng người thi triển thủ đoạn, tránh đi Tu La Cổ Thần Pháo.Có người vặn vẹo không gian, mượn nhờ không gian pháp tắc, thân thể phiêu hốt bất định, căn bản không cách nào khiến người tập trung vị trí; có người chế tạo ra ảo giác trùng trùng điệp điệp, khó có thể phân biệt được chân thân, có người tế ra hơn mười cỗ khôi lỗi, quấy nhiễu ánh mắt; còn có người bố trí xuống ảo trận, ẩn nấp thân hình.Thiên Tôn ở đây đều là tuyệt thế nhân kiệt, bọn hắn trước kia đã trải qua hai lần pháo kích, đã sớm thăm dò quy luật, phương hướng tránh né của bọn hắn cũng càng ngày càng tinh diệu hữu hiệu, ngay cả hạ vị Thiên Tôn cũng đã có đủ kinh nghiệm, tự tin sẽ không bị hỏa lực quấn vào.- Đám giảo hoạt này!Mắt thấy trong hư không, đám Thánh tộc Thiên Tôn vốn còn lờ mờ trong nháy mắt đã biến mất, biến ảo đủ kiểu, võ giả Thái Cổ di tộc sắc mặt đều cực kỳ khó coi.Mà Lâm Minh nhìn thấy tất cả, sắc mặt cực kỳ trấn tĩnh.

Trong tay hắn, dẫn dắt đến năng lượng của các Thiên Tôn Thái Cổ di tộc tụ tập lại, cẩn thận cảm thụ trận pháp Tu La Cổ Thần Pháo.Trận đồ này bao hàm toàn diện, trong đó bao dung rất nhiều pháp tắc của không gian vũ trụTĩnh tâm cảm giác, khiến Lâm Minh cảm giác mình phảng phất như đang đứng trong một phiến hư không, dưới chân hắn chính là trận đồ của Tu La Cổ Thần Pháo, trận đồ này vô cùng rộng lớn, cả trăm vạn dặm vũ trụ toàn bộ đều bị trận đồ dung nạp trong đó, tạo thành không gian hình chiếu.Mà tất cả tánh mạng trong vũ trụ, kể cả mình, đám người Thái Cổ di tộc Thánh tộc cũng đều được thể hiện ra cực kỳ nguyên vẹn, không bỏ sót một chút nào cảLâm Minh cũng không nóng nảy, hắn nhắm hai mắt lại, tâm như chỉ thủy.

Tinh thần lực kết hợp chặt chẽ với trận đồ của Tu La Cổ Thần Pháo, bắt lấy vị trí từng cái hình chiếu.Thời gian dần qua, hắn đã tập trung vào một vị trí.

Tại vị trí này, có chín tên Thánh tộc Thiên Tôn, hơn nữa tu vị đều đã ngoài trung vị Thiên Tôn!- Chính là chỗ này!Lâm Minh ở trong trận đồ con mắt bỗng nhiên mở ra, bắn ra ra sát cơ rét lạnh!Ở trong cơ thể hắn, năng lượng do rất nhiều Thái Cổ di tộc Thiên Tôn rót vào cơ thể hắn đều bùng phát ra.Lâm Minh dùng chính mình làm dẫn, dùng lực lượng rất nhiều Thiên Tôn cấp cho hắn làm động lực để phát động Tu La Cổ Thần Pháo!Ầm ầm!Toàn bộ "Tàu Hi Vọng" đều rung động lắc lư, Thiên Địa nguyên khí ngưng tụ trong vũ trụ, hình thành vô số quang đoàn lớn nhỏNhững quang đoàn này đủ mọi màu sắc, đại biểu chủng loại năng lượng bất đồng, lúc này, chúng toàn bộ hội tụ đến họng Tu La Cổ Thần Pháo, bị hút vào trong đó!Trong lúc nhất thời, Tu La Cổ Thần Pháo thần quang tứ xạ, phảng phất như đang thai nghén lấy một khỏa mặt trời vậy!- Tìm đường chết!Có Thánh tộc Thiên Tôn cười lạnh, hắn có thể cảm giác ra, năng lượng Tu La Cổ Thần Pháo thuyên chuyển lần này so với hai lần trước còn lớn hơn nhiều.- Năng lượng tiêu hao càng nhiều, bọn hắn sẽ bị chết càng nhanh thôi.- Chư vị cẩn thận, nhất là hạ vị Thiên Tôn, tránh đi công kích của bọn hắn, khiến đám dư nghiệt của Thái Cổ di tộc này không công mà lui!Thánh tộc Thiên Tôn truyền âm lẫn nhau, né tránh ra xa, mà đúng lúc này, Tu La Cổ Thần Pháo bạo phát!Ầm ầm!Một tiếng nổ mạnh đáng sợ phảng phất như ngàn vạn thần thú, cùng nhau gào thét!Một sát na kia, Thiên Địa phảng phất như đã mất đi nhan sắc, thần mang dài đến trăm vạn dặm đánh sụp vũ trụ, hào quang chói mắt có thể chọc mù cả mắt của Giới Vương chứ chẳng chơi.-------Chương 2022: Dẫn đạo (2)Chương 2022: Dẫn đạo. (2)Thánh tộc Thiên Tôn ở đây chỉ cảm thấy trong nháy mắt, ngũ giác của bọn hắn gần như bị tước đoạt.Bọn hắn tâm thần đại chấn, như phản xạ có điều kiện chợt lui ra sau một chút!- Không xong!Có người đã ý thức được một pháo này không hề tầm thường!Thánh tộc Thiên Tôn ở đây đều là nhân kiệt, tuy rằng cảm giác bị tước đoạt, nhưng bọn hắn đều có thủ đoạn của mình, có thể từ bên trong năng lượng thủy triều đang tàn sát bừa bãi kia cảm nhận được khí tức nguy hiểm.Song tích tắc khi cảm giác của bọn hắn chạm đến cột sáng do Tu La Cổ Thần Pháo phát ra, bọn hắn toàn bộ đều kinh hãi không hiểu.- Cái gì! ?Bọn hắn mắt thấy cột sáng kia phân liệt trong hư không, chia ra làm ba, ba phân thành chín, rồi sau đó pháo quang thay đổi quỹ tích, phân biệt hướng về chín phương hướng, giống như là thần linh chi tiễn bắn thẳng đến!Mà ở chín phương hướng này phân biệt có một tên Thiên Tôn bị thần quang tập trung lấy!Trong nháy mắt, vô luận bọn hắn thi triển ảo thuật gì, hoặc là phân thân chi pháp, hoặc là bóp méo hư không gì đó, toàn bộ đều bị Tu La Thiên Đạo pháp tắc chấn vỡ, không có chỗ nào có thể ẩn nấp cả.Cho dù là những Thánh tộc Thiên Tôn không bị đánh chính diện cũng cảm giác được mi tâm như có lệ mang xẹt qua, loại cảm giác này giống như bị người dùng mũi kiếm rét lạnh chủ vào mi tâm vậy, phảng phất như sau một khắcsẽ phải chết đi.- Ah!Có Thiên Tôn kêu thảm thiết, tốc độ của thần mang quá nhanh!

Bọn hắn trước kia có thể tránh đi, không phải vì tốc độ của bọn hắn nhanh hơn Tu La Cổ Thần Pháo, mà là vì đã sớm tính toán được quỹ tích, nhưng bây giờ, bọn hắn bị thần mang chính diện trùng kích, vậy thì hoàn toàn không giống với lúc trước rồi!Thiên Tôn kia kêu lên thảm thiết, thân thể trực tiếp bị thần mang xuyên thủng, lập tức tan thành mây khói, bạo trở thành lửa khói xinh đẹp!Kế tiếp, lửa khói liên tiếp nổ bung, nguyên một đám Thánh tộc Thiên Tôn, bị Tu La Cổ Thần Pháo tiêu diệt Sát!Có Thiên Tôn tránh né trong không gian vặn vẹo, ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp, mà ngay cả khe hở không gian mà hắn ẩn nấp cũng bị xuyên thủng qua, bức tường không gian căn bản không thể ngăn được Tu La Cổ Thần Pháo!Mà những người phóng thích ảo trận, khôi lỗi đều không ngoài dự tính, trực tiếp bị xoắn diệt, nhao nhao chết chỗ!Chỉ có một đỉnh tiêm Thiên Tôn, cũng chính là lão giả nắm lấy thân "Tàu Hi Vọng" lúc trước, hắn dựa vào thực lực đáng sợ của bản thân, cứ thế mà tránh được quỹ tích tất sát đáng sợ của Tu La Cổ Thần Pháo!Ầm ầm!Thần chung phủ thân, dư âm còn lại của Tu La Cổ Thần Pháo bị cái Thiên Tôn Linh Bảo đỉnh tiêm kia hấp thu hơn phân nửa.Thân thần chung kia lõm xuống, Linh Bảo gần như vặn vẹo, Thần Chung lão giả thất khiếu chảy máu, chật vật thối lui, hắn dùng bản thân trọng thương, Linh Bảo bị hao tổn làm đại giá để tránh được một kích trí mạng này!Trong lúc nhất thời, chín tên Thiên Tôn bị Tu La Cổ Thần Pháo nhắm trúng chết đi tám tên, một tên bị thương nặng!Tám tên Thiên Tôn này đều là trung vị và thượng vị Thiên Tôn, bị thương càng là đỉnh tiêm Thiên Tôn, hạ vị Thiên Tôn bình thường Lâm Minh căn bản không hề công kíchBởi vì. . .

Không đáng!- Cái này. . .

Cái này. . .Bên phía Thánh tộc, rất nhiều Thiên Tôn đã hoàn toàn bị chấn trụ rồi.Mà Thần Chung lão giả tránh được một kiếp kia cũng chỉ vừa lấy lại tinh thần, sắc mặt tái nhợt, ai có thể lường trước, uy lực một pháo này vậy mà lại đạt đến trình độ như vậy chứTrong nháy mắt vẫn lạc tám Thiên Tôn, đây là khái niệm gì chứ?Một kích toàn lực của Chân Thần cũng khó có thể tạo thành hiệu quả như vậy!Ở bên trong "Tàu Hi Vọng", võ giả của Thái Cổ di tộc đều cảm thấy kinh hỉ vạn phần!- Đáng đánh!- Hả giận!Bây giờ Thánh tộc Thiên Tôn ở tràng bất quá chỉ có chừng một hai trăm, một pháo diệt sát tám tên, lại đến mấy pháo nữa thì có thể đánh chết hơn phân nửa bọn chúng rồi!Hơn nữa mấu chốt là một pháo này đánh ra sĩ khí, khiến Thái Cổ di tộc sĩ khí vốn đã rơi vào thung lũng lần nữa dấy lên tin tưởng tràn đầy!- Vậy mà có thể khiến cho pháo quang phân thành chín cổ, mỗi một cổ một mình diệt sát một địch nhân, Lâm Minh, vậy thì ngươi tới đi, ở trong tay chúng ta cũng chỉ bôi nhọ thần khí mà tổ tiên lưu lại!Mấy Thiên Tôn Thái Cổ di tộc nói chuyện đều đã thử qua sử dụng Tu La Cổ Thần Pháo, bọn hắn rất rõ ràng khó khăn khi điều khiển phương hướng Tu La Cổ Thần Pháo, đánh chuẩn một người cũng đã không dễ dàng chứ đừng nói chi đến phân thành chín cổ.Vốn bọn hắn bắn ra một pháo, ngoài chín thành năng lượng đều lãng phí mất, nhưng Lâm Minh lại lợi dụng năng lượng của Tu La Cổ Thần Pháo thập phần hợp lý, chênh lệch trong đó thật sự quá xa.Lâm Minh miễn cưỡng cười cười, lúc này sắc mặt của hắn tái nhợt, một pháo vừa rồi tuy rằng hắn không sử dụng năng lượng trong cơ thể, toàn bộ mượn nhờ vào năng lượng của các Thiên Tôn ở đây, nhưng điều khiển những năng lượng này, lại đến điều khiển trận pháp, tiêu hao của Lâm Minh rất lớn, dù sao, hắn chỉ là Thánh chủ đỉnh phong mà thôi, hơn nữa căn cơ chưa củng cố.- Trận pháp bên trong Tu La Cổ Thần Pháo quá mức phức tạp, liên quan đến đến nội dung cực kỳ tinh thâm của Tu La Thiên Đạo, ta cũng khó có thể hoàn toàn điều khiển, miễn cưỡng phân thành chín cổ, còn lọt một người không thể giết được, nếu như Tu La Thiên Đạo của ta có thể tinh thông hơn một ít, mỗi một cổ pháo quang đều sẽ tràn đầy linh tính, chủ động tập trung địch nhân, vậy thì kết quả sẽ không phải chỉ vậy nữa. .- Một kích vừa rồi khiến hồn lực của ta tiêu hao rất nhiều, trong thời gian ngắn, ta cũng rất khó lại phát ra phát pháo thứ hai được!Lâm Minh nói như vậy, đám Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc cũng đã nhìn ra tiêu hao của Lâm Minh, Vô Yên lập tức đưa tới Dưỡng hồn đan cho Lâm Minh, dưỡng hồn đan trước kia Thiên Tộc trưởng lão không tiếc vốn gốc luyện chế ra bây giờ vẫn còn thừa.Mà lúc này, ở bên ngoài "Tàu Hi Vọng", Thánh tộc Thiên Tôn đã hoàn toàn luống cuống.- Công kích vừa rồi của bọn hắn sao lại đột nhiên tăng cường nhiều như vậy chứ.- Chẳng lẽ trước kia chỉ là đánh lạc hướng chúng ta, để vào thời khắc mấu chốt chém giết chúng ta sao?- Chắc có lẽ không. . .

Lần đầu công kích chúng ta đều không có phòng bị, lần kia nếu xuất ra công kích mạnh nhất thì hiệu quả có lẽ sẽ tốt hơn.Thánh tộc Thiên Tôn nhao nhao truyền âm, trong lòng bọn hắn đã sinh ra một tia sợ hãi.Rất nhiều trung vị, hạ vị Thánh tộc Thiên Tôn, trong nội tâm đã phủ kín một tầng bóng mờ, không hề nghi ngờ, nếu như đối tượng vừa rồi đối phương công kích không phải là tám người đã chết kia, mà là bọn hắn thì bọn hắn giờ đã tan thành mây khói rồi.Trời đất bao la, mạng của mình lớn nhất.Lại không phải là thời khắc nguy cơ chủng tộc tồn vong gì cả, bọn hắn tham gia trận chiến tranh này là vì truyền thừa và bảo vật của Thái Cổ giới di tích, vì rất nhiều tài nguyên mà Tạo Hóa Thánh Hoàng đồng ý cấp cho, nếu như sẽ nguy hiểm đến tánh mạng của bọn hắn, hơn nữa rất có khả năng sẽ vẫn lạc thì bọn hắn khó tránh khỏi sẽ sinh lòng thoái ý.-------Chương 2023: Pháp chỉ chi uy (1)Chương 2023: Pháp chỉ chi uy. (1)Nhưng Thiên Tôn bình thường sợ hãi, mà mấy đỉnh tiêm Thiên Tôn lại không hề lui bước.

Bọn hắn cộng lại chỉ có mười hai người, bọn hắn mới chính là người chỉ huy thực chiến đại chiến Thái Cổ vũ trụ lần này!Đám Thánh tộc Thiên Tôn ở đây tự nhiên nhìn ra được chỗ quỷ dị của chiếc linh hạm này, nếu như để mặc cho bọn hắn đào tẩu thi triển Không Gian Đại Na Di thì về sau tất nhiên sẽ rất khó truy đuổi, hơn nữa bọn hắn cũng vì thế mà gánh lấy tội không nhỏ.Trái lại, nếu như bọn hắn có thể lưu Thái Cổ di tộc lại bọn hắn tất nhiên sẽ được Tạo Hóa Thánh Hoàng trọng thưởng, những năm này, trông coi Thái Cổ giới di tích, mà Tạo Hóa Thánh Hoàng, lại là Chân Thần mạnh nhất cả Thánh tộc mạnh nhất, tài nguyên của hắn, vô luận là số lương hay chất lượng đều khiến người phải đỏ mắt.- Mười hai người chúng ta liên thủ, cẩn thận một chút!Có đỉnh tiêm Thiên Tôn truyền âm, mấy đỉnh tiêm Thiên Tôn khác đều nhao nhao gật đầu.- Pháo kích vừa rồi, tiêu hao đối với bọn họ có lẽ cũng không nhỏ, phân pháo quang mạnh mẽ như vậy thành chín cổ, cần lực không chế cực kỳ cường đại, tất nhiên cần hồn lực ủng hộ, chưa hẳn mỗi lần đều có thể phát ra được.Một đỉnh tiêm Thiên Tôn phân tích lấy tình hình, hắn mặc trường bào màu đỏ chói, thân hình cao lớn, tựa hồ là người có quyền uy cực cao trong mười hai đỉnh tiêm Thiên Tôn này.Từng kiện từng kiện pháp bảo được tế ra, tạo thành một đạo quang tích phong tỏa không gian.Bọn hắn lần nữa kéo xa cự ly, chuẩn bị đánh hao tổn chiến, bọn hắn chỉ cần phong bế Tàu Hi Vọng, chờ Tạo Hóa Thánh Hoàng chạy đên thôi là được rồi .Với tư cách là thống soái cao nhất trận chiến này, trước kia Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không ở Hỗn Loạn Tinh Hải, hắn chạy đến đây phải cần một khoảng thời gian, bọn hắn chỉ cần chống đỡ trong khoảng thời gian này là được rồi.- Tên gia hỏa này!Một Thiên Tôn Cự Nhân Tộc nắm chặc nắm đấm, tự nhiên nhìn ra ý định của Thánh tộc Thiên Tôn.Bọn hắn cần phải xông ra Hỗn Loạn Tinh Hải đã bị phong tỏa không gian, dùng Không Gian Đại Na Di vượt qua không gian vũ trụ xa xôi, bay đến Thán Tức Thần Tường giáp ranh với Thần Vực, lại đột phá Thán Tức Thần Tường, tiến nhập Thần Vực.Xoạt!Đỉnh tiêm Thiên Tôn thân mặc trường bào màu đỏ kia lấy ra một cái hồ lô.

Sau khi mở hồ lô kia ra, bên trong toát ra khói đen cuồn cuộn, bao phủ hư không bốn phía.- Là Thiên Đô Ma Yên!Có Thần Tộc võ giả nhận ra ma vật này, đây là một kiện Linh Bảo cực kỳ hiếm thấy, bản thân ở trạng thái sương mù, sương mù này có linh tính, bất luận pháp bảo nào chỉ cần bị dính vào một chút thì đều sẽ bị ăn mòn mất.- Xuy xuy Xùy~~!Thiên Đô Ma Yên xâm nhập vào vòng phòng hộ của "Tàu Hi Vọng", dần dần cắn nuốt lấy năng lượng của "Tàu Hi Vọng" .- Người này thật khó giải quyết!Thiên Tộc tộc trưởng trầm ngâm nói, Thiên Tôn áo bào hồng kia đối diện lấy hạm thủ, cũng là đối mặt với Tu La Cổ Thần Pháo.

Điều này cần tự tin tương đối lớn mới dám đứng ở vị trí này, mà mười một tên đỉnh tiêm Thiên Tôn khác lại phân biệt đứng ở các phương hướng, hoàn toàn vây "Tàu Hi Vọng" đến sít sao.- Phá vòng vây từ phía bên phái, phòng hộ chỗ đó hơi yếu!Đế Vô Ngân mở miệng nói ra, vị trí bên phái có Thần Chung lão giả trước kia bị Lâm Minh dùng Tu La Cổ Thần Pháo kích thương, hiện giờ khẩu đại chung kia của hắn linh tính đã mất, hơn nữa thân chung cũng đã biến hình rồi, hiển nhiên uy lực đã yếu đi rất nhiều.Nếu như từ phương hướng này phá vòng vây, vậy thì lực cản của bọn hắn sẽ nhỏ hơn nhiều.Nhưng hiện giờ, Tu La Cổ Thần Pháo đã không thể sử dụng.

Đã không có Tu La pháp tắc của Lâm Minh dẫn đạo, chỉ bằng vào Thiên Tôn ở đây, rất khó điều khiển phương hướng oanh kích cho Tu La Cổ Thần Pháo.- Để cho ta đi thôi!Nhìn xem Thánh tộc Thiên Tôn cầm trong tay thần chung kia, trên mặt Thác Bạt Khuê hiện ra một tia lãnh mang, hắn khẽ sờ vào Tu Di giới, từ trong móc ra một hộp gỗ phong cách cổ xưa.Mở hộp gỗ ra, bên trong là một lá bùa phát hoàng, đây là thần minh pháp chỉ do thượng vị Chân Thần năm đó lưu lại, Thiên Tộc từng muốn lấy nó ra để hạo kiếp chi liệm, để đổi lấy ba danh ngạch tiến vào Tu La cấm địa.Nhưng vì có Lâm Minh nên tấm thần minh pháp chỉ trân quý này cuối cùng vẫn không dùng tới, được tiết kiệm lại.Hơn nữa không chỉ như thế, một tháng qua đi, tấm thần minh pháp chỉ của thượng vị Chân Thần này còn được Lâm Minh chữa trị, khôi phục bộ phận năng lượng bị hảo tổn 10 tỷ năm qua, uy lực không thể so sánh nổi rồi.- Vô Ngân, Bạch Bình, các ngươi đi theo Chiến Hoàng, hiệp trợ hắn!Lão Thần Hoàng Thần Tộc hạ mệnh lệnh, Bạch Bình cũng là đỉnh tiêm Thiên Tôn của Thần Tộc, chỉ là tuổi tác đã cao, không còn bao nhiêu thọ nguyên nữa.Ở trong tay Đế Vô Ngân và Bạch Bình cũng nắm lấy hai tấm thần minh pháp chỉ của thượng vị Chân Thần!Ba tấm thần minh pháp chỉ của thượng vị Chân Thần này là vương bài của Thái Cổ di tộc, một khi dùng trong chiến đấu tất nhiên sẽ phát huy ra hiệu quả đáng sợ, có thể nghịch chuyển được chiến cuộc.- Xem chuẩn cơ hội, thoát khỏi vòng vây!Lão Thần Hoàng cảm giác không thể kéo dài được nữa, trong lòng của hắn rõ ràng, Tạo Hóa Thánh Hoàng rất nhanh sẽ chạy đến, mà đối mặt với Tạo Hóa Thánh Hoàng, mới chính là quyết chiến thật sự!- Đám cặn bã, đến đây đi!Thác Bạt Khuê bước lên hạm thủ "Tàu Hi Vọng", trực diện Thánh tộc Thiên Tôn trong tinh không.Ở phía sau hắn, còn có Bạch Bình và Đế Vô Ngân.Thánh tộc Thiên Tôn trông thấy mấy người này xuất hiện liền có chút kiêng kị, bất quá chiêu thức của bọn hắn cũng không ngừng lại, chỉ là lưu lại càng nhiều lực lượng để chuẩn bị ứng phó tình huống đột phát thôi.- Coi chừng!Có Thiên Tôn nhắc nhở, nhưng mà đúng lúc này, theo một tiếng "Ông" nổ vang, trên người Thác Bạt Khuê tách ra thần quang đáng sợ, tựa như một khỏa mặt trời đang thiêu đốt vậy!Thần minh pháp chỉ cổ xưa thoạt nhìn không chút thu hút mà Thác Bạt Khuê cầm trên tay thoạt tan rã trong thần quang, trong lúc nhất thời, vô số pháp tắc phù văn lưu chuyển, những pháp tắc phù văn này không ngừng biến ảo, cuối cùng nhất hóa thành một hư ảnh Thái Cổ thần chi.Thái Cổ thần chi cầm trong tay một thanh liêm đao thật dài, giống như tử thần đánh tới trước!- Ân! ?Thánh tộc Thiên Tôn ở đây kinh hãi, bọn họ đều là người nhãn lực bất phàm, tự nhiên có thể cảm nhận được sự đáng sợ của một kích này!Trong đó đỉnh tiêm Thiên Tôn cầm thần chung đối mặt một kích này, sắc mặt trắng bệch, công kích này đúng là hướng về phía hắn mà đến!Mà hai tên đỉnh tiêm Thiên Tôn cahcs gần hắn lúc này muốn trợ giúp Thần Chung lão giả, nhưng lại bị sát cơ của Đế Vô Ngân và Bạch Bình tập trung.Bọn hắn chứng kiến, ở trong tay của Đế Vô Ngân và Bạch Bình cũng có lá phù như vậy.-------Chương 2024: Pháp chỉ chi uy (2)Chương 2024: Pháp chỉ chi uy. (2)Hơn nữa thực lực của hai người Đế Vô Ngân và Bạch Bình cũng thập phần cường đại, dưới tình huống bị sát cơ của bọn hắn tập trung, mọi người đầu tiên nghĩ đến chính là tự bảo vệ mình, không có ai sẽ mạo hiếm tánh mạng của mình đi cứu trợ những người khác cả.Trong lúc nhất thời, Thần Chung lão giả trực diện với thần minh pháp chỉ toàn lực phát động kia!Đây là thần minh pháp chỉ đến từ thượng vị Chân Thần, dù đã trải qua thời gian dài đến 10 tỷ năm nhưng vẫn có được sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng nổi!- Hừ!

Cho rằng ta bị thương sẽ dễ khi dễ sao?Với tư cách đỉnh tiêm Thiên Tôn, Thần Chung lão giả trong lòng thập phần kiêu ngạo.

Tuy rằng hắn đã bị thương, cũng ý thức được sự đáng sợ của một kích này, nhưng hắn cũng không cho rằng mình sẽ bị giết.Trong tay liên tục đánh ra ấn phù, Thiên Tôn lão giả cầm trong tay thần chung bạo lui ra ngoài, cùng lúc đó, hộ thể Cương Nguyên của hắn cũng thúc dục đến mức tận cùng, khẩu thần chung trong tay hắn cũng xoay tròn lấy bay ra, phát ra tiếng vang "Ông ông ông" !- Cửu Nhật Diệu Không!Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, ở bên trong thần chung, chín miếng quang cầu do Cương Nguyên hình thành phún dũng mà ra, ở trong hư không nối thành một mảnh, thật giống như chín hư ảnh mặt trời đánh về phía tử thần.Nhưng mà đúng lúc này.

Lưỡi hái của tử thần cũng chém xuống!- Hô --Tiếng vang nhỏ đến không thể nghe phảng phất như tiếng gió thổi qua cổng và sân, rồi sau đó, Tử Thần hư ảnh liền trực tiếp biến mất, nó chỉ xuất hiện nháy mắt, chỉ đánh ra một kíchMột kích này không có chút cảm giác hoa lệ nào cả, chỉ có lưỡi hái tử thần nhẹ nhàng vẽ một cái, thậm chí còn không có một thanh âm nào cả.Nhưng quỹ tích nhàn nhạt mà một đao kia vẽ ra lại lưu trên bầu trời.

Hơn nữa im ắng lan tràn ra, hư không giống như một lớp giấy mỏng bị xé rách vậy, để lại vết nứt rõ ràng.

Mà khẩu thần chung kia cũng phát ra một tiếng ô ngâm, lại theo hư không nứt ra cùng một chỗ, từ đó vỡ ra, trực tiếp bị chém sạch.Thấy một màn như vậy, Thần Chung lão giả hai mắt vô thần.

Thân thể của hắn, từ vai phải đến dưới xương sườn xuất hiện một vệt máu thẳng tắp.Sau một khắc, máu tươi phun ra.Thân thể của hắn đột nhiên chấn động, nửa người trái cơ hồ như muốn rớt xuống.- Kim Chung Thượng NhânThánh tộc Thiên Tôn ở đây đều kinh hãi!Ở sau lưng Thần Chung lão giả, mấy trung vị Thiên Tôn như thiểm điện thuấn di qua, lại phát hiện tình huống Thần Chung lão giả cực kỳ không xong, thậm chí có khả năng tùy thời chết đi!Vốn là Thánh tộc Thiên Tôn, thân thể vô cùng cường đại, dù bị trọng thương vô cùng nghiêm trọng cũng sẽ không chết đi, từ từ trong một kích vừa rồi, năng lượng của tử thần đã xâm nhập vào trong huyết nhục của hắn, chém chết sinh cơ của hắn!Đây cơ hồ là trọng thương không thể nghịch chuyển, không cách nào trị hết, nói cách khác, Thần Chung lão giả cơ bản đã xong đời rồi.Một đỉnh tiêm Thiên Tôn, bị một kích trọng thương, thậm chí sắp chết đi.Mà nếu như chính diện tác chiến, hơn nữa Thần Chung lão giả không bị thương thì lực chiến đấu của hắn cũng sẽ không kém hơn Thác Bạt Khuê bao nhiêu!- Uy lực thật là đáng sợ!Thác Bạt Khuê cũng cảm thấy hoảng sợ, hắn với tư cách là một trong những người đứng đầu Thiên Tộc, tự nhiên biết rõ uy lực của thần minh pháp chỉ trong tay mình, cũng biết sau khi trải qua Lâm Minh cải tạo uy lực của thần minh pháp chỉ có lẽ đã tăng lên một ít.Nhưng lại không nghĩ tới, sẽ tăng lên đến trình độ như vậy!Đây là lần đầu tiên từ khi khai chiến đến bây giờ có đỉnh tiêm Thiên Tôn hao tổn.Bình thường, đến cấp bậc đỉnh tiêm Thiên Tôn đã có thể tiếu ngạo vũ trụ, không có thứ gì có thể uy hiếp được bọn hắn nữa, nhưng trong trận chiến này hắn lại bị giết chết?- Phá vòng vây!Lão Thần Hoàng quyết định thật nhanh, phát ra mệnh lệnh, "Tàu Hi Vọng" thay đổi đầu thuyền, lao thẳng về hướng Thần Chung lão giả bị chém giết.Mà ở trên hạm thủ của "Tàu Hi Vọng", Bạch Bình, Đế Vô Ngân hai đỉnh tiêm Thiên Tôn còn nắm lấy hai tấm thần minh pháp chỉ của thượng vị Chân Thần, nhìn chằm chằm chằm vào các Thánh tộc Thiên Tôn khác!Dưới sự uy hiếp của thần minh pháp chỉ, hai tên đỉnh tiêm Thiên Tôn ở gần Thần Chung lão giả hô hấp trì trệ, đúng là không dám ra tay ngăn trở.Kết cục thê thảm của Thần Chung lão giả còn đó, bọn hắn cũng không cho rằng mình mạnh hơn Thần Chung lão giả bao nhiêu, một khi bị thần minh pháp chỉ đáng sợ kia tập trung, cho dù không chết cũng phải thương nặng, trực tiếp ngã xuống cảnh giới, hao tổn thọ nguyên cực lớn.Mà về phần chín cái đỉnh tiêm Thiên Tôn khác lại cách nơi này đến mấy vạn dặm, trước tiên cũng không cách nào ra tay.Ầm ầm!Một tiếng nổ vang, "Tàu Hi Vọng" dựa vào tốc độ đáng sợ và lực lượng, phá tan bức tường không gian do các Thiên Tôn liên thủ bố trí xuống, bay thẳng vào sâu trong tinh khôngTốc độ của "Tàu Hi Vọng" nhanh đến không thể tưởng tượng, dưới sự hợp lực điều khiển của ccacs Thiên Tôn Thái Cổ di tộc, một khi phá tan tuyến phong tỏa thì cường giả Thiên Tôn cấp rất khó đuổi theo kịp.- Chạy được không?Thiên Tôn Thái Cổ di tộc ngừng thở, thật sự có khả năng phá vòng vây sao?Ý nghĩ này xẹt qua trái tim rất nhiều người, nhưng mà đúng lúc này, Thần Hoàng Thần Tộc lão lại đột nhiên chấn động thân thể, hắn nhìn về phía sâu trong hư không xa xôi, trong đôi mắt già nua xẹt qua một tia không thể tin, mang theo một tia thần thái sợ hãi.- Thiên, đó là cái gì?Dưới sự nhắc nhở của lão Thần Hoàng, đám võ giả Thái Cổ di tộc nhao nhao nhìn ra bên ngoài.Xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu tĩnh mịch, trong vũ trụ tinh không mênh mông, xuất hiện tia máu nhàn nhạt .Mọi người thấy rõ, đó là một cái huyết sắc viên cầu cự đại, đường kính khoảng chừng bảy tám nghìn dặm.Ở bên trên huyết sắc viên cầu, có hơn mười đầu Huyết Long tùy ý vung vẫy, những Huyết Long này chỉ có một nửa thân thể, từ trên huyết sắc viên cầu thái nghén ra, giống như là xúc tu của huyết sắc viên cầu vậy.Huyết Long gào thét, lộ ra màu răng nanh đỏ tươi.Võ giả Thái Cổ di tộc ở đây nhìn thấy Cự Thú đáng sợ đột nhiên xuất hiện kia, trong lúc nhất thời đều như phát mộngNó không giống bất luận hung thú, thần thú từng biết nào, nhưng lại tản ra khí tức đáng sợ hơn thần thú gấp 10 lần, gấp 100 lần.Đối mặt với quái vật khiến người kinh hãi kia, Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc chỉ cảm thấy tâm thần phát run!Huyết sắc quái thú tốc độ cực nhanh, vốn vẫn còn ở sâu trong tinh không, nhưng chưa được mấy hơi nó đã giống như một huyết sắc U Linh vô thanh vô tức bay tới.Tinh hồng sắc tràn ngập vũ trụ, loại cảm giác này, giống như một giọt máu tươi xông vào trong nước trong, chậm rãi khuếch tán ra vậy, nó chiếm cứ tầm mắt của tất cả mọi người.- Đây rốt cuộc là. . .Dù là Thiên Tộc Chiến Hoàng Thác Bạt khuê chiến ý đằng đằng, chưa bao giờ chịu thua vào lúc này cũng cảm thấy kinh hãi.-------Chương 2025: Tạo hóa thánh hoàng (1)Chương 2025: Tạo Hóa Thánh Hoàng. (1)Ở bên phía Thái Cổ Thần Tộc, lão Thần Hoàng ngược lại rút một luồng lương khí, trên khuôn mặt già nua của hắn lúc này đã hoàn toàn tái nhợt, hắn nhìn cửa sổ mạn tàu thật lâu không nói gì, lòng của hắn đang chậm rãi trầm xuống.Hắn đại khái đoán được lai lịch của con quái vật này.Vào vài tỷ năm trước, Thái Cổ di tộc cũng từng giao thủ qua với Thánh tộc, trong điển tịch của Thái Cổ di tộc cũng có ghi lại về con quái vật đáng sợ này.Chỉ là dựa vào những gì ghi trên điển tịch thì quái vật kia có lẽ vào vài tỷ năm trước đã bị tàn phá linh hồn, lâm vào ngủ say vĩnh cứu mới đúng chứVì sao. . .

Nó sẽ trọng xuất hiện ở chỗ này?Liên tưởng đến sự đáng sợ của quái vật này được ghi lại trong điển tịch Thần Tộc, lão Thần Hoàng cảm thấy một cổ tuyệt vọng thật sâu!- Chẳng lẽ. . .

Thật là vận mệnh sao. . .

Thiên vong Thần Tộc ta sao?Lão Thần Hoàng thì thào tự nói lấy, lời của hắn, bị rất nhiều Thiên Tôn Thái Cổ di tộc nghe được, bọn hắn đều kinh ngạc nhìn về phía lão Thần Hoàng:- Bệ hạ, nó rốt cuộc là cái gì?Đúng lúc này, ở cách lão Thần Hoàng Thần Tộc không xa, Thiên Tộc tộc trưởng mở miệng, thanh âm của hắn có chút phát run, cả người cũng tựa hồ như trong tích tắc này già nua đi rất nhiều.- Nó đại khái là. . .

' Hoang ', đồ đằng thánh thú của Thánh tộc. . .

Vài tỷ năm trước, ' Hoang ' hoành hành hậu thế, không biết cắn nuốt bao nhiêu tánh mạng, trong đó thậm chí kể cả Chân Thần.- Cái gì?

Thôn phệ Chân Thần?Võ giả Thái Cổ di tộc ở đây đều bị chấn trụ rồi.Hiện giờ toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, chủng tộc có được Chân Thần chỉ có hai cái.

Đó chính là Hồn Tộc và Thánh tộc, mà tổng số Chân Thần bọn hắn có được cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Ở trong đó, còn kể cả một ít Chân Thần bí ẩn quy ẩn, không muốn tham dự tranh chấp thế gian, thậm chí sinh tử cũng không thể khảo chứng.- Không nghĩ tới, ' Hoang ' vẫn tồn tại hậu thế. . .Một lão giả Hống Cốt Tộc nói, hắn cảm khái lấy lắc đầu, Thiên Tôn ở đây không có có bao nhiêu người xem qua những điển tịch cổ xưa kia, dù sao ghi chép về ' Hoang ' Thái Cổ di tộc cũng không nhiều.- Dùng lực lượng hiện giờ của chúng ta, muốn chiến thắng trận đại kiếp nạn này thì phải giết chết Tạo Hóa Thánh Hoàng. . .

Đây đã gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhưng bây giờ, còn có ' Hoang '. . .Hống Cốt Tộc lão giả ánh mắt thu hồi khỏi cửa sổ mạn tàu, chống tay lung la lung lay ngồi xuống, tâm tình cực kỳ sa sút.Hắn với tư cách là tộc trưởng Hống Cốt Tộc, cũng là một trong những người đứng đầu Thái Cổ di tộc, theo đạo lý mà nói, vào thời khắc phá vòng vây mấu chốt này, vô luận như thế nào cũng không thể nói ra lời ũ rủ đả kích sĩ khí như vậy mới đúng, nhưng trong lòng hắn thật sự đã quá mức tuyệt vọng rồi.Sự xuất hiện của "Hoang" khiến hắn có một loại cảm giác như cả thế giới này đều sụp đổ xuống vậy.- ' Hoang '. . .

Nó so với Tạo Hóa Thánh Hoàng còn cường đại hơn sao?Đúng lúc này, có người mở miệng, người hỏi chính là Lâm Minh, hắn đã sớm ăn vào dưỡng hồn đan, hôm nay trong khi ngồi xuống điều tức, hắn cũng nhìn thấy quái vật đáng sợ bên ngoài cửa sổ mạn tàu.- Đúng vậy. . .

Dựa theo sách cổ ghi lại, nó còn cường đại hơn cả Thánh tộc Thánh Hoàng, hơn nữa. . .

Nó tuyệt đối còn khủng bố hơn cả Thánh tộc Thánh Hoàng, nó có thể thôn phệ, một hơi thôn phệ ngôi sao, thôn phệ hàng tỉ tánh mạng, thậm chí thôn phệ một cái thế giới, thôn phệ tất cả, thôn phệ càng nhiều, nó sẽ càng cường đại, tốc độ nó hủy diệt cái thế giới này so với Tạo Hóa Thánh Hoàng còn nhanh hơn gấp trăm lần!- Ta đã biết. . .Ánh mắt Lâm Minh cũng chìm xuống, đối mặt lần hạo kiếp này, lòng của hắn, thậm chí có chút ít mê mang.Đối mặt Thánh tộc thực lực hoàn toàn vượt xa Nhân tộc, còn có Hồn Tộc không biết mục đích, một mực bảo trì cảm giác thần bí. . .Hoàn cảnh của Nhân tộc thật sự vô cùng phức tạp!Ngẫm lại Hồn Hậu Thánh Mỹ và cuộc nói chuyện kỳ quái với mình, ngẫm lại thiếu niên già nua không biết là địch hay bạn từng gặp mặt mình kia.Đại kiếp nạn hàng lâm, tất cả gió nổi mây phun, khó bề phân biệt.Minh chỉ là một võ giả Thánh chủ đỉnh phong nho nhỏ, dù cơ duyên có nhiều hơn nữa, pháp tắc sở tu có cường thịnh trở lại, nhưng không có tu vị cường đại làm căn cơ, ở trong tràng hạo kiếp có một không hai này, hắn cũng chỉ là một đoá hoa nhỏ không chút thu hút, không biết phải đi nơi nào?Tâm Lâm Minh có một loại cảm giác cực kỳ uể oải, bên tai của hắn, không tự giác được vang vọng lời của Thánh Mỹ:- Buông tha đi, rời khỏi vòng xoáy này, bởi vì tất cả cố gắng của ngươi cũng chỉ là phí công. . .

Mặc dù là Chân Thần đứng đầu Nhân tộc ba mươi sáu ức năm trước -- Phong Thần Thiên Tôn, hắn vốn là tuyệt thế nhân kiệt, thế gian Chân Long, không biết vì sao lại gánh vác vận mệnh Nhân tộc, cũng cuối hắn lại vì Nhân tộc mà chết trận, thật sự đáng tiếc!Lâm Minh có chút nhắm hai mắt lại, nắm chặc hai đấm, bởi vì dùng sức quá độ nên đốt ngón tay của hắn vang lên tiếng BA~ BA~ !- Nhìn trên lưng quái vật kia kìa!Có Thái Cổ di tộc Thiên Tôn nói ra.Mọi người nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy ở trên lưng huyết sắc quái vật kia, thậm chí có hai người.Một trung niên nam tử thân hình cao lớn, mặc áo choàng màu vàng, còn có một người trẻ tuổi mày kiếm mắt sáng, ánh mắt có chút âm lệ.Chứng kiến hai người kia, sắc mặt lão Thần Hoàng lại đột nhiên biến đổi,:- Trung niên nhân kia là. .

Tạo Hóa Thánh Hoàng!

Thân thể của hắn, sao lại. . . dính liền với ' Hoang ' thế?Lão Thần Hoàng không thể tin nói, hai chân của Tạo Hóa Thánh Hoàng đã lâm vào trong cơ thể Hoang trong cơ thể, hơn nữa có thể chứng kiến rõ ràng huyết nhục của Hoang lan tràn đến trên người Tạo Hóa Thánh Hoàng, mạch máu cũng liền lại với nhau.Loại cảm giác này, giống như là Hoang cắn nuốt Tạo Hóa Thánh Hoàng vậy.Nhưng mà lý trí lại nói cho hắn biết, chuyện không thể nào vậy được, có lẽ là trái lại. . .

Tạo Hóa Thánh Hoàng đã cắn nuốt Hoang, hoặc là Hoang đã trở thành phân thân của Tạo Hóa Thánh Hoàng rồi!- Thì ra. . .

Hắn chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng. . .Lâm Minh nhìn trung niên nam tử mặc áo choàng vàng kia, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tạo Hóa Thánh Hoàng, hắn chỉ cảm thấy ánh mắt đối phương tựa hồ xuyên qua tầng tầng hạo vũ, đối mặt với mình vậy.Đây là một loại cảm giác phi thường kỳ quái.

Rõ ràng cách tinh không xa xôi và ô dù của "Tàu Hi Vọng", đối phương không thể nào thấy được mình, nhưng không biết vì sao, Lâm Minh cảm giác Tạo Hóa Thánh Hoàng thật sự đang nhìn hắn.

Phảng phất như giữa hai người không có cách trở vậy.Mà ở bên người Tạo Hóa Thánh Hoàng chính là một người quen của Lâm Minh -- Tạo Hóa Thánh Tử.Lúc này Tạo Hóa Thánh Tử trên mặt nhe răng cười.

Đây là dáng cười thuộc về người thắng, mang theo một tia thương cảm, một tia đùa cợt!-------Chương 2026: Tạo hóa thánh hoàng (2)Chương 2026: Tạo Hóa Thánh Hoàng. (2)Đúng vào lúc này, khiến Lâm Minh thật không ngờ chính là Tạo Hóa Thánh Tử lại đột nhiên mở miệng.Thanh âm của hắn, dùng năng lượng làm chất môi giới, truyền khắp vũ trụ tinh không trăm vạn dặm .- Lâm Minh!

Ta biết rõ ngươi ở trên chiếc linh hạm kia!

Hôm nay, chính là tử kỳ của ngươi!

Ha ha ha!- Kỳ hạn ước chiến trăm năm giữa ta và ngươi, kỳ thật còn chưa tới, không phải sao?

Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội này, vào hôm nay, ngươi sẽ bị giết chết!Tạo Hóa Thánh Tử thanh âm điên cuồng, Lâm Minh trong nội tâm trì trệ, Tạo Hóa Thánh Hoàng, quả nhiên biết rõ hắn ở Thái Cổ Thần Tộc!Hắn vì sao lại biết được hành tung của mình?Lâm Minh một mực cẩn thận che dấu chính mình, xác định mình không hề bị Thánh tộc phát hiện.Dưới loại tình huống này nhưng vẫn để lộ hành tung, như vậy hoặc là Thần Tộc có gian tế, hoặc là Thánh Mỹ tiết lộ cho Tạo Hóa Thánh Hoàng biết.Khả năng gian tế kỳ thật không lớn, bởi vì Thái Cổ di tộc cũng không biết ân oán giữa Lâm Minh và Thánh tộc, hơn nữa sau khi xác định kế hoạch tác chiến, vì phòng ngừa tin tức để lộ nên tất cả cao tầng Thái Cổ Thần Tộc biết rõ bí mật đều bị hạn chế hành động.Vậy chẳng lẽ là. .

Thánh Mỹ?Lâm Minh có chút nhíu mày, mặc dù mình và Thánh Mỹ đã không là bằng hữu nữa, thậm chí có thể là địch nhân, nhưng Lâm Minh vẫn không tin Thánh Mỹ lại bán đứng mình.Có lẽ, lúc mình ly khai Hồn Tộc, tiến vào Thái Cổ vũ trụ đã bị Hồn Đế tập trung hành tung cũng không chừng, cái này đối với Hồn Đế mà nói, cũng không khó.- Hồn Đế. . .

Muốn đẩy ta vào chỗ chết sao?Lâm Minh trong nội tâm hiện lên ý nghĩ này, mà đúng lúc này, trong tinh không, huyết cầu cực lớn kia đột nhiên bạo khởi!XÍU...

UU!!

XÍU...

UU!!

XÍU...

UU!!Ở trên huyết cầu, hơn mười đầu huyết sắc Ác Long gầm thét đánh giết đến!Những Huyết Long này mang theo sát cơ không ai bì nổi, xé rách hư không, mãnh liệt cuồng vũ!Mà mục tiêu của bọn nó, chính là toàn bộ linh hạm "Tàu Hi Vọng" !- Không xong!Đám Thiên Tôn ngồi ở chỗ trận pháp "Tàu Hi Vọng" sắc mặt đại biến, bọn hắn dốc hết khả năng thao túng trận pháp, cải biến phương hướng của "Tàu Hi Vọng" .Nhưng mà dùng năng lực điều khiển của bọn hắn sao có thể sánh với "Hoang" được?Ầm ầm!Một tiếng vang thật lớn truyền đến, hơn mười cái Ác Long xúc tu trùng trùng điệp điệp đánh vào tầng bảo hộ của "Tàu Hi Vọng" !"

Tàu Hi Vọng" rung mạnh, chợt trời đất quay cuồng, đám Thiên Tôn đều phải vận dụng năng lượng mới có thể ổn định thân thể, mà những Thái Cổ di tộc bình thường lại thảm rồi, bọn hắn kinh hô, có người thậm chí bị trọng thương trong lần trùng kích kịch liệt kia.- Đáng chết!Thác Bạt khuê trong nội tâm giận dữ, vốn đã có cơ hội chạy trốn, sắp tới được Thán Tức Thần Tường rồi, nhưng vào thời khắc cuối cùng lại gặp phải biến cố như thế, thất bại trong gang tấc!- Một kích vừa rồi, năng lượng thân hạm tiêu hao 2%!Thiên Tôn Hống Cốt Tộc báo cáo, một lần công kích của Hoang đã tổn thất 2% năng lượng, cơ hồ đồng đẳng với một lần công kích của Tu La Cổ Thần Pháo, cứ như vậy không được mấy kích thì năng lượng của "Tàu Hi Vọng" cũng sẽ hao hết sạch mất.- Ha ha ha!

Lâm Minh, ngươi không phải rất mạnh sao?

Sao hả?

Không hề có lực hoàn thủ sao?thanh âm của Tạo Hóa Thánh Tử quanh quẩn trong tinh không, tùy ý mà liều lĩnh.Oanh!

Oanh!

Oanh!Huyết sắc quái vật ở sâu trong tinh không huyễn hóa ra một mảnh Ác Long huyết hồng sắc dài hẹp, trùng trùng điệp điệp trùng kích lấy tầng phòng hộ của linh hạm "Tàu Hi Vọng" .Đám Thiên Tôn điều khiển linh hạm căn bản không cách nào khống chế phương hướng linh hạm, trong lúc nhất thời, cả chiếc linh hạm liền giống như lá cây nhỏ trong cuồng phong mưa rào vậy, tùy ý tung bay.- Năng lượng hạ thấp dưới 90% rồi!Có Thiên Tôn la lên, cứ như vậy thì không được bao lâu nữa năng lượng của "Tàu Hi Vọng" cũng sẽ bị triệt để hao hết, đến lúc đó, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!- Đến nước này cũng chỉ có thể sử dụng át chủ bài cuối cùng thôi.Ở bên phía Thiên Tộc, tộc trưởng Thiên Tộc nhìn về phía lão Thần Hoàng Thần Tộc, thở dài một hơi.Cái gọi là át chủ bài, kỳ thật chính là thần minh pháp chỉ mà chủ nhân Tu La Lộ lưu lại .Thần minh pháp chỉ mà chủ nhân Tu La Lộ tự tay viết, tổng cộng chỉ có ba tấm.Một tấm công kích, một tấm phong ấn, một tấm phụ trợ!Với tư cách là bảo vật đỉnh cấp đã vượt qua Chân Thần cấp, thần minh pháp chỉ của chủ nhân Tu La Lộ nếu như là do Thiên Tôn đến phát động thì sẽ tác độngđến tánh mạng bổn nguyên của mình, thiêu đốt tánh mạng chi hỏa, cực kỳ tiêu hao tuổi thọ.Dựa theo phỏng đoán trước đây, chỉ riêng tấm thần minh pháp chỉ công kích kia, dùng đỉnh tiêm Thiên Tôn thiêu đốt đại bộ phận tánh mạng làm đại giá tế ra thì có thể diệt sát được Chân Thần.Đương nhiên, Tạo Hóa Thánh Hoàng không phải là Chân Thần bình thường, diệt sát Tạo Hóa Thánh Hoàng, có lẽ khó khăn, nhưng ít ra có thể trọng thương hắn, kết hợp với hai tấm thần minh pháp chỉ phong ấn và phụ trợ khác, nói không chừng thật có thể một lần hành động tiêu diệt Tạo Hóa Thánh Hoàng!Nhưng bây giờ, Tạo Hóa Thánh Hoàng không biết dùng biện pháp gì lại dùng làm một thể với "Hoang"Thâm Uyên Ác Ma -- Hoang, đó là tồn tại không thể tưởng tượng nổi, có được sinh mệnh lực vô cùng khủng bố.

Nếu như chỉ thiêu đốt bộ phận tánh mạng, đến phát động thần minh pháp chỉ do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại thì có thể diệt sát hoặc là trọng thương nó sao?Mọi người trong nội tâm hoàn toàn mất hết phỏng đoán, nếu như không thể trọng thương Hoang, bọn hắn làm sao có thể chạy trốn được đây?Lão Thần Hoàng Thần Tộc yên lặng ' sờ ' lấy Tu Di giới của mình, chậm rãi mở miệng nói:- Thật không ngờ, vào lúc tộc của ta sinh tử tồn von, Tạo Hóa Thánh Hoàng lại càng cường đại hơn.

Vốn ta còn tưởng rằng, có thần minh pháp chỉ ở đây, do đỉnh tiêm Thiên Tôn tộc ta trả một cái giá lớn nhất định để phát động liền có thể uy hiếp được Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Nhưng hiện giờ xem ra nếu chỉ thiêu đốt bộ phận sinh mệnh lực thì còn không đủ. . .

Thậm chí nói, một đỉnh tiêm Thiên Tôn vẫn không đủ. . .- Các ngươi. . .

Ai nguyện ý đi?Lão Thần Hoàng thật không ngờ sẽ là loại kết quả này.Thần minh pháp chỉ, chỉ có đỉnh tiêm Thiên Tôn có thể phát động.

Mà dưới tình huống hiện giờ, vì để cho uy lựccuar thần minh pháp chỉ phát huy đến lớn nhất, tận khả năng trọng thương "Hoang", như vậy người sử dụng thần minh pháp chỉ cũng phải hoàn toàn hao hết tánh mạng của mình, cũng chính là. . .

Hi sinh.Hơn nữa, một người còn chưa đủ!Tất cả Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc ở đây cộng lại, có bảy đỉnh tiêm Thiên Tôn, tỷ lệ này cũng được coi như cao rồi.Bảy cái đỉnh tiêm Thiên Tôn, ba tấm thần minh pháp chỉ.Ý định của lão Thần Hoàng là để hai đỉnh tiêm Thiên Tôn cùng nhau phát động tấm thần minh pháp chỉ thứ nhất!Hai người là số lượng tốt nhất, Thiên Tô thứ hai kỳ thật chỉ có thể khiến uy lực của Tu La pháp chỉ tăng lên non nửa mà thôi, uy lực mà Thiên Tôn thứ mang có thể mang đến lại càng nhỏ hơn.-------Chương 2027: Tu La pháp chỉChương 2027: Tu La pháp chỉ.Vốn là sử dụng Tu La pháp chỉ chưa chắc sẽ chết, như vậy lão Thần Hoàng còn có thể sai khiến người nào đó đến sử dụng.Nhưng bây giờ, đã là một trận chiến hẳn phải chết thì lão Thần Hoàng cũng không thể bắt buộc ai được, cho nên hắn mở miệng hỏi thăm.Ánh mắt già nua của lão Thần Hoàng quét qua mấy đỉnh tiêm Thiên Tôn ở đây, trên mặt lộ ra một tia áy náy, hắn rất muốn mình xuất chiến, nhưng mà. . .

Hắn hiện giờ vẫn không thể chết, trận trốn chết này cần một người đứng đầu đến chỉ huy, hắn là chỗ dựa tinh thần của chi đội ngũ này.- Ta nguyện ý xuất chiến. . .Một lão giả của Thái Cổ Thần Tộc mở miệng, hắn là đỉnh tiêm Thiên Tôn đến từ Thần Tộc, đã được ngàn vạn tuổi, đã đến tuổi xế chiều rồi, thọ nguyên cũng không nhiều nữa.- Ta cũng nguyện ý. . .- Để cho ta đi đi!- Ta đến!. . .Nguyên một đám đỉnh tiêm Thiên Tôn đứng ra, lần đại kiếp nạn này là lúc chủng tộc nguy cơ tồn vong, những lão Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc đã sớm làm ra quyết định hi sinh rồi.Mắt nhìn đám Thiên Tôn nhao nhao đứng ra, con mắt thanh tịnh của lão Thần Hoàng đã ngấn đầy lão lệ, lựa chọn phải do hắn làm.Chọn ai, người đó chết.Lâm Minh đứng ở cách đó không xa, yên lặng nhìn lấy tất cả, ngoại trừ lão Thần Hoàng ra, sáu đỉnh tiêm Thiên Tôn, không có bất cứ người nào né tránh, mà bản thân lão Thần Hoàng Lâm Minh cũng rất rõ ràng, nếu để cho hắn trả giá tánh mạng, hắn cũng sẽ không nhíu mày lấy một cái.Tràng cảnh như thế, khiến tâm thần Lâm Minh rung động.Một loại cảm động đã lâu quanh quẩn trong trái tim hắn, hắn yên lặng nắm chặc nắm đấm.Có người đi chiến đấu, là vì giết người cướp của.Có người đi chiến đấu, là vì chém giết cừu nhân.Có người đi chiến đấu, là vì đạt được cơ duyên và bảo vật.Thế nhưng mà cũng có người, bọn hắn đi chiến đấu, thậm chí hi sinh bản thân, nhưng lại chỉ vì người khác, vì đại nghĩa và kéo dài chủng tộc. . .- Vô Ngân, Chiến Hoàng, hai người các ngươi lui ra đi!Lão Thần Hoàng vung tay lên, Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân của Thần Tộc đều là Thiên Tôn tráng niên, bọn họ chính là hi vọng dẫn đầu Thái Cổ di tộc trong đại kiếp nạn lần này, lão Thần Hoàng không có khả năng hi sinh bọn hắn.- Thế nhưng mà. . .- Bệ hạ. . .Đế Vô Ngân và Thác Bạt Khuê con mắt đều đỏ, nhưng mà lão Thần Hoàng đã trực tiếp cắt đứt lời bọn hắn.- Bạch Bình, Đóa Cổ, xin lỗi rồi. . .Lão Thần Hoàng chọn hai cái tên, đều là đỉnh tiêm Thiên Tôn của Thái Cổ Thần Tộc, lão Thần Hoàng yên lặng nhắm nghiền hai mắt, hai hàng nước mắt đục dọc theo nếp nhăn già nua chảy xuống. . .- Đã rõ rồi!- Tốt!Hai Thiên Tôn lão giả tiến lên, Lâm Minh nhìn mái tóc trắng xóa và thân thể còng xuống của bọn hắn, trong nội tâm không biết là cảm giác gì.Mặt võ giả Thái Cổ di tộc khác nhìn bọn hắn, cũng không khỏi tinh thần chán nản.- Các ngươi còn có lời gì muốn nói không. . .Lão Thần Hoàng mở miệng.Bạch Bình trầm mặc, hắn từ trong Tu Di giới lấy ra một cái họa trục còn có một miếng ngọc bội, hắn yên lặng mở quyển trục ra, trang giấy của họa trục kia đã cực kỳ cổ xưa, tựa hồ như đã được cất giữ từ rất lâu rồiTrên họa trục có vẽ một thiếu niên trên mặt có chút ngây thơ, bên hông thiếu niên treo một quả ngọc bội, giống như đúc ngọc bội trên tay Bạch Bình.- Đây là cháu của ta, thiên tư cũng không tốt lắm, nhưng lại phi thường cố gắng, lúc hắn còn vị thành niên đã cố chấp ra ngoài lịch lãm rèn luyện, sau khi tiến vào Thái Cổ giới di tích, trải qua nguy hiểm trong Bí Cảnh đã không trở về nữa. . .Lão giả thanh âm già nua, hắn chỉ có một đứa cháu trai duy nhất này, Thái Cổ Thần Tộc là chủng tộc mà Thiên Đạo không dung, không sánh được với Tam đại chủng tộc đỉnh phong, năng lực sinh sôi nảy nở cực kém.Hậu đại của bọn hắn thường thường rất ít, cho dù là hậu đại của Thiên Tôn cũng không nhất định tất cả đều là tuyệt thế thiên tài.

Hậu đại của Nhân tộc Thiên Tộc nhất định có thể tìm ra thiên tài, đó là bởi vì nhân khẩu thịnh vượn, ở trong đông đảo hậu đại, trải qua tầng tầng sàng chọn- Nếu như có thể tìm được hắn thì thay ta chiếu cố hắn.

Hắn là việc duy nhất ta lo lắng trên đời này. . .Lão giả giao hai kiện đồ vật cho Đế Vô Ngân. . .Đế Vô Ngân lúc này trong nội tâm không biết có tư vị gì, hắn khẽ nhếch miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng lời nói đã đến bên miệng, lại biến thành một tia thở dài thâm trầm.Hắn biết rõ, muốn tìm được đứa bé này khả năng gần như là bằng không?Hắn hơn phân nửa. . .

Đã vẫn lạc, chỉ là tộc nhân Thái Cổ Thần Tộc nhân khẩu quá thưa thớt nên đặc biệt coi trọng đời sau của mình, không đành lòng mất đi thôi.Nhất là người sắp chết như Bạch Bình hiện giờ, trong lòng của hắn, vẫn hi vọng có thể nhìn thấy huyết mạch của mình có thể kéo dài xuống dưới. . .- Đóa Cổ, ngươi thì sao. . .Lão Thần Hoàng nhìn về phía Thiên Tôn lão giả khác, trong mắt tràn đầy vẻ phức tạp.Đóa Cổ Thần sắc hờ hững, chậm rãi lắc đầu.So về với Bạch Bình, Đóa Cổ còn nhỏ đã lớn lên ở Hoang dã, từng uống sống máu tươi dã thú thì tâm tính của hắn càng thêm lạnh lùng.Hắn đã từng trường kỳ lăn lộn ở Thái Cổ giới di tích làm một gã sát thủ, trên tay dính đầy máu tươi võ giả Thánh tộc.- Ta không có gì muốn nói cả, ta không có hậu nhân, chỉ có chính mình. . .Trong mắt Đóa C không vui không buồn, trong bình tĩnh có kiên quyết cứng như sắt thép .Hắn đã từng có thời tuổi trẻ, đã từng từng có người yêu thương.Nhưng là. . , trong sinh mệnh kéo dài của hắn, các nữ nhân của hắn đều không thể sinh hạ con nối dõi.Thần Tộc sinh sôi nảy nở quá khó khăn, giống như bị Thiên Đạo nguyền rủa vậy. . .Một người cô độc đến trên đời, rồi sau đó cô độc chết đi, đây có lẽ chính là vận mệnh của sát thu a, tuy rằng hắn hiện giờ đã không phải là sát thủ nữa. . .Bên trong linh hạm tràn ngập hào khí áp lực.Không cam lòng, sợ hãi, mờ mịt đối với tương lai, còn có bi phẫn thâm trầm .Mỗi người ánh mắt chớp động, nỗi lòng phức tạp.Mọi người đưa mắt nhìn Đóa Cổ và Bạch Bình rời đi.Hai người bọn họ, trước sau leo lên hạm thủ.- Ân, người nào?Tạo Hóa Thánh Tử, nhìn hai lão giả leo lên hạm thủ, mặt lộ nét cười:- Đi tìm cái chết sao!

"Ở bên người Tạo Hóa Thánh Tử, Tạo Hóa Thánh Hoàng ánh mắt thâm trầm, sự chú ý của hắn, đều đã tập trung vào hai lão giả trước mặt.Hai đỉnh tiêm Thiên Tôn đã đến tuổi xế chiều cũng không thể khiến hắn kiêng kị, nhưng lá bùa hắc sắc trước người bọn hắn lại khiến lòng hắn chấn kinh.- Cái này là. . .

Thần minh pháp chỉ sao?

Tốt!

Để ta xem thử nó có uy lực gì.Thần minh pháp chỉ đen nhánh mang theo khí tức binh qua mênh mông dưới ý niệm của Bạch Bình dẫn dắt xuống, chậm rãi nổi lơ lửng.-------Chương 2028: Máu nhuộm tinh không (1)Chương 2028: Máu nhuộm tinh không. (1)Bạch Bình lẳng lặng nhìn thần minh pháp chỉ di động trước mặt, khẽ quát một tiếng, trong con mắt bỗng nhiên tách ra từng tia vầng sáng chói mắt, quanh thân không gió mà bay, râu tóc đều dựng lên, trường bào trên người bay phất phới.Trong chốc lát, cả người hắn đều tản mát ra hào quang chói mắt, từng đợt sóng sinh mệnh khí tức mênh mông giống như sông lớn, không ngừng cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào trong thần minh pháp chỉ.Mà sau một khắc, huyết dịch toàn thân hắn đều tán dật ra bên ngoài thân, hội tụ đến thần minh pháp chỉ, thân thể ngâm mình tắm trong thân mang chói mắt.Mà lúc này, trên người Đóa Cổ cũng sáng lên thần mang.Thần sắc hắn vẫn lạnh lùng như trước, nhưng lại mang theo bất khuất và không cam lòng thật sâu !Tánh mạng của hắn đã tới giới hạn, không sẽ thay đổi, nhưng là hắn không muốn bọn hậu bối Thần Tộc vận mệnh cũng giống mình.- Nếu như thiên muốn vong Thần Tộc ta, vậy thì dùng thần huyết của ta hóa thành ma diễm, đốt cháy thanh thiên đi! !Huyết dịch của Đóa Cổ thiêu đốt lên.Đây là ánh sáng chói lọi cuối cùng do thiêu đốt tánh mạng phóng xuất ra!Một sát na kia, thần minh pháp chỉ phảng phất như sống lại, bên trong vang lên một tia ba động.Chỉ một đợt ba động đơn giản lại như thần binh đã ngủ đông trăm triệu năm tỉnh giấc, tản mát ra khí tức khủng bố.Theo sự xuất hiện của tu la đen nhánh, Lâm Minh đứng ở trong linh hạm cũng cảm giác được từng đợt tim đập thình thịch, Tu La chi huyết trong cơ thể cư nhiên run rẩy, Ám Hắc Long thương dung nhập trong cốt nhục cũng theo đó tê minh...Những lực lượng này dung nhập và trong thân thể của Lâm Minh, đều ở trước khi Thần minh pháp chỉ pháp chỉ kia xuất hiện cộng minh với Tu La hắc ảnh.- Tu la Lộ chủ nhân...Con mắt của Lâm Minh lóe lên.Lầ này hiện lên khí tức Chân Thần, theo mấy lần trước thiêu đốt mấy tấm Thần minh pháp chỉ cũng không giống nhau, phong duệ dị thường.Theo hình tượng của Tu La võ sĩ càng ngày càng rõ ràng, cỗ khí tức thiết huyết sâm hàn kia trên người hắn phát ra lớn mạnh, phảng phất không gian chung quanh đều biến thành sát tràng cuồn cuộn.Trong con mắt của hắn bắn ra quang mang sắc bén khôn cùng, nhìn về phía bên ngoài tinh không.Thấy Tu La võ sĩ này, Thái cổ Thần tộc bao gồm một chút cường giả khác của Thái cổ vũ trụ không khỏi kích động.Lực lượng của cả Thần minh pháp chỉ lần nữa tăng vọt, phảng phất giống như mặt trời, bắn ra quang mang sắc bén khôn cùng.Những Tu La võ sĩ kia đều bị quang mang bao phủ, trong tay nhiều ra một thanh trường thương đen nhánh, hưu một tiếng lao ra linh hạm, hướng phía ngoài bắn đi.Oanh oanh oanh!Ngoài tuyết bạch linh hạm, từng luồng công kích sôi trào như thủy triều, phát ra tiếng vang ầm vầm đáng sợ, phảng phất như trống lớn chấn động ở trong lòng mọi người, làm lòng người run sợ.- Thần minh pháp chỉ của Tu La Lộ chủ nhân sao?

Muốn bằng cái này liền chống đỡ ta?

Lâm Minh, còn có một ít lão cốt đầu của Thái cổ tộc, hôm nay các ngươi đều phải trở thành thức ăn của Hoang.Vẻ mặt của Tạo Hóa thánh hoàng hung lệ, giọng nói lạnh như băng.

Ở trong mắt của hắn, Thái cổ Thần tộc đã như mặt trời xuống núi, ngay cả còn có một chút tiền vốn nhưng ở dưới đại thế Thánh tộc quật khởi không thể ngăn cản chỉ là gà đất chó kiểng, lần này hắn liền muốn để cho một cái tộc quần đã từng vô cùng huy hoàng biến mất trong dòng sông lịch sử.Mỗi lần nghĩ tới đây, trong mắt của hắn đều phát ra một tia quang mang thị huyết.Sưu sưu sưu!Hơn mười đầu huyết nhục ác long phảng phất như trường tiên vô tận, toàn bộ ngừng công kích, trước tiên lùi về, liên tục đem huyết sắc viên cầu vô biên kia bao lại.Đồng thời Tạo Hóa thánh hoàng trực tiếp bị một ác ong ném ra ngoài, nhập vào trong công kích cự hạm của Thánh tộc.Trong nháy mắt những ác long kia biến thành từng tầng vách tường máu thịt, đem nhục cầu to lớn như ngôi sao kia bao lại trong đó.Đối mặt với tỏa định của Tu La pháp chỉ, né tránh căn bản là không thực tế, huống chi nhắc nhở của Hoang khổng lồ như thế, cũng căn bản không thể nào né tránh.Tu La võ sĩ sải bước đạp toái hư không, trong tay nó nắm một thanh hắc sắc trường thương giống như một đầu cự long, trên người dâng lên hắc sắc quang mang vô lượng.Mỗi một luồng quang mang đều bao trùm vạn dặm vũ trụ.Một ít linh hạm của Thánh tộc ở quá gần, trực tiếp bị quang mang kia quét đến giống như là diều giấy bị hắc sắc quang mang đốt cháy, bên trong vang lên vô số tiếng kêu rên thê lương.Tu la vũ sĩ nhân thương hợp nhất, buông ra lực lượng khôn cùng, như từng tầng rung động khuếch tán tứ phương.Không gian vũ trụ ở chung quanh đều như thủy triều đang sôi trào, vô số hư không băng liệt, ngôi sao vỡ tan.Rất nhiều linh hạm của Thánh tộc kịp phản ứng lại, cấp tốc lui về phía sau, kéo ra quang hoa chói mắt, những linh hạm của Thánh tộc không kịp lùi về phía sau lại càng trực tiếp bị ngạnh sinh sinh chấn thành vỡ vụn.Tu la võ sĩ cùng trường thương trong tay biến thành hắc sắc mang trụ phảng phất như vô biên vô hạn, một thương đánh vào trong huyết sắc nhục cầu khổng lồ này.Một cỗ quang mang đen nhánh cùng một cỗ quang mang huyết hồng sắc bao trùm tinh không vô tận, khiến người ta không thấy rõ ràng tình cảnh bên trong.Oanh oanh oanh!Trong từng luồng sóng nổ tung kinh thiên, rất nhiều toái nhục đều băng tán ra, mỗi một điểm toái nhục hừng hực thiêu đốt, đem hư không bốn phía đâm xuyên, tịch quyển ra tảng lớn không gian phong bạo.Phảng phất vũ trụ đều đang băng liệt ở dưới ba động công kích kinh người.Thấy một màn như vậy, trong bạch sắc linh hạm, một ít cường giả của Thái cổ Thần tộc trong mắt lóe ra quang mang mong đợi.Mà bên trong Thánh tộc cự hạm, người người không nói gì, không khí ngưng trọng khôn cùng.Chiến đấu ở bên ngoài chỉ có một kích.Nhưng mà thanh thế khổng lồ kia cùng với uy năng băng thiên liệt địa căn bản không người nào có thể đến gần, thậm chí là dư ba thì bọn họ cũng không thừa nhận nổi.- Đó là Thần minh pháp chỉ do Tu La thần hoàng lưu lại sao?

Hoàng của chúng ta sẽ không có chuyện gì chứ?Có người lẩm bẩm tự nói.Ở bên trong ba động trùng kích kịch liệt, Tu La võ sĩ kia cùng ám hắc trường thương trong tay dần dần tiêu tán.Chỉ còn lại hắc quang vô biên vô hạn như cũ đang hừng hực thiêu đốt, bên trong vẫn truyền đến tiêng vang giống như sấm rền không ngừng nghỉ.Nhưng vào lúc này, ở trung tâm bạo tạc kia, địa phương bị hắc quang vô biên vô hạn bao phủ, sưu một cái chui ra một đầu ác long huyết nhục mơ hồ.Kế tiếp----- Sưu sưu sưu!Một đầu lại một đầu huyết sắc ác long chui ra, đem hắc quang bao phủ hư không vặn vẹo xé rách, huyết sắc nhục thân mập mạp kia của Hoang sinh sôi từ trong hư không đoạn liệt vô tận cùng không gian phong bạo đáng sợ đi ra.- Không chết...Nhìn Hoang xuất hiện, sắc mặt của lão Thần Hoàng tái nhợt, mặc dù đã sớm làm xong tính toán xấu nhất, nhưng mà chân chính thấy một màn như vậy, lão lại gần như hít thở không thông.- HƯu!Nhục tiên phảng phất như núi cao đâm xuyên hư không, nặng nề đánh vào trên linh hạm có danh hiệu Hi vọng.-------Chương 2029: Máu nhuộm tinh không (2)Chương 2029: Máu nhuộm tinh không. (2)Một kích thế đại lực trầm đủ đem ngôi sao xé rách, thần chu của Thái cổ Thần tộc bị đánh đến ông ông kêu lên, ức vạn phù văn tạo thành năng lượng bảo hộ tráo ở bên ngoài đều đang chớp hiện.- Đáng chết!"

Hi vọng hào" lăn lộn bay ra ngoài.Lúc này càng ngày càng nhiều hồng sắc ác long chui ra, đem từng cỗ hắc quang trên bản thể của Hoang triệt để xua tan.Cho nên mọi người cũng nhìn thấy Hoang bị Tu La pháp chỉ gây thương tích.Trong huyết sắc nhục cầu khổng lồ kia bị xé ra một đạo tiên huyết khe rãnh ước chừng sâu ngàn dặm!Rất nhiều huyết nhục của Hoang đã hóa thành huyết thủy lan tràn ra, từng đầu huyết nhục ác long cũng bị chém đứt, giống như con giun bị đứt ra, đang ngọ nguậy ở bên ngoài thân thể của Hoang.Rồi sau đó những con giun này giống như là đoạn chi, toàn bộ đều hòa tan, lại sáp nhập vào trong máu thịt.Hoang có thể cắn nuốt hết thảy, cũng có thể cắn nuốt phần tay chân đã bị cụt của mình, một lần nữa hấp thu.Tạo Hóa thánh hoàng đứng ở trên nhục cầu, vẻ mặt dữ tợn, mạch máu trên người hắn đã bạo toái rất nhiều, toàn thân là máu, tựa như một ác ma.Mới vừa rồi là một kích mạnh nhất của Thần minh pháp chỉ kia, chính là đối mặt hắn mà đến, nếu như không phải là có Hoang ngăn cản, như vậy mới vừa rồi hắn ở trong một kích kia tuyệt đối sẽ bị thương rất thảm, vẫn lạc cũng không phải là không có khả năng.- Tu La Lộ chủ nhân, ngươi thật lợi hại...

Một luồng khí tức còn sót lại liền khiến ta bị thương như thế!

Nhưng như vậy thì như thế nào, ngươi đã chết rồi, hôm nay ta liền diệt hết con cháu đời sau của ngươi!Tạo Hóa thánh hoàng đã ức năm chưa có thưởng thức qua tư vị đau đớn, trên nét mặt tự cao tự đại dấy lên lửa giận hừng hực.Thấy một màn như vậy mọi người của Thái cổ Thần tộc trong linh hạm Hi vọng hào đều cảm giác được một trận kinh hãi.Bên trong đại hạm, một trận tĩnh mịch.- Như vậy cũng không giết được hắn!Có người kinh hãi, trong ánh mắt lướt qua tuyệt vọng.Vẻ mặt của Thác Bạt Khuê ngưng trọng, hoàn toàn không biết nó cái gì, hai Thiên Tôn đỉnh phong của Thần tộc cứ như vậy hi sinh một cách vô ích, hơn nữa một tấm Thần minh pháp chỉ đổi lấy kích quả cũng chỉ là đả thương Tạo Hóa thánh hoàng, điều này làm cho tâm tình của hắn trầm trọng khác thường.Cái này không nghi ngờ gì là nói rõ, giờ phút này sau khi Tạo Hóa thánh hoàng dung hợp với ma thú thâm uyên kia, thực lực đột nhiên tăng mạnh, ở trên sinh mệnh lực hắn đã xa xa vượt ra khỏi Chân Thần bình thường, không phải là Thần minh pháp chỉ đủ khả năng đánh chết.- Các ngươi có thể làm được một bước này thật sự là để cho ta kinh ngạc, bất quá các ngươi không có cơ hội đả thương ta lần thứ hai.Tạo Hóa thánh hoàng đứng ở trên huyết nhục viên cầu khổng lồ, trong mắt ngưng thành một vầng băng hàn.Thanh âm ù ù phảng phất như muộn lôi cuồn cuộn, chạy thẳng tới nhân tâm, có uy áp khiếp người.Tren thân thể máu thịt của hắn, từng chỗ vết thương có ác long bị chém đứt kia, máu thịt ngọ nguậy, trong từng tiếng gào thét có ác long lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang chui ra.Tạo Hóa thánh hoàng vươn tay, hướng bạch sắc linh hạm kia điểm một chỉ.Từng đạo huyết quang giống như là huyết sắc thiểm điện vỡ ra, hóa thành từng tầng huyết sắc kết giới, đem bạch sắc linh hạm bao phủ lai.Mỗi một tầng huyết sắc kết giới đều giống như đại thủ vô hình dũng động vĩ lực bàng bạc vô biên đè ép tới.Phòng ngự tráo bên ngoài bạch sắc inh hạm nhất thời phát ra tiếng ca sát, tiếng ca sát vang lên, năng lượng nhanh chóng trôi qua.- Năng lượng hạm thể chỉ còn lại tám mươi lăm phần trăm, tiếp tục như vậy chúng ta kiên trì không được bao lâu!Có Thiên Tôn của Thái cổ Thần tộc chủ trì phi thuyền vội vàng hướng lão Thần Hoàng lớn tiếng nói, thanh âm có chút run rẩy.Không khí lo lắng mà đè nén, kèm theo bên ngoài truyền đến thanh âm đè ép càng ngày càng vang lên, bao phủ cả đại hạm.Từng tiếng ca sát vang lên, phảng phất như đang không ngừng áp xuống tâm của mọi người Thái cổ Thần tộc.Hạm thuyền của Thánh tộc bên ngoài tề minh, sát thanh như lôi, ở trong vũ trụ đen nhánh vang lên không dứt.Làm sao bây giờ?Có người nắm chặt quyền đầu, lửa giận trong mắt bốc lên, hết sức không cam lòng.Có người thống khổ nhắm mắt lại, bọn họ đã từng là chủng tộc mạnh nhất, hương hỏa liên miên bất tuyệt vô tận năm tháng, hôm nay lại đến trình độ này.Càng nhiều người nhìn ra bên ngoài, trong đôi mắt có quang mang sôi trào đang lóe lên, lúc này Chiến hoàng Thác Bạt Khuê sải bước bước ra, giận dữ hét lên:- Cho dù là phải chết cũng phải oanh oanh liệt liệt một lần, Thần Hoàng bệ hạ, thỉnh bệ hạ để cho Thiên tộc ta xuất chiến, ta nguyện ý dẫn dắt võ giả của Thiên tộc tiên phong!Thái cổ chư tộc là chủng tộc kiêu ngạo, từng đã có vô tận huy hoàng, sinh mệnh của bọn họ nên là hỏa quang sáng chói của sắt đá nở rộ ra trong biển lửa, làm sao có thể uất ức mà chết đi như vậy?Thanh âm thỉnh chính thoáng cái mãnh liệt như thủy triều.Từng cái Thiên Tôn bước nhanh đến phía trước, hơn nữa những tráng niên Thiên Tôn kia lại càng kích động vô cùng, hận không thể hiện tại liền giết ra ngoài.

Mới vừa rồi hi sinh của hai Thiên Tôn lâu năm chính là vì bảo toàn cho những tráng niên như bọn họ, để cho bọn họ đi phục hưng Thái cổ di tộc.- Đều yên lặng cho ta!Lão Thần Hoàng giận dữ mắng, trong lúc nhất thời cả tràng diện yên tĩnh.- Chúng ta...

Còn chưa tới thời điểm sơn cùng thủy tận, Tu La pháp chỉ còn có hai tấm!Lão Thần Hoàng vươn tay, ở trong tay lão còn có hai tấm hắc sắc Thần minh pháp chỉ, toàn thần bọn chúng chìm trong thần quang, chậm rãi huyền phù.Thần tộc Thiên Tôn ở tại trạng nhìn về phía hai tấm Thần minh pháp chỉ này, ánh mắt nhưng lộ ra thần sắc phức tạp.Thần minh pháp chỉ phát động một tấm liền cần Thiên Tôn đỉnh phong thiêu đốt tính mạng, cái giá thật lớn, nhưng mà như thế lại cũng chỉ là để cho Tạo Hóa thánh hoàng bị thương, không cách nào giết chết hắn.Hiện tại mặc dù còn dư lại hai tấm, nhưng là hữu dụng sao...Thấy Thiên Tôn ở tại tràng có thái độ hoài nghi, lão Thần Hoàng mở miệng nói:- Chúng ta không thể ngồi chờ chết, nhưng mà cũng không thể vô ích chịu chết, hai tấm Thần minh pháp chỉ này có chỗ bất đồng!- Hai tấm Thần minh pháp chỉ, một tấm Phong tự ngôn, một tấm Tín tự ngôn.

Trong đó Phong tự ngôn là Đại Phong Ấn thuật, phong sát linh hồn, trực tiếp hủy diệt tinh thần lạc ấn.- Mà Tín tự ngôn là phụ trợ thuật, có thể làm cho một võ giả ở trong khoảng thời gian ngắn khai quật tiềm lực sinh mệnh, đạt được lực lượng gấp mười lần!- Chỉ là, đối tượng thi pháp nguyên bản của Tín tự ngôn này nên là Chân Thần, chỉ có Chân Thần có thể thừa nhận được cỗ lực lượng này.- Mà Thiên Tôn đỉnh phong, thân thể cùng căn cư chung quy yếu hơn một chút, bọn họ thừa nhận uy lực đáng sợ mà Tín tự ngôn mang đến thậm chí có thể thân thể băng hủy tại chỗ, cho dù thừa nhận được cũng là mệnh không lâu dài, chẳng khác gì thiêu đốt tính mạng đi chiến đấu...Lão Thần Hoàng nói như vậy, Đế Vô Ngân đứng dậy.-------Chương 2030: Tang thươngChương 2030: Tang thương.- Sư tôn, để cho ta thừa nhận đi!- Ta tới!

Thần tộc đã tổn thất không nhỏ rồi, hơn nữa Thiên tộc ta so sánh với Thần tộc mà nói, ở trên thân thể cường đại hơn một chút.Thác Bạt Khuê mở miệng, Tu La pháp chỉ Tín tự ngôn để cho Thiên Tôn lớn tuổi đi thừa nhận sợ rằng lập tức thân thể liền băng hủy, chỉ có thể để cho tráng niên Thiên Tôn xuất thủ, mới có thể phát huy được uy lực của Tín tự ngôn.Song lão Thần Hoàng lại khẽ lắc đầu:- Hai người các ngươi...

Không chịu nổi...- Cái gì...

Đây...Đế Vô Ngân nóng nảy, hắn và Thác Bạt Khuê đã là người có sinh mệnh lực mạnh nhất của cả Thái cổ chư tộc, hơn nữa Thái cổ chư tộc chính là chủng tộc đều thích hợp tu ba bộ pháp tắc tinh khí thần, Thác Bạt Khuê cùng Đế Vô Ngân hai người đều từng luyện thể, bọn họ đều không chịu nổi, vậy còn ai có thể chịu đựng được?

Lão Thần Hoàng hít sâu một hơi, tựa hồ đang hạ một cái quyết định.- Lâm Minh, ngươi đi theo ta...Lời nói thê lương của lão Thần Hoàng, trong lòng Lâm Minh chấn động, mơ hồ hắn ý thức được cái gì.Thiên Tôn chung quanh liên tục không hiểu, không biết lúc này lão Thần Hoàng kêu gọi Lâm Minh làm cái gì, mặc dù Lâm Minh chính là có thành tựu kinh người trên pháp tắc, nhưng mà luận chiến lực, ở bên trong rất nhiều Thiên Tôn, hắn coi như là gần cuối.- Thần Hoàng tiền bối, ngươi...Lâm Minh muốn nói lại thôi, lão Thần Hoàng chỉ là một mực đi về phía trước, lão lẩm bẩm nói:- Không nghĩ tới, không nghĩ tới, cuối cùng thật ứng với lời của hắn...- Rốt cuộc là có một ngày như vậy.- Rốt cuộc là không thể tránh đi được...Lúc lão Thần Hoàng nói chuyện, đã đi tới trước của đá hậu trọng, cửa đá toàn thân đen nhánh, phía trên có khắc hoa văn thần bí.Cửa đá này Lâm Minh gặp một lần, hắn chung quy cảm giác được nó giống như là một tòa mộ bi trầm trọng.Thời điểm Hi vọng hào từ tổng bộ thần tộc rút lui, cả mật thất của thái cổ Thần tộc đều bị mang vào bên trong Hi vọng hào này, cửa đá này chính là cửa vào mật thất.Lâm Minh im lặng, lẳng lặng nhìn lão Thần Hoàng đẩy cửa đá ra, ở phía sau cửa đá này, hắn lần nữa cảm nhận được một cỗ Ma khí hung lệ!Ma khí cuồn cuộn, xông thẳng hạo vũ, đè nén vô cùng, phảng phất là tiếng gầm thét trầm thấp của dã thú, tràn đầy sát ý vô tận cùng cuồng bạo, quanh quẩn trong mật thất!Hỗn Nguyên Thiên Tôn...Lâm Minh nghe được tiếng hống ở trong mật thất này, trong lòng thương cảm không hiểu, hắn nhìn một đôi mắt đỏ tươi ở trong bóng tối, đó là một cỗ khí tức làm cho người ta quen thuộc mà rung động.Cự thú thâm uyên trưởng thành hung lệ, trên đầu mọc ra cơ giác dữ tợn, thân thể hùng tráng của nó bị từng tầng khóa sắt trói buộc, trong con mắt tinh hồng sắc tràn đầy quang mang điên cuồng, giết chóc.Nó không ngừng thở ra khí tức thô trọng, ánh mắt nhiếp nhân nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, bên trong có khát vọng thị huyết!Hỗn Nguyên Thiên Tôn vốn là lấy Hồng Mông linh châu, thành tựu Đạo cung cửu tinh, luyện thể đại thành.Thiên tư của hắn tuyệt đỉnh, nếu như không phải Thánh tộc trước đó xuất thủ phá hư, Hỗn Nguyên Thiên Tôn chưa chắc đã không thể khai sáng Hồng Mông luân hồi đạo, trở thành một cái giống như Tu La Lộ chủ nhân!

Mà sau đó, Hỗn Nguyên Thiên Tôn mặc dù bị trọng thương, Hồng Mông linh châu cũng thất lạc, nhưng mà hắn lại đoạt xá ác ma thâm uyên.Thân thể của ác ma thâm uyên so sánh với thần thú còn mạnh hơn!Hỗn Nguyên Thiên Tôn hiện tại là Thiên Tôn đỉnh phong mở ra đạo cung cửu tinh, dung hợp với ác ma thâm uyên.Mặc dù bởi vì đã hoàn toàn mất đi linh trí, lực chiến đấu của hắn bị suy yếu rất lớn, nhưng mà riêng về sự cường đại của thân thể, hắn đã đạt đến cực hạn.Nếu như lại gia trì Thần minh pháp chỉ, khai quật tiềm lực sinh mệnh, đó lại càng sẽ cường đại đến trình độ không thể tin.Hỗn Nguyên Thiên Tôn hiện tại, tiềm lực của hắn nhiều đến bao nhiêu?

Trong lòng Lâm Minh khó có thể tưởng tượng.- Thần Hoàng tính toán...

Để cho Hỗn Nguyên tiền bối xuất thủ sao?Trong lòng Lâm Minh thở dài, không biết là cảm giác gì, anh hùng mạt lộ, bị lạc mình vẫn như cũ muốn xông lên sa trường, chết trận tha hương!Lão Thần Hoàng yên lặng gật đầu.Lâm Minh nhớ lại lời nói của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ban đầu khắc ở mật thất địa cung: - Đợi đến ngày ta thành ma, đợi đến lúc Thánh tộc đại quân đánh tới, lấy ma thân của ta thả vào trận doanh Thánh tộc, khát uống máu của Thánh tộc, ăn chán chê thịt Thánh tộc, oanh oanh liệt liệt chết trận!Hồi tưởng đến từng câu từng chữ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nhìn lại Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trước mặt không ngừng trầm thấp gào thét, ánh mắt hoàn toàn mất đi thanh minh, trong lòng Lâm Minh dâng lên thương cảm khôn cùng.Lão Thần Hoàng nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu vai của Lâm Minh, nói:- Ngươi không cần áy náy, có thể chết trận ở sa trường là thời điểm mà ban đầu Hỗn Nguyên Thiên Tôn đọa lạc thành ma dặn đi dặn lại ta đấy, cũng là chấp niệm lớn nhất của hắn...Lão Thần Hoàng nói như vậy, song trong lòng Lâm Minh như cũ khó có thể tiếp nhận, mặc dù chấp niệm của Hỗn Nguyên như thế, nhưng mà để cho hắn ở trạng thái hoàn toàn vô ý thức xung phong liều chết mà hi sinh, Lâm Minh khó có thể quên được.Lâm Minh hi vọng, ít nhất ở thời khắc sinh mệnh của Hỗn Nguyên đến điểm cuối, hắn có thể quyết định chính mình, có thể thấy tạo sao mà mình chiến.- Thần Hoàng tiền bối, để cho vãn bối thử một chút có thể thức tỉnh một chút ý thức của Hỗn Nguyên Thiên Tôn hay không.Nếu như có thể thử thức tỉnh ý thức của Hỗn Nguyên, cho dù là một điểm, như vậy hắn đối với lý giải về pháp tắc, đối với vạn dụng chiến thuật cùng đại thế đều sẽ để cho chiến lực của Hỗn Nguyên tăng lên!- Ngươi có thể?Lão Thần Hoàng kinh ngạc, Lâm Minh ngay cả loại năng lực này đều có?Liên quan đến lĩnh vực linh hồn thần bí nhất trong thân thể con người, nhất là dung hợp linh hồn để cho người đau đầu, nhân cách phân liệt, cho dù là Hồn tộc tinh thông linh hồn vô cùng cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm.- Nếu như là ở dưới tình huống không cố kỵ hồn hải bị thương, ta cũng có thể thửa một chút...

Thần Hoàng tiền bối, ngài có thể tận lực để cho Hỗn Nguyên tiền bối an tĩnh lại hay không?Lâm Minh từng muốn thử dò xét thức hải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nhưng mà thiếu chút nữa bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn nhập ma giết chết.Lão Thần Hoàng gật đầu, một cỗ năng lượng bao dung hết thảy phát ra, tạo thành một phương đại dương năng lượng, chậm rãi tẩm bổ cho thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Vẻ mặt của Lâm Minh ngưng trọng, hướng tới ác ma thâm uyên đáng sợ ở trước mặt lộ ra một bước.Hống!Lâm Minh vừa mới đi tới gần một chút, Hỗn Nguyên Thiên Tôn gầm thét một tiếng, móng vuốt của hắn đục thủng hư không, cự lực do không khí truyền đến trực tiếp chấn ở trên người Lâm Minh.Nhưng mà trong nháy mắt một cỗ lượng lượng mênh mông như nước ấm từ phía sau truyền đến, cùng với lực lượng giết chóc kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn triệt tiêu.-------Chương 2031: Tình thương (1)Chương 2031: Tình thương. (1)Lão Thần Hoàng hết sức chăm chú, lão không dám ra tay thật mạnh, sợ chọc giận Hỗn Nguyên, một khi Hỗn Nguyên mất đi lý trí, chính lão Thần Hoàng cũng căn bản không ngăn được Hỗn Nguyên, hắn là bộ máy giết chóc đáng sợ.Thấy một màn như vậy, trong lòng Lâm Minh an tâm lại một chút, hắn bay lên trời, từ từ bay đến chỗ cách Hỗn Nguyên Thiên Tôn khoảng ba thước, chính dinej đối mặt với cái đầu màu đen to lớn kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Rồi sau đó Lâm Minh lấy thần chi lực ở trong Hồng Mông chi lực ma phương, chậm rãi thúc dục năng lượng ma phương, cùng dung hợp với hồn hải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Lúc này Lâm Minh đã bất chấp giấu diếm bí mật của ma phương.Lão Thần Hoàng hiển nhiên đã nhận ra trong cơ thể của Lâm Minh có một bảo vật liên quan đến linh hồn.- Là bảo vật có thể dùng để phân ly thức hải sao?Lão Thần Hoàng vô cùng kinh hãi, nhưng mà lại không hỏi nhiều, lão tự nhiên ý thức được giá trị đáng sợ của kiện bảo vật này.Bí mật ở trên người Lâm Minh thật sự nhiều lắm, nhiều đến làm cho người ta chết lặng.Năng lượng dần dần thâm nhập đỉnh đầu to lớn kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Lâm Minh thử dùng ma phương tách linh hồn của thâm uyên ác ma, chỉ cần hủy diệt bộ phận linh hồn ấn ký của thâm uyên ác ma, liền tự nhiên có thể dần dần thức tỉnh ký ức của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Ma phương am hiểu nhất đúng là hủy diệt linh hồn ấn ký, nhưng mà bởi vì thời gian quá lâu, linh hồn ấn ký của ác ma thâm uyên đã dung hợp cùng một chỗ với Hỗn Nguyên, muốn ở dưới tình huống hoàn toàn không thương tổn đến bản thể linh hồn của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, chỉ diệt đi ấn ký thuộc về ác ma thâm uyên là cơ hồ không có khả năng.Cho nên Lâm Minh chỉ có thể không để ý đến tổn thương về linh hồn của Hỗn Nguyên Thiên Tôn mà làm hết thảy, hắn cũng không trông cậy vào có thể làm cho Hỗn Nguyên Thiên Tôn phục hồi như cũ, chỉ cần có thể tỉnh lại một điểm là đủ rồi.Hai mắt của Hỗn Nguyên Thiên Tôn mê ly, ánh mắt cũng dần dần mờ mịt, Lâm Minh vô cùng cẩn thận, trên trán nhỏ ra từng đợt mồ hôi.Quá trình này hắn phải cẩn thận không được phân tâm chút nào, không thể phát sinh ra bất kỳ một chút ngoài ý muốn.Hắn biết, thời gian của mình không còn nhiều lắm, đối với cuồng công của Hoang ở bên ngoài, năng lượng của Hi vọng hào mỗi thời mỗi khắc đều đang giảm xuống, mà chấn động kịch liệt đến từ Hi vọng hào lại toàn bộ bị lão Thần Hoàng lấy năng lượng suy giảm, làm hết sức giảm bớt ảnh hưởng mà chấn động mang cho Lâm Minh.- Thiếu một chút...

Còn thiếu một chút...

Liền thiếu một điểm nữa...Lâm Minh cắn chặt hàm răng, không kịp đi lau mồ hôi trên mặt, hắn ở dưới tình huống không để ý thương tổn thức hải của Hỗn Nguyên, nếm thử thức tỉnh ký ức thuộc về Hỗn Nguyên.Ở dưới bao phủ của thần quang ma phương, trong đôi mắt của Hỗn Nguyên Thiên Tôn xuất hiện một tia thanh minh khó có được.Song, một tia thanh minh này chỉ là xuất hiện trong chớp mắt, đã bị tinh hồng sắc quang mang lần nữa bao trùm.Hai loại ý thức luân chuyển, để cho thân thể của Hỗn Nguyên kịch liệt run rẩy, hắn cảm nhận được thống khổ đến từ linh hồn.Hỗn Nguyên bắt đầu giãy dụa, trong thân thể cường tráng giống như thiết luyện kia hàm chứa lực lượng đáng sợ khó có thể tưởng tượng!Trong lúc nhất thời chỉ nghe tiếng vang ca ca ca, năng lượng gông xiềng mà lão Thần Hoàng gia trì ở trên người Hỗn Nguyên Thiên Tôn, cố gắng làm cho hắn an tĩnh lại, phát ra tiếng vang không chịu nổi gánh nặng.Sắc mặt của lão Thần Hoàng thay đổi.- Lâm Minh!

Cẩn thận!

Một khi Hỗn Nguyên thất khống, phá hư mà hắn tạo thành sẽ không thể tưởng tượng, lấy tu vi cùng phòng ngự thân thể của Lâm Minh, Hỗn Nguyên chỉ cần một kích liền không sai biệt lắm có thể làm cho Lâm Minh tan xương nát thịt!- Lâm Minh, thối lui, ta sắp không chế trụ nổi hắn rồi!Trán của lão Thần Hoàng chảy mồ hôi, mà lúc này tinh thần lực của Lâm Minh cũng đã toàn bộ quán chú vào trong ma phương, liên lạc với thức hải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.- Hống!Hỗn Nguyên gầm thét, tiếng kêu gào đáng sợ giống như là trời long đất lở hùng dũng mà đến, nếu như là Thánh Chủ bình thường, chỉ là đối diện với một tiếng gầm thét này của Hỗn Nguyên sẽ gặp phải thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ.- Bồng!Cánh tay của Hỗn Nguyên đột nhiên chấn đọng, từng cái năng lượng gông xiềng bị Hỗn Nguyên bứt đứt!Quá trình này không chút khó khăn nào, loại cảm giác này giống như là Hỗn Nguyên bẻ gãy một nhánh cây.Sắc mặt của lão Thần Hoàng đại biến, lão bất chấp cái gì khác, một tay bắt lấy bả vai của Lâm Minh, tạo ra hộ thể thần lực, chuẩn bị đợi một sát na kia Hỗn Nguyên toàn bộ không thể khống chế liền mang theo Lâm Minh hết tốc lực thối lui.Lâm Minh muốn thức tỉnh ý thức của Hỗn Nguyên thật sự là không dễ dàng, bởi vì tách ra nhân cách khó tránh khỏi sẽ mang đến thống khổ cho linh hồn của Hỗn Nguyên, từ đó sẽ vô cùng có khả năng dẫn đến hắn hoàn toàn thất khống.- Hống!Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại là cuồng hống, năng lượng phong bạo đáng sợ đánh thẳng vào hộ thể thần lực của lão Thần Hoàng, toàn thân y phục của lão tùy ý bay múa, tóc trắng phiêu tán.Ở trong lúc nhất thời trước ngực lão Thần Hoàng lại có đồ vật gì đó đang lóe ra thanh quang mông lung.Đạo thanh quang này là nhu hòa mà không thu hút, ở trong năng lượng phong bạo như vậy nó gần như khó có thể phát hiện, song thời điểm khi thanh quang mông lung này phản chiếu lại con ngươi hung lệ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại đột nhiên chấn động, trong nháy mắt yên tĩnh lại.THanh quang mông lung phảng phất trở thành duy nhất của thế gian, nó dần dần từ bộ ngực của lão Thần Hoàng bay ra, huyền phù trên không trung, dần dần bay hướng Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Lâm Minh cùng lão Thần Hoàng thấy một màn như vậy đều là ngây ngẩn cả người, một đoàn thanh quang kia cư nhiên là Hạo Kiếp chi liên!Hạo Kiếp chi liên là Chân Thần linh bảo dùng để mở ra Tu La cấm địa, mà chủ thể của nó một mực được Huyền Tình thiên hậu nắm giữ, sau khi Huyền Tình thiên hậu chế đi cũng được nàng tùy thân mang theo, cho đến khi Lâm Minh tiến vào cổ mọ mới lấy nó ra.Chẳng lẽ...Lâm Minh ngừng lại hô hấp, hắn trơ mắt nhìn thanh quang của Hạo Kiếp chi liên càng ngày càng thịnh, ở trong sương mù, những thanh quang này thế nhưng mơ hồ hợp thành một hư ảnh của nữ tử.Hư ảnh nữ tử này càng ngày càng rõ ràng, gần như thực chất, nàng có dung nhan xinh đẹp như trăng sáng, có ba ngàn thanh tinh phiêu tán.Hai chân trần của nàng, da thịt trong suốt phảng phất ngưng kết tinh hoa của tinh nguyệt chi huy, hai hàng lông mày như vẽ, mắt như thu thủy, phảng phất như là cửu thiên thần nữa lạc xuống thế gian.Huyền Tình thiên hậu!Lâm Minh giật mình vô cùng, hiển nhiên Huyền Tình thiên hậu là ở sau khi chính mình chết đi, đem một luồng phân hồn phong ấn vào trong Chân Thần linh bảo tương liên với huyết mạch của mình, hoàn toàn ngủ say.-------Chương 2032: Tình thương (2)Chương 2032: Tình thương. (2)Kỳ thật đừng nói là võ giả có linh hồn cường đại, coi như là người phàm, sau khi bọn họ chết đi, vật phẩm tùy thân cũng có thể mang theo một tia linh tính, ở một lúc nào đó sẽ huyễn hóa ra bộ dạng khi còn sống của chủ nhân nó.Mà Huyền Tình thiên hậu vốn là có cảnh giới cực cao, hơn nữa phẩm chất của Chân Thần linh bảo vượt ra khỏi Thiên Tôn, thế cho nên những người khác cũng không thể phát giác được phân hồn của nàng ngủ say ở trong Hạo Kiếp chi liên này.Cho nên mới vừa rồi Lâm Minh thử thức tỉnh Hỗn Nguyên Thiên Tôn, có lẽ là Hỗn Nguyên Thiên Tôn toát ra khí tức rốt cục để cho Huyền Tình thiên hậu tỉnh lại.Nàng đã không có bao nhiêu sinh cơ, tỉnh lại cũng có ý nghĩa là tiêu vong...Ở bên cạnh Lâm Minh, thân thể của lão Thần Hoàng run rẩy, một đôi ánh mắt vẩn đục từ không thể tin đến lão lệ tung hoành.Mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn sau khi nhìn Huyền Tình thiên hậu, mê mang cùng quang mang hung lệ trong con mắt không ngừng giãy dụa, hắn tựa hồ đang trải qua thống khổ cực lớn, khó có thể thừa nhận.- Hống!Hỗn Nguyên Thiên Tôn thống khổ gầm thét, tùy ý để cho năng lượng phong bạo giống như lợi nhận trùng kích ra ngoài, sắc mặt của Lâm Minh cùng lão Thần Hoàng đại biến, loại năng lượng phong bạo này có thể giết hết Thánh Chủ, như vậy Huyền Tình thiên hậu còn sót lại một luồng phân hồn tuyệt đối không chịu nổi!Song bọn họ mới vừa muốn động thủ lại phát hiện năng lượng phong bạo hoàn toàn tránh đi Huyền Tình thiên hậu, không có trùng kích đến nàng nửa điểm.- Hỗn Nguyên....Trong đôi mắt của Huyền Tình thiên hậu toát ra một tia bi ai, thanh âm của nàng mông lung, rơi vào trong tai hết sức không chân thật.Nhẹ nhàng, nàng bay đến bên người Hỗn Nguyên Thiên Tôn, chậm rãi vươn tay, khẽ vuốt lồng ngực của Hỗn Nguyên Thiên Tôn...Huyền Tình thiên hậu chỉ là linh hồn thể, mang đến cảm xúc không có bất kỳ chân thật nào, song Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại lần nữa yên tĩnh lại.Cho dù trong linh hồn hắn, hai loại ý thức như cũ đang trùng kích, mang đến thống khổ khôn cùng, nhưng mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại cố nén hết thảy, thân thể vẫn không nhúc nhích chút nào, cứ như vậy để cho Huyền Tình thiên hậu nhẹ nhàng chạm tới.Bởi vì...Vô luận hắn đã trải qua cái gì, vô luận hắn biến thành hình dáng ra sao, hắn cũng sẽ không thương tổn nữ tử ở trước mặt này...- Nghĩ không ra, cũng đừng có suy nghĩ...Trong lòng của Huyền Tình thiên hậu không đành lòng, từ biệt mười vạn năm, lại gặp nhau, nhưng mà lại là tình cảnh như thế.Hắn biết thành ác ma, bị lạc mất chính mình, mà nàng bỏ mình tha hương, chỉ để lại một luồng linh hồn, chỉ sợ thương tâm đến mức tận cùng nhưng cũng không cách nào chảy ra nước mắt.Linh hồn, chắc chắn sẽ không thể rơi lệ, nhưng mà có đau đớn đến tận cùng.Bọn họ nhẹ nhàng ôm nhau, ngay cả không có bất kỳ cảm xúc chân thật nào nhưng mà một khắc kia tâm của bọn họ đã đán vào hết thảy, bởi vì...

ở trong chỗ sâu nội âm của bọn họ vĩnh viễn bảo tồn dấu vết của đối phương, không cách nào quên...Hỗn Nguyên Thiên Tôn đã hoàn toàn an tĩnh lại, trong nội tâm của hắn, hai loại nhân cách bất đồng không hề tiếp tục xung đột.Ánh mắt của hắn hoàn toàn thanh mình.Hắn nhìn Huyền Tình thiên hậu ở trước mắt, tựa hồ là đang nhớ lại hết thảy.Hắn không nói gì, hóa thân ác ma thâm uyên, hắn tựa như có lẽ đã không nói nên lời...Rồi sau đó hắn lại nhìn về lão Thần Hoàng.Lão Thần Hoàng nước mắt giàn dụa, đôi môi run rẩy, lão không giải thích cái gì, nhưng mà Hỗn Nguyên tựa như có lẽ đã hiểu được hết thảy đang phát sinh ở hiện tại.Đã đến thời khắc cuối cùng.Chấp niệm trong lòng hắn sắp sửa giải quyết xong, hơn nữa còn thấy người mà hắn đã từng yêu.Hạnh phúc ngắn ngủi, sinh mệnh quang huy cuối cùng đều như lưu tinh thiêu đốt, sát na huy hoàng.- Phụ thân...Huyền Tình thiên hậu nhìn bóng lưng đã còng xuống của lão Thần Hoàng, rất muốn khóc, nhưng mà không chảy ra nước mắt được.Đôi môi của lão Thần Hoàng run rẩy, lão muốn đưa tay ra vuốt ve gương mặt của Huyền Tình thiên hậu, nhưng mà chạm không tới...Lão Thần Hoàng thở dài một tiếng, đứng ở trước mắt hắn là nữ nhi đã chết đi mười vạn năm, cũng là trực hệ đời sau duy nhất.Con trai nối dõi đối với Thái cổ Thần tộc mà nói là rất thưa thớt, con gái là tính mạng của bọn hắn.Nhưng mà lúc lão đã già đi, nữ nhi vốn là có phong thần chi mệnh, là toàn bộ kiêu ngạo của lão lại đã trước một bước rời lão mà đi, đả kích này đối với lão Thần Hoàng là có thể nghĩ được.- Không có thời gian rồi...Huyền Tình thiên hậu lắc đầu, nàng tựa như đã biết rõ bây giờ đang phát sinh cái gì.Nàng từ trước mặt lão Thần Hoàng bay ra, rơi vào trên bả vai bền chắc của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Thân hình cao lớn của Hỗn Nguyên Thiên Tôn giống như một tòa thiết tháp, hắn hóa thân ác ma, mà ở trên bờ vai của ác ma, Huyền Tình thiên hậu dung mạo hoàn mỹ, thân thể uyển chuyển như tiên tử.Một bức tranh này rơi vào trong mắt của Lâm Minh trở thành vĩnh hằng...Lão Thần Hoàng yên lặng lấy ra Thần minh pháp chỉ, Thần minh pháp chỉ toàn thân màu đen, lúc này lại lộ ra vẻ lạnh lùng vô tình.Tâm của lão Thần Hoàng đang chảy máu, nếu như nói Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Huyền Tình thiên hậu là muốn thiêu đốt sinh mệnh của bọn hắn đi chiến đấu, như vậy lão chính là người đích thân đốt ngọn lửa đó...Đối mặt với lão Thần Hoàng, Hỗn Nguyên Thiên Tôn hoàn toàn bình tĩnh trở lại, hắn lẳng lặng đợi chờ một trận đánh cuối cùng này, lúc này trong ánh mắt của hắn tựa hồ toát ra một tia thỏa mãn.Ở thời khắc cuối cùng gặp lại người thương, để cho sinh mệnh của hắn ở trong rực rỡ thiêu tận quang qua, chấp niệm này của hắn đã mười vạn năm, đã đến lúc giải quyết rồi.Rồi sau đó hắn nhìn về phía Lâm Minh, hắn không biết thân phận của Lâm Minh, chỉ là ở trên người Lâm Minh cảm nhận được khí tức thuộc về chính mình.Không nghi ngờ chút nào, Lâm Minh là truyền nhân của hắn.Hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của Lâm Minh, trong cơ thể người trẻ tuổi này phảng phất như một chân long đang ngủ say, tiềm lực của hắn là vô cùng vô tận!Có nhân kiệt như vậy kế thừa truyền thừa cùng di chí của mình, cho dù chết trận cũng không tiếc nuối...Hỗn Nguyên Thiên Tôn không nói gì, nhưng lão Thần Hoàng tựa như đã hiểu tâm ý của hắn, lão yên lặng niệm chú, Tu La thiên đạo pháp tắc hội tụ mà đến, trên người lão Thần Hoàng sáng lên đạo đạo thần mang, từng giọt tinh huyết từ mi tâm của lão Thần Hoàng nhỏ ra, không ngừng hướng Thần minh pháp chỉ hội tụ tới.Lão Thần Hoàng đang thiêu đốt sinh mệnh của mình.Tấm Tín tự phù này lão dốc hết sinh mệnh đi đốt, cũng chỉ có lão là thích hợp nhất để đi đốt!Cái thân thể khô bại kia lúc này tỏa sáng ra sinh cơ vô cùng tràn đầy, một luồng sóng năng lượng mênh mông giống như sông lớn cuồn cuộn liên tục không ngừng tràn vào trong Thần minh pháp chỉ.Quang mang của Thần minh pháp chỉ càng ngày càng thịnh, nó rốt cuộc hoàn toàn thiêu đốt, biến ảo thành vô số phù văn thần bí, toàn bộ hợp hội nhập vào thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.-------Chương 2033: Trảm longChương 2033: Trảm Long.Trong lúc nhất thời Hỗn Nguyên Thiên Tôn cảm thấy lực lượng vô cùng, thân thể của hắn vốn là cao lớn lần nữa tăng vọt, lực lượng đáng sợ phảng phất như núi lửa sắp phun trào, không cách nào ức chế muốn phát tiết ra ngoài.Một khắc kia, hai mắt của hắn bao hàm chiến ý, cảm tri của hắn giống như cự thú dã man, lao ra ngoài linh hạm, đã tập trung vào Hoang cùng Tạo Hóa thánh hoàng!Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Tạo Hóa thánh hoàng chưa bao giờ có bất kỳ tiếp xúc nào, nhưng mà ở một sát na này Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng đã biết được, Tạo Hóa thánh hoàng chính là cừu địch lớn nhất cả đời này của hắn, bất cộng đại thiên!Tu La pháp chỉ nở rộ ra hắc sắc hỏa diễm, ở trong địa cung hừng hực thiêu đốt, Thần tộc địa cung vốn cũng coi như là Thiên Tôn linh bảo cư nhiên bị hỏa diễm này đốt tan ra rồi!Hỗn Nguyên Thiên Tôn toàn thân ngâm mình trong hỏa diễm, khí tức của hắn không ngừng kéo lên, rất nhanh đã vượt ra khỏi giới hạn của Thiên Tôn!Tu La pháp chỉ, nguyên vốn là thần vật vượt qua cấp độ Chân Thần, lấy nó làm phụ trợ để cho một Thiên Tôn đỉnh phong tạm thời tăng lên đến cấp bậc Chân Thần cũng không khó!Nhưng khó khăn chính là dưới tình huống Thiên Tôn đỉnh phong bình thường căn bản là không cách nào thừa nhận được lực lượng gia trì đáng sợ của Tu La pháp chỉ Tín tự ngôn, bọn họ thậm chí có thể vì vậy mà thân thể tan vỡ, bạo thể mà chết.Nhưng Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại bất đồng, nhục thể của hắn cường đại đến trình độ đã vượt qua rất nhiều Chân Thần.Hơn nữa lúc này trong lòng hắn ẩn chứa lửa giận hừng hực, càng làm cho lực lượng của hắn trong thời gian ngắn đạt đến trình độ không thể tưởng tượng, sinh mệnh tiềm lực của hắn hoàn toàn bộc phát!Ở bả vai của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Huyền Tình thiên hậu hóa thành một luồng thanh quang nhập vào trong cơ thể của hắn.Điểm cuối cùng của thời khắc sinh mệnh, bọn họ đồng sinh đồng tử, cũng không phân khai.Cửa ra của linh hạm đã bị mở ra, Hỗn Nguyên Thiên Tôn không quay đầu lại nữa, hắn sải bước ra linh hạm, một khắc kia hắn chỉ là ác ma vì báo thù!...- Ầm!Nổ mạnh đáng sợ rung động vũ trụ, linh hạm Hi vọng hào giống như một món đồ chơi bị ném bay lên, năng lượng hộ trạo tùy ý kích động.Ở dưới công kích liên tục của Tạo Hóa thánh hoàng, năng lượng của Hi vọng hào giảm mạnh!- Tộc trưởng đại nhân, năng lượng của chúng ta chỉ còn lại năm mươi phần trăm!Có Thiên Tôn hướng tộc trưởng Thiên tộc hồi báo, sau khi lão Thần Hoàng của Thần tộc rời đi, chủ trì đại cục ở chỗ này cũng chỉ có tộc trưởng của Thiên tộc.Lúc này lòng bàn tay của tộc trưởng Thiên tộc đã thấm ra mồ hôi lạnh, nhưng mà hắn như cũ trấn định chỉ huy cục diện.

Hắn không thể loạn, cho dù trong lòng đã hoàn toàn mê mang rồi, nhưng mà ngoài mặt hắn lại không thể loạn thủ cước.Hắn không biết sau khi lão Thần Hoàng cùng Lâm Minh rời đi sẽ làm cái gì, ở nơi này thời khắc đều là nguy cơ, bọn họ vừa đi chính là thời gian nửa khắc đồng hồ, bây giờ bọn hắn sắp không chống đỡ nổi nữa rồi!Nhưng mà đúng lúc này thân thể của tộc trưởng Thiên tộc đột nhiên cứng đờ, có chút kinh ngạc nhìn của sổ mạn tàu.Chỉ thấy một cự đại ác ma thân thể như thiết tháp thế nhưng xông ra khỏi linh hạm, hướng trận doanh của Thánh tộc bay nhanh mà đi, mà mục tiêu của hắn chính là Hoang!Hắc sắc ác ma mặc dù thân hình cao lớn, nhưng so với Hoang lớn như ngôi sao mà nói, hắn liền quá nhỏ bé rồi.- Đó là...

Cái gì?Tốc độ của ác ma quá nhanh, rất nhiều người thậm chí cảm giác khó có thể thấy rõ bộ dạng của nó.Nó chẳng lẽ chính là lá bài tẩy cuối cùng là lão Thần Hoàng Thần tộc thi triển?Trong lòng tộc trưởng Thiên tộc lướt qua ý nghĩ này, nhưng mà hắc sắc ác ma lại cũng không có xông hướng Tạo Hóa thánh hoàng, mà là xông về phía Thiên Tôn đỉnh phong của Thánh tộc.- Ân?

Đó là...Ở Thánh tộc nhất phương, Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang hợp thể ngây ngẩn cả người, từ trên người hắc sắc ác ma này hắn rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức thuộc về ác ma thâm uyên.- Làm sao có thể...Tạo Hóa thánh hoàng cảm thấy không thể tin.

Trong Tahanf tộc thậm chí có ác ma thâm uyên sao?Ở cái vũ trụ này, ác ma thâm uyên chính là tồn tại cấm kỵ, thần thú có thể bị Thiên Tôn đỉnh phong hàng phục, trở thành khế ước thú của chính mình, nhưng mà ác ma thâm uyên lại căn bản không cách nào hàng phục, bọn chúng tà ác vô cùng, trí tuệ cũng tương đối thấp, hơn nữa là dựa vào bản năng làm việc, là thiên địch của chủng tộc nhân hình trí tuệ!Dĩ nhiên cũng có khả năng giống như Hoang, ác ma thâm uyên có trí tuệ cao, bởi vì mục đích nào đó mà cùng chủng tộc nhân hình trí tuệ thành lập bình đẳng khế ước, hỗ trợ hai bên cùng có lợi, nhưng những thâm uyên ác ma có trí tuệ cao này hăn là ở trong ác ma thâm uyên, là tồn tại Chân Thần đỉnh phong, Tạo Hóa thánh hoàng cũng không nhận thấy ác ma thâm uyên cường đại như vậy sẽ đem chủng tộc như mặt trời xuống núi làm đồng minh.- Đó rốt cuộc là...Tạo Hóa thánh hoàng đang chần chờ hết sức, mà lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn đã lấy tốc độ không thể tưởng tượng xông về phía hắn!- Muốn chết!

Đã như vậy ta nuốt ngươi!Trên mặt Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh, tâm niệm của hắn vừa động, từ trên thân thể khổng lồ kia của Hoang, một cái ác long xúc tu thô to tựa như trường tên trong nháy mắt xỏ xuyên qua vạn dặm hư không, hướng hắc sắc ác ma trực sát mà đến!Uy lực của một kích kia đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của Thiên Tôn, Tạo Hóa thánh hoàng muốn đem hắc sắc ác ma không biết tên này một kích giết chết, thôn phệ huyết nhục thành thức ăn cho Hoang.- A!Huyết long mở ra miệng to như chậu máu, hướng Hỗn Nguyên Thiên Tôn cắn tới!Một sát na kia, trong đôi mắt của Hỗn Nguyên Thiên Tôn bắn ra sát cơ thảm liệt!

Thần trí của hắn mặc dù thanh minh như cũ, nhưng mà hai mắt đã biến thành một mảnh máu đỏ!- Hống!

Hỗn Nguyên Thiên Tôn gầm thét một tiếng, hắn không thay đổi phương hướng chút nào, hướng miệng lớn của huyết long xông thẳng mà tới!

Cứ như thế, cái miệng lớn kia sẽ đem Hỗn Nguyên Thiên Tôn hoàn toàn nuốt hết!Trong lúc nhất thời tất cả võ giả của Thái cổ chư tộc tâm thần nhíu chặt, bọn họ không biết thực lực của Hỗn Nguyên Thiên Tôn rốt cuộc là như thế nào.Tạo Hóa thánh hoàng mặt nhe răng cười, mà lúc này thần sắc của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại lạnh lùng đến cực hạn.- Ca!

Ca!Theo hai tiếng giòn vang, ở trên hai khuỷu tay của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, hai thanh cốt đao đột nhiên vươn ra, duỗi dài, trong nháy mắt biến thành hai đạo bán nguyệt loan đao cực đại, mang theo hắc sắc thần quang dài trăm trượng cùng khí thế không ai bì nổi chém thẳng xuống!- Sát!Hư không vỡ vụn, Hỗn Nguyên Thiên Tôn cư nhiên xông vào trong miệng của huyết long, thân thể hoàn toàn biến mất!Song ở sát na cái miệng khổng lồ của huyết long khép lại, hai thanh bán nguyệt cốt đao dữ tợn thế nhưng từ hai má trái phải của huyết long xuyên ra, mang theo huyết vũ tùy ý bắn tung, lấy khí thế như chẻ tre cắt xuống phía dưới.-------Chương 2034: Không thể chiến thắng (1)Chương 2034: Không thể chiến thắng. (1)Máu tươi bắn nhanh, nhuộm đỏ hư không, ác long xúc tu này giãy dụa liên tục, song huyết nhục của nó ở trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Tôn liền giống như một khối đậu hũ, không chút nào chịu được lưỡi đao hình bán nguyệt trên khuỷu tay của Hỗn Nguyên Thiên Tôn!Nó cứ như vậy từ đầu tới đuôi, chiều dài ước chừng mấy ngàn trượng bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn xé dọc ra!- Cái gì?Một sát na này, vô luận là Thánh tộc hay là các võ giả của Thái cổ di tộc, toàn bộ đều bị kinh hãi, ác ma này đột nhiên xuất hiện thế nhưng cường đại đến trình độ như vậy, bổ ra một cái xúc tu nghiêm chỉnh của Hoang!Trước đó trừ Thần minh pháp chỉ do Tu La lộ chủ nhân lưu lại, còn không có cái gì có thể làm cho Hoang bị thương!- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?Con ngươi của Tạo Hóa thánh hoàng khẽ co rút lại, hắn từ trong ánh mắt của hắc sắc ác ma này cảm nhận được sát cơ đáng sợ, đối phương tựa hồ có thâm cừu đại hận với mình.Chính mình lúc nào lại kết thù với một ác ma thâm uyên?Hỗn Nguyên Thiên Tôn không nói, trên khuỷu tay của hắn, lưỡi đao hình bán nguyệt đột nhiên huy trảm, theo máu tươi bay vút, cả cái ác long xúc tu màu đỏ này cư nhiên bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn trực tiếp chém xuốn!Sau khi rời đi mẫu thể, cái xúc tu này trong nháy mắt hóa thnahf huyết thủy trong tinh không, rồi sau đó một màn khiến cho người ta giật mình xảy ra, Hỗn Nguyên Thiên Tôn hé miệng, một cỗ hấp lực đáng sợ ở khóe miệng Hỗn Nguyên Thiên Tôn tạo thành vòng xoáy, cư nhiên đem những hồng sắc huyết thủy này toàn bộ cuốn vào trong miệng!Hỗn Nguyên Thiên Tôn, đem một cái xúc tu của Hoang nuốt vào!Hoang được xưng là có thể cắn nuốt hết thảy, hôm nay cư nhiên bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn cắn nuốt huyết nhục!- Bùm bùm!Cốt nhục kinh mạch trên người Hỗn Nguyên Thiên Tôn phát ra tiếng vang giống như lôi minh, sau khi cắn nuốt huyết nhục của Hoang để cho nuhcj thể của hắn có lực lượng càng mạnh, tựa hồ trong thân thể của hắn ẩn giấu một tòa núi lửa mãnh liệt, muốn phun trào ra.- Ác ma kia rốt cuộc là cái gì?

Thế nhưng cắn nuốt huyết nhục của Hoang?Ở trong linh hạm Hi Vọng hào, nhóm Thiên Tôn của Thái cổ di tộc thấy hắc sắc ác ma đột nhiên xuất hiện, toàn bộ đều vô cùng không hiểu, không biết nên áp dụng đối sách gì.- Hắc sắc ác ma này đạt đến cảnh giới Chân Thần, còn đem huyết nhục của Hoang hóa thành năng lượng tự thân, thật là đáng sợ, nhưng mà...

Nó lại hẳn không phải là đối thủ của Hoang.Tộc trưởng Thiên tộc lắc đầu, Hoang sau khi hợp thể với Tạo Hóa thánh hoàng đã gần như vô địch, Tạo Hóa thánh hoàng đại biểu pháp tắc chí cao cùng lực lượng tối cường, mà Hoang lại có sinh mệnh lực cùng năng lực kháng đả kích cường đại.Hai người bọn họ dung hợp cơ hồ không có nhược điểm!Ở dưới nhận thức hiện có, tộc trưởng Thiên tộc thật sự không cho là có tồn tại nào có thể giết chết được Tạo Hóa thánh hoàng, đây là chênh lệch tuyệt đối từ trên lực lượng!

- Ha ha ha!Ở trong hư không, Tạo Hóa thánh hoàng cười lớn, tiếng cười vang dội vũ trụ:- Không nghĩ tới Thái cổ Thần tộc còn có quái vật như ngươi!

Bất quá...

Ngươi tựa hồ là bằng vào ngoại lực đem lực lượng của mình ngạnh sinh sinh tăng lên tới cảnh giới Chân Thần đi?

Ngươi như vậy lại thế nào là đối thủ của ta?

Ngươi cuối cùng chỉ là sẽ trở thành thức ăn của Hoang mà thôi.Lúc Tạo Hóa thánh hoàng nói chuyện, một đầu lại một đầu huyết sắc long đầu vọt ra, những long đầu này ở trên bầu trời dần dần biến hóa thành một người.Nhúc nhích vặn vẹo không ngừng, dần dần bên ngoài thân thể những long đầu này cư nhiên hiện ra một tầng cốt giáp thật dày.Long từ vừa mới bắt đầu do huyết nhục tạo thành biến thành từng đầu cốt long.- Lần này cốt nhận của ngươi còn hữu dụng không?Trên mặt của Tạo Hóa thánh hoàng hiện ra nụ cười khinh miệt, theo từng tiếng long ngâm, trên trăm đầu cốt giáp ác long hướng Hỗn Nguyên Thiên Tôn trùng sát mà qua.Đối với Hỗn Nguyên Thiên Tôn mà nói, thân thể của Hoang thật sự quá lớn.

Xúc tu cốt long đáng sợ kia, một một cái đều có thể dễ dàng đâm xuyên qua ngôi sao.- Oanh!Năng lượng toàn thân của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trong khoảnh khắc thiêu đốt, thân thể của hắn hóa thành hắc sắc lưu quang hướng về phía một đầu cốt long trong đó trùng kích mà đi, đao phong trên khuỷu tay của hắn vẽ lên tử vong hò quang trong trăm ngàn dặm!Huyết quang phun ra, cốt giáp của cốt long long đầu bị đánh mở, song chỉ sau một khắc liền lại có hai đầu cốt long một trái một phải xông về phía Hỗn Nguyên Thiên Tôn.- Bồng!Hư không chấn vỡ, Hỗn Nguyên Thiên Tôn giống như một viên sao băng tung bay ra ngoài, trực tiếp bay ra mấy ngàn dặm.Song thân thể của hắn vô cùng cường đại, sau khi bị đánh bay, hắn trong nháy mắt ở trong hư không dâng lên, lần nữa hướng về phía trước!

Thấy một màn như vậy, rất nhiều Thiên Tôn cổ tộc trên Hi vọng hào đều là tâm thần nhíu chặt, ngay vào lúc này đại môn của phong điều khiển bị đẩy ra, một lão giả lưng còng sắc mặt xám tro ở dưới sự dìu đỡ của Lâm Minh chậm rãi đi đến.Lão giả này, gương mặt đã nhăn như gốc hạch đào, hốc mắt hãm sâu, đầu tóc thưa thớt, tròng mắt vẩn đục, trên người của hắn đã bắt đầu tản mát ra một cỗ tử khí nhàn nhạt.Lão chính là lão Thần Hoàng của Thần tộc, nhưng mà sinh mệnh chi hỏa bây giờ của lão giống như ngọn đèn cầy sắp tắt trong gió, tựa hồ ở một khắc sau sẽ chết đi.- Bệ hạ!- Sư tôn!Đế Vô Ngân cùng rất nhiều võ giả Thần tộc thấy lão Thần Hoàng của bọn họ trở thành bộ dạng như vậy đều là vừa sợ vừa bi, bọn họ lúc trước thấy ác ma kia xông ra cũng đã mơ hồ đoán được, hết thảy những cái này có liên quan đến lão Thần Hoàng, mà bây giờ nhìn lại quả nhiên lão Thần Hoàng đã vì lần này mà trả giá thật nhiều, sinh mệnh của lão đã không còn thừa nhiều rồi!- Không cần sợ, ta hẳn là còn có chút ít thọ mệnh nữa...Thanh âm của lão Thần Hoàng bình tĩnh, tựa hồ muốn nói một chuyện không liên quan, ở một khắc cuối cùng thiêu đốt Thần minh pháp chỉ, lão Thần Hoàng vì mình bảo lưu lại một tia sinh mệnh chi hỏa, bởi vì lão bây giờ còn chưa thể chết được, lão phải chỉ huy Thái cổ chư tộc trốn vào Thần vực.- Sư tôn...Đế Vô Ngân quỳ trên mặt đất, tim như bị đao cắt, Lâm Minh đứng ở phía sau lão Thần Hoàng, nhìn mắt hổ của Đế Vô Ngân rưng rưng, hiểu được đau khổ thật sâu trong lòng hắn.

Bởi vì hắn cũng có một loại cảm giác giống với Đế Vô Ngân, đó chính là...

Hận chính mình vô năng.- Hắc sắc ác ma kia rốt cuộc là...Có Thiên Tôn không nhịn được mà hỏi.- Hắn từng là nhân tộc thiên kiêu, hiện tại bị lạc mất mình, đã biến thành ác ma thâm uyên, ở mười vạn năm trước hắn có tên là...

Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Thanh âm già nua của lão Thần Hoàng chậm rãi truyền ra.- Hỗn Nguyên Thiên Tôn?-------Chương 2035: Không thể chiến thắng (2)Chương 2035: Không thể chiến thắng. (2)Nghe được cái tên này, trong lòng rất nhiều võ giả của Thái cổ di tộc sợ hãi, bọn họ biết đoạn lịch sử này, Hỗn Nguyên Thiên Tôn quả thật là một nhân kiệt, chỉ tiếc lịch sử không cho hắn thời gian để hắn trưởng thành, nếu không lần đại kiếp này cũng sẽ có một tia chuyển cơ, dĩ nhiên, chỉ là có lẽ mà thôi, Tạo Hóa thánh hoàng sau khi dung hợp với Hoang thật sự quá cường đại, cho dù Nhân tộc cùng Thần tộc có một, hai Chân Thần cũng sợ là không thể nào ngăn cản.- Chúng ta không thể dừng lại...

Hỗn Nguyên không phải là đối thủ của Tạo Hóa thánh hoàng.Thanh âm của lão Thần Hoàng hiu quạnh, tất cả mọi người trầm mặc, bọn họ biết Hỗn Nguyên Thiên Tôn là hi sinh tính mạng vì bọn họ tranh thủ thời gian mà thôi, bọn họ không thể để cho Hỗn Nguyên chết vô ích.- Mở ra năng lượng trận, tất cả năng lượng rót vào trong đó, chuẩn bị phá vòng vây!Lão Thần Hoàng hạ đạt mệnh lệnh, sắc mặt của tất cả Thiên Tôn ở tại chỗ đều ngưng trọng, bọn họ rất rõ ràng mặc dù có Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở đây, bọn họ phá vòng vây cũng gặp phải khó khăn nặng nề, đây nhất định là một cuộc ác chiến.- Sát!Một cái cốt long long đầu bị phách mở, cả người Hỗn Nguyên Thiên Tôn đẫm máu, giống như là ác ma cái thế!Hắn cắn nuốt huyết nhục của Hoang, uống máu tươi của Hoang, dùng cách này bổ sung năng lượng của thân thể mình, nhưng mà đối với sinh mệnh lực mênh mông như biển của Hoang mà nói, lực chiến đấu của Hỗn Nguyên Thiên Tôn thật sự quá yếu, chiến đấu đến hiện tại, lực lượng của Hoang căn bản là chưa từng yếu bớt.Theo như lời của tộc trưởng Thiên tộc, Hoang gần như là một cái đối thủ không thể chiến thắng!- Nguyên lai...

Ngươi không phải là ác ma thâm uyên, bộ dạng thân thể này của ngươi là đoạt xá mà có.Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh, hắn từ trong tinh thần chi hải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn cảm nhận được khí tức không giống với ác ma thâm uyên, hiển nhiên hắn cũng không phải là ác ma thâm uyên, mà là chủng tộc nhân hình trí tuệ.- Đoạt xá ác ma thâm uyên, ngươi thật ra khiến ta đang nhớ lại một người, một người ở mười vạn năm trước không tự lượng sức mưu toan noi theo Tu La Lộ chủ nhân, thành lập Luân Hồi thiên đạo của mình, cuối cùng bị ta giết chết, Hồng Mông linh châu của hắn cũng bị ta đoạt được, hắn thì rơi vào hắc ám thâm uyên, không cách nào thoát ra, mà ta tựa hồ nhớ được lúc ấy ở bên cạnh hắn có một nữ nhân, cũng là xuất ra từ Thái cổ Thần tộc...Tạo Hóa thánh hoàng chậm rãi nói, trên mặt mang theo nụ cười hài hước, lời của hắn giống như lợi nhận cắt vào tâm của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Cặp mắt giống như máu kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn phát ra sát cơ nồng đậm, song, hắn cũng không có mất đi lý trí, hắn ở trên chiến trường tinh không rộng lớn bay nhanh, công kích của một mảnh hồng sắc cốt long bị hắn né tránh, hắn đã cảm giác được bất kỳ công kích nào của mình đối với Hoang căn bản là không tạo thành uy hiếp, hắn nghĩ tới đi công kích hạch tâm của Hoang --- Tạo Hóa thánh hoàng, nhưng mà...

Cân nhắc thực lực của Tạo Hóa thánh hoàng cùng mình đối lập, cho dù vọt tới trước người Tạo Hóa thánh hoàng lại làm sao có thể đánh bại hắn?- Kết thúc!Đứng ở trên thân thể đỏ như máu của Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng đưa hai tay ra, ở giữa hai tay hắn, hắc sắc không gian tuyền qua trống rỗng xuất hiện, ở trong tuyền qua này, từng khỏa hắc sắc viên cầu chậm rãi xuất hiện, ở trên những viên cầu này hiện đầy từng vòng văn lộ cổ lão, những văn lộ này phảng phất ăn no máu tươi, chớp động lên quang mang hồng sắc.Hồng Mông linh châu!

Ở trên Hi vọng hào, con ngươi Lâm Minh co rút lại, trong tay Tạo Hóa thánh hoàng chính là Hồng Mông linh châu, với tư cách là Chân Thần của luyện thể nhất hệ, công kích do Tạo Hóa thánh hoàng nắm giữ Hồng Mông linh châu phát ra, uy lực của nó liền khó có thể tưởng tượng!- Hỗn Nguyên, cẩn thận!Tâm thần của lão Thần Hoàng nhíu chặt, vốn là Hoang cùng Tạo Hóa thánh hoàng hợp thể đã rất khó đối phó rồi, hiện tại càng có Hồng Mông linh châu, Hỗn Nguyên Thiên Tôn lập tức liền lâm vào sinh tử nhất tuyến!- Toàn lực thúc dục trận pháp của Hi vọng hào, chúng ta thoát khỏi vòng vây!Lão Thần Hoang hạ lệnh, mà lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn toàn thân dấy lên hắc sắc hỏa diễm, trong đôi mắt đỏ như máu kia có ảnh ngược bóng dáng của Hồng Mông linh châu.Cách mười vạn năm, lần nữa thấy thần khí đã từng thành tựu chính mình, cũng từng hại chết chính mình, trong lòng Hỗn Nguyên Thiên Tôn dậy sóng!- Hỗn Nguyên?

Ta nhớ được tên ngươi là như vậy...

Mười vạn năm trước ta từ trong tay ngươi cướp được Hồng Mông linh châu, hôm nay ta dùng Hồng Mông linh châu giết ngươi, đem hết thảy đều kết thúc, ngươi từng dùng Hồng Mông linh châu hấp thu huyết nhục tinh hoa cung cấp cho chính mình luyện công, hôm nay ta dùng Hồng Mông linh châu hút khô huyết nhục tinh hoa của ngươi, vậy cũng là một loại của nhân quả báo ứng rồi, ha ha ha!

Ân...

Muốn chạy trốn?

Đùa bỡn thủ đoạn với ta, các ngươi cũng xứng?Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng đột nhiên trở nên âm lệ, trong con mắt cũng toát ra sát cơ.

Hắn phát hiện Hi vọng hào đang vận chuyển năng lượng trận pháp, cố gắng chạy trốn.Kỳ thật Tạo Hóa thánh hoàng đã sớm đoán dược mục đích của Hỗn Nguyên Thiên Tôn chỉ là muốn trì hoãn chính mình, để cho dư nghiệt của Thái cổ di tộc kia chạy khỏi nơi này.Hắn có thể nào cho phép chuyện như vậy phát sinh, hơn nữa trên linh hạm Hi vọng hào còn có Lâm Minh mà hắn phải giết!- Thật là ngây thơ, cảm tri của ta một mực tỏa định các ngươi, các ngươi làm sao có thể chạy thoát?

Đều lưu lại đi, Thái cổ di tộc, hôm nay liền trở thành lịch sử!Ý niệm của Tạo Hóa thánh hoàng vừa động, hơn mười đầu biến dị cốt long từ huyết nhục của Hoang xông thẳng ra!Những cốt long này gầm thét, thân thể giống như quang hồng trong nháy mắt xuyên qua mười mấy vạn dặm hư không, quấn hướng Hi vọng hào!- Ầm!Hi vọng hào rung mạnh, thân hạm dài đến ngàn dặm của nó bị hơn mười đầu cốt long tầng tầng cuốn lấy!Mà cùng lúc đó, trong hư không có phương viên vài chục vạn dặm, một tầng kết giới hiện lên, đem Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng cộng thêm Hi vọng hào cùng nhau phong ấn vào bên trong!Tầng kết giới ày toát ra khí tức cuồng bạo vô cùng, nó chính là tạo hóa lực trường của Tạo Hóa thánh hoàng, Tạo Hóa thánh hoàng lấy lực trường tự thân phong tỏa hư không, lại dùng hơn mười đầu cốt long xúc tu quấn lấy Hi vọng hào, từ đó Hi vọng hào giống như con sâu nhỏ trên mạng nhện, căn bản không thể động đậy.Ở trên nhục thân của Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng nhe răng cười:- Mặc dù các ngươi chỉ là con kiến hôi, ta cũng sẽ không lưu lại cho các ngươi cơ hội chạy trốn mảy may!

Ta sẽ đem hết toàn lực bóp chết các ngươi, hết thảy đều kết thúc!- Đáng chết!Ở trên Hi vọng hào, nhóm Thiên Tôn của Thái cổ di tộc, trong lòng đều dâng lên một cỗ cảm giác tuyệt vọng, cốt long xúc tu trên người Hoang bắn ra, lực lượng cực kỳ cường đại, chỉ một đầu cốt long, toàn lực công kích của Thiên Tôn đỉnh phong đều đừng nghĩ chặt đứt được, huống chi hiện tại hơn mười đầu cốt long quấn lấy bọn họ, căn bản đừng nghĩ tránh thoát!-------Chương 2036: Phản kích cuối cùng (1)Chương 2036: Phản kích cuối cùng. (1)- Làm sao bây giờ?Các võ giả của Thái cổ di tộc lòng như lửa đốt, rất nhiều người đều nhìn về lão Thần Hoàng Thần tộc, hiện ở lúc khẩn yếu quan đầu này, lão nhân gần đất xa trời này lại là lãnh tụ tinh thần cho mọi người ở đây.- Đừng sợ!Lão Thần Hoàng hít sâu một hơi, thời điểm sinh tử tồn vong này, thanh âm của lão Thần Hoàng tựa hồ mang theo một cỗ ma lực kỳ dị, để cho mọi người an tĩnh lại:- Chúng ta còn có cơ hội, cũng là cơ hội cuối cùng...Lão Thần Hoàng lấy ra một tấm Thần minh pháp chỉ cuối cùng --- Phong tự ngôn!Ba tấm Thần minh pháp chỉ, Tiên tự ngôn công kích, Tín tự ngôn phụ trợ đều đã sở dụng, chỉ còn lại một tấm Phong tự ngôn dùng để phong ấn cuối cùng.Nhưng mà phong ấn....Ở trong suy nghĩ của rất nhiều người, trong ba tấm Thần minh pháp chỉ, đại khái Phong tự ngôn là yếu nhất, bởi vì lực công kích của nó yếu, chỉ có thể giam cầm.Bằng vào Phong tự ngôn có thể nghịch chuyển càn khôn sao?Mà lúc này ở trong hư không, Tạo Hóa thánh hoàng đã bắt dầu công kích cuối cùng!Hồng Mông linh châu giống như một cái hắc động huyền phù ở trên đỉnh đầu của Tạo Hóa thánh hoàng, trầm trầm phù phù!Hai cánh tay của Tạo Hóa thánh hoàng dang ra, toàn thân ngâm mình ở trong năng lượng bạo ngược, tóc dài tung bay!Bên ngoài thân thể của hắn hiện ra từng đạo chú văn kỳ dị, những chú văn này đều nhất nhất đối ứng với chú văn của Hồng Mông linh châu!- Hỗn Nguyên, Thái cổ chư tộc, ta liền dùng Hồng Mông linh châu đưa các ngươi cùng lên đường!Hồng Mông linh châu phụt lên huyết sắc quang mang mông lung, không ngừng giảo toái hư không, lực lượng cắn nuốt đáng sợ mãnh liệt phun ra!Hỗn Nguyên Thiên Tôn gào thét, đã đến thời điểm sinh tử tồn vong, hắn bắt đầu không để ý tới mà thiêu đốt tinh huyết của mình, với tư cách là ác ma thâm uyên cùng Thiên Tôn mở ra đạo cung cửu tinh, hắn có thân thể cường hãn nhất, hôm nay máu huyết của hắn hoàn toàn thiêu đốt, bộc phát ra lực lượng không thể tưởng tượng!- Oanh!Hồng mông chi lực cùng lực lượng của ác ma cùng nhau phun ra, song, đối mặt với khí tức đáng sợ kia của Hồng Mông linh châu, lực lượng mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn phóng thích ra lại giống như đom đóm so với trăng sáng, căn bản là nhỏ bé không đángkể.Trong hư không, Hồng Mông linh nhâu nhắc lên lực lượng tuyền qua càng ngày càng mạnh, tất cả võ giả ở không gian phụ cận đều cảm nhận được lực thôn phệ đáng sợ, phảng phất toàn thân máu huyết của bọn họ đều bị dẫn dắt, muốn ly thể mà ra!Hồng Mông linh châu là "Tinh" chi thần khí, nó có thể thôn phệ huyết nhục, nhưng cũng không chỉ là cực hạn huyết nhục!Bởi vì đối với vũ trụ mà nói, Tinh Khí Thần của vũ trụ chia ra đối ứng vật chất, năng lượng cùng thiên đạo, Tinh đối ứng chính là vũ trụ vạn vật.Hôm nay Hồng Mông linh châu ở trong tay Tạo Hóa thánh hoàng thi triển ra chính là có thể thôn phệ vạn vật!Bất kỳ lực lượng, ánh sáng nào đều không thoát được thôn phệ của nó, giống như một cái hắc động không có chừng mực, mang theo bí lực kinh khủng.Ba sát, ba sát, không gian chung quanh liên tục phá toái, lực lượng tối cường mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn phóng thích ra cũng chỉ là hơi đình trệ tốc độ của Hồng Mông linh châu một chút, cũng lại không hề có tác dụng.- Chúng ta rút lui!Vốn là nhóm Thiên Tôn Thánh tộc hiệp đồng phủ kín Hi vọng hào, thấy Tạo Hóa thánh hoàng bắt đầu vận dùng lực lượng của Hồng Mông linh châu đều sợ bị liên lụy, bị hắc động kia cuốn vào mà nói, vậy liền chết đến không thể chết hơn nữa rồi!...Bắt đầu, đây là cơ hội cuối cùng rồi...Ở trong Hi vọng hào, lão Thần Hoàng cầm lấy Thần minh pháp chỉ Phong tự ngôn.- Để cho ta tới đi....Lão tộc trưởng của Thiên tộc đứng dậy, hắn đã nhìn ra lão Thần Hoàng cũng định hiến tế tự thân, thiêu đốt pháp chỉ.Nhưng mà một mình lão Thần Hoàng cũng không đủ.- Đã một ức năm rồi, ta bồi ngươi...

Đi đoạn đường cuối cùng này!Tộc trưởng Thiên tộc hàm tiếu nói, chậm rãi đi tới bên người lão Thần Hoàng.Thấy một màn như vậy, cường giả của Thái cổ chư tộc từng người vẻ mặt ảm đạm.Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê thân thể run rẩy, Vô Yên lệ rơi đầy mặt, Lâm Minh nhắm hai mắt lại, bọn họ muốn nói cái gì, cuối cùng cũng là không nói ra được.Bởi vì lúc này, nói ra cũng không có ý nghĩa gì.Tu La pháp chỉ Phong tự ngôn từ từ tung bay, bay đến giữa Thần tộc lão Thần Hoàng cùng Thiên tộc tộc trưởng.Hai lão nhân này phiêu nhiên bay lên.Thiên tộc tộc trưởng nhìn lão Thần Hoàng, thở dài nói:- Lúc chúng ta còn trẻ, cùng nhau tìm kiếm Thái cổ giới di tích, rồi sau đó cả đời này chúng ta kề vai chiến đấu không biết bao nhiêu lần, giữa chúng ta cũng bởi vì chủng tộc của riêng mình mà tranh đấu, bất quá ta thủy chung kém ngươi một bậc...Lão Thần Hoàng lắc đầu:- Đều đã qua, hôm nay chúng ta lại phải cùng nhau chiến đấu, hơn nữa còn là một lần cuối cùng...Nói tới đây hai lão giả đều cười, cười rất thản nhiên, Thần minh pháp chỉ càng ngày càng sáng, hai mắt của lão Thần Hoàng nhắm nghiền, nói:- Nhờ vào ngươi, ta không có bao nhiêu lực lượng.- Ta biết!Nói xong câu đó, hai lão giả đứng ở điểm quyền lực cao nhất của Thái cổ chư tọc, thna thể của bọn họ giống như là hai vầng mặt trời hừng hực thiêu đốt, từng luồng sinh mệnh tinh nguyên từ thất khiếu cho tới từng lỗ chân lông trên thân thể cuồn cuộn không dứt tràn vào trong hắc sắc Thần minh pháp chỉ.Mỗi một luồng sinh mệnh chi nguyên tràn vào, Thần minh pháp chỉ liền được thắp sáng liên một phần.Dần dần càng ngày càng chói mắt, mà thân thể của hai lão tộc trưởng lại bắt đầu giống như tảng đá, từng điểm đang hôi hóa, vỡ vụn.Hắc sắc Thần minh pháp chỉ bắt đầu kịch liệt bành trướng không ngừng, mỗi một luồng phù văn cổ xưa đều mang theo một loại ý vị mênh mông, xa xưa, bắn ra từng luồng quang mang đen như mực.Những quang mang này đều mang theo khí tức Tu La chiến thần bàng bạc, mang theo lực lượng như uyên như ngục.Ông ông!Không gian đang run rẩy, bị hắc quang chạm vào, một chút không gian đều bị ngạnh sinh sinh giam cầm, bên trong ánh sáng vặn vẹo, ngay cả bụi bặm, thậm chí lực lượng pháp tắc căn nguyên nhất cư nhiên đều bị đống kết, phảng phất như khối băng đống kết đen nhánh, làm lòng người run sợ.Một thanh âm rào rào vang lên, thân thể của ahi lão giả phảng phất như lá rụng, tiêu tán trong không trung, một luồng sinh mệnh tinh ngyên bàng bạc to lớn cuối cùng của bọn họ cũng trong nháy mắt tràn vào trong Thần minh pháp chỉ kia.Ầm!Thần minh pháp chỉ biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một loại hắc ám thâm trầm, bên trong mãnh liệt xuất ra xúc tu đen nhánh chi chít ngang qua hư không.Trong những xúc tu này có hàng tỉ phù văn đang lóe lên, xuyên thủng hư không, điên cuồng bùng lên, hướng phía ngoài xông tới...Tất cả võ giả của Thái cổ di tọc đều tâm tình trầm trọng, đây là một kích mà hai lão tộc trưởng dùng tính mạng đổi lấy.-------Chương 2037: Phản kích cuối cùng (2)Chương 2037: Phản kích cuối cùng. (2)Bọn họ đã không cần chỉ huy cuộc chiến này rồi, sứ mạng của bọn hắn đã hoàn thành, nếu như trận chiến này không thể thắng, bọn họ tồn tại cũng không có ý nghĩa gì, nếu như có thể thắng, như vậy Thái cổ di tộc mặc dù không có bọn họ chỉ huy cũng có thể sống sót....- Đi chết đi!Khóe miệng của Tạo Hóa thánh hoàng phát ra một tia tiếu dung lãnh khốc, hai tay ở trong hư không hung hăng ấn xuống phía dưới một cái, lực lượng toàn thân hắn cũng không có chút nào giữ lại, truyền đến trên Hồng Mông linh châu.Ầm!Uy lực của Hồng Mông linh châu lần nữa tăng vọt, đem phòng ngự của Hỗn Nguyên chi lực cấu trúc toàn bộ đánh ná, thể tích của hắc sắc tuyền qua càng lúc càng lướn, từ từ biến thành một hắc sắc viên cầu đường kính ngàn dặm cắn nuốt hết thảy!Từng luồng sóng năng lượng trùng kích giống như là hàng nghìn hàng vạn mặt trời bộc phát, sôi trào như thủy triều, ngôi sao ở bốn phía cũng nhất nhất bị nát bấy, rất nhiều linh hạm liên tục rời xa lần nữa, e sợ bị liên lụy.Hắc động do Hồng Mông linh châu tạo thành, một khi xuất hiện nó sẽ vĩnh viễn khuếch trương, cho đến khi đem hết thảy đều cắn nuốt.Cho dù là Tạo Hóa thánh hoàng vận dụng loại lực lượng nghịch chuyển thiên địa này cũng phải tiêu hao tâm lực cực lớn, tiêu hao lực lượng của mình, khó có thể thao túng tự nhiên.Mà ở một sát na Hỗn Nguyên Thiên Tôn sắp bị hắc động bao phủ, từ trên bạch sắc linh hạm Hi vọng hào kia, một cỗ lượng lượng hắc ám quỷ dị mà cường đại chợt lao ra!Cỗ lực lượng hắc ám này phô thiên cái đại, phảng phất là một vầng mặt trời màu đen, mang theo vô số xúc tu đen nhánh.Vừa xuất hiện, tảng lớn hư không chung quanh trong nháy mắt bị giam cầm, ngay cả một chút ba động trùng kích thuần túy phảng phất đều bị đống kết như khối băng, bao gồm Hoang, bao gồm Hồng Mông linh châu, trong lúc nhất thời toàn bộ bị bao phủ trong hắc ám thuần túy thật chặt.- Ân?

Đây là!Tạo Hóa thánh hoàng đột nhiên cảm giác được có cái gì không đúng, hắn phát hiện lực lượng quỷ dị đen nhánh kia có thần tính phong ấn không hiểu, lực lượng này thoạt nhìn tương tự như Hồng Mông linh châu, cũng giống như là một đại hắc động, nhưng mà lại bất đồng với hắc động!Hồng Mông linh châu là thôn phệ, mà cổ lực lượng hắc ám này lại là phong ấn!

Nó đem hết thảy đều phong ấn giam cầm ở trong một cái hắc sắc không gian, hơn nữa cái không gian này còn đang nhanh chóng thu nhỏ lại.- Tu La pháp chỉ?Trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng đại chấn, lực lượng đáng sợ như thế cũng chỉ có Tu La pháp chỉ mới có thể đạt tới.Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù biết Thái cổ Thần tộc có mấy tấm thân bút pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại, nhưng mà lại cũng không rõ ràng lắm mấy tấm pháp chỉ này có công hiệu gì, có tác dụng gì.Mà bây giờ nhìn lại, tác dụng của tấm pháp chỉ này chính là chế tạo ra một cái thần tính không gian vượt ra khỏi tam thập tam thiên pháp tắc, đem địch nhân giam cầm vào bên trong.Hiện tại Tạo Hóa thánh hoàng liền bị giam cầm rồi, căn bản không cách nào né tránh, bết bát nhất chính là ngay tiếp theo bị giam cầm còn có Hồng Mông linh châu hắc động hắc động ở trước mặt hắn đã hoàn toàn cuồng bạo!- Đáng chết!Tạo Hóa thánh hoàng rốt cuộc đã hiểu được tính toán của Thái cổ chư tộc, bọn hắn là muốn chính mình tự đem đá đập vào chân mình!- Phá cho ta!Trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng nổi giận, hắn không lại đi bận tâm đến Hỗn Nguyên Thiên Tôn, mà là liều mạng thúc dụng Hồng Mông linh châu hắc động đi phá vỡ thần tính không gain này!

- Ca ca ca!

Hắc động đụng vào không gain chướng bích, bộc phát ra năng lượng kinh khủng khó có thể tưởng tượng, Tạo Hóa thánh hoàng đúng là muốn ngạnh sinh sinh phá vỡ Tu La pháp chỉ!Trong lúc nhất thời, không gian bị thôn phệ hoàn toàn, một khắc kia Thần minh pháp chỉ do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại liền xuất hiện thanh âm ken két tựa hồ không chịu nổi gánh nặng, như muốn vỡ vụn ra!Sau khi Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang hợp thể, hơn nữa thúc dục lực lượng do Hồng Mông linh châu mang đến, gần như có thể phá vỡ Tu La pháp chỉ rồi!- Muốn giam cầm ta?

Nằm mơ đi!Trong mắt Tạo Hóa thánh hoàng toát ra một tia ngoan lệ dữ tợn, nhưng mà chỉ sau một khắc hắn đột nhiên sắc mặt đại biến, hắn trơ mắt nhìn một hắc sắc ác ma có thân thể lớn như thiết tháp hướng chính mình xông thẳng mà đến!Hỗn Nguyên, đồng dạng bị Phong tự ngôn bao phủ, thời điểm khi Tạo Hóa thánh hoàng thúc dục Hồng Mông linh châu hắc động đi công kích thần tính không gian phong ấn, Hỗn Nguyên Thiên Tôn thoát khỏi trói buộc của hấp lực hắc động, trực sát mà đến.Mà lần này đối tượng công kích của hắn không còn là Hoang, mà là bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng!- Muốn chết!Mắt thấy Hỗn Nguyên Thiên Tôn xông thẳng mà đến, thủ cước của Tạo Hóa thánh hoàng luống cuống.Cho dù thực lực của hắn có mạnh hơn nữa, thao túng Hồng Mông linh châu hắc động đã vô cùng khổng lồ đi công kích phong ấn của thần tính không gian, lại cũng đã tiêu hao hết toàn bộ năng lượng của hắn.Đây chính là Tu La pháp chỉ vượt qua cấp bậc Chân Thần, muốn phá vỡ nó há lại chuyện dễ?Song ở trong lúc mấu chốt này Hỗn Nguyên Thiên Tôn bỏ đá xuống giết, Tạo Hóa thánh hoàng lại căn bản không có biện pháp lại đi quản công kích của Hỗn Nguyên Thiên Tôn!Giờ này khắc này hai mắt của Hỗn Nguyên Thiên Tôn bắn ra sát cơ thảm liệt, hai tay của hắn khép lại, hai đạo cốt nhận hình bán nguyệt đảo qua, đao nhận hắc sâm sâm phản xạ ra thần mang rét lạnh, đâm thẳng đến cổ họng của Tạo Hóa thánh hoàng!Mà Tạo Hóa thánh hoàng lại không thể ngăn cản!Tạo Hóa thánh hoàng tức giận đến cực hạn, thực lực của hắn rõ ràng cường đại hơn nhiều so với Hỗn Nguyên Thiên Tôn, về phần Thái cổ chư tộc hắn lại càng không để vào mắt, nhưng mà liền ở dưới tình huống như vậy hắn lại bị tồn tại giống một bầy kiến hôi dồn tới một bước này.Lên trời không đường, xuống đất không cửa!- Chết đi!Hỗn Nguyên Thiên Tôn lúc trước đã sớm bất chấp tất cả thiêu đốt máu huyết toàn thân, nguyên bản lực lượng nhục thể của hắn thiêu đốt toàn bộ tinh huyết là có thể ở trong khoảng thời gian ngắn chống được Chân Thần, huống chi còn có lực lượng gia thành củaTu La pháp chỉ Tín tự phù!Lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn toàn thân thiêu đốt lên hắc sắc hỏa diễm, nơi hắn đi qua hư không hoàn toàn vỡ tung ra, nát bấy hết thảy!Một kích kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng không phải là Chân Thần bình thường có thể đỡ được, nguyên bản Tạo Hóa thánh hoàng tự nhiên có thể ngăn cản, nhưng mà hắn đã không còn lực lượng dư thừa!Mắt thấy lưỡi đao đã muốn đâm vào cổ họng của mình, Tạo Hóa thánh hoàng mãnh liệt cắn răng một cái, bất chấp tất cả mà xuất thủ!- Bùm bùm!Hắn ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, toàn thân toát ra lân giáp kiên cố, ở trong nháy mắt sống còn Tạo Hóa thánh hoàng mở ra biến thân!Thánh tộc, đây là chủng tộc coi trọng huyết mạch ưu khuyết mà lấy luyện thể làm chủ, trong Thánh tộc, võ giả có huyết mạch cường đại là có thể biến thân, thúc dục lực lượng tối cường của chính mình.Tạo Hóa thánh tử, để tử đều là như thế.-------Chương 2038: Hắc động băng giảiChương 2038: Hắc động băng giải.Mà Tạo Hóa thánh hoàng hắn không nhớ ra đã bao nhiêu năm chưa sử dụng tới biến thân của lực lượng huyết mạch rồi, bởi vì hắn căn bản không cần.Hắn ở trạng thái bình thường cũng đã gần như là chí cường giả của vũ trụ rồi.Sau khi dung hợp với Hoang, hắn lại càng gần như không thể chiến thắng!Tạo Hóa thánh hoàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn sẽ có một ngày bị một bầy kiến hôi bức đến trình độ phải biến thân!- Cút cho ta!Tạo Hóa thánh hoàng bạo rống một tiếng, một quyền oanh ra!Lúc này quyền đầu của hắn hoàn toàn được lân giáp bao trùm, da thịt giống như cầu long phủ lên.Một quyền này nổ nát hư không, nặng nề oanh ở trên cốt nhận của Hỗn Nguyên Thiên Tôn!Ca sát!Một tiếng nổ vang thanh thúy, cốt nhận bạo vỡ ra!Tạo Hóa thánh hoàng cho dù là một kích vội vàng thì uy lực cũng không thể tưởng tượng!Song cốt nhận vỡ vụn, ở một sát na hoàn toàn nứt vỡ lại hướng Tạo Hóa thánh hoàng bắn thẳng mà đến, trực tiếp phá khai hộ thể cương nguyên của Tạo Hóa thánh hoàng, đâm vào lồng ngực của hắn!Cùng lúc đó một quyền này của Tạo Hóa thánh hoàng cũng nặng nề oanh kích ở trên ngực của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.- Oanh!Thân thể giống như thiết tháp kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đột nhiên chấn động, xương ngực, xương sườn hoàn toàn sụp đổ, Hỗn Nguyên Thiên Tôn miệng phun máu tươi, trực tiếp bay ra ngoài!

Một kích của Tạo Hóa thánh hoàng trọng thương Hỗn Nguyên, nhưng mà nhục thể của hắn cũng bị cốt nhận của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đâm vào, hơn nữa liền ở mới vừa rồi bởi vì Tạo Hóa thánh hoàng ngừng tay để công kích Hỗn Nguyên, Hồng Mông linh châu hắc động bắt đầu không thể kiểm soát!Qua qua qua!Mặt uyên của hắc động đen nhánh kia cùng với thần tính không gian va chạm, năng lượng sóng triều đáng sợ cuồng mãnh bạo phat ra!Lúc trước Tạo Hóa thánh hoàng vì không lưu cho Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Thái cổ di tộc bất kỳ cơ hội nào, hắn đem hết toàn lực thúc dục Hồng Mông linh châu phát ra công kích, hắc động kinh khủng kia đầy đủ để cho tinh hà vỡ tan, lực lượng vô cùng cường đại.Lực lượng mà Tạo Hóa thánh hoàng oanh ra toàn bộ ở trong hắc động, không ngừng tích lũy, không ngừng bành trướng, một cỗ lực lượng mênh mông mãnh liệt bên trong tựa như đá mài, đè ép lẫn nhau...Hiện tại hắc động gần như muốn thất khống, sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng đại biến, hắn cảm thấy lực lượng của hắc động bắt đầu kịch liệt co rút lại, tảng lớn không gian bên trong đang sụp xuống.Cả quá trình, giống như vũ trụ nổ tung, là co rút kinh khủng sau khi đạt đến bành trướng cực hạn.Phải biết rằng mỗi một luồng lực lượng trong không gian hắc động đều là được rèn luyện cao độ, cực kỳ tinh thuần, vô cùng kinh khủng.Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng càng ngày càng khó coi, một khi lực lượng phong ấn trong hắc động bị áp súc đến một cái trình độ cực hạn, rồi sau đó nổ tung ở trong không gian bị bịt kín, lực hủy diệt tạo thành sẽ không thể tưởng tượng.Đó tương đương với có mười mấy Tạo Hóa thánh hoàng đồng thời xuất thủ, căn bản không thể ngăn cản.- Hồng Mông linh châu, nghịch chuyển!Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng dữ tợn, hắn toàn lực thúc dục lực lượng của Hồng Mông linh châu, nghịch chuyển lực lượng, bắt đầu trung hòa hắc động.Năng lượng tiêu hao quá độ để cho mạch máu toàn thân Tạo Hóa thánh hoàng đều phồng lên, từng cái bạo liệt, thể năng của hắn lúc này hoàn toàn tiêu hao!Hắn ngạnh sinh sinh đem những năng lượng đã bắt đầu sụp đổ kia hút vào trong Hồng Mông linh châu.Nhưng mà hắc động đã bị vây trong trạng thái bộc phát, muốn ở trong khoảng thời gian ngắn trung hòa tất cả năng lượng của nó nói dễ vậy sao?

Hiện tại Tạo Hóa thánh hoàng đã là nỏ mạnh hết đà rồi.- Oanh oanh oanh oanh!Có Hồng Mông linh châu trung hòa, hắc động không nổ tung, nhưng lại bắt đầu vỡ vụn, dưới tình huống như vậy như cũ có năng lượng tùy ý bắn ra bốn phía!

Bọn chúng giống như mũi tiên, mỗi một luồng đều có thể đánh nát ngôi sao.Sưu!

Một đạo hắc sắc năng lượng lưu từ bên cạnh lướt qua thân thể khổng lồ của Hoang.Huyết mạch giống như núi phảng phất là bị đao phong của thần linh quét đến, trong thời gian ngắn bị xé nứt ra vết thương đáng sợ giống như khe sâu.Lại là một đạo hắc sắc năng lượng lưu lướt qua mặt ngoài của Hoang, chặt đứt bảy tám cái cốt long xúc tu của nó!

Sưu sưu sưu!Từng đạo lực lượng của hắc động lướt qua hư không, thân thể của Hoang đã gặp phải trong thương!- A!Tạo Hóa thánh hoàng ngẩng lên trời nộ hống!

Lúc này hắn tóc tai bù xù, toàn thân là máu, hắn căn bản không địch lại lực lượng hắc động gần như bạo tẩu.Cứ tiếp tục như vậy Hoang sẽ phải chịu trọng thương không thể tưởng tượng.Bởi vì những lực lượng hắc động này toàn bộ có chứa thuộc tính thôn phệ, sẽ làm cho máu huyết của Hoang tổn thất thật lớn!Tạo Hóa thánh hoàng cắn đầu lưỡi, từng luồng hắc quang trong con mắt bắn tán loạn, đây là Chân Thần bổn nguyên lực tinh thuần của hắn đang phun ra.Những bổn nguyên lực này vừa xuất hiện, ngay cả vũ trụ đều bị rung chuyển, vô số đại đạo văn lộ chen chúc trong đó, khí tức của Tạo Hóa thánh hoàng phát sinh thay đổi, cương nguyên của hắn biến thành thuần kim sắc.Một khắc kia lấy thân thể của Tạo Hóa thánh hoàng làm trung tâm, trong vũ trụ nhấ lên năng lượng tuyền qua đáng sợ, không gian phương viên ức dặm, tất cả tạo hóa lực toàn bộ nghịch chuyển, toàn bộ đảo ngược cuốn hướng Tạo Hóa thánh hoàng!Loại lực lượng này không riêng gì thiên địa nguyên khí, hơn nữa còn bao hàm đủ loại lực lượng thiên địa.Thậm chí ánh sáng, nhiệt độ, tinh quang, ly tử nhỏ bé, bụi bậm tinh tế, hết thảy tất cả đều hướng Tạo Hóa thánh hoàng hội tụ mà đến!Đây chính là Tạo Hóa thần công, đoạt thiên địa tạo hóa!

Cái gọi là tạo hóa tự nhiên là tất cả vật chất trừ nhân ở trong vũ trụ, tổng số của sinh mệnh lấy ra vũ trụ tự nhiên lực cùng tạo hóa lực tới công kích, uy lực không thể tưởng tượng.Đây là một bộ công pháp bá đạo, ban đầu Tạo Hóa thánh tử liền từng sử dụng nó để đối phó với Lâm Minh, bây giờ đang ở trong tay Tạo Hóa thánh hoàng, Tạo Hóa thần công lại càng vô cùng kinh khủng!Ở dưới chi trì của Tạo Hóa thần công, từng đạo kim sắc cương nguyên ở chung quanh Hoang tạo thành viên hình kim thuẫn khổng lồ!Bên trong tấm chắn này có từng cái kim sắc tiểu nhân trầm phù, bọn nó là Chân Thần hóa thân của Tạo Hóa thánh hoàng.Từng cái tiêu nhân đều đại biểu cho một luồng lực lượng bổn nguyên của vũ trụ, viên mãn vô khuyết!Ở dưới tình huống Hồng Mông linh châu hắc động bắt đầu thất khống, Tạo Hóa thánh hoàng ở thời khắc không thể phân thân, hắn không tiếc vận dụng bổn nguyên lực, sử dụng Tạo Hóa thần công, kim thuẫn này chính là tuyệt thế võ học trong Tạo Hóa thần công --- Vạn Linh Nguyên Thủy thuẫn.Vạn Linh Nguyên Thủy thuẫn sáng lên, quang hoa thương lão, xa xưa tràn ngập, một tiếng đại đạo chân âm to lớn vang lên.Phảng phất là chí bảo từ lúc vũ trụ khai thiên tích địa xuất thế, đại biểu vĩnh hằng cùng bất hủ.Oanh oanh oanh!Lực lượng hắc động bạo tẩu cùng với Vạn Linh Nguyên Thủy thuẫn tượng trung cho bất diệt kia trùng kích lẫn nhau, ma diệt.-------Chương 2039: Điểm (1)Chương 2039: "Điểm". (1)Tảng lớn lực lượng bổn nguyên tiêu tán lại không thể đánh sâu đến trước mặt của Tạo Hóa thánh hoàng.Bất quá giờ phút này, lực lượng bổn nguyên trong cơ thể Tạo Hóa thánh hoàng cũng đang tiêu hao cực lớn, một kích kia hắn tiêu hao nghiêm trọng, hắn dung nhập Hoang vào thân thể, thân thể của ác ma thâm uyên kia đã bị chém phá lỗ chỗ, bộc lộ ra vết thương lành lạnh như khe rãnh, xúc mục kinh tâm!Mà những cốt long xúc tu quấn quanh lấy linh hạm Hi vọng hào kia thì bị cắt đứt hơn phân nửa, vẫn như cũ có mười mấy cái ngoan cường hợp lại.Mặc dù dưới tình huống như vậy, những cốt long xúc tu này cũng quấn lấy Hi vọng hào thật chặt, Tạo Hóa thánh hoàng thà rằng thương tích nặng hơn cũng không có thu hồi tất cả năng lượng tới phòng ngự.Hắn tuyệt đối không cho phép Thái cổ chư tộc chạy thoát, nhất là Lâm Minh trong đó!Trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng có một loại cảm giác bất an, hắn cảm giác mình phải sớm giết chết Lâm Minh, tốc độ trưởng thành của Lâm Minh quá là nhanh!Mặc dù lần này hắn ăn thiệt thời lớn như vậy, nhìn qua là bởi vì Thái cổ chư tộc cùng Hỗn Nguyên Thiên Tôn liên thủ, song, Tạo Hóa thánh hoàng lại có một loại dự cảm kỳ dị, đó chính là ở bên trong trận chiến này Lâm Minh cũng phát huy ra tác dụng cực kỳ trọng yếu.Hắn muốn đem thanh niên nhân loại này giết chết, không tiếp tục cho Lâm Minh cơ hội trưởng thành, không cho hắn chút cơ hội mảy may nào!- Các ngươi...

Đi chết đi!Khuôn mặt của Tạo Hóa thánh hoàng hoàn toàn vặn vẹo, trong miệng của hắn tất cả đều là máu tươi!Hắn đưa tay phải ra, hướng về phía linh hạm Hi vọng hào đánh một trảo!Chỉ nghe thanh âm bạo hưởng ca ca ca, hơn hai mươi cái cốt long xúc tu quấn quanh Hi vọng hào điên cuồng co rút lại, không ngừng nghiền áp năng lượng tráo của Hi vọng hào, cho dù thân thể gặp trọng thương, Tạo Hóa thánh hoàng cũng muốn đem Hi vọng hào bóp nát, đem Thái cổ chư tộc hoàn toàn hủy diệt!Năng lượng của Hi vọng hào đang nhanh chóng trôi qua.Công kích, đột kích, phòng ngự liên tục lúc trước, Hi vọng hào đã sớm tiêu hao hơn phân nửa năng lượng, dưới tình huống như vậy Hi vọng hào căn bản là không chống đỡ được bao lâu, mà xem xét lại Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng mà lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, sih mệnh lực của Hoang thật sự là mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng!- Chết đi!Tạo Hóa thánh hoàng gầm thét, mà liền ở lúc này thân thể của hắn chấn động, liền ở trong nháy mắt vừa rồi hắn thấy một đạo hắc ảnh dọc theo vết thương bị cắt ra thật lớn trên người của Hoang, cư nhiên là...

Chui vào trong thân thể hắn.- Cái gì?Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng biến đổi, mới vừa rồi tất cả lực chú ý của hắn tập trung ở trên Hi vọng hào, hắn muốn ma diệt phòng hộ tráo của Hi vọng hào, rồi sau đó đem Hi vọng hào bao gồm Thái cổ Thần tộc cùng Lâm Minh ở trong đó toàn bộ cắn nuốt.Nhưng mà lúc này hắn lại gặp phải đánh lén.- Lại là ngươi!Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng dữ tợn, hắn nổi giận, thân thể của Hoang quá lớn, thời điểm lúc trước hắc động vỡ vụn, nó thừa nhận công kích của năng lượng loạn lưu từ chín thành trở lên.Mà Hỗn Nguyên lại nấp ở phía sau Hoang, ở sau khi Tạo Hóa thánh hoàng dùng Vạn Linh Nguyên Thủy thuẫn ngăn cản được tất cả năng lượng công kích của hắc động, Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại đột nhiên xuất thủ vào lúc nào!Hơn nữa vô cùng tàn nhẫn chính là Hỗn Nguyên Thiên Tôn không có từ phía bên ngoài công kích Hoang, mà là dọc theo vết thương đáng sợ do năng lượng hắc động xé rách, xông vào trong cơ thể của Hoang!Cách làm âm tàn như vậy khiến cho Tạo Hóa thánh hoàng giận đến sôi lên!

- Phốc!Từ bên ngoài thân thể của Hoang, địa phương bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn xông vào, một đạo huyết tiễn giống như là thần hồng bắn thẳng ra.Một sát na mới vừa rồi Hỗn Nguyên Thiên Tôn cắt ra một cái đại huyết mạch trong cơ thể của Hoang!Mạch máu ước chừng thô to trăm trượng bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn một đao bổ ra!

Ở dưới huyết áp đáng sợ, tiên huyết nóng cháy như nham tương phun trào như ngôi sao, bắn thẳng đến ngàn dặm hư không!- Đi tìm chết!Tạo Hóa thánh hoàng mắt lộ hung quang, hắn thay đổi chủ ý, hắn muốn trước hết giết chết Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nếu không Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trong cơ thể hắn hô phong hoán vũ, hắn sẽ bị trọng thương càng nặng hơn.- Hưu!MỘt cái cốt long xúc tu giống như con đỉa chui vào thân thể của Hoang, đuổi theo Hỗn Nguyên Thiên Tôn mà đi.Tạo Hóa thánh hoàng vô cùng tàn nhẫn, hồn nhiên không để ý sẽ tạo thành thương tổn càng lớn hơn nữa đối với Hoang, thể phải kích sát Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Ở trong quá trình chui vào, cốt long xúc tu này không ngừng biến hình, cốt chất hóa toàn thân nó càng thêm nghiêm trọng, giống như một thanh huyết sắc trường mâu!Mà vào lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn tắm máu hướng về phía trước, ở mới vừa rồi, tả thủ cót nhận của Hỗn Nguyên Thiên Tôn bị một quyền của Tạo Hóa thánh hoàng phá hủy, ngay tiếp theo tay trái của hắn cũng gần như gãy đi, hiện tại hắn chỉ còn lại một đạo hữu thủ cốt nhận rồi.Chính là bằng vào một đạo cốt nhận này, Hỗn Nguyên Thiên Tôn thế như chẻ tre, không ngừng cắt đứt thân thể của Hoang, giống như một căn tiêm trùy đâm vào trong cơ thể của Hoang thật sâu.- Nếu đã tiến vào rồi liền đừng nghĩ thoát đi!

Toàn thân Tạo Hóa thánh hoàng năng lượng mãnh liệt, từng luồng Tạo Hóa chi lực hướng hắn vọt tới, thân thể của Hoang bắt đầu kịch liệt ngọ nguậy, cùng lúc đó Hồng Mông linh châu trầm nổi ở trên đỉnh đầu của Tạo Hóa thánh hoàng, từng đạo phù văn cổ xưa lưu chuyển ra ngoài, khắc sâu vào trong cơ thể của Hoang.Ở dưới sự chống đỡ của cỗ lực lượng cường đại này, huyết nhục của Hoang thu chặt lại, năng lượng loạn lưu bắn ra tứ phía!Từng luồng sóng năng lượng giống như hải triều trùng kích lên thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, những huyết dịch này càng ngày càng nóng rực, hơn nữa còn tràn đầy tính ăn mòn đáng sợ!Tính ăn mòn này cũng không phải là đến từ vật chất có độc tính, mà là đồng đẳng với thiên đạo pháp tắc, cũng chính là kịch độc pháp tắc, cho dù Chân Thần linh bảo đặt ở trong huyết dịch của Hoang cũng sẽ từ từ mất đi linh tính.Hỗn Nguyên Thiên Tôn đang trong chém giết đột nhiên cảm giác được huyết nhục bao trùm đến thân thể, trở nên giống như là a xít, chỉ cần bị lây dính liền phát ra tiếng vang xèo xèo, bốc hơi ra trận trận khói trắng.Cốt giáp đen nhánh trên người hắn cư nhiên lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang tan rã, lập tức có một khoảng cốt giáp thô to như quyền đầu bị lột bỏ.Cốt giáp vốn là bóng loáng như gương bắt đầu ở dưới xâm thực của cốt huyết có tính ăn mòn này trở nên thủng lỗ chỗ.Một chút huyết dịch hủ thực vẩn đục phun tung tóe vào trong con ngươi.Con ngươi thâm thúy như hắc động cư nhiên là phù văn tan rã, tầm mắt ở trước mặt cũng trở nên mông mông lung lung, tựa hồ tùy thời đều sắp bị mù đi...-------Chương 2040: Điểm (2)Chương 2040: "Điểm". (2)Hống!Dưới khốn cảnh nặng nề, Hỗn Nguyên Thiên Tôn tức giận gào thét, trong con mắt bắn tán loạn ra huyết dịch sáng chói giống như hà quang, không ngừng cọ rửa những dịch thể có tính ăn mòn kia, lần nữa thiêu đốt bổn nguyên tinh hoa, lực lượng bàng bạc chấn động, tiếp tục hướng chỗ sâu nhất trong cơ thể của Hoang trùng sát....- Tình huống quá tệ rồi!Ở trên linh hạm Hi vọng hào, Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc đều là tâm thần nhíu chặt.Nhất cử nhất động của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đều tác động vào trong lòng của chư cường giả ở trên Hi vọng hào.Bọn họ đều cảm giác được giờ này khắc này Tạo Hóa chi lực trên người Tạo Hóa thánh hoàng mãnh liệt mà cường đại, thân thể mà hắn cùng Hoang kết hợp nở rộ ra quang mang vàng vàng, mỗi một cái lỗ chân lông đều đang sáng lên, phảng phất những huyết nhục này đều sống lại, làm lòng người kinh sợ.Lực lượng mạnh mẽ kia ngay cả hư không đều muốn bị cắn nuốt.Mà nguyên bản Hỗn Nguyên Thiên Tôn nhập vào trong cơ thể của Hoang, lúc này khí tức của hắn lại bị thân thể của Hoang ngắn cách rồi, căn bản không cảm giác được bất kỳ động tĩnh nào, bao gồm huyết nhục thông đạo kia của thân thể Hoang bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn chui vào xé rách, đều bị huyết nhục của Hoang ngọ nguậy chôn vùi.- Hỗn Nguyên nguy hiểm!Lúc này Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê đều là mặt đầy mồ hôi, vô luận là Thiên tộc hay Thần tộc, lão tộc trưởng của bọn họ đã vì chủng tộc của bọn họ mà chết trận, mà hiện tại vận mệnh của chủng tộc đã giao vào trong tay của bọn hắn, bọn hắn cũng trở thành người chỉ huy thực tế cho lần chạy trốn này của Thái cổ chư tộc.Áp lực mà trên người bọn họ phải mang là có thể nghĩ!- Tạo Hóa thánh hoàng bị Hồng Mông linh châu cắn trả, bị trọng thương, lại tiêu hao tinh nguyên phát động Tạo Hóa thần công, làm sao có thể còn có nhiều lực lượng như vậy?Có Thiên Tôn Thần tộc giọng căm hận nói.- Rết trăm chân chết vẫn còn đứng vững, sinh mệnh lực của Hoang quá cường đại, cho dù nó chỉ còn lại một phần mười lực lượng cũng không phải là chúng ta có thể chống lại...Đế Vô Ngân hít sâu một hơi, hiện tại hắn gần như vô kế khả thi, một khi Hỗn Nguyên Thiên Tôn chết đi, kế tiếp bọn họ liền sẽ chôn cùng rồi.Thời điểm mọi người ở đây lòng như lửa đốt, ở góc của đại điện, Lâm Minh lại nhắm mắt minh thần, ở trong tinh thần chi hải của hắn, ma phương chậm rãi xoay tròn, chiếu ra hư ảnh thân thể của Hoang.Thức hải của hắn gần như ngăn cách, tất cả tinh thần lực của hắn toàn bộ rót vào trong ma phương, thông qua ma phương cảm thụ cái vũ trụ này.Hắn đang lợi dụng ma phương tìm kiếm một "điểm"....Ở bên cạnh Lâm Minh, Vô Yên kinh hãi, nàng mơ hồ cảm thấy vào giờ khắc này hồn lực của Lâm Minh xảy ra biến hóa kỳ dị, khiến cho người ta khó có thể nắm lấy.Tựa hồ có từng đạo lực lượng thương cổ mênh mông giống như thần linh từ trên người Lâm Minh tuôn ra, làm cho lòng người kinh hãi.Trừ Vô Yên ra, rất nhiều Thiên Tôn cũng phát hiện ra khí tức dị thường của Lâm Minh, bọn họ cũng không biết, cỗ khí tức thần linh để cho bọn họ tim đập nhanh này không phải là xuất ra từ Lâm Minh, mà là xuất thân từ ma phương.Nếu như là cường giả có hiểu rõ đối với ma phương, chỉ bằng vào điểm này là có thể xác nhận ma phương ở trên người Lâm Minh, bởi vì cỗ khí thế này thật sự là quá lớn, quá đặc thù.Bất quá hiện tại không có ai đi tra cứu, Lâm Minh sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, từ trên người hắn cảm nhận được thần tính cũng sẽ không có ai thấy kỳ quái.- Lâm Minh...Đế Vô Ngân nhìn thấy giữa mi tâm của Lâm Minh rõ ràng nhiều ra một con mắt, con mắt này tản ra thần huy nhàn nhạt, ở trong ánh mắt phảng phất có một hư ảnh hình lập phương màu xám tro đang chuyển động, trên hình lập phương kia tuyên khắc hoa văn thần bí, hắn chưa từng thấy qua.Hư ảnh hình lập phương chỉ là lóe lên rồi biến mất, nhưng mà đối mặt với con mắt này của Lâm Minh, Đế Vô Ngân cư nhiên có loại cảm giác bị lạc mất, điều này làm cho hắn hết sức kinh hãi, hắn là Thiên Tôn đỉnh phong, tự nhiên không thể nào bị một cái ánh mắt của Thánh Chủ đỉnh phong kinh sợ được.Chẳn lẽ là hư ảnh hình lập phương vừa mới hiện lên vừa rồi?Đế Vô Ngân không có thời gian đi suy nghĩ, lúc này Lâm Minh đứng lên nói:- Để cho ta thử một lần!- Ân?Mọi người ngây ngẩn cả người, Lâm Minh muốn thử cái gì?

Chẳng lẽ hắn muốn đối phó với Tạo Hóa thánh hoàng?Điều này sao có thể?Bọn họ chỉ thấy Lâm Minh từ từ đi tới bên cạnh Tu La cổ thần pháo, hồn lực trên người mãnh liệt, đạo đạo hồn lực của hắn ở trong hư không cô đọng thành quang trụ thô to như cánh tay trẻ con, nối liền với Tu La cổ thần pháo, ở dưới làm dịu của hồn lực Lâm Minh, Tu La cổ thần pháo tản mát ra từng đợt linh mang nhàn nhạt.Nguyên lai hắn muốn lại mở ra Tu La cổ thần pháo!- Lâm Minh, ngươi muốn dùng Tu La cổ thần pháo sao? uy lực của Tu La cổ thần pháo tuy mạnh, nhưng mà...

Hoang thật sự quá cường đại, gần như không thể chiến thắng, ngươi dùng nó có thể uy hiếp được Hoang sao?

Tu La cổ thần pháo uy lực vô cùng, nếu như chính diện đánh trúng có thể dễ dàng miểu sát Thiên Tôn đỉnh phong.Nhưng mà dùng nó để oanh kích Hoang lại vẫn là còn yếu!Dù sao ở trong tay Lâm Minh, uy lực mà Tu La cổ thần pháo có thể phát ra là hết sức có hạn, xa xa không bằng Tu La pháp chỉ.Mà cho dù một tấm Tu La pháp chỉ cũng chỉ là làm Hoang trọng thương, không thể đem nó giết chết.- Thử một lần, lần này phương thức công kích của ta bất đồng...Lâm Minh chạm tới Tu La cổ thần pháo, trong một món cổ pháo này không biết dùng bao nhiêu bảo bối hiếm có trong vũ trụ làm tài liệu, ở thời đại Thái cổ, nó từng đi theo Tu La Lộ chủ nhân lập nhiều chiến công hiển hách.Rất nhiều Thiên Tôn ở tại tràng sau khi nghe lời nói của Lâm Minh đều là trong lòng kinh ngạc, chẳng lẽ cái gọi là phương thức công kích bất đồng là có liên quan đến khí tức thần tính mới vừa rồi trên người Lâm Minh tràn ra sao?Lâm Minh nói:- Ta không thể xác định, nhưng mà ta tin tưởng không có tồn tại cường đại nào là tuyệt đối vô địch, cho dù là Tạo Hóa thánh hoàng, hắn cũng có nhược điểm.Lâm Minh nói như vậy, mọi người lại không hỏi nhiều, hiện tại Hỗn Nguyên Thiên Tôn nguy ở sớm tối, căn bản không phải là thời điểm nói nhảm, hơn nữa mấu chốt là tất cả Thiên Tôn tại chỗ đều tin tưởng Lâm Minh.Hắn đã sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích rồi.- Các ngươi giúp ta!Lời của Lâm Minh vừa mới dứt, khí huyết trong cơ thể giống như thủy triều sôi trào lên, đạo cung cửu tinh toàn bộ mở ra, thân thể Lâm Minh vang lên tiếng ba ba, nhục thể của hắn bắt đầu cất cao, toàn thân bao trùm hắc sắc lân phiến, vì triệt để thúc dục Tu La cổ thần phó, Lâm Minh vận dụng lực lượng của Tu La chi huyết!

Giờ này khắc này huyết dịch trong kinh mạch của hắn bắt đầu hùng dũng bôn đằng giống như hồng thủy, khí huyết sôi trào ngưng luyện từ trong lỗ chân lông của hắn bắn ra, hội tụ ở trong hư không.-------Chương 2041: Chí cường hợp kích (1)Chương 2041: Chí cường hợp kích. (1)Không chỉ có như thế, ý thức hải của Lâm Minh cũng bắt đầu quay cuồng, từng cỗ hồn lực đang gầm thét, ngưng luyện thành từng đầu tử sắc cự mãng chui ra từ sâu trong linh hồn của Lâm Minh, những lực lượng này là bổn nguyên tinh hồn chân chính của hắn, hiện tại không giữ lại chút nào mà tràn vào trong Tu La cổ thần pháo.Dần dần, phù văn thần bí khắc ở trên Tu La cổ thần pháo tản mát ra ấn ký huy hoàng cùng bất hủ, trầm nổi ở trên hư không, trong lúc mơ hồ phảng phất có vô số ngôi sao đang quay ở chung quanh một tôn đại pháo này, đem nó làm nổi lên vẻ thần bí, rộng rãi.Bằng vào lực lượng của Lâm Minh tự nhiên xa xa không đủ, lúc này một cỗ lại một cỗ lực lượng trào vào trong cơ thể của Lâm Minh.Những lực lượng này mỗi một cỗ đều thâm u tựa như biển, giống như là đại giang đại hà liên tục tiến vào trong cơ thể Lâm Minh, sau đó thuận theo dung nhập vào trong Tu La cổ thần pháo.Ngọn nguồn của những lực lượng này tự nhiên đến từ nhóm Thiên Tôn Thái cổ vũ trụ một mực đem hết toàn lực chiến đấu ở bên trong bạch sắc linh hạm.Bọn họ cùng Lâm Minh đã hợp tác thúc dục Tu La cổ thần pháo một lần, hiện tại phối hợp lần thứ hai đã là việc nhẹ đường quen.Mặc dù không biết tính toán của Lâm Minh là cái gì, tỷ lệ thành công được bao nhiêu.Nhưng mà giờ này khắc này bọn họ lại không hỏi, chỉ là không để ý đến hết thảy, không tiếc thiêu đốt sinh mệnh bổn nguyên đem hết toàn lực đánh cược một lần cho trận này!Rất nhiều Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc sau khi thiêu đốt sinh mệnh chi hỏa của bọn hắn, dung nhan của bọn hắn càng thêm già nua.Vốn là bọn họ kép dài thôi động trận pháp của Hi vọng hào liền đã tiêu hao rất lớn, hiện tại lực lượng độ nhập vào trong cơ thể của Lâm Minh đã là tiền vốn cuối cùng của bọn họ.Có chút Thiên Tôn già nua, bọn họ còn thừa lại chút ít lực lượng đủ để chống đỡ thân thể, nhưng mà bọn họ như cũ đem lực lượng rót vào trong trận pháp liên tục không ngừng.Cả Hi vọng hào hoàn toàn yên tĩnh, không có người nói chuyện, chỉ có hồn lực đang quay cuồng không chút tiếng động, ánh mắt của mọi người đều ngưng tụ ở trên người Lâm Minh.----Tụ thế của Lâm Minh cần có twofi gian, nhưng mà giờ này khắc này ở trong cơ thể của Hoang, Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng đã tiêu hao đại lượng thể lực, khó có thể chống đỡ.Cốt giáp ở trên người hắn đều sắp bị hủ thực hết, toàn thân máu tươi lâm ly.Ở chung quanh Hỗn Nguyên Thiên Tôn, huyết nhục của Hoang đang rung động, những huyết nhục này giống như là vách tường hướng Hỗn Nguyên Thiên Tôn đè ép mà đến, lực lượng đáng sợ này có thể đập vỡ ngôi sao, hiện tại toàn bị bị Hỗn Nguyên dốc sức thừa nhận!

- Ca sát!

Theo một thanh âm vang lên, cốt nhận trên tay phải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trong huyết nhục càng ngày càng cứng rắn cùng hủ thực kéo dài, ngạnh sinh sinh bị đứt gãy!- hưu!Ở phía sau Hỗn Nguyên Thiên Tôn, huyết sắc xúc tu kia càng lúc càng nhanh giống như giòi trong xương, chui ra một cái huyết sắc thông đạo, mắt thấy muốn đem thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đâm xuyên qua!Trên mặt của Tạo Hóa thánh hoàng bất giác toát ra một tia cười gằn, mặc dù giao thủ với Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Thái cổ chư tộc để cho hắn bị trọng thương, nhưng mà chỉ cần đánh chết Hỗn Nguyên Thiên Tôn, cắn nuốt toàn bộ nhục thể của hắn cũng có thể bổ sung một chút, để cho hắn ở trong thời gian càng ngắn khôi phục như cũ.Mà đang ở một sát na hắn lập tức muốn tiêu diệt Hỗn Nguyên Thiên Tôn, thân thể của hắn chấn động, nụ cười trên mặt đột nhiên đọng lại.- Sát khí!Ánh mắt của Tạo Hóa thánh hoàng chợt co lại, đột nhiên nhìn về phía Hi vọng hào.Hi vọng hào lúc này hoàn toàn yên lặng lại, phòng hộ tráo của nó đã biến mất, chỉ là dựa vào phòng ngự của bản thân thân hạm đang chống đỡ.Đây là bởi vì tất cả lực lượng của Hi vọng hào đều đang ngưng tụ ở trên Tu La cổ thần pháo, đã không cách nào lại duy trì phòng hộ tráo rồi.Ở đầu hạm của Hi vọng hào, Tu La cổ thần pháo bắt đầu rung động, vô số kinh văn phức tạp đang nổ vang.Ở bên trong họng pháo vô cùng cổ xưa mà thâm thúy này hội tụ thành một cỗ lực lượng khủng bố đủ nát bấy ức dặm hư không, bắn ra quang mang chói mắt!

Quang mang phát ra mỹ lệ huy hoàng, phảng phất ngôi sao bộc phát, nhưng mà lại quỷ dị không phát ra chút tiếng động nào.Tựa hồ lực lượng đáng sợ của Tu La cổ thần pháo này đã đem thanh âm trong thiên địa đều cắn nuốt.Giờ khắc này, thiên địa câu tịch.Trong tầm mắt chỉ có ánh sáng trắng xóa kia thôn phệ hết thảy, hướng Tạo Hóa thánh hoàng tịch quyển mà qua!- Hừ!Tạo Hóa thánh hoàng hừ lạnh một tiếng, ba đạo Tu La pháp chỉ hắn đều thừa nhận rồi, đây chính là đại biểu cho ý chí của Tu La Lộ chủ nhân, hắn cũng chỉ là bị trọng thương, huống chi là Tu La cổ thần pháo do một đám Thiên Tôn phát động.- Muốn cứu Hỗn Nguyên?

Nằm mơ!Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh khinh thường, mười ngón tay kia giống như không chỉ gãy một ngón, chỉ sợ lại bị thương nữa thì hắn cũng muốn trước hết giết chết Hỗn Nguyên Thiên Tôn, chấm dứt hậu hoạn!Hưu!Ở trong cơ thể của Hoang, huyết sắc trường mâu do cốt long ngưng tụ mà thành không chút chùn bước hướng Hỗn Nguyên đâm thẳng tới!

- Bồng!Cốt giáp kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đã bị hủ thực đến không còn thừa bao nhiêu trực tiếp bị đâm thủng, máu tươi bay vút!Thân thể của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đột nhiên chấn động, hắn trơ mắt nhìn một cây gai xương dữ tợn mà thô to từ trước ngực của hắn đâm ra, mang theo máu tươi của hắn...

Mà giờ khắc này trong đôi mắt của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lại không có bi ai, không có tức giận, cũng không có không cam lòng.Hắn có, chỉ là một tia kiên quyết!Ở trong quang hoa nhàn nhạt, hắn cảm nhận được khí tức đến từ chính Huyền Tình thiên hậu, cỗ hồn lực đã nhạt mà lại nhạt này ở thời khắc điểm cuối sinh mệnh của hắn thủy chung làm bạn ở bên cạnh hắn, để cho hắn mê luyến mà an lòng.Hắn xông vào trong cơ thể của Hoang không phải là vì phá hư thân thể của nó, hắn tự biết rõ bằng vào lực lượng của mình không thể nào chặt đứt sinh cơ của Hoang.Hắn không để ý hết thảy, không để ý cốt giáp ngoài thân bị hủ thực, không để ý áp lực đáng sợ đến từ huyết nhục trong cơ thể của Hoang, chính là vì xông vào càng sâu một chút, sâu hơn một chút, rồi sau đó...

Ở dưới độ sâu này --- Tự bạo!Phương thức công kích mạnh nhất, sáng lạng nhất, hội tụ toàn bộ sinh mệnh lực, thiêu đốt linh hồn, thiêu đốt năng lượng, cả đời chỉ có thể sử dụng một lần!...- Cái gì!

Lần công kích này...Mắt thấy pháo quang của Tu La cổ thần pháo đánh tới, Tạo Hóa thánh hoàng vốn là căn bản không thèm để ý lại thay đổi sắc mặt.Hắn từ bên trong cỗ năng lượng đáng sợ này cảm nhận được khí tức hủy diệt linh hồn, hơn nữa đáng sợ nhất chính là một đạo năng lượng này tỏa định... chính là nhược điểm duy nhất ở trên người Hoang.Cũng chính là --- thân thể của Tạo Hóa thánh hoàng, tinh thần lạc ấn điểm lưu ở bên trong Hoang!-------Chương 2042: Chí cường hợp kích (2)Chương 2042: Chí cường hợp kích. (2)Linh hồn của Hoang sớm đã bị Phong Thần Thiên Tôn lấy thương thiên cổ ấn phong ấn rồi, Tạo Hóa thánh hoàng dùng Hồng Mông linh châu lấy ra huyết nhục tinh hoa của Hoang, dung nhập vào tự thân mới cùng Hoang thành lập liên hệ, hắn có thể khống chế thân thể của Hoang cũng là bởi vì hắn đem linh hồn lạc ấn của mình lưu ở trong cơ thể của Hoang.Cái tinh thần lạc ấn điểm này cách vị trí bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng cũng không xa.Lâm Minh đem tinh thần lực của mình dung nhập vào trong ma phương, bằng vào ma phương tìm kiếm rốt cuộc tìm được điểm này!Một pháo toàn lực của hắn cũng chính là công kích đối với điểm này!Tàn phá nó, Hoang liền không thể kiểm soát!Không có gì là vô địch đấy!- Điều này sao có thể?Tạo Hóa thánh hoàng kinh hãi vô cùng, thân thể của Hoang lớn như vậy, đối phương chỉ công kích một điểm này, tuyệt không phải là trùng hợp, nhưng đến tột cùng là người nào phát hiện ra chỗ ở tinh thần lạc ấn của hắn?- Hừ!Mặt của Tạo Hóa thánh hoàng lộ ra vẻ dữ tợn, trong lúc nhất thời, theo thanh âm Phốc phốc phốc vang lên, ở bên cạnh hắn một hơi chui ra hơn mười đầu hồng sắc cốt long!Những hồng sắc cốt long này huy vũ ở trước mặt Tạo Hóa thánh hoàng, ý đồ chặn lại Tu La cổ thần pháo.Thân thể của Hoang vô cùng cường đại, Tạo Hóa thánh hoàng tự tin có hơn mười đầu cốt long này chặn lại, Thái cổ di tộc cho dù phát hiện ra nhược điểm của mình cũng không thể làm gì được hắn.Nhưng mà lúc này sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng đột nhiên đại biến, hắn cảm nhận được chỗ sâu trong huyết nhục của Hoang tựa hồ có một ngọn núi lửa đang dâng lên.- Hỗn Nguyên, ngươi điên rồi?Trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng sợ hãi, điểm hội tụ của lực lượng kinh khủng kia chính là chỗ Hỗn Nguyên Thiên Tôn đứng.Giờ này khắc này thân thể của hắn đang bành trướng, khí huyết thần hồn trong cơ thể đã thiêu đốt đến cực hạn, một đôi mắt của hắn lóe ra quang mang dứt khoát cùng giải thoát.Ở trước người của hắn, hồn lực mông lung đang ngưng kết, ngưng tụ thành bóng dáng của Huyền Tình thiên hậu.Lúc này Huyền Tình thiên hậu đang nhìn Hỗn Nguyên Thiên Tôn, trong con mắt tràn đầy nhu hòa cùng yêu thương.Một đầu ác ma thâm uyên giống như thiết tháp, còn có một linh hồn thần nữ không có thật thể, hai người ôm nhau ở chung một chỗ lại là không có chút cảm giác không dung hòa nào, ngược lại trở thành hình ảnh đẹp nhất thế gian.Nhục thân của bọn hắn vào giờ khắc này hoàn toàn ngâm mình trong thần mang chói mắt, giống như thọ mệnh của ngôi sao đến lúc rực rỡ nhất phun trào ra!Lực lượng đáng sợ bộc phát ra, lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn đồng dẳng với thực lực Chân Thần, hơn nữa đoạt xá thân thể của ác ma thâm uyên, uy lực tự bạo là cường đại cỡ nào.Hơn nữa hắn còn là đang ở trong chỗ sâu thân thể của Hoang, lại càng nhìn đúng thời cơ mà Tạo Hóa thánh hoàng suy yếu nhất!- Đáng chết!Tạo Hóa thánh hoàng rống giận, nhưng mà hắn không ngăn cản được Hỗn Nguyên Thiên Tôn.- Ầm!Nổ tung kinh thiên động địa, nổ xuyên quan thân thể của Tạo Hóa thánh hoàng, ở bên cạnh thân thể của Hoang, nổ tung khủng bố tịch quyển hư không, vô số huyết nhục bay ra ngoài!

Hỗn Nguyên Thiên Tôn hóa thành năng lượng phong bạo đầy trời bắt đầu xé rách hết thảy xung quanh.Thần lực kết giới được bố trí xung quanh bị cỗ lực lượng đáng sợ này trùng kích, trực tiếp ở trong đại bạo tạc hóa thành phấn vụn!Thiên Tôn Thánh tộc ở phụ cận tất cả trốn ra, tuy nhiên lại có rất nhiều Giới Vương, Thánh Chủ bị cuốn vào trong đó, trực tiếp tan xương nát thịt!Tự bạo của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ngạnh sinh sinh nổ tung thân thể của Hoang, mà cùng lúc đó công kích của Tu La cổ thần pháo cũng đánh về phía Tạo Hóa thánh hoàng!Nhắm thẳng vào tinh thần lạc ấn mà Tạo Hóa thánh hoàng để lại trong cơ thể của Hoang.- Giết!Thần mang tan rã hết thảy, năng lượng quang trụ đáng sợ đem thân thể của Tạo Hóa thánh hoàng hoàn toàn cắn nuốt!Năng lượng tuyền qua khổng lồ đem thân thể khổng lồ như ngôi sao của Hoang cắn nuốt hơn phân nửa, mà huyết nhục của Tạo Hóa thánh hoàng giống như bị lây dính a xít, đang nhanh chóng tan rã.Thần quang tịch quyển hết thảy, bao gồm ánh sáng, âm ba, hết thảy lực lượng đều bị cắn nuots, mười mấy chiếc linh hạm Thánh tộc bị vòng xoáy năng lượng này cuốn vào trong đó, ở trong phong bạo phá toái, hôi phi yên diệt, rất nhiều thánh quân, Thánh Chủ, thậm chí Giới Vương chỉ huy linh hạm ở bên trên cũng là không còn hài cốt!Mà Thiên Tôn của Thánh tộc lại càng chạy ra rất xa, e sợ bị liên lụy!Cả Thái cổ vũ trụ giống như là bị Thần chi kiếm cắt ra một đạo bạch sắc ngân tích (vết tích màu trắng) không hiểu mà kinh khủng.Trong bạch sắc ngân tích là giải đất tử vong tuyệt đối, bất kỳ linh hạm, bất kỳ Giới Vương, Thiên Tôn nào rơi vào trong đó đều sẽ biến mất vô ảnh vô tung.- Hống!Ở chỗ sâu của vòng xoáy khổng lồ này truyền đến tiếng hống thanh đáng sợ của ác ma, giống như hàng nghìn hàng vạn thần thú cùng nhau tê minh, năng lượng âm ba khổng lồ cùng không gian phong bạo, năng lượng phong bạo hỗn hợp lại, hủy diệt hết thảy.Đây là tiếng kêu rên của Hoang, hiển nhiên nó đang thừa nhận thống khổ khổng lồ.- Chúng ta còn có năng lượng không?Ở trong Hi vọng hào, Đế Vô Ngân hô to, ở bên trong tác chiến kéo dài, vô luận là Hi vọng hào hay là võ giả trên Hi vọng hào đều tiêu hao thật lớn, dùng đèn cạn dầu để hình dung cũng không quá đáng.- Còn thừa không có mấy nữa rồi...Vô Yên mở miệng nói, trên trán trắng nõn đổ mồ hôi lâm li, bởi vì lực lượng của rất nhiều Thiên Tôn ở tại tràng đều tiêu hao quá lớn, Vô Yên cũng đứng ở chung quanh thao túng đại trận, cống hiến lực lượng của mình.Mà lúc này ở bên cạnh Vô Yên, sắc mặt của Lâm Minh tái nhợt, mồ hôi như mưa, ở trong đôi mắt của hắn, hình lập phương màu xám tro thỉnh thoảng thoáng hiện, thỉnh thoảng biến mất, bất quá hiện vào lúc này đã căn bản không có người chú ý tới dị tượng ở trong mắt của Lâm Minh.- Tiêu hao quá lớn...Hai tay của Lâm Minh chống đỡ trên trận thai, thở dốc từng ngụm.

Mới vừa rồi Lâm Minh thông qua thiên mục đạo cung, phối hợp với linh hồn thần khí ma phương mới miễn cưỡng tìm được tinh thần lạc ấn điểm mà Tạo Hóa thánh hoàng để lại trong cơ thể của Hoang.

Nếu như nói trên cả Hi vọng hào này, người tiêu hao lớn nhất ở một kích mới vừa rồi không thể nghi ngờ chính là Lâm Minh.- Lâm Minh, ngươi không sao chứ...Mấy Thiên Tôn ân cần hỏi han, Lâm Minh khoát tay áo, khó khăn nói:- Chúng ta phải mau rời khỏi, Tạo Hóa thánh hoàng...

Không chết!Lâm Minh dùng ma phương tìm được linh hồn ấn ký của Tạo Hóa thánh hoàng, tự nhiên đối với cái ấn ký này có cảm giác cực kỳ nhạy cảm, hắn biết rõ ở trong một kích mới vừa rồi hắn cũng không thể mạt sát cái ấn ký này.Sinh mệnh lực sau khi Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang hợp thể thật là đáng sợ!

Cho dù có Tu La cổ thần pháo cùng rất nhiều Thiên Tôn trợ giúp, phối hợp với Hỗn Nguyên Thiên Tôn xâm nhập ở trong chỗ sâu thân thể của Hoang lại tự bại, vẫn bị thất bại!-------Chương 2043: Chân Thần ấn kýChương 2043: Chân Thần ấn ký.Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc nghe được lời của Lâm Minh, trong lòng lạnh như băng, kỳ thật bon họ sớm đã làm xong tâm tư chuẩn bị không thể thành công, dù sao Tạo Hóa thánh hoàng quá mạnh mẽ, nhưng mà mắt thấy sau một kích mới vừa rồi, nổ tung đáng sợ như thế trong vũ trụ, trong lòng bọn họ luôn là còn sót lại một chút may mắn cùng hi vọng, mà hiện tại ngay cả điểm hi vọng này cũng tan vỡ, trong lòng bọn họ có chút khó có thể tiếp nhận.Thiên tộc tộc trưởng, Thần tộc lão Thần Hoàng, Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Huyền Tình thiên hậu...

Lần lượt cường giả tuyệt thế thiêu đốt sinh mệnh của mình đi chiến đấu, cuối cùng cũng chỉ là trọng thương Tạo Hóa thánh hoàng mà thôi.- Liều mạng, chúng ta xông ra!Thác Bạt Khuê hô to, hắn không chút nào giữ lại mà đem thần lực của mình quán chú vào trong đại trận của Hi vọng hào, những Thiên Tôn khác cũng rối rít xuất thủ, chỉ sợ đã sớm đến cực hạn, bọn họ cũng muốn tiêu hao sinh mệnh lực để hoàn thành hết thảy!Ngay vào lúc này ở địa phương mà Hoang bị năng lượng phong bạo bao phủ, trong hắc sắc tuyền qua đáng sợ, một cái hồng sắc ác long xúc tu thô to tịch quyển mà ra, bắn thẳng đến Hi vọng hào!Tạo Hóa thánh hoàng lại một lần nữa phát động công kích!Chỉ là một đầu hồng sắc ác lòng này đã là máu tươi lâm li, hiển nhiên đã gặp phải trọng thương.- Ta...

Nhất định phải giết chết các ngươi!Thanh âm nguyền rủa truyền đến, vang dội vũ trụ!Mắt thấy hồng sắc ác long xúc tu đánh tới, sắc mặt của tất cả Thiên Tôn tại chỗ đều đại biến, bọn họ rất rõ ràng một khi bị hồng long xúc tu này cuốn lấy, bọn họ liền xong rồi!Bởi vì trong đại quân của Thánh tộc còn có rất nhiều Thiên Tôn, lúc trước bởi vì nổ tung đáng sợ, Thiên Tôn đều tứ tán chạy ra, dù sao bọn họ là thân thể huyết nhục, lại không giống như HI vọng hào có thể thừa nhận năng lượng phong bạo đáng sợ như vậy.Mà hiện tại năng lượng phong bạo đang yếu bớt, những Thiên Tôn này cũng đang chạy tới.Nếu như bị bọn họ toàn toàn bao phủ lại, Hi vọng hào có chạy đằng trời!- Bạo cho ta!Ở lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thác Bạt Khuê ném ra một tấm Thần minh pháp chỉ khô vàng!Ba tấm Tu La pháp chỉ đã sớm dùng hết, tấm Thần minh pháp chỉ này ở trong tay Thác Bạt Khuê là thượng vị Chân Thần lưu lại, lại trải qua cải tạo của Lâm Minh, uy lực tuyệt luân, là vũ khí cường đại nhất gần với Tu La pháp chỉ ở trong tay Thái cổ chư tộc.- Oanh!Thần minh pháp chỉ nổ tung trên không trung, sóng xung kích đáng sợ đem ác long xúc tu bắn văng ra, mà Hi vọng hào cũng ở dưới lực thôi động cường đại của sóng xung kích giống như vẫn thạch hướng phía sau tung bay.- Xông!Đế Vô Ngân đã không để ý đến tất cả mà thiêu đốt máu huyết, rất nhiều Thiên Tôn ở tại chỗ cũng không giữ lại chút nào, tất cả năng lượng đều quán chú trong đại trận của Hi vọng hào, đại trận nhanh chóng xoay tròn, năng lượng phát ra mãnh liệt, cả Hi vọng hào kịch liệt rung động, bạch mang bắn nhanh!- Hưu!Lực trùng kích đáng sợ bộc phát ra, ở dưới lực thôi động khổng lồ, Hi vọng hào hóa thành một đạo thần hồng trong nháy mắt xuyên qua trăm vạn dặm hư không, hướng chỗ sâu vũ trụ bắn thẳng đi!Vốn là lực trường của Tạo Hóa thánh hoàng đã phong tỏa, nhưng ở trong lúc nổ tung mới vừa rồi đã bị triệt để xông phá, trong lúc nhất thời Hi vọng hào giống như cá vào biển rộng, chim trên bầu trời, căn bản không thể ngăn cản!

Bàn về tốc độ, Hi vọng hào vượt xa Thiên Tôn Thansht ộc, cho dù là Tạo Hóa thánh hoàng, nếu như sau khi hợp thể với Hoang, bởi vì thân thể của Hoang khổng lồ cho nên cũng khó mà truy kích Hi vọng hao.Huống chi Tạo Hóa thánh hoàng đã là thân thụ trọng thương rồi!Trận chiến này thương thế của hắn cực nặng!

Từ sau khi Tạo Hóa thánh hoàng thành tựu Thiên Tôn đỉnh phong, hắn chưa bao giờ chịu qua thương tích nặng như vậy.- Đáng chết!Không gian bị xé rách, từng cái xúc tu huyết tinh thò ra, thân thể khổng lồ kia của Hoang từ trong không gian tuyền qua sụp đổ ngạnh sinh sinh dồn ra ngoài.Huyết nhục của nó ước chừng đã tan rã non nửa, từ xa nhìn lại nó giống như một quả táo bị cắn rất nhiều miếng, tràn đầy thương tích.Huyết tương toàn thân nó giống như núi lửa phun trào, cho nên không gian vũ trụ ở chung quanh thân thể của nó toàn bộ bị nhuộm thành một mảnh mưa máu lất phất.- Lâm Minh, Thái cổ chư tọc, ta nhất định đích thân hủy diệt các ngươi!Tổn thất khổng lồ của Hoang, bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng cũng toàn thân là máu, thân thể của hắn để lại rất nhiều vết thương kinh khủng, miệng vết thương có vô số huyết nhục đang ngọ nguậy, phảng phất như từng đầu hung thú muốn xông ra.Hắn cần nghỉ ngơi, cần thời gian rất dài!- Thánh Hoàng bệ hạ!Ở trước mặt Tạo Hóa thánh hoàng, rất nhiều Thiên Tôn quỳ sát ở trong hư không, bọn họ đều có chút sợ, thất lợi của trận chiến này, bọn họ cũng hoặc nhiều hoặc ít có chút quan hệ, e sợ Tạo Hóa thánh hoàng dưới cơn thịnh nộ trách tội bọn họ.- Còn sững sờ ở chỗ này làm gì, đuổi theo!

Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng âm trầm, hắn vạn lần không ngờ, lần đầu tiên xuất chinh sau khi hắn hàng phục Hoang, đối mặt với một đám tồn tại ở trong mắt hắn chỉ là con kiến hôi, thế nhưng chiến đến nước này.Không những chính mình nhận lấy trọng thương, còn để cho Lâm Minh cùng Thái cổ chư tộc chạy thoát, có thể nói là thảm bại!Nhóm Thiên Tôn Thánh tộc hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều mắt thấy ở dưới tình huống không có lực trường phong tỏa, tốc độ đáng sợ của Hi vọng hào chạy đi, đó căn bản không phải là bọn họ có thể đuổi kịp.Tam thập tam thiên vũ trụ lớn như vậy, một khi mất đi mục tiêu, bọn họ muốn đuổi theo Hi vọng hào sẽ giống như mò kim đáy biển, nói dễ vậy sao?Trừ phi bọn họ có thể giống như Chân Thần, lấy cảm giác tìm tòi một cái thế giới, như vậy mới có khả năng đuổi kịp.Nhưng mà hiện tại bọn họ ngay cả phương hướng cũng không rõ ràng.- Cầm cái này đi!Tạo Hóa thánh hoàng vung tay, mấy miếng huyết sắc ngọc giản bay về phía mấy Thiên Tôn đỉnh phong tại tràng, bọn họ nhận lấy ngọc giản, hơi ngẩn ra.Tạo Hóa thánh hoàng trầm giọng nói:- Ta ở trên linh hạm của bọn hắn để lại ấn ký truy tung, dùng ngọc giản này tự nhiên có thể tìm được, bọn họ đã là nỏ mạnh hết đà, các ngươi bắt bọn họ trở lại, sinh tử bất luận!Ở bên trong một kích cuối cùng, Tạo Hóa thánh hoàng biết rõ đã không có khả năng bắt được Thái cổ chư tộc rồi, cho nên lần công kích này Tạo Hóa thánh hoàng cũng không phải là muốn lưu lại Hi vọng hào, mà là ở trong công kích, ở trên Hi vọng hào để lại ấn ký truy tung!Cầm mấy miếng huyết sắc ngọc giản, nhóm Thiên Tôn Thánh tộc rối rít đem cảm giác của mình chìm vào trong đó, quả nhiên mơ mơ hồ hồ cảm nhận được hướng đi của Hi vọng hào, nó là một cái điểm sáng nho nhỏ, đang lấy một cái tốc độ không thể tưởng tượng nhanh chóng chạy xa bọn họ.- Chính là nó!-------Chương 2044: Nguy hiểm tiềm phụcChương 2044: Nguy hiểm tiềm phục.Ánh mắt của những Thiên Tôn ở tại chỗ ngưng tụ, bằng vào một điểm này, bọn họ đối với Tạo Hóa thánh hoàng đều có chút kiêng kỵ, lúc ấy Tạo Hóa thánh hoàng thân bị trọng thương, linh hồn ấn ký đều bị Tu La cổ thần pháo công kích, gần như mạt sát, dưới tình huống như vậy hắn còn có thể thừa dịp ở một kích cuối cùng lưu lại tinh thần ấn ký trên hi vọng hào, phần năng lực này không phải là tầm thường.Chín thành Thiên Tôn đều rối rít bay đi, hướng Hi vọng hào đuổi giết!Mà cường giả Thánh tộc còn dư lại thì phân tán bốn phía, bắt đầu hoàn toàn phong tỏa phiến vũ trụ này.Trong lúc nhất thời ở bên trong chiến trường vốn là chém giết kịch liệt chỉ còn lại Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang đã bị trọng thương.Ở bên trong tinh không hắc ám, thần sắc của Tạo Hóa thánh hoàng âm trầm, không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.Yên lặng hồi lâu, hắn cảm thụ được tất cả địa phương bị trọng thương trong thân thể của Hoang, chau mày lại.Thương thế của hắn quá nặng rồi, muốn phục hồi trở lại cần thời gian rất dài.Dần dần Tạo Hóa thánh hoàng đưa tay phải ra, ở trong lòng bàn tay của hắn, một viên hắc sắc châu tử xoay tròn bay lên, ở mặt ngoài hạt châu, từng đạo phù văn thần bí lúc sáng lúc tối, phảng phất giống như huyết mạch nhảy lên.Đây tự nhiên chính là Hồng Mông linh châu, Tạo Hóa thánh hoàng há mồm khẽ hấp, một cỗ huyết tinh chi khí liền từ trên Hồng Mông linh châu tràn ra, dần dần bổ sung đến trong cơ thể của Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang.Hắn đang lợi dụng Hồng Mông linh châu để chữa thương.Hồng Mông linh châu có thể hấp thu huyết mạch tinh hoa, Tạo Hóa thánh hoàng ở sau khi nhận được Hồng Mông linh châu, ở trong một đoạn thời gian rất dài đều sưu tầm huyết nhục tinh hoa ở chung quanh để bổ dưỡng cho Hồng Mông linh châu, hiện tại đem những huyết nhục tinh hoa này phóng thích ra, có thể đề cao tốc độ khôi phục của Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hoang thật lớn.Phải biết rằng sinh mệnh lực của Hoang thập phần cường đại, năng lực kháng đả kích của nó cực mạnh, mặc dù nhiều lần gặp đòn nghiêm trọng, nó cũng chỉ là bị thương mà không có bỏ mình.Nhưng tương ứng đó là một khi Hoang bị thương, muốn khôi phục lại cũng vô cùng khó khăn, những sinh mệnh lực hao tổn kia thật quá khổng lồ, thiên tài địa bảo bình thường ném vào trong cơ thể của Hoang giống như là một hạt cơm đút cho cự nhân, căn bản là không có hiệu quả gì.Chonene mặc dù có Hồng Mông linh châu ở đây, Tạo Hóa thánh hoàng muốn để cho Hoang khôi phục hoàn toàn cũng là một công kích phức tạp to lớn.Tạo Hóa thánh hoàng không ngừng hấp thu huyết nhục tinh hoa của Hồng Mông linh châu, quá trình này kéo dài ước chừng một canh giờ.Sau đó quang mang của Hồng Mông linh châu càng ngày càng đậm, bao vây bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng, kế tiếp bản thể của Tạo Hóa thánh hoàng thoát khỏi thân thể của Hoang, cư nhiên chui vào trong Hồng Mông linh châu.Rồi sau đó hạt châu này chậm rãi chìm vào trong máu thịt của Hoang, trực tiếp nhập vào trong huyết nhục, bị chôn vùi trong đó.Hồng Mông linh châu không ngừng chìm xuống, lại chìm xuống, một mực chìm xuống mấy ngàn dặm, đến trung tâm thân thể của Hoang, ngâm mình ở trong một phiến đại huyết trì.Đây là trung tâm thân thể của Hoang, phiến trung tâm này tựa như một khỏa trái tim khổng lồ, ở mỗi một lần đập lên, thanh âm của trái tim này nhảy lên giống như ngôi sao đụng vào nhau, rung động vũ trụ.Hồng Mông linh châu là đường lui của Tạo Hóa thánh hoàng, tình huống bây giờ của hắn cũng không tốt, mặc dù hắn không ai bì nổi, nhìn như vô địch, nhưng ở bên trong tam thập tam thiên còn có tồn tại có thể uy hiếp được hắn.Tỷ như --- Hồn Đế!Giữa Tạo Hóa thánh hoàng cùng Hồn đế có ác ma khế ước, ở trong một đoạn thời gian rất dài không thể xâm phạm lẫn nhau.Song Tạo Hóa thánh hoàng cũng không hoàn toàn tin tưởng ác ma khế ước, hắn đem bổn tôn của mình chìm vào trong Hồng Mông linh châu, lấy Hồng Mông linh châu bảo vệ mình, về phầm thân thể của Hoang thì dữ dội lộ ra ở bên ngoài.Ở lúc hắn chữa thương, hắn hết sức yếu ớt, một khi có chí cường giả của Tam thập tam thiên muốn bất lợi đối với hắn, như vậy đối phương trước hết phải phá vỡ Hoang mới có thể thấy được Hồng Mông linh châu, bắt được bổn tôn của Tạo Hóa thánh hoàng.Lúc này Tạo Hóa thánh hoàng có thể đem năng lượng sinh mệnh trong cơ thể của Hoang nổ tung, uy lực tự bạo của Hoang không thể tưởng tượng được, loại kết quả kia Chân Thần cũng khó mà đỡ được.- Oanh long long!Ở sau khi Tạo Hóa thánh hoàng hoàn toàn chìm vào trong cơ thể của Hoang, hư không ở chung quanh Hoang xuất hiện hắc sắc tuyền qua khổng lồ, rồi sau đó thân thể khổng lồ kia của Hoang từng điểm từng điểm nhập vào trong tuyền qua, hoàn toàn nhập vào trong hắc ám hỗn độn, biến mất không thấy.Kế tiếp, hư không hợp lại, thân thể của Hoang hoàn toàn biến mất, theo từng đạo không gian rung động tứ tán mà ra, sau khi bình tĩnh hoàn toàn, hết thảy tất cả đều phảng phất như chưa từng phát sinh qua, Hoang cứ như vậy đi theo Tạo Hóa thánh hoàng cùng nhau biến mất....Cùng lúc đó ở chỗ sâu hư không, một chiếc bạch sắc linh hạm đang bay đi nhanh chóng!Nó thỉnh thoảng trốn vào hư không, bắt đầu không gian đại na di, một lần na di chính là khoảng cách ức tỷ dặm, vượt qua vô số ngôi sao, đi ngang qua vũ trụ!Ở trong linh hạm, Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê trấn giữ vị trí vốn là của Thần tộc lão Thần Hoàng, chủ trì đại cục.Hai người bọn hắn bây giờ chính là tâm phúc của mọi người.Một tràng đại chiến mới vừa rồi bọn họ đau đớn mất đi lãnh tụ của tông tộc, còn có mấy vị có danh tiếng đức cao vọng trọng trong tộc cũng vì đại cục mà hi sinh.Song, bọn họ lại không có thời gian để bi thương, bọn họ còn đang bị đuổi giết, nguy hiểm vẫn đang còn...Trong không khí lan tràn một cỗ khí tức ngưng trọng.Đối với võ giả của Thái cổ chư tộc mà nói, qua nhiều năm như vậy, bọn họ chin chiến không ngừng, đã thành thói quen có đồng bạn chết đi, võ giả mặc dù đứng ngạo nghễ trên chúng sinh, chấp chưởng vũ trụ, nghịch thiên mà đi, nhưng mà một khi bọn họ tử vong lại thường xuyên là hài cốt không còn, hôi phi yên diệt, lưu lại trên đời này chỉ là một đám bụi bậm mà thôi.- Thừa dịp hiện tại mọi người mau sớm chữa thương!Đế Vô Ngân lớn tiếng nói.Một khi Hi vọng hào đã bay đi hết tốc lực, năng lượng tiêu hao sẽ ít đi rất nhiều, hiện tại thân hạm còn lại chưa đầy mười phần trăm năng lượng, nếu như không mở ra năng lượng tráo còn là đủ bay đến Thần vực.Trong lúc nhất thời Thiên Tôn ở tại chỗ đều nuốt vào đan dược, bắt đầu ngồi xuống điều tức.Mà lúc này sắc mặt của Lâm Minh ngưng trọng, hắn chần chờ một chút, mở miệng nói:- Các vị....

Ta có một loại dự cảm bất tường....- Ân?Rất nhiều người nhìn về phía Lâm Minh, một câu nói tùy ý như vậy, không cho ra một cái lý do gì, chỉ là dự cảm không căn cứ, vốn là căn bản không đủ để khiến cho mọi người chú ý, nhưng mà người nói chuyện là Lâm Minh vậy thì không đồng dạng.-------Chương 2045: Trở về (1)Chương 2045: Trở về. (1)- Như thế nào?Vô Yên ngừng đả tọa, nhìn về phía Lâm Minh, bởi vì nàng tiêu hao quá lớn, mặt cười thủy chung tái nhợt, làm cho người ta có một lại cảm giác thương tiếc.- Nói không rõ, ta cảm giác cảm thấy chúng ta bất kể tiến hành bao nhiêu lần không gian đại na di cũng không có rời đi được phạm vi cảm tri của Tạo Hóa thánh hoàng...Lời nói của Lâm Minh để cho võ giả ở tại tràng nhất thời giật mình, bọn họ hai mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy như mang nặng trên lưng.Tạo Hóa thánh hoàng thật là đáng sợ, để cho bọn họ hoàn toàn không cách nào phản kháng, hiện tại biết được bọn họ thủy chung không thể thoát đi được cảm tri của đối phương, có thể nào không sợ hết hồn hết vía.- Tại sao có cảm giác như vậy?

Cảm tri của Chân Thần mặc dù có thể bao trùm một cái thế giới nhưng mà Tạo Hóa thánh hoàng đã bị trọng thương, không thể nào có năng lực như thế...Sắc mặt của Thác Bạt Khuê cực kỳ khó coi, như Đại Phạm thần vương kia thi triển thần thông tìm tòi thế giới, cần hao phí tinh lực thật lớn, Tạo Hóa thánh hoàng hiện tại rất khó làm được.Lâm Minh nói:- Lúc trước ta dùng Tu La cổ thần pháo công kích linh hồn ấn ký của Tạo Hóa thánh hoàng, đối với linh hồn lực của hắn có chút quen thuộc...Hắn nói nửa thật nửa giả, nhưng kỳ thật lúc trước Lâm Minh mở ra thiên mục đạo cung, dùng ma phương bắt được tinh thần ấn ký của Tạo Hóa thánh hoàng để trong cơ thể của Hoang, từng cảm thụ qua tinh thần ha văn của Tạo Hóa thánh hoàng, cho nên cho dù cảm tri của Tạo Hóa thánh hoàng lẫn vào trong cảm tri của mọi người tại tràng, Lâm Minh cũng có thể phân biệt ra được nó.Hiện tại hắn liền cảm giác cỗ tinh thần lực kỳ dị này thủy chung quanh quẩn ở chung quanh bọn họ, cực kỳ yếu ớt nhưng chưa từng rời đi...Nếu như không có ma phương cùng thiên mục đạo cung, Lâm Minh cũng không xem xét thấy được.- Thật sao....Đế Vô Ngân hít sâu một hơi, cảm giác tình huống càng ngày càng hỏng bét:- Chúng ta muốn đi Thần vực, phải đi qua nhất trọng thiên của Thánh tộc, nếu như chúng ta thật bị Tạo Hóa thánh hoàng tỏa định, vậy con đường lần này cũng sẽ là một tràng khổ nạn...Nếu như dựa theo kế hoạch trước kia, Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc sẽ lợi dụng Tu La pháp chỉ lấy được từ trong Tu La cấm đại đi ngang qua Thán Tức thần tường, trực tiếp đến Thần vực.Con đường như vậy dĩ nhiên ngắn hơn, đáng tiếc Tu la pháp chỉ có công hiệu đặc thù kia mặc dù có thể tùy ý xuyên qua Thán Tức thần tường, nhưng mà cũng cần Thiên Tôn đỉnh phong hao phí năng lượng thật lớn tới phát động, hiện tại rất nhiều Thiên Tôn đỉnh phong trên Hi vọng hào tiêu hao quá lớn, nếu như không nghỉ ngơi khôi phục thể lực mà nói, đã không thể nào phát động tấm Tu La pháp chỉ này.Cho nên chỉ có thể bí quá hóa liều, xuyên qua nhất trọng thiên của Thánh tộc!Chỉ cần xuyên qua đạo Thán Tức thần tường này, bên kia chính là vũ trụ của Thánh tộc.Hiện tại Thái cổ chư tộc là đang chạy đua với tử thần, bởi vì Tạo Hóa thánh hoàng cho dù đã tỏa định vị trí của bọn hắn, muốn truyền lại tin tức cũng cần có thời gian.Chỉ cần Thái cổ chư tộc có thể ở trước khi Thánh tộc đem quân đội chặn lại mà xông về Thần vực, bọn như liền thành công rồi.- Xông qua!Đế Vô Ngân không chút lựa chọn mà hạ lệnh, trong hư không, Hi vọng hào không ngừng gia tốc, hóa thành một đạo thần mang lấy tóc độ thuấn tức vạn dặm hướng Thán Tức thần tường xông thẳng mà đi.Thần tường ở giữa Thái cổ vũ trụ cùng Thánh tộc đã bởi vì nguyên nhân thiên địa đại kiếp ba mươi sáu ức năm mà trở nên vô cùng yếu kém, gần như biến mất, chỉ cần một kích của Thiên Tôn đỉnh phong, đục thủng Thán Tức thần tường là không thành vấn đề.Mà lực lượng của Hi vọng hào hết tốc lực trùng kích so sánh với một kích của Thiên Tôn đỉnh phong chỉ có hơn chứ không kém.- Sưu!Trong nháy mắt Hi vọng hào đụng vào Thán Tức thần tường, giống như là mũi tên bắn lên một cái màn co dãn, Thán Tức thần tường bị xé rách ra, nhô ra một cái cự đại viên trùy.Tốc độ của Hi vọng hào chợt giảm, Thán Tức thần tường kịch liệt rung động, cuối cùng tường thể trực tiếp xé rách, Hi vọng hào thành công từ Thái cổ vũ trụ xuyên đến vũ trụ của Thánh tộc.Trong nháy mắt xuyên qua Thán Tức thần tường này, cường giả của Thái cổ chư tộc một lòng đều treo lên cao, e sợ bên kia của Thán Tức thần tường chính là cạm bẫy của Thánh tộc.Nhưng mà vào giờ khắc này, ở Thánh tộc vũ trụ không biết này, hư không im ắng một mảnh, chỉ có tinh huy xa xôi mơ hồ lóe lên, không có nửa cái nhân ảnh.Hết thảy đều an tĩnh đến quỷ dị!Trong lòng Đế Vô Ngân sinh ra một loại dự cảm bất an, bất quá bây giờ không phải là thời điểm chần chờ, hắn ngưng trọng nói:- Hết tốc lực tiến về phía trước!Hiện tại Thái cổ Thần tộc đã là mệt nhoài, nhưng mà tốc độ của Hi vọng hào bay lên lại không chút giảm bớt nào, nó xuyên qua hư không, bắt đầu không gian đại na di.Một lần lại một lần, Hi vọng hào đi ngang qua Thánh tộc vũ trụ.Thái cổ chư tộc lịch sử đã lâu, bởi vì có Tam thập tam thiên thiên đồ, đây là một tấm địa đồ to lớn miêu tả mang tính khái quát tam thập tam thiên vũ trụ.Nó đánh dấu vị trí phân bố của Tam thập tam thiên vũ trụ cùng chủng tộc chủ yếu ở trong đó.Mặc dù tin tức ở bên trong tấm thiên đồ này vô cùng mơ hồ, nhưng mà vào lúc này lại có tác dụng tương đối, điều này có thể trực tiếp chỉ rõ phương hướng cho bọn hắn, nếu không bọn họ ngay cả Thần vực ở chỗ nào cũng không biết.Thác Bạt Khuê nhìn lên thiên đồ, nói:- Vũ trụ mà chúng ta đang ở tên là Thánh Chiến Thiên, lớn nhỏ chỉ bằng bảy phần của Thái cổ vũ trụ, coi như là trong thất trọng thiên Thánh tộc, cao thủ tương đối ít, tài nguyên cũng tương đối thiếu thốn.

Theo đạo lý mà nói, Thánh Chiến Thiên này là nhất trọng thiên vô cùng an toàn, nơi này không có Chân Thần, chúng ta có thể trực tiếp xuyên qua, an toàn đi tới Thần vực!Cho dù Chân Thần muốn xuyên qua vũ trụ chạy tới cũng cần có thời gian, hơn nữa Tạo Hóa thánh hoàng muốn truyền lại tin tức, lại cần có thời gian, bọn họ cũng không phải là không có hi vọng.Huống chi dựa theo tình báo mà Thái cổ Thần tộc có được, giữa Chân Thần của Thánh tộc tranh đấu với nhau rất lợi hại, bởi vì liên lụy đến tư nguyên ở trong Thái cổ giới di tích thuộc về ai.Ở trong Chân Thần Thánh tộc, Tạo Hóa thánh hoàng mạnh nhất, thế lực mà hắn sáng lập ra lớn nhất, trở thành Thánh Hoàng của Thánh tộc, thống lĩnh Thánh tộc thất trọng thiên, cơ hồ chiếm đoạt tám phần tư nguyên trở lên của Thánh tộc, trong đó bao gồm Thái cổ giới di tích, bao gồm Hồng Mông linh châu, thậm chí cuối cùng hắn còn hàng phục Hoang, để cho Hoang trở thành phân thân của hắn.Tất cả chỗ tốt đều bị Tạo Hóa thánh hoàng lấy hết.Những Chân Thần khác dĩ nhiên là bất mãn.Tạo Hóa thánh hoàng phát động trận đại chiến này nhằm vào Thái cổ Thần tộc cũng là vì cướp đoạt tư nguyên của Thái cổ di tích, mà tư nguyên ở trong đó phần lớn bị Tạo Hóa thánh hoàng chiếm lấy.-------Chương 2046: Trở về (2)Chương 2046: Trở về. (2)Về phần chiến tranh nhằm vào Thần vực, đồng dạng là vì dã tâm của Tạo Hóa thánh hoàng, những Chân Thần Thánh tộc khác chưa chắc đã nguyện ý làm vũ khí sử dụng cho Tạo Hóa thánh hoàng.Đây là một cái tin tức tốt duy nhất trong rất nhiều tin tức bất hạnh.Xuyên qua không gian cùng thời gian còn đang tiếp tục, Đế Vô Ngân nhìn lên thiên đồ, trên trán rỉ ra từng giọt mồ hôi.- Lại cần ba lần không gian đại na di, chúng ta có thể tới bên ngoài Thán Tức thần tượng của Thần vực rồi, xuyên qua Thán Tức thần tường, chúng ta sẽ vào Thần vực!Lúc Đế Vô Ngân đang nói, đột nhiên sắc mặt biến đổi, một khắc kia hắn cảm giác được Hi vọng hào đột nhiên lâm vào trong vũng bùn, tốc độ chợt giảm!- Chuyện gì xảy ra?Thác Bạt Khuê cũng là thay đổi sắc mặt, hắn cảm giác được Hi vọng hào tiến vào trong một cái lực trường cự đại, không gian bị phong lại!- Ầm!

Trận pháp đại điện của Hi vọng hào rung mạnh, các võ giả chủ trì trận pháp đều bị chấn đến chệch vị trí.Mọi người kinh nghi bất định, từ cửa sổ của mạn tàu nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy mười mấy chiếc linh hạm đã ở chỗ này chờ đợi, mở ra đại trận đón bọn hắn!Bọn họ giống như là một con côn trùng nhỏ mắc vào trên tơ nhện, không cách nào nhúc nhích!Mà đại trận có thể chặn lại Hi vọng hào, thực lực của đối thủ là có thể nghĩ được.- Thánh tộc linh hạm!Đế Vô Ngân hít một hơi lãnh khí, rốt cuộc bọn họ vẫn bị mai phục rồi!- Làm sao có thể nhanh như vậy?Một Thiên Tôn của Hống Cốt tộc nắm chặt quyền đầu, trong thanh âm tràn đầy không cam lòng, bọn họ đã cách Thần vực rất gần, liền kém một chút là có thể thoát đi Thánh Chiến thiên, nhưng mà bây giờ lâm vào mai phục, thất bại trong gang tấc.- Chúng ta từ khi bắt đầu chạy trốn cho đến hiện tại bất quá dùng thời gian mấy ngày mà thôi, mấy ngày xuyên qua lưỡng trọng vũ trụ của tam thập tam thiên, toàn bộ dựa vào chi trì của Hi vọng hào, người khác không thể nào nhanh hơn so với chúng ta, theo đạo lý chúng ta cho dù bị truy tung cũng sẽ không có người tới kịp mai phục...

Những người này hẳn là từ Thần vực điều tới...Ở trong góc, Lâm Minh mở miệng nói, thanh âm của hắn mặc dù trấn định nhưng trong ngữ khí không thể tránh khỏi để lộ ra một tia cảm giác suy yếu, lúc trước đánh một trận với Tạo Hóa thánh hoàng, Lâm Minh tiêu hao quá lớn, cơ hồ thiêu đốt linh hồn, tiêu hao tinh thần lực.- Từ Thần vực điều tới sao....Thác Bạt Khuê lẩm bẩm nói lại, cách giải thích này của Lâm Minh là hợp lý nhất, Thánh tộc hạt khu có thất trọng thiên, mà lữ hành vượt qua tam thập tam thiên vũ trụ, dựa vào linh hạm của Thiên Tôn linh bảo cấp như thế nào cũng phải một, hai tháng, muốn triệu tập võ giả tập hợp đến một cái vũ trụ mà dễ vậy sao, huống chi không phải là tất cả Thiên Tôn đều chịu sự điều khiển của Tạo Hóa thánh hoàng.Nhưng mà nếu như điều phối những võ giả chinh chiến ở Thần vực trở lại ngăn cản, vậy thì dễ dàng hơn nhiều.- Thái cổ di tộc sao...

Ta chờ các ngươi đã lâu rồi!Một cái thanh âm to lớn vang lên trong hư không, một trung niên nhân mặc trường bào đỏ thẫm từ trong phương trận của Thánh tộc chậm rãi bay ra.Trên mặt hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt, toàn thân khoác chiến giáp, tu vi rõ ràng là Thiên Tôn đỉnh phong.Ánh mắt của hắn như điện, hời hợt quét qua Hi vọng hào đã rơi vào trong trận pháp, lúc này năng lượng của Hi vọng hào đã chưa đầy năm phần trăm nữa rồi!Mặc dù là linh bảo vượt xa cấp bậc Chân Thần, nhưng mà căn bản không cách nào phát huy uy lực.- Nội tình của Thái cổ chủng tộc thật đúng là thâm hậu, thế nhưng có thể lấy ra được chí bảo như vậy, bất quá đáng tiếc, những thứ này đều phải thuộc về Thánh tộc rồi...Trên mặt trung niên nam tử mặc chiến giáp mang theo điệu cười nhe răng, đánh gục Thái cổ chư tộc, bắt sống Lâm Minh, đây sẽ là một cái công lớn, uy vọng của hắn ở Thánh tộc sẽ đề cao thật lớn, đồng thời nhận được phần thưởng phong hậu mà Tạo Hóa thánh hoàng ban tặng.Lúc này ở phía sau Trung niên nam tử, hư không vặn vẹo giống như nước gợn.Từng cái thân ảnh của Thiên Tôn Thánh tộc theo thứ tự phá vỡ không gian, chậm rãi xuất hiện.Tu vi của bọn họ bất phàm, khí huyết trên người ngập trời, chân đạp hư không, phảng phất như ngôi sao sừng sững, có mấy người trong đó khí thế như uyên như ngục, làm cho người ta có một loại cảm giác sâu không lường được.Bọn họ đều là Thiên Tôn đỉnh phong, cũng không kém hơn bao nhiêu so với trung niên Thiên Tôn vừa mới xuất hiện.Cường giả của Thái cổ chư tộc trong Hi vọng hào ở trong lúc nhất thời đều là sắc mặt ngưng trọng, bọn họ cảm nhận được nguy cơ cùng áp lực khổng lồ!Mới vừa trốn qua hang hổ, lại vào hang sói!Hết lần này đến lần khác lực lượng của bọn hắn ở thời điểm thoát khốn Thái cổ vũ trụ đã cơ hồ tiêu hao hầu như không còn, hơn nữa trong bọn họ chỉ còn lại Thác Bạt Khuê cùng Đế Vô Ngân là hai Thiên Tôn đỉnh phong, lấy cái gì để đấu với những Thiên Tôn Thánh tộc ở trước mặt này?- Trời diệt tộc ta sao?Đế Vô Ngân nắm chặt song quyền, bởi vì dùng sức quá độ mà hai cánh tay nhẹ nhàng run rẩy, lão Thần Hoàng hi sinh chính mình, đem tương lai của tông tộc giao cho hắn, kết quả...

Chỉ là loại kết cục này...- Ta hận!Móng tay của Đế Vô Ngân đâm vào trong huyết nhục thật sâu, đem hai tay của hắn đâm ra vết máu.Lúc này từng cái Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc đứng dậy, liên tục tới phía sau Đế Vô Ngân.Bọn họ đối mặt với Thiên Tôn Thánh tộc dùng khỏe ứng phó với mệt mỏi, lực lượng gấp mười lần chính mình ở bên ngoài tàu, trong lúc nhất thời một cỗ cảm xúc bi tráng đang chậm rãi lan tràn ra!Lúc này bọn họ rất rõ ràng, trận chiến này đánh xong, bọn họ có thể toàn quân bị diệt!Trong hư không, mười mấy Thiên Tôn Thánh tộc tụ họp, trừ cái này ra còn có rất nhiều Giới Vương bình thường cùng Giới Vương đại giới, những Giới Vương này cùng với rất nhiều Thánh Chủ tập trung ở trong linh hạm, những linh hạm này đem lực lượng của bọn họ hội tụ lại với nhau, chống đỡ đại trận giống như thiên la địa võng này, phong tỏa tất cả phương hướng chạy trốn của Hi vọng hào.Bằng vào Hi vọng hào hiện tại đã chỉ còn từng ấy năng lượng, căn bản không có bất kỳ hi vọng nào xông phá đại trận.Ở bên trong Hi vọng hào, tất cả Thiên Tôn cổ tộc một mảnh nghiêm nghị, gần tới tử vong, không có người nào sợ hãi, bọn họ yên lặng đợi chờ đại chiến cuối cùng.- Tu La cổ thần pháo còn có thể đánh không?Đế Vô Ngân nhìn về phía Lâm Minh, chỉ là nhìn thấy vẻ mặt trắng bệch kia của hắn, Đế Vô Ngân liền không đành lòng, hắn biết Lâm Minh tiêu hao quá lớn.Lâm Minh trầm mặc, Thiên Tôn ở tại tràng phối hợp mở Tu La cổ thần pháo, còn có năng lượng của bản thân Hi vọng hào chi trì, mặc dù hắn liều lĩnh thiêu đốt linh hồn sợ rằng đều không thể sử dụng rồi.Hơn nữa cho dù miễn cưỡng sử dụng, mở ra một pháo giết được mấy Thiên Tôn của Thánh tộc cũng không nghịch chuyển được đại cục.-------Chương 2047: Trở về (3)Chương 2047: Trở về. (3)Bọn họ cơ hồ bị đưa vào tuyệt lộ.Nhìn ra phía ngoài tàu, mỗi một tấc xương cốt cho tới huyết nhục của Lâm Minh đều đang run rẩy, đau đớn không chịu nổi.Hắn ở Thái cổ vũ trị, cùng một đám cường giả của Thái cổ chư tộc trải qua gina khổ, không để ý mà hi sinh, trọng thương Tạo Hóa thánh hoàng, mang đến phương pháp cứu thế, chẳng lẽ phải bị gãy ở đây sao?Còn kém một bước!

Nếu như bọn họ có thể trở về Thần vực, Nhân tộc liền có sinh cơ!- Ta biết rồi!

Đế Vô Ngân gật đầu, trên mặt có một cỗ kiên quyết:- Đã như vậy, không có gì cần phải nói nữa!

- Có lẽ chúng ta không thể thủ hộ huyết mạch của Thái cổ chư tộc, nhưng ít ra chúng ta có thể thủ hộ được vinh quang của Thái cổ chư tộc.- Có lẽ chúng ta không thể thay đổi lịch sử, nhưng ít ra chúng ta phải ở trong lịch sử, dùng máu tươi viết xuống tên của mình!

Lúc Đế Vô Ngân nói chuyện, tất cả võ giả của Thái cổ chư tộc ở tại chỗ, trong lòng đều giấy lên chiến ý hừng hực.- Võ giả Cổ tộc ta, chết thì có sao?- Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành!Các võ giả của Thái cổ chư tộc kiên định tâm niệm của chính mình, mà lúc này ở bên ngoài Hi vọng hào, Thánh tộc cũng bắt đầu động thủ.- Chư vị, trận chiến này liên quan trọng đại, cho dù nắm chắc, chúng ta cũng không thể có bất kỳ lòng khinh thị nào, đồng loạt ra tay, không để cho bọn họ chạy được người nào!Nói chuyện là một Thiên Tôn Thánh tộc, đầu đội kim quan, mặt lạnh không râu, ánh mắt của hắn hiện đầy sát cơ.- Mở ra đại trận, phá hủy hộ tráo của chiếc linh hạm kia!Thiên Tôn Thánh tộc mặc trường bào đỏ thẫm vung tay lên, hắn nguyên vốn là tổng chi huy tác chiến ở Thần cực của Thánh tộc, cầm trong tay quân án, phong hào Thánh tướng, tay nắm quyền to!Hắn đã sớm nhận được truyền báo của Tạo Hóa thánh hoàng, chư cường giả của Thái cổ vũ trụ chạy đến chỗ này, mọi người đã là không còn dư lại bao nhiêu thực lực, căn bản không chịu nổi một kích, trông cậy vào duy nhất của bọn họ chính là một chiếc linh hạm thần bí.Bất quá lúc này phòng hộ tráo của linh hạm đã hết sức yếu kém, kiên trì không được bao lâu.Lời của hồng bào thánh tướng vừa dứt, mấy Thiên Tôn đỉnh phong dẫn đầu xuất thủ trước, thân thể của bọn họ đột nhiên trở nên mông lung.Các loại thần mang của cương nguyên ở trong hư không mãnh liệt xuất ra kim quang không ngừng, bắt đầu điên cuồng mở rộng, trong thời gian ngắn đem thiên địa nguyên khí ở không gian chung quanh trăm vạn dặm cắn nuốt không còn.Công kích của Thiên Tôn Thánh tộc chói mắt giống như hằng tinh, có vô số phù văn vây quanh, rộng rãi khôn cùng, oanh hướng Hi vọng hào.Ở bên trong thanh âm bạo tạc kinh thiên, Hi vọng hào phảng phất như một con thuyền lá nhỏ ở trong sóng lớn, bị oanh đến bay lên cao cao!Ở phía trong Hi vọng hào, chấn động do quyền đầu của Thiên Tôn ở phía ngoài tạo thành để cho mọi người bên trong cơ hồ đứng cũng không vững, trong đó mấy Thiên Tôn có thực lực suy kiệt vô cùng lại càng chật vật không chịu nổi.Lâm Minh thân ở trong đó cũng là thân thể kịch liệt đung đưa, thật vất vả mới đứng vững thân hình.Mấy Thiên Tôn điều khiển Hi vọng hào kia lại càng là sắc mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm vào năng lượng bình mạc trong hư không mà trong lòng lo lắng, mới vừa rồi đó là mừi mấy Thiên Tôn hợp kích, uy lực gần bằng với Chân Thần, phòng hộ tráo của Hi vọng hào đã căn bản không thể lại tiếp nhận mấy lần công kích như vậy nữa.Bây giờ bọn hắn liền đợi đến sau khi phòng hộ tráo vỡ tan, cùng Thiên Tôn Thánh tộc quyết một trận tử chiến!

- Thần minh pháp chỉ còn dư lại đều dùng đi!Hai mắt của Đế Vô Ngân nhìn vực ngoại tinh không, ngưng giọng nói.Tu La pháp chỉ cùng thượng vị Chân Thần pháp chỉ của Thái cổ chư tộc đã sớm dùng hết, Thần minh pháp chỉ còn dư lại đều tương đối bình hường, uy lực không phải là rất lớn, đây đã là thủ đoạn công kích cuối cùng có một chút uy lực của Thái cổ chư tộc rồi.Oanh oanh oanh!Trong hư không, Thiên Tôn Thánh tộc đầu đội kim quan kia huy động hai tay, từng luồng sóng công kích sôi trào như thủy triều, liên tục oanh ở phía trên Hi vọng hào.Mà ở bên cạnh hắn, Thánh tướng Thánh tộc hai tay hư không vẽ một vòng tròn, lực lượng mênh mông không hiểu tụ tập, mơ hồ có một đoàn điện hồ như lôi long chợt hiện.Hiển nhiên hai Thiên Tôn này ở trong tất cả Thiên Tôn Thánh tộc có thực lực mạnh nhất.Một đám Thiên Tôn Thánh tộc ở bên ngoài hư không, trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh mơ hồ, ánh mắt khinh thường ngưng lại ở trên Hi vọng hào đnag yên lặng.Chỉ cần đợi đến sát na phòng hộ tráo vỡ vụn, công kích của bọn hắn là có thể trực tiếp xông vào bên trong Hi vọng hào, giết chết tất cả võ giả của Thái cổ chư tộc.Mà đúng lúc này đột nhiên một tiếng "ông" quỷ dị vang lên.Ánh sáng phô thiên cía địa giống như thủy ngân đem hư không trước mặt nhét đầy.Quang mang kia hàm chứa khí tức thần tính mãnh liệt, chấn động hư không, làm lòng người hoảng sợ.Vừa xuất hiện, tảng lớn hư không trực tiếp bị xuyên thủng, phảng phất như là thủy triều cuồn cuộn nhấn chìm hết thảy sự vật trước mặt.- Ân?Cảm giác được cỗ lực lượng thần tính làm cho lòng người hoảng sợ này, hồng bào Thánh tướng cùng kim quang Thiên Tôn đứng mũi chịu sào hiện lên vẻ sợ hãi, thân hình cấp tốc lui về phía sau.Nhưng mà như cũ có một Thiên Tôn Thánh tộc né tránh không kịp, bị kim quang nuốt vào!- Na Do!Kim quang Thiên Tôn hô to, Thiên Tôn bị nuốt vào kia là bằng hữu của hắn, người này căn bản còn không kịp phát ra âm thanh gì, thân thể liền ở trong vũ trụ nổ tung, hài cốt không còn!

- Đáng chết!Trong mắt kim quan Thiên Tôn bắn ra sát cơ nồng đậm:- Thần minh pháp chỉ sao?Những Thiên Tôn này sớm đã nhận được tình báo, Thái cổ chư tộc có Thần minh pháp chỉ của Chân Thần chế tạo ra, uy lực khó lường, Thiên Tôn khó có thể ngăn cản!- Hừ, đều tản ra!

Ta xem các ngươi đến tột cùng có bao nhiêu tấm Thần minh pháp chỉ...Con ngươi của hồng bào Thánh tướng híp lại, hạ đạt mệnh lệnh, dù sao hiện tại chư vị cường giả của Thái cổ vũ trụ chạy trốn đến đây, đã bị hắn bố trí thiên la địa võng ngăn cản ở chỗ này, căn bản là không chạy trốn được.Nếu bên trong Hi vọng hào còn có Thần minh pháp chỉ tồn tại, hắn liền quyết định chủ ý từ từ tiêu hao.Lúc này ở bên trong Hi vọng hào, không khí ngưng trọng vô cùng, Thần minh pháp chỉ còn dư lại của bọn họ chẳng những đều là uy lực kém hơn, hơn nữa chỉ còn bốn tấm, một lần công kích mới vừa rồi hao phí hai tấm, lại chỉ đánh chết một cái trung vị Thiên Tôn, căn bản không có ý nghĩa gì.Mà bây giờ bọn hắn phân tán ra, hiệu quả của Thần minh pháp chỉ lại càng giảm đi, lại dùng cũng là lãng phí.Oanh long long!

Ngoài thân hạm, tiếng va chạm đáng sợ phảng phất như là chuông tang của tử thần, rất nhiều trận pháp phù văn đã ở bên trong từng luồng sóng trùng kích hoàn toàn vỡ vụn.Nhóm Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc tựa như có lẽ đã nghe được thanh âm vỡ vụn của phòng hộ tráo quanh thân thuyền.-------Chương 2048: Gặp nhau (1)Chương 2048: Gặp nhau. (1)Trong lòng bọn họ đều căng thẳng như dây cung, bởi vì bọn họ biết thời gian giết ra ngoài quyết chiến càng ngày càng gần.Hai người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cầm lấy bốn tấm Thần minh pháp chỉ còn sót lại, bọn họ đã tập trung vào một cái mục tiêu, đó chính là Thánh tộc Thánh tướng thân mặc hồng bào kia!Trong lòng bọn họ biết dưới tình huống như vậy thì bọn họ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng mà bọn họ lại nghĩ tới, ở thời khắc sinh mệnh đến điểm cuối, có thể thiêu hết sinh mệnh của chính mình lại dẫn phát Thần minh pháp chỉ, kéo theo Hồng bào Thánh tướng này đệm lưng!Có thể đánh chết hắn mà nói, đối với Thánh tộc cũng là một đả kích.- Oanh!Lại là bạo tạc đáng sợ, Đế Vô Ngân đã rõ ràng nghe được thanh âm phòng hộ tráo vỡ ra, hắn hít sâu một hơi, nắm chặt vũ khí rét lạnh trong tay, đang muốn xông thẳng ra, ngọc đã cùng vỡ.Mà đúng lúc này ở phía sau Đế Vô Ngân, trong lòng Lâm Minh đột nhiên chấn động, không thể tưởng tượng được mà nhìn hướng cửa sổ bên ngoài mạn tàu.- Đợi...

Đợi một chút...!Lời của Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, để cho rất nhiều Thiên Tôn cổ tộc ở trong lòng sững sờ, bọn họ không biết Lâm Minh phát hiện cái gì.- Như thế nào?Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê đều theo ánh mắt của Lâm Minh nhìn lại, nhưng mà ở bên ngoài hư không chỉ có hư không thâm thúy, không có bất kỳ cái gì khác thường.Trong lòng bọn họ kỳ quái, hư không đồng dạng, chẳng lẽ Lâm Minh nhìn ra có chuyển cơ gì?- Có người đến!

Sắc mặt Lâm Minh liền biến đổi, trong con mắt lóe lên không nừng, cảm giác của hắn dĩ nhiên không thể nào xa hơn so với Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê, nhưng mà ở trong nháy mắt mới vừa rồi hắn lại nghe được một cái thanh âm --- Đến từ chính Tiểu Ma Tiên --- Thiên Lý Liên Tâm!Tiểu Ma Tiên đến rồi!

Còn có Nhân tộc võ giả của Thần vực!

Nhưng mà...

Bọn họ làm sao lại chạy tới vào lúc này?- Oanh!Lại là một lần hợp kích của Thiên Tôn Thánh tộc, Hi vọng hào lăn lộn bay ra ngoài, năng lượng phòng hộ tráo ở bên ngoài thân hạm giống như là vỏ trứng bị nham thạch đập vào, mở ra từng đạo văn lộ xúc mục kinh tâm.Đã có năng lượng của Thiên Tôn Thánh tộc xuyên thấu qua năng lượng phòng hộ tráo, xông vào trong Hi vọng hào.- Lâm Minh, ngươi nói người nào tới?Đế Vô Ngân nắm lấy bả vai của Lâm Minh, thế cục bây giờ nguy cấp vạn phần, hắn căn bản không biết người ở trong miệng Lâm Minh là địch hay bạn.- Thần vực...

Nhân tộc võ giả!Lâm Minh mở miệng, lúc này ở trong thức hải của hắn, Thiên Lý Liên Tâm còn đang vang vọng, bên trong tràn đầy thanh âm lo lắng ân cần của Tiểu Ma Tiên.- Thần vực!

Nhân tộc!Cường giả của Thái cổ chư tộc nghe được lời này của Lâm Minh đều là ngây ngẩn cả người, Nhân tộc, chủng tộc này cách Thái cổ vũ trụ nhất trọng thiên, chỉ sợ ở đại kiếp phủ xuống, thời điểm Thán Tức thần tường trở nên yếu kém cũng khó gặp được nhau, cùng Thái cổ chư tộc bọn họ lại có một ít điểm liên lạc.Hỗn Nguyên thiên tôn liền là đến từ Nhân tộc, mà Huyền Tình thiên hậu cũng là chết đi ở Thần vực.Với tư cách đã từng là chủng tộc đỉnh phong, Nhân tộc ở trong tràng đại kiếp ba mươi sáu ức năm trước kia truyền thừa xuống dốc, Chân Thần chết hết, cho dù là Thiên Tôn cũng chết mất hơn phân nửa, đã sớm suy yếu không chịu nổi...Nhân tộc hiện tại rốt cuộc sẽ là có bộ dạng gì?Thời điểm võ giả của Thái cổ chư tộc đang có chút ngây người, lại là một tiếng "Bồng" thật lớn vang lên, phòng hộ tráo của Hi vọng hào hoàn toàn bạo toái.Ở trong công kích đáng sợ, mảnh nhỏ năng lượng tùy ý bắn nhanh, ở trong vũ trụ hắc ám tuôn ra khói lửa sáng lạn!- Rốt cục vỡ rồi, hắc!Kim quan Thiên Tôn Thánh tộc cầm đầu, còn có Thánh tướng Thánh tộc cười ha ha, bọn họ riêng mình thi triển thủ đoạn, đang muốn cho rất nhiều Thiên Tôn Thần tộc ở trong Hi vọng hào một kích trí mạng, nhưng mà đúng lúc này Đế Vô Ngân quyết định thật nhanh, đem hai tấm Thần minh pháp chỉ trực tiếp ném ra ngoài!

Hưu!

Thần minh pháp chỉ giống như là thần tiễn xẹt qua không trung, ở trong vũ trụ bạo tạc lên, tạo thành sóng xung kích đáng sợ, tịch quyển trăm vạn dặm hư không.Kim quan Thiên Tôn nhe răng cười.- Lập lại chiêu cũ, trì hoãn thời gian cũng không cải biến được vận mệnh diệt vong của các ngươi!Hắn tránh khỏi năng lượng phong bạo của Thần minh pháp chỉ, đang muốn xuất thủ lần nữa, nhưng mà đúng lúc này hắn đột nhiên biến sắc, đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy ở ngoài vạn dặm phía sau hắn, không gian vũ trụ tối như mực đột nhiên xuất hiện ba động giống như sóng nước...Ở trong ba động này, một cái bạch sắc kiến trúc tinh xảo chậm rãi lộ ra, đó rõ ràng là một tòa cung điện!

Cung điện giống như bạch ngọc, so sánh với từng luồng không gian rung động cự đại đẩy ra kia mà nói liền lộ ra vẻ nhỏ bé không đáng kể, giống như là một chiếc lá bằng ngọc trôi nổi ở trên mặt nước.Nhưng mà chính là tòa bạch ngọc cung điện này lại để cho kim quang Thiên Tôn có một cỗ cảm giác cực kỳ quỷ dị, phảng phất nhìn nó một cái liền cảm giác vạn vật đều hư ảo, tựa hồ nó là từ trong mộng bay tới.Kế tiếp, ở phía sau cung điện, một chiếc lại một chiếc linh hạm lao ra, những linh hạm này kiến tạo vô cùng to lớn, tản mát ra khí thế uy nghiêm mênh mông!Mà ở trong linh hạm lại càng có một tôn kim quang đại phật!

Tôn kim quang đại phật này ngồi xếp bằng ở trên liên đài, thân dài ngàn dặm, trấn áp một phương hư không, toàn thân nó liễu nhiễu đại đạo phật quang, trang nghiêm túc mục, từng đợt phạm âm truyền đến, không nhìn cách trở của không gian, vang dội ở trong tai của mọi người, giống như hồng chung đại lữ, tuyên truyền giác ngộ!

Đại phật cứ như vậy huyền phù trong tinh không, liền giống như một vầng kim sắc diệu nhật, để cho người ta không thể nhìn thẳng.- Nhân tộc?Hồng bào Thánh tướng --- Tổng chỉ huy tác chiến Thần vực của Thánh tộc sau khi thấy những linh hạm này, con ngươi chợt co rụt lại, hắn ở Thần vực chinh chiến nhiều năm, dĩ nhiên nhận ra được thế lực của Thần vực.Bạch ngọc cung điện kia xuất ra từ Thần Mộng thiên cung, mà Kim quang đại phật thì đến từ Thiên Tôn thánh địa có lịch sử lâu dài nhất của Nhân tộc --- Phổ Đà sơn, là chí bảo dùng để xuyên qua không gian!- Nhân tộc...

Đây chính là võ giả Nhân tộc?Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê, bao gòm rất nhiều Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc, thấy thế lực của Nhân tộc chạy tới, toát ra mấy phần tâm tình phức tạp, là vui mừng cùng không thể tin đan xen.Bọn họ đã sớm nghe nói đến suy thoái của Nhân tộc, ở trong cảm giác của Thái cổ Thần tộc, cả Thần vực sợ rằng so sánh với Thái cổ vũ trụ mà nói, cũng chỉ là nhân khẩu nhiều nhưng mà số lượng cao thủ chân chính chưa hẳn nhiều hơn bao nhiêu so với Thái cổ vũ trụ, hôm nay vừa thấy, bọn họ có chút không thể tin.Vô luận là tòa bạch ngọc cung điện này hay là một tôn kim quang đại phật kia đều làm cho người ta có cảm giác sâu không lường được.-------Chương 2049: Gặp nhau (2)Chương 2049: Gặp nhau. (2)Ở giữa bạch quang mờ mịt, một bạch y nữ tử đạp không mà đến, trên người nàng rũ xuống ngàn vạn đạo bạch sắc tơ lụa mông lung, thân thể bao phủ ở trong một tầng sương mù thật mỏng, phong hoa tuyệt đại.Nhìn nàng liền giống như nữ thần trong mộng, rõ ràng khó có thể thấy rõ dung mạo của nàng lại để cho người ta có một loại cảm giác không hiểu, tựa hồ có một cái thanh âm đang tự nói với mình, nàng nhất định là đẹp đến cực hạn.Nữ tử đi đến thong dong, tay cầm một sợi dây lụa, tựa hồ không phải là đi tới giết địch, mà là dạo chơi trong sân, đi chơi trong tiết thanh minh.Cùng lúc đó ở trong song pháp nhãn của kim quang đại phật kia, mắt trái cùng mắt phải riêng mình đều có một nam tử mặc áo cà sa ngồi xếp bằng.Mắt phải là một lão tăng đắc đạo, tay lão cầm thiền trượng, đặt ngang ở trên hai đầu gối, hai mắt nhắm nghiền, trong miệng lẩm bẩm tụng kinh.Mà trong mắt trái thì là một tăng nhân còn trẻ, dung mạo của hắn góc cạnh rõ ràng, cực kỳ anh tuấn, đầu đội phật tổ bảo quan, mắt như minh nguyệt, môi như chu sa.Nam tử trẻ tuổi mặc áo cà sa này chính là Nhân tộc tuyệt đại Thiên Tôn --- Đế Thích Già!Mà ở sau kim quang đại phật của Đế Thích Già còn có một chiếc thần hạm uy vũ toàn thân chu hồng, ở trên đầu hạm, một lão giả cao lớn cầm kiếm ngạo nghễ đứng thẳng, lão thân mặc hồng sắc trường bào, khí thế bức nhân, sâu không lường được.Ở trên hội đàm phán của Nhân tộc cùng Thánh tộc, Lâm Minh từng cùng Hồng bào lão giả này có duyên gặp mặt một lần, lão là Thiên Tôn đỉnh phong của Nhân tộc --- Thông Thiên thần chủ!Bốn Nhân tộc Thiên Tôn xếp thành một hàng, đứng ở trong hư không, tạo thành một đạo năng lượng chi tường, mang theo áp lực đáng sợ kinh sợ vũ trụ!Đồng dạng là Thiên Tôn đỉnh phong, khí thế của Thánh tộc lại bị áp chế.Hơn nữa Thần Mộng, Đế Thích Già hai người một âm một dương, hai người kết hợp cơ hồ gần như Chân Thần!- Thần Mộng Thiên Tôn, Đế Thích Già tiền bối, Đại Tự Tại Phật, Thông Thiên thần chủ!Thấy bốn người này, trong lòng Lâm Minh vui mừng quá đỗi!Hắn rời đi Thần vực này mấy chục năm, ở trong nguy nan trùng trùng phiêu bạt, phấn đấu quên mình, trải qua thiên tân vạn khổ, không biết bao nhiêu lần vào sinh ra tử, đã bị đè nén quá lâu.Hiện tại hắn ở trong lúc cô lập vô cùng lại thấy được Thiên Tôn của Nhân tộc chạy tới!

- Bọn họ đều là...

Nhân tộc Thiên Tôn?Đế Vô Ngân thấy mấy người này, nhất là thấy Thần Mộng cùng Đế Thích Già, trong lòng rung động không hiểu!

Lần đại kiếp này, khí thế của Thánh tộc như hồng, chinh chiến tứ phương, chủng tộc khác thì liên tiếp bại lui.Thế gian đồn rằng Thái cổ chư tộc bỏ mình, Nhân tộc cũng khí số đã hết, Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê mặc dù không muốn thừa nhận nhưng mà trong lòng mơ hồ cũng có loại ý nghĩ này, nhưng mà hôm nay vừa thấy, bọn họ lại phát hiện Nhân tộc lại có hạng người phong hoa tuyệt đại như thế.Khách quan mà nói, đệ nhất thiên tài Vô Yên của Thái cổ chư tộc cho dù trưởng thành cũng là không sánh bằng Thần Mộng cùng Đế Thích Già.- Lâm ca!Ngay vào lúc này Lâm Minh nghe được một cái thanh âm cực kỳ quen thuộc, cái thanh âm này để cho hô hấp của hắn trong nháy mắt ngưng trệ, hắn theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy ở cách phía sau Thần Mộng Thiên Tôn không xa có một nữ tử trẻ tuổi thân mặc quần áo đen nhánh, nàng duyên dáng yêu kiều, da thịt như ngọc, trên người bao phủ một tầng hắc vụ nhàn nhạt, ở không gian chung quanh, thiên địa nguyên khí cùng tinhq aung đầy trời đều ẩn ẩn hướng nữ tử này hội tụ mà tới, đem nàng bao phủ vào trong đó.Bụng của hắc y nữ tử hơi nhô lên, trong đó có một tiểu sinh mệnh có sinh mệnh lực cường đại, mặc dù cách xa như vậy, Lâm Minh cũng có loại cảm giác huyết mạc tương liên.Hắc y nữ tử này chính là Tiểu Ma Tiên, lúc này nàng đang lo lắng mà kiễng chân nhìn tới Hi vọng hào.Mà cốt nhục của Lâm Minh ở trong bụng nàng đã dựng dục rất lâu rồi, bởi vì có huyết thống thần thú, quá trình dựng dục tiểu sinh mệnh này hết sức lâu dài, nhưng mà một khi ra đời lại tất nhiên là thiên túng chi tư.Ánh mắt của Lâm Minh xuyên thấu qua cửa sổ của Hi vọng hào, cùng Tiểu Ma Tiên nhìn nhau.Tiểu Ma Tiên căn bản không nhìn thấy Lâm Minh, song nàng lại có thể cảm giác được rõ ràng sự tồn tại của hắn.Trong lúc nhất thời Lâm Minh trăm mối cảm xúc ngổn ngang, một cỗ tư vị không hiểu nảy lên trong đầu của hắn, hắn cảm giác chính mình khiến Tiểu Ma Tiên thiệt thòi nhiều lắm...Lúc này ở trong vòng vây của Thánh tộc, Lâm Minh căn bản không cách nào xuất hiện.- Tiên nhi, các ngươi làm sao biết chúng ta gặp khó khăn?Ở trong Hi vọng hào, Lâm Minh bằng vào liên hệ của Thiên Lý Liên Tâm hỏi Tiểu Ma Tiên.- Là một nữ tử nói cho chúng ta biết, nàng thân mặc hắc sắc hoa phục, giống như là sương mù, nàng phô bày ra hình ảnh các ngươi khổ chiến ở Thái cổ vũ trụ, Thần Mộng Thiên Tôn mặc dù có hoài nghi nhưng vẫn là tụ họp tinh nhuệ của Nhân tộc chạy đến, may là còn kịp...Tiểu Ma Tiên may mắn nói, trong lòng Lâm Minh vừa động, hắc sắc hoa phục, nữ tử giống như sương mù, chẳng lẽ là...

Hồn hậu Thánh Mỹ?Tựa hồ cũng chỉ có nàng mới biết mình khổ chiến với Thánh tộc rồi.- Thánh Mỹ...

Nàng đã cứu chúng ta?Trong lòng Lâm Minh không biết là cảm giác gì, trên người Thánh Mỹ tràn đầy bí ẩn.Lâm Minh nhìn lại hướng Thần Mộng Thiên Tôn, biết rõ Thần Mộng chỉ căn cứ vào một cái tin tức không xác định liền suất lĩnh tất cả tinh nhuệ của Nhân tộc giết vào Thánh tộc, là đã có bao nhiêu nguy hiểm!

Nếu như đây là cạm bẫy, bọn họ có thể sẽ toàn quân bị diệt rồi...Mà ở dưới tình huống như vậy, Thần Mộng Thiên Tôn lại vẫn là căn cứ vào phán đoán của mình, làm ra quyết định to gan như vậy, dĩ nhiên liều lĩnh mạo hiểm, tự nhiên là ở trên trình độ rất lớn là vì cứu Lâm Minh!Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Minh có loại cảm động không hiểu, Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Huyền Tình thiên hậu, lão Thần Hoàng, Thần Mộng, thậm chí Phong Thần Thiên Tôn ở ba mươi sáu ức năm trước, còn có các chiến sĩ của Thái cổ chư tộc cùng Nhân tộc, những người này đều đang kề vai chiến đấu với hắn, hắn cũng không phải chỉ có một mình......Trong hư không, hồng bào Thánh tướng của Thánh tộc bước ra một bước, hắn nhìn Thần Mộng Thiên Tôn, cười lạnh không dứt:- Thần Mộng...

Hắc hắc!

Các ngươi thế nhưng trực tiếp vượt qua Thán Tức thần tường, xâm lấn Thần vực, ngươi đây là muốn chính thức tuyên chiến với Thánh tộc ta rồi?Mặc dù hồng bào Thánh tướng là tổng chỉ huy của Thánh tộc ở Thần vực, nhưng trên thực tế, Thánh tộc đến hiện tại cũng chưa từng xuất thủ chân chính đối với Thần vực.Ở trăm năm trước, Thánh tộc phái Tạo Hóa thánh tử đi Phổ Đà sơn, cùng rất nhiều Thiên Tôn Nhân tộc lập xuống hiệp nghị, phạm chi chiến trường chỉ sẽ cực hạn ở Huy Quang giới, hơn nữa Thiên Tôn trở lên không được xuất thủ.Nhân tộc cùng Thánh tộc một mực ở trong thời kỳ hòa bình.Mà hôm nay cái hòa bình giả dối, tạm thời này liền bị đánh phá, tổng quyết chiến cuối cùng muốn bắt đầu!-------Chương 2050: Thực lực của Thần Mộng (1)Chương 2050: Thực lực của Thần Mộng. (1)- Ha ha!Thần Mộng Thiên Tôn còn chưa nói, Thông Thiên thần chủ lại bắt đầu cuồng tiếu:- Thật xem chúng ta giống như dê bò đợi làm thịt sao, không giết hết những Thánh tộc chó má các ngươi, chờ các ngươi đến cắn chúng ta hay sao?

Hôm nay, các ngươi liền đều lưu lại đi!

Thông Thiên thần chủ đã nổi giận, những năm này hắn nhận hết uất ức, hôm nay đã đến lúc này rồi, hồng bào Thánh tướng của Thánh tộc lại vẫn cầm Nhân tộc không dám toàn diện khai chiến tới uy hiếp hắn, giễu cợt hắn, để cho hắn có thể nào không giận?- Để cho chúng ta đều lưu lại?

Ngươi đúng là nói khoác mà không biết ngượng!Mấy Thiên Tôn đỉnh phong cầm đầu Thánh tộc cũng bắt đầu cuồng tiếu...- Các ngươi đã muốn chết sớm một chút, liền thành toàn cho các ngươi, ta đã sớm muốn thử xem thực lực của các ngươi rồi, nhất là ngươi, Thần Mộng, đều nghe nói ngươi phong hoa tuyệt đại, là lãnh tụ tinh thần của Nhân tộc, hôm nay ta liền xem một chút, ngươi rốt cuộc là có cân lượng gì!Hồng bào Thánh tướng liếm liếm môi, ánh mắt bao hàm tính xâm lược, tựa hồ muốn đâm thủng mê vụ ở trước người Thần Mộng, thấy rõ bộ dáng của Thần Mộng.Đối mặt với hành động vô lễ như thế của đối phương, Thần Mộng Thiên Tôn chỉ là đưa tay phải ra, ở trong lòng bàn tay của nàng từng điểm băng tinh trống rỗng hội tụ mà đến, tạo thành một đóa băng liên lặng lẽ nở rộ.Băng liên vừa xuất hiện liền mang theo khí tức thần bí mông lung, loáng thoáng như có thiên âm phiêu miểu vang dội thiên địa.Cả không gian đều mông lung, bên trong bắn ra sắc thái mê huyễn, hết thảy quang ảnh đều lay động trong đó, làm người ta hoa mắt.Thần Mộng không gian!Cả không gain vô hạn kéo dài, trong mỹ lệ lại tựa hồ ẩn chứa một loại kinh khủng sâu sắc nào đó.Hồng bào Thánh tướng nhướng mày, hắn trực tiếp bị bao phủ ở trong phiến không gian này.Trong lòng hắn nghiêm nghị, hắn biết rõ nữ nhân ở đối diện được vinh dự là nữ nhân tiếp cận Chân Thần nhất của Nhân tộc, nếu như không phải là do nàng ở Thần vực đã đoạn tuyệt truyền thừa Chân Thần, nếu như không phải bởi vì nàng đi một cái đạo lộ Pháp Thần song tu mà chưa có nhân loại nào đi qua, hết thảy đều phải dựa vào chính mình, nàng có lẽ đã sớm là Chân Thần rồi!Hồng bào Thánh tướng nắm chặt quyền đầu, toàn thân khớp xương vang lên, theo thanh âm ca ca, thân thể cốt nhục của hắn tăng vọt, trong mắt có kim sắc quang trụ bắn ra, toàn thân bí lực mãnh liệt, đây đương nhiên là huyết mạch biến thân của Thánh tộc.Hồng bào Thánh tướng không có bất kỳ khinh địch nào, vừa mới bắt đầu liền toàn lực ứng phó!Huyết mạch vốn có của hắn ở sau kho biến thân, cặp ánh mắt giống như hoàng kim kia có thể đâm xuyên hết thảy vọng niệm, là thuật pháp đỉnh cấp của Thasnht ộc.Trong Thần Mộng không gian, ngôi sao vô số, thần sơn liên miên vô cực.Trong vô tận mê vụ, trên mỗi một ngọn núi đều có một cái huyễn tượng của Thần Mộng đang khoanh chân ngồi xuống, tản mát ra uy áp vô cùng vô tận, con ngươi giống như nhật nguyệt tinh thần, bắn hướng Hồng bào Thánh tướng kia.Mỗi một luồng quang mang ở trong hư không đều biến thành từng đầu thần thú, lân giáp uốn lượn, mang theo ý chí xa xưa, thương cổ, ngang dương gầm thét, tịch quyển hướng hồng bào Thánh tướng kia.Những thần thú cùng với huyễn tượng này đều là mộng cảnh diễn hóa, nhưng mà lại là chân thực như thế, bọn họ thật có lực lượng của Thiên Tôn cùng thực lực của thần thú.Hiện thực tức mộng cảnh, mộng cảnh tức hiện thực/Ở trong cái lực trường của Thần Mộng không gian này, Thần Mộng Thiên Tôn quan tưởng ra hết thảy đồ vật đều có thể hóa thành hiện thực!Ở một phương nhân tộc, tất cả võ giả bao gồm Lâm Minh đều là mở to hai mắt nhìn, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thần Mộng Thiên Tôn xuất thủ!

Nhân tộc đã sớm đồn đãi uy danh của Thần Mộng, nhưng mà Thần Mộng đến tột cùng mạnh bao nhiêu, bọn họ cũng không biết.Hôm nay rốt cuộc có thể nhìn thấy!- Huyễn tượng công kích sao?Thánh tộc Thánh tướng cười lạnh một tiếng, song mục kim sắc kia của hắn phát ra kim sắc quang trụ đâm thủng hết thảy, ức vạn kim sắc phù văn đụng vào cái thế giới này, song trong nháy mắt lại hoàn toàn bị thế giới bí lực bàng bạc đánh nát.Kim sắc đồng nhân của hắn vốn là có thể nhìn thấu hết thảy, trong cái thế giới này lại cái gì cũng nhìn không thấu, ánh mắt của hắn bị Thần Mộng phân thân, còn có thần thú huyễn tượng toàn bộ nuốt sống!Một sát na này Thánh tộc hồng bào Thánh tướng sắc mặt đại biến.- Đây...

Làm sao có thể?

Chẳng lẽ trong không gian này, toàn bộ thế giới lực là thật, mà cũng không phải là huyễn tượng?Trong nháy mắt, cả người hồng bào Thánh tướng nổi lên một tầng da gà, lấy ý niệm huyễn hóa ra thế giới chân thật, điều này sao có thể?- Oanh!Một đầu long hình thần thú lúc này đã tịch quyển đến trên người hồng bào Thánh tướng, lợi trảo chỉ là nhẹ nhàng lướt qua, liền dễ dàng xé rách hư không, mang theo tử vong toàn phong.Hồng bào Thánh tướng ngửa mặt lên trời lệ khiếu, quyền như ngôi sao, mang theo khí thế đánh nát thiên địa, một hơi đánh ra vô số quyền ảnh, cùng những thần thú kia chém giết ở chung một chỗ!Một quyền hắn hạ xuống chắc chắn sẽ có một đầu thần thú bị trọng thương, thậm chí tan nát.Những thần thú này so sánh với hạ vị Thiên Tôn còn hơi yếu một chút, nhưng nhục thân của bọn chúng lại vô cùng cường đại, mỗi khi đánh nát một đầu thần thú, hồng bào Thánh tướng đều sẽ bị thần thú đụng đến khí huyết trầm phù!Hơn nữa hắn rất nhanh liền phát hiện những thần thú bị hắn oanh tán này lại có thể trọng tổ lại, liên miên bất tuyệt!Hồng bào Thánh tướng đã tiêu hao không nhỏ, mặt đỏ tim đập nhanh, mà lúc này Thần Mộng Thiên Tôn lăng không huyền phù ở trong Thần Mộng không gian lại không nhúc nhích một chút nào, đôi mắt đẹp của nàng hơi nhắm lại, thân thể bao phủ ở trong vô thượng huyền khí thánh khiết mông lung, khí định thần nhàn.Thần Mộng Thiên Tôn căn bản cũng không có tiêu hao nửa điểm, thậm chí thật giống như tràng chiến đấu này không liên quan tới nàng, từ đầu tới cuối giống như không phải là nàng xuất thủ.- Đây là thế giới thuộc về nàng, là chủ chiến trường của nàng...

Không phá được cái thế giới này, nàng có lực lượng cuồn cuộn không dứt, ta nhất định sẽ bại!Nội tâm hồng bào Thánh tướng chấn động, hiểu ra căn bản huyền bí của thế giới này một chút.Đem hết thảy mộng cảnh hóa thành thực tế, đây chính là Thần Mộng không gian, cũng là năng lực của Thần Mộng!Chỉ cần ở trong không gian Thần Mộng, Thần Mộng đã đứng ở thế bất bại!- Ngươi nghĩ không sai...Thần Mộng Thiên Tôn đột nhiên mở miệng, nàng cư nhiên xem thấy suy nghĩ trong lòng của hồng bào Thánh tướng, trong ngữ khí lạnh lẽo có một tia sát ý nồng đậm nghiêm nghị.Trong lòng hồng bào Thánh tướng kia rùng mình, làm sao có thể?Đều là đỉnh cấp Thiên Tôn, Thần Mộng làm sao có thể nhận thấy được suy nghĩ trong lòng hắn được?Thời diểm hắn nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn, trong lòng hoàn toàn trầm xuống.Ý nghĩ trong lòng bị nhìn thấu, điều này cũng thật là đáng sợ!-------Chương 2051: Thực lực của Thần Mộng (2)Chương 2051: Thực lực của Thần Mộng. (2)- Suy nghĩ trong lòng của ngươi chính là mộng của ngươi, ở trong Thần Mộng không gian của ta, mộng của ngươi ta nhìn một cái liền thấu, không có bí mật...Thanh âm của Thần Mộng thiên tôn lạnh lõe, hồng bào Thánh tướng nghe được thì toàn thân băng hàn.Thần Mộng không gian, danh như ý nghĩ, mộng cảnh vô biên, vốn là đối với tâm thần con người có ảnh hưởng khó lường.Hồng bào Thánh tướng thân ở trong Thần Mộng không gian, dưới sự khiếp sợ, tâm thần thất thủ, tự nhiên dễ dàng bị Thần Mộng Thiên Tôn theo dõi tâm tư động thái.Lực trường này là đáng sợ đến bực nào!Đối mặt với Thần Mộng Thiên Tôn, hồng bào Thánh tướng cwnhiene là có một loại cảm giác vô cùng nhỏ bé, phảng phất như là trẻ con trần trụi.Bị nhìn xuyên tâm tư, đây còn đánh như thế nào?- Nàng thật chỉ là Thiên Tôn sao?Trong lòng hồng bào Thánh tướng hiện lên suy nghĩ này, tự tin trong lòng đã bắt đầu dao động.Mà lúc này Thần Mộng Thiên Tôn tự nhiên nhận thấy được một tia khe hở tâm hồn của hồng bào Thánh tướng, nàng giơ tay lên, cả Thần Mộng không gian đột nhiên nhanh chóng ảm đạm xuống, tất cả ánh sáng đều biến mất.Nói chuẩn xác, là hết thảy tất cả đều biến mất, hết thảy đều thuộc về hỗn độn mông lung.- Trấn!Thanh âm phiêu miểu phảng phất từ tiên cung vô biên truyền đến.Lực lượng vô tận đang co rút lại, trong nháy mắt ở trong không gian Thần Mộng biến thành khổng lồ vô cùng, phảng phất chữ "Trấn" giống như tinh thàn.Oanh long long!Thời gian cùng không gian đều bị phù văn này trấn áp.Hồng bào Thánh tướng thậm chỉ chỉ là thấy phù văn kia, liền cảm giác trong minh minh tứ chi bách hài đều có tinh thần vĩ lực vô biên hạ xuống, vững vàng trấn trụ hắn.Hắn không nhúc nhích được rồi!Nhận thấy trên người có cái gì không đúng, hồng bào Thánh tướng cảm giác kinh khủng không hiểu phủ xuống.Pháp tắc của Thần Mộng Thiên Tôn cũng không phải là trấn áp nhục thể của hắn, mà là đem linh hồn cùng ý thức của hắn trấn áp lại, để cho hắn không cách nào nhúc nhích, nếu như lúc này hắn bị Trấn tự phù văn hội tụ tấp cả lực lượng Thần Mộng không gian phủ xuống, kết quả kia chỉ sợ sẽ là hồn phi phách tán!- Đáng chết, động cho ta!Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, cắn răng thiêu đốt tinh huyết trong thân thể Thánh tộc!Mỗi một luồng tinh huyết đâm xuyên hư không, cùng thiên địa cộng minh, phảng phất có vô số thần luân đang chuyển động, oanh minh, muốn nghiền áp sạch sẽ bí lực trấn áp trên người.Một phen thiêu đốt này, lực lượng cường đại của hồng bào Thánh tướng không chút giữ lại mà bộc phát ra, bí lực trấn áp trên người bắt đầu bị hắn tránh thoát!Ca ca ca!Phong ấn cơ hồ sắp bị hồng bào Thánh tướng đánh vỡ rồi!Thần Mộng Thiên Tôn mặt không đổi sắc, thậm chí hai mắt hơi khép lại của nàng cũng không mở ra, nàng pheieu nhiên đi về phía trước, phong tư tuyệt mỹ phiêu nhiên phát ra quang huy thánh khiết.Một ngón tay như bạch ngọc chậm rãi vươn ra, hơi hợt ở trong hư không lần nữa viết ra một chữ Trấn!Chữ Trấn này ở trên không trung nhanh chóng mở rộng, rất nhanh lại biến thành lớn nhỏ như ngôi sao, áp hướng Thánh tướng Thánh tộc kia.Ầm!Hư không rung động, chữ Trấn kia hạ xuống trên người hồng bào Thánh tướng phảng phất là vũ trụ đình trệ, hết thảy đều lâm vào trong bóng tối vô tận.Hồng bào Thánh tướng kia phảng phất bị ức vạn ngôi sao đập trúng, không ngừng rơi xuống, cốt nhục ở trên người nứt nẻ, huyết nhục đang thiêu đốt, dùng hết tất cả lực lượng ngăn lại chữ Trấn này.- Ta không cam lòng, ta làm sao có thể bị ngươi giết chết ở chỗ này.Hắn ngửa mặt lên trời kêu to, trợn to mắt, trong lỗ chân lông phun ra kim sắc khí tức bàng bạc, phảng phất từng đầu kim long gào thét, bộc phát ra khí tức kinh sợ lòng người.Trong lòng hắn biết rõ, nếu quả thật rơi vào vô tận hắc ám ở phía sau, thế giới một khi co rút lại, hắn chết không có chỗ chôn.Nhưng mà bất kể giãy dụa như thế nào, hắn cũng không thoát ra được chữ trấn ở trên đỉnh đầu.Phù văn cổ xưa này có bí lực khôn cùng làm người tuyệt vọng.Đúng lúc này, oanh oanh oanh oanh oanh!Một cỗ lực lượng mãnh liệt hùng dũng mà đến, Thần Mộng không gian đang run rẩy, áp súc, ở trong trận doanh Thánh tộc, kim quan Thiên Tôn xuất thủ.Huyết nhục tay phải của hắn cư nhiên biến thành một căn huyết sắc trường mâu xuyên qua hư không.Trường mâu này dài vạn trượng, sắc bén lành lạnh, không thể ngăn cản, lực lượng khí huyết bàng bạc nghiền áp tứ phương, một ít ngôi sao đều bị bí lực bàng bạc từ trên thân hắn phát ra ngạnh sinh sinh nghiền ép ra khỏi quỹ tích nguyên bản.Thánh tộc hắn là một trong những tộc quần đặc thù, thiên phú thần thông chính là huyết sắc trường mâu này, được xưng là Thánh tộc tối cường chi mâu, có thể đâm xuyên qua hết thảy.Hắn mắt thầy hồng bào Thánh tướng sắp bị Thần Mộng chế phục, không thể không ra tay tương trợ rồi.Võ giả tỷ thí, ra tay đánh lén, tự nhiên không phải là loại thủ đoạn vẻ vang gì, nhưng mà vào lúc này hắn ocnf thế nào chú ý được những thứ này?Mà ở trong quá trình kim quan Thiên Tôn xuất thủ, ánh mắt của hắn nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn cũng tràn đầy kinh nghi bất định, nàng rốt cuộc là Thiên Tôn hay là Chân Thần?Huyết sắc trường mâu thế không thể đỡ, xé rách vũ trụ, thời điểm Thần Mộng Thiên Tôn chính diện tác chiến với một Thiên Tôn đỉnh phong, gặp phải một Thiên Tôn đỉnh phong khác đánh lén!- Giết!Thần Mộng không gian bị xé rách rồi, huyết sắc trường mâu sau khi đâm phá Thần Mộng không gian, đâm thẳng đến mi tâm của Thần Mộng Thiên Tôn!Hai mắt của kim quan Thiên Tôn đỏ tươi, không có chút giữ lại nào!Mắt thấy huyết sắc trường mâu đâm tới, thân thể của Thần Mộng Thiên Tôn phiêu nhiên lùi về phía sau, nàng mở mắt ra, một luồng khinh âm từ trong đôi môi đỏ của Thần Mộng Thiên Tôn nở rộ.Thanh âm tuy nhỏ lại hết sức mỹ diệu.Ở trong nháy mắt này, không gian chung quanh đều theo cỗ khinh âm kia mà sinh ra phản ứng kỳ diệu.Trong không gian vũ trụ đen nhánh, tinh quang kích động.Chợt từng luồng thiên âm mịt mờ phảng phất như ngân bình hiện ra, từ trên người Thần Mộng Thiên Tôn liên miên không dứt tuôn ra ngoài.Trong hư vô trống rỗng có quang hoa mỹ lệ bắn tán loạn, từng đầu Chân Hoàng nhẹ nhàng xuất hiện, nhảy múa ở trong vũ trụ.Đủ lại đồ vật mỹ hảo đều ở thời khắc này xuất hiện trong vũ trụ đen nhánh.Thấy một màn như vậy, tâm thần Lâm Minh ngưng tụ --- Mộng Hồn Tiên Khúc!Ở trên Thần vực đệ nhất vũ hội, Lâm Minh từng ở dưới tay Băng Mộng trải qua một tiên khúc này, cũng bởi vì nó mà cùng với Băng Mộng ngang bằng.Khúc tử thần bí này vừa xuất hiện, trong tường hòa bao hàm sát cơ vô cùng.Ở dưới sự thi triển của Thần Mộng Thiên Tôn, uy lực của Mộng Hồn Tiên Khúc không biết cường đại hơn bao nhiêu lần so với Băng Mộng.Trong huyễn cảnh xinh đẹp vô hạn, từng tòa thần sơn trầm phù xuất hiện, thương thiên thần mộc cao vút trong mây, ngang bằng với trời.Những tòa thần sơn này trầm phù ở trên từng ngôi sao, vô số ngôi sao gầm thét, oanh oanh oanh, liên tục oanh vào huyết sắc trường mâu.Mà những Chân Hoàng kia, hỏa diễm vẫy ra, tịch quyển thiên địa, đem kim quan Thiên Tôn kia hùng hổ vây quanh.-------Chương 2052: Vô đềChương 2052: Vô đề.Hỏa lực mãnh liệt ngay cả hư không đều bị thiêu đốt đến liên tục xuyên thủng, giống như là một tờ giấy đen bị đốt lên.Trong lòng kim quan Thiên Tôn đại chấn, cốt huyết của hắn ở nhiệt độ cao phảng phất bị đốt cháy, huyết sắc trường mâu bị tinh thần chi quang đụng đến cốt chất bay tán loạn, bắt đầu vỡ vụn.Không riêng gì Thiên Tôn của Thái cổ Thần tộc, cho dù là Thiên Tôn Nhân tộc thấy một màn như vậy cũng liên tục chặc lưỡi hít hà không thôi!- Thần Mộng, nàng tựa hồ lại có đột phá...Thông Thiên thần chủ, Đại Tự Tại Phật đều cũng chỉ là nghe nói qua uy danh của Thần Mộng, cũng chưa chân chính nhìn thấy nàng xuất thủ qua.Phải biết rằng ở trong Thần vực, Thần Mộng Thiên Tôn mặc dù đã từng thi triển ra Thần Mộng không gian, nhưng từ trước đến giờ không linh phiêu miểu, có một loại vận luật cùng mỹ cảm thần bí, sẽ rất ít khi thi triển ra không gian bí pháp khủng bố như thế, sát phát dữ tợn!Nhóm chí cường giả của Nhân tộc giờ khắc này đều có thể cảm nhận được, ngay từ đầu đã là Thần Mộng Thiên Tôn toàn lực thi triển, không có nửa điểm nương tay.Lấy sức một mình đối kháng hai Thiên Tôn đỉnh phong của Thánh tộc, hơn nữa rất rõ ràng, hai đại Thiên Tôn của Thánh tọc bị áp chế hoàn toàn, đây cơ hồ là thực lực không thể tưởng tượng được!Thông Thiên thần chủ, Đại Tự Tại Phật cũng tự cảm thấy xa xa không bằng.- Nữ nhân này làm sao có thể lợi hại như thế?Ở trong đám Thiên Tôn Thánh tộc, lại có người xuất thủ, trong tay của hắn xuất hiện một trương hắc sắc đại cung.Hắn một cước đạp toái hư không, máu tươi trong tay bắn ra, cô động thành một mũi huyết tiễn.Gầm nhẹ một tiếng, dây cung không ngừng bị kéo căng, trên đầu mũi tên tựa hồ hội tụ hết thảy quang mang, trăm vặn không gian quanh thân đều đang run rẩy lên vào giờ khắc này.Lực lượng vô cùng vô tận trong nháy mắt đều hội tụ đến trên đầu mũi tên của hắn, nhắm tới Thần Mộng đang mờ mịt ở trong hư không.Lực lượng bàng bạc trên đầu mũi tên chấn động, giống như từng luồng sóng đen nhánh rung động, khuếch tán ra bốn phía.Cỗ lực lượng này cường hãn vô cùng, làm cho người ta có một loại cảm giác vũ trụ cũng sẽ bị xuyên thủng, thế không thể đỡ.Tinh quang bên trong trăm vạn dặm chung quanh đều đang chập chờn, trong đó tinh hoa liên tục phiêu tán ra ngoài, bị bí lực ở trên đầu mũi tên kia hấp dẫn.Năng lượng hội tụ càng ngày càng nhiều, đầu mũi tên bắt đầu gào thét, thôn thổ hắc sắc duệ mang.- Hưu!Huyết sắc thần tiễn hội tụ vô tận tinh quang đem không gian trước mặt hoàn toàn xuyên thủng, biến mất không thấy bóng dáng.Một tiễn này đủ để diệt sát tất cả, bắn tới biên giới Thần Mộng không gian.Một tiễn này một khi giết đến chính là ba đấu một, ba Thiên Tôn đỉnh phong chiến một mình Thần Mộng!Ngay vào lúc này, trong lúc bất chợt hư không nở rộ quang mang, một tấm kim sắc phật đồ vắt ngang ở trong vũ trụ, nó vô cùng khổng lồ, quang mang vạn trượng, đem một phương thiên địa này đều chiếu rọi sáng ngời.Trong phật quang vô lượng, phật đà nho nhỏ giống như hằng hà sa lưu xuất hiện.Những phật đà này đều đang ngồi xếp bằng ở bên trong từng luồng phật quang vô lượng, niệm tụng cổ kinh.Cổ kinh mênh mông hội tụ, chấn động thiên địa.Phật đồ cự đại cùng mũi tên đen nhánh kia trùng kích vào một chỗ.Từng luồng thanh âm oanh minh nhất thời vang dội thiên địa.Quang mang nổ tung khôn cùng, nhấn chìm hết thảy.Cuối cùng hắc sắc lợi tiễn kia hoàn toàn biến mất, bị Phật quang bao phủ.- Lấy nhiều khi ít, làm như Nhân tộc ta không có người nào sao?Thanh âm lạnh như băng ở trong hư không vang lên, người xuất thủ chính là Đế Thích Già!Thân ảnh của hắn chiếm cứ ở chỗ trung ương nhất của Hoàng Kim tháp, trên khuôn mặt anh tuấn có sát ý lạnh băng.Có tin đồn, Đế Thích Già mặc dù trẻ tuổi nhưng mà thực lực đã gần bằng Đại Tự Tại Phật, là đệ nhất cao thủ của Phổ Đà sơn!Ở trong lòng bàn tay hắn có một luồng hắc mang dư huy, bị hắn niết diệt giống như bóp ánh nến.Khí thế trên người hắn như uyên như ngục, sâu không lường được, tức giận trên mặt cũng như nham tương bắn ra.Đế Thích Già đem một tiễn rung động vũ trụ kia ngăn lại, một đám Thiên Tôn Thánh tộc không khỏi chấn động, đặc biệt là Thiên Tôn đỉnh phong bắn ra mũi tên kia, ánh mắt ngưng trọng.Một mũi tên mới vừa rồi là khí huyết tinh hồn của hắn ngưng tụ, bị Đế Thích Già ngăn lại, hắn không biết Đế Thích Già dùng bao nhiêu thực lực, mà hắn ít nhất là đã vận dùng tám phần lực lượng rồi.Cả người Đế Thích Già đều phát ra quang hoa sáng chói, giống như là đại nhật dâng lên, đâm đến chói mắt.Hai tay trống rỗng mở ra, Phật quang khôn cùng ở giữa hai tay lưu chuyển, tạo thành một cái pháp luân lành lạnh vô cùng.Trong pháp luân này có lục đạo trầm phù, mang theo lực lượng luân hồi không thể kháng cự.Trong mỗi một đạo đều xuất hiện một cái thân ảnh của Đế Thích Già.Qua qua qua....Những thân ảnh của Đế Thích Già này cùng nhau sáng lên, hư không vặn vẹo, tựa như vòng xoáy khôn cùng, bao phủ thiên địa.Oanh!Đế Thích Già trong lục đạo luân hồi, ngay cả thân ảnh bản tôn Đế Thích Già kia từng chút một đem thân ảnh của Thiên Tôn đỉnh phong cầm trường cung đen nhánh kia kéo vào trong đó.Đây là một tràng kịch chiến!- Muốn chết!Thiên Tôn Thánh tộc nổi giận, hắn liên tục khai cung.Hưu hưu hưu!Quang ảnh đen nhánh không ngừng xé rách hư không, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, dẫn ra hắc quang trong ngàn vạn dặm.Đây là mũi tên do Thiên Tôn Thánh tộc tay cầm hắc sắc trường cung bắn ra.Mỗi một mũi tên đều là huyết tinh ngưng luyện, dễ dàng xuyên thủng từng khỏa ngôi sao đang ngăn cản đường đi.Nhưng mà những mũi tên đen nhánh có uy thế vô cùng này ở trước mặt Đế Thích Già lại không hề có tác dụng.Trên mỗi một mũi tên đều bị kim sắc phật đồ phật quang vô tận ngăn cản, tan rã.Lục đại phân thân của Đế Thích Già cùng bản thể của hắn hợp thành phật đồ, trong phật đồ này trên người mỗi một cái Đế Thích Già đều bao phủ một tầng võ ý.Bổn tôn cùng phân thân cộng dồn lại chính là thất trọng võ ý, đây chính là căn bản võ đạo của Đế Thích Già!Năm đó Đế Thích Già hóa thân mười ức phân thân, từng cái phân thân đều một mình lĩnh ngộ thất trọng võ ý, cuối cùng đem thất trọng vũ ý dung hợp làm một, bàn về thành tựu trên võ ý, Đế Thích Già đã tới cực hạn, không người có thể đuổi kịp!Thất trọng võ ý, giơ tay nhấc chân, diễn hóa lục đạo luân hồi, có đại đạo chân ý vô cùng trầm phù.Quyền của hắn như ngôi sao, mâu như đại nhật, khí thế mênh mông bàng bạc, đem một phương thiên địa này đều giam cầm, trấn áp.Phật quang vô lượng quanh thân bắn tán loạn, cùng với Thiên Tôn Thánh tộc ở trước mặt anh dũng hém giết.Oanh oanh oanh, thanh âm bạo tạc liên miên bất tuyệt.Thiên Tôn Thánh tộc có tiễn thuật kinh nhân kia ở dưới thế công liên miên như thủy triều của Đế Thích Già liên tiếp lui về phía sau, hư không phía sau liên tục nổ tung.Mắt thấy không ngừng bị bức lui, áp lực phải nhận ở trên người càng lúc càng lớn, sắc mặt của Thiên Tôn đỉnh phong Thánh tộc này càng ngày càng ngưng trọng!-------Chương 2053: Đại thắng (1)Chương 2053: Đại thắng. (1)Hắn đối với Đế Thích Già còn có thể miễn cưỡng ngăn cản, mặc dù không địch lại Đế Thích Già nhưng mà chênh lệch không tính là lớn, không đến nỗi lập tức bị thua.Nhưng mà hắn quay đầu nhìn về phía hai gã Thiên Tôn đối chiến với Thần Mộng, đúng là tình huống so với hắn càng hỏng bét!Bọn họ nhưng là hai người, hơn nữa thực lực của hai người ở trong Thiên Tôn Thánh tộc cũng tương đối đứng đầu, lại bị Thần Mộng một mình đánh cho hoa rơi nước chảy, thậm chí có thể có lo lắng về tính mạng.Phải biết rằng đến cấp bậc Thiên Tôn đỉnh phong này, trừ phi là Chân Thần xuất thủ, nếu không rất khó vẫn lạc.- Chúng ta rút lui!Thiên Tôn cầm trường cung trong tay hướng những Thiên Tôn đỉnh phong khác truyền âm, bọn họ đã không thể nào chiến thắng rồi, lưu lại chỉ sẽ tăng thêm thương vong.- Rút lui!Hồng bào Thánh tướng sau khi ngăn cản phù văn công kích trong Thần Mộng không gian, cắn răng truyền âm.Thánh tộc Thiên Tôn trong lòng khuất nhục, những năm gần đầy bọn họ một mực tung hoành Thần vực, Nhân tộc Thiên Tôn thấy bọn họ người nào cũng sợ, khi nào lại giống như hôm nay, bị Nhân tộc đè nặng mà đánh!- Các ngươi, rất tốt!

Nỗi nhục ngày hôm na, ngày sau tất báo!

Chờ Tạo Hóa thánh hoàng của Thánh tộc ta giết đến Thần vực, diệt toàn tộc các ngươi!Có Thánh tộc Thiên Tôn kêu gào, Nhân tộc Thiên Tôn mạnh thì như thế nào, Đế Thích Già lợi hại cũng bất quá mạnh hơn mấy thành so với Thiên Tôn đỉnh phong bình thường, Thần Mộng lợi hại cũng chỉ là có thể áp chế mấy gã Thiên Tôn đỉnh phong, gặp phải Tạo Hóa thánh hoàng cấp bậc Chân Thần, bọn họ căn bản là không địch lại.- Hắc!

Còn muốn chạy?

Nằm mơ!Thông Thiên thần chủ nhìn thấy tính toán chạy trốn của Thánh tộc, hắn ngửa mặt lên trời huýt sáo, tay áo vung lên, một cỗ thanh thánh chi khí bổ ra, bên trong phảng phất như có đại vũ trụ tồn tại, lực lượng thôn phệ không ai có thể chống đỡ hướng địa phương của đám Thánh tộc Thiên Tôn kia tịch quyển về phía trước.- Chưởng trung Bà Sa thế giới!Phổ Đà mở ra thủ chưởng, một viên phật tổ xá lợi ở bên trong sáng chói lóa mắt, quang hoa trải rộng tứ phương vũ trụ.Địa phương bị Phật quang bao phủ liền có thanh âm tụng kinh cổ xưa vang lên, bát bộ thiên long, ức vạn la hán... liên tục xuất hiện.Trong lúc nhất thời địa phương trong trăm vạn dặm xung quanh đều bị linh mang sôi trào như thủy triều bao phủ.Trên một phương chiến trường kia huyết quang như triều, tử vong khí tức tràn ngập, xích hồng sắc thiểm điện cùng từng cỗ phật tong phạm âm giao nhau, từng phiến lớn không gian ở trong năng lượng trùng kích cuồng bạo sụp đổ băng liệt.Lực lượng thiên đạo pháp tắc bốn phía đều đang va chạm, vặn vẹo, ngay cả thời gian cũng thác loạn.Từng cỗ lực lượng cường hãn đem hết thảy đều phá hư.Song Thiên Tôn của Thánh tộc cũng sẽ không ngồi chờ chết, bọn họ liên tục xuất thủ, đối kháng với Nhân tộc, rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc lấy ra Thiên Tôn linh bảo của riêng mình, thần mang trận trận, cương nguyên mãnh liệt.Lại có Thiên Tôn Thánh tộc thiết quyền toái không, giống như lưu tinh.Ở trên số lượng, Thiên Tôn Thánh tộc chiếm ưu thế, bọn họ đem lực lượng dung hợp, cùng Nhân tộc Thiên Tôn ngang hàng!Nhưng mà rất nhiều Giới Vương, Thánh Chủ lại không được may mắn như vậy.Có linh hạm của Thánh tộc bị năng lượng phong bạo quét đến, trong nháy mắt ở trong vũ trụ bạo toái, võ giả trên hạm trong phút chốc vẫn lạc hơn nửa!- Kết trận!Có Thiên Tôn Thánh tộc hô to, ở trong tranh đấu giữa Thiên Tôn với Thiên Tôn, lực lượng của Giới Vương, Thánh Chủ nhỏ bé không đáng kể, nhưng mà nếu như lực lượng của bọn họ thông qua linh hạm cùng đại trận hội tụ lại không thể khinh thường.Ít nhất, bọn họ chạy trốn là không thành vấn đề.Thánh tộc Thiên Tôn đang vững bước rút lui, mà một khi bọn họ rút lui ra khỏi chiến trường, Nhân tộc liền rất khó đuổi kịp.- Tập trung lực lượng, giết hết tinh nhuệ kia!Thần Mộng Thiên Tôn mở miệng, Thần Mộng không gian của nàng hướng hai Thiên Tôn Thánh tộc bao phủ mà đến, bọn họ theo thứ tự là Thánh tộc Thánh tướng, còn có kim quan Thiên Tôn.Hai người bọn họ là hai người mạnh nhất của Thánh tộc.Ý đồ của Thần Mộng rất rõ ràng, liền là muốn chém giết hai người này!Đế Thích Già cũng gia nhập vào chiến trường, buông tha cho những Thiên Tôn khác, hướng hai Thiên Tôn đỉnh phong này đánh tới!Thánh tộc thất trọng thiên, Thiên Tôn dĩ nhiên nhiều, nhưng mà Thiên Tôn đỉnh phong cũng là phượng mao lân giác, mỗi chết một người đối với bọn họ mà nói đều là tổn thất vô cùng lớn.Huống chi hai người này lại là người chỉ huy để Thánh tộc xâm lấn Thần vực!- Đáng chết!Kim quan Thiên Tôn phát hiện mình là con mồi bị Thần Mộng tỏa định, trong lòng nổi giận!Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, cốt nhục trên người băng liệt, duỗi ra từng cái gân mạch màu trắng.Những gân mạch này bền bỉ vô cùng, là cốt huyết thần thông của Thánh tộc bọn hắn, bọn chúng bám vào trên huyết mấu, mũi mâu chấn động ông ông vang lên, ngay cả chu thiên đều theo đó chấn động, mơ hồ có phù văn thần bí trầm phù.Thân thể hào quang ngưng tụ, hội tụ thành hắc sắc thần mang sắc bén vô cùng.Một mâu đâm ra, hắc quang kia khiến tinh hà chung quanh đều băng liệt, hư không xuyên thủng, thiên địa pháp tắc cũng vặn vẹo rồi.Hưu!Lúc phát ra một kích kia, đồng thời cả người Thánh tộc Thiên Tôn run rẩy một trận, hiển nhiên tiêu hao thật lớn.Huyết mâu kia giống như hắc động, nơi nó đi qua, ánh sáng cho tới bất kỳ năng lượng nào đều bị cắn nuốt không còn, không ngừng mở rộng, khí thế kinh người.Thần Mộng không gian bị một kích hao phí máu huyết của tên Thiên Tôn đỉnh phong này cơ hồ đâm thủng!Mà cùng lúc đó, trong con mắt của Đế Thích Già lóe lên hàn mang, tâm niệm vừa động, bản thể cộng lục đại võ ý phân thân của hắn tung người nhảy lên, nhảy vào trên kim sắc phật đồ kia.Hóa thân thành bảy tôn vô lượng phật đà, tựa như bảy viên ngôi sao huyền phù ở trên phật đồ, vô lượng quang ở trên người cộng minh với hoàng kim phật đồ, diễn hóa ra lục đạo cảnh tượng vô cùng chân thực.Địa ngục đạo trầm phù trong huyết hải, khô lâu như núi; Ngạ quỷ đạo khắp nơi là kẻ chết đói, kêu rên không dứt; trong Thiên đạo thần nữ phi thiên, thiên long chi âm vang triệt hoàn vũ.Trên lục đạo càng có hoàng kim phật quốc sừng sững.Vô số cổ phật ngồi xếp bằng như núi trên đài sen, tiếng kinh văn tràn ngập một phương thiên địa này.Đế Thích Già diễn hóa ra một cái đại thế giới Lục đạo luân hồi!Một kích kia của Đế Thích Già đem chân ý của Lục đạo luân hồi, thất trọng võ ý, cộng thêm Phật tông chí bảo Luân Hồi Bàn kia, trong lúc mơ hồ đã đạt thành hài hòa kỳ dị, uy lực mênh mông.Đây là một loại thể hiện của Đế Thích Già đối với chân ý võ học phật tông lĩnh ngộ đến cực hạn.Chân ý của lục đạo luân hồi giống như đại đạo ma bàn, đem huyết mâu giống như hắc động kia hung hăng nghiền nát.Phật quốc hàng lâm, Phật quang như nước thủy triều, lôi âm đầy trời.Phật quang kia dày đặc chói mắt, so sánh với sơn nhạc còn thô to hơn, đổ xuống phía dưới, hư không xé rách, ngôi sao đều bị nổ tung.-------Chương 2054: Đại thắng (2)Chương 2054: Đại thắng. (2)Phật quang cuối cùng oanh đến trên người của kim quan Thiên Tôn.- Oanh!Thánh tộc Thiên Tôn run mạnh, hắn bị Phật quang bao phủ thân thể, toàn thân bạo toái, phun ra một ngụm máu tươi.Mà lúc này Thần Mộng cũng đồng thời xuất thủ!Thần Mộng không gian huyễn hóa ra vô số thương thiên cổ mộc, phong kín vạn dặm hư không, mang đến tử vong không thể kháng cự.Kim quan Thiên Tôn bị cổ mộc đâm thủng lồng ngực, hộc một ngụm máu lớn.- A!Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, đầy mặt dữ tợn.- Hồ quang!Thỏ tử hồ bi, mắt nhìn đồng bạn của mình đã không thể nào trốn đi, trong lòng hồng bào Thánh tướng bi phẫn, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, huyết mạch toàn thân cùng nhau thiêu đốt!Hồng bào Thánh tướng đã không để ý đến hậu quả ròi, Thánh tộc Thiên Tôn lấy tự thân huyết mạch làm căn cơ, thiêu đốt tiên huyết, cảnh giới đều có thể sẽ rơi xuống!Nhưng mà tương ứng, lực lượng khi thiêu đốt tiên huyết bộc phát ra cũng cực kỳ đáng sợ, đồng đẳng với lực lượng trên năm thành của Chân Thần bình thường.Thân thể của hắn hóa thành một đạo thần hồng, trực tiếp xé ra Thần Mộng không gian, hướng chỗ sâu vũ trụ mà chạy!Mà ở phía sau hắn, một tiếng "ca sát" vang lên, Lôi âm mà Đế Thích Già đánh ra hóa thành âm ba thực chất hóa, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn mà đến, vô cùng vô tận.Kim quan Thiên Tôn bị thương thiên cổ mộc đâm xuyên qua, thân thể không ngừng nổ vang.Hắn kêu thảm một tiếng, toàn thân tiên huyết bốc hơi, mỗi một giọt máu đều đang phát ra bảo quang, vẩy ra ngoài, giống như vẫn thạch gào thét rơi xuống, uy thế vô cùng.Thân thể của hắn cuối cùng ở trong tiếng nổ oanh long long như sấm rền bị càng ngày càng nhiều thương thiên cự mộc đâm xuyên, hoàn toàn băng liệt, hóa thành một đoàn huyết vụ!Kim quan Thiên Tôn, một trong những người chỉ huy của Thánh tộc xâm lấn Thần vực cứ như vậy thân tử vẫn lạc!Mà một người chỉ huy khác, hồng bào Thánh tướng cũng không tiếc thân bị trọng thương, thậm chí có thể hạ xuống cảnh giới thoát đi chiến trường.Trận chiến này của Nhân tộc, Tánh tộc hai người chỉ huy một chết một bị thương, có thể nói là thu hoạch toàn thắng!Thần Mộng không gian dần dần tiêu tán, thân ảnh thánh khiết của Thần Mộng Thiên Tôn lúc này mới chậm rãi xuất hiện, thân thể của nàng ở trong huyền linh lực lượng mông lung khôn cùng, không mang theo một tia khí tức khói lửa.- Chúng ta rút lui!Thần Mộng Thiên Tôn quyết đoán hạ lệnh rút lui, giặc cùng đường chớ đuổi, huống chi nơi này là địa bàn của Thánh tộc, Nhân tộc không dám đuổi vào quá sâu, nếu không toàn quân bị diệt cũng vô cùng có khả năng.Lúc này Hi vọng hào lấy tốc độ cực nhanh bay tới, Lâm Minh thân mặc hắc y từ trong Hi vọng hào sải bước bước ra, ở phía sau hắn, Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cùng với Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc cũng cùng nhau đi ra.Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc đều là trong lòng vui sướng, tìm được đường sống trong chỗ chết, lại nhìn thấy thực lực của Nhân tộc, bọn họ đều cảm giác hành trình đến Thần vực lần này là đáng giá!- Vãn bối Lâm Minh bái kiến Thần Mộng tiền bối!Lâm Minh hư không hành lễ, lúc này trong lòng hắn vô cùng cảm kích, Thần Mộng vì cứu hắn, bất chấp nguy hiểm khổng lồ toàn quân bị diệt, mang theo tất cả tinh nhuệ của Nhân tộc chạy tới.Cái ân đức này hắn ghi nhớ trong lòng.- Không có chuyện gì là tốt rồi...Thần Mộng Thiên Tôn thở dài một hơi, lúc này Lâm Minh mới phát hiện Thần Mộng mặc dù từ đầu đến cuối thoạt nhìn phong khinh vân đạm, nhưng trên thực tế khuôn mặt ở dưới bao phủ của vân vụ đã hơi tái nhợt.- Thần Mộng tiền bối?Trong lòng Lâm Minh quan tâm, mà Thần Mộng Thiên Tôn chỉ là khoát khoát tay, ý bảo chính mình không có gì lo ngại, nhưng vào lúc này Tiểu Ma Tiên đã hóa thành một ngọn gió trực tieps nhào tới trong ngực Lâm Minh.- Lâm ca!Từ sau khi Lâm Minh đại chiến với Tạo Hóa thánh tử, từ biệt hơn hai mươi năm, Tiểu Ma Tiên hoài thai đợi chờ Lâm Minh, nhưng vẫn không có tin tức gì, trong nội tâm nàng khổ sở có thể nghĩ.Lâm Minh ôm chặt Tiểu Ma Tiên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, nhẹ giọng nói bên tai nàng:- Không có chuyện gì rồi...Hai người ôm nhau, Thần Mộng Thiên Tôn vung tay lên, cảnh tượng chung quanh trong nháy mắt biến hóa, Lâm Minh, Tiểu Ma TIên, cộng thêm Thần Mộng Thiên Tôn cùng nhau đi vào trong tòa bạch ngọc cung điện.- Ân?Lâm Minh hơi ngẩn ra, hắn vốn tưởng rằng Thần Mộng Thiên Tôn sẽ trước tiên gặp mấy người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê, không nghĩ đến nàng trực tiếp trở về trong cung điện rồi.Vừa vào cung điện thân thể của Thần Mộng khẽ run, trong cơ thể nàng phát ra một đạo bạch quang, đạo bạch quang này chậm rãi ngưng tụ trên không trung, cư nhiên là từ trong thân thể Thần Mộng Thiên Tôn chia lìa ra ngoài.Dần dần bạch quang đọng lại hóa thành hình người, là một thiếu nữ...Nàng ở trong hư không khoanh tay xếp bằng, toàn thân không có một mảnh vải, nhưng mà mái tóc băng lam sắc bay lả tả lại đem đường cong thân thể của nàng toàn bộ che lại, chỉ có khuôn mặt, cánh tay của nàng cùng với hai chân lộ ra bên ngoài gần như hoàn mỹ, băng cơ ngọc cốt, không có nửa điểm tỳ vết nào.Lúc này lông mày của thiếu nữ cau lại, tựa hồ có chút thống khổ, khiến người thương tiếc.Người thiếu nữ này không phải là ai khác, chính là Băng Mộng mà Lâm Minh từng giao thủ ở trên Thần vực đệ nhất vũ hội!- Đây...Lâm Minh ngây ngẩn cả người, hắn đã sớm nghe nói Băng Mộng là phân thân mà Thần Mộng vì đột phá cảnh giới Chân Thần đã tự chém nguyên thân, đầu thai chuyển thế chế tạo nên.Nghe nói ở sau khi Băng Mộng đạt đến Thiên Tôn tuyệt đỉnh, Thần Mộng sẽ dung hợp với Băng Mộng, liền có thể nhất cử đột phá Chân Thần, hơn nữa sẽ trở thành người nổi bật trong Chân Thần.Nhưng mà hiện tại Băng Mộng cách Thiên Tôn đỉnh phong còn có chênh lệch cực lớn, Thần Mộng Thiên Tôn dĩ nhiên cũng sẽ dung hợp với Băng Mộng rồi?Chẳng lẽ là vì đại chiến mới vừa rồi?Trong lòng Lâm Minh lướt qua ý nghĩ này, hồi tưởng lại chiến đấu mới vừa rồi, Thần Mộng Thiên Tôn mặc dù phong khinh vân đạm, đi lại thong dong, nhưng trên thực tế cũng tiêu hao không nhỏ, vì bảo đảm vạn vô nhất thất, Thần Mộng Thiên Tôn hẳn là tạm thời dung hợp với Băng Mộng, để cho mình ở trong khoảng thời gian ngắn đạt tới trạng thái mạnh nhất!Mà loại trạng thái này đối với Thần Mộng Thiên Tôn có gánh nặng cũng không nhỏ, cho nên sắc mặt của nàng mới tái nhợt, ở sau khi chiến đấu kết thúc đầu tiên tách ra khỏi Băng Mộng.Bởi vì nhiều loại nguyên nhân, một màn này không thể để cho ngoại nhân nhìn thấy, cho nên Thần Mộng Thiên Tôn mới không đi gặp các cường giả của Thái cổ chư tộc, trước tiên mang theo Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên tiến vào trong Thần Mộng thiên cung.Lâm Minh đối với tình huống của Thần Mộng hết sức quan tâm, hắn cũng hiểu được Thần Mộng kỳ thật cũng chưa đột phá cảnh giới Chân Thần, nàng còn kém một chút.Nếu như Thần Mộng không dung hợp với Băng Mộng, chỉ là bằng vào bổn tôn tác chiến, như vậy mặc dù nàng như cũ có thể áp chế Thiên Tôn đỉnh phong của Thánh tộc, nhưng mà muốn kích sát bọn hắn lại rất khó khăn, huống chi kim quan Thiên Tôn, hồng bào Thánh tướng đều là người nổi bật trong Thiên Tôn Thánh tộc.-------Chương 2055: Rút lui (1)Chương 2055: Rút lui. (1)Lúc này trên người Băng Mộng tỏa ra quang huy mông lung, những quang huy này ngưng tụ ở trên thân hình hoàn mỹ của nàng, tạo thành một bộ quần áo băng lam sắc.Băng Mộng giãn ra thân thể, hư không phiêu phù, nàng đem một đôi hạo oản để ở sau cổ, đem tóc dài trong cổ tay áo toàn bộ vuốt ra ngoài, tóc dài kia tùy ý đánh tan trong nháy mắt, hương phong trận trận, duy mỹ động lòng người.- Băng Mộng cô nương.Lâm Minh bắt chuyện.Mà Băng Mộng chỉ hơi hơi đáp lễ, sau khi gọi một tiếng "Lâm công tử", liền bất động thanh sắc, không nói gì nữa.Lúc này Lâm Minh mới phát hiện tu vi của Băng Mộng thế nhưng đã tăng lên tới Giới Vương, so với mình còn nhanh hơn.Bất quá nghĩ đến cũng bình thường, Băng Mộng là phân thân của Thần Mộng, có linh hồn của Thần Mộng làm căn cơ, tốc độ đề thăng tu vi của Băng Mộng dĩ nhiên là nhanh, hơn nữa Thánh tộc xâm lấn, Thần Mộng cũng tăng nahnh bước chân đột phá của Băng Mộng, vì cầu đột phá Chân Thần nhanh hơn.- Hắc y nữ tử kia truyền âm cho ta nói ngươi đi Thái cổ vũ trụ?

Ngươi biết nữ tử kia là ai không?Thần Mộng hỏi Lâm Minh, hiển nhiên nàng đối với Thái cổ vũ trụ có chút hiểu rõ.- Vãn bối suy đoán, nữ tử kia là Hồn hậu Thánh Mỹ.Lâm Minh nói như vậy, nhìn hướng Tiểu Ma Tiên, Tiểu Ma Tiên khẽ kinh ngạc, nhưng mà chợt nghĩ tới, cũng chỉ có thể là nàng, thân thể của đối phương bao phủ trong hắc sắc vân vụ, vô cùng thần bí, nhưng mà nàng lại có thể mơ hồ cảm nhận được sự cường đại cùng đáng sợ của nữ tử kia.Tựa hồ ở bên trong những nữ tử có quan hệ với Lâm Minh, cũng chỉ có Thánh Mỹ có thần thông to lớn như thế.- Chúng ta đi về trước, bây giờ không phải là thời điểm dừng lại, nơi này là vũ trụ của Thánh tộc, quá nguy hiểm!Thần Mộng nói như vậy, hạm đội khởi hành, hướng Thần vực bay thẳng tới.Trải qua mấy lần không gian đại na di, hạm đội liền trở về phía trước Thán Tức thần tường.

Bởi vì đại kiếp ba mươi sáu ức năm một lần, Thán Tức thần tường giữa Thánh tộc cùng Thần vực hết sức yếu ớt, Thông Thiên thần chút xuất thủ, trực tiếp đả thông Thán tức thần tường.Hạm đội mênh mông trở về Thần vực.Nhìn tinh không quen thuộc, cảm thụ được thiên địa nguyên khí quen thuộc, trong lòng Lâm Minh tràn đầy cảm khái, Thần vực, hắn rốt cuộc trở lại rồi!Lần này hắn rời đi chính là hơn hai mươi năm, trước sau đi Hồn giới, Thái cổ vũ trụ, mấy lần vào sinh ra tử, hôm nay rốt cuộc trở về bình an.Thần Mộng Thiên Tôn, bạch ngọc đại điện.Một đám Thiên Tôn của Nhân tộc, còn có Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc ngồi cùng một chỗ, Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên cũng ngồi ở trong đó.- Các ngươi là hậu duệ của Thái cổ chư tộc trăm tỷ năm trước?Rất nhiều Thiên Tôn Nhân tộc vẫn là lần đầu biết được thân phận của Thiên Tôn Cổ tộc, Thái cổ chư tộc ở trăm tỷ năm trước có danh tiếng quá vang dội rồi, chỉ là hiện tại xuống dốc đến không còn hình dáng nữa.- Đúng....

Chúng ta cùng Thánh tộc chiến đấu nhiều năm, lần này trốn đi là đề nghị của Lâm tiểu huynh đệ, chỉ là trong quá trình chúng ta trốn đi tao ngộ Tạo Hóa thánh hoàng, suýt chút nữa toàn quân bị diệt...Thân phận của Thái cổ chư tộc đã từng là kiêu ngạo của Đế Vô Ngân, nhưng mà hiện tại hắn lại cảm thấy thật sự không có gì tốt để kiêu ngạo nữa rồi.- Cái gì?

Gặp phải Tạo Hóa thánh hoàng?

Vậy các ngươi...Nhân tộc Thiên Tôn nghe được lời nói của Đế Vô Ngân đều là sợ hết hồn, bọn họ lại vẫn có thể sống sót được?Lúc này Thần Mộng chậm rãi mở miệng nói:- Chư vị yên tĩnh một chút, Tạo Hóa thánh hoàng đã bị nhóm võ đạo đồng tu của Thái cổ chư tộc cùng với Lâm Minh, Hỗn Nguyên Thiên Tôn hợp lực đánh trọng thương, trước mắt đang chữa thương, hơn nữa...

Thái cổ chư tộc cùng Lâm Minh mang về phương pháp cứu thế cho chúng ta, có lẽ....

Nhân tộc chúng ta đã nghênh đón chuyển cơ...Những lời này Thần Mộng chậm rãi nói ra, Nhân tộc Thiên Tôn ở tại chỗ đều sửng sốt.Đoạn tin tức này thật sự quá lớn một chút.Trọng thương Tạo Hóa thánh hoàng?

Bọn họ làm sao làm được?

Hơn nữa...

Làm sao lại có quan hệ với Hỗn Nguyên Thiên Tôn đã chết đi mười vạn năm?Phương pháp cứu thế?

Đó là cái gì?Trong lòng Nhân tộc Thiên Tôn tràn đầy nghi ngờ, mà lúc này Thần Mộng nhìn Lâm Minh một cái, nói:- Chính ngươi nói đi!Vô luận đối với Nhân tộc hay là đối với Thái cổ chư tộc mà nói, có thể có lần chuyển cơ này, Lâm Minh đều là công thần lớn nhất!Từ Tu La cấm địa mang ra phương pháp cứu thế, đến cải tạo Thần minh pháp chỉ, rồi đến đối kháng Tạo Hóa thánh hoàng, tác dụng của Lâm Minh là không thể thay thế.Lâm Minh gật đầu, không nhanh không chậm, không kiêu ngạo không siểm nhịnh mà nói đến hành trình đi Hồn giới cùng Thái cổ vũ trụ của hắn, chẳng qua là giấu đi những lời nói kỳ quái mà Thánh Mỹ từng nói với hắn.Nhân tộc Thiên Tôn tại chỗ đều nghe đến ngốc trệ.Bọn họ đã sớm biết Lâm Minh một thân một mình rời đi, tìm kiếm phương pháp cứu thế cho Nhân tộc, nhưng chưa từng được người nào coi trọng.Ở mọi người xem ra, đây căn bản là đang nói đùa.Lâm Minh mới có tu vi gì, trước khi đi Lâm Minh cũng chỉ là có thể đánh bại Giới Vương đại giới mà thôi.Mà Nhân tộc gặp phải lại là chủng tộc khổng lồ đáng sợ có mấy cái Chân Thần, hơn ngàn Thiên Tôn.Ở trong tràng thiên địa hạo kiếp sắp đến này, Lâm Minh ngay cả một đóa hoa nước nhỏ cũng không được tính, cho dù là Thiên Tôn của Nhân tộc đều cảm thấy hi vọng xa vời, cơ hồ cảm thấy bọn họ phải ngồi chờ chết rồi.Ở trong hoàn cảnh này Lâm Minh đi tìm đường ra cho Nhân tộc, có thể sao?Nhưng kết quả thực tế lại làm cho bọn họ khiếp sợ không thôi.Lâm Minh thật đúng là tìm được phương pháp cứu thế, cũng không phải là trực tiếp đối kháng với Thánh tộc, mà là tìm được đường lui cho Nhân tộc!Chỉ là đường lui còn chưa đủ, Thần vực tam thiên giới tồn tại không biết bao nhiêu thế lực lớn của Nhân tộc, những thế lực này phải nhấ nhất thông báo tới, sau đó an bài rút lui là một công trình lớn, nếu như hiện tại Thánh tộc xâm lấn Thần vực mà nói, căn bản là sẽ không cho Nhân tộc thời gian rút lui.Nhưng mà... hết lần này tới lần khác Lâm Minh liên thủ với Thái cổ chư tộc, thế nhưng đả thương Tạo Hóa thánh hoàng, đây quả thực là làm cho người ta không thể tin.Rất nhiều Nhân tộc Thiên Tôn liên tục kinh ngạc nhìn hướng Lâm Minh, lần này Lâm Minh rời đi Thần vực tới Hồn giới cùng Thái cổ vũ trụ, có thể nói là sáng tạo một cái kỳ tích.Hắn đối với Nhân tộc là có đại công lao, cơ hồ có thể so sánh với Phong Thần Thiên Tôn ở ba mươi sáu ức năm trước.- Phương pháp thì tất cả mọi người đã rõ ràng đi....

Chính là trước khi Thánh tộc toàn diện xâm lấn, rút lui vào trong vũ trụ hoang dã của tam thập tam thiên....

Thần vực nhân khẩu ức ức triệu, hạ giới nhân khẩu còn nhiều hơn, muốn rút lui toàn bộ là không thể nào, chúng ta chỉ có thể rút lui tinh nhuệ, bảo tồn lại võ đạo văn minh cùng truyền thừa.-------Chương 2056: Rút lui (2)Chương 2056: Rút lui. (2)- Nói cách khác, ít nhất trong tương lai mười vạn năm, Nhân tộc tầng dưới chót cần sinh hoạt ở dưới thiết đề của Thánh tộc, mà tinh nhuệ của Nhân tộc thì phải đối mặt với hoang dã của tam thập tam thiên, khai phá, sinh tồn khó khăn!

Về phần ngày sau, chúng ta là hủy diệt hay là lấy được cơ hội thở dốc liền phải nhìn vào nhóm nhân tộc tinh nhuệ khai phá hoang dã trong tương lai mười vạn năm, có thể bồi dưỡng được một nhóm thiên kiêu đối kháng được với Thánh tộc hay không.- Nếu như có thể, như vậy chúng ta là có thể giết về Thần vực, tiêu diệt hết Thánh tộc, nếu như không thể, vậy chúng ta chỉ có thể chờ đợi diệt vong, dù sao Thán Tức thần tường cũng không phải là chỗ dựa vào tuyệt đối.Thần Mộng Thiên Tôn nói một phen, Nhân tộc Thiên Tôn ở tại chỗ đều rơi vào trầm mặc.Tam thập tam thiên, chỉ có thất trọng thiên thuộc về Hồn tộc, thất trọng thiên thuộc về Thánh tộc, lại có nhất trọng thiên là Thái cổ vũ trụ, còn có nhất trọng thiên là Thần vực.Cộng dồn lại tổng cộng thập lục trọng thiên, trừ mười sáu trọng thiên này ra còn có mười bảy trọng thiên, cũng là tử địa, hoặc là hoang dã, nhưng vũ trụ này là bởi vì bách tộc đại chiến trăm tỷ năm trước mà từ từ xuống dốc, hơn nữa Thán Tức thần tường của những vũ trụ này là vô cùng chắc chắn, không hề giống như Thần vực, vũ trụ Thánh tộc, cách mỗi một chu kỳ nhất định liền sẽ từ từ suy yếu, cuối cùng hoàn toàn biến mất.Cho nên thời gian dài như vậy, mười bảy trọng thiên này một mực đều không có chủng tộc trí khôn hình người tồn tại.Hiện tại Nhân tộc tinh nhuệ lợi dụng Thần minh pháp chỉ đả thông Thán Tức thần tường đi vào trong đó, không thể nghi ngờ là một tràng lữ hành gian khổ.Có lẽ rất nhiều người sẽ ở trong khai phá chết đi, coi như là người còn sống sót cũng sẽ gặp phải Thánh tộc nhìn chằm chằm, sinh tử chưa biết!Trong lòng rất nhiều võ giả Nhân tộc suy nghĩ cẩn thận những thứ này xong, đều rõ ràng nếu như trốn vào trong vũ trụ hoang dã sẽ có ý vị như thế nào...Hơn nẵ bỏ qua bình dân của Thần vực, bọn họ cũng là cảm giác tâm tình trầm trọng, bất quá chuyện này là chuyện không có biện pháp, dù sao Nhân tộc tinh nhuệ mới là đối tượng trọng điểm săn giết của Thánh tộc, giết chết bọn họ chẳng khác nào xóa đi truyền thừa của Nhân tộc.Mà bình dân dân chúng đối với Thánh tộc mà nói kỳ thật không có giá trị gì.Trong lúc nhất thời không khí trong tràng ngưng trọng rất nhiều.Lâm Minh đích xác là vì Nhân tộc tìm ra một con đường, nhưng mà con đường này tràn đầy gai bụi!Lúc này Thần Mộng Thiên Tôn chậm rãi đứng lên.- Ta, bao gồm các đệ tử của Thần Mộng thiên cung đều đã quyết định rời đi Thần vực tới khai hoang, như vậy các ngươi hiện tại có thể lựa chọn đi cùng với chúng ta, hoặc là ở lại Thần vực, ta biết các ngươi đối với cố thổ tất nhiên có tình cảm, rời đi là một lựa chọn khó khăn, nhưng mà có đôi khi, phải bỏ qua....- Rời đi liền phải đối mặt với hung hiểm không biết, gánh vác hi vọng chấn hưng Nhân tộc.- Lưu lại thì ý nghĩa ở dưới thiết đề của Thánh tộc, giãy dụa chiến đấu...- Vô luận lựa chọn của các ngươi là loại nào, con đường đều hết sức gian khổ, ta chỉ hi vọng tương lai vô luận như thế nào các ngươi đều không thể dễ dàng buông tha, bởi vì vì Nhân tộc, đến thời khắc sinh tử chân thật, ba mươi sau ức năm trước chúng ta đã thua, còn có Thần vực hiện tại, nếu như chúng ta lại bại, vậy thì thật không còn đường lui nào nữa rồi.Thanh âm của Thần Mộng Thiên Tôn trầm trọng, tất cả Nhân tộc Thiên Tôn ở tại chỗ đều ngừng hô hấp, trong lúc nhất thời trong đại điện yên tĩnh một mảnh, tiếng kim rơi đều có thể nghe được.Mọi người đều mơ hồ ý thức được đây là một trường hội nghị trọng yếu liên quan đến tương lai của Nhân tộc!- Ta đại biểu Phổ Đà sơn rời đi Thần vực, đi theo Thần Mộng thiên cung.Thứ nhất mở miệng chính là Đại Tự Tại Phật, kỳ thật thì lão ở trước khi hội nghị bắt đầu liền đã biết được hết thảy rồi, hiện tại chỉ là biểu thị một cái thái độ.- Ta cũng vậy, đi theo Thần Mộng Thiên Tôn!- Ta cũng thế.Rất nhanh liền có Thiên Tôn lục tục mở miệng, bọn họ đều nguyện ý đi theo Thần Mộng Thiên Tôn.Bỏ qua Thần vực cũng là lựa chọn dưới tình huống vạn bất đắc dĩ hiện giờ.- Tốt!Thần Mộng hít sâu một hơi:- Đã như vậy, việc này không thể chậm trễ, chúng ta hiện tại liền phân tán ra, triệu tập tinh nhuệ của các thế lực lớn, chuẩn bị rút lui, Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù bị trọng thương nhưng mà nhiều nhất là dùng mấy năm liền có thể khôi phục...

Chúng ta phải lợi dụng khoảng thời gian này hoàn thành công việc rút lui, có thể rút lui được bao nhiêu thì là bấy nhiêu.Ở hư không nơi Tạo Hóa thánh hoàng biến mất, hơn hai mươi Thánh tộc Thiên Tôn bày ra Tạo Hóa đại trận, trận địa sẵn sàng nghênh địch.Trừ cái này ra, còn có rất nhiều Giới Vương, Thánh Chủ, bọn họ phân bố ở chung quanh Tạo Hóa đại trận, chi chít như sao trên trời, chống đỡ cho đại trận vận chuyển.Tất cả Thiên Tôn Thánh tộc sắc mặt đều không được tốt.Bởi vì vốn là hồng bào Thánh tướng ở Thần vực mới vừa dẫn dắt một đám tàn binh bại tướng chạy về nơi này.Kim quan Thiên Tôn vẫn lạc, hồng bào Thánh tướng thiêu đốt tinh huyết toàn thân, cảnh giới hạ xuống, đây tuyệt đối là thảm bại trước nay chưa từng có của Thánh tộc.Mà thời điểm chút ít bại quân chạy về Thái cổ vũ trụ, mới biết được kỳ thật lúc trước Tạo Hóa thánh hoàng hạ đạt mệnh lệnh cho bọn họ đã bị Thái cổ chư tộc liên hiệp với Lâm Minh đánh cho trọng thương, hiện tại đang bế quan chữa thương.Lúc này khiến cho bọn họ hoàn toàn mơ hồ rồ.Tạo Hóa thánh hoàng, người nổi bật trong Chân Thần lại bị một đám Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc cộng thêm Lâm Minh đánh thành trọng thương, điều này sao có thể?- Thánh Hoàng bệ hạ, hắn...Trong lòng hồng bào Thánh tướng buồn khổ, hắn vốn là nổi giận đùng đùng mà trở lại, nghĩ muốn bẩm báo với Tạo Hóa thánh hoàng, rồi sao đó để cho Tạo Hóa thánh hoàng triệu tập đại quân, đạp bằng Thần vực.Nhưng mà cuối cùng lại nhận được một cái tin tức không thể tưởng tượng được như vậy.- Bệ hạ đang bế quan, người nào cũng không gặp!Thiên Tôn chịu trách nhiệm hộ pháp nói như thế, hồng bào Thánh tướng nuốt từng ngụm nước bọt, hắn cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng.Thánh tộc rõ ràng là cường đại gấp mười lần so với Thần tộc, làm sao lúc chiến đấu lại biến thành một cái kết quả ly kỳ như thế?Tạo Hóa thánh hoàng bế quan, hồng bào Thánh tướng chỉ có thể chờ.Hắn mơ hồ đoán được thời gian lần bế quan này chỉ sợ sẽ không ngắn, có lẽ phải lâu đến hai, ba năm.Ngay và lúc này, trong lúc bất chợt có uy áp phủ xuống, giống như tinh hà phong bạo tịch quyển vũ trụ.Ở dưới uy áp khổng lồ này, tất cả Thánh Chủ, Giới Vương đều khó khăn chống đỡ, liên tục quỳ xuống trong hư không.Thánh tộc Thiên Tôn mặc dù không đến nỗi không chịu được như thế, nhưng mà mọi người đều là tâm thần hồi hộp, không nghi ngờ chút nào, có thể thả ra uy áp bậc này không phải là Chân Thần thì không còn ai khác!-------Chương 2057: Thiên Cương thần vươngChương 2057: Thiên Cương thần vương.Tất cả võ giả Thánh tộc ở trong hư không rối rít hành lễ.Bọn họ đã cảm giác được một cỗ cương nguyên mênh mông như biển, đây chứng minh người tới là Thánh tộc Chân Thần!Lúc này hư không rung động, ở vũ trụ hư không ngoài trăm vạn dặm hiện ra một cái mặt người khổng lồ, mặt người này phảng phất như dùng kim khí điêu khắc thành, trang nghiêm uy vũ, khí thế kinh người!Tất cả võ giả Thánh tộc sau khi thấy mặt người cự đại này đều là trong lòng chấn động.Thiên Cương thần vương!Thánh tộc thất trọng thiên, có không chỉ là một Chân Thần.Bình thời Chân Thần của Thánh tộc vô cùng thần bí, rất ít khi xuất hiện, thậm chí con dân của Thánh tộc căn bản không biết Thánh tộc rốt cuộc có mấy Chân Thần, cũng không biết phong hào của các Chân Thần rốt cuộc là cái gì.- Thiên Cương thần vương, thần vương lánh đời của Thánh tộc, nghe nói tuổi của hắn so với Thánh Hoàng bệ hạ còn lớn hơn gần ức tuổi!- Thiên Cương thần vương tới, hắn sẽ không phải...

Bất lợi đối với Thánh Hoàng bệ hạ đi....Mấy Thiên Tôn đỉnh phong phụ thuộc Tạo Hóa thánh hoàng nghĩ tới một phần quan hệ này, liếc mắt nhìn nhau, đều là nuốt từng ngụm nước bọt.Nghe nói Thiên Cương thần vương một mực đều bất hòa với Tạo Hóa thánh hoàng, tựa hồ lúc trước bọn họ từng có tranh đấu, nói hai người bọn họ có tư thù cũng không quá đáng.Hiện tại Thiên Cương thần vương chạy tới, nếu như muốn báo thù mà nói, những Thiên Tôn như bọn họ căn bản không đủ nhìn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn xuất thủ với Tạo Hóa thánh hoàng.- Thiên Cương bệ hạ...Mấy Thiên Tôn hết sức lo sợ tiến lên nghênh đón.- Cút!Thiên Cương thần vương quát lên một tiếng chói tai, mấy Thiên Tôn này phảng phất như bị phong bạo tịch quyển, liên tục đứng không vững, bọn họ tâm thần sợ hãi, không biết làm sao.Bọn họ đều là người phụ thuộc Tạo Hóa thánh hoàng, Thiên Cương thần vương đối với bọn họ dĩ nhiên là không có cảm tình gì rồi.Thiên Cương thần vương dần dần bay tới không gian vặn vẹo mà Tạo Hóa thánh hoàng bé quan, cười lạnh một tiếng.Ý niệm của hắn vừa động, từ trong hư không thò ra một cái kim chúc đại thủ, đại thủ này thò tay tùy ý xé một cái, trực tiếp vạch ra không gian vặn vẹo mà Tạo Hóa thánh hoàng bế quan, rồi sau đó Thiên Cương thần vương sải bước đạp vào!Rất nhiều Thiên Tôn tại chỗ chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào phản kháng, cũng không dám phản kháng, chỉ có thể cầu mong cho bọn họ không nên đánh nhau.Một khi Tạo Hóa thánh hoàng chịu kích động, dẫn bạo nhục thân của Hoang, như vậy những Thiên Tôn như bọn họ toàn bộ đều bị cuốn vào bên trong chôn cùng rồi!....Ở trong bóng tối khôn cùng, hai bóng người đối lập, một người là Thiên Cương thần vương, mà một người khác chính là Tạo Hóa thánh hoàng.Thân ảnh của Thiên Cương thần vương ở trong hư không cao lớn vô cùng, toàn thân tựa như kim chúc cấu thành, hắn không có tóc, cũng không có lông mi, đỉnh đầu giống như thủy tinh, hình dáng hơi mờ, thậm chí có thể mơ hồ thấy được đại não của hắn, tướng mạo như thế hết sức đặc thù.- Tạo Hóa!Thanh âm của Thiên Cương thần vương lạnh như băng, tràn đầy không gian vặn vẹo:- Như thế nào lại thành bộ dáng này rồi, ngươi không phải là có bản lĩnh sao, gọi ta cùng Phiêu Vũ tới chẳng lẽ là tìm kiếm giúp đỡ?Ở bên trong thanh âm của Thiên Cương thần vương mang theo ý vị giễu cợt, hắn tới nơi này dĩ nhiên là Tạo Hóa thánh hoàng chủ động yêu cầu.Tạo Hóa thánh hoàng nhìn Thiên Cương thần vương, mặt không chút thay đổi, hắn chỉ là lạnh lùng nói:- Phiêu Vũ đâu rồi?Thiên Cương thần vương giơ tay phải lên, ở giữa khe hở có một cái vũ mao, miễn cưỡng nói:- Nàng cảm thấy không cần thiết tới gặp ngươi, bất quá chúng ta nói chuyện, nàng tự nhiên có thể nghe được.- Thật sao...

Thì ra là như vậy!Phiêu Vũ thần vương không bán mặt mũi, bất quá Tạo Hóa thánh hoàng cũng không để ý, cả Thánh tộc thất trọng thiên bọn họ kỳ thật chỉ có ba Chân Thần.Trong đó Phiêu Vũ thần vương là nữ tử duy nhất, nàng hành tung thần bí, hàng năm quy ẩn, rất nhiều Thiên Tôn đỉnh phong cũng không biết Thánh tộc còn có một Chân Thần như vậy.Tạo Hóa thánh hoàng nhìn Thiên Cương thần vương, gằn từng chữ nói:- Hôm nay ta gọi ngươi tới là muốn cho ngươi cùng với Phiêu Vũ suất lĩnh đại quân đạp bằng Thần vực, diệt sát Nhân tộc!Tạo Hóa thánh hoàng mặc dù bị thương nhưng mà thanh âm của hắn trung khí mười phần, rung động hư không.Ánh mắt của Thiên Cương thần vương ngưng tụ, chợt cười lớn lên:- Ha ha ha ha!

Ta không nghe lầm chứ, để cho ta cùng Phiêu Vũ diệt sát Nhân tộc?

Bằng cái gì?

Không nên lấy lợi ích chủng tộc tới nói cho có lệ với ta, diệt sát Nhân tộc đối với Thánh tộc mà nói, chỗ tốt mặc dù có, nhưng cũng chỉ bất quá như vậy, đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi diệt sát Nhân tộc kỳ thực là vì mục đích của ngươi!

Ta cùng với Phiêu Vũ tại sao phải giúp ngươi!Thanh âm của Thiên Cương thần cương hùng hổ bức nhân, Tạo Hóa thánh hoàng khẽ trầm mặc, hắn đột nhiên vươn hai tay ra, ở đầu ngón tay của hắn có một hạt châu đỏ thẫm chậm rãi xoay tròn, đây chính là Hồng Mông linh châu.Thấy Hồng Mông linh châu, ánh mắt của Thiên Cương thần vương thoáng cái sáng lên, linh châu này đối với võ giả luyện thể mà nói có chỗ tốt không thể tưởng tượng!- Ngươi...- Nếu như ngươi cùng Phiêu Vũ giúp ta, ta có thể cho các ngươi mượn hạt châu này trăm vạn năm!

Nhưng mà ta có một cái yêu cầu, thời điểm diệt Nhân tộc, nhất định giết chết Lâm Minh!Trong thanh âm của Tạo Hóa thánh hoàng tràn đầy sát cơ, hắn vội vã điều động hai cái Chân Thần Thánh tộc bất hòa với hắn tiến công Thần vực như thế chính là bởi vì trong lòng hắn có một loại dự cảm bất tường.Hắn cảm giác Lâm Minh tựa hồ đem đồ vật trọng yếu nào đó đến Nhân tộc, nếu như không thể chém giết Nhân tộc, sẽ là dã hỏa thiêu bất tận, gió xuân thổi lại mọc.Hơn nữa Lâm Minh người này để cho trong lòng Tạo Hóa thánh hoàng tràn đầy bất an.Đây là một nhân tố không thể xác định, hắn chỉ có tu vi Thánh Chủ đỉnh phong, liền sinh ra ảnh hưởng lớn như vậy đối với đại chiến giữa Thánh tộc với Nhân tộc cùng Thái cổ chư tộc, một khi tương lai hắn trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành một cái đại họa.Hắn trước kia một mực bởi vì tu vi của Lâm Minh quá thấp mà khinh thị, hiện tại hắn lại muốn không tiếc bất cứ giá nào đi giết chết Lâm Minh!- Hồng Mông linh châu....Thiên Cương thần vương nhìn viên hồng sắc linh châu này, hai mắt sáng rực, trong ánh mắt lộ ra một tia tham lam.- Như thế nào, ngươi muốn vĩnh viễn đoạt lấy nó/Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh một tiếng, nhưng không có thu hồi Hồng Mông linh châu, chỉ là lạnh như băng nhìn Thiên Cương thần cương:- Muốn liên thủ với Phiêu Vũ, thừa dịp ta bị thương lấy đi tính mạng của ta, cướp đi Hồng Mông linh châu?Một câu của Tạo Hóa thánh hoàng đả phá suy nghĩ trong lòng Thiên Cương thần vương, Thiên Cương thần vương không chút hoang mang, chỉ là nhàn nhạt cười, chưa trả lời.- Ngươi có thể thử một chút, ta có biện pháp để cho các ngươi hối hận!-------Chương 2058: Nguy cơ diệt thế (1)Chương 2058: Nguy cơ diệt thế. (1)Lúc Tạo Hóa thánh hoàng nói chuyện, hư không ở dưới người hắn, nhục thân khổng lồ kia của Hoang khẽ run rẩy, vô số huyết tuyền phun ra.Ánh mắt của Thiên Cương thần vương ngưng tụ, hắn nhìn Tạo Hóa thánh hoàng, trong lòng sinh nghi.Hắn cũng không biết Tạo Hóa thánh hoàng rốt cuộc ẩn tàng lá bài tẩy gì, nhưng mà lại tin tưởng trên người Tạo Hóa thánh hoàng nhất định có bí mật nào đó.Hắn thậm chí hoài nghi, cái này có liên quan đến ác ma thâm uyên.Bất kể nói như thế nào, để cho hắn hiện tại liên thủ Phiêu Vũ xuất thủ với Tạo Hóa thánh hoàng, hắn cũng không có nắm chắc, đây thuần túy là một loại cảm giác.Tu vi đến cảnh giới Chân Thần này, tự thân số mệnh của bọn họ đã sớm ngưng tụ đến mức tận cùng, từ đó trong lòng võ giả sẽ sinh ra dự cảm loáng thoáng, mặc dù không phải mỗi lần đều chính xác, nhưng mà rất có giá trị tham khảo.Bốn tháng sau, Phổ Đà sơn....Đây là Thiên Tôn thánh địa có lịch sử lâu dài nhất Nhân tộc, thân ở Phổ Đà sơn có thể cảm nhận được nội tình nơi này thật sâu, phòng ốc, hành lang gấp khúc, bao gồm một bộ bích họa, thậm chí một khối gạch lát ở nơi này đều là lưu lại ấn ký lịch sử lâu đời...Ba mươi sáu ức năm trước, Chân Thần Nhân tộc lãnh tụ Phong Thần chiến tử, Thiên Tôn còn dư lại cũng tử thương hơn phân nửa, rất nhiều thế lực Thiên Tôn theo đó hủy diệt, biến mất ở trong lịch sử trần ai.Mà Phổ Đà sơn lại bảo vệ được đầy đủ, trong tàng kinh các của nó, chút ít võ đạo điển tịch trân quý kia đối với sự phát triển võ đạo văn minh ngày sau của Nhân tộc tao thành tác dụng vô cùng trọng yếu.Lúc này ở lúc Nhân tộc sinh tử tồn vong, rất nhiều hùng chủ, tuấn kiệt của Nhân tộc lần nữa hội tụ đến Phổ Đà sơn, đối mặt với tràng phong bạo sắp xảy ra này.Ở Phổ Đà sơn, trong một gian mật thất của Phật tông.Gian mật thất này cực kỳ an tĩnh, trong không khí có hương khói phiêu đãng lượn lờ, vách tường bốn phía điêu khắc La Hán kim thân sừng sững cao lớn, ở giữa bức tượng la hán có tám cái mái vòm thô to chống đỡ, trên mỗi một cái đều có khắc một đầu Kim Long, tràn đầy một loại cảm giác cổ lão tranh vanh.Đây là Bát Bộ Thiên Long Trụ hữu danh của Phổ Đà sơn, gian mật thất này là abor địa của cao tăng Phổ Đà sơn tĩnh tu, hôm nay Lâm Minh liền ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn trong gian mật thất này.Ở trước người hắn có một lão giả mộc mạc đang ngồi.Lão giả này sắc mặt khô héo, hốc mắt hãm sâu, làn da đã ảm đạm vô quang, trên đầu của lão chỉ còn lại thưa thớt vào cọng tóc, nhan sắc kia không phải là ngân bạch mà là khô vàng, liền giống như cây cỏ khô héo, lão ngồi ở trong này, cả người tràn đầy tử khí, phảng phất lão đã là một người chết.- Lâm Minh...

Có thể dạy ta đều đã dạy cho ngươi rồi...

Đây chính là toàn bộ bí thuật sở học một đời của ta...

Hi vọng hữu dụng đối với ngươi...Lão nhân chậm rãi mở miệng, lão là sư tôn của Long Nha --- Tam Sinh lão nhân.Ở trong tất cả Thiên Tôn Nhân tộc, Tam Sinh lão nhân là một dị loại, mặc dù lão không thể đột phá Chân Thần, nhưng mà lại bằng vào đủ loại bí pháp, sống ba tỷ năm, lão trải qua năm tháng đã lâu, là một bộ sử sống của Nhân tộc.Khi Lâm Minh trở lại Thần vực, Thần Mộng liền triệu tập tất cả thanh niên tuấn kiệt của Thần vực bao gồm Quân Bích Nguyệt, Hành Si, Long Nha, Tiểu Ma Tiên ở trong đó, bắt đầu tập huấn.Lần tập huấn này, tất cả bí pháp của Thiên Tôn Nhân tộc, bọn họ có thể tùy ý lựa chọn, không có tư tàng!Muốn học cái gì liền đi học cái đó, hơn nữa Lâm Minh càng là được các đại Thiên Tôn trọng điểm chiếu cố, có lão Thiên Tôn không tiếc tiêu hạo tự thân tu vi vì Lâm Minh chỉnh sửa kinh mạch, đi tiêu trừ một chút vấn đề về căn cơ do tu vi tiến triển quá nhanh mang đến.Mà về phần Thiên Tôn bí pháp, Lâm Minh cuối cùng lựa chọn chính là --- Tam Sinh Đồng!Hắn cũng chỉ lựa chọn một loại bí thuật này.Những vô thượng thần võ khác mặc dù cũng lợi hại, nhưng đối với Lâm Minh tu luyện Tu La thiên đạo mà nói, đã không có giá trị quá lớn, duy chỉ có Tam Sinh Đồng, đây là một loại bí pháp phụ trợ, có thể trực tiếp tăng lên năng lực chiến đấu của hắn, nó có thể dung hợp với tự thân thiên mục của Lâm Minh, bổ sung cho nhau, phảng phất là một bộ bí thuật vì suy tính cho Lâm Minh mà làm theo.Ở trên bồ đoàn thật dày, ánh mắt của Tam Sinh lão nhân phảng phất đã không mở ra được rồi:- Ngươi đã mở ra thiên mục đạo cung, so sánh với Long Nha càng thích hợp kế thừa bí thuật của ta, ta kéo dài hơi tàn ba tỷ năm, có thể có một truyền nhân dòng chính như Long Nha, hơn nữa cũng là một nửa truyền nhân như ngươi, có thể dự kiến truyền thừa của chính mình phát dương quang đại, chết cũng nhắm mắt rồi...Tam Sinh lão nhân nói như vậy, Lâm Minh thi lễ một cái thật sâu, trịnh trọng nói:- Đa tạ ân thụ nghiệp của tiền bối!Tam Sinh lão nhân lắc đầu, chậm rãi nói:- Là ta cảm ơn ngươi mới đúng, Nhân tộc cũng phải tạ ơn ngươi...Lần này Lâm Minh trở về chẳng những vì Nhân tộc mang về phương pháp cứu thế, hơn nữa còn mang đến phục chế bản kim sắc thư hiệt của Thánh Điển.Kim sắc thư hiệt phục chế bản này đến từ Thánh Mỹ, Thánh Điển là công pháp vượt xa cấp bậc Chân Thần, cho dù là phục chế bản cũng có dẫn dắt rất lớn đối với Thiên Tôn của Nhân tộc.Hơn nữa đối với Thần Mộng song tu Pháp Thần mà nói, kim sắc thư hiệt đối với linh hồn có miêu tả khắc sâu quả thực giống như là vì nàng mà chế tạo ra!Cho nên những ngày qua Thần Mộng Thiên Tôn chân không bước ra ngoài một bước, một mực tinh nghiên kim sắc thư hiệt, ngắn ngủi mấy tháng, nàng nhận được dẫn dắt thật lớn, vì nàng nhanh chóng bước lên cảnh giới Chân Thần mà xây xuống trụ cột kiên cố.Dần dần công việc rút lui của Nhân tộc đã hoàn thành triệu tập giai đoạn đầu, bắt đầu từng bước từ Thần vực rút lui rồi.Có thể đi đều là tinh nhuệ của Nhân tộc.- Lâm huynh đệ, cạn ly rượu này đi!Một thanh niên cầm chén rượu lên, trên mặt có chút cảm khái, có chút không nỡ, hắn là Bạch Nghiêu của Hạo Vũ thánh đại, cùng Lâm Minh không tính là có sinh tử chi giao gì, chỉ là quen biết trên Thần vực đệ nhất vũ hội, coi như là bằng hữu bình thường.Nhưng mà ở trong hoàn cảnh Thánh tộc xâm lấn, Nhân tộc sinh tử tồn vong, cho dù là giữa hai người xa lạ với nhau đều sẽ tình đồng thủ túc...Gần tới ly biệt, đều khiến người thương cảm, Lâm Minh đem rượu uống một hơi cạn sạch.- Lâm huynh đệ, ngươi không đi sao?Lâm Minh lắc đầu nói:- Còn không vội...Lâm Minh sờ tu di giới của mình, ở trong giới chỉ này có khối duyên chi đế ngọc thứ ba, hắn còn muốn đi Tu La Lộ, tiến vào thí luyện đệ thất tầng cuối cùng, lấy được độ hoàn thành cao hơn.Bằng vào cái này đánh motojc ái cơ hội chiến thắng Thánh tộc!Mà heienj tại, thí luyện cuối cùng còn chưa tới thời điểm mở ra...-------Chương 2059: Nguy cơ diệt thế (2)Chương 2059: Nguy cơ diệt thế. (2)Bạch Nghiêu đi cùng một đám tinh nhuệ của Hạo Vũ thiên cung, còn có những tinh nhuệ của thế lực Thiên Tôn khác cùng nhau rời đi, chờ đợi bọn họ chính là hoang dã không biết, con đường này sẽ là một tràng khai thác cùng chém giết vượt mọi khó khăn gian khổ.Lâm Minh biết, Bạch Nghiêu bọn họ chỉ là nhóm người đầu tiên phải đi, kế tiếp còn có nhóm thứ hai, nhóm thứ ba, nhóm thứ tư...Mãi cho đến tất cả Nhân tộc tinh nhuệ đều đi sạch sẽ, cho đến tát cả Thiên Tôn thiên cung đều người đi nhà trống.Ly biệt, không chỗ nào là không đang tiến hành.Sư phụ đưa đồ đệ đi, chưởng môn tiễn đệ tử đi...Có người đang uống rượu đưa tiễn, có người dùng sức ôm nhau.Đối với người lưu lại mà nói, những người rời đi này đều là bằng hữu thân nhân của bọn hắn, đồng bào của bọn hắn.Còn đối với người rời đi mà nói, bọn họ sắp rời đi vũ trụ là cố hương nhiệt thổ của bọn hắn, chịu trách nhiệm về gia tộc của bọn hắn, huyết mạch của bọn hắn, ọn họ trưởng thành, bọn họ hoan thanh tiếu ngữ, bọn họ đau khổ cùng bi tình...Lâm Minh thở dài một hơi thật sâu, xoay người rời đi, không lại đi tham dự những thứu ly biệt thương cảm này nữa.Hắn có quá nhiều chuyện muốn làm, mỗi một tức, mỗi một khắc đều đối với hắn mà nói là vô cùng trân quý.Thời gian dần dần trôi qua, mỗi qua một thời gian ngắn đều có một nhóm người rời đi, Lâm Minh cũng không biết đã rời đi bao nhiêu người, mà liền ở một ngày kia, cục diện lại đột nhiên thay dổi!Một Giới Vương mang thần sắc hoảng sợ vội vã xông vào Phổ Đà sơn, hắn mang đến một cái tin tức đáng sợ để cho mọi người không kịp chuẩn bị --- Thánh tộc toàn diện xâm lấn, bắt đầu!Rất nhiều người đều ngây ngẩn cả người, rõ ràng Tạo Hóa thánh hoàng bị Lâm Minh cùng Thái cổ chư tộc khiến cho trọng thương, làm sao có thể khôi phục lại như cũ nhanh như vậy/Mà nếu như không có Tạo Hóa thánh hoàng lĩnh quân, như vậy Thánh tộc đại quân nếu như xâm lấn Thần vực mà nói, thế tất thương vong thảm trọng!- Làm sao có thể?Hạo Vũ Thiên Tôn hoàn toàn sợ ngây người, ở trong lòng hắn không muốn tin tưởng cái tin tức đáng sợ này, hi vọng là bị sai lầm rồi.Nhưng mà kế tiếp, trên tiền tuyến có Giới Vương tàn phế toàn thân máu tươi lui xuống, bọn họ lại mang đến một cái tin tức thứ hai, đó chính là Nhân tộc Thiên Tôn trấn thủ ở đại thế giới gần với Thánh tộc tất cả chết trận!Thánh tộc quả thật bắt đầu toàn lực xâm lấn rồi!Hơn nữa quy mô xâm lấn so với bọn hắn xâm lấn Thái cổ vũ trụ còn phải lớn hơn, dù sao chiến trường Thần vực rộng lớn, nhiều quân đội hơn nữa cũng thi triển ra được!Hơn nữa Nhân tộc cũng biết được rồi, Thánh tộc lần này xâm lấn có một Chân Thần chỉ huy, tên của hắn là --- Thiên Cương thần vương.Không có ai nghe nói qua cái tên này, nhưng mà chỉ bằng vào phong hào của Chân Thần liền để cho Nhân tộc Thiên Tôn tại tràng đều cảm nhận được áp lực trầm trọng!Thánh tộc đại quân có Chân Thần, căn bản là khó có thể chống lại!- Nguyên lai là những Chân Thần khác của Thánh tộc lĩnh đội...

Tạo Hóa thánh hoàng quả nhiên đang dưỡng thương...Sau khi Thần Mộng Thiên Tôn nhận được tin tức, thở dài một tiếng, cho dù Thiên Cương thần vương không bằng Tạo Hóa thánh hoàng thì cũng không phải là bọn họ có thể đối phó.Thiên Cương thần vương triệu tập đại quân Thánh tộc, lại từ trong tay Tạo Hóa thánh hoàng tiếp nhận binh quyền, làm xong hết thảy những cái này cũng chỉ dùng mấy tháng, mà chút thời gian này tinh nhuệ của Nhân tộc chỉ mới rút lui được một nửa!- Mở ra hội nghị khẩn cấp!Lần hội nghị này mở ra cực kỳ vội vàng, nhưng mà tất cả Nhân tộc Thiên Tôn, bao gồm một ít Nhân tộc tinh nhuệ còn chưa rút lui đều có mặt rồi.Nhân tộc nghênh đón nguy cơ lớn nhất trong lịch sử!

Lần hội nghị này, từ vừa mới bắt đầu, trong không khí đã tràn ngập một cổ hào khí ngưng trọng .Ở Thần Vực, còn có rất nhiều Nhân tộc tinh nhuệ đều chưa triệu tập, nếu như hiện giờ, Nhân tộc Thiên Tôn ở đây tập thể rút lui khỏi Thần Vực, vậy thì đám hậu bội Nhân tộc lưu lại đều sẽ bị đồ sát.- Tốc độ rút lui cần nhanh hơn nữa. . .Có Thiên Tôn nói, kỳ thật nói như vậy chính là muốn đề cao yêu cầu về tinh nhuệ rút đi, bọn hắn phải mang theo truyền thừa, cùng với các thiên tài xuất chúng nhất, thiên tài bình thường bọn hắn cũng không cách nào quản hết được.- Cái này không có quá nhiều ý nghĩa. . .

Có ít đỉnh tiêm thiên tài ở nơi sâu nhất trong Thần Vực, thậm chí có người còn trong các thế giới, tiểu thế giới, cách chúng ta quá xa, cho dù đề cao yêu cầu, bọn hắn cũng không đuổi đến kịp.Có Thiên Tôn đang tranh luận chủ đề vây quanh lấy Thánh tộc, mỗi người ai giữ ý nấy.Mà lúc này, Thần Mộng lại vãn yên lặng.Không ít người hi vọng vào Thần Mộng, đợi nghe ý tứ của hắn, Thần Mộng đã là người đứng đầu Nhân tộc danh xứng với thực rồi.Có thể nói, mỗi một quyết định của nàng đều liên quan đến tương lai của cả Nhân tộc.Lúc này, Thần Mộng biểu lộ ngưng trọng, nhưng hô hấp lại không loạn chút nào, tĩnh như chỉ thủy.Nàng mở miệng, thanh âm chậm chạp, lại cực kỳ hữu lực, nói từng chữ một.Nàng nói:- Chúng ta nghênh chiến!- Cái gì! ?Thần Mộng Thiên Tôn vừa nói ra lời ấy, rất nhiều Thiên Tôn và tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây đều ngây người.Nghênh chiến?Đối chiến với Thánh tộc có Chân Thần tọa trấn, không phải là lấy trứng chọi đá sao?- Điều này sao có thể?Một Thiên Tôn áo bào hồng đứng lên phản đối.- Ta cũng không là phải thắng. . .

Thần Vực là cố thổ của Nhân tộc, chúng là ta thủ hộ giả của Nhân tộc, cũng là thần trong lòng ức ức triệu thương sinh.

Thánh tộc đột kích, chúng ta không thể không nói một tiếng đã bỏ rơi tất cả con dân được, cho dù là vì tương lai Nhân tộc, bọn hắn cũng sẽ không tiếp nhận cái cớ đó, cũng nên có người lưu lại, cho nhân loại một cái công đạo. . .- Hơn nữa, chúng ta phải chiến, cũng là bởi vì cần tranh thủ thời gian rút lui, còn có hơn một nửa tinh nhuệ chưa rút lui, không thể bỏ qua bọn hắn được.Thần Mộng nói đến đây đã đứng lên, nàng nói:- Ta sẽ lưu lại. . .

Nghênh chiến Thánh tộc, một bộ phận trong các ngươi có thể tự nguyện lưu lại cùng ta.

Những người khác thì phải rời khỏi Thần Vực tiến đến Man Hoang vũ trụ!Thần Mộng nói như vậy, rất nhiều người đều kinh trụ, Thần Mộng lại muốn ở lại Thần Vực?Chuyện này tuyệt đối không được!Bởi vì đối với Nhân tộc hiện giờ mà nói, tác dụng của Thần Mộng còn trọng yếu hơn cả Lâm Minh!Vô luận ngươi là chinh chiến Tam Thập Tam Thiên Man Hoang, hay là ngày sau giết về Hồn Vực, đều không thể không có Thần Mộng!Lúc này, Tam Sinh Lão Nhân đứng lên, chậm rãi lắc đầu nói:- Thần Mộng. . .

Ta lưu lại là đủ rồi, ta không còn bao nhiêu thời gian để sống nữa, đi Man Hoang cũng chỉ có thể chết già, để ta lưu lại Thần Vực, cho Thánh tộc một ít trí nhớ sâu sắc đi.Tam Sinh Lão Nhân tuy rằng bộ dạng đã gần đất xa trời, nhưng hắn dù sao cũng là nhân vật đã sống ba trăm triệu năm, không người nào dám khinh thường hắn cả, cũng không người nào biết, hắn đến cùng lưu lại át chủ bài gì.-------Chương 2060: Lông vũChương 2060: Lông vũ.Nhất là lần đối chiến Thánh tộc này, Tam Sinh Lão Nhân kỳ thật vốn đã ôm ý định sát nhân thành nhân, một đỉnh tiêm Thiên Tôn quyết tâm liều chết, dù là Chân Thần cũng không thể bỏ qua.Sau Tam Sinh Lão Nhân lại là một cái lão Thiên Tôn đứng lên, hắn nói:- Nhân tộc ta tuy suy thoái, nhưng vẫn còn ngông nghênh, chúng ta mặc dù bại, cũng phải bại có tôn nghiêm, ta cũng lưu lại.- Ta. . .

Lưu lại!Lại có thêm mấy Thiên Tôn lớn tuổi tỏ thái độ.Những Thiên Tôn này, đều không ngoại lệ tuổi thọ đã không còn nhiều nữa, tu vị đã bắt đầu xuống dốc rồi.Tương lai Nhân tộc bây giờ là thuộc về người trẻ tuổiTiến đến Man Hoang vũ trụ, tất cả đều chờ ở đông sơn tái khởi, những Thiên Tôn lớn tuổi kia đã không có nhiều thời gian như vậy để chờ đợi nữa rồi.Lần lượt có mấy lão Thiên Tôn quyết định lưu lại.Kể cả lão Thiên Tôn của Thái Cổ chư tộc cũng ý định lưu thủ Thần Vực, chỉ có những Thiên Tôn tráng niên như Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê mang theo hi vọng của Thái Cổ chư tộc, đi Man Hoang vũ trụ khai thác.Đồng thời những lão Thiên Tôn này cũng ngăn trở Thần Mộng Thiên Tôn, bảo nàng vô luận như thế nào cũng không thể lưu lại Thần Vực chịu chết, nếu thế thật sự quá đáng tiếc, Nhân tộc, cần Thần Mộng lãnh đạo.Thần Mộng nhẹ nhàng lắc đầu:- Ta lưu lại, cũng không phải chịu chết, ta có nắm chắc có thể sống sót rời đi, mà những Thiên Tôn khác lưu lại, cũng chưa chắc đã nhất định phải hi sinh. . .Lời của Thần Mộng khiến rất nhiều Nhân tộc Thiên Tôn ngây ngẩn cả người.Nàng muốn xuất lĩnh Nhân tộc Thiên Tôn đối kháng Chân Thần, nhưng vẫn có cách rời đi được sao?- Nếu như là Tạo Hóa Thánh Hoàng thì nắm chắc của ta sẽ nhỏ hơn rất nhiều, nếu như là các Chân Thần khác thì cũng không phải là không thể đối kháng, đừng quên, chúng ta còn có một chiếc ' Tàu Hi Vọng '!Thần Mộng bổ sung nói.Có Tàu Hi Vọng ở đây, quả thực có có thể chạy thoát!Lúc này, Lâm Minh trong nội tâm khẽ động, đang muốn mở miệng.Mà Thần Mộng ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn Lâm Minh đã trực tiếp cự tuyệt nói:- Ngươi đừng nói nữa, ngươi phải rời đi, hơn nữa giờ phải đi ngay.- Ta. . .Lâm Minh vốn định nói, Tàu Hi Vọng trong tay hắn, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, nhưng mà thái độ của Thần Mộng lại kiên quyết như vậy.- Lâm Minh, ngươi miễn là còn sống thì chính là uy hiếp lớn nhất của Thánh tộc, trận lưu thủ chiến này không cần ngươi, sự xuất hiện của ngươi, ngược lại sẽ khiến Thánh tộc không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đánh chết ngươi, chỉ sẽ tạo thành hiệu quả ngược lại thôi.Lời của Thần Mộng lập tức đưa tới sự đồng ý của rất nhiều Thiên Tôn, Lâm Minh phải đi, lưu lại được không bù mất.Lâm Minh chỉ đành phải đáp ứng.Sau khi Thần Mộng làm ra quyết đoán, hội nghị lập tức kết thúc.Tàu Hi Vọng lưu ở Phổ Đà sơn, đám tuấn kiệt trẻ tuổi Lâm Minh dưới sự dẫn dắt của một ít Thiên Tôn trẻ tuổi đi tới hậu sơn Phổ Đà sơn, ở đây đậu đầy linh hạm, linh thuyền, Thần cung, còn có linh điểu, tọa kỵ bay lượn lấy.Qua chốc lát nữa, bọn người Lâm Minh sẽ cưỡi linh hạm xuất phát, tiến đến Man Hoang.Rất nhiều người ôm nhau tống biệt.- Tiểu tử, Nhân tộc liền nhờ vào ngươi rồi, đi Man Hoang, giết cho long trời lỡ đất đi!Hạo Vũ Thiên Tôn trùng trùng điệp điệp đánh một quyền vào ngực Lâm Minh, Lâm Minh là tuấn kiệt trẻ tuổi của hội vũ tuyển bạt đầu tiên mà Hạo Vũ và Thần Mộng chủ trì, xem như là nhất mạch Hạo Vũ và Thần Mộng.Lâm Minh trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hắn không nói gì, chỉ trùng trùng điệp điệp gật đầu, lại thi lễ một cái thật sâu với Hạo Vũ Thiên Tôn.Hạo Vũ Thiên Tôn không đi, hắn lựa chọn lưu lại cùng Thần Mộng.Hắn là lão chiến hữu của Thần Mông, quen biết đã lâu, hắn cũng là tráng niên, nhưng lại dứt khoát lưu lại, bởi vì hắn tin tưởng Thần Mộng, cũng tin tưởng chính mình.Hắn không muốn chết trận, nhưng lại muốn tranh thủ một ít thời gian cho Nhân tộc.Nghĩ đến ức ức triệu thương sinh Nhân tộc, bọn họ cần một cái công đạo.Lần ly biệt này, nói là sanh ly tử biệt cũng không đủ.Lâm Minh hít sâu một hơi, dứt khoát bước lên linh hạm, không hề ngoái đầu lại nữa.Nhưng mà khi Lâm Minh đạp vào linh hạm, lại không có ai chú ý tới, một đầu linh âm bay qua bầu trời dừng lại trên không linh ham, nó bay lượn xoay vòng lấy, một căn lông vũ từ trên lưng linh cầm kia tróc ra, chậm rãi phiêu xuống dưới.Lông vũ này không chút thu hút, không khác gì linh vũ bình thường cả, nó chậm gãi rơi vào trên linh hạm, chậm rãi dính trên đó, sau đó dần dần sáp nhập vào thân hạm, biến mất không thấy gì nữa. . .Vũ trụ dài đằng đẵng, mênh mông bát ngát.Một chiếc linh hạm cực lớn im ắng chạy đi trong tinh không.Chiếc linh hạm này tên là "Tân Kỷ Nguyên".

Cái tên này biểu thị, Nhân tộc muốn mở ra một cái Tân Kỷ Nguyên, khiến chủng tộc lại lần nữa huy hoàng.Lần lữ hành này, "Tân Kỷ Nguyên" linh hạm phải xuyên qua mười cái Đại Thế Giới trong Thần Vực mới có thể đến được một tiểu thế giới gọi là "Lam Tuyết Vực" .Tiểu thế giới này ẩn kín trong Hỗn Loạn Tinh Hải, nếu như không có tọa độ chuẩn xác thì khó mà tìm đến đây được.Tận cùng Lam Tuyết Vực dựa vào Thán Tức Thần Tường, đằng sau Thán Tức Thần Tường này chính là một trọng vũ trụ khác của Tam Thập Tam Thiên -- Man Hoang vũ trụ.Bởi vì Thán Tức Thần Tường của Man Hoang vũ trụ chưa bao giờ yếu bớt qua, cho nên trong vũ trụ cũng chưa từng có tánh mạng trí tuệ hình người nào đặt chân đến cả.Mấy tháng trước, Nhân tộc phái hai mươi Thiên Tôn đến Lam Tuyết Vực, liên thủ dùng thần minh pháp chỉ đả thông Thán Tức Thần Tường, cũng khiến cửa vào có thể duy trì.Kế tiếp, tinh nhuệ Nhân tộc đều thông qua cửa vào tiến nhập Man Hoang vũ trụ, dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm một ít nơi bí ẩn, thành lập căn cứ, phát triển sinh tồn..."

Tân Kỷ Nguyên" là linh hạm Thiên Tôn Linh Bảo cấp, tốc độ so với "Tàu Hi Vọng" tự nhiên có khác biệt rất lớn, nó từ khi xuất phát đến khi bay tới đi phải hao phí hơn hai tháng.Mà trong thời gian dài như thế cũng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện rồi, ví dụ như một đám Thiên Tôn lưu thủ của Nhân tộc đại chiến với Thánh tộc...Trong một gian đaị điện của linh hạm "Tân Kỷ Nguyên", rất nhiều Nhân tộc tuấn kiệt tụ tập ở chỗ nàyLong Nha, Hành Si, Tiểu Ma Tiên, Vô Yên, Quân Bích Nguyệt, còn có Lâm Minh...Những Thần Vực tuấn kiệt này lại lần nữa tụ họp rồi.Nhớ năm đó, ở Thần Vực đệ nhất hội vũ, những tuấn kiệt này cũng chỉ mới hai mươi tuổi đến bốn mươi tuổi, hăng hái, chỉ điểm giang sơn.Bọn hắn ở trên lôi đài triển lộ khả năng, ức triệu thương, cử thế chú mục, huy hoàng cỡ nào chứ!Nhưng mà giờ cách hơn một trăm năm, bọn hắn lần nữa tụ họp, tuy rằng thực lực từng người đều có tiến bộ nhảy vọt, nhưng đối mặt với đại kiếp nạn của Thần Vực cũng chỉ có thể hốt hoảng trốn chết...Lúc này, Tiểu Ma Tiên nhìn tinh không tráng lệ bên ngoài cửa sổ mạn tàu, sờ lấy bụng của mình, trong lòng không biết có cảm giác gì.-------Chương 2061: Xa nhau (1)Chương 2061: Xa nhau. (1)Ly khai cố thổ của mình, đi đến thế giới không biết, trong lòng đương nhiên sẽ cực kỳ phiền muộn.Mà điều duy nhất khiến nàng cảm thấy may mắn chính là có Lâm Minh vẫn một mực ở cạnh nàng.Lặng lẽ nhìn Lâm Minh ngồi xuống trong đại điện, Tiểu Ma Tiên nhấp nhẹ môi, ở trong tràng đại kiếp này, Lâm Minh cơ hồ chính là tất cả của nàng...- Không biết tiền bối tộc ta, còn có Thần Mộng Thiên Tôn bọn hắn thế nào rồi...

"Vô Yên lẩm bẩm nói, một lòng khó có thể bình tĩnh, ở bên người nàng, Hành Si vân vê từng hạt Phật châu, tựa hồ như đang tụng kinh cầu xin, Long Nha thì dựa vào vách tường, trong tay cầm một bầu rượu, tự rót uống một mình, trầm mặc không nói.Cách một lúc, Long Nha lại đổ tràn đầy một chén rượu, yên lặng nâng chén với hư không, rồi sau đó tưới rượu xuống dưới đất.Thấy một màn như vậy, trong lòng Lâm Minh thở dài, hắn biết rõ, Long Nha là đang tống biệt sư tôn của hắn...Lúc này Nhân tộc quyết chiến với Thánh tộc, bọn người Thần Mộng, Hạo Vũ còn có thể có thể bình an trở về, mà có chút Thiên Tôn lớn tuổi đã ôm quyết tâm hẳn phải chết ...Hắn đứng dậy, muốn đi đến bên người Long Nha để uống một chén với Long Nha.Mà đúng lúc này hậu, hắn đột nhiên tâm thần run lên, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.- Lâm ca!

Ngươi làm sao vậy!Tiểu Ma Tiên một mực chú ý Lâm Minh, phản ứng đột nhiên của Lâm Minh khiến nàng tâm thần xiết chặt, tu vị đã đến tình trạng như Lâm Minh sao có thể vố cớ vấp ngã như vậy được.- Lâm Minh!Những người khác cũng đứng dậy, đều ân cần nhìn Lâm Minh, bây giờ là thời kì phi thường, cho dù đang chạy trốn chết trong vũ trụ tương đối an toàn, bọn hắn vẫn luôn cảnh giác, sự khác thường của Lâm Minh khiến tâm thần bọn hắn đều xiết chặt lại.- Ta không sao...Lâm Minh khoát khoát tay, nhưng sắc mặt lại không được tự nhiên.Ngay trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm giác được rõ ràng có một cổ cảm giác khó có thể hình dung xẹt qua gian phòng này, khiến tinh thần hắn trong nháy mắt thất thủ, mà trong khi suy nghĩ hắn trống rỗng, tựa hồ có một căn lông vũ đã rơi vào trong tinh thần chi hải của hắn, rồi sau đó chậm rãi đắm chìm trong đó.Cọng lông vũ này thoạt nhìn không chút thu hút, giống như là lông vũ bình thường vậy, nhưng chính là loại bình thường này lại khiến trong lòng Lâm Minh phát lạnh.Đây là một đám cảm giác ấn ký, hắn bị người theo dõi!Nhưng mà khiến Lâm Minh ngoài ý muốn chính là, những người khác vậy mà đều không phát giác ra, chỉ có mình hắn phát hiện ra, nói cách khác, đạo cảm giác này, hơn phân nửa chỉ là nhắm vào một mình hắn mà đến.Ý nghĩ này, khiến lòng bàn tay Lâm Minh toát mồ hôi lạnh, không nói cường độ của cảm giác đáng sợ kia, chỉ riêng cảm giác của đối phương có thể lặng yên không một tiếng động thẩm thấu qua tầng phòng hộ của "Tân Kỷ Nguyên", hơn nữa không hề quấy nhiễu đến rất nhiều đỉnh tiêm Thiên Tôn trên linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" đã không phải là điều mà một Thiên Tôn có thể làm được rồi.Chẳng lẽ, thực lực của đối phương là..

Chân Thần! ?Trong nháy mắt, Lâm Minh cảm giác như rơi vào hầm băng, mình bị Chân Thần theo dõi! ?Đây quả thực là một tin tức vô cùng đáng sợ!Đám cao thủ Thần Vực như Thần Mộng đều không ở đây, người trên chiếc linh hạm này không có ai có thể đối kháng Chân Thần!Hơn nữa, ngay cả "Tàu Hi Vọng" cũng mất, càng không có Tu La pháp chỉ có thể trọng thương Chân Thần rồi...Dưới loại tình huống này, một khi mình bị Chân Thần nhìn chằm chằm vào, cơ hồ đồng đẳng với tuyên bố tử vong!- Là cố ý nhằm vào ta, hay chỉ là .., dò xét vô ý thức...Lâm Minh tay chân băng hàn, kỳ thật ngay cả chính hắn cũng không tin, vào lúc này lại có Chân Thần đi ngang qua, đúng lúc dùng cảm giác dò xét bọn hắn...Đối phương, chín thành chín là nhắm vào hắn mà đến rồi.- Lâm ca, ngươi đến cùng làm sao vậy! ?Tiểu Ma Tiên nhìn Lâm Minh, thần sắc vô cùng lo lắng.- Lâm thí chủ, vừa rồi đến cùng đã xảy ra chuyện gì?Đúng lúc này, cũng đừng giấu diếm chúng ta nữa, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, tất cả khó khăn, mọi người đều nên cùng nhau giải quyết, chúng ta không giải quyết được, còn có Nhân tộc Thiên Tôn.Hành Si chậm rãi nói, Lâm Minh trong lòng đắng chát, thật sự là Thiên Tôn cũng không giải quyết được ah...- Ta không sao, chỉ là vừa rồi trong lòng đột nhiên có một dự cảm bất an mãnh liệt, có thể là đã xảy ra điềm xấu gì đó rồi.Lâm Minh nói cũng không giả, thứ nhất là hắn cũng không hoàn toàn khẳng định.

Thứ hai là cho dù nói ra, cũng không có ý nghĩa gì cả, ngược lại còn khiến Tiểu Ma Tiên thương cảm, vào lúc này, không ai có thể ngăn được Chân Thần cả.Nói ra chẳng khác nào nói cho mọi người biết là hắn sắp chết chứ!Hơn nữa tệ nhất là một khi có Chân Thần đuổi theo "Tân Kỷ Nguyên" linh hạm, vậy thì tất cả mọi người bên trong linh hạm này đều phải chôn cùng mất!Lời của Lâm Minh khiến mọi người bán tín bán nghi.Bất quá số mệnh võ giả tích lũy đến cảnh giới nhất định, quả thật có thể xin ra một ít cảm gác kỳ dị, xu cát tị hung.Lâm Minh vừa rồi dự cảm được điềm xấu, chẳng lẽ là tiền tuyến xảy ra chuyện?Thần Mộng Thiên Tôn, sẽ không phải có gì ngoài ý muốn đấy chứ?Rất nhiều người trong lòng đều phủ kín một tầng mây đen.

Thần Mộng là tinh thần trụ cột của Nhân tộc, nếu nàng vẫn lạc, vậy thì không nói đến tổn thất trực tiếp của Nhân tộc, chỉ riêng ở phương diện sĩ khí thôi đã cực kỳ không ổn rồi.Mọi người cuối cùng yên tĩnh lại, mà lúc này, Lâm Minh âm thầm nắm chặt hai đấm, trong nội tâm tâm thần bất định, giống như ngồi trên đống lửa vậy.Cảm giác đáng sợ kia giống như tử thần báo tang vậy, nó còn có thể lại đến sao?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua ý nghĩ này, mà chỉ một phút đồng hồ sau, cảm giác kia lại lần nữa bao phủ Lâm Minh!Lúc này đây, nó thập phần r nhỏ, giống như một cọng lông vũ nhẹ nhàng xẹt qua trái tim Lâm Minh vậy, nhưng cảm giác áp bách sinh ra lại khiến hồn hải Lâm Minh gần như thất thủ!Hơn nữa trong cảm giác này, rõ ràng còn mang theo sát ý nhàn nhạt! !Cảm giác giống như cọng lông vũ, sát ý khiến người tuyệt vọng.Quả nhiên là có một tên Chân Thần, đã tập trung vào mình!Cọng lông vũ kia chính là dấu hiệu của Chân Thần, ban đầu ở Hồn Giới Nguyên Mộng vũ trụ, Đại Phạm Thần Vương cũng dùng thủ đoạn như vậy với Lâm Minh.Đây là một loại vô thượng bí pháp, thông qua máu tươi, mảnh da, tóc, thầm chí là đồ vật từng dùng mà mục tiêu lưu lại để nhớ kỹ đặc thù tánh mạng của mục tiêu, rồi sau đó trả một cái giá lớn nhất định, hao tổn tinh thần lực nhất định, ở trong thế giới rộng lớn tìm kiếm ra mục tiêu.Năm đó, phạm vi tìm tòi của Đại Phạm Thần Vương còn không lớn lắm, Lâm Minh bị hắn tìm được, cũng là bình thường.Còn lần này, cả Thần Vực 3000 giới, cực kỳ rộng lớn nhưng đối phương vẫn có thể tìm kiếm tập trung lấy Lâm Minh!Thần thông như thế, khiến trái tim Lâm Minh băng giá đến tuyệt vọng!- Trời xanh, thật sự muốn vong ta sao?

Ta lập chí leo lên đỉnh phong võ đạo, nhưng giờ phải vẫn lạc sao?-------Chương 2062: Xa nhau (2)Chương 2062: Xa nhau. (2)Lâm Minh trong lòng cười thảm, Thánh tộc, thật là để mắt hắn, nếu như hắn không đoán sai thì Thánh tộc đã chuyên môn phái ra một Chân Thần đến đuổi giết mình.Thực lực hắn hiện giờ ngay cả Thiên Tôn cũng đánh không lại, đối phương lại phái Chân Thần tới giết hắn, thủ bút thật lớn!Bọn hắn muốn thừa dịp chính mình còn chưa lớn lên triệt để xóa tên mình khỏi thế giới này để phòng ngùa hậu hoạn!Lâm Minh thất hồn lạc phách đứng người lên.Hắn cả đời này phát triển đến bây giờ, không biết đã đối mặt bao nhiêu tử vọng, nhưng lại chưa bao giờ có lần nào lại tuyệt vọng như giờ!- Lâm Minh, ngươi...

"Bọn người Vô Yên, Hành Si, Quân Bích Nguyệt ân cần nhìn Lâm Minh, bọn hắn đều cảm giác được, Lâm Minh không đúng.- Đến cùng có chuyện gì, ngươi đang gạt chúng ta?- Không có gì.Lâm Minh đột nhiên nở nụ cười, cười đến có chút buồn bả:- Thật có lỗi, ta có lẽ.., không thể cùng các ngươi đến Man Hoang khai thác tân thế giới rồi...- Cái gì! ?Lời của Lâm Minh khiến tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, nhất là Tiểu Ma Tiên, trái tim cũng như co rút lại.- Vì sao! ?Tiểu Ma Tiên khóe mắt rưng rưng, cắn môi nhìn về phía Lâm Minh, thanh âm run rẩy.Lâm Minh nhìn Tiểu Ma Tiên, trong nội tâm réo rắt thảm thiết, hắn không thể tiếp tục lưu lại trên linh hạm nữa, nếu thế chỉ có thể khiến mọi người trên linh hạm đều hi sinh vô ích, thậm chí ngay cả điểm tập kết của Nhân tộc cũng bị bạo lộ.Hắn muốn nói mình bị Chân Thần tập trung, nhưng thấy Tiểu Ma Tiên ứa nước mắt, hắn như thế nào cũng nói không nên lời...Hắn không muốn trước khi rời đi lại trông thấy bộ dáng thương tâm muốn chết của Tiểu Ma Tiên.Hơn nữa hắn biết rõ nếu như nói ra, Tiểu Ma Tiên biết rõ hắn hẳn phải chết, tuyệt sẽ không thả hắn đi, mà sẽ cùng hắn đồng sanh cộng tử.Cuối cùng nhất, Lâm Minh nói:- Ta có một số việc muốn đi làm, phải rời đi...Nghe xong lời Lâm Minh, phản ứng của Tiểu Ma Tiên là bước nhanh tới, trực tiếp nhào vào trong ngực Lâm Minh, ôm chặt lấy Lâm Minh, phảng phất giống như nếu buông lỏng sẽ mất đi vậy- Mang ta đi cùng điTiểu Ma Tiên đã hạ quyết tâm, cũng không buông tay, bởi vì trong lòng nàng cũng dâng lên một dự cảm bất an mãnh liệt, tựa hồ lần này từ biệt, sẽ không cách nào nhìn thấy Lâm Minh được nữa vậy.Nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại đang nhẹ nhàng run rẩy trong ngực, cảm thụ được tâm linh yếu ớt của Tiểu Ma Tiên lúc này, trong lòng Lâm Minh không biết có tư vị gì, cuối cùng, hắn vẫn dùng sức đẩy Tiểu Ma Tiên ra, trong giọng nói mang theo một tia kiên quyết và lạnh lùng:- Đừng hồ đồ nữa, ngươi đi theo ta, chẳng những không giúp được ta mà còn sẽ liên lụy đến ta, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!Lời Lâm Minh, còn có ngữ khí của hắn, đều lạnh lùng vô tình, Tiểu Ma Tiên ngây người.Nhưng tuấn kiệt trẻ tuổi khác cũng không biết làm sao, bọn hắn có thể khẳng định, trên người Lâm Minh đã xảy ra chuyện gì đó.Nhưng Lâm Minh không chịu nói.- Ngươi đi như vậy, Thiên Tôn chủ sự sẽ không đồng ý đâu.Quân Bích Nguyệt nhíu nhíu mày, hắn tuy rằng không biết Lâm Minh đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng hắn ẩn ẩn cảm giác, Lâm Minh rời đi tựa hồ là vì Nhân tộc, vì tính mệnh của tất cả mọi người trên chiếc linh thuyền này.- Vào lúc này, không có ai sợ chết cả, đến cùng xảy ra chuyện gì?Long Nha cũng mở miệng nói, hắn càng thêm trực tiếp, trực tiếp rút kiếm ra.- Ta sẽ nói rõ với Thiên Tôn chủ sự, rời khỏi, ta còn có sinh cơ, lưu lại, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.Lâm Minh trong khi nói chuyện đã xoay người rời đi, rời khỏi linh hạm, cần cáo tri với Thiên Tôn ở phòng điều khiển chính, hắn mở khoang thuyền ra.Mà lúc này, Tiểu Ma Tiên lại lần nữa bắt lấy Lâm Minh.- Lâm ca...Tiểu Ma Tiên tựa hồ đã dùng hết khí lực toàn thân, nàng cầm lấy tay Lâm Minh, thanh âm gần như là đang cầu xin.- Ngươi còn nhớ rõ năm đó Yêu Đế thọ yến, Tạo Hóa Thánh Tử dùng hậu lễ cầu hôn, mà ngươi lực áp Tạo Hóa Thánh Tử đoạt ta đi không?- Ngươi tại thọ yến, cường đại, khí phách, không thể ngăn cản, bao nhiêu vũ trụ hùng chủ đều bị ngươi thuyết phục.

Ngày đó, cũng là thời khắc hạnh phúc nhất cuộc đời ta...- Ta vứt bỏ chủng tộc của ta, vứt bỏ gia gia của ta, đi theo ngươi đến Man Hoang vũ trụ, ta hiện giờ đã không còn gì nữa, nhưng ta chưa từng hối hận, bởi vì ta còn ngươi ...

Nhưng mà..

Ngươi muốn ta ngay cả ngươi cũng mất đi sao?Lời của Tiểu Ma Tiên phảng phất như một thanh đao nhọn đâm vào tim Lâm Minh.Thân thể Lâm Minh run rẩy, đau nhức không cách nào hô hấp, hắn quay đầu nhìn Tiểu Ma Tiên, nhìn nữ hài tử nước mắt dàn dụa trước mắt.Cuối cùng nhất, hắn ôm nàng.Hắn nói khẽ bên tai Tiểu Ma Tiên:- Chiếu cố tốt con của chúng ta, nó là tánh mạng kéo dài của ta.Nói xong những lời này, Lâm Minh không hề dừng lại, hắn nhanh chóng rời đi, lưu lại Tiểu Ma Tiên với thần sắc buồn bả, thân thể mềm mại run rẩy.Nàng bất lực co quắp ngã xuống bên tường, trơ mắt ra nhìn bóng lưng Lâm Minh, biến mất ở ngõ rẽ hành lang....Cửa khoang thuyền linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" mở ra.Một bóng người đơn bạc, yên lặng rời khỏi linh hạm, bay vào sâu trong tinh không.Lâm Minh không hề giấu diếm Thiên Tôn chủ sự, hắn đều nói rõ ra hết.Tuy rằng tất cả mọi người nguyện ý cùng i Lâm Minh đánh một trận đẫm máu, nhưng hy sinh vô vị không có bất kỳ ý nghĩa gì, huống chi người trên linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" chính là hi vọng của Nhân tộc ...Lâm Minh cứ như vậy rời đi.Trong vũ trụ rộng lớn vô biên, thân ảnh Lâm Minh lộ ra càng thêm cô độc...- Tánh mạng, thật sự là nhỏ bé...Lâm Minh nhìn vũ trụ mênh mông, nó có thể dễ dàng tồn tại mấy trăm ức năm, hơn một ngàn ức năm.So với vũ trụ mà nói, tánh mạng chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủn.Dù là một ít hùng chủ tuyệt thế trước kia, hiện giờ cũng đều đã hóa thành hạt bụi...Một số năm sau, mình cũng sẽ là một hạt sao?Tinh không mênh mông, Lâm Minh theo Thể Nội Thế Giới trong lấy ra Hỗn Nguyên Thiên Cung. , chương mới nhất phỏng vấn: . .Đây là Thiên Tôn Linh Bảo mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu cho hắn, đã từng vài lần cứu tính mạng hắn, mà vào thời khắc này, Lâm Minh cô độc một người dẫn dắt Thánh tộc Chân Thần rời đi, làm bạn với hắn cũng chỉ có tòa Hỗn Nguyên Thiên Cung này thôi.Lâm Minh chỉ có tu vị Thánh chủ đỉnh cao, lại bị Chân Thần đuổi giết, tương đương với đã bị phán tử hình rồi.Nhưng Lâm Minh lại chưa từng buông tha, kỳ thật trong lòng của hắn, đã nghĩ kỹ phương pháp trốn chết, tuy rằng hi vọng thành công xa vời đến khiến lòng người lạnh ngắt.Lâm Minh cũng không triển khai kế hoạch trước kia của mình, mà khu động lấy Hỗn Nguyên Thiên Cung, bắt đầu Không Gian Đại Na Di.Hắn muốn tận lực cách linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" xa một chút, miễn cho liên lụy đến bọn hắn.Tánh mạng mọi người trên thuyền đối với Lâm Minh mà nói rất quan trọng yếu, nơi đó chẳng những có hi vọng Nhân tộc, mà còn có bằng hữu, thê tử, hài tử của mình. . .Hắn tuyệt không cho phép linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" xuất hiện bất cứ sự cố nào.-------Chương 2063: Phiêu vũ thần vươngChương 2063: Phiêu Vũ Thần Vương.Hắn không ngừng bay vào sâu trong tinh không, mà đúng lúc này, trong lòng hắn đột nhiên chấn động, sắc mặt đại biến, ngay trong nháy mắt vừa rồi, trong đầu hắn vậy mà vang lên một giọng nói!Đó là thanh âm một nữ tử, thanh âm đạm mạc mà lạnh như băng. . .- Ngươi tựa hồ đã rời khỏi đồng bọn của mình rồi?Nữ tử thần bí trì hoãn nói, Lâm Minh tâm thần chấn động, hắn cắn chặt răng, không trả lời, hắn biết rõ chủ nhân thanh âm này chính là Chân Thần đang đuổi giết hắn.Đối phương dĩ nhiên là một nữ nhân.Lâm Minh trong nội tâm có chút luống cuống, vị trí của hắn hiện giờ cách linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" nhiều nhất chỉ vài tỷ dặm.

Nếu như nữ sát tinh này giết mình, lại đuổi theo "Tân Kỷ Nguyên" thì hoàn toàn có thể đuổi theo kịp.Hậu quả kia, không thể lường được!- Ngươi tựa hồ đang lo lắng?Thanh âm nữ tử có một chút hiếu kỳ:- Là đang lo lắng cho tính mạng đồng bọn sao?

Ta rất kinh ngạc. . . tánh mạng của ngươi còn khó giữ được, lại còn có tâm tư lo lắng cho người khác, ngươi chủ động rời khỏi chiếc linh hạm kia, tựa hồ cũng là muốn dùng hi sinh của mình để bảo toàn đồng bạn sao?- Ta rất khó lý giải suy nghĩ của ngươi.

Nhưng ta vẫn khẩm phục dũng khí của ngươi khi làm ra lựa chọn đó.

Để tỏ lòng tôn trọng của ta, ta cho ngươi biết tên của ta -- ta gọi Phiêu Vũ.Phiêu Vũ. . .Phiêu Vũ Thần Vương sao?Lâm Minh chưa từng nghe qua cái tên này, Chân Thần trong vũ trụ này có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng có rất ít người có thể liệt kê ra hết tất cả Chân Thần.

Có rất nhiều Chân Thần ở trạng thái nửa quy ẩn, cường đại mà lại thần bí.- Ngươi có thể yên tâm, ta không có hứng thú giết những người kia, ta lần này ra tay, là được người nhờ vả, ta cũng chỉ định giết một mình ngươi thôi, giết ngươi, ta tự nhiên sẽ rời đi.Thanh âm nữ tử vang vọng bên tai Lâm Minh.Lâm Minh trong nội tâm khẽ động:- Được người nhờ vả?- Không sai. . .

Ta thiếu nợ một phần nhân tình, chỉ là không nghĩ tới, cách trả nhân tình chỉ là cần ta đuổi giết một Thánh chủ, nó khiến ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. . .- Thì ra là vậy. . .Lâm Minh dãn nhẹ một hơi, cũng không phải là mỗi một Thánh tộc Chân Thần, đều muốn đưa Nhân tộc vào chỗ chết.Như vậy ít nhất linh hạm "Tân Kỷ Nguyên" được bảo tồn rồi.Bất quá Tạo Hóa Thánh Hoàng vậy mà mời ra hai Chân Thần, một người suất lĩnh đại quân đánh Thần Vực, người khác chuyên môn tới giết mình, coi trọng hắn tới loại trình độ này, khiến Lâm Minh phải im lặng.Thánh chủ đỉnh phong bị Chân Thần đuổi giết, quả thực chính là trò cười lớn nhất thiên hạTốc độ Lâm Minh chậm lại, cuối cùng lại hoàn toàn ngừng.Lâm Minh từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung bay ra ngoài, thu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung, lại từ trong Tu Di giới lấy ra một tấm lệnh bài.Tấm lệnh bài này cực kỳ cổ xưa, mặt ngoài có khắc đường vân cực kỳ phức tạp.- Tu La Lệnh?Nữ tử thần bí dường như đã cách Lâm Minh rất gần, đã có thể quan sát được nhất cử nhất động của Lâm Minh rồi, hơn nữa, nàng cũng nhận ra lệnh bài năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.Ý định của Lâm Minh chính là trốn vào Tu La Lộ.Rồi sau đó. . .

Tiến vào Uổng Tử Cốc!Hiện giờ thí luyện cuối cùng nhất vẫn còn rất lâu mới có thể mở ra, Lâm Minh muốn tránh nữ tử thần bí, chỉ có đường lui duy nhất đó là -- Uổng Tử Cốc!Uổng Tử Cốc là một tuyệt địa, đỉnh tiêm Thiên Tôn tiến vào cũng sẽ bị nhốt trong đó.Nhưng Chân Thần có thể bị nhốt không?Lâm Minh không biết, Uổng Tử Cốc là chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, dù sao giờ đã cách 10 tỷ năm, lực trường suy yếu, có thể vây khốn Chân Thần hay không vẫn khó nói.Ví dụ rõ ràng nhất chính là Tu La pháp chỉ do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, nhưng lại không giết chết được Tạo Hóa Thánh Hoàng.Hơn nữa. . .

Cho dù Uổng Tử Cốc có thể vây khốn nữ Chân Thần này, nàng nói không chừng cũng sẽ vì không biết tình huống Uổng Tử Cốc mà trực tiếp đuổi theo giết mình, như vậy mặc kệ nàng về sau có thể đi ra hay không, đối với Lâm Minh mà nói đều không có ý nghĩa gì cả, bởi vì Lâm Minh sẽ bị Phiêu Vũ Thần Vương giết chết trong cốc.Lui một vạn bước nói, mặc dù Phiêu Vũ không truy vào, nhưng sau khi Lâm Minh tiến vào Uổng Tử Cốc cũng thành cá trong chậu.Ngoại giới một năm, trong cốc mười năm.Nếu như Uổng Tử Cốc bị Phiêu Vũ phong tỏa, Lâm Minh ở bên trong phải ngốc tới khi nào đây?Một mực bế tử quan cũng không thể nào tu đến cảnh giới có thể chống lại Chân Thần được, đợi đến lúc thương thế Tạo Hóa Thánh Hoàng tốt hơn, hắn cũng sẽ giết vào Tu La Lộ, vậy thì Lâm Minh sẽ có đường sống sao?Loại ý niệm này hiện lên trong đầu Lâm Minh.Hơn nữa thậm chí có thể trước khi Lâm Minh tiến vào Uổng Tử Cốc đã bị Phiêu Vũ đuổi theo rồi.Nghĩ đến đây, Lâm Minh trong nội tâm đắng chát, đây là một con đường chạy trốn xa vời cỡ nào chứ. . .Đúng vào lúc này, tinh thần chi hải của Lâm Minh lại lần nữa vang lên thanh âm Phiêu Vũ Thần Vương:- Lấy ra Tu La Lệnh, ngươi định tiến vào Tu La Lộ sao?

Nó sẽ chỉ khiến ngươi chết nhanh hơn thôi.Tu La Lộ vốn cũng không phải là cấm địa gì, chỉ cần có thông đạo, hoặc là có Tu La Lệnh thì ai cũng có thể tiến vào đó.Mà Chân Thần có thể đánh nhau thông Thán Tức Thần Tường, muốn tiến vào Tu La Lộ lại càng thêm đơn giản.Lâm Minh trốn vào Tu La Lộ, Phiêu Vũ Thần Vương sau đó có thể đuổi vào ngay.Tu La Lộ tuy rằng cũng là một cái Đại Thế Giới, nhưng địa vực so với Thần Vực không lớn lắm, Phiêu Vũ Thần Vương cùng vào với Lâm Minh, khoảng cách giữa bọn hắn sẽ được rút ngắn rất lớn.Lâm Minh không thể xác định địa điểm truyền tống, đến Tu La Lộ rồi nhưng không biết cách Uổng Tử Cốc có xa lắm không, hắn còn phải xác định vị trí của mình, sau đó lại minh xác phương hướng Uổng Tử Cốc.Thế nhưng Phiêu Vũ Thần Vương lại khác, có Chân Thần dấu hiệu, nàng có thể trực tiếp giết qua.Trong khi Lâm Minh cái gì cũng chưa làm rõ thì nói không chừng Phiêu Vũ Thần Vương đã đuổi tới rồi.Như vậy tính ra khả năng chạy trốn của Lâm Minh chỉ sợ còn chưa đến một phần vạn. . .Nhưng mà, mặc kệ xa vời cỡ nào, Lâm Minh chỉ có thể lựa chọn như vậy, nếu không hắn càng phải chết không thể nghi ngờ.Nắm Tu La Lệnh trong tay, Lâm Minh bắt đầu rót năng lượng vào Tu La Lệnh. . .Nhưng mà có chút kỳ quái chính là, vốn dựa theo kinh nghiệm của Lâm Minh thì chỉ cần một nén nhang là đã có thể khởi động Tu La Lộ.Nhưng bây giờ, đã một phút đồng hồ rồi, rót vào nhiều năng lượng như vậy nhưng Tu La Lệnh vẫn không có phản ứng gì.Lâm Minh nhíu chặt lông mày, năng lượng rót vào càng thêm mãnh liệt, nhưng Tu La Lệnh chỉ hiện ra ánh sáng nhạt, hoàn toàn không có ý mở ra không gian thông đạo.- Đây là làm sao vậy?Lâm Minh trong nội tâm hốt hoảng, chẳng lẽ Tu La Lệnh xảy ra vấn đề, hoặc là có hạn chế số lần sử dung sao?-------Chương 2064: Bẫy rập xinh đẹp (1)Chương 2064: Bẫy rập xinh đẹp. (1)Trời xanh ngay cả chút hy vọng xa vời như vậy cũng không cho hắn sao?- Truyền tống, truyền tống cho ta đi!Lâm Minh dốc hết tất cả năng lượng trong cơ thể, giống như là lúc trước khu động Tu La Cổ Thần Pháo vậy, không hề giữ lại rót toàn bộ tinh khí thần của mình vào trong Tu La Lệnh.Hắn cắn chặt răng, toàn thân đều đắm chìm trong thần quang, trong lòng lúc tuyệt vọng, bỗng nhiên, Tu La Lệnh chấn động lên, ở sau lưng Lâm Minh, không gian "Tạch tạch tạch" nứt ra.Giống như có một đôi bàn tay lớn, đang không ngừng xé rách không gian ra vậy, mảnh vỡ không gian tứ tán, lộ ra một đầu không gian thông đạo thâm thúy đen kịt!Không gian thông đạo này không biết thông hướng phương nào, bên trong thổi ra Thời Không Phong Bạo đáng sợ, Lâm Minh không chút nào hoài nghi, mặc dù một ngôi sao bị cơn bão táp này cuốn vào trong đó, cũng sẽ bị thổi thành mảnh vỡ.Trong tích tắc này, trong lòng Lâm Minh có một tia nghi hoặc, mình dùng Tu La Lệnh mở ra thông đạo Tu La Lộ, chẳng lẽ đã xảy ra dị biến nào đó sao?Bất quá bây giờ không phải là lúc do dự, mặc kệ truyền tống xảy ra chuyện nguy hiểm gì, cũng còn tốt hơn rơi vào tay nữ tử thần bí kia.Lâm Minh bay về phía không gian thông đạo, nhưng mà ngay khi hắn sắp vào không gian thông đạo, trong đó đột nhiên truyền hấp lực đáng sợ giống như hắc động trực tiếp hút Lâm Minh vào trong.Trong lúc nhất thời, trời đất quay cuồng, Lâm Minh cảm giác thân thể của mình phảng phất như bị xé nứt, đau nhức kịch liệt lan khắp toàn thân, loại đau đớn này cơ hồ khiến hắn ngất đi!Hắn cắn chặt răng, dùng đích ý chí lực cường đại bảo trì thanh tỉnh, hắn biết rõ, mìn một khi ngất đi thì sẽ xong đời ngay.Trong không gian, Phong Bạo đáng sợ vẫn tiếp tục, Lâm Minh cảm giác nhục thể của mình phảng phất như bị vô số đao nhọn cắt lấy vậy, đau đớn toàn tâm.Đến lúc này, Lâm Minh đã có thể khẳng định, lúc hắn dùng Tu La Lệnh truyền tống đến Tu La Lộ đã xuất hiện vấn đề!Có lẽ bởi vì lực lượng ngưng tụ quá độ, có lẽ có liên hệ không hiểu với việc ba khối Duyên Chi Đế Ngọc tập hợp đủ, tóm lại, không gian thông đạo hắn lần này truyền tống hoàn toàn khác với trước kia.Không gian phong bạo của Tu La Lộ trước kia cường độ ngay cả một phần mười thế này cũng không đến.Nếu như võ giả thực lực không đủ bị không gian phong bạo này cuốn vào, chỉ sợ đã sớm thành thịt nát rồi.Bồng!Một tiếng trầm đục, Lâm Minh cảm giác mình đập vào đồ vật thô sáp nào đó, khiến hắn gần như ngất đi.Sau một khắc, Lâm Minh cảm giác trận trận gió lạnh thổi ra, hắn mở hai mắt ra, đập vào mắt chính là một mảnh thế giới màu xám hoang vu.Trên bầu trời, lơ lửng từng đám mây âm trầm, ánh sáng thập phần yếu ớt.Trên mặt đất, khắp nơi là nham thạch lỏa lồ những khối nham thạch kia lớn nhỏ đồng đều, hình dạng cũng tương tự, Lâm Minh tập trung nhìn vào, lại phát hiện đó căn bản không phải là nham thạch, mà là tấm bia đá đứt gãy.Văn tự trên tấm bia đá đã sớm không thể khảo cứu, vô cùng quái dị.Đạp trên phiến thổ địa vô cùng hoang vu kia, Lâm Minh cảm giác tất cả mọi thứ ở đây đều dữ tợn mà áp lực.Nơi này là chỗ nào vậy?Lâm Minh trong lòng hoàn toàn mất hết khái niệm, hắn khuếch tán cảm giác ra, nhưng căn bản không tìm thấy điểm cuối của phiến thế giới này.Hắn lấy ra khối Tu La Lệnh kia của bản thân, tập trung nhìn vào, nhẹ hít một hơi lạnh.Tu La Lệnh cổ xưa kia vậy mà nưt hành hai nửa, không cách nào sử dụng được nữa.Đến cùng xảy ra chuyện gì?Lâm Minh trong lòng sinh ra một cảm giác hoang đường không hiểu, tựa hồ thế giới mình ở hiện giờ mới là thế giới chân thật, mà tất cả những gì hắn trải qua trước kia đều giống như mơ mộng dị giới vậy.Từ lúc Thất Huyền Vũ Phủ khảo hạch, Thất Huyền Cốc đại bỉ, lại đến hành trình Thánh Ma đại lục, Thần Vực đệ nhất hội võ, Thánh tộc xâm lấn.

Tất cả tất cả đều giống như mộng vậy. . .Loại cách nghĩ không hiểu thấu này khiến Lâm Minh hoảng hốt.Mà đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên trong lòng chấn động, vào sát na kia, hắn cảm giác.

Một đạo cảm giác yếu ớt xẹt qua thân thể mình, rồi sau đó trong nháy mắt biến mất vô tung.Đây là. . . cảm giác của Phiêu Vũ Thần Vương!Sát ý chân thật như thế khiến Lâm Minh bỗng nhiên tỉnh táo, cảm giác kỳ dị trước kia cũng hoàn toàn biến mất.Tĩnh tâm thể ngộ, ở trong cơ thể Lâm Minh, Chân Thần ấn ký mà Phiêu Vũ Thần Vương lưu lại vẫn còn đó thậm chí, Lâm Minh còn có thể cảm giác được liên hệ giữa Phiêu Vũ Thần Vương với tinh thần của mình, chỉ là phần liên hệ này so với trước kia đã yếu hơn nhiều.Tựa hồ, mình và Phiêu Vũ Thần Vương bây giờ đang ở hai thế giới khác nhau vậy.Có lẽ, qua một thời gian ngắn kế tiếp nàng sẽ tìm được đến đây. . .Lâm Minh nghĩ như vậy, trong nội tâm cười khổ.Hắn không biết mình còn có thể sống bao lâu.Truyền tống xuất hiện ngoài ý muốn, nơi này đến cùng có phải là Tu La Lộ không?

Nếu phải thì sẽ là nơi nào của Tu La Lộ?Chẳng lẽ là ở sâu trong Đại Hoang sao?Lâm Minh nghĩ tới Tu La Lộ Đại Hoang đạo cảnh, cũng chính là bình chướng tự nhiên giữa Tu La Lộ và bên ngoài Tu La Lộ .Nghe đồn Đại Hoang của Tu La Lộ vô biên vô hạn, đỉnh tiêm Thiên Tôn cũng không dám xâm nhập.

Trong đó đến cùng có cái gì vẫn là một điều bí ẩn.Nhưng mà, mặc dù là ở sâu trong Đại Hoang chỉ sợ cũng không ngăn được Chân Thần.Ở trong vũ trụ này, tựa hồ không có gì có thể ngăn trở bước chân của Chân Thần, cho dù là Thán Tức Thần Tường cũng không thể, chỉ là phá vỡ Thán Tức Thần Tường, Chân Thần cũng phải trả một cái giá lớn mà thôi.. . .Ấn ký của Phiêu Vũ Thần Vương thủy chung chưa từng yếu bớt, Lâm Minh ở trong phiến thế giới hoàn toàn xa lạ này căn bản không biết mình phải làm gì.Hắn bắt đầu tìm kiếm không có mục đích, hắn hi vọng ở thế giới này, có thể phát hiện ra chuyển cơ nào đó.Nhưng mà ở đây tựa hồ là hoang vu vĩnh viễn không chừng mực, dù là một cọng cỏ, một con sâu nhỏ cũng không có.Thiên Địa mênh mông, Lâm Minh lẻ loi độc hành, ánh sáng yếu ớt trên bầu trời chiếu vào trên người hắn, lộ ra cái bóng thật dài.Thân ảnh nhỏ bé của hắn tở trong cả vùng đất Man Hoang này lộ ra càng thêm cô đơn.Một khắc này, Lâm Minh cảm nhận được rõ ràng cô đơn trước nay chưa từng có.Hắn đột nhiên cực kỳ nhớ Tiểu Ma Tiên, nhớ con của mình, nhớ Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, nhớ cha mẹ của mình.Hắn một mực bước đi, Chân Thần ấn ký của Phiêu Vũ Thần Vương trên người hắn giống như một lá bùa đòi mạng, khi thì trở nên mạnh mẽ, khi thì yếu bớt, lại thủy chung chưa từng rời đi.Lâm Minh không biết ở bên ngoài xảy ra chuyện gì, Thần Mộng Thiên Tôn có thuận lời đào thoát không?

Tiểu Ma Tiên và con của mình còn an toàn rời đi không?Ở dị vũ trụ, đám thê tử của mình, còn có hài tử sống có tốt không?Nhân loại, còn có hi vọng có thể lần nữa quật khởi không?-------Chương 2065: Bẫy rập xinh đẹp (2)Chương 2065: Bẫy rập xinh đẹp. (2)Đối với những điều đó, trong lòng Lâm Minh tràn đầy lo lắng. . .Hắn xưa nay tâm chí kiên cường, trong những năm tháng trước đây, dù vào lúc khó khắn nhất, cực khổ nhất của nhân sinh cũng chưa từng buông tha.Hắn cực kỳ quý trọng tính mạng, hắn hướng tới võ đạo đỉnh phong.Hắn một đường tiến về trước, không sợ hãi, hắn chiến đấu vì thân nhân bằng hữu chiến đấu, vì bản thân chiến đấu, không biết bao nhiêu lần lực áp quần hùng, ngăn cơn sóng dữ!Huyễn Vô Cơ, Dương Vân, Thiên Minh Tử, Tạo Hóa Thánh Tử, lần lượt các địch nhân cường đại, hoặc là bị Lâm Minh dùng trí, hoặc là bị nghiền áp, từng người bại vong trong tay Lâm Minh. . .Lâm Minh cả đời này, hiếm có thua trận!Hắn chưa bao giờ thất lạc và mê mang như hôm nay cả.Có lẽ, người có kiên cường hơn nữa cũng có một mặt yếu ớt.Nhân kiệt có xuất chúng hơn nữa, cũng có một ngày gặp rủi ro. . .Lâm Minh một mực bước đi, một mực bước i đi, hắn phát hiện, thế giới căn hoang vu bản cũng không có nguyên khí, mà còn từ trong cơ thể Lâm Minh không ngừng rút ra năng lượng nữa.Hắn không biết đã đi bao nhiêu ngày, bởi vì năng lượng bị Man Hoang không gian tiếp tục hấp thu nên hắn có một loại cảm giác thập phần uể oải.Thế giới này, rất cổ quái!Hắn thậm chí có cảm giác đói khát giống như phàm nhânHắn biết rõ, đây là do năng lượng tiêu hao quá nhiều, nếu không hắn bản bản đã không vậy rồi.Hắn ngồi xuống trên một tấm bia đá, tấm bia đá lành lạnh, trên đó ngưng một tầng băng sương.Hắn tách xuống tầng băng sương kia, để vào trong miệng.Trong băng tuyết lạnh buốt mang theo vị đắng chát tan thành nước, làm dịu đi yết hầu đã khát khô của Lâm Minh, khiến Lâm Minh cảm khái không hiểu .Mà đúng lúc này, bỗng nhiên, Lâm Minh trông thấy ở trên đường chân trời xẫ tựa hồ có một bóng người!Phát hiện này, khiến Lâm Minh trong lòng chấn động, thân thể của hắn cũng theo đó nhảy dựng lênBóng người kia trong nháy mắt đã biến mất, nhưng Lâm Minh khẳng định, mình tuyệt đối không nhìn lầm.Hơn nữa, đó tựa hồ là một nữ nhân.Phiêu Vũ Thần Vương?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua ý nghĩ này.

Hắn không thể xác định được.Mà hắn không do dự nữa, trực tiếp đi về hướng bóng người kia.Hắn không chạy như điên, cũng không phi hành, chỉ đi tới từng bước một, thời gian dần qua, hắn rút ra Ám Long Thương.Mặc kệ nàng là ai, Lâm Minh cũng phải đi đối mặt, nếu như là Phiêu Vũ Thần Vương thì hắn có trốn cũng không thoát.Nhưng mà, lúc chính thức đi đến đường chân trời mà hắn trông thấy.Lâm Minh lại sợ ngây người.Ở trên mảnh thổ địa kia, vậy mà dựng một mặt gương cực lớn.Tấm gương kia giống như là Hàn Băng Kính Lâm Minh từng thấy trong Tu La cm địa vậy, trong đó ẩn chứa một thế giới khác!Phiến thế giới khác, chim hót hoa nở, hiếm quý vô số, tạo thành nét đối lập rõ ràng với Man Hoang bên này.Mà bề mặt của tấm gương này chính là cửa vào thế giới khác.- Sao lại là Hàn Băng Kính mà chủ nhân Tu La Lộ lưu lại chứ?Lâm Minh không thể xác định, có lẽ đây chỉ là trùng hợp.

Hắn bước chân vào không gian trong gương, thổ địa ở đây mọc đầy tiên thảo, các loại linh thực tranh nhau tách ra.Có linh điểu năm màu bay lượn trên trời xanh, có tiên thú chạy trong rừng, ánh mặt trời phổ chiếu, linh tuyền róc rách, điềm lành trận trận.Lâm Minh sửng sốt rất lâu, chỉ chênh lệch một bước, một mặt là tĩnh mịch, một mặt là Thiên Đường.Hắn đã ở trong Man Hoang quá lâu, đột nhiên đi vào phiến thế giới trong kính này, cảm nhận được sinh cơ bừng bừng ở đây, hắn có cảm giác như cách một thế hệ vậy.Thiên Địa nguyên khí trở về, thân thể của hắn bắt đầu tự động hấp thu lấy Thiên Địa nguyên khí nồng đậm, năng lượng đang không ngừng khôi phục lấy.Hắn tham lam hô hấp lấy, uống vào linh tuyền, ăn lấy linh quả, hắn cảm giác lực lượng của mình đã khôi phục lại toàn bộ, đang chậm rãi đạt đến đỉnh phong.Hắn một đường tiến lên, muốn tìm được thân ảnh nữ tử nhìn thấy trước kia.Nữ tử không ìm được, nhưng hắn thấy được một tòa núi cao.Trên tòa núi cao này, có nguyên khí nồng đậm trút xuống xuống, tựa hồ như nó chính là suối nguồn nguyên khí của thế giới trong kính này vậy.Lâm Minh tay không leo lên, thời gian dần qua leo lên núi cao.Ở đỉnh núi cao, hắn thấy được một cây thần thụ.Gốc thần thụ này không có bao nhiêu lá cây, chỉ có một mảnh cày già dài hẹp vươn rộng ra, giống như Phi Long cứng cáp vậy.Ở trên nhánh cây này treo hai quả trái cây kỳ lạHai quả trái cây này ngưng tụ đại đạo phù văn, tựa hồ như Ức Năm Đạo Quả do thiên địa tinh hoa ngưng tụ mà thành vậy, khiến người phỉa ứa nước miệng, hận không thể ngay lập tức ăn hết chúng.Lâm Minh trong lúc nhất thời giật mình, đây là Thiên Địa thần dược sao?Hắn do dự một chút, vươn tay, muốn thử hái quả trái cây kia, mà ngay khi hắn vươn tay ra, một trong hai quả trái cây lại tự động bay vào trong tay Lâm Minh.Tựa hồ trái cây này hữu duyên với Lâm Minh vậy.- Rốt cuộc đây là trái cây gì đây?Lâm Minh khó hiểu, nhưng hắn có thể để xác định, trái cây này không phải chuyện đùa, tuyệt đối là Thiên Địa kỳ trân, nếu như phải hình dung cấp bậc của nó thì ít nhất cũng là đỉnh tiêm Chân Thần cấp, thậm chí còn cao hơn nữa!Là thân thủ mà chủ nhân Tu La Lộ năm đó gieo xuống sao?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua ý nghĩ này, hắn dùng Tu La Lệnh đến nơi này, nếu như nói cây đại thụ này có quan hệ với chủ nhân Tu La Lộ thì cũng chẳng có gì lạ cả.Nhưng mà vấn đề là, nếu thật là thần thụ của chủ nhân Tu La Lộ, vậy thì chẳng phải nó đã sinh trưởng cả 10 tỷ năm sao?Có tánh mạng có thể vượt qua 10 tỷ năm sao?Lâm Minh nhìn trái cây trong tay, đại đạo phù văn ngưng tụ trong trái cây tuyệt đối không phải là giả, hắn do dự một chút, một ngụm cắn xuống.Đúng lúc này, hắn đã bất chấp suy nghĩ nên lợi dụng nó luyện đan thế nào, cũng bất chấp cân nhắc dùng thực lực của mình ăn vào Đạo Quả như vậy có thể chịu được không.Hắn đã liều lĩnh rồi!Hắn cực kỳ bức thiết có chuyển cơ, bức thiết cao thực lực của mình.Vỏ trái cây rất mỏng, thịt quả hoàn toàn trong suốt, giống như quả đông lạnh vậy, cắn vào miệng lập tức tan ra, hương vị ngọt ngào đến cực hạn, khiến người gần như mê say.Lâm Minh thề, hắn cho tới bây giờ chưa từng được ăn thứ gì ngon như vậy, hắn vốn cũng không phải là người ham thích ăn uống, nhưng lúc ăn trái cây này, hắn cảm giác như mình hận không thể nuốt luôn cả đầu lưỡi vậy.Chỉ hơn mười tức Lâm Minh đã ăn xong quả trái cây kia.Thậm chí ngón tay, bờ môi hắn đều liếm thập phần sạch sẽ.Sau đó, hắn chờ đợi lực lượng của trái cây bộc phát ra, nói chung, thiên tài địa bảo phẩm giai càng cao, lực lượng bộc phát ra lại càng khủng bố, võ giả bình thường khó có thể thừa nhận, thậm chí sẽ bạo thể mà vong.Hắn định sau khi tiêu hỏa quả trái cây này sẽ đi hái quả thứ hai.Nhưng mà, đợi một nén nhang, cảm giác lực lượng bộc phát cũng không đánh úp tới.Ngược lại Lâm Minh cảm nhận được một cổ cảm giác thoái mái trước nay chưa từng có.-------Chương 2066: Bẫy rập xinh đẹp (3)Chương 2066: Bẫy rập xinh đẹp. (3)Một cổ nhiệt lưu phát tán tứ phía, tràn ngập kinh mạch huyết nhục Lâm Minh, bay lên đến tinh thần chi hải của hắn, khiến hắn cảm giác mình phiêu phiêu dục tiên.Thân thể của hắn càng ngày càng nóng, cảm thấy chóng mặt, phảng phất như uống say vậy, toàn thân thoải mái dễ chịu không hiểu.Hắn muốn nằm trên mặt đất ngủ một giấc.Dưới gốc thần thụ kia chính là bãi cỏ dày đặc hương thơm, đúng là một chiếc giường lớn thoải mái dễ chịu nhất trên đời.Trong khi Lâm Minh sinh ra ý niệm này thì đột nhiên trong nội tâm đột nhiên phát lạnh, một cái cơ linh tỉnh lại.Hắn bỗng nhiên quay đầu lại, lại phát hiện, ở cách hắn ba thước, không biết lúc nào đã xuất hiện một nữ nhân! !Nàng tựa hồ đã đến nơi này từ sớm.

Nhưng vì Lâm Minh ăn trái cây nên căn bản không phát giác ra.Nữ nhân này, hắc y, tóc đen, khuôn mặt phủ một chiếc khăn che mặt màu đen, khiến người không thấy rõ được dung mạo nàng, hai mắt nàng như tinh không đen kịt, khiến người phảng phất như bị cuốn vào đó. .- Ngươi. . .Lâm Minh nhìn chăm chú khuôn mặt nữ tử kia.

Nhưng mà cảm giác thanh tỉnh vừa rồi lại không thể tiếp tục, cảm giác nóng rực và mê muội lại lần nữa đánh úp lại, hắn cảm giác trì độn, thần thức ly thể chưa đầy ba thước, căn bản không cách nào phân biệt cô gái trước mắt rốt cuộc là ai.Phiêu Vũ Thần Vương?Trong lòng Lâm Minh xẹt qua ý niệm này, muốn sờ vào Tu Di giới của mình, nhưng cánh tay lại không nghe lời.Chuyện gì xảy ra. . .Trong lòng Lâm Minh có một dự cảm bất ổn, nữ nhân này, tựa hồ chính là nữ nhân vừa rồi mình nhìn thấy, nàng chẳng lẽ cố ý dẫn mình đến đây, ăn trái cây sao?Cái quả này, Lâm Minh trước kia đã xem qua, rõ ràng là Ức Niên Đạo Quả ngưng tụ thiên địa tinh hoa, không thể nào là độc dược được.Hơn nữa. . .

Lui một vạn bước nói, cho dù Đạo Quả này là độc dược, cũng tất nhiên là độc dược thập phần trân quý, cần gì dùng trên người mình, bởi vì hắc y nữ nhân trước mắt này mạnh hơn mình nhiều lắm, nàng hoàn toàn có thể nhẹ nhõm giết chết mình, cần gì phải dùng độc?Lâm Minh trong nội tâm xẹt qua trùng trùng điệp điệp bí ẩn, hắn cảm giác thần trí mình càng ngày càng không thanh tỉnh, hắn lảo đảo một cái, loạng choạng đi tới chỗ nữ tử kia.Trong mắt nàng kia toát ra cảm tình hết sức phức tạp.Nàng cứ đứng ở nơi đó, giống như là Tiên Tử vậy, lại không tránh né Lâm Minh.Lâm Minh lập tức muốn ngã vào trong ngực cô gái mặc áo đen, thời khắc cuối cùng, hắn bám lấy bả vai nữ tử, lúc này mới chống được thân thể của mình, trong lúc nhất thời, khuôn mặt Lâm Minh cách đôi má nữ tử chỉ có mấy thốn.Khoảng cách gần như vậy, Lâm Minh có thể ngửi được rõ ràng hương khí trên người nàng, mà nhìn đôi mắt như thu thủy kia, trong lòng Lâm Minh đột nhiên run lên.- Ngươi là. .

Thánh Mỹ? ?Lâm Minh hoàn toàn ngây ngẩn cả người, khoảng cách quá gần, khiến hắn nhận ra cô gái trước mắt, nàng dĩ nhiên là Thánh Mỹ?Loại khí tức quen thuộc này, con mắt như từng quen biết này, tuyệt đối sẽ không sai!

Mà Phiêu Vũ Thần Vương, có lẽ cũng sẽ không nhàm chán đến mức biến thành bộ dạng Thánh Mỹ để lừa gạt mình.Cô gái mặc áo đen than nhẹ một tiếng, nàng chậm rãi tháo xuống khăn che mặt của mình, lộ ra tuyệt thế dung nhan của nàng, đó là một khuôn mặt có thể khiến ánh trăng cũng ảm đảm thất sắc.Lâm Minh, chưa bao giờ nhìn Thánh Mỹ ở khoảng cách gần như thế.Da thịt của nàng, hoàn mỹ không tỳ vết, tựa hồ ẩn ẩn dật tán ra ánh sáng chói lọi giống như ánh trăng vậy, con mắt nàng thâm thúy sáng ngời, tựa hồ trong đó ẩn chứa ngốiao sinh sinh diệt diệt.Nàng là nữ thần của Hồn Tộc, là nữ tử hiếm thấy trên thế gian.Trên người của nàng, tràn đầy bí ẩn, khiến người vĩnh viễn đoán không ra.Mà sau một khắc, một màn khiến Lâm Minh cảm thấy vô cùng kinh ngạc đã xảy ra, Thánh Mỹ đột nhiên tiến lên một bước, hai c cánh tay như linh xà xuyên qua dưới nách Lâm Minh, ôm chặt lấy Lâm Minh vào trong lòng.Trong lúc nhất thời, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, mùi thơm nữ tử khiến người mê say, xúc cảm chưa bao giờ có khiến Lâm Minh cảm giác giống như giật điện vậy.Nhưng Lâm Minh vẫn không mất phương hướng, hắn theo bản năng muốn đẩy Thánh Mỹ ra, trong lòng của hắn rõ rànng, tuy rằng không biết rõ ý định của Hồn tộc rốt cục là gì, nhưng Thánh Mỹ tuyệt không phải minh hữu của Nhân loại.- Là ngươi. . .

An bài ta đến đây sao?Lâm Minh đột nhiên ý thức được loại khả năng này.

Lúc hắn sử dụng Tu La Lệnh đột nhiên xảy ra ngoài ý muốn, cũng không phải vì Duyên Chi Đế Ngọc.

Cũng không phải vì mình rót vào quá nhiều năng lượng, mà là có người điều khiển!Thánh Mỹ không nói chuyện, nàng ôm Lâm Minh, nhìn lấy đại thụ thần bí ở sau lưng Lâm Minh, vẫy tay, quả còn lại liền bay vào trong tay Thánh Mỹ.Phát giác được một màn này, Lâm Minh trong nội tâm phát lạnh:- Đây là trái cây gì?- Là một loại kỳ quả tới từ ở Thái Cổ di tích Hắc Ám Thâm Uyên, độc nhất vô nhị, trong nó có ngưng tụ Thiên Địa đại đạo.

Ăn hết, đối với tu vị và căn cơ đều có chỗ tốt rất lớn, nhưng nó trong đó cũng ẩn chứa ma tính hấp dẫn, không người nào có thể ngăn cản. . .- Cái gì?Lâm Minh trong nội tâm chấn động, Hắc Ám Thâm Uyên!Hắn lại một lần nữa nghe nói cái tên này, thân thể Hỗn Nguyên Thiên Tôn đoạt xá, kể cả Thâm Uyên Ác Ma?

Hoang, đều là tới từ ở Hắc Ám Thâm Uyên!Ở nơi tà ác đáng sợ kia, vậy mà mọc Đạo Quả thần bí như thế?Cái gọi là ma tính hấp dẫn chẳng lẽ là. . .Lâm Minh đột nhiên phát hiện, Thân thể của mình càng ngày càng khó dùng khống chế, một cổ dục hỏa không hiểu từ bụng nhỏ bay lên, lưu chuyển khắp toàn thân hắn.Ở trong lòng ngực của hắn, thân thể Thánh Mỹ mềm mại, tựa hồ vô hạn mê người, khiến hắn đánh mất lý trí.- Ngươi cho ta ăn. . .

Xuân dược?Lâm Minh không thể tin được, Thánh Mỹ đây là muốn làm gì?Hắn có thể khẳng định, thân thể Thánh Mỹ ẩn chứa thuần âm chi lực. không cách nào tưởng tượng Nàng trước sau bảy lần chuyển sinh, thuần âm không tiết, tụ tập lại là một cổ lực lượng khó có thể tưởng tượng, nếu như có thể lấy được thuần âm của Thánh Mỹ, tất nhiên sẽ có chỗ tốt rất lớn!Nhưng à Lâm Minh tuyệt không tin, Thánh Mỹ sẽ cam tâm tình nguyện tặng thuần âm của nàng cho mìnhVậy rốt cục là vì sao?- Lâm Minh, thực xin lỗi. . .Ở bên tai Lâm Minh vang lên tiếng thở dài sâu kín của Thánh Mỹ:- Ngươi quá cố chấp rồi, nếu như, lúc trước ngươi nguyện ý rời đi cùng ta, vừa đi ức năm, ngươi cũng sẽ không luân lạc tới tình trạng như thế. . .

Ta nói rồi, ngươi đấu không lại bọn hắn đâu. . .Thanh âm Thánh Mỹ tràn đầy tiếc hận, trang cảnh nàng đã từng miêu tả qua chính là khát vọng trong lòng nàng.Nhưng mà tất cả điều này đều bởi vì Lâm Minh cự tuyệt mà hóa thành bọt nước.- Nếu như ngươi nhất định phải hủy diệt, không bằng. . .

Hủy ở trong tay của ta. . .-------Chương 2067: Bản nguyên chi hồn (1)Chương 2067: Bản Nguyên Chi Hồn. (1)Thánh Mỹ nói đến đây, trong đôi mắt đẹp dịu dàng chảy ra nước mắt, nàng khẽ mở môi đao, nhẹ nhàng khẽ hấp, ở trong tay nàng, miếng Đạo Quả thần bí kia đột nhiên vỡ ra, thịt quả hòa tan ra, hóa thành chất lỏng ngọt nhất chảy vào trong miệng Thánh Mỹ.Nàng hoàn toàn nuốt chất lỏng vào, thân thể của nàng cũng nóng lên.Thân thể Lâm Minh lúc này đã hoàn toàn không thể khống chế, hắn dốc sức liều mạng muốn ngăn chặn dục hỏa trong cơ thể mình, nhưng căn bản lực bất tòng tấmMa tính của trái cây kia thực sự quá mạnh mẽ, hơn nữa còn một điều là Thánh Mỹ trong lòng ngực hắn chính là vưu vật thế gian, nữ tử hoàn mỹ nhất thế giới, không biết bao nhiêu nam nhân, vì nàng mà điên cuồng!- Không có tác dụng đâu, ta nói rồi, Thiên Địa đại đạo ngưng tụ trong trái cây này cũng ẩn chứa ma tính hấp dẫn, không ai có thể ngăn cản, vô luận là ngươi, hay là ta. . .Trái cây mà Thánh Mỹ ăn chưa phát huy dược hiệu, nàng vẫn còn thanh tỉnh, nàng đẩy Lâm Minh đã hoàn toàn vô lực xuống trên đồng cỏ mềm mại.Rồi sau đó, nàng dần cởi quần áo mình ra.Quân áo màu đen càng tôn thêm thân thể như bạch ngọc không chút tỳ vết của nàng.Hai chân nàng thon dài thẳng tắp, dáng người hoàn mỹ, đầy đặn, không thừa không thiếu một phân, tựa hồ là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất thế gian vậy, giờ khắc này, Thánh Mỹ trần trụi dung hợp hoàn mỹ với thế giới Tiên Cảnh cảnh sắc xinh đẹp này, tạo thành hình đẹp đẽ nhất trên đời.Á́nh mặt trời ôn hòa nhu hòa chiếu vào trên thân thể mềm mại của Thánh Mỹ, giống như là tinh linh nhảy lên vậy, thân thể của nàng dưới ánh mặt trời mê ly kia giống như một tuyệt thế nữ thần.Nàng chưa bao giờ trần trụi thân thể trước mắt nam nhân như thế, nhưng giờ khắc này, nàng lại không có nửa điểm ngượng ngùng.Nàng cứ như vậy quỳ xuống bên người Lâm Minh, rồi sau đó nhẹ nhàng ngã xuống trên người Lâm Minh, nàng ôm lấy Lâm Minh, thời gian dần qua hôn hắn.Một khắc này, Lâm Minh không cách nào hình dung cảm giác của mình, hắn dốc sức liều mạng muốn đẩy Thánh Mỹ ra, nhưng thân thể của hắn căn bản không nghe sai sử, hai cánh tay của hắn không tự chủ được xuyên qua dưới nách Thánh Mỹ, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng.Thân thể của hắn nóng rực, kịch liệt đáp lại lấy.- Ngươi. . .

Muốn chính là. . .

Vĩnh Hằng Chi Hồn?Lâm Minh thanh âm gian nan, hắn cảm giác chút thanh minh cuối cùng trong đầu mình cũng đã mất phương hướng.- Ngươi đã sớm tính toán tốt rồi. . .

Vì sao hôm nay mới động thủ. . .

Ngươi rõ ràng có thể lấy đi Vĩnh Hằng Chi Hồn lúc ở Hồn Giới mà?Lâm Minh miệng lớn thở hổn hển, thanh âm của hắn bởi vì Thánh Mỹ hôn môi, mà mơ hồ không rõ.Thánh Mỹ bám vào bên tai Lâm Minh, nhiệt khí thổi tới trong tay Lâm Minh, nàng ôn nhu nói:- Ta hiện giờ không muốn giải thích, sau ngày hôm nay, ta sẽ vĩnh biệt ngươi, đây là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt, cũng là thân mật nhất, một lần khiến ta khó quên nhất. . .

Ta không muốn bởi vì trả lời vấn đề của ngươi, mà quấy rầy tất cả điều này, ta hi vọng nó có thể hoàn mỹ. . .Trong khi Thánh Mỹ nói chuyện, bàn tay như ngọc trắng điểm vào ngực Lâm Minh, quần áo Lâm Minh toàn bộ đều biến mất, lộ ra thân hình rắn chắc của hắn.Đôi mắt nàng rưng rưng, sâu kín nói- Lâm Minh, giữa ta và ngươi vốn không phải là kết quả như vậy, tuy rằng tất cả đều không thể vãn hồi nữa, nhưng ngày sau, trong cuộc sống cô tịch khổ sở, nhạt nhẽo mà dài dòng buồn chán, thẳng đến khi vũ trụ kết thúc, ta đều nhớ rõ ngươi, nam nhân đã từng đi vào lòng ta. . .- Ta sẽ ghi nhớ phần ký ức này, đến vĩnh viễn. . .Thánh Mỹ dần kết hợp với Lâm Minh, xúc cảm vô cùng ôn hòa mà mềm mại bao phủ lấy Lâm Minh.Chậm rãi, Lâm Minh bắt đầu mất phương hướng, trái cây ma tính trong Hắc Ám Thâm Uyên kia mang theo lực lượng không thể chống cự, vô luận Lâm Minh hay là Thánh Mỹ, đều không thể thừa nhận.Rất nhanh, bọn hắn đã hoàn toàn quên đi lập trường đối địch.Phảng phất bọn họ là người yêu đã yêu nhau nhiều năm sau bao năm xa cách giờ gặp lại vậy, cứ dính lấy nhau như keo.Thanh âm Thánh Mỹ bắt đầu mềm yếu, hơi thở của nàng cũng bắt đầu dồn dập.Nàng giống như một con mèo nhỏ vậy, nhẹ nhàng cắn lấy bả vai Lâm Minh, sự cao quý và lạnh lùng của nàng vào thời khắc này đã hoàn toàn rút đi, nàng tùy ý triền miên với Lâm Minh. . .Mà trước khi mọi thứ bắt đầu, nàng đã sớm vận chuyển Thánh Điển bí pháp, hấp thu lấy Vĩnh Hằng Chi Hồn của Lâm Minh rồi.Hồn phách, là căn bản của một người.Đặc tính Vĩnh Hằng Chi Hồn đã hoàn toàn ngưng tụ ở trong hồn phách của Lâm Minh, kết hợp chặt chẽ với hắn, một khi bị người lấy đi, hậu quả thật không thể tưởng tượng!Tánh mạng của hắn sẽ khô kiệt, lực lượng sẽ đánh mất, kể từ đó, đừng nói đến lại tinh tiến tu vị, mà hắn thậm chí căn bản còn không sống được bao lâu nữa.Nhưng mọi thứ cũng không phải hoàn toàn như Thánh Mỹ dự kiến, khi Thánh Mỹ hoàn toàn mất đi ý thức, dựa vào bản năng triền miên với Lâm Minh thì một chút hồn lực của Lâm Minh lại vì một chút nguyên nhân nên đã được bảo toàn lại. . .Thời gian chậm rãi trôi qua, hai người đều hoàn toàn mê say.Dưới dược lực bá đạo của trái cây kia, dù là Chân Thần cũng chưa hẳn có thể bảo trì thanh tỉnh, với tu vị của Lâm Minh thì càng hoàn toàn mất đi thanh minh, hắn tham lam vuốt ve lấy thân thể mềm mại của Thánh Mỹ, lần lượt đạt tới đỉnh phong cực lạc.Linh hồn của bọn hắn giao hòa cùng một chỗ, tinh thần thế giới tựa hồ như hợp hai thành một vậy.Giữa bọn hắn không biết đã kết hợp bao nhiêu lầnThẳng đến khi bọn hắn hoàn toàn kiệt sứcBối rối dày đặc đánh úp lại, hai người cứ như vậy nặng nề thiếp đi. . .. . .Không biết qua bao lâu, Lâm Minh cảm giác tựa hồ có giọt giọt sương sớm, nhỏ lên trên mặt của mình, cảm giác lạnh buốt khiến hắn dần khôi phục lại ý thức.Hắn cảm giác thân thể của mình hoàn toàn mềm yếu, đau đầu muốn nứt.

Thậm chí ngay cả hô hấp đơn giản cũng vô cùng khó khăn.Một cổ cảm giác trống rỗng đáng sợ đánh úp tới Lâm Minh, hắn đột nhiên mở hai mắt ra, trong nội tâm phảng phất như đã mất đi thứ gì đó trọng yếu nhất vậy.Vĩnh Hằng Chi Hồn!Lâm Minh trong nội tâm hoảng hốt.

Hắn nội thị tinh thần thế giới của mình, cơ hồ hít thở không thông, trong lần giao hợp vừa rồi, bổn nguyên hồn lực của hắn đã bị Thánh Mỹ tham lam hút lấy, đã không còn thừa lại bao nhiêu nữa rồi.Ngay cả tánh mạng chi hỏa cũng trở nên thập phần yếu ớt.Trong lúc nhất thời, Lâm Minh có một loại cảm giác mất hết can đảm.Trước kia ăn Thâm Uyên trái cây, bởi vì thần trí mơ hồ nên hắn còn không cảm nhận được rõ ràng, hiện giờ hắn hoàn toàn tỉnh lại đã cảm thấy cảm giác đau nhức đến cực hạn.Linh hồn là căn cơ của võ giả, cho dù là võ giả tụ nguyên hệ thống và luyện thể hệ thống, bọn hắn tuy rằng không tu linh hồn, nhưng linh hồn bổn nguyên của bọn hắn cũng vô cùng cường đại!-------Chương 2068: Bản nguyên chi hồn (2)Chương 2068: Bản Nguyên Chi Hồn. (2)Bởi vì võ giả tụ nguyên hệ thống muốn điều khiển Thiên Địa năng lượng, võ giả luyện thể hệ thống muốn thân thể mình cường đại như thần thú thì đều cần đến linh hồn, cũng là ý chí lực của võ giả lực ủng hộ!Ngoài ra, những võ giả này nếu như muốn chống cự tinh thần công kích, cũng cần linh hồn.Bổn nguyên hồn lực của võ giả tựa như tánh mạng chi hỏa vậy, là căn bản tánh mạng võ giả, một khi mất đi, tánh mạng của bọn hắn cũng sẽ đi đến hồi kết.Lâm Minh cười thảm một tiếng, xoay đầu lại, thình lình trông thấy Thánh Mỹ đứng ở cách hắn không xa.Thánh Mỹ lúc này đã mặc quần áo vào, thậm chí còn phủ lên che mặt, nàng khôi phục lại vẻ cao ngạo và lạnh lùng trước kia, tựa hồ như nữ nhân say mê điên cuồng vừa rồi căn bản không phải nàng vậy.Lâm Minh muốn đứng người lên, lại bởi vì suy yếu cực độ nên căn bản không nhúc nhích nổi.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, Thánh Mỹ cũng nhìn Lâm Minh, hai người đối mặt, thật lâu không nói gì.Cỏ thơm thê lương, gió núi trận trận, ở trên tiên sơn xinh đẹp giống như thế ngoại đào tiên này, Lâm Minh và Thánh Mỹ, đôi túc mệnh chi tử tương ái tương sát này, ở ngay trên đỉnh núi yên lặng nhìn đối phương, tình cảnh này, tựa hồ như biến thành hình ảnh vĩnh hằng vậy.Rốt cục, Thánh Mỹ mở miệng, nàng không hề nhìn Lâm Minh, mà nhìn về thế giới dưới núi, nàng nhẹ nói:- Hận ta sao. . .Lâm Minh cười thảm:- Ta có lý do gì hận ngươi?

Nếu như không có ngươi, ta sợ là đã bị Phiêu Vũ giết chết, hiện giờ đã là một cỗ thi thể lạnh băng rồi, thậm chí phải nói, nếu như không có ngươi, ta lúc ấy căn bản không thể rời khỏi Thần Vực, đã chết ở trong tay Đại Phạm Thần Vương rồi. . .- Ta chỉ hận mình, hận mình vô năng, ở trong tràng đại kiếp này, ta ngay cả một đóa hoa nhỏ cũng không nói, chớ nói đến vận mệnh Nhân tộc, mà ngay cả vận mệnh của chính ta ta cũng không thể khống chế được. . .

Thật sự là buồn cười.Thanh âm Lâm Minh mang theo thê lương và bất đắc dĩ thật sâu.Hắn hiện giờ rõ ràng, Phiêu Vũ Thần Vương truy tìm mình, để hắn đi tới cái thế giới kỳ dị này chính là do Thánh Mỹ ra tay.Phải nói, Thánh Mỹ cũng không có năng lực như vậy, nàng tuy rằng cường đại, nhưng cũng không lừa được Phiêu Vũ, có lẽ là Hồn Đế âm thầm điều khiển!Hồn Đế, hắn rốt cuộc muốn làm gì?Lâm Minh không biết, hắn có lẽ cũng không cần biết.Bổn nguyên hồn lực của hắn đã mất đi, khiến tánh mạng chi hỏa của hắn cũng bắt đầu suy yếu. . .Dưới điều kiện hiện giờ, Lâm Minh căn bản không nghĩ ra được biện pháp nào cả.Lâm Minh giãy dụa ngồi dậy, dựa vào khỏa Thâm Uyên Ác Ma chi thụ ở sau lưng, hắn nhìn Thánh Mỹ, buồn bả cười nói:- Xem ra ta lúc đến Thái Cổ vũ trụ, cũng là ngươi cố ý dẫn đạo sao?Thánh Mỹ hít một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu:- Ta thật sự muốn khuyên ngươi, nhưng ngươi không nghe, ta không còn lựa chọn nào khác, ngươi đi Thái Cổ vũ trụ, là ta muốn ngươi rời khỏi nơi thị phi này, nhưng mà. . .

Ngươi bị hắn phát hiện, Vĩnh Hằng Chi Hồn của ngươi, hắn đã sớm muốn đạt được. . .Lâm Minh tự nhiên biết rõ, người gọi là "Hắn" này chính là Hồn Đế.- Vì sao lúc ấy hắn không hạ thủ?

Vì sao phải sau khi ta đi Thái Cổ vũ trụ, dùng hết khả năng mình có thể để giãy dụa, lại đợi đến lúc ta đến tình trạng kiệt sức, cơ hồ mất đi hi vọng mới ra tay với ta?Lâm Minh thanh âm giận dữ, hai mắt hắn cũng đỏ bừngHắn hận mình vô năng, hết thảy hết thảy, đều bị Hồn Đế khống chế trong tay.Hắn. . .

Quá yếu!- Đó là bởi vì. . .

Lúc ở Hồn Giới, Vĩnh Hằng Chi Hồn của ngươi còn không được hoàn mỹ.Thánh Mỹ thanh âm réo rắt thảm thiết, trong ánh mắt toát ra một phần bi ai và bất đắc dĩ:- Ngươi không nhớ rõ sao?

Hắn đã nói với ngươi, cuộc đời của ngươi, quá thuận rồi, ngươi tuy rằng trải qua trắc trở, nhưng còn chưa đủ, ngươi vẫn chưa từng chính thức thất bại qua, con đường tâm linh mà ngươi trải qua vẫn không hoàn chỉnh, Vĩnh Hằng Chi Hồn tự nhiên cũng chưa vững chắc, bởi vậy, hắn không thể ra tay. . .- Vì vậy, hắn ngay sau khi ngươi ly khai Hồn Tộc đã tương kế tựu kế, giả dùng tay Thánh tộc để bức ngươi đến mức tận cùng, linh hồn của ngươi trong thời gian ngươi tuyệt vọng, bất đắc dĩ, khốn khổ đã dần lột xác, triệt để vững chắc, mà những điều đó ngay cả chính ngươi cũng chưa từng phát giác. . .- Nếu như không phải hôm nay, ta hủy ngươi, sau tất cả những gì mà ngươi trải qua, tất nhiên sẽ có tiến bộ càng đáng sợ hơn nữa, ngươi thậm chí có thể siêu việt Chân Thần, trở thành tồn tại trước nay chưa từng có trong vũ trụ này, nhưng mà. . .

Không ai sẽ cho ngươi cơ hội đó cả, Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ không, Hồn Đế cũng sẽ không, muốn trách, thì phải trách thời đại mà ngươi tồn tại. . .Nghe xong lời Thánh Mỹ nói, Lâm Minh cười khổ, hắn rốt cục hiểu rõ, mình đi Hồn Giới, sau lần thứ hai nhập Tinh Hà Chiến Trường lịch lãm rèn luyện Hồn Đế tại sao lại gặp mình, còn nói lời chỉ điểm mình một phen.Khi đó, Lâm Minh còn cảm thấy, Hồn Đế nói thập phần có lý, hắn thậm chí từng một lần cho rằng, Hồn Đế có phải là muốn bồi dưỡng mình để đối kháng với Thánh tộc hay khôngHiện giờ xem ra cách nghĩ này thật sự quá mức ngây thơ.Thẳng đến càng về sau, Thánh Mỹ đưa ra phục chế bản của Kim Sắc Thư Hệt và nói những lời cảnh cáo với Lâm Minh mới khiến cho Lâm Minh hơi có cảnh giác.Nhưng cuối cùng cũng đã muộn.Về sau Lâm Minh đi Thái Cổ vũ trụ, liên hợp Thái Cổ chư tộc cùng đối kháng với Thánh tộc, những điều này đều không vượt qua tính toái của Hồn Đế.Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng vào lúc cuối cùng chạy đến, lại biết được tung tích của mình, đại khái đều là do Hồn Đế ám chỉ cả...Cuối cùng nhất, Hồn Đế lựa chọn lúc Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết mình, lúc nhân sinh mình ở điểm thấp nhất, ý chí yếu kém nhất khiến hắn truyền tống xảy ra vấn đề, lúc không phân biệt rõ ràng sự thật và mộng ảo lại để Thánh Mỹ xuất hiện, thông qua nam nữ chi dục, khiến hắn cùng với Thánh Mỹ, tinh thần cùng thể xác kết hợp, cuối cùng nhất trong quá trình đó một hơi hút khô bổn nguyên hồn lực của hắn.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, ánh mắt đã mờ đi rất nhiều, tựa hồ vào giờ khắc này, hắn đối với Thánh Mỹ đã triệt để tuyệt vọng.Hắn tự giễu cười, nhìn lên bầu trời, thanh âm trở nên trống rỗng:- Ngươi thật đúng là...

Không từ thủ đoạn, vì đạt thành mục đích tu Vĩnh Sinh chi pháp, ngay cả thân thể của mình cũng có thể dùng làm công cụ.

Ở thế giới phàm nhân, có nữ tử vì tiền tài mà ra bán rẻ thân thể bản thân, ngươi cùng các nàng, có gì khác nhau đâu chứ?- SAu khi ngươi trở lại bên người Hồn Đế cũng sẽ cùng hắn song tu, phân Vĩnh Hằng Chi Hồn cho hắn một nửa đúng không?

Đây là kiêu ngạo và cô lãnh của ngươi sao?

Tuy rằng ta và ngươi đối địch, nhưng ta không thể không thừa nhận, ta vẫn một mực khâm phục ngươi, cuộc đời này của ta khâm phục nhất hai nữ tử, ngươi chính là một trong số đó, ngươi đã từng là nữ thần trong mắt ta, nhưng mà tất cả của ngươi, ở trước mặt việc theo đuổi võ đạo đỉnh phong và Vĩnh Sinh chi thuật lại rẻ mạt như thế sao...-------Chương 2069: Yêu và hận (1)Chương 2069: Yêu và hận. (1)Lâm Minh rất ít khi nói lời châm chọc ác độc như vậy, hôm nay, thân thể và linh hồn hắn thật sự đều thống khổ đến cực hạn, bởi vì hắn biết rõ mình đã thua hết toàn bộ.

Nói là không hận thì sao có thể được?Hắn chẳng những hận sự bất lực của mình.

Cũng hận Thánh Mỹ, hắn cũng không phải hận Thánh Mỹ hãm hại mình, mà là triệt để thất vọng về nàng...Lời Lâm Minh nói phảng phất như một mũi nhọn, trực tiếp đâm vào trái tim Thánh Mỹ!Thân thể mềm mại Thánh Mỹ run lên, biểu lộ trên mặt cứng lại, tựa hồ như chưa bao giờ bị người nhục mạ như thế cả, nàng hoàn toàn ngây ngẩn cả người.Chợt, trong ánh mắt của nàng nhiều ra cảm tình cực kỳ phức tạp, đó là phẫn nộ cực độ, còn có...

Ủy khuất!Nàng khẽ cắn hàm răng, cơ hồ cắn đến chảy máu, ánh mắt nàng nhìn về phía Lâm Minh cũng trở nên lạnh lẽo hơn, bộ ngực sữa của nàng kịch liệt phập phồng, nhưng chợt, thần thái phức tạp trong mắt nàng triệt để ẩn nấp xuống, thanh âm cũng trở nên lạnh lùng- Đúng vậy, không có gì khác...

Vĩnh Hằng Chi Hồn vốn cần ngươi tự nguyện dâng ra mới hữu hiệu, mạnh mẽ đoạt lấy căn bản không thể được, ngươi không có khả năng tự nguyện hiến ra bổn nguyên hồn lực của bản thân, ta chỉ có thể dùng Ác Ma chi quả khiến thần trí ngươi hoàn toàn mất thanh minh, sau đó trong khi linh hồn ngươi hoàn toàn thất thủ liền tinh thần và nhục thể song trọng kết hợp với ngươi, hấp thu Vĩnh Hằng Chi Hồn của ngươi.- Thậm chí Kim Sắc Thư Hệt ngươi tu luyện cũng là ta cố ý đưa cho ngươi, 《 Thánh Điển 》 phân sinh chi thiên và tử chi thiên, Kim Sắc Thư Hệt là sinh chi thiên, Hắc Sắc Thư Hệt là tử chi thiên.- Ta chủ tu sinh chi thiên, trên người hội tụ sinh khí, ta cho ngươi cũng tu sinh chi thiên mới có thể khiến khí tức của ngươi càng thêm phù hợp với ta.- Ngươi, từ đầu đến cuối đều là con cờ của ta, cũng là ta một viên đá trải trên Vĩnh Sinh chi lộ của ta.Lời Thánh Mỹ nói vô tình lạnh như băng, nhưng Lâm Minh lại tựa hồ từ đó nghe ra được một cổ hương vị khác thường, nhưng hắn lại không để ý đến, lúc này truy cứu những việc này còn ý nghĩa gì nữa chứ.Lâm Minh cười thảm lấy lắc đầu:- Đã rõ rồi, ta nhớ ngươi từng nói với ta, một con sâu nhỏ sinh hoạt trên cánh lá khô úa, vĩnh viễn sẽ không biết sự hùng vĩ và xinh đẹp của thế giới này, ngươi nói võ đạo chi lộ là cùng thiên tranh mệnh, là dẫm nát thiên dưới chân, người đấu với Thiên có bao nhiêu khó ah, Thiên đã tồn tại hàng trăm tỷ năm...

Người có bao nhiêu tuổi thọ?

Mặc dù số mệnh gia thân, thiên tư tuyệt đỉnh cũng không đủ...

Cho nên, ngươi không từ thủ đoạn...- Thật có lỗi, ta thủy chung không thể giống như ngươi, ta tuy rằng lập chí truy cầu võ đạo đỉnh phong, nhưng ta cũng có điểm mấu chốt của mình, ta không có biện pháp bỏ qua chủng tộc, thân nhân, bằng hữu, thê nhi của ta, cho nên...

Ta nhất định phải thất bại...- Đều đã xong, làm khó ngươi nói nhiều như vậy với một người thất bại, một người sắp chết rồi.Lâm Minh nói xong lời này, phảng phất già nua đi rất nhiều.Thánh Mỹ trầm mặc, sắc mặt của nàng trở nên tĩnh như chỉ thủy, nhưng ánh mắt lại rét lạnh đến đáng sợ.Nàng nhìn về phía Lâm Minh, thần sắc không hề có đau thương và không đành lòng, mà là tỉnh táo khiến người hít thở không thông.Thân thể của nàng chậm rãi bay lên, quần áo bay tán loạn, nàng đã quay người, tựa hồ muốn rời đi, cuối cùng, nàng xoay đầu lại, lại nhìn Lâm MinhChỉ là trong ánh mắt của nàng vẫn là lạnh lùng vô biên.Nàng nói:- Nơi này là Thiên Diễn Tinh, ngươi ở lại chỗ này bình tĩnh vượt qua quãng đời còn lại đi...Thánh Mỹ nói xong liền đạp không mà đi, hắc sắc thân ảnh yểu điệu như mộng ảo của nàng biến mất trên bầu trời.Cánh hoa màu đen nhàn nhạt rơi vãi, phiêu linh đến trên mặt Lâm Minh.Lâm Minh thần sắc ngốc trệ, nhìn lên bầu trời, hai mắt vô thần.Thiên Diễn Tinh?Thì ra, nơi này dĩ nhiên lại là Thiên Diễn Tinh...Hẳn là sau khi mình dùng Tu La Lệnh đả thông không gian thông đạo Hồn Đế đã thi triển thủ đoạn Thông Thiên, cưỡng ép nghịch sửa thông đạo, khiến mình đi đến nơi này...Là Thánh Mỹ muốn cho mình chết ở quê hương sao, thật đúng là bố thí thiện lương ah...Đối với nơi này là Thiên Diễn Tinh, Lâm Minh không có cảm giác gì, ngược lại Thánh Mỹ rời đi lại để lại trong lòng Lâm Minh nổi đau đớn thật sâu.Loại cảm giác này, giống như tim bị cắt đứt một khối, ngoại trừ đau nhức kịch liệt ra, còn phảng phất như đã mất thứ gì đó trọng yếu vậy...Không cách nào hô hấp.Bất quá, mặc kệ Thánh Mỹ vào thời khắc cuối cùng suy nghĩ gì, Lâm Minh đều không muốn quan tâm nữa.Một con sâu cái kiến gần chết, cần đi quan tâm đến tư tưởng của thiên thần sao...Thánh Mỹ trước khi đã từng nói qua, đây là giang hồSinh chi thiên và tử chi thiên của 《 Thánh Điển 》, xem ra, Hồn Đế chính là chủ tu tử chi thiên rồi, trách không được hai mắt hắn ô trọc, dáng vẻ già nua nặng nề, tựa hồ trên người tùy thời tản ra tử khí...Buồn cười, mình nghĩ những chuyện này làm gì chứ...Lâm Minh nằm ở trên đồng cỏ kia, đã mất hết can đảm.Về phần tinh thần ấn ký của Phiêu Vũ Thần Vương, Lâm Minh cũng đã sớm không thèm để ý đến nữa.Tuyệt vọng, thê lương, cô độc, hơn nữa đánh mắt lực lượng, tuổi thọ không còn nhiều khiến hắn đã hoàn toàn mất hết ý chí chiến đấu, cũng đã mất đi dũng khí sống sót.Hắn không hề quan tâm đến tánh mạng của mình nữa, không hề hướng tới võ đạo đỉnh phong nữa.Hắn chỉ là một tên thất bạiHắn từ Thiên Diễn Tinh đi ra ngoài, từ một thiếu niên với hai bàn tay trắng từng bước một trở thành Thần Vực đệ nhất thiên tài.

Huy hoàng vô hạn của hắn thậm chí khiến Tạo Hóa Thánh Hoàng đứng ngồi không yên, chuyên môn hao phí một cái nhân tình để Phiêu Vũ Thần Vương tới giết hắn.Tất cả những điều này đã đủ lưu lại truyền kỳ, lưu lại truyền thuyết.Thế nhưng mà sau đó, hắn lại quay về Thiên Diễn Tinh, vẫn là hai bàn tay trắng.Khác nhau duy nhất là bổn nguyên hồn lực của hắn bị đánh cắp, tánh mạng chi hỏa cũng bắt đầu trở nên suy yếu...Tất cả, giống như một giấc mộng vậy.Một người truy mộng, từ khởi điểm, lại chạy về tới khởi điểm, bất đồng chính là, Truy Mộng giả lúc này tâm đã già đi, cũng đã vô lực chạy trốn.Thật sự châm chọc ah...Mặt trời dần hạ xuống, ánh trăng treo lên.Tinh quang đầy trời vẩy lên người, Lâm Minh lại chỉ cảm thấy cô lãnh vô hạn...Hắn phảng phất đã chết đi, vẫn không nhúc nhích.Thời gian trôi qua đối với hắn mà nói đã không hề có ý nghĩa gì nữa.Buồn bã, tâm đã chết......Trong vũ trụ xa xôi, trong bóng tối bao la bát ngát, hai bóng người lăng không đứng thẳng.Hai người một người là nữ tử xinh đẹp toàn thân bao trong áo choàng đen, người khác, là một thiếu niên già nua.Bọn hắn đúng là Thánh Mỹ và Hồn Đế.- Đã hài lòng chưa...Trên mặt thiếu niên già nua treo lên một tia cười mỉm trào phúng.Thánh Mỹ thần sắc lãnh đạm, không nói một lời.-------Chương 2070: Yêu và hận (2)Chương 2070: Yêu và hận. (2)- Ta đáp ứng điều kiện cuối cùng của ngươi, không dùng Mộng Cảnh Luyện Hồn Chi Pháp mà để ngươi làm tất cả, để ngươi dùng nguyên âm bảy thế chuyển sinh, còn có thể xác và tinh thần của ngươi không hề giữ lại kính dâng cho hắn, để ngươi đạt được Vĩnh Hằng Chi Hồn đồng thời cũng cho Lâm Minh vật trân quý nhất của ngươi, bất quá đánh giá của hắn đối với ngươi, chỉ là một... kỹ nữ?Thanh âm Hồn Đế mang theo một tia nghiền ngẫm, quả thật, Vĩnh Hằng Chi Hồn phải Lâm Minh tự nguyện mới có thể kính dâng i ra, nhưng Hồn Đế là người có tạo nghệ cao nhất về mặt linh hồn và tinh thần chi hải trong vũ trụ này, hơn nữa, hắn cũng có các loại thủ đoạn, nếu như hắn thật sự dùng mộng cảnh, ảo giác để lừa gạt Lâm Minh, lừa Lâm Minh cam nguyện kính dâng ra tất cả của mình cũng không khó khăn.- Ngươi ngược lại nhận thức toàn bộ, bất quá, ngươi trút xuống tình cảm của mình cho hắn, cho hắn bảy thế nguyên âm thì có làm được gì?

Hồn lực của hắn đã bị ngươi rút hết, nha...

Tựa hồ còn thừa lại một chút, đủ cho hắn sống thêm một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cũng giống như ngươi ném vật trân quý nhất của mình vào trong đống rác vậy, chẳng lẽ ngươi làm tất cả chỉ là vì thỏa mãn chấp niệm của mình sao?Hồn Đế chậm chạp nói, mà sắc mặt Thánh Mỹ đã âm trầm như băng sương.Nàng nói từng chữ một:- Ngươi...

Câm miệng!Hồn Đế nao nao, trên mặt vẫn cười lạnh.Thánh Mỹ rét lạnh nói:- Chớ quên, hiệp đình giữa chúng ta, không nên ép ta, nếu không, ta với ngươi cá chết lưới rách!

Ta mà chết đi, tất cả kế hoạch của ngươi đều sẽ hóa thành bọt nước.Trong mắt Thánh Mỹ toát ra sát ý phẫn hận, cổ sát ý này khiến Hồn Đế cũng hơi hơi nhíu mày, bất quá chợt, hắn nở nụ cười:- Lại là loại ánh mắt này, cũng đúng, ta là người mà cả đời này ngươi hận nhất, ngươi hận không thể phanh thây xé xác ta...

Bất quá ngươi hận ta, Lâm Minh sao lại không hận ngươi chứ?

Ngươi cầm đi tất cả của hắn, rồi sau đó bố thí cho hắn một cái tiện mệnh...

Ah, đúng rồi, ngươi còn kính dâng cho hắn chân tình của ngươi.

Bất quá, với hắn mà nói, vậy thì có sao, vậy thì có ý nghĩa gì?

Không đáng một đồng!- Chỉ là ta không nghĩ tới, ngươi bảy thế chuyển sinh, cũng bại ở một chữ "tình", lại không thông suốt như thế, giống như tiểu nữ tử vậy, có ước mơ ngây thơ, nếu ngươi đã muốn giữ lấy một chút bọt biển yếu ớt trong lòng này, ta tự nhiên sẽ không đi phá hư nó, lấy ra thứ mà ta muốn đi...Hồn Đế đưa tay ra, Thánh Mỹ cắn chặt răng ngà, trong ánh mắt sát cơ lành lạnh, cuối cùng nhất nàng vẫn trầm lòng xuống, hoàn toàn mở thức hải ra.Chậm rãi, ở giữa mi tâm nàng có vô số quang điểm đang ngưng tụ, cuối cùng nhất tạo thành một khỏa quang cầu màu đỏ tía như hạt đậu.Khỏa quang cầu này chậm rãi bay ra, ở trong không gian vũ trụ không ngừng có đủ loại năng lượng hội tụ đến hạt tiểu quang cầu này, phảng phất như trong nó ẩn chứa vũ trụ vô tận vậy.Đây chính là...

Vĩnh Hằng Chi Hồn của Lâm Minh, kẻ có được nó, trừ phi tự nguyện, nếu không không thể dâng ra.Lâm Minh cùng Thánh Mỹ giao hợp, thật sự tinh thần hoàn toàn thất thủ, đạt tới cực lạc đỉnh phong thời điểm, tự nguyện giao ra đấy.Mà bây giờ, Thánh Mỹ dùng ý niệm của mình giao Vĩnh Hằng Chi Hồn giao Hồn Đế.Không giống với phỏng đoán của Lâm Minh, Vĩnh Hằng Chi Hồn, Thánh Mỹ cũng không giữ lại một nửa, mà hoàn toàn đưa cho Hồn Đế.Trong tinh không bao la bát ngát, nó giống như là một hạt giống thần bí, tựa hồ như chỉ cần gieo xuống là có thể thai nghén ra một thế giới vậy.- Vĩnh Hằng Chi Hồn, rốt cục đã có! !Nhìn Vĩnh Hằng Chi Hồn, Hồn Đế hai mắt tỏa ánh sáng, cảm thấy vô cùng hưng phấn.- Vì bồi dưỡng nó, ta hao tổn tâm cơ!

Cuối cùng, đã nhận được.Hồn Đế liếm liếm bờ môi, nhẹ nhàng vẫy tay một cái, liền bắt lấy Vĩnh Hằng Chi Hồn vào tay, rồi sau đó, hắn nở nụ cười, lộ ra hàm răng sâm bạch.Trên gương mặt khủng bố phối hợp với dáng tươi cười như vậy thật sự khiến người không rét mà run.Hồn Đế hưng phấn nhìn Linh Hồn Chủng Tử trong tay.Hắn đầu tiên dùng cảm giác dò xét một lần, sau khi xác định không bị gian lận hắn mới chậm rãi gieo Linh Hồn Chủng Tử kia vào mi tâm mình.Hắn xưa nay vốn cẩn thận, không lưu lại cho người khác bất luận cơ hội nào hại mình cả.Vĩnh Hằng Chi Hồn nhập vào cơ thể, trong lúc nhất thời, Hồn Đế tựa hồ như nhận được đồ vật tuyệt vời nhất thế giới này vậy, giống như một con nghiện hút nha phiến nhiều năm, sau khi cưỡng chế cai nghiện một hồi, đột nhiên nhận được một hộp Phúc Thọ cao, hoặc là sống như một sắc quỷ sau khi bị cấm dục nhiều năm lại có được một tuyệt thế mỹ nữ vậy.Gương mặt Hồn Đế tựa hồ bởi vì hưng phấn cực độ mà trở nên dữ tợn.Trong đôi mắt u tọc, già nua kia dần biến hóa, trở nên có chút thanh minh rồi.Quá trình này, giằng co trọn vẹn một canh giờ.Hồn Đế, trở nên càng giống như một thiếu niên, dáng vẻ già nua nặng nề trên người hắn tựa hồ tiêu tán rất nhiều.Chỉ là sắc mặt hắn vẫn tái nhợt được không có một tia huyết sắc, khiến trong lòng người phát lạnh.- Tốt, rất tốt!Hồn Đế duỗi tay phải ra, đốt ngón tay nhẹ nhàng uốn lượn, phát ra tiếng khớp xương kêu vang.- Ta sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi, mà bên phía Phiêu Vũ Thần Vương ta cũng sẽ xử lý thích đáng, đương nhiên, đây cũng là vì bản thân, hiện giờ...

Ta còn không muốn để cho bên phía Thánh tộc nhìn ra mánh khóe!Vĩnh Hằng Chi Hồn, Hồn Đế cũng không phải trực tiếp hấp thu dung hợp, mà bị hắn giam cầm ở trong tinh thần chi hải, tầng tầng phong ấn lấy.Hấp thu linh hồn, nói dễ vậy sao.Tinh thần lạc ấn phức tạp trong đó sẽ khiến người hấp thu tính cách phân liệt.Hỗn Nguyên Thiên Tôn chính là ví dụ vô cùng tốt.Mặc dù là Hồn Đế lý giải đối với linh hồn cực kỳ tinh thâm, cũng không cách nào một bước đa làm được điểm này, trên thực tế, Hồn Đế muốn luyện hóa Vĩnh Hằng Chi Hồn cũng cần một quá trình cực kỳ dài dòng buồn chán, ít nhất phải mười vạn năm trở lên.Mà đúng lúc này, ở bên người Hồn Đế, Thánh Mỹ liên tục đánh ra ấn quyết, tạo thành tầng tầng không gian ảo giác, phong ấn Thiên Diễn Tinh lại.Tầng kết giới nàng tiện tay bố trí này có thể bảo tồn hơn mấy vạn năm.Hồn Đế thấy một màn như vậy, khinh thường cười:- Ngươi là muốn bảo vệ khỏa tinh cầu này sao?

Thánh tộc xâm lấn Thần Vực, chỉ là cảm thấy hứng thú với Thần Vực, hạ giới, bọn hắn không có hứng thú đâu, ít nhất trong vài vạn năm đều là như thế...Nhật Nguyệt thay đổi, xuân đi thu đến.Lâm Minh ở trong phiến hoang lĩnh này tựa hồ đã ngủ say vĩnh cửu.Trên người của hắn rơi đầy lá rụng, rồi sau đó là bụi đất, một tầng lại một tầng, phủ kín hắn lại.Tiên Cảnh trước đó kỳ thật chỉ là ảo cảnh, Thánh Mỹ đã đi ra, ảo cảnh tự nhiên cũng biến mất.Ở cách Lâm Minh không xa, chính là Man Hoang Sâm Lâm, thường xuyên có dã thú qua lại.-------Chương 2071: Kiếm sơnChương 2071: Kiếm Sơn.Có Hủ Lang đói khát muốn biến Lâm Minh trở thành thức ăn, nhưng mà sau khi nó tới gần lại bị khí tức của Ác Ma chi thụ ở cách Lâm Minh không xa truyền ra chấn nhiếp, rồi sau đó xám xịt trốn đi.Một năm rồi lại một năm, Lâm Minh giống như một cổ xác chết nằm ở đó.Hắn cảm giác, tánh mạng chi hỏa của mình suy yếu, tu vị đã ở hạ thấp.Bổn nguyên hồn lực biến mất, khiến tánh mạng hắn suy kiệt.Hắn cảm giác, mình cũng không còn sống được bao lâu nữa.Thiên Diễn Tinh, đây là nơi sinh dưỡng mình, cuối cùng, lại trở thành mộ táng chi địa của mình. . .Hắn không biết Nhân tộc thế nào rồi, có thể thành lập trụ sở mới, khai chi tán diệp ở dị giới hay không?Thần Mộng Thiên Tôn có tránh được sự đuổi giết của Thánh tộc không?Tam Sinh lão nhân, cuộc đời này của hắn còn gì đáng tiếc không?Còn có Hạo Vũ Thiên Tôn. . .

Thực lực của hắn không được, tuổi cũng không dài, nhưng hắn lại bướng bỉnh đi theo bọn Thần Mộng Thiên Tôn, đi tham gia trận chiến đấu cửu tử nhất sinh kia, hắn có may mắn sống sót được hay không?Lâm Minh than nhẹ một tiếng, đúng lúc này, hắn đã không có tư cách đi quan tâm những thứ này nữa, hắn kỳ tài ngút trời, được nhận định là tất thành Chân Thần tuyệt đỉnh, thậm chí đạt tới cảnh giới của chủ nhân Tu La Lộ.Thế nhưng mà cuối cùng, tu vi của hắn vậy mà dừng bước ở Thánh chủ đỉnh phong, chưa từng đặt chân vào Giới Vương, nói ra, thật sự là một trò cười cực lớn.Ngày hôm nay, Lâm Minh chậm rãi đứng lên, trên người hắn đã chồng chất bùn đất dày đặc, thậm chí còn mọc ra cỏ xanh.Hắn cảm giác sinh cơ của mình đã không nhiều lắm, nhưng cuối cùng vẫn không muốn ở chỗ này hư thối thành đất.Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, hắn muốn đi vài chỗ của Thiên Diễn Tinh nhìn xem một chút.Rồi sau đó bình tĩnh chờ đợi tử vong.Hắn điĐã đi ra mảnh đất hoang này.Hắn không phi hành, không phá vỡ không gian, tuy rằng dùng tu vị còn thừa lại hiện giờ của hắn làm được những điều này cũng rất dễ dàng.Hắn chỉ dùng hai chân của mình, từng bước một, từng bước một, dùng bước tiến của hắn để đo đạc mảnh thổ địa này.Hắn đi vô cùng chậm, nhưng cũng rất chấp nhất.Hắn kéo dài cảm giác ra, đã tìm được phương hướng.Hắn đi bộ qua núi lớn, lội lướt qua sông lớn, rồi sau đó, bơi qua biển cả. . .Biển cả của Thiên Diễn Tinh thập phần rộng lớn, hắn phá vỡ sóng lớn, giống như cự kình bơi trong biển vậy.

Hắn thấy được tia chớp vừa thô vừa to xẹt qua bầu trời, bổ ra hải dương rộng lớn, thấy được thần hồng sau cơn mưa dài qua phía chân trời, kéo dài đến đường chân trời.Tất cả tràng cảnh dưới biển sâu, nếu như phàm nhân thấy được sợ hãi phải thán phục không hiểu, ý chí cũng vì vậy mà rộng lớn hơn.Nhưng mà sau khi Lâm Minh thấy được, biểu lộ lại thủy chung bình tĩnh không gợn sóng.Rốt cục, hắn đã vượt qua phiến đại dương này, lúc trước hắn đã dùng cảm giác dò xét qua, biết rõ phiến biển này chính là Nam Hải.Năm đó mình đại chiến Huyễn Vô Cơ, ngay tại Nam Hải Ma Vực.Bơi qua Nam Hải, mục đích của hắn cũng sắp đến rồi, hắn muốn đi Thanh Tang Thành, đi đến nơi năm đó mình từng sinh hoạt qua nhìn một chút. . .Đây chính là nguyện vọng cuối cùng của hắn.Hắn từ trong Tu Di giới lấy ra một cái Mộc Linh Ngọc Diện Cụ từng sử dụng lúc ở Cửu Đỉnh Thần Quốcmang trên mặt.Hắn biết rõ, Nam Thiên Vực, Thiên Vận Quốc, rất nhiều người đều từng thấy qua bức họa của hắn, hắn không muốn bị người nhận ra, bởi vì hắn suy đoán, vào lúc này, Thần Vực sợ rằng đã rơi vào tay giặc rồi.Tuy rằng chiến hỏa cũng không lan đến gần Thiên Diễn Tinh, nhưng có lẽ đây chỉ là tạm thời, nếu như bị Thánh tộc biết rõ mình đang ở Thiên Diễn Tinh, hậu quả không thể lường được.Lâm Minh ngược lại không quan tâm tánh mạng của mình, nhưng chuyện này sẽ mang đến tai họa cho Thiên Diễn Tinh.Tất cả mọi người trên khỏa tinh cầu này đều có thể bởi vì hắn mà chôn cùng.Hắn mang theo mặt nạ, tiếp tục đi về phía trước, một bước lại một bước.Một ngày này, ở trước mặt hắn, xuất hiện một ngọn núi.Ngọn núi này rất cao, cũng thập phần dốc đứng hung hiểm, giống như là một tòa thần kiếm, cắm ở trên mặt đất vậy.Lâm Minh ngửa đầu nhìn ngọn núi này, trầm mặc một lát, bắt đầu tay không leo lên.- Này, vị huynh đệ kia, đừng nên leo lên ngọn núi này, ngươi leo không được đâu.Lúc Lâm Minh bắt đầu leo lên, hắn đột nhiên nghe được sau lưng có người nói chuyện, hắn quay đầu lại, chỉ thấy người nói chuyện là một đôi nam nữ trẻ tuổi.Bọn hắn đều cầm trong tay trường kiếm, là võ giả phàm nhân.Nam tử đại khái hai mươi mấy, nữ tử chỉ chừng mười tám mười chín, tu vị bọn hắn theo thứ tự là Hậu Thiên Kỳ và Ngưng Mạch Kỳ, nếu như dựa theo tiêu chuẩn nhân gian thì hai người còn trẻ như vậy đã có được tu vị bực này, tuyệt đối xem như tuấn kiệt rồi.Bọn hắn chứng kiến mặt nạ trên mặt Lâm Minh, có chút ngơ ngác một chút, tựa hồ không ngờ rằng người này cổ quái như vậy, vậy mà mang theo mặt nạ lạnh băng vô tình như thế, xem ra, cũng là một người quái dị.Bất quá, bọn hắn vẫn lễ phép nói- Ta thấy ngươi niên kỷ cũng không lớn, thể lực rất tốt, cũng là tu võ a, ngươi leo lên Kiếm Sơn này là muốn tìm Kiếm Tiên trên núi bái sư sao?

Ta khuyên ngươi buông tha đi, không phải ta nói khó nghe, mà với tu vi của ngươi không thể nào lên núi được đâu, cho dù đi lên, cũng không có khả năng bái sư thành công, ta nghe qua một ít thời gian nữa Kiếm Sơn Kiếm Tiên sẽ dùng kiếm kết bạn, đến lúc đó, cao thủ của Nam Thiên Vực đều chạy đến xem lễ, nhưng mặc dù như vậy, cũng có rất nhiều người không lên được ngọn núi này, chúng ta là bởi vì có sư phụ mang theo mới có thể đến đây một lần.Thanh niên nam nữ nói như vậy lấy, trong đó nữ hài tử, có chút đắc ý, bọn hắn hiển nhiên là sư huynh muội, hơn nữa sư tôn của bọn hắn, tựa hồ như rất có danh tiếng tại Nam Thiên Vực.Lâm Minh trầm mặc, quay đầu, tiếp tục leo lên, từ đầu đến cuối, hắn cũng không nói một câu nào.Hắn đã sớm nản lòng thoái chí, tâm nguyên cuối cùng của cuộc đời này chỉ là một nhìn xem Thiên Diễn Tinh, nơi mình từng sinh hoạt, chiến đấu lúc trước, người nơi này, hắn cũng không muốn tiếp xúc.Đối với thế giới này mà nói, hắn chỉ là một người khách qua đường, một con số màu xám. . .Chứng kiến Lâm Minh như thế, người trẻ tuổi há to miệng, có chút ngẩn người.Tiểu sư muội bên người hắn thì có chút tức giận dậm chân, sẳng giọng:- Thật đúng là hảo tâm bị coi như lòng lang dạ thú, người này sao lại vậy chứ, để hắn ăn chút thiệt thòi đi.Sư huynh bên cạnh nàng giang tay ra, nói:- Xem hắn mang theo mặt nạ, tính tình thì man quái, đoán chừng là một quái nhân, chúng ta không cần để ý tới hắn, đợi lát nữa sư phụ cũng sắp trở về rồi, không biết hắn mang đến cho Kiếm Sơn Kiếm Tiên hạ lễ gì ah. . .Hai đôi huynh muội trẻ tuổi ngươi một lời ta một câu, hồn nhiên không để ý đến Lâm Minh.-------Chương 2072: Tại sao nghịch Thương Thiên (1)Chương 2072: Tại sao nghịch Thương Thiên. (1)Bọn hắn vốn tưởng rằng, Lâm Minh có lẽ lập tức không chịu nổi, sẽ chật vật xuống núi, bọn hắn đang chờ dưới chân núi, nhưng mà khiến bọn hắn ngạc nhiên chính là sau khi Lâm Minh lên núi đã xa ngút ngàn dặm không tin tức, tựa hồ thật sự đã leo lên trên rồi.Lúc này, Lâm Minh kỳ thật đã bò tới giữa sườn núi, ngọn núi như vậy, hắn một bước có thể vượt qua, nhưng hôm nay hắn lại leo rất chậm.Hắn cảm nhận được kiếm khí nồng đậm trên ngọn núi này.Kiếm khí này, dùng ánh mắt của Lâm Minh mà xem thì đương nhiên không được.Nhưng nếu như đặt ở thế giới phàm nhân, nhất là đối với Nam Thiên Vực mà nói, kiếm khí này lại mạnh đến nổi không thể tưởng tượng, thậm chí Lâm Minh có thể từ trong kiếm khí cảm nhận được một cổ lực lượng mênh mông cuồn cuộn liên tục không dứt, giống như là sông núi biển cả vậy.Đây là một loại ý cảnh, ý cảnh thuộc về kiếm .Trước kia đôi võ giả kia nói võ giả Nam Thiên Vực không leo lên được ngọn núi này, đại khái cũng là do có kiếm ý này rồi.Tại Nam Thiên Vực, kỳ tài sử dụng kiếm thế này, cực kỳ khó được.Nhưng mà tất cả Lâm Minh lại không có nửa điểm hứng thú, hắn chỉ đi ngang qua đây thôi, thần sắc hắn vẫn lạnh lùng, im lặng leo lên núi.Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên nghe được từng tiếng rít gào, một đạo Thanh Hồng bắn thẳng lên trời xanh, xé mở cả mây trời.Trong đám mây, mơ hồ có một thân ảnh thanh y, nhìn qua bộ dáng chừng ba mươi tuổi.Người này cầm trong tay song kiếm, mày kiếm mắt sáng, hăng hái.Mặc dù chỉ kinh hồng thoáng nhìn qua, nhưng thị lực Lâm Minh sắc bén cỡ nào chứ, hắn liếc mắt đã thấy rõ bộ dáng nam tử kia.Hắn chẳng lẽ là. . .Lâm Minh khuôn mặt có chút động, giờ đã cách hơn 130 năm, dung mạo của đối phương đã có chút thay đổi, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra.Người này, đúng là đối thủ cuối cùng của mình ở Thất Huyền cốc tổng tông hội võ, họ Khương, tên Bạc VânKhương Bạc Vân, Kiếm Tiên trên Kiếm sơn này, dĩ nhiên là hắn sao. . .Lâm Minh trong nội tâm kinh ngạc, chợt thoải mái.Đúng rồi, toàn bộ Nam Thiên Vực, năm đó Khương Bạc Vân xem như là tuấn kiệt trẻ tuổi khó lường, đến tuổi này rồi, hắn thành tựu Kiếm Tiên, có được kiếm ý như thế cũng là chuyện hợp lý.Kiếm Sơn rất cao, trời bên trên Kiếm Sơn xanh thẳm như giặt rửa, vài miếng mây hơi mỏng điểm tố trong đó khiến nó như một bước tranh màu nước xinh đẹp vậy.Kiếm Sơn cũng rất lạnh, trên đỉnh núi, quanh năm tuyết đọng, nhưng kỳ dị chính là, lại có một đạo thanh tuyền không đóng băng từ trên Kiếm Sơn chạy xuống, bởi vì Kiếm Sơn dốc đứng, đường sông nhiều chỗ trở thành thác nước, từ xa nhìn lạị giống như một Bạch Sắc Phi Long vậy, khiến người xưng kỳ.Lâm Minh vốn đã leo lên Kiếm Sơn, dùng tu vi của hắn, hoàn toàn có thể dưới tình huống không kinh động bất luận kẻ nào, trực tiếp bay qua Kiếm Sơn, nhưng hắn lại ngừng lại.Dẫm nát trên tuyết trắng, cảm thụ được kiếm ý cô lãnh kia, Lâm Minh có một loại cảm giác không hiểu.Giờ cách hơn 100 năm, cố nhân gặp lại, người và vật không còn.Khương Bạc Vân ở trên con đường phát triển của Lâm Minh cũng không tính là một đối thủ xuất chúng, hắn so với những Thiên Địa sủng nhi như Tạo Hóa Thánh Tử, Thánh Mỹ, quả thực không đáng giá nhắc tới.Nhưng Lâm Minh đối với Khương Bạc Vân lại có ấn tượng rất sâu, bởi vì một thân ngông nghênh và ý chí lăng vân của Khương Bạc Vân.Đáng tiếc, hạn chế xuất thân đã trờ thành gồng xiềng của Khương Bạc Vân, hắn cho dù tâm cao ngất cũng không cách nào giãy dụa ra được.Nghĩ tới đây, Lâm Minh cảm thấy tiếc hận vì Khương Bạc Vân, nếu như hắn sinh ở đại gia tộc Thần Vực thì kết quả đã không thể rồi, nhưng mà vận mệnh chính là bất công như thế.Lâm Minh bồi hồi trên đỉnh núi, những ngày này, người tụ tập trên Kiếm Sơn ngày càng nhiều.Người đến đều là nhân kiệt của Nam Thiên Vực.Bọn hắn cưỡi từng chiếc từng chiếc ngọc chất linh thuyền, từng con Thất Thải linh điểu, bay về phía Kiếm Sơn.Lâm Minh yên lặng nhìn xem, vốn đã nhìn quen đỉnh cấp thần thú của Thần Vực, nhìn quen linh hạm Thiên Tôn Linh Bảo cấp, hắn biết rõ những linh thuyền, linh điểu trước mắt chỉ là mặt hàng cấp thấp, kỳ thật căn bản không đáng giá nhắc tới. . .Võ giả thế giới phàm nhân, có khoái hoạt của phàm nhân.Nhớ đến năm đó, Thất Huyền Cốc tổng tông hội võ, Mục Thanh Hồng cưỡi Chu Tước trình diện, không biết chấn trụ bao nhiêu người.Ở trên đỉnh Kiếm Sơn có một cái ao nước, ao nước tỏa ra sương mù mông lung.Đạo thanh tuyền kia chính là từ nơi này chảy ra.

Cho nên cái ao này cũng quanh năm không hề đóng băng.Trên ao nước nở đầy băng liên, lại có mười mấy cái thuỷ tạ đình đài lớn nhỏ.Trận Kiếm Đạo Trà Hội này chính là được cử hành ở đây.Mà Lâm Minh, là một người khách không mời mà đến, hắn đứng ở trên một đình đài ở vị trí tương đối biên giới, đứng chung một chỗ với đệ tử của các đại nhân vật Nam Thiên Vực kia.- Ân?

Tại sao là ngươi?Ở bên người Lâm Minh không xa, một thiếu nữ chừng mười tám tuổi ngây ngẩn cả người, nàng chính là nữ nhân trong đối nam nữ trẻ tuổi Lâm Minh gặp ở dưới Kiếm Sơn lúc trước.Sư huynh của nàng cũng ở trên đình đài này, chứng kiến Lâm Minh cũng cảm thấy rất kinh ngạc.Kiếm Sơn này căn bản không có người thủ sơn, bởi vì Kiếm Sơn kiếm ý tràn ngập, người bình thường căn bản không cách nào leo lên được.- Vị nhân huynh này, ngươi làm sao đi lên thế?Nam tử trẻ tuổi nhìn mặt nạ lạnh như băng trên mặt Lâm Minh, có chút không hiểu rõ thế nào.Lúc hắn nhìn thấy Lâm Minh dưới chân núi còn tưởng rằng hắn là một quái nhân thậm chí kẻ đần, không nghĩ tới bây giờ xem ra, kẻ ngu này lại lên núi trước bọn hắn một bước.Nhưng mà lời hỏi thăm của bọn hắn Lâm Minh tựa hồ như căn bản không nghe được, hắn chỉ nhìn vào hàn trì, chờ đợi trận Kiếm Đạo Trà Hội này.Cái này khiến đôi nam nữ trẻ tuổi kia như đạp phải đinh, có một loại cảm giác tự đòi mất mặt.- Người này, bị điếc sao?Thiếu nữ hết sức tức giận, ngực nhỏ kịch liệt phập phồng lấy, kỳ thật nàng biết rõ, Lâm Minh không điếc, trước kia lúc gọi Lâm Minh dưới chân núi còn thấy Lâm Minh quay đầu lại nữa.Nàng là thuần túy chỉ là chọc giân Lâm Minh, nhưng cũng không có gì bất ngờ, Lâm Minh hoàn toàn không để ý đến.Hắn phảng phất như thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh.- Được rồi sư muội, bớt tranh cãi đi, lời dạy bảo của sư tôn ngươi đều đã quên sao. . .Thanh niên nhỏ giọng khiển trách, thiếu nữ vểnh miệng lên, không nói.Lúc này, Kiếm Đạo Trà Hội rốt cục đã bắt đầu.Kiếm Đạo Trà Hội cũng không phải một hồi không luận võ đại hội để phân ra cao thấp, mà chỉ là các cao thủ kiếm đạo của Nam Thiên Vực luận bàn lẫn nhau, lấy thừa bù thiếu, cảm ngộ kiếm đạo mà thôi.Cho nên mọi người ra tay cũng không phải phân thắng bại, mà kỳ chiêu thần kỳ, thỏa thích biểu hiện ra kiếm đạo tu vị của mình.Theo Lâm Minh thấy thì kiếm thuật của những người này tự nhiên không nhập lưu.-------Chương 2073: Tại sao nghịch Thương Thiên (2)Chương 2073: Tại sao nghịch Thương Thiên. (2)Thẳng đến khi. . .

Khương Bạc Vân xuất hiện.Khương Bạc Vân hôm nay mặc một thân Thanh y, cặp lông mày hắn giống như hai thanh kiếm, bay xéo vào tóc mai, ánh mắt của hắn, thâm thúy tĩnh mịch giống như một đôi bảo thạch vậy.Ở sau lưng Khương Bạc Vân có đeo một cái hộp đựng kiếm, hộp đựng kiếm do kim loại chế tạo, trầm trọng phong cách cổ xưa.Ở điểm cuối hộp lộ ra hai thanh kiếm, một thanh thanh sắc, một thanh hắc sắc.Tất cả đều giống hệt với năm đó.Khương Bạc Vân, dùng chính là song kiếm, nhưng hai thanh kiếm lúc sử dụng cũng bất đồng, mà kiếm bất đồng, chiêu thức đối ứng lấy cũng bất đồng.Hôm nay, hắn như trước kia.Mà đối thủ của Khương Bạc Vân vậy mà cũng là bằng hữu cũ của Lâm Minh -- Khương Lan KiếmNăm đó Thất Huyền Cốc tổng tông hồi vũ, Khương Lan Kiếm cũng để lại cho Lâm Minh ấn tượng sâu sắc, thậm chí Lâm Minh có một thời gian ngắn khi cần che dấu tên thật thì lấy cho mình cái tên Lâm Lan Kiếm.Thì ra, qua nhiều năm như vậy, Khương Bạc Vân và Khương Lan Kiếm vẫn làm đối thủ của nhau, có đối thủ ngang tài ngang sức như vậy, tiến bộ tự nhiên nhanh.Khương Lan Kiếm cách hơn trăm năm có vài phần giống với Khương Bạc Vân, bộ dáng cũng chừng ba mươi, hắn thân mặc một thân áo lam, ngũ quan không lăng lệ ác liệt như Khương Bạc Vân, nhưng phong mang ẩn núp trong nội tâm, khiến người chỉ nhìn hắn thôi đã cảm giac như thấy được một thanh bảo kiếm ẩn nấp trong hộp vậy.Khương Lan Kiếm mặt mỉm cười, nói với Khương Bạc Vân:- Bạc Vân huynh, chúng ta đã có ba năm không giao thủ rồi!

Trước đó chúng ta giao thủ là bao nhiêu chiêu?- Tám mươi ba chiêu!Khương Bạc Vân hồi đáp.- Tốt, hôm nay, mục tiêu của ta là, phá trăm!Thực lực Khương Lan Kiếm một mực không bằng Khương Bạc Vân, nhưng ở Nam Thiên Vực có thể chèo chống trăm chiêu của Khương Bạc Vân cũng đã là một kỳ tích rồi.- Sư phụ, cố gắng lên!Ở bên người Lâm Minh, thiếu nữ mưới tám lúc trước có xung đột với hắn vỗ tay, trong đôi mắt đẹp dịu dàng dị sắc liên tục, hiển nhiên là thập phần kích động.Thì ra đôi nam nữ trẻ tuổi Lâm Minh đụng phải lại là đệ tử của Khương Lan Kiếm.Đối với cái này, Lâm Minh không nghĩ nhiều, cũng không để ý, hắn tĩnh tâm nhìn Khương Bạc Vân tỷ thí với Khương Lan Kiếm.Khương Bạc Vân cùng Khương Lan Kiếm đã phân biệt tu thành kiếm ý của mình, trong lúc nhất thời, kiếm hồng phá không, vô cùng sáng lạn.Kiếm hắn ý của bọn thậm chí khiến một ít bội kiếm thấp kém ở đây nhẹ ngâm, đủ loại thanh âm nhẹ ngâm hội tụ lại, giống như từng đợt long ngâm, khiến tâm thần người phải chấn động.Đối với đệ tử cấp thấp mà nói, đây chính là đại tràng diện chưa bao giờ thấy qua!Bọn hắn lập tức vô cùng hưng phấn kích đông- Lợi hại!

Không hổ là Vân Kiếm Tiên và Lan Kiếm Tiên, ta cảm giác kiếm của mình như muốn rời khỏi vỏ, bay lên không trung vậy!- Bọn họ là hai đại kiếm tiên xuất chúng nhất Nam Thiên Vực, kiếm khách bình thường căn bản không có biện pháp đối dịch với bọn họ, còn chưa đánh mà kiếm của mình đã bị hấp dẫn qua rồi!

Hơn nữa nghe nói. . .

Vân Kiếm Tiên và Lan Kiếm Tiên lúc trước sư huynh đệ đồng môn đấy!- Đúng!

Thật sự là bọn hắn cùng tông môn.

Đây chẳng qua chỉ là một tiểu tông môn không chút thu hút, gọi là Thất Huyền Cốc.

Nó vậy mà có thể đồng thời xuất hiện nhân kiệt như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.Thất Huyền Cốc chỉ là một cái Tam phẩm tông môn, mặc dù đặt ở một nơi nhỏ như Nam Thiên Vực cũng không đủ nhìn, phải biết rằng, Nam Hải Ma Vực cùng thuộc tại Nam Thiên Vực, nhưng lại là Ngũ phẩm tông môn.Mặc dù là Thần Hoàng Đảo cũng mạnh hơn Thất Huyền Cốc không biết bao nhiêu lần, hai người Khương Lan Kiếm và Khương Bạc Vân có thể đi đến một bước này, phi thường không dễ dàng.- Hắc!

Không nên xem nhẹ Thất Huyền Cốc, các ngươi đại khái không biết, Thất Huyền Cốc, còn từng xuất hiện một nhân vật truyền thuyết, hắn cũng là đồng môn với Vân Kiếm Tiên và Lan Kiếm Tiên.

Năm đó Thất Huyền Cốc tổng tông hội võ, bài danh của người này càng ở trên Vân Kiếm Tiên và Lam Kiếm Tiên, Vấn Đỉnh tổng tông hội võ đệ nhất, về sau, hắn nhập Tứ Đại Thần Quốc, quấy lên mưa to gió lớn, về sau hắn đã vũ phá hư không, phi thăng thành thần rồi, tục truyền thành tựu của hắn, so với Đế Thích Già ba ngàn năm trước còn cao hơn nhiều.- Ngươi nói là Lâm Minh Lâm chân nhân sao, làm sao có thể không biết!

Hắn là truyền kỳ của Nam Thiên Vực, bất quá hắn quá mạnh mẽ, thậm chí rất nhiều người đều cảm thấy quá xa xôi, quá Thần Thoại, cho nên có chút không tin hắn là đến từ Nam Thiên Vực!- Thất Huyền Cốc, thật sự là bài vị tổ tông bốc lên đại hỏa rồi, bất quá nói trở lại, cùng một thời đại, xuất hiện một tuyệt đỉnh thiên tài, sẽ kéo lên thực lực chỉnh thế một tông môn, khiến rất nhiều thiên tài đuổi theo lẫn nhau, kể từ đó, mới có thể xuất hiện thời đại anh tài xuất hiện lớp lớp ah, nói cho cùng, Vân Kiếm Tiên và Lan Kiếm Tiên có thể có thành tựu hiện giờ sợ rằng cũng là do Lâm Minh ảnh hưởng a!Lâm Minh, mặc kệ ở Nam Thiên Vực, hay là ở Tứ Đại Thần Quốc đều là một cái tên giống như Thần Thoại vậy.Nhưng mà những nghị luận này rơi vào trong tay Lâm Minh, thần sắc hắn lại hờ hững.Dưới mặt nạ lạnh như băng, con ngươi hắn như giếng cổ không gợn sóng, phảng phất căn bản chưa từng nghe thấy.- Hắc!

Nói đến Lâm chân nhân, ta rõ ràng nhất, sư tôn của ta đã chính miệng nói cho ta chuyện về Lâm chân nhân.Nhắc tới Lâm Minh, thiếu nữ mười tám tuổi trước kia đụng phải Lâm Minh dưới chân núi không thể chờ đợi được nữa gia nhập nghị luận.Sư phụ của nàng, là kiêu ngạo của nàng, nhưng gì sư phụ nàng trải qua, cũng là kiêu ngạo của nàng.Thời điểm khoe khoang tốt như thế, nàng có thể nào bỏ qua.- Đúng vậy, Khương tiên tử chính là thân truyền đệ tử của Lan Kiếm Tiên mà, sao có thể không biết, mau nói đi.Có người không thể chờ đợi được muốn nghe câu chuyện rồi.Mà câu hỏi lần này lập tức khiến "Khương tiên tử" càng thêm hào hứng dạt dào, ở bên người nàng, sư huynh nàng lại lắc đầu, có chút buồn cười, thầm nghĩ trong lòng: Cũng đã mười tám tuổi rồi, tâm tính vẫn trẻ con như thế. . .

"Thiếu nữ nói đến hoa rơi nước chảy, thành công hấp dẫn được ánh mắt tất cả đệ tử trẻ tuổi chung quanh, đối với đại đa số bọn họ mà nói, thời điểm năm đó Lâm Minh hoành hành Nam Thiên Vực, gia gia của bọn hắn sợ rằng còn chưa sinh ra nữa.Về sau lời đồn nghe được lại không giống nhau, bọn hắn chưa kết luận được, hiện giờ khó được gặp được một "Người trong cuộc" nói chuyện, bọn hắn đương nhiên nghe đến say sưa rồi.Đối với mấy cái này, Lâm Minh không hề hứng thú, lòng của hắn đã như ao tù nước đọng, hắn cảm giác, trên thế giới này, chỉ sợ đã không có gì có thể khiến hắn động dung được nữa.Nhưng mà trong khi Lâm Minh chết tâm, một câu nói vô tư của nữ tử lại khiến tâm đã yên lặng nhiều năm của Lâm Minh đột nhiên có một tia rung động. . .-------Chương 2074: Tại sao nghịch Thương Thiên (3)Chương 2074: Tại sao nghịch Thương Thiên. (3)-. . .

Các ngươi không biết đâu, sư tôn ta năm đó khâm phục Lâm chân nhân nhất không phải là khâm phục thiên phú của hắn, mà là khâm phục ý chí chiến đấu của hắn!- Có nghe đồn là, Lâm chân nhân là hoàng tử của Cửu Đỉnh Thần Quốc, hạ phóng đến Nam Thiên Vực lịch lãm rèn luyện, nhưng thật ra là chuyện phiếm!

Sư tôn ta biết rất rõ, Lâm chân nhân chính là hài từ nhà phàm nhân, hơn nữa còn là phàm nhân gia cảnh cực kỳ bình thường.

Lúc còn nhỏ, Lâm chân nhân căn bản không thể luyện võ, hơn nữa, hắn còn đã từng trải qua một lần đại ngăn trở, tu võ chi lộ phi thường nhấp nhô, hắn là từng bước một đi tới.- Sư tôn ta, bội phục nhất chính là tinh thần kiên nhẫn của Lâm chân nhân, mục tiêu nhân sinh của Lâm chân nhân chính là truy cầu võ đạo đỉnh phong, sư tôn ta đã từng nói qua, hắn có lẽ chính là người cách võ đạo đỉnh phong gần nhất trong vũ trụ này!Tiểu nữ hài một phen nói ra, khiến một đám đệ tử trẻ tuổi nhao nhao sợ hãi thán phục.- Truy cầu võ đạo đỉnh phong?

Thật là lợi hại!- Không biết võ đạo đỉnh phong là cái dạng gì nữa, ta cũng muốn lập chí truy cầu ah!Mọi người nghị luận hào hứng bừng bừng, những lời này rơi vào tai Lâm Minh lại khiến hắn đột nhiên cảm khái ngàn vạn!Võ đạo đỉnh phong?Nói ra dễ dàng cỡ nào?

Nhưng khi bản thân đạp lên con đường này, mới biết được, nó là phiêu miểu cỡ nào, theo đuổi nó, phải trải qua trắc trở lớn cỡ nào!Bao nhiêu tuyệt thế nhân kiệt, vì nó, bán rẻ bao nhiêu thứ, bỏ ra bao nhiêu giá lớn?Nghé con mới đẻ không sợ cọp, nhưng mà trải qua càng nhiều, ngược lại càng không có được ý chí chiến đấu không sợ tất cả, nghịch thiên mà đi như lúc trướcThật sự. . .

Già rồi sao?Lâm Minh nhớ tới năm đó phá mệnh vẫn, từng nói qua: Thiên nếu diệt ta ta diệt Thiên, Diêm La thu ta ta chém Diêm La.Hắn khi đó hào khí cỡ nào, mà bây giờ. . .Hắn thở dài một tiếng, trong ánh mắt, tựa hồ ẩn chứa tang thương vô tận .Phía trên hàn trì, Khương Lan Kiếm và Khương Bạc Vân đang chiến đến thời khắc cao trào nhất, bọn hắn bay múa trên bầu trời, chân đạp ao sen, lại chỉ để lại một tia rung động, chưa từng khiến nổi lên một giọt nước.Kiếm khí của bọn hắn tùy ý bắn ra, nhưng lại không thương tổn đến nửa gốc băng liên. . .Thực lực của bọn hắn, cũng không được, nhưng trong kiếm ý của bọn hắn, Lâm Minh lại cảm nhận được rõ ràng thứ mà mình từng tha thiết truy cầu -- chiến ý bất khuất. . .Trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một loại không cam lòng không hiểu, hắn cắn răng, lại lần nữa thúc dục linh hồn chi hỏa yếu ớt trong cơ thể, muốn thuyên chuyển năng lượng trong Thể Nội Thế Giới, muốn đi trùng kích tu vị bản thân, muốn mở ra Ma Phương. . .Nhưng mà, linh hồn chi hỏa của hắn, tánh mạng chi hỏa của hắn đều quá yếu.Năng lượng khổng lồ cần tinh thần lực để hoạt động động, Thể Nội Thế Giới của mình vẫn yên lặng như trước. . .Mà Ma Phương, cũng chưa từng đáp lại. . .Nhớ năm đó, Lâm Minh là ở Thần Quân kỳ, mới chậm rãi nắm giữ năng lực sử dụng Ma Phương, nhưng lại không phải tùy ý sử dụng.Nhưng bây giờ, linh hồn lực của hắn so với lúc hắn ở Thần Quân kỳ đều không có ý nghĩa.Căn bản giống như kiến càng lay cây, không có chút ý nghĩa nào cả.Hơn nữa, khiến Lâm Minh tuyệt vọng nhất chính là, mặc dù có thể thúc dục Ma Phương, hắn có thể bằng vào đó khôi phục bổn nguyên hồn lực hay không.Ma Phương tuy rằng là thần khí linh hồn, nhưng năng lực của nó là giảo sát linh hồn, hủy diệt tinh thần ấn ký, để nó đền bù linh hồn thật sự rất không có khả năng.Mất đi bổn nguyên hồn lực, mất đi tánh mạng chi hỏa, giống như đã mất đi bổn nguyên tánh mạng.Thần khí dù có nghịch thiên hơn cũng không thể khiến Tam Sinh lão nhân đã đi về xế chiều toả sáng thanh xuân.Cái này trái với quy tắc căn bản nhất.Cảm giác thất vọng lại lần nữa đánh úp tới Lâm Minh. . .Ý chí chiến đấu, mất đi và đạt đươc chỉ trong một ý niệm, nhưng mà nhất niệm vô cùng đơn giản này có bao nhiêu người có thể vượt qua được, nhiều khi, trên thế giới này có rất nhiều chuyện không phải là không muốn, mà là không thể làm. . .Hắn thở dài một tiếng:- Ta. . .

Không muốn mất đi ý chí chiến đấu của ta, nhưng ta không có ý chí chiến đấu. . . thì đã sao?

Ta đã mất đi tất cả, tại sao. . .

Lại nghịch Thương Thiên?Phía trên hàn trì, tỷ thí giưa Khương Bạc Vân và Khương Lan Kiếm đã đến giai đoạn cao trào nhất.Mỗi một chiêu, mỗi nhất thức đều ngưng tụ kiếm đạo tinh hoa của hai người, khiến võ giả chung quanh đều liên tục ủng hộ.Nhưng mà giờ này khắc này, huyên náo ở chung quanh lại càng phụ trợ thêm nội tâm cơ khổ của Lâm Minh.BÌNH!Một tiếng kim loại va chạm nhẹ ngâm, kiếm trong tay Khương Lan Kiếm đã bị đánh bay.Thanh sắc trường kiếm, xoay tròn lấy bay ra, kiếm khí tùy ý, bay ra trọn vẹn hơn trăm trượng.- 99 chiêu, cách mục tiêu của ta vẫn còn kém một chiêu.Khương Lan Kiếm lộ ra vẻ cổ quái nhìn Khương Bạc Vân:- Ta nói ngươi sẽ không phải cố ý đấy chứ...Khương Bạc Vân lắc đầu, nói:- Suy cho cùng, 99 kiếm vừa rồi ta chém ra là một cái Luân Hồi...Kiếm chiêu, cũng có Luân Hồi?Võ giả chung quanh còn không kịp lĩnh ngộ, mà đúng lúc này, chuôi kiếm của Khương Lan Kiếm lại từ trên không rơi xuống, kiếm khí ẩn chứa trong đó tuy rằng giảm bớt rất nhiều, nhưng vẫn rít gào không thôi.Thanh trường kiếm kia đang rơi vào trên người một người trong đình đài- Cẩn thận!Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi kinh hô, nhao nhao thối lui.Đinh!Trường kiếm chọc vào trên mặt đất, trực tiếp chui vào chuôi kiếm.Mà vừa khéo thay, một kiếm này, chính là đang cắm trên đình đài chỗ Lâm Minh.Kỳ thật vốn điểm kiếm rơi cách Lâm Minh vẫn khá xa, nhưng đệ tử chung quanh đều tản ra như chim sẻ tán loạn, chỉ còn lại một mình Lâm Minh vẫn không nhúc nhích đứng nguyên tại chỗ, giống như thạch điêu vậy, cho nên trong lúc nhất thời hắn liền khiến người khác phải chú ý đến.Rất nhiều người nhìn về phía Lâm Minh.Thanh niên thần bí này cũng đủ đặc biệt, trên mặt hắn vậy mà lại đeo một cái mặt nạ.

Ở Nam Thiên Vực, Mộc Linh Ngọc chính là bảo vật trân quý, rất nhiều người không biết được, nhưng là một ít người kiến thức rộng rãi lại nhận ra.Mộc Linh Ngọc Diện Cụ lạnh như băng nhìn qua có chút vặn vẹo, mang đến cho người cảm giác thập phần quái dịNhưng mà kỳ dị chính là, thanh niên mang mặt nạ tu vị nội liễm, không ai nhìn ra hắn rốt cục có cảnh giới gì.Loại người này, hoặc là tuyệt thế cao thủ, hoặc là tinh thông ẩn nấp tu vi của mình, hoặc là một người bình thường chân chính.Mà bây giờ nhìn qua khả năng cuối cùng thật sự không lớn lắm.Khương Lan Kiếm và Khương Bạc Vân đều chú ý tới Lâm Minh, Khương Bạc Vân nhẹ nhàng ồ lên một tiếng.- Vị huynh đài này, cao tính đại danh là gì?Khương Bạc Vân từ trên người thanh niên trước mắt này cảm nhận được một cổ khí tức quen thuộc, nhưng hắn không cách nào xác định được mình có từng gặp mặt hắn hay chưa.Lâm Minh im lặng không nói.-------Chương 2075: Gặp lại Cố nhânChương 2075: Gặp lại Cố nhân.- Lớn mật!

Vân Kiếm Tiên đang hỏi ngươi đấy!Một tông chủ Tam phẩm tông môn quát lớn với Lâm Minh, muốn giữ gìn quyền uy của Khương Bạc Vân để tăng lên điểm ấn tượng của mình, nhưng Lâm Minh vẫn không nhúc nhích, căn bản như không nghe thấy vậy.- Ngươi...Ở Nam Thiên Vực, tông chủ Tam phẩm tông môn cũng không phải là nhân vật nhỏ, đã bao giờ bị bỏ qua như vậy.

Hắn nổi giận, đang chuẩn bị giáo huấn Lâm Minh một chút .Mà đúng lúc này, Khương Bạc Vân nói:- Lưu tông chủ an tâm một chút chớ vội.Lời hắn nói cực kỳ bình thản, nhưng lại mang theo một cổ lực lượng kỳ dị, phảng phất có thể khiến lòng người bình tĩnh lại, khiến người lập tức dẹp yên phẫn nộ.Khương Bạc Vân chuyển hướng Lâm Minh:- Vị huynh đài này, tại hạ Khương Bạc Vân.

Một gã kiếm khách ẩn tu của Nam Thiên Vực, nếu như huynh đài có rãnh thì không bằng vào hàn xá ngồi một chút, tại hạ đang có một bình thiên niên hàn hoa tửu, muốn mời mấy vị bằng hữu chè chén.Khương Bạc Vân lễ kính nói ra lời này, khiến tất cả mọi người kinh hãi.Thiên niên hàn hoa tửu!

Đây chính là sử dụng hàn tuyền chi thủy của Kiếm Sơn, tăng thêm không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo làm ra, uống xong có chỗ tốt rất lớn đối với võ giả, không biết bao nhiêu người trả giá toàn bộ thân gia cũng muốn uống một chén, hiện giờ Khương Bạc Vân vậy mà mời một người đầu óc thoạt nhìn có vấn đề như vậy chè chén?Nhất là đôi thanh niên nam nữ đồ đệ của Khương Lan Kiếm, nghe thế mắt càng lòi ra, đây chính là thiên niên hàn hoa tửu a?Hai người bọn họ rất rõ ràng, mặc kệ sư tôn Khương Lan Kiếm hay sư bá Khương Bạc Vân, đều thích rượu như mạng.Kiếm, tửu, chính là hai thứ không thể thiếu trong cuộc sống của bọn hắn.Thiên niên hàn hoa tửu này Khương Bạc Vân cũng chỉ còn nửa vò, mỗi lần dùng tiệc rượu đều ít khi uống mấy chén, vậy mà lấy ra mời tên ngớ ngẩn này?Hắn rốt cuộc là ai?

Đây không phải là chuyện tốt từ trên trời rớt xuống sao?Đối với lời mời của Khương Bạc Vân, Lâm Minh trong nội tâm cảm khái, hắn trầm mặc hồi lâu sau đó rốt cục nhẹ gật đầu.Điểm này, càng khiến mọi người phiền muộn đến thổ huyết.Tên ngớ ngẩn này chỉ sợ căn bản không biết thiên niên hàn hoa tửu là gì sao, còn tỏ ra không tình nguyện như vậy, quả thật khiến người tức điên mà.- Thỉnh!Khương Bạc Vân hào sảng nói.Chỗ ở của Khương Bạc Vân thập phần mộc mạc.Một gian phòng trúc, mấy gian nhà tranh, không hơn.Bố trí trong gian phong cũng thập phần đơn giản.Một tấm bàn gỗ, vài cái ghế dựa thanh đằng, một lọ Thúy Trúc, một bộ kiếm khí cuồng thảo khinh người, còn có một đống lớn vò rượu.Khương Bạc Vân không nhanh không chậm lấy ra thiên niên hàn hỏa tửu, dùng nước ấm nấu lên, rồi sau đó rửa sạch sẽ ly, rót đầy từng ly một.Gian phòng chỉ có ba người.Khương Bạc Vân, Khương Lan Kiếm, còn có Lâm Minh.Lúc này cách 130 năm, ba người tlại ụ họp.- Bằng hữu, tôn tính đại danh?Đây là lần hỏi thứ hai rồi, hỏi không phải Khương Bạc Vân, mà là Khương Lan Kiếm, hắn đối với thân phận của Lâm Minh cũng tràn ngập hiếu kỳ.Người này, hắn nhìn không thấu, nhưng lại cảm giác...

Có chút quen thuộc.Chỉ là loại quen thuộc này khiến Khương Lan Kiếm cảm thấy không thể tin được, nghĩ như thế nào cũng không thể là người kia mới đúng...- Mà thôi, huynh đài không muốn đàm đến tục danh thì không hỏi là được, rượu gặp tri kỷ, nâng chén chung ẩm, cần gì quen biết?- Uống một chén!Ba người cùng nhau nâng chén, uống một hơi cạn sạch.- Hảo tửu!Khương Lan Kiếm tán thưởng.Khương Bạc Vân cũng dư vị thật lâu, hắn tán thán nói:- Mị lực của rượu ở chỗ uống tâm cảnh, người hiểu rượu phẩm không phải rượu, mà là ý cảnh.

Từ cay độc lúc mới vào hầu, đến cam liệt lúc nuốt xuống, lại đến tinh khiết và thơm dư vị vô cùng, đúng là nhân sinh.

Người ở giữa trần thế, giãy dụa phấn đấu, không biết có bao nhiêu khốn khổ, gặp bao nhiêu trắc trở, nếu cứ tiến lên, mới có thể Phản Phác Quy Chân, phóng xuất ra tinh khiết và thơm của tánh mạng.- Đối với ta mà nói, bất kể là uống thiên niên hàn hoa tửu, hay là thô lương tửu tao, kỳ thật bản chất cũng không có gì khác nhau, bởi vì, ta uống không phải rượu, mà là nhân sinh...Khương Bạc Vân nói một phen khiến Khương Lan Kiếm cười to cùng ủng hộ.Mà Lâm Minh trong nội tâm run lên, im im lặng lặng thể ngộ.Người cả đời này, lên lên xuống xuống, khốn khổ và gặp trắc trở, không biết bao nhiêu.Tiến tới, Phản Phác Quy Chân, đại triệt đại ngộ, thành tựu truyền kỳ...Hồn Đế kỳ thật nói không sai, cuộc đời của mình, thiếu khuyết gặp trắc trở.Hắn từ hai bàn tay trắng đi tới, quả thật đã trải qua vô số chém giết sinh tử, quả thật không biết bao nhiêu lần kề cận cái chết.Lan Vân Nguyệt phản bội, Huyễn Vô Cơ đuổi giết, Dương Vân ám hại, Thiên Minh Tử tính toán, lại đến Tạo Hóa Chi Tử từng bước bức bách...Tất cả những việc đó, xem như ngăn trở.Nhưng cũng không có gì đặc biệt hơn người.Bởi vì kinh nghiệm phát triển của rất nhiều võ giả, cũng là như thế.Lâm Minh nhớ tới Long Nha, nhớ tới Quân Bích Nguyệt, bọn hắn cũng nhất định là người có chuyện, trắc trở bọn hắn gặp phải chưa hẳn đã ít hơn mình.Nhưng mà, đại trắc trở, đại ngăn trở chính thức ...- Huynh đài?Chứng kiến Lâm Minh nhìn qua chén rượu yên lặng, Khương Bạc Vân nhịn không được hỏi.Lâm Minh ngẩng đầu, nhìn về phía Khương Bạc Vân, nói:- Cảm ơn. . .Khương Bạc Vân khẽ giật mình, cũng không biết Lâm Minh cám ơn cái gì, nhưng cái này cũng không trọng yếu, hắn cởi mở cười nói:- Ta cùng huynh đài hợp ý, hôm nay không say không về!Lúc này, Khương Lan Kiếm cũng phụ họa nói:- Ha ha, không say không về!Khương Bạc Vân nhìn Lâm Minh, đột nhiên nói:- Nói thật, huynh đài rất giống một cố nhân của tại hạ, cho nên tại hạ mới mời huynh đài uống rượu.- Nha. . .Lâm Minh trầm mặc, cũng không nhiều lời.- Huynh đài thật đặc biệt!Khương Bạc Vân nao nao, người bình thường thường thường sẽ truy vấn đó là người nào, nhưng người đeo mặt nạ trước mắt lại chỉ "nha" một chữ nhàn nhạt.Khương Bạc Vân uống cạn rượu trong chén, nhớ tới trận quyết đấu với Thất Huyền Cốc vào hơn 130 năm trước, trận quyết chiến có một không hai với Lâm Minh, trận chiến khiến người khác khó quên kia.Trong lòng của hắn cảm khái, nói:- Ngươi với bạn cũ của ta, quả thật rất giống, nhưng kỳ thật lại khác, ngươi không giống như một người trẻ tuổi hăng hai, ngược lại như một lão nhân tuổi xế chiều vậy, bất quá, ngươi cũng bởi vậy, mà nhiều hơn một phần trầm trọng. . .- Vị bạn cũ kia. . .

Ta đã từng một lần đuổi theo cước bộ của hắn, nhưng càng lúc càng xa, cuối cùng không thấy bóng dáng đâu nữa.

Hiện giờ, hắn có lẽ đã đi trên con đường truy tìm võ đạo đỉnh phong rồi, đó là giấc mộng của hắn. . .- Võ đạo đỉnh phong sao. . .Lâm Minh sâu kín nói, ánh mắt có chút không biết tư vị gì:- Cái gì là võ đạo đỉnh phong?Hắn tựa hồ là đang hỏi Khương Bạc Vân, cũng là đang hỏi mình.Kỳ thật những năm này, Lâm Minh đã sinh ra hoài nghi đối với võ đạo đỉnh phong.-------Chương 2076: Trở lại chốn cũ (1)Chương 2076: Trở lại chốn cũ. (1)Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu nhân kiệt, bọn hắn đều đang truy tìm võ đạo đỉnh phong.Thánh Mỹ vì võ đạo đỉnh phong không từ thủ đoạn, Thần Mộng vì võ đạo đỉnh phong cần cù truy cầu, Tạo Hóa Thánh Hoàng vì võ đạo đỉnh phong, không tiếc hợp thể cùng Thâm Uyên Ác Ma. . .Nhưng là, bọn hắn phải chăng có thể đi đến một bước kia.Chớ nói đến bọn hắn, coi như là chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác 《 Thánh Điển 》, Bọn hắn. . .

Phải chăng đã đạt tới võ đạo đỉnh phong chưa?Khương Bạc Vân nói:- Đỉnh phong là cái gì, ta cũng không biết.

Bất quá ta nghĩ, mọi người đều gọi một ngọn núi cao nhất trong tất cả các ngọn núi là đỉnh phong.

Như vậy tính ra, Kiếm Sơn của ta cũng là đỉnh phong rồi.Lâm Minh lắc đầu:- Kiếm Sơn. . .

Không đủ.- Đúng, chưa đủ!

Ta leo lên Kiếm Sơn chi đỉnh, có thể quan sát một quốc gia, có thể quan sát thiên hạ, nhưng lại xa xa không đủ, ở trên thế giới này, có vô số ngọn núi, nhưng luôn luôn có một ngọn núi, là cao nhất.

Ngọn núi càng cao, lại càng khó leo lên, bất quá đây không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là, ngươi căn bản không biết ngọn núi này ở nơi nàyLâm Minh bất động thanh sắc, dừng ở chén rượu.

Có lẽ hắn đã biết rõ, ngọn núi này ở nơi nào. . .Tam đại thần vật giữa vũ trụ, Tinh khí thần chi đạo, dung hợp thể nội vũ trụ của 《 Thánh Điển 》 và Thiên Địa vũ trụ của 《 Thiên Thư 》. . .Đây là đỉnh phong sao?Lâm Minh không thể xác định, nhưng hắn biết rõ, Luân Hồi kiếm đạo Khương Bạc Vân thi triển trước kia, song kiếm thuật của hắn so với tinh khí thần tam đạo và Thiên Địa Nhân vũ trụ mà nói, căn bản không tính là gì cả.Dù là Khương Bạc Vân đi đến tận cùng con đường của hắn, cũng chỉ là độ cao của Kiếm Sơn thôi.- Ngươi sẽ một mực tìm kiếm sao?Lâm Minh đột nhiên hỏi Khương Bạc Vân.- Vì sao không?Khương Bạc Vân cười to, rót đầy chén rượu:- Ta sẽ một mực tìm kiếm, ta biết rõ, tầm mắt của ta có giới hạn, có thể sẽ vĩnh viễn không tìm thấy, nhưng ta sẽ không ngừng leo lên, ta không cần thật sự leo lên ngọn núi cao nhất trên thế giới này, ta chỉ cần leo lên ngọn núi cao nhất ta có thể nhìn thấy là được rồi- Bởi vì khi ta leo lên một điểm cao, tầm mắt sẽ càng khoáng đạt, từ đó thấy được điểm cao nhất ở nơi nào, ta lại bò xuống, lại lần nữa leo lên đỉnh cao mới, một mực lặp lại. . .- Có ý nghĩa sao?Lâm Minh hỏi.Hắn biết rõ, tánh mạng của võ giả ngắn ngủi thế nào, nếu lần lượt đi đường quanh co, vậy thì chỉ sẽ hao hết thanh xuân.- Có.Khương Bạc Vân trịnh trọng gật đầu, uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay:- Cho dù ta cả đời này, đều đang không ngừng leo lên, cho dù ta nhỏ bé đến vĩnh viễn không nhin thấy tòa núi cao cực hạn này ở nơi nào, nhưng ít ra. . .

Ta có thể không ngừng siêu việt chính mình, đánh bại chính mình.Đánh bại chính mình?Một khắc này, Lâm Minh trong nội tâm chấn động, phảng phất nội tâm bị cái gì xúc động rồi.Đả bại chính mình. . .

Nhân sinh địch nhân lớn nhất, kỳ thật chính là mình.Khương Bạc Vân, cả đời này nhất định không thể đạp vào võ đạo đỉnh phong, nhưng hắn vẫn đi truy tìm, bởi vì mỗi khi hắn leo lên một tòa núi cao mới, cũng là một lần đánh bại bản thậnCó đôi khi, một người, dù biết rõ không thể thành công nhưng vẫn sẽ cố chấp lao vào.Thiêu thân lao đầu vào lửa, không phải là như thế sao?Lâm Minh im lặng, trong nội tâm tiêu hóa những cảm ngộ gì, thật lâu không nói.Hắn từng từng nói qua, nguyện ý làm một con thiêu thân lao đầu.Nhưng mà, người, dù sao không phải con thiêu thân.Có người nguyện ý làm con thiêu thân lao đầu, kỳ thật cuối cùng, khi bọn hắn làm việc nghĩa không được chùn bước nhảy vào trong ngọn lửa vẫn có thể chứng kiến hi vọng.Lâm Minh cũng như thế.Hắn nói muốn làm con thiêu thân lao đầu, hắn quả thật đã làm được, hơn nữa thành công rồi.Nhưng, con thiêu thân sẽ không thể thành công được.Chúng nhảy vào hỏa diễm, đối mặt chính là tử vong.Đến khi thật sự không thấy hi vọng, đến khi hỏa diễm ở trước mặt, dám xông đi vào lại có mấy người chứ?- Lại uống!Lời Khương Bạc Vân đã cắt đứt trầm tư của Lâm Minh, Lâm Minh uống cạn rượu trong chén.Một ly lại một ly, thiên niên vụ hoa tửu đã uống thếLại thay rượu mới, một vò lại một vò, bọn hắn không biết đã uống bao nhiêu đàn.Ba người vốn cũng sẽ không say, nhưng hôm nay, bọn hắn say.Người một khi say, liền hồ đồ rồi.Người cả đời này, thảo dân vì sinh kế bôn ba, quan lại quyền quý vì con đường làm quan lục đục với nhau, võ giả tầm thường vì đạt được cảnh giới cao hơn mà chém giết sinh tử, chủng tộc Thiên Tôn Chân Thần vi kéo dài chủng tộc và thương sinh mà ngước trước ngã xuống, người sau tiến lên. . .Cả đời vi chiến, lại khó có thể hồ đồ. . .Phẩm cay độc biết tinh khiết và thơm, trong lúc hồ đồ ngộ huyền bí.Đây là ý cảnh của rượu, cũng là ý cảnh của nhân sinh. . .Lâm Minh không biết bao nhiêu đã uống bao nhiêu chén, thẳng đến khi ba người say mèm, bọn hắn nằm trên mặt đất, ngủ thật say.Một giấc này, Lâm Minh ngủ rất sâu.Hắn đã nhiều năm chưa từng được ngủ như vậyKhông đi sầu lo về đại kiếp nạn Nhân tộc, không đi lo lắng bị Chân Thần đuổi giết, không đi phiền não linh hồn chi hỏa đã nhạt nhòa của mình.Khó được phóng túng, nan đắc hồ đồ. . .. . .Một giấc chiêm bao tỉnh lại, đêm đã khuya.Khương Bạc Vân và Khương Lan Kiếm vẫn còn ngủ.

Trên bàn rượu, chén rượu g bừa bộn.

Ở bên người bọn hắn, còn bầy đặt bảy tám vò rượu không.Lâm Minh yên lặng nhìn trong chốc lát, đứng lên.Mà lúc này, Khương Bạc Vân cũng tỉnh.- Phải đi?Khương Bạc Vân nhìn về phía Lâm Minh.

Lâm Minh nhẹ nhàng gật đầu.- Đi chỗ nào?Lâm Minh trầm mặc, nói:- Đi một chỗ khác. . .Hắn có dự cảm, đây là lần cuối cùng hắn gặp mặt Khương Bạc Vân:- Ngươi thì sao?Khương Bạc Vân nở nụ cười:- Ta?

Hẳn là đi tìm. . . một đỉnh phong khác cao hơn. . .. . .Lâm Minh đã đi ra, chuyến đi Kiếm Sơn đã mang đến cho hắn cảm giác không hiểu.Tuy rằng trong lúc này, hắn không có đi tinh nghiên công pháp, không đi tìm hiểu Thiên Đạo.

Không ngồi xuống tu luyện, nhưng là Lâm Minh lại biết, kỳ thật tâm linh của hắn đã nhận được một lần tẩy lễ trước nay chưa từng có.Nếu như linh hồn chi hỏa của hắn vẫn tràn đầy, như vậy lần cảm ngộ này đối với thành tựu của hắn ngày sau sẽ có tác dụng không thể tưởng tượng nổi.Chỉ là, hắn vẫn không tìm được phương pháp khôi phục bổn nguyên hồn lực. . .Hắn bay qua Kiếm Sơn, đi ngang qua mảng lớn hoang dã, đi tới Thiên Vận Quốc.Thiên Vận Quốc, là nơi hănsinh trưởng.Ở đây có quá nhiều ký ức của hắn.Lâm Minh đứng ở trên một ngọn núi cao, quan sát quốc gia này.

Trong vũ trụ mênh mông thì tiểu quốc này thật sự quá nhỏ bé, dùng một hạt cát trong sa mạc cũng không đủ để hình dung.-------Chương 2077: Trở lại chốn cũ (2)Chương 2077: Trở lại chốn cũ. (2)Nhưng là, nó lại chịu tải quá nhiều ký ức của Lâm Minh. . .Cảm giác của hắn lan tràn ra, dễ dàng bao trùm toàn bộ quốc thổ.Hắn đã tìm được Thanh Tang Thành, đây là thành thị hắn lớn lên lúc nhỏ.Thanh Tang Thành ngày xưa chỉ là một tòa tiểu thành, tường thành chẳng qua chỉ cao hai trượng, nhân khẩu chưa đủ mười vạn.Nhưng mà hiện nay, Thanh Tang Thành đã vượt qua Hoàng thành Thiên Vận Thành, trở thành đại đô thị đệ nhất Thiên Vận QuốcThành thị cực kỳ phồn hoa, đường đi rộng rãi, tràn ngập đám người hối hả.Biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế tự nhiên là bởi vì Lâm Minh, Lâm Minh từ tòa thành thị này đi ra, là nhân vật thần thoại của Thanh Tang Thành, vì vậy, tòa thành thị này, hàng năm không biết có bao nhiêu võ giả tiến đến, những võ giả này, có đại lượng tài phú, cho nên cũng thúc đẩy Thanh Tang Thành phát triển một cách mạnh mẽ.Ở cửa ra vào Thanh Tang Thành, có ba tòa điêu khắc nham thạch cao ba trượng.Tòa ở chính giữa, điêu khắc đúng là Lâm Minh, Lâm Minh trong điêu khắc cầm trong tay một cây trường thương, trực chỉ thanh thiên.Ở sau lưng Lâm Minh sau lưng, hai điêu khắc khác là hai tuyệt thế nữ tử, giống như Tiên Tử xuất trần vậy, các nàng là Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên.Ba tòa điêu khắc này, hàng năm không biết được bao nhiêu người triều bái.Lâm Minh đứng ở cửa thành khẩu, ngừng chân thật lâu.Rốt cục, hắn bước chân vào tòa thành thị này.Đám người hối hả người nào cũng có, thư sinh, võ giả, tên ăn mày, con hát, nha hoàn, kiệu phu, bán bánh nướng. . .Đủ loại thanh âm mời khách huyên náo khắp nơi.Lâm Minh nghe những thanh âm âm ĩ này, thời gian dần qua, đã trở thành một thành viên trong đám người, hắn không hề có chút thu hút nào cả, cũng chỉ mặt nạ trên mặt khác là khiến người qua đường hơi chú ý một chút thôi.Xe ngựa xa hoa, tùy ý có thể thấy được, cỗ kiệu tinh xảo một khung lại một khung.Có người ở cửa thành cưỡi con ngựa cao to, hăng hái chạy qua, cũng có người quần áo tả tơi, trải một tấm chiếu rách ngồi trên mặt đất.- Bán bánh nướng đây..., bánh nướng lớn mới ra lò đây, hai văn tiền một cái, thơm nức đây, tổ tiên bí chế, tiểu huynh đệ, lấy một cái không?Lâm Minh đi qua một cây cầu đá, một đại nương bán bánh nướng liền mời chào Lâm Minh.Lâm Minh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đại nương này phủ lấy khăn trùm đầu, màu da bị mặt trời chiếu khiến hơi hồng hồng, vẻ mặt gian nan vất vả, nàng mặc xiêm y vải thô chất phác, dưới chân là một đôi giày vải do tự mình may lấy.Lúc này, nàng đang dùng bọc giấy lấy một cái bánh nướng, trên tay cầm bánh nướng tràn đầy vết chai.Lâm Minh nhìn đại nương này, đột nhiên cảm giác cái mũi đau xót, hắn sờ lên trên người, lại không có một đồng tiên nào, thậm chí không có cả vàng bạc.Đồ vật trong Tu Di giới của hắn không thể lấy ra, tùy tiện một kiện, rơi vào phàm thế đều có thể gây ra một trường hạo kiếp cả.Vì vậy, hắn lắc đầu.Phu nhân ngẩn người, nàng nhìn quần áo của Lâm Minh, không giống người nghèo, nhưng lại không có đồng nào, chỉ sợ là đã quên mang tiền rồi.Nàng cười nói:- Tiểu huynh đệ là quên mang tiền sao?

Giờ đã đến giữa trưa rồi, còn chưa ăn cơm a, lấy một cái đi, không cần tiềnd dâu.Phu nhân dùng giấy bọc bánh nướng lại, nhét vào trong tay Lâm Minh.Lâm Minh cầm cái bánh nướng này, sững sờ đứng ở chỗ đó, trong nội tâm không biết có tư vị gì.Năm đó, lúc Lâm Minh vẫn còn là hài đồng lúc, gia cảnh xoàng xỉnh, tiền mà mẫu thân cho Lâm Minh thường xuyên dùng để mua bánh nướng, mua mứt quả.Lâm Minh hai tay cầm bánh nướng, thời gian dần qua đưa bánh nướng đến bên miệng, cắn một cái.Hương vị mang theo cốc hương chỉ ở đây có.Hương vị không hề thay đổi, giống như đúc hơn trăm năm trước.Thay đổi. . .

Chỉ là người ăn bánh nướng. . .Lâm Minh từng miếng từng miếng, tinh tế nhấm nuốt.Đây là đồ ăn chỉ phàm nhân mới có, không biết bao nhiêu năm rồi, Lâm Minh ăn đều là thiên tài địa bảo, tùy tiện một thứ nhỏ nhất thôi nhưng phàm nhân dốc hết quốc lực một quốc gia cũng không mua nổi, nhưng mà. . .

Tựa hồ không có bất kỳ thiên tài địa bảo nào hơn được cái bánh nướng Lâm Minh ăn hôm nay.- Tiểu huynh đệ, ngươi làm sao vậy?Phu nhân bán bánh nướng thấy Lâm Minh sau khi ăn bánh nướng trong mắt liền rưng rưng, nàng có chút luống cuống:- Là bánh không thể ăn?

Hay là giận dỗi người nhà bỏ ra ngoài. . .-Không có. . .

Cám ơn đại nương. . .Lâm Minh lắc đầu, cung kính thi lễ một cái, rồi sau đó quay người rời đi. . .Lâm Minh đi từng bước một, trên đường đi, hắn thấy được rất nhiều quan lại quyền quý, nhìn xem công tử cỡi ngựa, tiểu thư ngồi kiệu.Hắn cũng thấy được một số người nghèo khổ, thấy được kỹ nữ đứng trước thanh lâu vì sinh kế mà khoe khoang, thấy được tên ăn mày xin ăn ở bên đường.Nhân sinh ngắn ngủn chưa đầy trăm năm, cảnh xuân tươi đẹp người đã già, không biết bao nhiêu sinh lão bệnh tử, phồn hoa khổ sở.Những thứ này, Lâm Minh khi còn bé cũng đã xem qua, nhưng chưa từng chính thức thể ngộ qua.Võ giả tu Thiên Đạo là một loại cảm ngộ.Vào đời nhận thức phàm trần, cũng là một loại cảm ngộ.Nhưng mà người tìm hiểu Thiên Đạo, rất nhiều, người khám phá phàm trần, đã ít càng thêm ít. . .Võ giả đứng ở rất cao, giữa bọn họ với người thường như có một rãnh trời, bọn hắn căn bản không cách nào thể ngộ được ngọt bùi cay đắng của phàm nhân cả.Chút bất tri bất giác, Lâm Minh đi tới chính giữa Thanh Tang Thành, đây chính là chỗ của Lâm gia.Hơn trăm năm qua, Lâm gia bởi vì Lâm Minh nên đã trở thành đệ nhất gia tộc của Thiên Vận Quốc, thậm chí toàn bộ Nam Thiên Vực.Dù là đại quốc hoàng thất cũng không được hiển hách như Lâm gia.Vô luận là người nào, thế lực nào cũng không dám trêu chọc Lâm gia.Năm đó Lâm Minh đón cha mẹ ra khỏi Lâm gia, đã kết thúc nhân quả với Lâm gia, hôm nay, Lâm Minh trở lại Lâm gia, chỉ yên lặng ngừng chân trước cửa Lâm gia.Suốt một canh giờ, Lâm Minh thấy được rất nhiều quan lại quyền quý ra vào Lâm gia, cả đám đều cung kính, không dám lỗ mãng.Cũng nhìn thấy đệ tử Lâm gia ở võ đài diễn võ, đánh nhau thập phần kịch liệt.Đương đại gia chủ Lâm gia tựa hồ là một minh chủ, hắn hiểu được, chỉ có lực lượng của mình, mới là trọng yếu nhất.Lâm Minh yên lặng nhìn những điều này, lại yên lặng rời đi, từ đầu đến cuối, hắn đều không đi vào gia môn Lâm gia.Chết sống có số, phú quý vô thường, Lâm gia có thể phồn vinh mấy ngàn năm, nhưng mà trên thế giới này, không có phú quý vĩnh hằng.Có lẽ ngày sau, một đại gia tộc như vậy sẽ xuống dốc, quay về bình thường cũng nên. . .Theo Lâm Minh thấy, đây vốn là Luân Hồi tự nhiên, không cần thay đổi. . .Nơi cuối cùng Lâm Minh muốn đến Thanh Tang Thành chính là Lâm gia tửu quán mà năm đó cha mẹ hắn quản lý thay bổn gia.Bất quá lúc này, tòa tửu lâu này đã không còn là quán rượu rồi, nó không hề buôn bán, mà là đã đóng cửa.Tửu lâu này là bạo địa của Lâm gia, người ngoài đừng nói là đến ăn cơm, mà ngay cả đến thăm cũng không được.-------Chương 2078: Tuyết dạ (1)Chương 2078: Tuyết Dạ. (1)Thậm chí mỗi một thời đại hoàng đế Thiên Vận Quốc, đi vào Thanh Tang Thành, cũng có thể từ xa xa nhìn qua.Ở Thiên Vận Quốc, kỳ thật Lâm gia đã đại biểu cho thần quyền, bao trùm trên cả hoàng quyền, không thể vượt qua.Thấy tửu quán này ngay cả vào cũng không được, Lâm Minh tựa hồ thoáng cái đã mất đi hứng thú trở về chốn cũ.Trở lại chốn cũ, nhìn cũng không phải là chỗ kia, mà là nhìn ký ức.Nếu Lâm gia tửu quán đã không hề như cũ, mà hoàn toàn biến thành ý nghĩa khác thì Lâm Minh cũng không muốn đi vào nữa.Bởi vì, ở đó cuối cùng cũng không thể tìm lại ký ức..Lâm Minh rời đi, rời khỏi Thanh Tang Thành, cũng rời khỏi Thiên Vận Quốc...Tính toán, từ sau khi Lâm Minh bị Thánh Mỹ hút đi bổn nguyên hồn lực đến bây giờ đã đã bảy tám năm thời gian.Lâm Minh cảm giác tu vi của mình sau mỗi ngay tuy rằng bởi vì trong cơ thể vẫn bảo tồn một chút bổn nguyên hồn lực nên khiến thân thể hắn còn không đến mức già yếu, nhưng mà tánh mạng chi hỏa quá yếu, căn bản không vận dụng được, cũng chịu tải không được năng lượng và tu vị khổng lồ trong cơ thể.Thời gian dần qua, những lực lượng này cũng đã tán dật mất.Hắn bắt đầu suy yếu.Hắn một đường hướng bắc, đi qua từng mảnh thôn xóm, đi tới Bắc Vực thảo nguyên.Nơi này không hề thái bình như Thiên Vận Quốc.Binh hoang mã loạn, quanh năm chinh chiến, Lâm Minh đi trên đường, có thể cảm nhận được lòng người bàng hoàng, bọn hắn thường thường đều mang lấy khăn trùm đầu, bước chân vội vàng, thần sắc khẩn trương.Chiến tranh, nạn đói, ôn dịch, đại khái là ba chuyện đáng sợ nhất đối với phàm nhân.Mà một khi bộc phát chiến tranh, nạn đói cũng có thể theo đó mà lan tràn.Một ngày này, tuyết rơi rất nhiều..Lâm Minh vào trong núi sâu, sắc trời đã tối, không còn thấy được con đường phía trước, tuyết đọng trên đất bằng cũng đã ngập cả gối.Lâm Minh nhìn thoáng qua lưng núi trắng xóa trong màn đêm, muốn leo núi, bỗng nhiên, hắn cảm nhận được một cổ rét lạnh không hiểu đánh úp lại, khiến hắn không khỏi rùng mình một cái.Lâm Minh tuy rằng tu vị giảm nhiều, nhưng cũng không đến mức không chịu nổi rét lạnh trên tuyết sơn này, kỳ thật coi như là Băng hệ võ giả mạnh nhất trên Thiên Diễn đại lục ra tay với Lâm Minh thì Lâm Minh cũng sẽ không cảm thấy gì cả.Nhưng hôm nay, hắn lại rét lạnh không hiểu.Đây tựa hồ là rét lạnh tới từ linh hồn, khiến Lâm Minh khó có thể thừa nhận.Hắn biết rõ, đây là tổn thương Thánh Mỹ để lại trên người hắn, cơ hồ không thể trị hết, hơn nữa...

Chỉ sẽ càng ngày càng nặng, cuối cùng nhất lấy đi tính mệnh của mình.Hắn dùng cảm giác bao trùm phiến tuyết sơn, muốn tìm một nơi đặt chân nghỉ ngơi.Nhưng lần tìm kiếm này lại khiến Lâm Minh trong lonhf chấn động, hắn...

Thấy được một người, một người mình quen biết, tuy rằng, dung mạo của đối phương đã thay đổi rất nhiều, nhưng Lâm Minh vẫn nhận raDung mạo của hắn, có quá nhiều bóng dáng quá khứ, mà bội kiếm của hắn, hơn 130 năm qua cũng không thay đổi......- Thời tiết chết tiệt này, thực là gặp quỷ rồi.- Tuyết đạ còn phải lên đường, thật là đòi mạng mà.Hai thanh niên thấp giọng phàn nàn lấy, thanh âm của bọn hắn rất nhỏ, ở trong gió lớn đêm tuyết căn bản không truyền được xa- Đừng nói nữa, chúng ta phải trong ba ngày tìm được tiểu công chúa, rồi sau đó rút lui khỏi đây, đến trụ sở của chúng ta đi, ngốc lâu thì chúng ta nhất định sẽ bị bạch y vệ phát hiện.Một lão giả nói như vậy, hắn mang một chiếc mũ rộng vành, trong ngực ôm một đứa bé con.Hắn ôm chặt lấy đứa bé đang lạnh run trong ngực, cúi đầu chạy đi.- Nếu như không tìm thấy thì sao đây?Một thanh niên lo lắng nói...- Tìm không thấy, cũng là thiên ý...Lão giả thở dài một hơi, lắc đầu:- Nhớ không lầm thì gần đây hẳn là có một sơn động, bên trong có lẽ còn có chút cỏ khô và củi lửa, đêm nay cứ nghỉ chân ở đó đi.Lão giả vừa nói, một bên tìm đường trong bão tuyết, trí nhớ của hắn rất tốt, ước chừng một phút đồng hồ sau, hắn quả thật mang theo mọi người tìm được sơn động trong trí nhớ.Mọi người thở một hơi dài nhẹ nhõm, leo núi trong đêm tuyết như vậy bọn hắn ngược lại còn gánh vác được, nhưng hài đồng trong ngực bọn hắn sợ rằng khó mà chịu nổi.Mấy người vội vàng tiến vào sơn động, phủ xuống tuyết đọng trên người, tháo mũ rộng vànhxuốngBên trong sơn động tuy rằng rét lạnh, nhưng lại khô mát, hơn nữa trí nhớ của lão giả cũng không sai, ở đây quả nhiên có cỏ khô củi lương.Bọn hắn định dùng củi lửa đốt một đống lửa.Mà khi bọn hắn thắp sáng bó đuốc, chiếu sáng sơn đông thì bọn hắn lại đột nhiên cả kinh, nhao nhao lui ra phía sau.Theo đó thanh âm "Xoạt xoạt xoạt!

" vang lên, những người này, cùng nhau rút binh khí ra!Bởi vì ở trong sơn động này còn có một người, đối phương mặt mang mặt nạ xanh biếc, biểu lộ trên mặt nạ cực kỳ lạnh lùng, hơn nữa đối phương vậy mà không có một chút tiếng động, cũng không hề tật tán ra khí thế, thế cho nên bọn hắn đi vào đã được một lúc nhưng vẫn không hề phát giác ra.- Ngươi là ai?Những người này cực kỳ cảnh giác, bởi vì, bọn hắn đang bị Bạch Y Vệ đuổi giết.Ở trong phiến tuyết sơn này, đột nhiên xuất hiện một thần bí nhân, khiến bọn hắn như lâm đại địch.- Người qua đường...Lâm Minh yên lặng nói, ánh mắt của hắn, ngưng tụ ở trên người lão giả trong đội nhân mã kiaLão giả này thoạt nhìn tuổi đã lớn, trên khuôn mặt khắc đầy gian nan vất vả của tuế nguyệt, nhưng từ hình dáng trên khuôn mặt hắn, còn có thể lờ mờ thấy được vài phần khí khái hào hùng năm đó.Lão giả chỉ có một cánh tay, một đầu tóc bạc, mặt đày râu bạc trắng, trên mặt có một vết sẹo thật sâu, từ mi tâm đến cổ, cơ hồ như bổ ra cả khuôn mặt hắnTuy rằng hắn lúc này vạn phần cảnh giác, nhưng Lâm Minh vẫn có thể từ trong thần sắc của hắn cảm nhận được ủ rũ thật sâu.

Trong ánh mắt hơi có vẻ ô trọc kia, đã che kín tơ máu, đại khái đã nhiều ngày chưa từng được ngon giấc rồi.Lúc này, lão giả cầm kiếm giằng co Lâm Minh đồng thời còn đưa hài đồng trong ngực đến sau lưng, dùng thân thể bảo vệ hài đồng này.

Mà hài đồng này cũng cực kỳ hiểu chuyện, trong hoàn cảnh thế này nó không hề làm náo, yên tĩnh ghé vào trên lưng lão giả nhìn Lâm Minh.Lâm Minh thoáng hoạt động thân thể, bóng dáng lão nhân mỏi mệt trước mắt này thời gian dần qua trọng điệp với một bóng dáng khác trong đầu Lâm Minh.Cái bóng kia, mặc hoa phục, đầu bó kim sắc bảo quan, eo đeo trường kiếm.

Dung mạo khí khái hào hùng mười phần, hơn nữa khóe miệng của hắn, tựa hồ như thường xuyên treo dáng cười khinh thường và trào phúng nhàn nhạt.Nếu như không phải trên tay lão giả này cầm Xích Viêm Kiếm, nếu như không phải từ trên người hắn Lâm Minh cảm giác được hỏa hệ chân nguyên quen thuộc.Lâm Minh thật sự không thể tin.

Lão giả này, dĩ nhiên chính là địch nhân trước đây của mình -- Chu Viêm.Chu Viêm, ban đầu ở Thanh Tang Thành, hắn cướp đi mối tình đầu của mình -- Lan Vân Nguyệt-------Chương 2079: Tuyết dạ (2)Chương 2079: Tuyết Dạ. (2)Về sau, Lâm Minh lập chí tiến vào Thất Huyền Vũ Phủ, sau đó tham gia Thiên Vận Quốc khảo hạch, bởi vì lúc báo danh vô tình gặp được Chu Viêm, kết quả bằng hữu Chu Viêm vì nịnh nọt hắn nên đã thầm phái người đuổi Lâm Minh đi, bất đắc dĩ, Lâm Minh đi đại minh hiên giải cốt, ở chỗ đó, Lâm Minh nhặt được Ma Phương.Về sau, tu vị Lâm Minh đột nhiên tăng mạnh, thẳng đến khi hắn bộc lộ giá trị bản thân, khiến hoàng thất Thiên Vận Quốc đều chú ý tới Lâm Minh, dốc sức liều mạng lôi kéo hắn.Mà Chu Viêm bởi vì có cừu oán với Lâm Minh nên nhận lấy áp lực lớn lao và bị xa lánh.Mặc dù là chủ tử của hắn, Thập Hoàng Tử Dương Chấn, vì ngôi vị hoàng đế của mình cũng bắt đầu bức bách Chu Viêm, bức hắn bỏ Lan Vân Nguyệt.Cuối cùng, Chu Viêm bị Lâm Minh đánh bại, vô luận đối với Chu gia hay là Thập Hoàng Tử mà nói, Chu Viêm chẳng những đã triệt để mất đi giá trị mà ngược lại còn trở thành gánh nặng.Vì vậy, Chu Viêm bị khu trục.Từ đó về sau, Lâm Minh cũng không gặp lại Chu Viêm nữa, từ biệt một lần đã là 130 năm.Không nghĩ tới, hôm nay Lâm Minh gặp lại Chu Viêm, Chu Viêm đã thành bộ dáng như vậy..Vết đao trên mặt hắn, cánh tay cụt của hắn, khuôn mặt già nua mỏi mệt của hắn...Thậm chí, Lâm Minh còn nhìn ra, trên người hắn có nội thương, thậm chí có lẽ là vì thương thế kia nên mới ảnh hưởng đến võ đạo chi lộ của hắn.Tất cả điêu này khiến Lâm Minh có thể tưởng tượng ra, những năm này, Chu Viêm đã trải qua bao nhiêu tang thương.- Ngươi... quen biết ta?Chu Viêm chú ý tới ánh mắt của Lâm Minh, trong nội tâm kinh nghi bất định.Lâm Minh không trả lời, hắn tựa ở trên nham bích, dưới thân là một ít cỏ khô, lúc này, hắn vẫn cảm nhận được cảm giác rét lạnh thấu xương, đau xót đến từ linh hồn khiến hắn khó có thể thừa nhận.- Hắn...

Hắn dường như đang phát run.Có người nhìn Lâm Minh, nhỏ giọng nói.- Cảm thấy lạnh sao?Mọi người cảm thấy có chút vớ vẩn, vốn ở đây đột nhiên xuất hiện một người đeo mặt nạ, vốn tưởng rằng là tuyệt thế cao thủ tới ám sát bọn hắn, nhưng là bây giờ, hắn lại run lên cầm cập, tựa hồ như không chịu nổi gió lạnh ở đây vậy.- Làm ta sợ nhảy dựng, còn tưởng rằng là cao thủ gì đó chứ...- Không nên lơ là.Mấy người chọn một nơi hẻo lánh cách xa Lâm Minh, cẩn thận ngồi xuống, một mực chú ý Lâm Minh.- Viêm lão, ngươi nói chúng ta có nên...Một người dùng Chân Nguyên truyền âm cẩn thận nói:- Cuộc nói chuyện trước kia của chúng ta, hắn không biết hắn có nghe được không...- Gió tuyết rất lớn, hắn không nghe được đâu, nếu như có thể nghe được, chứng minh tu vi của hắn hơn xa chúng ta, nếu vậy chúng ta động thủ với hắn ngược lại sẽ bị hắn giết chết, cho nên...

đừng nên gây chuyện thị phi, người này không rõ lai lịch, tuy rằng thoạt nhìn ốm yếu, nhưng không biết tại sao, ta thấy hắn cảm giác có chút kỳ quái.Chu Viêm nói, hắn đã không hề dùng cái tên kia nữa, hiện giờ tên của hắn chỉ có một chữ -- "Viêm" .Một đám người đốt lửa lên, vây quanh bên cạnh sưởi ấm, ăn lấy lương khô, uống nước, đối với Lâm Minh, bọn hắn thủy chung vẫn luôn cảnh giác.Nam đồng trong ngực Chu Viêm từ đầu đến cuối đều thập phần yên tĩnh, hắn nháy động đôi mắt nhìn về phía Lâm Minh.Lâm Minh chú ý tới ở nơi ngực nam hài có đeo một huy chương đồng được xâu vào sơi tơ hồng, trên huy chương đồng có khắc đồ án hình cánh hoa.Chu Viêm tựa hồ ý thức được gì đó, hắn không nhanh không chậm nhét huy chương đồng kia vào trong cổ áo nam hài...Sau khi ăn uống xong, Chu Viêm bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, nhưng lực chú ý của hắn thủy chung vẫn tập trung ở trên người Lâm Minh.Chẳng biết tại sao, hắn càng nhìn càng cảm thấy người này có một loại cảm giác lạ là, nhưng loại cảm giác này cụ thể là cái gì hắn lại không rõ.Lâm Minh cũng chú ý đến Chu Viêm, hơn 130 năm, thế sự biến thiên, hơn đến thanh niên hung hăng vênh váo năm đó, Lâm Minh rất khó tưởng tượng, một người, thậm chí có chuyển biến như vậy ...Lời vừa rồi bọn hắn nói bên ngoài sơn động Lâm Minh cũng nghe được, hiển nhiên, những người này đang tìm kiếm hoàng thất công chúaLâm Minh những ngày này đi ngang qua bắc mạc, binh hoang mã loạn, cũng đại khái đoán được nhân quả trong đó.Đây là một hồi chiến tranh quốc gia phàm nhân, một quốc gia bị một quốc gia khác diệt, hoàng thất chạy trốn, hoàng tử, công chúa thất lạc...Mà Chu Viêm, dẫn đầu bộ hạ đi tìm kiếm những người trong hoàng thất kia, hiển nhiên là nhiệm vụ phi thường nguy hiểm.Không cẩn thận sẽ bị địch quốc giết chết.Lâm Minh cảm giác những gì Chu Viêm làm cũng không phải là vì vinh hoa phú quý.

Bởi vì tuổi thọ của Chu Viêm đã không còn nhiều nữa.

Đối với cảnh giới Chu Viêm hiện giờ mà nói, tuổi thọ hơn một trăm mười năm đã là cực hạn.Hắn chỉ sợ không đợi được đến lúc quốc gia phục hưng rồi, hơn nữa loại vương triều bị đánh bại này rất khó Đông Sơn tái khởi.Là nguyên nhân gì khiến hắn đi làm chuyện ý nghĩa không lớn, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm này?Ngay khi trong đầu Lâm Minh xẹt qua những ý niệm này thì đột nhiên một túi nước da dê bay tới chỗ Lâm Minh.Lâm Minh vươn tay tiếp túi nước vào tay.

Nước trong túi là nướcnóng, mới vừa được nấu xong.Đây là Chu Viêm ném tới.- Rất lạnh sao?

Uống một ngụm nước ấm đi.Chu Viêm nhìn Lâm Minh, ánh mắt thủy chung luôn cảnh giác.Lâm Minh vẹt ra cái nắp, uống một ngụm, lại đem cái túi đưa trở về.Hắn chưa nói chuyện với Chu Viêm, mấy người cứ như vậy nghỉ ngơi trong sơn động, đối phương thay phiên nhau gác đêm, mà Lâm Minh thì một đêm hoàn toàn không ngủ.Sáng sớm ngày thứ hai, bọn người Chu Viêm đội lên mũ rộng vành, xuất phát từ sớm, một đội nhân mã chui vào trong trời tuyết mênh mông, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa...Lâm Minh yên lặng nhìn bóng lưng Chu Viêm, cũng đi vào trong tuyết...Hắn đi tới một cái trấn nhỏ, thị trấn nhỏ không nhiều người lắm, không có a i quét tuyết, mặt đất một mảnh trắng xoá .Đi trên đường, Lâm Minh cảm giác hàn ý trong cơ thể mình càng ngày càng nặng.Đột nhiên, thân thể của hắn chấn động, sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt, trong khoảnh khắc đó, từ trong cơ thể hắn, một cổ đau nhức kịch liệt không cách nào hình dung phun lên hồn hải.PHỐC!Trong miệng Lâm Minh liên tiếp phun ra máu tươi, màu đỏ tươi rải đầy vạt áo của hắn, nhìn qua khiến người thấy mà giật mình.Thân thể Lâm Minh run rẩy, hắn không duy trì được thêm nữa, thời gian dần qua ngã trên mặt đất.Rất nhiều người thấy một màn này, có nhân sợ hãi kêu lên, cũng có người vội vàng tránh xa.Đang trong thời đại chiến tranh, mỗi người ở đây đều thập phần cảnh giác, bọn hắn còn tưởng rằng có người giết người bên đường.Nhưng nhìn kỹ lại, lại phát hiện Lâm Minh tựa hồ là tự mình không hiểu thấu, đột nhiên thổ huyết.- Hắn làm sao vậy.- Ai biết, đại khái là ẩn thương bộc phát.- Xem mặt na trên mặt hắn kia, hẳn không phải là người bình thường, có thể là người của tổ chức nào đó, nói không chừng còn là sát thủ cũng không biết được...-------Chương 2080: Tuyết dạ (3)Chương 2080: Tuyết Dạ. (3)- Trên người hắn khẳng định có công phu, hơn phân nửa bị người lợi hại hơn đả thương.Mọi người nói như vậy, hơn nữa nhanh chóng rời đi xa, có một nữ nhân mềm lòng không đành lòng, muốn tới trợ giúp Lâm Minh, nhưng cũng bị chồng của nàng cản lại .- Hiện giờ binh hoang mã loạn, đừng nên gây chuyện thị phi, vạn nhất hắn là người của cựu triều đình thì cứu được hắn chúng ta sẽ mắc tử tội đấy.Mọi người rất xa tránh đi, như trốn một ôn thần vậy.Thân thể Lâm Minh co rút, thừa nhận đau nhức kịch liệt không cách nào hình dung, loại đau nhức này phát ra từ linh hồn, là đau đớn do linh hồn khô kiệt mang đến, khó có thể chịu được.Hắn cảm giác, lực lượng của mình đang rôi qua, kinh mạch mạch máu trong thể nội đều nổ tung.Đau đớn trọn vẹn giằng co một canh giờ, đất tuyết dưới người hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ, hai màu đỏ và trắng đối lập rõ rệt, dữ tợn mà thê mỹ.- Đại ca ca, ngươi...

Ngươi không sao chứ...Ngay khi Lâm Minh cơ hồ đau nhức đến ngất đi, hắn đột nhiên nghe được một thanh âm nhút nhát e lệ vang lên bên tai mình.Lâm Minh mở to mắt, chỉ thấy một tiểu cô nương toàn thân vô cùng bẩn đang mở to con mắt sáng ngời nhìn mình, trên người nàng mang một bọc hành lý rách rơi, trên cổ, treo một cái hũ bể không biết nhặt được ở đâu, hiển nhiên, nàng là một tiểu khất cái.- Đại ca ca, ngươi uống nước, có lẽ có thể tốt hơn chút đấy.Tiểu nữ hài nhút nhát e lệ đưa ra ấm nước:- Ta cũng không có gì ăn, chỉ có thể cho ngươi uống nước thôi...Tiểu nữ hài thoạt nhìn thập phần đáng thương, dưới khí trời đông giá rét như thế, quần áo của nàng rách rưới, thế cho nên khuôn mặt nhỏ nhắn và bàn tay nhỏ bé của nàng đều lạnh đến mức đỏ bừng.Lâm Minh lau đi máu tươi bên khóe miệng, khẽ lắc đầu:- Không cần...Trong thời đại binh hoang mã loạn như vậy, tiểu nữ hài trước đại khái là cô nhi, cha mẹ đã chết trong chiến loạn rồi...Đã không có cha mẹ, nàng chỉ có thể đi hành khất bốn phía, nhưng trong thời kỳ chiến loạn, dân chúng bản thân còn ăn không đủ no, nào sẽ có gì bố thí cho nàng chứ.Vận mệnh của nàng, sợ rằng chỉ có thể chết đói trong trời đông giá lạnh...Lâm Minh nghĩ tới đây, trong lòng có chút áp lực.Sự khó khăn của pàm nhân, không chỗ nào không có.Những khó khăn này theo võ giả xem ra có lẽ căn bản không ý nghĩa gì, nhưng rời vào trên người người trong cuộc lại là chuyện đại sự cực kỳ to lớn.Lâm Minh trong nội tâm rất muốn trợ giúp tiểu cô nương này một chút, đáng tiếc, hắn căn bản không giúp được gì.

Dù có cho nàng một cái bánh bao, cho nàng mấy văn đồng tiền cũng không làm được gìTrong lòng của hắn khổ sở, đúng vào lúc này, hắn đột nhiên chú ý tới trên cổ tiểu cô nương buộc một sơi tơ hồng tinh tế.Sợi tợi hồng này giống như đúc với tơ hồng trên cổ nam đồng Lâm Minh gặp trong sơn động trước kia.Cảm giác quét qua, Lâm Minh phát hiện, ẩn dấu bên dưới quần áo rách nát của tiểu cô nương này có một cái huy chương đồng, trên huy chương đồng có khắc đồ an đóa hoa, giống như đúc của nam đồng kia...Lâm Minh trong nội tâm rồi đột nhiên xẹt qua cuộc nói chuyện giữa Chu Viêm và bộ hạ, Chu Viêm nói là: Đừng nói nữa, chúng ta phải trong ba ngày tìm được tiểu công chúa, rồi sau đó rút lui khỏi nơi này, đến trụ sở của chúng ta, ngốc lâu chúng ta nhất định sẽ bị Bạch Y Vệ phát hiện...

"Tiểu công chúa...Chẳng lẽ, tiểu nữ hài trước mắt này chính là tiểu công chúa mà Chu Viêm muốn tìm sao?Di cô của cựu triều đình, từ khoảng thời gian cẩm y ngọc thực, đến bây giờ, nhận hết khổ sở nhân gian ...Đại khái cũng vì trải qua kịch biệt như thế nên nàng tuy tuổi còn nhỏ nhưng càng hiểu được đồng tình người khác.Lâm Minh trầm mặc một hồi, hắn nắm lấy tay tiểu nữ hài này.Tiểu nữ hài cũng không phản kháng, mặc kệ Lâm Minh nắm lấy.Lâm Minh lan tràn cảm giác của mình ra, bao trùm phạm vi mấy trăm dặm.Rồi sau đó, Lâm Minh rất dễ dàng tìm được bọn người Chu Viêm, bọn hắn đang ở trong một tiệm cơm nhỏ không chút thu hút, vừa ăn cơm, một bên vừa nói gì đó với chủ tiệm...Lâm Minh quay đầu nói với tiểu nữ hài:- Theo ta đi được không?

Ta mang ngươi đi tìm ca ca ngươiLời Lâm Minh nói khiến tiểu cô nương đột nhiên ngẩn ngơ, nàng lui về phía sau một bước, trong ánh mắt có vài phần cảnh giác.Nhưng ánh mắt Lâm Minh tựa hồ ẩn chứa thứ gì đó khó có thể hình dung, khiến người cảm thấy thân thiết, thời gian dần qua, nàng nhẹ gật đầu.Lâm Minh ôm lấy tiểu nữ hài, hắn mang áo khoác vào, đi về hướng tiệm cơm nhỏ kia.Tiệm cơm nhỏ cách Lâm Minh bảy tám chục dặm, ở trong một cái trấn nhỏ khác.Lâm Minh đi cũng không nhanh, nhưng không biết như thế nào, lộ trình gần trăm dặm hắn chỉ đi mất thời gian một nén nhang mà thôi.Lúc Lâm Minh ôm một tiểu nữ hài đi vào trong tiệm cơm, đoàn người Chu Viêm đều sửng sốt một chút, chợt bọn hắn nhao nhao cảnh giác, cầm lấy binh khí của mình.Mà chủ tiệm tay mắt lanh lẹ, trực tiếp đóng cửa tiệm lại.- Là ngươi...

Ngươi như thế nào...Chu Viêm nhìn Lâm Minh, trong nội tâm kinh nghi bất định.Liên tục hai lần gặp được Lâm Minh, lần thứ nhất còn có thể nói là trùng hợp, nhưng lần thứ hai thì lại không phải thế rồi.Tiệm cơm nhỏ này thật ra là một cứ điểm bí mật của bọn hắn, lão bản của tiệm cơm vốn là Thị vệ Phó thống lĩnh, đối với hoàng đế trung thành và tận tâm.Mà lúc này, bọn người Chu Viêm cũng chú ý tới tiểu nữ hài trong ngực Lâm Minh.Đột nhiên đối mặt nhiều binh khí như vậy, tiểu nữ hài này hiển nhiên có chút, nàng dựa vào trong ngực Lâm Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn có chút tái nhợt.Chu Viêm cũng không nhận ra tiểu nữ hài này, nhưng nam đồng phía sau hắn lại nhận ra.Hắn ngẩn người, rốt cục thử kêu một câu:- Bình nhi, là ngươi sao?Tiểu nữ hài nhìn tới nam đồng, đột nhiên ngây dại, nàng sửng sốt thật lâu sau đó nước mắt lưng tròng:- Ca ca!

Thật là ngươi!Tiểu nữ hài nhớ rõ, Lâm Minh nói muốn dẫn nàng tìm ca ca, nhưng nàng không nghĩ tới, thật sự đã tìm được.Nửa năm trước, quốc gia phá vong, bọn hắn có thể nói là sanh ly tử biệt, không nghĩ tới hôm nay còn có thể gặp lại.Lâm Minh để tiểu nữ hài xuống, tiểu nữ hài chạy tới ôm lấy ca ca nàng.Chu Viêm nhìn một màn này, triệt để choáng váng.Những người khác càng phát mộng, đây quả thực giống như nằm mơ vậy.Đến cùng là chuyện gì xảy ra?Người lạ mặt này sao lại đột nhiên ôm tiểu công chua tới?Tuyệt không có khả năng là trùng hợp được, người đeo mặt nạ trước mắt rõ ràng là chuyên môn ôm tiểu công chúa đến.Người đeo mặt nạ làm sao biết bọn hắn đang tìm tiểu công chúa, lại làm sao biết tiểu công chúa chính là tiểu nữ hài nàyCho dù hắn đã tìm được tiểu công chúa, nhưng làm sao biết được cứ điểm bí mật này?Tất cả, thật bất khả tư nghị!Chu Viêm nhìn Lâm Minh, trong tay một mực nắm kiếm, hắn chú ý tới cái cằm lộ ra bên ngoài mặt nạ của Lâm Minh, còn có hai tay của hắn.Từ nơi này mà xem, tuổi Lâm Minh cũng không lớn, cũng chỉ chừng hơn hai mươi, với độ tuổi này, chung quy không thể nào là tuyệt thế cao thủ gì a?-------Chương 2081: Tánh mạng trôi qua (1)Chương 2081: Tánh mạng trôi qua. (1)Đúng vào lúc này, Lâm Minh đột nhiên ho khan kịch liệt, hắn dùng tay che góc dưới mặt nạ, ho khan căn bản không chế trụ nổi, phổi giống như muốn nổ tung vậy.Thời gian dần qua, tử khe hở mặt nạ của Lâm Minh chảy ra từng dòng máu tươi, một đám lại một đám, đây là do hắn ho ra, khiến người nhìn thấy mà giật cả mình!Chu Viêm liếc mắt với người bên cạnh, đều nuốt từng ngụm nước bọt, ho ra máu bộ dạng như vậy, thấy thế nào cũng là người nay đang nguy kịch, mang không còn dài nữa à...Mà đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên nao nao, trong tích tắc vừa rồi, hắn cảm giác được, có sát cơ...

Đã tập trung vào nơi này.Cảm giác của hắn lan tràn ra, chỉ thấy một đám kiếm khách mặc áo choàng trắng đang dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận nơi này.Những nơi bọn chúng đi qua, dân chúng sợ tới mức tứ tán chạy đi, như tránh xa xà hạt vậy!Mục tiêu của những kiếm khách áo trắng này chính là chỗ tiệm cơm nhỏ Lâm Minh đang đứng!- Ngươi. . .

Ngươi không sao chứ. . .Đám bảy tám người Chu Viêm nhìn máu tươi ồ ồ chảy ra giữa ngón tay Lâm Minh đều cảm thấy kinh hãi.Máu cũng chảy nhiều như vậy, còn có thể sống sót sao?- Đại ca ca.Tiểu nữ hài nhìn Lâm Minh, trong mắt rưng rưng, Lâm Minh đã mang nàng đến đây, chính mình lại bị thương nặng như vậy.- Bạch Dực, Thứ Liên, các ngươi đi nấu bồn nước ấm, chuẩn bị một ít khăn lông để vị huynh đài này nghỉ ngơi một chút.Chu Viêm nói với một nam một nữ sau lưng.Hắn ẩn ẩn cảm giác, Lâm Minh bị thương quá nặng, chỉ sợ khó mà qua khỏi.- Đúng rồi Viêm lão, nếu đã tìm được tiểu công chúa rồi, vậy chúng ta lúc nào lên đường?Bạch Dực rời đi múc nước liền có người mở miệng hỏi, ở trong cảnh nội địch quốc, bọn hắn thật sự quá nguy hiểm.- Tối hôm nay, chúng ta suốt đêm lên đường. . .- Vậy người này. . .Thứ Liên liếc nhìn Lâm Minh, cảm giác có chút khó giải quyết.Lâm Minh thân phận không rõ, hơn nữa bị thương nặng như vậy, bây giờ nhìn tình huống thì hắn trong thời gian ngắn căn bản không tốt lên được, nhưng mà giờ đang là lúc bọn hắn trốn chạy, nếu như mang theo gánh nặng Lâm Minh này thì khả năng chạy thoát được sẽ thấp hơn nhiều- Tìm một chiếc xe ngựa, mang hắn lên, về phần hắn có thể chịu đựng được hay không thì phải xem tạo hóa nữa. . .Chu Viêm thở dài một hơi nói, tuy rằng Lâm Minh tựa hồ có chỗ bất phàm, nhưng đã tổn thương thành ra như vậy, sợ là khó có thể thừa nhận được gian khổ khi chạy trốn.Nhưng mà bất kể t nói thế nào, Lâm Minh dù sao cũng là ân nhân tìm được tiểu công chúa, cũng không thể vứt bỏ hắn vậy được.Còn nữa, hắn cũng muốn hỏi Lâm Minh một chút, có phải là đã được người nào nhờ vả không, tại sao phải giúp bọn hắn, hắn lại làm sao làm được.Nước ấm đưa tới, Lâm Minh cũng không nhận lấy khăn lông, mà hai tay vịn chặt chậu rửa mặt, phun ra một ngụm máu tươi ra, toàn bộ chậu rửa mặt đều là một mảnh đỏ tươi.Mọi người ở đây liếc nhau, đều nuốt từng ngụm nước bọt, không biết nên nói gì cho phải, thổ huyết nhiều như vậy, huyết trong người chốc lát cũng sẽ bị hắn hộc ra sạch mất thôi.Lúc này sắc mặt Lâm Minh càng ngày càng tái nhợt, máu mà hắn thổ ra kỳ thật đều là inh nguyên của hắn cả.Lực lượng và khí huyết của hắn đều đang suy yếu, nhưng thân thể hắn lại vô cùng cường đại, không cho phép khí huyết suy yếu.Một khi khí huyết suy yếu, thân thể Lâm Minh sẽ tự động không ngừng tạo ra máu để bổ sung.Nhưng mà Lâm Minh tánh mạng chi hỏa yếu ớt, lại không chịu nổi khí huyết cường đại như vậy, kết quả dẫn đến chính là Lâm Minh không ngừng thổ huyết, càng thổ huyết thì thân thể của hắn lại càng suy yếu.Cho dù nhục thân hắn có cường đại trở lại, cũng không chịu nổi giày vò như vậy, sẽ từ từ hao hết tinh nguyên.Hồn lực trôi qua, tánh mạng chi hỏa trôi qua.

Lâm Minh không biết mình đến cùng còn có thể sống bao lâu nữa?Hắn cười thảm một tiếng, đúng vào lúc này, bỗng nhiên có một hôi tiếng bước chân ầm ĩ truyền đến..Sát khí dày đặc xông vào trong phòng, bọn người Chu Viêm lập tức mặt ' sắc ' đại biến.- Nguy rồi! !- Bạch Y Vệ!Một đám người, nhao nhao rút ra binh khí, sắc mặt trắng bệch.- Chúng ta ngăn trở Bạch Y Vệ, Tôn Thái, ngươi đưa tiểu công chúa, tiểu hoàng tử đến hậu viện, tìm cơ hội mang theo bọn hắn đột phá vòng vây, liều chết bảo hộ bọn hắn!- Viêm lão. . .Thanh niên gọi là Tôn Thái kia nóng nảy.- Nhanh đi!Chu Viêm hô to.Nhưng mà lúc này, đột nhiên một thanh âm bất nam bất nữ vang lên:- Khặc khặ-x-xxxxx khặc khặ-x-xxxxx, các ngươi ai cũng đừng mong đi, đều lưu lại cho chúng ta đi!Răng rắc!

Răng rắc!Cửa tiệm cơm bị trực tiếp phá nát, một đám nam tử cầm kiếm mang trang phục bạch sắc vọt vào trong căn phòng nhỏ này, hoàn toàn vây lấy bốn phương tám hướng tiệm cơm.Đây chính là Bạch Y Vệ do tân triều đình bồi dưỡng.Bạch Y Vệ là một chi bộ đội tinh anh, thành viên cấp thấp nhất cũng cần tu vị ngoài dịch cân kỳ, mà thành viên trung tâm thì đều có tu vị ngưng mạch kỳ cả.Đại đội trưởng và hống lĩnh càng là ngưng mạch đỉnh phong và hậu thiên kỳ.Mà trước mắt thủ lĩnh suất lĩnh Bạch Y Vệ chính là Đại thống lĩnh Bạch Y Vệ, người này mặc cẩm bào minh hoàng sắc, mặt trắng như bột mỳ, thanh âm âm dương kỳ quặc, hắn là thái giám Đại tổng quản của tân triều đình.Thái giám vô dục vô cầu, ở trong phàm nhân, tu vi của bọn hắn là dễ dàng tinh tiến nhất, thái giám tổng quản này đã có tu vị Hậu Thiên tu vi đỉnh cao.Đây cơ hồ là cực hạn của võ giả thế tục!

Tiên Thiên võ giả, thường thường phải là tông môn võ đạo có nội tình nhất định như Thất Huyền cốc mới có thể cóa, hơn nữa cũng không nhiều lắm.Hậu Thiên đỉnh phong võ giả, Chu Viêm quả thực không thể tin được, năm đó thực lực của hắn ở đỉnh phong cũng chỉ là nửa chân đạp đến nhập cánh cửa Hậu Thiên mà thôi.Ngay khi chứng kiến thái giám Đại tổng quản này là hắn biết đại thế đã mất, những người bọn hắn đều sẽ tiêu đờiKhông ai có thể sống sót.- Ha ha, ta vẫn còn đang tìm hai nhóc con này, không nghĩ tới, Viêm thống lĩnh ngược lại giúp ta một phen, thật sự phải cảm ơn ngươi rồi!Thái giám đầu lĩnh âm dương quái khí nói, trên mặt tràn đầy vẻ trào phúng.Lúc này, hắn chú ý tới Lâm Minh, Bạch Y Vệ đột nhiên xuất hiện, bọn người Chu Viêm như lâm đại địch, hai tiểu hài tử cũng sợ tới mức lạnh run, đầy điều là việc nằm trong dự liệu của hắn.Thế nhưng trong phòng còn có một thanh niên cổ quái mang theo mặt nạ, thanh niên này vào lúc này vậy mà lại ho ra máu, nước trong chậu rửa mặt dưới ngươi hắn đều đỏ tươi.Tràng cảnh thế này khiến thái giám đầu lĩnh không biết đã nhìn quen bao nhiêu tràng diện cũng sửng sốt một chút:- Các ngươi sao còn mang theo một người bệnh tật như thế, bệnh thành như vậy rồi còn kiên trì chấp hành nhiệm vụ, thật sự là đủ dốc sức liều mạng a. . .Nghe xong lời trêu chọc của đối phương, Chu Viêm hận đến cắn nát hàm răng, hắn hận chính mình, chẳng những không thể cứu hoàng tử và công chúa, ngược lại còn đẩy bọn hắn vào hố lửa.-------Chương 2082: Tánh mạng trôi qua (2)Chương 2082: Tánh mạng trôi qua. (2)Lão thái giám cười nhìn về phía Chu Viêm, trên mặt lộ ra dáng cười tất cả đều nằm trong lòng bàn tay:- Viêm đô thống, ngươi thật đúng là choáng váng, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, cựu triều đại thế đã mất, ngươi nếu chịu đầu hàng Ngô Hoàng, tuyệt đối có thể khiến ngươi ruộng tốt trăm mẫu, thê thiếp thành đàn, bảo dưỡng tuổi thọ.- Đi chết đi!Chu Viêm quát lên một tiếng lớn, đột nhiên hắn cầm trong tay Xích Viêm Kiếm, một kiếm chém tới đầu tên thái giám kia.Thái giám đầu lĩnh mặt lộ ra vẻ khinh thường, hắn duỗi ngón tay ta, một ngón tay điểm ra, hắn có tự tin tuyệt đối, chỉ cần một ngón tay là đã có thể đánh chết Chu Viêm.Nhưng trong nháy mắt khi hắn muốn giết Chu Viêm, thần sắc hắn đột nhiên ngẩn ngơ, thân thể cứng ngắc.Ánh mắt của hắn nhìn lại phía sau lưng Chu Viêm, ở chỗ đó có một thanh niên mang theo mặt nạ hai tay chống chậu rửa mặt, thổ ra từng ngụm máu lớn, hắn giống như có lẽ đã gần đất xa trời rồi.Nhưng mà nháy mắt khi thái giám thủ lĩnh muốn động thủ, thanh niên hai tay chống chậu rửa mặt kia đột nhiên xoay đầu lại, không đếm xỉa tới liếc hắn một ái.Ánh mắt thanh niên dường như bởi vì suy yếu quá độ mà ảm đạm vô quang, nhưng ánh mắt này lại tựa như một thanh lợi kiếm, phảng phất như lập tức cắt nát trái tim thái giám thống lĩnh vậy.Thần trí của hắn gần như sụp đổ, kinh mạch toàn thân trong chốc lát đứt từng khúc, đau đớn không cách nào hình dung bay thẳng mà đến, hắn trực tiếp thất khiếu chảy máu!PHỐC!Chu Viêm một kiếm đâm vào cổ họng thái giám đầu lĩnh, nhưng trên thực tế, một kiếm này cũng chỉ là ở trên thân người chết đâm thêm một cái lỗ mà thôi.Thái giám đầu lĩnh thân thể hoàn toàn cứng đờ, hắn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn thẳng về phía trước, nhưng không phải nhìn về phía Chu Viêm, mà là nhìn về phía Lâm Minh.Mà Lâm Minh lúc này đã nhìn sang nơi khác, tiếp tục ho ra máu. . .". . .

"Tất cả mọi người bó tay rồi, rất nhiều người còn kịp phản ứng là đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ thấy thái giám đầu lĩnh một tay bụm lấy cổ của mình, một cánh tay chỉ vào Lâm Minh, mới mơ hồ suy đoán được chút gì đó.Lão thái giám hé miệng, cố gắng muốn nói gì đó, nhưng lại căn bản không thể mở miệng, hắn cứ như vậy té xuống, bị mất mạng tại chỗ.Trong lúc nhất thời, toàn trường lặng ngắt như tờ, phần đông Bạch Y Vệ biểu lộ đều bóp méo, thái giám thống lĩnh của bọn hắn tu vị Hậu Thiên đỉnh phong, rất nhiều võ giả xuất thân tông môn cũng không phải đối thủ, nhưng hôm nay lại chết bất đắc kỳ tử nơi này.Về phần người bên phía Chu Viêm càng hoàn toàn phát mộng, cảnh tượng này chuyển biến quá nhanh, bọn hắn căn bản phản ứng không kịp.Chu Viêm đương nhiên biết rõ, vừa rồi có thể giết chết lão thái giám này căn bản chẳng có quan hệ gì với mình cả.- Cái này. . .

Đây rốt cuộc là. . .Chu Viêm nhìn Lâm Minh, nuốt từng ngụm nước bọt, người đeo mặt nạ này đến cùng có thân phận gì?Bạch Y Vệ cũng bị chấn trụ rồi, Đại thống lĩnh lập tức chết bất đắc kỳ tử, bọn hắn cũng lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan!Nhưng cứ như vậy chạy trốn cũng tuyệt đối không thể, nếu như bị bên trên biết rõ bọn hắn bị một người bệnh tật dọa lui, bọn hắn trở về cũng khó thoát khỏi tội trạng.Có ba người lặng lẽ móc ra ra ám tiễn, muốn đánh lén Lâm Minh.Bọn hắn cảm giác, Lâm Minh hơn phân nửa là đang bênh nguy kịch, hoặc là một tuyệt thế cao thủ bị thương nặngm tuy rằng lợi hại, nhưng nguyên khí không nhiều, vừa rồi i ra tay một lần tuyệt đối không nhẹ nhàng như vậy, nói không chừng thể lực đã tiêu hao nhiều rồi.Chỉ cần giết chết hoặc là trọng thương người này, bọn hắn sẽ thắng.Ba người đánh lén này, hai tên ngưng mạch đỉnh phong, một tên Hậu Thiên sơ kỳ, đều là tuyệt đỉnh cao thủ trong Bạch Y Vệ, nhưng nháymawts khi bọn hắn chuẩn bị phóng ám khí thì thân thể bọn hắn đột nhiên chấn động, rồi sau đó, thần sắc ngốc trệ, thân thể giống như hoàn toàn mất hết sức sống, chậm rãi xụi lơ trên mặt đất, khí tức cũng không có, trực tiếp chết đi.Còn lần này, Lâm Minh ngay cả đầu cũng không quay lại, hắn vẫn nhìn xuống chậu rửa mặt, mồ hôi rơi như mưa, biểu lộ tựa hồ cực kỳ thống khổ.Lúc này, toàn trường càng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.- Rút lui!Mấy tên Bạch Y Vệ còn lại lập tức nói, bọn hắn đã bị dọa bể mật, nếu như vừa rồi bọn hắn cũng ra tay thì hiện giờ đã biến thành thi thể rồi!Bạch Y Vệ chạy thoát, mặc kệ là ai cũng cảm thấy như đối mặt với ma quỷ.Động cũng khôngd dộng lấy một chút đã trực tiếp giết chết bốn đại cao thủ, căn bản nhìn không ra hắn ra tay như thế nào, tự hồ chỉ là một cái ý niệm trong đầu đã giết chết người!Đánh với loại đối thủ này, dùng lấy trứng chọi đá cũng không đủ để hình dung!Trên trăm tinh nhuệ Bạch Y Vệ đều thối lôi như thủy triều, Lâm Minh không để ý đến bọn hắn.Hắn cảm giác mình đã có chút không được rồi, hồn hải hắn kịch liệt đau nhức, thần sắc hoảng hốt, cơ hồ không cách nào phân rõ ảo cảnh và sự thật.Đau nhức kịch liệt như vậy giằng co một phút đồng hồ mới chậm rãi hạ thấp, Lâm Minh rút lấy cái khăn đã dínhdaayf máu tươi kia, dần lau lấy miệng. . .Toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi, trước ngực bị máu tươi nhuộm đỏ, sắc mặt thương trắng như tờ giấy, bộ dáng như thế khiến người rất khó có thể tưởng tượng, hắn còn có thể sống được.Chứng kiến bộ dáng của Lâm Minh, bọn người Chu Viêm hoàn toàn im ắng, lúc này bọn hắn hoàn toàn không biết phải nói gì cho phải.Hai khắc chung trước hắn vẫn đang thổ huyết, nhưng trong lúc thổ huyết, một ý niệm trong đầu hắn giết Bạch Y Vệ lưỡng đại thống lĩnh và lưỡng vị đại đội trưởng, bốn người này đều là đồ tể giết người vô số, là nhân vật nhắc tới có thể khiến không biết bao nhiêu người nghe mà biến sắcPhàm nhân thổ huyết như vậy máu trên người đã sớm mất hết rồi.Thế nhưng ngươi đeo mặt nạ kia bộ dạng dường như còn có thể thổ ra rất nhiều huyết nữa, vậy thì chỉ có một loại giải thích, đó chính là tốc độ tạo huyết của thân thể hắn đã đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi rồi.Chu Viêm liên tục xác định cái cằm và hai tay Lâm Minh, đối phương rõ ràng cực kỳ trẻ tuổi, nhưng thực lực lại cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Toàn Đan cao thủ trong truyền thuyết sợ rằng cũng làm không được điểm này a?- Ngài...

Ngài không sao chứ.Chu Viêm há to miệng, miễn cưỡng nói ra những lời này.Lâm Minh nhìn về phía Chu Viêm, hắn đã không hộc máu nữa, nhưng đó cũng không phải vì thân thể hắn đã khôi phục, mà là dô tiêu hao trong thời gian dài vừa rồi đã khiến nhục thể của hắn hiện giờ đã suy yếu đến cực hạn, đã không còn năng lực tiếp tục tạo huyết nữa rồi.- Ân công, ngài đã cứu tánh mạng toàn bộ những người chúng ta, ân này lão hủ ghi nhớ trong lòng!Chu Viêm nói xong liền cúi đầu thật sâu.Mà ở sau lưng Chu Viêm, những người khác, kể cả hai tiểu hài tử, cũng hành đại lễ theo.Lâm Minh phất phất tay, bảo mọi người đứng lên.-------Chương 2083: Sống mà vô hối (1)Chương 2083: Sống mà vô hối. (1)- Ân công, ngài định ở lại đây nghỉ ngơi, hay là đồng hành cùng chúng ta?Chu Viêm nhìn Lâm Minh, có chút khó có thể mở miệng, hắn đương nhiên hi vọng Lâm Minh có thể theo bọn hắn rồi.Hắn hiện giờ rất rõ ràng, Lâm Minh và bọn họ căn bản không phải là người cùng thế giới, mà vô luận thân thể Lâm Minh xảy ra tình huống gì cũng không phải bọn hắn có thể trợ giúp được, thậm chí bọn hắn ngay cả lý giải cũng không thể lý giải nổi.Lâm Minh nhìn thoáng qua Chu Viêm, lại nhìn thoáng qua đôi tiểu hoàng tử và tiểu công chúa kia, trông thấy vẻ ân cần và ánh mắt lo lắng trên mặt tiểu công chúa, hắn chậm rãi nhẹ gật đầu.- Nếu không ngài nghỉ ngơi một chút đi, sáng sớm ngày mai lên đường có được không?Dựa theo cách nghĩ của Chu Viêm thì tự nhiên là khởi hành càng sớm càng tốt, nhưng hắn lại sợ Lâm Minh không có thời gian nghỉ ngơi.Lâm Minh lắc đầu:- Ta nghỉ ngơi cũng vô dụng, hiện giờ liền đi thôi.- Vậy...

Được rồi.Một đoàn người thu thập vàng bạc châu báu, ngụy trang thành thương đội, bắt đầu xuất phát tới bắc mạc.Không biết có phải là do bị Lâm Minh chấn nhiếp hay không, đội ngũ được vài trăm dặm cũng không hề gặp phải Bạch Y Vệ đuổi giết, chỉ có hai tốp sơn tặc, loại đối thủ cấp bậc này bọn người Chu Viêm là đã có thể giải quyết dễ dàng rồi.Một đường xóc nảy, tiểu công chúa cả ngày đều mệt mỏi, nàng dù sao cũng là một đứa bé, thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, đói khổ lạnh lẽo khiến thân thể của nàng đã phi thường hư nhược rồi, đột nhiên bôn ba đường dài như vậy, nàng căn bản không chịu đựng nổi.Nàng rất mệt a, nhưng trên xe ngựa xóc nảy, nàng lại không thể ngủ được.Về phần tiểu hoàng tử thì tình huống tốt hơn một chút, nhưng bị gió lạnh của Mạc Bắc thổi qua, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn cũng thập phần tái nhợt.Lúc tạm thời nghỉ ngơi trên người, Lâm Minh đi đến bên người tiểu hoàng tử và tiểu công chúa, đưa ra một túi nước da dê.- Đại ca ca, đây là...Tiểu nữ hài hơi quen thuộc với Lâm Minh, mở to hai mắt hỏi.- Tuyết lê thủy, rất dễ uống đấy...Lâm Minh cười cười, hai tiểu hài tử nghe xong liền vui mừng nhận lấy, uống vào từng ngụm từng ngụm.Bọn họ đều là hài tử trong nội cung, từng uống qua tuyết lê thủy thượng đẳng, nhưng mà thứ Lâm Minh cho bọn hắn hương vị rõ ràng bất đồngKhông có có bao nhiêu vị ngọt, nhưng lại rất thơm, thơm hơn bất luận thứ gì mà bọn hắn từng uống, hơn nữa vừa uống xong, bọn hắn liền cảm thấy chóng mặt, giống như đã say vậy.Hai tiểu hài tử đều chỉ uống một chút nhưng sắc mặt đã đỏ bừng, ngủ thiếp đi.Tất cả sự việc Chu Viêm đều thấy rõ ràng.- Ân công, ngài đây là...Hắn nhìn thoáng qua túi nước da dê mà tiểu cô nương còn ôm trong tay, ở miệng túi có chút chất lỏng hơi tràn ra, nó dật tán ra hương thơm nhàn nhạt, thấm vào ruột gan.Đây chỉ sợ là .. bảo dược thế gian a!Trong lòng Chu Viêm xẹt qua ý nghĩ này, hắn tựa hồ thấy Lâm Minh chỉ là cầm một hạt dược hoàn nhúng vào trong nước một chút liền lập tức lấy ra, sau đó túi nước bình thường kia liền biến thành bảo dược, vậy giá trị của dược hoàn này chẳng phải là...Chu Viêm cảm giác không cách nào tưởng nổi.Lúc này, Lâm Minh chỉ chỉ túi nước, thuận miệng nói:- Ngươi cũng uống chút đi.- Ta...Chu Viêm có chút băn khoăn, chối từ nói:- Ta đã già...

Uống cũng chỉ lãng phí...- Có rất nhiều.Lâm Minh hời hợt nói, Chu Viêm rốt cục nhịn không được, cầm túi nước lên uống một miệng lớn, trong lúc nhất thời, phảng phất như có một cổ nhiệt lưu mãnh liệt tiến vào đan điền, khiến hắn toàn thân ấm áp.Chẳng những mỏi mệt trước kia đều quét sạch, thậm chí ngay cả đan điền yên lặng nhiều năm của hắn cũng bắt đầu rục rịch, loại cảm giác này giống hệt như trước khi thân thể hắn bị thương vậy, khiến hắn cực kỳ kinh hỉ!Hắn quanh năm chiến đấu, thân thể chịu quá nhiều lần trọng thương, tích lũy quá nặng.Vì thế, hắn cũng từng tìm kiếm một số danh y, những danh y này đều nói là không thể chữa trị được nữa, bản thân Chu Viêm cũng rất rõ tình huống thân thể mình, cảm giác cuộc đời này cũng chỉ có thể như thế.Không nghĩ tới, bình nước mà người đeo mặt nạ đưa cho hắn chỉ dùng Linh Dược ngâm một chút, mà hắn cũng chỉ uống ngụm nhỏ, vậy mà liền có hiệu quả như thế, cái này thật bất khả tư nghị!Như thế, Chu Viêm thật sự không cách nào tưởng tượng nếu ăn toàn bộ hạt đan dược kia sẽ có hiệu quả thế nào nữa.Lâm Minh yên lặng gói kỹ dược hoàn lại, đưa cho Chu Viêm:- Thu lại đi, dùng nước ấm hoà thuốc vào nước, nó có thể chữa tốt ẩn thương tích lũy trong thân thể ngươi, khiến người nhiều hơn mười năm thọ nguyên, cũng có thể điều trị thân thể cho hai tiểu hài tử, đánh xuống căn cơ.

Nhớ lấy không nên trực tiếp ăn, nếu không sẽ bạo thể mà vong, cũng đừng cho bất luận kẻ nào biết rõ về dược hoàn này, nếu không tất nhiên sẽ rước lấy họa sát thân.Lâm Minh chỉ chọn một hạt giá trị thấp nhất, dược hiệu ôn hòa nhất trong số các dược liệu của hắn để đưa ra.Chu Viêm nhìn hạt dược này, trong nội tâm luống cuống, đây chỉ sợ là dược vật mà ngay cả Thần Hải hoàng giả cũng phải động tâm a!Hắn liên tục chối từ nói:- Cái này quá quý trọng rồi, ta không thể nhận.

Hơn nữa ân công thân thể có thương tích, cũng cần dược vật bổ dưỡng ...Chu Viêm rất không hiểu, người đeo mặt nạ đã có thần dược tốt như vậy, sao tự mình lại không ăn chứ?Lâm Minh than nhẹ một tiếng, lắc đầu nói:- Dược vật có trân quý gấp trăm lần, nghìn lần nữa cũng vô dụng với ta, cầm lấy đi.Chu Viêm có chút phát mộng, loại dược này dù có trân quý gấp trăm nghìn lần nữa cũng vô dụng với hắn?Hắn còn chưa kịp phản ứng, Lâm Minh đã cong tay búng ra, Linh Dược kia liền chui vào trong Tu Di giới của Chu Viêm, hoàn toàn không cần Chu Viêm động thủ, Tu Di giới cấp thấp bực này, đối với Lâm Minh mà nói chỉ là thùng rỗng kêu to.Chu Viêm nhìn Lâm Minh, sững sờ nói không ra lời, hắn ẩn ẩn đoán được, hạt đan dược mà mình cho rằng vô giá này, đối với Lâm Minh mà nói, có lẽ không đáng kể chút nào.Hắn nhịn không được hỏi:- Ân công vì sao lại thi ân với lão hủ như thế?

Nếu như lão hủ không đoán sai, ân công có lẽ là nhân vật ở tầng cao nhất trên thế giới này a?

Chỉ là gặp rủi ro đến nơi đây, ở trong mắt ân công, chúng sinh sợ là ngay cả con sâu cái kiến cũng không phải...

Sao lại nhúng tay vào chuyện thế tục như thế?Đi một mình trên đường, nếu nhìn thấy một đám kiến rơi xuống nước, sẽ rất ít người vớt lên từng con một.

Cho nên Chu Viêm cảm thấy không thể hiểu được, Lâm Minh chẳng những tìm đến tiểu công chúa cho bọn hắn, đánh lui Bạch Y Vệ cứu mạng bọn hắn, kế tiếp lại cho bọn hắn đan dược, cũng một đường đi theo.Cái này không thể tưởng tượng nổi.Lâm Minh sâu kín thở dài, nói:- Nhân quả tuần hoàn mà thôi...Vốn sinh tử Luân Hồi của phàm nhân đều là một bộ phận của Thiên Đạo tự nhiên, Lâm Minh cũng không muốn can thiệp, nhưng mà Chu Viêm lại khác.-------Chương 2084: Sống mà vô hối (2)Chương 2084: Sống mà vô hối. (2)Chu Viêm là vì Lâm Minh mới biến thành hôm nay.Cũng vậy, nhân sinh quỹ tích của Lâm Minh cũng bị Chu Viêm ảnh hưởng cực lớnNếu như không phải Chu Viêm cướp đi Lan Vân Nguyệt.

Có lẽ nhân sinh của Lâm Minh hiện giờ đã hoàn toàn khác rồi.Nhưng mà...

Lịch sử không có nếu như, xảy ra là đã xảy ra.Lâm Minh và Chu Viêm, một người từng đứng trên tầng cao nhất thế giới, một nguời lại là phàm nhân nho nhỏ, nhìn như hoàn toàn là người của hai thế giới, nhưng giữa bọn hắn lại có tầng tầng nhân quả phức tạp.Hơn nữa nhân quả này từ một khăcs Lâm Minh bắt đầu đạp vào võ đạo chi lộ đã gieo xuống rồi.Hôm nay, Lâm Minh cứu Chu Viêm không phải can thiệp Thiên Đạo Luân Hồi, mà chỉ là đoạn nhân quả.Những lời này, Lâm Minh tự nhiên sẽ không giải thích, mà Chu Viêm thấy Lâm Minh không muốn nhắc tới, cũng đành phải thôi.Hai người trầm mặc hồi lâu, Lâm Minh đột nhiên nhìn về phía Chu Viêm, hỏi:- Quốc gia đã diệt vong, ngươi vì sao còn trung với cựu triều đinh?

Ngươi nên biết, một cái triều đình khi vận số đã hết, muốn nó Đông Sơn tái khởi là chuyện khó khăn đến cỡ nào.Lâm Minh vì Chu Viêm cảm thấy bi ai, từ xưa vương triều thay đổi, cựu vương triều một khi bị diệt rất ít khí có thể trùng kiến, cho dù xây dựng chính quyền, kiên trì một hai chục năm, cũng chỉ là kéo dài hơi tàn thôi.Tiền đồ của Chu Viêm cực kỳ xa vời, dù hắn cúc cung tận tụy đến chết mới thôi cũng rất có thể không có bất kỳ kết quả nào cả.Chu Viêm im lặng, hắn nhìn lên bầu trời, trong đôi mắt đục ngầu hiện lên mộ tia không biết thế nào, tựa hồ như nhớ lại thời gian quá khứ.Hắn chậm rãi nói:- Ta trung với tiên hoàng, là vì...

Ân!- Ta vốnn họ Chu, một hơn trăm năm trước...

Ta gia tộc thịnh vượng, cô cô là hoàng phi, vốn sau khi ta phụ tá hoàng tử đoạt quyền đăng cơ sẽ được bổ nhiệm làm trọng thần trong triều, đại phú đại quý.- Ta có thể nói là tuổi trẻ đắc chí, nhưng cũng vì thế nên ta đã làm sai một chuyện...

Ta chưa từng nghĩ đến, bởi vì một việc nhỏ mà theo ta thấy là không có bất kỳ ý nghĩa nào mà nhân sinh quỹ tích của ta lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhân sinh của ta, t ừ đỉnh phong ngã xuống tận thung lũng...- Ta bị đánh bại, trong một trận chiến công bình trước mắt bao người, ta bại bởi đối thủ của ta, hơn nữa tuổi của hắn còn nhỏ hơn ta nhiều lắm.- Nữ nhân của ta rời xa ta, không phải nàng từ bỏ ta, mà là ta bức nàng đi, khi đó ta không thể không làm như vậy.- Sau trận chiến ấy, ta bị đánh thành trọng thương, nhưng tổn thương còn chưa kịp chữa tốt, ta đã bị gia tộc đuổi, tộc trưởng công khai đoạn tuyệt quan hệ với ta, ta không còn là họ Chu nữa, hoàng tử cũng coi ta như ôn thần, e sợ ta ảnh hưởng đến nghiệp lớn của hắn.- Ta một người, mang theo trọng thương rời khỏi Hoàng Đô, bắt đầu lang thang khắp nơi.- Tiền đồ của ta một mảnh u ám, ta nhìn thấu lòng người dễ thay đổi, đối với mọi người đã hoàn toàn vô vọng, Nhưng ta không cam lòng.

Ta còn trẻ, tâm cao ngất, ta cảm thấy thế giới bất công với ta, ta lập chí đột phá Tiên Thiên cảnh, để những người phụ ta lúc trước nhìn xem, bọn hắn đã sai lầm lớn.- Ta muốn chứng minh bản thân không cần dựa vào gia tộc, không dựa vào người khác, chỉ dựa vào bản thân đi chém giết..- Ta muốn công thành danh toại, vinh quy hồi hương, để gia tộc biết rõ, bọn hắn vứt bỏ ta là ngu xuẩn cỡ nàoChu Viêm lúc nói những điều này, giọng nói có chút run rẩy, tâm tình không cách nào bình tĩnh, hắn từ bên hông lấy xuống một vò rượu, uống vào từng ngụm.Những chuyện cũ này, hắn rất ít khi nhắc lại.- Vài chục năm sau, ta không biết đã trải qua bao nhiêu gian khổ, ta đã trải qua nhân tình ấm lạnh, nhìn thấu muôn màu nhân gian, ta đã làm người chăn ngựa, đã làm dong binh, đã làm sát thủ, đã làm chiến sĩ, rời khỏi sự che chở và ủng hộ của gia tộc, chỉ dựa vào bản thân, ta căn bản không đủ tài nguyên.- Vì tài nguyên, ta không biết đã bao nhiêu lần xuất sinh nhập tử.

Ta muốn nhất phi trùng thiên, nhưng mà ta về sau mới chậm rãi hiểu được, sự thật...

Quá tàn khốc.

Ta còn trẻ, thực lực căn bản không được, người đi tranh giành cơ duyên, mạnh hơn so với ta có rất rất nhiều.- Loại cạnh tranh này, dùng thảm thiết cũng không đủ để hình dung, kẻ bại phải lập tức bỏ mạng- Ta trong mấy lần chém giết tranh thủ cơ duyên đã bị trọng thương.

Nhưng ta lại không có Linh Dược tuyệt hảo để điều dưỡng cơ thể, ẩn thương trong cơ thể ta bắt đầu tích lũy.- Vì vậy, ta bị thương càng ngày càng nặng.

Tình huống thân thể cũng càng ngày càng kém, tuổi của ta ngày một lớn, hy vọng đột phá Tiên Thiên càng ngày càng xa vời...- Về sau, ta lại ngẫu nhiên biết được, đối thủ của ta năm đó đã đạt đến một độ cao mà ta không cách nào lý giải, hắn tiến nhập Tứ Đại Thần Quốc, thậm chí về sau còn vũ phá hư không, phi thăng thành thần.- Mà trái lại ta, đừng nói Tiên Thiên cảnh.

Coi như là Hậu Thiên cảnh, ta cũng rất khó phá tan, ngày đêm khác biệt!- Lý tưởng rất tốt đẹp, sự thật lại quá tàn khốc, ta rốt cuộc biết, ta lúc trẻ đã quá ngây thơ rồi, ta tâm cao ngất, cho là mình tất có một phen thành tựu, cho là mình có thể vinh quy hồi hương, hung hăng đánh vào mặt những người phụ ta, nhưng trên thực tế, ta lại không làm được...- Ta về sau mới hiểu, người giống như ta, có rất rất nhiều..., mỗi người đều cho là mình không giống người thường, mỗi người đều mộng tưởng thành tựu một phen sự nghiệp, nhưng chúng ta...

Cuối cùng đều là phàm nhân.- Ta cuối cùng phải tiếp nhận vận mệnh an bài, tỉnh lại từ trong mộng đẹp, bởi vì, ta đã không còn trẻ nữa...- Trong những ngày kia, ta tuy rằng trải qua vô số gặp trắc trở, nhưng những trắc trở này cũng mài dũa góc cạnh của ta, khiến tính cách của ta phát sinh rất nhiều biến hóa...- Ta bắt đầu học được nội liễm, học được thâm trầm, học được thực tế, học được cảm ơn...- Ta sở dĩ trung với cựu triều, cũng là vì tiên hoàng đã cứu mạng của ta, trong lúc ta bị thương nặng gần chết hắn không bỏ qua ta, mà tặng ngựa của hắn cho ta, về sau, hắn càng tốn hao số tiền lớn chữa thương cho ta, tuy rằng không thể chữa cho tốt...- Cho nên...

Dù cựu triều vận số đã hết, ta cũng phải vì nó mà chiến, ta phải làm như vậy, không phải là vì cựu triều có thể quật khởi, ta có thể lại lần nữa vinh hoa phú quý, chỉ là để cầu một phần an tâm lúc ta chết đi...Chu Viêm nói đến đây, nước mắt đã tuôn đầy mặt, không nói lời nào nữa.Hắn uống từng ngụm từng ngụm rượu, lại đưa rượu cho Lâm Minh.Lâm Minh trong nội tâm cảm hoài, hắn cũng cầm lấy miệng mũ, bắt đầu rót rượu.Rượu ấm áp, túi da dê phong cách cổ xưa, gió lạnh phần phật, đại sa mạc bao la bát ngát.Còn có hai người, đã từng quen biết tương sát, nhân sinh quỹ tích tuy rằng hoàn toàn bất đồng, nhưng cuối cùng tâm tình lại tương tự kinh người.Đây là một bức hình ảnh khó nói nên lời .-------Chương 2085: Sống mà vô hối (3)Chương 2085: Sống mà vô hối. (3)Ơ trong tối tăm, tựa hồ có một loại nhân quả tuần hoàn không hiểu đã liên hệ Lâm Minh và Chu Viêm, hai người ở hai thế giới hoàn toàn bất đồng lại với nhau.Đàn ông có nước mắt không dễ rơi, chỉ là chưa tới chỗ thương tâm, Lâm Minh trong nội tâm không biết là tư vị gì, hắn đứng dậy, đón lấy trường phong, trong nội tâm im lặng.Vô luận phàm nhân hay là Thiên Tôn Chân Thần cao cao tại thượng đều có khổ sở và chua xót của mìnhNhân sinh của Chu Viêm cũng thay đổi rất nhanh, có lẽ kinh nghiệm của hắn, ở trong mắt thượng vị giả căn bản chẳng là gì, trái lại kinh nghiệm của Lâm Minh lại là đại sự liên quan đến tồn vong Thần Vực.Ở trong đó, đương nhiên là có khác biệt.Thế nhưng theo Lâm Minh thấy, người, có phân ra cường đại và nhỏ yếu, nhưng mà riêng về khổ sở lại không có gì khác nhau.Thống khổ trong lòng khi Chu Viêm gặp trắc trở sẽ không ít hơn mình.Nhân sinh của hắn, cùng nhân sinh của mình cũng đều như nhau.Từ ý nào đó mà nói, Lâm Minh cũng là phàm nhân.Chu Viêm trải qua thăng trầm cuộc sống, hắn mộng tưởng mình ngày sau quật khởi, hơn nữa rất cố gắng, hắn cuối cùng...

Đã thất bại.Tuy rằng thất bại, nhưng hắn đã nhận rõ bản thân, nhận rõ vận mệnh, hắn chuyển biến bản thân, đã tìm được tín niệm mới của mình.Như vậy Lâm Minh thì sao?Không cầu vinh hoa phú quý, chỉ cầu sau khi chết an tâm.Lâm Minh yên lặng nhai nuốt lấy những lời này, uống cạn sạch rượu trong miệng.Hắn giờ so với Chu Viêm năm đó càng thêm tuyệt vọng, bởi vì Chu Viêm tuy rằng đã mất đi tất cả, nhưng dù sao thân thể hắn còn trẻ, có mạng để tranh đấu.Mà mình, ngay cả mạng cũng không có rồi...Muốn phấn đấu, cũng không có chỗ để đấu.Nhưng Lâm Minh không muốn buông tha cho, dù chết, hắn cũng muốn cầu một phần an tâm.Không cầu nghịch chuyển vận mệnh, chỉ cầu sống mà vô hối.Hắn... có thể bởi vì hồn lực mất hết mà chết, nhưng...

Hắn không thể bởi vì hồn lực mất hết mà bị đánh bại...Sau khi đưa Chu Viêm đến đích, Lâm Minh đã rời đi.Chu Viêm người này đặt trong đại thế có lẽ chỉ là một phàm nhân không chút thu hút, lại bởi vì nhân quả không thể biết trước trong tối tăm mà hai lần xuất hiện trong cuộc đời Lâm Minh, mà hai lần này đều là khi Lâm Minh đang tận cùng tuyệt vọng. . .Tâm Lâm Minh đã thay đổi, hắn không đơn thuần là vì Chu Viêm mà thay đổi.Hắn mấy năm này, đi qua, xem qua, nghe được, cảm ngộ được, tất cả tất cả đều khắc sâu trong đầu Lâm Minh, cải biến tâm cảnh và nhân sinh của hắn.Không cầu nghịch chuyển vận mệnh, chỉ cầu sống mà vô hối. . .Lâm Minh không đi lang thang nữa, hắn đánh giá tuổi thọ của mình, đại khái chỉ còn chừng ba bốn mươi năm cuối cùng nữa thôi.Hắn không muốn như vậy vô thanh vô tức chết đi như vậy.Hắn muốn trong những ngày cuối cùng của sinh mạng, đi tranh đấu một phen.. . .Một ngày này, Lâm Minh đi tới một ngọn núi hoang không người.Hắn dùng chỉ thay thương, một ngón tay điểm ra.Theo oanh một tiếng nổ mạnh, trên núi hoang bị mở ra một sơn động thật sâu.Lâm Minh quyết định, từ giờ trở đi sẽ bế quan khổ tu.Có lẽ khả năng tu thành của hắn xa vời đến gần như là không, nhưng hắn sẽ toàn lực nếm thử.Nếu như cuối cùng, hắn vẫn phải chết, vậy thì trong những năm tháng cuối cùng của sinh mệnh hắn sẽ rời khỏi phiến núi hoang này, đi đến mộ chỗ cuối cùng -- Cửu Đỉnh Thần Quốc.Đi vào trong đó, hắn gặp cha mẹ lần cuối, như vậy cũng có thể an nghỉ rồi.Lâm Minh đi vào trong sơn động, phong bế cửa động lại, bế quan trong đó.Hắn quyết định bước ra con đường cuối cùng này là đã hạ đủ quyết tâm.Mà con đường này, cũng là phương pháp duy nhất có thể tu luyện mà Lâm Minh có thể nghĩ ra được.Nhưng cái giá lớn phải trả lại cực kỳ nghiêm trọng, sẽ khiến thực lực Lâm Minh rơi xuống thấp nhất trước nay chưa từng có, đồng thời cũng sẽ rút ngắn rất nhiều tuổi thọ vốn cũng không còn nhiều lắm của Lâm Minh.Ba bốn mươi năm thọ nguyên có thể chỉ còn lại một hai chục năm, hơn nữa, đây gần như là một đầu tử lộ.Nhưng Lâm Minh vẫn muốn liều chết đánh cược một lần.Một tia thần lực bắt đầu chấn động trên người Lâm Minh, bởi vì linh hồn chi hỏa yếu ớt nên Lâm Minh đã không thể thuyên chuyển năng lượng tồn trữ trong Thể Nội Thế Giới của hắn được nữa, những năng lượng này ở lại trong cơ thể cũng chỉ là gánh nặng.Nhưng nếu tán dật những năng lượng này ra từng chút một thì hắn lại có thể làm được.Mỗi một lần, Lâm Minh đại khái có thể thuyên chuyển một phần ngàn năng lượng trong Thể Nội Thế Giới, Lâm Minh chuyển những năng lượng này vào kinh mạch, rồi sau đó khiến chúng phun ra ngoài, cũng là. . .

Tán công!Bởi vì linh hồn yếu ớt, không cách nào chịu tải nổi tu vị hiện giờ của Lâm Minh cho nên Lâm Minh dứt khoát tự hạ tu vị, một mực xuống đến mức độ mà linh hồn lực của hắn có thể chịu tải nổi mới thôi!Đây là một quyết định điên cuồng, bản thân tán công đã có thương tổn cực lớn với thân thể, huống chi hiện giờ tánh mạng chi hỏa của Lâm Minh đã như ngọn đèn trong gióLâm Minh thư giãn lỗ chân lông toàn thân, bổn nguyên năng lượng trong cơ thể dật tán, khiến Lâm Minh chau mày, cảm giác thống khổ mãnh liệt vọt tới giống như thủy triều.Nhưng khuôn mặt Lâm Minh lại toát ra kiên nghị như sắt, ánh mắt của hắn, ẩn chứa một cổ quật cường và bất khuất không cách nào hình dung -- bất khuất với an bài của vận mệnh!Bổn nguyên năng lượng dật tán, tác động lấy tinh nguyên của Lâm Minh.Lâm Minh tuy rằng linh hồn yếu ớt, tánh mạng chi hỏa gần như dập tắt, nhưng là nhục thể của hắn vẫn rất cường đại, máu huyết một khi bị tác động, lỗ chân lông toàn thân hắn cũng bắt đầu dật tán ra máu tươi.Những máu tươi này bị thần lực phun ra bốc hơi, ngưng tụ ở bốn phía thân thể Lâm Minh, tạo thành tầng tầng huyết vụ.Cùng lúc đó, cảnh giới Lâm Minh cũng đang không ngừng rơi xuống.Từ Thần Quân, đến Thần Biến, lại đến Thần Hải. . .

Mệnh vVẫn. . .Loại tốc độ cảnh giới ngã xuống này khiến người nhìn thấy mà giật mình!Không có võ giả nào có thể tán công như vậy cả, đây quả thực chẳng khác nào tự sát!Thân thể Lâm Minh quá cường đại, khí huyết trong cơ thể trôi qua, khiến thân thể Lâm Minh không ngừng tạo huyết, thế cho nên huyết vụ dật tán từ trong lỗ chân lông mờ mịt không dứt.Những huyết vụ này nhuộm đỏ mặt đất, nhuộm đỏ cả thạch bích, nhuộm đỏ cả trần sơn động.Rất nhanh, sơn động mà Lâm Minh bế quan liền một mảnh đỏ bừng.Máu tươi đang chồng chất, một tầng lại một tầng, Lâm Minh sắc mặt cực kỳ tái nhợt, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì.Hắn muốn một hơi tán xong, khiến mình phá rồi lại lập!Tu vị Lâm Minh lúc này đã hạ xuống Toàn Đan, mặt mũi của hắn đã hoàn toàn vặn vẹo, hàm răng đều gần như cắn nát.Mà đúng lúc này, Thể Nội Thế Giới của Lâm Minh đột nhiên đột nhiên chấn động, bắt đầu nứt toác ra. . .Võ giả Toàn Đan không có Thể Nội Thế Giới, bọn hắn chỉ có được đan điền.-------Chương 2086: Tán côngChương 2086: Tán công.Thể Nội Thế Giới là võ giả Thần Hải mới bắt đầu mở ra, đến Thánh chủ thì Thể Nội Thế Giới sẽ hóa thành một cái tiểu vũ trụ, nhưng hiện giờ cảnh giới Lâm Minh ngã xuống, Thể Nội Thế Giới sẽ không lại biến thành đan điền, mà nó chỉ triệt để vỡ ra thôi.Cái này càng tăng thêm đả kích đối với Lâm Minh, hai tay của hắn chống trên mặt đất, đốt ngón tay đâm thật sâu vào trong thạch bích.Hắn bắt đầu nôn ọe, dạ dày cũng như muốn lòi ra, máu trong cơ thể hắn gần như chảy khô, thống khổ cực lớn này Lâm Minh chỉ cắn răng thừa nhận, không rên lấy một tiếng.Trong lòng của hắn tràn đầy bất khuất!Mà lúc này, rốt cục có một chuyện khiến Lâm Minh vui mừng xảy ra.Đó chính là khi tu vị hắn hạ xuống Toàn Đan thì linh hồn lực còn thừa không nhiều lắm trên hồn hải của hắn rốt cục bắt đầu dung hợp với năng lượng của Thể Nội Thế Giới. . .Nói cách khác, đến tận giờ, tu vị của Lâm Minh đã hoàn toàn tương xứng với bổn nguyên hồn lực của hắn.Hắn có thể tu luyện như võ giả bình thường rồi.Hắn có thể luyện thêm linh hồn, luyện thêm tu vị, từng bước một tinh tiến, từng bước một leo lên. . .Chỉ là. . .

Có một điểm bất đồng, hắn đã già rồi.Tánh mạng chi hỏa và linh hồn chi hỏa của võ giả Toàn Đan trẻ tuổi tuy rằng nhỏ yếu, nhưng chúng có thể phát triển, mà Lâm Minh, linh hồn chi hỏa và tánh mạng chi hỏa của hắn là bị người tước đoạt đi đại bộ phận, chẳng khác nào một lão nhân tuổi xế chiều cả.Thọ nguyện của hắn cũng còn lại chưa đầy hai mươi năm, cái này cũng không giống với lão nhân tuổi xế chiều.Tuy rằng gương mặt Lâm Minh hiện giờ vẫn trẻ tuổi, chỉ là hai mắt đã bắt đầu đục ngầu, nhưng đây thật ra là vì thân thể cường đại của hắn chèo chống.Nếu như không phải hấp thu rất nhiều thần thú chi huyết, hấp thu Tu La chi huyết thì Lâm Minh hiện giờ sợ rằng đã triệt để biến thành bộ dáng một lão nhân gần đất xa trời rồi.Một lão nhân, muốn trong hơn hai mười năm còn lại tăng tu vị lên đến ít nhất cũng là Thánh chủ, khả năng bao nhiêu đây chứ?Lâm Minh không biết, nhưng, hắn sẽ đi liều.Mặc kệ tu vị có thể tăng lên hay không, hắn đều tận tâm tận lực đi tu luyện, một hơi một khắc cũng không ngừng nghỉHắn biết bao nhiêu lần lập chí, muốn làm một con thiêu thân lao đầu.Hắn từng nói qua với Lan Vân Nguyệt, từng nói qua với Thánh Mỹ, từng nói qua với mọi người:- Dù hắn chỉ là một con thiêu thân nhỏ yếu, hắn cũng sẽ không chút do dự nhảy vào trong biển lửa, đi tranh đấu một phần vạn hi vọng nết bàn thành công kia.Lâm Minh biết rõ con đường của mình xa vời, nhưng tu luyện, ít nhất khả còn có hi vọng, có chuyển cơ.Mà buông tha cho, chính là chờ chết.Lâm Minh cũng không đi qua con đường tu luyện trước kia.Năm đó, khi Lâm Minh ở Toàn Đan kỳ đã lịch lãm rèn luyện ở Thánh Ma đại lục Vạn Cổ Ma Khanh, rồi sau đó trở về đánh chết Huyễn Vô Cơ, tiếp theo đi Tứ Đại Thần Quốc, sau khi tổng hợp rất nhiều tài nguyên liền đột phá Mệnh VẫnPhương pháp tu luyện như vậy trong hoàn cảnh của Lâm Minh lúc đó đã là tốt nhất rồi.Thế nhưng đối với Lâm Minh hiện giờ mà nói, lại không có bất kỳ ý nghĩa nào cả.Tất cả công pháp từng tu luyện, hiện giờ đối với Lâm Minh cũng không có giá trị gì lớn nữa.Lâm Minh duy nhất có thể gửi gắm hi vọng chính là 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》.Đại đạo mênh mang, dựa theo lời Khương Bạc Vân thì nếu như trên thế giới này có một tòa võ đạo đỉnh phong cao nhất, như vậy chỉ sợ sẽ là 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》 dung hợp, cùng với tinh khí thần hợp nhất.Lâm Minh hiện giờ tánh mạng bổn nguyên đã rách nát, thông thường tu luyện đã không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.Đường ra duy nhất của hắn chính là ở trong 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》, tìm kiếm lấy một tia cơ hội nghịch chuyển Thiên Đạo.Mà hắn, chỉ còn lại hai mươi năm.Ngày qua ngày, năm nối tiếp năm.Tu luyện không tuế nguyệt, mười lăm năm qua đi. . .Lâm Minh ở bên trong hang đá vẫn không nhúc nhích.Tu vi của hắn, cũng một mực dừng lại ở Toàn Đan, không đột phá Mệnh Vẫn.Bởi vì trong mười lăm năm này hắn cũng không tu luyện, mà hắn đang ngộ.Dùng tâm cảnh nhập thế nhiều năm, xem hết muôn màu nhân gian của hắn để đi cảm ngộ 《 Thánh Điển 》 và 《 Thiên Thư 》.《 Thiên Thư 》 tu Thiên Địa vũ trụ bản chất chính là Thiên Đạo, tự nhiên.Lâm Minh trước đây lý giải đối với Thiên Đạo chỉ hạn định ở tìm hiểu các loại pháp tắc, hạn định ở ba mươi ba đại đạo.Kỳ thật đây đã là lĩnh ngộ sâu đậm rồi, không nói đến võ giả hạ chơi ngay cả chỉ một pháp tắc cũng không thể đi đến cuối, coi như là Thần Vực đại năng, cuối cùng cả đời, thường thường cũng chỉ có thể tu một loại pháp tắc đến mức tận cùng, căn bản vô duyên tiếp xúc ba mươi ba đại đạo.Nhưng bây giờ, Lâm Minh ngộ 《 Thiên Thư 》, đã không chỉ là ngộ những thứ đó nữa.Pháp tắc là một bộ phận của Thiên Đạo, nhưng cũng không phải toàn bộ.Nó còn có những vật khác.Lâm Minh những năm này hành tẩu thế gian, nhìn Thiên Đạo Luân Hồi, nhìn sinh lão bệnh tử.

Những thứ này, đều là một bộ phận của Thiên Đạo.Thiên Đạo hằng tại, nhân sinh vô thường, Lâm Minh đối với Thiên Đạo đã có lý giải càng thêm sâu sắc.Mà những lý giải này, hắn đều muốn dung hợp vào trong 《 Thiên Thư 》, khiến 《 Thiên Thư 》 nhiều hơn những gì trước kia chưa có.Phải biết rằng, chủ nhân Tu La Lộ sáng tạo 《 Thiên Thư 》 dùng ba mươi ba ức năm, nhất thế nhất Thiên Tôn, nhất thế nhất phong thần, 《 Thiên Thư 》 bao hàm bác đại tinh thâm, muốn bổ sung nó, muốn dung hợp cảm ngộ của mình với 《 Thiên Thư 》, nói dễ vậy sao?Mà Lâm Minh lại can đảm dám làm, hắn không biết bổ sung của hắn là đúng hay sai, nhưng hắn có thể xác định, đây là những thứ thích hợp với mình nhấtSau 《 Thiên Thư 》 chính là 《 Thánh Điển 》.Đối với Lâm Minh mà nói, 《 Thánh Điển 》 hiện giờ kỳ thật quan trọng hơn.Bởi vì 《 Thánh Điển 》 Thể Nội Vũ Trụ, bản chất chính là tu tánh mạng, tu nhân sinh, những năm này, lý giải của Lâm Minh đối với nhân sinh đã quá sâu sắcHắn một mực vẫn thưởng thức nhân sinh.

Không riêng gì thưởng thức chính mình, cũng thưởng thức người khác, hài đồng cực khổ, đại nương bày quầy bán hàng, Chu Viêm tâm cao ngất cuối cùng lại bị sự thật đánh bại, Khương Bạc Vân dựng nên mục tiêu nhân sinh của mình, cũng không tiếc bất cứ giá nào để theo đuổi. . .Hắn nhìn nhân sinh muôn màu, hôm nay lại đọc 《 Thánh Điển 》, tâm tình của hắn đã hoàn toàn bất đồng.Lâm Minh lấy được 《 Thánh Điển 》, kỳ thật không được trọn vẹn.Hắn cũng không xem qua tử chi thiên của 《 Thánh Điển 》, bản phục chế của kim sắc thư hệt lúc ấy Thánh Mỹ đưa cho Lâm Minh chẳng qua chỉ là nội dung của sinh chi thiên, lại còn là phục chế bản, thứ ghi lại trong đó khó tránh khỏi sai sót.-------Chương 2087: Ngộ sinh tửChương 2087: Ngộ sinh tử.Về phần hắc sắc thư hệt ghi lại tử chi thiên của 《 Thánh Điển 》 lại ở trong tay Hồn Đế, Lâm Minh chưa từng thấy qua.Tử chi thiên của 《 Thánh Điển 》 càng thêm huyền ảo, dưới loại tình huống này Lâm Minh muốn ngộ 《 Thánh Điển 》, cơ hồ là điều không thể, dù sao Lâm Minh chỉ phát triển chưa đầy hai trăm năm.Thế nhưng Lâm Minh thật sự ngộ rồi.Đương nhiên, thứ hắn lĩnh ngộ không thể nào khắc sâu toàn diện như tử chi thiên 《 Thánh Điển 》 thật sự được, hắn chỉ ngộ ra thứ thích hợp nhất với mình, cái này cũng đủ rồi.Lâm Minh tương đương chỉ dùng kinh nghiệm của mình, viết ra tử chi thiên 《 Thánh Điển 》 thuộc về mình.Bởi vì, Lâm Minh hiện giờ, đang trải qua tử vong!Hắn mắt thấy tánh mạng chi hỏa của mình từ từ suy yếu, cảm nhận được khí tức tử vong tiến đến từng ngay, hắn nghe được rõ ràng bước chân của tử thần.Ở trong tử vong ngộ sinh tử, thật sự không còn gì tốt hơn.Kỳ thật, mặc dù là chủ nhân 《 Thánh Điển 》 cũng không hoàn toàn hiểu được tử vong, Vĩnh Sinh chi pháp hắn sáng tạo vẫn còn khiếm khuyết.Ít nhất, người sáng tác 《 Thánh Điển 》 cũng không thể vĩnh sinh.Cái này có lẽ chính là vì người sáng tác 《 Thánh Điển 》 không chính thức trải qua tuyệt vọng khi tánh mạng chi hỏa từ từ suy yếu, không trải qua tâm cảnh như Lâm Minh hôm nay. . .Biết Thiên Đạo mà ngộ sinh tử.Lâm Minh tĩnh tọa bất động trong sơn động, trên người phủ đầy bụi, lại ba năm qua đi.Tánh mạng chi hỏa của Lâm Minh đã như ngọn nến sắp tắt trong gió, tựa hồ tùy thời sẽ vụt tắt, nhưng mà khuôn mặt Lâm Minh lại phảng phất như tượng đaư, không có bất kỳ chấn động tình cảm nào cả.Lòng của hắn, đã tĩnh đến cực hạn.Trong yên tĩnh cực độ này, Lâm Minh yên lặng cảm ngộ 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên. .Hắn muốn hiểu được tử vong, từ trong tử vong tìm kiếm sinh cơ.Hắn có quá nhiều chuyện phải làm. . .Tánh mạng trôi qua, đôi mắt Lâm Minh ngày càng đục ngầu, ánh mắt của hắn, gần như con mắt của Hồn Đế năm đó.Nhục thể của hắn, tuy rằng vẫn cường đại như trước, nhưng bởi vì linh hồn Lâm Minh suy yếu nên khiến hắn đã không cách nào điều khiển thân thể mình được nữa.Bắp chân của hắn, đã không thể động. . .Lâm Minh im lặng, hắn một mực khoanh chân ngồi dưới đất, hiện giờ, bắp chân đã không còn cảm giác được nữa.Mà loại tình huống này, vẫn còn lan tràn lên tên.Cảm giác giống như mình đã dần hóa đá vậy.Sau bắp chân là đùi, lưng bụng. . .Lâm Minh hiện giờ thật sự giống như một tòa điêu khắc, nếu như linh hồn hắn lúc này hoàn toàn chết đi thì tánh mạng cũng sẽ đi đến điểm ucối.Nhưng nhục thể của hắn lại sẽ bảo tồn xuống, mười vạn năm cũng bất hủ.Thời gian dần qua, ngực Lâm Minh đã hoàn toàn không có cảm giác, động tác cánh tay cũng chậm chạp.Trái tim tuy rằng còn đang nhảy nhót, huyết dịch vẫn còn tuần hoàn, nhưng đã hoàn toàn không bị Lâm Minh khống chế nữa.Tử vong, cách hắn gần chưa từng có!Mà hắn, chưa thể từ trong tử chi thiên mà mình lĩnh ngộ tìm được sinh cơ. . .Tất cả điều này, quá khó khăn!Dù Lâm Minh có căn cơ vững chắc đến mức tận cùng, dù hắn trải qua biến đổi nhân sinh, xem hết nhân gian muôn màu, hiểu được nhân sinh của mình.Nhưng mà, muốn ở trong tuyệt từ chi cảnh tìm được sinh cơ vẫn khó như lên trời!Muốn nhìn thấu sinh tử, nói dễ vậy sao?- Đáng hận. . .

Nếu như có thể một lần nữa cho ta trăm năm thời gian tìm hiểu, nếu như có thể để cho ta vận dụng Ma Phương. . .Lâm Minh không cam lòng, hắn chết là chết vì linh hồn khô kiệt.Nếu như có thể vận dụng linh hồn thần khí Ma Phương kia, tuy rằng không có khả năng khiến linh hồn chi hỏa của Lâm Minh một lần nữa bốc cháy lên, nhưng ít ra, có thể dùng nó trấn trụ hồn hỏi, khiến tốc độ khô kiệt linh hồn của Lâm Minh chậm lại.Lâm Minh cảm giác thời gian của mình đã không còn nhiều nữa, nếu cứ như vậy, hắn tuyệt đối không cách nào tìm được cơ hội nghịch chuyển tất cả.Nhưng mà hắn vẫn không muốn buông tha cho, hắn thuyên chuyển một tia hồn lực còn sót lại của mình rót vào Thể Nội Thế Giới đã nứt vỡ, thổi tới Ma Phương. . .Thể Nội Vũ Trụ của Lâm Minh đã phá thành mảnh nhỏ, cảnh hoàng tàn khắp nơi, Ma Phương im im lặng lặng lơ lửng trong hư không, phiến hư không này đã tử tịch một mảnh, bốn phía hiện đầy vết rách không gian cực lớn nhìn thấy mà giật mình.Một tia hồn hỏa không có ý nghĩa từ trong một đầu vết rách không gian chậm rãi bay ra, bay về phía Ma Phương.

Đây cơ hồ là hồn lực cuối cùng của Lâm Minh rồi.Một tia hồn lực này, trút xuống tất cả cạm ngộ của Lâm Min, trút xuống toàn bộ lý giải của hắn đối với Thiên Đạo nhân sinh, đối với sinh tử Luân Hồi.Đây là thành qua hai mươi năm võ đạo của Lâm Minh. . .Hồn hỏa yếu ớt phiêu nhập trong Ma Phương, rồi sau đó phút chốc thoáng một phát, biến mất.Giống như một giọt nước nhỏ rơi vào trong hồ nước vậy, không có có bất kỳ thay đổi nào.Ma Phương vẫn chậm rãi xoay tròn lấy trong hư không vỡ vụn, vòng đi vòng lại.Lâm Minh yên lặng chờ đợi, hắn đang chờ đợi tử vong, hoặc là kỳ tích.Lòng hắn như chỉ thủy, dù hắn đã cảm giác được một tia hồn lực càng ngày càng yếu ớt, nhưng vẫn không thể khu động Ma Phương thì hắn vẫn bảo trì trấn tĩnh từ đầu đến cuối.Lâm Minh trong nội tâm than nhẹ, nếu như thất bại chính là Thiên Ý, chính là số mệnh sinh tử.Chính mình ở chỗ này chết đi, vốn là một bộ phận của Thiên Đạo Luân Hồi. . .Nếu Nhân tộc suy bại, cuối cùng nhất bị Thánh tộc và Hồn Tộc tiêu diệt, đó cũng là Thiên Đạo cho phép, ở trong lịch sử trường hà, không có một chủng tộc nào vĩnh viễn huy hoàng cả.Thời gian lẳng lặng trôi qua, tâm Lâm Minh yên lặng trước nay chưa từng có.Hắn đang nhớ lại nhân sinh của hắn.Trong cuộc đời ngắn ngủi của hắn, đã từng huy hoàng qua, tuyệt vọng qua, đã từng phong vân một cõi, khinh thường quần hùng, từng khiến Thánh tộc Chân Thần đứng ngồi không yên.

Cuối cùng nhất, là rơi vào kết cục như vậy sao?Mà trong nháy mắt khi Lâm Minh nhớ lại nhân sinh, đột nhiên, hắn đã nghe được một tiếng vang nhỏ.Thanh âm thập phần yếu ớt, lại tựa hồ như cộng minh từ sâu trong linh hồn truyền đến, khiến hồn hải đã khô kiệt kia Lâm Minh cũng rung động lắc lư.Rõ ràng trước nay chưa từng có!Hắn chứng kiến, ở bên trong Thể Nội Thế Giới, Ma Phương, nhẹ nhàng run lên một cái.Một tia rung động lắc lư này thập phần yếu ớt, nhưng lập tức, Lâm Minh cảm thấy một cổ hồn lực ôn hòa tường hòa liên lạc với hồn hải của mình, hắn cùng Ma Phương, có liên lạc!Nhưng mà dùng hồn lực của Lâm Minh xa xa không đủ để mở ra Ma Phương, trong lúc hắn đang kinh nghi thì hắn nghe được một hanh âm già nua chậm rãi vang lên:- Lâm Minh. . .

Đã lâu. . .Thanh âm này là. .Lâm Minh nao nao, là Thần Miểu Thiên Tôn!Năm đó, Lâm Minh tiến vào Tu La Lộ, bị Thiên Minh Tử đẩy vào Uổng Tử Cốc.Hắn ở trong Uổng Tử Cốc gặp Thần Miểu Thiên Tôn, Thần Miểu Thiên Tôn có ân thụ nghiệp với Lâm Minh.-------Chương 2088: Lại mở Ma Phương (1)Chương 2088: Lại mở Ma Phương. (1)Bởi vì Thần Miểu Thiên Tôn bị nhốt nhiều năm, sinh mệnh lực đã tiêu hao nghiêm trọng, thọ nguyên không nhiều, cho nên Lâm Minh đã phong ấn hắn trong Ma Phương, để hắn ngủ say, hi vọng ngày sau có cơ hội, có thể cải tạo linh hồn cho Thần Miểu Thiên Tôn, không nói đến có thể khiến hắn khôi phục trạng thái năm đó, nhưng ít nhất có thể khiến Thần Miểu Thiên Tôn có thể khôi phục sinh mệnh lực, bảo dưỡng tuổi thọ.Về sau, Lâm Minh lâm vào chém giết sinh tử, vi Nhân tộc đại kiếp nạn mà bôn ba, Thần Miểu Thiên Tôn một mực đều ngủ say trong Ma Phương, không nghĩ tới hắn hôm nay, đã tỉnh. . .- Tiền bối!Lâm Minh lúc này đột nhiên nghe được thanh âm của Thần Miểu Thiên Tôn, trong nội tâm không biết là tư vị gì, từ khi hắn gặp được Thần Miểu ở Uổng Tử Cốc, đến bây giờ chỉ vài chục năm ngắn ngủi, lại phảng phất giống như cách một thế hệ vậy. . .Lâm Minh trong hơn 20 năm gần đây tuy rằng gặp được rất nhiều cố nhân, nhưng hắn đều mang theo mặt nạ, dùng thân phận người xa lạ nhìn bọn họ, loại cảm giác này cuối cùng vẫn bất đồng.Kỳ thật, trong khi Lâm Minh tuyệt vọng nhất, gian nan nhất, hắn rất cần có người ủng hộ hắn, làm bạn hắn.Lúc này lại gặp lại Thần Miểu Thiên Tôn, khiến Lâm Minh cảm hoài.- Chẳng trách Ma Phương có thể bị tỉnh lại, thì ra là tiền bối xuất thủ tương trợ.Lâm Minh vốn không cách nào mở ra Ma Phương, là hồn lực của Thần Miểu Thiên Tôn rót vào trong Ma Phương, đền bù hồn lực yếu ớt của mình.Thần Miểu Thiên Tôn trước kia chỉ còn lại linh hồn thể, hơn nữa cực kỳ suy yếu, những năm này linh hồn thể của hắn bị phong ấn trong Ma Phương, đã khôi phục từng chút một.

Nhưng muốn khôi phục đến trình độ năm đó đã là không thể nào.Ma Phương vẫn đang rung động lắc lư, nó thời gian dần qua từ trong Thể Nội Thế Giới Lâm Minh bay về phía thức hải Lâm Minh .Hồn lực vốn đã khô kiệt trong thức hải Lâm Minh hội tụ vào trong Ma Phương, được chậm rãi ôn nhuận lấy, thậm chí thoáng toả sáng ra một tia sinh khí.Lúc này cách hơn hai mươi năm, Lâm Minh lần đầu tiên mở ra Ma Phương, rung động đến từ linh hồn, loại cảm giác quen thuộc kia khiến ánh mắt Lâm Minh rưng rưng, cảm khái ngàn vạn. . .- Tạ tiền bối tương trợ.Lâm Minh tự đáy lòng nói, lúc này, linh hồn của hắn giao dung từng chút một với Ma Phương.Hắn lại thấy được linh hồn mảnh vỡ sáng lạn như tinh hà bên trong Ma Phương kia.

Đã cách nhiều năm, những linh hồn mảnh vỡ này vẫn đang chậm rãi xoay tròn lấy.Tràng cảnh thế này Lâm Minh đã thấy rất nhiều lần, quá quen thuộc.Nhưng mà khi khi Lâm Minh muốn dời mắt thì trong nội tâm hắn đột nhiên chấn động, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trung tâm vô số linh hồn mảnh vỡ kia.Vốn là, ở trung tâm vô số linh hồn mảnh vỡ có một quả quang cầu giống như mặt trời, tất cả linh hồn mảnh vỡ đều xoay tròn ở chung quanh quang cầu.Quang cầu này, chính là chủ hồn của Mộ Thiên Tuyết.Năm đó, sau khi Mộ Thiên Tuyết thiêu đốt linh hồn, linh hồn của nàng đã ngủ say ở trong Ma Phương.

Nhưng về sau, theo linh hồn Mộ Thiên Tuyết thức tỉnh, quang cầu bên trong Ma Phương đã biến mất.Tất cả linh hồn mảnh vỡ bắt đầu vây quanh một điểm xoay tròn hư vô.Nhưng hôm nay, ở điểm trung tâm vốn nên không có vật gì kia lại nhiều ra một đám linh hồn chi hỏa chập chờn.Đám linh hồn chi hỏa này mang theo một cổ khí tức khác thường.Nó chỉ lớn chừng hạt đậu, hào quang cũng không mãnh liệt lắm, nhưng đối lập với rất nhiều linh hồn mảnh vỡ ở chung quanh, Lâm Minh lại cảm giác đám linh hồn chi hỏa phảng phất như minh châu trong đêm tối, tản ra ánh sáng chói lọi khó nói nên lời.Đây là. . .Lâm Minh xác định, linh hồn chi hỏa này là về sau mới xuất hiện, cổ hơi thở này không thuộc về chính hắn, cũng không thuộc về Thần Miểu Thiên Tôn, càng khác với rất nhiều linh hồn mảnh vỡ ở chung quanh.Lâm Minh ngừng thở, chỉ thấy linh hồn chi hỏa yên tĩnh mà chậm chạp thiêu đốt trong hư không, mà ở trung ương sợi linh hồn chi hỏa này có một thứ có chút tỏa sáng, nó giống như một hạt giống vậy.Lúc hồn lực Lâm Minh liên lạc với linh hồn chủng tử kia, hắn rõ ràng có một loại cảm giác thủy nhũ giao dung.Giống như linh hồn chủng từ này vốn là đồng nguyên với linh hồn Lâm Minh vậy.Chỉ là, so với linh hồn của Lâm Minh thì linh hồn chủng tử này càng thêm nhu hòa, dùng hồn lực tiếp xúc với nó khiến Lâm Minh cảm giác mình tựa hồ như đang rong chơi trong hải dương ôn hoàn, linh hồn lực được ôn nhuận vô hình.Đây là một loại cảm giác thoải mái dễ chịu khó có thể hình dung, mà cảm giác thoải mái dễ chịu này Lâm Minh giống như đã từng quen biết.Vào hơn hai mươi năm trước, Lâm Minh ăn Ác Ma chi quả khiến thần trí mê mang, kết hợp với Thánh Mỹ, Lâm Minh cũng có loại cảm giác này.Tuy rằng đó là ký ức Lâm Minh tuyệt đối không muốn nhớ lại nhưng hắn không thể không thừa nhận, loại cảm giác này thập phần mỹ diệu, đó không phải là vui sướng từ nhục thể, mà là thăng hoa đến từ tinh thần.Lúc ấy, Lâm Minh và Thánh Mỹ kết hợp, đa số thật ra là tinh thần và linh hồn kết hợp, nhục thân kết hợp, chỉ chiếm một phần nhỏ.Tuy rằng lúc kia thần trí Lâm Minh bởi vì ăn Ác Ma chi quả nên đã hoàn toàn mơ hồ, nhưng cảm giác do tinh thần tương dung mang đến lại vô cùng rõ ràng, hiện giờ nhớ lại vẫn chỉ như hôm qua.Lại nhìn linh hồn chủng tử ẩn chứa trong Ma Phương, Lâm Minh trong lòng ngạc nhiên:- Thánh Mỹ?Loại khí tức này, loại cảm giác linh hồn tương dung này sẽ không sai.Nó là Thánh Mỹ lưu lại đấy!- Đây là. . . bổn nguyên hồn lực Thánh Mỹ lưu lại! ?Lâm Minh trong nội tâm phiên giang đảo hải, Thánh Mỹ vậy mà lại để lại trong Ma Phương một đám bổn nguyên hồn lực?Bổn nguyên hồn lực cực kỳ trân quý, tổn thất một ít cũng khiến cho tánh mạng chi hỏa của võ giả suy yếu.Bổn nguyên hồn lực Thánh Mỹ lưu lại tuy rằng cực nhỏ, nhưng cũng tất sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của nàng.Mà Lâm Minh mơ hồ biết rõ, tình cảnh Thánh Mỹ cũng không tốt, giữa nàng và Hồn Đế tồn tại một ít bí mật mà mình không biết, nếu không nàng đã không nói lời vừa đi ức năm với mình rồi. . .Dưới loại tình huống này, Thánh Mỹ lặng lẽ để lại bổn nguyên hồn lực trong cơ thể mình, nàng là muốn làm gì?- Bổn nguyên hồn lực của nàng, giấu ở bên trong Ma Phương, nàng phát hiện Ma Phương sao?Lâm Minh khó hiểu, Thánh Mỹ phát hiện Ma Phương, vậy mà không mang Ma Phương đi?- Có lẽ không có a. . .Thần Miểu lắc đầu:- Bản thân Ma Phương là thần vật đã vượt qua Chân Thần, khi nó phát động rất dễ dàng cảm nhận được, mà khi không phát động, muốn cảm thụ được nó rất khó rất khó, bổn nguyên hồn lực mà nữ nhân kia lưu lại hẳn là bị Ma Phương chủ động hấp thu. . .Thần Miểu Thiên Tôn làm ra suy đoán của mình, Lâm Minh khẽ gật đầu, lúc ấy Thánh Mỹ cũng ăn trái cây do Ác Ma chi thụ kết xuất, tiếp theo thần trí mơ hồ, muốn cảm thụ được Ma Phương quả thật rất khó.-------Chương 2089: Lại mở Ma Phương (2)Chương 2089: Lại mở Ma Phương. (2)Hơn nữa, cho dù nàng cảm nhận được sự tồn tại của Ma Phương nàng cũng không dám lập tức lấy đi, bởi vì nàng còn muốn gạt Hồn Đế, Hồn Đế, rất có thể có đề phòng với Thánh Mỹ. . .Cẩn thận ngẫm lại, có lẽ Thánh Mỹ là vì lặng yên không một tiếng động lưu lại một đám bổn nguyên hồn lực này mới lựa chọn phương thức kết hợp với mình để hấp thu Vĩnh Hằng Chi Hồn.- Nàng lấy đi chín thành chín bổn nguyên hồn lực của ta, nhưng lại lưu lại một đám bổn nguyên hồn lực của mình cho ta. . .Lâm Minh thì thào tự nói, Thánh Mỹ làm tất cả có thể nói là đã hao hết tâm tư. . .Nàng đến cùng muốn làm gì?Lâm Minh vốn cho là Thánh Mỹ kết hợp với mình, trao nguyên âm của nàng cho mình là vì cảm thấy áy náy với mình.Nhưng hiện giờ xem ra, kỳ thật chưa hẳn là thếNàng có lẽ có dụng ý càng sâu hơn nữa.Lâm Minh ngưng thực lấy một tia bổn nguyên hồn lực này, nó cũng không được, mặc dù hấp thu nó, Lâm Minh cũng không có khả năng khôi phục đến trạng thái như trước, dù là khôi phục một phần mười cũng không được, hơn nữa hấp thu bổn nguyên hồn lực của người khác cũng không phải là chuyện dễ dàng.Lâm Minh do dự vươn tay, chạm đến một tia bổn nguyên hồn lực kia, trong tích tắc đầu ngón tay chạm đến hồn lực, một tia bổn nguyên hồn lực này vẫn tường hòa như trước, mà Lâm Minh từ đó cảm nhận được một ít trí nhớ phức tạp.Đây là trí nhớ của Thánh Mỹ --《 Thánh Điển 》 tử chi thiên!Thánh Mỹ, đã lưu lại một ít lĩnh ngộ của mình đối với 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên ở trong bổn nguyên hồn lực, truyền cho mình. . .Trong lúc nhất thời, Lâm Minh tâm thần rung mạnh.《 Thánh Điển 》 tử chi thiên cực kỳ huyền ảo, mà Thánh Mỹ cũng không có tâm pháp tử chi thiên.Lâm Minh dùng hết tất cả khả năng của mình, bằng vào thời gian cuối cùng của nhân sinh, cảm ngộ đối với tử vong, hy vọng có thể viết ra 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên thuộc về mình, nhưng mà tất cả điều này nói dễ vậy sao?Lâm Minh tuy rằng đạt được thành tích ngạo nhân, nhưng lại xa xa không đủ.Dù sao thời gian của hắn chỉ có hai mươi năm.Dù cảm ngộ của hắn có sâu hơn nữa cũng chỉ vô dụng.Thế nhưng ếu như tăng thêm 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên trong trí nhớ của Thánh Mỹ vậy thì hoàn toàn khác rồi.- Thánh Mỹ nàng. . .

Rốt cuộc là. . .Lâm Minh trong đầu nhớ lại thời gian mình thanh tỉnh sau khi kết hợp với Thánh Mỹ, hắn bởi vì trong nội tâm cực độ tuyệt vọng và hận ý không cam lòng nên đã nói ra một ít lời độc ác với Thánh MỹLúc ấy Thánh Mỹ biểu lộ cực kỳ phức tạp, trong ánh mắt ẩn chứa phẫn nộ và ủy khuất cực độ.Nhưng chỉ sau một khắc, ánh mắt của nàng liền lành lạnh..., thanh âm cũng lạnh lùng. . .Trong đầu nhớ lại những tràng cảnh này, trong lòng Lâm Minh dâng lên một cổ tư vị không hiểu.Thánh Mỹ trả một cái giá lớn như thế lưu lại 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên, là vì để cho chính mình đi ngộ sao?Lâm Minh có thể cảm nhận được, 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên Thánh Mỹ lưu lại kỳ thật không trọn vẹn.Có lẽ hắc sắc thư hệt mà Hồn Đế cho Thánh Mỹ xem cũng không phải bản nguyên vẹn.Mà sau khi Thánh Mỹ tu tập lại chỉ lấy một bộ phận kinh nghiệm nhỏ truyền thụ cho Lâm Minh, dù sao Thánh Mỹ cũng phải cân nhắc tu luyện của mình, nàng còn có võ đạo chi lộ của mình, tổn thất một đám hồn lực này đã là cực hạn.Hơn nữa có lẽ nếu như bổn nguyên hồn lực của Thánh Mỹ tổn thất nhiều một chút nữa thì Hồn Đế sẽ phát hiện dị thường, đến lúc đó hắn dùng thần thức tra qua, vậy thì tất cả Thánh Mỹ làm đều sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi.Thánh Mỹ chỉ lưu lại một bộ phận kinh nghiệm cực nhỏ cho Lâm Minh, khiến Lâm Minh bằng vào nó, đi nghịch chuyển nhân sinh.Khó khăn trong đó thật sự giống như lên trời!Nếu như dưới tình huống bình thường, Lâm Minh không có khả năng thành công, nhưng hiện giờ, lại có khả năng rồi. . .Bởi vì, Lâm Minh những năm gần đây cảm ngộ đối với nhân sinh và sinh tử, đã khiến tâm cảnh của hắn lột xác triệt để.Bộ phận không trọn vẹn của 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên Lâm Minh có thể tự mình bổ sung ra cách tu luyện thích hợp với bản thân hắn.- Thánh Mỹ lưu lại quân cờ này, có lẽ chính nàng cũng không ôm quá nhiều hy vọng đi. . .Lâm Minh thì thào tự nói, trong nội tâm cười khổ.Thánh Mỹ hiểu mình cực kỳ rõ, chính là vì nàng mắt thấy mình nhiều lần sáng tạo kỳ tích, cho nên mới tin tưởng mình có thể ở trong tuyệt cảnh nghịch chuyển, cho nên mới để lại quân cờ có vẻ cực kỳ xa vời này.Nàng trả giá nhiều như vậy, khiến Lâm Minh ẩn ẩn suy đoán được, giữa Thánh Mỹ và Hồn Đế không chỉ là không hợp, mà là có thâm cừu đại hận.Thậm chí Thánh Mỹ chưa chắc đã thật sự có tình cảm gì với mình, chỉ là nàng cần một minh hữu.Một minh hữu kỳ tài ngút trời, tương lai có thể thành tựu Chân Thần tuyệt đỉnh, trợ giúp nàng cùng nhau đối kháng Hồn Đế!Ý thức được những điều này, Lâm Minh cảm thấy Hồn Đế cực kỳ đáng sợ.Một người khiến Thánh Mỹ kiêng kỵ như vậy, hắn đến cùng đang mưu đồ việc gì đây?Thần Miểu tiền bối, kính xin trợ giúp vãn bối một tay. . .Lâm Minh nói ra, hắn không cách nào thúc dục Ma Phương, cần phải mượn nhờ lực lượng của Thần Miểu.Thần Miểu Thiên Tôn ở trong Ma Phương huyễn hóa ra một thân ảnh mông lung, hắn nhìn Lâm Minh, nói ra:- Tốt.Luyện hóa bổn nguyên hồn lực của người khác cũng không thoải mái, nhưng Lâm Minh dùng Ma Phương để làm thì sẽ rất đơn giản.Khi Lâm Minh hút bổn nguyên hồn lực mà Thánh Mỹ lưu lại vào trong hồn hải của mình, thần kỳ, Lâm Minh không có cảm nhận được bất luận cắn trả nào từ linh hồn của Thánh Mỹ cả.Nó cứ như vậy im im lặng lặng sáp nhập vào trong hồn hải Lâm Minh, phảng phất như bản thân nó chính là một bộ phận trong hồn hải của Lâm Minh vậy.Điểm này, khiến trong lòng Lâm Minh trăm vị hỗn tạp, có lẽ là do ý thức Thánh Mỹ lưu lại cho phép, có lẽ là vì Lâm Minh từng cùng Thánh Mỹ tinh thần dung hợp làm một, tựa hồ hiện giờ, hồn hải của Lâm Minh và hồn hải của Thánh Mỹ đã nhiều hơn một loại liên hệ không hiểu.Trong lúc nhất thời, trí nhớ giống như thủy triều đánh úp lại, trong đó ẩn chứa kinh nghiệm và cảm ngộ của Thánh Mỹ đối với 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên.Những kinh nghiệm và cảm ngộ này, từng chút một dung hợp với lĩnh ngộ của Lâm Minh đối với tử vong. . .Thời gian dần qua, linh hồn Lâm Minh đã ngâm mình trong Ma Phương, dưới sự tẩm bổ của Ma Phương, hắn đang lĩnh ngộ tử vong.Linh hồn của hắn, đã đến biên giới hoàn toàn khô kiệt biên nhưng nhờ vào Ma Phương nên vẫn không toái diệt.Mà trạng thái như vậy cứ giằng co xuống.Lâm Minh ngâm mình tắm trong Ma Phương, quên thời gian, quên hết tất cả.Một năm rồi lại một năm, ở bên trong Ma Phương, linh hồn chấn động của Lâm Minh càng ngày càng yếu, hắn càng ngày càng tới gần tử vong.

Mặc dù Ma Phương, cũng không cách nào tẩm bổ linh hồn Lâm Minh được.-------Chương 2090: Khôi phục bổn nguyênChương 2090: Khôi phục bổn nguyên.Thời gian dần qua, tóc Lâm Minh bắt đầu khô héo, hốc mắt hãm sâu, màu da mất đi sáng bóng, ánh mắt của hắn, đã không chỉ là đục ngầu nữa, mà biến thành màu xám đen, đã hoàn toàn mất đi sắc thái.Lâm Minh hiện giờ, đã ở giới hạn giữa sống và chết.

Hai mắt hắn sớm đã mù, khí tức như có như không, phảng phất như sau một khắc sẽ chết đi vậy.Mà vào thời khắc Lâm Minh tiếp cận tử vong trước nay chưa từng có, lý giải của hắn đối với 《 Thánh Điển 》 tử chi thiên cũng đạt tới đỉnh phong.Quá trình như vậy giằng co trọn vẹn một tháng, trong một đêm khuya, tánh mạng chi hỏa sớm đã yếu ớt không chịu nổi của Lâm Minh rốt cục dần dần dập tắt, trái tim của hắn cũng đình chỉ nhảy lên. . .Lâm Minh vào thời khắc này, tất cả hoạt động tánh mạng của thân thể đều đã ngừng lại, hắn cũng chân chân chính chính cảm nhận được tử vong.Kỳ thật bắt đầu từ một khắc khi Thánh Mỹ hút đi bổn nguyên hồn lực của Lâm Minh cũng đã chú định cái chết của Lâm Minh là không thể nghịch chuyển.Linh hồn suy yếu quanh năm, tánh mạng chi hỏa yếu ớt và sinh mệnh lực tan hoang của Lâm Minh đã không có khả năng khôi phục.

Thân thể của hắn cũng giống như một khúc gỗ mục, đã mất đi sinh cơ.Kỳ thật, mặc dù là cây gỗ khô, cũng có thể thấy xuân.Nhưng cây khô gặp mùa xuân tuy rằng có thể rút ra mầm non, nhưng mà gốc cây già chính là gốc cây già, mầm non mới sinh cũng chỉ khiến cây gỗ khô nhiều thêm một ít lục ý, vĩnh viễn còn lâu mới có thể khiến nó biến thành một cây giống sinh cơ bừng bừng chính thức, càng không khả năng khiến nó trưởng thành thành đại thụ che trời.Lâm Minh hiện giờ chính là loại tình huống này.

Dùng thân thể và hồn hải của Lâm Minh hiện giờ, để hắn toả sáng tân sinh là chuyện vi phạm quy tắc Thiên Đạo, giống như một lão nhân tuổi xế chiều phản lão hoàn đồng vậy, hoàn toàn không có khả năng.Thế nhưng có một loại tình huống, đó chính là. . .Nếu như cành non mà cây gỗ khô kia sinh ra có thể hấp thu tất cả dinh dưỡng của gốc cây già, rồi sau đó lạc địa sinh căn, vậy thì có thể chân chân chính chính trưởng thành thành một gốc đại thụ che trời rồi.Phá rồi lại lập, chính là đạo lý này.Nếu như đồng thời có thể lĩnh ngộ 《 Thánh Điển 》 sinh chi thiên và tử chi thiên lĩnh ngộ đến mức tận cùng, vậy thì kỳ thật sẽ lĩnh ngộ được công pháp tu luyện trọng yếu nhất của 《 Thánh Điển 》 -- Đại Chuyển Sinh Thuật.Chuyển sinh, là một quá trình từ tử đến sinh.Trong đó ẩn chứa áo nghĩa sinh và tử, nếu như không cách nào hiểu được, như vậy chẳng những chuyển sinh thuật căn bản không cách nào hoàn thành, mà ngay cả võ giả tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật cũng thân vẫn đạo tiêu, tan thành mây khói.Lâm Minh, hiện giờ tương đương với bước ra đệ nhất chuyển của Đại Chuyển Sinh Thuật.Đệ nhất chuyển, vốn là rất đơn giản, nhưng mà Lâm Minh lại hoàn thành trong một thân xác đã hoàn toàn tan hoang, tương đương với lột xác tân sinh, vậy thì không đơn giản rồi.Thân thể sau khi tử vọng của Lâm Minh vẫn một mực yên lặng, hồn hải của hắn cũng không có sinh cơ, Thể Nội Thế Giới càng đã sớm phủ kín vết rách, cảnh hoàng tàn khắp nơi.Quá trình như vậy giằng co mấy ngày.Rồi sau đó, thân thể Lâm Minh đã bắt đầu mục nát.Da thịt của hắn bắt đầu nhăn lại, huyết mạch héo rút, nội tạng bại hoại.Vốn dùng thân thể cường đại đã mở ra Đạo Cung Cửu Tinh, lại hấp thu thần thú huyết mạch và Tu La chi huyết của Lâm Minh thì mặc dù Lâm Minh có chết đi mười vạn năm thân thể cũng sẽ không mục nát.Nhưng bây giờ, thân thể Lâm Minh chẳng những đang mục nát, hơn nữa tốc độ mục nát còn nhanh đến mắt thường có thể thấy được, phảng phất như hư thối trong mấy trăm năm hoàn toàn bộc phát trong mấy khắc chung ngắn ngủi vậyTất cả chuyện này xảy ra, đó là bởi vì huyết nhục tinh hoa trong thân thể Lâm Minh đều bị rút đi rồi, chúng đã hội tụ vào trong Ma Phương.Tinh hoa trôi qua không còn một mảnh, thân thể phàm thai đã mất đi sinh cơ còn lại tốc độ hư thối đương nhiên nhanh rồi.Mà theo thân thể hư thố, hồn hải khô héo và Thể Nội Thế Giới đã sớm vỡ ra của Lâm Minh cũng triệt để sụp đổ, trong lúc nhất thời, ở bên cạnh thân thể mục nát của Lâm Minh xuất hiện hai phân thân của Lâm Minh, hai cái phân thân này, đúng là Tinh Nguyên phân thân Nguyên Linh Thạch Thai, cùng với Linh Hồn phân thân Hồn Tuyền Thần Thai của Lâm MinhHai đại phân thân đã bất động rồi, hai cổ phân thân này đều bị bản tôn Lâm Minh khống chế, khi bổn nguyên hồn lực của bản tôn hoàn toàn héo rũ, Lâm Minh cũng đã cũng không đủ tinh thần lực đi chỉ huy chúng nữa rồi.Ngoại trừ hai đại phân thân ra, còn có một quả hắc sắc long đản toàn thân phủ kín hoa văn, long đản này chậm rãi lóe sáng lấy, một sáng một tối, ở trong nó ẩn chứa tánh mạng chấn động mãnh liệt, tựa hồ như tương liên chặt chẽ với thân thể Lâm Minh vậy. .Nhìn thấy long đản này, Thần Miểu Thiên Tôn cảm thấy rất ngoài ý muốn- Đây là. . .Hắn ẩn ẩn cảm giác, khi huyết nhục tinh hoa thân thể Lâm Minh bắt đầu hội tụ thì sinh mệnh lực ẩn chứa trong long đản này tựa hồ cũng cùng sinh mệnh lực của Lâm Minh hội tụ đến cùng một chỗ, tiểu sinh mệnh bên trong long đản trở nên cực kỳ sống động!Thần Miểu Thiên Tôn còn không kịp đi dò xét, mà lúc này, thân thể Lâm Minh đã hoàn toàn héo rút, huyết nhục tinh hoa của hắn đã toàn bộ hội tụ vào trong Ma Phương.Ngoại trừ huyết nhục tinh hoa của Lâm Minh, còn có một cây Tà Thần Chi Thụ hư ảnh mọc đầy lá cây kỳ dị, nó cũng chậm rãi bay vào Ma Phương.Chân Long hư ảnh, Chân Phượng hư ảnh, Bồ Đề Thụ hư ảnh, Tu La Chiến Thần hư ảnh, cực kỳ sống động một người tiếp một người bay vào Ma Phương. . .Mà cùng lúc đó, bản thể Lâm Minh héo rút càng ngày càng nhỏ, cuối cùng đã hư thối thành đất, ngay cả xương cốt cũng mục nát.Mà ở trên không thân thể rách nát này, Ma Phương chậm rãi nổi lơ lửng, nơi tất cả tinh hoa ngưng tụ thần mang chói mắt lập loè, giống như trong sơn động Hắc Ám nhiều ra một vòng diệu nhật cực kỳ xinh đẹp vậy!Vòng thần mang này không ngừng biến hóa, cuối cùng chậm rãi thu liễm vào không gian Ma Phương, năng lượng cũng dần dần cứng lại, tạo thành một cái kén, mà ở trung ương cái kén này, lại loáng thoáng có thể chứng kiến một tiểu sinh mệnh giống như thái nhi đang chậm rãi thai nghén lấy.Bất quá thai nhi này còn nhỏ hơn giả thai nhi trong bụng mẫu thân, chỉ lớn chừng lòng bàn tay, tựa hồ cực kỳ yếu ớt.Đây chính là thân thể sau khi Lâm Minh hoàn thành chuyển sinh.Thần Miểu Thiên Tôn mắt thấy tất cả biến hóa, tâm thần rung động, đây mới thực là phá rồi lại lập, Lâm Minh đã hoàn thành một lần đại chuyển sinh từ tử đến sinhBởi vì Lâm Minh trước kia đã sắp tử vong nên lần chuyển sinh này thập phần triệt để, so với Đại Chuyển Sinh Thuật đệ nhất chuyển của Thánh Mỹ, Hồn Đế sợ rằng còn hơn xa.-------Chương 2091: Đại chuyển sinh thuật (1)Chương 2091: Đại Chuyển Sinh Thuật. (1)Có thể có hiệu quả bực này thực ra là do Lâm Minh đã đi ra con đường thuộc về mình, hắn cũng không phải hoàn toàn ỷ lại vào sinh chi thiên và tử chi thiên của 《 Thánh Điển 》, mà từ trong đó gia nhập lý giải của mình, gia nhập toàn bộ cảm ngộ nhân sinh, Thiên Đạo Luân Hồi trong mấy năm này vào trong Đại Chuyển Sinh Thuật, sáng chế ra chuyển sinh chi lộ thích hợp nhất với mình.- Lâm Minh. . .

Có lẽ ngươi có thể trở thành duy nhất trong lịch sử. . .Thần Miểu Thiên Tôn yên lặng nói, trước đây, Thần Miểu Thiên Tôn vẫn cho rằng, nếu như Lâm Minh có thể trở thành nhân vật như chủ nhân Tu La Lộ thì đã là thành tựu lớn lao, nhưng hiện giờ, Thần Miểu Thiên Tôn lại ẩn ẩn có một loại dự cảm, bởi vì lần phá rồi lại lập, chuyển thế trọng sinh này nên Lâm Minh rất có thể đi ra võ đạo chi lộ Thiên Địa vũ trụ và Nhân Thể vũ trụ dung hợp, đây đại khái là một võ đạo chí cao phong mà trước nay chưa từng có người nào đi qua!Từ hôm nay trở đi, Lâm Minh, đã hoàn toàn bất đồng rồi.Tuế nguyệt trôi qua, năm nối tiếp năm.Không có ai biết, ở bên trong sườn núi nhỏ thoạt nhìn không chút thu hút này, lại đang phát sinh một hồi lột xác ảnh hưởng đến tương lai cả vũ trụ...Trong nháy mắt, 30 năm qua đi.Cái kén trong sơn động kia đã bay ra khỏi không gian Ma Phương, nó trưởng thành gấp bội, vách kén càng thêm thông thấu khinh bạc, có thể thấy được rõ ràng thai nhi đang thai ngén trong đó.Thai nhi này oàn thân hồng nhuận phơn phớt sáng long lanh, giống như được tạo thành từ mỹ ngọc, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tinh tế tỉ mỉ, trên mặt mỉm cười, tựa hồ như đang hưởng thụ vậy.Ở bên dưới kén, có một đầu huyết mạch tinh tế hợp với thai thi, đầu huyết mạch này liền trên một khỏa long đản màu đen.Long đản phủ kín hoa văn, thần bí cổ sơ.Vỏ Long đản cũng thập phần khinh bạc, có thể ẩn ẩn nhìn thấy tình cảnh bên trong vỏ trứng, nó cũng có một sinh mạng đang thai nghén lấy, đang chậm chạp phát triển. . .Lại mười năm qua đi..Một ngày này, trong sơn động bắt đầu hội tụ đại lượng tinh khí.Thiên Địa chung quanh Phong Vân lưu chuyển, Thiên Địa nguyên khí phiến đại địa này, thậm chí phiến vũ trụ này cũng bắt đầu hội tụ tới sườn núi không chút thu hút kia, từ rất xa nhìn sang, có một vòng xoáy năng lượng ngũ sắc đang được hình thành, cách xa mấy ngàn dặm cũng có thể trông thấy- Đó là cái gì?- Chắc là bảo vật xuất thế!Võ giả chung quanh thấy được kỳ quan này trong lòng đều khiếp sợ, rồi sau đó cuồng hỉ.Năng lượng hội tụ đáng sợ như thê, s rất khó tưởng tượng nổi giá trị của bảo vật này.Rất nhiều võ giả dùng truyền âm phù truyền lại tin tức, trong lúc nhất thời, trong phạm vi vạn dặm chung quanh đều có võ giả liên tục chạy đếnBọn hắn đều muốn thử tìm kiếm vận khí.Võ giả chạy đến ngày càng nhiều, trong đó thậm chí có cả cường giả Thần Hải.Nhưng khi mọi người muốn chạy tới sườn núi nhỏ kia, bọn hắn cũng cảm nhận được Thiên Địa năng lượng khổng lồ mang theo uy áp cực kỳ đáng sợ, mặc dù là cường giả Thần Hải cũng không thể tới gần.Tất cả mọi người kinh nghi bất định, đồng thời trong nội tâm cũng càng thêm kích động, bảo vật mà cường giả Thần Hải cũng không chịu được sẽ trân quý cỡ nào đây?Khó có thể tưởng tượng!. . .Lúc này, ở trong lòng núi, Thần Miểu Thiên Tôn nhìn năng lượng hồng lưu hội tụ đến ở trước mắt, thở một hơi dài nhẹ nhõm:- Rốt cục cũng hoàn thành. . .

Bốn mươi năm rồi.Thần Miểu Thiên Tôn, mắt thấy toàn bộ quá trình tân sinh của Lâm Minh, trong đó việc điều khiển Ma Phương đều là do Thần Miểu Thiên Tôn hoàn thành, tiêu hao của hắn cũng không nhỏ.Thanh âm keng két vang lên, phảng phất có đồ vật gì đó đã nứt ra.Bắt đầu vỡ vụn không phải là cái kén lơ lửng trên bầu trời, mà là Long đản bên dưới.Mặt ngoài nó đã bắt đầu xuất hiện từng đạo vết rạn.Răng rắc!Một tiếng vang nhỏ, một cái đầu nhỏ màu đen dính dịch nhờn vươn ra, cắt mất một khối của vỏ trứng.

Cái đầu nhỏ kia mở ra đôi mắt to tối đen như mực của mình, nhai nhai nhấm nuốt vài cái, trực tiếp liền cắn nuốt các mảnh vỏ trứng.Rồi sau đó nó cùng dùng cả móng vuốt và hàm răng, ăn hết toàn bỏ vỏ trứng đã ấp nở nó.Sau khi ăn xong, tiểu gia hỏa màu đen này cũng lộ ra bản thể của nó, nó chỉ lớn bằng nửa một hài nhi, mập mạp, thịt toàn thân đều lách vào lại với nhau, sau lưng là một đôi cánh bằng thịt chỉ dài chừng ngón tay dài.Kỳ thật nó thoạt nhìn tuyệt không giống như Long, mà giống như một Tiểu Hắc Lang có đôi cánh nhỏ bằng thịt vậy.Tiểu gia hỏa vừa ra đời là đã bay được, đôi mắt nó linh động đảo lấy, trước hiếu kỳ nhìn Thần Miểu Thiên Tôn một chút, rồi sau đó vỗ lấy tiểu sí bàng sau lưng, bay lên cao vài thước, mắt không nháy lấy một cái nhìn chằm chằm cái kén trước mắt.Phù phù!

Phù phù!Trong kén truyền đến tiếng khí huyết đập đều giống như tim đập vậy, cực kỳ nhịp nhàng.Mỗi một lần đập nhịp nhàng đều dẫn dắt Thiên Địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm chung quanh, rất khó tưởng tượng, tiểu sinh mệnh bên trong cái kén này lại có được khí huyết chi lực mênh mông như thế, quả thực là mênh mông như biển lớn vậy, liên tục không dứt.Tiểu Hắc Long lúc này đột nhiên trở nên kích động, cái kén màu trắng ở trước mặt nó đã bắt đầu nứt ra. . .Thần mang trong kén trong nháy mắt này liền vô cùng chói mắt, tựa như mặt trời bộc phát vậy, khiến người lóa cả mắt.Sau một khắc, một hài đống trắng noãn chiều cao chỉ có hai thước từ trong thần quang thả người nhảy lên, trực tiếp nhảy tới trên mặt đất. . .Hài đồng trắng nõn này chính là Lâm Minh sau khi chuyển sinh rồi.Hắn hấp thu tất cả tinh hoa của thân thể trước kia, rồi sau đó đúc lại toàn bộ thân thể, hiện giờ, hắn chẳng khác gì một đứa trẻ, nhưng vị trí đan điền đã sớm mở ra Thể Nội Thế Giới, đồng thời trong Thể Nội Thế Giới còn có Tà Thần Chi Thụ hư ảnh, Bồ Đề Thụ hư ảnh, đồng thời, hắn còn hấp thu lực lượng Tu La chi huyết cùng rất nhiều thần thú chi huyết, thậm chí ngay cả Đạo Cung Cửu Tinh cũng lưu lại dấu vết trong thân thể nhỏ bé này.Ngoài ra, hồn hải của Lâm Minh cũng vô cùng thâm thúy, linh hồn của hắn, đã bắt đầu tân sinh.Đây chính là chỗ nghịch thiên của Đại Chuyển Sinh Thuật, kế thừa kinh nghiệm và tinh hoa trước kia, dùng thân thể tuổi trẻ thậm chí là còn nhỏ một lần nữa bắt đầu tu luyện!Kể từ đó, càng chuyển sinh, thiên phú của tu luyện giả lại càng cao, cuối cùng đạt tới hoàn cảnh khó có thể tưởng tượng nổi!Duy nhất thiếu sót chính là tu vị của Lâm Minh vẫn rất thấp, vẫn chỉ là Toàn Đan kỳ, không có bất kỳ tinh tiến nào cả, đây cũng là đặc tính của Đại Chuyển Sinh Thuật, mỗi một lần chuyển sinh, đều tự hạ tu vị, rồi sau đó phải lần nữa tu luyện lại.- Lâm Minh, ngươi cuối cùng cũng thành công. . .Thần Miểu Thiên Tôn cảm khái, Lâm Minh hấp thu trí nhớ Thánh Mỹ, hơn nữa thêm vào rất nhiều cảm ngộ của mình luyện thành Đại Chuyển Sinh Thuật thuộc về chính hắn.-------Chương 2092: Đại chuyển sinh thuật (2)Chương 2092: Đại Chuyển Sinh Thuật. (2)Hai đại bộ phận của 《 Thánh Điển 》 Vĩnh Sinh chi pháp và Đại Chuyển Sinh Thuật, trong đó Vĩnh Sinh chi pháp vốn không được trọn vẹn, người sáng tác 《 Thánh Điển 》 cũng không thể hoàn thành nó..Nói cách khác, Đại Chuyển Sinh Thuật thật ra chính là bộ phận tối trọng yếu của 《 Thánh Điển 》Lâm Minh hiện giờ tương đương với đồng thời đã có được 《 Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》.Đương nhiên, 《 Thiên Thư 》 Lâm Minh chỉ có hai cuốn, còn không hoàn chỉnh, bất quá không sao, duyên chi đế ngọc đã ở trong tay Lâm Minh, hắn có thể xâm nhập vòa thí luyện cuối cùng nhất của Tu La Lộ, đạt được 《 Thiên Thư 》 đệ tam quyển. /Kể từ đó, Lâm Minh chính là người duy nhất trong 10 tỷ năm qua đồng thời tu thành 《 Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》, nếu hắn có thể dung hợp Thể Nội Vũ Trụ và Thiên Địa Vũ Trụ lại thì hắn sợ rằng có thể sẽ đạt tới võ đạo đỉnh phong chưa từng ai đặt chân đến.- Cảm ơn tiền bối vì vãn bối mở ra Ma Phương, đa tạ tiền bối bốn mươi năm hộ pháp. . .Lâm Minh cúi đầu thật sâu với Thần Miểu Thiên Tôn, sau khi hắn trọng sinh thanh âm cũng trở nên giống như hài đồng vậy, non nớt hơn rất nhiều.Thần Miểu Thiên Tôn yêu thương nhẹ gật đầu, Lâm Minh tân sinh, khiến hắn cao hứng từ đáy lòngMà lúc này, Tiểu Hắc Long "NGAO" một tiếng, nhào vào trong ngực Lâm Minh.Huyết mạch tương liên hơn 100 năm, hơn nữa cùng nhau ấp trứng 40 năm, Lâm Minh và Tiểu Hắc Long đã sớm quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, trong thân thể bọn hắn đều chảy xuôi huyết dịch của nhau.Lâm Minh ôm lấy viên thịt đen sì kia, trong nội tâm cảm khái ngàn vạn.Hôm nay, nếu tính toán tuổi, hắn kỳ thật đã hơn hai trăm tuổi, thời gian hơn hai trăm năm này, hắn đã trải qua rất nhiều.Những gì hắn nhìn thấy, cảm ngộ được, đã trở thành một bộ phận của tánh mạng hắn, khắc thật sâu vào hồn hải, không thể xóa nhòa.- Lâm Minh, ngươi kế tiếp định làm như thế nào?Thần Miểu Thiên Tôn hỏi, Lâm Minh hiện giờ còn rất yếu, hắn tuy rằng đã đạt được tân sinh, nhưng muốn tu luyện lại thực lực năm đó vẫn cần có thời gian.Lâm Minh nói:- Tiếp tục tu luyện, ta hiện giờ công pháp không thiếu, căn cơ cũng đã vững chắc đến không thể vững chắc hơn nữa, cổ chai cũng không tồn tại, ta chỉ cần thời gian là có thể dần khôi phục lại thực lực, ta định ít nhất hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật đến đệ thất chuyển, thậm chí đệ bát chuyển mới trở lại Thần Vực.Lâm Minh tính ra, thời gian mình đến Thiên Diễn Tinh đã được sáu bảy mươi năm, chiến tranh giữa Nhân tộc và Thánh tộc có lẽ đã có một cái kết quả.Kết quả này bất luận xấu bao nhiêu, Lâm Minh đều vô lực thay đổi, huống chi hiện tại hắn quá yếu, nếu như tùy tiện quay lại Thần Vực, một khi bị người phát hiện hành tung, vậy thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.Hắn định ở lại Thiên Diễn Tinh, bằng vào kinh nghiệm, tài nguyên và cảm ngộ vốn có của mình, nghỉ ngơi lấy lại sức, một hơi tu luyện tới cảnh giới có thể nhẹ nhõm diệt sát Thiên Tôn mới cân nhắc quay về Thần Vực.Mà cái này đối với Lâm Minh hiện giờ mà nói, kỳ thật cũng không khó.- Ngươi muốn tu đến Đại Chuyển Sinh Thuật đệ thất chuyển, thậm chí đệ bát chuyển?Thần Miểu Thiên Tôn kinh ngạc nhìn Lâm Minh, hắn những năm này, cũng biết đại khái đi một ít tin tức về Đại Chuyển Sinh Thuật, đây là một bộ công pháp càng về sau lại càng khó.Bất quá nghĩ lại, đối với Lâm Minh hôm nay đã hoàn toàn yêu nghiệt hóa mà nói, chỉ sợ không có công pháp gif có thể chính thức làm khó được hắn a?Thật sự không cách nào tưởng tượng, một yêu nghiệt như Lâm Minh, lại chuyển sinh bảy tám lần, điệp gia thiên phú của hắn lại, ai biết được sẽ là kết quả thế nào chứ?

Trên bầu trời mưa rơi tí tách, như khói, như sương, như tơ, tuy ánh nắng mặt trời bị che khuất, nhưng mà những cây cối được linh khí bồi bổ thì không ngừng tươi tốt, đang xanh biếc bức người, làm cho phiến thổ địa này sinh ra cảm xúc sáng ngời.Trong thời tiết này có bốn thiếu nữ áo xanh đang bám lấy một phu nhân trẻ, làm bạn với phu nhân này đi lên một tòa linh sơn.Trên ngọn núi này thiên địa nguyên khí thập phần nồng đậm, thế cho nên mưa ở nơi này có mang theo linh khí, phàm nhân tắm rửa có thể kéo dài tuổi.Ở nơi này có được rất nhiều quỳnh lâm ngọc thụ, thiếu nữ trẻ tuổi và phu nhân đi qua nơi đây, thẳng tới khi bọn họ đi vào một tòa miếu thờ.Phu nhân trẻ tuổi nhìn qua mới hơn ba mươi tuổi, yên tĩnh đoan trang, nàng quỳ gối trước tượng phật trong miếu thờ, thành kính cầu nguyện.Phu nhân thật thành kính, mỗi năm đều tới bái tế phật.Bên ngoài miếu thờ, bốn thiếu nữ áo xanh nói chuyện với nhau, các nàng đều là nha hoàn thiếp thân của phu nhân, cũng tu võ học, đặt ở trong Thiên Vận quốc cũng được xem là thiên chi kiêu nữ.- Phu nhân cầu khẩn gia tộc bình an, cũng khẩn cầu Lâm tiền bối vũ phá hư không từ lâu được bình an..Những thiếu nữ này xuất thân từ Chu Tước thần quốc, các nàng mới hơn hai mươi tuổi, đối với Lâm Minh phi thăng Thần Vực từ hơn hai trăm năm trước mà nói chính là truyền kỳ.Mà phu nhân trẻ tuổi đang thắp hương trong miếu thờ chính là mẫu thân của Lâm Minh.Năm đó Lâm Minh tiêu diệt Dương Vân và trước khi rời khỏi Thiên Diễn Tinh đã dẫn một ít người thân nhất của mình tới trung tâm của Thiên Diễn đại lục, dùng Tu La thần quốc bị tiêu diệt làm căn cơ, thành lập Cu Tước thần quốc.Về sau Chu Tước thần quốc phát triển vượt bậc, càng ngày càng lớn mạnh, đó là bởi vì Lâm Minh lưu tài nguyên, hơn nũa danh vọng của Lâm Minh vẫn còn, trong hơn hai trăm năm ngắn ngủi nó đã trở thành quốc gia mạnh nhất trong bốn đế quốc trên Thiên Diễn Tinh.- Chúng ta đi lấy một ít nước suối để cho phu nhân đi, để cho phu nhân tưới cây xanh.Trong hậu viện miếu thờ có một gốc cây xanh trồng hơn trăm năm, là do mẫu thân của Lâm Minh đích thân gieo trồng, mỗi lần đi cúng bái đều tưới nước cho nó.Trên tòa linh sơn này có một dòng sơn tuyền, là bảo tuyền của Chu Tước thần quốc, nước suối nơi đây trong veo như cam lộ, có thể giúp phàm nhân trẻ hơn mấy tuổi, nếu như dùng nước suối pha trà hay cất rượu thì cũng là trà và rượu có hương vị ngon nhất Thiên Diễn Tinh.Mấy thiếu nữ đi tới sơn tuyền lấy nước, các nàng dùng bích ngọc cất thành hồ lô.

Dùng Mộc Linh Ngọc làm gàu múc nước, dùng giữ linh tính cho sơn tuyền này.Thời điểm này có một thiếu nữ áo xanh đột nhiên nói ra:- Các ngươi nhìn xem đó là cái gì?Mấy thiếu nữ khác nghe thế lập tức nhìn qua, ở thượng du dòng suối này có một giỏ trúc chậm rãi trôi xuống.Phải biết rằng, đây chính là linh sơn của Chu Tước thần quốc, là cấm địa, bình thường vô cùng hạn chế người đi vào.

Những người không thể đi vào thì làm sao có một cái giỏ trúc trôi theo dòng nước cơ chứ?Mấy thiếu nữ hiếu kỳ nhìn qua, lập tức kinh sợ, nhưng trong nháy mắt tiếp theo trên mặt các nàng mang theo yêu thích sâu sắc.Trong giỏ trúc này có một đại nam hài chừng mấy tháng tuổi đang nằm trong đó, toàn thân phấn điêu ngọc mài, vô cùng đáng yêu,-------Chương 2093: Một đời người một nhân sinh (1)Chương 2093: Một đời người một nhân sinh. (1)Đứa bé không khóc tiếng nào, hai mắt linh động, dường như ẩn chứa trí tuệ vượt xa người bình thường, giống nhau hài đồng có trí tuệ tuyệt thế.- Phu nhân ơi!Có thiếu nữ không chờ đợi được lên tiếng kêu gọi Lâm phu nhân, linh sơn này bị liệt thành cấm địa, đột nhiên xuất hiện một nam hài mấy tháng tuổi nằm trong đó, đây quả thật là chuyện không hề có trong tưởng tượng.Lâm phu nhân nghe được thiếu nữ áo xanh gọi cũng không có trách móc, nàng bước nhanh tới, cầm lấy giỏ trúc kia.Không biết vì cái gì, khi Lâm phu nhân nhìn thấy nam hài trong giỏ trúc thì cảm thấy có cảm giác huyết mạch tương liên với nam hài này, giống như đây chính là cốt nhục thân sinh của nàng có từ kiếp trước vậy.Cảm giác này đã thật lâu chưa xuất hiện qua, Lâm phu nhân cảm thấy trong lòng có vị chua, lập tức rơi lệ đầy mặt.- Nếu...

Chân thật...Lâm phu nhân thì thào tự nói như thế, càng cảm thấy ưa thích nam hài trong giỏ trúc này.- Bộ dáng giống hết hắn khi còn bé, đứa nhỏ này làn da sáng long lanh, giống như ngọc...

Cặp mắt kia, lại giống như đúc...Lâm phu nhân ôm lấy bé trai trong giỏ trúc vào trong lòng, tình yêu thương của mẹ đã thật lâu không xuất hiện dâng trào trong lòng của nàng, nội tâm của nàng cảm thấy rất ấm áp.Hài nhi này bộ dáng không khác gì Lâm Minh con của nàng, nhưng làm mẫu thân có thể nhận chuẩn con của mình, mặc dù thời gian cách xa hơn hai trăm năm, Lâm phu nhân vẫn nhớ rõ bộ dáng của Lâm Minh khi còn là đứa bé mấy tháng tuổi.Hơn nữa đứa bé này có phương thức xuất hiện vô cùng kỳ quái, dùng khả năng mà nói thì nó không thể xuất hiện ở nơi này.Thế cho nên chuyện này làm cho Lâm phu nhân càng tin chắc đứa bé này có khả năng là do nàng quanh năm bái phật, phật tổ vì đền bù cho nàng Lâm Minh đã đi Thần Vực, nàng khó có hài tử thì càng tiếc nuối hơn trước, cho nên ban tặng cho nàng- Về sau ngươi gọi là Lâm An.Lâm phu nhân ôm đứa bé vào trong ngực, cười vô cùng thỏa mãn.Lâm An, đứa bé này chính là Lâm Minh sau khi chuyển sinh biến thành, hắn ở trong sơn động vô danh kia, dùng thời gian hơn bốn mươi năm hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần đầu tiên.Rồi sau đó hắn thu hồi ma phương, mang theo hắc long và Thần Miểu Thiên Tôn ngủ say lần nữa yên lặng rời đi.Thẳng tới khi Lâm Minh rời đi, một đám cường giả của Thiên Diễn đại lục tiến vào trong lòng núi, khi đó lòng núi đã rỗng tuếch.Những người này không hiểu gì cả, cũng chỉ nhận định dị bảo sau khi thông linh đã rời đi, bọn họ không có duyên đạt được.Mà thời điểm này Lâm Minh một mình đi vào trung ương Thiên Diễn đại lục, chính là Chu Tước thần quốc mà hắn tự tay dựng lên.Hắn lựa chọn chuyển sinh đời này vượt qua bên cạnh phụ mẫu của mình.Đối với Lâm Minh hiện tại mà nói hắn không thiếu công pháp tu luyện, căn cơ càng vững chắc càng tố, tài nguyên tu luyện bình thường hắn đã sớm không quan tâm tới,.Hắn cần chính là cảm ngộ, chậm rãi tu ra đạo của hắn, thích hợp với Đại Chuyển Sinh Thuật của hắn.Phải biết rằng năm đó người sáng tác Thánh Điển cần thời gian ít nhất mấy tỷ năm mới có thể hoàn thiện Thánh Điển.Mà Lâm Minh mặc dù có kinh nghiệm và tinh hoa mà ngời sáng tác Thánh Điển lưu lại, nhưng mà hắn cần chính là thứ thích hợp với mình nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng gì.Hắn cần thời gian dài làm tất cả.Trước đó Lâm Minh phải tính toán cảm ngộ nhân sinh của mình, hắn mới sống được hơn hai trăm năm, thời gian này quá ngắn.Lúc Lâm phu nhân mang Lâm Minh đưa tới cho Lâm phụ xem, vốn Lâm phụ cũng không tin phật, nhưng mà hắn không thừa nhận không được đứa nhỏ này thật sự là ông trời ban cho hắn.Nếu không phải thì làm sao có chuyện trùng hợp như thế.Cứ như vậy Lâm Minh được phu thê Lâm thị chính thức thu dưỡng, tên hắn được đặt là Lâm An.Lâm An xuất hiện thì phu phụ Lâm thị không nói với người khác, thẳng tới một trăm ngày sau phu thê Lâm thị mở tiệc chiêu đãi tứ phương, trong đó có không ít cường giả Thần Hải cảnh, sau đó tế tổ, chính thức xác nhận thân phận Lâm An trong gia tộc.Trong lúc nhất thời, Lâm phu nhân ở Chu Tước thần quốc thu nhận một hài tử được lan truyền ra nhanh chóng.Đối với đứa bé trời ban cho Lâm gia này, thậm chí có tin đồn nói đây có thể là Lâm Minh chuyển thế, nhưng mà đa số người không tin.Nhưng mặc kệ có tin hay không, những người này cũng tràn ngập hâm mộ và ghen ghét với đứa bé Lâm An này, Lâm gia tại Thiên Diễn tinh có địa vị cao cả, tài nguyên cả Chu Tước thần quốc đều nắm giữ trong tay của Lâm gia, người nào may mắn được Lâm gia thu dương,x ngày sau tất nhiên sẽ tấn chức thật nhanh....Thời gian trôi qua, tuế nguyệt như thoi đưa.Lâm An phát triển giống như những đứa bé bình thường, bảy năm qua hắn cũng cao lớn như hài tử bảy tuổi, tương mạo của hắn và Lâm Minh có chín thành tương tự nhau, nhưng mà có một điểm khác biệt.Lâm Minh sau khi chuyển sinh ngũ quan càng thêm hoàn mỹ, hai lông mày như kiếm, diện mạo bất phàm.Loại kết quả này Lâm Minh càng hài lòng, hắn cũng không muốn thật sự có người cho rằng mình là Lâm Minh chuyển thể, dù sao thân phận của hắn quá mẫn cảm, dù tin tức này lọt vào Thần Vực khả năng không cao, nhưng mà Lâm Minh cũng phải đề phòng tất cả những khả năng có thể xảy ra.Mỗi lần đi ra ngoài săn, Lâm phụ mang theo Lâm Minh ra ngoài, đột nhiên trong rừng rậm xuất hiện một con hắc lang dài hơn ba thước, lúc ấy rất nhiều người kinh hoàng, không biết con hắc lang này là giống gì, sau khi xuất hiện thì đi theo Lâm Minh như hình với bóng, có đuổi cũng không đi.Cứ như thế sau này Lâm Minh cũng ở chung với hắc lang.Ngươi Lâm thị cũng không biết hắc lang này là cái giống gì, liên tục xác nhận nó không có uy hiếp với Lâm Minh thì cũng cho phép nó đi theo Lâm Minh.Thời gian trôi qua bình tĩnh và đơn giản, nhưng mà loại cuộc sống bình thản này giúp Lâm Minh có cảm ngộ sâu sắc về tính mạng.Hắn ngẫu nhiên bế quan tĩnh tu, từ từ hoàn thiện Thánh Điển thuộc về mình.Lâm Minh và hắc lang này chơi đùa với nhau, thường xuyên ở bên cạnh phụ mẫu, hưởng thụ yêu thương của cha mẹ, hoặc có đôi khi hắn đi một mình, cưỡi ngựa trên thảo nguyên, tùy ý đi đó đây.Hắn giống như hài tử đang hường thụ khoái hoạt lúc còn thơ ấu.Loại khoái hoạt này giống như kẻ phiêu bạt đã lâu, đột nhiên cảm thấy tâm thần mệt mỏi, hắn muốn cảm ngộ nhân sinh, hòa tan tất cả thành của mình.Tám tuổi, Lâm Minh tiến vào Lâm thị thư viện do Chu Tước thần quốc thiết lập.Chu Tước thần quốc thành lập thời gian ngắn, mặc dù danh vọng cao, có tài nguyên nhưng phương diện nhân tài lại thiếu hụt rất lớn.Vì lung lạc nhân tài, Chu Tước thần quốc thành lập chế độ tuyển bạt nhân tài trong võ đạo đại hội, còn có Lâm thị thư viện, dùng hình thức thư viện thu vào trong trường học võ đạo, có thể tiến hành bồi dưỡng tinh anh quy mô lớn, dung nạp thêm nhiều công pháp các lưu phái.Ở cửa ra vào thư viện có một điêu khắc bạch ngọc cao mười trượng, điêu khắc bộ dáng của Lâm Minh lúc hơn hai mươi tuổi.-------Chương 2094: Một đời người một nhân sinh (2)Chương 2094: Một đời người một nhân sinh. (2)Tòa thư viện này thành lập hơn một trăm năm mươi năm ngắn ngủi, nhưng nó cũng đã là học phủ võ đạo nôi danh khắp Thiên Diễn tinh.Tọa Hóa lão nhân, còn có "Thủ hộ thánh thú" Ma Quang đảm nhiệm chức viện trưởng danh dự, trong học viện còn có cường giả Thần Hải tự mình giảng bài.Thậm chí "Thủ hộ thánh thú" Ma Quang ngẫu nhiên có vài lần giảng bài, tục truyền Ma Quang giảng bài có thể ngộ mà không thể cầu.Đối với chuyện này Lâm Minh chỉ có thể im lặng, hắn rất khó tưởng tượng một con chó giảng bài cho một đám người sẽ có tình cảnh thế nào...Bởi vì uy tín của Lâm gia, không riêng gì đại nhân vật ở Thiên Diễn đại lục nguyện ý tụ tập ở nơi này.

Đồng thời cũng có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt tới từ các nơi tụ tập tới đây, dùng việc mình được gia nhập vào thư viện mà vẻ vang.Tiến vào Lâm thị thư viện có một ngưỡng rất cao, rất nhiều thiên kiêu tuyệt thế ở cuộc thi nhập học đã trượt ở ngoài cửa.Đương nhiên Lâm Minh được cử đi vào trong học viện, cũng không có trải qua thi cử gì, đó là bởi vì hắn có thân phận địa vị đặc thù trong Lâm thị thư viện.Nhưng mà thân phận của hắn kỳ thật cũng không vẻ vang gì.Nếu như hắn thật sự là đệ tử Lâm gia đi học, được hưởng đặc quyền thì không ai cảm thấy cái gì cả, cả Thiên Diễn đại lục đều là Lâm Minh chân nhân cứu được, không biết bao nhiêu cường giả Thần Hải được cứu giúp.

Bởi vì Lâm Minh mới không bị Dương Vân tiêu diệt.Con cháu Lâm gia có đặc quyền đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nhưng mẫu chốt ở chỗ Lâm Minh (Lâm An) căn bản không phải con cháu Lâm gia chân chính, hắn là con nuôi.Mọi người cũng không cảm thấy hắn và Lâm gia có nửa điểm quan hệ gì, càng không cho rằng hắn là Lâm Minh chuyển thế, hắn chỉ là đứa trẻ bị vứt bỏ, may mắn được người Lâm gia thu dưỡng.Tất cả mọi người đều như nhau, vậy dựa vào cái gì mà ngươi được hưởng đặc quyền, không ai là đệ tử bình dân, cho dù là đệ tử hoàng thất của thần quốc muốn đi vào trong thư viện cũng phải thông qua khảo hạch, chỉ có Lâm An được phu phụ Lâm thị ưu ái, tùy ý dùng các loại tài nguyên, người khác đương nhiên nhìn không quen rồi.- Lâm An, Lâm An à, tại sao ngươi trốn học, ngươi đang làm cái gì vậy?

Tiết này chính là tiết học mấu chốt giảng giải về cách vận chuyển năng lượng trong đan điền, vì sao ngươi trốn học, về sao phải bổ túc như thế nào đây?Một thiếu nữ áo xanh thở phì phì nhìn qua Lâm Minh, thiếu nữ này vừa rồi chạy thật xa, thật vất vả mới tìm được Lâm Minh.Nàng tết tóc đuôi ngựa, mặc viện phục của đệ tử Lâm thị thư viện, ống quần bó chặt, tay áo kéo dài, dáng người đầy đặn, tràn ngập sức sống thanh xuân.Lâm Minh lúc này đang thích ý nằm trên cánh đồng cỏ, trong miệng ngậm một cọng cỏ xanh, đang nhấm nuốt cọng cỏ, hắn đang hưởng thụ thời gian thơ ấu của mình.Mà ở bên cạnh hắn, hắc lang đang lặng lẽ ngồi bên cạnh hắn, hắc lang này thập phần yên tĩnh, trừng đôi mắt đen như mực nhìn qua thiếu nữ tóc đuôi ngựa này.Một năm này Lâm Minh mười lăm tuổi.Năm đó Lâm Minh cáo biệt Thanh Tang thành, cáo biệt phụ mẫu đi tới kinh thành cũng là lúc mười lăm tuổi.Vẫn trong năm này Lâm Minh chia tay với Lan Vân Nguyệt, bắt đầu đi vào con đường võ đạo gian khổ.Nhìn thấy thiếu nữ này, Lâm Minh tươi cười, không tránh được nhớ lại thời gian tươi đẹp năm đó, khi đó cũng là như thế ah...Hắn không có đáp lời, tiếp tục nhắm nuốt cọng cỏ xanh trong miệng.Đầu xuân cây cỏ tươi tốt, cắn trong miệng mang theo vị đắng và một chút vị ngọt nhàn nhjat, đúng là lúc thanh xuân trẻ trung của đời người.Thiếu nữ khó chịu cong môi lên, bím tóc đuôi ngựa vung vẩy.- Ngươi cứ hoàn khố như thế, bất học vô thuật như vậy, cho dù ngươi học vấn không xong, võ đạo không được cũng không liên quan gì, bản thân không cố gắng thì không ai giúp ngươi được.Thiếu nữ chỉ mươi lăm tuổi đã bắt đầu giảng đạo lý lớn của nhân sinh.Lâm Minh cảm thấy buồn cười, kỳ thậ hắn ở Lâm thị thư viện cũng không phải ai cũng ghét hắn cả, vẫn có người thích hắn, ví dụ như nữ hài tử này.Dù sao Lâm Minh sau khi chuyển sinh có dung mạo rất anh tuấn, trên người mang theo khí chất khó có thể hình dung, đôi mắt của hắn sáng ngời thâm thúy, nhưng lại mang theo hương vị tang thương khiến người ta mê muội.Không ít nữ hài tử nói lời tốt cho Lâm Minh, dù sao Lâm Minh cũng rất đẹp trai mà. (đúng là đẹp trai khoai to không lo chết đói ^^)- Ngươi thật dong dài!Lâm Minh phun cọng cỏ ra, đôi mắt nhíu lại, hắn trẻ tuổi nên tìm được một chút phản nghịch của tuổi trẻ, hoàn toàn nhập vai vào nhân vật của mình.Chỉ có thích ứng với hiện tại mới có thể càng thâm nhập vào lần chuyển sinh này, nhìn thấy nhân sinh khác với kiếp trước/- Ngươi...Thiếu nữ tức đỏ mặt.Mà thời điểm này Lâm Minh đã mỉm cười rời đi.- Ngươi đi đâu thế?- Đi học!Lâm Minh đi trước, thiếu nữ dậm châm một cái, cắn răng theo sau.Lâm Minh quả thật là đi học, nhưng mà không phải chương trình võ đạo trọng yếu gì đó, mà là Lâm thị thư viện mở ra cũng cung cấp cho đệ tử học tập tùy ý, tăng trưởng kiến thức phụ khóa.Mỗi lão sư có thời gian đi dạy cố định, cũng có không có thời gian cố định.Tiết khóa này chính là lịch sử Thiên Diễn đại lục, từ mê hoặc của kỳ tích chi hải mười vạn năm trước tới khi Ma Đế xuất hiện, tứ đại thần quốc quật khởi, còn có chuyện Dương Vân muốn giết cường giả của đại lục.Lâm Minh đi vào khóa này là vì lão sư giảng bài rất đặc biệt, nàng tên là...

Lan Vân Nguyệt.Nàng mặc trường bào màu sáng bạc, tuổi chừng ba mươi, phong tư trác tuyệt, chậm rãi đứng trên đài cao nhìn qua đệ tử ngồi bên dưới.Năm đó Lâm Minh đánh chết Dương Vân, Lan Vân Nguyệt nhanh chóng đi tới Chu Tước thần quốc, cùng sinh hoạt chung với Lâm thị gia tộc, về sau Lâm thị thư viện thành lập, nàng cũng đi tới chỗ này đảm nhiệm chức giảng viên.Tu vị của nàng là Tiên Thiên kỳ, đương nhiên là dựa vào đan dược nâng lên, nàng không có khả năng giảng dạy võ đạo, cho nên lựa chọn dạy về lịch sử.Ánh mắt Lan Vân Nguyệt dò xét toàn trường, cuối cùng nhìn qua thiếu iên ngồi dưới gốc đại thụ.Nhìn thấy thiếu niên này, trong nội tâm Lan Vân Nguyệt cảm thấy cảm xúc khó nói nên lời.Mỗi lần nàng đi dạy học, vô ý thức tìm kiếm thiếu niên này, mà thiếu niên này chưa bao giờ vắng mặt trong khóa của nàng.Thật rất giống...

Thực tế ánh mắt của hắn có vị đạo nói không rõ ràng, giống như khí tức của hắn sâu từ tận trong xương máu.Tại sao trong thiên hạ có chuyện trùng hợp như thế?Lan Vân Nguyệt lắc đầu, lấy một cuốn sách sử trong tu di giới ra......Vào hè, mỗi lần tới sinh tồn dã ngoại, đệ tử Lâm thị thư viện đều phải đi vào rừng rậm nguyên thủy lịch lãm rèn luyện, ở trong đó một tháng.Thời điểm rèn luyện trong cánh rừng này, lão sư phụ trách chăm sóc đệ tử không để ý là Lâm Minh sẽ trốn.Hơn nữa lúc này hắn trốn đi rất xa.Hắn đúng là rời khỏi Thiên Diễn đại lục, tiến tới Thánh Ma đại lục.-------Chương 2095: Một đời người một nhân sinh (3)Chương 2095: Một đời người một nhân sinh. (3)Thánh Ma đại lục nằm ở nơi khác với Thiên Diễn tinh, hiện tại rất nhiều cường giả Thần Hải đều biết bí mật này, hai đại lục thậm chí đã thành lập truyền tống trận.Mà Lâm Minh hiện tại mang theo hắc lang đi tới Vạn Cổ Ma Khanh.- Hắc, hôm nay mang ngươi đi tới nơi này, ta đã sớm nói với ngươi, ngươi còn nhớ rõ hay không?Giọng của Lâm Minh đột nhiên trịnh trọng hơn.Trước đó, hắn vào lúc còn hơi thở cuối cùng, hoặc là lúc vừa mới hình thành chuyển sinh, còn không có trưởng thành, căn bản không có năng lực mang hắc long đi tới Vạn Cổ Ma Khanh.Hiện tại hắn đã chuyển sinh lần đầu tiên, thực lực đã khôi phục một bộ phận, hắn đã có thực lực đó.Tu vị của Lâm Minh hiện tại không cao, nhưng mà thực lực của hắn cũng không phải nhìn tu vị mà xác định, thậm chí cường giả Thần Hải trên Thiên Diễn đại lục cũng không nhìn ra huyền cơ của Lâm Minh.Bởi vì đan điền của Lâm Minh đã sớm không còn là đan điền, mà là nội thế giới của Thánh Chủ đỉnh phong sắp bước vào Giới Vương, vượt xa lý giải của cường giả Thần Hải.Vì vậy Lâm Minh mang theo hắc long tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, ở nơi này hắn sẽ có bàn giao với Long Tôn.Lâm Minh không biết tình huống của Long Tôn là như thế nào, năm đó hắn bị Thiên Minh Tử đuổi giết nên tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, lúc rời khỏi thì tình huống của Long Tôn không được tốt lắm.Trong nháy mắt đã hơn trăm năm trôi qua, hiện tại Long Tôn có tình huống như thế nào?Hỗn Nguyên Thiên Tôn năm đó rời khỏi dường như đã chặt đứt tất cả liên hệ giữa hắn và Long Tôn, kể từ đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn vẫn lạc, Long Tôn cũng không thể cảm giác được.Hắc long có trí tuệ rất cao, nó đã hiểu chuyện này từ đầu tới cuối thế nào, giờ này khắc này nó nằm trên vai Lâm Minh, ô ô không rõ nói cái gì.Đôi mắt của hắn nhìn qua cánh đồng hoang vu màu đan vô biên vô hạn, ở điểm cuối của cánh đồng hoang vu này là một hố sâu tỏa ra khí tức khủng bố, trong ánh mắt mang theo vẻ mờ mịt.Trong trí nhớ của nó, dường như nơi này chính là một giấc mộng.- Đi thôi...Lâm Minh nói ra, thân hình lao đi như mũi tên rời khỏi dây cung, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách trăm ngàn dặm, tiến vào trong hố sâu cực lớn kia, nhảy xuống bên dưới...Bóng tối chung quanh xẹt qua nhanh chóng, Lâm Minh quen việc dễ làm, hắn tránh đi vô số sinh vật thái cổ trong hố sâu, xẹt qua vô số xương khô và phần mộ, đi vào nơi sâu trong Vạn Cổ Ma Khanh.Ẩn ẩn Lâm Minh cảm nhận được khí tức vô cùng đáng sợ từ sâu trong Vạn Cổ Ma Khanh truyền ra.Hắc long hơi khẩn trương, nó chớp động đôi mắt của mình, có một chút chờ mong, lại có một chút sợ hãi.Một người một rồng tóc độ từ từ chậm lại, sau đó bọn họ cảm giác được khí tức long uy mênh mông và hùng hồn, lại mang theo một ít ôn hoa.fMột đầu thái cổ cự long to lớn như ngôi sao chậm rãi lơ lửng trong bóng tối, Lâm Minh và hắc long đứng trước mặt nó chẳng khác gì hạt bụi.Mà thái cổ hắc long này trên người có chín xiềng xích to lớn, trong đó mỗi sợi xích thô to hơn trăm người ôm mới hết, xiềng xích cuối cùng là một móc sắt cực lớn, nó đâm sâu vào trong huyết nhục hắc long, cố định ở đó.Móc sắc này tiếp xúc với da thịt thái cổ hắc long, dính đầy máu và thịt nát của hắc long, trải qua thời gian mười vạn năm, những huyết dịch này đã cứng lại và dày hơn một tầng, hơn nữa còn có màu nâu đen, ai nhìn qua cũng cảm thấy giật mình.Lâm Minh hít sâu một hơi, dù hắn đã sớm nhìn thấy qua, hiện tại nhìn lại vẫn cảm thấy trong lòng có áp lực khó hiểu.Mà hắc long nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt to đầy vẻ kinh ngạc và bi thống, nước mắt chảy ra, ánh mắt mơ hồ.- Tiền bối, vãn bối đã trở về.Lâm Minh khom người nói ra, hắc long chậm rãi mở đôi mắt to ra, đôi mắt này như hồ nước màu hổ phách, tản ra u quang nhàn nhạt trong bóng đêm, đặc biệt khiến người ta chú ý tới.Trong nháy mắt hắc long mở mắt ra, hắc long ngừng thở, tâm tình của nó lúc này phức tạp, hơi có một chút sợ hãi, còn có bi thống và cảm xúc thân tình mạnh mẽ không cách nào xóa bỏ được...- Hai trăm năm...Hắc long từ từ nói ra, nhìn vào tính mạng của nó, nhìn vào tuổi thọ của long tộc thì hai trăm năm chẳng khác gì một cái nháy mắt, hai trăm năm của hắc long chỉ bằng mấy tháng của nhân loại mà thôi.Sau đó nó nhìn qua Lâm Minh, diện mạo của Lâm minh đã cải biến và tu vị giảm nhiều, làm cho hắc long ngạc nhiên.Nó nhìn qua nội thế giới của Lâm Minh, còn có khí tức sinh cơ bừng bừng và hồn lực thâm thúy, nó cảm nhận được tiềm lực vô cùng đáng sợ...- Ngươi dường như đạt được tân sinh?Hắc long không xác định lắm nên hỏi lại.Lâm Minh gật đầu, nhưng trong lòng của hắn đang than một tiếng, hắn từ trong giọng nói của hắc long cảm nhận được khí tức và cảm giác được rõ ràng, hắc long hiện tại càng già nua hơn trước, tính mạng không còn nhiều, nhất định không cách nào khôi phục lại đỉnh phong năm đó.Lâm Minh do dự một chút, vẫn quyết định nói rõ chuyện Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nói rõ cho hắc long.- Long Tôn đại nhân, vãn bối đã từng tiến tới thái cổ vũ trụ, ở đó gặp được thái cổ thần tộc, sau đó vãn bối biết được tung tích Hỗn Nguyên tiền bối...Nghe Lâm Minh nói, nội tâm hắc long có dự cảm không tốt, nó vẫn tiếp tục chờ Lâm Minh nói thêm.Lâm Minh hít sâu một hơi nói ra, nói rõ những chuyện Hỗn Nguyên Thiên Tôn từng làm, còn có kết quả của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Hắc long nghe xong, thật lâu không nói được cái gì.Loại kết quả này có lẽ là kết cục tốt nhất cho Hỗn Nguyên, cũng là hy vọng Hỗn Nguyên muốn nhìn thấy.Trong nội tâm hắc long có đủ trăm vị tạp trần, nó nhìn qua Lâm Minh, nhìn qua hậu đại của mình, trầm mặc hồi lâu.Đột nhiên mi tâm của nó bắt đầu có hào quang tụ tập lại.Bên trong Vạn Cổ Ma Khanh này, thiên địa nguyên khí trong không gian chung quanh đang tụ tập tại long giác của hắc long.Thấy một màn này, trong nội tâm Lâm Minh cả kinh.- Hắc long tiền bối, ngươi...Từ trên người hắc long, Lâm Minh cảm nhận được tinh nguyên và huyết nhục tinh hoa trên người của nó đang tụ tập ngay mi tâm, trong lòng của hắn ẩn ẩn ý thức được cái gì đó, nói:- Tiền bối, ngươi muốn làm cái gì?Thời gian này mi tâm hắc long bắn ra một chùm tia sáng, trực tiếp tiến vào trong người Lâm Minh và hắc long, bị chùm sáng tắm rửa cho nên thân thể hắc long chấn động, nó kêu lên sợ hãi vài tiếng.Nó chỉ cảm thấy một chùm sáng năng lượng ấm áp, khiến nó thoải mái muốn ngủ đi, nhưng mà nó ẩn ẩn cảm thấy không đúng cho nên cố gắng gượng chống lại hai mí mắt nhắm lại, nó từ từ nhắm mắt lại, muốn ngủ đi.- Long Tôn đại nhân, ngài mang tính mạng tinh hoa của ngươi cho hắc long?Trong nội tâm Lâm Minh khẩn trương, vốn là hắc long có tính mạng tinh hoa không nhiều, nó chỉ sợ càng sống không được bao lâu.Thậm chí nó không chờ được Lâm Minh trưởng thành, có đầy đủ lực lượng đánh gãy chín sợi xiềng xích mà Thánh tộc bố trí năm đó.-------Chương 2096: Một đời người một nhân sinh (4)Chương 2096: Một đời người một nhân sinh. (4)Hắc long không nói lời nào, mãi cho tới khi tính mạng tinh hoa của nó hắc long không hấp thu được nữa thì nó mới dừng lại.Sau một khắc hắc long bị hào quang màu đen bao phủ, chìm vào trong hư không, bắt đầu ngủ say.Làm xong tất cả, hắc long càng già nua đi nhiều, ánh mắt của nó càng ảm đạm, nó nhìn qua Lâm Minh, khóe miệng hơi động đậy, làm ra biểu lộ cười khổ.- Ta biết rõ ngươi đang suy nghĩ cái gì, ngươi đại khái hy vọng chờ khi ngươi có thể chống lại Thiên Tôn thì có thể mở khốn long tác ra, cứu ta ra ngoài.- Kỳ thật...

Ngươi không cần phí khí lực lớn như thế đâu...

Ta bị khốn ở chỗ này đã quen rồi, khốn long tác đã xâm nhập vào trong ngũ tạng lục phủ ta mười vạn năm qua, khốn long tác đã giống như huyết nhục của ta rồi, đã là một phần thân thể của ta rồi, tác động tới tinh nguyên và huyết mạch của ta, mỗi khi cưỡng ép rút chúng ra, chỉ sợ ta cũng phải chết ngay lập tức.- Nếu như không rút chúng ta, chúng sẽ từ từ xơi tái tính mạng của ta đi, cho tới khi tinh nguyên của ta tiêu tán mà chết.- Dù sao cũng phải chết, ta không muốn chết mà không có chút ý nghĩa nào, Hỗn Nguyên muốn làm cái gì, lưu lại cái gì, ta cũng như thế, ta muốn nhìn thấy huyết nhục của mình có thể bảo tồn trên thế gian này...Hắc Long nói tới đây, ánh mắt yêu thương nhìn vào tiểu hắc long đang chìm vào sâu trong hư không, mở miệng nói:- Chiếu cố nó giúp ta, nó là tính mạng của ta kéo dài đấy...Hắc long nói câu sau cùng, xúc động nội tâm Lâm Minh, bởi vì câu này hắn đã từng nói qua...Năm đó hắn bị Phiêu Vũ đuổi giết, gần như thập tử vô sinh, hắc đã dặn dò Tiểu Ma Tiên chiếu cố hài tử trong bụng của mình, đó là tính mạng của hắn kéo dài...Đây là phản ứng bản năng của người ta khi lâm vào tuyệt cảnh.Người luôn không cam lòng với tử vong.Nhưng mà người thì vẫn phải chết.Thời điểm người ta gần chết, liền hy vọng có thể lưu lại cái gì đó, lúc hai mắt nhắm lại có thể tự nói với mình, ta còn có huyết mạch kéo dài trên thế gian này...Loại cảm giác này vô cùng mãnh liệt, chính là "Tình thương của cha" và "Yêu thương của mẹ".Cha mẹ yêu con chính là bởi vì con cái là tính mạng kéo dài và khát vọng tồn tại của bản thân.Đây là tâm tư cực kỳ ích kỷ, nhưng mà nó lại cực kỳ yêu thương.Cha mẹ yêu con không cầu hồi báo, bởi vì con cái còn sống tốt chính là hồi báo lớn nhất của cha mẹ.Nhìn thấy hắc long ngủ say, nhìn thấy Long Tôn trong tình trạng kiệt sức, ba người đều cảm nhận được tính mạng và tử vong đang vây quanh nhau...Hắn trầm mặc không nói gì, mà hy vọng của Long Tôn, mỗi hơn trăm năm Lâm Minh có thể dẫn hắc long tới Vạn Cổ Ma Khanh một lần, Lâm Minh đáp ứng, tuy hắn biết rõ như vậy sẽ rút ngắn tính mạng của hắc long, nhưng đây cũng là chấp niệm lớn nhất của Long Tôn.Hắc long ngủ say ba ngày ba đêm, ba ngày sau Lâm Minh mang theo hắc long rời khỏi Vạn Cổ Ma Khanh, tiến tới Thiên Diễn đại lục...Thời điểm Lâm Minh yên lặng quay trở về Thiên Diễn đại lục, trở lại rừng rậm thí luyện của Lâm thị thư viện thì thời gian đã trôi qua hai mươi lăm ngày, khoảng cách lịch lãm rèn luyện chấm dứt chỉ còn năm ngày nữa.Một ngày này trong rừng rậm mưa to, rừng rậm nguyên thủy chính là như vậy, mưa to chính là mưa như trút nước.Trong sương mù mênh mông, Lâm Minh gãi gãi đầu, hắn có ý định tiến vào rừng sâu, sau đó biên lý do vượt qua, nhưng mà lý do không dễ biên chút nào.Thời điểm hắn đang nhức đầu vì tìm lý do, hắn lại phát hiện trong rừng rậm để cho đệ tử lịch lãm rèn luyện đã tràn ngập binh lính.Đội ngũ binh lính này mặc áo giáp bạc thống nhất, mặc dù là mưa to tràn ngập rừng rậm nguyên thủy, bọn họ vẫn thân thủ tráng kiện, hành động như báo vồ mồi, vừa nhìn qua đã biết là binh sĩ tinh nhuệ.Những binh lính này đều có tu vị ngoài Tiên Thiên kỳ.Phải biết rằng võ giả Tiên Thiên kỳ đặt ở trong tông môn cũng có thể làm trưởng lão, nhưng mà tại Chu Tước thần quốc cũng chỉ có thể làm binh sĩ.Đội ngũ binh sĩ này không phải đội ngũ bình thường, bọn họ là ngân giáp quân đội nổi danh của Chu Tước thần quốc, rất nhiều đệ tử tốt nghiệp Lâm thị thư viện đều tiến vào ngân giáp quân đoàn lịch lãm, cũng đã có không ít cường giả nổi danh đi ra.Nhưng mà chi đội ngũ này chính là đội quân dòng chính của Lâm gia, cũng là một chi bộ đội bén như đao của Lâm gia.Bình thường không dễ dàng sử dụng, mà bây giờ những người này không ngừng dùng thần thức tìm tòi khu rừng, bọn họ hô hoán "An hoàng tử", bọn họ đang tìm Lâm Minh nhiều ngày.Nhìn thấy một màn này, Lâm Minh lại đau đầu.Có thể sử dụng ngân giáp quân đoàn cũng chỉ là phụ mẫu của hắn, bọn họ lo lắng an nguy của hắn cho nên mới phái ngân giáp quân đoàn ra.Lâm Minh kiên trì lao ra khỏi rừng cây.- An hoàng tử!

An hoàng tử ở đây!Có ngân giáp binh sĩ nhìn thấy Lâm Minh thì vui mừng, lớn tiếng la lên.

Trong lúc nhất thời rất nhiều binh sĩ lao tới vây quanh Lâm Minh.Một nam tử thân chiến giáp màu vàng, áo khoác tay ngắn và áo choàng đỏ đi tới, đôi mắt của hắn như hổ, thân cao tám thước, vai rộng.Nam tử này chính là thủ lĩnh ngân giáp quân đoàn, Chu Dục Thiên.Chu Dục Thiên là con rể Lâm gia.Hắn thân có huyết mạch dị chủng, tại Thiên Diễn đại lục này xem như thiên phú đỉnh cấp, hắn xuất thân gia tộc nhỏ, sau khi tiến vào Lâm thị thư viện cs được thành tích vô cùng tốt.

Sau đó tại Vũ Đạo trà hội lấy được vòng nguyệt quế, cối cùng được Lâm gia triệu làm phò mã.Sau khi Lâm Minh và Lâm Hiểu Cáp phi thăng, phụ mẫu Lâm Minh sinh ra ba hài tử, Chu Dục Thiên kết hôn với nhị muội Lâm Bình của Lâm Minh.- An hoàng tử, ngươi quá hồ đồ...Nhìn thấy Lâm Minh bình an trở về, Chu Dục Thiên không nói cái gì cho tốt.- An hoàng tử, ngươi không biết những ngày này lão phu nhân gấp tới mức cơm nước không ăn, sợ ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi cũng biết rừng rậm lịch lãm rèn luyện của Lâm thị thư viện rất nguy hiểm, trong nơi này có hung thú mà cao thủ Thiên Mệnh Bảng cũng không thể đối phó nổi, về sau không thể lại như thế.Chu Dục Thiên tiếc nuối rèn sắt không thành thép.Trong nội tâm Lâm Minh hổ thẹn, bình thường hắn biểu hiện tính cách phản nghịch, chỉ sợ phụ mẫu cho rằng hắn nghịch ngọm, một mình chạy vào trong rừng sâu.Lâm Minh đành phải nói xin lỗi.Hắn bị ngân giáp quân đoàn đưa trở về, mà Lâm mẫu sau khi nhận được tin tức thì đứng ở giao lộ ngoài rừng rậm đón hắn, nàng không có ngồi trong xe ngựa, mà là đứng dưới xe lo lắng nhìn quanh.Mưa to như trút nước, trên trời sét đánh ầm ầm, trên trán Lâm mẫu đã ướt sũng nước, tóc dính vào nhau, nàng đã quá sốt ruột.Đúng như Chu Dục Thiên đã nói, những ngày này Lâm mẫu không ngủ ngon.Mẫu thân trong thiên hạ đều là như thế, càng lo lắng cho con của mình thì càng dễ hỏng bét.-------Chương 2097: Một đời người một nhân sinh (5)Chương 2097: Một đời người một nhân sinh. (5)Nhìn thấy mẫu thân đứng trong mưa, Lâm Minh đau lòng, hắn quá sốt ruột đi tìm Long Tôn, mà tuổi của hắn lại không thể đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, thừa dịp có cơ hội ra ngoài lần này nên đi, không nghĩ tới mẫu thân lo lắng cho hắn thành ra như thế này.Hắn chạy tới chỗ mẫu thân.- An, lần này ngươi quá hồ đồ...Lâm mẫu oán trách, tuy ngữ khí trách cứ nhưng mà ánh mắt của nàng tràn ngập ân cần.- An, ngươi không có bị thương gì chứ?Lâm Minh lắc đầu, hắn thầm hạ quyết tâm, đời này hắn sẽ sống với phụ mẫu cho tới cuối nhân sinh, ở cạnh hai người cho tới tuổi già......Trường phong ba này chấm dứt, vốn Lâm Minh cho rằng chuyện này trôi qua rất nhanh.Nhưng mà hắn không ngờ sự thật không như thế,Bởi vì sự kiện này cho nên Lâm thị thư viện và Chu Tước thần quốc đều xuất hiện một ít lời đồn đãi.Ý tứ chính đại khái là phu phụ Lâm thị quá nuông chiều Lâm An, mà bản thân Lâm An chính là phá gia chi tử và dã hài tử (con hoang), xuất thân đê tiện, không có chỗ dùng, buồn nôn nhất là hắn mỗi ngày trừ trốn học thì đi gây tai họa.Lần này hắn đi vào trong rừng rậm lịch lãm rèn luyện chạy loạn, trực tiếp quấy nhiễu quá trình lịch lãm rèn luyện.Nếu như đệ tử Lâm thị thư viện gặp chuyện không may trong quá trình lịch lãm rèn luyện, học viện căn bản không quản, sẽ quy kết là tử vong ngoài ý muốn, loại chuyện này mỗi năm Lâm thị thư viện tổ chức lịch lãm đều có vài người.Nhưng mà Lâm An này mất tích hơn hai mươi ngày, trực tiếp làm Lâm thị gia tộc điều động ngân giáp quân đoàn tinh nhuệ đi tìm, hao tổn quân phí, hành động lớn, phá hư thí luyện của thư viện.Trong nội tâm đệ tử thư viện vô cùng bất mãn, Lâm An tính toán là cái gì, hắn chẳng có chút quan hệ nào với Lâm gia, hắn chỉ là con hoang bị phụ mẫu thân sinh ném đi mà thôi.Thiên phú, tu vị của hắn giống như người bình thường, nếu như là bình thường, hắn chẳng là cái thá gì cả.Phụ mẫu Lâm thị lại nuông chiều kẻ lông bông như thế, mặc hắn làm xằng làm bậy, còn chẳng khiển trách hắn chút nào, ngược lại còn huy động nhân lực đi tìm hắn về.Loại chính sách bất công này làm uy tín phu phụ Lâm thị bị ảnh hưởng.Có người thậm chí còn nói lý, phu phụ Lâm thị dù sao cũng chỉ là dân chúng chưa thấy qua các mặt xã hội mà thôi, nếu không phải bọn họ may mắn sinh ra đứa con trâu bò là Lâm Minh, chỉ sợ bọn họ đã sớm hết tuổi thọ, hóa thành xương khô.Cho dù hiện tại Lâm Minh đưa bọn họ ngồi vào vị trí này, trong tư tưởng dân chúng thì bọn họ không thích hợp can dự vào bất cứ chuyện gì của Chu Tước thần quốc, không có quyền lợi điều động quân đội của Chu Tước thần quốc, bọn họ nên tìm nơi dưỡng lão đi.Những nghị luận này có người hữu ý vô ý truyền vào tai của Lâm Minh.Lâm Minh nhíu mày, hắn ở kiếp này chỉ muốn làm bạn với cha mẹ, hiếu kính bọn họ, hưởng thụ tình thương của cha và tình yêu của mẹ, lại cảm ngộ sinh tử luân hồi. (Vốn đoạn: hưởng thụ tình thương của cha và tình yêu của mẹ, ghi thành phụ mẫu nghe không hay, nên sửa lại)Hắn không nghĩ cử chỉ vô tâm của hắn lại có người chỉ trích phụ mẫu hắn.- Thật sự là nơi có người thì có tranh đấu, ta vốn không tranh quyền thế, không đoạt quyền lợi, không ngờ có người nhìn chằm chằm vào ta...Lâm Minh có thể không quan tâm mình bị nghị luận gì, nhưng mà hắn không dễ dàng tha thứ cho kẻ gây chuyện cho phụ mẫu của hắnHắn có lẽ không cân nhắc thể diện của phụ mẫu hắn lúc trước, nhưng hành động của hắn đã khiến phụ mẫu bị không ít chỉ trích.Hắn đi nhìn bảng xếp hạng của Lâm thị thư viện một chút, vì cổ vũ đệ tử tiến lên, sau núi của học viện lập một tấm bia trận pháp, trên đó khắc tên mỗi đệ tử ưu tú nhất lên đó.Trừ chuyện đó ra, Lâm thị thư viện và Thất Huyền Vũ phủ là giống nhau, đều thiếp lập nhiều khảo hạch, mà mỗi lần khảo hạch đều có ghi chép, người bảo trì các ghi chép đều được đưa lên bản xếp hạng.Bảng xếp hạng này mỗi ngày đều có đệ tử tới xem, thậm chí mỗi tháng có thể tới xem vài chục lần.Mà Lâm Minh chưa bao giờ tới đây xem qua bao giờ.Hắn hôm nay tới xem, trên đó có một cái tên mà hắn chú ý, người này tên là Tư Đồ Minh Nguyệt...Nghe cái tên này, nữ hài có tên này lại nhiều lần xuất hiện trên bảng xếp hạng nhất, bởi vì nàng bảo trì vài ghi chép, thậm chí còn là người có ghi chép cao nhất trên bảng xếp hạng.- Tư Đồ Minh Nguyệt?Trong nội tâm Lâm Minh khẽ động, lai là họ Tư Đồ, Tư Đồ nhất mạch có nhiều người có dị chủng đan điền, thiên phú cực cao, chẳng lẽ...Lâm Minh tùy ý hỏi một tên đệ tử đang xem bảng xếp hạng, nói:- Tư Đồ Minh Nguyệt này là ai?Đệ tử được hỏi dùng ánh mắt khó chịu nhìn qua Lâm Minh, nhưng mà hắn không dám không trả lời vấn đề của Lâm Minh, hắn nói:- Ngươi ngay cả Tư Đồ Minh Nguyệt cũng chưa nghe qua...

Nàng chính là đệ tử xuất sắc nhất gần đây, là muội muội của Tư Đồ Yêu Yêu, là cháu ngoại của Tư Đồ Yêu Nguyệt.Đệ tử này nói ra đã chứng thực suy đoán của Lâm Minh, quả nhiên là đúng thế.Tư Đồ Yêu Nguyệt là thiên tài của Tu La thần quốc năm đó, nàng có tử cực đan điền, tinh thông hắc ám pháp tăc,s thiên phú đứng đầu thế hệ trẻ Tu La thần quốc.Về sau Tu la thần quốc truy sát Lâm Minh tới tận Thần Khí nhất tộc, buộc Lâm Minh đổ đấu, trong tranh tài cuối cùng, Lâm Minh đụng phải Tư Đồ Yêu Nguyệt.Tuy Tư Đồ Yêu Nguyệt là nữ tử, nhưng mà cầm đại hoang huyết kích kịch chiến với Lâm Minh, đánh khó phân thắng bại, cuối cùng Lâm Minh dựa vào luyện thể thuật đánh bại nàng.Tuy lúc ấy Tư Đồ Yêu Nguyệt lớn tuổi hơn Lâm Minh nhiều, nhưng có thể làm được điểm này cũng đủ kiêu ngạo rồi.Mà Tư Đồ Yêu Yêu chính là muội muội của Tư Đồ Yêu Nguyệt, nàng cũng có tử cực đan điền, năm đó Lâm Minh quay về hạ giới, nhìn thấy nàng đang đại chiến với Lâm Hiểu Cáp, kỳ thật Lâm Hiểu Cáp không thể áp chế Tư Đồ Yêu Yêu, cuối cùng dựa vào các loại bảo dược đánh vững căn cơ nên mới dựa vào sức chịu đựng thủ thắng, từ phương diện này đã nói rõ kỳ thật Lâm Hiểu Cáp đã bại trong tay Tư Đồ Yêu Yêu.Hiện tại Tư Đồ Yêu Yêu có cả con gái, hơn nữa nhìn bộ dáng lại là tử cực đan điền, thiên tài của Tư Đồ gia tộc này quá nhiều, tử cực đan điền chính là các nàng được di truyền mà có.Mà hắn và Tư Đồ gia tộc dường như có duyên phận quá nhiều...Lâm Minh học tập tại Lâm thị thư viện, lời đồn đãi vẫn tiếp tục xuất hiện.Nếu như Lâm Minh thả cảm giác ra sẽ nghe được rất nhiều người chỉ trích hắn.Phu thân Lâm thị dung túng con nuôi làm xằng làm bậy, không phải là các loại nghị luận bình thường gì đó, lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn lan tràn tới vua và dân cả Chu Tước thần quốc.Chuyện này làm Lâm Minh ngạc nhiên, hắn không cho rằng đây là chuyện lớn, nhưng mà có độc thủ ở sau màn khống chế hướng phát triển của dư luận.Có người đang nhắm vào mình?-------Chương 2098: Một đời người một nhân sinh (6)Chương 2098: Một đời người một nhân sinh. (6)Trong nội tâm hiện ra suy nghĩ này, mấy đời nhân sinh, hắn gặp qua không ít chuyện, dù sao thần quốc mạnh nhất Thiên Diễn đại lục, người cầm quyền có thể khống chế quyền lực lớn nhất cả đại lục, có thể chi phối tài nguyên phong phú, nếu như mình xuất hiện, chạm vào lợi ích của những người này, loại tình huống này diễn ra cũng hợp tình hợp lý.Tình thế càng ngày càng phức tạp.Nhưng mà thời điểm này trong triều có người đứng ra khống chế lời đồn đĩa, hắn bắt tay từ nhiều phương diện, làm cho lời đồn dần dần bình thường lại.Tuy có người bất mãn với Lâm Minh, nhưng tóm lại vẫn không còn hiển nhiên như trước kia.Người này chính là Đông Vương Lâm Tiểu Đông của Chu Tước thần quốc.Lâm Tiểu Đông là huynh đệ thời thiếu niên với Lâm Minh, lúc ấy Lâm Minh chia tay Lan Vân Nguyệt thì Lâm Tiểu Đông chiếu cố Lâm Minh rất nhiều.Về sau thành lập Chu Tước thần quốc, cơ hồ những người thân nhất của Lâm Minh, kể cả phụ mẫu, Lan Vân Nguyệt, Lâm Tiểu Đông đều tới đây.Lâm Tiểu Đông được phong vương, khi hắn còn bé phụ mẫu buôn bán, ở phương diện kết giao người quyền mưu rất có thiên phú, tăng thêm hắn là huynh đệ của Lâm Minh, có quan hệ tương đối gần với Lâm Minh, trong triều rất ít có người dám đắc tội với hắn.Thực lực của hắn không được, lại thu dưỡng một ít cao thủ khách khanh, bọn họ đều là Mệnh Vẫn Kỳ, thậm chí có người lăn lộn phong sinh khởi thủy trong triều, có được năng lực không nhỏ.- Tiểu tử ngươi nên tranh giành chút thể diện cho phụ mẫu của ngươi a.Lâm Tiểu Đông gặp Lâm Minh trong phủ đệ của mình, nện một quyền vào ngực Lâm Minh.Hơn hai trăm năm qua, Lâm Tiểu Đông đã mập ra, dáng người của hắn vốn không cao.

Mập mập như trứng gà, chỉ cái bụng đã to lớn, cúi đầu nhìn xuống không thể nhìn thấy ngón chân.Hắn bảo dưỡng cũng không tệ, lấy ba phu nhân và hơn mười tiểu thiếp, không ít tiểu thiếp có nội tình tu luyện không kém.Trừ chuyện đó ra, hắn còn có rất nhiều nha hoàn hầu hạ, trực tiếp tạo thành con nối dỗi chất đống, có hơn bốn mươi nhi tử và hơn ba mươi con gái.Hắn đấm một quyền vào ngực Lâm Minh, lại sờ đầu Lâm Minh, bộ dáng trưởng bối giáo huấn hậu bối, ánh mắt của hắn vốn không lớn, hơn nữa hắn lại béo, khi cười con mắt híp lại không thấy được, nhìn qua là bộ dáng gian thương mười phần.Lâm Minh nhớ tới Lâm Tiểu Đông vốn là tiểu đệ đi theo sau mông của hắn, bây giờ thành trưởng bối của hắn, hắn gặp mặt còn phải gọi một tiếng "Đông thúc".Đương nhiên Lâm Tiểu Đông gọi phụ mẫu Lâm Minh là đại bá và bá mẫu, bối phận không thể loạn, nhưng mà Lâm Tiểu Đông mới mặc kệ nhiều như thế, hắn không muốn gọi mao đầu tiểu tử như Lâm Minh là đại ca.Lâm Tiểu Đông những năm qua rất nhiều cố Lâm Minh, cảm thấy Lâm An rất giống Lâm Minh năm đó.Lâm Minh bị Lâm Tiểu Đông giáo huấn một trận, sau khi rời khỏi Đông Vương phủ, hắn tự nhiên không muốn phụ mẫu bị cuốn vào tranh đấu quyền lực, liền thu liễm một ít, bắt đầu chăm chỉ học tập.Một ngày này, đệ tử Lâm thị thư viện bắt đầu tiến vào rừng rậm nguyên thủy khi trước lịch lãm, lần lịch lãm trước bị hủy nên rất nhiều người không cầm được thành tích.Sau khi lịch lãm bắt đầu, rất nhiều người tốp năm tốp ba tiến vào trong rừng rậm, Lâm Minh lại đi một mình.Hắn đi trong rừng rậm không có mục đích, tùy ý đánh chết một ít tiểu hung thú.Trong rừng rậm này có rất nhiều hung thú cấp thấp, có đủ loại hung thú, đều có phân chia đẳng cấp, săn giết hung thú đẳng cấp khác nhau, có điểm đối ứng khác nhau, nếu có thể trong lần lịch lãm kiếm đủ thành tích, cho dù thông qua cũng chỉ được đánh giá đạt tiêu chuẩn.Hằn năm trong lịch lãm có phân nửa là đủ thành tích, phần lớn là hài lòng, ưu tú chỉ có mấy người, mà đánh giá trác tuyệt vài năm mới có một người.Vốn Lâm Minh định tìm đánh giá hài lòng và ưu tú là đủ rồi, như thế sẽ tăng thể diện cho phụ mẫu, cũng không quá mức kinh thế hãi tục.Mà thời điểm này hắn nghe được tiếng rít gào vang vọng.Ánh mắt của hắn nhìn xuyên thấu qua rừng nhiệt đới, nhìn thấy một thiếu nữ đang chém giết với một con độc thiềm mắt xanh.Độc thiềm mắt xanh là một loại hung thú lợi hại nhất trong rừng rậm nhiệt đới này, đánh chết nó là điều kiện tất yếu để được đánh giá "Trác tuyệt".Lâm Minh nhìn thấy thiếu nữ này, chính là Tư Đồ Minh Nguyệt.Trong lịch lãm rèn luyện mỗi năm có thể liên tục được đánh giá trác tuyệt cũng chỉ có mình Tư Đồ Minh Nguyệt.Nàng rất giống Tư Đồ Yêu Nguyệt lúc trẻ, mặc một thân áo tím, tư thái cao gầy, hai chân thon dài thẳng tắp, làn da của nàng trắng nõn nà, hoàn mỹ không tỳ vết.

Tuy biểu lộ của nàng lãnh đạm nhưng mà nàng cho người ta cảm giác không phải là băng sơn mỹ nhân không thể tiếp cận, mà là mang theo một cảm giác vũ mị yêu dị của yêu nữ, khiến người ta có cảm xúc khác thường,Mặc dù đối chiến với độc thiềm mắt xanh, Tư Đồ Minh Nguyệt cũng vô cùng yên tĩnh, dường như dung làm một thể với cảnh vật chung quanh.Lâm Minh và Tư Đồ nhất tộc có nhân quả không nhỏ, hắn tiêu diệt quốc gia của Tư Đồ Minh Nguyệt ---- Tu la thần quốc, thậm chí một ít trưởng bối của Tư Đồ Minh Nguyệt cũng vẫn lạc trong hạo kiếp đó.Vốn a di và mẫu thân của Tư Đồ Minh Nguyệt là Tư Đồ Yêu Nguyệt, Tư Đồ Yêu Yêu đều là thiên chi kiều nữ của Tu La thần quốc, được cả thần quốc ủng hộ, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng.Nhưng mà bởi vì Tu La thần quốc bị diệt, tỷ muội Tư Đồ Yêu Nguyệt không còn nơi nương tựa.Từ thiên chi kiều nữ ở trên cao, đột nhiên biến thành hoàng nữ vong quốc cực khổ, thân phận chênh lệch quá lớn.Tu La thần quốc có thể nói là tường đổ mọi người cùng đẩy, Tư Đồ Yêu Nguyệt và Tư Đồ Yêu Yêu bởi vì mỹ mạo và thiên phú nên bị một ít cường giả Thần Hải ngấp nghé, có người muốn thu các nàng, từ thời gian rất lâu lúc trước hai nàng cất bước rất gian nan.Từ phương diện này mà nói, Lâm thị gia tộc và Tư Đồ gia tộc có ân oán không đội trời chung còn chưa đủ.Từ sau khi trải qua một phen kịch chiến, rốt cuộc Tư Đồ Minh Nguyệt cũng đánh chết độc thiềm mắt xanh.Trong rừng rậm u ám, toàn thân của nàng là máu và dịch nhờn màu xanh lá, ngực đang phập phồng, hiển nhiên đánh chết hung thú cường đại như thế khiến nàng tiêu hao không nhỏ.Xoạt!Tư Đồ Minh Nguyệt lại đâm ra một kiếm, đâm thủng trái tim độc thiềm mắt xanh, tránh nó còn chưa chết.Sau khi xác định độc thiềm mắt xanh đã chết, nàng xoay người lại, lãnh đạm nhìn qua Lâm Minh, nàng đã sớm phát hiện Lâm Minh tồn tại, nhưng mà nàng không quan tâm, nàng ngồi xổm xuống xé bọc mủ màu xanh lá trên làn da độc thiềm mắt xanh, lấy ra một khối nội đan toàn là máu, đây là tín vật đánh chết hung thú.Sau đó nàng lại nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh từ trong mắt Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy một tia địch ý và xem thường.Tư Đồ gia tộc những năm này tuy đã khuất phục, hơn nữa sai lầm năm đó đã chuộc tội, nhưng mà không thể không thừa nhận, nhân tài của Tư Đồ gia tộc xuất hiện lớp lớp, huyết mạch của bọn họ cực kỳ xuất chúng.-------Chương 2099: Một đời người một nhân sinh (7)Chương 2099: Một đời người một nhân sinh. (7)Lâm Minh không biết trong nội tâm Tư Đồ Minh Nguyệt vẫn có một chấp niệm, chính là quốc gia của nàng bị Lâm Minh tiêu diệt, nàng tự nhiên cũng hận Lâm thị gia tộc, nhưng mà nàng không có khả năng đả đảo Lâm thị gia tộc, cho nên muốn chính diện đánh bại dòng chính của Lâm thị gia tộc tranh một hơi cho Tư Đồ gia tộc.Phải biết rằng năm đó Tư Đồ Yêu Nguyệt và Tư Đồ Yêu Yêu một bại trong tay Lâm Minh, một bại trong tay Lâm Hiểu Cáp.Đều là Lâm gia áp chế.Nhưng mà chờ tới lúc Tư Đồ Minh Nguyệt xuất thế, muốn đánh bại đệ tử Lâm thị gia tộc, tranh giành một hơi cho mẫu thân, Lâm thị gia tộc nhân tài tàn lụi, có cảm giác không chịu nổi một kích.Lâm gia trừ Lâm Minh và Lâm Hiểu Cáp ra, gia tộc không còn xuất hiện nhân tài nào khác, dù có được tài nguyên ủng hộ, đệ tử Lâm thị gia tộc quá bình thường.Tư Đồ Minh Nguyệt chiến không thể chiến, có cảm giác một quyền đánh vào không trung.Vốn nàng còn ôm hi vọng lâm An này lợi hại hơn, cảm thấy tên nàm giống Lâm Minh phi thăng Thần Vực năm đó, cho nên phải có thiên tư trác tuyệt mới đúng.Bản thân nàng không có khả năng đánh bại Lâm Minh, có thể đánh bại Lâm An cũng được, dù sao có người nói Lâm An là Lâm Minh chuyển thế.Nhưng mà nàng lại thất vọng lần nữa, Lâm An này căn bản là thiếu gia bất cần đời, bao cỏ mà thôi, làm cho nàng không có nửa phần hứng thú tranh hơn thua.Tư Đồ Minh Nguyệt thu hồi nội đan trong tay, quay đầu định rời đi, lúc này trong lòng Lâm Minh khẽ động, nhìn vào sâu trong rừng.Tư Đồ Minh Nguyệt còn không có cảm giác được, nhưng mà Lâm Minh lại phát hiện hào khí khác thường.Có hung thú cao cấp ở gần đây.Hung thú cao cấp bực này xuất hiện trong rừng rậm nguyên thủy nơi đây, đối với đệ tử Lâm thị thư viện mà nói tuyệt đối là tai nạn.Theo lý thuyết Lâm thị thư viện tuyệt đối không xuất hiện sai lầm này, thả hung thú đáng sợ như thế vào rừng rậm thí luyện.Tại sao có thể như thế?Trong chuyện này có một chút không đúng.Tốc độ hung thú cực nhanh, khoảng cách này sư phụ âm thầm thủ hộ cho mình phải phát hiện tình huống mói đúng, nhưng mà vì sao bọn họ không có chút phản ứng nào?Chẳng lẽ...Lâm Minh nhíu mày, cảm giác quét qua, hắn phát hiện một chuyện, chuyện này khiến nội tâm của hắn trầm xuống.Tinh thần lực của Lâm Minh vô cùng cường đại, cường đại tới mức nhẹ nhõm xuyên qua tinh thần chi hải của hung thú, vì vậy có thể ở trong tinh thần chi hải của hung thú nhìn thấy tinh thần lạc ấn của võ giả.Cũng nói đúng hơn, hung thú cao cấp này là khế ước thú của võ giả, là bị võ giả khống chế.Có người âm thầm thao túng hung thú ẩn nấp vào trong rừng rậm này giết người.Mà bây giờ nhìn phương hướng hung thú tiến tới, chỉ có thể là giết hắn hoặc là giết Tư Đồ Minh Nguyệt, rốt cuộc là giết ai?

Lâm Minh kết hợp phong ba lời đồn lúc trước, hắn nhanh chóng đoán ra...- Thì ra là có người muốn hại ta, là lo lắng phụ mẫu ta quá nuông chiều ta, mang tài nguyên trân quý của Chu Tước thần quốc cho ta, cuối cùng thậm chí là giao quyền lực cả thần quốc cho ta sao?Nghĩ tới những chuyện này, trong nội tâm Lâm Minh cười lạnh, phụ mẫu hắn tự nhiên được uy vọng của hắn lưu lại lúc trước bảo hộ, không người nào có thể động tới bọn họ được.Nhưng có người lợi dụng phụ mẫu của mình không hiểu công pháp vũ kỹ, cũng không hiểu quyền mưu, chậm rãi thao túng triều chính, ảnh hưởng quyết định phụ mẫu mình.Thậm chí bọn họ có thể thông qua phương thức ẩn nấp đạt được quyền lực từ tay phụ mẫu Lâm Minh, tước quyền lực phụ mẫu hắn.Hơn nữa dù sao phụ mẫu của hắn chỉ là phàm nhân, dù có được nhiều linh đan diệu dược ủng hộ, cũng chỉ sống được hai ngàn năm, đợi tới lúc phụ mẫu buông tay nhắm mắt, thần quốc mênh mông này rơi vào tay của ai?Đây là vấn đề nghiêm trọng, liên quan tới lợi ích lớn như thế, tự nhiên là có người muốn phân một chén canh.Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này, đầu hung thú cao cấp kia đã tới gần.Tư Đồ Minh Nguyệt vốn đã đi mười bước, đột nhiên thân hình của nàng chấn động, tự nhiên quay người lại nhìn vào một hướng của rừng rậm, sau đó biến sắc.- Ly Hỏa Ngô Công!Trong rừng rậm này xuất hiện hung thú cao cấp như thế?Tư Đồ Minh Nguyệt hoa dung thất sắc, Ly Hỏa Ngô Công này có thể đánh chết cường giả Mệnh Vẫn Kỳ, mà Tư Đồ Minh Nguyệt mới mười mấy tuiooir mà thôi, còn chưa tới Tiên Thiên Kỳ, thực lực chênh lệch quá lớn, bản thân nàng căn bản chưa đủ nhét kẽ răng của Ly Hỏa Ngô Công.- Ngu ngốc!

Đứng đó chờ chết sao?Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy Lâm Minh còn ngây ngốc ở đó, lập tức giận dữ.

Nàng đánh ra một cây roi dài, trực tiếp trói Lâm Minh lại, hai tay vung lên mang theo Lâm Minh cùng bay đi, hai người nhanh chóng chui vào bụi cỏ.- Không muốn chết thì đừng nhúc nhích.Tư Đồ Minh Nguyệt một tay đè Lâm Minh xuống, sợ tên ngốc này bạo lộ vị trí của bọn họ.

Hơn nữa nàng suy đoán Lâm Minh căn bản không biết xảy ra cái gì, thậm chí Lâm Minh nhìn thấy Ly Hỏa Ngô Công còn không có nhận ra, loại chuyện này xảy ra trên người kẻ không học vấn không nghề nghiệp là bình thường, ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào.Nàng nhanh chóng dùng chân nguyên truyền âm cho Lâm Minh, sau đó cong ngón tay trái búng một cái, một viên đạn tín hiệu bay lên trời.Đây là tín hiệu cầu cứu của đệ tử Lâm thị thư viện, dù sao lão sư phụ trách cứu viện có hạn, một khi xảy ra tình huống nguy hiểm, đệ tử có thể thông qua đạn tín hiệu cầu cứu.Tư Đồ Minh Nguyệt không trông cậy mình có thể chạy thoát khỏi Ly Hỏa Ngô công, lại càng không mong tốc độ của mình nhanh hơn Ly Hỏa Ngô Công.

Biện pháp duy nhất của nàng là nhanh chóng nấp đi, gửi hy vọng vào những lão sư chạy tới cứu viện hoặc là Ly Hỏa Ngô Công chỉ đi ngang qua đây, như vậy bọn họ có thể sống sót.Nhưng mà thời điểm này đột nhiên nội tâm Tư Đồ Minh Nguyệt mát lạnh, nàng như rơi vào trong hầm băng.Đạn tín hiệu nàng bắn lên trời vỡ vụn, sau đó tàn phiến đạn tín hiệu này bị hắc ám thôn phệ, trực tiếp tan thành mây khói.

- Chuyện này...Toàn thân Tư Đồ Minh Nguyệt lạnh như băng, loại biến hóa này là có người ác ý dùng hắc ám ý cảnh làm ra, thôn phệ tất cả, chỉ có hắc ám ý cảnh mới có thể khiến đạn cứu viện tan biến không còn lại mảnh vỡ.Đột nhiên nàng ý thức một chuyện đáng sợ, khả năng này làm cho nàng hít thở không thông.Có người muốn giết nàng hoặc là Lâm Minh, hắn trà trộn vào trong đội ngũ đệ tử thí luyện của Lâm thị thư viện, lại âm thầm sai kiến Ly Hỏa Ngô Công tới giết nàng hoặc Lâm Minh, sau đó công bố ra ngoài là bọn họ chết trong thí luyện, như thế càng hợp với tình cảnh của thí luyện.Người này vô cùng có khả năng là cao thủ của Lâm thị thư viện.- Chúng ta chạy mau!Tư Đồ Minh Nguyệt nhanh chóng nói ra, hiện tại tay của nàng đã đổ mồ hôi lạnh, nàng đã đoán được, mặc kệ mục tiêu là ai, kết quả sẽ là giết người diệt khẩu, hai người bọn họ đều phải chết.-------
 
Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 2100-2199


Chương 2100: Một đời người một nhân sinh (8)Mà Tư Đồ Minh Nguyệt nói ra lời này, một con rết toàn thân đỏ hồng đã xuất hiện trước mặt.Con rết đáng sợ này cao chừng mười trượng, toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt, giáp xác nóng rực, hai cái càng sắc bén mở rộng, những nơi nó đi qua những đại thụ cao lớn bị chặt đứt như rơm rạ.Tốc độ của nó quá nhanh, nhanh tới mức khiến người ta tuyệt vọng, nó vừa xuất hiện đã không dừng lại chút nào, trực tiếp lao thẳng về phía Lâm Minh và Tư Đồ Minh Nguyệt, hai cái càng nóng và có độc như trường thương đâm thẳng tới.Trong nháy mắt Tư Đồ Minh Nguyệt cảm giác tử vong chưa bao giờ gần như hiện tại.Cảm giác tuyệt vọng, nàng cắn chặt răng, dùng hết khí lực toàn thân chém ra một kiếm, một kích này nàng căn bản không mang theo chút hy vọng nào, thậm chí còn không trông cậy lưu lại một chút dấu vết trên giáp xác con rết, chỉ là nàng không cam lòng, phản ứng bản năng khi tuyệt vọng và tức giận.Nàng chẳng lẽ cứ chết ở chỗ này?Bị chết không minh bạch, thậm chí là ai giết mình, vì mục đích gì giết mình cũng không rõ ràng?Mẫu thân rất đau lòng đúng không?Trong nháy mắt này, trong đầu Tư Đồ Minh Nguyệt hiện ra đủ loại ý niệm, nàng trơ mắt nhìn qua lưỡi hái tử thần tới gần, giống như trường thương đâm vào ngực của nàng, cũng cảm thấy một kiếm của nàng mềnh yếu vô lực tới mức đáng thương bổ vào trán Ly Hỏa Ngô Công.Nàng có thể nghe được tiếng trái tim bị đâm thủng, âm thanh máu tươi phun ra như suối, nhưng mà trong nháy mắt này chuyện nàng tưởng tượng không xảy ra.Nàng bay bổng lên, một kiếm chém vào trán Ly Hỏa ngô Công lập tức bộc phát lực lượng không thể tưởng tượng, giống như một kiếm cực kỳ huyền diệu tỏa ra thần quang sáng ngời.Đây là...Tư Đồ Minh Nguyệt mở to hai mắt, Ly Hỏa Ngô Công bị một kiếm của nàng đâm thủng trán, giáp xác của nó mềm như đậu hủ.Một đạo kiếm khí hình bán nguyệt mạnh mẽ chưa từng có, trực tiếp chém thẳng qua thân hình dài hơn mười trượng của Ly Hỏa Ngô Công.Ly Hỏa Ngô Công lao tới cực nhanh, trong khoảng khắc giống như bị cánh tay lớn nắm chặt giữa không trung.Sau đó một đạo kim sắc quang mang kéo dài từ đầu tới chân Ly Hỏa Ngô Công, sau một khắc thân thể Ly Hỏa Ngô Công bị vỡ ra, bị chém thành hai nửa.Ba!

Ba!Ly Hỏa Ngô Công bị chém thành hai nửa rơi xuống đất, kim quang biến mất, máu tươi nhuộm đỏ cả khu đất.Có câu trùng chết trăm năm vẫn còn cương, Ly Hỏa Ngô Công bị chém thành hai nửa cũng nên còn một hơi, sau đó giãy dụa điên cuồng, đây mới là thời điểm uy hiếp lớn nhất.Thế nhưng mà một kiếm của Tư Đồ Minh Nguyệt chém nó, Ly Hỏa Ngô Công chết rất trực tiếp, không còn nửa phần sinh cơ, ngay cả động cũng không động đậy.Nhìn thấy cảnh này, Tư Đồ Minh Nguyệt mở to mắt ra nhìn, nàng há to miệng ra, không dám tin nhìn qua cảnh này.Tình cảnh trước mắt giống như mình chém giết đã chém giết một con Ly Hỏa Ngô Công mạnh hơn cả cường giả Mệnh Vẫn Kỳ, đương nhiên không phải, bởi vì nó không có khả năng xảy ra.Mà nơi phát ra của lực lượng vừa rồi hình như là sau lưng nàng, đột nhiên nàng quay đầu nhìn qua Lâm Minh.Lâm Minh hiện tại đứng cách Tư Đồ Minh Nguyệt ba thước, trên mặt hắn không nhìn thấy chút bối rối nào cả, hắn cực kỳ trấn định, trên sắc mặt chỉ có một chút...

Âm trầm!Hai mắt của hắn thâm thúy như hàn đàm, khiến ai nhìn vào cũng rét lạnh tâm can, sợ hãi bao phủ toàn thân.Loại rét lạnh này giống như xuất phát từ tức giận, có khả năng là từ nguyên nhân khác, nhưng nó tuyệt đối không phải sợ hãi.Vừa rồi đối mặt Ly Hỏa Ngô Công có thể đánh chết cường giả Mệnh Vẫn Kỳ, nhưng mà thiếu niên này hoàn toàn không sợ hãi chút nào cả.Không biết vì sao, Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn qua Lâm Minh lại có chút bất an, nàng vốn không tin tưởng chuyện này, bởi vì nghĩ tới lại biến thành kẻ ngu ngốc, một tên thiếu gia hoàn khố, làm xằng làm bậy vì sao có biểu lộ trấn định như vậy?Nàng thậm chí có cảm giác này, trên người Lâm An hình như che dấu bí mật kinh thiên nào đó.Lần tập kích này hiển nhiên là nhắm vào Lâm An, không phải là nàng.Nhưng mà bọn họ xuất động hung thú cường đại như thế, không thể đánh chết Lâm An, rốt cuộc là lực lượng kia xuất phát từ tay của ai?Sẽ không phải tới từ tay...

Lâm An chứ?Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn qua Lâm An, nàng dù thế nào cũng không tin tưởng một Lâm An còn trẻ hơn nàng lại có năng lực chém giết Ly Hỏa Ngô Công, nó quá không hợp lẽ thường.Thời điểm này đột nhiên trong rừng vang lên tiếng "Xoạt xoạt", hai mươi tiếng vang yếu ớt vang lên, nếu không cẩn thận nghe thì không cách nào phát hiện ra.Là ai?Trong lòng Tư Đồ Minh Nguyệt căng thẳng, có người, hon nữa còn là cao thủ!Nhưng mà nàng lại cảm giác được, người âm thầm ẩn nấp kia không phải ở gần bọn họ, mà là cách thật xa.Đúng, người dùng hắc ám ý cảnh hủy diệt đạn tín hiệu của nàng, thậm chí có thể là lão sư của Lâm thị thư viện.Bọn họ tham gia vào lần ám sát này, sau khi thất bại đã bỏ trốn.Tuy bọn họ không đoán được thứ gì đã giết Ly Hỏa Ngô Công,m nhưng mà không hề nghi ngờ, có thể dễ dàng chém giết Ly Hỏa Ngô Công, tất nhiên có thể giết bọn họ dễ dàng.Bởi vì bọn họ không mạnh hơn Ly Hỏa Ngô Công.- Bọn chúng trốn...Tư Đồ Minh Nguyệt không biết nên làm thế nào, chỉ nhìn về phía Lâm Minh, tự nhiên nàng không ngăn được, nàng muốn nhìn Lâm Minh có thể lấy ra thứ gì đó hoặc là nên có hành động phù hợp.Lâm Minh nhíu mày nhìn Tư Đồ Minh Nguyệt.- Ngươi còn không mau đi đi, đứng ngây ngốc ở đó làm cái gì?

Chờ bọn chúng triệu tập viện binh tới giết ngươi diệt khẩu sao?Lâm Minh nói câu này như một chậu nước lạnh tưới vào người Tư Đồ Minh Nguyệt.Ngay vào mấy hô hấp trước, nàng còn tức giận và mắng Lâm Minh "Ngu ngốc!

Đứng đó chờ chết sao?".

Trong nháy mắt sau đã bị Lâm Minh trả lại.Lâm Minh không nói sai, tình thế hiện tại không rõ, nhanh chóng rời khỏi đây tìm cứu viện mới là vương đạo, ở đây có khả năng bị đối phương công kích, thập phần nguy hiểm.Nàng vừa muốn trốn, quay người nhìn về phía Lâm Minh, muốn hỏi Lâm Minh tìm kiếm cứu viện, tìm ai mới tốt, dù sao hiện tại tình huống phức tạp, Tư Đồ Minh Nguyệt không rõ ai là người tốt, ai là người xấu, vạn nhất chui đầu vào lưới thì chết oan ngay.Nhưng mà nàng vừa quay đầu đã phát hiện, vào thời điểm nàng quay người thì Lâm Minh đã biến mất...- Lâm An...

Lâm An đâu rồi?Tư Đồ Minh Nguyệt không thể tin nhìn qua nơi Lâm Minh biến mất, chỗ đó chỉ còn lại cỏ xanh và bụi cỏ lung lay theo gió, khí tức thuộc về Lâm Minh đã biến mất.Tư Đò Minh Nguyệt ngẩn người, nàng vừa quay người lại, nhưng mà chỉ một hô hấp đối với võ giả dưới Hậu Thiên Kỳ mà nói, không có khả năng có tốc độ nhanh như vậy, cũng không có động tác nhẹ như vậy, rời khỏi khiến nàng không phát hiện ra.Loại cảm giác này giống như Lâm Minh trực tiếp thuấn di rời đi.Hắn sao có thể làm được?Tư Đồ Minh Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, đúng lúc này nàng nghe được sâu trong rừng có tiếng kêu sợ hãi vang lên....-------Chương 2101: Một đời người một nhân sinh (9)Chương 2101: Một đời người một nhân sinh. (9)Trong rừng rậm hắc ám, Tống Đinh đang chạy trốn, bên tai hắn tiếng xé gió vù vù, cảnh sắc rừng rậm lướt nhanh ra phía sau hắn.Hắn là lão sư Lâm thị thư viện, tu vị Mệnh Vẫn Kỳ, hắn bị một người thần bí đáp ứng chỗ tốt phi thường mê người, có ý định gia hại Lâm Minh.Hơn nữa không cần hắn động thủ, người thần bí sẽ sử dụng Ly Hỏa Ngô Công chém giết Lâm Minh, đối mặt với hung thú cao cấp như Ly Hỏa Ngô Công, Tống Đinh không phải là đối thủ, cho dù thất thủ không thể bảo hộ Lâm Minh hắn cũng không chịu tội quá nhiều.Vốn tưởng rằng chuyện này vô cùng nắm chắc, hơn nữa hại một Lâm An không được ưa thích, là con nuôi không nên thân, Tống Đinh không có cảm giác áp lực quá lớn.Nhưng mà dưới tình huống nắm chắc như thế, Ly Hỏa Ngô Công đột nhiên bị Tư Đồ Minh Nguyệt phanh thây.Tống Dinh phán đoán đầu tiên chính là có đại năng Thần Hải âm thầm bảo hộ Lâm An, Tống Đinh không cách nào tưởng tượng nổi.

Tại sao có cường giả Thần Hải âm thầm để bụng kẻ quần là áo lượt như Lâm An này, nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn chỉ có thể bỏ trốn, nếu không người thần bí Thần Hải kia sẽ giận chó đánh mèo.Hắn đang kinh hồn táng đảm, tốc độ đạt tới tận cùng, mà thời điểm này cách mười trượng hướng hắn trốn, hư không đột nhiên bị xé rách, một thiếu niên sắc mặt lạnh lùng đạp không hiện ra, trực tiếp xuất hiện trước mặt Tống Đinh.Biến hóa đột nhiên này khiến Tống Đinh kinh hồn táng đảm.Xé rách hư không, thuấn di tới trước mặt của mình, đây là thủ đoạn bực nào?Tại hạ giới này xé rách hư không cũng không khó, nhưng mà võ giả Thiên Diễn đại lục lý giải không gian pháp tắc còn không có đạt tới bước này.Đột nhiên thân hình Tống Đinh dừng lại, khí huyết toàn thân vận chuyển cuồn cuộn, hắn thấy rõ người thần bí xuất hiện trước mặt của mình, Tống Đinh mở to mắt ra, gương mặt vặn vẹo khó hiểu, biểu hiện ngũ vị tạp trần.- Ngươi...

Vì sao là ngươi...Tống Đinh không thể tin nổi, thiếu niên này chính là Lâm An, hai mắt của hắn thâm thúy như hàn đàm, đủ để đông cứng linh hồn của Tống Đinh, ánh mắt căn bản không thuộc về thiếu niên này, không thuộc về thiếu niên mười lăm tuổi.Xé rách hư không thuấn di xảy ra trên người thiếu niên, chẳng lẽ Ly Hỏa Ngô Công vừa rồi bị thuấn sát cũng là Lâm An âm thầm động thủ?

Hắn làm sao có được thực lực như thế?Trong lúc nhất trong suy nghĩ trong đầu Tống Đinh đảo loạn, một kẻ gây tai họa hay trốn học, bất cần đời, thành tích rối tinh rối mù, mà Lâm An trước mặt ánh mắt lạnh lùng, toàn thân tỏa sát khí như ma thần, hai Lâm An không ngừng trọng điệp lên nhau.Tống Đinh có cảm giác mình sắp sụp đổ, loại chuyện hoang đường này làm sao có thể xảy ra?

Một thiếu gia quần là áo lượt vì sao có thể thâm tàng bất lộ?

Hơn nữa dù thiên phú của hắn có cao thì tuổi cũng là hạn chế trí mạng!- Ngươi...

Rốt cuộc ngươi là ai?Tống Đinh cảm giác Lâm Minh trước mặt chính là ác ma đang ẩn nấp.Nhưng mà thời điểm này Lâm Minh vươn tay ra bóp cổ Tống Đinh, Tống Đinh không thể động đậy, thân thể của hắn bị không gian pháp tắc giam cầm.- Ai sai sử?Giọng của Lâm Minh giống như từ cửu u địa ngục vọng ra, làm cho toàn thân Tống Đinh rét run lên.- Không...

Không biết...

Ly Hỏa Ngô Công kia...

Không, không phỉa khế ước thú của ta đâu...Tống Đinh bị dọa vỡ tim, bị không gian giam cầm khiến hắn không dám phản kháng Lâm Minh, mà hắn thật sự không biết kẻ nào sai sử mình, toàn thân người nọ bao phủ trong áo choàng đen.Lâm Minh cười lạnh, nói:- Không cần nói, ta tự mình tìm!Hai mắt Tống Đinh mơ hồ, vẻ mặt nhăn nhó, hắn tới chết cũng không dám tin mình bị thiếu niên mười lăm tuổi chém giết.Lâm Minh thúc dục ma phương, lực lượng màu đen bao phủ tinh thần chi hải của Tống Đinh, tất cả trí nhớ của hắn bị hút đi, toàn bộ chảy vào trong hồn hải Lâm Minh.Lâm Minh nhanh chóng tìm được tin tức cần tìm, trong trí nhớ của Tống Đinh, đối phương bao phủ toàn áo choàng đen, thân hình cao lớn.Hắn cho Tống Đinh một viên đan dược, giúp Tống Đinh có thể đột phá cảnh giới Mệnh Vẫn tiếp theo, về phần đối phương là kẻ nào, Tống Đinh hoàn toàn không biết rõ, hắn chỉ biết nếu giết Lâm Minh, như vậy hắn còn có chỗ tốt khác lớn hơn.Lâm Minh cười lạnh, tiện tay ném thi thể Tống Đinh sang một bên, sau đó hắn xé rách hư không, biến mất không thấy gì nữa.Lâm thị thư viện phái ra hai người âm thầm bảo hộ, đương nhiên Lâm Minh sẽ không bỏ qua cho tên còn lại.Xoạt!Một cây thương màu đen xuyên qua hư không, lão sư trung niên đang dùng tốc độ nhanh nhất thoát đi, trực tiếp bị thương mang xuyên qua cổ họng.Hắn không tin nhìn thấy cổ của mình phun máu tươi như suối, hắn rơi xuống đất đụng gãy vài cây đại thụ.Lâm Minh đi xuống, tìm tòi hồn hải lão sư này, cũng không tìm được tin tức đáng giá gì cả.Lâm Minh nhíu mày, hắn nhớ kỹ tinh thần lạc ấn của tên cường giả điều khiển Ly Hỏa Ngô Công, chỉ cần đụng phải tên chủ nhân con Ly Hỏa Ngô Công kia thì hắn sẽ nhận ra ngay.Nhưng mà hiện tại tu vị hắn chưa đủ cao, không cách nào dùng cảm giác bao phủ toàn bộ Chu Tước thần quốc, nếu không có thể tìm ra đối phương trong biển người mênh mông.Hắn biết rõ cách làm vừa rồi đã đánh rắn động cỏ, nhưng mà hắn không quan tâm.Đúng lúc này nội tâm Lâm Minh khẽ động, hắn cảm giác thân ảnh thiếu nữ áo đen tiềm hành trong rừng rậm, nàng nắm chặc kiếm trong tay, ngừng thở, cảnh giác quan sát bốn phía.Nàng là Tư Đồ Minh Nguyệt.Sau khi Lâm Minh biến mất, nàng không có rời đi cầu viện, mà là dọc theo phương hướng hai lão sư chạy trốn, cẩn thận tiến lên.Nàng muốn nhìn xem xảy ra chuyện gì, cũng muốn biết thiếu niên thần bí có bí mật gì.Lâm Minh nhíu mày, hắn nhìn qua thi thể trước người, biết rõ đột nhiên chết hai lão sư, chuyện này không dấu diếm được.Hắn vung tay thu hồi thi thể này, sau đó xé rách hư không thu thu thể còn lại.Hắn trở lại trước thi thể Ly Hỏa Ngô Công, ném hai thi thể này vào trong người Ly Hỏa Ngô Công, lại lấy hỏa diễm thiêu hai người thành tro bụi.Xử lý xong tất cả, Lâm Minh lặng lẽ rời đi.Thi thể hia người bị phát hiện nhanh chóng, bọn họ nhận định là Ly Hỏa Ngô Công chém giết, nhưng mà Ly Hỏa Ngô Công bị ai giết thì không biết.Một ít tồn tại Thần Hải Kỳ xuất hiện trong rừng rậm, một kiếm chém giết Ly Hỏa Ngô Công, người này tới rừng rậm này làm cái gì?Cường giả Thần Hải Kỳ của Chu Tước thần quốc tìm toàn bộ tư liệu có thể tra sau đó đi hỏi thăm những cường giả Thần Hải Kỳ ở các nơi, sau đó đạt được đáp án là không biết.Giết chết Ly Hỏa Ngô Công, không phải người nào trong bọn họ, như vậy là ai?Thí luyện chấm dứt.Tư Đồ Minh Nguyệt đạt được thành tích trác tuyệt.Lâm thị thư viện khánh công cho Tư Đồ Minh Nguyệt, rất nhiều đệ tử Lâm thị thư viện hâm mộ nàng, trong lúc nhất thời Tư Đồ Minh Nguyệt uy vọng lên cao, trở thành thần tượng của thế hệ trẻ trong Chu Tước thần quốc.-------Chương 2102: Một đời người một nhân sinh (10)Chương 2102: Một đời người một nhân sinh. (10)Không biết có bao nhiêu người lấy lòng Tư Đồ Minh Nguyệt, cũng có rất nhiều thế lực lớn ý đồ lôi kéo Tư Đồ Minh Nguyệt, còn có rất nhiều hoàng tử thân phận hiển hách, người thừa kế thế lực lớn muốn cầu hôn Tư Đồ Minh Nguyệt.Có thể lấy một mỹ nhân trong tương lai trở thành trợ lực lớn cho mình, chỗ tốt quá không thể tưởng tượng nổi.Kết quả Tư Đồ Minh Nguyệt trở thành thiên chi kiều nữ chạm tay có thể bỏng của cả Chu Tước thần quốc, cơ hồ người hâm mộ nàng có thể vây một vòng chiểu trạch hắc ám tám ngàn dặm.Danh tiếng này có thể so sánh với công chúa Lâm Hiểu Cáp của Chu Tước thần quốc những năm trước.Nhưng mà Tư Đồ Minh Nguyệt không có nửa phần cảm giác hưng phấn, nàng là người biết rõ tình cảnh khi đó từ đầu tới cuối.Nàng trơ mắt nhìn Ly Hỏa Ngô Công bị một kiếm của mình chém làm hai, cảnh này hiện ra rất rõ ràng trong đâu của nàng.Trừ chuyện đó ra, nàng biết rõ hai lão sư bảo hộ Lâm Minh vào thời điểm Ly Hỏa Ngô Công bị chém giết đã bỏ chạy thật xa.Nếu không có đoán sai, tiếng kêu thảm là một lão sư phát ra.Hai người là cao thủ Mệnh Vẫn Kỳ, tốc độ chạy trốn cực nhanh, chỉ hai hô hấp đã bị người ta giết chết.Mà Lâm Minh đồng thời biến mất cũng khiến Tư Đồ Minh Nguyệt liên tưởng khó tin.Nàng đi tìm thi thể hai lão sư, không có tìm được.Sau khi quay về nhìn thấy bên cạnh thi thể Ly Hỏa Ngô Công có hai đống tro tàn, điều này là có người cố ý làm ra, sau khi giết hai lão sư liền ngụy trang thành Ly Hỏa Ngô Công giết, kết quả người của Lâm thị thư viện bị lừa.Tất cả rốt cuộc là ai làm?

Là hắn sao?Kết quả này hiện ra trong lòng Tư Đồ Minh Nguyệt, nhưng mà nàng không nói cho kẻ nào biết về chuyện Ly Hỏa Ngô Công và Lâm Minh.Nhưng mà nàng lúc đi học tại Lâm thị thư viện, thời điểm tu luyện bình thường, hữu ý vô ý đi ngang qua khu vực Lâm Minh thường xuyên qua lại, đôi mắt phượng vô ý thức tìm tòi thân ảnh của hắn...Mấy ngày này Tư Đồ Minh Nguyệt lại gặp Lâm Minh.Đây là một buổi chiều ánh mặt trời sắp tàn, bên cạnh sườn núi có thiếu niên thần bí đang gối lên cánh tay của mình, nằm trên đồng cỏ, ngậm cọng cỏ xanh phơi nắng.Hắn mặc cẩm y viện phục sạch sẽ mà quý giá, trên người treo vài món bảo khí trân quý, dung mạo của hắn thanh tú mà suất khí, tư thế thích ý lại lười biếng.Hắn nằm đó như nam hài nhà bên, Tư Đồ Minh Nguyệt không cách nào liên tưởng tới thân ảnh của hắn khi ở trong rừng rậm hắc ám.Nếu không phải hai lão sư thật sự chết đ, nàng thậm chí cho rằng khi đó là đang nằm mơ.- Minh Nguyệt tỷ, ngươi cũng ở đây sao, thật là trùng hợp!Ngay thời điểm Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn qua Lâm Minh, đột nhiên có giọng nói truyền tới, Tư Đồ Minh Nguyệt quay đầu lại, một thanh niên cẩm y chừng mười bảy mười tám tuổi đang cầm theo thanh kiếm, đi xuống giáo trường, hắn nhìn Tư Đồ Minh Nguyệt tươi cười.Hắn là hoàng tử Đại Dã thần quốc, dùng thiên phú của hắn có hi vọng để được xác định là thái tử, ít nhất tương lai có thể thành thân vương, hắn vẫn có hảo cảm với Tư Đồ Minh Nguyệt.Nhưng mà hắn không có quấn quít chặt lấy Tư Đồ Minh Nguyệt, mà là bảo trì khoảng cách thích hợp, làm cho người ta không tới mức phản cảm.- Minh Nguyệt tỷ đang nhìn cái gì thế?Thanh niên này nhìn thấy Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, hắn cũng nhìn sang.Lâm Minh xuất hiện làm cho thanh niên nhíu mày, Tư Đồ Minh Nguyệt vì sao quan tâm tới tên quần là áo lượt này thế?- Lâm An tên này hơi tà môn, nghe nói hai lão sư chết đi lúc trước đều là người bảo vệ hắn, hắn không có việc gì nhưng lão sư lại chết...

Hơn nữa kỳ quái là hắn lại thông qua thí luyện, còn lấy được thành tích ' hài lòng ', dùng trình độ của hắn thì có vấn đề.Thanh niên này thấy Tư Đồ Minh Nguyệt nhíu mày không trả lời hắn.Một khắc này trong lòng của nàng đột nhiên sinh ra suy nghĩ mà nàng vô cùng kinh hãi, Lâm An ở tuổi này ẩn giấu sâu như thế, mà thực lực chân chính của hắn lại hoàn toàn vượt qua lẽ thường...Đây không thể dùng thiên tài để giải thích.Hơn nữa tướng mạo của hắn giống người kia năm đó như vậy.

Phải chăng có một loại khả năng, Lâm An thật sự là người đó chuyển thế?Có suy nghĩ này nên Tư Đồ Minh Nguyệt hít khí lạnh, Lâm Minh nằm trên đồng cót đột nhiên xoay đầu lại, nhìn qua Tư Đồ Minh Nguyệt, ánh mắt của hắn giống như xuyên thấu tất cả, trên giáo trường này trong mắt hắn chẳng có gì bí mật.Ngày qua ngày, năm qua năm.Ba năm qua đi, Lâm Minh mười tám tuổi.Ba năm này thực lực Lâm Minh phát triển như tên lửa.Sau khi hắn đạt được tân sinh, vốn tinh hoa của hắn tích lũy xuống rót vào trong thân thể mới, chẳng những không có suy giảm, ngược lại còn tăng cường theo tân sinh.Cho nên phương diện thân thể khí huyết Lâm Minh không cần tu luyện.Mà nội thế giới của hắn cũng được cũng cố.Tu vị của hắn rơi thẳng xuống đáy cốc, đan điền của hắn cũng là nội thế giới mà không phải Toàn Đan.Cho nên Lâm Minh tu luyện không gặp vấn đề bình cảnh, chỉ cần năng lượng hợp lại trong nội thế giới, thế giới này sẽ vững chắc ở Thánh Chủ đỉnh phong cho Lâm Minh.Lại nói pháp tắc càng không dùng, Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc khi chuyển sinh không có giảm bớt, ngược lại trong những năm này hắn có lĩnh ngộ mới.Kể từ đó Lâm Minh tu luyện không tồn tại vấn đề căn cơ, căn cơ của hắn vô cùng vững chắc.Hiện tại Lâm Minh tu luyện chính là tâm cảnh.Trừ chuyện đó ra còn có tích lũy.Hắn cần thời gian.Một ngày này trong mật thất tĩnh tu của Lâm Minh, đột nhiên hắn mở mắt ra, cảm giác của hắn bao trùm cả Chu Tước thần quốc.Chu Tước thần quốc lớn hơn Thiên Vận quốc không biết bao nhiêu lần, hiện tại hồn lực của Lâm Minh không ngừng tăng trưởng, rốt cuộc đã khôi phục đầy đủ.Kể cả trận pháp, mật thất của Chu Tước thần quốc đều không thể ngăn cản cảm giác của Lâm Minh.Trong lúc cảm giác của Lâm Minh hoàn toàn bao phủ, trong Chu Tước thần quốc có một ít cường giả Thần Hải cảm giác được, trong nội tâm bọn họ hơi động, cảm thấy trong nháy mắt vừa rồi có cơn gió nhẹ thổi qua, nhưng mà tĩnh tâm cảm giác thì không có gì đặc biệt, cuối cùng chỉ quy kết là ảo giác...- Năng lực của ta vẫn kém xa lúc trước.Lâm Minh khẽ lắc đầu, dùng thực lực của hắn bây giờ diện tích bao phủ quá lớn, năng lực che dấu kém đi nhiều...Nhưng mà hắn không nóng nảy, hắn mới mười tám tuổi, còn có rất nhiều thời gian.Cảm giác bao trùm cả thần quốc, đồng dạng có thể giám thị hướng đi của nhiều người, tiêu hao tinh thần lực của Lâm Minh rất lớn, nhưng mà hắn kiên trì, đây là cách hắn rèn luyện hồn hải.Lần trọng sinh này, Lâm Minh chú trọng tu tâm cảnh và tu hồn hải.Hắn mỗi ngày đều bảo trì trạng thái như vậy, từ khi mới bắt đầu chỉ duy trì được mấy khắc (1 khắc = 15 phút), càng về sau duy trì được một canh giờ, hai canh giờ, thậm chí là bốn năm canh giờ. (1 canh giờ = 2 tiếng)Lâm Minh không ngừng khiêu chiến cực hạn của bản thân, hắn cũng cảm thấy mệt mỏi.-------Chương 2103: Một đời người một nhân sinh (11)Chương 2103: Một đời người một nhân sinh. (11)Ba năm này phụ mẫu Lâm Minh không có bị chỉ trích nữa, thành tích của Lâm Minh trong thư viện từ từ tăng cao, từ dưới lên tới trung đẳng, đến trung thượng đẳng, thậm chí hiện tại từ từ tiếp cận thượng đẳng.Mà bản thân Lâm Minh dung mạo tuấn tú, hai mắt của hắn tĩnh mịch mà sáng ngời, khí chất của hắn khiến người ta không nhìn thấu, khi thì thần bí, khi thì như ánh mặt trời, khi thì nội liễm, khi thì bén nhọn...Năm thứ tư Lâm thị thư viện tổ chức kỳ thi cuối năm, Lâm Minh đạt được thành tích ưu tú, thậm chí có hai khảo hạch bị đánh vỡ ghi chép.Chuyện này khiến người ta ngoài ý muốn, bọn họ không muốn thừa nhận Lâm Minh tiến bộ, nhưng mà không thừa nhận không được.Cuối năm thứ tư, Lâm thị thư viện tổ chức thi đấu giữa các đệ tử, Lâm Minh đưa thân vào chung kết, đánh bại rất nhều đệ tử danh tiếng lớn của thư viện, đạt được thành tích thứ năm.Tên của Lâm Minh được khắc vào bia đá xếp hạng của Lâm thị thư viện, chuyện này khiến phụ mẫu Lâm Minh cực kỳ cao hứng.Lần thi đấu này ai cũng phải nhìn Lâm Minh bằng ánh mắt khác, mọi chỉ trích đều câm miệng.Dù sao thực chiến mới là đánh giá chân thật nhất.Lâm Minh có thể trong mấy năm ngắn ngủi, từ thiếu gia không nên thân biến thành kẻ gần với Tư Đồ Minh Nguyệt, đủ để chứng minh thiên phú của Lâm Minh đáng sợ.Bởi như vậy nếu như Lâm Minh bảo trì tiếp, hắn sẽ càng ngày càng lợi hại, chậm rãi vượt qua rất nhiều người, cuối cùng là thành tựu Thần Hải.Chuyện này rất khó lường.Nếu như tương lai tương sáng, cộng thêm dung mạo xuất chúng của Lâm Minh, thế gia hiển hách, chuyện này khiến nhiều thiếu nữ trong thư viện âm thầm ái mộ Lâm Minh.Một thiếu nữ chừng mười bảy tuổi, cực kỳ ngây thơ xinh xắn, các nàng thường ưa thích người ưu tú nhất, đẹp trai suất khí nhất, đồng thời cũng là nam hài tự tin nhất.Mà Lâm Minh có cả mấy thứ này, cho nên kết quả càng hợp tình lý.Thậm chí Lâm Minh đi trong thư viện, ngẫu nhiên gặp được thiếu nữ lớn gan, đi thẳng tới trước mặt Lâm Minh nhét lá thư màu hồng phấn vào trong tay hắn, sau đó đỏ mặt chạy đi.Mở thư ra xem xét, thường là viết thư trên giấy thơm, thiếu nữ dụng tâm viết thành "Đồng tâm Phương Thắng Nhi".Vừa mở ra xem, kiểu chữ xinh đẹp, viết mông lung như mối tình đầu, mang theo một tia ngượng ngùng, một tia rung động thanh xuân, còn có chờ mong và tâm tình khẩn trương của thiếu nữ...Lâm Minh thu hồi những lá thư này xếp thành một chồng.Hắn cũng cảm khái, thời gian còn trẻ hắn không nhìn được đám thiếu gia công tử của đại thế lực.Những người này xuất thân quý giá, thiên phú siêu nhiên, thực lực xuất chúng, tướng mạo anh tuấn, bọn họ chính là con cứng của trời, chỗ tốt gì cũng bị bọn họ chiếm được.Đối ứng với bọn họ, những nam nhân xuất thân hèn mọn, thiên phú khôn tốt, khuyết thiếu tài nguyên, thực lực bìn thường, thậm chí là tướng mạo xấu xí.Mà các thiếu nữ xinh đẹp khi so sánh cả hai loại người này và chọn bạn trai, kết quả càng rõ ràng.Dù sao cho dù không có được đám công tử để ý, các nàng cũng không đi tiếp thu đám nam nhân đau khổ truy cầu mình...Đây là tình cảm lúc thanh xuân, Lâm Minh không thể không thừa nận, hắn hâm mộ đám quý tộc, hâm mộ bọn họ tiên y nộ mã, hâm mộ sinh hoạt thiếu niên lông bông.Nhưng mà Lâm Minh thời điểm thiếu niên, tuy hắn không thuộc về nam nhân bị áp chế, nhưng mà không dính tới đám quý công tử, hắn cần không ngừng phấn đấu, không ngừng thúc dục bản thân, dùng quý tộc làm mục tiêu và vượt qua, đi phấn đấu hết mình.Tuy hắn thành công, nhưng mà tính cách cũng trở nên trầm ổn lão thành, hắn mất đi rất nhiều thứ mới đổi lấy tất cả.Cho tới ngày hôm nay, rốt cuộc Lâm Minh cũng cảm nhận được loại sinh hoạt này.Trong Lâm thị thư viện này, hắn chính là công tử quý tộc, tất cả hắn có đều bị người ta hâm mộ, hắn cảm giác thiên tính thiếu niên bị đè nén năm xưa đã triệt để phóng xuất ra ngoài, giúp hắn cảm thấy khoan khoái không hiểu.Trải qua hồng trần tẩy lễ, nhận sức nhân sinh chìm nổi.Trên con đường võ đạo này, cũng có không ít tiền bối đại năng thời điểm gặp bình cảnh, đi vào trong hồng trần, lưu lạc chân trời xa xăm, trải nghiệm nhân sinh.Bọn họ thông qua cảm ngộ như thế ý đồ đột phá ý cảnh, đạt tới tầng thứ cao hơn.Hiện tại Lâm Minh cũng làm như thế.Nhưng mà đám tiền bối đại năng không cách nào như Lâm Minh, chân chính trọng sinh.Bọn họ ý đồ quên đi bản tâm, đi sắm vai trong phàm trần, nhưng kỳ thật là bị xem thường.Mà Lâm Minh vì đủ loại nguyên nhân, dưới tình huống lâm vào đường cùng, không thể không cảm ngộ phàm trần, trọng sinh sống lại, vì vậy hắn thể ngộ phàm trần và nhân sinh càng triệt để hơn tiền bối đại năng.Lại một năm qua đi, Lâm Minh hai mươi tuổi.Bởi vì tu vị của hắn tiến bộ, hồn hải càng thâm thúy, cảm giác dài tới tám canh giờ, liên tục bao trùm Chu Tước thần quốc mà không mệt mỏi.Nếu như trong nháy mắt Lâm Minh có thể cảm giác được một nửa Thiên Diễn tinh, từ Thiên Diễn đại lục kéo dài tới Thánh Ma đại lục.Một ngày này Lâm Minh đang tu luyện cảm giác, hắn đột nhiên phát hiện một người trong Chu Tước thần quốc.Người này có một đám khí tức giống y như lúc hắn đánh chết Ly Hỏa Ngô Công.Nội tâm Lâm Minh khẽ động, hắn những năm qua trong quá trình tu luyện cảm giác vẫn tìm người này, nhưng mà đối phương bởi vì Ly Hỏa Ngô Công bị miểu sát đã rời khỏi Chu Tước thần quốc.Hiển nhiên hắn sợ bị tồn tại thần bí đánh chết Ly Hỏa Ngô Công tìm ra, cho nên Lâm Minh không thể tìm được đối phương.Hiện tại năm năm qua đi, đối phương rốt cuộc đã quay trở về.Lâm Minh tập trung cảm giác nhắm vào đối phương, đối phương cách hắn mấy ngàn dặm, nhưng mà mỗi hành động, công pháp tu vị, kinh mạch vận chuyển...

Không lọt khỏi mắt Lâm Minh.Lâm Minh xác nhận người này chính là chủ nhân Ly Hỏa Ngô Công.Lâm Minh tươi cười, hắn lưu cảm giác trên người đối phương, làm một ký hiệu, giống như ký hiệu Chân Thần tập trung lên người hắn.Hắn muốn dùng người này làm mồi nhử, tập trung kẻ mưu đoàn soán vị, thanh trừ toàn bộ.Đêm khuya một chiếc xe ngựa hết sức bình thường dừng tại cửa sau một phủ đệ hết sức xa hoa, màn cửa bị kéo ra, một người thần bí mặc áo choàng đen dừng trước cửa này.Hắn đi rất nhẹ, chẳng khác gì u linh.Hắn cầm lệnh bài thông hành đặc biệt, đi thông suốt vào nơi sâu nhất của phủ đệ, tiến vào một mật thất.Trong mật thất này có một nam tử hơn ba mươi tuổi chờ hắn từ lâu.Hắn thân hình cao lớn, bờ vai rộng, đôi mày rậm, đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía.Nam tử này toàn thân tỏa ra sát khí nhàn nhạt, đây là khí thế bồi dưỡng qua nhiều năm chém giết tung hoành.Trước người hắn đặt một vò rượu, lúc này hắn đang cầm bình rượu rót rượu vào chén nhỏ.Tay của hắn vững như thép đúc, bình rượu lớn bị rót vào chén nhỏ nhưng không có giọt nào rớt ra ngoài.Thời điểm này cánh cửa mật thất bị đẩy ra, người thần bí mặc áo choàng đen tiến vào, thi lễ với nam tử hơn ba mươi tuổi kia.- Dục Thiên Hầu, thuộc hạ quay về!Nam tử áo choàng cung kính nói.-------Chương 2104: Một đời người một nhân sinh (12)Chương 2104: Một đời người một nhân sinh. (12)Nam tử gọi là Dục Thiên Hầu chính là con rể Lâm gia, chính là người kết hôn với nhị muội Lâm Bình của Lâm Minh, là phò mã đương triều, hắn được phong hầu tước, thống lĩnh quân đội tinh nhuệ của Chu Tước thần quốc - ngân giáp quân đoàn.Đương nhiên hắn có địa vị như thế bởi vì Dục Thiên Hầu có huyết mạch dị chủng, hơn nữa còn lấy được vòng nguyệt quế trên Vũ Đạo Trà Hội.Năm nă trước Lâm Minh biến mất trong quá trình lịch lãm, tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, phụ trách tìm kiếm Lâm Minh chính là ngân giáp quân đoàn của Chu Dục Thiên.- Ân!Chu Dục Thiên ứng một tiếng, chỉ vào ghế đối diện, nói:- Đến đây, vạn năm Vụ Hoa Tửu tẩy trần cho ngươi.Ánh mắt người áo choàng đen nhíu lại, nhìn qua chén rượu này, vạn năm Vụ Hoa Tửu vô cùng trân quý, uống một chén cũng tăng tu vị của võ giả lên.Hắn xấu hổ nói:- Hầu gia, thuộc hạ làm việc thất lợi, năm năm trước ám sát Lâm An để hầu gia lâm vào nguy hiểm, về sau chạy trốn năm năm, hiện tại mới về, thật sự không có mặt mũi uống rượu của hầu gia.Chu Dục Thiên cười ha hả, nói:- Ta dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người.

Năm năm trước bảo ngươi ám sát Lâm An ngươi thất bại không sai, mà ta phán đoán về Lâm An chưa đủ, không nghĩ tới sau lưng hắn có cường giả Thần Hải âm thầm bảo hộ, tuy ngươi hành động thất bại, suýt nữa bạo lộ, nhưng dù sao ta cũng biết rõ sâu cạn của Lâm An, khá tốt hắn mất tích trong quá trình rèn luyện, ta phái ngân giáp quân đoàn đi không động thủ với hắn, nếu không thông qua ngân giáp quân đoàn sẽ bị quái vật kia tiêu diệt rồi.Dục Thiên Hầu nói tới đây, hừ lạnh một tiếng, trong mắt đầy sát cơ.- Tạ hầu gia thứ tội.Người áo choàng đen uống cạn vạn năm Vụ Hoa Tửu.Chu Dục Thiên cười thỏa mãn, nói:- Lần này ngươi xử lý chuyện kia thế nào?- Bẩm hầu gia, thuộc hạ tiến tới Thánh Ma đại lục thành công tìm được nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên có thù với Lâm Minh năm đó, thuộc hạ cẩn thận điều tra tại Thánh Ma đại lục, đã xác nhận hơn hai trăm năm trước nguyên chủ Huyết Sát Nguyên bị Lâm Minh chém giết, về sau Lâm Minh thành tựu thiên ma mười hai cánh, tự lập làm nguyên chủ mới, gieo nô ấn trên người các trưởng lão, khống chế Huyết Sát Nguyên.- Lại về sau, nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên bắt đầu chạy trốn, nhưng mà Lâm Minh đi rồi, bọn họ âm thầm phát triển, tới bây giờ có thế lực cực lớn, bởi vì gia tộc bọn họ có thù với Lâm Minh, bọn họ nguyện ý hợp tác với chúng ta.Người áo choàng đen đưa ra một tấm lệnh bài.- Hầu gia, đây là ấn ký truyền âm thuộc hạ lấy được, thuộc hạ đã câu thông tốt, thông qua ấn ý này có thể tìm được người phụ trách của nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên.- Rất tốt!Chu Dục Thiên thỏa mãn gật đầu, hắn cầm lệnh bài, dùng thần thức quét qua, quả nhiên là đúng thế.- Hầu gia thần cơ diệu toán, chắc hẳn là thời điểm phân công thủ hạ đi Huyết Sát Nguyên đã có kế hoạch tốt, phụ mẫu người nọ thật sự vướng bận, hầu gia có ý định muốn hai lão gia hỏa này...Người áo choàng đen làm thủ thế cắt cổ.Tuy Lâm Minh phi thăng hơn hai trăm năm, nhưng mà nhắc tới tục danh của Lâm Minh những người này phi thường kiêng kỵ, cho nên dùng "Người nọ" thay thế.Chu Dục Thiên nhướng mày, lạnh lùng nói:- Vì sao ta phải động hai gia hỏa này, nếu hai gia hỏa này có gì ngoài ý muốn, người nọ tra xuống thì ta sẽ chết không chỗ chôn.

Nhưng mà không có sao, hai lão bất tử này mơ hồ, cho dù còn sống thì quyền hành cũng rơi vào tay của ta!

Tên nhị hoàng tử không nên thân của ai người bọn họ không đủ gây sợ, nhưng mà Lâm An làm ta lo lắng, ta lo hai lão gia hỏa này phân cho hắn quá nhiều quyền lực, càng ngày càng lộ mũi nhọn, nhất định phải diệt hắn, nhưng mà hết lần này tới lần khác sau lưng hắn có người bảo hộ, đúng là khó giải quyết...- Hầu gia anh minh, phải giết Lâm An trước khi hắn lớn lên, người nọ cho dù trở về từ Thần Vực cũng chưa chắc vì đứa con nuôi của phụ mẫu đi gây chuyến, dù sao một hai ngàn năm, phụ mẫu người nọ chết già, tới khi đó thiên hạ Chu Tước thần quốc còn không phải của hầu gia sao?Người áo choàng đen cười lấy lòng, Chu Dục Thiên cười ha hả, mà đúng lúc này thân thể người áo choàng đen run kịch liệt, cảm giác toàn thân đau đớn, hai mắt hãm sâu, có lực lượng âm độc đang xâm nhập kinh mạch toàn thân, ăn mòn cốt tủy của hắn.- Ngươi...Người áo choàng đen khóe miệng chảy máu đen, bờ môi trắng như giấy, toàn thân rơi mồ hôi như mưa.Vừa rồi hắn uống rượu có độc!Chu Dục Thiên trấn định tự nhiên, hắn hờ hững nhìn qua người áo choàng đen, giọng nói từ tốn.- Dùng chân nhật bảo huyết, thần ma thảo, bàn long hoa các thiên tài địa bảo chế ra thất tuyệt độc, vô sắc vô vị, cực kỳ trân quý, hơn nữa ta sở tu độc hệ pháp tắc nên dung nhập vào vạn năm Vụ Hoa Tửu, sau khi ngươi uống xong công lực mất hết, chậm rãi tiêu hao tinh nguyên mà chết.- Vì...

Vì cái gì?Người áo choàng đen cắn răng, oán độc nhìn chằm chằm vào Chu Dục Thiên, tròng mắt như nứt ra, áo choàng trên người hắn vỡ ra, xuất hiện một nam tử gương mặt cơ bắp, sắc mặt như tro tàn, toàn thân không ngừng run rẩy.Chu Dục Thiên chậm rãi lấy trường kiếm trong tu di giới, cười nhạo người áo choàng đen, nói:- Ngươi theo ta lâu như thế, vì sao hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy?

Ngươi biết quá nhiều, hiện tại bên cạnh Lâm An có người thần bí bảo hộ, hắn nhất định có biện pháp tìm ra ngươi, một khi như thế, hậu quả không tưởng tượng nổi.- Năm năm trước ta phái ngươi đi ám sát Lâm An, ngươi thất bại ta không có giết ngươi, cho ngươi đi Thánh Ma đại lục tránh sóng gió, đó là bởi vì còn có việc cần ngươi xử lý, hiện tại ngươi làm xong chuyện, lưu mạng của ngươi quá nguy hiểm, vô cùng không khôn ngoan....- Người thành đại sự phải tâm ngoan thủ lạt, cho dù ta có nắm chắc chính diện chém giết ngươi, nhưng sẽ làm ra động tĩnh quá lớn, dùng thất tuyệt độc giá trị liên thanh và vạn năm Vụ Hoa Tửu giết ngươi, làm vật bồi táng cho ngươi, ngươi nên chết nhắm mắt đi.- Không nên oán ta!Chu Dục Thiên đâmmột kiếm vào người áo choàng đen.Người áo choàng đen công lực mất hết, một kiếm này tất giết hắn không nghi ngờ.Người áo choàng đen oán độc nhìn qua một kiếm này, chờ đợi tử vong, nhưng mà trong tích tắc này tử vong trong dự đoán không có tới, thân thể Chu Dục Thiên đột nhiên cứng đờ.Kiếm của hắn như đâm vào hư không cứng như kim loại, không thể nhúc nhích.- Ai?Chu Dục Thiên quá sợ hãi, đây là mật thất của hắn, trận pháp cấm chế trùng trùng, người có thể vô thanh vô tức tiến vào đây, trừ khi thực lực đối phương đã đạt tới mức hắn không thể hiểu nổi.Chẳng lẽ là cường giả tuyệt thế âm thầm bảo hộ sao lưng Lâm An?Nghĩ tới đây lưng Chu Dục Thiên đổ mồ hôi lạnh.Mà đúng lúc này hư không trước mặt Chu Dục Thiên run rẩy, bàn tay tinh xảo như bạch ngọc duỗi ra từ hư không, xé rách hư không như xé giấy.-------Chương 2105: Một đời người một nhân sinh (13)Chương 2105: Một đời người một nhân sinh. (13)Sau đó một thanh niên mặc cẩm y chậm rãi bước ra khỏi hư không, thanh niên này mắt sáng mày kiếm, bộ dáng mười mấy tuổi, hắn chính là Lâm Minh đời thứ nhất.Mà nhìn thấy gương mặt này, Chu Dục Thiên chẳng khác gì gặp quỷ, ánh mắt hắn không tin nổi.- Ngươi...

Ngươi là Lâm An?Hắn không dám tin, có thể trực tiếp định vị mật thất của hắn, còn tiện tay xé rách hư không thuấn di, bỏ qua bất cứ trận pháp gì đó, lại dễ dàng giám thị tất cả lời hắn nói, thủ đoạn bực này cho dù là cường giả Thần Hải hậu kỳ cũng không thể làm được.Mà tất cả lại xuất hiện trên người Lâm An, hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi.Chẳng lẽ lúc trước một kiếm chém giết Ly Hỏa Ngô Công không phải là cường giả Thần Hải âm thầm bảo hộ Lâm An, mà chính là bản thân Lâm An?Chu Dục Thiên cảm thấy thế giới quan của mình trong nháy mắt bị phá vỡ triệt để.- Ngươi...

Rốt cuộc ngươi là ai?Chu Dục Thiên không tin một tiểu tử hai mươi tuổi có thủ đoạn bực này.Lâm Minh cười lạnh, nói:- Ngươi đúng là có năng lực, cho dù Thiên Diễn đại lục và Thánh Ma đại lục hiện tại đã liên thông, nhưng dù sao hai đại lục cách nhau quá xa, giữa hai bên không trao đổi nhiều lắm, ngươi lại biết cả chuyện ta từng đi qua Huyết Sát Nguyên, chém giết nguyên chủ của Huyết Sát Nguyên, chuyện này cũng tra được, thủ đoạn quả không tệ.- Ngươi muốn cho tên thuộc hạ của ngươi tới giết ta, sau đó chuyện bại lộ và thoát khỏi Thiên Diễn đại lục, liên hợp với dư nghiệt nguyên chủ nhất mạch Huyết Sát Nguyên phá vỡ chính quyền Chu Tước thần quốc sao?

Một hòn đá ném hai con chim, suy nghĩ không sai, hơn nữa thủ đoạn ngoan độc, ta thật sự nhớ tới Dương Vân hơn hai trăm năm trước, đáng tiếc ngươi không phải Dương Vân, thủ đoạn của ngươi kém hắn quá xa...Lâm Minh nói chuyện không nhanh không chậm, nhưng mà lọt vào tai Chu Dục Thiên chẳng khác gì tiếng sấm sét giữa trời quang.Thực tế một cây "Ngươi lại biết cả chuyện ta từng đi qua Huyết Sát Nguyên, chém giết nguyên chủ của Huyết Sát Nguyên, chuyện này cũng tra được", làm cho toàn thân Chu Dục Thiên băng hàn, khẩu khí này không phải Lâm An, hắn rõ ràng là Lâm Minh.- Ngươi...

Ngươi...

Ngươi...Toàn thân Chu Dục Thiên run rẩy, hắn bị dọa phá gan, dù dã tâm của hắn thật lớn, nhưng mà trước mặt nhân vật truyền kỳ thì hắn không có nửa phần dũng khí đối mặt.Hiện tại nhìn thẳng vào ánh mắt Lâm Minh, hắn gần như sụp đổ.Đúng, cũng chỉ có người nọ mới có thủ đoạn như vậy, bản thân mình nghĩ cách ám sát hắn, không phải tự tìm đường chết sao?Nhưng vì cái gì ngươi nọ lại từ Thần Vực trở về đây, biến thành một hài nhi, lại từ từ lớn lên?Chu Dục Thiên không cách nào hiểu nổi, mà thời điểm này hắn đã dừng suy nghĩ, tinh thần lực của Lâm Minh giống như mũi nhọn trực tiếp đâm vào hồn hải của Chu Dục Thiên.- Ngươi là trượng phu của nhị muội ta, ta thật sự không muốn giết ngươi, nhưng mà ngươi lợi dụng sự lương thiện của phụ mẫu ta, muốn gây bất lợi cho bọn họ, chạm vào điểm mấu chốt của ta, nên ngươi đi chết đi,Lâm Minh nói ra lời này, tinh thần lực như mũi nhọn đâm xuyên qua hồn hải của Chu Dục Thiên, mỗi lần đầm xuyên khiến hắn đau đớn tới cực điểm, đó là thống khổ xé rách linh hồn, hai mắt Chu Dục Thiên dại ra, miệng há to như cá chết.Hắn muốn hét lên nhưng không kêu ra tiếng, hắn bóp cổ của mình, muốn bóp chết bản thân, bởi vậy có thể thấy được hắn thừa nhận thống khổ lớn bao nhiêu.Qua mười hô hấp, Chu Dục Thiên tắt thở, hắn ngã xuống đất như chó chết, mà tên áo choàng đen bên cạnh bị dọa hồn phách tan nát.Lâm An chính là người nọ!Môi hắn run rẩy, sắc mặt tái nhợt.Lâm Minh lấy ma phương ra, trực tiếp rút trí nhớ Chu Dục Thiên ra ngoài, trong nháy mắt kế hoach mưu phản của Chu Dục Thiên đã bị Lâm Minh biết rõ, hơn nữa Chu Dục Thiên lưu lại tư liệu và đồ vật chuẩn bị mưu phản đều bị Chu Dục Thiên giấu ở nơi bí mật, có thể trở thành chứng cớ mưu phản của Chu Dục Thiên.Huống chi thời điểm này còn có một người chứng nhận.Lâm Minh cong ngón tay bún ra, một đạo linh quang bắn vào tinh thần chi hải của tên áo choàng đen, đây là nô ấn.Có nô ấn này, Lâm Minh không lo lắng tên áo choàng đen tiết lộ bí mật.Lâm Minh lạnh lùng nói:- Cho ngươi thời gian ba ngày, cho ngươi đứng ra chỉ chứng Chu Dục Thiên, về sau ta cho ngươi chết thống khoái, người nhà, hậu nhân của ngươi không liên quan, sẽ được an trí thích đáng.Tên áo choàng đen quỳ trên mặt đất, đối mặt Lâm Minh hắn bị áp lực quá lớn, ý chí của Lâm Minh hắn không dám làm trái.Lâm Minh nói xong thân ảnh biến mất, mấy hô hấp sau hắn đã xuất hiện, hắn vừa rồi mang tất cả chứng cớ mưu phản của Chu Dục Thiên đưa cho tên áo choàng đen, lại dẫn hắn tới chỗ Lâm Đông tự thú.....Chu Tước thần quốc gió nổi mây phun, đường đi bị giới nghiêm, tinh binh và võ giả thực lực cao vây quanh Dục Thiên Hầu phủ, tất cả người của hầu phủ đều bị khống chế thẩm tra.Về phần chuyện Lâm An bị ám sát năm năm trước cũng tra ra manh mối, đều bị Lâm Đông biết được, tra ra Ly Hỏa Ngô Công và hai lão sư chết đi kia, tất cả do người áo choàng đen khai rõ ràng.Chuyện xảy ra trong đế đô đều bị Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn vào trong mắt.Thì ra khi đó người muốn ám sát Lâm An chính là Chu Dục Thiên...

Người như hắn lại mưu sát một Lâm An quần là áo lượt, kết quả không thành công, năm năm sau ngay cả mạng của hắn cũng góp vào.Về phần Chu Dục Thiên, Tư Đồ Minh Nguyệt ẩn ẩn biết rõ đây tuyệt đối là người hung ác, hắn là đệ nhất Vũ Đạo Trà Hội năm đó, cơ duyên rất nhiều.Thậm chí hiện tại Lâm thị thư viện có một ít ghi chép vẫn do Chu Dục Thiên bảo trì.Nhưng mà thực lực mạnh, tâm cơ hơn người lại rơi vào kết cục như thế.Nguyên nhân đại khái là do hắn có ý đồ ám sát Lâm An.Tư Đồ Minh Nguyệt không cách nào tưởng tượng nổi, Dục Thiên Hầu ám sát Lâm An còn có chuyện mưu toan phản nghịch, chuyện này vì sao bị điều tra ra, nhưng mà nàng tin tưởng tất cả có quan hệ với Lâm An.Thanh niên này quá thần bí.Khoảng cách Dục Thiên Hầu bị phát hiện mưu phản ba ngày, đế đô vẫn bị hào khí khẩn trương thay thế, nhưng mà một nhân vật trọng yếu rơi đài, sau đó chắc chắn là một hồi thanh tẩy không thể tránh né.Tất cả công việc này do Lâm Đông tự động thủ.Lâm Đông không lạm sát kẻ vô tội, mà là điều động, lột bỏ quyền lực của những người theo hệ Chu Dục Thiên, những kẻ cò lại sẽ bị thanh tẩy đại quy mô.Nàng đi tới không có mục đích, lúc này tâm tình của Lâm Minh không tốt.Nàng nhìn thấy cách đó không xa, võ đài bên cạnh sườn dốc Lâm thị thư viện, hắn nằm đó phơi nắng...Thanh niên này chính là Lâm Minh, lúc ấy tâm tình Lâm Minh không tốt.Tuy chuyện này đã được giải quyết, nhưng mà đầu sỏ gây nên chuyện này chính là trượng phu của nhị muội Lâm Bình.Ở kiếp này Lâm Mình và Lâm Bình, kể cả khi hài tử của phụ mẫu khác, kỳ thật không có tiếp xúc gì, trong thâm cung liên quan tới quyền lực thì thân tình cũng lạnh lùng.-------Chương 2106: Một đời người một nhân sinh (14)Chương 2106: Một đời người một nhân sinh. (14)Cũng có người bí quá hóa liều, nhưng vì tranh đoạt quyền lực, mưu sát hãm hại.Chu Dục Thiên có lẽ là người đầu tiên, nhưng không phải kẻ cuối cùng.Tương lai Lâm thị gia tộc càng lớn, xuất hiện chuyện cốt nhục tương tàn cũng không có gì lạ.Những chuyện này không thể tránh khỏi.Lâm Minh không để ý tới, hắn nhân sinh kiếp này chỉ muốn sống với phụ mẫu cho tới khi hai người nhắm mắt xuôi tay,về phần Lâm thị gia tộc hưng thịnh hay suy vong thì mặc cho ý trời quyết định.Không có gia tộc gì vĩnh viễn thịnh vượng, có lẽ vài vạn năm sau uy tín của mình dần dần tán đi, hắn một tay tạo dựng lên Chu Tước thần quốc sẽ thay đổi giang sơn, Lâm gia cũng trở về bình thường, kỳ thật đây cũng chưa hẳn là không tốt.Lâm Minh nghĩ như vậy, cảm giác nữ hài đang yên lặng tới gần mình, hắn nhìn lại chính là Tư Đồ Minh Nguyệt đang tới bên cạnh hắn, nàng sửa sang quần áo sau đó ngồi xuống.Lâm Minh đã sớm chú ý tới Tư Đồ Minh nguyệt thường hữu ý vô ý xuất hiện bên cạnh mình, có đôi khi nàng lặng lẽ chú ý tới hắn.Nhưng mà nàng chưa bao giờ như ngày hôm nay, trực tiếp ngồi bên cạnh mình.Hắn mỉm cười, không nói gì, hai người cứ thế nhìn về phương xa.Chỗ đó hoàng hôn như máu, mây đỏ như xâm nhuộm trời cao, hào quang chiếu sáng vạn núi, giống như lụa mỏng của thần nữ, xinh đẹp vô ngần....Chu Thiên Dục mưu phản đã xong, phụ mẫu Lâm Minh bị một ít đả kích, những ngày này Lâm Minh xuất hiện bên cạnh phụ mẫu, tâm tình hai người cũng hòa hoãn lại.Một hồi gia yến, Lâm Minh rót đầy chén rượu cho phụ thân.Nhiều năm như thế, phụ thân chỉ có hai yêu thích: uống rượu, đánh cờ.- Phụ thân, mẫu thân, hài nhi những năm này muốn ra ngoài lịch lãm rèn luyện.Sau khi bữa ăn chấm dứt, đột nhiên Lâm Minh nói ra.Đời người như ván cờ, hắn làm bạn với phụ mẫu, nhưng mà không thể cứ ở bên cạnh phụ mẫu được, hắn vẫn phải rời đi, đi nhiều nơi...

Quan sát nhân sinh.- Cũng tốt, đi ra xem đi, thế giới nảy rất lớn đấy.Lâm phụ cười ha hả, Lâm mẫu không bỏ được, nhưng mà vì sự phát triển của hài tử, cuối cùng nàng vẫn gật đầu.Lâm Minh rời đi, đi lần này là hai mươi năm.Về sau hắn quay về một lần, ở bên cạnh phụ mẫu hai năm.Sau đó hắn lại rời đi.Hắn đi khắp Thiên Diễn đại lục, Thánh Ma đại lục.Lại đi tới Nam Cương trên Thiên Diễn đại lục, hắn đi tới quốc gia mà tỷ muội Na Y, Na Thủy tạo dựng lên.Hai tỷ muội này trở thành người cầm quyền bộ lạc cường đại nhất Nam Cương, các nàng lúc trước gặp rủi ro, sống nương tựa vào nhau, quan hệ với nhau cực tốt.Hiện tại các nàng đã già, tỷ tỷ Na Y con cháu đầy đàn, mà muội muội Na Thủy lại tự nguyện trở thành thần nữ thành tín nhất, độc thân tới già.Lâm Minh hóa thành thuật sĩ vân du tứ phương, hắn tới quốc gia của hai nàng, hắn cũng vội vàng gặp mặt Na Y và Na Thủy, sau đó rời đi.- Tỷ tỷ, thuật sĩ kia...Na Thủy nhìn bóng lưng Lâm Minh biến mất, không biết vì sao nội tâm đau đớn.- Thế nào?Na Y khó hiểu nhìn qua Na Thủy, Na Thủy lắc đầu.Nàng cuối đầu nhìn qua hào quang màu xanh hội tạu ở lòng bàn tay mình, cuối cùng ngưng tụ thành một bình thuốc.- Đây là hắn lưu lại?Na Thủy giật mình, mở bình thuốc ra, bên trong có hai viên đan dược lăn ra.Hai viên đan dược này tỏa ra mùi hương rất nồng, chỉ ngửi một hơi cũng cảm giác kinh mạch toàn thân thông thấu, cốt nhục nóng rực, dường như kinh mạch toàn thân được đan dược này cải tạo qua.Trời ơi, đây là dược hiệu đáng sợ cỡ nào?

Đan dược trân quý như thế quả không thể tưởng tượng nổi.Thời điểm này một giọng nói vang lên trong đầu Na Y và Na Thủy.- Dùng nước ấm ngâm chúng, nhớ là không được trực tiếp ăn đan dược, thuốc này có thể kéo dài tuổi thọ, trú nhan dưỡng thần, tẩy kinh phạt tủy, tu vị của các ngươi sẽ tinh tiến mấy tầng, thọ nguyên kéo dài gấp mấy lần...Nghe được lời này, hai tỷ muội sững sốt.Người này rốt cuộc là...Lại một đoạn nhân quả, Lâm Minh yên lặng rời đi, hắn đi vào Thánh ma đại lục, ở đây hắn tới Yêu Tinh tộc.Hắn nhìn thấy Đoan mộc Quần, Phong Thần, Lam Thấm.Ba người này lúc trước cùng với Lâm Minh chém giết tại Huyết Sát Nguyên, cùng theo Lâm Minh đi mạo hiểm, xem như có chút giao tình.Ba người bọn họ đã thành tựu Thần Hải.Tại Thiên Diễn tinh này, trăm năm có thể phong hoàng đều là thiên tài tuyệt thế, mà đám người Đoan Mộc Quần có thể hơn sáu mươi tuổi đã làm được.Trên thực tế Đoan Mộc Quần đã bắt đầu tiến vào Thần Hải trung kỳ, hắn ở trong thánh địa của mình, đã có quyền quyết sách cực cao, từng bước trở thành người kế thừa thánh địa.Lâm Minh yên lặng hàng lâm, lưu lại cơ duyên cho ba người, lại rời đi lần nữa.Lâm Minh đi lần này là trăm năm.Hắn rời khỏi Thiên Diễn Tinh, lại đi du lịch trong vũ trụ hạ cấp chung quanh Thiên Diễn Tinh, hắn khi thì bế quan khổ tu, khi thì vào đời lịch lãm rèn luyện.Mỗi khi hắn đi qua một nơi, hắn ngừng chân lại, ở đây một thời gian ngắn.Hắn nhìn thấy dân tộc khác nhau, nhìn thấy quốc gia khác nhau, hoặc là nguyên thủy, hoặc là hưng thịnh, hoặc là nghèo khổ, hoặc là phồn vinh.Chậm rãi, Lâm Minh chuyển sinh ở kiếp này đã một trăm sáu mươi tuổi.Bởi vì quá khứ tích lũy, hắn tu luyện không gặp bình cảnh gì cả.Hắn đã sớm hoàn toàn kooi phục, thực lực của hắn đã sớm vượt qua tiêu chuẩn đỉnh phong lúc gặp rủi ro.Hắn cách Giới Vương Cảnh càng ngày càng gần.Đột phá Giới Vương là một lần phi thường trọng yếu, cho nên hắn không vội vàng đột phá làm gì, hắn có rất nhiều thời gian, muốn làm đủ chuẩn bị.Thời gian trôi qua, một năm lại một năm.Trong một năm này Lâm Minh hơn hai trăm tuổi, cộng thêm kiếp trước là hơn bốn tră tuổi, trải qua bốn trăm năm mưa gió, hắn chuẩn bị trở lại bên cạnh phụ mẫu, tỉ mỉ tu hành hai ba mươi năm.Sau đó hắn lại chuẩn bị đột phá Giới Vương.Trước năm trăm tuổi đột phá Giới Vương, thiên phú của Lâm Minh trong thiên tài tuấn kiệt cả Tam Thập Tam Thiên không nhanh, có thể nói là chậm.Nhưng mà chậm chạp đột phá và cảm ngộ quá trình, Lâm Minh đạt được nhiều chỗ tốt.Một năm này Lâm Minh trở về, hắn ở bên cạnh phụ mẫu.Hắn ngụy trang tu vị thành Thần Hải sơ kỳ mà quay về.Nhưng mà hắn không ngờ phụ mẫu lại cho hắn một vấn đề khó.Bởi vì những năm hắn rời đi, bọn họ một mình làm chủ hôn sự cho hắn.Mà hôn thê của hắn không xa lạ gì, chính là Tư Đồ Minh Nguyệt.Điều này bởi vì Tư Đồ Minh Nguyệt những năm qua ở Thiên Diễn đại lục quá chói mắt.Phụ mẫu Lâm Minh nhìn trúng cô bé này, bọn họ đã đáp ứng bà mối, còn tiếp kiến Tư Đồ Yêu Yêu, Tư Đồ Yêu Nguyệt hai tỷ muội, hơn nữa còn đặt sính lễ.Sau khi Lâm Minh từ xa trở về, phụ mẫu Lâm Minh phi thường cao hứng.Lâm mẫu tự mình xuống bếp làm thức ăn mà Lâm Minh yêu nhất khi còn bé.Thân ở địa vị cao, Lâm mẫu rất ít khi tự mình nấu cơm, cũng chỉ khi Lâm Minh trở về, nàng đích thân động thủ, hơn nữa là mỗi ngày như thế.- Ân?

Vì cái gì?-------Chương 2107: Trùng kích Giới VươngChương 2107: Trùng kích Giới Vương.Lâm phụ Lâm mẫu kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, Lâm phụ nói:- Ngươi có ý trung nhân sao?

Lúc nào mang về đây đi, cho phụ mẫu nhìn xem, để chúng ta cao hứng nào.Lâm Minh trầm mặc không nói.Thấy Lâm Minh thật lâu không có trả lời, Lâm mẫu nói:- Không có?

Tại sao không kết hôn?

Ta đã đính hôn cho ngươi, cả Chu Tước thần quốc này, phải nói là cả đại lục, cô nương xuất chúng nhất và có bao nhiêu người theo đuổi, bà mỗi giẫm nát cánh cửa nhưng không ai nói thành, bây giờ ngươi lấy được cô nương như vậy, mẫu thân cao hứng rất nhiều ngày, ngươi muốn mẫu thân đáp ứng chuyện này rồi, bây giờ lật lọng sao?Lâm Minh vẫn lắc đầu, cự tuyệt không để lại chút đường lui.- Ngươi nói đi!Lâm mẫu gấp lên, nói:- Đứa nhỏ Minh Nguyệt này rốt cuộc có điểm nào không xứng với ngươi?

Tướng mạo của người ta xuất chúng, thiên phú lại tốt, hơn nữa tính tình nhu thuận, con dâu như thế mà ngươi chướng mắt sao?

Chẳng lẽ ngươi độc thân cả đời?

Ca ca ngươi, tỷ tỷ của ngươi có người nào chưa kết hôn?

Nhị ca của ngươi có hơn trăm hài tử rồi đấy.Trong quan niệm của Lâm mẫu, kết hôn sinh con, kéo dài hương khói là chuyện thiên kinh địa nghĩa, Lâm Minh có ý định độc thân cả đời làm cho nàng lo lắng.Lâm Minh vẫn không nói lời nào, Lâm mẫu triệt để không có cách.Trận gia yến này ăn không vui.Hôm sau Lâm Minh trở lại Lâm thị thư viện, rời khỏi đây hai trăm năm, Lâm thị thư viện không có thay đổi gì, trong sân trường tùy ý nhìn thấy người trẻ tuổi có mộng tưởng võ đạo, không ngừng phấn đấu tu luyện ở đây.Người rất nhiều, không ai chú ý tới Lâm Minh, thế hệ trẻ trong thư viện tuy nghe nhiều chuyện về Lâm Minh, nhưng mà rất ít người nhìn thấy bức họa của hắn.Lâm Minh vẫn như ngày thường, đi tới bãi cỏ bên cạnh võ đài, ngậm cọng cỏ, lẳng lặng nghe tiếng náo động trên trần thế, hắn lại yên tĩnh một mình.Hắn nằm ở đó tới khi mặt trời lặn, đột nhiên có giọng nói của nữ hài vang lên bên tai hắn.- Thật có lỗi, tạo thành phức tạp cho ngươi.Lâm Minh quay đầu lại, chỉ thấy Tư Đồ Minh Nguyệt mặc áo đen đứng dưới chiều tà, ánh trăng chiều soi bóng nàng như tinh linh trong gió.- Trước đó thái hậu nương nương tìm người bàn chuyện hôn nhân với ta, cũng không nói cho ta biết rõ tình hình của ngươi...Giọng của Tư Đồ Minh Nguyệt phiền muộn, xa cách hai trăm năm, dung mạo nàng không thay đổi gì, vẫn thanh xuân trẻ trung như trước, nhưng chỉ nhiều ra khí chất thần bí.Nàng đã đột phá Thần Hải, cũng đang rảo bước tiến tới Thần Hải trung kỳ.Trong cả giới võ học Thiên Diễn tinh, Tư Đồ MInh Nguyệt có địa vị rất khá, mà Tư Đồ gia đã chậm rãi trùng kiến lại, tuy hôm nay bọn họ không có quốc gia, nhưng lại thành đại gia tộc đỉnh cấp khiến quốc gia kiêng kỵ.Chỉ từ thân phận mà nói, Tư Đồ Minh Nguyệt xứng với Lâm Minh, xem như môn đăng hộ đối.- Thật có lỗi là ta mới đúng!Lâm Minh lắc đầu, nói:- Ta không muốn kết hôn, cũng không kết hôn.Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn ánh mắt Lâm Minh, nàng dường như xuyên thấu qua ánh mắt của hắn, nhìn nội tâm Lâm Minh.- Vì cái gì?

Bởi vì ngươi có thê tử?Lâm Minh trầm mặc không nói.Mà thời điểm này đột nhiên giọng của Tư Đồ Minh Nguyệt nhẹ lại, nói ra từng chữ:- Kỳ thật ngươi, thật sự là hắn chuyển thế a...Một câu đột ngột này khiến tâm thần Lâm Minh chấn động, ánh mắt hắn kinh dị nhìn qua Tư Đồ Minh Nguyệt, nhưng thần sắc lại hòa hoãn xuống.Hắn không thừa nhận, cũng không phủ nhận.Có một ít chuyện bị Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy, hơn nữa những năm qua Tư Đồ Minh Nguyệt lý giải võ đạo càng ngày càng tinh thâm, nàng nhớ hai trăm năm trước, nhớ tình cảnh gặp Lâm Minh, càng phát giác ra lúc ấy không có cường giả Thần Hải nào âm thầm bảo hộ hắn cả, ra tay chính thức chính là Lâm Minh.Mà Tư Đồ Minh Nguyệt thông qua thực lực của mình bây giờ, so với Lâm Minh lúc ấy, cuối cùng nàng xác định lực lượng khi đó đã vượt xa khả năng lý giải của nàng.Cho tới hôm nay Tư Đồ Minh Nguyệt vẫn không nhìn thấu Lâm Minh.Nàng cuối cùng tin vào kết luận năm đó của mình, Lâm An chính là Lâm Minh, có lẽ hắn gặp rủi ro ở Thần Vực, có lẽ bởi vì nguyên nhân khác, tóm lại hắn đã trở về...Lâm Minh trầm mặc, Tư Đồ Minh Nguyệt xem như thừa nhận.Nàng nói khẽ:- Ta sẽ không nói ra, cũng không hiểu lý do ngài không chịu kết hôn, về phần hôn nhân này, kỳ thật ta đã nói với mẫu thân hủy bỏ, thật xin lỗi...Tư Đồ Minh Nguyệt nói xong câu đó thì yên lặng rời đi,Lâm Minh lúc này cảm thấy nội tâm cảm giác không hiểu, nhất là khi Tư Đồ Minh Nguyệt xưng kính ngữ với hắn, làm cho hắn cảm khái.Hắn rời khỏi võ đài, trở lại bên cạnh phụ mẫu.Mẫu thân những ngày này rầu rĩ không vui, Lâm Minh yên lặng làm bạn với nàng.Một năm lại một năm...Hai mươi năm qua đi, ngày hôm nay Lâm Minh rời khỏi Thiên Diễn Tinh, hắn cưỡi Hỗn Nguyên Thiên Cung bay tới sâu trong vị diện Thiên Diễn Tinh,Hắn muốn đột phá Giới Vương.Giới Vương, được xưng là vương của thế giới.Đối với võ giả tu hành hệ thống tụ nguyên mà nói, Ngưng Mạch Kỳ là bắt đầu con đường tu hành, cảnh giới này võ giả ngưng tụ kinh mạch và khiếu huyệt toàn thân, có thể thu nạp thiên địa nguyên khí.Nguyên khí nồng đậm tới mức nhất định sẽ tụ tập vào bụng dưới ba thốn, mở đan điền, từ đó về sau hình thành luồng khí xoáy, bắt đầu từ năng lượng hậu thiên tiến tới năng lượng thiên thiên.Càng về sau khí xoáy kết đan, đây là Toàn Đan Kỳ.Đan vỡ lại ngưng tụ, thoát thai hoán cốt, đây chính là Mệnh Vẫn Kỳ.Về phần hợp xưng hóa thần cửu biến Thần Hải Kỳ, Thần Quân tam cảnh giới, võ giả trong quá trình này đan điền diễn hóa thành thế giới, xuất hiện đại lục, hồ nước, biển cả, trời đất.Bước vào Thánh Chủ Kỳ, mặt đất trong nội thế giới biến thành ngôi sao, vòm trời biến thành vũ trụ.Sau Thánh Chủ Kỳ chính là Giới Vương Cảnh.Cảnh giới này cực kỳ đặc biệt, yêu cầu võ giả luyện hóa một thế giới chân thật, dung nhập vào trong nội thế giới của mình, vũ trụ thời không chân thật, dung hợp vật chất, về sau có được đặc tính thế giới chân thật.Luyện hóa thế giới chân thật, nghe nói qua không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà trên thực tế lại không có khoa trương như thế.Thế giới có lớn có nhỏ, Tam Thập Tam Thiên là thế giới, nhưng lại là một giọt sương châu, cái gọi là nhất hoa nhất thế giới (một bông hoa một thế giới), nhất sa nhất tịnh thổ (một hạt cát là một khối đất lành).Một võ giả phát triển tới Giới Vương, căn cứ vào căn cơ vững chắc hay không, thực lực mạnh yếu, luyện hóa một phương thế giới tương ứng với mình.Thực lực càng mạnh, căn cơ càng vững chắc, bọn họ luyện hóa thế giới càng lớn, trái lại bọn họ luyện hóa thế giới sẽ nhỏ đi.Luyện hóa không gian phạm vi hơn mười dặm, hơn nữa không gian vật chất trong đó xe như không tệ.Mặc dù là thiên tài đỉnh cấp như Đế Thích Già, cũng chỉ luyện hóa hư không ngàn dặm.Mà trong truyền thuyết, thời đại thượng cổ có Chân Thần tuyệt đỉnh, bọn họ thành tựu Giới Vương, luyện hóa thế giới là một ngôi sao.-------Chương 2108: Thế giới của Lâm Minh (1)Chương 2108: Thế giới của Lâm Minh. (1)Ngôi sao này tính cả hư không chung quanh ngôi sao này, nguyên khí, sinh mạng, thậm chí là mảnh vỡ pháp tắc thiên đạo trong ngôi sao cũng bị luyện hóa vào trong nội thế giới, nghe qua là rợn cả người.Có thể làm được một bước này, người đó hoặc là tồn tại có ghi được trong lịch sử, hoặc là Thánh Mỹ, Tạo Hóa Thánh Hoàng, Phiêu Vũ là nhân vật thần bí, có lẽ bọn họ cũng đạt tới mức này, nhưng mà bọn họ không nói thì ai mà biết.Nội thế giới luyện hóa thế giới chân thật, trừ phân biệt lớn nhỏ ra, trình độ mạnh yếu không gian bản thân, luyện hóa thế giới ẩn chứa nguyên khí, mảnh vỡ pháp tắc cũng có khác biệt nhau.Những thứ này nếu có thể lựa chọn trước khi đột phá Giới Vương, nếu thành công thì con đường tu luyện tương lai cũng có trợ giúp không nhỏ.Đương nhiên tương ứng, quá trình luyện hóa thế giới cao cấp càng khó khăn.Đệ tử thế lực bình thường, vào thời điểm đột phá Giới Vương đều lựa chọn thế giới loại tốt luyện hóa.

Bởi vậy những võ giả luyện hóa thế giới cấp thấp, thời điểm củng cố cảnh giới lãng phí không ít thời gian, trong tương lai khó có được thành tựu cao.Dùng căn cơ và thực lực của Lâm Minh hiện tại, đương nhiên hắn không sợ khiêu chiến, thế giới càng cao cấp, càng là tinh cầu và đại thế giới thì hắn càng ưa thích khiêu chiến.Hắn không sợ khiêu chiến, hắn thậm chí rất muốn nghiệm chứng thực lực và cực hạn của bản thân, nghiệm chứng kết quả ngộ đạo hơn bốn trăm năm của mình.Nhưng mà Lâm Minh tại hạ vị diện như Thiên Diễn Tinh này, chỉ dựa vào thể lực bản thân cũng đủ hoàn thành tất cả.Nhưng mà Lâm Minh muốn tìm thế giới phẩm chất đại thế giới, nói dễ vậy sao?Ba tháng sau...Trong vũ trụ rộng lớn mênh mông, vô biên vô hạn...Trên chân trời có đầy hằng tinh, các loại sắc thái như mộng như ảo, loáng thoáng bắn ra hào quang mông lung, ngân hà xa xôi và tinh vân mông lung, giống như từng sợi thô thật nhỏ phiêu phù trong tinh không xa xa, yên lặng và nhu hòa.Lâm Minh đứng trong phiến tinh không này, yên lặng cảm thụ vũ trụ bao la bát ngát, đồng thời hoàn thành quá trình này.Tâm thần của hắn dung hợp với vũ trụ này, nội thế giới của hắn mở ra, trong lúc nhất thời thiên địa nguyên khí hội tụ về phía hắn.Vị diện hạ giới căn bản không chịu nổi lực lượng của Lâm Minh, không gian đã sụp đổ, không gian phong bạo bành trướng.Đại đạo chi âm vang vọng, tiếng vọng truyền ra xa trong vũ trụ, giống như tiếng của tuyên cổ vĩnh hằng.Lâm Minh vào lúc này chính thức đột phá Giới Vương, đây là một bước mấu chốt trong kiếp tu hành võ đạo của hắn, trực tiếp ảnh hưởng tới thành tựu tương lai của hắn sau này.Năng lượng càng mạnh, thân thể Lâm Minh giống như một viên mặt trời đang thiêu đốt, những hào quang này không ngừng biến hóa, cuối cùng sau lưng ngưng kết thành quang đoàn năm màu.Quang đoàn này dần dần biến mất, hình thành hư ảnh cực lớn.Hư ảnh này cực kỳ mơ hồ, giống như một đám sương mù, nhưng mà trong không gian phong bạo này cũng đã bị thổi tan.Hai mắt Lâm Minh nhắm lại, quần áo toàn thân phần phật, tóc dài phiêu dật.Hư ảnh sau lưng hắn không ngừng thông qua diễn biến, cuối cùng hình thành cái hộp hình chữ nhật.Đây chính là một bộ điển tịch nặng nề.Điển tịch từ từ mở ra, bên trong hoàn toàn trống rỗng.Nhưng mà vào thời khắc này, một bút tích hiện ra, giống như không thấy cây bút mà là chữ viết tự hiện ra trên giấy.Chậm rãi, nét bút thứ hai, thứ ba, thứ tư, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh.Hai màu vàng và đen hiện ra, nếu như Thánh Mỹ ở chỗ này, nàng sẽ phát hiện chúng chính là ý cảnh của trang sách màu vàng và hắc sách, nhưng mà ẩn chứa điểm khác nhau.Lâm Minh viết sinh tử chi thư này thoát thai từ Thánh Điển, lại gia nhập lý giải của hắn vào.Hư ảnh điển tịch càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng nhiều chữ viết xuất hiện trên điển tịch.Những chữ này hai màu vàng và đen giao nhau, cổ xưa khó tả, ý nghĩa không tên, căn bản không ai hiểu nổi.Phải nói những chữ này không xác định được ý nghĩa, chúng có chỉ là ý cảnh, không cần ngươi đọc những chữ này, ngươi chỉ cần lý giải nó là được.Cho dù là bản thân Lâm Minh cũng không thể nào giải thích chữ này.Chữ này là tổng kết cảm ngộ nhân sinh hơn bốn trăm năm qua của hắn, mà cây bút vô hình kia chính là vận mệnh con người...Một khắc này, bộ điển tịch bắn ra hào quang tuyệt thế, giống như tất cả hào quang trong vũ trụ đều hội tụ vào bộ điển tịch này.Đây là điển tịch thuộc về Lâm Minh, cũng là đại đạo chi thư mà Lâm Minh tự nghĩ ra để leo lên võ đạo đỉnh phong.Trong lúc nhất thời, năng lượng đáng sợ hình thành vòng xoáy, rất nhiều vật chất của tinh cầu bị quét tới đây, khắp tinh không bị khí tức đại đạo ngưng tụ tới mức tận cùng.Vật chất vũ trụ, thiên địa nguyên khí và pháp tắc thiên đạo, ba cái tổng hợp lại kỳ thật chính là "Tinh khí thần".Lâm Minh dùng lực lượng của mình hội tụ chúng lại, bắt đầu chiết xuất và diễn biến, lưu lại tinh hoa.Hắn đã lĩnh ngộ Thánh Điển và Tu la Thiên Thư, hiểu rõ thiên địa đại đạo quy tắc vận chuyển thế nào, hắn biết rõ nếu mang vật chất, năng lượng, pháp tắc của vũ trụ tập hợp lại, kỳ thật có thể thai nghén ra thế giới mới.Chủ nhân Tu la lộ, người sáng tác Thánh Điển đã sáng lập thế giới của mình, bọn họ tự định ra thiên địa pháp tắc, bản thân dùng thủ đoạn thông thiên ngưng tụ vật chất và năng lượng, sau đó diễn biến thế giới.Lâm Minh hiện tại cũng đi lên con đường của chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác Thánh Điển.Đây là suy nghĩ lớn mật, có thể nói là điên cuồng.Bởi vì chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác Thánh Điền đều là sau khi công thành danh toại, thực lực vô cùng cường đại mới hoàn thành sáng tạo thế giới.Mà Lâm Minh vào thời điểm đột phá Giới Vương đã bước đi trên con đường này.Lúc lực lượng pháp tắc nhỏ yếu, vật chất thiếu thốn, năng lượng cằn cỗi như hạ giới vị diện, có thể làm được như thế đã là cực hạn của Lâm Minh.Hắn trơ mắt nhìn qua thế giới từ từ hiện ra hình thức ban đầu.Năm đó chủ nhân Tu La Lộ, người sáng tác Thánh Điển sáng tạo thế giới, vững chắc tới hơn mười tỷ năm, chân chính sáng vai với Tam Thập Tam Thiên vũ trụ.Lâm Minh tự nhiên không làm được điểm này, thế giới hắn sáng tạo ra chỉ vài chục năm, trên trăm năm là sụp đổ.Nhưng mà không sao, hắn hiện tại sáng tạo thế giới chỉ có hình thức ban đầu, hắn có thể thông qua cung cấp năng lượng liên tục, tăng cảnh giới của mình lên, làm cho thế giới này diễn biến, không ngừng củng có.Trong tương lai, Lâm Minh có thể thành tựu Thiên Tôn, trở thành Chân Thân, thế giới của hắn có thể phát triển tới mức nào, dù là ai cũng không thể đánh giá.Thế giới này không ngừng hình thành và phát triển.Mà lúc này lực lượng của Lâm Minh đã đạt tới cực hạn, nếu như có thể thoáng buông lỏng thì hắn cưỡng ép ngưng tụ "Tinh khí thần" trong vũ trụ sẽ lập tức tán loạn, sụp đổ.Kể từ đó bản thân Lâm Minh cũng bị năng lượng cắn trả, bị trọng thương.Hắn gầm lên một tiếng, thuyên chuyển lực lượng Tu la chi huyết trong người.-------Chương 2109: Thế giới của Lâm Minh (2)Chương 2109: Thế giới của Lâm Minh. (2)Trong lúc nhất thời toàn thân Lâm Minh bao phủ trong lân phiến màu đen, khí huyết của hắn cuồn cuộn như cầu vồng, sôi trào liên tục.Sau luwnghawns, xuất hiện hư ảnh Tu La khôi ngô tráng kiện, nó cao trăm trượng, toàn thân của nó ngưng tụ xiềng xích vừa thô vừa to, cơ bắp thân thể nổi lên mạnh mẽ.Cánh tay phải của hắn có một con phượng hoàng bay múa, cánh tay trái có chân long quấn quanh.Chân của nó đạp lên chín ngôi sao, đứng chung với Lâm Minh, bắt lấy thế giới hình thức ban đầu.Hư ảnh Tu La này tự nhiên là Lâm Minh dừng Tu La Thiên Thư ngưng tụ thành, đồng thời vận dụng Đạo Cung Cửu Tinh và lực lượng long phượng chi huyết.Tu La cực lớn này thôi động cối xay, chậm rãi thôi động thế giới này, Lâm Minh có thể làm tất cả tới mức tận cùng.Khi lực lượng của hắn hao hết, bắt đầu thiêu đốt máu huyết sinh môn, phiến thế giới này rốt cuộc chậm rãi ngưng tụ lại.Nó quá nhỏ, phạm vi chỉ lớn chừng vài dặm.Hơn nữa kết cấu của thế giới này rất không ổn định, phi thường yếu ớt, dù là cường giả Thần Hải công kích cũng có thể làm hệ thống tinh khí thần bên trong sụp đổ, dễ dàng phá hủy nó.Hoàn thành sáng tạo thế giới, Lâm Minh toàn thân thư thái, hắn hết sức châm chú, nhìn qua phiến thế giới của mình, thế giới này giống như hài tử của hắn.Giờ này khắc này tâm tình Lâm Minh cực kỳ hưng phấn, hắn đã làm được.Đây là thế giới thuộc về hắn, một thế giới mới tinh,Từ hôm nay trở đi, võ đạo chi lộ của hắn đã mở ra kỷ nguyên mới.Thời điểm này hư ảnh Tu La thôi đông thế giới, trực tiếp đẩy nó vào cơ thể Lâm Minh.Thế giới thu nhỏ lại, trọng điệp với nội thế giới của hắn.Một sát na này, trong cơ thể Lâm Minh, hắn sáng tạo thế giới tinh khí thần và bản thể Lâm Minh điệp gia với nhau, phiến thế giới này cuối cùng chậm rãi dung hợp với hắn.Quá trình này mây đỏ hiện ra, sinh tử chi đạo va chạm nau, đại đạo chi âm vận chuyển, vài bức họa kỳ dị cuộn tròn, không ngừng xoay quanh Lâm Minh,Mà Lâm Minh trong tích tắc này chân chính đột phá Giới Vương Cảnh.Hắn ở Giới Vương Cảnh khác với võ giả Giới Vương Cảnh khác vê bản chất.Hắn sáng tạo một thế giới phát triển.Hiện tại Lâm Minh bởi vì dung nhập thế thế giới rất nhỏ yếu, hắn đột phá Giới Vương thực lực tăng lên không lớn, Lâm Minh sáng tạo thế giới càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí dung nạp ngôi sao, ngân hà, thực sợ trở thành một phiến vũ trụ, khi đó lực lượng của Lâm Minh sẽ khó tưởng tượng nổi.Lâm minh ngồi xếp bằng trong hư không, điều tức mấy hô hấp, sau khi hắn khôi phục một ít lực lượng lại bước một bước, tiến vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.Lâm Minh lần lượt xé rách không gian mà đi.Ba ngày sau trước mặt lâm Minh là tinh cầu đỏ như máu.Tinh cầu này không có chút sinh cơ, đây là hành tinh chết không có sinh mạng, nhưng mà bản thân tinh cầu này ẩn chứa các loại khoáng vật trân quý, trong đó dung nạp rất nhiều thiên địa tinh khí.Thể tích ngôi sao còn lớn hơn Thiên Diễn tinh gấp mười lần, đường kính vượt qua hai trăm triệu dặm.Trong một trăm năm qua, Lâm Minh du lịch bốn phía vũ trụ này, trong lúc ngẫu nhiên nhìn thấy tinh cầu này nên ghi nhớ vị trí của nó.Vốn Lâm Minh đừng từng phát sầu vì tìm kiếm thế giới để luyện hóa tấn chức Giới Vương, muốn nhìn xem có tìm được thế giới thượng đẳng luyện hóa hay không.Nhưng cuối cùng Lâm Minh vẫn không mất suy nghĩ này, bởi vì không có thế giới nào thật sự có thể làm Lâm Minh thỏa mãn,Hiện tại Lâm Minh sáng tạo ra thế giới của mình, mà tinh cầu trước mắt này là ngôi sao cực lớn, tuy không thể bị luyện hóa, nhưng có thể thu nạp tinh khí của nó gia cố thế giới bản thân.Lâm Minh bay về phía tinh cầu này, hắn tiến vào bầu khí quyển, tốc độ của hắn nhanh như sao băng.Ầm Ầm.Nổ tung khủng bố sinh ra, thân thể Lâm Minh tiến vào trong tinh cầu này.Sau đó Lâm Minh giống như mũi khoan tiến vào sâu trong lòng đất, ngay từ đầu chung quanh là nham thạch, nhưng càng về sau càng ngày càng nóng.Đối với nóng mức độ này, Lâm Minh không thèm để ý, hắn không ngừng xâm nhập, tới thời điểm này áp lực càng lớn hơn.Áp lực như thế dáp lên da thịt của Lâm Minh sinh ra tiếng nổ lốp bốp.Lâm Minh không quan tâm, hắn tiến vào nơi sâu nhất của tinh cầu, cũng là hạch tâm của tinh cầu này.Nơi này đã không còn là nham thạch nóng chảy, mà là kim loại khoáng vật ngưng tụ thành một cái hạch khổng lồ.Những kim loại này đều là tài liệu luyện chế vũ khí tốt nhất, chúng đang ở trong lò luyện tự nhiên của tinh cầu này, dưới nhiệt độ và áp lực cực mạnh nên bị rèn luyện không biết bao nhiêu tỷ năm, đã sớm hình thành một bảo khí cực lớn.Nó vô cùng chắc chắn, đồng thời dưới nhiệt độ nóng cháy đã tiếp cận hình thái chất lỏng, thân thể Lâm Minh xuyên vào chỗ sâu nhất, thừa nhận khảo nghiệm có thể nghĩ.Lâm Minh hít sâu một hơi, mặc dù thân thể của hắn vô cùng cường đại, nhưng mà đối mặt hoàn cảnh này cũng không dễ dàng chút nào.Hắn buông lỏng tâm thần, bắt đầu ngồi ở đây, lặng lẽ hấp thu tinh khí của tinh cầu này, tất cả tinh khí tiến vào trong người Lâm Minh, chậm rãi thoải mái thế giới chân thật do hắn sáng tạo ra.Thế giới đang phát triển, đây là quá trình khá dài, bởi vậy cần thời gian dài sau đó Lâm Minh phải ở trong tinh cầu này hấp thu tinh khí, tẩm bổ thế giới bản thân.Năm mươi năm.Một trăm năm.Hai trăm năm...Từ khi tiến vào trong vũ trụ mênh mông, vị trí ngôi sao luôn thay đổi, nhưng kỳ thật có một thứ chưa từng cải biến qua, chính là vòng thiên địa quy tắc và quỹ tích thần bí không ngừng vòng qua vòng lại.Mấy trăm năm đối với tinh cầu mà nói quá ngắn, ngắn tới mức tinh cầu không có chút cải biến gì cả.Nhưng mà trong vũ trụ này có hành tinh đỏ như máu, nó trong mấy trăm năm này biến hóa long trời lỡ đất.Ngay từ đầu nó là một tinh cầu trẻ đầy sức sống, mặt ngoài của nó đầy núi lửa hoạt động, có thiên địa nguyên khí nồng đậm và phong phú.Nhưng mà theo thời gian qua đi, thiên địa nguyên khí của nó càng ngày càng mỏng manh, những núi lửa của nó từ hoạt động mạnh biến thành yên lặng.Dường như năng lượng của tinh cầu này bắt đầu khô cạn.Năm mươi năm kế tiếp, tinh cầu này địa chấn liên tục, mặt ngoài của nó xuất hiện nhiều vết rách lớn tới dọa người, đây là cái rãnh cực lớn, rãnh sâu mấy trăm dặm, dáy cốc có dung nham lưu động chậm rãi.Lại qua năm mươi năm, dung nham trong đáy cốc lưu động từ từ lạnh lại, núi lửa phun trào càng ngày càng ít, hình dáng mặt đất của tinh cầu đã không thay đổi nữa.Đây là tiêu chí của tinh cầu già yếu.Yên lặng như thế lại duy trì năm mươi năm, vào ngày hôm nay, trong lúc này tinh cầu rung mạnh.Lần địa chấn này vượt qua bất cứ lần địa chấn nào trước đó, vượt qua cả siêu núi lửa bộc phát.Mặt đất bị xé rách, vết rách cực lớn từ từ xuất hiện, cảm giác giống như tinh cầu bị bàn tay thần linh to lớn bóp nát.Dưới áp lực lớn này, dung nham nóng chảy mang theo hỗn hợp quặng hiếm phun ra ngoài, bắn lên cao mười dặm trên trời.-------Chương 2110: Điểm cuối cả đờiChương 2110: Điểm cuối cả đời.Dưới sóng lớn này có một bóng người lao ra khỏi dung nham.Biển lửa cuồn cuộn, cơ bắp của hắn đỏ rực, hiện ra màu kim loại sáng bóng, tóc dài ngăm đen, rủ xuống từ đầu tới mắt cá chân, giống như sợi tơ đen, bao phủ thân thể của hắn.Trừ tóc dài ra, thân thể của hắn có thể nói là hoàn mỹ.Mỗi khối cơ bắp đều cong lên vừa đúng, giống như tác phẩm nghệ thuật của điêu khắc đại sư làm ra.Người này chính là Lâm Minh.Hơn hai trăm năm trước Lâm Minh tiến vào tinh cầu này tĩnh tu, hắn thỏ nạp tinh khí của tinh cầu này tẩm bổ bản thân.Khi Lâm Minh tĩnh tu, tinh cầu này diễn biến cực mạnh, thời gian tồn tại mấy tỷ năm biến thành mấy trăm năm ngắn ngủi.Nó từ trẻ tuổi tới già yếu.Mà tinh cầu này xuống dốc, đổi lấy nội thế giới của Lâm Minh vững chắc và tăng lên,Rất nhiều tinh khí thế giới tiến vào người Lâm Minh.

Thế giới của hắn đã phát triển thành hai mươi dặm, đã vượt qua tiêu chuẩn của đa số Giới vương, lại phát triển tiếp, thế giới của Lâm Minh càng lớn, hắn cũng càng mạnh.Lâm Minh không có dừng lại, nhanh chóng xé rách hư không tiến vào hư không.Sau mỗi lần lịch lãm rèn luyện thì Lâm Minh đều trở về Thiên Diễn Tinh, lại vượt qua mười năm bên cạnh phụ mẫu.Về sau vưới ánh mắt không bỏ của Lâm mẫu, Lâm Minh lại xuất phát tiến vào sâu trong vũ trụ.Trên con đường tu luyện, hắn chưa bao giờ ngừng lại.Trên đầu của Lâm Minh còn nhớ rõ vị trí tinh cầu khác, tinh cầu này hơi nhỏ hơn, nhưng mà phẩm chất cũng cực cao.Trọng yếu nhất, trên tinh cầu này không có tính mạng, một tinh cầu chết không đáng giữ làm gì, nếu Lâm Minh rút tinh khí của tinh cầu có tính mạnh, như vậy tất cả tính mạng bên trong cũng chết theo.Chỉ mười ngày sau, Lâm Minh đi tới mục tiêu.Đây là tinh cầu kim loại, thể tích của nó không lớn, cơ hồ ở trên đó là kim loại tạo thành.Bởi vì tinh cầu này quá gần mặt trời, cho nên vô cùng bóng bức, thậm chí có kim loại hòa tan ra, kim loại hội tụ thành dòng suối nhỏ, dòng sông, hồ nước, thậm chí là biển cả.Thân ảnh Lâm Minh lóe lên, trực tiếp nhảy vào tinh cầu kim loại này.Từ Giới Vương tới Thiên Tôn, đây vốn là quá trình khá dài.Mặc dù là thiên tài đỉnh cấp như Đế Thích Già cũng phải bỏ ra thời gian vạn năm mới hoàn thành bước này.Lâm Minh sống tới bây giờ chỉ hơn sáu trăm tuổi.Mà hắn tu thành Giới Vương mới không bao lâu, hắn lựa chọn con đường võ đạo khác với người khác, nhấp nhô hơn rất nhiều lần.Tự nghĩ ra thế giới chân thật và nội thế giới dung hợp với nhau, thiên địa vũ trụ và nhân thể vũ trụ, Tu La Thiên Tư và Thánh Điển tương dung.Lâm Minh lĩnh ngộ sâu hơn, căn cơ vững chắc hơn, hắn muốn đột phá Thiên Tôn cũng cần thời gian khá dài.Tu luyện không năm tháng.Con đường võ đạo vô cùng tịch mịch, bế quan thời gian dài phải tiếp nhận loại tịch mịch này, phải làm cho nội tâm yên tĩnh, yên lặng như nước hồ thu.Nếu không học tĩnh mịch, chắc chắn người đó tinh thần tan vỡ, sẽ biến thành cái xác không hồn.Lâm Minh hấp thu tinh khí thế giới.Hắn cảm giác hắn như đang chạy xe, chiếc xe lướt qua vô số trí nhớ cả đời của hắn, hắn ngắm nhìn con đường đã qua.Hơn trăm năm sau, tinh khí thế giới của tinh cầu này khô cạn.Lúc nay thời gian Lâm Minh sử dụng ngắn một chút, bởi vì nội thế giới của hắn càng lớn, tốc độ hấp thu tinh khí thế giới càng nhanh,Cứ như thế Lâm Minh lang bạt trong vũ trụ, tu dưỡng nội thế giới của mình.Mà mỗi lần hấp thu tinh khí thế giới xong, Lâm Minh đều quay về Thiên Diễn Tinh, làm bạn với phụ mẫu vài nămCứ thế thời gian không ngừng trôi qua.Mỗi lần Lâm Minh trở về đều cách vài chục năm, trên trăm năm, hắn nhìn thấy phụ mẫu của mình không ngừng già nua.Nếp nhăn trên mặt bọn họ tăng lên, thời gian lưu lại dấu vết trên mặt của bọn họ.Lâm Minh mỗi lần trở về biến hóa không nhiều, nhưng mà tích lũy theo thời gian, phụ mẫu Lâm Minh diện mạo là phu thê trẻ hơn ba mươi biến thành năm mươi.Đột nhiên Lâm Minh cảm thấy dù hắn sống cả đời, thời gian làm bạn cùng phụ mẫu không nhiều.Hắn giống như kẻ lãng tử vận mệnh.Dù là phụ mẫu của mình có tuổi thọ dài hơn phàm nhân rất nhiều, nhưng khi Lâm Minh quay về nhà thì hắn chẳng khác gì phàm nhân phiêu lưu tứ hải.Tính toán ra, bản chất đều giống nhau cả.Nếu như phujmauax sống một ngàn sáu trăm tuổi, bản thân mình mỗi sáu mươi năm về nhà một lần, số lần hắn gặp phụ mẫu chỉ chừng hai bàn tay, nhưng mà Lâm Minh không có cách nào, mỗi lần hấp thu tinh kí thế giới cũng không thể bỏ dử nửa chừng, hắn có quá nhiều thứ trên lưng mình.Trong gian phòng sáng ngời, cửa sổ sơn sơn, lầu các đỏ thấm, trên giường và bàn đều là gỗ trầm hương làm thành.Đây là phòng ngũ của phụ mẫu Lâm Minh.Bên cạnh gian phòng trồng một cây hòa già, đây là năm đó Lâm Minh định đô tại Chu Tước thần quốc, Lâm phụ Lâm mẫu chuyển nhà tới đây đã tự tay trồng xuống.Hiện tại cây hòe già này từ một cây giống đã cao hơn mười trượng, rễ cây nổi cục mạnh mẽ, vỏ cây già nua.Gió mát thổi qua, lá cây đong dưa, khi thì vài phiến là rơi xuống, hoặc là vỏ cây tróc ra.Ở đây Lâm Minh đánh cờ với phụ thân mình.Mỗi lần quay về Lâm Minh đều uống rượu và đánh cờ với phụ thân, mà Lâm mẫu thì làm đồ ăn cho gia đình, ba người làm gia yến đơn giản.Chớ nói Lâm Minh ở Thần Vực ăn không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, trong đó đều là bảo vật tuyệt thế nhân gian.Lúc này cũng là như thế.Cho dù là Chu Tước thần quốc hạ giới cũng có thể tìm được vài loại nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp, do ngự trù cung đình đỉnh cấp chế biến, dùng thiên địa linh tuyền làm nước nấu, làm ra món ngon giá trị liên thành.Nhưng mà không có đồ vật nào có hương vị đặc biệt như mẫu thân làm ra.Nó không đơn thuần là mỹ vị, mà nó một cảm giác ấm áp, một cảm giác nhớ lại, là quá khứ Lâm Minh sinh hoạt qua lưu lại.Gần ngàn năm trước khi Lâm Minh còn là hài tử, tại quán rượu Lâm gia, hắn thích ăn những món này.Hiện tại cũng thế.Vượt qua thời gian dài, Lâm mẫu không có quên con yêu ăn cái gì, Lâm Minh cũng không quên hương vị những món ăn đó.- Tiểu An, lúc nào mangmotoj con dâu về đây, mẫu thân không có tâm nguyện nào khác...Lâm mẫu đột nhiên nói câu này, nội tâm Lâm Minh chua xót.Hắn cảm giác được sinh mạng của phụ mẫu càng ngày càng suy yếu.Hai người không phải võ giả, cũng không có khả năng tu luyện tới Thần Hải kéo dài tuổi thọ vạn năm, bọn họ phải dùng các loại thiên tài dị bảo kéo dài tuổi thọ tới bây giờ đã là cực hạn.Về sau bọn họ sẽ già đi, đây là thiên đạo quy tắc không ai cải biến được....Thời gian lại trôi qua bốn năm trăm.Phụ mẫu Lâm Minh càng già nua.Bọn họ chẳng khác gì phàm nhân thất tuần.Lưng bọn họ đã còng xuống, nếp nhăn trên mặt nhiều hơn, con mắt không sáng, đã như mặt trời sắp lặn.Nhìn thấy phụ mẫu ngày giờ không nhiều, Lâm Minh không định đi nữa.Hắn muốn làm bạn với phụ mẫu tới thời khắc cuối cùng cuộc đời của họ.Cũng là dấu chấm tròn kiếp này của hắn.-------Chương 2111: Về nhà (1)Chương 2111: Về nhà. (1)Tuy Đại Chuyển Sinh Thuật có thể làm cho người ta đạt được sinh mạng chín kiếp, nhưng nó không nghịch thiên tới mức giúp người ta kéo dài tuổi thọ chín lần.Nó có thể giúp người ta sống lại thoát thai hoán cốt, nhưng cũng không thể kéo dài tổng tuổi thọ được, nói cho chùng nó dù sao không phải phương pháp vĩnh sinh, nhưng mà người sáng tác Thánh Điện lĩnh ngộ sinh chi ý cảnh và tử chi ý cảnh tới cực điểm sáng tạo ra, tạ ra công pháp tăng cường tiềm lực bản thân.Cho nên Lâm Minh không định sống bao lâu ở kiếp này, hắn sẽ nhanh chóng hoàn thành chuyển sinh.Thiên Vận quốc, Thanh Tang thành...Kiến trúc cổ kính, người đi đường muôn hình muôn vẻ, hồ lô băng đường ngọt ngào ngon miệng, tách trà tỏa ra hương thơm thấm vào lòng người...Đây là tòa cổ thành ngàn năm, vốn nên có cảnh tượng tường hòa như thế.Hôm nay thành thị như Thanh Tang thành này nghênh đón khách nhân khác thường, bọn họ là phụ mẫu Lâm Minh và Lâm Minh.Lúc này cách một ngàn mấy trăm năm, người ở Thanh Tang thành sớm đã thay đổi hơn mười đời.Không có người nào nhận ra Lâm Minh, càng không có ai nhận ra phụ mẫu Lâm Minh cả, nhưng mà bọn họ vẫn nghe nói qua chyện Lâm Minh.Cái tên này sẽ truyền thừa hơn mười vạn năm.Lâm Minh và phụ mẫu giống như dân chúng bình thường đi vào Thanh Tang thành, đường đi đã sớm tu sửa rất nhiều lần, nhưng mà bọn họ vẫn vô cùng quen thuộc đường phố, phụ mẫu Lâm Minh cảm khái ngàn vạn.Bọn họ đi thẳng tới quán rượu Lâm gia, tòa kiến trúc cổ này đã đóng cửa hơn một ngàn năm, đây là nhà chính thức của Lâm Minh và phụ mẫu.Bởi vì vẫn có người chiếu cố sửa chữa, quán rượu Lâm gia vẫn bảo tồn hoàn hảo.Nhưng mà những ngói lưu ly trải qua mưa gió hơn ngàn năm đã sớm không còn sáng nữa.Trụ và cửa lớn sơn sơn, dù trải qua mấy lần trát phấn cũng từ từ pha tạp, lộ ra hương vị tuế nguyệt.- Két...Cánh cửa bị đẩy ra, đập vào mắt là đại sảnh quán rượu.Trên mặt đất lát đá xanh, những cái bàn cổ xưa nhưng lại được quét dọn sạch sẽ, giống như tình cảnh năm đó.Lâm Minh dường như nhìn thấy khi còn bé năm đó, hắn nhớ tình cảnh mình chạy tới chạy lui trong hành lang này.Khi đó người trong quán rượu muôn hình muôn vẻ, có uống rượu, có uống trà, đọc sách, đánh bài, đạn đàn tam huyền, đánh cờ...Lâm Minh nhận ra vài lão khách quen, khi đó Lâm Minh chạy loạn trong hành lanh, những người này gặp được sẽ cho Lâm Minh đường và kẹo ăn.- Bao nhiêu năm vẫn như thế...Ánh mắt Lâm mẫu rưng rưng, vuốt cái bàn quầy hàng cũ, năm đó chính Lâm phụ đứng ở đây, mặc áo vải dài màu xám, mang theo mũ mềm cầm bàn tính, đảo sổ sách, không ngừng ghi chép.Mà Lâm mẫu thì hỗ trợ trong nhà bếp, mỗi một món ăn được làm tốt thì mang sang, sau đó lại hô một câu "Đồ ăn tới rồi...", sau đó trên vai hắn đắp cái khăn mặt đưa đồ ăn ra ngoài, nhanh nhẹn lau bàn, lại rót nước trà đưa lên.Lâm phụ Lâm mẫu và Lâm Minh ba người ở lại quán rượu.Đây là nhà của bọn họ, hai lão nhân hy vọng sống cuối đời ở chỗ này.Quán rượu không có buôn bán, nhưng mà Lâm mẫu mỗi ngày vẫn vào bếp nấu cơm, Lâm Minh đứng bên cạnh hỗ trợ.Một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, nhưng mà Lâm mẫu vẫn tiếc nuối, bởi vì Lâm Minh vẫn độc thân.Đối với tâm tư phụ mẫu, Lâm Minh nhìn vào mắt, hắn vẫn bảo trì trầm mặc.Một ngày này quán rượu Lâm gia có một khách nhân, nữ tử mặc hắc y, nhìn qua chừng hai mươi tuổi, tu vị gần đạt tới Thần Hải hậu kỳ.Cô gái này chính là Tư Đồ Minh Nguyệt.Võ giả trên Thiên Diễn đại lục hơn một ngàn tuổi đạt tới Thần Hải hậu kỳ vô cùng không dễ dàng.- Ah?

Ngươi sắp phi thăng?Lâm Minh kinh ngạc nhìn qua Tư Đồ Minh Nguyệt, đây là chuyện hợp tình hợp lý, tại hạ giới, võ giả đạt tới mức tận cùng thì không thỏa mãn bị hạ giới trói buộc, sẽ muốn phi thăng Thần Vực, đi tới thiên địa rộng lớn hơn.- Đúng!Tư Đồ Minh Nguyệt biết rõ thân phận của Lâm Minh, trước khi chuẩn bị phi thăng, nàng chuyên môn tới thỉnh giáo Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh khẽ lắc đầu, nói:- Ngươi phi thắng...

Không được!- Vì cái gì?Nội tâm Tư Đồ Minh Nguyệt chấn động mạnh, nàng chú ý ánh mắt Lâm Minh, trong đó dường như ẩn chứa tình cảm âm trầm và bi thống, làm cho nội tâm của nàng co rút khó hiểu.- Thần Vực...

Biến thiên, hơn nữa...

Phiến thế giới này đã từng bị một nữ nhân phong bế, lực lượng của ngươi căn bản không thể phá được.Lâm Minh than nhẹ một tiếng, trong nội tâm Tư Đồ Minh Nguyệt ngạc nhiên.Thần Vực biến thiên?

Thế giới Thiên Diễn tinh bị phong ấn?Đột nhiên nàng nhớ tới, Lâm Minh chuyển thế trọng sinh tại Thiên Diễn đại lục, chẳng lẽ cũng có quan hệ tới cái gọi là "Thần Vực biến thiên" sao?Nàng không biết đó là cái gì, nhưng có thể cảm giác được cái gọi là "Biến thiên" chính là hạo kiếp kinh thiên.- Rốt cuộc Thần Vực xảy ra chuyện gì?Tư Đồ Minh Nguyệt hỏi thăm.- Dị tộc xâm lấn.Lâm Minh trả lời đơn giản, ngửa đầu lên nhìn trời, ánh mắt như xuyên qua tầng tầng tinh không, nhìn thấy Thần Vực.- Nhân tộc đang bấp bênh a...- Chuyện này...Tư Đồ Minh Nguyệt mở to mắt ra, nàng còn tưởng rằng Thần Vực kịch biến là có đại chiến xảy ra, không nghĩ tới là dị tộc xâm lấn, hơn nữa nhân loại đang bấp bênh.- Tiền bối từ Thần Vực quay về Thiên Diễn tinh, chuyển thế trùng tu, có quan hệ tới hạo kiếp này sao?Tư Đồ Minh Nguyệt hỏi như thế, Lâm Minh gật đầu.- Lâm chân nhân, phụ mẫu ngày có biết thân phận của ngài không? ngài có từng nói qua không?Tư Đồ Minh Nguyệt lại hỏi.Lâm Minh lắc đầu, nói:- Bọn họ không biết, nhưng mà không có sau, sâu trong huyết mạch có liên hệ là được, ta chính là con của họ, mà ta không có biện pháp nhắc tới thân thể của ta, nếu không ta phải nói cho bọn họ biết tại sao ta lại trở về Thiên Diễn tinh, vì cái gì thê tử của ta và Lâm Hiểu Cáp không thể trở về, vì cái gì mà hài tử của họ lại trọng sinh sống lại...- Biết rõ tình huống chân thật, phụ mẫu của ta càng không an tâm.Lâm Minh nói ra, Tư Đồ Minh Nguyệt buồn vô cớ.Trầm mặc thật lâu, Tư Đồ Minh Nguyệt không cam lòng hỏi:- Vậy...

Không có cách nào sao?- Không biết!Lâm Minh lắc đầu, nói:- Ta cuối cùng phải trở về, có lẽ là vạn năm sau.Vạn năm là kỳ hạn Lâm Minh định ra cho mình.Lĩnh ngộ và dung hợp Thánh Điển cùng Tu La Thiên Thư, nội thế giới phát triển, nhân thể vũ trụ và thiên địa vũ trụ song tu, tất cả cũng không phải một lần là xong, mà là cần thời gian dài.Vạn năm đã là rất ngắn.Hắn phải nắm chắc thời gian hoàn thành những chuyện này, như vậy đó là thời điểm hắn về Thần Vực, mới có khả năng chống lại Thánh tộc và Hồn Đế còn đáng sợ hơn.- Vạn năm...Nghe thời gian này Tư Đồ Minh Nguyệt hít sâu một hơi, biểu lộ đắng chát.Cường giả Thần Hải sống tới vạn năm là cực hạn, Lâm Minh trong lúc tùy ý nói ra thời gian làm Tư Đồ Minh Nguyệt cảm thấy tuyệt vọng.Nếu như không cách vượt qua Thần Hải, khi đó mình đã gần đất xa trời, thậm chí hóa thành xương trắng.-------Chương 2112: Về nhà (2)Chương 2112: Về nhà. (2)Lâm Minh nhìn ra tâm tư của Tư Đồ Minh Nguyệt, nói:- Nguơi có thể đi ra ngoài du lịch, hạ giới cũng không chỉ có mình Thiên Diễn tinh, ta sẽ tặng ngươi một chiếc linh hạm, cho ngươi thêm tinh đồ, ngươi đi tới các tinh cầu kia, tuy không thể phi thăng Thần Vực, nhưng mà có thể trợ giúp ngươi, ít nhất đột phá Thần Hải không khó.Lâm Minh nói từ tốn, Tư Đồ Minh Nguyệt không cam tâm, nàng biết rõ không thể phi thăng Thần Vực, cho dù đi ra ngoài du lịch cũng không có thành tuuj lớn gì, miễn cưỡng đột phá Thần Hải cũng là cực hạn.Nàng cắn môi nhìn qua Lâm Minh, dường như cố lấy dũng khí rất lớn, nàng cúi đầu thật sâu trước Lâm Minh.- Tiền bối, có thể thu...

Nguyệt nhi làm đồ đệ không?Lâm Minh giật mình, nhìn qua Tư Đồ Minh Nguyệt, vẫn chậm rãi lắc đầu.- Không, ta chưa bao giờ thu đồ đệ, hơn nữa ta có quá nhiều việc chưa lam xong, không muốn dính nhân quả.Số mệnh trên đời, nhân quả vốn là thứ không thấy, Lâm Minh không muốn nhiễm phải, nếu hắn thu đồ đệ, vậy phải tận trách nhiệm sư phụ, phụ trách với đồ đệ.Lâm Minh hiện tại không có tinh lực làm chuyện này.Nghe Lâm Minh nói thế, trong mắt Tư Đồ Minh Nguyệt thất vọng nồng đậm.Kỳ thật nàng không có ôm hy vọng, nàng cũng tự hiểu lấy mình, thiên phú của nàng tại hạ giới là đỉnh cấp, nhưng ở trong mắt Lâm Minh chỉ là bình thường,.Cho dù Lâm Minh thu đồ đệ, cũng không có khả năng thu nàng.- Quấy rầy tiền bối!Tư Đồ Minh Nguyệt miễn cưỡng cười cười, cúi đầu với Lâm Minh lần nữa, quay người định rời đi.Mà lúc này có tiếng bước chân vang lên, Lâm mẫu từ thang lầu đi xuống, nhìn thấy Tư Đồ Minh nguyệt quay dầu rời đi, trong nội tâm nàng vui vẻ, nói:- Tư Đồ cô nương sao?

Tư Đồ cô nương làm sao lại tới đây?Lâm Minh và phụ mẫu quay về Thanh Tang thành ẩn cư, rất nhiều cao tầng bốn thần quốc không biết, Lâm mẫu không nghĩ tới Tư Đồ Minh Nguyệt lại tới đây, tự nhiên khiến Lâm mẫu hưng phấn vì liên tưởng tới một ít việc.Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy Lâm mẫu, vội vàng đáp lễ, thời điểm này Lâm mẫu thân thiết kéo tay Tư Đồ Minh Nguyệt ngồi xuống, cái gì cũng phải lưu Tư Đồ Minh Nguyệt ở lại ăn cơm.Tư Đồ Minh Nguyệt nhất thời không biết làm sao, nàng nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh do dự một chút vẫn gật đầu.Gia yến cứ thế bắt đầu.Cơm ngon ngọt ngào, sáu món ăn gia đình bình thường, bốn đôi đỗi đặt chỉnh thể, Lâm phụ còn cầm bầu rượu, chuẩn bị uống hai chén chúc mừng.Tuy hai lão trở về nhà năm xưa, tâm tình rất tốt, trong nội tâm vẫn có tiếc nuối, cảm thấy nơi này yên lặng quá thì đơn điệu và cô độc.Bọn họ hy vọng thanh tịnh, đồng thời hy vọng trong nhà náo nhiệt, người có thể làm gia đình náo nhiệt thì khiến hai lão ưa thích, hy vọng nhìn thấy.Tư Đồ Minh Nguyệt chính là người được chọn.Một bữa cơm vui vẻ hòa thuận, Lâm mẫu không ngừng gắt rau cho Tư Đồ Minh Nguyệt, trên mặt cười hiền lành và hòa ái.Ăn nhiều đi, đây là món cá thố ngư dấm chua mà hắn yêu thích nhất, chỉ có cá thố ngư ở quê mới là chính tông nhất, một con nặng ba cân, nhất định phải còn tươi sống, phối với đường phèn...Lâm mẫu nói liên tục, Tư Đồ Minh Nguyệt lại biết "hắn" trong miệng Lâm mẫu nói chính là Lâm Minh, cũng chính là Lâm An.Có lẽ Lâm mẫu không biết Lâm An chính là Lâm Minh, nhưng biết rõ đồ ăn yêu thích của hai người giống nhau.- Tư Đồ cô nương, đây là rượu lão già ta cất, nếm thử đi...Lâm phụ cười ha hả.Lâm Minh nhìn thấy tâm tình phụ mẫu thật tốt, tuy những năm này bọn họ cũng vui vẻ, nhưng chưa bao giờ như hôm nay, vui vẻ từ trong nội tâm.Trong lòng Lâm Minh khẽ động, than nhẹ một tiếng, trong lòng có quyết định.Môi của hắn khẽ nhúc nhích, dùng chân nguyên truyền âm nói:- Tư Đồ Yêu Nguyệt, ta và ngươi làm sư đồ trăm năm, nhưng bình thường không xưng là sư đồ, ta chỉ cần ngươi làm bạn với mẫu thân của ta, ta sẽ truyền thụ công pháp cho ngươi, cho ngươi một hồi tạo hóa.

Hơn trăm năm sau, ta sẽ chuyển thế trùng tu, mà ngươi cũng nên rời khỏi.Tư Đồ Minh Nguyệt đang dùng cơm, chiếc đũa run lên, nhìn qua Lâm Minh thật lâu mà không nói gì...Tư Đồ Minh Nguyệt lưu lại, tuy nàng và Lâm Minh chỉ là quan hệ sư đồ, hơn nữa còn là tạm thời, nhưng mà phụ mẫu Lâm Minh không biết.Trên thực tế trong mắt Lâm phụ Lâm mẫu thì Tư Đồ Minh Nguyệt lưu lại đã có ý nghĩa bất thường.Hai lão vô cùng hy vọng hắn có bầu có bạn, có thể kết hôn, hơn nữa còn hạnh phúc mỹ mãn.Lâm Minh không có giải thích hiểu lầm của hai lão nhân, hắn lưu Tư Đồ Minh Nguyệt lại bồi bạn với phụ mẫu, chỉ hy vọng phụ mẫu có thể an tường lúc tuổi già.Đa số thời gian hắn không có trao đổi với Tư Đồ Minh Nguyệt, chỉ ném công pháp tu luyện cho Tư Đồ Minh Nguyệt, tự nàng tìm hiểu.Về phần đan dược, Lâm Minh cũng có, mỗi hạt đan dược đều bị hắn hóa làm linh tuyền cho Tư Đồ Minh Nguyệt uống, chậm rãi luyện hóa.Hiểu quả vô cùng rõ ràng.Tư Đồ Minh Nguyệt trong mười năm ngắn ngủi đã tiếp cận Thần Biến Kỳ.Kỳ thật thiên phú của nàng đặt ở Thần Vực cũng không tính là kém, nhưng bởi vì thiếu danh sư chỉ dạy, trì hoãn tu hành, hiện tại bổ sung tất cả, tuy Tư Đồ Minh Nguyệt không có khả năng đạt được đại thành tựu, nhưng được Lâm Minh chỉ đạo, muốn tu tới Thần Quân Kỳ không khó khăn gì.Ngẫu nhiên Lâm Minh cùng Tư Đồ Minh Nguyệt đi ra ngoài, bọn họ đi thẳng vào sâu trong tinh không, Lâm Minh chọn truyền thụ một ít pháp tắc và công pháp cao thâm cho Tư Đồ Minh Nguyệt.Thậm chí Lâm Minh còn cấp cho Tư Đồ Minh Nguyệt khối khối thần võ vô thượng tàn phiến, tuy không trông cậy vào Tư Đồ Minh Nguyệt tìm hiểu ra cái gì, nhưng ít ra cũng giúp nàng tiếp xúc với đại đạo, mở tầm mắt, đạt được một ít dẫn dắt.Mỗi khi tới thời điểm này, Tư Đồ Minh Nguyệt nhíu mày, hoàn toàn không thấy đầu mối.Nàng rất lo lắng Lâm Minh ngại mình dần, hy vọng có thể ngộ ra thứ gì đó, làm cho lâm Minh thỏa mãn, nhưng mà những đại đạo văn lộ kia quá thâm ảo phức tạp, Tư Đồ Minh Nguyệt dù ngộ như thế nào cũng không đạt được gợi ý.Lâm Minh không nói cái gì, hắn chỉ hỏi tiến độ Tư Đồ Minh Nguyệt lĩnh ngộ, sau đó rời đi.Thời gian trôi qua năm mươi năm.Lâm phụ Lâm mẫu càng già nua, nhưng mà bọn họ tươi cười càng nhiều.Ngoài tu luyện, Tư Đồ Minh Nguyệt có thời gian bầu bạn với phụ mẫu Lâm Minh, nàng thường xuyên vào bếp giúp Lâm mẫu làm thức ăn, cũng bài bàn cờ đánh cờ với Lâm phụ.Tất cả hiền hòa và ấm áp, gia đình nguyên vẹn, vì bồi bổ đoạn khuyết điểm nhân sinh cuối cùng cho hai người.Đây là thứ Lâm Minh muốn.Hắn ở kiếp này đã bầu bạn với phụ mẫu tới khi nhắm mắt xuôi tay, dù là như thế, hắn muốn nhiễm một tia nhân quả cũng không có gì cả.Xuân tới thu đi, lại qua hai mươi năm, Lâm phụ Lâm mẫu đã chống quải trượng, bọn họ đi lại khó khăn.Mà trong nhà không có người hầu nào, mỗi lần mua thức ăn là Tư Đồ Minh Nguyệt vịn Lâm mẫu chậm rãi ra khỏi quán rượu Lâm gia, đi trên con đường quen thuộc.-------Chương 2113: Chuyển kiếp thứ haiChương 2113: Chuyển kiếp thứ hai.Mà khi tới thời điểm này, Lâm mẫu đi rất chậm, nàng dừng bước nhìn mặt trời, cảm thụ nhân sinh kiếp này.Lâm phụ Lâm mẫu đã trải qua thời gian khổ cực, cũng thử qua cẩm y ngọc thực, thừa nhận hàng tỉ thần dân cúng bái, tới lúc tuổi già lại có Lâm Minh và Tư Đồ Minh Nguyệt làm bạn, cảm thấy hạnh phúc ấm áp.Cả đời này của bọn họ vô cùng phúc khí, không có gì tiếc nuối.Năm thứ hai, vào hạ, vào một ngày nắng ráo sáng sủa, Lâm phụ Lâm mẫu lần lượt qua đời.Bọn họ lúc gần đi trên mặt mỉm cười, sắc mặt an tường, có thể nói là buông xuôi hai tay, không có gì phải tiếc nuối.Phụ mẫu qua đời, cũng vì Lâm Minh kéo dài nhân sinh đời thứ nhất một ngàn sáu trăm năm, vẽ lên một dấu chấm tròn.Dựa theo nguyện vọng của phụ mẫu, Lâm Minh chôn phụ mẫu trên núi bên ngoài Thanh Tang thành.Sau khi chết hóa thành bụi đất, trở về cát bụi, đây là nguyện vọng mộc mạc của đa số phàm nhân.Dựa theo tập tục, Lâm Minh kết ba gian nhà tranh dưới dốc núi, đốt giấy để tang, giữ hiếu ba năm.Tư Đồ Minh Nguyệt cũng theo Lâm Minh mặc áo tơ trắng, cùng giữ đạo hiếu ba năm.Bọn họ ở riêng hai gian nhà tranh, mỗi ngày tới tảo mộ nhị lão, dâng hương, tế bái.Thời gian như thế rất nhạt nhẽo, nhưng mà cho dù là Lâm Minh hay là Tư Đồ Minh Nguyệt đều tìm được phần yên lặng trong nhạt nhẽo này.Ba năm trôi qua nhanh chóng.Giữ đạo hiếu chấm dứt, Lâm Minh sắp rời đi.Vào một ngày sáng sớm, mặt trời mọc, sương sớm bao phủ ngọn núi, giọt sương trên lá cây cũng chậm rãi bốc hơi.Lâm Minh hương khói cho phụ mẫu xong, quỳ xuống đất cúi đầu bái thật sâu, đây là lần cuối cùng hắn cúi đầu.Hắn chậm rãi đứng dậy, nhìn Tư Đồ Minh Nguyệt sau lưng, nói:- Dựa theo ước định, quan hệ sư đồ giữa ta và ngươi cũng chấm dứt, ngươi nên đi con đường của mình đi.Giọng của Lâm Minh bình tĩnh, lọt vào trong tai của Tư Đồ Minh Nguyệt là phiền muộn vô hạn.Trong nội tâm của nàng có cảm giác không biết nên làm gì, đã sớm biết rõ ngày này sẽ tới, đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng mà lúc tới thì nàng không biết giải quyết thế nào.Nhưng mà nàng rất rõ ràng, nàng và Lâm Minh không đi chung trên con đường với nhau, bởi vì phụ mẫu Lâm Minh, cho nên thời khắc này tới gần có chút ngắn ngủi, cũng chỉ tới gần mà thôi.Sau đó lại là hai con đường khác nhau, bọn họ từ tư tách ra, dần dần phải rời xa.Đây là vận mệnh.Cho dù nàng làm thế nào cũng không thể cải biến.Vì vậy nàng chậm rãi gật đầu.- Như vậy, gặp lại, nếu có duyên...Lâm Minh nói lời này, tùy ý bước vào hư không, hắn không phải đang xé rách không gian, mà là trốn vào trong đó, biến mất không còn tung tích.Tư Đồ Minh Nguyệt đứng ngơ ngạc tại chỗ thật lâu.Ngay một năm trước khi Lâm phụ Lâm mẫu qua đời, Tư Đồ Minh Nguyệt đã đột phá Thần Biến Kỳ, hơn nữa Lâm Minh còn dùng rất nhiều tài nguyên ủng hộ đánh chắc căn cơ, ngày sau nàng trùng kích Thần Quân là không thành vấn đề.Nhưng mà tất cả những chuyện này, kể cả cảnh giới võ đạo mà nàng ước mơ tha thiết lúc trước, lúc này không mang lại tâm tình vui sướng cho nàng, nàng yên lặng quay người rời đi, tiến vào trong ba giang nhà tranh, đóng cửa lại....Lại qua hai mươi năm.Trong phiến vũ trụ vị diện này, một tinh cầu không biết tên, trong hoàng thành phàm nhân, không biết bắt đầu từ khi nào, trên đầu đường hoàng thành xuất hiện một tên ăn mày.Dáng người của hắn thấp, toàn thân vô cùng bẩn, nhưng mà ánh mắt sáng ngời hữu thần.Tuy hắn là tên ăn mày, cũng không có xin của ai, hắn chỉ lang thang khắp nơi vài chục năm.Tên ăn mày này phát triển chậm chạp, nhưng mà bởi vì hắn là ăn mày cho nên không ai chú ý tới hắn.Thẳng tới một ngày hắn đột nhiên biến mất.Hắn phá không rời đi, bay vào sâu trong vũ trụ.Hắn chính là Lâm Minh chuyển sinh lần hai, tu vị tâm cảnh của Lâm Minh càng ngày càng viên mãn, tu vị của hắn tăng lên không nhanh, nhưng mà lĩnh ngộ thiên đạo càng ngày càng tinh tiến.Hắn bay nhanh trong hư không vũ trụ, nhanh chóng trốn vào tinh cầu màu đen, hắn lao nhanh vào hạch tâm của tinh cầu này.Vũ trụ thâm thúy vô hạn, nó quá thần bí, trong đó ẩn chứa thiên đạo quy tắc, từ xưa tới nay, vô số cường giả các tộc lập chí truy tìm võ đạo, chưa bao giờ giáng đoạn qua.Nhưng mà hôm nay không có người nào hiểu thấu toàn bộ huyền bí của vũ trụ.Vũ trụ chẳng những thần bí, hơn nữa còn là vĩnh hằng.Mặc dù là đại thế giới có sụp đổ, nhưng mà chỉnh thể vũ trụ vẫn tồn tại.Dường như tinh không vĩnh hằng không thay đổi, không ai biết nó bắt đầu khi nào, kết thúc ra sao.Sát thủ sinh mạng đáng sợ nhất của vũ trụ --- thời gian, đối với thiên đạo vũ trụ mà nói, nó không có ý nghĩa.Thời gian mấy ngàn năm trôi qua trong nháy mắt, ngắn ngủi không thể ảnh hưởng gì tới vũ trụ, cũng không sinh ra biến hóa gì.Nhưng mà xã hội loài người, quốc gia trong mấy ngàn năm thường thường trải qua hơn trăm thế hệ, thay triều đổi đại vài chục lần, những gia tộc, phe phái càng sinh diệt không biết bao nhiêu lần, lịch sử phức tạp đã chôn vùi trong bụi bậm, sau đó người ta cũng quên mất.Cuối cùng những người này lưu lại đồ vật trên thế gian chỉ có "Không".Thương hải tang điền, thế sự biến hóa, vạn sự không thuộc về mình.Một buổi chiều mùa đông, một người mang theo hung thú màu đen to lớn xuất hiện bên ngoài thành trì cổ xưa.Tòa thành thị này đã được tu sửa qua, nhưng mà có rất nhiều góc cạnh tuyên khắc tuế nguyệt ăn mòn.Bên ngoài thành thị có người tới người đi, mọi người sinh lòng sợ hãi tổ hợp một người một thú này, bọn họ không dám tới gần, nhưng vẫn hiếu kỳ vụng trộm nhìn qua.Một người một thú này chính là Lâm Minh và tiểu hắc long.Cách mấy ngàn năm, Lâm Minh đã hoàn thành ba lần chuyển sinh, bước vào chuyển sinh lần thứ tư, hắc long cũng lớn lên, thân hình của nó đã khôi phục bản thể, thân dài hơn trăm trượng, có thể so sánh với ngọn núi.Lâm Minh chuyển sinh lần thứ tư, lại nhớ tới Thiên Diễn tinh, hắn đi vào Thanh Tang thành đã từng sinh sống qua.Thanh Tang thành vẫn tồn tại, nhưng mà cái tên không còn là Thanh Tang thành, mà gọi là Thiên Châu.Tường vây đã được xây thêm, con đường đã mở rộng, trong thành thị có kiến trúc hoàng cung vàng son lộng lẫy.Thanh Tang thành đã biến thành hoàng đô của Thiên Vận quốc.Trên thực tế Thiên Vận quốc cũng thay triều đổi đại, hơn nữa còn thay đổi rất nhiều lần.Lâm Minh chấn nhiếp làm cho rất nhiều quốc gia không dám xâm phạm Thiên Vận quốc, nhưng cũng không có nghĩa là hoàng tộc Thiên Vận quốc không bị phá vỡ.Một lần chính biến, một đời hôn quân, cái gì cũng có thể diệt vong cả.Hiện tại Thiên Vận quốc không phải của họ Dương, mà là họ Chu.Quốc hiệu của Thiên Vận quốc không có sử dụng tiếp, đổi tên là Đại Chu vương triều.Hoàng thất Đại Chu vương triều vì suy nghĩ số mệnh quốc gia, thành thị Lâm Minh từng sinh hoạt qua đương nhiên số mệnh hưng thịnh, có thể che chở cơ nghiệp vạn năm của Đại Chu vương triều.Đối với những chuyện này Lâm Minh không quan tâm.-------Chương 2114: Trở lại Thần VựcChương 2114: Trở lại Thần Vực.Hắn hiện tại không lo lắng gì cả, không ngừng đi lịch lãm rèn luyện, luyện hóa nội thế giới, thực lực càng ngày càng mạnh.Nhưng mà hời điểm chuyển sinh lần thứ tư, hắn cảm giác có bình cảnh.Đối với Giới Vương bình thường, tới Đại Giới Giới Vương là quá độ.Kỳ thật quá độ này nếu như Lâm Minh muốn vượt qua cũng không khó gì.Nhưng mà hắn muốn làm tất cả thật hoàn mỹ, vì vậy hắn quyết định phải đi tới Tu La Lộ, hoàn thành thí luyện cuối cùng.Hắn ngây ngốc ở hạ giới nhiều năm, nên ra đi.Nhưng mà thời điểm rời khỏi Thiên Diễn tinh, tiến tới Thần Vực, không hề nghi ngờ là gặp nguy hiểm lớn, hơn nữa còn phải phá vỡ bức tường Thánh Mỹ lưu lại ngăn cản.Năm đó Thánh Mỹ thủ hộ, lưu lại trên không trung Thiên Diễn Tinh một trận nhãn, tự nhiên cũng nằm ở đây.Trận pháp này phong tỏa thông đạo không gian giữa Thần Vực và hạ giới.- Đi thôi tiểu hắc.Lâm Minh nói như vậy, đột nhiên bay lên trời, hắn như lợi kiếm đâm thẳng trời xanh, mà hắc long cũng theo lâm Minh, bọn họ một người một thú hóa thành hai đạo thần quang, đột phá Thiên Diễn tinh, tiến vào trong tinh không.Trong phiến tinh không này không nhìn thấy thứ gì cả, Lâm Minh sờ nhẹ một cái thì nó nhộn nhạo như mặt hồ, không lâu sau liền hiện ra trận pháp cực lớn, mà trận đồ là đồ án thái cực, một nửa là màu vàng, một nửa màu đen, chính là đại biểu ý cảnh sinh tử.Đối với sinh tử luân hồi, Lâm Minh đã sớm lĩnh ngộ của riêng mình.Hắn trầm mặc một lát, đối mặt với trận đồ này, ngón tay của hắn điểm ra liên tục, từng trận rung động sinh ra, giống như nét bút vận mệnh vẽ lên đồ án thái cực này.Tiếp tục một phút đồng hồ sau, đột nhiên trận đồ rung động lắc lư, sau đó càng ngày càng mỏng và mờ nhạt, kế tiếp hóa thành một đám sương khói.Nhìn thấy một màn này, Lâm Minh hít sâu một hơi, trận pháp đã bị hắn cởi bỏ.Hắn nhìn thấy phía sau trận pháp là thông đạo không gian, dung mạo của hắn từ từ cải biến, khí chất cũng biến khác với trước đó.Lâm Minh thi triển Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, sau khi lĩnh ngộ ý cảnh sinh mạng, lại thi triển bí thuật này, Lâm Minh đã có thể cải biến khí tức sinh mệnh, hoàn toàn biến thành một người khác.Không chỉ có như thế, Thánh Mỹ lúc trước rút linh hồn bổn nguyên của hắn đi, về sau linh hồn Lâm Minh thông qua Đại Chuyển Sinh Thuật đạt được tân sinh, trong quá trình tái sinh, linh hồn chấn động của lâm Minh sinh ra biến hóa, hắn có thể nói chân chân chính chính thoát thai hoán cốt từ trong ra ngoài.Đây là khi thực lực của Lâm Minh còn chưa hoàn toàn đạt tới đỉnh phong, có vốn liếng trở lại Thần Vực.Làm xong tất cả, Lâm Minh bước nhanh tới trước, giống như xuyên qua khói xanh, xuyên qua trận pháp Thánh Mỹ lưu lại, cũng không kinh động bất cứ thứ gì.Thông đạo không gian từ Thiên Diễn tinh đi Thần Vực tràn ngập các loại năng lượng hỗn loạn, nhưng mà với Lâm minh mà nói, những năng lượng hỗn loạn này chẳng khác gì gió mát cả.Nhưng mà thời điểm không gian phong bạo quét qua, nội tâm của hắn không được bình tĩnh.Hắn biết rõ thời điểm tới cuối không gian thông đạo thì hắn sẽ nhìn thấy Thần Vực hắn rời xa mấy ngàn năm qua, sẽ nhìn thấy những chuyện xảy ra ở đó.Đây là hắn bức thiết muốn được biết rõ, nhưng cũng sợ hãi kết quả khi biết rõ....Không gian chuyển đổi, Lâm Minh cảm giác như xuyên qua màng nước.Thời điểm hắn nhìn thấy tinh không quen thuộc và lạ lẫm, nội tâm của hắn cảm xúc ngổn ngang.Tinh không vẫn là tinh không đó, nhưng mà khí tức đã biến hóa...Hắn biết rõ nhìn thấy cảnh này nhiều sẽ khiến tinh thần của hắn chán nản.Hắn ức chế cảm tình không giấu nổi trong nội tâm xé rách không gian lần nữa, bắt đầu dùng không gian đại na di, muốn đi Thần Mộng Thiên Cung nhìn một chút.Tuy đã sớm biết kết quả, nhưng mà Lâm Minh vẫn muốn nhìn thấy tận mắt.Chuyến đi này lâm Minh mất hai tháng.Thời gian hai tháng này hắn trải qua rất nhiều nơi.Hắn nhìn thấy rất nhiều tinh cầu bị phá hủy, chỉ còn lại vô số mảnh vỡ, dưới tác dụng của lưc hút quay chung quanh tạo thành vành đai thiên thạch, trôi nổi không có mục đích trong vũ trụ.Trừ tinh cầu ra, còn có tông môn bị hủy diệt.Rất nhiều tông môn, ngay cả linh sơn và tiên đảo cùng bị diệt theo bọn họ.Từ di tích thảm thiết này, Lâm Minh có thể tưởng tượng tình cảnh Thánh tộc năm đó xâm lấn thảm thiết cỡ nào.Có Chân Thần dẫn đội, Nhân tộc không phải là đối thủ của Thánh tộc.Những tinh nhuệ kịp thời rút lui may mắn thoát khỏi, nhưng mà thánh địa bình thường không cần nghi ngờ đã bị Thiên Tôn Thánh tộc hủy diệt.Đối với một Thiên Tôn mà nói, hủy diệt thánh địa bình thường chẳng khác gì lật bàn tay.Không biết bao nhiêu tinh anh của Nhân tộc chết thảm trong hạo kiếp này.Mà những người còn lại chỉ là dân chúng bình thường của Nhân tộc.Những người này quá nhiều, đếm không hết, bọn họ trải rộng cả Thần Vực, các nơi hẻo lánh của ba ngàn giới, Thánh tộc không có khả năng chém tận giết tuyệt.Nhưng chỉ cần cam đoan truyền thừa võ đạo bị đoạn tuyệt, những người phàm này chẳng khác gì gia súc không thể phản kháng, tùy ý bị Thánh tộc nuôi nhốt, nô dịch.Rốt cuộc Lâm Minh đi tới vũ trụ có Thần Mộng Thiên Cung năm xưa.Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng mà nhìn thấy địa chỉ cũ của Thần Mộng Thiên Cung, Lâm Minh vẫn chấn động, tâm thần rung lên kịch liệt, tình cảnh trước mắt khiến hắn bi ai.Mà những linh sơn linh khí mười phần của Thần Mộng Thiên Cung đã bị Thánh tộc chiếm cứ, đây là nơi thay nghén ra nhiều tài nguyên và thiên tài địa bảo, Thánh tộc không có khả năng phá hủy nó.Sau khi Thánh tộc thành lập tông môn, rất nhiều đệ tử Thánh tộc ra ra vào vào, tông môn này cảnh tượng quang vinh phồn vinh, chúng kế thừa tích lũy ngàn vạn năm của Thần Mộng Thiên Cung, dùng tẩm bổ bản thân mình.Chúng nô dịch linh thú tiên sơn do Thần Mộng Thiên Cung nuôi dưỡng, cưỡng ép thuần hóa chúng thành tọa kỵ và khế ước thú.Mạch khoáng và dược điền cũng bị tông môn Thánh tộc tùy ý khai thác, các loại thiên tài địa bảo bị đào trộm không còn.Mà võ giả Nhân tộc trừ bị giết ra, rất nhiều người bị tông môn Thánh tộc nô dịch, bọn họ hoặc trở thành thợ mở, dược bộc, các loại tạp dịch, còn có bị nuôi nhốt thái bổ.Lâm Minh đứng ở xa trăm vạn dặm, trầm mặc nhìn qua tất cả.hắn đứng đó thật lâu, sau đó biến mất không thấy gì nữa.Tinh không trống trải, Lâm Minh hóa thành lưu quang bay đi trong vũ trụ, tốc độ nhanh như sao băng, hắn nắm chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu vào trong huyết nhục.Hắn tự nói với mình, những gì mất đi lúc trước, sau này sẽ trả về gấp mười lần...Cho dù Tam Thập Tam Thiên xảy ra hạo kiếp gì, Tu La Lộ vẫn chưa từng cải biến.Mà trong đó Nhân tộc, Thánh tộc, Hồn tộc và các chủng tộc trong Tam Thập Tam Thiên sống chung với nhau, không có quá nhiều cừu hận trong đó.Tu La Lệnh của Lâm Minh đã vỡ vụn, không cách nào sử dụng được nữa, hắn tìm tới cánh cửa không gian năm đó Thần Mộng Thiên Tông dẫn hắn đi vào Tu La Lộ, bằng vào thực lực bản thân lẻn vào trong Tu La Lộ.-------Chương 2115: Lại tới Tu La LộChương 2115: Lại tới Tu La Lộ.Thời điểm Lâm Minh trở lại Tu La Lộ, hắn phát hiện người lịch lãm rèn luyện trong Tu La Lộ này, só lượng võ giả Thánh tộc tăng nhiều.Ngoại Tu La Lộ, Lâm Minh lưu tâm quan sát tất cả, phát hiện rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi của Thánh tộc ra ra vào vào các thành thị lớn, thế lực Thánh tộc to lớn, đoạn thời gian này phá nhiều đệ tử tiến vào Tu la Lộ.Thánh tộc dường như đã có dã tâm bừng bừng từ lâu, chỉ chờ lửa cháy là thiêu đốt tất cả.Lâm Minh không có quan tâm tới chuyện này, hiện tại chưa phải thời điểm thí luyện cuối cùng mở ra, Lâm Minh lẳng lặng chờ đợi ở đại hoang.Thân thể hắn chìm vào lòng đất, cảm thụ lực lượng của thế giới Tu La Lộ.Sâu dưới mặt đất, Lâm Minh ẩn ẩn cảm nhận được thế giới Tu La Lộ và nội thế giới của hắn có vài phần tương tự, có lẽ chủ nhân Tu la Lộ lúc trước sáng tạo thế giới Tu La Lộ cũng dùng nội thế giới của hắn?Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra ý niệm này, hắn hiện tại khó có thể tưởng tượng cảnh giới bực này là thế nào, nhưng mà hắn tin tưởng tương lai bản thân mình sẽ đạt tới bước này.Thế giới chi lực ẩn chứa trong Tu La Lộ hùng hồn bàng bạc, nhưng mà nó dưới ước thúc của Tu La Thiên Đạo nên Lâm Minh không cách nào hấp thu.Lâm Minh thu liễm tâm tình, bắt đầu tìm hiểu cấu thành Tu La Lộ, có Tu La Thiên Đạo chỉ dẫn, lâm Minh làm tất cả không khó.Tìm hiểu những quá trình này hơi chậm, Lâm Minh tỉ mỉ tập trung quan sát, vài chục năm đảo mắt là qua.Mà thời điểm này là lúc thí luyện cuối cùng tới gần.Lâm Minh rời khỏi đại hoang, hắn tiến về nội Tu La Lộ.Tham gia thí luyện cuối cùng cần lệnh bài tư cách, Lâm Minh lần trước tiến vào thí luyện cuối cùng là nhờ lệnh bài tư cách của Mộ Linh Nguyệt.Muốn đạt được một khối lệnh bài tư cách, cần hao phí không ít tinh lực, tuy độ khó không lớn, nhưng mà Lâm Minh không muốn lãng phí thời gian.Thực lực của hắn đủ cường đại costheer tiến vào một tông môn, hiển nhiên có tư cách đoạt lệnh bài tư cách.Đêm khuya, lâm Minh lơ lửng trên không trung, hắn tỏa cảm giác ra các nơi, bao trùm khu vực lớn trong nội Tu La Lộ, hắn nhanh chóng phát hiện có thế lực đóng ở gần Tu La Hải, đây là đội ngũ của Thánh tộc.Bọn họ là Thánh tộc ở Tam Thập Tam Thiên.Bọn họ trên người có lệnh bài tư cách, cho dù là bọn họ ẩn giấu lệnh bài cũng khó thoát cảm giác của Lâm Minh.Lâm Minh cười lạnh, hắn như u linh trong bóng tối, yên lặng hàng lâm tới thế lực này.Một đám võ giả Thánh tộc đang ngồi trong nội cung điều tức, mà ở bên ngoài thánh cung có người canh gác.Người canh giác tuy phóng cảm giác ra ngoài, hoàn toàn bao phủ khu vực trăm dặm, nhưng khi Lâm Minh hàng lâm hắn vẫn không phát hiện ra.Ba!Tiếng vang nhỏ sinh ra, thân thể người canh gác mềm nhũn, ngã xuống.Võ giả Thánh tộc còn lại bị kinh động, bọn chúng từ ngủ mơ xoay người đứng lên, đang muốn rút binh khí trong tu di giới ra, nhưng mà thời điểm này có tiếng nô vang vọng, phòng ngự của thánh cung đã bị người ta đập nát.Ngay sau đó bọn họ cảm giác có cơn gió thổi qua người, một đầu dã thú màu đen giống như địa ngục ma khuyển xông tới bộ ngực của hắn.Bồng!Thân thể của hắn bay lên không trung, sau đó đâm vào vách tường, máu tươi chảy ra như suối.- Đáng chết!Đám người kia có Đại Giới Giới Vương gào thét, hắn thấy rõ tập kích bọn họ là một con hung thú, là một con hung thú có bộ dáng như hắc lang, trên trán có cái sừng dài.Nhưng mà đáng sợ nhất vẫn chính là chủ nhân hung thú, bọn họ hơn mười người nhưng không ai nhìn rõ bóng đen nà, hắn giống như tử thần trong bóng tối, tùy ý thu hoạch tính mạng.Hắn mỗi khi lập lòe, không có lưu chút chấn động không gian pháp tắc nào cả,lăng không dung nhập vào trong hư không, lĩnh ngộ pháp tắc bực này đã vượt qua lý giải của bọn họ.Còn có trước kia, đối phương tùy ý xé rách phòng ngự đáng sợ của thánh cung, làm cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.- Tách ra trốn!

Mau truyền tin tức về tông môn, thỉnh cầu tông môn cứu chúng ta...Tên Đại Giới Giới Vương truyền âm, nhưng mà hắn chỉ truyền âm được một nửa thì im lặng, trên thực tế hắn là võ giả Thánh tộc chết cuối cùng.Tiểu đội Thánh tộc này tổng cộng mười hai người, bị Lâm Minh giết toàn bộ.Nhìn thấy thi thể trên đất, tromng lòng Lâm Minh im lặng, trước đó hắn sẽ không lạm sát kẻ vô tội, người hắn giết đều có lý do đáng chết.Còn lần này, hắn một hơi giết mười hai võ giả Thánh tộc, vì không tiết lộn tin tức ra ngoài để thân phận lộ ra ánh sáng, hắn không có khả năng lưu người sống.Giết chết những kẻ này Lâm Minh không có chút gánh nặng tâm lý gì đó, bởi vì lúc này là chiến tranh chủng tộc, vốn không có người nào vô tội cả.Lâm Minh bắn hỏa cầu ra, đốt toàn bộ thi thể, gió lạnh thổi qua, tất cả đều tan biến.Hắn tìm được lệnh bài cần tìm, những thứ vô dụng bị tiêu hủy, tòa thánh cung cũng bị Lâm Minh thu lại, sau đó hủy diệt....Nơi diễn ra thí luyện cuối cùng nằm ở sâu trong nội Tu La Lộ, ở trên biển cả vô biên vô hạn, tên là Tu La Hải.Tu La Hải rộng lớn khôn cùng, thâm bất khả trắc, thậm chí tinh cầu to lớn như Thiên Diễn tinh mà chìm vào Tu la Hải, chắc chắn cũng bị dìm ngập.Biển sâu như thế, áp lực đáy biển khủng bố có thể nghĩ.Theo lý thuyết đã không có sinh vật biển nào thừa nhận áp lực nặng như thế, nhưng mà duy trì Tu La Hải chính là lực lượng Tu La pháp tắc.Chiều sâu đáng sợ, càng làm cho Tu La Hải thai nghén ra vô số động vật biển khủng bố, trong đó có động vật biển thực lực Thiên Tôn không ít, thậm chí trong truyền thuyết sâu trong Tu la Hải có hai đầu siêu cấp động vật biển Chân Thần, là vương của đám động vật biển.Bởi vì có truyền thuyết này, rất ít có người dám xâm nhập vào Tu La Hải, trừ phi là thời gian thí luyện cuối cùng diễn ra.Ngày hôm nay trên không trung Tu La Hải vô cùng náo nhiệt.Rất nhiều thế lực lớn tụ tập tới Tu La Hải.Trên mặt biển Tu La Hải có nhiều nhân tài tuấn kiệt trải rộng hải đài, lơ lửng trên mặt biển, võ giả từ khắp bốn phương tám hướng chạy tới, hội tụ ở đây, quan sát việc trọng đại ở Tu La Lộ.Trên mặt biển thâm thúy có tiếng nước biển tách ra, một con cá voi xanh to như núi trồi lên mặt biển, thân thể của nó có vô số bọt nước bắn lên cao, bay thẳng lên trời như suối.Trong lúc nhất thời mặt biển bị cá voi xanh làm nhấc lên thủy triều lớn, làm cho nhiều người trẻ tuổi đang đứng không thể đứng vững.- Hắc, là Thiên Bắc Cung Bắc Minh Công...

Đây là thần thú trấn cung của Thiên Bắc Cung, tuy huyết mạch có khuyết điểm nhỏ, nhưng cũng là thành lũy siêu cấp, còn cường đại hơn nửa bước Thiên Tôn nhiều, không nghĩ tới Bắc Minh Côn lần này còn tới đây trấn tràng.Trên hải đài có người nói ra, Bắc Minh Công bảo con cá voi xanh há to miệng ra, trong miệng nó có hào quang màu xanh da trời bắn ra, đệ tử Thiên Bắc Cung từ trong hào quang màu xanh bay ra ngoài.Bọn họ mặc quần áo và trang sức thống nhất, tư thế oai hùng bừng bừng, khí vũ hiên ngang, vừa nhìn đã biết đây là tinh nhuệ của tông môn.-------Chương 2116: Hoang chi phân thân (1)Chương 2116: Hoang chi phân thân. (1)Trên thực tế những người này đa số chỉ tới đây nhìn các mặt xa hội, cũng không phải là người chính thức tiến vào thí luyện cuioois cùng, dù sau lệnh bài tư cách có hạn.- Thiên Bắc Cung lần này hạ đủ vốn gốc, cũng không trách bọn họ như vậy, những năm này Thánh tộc trong Tam Thập Tam Thiên ngoài Tu La Lộ phái tới quá nhiều tinh anh, có cảm giác như dốc toàn lực lượng, cạnh tranh thí luyện cuối cùng càng khốc liệt hơn.- Nghe nói lần này Thánh tộc trong Tam Thập Tam Thiên phái ra rất nhiều đại nhân vật, không ít người tới từ Tạo Hóa Thánh Cung.Nhắc tới cái tên Tạo Hóa Thánh Cung, rất nhiều võ giả Tu la Lộ vẻ mặt kiêng kỵ, lần này có không ít đại nhân vật tới Tu La Lộ cũng nhíu mày.Cung chủ Tạo Hóa Thánh Cung chính là người thống lĩnh Thánh tộc ---- Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thành Hoàng cực kỳ đáng sợ, nghe đồn hắn là đệ nhất cao thủ của Tam Thập Tam Thiên, hắn dung hợp với một quái vật khủng bố, đạt được lực lượng không gì sánh kịp.Trong khi có người nói chuyện, trên bầu trời có tiếng phượng gáy thật to.Một hung cầm bộ dáng phượng hoàng lao thẳng xuống, trên lưng hung cầm có lão phu nhân mặc phượng bào màu vàng đứng đó, lão phu nhân cầm quải trượng đầu rồng màu vàng, trang phục quý giá, ánh mắt ẩn chứa uy áp lớn lao, ánh mắt của bà ta nhìn qua thì ai cũng không thoải mái.Mà sau lưng lão phu nhân này có mấy nữ tử trẻ tuổi đứng đó, gương mặt các nàng mang lụa mỏng, giống như thần nữ.- Kim Phượng bà bà, Thiên Tôn trong nội Tu La Lộ.Sau khi nhìn thấy lão phu nhân này, rất nhiều người sợ hãi, thí luyện cuối cùng tuy là chuyện trọng đại của Tu La Lộ, nhưng dù sao cũng là nơi đệ tử trẻ tuổi lịch lãm, đa số thời điểm nhân vật cấp Thiên Tôn sẽ không xuất hiện, mà phái đệ tử của họ tới chủ trì.Hiện tại Thiên Tôn đích thân tới, có thể thấy xem trọng thí luyện lần này cỡ nào.- Kim Phượng bà bà tự mình dẫn đệ tử tới tham gia thí luyện, xem ra những năm này danh tiếng Thánh tộc trong Tam Thập Tam Thiên quá thịnh, thế lực bản thổ Tu La Lộ không cam lòng rớt lại phía sau, càng bí quá hóa liều.- Lần thí luyện này sợ rằng gió nổi mây phun, không biết có ai đạt tới 80% độ hoàn thành hay không...- Nói không chừng Tạo Hóa Thánh Cung lần này phái tuấn kiệt tới có người đạt tới mức này.Mọi người nói với nhau, không ai chú ý tới một thanh niên mặc áo đen yên lặng đứng trên hải đài quan sát.Hắn không hợp với thế giới này.Hắn quay đầu nhìn qua một phía, tại đường chân trời Tu la Hải hắn cảm giác được người quen của mình đã xuất hiện.Trên đường chân trời của Tu la Hải có một nam tử mặc chiến giáp màu vàng chậm rãi ay tới, thân hình của hắn cao lớn, sau lưng mặc áo choàng màu đỏ rực rỡ.Tu vị của hắn đạt tới Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp, tới gần nửa bước Thiên Tôn.Vốn tu vị này đặt trong thí luyện cuối cùng không đáng kể chủ nào cả, trong ĐạiGiới Giới Vương đứng đầy không ít, ngay cả Thiên Tôn cũng không phải la một người.Nhưng mà thanh niên này xuất hiện làm đồng tử không ít người co rút lại, hiển nhiên bọn họ cực kỳ kiêng kỵ nam tử này.- Quả nhiên là hắn...Lâm Minh nói thầm, thanh niên kim giáp này chính là người quen, Lâm Minh biết rõ về hắn, hắn là Tạo Hóa thánh tử.Tạo Hóa thánh tử hiện tại tu vị tăng nhanh chóng, còn nhanh hơn Lâm Minh, nhưng cũng hợp lý, tuổi của Tạo Hóa thánh tử lớn hơn lâm Minh, thứ hai Tạo Hóa thánh tử sở tu pháp tắc đơn giản hơn Lâm Minh không biết bao nhiêu.Hơn nữa Lâm Minh còn chuyển thể trùng tu, tuy thời điểm trùng tu không gặp bình cảnh, nhưng khó tránh khỏi chậm trễ thời gian.- Tọa Hóa thánh tử, không ngờ hắn lại tới.Lâm Min nói thầm, kỳ thật hắn muốn tìm cơ hội đánh chết Tạo Hóa thánh tử, nhưng hiện tại không phải thời cơ.Thời điểm này đột nhiên Lâm Minh biến sắc, khi Tạo Hóa thánh tử hiện thâ, phong bạo dị biến.Trong lúc nhất thời năng lượng mãnh liệt ập tới, sóng biển quét qua thiên địa, sinh vật hình cầu đỏ sậm bay lên cao, giống như huyết nhật (Mặt trời máu).Huyết nhật chiếu rọi bốn phía, nước biển Tu la Hải sôi trào, rất nhiều nước biển bốc hơi, hóa thành đám mây khổng lồ trên cao.Khí thế khủng bố này bộc phát, thần thú bay tới Tu La Hải lúc trước sợ hãi, chúng rụt về phía sau, giống như kiêng kỵ huyết nhật này.- Đây là...Rất nhiều võ giả Tu La lộ kinh ngạc tới ngây người, đa số trong bọn họ chưa từng cảm nhận khí tức khủng khiếp như thế.Đứng giữa những người này, Lâm Minh trầm mặc không nói cái gì, trong tích tắc lại đổ mồ hôi lạnh, hắn muốn lập tức xé rách không gian bỏ trốn.Không có ai hiểu rõ huyết cầu đỏ sậm kia hơn hắn ở đây, nó là thâm uyên ác ma, Hoang!- Làm sao có thể?Lâm Minh vô cùng giật mình, vì sao Hoang xuất hiện ở đây?

Chẳng lẽ Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng tới?Lâm Minh ngừng thở, nếu quả thật đối mặt với Tạo Hóa Thánh Hoàng, Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn sẽ tao ngộ khiêu chiến to lớn.Dù sao Lâm Minh từng giao phong chính diện với Tạo Hóa Thánh Hoàng, hắn không hy vọng xa vời mình sau khi chuyển sinh nhất định có thể giấu diếm cảm giác của Tạo Hóa Thánh Hoàng.- Ân?

Không đúng!Lúc này nội tâm Lâm Minh chấn động, hắn ngưng mắt nhìn qua phân nửa viên cầu thịt màu đỏ như máu kia phiêu phù giữa mặt biển, chỉ cần từ đường cong, màu sắc, thể tích của viên cầu thì khác với Hoang khi Lâm Minh nhìn thấy quá nhiều.Bản thể của Hoang có đường kính vạn dặm, to như ngôi sao.Mà viên cầu trước mặt này chỉ có đường kính mấy trăm dặm, chẳng khác gì tiểu vu gặp đại vu.Hơn nữa khí tức của viên cầu này tuy gần với Hoang, nhưng trên thực tế yếu đi rất nhiều, hiển nhiên không phải hoang chân chính.Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng không có khả năng giao Hoang thật sự cho Tạo Hóa thánh tử điều khiển.- Đây là viên cầu gì?

Sẽ không phải hậu đại của Hoang chứ?Trong đầu Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, hắn cảm thấy nội tâm lạnh buốt, cảm giác vô cùng đáng sợ bao phủ toàn thân, nếu Hoang có hậu đại, vậy thì chẳng ai còn sống được cả.Thuộc tính của Hoang là thôn phệ, như vậy có lẽ cả vũ trụ cũng bị Hoang thôn phệ sạch sẽ.- Thứ kia rốt cuộc là cái gì thế?Trên Tu La Hải, có người hỏi.Bọn họ rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật khủng bố như thế.Vốn bọn họ xem thần thú chính là chí tôn trong hung thú, tuy truyền thuyết nói sâu trong Tu La Hải có siêu cấp hung thú sánh ngang Chân Thần, nhưng mà chỉ là truyền thuyết, chưa ai gặp qua.Mà đồ vật đáng sợ trước mặt này lại khiến thần thú sinh lòng sợ hãi, chẳng lẽ chính là Chân Thần sao?- Nó là Hoang!Trên hải đài xa xa, Kim Phượng bà bà nói ra, ánh mắt của bà ta nhìn Hoang mang theo hào quang kỳ lạ.- Hoang?

Chính là phân thân của Tạo Hóa Thánh Hoàng trong truyền thuyết sao?Có một phần nhỏ võ giả Tu La Lộ cũng nghe qua chuyện của Tạo Hóa Thánh Hoàng, Thần Vực bị diệt, Nhân tộc bại vong đã chấn động Tam Thập Tam Thiên rồi.-------Chương 2117: Hoang chi phân thân (2)Chương 2117: Hoang chi phân thân. (2)Hơn nữa gần đây có nhiều võ giả Thánh tộc đi vào Tu La Lộ, rất nhiều người cho rằng Tạo Hóa Thánh Hoàng đứng đầu Thánh tộc là đệ nhất cao thủ của Tam Thập Tam Thiên, phân thân của hắn càng là Hoang tới từ vực sâu hắc ám.- Chính là nó, nhưng mà chuẩn xác chính là phân thân của Hoang, Hoang mấy ngàn năm qua thôn phệ quá nhiều thứ, rất nhiều sinh mạng, linh hồn tinh hoa, tốc độ thôn phệ cực nhanh, tốc độ phát triển còn nhanh hơn...KIm Phượng bà bà nói ra.Nghe được như thế, sắc mặt Lâm Minh trầm xuống, thôn phệ rất nhiều thứ?

Tài nguyên?

Tính mạng tinh hoa?

Linh hồn tinh hoa?Những thứ này chắc chắn là tới từ Thần Vực!Thậm chí có hkar năng Tạo Hóa Thánh Hoàng đón hạo kiếp hàng lâm, thời điểm thán tức thần tường mỏng manh thì xâm lấn Thần Vực, cung cấp mồi cho Hoang.Thánh tộc không có nhiều thứ đút cho Hoang, Tạo Hóa Thánh Hoàng không có khả năng lấy chủng tộc của mình ra khai đao, như vậy chỉ có xâm lược vũ trụ khác mà thôi.Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Lâm Minh xiết chặc nắm đấm, hàm răng cắn chặt.Lần hạo kiếp này Thần Vực chết trận không biết bao nhiêu người, bao nhiêu tông mông truyền thừa tan thành mây khói.Rất nhiều người bị cắn nuốt, trở thành một bộ phận của Hoang, linh hồn cũng bị hấp thu, chết thảm thiết,Thậm chí có khả năng những Nhân tộc còn sống sót cũng bị Thánh tộc nuôi dưỡng, sau đó nuôi nấng Hoang.Suy nghĩ cẩn thận điểm này, đột nhiên ánh mắt Lâm Minh lạnh như băng, hắn nhìn qua Tạo Hóa thánh tử ở xa xa, sát cơ biến mất.Tạo Hóa thánh tử đang đứng trên lưng Hoang, tươi cười vui vẻ.Năm đó hắn chiến đấu với Lâm Minh, Tạo Hóa thánh tử bị đánh hoa rơi nước chảy, là thất bại lớn nhất trong đời của hắn.Nhưng mà về sau Thánh tộc xâm lấn Thần Vực, Tọa Hóa thành tử lĩnh quân đánh Thần Vực, đa số Thiên Tôn hoặc chết trận, hoặc thoát khỏi Thần Vực, Tạo Hóa thánh tử có thể nói bách chiến bách thắng, tung hoành tùy ý, không ai bì nổi, tự tin lúc trước bị Lâm Minh đánh lung lay, hiện tại đã khôi phục, hắn tìm được khoái cảm trả thù.Tu vị của hắn nhiều nhất hai ngàn năm nữa sẽ đột phá Thiên Tôn.Hơn nữa Tạo Hóa Thánh Hoàng còn cho hắn chủ trì phân thân của Hoang.Chỉ cần bồi dưỡng phân thân này, dung hợp với lực lượng bản thân, Tạo Hóa thánh tử sẽ tăng thực lực lên cực lớn.Tới lúc đó vũ trụ này trừ số ít người ra, có bao nhiêu người có thể ngăn cản hắn?Dưới tình huống này, ý niệm của Tạo Hóa thánh tử càng rõ ràng hơn, hắn lần này phụng lệnh tới đây chủ trì thí luyện cho đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, hắn cao điệu xuất hiện, mang theo phân thân của Hoang để chấn nhiếp toàn trường.Tạo Hóa thánh tử rất hài lòng với hiệu quả này, trong quan niệm của hắn, thời điểm thực lực cường đại tuyệt đối, nên triển lộ thực lực để người khác kính sợ hoặc thần phục.Tạo Hóa thánh tử hăng hái, hoàn toàn không chú ý tới hải đài có một người trẻ tuổi áo đen đang quan sát hắn.Ánh mắt nam tử áo đen này ẩn chứa sát cơ vô cùng đáng sợ, nhưng lại rất thần kỳ, không có bất cứ kẻ nào có thể cảm nhận được.Bởi vì hồn lực của hắn đã vượt qua tất cả người ở đây, tất cả mọi người không ai phát hiện ra hắn.- Bắt đầu đi...

Thí luyện cuối cùng hiện tại chính là sân nhà của tộc ta, chúng ta sẽ là nhân vật chính!Tạo Hóa thánh tử cười nói.Rất nhiều thế lực bản thổ nhìn thấy Tạo Hóa thánh tử lớn lối như thế, muốn phản bác nhưng không có nắm chắc nên im miệng.Thế lực của bọn họ kém xa Tạo Hóa Thánh Cung, thời điểm này dưới chân Tạo Hóa thánh tử, phân thân Hoang chậm rãi vỡ ra, một đám tuấn kiệt Thánh tộc lao ra ngoài.Những tuấn kiệt Thánh tộc này trải qua Tạo Hóa Thánh Cung đào tạo tỉ mỉ, tham gia thí luyện cuối cùng.Về phần bản thân Tạo Hóa thánh tử, hắn không tham gia vào thí luyện này, hắn là kẻ chủ trì.- Thoáng qua mấy ngàn năm, tiểu bối năm đó hiện tại đã đảm đương một phía.Một trưởng lão nội Tu La Lộ nhìn Tạo Hóa thánh tử, cảm khái nói ra,đối với tuấn kiệt tuổi thọ động cái là ngàn vạn năm mà nói, thời gian mấy ngàn năm chỉ như gió mà thôi.Nhưng đối với thiên tài như Tạo Hóa thánh tử, mấy ngàn năm đủ cho bọn họ tăng lên cảnh giới đáng sợ.Tạo Hóa thánh tử dẫn người bay lên thân thể hoang, Tạo Hóa thánh tử vung tay lên, một hải đài xa hoa hiện ra, dung nạp tất cả đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung.Nhìn đám tuấn kiệt của Thánh tộc đứng trên hải đài, mọi người không thừa nhận không được, Tạo Hóa Thánh Cung nội tình phi phàm, hiện tại Thánh tộc đánh Nhân tộc, cướp đoạt nhiều tài nguyên, chỉ sợ Tạo Hóa Thánh Cung sẽ trở thành đệ nhất tông môn trong Tam Thập Tam Thiên a?Rất nhiều võ giả Tu La Lộ nhìn qua Tạo Hóa Thánh Cung với ánh mắt đầy kiêng kỵ.Đột nhiên đám mây trên bầu trời tách ra, một đóa hoa sen xuất hiện, lập tức lao xuống dưới.Trên hoa xen này có một nữ tử xuất trần.Nữ tử này mặc váy dài màu xanh nhạt, phụ trợ dáng người hoàn mỹ của nàng, nhưng mà dung mạo của nàng không xuất chúng cỡ nào, trong vô số nữ tử võ giả tuyệt sắc thì nàng xem nhự đặc biệt.Nàng mở hai mắt ra nhìn, dung mạo hơi tái nhợt, nàng cho người ta cảm giác hoa sen dưới chân chỉ là bình thường, ẩn chứa khí tức không nắm rõ được.Song khi Lâm Minh nhìn qua cô gái này, tâm thần của hắn chấn động, hắn chú ý tới ba cây lông vũ xinh đẹp cắm trên búi tóc của nàng, nó chỉ là trâm gài óc nhưng trong mắt Lâm Minh lại có ý nghĩa không tầm thường.Chính là ---- Phiêu Vũ Thần Vương.Năm đó chính là Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết Lâm Minh, khiến lâm Minh lên trời không đường, xuống đất không cửa, cuối cùng bị buộc trốn vào Tu La Lộ, kết quả bị Thánh Mỹ bắt được.- Thanh Liên tiên tử, đệ tử thân truyền của Phiêu Vu Thần Vương, lần này lại có tới hai người.- Danh tiếng Thánh tộc quá mạnh, một nhân kiệt tuyệt thế không phải tộc nào cũng có, so sánh ra, lần thí luyện này trở thành sân khấu của bọn họ, Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh ung, chỉ sợ thí luyện này có nguy hiểm to lớn.Mọi người nghị luận nhao nhau, mà Lâm Minh chú ý tới một từ ngữ ---- Thánh tộc tứ kiệt.- Ai là Thánh tộc tứ kiệt?Lâm Minh thấp giọng nói ra.- Ah?

Ngươi không biết?

Thánh tộc tứ kiệt chính là bốn đệ tử xuất chúng nhất của Chân Thần, theo thứ tự của bọn họ là: đệ tử thân truyền của Tạo Hóa Thánh Hoàng là Tạo Hóa thánh tử, đệ tử thân truyền Phiêu Vũ Thần Vương là Thanh Liên tiên tử, hai đệ tử thân truyền của Thiên Cương Thần Vương ---- Ngạo Nhật và Tà Nguyệt!- Thánh tộc có nhiều nhân kiệt vậy sao?Lâm Minh hỏi lại, hắn nhìn qua Thanh Liên tiên tử, tu vị đối phương là nửa bước Thiên Tôn, còn mạnh hơn Tạo Hóa thánh tử.Người lúc trước nói:- Kỳ thật trong tứ kiệt, đáng sợ nhất là Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử, về phần Ngạo Nhật và Tà Nguyệt chỉ miễn cưỡng đặt song song với họ mà thôi, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt đều là Thiên Tôn, đây là bọn họ dựa vào ưu thế tu vị cao nên mói liệt và Thánh tộc tứ kiệt, trên thực tế thực lực của bọn họ còn mạnh hơn Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử một bậc.-------Chương 2118: Thí luyện cuối cùng mở raChương 2118: Thí luyện cuối cùng mở ra.- Trận đại chiến Thánh tộc và Nhân tộc mấy ngàn năm trước, Thánh tộc tứ kiệt chiến công hiển hách, nhất là Ngạo Nhật và Tà Nguyệt, diệt rất nhiều tông môn Nhân tộc, lại chém giết Thiên Tôn nhân tộc, hai người này đã trưởng thành rồi, mà Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử trưởng thành chỉ là chuyện ngàn năm gần đây.Người nọ thao thao bất tuyệt, Lâm Minh nghe xong bất động thanh sắc, hắn chỉ âm thầm ghi nhớ cái tên Ngạo Nhật và Tà Nguyệt này.Hắn hít sâu một hơi, hỏi:- Nhân tộc diệt vong rồi sao?

Ta quy ẩn trong Tu La Lộ nhiều năm, trước khi quy ẩn cũng đã nghe được tin tức của Nhân tộc, dường như cao thủ đứng đầu cua Nhân tộc đều chết trận sao?- Ha ha!

Ta cũng không rõ ràng.- Nghe nói Nhân tộc tìm được phương pháp đánh xuyên qua thán tức thần tường của Tâm Thập Tam Thiên.

Sau đó mang theo tinh nhuệ bỏ chạy, nhưng mà bọn họ hình như vẫn bị Thánh tộc đuổi giết, ai biết vào lúc sớm muộn gì cũng diệt vong xuất hiện thiên tài tuyệt thế, gọi là Lâm Minh, không phải đã chết rồi sao?

Đây chứng minh số mệnh Nhân tộc đã hết, số mệnh hết thì thiên tài còn có tương lai sao?- Ah?

Lâm Minh thì ra có nghe thấy, hắn đã chết rồi sao?- Chắc chắn 100%!Người nọ hoài nghi nhìn qua Lâm Minh, bất mãn nói:- Nghe nói Chân Thân Thánh tộc vì đoạn tuyệt hậu họa nên ra tay, hắn còn sống được sao?

Trước đó ta còn nghe người ta đồn nếu Lâm Minh không chết, nhất định không bao lâu sẽ trở thành tồn tại chói mắt.- Cảm ơn!Lâm Minh nói ra, hắn đã hiểu một bộ phận tin tức mình cần, chính là Nhân tộc đã chạy trối chết, hắn lo lắng không rồi.Thời điểm này trong Tu La Hải sinh ra sóng gió ngập trời, khí thế mênh mông lăng không hàng lâm.Nhưng lượng loạn lưu nổi lên bốn phía, quấy sóng gió ngập trời, bầu trời có mây mù mịt, giống như có mấy thương long đang xuyên qua tầng mây, tự nhiên dễ dàng ngăn canrnawng lượng loạn lưu, hội tụ thành linh vật.Lôi đình cuồn cuộn gaigns xuống, tiếng sấm đáng sợ giống như phá nát trời cao.Lâm Minh biết rõ, thí luyện cuối cùng đã mở ra.- Ha ha ha ha!Tạo Hóa thánh tử cười ha hả, đột nhiên hắn nhìn qua Thanh Liên tiên tử, nói:- Thanh Liên, ta vốn cho rằng hôm nay chỉ có ta tới dân đội, không ngờ Phiêu Vũ Thần Vương cũn tam gia náo niệt, chúng ta cũng nên tranh giành cao thấp a.- Tranh giành thì tranh giành!Thanh Liên tiên tử nói ra, dường như lơ đễnh.Sau lưng nàng có bốn đệ tử đi ra, ba nam một nữ, bọn họ không có ngoại lệ đều mang theo dấu hiệu lông vũ trên đầu.Thời điểm này trong hư không xuất hiện cái khe lớn, vô số đại đạo phù văn mang theo hỗn độn chi lực mênh mông dâng trào ra ngoài.Lực lượng đáng sợ như thế làm cho khí huyết toàn thân người ta như bị rút ra, thần hồn bị dẫn dắt, căn bản khó có thể tiếp cận vết nứt thời không đó, nhưng mà có mười tên tuấn kiệt trẻ tuổi tài cao gan lớn, trước khi khe hở thời không hoàn toàn mở ra, thân hình lóe lên tiến vào trong cửa vào.Thân ảnh của bọn họ lập lòe, tráng kiện như du long, không ngừng xuyên qua lôi đình.Mười mấy người này phần lớn tới từ Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh Cung.Trong lôi đình cuồng mãnh này, bọn họ hành động tự nhiên, trong đó một tên mập mạp đứng trong gió lốc, hắn nhìn qua bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, sau đó thân ảnh lóe lên rồi biến mất, trực tiếp tiến vào trong gió lốc đáng sợ.- Đã đi vào!Ratas nhiều người nhìn thấy thế giới không biết đằng sau vết nứt thời không, nhưng không dám tiến lên.Thẳng tới khi lôi đình từ từ biến mất mới có rất nhiều võ giả tốp năm tốp ba tiến vào cửa vào thí luyện cuối cùng, chui vào trong khe nứt màu đen.Mà LÂm Minh theo sau đám người này đi vào, không chút thu hút, lẫn vào trong cái khe, từ đầu tới cuối hắn không bị ai chú ý tới cả....Thời điểm rất nhiều người trẻ tuổi tuấn kiệt tiến vào trong thí luyện cuối cùng, Tạo Hóa thánh tử cũng bay ngược ra.Sau lưng hắn là phân thân Hoang chậm rãi trồi lên mặt biển, duỗi xúc tu to lớn như huyết long bao bọc Tạo Hóa thánh tử./Kế tiếp huyết nhục của Hoang vỡ ra, thân thể Tạo Hóa thánh tử chìm vào trong cơ thể của Hoang.Sau khi Tạo Hóa thánh tử tiến vào thân thể của Hoang, Hoang yên lặng chui vào sâu trong biển cả, ngăn cách tất cả tin tức.Tạo Hóa thánh tử mặc áo choàng màu đỏ, giẫm lên thông đạo do huyết nhục của Hoang hình thành, chậm rãi đi tới khu vực hạch tâm của Hoang, ở nơi này có gian phòng do huyết nhục hình thành.Gian phòng này vô cùng rộng rãi, trưng bài nhiều đồ nghệ thuật quý giá, có thảm lông vũ màu đỏ xốp, giường gỗ cổ xưa và thần ti dệt thành trướng màn và lót giường, bên cạnh giường còn có nhiều rượu ngon sản xuất từ thiên tài địa bảo.Nhưng mà gian phòng này tràn ngập mùi máu tươi, trên mặt đất huyết nhục nhúc nhích khiến người ta thập phần không thoải mái.Tạo Hóa thánh tử vào trong phòng, cầm ngọc giản ra và bóp nát, lúc này hào quang trận phát tỏa ra ngoài, hình thành một gương mặt mơ hồ trên không trung.Gương mặt này ẩn chứa uy áp khó có thể hình dung, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.Chính là gương mặt của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Chờ gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất hiện, Tạo Hóa thánh tử bộ dáng bất cần đời trở nên cung kính, hắn thi lễ sau đó khoanh tay đứng thẳng.- Có gì ngoài ý muốn sao?Giọng của Tạo Hóa Thánh Hoàng lạnh như kim loại, không mang theo chút cảm tình nào.- Bẩm hoàng tổ bệ hạ, tất cả thuận lợi, thí luyện đã bắt đầu, người của Phiêu Vũ thần sơn cũng xuất hiện, trừ bọn họ ra, không có đối thủ nào đáng chú ý cả, hài nhi sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài giao.- Ân!Tạo Hóa Thánh Hoàng trầm ngâm một chút, nói:- Nữ nhân Phiêu Vũ kia có lẽ không biết nội tình, lần thí luyện này thành tích là thứ yếu, thứ kia...

Nhất định phải tìm được...- Rõ!Tạo Hóa thánh tử trả lời trịnh trọng, mà thời điểm này hào quang trận pháp của ngọc giản tan vỡ, gương mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng dần dần biến mất.Chờ tới khi hào quang hoàn toàn tiêu tán đi, Tạo Hóa thánh tử hít sâu một hơi, hắn mỉm cười, hắn chẳng những muốn hoàn thành nhiệm vụ này, đệ tử tham gia thí luyện của Tạo Hóa Thánh Cung cũng phải phóng dị sắc, ôm được toàn bộ chỗ tốt!Đây là lần thứ hai Lâm Minh tiến vào trong thế giới thí luyện.Năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu di tích ở đây, hôm nay Lâm Minh trải qua mấy đời chuyển sinh, tu vị sau khi tiến nhanh thì tiến vào nơi này, cảm thụ càng sâu sắc.Hắn ẩn ẩn cảm thấy bản thân mình và thế giới này có liên hệ huyết mạch.Hô!Hô!Lâm Minh dường như nghe được tiếng hô hấp của thế giới này, mà tần suất hô hấp có liên hệ khó hiểu với thế giới thí luyện cuối cùng.Không gian chung quanh còn sót một tia thế giới chi lực, chúng tiến vào trong người Lâm Minh, phát triển thật nhanh, tốc độ phát triển vượt xa lúc trước.- Tu La Thiên Đạo đúng là vô cùng huyền diệu.Lâm Minh hiểu rõ Tu La Thiên Thu tu thành thiên địa vũ trụ, nếu như đơn thuần là sáng tác thế giới, xây dựng thế giới, Tu La Thiên Thư có tác dụng lớn hơn Thánh Điển.-------Chương 2119: Lại tới pháp tắc chi mônChương 2119: Lại tới pháp tắc chi môn.Hiện tại hắn chỉ dừng lại trong thế giới thí luyện cuối cùng, tùy ý để thế giới chi lực còn sót lại thoải máu nội thế giới của bản thân, có thể đạt được chỗ tốt như thế, có thể thấy được chỗ nghịch thiên của Tu La Thiên Đạo.Lâm Minh yên lặng cảm ngộ, chậm rãi đi lên.Đúng lúc này chỉ nghe tiếng hét điên cuồng, hơn mười hư ảnh ác thú cực lớn hiện ra, đánh giết Lâm Minh.Đây là linh vật do trận pháp thí luyện cuối cùng ngưng tụ thành, cũng là thủ hộ giả của thí luyện cuối cùng.Lâm Minh căn bản lơ đễnh, hắn mặc cho những hư ảnh ác thú này nhào vào người, nhưng mà sau một khắc Tu La phù văn lại tỏa ra trên người của hắn, những hư ảnh ác thú này bị phù văn bao phủ, sau đó biến mất.Sau đó trời đất quay cuồng, Lâm Minh bị truyền tống tới thế giới kỳ lạ.Trong thế giới này có rừng rậm rậm rạp, có rất nhiều cự thú ẩn nấp trong rừng.Cảm giác của Lâm Minh quét qua, liền biết rõ vị trí và thực lực của cự thú.Những cự thú này là khảo nghiệm của thí luyện cuối cùng, đây không phải khảo nghiệm khác biệt, không nhìn cốt linh, không nhìn tu vị, không nhìn lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ nhìn thực lực tuyệt đối.Thực lực yếu, dù ngươi có thiên phú cao cũng khó làm được gì.Năm đó Lâm Minh còn ở Thần Quân Cảnh, trải qua khảo nghiệm này đã phi thường nhẹ nhõm, hiện tại hắn là Giới Vương đỉnh cấp, qua tầng thứ nhất càng dễ dàng.Thậm chí hắn căn bản không cần như lần đầu tiên, đi vào trong rừng rậm tiếp nhận khảo nghiệm.Hắn dừng trước rừng rậm, hắn nhắm mắt lại, trước mặt hắn không còn rừng rậm nữa, mà là một biển Tu La phù văn vô cùng phức tạp.Đối với Lâm Minh mà nói, mặc kệ cảnh vật cũng tốt, cự thú cũng được, chỉ nhìn là hắn nhìn thấu ngay bản chất, những thứ này chỉ là pháp tắc ngưng kết thành mà thôi.Hắn có thể nghe được tiếng nổ mạnh kỳ dị của trận pháp bên trong, đây là năng lượng Tu La chấn động mạnh, trận pháp này hấp thu năng lượng chấn động, duy trì bản thân vận chuyển.Lâm Minh nhìn qua trong chốc lát, ngón tay điểm ra.Ba!Một phù văn bị đầu ngón tay Lâm Minh bóp nát, tiêu tán trong vô hình.Kế tiếp ngón tay Lâm Minh điểm ra liên tục, hắn trực tiếp hủy diệt phù văn, hoặc cải biến vị trí phù văn, thay đổi quỹ tích vận hành.Sau khi làm vài chục lần, cả trận pháp sụp đổ lắc lư.Sau một khắc rừng rậm ảo giác sụp đổ.Những hư ảnh đại thụ vô cùng và hư ảnh cự thú cũng tiêu tán thành mây khói, không lưu lại cái gì cả.Chúng lúc này biến thành một vòng xoáy năng lượng cường hãn, năng lượng trong vòng xoáy có sóng xanh khuếch tán ra ngoài, hình thành mặt kính màu xanh da trời.Lâm Minh mỉm cười, đây là cửa vào tầng thứ hai, dùng loại phương thức này trực tiếp thông qua tầng thứ nhất, cũng chỉ có Lâm Minh nắm giữ Tu La Thiên Đạo mà thôi.Bước vào vòng xoáy năng lượng kia, Lâm Minh đi thẳng tới tầng thứ hai.Sau khi vòng xoáy năng lượng nuốt hắn, nội tâm Lâm Minh có cảm giác kỳ dị, hắn biết được mình thông qua tầng thứ nhất, độ hoàn thành là 20%.Thành tích giống như đúc Lâm Minh thông qua khỏa nghiệm đầu tiên trước đó.- Xem ra 20% chính là thành tích cao nhất của tầng thứ nhất.Lâm Minh nghĩ như thế, hắn bước vào tầng thứ hai trong thí luyện cuối cùng, lần thứ hai hơi khác với lần trước Lâm Minh tới.Đây là hoang mạc bao la bát ngát, hơn nữa trong nháy mắt tiến vào tầng thứ hai, Lâm Minh cảm nhận được pháp tắc áp chế.Lực lượng không thể kháng cự bao phủ nội thế giới của Lâm Minh.Trong lúc nhất thời năng lượng vô hình biến thành một tầng màng mỏng bao phủ nội thế giới của hắn, năng lượng của hắn bị giam cầm một nửa.Đây là cốt linh áp chế thực lực.Võ giả có cốt linh càng lớn, bị áp chế cũng càng cao, những thiên tài tuấn kiệt hùng tài đại lược nhưng cao tuổi của các đại chủng tộc, sau khi tiến vào thí luyện cuối cùng này sẽ bị áp chế tới 99.99%, thực lực bọn họ phát huy còn yếu hơn cả tiểu bối.Lâm Minh vốn đã mấy ngàn tuổi, nhưng mà tình huống của Lâm Minh đặc thù, hắn tu luyện là Đại Chuyển Sinh Thuật.Lúc trước Thánh Mỹ tiến vào thí luyện cuối cùng cũng bởi vì có Đại Chuyển Sinh Thuật, làm cho nàng có được lực lượng không gì sánh kịp.Đại Chuyển Sinh Thuật giúp tu luyện giả tăng trưởng cốt linh cực kỳ chậm chạp, hơn nữa bản thân Thánh Điển cùng cấp độ với Tu La Thiên Thư, quy tắc thí luyện cuối cùng khó có thể ước thúc Đại Chuyển Sinh Thuật.Hôm nay Lâm Minh tiến vào thí luyện cuối cùng, nhất là mấy tầng trước, hắn không có bất cứ áp lực nào cả.Lâm Minh nhanh chóng nhìn thấy ở đường chân trời có cánh cửa kim loại lớn.Cánh cửa này to lớn và nặng nề như ngọn núi lớn.Cánh cửa không ngừng tỏa kim quang ra ngoài, vô số phù văn lưu chuyển trên cánh cửa, cánh cửa này Lâm Minh biết rõ ràng, nó chính là pháp tắc chi môn.Cơ hồ tất cả thí luyện giả đều phải thông qua khảo nghiệm của pháp tắc chi môn.Lâm Minh đi tới trước pháp tắc chi môn, ẩn ẩn hắn nghe được âm thanh đại đạo từ bên trong truyền ra.- Thí luyện lần trước ta đã thông qua pháp tắc chi môn độ khó Tu La, lần thí luyện này thật không biết là cái gì?

Dựa vào quy tắc thí luyện cuối cùng, nếu lần thứ hai tham gia thí luyện không vượt qua thành tích lần trước, cái gì cũng không chiếm được, nói đúng hơn, nếu như lần này ta tiến hành độ khó Tu La cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.- Thí luyện cuối cùng chắc không để cho ta tiến hành khảo nghiệm không có chút ý nghĩa nào a.Lâm Minh nghĩ như thế, bắt đầu đi tới dưới pháp tắc chi môn.Pháp tắc chi môn vào thời điểm đa số người tham gia thí luyện tới đây mới chính thức mở ra.Mà tốc độ của Lâm Minh quá nhanh, hiện tại đa số người còn chưa vượt qua một nửa tầng thứ nhất, Lâm Minh đã tiến tới tầng thứ hai.Lâm Minh ngồi xuống điều tức, đây chính là thế giới thí luyện cuối cùng, một phút hắn cũng không lãng phí, hắn chậm rãi hấp thu thế giới chi lực còn sót lại ở không gian này, tự dưỡng nội thế giới bản thân.Qua chừng mười giờ, Lâm Minh mới cảm nhận được có võ giả tới gần.Hắn dùng cảm giác quét qua, lại phát hiện gần đó có thí luyện giả đi tới.Hắn nhìn thấy một chiếc linh thuyền màu xanh phá không bay tới, nữ tử áo xám đón gió đứng đó, cô gái này đầu đội khăn tay màu xanh, bên cạnh khăn tay có cắm ba cọng lông vũ.Lâm Minh nhìn thấy cô gái này, lúc ấy Thanh Liên tiên tử chạy vào cửa thí luyện cuối cùng, phía sau nàng mang theo ba nam một nữ, nữ tử áo xám này chính là nữ đệ tử kia.Xem vị trí nàng đứng, có thể đoán được nàng chính là đệ tử trọng yếu của Phiêu Vũ thần sơn.Trừ Phiêu Vũ thần sơn ra, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung cũng tới.Tạo Hóa Thánh Cung gia đại nghiệp đại, lấy được rất nhiều lệnh bài thí luyện, chuyện này giúp đệ tử Tạo Hóa Thánh cung vượt qua hai mươi.Nhiều thiên tài tuấn kiệt tụ tập ở đây, cầm đầu là một tên mập, tên mập này cầm hồ lô rượu vuốt vuốt,hắn ngồi trên một cái nệm phi hành, trên mặt tươi cười điềm nhiên, đại khái bởi vì thịt quá nhiều, đôi mắt của hắn híp lại giống như sắp ngủ.-------Chương 2120: Thời không chi môn dị biếnChương 2120: Thời không chi môn dị biến.Hắn đã sớm chú ý đám người Phiêu Vũ thần sơn bên cạnh, nhưng mà hắn không để đối phương trong lòng.- Lập tức tới pháp tắc chi môn rồi!Mập mạp lười biếng nói ra.- Vâng!Khác với tên mập mạp này, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung chung quanh phi thường cảnh giác.- Ân, không nên quên nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta không chỉ bắt lấy ban thưởng khảo hạch, còn phải tìm được thứ chúng ta cần tìm.Mập mạp uống một hớp rượu, nheo mắt lại bắn ra một tia tinh quang.Thời điểm đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn tới gần, thân thể Lâm Minh hơi lui ra phía sau, thân ảnh trốn vào không gian vặn vẹo, hoàn toàn biến mất.Trong không gian thí luyện cuối cùng, muốn vặn vẹo thời không quá khó khăn, Lâm Minh bằng vào lý giải Tu La pháp tắc nên mới làm được.- Đại sư huynh, chúng ta quả nhiên là tới trước nhất.Một đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung nhìn pháp tắc chi môn không có ai, cười nói, đại sư huynh hắn nói chính là tên mập mạp cầm đầu kia.Tên mập này vỗ bụng, lơ đễnh nói:- Đây tính là kiêu ngạo gì chứ, chúng ta xuất thân Tạo Hóa Thánh Cung, hơn nữa nhân số nhiều nhất, nếu như vẫn không tới đầu tiên, chúng ta dứt khoát về nhà ôm hài tử đi, đệ tử Phiêu Vũ thần sơn cũng tới...Ánh mắt mập mạp nhìn qua phía chân trời, một chiếc linh thuyền màu xanh chậm rãi bay tới, đây chính là tọa giá của đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Sau khi đệ tử Phiêu Vũ thần sơn tới đây, chỉ nhìn qua đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung một cái, bắt đầu tụ tập lại, ngồi xuống điều tức.Theo thời gian qua đi, thí luyện giả càng ngày càng nhiều, bắt đầu ngồi xuống điều tức.Mà Lâm Minh vào thời điểm thí luyện giả tụ tập lại nhiều lên, hắn yên lặng xuất hiện, căn bản không ai chú ý vì sao đột nhiên nhiều ra một người.Thời điểm Lâm Minh xuất hiện không lâu, pháp tắc chi môn cực lớn đột nhiên bắn ra hào quang như hồng thủy.Trong lòng mọi người đại chấn, thí luyện pháp tắc chi môn sắp bắt đầu.Đây là một khâu trọng yếu của thí luyện cuối cùng, pháp tắc chi môn ban thưởng rất phong phú.Hơn nữa nơi này từ khi bắt đầu, thành tích của thí luyện cuối cùng sẽ bị kéo ra, cường giả càng mạnh, kẻ yếu càng yếu.Dưới thần quang bao phủ, cánh cửa mở ra.Bên trong có tinh không vô cùng mênh mông, trong tinh không có bốn thời không chi môn xếp thành một hàng.Bốn thời không chi môn này theo thứ tự là độ khó nhân cấp, địa cấp,thiên cấp, cuối cùng là độ khó Tu La.Độ khó của pháp tắc chi môn cực kỳ khó khăn, lúc trước dù là Thánh Mỹ đã chuyển sinh sáu lần cũng chỉ hoàn thành độ khó Thiên cấp.- Ha ha!

Rốt cuộc đã mở ra!- Bắt đầu đi, thời không chi môn càng nhỏ, độ khó càng lớn, chúng ta nên lựa chọn thôi, tất cả mọi người thận trọng, tự lượng sức mình.Một ít đệ tử tông môn có kinh nghiệm giới thiệu tình hình cụ thể của pháp tắc chi môn.Rất nhiều đệ tử thí luyện nhìn qua cánh cửa bên phải nhất của pháp tắc chi môn, chính là cánh cửa nhỏ nhất.Rất nhiều võ giả ở đây chỉ cần nhìn nó, áp lực đáng sợ tỏa ra bao phủ bọn họ, bọn họ không dám nhìn nhiều.- Đừng nhìn, nhìn nhiều sẽ hao tổn linh hồn, cánh cửa này không phải người có thể đi.Một đệ tử Tu La Lộ nói với mấy sư đệ của hắn.- Không phải người có thể đi?

Mấy ngàn năm trước không phải có Lâm Minh yêu nghiệt hoàn mỹ thông qua độ khó Tu La sao?

Chuyện này là thật?Đột nhiên có người nhắc tới cái tên Lâm Minh, rất nhiều võ giả ở đây động dung.Lâm Minh tại Tu La Lộ là truyền thuyết, hơn một tỷ năm qua hắn là người duy nhất tham gia khảo hạch thí luyện cuối cùng, độ hoàn thành vượt qua 90%.Đây là con số khiến người ta phải nhìn lên, thậm chí có rất nhiều người không muốn tin tưởng lời đồn này.- Cái này...

Là thật!Có người nói ra.Hào khí trong tràng trở nên yên lặng, bọn họ không ai dám đi chọn độ khó địa cấp, thậm chí độ khó thiên cấp đã làm nhiều người chùn bước.Mà Lâm Minh chẳng những chọn độ khó Tu La, còn thông qua hoàn mỹ, chênh lệch quá rõ ràng.- Đại sư huynh, lại có người nhắc tới tên kia.Bên phía Tạo Hóa Thánh Cung có người nhỏ giọng nói ra, Lâm Minh đối với Thánh tộc, với thiên tài Thánh tộc mà nói là một cái tên cực kỳ không thoải mái.- Nói thì thế nào, hắn chẳng phải chết rồi sao?Tên mập mạp nói ra, trong lúc nhất thời mọi người quay đầu nhìn lại.Hắn tùy ý nằm nghiêng trên phi nệm, không nhanh không chậm lấy một bao trái cây trong tu di giới ra, trái cây này nhỏ như long nhãn, xanh biếc ướt át, hương thơm thấm người, vừa nhìn đã biết là thiên tài địa bảo tuyệt phẩm.Mập mạp nói ra lời này, không ngừng ném trái cây vào miệng, giọng nói hàm hồ:- Thiên tài chết đi không còn là thiên tài, Lâm Minh có thiên phú thì thế nào?

Sinh sai chủng tộc là hắn không đúng, lại còn quá ngu xuẩn, chỉ có tu vị Thánh Chủ mà muốn đi cứu vớt Thần Vực, đúng là chết cười.- Thánh tộc của ta giết hắn rất dễ dàng, chỉ đề phòng có Thiên Tôn đỉnh phong bảo vệ hắn nên vận dụng Chân Thân, hắn chết trong tay của Chân Thần chính là vinh hạnh của hắn rồi.Giọng của mập mạp lười biếng, lời nói cà lơ phất phơ, mọi người nghe xong có cảm giác khác nhau, có người tiếc hận Lâm Minh, có nhiều người thì rất hả hê...Người luôn có ghen tị, thiên tài càng không muốn bị người ta vượt qua, thời điểm bọn họ không nhìn thấy bóng lưng kẻ khác, tự nhiên muốn ngóng trông người ta không được tốt.- Đi, không nói nhảm, chọn cửa đi.Tên đại sư huynh mập mạp vung tay lên, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung nhao nhao lựa chọn cho mình,Bọn họ chọn đều là độ khó địa cấp.Độ khó này đã rất khó lường, rất nhiều đệ tử Tu La Lộ chỉ chọn độ khó nhân cấp.Mà thời điểm này tên mập mạp đã lựa chọn cho mình, hắn lựa chọn độ khó thiên cấp.Đây là độ khó Thánh Mỹ và tiểu ma tiên năm đó lựa chọn, trình độ khó khăn có thể thấy được rõ ràng.Đương nhiên năm đó Thánh Mỹ thông qua độ khó thiên cấp hoàn mỹ, hơn nữa hoàn thành thong dong, mập mạp này không trông cậy vào mình hoàn thành hoàn mỹ, hắn chỉ cần hoàn thành một bộ phận là đủ rồi.Sau khi lựa chọn, mập mạp nhìn qua đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Kết quả nữ tử áo xám của Phiêu Vũ thần sơn không kém thế chút nào, lựa chọn độ khó thiên cấp.- Thú vị!Mập mạp mỉm cười nghiền ngẫm.Kết tiếp mọi người đưa ra lựa chọn cho mình, không ai dám đi theo bước chân tên mập mạp và nữ tử áo xám kia, bọn họ chỉ chọn độ khó thấp nhất.Mà thời điểm này Lâm Minh chậm chạp không có lựa chọn.Hắn nhìn bốn cái thời không chi môn kia, nhíu mày, hắn cảm giác đảo qua độ khó Tu La, không phát hiện có dị biến gì đó, thời không chi môn này giống như đúc lần trước đó hắn đi vào.Mắt thấy chín thành chín người ở đây đã chọn xong thí luyện chi môn, sắp tiến vào, Lâm Minh rốt cuộc cũng bước ra, không có đưa ra quyết định.Mặt đất rung chuyển lắc lư, rung độn còn mạnh hơn lúc trước, mọi người kinh hãi chưa rõ chuyện gì.Tạch tạch tạch!Tiếng nứt vỡ vang lên, bên phải Tu La chi môn đỏ sậm, hư không đột nhiên nứt ra.-------Chương 2121: Cánh cửa cuối cùng (1)Chương 2121: Cánh cửa cuối cùng. (1)Vòng xoáy năng lượng trống rỗng xuất hiện, không ngừng xoay tròn, hư không vỡ vụn mở rộng ra, hình thành thời không chi môn mới.Thời không chi môn này hiện ra màu đỏ sậm như máu, còn đỏ hơn cả Tu La chi môn rất nhiều, đường kính của nó chỉ bằng một phần năm Tu La chi môn.Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người há to mồm.Đây là tình huống gì?Vốn chỉ có bốn thời không chi môn, vì sao đột nhiên có thêm một cái?Hơn nữa cánh cửa này còn nằm bên phải độ khó Tu LA, chẳng lẽ còn khó hơn cả độ khó Tu La sao?Trong đầu mọi người xuất hiện suy nghĩ này, đột nhiên có người sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy.Bởi vì thời không chi môn này tỏa ra khí tức đáng sợ, ảnh hưởng tới linh hồn của hắn, làm cho tinh thần chi hải của hắn bị thương.Hắn vội vàng quya đầu đi, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.Lúc này mọi người tránh ánh mắt đi, không dám nhìn nữa.Đáng sợ!Quả thật là cánh cửa ẩn chứa ma quỷ.Như vậy xem ra suy đoán lúc trước của bọn họ là đúng rồi!Đúng lúc này một giọng nói hổn hển vang lên.- Con mẹ nó trêu chọc ta sao?Mọi người nhao nhao nhìn qua, tên mập mạp ăn trái cây lúc trước làm rơi vài trái cây trên mặt đất.- Tu La chi môn đáng chết kia còn không có người đi vào, còn mở độ khó cao hơn, người sáng tạo thí luyện cuối cùng đầu óc...Mập mạp hùng hổ nói ra, hắn định nói câu "Đầu óc bị nước vào" thì nuốt vào bụng.Bởi vì tên tuổi chủ nhân Tu La Lộ quá mức khủng bố, tên mập mạp này không dám phạm kiêng kỵ, sợ lọt vào Tu La Thiên Đạo trừng phạt.Mập mạp nói câu này, cánh cửa mới mở tỏa ra hào quang càng ngày càng mạnh, làm cho mọi người như nhìn thấy địa ngục, áp bọn họ không thể hô hấp.Đến cuối cùng cho dù chỉ nhìn ngan qua cũng cảm thấy linh hồn như thất thủ.Dưới tình huống này có bóng người mơ hồ tới gần thời không chi môn cuối cùng, nhưng mà dưới huyết quang bao phủ nên không ai nhìn thấy hắn cả.- Ta hình như...

Thấy có người đi vào...Một võ giả Tu La Lộ hai mắt rơi lệ, không dám xác định nói ra.Hắn có căn cơ vững chắc, linh hồn lực cường đại, lòng hiếu kỳ cũng mạnh, hắn cường chống nhìn nhiều vài lần, nhìn thấy bóng người mơ hồ lóe lên rồi biến mất trong thời không chi môn kia.- Ngươi hoa mắt rồi, pháp tắc chi môn này dễ chết lắm, ai dám đi vào cánh cửa đó?- Đừng đùa, người đi vào hoặc là tự sát, hoặc là ngu ngốc.Mọi người không ngừng nói ra, thời điểm này hấp lực cường đại trong mỗi thời không chi môn lao ra ngoài.Hấp lực này có Tu La Thiên Đạo gia trì, căn bản không có khả năng kháng cự, toàn bộ võ giả thí luyện đều bị cuốn vào thời không chi môn tương ứng, sau đó pháp tắc chi môn sau lưng mọi người đóng lại.Thí luyện pháp tắc chi môn chính thức bắt đầu.Cách mấy ngàn năm, bởi vì Lâm Minh lựa chọn con đường võ đạo gian nan của mình, vẫn tìm hiểu thiên địa vũ trụ và nhân thể vũ trụ là hai hướng võ đạo đỉnh phong, cho nên thực lực tăng trưởng không tính là nhanh, chỉ có thể nói là trong quy trong củ.Hôm nay hắn đối mặt với pháp tắc chi môn không biết gì cả, trong lòng sinh ra cảm xúc khác thường, vài ngàn năm trước, trong Tu La chi môn cũng có tình hình như thế.Một cây thương, một con đường thông thẳng phía chân trời, biến mất trong biển mây mênh mông.Lâm Minh bước vào con đường này.Trên con đường còn sót lại uy áp của chủ nhân Tu La Lộ, càng đi vào sâu bên trong thì uy áp cũng càng mạnh.Lâm Minh điều động thần lực Tam Thập Tam Thiên, trong người hắn, vũ trụ mà hắn nghĩ ra đang vận chuyển chậm rãi, một khí tức đáng sợ tới từ pháp tắc Tu La Thiên Đạo đang trùng kích thân thể của Lâm Minh.Những lực lượng này, uy áp này đều bị vũ trụ của Lâm Minh hấp thu, về phần Lâm Minh, dưới tác dụng của uy áp đáng sợ này, cốt nhục toàn thân của hắn bị ép chặt, bước chân, hô hấp của hắn đều trở nên nặng nề.Lực lượng này thâm sâu như biển, trán Lâm Minh đổ mồ hôi lạnh.Lâm Minh khoanh chân ngồi xuống trên con đường, thân thể của hắn thừa nhận uy áp đều dẫn vào vũ trụ trong người.Âm thanh tạch tạch tạch không ngừng vang lên, vũ trụ trong người Lâm Minh dưới tác dụng của uy áp này đã không gánh nổi, sinh ra tiếng vang nứt vỡ.Lâm Minh nhíu mày, ý niệm của hắn vận chuyển, vận chuyển pháp tắc Thánh Điển, một lực lượng vô cùng vô tận rót vào trong vũ trụ của Lâm Minh.Lâm Minh nhắm hai mắt lại, nhân sinh mấy ngàn năm, đại đạo sinh tử, thiên địa luân hồi, đủ loại cảm ngộ hiện ra hồn hải của hắn, Lâm Minh cảm giác vũ trụ của hắn chẳng những tiếp nhận uy áp này, hơn nữa dưới uy áp này còn không ngừng bị ép chặt.Vốn vũ trụ trong người Lâm Minh đã mở rộng tới ba ngàn dặm.Trong lịch lãm ngắn ngủi vừa rồi, hắn bị áp súc một trăm dặm, biến thành hai ngàn chín trăm dặm.Loại biến hóa này làm nội tâm Lâm Minh vui vẻ, vũ trụ trong người thu nhỏ lại, nhưng mà càng làm cho nó áp súc lại.

Tuy thực lực Lâm Minh không đề cao, nhưng mà con đường phát triển võ đạo tương lai của hắn càng thuận lợi hơn nhiều.Chậm rãi, Lâm Minh thích ứng với lực lượng áp lực này, vì vậy hắn đứng lên và đi tiếp.Hắn không có nóng nảy, tốc độ đi tới rất chậm, thời điểm không chịu nổi hắn ngồi xuống điều tức.Mỗi lần điều tức đều trải qua mười canh giờ.Cứ như thế, nội thế giới của Lâm Minh không ngừng áp súc.Đợi tới lúc Lâm Minh hoàn toàn đi tới đỉnh của con đường, nội thế giới của hắn áp súc chín trăm dặm, còn lại hai ngàn một trăm dặm, mà thời điểm này thời gian Lâm Minh tham gia thí luyện cuối cùng đã mười hai ngày.Ở cuối con đường là một khối đại lục cổ to lớn, trên phiến đại lục này có từng cánh cửa màu vàng.Những cánh cửa này nhìn không thấy giới hạn, trong nó bao dung pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, cũng là khảo nghiệm Tu La Lộ tầng hai tới tầng thứ ba, cho nên gọi nó là pháp tắc chi môn.Năm đó Lâm Minh đi tới đại lục cổ này, những cánh cửa mở ra, trong đó địch nhân do Tam Thập Tam Thiên đại đạo ngưng tụ xuất hiện, Lâm Minh đánh bại dừng kẻ địch này, đánh tới khi tất cả cánh cửa chìm xuống, tới cuối cùng một cánh cửa mở ra, nó là màu đen.Khi Tu La màu đen xuất hiện, chân đạp cự long, trên người mặc áo giáp đỏ sậm, hai tay và lưng eo có xiềng xích nặng nề bao quanh, đó là khảo nghiệm cuối cùng năm đó của Lâm Minh, Lâm Minh tiếp đối phương ba chiêu, rốt cuộc hoàn mỹ thông qua Tu La chi môn.Còn lần này, Lâm Minh bước vào pháp tắc chi môn có độ khó còn cao hơn cả Tu La chi môn, Lâm Minh không biết mình sẽ gặp cái gì.Bởi vì có Đại Chuyển Sinh Thuật, cốt linh của Lâm Minh rất nhỏ, điều này làm cho hắn tham gia thí luyện cuối cùng chiếm hết ưu thế.Cánh cửa màu vàng vô tận rung động lắc lư, nhưng chúng không có mở ra, cả khối đại lục cổ này không ngừng run rẩy, toàn thân Lâm Minh căng cứng, vận chuyển năng lượng tới cực hạn, hắn đang chờ dại chiến kịch liệt tiếp theo.-------Chương 2122: Cánh cửa cuối cùng (2)Chương 2122: Cánh cửa cuối cùng. (2)Nhiều cánh cửa màu vàng rung động lắc lư, Lâm Minh thậm chí hoài nghi có thể tất cả địch nhân sẽ cùng lao tới, như thế tuyệt đối là chiến đấu thảm thiết.Nhưng mà hắn không nghĩ tới, sau một lát thì toàn bộ cánh cửa màu vàng chìm xuống, không có địch nhân nào xuất hiện.- Ân?Trong nội tâm Lâm Minh kinh ngạc, hắn đưa mắt nhìn qua, cả phiến đại lục này chỉ còn một cánh cửa.Tình cảnh này so với Lâm Minh tham gia thí luyện pháp tắc chi môn cực kỳ cùng loại.Nhưng mà có điểm khác biệt là, Lâm Minh lần này nhảy qua khảo nghiệm Tam Thập Tam Thiên pháp tắc, đi tới cửa ải cuối cùng.Cánh cửa lớn đang đóng kín này sẽ xuất hiện cái gì?Lâm Minh chậm rãi đi tới cánh cửa này.Cánh cửa này cao mấy trăm trượng, nặng nề như núi.Trên cánh cửa có phù điêu cổ xưa khắc lên, Lâm Minh nhìn qua những phù điêu này, ánh mắt không thể dời đi.Những phù điêu này ẩn chứa ma lực khó có thể hình dung, phù điêu mấy trăm trượng làm cho Lâm Minh cảm giác phù điêu này chính là một thế giới chân thật.Trong lúc này có chiến sĩ cường đại, có thần khí hủy thiên diệt địa, có thế giới nứt vỡ, còn có vô số ác ma...Những ác ma này có to như ngôi sao, có nhỏ như đá sỏi, chúng ở trong phù điêu rất là hoàn mỹ, làm cho người ta có cảm giác không tưởng tượng nổi.Nhìn thấy những ác ma này, Lâm Minh có cảm giác khác thường, bộ dáng và tình cảnh của phù điêu này là tình cảnh trí tuệ tính mạng thời cổ chinh chiến với ác ma.Thời điểm này cánh cửa đột nhiên mở ra.Thần quang đáng sợ từ trong cánh cửa bắn ra ngoài, giống như thanh kiếm của thần linh, chém phá thiên địa.Lâm Minh vô ý thức nheo mắt lại, dùng cảm giác và cảnh giác tùy thời đối đầu với mọi thứ.Mãi cho tới khi cánh cửa mở ra hoàn toàn, Lâm Minh nhìn chằm chằm vào trong, tất cả đã biến mất, hắn đi vào bên trong, không gian chỉ có màu thuần trắng.Loại cảm giác này giống như trong cánh cửa phong ấn một thế giới, mà sau khi nó mở ra, thế giới hàng lâm, Lâm Minh tiến vào bên trong.Trong màu trắng vô tận này có một bóng lưng nam tử.Hắn đứng ở nơi đó, giống như duy nhất trong thiên địa.Bóng lưng này không phải hư ảnh, mà là người chân thật.Hắn cứ đưa lưng về phía Lâm Minh, chậm rãi đi tới.Trong tích tắc nhìn thấy nam tử này, Lâm Minh ngừng thở, huyết dịch toàn thân sôi trào, hắn nhìn qua nam tử này, cảm giác như đang đối mặt với cả vũ trụ.Đột nhiên hắn hiểu rõ, người này vô cùng có khả năng là --- Chủ nhân Tu La Lộ.Hắn cach Lâm Minh chừng mười trượng, nhưng mà Lâm Minh cảm nhận được khí tức khủng khiếp từ trên người của hắn truyền ra.Nam tử này chậm rãi xoay người lại, thân thể của hắn dường như bao phủ trong huỳnh quang nhàn nhạt, gương mặt mơ hồ không cách nào nhìn rõ ràng được.Nam tử trước mặt này, hắn giơ tay phải lên, một đầu ngân hà xoay tròn từ từ.Ngân hà này hư ảo và huyền bí, giống như ẩn chứa toàn bộ huyền bí của vũ trụ vào trong nó.Lúc này nam tử cho người ta cảm giác được như bản nguyên pháp tắc vũ trụ, là trung tâm của Tam Thập Tam Thiên.Chủ nhân Tu La Lộ, hắn chính là chủ nhân Tu La Lộ.Trong lúc này, Lâm Minh như phát mộng, nội tâm của hắn chấn động mạnh, bỗng nhiên đứng lên, chủ nhân Tu La Lộ trong truyền thuyết có lực lượng không gì sánh kip, hôm nay đứng trước mặt của mình, chẳng khác gì đang nằm mơ cả.Chẳng lẽ...

Là chủ nhân Tu La Lộ khảo nghiệm mình?Năm đó Lâm Minh vượt qua độ khó cấp Tu La, hắn đối mặt khảo nghiệm cuối cùng là hắc sắc Tu La, Lâm Minh suy đoán, hắc sắc Tu La chính là phân thân của chủ nhân Tu La Lộ, hoặc là hóa thân cả đời.Mà bây giờ còn khó hơn cả độ khó Tu La, phải nói là pháp tắc chi môn này chuyên mở ra ứng với Lâm Minh, pháp tắc chi môn này không ngờ là chủ nhân Tu La Lộ khảo nghiệm!- Tiền bối!Lâm Minh hít sâu một hơi, cung kính thi lễ, kỳ thật hắn đoán được, nam tử trước mặt có khả năng không phải chủ nhân Tu La Lộ hoàn toàn thể, mà là một sợi tàn niệm chủ nhân Tu La Lộ lưu lại năm đó.Hắn cho mình khảo nghiệm gì?Lâm Minh không rõ, cũng không nghĩ ra được!Năm đó Lâm Minh đối mặt với khảo nghiệm của hắc sắc Tu La, là thừa nhận ba chiêu công kích của đối phương.Như vậy chủ nhân Tu La Lộ tự mình khảo nghiệm cũng là chiến đấu sao?

Nếu như giao thủ với chủ nhân Tu La Lộ, vậy sẽ có tình cảnh gì?Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra đủ loại ý niệm trong đầu, hắn biết rõ, cho dù kết quả khảo hạch như thế nào, đối với bản thân mà nói đây là cơ duyên lớn lao.Thời điểm này, chủ nhân Tu La Lộ đi tới gần Lâm Minh.Hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, mặc dù gương mặt mơ hồ không rõ, nhưng mà đôi mắt thâm thúy kia vô cùng rõ ràng.Nhưng mà hiện tại trong đôi mắt này lại chiếu cái bóng Lâm Minh.Nhìn thấy cái bóng, giống như đối mặt tấm gương, tất cả thần thái của Lâm Minh đều hiện ra rõ ràng.Cứ như thế, chủ nhân Tu La Lộ chậm rãi tới gần Lâm Minh.Chủ nhân Tu La Lộ cách Lâm Minh chừng một trượng, hắn không nói câu nào, chỉ yên lặng nhìn qua Lâm Minh.Trên người chủ nhân Tu La Lộ không có khí thế gì đó, thậm chí hắn không giống như người bình thường, nhưng mà Lâm Minh từ trên người đối phương cảm nhận được lực rung động.Hắn biết rõ, lực lượng này tới từ cơ thể chủ nhân Tu La Lộ, đến từ vũ trụ trong cơ thể của hắn.Giống như phàm nhân đột nhiên đi vào tinh không bao la bát ngát, dù lúc đối mặt tinh không sẽ không cảm nhận được chút uy áp lớn lao nào, nhưng mà cảm nhận khí tức khó hiểu của tinh không, đối mặt với nó, sẽ bị sự mênh mông và xinh đẹp của nó làm rung động.Lâm Minh ngừng thở, lẳng lặng chơ chủ nhân Tu La Lộ khảo nghiệm.Thời điểm này chủ nhân Tu La Lộ vươn tay ra, tay của hắn điểm vào không trung, lấy ra một cây bút, vẽ một ấn ký hình cung.Đạo ấn ký này uốn lượn từ từ, giống như con rắn nhỏ, từ đầu tới đuôi hình thành vòng tròn, sau đó chủ nhân Tu La Lộ lại ấn ngón tay xuống, lại có một dấu vết.Kế tiếp, đầu thứ ba, thứ tư, chủ nhân Tu la Lộ không ngừng vẽ ấn ký trước mặt, càng lúc càng mờ nhạt, giống như nước gợn vậy.Chậm rãi những ấn ký này dường như dung hợp với thiên địa, nếu như là người bình thường tới đây, thậm chí còn không thấy rõ ngón tay của chủ nhân Tu La Lộ.Mà Lâm Minh vận chuyển Tu La Thiên Đạo của mình tới cực hạn, nhưng có thể nhìn thấy chỉ là ấn ký như nước gợn, nhưng lại là một quả phù văn.Đây là phù văn Tu La Thiên Đạo!Chủ nhân Tu La Lộ vẽ phù văn, hiển nhiên là chuẩn bị cho Lâm Minh.Những phù văn này gọi là bài thi của Lâm Minh, chủ nhân Tu La Lộ khảo nghiệm không phải là thực lực, mà là pháp tắc luận đạo.Luận đạo với chủ nhân Tu La Lộ?Lâm Minh hít sâu một hơi, cảm giác không tưởng tượng nổi.Không nghĩ tới lại là phương thức khảo hạch như thế.Hắn biết rõ, với hắn mà nói đây là khiêu chiến cực lớn, đồng thời cũng là cơ hội khó được.Đây là chủ nhân Tu La Lộ tự mình vẽ phù văn, là thể hiện tinh hoa của Tu La Thiên Đạo.-------Chương 2123: Hư không luận đạoChương 2123: Hư không luận đạo.Thời điểm này đầu bút chủ nhân Tu La Lộ dừng lại, hắn đặt hai tay sau lưng, chờ Lâm Minh đáp lại.Lâm Minh hít sâu một hơi, tâm thần trở nên bình tĩnh lại.Hắn cẩn thận quan sát những phù văn này, những phù văn này đều là Tu La Thiên Đạo đơn giản, dường như ngay từ đầu chủ nhân Tu La Lộ không tính cho đề quá khó.Hoặc là chủ nhân Tu La Lộ xem ra, hậu bối như Lâm Minh ở tuổi này lĩnh ngộ pháp tắc tới trình độ này đã đủ tự ngạo?Lâm Minh trầm ngâm, phù văn này thông qua ánh mắt của hắn, thông qua thức hải và nhanh chóng phân tích xong.Chuyển sinh mấy đời, Lâm Minh lịch lãm rèn luyện trong hồng trần, tâm tình của hắn gần như viên mãn, hắn thậm chí mang ý cảnh Thánh Điển dung nhập vào trong Tu La Thiên Thư, hiện tại Lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo dần dần chia lìa với chủ nhân Tu La Lộ, đi vào con đường khác.Dưới loại tình huống này, Lâm Minh đã không còn dễ dàng tiếp nhận và học tập Tu La Thiên Thư, mà là lĩnh ngộ ra thứ thuộc về hắn.Trợn vẹn hai khắc trôi qua, Lâm Minh ra tay.Từng đạo năng lượng hội tụ vào đầu ngón tay của hắn, Lâm Minh dùng chỉ làm bú, bắt đầu viết Tu La đạo văn của mình.Một nét lại một nét, lâm Minh vẽ ra đường vân giao hội với dấu vết chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.So với đại năng đỉnh cấp đối chiến có tình cảnh hủy thiên diệt địa, giao phong bút tích hẳn là không có gì lạ, còn có vẻ yếu kém mới đúng.Nhưng mà sự thật không phải như thế, sau khi Lâm Minh khắc đạo văn nối với phù văn của chủ nhân Tu La Lộ, một đạo tinh quang sáng lạn bay ra ngoài, giống như cầu vồng bay thẳng lên chân trời.Công pháp võ giả thật ra là sự thể hiện của pháp tắc.Mà phù văn và bút tích chính là ngưng tụ pháp tắc, trong đó ẩn chứa khí thế đáng sợ, không kém gì công pháp của bản thân.Sau khi võ giả lĩnh ngộ hai pháp tắc đạt tới thành tựu cực cao, tuy không bộc phát ra năng lượng hủy diệt thiên địa, nát bấy tinh cầu gì đó, nhưng mà khí tức đáng sợ tỏa ra cũng khiến khí huyết võ giả kém hơn rung động, giống như đom đóm làm sao so với ánh trăng.Tạch tạch tạch!Tốc độ của Lâm Minh càng lúc càng nhanh, cuối cùng hư không thí luyện cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực đầu bút của chủ nhân Tu La Lộ và Lâm Minh, phát ra tiếng vang thanh thúy như nứt toác ra.Kể từ đó chủ nhân Tu La Lộ cũng động dung.Hắn không ngờ mình tiện tay vẽ pháp tắc đường vân giao thủ với một hậu bối, không ngờ có thể kích thích ra khí thế mạnh như vậy.Hắn dường như không phải...

Hậu bối bình thường.Mắt thấy phù văn mình vẽ từ từ bị thôn phệ, chủ nhân Tu la lộ tươi cười.Hắn cười, đây là cười tán thưởng.Làm cho chủ nhân Tu La Lộ là đệ nhất nhân của Tam Thập Tam Thiên này thỏa mãn, đủ để lưu lại truyền thuyết rồi.Thời điểm này chủ nhân Tu La Lộ đột nhiên đi lên một bước, hắn từ trong tu di giới rút cây thương ra.Hắn dùng thương làm bút, bắt đầu khắc dấu vết Tu la Thiên Đạo.Lúc này chủ nhân Tu La Lộ khắc rất nhiều, những đường vân này mỗi cái đều xé rách hư không, có hào khí thôn phệ sơn hà.Lâm Minh hưng phấn hơn, hắn rút Ám Long Thương ra, cùng giao phiong với chủ nhân Tu La Lộ.Bút tích của Lâm Minh có cương có nhu, liên tục không dứt.Cả hai giao phong đủ khiến nhật nguyệt lu mờ.Giao thủ kịch liệt như thế, nếu để người ngoài nhìn thấy, tất nhiên sẽ khiếp sợ không hiểu, trong mắt bọn họ nhìn, giao phong pháp tắc nếu như đến bước này gần như là chuyện không tưởng.Phải nói rằng bọn họ căn bản không nghĩ tới phương thức giao phong này.Cũng chỉ có Tu La Thiên Đạo là pháp tắc đỉnh cấp, hơn nữa Lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo tới mức cực cao mới có thể đânhs ra cuộc chiến pháp tắc đặc sắc như thế.Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Minh bắt đầu xuất hiện dấu hiệu suy tàn.Nhưng mà tương ứng chủ nhân Tu La Lộ tán thưởng càng đậm.Kỳ thật chủ nhân Tu La Lộ ngay từ đầu tới cuối chỉ dùng lực lượng cực nhỏ mà thôi, hắn chỉ thăm dò Lâm Minh, phát hiện Lâm Minh cường đại vượt qua dự kiến thì chủ nhân Tu La Lộ mới tăng lực lên pháp tắc đường vân, kể từ đó Lâm Minh tự nhiên ứng phó mệt mỏi.Tạch tạch tạch!Đầu bút giao nhau!

Trên trán Lâm Minh đổ mồ hôi lạnh, bút tích hắn lưu lại bị thôn phệ rất nhiều, hóa thành mảnh vỡ pháp tắc tiêu tán trong hư không.Chờ đầu bút của Lâm Minh tan vỡ, chủ nhân Tu La Lộ tươi cười, thu hồi trường thương.Thời điểm này Lâm Minh gần như hư thoát, tranh đấu pháp tắc tiêu hao hồn hải và tinh thần lực cực lớn, Lâm Minh sau khi chuyển sinh mấy đời, lại trải qua lịch lãm rèn luyện mới có thể kiên trì tới bây giờ.Hắn dùng Ám Long Thương chống đỡ, thở dốc.Thời điểm này trước mặt hắn, chủ nhân Tu La Lộ thu hồi trường thương, hắn đứng đó, ngón tay mang theo năng lượng khắc vào trong hư không.Lúc này tốc độ của chủ nhân Tu La Lộ cực kỳ chậm chạp.Bút tích của hắn trở nên nhạt đi, nhưng mà thứ hắn vẽ ra lại khác biệt lớn với vừa rồi.Vốn chủ nhân Tu La Lộ bút tích ẩn chứa sát ý mạnh mẽ, lăng lệ đường hoàng.Còn lần này, thứ chủ nhân Tu La Lộ vẽ ra nhu hòa và nội liễm, nhưng lại ẩn chứa thiên địa đại đạo, làm cho người ta khó có thể nắm lấy.Không hề nghi ngờ, lúc này chủ nhân Tu la Lộ vẽ chiều sâu của pháp tắc, còn cao hơn vừa rồi một cấp bậc.Lâm Minh nhìn chằm chằm vào pháp tắc phù văn này, tuy hiện tại hoàn toàn xem không hiểu, nhưng mà đã từ từ nhìn ra, những phù văn này toàn bộ không trọn vẹn.Một phù văn không trọn vẹn được chủ nhân Tu La Lộ vẽ ra, đường như chờ ngươi bổ khuyết.- Chẳng lẽ...

Đây là đề khảo nghiệm của ta?Đột nhiên Lâm Minh hiểu ra, những phù văn này đang chờ Lâm Minh bổ sung, nếu như hắn làm được, chẳng khác nào thông qua khảo hạch.Có lẽ đây là đề mục cuối cùng.Lâm Minh cũng không vội vã đi tu bổ phù văn này, hắn ngồi xuống, tiến vào trạng thái dung hợp võ ý, bắt đầu ngồi xuống điều tức.Điều tức mấy canh giờ, Lâm Minh hoàn toàn tiến vào trạng thái kỳ diệu, hồn lực của hắn từ từ khôi phục tới đỉnh phong.Dưới loại tình huống này, rốt cuộc Lâm Minh mở mắt ra, bắt đầu tìm hiểu phù văn.Phù văn bày ra trước mặt Lâm Minh, tổng cộng có ba mươi ba cái, vừa vặn đại biểu pháp tắc Tam Thập Tam Thiên.Chậm rãi, lâm Minh quên cả thời gian trôi qua, quên đi tất cả mọi thứ của bản thân, hắn yên lặng đắm chìm trong trạng thái kỳ diệu của pháp tắc.Trong mỗi phù văn này, dường như cũng có khắc hư ảnh chủ nhân Tu La Lộ, Lâm Minh ẩn ẩn cảm thấy những hư ảnh này chính là hóa thân chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.Mà những phù văn này ẩn chứa lý giải thiên đạo được chủ nhân Tu La Lộ tổng kết ra.

Chủ nhân Tu La lộ chỉ lưu lại một đạo phù văn, nơi thiếu thốn chỉ là một bộ phận mà thôi, nhưng mà tu bổ một bộ phận này còn khó hơn lên trời.Khi Lâm Minh bắt đầu si mê trầm tư vào trong tu bổ pháp tắc, chủ nhân Tu La Lộ bắt đầu thối lui.-------Chương 2124: Tu bổ toàn bộ pháp tắc (1)Chương 2124: Tu bổ toàn bộ pháp tắc. (1)Hắn phất tay một cái, một đạo năng lượng kết giới bao trùm, trong kết giới này, tốc độ thời gian trôi qua sinh ra cải biến.Chủ nhân Tu La Lộ lý giải thời gian pháp tắc đạt tới độ cao khó có thể tưởng tượng nổi, hắn có thể thay đổi thời gian, khiến thời gian pháp tắc trôi nhanh hơn nhưng không sinh ra vặn vẹo pháp tắc, giúp Lâm Minh có thể tìm hiểu pháp tắc và tu luyện công pháp như thường.Lúc trước tình huống này xảy ra trong Uổng Tử Cốc, tỉ lệ thời gian trôi qua là một so với mười.Mà bây giờ tỉ lệ thời gian trôi qua càng lớn hơn cả lúc trước, tốc độ thời gian chênh lệch hiện tại là một so với ba mươi, bên ngoài ba ngày, bên trong kết giới đã ba tháng.Đây là chủ nhân Tu La Lộ cho Lâm Minh thời gian thư thả, bởi vì tu bổ những phù văn này không phải chuyện một sớm một chiều, mà thời gian thí luyện cuối cùng lại có hạn chế, thời gian vừa tới thì tất cả mọi người sẽ bị truyền tống ra ngoài.Thời điểm lâm Minh khổ ngộ, trong không gian thí luyện cuối cùng có người bắt đầu vượt qua pháp tắc chi môn.Thông đạo pháp tắc chi môn từ tầng hai tới tầng ba không gặp nguy hiểm gì, chỉ có ban thưởng.Nếu có người cảm giác mình không nắm chắc thông qua tầng thứ tư, có thể ở tầng thứ ba chờ đợi chấm dứt thí luyện.Người bắt đầu tới tầng thứ ba, đều là những người độ khó nhân cấp, về sau càng ngày có càng nhiều thí luyện giả đi ra.Bởi vậy bọn họ tụ tập trước pháp tắc chi môn, thảo luận thu hoạch và kinh nghiệm thí luyện lần này.Rất nhiều người nói khoác mặt mày hớn hở, ở đây người trẻ tuổi chiếm đa số, tụ tập cùng nhau so cao thấp.Lúc này tất cả mọi người nhìn vào pháp tắc chi môn chấn động mạnh, nhìn qua pháp tắc chi môn thiên cấp, ánh mắt bọn họ đầy kinh sợ.Bọn họ ẩn ẩn đoán được cái gì đó xảy ra.Tạch tạch tạch!Pháp tắc chi môn mở ra, một người con gái lao ra khỏi pháp tắc chi môn.Bộ dáng của nàng chật vật, quần áo toàn thân tổn hại không ít, khóe miệng còn có một vết máu.Cô gái nàng là nữ tử áo xám xuất thân Phiêu Vũ thần sơn, nàng thành công vượt qua độ khó thiên cấp.Đây là pháp tắc chi môn năm đó Thánh Mỹ thông qua, tuy nữ tử áo xám trước mặt tuyệt đối không có hoàn thành hoàn mỹ, nhưng đủ để tự ngạo rồi.Kế tiếp pháp tắc chi môn rung động lắc lư lần nữa.Có một thân ảnh lao ra khỏi pháp tắc chi môn mở ra lần nữa, lần này chính là đại sư huynh mập mạp của Tạo Hóa Thánh Cung.Trên người hắn cũng có nhiều vết thương, trên mặt còn có vét xanh xao, nhưng mà tên mập hiện tại đang tươi cười, giống như tâm tình thật tốt.- Đại sư huynh đi ra!Nhìn thấy mập mạp đi ra, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đi tới trước, nói:- Sư huynh hoàn thành bao nhiêu?Nhìn thấy tâm tình tên mập không kém, có người hỏi.- Không nhiều lắm, chỉ tám phần mà thôi.Mập mạp nói ra, nhưng mà lời này lọt vào trong tai của người khác chẳng khác gì sấm sét, càng làm bọn họ líu lưỡi.Trong thế giới võ giả sùng bái cường giả, tuy tên mập này nhìn qua không cách nào ưa thích nổi, nhưng mà hắn xuất thân Tạo Hóa Thánh Cung, bản thân thực lực không tầm thường, tự nhiên làm cho người ta sinh lòng kính sợ.Mập mạp cười hắc hắc, lần thí luyện này, hắn có thể trở thành nhân vật chính.Hắn nhìn qua nữ tử áo xám cách đó không xa, thành tích của nàng hiển nhiên còn kém hơn tên mập này một chút.Đệ tử dưới trướng của nàng cũng ẩn ẩn không bằng Tạo Hóa Thánh Cung.Đây là chuyện không có cách nào, dù sao Phiêu Vũ thần sơn cũng là tông môn lánh đời, không có tài nguyên sánh bằng Tạo Hóa Thánh Cung khống chế cả Thánh tộc được.- Bắt đầu đi, nên chọn ban thưởng!Tên mập hăng hái nói ra, không gian tầng ba thí luyện cuối cùng phủ kín tiên cung, mỗi tiên cung đều có bảo vật, thí luyện giả bằng vào độ hoàn thành tương ứng có thể đạt được ban thưởng tương ứng.Trong tích tắc sắp xếp ban thưởng, đột nhiên mập mạp có cảm giác, hắn quay đầu nhìn lại bên phải Tu La chi môn, chính là thời không chi môn đỏ như máu kia.Trong thời không chi môn này dường như là truyền ra năng lượng rung động chấn động lòng người, giống như đang xảy ra cái gì đó.Pháp tắc chi môn độ khó thứ năm này quá khủng khiếp, như vậy cánh cửa này phải dùng từ địa ngục mới đủ hình dung nó.Sau Tu La chính là địa ngục, không biết như thế nào, mập mạp nhìn qua thời không chi môn này ẩn ẩn sinh ra bất an....Thời gian trôi qua, một ngày lại một ngày.Trong pháp tắc chi môn, Lâm Minh không ngừng lục lọi phù văn mà chủ nhân Tu La Lộ lưu lại lúc trước.Thời gian trôi qua suốt ba tháng, Lâm Minh vẫn không ngừng nếm thử tu bổ ba mươi ba phù văn này.Hắn lăng không suy diễn ra không biết bao nhiêu đường vân, nhưng mà mặc kệ làm gì cũng tiêu tán đi.Suy diễn như thế rất tiêu hao tinh thần lực, dù cho hồn lực của Lâm Minh trải qua rèn luyện nhiều lần, cũng không cách nào duy trì liên tục, phải thường xuyên dừng lại điều tức.Tháng thứ tư, tháng thứ nă, thẳng tới khi qua nửa năm, Lâm Minh vẫn trầm tư, đột nhiên hắn mở mắt ra, hai mắt lóe ra hào quang sáng ngời như sao.Hắn giơ tay lên, rốt cuộc phù văn thứ nhất hiện ra, ở vị trí mấu chốt vẽ ra một số nét, Lâm Minh cảm giác phù văn này như sống lại, nó bắt đầu biến hóa chậm rãi, dường như hóa thành một đám hỏa diễm đang thiêu đốt, hỏa diễm nhảy nhót, đây là bổn nguyên đại đạo chi hỏa của vũ trụ/Có lẽ nó không hừng hực cỡ nào, nhưng mà Lâm Minh trải nghiệm mỗi chủng hỏa diễm, bất kể là cỏ cây chi hỏa, đại địa chi hỏa, đại nhật chi hỏa, tâm hỏa, đố kỵ chi hỏa, tất cả đều có thể tìm ra bóng dáng của hỏa diễm.Lâm Minh trầm tư, lại vẽ thêm một số.Dưới nét vẽ này, phù văn lại biến hóa, Lâm Minh từ trong phù văn này nhìn thấy lôi đình lập lòe.Đó là bầu trời đầy giông, cuông phong nổi lên bốn phía như biển cả, lôi đình như thanh kiếm vạch phá bầu trời, nó giống như trường mâu thần linh, phá hủy tất cả trở ngại của nó.Lôi đình không ngừng biến hóa, khi thì cuồng bạo, khi thì nhanh chóng, Lâm Minh nhìn thấy lôi linh, lôi nguyên và những bản chất nhất của lôi điện.Kể cả hắn dùng Tà Thần Chi Thụ hấp thu các loại lôi điện khác nhau, trong thời điểm này cũng hiện ra.Lâm Minh hiểu ra, vẽ nét bút thứ ba.Nét bút này hạ xuống, lôi đình và hỏa diễm dung hợp với nhau.Lúc trước Lâm Minh mới bước vào con đường võ đạo, chính là bằng vào một chiêu Lôi Hỏa Sát quét ngang qua Nam Thiên Vực.Hôm nay Lâm Minh cảm ngộ pháp tắc chí cao Tu La Thiên Đạo, liền bắt đầu từ con đường võ đạo của mình, cảm ngộ từng pháp tắc mà hắn nhìn thấy.Lâm Minh yên lặng trong chốc lát, lại vẽ thêm vài nét làm tân trang, làm cho phù văn càng hoàn mỹ.Sau đó Lâm Minh chuyển qua phù văn thứ hai.Lúc này Lâm Minh không dám trì hoãn quá lâu, gần nửa canh giờ, Lâm Minh lại ra tay.Đầu ngón tay bao hàm thần lực Tam Thập Tam Thiên, vẽ ra dấu vết màu xanh da trời.Sau khi dấu vết này xuất hiện, không gian chung quanh hoàn toàn vặn vẹo, ánh sáng bị cắn nuốt, biến mất không thấy gì nữa.-------Chương 2125: Tu bổ toàn bộ pháp tắc (2)Chương 2125: Tu bổ toàn bộ pháp tắc. (2)Lâm Minh vẽ ra vô cùng đơn giản, làm cho không gian pháp tắc sinh ra biến hóa không ngừng, bút vừa chuyển lại vẽ ra một bút khác, bút tích này biến thành màu tím, nó cho người ta cảm giác vô cùng khác thường, giống như không phải bút tích, nó chính là dòng sông mang theo thời gian xa xưa...Bút thứ hai này theo thứ tự là thời gian và không gian, Lâm Minh lĩnh ngộ thời không hòa vào trong phù văn này.Kế tiếp đầu bút của Lâm Minh không ngừng, nét bút thần kỳ và liên tục, mỗi một lần thời không thác loạn khiến người ta không nhìn rõ ràng, phân không rõ quá khứ và tương lai.Thời gian và không gian, trong bút tích của Lâm Minh chúng dung hợp cùng với nhau.Kỳ thật chủ nhân Tu La Lộ lưu phù văn không trọn vẹn cũng không phải là đáp án có tính duy nhất, chỉ cần Lâm Minh mang sở học và lĩnh ngộ pháp tắc, mang chúng dung hợp vào pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, bổ khuyết phù văn là có thể.Kế tiếp Lâm Minh vẽ ra phù văn thứ ba.Lúc này Lâm Minh viết xuống lại mang theo vô số ánh sao, Lâm Minh vẽ nét bút ra như vẽ một ngôi sao khổng lồ.Những ngôi sao này càng ngày càng ngưng thực, xếp đặt trong hư không, bảy sáng hai tối, ẩn ẩn hình thành đạo cung lơ lửng trên những ngôi sao, đây chính là Lâm Minh lĩnh ngộ Đạo Cung Cửu Tinh.Năm đó chủ nhân Tu La lộ hóa thân ba mươi ba thế, thể ngộ Tam Thập Tam Thiên đại đạo, Đạo Cung Cửu Tinh cũng là một loại trong đó.Lâm Minh mang lý giải của mình về Đạo Cung Cửu Tinh dung nhập vào trong Tu La phù văn.Một nét lại một nét, Lâm Minh không ngừng viết ra, dần dần Lâm Minh viết ra những nét bút kia, hiện tại chúng không ngừng sinh ra cộng minh với nhau.Dường như Lâm Minh trong quá trình tu bổ phù văn này dần dần nắm giữ tinh túy của Tu La Thiên Thư.Nội thế giới của hắn trong quá trình công minh này đạt được tẩy lễ lần nữa.Đại đạo mênh mông, pháp tắc vô cực, nội thế giới của Lâm Minh không ngừng áp súc thêm lần nữa, nội thế giới của hắn hiện tại chỉ rộng hơn ngàn dặm, so với lúc mới vào pháp tắc chi môn rộng ba ngàn dặm thì nó đã co lại chín lần.Vốn Lâm Minh tự nghĩ ra thế giới đã có rất nhiều khe hở, nhưng trong những lần áp súc này đều bị trừ bỏ không còn.Trạng thái của Lâm Minh càng ngày càng tốt, hắn vận dụng ngòi bút như bay, thần lực điều động tùy ý, tinh thần lực của hắn tiến vào trạng thái phấn chấn.Hắn thậm chí còn đưa cảm ngộ về mấy đời chuyển sinh, lần lượt thể ngộ nhân gian muôn màu và thế sự luân hồi dung nhập vào trong những phù văn này.Thánh Điển và Tu La Thiên Thư vốn là công pháp võ đạo cao cấp nhất, Lâm Minh là người duy nhất trong vài tỷ năm qua có được cả hai công pháp này và đạt được thành tựu huy hoàng, nhưng mà hắn dung hợp cả hai với nhau thì vô cùng gian nan.Nhưng mà hôm nay Lâm Minh tiến vào trạng thái vong ngã, hắn tăng thêm ý cảnh sinh tử vào trong phù văn Tu La Thiên Đạo.Thánh Điển và Tu La Thiên Thư lúc này thay đổi trong vô tri vô giác, kết hợp càng ngày càng mạnh.Từng phù văn không ngừng được tu bổ toàn bộ, mà trình tự Lâm Minh tu bổ phù văn cũng không phải theo thứ tự, mà là tùy ý vung bút, tất cả đều dựa vào cảm giác ghi lại, giống như Lâm minh đang vẽ bức họa mới.Trong lúc nhất thời, Lâm Minh cảm giác pháp tắc dưới ngòi bút của hắn đạt gần tới viên mãn, trong tình cảnh trước mắt, khí tức thiên đạo bị áp chế từ lâu phóng lên trời và hóa thành cầu vồng.Ầm ầm!Lôi đình nổ vang, hỏa diễm phun trào, hư không lắc lư.Ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo lóe sáng, thần quang tùy ý bao phủ thế gian, tỏa ra hào quang đại đạo thần bí nhất.Lâm Minh hiện tại đã tu bổ toàn bộ ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo.Xoát!Thời gian kết giới mở ra, chủ nhân Tu La Lộ nhìn thấy Lâm Minh đang trong tình trạng kiệt sức, còn có ba mươi ba phù văn Tu la Thiên Đạo lóe sáng trước mặt, trong mắt hiện ra vẻ tán thán.Lâm Minh tu bổ pháp tắc phù văn có lẽ không tính là hoàn mỹ, nhưng mà hiện tại chủ nhân Tu La Lộ xem ra, nó hoàn toàn vượt qua cực hạn của võ giả Giới Vương rồi.Thậm chí ngay cả Chân Thần cũng chưa chắc làm được bước này.Đây cũng không phải nói thực lực Lâm Minh đạt tới Chân Thân, mà là chuyển sinh mấy đời, lý giải pháp tắc của hắn đạt tới mức không tưởng tượng nổi, hơn nữa có các loại kỳ ngộ khác cũng giúp hắn, làm cho hắn hoàn thành tất cả.Thời gian kết giới hoàn toàn biến mất, Lâm Minh nhìn qua ba mươi ba phù văn Tu La Thiên Đạo hiện ra trước mặt, trong đó ẩn chứa chân ý thế nào thì lâm Minh chưa hiểu hoàn toàn.- Tặng cho ngươi!Thời điểm này giọng nói hư ảo truyền vào trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh quay đầu nhìn lại, chính là chủ nhân Tu La Lộ.Hắn dùng cổ ngữ Tam Thập Tam Thiên nói ra, âm tiết cổ xưa, trực tiếp thông qua tinh thần lực truyền vào thức hải Lâm Minh.Đây là lần đầu tiên Lâm Minh nghe được chủ nhân Tu La Lộ truyền tin tức.Trước đó chủ nhân Tu La Lộ nhiều nhất chỉ nhìn Lâm Minh, hoặc là cười tán thưởng mà thôi.Khi chủ nhân Tu La Lộ nói chuyện, ba mươi ba đạo phù văn hóa thành ba mươi ba sợi kim quang trực tiếp chui vào trong người Lâm Minh.Những phù văn này không ngừng tiến vào cốt nhục của Lâm Minh, trở thành một phần trong thân thể của hắn.Ba mươi ba phù văn Tu La phù văn có được lực lượng bản thân, dung hợp với cốt nhục của Lâm Minh, hắn cảm giác những phù văn này có liên hệ thần bí với nhau, lực lượng thân thể của hắn trực tiếp được tăng cường, hơn nữa lý giải với Tu La Thiên Đạo càng khắc sâu.- Cảm tạ tiền bối chỉ điểm!Lâm Minh kinh hỉ nói ra, mà thời điểm này lâm minh phát hiện chủ nhân Tu La Lộ quay người chuẩn bị rời đi.- Tiền bối, có thể dừng bước?Lâm Minh có rất nhiều lời muốn nói với chủ nhân Tu La Lộ, ví dụ như hỏi thăm tình huống cụ thể hắc ám vực sâu, ví dụ như chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác Thánh Điển hôm nay còn sống hay chết, ví dụ như chân tướng đại chiến chủng tộc mười tỷ năm trước, ví dụ như vận mệnh bi thảm của Thần tộc...Tam Thập Tam Thiên hoặc nhiều hoặc ít có liên hệ sâu xa với chủ nhân Tu La Lộ, hôm nay Tam Thập Tam Thiên có đại kiếp nạn, Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế không ngừng bày ra âm mưu của mình, bọn họ có thể phá vỡ thiên hạ, có dã tâm ngầm chiến Tam Thập Tam Thiên.Hôm nay phong vân nổi lên bốn phía, nếu như chủ nhân Tu La Lộ còn tại thế, hắn có thể ngồi nhìn mặc kệ sao?Mà Lâm Minh lúc kêu lên, chủ nhân Tu La Lộ không có dừng lại.Hắn đi từng bước, cùng lúc đó âm tiết cổ xưa vang lên trong đầu Lâm Minh lần nữa.-------Chương 2126: Lại tiến vào tiên cungChương 2126: Lại tiến vào tiên cung.- Kỳ thật ngươi nói gì với ta cũng không có ý nghĩa...

Tương lai là thứ kẻ khác không thể cho ngươi, mà là tự mình tìm tới, khiêu chiến khó khăn, chiến thắng cường địch sau lưng, đây là con đường phát triển thuộc về ngươi, võ đạo đnhr phong cho tới bây giờ cũng không phải dựa vào tài nguyên và bối cảnh có thể chồng chất thành, mà là từng tràng chém giết thảm thiết, thăm dò và lấy được, mỗi lần Tam Thập Tam Thiên rung chuyển là lúc anh tài xuất hiện lớp lớp, hạo kiếp tận thế là mộ của kẻ yếu, là sân khấu của cường giả...- Ta chỉ là thủ hộ giả nơi đây, lúc trước bản tôn rời đi đã lưu lại một sợi thần thức, về phần ban thưởng cho ngươi đã nằm ở tiên cung, ngươi đi lấy đi.Chủ nhân Tu La Lộ nói tới đây, thân ảnh của hắn biến mất.Trong lúc nhất thời, thế giới trắng xóa chỉ còn lại có mình Lâm Minh.- Khiêu chiến khó khăn, chiến thắng cường địch sau lưng, con đường phát triển thuộc về ta...- Hạo kiếp tận thế là mộ của kẻ yếu, là sân khấu của cường giả...Lâm Minh yên lặng nhắm nuốt lời này của chủ nhân Tu La Lộ, lúc trước Hồn Đế cũng đã nói qua lời này, tuy Hồn Đế đứng ở phương đối địch, nhưng mà lời hắn nói không có sai.Xoát!Đúng lúc này, không gian trắng xóa bị xé nứt, một cánh cửa thời không xuất hiện.Đây là lối ra.Lâm Minh hít sâu một hơi, tiến vào trong cánh cửa thời không....Lúc này trong thí luyện cuối cùng tầng thứ ba, một đám võ giả không tiến vào tầng thứ tư tốp năm tốp ba ngồi xuống điều tức, có không ít người cảm ngộ pháp tắc, chán tới mức ngồi đánh rắm khoác lác với nhau.- Các ngươi cảm thấy Thánh tộc sau khi thu thập Nhân tộc, có thể ra tay với Hồn tộc hay không?- Có khả năng, Thánh tộc hiện tại danh tiếng quá thịnh, đặc biệt là sau khi nuốt Nhân tộc, không kiêng nể khai thác tài nguyên của Nhân tộc, cường đại bản thân, bằng không vì sao Tạo Hóa Thánh Cung trong mấy ngàn năm trở nên cường đại như thế?

Ta cảm giác hiện tại Thánh tộc đã vượt qua Hồn tộc.- Đúng thế, Hồn tộc đúng là rất lâu không nghe qua tin tức của bọn họ, mà Thánh tộc ngược lại, bọn họ có được Tạo Hóa Thánh Hoàng trấn tràng, dưới trướng nhân tài quá nhiều, lần này Tạo Hóa Thánh Cung chỉ phái tên mập mạp kia ra, cho dù không đạt tới 80%, nhưng mà 78 - 79% là không khó, còn nữ tử áo xám kia có thể hơi thấp một chút, nhưng không thấp hơn bao nhiêu cả.Mọi người không ngừng thảo luận, thời điểm mọi người đang khoác lác thì không gian sau lưng bọn họ đột nhiên rung động lắc lư.- Ân?

Xảy ra chuyện gì thế này?Có người kinh hô, những người đang ngồi điều tức bừng tỉnh, nhảy dựng lên như lâm đại địch.Bọn họ rất khẩn trương, vốn nghe nói khu vực tầng ba thí luyện cuối cùng là nơi an toàn, nhưng mà ai có thể biết biến cố bất ngờ xảy ra không?Mọi người đang không biết phải làm sao, đột nhiên bọn họ nhìn thấy ở lối ra pháp tắc chi môn, nhất là cánh cửa địa ngục đang xoay tròn cực nhanh.Một đạo năng lượng mạnh mẽ bắn ra từ cánh cửa địa ngục.Vốn cánh cửa địa ngục tỏa ra khí tức khủng bố, khiến người ta không thể nhìn thẳng, bằng không tinh thần chi hải phải thừa nhận áp lực lớn lao, thậm chí linh hồn thất thủ.Còn lần này cánh cửa địa ngục sinh ra dị biến, càng làm cho võ giả cảm nhận được áp lực cực lớn, nhiều người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.Từ trong cánh cửa địa ngục bắn ra một đạo thần quang, đạo thần quang này bay thẳng về phía chân trời.Ở điểm cuối không trung thí luyện cuối cùng tầng thứ ba này có vô số tiên cung đang lơ lửng, những tiên cung này có lớn có nhỏ, căn cứ vào độ hoàn thành khác nhau, có thể tiến vào tiên cung khác nhau.Rất nhiều võ giả ở đây đều há hốc mồm, đây là tình huống gì?

Cánh cửa địa ngục dị biến, bắn thần quang ra ngoài, bắn thẳng vào tiên cung to như ngôi sao?Nhìn kỹ thì đạo thần quang này dường như là thông đạo ánh sáng, nó tiếp tục như thế một nén hương, sau đó từ từ biến mất.Khi thần quang biến mất, khởi nguyên của nó là cánh cửa địa ngục đỏ sậm như máu cũng từ từ yên lặng lại.Nó xoay tròn càng ngày càng chậm, điện tích càng ngày càng nhỏ, cuối cùng dần dần co rút lại thành một quang đoàn, sau đó chôn vùi trong hư không.Mà bên cạnh cánh cửa địa ngục, bốn pháp tắc chi môn bên cạnh cũng chậm rãi xoay tròn, loại cảm giác này giống như cánh cửa địa ngục chưa từng xuất hiện qua, tất cả diễn ra chẳng khác gì ảo giác.- Vừa...

Vừa rồi là...Rất nhiều võ giả ở đây đưa mắt nhin nhau, hồn nhiên không biết xảy ra chuyện gì.- Một thông đạo ánh sáng từ cánh cửa địa ngục bắn thẳng vào tiên cung to như ngôi sao.- Làm sao có thể?Lập tức có người phản bác.- Đừng nói là cánh cửa địa ngục đột nhiên xuất hiện, cho dù la Tu La chi môn lúc trước, muốn đi qua nó cũng khó hơn lên trời!

Dường như mấy ngàn năm trước chỉ có Lâm Minh biến thái vượt qua Tu la chi môn cũng phải toàn thân đẫm máu.- Huống chi hiện tại Lâm Minh đã chết rồi, đám người chúng ta nói là thiên tài, kỳ thật nói trắng ra so sánh với đám thiên tài biến thái chân chính, chớ nói chúng ta, cho dù là tên mập của Tạo Hóa Thánh Cung cũng không có tư cách đi Tu La chi môn...

Trong chúng ta, làm sao có thể tùy tiện sinh ra một người có thể vượt qua cánh cửa địa ngục chứ?- Ân, có lẽ là không có người nào thông qua cánh cửa địa ngục, ta suy đoán pháp tắc chi môn của thí luyện cuối cùng này sinh ra dị biến, chúng ta không lý giải được, nói không chừng là pháp tắc chi môn mang bảo vật gì đó đưa vào trong tiên cung to như ngôi sao kia thôi.Mọi người không ngừng thảo luận, trong lúc nhất thời nhiều người bỏ đi suy nghĩ vớ vấn lúc trước.Mà thời điểm này Lâm Minh đã đi vào trong tiên cung to lớn như ngôi sao kia.Tiên cung này hắn đã đi qua một lần rồi, hiện tại vẫn như cũ thông qua con đường đá xanh lúc trước.Lâm Minh đi từ từ lên trên.Lần trước Lâm minh đã cảm ngộ đạo đạo chi lực còn sót lại trên con đường đá xanh, cho nên lần này tốc độ của hắn nhanh hơn lúc trước, chỉ dùng thời gian một phút là đã đi tới cuối con đường đá xanh.Ở chỗ này có một không gian tối đen.Lúc trước Lâm minh ở nơi này cầm được Tu La chi huyết khủng bố.Còn lần này sẽ là cái gì đây?

Lâm Minh hít sâu mấy hơi, hắn nhanh chóng bước vào trong phiến không gian tối tăm này.Phiến không gian này thế nào thì Lâm Minh hiểu rõ ràng, nó tràn ngập sương mù nhàn nhạt.Những sương mù này không tầm thường, chúng là ba đại bổn nguyên chi khí của vũ trụ, là Hồng Mông chi khí, Thái Sơ chi khí, Tinh Thần bổn nguyên.Bất cứ một đám nào trong nơi này đều có giá trị to lớn, mặc dù là trong tiên cung to như ngôi sao này cũng không quá nhiều.Mà hiện tại ba đại bổn nguyên chi khí không phải là nhân vật chính trong hư không này, dưới bổn nguyên chi khí lượn lờ có một tinh thể lơ lửng ở đó.Tinh thể này tỏa ra hào quang đen kịt, nó giống như hắc động tối tăm, ánh sáng tiến vào trong tinh thể này thì trực tiếp bị hút vào bên trong, kể cả ba đại bổn nguyên chi khí dường như cũng đang chậm rãi tiến vào khối tinh thể này.-------Chương 2127: Hạt giống thế giớiChương 2127: Hạt giống thế giới.Giống như nó chính là bổn nguyên pháp tắc của vũ trụ.Lâm Minh cẩn thận từng chút cảm giác khối tinh thể này, hắn hoảng sợ phát hiện, cho dù là cảm giác cũng bị khối tinh thể này hấp thu.Hắn vội vàng thu hồi cảm giác của minhflaij, nhưng mà dò xét ngắn ngủi vừa rồi cũng giúp Lâm Minh nắm giữ được khí tức kfy dị của tinh thể này.Loại khí tức này có vài phần cùng loại với ma phương.Nhưng mà so sánh với ma phương mà nói, khí tức của tinh thể này yếu hơn rất nhiều.- Rốt cuộc nó là cái gì?Trong lúc nhất thời Lâm Minh không hiểu nên làm cái gì cho phải, mà thời điểm này âm tiết cổ xưa lại vang lên trong tinh thần chi hải của Lâm Minh.- Đồ vật trước mặt ngươi ngưng tụ bổn nguyên chi khí của vũ trụ, nếu như chờ một thời gian, cho nó hấp thu tàn phiến thế giới và thế giới chi lực, nó sẽ từ từ tồn trữ nhiều năng lượng, tới thời khắc này nó sẽ nổ tung, sau đó phóng xuất vật chất, năng lương, thiên đạo quy tắc mà nó tồn trữ ra ngoài, chậm rãi biến thành vũ trụ hoàn toàn mới, đây là vụ nổ lớn của vũ trụ.

- Ngầm chiếm thế giới cũ, làm cho thế giới cũ hủy diệt, thế giới mới ra đời, đây là tinh thể diễn biến tương lai, ngươi có thể gọi nó là hạt giống thế giới!Chủ nhân Tu La Lộ nói ra, Lâm Minh nghe xong nội tâm chấn động, hạt giống thế giới?Một tinh thể có thể diễn biến thành đại thế giới.Lâm Minh ẩn ẩn nhớ rõ, lúc trước có người phỏng đoán, ma phương, hồng mông linh châu, tử tạp ba đại thần khí có bản chất là hạt giống một thế giới.Nếu như thật sự cho chúng diễn biến trở thành thế giới thật sự, có thể làm vũ trụ Tam Thập Tam Thiên biến thành Ba Thập Lục Thiên.Như thế nói ra, hạt giống thế giới trong tay có được khí tức giống với ma phương cũng chẳng có gì quá lạ cả.Nhưng mà so sánh với ma phương mà nói, khí tức tinh thể này rất yếu, nếu như nói ma phương có thể diễn biến thành thành siêu cấp vũ trụ lớ như Tam Thập Tam Thiên.Như vậy khối tinh thể này có lẽ chỉ diễn biến thành vũ trụ không xê xích nhiều với Thần Vực ba ngàn giới.Nhưng mặc dù chỉ là vũ trụ chết cũng vô cùng kinh người, bất cứ thế giới nào trong Thần Vực ba ngàn giới cũng có được số tinh cầu kinh người, mặc dù là cường giả Thiên Tôn bỏ cả đời đi thăm dò, cũng chưa chắc đi được tới mỗi góc của vũ trụ.- Lần này pháp tắc chi môn bant hưởng chính là hạt giống một thế giới, xem ra Tu La tiền bối đã nhìn ra con đường võ đạo của ta...Lâm Minh sờ vào bụng dưới của mình, ở đây cất dấu vũ trụ hắn tự nghĩ ra.Vũ trụ trong cơ thể của hắn, trải qua quá trình chuyển sinh mấy đời, không ngừng phát triển lớn mạnh, không ngừng trải qua pháp tắc áp súc, có thể đoán trước phiến vũ trụ này trong tương lai có thể trở thành một thế giới đáng sợ.Nếu như Lâm Minh có thể đạt tới cảnh giới như chủ nhân Tu La Lộ hoặc người sáng tác Thánh Điển, như vậy phiến vũ trụ này sẽ biến thành siêu cấp vũ trụ như Tu La lộ, nguyên mộng vũ trụ.Nếu như lâm Minh vượt qua cảnh giới của hai người bọn họ, vũ trụ của hắn càng không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà vũ trụ của Lâm Minh muốn phát triển tới mức độ này, con đường hắn đi còn quá dài, còn cần rất nhiều thế giới chi lực.Thai nghén một vũ trụ, thường thường dùng đơn vị là tỷ năm để tính.Nếu như dặ vào Lâm Minh đi hấp thu thế giới chi lực, tốc độ phi thường chậm chạp, cũng không đủ tinh thuần, còn xa mới bằng hạt giống vũ trụ trước mặt Lâm Minh.- Thì ra Tu La tiền bối đã nhìn thấy thế giới ta thai nghén trong người, nếu như ta cho hạt giống thế giới vào trong vũ trụ của mình, như vậy ta đào tạo vụ trụ sẽ làm chơi ăn thật.Nghĩ tới đây Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, cũng cảm kích chủ nhân Tu La Lộ từ đáy lòng.Đối với hắn mà nói, đúng là ban thưởng tốt nhất rồi.Sâu trong hai tay của Lâm Minh, mười ngón tay có năng lượng lưu động và phù văn Tu La pháp tắc tán dật ra, chậm rãi bao phủ hạt giống thế giới này.Sau khi hạt giống thế giới hoàn toàn chui vào trong thân thể Lâm Minh, Lâm Minh cảm giác vũ trụ trong người của mình chậm rãi tạo ra vật chất, năng lượng và vòng xoáy pháp tắc.Vốn Lâm Minh muốn hấp thu thế giới chi lực, chỉ có thể đả tọa thổ nạp, hắn bình thường ngồi trong hạch tâm một tinh cầu, chỗ đó chính là nơi thế giới chi lực nồng đậm nhất.Nhưng mà bây giờ trong người Lâm Minh có hajtgioongs, hạt giống thế giới tự chủ hấp thu thế giới chi lực của cảnh vật chung quanh, căn bản không cần Lâm Minh khống chế.Nhưng mà thế giới chi lực này chảy vào vũ trụ trong người Lâm Minh, còn có một bộ phận bị hút vào hạt giống thế giới.Thậm chí thế giới chi lực vốn có của Lâm Minh cũng bị hạt giống thế giới này thôn phệ từ từ.Nhìn thấy cảnh này, nội tâm Lâm Minh trầm ngâm.Hạt giống thế giới này thật ra là một thứ nguy hiểm, có thể nói nó là lỗ đen đang phát triển, nó sẽ hấp thu rất nhiều thế giới chi lực, sau đó làm chuẩn bị cho lần nổ tung sau đó.Nếu như khống chế không tốt, vũ trụ trong người Lâm Minh sẽ bị nó nuốt sạch.- Ta phải cho nó lớn lên, luyện hóa nó, khiến nó triệt để phục vụ cho ta, thẳng tới cuối cùng nó dung nhập vào cơ thể trong người ta, triệt để biến thành một bộ phận thân thể của ta.Lâm Minh nghĩ như thế, có phương hướng chính xác nhưng mà muốn luyện hóa hạt giống thế giới lại không phải chuyện đơn giản, hắn tất nhiên phải trả giá nhiều thời gian và tinh lực, có lẽ cần mấy trăm năm mới được.- Là thời điểm đi lên tầng tiếp theo.Cơ hồ tất cả tiên cung tầng ba đều có lối ra tương ứng tới tầng thứ tư của Tu La lộ.Tầng thứ tư tính nguy hiểm bỗng nhiên tăng vọt một tầng.Đương nhiên đối với Lâm Minh mà nói, nó không phải là vấn đề.Thời không chấn động, tiên cung to như ngôi sao biến mất, Lâm minh đi vào một đại lục mang hoang.Đưa mắt nhìn chung quanh chỉ nhìn thấy thổ địa mờ mịt và từng khối nham thạch lõa lồ.Thảm cỏ rất thưa thớt, nơi này vô cùng hoang vu.Trong nháy mắt bước vào trong khối đại lục này, Lâm Minh cảm thấy pháp tắc của mình bị áp chế, nội thế giới bị giam cầm, tu vị bị áp thấp hơn trước.Tình cảnh này khiến Lâm Minh cười khổ.Nhớ năm đó hắn ra ngoài lịch lãm rèn luyện đều dùng thân phận người trẻ tuổi, tuổi của hắn tính ra là rất nhỏ.Mà phàm là thí luyện đều so sánh thiên phú, cũng không phải thực lực tuyệt đối.

Cho nên áp chế cốt linh là vấn đề hết sức phổ biến, mà loại pháp tắc này với Lâm Minh mà nói, thường thường rất có lợi, hắn đã từng bị pháp tắc áp chế, lực áp chế của đối thủ lớn hơn hắn nhiều, thậm chí cả Hồn Hậu Thánh Mỹ đều không bằng Lâm Minh.Nhưng mà bây giờ, mấy ngàn năm qua đi, Lâm Minh đã biến thành tiền bối, thành đối tượng bị pháp tắc áp chế.Lâm Minh đi lại trong khối đại lục man hoang này, đi tới cửa vào tầng thứ năm.Chỉ cần thông qua tầng thứ năm chính là không gian thứ sáu thần bí, mở ra tầng này cần có ba khối duyên chi đế ngọc.-------Chương 2128: Bí bảo đầm lầy (1)Chương 2128: Bí bảo đầm lầy. (1)Những khối duyên chi đế ngọc đã được Lâm Minh tập hợp đủ.Đây cũng là mục đích hắn tới Tu La Lộ tham gia thí luyện cuối cùng....Lâm Minh bắt đầu thăm dò tầng thứ tư, ở nơi khác cách hắn ngàn dặm, một đám đệ tử Thánh tộc mặc trang phục thống nhất với nhau đang cẩn thận kiểm tra một cái đầm lầy.Những đệ tử Thánh tộc này là người của Tạo Hóa Thánh Cung.Khối đầm lầy này vô cùng lầy lội, có lẽ cái đầm lầy này đã từng là rừng rậm tươi tốt.

Nhưng mà trải qua thời gian mười tỷ năm, rừng rậm biến mất, chỉ còn lại nước bùn dày đặc, những nước bùn này sâu như biển cả, hơn nữa còn có độc khí.Những độc khí này có rất nhiều là thực vật dị chủng, độc thú linh thú cường đại sao khi chết tạo thành, độc tính cực mạnh, võ giả Thần Hải bình thường hít một hơi sẽ mất mạng.- Thật sự nằm ở đây sao?Một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung nhíu mày nói ra, dù sao năng lực thích ứng của võ giả rất mạnh, cũng không phải không chịu nổi hoàn cảnh nơi này, ngây ngốc ở đây mấy ngày, ngoại trừ bùn nhão và độc trùng ra, còn phải thường xuyên đề phòng độc cổ cự mãng đánh lén, tinh thần căng cứng quá độ, làm cho người ta mệt mỏi trong thời gian dài.Hơn nữa đã tìm rất nhiều ngày, còn không có tìm được thứ cần tìm, cảnh này khiến bọn họ hoài nghi, đẳng cấp như đồ vật kia làm sao lại chôn dấu trong đầm lầy bùn nhão cơ chứ?- Câm miệng!

Muốn chết sai?Tên mập mạp trầm mặt nói ra, hắn bình thường lười biếng, trong nửa mắt khép mở bắn ra một tia tinh quang vô cùng khiếp người.Tên đệ tử vừa nói chuyện lúc này lập tức câm như hến, hắn thành thành thật thật đi theo sau tên mập mạp, cầm lấy một khối tiểu cầu màu đỏ tiếp tục tìm kiếm.Nhìn kỹ sẽ phát hiện tiểu cầu này là còn sống, nó chậm rãi nhúc nhích, là một khối huyết nhục.Bọn họ rất rõ ràng, nhiệm vụ này còn trọng yếu hơn cả thí luyện.Một khi làm thành, Tạo Hóa Thánh Hoàng khen thưởng, bọn họ mỗi người sẽ thăng chức rất nhanh, lại còn được khen thưởng đặc biệt, "Khen thưởng đặc biệt" này là thứ bọn họ ước mơ tha thiết.Một khi thất bại, hậu quả không thể tưởng tượng nổi, những người bọn họ không phải võ giả Thánh tộc bình thường, thân thể bọn họ che dấu bí mật lớn, đây là biện pháp đề cao thực lực cấp tốc, nhưng lại có "Tai họa ngầm", nếu không có Tạo Hóa Thành Hoàng ra ta, một khi những "Tai họa ngầm" nà bộc phát ra, bọn họ sẽ sống không bằng chết.Cho nên lần này bọn họ đập nồi dìm thuyền, quyết tử chiến tới cùng.Cả phiến đầm lầy này phi thường to lớn, đường kính mấy ngàn dặm, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung cả đám không ngừng tìm kiếm suốt sáu bảy ngày, đã dò xét sáu thành diện tích của đầm lầy này rồi.Mà thời điểm này có không ít thí luyện giả tụ tập ở lối ra vào tầng thứ năm, bọn họ thông qua thí luyện tầng thứ tư, đang chờ đợi tầng thứ năm mở ra.Tình hình bực này làm cho đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung gấp lên, thời gian của bọn họ không nhiều, nếu như không thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, như vậy kết cục của bọn họ vô cùng thê thảm.Đây không phải là do Tạo Hóa Thánh Hoàng tận lực trừng phạt bọn họ, theo ý nào đó mà nói, đây là do bọn họ lựa chọn con đường này, vì đạt được lực lượng cường đại mà bốc lên nguy hiểm to lớn.- Tiếp tục tìm, chúng ta còn thời gian chừng ba ngày, sau khi tầng thứ năm mở ra, tầng thứ tư không thể ở lại, hoặc là lui về tầng thứ ba, hoặc là tiến vào tầng thứ năm, cũng chính là như thế, chúng ta phải mang thứ đó ra khỏi đây trước khi thời gian tới.Sắc mặt tên mập mạp âm trầm, mọi người biểu lộ ngưng trọng.Kỳ thật bọn họ sợ hãi chính là tìm kiếm sáu thành diện tích lúc trước có chỗ bỏ sót, nếu là như thế, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.Thời gian trôi qua, từng hô hấp trôi qua, thí luyện giả trên đường phát hiện đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung hành đọng, bọn họ suy đoán là đám người này đang tìm kiếm bảo vật tuyệt thế gì đấy, nhưng bởi vì Tạo Hóa Thánh Cung quá mức cường thế, bọn họ không dám có suy nghĩ không an phận, dưới uy hiếp của mập mạp này nên rời đi.Vào đêm, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung không ngủ không nghỉ.Trong đầm đầy này càng có nguy cơ tứ phía, bọn họ liên tục đánh giết hơn mười con độc mãng đánh lén, thẳng tới sáng sớm, đột nhiên cánh tay một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung cứng đờ, trong lòng bàn tay của hắn, viên thịt màu đỏ kia rung động lắc lư nhè nhẹ.- Đại...

Đại sư huynh!Tên đệ tử kêu lên.- Thế nào?Tinh thần của tên mập mạp này khẩn trương cao độ, đột nhiên có người gọi hắn, hắn theo phản xạ quay đầu nhìn lại.Đôi mắt của hắn đầu tiên không nhìn tên nam tử kia, mà là nhìn tay của đối phương, nhìn viên thịt trong lòng bàn tay của tên kia rung lên liên tục, ẩn ẩn có cảm giác biến hình.- Nhanh!

Tìm bên này!Tên mập mạp nhanh chóng đưa ra chỉ thị, lúc này đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đang phân tán lập tức chạy tới nơi đây.Kỳ thật viên thịt trong tay của bọn họ chính là huyết nhục của Hoang!Bọn họ muốn tìm một thứ gì đó, thứ này chôn dấu rất sâu, căn bản không thể cảm giác được, đây là đồ vật bị vùi thật lâu trong thí luyện cuối cùng tầng thứ tư nhưng không có ai đạt được nó.Mà dùng huyết nhục của Hoang lại có thể sinh ra liên hệ với thứ này, bọn họ cuối cùng cũng tìm ra vị trí của nó.- Gần rồi!

Đúng vậy, nhất định là nó!Thời điểm này mấy đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung cảm giác huyết nhục Hoang trên tay của mình càng ngày càng mềm, càng ngày càng đặc dính, đang từ trạng thái huyết nhục cố định biến thành trạng thái huyết thủy,- Nó loãng rồi!Một đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung là người đầu tiên không chịu nổi huyết nhục của Hoang, cho nên huyết nhục của Hoang hóa thành huyết thủy chảy qua kẽ tay của hắn.Sau đó một cảnh kinh dị xảy ra.Những huyết nhục bị hòa tan này bắt đầu tạo thành huyết nhục màu đỏ bình thường dần dần tiến vào trong đầm lầy, chui vào trong chỗ sâu.- Bắt đầu đào!Mập mạp nói ra.- Cái này...Có người nghe được lệnh của mập mạp thì hơi do dự, nói:- Dị bảo xuất thế, tất nhiên sẽ tỏa ra khí tức đáng sợ, tới lúc đó sẽ dẫn tới nhiều thí luyện giả...Nghe tên sư đệ nói thế, tên mập mạp này cười dữ tợn.- Đến thì đến, thứ này khai quật ra cũng không dễ dàng, nó có chứa ma tính, cần nhiều máu tươi hiến tế...Mập mạo nói ra lời này, sát khí như có như không, mặc dù là đệ tử Tạo Hóa Thánh Cũng tim tập thình thịch.Nếu như là tình huống bình thường, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cng cho dù mạnh hơn nữa, không cách nào dựa vào hơn hai mươi người thừa nhận vây công của tất cả thí luyện giả, trừ phi là vận dụng lực lượng cấm kỵ.Nhưng mà lực lượng này cho dù thế nào thì bọn họ cũng không muốn thuyên chuyển.- Dị bảo xuất thế cần huyết tế?

Sư huynh đạt được tin tức là thật chứ?- Là Thần Hoàng đánh giá, hơn phân nửa là không sai, không nói nhảm, chúng ta đào đi.Những đầm lầy này toàn là bùn nhão, đối với võ giả mà nói muốn đào quả thật không khác gì cắt đậu hủ.-------Chương 2129: Bí bảo đầm lầy (2)Chương 2129: Bí bảo đầm lầy. (2)Một võ giả cầm một thương đâm ra, tạo thành hố sâu hơn mười trượng, nhưng mà tốc độ đào móc như vậy không thể tiếp tục lâu, bọn họ phát hiện lực cản càng ngày càng lớn.Biến hóa như vậy không làm mập mạp kinh sợ, ngược lại còn lấy làm mừng, hắn biết rõ khoảng cách với bí bảo càng ngày càng gần....- Ta...

Các ngươi còn có ý định tiến vào tầng năm không?Trong một gốc tầng bốn, mấy thí luyện giả tìm kiếm trên một đống sắt vụn, nhìn qua chẳng khác gì pháp bảo tàn phiến, bọn họ khai quật ra từ một di tích cổ.Nhưng mà trải qua phân biệt thời gian ngắn, bọn họ lại hậm hực phát hiện, những mảnh vỡ pháp bảo này cũng không phải niên đại thượng cổ của chủ nhân Tu La Lộ lưu lại, niên đại của chúng nhiều lắm là một hai trăm triệu năm, hẳn là ức năm trước có thí luyện giả đi vào trong thí luyện cuối cùng tầm bảo, sau đó gặp nguy hiểm nên vẫn lạc tập thể.Chuyện này lập tức khiến mọi người cảm thấy ủ rũ, phí khí lực lớn như thế tìm ra mấy thứ này, không ngờ chỉ là rác rưởi.Bọn họ ngây ngốc tại tầng bốn không ít thời gian, cũng càng gặp nhiều nguy hiểm, nhưng mà thu hoạch rất ít, chuyện này chỉ oán số mệnh bọn họ không tốt.Mà tầng thứ năm càng nguy hiểm hơn, làm cho bọn họ suy nghĩ nhiều hơn, bọn họ có vốn liếng đi tới tầng năm hay không.Thời điểm bọn họ tiến thoái lưỡng nan, trong lúc này cảm nhận được khí tức đáng sợ như thủy triều hiện ra.Bị khí tức này bao phủ, bọn họ cảm giác bản thân mình như rơi xuống địa ngục, sát khí đáng sợ làm toàn thân bọn họ đổ mồ hôi đầm đìa, gần như thổ huyết.Đột nhiên bọn họ quay đầu lại, nhìn qua chân trời xa xôi, nhìn thấy một cảnh kinh người.Một đoàn khí tức màu đen khủng bố phóng lên trời, hình thành hư ảnh đầu quỷ cực lớn.Cái đầu quỷ này vô cùng dữ tợn, không ngừng biến hóa trên không trung, dường như muốn há miệng ăn thịt người.Khí tức đáng sojwkia không nghi ngờ là từ đầu quỷ này tỏa ra ngoài.- Trời ơi!

Đây là cái gì?- Không biết, có phải dị bảo xuất thế ha không?- Dị bảo?Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nếu như là dị bảo, nhất định cũng là dị bảo tràn ngập ma tính.Nếu bọn họ tùy tiện đi tới đó, rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.Nhưng mà cơ hội bày ra trước mặt, không tranh giành thì bọn họ không cam tâm.- Nhìn kìa, có người đi qua!Mấy người đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy trên bầu trời có mấy hào quang tốc độ cực nhanh lao tới chỗ đầu hư ảnh thiên quỷ kia.Có những người khác đi qua, tăng độ khó cạnh tranh cao hơn, đồng thời cũng làm cho ngời ta có cảm giác an toàn một ít.Mọi người cho rằng, người khác cũng đi qua, nhiều người như thế, chắc không tới mức chết đâu.- Chúng ta đi qua xem!Mấy người kia cũng triển khai thân pháp, dùng tốc độ nhanh nhất bay vút qua.Cách đám người này không xa lắm, Lâm Minh cũng nhìn thấy cảnh này, hắn nhíu mày, khí tức này hắn quen thuộc...

Chẳng biết tại sao lại có ở đây, hắn không thể xác định được.Hắn trầm ngâm trong chốc lát, hai mắt hắn nhắm lại, sau đó mở ra lần nữa, thời điểm này một màn dị biến sinh ra.Những hoa văn này kéo dài, cho người ta cảm giác thần bí khó lường.Trong lúc nhất thời, không gian pháp tắc chung quanh, dưới đôi mắt của Lâm Minh đã không còn chỗ này che dấu cả.Loại bí pháp này chính là Tam Sinh Đồng của Tam Sinh lão nhân.Năm đó Thần Vực bị Thánh tộc xâm lấn, thời điểm Nhân tộc bấp bênh, Tam Sinh lão nhân quyết định hi sinh vì nghĩa, trước khi hắn đi, hắn dùng thời gian ngắn mang bí pháp Tam Sinh Đồng truyền cho Lâm Minh.Lâm Minh vốn mở ra Thiên Mục Đạo Cung, phối hợp với bí pháp Tam Sinh Đồng, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.Mà dưới Tam Sinh Đông nhìn chằm chằm vào, Lâm Minh nhìn thấy tình hình khác thường, hắn nhìn thấy hắc viêm thiêu đốt ngập trời trên cao, trong hắc viêm dung nạp vô số linh hồn thống khổ, còn có thi cốt vương giả chìm chìm nổi nổi...- Đây rốt cuộc là...Lâm Minh hít sâu một hơi, nội tâm chấn động mạnh!Vốn Lâm Minh cho rằng lần này tiến vào thí luyện cuối cùng, đám thiên tài này chỉ là một đám ô hợp, so với Thánh Mỹ và Tiểu Ma Tiên năm đó kém quá xa, cho nên Lâm Minh căn bản không đặt đám người này vào lòng, cũng nhận định cho dù bọn họ ở pháp tắc chi môn hoặc là không gian tầng thứ tư, bọn họ cũng không giày vò ra cái gì.Pháp tắc chi môn đã nghiệm chứng điểm này rồi, cho dù là tên mập mạp ra vẻ ta đây không ai bì nổi kia, hắn cũng không thể nào hoàn mỹ thông qua độ khó thiên cấp.Nhưng mà Lâm Minh tuyệt đối không nghĩ tới, những người này ở tầng thứ tư này làm ra hành động kỳ dị khó hiểu, đây không phải là thứ bình thường, mà là tồn tại đáng sợ nào đó.Hoặc là trân bảo hiếm thấy, hoặc là siêu cấp ác ma xuất thế.Cho dù là loại nào thì Lâm Minh rất có hứng thú, huống chi loại khí tức này hắn còn quen thuộc, làm gì không có đạo lý đi qua nhìn xem một chút chứ?Lâm Minh hời hợt bước đi về phía trước, không gian vặn vẹo dưới chân của hắn, tốc độ của hắn không nhanh không chậm tiến về khu đầm lầy màu đen cách đó ngàn dặm.Đầu quỷ màu đen kia thật sự quá lớn, thí luyện giả cả tầng bốn đều phát hiện tình huống này, trong lúc nhất thời người chạy tới đó càng ngày càng nhiều....Mà lúc này, bên ngoài không gian thí luyện cuối cùng, sâu trong Tu la Hải, phân thân Hoang đang chìm vào trong nước sâu vạn trượng.Sâu trong đoàn huyết cầu này có một gian phòng xa hoa, Tạo Hóa thánh nữ đang ngồi trên ghế dựa lớn phủ da tê, yên lặng nhìn hình chiếu thủy tinh.Trong thủy tinh này biểu hiện tình cảnh lối vào thí luyện cuối cùng, bất luận là pháp bảo dò xét gì đều khó phát hiện chuyện xảy ra trong thí luyện cuối cùng, nơi đó ngăn cách toàn bộ ngoại giới và pháp tắc ra ngoài.Mặc dù nói quan sát cửa vào thisluyenej cuối cùng hoàn toàn không có ý nghĩa, nhưng mà Tạo Hóa thánh tử vẫn nhìn không rời mắt khỏi hình chiếu thủy tinh này, hắn đang uống rượu, trong tay cầm chén rượu ngon tinh xảo, nhưng mà hôm nay hắn không có hứng thú phẩm rượu, dù sao thứ bọn họ cần tìm quá trọng yếu, nếu như xảy ra cái gì ngoài ý muốn, vậy đại sự không ổn.Thời điểm tinh thần của Tạo Hóa thánh tử khó có thể buông lỏng, đọt nhiên hình chiếu thủy tinh rung động lắc lư.Hư ảnh hiện ra trong hình chiếu thủy tinh, Tạo Hóa thánh tử lập tức cung kính, hắn đứng lên thi lễ.- Hìa nhi bái kiến hoàng tổ bệ hạ!Đột nhiên bóng người xuất hiện, chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng.Giọng của Tạo Hóa Thánh Hoàng chậm chạp, hắn nói:- Vừa rồi ta cảm thấy có mấy khối huyết nhục Hoang mất đi liên hệ, đã biến mất...

Những huyết nhục này hẳn là bị cắn nuốt sạch rồi.Huyết nhục của Hoang chính là viên thịt màu đỏ mà đám mập mạp cầm ra tìm kiếm, những khối thịt này bị hòa tan, chui vào đầm lầy, sau đó bị ắn nuốt, Tạo Hóa Thánh Hoàng nhanh chóng nhận ra ngay.Nếu như không phải những huyết nhục này xuất xứ từ Hoang, Tạo Hóa Thánh Hoàng căn bản không biết được trong không gian thí luyện xảy ra chuyện gì.-------Chương 2130: Ác ma dị tượngChương 2130: Ác ma dị tượng.- Cái này...Tạo Hóa thánh tử giật mình, chợt mừng rỡ trong lòng, nói:- Xem ra bọn họ đã tìm được.- Đúng vậy, đương nhiên cũng có thể những đệ tử chúng ta phái ra bị giết chết, huyết nhục Hoang cũng bị luyện hóa.- Ha ha, loại khả năng thứ hai gần như không có, lần này thí luyện giả tham giá thi luyện cuối cùng không có bản lĩnh đồng thời giết hơn hai mươi đệ tử của chúng ta phái ra, chớ nói chi là luyện hóa Hoang, huyết nhục Hoang cho dù chỉ là một khối nhỏ, cho dù là Thiên Tôn luyện hóa cũng cần thời gian thật lâu.Tạo Hóa thánh tử tràn đầy tự tin nói ra, chỉ cần tìm ra vị trí thứ cần tìm, tất cả vấn đề không còn là vấn đề.Mà có nó, thực lực Thánh tộc sẽ tăng lên nhanh chóng.Đến lúc đó hắn cũng đạt được lợi ích vô cùng.- Chỉ h vọng như thế...Tạo Hóa Thánh Hoàng giọng ngưng trọng.- Việc này không được sai sót.- Hoàng tổ bệ hạ yên tâm, lần thí luyện cuối cùng này, đệ tử tự mình lựa chọn đám người kia, cho dù là cốt linh, thực lực, thiên phú đều trải qua khảo nghiệm nghiêm mật, là đệ tử thích hợp hoàn thành nhiệm vụ nhất trong thế hệ này.

Hơn nữa bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta đã tiến hành cải tạo bọn chúng, bọn chúng trong cùng giai là vô địch.- Chuyện này có thể nói do một tay hài nhi xử lý, nếu xảy ra vấn đề, hài nhi tự đoạn tay chân, mặc xử trí.Giọng của Tạo Hóa thánh tử quả quyết, nói không lưu đường lui.Tạo Hóa Thánh Hoàng gật đầu, hư ảnh của hắn từ từ biến mất.Chờ Tạo Hóa Thánh Hoàng biến mất, Tạo Hóa thánh tử đứng lên, hắn vô ý thức gãi gãi tay, giống như muốn cầm thế giới này vào lòng bàn tay.Hắn có dã tâm của hắn, chờ tới khi bọn họ tìm được thứ mình muốn, Thánh tộc thậm chí có thể đánh bại Hồn tộc, xưng bá Tam Thập Tam Thiên.Đến lúc đó hắn lại đột phá Chân Thần, sau đó đạt Chân Thần tuyệt đỉnh, có thể thừa kế vị trí Thánh Hoàng.Tuổi thọ của Hoang kéo dài, tới lúc đó Tạo Hóa Thánh Hoàng tiêu tan buông hai tay, Hoang tất nhiên sẽ truyền cho mình, tới lúc đó hắn sẽ duy ngã độc tôn....Lâm Minh dùng hơn mười hô hấp, dạo chơi nhàn nhã vượt qua khoảng cách mấy ngàn dặm, hắn đi tới trên không đầm lầ.Mà khí tức đáng sợ này xuất ra từ trong hố đen.Nhìn thấy đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, Lâm Minh nhíu mày, đúng là đámngười này làm ra.Thân ảnh Lâm Minh dễ dàng ẩn độn vào không gian vặn vẹo, dùng thực lực của hắn, căn bản không ai phát hiện ra hắn cả.Lâm Minh cũng không nóng nảy cái gì, hắn muốn xem đó là thứ gì trước đã, xem xem thứ kia là thứ gì.Thừi điểm này càng nhiều thí luyện giả xông tới, bọn họ vây quanh hố to hơn mười dặm, đứng trên hư không, hoặc cao hoặc thấp, trong ánh mắt đầy hào quang tham lam.- Là đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, dị tượng này xem ra là bọn chúng làm ra,- Ta thấy vị trí dị tượng đã đoán được là bọn chúng, bởi vì ta lúc trước nhìn thấy đám này đang tìm cái gì đó trên đầm lầy, hiện tại bọn chúng vẫn đang tìm kiếm, chỉ sợ bọn chúng đã sớm biết rõ trong đầm lầy có thứ không tầm thường.- Đúng thế, ta cũng nhìn thấy, ta trước đó kỳ quái, không gian thí luyện tầng thứ tư lớn như thế chỉ một cái đầm lầy khoog lớn này mà hao phí bảy tám ngày, căn bản không đi nơi khác, hiển nhiên là có chuẩn bị, kỳ quái là không gian thí luyện cuối cùng này quá thần bí, bọn họ đạt được tình báo ở đâu?

Việc này quá quái lạ.- Bất kể làm sao đạt được tình báo, bảo vật này cũng không thể để bọn chúng tùy ý cầm đi như vậy,nói không chừng ben dưới là di tích, bảo vật nhiều hơn, nếu như đoạt được, mọi người ai cũng có phần.Vừa nghe nói có di tích thượng cổ, người ở đây hưng phấn lên, di tích trong thí luyện cuối cùng có thể là di tích bình thường sao?Đương nhiên bọn họ phải chú ý cẩn thận, những di tích cổ này ẩn chứa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không cẩn thận là bỏ mạng tại chỗ- Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung mạnh hơn chúng ta, nhưng mà chúng ta nhiều người, chiến một trận chỉ cần đồng tâm hiệp lực, như vậy chém giết bọn chúng không thành vấn đề.Nói chuyện là đệ tử trong nội Tu La lộ, cho dù tin tức bọn họ giết ngời lộ ra ngoài, cũng đáng liều mạng đấy, hơn nữa bọn họ cũng không sợ Tạo Hóa Thánh Cung, Tu La Lộ là tồn tại siêu nhiên vượt ra ngoài Tam Thập Tam Thiên, cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng mạnh hơn nữa, cũng không dám tùy tiện ra tay ở Tu La Lộ.Đều là vì có chủ nhân Tu La lộ chấn nhiếp, trong Tu La Lộ ẩn chứa Tu La pháp tắc khủng bố, đánh nhau cũng không biết xảy ra chuyện xấu gò.Thứ hai, thế lực bản thổ Tu La Lộ vô cùng cường đại, có được ít nhất hai Chân Thần, hơn nữa Tu La Hải và sâu trong đại hoang cũng có vài đầu hung thú cấp Chân Thân ẩn nấp.Mọi người hành động tùy ý, kết trận tốp năm tốp ba, chuẩn bị đại chiến một hồi, đột nhiên trong hố sâu sinh ra tiếng rống.Âm thanh này rống to vô cùng khủng bố, giống như có vô số ác ma thức tỉnh trong hố sâu.Sau đó năng lượng loạn lưu phóng thẳng lên bầu trời, dường như đang muốn hấp thu cả không gian.Một khi không kìm nén được, thí luyện giả ở gần đó kinh hô một tiếng, trực tiếp bị lực lượng thần bí cuốn vào.Thân thể của hắn bị năng lượng loạn lưu xoay tròn, hắn kêu lên thảm thiết, sau đó thân thể của hắn trước mặt bao người vỡ ra, huyết nhục bị năng lượng này hấp thu không còn, thân thể trực tiếp biến thành xương trắng.Sau đó những xương trắng này cũng vỡ vụn ra, biến thành bột phấn, sau đó biến mất không thấy gì nưa.xThiên tài thế lực lớn trong nội Tu La Lộ trong nháy mắt tan thành mây khói, tràng cảnh bực này khiến da dầu người ta run lên.Năng lượng kia rốt cuộc là cái gì?Thời điểm này hư không chẳng có khuếch tám, chậm rãi tụ hội lại, hình thành hư ảnh cực lớn.Hư ảnh màu đen này cao trăm trượng, toàn thân bao phủ trong lân phiến nhỏ như chậu rửa mặt, hai chân to lớn như cột chống trời, thân thể nửa đứng ở trạng thái đứng, hai tay tráng kiện, sau lưng có bắp đùi thô to, trên cái đuôi phủ kín gai xương.Hư ảnh ánh mắt huyết hồng, bế nghễ thế gian, ánh mắt của hắn không nhìn qua võ giả ở đây, nhưng mà dù vậy, moi người ở đây tuy cảm giác hô hấp ngưng trệ, tim của hắn như ngừng đập.Hư ảnh này rốt cuộc là cái gì?Tất cả mọi người kinh hãi không hiểu, Lâm Minh nhìn thấy cảnh này cũng khó có thể thong dong.Hắn hít sâu một hơi, trong mắt suy tư, rốt cuộc hắn hiểu vì cái gì hắn ảm nhận được khí tức quen thuộc.Nếu như không có đoán sai, hư ảnh ác ma màu đen này thật ra là thâm uyên ác ma.Thâm uyên ác ma dẳng cấp kém nhau rất lớn, tồn tại cường đại trong đó thật sự mạnh như thần linh.Mà trước mắt, thâm uyên ác ma không thể nghi ngờ chính là loại này.Một đám võ giả tu vị từ Thánh Chủ tới Giới Vương làm sao có thể đánh bại hư ảnh thâm uyên ác ma chứ?Lâm Minh không tin có chuyện như vậy, chuyện này trong đó khẳng định có bóng dáng của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Hơn phân nửa là Tạo Hóa Thanh Hoàng đang áp dụng kế hoạch gì đó.-------Chương 2131: Ác ma xá lợiChương 2131: Ác ma xá lợi.Nghĩ tới Tạo Hóa Thánh Hoàng, Lâm Minh không dám nghĩ cái gì, người này chính là kẻ tạo ra hạo kiếp Nhân tộc.Về phần tin tức về Tạo Hóa Thánh Hoàng, Lâm Minh không biết.Thời điểm này theo tiếng nổ ầm ầm vang lên, hư ảnh thâm uyên ác ma nổ tung.Nó dường như nguyên bản bị một đám năng lượng phong ấn dưới đất, năng lượng tràng này đột nhiên bạo phát ra, cực kỳ không ổn định, trực tiếp tiêu tán đi.Năng lượng tùy ý hiện ra, giống như motojn đám gió đen, đám võ giả ở đây không ngừng né tránh, e sợ bị cơn gió đen này thổi vào người sẽ lây dính điềm xấu.Một màn này lọt vào trong mắt Lâm Minh, hắn thậm chí dùng tinh thần lực dẫn dắt một đám gió đen, thổi vào chỗ Lâm Minh vặn vẹo không gian.Cảm thụ được đám gió đen này, trong mắt Lâm Minh hiện ra vẻ kinh ngạc.Trong đám gió đen này ẩn chứa rất nhiều tử khí, hơn nữa lực trường trong gió đen còn sót lại tuy to lớn, nhưng mà có vẻ chưa đủ, cho người ta cảm giác như thâm uyên ác ma này đã chết rồi.Trong đám gió đen này dường như có thi thể thâm uyên ác ma, hơn nữa sau khi bị chôn xuống đất mười tỷ năm, nó tích lũy quá nhiều thi khí.Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, cảm giác dọc theo hố sâu, đột nhiên muốn dò xét bên trong là cái gì.Sau đó hắn nhìn rõ tình hình trong hố sâu, trong điểm cuối hố sâu có một đoạn hình trụ, cảm giác như là xương cốt của thứ gì đó, toàn thân của nó màu đen, chỉ dài có một xích, lại óng ánh sáng bóng giống như hắc ngọc.Một khối hắc ngọc này ẩn chứa một ít huyết nhục và tơ máu còn mới.Những huyết nhục này đang từ từ bị hắc ngọc chậm rãi hấp thu, giống như bọt biển hút nước, chúng tới từ huyết nhục của Hoang.Trước dò xét tới vị trí của hắc ngọc, huyết nhục của Hoang từ từ hòa tan ra, hóa thành huyết thủy, bị khối hắc ngọc này cắn nuốt sạch.Về phần hắc ngọc, Lâm Minh không biết nó cụ thể là vật gì, chỉ cảm giác khí tức của nó vô cùng cô đọng, so với chí tôn long cốt thần thú lúc trước còn cường đại hơn gấp trăm lần.Ngay vào lúc nhìn thấy xương cốt màu đen này, đột nhiên Lâm Minh cảm nhận được trong nội thế giới của mình truyền tới tiếng xao động của hắc long.- Ân?

Hắc?Lâm Minh ngạc nhiên, những năm này hắc long đa số thời gian đều ngủ say trong nội thế giới của Lâm Minh, Hắc long cũng hấp thu lực lượng vũ trụ phát triển, nó vô cùng yên tĩnh, rất ít khi đột nhiên tỉnh giấc như ngày hôm nay, lại xao động như thế.Những năm này Lâm Minh đã sớm trao đổi tinh thần với hắc long, từ tin tức hắc long truyền lại mà nhìn, nó có dục vọng muốn thôn phệ khối hắc ngọc này cực kỳ mạnh mẽ.- Nó chính là tồn tại cường đại sau khi chết lưu lại 'xá lợi'.Trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, hắc long những năm này đi theo hắn tới Vạn Cổ Ma Khanh vài lần, nó từ kế thừa lực lượng của Long Tôn ra, còn kế thừa rất nhiều tri thức và kinh nghiệm, ở phương diện tri thức nó còn biết rộng hơn cả Lâm Minh.- Như vậy đây là thâm uyên ác ma cực kỳ cường đại, bị chủ nhân Tu la lộ giết chết và luyện hóa, sau đó mang thứ còn sót lại vùi trong này, Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn chính là ác ma xá lợi này!Lâm Minh nhanh chóng đoán ra được tám chín phần mười rồi.Trên thực tế, thâm uyên ác ma bị chủ nhân Tu La Lộ giết chết và luyện hóa, mặc dù chỉ còn lại một khối xá lợi cũng cực kỳ nguy hiểm, có thể giết và thôn phệ rất nhiều sinh linh.Nhất là huyết nhục thâm uyên ác ma của Hoang càng hình thành liên hệ với nó, Tạo Hóa Thánh Hoàng lợi dụng chính là điểm này tìm kiếm ác ma xá lợi.Mà mục đích của hắn là đào móc ác ma xá lợi ra là mồi cho Hoang.Những năm gần đây, Tạo Hóa Thánh Hoàng xâm lấn Thần vực, Hoang đã thôn phệ quá nhiều thứ, nó đã ở biên giới tiến hóa.Mà bây giờ Tạo Hóa Thánh Hoàng cần chính là đồ vật giúp Hoang biến chất, giúp Hoang tiến hóa hoàn toàn, cũng làm cho thực lực bản thân tiến thêm một bước.Ác ma xá lợi này chính là điểm mấu chốt.Thời điểm này đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung còn tụ tập ở điểm cuối hố sâu, vừa rồi hố sâu phun trào thi khí nồng đậm tới mức có thể làm huyết nhục người ta tan rã, nhưng mà đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung này lại không có chuyện gì.Bọn họ thậm chí không có ai bị thương, hơn nữa nhiều người tụ tập tới nơi này, ngấp nghé bảo bối bọn họ khai quật cũng không khiến bọn họ kinh hoàng gì cả, dường như tất cả đều nằm trong dự liệu.Chuyện này làm cho nội tâm Lâm Minh chấn động, không hề nghi ngờ, đám gia hỏa này có chuẩn bị mà tới, bọn họ trước kháng trụ hắc khí trùng kích, hẳn là dùng các loại pháp bảo hộ thể mà Tạo Hóa Thánh Hoàng cho bọn chúng.Thời điểm này hai tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung lao ra khỏi hố sâu.Bọn họ giống như hai con ác lang nhảy lên khỏi mặt đất, lạnh lùn nhìn qua thí luyện giả từ bốn phương tám hướng chạy tới.Hai người đối mặt hơn trăm người, bọn họ lại không có vẻ sợ hãi gì đó.Chuyện này làm cho đám người nơi đây cảm thấy ngoài ý muốn, trong đó có thế lực Chân Thân ở Tu La Lộ --- Thần Hư Thần Quốc, có võ giả danh tiếng của Hồn tộc đi tới nơi đây, trên mặt của đám này cười lạnh, ý định dọa vài câu trấn tràng diện, khi đó có thể nắm tiên cơ, chiến danh phận chính danh, bắt đầu giết người đoạt bảo cũng thuận lợi một ít.Nhưng mà thời điểm này lại không ngờ, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đã mở miệng trước một bước, quát:- Không muốn chết thì mau cút đi!Một câu tràn ngập xem thường và khinh bỉ, thí luyện giả ở đây ngẩn người một chút, sau đó lập tức nổi giận.Đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung này điên rồi, thần kinh của chúng có bình thường hay không?

Ai cho chúng dũng khí này?- Muốn chết!Đám đệ tử trong nội Tu La Lộ cười dữ tợn một tiếng, vốn bọn họ còn muốn khách khí một chút, hỏi một chút có thể chia đều hay không, đối phương đã vội vã tìm chết, bọn họ cũng lười nói nhảm.- Động thủ, chúng ta nhiều người, vây quanh bọn chúng, đồ sát!Mọi người nhanh chóng tụ tập tại đây, mà thời điểm này hai tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung lui ra sau một bước, trực tiếp nhảy vào hố sâu.- Ân?

Trốn sao?- Muốn dẫn chúng ta đi vào sao?Rất nhiều thiên tài ở đây không phải đồ ngu, đối phương hành vi như thế khiến bọn họ hoài nghi.Dường như bọn họ cố ý chọc giận mọi người, sau đó dẫn mọi người tiến vào hố sâu.- Hừ, hơn phân nửa là có cổ quái, vừa rồi đám gió đen này làm chết một người!Có người nhíu mày nói ra.- Hừ!

Bọn chúng có thể vào, chẳng lẽ chúng ta không thể vào?- Dị bảo xuất thế, chúng ta phải cướp đoạt, nếu như ngay cả cửa cũng không dám tiến vào, còn làm cái rắm gì chứ?Một người lỗ mãng nói ra, nhưng mà tuy hắn nhìn rất lỗ mãng, kỳ thật cũng không có chủ quan, hắn chờ một lát, dùng cảm giác dò xét hố sâu, hắn cảm giác năng lượng tràn do đám gió đen mang lại đã tiêu tán rồi.Vì vậy hắn mặc bảo giáp, hai tay cầm bảo ngọc thân tâm minh thần, bên ngoài cơ thể có năng lượng tráo bảo hộ được thúc dục tới mức tận cùng, lúc này mới cẩn thận bay vào trong hố sâu.-------Chương 2132: Ác ma nhân tạo (1)Chương 2132: Ác ma nhân tạo. (1)Xâm nhập mấy trăm trượng, tên đại hán này không có việc gì, gió đen trong hố sâu vừa rồi chỉ phun ra một hơi thật mạnh, sau đó yếu đi rất nhiều, dù sao thâm uyên ác ma đã chết rồi.Nhìn thấy tên đại hán này lông tóc không tổn thương xông vào trong, lại có không ít võ giả rục rịch, đi lên xông vào trong.Trong lúc nhất thời, hơn phân nửa thí luyện giả ở đây bay vào trong hố sâu, trong đó có cả Lâm Minh, không ai chú ý tới hắn, hắn cứ thế đi theo đám người vào trong hố sâu này.Bay vào trong hố sâu mới có thể nhìn thấy hố sâu này lớn bao nhiêu.Nó có đường kính chừng ba dặm, có thể dễ dàng dung nạp cả vạn người, mà chiều sâu hố sâu đạt tới trăm dặm, tiến vào đáy hố, ánh mặt trời vô cùng yếu ớt.Càng vào trong hố sâu, thi khí càng ngày càng dày đặc, võ giả ở đây cẩn thận, trong lúc nhất thời không ai dám đại ý, kể cả đệ tử Phiêu Vũ thần sơn cũng thế, tuy bọn họ và Tạo Hóa THánh Cung thuộc về một phương thế lực, nhưng mà hiển nhiên bọn họ không biết hành động này của Tạo Hóa Thánh Cung, từ biểu lộ của nữ tử áo xám là có thể nhìn ra.Nàng cũng rất kinh ngạc, cũng chần chờ.Trên đường đi xuống, bóng tối càng ngày càng đậm, mọi người lúc này sắp tiếp cận đáy hố, một tiếng nói âm trầm vang lên.- Rốt cuộc có gan xuống rồi sao?

Kẻ hèn này cung kính bồi tiếp ở đây từ lâu rồi.Võ giả ở đây tập trung tinh thần nhìn qua, chủ nhân giọng nói này là tên mập của Tạo Hóa Thánh Cung, hắn đang đứng dưới đáy hố đen kịt, cười lạnh nhìn qua đám thí luyện giả.Hô!Một đám hỏa cầu thiêu đốt chiếu sáng đáy hố, chiếu rõ dung mạo dữ tợn của tên mập này, vốn tên mập này có gương mặt mập mạp vô cùng buồn cười, giwof phút này biến thành ác ma ăn người.Rất nhiều thí luyện giả ở đây lên tinh thần, tuy bọn họ nhiều người, nhưng ở khu vực ma quỷ như thế cũng không dám có chút khinh thường nào đó.- Thật sự là dõng dạc, ngươi cho rằng các ngươi là người Tạo Hóa Thánh Cung thì có thể đối phó nhiều người sao?

Các ngươi đào hố sâu như thế, là muốn đào mộ cho mình sao?

Cái đầm lầy này chính là ngôi mộ tự nhiên, sau khi chết có thể trực tiếp nát ở trong đấy!Mấy tên đệ tử nội Tu La Lộ cười lạnh, trong lúc nói chuyện đã xếp thành chiến trận, dừng ứng phó khả năng tùy thời xảy ra.- Mộ địa?

Ngươi nói đúng là thú vị đấy, nhưng mà tính sai đối tượng rồi, đây là mộ của các ngươi mới đúng, tới đây đi, lưu mạng các ngươi lại!Tên mập của Tạo Hóa Thánh Cung này đột nhiên hét lên một tiếng điên cuồng, căn bản không giống tiếng hét của người, mà là tiếng dã thú gào thét.Sau một khắc, thân thể của hắn bắt đầu có tiếng nổ lốp bốp vang vọng, một thân thịt mỡ của hắn nhúc nhích mạnh mẽ, gân xanh dài hẹp mà dữ tợn nổi lên, từng cơ bắp nổi lên như sắp thép, thân thể bành trướng.- Thánh tộc biến thân?Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, đây cũng là cảm giác của đa số người ở đây, trong võ giả Thánh tộc, người có huyết mạch ưu tú sẽ có thể biến thân, Tạo Hóa thánh tử, Đế Tử Na Kỳ cũng là như thế.Nhưng mà Lâm Minh nhanh chóng cảm giác được không đúng.Mập mạp này biến thân quá mức quỷ dị, huyết nhục toàn thân của hắn bành trướng lên, một cây gai xương từ trong khe hở huyết nhục chui ra ngoài, giống như lợi đao và trường mâu dữ tợn dung hợp với nhau.Xương cốt của hắn bắt đầu kéo dài ra, thân thể cao hơn một trượng rưỡi, còn đang cao hơn.Khí tức này Lâm Minh biết rõ ràng, khí tức này tỏa ra từ trên người của tên mập, mà khí tức này tới từ --- Hoang!- Hoang?

Vì sao lại...Trong mắt Lâm minh hiện ra nét chấn kinh, đây tuyệt đối không phải Thánh tộc biến thân bình thường, mà là mượn lực lượng của Hoang.Cô cô cô!Những bọc mủ kia không ngừng nhúc nhích, càng ngày càng lớn, cuối cùng lại hoàn toàn vỡ ra, huyết vụ bay vút lên giống như xúc tu, từ trong bọc mủ lao ra ngoài.- Đây là...Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, những xúc tu này hắn tuyệt đối không có nhìn lầm, đây tuyệt đối là xúc tu của Hoang, nhưng mà trên người mập mạp nó bị thu nhỏ vô số lần mà thôi.Hiện tại mập mạp không còn bộ dáng của hắn lúc trước nữa, hắn đã hoàn toàn biến thành một ác ma huyết sắc thân cao chừng hai trượng, gai xương dữ tợn, cơ bắp kiên cố như thép, còn có tám xúc tu vươn ra từ sau lưng.Nhìn thấy mập mạp như vậy, tất cả mọi người bị chấn trụ, sinh vật trước mắt hoàn toàn không giống người từ đầu tới đuôi chính là một con ác ma!- Đây là lực lượng tới từ Hoang...

Ta hiểu rồi!Lâm Minh nhớ tới Hỗn Nguyên Thiên Tôn mấy ngàn năm trước....Lúc ấy Lâm Minh gặp Hỗn nguyên Thiên Tôn, Hỗn Nguyên Thiên Tôn đã có bộ dáng ác ma, nhưng mà hắn không có xúc tu như của Hoang, mà là biến thành cốt nhận sắc bén.Hỗn Nguyên Thiên Tôn đoạt xá thâm uyên ác ma, biến thành bộ dạng như thế, mập mạp trước mắt này hơn phân nửa cũng là như vậy.Trên người của hắn có cắm huyết nhục của Hoang vào.Thâm uyên ác ma ít có thể bị đoạt xá, mạnh như Hỗn Nguyên Thiên Tôn, sau khi đoạt xá ác ma cũng mất đi bản thân.Mà thực lực của mập mạp này kém Hỗn Nguyên Thiên Tôn quá xa, bảo hắn đoạt xá thâm uyên ác ma chẳng khác gì đưa lương thực cho ác ma cả, nhưng mà trên người tên này cắm huyết nhục của Hoang thì khác, bởi vì huyết nhục của Hoang bị Tạo Hóa Thánh Hoàng khống chế.Chúng có thể tự chủ nghe theo lệnh, cũng không có thôn phệ mập mạp.- Thì ra là như thế...

Khi Hoang không ngừng cường đại lên, Tạo Hóa Thánh Hoàng khống chế Hoang càng ngày càng mạnh, Tạo Hóa Thánh Hoàng có thể phân huyết nhục của Hoang ra, dung nhập vào huyết nhục của một ít võ giả cao cấp, nếu như Tạo Hóa Thánh Hoàng đủ cường đại, hắn thậm chí có thể chế tạo ra quân đoàn ác ma.Có thể tưởng tượng, những quân đoàn ác ma này sức chiến đấu thập phần khủng bố cỡ nào.

Cùng lúc đó bọn họ cũng bị Tạo Hóa Thánh Hoàng khống chế tuyệt đối, bởi vì những người này dung hợp huyết nhục của Hoang, chỉ sợ bằng ý niệm của Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng có thể khiến bọn họ hài cốt không còn.Nghĩ tới những chuyện này, Lâm Minh càng phát giác, Tạo Hóa Thánh Hoàng dã tâm càng lúc càng lớn, thông qua Hoang, hắn có thể làm được rất nhiều việc, thẳng tới khi hắn chậm rãi khống chế Tam Thập Tam Thiên, đương nhiên, tất cả dựa vào điều kiện tiên quyết là đánh bại Hồn Đế mới được.- Đây là quái vật gì?Rất nhiều thí luyện giả nhìn qua mập mạp này, trong nội tâm chột dạ, khí tức của Hoang là thâm uyên ác ma vô cùng đáng sợ, khí tức nó mang theo cũng đủ khiến võ giả ở đây hãi hùng khiếp vía.- Hẳn là Thánh tộc biến thân!

Nhưng mà chúng ta chưa từng gặp qua mà thôi!Có người tự an ủi chính mình, cũng ủng hộ sĩ khí, nhưng mà thời điểm này mập mạp cười khặc khặc khặc...- Ngươi...

Cảm thấy đây là...

Thánh tộc biến thân sao....Mập mạp trong khi nói chuyện, gân xanh nổi lên như con giun dưới da, dường như nói ra từng chữ một vô cùng khó khăn.-------Chương 2133: Ác ma nhân tạo (2)Chương 2133: Ác ma nhân tạo. (2)Giọng của hắn biến hóa triệt để rồi, trở nên âm trầm, tối nghĩa, cải biến thân thể, làm cho giọng nói của hắn cũng biến hóa theo, không phải giọng của nhân loại nữa.Mập mạp lúc này thân thể đã năng lượng hóa, toàn bộ lọt vào trong mắt Lâm Minh.- Khí huyết của hắn...

Đang thiêu đốt, huyết nhục của Hoang ẩn ẩn đang thôn phệ tế bào của hắn!

Nếu như hắn tiếp tục duy trì biến thân, hắn sẽ chết, xem ra loại biến thân này có hạn chế cực lớn, sử dụng một lần sẽ hao tổn thọ nguyên, cũng ảnh hưởng tới cảnh giới tương lai, thậm chí vô cùng có khả năng bị Hoang thôn phệ.Lâm Minh cảm giác khí huyết toàn thân mập mạp này hao tổn, trong nội tâm nói Hoang là thâm uyên ác ma, đây là "Bản năng" ẩn chứa trong mỗi tấc huyết nhục của Hoang.Dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng có ước thúc đi nữa, loại bản năng này cũng không thể gạt bỏ hoàn toàn.- Từ khi thân thể cấm lực lượng này vào...

Ta lần đầu tiên vận dụng nó, các ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh đi!Trong khi mập mạp nói chuyện, hắn hét lên như điên, lập tức lao thẳng tới đám đệ tử nội Tu La Lộ/Trong lúc này, đám đệ tử Tu La lộ, đám con dòng cháu giống ở Thần Hư Thần Quốc, thực lực trong tất cả thí luyện giả xem như thượng đẳng.- Cẩn thận!Có người kinh hô, nhưng mà tốc độ của mập mạp quá nhanh, vượt qua phản ứng cực hạn của các thí luyện giả ở đây.Đệ tử Thần Hư Thần Quốc cho dù trải qua sinh tử, tuy đầu óc phản ứng không kịp nhưng mà thân thể đã hình thành bản năng, thời điểm nguy hiểm có thể tự chủ nghênh chiến.Đột nhiên hắn nhảy ra sau, cùng lúc đó, trong tay hắn cầm đao không ngừng chém xuống, khí tức hắc ám đậm đặc giông snhuw xuyên phá tất cả đánh ra, ẩn chứa công kích thần hồn cường đại.Vù vù!Trong tiếng gầm hét đặc tính, hình thành hư ảnh thần chết, tay cầm liêm đao chém vào hồn hải của mập mạp.Đây là thần võ vô thượng của Thần Hư Thần Quốc, cũng là bí pháp chuyên công kích hồn hỉa, đệ tử Thần Hư Thần Quốc này cũng thông minh, lập tức biết rõ không thể chạy thoát khỏi công kích của mập mạp, cho nên liền lấy công làm thủ.Mập mạp biến thân, xem như loại hình thân thể cường đại, công kích hồn hải xem như lựa chọn sáng suốt.Răng rắc!Trường đao của đệ tử Thần Hư Thần Quốc bị mập mạp bắt được, cùng lúc đó lưỡi hái tứ thần lập tức chém thẳng vào đầu của tên mập.Mập mạy này hoàn toàn không quan tâm tới lưỡi hái tử thần, mà móng vuốt sắc bén của hắn đâm thẳng vào trái tim đệ tử Thần Hư Thần Quốc.- Ngươi...Trong mắt đệ tử Thần Hư Thần Quốc hiện ra vẻ khó tin, hắn trơ mắt nhìn chằm chằm vào lưỡi hái tử thần chém vào đầu lâu của mập mạp, mà cùng lúc đó, bộ ngực của hắn mát lạnh, móng vuốt sắc bén của mập mạp đã cắm vào ngực hắn, trong tay đang cầm trái tim đang đập của hắn.Phốc!Máu tươi bay lên cao, đệ tử Thần Hư Thần Quốc ngây ngốc, thân thể của hắn bị ném bay ra ngoài giống như chó chết, trong quá trình bay ngược hắn nhìn thấy mập mạp đang cầm trái tim của hắn, trái tim còn đang đập, mập mạp lập tức há miệng cắn nuốt trái tim đầy máu kia vào bụng.- An!Có thí luyện giả kinh hô, mập mạp biến thân ác ma, không ngờ lại ăn sống trái tim của người khác.Hơn nữa làm cho người ta kinh hãi là, tinh thần công kích của đệ tử Thần Hư Thần Quốc hoàn toàn không gây ra tổn thương gì cho mập mạp này cả, đệ tử Thần Hư Thần Quốc cực kỳ am hiểu công kích tinh thần, nhưng mà công kích như thế lại bị mập mạp dễ dàng tiếp được.Chẳng lẽ đối phương không có nhược điểm?Nhìn thấy toàn thân mập mạp cơ bắp chẳng khác gì sắt thép, võ giả ở đây thật sự không có tin tưởng và dũng khí công kích mập mạp nữa.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, phòng ngự của hắn càng mạnh hơn cả phòng ngự hồn hải, đó là quái vật từ đầu tới chân.- Huyết nhục Hoang thôn phệ tinh thần công kích của tên đệ tử kia...Lâm Minh nhìn chuẩn xác, Hoang là tồn tại đáng sợ, thậm chí ngay cả quy tắc thiên đạo cũng có thể thôn phệ, thôn phệ thần hồn công kích tính là cái gì chứ?Sau khi hợp thể với Hoang, không nói đạt được lực lượng tăng phúc, chỉ bằng loại năng lực thôn phệ năng lượng, vật chất, thần hồn này đã đủ làm võ giả cùng giai bất lực hoàn toàn.Loại quái vật này rất đáng sợ.Lâm Minh cẩn thận quan sát biến hóa trong thân thể của mập mạp, mà thời điểm này, tên đệ tử Thần Hư Thần Quốc bị mập mạp giết chết, thi thể của hắn run run, huyết nhục toàn thân của hắn đột nhiên hòa tan trước mặt bao người.Nhìn thấy một màn này, mọi người ở đây kinh hãi không hiểu, hồn nhiên không biết xảy ra chuyện gì.Nhìn thấy huyết thủy ở đây, giống như bị triệu hoán, chậm rãi rót thành dòng suốt chảy về hố sâu sau lưng mập mạp, toàn bộ hội tụ vào khối xương hình trụ đen kịt kia.Nhìn thấy một màn này, mập mạp cười rộ lên, lộ ra hàm răng đầy máu tươi.- Ác ma xá lợi quả nhiên tham lam...

Cho dù là huyết nhục bình thường, ở khoảng cách gần nó cũng nguyện ý thôn phệ, nếu như là huyết nhục thâm uyên ác ma, vậy thì không cần phải nói...

Ta sau khi biến thân, dù có ý thức tự chủ giam cầm năng lượng huyết nhục của mình, cũng có thể cảm nhận được ma tính của nó triệu hoán.- Đại sư huynh nói phải, dù sao đây là thứ Thánh Hoàng bệ hạ xem trọng, hôm nay phải lưu tất cả bọn chúng ở đây, dùng huyết nhục của chúng nuôi nấng xá lợi a, xem như lợi dụng phế vật.Một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung sau lưng mập mạp nói ra, trong khi nói chuyện, thân thể của hắn bắt đầu biến hóa, huyết nhục của hắn không ngừng nhúc nhích giống như có côn trùng chạy loạn trong người hắn.Biểu lộ của hắn cực kỳ thống khổ, dường như hắn biến thân càng gian nan hơn cả mập mạp, hắn khống chế năng lực huyết nhục của Hoang còn kém xa mập mạp.- Lại một tên!Thí luyện giả ở đây nhìn thấy có người thứ hai biến thân, trong nội tâm rét run, tay chân băng hàn, trong đội ngũ Tạo Hóa Thánh Cung chỉ sợ có vài ác ma, thậm chí có thể toàn bộ là ác ma.- Tư vị này, thật sự là muốn chết...

Ta thiếu chút nữa tự giết bản thân mình rồi, ha ha...Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung thứ hai biến thân, không ngừng thở hổn hển, dường như mất đi nửa cái mạng vậy, bọn họ trước đó tìm kiếm ác ma xá lợi chính là lo lắng lực lượng cấm kỵ.Có lực lượng này, có thể mang lực lượng tới cho bọn họ, nhưng mà mạng của bọn họ cũng không ngừng được Tạo Hóa Thánh Hoàng điều trị, cho nên mới vượt qua cửa ải khó, nhưng mà Tạo Hóa Thánh Hoàng hao tổn tâm tư điều trị cho bọn họ, cần bọn họ chứng minh giá trị, cũng chính là tìm ác ma xá lợi.Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, bọn họ cuối cùng có một ngày triệt để dung hợp huyết nhục bản thân mình và Hoang, thành tựu bất tử chi thân.- Các huynh đệ, đừng che dấu, vì một trận chiến này không tiếc cái giá lớn, sau khi đi ra ngoài, chúng ta đều có công!

Thánh Hoàng bệ hạ sẽ ban thưởng cho chúng ta đấy.-------Chương 2134: Đồ sátChương 2134: Đồ sát.Mập mạp la lớn với đám đệ tử sau lưn, vận dụng huyết nhục Hoang trong người biến thân, tình huống rất nguy hiểm, thậm chí trực tiếp biến thân thất bại dẫn tới cái chết cũng không có gì lạ.Nhưng mà cái giá bán thưởng cực lớn, làm chon bọn họ liều lĩnh.Phương diện luận công ban thưởng, Tạo Hóa Thánh Hoàng xưa nay chưa bao giờ keo kiệt, hắn cho ra ban thưởng thường xuyên giúp người ta một bước lên trời.Tạch tạch tạch...Hơn hai mươi võ giả Tạo Thánh Thánh Cung, xương cốt toàn thân nổ vang, cơ bắp tăng vọt, bọn họ cũng bắt đầu biến thân.Một màn này làm cho sắc mặt tất cả thí luyện giả biến sắc, đệ tử Thánh tộc ở đây, không ngờ toàn bộ là quái vật.Bọn họ là người bình thường thì đánh thế nào với quái vật?Một mập mạp cũng có thể nhẹ nhõm chém giết toàn bộ bọn họ là những thiên tài đỉnh cấp, một đám quái vật thì thế nào?- Đáng chết!

Gặp một đám điên, trốn!Thí luyện giả ở đây rất lý trí, lưu được núi xanh sợ gì không có củi đốt, bọn họ nhao nhao triển khai thân pháp bỏ chạy ra khỏi hố sâu.Mà thời điểm này mập mạp cười lạnh, nói:- Chạy thoát sao?

Thời điểm xuống đây, các ngươi phải có giác ngộ chết đi!Mập mạo khi đang nói chuyện, hét lớn một tiếng, mãng xà sau lưng hắn xuất hiện xúc tua huyết sắc bắn ra mười đầu máu tươi, những mãu tươi này bắn vào vách tường bốn phía, trong lúc nhất thời hố sâu xuất hiện tấm lưới huyết sắc lớn.Những tấm lưới này nhanh chóng lan tràn ra, bao phủ toàn bộ hố sâu, kể cả mặt đất, vũng hố, vách tường, kể cả mặt đất cũng nhuộm một tầng máu tươi.- Là trận pháp!Nhìn thấy tấm lưới huyết sắc lớn này, rất nhiều thí luyện giả ở đây sắc mặt trắng bệch, đối phương đã sớm bố trí tốt bẫy rập rồi.Đây là trận pháp vượt qua đẳng cấp của bọn họ, đám người mập mạp này căn bản không thể bố trí ra, đối phương hiển nhiên là có trận bàn cực kỳ trân quý, là trận bàn dùng một lần duy nhất, tăng thêm rất nhiều đá năng lượng bố trí thành.Loại đá năng lượng này duy trì trận pháp căn bản không tiếp tục được bao lâu, nhưng mà thời gian này đã đủ cho những quái vật trong hố sâu này tạo thành một tràng tinh phong huyết vũ.Chuyện này đừng nói đệ tử nội Tu la lộ, cho dù là đệ tử Phiêu Vũ thần sơn đều sợ hãi luống cuống tay chân, bọn họ không nghĩ tới chuyện này sinh ra biến hóa như thế, đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung này sẽ không giết bọn họ a?Tuy bọn họ là minh hữu, nhưng mà ở trong thí luyện cuối cùng, căn bản chết không đối chứng, bọn họ thật sự ra tay cũng không có gì lạ.- Các ngươi lập tức giết cho ta, nếu không ta cũng sẽ giết các ngươi.Cơ bắp toàn thân của mập mạp lay động, con mắt màu đỏ như máu nhìn chằm chằm vào nữ tử áo xám của Phiêu Vũ thần sơn, giống như một con ác lang.Thời điểm này nữ tử áo xám hoàn toàn sợ hãi, mập mạp đáng sợ này không thể chống lại, nàng không có lựa chọn.- Thật cho rằng chúng ta là thịt các mặc cho các ngươi chém giết saio?

Cùng tiến lên, thừa dịp chúng chưa biến thân hoàn toàn, giết chúng!Có đệ tử trong nội Tu La Lộ quát lên, ở đây có nhiều đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung chỉ mới biến hình một nửa, bọn họ muốn thừa dịp này ra tay.- Ngây thơ!Mập mạp cười lạnh, thân thể bay lên, sau lưng hắn là tám xúc tua huyết sắc vận chuyển như độc xà rình mồi, những xúc tu này kéo dài mười trượng, nó lợi hại tới mức xuyên thủng năng lượng hộ thể của người ở đây như xuyên qua giấy.Trong đây có hai võ giả trực tiếp bị xúc tua đâm xuyên qua lồng ngực, nội tạng vỡ tan, thân thể giãy dụa kịch liệt, nhưng mà máu tươi của bọn họ bị xúc tua này hút vào.Rất nhiều người sụp đổ, vốn mập mạp này cho dù không biến thân, thực lực cũng có một không hai toàn trường, lúc ấy trong pháp tắc chi môn, có thể thông qua độ khó thiên cấp chỉ có mập mạp này và nữ tử áo xám kia mà thôi.Mà bây giờ mập mạp biến thân, thực lực tăng lên cao mấy lần, nữ tử áo xám cũng có ý quy hàng một phương của tên mập này.Bởi vì bốn người trong Phiêu Vũ thần sơn đã đứng sau lưng mập mạp.- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.Nhìn thấy nữ tử áo xám quy hàng, mập mạp tươi cười.Nữ tử áo xám khẽ cắn môi, cảm thấy khuất nhục chưa từng có, nhưng mà hiện tại nàng không có lựa chọn khác, dù sao bọn họ cũng là người Thánh tộc, cũng là minh hữu.- Bị động phòng ngự làm chủ, chọn lựa giết kẻ yếu trước.Nữ tử áo xám truyền âm với mấy sư đệ đi theo mình.- Sau khi giết đám người ở đây, bọn chúng sẽ tha cho chúng ta sao?Có đệ tử Phiêu Vũ thần sơn không dám xác định.- Chúng ta không đoạt bảo vật của bọn họ, có lẽ bọn họ không có lý do gì hao phí máu huyết giết chúng ta, biến thân này cũng không thoải mái đâu, huống chi hiện tại nếu không quy thuận bọn chúng, chúng ta sẽ chết.Mấy đệ tử Phiêu Vũ thần sơn nhanh chóng thảo luận, thời điểm này hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung sau lưng mập mạo này đã hoàn thành biến thân.Trong lúc nhất thời, một cảm xúc tuyệt vọng bao phủ thí luyện giả nơi đây.- Đều giết!Mập mạp hét lớn lên, là một hồi thịnh yến giết chóc.Tạo Hóa Thánh Cung có ác ma nhân tạo quá mạnh mẽ, loại biến thân này mang tới lực lượng cò mạnh hơn thiêu đốt máu huyết nhiều, hơn nữa thực lực của hắn mạnh hơn đám người ở đây một đoạn, cho nên chiến đấu ngay từ đầu chính là tình hình nghiêng về một bên.Từng tên thí luyện giả bị giết chết, sau khi bọn họ chết, máu huyết trong người bị ác ma xá lợi hấp thu toàn bộ.Loại cảm giác ngay cả tử vong còn chết không yên lành, bị một khối xương cốt quái dị hấp thu, cảnh tượng quá thê thảm.Mập mạp đã hoàn toàn điên cuồng, tám đầu xúc tu sau lưng hắn giống như bạch tuộc có tính mạng, tùy ý thu hoạch tính mạng của người khác.Về phần nữ tử áo xám cũng dẫn đầu đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, bọn họ hơn phân nửa tìm mấy kẻ chưa chết bổ thêm một đao, lúc khác không có chủ động ra tay.Cách xa phía sau hắn hai mươi trượng, một nam tử thần bí xuất hiện, vốn không có cái gì, nhưng lúc người này đứng trước ác ma xá lợi, một tay nhẹ nhàng cầm lấy ác ma xá lợi này.Người này chính là Lâm Minh, hắn từ khi vừa bắt đầu đã đặt chú ý lên khối ác ma xá lợi này rồi.Mập mạp nằm mơ cũng không nghĩ tới, giờ phút này còn xảy ra tình huống như vậy.Trong tay LÂm Minh, ác ma xá lợi không thể hấp thu được chút thi dịch nào.Ác ma xá lợi dữ tợn và tà tính, cho dù mập mạp thò tay đi lấy cũng phải suy nghĩ kỹ, cẩn thận thăm dò, miễn có nguy hiểm gì đó thì gặp chuyện xấu ngay.Mà nam tử này cứ như thế cầm ác ma xá lợi trong tay, dường như có ý tứ muốn lấy đi.Mà làm cho mập mạp cảm thấy vớ vẩn nhất là, vào lúc này mỗi người ôm đầu đều chạy khỏi chết, từng người gào thét tuyệt vọng, nam tử còn có tâm tư và đảm lượng đi di động ác ma xá lợi của bọn họ.Hắn điên sao?-------Chương 2135: Lực lượng áp chế (1)Chương 2135: Lực lượng áp chế. (1)- Ngươi muốn chết!Mập mạp rống to một tiếng, hắn như ác ma gào thét, võ giả ở đây hành động chậm chạp, trong lúc nhất thời đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung thu tay lại, chiến trường vốn là chém giết nghiêng về một phía, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung dừng lại, những người khác tự nhiên không vội vã đi tìm chết.Tràng diện đột nhiên an tĩnh lại, chỉ có tiếng máu tươi đang chảy ồ ồ mà thôi.Tất cả mọi người đều nhìn qua Lâm Minh trong tràng, hắn cầm lấy ác ma xá lợi, trên mặt không mang theo chút thần sắc sợ hãi gì.Thần sắc của hắn tỉnh táo, trong ánh mắt mang theo vẻ suy tư, Lâm Minh vừa mới đạt được ác ma xá lợi, dùng cảm giác dò xét một phen, xác định mình có thể thừa nhận tính triệu hoán máu tươi và thôn phệ của ác ma xá lợi mới dám cầm nó lên.- Quả nhiên là thâm uyên ác ma...

Hơn nữa cấp bậc còn vượt xa đầu ác ma mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn đoạt xá, có lẽ có thể so sánh với cấp bậc của Hoang...Trong lòng Lâm Minh nhanh chóng đưa ra phán đoán, ác ma xá lợi này bị chủ nhân Tu La Lộ tiêu diệt hơn mười tỷ năm, hiện tại còn có khí tức đáng sợ như thế, cấp bậc thâm uyên ác ma lúc trước có thể nghĩ...Đây là chuyện hợp tình lý, có tư cách bị chủ nhân Tu La Lộ chém giết, hơn nữa còn chôn vùi xá lợi của nó vào trong thí luyện cuối cùng, chờ đợi người hữu duyên khai quật ác ma xá lợi, nó há có thể là mặt hàng bình thường?

Nếu như là mặt hàng bình thường, Tạo Hóa Thánh Hoàng cần gì lao động nhân lực đi tìm kiếm nó chứ?- Tạo Hóa Thánh Hoàng lão gia hỏa này hẳn là biết rõ sự tồn tại của ác ma xá lợi, có lẽ hắn tìm được trong di tích thượng cổ, ngẫu nhiên tìm được bản chép tay của chủ nhân Tu La Lộ, ngọc giản tin tức các loại, lúc này mới có thể tập trung ác ma xá lợi nơi đây...Lâm Minh nghĩ như thế, suy nghĩ về ác ma xá lợi, lật tay ném vào trong tu di giới.Nhìn tình hình này, mập mạp của Tạo Hóa Thánh Cung sững sờ.Loại cảm giác này giống như hoàng đế trên đường xuất hiện, đột nhiên có một tên ăn mày ở trước mặt bao người đi tới trước mặt hoàng đế, lại hái bảo thạch trên vương miệng hoàng đế xuống, nhét vào trong túi áo vô cùng bẩn của mình, còn thuận tuận vỗ vai hoàng đế, chuẩn bị nghênh ngang rời đi.- Trên đời này còn có loại ngu xuẩn không có đầu óc như thế sao?Giọng của mập mạp dữ tợn, hai mắt của hắn sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, đi về về phía Lâm Minh.Đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung khác cũng từ từ tới gần, vây quanh Lâm Minh vào giữa, biểu lộ bọn chúng nhìn Lâm Minh mang theo vẻ nghiền ngẫm và trêu tức.Mập mạp đi rất chậm, từng bước một, tốc độ như thế dễ dàng gây áp bách lên người khác.Mà đám đệ tử trong nội Tu La Lộ nhìn qua Lâm Minh, giống như đã dự liệu được kết cục bị phanh thây.- Tên này...

Thật không may!- Bản thân chúng ta khó bảo toàn, có tâm tư gì quản người khác, chuẩn bị tùy thời phá vòng vây.Hơn mười tên đệ tử nội Tu La Lộ tập trung cùng với nhau, truyền âm cho nhau, bọn họ chuẩn bị chở trận pháp suy yếu thì lao ra ngoài.Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ phải sống tới khi trận pháp suy yếu mới được.Mà thời điểm này mập mạp đã lao tới trước mặt Lâm Minh...- Ngươi là Nhân tộc?

Thật biết điều!

Những năm này ta hành hạ Nhân tộc tới chết nhiều không biết bao nhiêu mà kể.

Tuy Nhân tộc các ngươi là một đám rác rưởi, nhưng mà đầu óc không tính là quá ngu, ít nhất còn biết rõ nên quỳ xuống cầu xin tha thứ, có đôi khi cầu xin tha thứ còn miễn chết, sống cũng như chó, hắc hắc hắc...Mập mạp đứng trước mặt Lâm Minh to lớn như cột điện, sau khi hắn biến thân, thân cao gấp hai lần Lâm Minh có dư, khí thế toàn thân của hắn bạo phát, sau lưng có mấy xúc tu dao động tùy ý, tràn ngập cảm giác áp bách.Nhưng mà hắn phóng xuất cảm giác áp bách cũng không đạt tới hiệu quả hắn muốn, ngược lại ánh mắt của Lâm Minh rét lạnh như băng, chẳng khác gì vực sâu không đáy.- Ngươi...

Thật đáng chết!Lâm Minh hung dữ nói ra.- Hắc!

Chết là ngươi đấy!

Lão tử sống tới bây giờ còn chưa từng thấy qua nhân loại nào ngu xuẩn giống như ngươi.Trong khi mập mạp nói chuyện, tám xúc tua sau lưng của hắn nhắm ngay đầu của Lâm Minh, cùng xoắn cổ của Lâm Minh.Phốc phốc!Tám xúc tua toàn bộ cắn vào cổ, bả vai và đầu Lâm Minh.Mập mạp nhe răng cười, nhưng mà ngay lập tức hắn tươi cười cứng lại, hắn cảm giác xúc tua của Hoang cắn vào khối kim cương, căn bản không cắn vào được nửa tấc.- Như thế nào...Mập mạp phản ứng không kịp nữa, mà thời điểm này hắn kinh hãi phát hiện, thân thể của mình hoàn toàn không thể động đậy, ngay cả yết hầu cũng không phát ra âm thanh gì cả, giống như có lực lượng đáng sợ giam cầm lại.- Quả là thế, cho huyết nhục Hoang thẩm thấu vào trong cơ thể của mình, cải tạo thể chất...Lâm Minh cảm giác thẩm thấu vào tế bào của tên mập mạp này, thấy rõ tế bào của tên này dung hợp với tế bào của Hoang ra sao.- Nếu như ta chặt đứt dung hợp này, hút huyết nhục của Hoang ra...Lâm Minh lẩm bẩm tự nói, nâng tay lên chậm rãi đưa về phía mập mạp.- Ngươi...Vẻ mặt mập mạp đầy lo sợ, hắn căn bản không thể động đậy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhân loại trước mặt đưa tay cắm vào trong lồng ngực của hắn.Phốc!Máu tươi chảy ra, tay của Lâm Minh giống như cắm vào trong đậu hủ, cấm vào giữa huyết nhục của tên mập này.Mập mạp giãy dụa điên cuồng, nhưng mà mặc cho hắn ra sức giãy dụa thế nào, thân thể của hắn cũng chỉ run lên vài cái mà thôi, loại cảm giác này giống như hắn là một con heo nằm trên thớt, chỉ mặc cho đồ tể làm thịt.Một màn này làm tất cả người nơi đây phát mộng, đệ tử nội Tu La Lộ há to mồm, không thể tỉn nổi nhìn qua cảnh trước mặt này.Mập mạp lúc trước cường đại như thế, lại bị nam tử này đùa giỡn trong lòng bàn tay, dễ dàng như bắt con ruồi.Rốt cuộc nam tử này là ai?

Vì sao hắn mạnh như thế?Phải biết rằng trong thí luyện cuối cùng này, khảo hạch không phải thực lực tuyệt đối, mà là thiên phú.Mập mạp của Tạo Hóa Thánh Cung này tuy so ra còn kém xa Thánh Mỹ, Tạo Hóa thánh tử...

Nhưng mà tuyệt đối không phải kẻ yếu, hiện tại hắn còn biến thân, lại càng khủng bố, đối phương có thể dễ dàng bóp cổ hắn nắm trong tay, thiên phú còn đáng sợ hơn bao nhiêu?Hắn kinh diễm như thế, vì cái gì trong pháp tắc chi môn lúc trước không gặp hắn?Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy như đang nằm mơ.Mọi người nơi này không thấy Lâm Minh bước ra khỏi pháp tắc chi môn tiến vào tầng thứ tư, tự nhiên không biết cảnh ở cánh cửa địa ngục, nếu không bọn họ sẽ sinh ra liên tưởng.Lâm Minh không có để ý đám người này, hắn bạo lộ thực lực là vì ác ma xá lợi, người nhìn thấy thực lực của hắn, hắn có biện pháp xử lý.Hắn không muốn tin tức ở đây lộ ra ngoài, tuy hắn dịch dung không ai nhìn thấu, nhưng mà thiên phú của hắn nếu có người biết rõ, chỉ sợ sẽ có người có ý chí liên tưởng tới hắn và Lâm Minh.-------Chương 2136: Lực lượng áp chế (2)Chương 2136: Lực lượng áp chế. (2)Vậy thì càng không ổn.- Đại sư huynh!- Lão đại!Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung kinh hãi không hiểu, đồng thời cũng gấp đỏ mắt.Nhưng mà bọn họ cũng không dám công kích, mập mạp đang nằm trong tay của Lâm Minh, làm cho bọn họ sợ ném chuột vỡ lọ, thứ hai Lâm Minh mạnh như thế, cho dù bọn họ công kích cũng không có hiệu quảĐệ tử Tạo Hóa Thánh Cung chưa kịp làm ra phản ứng hữu hiệu gì đó, thời điểm này gương mặt của mập mạp hoàn toàn vặn vẹo khó nhìn, toàn thân của hắn run rẩy càng kịch liệt, mạch máu dài hẹp từ trong thân thể của hắn hở ra, trán của hắn có mồ hôi như hạt châu chảy xuống.Hiển nhiên hắn phải thừa nhận thống khổ cực lớn.- Huyết...

Nhục...Thất khiếu mập mạp đổ máu, thập phần gian nan nói ra hai chữ này, toàn thân của hắn thuộc về huyết nhục của Hoang, toàn bộ bị Lâm Minh dùng năng lượng lưu thật nhỏ chặt đứt, sau đó cường ngạnh rút ra ngoài.Lâm Minh dùng lý giải sinh mệnh pháp tắc của mình, hơn nữa dùng chân nguyên điều khiển, có thể làm được tất cả những chuyện này.Trong lúc nhất thời, mấu xúc tua huyết sắc sau lưng mập mạp này giống như con nhện bị hút đi dịch trong người, toàn bộ héo rút lại.Thân thể mập mạp to như cột điện cũng xẹp xuống như quả bóng da xì hơi.Cùng lúc đó, trong lòng bàn tay Lâm Minh có viên thịt huyết sắc đang không ngừng biến đổi, đây là huyết nhục của Hoang tụ tập mà thành.Phốc!Lâm Minh rút tay ra, cũng rút huyết nhục này ra ngoài.Huyết cầu này lớn như đầu người, giống như trái tim đang đập, không ngừng rung động nhúc nhích, cùng lúc đó, nó đang giãy dụa trong tay lâm Minh, nhưng dù như thế nào cũng không thể thoát khỏi tay Lâm Minh.Mà thời điểm này mập mạp đã hoàn toàn khôi phục hình người, hắn biến thân bị cưỡng ép giải trừ, khôi phục nguyên dạng, nhưng mà cái gọi là "Nguyên dạng" kỳ thật còn kém hơn lúc trước thật nhiều, thân thể của hắn vốn mập mạp, lúc này giống như bị rút sạch thịt, sắc mặt vàng như nến, nhìn qua chẳng khác gì người già hút thuốc phiện.Tính mạng tinh hoa của hắn khi Lâm minh rút huyết nhục của Hoang ra cũng bị rút theo.- Tiểu hắc!Lâm Minh kêu một tiếng, cầm viên thịt trong tay ném đi, mà cùng lúc đó trong nội thế giới của Lâm Minh có tiếng kêu vui sướng vang lên, một con sói màu đen lao ra ngoài, nó một ngụm cắn khối huyết nhục này, nó tùy ý nhai hai cái, trực tiếp nuốt viên thịt vào bụng.Tiểu hắc liếm liếm bờ môi, thỏa mãn dùng móng vuốt vỗ vỗ bụng của mình, dường như cực kỳ thỏa mãn, lúc này thân hình của nó ở trạng thái thu nhỏ, trừ cái sừng lộ ra ngoài, ngoại hình của nó vẫn giống như sói.Từ lúc Lâm Minh dẫn nó tới nơi này, nó có khát vọng thôn phệ huyết nhục Hoang, ác ma xá lợi cực kỳ mãnh liệt, hiện tại Lâm Minh rút huyết nhục Hoang trong người tên mập này ra, đầu tiên là muốn thí nghiệm, thứ hai là cho tiểu hắc thôn phệ.Một màn này cũng làm ánh mắt mọi người nhìn thẳng, tất cả mọi người ở đây nhìn qua nam tử thần bí đáng sợ này, tiện tay chế ngự mập mạp, còn rút huyết nhục tinh hoa của hắn ra, rồi sau đó...Cho chó ăn!Người này quá bưu hãn rồi.- Đáng chết!Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung tròng mắt như nứt ra, bọn họ vốn kiêng kỵ Lâm Minh, cũng không dám ra tay, nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Minh rút huyết nhục Hoang ra khỏi cơ thể bọn họ, ném cho chó ăn, bọn họ tức giận tới mức tận cùng.- Đồng loạt ra tay!- Giết hắn!Hơn hai mươi tên đệ tửu Tạo Hóa Thánh Cung đồng loạt lao tới, mọi người có một ý niệm như nhau, đa số người thì sẽ an toan,nhưng mà bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện, bọn họ sai rồi, sau không hợp thói thường.Khi bọn họ còn cách Lâm Minh chừng mười trượng, bọn họ cảm giác thân thể mình như lâm vào trong hỗn độn đặc dính, thân thể cứng đờ, căn bản không thể tiến thêm được nữa.Bất kể là khống chế mình tên mập mạp hay là khống chế một đám người, Lâm Minh đều hoàn toàn biểu hiện ra không có gì khác nhau, cũng không có cảm giác lực lượng chưa đủ...- Cái này!

Cái này...Đội ngũ nội Tu la lộ không ai nói ra lời, nam tử này chế ngự một tên mập mạp, mọi người miễn cưỡng quy kế hắn là "Thiên tài như Thánh Mỹ".Như vậy hiện tại, hắn tiện tay chế phục hơn hai mươi người, làm cho bọn họ hoài nghi hắn có phải người hay không.- Hắn rốt cuộc là ai, quả thật là như thần minh a.- Cho dù là Lâm Minh tái thế, cũng không thể mạnh như vậy!Mọi người lúc này không ngừng nghi vấn, "Phốc" một tiếng vang nhỏ, thân thể một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung tan vỡ, huyết nhục Hoang trên người của hắn bị Lâm Minh hút đi.Lâm Minh bắt đầu một tràng giết chóc.Loại hành vi đồ sát này trong thế giới võ giả quá phổ biến, đừng nói là đồ sát thôn, cho dù là đồ thành, đồ sát một tinh cầu tính mạng, trong thế giới võ giả cũng thường xuyên xảy ra.Dù sao đối với vũ trụ mênh mông mà nói, cho dù tinh cầu lớn như Thiên Diễn tinh, cho dù nó bị hủy diệt thì không ai chú ý tới, cũng chỉ cảm thấy chết đi một đám tiểu nhân vật thiên phú không tốt mà thôi.Nhưng mà đồ sát một đám thiên tài, nhất là đồ sát một đám thiên tài của thế lực Chân Thần mà nói, trong thế giới võ giả cực hiếm.Thế lực Chân Thần trong Tam Thập Tam Thiên chỉ có mấy cái mà thôi, bình thường ai dám trêu chọc chứ, ai có năng lực trêu chọc?Bằng vào hành vi này, có thể trực tiếp tuyên chiến với thế lực lớn, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.Lúc này Lâm Minh ở trước mặt mọi người, đồ sát hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, mà dù tập hợp lực lượng của hơn hai mươi tên này cũng không làm gì được Lâm Minh, huyết nhục Hoang trong người của bọn chúng chỉ là thức ăn cho chó mà thôi.Lực trường đáng sợ vẫn giam cầm bọn họ, vững như thái sơn.Mà thời điểm này Lâm Minh đi về phía người thứ ba, một màn này làm cho mọi người cảm thấy ngạc nhiên.Muốn phát huy thực lực mang tính áp đảo trong thí luyện cuối cùng này, dựa vào không phải tu vị, mà là thiên phú, nếu thiên phú cũng có thể định lượng, như vậy thiên phú của nam tử trước mặt này còn vượt xa tổng thiên phú của hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung này nhiều.Chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi.phốc!Lại một tiếng nổ vang vọng, Lâm Minh rút huyết nhục Hoang trong người của tên võ giả Thánh tộc này ra, mà huyết nhục này hắn đút toàn bộ cho hắc long ăn.Trong huyết nhục Hoang có ẩn chứa năng lượng kinh người, nhưng mà khâu vị của hắc long tốt kinh người, nó không ngừng cắn nuốt từng khối huyết nhục được đưa tới.Kế tiếp, tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung thứ tư bị Lâm Minh chém giết, cảm giác giống như Lâm Minh đang giết gà, làm cho đối phương không có chút lực lượng chống cự nào cả.- Giết thiên tài như mổ heo...

Mỗi khi giết một người, Tạo Hóa Thánh Cung tổn thất lớn không biết bao nhiêu.Có người rụt cổ lại, âm thầm líu lưỡi.Những thiên tài của Tạo Hóa Thánh Cung tiền đồ rất lớn, đều dùng vô số thiên tài địa bảo chồng chất lên, bọn họ chính là đệ tử mà Tạo Hóa Thánh Cung dốc lòng bồi dưỡng triong mấy trăm năm qua.-------Chương 2137: Nghịch ta thì chếtChương 2137: Nghịch ta thì chết.Mà hành động lần này, Tạo Hóa Thánh Hoàng càng tinh tâm chuẩn bị, không tiếc vốn gốc, ném tài nguyên lên người của bọn họ, hơn nữa còn mang toàn bộ tinh nhuệ của Tạo Hóa Thánh Cung tham gia lần hành động này.Hơn nữa còn dùng huyết nhục Hoang tiến hành cải tạo thân thể của bọn họ, có thể nói hơn hai mươi người này, giá trị của mỗi người đều vượt qua sinh mệnh của một ngàn Thiên Diễn tinh cộng lại còn trân quý hơn nhiều.Thực tế tên mập mạp bị Lâm Minh chém giết càng là nhân vật lĩnh quân của Tạo Hóa Thánh Cung trong ngàn năm vừa rồi, hắn còn kém hơn Tạo Hóa thánh tử một chút, nhưng so với Đế Tử Na Kỳ lại tương xứng.Nếu Lâm minh chém giết đám người kia, đồng đẳng hủy đi tâm huyết mấy trăm năm qua của Tạo Hóa Thánh Cung.Trong thế giới võ giả, tính mạng đều dùng giá trị để cân nhắc, trong mắt võ giả Tu La Lộ mà nhìn, Lâm Minh giết một người cũng có cảm giác như đang hủy diệt mấy ngàn tinh cầu.Lại giết thêm một tên, tốc độ giết người của Lâm Minh rất chậm, cũng không phải hắn cố ý tra tấn những đệ tử Thánh tộc này, mà hắn thật sự phải khống chế chân nguyên thật nhỏ, phân tán huyết nhục Hoang ở các nơi trong cơ thể đám người này, sau đó dùng tinh thần lực bao phủ lấy huyết nhục Hoang, đây là quá trình rất tốn công sức, mặc dù là Lâm Minh làm cũng không dễ dàng gì.Nhưng mà loại hành vi này lại làm cho đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung còn sống tim gan như nứt ra.Loại cảm giác cho dù giãy dụa thế nào cũng không có chút ý nghĩa gì, chỉ bất lực chờ cái chết tới, đây là thống khổ giày vò nhất đời bọn họ.

Thực tế rút huyết nhục Hoang ra khỏi cơ thể của bọn họ, bọn họ cách cái chết rất gần, làm cho da đầu của bọn họ run lên, dù là võ giả tâm trí kiên định, trải qua tình hình này cũng hận không thể chết ngay lập tức.- Tiểu tử, giết chúng ta đi, ngươi cũng xong rồi, Tạo Hóa Thánh Cung cũng không bỏ qua cho ngươi.Một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung trước khi chết gào thét như điên, đây là trong nháy mắt chết đi, lực trường yếu bớt, làm cho hắn có năng lực nói chuyện,Nhưng mà hắn đe dọa lại không thể cải biến cái gì, huyết nhục Hoang trong người của hắn bị Lâm Minh rút ra.Kẻ giết người vĩnh viễn phải bị giết, võ giả Thánh tộc ở đây, kể cả đa số võ giả nội Tu la Lộ đều có lý do đáng chết.Lâm Minh không có chút nhân từ nương tay nào cả, giết những người này hắn tuyệt không nhíu mày.Mà thời điểm này, trận pháp phong bế hố sâu từ từ yếu đi, có mấy bóng người yên lặng không một tiếng động rút đi.Mấy người này là dòng chính Phiêu Vũ thần sơn.Nhìn thấy cảnh tượng đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung thê thảm như thế, bọn họ đổ mồ hôi như mưa, tứ chi run rẩy.Tuy bọn họ bị động cuốn vào trong lần hành động này, nhưng mà bọn họ và đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung là một bọn, người này sau khi giết đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung xong sẽ giết bọn họ diệt khẩu.- Các ngươi...

Đi chỗ nào?Liên tục giết hơn mười tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, đột nhiên Lâm Minh quay đầu lại nhìn qua bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Giết nhiều người như thế, tay của hắn không nhiễm một giọt máu tươi, vãn trắng như ngọc.Trong nháy mắt bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn như rơi vào hầm băng.Nữ tử áo xám cầm đầu sắc mặt tái nhợt, nàng biết rõ đây là lần nguy cơ sinh tử lớn nhất từ trước tới nay.Thời điểm này chạy trốn là phải chết, lưu lại cũng không có sinh cơ.Đầu óc của nàng vận chuyển thật nhanh, cắn răng nói ra:- Ngươi có bản lĩnh thì giết toàn bộ người ở đây đi, nếu không tin tức ngươi giết đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn truyền đi, tất nhiên sẽ lộ ra ngoài, tới lúc đó ngươi sẽ bị Thánh tộc toàn lực đuổi giết.- Trừ phi ngươi cắm rễ ở Tu La Lộ hoặc là Hồn tộc, hoặc thế lực Chân Thần mạnh mẽ che chở cho ngươi.

Nhưng ngươi là nhân loại, Nhân tộc căn bản không có Chân Thần.Nữ tử áo xám hô hấp dồn dập, nàng cố gắng chuyển di cừu hận, làm cho đa số người cùng đứng chung chiến tuyến với nàng.Đây là thủ đoạn bảo vệ mình, mà nữ tử áo xám mong muốn như thế, hào khí trong tràng biến thành sợ hãi, rất nhiều người nhìn qua Lâm Minh với ánh mắt biến hóa.Đúng thế, nếu như nam tử này e ngại tin tức hắn giết người Tạo Hóa Thánh Cung lộ ra ngoài, như vậy mọi người sẽ chết.- Ngươi rốt cuộc là ai?

Bằng thiên phú của ngươi, không có khả năng vô danh bừa bãi.Nữ tử áo xám lại tiếp tục công kích Lâm Minh, đưa ra nghi vấn thân phận của Lâm Minh.Mọi người cảm thấy một thiên tài có thể vươt qua cả Thánh Mỹ, Tạo Hóa thánh tử càng không hợp lý.Hơn nữa hắn còn là Nhân tộc vận mệnh bấp bênh, càng không thể tưởng tượng nổi.Nhắc tới Nhân tộc, nữ tử áo xám không kìm lòng được nhớ tới Lâm Minh vào mấy ngàn năm trước, tuy Lâm Minh đã vẫn lạc, nhưng mà mũi nhọn năm đó của hắn dù là Thánh tộc đã làm nhạt đi cũng không che dấu được.Nữ tử áo xám này chính là tiểu bối sau khi Lâm Minh chết hai ngàn năm mới sinh ra, đối với cái tên Lâm Minh này nàng nghe như sấm bên tai, đây là người mà người sáng lập Phiêu Vũ thần sơn tự tay đuổi giết.Một Chân Thần lại bất chấp mặt mũi ra tay với một Thánh Chủ, đãi ngộ bực này có thể nghĩ sự đáng sợ của Lâm Minh.- Người này không thể nào là Lâm Minh được.Nữ tử áo xám không nhận, từ bỏ suy nghĩ hiện ra trong đầu.Thí luyện cuối cùng là nhắm vào người trẻ tuổi, dựa theo pháp tắc nơi này, cho dù Lâm Minh còn sống, hắn cũng đã có cốt linh mấy ngàn tuổi, căn bản không tính là tiểu bối, dù thực lực Lâm Minh bây giờ mạnh hơn Tạo Hóa thánh tử gấp mấy lần, nhưng mà dưới pháp tắc áp chế, hắn đã mấy ngàn tuổi, tuyệt đối không thể phát huy ra sức chiến đấu khủng bố như thế.Nữ tử áo xám khi nói xong, Lâm Minh ánh mắt sáng ngời nhìn qua nàng.Thời điểm này đã có chút thí luyện giả dựa sát vào nữ tử áo xám.Ánh mắt bọn họ nhìn qua Lâm Minh mang theo sợ hãi, nam tử trước mặt này không thể lưu mạng cho bọn họ được, bởi vì có Tạo Hóa Thánh Cung uy hiếp, thế lực lớn có thể bảo mạng cho hắn đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa đa số người đứng ở đây đều thuộc các thế lực đó, cho nên bọn họ biết nam tử trước mặt tuyệt đối không thuộc về bất cứ thế lực lớn nào.- Bổn sự kéo thù hận không tệ.Lâm Minh nhìn qua phản ứng của mọi người, ánh mắt lại nhìn nữ tử áo xám bắn ra hào quang lanhjleox, thời điểm này chuyển di cừu hận, kích phát mọi người tức giận, sau đó nhân hỗn loạn tìm kiếm chuyển cơ, không thể nghi ngờ là cách làm thông minh nhất.

Đáng tiếc không có chút ý nghĩa nào, trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn có thể chúa tể sinh tử của người ở đây.Kẻ thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.Lâm Minh nhìn qua nữ tử áo xám kéo thí luyện giả tới bên cạnh càng ngày càng nhiều, lạnh lùng cười cười, nói:- Ta cho các ngươi quyền lực lựa chọn, lựa chọn đứng ở sau lưng nữ nhân này, cùng nàng chết đi, hoặc là rời khỏi nàng, có thể còn sống...-------Chương 2138: Khơi mào tranh chấp (1)Chương 2138: Khơi mào tranh chấp. (1)Giọng của Lâm Minh như ma quỷ, trong nội tâm thí luyện giả ở đây phát lạnh, có đám người vô thức rời xa nữ tử áo xám.- Đừng ngây thơ, các ngươi cho rằng hắn sẽ bỏ qua các ngươi sao?Nhìn thấy cảnh này, nữ tử áo xám tuyệt vọng hô to, nàng sợ hãi, không nghĩ tới nam tử này nói một câu làm cho nàng mất đi toàn bộ sinh cơ.Nhưng mà nàng càng hô to, người rời khỏi nàng càng nhiều, đạo lý rất đơn giản, đối kháng nam tử này là không có hy vọng gì, lựa chọn khuất phục hắn nói không chừng hắn thật không giết bọn họ.Rất nhanh, bên cạnh nữ tử áo xám chỉ còn lại đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Trong tích tắc này, Lâm Minh ra tay.Tốc độ ra tay của hắn cực nhanh, một đầu thương phá toái hư không, sau một khắc bắn vào tim của nữ tử áo xám, đâm xuyên qua hộ thể cương nguyên, máu tươi bắn tung tóe, nữ tử áo xám kêu thảm thiết, bay ra phía sau, trên ngực có lỗ máu.Chôn cùng với nàng chính là đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Hai người chết không có gì lo lắng, Lâm Minh không nương tay chút nào, Thánh tộc và Nhân tộc đại chiến, Phiêu Vũ thần sơn có tham gia, đệ tử Phiêu Vũ thần sơn tay dính đầu máu tươi của Nhân tộc.Nhưng mà còn thừa lại một nam một nữ đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, Lâm Minh không có giết chết, lưu bọn họ lại còn có tác dụng khác.Hắn vẫy tay một cái, dùng lực tràng tập trung vào hai người này.Hai người kinh hồn chưa định, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh vừa hận vừa sợ.Hiện tại người còn sống ở đây chỉ có đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, còn có hơn mười tên đệ tử nội Tu La Lộ, bọn họ đưa mắt nhìn qua Lâm Minh, thời điểm Lâm Minh nhìn qua những đệ tử Tu La Lộ này, tất cả mọi người ngừng thở.Những người này Lâm Minh nhìn thấy bọn họ mặc trang phục thống nhất, đầu đội y quán bảy màu.Từ quần áo và trang sức thì nhận ra, mấy người này xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc.Thần Hư Thần Quốc là một trong hai thế lực Chân Thần ở Tu La Lộ, sáng lập Thần Hư Thần Quốc chính là Thần Hư Hồn Đế, là huynh đệ của Thần Miểu Thiên Tôn, cũng có huyết hải thâm thù với Thần Miểu Thiên Tôn.- Các ngươi tới đây!Lâm Minh chỉ vào đám đệ tử Thần Hư Thần Quốc, trong lúc nhất thời đám người này sắc mặt tái nhợt.Nhưng mà bọn họ vẫn tuân theo Lâm Minh phân phó.- Dùng tinh thần công kích của các ngươi đánh hai kẻ này trọng thương, không được đánh chết.Lâm Minh giam cầm hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Đệ tử Thần Hư Thần Quốc nuốt nước bọt một cái, tại sao phải dùng tinh thần công kích?Nhân loại này thần thông quảng đại, không hiểu tinh thần công kích sao?

Nhưng mà cũng phải, dù sao Nhân tộc không am hiểu linh hồn lĩnh vực.Nghi hoặc thì nghi hoặc, đệ tử Thần Hư Thần Quốc vẫn nghe theo.Tuy Lâm Minh giam cầm hành động của hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn, nhưng mà cũng không giam cầm hồn hải của bọn họ, muốn đột phá phòng ngự hồn hải, không tạo thành nguy hiểm tính mạng của bọn họ cũng không dễ dàng, hai tên đệ tử Thần Hư Thần Quốc phải toàn lực ứng phó.Rốt cuộc bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn ở trạng thái hoảng hốt.Kiểm tra trạng thái hai tên đệ tử này xong, Lâm Minh hết sức hài lòng.- Tốt, cũng nên giải quyết hậu sự rồi...Lâm Minh nói như thế, sắc mặt mọi người đại biến, như lọt vào hầm băng.- Ngươi...Không chờ những người này phản ứng, hắc khí bao phủ toàn thân Lâm Minh, phun trào như núi lửa.Hắc khí này chính là hồn lực của Lâm Minh.Hồn lực khủng bố như thế làm cho đệ tử Thần Hư Thần Quốc chấn động.Bọn họ há to miệng, con mắt như rớt ra ngoài.- Điều này sao có thể?Xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc, bản thân bọn họ là Hồn tộc, lý giải sâu sắc về hồn lực, vốn bọn họ cho rằng Lâm Minh là nhân loại, phương diện tạo nghệ linh hồn cũng không xuất chúng cỡ nào, cho nên thời điểm ra lệnh bọn họ dùng tinh thần công kích mới bảo bọn họ ra tay.Nhưng mà bây giờ nhìn thấy hồn lực của nhân loại này, quả thật làm cho người ta phải kinh hãi.Phải biết rằng đây là dưới pháp tắc Tu La Lộ áp chế, nếu như ở bên ngoài, hồn lực này đáng sợ cỡ nào?

Chỉ sợ Hồn tộc Thiên Tôn cũng không hơn gì hắn.Một Nhân tộc ở phương diện hồn lực vượt qua Hồn tộc Thiên Tôn?Thực lực cường đại như thế, cộng thêm hồn lực đáng sợ, nam tử trước mắt chẳng lẽ là chủ nhân Tu La Lộ chuyển thế?Suy nghĩ vớ vẫn này thật sự quá mức rung đọng rồi, làm cho bọn họ không tin như thế.Thời điểm này trong tay Lâm Minh xuất hiện một khối lập phương màu đen, xuất hiện trước mặt Lâm Minh, xoay tròn chậm rãi.Lập phương màu đen biểu hiện hoa văn thần bí, nó vừa xuất hiện làm cho không gian chung quanh sụp đổ, một đạo thần quang hội tụ trong không gian, chậm rãi chảy vào khối lập phương màu đen này, dường như trong khối lập phương này ẩn chứa vũ trụ chân thật.Đương nhiên khối lập phương màu đen này chính là ma phương.Những năm này, Lâm Minh đã khôi phục toàn bộ hồn lực, hơn nữa trải qua mấy đời chuyển sinh, xem qua sinh tử muôn màu, lịch lãm tâm tình, hồn lực của Lâm Minh đột phá cảnh giới lúc trước, đạt thành vĩnh hằng chi hồn càng hoàn mỹ hơn.Vĩnh hằng chi hồn tức tức tuyên cổ bất biến, hồn lực như thế, từ cường độ đã có phẩm chất còn cao hơn các đại nhân vật đỉnh phong của Hồn tộc, không phải bất cứ kẻ nào có thể so sánh.Lúc này Lâm Minh dùng vĩnh hằng chi hồn thúc dục ma phương, điều khiển dễ dàng.Trong lúc nhất thời, phong vân biến sắc, mây đen cực lớn bao phủ phiến không gian này, cơ hồ tất cả đệ tử Tu La Lộ đều cảm thấy ảo giác bao phủ, hồn hải thất thủ.Kỳ thật những người này trong nháy mắt nhìn thấy ma phương thì con mắt không rời đi được.

BỌn họ giống như quên nguy hiểm, quên tất cả mọi thứ, trong ánh mắt chỉ có thần vật này, sau đó hồn hải của bọn họ cũng bị ma phương mở ra toàn bộ.Nhiều người như vậy, không có người nào phản kháng Lâm Minh, Lâm Minh đầu tiên làm chính là xóa trí nhớ của tất cả mọi người, xóa đi những trí nhớ vừa rồi.Dùng Lâm Minh tiến hóa vĩnh hằng chi hồn lần nữa, hơn nữa thần khí ma phương có thể làm hoàn mỹ tới mức ngay cả Chân Thần cũng nhìn không thấu.Xóa trí nhớ đi giống như tội phạm cao minh, sau khi phạm tội thì xóa đi dấu vết phạm tội của mình, nó có thể làm được không sơ hở, mang tất cả dấu vết, cho dù là bản thân mình cũng không còn, ngay cả mảnh da, một hạt bụi cũng lau sạch sẽ, như vậy không có gì chứng minh hắn ở hiện trường phạm tội, dù là cảnh sát cao minh nhất thế giới cũng thúc thủ vô sách, không bột đố gột bên hồ.Lâm Minh chính là tội phạm như thế, bởi vì hắn biết rõ, hắn xóa đi trí nhớ của những người này, sau khi bọn họ trwor về, người dò xét hẳn là Thần Hư Hồn Đế hoặc là Phiêu Vũ thần vương.Tuy thực lực Lâm Minh không bằng những Chân Thần này, nhưng vì ma phương và vĩnh hằng chi hồn tồn tại, cho nên thủ pháp xóa trí nhớ, Lâm Minh tự nhận thứ hai, cả vũ trụ này không ai có thể đứng thứ nhất.-------Chương 2139: Khơi mào tranh chấp (2)Chương 2139: Khơi mào tranh chấp. (2)Cảm nhận được trí nhớ của những người này biến mất tất cả, Lâm Minh liên tục kiểm tra mấy lần, xác định không còn chút dấu vết nào cả, kế tiếp hắn bắt đầu giả tạo trí nhớ,Xóa đi trí nhớ là làm trí nhớ trống không chẳng thể giải thích được, tự nhiên phải giả tạo trí nhớ mới có thể hoàn mỹ.Nhưng mà xóa trí nhớ dễ dàng, giả tạo trí nhớ mới khó.Nếu như lăng không giả tạo ra, Lâm Minh không cách nào cam đoan giấu được đám Chân Thần.Nhưng mà Lâm Minh có biện pháp khác, chính là chế tạo ảo giác "Chân thật", khiến cho người lạc vào cảnh giới kỳ dị, Lâm Minh cho họ thấy cảnh họ phải nhìn thấy.Như vậy những người này nhìn thấy tình cảnh kia thì càng vững chắc những gì xảy ra là thật.Chính bởi vì bọn họ đều cho rằng là thật, như vậy trí nhớ cũng là thật.Cảm giác của Chân Thần có nhạy cảm, bọn họ kiểm tra một ít trí nhớ nguyên bản là thật, vậy bọn họ có thể nhìn ra cái gì?Cho nên Lâm Minh không phải đang giả tạo trí nhớ, mà là dẫn đạo trí nhớ, tương đương với hắn tạo ra trí nhớ chân thật cho đệ tử Tu La Lộ và hai đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Vì vậy Lâm Minh điều khiển, trí nhớ những đệ tử này nhìn thấy đầu quỷ xuất hiện ở trên không trung đầm lầy.Bọn họ vì đoạt bảo mà đuổi tới, sau đó chuyển cứ diễn ra, bọn họ kịch chiến với đệ tử Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh Cung.Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung không ngừng biến thân, triệu hoán lực lượng huyết nhục của Hoang, làm cho bọn họ tổn thất thảm trọng.Mà thời điểm này đột nhiên không gian thí luyện cuối cùng phong vân biến sắc, giáng thiên phạt xuống.Trong lúc nhất thời, vô số phù văn Tu La pháp tắc ngưng tụ thành thần lôi, đánh xuống người hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đang biến thân, trực tiếp đánh bọn họ tan thành mây khói trong thiên phạt.Lâm Minh giả tạo pháp tắc thí luyện cuối cùng, không cho phép biểu hiện giả dối của thâm uyên ác ma, hơn nữa Lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo rất sâu, cho nên đoạn ảo giác thiên phạt hàng lâm, hắn làm rất sắc sảo, giống như thật.Cảnh này dù là Chân Thần nhìn như thế nào cũng không tìm ra sơ hở, bởi vì lâm Minh lý giải Tu La Thiên Đạo không hề nghi ngờ là đệ nhất Tam Thập Tam Thiên.Về phấn thâm uyên ác ma bị thí luyện cuối cùng tiêu diệt, Lâm Minh cũng không sợ Tạo Hóa Thánh Hoàng vào lần thí luyện cuối cùng tiếp theo đi chứng thực, dù sao mỗi lần thí luyện cuối cùng đều thay đổi liên tục, mà quy tắc của nó là không cho kẻ nào thăm dò, Tạo Hóa Thánh Hoàng tuyệt đối không nghĩ tới, hắn nhìn trí nhớ của những kẻ này, nhìn thấy tình cảnh thiên phạt vô cùng chân thật, thật ra chính là có người giả tạo Tu La Thiên Đạo.Như thế vẫn còn chưa xong, Lâm Minh tỉ mỉ chuẩn bị chỉ mới bắt đầu.Sau khi đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung bị tiêu diệt, đệ tử khác của Tu La Lộ vì cướp đoạt bảo bối nên ra tay với đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.Kết quả nữ tử áo xám của Phiêu Vũ thần sơn và hai đệ tử bị giết, còn có hai đệ tử bị thương nặng bỏ chạy.Nguyên nhân hai tên đệ tử Phiêu Vũ thần sơn này có thể bỏ chạy chính là đám đệ tử Tu La Lộ vì đoạt bảo vật nên sinh ra nội đấu, căn bản không có đuổi theo.Tất cả vô cùng chân thật, cũng thập phần hợp lý.Cuối cùng đệ tử Thần Hư Thần Quốc bằng vào ưu thế thực lực, đã đoạt bảo bỏ chạy.Mà trong trí nhớ đệ tử Thần Hư Thần Quốc, lâm Minh còn tìm được một ít tin tức hữu dụng, chính là kiện đạo cụ trân quý sử dụng một lần, có thể phát huy tác dụng lớn trong quá trình đoạt bảo, ví dụ như ảo trận quấy nhiễu, ví dụ như tinh thần văn phù gia tộc các loại...Những thứ này tự nhiên là Lâm Minh không khách khí tịch thu đi, mà trong kinh nghiệm đệ tử Thần Hư Thần Quốc trải qua, những vật này đương nhiên là bọn họ sử dụng rồi.Bọn họ đấu trí so dung khí liên tục, hơn nữa vận khí cũng tốt, thật vất vả bỏ qua tất cả mọi người, rốt cuộc chạy tới một sơn cốc trong núi sâu.Bọn họ mừng rỡ trong lòng, bởi vậy bọn họ dự liệu đây chính là bảo vật ngay cả Chân Thần cũng động tâm.Bọn họ cầm bảo vật ra nghiên cứu một phen trước khi nốp lên, nhìn xem nó có thể sử dụng trong tranh đấu hay không, nhưng mà thời điểm này lại xảy ra một màn khiến bọn họ sụp đổ.Đột nhiên trong ác ma xá lợi phun ma khí um tùm.Những ma khí này ngưng tụ thành đầu quỷ cực lớn trên bầu trời, cols vài phần tương tự đầu ác quỷ hiện ra ở đầm lầy.Dị tượng quá lớn, người trong phạm vi mấy ngàn dặm đều nhìn thấy.Vì vậy tất cả mọi người bị hấp dẫn, vị trí đám đệ tử Thần Hư Thần Quốc bại lộ.Trong đó đệ tử Tu La lộ đều xung phong liều chết lao tới, kể cả hai đệ tử Phiêu Vũ thần sơn bị trọng thương cũng tới, không cam lòng chạy qua nơi này.Đệ tửu Thần Hư Thần Quốc kinh hoàng không hiểu gì cả, trước đó bọn họ bằng vào vận khí mới có thể chạy ra tìm đường sống, lần này đối mặt nhiều người như thế, bọn họ hơn phân nửa phải chết, làm không tốt còn theo gót đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung.Mà thời điểm này đầu quỷ cực lớn trên bầu trời đột nhiên khuếch tán đi, hóa thành lực trường bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, tất cả mọi người bao phủ trong hắc khí, mất đi ý thức.Đây là thủ đoạn cuối cùng của Lâm Minh.Vì trí nhớ giả dối này thật tới mức chân thật.Dù cho Lâm Minh ở phương diện làm giả trí nhớ với thủ đoạn có một không hai trong Tam Thập Tam Thiên, hắn vẫn không cách nào bảo đảm những trí nhớ hư giả này giao thoa với trí nhớ chân thật lại không xuất hiện một tia mờ mịt không biết giải quyết như thế nào.Mặc dù chỉ là một tia, nhưng mà trong cảm giác của Chân Thần lại có khả năng dò xét ra được.Lâm Minh làm ra những ảo giác này, những "chuột bạch" như bọn họ bị mang ra làm thí nghiệm, bọn họ bị dời tới sơn cốc "Diễn ra" sự thật.Hơn nữa không phải Lâm Minh dời qua, bọn họ được ảo giác dẫn đạo tự mình bay qua.Ven đường những cảnh vật bọn họ nhìn thấy là chân thật.Thậm chí bọn họ còn làm ra động tác công kích và né tránh trên không trung, biểu lộ của tất cả mọi người hoàn toàn giống như đúc trong ảo giác.Về phần hai đệ tử Phiêu Vũ thần sơn bị trọng thương cũng trải qua một vòng lớn, chờ tới lúc đầu quỷ xuất hiện, bọn họ không cam lòng quay trở về.Thời điểm này đầu quỷ nổ tung, tất cả mọi người lâm vào hôn mê.Tất cả hoàn mỹ vô khuyết, đương nhiên sau khi những người này tỉnh lại đã là nhiều ngày sau đó, khi đó thí luyện cuối cùng đã chấm dứt.Những người này sẽ cho rằng, bọn họ bị ác ma xá lợi hình thành lực trường làm hôn mê thật lâu, cũng bảo hộ không bị hung thú tầng bốn tập kích.Nhưng mà bọn họ sẽ không cảm thấy may mắn, nhất là đệ tử Thần Hư Thần Quốc...Cũng không phải bởi vì bọn họ bỏ qua cơ hội tiếp tục tham gia thí luyện, bởi vì ác ma xá lợi về sau đã biến mất, đi nơi nào tìm được đây?

Bọn họ không biết, xui xẻo nhất là, người khác còn cho rằng ác ma xá lợi còn nằm trong tay của bọn họ, mà bọn họ có trăm miệng cũng không thể nói rõ....-------Chương 2140: Tái chiến bất tử hàn băng (1)Chương 2140: Tái chiến bất tử hàn băng. (1)Thời điểm này, Lâm Minh đã bắt đầu một mình tiến tới tầng năm thí luyện cuối cùng.Ác ma xá lợi đã bị Lâm Minh thu vào tu di giới.Mà hắc long sau khi ăn thì ngủ say trong không gian ma phương, nó cắn nuốt sạch huyết nhục Hoang, những viên thịt đang bị nó tiêu hóa, có những viên thịt còn chưa tiêu hóa xong.Lúc này Lâm Minh thắng lợi trở về.Nhưng mà hắn còn không có thời gian đi nghiên cứu ác ma xá lợi, chỉ cảm giác được trong đó ẩn chứa lực lượng tinh thần không gì sánh được, nếu có thể luyện hóa lực lượng này, cho dù đối với hắn hay hắc long đều có chỗ tốt cực lớn.Tầng thứ tư tới tầng thứ năm vẫn tồn tại khảo nghiệm, giống như pháp tắc chi môn từ tầng hai tới tầng ba vật.Lần trước Lâm Minh tham gia thí luyện cuối cùng, cửa khẩu vào tầng năm là Phong Thần Đài, Lâm Minh dễ dàng leo qua, lúc này tràng cảnh biến hóa, biến thành khảo nghiệm huyễn sát trận, đương nhiên cũng không có vấn đề gì.Lâm Minh dễ dàng thông qua huyễn sát trận, rốt cuộc tiến vào tầng thứ năm, đột nhiên trong đầu Lâm Minh có một giọng nói vang lên.- Cách làm của ngươi thật sự nham hiểm...Giọng nói này suy yếu, hơi mờ ảo, Lâm Minh biết rõ đó là giọng của Thần Miểu Thiên Tôn.Những năm này, được ma phương tẩm bổ, linh hồn Thần Miểu Thiên Tôn tuy như nến trước gió, nhưng mà không có dập tắt, đại đa số thời gian hắn đều ngủ say.Lâm Minh mỉm cười, nói:- Tiền bối tỉnh rồi sao?- Tỉnh rồi...

Ta dường như ngủ ngàn năm a?- Đúng thế, chuẩn xác là 1058 năm...Lâm Minh mỉm cười nói ra.Hơn ngàn năm trước Thần Miểu Thiên Tôn tỉnh lại trong mười ngày ngắn ngủi, sau đó lại ngủ say, ngủ tới bây giờ.Ma phương có hiệu quả vững chắc linh hồn, tình huống của Thần Miểu Thiên Tôn hiện tại xem như loại xoàng, chỉ cần ngủ say như thế, linh hồn sẽ không yếu đi, cũng không tăng cường.- Nguoiwlucs này xem như đưa tặng Thần Hư phiền toái không nhỏ rồi.Thần Miểu Thiên Tôn nói ra, Tạo Hóa Thánh Hoàng nếu xem trọng khối ác ma xá lợi này, tự nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, Thần Hư Thần Quốc yếu nhược hơn Tạo Hóa Thánh Cung, nhưng mà bọn họ ở trong Tu La Lộ, được Tu La pháp tắc che chở, Tạo Hóa Thánh Hoàng không dám tùy tiện động thủ.- Có lẽ nhân quả tuần hoàn mà thôi, Thần Hư và tiền bối có thù với nhau, ta chịu ân của tiền bối, cho nên phải thu chút tiền lãi từ Thần Hư Thần Quốc a, cũng là bình thường thôi...Lâm Minh phản ứng rất bình tĩnh, hắn là người ân oán rõ ràng.

Hắn ra tay với đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn chính là bởi vì có quan hệ đối địch, mà thời điểm vừa rồi đoạt bảo của bọn họ, đã chém giết rất nhiều đệ tử Tu La Lộ, chỉ cần thả bọn họ thoát đi, tương lai mấy ngàn năm sau, thiên tài tuấn kiệt của Nhân tộc phải chết không biết bao nhiêu mà nói.Về phần Thần Hư Thần Quốc, Lâm Minh muốn đối phó chỉ là Thần Hư Hồn Đế, đệ tử Thần Hư Thần Quốc không có thâm thù đại hận với Lâm Minh, cho nên cho những người này dễ dàng chạy thoát.- Đúng vậy!

Ân oán luân hồi, nhân quả tuần hoàn!Nhắc tới ân oán với Thần Hư, Thần Miểu Thiên Tôn đột nhiên sinh lòng cảm khái, từ khi bản thân hắn bị phong ấn vào trong ma phương, Thần Hư đại khái cho rằng hắn đã chết.- Nhưng mà ngươi làm những chuyện này, cũng chỉ là tạo ra chút phiền toái cho hắn mà thôi, không cách nào dao động căn cơ của hắn cả.Thần Miểu buồn bả nói, Lâm Minh gật đầu, nói:- Ta cũng không trông cậy vào chuyện này có thể khai mào đại chiến, nhiều nhất chỉ là chuyển lực chú ý của Tạo Hóa Thánh Hoàng mà thôi, hơn nữa ta cảm thấy chưa hẳn có thể dấu diếm được Tạo Hóa Thánh Hoàng, hắn có thể sẽ phát hiện một ít nghi vấn.Lâm Minh không thèm để ý hắn có khơi mào chiến hỏa giữa Tạo Hóa Thánh Hoàng và Thần Hư Hồn Đế hay không, mục đích chủ yếu của hắn là che dấu hành tung của mình.Thần Miểu Thiên Tôn cứ như thế lâm vào ngủ say lần nữa.Thực lực của Lâm Minh hiện tại vẫn chưa đủ, dựa theo Thần Miểu Thiên Tôn đề nghị, hắn ít nhất phải hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần thứ bảy, tu vị tăng lên tới nửa bước Thiên Tôn, thậm chí là Thiên Tôn mới có thể ra đi.Nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác được, cảnh giới Thiên Tôn cần thời gian quá lâu.Đồng thời tìm hiểu hai hạng pháp tắc chí cao, dưới tình huống lại chiếu cố Đại Chuyển Sinh Thuật, Lâm Minh hoài nghi mình trong vạn năm không thể đột phá lên Thiên Tôn.Tốc độ này còn chậm hơn Đế Thích Già rất nhiều.So với Tạo Hóa thánh tử còn chậm hơn.Đây là cái giá lớn khi luyện Đại Chuyển Sinh Thuật.Tình huống cụ thể trong thí luyện cuối cùng tuy mỗi lần đều có biến hóa, nhưng chỉ có tầng thứ năm là không có thay đổi gì, mà người thủ quan chính là bất tử liệt diễm và bất tử hàn băng.Năm đó Lâm Minh và Thánh Mỹ phối hợp giết bất tử hàn băng, thanh danh truyền lớn.Hôm nay hắn một mình đi tới tầng này, một người một mình đối mặt với bất tử hàn băng và bất tử liệt diễm.Tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, Lâm Minh trong thí luyện cuối cùng chiếm hết ưu thế cốt linh, công kích của bất tử liệt diễm không tạo thành uy hiếp gì cho hắn, hắn bằng vào lý giải hỏa diễm pháp tắc tránh né toàn bộ dễ dàng.Kế tiếp, bất tử liệt diễm hóa thành trứng phượng hoàng, Lâm Minh đứng chắp tay, lặng lẽ chờ đợi tất cả.Hắn không có công kích, mà là chờ đợi trứng phượng hiện biến mất, chờ nó ấp thành bất tử hàn băng.Lâm Minh lựa chọn đánh chết thủ hộ giả tầng năm trong hình thái bất tử hàn băng, chính là vì cầm độ hoàn thành cao nhất.Bởi vì bất tử hàn băng mới bị thuộc tính của Lâm Minh khắc chế.Ầm ầm!Trong thiên địa bắt đầu hội tụ hàn khí, lơ lửng trên không trung.Hàn băng pháp tắc đáng sợ giam cầm hư không nơi này, có thể nhìn thấy rõ ràng trung tâm hàn khí hội tụ có ánh sáng lạnh lóe lên, bắt đầu ngưng tụ thành hàn băng phượng hoàng.Hàn khí tụ tập lại, phượng hoàng càng lúc càng lớn, khí tức đóng băng thiên địa càng trở nên cuồng bạo hơn.Rầm rầm!Mặt đất run rẩy, một sông băn cao vạn trượng từ dưới đất chui lên, đứng sừng sững ở đó.Khóe miệng Lâm Minh tươi cười vui vẻ, bất tử hàn băng, xa cách mấy ngàn năm rốt cuộc lại giao thủ với hắn lần nữa.Lâm Minh lúc trước từng chờ Thánh Mỹ thi triển Huyền Thiên Băng Trận, hiểm lại càng hiểm ngăn cản công kích của bất tử hàn băng, chờ tới lúc năng lượng của bất tử hàn băng dùng hết, hóa thành trứng băng, Lâm Minh lao ra khỏi băng trận, phối hợp với Ám Long Thương dùng một kích toàn lực chém giết bất tử hàn băng.Còn lần này Lâm Minh không có tính toán phải chờ đợi, trong nháy mắt bất tử hàn băng xuất hiện, Lâm Minh trực tiếp lao ra.Hắn trực diện với bất tử hàn băng ở đỉnh phong, chính là có ý định chém giết bất tử hàn băng ngay lúc này.Hành động điên cuồng như thế, nếu như Thánh Mỹ nhìn thấy, nội tâm của nàng cũng rung động.Ông!Một tiếng ngâm nga xa xưa vang lên, Ám Long Thương từ trong tu di giới của Lâm Minh bay ra ngoài.Cây thương này đã mấy ngàn năm nay chưa từng xuất thế, mà mấy ngàn năm này Lâm Minh chưa bao giờ dùng trạng thái đỉnh phong, ra tay toàn lực.-------Chương 2141: Tái chiến bất tử hàn băng (2)Chương 2141: Tái chiến bất tử hàn băng. (2)Hôm nay Ám Long Thương nằm trong tay chủ nhân, phát ra tiếng ông ông hưng phấn, giống như long hồn thần long trong thương sống lại.Ô Ô Ô!Hàn khí hội tụ lại thành một cục, cô đọng càng ngày càng dày, hàn băng gào thét trong gió, bất tử hàn băng tức giận, nó dường như tức giận vì chỉ có một nhân loại lại dám khiêu chiến quyền uy của nó.Nó lao thẳng về phía Lâm Minh, tốc độ của nó nhanh tới tận cùng, nghe đồn đại bằng thương cổ dưới tình huống không cần không gain pháp tắc, một lần giương cánh vượt qua chín vạn dặm.Hàn băng phượng hoàng tuy tốc độ còn kém thượng cổ đại bằng, nhưng mà tuyệt đối không kém bao nhiêu, đương nhiên là không sử dụng không gian pháp tắc, tốc độ như thế mới thật sự là tốc độ, mới vượt qua phản ứng của mọi người.Bởi vì công kích của nó không mang pháp tắc chấn động, làm cho người ta không bắt được dấu vết.Xíu!Bất tử hàn băng lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Minh, nó duỗi móng vuốt to lớn đầy hàn quang của mình ra, một trảo chộp thẳng vào Lâm Minh.Dưới một trảo này, hàn băng lực trường bao phủ, bất cứ sinh linh gì ở trong lực trường này bao phủ đều bị đóng băng thân thể và linh hồn.Cho nên muốn né tránh công kích của bất tử hàn băng, cũng không phải là chuyện đơn giản gì, bởi vì tốc độ không đủ, còn cần phải chống lại công kích mang theo lực trường của bất tử hàn băng.Đồng tử Lâm Minh co rút lại, thân thể nhanh chóng lui ra phía sau, một sát na kia, toàn thân của hắn tỏa ra hỏa diễm màu đen, mang theo chân ý niết bàn trọng sinh, trực tiếp xuyên qua hàn băng lực trường.Lâm Minh chân đạp hư không, thân thể biến mất như khói xanh, luận tốc độ hắn không bằng bất tử hàn băng, cho nên hắn không chút do dự thi triển không gian pháp tắc, nhưng mà luận không gian pháp tắc, hắn dù vận dụng không gian pháp tắc tùy ý, bất tử hàn băng cũng khó bằng vào pháp tắc chấn động tìm ra vị trí của Lâm Minh.Trong tích tắc, Lâm Minh xuất hiện sau lưng bất tử hàn băng.Đầu của Lâm Minh xuất hiện chín ngôi sao lớn, hào quang chiếu sáng một vùng, quán chú vào trong người Lâm Minh, Tử Phủ Đạo Cung, Thiên Phạt Đạo Cung, Song Cực Đạo Cung, Thiên Mục Đạo Cung mở ra từng cái.Ám Long Thương quán chú lực lượng cửu tinh, moang theo đại thế đánh nát vũ trụ nện xuống.Răng rắc!Giống như cả vũ trụ giáng xuống sống lưng của bất tử hàn băng.Lưng phượng hoàng có thể mang theo thương sơn, nhưng mà một kích này của Lâm Minh nện xuống, chẳng những hàn băng lực trường vỡ nát, ngay cả băng vũ xinh đẹp cũng bị nện vỡ vụn, phiêu tán ra chung quanh,Máu tươi màu xanh da trời chảy ra từ miệng vết thương, kỳ thật đây không phải là máu tươi, mà là hàn băng chi lực tinh thuần nhất, ngưng tụ ra thiên địa linh dịch, võ giả băng hệ nếu có thể đạt được một giọng cũng xem như chí bảo.Bất tử hàn băng tức giận, nó thủ hộ thí luyện cuối cùng tầng năm không biết bao nhiêu tỷ năm, trong đó chỉ có người đánh nát nó khi hóa thành trứng băng, nhưng chưa từng có người nào có thể chính diện kích thương nó cả.Nó gào thét vang vọng, lao thẳng về phía Lâm Minh.Tạch tạch tạch!Hư không đóng băng, nát bấy!

Một đạo hào quang màu xanh thâm thúy từ trong miệng bất tử hàn băng phun ra ngoài, bay thẳng vào ngực Lâm Minh.Dù sao cũng là bất tử hàn băng trạng thái đỉnh phong nhất, năm đó nó được sáng tạo ra, nó mặc định không có khả năng bị người ta đánh bại trong tình huống đỉnh phong.Lâm Minh không có né tránh, hai đồng tử của hắn co rút lại thật nhỏ, trên con ngươi phủ đầy hoa văn phức tạp chi chít như sao trời, trong nháy mắt Tam Sinh Đồng mở ra.Tam Sinh Đồng --- vạn pháp hư không!Phối hợp với Thiên Mục Đạo Cung của Lâm Minh, chỉ trong tích tắc này, bất tử hàn băng vận dụng hàn băng pháp tắc bị Lâm Minh hiểu rõ, trong mắt Lâm Minh không có ánh sáng màu lam đẹp mắt, chỉ có vô số hàn khí tinh hoa tạo thành kết cấu pháp tắc.Toàn thân Lâm Minh có lôi hỏa chi lực bộc phát, sau lưng có hư ảnh Tà Thần Thụ cực lớn hiện ra, hai lực lượng này đụng vào nhau, năng lượng đáng sợ đục lỗ trời xanh, nghịch chuyển âm dương, nguyên khí như thủy triều.Dưới pháp tắc áp chế, tu vị chưa đủ được bù đắp, bất tử hàn băng ngưng tụ băng trụ bị Lâm Minh đánh tan.Bất tử hàn băng càng ngày càng tức giận, lao vào cận chiến với Lâm Minh.Cánh của nó sắc bén như đao, còn có lợi trảo lợi hại, không chỗ nào không phải vũ khí đáng sợ.Ầm ầm!Lại một lần va chạm chính diện, thân thể Lâm Minh bay lui ra phía sau, nhưng mà không có lâm vào hạ phong, hắn lao tới lần nữa, kịch chiến với bất tử hàn băng.Thân thể chém giết, năng lượng quyết đấu, Ám Long Thương trong tay Lâm Minh hóa thành hắc long bay múa, trên bầu trời long phượng đua tiếng.Sông băng vạn trượng chung quanh, toàn bộ không chịu nổi năng lượng phong bạo đáng sợ này, ầm ầm sụp xuống.Hàn băng như núi nện xuống mặt đất, hóa thành nước đá, tình cảnh này chẳng khác gì ngày tận thế đã tới.Xoạt!Trong vật lộn cận thân này, rốt cuộc Lâm Minh trúng một vuốt phượng hoàng đáng sợ của bất tử hàn băng, mang theo hào quang rét lạnh mười trượng cắt vào thân thể Lâm Minh.Máu tươi bay vút ra ngoài, lập tức máu tươi bị đóng băng thành băng trụ màu đỏ, thân thể Lâm Minh bay ngược ra sau như sao trời, nện thẳng vào mặt đất thật mạnh.Ầm ầm!Mặt đất đầy hàn băng xuất hiện vết rách như mạng nhện, một kích đắc thủ, trong con mắt xanh thẫm của bất tử hàn băng mang theo tự ngạo đầy nhân tính hóa, lúc này nó gào lên điên cuồng, lập tức bay thẳng tới chỗ Lâm Minh.Nhưng mà nó tiếp cận với khe nứt kia, thương mang màu đen mang theo uy thế ngập trời lao tới, quét tan tất cả.Thương mang này đánh vào ngực của bất tử hàn băng.Bất tử hàn băng kêu lên một tiếng đầy thê lương, lông vũ màu xanh da trời trên người của nó lại nhiễm máu tươi,Một kích này của Lâm Minh ngưng tụ thần lực Tam Thập Tam Thiên vào trong, hơn nữa có Đạo Cung Cửu Tinh gia trì, đã tiếp cận một kích mạnh nhất của hắn, nhưng mà vẫn không có xuyên thủng thân hình của bất tử hàn băng.Bất tử hàn băng bị hắc quang vô tận bao phủ, không ngừng lăn lộn kịch liệt trên không trung, băng vân trong phạm di ngàn dặm bị thổi ta.Mà thời điểm này Lâm Minh toàn thân đẫm máu lao ra khỏi sông băng, hắn thuấn di xuất hiện sau lưng của bất tử hàn băng, nện xuống một thương cực mạnh.Răng rắc!Một tiếng nổ tung cực lớn, lưng của bất tử hàn băng không chỉ chảy ra máu màu xanh da trời đơn giản như thế, mà xuất hiện vết rạn ti tí.Chuyện này có ý nghĩa kết cấu hàn băng pháp tắc trên thân thể của bất tử hàn băng xuất hiện kẽ nứt.Bất tử hàn băng lực lượng kinh người nhanh chóng yếu bớt.Kỳ thật tuy Lâm Minh không thể trong thời gian ngắn giết chết bất tử hàn băng, nhưng hắn vẫn có thể triền đấu với bất tử hàn băng, cũng từ ý nghĩa mà nói, trận này Lâm Minh thắng rồi.Dựa theo quy tắc thí luyện cuối cùng, thủ hộ giả tầng năm cho dù là bất tử hàn băng hay bất tử liệt diễm, sau khi chúng tiêu hao hết lực lượng sẽ biến thành trứng băng hoặc là trứng lửa.-------Chương 2142: Mở tầng thứ bảyChương 2142: Mở tầng thứ bảy.Mà trứng băng và trứng lửa chính là thời điểm chúng nó lực lượng thấp nhất.Bất tử hàn băng là đối thủ càng đánh càng yếu, kết quả trạng thái đỉnh phong nhất của nó cũng không làm gì được Lâm Minh, sau khi nó biến yếu thì càng đừng nghĩ.Cho nên Lâm Minh lại đâm một kích vào phần bụng của bất tử hàn băng, trận quyết đấu này cơ bản kết quả đã định.Phần bụng của bất tử hàn băng xuất hiện vết rạn.Bất tử hàn băng trong công kích như giông bão này, xuất hiện càng nhiều vết thương hơn trước.Một thương lại một thương, Lâm Minh liên tục công kích như mưa rào.Bất tử hàn băng dưới công kích như vũ bão này, thương thế càng ngày càng nhiều.Lông vũ bằng băng tinh không ngừng rơi xuống, huyết dịch màu xanh da trời do hàn băng tinh hoa ngưng tụ thành văng tung tóe.Oanh!Tiếng nổ xuất hiện, rốt cuộc bất tử hàn băng không chịu nổi Lâm Minh đả kích liên tục, vết rạn văng tung tóe, khí tức hàn băng tỏa ra khắp nơi, bất tử hàn băng hóa thành băng vụn rơi xuống đất.Hàn khí đáng sợ quét qua tất cả, băng phong bạo không ngừng mở rộng tạo thành vòng xoáy hàn băng, Lâm Minh thở nhẹ một hơi.Khảo nghiệm tầng thứ năm chấm dứt, bất tử hàn băng trước khi hóa thành trứng đã bị Lâm Minh đánh chết.Hơn nữa chỉ dựa vào một mình hắn.Nếu như lời của bất tử hàn băng nói, từ khi Tu La Lộ được sáng tạo cho tới bây giờ, trong lịch sử mười tỷ năm chưa từng xảy ra chuyện như thế.Khi bất tử hàn băng tử vong, sông băng bắt đầu hòa tan, từ từ rút đi, không gian thí luyện tầng năm từ từ khôi phục bộ dáng ban đầu.Vì vậy Lâm Minh nhìn qua độ hoàn thành của mình.Trên thực tế tới thời điểm hiện tại, Lâm Minh không thèm chú ý độ hoàn thành làm gì, hắn muốn đi vào tầng thứ bảy của thí luyện cuối cùng, cầm lấy toàn bộ Tu La Thiên Thư.Hắn lựa chọn phương thức khó khăn nhất tiêu diệt bất tử hàn băng, chính là vì kiểm tra đo lường thực lực của bản thân.- Độ hoàn thành 95%.Độ hoàn thành này còn cao hơn lần trước Lâm minh tiến vào thí luyện cuối cùng và giết bất tử hàn băng, cao hơn 3%.Lâm Minh suy đoán, có thể một mình tiêu diệt bất tử hàn băng đã cầm toàn bộ độ hoàn thành, nhưng mà chỉ sợ chủ nhân Tu La lộ lúc trước không ngờ tới có chuyện như thế xảy ra, không có thêm vào quy tắc nhắm vào loại tình huống như Lâm Minh.- 95%, xem ra 5% độ hoàn thành cuối cùng nằm ở tầng thứ bảy.Lâm Minh nghĩ như thế, hắn bước vào tầng thứ sáu.Tầng thứ sáu trong thí luyện cuối cùng là không gian hỗn độn, trên bầu trời, dưới đất đều có màu sắc như nhau, căn bản không phân biệt rõ ràng, chỉ có đường vân pháp tắc huyền diệu phô thiên cái địa là cảnh vật duy nhất trong tầng này.Tầng thứ sáu không có nguy hiểm gì cả, nó là một tầng ban thưởng.Lâm Minh lần trước đi towuis tầng này, ban thưởng Lâm Minh đã cầm được rồi.Lúc này Lâm Minh chỉ dùng duyên chi đếngọc mở tầng thứ bảy ra.Ầm ầm!Lâm Minh đi vào trung ương của tầng thứ sáu, mặt đất sụp xuống, hình thành một vực sâu cực lớn.Phiến vực sâu này sâu không thấy đáy, phía dưới có kết nối một vũ trụ.Trong vực sâu này còn có một khối hắc thạch điêu khắc đang lơ lửng.Điêu khắc hắc thạch này là Tu La chiến thần, ở đó có ba lỗ khảm.Bên cạnh lỗ khảm Lâm Minh đã đọc qua một lần, đó là văn tự quen thuộc:- Tam Thập Tam Thiên, Tu La truyền thừa, truyền cho nhân kiệt tuyệt thế, truyền cho người đại khí vận, truyền cho người có duyên...Toàn văn hơn một trăm chữ, nhưng nói chính là chìa khóa tầng thứ bảy - ba khối duyên chi đế ngọc.Đối với người có duyên mà nói, chính mình không cần đi tìm đế ngọc, đế ngọc sẽ chủ động đưa tới tận cửa cho ngươi, mà kẻ vô duyên, cho dù đưa đế ngọc vào trong tay của bọn họ, bọn họ cũng không có nhận ra.Lúc trước cách đây rất lâu, Lâm Minh đã sớm tập hợp đủ đế ngọc, hiện tại thời cơ thành thục, đến thời điểm mở tầng thứ bảy ra.Giờ khắc này, nỗi lòng Lâm Minh vô cùng yên lặng.Hắn chậm rãi bay tới trước pho tượng Tu la chiến thần, mang ba khối đế ngọc khảm vào.Ba khối đế ngọc này nhoại hình không khác gì nhau, nhưng ma đường vân, hoa văn trong đó lại khác nhau, dùng Lâm Minh tinh thông Tu La Thiên Đạo mà nói, ba khối đế ngọc này liên hệ với pháp tắc không biết, mà bọn chúng tuyên khắc đường vân dường như là đồ án hài hòa nhất trên đời.Hai mắt Lâm Minh nhắm lại, lẳng lặng cảm thụ liên hệ giữa điêu khắc Tu La chiến thần và ba khối đế ngọc, sau đó Lâm Minh bát đầu đặt ba khối đế ngọc và ba lỗ khảm trên điêu khắc.Ba khối đế ngọc được đặt vào trong lỗ khảm, đường vân, khe hở rất ăn khớp, một khắc này cả pho tượng sáng lên, tỏa ra hào quang đẹp mắt, nhắc lên vòng xoáy không gian.Thân thể Lâm Minh trực tiếp bị hút vào trong vòng xoáy, tràng cảnh biến hóa, sau một khắc Lâm Minh tiến vào thế giới màu xám.Từ lần trước Lâm Minh tiến vào thí luyện cuối cùng, biết được sự tồn tại của tầng bảy này, cũng biết được ba khối duyên chi đế ngọc chính là chìa khóa mở tầng thứ bảy, Lâm Minh vãn suy nghĩ, tần thứ bảy không biết có hình dáng thế nào.Trong đây sẽ có khảo nghiệm nghịch thiên, hay thuần túy là một tầng ban thưởng?Có suy nghĩ này, Lâm Minh thời điểm đạt được ba khối đế ngọc, hắn càng suy nghĩ nhiều hơn, nhưng mà bởi vì lâm Minh trong đó gặp nhiều trắc trở, đủ loại nguyên nhân khách quan, hắn mới tới bây giờ đi mở tầng thứ bảy ra.Hôm nay Lâm Minh rốt cuộc tiến vào tầng thứ bảy, hắn có thể chân chính nhìn thấy tất cả.Mà tình cảnh hiện tại làm cho Lâm Minh rung động nhiều hơn.Hắn nhìn thấy là một khu mộ địa.Đây là thế giới màu xám tinh khiết, bầu trời hỗn độn, đại địa hoang vu, cả vùng đất này xếp thành từng tòa, có ngàn vạn mộ phần.Những phần mộ này đều chỉ chiếm cứ một trượng vuông, thống nhất do nham thạch màu xám hoặc màu đen xây thành, lộ ra hương vị trang nghiêm túc mục.Lâm Minh không biết là trận pháp bảo hộ hay là người chế tạo mộ bia gia trì đặc thù, tóm lại thời gian mười tỷ năm trôi qua, những mộ bia này vẫn hoàn hảo vô khiết, chỉ có bia văn tinh xảo đang tỏa ra khí tức thuộc về thời gian thật lâu.Lâm Minh đi tới trước một mộ bia, chữ trên mộ bia dùng Thần tộc ngữ khắc thành, chỉ có rải rác mấy câu: "Hoàng Cực Thiên Bạch Hồng Tôn Giả Hiển Khao chi mộ".Mộ bia của phàm nhân bình thường sẽ khắc lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên và hình vẽ), còn khắc tên con hoặc cháu trai.Mà mộ bia này chính diện không có gì khác, chỉ có tên và danh xưng của chủ nhân mộ này.Hoàng Cực Thiên, ba chữ này hẳn là tên vũ trụ, cũng chính là một trong Tam Thập Tam Thiên.Trong ấn tượng của Lâm Minh cũng không có trí nhớ về Hoàng Cực Thiên, nhưng cũng không có gì kỳ quái, niên đại quá xa xưa, xưng hô Tam Thập Tam Thiên cải biến cũng chẳng có gì lạ, huống chi nghe nói mười tỷ năm trước, Tam Thập Tam Thiên mỗi trọng thiên vô cùng thịnh vượng phát đạt, nhưng mà bây giờ chỉ mới mở ra mười sáu trọng thiên, mười bảy trọng thiên khác vẫn còn man hoang.-------Chương 2143: Đế mộ viênChương 2143: Đế mộ viên.Bạch Hồng Tôn Giả Hiển Khao, Hiển Khao chính là tên, dòng hộ rất cổ quái, cái tên cũng cổ quái, nhưng mà với cổ nhân mười tỷ năm trước thì chỉ sợ đây là cái tên vang dội cổ kim.Về phần Bạch Hồng Tôn Giả, tự nhiên là phong hào của chủ mộ.Tôn giả là cái gì, Lâm Minh không rõ ràng, nghe ra không kém gì danh xưng Thiên Tôn, như thế xem ra không gian này có tới mấy vạn phần mộ, chẳng lẽ mỗi chủ nhân phần mộ đều là cường giả ngoài Thiên Tôn sao?Lâm Minh cảm thấy khó có thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng cả Thần Vực mới có hai ba trăm Thiên Tôn mà thôi.Thánh tộc, Hồn tộc thất trọng thiên, số lượng Thiên Tôn cũng chỉ vượt qua ngàn.So với khu vực mộ địa trước mặt chôn cất mấy vạn Thiên Tôn, cảnh này thật sự làm Lâm Minh khó tin nổi.Mặc dù nói mười tỷ năm trước là niên đại trăm tộc tranh bá, cũng là lúc thái cổ Thần tộc, Thiên tộc xưng bá Tam Thập Tam Thiên, khi đó anh tài xuất hiện lớp lớp, nhưng mà nếu như nói tùy tiện chôn cất mấy vạn Thiên Tôn, Lâm Minh cảm thấy không hợp thói thường.Lâm Minh nghĩ như thế, đằn sau mộ bia có khắc về sự tích cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ như phàm nhân.Rải rác hơn trăm chữ, sau khi Lâm Minh đọc xong, âm thầm líu lưỡi, theo miêu tả, chủ nhân mộ này là cường giả Thiên Tôn, nhưng không phải Thiên Tôn bình thường, nếu không đặt ở hiện tại, Lâm Minh căn cứ tin tức mơ hồ mà suy đoán, hẳn có thể tương đương với thượng vị Thiên Tôn.Nhưng mà thiên kiêu như vậy ở mười tỷ năm trước, kết cục cuối cùng chính là: "Thi cốt tung tích không rõ, chôn cất kiếm thay thế".Ngôi mộ này chính là kiếm chủng, căn bản không có di thể "Hiển Khao".Lâm Minh thổn thức trong lòng, kế tiếp hắn nhìn qua ngôi mộ kế tiếp --- Thiên Đính Thiên, ma phi Duyến Thuần chi mộ.Thiên Đính Thiên, lại là vũ trụ mà Lâm Minh chưa từng nghe qua, nếu như gọi tên, chỉ sợ là mười tỷ năm trước Thiên Đính Thiên cũng là một trọng vũ trụ đỉnh cấp của Tam Thập Tam Thiên a?Chủ nhân ngôi mộ là Duyến Thuần, là con gái, dựa theo mộ chí ghi khắc, nàng cũng là thiên chi kiều nữ thiên phú trác tuyệt, cả đời chói mắt, nhưng mà kết cục cuối cùng của nàng là: "Chết trận trong hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên, chôn chất vũ y khi còn sống".Tòa mộ này chỉ chôn quần áo và di vật của Duyến Thuần.Lâm Minh đi tới và quan sát, nhìn thấy rất nhiều thiên kiêu kiệt xuất thời cổ, có ít người cho thấy xuất thân, cuộc đời, bọn họ đều tới từ vũ trụ khác nhau trong Tam Thập Tam Thiên, nhưng đềulà thiên tài kiệt xuất, vương giả một đời.Thực lực của bọn họ so với Thiên Tôn hiện tại còn mạnh hơn nhiều.Nhưng mà những người này rất ít ai có thể lưu lại di thể, phần lớn là chôn cất chiến giáp, binh khí, chiến y hoặc là một ít đồ vật mà chủ nhân khi còn sống dùng qua...

Thậm chí có người chỉ lập một khối bia, làm một dấu hiệu, trong mộ không có gì cả.Trừ chuyện đó ra, những mộ chí này không chỉ một lần khắc "Hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên".Ma phi Duyến Thuần chết trận trong hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên.Vũ Thánh Hoàng Kỳ, chết trận trong hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên.Hàn Băng tiên tử Vân Mộng, chết trận trong hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên....Lâm Minh suy đoán, những người này sau khi hạo kiếp qua đi, có người chuyên môn lập phần mộ cho bọn họ, bởi vì sau hạo kiếp rất khó tìm được thi cốt của những người này, cho nên lập mộ chí và chôn cất quần áo cùng di vật làm kỷ niệm.Ý thức được điểm này, Lâm Minh cảm khái khó hiểu.Trong lịch sử vũ trụ hiện tại có thể tra gần nhất là vài tỷ năm trước, có thể dùng "Hạo kiếp" để hình dung vũ trụ đại kiếp nạn bộc phát rất nhiều lần.Mỗi lần như thế có không biết bao nhiêu cường giả bỏ mình, thậm chí các tọc loại còn bị hủy diệt.Mộ chí ghi rõ hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên, hiển nhiên còn ảnh hưởng lớn hơn cả đại kiếp nạn của Nhân tộc hiện tại nhiều lần.Mà năm đó, những cường giả tuyệt thế chết trận trong hạo kiếp, cho dù bọn họ từng phong vân một cõi, hùng bá một phương, nhưng mà sau khi chết lưu lại trên thế giới này chỉ là một ngôi mộ một thước vuông, chôn quần áo và di vật.Không có ai nhớ rõ tên của bọn họ, không có ai ngược dòng tìm hiểu cuộc đời của họ, chỉ có khối mộ bia lạnh như băng.Nghĩ tới đây Lâm Minh thổn tức.Người cường đại hơn nữa, chủng tộc cường đại hơn nữa, nếu đặt vào trong dòng sông thời gian, đều chỉ là bọt nước mà thôi, thời điểm nó tỏa sáng huy hoàng, nhưng thời điểm kết thúc sẽ biến mất trong dòng sông lịch sử, cái gì cũng không lưu lại.Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều võ giả không cam lòng hóa thành bụi đất, bọn họ không ngừng leo lên, đi tìm vĩnh sinh, nhưng cuối cùng không ai thành công.- Có lẽ hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên chính là một hồi đại chiến bộc phát mười tỷ năm trước, trận đại chiến kia làm cho thái cổ Thần tộc hưng thịnh xuống dốc, sau đại chiến, chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tác Thánh Điển biến mất, bọn họ chỉ lưu lại nơi truyền thừa, Tu Lộ và nguyên mộng vũ trụ.

Những phần mộ này là do chủ nhân Tu La Lộ lập ra sao?Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra suy nghĩ này, không có đi suy nghĩ nữa, hắn căn bản không thể chứng thực.Hắn đi vào sâu trong mộ địa, ở đây có mây mù màu xám nhạt, khi Lâm Minh tiến vào, mây mù từ từ tán đi, nhìn thấy điểm cuối của mộ địa.Đây là một vách núi lớn.Mà dưới vách núi này không phải vực sâu vạn trượng, mà là tinh không vô tận.Loại cảm giác này giống như cổ đại lục xâm nhập vào sâu trong tinh không, sau đó đứt gãy ở nơi này.Lâm Minh đứng bên bờ vực nhìn qua hàng tỉ ngôi sao lập lòe phía chân trời, tịch mịch và cô độc, chúng giống như đã tồn tại cực lâu rồi, hơn nữa sẽ tiếp tục tồn tại.Mà trong tinh không, ở một nơi cách Lâm Minh không biết bao xa, ở đó có một đài cao màu trắng cực lớn, nhìn thấy đài cao này, tinh thần Lâm Minh chấn động.Đài cao màu trắng này giống như ngôi sao cực lớn, từ trên xuống dưới nó có hình như mũi khoan, sườn dốc đài cao này có bậc thang, tổng cộng ba mươi ba bậc.- Phong Thần Đài!Đồng tử Lâm Minh co rút lại, năm đó Lâm Minh tham gia bán két Thần Vực đệ nhất hội võ, địa điểm khảo hạch chính là Phong Thần Đài.Mà Phong Thần Đài này chính là Hạo Vũ Thiên Tôn chế tạo hàng phỏng chế, lúc ấy hắn ngoài ý muốn đạt được một khối mảnh vỡ Phong Thài Đài của Phong Thần Thiên Tôn chế tạo, Hạo Vũ Thiên Tôn từ cái mảnh vỡ này dung nhập vào trong phỏng chế phẩm, làm cho Phong Thần Đài ia có được một tia linh tính của thượng cổ Phong Thần Đài.Nhưng mà kỳ thật ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Phong Thần Thiên Tôn làm "Nguyên bản" phong Thần Đài cũng chỉ là hàng phỏng chế.Nếu như Lâm Minh đoán không sai, Phong Thần Thiên Tôn năm đó tham gia khảo hạch cuối cùng ở Tu La Lộ, ở tầng thứ tư tiến vào tầng thứ năm, hắn gặp khảo nghiệm là Phong Thần Đài.Mà Phong Thần Đài này còn mạnh hơn Phong Thần Đài mà Lâm Minh nhìn thấy thật lớn.Phong Thần Đài trước mặ này cho dù chỉ tỏa khí tức ra thôi, năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong đó vẫn làm Lâm Minh hãi hùng khiếp vía, khó có thể thừa nhận được.-------Chương 2144: Thủ hộ giảChương 2144: Thủ hộ giả.Có lẽ Phong Thần Đài bày ra ở tầng thứ tư chỉ là hình chiếu của Phong Thần Đài chính thức.Thậm chí Phong Thần Đài căn bản không gọi là Phong Thần Đài, nó có lẽ có tên khác, cái tên Phong Thần Đài là gọi theo tên Phong Thần Thiên Tôn mà thôi.Lâm Minh nghĩ như thế, thân thể hắn bay chậm lên trên trời, hắn cẩn thận từng chút, bay vào Phong Thần Đài sâu trong tinh không kia.Mà thời điểm hắn bay mấy trăm dặm, tốc độ của hắn chậm lại, hắn nhìn vào sâu trong Phong Thần Đài, trong mắt hiện ra một tia kinh dị.Trên đỉnh Phong Thần Đài có người.Còn không phải một người, mà là hai người.

Tuy cách cực xa, nhưng chỉ nhìn thấy hai bóng trắng mơ hồ, nhưng mà cảm giác Lâm Minh quét qua lại nhìn rõ dung mạo của bọn họ.Hai người này mặc trường bào màu trắng, dung mạo già nua, mặt tươi cười, dường như đang chờ hắn tới.Thân hình Lâm Minh dừng một chút, hơi do dự, sau đó hắn bay thẳng về phía hai người này.

Lâm Minh nhìn ra xa xa, quan sát hai người nay, kỳ thật trong thí luyện cuối cùng, Lâm Minh không chỉ một lần nhìn thấy loại người như giám khảo, ví dụ như hắc sắc Tu La, ví dụ như hư ảnh chủ nhân Tu La lộ luận đạo với Lâm Minh.Nhưng mà những người kia chỉ là cường giả lưu lại một sợi thần thức, cũng không phải chân thân.Nhưng mà hai người trước mặt trên Phong Thần Đài này, Lâm Minh cảm thấy hai người này chính là người sống sờ sờ.Chuyện này làm cho Lâm Minh cảm thấy kinh ngạc.Hai người này có quan hệ gì với chủ nhân Tu La Lộ chứ?

Dùng niên đại sinh hoạt của chủ nhân Tu La Lộ, không có người nào có thể sống lâu như thế mà không chế.Phong Thần Đài cách Lâm Minh chừng mấy ngàn dặm, Lâm Minh bay qua phiến hư không nay, đạp vào Phong Thần Đài, đây chính là đỉnh đải nhỏ nhất của Phong Thần Đài, nhưng mà nó cũng có phương viên mấy trăm dặm.Hai người này đứng cách Lâm Minh chừng mười trượng, sắc mặt bọn họ hiền lành, mặt tươi cười, rất khó phân biệt được chủng tộc của bọn họ.- Vãn bối bái kiến tiền bối.Lâm Minh cung kính thi lễ, hắn phát hiện hai người này dung mạo tương tự kinh người, giống như huynh đệ sinh đôi vậy.Hai người không nói lời nào, chỉ nhìn qua Lâm Minh, thỏa mãn gật đầu.- Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?Lâm Minh ngẩng đầu lên, hắn có quá nhiều chuyện cần hỏi, nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.- Ta gọi là Triệt, chỉ có một chữ!Một lão giả vuốt râu nói ra.- Mặc!Lão giả khác cũng lên tiếng.Lâm Minh phát hiện hai người này vẫn có chút khác nhau, lão giả tên là Triệt này con mắt màu xanh da trời, giống như dòng suối thanh tịnh,Mà lão giả Mặc có con mắt màu đen.Dường như tên của bọn họ chính là màu sắc của đôi mắt.Làm cho Lâm Minh kỳ dị chính là hai người này không ngờ lớn tuổi như thế, ánh mắt lại sáng ngời như hài đồng, thật sự làm cho người ta hiếu kỳ.Lâm Minh hiếu kỳ rốt cuộc hai người này có cảnh giới gì, từ diện mạo bề ngoài mà nhìn, hai người này không giống người bình thường.- Vãn bối mạo muội hỏi một câu, không biết hai vị tiền bối ở chỗ này sao?Lâm Minh hỏi.- Chúng ta là...

Thí luyện cuối cùng, cũng chính là thủ hộ giả Tu La Lộ.- Thủ hộ giả?

Tiền bối thủ hộ ở đây bao lâu rồi?Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, kỳ thật lúc trước hắn có suy đoán, nhưng mà cảm thấy thí luyện cuối cùng này niên đại quá xa xưa, muốn thủ hộ thí luyện cuối cùng cho tới bây giờ, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.- Thủ hộ sáu trăm triệu năm, cụ thể thì nhớ không rõ.Triệt cười tủm tỉm nói ra, Lâm Minh nghe xong nội tâm chấn động mạnh, sáu trăm triệu năm, Chân Thần có thể sống lâu như thế không?Lâm Minh không biết Chân Thần đỉnh cấp có thể sống bao lâu, nói như vậy, sau khi đột phá một cảnh giới, thọ nguyên sẽ tăng lên gấp ba, nếu Thiên Tôn tăng lên Chân Thần cũng là như thế, như vậy Chân Thần có thể sống chừng ba bốn trăm triệu năm, sáu trăm triệu năm là khó tưởng tượng nổi rồi.- Tộc của ta vốn có tuổi thọ rất dài, hơn nữa chúng ta có phương pháp kéo dài duyên thọ, đại đa số thời gian chúng ta đều ngủ say, hoặc là vượt qua trong thời gian kết giới...Triệt nhìn ra nghi hoặc trong lòng của Lâm Minh, giải thích như thế vẫn làm Lâm Minh cảm thấy kinh hãi, Nhân tộc Tam Sinh lão nhân cũng có phương pháp kéo dài duyên thọ, nhưng mà hắn sống tới ba trăm triệu năm thì di chứng thể hiện ra, tuy hắn còn sống nhưng mà toàn thân đầy tử khí, gần như có cảm giác mục nát, tuyệt đối không có tinh thần quắc thước như hai người này.- Nói cho đúng, chúng ta là Điện Linh nhất tộc, thế gian vạn vật, tất cả đều có linh, tộc của ta chính là vạn vật chi linh biến thành, tuổi thọ của chúng ta không nên so với Nhân tộc, cho dù thái cổ Thần tộc cũng không sống lâu hơn chúng ta đâu, hơn nữa thời gian kết giới và một ít phương pháp kéo dài duyên thọ, tộc của ta có thể sống hơn một tỷ năm...- Về phần thủ hộ Tu La lộ và thí luyện cuối cùng, đây là sứ mạng của tộc ta, chúng ta đời đời kiếp kiếp thủ hộ ở đây mười tỷ năm rồi.Triệt chậm rãi nói ra, nói bí tân của Điện Linh nhất tộc, tuy hắn giải thích đại khái vì cái gì bọn họ thủ họ thí luyện cuối cùng đến bây giờ, nhưng mà Lâm Minh vẫn cảm thấy kinh hãi khó hiểu, thời gian mười tỷ năm quá xa xưa, thời gian này trải qua mấy lần thiên địa hạo kiếp, càng có nhiều chủng tộc hưng thịnh, cường đại, bị diệt, về phần những tông môn, vương triều hưng suy càng nhiều vô số kể.Cụ thể chính là Điện Linh nhất tộc, đã tồn tại mười tỷ năm, hơn mười tỷ năm qua vẫn thực hiện sứ mệnh của mình, chuyện này làm Lâm Minh kinh hãi.- Điệ Linh...

Vãn bối năm đó đã từng gặp qua...Lâm Minh nhớ tới lúc ở thượng cổ phượng tộc gặp được điện linh, nhưng mà điện linh này không có mạnh mẽ như hai lão gia trước mặt.- Ha ha, tiểu bối ngươi rất không tồi, mấy ngàn năm trước tại đại hoang Đế Khắc Thạch, ta đã thấy chữ khắc của ngươi.Lần này là Mặc nói chuyện, giọng của hắn khàn khàn, Lâm Minh nghe xong chấn động.- Đế Khắc Thạch?Đương nhiên hắn nhớ rõ, hắn lúc mới tới Tu La Lộ tham gia thí luyện, lúc ở đại hoang gặp được Tiểu Ma Tiên và Độc Vũ Yêu Vương, ba người cùng đi khắc chữ trên Đế Khắc Thạch, hắn và Tiểu ma Tiên đều hoàn mỹ thông qua nhiệm vụ khắc chữ, dường như một tỷ năm qua, có thể khắc chữ hoàn mỹ cũng không có mấy người.

Không ngờ lúc đó hai người này đã chú ý tới mình, làm cho Lâm Minh kinh dị chính là khi đó hắn khác với hiện tại thật lớn, vậy mà hai người liếc cái đã nhận ra?- Hai vị tiền bối làm sao nhận ra vãn bối?Trong lòng Lâm Minh nghiêm túc, chuyện như thế này hắn phải làm rõ ràng, nếu không lúc đó bị Tạo Hóa Thánh Hoàng nhận ra, hắn sẽ phải chết không nghi ngờ.- Bởi vì đế ngọc...

Còn có Tu La pháp tắc trong người của ngươi.Mặc chỉ vào bụng của Lâm Minh, cười nói:- Ngươi dường như trải qua chuyện gì đó, cho nên ngươi thoát thai hoán cốt sinh ra biến hóa, không cẩn thận phân biệt, hai chúng ta đúng là không nhận ra ngươi rồi, nhưng mà ngươi mang theo đế ngọc và Tu La pháp tắc sẽ không nhận sai, thiên hạ này không có chuyện trùng hợp như thế.-------Chương 2145: Bí mật (1)Chương 2145: Bí mật. (1)Mặc nói như thế, Lâm Minh thở ra một hơi, xem ra sau khi mình thoát thai hoán cốt còn không có sơ hở rõ ràng, đế ngọc và Tu La pháp tắc là thứ Tạo Hóa Thánh Hoàng không nhìn thấu.- Đến đây đi, hài tử, ta mang ngươi lấy thứ cần lấy.Triệt nói như thế, lại vẫy tay với Lâm Minh, bọn họ bước ra khỏi Phong Thần Đài, tiến vào sâu trong hư không.Ba người cũng không bay đi rất xa, bọn họ đi vào phiến hư không, Triệt vươn tay ra vẽ lên hư không một cái, tinh không bị xé rách, từ đó bay ra một bản sách cổ thanh đồng.Trên bìa sách cổ thanh đồng này dùng chữ Thần tộc cổ xưa, trên đó ghi mấy chữ --- Tu La Thiên Thư quyển ba!Nhìn thấy sách cổ này, Lâm Minh mừng rỡ trong lòng, đây là thứ hắn muốn tìm, chính là Tu La Thiên Thư khí chi thư!Tập hợp đủ tinh khí thần, Lâm Minh nhận được cả bộ Tu La Thiên Thư.Mà chuyện này còn chưa tính, Mặc còn mở hư không ra, từ trong khe nứt không gian xuất ra một cái quan tài cổ, còn có một kiện áo giáp màu đen.Quan tài này phong cách trang nghiêm cổ xưa, mặc ngoài còn có tầng tầng xiềng xích quấn quanh, Lâm Minh chỉ nhìn một cái là đoán được bên trong có cái gì.Nhất định là phân thân năng lượng đối ứng với Tu La Thiên Thư quyển ba.Sau khi luyện hóa phân thân này, cho dù tập hợp đủ ba phân thân, nếu như tu vị của ba đại phân thân có thể đại thành sẽ dung hợp thành duy nhất, Lâm Minh tu hành Tu La Thiên Đạo cũng bước vào cảnh giới mới.Về phần áo giáp, Lâm Minh có thể cảm giác rõ ràng, dường như áo giáp này và huyết mạch toàn thân của hắn có hô ứng với nhau.Xoạt!Lâm Minh rút Ám Long Thương ra, đối ứng với bộ áo giáp màu đen này, phát hiện cả hai dường như cộng minh nhẹ nhàng, chúng chính là một bộ.- Ám Long Khải, có thể bám vào toàn thân của ngươi, trừ giúp ngươi có phòng ngự kinh người ra, còn có thể trực tiếp tăng cường lực lượng của ngươi, nếu ngươi luyện hóa nó, lại kết hợp với Ám Long Thương có thể phát huy ra sức chiến đấu cường đại hơn.Mặc chậm rãi giải thích, giao Ám Long Khải giao cho Lâm Minh, Lâm Minh tiếp áo giáp, trịnh trọng thi lễ:- Cảm tạ tiền bối.- Ha ha, không cần cảm ơn ta, đây là tôn chủ năm đó lưu lại, chúng ta chỉ thủ hộ mà thôi.Lâm Minh biết rõ tôn chủ mà Mặc nói chính là chủ nhân Tu La Lộ.Về phần chủ nhân Tu La lộ, Lâm Minh muốn biết quá nhiều, hắn hỏi:- Vãn bối có một vài vấn đề, không biết nên hỏi hay không...- Hỏi đi!Triệt nói ra.Lâm Minh hít sâu một hơi, nói:- Vãn bối muốn biết, mười tỷ năm trước, chủ nhân Tu La Lộ phong vân một cõi, hiện tại có tồn tại trên thế gian không?

Nếu tồn tại, tiền bối đang ở nơi nào, thái cổ Thần tộc dường như là chủng tộc của tiền bối a?

Chủng tộc bị diệt...

Tiền bối hắn...Lâm Minh tới nơi này thì dừng lại, hắn cảm giác mình hỏi có phần vô lễ, nhưng mà hắn đúng là nghi hoặc, hắn vẫn dự cảm chủ nhân Tu La Lộ vẫn chưa chết, thế nhưng mà thái cổ Thần tộc bị diệt, chủ nhân Tu La Lộ vì cái gì không quan tâm tới chứ?Hắn cứ như vậy trơ mắt nhìn chủng tộc của mình càng ngày càng suy sụp, thẳng tới khi hủy diệt sao?- Tôn chủ đại nhân hắn...Triệt nói tới đây thì than nhẹ một tiếng, nói:- Có chút chuyện không hề đơn giản như ngươi nhìn đâu, tôn chủ đại nhân có nỗi khổ tâm...Triệt cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh vẫn nghe ra ý ngoài lời, chủ nhân Tu La Lộ chỉ sợ vẫn còn tại thế.Những năm này hắn đi chỗ nào?Nhân vật đáng sợ như thế, nếu hắn cứ lánh đời trong vũ trụ suốt mười tỷ năm, Lâm Minh cảm giác không thể tưởng tượng nổi.Trong mười tỷ năm này hắn không lưu lại một tia dấu vết sao?Trong vũ trụ trải qua không biết bao nhiêu lần hưng suy, trong đó có liên quan tới gia tộc chủ nhân Tu La Lộ, tông môn, chủng tộc, vì sao hắn làm như không thấy?Hơn nữa..

Thọ nguyên của hắn kéo dài như vậy, tại sao còn vội vã lưu lại truyền thừa?

Tu La Lộ này, thậm chí là người sáng tác Thánh Điển cũng lưu lại nguyên mộng vũ trụ, sự tồn tại của chúng có ý nghĩa gì?- Năm đó Tu La tiền bối sáng lập nên Tu La Lộ, chỉ vì chọn một truyền nhân sao?Lâm Minh cảm giác chủ nhân Tu La Lộ sáng tạo thế giới hùng vĩ như thế, chỉ vì chọn ra một truyền nhân thì hơi gượng ép rồi.- Tu La lộ là một nước cờ của tôn chủ đại nhân, cụ thể thời điểm cần biết thì ngươi sẽ tự biết, mà thời điểm không biết thì ngươi hỏi cũng vô dụng...Mặc trả lời thản nhiên, không có trả lời vấn đề của Lâm Minh.Lâm Minh hơi do dự một chút, vẫn mở miệng hỏi:- Không biết tiền bối nói vãn bối "Thời điểm cần biết" là lúc nào?- Thời điểm ngươi cần biết thì chính là lúc ngươi nắm giữ vận mệnh của mình, từ quân cờ trở thành người đánh cờ.Triệt ý vị thâm trường nói ra, Lâm Minh hít sâu một hơi, khống chế vận mệnh của mình, trở thành người đánh cờ!Con đường mình đi còn rất dài a.Nhìn thấy biểu lộ của Lâm minh, Mặc cười cười, nói:- Ngươi không nên tự xem nhẹ bản thân mình, có thể trở thành quân cờ đã là khó lường rồi, trong vũ trụ Tam Thập Tam Thiên này quá khổng lồ, nhưng mà bàn cờ có bao nhiêu quân cờ chứ?

Mỗi người có thể trở thành quân cờ đều là nhân kiệt tuyệt thế, mà đa số người trong đó còn không tính là quân cờ, bọn họ chỉ xem như bụi bậm trên bàn cờ mà thôi.- Ngươi có số mệnh kinh người, là người duy nhất trong mười tỷ năm qua hoàn thành thí luyện cuối cùng với độ hoàn thành là 100%, cũng là người thứ hai tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, tiền đồ của ngươi không thể tưởng tượng nổi.- Người thứ hai?

Người đầu tiên là ai?Lâm Minh ngạc nhiên hỏi.Mặc nói:- Tôn chủ tin tưởng trên thế gan này có "Duyên", nó là tổng hợp thể hiện của số mệnh, nhân quả, duyên chi đế ngọc chỉ nhìn duyên phận, người có duyên, đế ngọc sẽ chủ động lọt vào trong tay của hắn, người đầu tiên có đủ duyên chi đé ngọc là vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Phong Thần Thiên Tôn.- Phong Thần Thiên Tôn!Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, là tiền nhân vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, dùng vũ lực một người cứu vớt cả Thần Vực, không nghĩ tới hắn là người đầu tiên tập hợp đủ duyên chi đế ngọc.Chẳng trách Phong Thần Thiên Tôn chế tạo ra Phong Thần Thài, bởi vì hắn chân chính nhìn thấy bản thể của Phong Thần Đài.Đây chính là Phong Thần Đài...Lâm Minh nhìn qua Phong Thần Đài cách đó không xa, hắn càng ngày càng cảm giác Phong Thần Đài không chỉ là kiện thần khí bình thường, nó đặt ở tầng thứ bảy thí luyện cuối cùng này, dường như nó trấn trụ duyên phận của Tu La pháp tắc, ẩn ẩn hội tụ thiên địa đại thế.Phong Thần Đài đặt ở đây có thâm ý gì sao?Lâm Minh không có hỏi nhiều, hắn biết rõ hắn còn chưa trở thành "Người đánh cờ", những chuyện thế này hắn không còn làm quân cờ thì sẽ biết thôi.Hắn chỉ hỏi:- Hai vị tiền bối, Phong Thần Thiên Tôn năm đó cũng tu luyện Tu La Thiên Đạo sao?

Hắn cũng nhận được phân thân Tu La Thiên Đạo năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu lại?-------Chương 2146: Bí mật (2)Chương 2146: Bí mật. (2)Triệt gật đầu, nói:- Đã từng tu luyện, nhưng mà chiều sâu tu luyện không bằng ngươi, ngươi là người lĩnh hội Tu La Thiên Đạo sâu nhất trong mười tỷ năm qua...

Về phần ba đại phân thân, năm đó tôn chủ luyện chế không chỉ một bộ.Triệt nói thế càng hợp tình hợp lý, trong mười tỷ nam qua, chắc chắn có người đạt được tiêu chuẩn mà chủ nhân Tu La Lộ thiết lập, cầm được cơ duyên thuộc về mình.Về phần Phong Thần Thiên Tôn lưu lại truyền thừa, Lâm Minh lúc ấy chỉ đạt được tàn phiến Phong Thần Đại Pháp, cũng không tìm được pháp tắc Tu La Thiên Đạo, chuyện này không có kỳ quái, công pháp của lâm minh cũng không phải đều có quan hệ với Tu La Thiên Đạo, kỳ thật muốn dung hợp cải tạo pháp tắc Tu La Thiên Đạo, biến thành công pháp thích hợp với bản thân mình là quá khó khăn.- Hai vị tiền bối cũng biết chuyện năm đó của Phong Thần Thiên Tôn sao?

Ví dụ như...

Đại kiếp nạn Nhân tộc vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước...Lâm Minh lại hỏi, Phong Thần Thiên Tôn đã tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, vẫn vẫn lạc trong đại kiếp nạn ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, chuyện này khiến Lâm Minh cảm khái.Nhân vật có đại khí vận gia thân như thế, vì sao vẫn không thể thắng Thánh tộc?Nhắc tới Phong Thần Thiên Tôn và chuyện đại kiếp nạn Nhân tộc ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, biểu lộ của Triệt và Mặc đầy kính ý.Mặc nói:- Phong Thần là một nhân kiệt khó lường, hắn vượt qua loạn thế đại kiếp nạn, hơn nữa tu vị bản thân đạt tới thượng vị Chân Thần, một khi hắn đột phá Chân Thần, thậm chí có khả năng trở thành nhân vật giống như tôn chủ đại nhân.Câu đầu tiên của Mặc chính là đánh giá Phong Thần Thiên Tôn cực cao, vào thời đại thái cổ, thượng vị Chân Thần cũng như phượng mao lân giác, nhưng mà tích lũy theo thời gian cũng có số lượng khả quan.Nhưng mà những thượng vị Chân Thần này cuối cùng vẫn không thể đột phá gông cùm Chân Thần, mà Mặc dùng có khả năng đột phá Chân Thần để hình dung Phong Thần Thiên Tôn, đây tuyệt đối là đánh giá đáng sợ.- Đáng tiếc, lần đó vốn là đại kiếp nạn lịch lãm rèn luyện Phong Thần Thiên Tôn, loại có ngoài ý muốn xảy ra, Thánh tộc Thánh Hoàng và thâm uyên ác ma Hoang liên thủ, năm đó Hoang còn khủng bố hơn Hoang hiện tại nhiều, tuy Phong Thần cường đại, nhưng mà đối mặt với nhiều Thánh tộc Chân Thần và Hoang, hắn vẫn khó chèo chống như trước.- Kỳ thật năm đó Phong Thần Thiên Tôn vãn có đường lui, chính là buông tha Nhân tộc rời khỏi một mình, rời khỏi Thần Vực, tiến về Tu la Lộ hoặc là thế giới khác, dùng thực lực của Phong Thần lúc đó, Thánh tộc rất khó làm gì được hắn, nhưng mà hắn lựa chọn chiến vì Nhân tộc, cuối cùng hắn liên hợp rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc, thiêu đốt tính mạng phong ấn linh hồn của Hoang, cùng trấn giết Chân Thần của Thánh tộc...Mặc buồn bả nói ra đoạn lịch sử này, hắn miêu tả cực kỳ giản lược, nhưng mà Lâm Minh vẫn có thể tưởng tượng trận chiến ba tỷ sáu trăm triệu năm trước rất thảm khốc, Phong Thần Thiên Tôn hi sinh vì Nhân tộc, trong lòng Lâm Minh sinh ra kính ý thật sâu.Truyền nhân của Nhân tộc chính là nhờ vào Phong Thần Thiên Tôn, Hỗn Nguyên Thiên Tôn những nhân vật này, còn có rất nhiều Thiên Tôn Nhân tộc dùng máu của mình ghi lại lịch sử này...Nếu không có bọn họ, Lâm Minh không có khả năng trưởng thành, cho dù đạt được ma phương, sau khi hắn phi thăng Thần Vực, lại phát hiện Nhân tộc đã suy vong, chỉ còn lại một ít phàm nhân kéo dài hơi tàn, như vậy Lâm Minh đi đâu tìm kiếm truyền thừa và tài nguyên đây?Yên lặng ghi nhớ trong lòng, Lâm Minh đang nghĩ lại cái gì đó, đột nhiên trong đầu sinh ra linh quang.Vừa rồi Mặc nói là...- Phong Thần Thiên Tôn liên hợp rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc lại cùng một chỗ, thiêu đốt tính mạng chi hỏa phong ấn linh hồn của Hoang, cùng trấn giết Chân Thần Thánh tộc.Phong ấn linh hồn Hoang?Đột nhiên Lâm Minh nhớ tới năm đó ở dưới đất viễn cổ đế đô, ở Phong Thần đại trận thần bí mà ẩn nấp kia.Lúc trước nếu như không phải có con cá, Lâm Minh căn bản không có khả năng tìm ra trận pháp này.Thương Thiên Cổ Ấn, Phong Thần đại trận phong ấn chính là linh hồn của Hoang?Vốn Lâm Minh nhìn thấy cổ trận kia đã kỳ quái, Phong Thần Thiên Tôn là nhân vật bực nào, hắn phong ấn uy lực mạnh bao nhiêu?Hơn nữa Thương Thiên Cổ Ấn trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, có thứ gì bị phong ấn trong ba tỷ sáu trăm triệu năm vẫn còn sống đây?Mà khi nghe khẩu khí của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, ngay cả khí linh như nó còn phải sử dụng các loại bí pháp kéo dài sinh mạng.Nếu như nó phong ấn là đồ vật có sinh mệnh lực cường đại tới mức khó có thể tưởng tượng, thọ nguyên dài như thế cũng chỉ có thâm uyên ác ma Hoang mà thôi, tất cả đã được giải thích!Nghĩ tới đây, Lâm Minh nội tâm chấn động mạnh.Hoang mất đi linh hồn, chỉ còn lại viên thịt bản năng thôn phệ, hơn nữa Tạo Hóa Thánh Hoàng có Hồng Mông linh châu, tự nhiên có thể tùy ý xâm lược.Nếu như mình nghĩ biện pháp khống chế linh hồn của Hoang, kết quả sẽ như thế nào?Triệt và Mặc nói tới chỗ này, trong lúc vô tình mang cho Lâm Minh tình báo giá trị lớn lao.Vì xác nhận điểm này, Lâm Minh hỏi:- Hai vị tiền bối đã hiểu rõ trận chiến ấy, như vậy phải chăng vũ khí mà Phong Thần Thiên Tôn sử dụng chính là Thương Thiên Cổ Ấn đúng không?

Phong Thần Thiên Tôn phong ấn linh hồn Hoang, chính là dùng linh bảo này?- Thương Thiên Cổ Ấn a!Mặc trầm ngâm một chút, nói:- Thương Thiên Cổ Ẩn và Phong Thần Đài chính là Phong Thần Thiên Tôn dùng tài liệu tìm được trong thí luyện cuối cùng tạo thành, năm đó hai món đồ vật này là pháp bảo trọng yếu nhất của Phong Thần Thiên Tôn, nhưng mà về sau Phong Thần Đài trong đại kiếp nạn Nhân tộc bị đánh nát, mà Phong Thần Thiên Tôn phong ấn linh hồn Hoang chính là dặ vào Thương Thiên Cổ Ấn...Mặc và Triệt hai người dường như cực kỳ hiểu Phong Thần Thiên Tôn, đại khái cũng bởi vì Phong Thần Thiên Tôn là người đầu tiên tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, tất cả chuyện của hắn đều được thủ hộ giả Tu La Lộ chú ý tới.Lời của hai lão giả này đã bỏ đi một tia nghi kỵ cuối cùng của Lâm Minh, hắn cần phải nhanh chóng xử lý linh hồn Hoang.Nhưng mà linh hồn Hoang trải qua trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, cũng cực kỳ khó đối phó, Lâm Minh đánh giá cảnh giới của mình hiện tại chỉ sợ còn chưa đủ.Hắn cần phải tăng tu vị lên.Hắn không biết khí linh Thương Thiên Cổ Ấn còn bao nhiêu thọ nguyên, một kiện vô thượng linh bảo, bản thể của nó có thể tồn tại mười tỷ năm, nhưng mà khí linh không cách nào sống lâu như thế, về tính chất nó đã là sinh mạng.Ví dụ như Ám Long Thương và Ám Long Khải trong tay Lâm Minh, khí linh của chúng đã chết đi rồi.- Có vấn đề gì sao?Hai người mỉm cười nhìn qua Lâm Minh.Lâm Minh nghĩ một chút, nói:- Vãn bối có hai vấn đề, đầu tiên là về Thánh Điển, hai vị tiền bối có biết bộ truyền thừa này không?- Thánh Điển!-------Chương 2147: Tử tạp chi mêChương 2147: Tử tạp chi mê.Mặc và Triệt hai người dường như lâm vào trong hồi ức, nói:- Người sáng tác Thánh Điển năm đó chính là Bất Hủ Quân Vương, hắn là đối thủ của tôn chủ đại nhân, về sau tôn chủ đại nhân dùng chênh lệch nhỏ bé đánh bại hắn, về sau nữa hai người trở thành bằng hữu...Hai người nói tới lịch sử mười tỷ năm trước, đối với lịch sử này bọn họ miêu tả rất đơn giản, nhưng mà Lâm Minh lại biết ở trong đó có liên quan tới rất nhiều che giấu.- Bất Hủ Quân Vương còn trên thế gian không?Lâm Minh hỏi.Hai người lắc đầu, nói:- Chúng ta chỉ là người thủ hộ của tôn chủ đại nhân, đối với Bất Hủ Quân Vương không hiểu nhiều.- Hai vị tiền bối cũng biết, trong những người quan hệ mật thiết với Bất Hủ Quân Vương, phải chăng có một nữ tử tuyệt thế, thiên phú của nàng cực cao, hơn nữa còn tinh thông sinh tử pháp tắc?Đây mới là chuyện Lâm Minh muốn biết nhất, năm đó ở Tu La bí cảnh, trước gương hàn băng, Lâm Minh nhìn thấy một nữ tử tuyệt thế lớn lên giống Thánh Mỹ như đúc, nàng cũng là đối thủ của Lâm Minh trong trận chiến cuối cùng.Lâm Minh rất muốn biết, nàng và Thánh Mỹ có quan hệ gì?Nhưng mà vấn đề này Lâm Minh không có đáp án, hai người lắc đầu lần nữa, hiển nhiên là không hiểu nhiều về chuyện của Bất Hủ Quân Vương mười tỷ năm trước.Trong nội tâm Lâm Minh thất vọng, trực giác hắn cảm thấy bí mật này có liên quan lớn tới bí mật của Thánh Mỹ.Lâm Minh lại nói:- Một vấn đề sau cùng, hai vị tiền bối phải chẳng biết rõ vĩnh sinh chi thạch, hông mông linh châu, còn có một tấm tập phiến màu tím, ba kiện thần khí này hay koong?Ba kiện thần khí vẫn là nghi vấn trong lòng Lâm Minh, mà kiện thần khí cuối cùng chính là tử tạp, Lâm Minh rất muốn biết tung tích của nó.- Ba kiện thần khí...Nghe được Lâm Minh nhắc tới ba kiện thần khí, hai người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt ý vị thâm trường.Ba kiện thần khí này là đồ vật bí ẩn nhất vũ trụ, chúng đã tồn tại từ rất sớm rất sớm trước kia, trước khi tôn chủ sinh ra đã có lưu truyền truyền thuyết về chúng, chúng không có cùng tên, tên đối với chúng mà nói không có ý nghĩa.- Tôn chủ đại nhân cho rằng, ba kiện thần khí này là vũ trụ kỷ nguyên trước lưu lại, có thể là đại thế giới chưa trưởng thành, nhưng có thể là sau khi vũ trụ kỷ nguyên trước sụp đổ mà hình thành...- Vũ trụ kỷ nguyên?Trong nội tâm Lâm Minh giật mình, từ ngữ này hắn lần đầu nghe thấy.- Tôn chủ cho rằng, Tam Thập Tam Thiên vũ trụ cũng tồn tại sinh sinh diệt diệt, Tam Thập Tam Thiên vũ trụ của chúng ta hiện tại là từ không đã có, là hình thành trong bộc phát, mà những vũ trụ trước khi bộc phát có lẽ là một siêu cấp vũ trụ trước, có lẽ nó cũng có Tam Thập Tam Thiên, có lẽ ba Tam Thập Lục Thiên, có lẽ là một trọng thiên, không ai nói rõ thiên đạo pháp tắc khi đó...- Tôn chủ đại nhân nói rằng vũ trụ từ khi ra đời, phát triển tới khi hủy diệt là một quá trình, gọi là một kỷ nguyên.- Ba kiện thần khí theo thứ tự là tinh khí thần ngưng tụ thành, như vậy đối ứng với vũ trụ chính là vật chất, năng lượng, thiên đạo pháp tắc, tôn chủ suy đoán ba kiện vô thượng thần khí kia là sau khi siêu cấp vũ trụ hủy diệt, trong chúng nó ẩn chứa vật chất, năng lượng, thiên đạo pháp tắc ngưng tụ mà thành, sự tồn tại của chúng cực kỳ thần bí, tôn chủ đại nhân cũng từng đạt được một kiện trong đó, cũng chính là tử tạp trong miệng ngươi nói.Nghe hai người nói thế, trong nội tâm Lâm Minh chấn động, chủ nhân Tu la Lộ từng đạt được tử tạp!Kỳ thật hắn cũng có cùng loại suy đoán, thậm chí hắn hoài nghi chủ nhân Tu La lộ dùng tử tạp làm căn cơ sáng tạo ra nơi này.- Tử tạp vẫn còn trong tay Tu la tiền bối chứ?- Đã từng!Mặc lắc đầu, nói:- Về sau không có!- Chuyện này...Lâm Minh kinh ngạc, nói:- Chẳng lẽ có người nào đó đánh cắp tử tạp trong tay Tu La tiền bối sao?

Hoặc là Tu La tiền bối tặng tử tạp cho người khác?Thần khí trân quý như thế, tặng người là quá sức tưởng tượng.Cụ thể không rõ ràng, tôn chủ đại nhân lưu chép tay lại có nhắc qua tử tạp, hắn nói niên đại trước khi hắn tồn tại đã từng có cường giả tuyệt thế muốn tập hợp đủ ba kiện thần khí, cho rằng tập hợp đủ chúng có thể công tham tạo hóa, vĩnh sinh bất hủ, thậm chí Tam Thập Tam Thiên vũ trụ lúc ấy vì thế mà nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu, nhưng mà cuối cùng cường giả tuyệt thế mưu toan chiếm ba kiện thần khí đã chết đi, vô số cường giả điên cuồng tranh đoạt thì chúng nhao nhao biến mất, ai cũng không biết chúng ở đâu.- Qua thật nhiều năm sau, chúng lại xuất hiện lần nữa, lần này sinh ra phong ba cực lớn, rồi sau đó chúng lại biến mất, chúng giống như là nguyền rủa của thế giới này, chúng xuất hiện, thường xuyên nương theo vũ trụ đại kiếp nạn.- Ba kiện thần khí cững từng tạo nên cường giả tuyệt thế, nhưng mà càng làm cho nhiều thiên tài và cường giả tuyệt thế vẫn lạc, tông môn bị diệt, thậm chí một chủng tộc cũng đoạn tuyệt.- Nhiều mưa gió như thế, đối với ba kiện thần khí chỉ là lịch sử mà thôi, chúng xuất hiện và biến mất như thế, chưa bao giờ cải biến qua...

Chúng dường như sẽ vĩnh viễn truyền lưu như thế, vẫn tồn tại cho tới ngày vũ trụ hủy diệt.- Thậm chí tôn chủ đã từng nghĩ tới, sau khi vũ trụ này bị hủy diệt, vũ trụ mới sinh ra, sẽ dùng ba kiện thần khí này làm căn cơ diễn biến mà ra đời, nếu như là thế, ba kiện thần khí này chỉ là khách chứng kiến thoáng qua của vũ trụ, chúng nguyên bản là tồn tại siêu nhiên, võ giả có thể lợi dụng chỉ là một ít đắc tính không có ý nghĩa mà thôi, con đường võ đạo có thể đi xa hay không phải xem bản thân mình...- Chúng coi thường thế gian, cho dù bởi vì chúng mà nổi lên phong ba vô tận, đối với bản thân ba kiện thần khí mà nói, tất cả chỉ là việc nhỏ râu ria, giống như với chúng tất cả chỉ là bụi bậm không có ý nghĩa.- Kể từ đó tôn chủ truy cầu với ba kiện thần khí cũng nhạt đi, hắn quy kế tất cả vào một chữ "Duyên", ba kiện thần khí này có thể tạo nên cường giả tuyệt thế, nhưng mà cũng sinh ra tai họa cực lớn, tất cả đều phải xem "Duyên"...- Tôn chủ đại nhân ghi bản chép tay nói qua, nhắc tới tử tạp cũng không nhiều, hắn chỉ nói rằng, có khả năng nó sẽ mang lại chuyện gì đó không tưởng tượng nổi cho thế giới này, cũng có thể giúp kẻ mang nó chuyển cơ cho cả thế giới, nhưng hắn lại khuyên bảo hậu nhân, không nên cố chấp với nó, bởi vì "Duyên" là thứ không thể cưỡng cầu.Hai người nói những giả thuyết này ra, sau khi Lâm Minh nghe xong thì trầm tư.Tất cả phải xem "Duyên" sao?Lâm Minh đúng là từng truy cầu tử tạp, hồng mông linh châu nằm trong tay Tạo Hóa Thánh Hoàng, Lâm Minh hiện tại không có khả năng đạt được, hắn đang suy đoán, có khả năng tử tạp giấu trong Tu La Lộ, mà hiện giờ nghe hai người nói ra, Lâm Minh truy cầu tử tạp nhạt đi rất nhiều.-------Chương 2148: Thí luyện chấm dứt (1)Chương 2148: Thí luyện chấm dứt. (1)Nếu theo lời chủ nhân Tu La Lộ nói, ba kiện thần khí là thần vật vượt qua thế giới này, nhưng mà kỳ thật chúng chính là người chứng kiến của vũ trụ, chúng có thể tạo nên cường giả, nhưng mà nhiều hơn chính là...

Hủy diệt, con đường võ đạo chính thức phải dựa vào bản thân đi tới.- Cảm ơn hai vị tiền bối, vãn bối hiểu rồi!Lâm Minh cung kính thi lễ với hai lão giả, vẫn là dựa vào bản thân đối kháng Thánh tộc, hắn phải tự chiến đấu a.Hai người cười nói:- Chúng ta không có gì phải cảm ơn cả, chúng ta chỉ nói những gì ngươi phải biết, ngươi có được ác ma xá lợi, chính là năm đó tôn chủ đại nhân giết chết một Chân Thần thâm uyên ác ma luyện hóa thành bảo vật, nếu ngươi có thể luyện hóa nó, thâ thể, khí huyết, tu vi của ngươi sẽ tăng lên thật lớn, phối hợp với Tu La Thiên Thư quyển ba, ngươi có thể đạt được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.Lúc này trên Tu La Hải, rất nhiều thế lực mạnh mẽ trong Tu La Lộ xuất hiện, Tạo Hóa Thành Cung và Phiêu Vũ thần sơn đang khẩn trương chờ đệ tử trở về.Trong Tu La Hải mênh mông này, từng tòa hải đài đứng vững trên mặt biển, trên hải đài nơi này tụ tập rất nhiều Thánh Chủ, Giói Vương, bọn họ tới từ các nơi trong Tu La Lộ, thậm chí có cả cường giả ở Tam Thập Tam Thiên.Sâu trong hải vực này, Tạo Hóa thánh tử chắp tay sau lưng, giẫm lên thần ti gấm vóc, nhìn thẳng vào thủy tinh trước mặt, dựa vào đánh giá của hắn, còn không bao lâu thì cánh cửa thí luyện cuối cùng sẽ mở ra.Hắn phái đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đi vào thí luyện cuối cùng, bọn họ đi ra sẽ mang tin tức cuối cùng về ác ma xá lợi.Chi đội ngũ này là một tay Tạo Hóa thánh tử lựa chọn bồi dưỡng, trừ thời điểm cuối cùng cắm vào huyết nhục Hoang ra, thời gian khác đều là Tạo Hóa thánh tử lo liệu, có thể nói chi thế lực này chính là dòng chính của Tạo Hóa thánh tử, cũng là thế lực trọng yếu của hắn.Hơn nũa một ki mang ác ma xá lợi trở về, thực lực của Thánh tộc tăng lên sâu sắc, bản thân Tạo Hóa thánh tử sẽ tìm được rất nhiều chỗ tốt, ngược lại, nếu hắn làm hư chuyện trọng yếu này, như vậy hắn ở Tạo Hóa Thánh Cung chắc chắn sẽ gặp chỉ trích, cho dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng sẽ thất vọng về hắn.Tuy Tạo Hóa thánh tử được chỉ định là người thừa kế Thánh tộc từ Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng mà địa vị của hắn không phải là không thể dao động, dù sao Tạo Hóa Thánh Hoàng tuổi thọ còn rất dài, ngày sau có đản sinh chuyện gì ngoài ý muốn hay không?

Thậm chí ngày sau có khả năng sinh ra thiên tài có thiên phú không kém gì Tạo Hóa thánh tử, thậm chí còn mạnh hơn, khi đó Tạo Hóa thánh tử phỉa nắm chắc tất cả cơ hội và thế lực của mình, đề cao thực lực bản thân.Cho nên thời khắc thí luyện cuối cùng mở ra, tâm tình Tạo Hóa thánh tử khó có thể bình tĩnh được.Hắn nhìn vào thủy tinh trong chốc lát, lại đi qua đi lại trong gian phòng xa hoa này, hắn lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Thời điểm này đột nhiên thủy tinh rung lắc một hồi, nổi lòng Tạo Hóa thánh tử khó bình tĩnh, bởi vì hắn biết rõ, loại khí tức này chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng đang chủ động liên hệ với hắn.Những ngày thí luyện cuối cùng này, Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ liên hệ với hắn một lần, đây là lần thứ hai, đối với Tạo Hóa Thánh Hoàng mà nói, nếu như không có chuyện trọng yếu thì hắn sẽ không xuất hiện.- Hoàng tổ bệ hạ!Tạo Hóa thánh tử nhìn qua nam tử trung niên xuất hiện trong thủy tinh, cung kính quỳ hành lễ.Tạo Hóa Thánh Hoàng nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, sắc mặt trầm xuống, hắn nói:- Lần này ta phái đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đi tham gia thí luyện cuối cùng, ta có lưu huyết nhục Hoang lên người của bọn họ, đại khái tổn thất một phần ba!Lời của Tạo Hóa Thánh Hoàng làm cho nội tâm Tạo Hóa thánh tử chấn động, tổn thất một phần ba?Chuyện này có ý nghĩa hơn hai mươi đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đi lần này đã chết bảy tám người.Tổn thất này tương đối lớn rồi!Mỗi người bọn họ chính là người được Tạo Hóa Thánh Cung đầu nhập rất nhiều tài nguyên và tâm huyết, theo đạo lý mà nói, thực lực của bọn họ vượt qua thực lực bình quân của các đệ tử tham gia thí luyện cuối cùng rất nhiều, vì sao tổn thất lớn như thế?- Bọn họ...

Chết lúc nào?Tạo Hóa thánh tử nội tâm lo sợ, chết mấy đệ tử hắn cũng không lo lắng, hắn lo lắng những người kia không mang ác ma xá lợi ra ngoài mà thôi.- Dựa theo thời gian mà tính, là thời điểm gần kết thúc thí luyện tầng thứ tư, rồi sau đó...

Không ngừng có người chết đi, huyết nhục Hoang tiếp tục giảm bớt, nói cho đúng hơm, thường cách một đoạn thời gian sẽ chết đi một người.Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ cảm thụ sự tồn tại và tiêu vong của huyết nhục Hoang, lúc trước hắn cảm nhận được chính là tiểu hắc long không ngừng luyện hóa huyết nhục Hoang mà thôi.Tốc độ tiểu hắc long luyện hóa huyết nhục có đôi khi nhanh, có đôi khi chậm, tổng thể mà nói là tiếp tục giảm một phần ba, chuyện này làm cho Tạo Hóa Thánh Hoàng cảm thấy khó hiểu.- Ác ma xá lợi bị chôn ở nơi cuối cùng thí luyện cuối cùng tầng thứ tư, dựa theo cảm giác của hoàng tổ bệ hạ, có lẽ chúng ta phái đệ tử đi lần này đã chiếm được ác ma xá lợi, về sau còn có ngươi chết đi, có lẽ những người này tiến vào tầng thứ năm, và chết ở tầng thứ năm...Tạo Hóa Thánh Hoàng nhíu mày, hắn đưa ra suy đoán nư thế, đây là suy đoán nhìn như hợp tình hợp lý nhất.Thật sự thì Tạo Hóa Thánh Hoàng và Tạo Hóa thánh tử cả hai não có lớn hơn nữa cũng không có khả năng hiểu được tất cả tin tức và chuyện xảy ra.Nghe Tạo Hóa thánh tử miêu tả, sắc mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng trở nên lạnh lẽo, thí luyện cuối cùng tầng thứ năm đối mặt với bất tử liệt diễm và bất tử hàn băng, xác suất vẫn lạc thật lớn.Lúc ấy hắn ra lệnh cho đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung tất cả phải lấy ác ma xá lợi làm trọng, thí luyện có thể buông tha.Tầng thứ năm không nên tiến vào, tránh xảy ra vấn đề làm mất ác ma xá lợi, chẳng lẽ những đệ tử này xem lệnh của hắn như gió bên tai?Tạo Hóa thánh tử quỳ một chân trên đất, nói:- Hài nhi quản giáo vô phương, tiếp qua không bao lâu nữa, bọn họ sẽ đi ra, hài nhi tất nhiên sẽ dựa theo luật thánh cung trừng phạt bọn họ.- Chỉ mong bọn họ mang ác ma xá lợi trở về, ngươi đi đi!Hình ảnh Tạo Hóa Thánh Hoàng biến mất, giọng của hắn còn mang theo một chút hàn ý, sắc mặt của Tạo Hóa thánh tử không dễ nhìn chút nào.Dù sao Tạo Hóa thánh tử tin tưởng mười phần vào thân thủ của quân đoàn hắn chế tạo ra, dưới tình huống lúc này, không có bất kỳ đệ tử thế lực nào có thể tạo thành uy hiếp với "Hoang quân đoàn", thậm chí là hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung có thể hoàn toàn diệt thế lực khác.Nghĩ tới đây, Tạo Hóa thánh tử an lòng một chút, hắn chắp tay sau lưng, bay lên không, sau một khắc huyết nhục Hoang nhúc nhích, hình thành thông đạo huyết nhục, tùy ý cho Tạo Hóa thánh tử bay ra khỏi cơ thể Hoang.-------Chương 2149: Thí luyện chấm dứt (2)Chương 2149: Thí luyện chấm dứt. (2)Rầm rầm!Tu La Hải nổi sóng lớn, rất nhiều nước biển chảy xuống như thác nước, thân thể Hoang vô cùng khổng lồ trồi lên từ Tu La Hải, mà Tạo Hóa thánh tử đang đứng ở bên ngoài Hoang, đứng chắp tay, tư thế hoai hùng bừng bừng.Trên bầu trời có nữ tử mặc váy dài màu xanh nhạt, dáng người uyển chuyển như nước, lạnh nhạt nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, trong mắt mang theo một tia lãnh ngạo.Cô gái này chính là đệ nhất truyền nhân của Phiêu Vũ Thần Vương, Thanh Liên tiên tử.Lần này Phiêu Vũ thần sơn tham gia thí luyện cuối cùng chính là Thanh Liên tiên tử dẫn đội, dung mạo của nàng không xuất chúng, nhưng mà khí chất xuất trần, làm cho người ta có cảm giác khó hình dung,.Phiêu Vũ thần sơn và Tạo Hóa Thánh Cung tuy là cùng một thế lực, nhưng mà cả hai cạnh tranh không nhỏ, Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử không cùng đường.Hai người bọn họ đều là đệ nhất tuấn kiệt của hai thế lực khác nhau, lại được đặt song song là "Thánh tộc tứ kiệt", không ai phục ai cả.- Hắc!

Xem ra Thanh Liên tiên tử vô cùng tự tin với đệ tử Phiêu Vũ thần sơn tham gia thí luyện a.Tạo Hóa thánh tử bay lên không trung, vị trí hắn lơ lửng vừa vặn cao hơn Thanh Liên tiên tử một trượng, cánh này khiến Tạo Hóa thánh tử từ trên cao nhìn xuống Thanh Liên tiên tử.- Làm sao so được với Tạo Hóa Thánh Cung các ngươi, hơn hai mươi đệ tử phái ra, cuối cùng chắc chắn ôm chỗ tốt lớn nhất ở thí luyện cuối cùng rồi.Thanh Liên tiên tử không cam lòng yếu thế, Tạo Hóa thánh tử tươi cười vui vẻ, nói:- Ôm toàn bộ chỗ tốt thì không dám nói, nhưng mà chúng ta đạt được đồ vật có giá trị chắc chắn sẽ lớn hơn tổng giá trị của tất cả mọi người đạt được...Tạo Hóa thánh tử cố ý nói như thế, lời này lọt vào trong tai của những người khác, không chỉ có Tạo Hóa thánh tử biết rõ, hắn nói giá trị ác ma xá lợi thấp đi rất nhiều rồi, đây là ngăn ngừa có người ngấp nghé ác ma xá lợi, thật thật già giả che dấu đi, ngược lại không khiến người ta sờ rõ Tạo Hóa Thánh Cung thu hoạch bao nhiêu.Nhìn thấy Thanh Liên tiên tử bộ dáng không tin, Tạo Hóa thánh tử khinh thường cười lên, chẳng muốn tranh luận với nàng.Không nói cái gì khác, chỉ cần hai phần ba đệ tử Tạo Hóa thánh cung còn thừa mang về thu hoạch xa xỉ, dựa theo phỏng đoán của Tạo Hóa Thánh Hoàng, những người này lại đi thí luyện cuối cùng tầng thứ năm, như vậy độ hoàn thành sẽ rất cao, khi đó Tạo Hóa thánh tử lời lớn.- Đám gia hỏa Thánh tộc này đúng là xem Tu La Lộ trở thành địa bàn của mình rồi...Trong đám người có kẻ nhìn thấy Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử tranh phách với nhau, trong lòng mang theo một ít ghen ghét, không tức giận mới là lạ.- Long Thành lão đệ, nghe nói Thần Hư Thần Quốc của các ngươi lần này cũng chuẩn bị sung túc, ít nhất cũng có ba bốn đệ tử độ hoàn thành vượt qua 70%, thậm chí là vượt qua 75% a.Thần Hư Thần Quốc là một trong hai thế lực Chân Thần trong nội Tu La Lộ, tự nhiên nội tình thâm hậu, thế lực Thiên Tôn bình thường đều ghen ghét Thần Hư Thần Quốc, nhưng mà hiện tại bởi vì có Thánh tộc đang kêu gào ở đây, những kẻ này đều liên hợp với nhau.- 75% chỉ là mục tiêu, nhưng mà cũng có thể đạt tới được.

Lần này đệ tử Thần Hư Thần Quốc chúng ta mục tiêu là tầng thứ năm, có lẽ có thể tăng thêm một ít độ hoàn thành...Thần Hư Thần Quốc kẻ dẫn đội là Long Thành, là một nửa bước Thiên Tôn, hắn khi nói chuyện râu ria nhếch lên, Thần Hư Thần Quốc cũng muốn giành thắng lợi, đương nhiên trên miệng phải khiêm tốn vài câu, nội tâm đang không thể chờ muốn biết ngay kết quả.- Tầng thứ năm...

Lợi hại, nhưng mà vô cùng nguy hiểm, thân thể đệ tử quý quốc phải tốt, lại phối hợp với nhau mới có thể chịu được/Thế lực khác không ngừng lấy lòng, đệ tử thần quốc tạo thành chiến trận thì uy lực khi phối hợp tăng lên gấp đôi, một đám đệ tử đối phó với thủ hộ giả tầng nă, không nói có thể giết nó, nhưng ít ra tổn thương nó vài phần sẽ đạt được thêm độ hoàn thành vẫn làm được.Thí luyện cuối cùng sắp mở ra.Cơ hồ tất cả đệ tử đi ra khỏi thí luyện cuối cùng, đều lập tức truyền tống ở phương viên trăm dặm chung quanh thí luyện cuối cùng, bọn họ tự nhiên sẽ hội tụ ở quanh hải đài.Đây là lúc tất cả thế lực nhìn thấy thành quả của thế hệ trẻ.- Không biết mấy tiểu tử trong tộc ta thế nào...- Thí luyện cuối cùng cạnh tranh quá kịch liệt, nội tình của chúng ta quá nhỏ bé, bọn họ có thể thuận lợi hoàn thành pháp tắc chi môn, ta đã biết đủ...Có một ít trưởng lão tông môn dùng truyền âm nói ra, ky thật các tiểu tông môn này cũng không có năng lực lấy được lệnh bài thí luyện cuối cùng, nhưng bởi vì có một ít trùng hợp và số mệnh, mới ngẫu nhiên đạt được, tỉ mỉ bồi dưỡng đệ tử, hơn nữa có một tư cách thí luyện trân quý, hy vọng tương lai của tông môn được ký thác vào đám đệ tử này, nếu đệ tử vẫn lạc, tổn thất quá lớn.- Đi ra rồi, là đệ tử Bạch Tuyết Tông của ta, ha ha ha...Một lão giả cười ha hả, mọi người nhìn qua hướng hắn nói, chỉ thấy một thanh niên chậm rãi bay tới, hắn bị truyền tống tới gần hải đài vài dặm, thoáng cái bị tông môn của hắn phát hiện ra.Những người này nhanh chóng được tiếp đón, xem xét đệ tử tông môn có bị thương hay không.Lúc này có tông môn tìm được đệ tử của mình, những đệ tử này không có xâm nhập tầng thứ tư, nhưng mà bọn họ sau khi qua được pháp tắc chi môn đều cầm được ban thưởng vừa lòng đẹp ý.Những phần thưởng này là một ít công pháp, pháp tắc, còn có thiên tài địa bào do năng lượng thay nghén mà thành.Những thứ này Lâm Minh đương nhiên chướng mắt, nhưng mà đối với tiểu tông môn mà nói đây là thứ cải biến vận mệnh của họ.- Ha ha, nhìn ra đệ tử Tu La Lộ lần này thu hoạch không tệ hơn.- Không biết mấy thế lực lớn nhất Tu La Lộ thì như thế nào.Có người nói nhỏ, rất nhiều người nhìn qua Thần Hư Thần Quốc.Long Thành sờ râu ria, hắn hơi nhếch miệng cười lên, biểu hiện tự tin trong lòng, nhưng kỳ thật hắn hơi sầu lo, sợ có chuyện gì đó ngoài ý muốn.- Mau nhìn, là đệ tử Thần Hư Thần Quốc, bọn họ đi ra rồi!- Là lĩnh đội Bạch Hoa, ha ha, bọn họ không có chuyện gì.Bạch Hoa chính là đệ tử hạch tâm của Thần Hư Thần Quốc, cũng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thần Hư Thần Quốc thế hệ này, chỉ cần hắn không có chuyện gì là tốt rồi.Long Thành lông mày giãn ra.- Đại sư huynh, thế nào?Có đệ tử Thần Hư Thần Quốc nói ra, nghênh tiếp Bạch Hoa, bọn họ ngoài ý muốn phát hiện, đệ tử Thần Hư Thần Quốc đều sợ hãi rụt rè, sầu mi khổ kiếm, dường như gặp chuyện đáng sợ gì đó.- Bạch Hoa, thế nào rồi?Nhìn thấy bộ dáng của Bạch Hoa, Long Thành kỳ quái, Thần Hư Thần Quốc cũng không có hao tổn bao nhiêu đệ tử, vì sao còn có bộ dáng sầu mi khổ kiếm?Thời điểm nghênh tiếp Bạch Hoa, Long Thành phát hiện một ít đệ tử thế lực khác đi ra đều nhìn chằm chằm chằm vào Thần Hư Thần Quốc, rôi sau đó dùng chân nguyên truyền âm nói với trưởng bối cái gì đó.-------Chương 2150: Phong ba lớnChương 2150: Phong ba lớn.Sau khi nói xong, nhũng người này đều trố mắt ra nhìn chằm chằm vào đệ tử Thần Hư Thần Quốc, ánh mắt biến hóa.- Trưởng lão...

Chúng ta...Bạch Hoa muốn nói lại thôi.Tạo Hóa thánh tử nhìn tất cả vào trong mắt, khinh thường cười cười, hắn xem ra những người này gặp được hơn phân nửa là một ít chuyện nhàm chán, căn bản không đáng chú ý, so với ác ma xá lợi thì càng chê cười mà thôi.- Thần Hư Thần Quốc ngu xuẩn!Tạo Hóa thánh tử trong đáy lòng xem thường Thần Hư Thần Quốc, cái Thần Hư Thần Quốc này tuy là thế lực Chân Thần, nhưng mà trong mắt Tạo Hóa Thánh Cung chỉ là đánh rắm, Thần Hư Hồn Đế chỉ là Chân Thần kế cuối mà thôi, còn kém hơn Phiêu Vũ thần sơn nhiều lắm.Lần này đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung không có tiêu diệt toàn bộ đám Thần Hư Thần Quốc này hay sao?Trong nội tâm Tạo Hóa thánh tử suy nghĩ ác ý, trong mong đệ tử sống sót của mình đi ra ngoài.Nhưng mà đúng vào lúc này, tươi cười của Tạo Hóa thánh tử cứng lại.Hắn nghe được người ta nghị luận Thần Hư Thần Quốc.- ...

Chắn chắn 100%, đệ tử Thần Hư Thần Quốc đạt được một khối đoạn cốt màu đen, óng ánh sáng long lanh, giá trị không thể đo lường.Đoạn cốt màu đne?

Giá trị không thể đo lường?Tạo Hóa thánh tử nội tâm ngây ngốc, chẳng lẽ không phải là...Hắn không thừa nhận suy nghĩ này, dù sao cơ duyên trong thí luyện cuối cùng rất nhiều, ngẫu nhiên có vài thứ tương tự cũng không kỳ quái.Nhưng mà thời điểm này đệ tử Phiêu Vũ thần sơn cũng đi ra.Bọn họ chỉ có hai đệ tử ra ngoài, hơn nữa trên người còn mang thương thế.- Ai đả thương các ngươi như thế này?

Đại sư tỷ của các ngươi đâu?

Thanh Liên tiên tử nhìn thấy đệ tử Phiêu Vũ thần sơn như vậy, thò tay dò xét tình huống của bọn họ, gương mặt lạnh lẽo.- Thần hồn công kích lưu lại tổn thương.Thánh tộc những năm gần đây liên tục phát đệ tử đi Tu La Lộ, Thanh Liên tiên tử đi tới Tu La Lộ nhiều lần, cũng cực kỳ hiểu một ít công pháp của thế lực lớn trong Tu La Lộ, đả thương hai đệ tử Phiêu Vũ thần sơn chính là công pháp của Thần Hư Thần Quốc.- Đại sư tỷ...

Chết rồi...Hai đệ tử tức giận nói ra, Thanh Liên tiên tử nghe xong thì mặt như băng sương.Thời điểm này vòng xoáy thí luyện cuối cùng bắt đầu thu liễm, chuyện này ý nghĩa cánh cửa thí luyện cuối cùng sắp đóng cửa, nên đi ra đã đi ra, hoặc số còn lại không đi ra, chính là chết rồi.Thẳng tới thời điểm này rất nhiều trưởng lão thế lực ở đây mới xuất hiện, đệ tử vẫn lạc vốn là đoán trước của bọn họ.Mà thời điểm này tất cả mọi người nhìn qua Tạo Hóa thánh tử vốn tràn ngập tự tin, bây giờ hắn đột nhiên thân thể cứng đờ.- Đệ tử Tạo Hóa thánh cung của ta đâu?

Tại sao bọn họ không đi ra?Tạo Hóa thánh tử triệt để phát mộng, hắn trơ mắt nhìn vòng xoáy lối ra thí luyện cuối cùng thu nhỏ lại, thẳng tới khi biến mất.Nhưng mà hơn hai mươi đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung của hắn, những người này được Tạo Hóa thánh tử tỉ mỉ bồi dưỡng trở thành quân đoàn Hoang, không ngờ không có kẻ nào đi ra, toàn quân bị diệt sao?

Điều này sao có thể?- Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung không có kẻ nào đi ra?Gân xanh trên trán Tạo Hóa thánh tử nổi lên, toàn thna hắn kim quang bắn ra bốn phía, bầu trời đột nhiên run rẩy, Tu la Hải bởi vì Tạo Hóa thánh tử tức giận mà nổi sóng lớn mạnh mẽ, tùy ý quét qua các nơi.Rõ ràng Tạo Hóa Thánh Hoàng vừa rồi còn từng nói qua, còn có hai phần ba đệ tử còn sống trên đời.Tạo Hóa thánh tử tức giận như sư tử, hắn bước tới một ít tiểu thế lực, trực tiếp bắt lấy đệ tử vừa ra khỏi thí luyện cuối cùng.- Nói, trong thí luyện cuối cùng xảy ra chuyện gì?Lúc này hai mắt Tạo Hóa thánh tử đỏ hồng giống như dã thú nổi điên.Trận hành động này với hắn mà nói là quá mấu chốt, căn bản không thất bại nổi.- Ta...

Ta...Tên dệ tử kia sợ hãi mặt như màu đất, Tạo Hóa thánh tử mặc dù chỉ là Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp, nhưng mà luận thực lực hắn còn mạnh hơn Thiên Tôn nhiều, bọn họ một thế lực Đại Giới Giới Vương làm sao ngăn cản được.- Các ngươi...

Đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung các ngươi bị...

Bị Tu La pháp tắc tài...

Quyết...

Chết, chết cả rồi...Người nọ nói chuyện khó khăn, nom nớp lo sợ nói sai sẽ chết, trong mắt Tạo Hóa thánh tử nghe xong như nứt ra.Bị Tu La pháp tắc tài quyết? (tài quyết là tiêu diệt)Tại sao có thể như thế?

Trong lúc nhất thời, Tạo Hóa thánh tử cảm thấy đầu óc kêu lên ong ong, hắn dù thế nào cũng được Tạo Hóa Thánh Hoàng đích thân nhắn nhủ, ác ma xá lợi đâu?

Ai giữ ác ma xá lợi?Đúng rồi, trước kia có người nói đệ tử Thần Hư Thần Quốc đạt được khối đoạn cốt màu đen, chẳng lẽ là ác ma xá lợi?Tạo Hóa thánh tử vừa có ý niệm này trong đầu, liền phát hiện đệ tử rất nhiều thế lực có hành động, bọn họ vây Thần Hư Thần Quốc vào giữa.Trong lúc này, đệ tử Thần Hư Thần Quốc sắc mặt tái nhợt, ngay cả mấy trưởng lão dẫn đội của Thần Hư Thần Quốc cũng rất khó nhìn.Long Thành nhìn qua những người vây quanh Thần Hư Thần Quốc, giọng lạnh lùng nói:- Các ngươi có ý gì?- Có ý gì?

Long chân nhân không nên giả bộ hồ đồ nữa, đệ tử các ngươi không có nói cho ngươi biết sao?Trước mặt trọng bảo, không ai có thể thoải mái, nhất là Tạo Hóa thánh tử, thời điểm này gương mặt của hắn hoàn toàn vặn vẹo.Chuyện này đã phát triển theo hướng xấu nhất.Vốn Tạo Hóa thánh tử dẫn đội lần này, tất cả đều làm theo nguyên tắc ít xuất hiện, chính là vì trước khi các thế lực khác phản ứng đã cầm ác ma xá lợi tiến vào trong người của Hoang, trực tiếp rời khỏi Tu La lộ.Nhưng mà bây giờ chuyện ác ma xá lợi đã bộc lộ ra ngoài, tất cả thế lực Tu La Lộ đều chọc vào một chân, dù sao nơi này còn có hai Chân Thần, cũng không phải sân nhà của Thánh tộc, một khi tranh đấu sẽ phi thường thiệt thòi.- Các ngươi có ý định động thủ với chúng ta bây giờ sao?

Lão hủ vừa rồi đã truyền âm cho Thần Hư Hồn Đế...

Lão nhân gia chỉ sợ cần hai mươi hô hấp là đi tới đây rồi.Sắc mặt Long Thành ngưng trọng, chuyện này quá mức nghiêm trọng, hắn không thể không mang thủ hộ thần của Thần Hư Thần Quốc ra, mời Thần Hư Hồn Đế ra mặt.Đối với Chân Thần mà nói, xuyên qua một vũ trụ nhất là bản thân vũ trụ vị diện không lớn như Tu La Lô này, đúng là chỉ cần thời gian cực ngắn là có thể đi tới bất cứ góc nào của vị diện này.Trong lúc nhất thời, hào khí trên Tu La Hải trở nên quỷ dị.Tất cả mọi người vây quanh Thần Hư Thần Quốc, nhưng mà không có ai động thủ.Thời gian trôi qua chậm rãi, sắc mặt Tạo Hóa Thánh Tử khó coi tới cực điểm, hắn thật không biết nên bàn giao với Tạo Hóa Thánh Hoàng như thế nào.-------Chương 2151: Luyện hóa ác ma xá lợiChương 2151: Luyện hóa ác ma xá lợi.- Lặp lại lần nữa, các ngươi muốn tìm hắc cốt thì không nằm trong tay đệ tử Thần Hư Thần Quốc chúng ta, nó vào thời điểm ở tầng thứ tư đã độn xuống đất, biến mất không thấy gì nữa, nếu ai không tin, có thể tùy ý tìm trong tu di giới của đệ tử Thần Hư Thần Quốc chúng ta, nếu như các ngươi có thể tìm ra, cho dù là cầm đi thì Thần Hư Thần Quốc chúng ta cũng không nhíu mày.Long Thành dẫn đội kiên trì giải thích.Vốn hắn với tư cách là thế lực Chân Thần Thần Hư Thần Quốc, căn bản khinh thường giải thích như thế, nhưng thật sự chuyện này quá trọng đại, căn cứ vào tin tức đệ tử Thần Hư Thần Quốc mang tới, việc này là do Tạo Hóa Thánh Cung tỉ mỉ làm ra, kết quả xảy ra vấn đề, thất bại trong gang tấc.Liên quan tới Tạo Hóa Thánh Cung, Thần Hư Thần Quốc không thể không thận trọng, đây là một siêu cấp thế lực trong Tam Thập Tam Thiên mà không ai muốn đắc tội.Long Thành nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, trong đâu xuất hiện đủ loại ý niệm, lần thí luyện này xảy ra chuyện ly kỳ như thế, hoàn toàn vượt qua dự kiến của hắn rồi.- Tìm trong tu di giới của các ngươi thì được cái gì chứ, một khối xương nhỏ thì có cả trăm phương pháp giấu đi, không để người khác tìm thấy được.Trong thế lực Thánh tộc có người nói ra, đối với võ giả mà nói, giấu thứ gì đó rất dễ dàng, ví dụ như để đồ vật vào không gian vặn vẹo không ai biết, căn bản không mang theo trên người, như vậy Chân Thần cũng bất lực.Long Thành lúc này không nói gì, ngậm bồ hòn im lặng đi, có khổ nói không nên lời.Lúc này trong Tu La Hải hào khí trở nên ngưng trọng, không có người nào nói chuyện, chỉ có gió biển mangn theo sóng gió ập vào hải đài.Có người ngoài nghi Thần Hư Hồn Đế đã tới, chỉ là không có lộ diện mà thôi.Có một Chân Thần ở đây, bọn họ căn bản bất lực, thậm chí nói không chừng ác ma xá lợi kia đã rơi vào trong tay Thần Hư Hồn Đế.- Chúng ta đi!Một ít thế lực Tu La Lộ rút đi.Mà Tạo Hóa thánh tử không có rời khỏi, hán nhìn qua long Thành, rốt cuộc kiên trì mang tin tức này truyền về cho Tạo Hóa Thánh Hoàng....Trên không trung Tu La Hải gió nổi mây phun, Lâm Minh vẫn đang ở tầng thứ bảy thí luyện cuối cùng, hắn thí luyện đã tiếp tục thật lâu, tìm hiểu nguyên bản Tu La Thiên Thư là quá trình khá dài, hơn nữa Lâm Minh còn muốn ở tầng bảy luyện hóa ác ma xá lợi.Tinh không cô tịch lạnh lẽo vô tận, Lâm Minh vẫn ở trong thí luyện cuối cùng tìm hiểu Tu La Thiên Đạo, từng ngôi sao dài hẹp giống như ngân hà và núi cao, hắn vượt qua dễ dàng.Bước chân của hắn nhìn như chậm chạp, mỗi khi hắn cất bước là vạn dặm.Mục tiêu của hắn là mảnh đất trung ương của tinh không này.Rốt cuộc sau một nén hương, hắn đi tới khu vực trung tâm đó.Khoanh chân ngồi xuống, Lâm Minh bị hắc ám bao vây vào trong.Thời điểm này những ngôi sao nhìn như cô quạnh kia đột nhiên tỏa ra hào quang chói mắt.Từng tia tinh quang gào thét xuyên thẳng qua hư không, hội tụ thành một trận pháp dài hẹp như sơn mạch, dùng Lâm Minh làm trung tâm, đan vào trong hư không.Cuối cùng tinh quang vô cùng hùng hậu ngưng tụ thành một đỉnh lô trong suốt.Một đạo hỗn độn khí sinh cơ bừng bừng, chúng không ngừng rót vào trong đỉnh lô, mang theo thiên địa pháp tắc khó lường nhét vào trong đỉnh lô này.Lâm Minh khoanh chân ngồi lơ lửng ở trung ương đỉnh lô này.Mà hai người đứng hai bên cạnh Lâm Minh thủ hộ chính là "Triệt" và "Mặc".Thân ảnh hai người chậm rãi xuất hiện trước mặt Lâm Minh.- Hắn thu ác ma xá lợi cực kỳ hung hiểm, bởi vì thâm uyên ác ma này trước khi chết thì lực lượng của nó sánh ngang với Chân Thần tuyệt đỉnh!

Tuy về sau chủ thể thâm uyên ác ma bị tôn chủ luyện hóa, chỉ còn lại một bộ phận tinh hoa của thân thể mà thôi, hơn nữa nó trải qua phong trấn suốt mười tỷ năm trong thí luyện cuối cùng thì ma tính cũng yếu đi rất nhiều, nhưng mà dù sao tu vị của ngươi còn quá thấp, muốn hấp thu nó sẽ tạo thành gánh nặng thật lớn cho thân thể, thậm chí là bạo thể mà chết.Sau khi Lâm Minh ngồi giữa hư không, hai người chậm rãi nói với hắn.- Cho nên hai người chúng ta chuẩn bị cho ngươi ' ngân hà hư không đỉnh', mượn nhờ lực lượng ngân hà này trấn áp lực lượng ác ma xá lợi.Lần này là Triệt nói ra.- Ngân hà hư không đỉnh?Nghe cái tên đỉnh lô này, Lâm Minh nao nao, vốn với truyền thừa thượng cổ hắn không biết được, nhưng mà thời điểm hắn ở thái cổ Thần tộc tìm sách cổ đọc, nhìn thấy ghi chép về ngân hà hư không đỉnh.Ngân hà hư không đỉnh không phải là pháp khí, mà là một bộ công pháp và trận pháp bí thuật kết hợp lại.Nó vào vài tỷ năm trước, thậm chí là mười tỷ năm trước chính là một phần trong nhất mạch truyền thừa của chủ nhân Tu La Lộ, do một vị trận pháp và đan dược đại sư của thái cổ Thần tộc khai sáng.Vị trận pháp sư này chỉ dùng ngân hà hư không đỉnh bí thuật luyện đan, không cần lò đan và hỏa diễm, chỉ bằng lực lượng tinh không cũng có thể luyện thành đan dược, thậm chí có thể trấn áp lực lượng ngôi sao luyện hóa cho bản thân, hiệu quả phi phàm.Nhưng mà bố trí trận pháp này cần thiêu đốt ngôi sao chi lực chung quanh, cần hao phí khá nhiều khí huyết của thi thuật giả, tăng thêm thôi diễn thiên cơ biến hóa, muốn bố trí ngân hà hư không đỉnh nguyên vẹn là quá khó khăn.Hôm nay thái cổ Thần tộc đã sớm đoạn tuyệt truyền thừa về môn này, trên điển tịch chỉ hời hợt ghi lại tên ngân hà hư không đỉnh mà thôi, Lâm Minh không ngờ hôm nay có duyên nhìn thấy.- Hai vị tiền bối có tình!Lâm Minh thành khẩn trả lời.Lâm Minh không biết chủ nhân Tu La Lộ khai sáng Tu La Lộ làm cái gì, chỉ cần nhìn hai thủ hộ giả làm tất cả, có thể làm cho Lâm Minh chính thức cảm giác được bọn họ đã xem hắn là người kế thừa chủ nhân Tu La lộ, vì bồi dưỡng hắn đã dốc hết nỗi lòng.- Trừ ngân hà hư không đỉnh, ta còn có một chút thiên tài địa bảo, trực đặt ác ma xá lợi trong đỉnh lô ngao luyện, những thiên tài địa bảo này sau khi nhiễm lực lượn ác ma xá lợi, có thể dung luyện thành linh thủy tôi thân thể ngươi, như vậy sẽ giảm bớt ma tính ẩn chứa trong ác ma xá lợi, giúp ngươi hấp thu luyện hóa nó tốt hơn.Triệt nói như thế, lại bỏ một ít thứ kỳ diệu vào trong ngân hà hư không đỉnh.Thâm uyên ác ma khó bị thu phục, cho dù là khi chúng còn sống hay là khi chúng đã chết.Năm đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn đoạt xá thâm uyên ác ma, bị đồng hóa linh hồn, tới cuối cùng vẫn chết đi.Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng bằng vào hồng mông linh châu cũng phải vô cùng thận trọng, làm tất cả thật hoàn mỹ mới dám đảm bảo không có sơ hở.Mọt cây thảo dược khô héo được ném vào trong, nó phát ra tiếng chân long gào rú, dưới sức mạnh của ngôi sao nó bị ép nổ tung, biến thành từng sợi thanh khí.Một cục đất không biết tên bị ném vào trong, bị lực lượng ngân hà kích phat tỏa ra hào quang sáng lạn, giống như một đại lục hàng lâm nơi đây, toàn thân cục đất này tỏa ra hào quang màu vàng giống như áo giáp, cho người ta cảm giác ki cương bất hoại, vĩnh sinh bất diệt.-------Chương 2152: Ác ma lực (1)Chương 2152: Ác ma lực. (1)Một đan dược tàn phá ném vào trong đan lô, vân gấm nổi lên không ngớt, bên trong có diệu âm từ chín tầng trời bao phủ, giống như thần vương đang ngồi xếp bằng, tiên nhân tụng kinh, dược khí phi phàm.Sau khi vô số thiên tài địa bảo thần kỳ bị ném vào trong đan lô, Lâm Minh ngồi trong đan lô va chạm với ác ma xá lợi giống như bảo ngọc kia.Ác ma xá lợi giống như trung ương của vòng xoáy, một tiếng nổ mạnh vang lên, huyết khí màu đen tỏa ra ngoài, dung nhập vào trong thiên tài địa bảo chung quanh.Chất lỏng thiên tài địa bảo sôi lên như nước sôi, khí tức thần thánh của chúng từ từ bị lực lượng ác ma xá lợi xâm nhuộm, biến thành đen như mực.Thời điểm mực nước của ác ma xá lợi chạm vào trong thân thể, toàn thân Lâm Minh chấn động, trong cảm giác có một lực lượng phi phàm, tràn ngập số mệnh đại đạo đang không ngừng chui vào mỗi lỗ chân lông của hắn.Giống như vo số cự nhân giơ thiết chùy lên nện vào thân thể của hắn.Trong một ít khiếu huyệt bị trùng kích đã trở nên kiên cố hơn, trong đó dung nạp được nhiều lực lượng hơn trước.Vốn thân thể như kim cương bất hoại, lực lượng này trùng kích thì nó trở nên cứng cỏi hơn trước.- Quả nhiên là đồ tốt!Nội tâm Lâm Minh kinh hỉ, hắn tu luyện tới bây giờ, thân thể đã đạt tới cực hạn, giống như đạt tới bình cảnh, muốn tăng lên còn khó hơn lên trời, không ngờ hôm nay hắn nhìn thấy hy vọng xuất hiện.- Tiểu hắc, ngươi cùng đi ra đi!Thời điểm này Lâm Minh không có quên tiểu hắc long, lực lượng ác ma xá lợi lưu lại quá khủng khiếp, tương đương với ác ma Chân Thần tuyệt đỉnh, sau khi nó chết lưu lực lượng lại không phải hắn có khả năng hấp thu toàn bộ.Cho tiểu hắc long và hắn cùng luyện thể cũng không hấp thu hết được.Hống hống hống.Tiểu hắc long vốn vẫn đang luyện hóa huyết nhục Hoang trong người, lúc này nó hoan hô rống to lên, không ngừng đâm đầu vào trong dược thủy, nó tham lam thôn phệ nước mực giống như đang uống linh thủy.Nó vốn là thần thú, phi thường có linh tính, thân hình cứng rắn như thần thiết, dược vật luyện thể bình thường căn bản không có tác dụng gì với tiểu hắc long, nó hoàn toàn xem như ăn cơm cũng chẳng có chút phản ứng gì, nhưng mà nuốc linh dịch màu đen này vào bụng, chỉ uống một chút thôi nó đã cảm thấy không chịu nổi.Nó bắt đầu ợ một tiếng, gương mặt đen trở nên đỏ bừng giống như uống say.Trong làn da của nó, khiếu huyết, huyết nhục trong người bắn ra hào quang vô lượng, bao phủ toàn thân tiểu hắc long.- Ngân hà hư không đỉnh, còn có những linh thủy này, đây là giờ phút ta tăng tu vị lên, có lẽ có thể thôn phệ hai thành lực lượng của ác ma xá lợi.Lâm Minh tiến vào trong ngân hà hư không đỉnh, hắn vẫn đang suy diễn hậu quả sau khi thôn phệ ác ma xá lợi, cuối cùng tính ra được kết luận này.Trong lòng hắn biết rõ, hắn cần có lực lượng mạnh hơn nữa, muốn vượt qua cực hạn của bản thân, nhưng sau khi thôn phệ ác ma xá lợi chính thức sẽ xảy ra cái gì thì hắn khó đoán được.Bên trong ngân hà hư không đỉnh, Lâm Minh nhắm mắt minh thần, tiến vào trạng thái dung hợp võ ý, điều chỉnh trạng thái bản thân lên mức tốt nhất.Ác ma xá lợi này chính là chủ nhân Tu La Lộ năm đó chém giết ác ma cực mạnh lưu lại tinh hoa biến thành, so với Hỗn Độn Thiên Tôn đoạt xá thâm uyên ác ma còn mạnh hơn nhiều, Lâm Minh phải thận trọng mới được.Lâm Minh sờ tu di giới của mình, xuất ra rất nhiều thiên tài địa bảo dược tinh nhu hòa.Những năm gần đây, Lâm Minh cũng sưu tập được rất nhiều bảo dược, ví dụ như đánh chết cừng giả tuyệt thế, hoặc là thiên tài đỉnh cấp, trong tu di giới của bọn họ có thứ gì cũng quy cả cho Lâm Minh.Tuy những bảo dược này trân quý, nhưng đối với thân thể đạt tới bình cảnh như Lâm Minh, hiệu quả không rõ rệt, cho dù nuốt toàn bộ vào người cũng không sinh ra hiệu quả rèn luyện gì đó.Cho nên thời gian lâu, những thần dược này ngẫu nhiên lấy ra tặng người, đều bị hắn tích lũy lại.Hôm nay những linh dược này đã có công dụng của mình, những dược thủy này có thể chiết suất lực lượng ác ma xá lợi, giảm bớt bạo ngược của ác ma lực, làm cho chúng biến thành nhu hòa, dễ hấp thu hơn.Sau khi tất cả dược vật rơi vào trong mực nước kia, dược vật bên trong tỏa ra khí tức mờ mịt, không ngừng cô đọng trong hư không, vô cùng thần diệu.Mà bản thân dược vật cũng nhao nhao trải qua tinh quang tẩy lễ và hòa tan, những dược thủy này giống như có thiên địa khác, bản thân chúng không có bao nhiêu cả, nhưng mà người ta lại cảm giác như đang ở trong đại dương mênh mông.Dược thủy sôi trào, dược lực giống như chư thiên thánh hiền đồng loạt ra tay, không ngừng oanh kích lực lượng của ác ma xá lợi.Mà thời điểm này bên ngoài ngân hà hư không đỉnh, Triệt và Mặc hai lão giả này cũng đồng loạt ra tay hiệp trợ hắn luyện hóa ác ma xá lợi.Ác ma xá lợi chấn động mạnh, bên trong có tiếng gào thét truyền ra ngoài, chung quanh nó là dược lực phi phàm, hai lão giả phát ra thần lực cùng kết hợp với ngân hà hư không đỉnh, dung nạp vô số tinh quang không ngừng éo lực lượng ác ma xá lợi chảy ra.Ác ma xá lợi ngưng tụ vô số tinh hoa, chỉ cần nó nóng chảy cũng đủ làm hai lão giả phí tâm lực rất lớn.Thời gian một giờ trôi qua, ác ma xá lợi đã nhỏ đi một vòng.Ác ma xá lợi tỏa ác ma lực ra, rất nhiều linh dịch chung quanh đã khô cạn.Mà ác ma lực đã nồng đậm tới mức tận cùng.- Còn chưa đủ, lại tới!Hai mắt Lâm Minh bắn ra tinh quang như hỏa diễm, trán của hắn đổ mồ hôi hột, hiện tại lực lượng ác ma đã vượt qua hai thành, mặc dù cắn nuốt sạch những thứ này với Lâm Minh cũng không thoải mái, nhưng mà ngay từ đầu hắn đã định đột phá cực hạn của bản thân, nếu như chỉ giống như hắc long, ăn no bụng thì không ăn nữa, tuy như vậy cũng có thể rèn luyện thân thể của mình nhưng không thể đột phá bình cảnh.- Tiểu tử, ngươi cảm thấy chưa đủ sao?Nhìn thấy Lâm Minh điên cuồng như thế, Triệt và Mặc nhìn qua Lâm Minh đầy lo lắng, dù Lâm Minh là người duy nhất hoàn thành thí luyện cuối cùng độ hoàn thành 100%, cho dù hai lão giả hiểu rõ thiên phú của hắn, nhưng mà mắt thấy Lâm Minh muốn một hơi thôn phệ hai phần năm lực lượng ác ma xá lợi thì bọn họ cũng cảm thấy quá mạo hiểm rồi.Đây là thâm uyên ác ma năm đó tương đương Chân Thần tuyệt đỉnh lưu năng lượng tinh hoa lại đấy.Lâm Minh giống như không nghe Triệt và Mặc khuyên bảo, hắn trơ mắt nhìn dược thủy màu đen sôi trào, mãi cho tới khi lực lượng này ngưng tụ tới ba thành.Đột nhiên Lâm Minh há miệng giống như kình ngư hút nước, thôn phệ toàn bộ chất lỏng màu đen này vào bụng.Oanh!Chất lỏng hỗn hợp ba thành lực lượng ác ma xá lợi tiến vào trong thân thể, Lâm Minh cảm thấy thân thể như có mười mặt trời đang đồng thời thiêu đốt.Một khát vọng khát máu điên cuồng chui vào sâu trong linh hồn.- Sát!Âm thanh điên cuồng này giống như từ tuế nguyệt xa xôi vang vọng lại, chui vào trong thân thể Lâm Minh.-------Chương 2153: Ác ma lực (2)Chương 2153: Ác ma lực. (2)Bản thể Lâm Minh khoanh chân ngồi trong ngân hà hư không đỉnh, hai mắt nhắm chặt lại mở ta, có hào quang màu máu bắn ra ngoài.- Ah!Trong nháy mắt thất thủ sẽ bị ác ma xá lợi khống chế cắn trả lại, tinh quang dài hẹp trong ngân hà tinh không đỉnh giống như kim châm đâm vào thân thể Lâm Minh.Hắn ngửa đầu lên trời gào rú, từng tòa đạo cung nguy nga hiện ra trong ý thức hải.

Tà Thần Thụ tăng vọt, từng con lôi long ngao du trong thiên địa, hắn nắm giữ các loại pháp tắc, mỗi chủng lực lượng bắt đầu tiến vào trong thần hồn tiến hành trấn áp hình ảnh ác ma kia.Đồng thời trấn áp còn có một hình ảnh không ngừng truyền vào ý thức hải Lâm Minh,...

Đó là đại chiến khôn cùng, máu tươi nhuộm đỏ cả bầu trời, ngay cả mặt đất cũng biến thành biển máu, ngâm mặt đất đỏ tươi.Vô số ác ma đang chém giết, gào thét, trong đó có một con ác ma dường như là vương giả của các ác ma nơi đây, thân thể tỏa ra hắc quang khôn cùng, một đám hắc quang ngưng tụ thành Minh Long, dánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.Tràng cảnh lại biến chuyển, rầm rầm rầm, từng mảng lớn hư không bị xé rách.Thế giới thâm uyên đen kịt, võ sĩ Tu La cao lớn lao xuống chém giết đấm máu với ác ma vương, ma vương dậm chân một cái ngôi sao vỡ vụn, một tiếng rống khiến nhật nguyệt lu mờ, nhưng mặc dù có uy thế như vậy, võ sĩ Tu La vẫn cầm trường thương hắc ám đâm xuyên qua đầu lâu ác ma vương.- ...

Chủ nhân Tu La lộ?

Những cái này là trí nhớ không trọn vẹn của ác ma xá lợi sao?Trí nhớ này quá mất trật tự, quá vội vàng, Lâm Minh không kịp đi thể ngộ ý cảnh trong đó, hắn bị đau đớn khôn cùng cắn nuốt, cũng từ trong trí nhớ này kéo ra ngoài.Ác ma lực không ngừng xâm nhập thân thể Lâm Minh, bay thẳng vào trong người hắn, huyết mạch vỡ tan, nội tan nổ tung.Hai mắt Lâm Minh đỏ hồng, cắn răng kiên trì.Ác ma lực này này chính là lực lượng đáng sợ từng va chạm với chủ nhân Tu La lộ, mặc dù chỉ có một chút cũng đủ làm hành tinh tan vỡ.Thời điểm này Lâm Minh đã vận dụng toàn lực, chín ngôi sao hiện ra, chín ngôi sao này bắn ra tinh quang bao phủ hư không, chèo chống thân thể của Lâm Minh không bị tan nát.Lâm Minh mở ra bốn đạo cung, đồng thời kích phát lực lượng Tu La chi huyết trong người.Tạch tạch tạch tạch...Huyết nhục Lâm minh lại nhúc nhích, kinh mạch trọng sinh, nội tạng khép miệng vết thương lại.Thân thể của hắn thật sự quá cường hãn, cho dù lực lượng ác ma trùng kích phá vỡ đi, nhưng không ngừng khép lại nhanh chóng.Cùng lúc đó, Tu La pháp tắc do hắn nắm giữ cũng giống như một tòa núi cao, không ngừng phối hợp với ngân hà hư không đỉnh bên ngoài, cộng thêm lực lượng của các ngôi sao, cố gắng trấn áp lực trùng kích của ác ma xá lợi.Rầm rầm rầm...Thân thể Lâm Minh biến thành chiến trường, màng da của hắn giống như nước gợn, không ngừng nhấp nhô lên xuống.Lúc này huyết nhục, kinh mạch, nội tạng của Lâm Minh không ngừng trọng sinh, lại bị ác ma lực đánh nát, lại trọng sinh, tuần hoàn như thế.Đây là quá trình thống khổ, Lâm Minh đau đớn không thuộc về người, nhưng mà hắn vẫn cắn răng kiên trì.Chậm rãi ác ma lực bị Lâm Minh từ từ luyện hóa.Một tia lực lượng màu đen lẫn vào huyết mạch của Lâm Minh, dung nhập vào nội thế giới, tinh thần chi hải của hắn...Trong lúc đó hai mắt Lâm Minh đỏ như máu tươi.Đó căn bản không ảnh ánh mắt nhân loại, mà là mắt của hung thú.Nhìn thấy một màn này, Triệt và Mặc hai người lão nội tâm chấn động mạnh vài cái, thôn phệ ác ma xá lợi chẳng những thân thể có khả năng không chịu nổi trùng kích mà nổ tung chết đi, cho dù hồn hải cũng có khả năng bị ý chí ác ma lưu lại phá hủy, một khi như thế sẽ biến thành cái xác không hồn, mất đi bản thân.Tạch tạch tạch!Lâm Minh xiết chặt nắm đấm, từ trong vết thương có gai xương thật dài sinh ra.Gai xương này có màu sắc đen nhanh, có vài phần tương tự gai xương của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, nưng mà mặt ngoài của nó có ma khí um tùm đáng sợ, dường như còn sắc bén hơn gai xương của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, càng khủng bố hơn nhiều.- Tiểu tử này chưa có triệt để luyện hóa toàn bộ ác ma lực, mà là đang luyện hóa và dung hợp nó, hắn ý định triệt để khống chế lực lượng này, giúp mình có được ác ma lực....

Đây là...- Hiện tại ác ma lực dung nhập vào trong người tiểu tử này, bắt đầu cải biến kết cấu thân thể của hắn.Nhìn thấy một màn này, Mặc và Triệt nhìn nhau, đồng tử co rút lại, võ giả sau khi dung hợp pháp tắc Tam Thập Tam Thiên lại có thể cải biến, đó gọi là thần lực.Mà đối ứng, thâm uyên ác ma có ác ma lực chính là một loại lực lượng vượt qua pháp tắc Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh chính là dẫn ác ma lực vào trong thân thê của mình, hơn nữa còn triệt để điều khiển nó.Dựa theo tư liệu của Thần tộc lưu lại mà suy tính, rất nhiều cường giả thời cổ đều cho răng thâm uyên ác ma cũng không phải tới từ Tam Thập Tam Thiên.Mà thâm uyên ác ma ở trong vực sâu hắc ám, cũng chính là một nơi ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên.Nó thần bí, không biết sâu bao nhiêu, rộng thế nào, thông tới nơi đâu.Sâu trong vực sâu, thiên địa pháp tắc và pháp tắc Tam Thập Tam Thiên có một ít khác nhau, lực lượng thâm uyên ác ma sử dụng cũng khác với võ giả trong Tam Thập Tam Thiên.Chuyện này cũng khiến chủng tộc trí tuệ ở Tam Thập Tam Thiên trở thành tử địch trời sinh với thâm uyên ác ma, trí tuệ hình người bắt lấy thâm uyên ác ma cũng không thể thuần hóa, càng không cách nào đoạt xá chúng, mà thâm uyên ác ma bắt lấy trí tuệ hình người, cơ bản trực tiếp ăn tươi.Hiện tại Lâm Minh dùng phương thức luyện hóa ác ma xá lợi, tuy không giống với đoạt xá, nhưng mà cũng có phần tương tự, đều phải đánh bại ý chí thuộc về thâm uyên ác ma.Nhưng mà Lâm Minh không cần dung hơp linh hồn của thâm uyên ác ma, cũng không cần sử dụng thân thể thâm uyên ác ma làm gì.Quá trình này cực kỳ hung hiểm, không cẩn thận thì Lâm Minh sẽ bị ác ma lực khống chế, tiếp theo sẽ biến thành nửa người nửa ma.Theo thời gian trôi qua, tiểu hắc long tỉnh lại trong ngủ say, nhìn qua thân thể Lâm Minh không ngừng biến hóa, ánh mắt mở to, hơi tò mò, cũng có phần bận tâm.Thời điểm này Lâm Minh tương đương dựa vào cơ sở Tu La biến thân, toàn thân mang theo một tầng cốt giáp màu đen, trên sống lưng có gai xương vươn dài, gai xương từ cổ kéo dài tới xương cụt, càng kéo càng dài, cơ bắp ai tay của hắn trướng lên, có màu đen như đá hoa cương, khuỷu tay có cốt đao cùng loại với Hỗn Nguyên Thiên Tôn.Rống!Một tiếng gào thét đáng sợ, Lâm Minh ngửa đầu lên trời gào rú, tiếng gào của hắn khiến hư không lắc lư như sóng nước, tinh quang cũng bị Lâm Minh xé từng khúc.Hai mắt Lâm Minh biến thành màu đỏ như máu, dường như đang ở trong huyết trí địa ngục, ở trong địa ngục chém giết ác ma.Tình cảnh bực này kéo dài nửa canh giờ, Lâm Minh tóc tai bù xù thật sự giống như hóa thành ác ma vậy.-------Chương 2154: Mệnh thai đạo cungChương 2154: Mệnh Thai Đạo Cung.Trong đó Triệt và Mặc hai lão giả đều khẩn trương, thời khắc nào cũng chú ý biến hóa trong người Lâm Minh, bọn họ càng nhìn càng kinh hãi.- Lâu như thế ánh mắt của hắn còn chưa khôi phục thanh tỉnh, dường như đang chém giết ý chí của thâm uyên ác ma trong hồn hải.- Tiểu tử này quá tự tin, hắn căn bản không dựa theo chúng ta dạy bảo, chậm rãi luyện hóa năng lượng bổn nguyên của ác ma lực này, chậm rãi hấp thu, hắn có ý định trực tiếp phục tùng lực lượng này, tuy ý chí thâm uyên ác ma chết đi mười tỷ năm, nhưng mà muốn khống chế nó còn khó hơn lên trời.- Dựa theo lẽ thường, lực lượng thâm uyên ác ma không phải Nhân tộc có thể khống chế được, cho dù tiểu tử này tạm thời áp chế lực lượng này xuống, nhưng mà ý chí thuộc về thâm uyên ác ma sẽ lưu lại trong cơ thể tiểu tử này, chỉ cần chờ lúc ý chí của hắn suy yếu, ý chí này sẽ bạo phát, tới lúc đó hậu quả không tưởng tượng nổi.Hai người càng nói thì càng nhíu mày chặt hơn, bọn họ hiện tại rất lo lắng Lâm Minh tạm thời không thể phục tùng ác ma lực, thời gian kéo dài càng lâu thì hồn lực của Lâm Minh sẽ tiêu hao hết, nếu là như vậy, chỉ sợ hồn hải của Lâm Minh sẽ thất thủ.Vào lúc hai người đang dọ dự có nên ra tay hay không, không để ý hậu quả dùng lực ý chí của mình vượt qua hồn hải lâm Minh, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện chín ngôi sao, có một ngôi sao đỏ như máu.Ngôi sao này giống như bị nhuốm máu lên nó, đỏ tới mức khiến người ta không mở mắt ra được.- Đây là...Trong nội tâm hai người cả kinh, chưa kịp phản ứng gì thi ngôi sao đỏ tươi chói mắt bắn ra một tia sáng đỏ, mà tia sáng này phẩm vượt qua hư không vạn dặm đâm thẳng xuống.Nhìn ra xa xa, giống như thần kiếm đỏ hồng của thần linh bổ nứt tinh không.Đạo hào quang này đâm vào ngực trái Lâm Minh, cũng là vị trí trái tim của hắn.Vào thời khắc này, năng lượng bạo ngược đột nhiên dừng lại, cơ bắp thân thể Lâm Minh nổ vang và biến mất, tất cả an tĩnh lại, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, thân thẻ Lâm Minh chậm rãi bay ra khỏi ngân hà hư không đỉnh đi vào trong bầu trời.Tinh quang màu đỏ như máu này đang thoải mái thân thể Lâm Minh.Phù phù phù phù...Bầu trời vốn yên tĩnh đột nhiên xuất hiện tiếng tim đập có tiết tấu.Tiếng tim đập này cường đại mà hữu lực, giống như trong cổ mộ thần nữ ở Vạn Cổ Ma Khanh, trái tim Hỗn Nguyên Thiên Tôn đập mạnh, cho dù là cường giả Giới Vương tới gần nghe được tiếng tim đập này, khí huyết toàn thân bị dẫn dắt, cảm thấy máu chảy như cộng minh vafphas thể bay ra ngoài.Đây là tiếng tim đập thuộc về Lâm Minh.Lâm Minh những năm này tuy thân thể cường đại tới cực hạn, nhưng mà tim của hắn chưa bao giờ đập có lực như thế, chuyện này tượng trưng khí huyết chi lực của hắn đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, so với Hỗn Nguyên Thiên Tôn đỉnh phong năm đó không kém gì.- Tiểu tử này còn mở Đạo Cung Cửu Tinh?Triệt và Mặc nhìn nhau, cả hai nhìn qua chín ngôi sao trên bầu trời, nhìn qua ngôi sao đỏ như máu kia, hai người có không ít lý giải về các phương pháp tu luyện của các đại chủng tộc, cũng hiểu rõ Tam Thập Tam Thiên, tự nhiên biết rõ Đạo Cung Cửu Tinh.Hiện tại ngôi sao đỏ hồng trên bầu trời, tên của nó là Cự Môn Tinh, nó đối ứng với Mệnh Thai Đạo Cung, nằm ở trung tâm trái tim võ giả.Mệnh Thai Đạo Cung bao hàm khí huyết vô cùng, sau khi mở nó ra, võ giả có thể lĩnh ngộ tính mạng chi lực thật sâu, giúp cho thân thể bản thân có năng lực khôi phục tăng lên tột đỉnh, biểu hiện cụ thể chính là gãy chi và nội tạng trọng sinh.Võ giả hệ thống tụ nguyên bình thường tu luyện tới cảnh giới rất cao, cánh tay của bọn họ chặt đứt, như vậy sau khi trải qua điều dưỡng tỉnh mỉ, cánh tay cũng được trọng sinh.Nhưng mà cánh tay sinh ra lần nữa cũng chỉ là phàm thai.Đối với võ giả hệ thống tụ nguyên cao cấp mà nói, thân thể bản thân bọn họ đã phải trải qua ngưng mạch, tiên thiên bày trừ tạp chất, sau đó trải qua mệnh vẫn cửu trọng lột xác thành linh thể, lại trải qua hóa thần cửu biến lần lượt tiến hóa, làm cho thân thể tiến thêm một bước, đến cuối cùng mỗi tấc huyết nhục đều không tầm thường.Mà không phải là phàm thể không trải qua nguyên khí rèn luyện, chiêu thức nó phát ra uy lực giảm đi rất nhiều.Muốn cho nó khôi phục thì phải tiêu hao rất nhiều thời gian và tinh lực, đây là nguyên nhân sau khi Thiên Minh Tử bị đứt tay, trực tiếp ảnh hưởng hắn bước vào Thiên Tôn, do đó cũng kết thâm thù đại hận với Lâm Minh.Lâm Minh nguyên bản cũng là như thê,s nhưng mà sau khi lĩnh ngộ Mệnh Thai Đạo Cung thì khác, pháp tắc Mệnh Thai Đạo Cung hóa thành lạc ấn, khắc sâu vào mỗi tấc huyết nhục của Lâm minh, cho dù nội tạng nổ tung, đứt gãy tứ chi cũng hóa thành năng lượng sinh mệnh tinh khiết, trở lại thân thể của hắn, sau đó lại sinh ra, không có gì khác với ban đầu.Cho dù tứ chi bị người ta luyện hóa, thân thể sẽ sinh ra khí quan, cũng sẽ phân phối năng lượng lại, không có ảnh hưởng gì.Thời gian tiếp tục trôi qua, hai mắt đỏ như máu của lâm Minh có máu tươi chảy ra, trên bầu trời Cự Môn Tinh đỏ như máu rót năng lượng như thủy triều, không ngừng hòa tan vào trong máu Lâm Minh, hợp thành một phần thân thể của hắn.Lâm minh hóa thành ác ma, lúc này toàn thân đỏ tươi, giống như hắn vừa bơi trong huyết trì ra.- Tiểu tử này thật sự nương theo ác ma lực mở Mệnh Thai Đạo Cung?- Ác ma lực dung nhập vào thân thể của hắn, hắn không sợ rằng ngày sau thời điểm hồn hải suy yếu, bị ý chí thâm uyên ác ma thừa cơ mà vào sao?Triệt và Mặc hai lão giả vô cùng lo lắng, tinh quang trong ngân hà hư không đỉnh không ngừng phong ấn, tinh thần chi hải lâm minh bây giờ đã có tình cảnh hoàn toàn khác.Lâm Minh mặc chiến giáp huyết hồng, vươn người đứng lên, mặt nhìn qua hư ảnh ác ma cực lớn trên bầu trời, hư ảnh ác ma này cực kỳ mơ hồ, nhưng lại tỏa ra khí tức khổng lồ, làm cho người ta kinh hãi.Nó vốn là ý chí thuộc về thâm uyên ác ma lưu lại trong ác ma xá lợi.Dù trải qua mười tỷ năm phong trấn, thâm uyên ác ma vẫn còn ý chí sót lại còn vượt qua rất nhiều Thiên Tôn, nó có bản năng thôn phệ.- Lực lượng của ngươi nên giao cho ta sử dụng đi.Lâm Minh đối mặt với ý chí uy áp này, thần sắc cực kỳ trấn định, giống như đang đối mặt với con gió mát mà thôi.Khặc khặc khặc...Ý chí trên hư không tươi cười quái dị, nói:- Ngươi rất mạnh!

Ta không cách nào chôn vùi hồn hải của ngươi, ta sẽ tạm thời giao lực lượng cho ngươi mượn, nhưng mà ta cho mượn lực lượng với tiền thuê rất cao, chỉ sợ ngươi trả không nổi, khặc khặc khặc khặc...- Ah, tiền tuê?Lâm Minh tươi cười châm chọc một tiếng.- Ta cho ngươi mượn lực lượng, dùng thân thể của ngươi đền bù tổn thất đi!

Thân thể của ngươi rèn luyện thật không tệ.Hư ảnh cười như điên, nó không làm gì được Lâm Minh, nó chỉ cần cho ý chí tiềm phục trong thức hải của Lâm Minh, cuối cùng sẽ chờ tới một ngày thức hải của Lâm Minh suy yếu, khi đó nó sẽ xâm chiếm thân thể hắn, cho dù từ nay về sau biến thành quái vật nửa người nửa ma thì nó cũng không thèm để ý.-------Chương 2155: Đại giới giới vươngChương 2155: Đại Giới Giới Vương.Thời điểm hư ảnh này đang tính toán, đột nhiên nụ cười của nó cứng lại, Lâm Minh duỗi tay phải ra, trong bàn tay của hắn có khối lập phương màu đen đang lơ lửng.Hình lập phương này chậm rãi xoay tròn, hút đi tất cả mọi thứ trên thế gian.- Cái này...

Đây là...Đồng tử hư ảnh co rút lại, thời điểm này hồn hải của lâm Minh xuất hiện lih hồn phong bạo cực lớn, hư ảnh kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị phong bạo này hút vào.- Ah ah ah ...Hư ảnh gào lên liên tục, gương mặt hoàn toàn vặn vẹp, phong bạo quá mức khủng khiếp, nó đã hoàn toàn mất đi phân nửa ý chí, trực tiếp bị phong bạo này hút vào....Bồng bồng bồng...Hư ảnh ác ma cuối cùng tan vỡ trong phong bạo đáng sợ, một khi ý chí của nó văng tung otes, mảnh vỡ căn bản không chịu nổi phong bạo đáng sợ trùng kích, trong chốc lát sẽ tan vỡ, biến mất không còn gì nữa.- Thật có lỗi, ta không cho ngươi cơ hội lưu ý chí lại đâu!Lâm Minh lặng lẽ thu hồi ma phương, có át chủ bài là ma phương này, hắn mới dám không kiên nể hấp thu lực lượng ác ma.

Thâm uyên ác ma còn sót lại ý chí đã bị tan vỡ toàn bộ, ác ma lực trong người Lâm Minh biến thành vật vô chủ, đã triệt để bộc phát ra ngoài.Lực lượng này mênh mông như biển, không ngừng trùng kích hồn hải của Lâm Minh, trùng kích thân thể và nội thế giới của hắn.Khi ác ma lực tuôn ra như thủy triều, chúng tùy ý trùng kích thần lực trong nội thế giới Lâm Minh.Ầm ầm!Thân thể Lâm Minh nổ vang như lôi minh, mà thời điểm này hai mắt của hắn không còn đỏ như máu nữa, đã dần dần khôi phục thanh tỉnh.Đôi mắt Lâm Minh đã không chỉ là thâm thúy, sáng ngời có thể hình dung đươcn nữa, trong ánh mắt ẩn chứa vô số tính mạng sinh sôi và sinh diệt, ẩn chứa sinh tử diễn biến.Người thường đối mặt với Lâm Minh sẽ cảm thấy bị áp chế, nhưng nếu như võ giả tu vị tinh thâm đối mặt với Lâm Minh, bọn họ có thể từ ánh mắt Lâm Minh nhìn thấy vô cùng tuyệt diệu, nếu Lâm Minh chết, đôi mắt của hắn có thể trở thành chí bảo mà rất nhiều tông môn tranh đoạt.- Lâm Minh hắn thật sự áp chế ý chí ác ma!Bên cạnh ngân hà hư không đỉnh, Triệt nhìn thấy ánh mắt của Lâm Minh xong, trong nội tâm rung động mạnh, xuyên thấu qua đôi mắt kia nhìn thấy trong người Lâm Minh ẩn chứa vũ trụ chân thật, vô số pháp tắc, năng lượng, vật chất không ngừng diễn biến, có thể nói bao hàm toàn diện.- Có thể ý chí ác ma sẽ trở thành tai họa ngầm của Lâm Minh, ngày sau, một khi hồn hải của Lâm Minh bị thương, chỉ sợ...Mặc vô cùng lo lắng.Nhưng mà Triệt lắc đầu, nói:- Chưa hẳn, ta cảm giác ý chí ác ma dường như đã bị Lâm Minh tiêu diệt triệt để vào thời khắc cuối cùng, ta cảm nhận được linh hồn phong bạo vô cùng đáng sợ bạo phát trong hồn hải của Lâm minh, chỉ sợ nó không phải lực lượng Lâm Minh có thể phát ra.Lâm Minh lúc phát động ma phương nhắm vào thâm uyên ác ma, mà không phải Triệt và Mặc hai người, tuy khí tức ma phương khủng bố, cũng không có tán dật ra các nơi, với tư cách thái cổ thần khí vượt qua cả vật chất vị diện, Triệt không thể cảm nhận được ma phương, nhưng mà hắn ẩn ẩn tính ra được, trong người Lâm Minh dường như ẩn chứa bí mật.- Kẻ này có đại khí vận gia thân, có lẽ thật sự hoàn thành tâm nguyện của tôn chủ đại nhân.- Chỉ mong a, cho dù như thế nào, ta và ngươi đều tốt hơn nếu phụ tá cho hắn, hôm nay hắn là thiếu chủ của chúng ta, cho dù hắn có thành công hay không...Hai người dùng chân nguyên truyền âm trao đổi với nhau.

Mà thời điểm này trong ngân hà hư không đỉnh, gai xương trên người Lâm Minh từ từ thu hồi, những ác ma cốt giáp, lân phiến cũng hoàn toàn biến mất.Lâm minh khôi phục thân hình hoàn mỹ của hắn, toàn thân của hắn đắm chìm tron tinh quang vô hạn, nội thế giới và lực lượng không ngừng tăng lên.Mà ý thức của Lâm Minh cũng tiến vào nội thế giới.hắn đứng trong tinh hài vô tận, quan sát phiến vũ trụ này.Lâm Minh nhìn thấy vô số tinh cầu vũ trụ, có tinh cầu vô cùng hoangvu, cũng có chút tinh cầu sinh sôi nảy nở vô số tính mạng.Những tính mạng này là một gốc cỏ, một con sâu con kiến, lớn tới đại thụ che trời, cự kình côn bằng, Lâm Minh có thể cảm giác chúng hoàn toàn, chỉ cần ý niệm trong đầu khẽ động, hắn có thể giao phó cho những tính mạng này lực lượng cường đại, hoặc lập tức làm cho chúng bị hủy diệt.Dường như vào lúc này Lâm Minh thật sự là vua của vũ trụCảm giác chân chân chính chính nắm giữ đại vũ trụ, loại cảm giác này làm cho Lâm Minh say mê.Nhưng mà hắn say mê cũng không có mất đi phương hướng, hán thao túng năng lượng trong người, không ngừng mở rộng phiến không gian vũ trụ này.Hơn nữa sáng tạo ra tinh cầu, trong đó diễn biến ra tính mạng hình người, có quốc gia phồn vinh, có tông môn phát triển thực lực không ngừng.Có cung điện thần vương, có chư thiên đại năng trong lờ mờ, có chân long, kỳ lân gào thét, ngàn vạn đạo vận chìm nổi, Lâm Minh khống chế thế giới này càng như ý, không phân rõ được sự thật và ảo giác.Vào lúc Lâm Minh cảm giác được phiến vũ trụ này mở rộng tới cực hạn thì hắn dừng lại, trong lúc này lực lượng cả vũ trụ quán chú toàn bộ vào thân thể Lâm Minh.Hắn và cái vũ trụ này hình thành nhất thể, hắn trở thành thế giới chi chủ chân chính, cũng chính là ---- Đại Giới Giới Vương!Oanh!Năng lượng đáng sợ từ trong vũ trụ lao ra ngoài, nó trực tiếp đụng nát ngân hà hư không đỉnh, giống như một cây cầu vồng chiếu thẳng trời cao.Toàn thân Lâm Minh đang bao phủ trong cầu vồng, hắn đứng đó, tóc dài bay múa, thân thể của hắn ngâm mình trong năng lượng đáng sợ, rong chơi trong biển cả pháp tắc.Một khắc này Lâm Minh chính thức đột phá Đại Giới Giới Vương.Đột nhiên Lâm Minh mở mắt ra, hai mắt của hắn bắn ra hào quang khác nhau, mắt trái thần quang bắn ra bốn phía, giống như có tường vân bảy màu, điềm lành từng hồi, mà mắt phải âm trầm đáng sợ, trong đó có huyết trì địa ngục, sa trường chết chóc, làm cho người ta nhìn vào cảm thấy linh hồn như bị nuốt vào trong vực sâu không đáy, hồn hải thất thủ.- Mệnh Thai Đạo Cung, Đại Giới Giới Vương!

Ác ma lực ẩn chứa trong ác ma xá lợi đủ cho ta có thực lực hôm nay, lại tăng thêm thêm một bậc, đã không thể so sánh nổi.Lâm Minh xiết chặc hai đấm, hắn hiện tại cực kỳ khát vọng gặp được đối thủ cường đại, hắn phải đại chiến thật oanh liệt một hồi, thử xem chiến lực cực hạn của mình rốt cuộc là ở đâu.Từ Thánh Chủ tới Giới Vương, lại đến Đại Giới Giới Vương, lâm minh dùng thời gian mấy ngàn năm, chuyển sinh bốn thế.Hôm nay hắn giống như phượng hoàng niết bàn, đã nhất phi trùng thiên.Hắn vung tay lên, thiên địa nguyên khí giống như áo bào bao phủ toàn thân Lâm Minh.Bộ áo bào này cực kỳ quái dị, nó là Lâm Minh ngẫu hứng làm ra, không có gia nhập ý nguyện của Lâm Minh, mà là tùy ý cho thiên địa pháp tắc cấu tạo thành.Nó nửa mặt là màu đen, nửa mặt là màu trắng, dưới áo bào phủ kín ngôi sao, những ngôi sao này ẩn chứa huyền bí vô tận, làm cho người ta ngộ không thấu.-------Chương 2156: Thánh Hoàng nổi giận (1)Chương 2156: Thánh Hoàng nổi giận. (1)Nếu như là cao thủ Giới Vương toàn bộ tập trung tinh thần lực ngưng mắt nhìn pháp bào này, sẽ nhìn thấy được hư ảnh ác ma và thần vương, những ác ma và thần vương này lờ mờ, thần thái khác nhau, ẩn chứa đạo đạo chi lý.Chỉ pháp bào này nếu như trải qua luyện hóa đơn giản, khiến nó ngưng tụ thành thực chất, tùy ý cho Giới Vương mặc vào đều có thể làm cho hắn như nhặt được chí bảo, tìm hiểu một ngàn tám trăm năm là có đại thu hoạch.Đến cảnh giới như Lâm Minh, hắn chỉ ngẫu nhiên là ra một ít thứ gì đó đều trở thành chí bảo, bởi vì hắn đã tới gần thượng tầng của vũ trụ rồi.Đương nhiên đi đối kháng Thánh tộc, đối kháng đại kiếp nhạn, thực lực của Lâm Minh vẫn chưa đủ.- Cảm tạ hai vị tiền bối.Lâm Minh hành lễ, vừa vặn mặc trường bào hai màu đen trắng lên người, Lâm Minh lúc này xuất hiện một khí chất khó hiểu huyền bí, giống như nơi hắn đứng chính là hạch tâm của vũ trụ vậy, là bổn nguyên của hắc ám và quang minh.- Thiếu chủ không cần hành lễ với chúng ta, có lẽ hành lễ là hai ta mới đúng, năm đó tôn chủ có đại ân với tộc của ta, tộc của chúng ta có tổ huấn là vĩnh viễn phượng dưỡng nhất mạch của tôn chủ, hôm nay đã mười tỷ năm qua đi, nguyện giúp thiếu chủ có thể hoàn thành tâm nguyện của tôn chủ đại nhân năm đó.Triệt và Mặc hai lão giả này cải biến xưng hô với Lâm Minh, bọn họ nói xong liền cúi đầu thật sâu với Lâm Minh, chuyện này làm cho Lâm Minh nhanh chóng đi lên đỡ bọn họ dậy.- Hai vị tiền bối, chuyện này không được, vãn bối hấp thu ác ma xá lợi toàn bộ nhờ cậy vào hai vị tiền bối, về phần Tu La tiền bối, càng có ân truyền thừa cho vãn bối, nếu như Tu La tiền bối có tâm nguyện gì, vãn bối nhất định dù xông pha khói lửa cũng phải hoàn thành, quyết không chối từ.- Tâm nguyện của tôn chủ, thiếu chủ không cần sốt ruột, hiện tại thiếu chủ tăng thực lực của mình lên là được, đợi cho có một ngày, thiếu chủ có thể thành Chân Thần, có lẽ thật sự cải biến được cách cục của thế giới này.Hai người vẫn không muốn lộ ra bí mật ẩn giấu của Tu La Lộ, Lâm Minh cũng không hỏi tiếp.- Thiếu chủ, hai người chúng ta vừa rồi thương nghị một phen, có chút đề nghị với thiếu chủ, không gian thí luyện cuối cùng chính là địa mạch, nguyên khí, pháp tắc trung tâm của Tu La Lộ, trong đó hội tụ năng lượng và pháp tắc các loại rất tinh thuần, trong mười tỷ năm qua, năng lượng này tẩm bổ và thai nghén ra rất nhiều thiên địa trân bảo, một ít không bị thí luyện giả mang đi, liền bị tộc ta cất chứa, thiếu chủ có thể lợi dụng những tài nguyên này, ở trong không gian thí luyện cuối cùng tầng bảy mấy trăm năm, triệt để củng cố cảnh giới Đại Giới Giới Vương, thiếu chủ thấy thế nào?- Ân, vậy phiền toái hai vị tiền bối.Lâm Minh cân nhắc một chút và đáp ứng.Hắn tu hành Đại Chuyển Sinh Thuật cần hoàn thành ở bên ngoài, dùng cầu tâm tình viên mãn, nhưng mà chỉ củng cố cảnh giới, ở trong không gian thí luyện cuối cùng lại làm chơi ân thật.Tu luyện ở đây mấy trăm năm, sau đó đi ra ngoài hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần thứ bảy, như vậy Lâm Minh tin tưởng mình có đầy đủ thực ljwc đi Thánh tộc làm mưa làm gió rồi.Trường phong ba này dính dấp tới rất nhiều thế lực lớn, không nói tới thế lực Thiên Tôn, thế lực Chân Thần đã dính tới bốn cái rồi.Theo thứ tự là thế lực Chân Thần Tu La lộ --- Thần Hư Thần Quốc và Tề Thiên Thần Quốc, cùng với thế lực Thánh tộc Tam Thập Tam Thiên -- Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn.Lúc này ở trong Tạo Hóa Thánh Cung, Tạo Hóa thánh tử quỳ rạp xuống đất, vùi đầu vào giữa hai tay, ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.Trước kia hắn khoe khoang khoác lác, một tay tổ kiến "Quân đoàn Hoang", cam đoan hoàn thành nhiệm vụ không sở hở tí nào, nếu không cam nguyện xử phạt, trong nháy mắt quân đoàn Hoang bị diệt, Tạo Hóa thánh tử thảm bại quay về.Sau khi Tạo Hóa thánh tử mang theo một tù binh, kiên trì nói "Ác ma xá lợi mất tích, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung đã bị pháp tắc Tu La Lộ chế tài nên không một ai trở về" báo cáo nhanh cho Tạo Hóa Thánh Hoàng, thân thể của hắn ỉu xìu.Tạo Hóa thánh tử từng rất cao ngạo, hôm nay quỳ rạp trên đất như chó chết.- Cái này...

Người này là hai nhi tại...

Tại Tu La Lộ bắt tới đây, hắn...

Hắn là võ giả tán tu, trước kia tiến vào trong thí luyện cuối cùng, trải qua cuộc chiến đấu kia...Tạo Hóa thánh tử đẩy tên tù binh bên người khác, người trẻ tuổi kia chính là thí luyện giả Tu La Lộ, hắn đã bị phong ấn hành động và tu vị toàn thân, hắn chỉ có thể nháy mắt, ngay cả nói cũng nói không nên lời, lúc này hắn tức giận và oán độc nhìn chằm chằm vào Tạo Hóa thánh tử, lại nhìn qua hướng Tạo Hóa thánh tử đang quỳ lạy, hắn biết rõ trong khu vực bóng tối kia chính là ác ma quyết định sinh tử của mình.Hắn không môn không phái, chỉ dựa vào số mệnh, cơ duyên đi tới bước này, lại ngoài ý muốn bắt được lệnh bài thí luyện cuối cùng, vốn tưởng rằng một bước lên trời, không nghĩ tới sau khi rời khỏi thí luyện cuối cùng thì bị Tạo Hóa thánh tử bắt lấy, buồn cười là hắn còn cho rằng mình là thiên tài có đại khí vận gia thân, hôm nay trước mặt thế lực siêu cấp, hắn chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.Hắn không môn không phái, không có bất cứ thế lực nào ủng hộ, chết ở chỗ này cũng không ai đòi công đạo cho hắn cả, nghĩ tới điểm này, trong lòng của hắn vô cùng tuyệt vọng.- Nếu hoàng tổ bệ hạ có gì cần xác nhận, có thể thông qua hắn...Tạo Hóa thánh tử ném tên tán tu xui xẻo này ra ngoài, trong lòng của hắn hoảng hốt, nhưng mà đáp lại hắn là yên lặng thật lâu, Tạo Hóa Thánh Hoàng trong bóng tối không nói câu nào.

Chuyện này làm cho nội tâm Tạo Hóa thánh tử càng bất an, thân thể của hắn run rẩy nhè nhẹ.Xíu!Không hề có dấu hiệu đã bộc phát đáng sợ, hơn mười xúc tu màu đỏ như máu xông tới, giống như mười mũi khoan nhọn xuyên thủng tên tán tu này, tính cả thân hình Tạo Hóa thánh tử cũng bị xuyên thủng theo.- Ah!Tạo Hóa thánh tử kêu thảm một tiếng, trên người của hắn trước sau nhiều ra mười lỗ máu, trực tiếp xuyên qua thân hình, mà tên tán tu kia miệng phun máu, trong nháy mắt bị thương nặng hấp hối.Thời điểm này bàn tay đỏ như máu vươn ra tày trong bóng tối, trực tiếp bắt lấy đầu lâu của tên võ giả tán tu này.Tên tán tu này giãy dụa kịch liệt, hai mắt mơ hồ, hắn cảm giác đầu của mình như nhiều ra trăm ngàn con nhuyễn trùng, loại thống khổ này làm hắn hận không thể bổ óc của mình ra.Loại cảm giác này chỉ duy trì mấy hô hấp, nhưng mà đối với tên võ giả tán tu kia thì lại là thống khổ khó có thể hình dung được.Thời điểm này mấy xúc tu máu chậm rãi thối lui, bàn tay lớn cũng rút trở về, võ giả tán tu ngã trên mặt dất giống hư đống thịt nhão, hoàn toàn mất đi sinh cơ.Trí nhớ của hắn vừa rồi đã bị Tạo Hóa Thánh Hoàng đọc qua.Ở bên cạnh, sắc mặt Tạo Hóa thánh tử cũng trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hắn đau đớn và nội tâm sợ hãi.-------Chương 2157: Thánh Hoàng nổi giận (2)Chương 2157: Thánh Hoàng nổi giận. (2)Trên người của hắn mặc dù xuất hiện mười lỗ máu, nhưng mà những lỗ máu này nhiều nhất chỉ xuyên thủng qua những nội tạng không quá quan trọng, tránh đi tim, phổi, não, tủy sống của hắn.Có thể thấy được Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không có muốn giết hắn, chuyện này làm hắn buông lỏng một hơi, đồng thời cũng lo lắng mình sắp phải chịu thêm trừng phạt.Hắn cố chống đau đớn của thân thể đứng lên, tiếp tục quỳ rạp trên đất, dưới thân của hắn toàn là máu đặc dính, cho nên hắn quỳ gối trong vũng máu.- Tu La Thiên Đạo chế tài?Trong bóng tối truyền ra giọng nói âm trầm của Tạo Hóa Thánh Hoàng, sau đó tiếng bước chân vang lên, một nam tử trung niên thân hình cao lớn chậm rãi đi ra.Trong trí nhớ của tên võ giả tán tu kia, Tạo Hóa Thánh Hoàng không tìm ra được bất cứ điểm nào giả bộ cả.Từ đầu tới cuối, chuyện xảy ra trong thí luyện cuối cùng đều không có vấn đề gì, nhưng mà có một điểm duy nhất làm cho Tạo Hóa Thánh Hoàng cảm thấy kỳ quái.Sau khi Tu La Thiên Đạo chế tài, hơn hai mươi tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung của hắn chết đi toàn bộ, như vậy vì cái gì huyết nhục Hoang trong người của bọn họ không có lập tức biến mất?Tạo Hóa Thánh Hoàn vân cảm nhận được sự tồn tại của huyết nhục Hoang, chúng trong thời gian ngắn chậm rãi biến mất, chậm chạp mà liên tục, loại cảm giác này giống như có người thôn phệ huyết nhục Hoang, đang chậm rãi luyện hóa chúng.Nếu như pháp tắc Tu La Thiên Đạo không cho phép thâm uyên ác ma tiến vào trong thí luyện cuối cùng, có lẽ phải vào thời khắc giáng thiên phạt xuống thì lập tức hủy diệt huyết nhục của Hoang chứ?Vì sao trong một thời gian dài như thế vẫn chưa tiêu diệt hết.Trí nhớ không có vấn đề, người cũng không có giả bộ, mà điểm này giải thích không thông, kỳ thật cũng không cần đi giải thích làm gì, chỉ là hơi gượng ép thôi...Tạo Hóa Thánh Hoàng nhớ lại một tin tức, sắc mặt âm trầm.- Có lẽ...

Không thể nào là có người âm thầm thao túng được...Tạo Hóa Thánh Hoàng không thừa nhận suy nghĩ này, có năng lực âm thầm làm được tất cả, hơn nữa làm cho hắn không tìm thấy chút sơ hở nào, chỉ sợ cũng phải là nhân vật cấp Chân Thần, ví dụ như Thần Hư Hồn Đế.Nhưng mà cốt linh của loại người này là không thể tiến vào thí luyện cuối cùng.Tạo Hóa Thánh Hoàng nhắm mắt lại cảm giác, lại phát hiện huyết nhục của Hoang không còn thừa bao nhiêu, mà vị trí của nó Tạo Hóa Thánh Hoàng không có biện pháp nắm chắc.Xuất hiện loại tình huống này, ý nghĩa huyết nhục Hoang đã nằm trong không gian cường đại vượt qua sự cảm ứng của hắn.Mà không gian này mười phần chính là không gian thí luyện cuối cùng.Nói đúng hơn, huyết nhục Hoang vẫn nằm trong không gian thí luyện cuối cùng, càng không có khả năng có người âm thầm điều khiển, nếu không sau khi thí luyện cuối cùng chấm dứt, người này không có khả năng ở bên trong được.Như vậy thật sự là pháp tắc thí luyện cuối cùng gạt bỏ đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung sao?Mà ác ma xá lợi lại đi nơi nào?

Phải chăng nằm trong tay Thần Hư Hồn Đế?Hoặc là pháp tắc thí luyện cuối cùng đề phòng tồn tại liên quan tới thâm uyên ác ma đạt được ác ma xá lợi, dứt khoác phong ấn ác ma xá lợi?Trong đầu Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất hiện đủ loại ý niệm, làm cho hắn càng ngày càng táo bạo hơn, ác ma xá lợi với hắn mà nói quá trọng yếu.Nhưng hết lần này tới lần khác hắn không có biện pháp gì cả, dù hắn tự mình đi tới Tu La Lộ một chuyến cũng không có chút ý nghĩa nào.Hắn nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, không kiên nhẫn khoát tay.- Cút đi, lần này đệ tử thánh cung bị diệt là Tu La Lộ chế tài, gần như không thể đối kháng, ta tạm thời tha lỗi cho ngươi.- Tạ hoàng tổ bệ hạ khai ân!Tạo Hóa thánh tử không ngừng tạ ơn, như trút được gánh nặng, sau đó hắn kéo thân thể trọng thương, mỗi bước đi của hắn đều mang theo máu lui ra khỏi thánh điện.Nhưng mà thời điểm hắn ra khỏi thánh điện, hắn lại gặp một người, một tiểu bối mà hắn phi thường không muốn nhìn thấy --- đế tử Khê Thận.Hắn dùng thời gian chưa tới ngàn năm đã đột phá Giới Vương, chiến lực trong cùng cấp không ai bằng, Tạo Hóa Thánh Hoàng bởi vậy ban cho hắn phong hào đế tử.Danh tiếng của Khê Thận đang thịnh, hơn nữa trong Thánh tộc có rất nhiều người ủng hộ, làm cho hắn có dã tâm thay thế Tạo Hóa thánh tử.Chuyện này cũng khiến Tạo Hóa thánh tử và đế tử Khê Thận có mâu thuẫn không thể điều hòa, trong mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng thì chuyện này không quan trọng, cũng không quan tâm, hắn còn mừng khi thấy loại cạnh tranh này.Những năm qua, Khê Thận trong chiến trường Nhân tộc biểu lộ chói mắt, đoạt rất nhiều danh tiếng của Tạo Hóa thánh tử.Đối với chuyện này, Tạo Hóa thánh tử cũng không quan tâm tới, hắn sợ nhất là một ngày nào đó Tạo Hóa Thánh Hoàng mất đi tin tưởng vào hắn, lập thánh tử khac, như vậy dã tâm của hắn sẽ nát bấy.Mà Khê Thận chính là nhân tố bất an có khả năng nhất.- Ah?

Đây không phải thánh tử điện hạ sao?

Vì sao chật vật như thế?Ánh mắt Khê Thận tập trung vào những lỗ máu trên người Tạo Hóa thánh tử, khóe miệng mỉm cười châm chọc cực kỳ vui vẻ.Hắn biết đại khái là chuyện gì rồi.Ánh mắt Tạo Hóa thánh tử phát lạnh, hắn không nói lời nào, chậm rãi rời đi, lưu lại Khê Thận nhìn bóng lưng Tạo Hóa thánh tử, tươi cười lạnh lẽo....Thời gian trôi qua, tuế nguyệt chưa bao giờ dừng lại, ba năm vượt qua như chớp mắt.Sâu trong tinh không u ám, Lâm Minh ngồi xếp bằng trong tinh không, trước mặt hắn chính là nam tử tóc đen giống hắn như đúc.Nam tử tóc đen này đang mặc trường bào thái huyền, hai mắt thanh minh thấu triệt, trên người bao phủ sương mù như có như không, những sương mù này là nguyên khí ngưng tụ tới tận cùng.Nam tử tóc đen này chính là phân thân hệ thống tụ nguyên của Lâm Minh, cũng là phân thân thứ ba.Phân thân này do chủ nhân Tu La Lộ năm đó thu thập vạn chủng thiên địa linh vật, dùng thái sơ chi khí luyện hóa thành, sau đó những linh vật này ngưng tụ vào hạch tâm đại trận tụ nguyên, dùng nguyên khí một thế giới cung ứng cho nó, trải qua thời gian thật lâu mới chậm rãi luyện hóa mà thành.Phân thân này thuần túy là năng lượng tinh hoa, cho dù nó hấp thu thiên địa nguyên khí hay hiệu suất lợi dụng nguyên khí đều không phải võ giả cùng cảnh giới có thể so sánh được.Sau khi lâm Minh có được phân thân hệ thống tụ nguyên, ba đại phân thân tu luyện Tu La Thiên Đạo cũng đã đầy đủ.Ba đại phân thân ngồi chung quanh Lâm Minh, mà trước mặt Lâm Minh chính là Tu La Thiên Thư quyển ba.Sách cổ thanh đồng nặng nề, trong đó mỗi chữ đều ngưng tụ thiên địa nguyên khí và thái sơ chân lực tạo thành, nếu như võ giả bình thường dùng thị lực nhìn chúng, cũng khó có thể thấy thấy rõ những văn tự này, chỉ cảm thấy một ít phù văn biến hóa thất thường, không biết chân ý của nó.Tâm thần của Lâm Minh hoàn toàn tiến vào trạng thái không minh, không ngừng cẩn thận phỏng đoán.Trong mắt hắn Tu La Thiên Thư chỉ là một, văn tự trong thiên thư có thể huyễn hóa ra một ma thần đại năng, huyền hóa ra thần cung huy hoàng, ngân hà mênh mông.-------Chương 2158: Tiểu ngư nhiChương 2158: Tiểu Ngư Nhi.Luyện hóa ba đại phân thân xong, Lâm Minh lý giải với Tu La Thiên Thư không gì sánh nổi, những huyền bí ẩn chứa trong văn tự toàn bộ khắc sâu vào trong đầu của Lâm Minh.Thời gian trôi qua, một năm lại một năm qua đi, lúc này Lâm Minh đã xem xong Tu La Thiên Thư quyển ba, thời gian đã trôi qua mười năm, Lâm Minh phát hiện, Tu La Thiên Thư qyển ba là toàn bộ tinh hoa của Tu La Thiên Thư, mà pháp tắc phức tạp ẩn chứa trong đó đạt tới mức kinh người, tương đương với toàn bộ hai quyển trước cộng lại.Vốn Lâm Minh cho rằng chủ nhân Tu La Lộ lý giải tinh khí thần là cùng cấp, mà hiện tại xem ra, chủ nhân Tu La Lộ cũng không phải thần linh toàn năng, hắn cũng có chỗ am hiểu của mình và chỗ không am hiểu.Hắn am hiểu nhất chính là hệ thống tụ nguyên!

Cẩn thận nghĩ lại cũng bình thường, chủ nhân Tu La Lộ có được tử tạp, mà tử ạp chính là năng lượng tinh hoa của vũ trụ ngưng tụ thành, là thần vật chí cao của hệ thống tụ nguyên.Đây cũng là nguyên nhân chủ nhân Tu La Lộ mang Tu La Thiên Thư quyển ba đặt ở trong tầng thứ bảy thí luyện cuối cùng làm truyền thừa tinh hoa nhất của mình.Sau khi Lâm Minh lật tới tờ cuối cùng của Tu La Thiên Thư quyển ba, hắn nao nao, một tờ này không có khắc văn tự gì cả, cũng không có để lại dấu vết pháp tắc nào đó, mà là hoàn toàn trống rỗng, chỉ có trung ương trang sách có một lỗ khảm hình chữ nhật.Mà lỗ khảm này tỏa ra khí tức vô cùng huyền diệu, làm cho Lâm Minh nao nao.Chẳng lẽ lỗ khảm này là...

Trong lòng Lâm Minh hiện ra một tia linh quang, hắn nhớ lại năm đó lúc đột phá Mệnh Vẫn đã nhìn thấy dị tượng tử tạp, cuối cùng suy đoán lỗ khảm này chính là chỗ đặt tử tạp.Tử tạp...Lâm Minh chạm tay vào lỗ khảm, cảm thụ khí tức còn lưu lại trong đó, đây là khí tức thuộc về thái cổ thần khí, tâm thần rung động lắc lư.- Không biết tử tạp thần bí kia lúc trước ảnh hưởng con đường tu luyện của chủ nhân Tu La Lộ thế nào...Dựa theo Triệt và Mặc nói, ba kiện thần khí này có thể là siêu cấp vũ trụ trước đó hủy diệt còn sót lại "Vật chất", "Năng lượng", "Pháp tắc" ngưng tụ thành, tác dụng chủ yếu của nó không phải phụ tá võ giả tu hành, chúng chỉ là khách qua đường trong vũ trụ, thậm chí có thể là khởi đầu của vũ trụ đại bộc phát.Cho dù là ai đạt được ba kiện thần khí này, có thể lợi dụng chỉ là một chút không có ý nghĩa của chúng, chỉ sợ chủ nhân Tu La Lộ cũng không ngoại lệ.- Năm đó tôn chủ đại nhân viết Tu La Thiên Thư, dùng thời gian một trăm triệu năm để hoàn thành, hắn mang mỗi cảm ngộ ghi vào trong Tu La Thiên Thư, mà khi đó tử tạp lưu lại trong tờ cuối cùng của Tu La Thiên Thư quyển ba, về sau lại biến mất.Thời điểm này sau lưng Lâm Minh có giọng nói già nua vang lên, Lâm Minh không quay đầu lại, hắn vẫn chạm vào lỗ khảm đặt tử tạp ở trang cuối cùng, hơi ngạc nhiên nói:- Tu La Thiên Thư quyển ba, Tu La tiền bối sáng tác chúng dùng cả trăm triệu năm sao?Lâm Minh cảm thấy rung động về thời gian này.- Đúng vậy, nhưng mà tôn chủ cũng không phải dùng suốt trăm triệu năm để viết Tu la Thiên Thư, một trăm triệu năm chỉ là thời gian tôn chủ đại nhân hoàn thành những chỗ vượt qua Tu La Thiên Thư, trong đó tôn chủ đại nhân vẫn làm chuyện của mình, ví dụ như sáng lập Tu La Lộ, cũng bắt đầu từ khi đó...- Tôn chủ đại nhân sau khi hoàn thành Tu La lộ, đã đặt Tu La Thiên Thư quyển ba trong tầng bảy thí luyện cuối cùng, mà người mở ra đầu tiên chính là Nhân tộc Phong Thần, năm đó Phong Thần mở nó ra, tuy tử tạp không còn, nhưng mà phong thần vẫn mang theo một đám khí tức thuộc về tử tạp...- Ân?

Khí tức tử tạp?Trong nội tâm Lâm Minh kinh ngạc.- Đó là cái gì?- Tử tạp đi theo tôn chủ đại nhân quá lâu, khí tức, pháp tắc, năng lượng của tôn chủ đại nhân tương dung với tử tạp, tích lũy tháng ngày từ từ sinh ra một khí tức có được linh tính, ngươi có thể xem nó như khí linh.- Nhưng mà khí linh này lại khác với Thiên Tôn Linh Bảo, Chân Thần Linh Bảo, chúng có thể nói là chủ nhân linh bảo, nhưng mà ba kiện thần khí sẽ không sinh ra khí linh, nhưng mà chúng vẫn như trước có tác dụng tăng phúc với thần khí, bởi vì bản thân chúng cũng là khí tức của ba kiện thần khí diễn hóa mà thành, xem như môi giới giữa người sử dụng và thần khí...- Khí tức linh tính cùng loại với khí linh, bị Phong Thần Thiên Tôn mang đi?

Lâm Minh nghe miêu tả như thế, linh quang lóe lên trong đầu, chẳng lẽ...- Khí tức linh tính này có hình dạng như thế nào?Lâm Minh thoát miệng hỏi.- Thời gian quá lâu, khí tức linh tính cũng sẽ từ từ biến hóa, có được linh trí, thời điểm Phong Thần mang nó đi, nó có bộ dáng tiểu nữ ài, về sau tiểu cô nương này vẫn phát huy một ít tác dụng trong đại kiếp nạn Nhân tộc ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, đó là dùng lúc phong ấn linh hồn Hoang.Hai người rất để ý tới Phong Thần Thiên Tôn vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước tiến vào thí luyện cuối cùng, lại chú ý hắn đối kháng Thánh tộc xâm lấn từ đầu tới cuối, dù sao Phong Thần Thiên Tôn năm đó là người duy nhất tập hợp đủ duyên chi đế ngọc, tất cả của hắn đều được thủ hộ giả ghi chép lại, nhưng mà thủ hộ giả sẽ không đi trợ giúp Phong Thần Thiên Tôn đối kháng địch nhân của hắn, sứ mạng của bọn họ chỉ là chứng kiến và thủ hộ mà thôi.- Tiểu nữ hài...Lâm Minh nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra tình cảnh thời gian trước, tiểu cô nương này không có bất cứ lo lắng nào cả, nàng chính là Tiểu Ngư Nhi...

Chính là tiểu nữ hài thần bí có thể dùng Tử Dương Tinh, Cửu Dương Ngọc làm thức ăn.Kể từ đó có rất nhiều chuyện giải thích rõ ràng rồi.Lâm Minh lúc trước tìm được Tiểu Ngư Nhi chính là ở Chân Vũ Đại Thế Giới, viễn cổ đế đô, thậm chí có thể nói khong ngờ, nhưng mà ở bên dưới viễn cổ đế đô có Phong Thần đại trận mà Phong Thần Thiên Tôn lưu lại, trong đó trấn áp linh hồn Hoang suốt ba tỷ sáu trăm triệu năm.Đối với mấy chuyện này, Tiểu Ngư Nhi đã sớm không nhớ rõ cái gì, có lẽ thời gian nàng tồn tại quá lâu, trí nhớ mất đi rất nhiều, hoặc là trong cuộc chiến ba tỷ sáu trăm triệu năm trước nàng tiêu hao quá nhiều lực lượng, làm cho nàng mất đi trí nhớ.Nhưng mà mặc dù là mất đi trí nhớ, nhưng bản năng của nàng vẫn bồi hồi chung quanh Phong Thần đại trận.Đại trận phong ấn thần bí như thế bị Phong Thần Thiên Tôn dùng trận pháp trùng trùng che dấu đi, cho dù là Chân Thần có tới viễn cổ đế đô cũng chưa hẳn phát hiện ra, nhưng mà Tiểu Ngư Nhi vẫn tìm ra vị trí của nó.Nghĩ tới chuyện này, nghi ngờ trong đầu Lâm Minh tán đi.Mà cùng loại với Tiểu Ngư Nhi, còn có một tiểu nữ hài, chính là Hồng nhi ở nguyên mộng vũ trụ.Lúc trước Lâm Minh tiến vào nguyên mộng vũ trụ, hái một cây Kỳ Lân bảo dược thì bị tiểu nữ hài áo đỏ thầm bí ngăn cản, tiểu cô nương này thập phần tương tự Tiểu Như Nhi, tính cách của nàng hướng nội, nói chuyện cà lăm, hoàn toàn không nghĩ rõ mình đã sinh ra từ đâu, lại có được năng lực đặc thù.-------Chương 2159: Lâm hoang (1)Chương 2159: Lâm Hoang. (1)Lâm Minh được nàng chỉ dẫn đã tìm được ngân hà cổ chiến trường, tại đó tận mắt nhìn thấy đại chiến giữa chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ Quân Vương người sáng tác Thánh Điển, cảm nhận pháp tắc Tu La Lộ lưu lại ở đó.Thực tế thời điểm ở Đọa Thần sơn mạch, Lâm Minh tại ngộ đạo trên ham thai so đấu với Thánh Mỹ.Lúc ấy Lâm Minh ở trên ham thai có rất nhiều tình cảnh nhìn không rõ, Hồng nhi lại có thể nhìn thấy, nếu không có nàng ở bên cạnh không ngừng chỉ dẫn, Lâm Minh căn bản không có kar năng ngộ đạo trên ham thai vượt qua Thánh Mỹ, thắng được trang sách màu vàng.Hơn nữa sự tồn tại của Hồng nhi, Thánh Mỹ không cảm giác được, thậm chí ngay cả Hồn Đế cũng không cảm giác được.Nhưng mà Hồng nhi lại có thể cảm gaisc được ma phương, nàng đã từng nhìn chằm chằm vào bụng dưới của Lâm Minh, biết rõ ma phương nằm ngay trong nội thế giới của hắn.Tổng hợp đủ chuyện lại với nhau, Lâm Minh không chút nghi ngờ, Hồng nhi chính là khí tức linh tính của ma phương diễn biến mà thành.Cho nên Hồng nhi mới nói trên người của mình có hương vị dễ ngửi, cũng cho nàng cảm giác quen thuộc, cũng bởi vì như thế cho nên Hồng nhi vốn nhút nhát, e lệ, nói chuyện cà lăm lại cố ý muốn đi theo Lâm Minh.Hai lão giả này nói ra, làm cho Lâm Minh nghĩ thông suốt rất nhiều việc.Như vậy xem ra, ma phương từ lâu trước đó đã từng bị cường giả tuyệt thế giữ qua, kể từ đó nó mới diễn biến ra Hồng nhi.Mà người nắm giữ ma phương nói không chừng là người sáng tác Thánh Điển --- Bất Hủ Quân Vương.Nghĩ thông suốt những chuyện này, Lâm Minh sờ sờ bụng dưới, hắn cảm giác mình phải đi tới nguyên mộng vũ trụ, phải đi tìm Hồng nhi, bảo nàng trợ giúp mình.Có nàng trợ giúp, hắn có thể nhanh chóng khống chế ma phương.Lâm Minh biết rõ ma phương là một kiện thần vật siêu thoát vũ trụ luân hồi, mình có thể lợi dụng chỉ là một chút không có ý nghĩa mà thôi, mà nó có rất nhiều tiềm lực đang chờ mình khai phá.Cuối cùng sẽ có một ngày, Lâm Minh đường đường chính xuất ra ma phương, trực tiếp dùng nó làm vũ khí quyết đấu với Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế.Thời gian như dòng nước, lịch sử cứ không ngừng bị nhấn chìm vào trong nước, một đám bọt nước có thể ung dung vạn năm.Với tư cách là pháp tắc đáng sợ nhất của vũ trụ, thời gian là không thể năn cản nổi, không ai biết nó bắt đầu từ đâu, kết thúc ở nơi nào, dù cho một vũ trụ bị hủy diệt, như ậy vũ trụ tiếp theo sẽ ra đời, thời gian như bánh xe, nó sẽ xoay tròn như thế mãi.Trong dòng sông thơi gian, đại chiến giữa Nhân tộc và Thánh tộc với kết quả Thần Vực rơi vào tay giặc, dường như đoạn thời gian này rất gần nên khiến người ta chú ý tới, cũng dễ xác định mục tiêu.Dùng mục tiêu này xác định từ đầu, cho tới ngày hôm nay đã trôi qua năm ngàn năm.Tinh anh Nhân tộc đã sớm rời khỏi Thần Vực, đi tới thế giới man hoang, ở chỗ này khai thác biên cương, chém giết hung thú kéo dài vinh quang của Nhân tộc.Bọn họ có được 99% truyền thừa của nhân tộc, mà những truyền thừa này chế tác thành công pháp ngọc giản, rất khó truyền thụ nó xuống, nhất định phải có sư phụ chỉ dạy từng chút một.Đương nhiên trừ sư phụ truyền thụ ra, bản thân lịch lãm rèn luyện cũng quan trọng hơn, mà vũ trụ man hoang này chính là nơi thí luyện tốt nhất.Nhưng mà ở nơi này có lẽ quá tàn khốc một chút.- Ah!Tiếng hét thảm truyền tới, trên không trung khu rừng rậm man hoang, một nam tử rơi xuống từ bầu trời, không ngừng giãy dụa.Nhưng mà kế tiếp là một màn thảm thiết xảy ra.Một cây lang nha bổng nện vào người nam tử này.Bồng!Trùng kích đáng sợ lam cho nam tử này trực tiếp biến thành huyết vụ.- A Hiên!Một người con gái kêu lên thảm thiết, nước mắt giàn dụa, nam tử vừa chết kia chính là đệ đệ của nàng,- Đi mau!Bên cạnh nàng có một nam tử lôi kéo chạy như điên.Tuy nữ tử thương tâm gần chết, nhưng mà không có làm ra việc ngu ngốc gì đó như liều mạng với quái vật kia, nàng nhanh chóng bình tĩnh lại, cắn răng chạy trốn theo nam tử bên cạnh.Giết đệ đệ của nàng chính là thái cổ cự nhân.Đây là chủng tộc hình người không có trí tuệ, bọn chúng là một trong rất nhiêu chủng tộc thần bí ở vũ trụ man hoang này.Chúng trời sinh tính hung ác, tính công kích cực mạnh, xem tất cả tính mạng bị chúng giết là đồ ăn, trong đó kể cả Nhân tộc.Năm ngàn năm trước, tinh nhuệ Nhân tộc chuyển nhà tới đây, trong vũ trụ man hoang này gặp phải đại hung hiểm, vũ trụ man hoang này tràn ngập hung thú đáng sợ, thái cổ dị tộc, còn có thiên đạo pháp tắc thần bí diễn biến ra các loại ma thú.Những tồn tại hung ác này chém giết trong vài tỷ năm qua trong vũ trụ man hoàng này, chúng trở nên vô cùng cường đại, chúng giết chết tất cả sinh mạng mà chúng nhìn thấy.Nhân tộc tự nhiên lọt vào tập kích của chúng, vì mở ra nơi ở lại cho Nhân tộc, Nhân tộc kịch chiến với thái cổ hung thú nhiều năm, một hồi chiến tranh này thậm chí có Thiên Tôn Nhân tộc vẫn lạc.Nhưng mà chậm rãi, Nhân tộc vẫn mở ra được mấy nơi sinh tồn lớn, mỗi nơi sinh ồn này có ít nhất mười Thiên Tôn tọa trấn, những nơi ở lại này đều bố trí trận pháp cực kỳ ẩn nấp, tránh tương lai một khi bộc phát đại chiến bị địch nhân tìm được.Hậu đại tinh nhuệ của Nhân tộc cũng sinh hoạt trong khu vự này.Vốn phụ mẫu của bọn họ hoặc là nhân kiệt tuyệt thế, hoặc là thiên kiêu hùng tài đại lược, bọn họ sau khi sinh ra vốn sẽ có được tài nguyên phong phú ủng hộ, sinh hoạt ưu việt, nhưng bởi vì đại kiếp nạn năm ngàn năm trước, tất cả những thứ này không tồn tại.Bọn họ vừa ra đời đã gặp phải chiến đấu tàn khốc.Hôm nay hậu đại Nhân tộc, cho dù là con của Thiên Tôn hay là thiên tài, mỗi người đều trải nghiệm như nhau, cạnh tranh tàn khốc, không ngừng khai thác ranh giới ở phiến vũ trụ man hoang này.Trong vũ trụ man hoang này, những con hung thú, thái cổ dị tộc và ma thú do thiên đạo quy tắc diễn biến ra gần như vô cùng vô tận, Thiên Tôn cũng không thường xuyên ra tay thanh lý các ranh giới nguy hiểm cho Nhân tộc, nhiệm vụ này cũng giao cho các thế hệ trẻ của Nhân tộc.Đây là thí luyện bọn họ.Hằng năm rất nhiều tinh anh Nhân tộc chết đi trong quá trình lịch lãm rèn luyện, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều tinh anh lớn lên, bọn họ sẽ tiếp nhận sứ mạng phục hưng Nhân tộc trong tay bậc cha chú của mình, trở thành chiến sĩ chính thức.Trong lịch sử Nhân tộc chưa bao giờ trải qua thời kỳ đen tối như thế, đây chính là khảo nghiệm với một chủng tộc, vượt qua thì có thể niết bàn trọng sinh, không vượt qua thì chính là hủy diệt triệt để.Ầm ầm ầm ầm!Sau lưng nam nữ đang chạy trốn có một con thái cổ cự nhanacamaf lang nha bổng chạy theo, không ngừng nện xuống như điên.Rất nhiều đại thụ che trời đều bị nẹn gãy nên rơm rạ.Trong lòng nam nữ này vô cùng tuyệt vọng, tốc độ của thái cổ cự nhân còn nhanh hơn bọn họ rất nhiều, tiếp tục như vậy bọn họ không thể kiên trì qua mười hô hấp.-------Chương 2160: Lâm hoang (2)Chương 2160: Lâm Hoang. (2)- Không nên sợ.Văn sĩ áo xanh hô to, hắn mang theo bốn năm đệ tử bay tới, nghĩ cách cứu viện nam nữ này.- Sư thúc!Đối với nam nữ này nhìn thấy văn sĩ áo xah thì vui mừng quá đỗi, nhưng mà bọn họ chưa kịp cao hứng đã nhìn thấy gương mặt ngưng trọng của văn sĩ áo xanh.- Thái cổ cự nhân, vương tộc!Trong nội tâm văn sĩ áo xanh rùng mình, thái cổ cự nhân này giống như tổ ong vậy, chế độ đẳng cấp sâm nghiêm, mà thái cộ cự nhân trước mặt chính là vương tộc, sức chiến đấu của nó còn mạnh hơn thái cổ cự nhân bình thường gấp mấy lần.Xíu!Ngón tay văn sĩ áo xanh điểm một cái, một đạo ánh sáng màu xanh bắn ra ngoài đều hóa thành một thanh phi kiếm.Văn sĩ áo xanh có ba mươi sáu thanh phi kiếm, có thể tạo thành kiếm trận, uy lực rất mạnh.Xoạt xoạt xoạt!Kiếm quang bắn tới như bão tố, thái cổ cự nhân gào thét một tiếng, không ngừng cầm lang nha bổng nện thẳng vào những thanh phi kiếm này.Trong nháy mắt thái cổ cự nhân đập nát kiếm vũ trước mặt, kiếm vũ lại quấy nhiễu như bầy cá, trong phút chốc tán ra chung quanh, cứ như thế né tránh lang nha bổng nện xuống, ngay sau đó chúng lại hội tụ trên bầu trời, cuối cùng ngưng tụ thành kiếm quang cực lớn, chém xuống thế không thể đỡ.Răng rắc!Bả vai thái cổ cự nhân bị trúng một kiếm này, miệng vết thương sâu mười trượng, máu tươi phun ra như suối.- Thánh công?Mấy đệ tử sau lưng văn sĩ áo xanh con mắt sáng ngời, nhưng mà bọn họ chưa kịp cảm thấy may mắn thì thái cổ cự nhân đã bắt được kiếm quang xâm nhập vào trong người của nó, trực tiếp bóp nát.Bồng!Cự kiếm màu xanh hóa thành quang mang vô tận, mà thái cổ cự nhân đột nhiên hai mắt huyết hồng, cơ bắp toàn thâ của nó nhúc nhích dữ dội, thân thể bành trướng, vốn nó bị chém nửa người, miệng vết thương kinh người đã chậm rãi khép lại.- Hỏng bét!Văn sĩ áo xanh trên trán đổ mồ hôi lạnh, thái cổ cự nhân trước mắt không chỉ là vương tộc, hơn nữa còn là cự nhân tiến giai vương tộc, sức chiến đấu của nó không phải là hắn có thể so sánh.- Chạy mau, ta hấp dẫn lực chú ý của nó, các ngươi tách ra trốn đi.Văn sĩ áo xanh tỉnh táo lại trong thời gian ngắn nhất, mấy đệ tử bên cạnh hắn nghe thế, trong nội tâm chấn động, bắt đầu tùy ý chạy trốn trong rừng rậm man hoang này, mà trên thực tế văn sĩ áo xanh kéo dài thời gian sẽ dữ nhiều lành ít.- Sư thúc!Nữ đệ tử bị thái cổ cự nhân đuổi giết lúc trước không nhịn được hô to lên.- Đi mau!Văn sĩ áo xanh kiệt lực hô to, cùng lúc đó ba mươi sáu thanh phi kiếm không ngừng quay chung quanh người của hắn, mà đúng lúc này trogn rừng rậm vang lên tiếng "Hồng hống hống" cực lớn, mặt đất run rẩy, sâu trong rừng rậm xa xa có bảy tám thái cổ cự nhân nhay ra khỏi rừng rậm.Những thái cổ cự nhân này cơ bắp toàn thân nổi cục mạnh mẽ, làn da có màu lam xám, vũ khí tầm thường không cách nào lưu lại một tia vết thương trên làn da của nó.- Cái gì?Nhìn thấy bảy tám thái cổ cự nhân đột nhiên xuất hiện, đột nhiên nội tâm văn sĩ áo xanh phát lạnh, toàn thân lạnh như băng.Bảy tám thái cổ cự nhân này, trong đó có ba vương tộc.Trong rừng rậm này không ngờ đồng thời xuất hiện bốn thái cổ cự nhân vương tộc.Tuyệt vọng vô hạn bao phủ tâm thần của hắn, nhiều thái cổ cự nhân như thế, tách ra chạy trốn là không có khả năng, chẳng lẽ bọn họ sẽ phải vẫn lạc hôm nay sao?Văn sĩ áo xanh cắn chặt bờ môi, trong mắt hiện ra một tia kiên quyết, hắn đang muốn thiêu đốt máu huyết, dốc sức liều mạng với thái cổ cự nhân, mở ra một con đường máu, mà thời điểm này hắn giật mình một cái, hắn phát hiện bảy tám thái cổ cự nhân không có ý định công kích bọn họ, ngược lại chúng phân tán chạy trốn khắp nơi, dường như bị người ta đuổi giết.Trong đó có một thái cổ cự nhân hoảng hốt chạy bừa, chạy tới bên cánh đám nam tử văn sĩ áo xanh.Thái cổ cự nhân này xuất thân vương tộc, hơn nữa cũng là vương tộc tiến giai, thậm chí nó còn cường đại hơn cả con thái cổ cự nhân mà văn sĩ áo xanh vừa đối phó, tốc độ của nó cực nhanh, chạy trốn ngay cả mặt đất cũng run rảy, những cây đại thụ che trời bị nó nghiền nát như cỏ khô.Mấy đệ tử trẻ tuổi đi theo văn sĩ áo xanh cũng không có nhìn ra thái cổ cự nhân đang chạy trốn, bọn họ cho rằng cự nhân đang đuổi giết bọn họ.Dưới tiền hậu giáp kích, bọn họ phải chết không nghi ngờ.Khi bọn họ tuyệt vọng muốn chết, cơ hồ đang chờ cái chết hàng lâm, đột nhiên thân thể thái cổ cự nhân chấn động, mất đi động lực tiến lên.Trong sát na ia, một đạo quang mang màu xám xuyên qua thân thể của hắn.So với thân hình khổng lồ của thái cổ cự nhân mà nói, đạo quang mang màu xám này giống như cây châm nhỏ vậy, không có chút ý nghĩa nào, nhưng mà nó xuyên qua thân thể thái cổ cự nhân thì sinh ra vòng xoáy màu đen.Vòng xoáy màu đen này không ngừng thôn phệ huyết nhục của thái cổ cự nhân, càng xoay càng lớn.Thái cổ cự nhân kêu thảm thiết liên tục, hai bàn tay lớn không ngừng che ngực của nó lại, nhưng mà vẫn không thể ngăn cản sinh mệnh lực trôi qua, nó hiện tại cứ thế ngã xuống đất, thân thể dưới quán tính lớn đãlao tới hơn mười trượng, đè ngã không biết bao nhiêu cây cối.Sau khi thái cổ cự nhân này ngã xuống, một thân ảnh nam nữ thanh niên xuất hiện như quỷ mị, trong phốc chốc đã hiện ra giữa không trung, toàn thân của hắn bao phủ trong hỏa diễm màu đen, cầm trong tay trường thương lam nhạt, mái tóc đen rối tung.Thái cổ cự nhân dưới người của hắn dường như còn chưa chết, nó duỗi bàn tay lớn ra muốn bóp nát thanh niên này, nhưng mà thanh niên này vung trường thương trong tay ra, một đạo thần quang màu đỏ giáng xuống, trực tiếp xuyên qua mi tâm của thái cổ cự nhân.Bồng!Hắc viêm đáng sợ nổ tung đại não thái cổ cự nhân, hồn hải bị phá hủy, thái cổ cự nhân đoạn tuyệt sinh cơ, chết không thể chết lại.- Cái này...

Người nọ là...Nhìn thấy nam tử thanh niên đột nhiên xuất hiện này, mấy đệ tử trẻ tuổi kinh ngạc tới ngây người, đúng là quá mạnh mẽ, lập tức đahs chết thái cổ cự nhân vương tộc.Thời điểm này sau lưng hắn vang lên tiếng gào thét, thái cổ cự nhân nhìn thấy đồng bạn chết đi thì vô cùng tức giận, nó lập tức đánh một chưởng vào văn sĩ áo xanh.Đồng tử văn sĩ áo xanh co rút lại, còn chưa kịp công kích thì thấy lam quang lóe lên, đầu lâu của thái cổ cự nhân bay lên cao cao, huyết dịch bắn ra như suối, bay thẳng lên cao mười thước.Thái cổ cự nhân vương tộc tiến giai bị một kích lấy thủ cấp?- Mạnh...

Mạnh như vậy?Thái cổ cự nhân lúc trước đuổi giết nữ tử kia chết đi, nàng nhìn thấy bóng dáng kia biến mất, lập tức giật mình, thanh niên kia đang đuổi giết thái cổ cự nhân.Tốc độ của hắn thật đáng sợ, đuổi giết đám thái cổ cự nhân giống như sư tử truy đuổi cừu non, căn bản không có gì lo lắng cả.Quả thật là như thế, chỉ mấy hô hấp sau, lại có một thái cổ cự nhân bị đâm xuyên đầu lâu, trực tiếp ngã xuống đất, đầu thái cổ cự nhân này cũng không phải là vương tộc, thân thể của nó không tính là cường đại, thanh niên thần bí công kích đáng sợ, trực tiếp xé rách thân thể của nó thành hai nửa.-------Chương 2161: Vô đềChương 2161: Vô đề.Đám đệ tử trẻ tuổi không nhịn được nhao nhao bay lên không trung, nhìn qua đại chiến này, bọn họ bay tới bên cạnh văn sĩ áo xanh, đã thấy văn sĩ áo xanh nhìn qua bóng lưng của thanh niên kia như có điều suy nghĩ.Văn sĩ áo xanh trầm ngâm một chút, mở miệng nói:- Nếu không có đoán sai, thanh niên này tên là Lâm Hoang, là người Thần Mộng thành.Thần Mộng thành, đây là nơi đóng quân mở ra đầu tiên của Nhân tộc tại vũ trụ man hoang này.Mà thành chủ Thần Mộng thành chính là người đứng đầu Nhân tộc -- Thần Mộng Thiên Tôn.Hiện tại Thần Mộng Thiên Tôn đã đột phá Chân Thần, nàng cho dù là địa vị hay thực lực đã đủ làm người tâm phúc của Nhân tộc.- Thần Mộng thành?

Hắn rõ ràng tới từ nơi đó?Mấy đệ tử trẻ tuổi nhìn nhau, căn cứ Nhân tộc lui tới không dễ dàng, cũng bởi vì xuyên thẳng qua vũ trụ man hoang cần thực lực tuyệt đối làm cơ sở, nếu không hài cốt không còn.Đừng nói bọn họ, ngay cả văn sĩ áo xanh cũng không cách nào lữ hành tới căn cứ Nhân tộc khác.- Lâm Hoang...

Trách không được!Trong đệ tử trẻ tuổi có người nghe qua tên Lâm Hoang, nhưng mà có người chưa từng nghe qua, một người con gái nhịn không được hỏi:- Hắn rất nổi danh sao?- Đương nhiên là nổi danh!

Nếu không làm sao ở trong Thần Mộng thành, hắn trẻ tuổi như thế không ai không biết hắn, thiên phú của hắn cực kỳ đáng sợ.Đệ tử nói lời này kính sợ nói thêm:- Có lẽ các ngươi không biết hắn, nhưng phụ thân hắn thì các ngươi biết rồi, phụ thân hắn là Lâm Minh, đã từng là đệ nhất thiên tài của Nhân tộc.Lâm Minh?Nghe cái tên này các đệ tử khác hít khí lạnh, thanh niên này không ngờ là con của Lâm Minh!Đối với Nhân tộc vũ trụ man hoang mà nói, Lâm Minh là một cái tên truyền kỳ, có thể nói không người nào không biết, không người nào không hiểu.Nhân tộc giao phong với Thánh tộc, cơ hồ là thất bại, thất bại nữa.Mà chỉ có trên người Lâm Minh, Nhân tộc mới hoàn toàn áp đảo danh tiếng Thánh tộc, sáu ngàn năm trước, Lâm Minh không những là đệ nhất thiên tài của Nhân tộc, còn là đệ nhất thiên tài của cả Tam Thập Tam Thiên đại thế giới.Dù là Thánh tộc, Hồn tộc cũng không cách nào phủ nhận sự thật này.Năm đó Lâm Minh dùng t vị Thần Biến Cảnh lập chiến thư khiêu chiến đệ nhất thiên tài Thánh tộc, tuổi của Lâm Minh nhỏ hơn Tạo Hóa thánh tử mấy lần, chỉ dùng thời gian sáu mươi năm đã vượt qua Tạo Hóa thánh tử, trong thọ yến Yêu Đế lực áp Tạo Hóa thánh tử, một trận chiến kinh thiên động địa, đại chấn sĩ khí Nhân tộc, thậm chó trên trình độ nhất định còn ảnh hưởng tới liên minh của Thánh tộc và yêu ma hai tộc.Nhân tộc lúc này mới có một hồi đại thắng nhẹ nhàng vui vẻ.Nếu như nói trận thắng lợi này cực hạn ở phương diện sĩ khí, không có chính thức tạo thành toornt hương với Thánh tộc, như vậy về sau Lâm Minh lẻ loi một mình đi tới Hồn giới, tìm kiếm phương pháp cứu vớt Nhân tộc, đó mới là chân chính cứu vớt Nhân tộc.Lâm Minh làm như vậy vốn xem như là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành.Mặc dù là Thần Mộng Thiên Tôn cơ trí cũng không nhìn thấy chút hy vọng nào.Lâm Minh vốn nếm thử liên minh với Hồn tộc, sau khi đàm phán không có kết quả, hắn lại đi qua vũ trụ của thái cổ Thần tộc, ở trong thái cổ Thần tộc tìm được linh hạm Hy Vọng, còn có Tu La pháp chỉ đánh xuyên qua thán tức thần tường.Chính bởi vì dựa vào Tu La pháp chỉ này, Nhân tộc đánh xuyên qua bình chướng Tam Thập Tam Thiên, đi vào man hoang vũ trụ, mới bảo tồn được tinh nhuệ và truyền thừa của Nhân tộc, nếu không trận đại kiếp nạn sáu ngàn năm trước, Nhân tộc tất đã diệt vong, rất nhiều Thiên Tôn, thiên tài đều chết hết, như vậy Nhân tộc vĩnh viễn không có khả năng xoay người.Có thể nói không có Lâm Minh, không có vũ trụ man hoang cho Nhân tộc ở lại.Nhưng mà đáng tiếc, Lâm Minh lúc gần đột phá Thánh Chủ, Thánh tộc phái Phiêu Vũ thần vương đuổi giết Lâm Minh, cuối cùng bởi vì thực lực chênh lệch quá lớn, Lâm Minh không cách nào tránh được một kiếp này, nếu không rất nhiều người cho rằng, nếu Lâm Minh phát triển thêm vạn năm, hắn có thể mang tới đại nghịch chuyển cho Nhân tộc.Lịch sử không có nếu như, Lâm Minh cuối cùng đã matas đi, hắn lưu lại huyết mạch duy nhất trên đời, chính là Lâm Hoang.Nhìn thấy thanh niên cầm lam thương trong tay, văn sĩ áo xanh tiến lên thi lễ, nói:- Tại hạ tọa hạ đệ tử Thanh Mặc của Thông Thiên Thần Chủ, kính ngưỡng đại danh Lâm thiếu hiệp đã lâu, hôm nay gặp được chính là tam sinh hữu hạnh, cảm tạ ân cứu mạng của Lâm thiếu hiệp, Thanh Mặc ghi nhớ trong lòng.Văn sĩ áo xanh này với tư cách là đệ tử Thông Thiên Thần Chủ, bản thân có tu vị Giới Vương, là trưởng bối Lâm Hoang.Nhưng mà trong ngữ khí hắn nói không tự cho mình là trưởng bối, ngược lại càng cung kính, đây là chênh lệch thực lực mang tới.Lâm Hoang ôm quyền nói:- Tiện tay mà thôi, tiền bối nói quá lời rồi, vãn bối lần này tới Thông Thiên Giới chính là muốn gặp Thông Thiên tiền bối, vãn bối mang bản chép tay của Thần Mộng tiền bối giao cho Thông Thiên tiền bối đánh giá.Lâm Hoang trả lời khiêm tốn hữu lễ, cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái, thực lực của hắn tuy cường đại, nhưng mà khí chất nội liễm, đứng trước mặt hắn không có nửa điểm cảm giác áp bách gì, nhưng đôi mắt của hắn lại giống như mang theo ý chí có thể nghịch chuyển thiên địa, làm cho người ta tán thưởng không ngớt.- Ngươi thật sự giống phụ thân ngươi như đúc, năm ngàn năm trước, ta đi theo quân tinh nhuệ của Nhân tộc rút lui khỏi Thần Vực, đã từng gặp qua phụ thân ngươi một lần, ấn tượng cực kỳ khắc sâu...Đột nhiên nghe văn sĩ áo xanh nhắc tới phụ thân của mình, Lâm Hoang kinh ngạc.Người nọ tôn tính phụ thân của hắn, hắn ngay cả mặt cũng chưa từng gặp qua, nhưng mà phụ thân vẫn ảnh hưởng tới cuộc sống của mình, hắn từ khi bắt đầu sinh ra đã nghe qua không biết bao nhiêu truyền thuyết của phụ thân, thời điểm cố nhân của phụ thân nhìn thấy hắn, bọn họ không ngừng nhắc tới phụ thân hắn...Đối với chuyện này Lâm Hoang luôn lẳng lặng lắng nghe, bạn nối khố của hắn không biết bao nhiêu người tự hào.Kể cả cái tên Lâm Hoang này, chữ "Hoang" có liên quan tới phụ thân của hắn.Hoang, ý chỉ man hoang, chính là vũ trụ man hoang mà Nhân tộc đi vào, ngay cả đối mặt với vô tận man hoang, không ngừng đi khai thác, không ngừng chiến đấu, chữ Hoang này có ý nghĩa là kỷ nguyên mới bắt đầu.Trừ chuyện đó ra, Hoang cũng là tên của thâm uyên ác ma, Lâm Hoang cũng không úy kỵ thâm uyên ác ma, ngược lại còn nhắc nhở mình, phải dẫn theo Nhân tộc vượt qua đại kiếp nạn này thì cần phải giống như thâm uyên ác ma, chém giết không lưu tình, chiến đấu lãnh khốc.Hoang, một chữ Hoang này còn ký thác tưởng niệm của mẫu thân với phụ thân.- Sư phụ đang bế quan, nếu như Lâm thiếu hiệp muốn gặp, cần để đệ tử Thông Thiên Thần Cung thông truyền.- Được!Lâm Hoang ôm quyền nói ra, cáo biệt văn sĩ áo xanh, thân ảnh hắn hóa thành hào quang biến mất ở chân trời, lưu lại một đám đệ tử trẻ tuổi nhìn bóng lưng Lâm Hoang, suy nghĩ xuất thần.-------Chương 2162: Mây đen (1)Chương 2162: Mây đen. (1)- Hắn chính là nhi tử của Lâm Minh tiền bối và Tiểu Ma Tiên tiền bối a...- Tiểu Ma Tiên tiền bối là bán phượng thể, thiên phú cực cao, mà Lâm Minh tiền bối càng không cần phải nói, hai người kết hợp sinh ra hậu đại, thiên phú nên mạnh bao nhiêu?

Thực lực của hắn bây giờ không biết đã tới cảnh giới gì rồi?Một đệ tử trẻ tuổi cảm khái nói ra, đối mặt với Lâm Hoang, hắn có cảm giác theo không kịp.Văn sĩ áo xanh nói:- Lâm Hoang trời sinh có được huyết mạch thần thú vương tộc, hơn nữa dường như còn kế thừa huyết mạch đặc thù của phụ thân còn mạnh hơn cả thần thú, cụ thể là cái gì thì ta không rõ.

Trừ chuyện này ra, Lâm Hoang là pháp thể song tu, lại có Thần Mộng Thiên Tôn và mấy vị Thiên Tôn khác tỉ mỉ dạy bảo, thực lực tiến bộ nhanh chóng không cách nào tưởng tượng nổi.- Nhưng bởi vì hắn có được hắc phượng chi huyết, phải trải qua chín lần phượng hoàng niết bàn, tốc độ tăng tu vị của hắn không phải nghịch thiên, hiện tại phương diện sức chiến đấu của hắn đã có thể áp đảo rất nhiều Thiên Tôn thế hệ trước, rốt cuộc là như thế nào thì ta không rõ được.Văn sĩ áo xanh đưa ra phán đoán như thế, đám đệ tử trẻ tuổi nghe xong nội tâm chấn động mạnh mẽ, nhịn không được nuốt nước bọt một cái, tuy văn sĩ áo xanh phân tích nghe hợp lý, nhưng mà nghĩ tới thanh niên nhìn tuổi còn trẻ, nho nhã lễ độ có thể địch lại Thiên Tôn, bọn họ có cảm giác không tin.Cảm giác nhìn qua, đối phương chẳng khác gì mình cả a.Lúc này Lâm Hoang đã tiến vào Thông Thiên Thần Cung, hắn đi vào phòng nghỉ ngơi, nghĩ lại vẫn viết một phong thư cho mẫu thân Tiểu Ma Tiên.Tuy Lâm Hoang đã có đầy đủ thực lực hành tẩu vũ trụ man hoang, nhưng mà Tiểu Ma Tiên vẫn vô cùng lo lắng cho hắn, có thể nói Lâm Hoang chính là toàn bộ tính mạng của Tiểu Ma Tiên.Đây là đại lục có diện tích lên tới trăm triệu dặm, nguyên khí cực kỳ nồng đậm, tùy ý có thể nhìn thấy quỳnh lâu ngọc quỷ, chẳng khác gì thế ngoại tiên cảnh.Phiến đại lục này có tên gọi là Tân Kỷ Nguyên, sáu ngàn năm trước Thần Mộng Thiên Tôn liên hợp với mấy Thiên Tôn Nhân tộc mở ra nơi này, cũng là phiến đại lục lớn nhất cả Nhân tộc hiện tại.Nơi này là vũ trụ man hoang tràn ngập nguy hiểm và giết chóc, mà nơi này lại là tịnh thổ khó có được.Trên phiến đại lục này có một gốc thần thụ cực lớn, gốc thần thụ này có tán cây vươn lên vượt mây, đủ để che phủ phạm vi mấy ngàn dặm.Một tòa tiên cung yên lặng lơ lửng trên tán cây, chung quanh tiên cung có tường vân bảy màu, nơi này có điện ngọc quỳnh lâu, nhà thủy tạ, hành lang gấp khúc, chung quanh có rất nhiều thụy thú, linh điển bay lượn trên bầu trời, đủ loại cảnh đẹp không sao tả xiết.Trong tiên cung có một đình viện nhìn qua cực kỳ bình thường, trong đình viện gieo trồng hoa hoa thảo thảo, nhìn qua cực kỳ tinh xảo.Ánh mặt trời chiếu xuống nơi này, chiếu vào cửa phòng, cửa phòng bị một bàn tay trắng như bạch ngọc đẩy ra, một người con gái đi ra khỏi đình viện.Nàng rất thanh tú khả nhân, ngũ quan tinh xảo, da thịt không tỳ vết, giống như là bức họa tiên nữ, nàng mặc váy dài màu đen quá gối, lộ ra bắp chân thon dài thẳng tắp và mắt cá chân như ngọc.Cô gái này chính là thê tử Lâm Minh, có được bán phượng thể Tiểu Ma Tiên.Trong tay Tiểu Ma Tiên hiện tại cầm một cây kéo, nhẹ nhàng tu bổ hoa cỏ trong đình viện.Nàng tu bổ rất kiên nhẫn một đóa hoa bảy màu bị nàng cắt tỉa xong, cánh hoa thưa thớt được nàng nâng lên, đặt rong miệng nhắm nuốt.Hương vị thơm ngợt ngào truyền ra chung quanh.Những hoa cỏ này bản thân chính là thiên địa linh vật, có thể dùng làm thuộc, luyện ra linh đan phẩm chất thật tố.Lại một đóa hoa bị Tiểu Ma Tiên hái xuống, nàng đặt vào trong miệng và từ từ ăn.Sau khi một đóa hoa bị hái xuống, linh khí tán dật của chúng tụ tập lại, cuối cùng càng ngày càng nhiều, trong đình viện ngưng tụ một đám sương khói.Tiểu Ma Tiên nhìn qua từng sợi sương khói này, suy nghĩ xuất thần, không lâu sau nàng lại chạm nhẹ vào đám sương khói này, chúng nảy mầm nhanh chóng, chỉ mấy hô hấp đã ngưng tụ thành một hư ảnh nam tử.Nam tử này lông mi như kiếm, hai mắt như sao, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cầm trường thương trong tay, cho người ta cảm giác lăng lệ ác liệt như bảo kiếm ra khỏi vỏ.Tiểu Ma Tiên nhìn qua chong chốc lát, lại thở dài một hơi, nhẹ nhàng vung tay lên, hư ảnh nam tử tán dật, tiêu tán thành mây khói.Tiểu Ma Tiên nhìn qua bầu trời, thần sắc buồn vô cớ.Thời gian năm ngàn năm này, tu vị Tiểu Ma Tiên đã đạt tới bình cảnh, đối với chuyện này, Thần Mộng Thiên Tôn từng nói qua, nếu như không đột phá tâm hồn của mình, như vậy ức tường này sẽ ngăn cách tu vị của nàng, nàng rất khó đánh vỡ, phải trì hoãn thời gian thật lâu.Những năm nỳ Tiểu Ma Tiêu sinh hoạt rất bình đạm,sáng làm vườn, sau đó lại ăn hoa uống sương.Nàng dùng những chuyện này ký thác ưu tư trong lòng.Đây cũng là lịch lãm rèn luyện tâm tình của nàng.Nàng vẫn không cách nào tiếp nhận được tin tức Lâm Minh đã mất, kỳ thật cho dù là Thánh tộc đã sớm xác nhận Lâm Minh chết đi, mặc dù nàng lúc trước biết rõ Lâm Minh bị Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết nên rời khỏi đội ngũ Nhân tộc chạy trốn, nhưng mà Tiểu Ma Tiên vẫn cố chấp cho rằng Lâm Minh còn sống...Đây có lẽ là một loại chấp niệm, có lẽ là không cam lòng, có lẽ là tín nhiệm Lâm Minh mù quáng, tin tưởng hắn có thể sáng tạo kỳ tích.Nhưng mà năm ngàn năm qua, nàng trông mòn con mắt, Lâm Minh vẫn chưa trở về.Nàng nhẹ nhàng chạm vào vòng cổ kỳ dị trên cổ áo của mình.Vòng cổ này cũng không xinh đẹp, nó có dây xích rất thô, tạo hình cũng đơn sơ, đeo lên cổ trắng như ngọc của Tiểu Ma Tiên lại không khớp, nhưng mà nhiều năm như thế, Tiểu Ma Tiên vẫn đeo vòng cổ này.Đây là lễ vật đầu tiên Lâm Minh tặng cho nàng năm đó, nó tên là Thiên Lý Liên Tâm.Nó có thể nhớ kỹ khí tức linh hồn của một người, chỉ cần có mặt cùng vị diện, cho dù cách nhau rất xa cũng có thể lợi dụng vòng cổ này thư từ qua lại với người được nhớ kỹ khí tức linh hồn.Vòng cổ này đối với Tiểu Ma Tiên mà nói có ý nghĩa đặc thù, năm đó Tiểu Ma Tiên từ Tu La Lộ trở lại Ma Thủy Thiên Cung, bởi vì nàng mang bầu cho nên bị Ma Thủy Thiên Tôn gian cầm, mà Ma Thủy Thiên Tôn dùng tính mạng hài tử áp chế Tiểu Ma Tiên đáp ứng hôn sự với Tạo Hóa thánh tử, Tiểu Ma Tiên đến bước đường cùng, đột nhiên nhớ tơi Thiên Lý Liên Tâm mà Lâm Minh tặng cho, thuận lợi liên hệ với hắn, thương lượng tốt đối sách, sau đó trên thọ yến Yêu Đế mới có cảnh đại chiến với Tạo Hóa thánh tử.Hôm nay hơn năm ngàn năm qua đi, Tiểu Ma Tiên vẫn bảo tồn Thiên Lý Liên Tâm hoàn hảo.Trừ kỷ niệm ra, nàng vẫn hy vọng xa vời có một ngày nào đó, đột nhiên Thiên Lý Liên Tâm có thể giúp nàng cảm nhận được linh hồn lạc ấn mà nàng ngày nhớ đêm mong.Hai tay cầm lấy vòng cổ, Tiểu Ma Tiên do dự một chút, hai mắt nhắm lại, tâm thần chìm vào trong đó, lẳng lặng cảm giác...-------Chương 2163: Mây đen (2)Chương 2163: Mây đen. (2)Trong biển ý thức vô biên vô hạn.Tiểu Ma Tiên rong chơi trong đó thật lâu, đúng là không thể tìm được khí tức quen thuộc kia.Cuối cùng Tiểu Ma Tiên vẫn không có thu hoạch gì, mở hai mắt ra.Nàng phát hiện trận pháp lạc ấn khắc trong Thiên Lý Liêm Tâm càng ngày càng yếu, Thiên Lý Liên Tâm tới từ Tu La Lộ, trận pháp hạch tâm trong đó thật ra là một tấm thần văn phù, tuổi thọ của nó có liên quan tới số lần sử dụng, nhiều năm như vậy, Tiểu Ma Tiên không ngừng Thiên Lý Liên Tâm cảm giác sự tồn tại của Lâm Minh, trận pháp trong nó chậm rãi sắp sụp đổ.Một khi trận pháp sụp đổ, linh hồn lạc ấn mà nó ghi nhớ cũng tiêu tán theo, nó cũng không thể liên hệ với Lâm Minh.Bàn tay sờ nhẹ lên Thiên Lý Liên Tâm, cảm thụ được lạc ấn càng ngày càng yếu trong đó, Tiểu Ma Tiên thở dài, cẩn thận cất kỹ vòng cổ đo.- Tiên nhi muội muội.Thời điểm Tiểu Ma Tiên thu hồi vòng cổ, lại có hai nữ tử xuất hiện trong đình viện.Hai nữ tử này một người mặc trường bào màu đỏ, nhìn qua hành động phong nhã thành thục, cử chỉ vừa vặn.Một người khác mặc quần áo màu vàng, đôi mắt đẹp ngóng trông, là một nữ tử nhu mì.Hai nữ tử này chính là Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên, tu vị các nàng đã là Thần Quân đỉnh phong.Cường giả Thần Quân Cảnh, tuổi thợ hơn mười vạn năm, không cần cân nhắc căn cơ và năng lực thực chiến của các nàng, có rất nhiều tài nguyên ủng hộ, hai nữ đột phá Thánh Chủ cũng không phải chuyện khó.Năm đó tinh nhuệ Nhân tộc rút lui khỏi Thần Vực, đi vào vũ trụ man hoang, Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên với tư cách không phải thành viên chiến đấu, các nàng nghe theo Thần Mộng Thiên Tôn an bài, là nhóm đầu tiên rời đi.Mục Thiên Vũ chú ý tới Tiểu Ma Tiên vừa rồi thu hồi Thiên Lý Liên Tâm, nàng cũng biết vòng cổ có tác dụng gì, tự nhiên cũng hiểu vừa rồi Tiểu Ma Tiên không tìm được cái gì cả.Các nàng vốn không quen nhau, hơn nữa các phương diện chênh lệch thật lớn, có thể nói cơ hội gặp mặt không nhiều, thái độ lẫn nhau rất xa lạ.Thẳng tới khi Lâm Minh mất tích nhiều năm, ba nữ đồng bệnh tương liên cho nên mới chậm rãi quen thuộc lẫn nhau.Nếu như xem nhẹ vài năm vượt qua trong Uổng Tử Cốc, như vậy Tiểu Ma Tiên nhỏ tuổi nhất trong ba người, mà Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên trở thành tỷ tỷ.- Hoang nhi truyền tin tức tới, hắn đã tới Thông Thiên Giới, tiến vào Thông Thiên Thần Cung...Tần Hạnh Hiên nói ra.Lâm Hoang chính là huyết mạch duy nhất Lâm Minh lưu lại trên đời, trước đó Lâm Minh không có chỗ ở cố định, một mình lịch lãm vào sinh ra tử, lại dựng lên rất nhiều thù địch, thường thường lại bị đuổi giêt, cho nên Lâm Minh và Tân Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ không có lưu lại huyết mạch, lấy ấy hai nữ không cảm thấy cái gì, hiện tại Lâm Minh sinh tử chưa rõ, hai nữ cảm thấy vô cùng tiếc nuối.Vì vậy Tiểu Ma Tiên sinh hạ Lâm Hoang, các nàng xem như hài tử chung....Lúc này tại Thông Thiên Giới, Lâm Hoang đứng trong đại điện, khom người thi lễ.- Vãn bối Lâm Hoang bái kiến Thông Thiên tiền bối.Trước mặt lâm Hoang chính là một lão giả thân hình cao lớn ngồi trên thần tọa, hắn có mái tóc dài hoarhoongf, hai tay to như quạt bồ, gương mặt tươi cười hiền lành.- Lâm Hoang, hơn bốn ngàn năm, ngươi đã lớn rồi...Thần thú thai nghén là quá trình cực kỳ chậm chạp, huyết mạch Lâm Hoang nghịch thiên, càng phải như vậy, hắn ở trong bụng mẹ mấy trăm năm mới sinh ra, mà sau khi sinh ra cũng không có mở mắt ra, hắn ngủ như thế trăm năm, chậm rãi phát dục huyết mạch hoàn toàn, lúc này mới phát triển như hài tử bình thường khác.Thời điểm Lâm Minh thôi nôi thì cách đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc gần ngàn năm.Thần Mộng Thiên Tôn vào ngày Lâm Hoang thôi nôi, tổ chức thôi nôi long trọng cho Lâm Hoang, rất nhiều Thiên Tôn tới tham gia, Thông Thiên Thần Chủ cũng không ngoại lệ, hắn vào lúc thôi nôi gặp qua Lâm Hoang, từ biệt đã bốn ngàn năm, Lâm Hoang đã trở thành cao thủ không thể khinh thường của Nhân tộc.- Thông Thiên tiền bối, đây là bản chép tay Thần Mộng Thiên Tôn đưa cho ngài, vãn bối đã mang tới.Thông Thiên Thần Chủ là mấy Thiên Tôn bài danh trước của Nhân tộc, mà bối phận của hắn còn cao hơn rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc, có uy vọng cực cao trong Nhân tộc, Thần Mộng Thiên Tôn có chuyện gì cũng thường xuyên thượng lượng với Thông Thiên Thần Chủ.Nhưng mà đa số tình huống, Thần Mộng Thiên Tôn sẽ trực tiếp liên hệ với Thông Thiên Thần Chủ, phái người đưa tin là tương đối ít thấy.Thông Thiên Thần Chủ cầm bản chép tay mà Thần Mộng Thiên Tôn đưa tới, cảm giác chìm vào trong đó, hắn nhíu mày lạiTrong bản chép tay này là một đoạn hình ảnh, mà nội dung hình ảnh làm cho hắn cảm thấy vô cùng khiếp sợ.Đó là một quái thú đỏ chót, không ngừng va chạm vào hư không, một lần lại một lần, trong hư không sinh ra vết rách, nhưng mà vết rách này đang chậm rãi khép lại.Thông Thiên Thần Chủ biết rõ, quái thú màu đỏ này chính là oang.Mà va chamjv ào hư không, chính là thán tức thần tường giữ vũ trụ man hoang và Thần Vực.Tạo Hóa Thánh Hoàng đã có đầy đủ thực lực, có thể dưới tình huống không cần trả giá lớn cũng có thể đả thông thán tức thần tường rồi sao?Thần tức thần tường nằm dưới sự khống chế của Thiên Đạo pháp tắc, mà thán tức thần tường có chu kỳ yếu bớt giống như thủy triều lên xuống, mà cũng có thán tức thần tường vẫn vô cùng chắc chắn.Những thán thức thần tường chắc chắn này, dù là Thiên Tôn đỉnh phong cũng không thể lưu chút dấu vết nào lên nó cả.Chỉ có Chân Thần tự tổn tu vị mới có thể đả thông nó, nhưng mà cái gọi là đả thông cũng chỉ có tính thạm thời mà thôi, không cách nào duy trì.Ví dụ mười vạn năm ngàn năm trước, Tạo Hóa Thánh Hoàng đuổi giết Hỗn Nguyên Thiên Tôn, đả thông thán tức thần tường cũng không duy trì quá lâu, về sau thán tức thần tường từ từ khôi phục.Nhưng mà hiện tại đã hoàn toàn khác biệt, Tạo Hóa Thánh Hoàng lợi dụng Hoang mở thán tức thần tường.Mà phương pháp mở ra chính là năng lực cường đại nhất của Hoang --- thôn phệ.Thời điểm Hoang đỉnh phong có thể thôn phệ Thiên Đạo quy tắc, thán tức thần tường bản thân cũng là một loại Thiên Đạo quy tắc, mà Hoang phục tùng Tạo Hóa Thánh Hoàng, hơn nữa dùng tài nguyên Thần Vực không ngừng nuôi nâng Hoang, khiến thân thể của nó chậm rãi khôi phục đỉnh phong năm đó, nó đã có được năng lực thôn phệ thán tức thần tường.Nhìn thấy tình hình này, Thông Thiên Thần Chủ hãi hùng khiếp vía, dựa theo tốc độ này, dùng không bao lâu, thán tức thần tường sẽ bị Hoang xuyên thủng.Lúc này Lâm Hoang nói:- Thông Thiên tiền bối, Thần Mộng tiền bối nói qua, Hoang muốn thôn phệ thán tức thần tường, đánh ra một cái động có lẽ dùng không bao lâu cả, nhưng mà muốn mở ra cái động cực lớn có thể duy trì ngàn năm thì cần thời gian rất lâu.Một cái động trên thán tức thần tường đủ để cho Thánh tộc đánh vào vũ trụ man hoang, dù thế nào cũng phải làm liên tục trong mấy trăm năm, hơn ngàn năm, như thế mới có thể bảo chứng tiếp tế và truyền thâu tin tức.-------Chương 2164: Tràn ngập nguy cơChương 2164: Tràn ngập nguy cơ.- Thần Mộng dự đoán cần bao lâu nữa?Thông Thiên Thần Chủ chậm rãi ngồi trở lại bảo tọa, cầm bản chép tay này, trong nội tâm vẫn kinh nghi bất định.- Thần Mộng tiền bối cũng không cách nào dự đoán được...Lâm Hoang lắc đầu, nói:- Thần Mộng tiền bối có hai đề nghị, một chính là gia trì trậ pháp ẩn nấp của Nhân tộc, làm cho Thánh tộc khó tìm được chúng ta, thứ hai chính là lợi dụng tàu Hi Vọng và thần minh pháp chỉ thăm dò vũ trụ man hoang mới, hơn nữa còn phái tinh nhuệ trong tộc đi thăm dò vũ trụ mới để khai hoang, làm cho Nhân tộc có thể sinh tồn trong tất cả vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, kể từ đó kéo giãn bước chân của Thánh tộc, dù sao Hoang thời điểm đỉnh phong muốn triệt để đục xuyên qua thán tức thần tường cũng cần thời gian rất lâu.- Ta biết rõ!Thông Thiên Thần Chủ than nhẹ một tiếng.Đi khai hoang vũ trụ mới, bắt đầu chỉ là một câu hời hợt, nhưng mà chân chính áp dụng lại có ý nghĩa đổ máu vô số...Đây là con đường vô cùng gian nan, tràn ngập chông gai.Nhân tộc thật sự tới mức sơn cùng thủy tận rồi sao?

Bị chủng tộc đối địch giết tới tận tình trạng này?Một kiếp này, Nhân tộc có thể gắng gượng vượt qua không?Nghĩ tới tương lai mờ ảo trước mặt, Thông Thiên Thần Chủ cảm thấy nặng nề, hắn đã tám trăm ngàn tuổi, thọ nguyên không còn quá nhiều, hắn không biết bản thân mình sinh thời có nhìn thấy Nhân tộc trùng kiến huy hoàng hay không.Hôm nay Nhân tộc bấp bênh, muốn trùng kiến võ đạo văn minh sáng lạn thì phải có một người lĩnh quân.Nguowfilinxh quân hiện tại chính là Thần Mộng Thiên Tôn.Nàng cũng là cường giả Chân Thần duy nhất hiện nay của Nhân tộc.Nhưng mà Thông Thiên Thần Chủ xem ra, tuy Thần Mộng thiên tư trác tuyệt, nhưng mà muốn uy hiếp Tạo Hóa Thánh Hoàng còn chênh lệch nhiều lắm.Tới Chân Thần, mỗi một bước gian nan chưa từng có, huông chi Tạo Hóa Thánh Hoàng còn có Hoang làm phân thân!Mà trừ Thần Mộng ra, hôm nay còn có Đế Thích Già cố gắng trùng kích Chân Thần, hắn thiên tư cao tuyệt, nhưng mà Thông Thiên Thần Chủ xem ra, Đế Thích Già nhiều nhất cũng chỉ đạt tới độ cao của Thần Mộng, như thế là không đủ.Cuối cùng còn thừa lại một người, chính là Lâm Hoang.Thông Thiên Thần Chủ nhìn qua Lâm Hoang, hắn chậm rãi đứnglên, đi tới trước mặt Lâm Hoang, dặt tay lên vai Lâm Hoang.- Thông Thiên tiền bối...Lâm Hoang không biết làm sao.- Ta già rồi, nếu như Nhân tộc và Thánh tộc đại chiến lần nữa, ta sẽ là chủ lực của trận chiến này, có thể còn sống hay không ta không rõ ràng, ta sống lâu như thế, đột phá Chân Thần là không có khả năng, ta cũng không phải người sợ chết, chỉ sợ chết mà không nhìn thấy hy vọng.- Nếu có khả năng, ta hy vọng ngươi có thể phát triển tới độ cao phụ thân ngươi năm đó, ta biết rõ chuyện này rất khó, nhưng mà nghĩ tới phụ thân của ngươi, năm đó hắn khởi điểm còn thấp hơn ngươi không biết bao nhiêu, ngươi là thiên chi kiêu tử, phụ thân ngươi chỉ là bình dân hạ giới, thiên phú của ngươi hơn hắn, tài nguyên cũng hơn hắn, lại có nhiều lão sư chỉ điểm...

Các phương diện chênh lệch nhau quá lớn, không cách nào hình dung được.

Con đường mà hắn đi tới, ngươi cũng có thể đi tới.Thông Thiên Thần Chủ nói ra lời này, hai tay đặt lên vai lâm Hoang, ánh mắt mờ đục của hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Hoang.Lâm Hoang đúng là thiên chi kiêu tử, hắn sinh ra đã được các loại võ học thần võ vô thượng đưa tới nơi, có tài nguyên sung túc, có lão sư giảng dạy, nếu hắn phát triển như thế, Chân Thần không có gì khó cả.Nhưng mà trở thành Chân Thần thì còn xa mới có thể đối kháng đại kiếp nạn lần này, trong Thánh tộc cũng có hậu bối có thể trở thành Chân Thần.Ví dụ như Tạo Hóa thánh tử, ví dụ như đế tử Khê Thận đại xuất danh tiếng thời gian gần đây.Trừu chuyện đó ra, Phiêu Vũ thần sơn Thanh Liên tiên tử cũng có khả năng trở thành Chân Thần.Trong hậu bối Thánh tộc có ba Chân Thần dự trữ.Mà Thánh tộc cũng có ba Chân Thần chính thức.Lâm Hoang muốn dẫn dắt Nhân tộc đánh bại Thánh tộc, vượt qua ba hậu bối này có lẽ không khó, nhưng mà tương lai phải vượt qua cảnh giới của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lâm Hoang trước kia cũng từng bí mật tiến tới Tu La Lộ, hoàn thành thí luyện cuối cùng, độ hoàn thành là 88%, so với Thánh Mỹ tham gia lần thứ hai còn kém hơn 1%.Kỳ thật đây là thành tích đáng giá kiêu ngạo, Thánh Mỹ có được Đại Chuyển sinh Thuật, mà Lâm Hoang không có, phượng hoàng niết bàn tới từ huyết mạch so ra còn kém hơn Đại Chuyển Sinh Thuật.Nhưng mà thành tích này hoàn toàn không khiến Lâm Hoang thỏa mãn, mục tiêu của hắn là ngoài 90%, thậm chí đạt tới độ cao phụ thân năm đó.- Ta biết rõ, ta sẽ cố gắng!Lâm Hoang cắn răng nói ra, vũ trụ man hoang hôm nay có rất nhiều hậu bối, cái tên Lâm Hoang vô cùng chói mắt, làm cho người ta theo không kịp, nhưng mà Lâm Hoang xem ra, hắn vẫn còn quá yếu, mục tiêu của hắn là phụ thân của mình, hắn vẫn khích lệ mình, cũng mangtowis vinh quang cho hắn, cũng mang tới áp lực thật lớn cho bản thân mình.Năm đó phụ thân chỉ hơn trăm tuổi đã có thể làm cho Thánh tộc Tạo Hóa Thánh Hoàng sợ hãi, phái Phiêu Vũ Thần Vương đi đuổi giết hắn, mà bây giờ Lâm Hoang cho dù thế nào cũng không có lực chấn nhiếp như vậy.- Hài tử, ta xem nội thế giới của ngưởi rồi, dường như vội vã muốn đột phá nửa bước Thiên Tôn, không nên vội vàng xao động như vậy, tương lai ngươi sẽ có đại thành tựu, nên đánh vững căn cơ, phụ thân ngươi là thần thoại, cũng không phải tốc độ tu luyện của hắn đúc thành, mà là hắn tìm hiểu pháp tắc, tích lũy cơ duyên, kinh nghiệm, nhân sinh, nghị lực...

Các phương diện cộng lại mà quyết định, con đường của ngươi còn rất dài, cho dù ngươi hiện tại đột phá nửa bước Thiên Tôn, cộng thêm chiến lực của ngươi, thời điểm đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc nổ ra cũng không có tác dụng gì, mà nếu như ngươi vẫn lạc trong đại kiếp nạn, như vậy đó là tôn thất khôn lường cho Nhân tộc...Thông Thiên Thần Chủ nói lời thấm thía, giọng nói trầm ấm mà không cho phép hoài nghi.Tốc độ tu luyện cũng không phải tất cả, võ đạo cần phải kiên nhẫn, một cọng giá đỗ có thể nảy mầm cũng cần cả đêm, một cây lúa nước quý cũng cần mấy tháng mới có thể thu hoạch.Nhưng mà một cây linh dược cấp Chân Thần thường thường phải dùng trăm triệu năm mới có thể thai nghén ra.Giá đỗ và lúa nước chỉ là thức ăn của phàm nhân, sau khi ăn chỉ có thể đỡ đói.Nhưng mà linh dược cấp Chân Thần lại được vô số thế lực lớn tranh đoạt, bị trồng trong tông môn, trở thành chí bảo trấn phái, bất cứ quả trái cây nào của nó cũng đủ thay đổi vận mệnh cả đời của cường giả.Lâm Hoang vốn chính là một cây thiên tài địa bảo, hiện tại hắn thiếu chính là ma luyện, mà hắn có nhiều hơn phụ thân của hắn một thứ, chính là thời gian, hắn có rất nhiều thời gian trưởng thành, thẳng tới khi gánh được toàn bộ Nhân tộc.Đây là một con đường gian nan và nhấp nhô.-------Chương 2165: Nhân sinh kiếp thứ sáu (1)Chương 2165: Nhân sinh kiếp thứ sáu. (1)Tại Thần Vực, láng giềng Xích Quang Giới là một tiểu thế giới, ở nơi đó có một ngôi sao tên là Đông Lam Tinh.Tinh cầu này có đường kính hai trăm triệu năm trăm ngàn dặm, còn lớn hơn Thiên Diễn tinh nhiều lắm.Nhưng mà khoảng cách giữ nó với Xích Quang Giới chủ đại lục thật sự quá xa, tiểu thế giới nằm ở biên giới này cũng không có cao thủ gì cả, căn bản không cần chú ý.Sáu ngàn năm trăm năm trước, Thần Vực rơi vào tay giặc, Xích Quang Giới có rất nhiều thánh địa bị Thánh tộc tiêu diệt, rất nhiều cao thủ Nhân tộc bỏ mạng, mà Đông Lam Tinh cực kỳ xa xôi này cũng gặp trường hạo kiếp đó, nó cũng bị cướp sách, đệ nhất tông môn ở Đông Lam Tinh --- Đông Lam Tông cũng bị một phân đội nhỏ Thánh tộc nhìn chằm chằm vào.Phân đội nhỏ này yêu cầu Đông Lam Tông giao ra tất cả linh dược, tài nguyên, công pháp bí tịch, nếu không sẽ diệt toàn bộ Đông Lam Tông.Đội trưởng phân đội nhỏ Thánh tộc này chỉ là Thánh Quân, mà thất phẩm tông môn như Đông Lam Tông này, thái thượng trưởng lão mạnh nhất cũng chỉ là Thần Quân Cảnh, mặt khác tông chủ và các trưởng lão đều là Thần Biến Cảnh, đối mặt với tiểu đội Thánh tộc, Đông Lam Tông vô cùng tức giận, hận không thể liều với bọn chúng.Nhưng mà bọn họ biết rõ, đối mặt với Thánh tộc xâm lấn, bọn họ chỉ giống như bầy kiến hôi không có ý nghĩa gì cả, đành phải nhận mệnh.Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới, lúc bọn họ lục tục mang tất cả tài nguyên ra, tiểu đội Thánh tộc còn yêu cầu Đông Lam Tông mang một trăm thiếu nữ lô đỉnh theo yêu cầu, những lô đỉnh này còn có con gái tông chủ Đông Lam Tông.Chuyện này làm tất cả đệ tử Đông Lam Tông tức giận, bọn họ đã đại chiến với tiểu đội Thánh tộc một hồi, giết không ít võ giả Thánh tộc, nhưng cuối cùng đã có võ giả Thánh tộc trốn đi.Khi đó Thánh tộc trả thù điên cuồng, một cường giả Thánh tộc Thánh Quân chạy tới, trực tiếp huyết tẩy Đông Lam Tông, giết toàn bộ cao thủ trong tông, một ít thiếu nữ trong tông đã dự liệu được vận mệnh bi thảm của mình, toàn bộ tự sát.Loại cách làm này càng chạm vào thần kinh Thánh tộc, bọn họ nhấc lên một hồi giết chóc trên Đông Lam Tinh, mấy trăm ức nhân loại đã bị đồ sát.Lúc ấy lòng người bàng hoàng, may mắn còn một ít dư mạch Đông Lam Tông còn sống sót, cũng gặp phải giải thể.Thời điểm tông môn gần như sụp đổ, một ít tông môn bị Thánh tộc đồ sát đã đi vào Đông Lam Tinh tiểu thế giới.Bọn họ cùng tập trung ở Đông Lam Tông.Những dư mạch tông môn này còn có một bộ phận thượng cổ phượng tộc và thượng cổ long tộc.Thượng cổ phượng tộc và thượng cổ long tộc ngược dòng tìm hiểu tới thời điểm thành lập chúng, một ít cường giả từ trong thần thú bí cảnh tìm được thi thể của bốn thần thú, từ đó về sau bốn thần thú gia tộc được dựng lên, từ từ phát triển, trở thành thế lực Thánh Chủ và Giới Vương.Trong hạo kiếp Thần Vực, thế lực như bốn thần thú gia tộc này tự nhiên khó thoát khỏi thanh trừ.Thượng cổ phượng tộc còn khá tốt, bởi vì có quan hệ với Lâm Minh cho nên lúc trước rút đi, bọn họ được chiếu cố đặc thù, một ít cao thủ có quan hệ với Lâm Minh được đưa đi vũ trụ man hoang.Nhưng mà thượng cổ phượng tộc có bảy mươi hai cung, vẫn có rất nhiều đệ tử bị giết trong hạo kiếp, hoặc là chạy tứ tán thoát đi, lưu lạc chân trời xa xăm.Trong đó có một ít đệ tử lưu vong, tụ tập tại Đông Lam Tinh, lại hợp lực với những người sống sót trong các thế lực lớn khác, bọn họ dựng lên tổ chức hoàn toàn mới, gọi là Thiên Địa Minh.Trong Thiên Địa Minh này tụ tập rất nhiều truyền thừa tông môn, công pháp hỗn loạn không chịu nổi.Thánh tộc chiếm đoạt Thần Vực, căn bản không cho phép Nhân tộc có truyền thừa ngoài Thánh chủ, một khi phát hiện thì gạt bỏ toàn bộ.

Hơn nữa trước ki cướp sạch, truyền thừa của Thiên Địa Minh trong mắt võ giả cao cấp đã rất khó coi.Vì vậy Đông Lâm Tinh xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, trên tinh cầu này số lượng đệ tử vượt qua một tỷ, trong đó thế lực lớn quan hệ rắc rối phức tạp như Thiên Địa Minh, nhưng cùng lúc đó trong Thiên Địa Minh vừa không có cao thủ, kết cầu rơi rạc, truyền thừa đủ loại...Nhưng mà dù như thế, Thiên Địa Minh vẫn như củ là thánh địa võ học mà người trẻ tuổi trên Đông Lam Tinh hướng tới.Thiên Địa Minh cứ cách mười năm tuyển nhận đệ tử một lần, mỗi lần khảo hạch đệ tử cũng rất đồ sộ.Những võ giả Nhân tộc trẻ tuổi tới từ các tiểu tinh cầu xa xôi, mang hết khả năng thông qua khảo hạch, tiến vào Thiên Địa Minh, bởi vì trừ Thiên Địa Minh ra, trong nơi tiểu thế giới này, bọn họ càng không tìm thấy truyền thừa nào khác.Đây là thời đại xuống dốc, võ giả Nhân tộc thật đáng buồn.Mặc dù ngươi có tài hoa, có thiên phú, nhưng mà người không tìm thấy ngọc giản công pháp, không có sư phụ chỉ dạy, không có tài nguyên, mặc kệ thiên tài gì cũng sẽ bị hoang phế.Cho dù là Lâm Minh sinh hoạt ở nơi này cũng không thể làm được cái gì cả, lúc trước Lâm Minh ở hạ giới đúng là tài nguyên thiếu thốn, tới Thần Vực hắn tiến vào thượng cổ phượng tộc, tiếp theo bị Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn chú ý, cho nên mới có được trợ lực từ bên ngoài.Không nói cái khác, chỉ cần không có Thần Mộng Thiên Tôn, Lâm Minh ngay cả Tu La Lộ cũng không vào được, như vậy càng không có khả năng tu tập Tu La Thiên Đạo....Nơi truyền thừa của Thiên Địa Minh chính là Thiên Thư Các.Mỗi lần Thiên Địa Minh tuyển nhận đệ tử mới đều dựa vào thành tích thí luyện, các đệ tử sẽ tiến vào Thiên Thư Cách chọn ngọc giản công pháp.Đây là thời khắc đệ tử mới hưng phấn nhất, trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.Nhưng mà Thiên Thư Các truyền thừa lộn xộn quá nhiều, mỗi đệ tử tiến vào thời gian có hạn, nhiều khi bọn họ không thu hoạch được công pháp thích hợp với bản thân.Một đám đệ tử trẻ tuổi kích động tiến vào Thiên Thư Cách, nghênh đón bọn họ là một người trung niên chán nản, ăn mặc rách tung tóe nửa nằm trên ghế.Người trung niên nà đại khái chừng bốn mươi tuổi, râu ria xồm xoàn, mặt mũi gian nan, tay hắn cầm một bầu rượu, ăn mặc rách rưới lôi thôi, nhưng kỳ dị là đôi mắt của hắn không có vô thần như tưởng tượng, mà là vô cùng sáng ngời như ánh mắt thiếu niên.- Vào đi thôi, mỗi người các ngươi có ba canh giờ để lựa chọn một bộ công pháp.Người trung niên hớp một hớp rượu, đạm mạc nói ra, loại đạm mạc này dường như có cảm giác nhìn thấu sinh tử.Nhìn thấy người trung niên này, các đệ tử trẻ tổi trong lòng khó hiểu.- Đại thúc này là ai?Có người truyền âm hỏi nhau.- Hẳn là người giữ cửa Thiên Thư Các, các ngươi không nên xem nhẹ hắn, nghe nói bất cứ công pháp nào trong Thiên Thư Các này hắn rõ như lòng bàn tay, nếu như hắn nguyện ý, có thể trong thời gian ngắn tùy ý cho đệ tử tiến vào Thiên Thư Các, tìm dược công pháp thích hợp nhất.Có sư huynh Thiên Điệ Minh truyền âm giải thích.- Ah?

Chúng ta đến hỏi hắn đi, xem làm sao chọn công pháp!-------Chương 2166: Nhân sinh kiếp thứ sáu (2)Chương 2166: Nhân sinh kiếp thứ sáu. (2)- Các ngươi đừng có hy vọng, người bình thường hỏi thì hắn không để ý, nhưng có đôi khi ngươi không hỏi thì hắn cũng đột nhiên chỉ điểm ngươi vài câu, tính cách của tiền bối này phi thường cổ quái.Mấy người này trao đổi nhanh chóng, mà thời điểm này người trung niên kia bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.Người trung niên này chính là Lâm Minh chuyển sinh kiếp thứ sáu.Lúc này cách Lâm Minh rời khỏi thí luyện cuối cùng đã qua ba ngàn năm trăm năm.Lâm Minh từ thời điểm chuyển thế thứ tư, đi ra khỏi Tu La Lộ, trong thí luyện cuối cùng tầng thứ bảy tu luyện năm trăm năm, củng cố cảnh giới Đại Giới Giới Vương xong, mở Đạo Cung Cửu Tinh Mệnh Thai Đạo Cung, chuyển sinh lần thứ năm.Sau đó hắn rời khỏi Tu La Lộ, đi du lịch Thần Vực.Lâm Minh chuyên sinh đời thứ năm vượt qua trong tinh không Thần Vực, hắn hấp thu thế giới chi lực mênh mông của Thần Vực, sau đó tẩm bổ hạt giống thế giới của hắn.Lần này ra ngoài lịch lãm rèn luyện chính là hai ngàn năm.Thời gian hai ngàn năm này Lâm Minh tu luyện tới Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp, cách nửa bước Thiên Tôn còn một bước.

Trên thực tế, chỉ cần Lâm Minh nguyện ý, hắn tùy thời sẽ đột phá.Nhưng mà Lâm Minh không có lựa chọn đột phá như thế, hắn còn cách nửa bước Thiên Tôn một cái màn mỏng như bọt xà phòng, cái màn này vô cùng yếu ớt, chuyển sinh đời thứ sáu.Tu vị của hắn lại giảm nhiều, rồi sau đó hắn đi tới Đông Lam Tinh, dùng thân phận đệ tử trẻ tuổi tiến vào Thiên Địa Minh.Hắn chọn nơi này, cũng bởi vì Thiên Địa Minh có ngàn vạn liên hệ với thượng cổ phượng tộc.Lâm Minh là người nhớ tình bạn cũ, đấy là bản tĩnh cho phép, thứ hai là nhân quả tuần hoàn.Lâm Minh tiến vào Thiên Địa Minh, hai trăm năm sau hắn tiến vào Thiên Thư Các, ngồi nơi đây làm kẻ giữ cửa.Hắn yên lặng thể ngộ chém giết ở đời thứ tư và tịch mịch khổ tu hai ngàn năm ở đời thứ năm, đời thứ sáu của Lâm Minh là nhàn vân dã hạc, an nhàn tự do.Hắn sinh hoạt trong tận thế của Nhân tộc, vừa ra đời đã luân lạc vận mệnh làm nô bộc.Bọn họ là nô bộc vong tộc, có lẽ những người này sau khi sinh ra mãi cho tới khi tử vong vẫn tao ngộ Thánh tộc áp bách, thậm chí còn chưa từng gặp qua tộc nhân Thánh tộc, nhưng đây không phải Thánh tộc từ bi buông tha cho bọn họ, chỉ là bọn họ không có giá trị để Thánh tộc nghiền ép.Một khi bọn họ có giá trị, Thánh tộc sẽ chen chúc tới cướp đoạt.Nhân tộc chính là hoa màu của Thánh tộc, mỗi một thời gian ngắn sẽ tới thu hoạch một lần, cướp lấy những thứ có giá trị đi.Bao nhiêu thanh niên Nhân tộc không cam lòng trước số mệnh này, bọn họ ước mơ có thể nắm chắc vận mệnh bản thân, lúc nào đó giết về Thần Vực, mà bọn họ cũng là một phần lực phục hưng Nhân tộc.Dù là chết trận oanh oanh liệt liệt hay sinh hoạt trong thế giới không có bất cứ hy vọng nào.Nhưng mà trên thế giới này người có thể quyết định vận mệnh của mình, cuối cùng chỉ là số ít, dưới áp bách của Thánh tộc thì Nhân tộc như thế gần như tuyệt tích.Nhưng mà đây không phải là không có chút cơ hội nào, nhưng vẫn như trước có rất nhiều võ giả Nhân tộc liều mạng đi tranh thủ.Đây là tâm huyết võ giả, hoặc là bởi vì thanh niên Nhân tộc còn trẻ tuổi khí thịnh, nghé con mới đẻ không sọ cọp.Tóm lại bọn họ vẫn làm như thế.Tiến vào Thiên Địa Minh, bọn họ đã đi được bước đầu tiên, mà dù trải qua tầng tầng đào thải, dùng tỉ lệ chưa đủ một phần vanjoom giấc mộng chen vào trong học phủ này, nhưng mà sau khi tới đây, bọn họ phát hiện kỳ thật bọn họ muốn leo lên đỉnh núi, ngay cả một bước cũng không thể bước ra, mà đỉnh núi này đã có một ngôi sao khổng lồ áp xuống.Đệ tử trẻ tuổi kết bạn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, muốn xem xem có thể tìm được di tích ngoài Thánh Chủ hay không, tìm được một ít công pháp không trọn vẹn, giúp bọn họ đột phá lên cảnh giới cao hơn.Đương nhiên, loại hy vọng này quá mơ hồ, bí cảnh nổi danh trong Thần Vực đã sớm bị Thánh tộc khống chế, mà tìm một nơi truyền thừa trong dã ngoại hoang vu còn khó hơn cả mò kim đáy biển.Vì vậy ngọn núi này vắt ngang trước mặt của bọn họ, vận mệnh cả đời của bọn họ đều đi không hết chân núi.Đây là tao ngộ mà Nhân tộc Thần Vực gặp phải, bọn họ dù dốc sức liều mạng ra ngoài hoang dã chém giết, tìm kiếm cơ duyên, lúc ăn cơm lúc ngủ dều tiết kiệm thời gian ngồi xuống thổ nạp, bọn họ vẫn không cách nào thoát khỏi vận mệnh gông xiềng.Gông xiềng này giống như một cái hàng rào, mà bọn họ là gia súc bị nuôi nhốt trong hàng rào.Không sợ thiếu niên đầy cõi lòng hy vọng tiến vào Thiên Địa Minh, bọn họ trả giá bằng thành xuân, bọn họ dùng tính mạng và máu tươi đi soạn bản nhạc huy hoàng của họ.Nhưng mà sau khi trôi qua trong dòng sông tuế nguyệt, mồ hôi bọn họ chảy qua, thanh xuân đã nhạt nhòa, cuối cùng bọn họ đạt được tất cả chẳng thể cải biến sự thật, chỉ có thể lê tấm thân già đi xuống mồ.Đây là may mắn, còn không có gặp nhiều bất hạnh chôn xương khi trẻ tuổi, hóa thành bụi đất, không thể lưu lại cái gì cho thế giới này.Thiên Địa Minh, cái tên này danh khí mặc dù lớn, nhưng trên thực tế là nơi chung kết mộng tưởng của rất nhiều thanh niên Nhân tộc, tổ chức như vậy trong Thần Vực ba ngàn giới, nhiều không biết có bao nhiêu.Nhân tộc dưới điều kiện hiện có, có thể tổ chức ra một nơi như thế này cũng chỉ là ký thác hy vọng và mộng tưởng bản thân.Không có trải qua cực khổ và áp lực, không cách nào hiểu được vô vọng khi sinh hoạt trong điều kiện không lý tưởng, là khát vọng phục hưng vinh quang chủng tộc, loại chấp niệm này đã khắc vào vận mệnh của bọn họ, chảy vào sâu trong huyết dịch của bọn họ, cũng là vận mệnh cùng vinh cùng nhục.Người là sinh vật dễ dàng bị hoàn cảnh chung quanh lây nhiễm.Tất cả mọi người đều phấn đấu để tiến lên, dù là người nhu nhược bị kéo xuống cũng sẽ học được kiên cường và dũng cảm.

Đây là một quốc gia, dưới tình huống gần như diệt vong, có rất nhiều chí sĩ dù mất đầu cũng sẽ lấy nhiệt huyết và dũng khí xông tới.Dưới tình huống này, Lâm Minh ở trong Thiên Đại Minh đã từng gặp một ít lão giả làm cho hắn có ấn tượng khắc sâu.Có vài lão giả cố gắng cả đời, sau đó vẫn là kẻ vô tích sự, thậm chí còn không thể đột phá Thần Biến Kỳ, lòng mang không cam lòng và bi ai, qua đời trong cô đơn.Có lão giả trước khi lâm hung, gọi hậu bối tới bên người, ký thác áp lực và bi phẫn trong đời của bọn họ, dặn dò hậu bối là "Nếu ngày đồng tộc ở vũ trụ man hoang trở về thu phục Thần Vực, nhớ phải viết bài điếu tế báo cho tổ tiên trên trời có linh thiên" các loại.Nhưng mà hai lão giả này còn không phải là người gây cho Lâm Minh ấn tượng sâu nhất.Lâm Minh khó quên nhất là người thứ ba, bọn họ lúc trẻ tuổi tiến vào Thiên Địa Minh, lần lượt ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, bế quan khổ tu, mãi vho tới khi già bọn họ vẫn không lấy được chút thành tựu gì, nhưng mà vẫn không buông bỏ hy vọng trong nội tâm.-------Chương 2167: Giãy dụa và vận mệnhChương 2167: Giãy dụa và vận mệnh.Bọn họ cầm một ít sách cổ, tìm kiếm địa đồ tàn phiến, sau đó tỉ mỉ căn cứ nội dung địa đồ tàn phiến, sau đó vì một tia hy vọng xa vời, đánh bạc thân hình gần đất xa trời đi thám hiểm.Bọn họ chuẩn bị thật kỹ càng, nhưng mà những thứ theo bọn họ cả đời trên thực tế chỉ là vũ khí có tính chất bình thường, mang theo một bầu rượu, một ít thuốc trị thương thấp kém, kêu vài đồng bạn thì kiên định mở rộng bước chân xuất phát.Nhưng mà bọn họ trước khi đi tìm, đón mưa gió, đón mặt trời chiều, kiên định leo qua từng ngọn núi to như ngôi sao.Đây là hành trình dứt khoát.Coslex người ngoài không thể lý giải được cách làm của bọn họ, kết quả báo trước bọn họ sẽ phí công, nhưng mà lại hình thành nét tươi sáng đối lập rõ ràng.

Thật sự nghĩ không ra, bọn họ tuổi đã già đi thám hiểm còn có ý nghĩa gì chứ?Nhưng mà Lâm Minh lại biết, bọn họ đi một bước này, đuổi theo không phải là cơ hội càng mạnh hơn nữa, mà là đi tìm một tín niệm, một tín niệm có thể làm cho bọn họ trước khi chết thản niên nói một câu, ta vì chống lại vận mệnh mà phấn đấu cả đời...sau ba canh giờ, Lâm Minh nhìn qua những đệ tử Thiên Địa Minh trẻ tuổi đi ra khỏi Thiên Thư Các, Lâm Minh chỉ yên lặng uống rượu.Hắn dự cảm thời gian của mình ở đây không nhiều lắm, không bao giờ có khả năng nhìn thấy những người trẻ tuổi này già đi.Tuy Lâm Minh những năm này an phận ở một góc, chưa từng nghe qua chuyện đại sự giữa Nhân tộc và Thánh tộc, nhưng mà những ngày này, Lâm Minh có dự cảm thiên địa sắp sinh ra biến hóa to lớn.Nguyên nhân hình thành cảm giác này là không cách nào giải thích được, có một ít người đại khí vận gia thân, hiểu được suy diễn nhân quả, cũng có thể xu cát tị hung.Lâm Minh nhắm mắt dưỡng thần, cảm thấy đây là yên lặng trước giờ bão tố.Hắn có ý định trong thời gian có hạn, đột phá cảnh giới nửa bước Thiên Tôn áp chế đã lâu, mở ra một đạo cung, cho tiểu hắc thai nghén ra thân hình dài ngàn dặm...Lần này thiên địa chấn động lớn, hắn đã không thể lảng tránh, dù hắn hiện tại không có vốn liếng đi đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nhưng mà nếu như ngồi yên không lý tới, có lẽ Nhân tộc sẽ triệt để bị diệt trong biến động lần này.Lâm Minh chậm rãi mở to mắt, ánh mắt của hắn nhìn qua một thiếu nữ trẻ tuổi.Thiếu nữ trẻ tuổi này trong mắt Lâm Minh là hết sức xuất sắc, nếu như ở niên đại hòa bình sáu ngàn năm trước, nàng có thể trở thành Thánh Chủ đỉnh phong, nếu như có tài nguyên ủng hộ, nàng thậm chí có thể đạt tới Giới Vương, đây đã là thiên phú truyền nhân cấp Thiên Tôn.Đáng tiếc sự thật không có nếu như, Thánh tộc sẽ không cho nàng lớn lên.Lâm Minh rất chú ý nữ tử trẻ tuổi này, không chỉ bởi vì thiên phú của nàng, cũng bởi vì nàng họ Nhan, thiếu nữ này xuất thân thượng cổ phượng tộc, cố nhân của Lâm Minh có người Nhan gia, hơn sáu ngàn năm trước nữ tử gọi là Nhan Nguyệt Nhi có một đoạn sâu xa với Lâm Minh tại hỏa linh tinh và thí luyện thần thú bí cảnh.Nhắc tới cũng trùng hợp, tên của nữ tử trẻ tuổi này cũng có một chữ "Nhi", tên là Nhan Khả Nhi, thời điểm thượng cổ phượng tộc sụp đổ, những dư mạch thượng cổ phượng tộc vẫn cực nhỏ giữ lại cổ phượng chi huyết, sau khi Nhan Khả Nhi sinh ra, cảm nhận được đứa bé này thiên phú cường đại, Nhan gia mang cổ phượng chi huyết, không hề giuwxlaij rót vào người Nhan Khả Nhi.Kỳ thật nếu như lui về mấy ngàn năm, những cổ phượng chi huyết này tại thượng cổ phượng tộc chỉ là phượng huyết cấp thấp nhất mà thôi, nhưng mà hiện tại đã là đồ vật trân quý nhất mà dư mạch thượng cổ phượng tộc có khả năng lấy ra.Đứa nhỏ này chính là hy vọng của bọn họ, dù là ai cũng biết phần hy vọng này vô cùng xa vời.- Sư thúc, lần trước ngày có thể chọn lựa ngọc giản vô danh cho Khả Nhi thật phù hợp a, Khả Nhi tìm hiểu mấy tháng đã có đại thu hoạch, có lẽ có nắm chắc đột phá Mệnh Vẫn hoàn mỹ, có lẽ ngày Khả Nhi có thể hoàn thành cử trọng Mệnh Vẫn, hơn nữa ngưng tụ từ sáu dặm tới chín dặm nguyên khí vân a...Nhan Khả Nhi mơ ước nói ra, nhưng mà trong lòng Lâm Minh than nhẹ, thiên tài Nhân tộc đã luân lạc tới mức cố gắng để đạt tới chín dặm nguyên khí vân ah.Hắn nhìn qua Nhan Khả Nhi với ánh mắt phức tạp, từ biểu lộ nhăn nhó của Nhan Khả Nhi thì hắn biết rõ, hôm nay Nhan Khả Nhi tới đây, trừ cảm tạ hắn ra, còn muốn xin hắn dạy làm thế nào lựa chọn công pháp và những vấn đề gặp phải trong tu luyện.- Sư thúc...Nhan Khả Nhi kêu một tiếng, thời điểm nàng mười mấy tuổi đã quen với Lâm Minh, sư thúc này chỉ điểm nàng nhiuef, nhiều khi có một ít chỉ điểm không có ý nghĩa làm cho nàng tìm hiểu thật nhiều ngày, cũng có được ích lợi không nhỏ.Từ khi nàng chậm rãi phát triển, nàng càng ngày càng cảm giác sư thúc là người có câu chuyện xưa, mà thực lực của hắn là một dấu hỏi.Nàng dã từng lặng lẽ hỏi qua trưởng lão Nhan gia, mà trưởng lão này không cảm giác được Lâm Minh có gì dị thường, dựa theo nội thế giới mà nhìn, hắn chỉ là Thần Biến sơ kỳ mà thôi.Cộng thêm thời gian Lâm Minh tiến vào Thiên Địa Minh cũng có thể tra, hắn từ trẻ tới trung niên, con đường phát triển đểu rõ ràng, thật sự làm cho người ta không tin nổi hắn là cao thủ đứng đầu gì đó.Tuy là như thế, Nhan Khả Nhi vẫn cố chấp cho rằng Lâm Minh thâm tàng bất lộ, hắn nhìn qua rất chán chường, người trong Thiên Địa Minh dều cho rằng như thế, mà Nhan Khả Nhi lại cảm thấy Lâm Minh là người có chuyện xưa.Sư thúc có lẽ là Thánh Chủ a!Nhan Khả Nhi đã đưa ra phỏng đoán to gan như thế, mà phỏng đoán này làm cho Nhan Khả Nhi giật mình, chợt lắc đầu, cảm giác quá ly kỳ rồi.Nhưng mà bất kể nói thế nào, Lâm Minh vẫn là người nàng tôn kính nhất, chỉ điểm cho nàng còn nhiều hơn trưởng lão Nhan gia nhiều lắm.- Thiên Địa Các này ngươi đừng đi.Lâm Minh thấy Nhan Khả Nhi muốn mở miệng hỏi thăm nên chọn ngọc giản gì đó, đột nhiên mở miệng nói ra.Nhan Khả Nhi sững sờ một chút, nói:- Sư thúc, ngươi nói cái gì?- Đi vào cũng không có ý nghĩa.Lâm Minh uống rượu, không ngừng lắc đầu, nói:- Nữ tử...

Nhất là nữ tử xinh đẹp, tu vị tăng lên tới Thần Quân Cảnh, một khi bị Thánh tộc phát giác được, chính là một hồi tai nạn.Trong địa vực Thánh tộc thống trị, Nhân tộc bị Thánh tộc giết chết sẽ không gánh chịu trừng phạt gì, đồ vật của Nhân tộc, Thánh tộc có thể tùy ý cướp đoạt, trong đó kể cả thiếu nữ xử nữ của Nhân tộc.Nữ hài tử Nhân tộc có được thiên phú cực cao lại xinh đẹp, có lẽ không nên sinh ra trên đời này, các nàng không có năng lực bảo vệ mình, rất dễ dàng bị Thánh tộc bắt làm lô đỉnh, mà trong lúc thực lực các nàng đề cao chém giết một ít bọn đạo chích Thánh tộc, các nàng sẽ bị võ giả Thánh tộc chú ý nhiều hơn, bởi vì thái bổ cường giả nữ tử Nhân tộc đạt được chỗ tốt càng lớn, vì vậy tình huống như thế còn bết bát hơn nữa.-------Chương 2168: Lên đườngChương 2168: Lên đường.Hơn nữa thiếu nữ Nhân tộc tu vị khá thấp, căn bản không có khả năng che dấu tu vị trước mặt cường giả Thánh tộc, một khi bị phát hiện cũng gặp kết cục thê thảm.Vốn nghe Lâm Minh nói ra nữ tử xinh đẹp, sắc mặt Nhan Khả Nhi hơi đỏ lên, nhưng mà lời nói đằng sau của Lâm Minh làm cho sắc mặt Nhan Khả Nhi tái nhợt, nàng tự nhiên biết rõ tai nạn đó là cái gì.- Ta hỏi ngươi, khả năng biết rõ kết cục ngày sau, ngươi vẫn lựa chọn trở thành cường giả không?Lâm Minh chăm chú nhìn Nhan Khả Nhi, hỏi ra từng chữ một.Đối mặt Lâm Minh chất vấn, Nhan Khả Nhi ngẩn ngơ.Nếu như bởi vì thực lực của mình đột phá, bị Thánh tộc bắt làm lô đỉnh, vậy thì sống không bằng chết.Nhưng mà nghĩ tới cả đời tầm thường vô vị, thiên phú không được thi triển, cuối cùng buồn bực sầu não mà chết, Nhan Khả Nhi cảm thấy nội tâm áp lực không nói nên lời.Nàng không cách nào tiếp nhận vận mệnh như thế.Có đôi khi nhân sinh thống khổ nhất không phải thất bại khi chống lại vận mệnh, mà là chân chính có khả năng chống lại, nhưng mà cơ hội chống lại vận mệnh cũng không có.Nghĩ tới đây, Nhan Khả Nhi cắn răng nói:- Dù ta biết rõ kết cục tương lai có khả năng xảy ra, ta vẫn muốn tu luyện, muốn trở nên mạnh mẽ.- Ân...

Ta biết rõ!Lâm Minh than nhẹ một tiếng, nói:- Nếu ngươi lựa chọn như thế, ta không nói cái gì hay, tối nay canh ba ngươi tới Cổ Phượng Đường phòng số 9.Lâm Minh nói xong câu đó một mình rời đi.Lưu lại Nhan Khả Nhi nao nao, Cổ Phượng Đường...Đây là mật thất tu luyện của dư mạch thượng cổ phượng tộc, chỉ có vo giả thượng cổ phượng tộc mới có thể sử dụng, mà Nha Khả Nhi với tư cách là thiên tài của thượng cổ phượng tộc, tự nhiên có tư cách sử dụng một gian mật thất, đúng là số 9.Nhưng mà Lâm Minh hắn không có tư cách tiến vào trong đó, thậm chí còn không biết mật thất tu luyện của nàng là phòng số 9.Tuy trong nội tâm khó hiểu, nhưng mà Nhan Khả Nhi vào canh ba vẫn tới Cổ Phượng Đường phòng số 9.Nàng cũng không có nhìn thấy Lâm Minh, chỉ thấy một phong thư cáo biệt, trừ chuyện đó ra, trong thư còn có một quả tu di giới.Nhìn thấy tu di giới này, Nhan Khả Nhi ngẩn ngơ, tu di giới này dường như là phẩm chất thật tốt, cấp bậc vượt qua thứ nàng vẫn sử dụng.Nếu như nói nhìn thấy tu di giới nàng hơi ngây ngốc, mà sau khi cảm giác tiến vào bên trong tu di giới thì nàng càng triệt để bị trấn trụ.Bên trong tu di giới có ngọc giản muôn hình muôn vẻ, nhiều ngọc giản sáng bóng, làm cho người ta tim đập nhanh, đó là khí tức tuế nguyệt chìm nổi, hoặc giả là năng lượng chấn động do cường giả lưu lại, vừa nhìn là biết nó là vật phi phàm.Đây là truyền thừa.Nhan Khả Nhi ngừng thở, cảm giác thăm dò bên trong, tuy nàng chỉ có tu vị Mệnh Vẫn, cũng có thể đại khái phân biệt được cấp bậc truyền thừa, còn có viết về cuộc đời và cảnh giới, như vậy càng không có sai.Bị Thánh tộc chế ước nghiêm khắc, hơn nữa còn ra sức tiêu diệt truyền thừa của Nhân tộc, nàng thoáng cái có được cả trăm bộ công pháp.Trong đó có số ít truyền thừa có thể từ Mệnh Vẫn Cảnh tu luyện tới gần Thiên Tôn, quả thật là khắc theo yêu cầu của nàng.Lượng lớn truyền thừa phong phú như thế, cho dù là thư khố tổng bộ của thượng cổ phượng tộc năm đó cũng không có.Nhưng mà bây giờ đột nhiên xuất hiện trong tay của nàng, tất cả đều là sư thúc thần bí lưu lại, chuyện này làm cho Nhan Khả Nhi không dám tin tưởng,.Sau ngọc giản truyền thừa còn có rất nhiều đan dược, còn có một bộ phận linh khí.Những đan dược kia, chỉ nghe mùi thuốc cũng làm Nhan Khả Nhi cả kinh không nói nên lời.Lúc trước Lâm Minh ở tầng bảy thí luyện cuối cùng, Lâm Minh vì nuốt ác ma xá lợi nên mang các đan dược cao cấp tùy thân tiêu hao hết, những đan dược cấp thấp hắn không dùng được, bây giờ tùy ý lấy ra một bộ phận, đối với võ giả Thiên Địa Minh mà nói tuyệt đối là dị bảo giá trị liên thành.- Rốt cuộc sư thúc là...Đầu óc Nhan Khả Nhi hỗn loạn, thời điểm này nàng đột nhiên mới nhớ tới thư Lâm Minh lưu lại, hoang mang bối rối mở thư ra xem xét, thư hoàn toàn trống không, không có chữ nào, nhưng mà khi Nhan Khả nhi dùng tay chạm vào phong thư này, nàng cảm giác trong thư có một đám tinh thần lực tuôn ra, rót vào trong hồn hải của nàng, kết hợp với tinh thần ấn ký của nàng và sinh ra một đoạn tin tức lưu vào trong đầu.Thời điểm này nàng mới biết được Lâm Minh rời đi, hắn cũng không nói sẽ trở về, nhưng mà Nhan khả Nhi dự cảm sư thúc có lẽ vĩnh viễn rời khỏi tiểu thế giới này, cũng không trở về nữa.Nghĩ như thế, Nhan Khả Nhi buồn vô cớ.Trước khi Lâm Minh rời đi, hắn lưu lại những ngọc giản này, cũng nói cho Nhan Khả Nhi biết có thể tùy ý xử lý những công pháp ngọc giản này, nàng có thể lặng lẽ tu luyện, cũng có thể chia xẻ với người khác, nhưng mà chia xẻ với nhiều người, tương lai tao ngộ nguy hiểm càng lớn.Nếu như tin tức ngọc giản tiết lộ ra ngoài, cả Thiên Địa Minh sẽ bị diệt.Trước kia Lâm Minh không chính thức giúp đỡ Thiên Địa minh, bởi vì hán biết rõ, giúp đỡ quá phận sẽ làm cho Thiên Đại Minh bị Thánh tộc chú ý tới, hậu quả có thể nghĩ, mà ở Thần Vực, Lâm Minh không có khả năng ra tay bảo hộ Thiên Địa Minh, nếu không lực chú ý của Thánh tộc sẽ dẫn lên người của hắn, vậy thì hắn sẽ nguy hiểm.Trước khi chính thức rời đi, Lâm Minh lưu lại công pháp ngọc giản tương đối phong phú, Nhan khả Nhui và Thiên Đại Minh có thể lựa chọn luyện và không luyện, chỉ cấp một người luyện hoặc là một bộ phận người luyện.Mà một khi lựa chọn, bọn họ phải giác ngộ tốt gánh chịu hậu quả.Đây là cái giá lớn khi lựa chọn phản kháng vận mệnh,.Nhìn thấy những ngọc giản này, Nhan Khả Nhi im lặng thật lâu, sư thúc thần bí kia đã rời đi, thân phận của hắn là gì?Mà những ngọc giản này nên xử lý ra sao?Nhan Khả Nhi khẽ cắn môi, nàng mở rộng bước chân, tiến vào gian phòng tộc trưởng dư mạch thượng cổ phượng tộc....Lúc này Lâm Minh đã rời khỏi tiểu vũ trụ Đông Lam Tinh, tiến vào Xích quang Giới, dùng tốc độ cực nhanh bay về giao điển Thần Vực và Thánh La Thiên.Lâm Minh có ý định tiến vào Thánh La Thiên của Thánh tộc.Từ khi Thần Vực bị Thánh tộc xâm chiếm, lối đi từ Thần Vực tới Thánh La Thiên mở rộng lớn ra, lớn tới mức có thể nhét mấy ngôi sao cũng vừa, dùng thuận tiện cho Thánh tộc cướp đoạt và vận chuyển vật tư.Những thông đạo này đều có võ giả Thánh tộc canh phòng nghiêm khắc, bất cứ kẻ nào ra vào mà không phải người Thánh tộc sẽ bị kiểm tra.Nhưng mà cho dù Thánh tộc khống chế thông đạo nghiêm khắc thế nào, cũng không có khả năng phái Chân Thần tới canh giữ thông đạo được, mà sau khi Lâm Minh sống lại, hơn nữa hắn còn có tinh thần lực đáng sợ và Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, cho dù là Chân Thần đến, nhưng mà ở thông đạo hai tộc có đại quân thánh tộc đông đảo, muốn dò tìm ra Lâm Minh là quá khó khăn.-------Chương 2169: Gặp lại Hồng nhi (1)Chương 2169: Gặp lại Hồng nhi. (1)Huông chi hiện tại phụ trách trông coi lối vào chỉ là một Giới Vương Thánh tộc.Cho nên những thông đạo này thiết trí cửa khẩu tầng tầng lớp lớp, đối với Lâm Minh chỉ là thùng rỗng kêu to, hắn dịch dung thành bộ dáng võ giả Thánh tộc, công khai thông qua.Vào trong Thánh tộc, Lâm Minh đi càng nhẹ nhõm, hắn thi triển càn khôn đại na di, nhanh chóng xuyên qua Thánh La Thiên, mục tiêu của hắn là --- Hồn giới.Đây là nơi Lâm Minh phải tới.Mục tiêu của hắn là tìm được Hồng nhi, thuyết phục Hồng nhi trợ giúp mình.Năm đó Phong Thần Thiên Tôn có Tiểu Ngư Nhi tương trợ, hôm nay nếu như Lâm Minh được Hồng nhi tương trợ, hắn tin tưởng lực lượng m phương sẽ tăng thêm một cấp bậc.Hơn nữa Hòng nhi lý giải về pháp tắc cũng làm Lâm Minh líu lưỡi không thôi, ban đầu ngộ đạo ở ham thai tại Đọa Thần sơn mạch, Hồng nhi không chút tốn sức đã nhìn ra bút tích pháp tắc Bất Hủ Quân Vương lưu lại, quả thật là tự nhiên như ăn cơm uống nước.Đây là chỗ Lâm Minh không thể bằng được, nói cho cùng, Lâm Minh là tự tu luyện, tìm hiểu pháp tắc, mà bản thân Hồng nhi chính là pháp tắc ngưng tụ ra.Nàng chính là pháp tắc!Trước khi đi tới vũ trụ man hoang, Lâm Minh đầu tiên phải cởi bỏ phong ấn Thương Thiên Cổ Ấn, đối phó linh hồn của Hoang.Nhưng mà Hoang vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước chính là Chân Thần tuyệt đỉnh, thậm chí là thời gian sớm hơn nữa, nó trước khi bị thương khi hợp tác với Thánh tộc, nó đã là tồn tại tới gần chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ Quân Vương.Cho dù Hoang thất bại, linh hồn của nó bị phong ấn ba tỷ sáu trăm triệu năm cũng cực kỳ đáng sợ.Lâm Minh không có hoàn toàn nắm chắc đối phó linh hồn Hoang, nếu như có thể được Hồng nhi tương trợ, như vậy phần thắng sẽ lớn hơn nhiều.Tại điểm Thánh tộc và Hồn tộc giao tiếp với nhau, canh phòng cực kỳ nghiêm mật, nhưng mà nó vẫn không thể ngăn cản bước chân của Lâm Minh, hắn lập lại chiêu cũ, công khai thông qua.Kế tiếp Lâm Minh dịch dung thành thiên tài Hồn tộc, trà trộn vào một môn phái nhỏ, bắt được lệnh bài tiến vào nguyên mộng chiến trường, cũng ở trong môn phái này chờ nguyên mộng chiến trường mở ra.Chém giết trong nguyên mộng chiến trường sẽ tiếp tục trong ba năm, lúc Lâm Minh đi tới vũ trụ tinh thần này, nhìn thấy Đế Vương Thần Bích ở nguyên mộng chiến trường, trong lòng của hắn cảm khái ngàn vạn.Quát mắt nhìn qua Đế Vương Thần Bích, nhìn thấy cái tên Lâm Hàn Băng mà mình lưu lại lúc trước nằm bên cạnh Thánh Mỹ, hơn sáu ngàn năm qua vẫn chưa có ai vượt qua.Tại nguyên mộng chiến trường, rất nhiề nơi bị pháp tắc áp chế, nguyên mộng chiến trường chính là nơi như thế, mỗi võ giả tiến vào nguyên mộng chiến trường, tu vị của bọn họ sẽ bị áp chế tới Hồn Quân Cảnh (Tương đương Nhân tộc Thần Quân Cảnh), mà người chư tới Hồn Quân Cảnh sẽ được tăng lên tới Hồn Quân Cảnh.Tuy tất cả mọi người bị áp chế tu vị giống nhau, nhưng mà lĩnh ngộ pháp tắc, tu vị công pháp vẫn bảo trì đầy đủ, cũng nói đúng hơn, cường giả Thiên Tôn tại nguyên mộng chiến trường giơ tay một cái cũng có thể làm hơn trăm tên tiểu bố tan thành mây khói.Năm đó Lâm Minh tiến vào nguyên mộng chiến trường nằm trong diện pháp tắc bảo hộ, hắn lợi dụng pháp tắc đánh chết Vạn Quỷ Thiên Tôn bị hạn chế tu vị.Nhưng mà hiện tại Lâm Minh chính là đối tượng bị pháp tắc hạn chế.Tuy hắn có tu vị thấp, nhưng mà lĩnh ngộ pháp tắc, công pháp, huyết mạch vẫn còn, hắn đại khái chính là cường giả Hồn Quân Cảnh đáng sợ nhất trong tất cả thí luyện giả ở nguyên mộng chiến trường.Nguyên mộng chiến trường cực kỳ to lớn, trong nơi to lớn này muốn tìm một tiểu nữ hài thật khó khăn.Nhưng mà Lâm Minh lại biết, Hồng nhi bình thường qua lại ở nơi nào.Dựa theo phương hướng trí nhớ lúc trước, Lâm Minh triển khai thân pháp, phi hành không nhanh không chậm.Lâm Minh nhanh chóng nhìn thấy một hạp cốc, mà trong hạp cốc này có rất nhiều võ giả tụ tập.Nhìn thấy cảnh này, Lâm Minh mỉm cười.Hạp cốc này hắn hết sức quen thuộc, lúc trước Lâm Minh lần đầu tiên tiến vào nguyên mộng chiến trường, hắn ở nơi này tìm được Hồng nhi.Nơi này gọi là linh hồn động quật, là nhà của Hồng nhi.Nơi này là một sơn động cực kỳ tĩnh mịch, bên tron có tinh thần lực của nguyên mộng chiến trường ngưng tụ thành hồn thú đáng sợ, còn có tinh thần phong bạo cực kỳ nguy hiểm.Lúc này ở cửa ra vào linh hồn động quật, võ giả thí luyện càng tụ tập càng nhiều, những kẻ này đều là đệ tử thế lực lớn của Hồn giới, đệ tử xuât thân bình thường sẽ không dám mạo hiểm đi tới linh hồn động quật.Những người này đang chờ tụ tập đủ nhân thủ sẽ cưỡng ép mở linh hồn lực trường trước cửa linh hồn động quật, kết bạn đi vào trong động mạo hiểm, nhìn xem có thể tì kiếm được một ít linh hồn bổn nguyên và linh dược trân quý trong động quật hay không.Những linh dược này với Hồn tộc mà nói đều là chí bảo.Nhưng mà bên ngoài cửa động linh hồn động quật có ngưng tụ một đám sương mù máu tím, bản thân sương mù màu tím chính là một loại lực trường, muốn đi vào trong đó thì phải phá vỡ lực trường, cần rất nhiều lực lượng.Dùng gần nửa canh giờ, những thí luyện giả này thật vất vả tụ tập đẩy đủ nhân thủ, xếp thành vị trí chiến trận, chuẩn bị dùng sức mạnhđánh xuyên qua lực trường, đột nhiên sương mù màu tím bên ngoài cửa động run rẩy nhẹ nhàn, loại cảm giác này giống như khói bếp bị chim én bay xuyên qua.Những thí luyện giả này sững sờ một chút, xảy ra chuyện gì.Bọn họ không xác định là có người đi vào hay không, nhưng nghĩ lại lực trường đáng sợ này làm gì có ai có thể trực tiếp tiến vào nhanh tới mức có thể không thấy bóng dáng chứ?Kết quả là những thí luyện giả tiếp tục vận chuyển năng lượng, ý định mở lực trường ra.Mà thời điểm này Lâm Minh đã sớm tiến vào linh hồn động quật, hắn lập tức xẹt qua hơn mười dặm, xuyên qua tinh thần phong bạo và những hồn thú đáng sợ trên đường đi, những thứ này với Lâm Minh mà nói không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đáng nói cả.

Nói cho đúng, chúng cơ bản không thể tới gần Lâm Minh được một thước.Thời điểm Lâm Minh tiến vào sâu nhất linh hồn động quật, bước chân của hắn đột nhiên chậm lại, thời điểm này nơi đây bắt đầu có tàn ảnh chậm rãi ngưng thực.Sâu trong linh hồn động quật này có một khu vực sông núi tú lệ dưới đất, trên sông núi này bởi vì hồn lực quá mức nồng đậm nên ngưng tụ thành linh hồn sơn tuyền, không ngừng chảy xuống, làm cho người ta mê muội.Trước sông núi này có một con hồn thú bộ dáng tinh tinh, toàn thân hồn thú này màu hoàng kim, dáng người hùng tráng, thể trạng to lớn, nó là chủ nhân của khu vực sông núi này, nếu như là bình thường, nó tuyệt đối sẽ là ác mộng của thí luyện giả dám xâm nhập nơi đây, cho dù là Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp đối mặt với hồn thú đáng sợ này, bị pháp tắc áp chế cũng có khả năng bị nó xé thành mảnh nhỏ.-------Chương 2170: Gặp lại Hồng nhi (2)Chương 2170: Gặp lại Hồng nhi. (2)Thời điểm khách không mời như Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, tinh tinh này ban đầu là khiếp sợp, sau đó là nổi giận, nó ý đồ công kích Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh dù đưa lưng về phía nó, đầu cũng không quay lại, ánh mắt hiện tại đang nhìn qua góc sáu mươi độ ở chỗ cao trên núi, dường như nhìn rất chuyên chú.Loại bỏ qua này không hề nghi ngờ đã khiêu khích quyền uy của con tinh tinh, nhưng mà chẳng biết tại sao, tinh tinh vốn kích động không hiểu, đột nhiên phát hiện bóng lưng nhân loại nhỏ bé này lại gây cho nó khí tức linh hồn làm nó hoảng sợ.Khí tức này khiến nó chậm rãi lui ra phía sau, nó quay người chạy đi.Mà tất cả những chuyện này, Lâm Minh không thèm để ý, hắn vẫn nhìn vào hướng sáu mươi độ lúc trước, cuối tầm mắt của hắn là một khối nham thạch nhô ra, trên mặt đá có một cây linh dược, hồn lực từ linh tuyền trút xuống chiếu vào cây linh dược này, làm cho linh dược tỏa ra mùi thuốc kinh người.Đại khái một nén nhang sau, bên cạnh gốc linh dược này có một đám năng lượng màu đỏ chậm rãi ngưng tụ thành hình, kế tiếp là sương mù dày đặc tiêu tán đi, lộ ra sương mù màu đỏ, thân ảnh một tiểu nữ hài xuất hiện.Nàng ngồi ở khối đá nhô ra đó, chân nhỏ trần trụi, ống quần kéo cao qua bắp chân, hai chân như bạch ngọc đung dưa có tiết tấu, ngón chân như trân châu đảo qua linh tuyền, tạo nên từng vòng rung động.Tiểu nữ hài này chính là Hồng nhi.

Thời điểm nàng và Lâm Minh gặp nhau lần đầu tiên, cảnh này giống như đúc, hơn sáu ngàn nă qua, nàng không có lớn hơn một chút nào cả.Vẫn bộ dáng phấn điêu ngọc mài, gương mặt đáng yêu như búp bê, trên mặt mang theo biểu lộ nhu nhược, một ít cảnh giác, cũng có một chút mê mang nhìn qua Lâm Minh.- Ngươi, nguoi...

Phát, phát hiện ra ta?Tiểu nữ hài mê mang một lát, không tin nổi hỏi Lâm Minh một câu, bởi vì nàng rụt rè cho nên nàng nói chuyện cà lăm.Nhưng mà vừa nói xong câu đó, cái mũi tinh xảo của nàng co rúm một chút, đôi mắt trong veo của nàng lập tức như cái động không đáy nhìn chằm chằm vào bụng dưới của Lâm Minh.Lâm Minh biết rõ, nàng đã phát giác ra ma phương.Hồng nhi là pháp tắc trong ma phương ngưng tụ lại dung hợp với năng lượng linh hồn của Bất Hủ Quân Vương, sau đó diễn biến không biết bao nhiêu năm tháng ngưng kết thành pháp tắc sinh mệnh thể thần kỳ.Đẳng cấp của nàng còn thấp hơn ma phương rất nhiều, nhưng mà lại có ngàn vạn liên hệ với ma phương, giống như một bộ phận của ma phương.Trên thực tế thời điểm tiếp cận chỗ sâu nhất linh hồn động quật này, Lâm Minh bằng vào linh hồn lực chuyển thế sáu đời của mình nên tăng lên sâu sắc, cộng thêm hắn không ngừng tăng cường khống chế ma phương, đã bắt được khí tức của Hồng nhi, cho nên hắn chắc chắc nhìn qua khối nham thạch nhô ra kia, nếu không Hồng nhi cố ý che dấu, cho dù là Thánh Mỹ, Hồn Đế cũng không tìm được một tia dấu vết của nàng.- Ồ?

Ngươi là...Hồng nhi nhìn thấy Lâm Minh, lập tức cảm giác quen thuộc xuất hiện, cho nên trong ánh mắt mang theo một tia mờ mịt, mà vừa rồi cảm giác quen thuộc càng mạn hơn, hơn nữa trên người Lâm Minh có hương vị dễ ngửi, rốt cuộc nàng chắc chắn một chuyện, nam tử trung niên trước mắt chính là vị đại ca ca lần trước nàng gặp trong nguyên mộng chiến trường.Kỳ thật cải biến vẻ ngoài căn bản không gạt được Hồng nhi, nhưng mà sau khi Lâm Minh liên tục chuyển sinh sáu lần, làm cho Hồng nhi không nhận ra Lâm Minh ngay thôi.Phản ứng của Lâm Minh làm cho Lâm Minh hài lòng với dịch dung thuật của mình, lúc trước hắn cố ý không nói thân phận của mình ra, chính là để Hồng nhi phân biệt.- Lâm ca ca, là ngươi!

Ngươi trở về!Hồng nhi kinh hỉ nói ra, thoáng cái từ trên khối đá nhảy xuống.Lâm Minh tiếp xúc với Hồng nhi thời gian cũng không dài, cũng không có trải qua cái gì đồng sinh cộng tử, theo lý thuyết tình cảm không sâu, nhưng mà Lâm Minh lưu ấn tượng cho Hồng nhi quá khắc sâu, chuyện này tự nhiên là bởi vì có ma phương.Hồng nhi trời sinh có bản năng không muốn rời xa Lâm Minh.Lúc trước Lâm Minh rời khỏi nguyên mộng vũ trụ, Hồng nhi thật nhiều ngày không có tinh thần, loại cảm giác này giống như con mèo nhỏ rời khỏi chủ nhân vậy.- Ân, trở về!Lâm Minh cảm nhận được chân thành tha thiết trong mắt Hồng nhi, cũng không phải ngụy trang gì đó, hắn tự nhiên cũng cảm động.Nhiều năm như thế, hắn mai danh ẩn tích, hôm nay là lần đầu tiên hắn dùng thân phận Lâm Minh gặp người quen, loại cảm giác này làm cho hắn cảm giác ôn hòa.- Lâm ca ca, ngươi còn rời khỏi không?- Rời khỏi, đây không phải thế giới của ta, ta còn có rất nhiều việc phải hoàn thành.Lâm Minh nói như thế, Hồng nhi trở nên thất vọng, nàng nghiêng cái đầu nhỏ trầm thấp "Ah" một tiếng.Tuy nàng e lệ, nhưng không hiểu che dấu cảm tình của mình, có cái gì cũng ghi cả lên mặt.Lâm Minh cười lên hắn sờ đầu Hồng nhi, nói:- Hồng nhi, ngươi có nguyện ý theo ta cùng rời khỏi đây không?

Đi xem thế giới bên ngoài- A?Hồng nhi ngẩn ngơ, vô ý thức kêu một tiếng.- Cùng Lâm ca ca... rời khỏi nơi này?Từ khi nàng có ý thức cho tới nay, dường như trong thế giới kỳ dị này, nàng chưa từng tiếp xúc với cái gì khác, thậm chí nàng chưa bao giờ nghĩ tới bên ngoài còn có một thế giới.Chuyện này cũng là bản năng của nàng.Cho tới hôm nay, đột nhiên Lâm Minh nói một câu làm cho nàng sinh ra rung động khó hiểu từ tận đáy lòng.- Thế giới bên ngoài càng lớn hơn, càng đặc sắc hơn, nhưng mà...

Cũng càng nguy hiểm hơn!Lâm Minh nói ra lời này, hắn tự nhiên sinh ra cảm giác giống như đại thúc đan dụ dỗ tiểu nữ hài, nhưng mà hắn đã tới tìm Hồng nhi, chính là nhất định có tin tưởng và nắm chắc bảo vệ tốt Hồng nhi, đi đối kháng đại kiếp nạn.Đồng thời hắn tin tưởng, Hồng nhi đi theo hắn, hắn có thể giúp Hồng nhi phát triển trong ma phương.Hồng nhi ngây ngốc một hồi, nghiêng đầu nhìn qua Lâm Minh, từ biểu lộ và ánh mắt Lâm Minh, nàng dường như đọc hiểu được nhiều thứ.Nàng cắn môi, dùng sức gật đầu, nhẹ giọng mà kiên định, nói:- Ta nguyện ý!

Nghe được Hồng nhi trả lời thuyết phục, Lâm Minh tươi cười, nụ cười của nàng ẩn chứa ôn nhu, cảm động, càng mang theo hy vọng và mơ ước vào tương lai.- Đi theo ta, khả năng phải đối đầu với thứ đáng sợ, Hồng nhi ngươi không sợ sao?- Không sợ!Hồng nhi nắm chặt nắm tay nhỏ, kiên định lắc đầu.- Tốt, chúng ta xuất phát.Lâm Minh nói xong, giơ tay lên, trong lòng bàn tay của hắn ngưng tụ ra một hình lập phương màu xám chậm rãi xoay tròn.Mà nhìn thấy khối lập phương màu xám này, con mắt Hồng nhi con mắt bất di bất dịch.Mà nàng cảm giác khối lập phương này giống như là tính mạng của nàng vậy.- Ta gọi nó là ma phương, có nhiều thứ ngươi chậm rãi biết thôi, thứ này vốn là một thể với ngươi.Lâm Minh nói như thế, Hồng nhi đúng là cảm thấy mình giống như có huyết mạch tương liên với thứ gọi là ma phương này, trong đó có lực lượng đang kêu gọi nàng, nàng hóa thành một đạo năng lượng chui vào trong ma phương.-------Chương 2171: Nửa bước Thiên Tôn (1)Chương 2171: Nửa bước Thiên Tôn. (1)Trong nháy mắt đó, Lâm Minh cảm giác mình và ma phương liên hệ tinh thần càng chặt chẽ hơn, pháp tắc vốn mơ hồ, bây giờ đã trở nên rõ ràng, lại vận dụng ma phương, thắn cảm thấy uy lực của nó lớn hơn trước.Tay phải Lâm Minh nắm chặc, ma phương lại tiến vào người của hắn, rồi sao đó hắn dậm chân một cái tiến vào trong hư không.Sau khi rời khỏi linh hồn động quật, Lâm Minh lại đi tới ngân hà cổ chiến trường trong nguyên mộng chiến trường.Tại nguyên mộng chiến trường, hắn ngây ngốc ở đây ba năm cho lúc lối đi mở ra, điểm này cho dù Lâm Minh mạnh hơn nữa cũng không thể cải biến, đây là pháp tắc của nguyên mộng chiến trường.Lợi dụng khoảng thời gian này, hắn có ý định đột phá nửa bước Thiên Tôn.Lần nữa quay về ngân hà cổ chiến trường, nhìn thấy ngân hà cổ chiến trường hoang phế, Lâm Minh nhắm hai mắt lại.Lần trước đó, cảnh giới của Lâm Minh không đủ, chỉ mơ hồ cảm giác được khí tức chủ nhân Tu La Lộ và chủ nhân Thánh Điển.Nhưng mà hiện tại hắn từ khối ngân hà nát bấy này cảm nhận được từng vết nứt không gian vĩnh hằng không biến mất, một ít nơi có rất nhiều chi tiết chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ và chủ nhân Thánh Điển.Chuyệ này càng phải quy công pháp tắc của Lâm Minh đã thăng hoa.Lâm Minh rong chơi trong hư không ngân hà giống như nghe được âm thanh tuyên cổ từ xa xưa vọng trở về.Hắn cảm ngộ thiên địa đại đạo, chưa bao giờ rõ ràng như bây giờ.Phía sau hắn, Hồng nhi đang nhắm mắt theo đuôi.Đi vào một nơi có ngôi sao nghiền nát không trọn vẹn, Lâm Minh ngồi khoanh chân trong hư không.- Hồng nhi, ta muốn thi triển lực lượng luyện hóa kỳ bảo, ngươi cách xa một chút, xem là được rồi.- Ân!Hồng nhi gật đầu, thân ảnh mơ hồ, chạy ra nơi xa xa.Thiên địa trầm tịch.Lâm MInh hoàn toàn yên tĩnh, lực lượng thân thể kéo lên cao, hắn giống như biến thành lò luyện, kích phát tiềm lực thân thể lên cao.Mỗi khiếu huyệt trong thân thể tỏa ra hào quang vô lượng.Lâm Minh giờ phút này chẳng khác gì một mặ trời đang thiêu đốt, chiếu rọi muôn đời, xé rách tất cả trống vắng và hắc ám, tràn đầy sinh cơ bừng bừng.Trong giây lát, hai tay của hắn bắt ngàn vạn ấn quyết, vô số phù văn như ngân hà rủ xuống, mở rộng ra bốn phương, khuếch tán cả ngàn vạn dặm.Rất nhiều ngôi sao tan vỡ lúc này tỏa ra hào quang sáng ngời.Một tinh quang từ trong tinh hạch bắn ra ngoài, ngưng tụ trong hư không thành một trận pháp tuyến dài như rắn.Trận pháp này hoàn hoàn đan xen, bảo hộ Lâm Minh vào giữa, chậm rãi diễn hóa thành ngân hà hư không đỉnh.Không chỉ có như thế, đằng sau ngân hà hư không đỉnh còn xuất hiện hư ảnh Tu La khổng lồ, nó cầm trong tay trường thương đen kịt, khí tức huyết sát bay thẳng lên trời, đứng thủ hộ sau lưng Lâm Minh.

Tâm của Lâm Minh vững như bàn thạch, không có bị ngoại vật quấy nhiễu, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện khối ác ma xá lợi tràn ngập khát máu và điềm xấu.Hiện tại ác ma xá lợi còn thừa bảy thành lực lượng, hắn muốn một lần duy nhất thôn phệ luyện hóa lực lượng này.Đây là hành động điên cuồng.Hắn mượn nhờ lực lượng ngôi sao của ngân hà nơi này bố trí ngân hà hư không đỉnh, lại mượn nhờ ấn ký chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ và chủ nhân Thánh Điển nơi này trấn áp ma tính của ác ma xá lợi.Tiềm năng thân thể không ngừng bộc phát, trong mắt Lâm Minh có ngân hà sinh diệt, còn có hấp thu nhật nguyệt tinh hoa.Khí thế toàn thân của hắn tăng lên tới cực hạn, ngay cả huyết nhục cũng cón tiếng chân long gào thét, vào lúc này, LÂm Minh ném ác ma xá lợi vào giữa ngân hà hư không đỉnh, bị tinh quang luyện hóa, Lâm Minh cũng nhảy vào.Môn bí pháp ngân hà hư không đỉnh này, lúc Lâm Minh rời khỏi thí luyện tầng bảy đã nắm giữ rồi.Ác ma xá lợi không ngừng lắc lư trong tinh quang, dường như nó đã sớm trở nên khát vọng, khát vọng với thân thể Lâm Minh.Dù sao nó là tinh hoa ác ma chết đi cô đọng mà thành, tuy linh hồn ác ma bị diệt sát, nhưng mà bản năng thôn phệ vẫn còn.Nó khát vọng thân thể cường đại, khát vọng khí huyết cường đại, cho nên thân thể Lâm Minh vô cùng hấp dẫn với nó.Lực lượng ác ma xá lợi vừa tiến vào thân thể Lâm Minh, Lâm Minh giống như núi lửa, lực lượng toàn thân phun trào.Một đạo huyết dịch ẩn chứa vô số pháp tắc, giống như gông xiềng trói buộc ác ma xá lợi.Khí huyết trong người hắn ngập trời, khí huyết dâng trào trực tiếp lao thẳng về ác ma xá lợi.Mỗi khi khí huyết cọ rửa ác ma xá lợi một lần, sẽ mang tới lực lượng hung thần, thô bạo.Những lực lượng này hóa thành từng bóng ác ma, chìm nổi trong biển máu, nhưng mà biển máu này lại có lực lượng lôi đình thần bí đuổi giết.Rầm rầm rầm!Thần lôi không ngừng giáng xuống, khí tức thô bạo trong ác ma xá lợi hoàn toàn bị quét ạch, hóa thành lực lượng thuần túy, dung hợp với Lâm Minh.So với lúc trước luyện hóa ác ma xá lợi, Lâm Minh luyện hóa lần này càng thong dong hơn nhiều.Hắn đã thôn phệ lực lượng đa số ác ma, trong người hình thành hạt giống ác ma lực, dùng lực lượng này cải tạo thân thể, đột phá nửa bước Thiên Tôn.Thời gian trôi qua, bảy thành ác ma lực bị Lâm Minh dung hợp mất ba thành, chỉ còn lại bộ phận hạch tâm phập phồng giống như trái tim.Thời điểm khí huyết Lâm Minh cọ rửa cũng không thể làm gì được hạch tâm ác ma xá lợi.Bộ phận tinh hoa nhất của ác ma xá lợi rất khó luyện hóa, ngay vào lúc Lâm Minh chậm rãi luyện hóa lực lượng này, từ trong ác ma xá lợi bắn ra hắc quang, từng sợi hắc quang này ngưng tụ thành hư ảnh ác ma thâm uyên trong hồn hải Lâm Minh.Thân ảnh thâm uyên ác ma cực lớn hiển nhiện, trong đầu có hai sừng màu gỉ sét, lôi đình lập lòe, tỏa ra ánh sáng kim loại lạnh như băng, toàn thân đầy lân phiến, chân đạp huyết lãng, lòng bàn tay cầm lấy ác ma thiểm, trực tiếp lao thẳng vào Lâm Minh trong ý thức hải.Rống!Ác ma thiểm mang theo khí thế nghiền nát, lao tới thật nhanh, những nơi đi qua, hồn lực Lâm Minh bị chôn vùi từng mảng lớn, nó muốn triệt để đánh nát ý thức hải của Lâm Minh.Đống tử Lâm Minh co rút lại, hắn lần này luyện hóa ác ma xá lợi tới thời khắc cuối cùng.Đối mặt với lực lượng hạch tâm của ác ma xá lợi, lúc này hắn chuẩn bị sung túc hơn lần trước thôn phệ ác ma xá lợi nhiều lắm, hắn lúc này thực lực càng tiến bộ nhảy vọt.Hai lạc ác cường giả chí tôn ở đây, thấy thâm uyên ác ma tàn sát bừa bãi ở đây thì sống lại.Dù sao bất kẻ là Bất Hủ Quân Vương hay là chủ nhân Tu La Lộ đều là tính mạng trí tuệ hình người, mà tính mạng trí tuệ lại cực kỳ thù hận thâm uyên ác ma, là thù hận khắc sâu vào trong thiên tính, căn bản không cải biến.Hai chủng lạc ấn pháp tắc chí cao này cùng trấn áp thâm uyên ác ma.Tuy thâm uyên ác ma cường đại, nhưng lại bị chủ nhân Tu La Lộ chém giết qua, nó trời sinh có sợ hãi với chủ nhân Tu La Lộ, hiện tại cảm nhận được khí tức chủ nhân Tu La Lộ, khí diễm hung tàn của nó biến mất không ít.-------Chương 2172: Nửa bước Thiên Tôn (2)Chương 2172: Nửa bước Thiên Tôn. (2)So sánh ra, hai chủng pháp tắc này không ngừng oanh kích, làm cho hư ảnh thâm uyên ác ma kêu thảm thiết liên tục, thâm uyên ác ma triệt để nổ tung trong pháp tắc.Thời điểm này vô số tinh quang trong ngân hà hư không đỉnh đâm vào người Lâm Minh, vô số phù văn phong cách cổ xưa che chở Lâm Minh vào trong.Hắn vốn đã dịch dụng, bây giờ biến mất, hắn biến thành Lâm Minh lạnh lùng mà cường đại.- Tiểu hắc, xuất hiện đi!Lâm Minh lúc này gọi tiểu hắc long ra, tiểu hắc long hoan hô một tiếng, đâm đầu vào trong biển lực lượng.Thân thể thần thú có được lực lượng và sức thừa nhận cường đại, lúc này tiểu hắc long giống như bọt biển ném vào trong nước, bắt đầu tham lam hấp thu lực lượng.Năng lượng chảy vào trong miệng của nó, chảy vào lục phủ ngũ tạng, bắt đầu cải tạo thân thể hắc long.So với trong thí luyện cuối cùng, thời gian mấy ngàn năm qua, tiểu hắc long đã trở thành thiếu niên long tộc, càng phải hấp thu nhiều năng lượng ác ma tinh thuần hơn nữa.Tạch tạch tạch!Long giác tiểu hắc long trở nên dài hơn, hơn nữa đuôi tiểu hắc long có gai xương nhọn như của thâm uyên ác ma, có thể nghĩ cái đuôi này mà quất lên thân người sẽ tạo thành thương tổn khủng bố cỡ nào.Chậm rãi, sống lưng tiểu hắc long, hai cánh, móng vuốt sắc bén đều bị ác ma lực ảnh hưởng, càng ngày càng dữ tợn.Sau khi hấp thu ác ma lực, nó đã khác với hắc long huyết thống vương tộc thật lớn.Mà thời điểm này, Lâm Minh không quan tâm tới nó, trong người Lâm Minh đang nổ vang rất lớn.Từng giọt lực lượng tinh hoa của ác ma xá lợi không ngừng thiêu đốt, đốt cháy thân thể Lâm Minh.Hắn và tiểu hắc long thôn phệ bảy thành ác ma lực, trong đó có năm thành bị Lâm Minh nuốt, thực lực của hắn mạnh hơn nữa, nhưng cái giá phải trả là đau đớn cực kỳ khủng bố, thậm chí thần hồn cũng bị tinh hoa ác ma xá lợi đốt cháy sạch sẽ.Nhưng mà thân thể Lâm Minh cũng đã tu luyện tới trạng thái cực kỳ biến thái, miễn cưỡng có thể thừa nhận lực lượng ác ma khổng lồ này, cũng kiệt lực dẫn dắt lực lượng này trùng kích các bộ phận thân thể.Oanh!Năng lượng ngưng tụ tới mức tận cùng, trong thân thể Lâm Minh có cánh cửa bị đẩy ra, tinh nguyên vô cùng vô tận không ngừng rót vào trong nội thế giới của Lâm Minh.Trong nội thế giới của Lâm Minh vào lúc này hội tụ năng lượng cực lớn, ngưng tụ thành trung tâm vũ trụ, chậm rãi diễn biến, cuối cùng hình thành quan ảnh hình người cực lớn.Quang ảnh hình người này cực kỳ uy nghiêm, giống như áp đảo chúng sinh, làm cho người ta cản bản không dám đối mặt.Nhìn kỹ gương mặt cự nhân này có vài phần tương tự với Lâm Minh.Đây chính là Thiên Tôn thuộc về Lâm Minh.Cái gọi là Thiên Tôn, chính là chí tôn trong thiên địa, võ giả đạt tới cảnh giới này, ở trong nội thế giới ngưng tụ chí tôn chính thức.Nửa bước Thiên Tôn vẫn chỉ giống như hư không.

Còn Thiên Tôn chân chính lại ngưng tụ thành chí tôn hóa thành thực chất, chính thức chấn nhiếp một phiến thế giới.Đại Giới Giới Vương tới nửa bước Thiên Tôn rất khó, rất nhiều cường giả kẹt ở đây cả đời.Mà một khi thành tựu nửa bước Thiên Tôn, ngưng tụ hư ảnh chí tôn, như vậy muốn biến chí tôn thành thực chất cũng không khó.Cũng nói đúng hơn, đa số nửa bước Thiên Tôn chỉ cần không vẫn lạc đều thuận lợi trở thành Thiên Tôn.Nửa bước Thiên Tôn khác với Đại Giới Giới Vương, cũng có bản chất khác biệt, nửa bước Thiên Tôn ngưng tụ thành hư ảnh chí tôn, đánh giết Đại Giới Giới Vương cũng vô cùng đơn giản.Từ khi hư ảnh chí tôn ngưng tụ thành, Lâm Minh tự nghĩ ra nội thế giới, ác ma tinh hoa không ngừng tẩm bổ, nó đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.Có nhiều lực lượng ác ma tinh hoa rót vào trong người, mang theo khí tức âm lãnh, tử vong, lại dẫn phát biến hóa vô cùng kỳ diệu.Lúc trước lực lượng của Lâm Minh, cho dù là thần lực pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, còn có tính mạng chi lực tới từ Thánh Điển đều có thiên hướng quang minh.Tới bây giờ, Lâm Minh hấp thu ác ma lực lại là hắc ám thuần túy.Hai chủng lực lượng là hai cực âm dương.Mà âm và dương chính là căn cơ bổn nguyên nhất của thiên địa, diễn biến tất cả.Hai lực lượng này dây dưa, chạm vào một chỗ, trong tầng mây có âm thanh sấm sét vang vọng, lực lượng trở nên hỗn độn, bắt đầu tỏa sinh cơ.Phiến thế giới này được lực lượng âm dương tẩm bổ, lực lượng mơ hồ mông lung diễn biến ra, giống như trên lưng huyền quy đeo theo đại địa, từng tia khí tức thánh khiết tỏa ra.Thế giới này không ngừng bành trướng, thiên địa pháp tắc hỗn loạn cũng bắt đầu quay về trật tự.Kỳ thật từ lúc Lâm Minh thành tựu Giới Vương, nội thế giới của hắn đã khác với võ giả khác.Mà bây giờ, cái khác biệt càng gia tăng thêm một bước.Thần lực, ma lực, hai lực lượng này cùng diễn biến thành nội thế giới, làm nội thế giới của Lâm Minh sinh ra nhiều thứ nữa.Hơn nữa lúc trước hai chủng pháp tắc chí cao là Tu La Thiên Thư và Thánh Điển đang ở trong nội thế giới của Lâm Minh, hóa thành thời gian vô tận, căn bản là kỳ tích chưa ai hoàn thành.Cho dù là hào kiệt như chủ nhân Tu La Lộ, mặc dù là thiên tài như người sáng tạo Thánh Điển, thiên địa vũ trụ của bọn họ một là thiên địa vũ trụ đi tới tận cùng, một là nhân thể vũ trụ đi tới tận cùng.Mà trong người Lâm Minh diễn biến thế giới tương đương với đại thế giới kết hợp với tiểu thế giới.Thần lực và ma lực hội tụ lại, hắn chậm rãi đi theo con đường mà tiền nhân chưa từng đi.Nếu như quả thật luyện thành nội thế giới này, Lâm Minh không hề nghi ngờ sẽ vượt qua bất cứ thiên tài nào.Vào lúc hư ảnh chí tôn trong nội thế giới của Lâm Minh hòan toàn ổn định lại, Lâm Minh hét dài một tiếng, bay thẳng ra ngoài.Ầm ầm!Dưới thân Lâm Minh, ngân hà hư không đỉnh nổ tung.Khí huyết toàn thân Lâm Minh cuồn cuộn, chói mắt tới mức không thấy gì.Ông!Ám Long Thương ra khỏi vỏ, bắn vào trong tay Lâm Minh, nó tùy ý lắc lư, âm thanh a xưa truyền khắp vũ trụ.Lúc này tiếng long ngâm khủng bố vang vọng, hắc long lao ra khỏi tinh quang nghiền nát, đứng sau lưng Lâm Minh, hai cánh vỗ mạnh.Lâm Minh đứng lên đầu hắc long, tay cầm Ám Long Thương, ánh mắt như điện nhìn qua tinh không vô tận trước mặt.Mục tiêu của hắn không phải Thánh tộc, mà là ngân hà mênh mông này, là vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, là thế giới vĩnh hằng.Mà đại kiếp nạn Nhân tộc này, có lẽ chỉ là đá mài cho hắn mà thôi.

Thời gian ba năm qua đi nhanh chóng, thí luyện trong nguyên mộng chiến trường sắp chấm dứt.Lâm Minh từ đầu tới cuối chỉ là khách qua đường trong thí luyện này, không có người nào tìm được hắn, hắn cũng không giết người trong nguyên mộng chiến trường.Hắn rời khỏi ngân hà cổ chiến trường, chậm rãi đi tới lối ra nguyên mộng chiến trường.Ba năm này, Lâm Minh đã củng cố cảnh giới nửa bước Thiên Tôn của mình. (tác giả muốn cho nhanh đây mà, lúc ở Đại Giới Giới Vương tốn tới hơn 500 năm củng cố, bây giờ là nửa bước Thiên Tôn chỉ cần 3 năm là xong)Trong lịch lãm rèn luyện ba năm này, phát sinh một chuyện Lâm Minh không tưởng tượng được.-------Chương 2173: Lại tới viễn cổ đế đôChương 2173: Lại tới viễn cổ đế đô.Thời điểm Lâm Minh hấp thu thế giới chi lực của ngân hà cổ chiến trường, hư ảnh chí tôn trong nội thế giới của hắn lại tắm trong thế giới chi lực, chậm rãi sinh ra biến hóa, thừa nhận thế giới chi lực tẩy lễ.Sau đó một màn giật mình xảy ra, Lâm Minh lấy được hạt giống thế giới trong thí luyện cuối cùng, bắt đầu chậm rãi dung hợp với hư ảnh chí tôn trong nội thế giới của hắn.Hai hạch tâm nội thế giới của Lâm Minh trải qua một năm, bắt đầu dung hợp với nhau.Hạt giống thế giới này cuối cùng xuất hiện ở mi tâm hư ảnh chí tôn, giống như con mắt.Không bằng nói rằng, mi tâm chí tôn của Lâm Minh có khảm nạm một thế giới.Tràng cảnh kỳ dị này diễn ra, Lâm Minh không biết như vậy sẽ diễn biến ra cái gì, nhưng biến hóa trực tiếp chính là nội thế giới của hắn hấp thu thế giới chi lực nhanh hơn.Hai hạch tâm dung hợp với nhau, không phải một cộng một đơn giản như thế, mà là xúc tiến lẫn nhau, hiệu quả tăng lên gấp đôi so với lúc trước.Tốc độ như thế, LÂm Minh từ nửa bước Thiên Tôn tới Thiên Tôn sẽ phi thường nhanh chóng.Chuyện này đối với Lâm Minh mà nói là một chuyện vui, nếu không trong lúc thiên địa đại thế chấn động lần nữa, Lâm Minh chậm chạp không đột phá Thiên Tôn, như vậy tác dụng của hắn sẽ rất nhỏ.Trong nội tâm Lâm Minh quanh quẩn ý niệm này, trên đường đạp gió mà đi, mỗi thời khắc hắn dừng chân một chút, từ từ trải nghiệm.Hắn nhìn qua trước mặt, nhìn một hồ nước xanh như ngọc, hồ nước vô cùng xinh đẹp, nhưng trong hồ lại tĩnh mịch, không có chút sinh cơ nào.- Lâm ca ca, sao thế?Hồng nhi hóa thành năng lượng linh hồn đi theo chung quanh Lâm Minh, nhìn thấy Lâm Minh khác thường thì hỏi thăm.- Không có gì, nhớ lại chuyện cũ mà thôi.Lâm Minh lắc đầu, mà thời điểm này Hồng nhi cũng nhớ lại.Năm đó Hồng nhi và Lâm Minh lần đầu tiên đi ra khỏi ngân hà cổ chiến trường, gặp được thiếu niên già nua, cũng chính là người đứng đầu Hồn tộc Tam Thập Tam Thiên --- Hồn Đế.Lâm Minh chỉ nói với hắn vài câu, liền cảm giác cảnh giới của hắn không phải mình có thể với tới.Lâm Minh thậm chí trong thời gian rất lâu còn không phân biệt ra được, thiếu niên già nua này là địch hay là bạn.Thẳng tới sau này khi Thánh Mỹ xuất hiện, lấy đi vĩnh hằng chi hồn của hắn.Hồn Đế có lẽ chính là người đáng sợ nhất trong Tam Thập Tam Thiên này.Lâm Minh lắc đầu, không hề nghĩ nhiều, hắn chỉ dùng cảm giác đảo qua phiến hồ nước này, đây quả thật là cái hồ bình thường, trừ không có sinh cơ ra, không còn có gì khác thường cả, nhưng mà thứ bình thường này có đôi khi lại ẩn chứa đạo lý không tầm thường.- Hồn Đế hiện tại vẫn luyện hóa vĩnh hằng chi hồn, hoàn thành vĩnh sinh chi thuật sao?Lâm Minh không biết Hồn Đế đang làm cái gì, nhưng mà chỉ cảm thấy Hồn tộc hiện tại yên lặng, chỉ sợ có quan hệ với Hồn Đế yên lặng.- Đi thôi, thí luyện nguyên mộng chiến trường đã chấm dứt rồi.Lâm Minh nói xong, lại mang theo Hồng nhi rời khỏi thế giới này....Thần Vực, Chân Vũ Đại Thế Giới, viễn cổ đế đô.Hơn sáu ngàn năm trước, viễn cổ đế đô là một tòa đô thị phồn hoa trong Chân Vũ Đại Thế Giới, trong đại kiếp Nhân tộc này, viễn cổ đế đô bị cướp sạch, bị phá hủy hơn phân nửa, về sau trùng kiến lại, nhưng mà thống trị tòa thành cổ này không còn là Nhân tộc, mà là Thánh tộc.Chân Vũ thánh địa đã từng chưởng khống Chân Vũ Đại Thế Giới đã sớm bị diệt, ngay cả sản nghiệp dưới trướng và tài nguyên, tài phú tích lũy trăm vạn năm qua cũng bị một thế lực Thánh tộc là Kim Long Đường tiếp thu.Viễn cổ đế đô hôm nay tràn ngập mấy trăm thế lực Thánh tộc lớn nhỏ, Thánh tộc khống chế tất cả tài nguyên và tài phú, mà Nhân tộc phần lớn là bình dân, thợ mỏ, người hầu, xa phu...Lâm Minh không có tiến vào trong thành thị, chỉ cảm giác quét qua mà thôi, trong nội tâm cảm khái vô hạn, ngày xưa khu buôn bán phồn hoa, hiện tại vẫn phồn hoa như trước, nhưng mà cửa hàng buôn bán đã sớm bị Thánh tộc chiếm lấy, mà sinh tồn của Nhân tộc trong viễn cổ đế đô chính là bồi bàn cửa hàng, đứa bé giữ cửa, hoặc khá lắm chính là chưởng quầy, phụ trách tính toán.Nhân tộc trong Thần Vực hôm nay thông qua cách này mới có thể mưu sinh, con đường tu võ đã bị phá hỏng.Lâm Minh lắc đầu, không có đi quan tâm nơi đây, cũng không dừng lại trong viễn cổ đế đô.Hắn yên lặng đi vào nơi Tiểu Ngư Nhi chỉ định, từ đó yên lặng vượt qua nơi đây.Không ai biết nơi Lâm Minh đi qua nơi này, thân ảnh của hắn chạm đất, có ảo giác như Lâm Minh đã đi qua cả vùng đất này.Ảo giác này mặc dù là Thiên Tôn tới cũng không nhìn ra, mà trên thực tế viễn cổ đế đô cũng không có Thiên Tôn, thái thượng trưởng lão cao nhất Kim Long Đường chỉ là Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp.Lâm Minh đi tới một ngọn núi sâu, lúc này mới tiêu thất vào hư không.Lâm Minh đã đi vào mặt đất sâu ngàn dặm.Lâm Minh dùng tốc độ cố định đi vào mặt đất, chung quanh thân thể của hắn bao phủ một tầng lực trường, nơi này bị phong tỏa trong Hồng Mông không gian, mà Lâm Minh lĩnh ngộ Hồng Mông không gian cực cao, cho nên phá giải dễ dàng, Lâm Minh cứ như thế đi về phía trước, trực tiếp tiến sâu vào lòng đất.Nhiệt độ từ từ tăng cao, áp lực càng lúc càng lớn, đất đá nơi này càng cứng rắn hơn, nhưng mà tất cả với Lâm Minh mà nói đã không có ý nghĩa.Đi xuống ngàn dặm thì có Hạo Thiên Thạch ngăn cách tất cả cảm giác.Loại đá này ở nhân gian trân quý như vàng, nhưng đối với võ giả mà nói cũng không có gì hiếm lạ, nhưng mà Hạo Thiên Thạch có một tác dụng đặc thù, chính là ngăn cách tất cả cảm giác, mà thời điểm Hạo Thiên Thạch dày tới vài ngàn dặm, võ giả bình thường khó rót cảm giác vaofchungs, huống chi trong hạch tâm của đại trận còn có trận pháp che dấu do Phong Thần Thiên Tôn bố trí.Sâu dưới mặt đất năm ngàn dặm, Lâm Minh hoàn toàn ngâm mình trong biển chất lỏng dung nham do Hạo Thiên Thạch nóng chảy.Loại nham thạch này màu thuần trắng, nó hình thành dung nham nóng chảy có màu sữa bò, nhiệt độ của nó cực kỳ khủng bố, hơn nữa mật độ còn vượt qua thủy ngân, áp lực cực kỳ đáng sợ.Ngâm mình trong đó, hơn nữa dùng cảm giác che đậy tất cả, nó có tác dụng che đậy cảm giác khiến võ giả bình thường phải trợn mắt ngạc nhiên, dù là Lâm Minh cũng bị một ít hạn chế.Sâu hơn trong đó, trong đây không gian pháp tắc bắt đầu vặn vẹo, Lâm Minh muốn tìm chính là tọa độ không gian năm đó Tiểu Ngư Nhi tìm được.Cẩn thận tìm kiếm một phen, Lâm Minh nương theo linh hồn lực khủng bố, không ngừng xuyên qua Hạo Thiên Thạch nóng chảy tìm kiếm tọa độ không gian kia.Năm đó Lâm Minh đi tới nơi này, toàn bộ nhờ vào Tiểu Ngư Nhi chỉ dẫn, đần độn u mê, xuyên qua tiết điểm không gian.Mà bây giờ Lâm Minh xưa đâu bằng nay, hắn đã nhìn thấy tiết điểm không gian, ẩn ẩn cảm giác được sự huyền diệu trong đó.Không hề nghi ngờ, năm đó Phong Thần Thiên Tôn bố trí trận pháp, bởi vì trải qua ba tỷ sáu trăm triệu năm cho nên trận pháp từ từ yếu bớt, nếu không Lâm Minh cũng chẳng cảm giác ra được chứ đừng nói là tiến vào trong đó.-------Chương 2174: Một phương tịnh thổ (1)Chương 2174: Một phương tịnh thổ. (1)Tọa độ không gian nơi này vẫn đứng ở đó, Lâm Minh cảm giác xuất hiện vòng xoáy không gian xoay tròn, ý niệm khẽ động và xuyên qua bên trong.Sau đó Lâm Minh đã xuyên qua tầng dung nham nóng chảy đáng sợ kia, đi vào một không gian mặt đất trống trải.Ở chỗ này là một quáng mạch Tử Dương Tinh cực lớn.Năm đó Lâm Minh thời điểm ở Thiên Diễn đại lục, nhìn thấy bất cứ ngọn núi nào, trình độ to lớn của nó cũng khó bằng được quáng mạch Tử Dương Tinh nơi đây.Quáng mạch Tử Dương Tinh này tạo thành chữ "Phong" cực lớn, nó là phong ấn đại trận.Cho dù là Lâm Minh hiện tại, ánh mắt xem ra giá rị của quáng mạch Tử Dương Tinh này cực kỳ khủng bố.Bởi vì sơn mạch Tử Dương Tinh nơi này đã diễn biến ra thế giới, trong đây phong ấn hồ nước, rừng rậm, thảo nguyên....

Các cảnh tượng.Có đại thụ che trời, có linh lộc đang chạy, khỉ trắng, con cá du động, đồng cỏ lắc lư và nguồn nước.Những vật này năm đó cũng không phải Phong Thần Thiên Tôn sáng tạo ra, mà là thời gian ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, Tử Dương Tinh đã thai nghén ra Tử Dương thạch thai, giống như Lâm Minh đạt được nguyên linh thạch thai vậy, là thần thạch hóa linh lộ ra.Tuy những Tử Dương thạch thai này còn không trân quý bằng nguyên linh thạch thai của Lâm Minh, nhưng mà nhiều năm như thế, diễn biến thành một thế giới, giá trị của nó cũng rất khó đánh giá.Lâm Minh yên lặng chạm vào Tử Dương sơn thủy tinh, chạm vào vách tường tinh thể, nhìn thế giới phong ấn trong thủy tinh, hắn đang chờ đợi...Sau khi chờ được một thời gian, Lâm Minh nghe được âm thanh cổ xưa mà xa xưa.- Ngươi...

Là tiểu bối hơn sáu ngàn năm trước?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thức tỉnh.Lúc cách sáu ngàn năm trước, đối với Thương Thiên Cổ Ấn sống ít nhất ba tỷ sáu trăm triệu năm mà nói, chỉ là một cái nháy mắt vụt qua, nhưng chẳng biết tại sao, Lâm Minh cảm giác được, hơn sáu ngàn năm qua, giọng của Thương Thiên Cổ Ấn càng tang thương và suy yếu hơn...So với tồn tại đáng sợ năm đó, năng lượng Thương Thiên Cổ Ấn đã yếu bớt.Vì sao lại thế?Tuy nói khí lính có tuổi thọ, thời gian lâu cũng sẽ chết, chỉ còn lại bản thể thần khí lưu lại thế gian, nhưng mà dù như thế nào cũng không thể trong sáu ngàn năm lại làm Thương Thiên Cổ Ấn suy yếu như thế.- Tiền bối, ngươi thế nào...Lâm Minh lo lắng hỏi thăm.- Thật là ngươi...Xác nhận thân phận của Lâm Minh, Thương Thiên Cổ Ấn cảm khái, nói:- Ngươi rốt cuộc đã trở về...Lâm Minh cung kính thi lễ, năm đó không biết dưới Thương Thiên Cổ Ấn phong ấn là cái gì, nhưng mà cảm giác khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thủ hojonoiw này suốt ba tỷ sáu trăm triệu năm, thời gian này quá mức rung động.Mà bây giờ hắn đã biết được dưới Thương Thiên Cổ Ấn phong ấn chính là linh hồn Hoang, một Chân Thần tuyệt đỉnh của thâm uyên ác ma, Lâm Minh trừ cảm giác rung động ra còn có tôn kính thật sâu.Năm đó Phong Thần Thiên Tôn và khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, vì một hồi thắng lợi trong đại kiếp nạn, đã trả giá thật nhiều.- Ân...

Ngươi đã?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, nó chú ý trước tiên tới Lâm Minh chính là cảnh giới....

Nửa bước Thiên Tôn.Cách nhau sáu ngàn sáu trăm năm đã trở thành nửa bước Thiên Tôn, tuy nhìn thì cực nhanh, nhưng mà cũng không khiến khí linh Thương Thiên Cổ Ấn giật mình, dù sau nó biết rõ ma phương trong tay của Lâm Minh.Nhưng mà vừa rồi nó thử dò xét nội thế giới của Lâm Minh, lại kinh ngạc phát hiện hắn không nhìn thấu nội thế giới của Lâm Minh chút nào, thế giới này bao hàm toàn diện, đã ẩn chứa pháp tắc cao thâm nguyên vẹn, cộng thêm lực lượng thần bí khủng bố.Thanh niên trước mắt cũng không phải nửa bước Thiên Tôn bình thường, mà thực lực chân chính của hắn làm khí linh Thương Thiên Cổ Ấn khó đánh giá được, dường như trong người của hắn có thần long ngủ say, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy thời có thể bộc phát lực lượng hủy thiên diệt địa.- Vãn bối đã biết rõ rất nhiều chuyện, hơn nữa đại kiếp nạn mà tiền bối nói đã bộc phát...Lâm Minh nói ra.Sâu trong hư không truyền tới tiếng cảm thán.- Tất cả đều là định số, nên tới thì cũng phải tới.Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói xong, hư không trước mặt Lâm Minh đột nhiên vặn vẹo, từng phù văn màu đen không ngừng ngưng tụ lại, phù văn diễn biến thành một gương mặt già nua.Gương mặt này là kim loại điêu khắc mà thành, cảm giác nó lạnh như băng, hai mắt trống rỗng mà tịch mịch, dường như nó không có đôi mắt, mà chỉ là hai cái lỗ đen.Lâm Minh biết rõ gương mặt kim loại này chính là bản thể khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.Giờ phút này, Lâm Minh từ trên người khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm giác được lực lượng không ngừng suy yếu, so với nó sáu ngàn năm trước, lực lượng Thương Thiên Cổ Ấn chỉ sợ còn không tới một nửa.Chuyện này làm Lâm Minh ngạc nhiên.- Tiền bối những năm qua trải nghiệm cái gì, vì sao tiêu hao nhiều năng lượng như thế?- Bởi vì...

Hoang!Trong đôi mắt tối đen của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hiện ra tinh quang thần bí.- Hoang tới, ta cảm giác được, nó cũng cảm giác được, linh hồn và thân thể liên hiện và bản năng rung động khiến nó gần như thức tỉnh, ta dốc toàn lực áp chế nó, cuối cùng tiêu hao quá nhiều nguyên khí...

DƯơng nhiên nó cũng không chịu nổi.Giọng của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn đầy mệt mỏi, trong đoạn văn này "nó" chính là Hoang hồn.Thời điểm Tạo Hóa Thánh Hoàng hàng lâm Thần Vực, hoang hồn phá phong ấn mà ra, mà khí linh Thương Thiên Cổ Ấn tỉnh tại, cả hai đại chiến và lưỡng bại câu thương.Nhưng mà dù như thế, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm giác mình nhất định không kiên trì được trước tiên.- Ta đại khái phong ấn nó không được bao nhiêu năm nữa...

Ngắn thì bốn ngàn năm, lâu thì một vạn năm, thời điểm nó phá phong mà ra, ta sẽ tan thành mây khói, đến lúc đó Hoang hồn sẽ trở lại trong thân thể, khi đó hậu quả không tưởng tượng nổi.Tuy thân là khí linh, nhưng mà sống ba tỷ sáu trăm triệu năm, Thương Thiên Cổ Ấn đã vô cùng già nua, lực lượng còn lại của nó không còn nhiều lắm.- Chỉ sợ Hoang hồn sẽ không trở về được.Đột nhiên Lâm Minh nói ra.- Ân?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kinh ngạc.- Tiền bối đại khái khong biết, huyết nhục Hoang đã bị Tạo Hóa Thánh Hoàng hàng phục, hiện tại biến thành phân thân của hắn, mà trận hạo kiếp của Nhân tộc chính là một tay Tạo Hóa Thánh Hoàng thúc đẩy.- Bị hàng phục?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngạc nhiên, nó dường như không ngờ cường đại như Hoang cũng bị người ta hàng phục.- Đúng vậy, Tạo Hóa Thánh Hoàng đại khái đạt được một kiện thần khí, vãn bối lần này tới chính là vì Hoang hồn.- Ân?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngẩn ngơ.- Ngươi muốn làm gì?Vãn bối muốn cởi bỏ phong ấn, thu phục Hoang hồn, tìm kiếm cơ hội đối phó Tạo Hóa Thánh Hoàng.Ngữ khí của Lâm Minh kinh người, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cũng phải kinh ngạc tới ngây nguời.Nó kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, cởi bỏ phong ấn, tìm cơ hội đối phó Tạo Hóa Thánh Hoàng?- Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?- Biết rõ, nhưng mà ta muốn thử!Lâm Minh trả lời kiên định, vì ngày hôm nay, hắn đã chuẩn bị thật nhiều.-------Chương 2175: Một phương tịnh thổ (2)Chương 2175: Một phương tịnh thổ. (2)- Ngươi biết hậu quả làm như thế không?Giọng của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nghiêm túc.- Nếu như ta không địch lại, có khả năng bị Hoang hồn thôn phệ, sau đó Hoang hồn sẽ bỏ trốn, nó có khả năng lựa chọn trở về thân thể Hoang, đại chiến với Tạo Hóa Thánh Hoàng, tuy ta rất thích ý nhìn bọn chúng lưỡng bại câu thương, nhưng mà ta dự cảm Tạo Hóa Thánh Hoàng có lẽ đã sớm có chuẩn bị, đến lúc đó Hoang hồn trải qua ba tỷ sáu trăm triệu năm phong ấn, đã vô cùng suy yếu, bị Tạo Hóa Thánh Hoàng chế ngự, cuối cùng có khả năng làm mai mối cho Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nghe Lâm Minh nói thế, sắc mặt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngưng trọng, nó nhìn ánh mắt Lâm Minh, đã thấy Lâm Minh cân nhắc rõ ràng tất cả.Một người chỉ dùng sáu ngàn sáu trăm năm trở thành nửa bước Thiên Tôn, hơn nữa thực lực còn vượt qua nửa bước Thiên Tôn rất nhiều, thậm chí vượt qua khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, người trẻ tuổi này không thể nào ra bài mà không có nắm chắc, nếu không hắn đã sớm chết rồi.- Tốt!

Đã như vậy, ta và ngươi đánh bạc một lần.Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn trầm mặc một nén hương, sau đó nó chậm rãi mở miệng nói ra.Phong ấn này với nó mà nói có thật nhiều ý nghĩa, đây là chủ nhân của nó dùng mạng sống tạo thành, mà ý nghĩa tồn tại của Thương Thiên Cổ Ấn là thủ hộ phong ấn này.Hiện tại nó đã đích thân mở phong ấn ra.Đương nhiên nếu nó không làm như vậy, tiếp qua nhiều năm sau, phong ấn này cũng nghiền nát, không bằng liều mạng đánh cược một lần.Bản thể khí linh Thương Thiên Cổ Ấn biến mất, cùng lúc đó, trước mặt Lâm Minh ngọn núi Tử Dương sơn thủy tinh bắt đầu hòa tan, trong núi thủy tinh xuất hiện một cửa động cho Lâm Minh tiến vào trong.Lâm Minh không lập tức đi vào, mà là hơi điều tức một chút, tiếp theo điều tức tới trạng thái tốt nhất, lúc này mới đi vào thông đạo.Một bước lại một bước, Lâm Minh đi rất chậm.Sau khi hắn chậm rãi xâm nhập vào trong Tử Dương sơn này, hắn nhìn thấy bốn phía núi thủy tinh xuất hiện chữ viết sáng người.Những dấu tích này, mỗi một nét bút đều nặng nề như núi, tỏa ra khí tức mênh mông và hùng hồn.Chúng là thủ bút của Phong Thần Thiên Tôn, trong đó có ẩn chứa huyền diệu của Phong Thần Đại Pháp, cũng có một tia ý cảnh Tu La Thiên Đạo.Mà Lâm Minh đi qua thông đạo này, cảm nhận có ngàn vạn chữ viết, trong núi Tử Dương Tinh cực lớn này có không biết bao nhiêu tỉ chữ như thế.Hắn không nhịn được chạm vào một chữ, từ những chữ này, hắn cảm giác người cũng như chữ, Lâm Minh cảm nhận đầu bút như móc thép, tưởng tượng tư thái oai hùng của Phong Thần Thiên Tôn.Đi chừng mấy canh giờ, Lâm Minh mới đi tới Phong Thần Đại Trận, đây là một cung điện, trong cung điện sáng ngời, ở chính giữa lơ lửng một thanh đồng đại ấn hình vuông.Thanh đồng đại ấn này có khắc rất nhiều đường vân tranh hoa điểu trùng ngư, mà trên địa ấn còn có một đầu hoàng long làm bắt tay của đại ấn.Đây là bản thể Thương Thiên Cổ Ấn.Nhưng mà lúc này hấp dẫn Lâm Minh chú ý cũng không phải bản thân Thương Thiên Cổ Ấn, mà là những thứ khác trong cung điện.Nơi này có vô số hài cốt.Những hài cốt này nằm thẳng chung quanh đại trận, có hơn mười cái, phương thức sắp xếp như cánh hoa hướng dương, rất nhiều hài cốt có hào quang bảy màu, óng ánh sáng long lanh, tuy trải qua vài tỷ năm nhưng chúng vẫn tỏa ra khí tức trang nghiêm thần thánh.Không hề nghi ngờ, đây là hài cốt cường giả tuyệt thế lưu lại.- Những di hài này là...Trong lòng Lâm Minh đã có một ít suy đoán, chuyện này làm cho hắn đầy kính sợ.Gương mặt già nua của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn lăng không hiện ra, gương mặt kim loại của nó lạnh như băng, toát ra vẻ buồn rầu vô cớ.- Đây là những danh nhân Nhân tộc năm đó huyết tế Phong Thần Đại Pháp lưu lại.Lời của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói ra, làm nội tâm Lâm Minh chấn động, không có lời gì để nói.- Đại trận trấn áp Hoang đã sớm bố trí từ lâu, nhưng mà bố trí trận pháp này dùng tới mười năm, mà khi đó Hoang ít nhất là Chân Thần tuyệt đỉnh, lực lượng Phong Thần Thiên Tôn căn bản không đủ hoàn thành đại trận phong ấn Chân Thần tuyệt đỉnh, chỉ có thể nhờ vào những cường giả Thiên Tôn của Nhân tộc này huyết tế, những phù văn trận pháp hạch tâm đều dùng máu tươi của bọn họ ghi thành, trận tâm của trận pháp --- Phong ấn hắc động đã dùng sức mạnh nội thế giới của những người này chế tạo ra.- Đây là một tòa phong ấn đại trận dùng huyết nhục cường giả tuyệt thế đúc thành.Giọng của Thương Thiên Cổ Ấn chậm chạp, nhưng mà những gì nó nói làm Lâm Minh rung động không hiểu.Hắn nhìn qua những phù văn đại trận kia, quả nhiên là những phù văn này đều pha tạp màu đỏ sậm, đều là máu tươi của những Thiên Tôn Nhân tộc, trải qua thời gian đã lâu diễn biến mà thành.Lâm Minh yên lặng đi tới trước một hài cốt, hài cốt này đã còng xuống, hiển nhiên là một lão giả lưu lại, Lâm Minh căn bản không biết tên của hắn, trong lịch sử cũng không có ghi lại.Không ai biết đây là những anh linh hiến thân cho đại kiếp nạn ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, bây giờ an nghỉ không chút tiếng tăm tại đây...Rồi sau đó Lâm Minh đứng lên, lại bái một hài cốt khác, cảm thụ được khí tức những tiền bối Nhân tộc lưu lại, hốc mắt Lâm Minh ẩm ướt, thật lâu không nói gì.Có thể tưởng tượng, năm đó Nhân tộc cũng cùng đường mạt lộ, hơn nữa khi đó bọn họ không có vũ trụ Man hoang làm đường lui, chỉ có thể liều chết đánh cược một lần.Vì đúc thành trận pháp phong ấn này, những cường giả tuyệt thế Nhân tộc huyết tế bản thân, đây là kết quả bọn họ tự nguyện làm thế, là bi tráng tới mức nào, làm tâm thần Lâm Minh rung động.Lâm Minh đi tới hài cốt cuối cùng, sau đó bên cạnh hài cốt này nhìn thấy một câu.- Ta nguyện dùng tính mạng trăm triệu năm, hóa thân thành kết giới, chịu cô quạnh muôn đời, kiếp nạn muôn kiếp, thống khổ vĩnh hằng, chỉ nguyện che chở tộc nhân có được một phương tịnh thổ.Nhìn qua một câu di ngôn của cường giả huyết tế cho đại trận này lưu lại, Lâm Minh cảm giác tâm thần của mình bị bi tình nhét đầy.Đây là cảm xúc khó có thể hình dung, hắn bị lây nhiễm bởi những lời này, nếu như lui về ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, đối mặt Nhân tộc đại kiếp nạn, đổi thành cho Lâm Minh lựa chọn, hắn cũng không chút nhíu mày đứng ở nơi này, tiến hành huyết tế bản thân.Đây là khoảng khắc một tộc tồn vong, vì che chở cho người nhà, người yêu, hài tử, bằng hữu và ngàn ngàn vạn vạn tộc nhân, có lẽ chỉ gặp thoáng qua mà thô, không có quá nhiều liên hệ và xuất hiện, nhưng mà trong thực chất những tộc nhân này vẫn chảy chung dòng máu, bọn họ hi sinh tính mạng của mình đổi lấy tất cả như thường, đây tính toán là cái gì?Nguyện che chở tộc nhân của ta có được một phương tịnh thổ...Lâm Minh thì thào nói ra lời này, hắn cảm nhận được trách nhiệm nặng nề trên vai.Kết giới trước mặt là hơn mười tiền bối đại năng Nhân tộc dùng máu huyết của mình đúc thành kim loại trấn áp thâm uyên ác ma Hoang.-------Chương 2176: Mở phong ấnMà bây giờ Lâm Minh muốn mở đại trận này, thả ác ma ra ngoài.Nếu như không thể hàng phục nó, chẳng khác nào phá hủy tất cả tâm huyết của các tiền bối Nhân tộc, như thế Lâm Minh có mặt mũi gì đi đối mặt với anh linh vô số Nhân tộc năm đó?- Tiểu bối, ngươi nghĩ thật kỹ chưa?Sau lưng Lâm Minh, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm thán một tiếng, mở miệng nói ra,- Ta đã nghĩ kỹ rồi.Lâm Minh đưa lưng về phía Thương Thiên Cổ Ấn, nắm chặt hai đấm, giống như muốn bóp nát hư không.Đây là trận chiến dập nồi dìm thuyền.Hắn hít sâu một hơi, hắn đi tới điện đường ngồi xuống.Trong mi tâm của Lâm Minh, Thiên Mục Đạo Cung đã mở ra, hiện tại hai mắt giống như biến thành một tia, trên đôi mắt có đầy hoa văn quỷ dị.Đây là trạng thái vạn pháp hư không của Tam Sinh Đồng.Trong trạng thái này, Lâm Minh nhìn thấy một lỗ đen ẩn nấp trong hư không vặn vẹo của cung điện, lỗ đen này không ngừng xoay tròn, cắn nuốt tất cả năng lượng, vật chất, pháp tắc ở đây.Nó chính là trận tâm theo lời khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói.Hoang hồn cũng bị phong ấn trong lỗ đen này.Phong Thần Đại Pháp, Lâm Minh đã từng học qua, cộng thêm hắn và Phong Thần Thiên Tôn đồng xuất một mạch Tu La Thiên Đạo, lúc này nhìn thấy trận tâm Phong Thần Đại Trận, Lâm Minh đã suy diễn ra nhiều thứ.Có Thiên Mục Đạo Cung và Tam Sinh Đồng tương trợ, tinh khí thần trong trong trận pháp này đều khắc vào trong đầu Lâm Minh, hắn lý giải từng chút một.Hắn muốn đối phó Hoang hồn bị trấn áp trong trận pháp, cũng cần lợi dụng bản thân đại trận này.Mấy ngày trôi qua, Lâm Minh vẫn tĩnh tọa đột nhiên đứng lên, bắt đầu đi quanh trận tâm.Hai đồng tử của hắn tỏa ra hào quang huy hoàng, bên trong có ngàn vạn phù văn không ngừng lập lòe, hắn suy diễn, nguyên khí trong nội thế giới không ngừng tỏa ra ngoài, đan vào nhau trong hư không.Tinh túy của Tu La Thiên Thư vào lúc này cũng bị hắn suy diễn tới cực hạn.Thân ảnh của hắn trong thời gian ngắn đã xuất hiện ở ba mươi ba nơi, mỗi thân ảnh của hắn đạp vào một phù văn, không ngừng rót linh lực nồng đậm vào trong trận pháp.Những trận pháp này đan vào nhau như lưới nhện, tổ hợp thành đại trận.Trận pháp xuất hiện vào lúc này, khí tức hỗn độn trùng thiên xuất hiện trên trời cao, trong hư không hình thành vòng xoáy âm dương ngư.Trong vòng xoáy này có âm dương hai lực, nhưng mà âm dương này không đơn giản chỉ là âm dương pháp tắc, mà là thần lực và ác ma lực.Nhìn thấy vòng xoáy trận pháp này, trong tích tắc khí linh Thương Thiên Cổ Ấn bị chấn trụ.Lực lượng này là...Nó vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước không ngừng giằng co với Hoang hồn, tự nhiên rất hiểu ác ma lực, Lâm Minh hiện tại đang vận dụng lực lượng có một nửa là ác ma lực.Chuyện này làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn không cách nào tin nổi, ác ma lực rát ít khả năng bị nhân loại khống chế.Nó không tới mức hoài nghi Lâm Minh bị thâm uyên ác ma đoạt xá, bởi vì thần lực Lâm Minh tỏa ra vô cùng tinh khiết, nếu thật sự là thâm uyên ác ma, tuyệt đối không cách nào sử dụng lực lượng này.Hiện tại hai lực lượng này bị Lâm Minh sử dụng, cả hai bình yên vô sự, chuyện này làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn xem không hiểu.Trong nhận thức của nó, đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng.Tuy trong nội tâm nghi vấn trùng trùng điệp điệp, nhưng mà khí linh Thương Thiên Cổ Ấn không có quấy rầy Lâm Minh, chỉ yên lặng nhìn tất cả.Trong vòng xoáy thâm thúy gióng như lỗ đen vô tận, có thể phai mờ tất cả, giống như mang theo khí tức hủy diệt vô cùng.Đồng thời trong lúc mơ hồ, trận pháp này có vài phần giống như con đường đá xanh trong thí luyện cuối cùng, mỗi trận pháp là một đạo pháp tắc Tu La Thiên Đạo cường đại trấn áp.Bản thể Lâm Minh chìm nổi trong trung ương trận pháp, giống như thần vương chưởng khống tất cả.- Hậu bối này những năm qua đều tìm hiểu mấy thứ gì đó a...Khí linh Thương Thiên Cổ ấn nhìn thấy cảnh này, tâm thần kinh hãi không ngớt, chỉ mới sáu ngàn sáu trăm năm trước, Lâm Minh chỉ là tiểu nhân vật mà nó tùy ý chém giết, nhưng bây giờ đã có lực lượng đủ làm cho nó sợ hãi.Đột nhiên thời điểm này Lâm Minh nhìn qua khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, nói:- Tiền bối, bắt đầu đi.Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cắn răng một cái, hạ quyết tâm thật lớn, từng đạo thần quang bắn ra khỏi người của hắn, trực tiếp bắn vào trong bản thể Thương Thiên Cổ Ấn trong hư không.Xíu!Thương Thiên Cổ Ấn bay lên.Đây là dời mắt trận Phong Thần Đại Trận qua một bên, kể từ đó lực lượng trận pháp sẽ tan vỡ như hồng thủy vỡ đê.Phong Thần Đại Trận phong ấn Hoang hồn ba tỷ sáu trăm triệu năm, rốt cuộc đã mở ra.Rống!Tiếng gầm gừ đáng sợ truyền ra từ trong lỗ đen, một đạo khí tức hung thần ngập trời bao phủ toàn trường.Giống như địa ngục hàng lâm thế gian, huyết hải vô biên chìm nổi chung quanh, vô số ma ảnh khổng lồ, chân đạp huyết lãng ngửa mặt lên trời gào rú hưng phấn.Hoang hồn đã đi ra!Thân thể Hoang là một viên thịt màu đỏ xấu xí, mà linh hồn của nó không phải như thế, mà là một ác ma có mười hai cánh màu đỏ, có một ngàn cánh tay, mỗi cánh tay đều mọc ra một con mắt dữ tợn.Dáng người của nó cực lớn, chỉ có mười hai cánh mở ra đã có thể che đậy cả cung điện, một ngàn cánh tay của nó, mỗi cánh tay còn lớn và dai hơn thân hình Lâm Minh gấp hai lần.Hơn nữa nó đang biến lớn.Khặc khặc khặc khặc khặc...Hoang hồn ngửa mặt lên trời cười dài, tiếng cười khó nghe giống như quỷ khóc.- Ba tỷ sáu trăm triệu năm!

Ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi!

Rốt cuộc bản tôn cũng đi ra!

Khặc khặc khặc khặc...Hoang hồn miệng phun tiếng người, đây là ác ma ngữ cổ xưa, có vài phần tương tự ngôn ngữ Thần tộc, người hiểu tiếng Thần tộc có thể nghe hiểu được.- Chính là tiểu tử này thả ta ra sao?

Ta không biết ngươi muốn làm gì, nhưng mà ta sẽ thu nhận thân thể của ngươi, thôn phệ khí huyết của ngươi để đáp tạ thả ta ra, khặc khặc khặc khặc...Hoang hồn cười quái dị, cả ngàn con mắt trên cánh tay đều nhìn qua Lâm Minh.Những con mắt này là ma nhãn đáng sợ, có bản lĩnh nhìn thấu nhân tâm, hơn nữa nó là nhân tâm tà ác nhất, dường như có thể phóng đại cảm xúc mặt trái của người ta lên vô hạn.- Cẩn thận, đây là ác ma lĩnh vực!Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ở bên cạnh nhắc nhở, mà tiếng nhắc nhở này lại nghênh đón ánh mắt cừu hận của Hoang hồn.Nó tự nhiên nhận ra khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, chính là lão gia hỏa này đã nhốt nó ở đây ba tỷ sáu trăm triệu năm qua!Thời gian trấn áp và phong ấn đáng sợ như thế, loại thống khổ này khó mà dùng lời lẽ hình dung ra được, dù cường đại như Hoang cũng bị tra tấn muốn phát điên, linh hồn của nó gần như sụp đổ.Hôm nay nó đã suy yếu tới cực điểm, mà tất cả đều là do khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ban tặng.Nó hận khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, muốn thôn phệ nó.- Trước giết lão già ngươi!Hoang hồn không có đi quản Lâm Minh, mà là ra tay với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.-------Chương 2177: Kịch chiến Hoang hồn (1)Chương 2177: Kịch chiến Hoang hồn. (1)Một ngàn cánh tay giống như một ngàn trường mâu, muốn xuyên qua thân hình khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.Trong lúc nhât thời, sắc mặt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn khẽ biến, nó ý niệm khẽ động, đã chuẩn bị tiến vào bản thể Thương Thiên Cổ Ấn, thề sống chết đấu một trận.Đúng lúc này có một tiếng quát lạnh truyền tới.- Đối thủ của ngươi là ta!Ông!Trong nháy mắt dưới chân Lâm Minh có vô số tia chớp là phù văn Tu la Thiên Đạo hiện ra.Trận pháp này như dây xích dài hẹp, giống như thương long trói buộc linh hồn Hoang.Mà dây xích trận pháp này có bảo tồn ý chí Tu La Thiên Đạo, đã siêu thoát ra khỏi trận pháp trong Tam Thập Tam Thiên.Trận pháp này còn gia nhập tinh túy Phong Thần Đại Pháp, trừ ý nghĩa "Phong" ra, còn có nhiều hơn pháp ý "Phai mờ".Rống!Hoang hồn gaofthets, trong tinh hồ xuất hiện một huyết long dài hẹp xấu xí cắn xé pháp tuyến trận pháp.Trận pháp có hơn trăm triệu phù văn bị chôn vùi, không ngừng phát ra tiếng cờ rốp nặng nề.Lâm Minh trước đó bố trí trận pháp căn bản không tạo thành uy hiếp với Hoang hồn, bị nó phá tan dễ dàng.Tuy nó suy yếu, nhưng mà thực lực thể hiện ra vô cùng đáng sợ.- Chỉ bằng ngươi cũng muốn bắt ta, ngoan ngoãn dùng khí huyết của ngươi làm đồ ăn của ta đi.Hoang hồn đánh giết Lâm Minh, Lâm Minh không nói một lời, hắn nhanh chongslui ra phia sau, hai tay đánh ra ngàn vạn ấn quyết, hai mắt lạnh giá như thâm uyên vực sâu.Bồng!Lâm Minh đánh một quyền vào ngực của mình, miệng hắn phun máu tươi, trực tiếp tiếng vào trong dây xích.Vì đối phó Hoang hồn, Lâm Minh đã liều mạng.Đây là một hồi đại chiến hắn không được phép thua.Trận chiến này mang theo hy vọng của Nhân tộc, mang theo máu tươi và tinh thần hi sinh của các đại năng Nhân tộc vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước.Máu huyết của Lâm Minh vốn dung hợp huyết dịch của chủ nhân Tu La Lộ, triệt để ẩn chứa trong sợi dây pháp tắc, thúc dục pháp tắc Tu La Thiên Đạo tới cực hạn.Khóa sắt nóng lên như dung nham nóng chảy, lập tức đỏ bừng, nó bắn ra chân hỏa còn nóng hơn mặt trời gấp trăm lần.- Ah!Do không kịp đề phòng, Hoang hồn phóng xuất huyết long bị thiêu đốt thành tro bụi, bị pháp tuyến trận pháp nghiền nát, huyết long tan biến lưu lại một khoảng trống lớn, pháp tuyến như dao găm đâm vào huyết nhục của Hoang hồn.Gương mặt Hoang hồn càng vặn vẹo dữ tợn, đột nhiên nó quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn qua Lâm Minh, con mắt mang theo kiếp sợ và tàn nhẫn.- Nửa bước Thiên Tôn...

Thông hiểu pháp tắc Tu La Thiên Đạo, tu vị cường đại tới mức này, làm sao có thể...Sắc mặt Hoang hồn ngưng trọng tới cực điểm, nhưng đột nhiên nó cười rộ lên.- Ta thích nhất là huyết nhục thiên tài Nhân tộc, tuy không biết trên người của ngươi có bí mật và cơ duyên gì, nhưng không sao, ta toàn lực giết ngươi, tất cả của ngươi sẽ là của ta!Lâm Minh cường đại khiến Hoang hồn sinh ra hứng thú, nó gào thét một tiếng, thình lình thiêu đốt hồn lực bổn nguyên của bản thân.Vù vù vù vù...Hỏa diễm bốc cháy, Hoang hồn thiêu đốt hồn lực bổn nguyên tỏa ra hắc viêm khủng bố, đốt cháy hư không, nhiệt độ đáng sợ làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn phải lui ra phía sau.- Tên điên này!Sắc mặt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngưng trọng tới cực điểm, Hoang hồn bị trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi, hơn nữa trong mấy ngàn năm trước còn không ngừng tranh đấu với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, hôm nay không ngờ nó điên cuồng tới mức thiêu đốt hồn lực bổn nguyên.Chuyện này không cần nghi ngờ sẽ tạo thành bị thương cực lớn cho nó.- Tên điên sao?

Hắc hắc, ta tin tưởng chỉ cần nuốt các ngươi, ta trả giá những thứ này sẽ bổ trở về.Hoang hồn cười tà dị nhìn qua Lâm Minh, một ngàn con mắt bắn ra ma quang dữ tợn, loại cảm giác này giống như ác lang nhìn thấy con mồi ngon miệng.Hoang hồn là ác ma âm tàn, nó không chỉ tàn nhẫn với sinh linh khác, cũng tàn nhẫn với chính nó, đối mặt với cơ hội chạy ra tìm đườn sống, nó có thể liều bất cứ giá nào.Đúng vào lúc này, Hoang hồn ra tay, mộ ngàn cánh tay của nó hóa thành một ngàn con rắn, lập tức đánh giết Lâm Minh.- Cẩn thận!Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kêu to, thanh đồng cổ ấn như núi lớn oanh kích xuống, nện mạnh vào Hoang hồn.Ầm ầm!Va chạm đáng sợ làm thân thể Hoang hồn chấn động, nó phân ra ba trăm con rắn ngăn cản Thương Thiên Cổ Ấn, chính là dựa vào một phần ba lực lượng ngăn cản một kích này.Trước kia ở trong Phong Thần Đại Trận, Hoang hồn bị trận pháp hạn chế, không địch lại Thương Thiên Cổ Ấn, nhưng nó sau khi phá tan phong ấn, thiêu đốt hồn lực bổn nguyên, tình huống đã ngược lại.- Các ngươi đều phải chết.Hoang hồn ngửa mặt lên trời gào thét, con ngươi đầy ma khí bắn ra sát cơ đáng sợ.Ác ma lĩnh vực lại khuếch trương lần nữa, bao phủ Lâm Minh và Thương Thiên Cổ Ấn vào bên trong.Bảy trăm con rắn tùy ý phá vỡ Hồng Mông không gian hộ thể của Lâm Minh.Đùng đùng đùng...Hồng Mông chi khí bị đám rắn này không ngừng thôn phệ, Lâm Minh bị bao vây từ bốn phương tám hướng.Ngay vào lúc Hoang hồn cười tà, nó đã chắc chắn rằng bảy trăm con rắn sẽ đồng thời thôn phệ Hoang hồn, hồn hải bị xé rách, đột nhiên dị biến sinh ra.Vào lúc này một đạo thần quang mang theo thiên đạo ý chí giống như thanh kiếm thần linh chém xuống!

Tùy ý bổ nứt thiên địa, đám rắn mang theo ma khí um tùm bị thanh kiếm này tiêu diệt giống như băng tuyết gặp nước nóng.Phốc phốc phốc...Mấy trăm con rắn không ngừng bị thần quang này chém đứt tận gốc, máu đen chảy ròng.Những máu đen này chính là hồn lực trong người của Hoang, Lâm Minh công kích làm cho Hoang hồn kêu gào thảm thiết.Đôi mắt đen như mực của nó oán độc nhìn chằm chằm vào lâm Minh, nói cho đúng là nhìn chằm chằm vào tay của Lâm Minh.Lúc này lòng bàn tay phải của Lâm Minh mang theo tinh mang màu đen vô tận, không gian vặn vẹo, thời gian cũng vặn vẹo, một khối lập phương màu xám đen đang xoay tròn.Khối lập phương này không có gì lạ cả, phía trên phủ kín hoa văn, tỏa ra khí tức thần bí khó lường.Hoang hồn nhìn thấy thứ này, đột nhiên ngây ngốc, trong con mắt của nó mang theo kinh ngạc khó tin.Chợt nội tâm không sợ trời không sợ đất của nó sinh ra cảm giác lạnh buốt toàn thân.- Vĩnh sinh chi thạch...

Đây là vĩnh sinh chi thạch!

Tại sao nó nằm trong tay của ngươi?Nó cảm giác được tinh thần lực làm cho nó sợ hãi truyền ra từ trong ma phương.Ma phương, đây là khắc tinh của tất cả linh hồn và lực lượng tinh thần!

Mà hiện tại Hoang hồn chính là tinh thần lực hóa thành, đương nhiên sợ hãi ma phương.- Thật đáng tiếc, vốn muốn một kích xoắn ngươi thành mãnh vỡ...Lâm Minh một tay nâng ma phương lên, chậm rãi tới gần Hoang hồn, ma phương là đòn sát thủ của hắn, ngay từ đầu không có sử dụng cũng là vì muốn đánh lén gần người, cho Hoang hồn một kích trí mạng, nhưng mà Lâm Minh không ngờ Hoang hồn cường đại như thế, lại có thể sống sót dưới một kích tất sát này, chỉ bị trọng thương.Nếu là linh hồn bình thường, từ lúc Lâm Minh lấy ma phương ra, lập tức bị thần quang của ma phương cắt thành mảnh vỡ.-------Chương 2178: Kịch chiến Hoang hồn (2)Chương 2178: Kịch chiến Hoang hồn. (2)- Quả nhiên là lão ma đầu Chân Thần tuyệt đỉnh năm đó, thậm chí đã tiếp cận chủ nhân Tu La Lộ, mặc dù nó bị trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi, vẫn cường đại như thế...

Nếu như ta có thể khống chế nó, đối mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ có tình huống thế nào.?Lâm Minh nghĩ thế, ánh mắt rét lạnh mang theo kiên quyết.Đúng lúc này, thân thể Hoang hồn bắt đầu khởi động, trong mắt của nó đầy thống khổ, những miệng vết thương bị ma phương chặt đứt đột nhiên tỏa ra ma vụ um tmf, những cánh tay mới mọc ra.Mà lúc này, màu sắc thân thể Hoang hồn đã nhạt đi nhiều.Nó đang chữa trị thân thể của mình.Thấy một màn này, Lâm Minh không có nói nhảm cái gì, trực tiếp thiêu đốt máu huyết sau đó ném ma phương đi.Hắn tự nhiên không cho Hoang hồn bất cứ cơ hội khôi phục nào.Ma phương có huyết mạch tương liên với Lâm Minh, dùng thực lực Lâm Minh hiện tại thúc dục nó, đã có thể sai khiến nó rồi.Trong tích tắc ma phương mang theo vòng xoáy linh hồn phong bạo, lực lượng đáng sợ này còn mạnh hơn công kích vừa rồi của Thương Thiên Cổ Ấn không biết bao nhiêu lần.Công kích như thế làm cho Hoang hồn điên cuồng.Thân thể nó chưa được chữa trị, hiện tại gặp phải nguy cơ sinh tử.Nhưng mà Hoang hồn đã chinh chiến tứ phương mấy tỷ năm trước, cường giả chí tôn chết trong tay của nó nhiều không biết bao nhiêu, những máu tươi cường giả chí tôn này đúc thành thân thể không ai bì nổi, cũng mang theo tín niệm không chịu thua.Hô!Trên người Hoang hồn mang theo hỏa diễm màu đen, cho dù võ giả Hồn tộc có tinh thần lực vô cùng cường đại, thiêu đốt hồn lực bổn nguyên cũng lập tức mất mạng, nhưng mà Hoang hồn lại thừa nhận được, đây quả thật là khó tưởng tượng nổi.Lâm Minh sửng sốt, nó muốn tự sát sao?- Cẩn thận, Hoang hồn thôn phệ không biế bao nhiêu cường giả chí tôn, nó đang luyện hóa những tinh hoa linh hồn của các cường giả này, phong tỏa trong người của nó, hiện tại nó thiêu đốt không phải hồn lực bổn nguyên của nó, mà là tinh hoa linh hồn nó tồn trữ, nó muốn liều mạng với ngươi.Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nhanh chóng nói ra.Lâm Minh nhanh chóng tỉnh ngộ, trách không được Hoang hồn khó chết như thế, bị trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm vẫn còn lực lượng như thế, thì ra năm đó nó thôn phệ rất nhiều Thiên Tôn tuyệt đỉnh, kể cả linh hồn Chân Thần cũng bị nó phong ấn lại, chậm rãi tiêu hao lực lượng linh hồn của bọn họ, dưới tình huống này, nó đương nhiên có thể chịu đựng được, nó vẫn có thể nhịn tới mức khí linh Thương Thiên Cổ Ấn tiêu tan mất, sau đó phá phongmaf raTrong lúc này, trên đỉnh đầu Hoang hồn xuât hiện con mắt, con mắt này huyết nhục rõ ràng, cùng loại với con mắt trên tay của nó, nhưng có màu đỏ hoàn toàn.Đây là con mắt thứ một ngàn lẻ một của Hoang, con mắt này có hàng tỉ đường vân màu đen, vào lúc này bắn ra hắc quang thần bí.Hắc quang này giống như cát sa mạc, giống như phù văn nặng nề đang huyền phù.Tuy con mắt này không lô ra dị thường gì đó, nhưng mà chỉ nhìn một cái, Lâm Minh cảm giác được nó vô cùng cường đại, trong nội tâm hiện ra một tia quỷ dị.Một đạo hắc quang bắn ra từ trong mắt đen kịt của nó, mang theo đạo vận mờ ảo thần bí.Xoát!Hắc quang còn nhanh hơn cả tia chớp, không ngừng bắn ra ma pháp vào trong hư không, một kích này nhìn thì bình thản nhưng lại ngưng tụ linh hồn Chân Thần mà nó thôn phệ vài tỷ năm trước.Tiếng nổ ầm ầm sinh ra, hắc quang và ma phương va chạm kịch liệt, sóng xung kích khủng bố tỏa ra các nơi.Ma phương phóng ra lực lượng tinh thần cuồn cuộn, ma phương bị hồn lực Chân Thần sau khi chết nổ bay đi.Nhưng mà Hoang cũng không dễ chịu gì, thân thể của nó chấn động, hào quang trên người ảm đạm đi nhiều.Nhưng thời điểm này Hoang căn bản mặc kệ thương thế trên người của nó, con mắt một ngàn lẻ một của nó đỏ hơn cả máu.Hàn trăm ngàn đạo thần quang màu đen bắn ra khỏi thân thể Hoang hồn, những thần quang này chính là hồn lực cường giả Thiên Tôn mà nó thôn phệ vài tỷ năm trước, so với hồn lực Chân Thần thì hồn lực Thiên Tôn chẳng xem vào đâu, nhưng mà hàn trăm hàng ngàn hồn lực cường giả Thiên Tôn lao tới lại vô cùng khủng bố.Những hồn lực này bao phủ ma phương, Hoang hồn liều mạng cái giá lớn bị trọng thương, át chủ bài ra hết cũng phỉa ngăn cản ma phương.Hiện tại nó đương nhiên không có khả năng luyện hóa ma phương, nhưng mà dùng hồn lực Thiên Tôn tạo thành lực trường vây quanh ma phương, cho dù chỉ một hô hấp ngắn ngủi cũng có thể khiến Lâm Minh không thu hồi ma phương được, như thế nó sẽ thắng.- Chấm dứt!

Ngươi có thể chết đi, vĩnh hằng chi thạch sẽ là của ta!Hoang gầm thét dữ tợn, trán của nó bắn ra cự thuẫn che phủ cả bầu trời, che đậy thân thể của nó.Vào thời khắc cuối cùng này, nó không có dựa vào đánh lén Lâm Minh, mà là chuyển bại thành thắng.Linh hồn Hoang hông ngừng run lên kịch liệt, một xúc tu như hắc long không ngừng đung đưa, hàng trăm ngàn huyết sắc trường mâu bẩn ngoài, hóa thành hỏa diễm nóng rực, hàn băng không ngừng tỏa ra, cuồng phong gào thét, âm dương nghịch chuyển...Đạo pháp Tam Thập Tam Thiên không ngừng xuất hiện.- Đây là đại đạo chi lực mà nó thôn phệ!Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn lại nhắc nhở Lâm Minh.Năng lực cường đại nhất của Hoang chính là thôn phệ, hiện tại Hoang thi triển đạo pháp chính là thứ năm đó nó đánh bại rất nhiều cường giả chí tôn, thôn phệ máu huyết và thần hồn của bọn họ, cũng nắm giữ đạo pháp của những cường giả này, hôm nay thi triển ra, nó muốn diệt sát Lâm Minh.Đây là năng lực đáng sợ, thôn phệ lực lượng của người khác bổ sung cho mình sử dụng.Lâm Minh không chú do dự, thân ảnh lui ra phía sau.Thương Thiên Cổ Ấn lại nện xuống lần nữa, nhưng mà Hoang hồn đã liều chết đánh cược một lần, nó chỉ dùng một phần năm đạo pháp trực tiếp đánh bay Thương Thiên Cổ Ấn.Thương Thiên Cổ Ấn không ngừng rung động mạnh, hiển nhiên đã tới cực hạn.Mà thời thời điểm này Hoang căn bản mặc kệ Thương Thiên Cổ Ấn, mục tiêu của nó là Lâm Minh.Lâm Minh là chưởng khống giả ma phương, nó tuyệt đối không vì đánh chết Thương Thiên Cổ Ấn để Lâm Minh có cơ hội đoạt lại ma phương.Tạch tạch tạch!Hoang hồn khống chế Tam Thập Tam Thiên đại đạo, chém nát hư không.Thân thể Lâm Minh lui lại lui, đã lui tới biên giới trận pháp, trực diện Tam Thập Tam Thiên đại đạo vây công!Nhưng mà Hoang hồn muốn nhất cổ tác khí đánh chết Lâm Minh, đột nhiên sau lưng vang lên tiếng xé gió.Vốn ma phương bị hồn lực Thiên Tôn vây quanh nên tạm thời mất liên hệ với Lâm Minh, đột nhiên nó phóng xuất ra tinh thần phong bạo kinh hồn.Lực lượng tinh thần phong bạo này thậm chí còn mạnh hơn tinh thần phong bạo mà Lâm Minh khống chế ma phương công kích gấp vài lần.Đùng đùng...Hồn lực Thiên Tôn vây quanh ma phương bị tinh thần phong bạo này đánh nát dễ dàng, giống như vô số loan đao chém nát tất cả.Lâm Minh vốn tạm thời mất đi liên hệ với ma phương, ma phương đột nhiên nổi giận phát động công kích của mình.-------Chương 2179: Hoang hồn bạiChương 2179: Hoang hồn bại.Điều này sao có thể?Hoang hồn căn bản không kịp suy nghĩ nữa, đúng lúc này chung quanh ma phương có một tầng năng lượng màu đỏ nhạt lưu động.Những năng lượng này ngưng tụ thành một hư ảnh tiểu nữ hài áo đỏ đáng yêu, tiểu cô nương này hai má hồng nhuận phơn phớt, hai mắt sáng ngời, rất xinh xắn.Nhưng mà trong ma phương, Hồng nhi như cá gặp nước, bởi vì bản thân nàng chính là ma phương diễn biến ra, tuy không phải khí linh nhưng lại xấp xỉ khí linh.Nàng có khả năng thao khống ma phương cực mạnh, năng lực điều khiển còn cao hơn Lâm Minh nhiều.Hồng nhi nhìn qua Hoang hồn dữ tợn trước mặt, trong mắt xuất hiện thần thái kiên quyết.Không dừng lại chút nào, Hồng nhi quả quyết xuất thủ, hồn lực bổn nguyên mênh mông từ trong người Hồng nhi bẩn ngoài, hào quang màu đỏ bao phủ ma phương.Lúc này ma phương giống như tia chớp lao thẳng tới, trong nháy mắt nó lao đi thì hào quang màu xám đen dung hợp với hào quang màu đỏ, trở nên vô cùng chói mắt, lập lòe như ánh sao.- Đáng chết!Hoang hồn nổi giận, nếu như nó tiếp tục công kích Lâm Minh, không hề nghi ngờ sẽ bị ma phương sau lưng đánh trúng một kích, mà hiện tại hồn lực Chân Thần và Thiên Tôn mà nó thôn phệ lưu giữ trong người đã phun ra hết, nếu trúng một kích này nó hẳn phải chết không nghi ngờ.Nó không muốn chết, chỉ có thể vào lúc sắp đánh trúng Lâm Minh, nghịch chuyển lực lượng bản thân, mang sáu thành Tam Thập Tam Thiên đại đạo đánh thẳng vào Hồng nhi.Mà đồng thời Tam Thập Tam Thiên đại đạo còn lại tiếp tục công kích Lâm Minh.Nó không buông tha cơ hội công kích Lâm Minh, bởi vì nó biết rõ, nếu như bỏ mặc Lâm Minh sống sót, lại phối hợp với tiểu nữ hài thần bí kia, nó sẽ chết rất thảm.Nó lập tức ra quyết đinh, tách công kích ra làm hai, dùng xu thế lưỡng bại câu thương, từ trong hung hiểm tìm thắng lợi.Nhưng mà thời điểm này Lâm Minh cười lạnh, môi của hắn khẽ động, lập tức truyền âm vào tai Hoang hồn...- Quyết định thông minh, nhưng mà mà chỉ tự cho là thông minh thông.Hai tay Lâm Minh vòng qua vòng lại, trước người hắn xuất hiện hư ảnh thái cực bát quái, không tạo thành từ âm dương chi lực, mà là từ ác ma lực và thần lực tạo thành.Từ hư ảnh bát quái xuất hiện, ý chí thiên đạo đáng sợ phóng xuất ra ngoài, trực tiếp nghênh đón Hoang hồn sử dụng Tam Thập Tam Thiên đạo pháp.Ầm ầm!Nổ tung mạnh mẽ quét qua các nơi, thân hình Lâm Minh lui ra phía sau, mà Hoang hồn bị năng lượng ảnh hưởng, thân hình run rẩy kịch liệt, càng ngày càng mơ hồ.Ác ma lực?

Làm sao có thể?Ánh mắt Hoang hồn mang theo vẻ kinh hãi, nó không cách nào tưởng tượng Lâm Minh là một Nhân tộc lại có thể khống chế ác ma lực.Hơn nữa thực lực Lâm Minh cũng thật sự đáng sợ, dùng tu vị nửa bước Thiên Tôn, chỉ bị vết thương nhẹ là tiếp được công kích của nó.Mà lúc này có công kích khủng khiếp hơn hàng lâm.Công kích này tới từ sau lưng Hoang hồn, là Hồng nhi công kích.Hồng nhi ngồi xếp bằng phía sau ma phương, hai bàn tay nhỏ hợp lại một chỗ, trong lòng bày tay hóa thành lỗ đen vô tận, ma phương lập tức xoay tròn trong hắc động này, dường như muốn thôn phệ tất cả lực lượng thien địa.Ông ông ông---Từng đạo tinh thần phong bạo hóa thành thực chất, nghiền áp ác ma lực tràng.Ác ma lực tràng chỉ ngăn cản trong nháy mắt, không ngừng tan nát.Tinh thần phong bạo quét qua tất cả, những nơi đi qua huyết mâu đứt gãy, sông băng tan rã, hỏa diễm dập tắt, cự thuẫn tan vỡ...

Những đạo pháp mà Hoang hồn sử dụng của các chí tôn không ngừng vỡ vụng, mà ma phương trấn áp chúng như gà đất chó kiểng.- Ah!Hoang hồn kêu lên thảm thiết, nó đánh giá thấp lực lượng của Lâm Minh, Lâm Minh phản kháng khiến công kích của nó lọt vào cắn trả, càng không cách nào đối mặt ma phương công kích.Kết quả đã định!Răng rắc!Tinh thần phong bạo của ma phương nghiền nát lực trường phòng ngự cuối cùng của Hoang hồn, huyết long sau lưng Hoang hồn càng mọc ra ngàn cánh tay, trong gió lốc đáng sợ này, lực trường bắt đầu vỡ vụn.Hoang hồn đau đớn kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, trước người của nó nguwg tụ hồn lực Chân Thần, Thiên Tôn đã tiêu hao sạch sẽ, hiện tại bằng vào hồn lực bản thân nó chống lại phần công kích này, Hồng nhi điều khiển ma phương chẳng khác nào cắt thịt của nó cả, mỗi lần phong bạo xoay tròn đều thôn phệ sinh mệnh lực của Hoang hồn.Tiếp tục như vayak, chỉ cần mấy hô hấp nó sẽ tan biến thành mây khói.- Hồng nhi, chậm một chút.Hồng nhi vô cùng nghe lời Lâm Minh, lập tức giảm bớt lực đạo lại, lúc này Hoang hồn có một tia thở dốc, tránh được vận mệnh tan thành mây khói.Nó không biết vì sao Lâm Minh đột nhiên bảo Hồng nhi lưu thủ, nhưng không hề nghi ngờ với nó mà nói là chuyện vui, nó cơ hội sống sót.- Đừng giết ta, ta sẽ phụng ngươi làm chủ.Hoang hồn kêu to, nó nhận ra Lâm Minh nhất định có mưu đồ với nó, chỉ cần lợi dụng tham lam của Lâm Minh, nó tiếp theo có thể thôn phệ Lâm Minh, chiếm cứ ma phương.Trong nội tâm Hoang hồn đầy chờ mong, nhưng mà Lâm Minh căn bản không quan tâm tới nó, hắn phi thân lên nắm giữ ma phương.- Hồng nhi giúp ta!Lâm Minh nói với Hồng nhi, Hồng nhi gật đầu, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên ma phương, dung hợp hồn lực với Lâm Minh.Hoang hồn còn lạnh lùng nhìn qua Lâm Minh, nhưng mà lời của nó lại đầy hấp dẫn.- Người trẻ tuổi, ngươi là thiên tài đáng sợ nhất trong tất cả các chủng tộc mà ta gặp trong Tam Thập Tam Thiên, tương lai ngươi nhất định sẽ trở thành chúa tể vũ trụ, ngươi đã chứng minh lực lượng của mình, chỉ cần ngươi buông tha ta, ta nguyện ý phụ tá ngươi, làm người hầu của ngươi, lưu lại nô ấn hoặc là ký kết khế ước với ta, lực lượng và kinh nghiệm của ta mang tới chỗ tốt không tưởng, có ta ở đây, không ai là đối thủ của ngươi, ta thậm chí có thể lập tức triệu tập rất nhiều thâm uyên ác ma tới giúp ngươi, cả Tam Thập Tam Thiên này tương lai sẽ là của ngươi.Hoang hồn lời lẽ hùng hồn, nó cực kỳ có lòng tin vào thủ pháp mê hoặc lòng người của mình, nó biết rõ sinh mạng có trí tuệ đều tham lam, cũng biết phàm là người có dã tâm, đều xiêu lòng với lời của nó, mà thiên tài tuyệt thế không phải không có dã tâm, nếu không làm sao bọn họ có thể đi tới một bước này?Hoang hồn nhận định mình có cơ hội sống sót.Nhưng mà nó không ngờ là, Lâm Minh căn bản không nghe lời nó nói, nó vừa rồi biểu diễn kích tình cũng không làm Lâm Minh nhìn nó cái nào cả.Lâm Minh chỉ trợ giúp Hồng nhi một ta, tay của hắn đặt lên tay Hồng nhi, Lâm Minh chậm rãi nói:- Hồng nhi, ta và ngươi liên thủ xóa đi tinh thần lạc ấn của Hoang hồn, nhưng mà không nên tổn thương bản thể linh hồn của nó, giữ lại có hữu dụng với ta,Một câu này là đòn cảnh cáo, làm cho tim gan Hoang hồn như nứt ra.- Ân!Hồng nhi nhu thuận gật đầu, trên gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm vào Hoang hồn, nàng còn dùng ma phương ngắm ngắm, nàng cũng định ra tay với Hoang, về phần Lâm Minh muốn làm gì, nàng không đi hỏi, cũng không quan tâm, tóm lại hỗ trợ Lâm Minh xóa ấn ký của quái vật xấu xí này, nàng hỗ trợ là được rồi.-------Chương 2180: Giam cầm (1)Chương 2180: Giam cầm. (1)- Ngươi!

Ngươi định xóa bỏ ấn ký tinh thần của bản tôn?Hoang hồn như điên lên, trán của nó còn sót lại ma nhãn như muốn vỡ tung, nó biết rõ vì cái gì Lâm Minh mở phong ấn thả nó ra, vì cái gì vào lúc mấu chốt nó tan thành mây khói lại tha cho nó, bởi vì ngay từ đầu nhân loại ngoan độcnày đã có ý định xóa tinh thần án ký của nó, sau đó cắn nuốt sạch linh hồn của mình cho hắn sử dụng.Chỉ cần tử vong thì tan thành mây khói, mà bị xóa tinh thần ấn ký thì từ nay về sau sẽ đần độn, đánh mất chính mình, cái này còn thê thảm hơn cả tử vong, thế nhưng sau khi xóa đi tinh thần ấn ký confbij cắn nuốt, làm mai mối cho kẻ thù chém giết mình, tăng cường lực lượng của người khác, dây tuyệt đối còn khó chịu hơn giết nó gấp mười lần.Thời điểm này Hoang hồn đột nhiên nhớ tới vĩnh sinh chi tạch, dường như Lâm Minh lợi dụng vĩnh sinh chi thạch là có thể làm ra chuyện này.- Ngươi chết không yên lành!Hoang oán độc nguyền rủa, mà Lâm Minh lúc này nhìn vào Hoang hồn, trong mắt đầy xem thường.- Thật đáng tiếc, nếu như ngươi lúc ấy mang toàn lực tấn công ta, cho dù không thể giết ta, cũng có thể trọng thương ta đấy, thậm chí còn làm linh hồn bổn nguyên của ta bị hao tổn, mà ngươi tuy không trốn thoát, nhưng cũng có thể tự bạo mà chết, ít nhất miễn đi vận mệnh bị nô dịch, chỗ tốt ta không chiếm được, còn phải trả cái giá thê thảm.- Nhưng mà ngươi quá tham lam, không ngờ mưu toan liều mạng trọng thương giết ta, đạt được ma phương, bản tính của ngươi là thôn phệ, nhất định sẽ tham lam, cũng nhất định làm mai mối cho ta!Lâm Minh nói tới đây, ma phương bắn ra xạ tuyết màu đen, nó giống như dây thừng, đồng thời chặt đứt tất cả cánh tay của Hoang hồn, trói nó lại.Không chỉ như thế, ý niệm Lâm Minh khẽ động, chỉ nghe "Phốc" một tiếng, con mắt ở mi tâm Hoang hồn bị hắc quang này xuyên thủng, triệt để mù lòa.Thần sắc Hồng nhi chuyên chú, hai bàn tay nhỏ bé của nàng đối nhau, bưng ma phương trôi nổi trong hư không, mà bàn tay nhỏ của Hồng nhi còn có đôi tay Lâm Minh bắt lấy, Lâm Minh rót hồn lực của mình vào ma phương.Có Hồng nhi trợ giúp, Lâm Minh chưa bao giờ cảm giác hồn hải của mình gần với ma phương như thế, loại cảm giác này giống như ma phương là một phần thân thể của hắn, có thể tùy ý điều khiển.Xíu!Mọt đạo hắc quang xuyên thủng hồn hải của Lâm Minh, đâm xuyên qua con mắt ở mi tâm của nó, bắn thẳng vào tinh thần ấn ký.- Ah!Hoang hồn gào lên thê lương thảm thiết, âm thanh này giống như có người nào đó nhồi thủy tinh vỡ vào miệng kẻ khác, tiếng kêu vô cùng chói tai.Thân thể của nó không ngừng rung động, dường như có thứ gì đó đang vỡ vụn.Sắc mặt Lâm Minh kiên định, vào thời khắc cuối cùng, hắn tuyệt đối không cho Hoang cơ hội tự bạo, nếu không gà bay trứng vỡ.Ý niệm của hắn khẽ động, hồn lực trải rộng chung quanh Hoang hồn, hóa thành trận pháp như nham thạch nóng chảy, không ngừng bạo phát, chui vào trong linh hồn của Hoang, vây khốn Hoang, không ngừng thiêu đốt ý chí của nó.Hoang hồn không ngừng giãy dụa, nhưng mà lực lượng toàn thân của nó vô cùng hỗn loạn, căn bản không cách nào ngưng tụ được, lúc này tinh thần ấn ký của nó bị công kích, ý thức càng ngày càng mơ hồ.Nó đã sống hàng tỷ năm, cơ hồ là tồn tại bất hủ, chưa từng nghĩ có một ngày nó sẽ tao ngộ tình cảnh này.Ngay cả Phong Thần Thiên Tôn phong ấn tinh hồn của nó, nó còn chưa bao giờ sợ hãi qua.Đây tuyệt đối là phương thức tử vong khủng khiếp nhất.Thân hình nó không thể động, miệng không thể nói, năng lực suy nghĩ cơ bản dừng lại, trong hơn mười hô hấp ngắn ngủi, nó giống như trải qua trăm triệu năm dài dằng dặc, mà giờ phút này nó trải qua thống khổ cực kỳ khủng khiếp, so với thống khổ bị giam cầm ba tỷ sáu trăm triệu năm còn hơn rất nhiều.- Chấm dứt!Giọng của Lâm Minh không mang theo một tia cảm tình nào, ma phương tiếp tục bắn ra xạ tuyến màu den, giống như là thiên mâu, không ngừng trùng kích hồn hải của Hoang hồn.Bồng!Tinh thần ấn ký của Hoang hồn trong tích tắc vỡ ra, tiêu tán trong vô hình.Sau một khắc, ma phương xuất hiện vòng xoáy linh hồn màu đen, trực tiếp thôn phệ Hoang hồn không còn ý thức tự chủ vào.- Kết thúc!Lâm Minh thở dài một hơi, trận chiến này hắn tiêu hao không nhỏ, không đơn giản chỉ là vận dụng hồn lực bổn nguyên và tiêu hao Tu La chi huyết, mà từ khi bắt đầu trận chiến này, trên vai hắn mang áp lực khủng bố.Sau lưng Lâm Minh hiện giờ, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nhìn thấy cả trận chiến, nó đã không biết nên nói cái gì nữa, trận chiến này nó không có chút tác dụng nào cả, Lâm Minh và ma phương cùng tiểu nữ hài thần kỳ kia, cả ba phối hợp hàng phục Hoang hồn.- Tiểu bối, ngươi thật sự muốn hấp thu Hoang hồn sao?

Ngươi đã biết, cho dù ấn ký tinh thần của Hoang hồn bị ngươi xóa bỏ, ngươi thôn phệ nó cũng vô cùng nguy hiểm, bởi vì dù là linh hồn vô chủng, theo bản năng cũng phản kháng bị thôn phệ đấy.Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói không sai, năm đó Lâm Minh đạt được ma phương, hấp thu mảnh vỡ linh hồn lớn như hạt gạo, thiếu chút nữa hồn hải thất thủ, linh hồn vô chủ có tính nguy hiểm cực cao.Hiện tại bày ra trước mặt Lâm Minh chính là Hoang hồn đã từng là Chân Thần tuyệt đỉnh, hiện tại tuy bị suy yếu, nhưng không thể khinh thường Hoang hồn còn nguyên vẹn, thôn phệ nó không phải chuyện đơn giản gì.Lâm Minh nói:- Vãn bối tạm thời không có ý định làm như thế, đại khái Hoang đã sống hơn năm tỷ năm trở lên, có lẽ còn dài hơn nữa...

Trí nhớ trong hồn hải của nó quá khổng lồ, vãn bối chỉ có trí nhớ mấy ngàn năm, so vói nó chỉ là con kiến nhỏ, con kiến muốn nuốt voi, đây không thể là sự thật, dung lượng hồn hải của vãn bối không có khả năng một lần dung nạp nhiều trí nhớ như thế, vãn bối chỉ cần giam cầm Hoang hồn, bảo nó làm việc cho ta là được.Hoang đã bị mạt sát tinh thần ấn ký, trở thành linh hồn vô chủ, quả quyết không xảy ra vấn đề gì.- Vậy..

Thì tốt!Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn buông lỏng một hơi, vẫn phải làm ra bảo hiểm một ít.Thời điểm này Lâm Minh ngồi xuống điều tức, hắn nuốt đan dược linh hồn vào, dùng thời gian một giờ đã điều chỉnh tới trạn thái tốt nhất, sau đó hắn xuất ma phương ra, dẫn linh hồn Hoang ra.Hoang hồn lúc này ngưng tụ thành một đám hào quang màu đen.Lâm Minh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp dung nhập nó vào mi tâm của mình, xuyên qua hồn hải.Ầm ầm!Hồn hải của Lâm Minh trong chốc lát bốc lên sóng gió động trời.Hoang hồn quá mạnh mẽ, so với linh hồn của Lâm Minh còn mạnh hơn nhiều lắm.Hồn hải của Lâm Minh dung nạp Hoang hồn, chẳng khác gì một khu vực biển cả vô tận, một ngày nào đó đột nhiên có một ngôi sao rơi xuống.Sóng biển quét qua tất cả, sóng biển ngập trời.Sắc mặt Lâm Minh tái nhợt, hai tay của hắn cầm lấy ma phương, dung nhập ma phương vào trong mi tâm của mình.-------Chương 2181: Giam cầm (2)Chương 2181: Giam cầm. (2)Tạch tạch tạch...Vào thời điểm này, trên không trung hồn hải của Lâm Minh xuất hiện ma phương cực lớn trấn áp xống, một đạo hắc khí bắn ra ngoài, dưới hắc khí bao phủ, Hoang hồn đang tàn sát bừa bãi đột nhiên như chuột gặp mèo, thoáng cái đã an tĩnh lại.Hoang hồn đúng là quá cường đại, luyện hóa Hoang hồn là chuyện quá gian nan.Ý niệm của Lâm Minh ngưng tụ thành sợi xích linh hồn.Xíu!Những sợi xích linh hồn này giống như rắn biển chui ra khỏi hồn hải Lâm Minh, dẫn dắt hồn hải như nước chảy bao phủ lấy đoàn hào quang Hoang hồn cực lớn kia.Sợi xích linh hồn bao phủ bản thể Hoang hồn, sợi xích bén nhọn đâm thẳng vào trong đoàn hào quang kia, sau đó tiens vào chỗ sâu nhất trong linh hồn của Hoang.Một sợi xích lại một sợi xích đâm vào như thế, hồn hải của LÂm Minh xuất hiện càng nhiều sợi xích, Hoang hồn bị gia cầm thật chặt, cuối cùng Hoang hồn chậm rãi chui vào trong hồn hải Lâm Minh, triệt để đắm chìm vào trong đó.Trong lúc nhất thời, lực lượng linh hồn bành trướng như thủy triều, truyền dọc theo linh hồn Lâm Minh, loại cảm giác này làm hồn hải Lâm Minh tê dại, giống như bị sét đánh trúng người.Hồn hải Lâm Minh thông qua tinh thần lực hấp thu hồn lực của Hoang hồn, giống như đang hút máu.Lúc này Hoang hồn từ từ bị hồn hải của Lâm Minh hấp thu, cường độ, dung lượng hồn hải của Lâm Minh đều tăng lên thật khủng khiếp.GIống như một biển cả thoáng cái bị một tinh cầu chui vào, lượng nước biển, chiều sâu, chiều rộng chắc chắn sẽ nở ra cực lớn.Hơn nữa làm như vậy còn có một chỗ tốt, Lâm Minh bảo tồn hồn lực của Hoang lớn nhất, lúc tác chiến với thân thể Hoang lâu dài, Lâm Minh sẽ có thêm nhiều quyền chủ động.Triệt để giam cầm Hoang hồn, đột nhiên Lâm Minh mở mắtThời điểm này Hồng nhi đang đứng sau lưng Lâm Minh, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên huyệt Thái Dương của hắn, giúp Lâm Minh điều khiển ma phương trong hồn hải.Lâm Minh có thể thuận lợi khống chế Hoang hồn như thế, toàn bộ nhờ vào ma phương trấn áp, lúc này cũng là như thế, đương nhiên Hồng nhi cũng có công lao thật lớn.Nhìn thấy trên trán Hồng nhi đầy mồ hôi, bộ dáng này của nàng cảm khiến nội tâm Lâm Minh ấm áp.- Cảm ơn ngươi, Hồng nhi!Lâm Minh sờ cái đầu nhỏ của Hồng nhi, Hồng nhi thẹn thùng cười cười, có thể làm được chuyện gì đó cho Lâm Minh, nàng cảm thấy rất vui vẻ.Vừa rồi Lâm Minh hấp thu Hoang hồn, thời gian tiến vào hồn hải nhìn thì không lâu, nhưng kỳ thật đã trôi qua hai ngày hai đêm.

Mà quá trình này Thương Thiên Cổ Ấn vẫn chú ý tới Lâm Minh.Nhìn thấy Lâm Minh tỉnh lại, lão khí linh hiểu rõ cái gì gọi là "Hậu sinh khả úy".Hoang hồn thật sự bị hắn hàng phục, ai có thể nghĩ tiểu bối này có thể làm được như thế cơ chứ.

Chẳng những giải quyết được mối họa lớn trong lòng của hắn, còn triệt để giam cầm luyện hóa Hoang hồn cho hắn sử dụng.Hơn sáu ngàn năm qua đi, Lâm Minh đã phát triển tới trình độ này, nếu cho hắn thêm sáu ngàn năm, như vậy sẽ như thế nào?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm khái một hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, ánh mắt hắn nhìn qua Hồng nhi sau lưng Lâm Minh.Cảm nhận được ánh mắt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, Hồng nhi sợ người lạ nên bắt lấy góc áo Lâm Minh.Hồng nhi nhát gan như thế, làm cho người ta khó mà tưởng tượng nàng lúc trước tỉnh táo và quyết đoán điều khiển ma phương trọng thương Hoang hồn.- Chẳng lẽ nàng là...

Khí linh vĩnh sinh chi thạch?Thương Thiên Cổ Ấn không thể tưởng tượng nổi, tồn tại như ba thần khí này đã vượt qua vũ trụ, chúng rất khó sinh ra khí linh, vuawfsinh ra thì đã là tồn tại cường đại hủy thiên diệt địa, mà tiểu nữ hài trước mặt hiện tại không phải tình huống này.Lâm Minh cầm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của Hồng nhi, ý bảo nàng không cần khẩn trương, cười nói:- Tiền bối cho rằng như thế, nhưng mà Hồng nhi nói cho đúng chính là pháp tắc trong ma phương, kết hợp ý chí, năng lượng, khí huyết của một cường giả tuyệt thế kết hợp lại ngưng tụ thành sinh mệnh thể đặc thù, trước đó lần đầu tiên vãn bối gặp tiền bối, khi đó mang theo tiểu nữ hài Tiểu Ngư Nhi, nàng cũng là tình huống này, nhưng mà nàng là sinh mệnh thể do tử tạp ngưng tụ, có quan hệ với chủ nhân Tu La lộ.- Tiểu Ngư Nhi...

Tử tap...

Chủ nhân Tu La Lộ.Thương Thiên Cổ Ấn trầm tư, nói:- Thì ra là tiểu cô nương kia...

Ta nhớ nàng rồi...

Năm đó Phong Thần Thiên Tôn bố trí Phong Thần Đại Trận, dường như đã tập hợp đủ cái gì đó, đi thăm dò cơ duyên tuyệt thế...

Mà khi hắn trở về đúng là có mang theo một tiểu nữ hài, nhưng mà khi đó ta đã trấn thủ Phong Thần Đại Trận rồi.- Đáng tiếc Phong Thần Thiên Tôn không có cơ hội đưa phần truyền thừa của mình phát dương quang đại, thời điểm phong ấn Hoang hồn đã liều mạng.

Trước khi ta bắt đầu sứ mạng, thoáng cái đã trải qua ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi...Thương Thiên Cổ Ấn nói ra, Lâm Minh nghe xong cũng kính nể, ba tỷ sáu trăm triệu năm một mình thủ hộ nơi đây, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thừa nhận bao nhiêu cô độc, bao nhiêu trắc trở?Nó sợ rằng đã không biết bao nhiêu lần chiến đấu với Hoang hồn, tiếp tục sứ mạng của mình, đồng thời tiêu hao tính mạng bản thân.Nó giống như một bó đuốc đã đốt, nó vẫn thiêu đốt bàn thân chính mình, chiếu sáng con đường phía trước của Nhân tộc.Ý thức được điểm này, Lâm Minh càng cung kính thi lễ với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.Lão khí linh cười nói:- Có lẽ hành lễ là ta mới đúng, nếu không có ngươi, ta nhất định bị Hoang hao tổn tới chết ở đây, hiện tại xem như ta được tự do, tuy tính mạng đã rách nát không chịu nổi, nhưng mà sống thêm triệu năm là không thành vấn đề, điền kiện tiên quyết là ta không bỏ mạng ngoài ý muốn.Tuổi thọ khí linh còn dài hơn Nhân tộc nhiều, không khác gì Điện Linh nhất tộc.Lâm Minh ôm quyền nói:- Tiền bối...

Vãn bối chuẩn bị thời gian này đi tới căn cứ Nhân tộc --- vũ trụ man hoang, không biết tiền bối tính toán gì không?- Vũ trụ man hoang?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hơi kinh ngạc.Lâm Minh mang tiền căn hậu quả Nhân tộc bỏ chạy trối chết nói với Thương Thiên Cổ Ấn, Thương Thiên Cổ Ấn nghe xong thì rung động, thời điểm lần trước nó gặp Lâm Minh, bởi vì Lâm Minh có được ma phương cho nên suy đoán Lâm Minh có cơ hội cứu thế, nhưng mà nó không nghĩ hơn sáu ngàn năm sau, Lâm Minh từ Thánh Chủ đã sinh ra ảnh hưởng khủng bố tới đại kiếp nhận của Nhân tộc.Vũ trụ man hoang có thể nói là vì Lâm Minh mới có, Lâm Minh thật sự có thể nói là con của vận mệnh.- Lão già khọm ta không còn sống bao lâu, nếu như có tác dụng gì đó, vậy cứ phát huy nhiệt lượng thừa thôi.Thương Thiên Cổ Ấn nói như thế, Lâm Minh hiểu ý cười lên, hắn biết rõ Thương Thiên Cổ Ấn đã quyết định đi theo mình tiến tới vũ trụ man hoang, ứng chiến Thánh tộc.Hành trình của hắn đã bắt đầu như thế. (Nói nhảm cả chương thì có @@)Trong tinh không vũ trụ vô tận, một chiếc linh hạm đang chạy chậm.Trong linh hạm này, Lâm Minh ngồi xếp bằng trong mật thất, chậm rãi dung hợp Hoang hồn.-------Chương 2182: Cửa vào man hoangChương 2182: Cửa vào man hoang.Tuy Hoang hồn đã bị hàng phục triệt để, nhưng mà muốn tiêu hóa và triệt để khống chế nó, cần có thời gian nhất định mới được.Hoang hồn mang tới chỗ tốt cực lớn với Lâm Minh, đầu tiên là hồn hải của Lâm Minh tăng trưởng thật nhanh.Từ khi đạt được Hoang hồn tới khi du lịch vũ trụ đã qua hai tháng, Lâm Minh cảm giác hồn lực của mình tăng cường một phần rưới.Tổng hồn lực của Hoang không giảm bớt bao nhiêu cả.Chuyện này là sự cường đại trực quan nhất về Hoang hồn.Như thế xem ra, mình trong không gian thí luyện cuối cùng đạt được ác ma xá lợi đại khái là sau khi chủ nhân Tu La Lộ luyện hóa xong, chỉ còn rất ít tinh hoa, cho nên mình mới có thể hấp thu nó hoàn toàn.Nếu như là ác ma xá lợi bản đầy đủ, nó chắc chắn tiếp cận cấp bậc của Hoang, nó lưu lại tinh hoa, chỉ sợ mình dù là thượng vị Thiên Tôn cũng không ăn được.Nhưng mà hồn lực Hoang hồn cường đại cũng mang tới phiền toái cho Lâm Minh.Chính là trí nhớ ẩn chứa trong Hoang hồn.Hoang sống tối thiểu cũng phải năm tỷ năm, thậm chí là lâu hơn, trí nhớ của nó không khác gì một bảo khố tin tức khó có thể tưởng tượng.Trong đó đa số liên quan tới thâm uyên vực sâu, mười tỷ năm trước chủng tộc đại chiến, kể cả chủ nhân Tu La Lộ, Bất Hủ Quân Vương...

Còn có các nhân vật kinh thiên động địa che giấu trong lịch sử.Đạt được những tin tức này, đối với Lâm Minh mà nói có giá trị thật lớn.Đáng tiếc Lâm Minh thử tìm kiếm thời gian trong trtis nhớ của Hoang, tinh thần chi hải của hắn chẳng khác gì bị khối đá ngàn cân đè sập.Lâm Minh chịu đau đớn kịch liệt, thu được những trí nhớ này về.Trí nhớ tích trữ trong hồn hải của Hoang thật đáng sợ, những trí nhớ này không đơn giản là chuyện nó trải qua trong vài tỷ năm, còn có trí nhớ của những cường giả mà nó cắn nuốt, những trí nhớ và kinh nghiệm này đều bị Hoang tồn trữ lại, bị phong ấn trong linh hồn của nó.Lâm Minh muốn kiểm tra trí nhớ trong Hoang hồn, quả thật chẳng khác gì mò kim đáy biển, quá trình kiểm tra cũng làm hồn hải Lâm MInh khó thừa nhận được.Chuyện này làm cho Lâm Minh cảm nhận được sự khác biệt của Nhân tộc và thâm uyên ác ma.Thâm uyên ác ma như Hoang, bản thể to như tinh cầu, nó có khả năng thừa nhận không phải sinh vật trí tuệ có thể so sánh, kỹ năng thôn phệ là thiên phú của Hoang, từ điểm này trí tuệ tính mạng đã không bằng được.Mà trí tuệ tính mạng có thiên phú lĩnh ngộ pháp tắc, thâm uyên ác ma cũng không bằng được.Chậm rãi Lâm Minh tạm thời buông bỏ bảo khố trí nhớ này, khi cảnh giới của hắn tăng lên, hắn sẽ chậm rãi cắn nuốt trí nhớ trong Hoang hồn, vì chính mình sử dụng.Mà thời điểm này Lâm Minh bất tri bất giác đã tiến vào của vào vũ trụ man hoang.Sớm lúc trước, Lâm Minh cũng đã tăm dò cửa vào này rồi, đây là cửa vào Tạo Hóa Thánh Hoàng cho phân thân Hoang đi mở ra.Cửa vào này đã tồn tại mấy trăm năm, nói đúng hơn, Thánh tộc vào mấy trăm năm trước đã tiến vào vũ trụ man hoang của Nhân tộc.Nhưng mà Nhân tộc hiện tại không phải là không có sức chống cự như sáu ngàn năm trước.Một là, thời gian lâu như thế, Nhân tộc đã có cường giả Chân Thần.Hai là, Nhân tộc có thần minh pháp chỉ có thể đánh xuyên qua thán tức thần tường, lợi dụng thần minh pháp chỉ này có thể đánh kéo dài với Thánh tộc.Thánh tộc lợi dụng Hoang mở thán tức thần tường cũng cần thời gian mấy trăm năm mới mở ra được một cái động lớn, mà thời gian này đủ cho Nhân tộc rút lui thong dong.Thậm chí Nhân tộc còn có thể phái tiên phong đi vũ trụ mới tìm kiếm điểm dừng chân thật tốt, sau đó dùng linh hạm cỡ lớn mang theo các đồ vật đi, mang các tài nguyên và vật dụng chiến lược dời đi.Nhưng mà...Chiến thuật kéo dài cũng không thể sử dụng vô hạn, bởi vì vũ trụ Tam Thập Tam Thiên chỉ có mười bảy trọng thuộc về man hoang, hơn nữa mười bảy trọng này không phải mỗi cái đều thích hợp cho tính mạng trí tuệ ở lại, có chút vũ trụ man hoang cực kỳ đáng sợ, trong đó có lỗ đen vô tận và thời không phong bạo, cho dù là Đại Giới Giới Vương đi vào cũng phải chết, vũ trụ như thế không có khả năng làm đường lui của Nhân tộc.Khấu trừ những vũ trụ không cách nào ở lại, như vậy vũ trụ có thể làm đường lui cho Nhân tộc không nhiều, có khả năng là bảy tám cái mà thoi, hơn nữa trong bảy tám vxu trụ này cũng không phải hoàn toàn năm sát nhau.Nhân tộc muốn lui lại lui, rất nhanh sẽ không còn đường lui.Đến lúc đó Nhân tộc phải đại chiến chính diện với Thánh tộc.Mà kết quả trận chiến này có lẽ không cần suy nghĩ, Nhân tộc thua chắc.Nhưng cho dù thua, Nhân tộc cũng phải chiến thật oanh liệt, Lâm Minh tin tưởng gần bảy ngàn năm này, trong Nhân tộc không có khả năng ăn xong ngồi chờ chết, bọn họ tất bồi dưỡng ra một ít lực lượng chống lại Thánh tộc.nếu không Thần Mộng Thiên Tôn uổng công làm tộc trưởng Nhân tộc rồi.Lâm Minh tin tưởng Thần Mộng Thiên Tôn sẽ không làm mình thất vọng, mà tác dụng của hắn chính là một phục bút, bởi vì thực lực Lâm Minh tăng nhanh hơn nữa cũng không có khả năng một người chiến thắng cả Thánh tộc.Hắn cần lực lượng Nhân tộc phối hợp với hắn.Lúc này Lâm Minh đã bay ra khỏi linh hạm, ý niệm của hắn khẽ động, chiếc linh hạm thu nhỏ lại bay vào nội thế giới của Lâm Minh.Cửa ra vào vũ trụ man hoang có đóng quân, không phải hạm đội linh hạm, mà là một thần điện kim loại cực lớn, những thần điện kim loại này phần lớn là tọa giá của Thiên Tôn đỉnh cấp, nhỏ nhất cũng có đường kính mấy trăm dặm, lớn một chút có thể chiếu sáng so sánh với tinh cầu.Thần điện kim loại này còn có rất nhiều linh hạm, linh thú bay qua bay lại, trong đó có nhiều võ giả tuần tra, vây lối vào không lọt giọt nước đi qua.- Ngươi chuẩn bị đi qua thế nào?Bên cạnh Lâm Minh, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hỏi, hắn biến ảo thành lão giả, sinh động không có điểm nào khác với người bình thường, đây là khí linh Thương Thiên Cổ Ấn do Phong Thần Thiên Ton tự tay chế tạo ra, năng lực này vẫn phải có, cho dù là đa số Thiên Tôn cũng không thể nhìn thấu bản chất nó là gì.- Trà trộn vào đi!Lâm Minh khi nói chuyện, đi nhanh vào cửa vào vũ trụ man hoang.Thời điểm đi tới, thân ảnh Lâm Minh chậm rãi mơ hồ, hắn trốn vào không gian vặn vẹo, mặc dù là Thiên Tôn đỉnh cấp cũng không thể phát hiện ra vị trí của Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh vẫn phải cẩn thận, bởi vì Thánh tộc có ba Chân Thần.Chân Thần chính là nhân vật đỉnh phong trên thế giới, thâm bất khả trắc, vạn nhất bọn họ hiện tại ở gần cửa vào vũ trụ man hoang, bản thân hắn sẽ gặp nguy hiểm.Lâm Minh ngừng thở, lẳng lặng chờ đợi, thẳng tới khi hắn nhìn thấy một linh hạm Thánh tộc bay tới cửa vào, thân ảnh của hắn khẽ động, lựa chọn một chiếc linh hạm trong hạm đội không ngờ nhất, yên lặng tiến vào trong đó.Tầng phòng hộ cuarlinh hạm không thể mang tới bất cứ ngăn cản gì với Lâm Minh, hắn xuyên qua như xuyên qua mặt nước, sau đó hắn đã xuất hiện trong khoang linh hạm.Mà thời điểm này trước mặt Lâm Minh đang có võ giả Thánh tộc thủ vệ, hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Lâm Minh tiến vào, đang định hét lên đầy sợ hãi.-------Chương 2183: Vô đềChương 2183: Vô Đề.Nhưng mà thân ảnh Lâm Minh lóe lên, chỉ nghe "Bồng" một tiếng, tên võ giả Thánh tộc xui xẻo bị Lâm Minh đánh ngất xỉu, Lâm Minh ném hắn vào nội thế giới của mình.Tâm niệm khẽ động, quần áo tên võ giả Thánh tộc không may bay ra ngoài, dung mạo Lâm Minh cải biến, trở nên giống tên võ giả Thánh tộc kia như đúc.Kể từ đó, cho dù là Chân Thần Thánh tộc có dùng cảm giác quét qua đám võ giả Thánh tộc nơi đây, cũng không có khả năng tìm ra Lâm Minh đang dịch dung.Cứ như vậy Lâm Minh theo chiếc linh hạm này thuận lợi tiến vào cửa vào vũ trụ man hoang.Đây là một chiếc linh hạm Thánh tộc bay tới chiến trường, cảm giác Lâm Minh quét qua, liền biết rõ người chỉ huy linh hạm là một tên Đại Giới Giới Vương.Nếu như vậy tính ra, hạm đội linh hạm này hẳn là Thiên Tôn chỉ huy.Thẳng tới khi thông đạo to lớn xuyên qua thán tức thần tường, Lâm Minh mới cảm nhận được sự đáng sợ của thán tức thần tường.Thán tức thần tường này dày chừng mười dặm, bởi vì có Hoang cắt nó ra, năng lượng màu đen hỗn độn phun ra lập lòe, năng lượng lưu dài hẹp mang theo hắc diễm thiêu đốt, tỏa ra khí tức đáng sợ, bất cứ thứ gì tới gầ cũng bị nó chôn vùi.- Đã thông qua thông đạo thán tức thần tường, đi tới Lam Giác tinh hệ, tốc độ cao nhất.Trong linh hạm Lâm Minh có mệnh lệnh ngườ chỉ huy truyền tới.Linh hạm bỗng nhiên gia tốc, hơn nữa nhanh chóng mở trận pháp ra, tiến hành không gian đại na di.Cho dù Lâm Minh vẫn ung dung đứng trong khoang thuyền, nhìn qua cửa sổ bên ngoài, nhìn thấy nhiều linh hạm vượt qua tinh không thật nhanh, nội tâm Lâm Minh cảm khái ngàn vạn.Vũ trụ man hoang, rốt cuộc hắn tới rồi.Nhân tộc là chủng tộc của hắn, mà thời gian gần bảy ngàn năm, rốt cuộc hắn có thể hìn xem Nhân tộc phát triển thành bộ dáng gì.Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp, Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn và hài tử của mình...Từng gương mặt hắn quen biết xuất hiện trong ký ức.Lâm Minh giống như thợ săn đang ẩn nấp, ẩn nấp trong linh hạm này, đang chờ thời khắc ra tay, hắn biết rõ vũ trụ man hoang thật lớn, mà Nhân tộc sống sót chắc chắn đã ẩn nấp bốn phía, muốn tìm ra bọn họ cũng không dễ dàng, mà khi đi theo chiến hạm Thánh tộc, lợi dụng tình báo của chúng, hy vọng tìm được Nhân tộc cũng lớn hơn.

Tại Thần Vực, Hồn giới, thậm chí là vũ trụ của Thánh tộc thường xuyên có thể nhìn thấy các chủ đại lục phiêu phù trong vũ trụ, những đại lục này không giống như tấm ván gỗ, mà là chung quanh là tầng tầng tinh không vô tận, từ trong ra ngoài giống như một quả trứng khổng lồ.Quay chung quanh chủ đại lục chính là các tinh vân, có rất nhiều ngôi sao còn lớn hơn cả Thiên Diễn tinh, như thế có thể thấy được diện tích chủ đại lục.Trong Thần Vực ba ngàn giới, mỗi đại thế giới đều có ít nhất một chủ đại lục như thế, mà những chủ đại lục này tuyệt đối là nơi phồn hoa nhất, ví dụ như viễn cổ đế đô, chính là chủ đại lục của Chân Vũ Đại Thế Giới.Nhưng mà vũ trụ man hoang có rất ít chủ đại lục, thay thế chủ đại lục chính là tinh hệ.Những tinh hệ này cực lớn, mở rộng ra như cánh tay đang duỗi dài, kéo dài tới hàng tỷ tỷ dặm...Trong tinh hệ này có hàng trăm tỷ ngàn tỷ ngôi sao, trình độ rộng lớn của nó thật khó hình dung.Dựa theo tư liệu Thánh tộc sưu tầm, những tinh hệ trong vũ trụ man hoang này, kỳ thật chúng từng là chủ đại lục, nhưng bị lực lượng đáng sợ đánh tan nát ra, triệt để nổ tung, những mảnh vỡ chủ đại lục phân tán ra không gian vũ trụ rộng lớn, nhưng dưới tác dụng của lực hút, chúng xoay tròn quanh nhau, trở thành tinh hệ hiện tại.Còn lần này, võ giả Thánh tộc muốn đi Lam Giác tinh hệ, đây chỉ là một trong số đó.Trong nội thế giới của mình, Lâm Minh thông qua phương thức thôi miên, hắn chế ngự tên võ giả Thánh tộc không may kia, cũng từ đó biết được các tư liệu khiến hắn rung động.Nếu như tư liệu của Thánh tộc là thật, như vậy chủ đại lục của vũ trụ man hoang bị ai đánh nát?Chủ đại lục khổng lồ như thế, còn lớn hơn cả Thiên Diễn tinh cả ngàn tỷ lần, nhưng lại bị đánh nát...Chuyện này đã vượt qua nhận thức của Lâm Minh, đừng nói Chân Thần tuyệt đỉnh, cho dù là chủ nhân Tu La Lộ có được năng lực như vậy sao?Lâm Minh không cách nào xác định chủ nhân Tu La Lộ có làm được hay không, nhưng trực giác của Lâm Minh cảm thấy, chủ đại lục nghiền nát có liên quan tới hạo kiếp mười tỷ năm trước.Năm đó trí tuệ tính mạng trải rộng cả Tam Thập Tam Thiên, võ đạo văn minh vô cùng sáng lạn, nhưng mà sau trận chiến ấy, vũ trụ trí tuệ tính mạng ở lại chỉ còn mười sáu trọng.Một nửa vũ trụ khác biến thành man hoang, mà nhân khẩu khổng lồ bị diệt sạch, phải chẳng có liên qua tới chủ đại lục nghiền nát khong?Nếu thật là như thế, Nhân tộc và Thánh tộc adidj chiến có đáng kể gì so với hạo kiếp đó đây?Dù sao Thánh tộc cũng không cách nào diệt sạch một chủng tộc được.- Đại kiếp nạn mười tỷ năm trước ah....Lâm Minh thì thào tự nói, Nhân tộc, Hồn tộc, Thánh tộc sau này mới phát triển, mười tỷ năm trước có ai là đối thủ của Thần tộc không ai bì nổi đây?

Chẳng lẽ thâm uyên ác ma sao?Rốt cuộc thâm uyên ác ma ở vực sâu hắc ám là thế giới thế nào?

Có bí mật gì?Lâm Minh không rõ những chuyện này, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn không biết, có lẽ chỉ cso hai lão đầu trong thí luyện cuối cùng là biết, nhưng mà hỏi thăm bọn họ, bọn họ trả lời khi hắn nắm giữ được vận mệnh bản thân, từ quân cờ biến thành người đánh cờ, như vậy những bí mật này sẽ rõ ràng thôi, nếu không những bí mật này sẽ biến thành tai họa.Thời điểm này Lâm Hoang đi theo đại bộ đội của Thánh tộc rời xa lối ra vào vũ trụ man hoang, đi tới Lam Giác tinh hệ.Dựa theo tình báo, một chi thế lực của Nhân tộc đang ở trong Lam Giác tinh hệ.Không thể không nói, lúc trước chủ đại lục vũ trụ man hoang bị đánh nát, không gian phong bạo nổ tung kéo dài hàng tỷ tỷ dặm, thậm chí sinh ra lực trương gấp khúc, lỗ đen, trùng động...

Các hoàn cảnh không gian phức tạp, ẩn thân trong các nơi đó thật dễ dàng.Cảm giác của võ giả rất khó thẩm thấu vào những không gian này, cho dù là cường giả Chân Thần muốn tìm khắp tinh hệ cũng cần hao phí nhiều tinh lực.Mà vũ trụ man hoang có quá nhiều tinh hệ, Chân Thần Thánh tộc không thể tìm mỗi góc được, cho nên Nhân tộc có cơ hội thở dốc.Thời gian trôi qua mấy ngày, Lâm Minh đã từ trong miệng tên võ giả Thánh tộc kia biết nhiều tình báo hơn, nhưng mà những tình báo này làm Lâm Minh không hài lòng, hắn cần nhiều tình báo kỹ càng hơn nữa, nhất là xác định vị trí của Tiểu Ma Tiên, Thần Mộng.Về vị trí chuẩn xác, Lâm Minh không ôm chút hy vọng nào, nếu như Tiểu Ma Tiên và Thần Mông thật bị Thánh tộc tìm được, chỉ sợ Tạo Hóa Thánh Hoàng đã ra tay rồi....Một ngày sau, sau một lần không gian đại na di, tại tàu chỉ huy chi hạm đội này, trong một gian mật thấ có một lão giả gầy yếu ngồi trong đó, ánh mắt của hắn đỏ như máu.-------Chương 2184: Khống chế huyết nhục Hoang (1)Chương 2184: Khống chế huyết nhục Hoang. (1)Gian phòng này xem như xa hoa, nhưng lại giống như hiệu thuốc của luyện dược sư, bên trong đặt nhiều lò đan và bàn thuốc, trên bàn còn có chai chai lọ lọ, còn có dược liệu đã xử lý tốt.Một nồi thuốc trong phòng còn đang bốc hơi, bọt khí màu xanh lá nổi lên, dường như bị đung nóng quá mà tràn ra ngoài.Đối với chuyện này, lão giả không quan tâm, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào đống huyết nhục trước mặt, dung mạo của hắn rất già nua, dáng người gầy còm như khỉ, hắn mặc trường bào màu xanh lá cây rộng thùng thình, trường bào bốn phía chạm đất, lưng của hắn còng xuống.- Huyết nhục Hoang thật thần kỳ!Lão giả nói ra, ánh mắt mờ nhạt của hắn nhìn chằm chằm vào huyết nhục, sau đó mở cái hộp ngọc ra, từ trong hộp ngọc lấy ra một cục thịt đỏ như máu chừng nắm tay.Cục thịt này bảo tồn bằng phương pháp đặc thù, bảo trì nó còn mới, thời điểm lấy ra nó vẫn còn đập, không ngừng có máu chảy rangoaif.Đây là quả tim người.Lão giả tự mình cầm nó, trực tiếp bóp nát trái tim Nhân tộc Giới Vương và ném vào trong huyết nhục Hoang, chỉ trong nháy mắt huyết nhục Hoang nhúc nhích, nhanh chóng thôn phệ trái tim này.- Loãng tuếch!Huyết nhục Hoang nhúc nhích một chút, sau đó lại cắn nuốt sạch trái tim này, hóa thành bộ phận của nó.Lão giả gầy còm này tĩnh tâm cảm giác một chút, ánh mắt mờ nhạt xuất hiện một tia thần thái, ánh mắt bắn ra một tia khác thường.- Thôn phệ một trái tim Nhân tộc Giới Vương, hoàn toàn chuyển hóa thành chất dinh dưỡng của mình, nếu như ta dung hợp với huyết nhục Hoang, trải qua không ngừng thôn phệ, ta vốn thọ nguyên không còn nhiều lại sống thêm mấy ngàn vạn năm, thậm chí tương lai có thể đột phá trung vị Thiên Tôn.- Có thể bởi vì minfht hôn phệ huyết nhục này mà biến thành quái vật, nhưng mà không sao, mấu chốt là sau khi ta thôn phệ huyết nhục Hoang, chỉ sợ sẽ trở thành nô bộc trung thành nhất của Tạo Hóa Thánh Hoàng, sẽ bị khống chế hoàn toàn, cái giá lớn như thế quá nặng a...

Tạo Hóa Thánh Hoàng cho ta huyết nhục Hoang, chắc chắn không phải cho không, bên trong có giấu cái gì đó.Nội tâm lão giả này hiện ra đủ loại ý niệm, nhưng mà sống thêm mấy ngàn vạn năm thật sự quá hấp dẫn, hắn thật sự không cách nào buông được, hắn do dự một chút, nhìn ra ngoài hô:- Người đâu!Sau một lát cửa bị đẩy ra, một thanh niên vâng lời đi vào mật thất.- Đi tới trại tù binh nhân loại chọn ra sáu nam nữ cho ta, phải dưới mười tám tuổi, thiên phú tốt.Lão giả gầy còm còn muốn nghiệm chứng một chút, huyết nhục Hoang nếu thôn phệ người sống, như vậy sẽ thôn phệ tính mạng tinh hoa cung cấp cho hắn, trì hoãn hắn già yếu.Mà thời điểm này hắn cảm thấy không đúng/- Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, vì sao còn chưa đi?Đột nhiên lão giả ngẩng đầu, sắc mặt sắc bén như chim ưng nhìn qua thanh niên này, ngay vào lúc hắn ngẩng đầu, thanh niên này đã động.Tốc độ của hắn như quỷ mị, trong tay cầm trường thương màu đen, giống như độc xà đâm vào cổ họng lão giả gầy còm này.Thương này quá nhanh, ánh mắt lão giả gầy còm không nhìn thấy kịp.Nhưng mà hắn dù sao cũng là cường giả Thiên Tôn, trong lúc sống chế trước mắt, mật thất bị trận pháp gia trì hóa thành nước thép, đồ vật trong phòng trừ lò đan và huyết nhục Hoang ra, toàn bộ hóa thành tro bụi.Đây là bởi vì hỏa diễm ngưng tụ rất cao, nếu không linh hạm náy sẽ nổ tung.

Nhưng mà hỏa diễm này ngưng tụ thành đầu hỏa long, đang muốn vươn nanh múa vuốt bổ tới, nhưng mà thời điểm trường thương quét qua, hỏa long bị xuyên từ đầu tới đuôi.Bồng!Hắc viêm nổ tung, hộ thể cương nguyên của lão giả này cũng tan vỡ giống như thủy tinh, sau đó hắn không tin vào mắt của mình, trường thương đã đâm xuyên qua trái tim của hắn.Trường thương uốn éo, thân thể lão giả gầy còm bị chấn động, kinh mạch toàn thân bị lực lượng bá đạo không gì sánh nổi chấn vỡ.- Ngươi...Lão giả gầy còm miệng phun máu tươi, nhưng mà thanh niên không nói một lời, từng đạo phù văn Tu La Thiên Đạo triệt để giam cầm năng lượng trong người của hắn.Thanh niên này chính là Lâm Minh.Hắn lạnh lùng nhìn qua lão giả gầy còm này.Kinh mạch bị phế, trái tim bị xuyên thủng, hơn nữa bị năng lượng giam cầm, lão giả hóa thành thịt nhão, nhưng mà Thánh tộc Thiên Tôn rèn luyện thân thể tới tận cùng, cho dù là lão giả gần đất xa trời thì vẫn có thể bảo trì sinh mệnh lực trong ngắn ngủi.Lâm Minh không có giết hắn, giữ hắn lại còn có tác dụng.Lão giả gầy còm này hoàn toàn nói không ra lời, hắn trừng đôi mắt như cá chết ra, con mắt nổi bật, đầy tơ máu, oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh.Nhưng đồng thời, nội tâm của hắn cũng khiếp sợ không hiểu, thanh niên này rốt cuộc là người nào, vậy mà có lực lượng đáng sợ như vậy!

Chẳng lẽ hắn là Nhân tộc Đế Thích Già?Hàng phục lão giả gầy còm xong, mấy ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên Lâm Minh ra tay với Thiên Tôn Thánh tộc, trong bất tri bất giác, lực lượng của Lâm Minh mạnh như thế rồi.Thiên Tôn tầm thường không có lực chống cự trong tay của hắn.Mà thời điểm này, Lâm Minh căn bản không quan tâm tới lão giả gầy còm, hắn chú ý chính là huyết nhục Hoang trên phế tích.Nhìn thấy huyết nhục này, Lâm Minh nhíu mày.Tạo Hóa Thánh Hoàng đã đưa huyết nhục Hoang cho Thiên Tôn sử dụng rồi sao?

Như vậy huyết nhục Hoang phụ thể Giới Vương, Thánh Chủ là bao nhiêu?Thông qua huyết nhục Hoang, càng ngày càng nhiều cường giả trở thành nô bộc trung thực của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nghĩ tới đây, Lâm Minh nhìn qua đống huyết nhục Hoang, đột nhiên phúc chí tâm linh, ý thức được cái gì đó.Ý niệm của hắn chìm vào trong hồn hải, liên lạc với Hoang hồn, vẫy tay, đống huyết nhục Hoang này chậm rãi nhúc nhích, bò qua phía Lâm Minh.Đây không phải là Lâm Minh cách không nhiếp vật, mà là huyết nhục Hoang chủ động bò tới gần Lâm Minh.Huyết nhục Hoang đã bay tới trước mặt Lâm Minh, phiêu phù trong lòng bàn tay của hắn, hắn cảm giác huyết nhục Hoang rất bất thường, đây là cùng loại với tinh hoa ác ma áp súc thành ác ma xá lợi, đại khái Tạo Hóa THánh Hoàng chuyên môn chuẩn bị cho Thiên Tôn, tuy chỉ lớn như đầu người, nhưng mà tổng năng lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ khủng bố.Lâm Minh có thể cảm nhận rõ ràng, Hoang hồn bị phong ấn trong hồn hải, thông qua tinh thần lực của hắn có thể liên lạc với huyết nhục Hoang này.Thời điểm này, Lâm Minh có cảm giác, chỉ cần hắn ra lệnh cho huyết nhục Hoang, nó sẽ tuân theo ý chí của hắn.Thậm chí nó tự hủy cũng không có vấn đề gì.Nhưng mà Lâm Minh không có dễ dàng nếm thử, bởi vì hắn cảm nhận được trong huyết nhục Hoang còn có ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Huyết nhục Hoang có năng lực cực kỳ đáng sợ, thôn phệ.

Nó có thể hấp thu bất cứ vật gì bổ sung cho bản thân.Một khi huyết nhục Hoang dung hợp với thân thể võ giả, như vậy võ giả bị dung hợp cũng có được năng lực này, có thể hấp thu lực lượng người khác cường đại bản thân.Trừ chuyện đó ra, dung hợp với huyết nhục Hoang còn có thể biến thân.-------Chương 2185: Khống chế huyết nhục Hoang (2)Chương 2185: Khống chế huyết nhục Hoang. (2)Loại biến thân này, Lâm Minh nhìn thấy trong thí luyện cuối cùng rồi, vốn võ giả Thánh Chủ thông qua kích hoạt huyết nhục Hoang, hoàn thàn biến thân, không ngờ trong thời gian ngắn lực lượng tăng lên gấp mấy lần, nghiền áp võ giả cùng giai.Trong thế giới võ giả, có rất nhiều người sẽ vì trở nên mạnh mẽ mà bỏ ra cái giá cao, vì tuổi thọ dài hơn mà làm ra bất cứ chuyện gì.Ví dụ như lão giả gầy còm mà Lâm Minh vừa giết, cũng không cách nào cự tuyệt hấp dẫn sống thêm mấy ngàn vạn năm.Tạo Hóa Thánh Hoàng nắm bắt được điểm này, như vậy hắn sớm muộn gì cũng thông qua Hoang trở thành chúa tể vũ trụ.Mà có thời mới biết, Tạo Hóa Thánh Hoàng sau khi khống chế tất cả, hắn còn có được chỗ tốt gì, dù sao huyết nhục Hoang là hắn hoàn toàn khống chế, hắn có thể thông qua huyết nhục Hoang rút đi tinh mạng tinh hoa của võ giả cung cấp cho hắn hay không, làm thế hắn đột phá giới hạn cuối cùng của Chân Thần, trở thành tồn tại như chủ nhân Tu La Lộ.Nghĩ tới đây sắc mặt Lâm Minh âm trầm, tuy hắn chưa hẳn phỏng đoán chính xác, nhưng hắn vô cùng hiểu dã tâm đáng sợ của Tạo Hóa Thánh Hoàng, dã tâm này xâm lấn Nhân tộc chỉ là bước đầu tiên.Lần đại kiếp nạn này, Thánh Hoàng, Hồn Đế hai lão quái vật lánh đời này đã lộ nanh vuốt, bắt đầu áp dụng kế hoạch của bọn họ từ mấy tỷ năm trước.Bọn họ chính là người đánh cờ.Mà bây giờ Lâm Minh đã thấy rõ quân cờ của Tạo Hóa Thánh Hoàng, bết bát nhất là, hắn còn chưa nhìn thấy con cờ của Hồn Đế.Mỗi người thậm chí khống chế bàn cờ thiên địa, trong đó tự nhiên có cả Lâm Minh.Sau khi hắn nghe Mặc và Triệt nói chuyện xong, hắn muốn trở thành người đánh cờ, không muốn làm con cờ.Thời điểm này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân đồn dập.Một đám Thánh Chủ hộ vệ xông lại, vừa rồi Lâm Minh và lão giả gầy còm đại chiến động tĩnh quá lớn, cả mật thất bị thiêu hủy.- Ngươi...

Giết...

Ta, hủy linh ham này, ngươi...

Sẽ bị Thánh tộc đuổi giết, nghiền xương ngươi thành tro...Lão giả gầy còm chỉ còn lại một hơi thở hổn hển, hắn đã không mở miệng được, nhưng vẫn có thể truyền âm cho Lâm Minh.Lâm Minh đạm mạc nhìn hắn một cái, thời điểm này ngoài cửa có tiếng la...- Minh Cổ đại nhân, xảy ra chuyện gì?Hơn mười thủ vệ chạy tới cửa phòng, cánh cửa đã bị biến thành nước thép, trận pháp bị phá thành mảnh nhỏ, cho nên bọn họ đi thông suốt.Nhưng mà nhìn thấy tình cảnh trong phòng luyện dược, bọn họ nao nao.- Vội cái gì!Một âm thanh già nua giận dữ vang lên, lão giả gầy còm Minh Cổ đại sư mặc trường bào màu xanh lá đứng trong mật thất, sắc mặt vô cùng âm trầm.Đều cút đi cho lão phu!Chung quanh hắn là đống phế tích, hắn thóa mạ đám Thánh Chủ này, sau đó bảo bọn thủ vệ nhanh chóng rời khỏi đây.- Minh Cổ đại nhân tính tình càng ngày càng cổ quái...Sau khi rời khỏi khu vực này, đám thủ vệ truyền âm với nhau.- Thọ nguyên của hắn không còn nhiều, đương nhiên tính cách cổ quái rồi, rất nhiều lão nhân đều là như thế, hắn có khả năng luyện chế đan dược tăng thọ nguyên kiểu mới, kết quả thất bại.- Im ngay, Minh Cổ đại nhân biết chúng ta nghị luận sau lưng hắn, toàn bộ chúng ta phải chết!Mấy thị vị nói xong, đã biến mất, bọn họ không dám lại xông vào gian mật thất này.Lúc này, Lâm Minh đã sớm bố trí xong trận pháp, phong tỏa mật thất này, bản thân hắn lui vào trong không gian ma phương, trước mặt hắn là Minh Cổ đại sư.Thời điểm này, Lâm Minh biến thành gương mặt giống Minh Cổ như đúc, khí tức cũng như nhau.- Ngươi...

Ngươi...Lão giả gầy còm kinh hãi, hắn giống như nhìn thấy quỷ, mặc dù bản thân hắn cũng không thể phân biệt được người trước mặt là giả mạo hay không, bởi vì người này giống hắn như đúc.Lâm Minh cầm huyết nhục Hoang lên, đi về phía Minh Cổ.Sau đó Minh Cổ trợn mắt há hốc mồm, Lâm Minh nhét huyết nhục Hoang vào trong vị trí trái tim tổn hại của Minh Cổ, huyết nhục Hoang dính vào máu tươi, giống như đĩa ngửi thấy máu, bắt đầu chui vào trong người Minh Cổ.- Ngươi...

Làm cái gì?Sắc mặt Minh Cổ trắng bệch.Nhưng mà huyết nhục Hoang không có thôn phệ Minh Cổ, dường như hắn đã lưu lại vị trí ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng, huyết nhục Hoang chui vào trong người hắn, sau đó hóa thành từng sợi tơ mỏng, chui vào mỗi tấc thân thể Minh Cổ.Huyết nhục Hoang mang theo khí huyết khổng lồ, Minh Cổ cảm thấy sinh mệnh lực của mình khôi phục lại.Lực lượng chậm rãi quay về.Ba ba ba ba...Chung quanh người Minh Cổ, phù văn mà Lâm Minh lưu lại biến mất, trong nháy mắt này Minh Cổ khôi phục tự do.Minh Cổ thoáng sửng sốt, người trẻ tuổi kia buông tha cho hắn?Hắn vẫn nhận định mình không phải đối thủ của hắn, mặc cho hắn vuost ve, cho nên mới buông lỏng phù văn giam cầm?Trong nháy mắt suy nghĩ này sinh ra trong đầu Minh Cổ, ý niệm điên cuồng sinh ra, sau khi biến thân lại giết hắn.Hắn biết rõ thôn phệ huyết nhục Hoang xong, có thể đạt được năng lực biến thân, thứ này hắn chưa bao giờ dùng qua, nhưng mà loại năng lực này sau khi hắn dung hợp huyết nhục Hoang đã biến thành bản năng của hắn.Hắn đang có ý định biến thân thì đột nhiên kêu thảm thiết, toàn thân đau đớn.Hắn nghe tiếng phốc phốc vang vọng, vô số máu tươi bắn ra từ trong huyết nhục Hoang, giống như sợi dây thép xuyên thấu cổ của hắn, đúng là huyết nhục Hoang dung hợp với Minh Cổ.Toàn thân Minh Cổ có huyết vụ tuôn ra, tơ máu đâm đâm vào con mắt nát bấy, chết không thể chết lại.Sau khi huyết nhục hoang dung nhập vào người Minh Cổ, Lâm Minh vẫn có thể khống chế chúng, bởi vì huyết nhục Hoang sau khi dung hợp vào người Minh Cổ, Lâm Minh đã lưu ấn ký tinh thần của mình vào đó.Ấn ký tinh thần này cẩn thận né tránh ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Kể tử đó ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng không thể phát động, ở vào trạng thái ngủ say, ấn ký tinh thần của Lâm Minh sẽ toàn quyền khống chế huyết nhục Hoang.Mà Lâm Minh vừa rồi đã ra lệnh cho huyết nhục Hoang tỏa ra khắp người Minh Cổ, giết hắn.Hắn thành công.Chuyện này giúp Lâm Minh mừng rỡ.Nhưng nếu như ấn tính tinh thần của hắn ở trong huyết nhục Hoang, ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng đồng thời phát động, huyết nhục Hoang sẽ nghe theo ai đây?Lâm Minh không rõ, nhưng mà hắn rất chờ mong thời khắc đó tới.Chỉ tiếc hiện tại hắn vẫn không có kết quả nghiệm chứng, hắn không thể bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phát hiện mình có thể khống chế huyết nhục Hoang.Kế tiếp Lâm Minh đưa tay lên, ma phương hiện ra trong lòng bàn tay, bay thẳng tới hấp thu linh hồn bổn nguyên của lão giả gầy còm này, sau đó xóa ấn ký tinh thần, biến thành trí nhớ thuần túy.Lâm Minh không chút khách khí thu linh hồn vô chủ vào hồn hải, bắt đầu đọc trí nhớ.Trong đầu lão giả gầy còm này có lý giải công pháp, lĩnh ngộ pháp tắc, thuật chế thuốc các loại...

Những trí nhớ này Lâm Minh chướng mắt, bỏ đi toàn bộ, hắn muốn nhìn chính là tình báo của Nhân tộc và Thánh tộc.Phân bố, hiện trạng Nhân tộc, thực lực đối lập, vị trí Chân Thần Thánh tộc...Mà khi nhìn thấy tình báo thứ nhất, Lâm Minh đổ mồ hôi lạnh.-------Chương 2186: Vô đềChương 2186: Vô Đề.Tình báo này là: Hoang càng ngày càng tới gần đỉnh phong năm đó, mà sau khi đả thông thông đạo vũ trụ thứ hai, Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan tu luyện thời gian dài, không cho phép kẻ nào quấy rầy, hắn bắt đầu dùng Hoang thôn phệ một pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên, chính là pháp tắc Nhân tộc am hiểu --- hệ thống tụ nguyên!Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn lợi dụng Hoang chém rụng hệ thống tụ nguyên của Nhân tộc.Tam Thập Tam Thiên Đạo, thích hợp với Nhân tộc chỉ có hai đại đạo, một là hệ thống luyện thể Đạo Cung Cửu Tinh, một là hệ thống tụ nguyên Hóa Thần Cửu Biến...Ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Hoang thôn phệ Đạo Cung Cửu Tinh của Nhân tộc, tương đương chém rụng một cánh tay Nhân tộc, còn lần này Hoang muốn thôn phệ hệ thống tụ nguyên Hóa Thần Cửu Biến.Đây chẳng khác dồn Nhân tộc vào chỗ chết.Nếu như Hoang thôn phệ hệ thống tụ nguyên của Nhân tộc, như vậy có thể khống chế lực lượng võ giả Nhân tộc, Nhân tộc sẽ đánh mất lực lượng.Lâm Minh hồi tưởng lúc đầu mình đột phá Đạo Cung Cửu Tinh, ban đầu ở phần mộ Bạch Khởi, Lâm Minh phá Đạo Cung Cửu Tinh, tao ngộ thiên đạo đạo đồ trở ngại, nhưng mà sau khi đánh nát thiên đạo đạo đồ thì Lâm Minh đột phá Đạo Cung Cửu Tinh.Hơn nữa Đạo Cung Cửu Tinh bây giờ cũng có thể tùy ý sử dụng.Chuyện này có tý nghĩa, Tam Thập Tam Thiên Đạo không có biến mất thật sự, chỉ bởi vì nguyên nhân nào đó mà bị phong ấn thôi.Nếu như Hoang thôn phệ hệ thống tụ nguyên của Nhân tộc, vậy cực kỳ có khả năng xuất hiện nhất là....

Võ giả đã tu thành hệ thống tụ nguyên sẽ có được lực lượng không thể cải biến.Nhưng mà người chưa thành võ giả, ngày sau trong khi tu luyện sẽ khó khăn trùng trùng điệp điệp, lúc đột phá cảnh giới sẽ bị thiên đạo đạo đồ ngăn cản như Lâm Minh.Như thế một ít cao thủ muốn tiến thêm một bước như Đế Thích Già muốn đột phá Chân Thần, hắn muốn đột phá Thiên Tôn cũng càng khó khăn hơn.Loại cảm giác này giống như Hoang cắn nuốt sạch nhân quả liên hệ giữ Nhân tộc và Tam Thập Tam Thiên Đạo, cắn nuốt sạch đại khí vận của Nhân tộc.Kể từ đó Nhân tộc đã bị thiên đạo vứt bỏ.Thời điểm ý thức được điểm này, Lâm Minh chấn động mạnh.Từ xưa tới nay, trong lịch sử không có chủng tộc gì tồn tại lâu dài, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà suy sụp.Ví dụ như thái cổ Thần tộc, Thiên tộc, bọn họ đều có năng lực sinh sản thấp, sau đó biến mất.Rất nhiều cường giả thái cổ Thần tộc cả đời cuối hàng trăm hàng ngàn người vợ, nhưng mà không có một đứa con, cứ như vậy trơ mắt mà nhìn, nhân khẩu thái cổ Thần tộc càng ngày càng ít, cuối cùng là tiêu vong.Như vậy phải chăng có khả năng cũng có thâm uyên ác ma cùng loại như Hoang, thôn phệ hoawchj sửa lại số mệnh của thái cổ Thần tộc, Thiên tộc, làm sao chủng tộc đỉnh phong hơn mười tỷ năm trước biến mất năng lực sinh nở, cuối cùng diệt vong?Lâm Minh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.Thâm uyên ác ma có lẽ e ngại thái cổ Thần tộc, cho nên muốn xóa cả chủng tộc này đi.Mà Nhân tộc hiện tại đi lên con đường xưa của thái cổ Thần tộc, nếu như hệ thống tụ nguyên Hóa Thần Cửu Biến và hệ thống luyện thể Đạo Cung Cửu Tinh bị phá hỏng, Nhân tộc chẳng khác gì gia súc sao?Nếu để cho Tạo Hóa Thánh Hoàng thành công, Nhân tộc sẽ dậm chân tại chỗ, vĩnh viễn không có ngày nổi danh, mà Tạo Hóa Thánh Hoàng có thể một lần vất vả, nhàn nhã cả đời, không cần lo có hậu hoạn gì đó.Lâm Minh càng cảm giác thời gian cấp bách.Nhưng mà đáng ăn mừng duy nhất là, thôn phệ Tam Thập Tam Thiên Đạo phải tiêu hao thời gian thật lâu, trong thời gian này, Tạo Hóa Thánh Hoàng cần bế quan, đây là cơ hội của Lâm Minh.Không có Tạo Hóa Thánh Hoàng tọa trấn, Thánh tộc chẳng khác gì con hổ không răng.Đây chính là ý niệm trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh tiếp tục đọc ký ức của Minh Cổ, nhanh chóng tìm được tin tức có giá trị khác.Đây là tin tức về Hoang.Những năm qua, Hoang thôn phệ rất nhiều tài nguyên, sau đó diễn sinh ra một phân thân khổng lồ, phân thân này hiện tại do Tạo Hóa Thánh Tử khống chế.Cùng lúc đó, Hoang thai nghén ra rất nhiều huyết nhục tinh hoa cùng loại với ác ma xá lợi, phân cho một ít Thánh Chủ, Giới Vương, làm cho bọn chúng có được năng lực biến hình, tổ kiến quân đoàn Hoang.Quân đoàn Hoang tự nhiên nghe lệnh của Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng mà hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng đang bế quan, quân đoàn Hoang do năm thánh tướng Thánh tộc chỉ huy.Năm thánh tướng này lúc trước Lâm Minh tham gia thí luyện cuối cùng lần thứ hai đã nghe qua một lần, lúc ấy gọi là Thánh tộc tứ kiệt.Bọn họ theo thứ tự là Tạo Hóa Thánh Cung Tạo Hóa thánh tử, Phiêu Vũ thần sơn đệ tử Phiêu Vũ Thần Vương Thanh Liên tiên tử, còn có hai đệ tử thân truyền của Thiên Cương Thần Vương là Ngạo Nhật cùng Tà Nguyệt.Nhưng mà Ngạo Nhật và Tà nguyệt kỳ thật thiên phú bình thường, chỉ bằng vào lớn tuổi cho nên sớm bước vào Thiên Tôn, đặt song song với Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử.Hiện tại Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử cũng bước vào Thiên Tôn, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt chẳng có ưu thế gì đáng nói.Nhưng mà bọn họ còn chưa ngồi vững vị trí thứ ba và thứ tư, cho nên hiện tại đang đứng ngồi không yên.Vốn nhân tài xếp hạng thứ năm xuất hiện, đã bắt đầu tiến lên, hắn chính là đế tử Khê Thận danh tiến chính thịnh trong mấy năm gần đây ở Tạo Hóa Thánh Cung.Đế tử Khê Thận này thiên phú không kém Tạo Hóa thánh tử chút nào.Hắn hiện tại tu vị nửa bước Thiên Tôn, nhưng mà sức chiến đấu của hắn đã đánh thẳng vào Thiên Tôn Thánh tộc thế hệ trước.Năm thánh tướng, dùng Tạo Hóa thánh tử và Thanh Liên tiên tử cầm đầu, hiện tại bọn họ gần như là đội ngũ có sức chiến đấu mạnh nhất của Thánh tộc, cũng là đại địch của Nhân tộc, nhiều năm qua, võ giả Nhân tộc chết trong tay đám này không ít.Rất đáng tiếc, cũng rất may mắn là, tin tức về Tiểu Ma Tiên, Tần Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ thì Minh Cổ không biết, chuyện này có ý nghĩa bọn họ còn sống, nhưng mà không biết đang ở đâu.Vì tìm kiếm vị trí chuẩn xác người sống của Nhân tộc, Thánh tộc bắt đầu bồi dưỡng gian tế Nhân tộc.Những gian tế này chủ yếu là tù binh Nhân tộc.Mặc dù một tộc loại vào thời điểm sinh tử tồn vọng, cũng không phải mỗi người có thể hiến tế tính mạng cho chủng tộc, chắc chắn sẽ có người phản bội ký kết khế ước với Thánh tộc, sau đó biến thành gian tế.Trừ chuyện đó ra, còn có một ít Nhân tộc bị Thánh tộc cưỡng ép khống chế, hoặc dùng ảo thuật mê hoặc, gieo nô ấn, những người này được thả tới vũ trụ man hoang, lợi dụng bọn họ định vị Nhân tộc.Dùng phương pháp này, Thánh tộc đã tiêu diệt vài cứ điểm Nhân tộc.Từng tin tức hiện ra trong đầu Lâm Minh.Hắn đã nắm cực kỳ kỹ càng tình hình chiến đấu của Thánh tộc và Nhân tộc, mà thời điểm này đã tới Lam Giác tinh hệ.Lâm Minh nhìn xuyên qua cửa sổ bên ngoài mạn tàu, nhìn thấy tinh hệ màu xanh da trời cực lớn, từng ngôi sao ẩn nấp trong tinh vân lóe sáng, đã tồn tại chừng mười tỷ năm, trăm tỷ năm qua.-------Chương 2187: Tiểu Ma Tiên sáu ngàn năm quaChương 2187: Tiểu Ma Tiên sáu ngàn năm qua.Lam Giác tinh hệ nhìn thì xinh đẹp, nhưng mà bên trong cất dấu không biết bao nhiêu không gian hỗn loạn, lỗ đen, trùng động, tại đây thật sự là mộ tràng của chủ đại lục, mà Lâm Minh cũng định chôn một ít hài cốt trong mộ tràng này.Hắn đã định ra kế hoạch tác chiến với Thánh tộc rồi.Kế hoạch này hơi điên cuồng, tất sẽ sinh ra phong ba cực lớn, hắn muốn trước khi Thánh tộc kịp trở tay, đánh ra một kích đắc thủ.Trong vũ trụ man hoang, ở một tinh hệ cực lớn, tên là Tiềm Long tinh hệ.Tiềm Long tinh hệ cực kỳ phức tạp, bên trong nó có vô tận từ trường uốn khúc, thời không phong bạo, không gian đứt gãy, còn có lỗ đen nhìn không thấy, nhưng mà Thiên Tôn rơi vào sẽ tan thành mây khói.Đây là tinh hệ lớn, ẩn nấp hai chi thế lực Nhân tộc.Mấy trăm năm trước, Thánh tộc một lần mở ra cánh cửa vũ trụ man hoang, nhờ tinh hệ yểm hộ, Nhân tộc có thể quần nhau với Thánh tộc, nhưng mà Nhân tộc chậm rãi bị Thánh tộc đánh bại, tìm được.Bởi vì thế lực Nhân tộc quá lớn, động cái là mấy trăm tỷ người, thậm chí là ngàn tỷ người, chiếm cứ hơn mười ngôi sao trong tinh vực.Vốn Nhân tộc năm đó chạy tới vũ trụ man hoang rất nhiều, mà Nhân tộc thi hành chính sách cổ vũ sinh dục nhân khẩu, sáu ngàn năm trăm năm qua, nhân khẩu đã sinh sôi mấy trăm đời, nhân khẩu ở vũ trụ man hoang đã tăng lên thật nhanh.Nhân khẩu to lớn như thế, trong đó liên quan tới hằng hà võ giả cấp thấp trong thiên cung, linh hạm, tông môn đang du kích chiến, muốn tìm được bọn họ dễ vậy sao?Mặc dù tinh nhuệ Nhân tộc chạy tới vũ trụ man hoang, nhưng trải qua sáu ngàn năm sinh sôi nảy nở, vẫn luôn có một nhóm hậu duệ thiên phú không cao, tuy bọn họ cũng tu luyện tới Toàn Đan, tới Mệnh Vẫn, nhưng mà cho dù thế nào, trong hai tộc đại chiến còn không thể làm pháo hôi, ở trong vũ trụ man hoang nguy cơ tứ phía này, bọn họ chẳng khác gì là phàm nhân.Người như thế kỳ thật chiếm đa số ở vũ trụ man hoang.Như thế, một khi cao thủ Nhân tộc rút khỏi tinh cầu, tinh cầu bị Thánh tộc phát hiện, đó sẽ là một hồi cướp đoạt dã man và giết chóc dữ dội.Sau khi giết chóc những người này, số còn lại sẽ là nô lệ bị Thánh tộc nuôi nhốt, trở thành pháo hôi khai phá vũ trụ man hoang cho Thánh tộc.Vu trụ man hoang đã bị mở ra, Thánh tộc có ý định chiếm luôn vũ trụ này, làm thành lãnh thổ Thánh tộc.Như vậy chỉ cần trôi qua trăm triệu năm, vũ trụ man hoang sẽ trở thành vũ trụ thứ chín của Thánh tộc, thậm chí đoạt lấy thần minh pháp chỉ trong tay Thần Mộng, Thánh tộc có thể dễ dàng mở ra lối đi vũ trụ mới, sau đó rải hạt giống Thánh tộc khắp Tam Thập Tam Thiên, tới lúc đó Thánh tộc không hề nghi ngờ là sẽ trở thành chủng tộc mạnh nhất vũ trụ....Trong tiểu hành tinh của Tiềm Long tinh hệ, trong một tòa tiên cung bạch ngọc lơ lững, nữ tử mặc chiến giáp đen đang xuyên thấu cửa sổ tiên cung, nhìn tinh cầu xanh thẩm sâu trong tinh không.Nàng cảm thán, vươn người đứng lên, mái tóc xanh như thác nước rơi trên chiến giáp lạnh như băng.Bóng dáng của nàng tiều tụy, thân ảnh mơ hồ, dáng người yếu đuối.Nàng chính là thê tử Lâm Minh --- Tiểu Ma Tiên.Mà nàng nhìn qua cửa sổ, nhìn vào tinh cầu xanh thẫm kia, chính là Tư Minh Tinh, tinh cầu này có con dân của nàng đang ở lại,.Chín trăm năm trước, Tiểu Ma Tiên đột phá Thiên Tôn, trở thành đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ, trừ Băng Mộng thì nàng là người đầu tiên đặt chân lên Thiên Tôn.Trở thành Thiên Tôn, ý nghĩa Tiểu Ma Tiên không bao giờ phải đi theo sau lưng trưởng bối, được bảo hộ như người trẻ tuổi.

Nàng phải đi ra ngoài, đam đương một phía.Trong vũ trụ man hoang này, một căn cứ Nhân tộc có khả năng bị hung thú cấp Thiên Tôn tàn sát, nếu không có Thiên Tôn tọa trấn, như vậy hậu quả không tưởng tượng nổi.Tiểu Ma Tiên đột phá Thiên Tôn, cảnh giới ngày càng cao, tiếp nhận Nhân tộc ở lại, nàng cũng phải đi theo bảo vệ con dân.Bởi vì Tiểu Ma Tiên trở thành Thiên Tôn thời gian ngắn ngủi, lãnh địa của nàng chỉ có một tinh cầu, chính là Tư Minh Tinh.Tinh cầu này là Tiểu Ma Tiên lấy teneminhf.Tư Minh Tinh đều là Nhân tộc, đều là người các căn cứ khác tự nguyện đi theo nàng tới tinh cầu này, là các cư dân khai hoang đầu tiên.Bọn họ gieo hạt giống Nhân tộc, thông qua lao động tay chân vất vả, kiến thiết xây dựng, chậm rãi làm Tư Minh Tinh phồn vinh.Tiểu Ma Tiên biết rõ, bọn họ đi theo mình là tín nhiệm nàng, như thế nàng phải phụ trách con dân của mình.Nàng muốn dùng hai tay bảo vệ bọn họ, giúp bọn họ an cự lạc nghiệp, lấy vợ sinh con, nhiều đời sinh sôi nảy nở.Thẳng tới khi chậm rãi mở rộng ra các tinh vực chung quanh, phiến thổ địa ở lại càng lớn, Nhân tộc mọc lên như nấm ở vũ trụ man hoang này.Nhưng mà...

Khoảng chừng hai trăm năm sau khi kiến thiết Tư Minh Tinh, Thánh tộc đã tới.Trọng trách nặng nề thoáng cái áp lên bờ vai nhỏ bé yếu ớt của Tiểu Ma Tiên.Nàng làm lãnh chúa tinh cầu này, nàng phải bảo vệ con dân trong chiến loạn, bọn họ tín nhiệm nàng mà tới đây, làm sao có chuyện Tiểu Ma Tiên vứt bỏ con dân mặc kệ, một mình chạy trốn khỏi chết?Nhân tộc vũ trụ man hoang chiến đấu với Thánh tộc, đánh mấy trăm năm bởi vì vũ trụ man hoang quá rộng lớn, không gian phức tạp, hơn nữa Nhân tộc còn có thể lợi dụng thần minh pháp chỉ rút lui tới vũ trụ man hoang khác, chiến tuyến quá dài, truy tìm khó khăn hơn, cho nên bước chân của Thánh tộc quá chậm.Nhưng mà chậm lại, bọn họ vẫn dùng mấy trăm năm tìm ra nơi này.Tiềm Long tinh hệ gặp phải một hồi đại chiến.Tiểu Ma Tiên gánh vách tính mạng mấy chục tỷ người, chống lại đội quân Thánh tộc.Lúc này Tiểu Ma Tiên có ưu thế duy nhất chính là vị trí Tư Minh Tinh rất ẩn nấp, lại có không gian loạn lưu và trận pháp yểm hộ, quân đoàn Thánh tộc khó có thể tìm được nơi đây.Nhưng mà vị trí ẩn nấp cũng không chịu nổi Thánh tộc dùng thời gian mài, vào mười năm trước, một chi quân đoàn Thánh tộc đã chạy tới gần tinh vực Tư Minh Tinh.Tiểu Ma Tiên quyết định thật nhanh, dẫn đầu đệ tử Ma Tiên Cung dẫn quân đoàn Thánh tộc cách xa nơi này ngàn vạn dặm, làm ra một ít sơ hở cố ý để Thánh tộc phát hiện, sau đó bắt đầu chạy trốn.Cứ như thế, Tiểu Ma TIên đã dẫn quân đoàn Thánh tộc rời đi.Quân đoàn Thánh tộc đuổi giết Tiểu Ma Tiên không phải đèn cạn dầu, trong quân đoàn có hai trung vị Thiên Tôn tọa trấn, bọn họ tinh thông phương pháp truy tung, vì vậy mang đại quân Thánh tộc xuyên qua hàng trăm tỷ dặm, xuyên qua hư không rời khỏi Tiềm Long tinh hệ, đi tới tinh hệ khác, sau đó quay đầu lại đại chiến với quân đoàn Thánh tộc.Một trận chiến này cực kỳ thảm thiết, hai đại Thiên Tôn Thánh tộc đều chết đi, hạm đội Thánh tộc gần như bị diệt, mà Ma Tien Cung cũng trả cái giá thảm trọng.Người Ma Tiên Cung chết trận đều không thể nhìn thấy Tư Minh Tinh năm đó, cũng là tùy tùng trung thành của Tiểu Ma Tiên.Nhưng mà bọn họ chết trận sa trường, chôn xương trong tinh không...-------Chương 2188: Giác ngộ đứng đầu (1)Chương 2188: Giác ngộ đứng đầu. (1)Đối với chuyện này, Tiểu Ma Tiên vô cùng khổ sở, không trải qua chiến tranh, viễn vĩnh khó có thể nhận thức cảnh trơ mắt nhìn người thân quen của mình chết đi.Nhưng mà Tiểu Ma Tiên mặc dù vô cùng thương tâm, nhưng nhanh chóng đi tiếp, những tùy trùng chết trận càng hy vọng nhìn thấy nàng kiên cường, nàng muốn chở đầy nguyện vọng của những người chết trận, dẫn theo Tư Minh Tinh chiến đấu kiên cường.Phước bất trùng lai, họa vô đơn chí, quân đoàn Thánh tộc này bị Tiểu Ma Tiên diệt sát, càng có địch nhân mạnh hơn nữa đi tới, người này chính là Tạo Hóa thánh tử, cũng mang theo quân đoàn Hoang.Vốn khi chiến đấu với hai tên trung vị Thiên Tôn, Tiểu Ma Tiên đã che dấu dung mạp, hơn nữa nàng còn giết hai người diệt khẩu, cuối cùng xử lý chiến trường sạch sẽ, Tiểu Ma Tiên cho rằng thân phận của mình không bị tiết lộ, nhưng mà Tạo Hóa thánh tử tới, có ý nghĩa hành tung của nàng đã bị Tạo Hóa thánh tử biết được.Có chút chuyện rất khó giải thích, Tiểu Ma Tiên không rõ vì sao Tạo Hóa thánh tử biết được nàng ở nơi này, có thể là từ trực giác, hoặc có lẽ là từ dấu vết lưu lại, hoặc cũng có thể là trùng hợp.Tóm lại, Tiểu Ma Tiên phải đối mặt là Tạo Hóa thánh tử đứng đầu năm thánh tướng và quân đoàn Hoang đáng sợ.Tiểu Ma Tiên cũng không sợ Tạo Hóa thánh tử, nhưng mà hiện tại Tạo Hóa thánh tử đang khống chế Hoang phân thân.Bản tôn Hoang là Chân Thần tuyệt đỉnh, mà Hoang phân thân không bằng bản tôn, chỉ tiếp cận trung vị Chân Thần.Tạo Hóa thánh tử khống chế thì uy lực hạn chế, Hoang phân thân chiến lực giảm bớt, có lẽ chỉ bằng Chân Thần yếu nhất.Nhưng mà Chân Thần dù sao cũng là Chân Thần, tuyệt đối vô địch trong Thiên Tôn.Trừ chuyện đó ra, Tạo Hóa thánh tử dẫn đầu quân đoàn hoang và tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Thánh tộc.Những tướng lãnh trong quân đoàn hoang đều là Giới Vương và Đại Giới Giới Vương dung hợp huyết nhục Hoang.Thực tế đấm Đại Giới Giới Vương sau khi biến thân đã có thực lực chiến đấu với Thiên Tôn yếu nhất.So sánh với quân đoàn Hoang, Tiểu Ma Tiên và đệ tử Ma Tiên Cung căn bản không cùng cấp bậc, cả hai khi gặp nhau, kết quả chiến đấu là trứng chọi đá, căn bản không có phần thắng.Mà hết lần này tới lần khác, Tiểu Ma Tiên không cách nào nhận được trợ giúp từ tổng bộ Nhân tộc.Tất cả Thiên Tôn của Nhân tộc cũng không phải đối thủ của Tạo Hóa thánh tử, ngay cả Đế Thích Già cũng không thể đối phó Hoang phân thân.Duy chỉ có Thần Mộng là có thể, nhưng mà Thần Mộng đang đối mặt với hai Chân Thần Thánh tộc là Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương kiềm chế, nàng một địch hai quá khó ứng phó.Tiểu Ma Tiên chỉ có thể dựa vào chính mình.nàng biết rõ mình và Tạo Hóa thánh tử có mối hận cũ, hơn sáu ngàn năm trước trong thọ yến Yêu Đế, đó là cây gai trong lòng Tạo Hóa thánh tử, một khi có cơ hội gỡ cây gai này ra, Tạo Hóa thánh tử làm sao buông tha cho được?Tiểu Ma Tiên nhìn xuyên qua cửa sổ mạn tàu, nhìn thấy gương mặt tươi cười tà ác và dữ tợn của Tạo Hóa thánh tử.Tiểu Ma Tiên cắn môi, vô ý thức sờ ngực của mình.Trong quần áo của nàng có một vòng cổ đã mất đi hào quang sáng bóng, là lễ vật Lâm Minh tặng cho nàng, Thiên Lý Liên Tâm.Hơn sáu ngàn năm qua, Tiểu Ma Tiên không biết bao nhiêu lần vuốt ve Thiên Lý Liên Tâm, nếm thử câu thông kêu gọi Lâm Minh.Nhưng mà bây giờ phong ấn thần văn phù bên trong nó đã bị rạn nứt quá nhiều, Lâm Minh không có tin tức gì.Khẽ vuốt vòng cổ mất đi hào quang sáng bóng, nếu như bắt đầu dùng lần nữa, đại khái trong nháy mắt ngắn ngủi sẽ làm cho thần văn phù bên trong vỡ ra, mà thần văn phù này trừ Lâm Minh ra, trong Tam Thập Tam Thiên không có người nào vẽ ra được.Trước kia không biết bao nhiêu lần nếm thử và thất bại, hiện tại chỉ còn cơ hội một lần, muốn kêu gọi cũng phải cẩn thận.Tiểu Ma Tiên thở dài, đúng lúc này bên ngoài có tiếng bước chân đồn ập truyền tới.Đám người này tiến vào, Tiểu Ma Tiên thu hồi vòng cỏ, thu liễm vẻ ưu thương ai thán trên mặt.Có bảy tám người đi tới, là thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung, cầm đầu là nam tử áo đen, chính là con của Tiểu Ma Tiên ---- Lâm Hoang.Từ khi Tư Minh Tinh bấp bênh, Lâm Hoang chấm dứt kiếp sống lịch lãm của mình, trở lại bên cạnh Tiểu Ma Tiên, đây là chuyện duy nhất Tiểu Ma Tiên an tâm.- Hài nhi bái kiến mẫu thân!Lâm Hoang một thân chiến giáp, sau khi vào phòng vội vàng thi lễ, các thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung cũng hành lễ theo.- Chuyện gì?Nhìn thấy Lâm Hoang và những người khác biểu hiện ngưng trọng, nàng biết rõ đã xảy ra chuyện không tốt.Đối mặt đại chiến Thánh tộc, quan chỉ huy Nhân tộc thần kinh phải cường đại mới được.Lâm Hoang đứng lên, nói:- Minh hữu của chúng ta tại Tiềm Long tinh hệ --- Vô Thường Thiên Tôn và đội ngũ Long Nha đã bị Tạo Hóa thánh tử tập trung phạm vi còn chưa đủ một tỷ dặm, quân đoàn Thánh tộc đã bắt đầu tìm tòi, như vậy không qua mấy tháng, bọn họ sẽ bị Thánh tộc tìm được.Giọng Lâm Hoang ngưng trọng, Long Nha còn chưa đột phá Thiên Tôn, kỳ thật cho dù hắn đột phá cũng không phải đối thủ của Tạo Hóa thánh tửm, mà Vô Thường Thiên Tôn càng không địch lại Tạo Hóa thánh tử.- Cái gì?Tiểu Ma Tiên đứng lên, nội tâm nặng nề.Kỳ thật Long Nha và Vô Thường Thiên Tôn là bị bọn họ tai họa, vốn Tạo Hóa thánh tử căn bản không biết trong Tiềm Long tinh hệ trừ thế lực Tiểu Ma Tiên ra, còn có một đám thế lực, Long Nha và Vô Thường Thiên Tôn vì yểm hộ Ma Tiên Cung, cũng từ từ bị Tạo Hóa thánh tử phát hiện.Thế lực Vô Thường Thiên Tôn lớn hơn Tư Minh Tinh, Tạo Hóa thanh tử không tìm được Tư Minh Tinh, lại đi tập trung vị trí Vô Thường Thiên Tôn.Đây là một tin tức không thể xấu hơn được nữa.Lam Hoang và một thành viên nòng cốt đứng ra, hỏi Tiểu Ma Tiên:- Cung chủ, Long Nha và Vô Thường Thiên Tôn không kiên trì được bao lâu, hiện tại chúng ta cứu viện hay không?Tướng lãnh ma Tiên Cung hỏi thăm, đây là bọn người Lâm Hoang vội vàng tới đây xin chỉ thị của Tiểu Ma Tiên.Không cứu, mất đại nghĩa, cứu, sẽ gặp địch nhân đáng sợ, cơ hồ chẳng khác gì nhảy vào hố lửa, khả năng xấu nhất là toàn quân bị diệt.Đây là lựa chọn gian nan!Chỉ có thể do Tiểu Ma Tiên quyết đoán!Không phải đứng đầu, không cách nào cảm nhận được áp lực đứng đầu, Tiểu Ma Tiên trước khi chưa đứng đầu, không bao giờ thể ngộ sâu sắc như hôm nay, một khi đứng đầu chiến trường, bất cứ quyết định gì cũng liên quan tới ngàn tỷ sinh mạng.Nhưng mà đứng trên đầu sóng ngọn gió, nàng chính là người tâm phúc của mọi người, là hy vọng của mọi người, dù nội tâm có mê mang, có kinh hoàng, không biết phải làm sao, nàng cũng phải trấn định tự nhiên, làm ra một quyết định.Có lẽ trước mặt nàng bày ra ngàn vạn con đường, chỉ có một con đường sinh cơ, ma nàng lại loạn, khẩn trương, tuyệt vọng cũng phải tìm nó ra.Cho dù làm được hay không, nàng cũng phải làm!...- Mạt tướng tham kiến Minh Cổ đại nhân!-------Chương 2189: Giác ngộ đứng đầu (2)Chương 2189: Giác ngộ đứng đầu. (2)Trước mặt Lâm Minh, một Thánh tộc Giới Vương đang đứng, Giới Vương này chính là Thiên tướng quân của quân đoàn thứ ba Lam Giác tinh hệ.- Mang tư liệu tới chưa?Lâm Minh ngữ khí kéo dài, dùng giọng khàn khàn nói ra, hắn hiện tại là một lão đầu gầy yếu, bộ dáng sắp chết giống như đúc Minh Cổ Thiên Tôn.

Hơn nữa hắn đã đọc qua ký ức Minh Cổ, tất cả thứ phải chú ý đều không lộ ra chân ngựa, cho dù là con của Minh Cổ tới cũng không thể phân ra thật giả.- Tư liệu ngài cần đã mang tới, thỉnh Minh Cổ đại nhân xem qua1Thánh tộc Giới Vương giao mấy ngọc giản cho Lâm Minh, Lâm Minh dùng thần thức đảo qua, tư liệu trong đó và bản đồ phân bố quân đội giản lược đều có, đã dò xét ra địa đồ vũ trụ man hoang, còn có tinh hệ có khả năng có Nhân tộc đóng quân.Lâm Minh dùng mười hô hấp đã xem hết tài liệu này, sau đó hắn nhíu mày, tài liệu này quá thô sơ giản lược, ví dụ như phân bố quân đội Thánh tộc, còn có tinh vực biểu thị thô sơ giản lược, muốn dựa vào chút tư liệu này đi tìm là quá khó khăn.Hơn nữa tư liệu quân đoàn Hoang càng ít.Lâm Minh tin tưởng, trong Thánh tộc, tất cả tư liệu kỹ càng đều không có cho mình.- Chẳng lẽ không có kỹ càng sao?Lâm Minh ném ngọc giản cho Thánh tộc Giới Vương, Thánh tộc Giới Vương vẻ mặt khó xử, nói:- Minh Cổ đại nhân, những tài liệu kia mạt tướng không có quyền lợi chọn đọc, hơn nữa...

Minh Cổ đại nhân cần biết tư liệu Lam Giác tinh hệ là được, tư liệu khác ngài cần làm gì?Thánh tộc Giới Vương nói như thế, nghi hoặc nhìn qua Lâm Minh, hành động của Lâm Minh nếu đặt lên thân người khác, đã sớm làm tướng lãnh Thánh tộc cảnh giác, nhưng mà thân phận Lâm Minh không thể giả được, các loại quân khẩu lệnh, ám hiệu toàn bộ chính xác, thân phận nhãn cũng đúng, thực lực thật không thể thật hơn, hắn nào dám hoài nghi một Thiên Tôn Thánh tộc sẽ đi làm kẻ phản bội Thánh tộc.- Nếu như Minh Cổ đại nhân thật sự cần, ngài muốn những tư liệu kia, Lôi Vân Thiên Tôn có nắm giữ một ít, ngài có thể xin chỉ thị từ hắn, lại nói tiếp, Minh Cổ đại nhân tới Lam Giác tinh hệ hơn một ngày, còn chưa bái phỏng Lôi Vân Thiên Tôn...Thánh tộc Giới Vương cẩn thận mở miệng hỏi thăm, Lôi Vân Thiên Tôn là thượng vị Thiên Tôn, cũng là thống soái tối cao ở Lam Giác tinh hệ, đầu tiên nên đi bái phỏng Lôi Vân Thiên Tôn trước, nhưng mà Lâm Minh ngụy trang thành Minh Cổ, tính cách Minh Cổ quái gở, không bái phỏng cũng không kỳ quái.Nghe Thánh tộc Giới Vương nói như thế, Lâm Minh cười tươi, nói:- Ta hiểu rồi!Lâm Minh trực tiếp đi thiên cung của Lôi Vân Thiên Tôn....Trong đại điện màu tím, trong hội nghị quân sự cao tầng tối cao của Lam Giác tinh hệ.- ...

Chúng ta ở nơi quỷ quái này hai mươi năm, vận dụng nhiều người như thế, tìm được tinh cầu Nhân tộc chỉ có ba cái, nhưng chỉ là bình dân, chẳng khác gì mấy trăm tỷ con sâu cái kiến, lấy ra làm phân bón còn không đủ nhét kẽ răng...Một Đại Giới Giới Vương âm u nói ra, hắn là quan chỉ huy quân đoàn Hoang ở Lam Giác tinh hệ.- Đứng có gấp, loại tìm kiếm rải thảm này nhìn thì vụng về, nhưng là biện pháp tốt nhất, kiên trì sẽ tìm ra đám chuột kia, đến lúc đó cứ chiêu đãi bọn chúng, tất nhiên là phải làm chúng hối hận vì sống trên đời này.Một nam tử sắc mặt tái nhợt, giống như độc xà nói ra, mà Lôi Vân Thiên Tôn ngồi ở chủ vị không nói lời nào, đang nghe cấp dưới thảo luận.Đúng lúc này nội tâm của hắn khẽ động, nhìn qua cửa lớn.- Minh Cổ đại nhân, hiện tại đang hợp, ngài có thể chờ một chút hay không?Thị vệ lúc này nói vọng vào, cánh cửa bị đẩy ra, Minh Cổ gầy như que củi đi vào.Đột nhiên nhìn thấy Minh Cổ, làm cho sắc mặt Lôi Vân Thiên Tôn trầm xuống, hắn không có cảm tình với hạ vị Thiên Tôn tới tranh công của mình.Hắn đang muốn nói gì đó lập uy, nhưng mà lúc này Minh Cổ tươi cười, sau đó hắn vươn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện khối lập phương màu đen, một vòng xoáy như có ma lực từ hình lập phương sinh ra, làm cho ánh mắt người ta bị thu hút.Lôi Vân Thiên Tôn sinh lòng cảnh giác, quát:- Ngươi muốn làm gì?Xoát!Hồn lực mênh mông bao phủ hội trường, che đậy không gian trăm trượng, không ai có thể thoát ra được.- Ngươi...

Ngươi không phải Minh Cổ!Lôi Vân Thiên Tôn nổi giận, đúng lúc này Lâm Minh tiến lên một bước, trực tiếp ném ma phương ra ngoài, vòng xoáy linh hồn đáng sợ thôn phệ tất cả.Lôi Vân Thiên Tôn hai mắt đỏ hồng, xương cốt toàn thân của hắn nổ vang, hắn kích thích lực lượng huyết mạch.Ở bên cạnh hắn, hai quan quân của quân đoàn Hoang nổi giận gầm lên, xúc tu màu đỏ nhúc nhích, không do dự thúc dục huyết nhục Hoang, đối mặt Thiên Tôn, bọn họ là đại Giới Giới Vương chỉ có thể lựa chọn biến thành thâm uyên ác ma, nếu không sẽ không có sức đánh một trận.Chỉ trong khioangr khắc, những xúc tu đang lao tới công kích Lâm Minh dừng lại, sau đó chúng quay ngược trở về, đâm vào cổ chủ nhân của chúng.Biến cố đột ngột này làm cho bọn họ hồn phi phách tán, bọn họ muốn phản kháng, nhưng mà kinh hãi phát hiện, thân thể không còn là của mình, không cách nào động đậy được.Phốc!

Phốc!Hai tướng lãnh quân đoàn Hoang bị huyết nhục Hoang xuyên thủng cổ, sau đó đầu lâu bay lên, chết không nhắm mắt.Loại năng lực khống chế quân đoàn Hoang này, Lâm Minh đã sớm làm từ trước, dùng Minh Cổ làm thí nghiệm, hiện tại đã làm dễ dàng.Mà lúc này Lôi Vân Thiên Tôn bị ma phương bao phủ, tinh thần phopng bạo vây quanh hắn hét lớn như điên, nhưng mà cũng không thể cải biến kết cục.Bồng!Thất khiếu Lôi Vân Thiên Tôn chảy máu, thân hình mềm nhũn ngã xuống đất.Tiềm Long tinh hệ, trong đại điện tráng lệ, Tạo Hóa thánh tử đang ngồi trên đại mã kim đao to lớn, nhìn qua hình chiếu trận bàn chiến tranh trên tinh đồ.Hắn mặc chiến giáp màu vàng, sau lưng áo choàng chấm đất, trong tay bưng ly rượu ngon, nhẹ nhõm đảo ly rượu, thỉnh thoảng hắn sẽ điểm lên địa đồ, sau đó thị nữ mỹ mạo bên cạnh lại cầm một khối bảo thạch đặt lên vị trí Tạo Thánh thánh tử chỉ.Loại bảo thạch này có ẩn chứa lực trường, có thể lơ lửng trên không trung.Nhìn qua địa đồ, Tạo Hóa thánh tử ánh mắt đầy tinh quang, bảo thạch đã nhồi đầy nửa địa đồ.Nhìn qua địa đồ, Tạo Hóa thánh tử tươi cười khoái ý.- Cơ Tiên Nhi, lần này xem ngươi làm sao chạy năm ngón tay của ta!Tiềm Long tinh hệ có một ít khu vực khả nghi nhất, sớm đã bị Thánh tộc bố trí lực trường cảm ứng, nếu như Nhân tộc bay qua lực trường bỏ trốn, Thánh tộc nhất định sẽ phát hiện, sau đó làm thợ săn đuổi theo con thỏ.Hiện tại Thánh tộc cần làm chính là không ngừng tìm tòi, làm cho Tiểu Ma Tiên có cảm giác đang bị săn đuổi, làm cho Tạo Hóa thánh tử có khoái cảm chúa tể tất cả.- Tiểu Ma Tiên, rốt cuộc có một ngày ngươi sẽ rơi vào trong tay của ta!Tạo Hóa thánh tử nhe răng cười tươi lên, vô ý thức gãi gãi bàn tay, giống như niết Tiểu Ma Tiên trong tay của mình.-------Chương 2190: Khúc nhạc dạo trước chiến tranhChương 2190: Khúc nhạc dạo trước chiến tranh.Kỳ thật đối với Tạo Hóa thánh tử mà nói, thời gian sống lâu như vậy, nữ tử tuyệt thế nào mà hắn chưa hưởng thụ qua, nữ tử tuyệt thế đã từng mưu cầu danh lợi qua, nhưng sau mấy lần chinh phục thì hắn tâm tư đã nhạt, bây giờ có thể thỏa mãn hắn chính là dã tâm tranh bá Tam Thập Tam Thiên.Nhưng mà Tiểu Ma Tiên thì khác, Tiểu Ma Tiên là sỉ nhục khiến hắn khắc cốt ghi tâm, là đề tài hắn bị Thánh tộc giễu cợt.Lúc đính hôn bị người ta cho đội nón xanh, đã khiêu chiến cực hạn nam nhân của hắn.

Mà nếu như nó còn bết bát hơn, chính là chẳng những bị người ta cho đội nón xanh, sau đó đi lấy lại danh dự nhưng còn bị nam nhân nhỏ hơn mình đánh hoa rơi nước chảy, ôm đầu bỏ chạy.Tạo Hóa thánh tử đời này biệt khuất cộng lại tất cả, cũng chưa bằng ngày thọ yến Yêu Đế.Hiện tại nghĩ tới Lâm Minh, Tạo Hóa thánh tử ngứa răng.Tạo Hóa thánh tử hôm nay thực lực đại tiến, Thiên Tôn vô địch, hắn rất hy vọng Lâm MInh còn sống, hắn có thể dẫm nát Lâm Minh dưới chân.Đáng tiếc Lâm Minh đã chết, sỉ nhục bị Lâm Minh đánh bại không thể tìm về, như vậy hắn chỉ có thể tìm về từ Tiểu Ma Tiên, tìm về từ trên người nữ nhân Lâm Minh yêu, biến nàng thành nữ nô của hắn, sau đó tùy ý phát tiết, chà đạp và lăng nhục, như thế mới giải mối hận trong lòng.Bắt lấy Tiểu ma Tiên, trong nội tâm Tạo Hóa thánh tử sẽ gỡ cây đinh trong lòng, kể từ đó tâm tình hắn viên mãn, đi trùng kích Chân Thần.Ngay vào lúc Tạo Hóa thánh tử uống rượu ngon, thỏa thuê mãn nguyện, đột nhiên có mấy người xông tới, quỳ một chân trên đất, nói:- Thánh tử điện hạ, có chuyện không may!- Vội cái gì!Tâm tình tốt đẹp bị đánh tan, Tạo Hóa thánh tử nhíu mày, hiện tại Thánh tộc hát vang tiến mạnh, cái gọi là "Gặp chuyện không may" cũng là chuyện đại quân Thánh tộc truy tung xảy ra vấn đề, hoặc là trại tù binh nào đó bị nổi loạn.- Chuyện gì?Mấy đệ tử Thánh tộc nhìn nhau, một người trong đó nói:- Lam Giác tinh hệ bị người thân phận không rõ công kích, tổn thất thảm trọng, trong đó tộc nhân Thánh Chủ và ngoài Thánh Chủ toàn quân bị diệt.Ba!Tạo Hóa thánh tử bóp nát ly rượu, rượu nho đỏ tươi chảy xuống tay như máu, quát:- Ngươi nói cái gì?Trong mắt Tạo Hóa thánh tử đầy khó tin!Từ khi Tạo Hóa Thánh Hoàng bắt đầu cho Hoang thôn phệ pháp tắc Hóa Thần Cửu Biến, quyền chỉ huy Thánh tộc chiến đấu giao đại bộ phận cho Tạo Hóa thánh tử, hắn vô cùng rõ ràng, điều hành quân đội Thánh tộc, vị Thiên Tôn tọa trấn Lam Giác tinh hệ là thượng vị Thiên Tôn, còn có một Thiên Tôn vừa mới điều qua.Trừ chuyện đó ra, còn có ba Đại Giới Giới Vương dung nhập huyết nhục Hoang trong người, thời điểm mấu chốt bọn họ có thể chiến đấu với Thiên Tôn yếu nhất.Nói cho đúng, Lam Giác tinh hệ có tới năm Thiên Tôn.Lực lượng đáng sợ như thế, cho dù Nhân tộc mấy thế lực mạnh nhất ở vũ trụ man hoang muốn đánh, cũng không có khả năng toàn bộ tinh nhuệ bị diệt.Hơn nữa Nhân tộc hiện tại, chân chính có uy hiếp là Phổ Đà Sơn, thái cổ Thần tộc dư nghiệt, Thông Thiên Thần Cung các thế lực có Thiên Tôn đỉnh cấp...

Tạo Hóa thánh tử vô cùng rõ ràng vị trí của các thế lực này, hắn không cho rằng Thánh tộc thất trọng thiên dùng binh lực gấp mười lần kiềm chế, những thế lực có Thiên Tôn đỉnh cấp này lại có thể không một tiếng động chạy tới hủy diệt Lam Giác tinh hệ.Chuyện này làm cho Tạo Hóa thánh tử cảm thấy thất bại, chẳng lẽ Nhân tộc những năm gần đây đột nhiên xuất hiện Thiên Tôn đỉnh cấp?Thiên Tôn đỉnh cấp không phải rau cải trắng, nếu như không tính Thiên tộc Chiến Hoàng và thái cổ Thần tộc Đế Vô Ngân, Thiên Tôn đỉnh cấp của Nhân tộc chỉ có mấy người, Tạo Hóa thánh tử một tay có thể đếm hết, ngay cả Tiểu Ma Tiên sau khi đột phá Thiên Tôn cũng không có chiến lực Thiên Tôn đỉnh cấp.- Đối phương có bao nhiêu người, dùng công pháp gì, có bao nhiêu linh hạm?Tạo Hóa thánh tử hỏi ra ba vấn đè, nhưng mà mấy tên thủ hạ trả lời làm Tạo Hóa thánh tử nổi giận.- Không biết có bao nhiêu người, công pháp không rõ ràng, những người nhìn thấy diện mạo của người này...

Đã chết...

Nhưng mà căn cứ một ít đệ tử sóng sót truyền tin tức về, lúc ấy bầu trời xuất hiện vòng xoáy màu đen tối sầm, giống như lọt vào lỗ đen, về phần địch nhân...

Có lẽ...

Có khả năng...

Có bốn...

Bốn người...- Cái gì?

Bốn người?Tạo Hóa thánh tử tóm cổ áo thủ hạ nói chuyện, nếu như là bốn cao thủ tuyệt thế, như vậy đánh chết Lôi Vân Thiên Tôn và Minh Cổ Thiên Tôn không khó, nhưng mà bộ đội ở Lam Giác tinh hệ toàn quân bị diệt là quá đáng sợ.Chuyện này chứng minh tạo nghệ trận pháp và lực trường của đối thủ cao tới mức khó tưởng tượng nổi.Hoặc là nói, bốn người này có thực lực bốn Thiên Tôn đỉnh cấp?Nghĩ tới khả năng này, sắc mặt Tạo Hóa thánh tử ngưng trọng, Nhân tộc từ khi nào xuất hiện bốn Thiên Tôn đỉnh cấp?

Loại địch nhân không biết mới là đáng sợ nhất.Về phần thân phận bốn người, Tạo Hóa thánh tử thầm nghĩ có phải Hồn tộc hay không, phải chăng Hồn tộc đâm sau lưng Thánh tộc?Hồn tộc vẫn là đối thủ mà Tạo Hóa thánh tử kinh sợ, đừng nói Tạo Hóa thánh tử, ngay cả Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng hết sức kiêng kỵ, cho rằng Hồn tộc tương lai chính là địch nhân đáng sợ nhất Thánh tộc đụng phải.- Không thể, nếu như Hồn tộc muốn động thủ, đã sớm động thủ, hơn đại chiến sáu ngàn năm trước giữa Thánh tộc với Nhân tộc, căn bản không chiếm được Thần Vực.

Nhưng mà khi đó bọn họ không động thủ, hoàng tổ bệ hạ dùng cái giá không tính là lớn đã thu Thần Vực, hiện tại chúng ta chiếm lĩnh Thần Vực rồi, Hồn tộc mới diệt chi đội ngũ Thiên Tôn không lớn không nhỏ của chúng ta, có ý nghĩa sao?Tạo Hóa thánh tử bỏ qua suyn nghĩ này, tuy hắn không biết Hồn tộc những năm này làm trò quỷ gì, nhưng hắn tin tưởng Hồn tộc yên lặng lâu như thế, một khi bạo phát sẽ là bão tố, thậm chí có liên quan tới âm mưu kinh thiên, tuyệt đối không phái người đi thu thập tiểu miêu tiểu cẩu, đối với Hồn tộc mà nói, Lôi Vân Thiên Tôn và Minh Cổ Thiên Tôn chỉ là tiểu miêu tiểu cẩu mà thôi.- Thánh tử điện hạ, mấy người phụ trách gần Lam Giác tinh hệ phát tới xin chỉ thị, hỏi bước tiếp theo làm cái gì?

Phải chăng có hiệp trợ tra tìm thế lực thần bí hay không?Tạo Hóa thánh tử hơi do dự, lên tiếng nói:- Bảo bọn chúng chờ lệnh, có thể yên lặng tiêu diệt Lam Giác tinh hệ, địch nhân không phải là bọn họ có thể đối phó, truyền lệnh tìm kiếm Tiềm Long tinh hệ, giải quyết tất cả phiền toái, ta sẽ đi gặp đối thủ thần bí, hừ!Tạo Hóa thánh tử hai mắt tỏa sáng, hiện ra quyết tâm ép Tiểu Ma Tiên vào tuyệt lộ, đương nhiên hắn sẽ không buông tha Tiềm Long tinh hệ, nếu không Tiểu Ma Tiên tới miệng lại bay đi, ngày sau vũ trụ man hoang lớn như thế, tìm nàng ta không dễ dàng chút nào.Nhưng mà Tạo Hóa thánh tử không ngờ rằng, ác mộng của hắn hiện tại chỉ mới bắt đầu.-------Chương 2191: Hắc long khiếu nguyệt (1)Chương 2191: Hắc long khiếu nguyệt. (1)Lâm Minh xuyên qua tinh không thật nhanh, hắn chém giết Lôi Vân Thiên Tôn, đạt được tin tức vô cùng tường tận về phân bố quân đội Thánh tộc.Những tư liệu này thậm chí không được ghi chép tường tận trong ngọc giản, rất nhiều tư liệu chỉ nằm trong đầu Lôi Vân Thiên Tôn, toàn bộ nhờ ma phương nên lâm Minh đạt được dễ dàng.Có thể nói, hiện tại Lâm Minh phi thường hiểu tình hình chiến đấu của Thánh tộc và Nhân tộc.Hắn đi chuyến này tới tinh vực gọi là Hỏa Thần tinh hệ, tại đó có thế lực Thánh tộc mà hắn sẽ đồ diệt.Hắn muốn ở sau lưng quân Thánh tộc nhấc lên gió tanh mưa máu, quấy long trời lở đất, làm cho năm thánh tướng Thánh tộc không thể không chú ý tới hắn.Lâm Minh biết rõ, Tạo Hóa Thánh Hoàng hiện tại đang chủ trì Hoang thôn phệ thiên đạo pháp tắc, căn bản không thoát thân ra được.Mà Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương đang đại chiến với Thần Mộng Thiên Tôn, cũng không thoát thân được.Kỳ thật Lâm Minh hoài nghi, chưa chắc Thần Mộng Thiên Tôn là đối thủ của hai Chân Thần liên thủ, dù sao cấp bậc Chân Thần cấp nhất đều là thiên tài như Đế Thích Già, không có ai là kẻ yếu, Thần Mộng pháp thần song tu, có lẽ mạnh một chút, nhưng tuyệt đối không thể một địch hai.Lâm Minh suy đoán, Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương chưa chắc đã tận tâm tận lực bán mạng cho Tạo Hóa Thánh Hoàng, cho dù bọn họ vì nguyên nhân nào đó mà nhúng tay vào đại chiến Thánh tộc, cũng không dứt bỏ Thần Mộng là cường giả như thế, đi đối phó địch nhân thân phận không biết.Chân Thần đều có kiêu ngạo, dù có bao nhiêu địch nhân xuất hiện, bọn họ cũng không quan tâmBỏ qua ba Chân Thần, người có khả năng ra tay với mình cũng chỉ có Tạo Hóa thánh tử tự tin tới mức tận cùng.Lâm Minh hiểu Tạo Hóa thánh tử, Lâm Minh là đối thủ với Tạo Hóa thánh tử nhiều năm, hắn hiểu rõ nhược điểm của Tạo Hóa thánh tử.Hắn lợi dụng tự tin của Tạo Hóa thánh tử, hấp dẫn Tạo Hóa thánh tử tới, hơn nữa trong thời gian ngắn giúp thực lực tăng vọt.- Hỏa Thần tinh hệ...

Hắc!Lâm Minh nhìn qua vòng xoáy tinh hệ màu xám phương xa, trong mắt bắn ra sát cơ, hắn xé rách không gian, thân ảnh tiêu thất.Lâm Minh xuyên qua tinh không nhanh chóng, trong đầu nhớ kỹ vị trí phân bố thế lực của Thánh tộc, trực đảo hoàng long.Vài ngày sau, rốt cuộc Lâm Minh đi tới nơi cần tìm, nhìn qua từng ngôi sao tụ tập xa xa, hắn biết rõ những ngôi sao này là Thánh tộc chiếm lĩnh nơi ở của Nhân tộc, chỗ đó có mấy trăm ngàn tỷ Nhân tộc.Dùng lời Thánh tộc nói, chỗ này là nhà gian địa ngục, là trại tập trung nô lệ.Tiến vào vũ trụ man hoang, Lâm Minh nhiều lần nghe nói tù binh, nô lệ Nhân tộc, mà hắn chưa nhìn thấy sinh hoạt của bọn họ.Thế lực Thánh tộc trú đóng ở gần các tinh cầu này, có mười hai thánh cung lơ lửng, những thánh cung này hình thành lực trường, bao quanh các tinh cầu này.Mà lực trường căn bản không phải tù binh Nhân tộc có thể đánh vỡ.Nói cho đúng, bọn họ không phải là tù binh, chỉ là bình dân.Tinh hệ này tên là Hỏa Thần tinh hệ, chủ lực tinh hệ vốn là thiên cung của Nhân tộc bị Thánh tộc tiêu diệt trong đại chiến, còn lại đều là một ít võ giả Thần Biến không phải nhân viên chiến đấu....Kỳ thật Hỏa Thần tinh hệ bị Thánh tộc chiếm lĩnh hơn trăm năm.Hơn trăm năm qua, với cao thủ võ đạo mà nói đây chẳng qua là một lần đả tọa, một lần bế quan, nhưng với người thường đó là cả đời.Hỏa Thần tinh hệ còn lại con dân Nhân tộc thiên phú không cao, dưới sự thống trị của Thánh tộc, bọn họ không cách nào tập võ, thực lực hạ thấp cực nhanh.Mà hơn năm mươi năm trước, Thánh tộc phái một đám người khai hoang tới Hỏa Thần tinh hệ.Những kẻ này là người tới từ vũ trụ bản thổ của Thánh tộc, nói trắng ra bọn chúng là đám người không thể lăn lộn ở Thánh tộc, rất nhiều kẻ là du côn, giặc cỏ, bởi vì ở Thánh La Thiên quá khó sinh tồn, cho nên tự nguyện đi vũ trụ man hoan "Khai hoang".Nếu như người ở Thánh tộc lăn lộn phong sinh thủy khởi, ai nguyện ý đi tới thâm sơn cùng cốc, chó ăn đá gà ăn sỏi này.Mà đám người Thánh tộc gọi là khai hoang, kỳ thật chính là cướp bóc, đám người này ở Hỏa Thần tinh hệ đánh giết cướp bóc, xâm chiếm tài nguyên, ví dụ như dược điền, mạch khoáng, nơi linh khí nồng đậm chiếm làm nơi tu luyện riêng.Mà quân đội Thánh tộc ngầm đồng ý với tất cả, bọn họ mục đích đánh vũ trụ man hoang quá rõ ràng, chính là mở rộng ranh giới Thánh tộc, khai khẩn tài nguyên, tốt nhất là đoạt thần minh pháp chỉ có thể đánh xuyên thán tức thần tường của Nhân tộc, cung cấp cho Tạo Hóa Thánh Hoàng hoàn thành dã tâm bồi dưỡng Hoang lên đỉnh phong.Thứ hai chính là đoạn tuyệt truyền thừa của Nhân tộc, trảm thảo trừ căn, triệt để bỏ qua hậu hoạn phản công của Nhân tộc....Tống Nham là người bình thường của Hỏa Thần tinh hệ, hắn đã hai trăm tuổi mới miễn cưỡng đột phá Tiên Thiên, là một bình dân Nhân tộc tiêu chuẩn.Thời điểm hắn sinh ra, Nhân tộc và Thánh tộc đang đại chiến ở vũ trụ man hoang.Thời điểm hắn trưởng thành, Hỏa Thần tinh hệ rơi vào tay giặc, cùng với mấy tră tỷ Nhân tộc đồng bào biến thành kẻ vòng quốc.Tống Nham khi còn bé đã xem qua sử sách, Nhân tộc sáu ngàn năm trăm năm trước, Nhân tộc ở Thần Vực tao ngộ cảnh ngộ thê lương.Mà sáu ngàn năm sau, đối với Tống Nham mà nói quá xa xôi, cho nên hắn không ngờ sinh hoạt vong quốc lại rơi vào người hắn.Đây là một cơn ác mộng.Tống Nham vốn cho rằng mình cũng có mộng tưởng, cũng có thể thành chiến sĩ Nhân tộc, hắn không cần trở thành những người được kính ngưỡng, thiên tài chói mắt, hắn chỉ mong trở thành một chiến sĩ bình thường trong Hỏa Thần Thiên Cung là được rồi.Trở thành chiến sĩ Hỏa Thần Thiên Cung bình thường, đều cần bước vào Thần Biến kỳ.Nhưng mà với Tống Nham mà nói, đây là quá khó khăn.Bản thân hắn không có thiên phú, cũng không có cơ duyên, lấy một thê tử không xinh đẹp, thiên phú bình thường, nhưng mà hắn lại yêu thê tử rất nhiều, sinh ra một nam hai nữ, ba đứa hài tử đáng yêu.Nhưng mà ba hài tử sinh ra phải đối mặt với ác mộng không thể tỉnh lại, còn có một đám ma quỷ tham lam vô độ, ăn tươi nuốt sóng.Giết người, cướp bóc, cưỡng gian, cướp đoạt nữ tử lô đỉnh, lừa bán nô lệ, cướp đứa bé huyêt tế.Tống Nham không biết thời gian này chấm dứt khi nào, có lẽ đại chiến của Nhân tộc và Thánh tộc diễn ra mấy ngàn năm, nhưng mà hắn có thể sống mấy ngàn năm sao?Hài tử, cháu trai, cháu cố có thể sống mấy ngàn năm sao?Mà điều kiện tiên quyết là hắn phải có cháu trai mới được.Hắn chỉ là con kiến, đối mặt với kỷ băng hà kéo dài không biết bao nhiêu năm, đứng trên băng nguyên chờ đợi tử vong tiến tới.Oa!Một tiếng kéo nỉ nin truyền tới, là tiếng khóc của con gái nhỏ.Nội tâm Tống Nham co quắp lại, nhìn qua, nhìn thấy con gái mười hai tuổi của mình ôm con gái ba tuổi.Hắn biết rõ con gái đói.-------Chương 2192: Hắc long khiếu nguyệt (2)Chương 2192: Hắc long khiếu nguyệt. (2)Tống Nham vừa mới vào Tiên Thiên Kỳ, trong vũ trụ man hoang nguyên khí hỗn loạn này, tuy hắn khó có thể làm được tích cốc, nhưng mà hắn vẫn có thể một tháng ăn cực ít đồ ăn, chỉ dựa vào uống nước và hấp thu nguyên khí thiên địa bổ sung bản thân.Nhưng mà con trai, con gái, thê tử lại không được.Bọn họ cần ăn cơm.Trong thế giới võ giả, bởi vì bọn họ thực lực cường đại, nắm giữ lực lượng chinh phục thiên nhiên to lớn, bởi vì chuyện hiếu đồ ăn mà hịu đói là không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà xã hội phàm nhân lại thế.Nhưng mà hiện tại Hỏa Thần tinh hệ đã luân lạc, mấy trăm ngàn tỷ phàm nhân chí ít có tới hơn chín ngàn tỷ người không đạt tới cảnh giới tích cốc.Sau chiến loạn, rất nhiều bình dân không có chiến sĩ bảo hộ, không cách nào ra ngoài dã ngoại đối mặt hung thú, không thể đi vào nội thành, không thể khoai hoang ruộng hoang vu.Mà tài nguyên lương thực còn sót lại nằm trong tay đám Thánh tộc thổ phỉ, năm mươi khối Tử Dương thạch mua không nổi một túi hạt kê, giá còn cao hơn ở Thần Vực gấp trăm vạn lần, cho nên ngươi muốn sống sót, chỉ có thể đi quặng mỏ đào quáng, mà dã ngoại hung thú tùy ý qua lại, đào quáng là đánh bạc sinh mạng, đào ba năm có thể sống là không có ai.Bởi vì đói khát thời gian dài, con trai con gái hơi mập mạp của Tống Nham cũng gầy gò đi rất nhiều.Thê tử Tống Nham lại cho con gái nhỏ uống sữa, nhưng mà nghe được tiếng khóc hài tử nỉ non thì tim như đao cắt.Sữa của nàng sớm không còn, mút vào khô quắt, kỳ thật chỉ làm cho tiểu hài tử chút an ủi mà thôi.Tống Nham khẽ cắn môi, móc khối đồ ăn đen sì nhét cho con mình.Nhìn qua thức ăn trong tay phụ thân đưa, tiểu nam hài ôm lấy muội muội, hắn mười hai tuổi, mặt xanh xao, nhưng mà ánh mắt ẩn chứa quật cường.- Vì sao không cầm?Tống Nham hỏi.- Phụ thân, ta không đói.Tiểu nam hài quật cường nói ra, trong mắt kiên cường không hợp với tuổi mười hai.Nước mắt Tống Nham chảy dài.Hắn nhét đồ ăn đen sạm vào ngực của con trai, đứng dậy nói:- Ta đi tìm đồ ăn.Nói xong hắn đi ra ngoài thành.- A Nham, ngươi đi đâu?Nhìn thấy trượng phu muốn đi ra ngoài thành, thê tử hoảng sợ, nói:- Ngươi muốn đi ăn?

Ngươi không muốn sống sao?Ở ngoài thành là rừng rậm man hoang, có con mồi phong phú, nhưng mà ở đó còn nguy hiểm hơn quặng mỏ cả trăm lần.Tống Nham là võ giả Tiên Thiên Kỳ, tiến vào rừng rậm man hoang, một con chuột biến dị cũng có thể ăn hắn.Thê tử khóc rống lên, trụ cột của gia đình là trượng phu nàng, nếu như trượng phu chết, nàng và mấy hài tử kết cục không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà Tống Nham dường như quyết ý đi.- Ta không có việc gì, vận khí tốt, có khi cả tháng không cần buồn vì đồ ăn.Hắn dừng một chút, nói thêm:- Nếu ta không đi, bọn nhỏ chống đỡ chừng mười ngày...Câu thứ hai là Tống Nham dùng chân nguyên truyền âm, tay thê tử cứng đờ.Nàng biết rõ những năm này nhân khẩu Hỏa Thần tinh hệ vì đủ loại nguyên nhân đã giảm đi hai phần ba.Tử vong thật sự rất gần.Thê tử không nói gì nữa, thời điểm này Tống Nham buông tay nàng, đang định bước đi, đi ra ngoài thành, đột nhiên hắn biến sắc,Huyết nguyệt hiện ra trong đêm tối, hắn giống như nghe được tiếng ô ô ô ở xa tới gần.Hắn áp tai vào đất nghe tiếng.Loại run rẩy này vô cùng yếu ớt, nhưng mà Tống Nham cảm giác không sai, hắn nhìn có hố nhỏ đầy nước run run, bây giờ ban đêm không gió, nhưng mà rung động vẫn sinh ra.Âm thanh ô ô càng ngày càng mạnh, sắc mặt Tống Nham trắng bệch.Chẳng lẽ...- Thế nào?

Nhìn thấy biểu lộ của Tống Nham, thê tử hoảng sợ.- Thú triều!Tống Nham cười thảm, đó là mấy trăm triệu hung thú tập thể công thành, trong vũ trụ man hoang chưa bao giờ thiếu hung thú.Nhân tộc ở nơi này đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần thú triều.Nhưng mà bây giờ không có cao thủ Nhân tộc chấn nhiếp, Hỏa Thần tinh hệ rốt cuộc dễ dàng hội tụ hung thú, bộc phát thú triều.- Trời muốn diệt chúng ta sao?Tống Nham ôm chặt hài tử, hắn biết đêm nay bọn họ sẽ chôn vùi ở đây.Tuy thành thị còn có đội hộ vệ, nhưng mà đội hộ vệ là võ giả dưới Thần Biến Kỳ tạo thành, bởi vì thời điểm thành tựu Thần Biến Kỳ đã vượt qua ngàn tuổi, không thể đi vào thiên cung, sức chiến đấu của bọn họ làm sao ngăn cản được thú triều như hồng thủy chứ?Mà lúc này trong thành thị có mấy chiếc linh hạm bay lên trời, dùng tốc độ cực nhanh bay về thiên cung Thánh tộc trong vũ trụ.Tống Nham nhận ra đó là linh hạm của đám Thánh tộc khai hoang.Chức nghiệp của chúng là cường đạo, thổ phỉ, bọn chúng phụ trách cướp đoạt và vơ vét của cải, thời điểm nguy nan bỏ qua nghĩ vụ giám hộ.- Đám tạp chủng này!Hai mắt Tống Nham đỏ hồng, hắn chưa bao giờ cừu hận một tộc như thế.Mà thời điểm này thành thị có tiếng kèn vang lên.Nhân tộc thành vệ quân bắt đầu tập kết.Trong mắt quân chính quy đây là đám ô hợp, chỉ là một đám Thần Biến, Thần Hải, Mệnh Vẫn mà thôi, hơn nữa còn yếu hơn võ giả cùng giai nhiều.Bọn họ cầm các loại binh khí thấp kém dài ngắn không đều, đối mặt với đại quan thú triều phương xa,.Tống Nham đứng trong thành, nhìn qua bóng lưng của bọn họ, chính giữa có không ít người lưng còng xuống, tóc bạc trắng xóa.Những chiến sĩ này do vừa mới tuyển vào thiên cung, bị loại bỏ đi, nhưng bọn họ vẫn yên lặng thủ hộ con dân Nhân tộc.Một khắc này, hốc mắt Tống Nham đỏ lên, trong mắt hắn đám người kia làm việc nghĩa không chùn bước, chẳng khác gì tường đồng vách sắt.Bọn họ là chiến sĩ!Thánh tộc tới bọn họ không có tư cách chiến đấu, bởi vì trước mặt tảng đá, bọn họ không được tính là trứng gà, chỉ là bụi bậm.Nhưng hiện tại đối mặt thú triều hủy diệt, bọn họ lại tiến lên chiến đấu.Đây cũng là trận chiến cuối cùng trong sinh mệnh của bọn họ.Hiện tại đối mặt với tử vong, những chiến sĩ này vô cùng bình tĩnh, bọn họ nghênh đón thời khắc hủy diệt của thú triều, không muốn nhìn người nhà an nhàn tới chạng vạng tối, nhìn trời chiều trầm luân.- Hôm nay chúng ta chiến đấu!Trên đầu tường thành, một quan chỉ huy thành vệ quân già nua cầm trường kiếm, hắn làm tuyên ngôn chiến đấu, tuyên ngôn chỉ có một câu, nhưng đã đủ.Với tư cách là chiên sĩ, cho dù là chiến sĩ bị loại bỏ, bọn họ vẫn có được sứ mạng vinh quang của mình, chính là chiến đấu.Chủng tộc vào thời khắc hủy diệt, nơi về của chiến sĩ không phải là dưới áp bách của địch nhân, chết trong chán nản, mà là chiến đấu oanh liệt chết trận sa trường.Phía sau bọn họ là các bình dân Hỏa Thần tinh hệ, bọn họ bắt đầu đi tới towngf thành, bọn họ hài tử, có người quỳ xuống hôn lên đất.Vũ trụ man hoang này đã đổ mồ hôi và máu của bọn họ ở đây, bọn họ chết ở nơi này, dùng máu của bọn họ tưới lên mảnh đất này.Hống hống hống!Ma thú phô thiên cái địa, từ dưới tường thành vọt tới, tường thành cao hai mươi trượng với hung thú cường đại mà nói chỉ bằng một cái nhảy mà thôi, trừ chuyện đó ra, trên bầu trời có rất nhiều hung thú phi hành, chúng có tốc độ phi hành nhanh hơn võ giả nhân loại nhiều.-------Chương 2193: Vận mệnh mỉm cười (1)Chương 2193: Vận mệnh mỉm cười. (1)Một hồi giết chóc bắt đầu, Tống Nham nội tâm sinh ra nhiệt huyết, hắn cầm lấy vũ khí đơn sơ của mình, đang muốn bay lên tường thành.Mà lúc này thê tử Tống Nham kéo hắn một cái.- Tuệ nhi, ngươi làm gì thế?Hắn cho rằng thê tử cản hắn, thế nhưng mà nàng duỗi tay chỉ vào một hướng trên bầu trời.- A Nham, ngươi xem đó là cái gì?Trên bầu trời đêm xa xa có một vòng huyết nguyệt, vòng huyết nguyệt này có hư ảnh màu đen to lớn, nó mở hai cánh ra, giống như ma thần trong bóng tối.Đây là một con hắc long!- Long...

Long?Tống Nham hoàn toàn sững sờ.Rống----Hắc long ngẩng cao đầu, một sừng phá không gào thét.Long uy tràn ngập các nơi, âm thanh chấn vỡ chân không.Bình dân trong thành hoảng sợ, rất nhiều người nhìn lên trời, nhìn qua hắc long mang theo uy áp hoàng giả, mỗi người cảm nhận được thú triều đáng sợ bên ngoài thành bởi vì tiếng gào của hắc long đã đình chỉ.Vô số dã thú theo quán tính lăn mình quay cuồn trên đất, đụng vào tường thành.Sau đó chúng không quan tâm tổn thương thân thể, lập tức phủ phục xuống, lạnh rung dưới uy áp này.Hắc long gào thét, vạn thú hoảng sợ.Những thủ vệ trên tưởng thành không biết làm sao, hắc long này làm gì?Thời điểm này bọn họ giật mình, thú triều đã lui bước.Những hung thú đôi mắt huyết hồng,. lúc này mang theo kính sợ thật sâu, chúng phủ phục thân thể, từng bước một lui vào trong rừng rậm, biến mất trong bóng đêm.Tất cả yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng gió thổi và rừng cây sào sạt.- Xảy ra chuyện gì?- Hỗn đản...- Chuẩn bị chiến đấu!Đám thiên cung Thánh tộc ở trên cao loạn thành một bầy.Thành thị vô danh phía dưới bộc phát thú triều, đối với chúng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng mà hắc long đáng sơ gào thét mang theo uy áp khủng bố trùng kích thành lũy của chúng, bọn chúng cảm thấy sợ hãi thật sâu.Thiên cung đang run rẩy, những tên Thánh tộc khai hoang đang cho linh hạm tới gần thiên cung Thánh tộc, còn chưa đi vào đã bị cuồn phong thổi bay.- Mẹ kiếp, sao thế này?Một tên Thánh tộc khai hoang thân hình cường tráng cực kỳ tức giận, vừa mới bị linh hạm chấn động làm ngã nhào, hắn vơ vét rất nhiều đá năng lượng trong vũ trụ man hoang, hắn nổi giận đùng đùng đi ra khỏi mật thất, còn tưởng rằng thủ hạ thao tác sai lầm đụng vào thiên thạch.Nhưng mà hắn còn chưa tiếp tục chửi bới, lập tức câm miệng, hắn mở to mắt nhìn qua trước đầu linh thuyền, cách hơn mười dặm trước mặt có một con hắc long to lớn trong mây.- Cái này...

Cái này...Tên thủ lĩnh khai hoang này ngây ngốc, thời điểm này hắn mơ hồ nhìn thấy bên cạnh long giác có một nam tử áo đen đang đứng.Sau lưng nam tử áo đen có ba nam tử quần áo không khác biệt, dường như nam tử đứng đầu là cầm đầu bọn họ.Vèo!Ba nam tử bay ra khỏi đầu rồng, bay qua thiên cung Thánh tộc.Ba người tốc độ nhanh tới cực điểm, bay như mũi tên vào thiên cung Thánh tộc, với thiên cung Thánh tộc khổng lồ mà nói, bọn họ như hạt bụi nho nhỏ, song khi bọn họ biến mất trong vòng phòng hộ của thiên cung, trong khoảng khắc thiên cung nổ lớn.Nổ tung sinh ra năng lượng loạn lưu, không phải hỏa diễm, tất cả tan nát nhanh chóng.Tận mắt nhìn thấy mấy võ giả Thánh tỗ xông lên, muốn giết ba người thần bí, nhưng mà bọn họ bị năng lượng màu đen cuốn vào, sau đó biến mất.Từ đầu tới chân không có máu tươi, không có tứ chi nghiền nát, giống như tuyết rơi vào nước sôi, bốc hơi.Cảnh này làm đám Thánh tộc khai hoang hoảng loạn, bọn chúng muốn chạy trốn, nhưng mà bọn họ nhìn thấy rất nhiều linh hạm Thánh tộc muốn chạy trốn.Trong quân đội Thánh tộc đẳng cấp sâm nghiêm, màu sắc linh hạm, lớn nhỏ có thể đại biểu người trong đó cấp bậc gì, đám người khai hoang này tận mắt nhìn linh hạm Giới Vương cưỡi đang bỏ chạy, bọn họ còn chờ cái gì?Nhưng mà thời điểm muốn trốn đi, đã thấy linh hạm lao ra khỏi thiên cung mấy trăm dụng, đột nhiên đụng vào lực trường vô hình.Ầm ầm!Lực trường rung động lắc lư, vô số phù văn sáng lên, sau đó cảnh đáng sợ xảy ra, linh hạm bị lực trường ảnh hưởng, lập tức tan nát nổ tung.Ba người thần bí phong tỏa chung quanh, năng lượng thần bí quét qua tất cả, tất cả bốc hơi.Đám người trong linh hạm, mặc kệ Thánh Chủ, Giới Vương, Đại Giới Giới Vương, tất cả đều bị miểu sát.Nhìn thấy cảnh này, đám Thánh tộc khai hoang ngây ngốc, đối với bọn chúng, Giới Vương, Đại Giới Giới Vương là nhân vật cao cao tại thượng, bình thường bọn họ không gặp được, nhưng bây giờ chết thành đống, bị giết như kiến.Thời điểm này mọi người hiểu rõ, tòa tinh cầu này đã bị bố trí lực trường bao phủ tất cả mọi người.Căn bản không ai chạy được.Thời điểm này thiên cung Thánh tộc đột nhiên xuất hiện hư ảnh con rết huyết sắc cực lớn phóng lên trời.Con rết huyết sắc này dài chừng trăm dặm, hai hàng móng vuốt to và sắc bén, tùy ý quét qua các nơi, uy áp đáng sợ trút xuống, cơ hồ võ giả Thánh tộc đều kích động.- Huyết Ngô Công cương nguyên đồ đằng, đây là tiêu chí của Huyết Ngô Thiên Tôn sau khi biến thân.Sĩ khí võ giả Thánh tộc phóng đại, Huyết Ngô Công chính là huyết mạch hiếm có ở Thánh tộc, Huyết Ngô Thiên Tôn tọa trấn Hỏa Thần tinh hệ này có huyết mạch đó.Nhưng mà bọn họ chưa kịp hoan hô, thời điểm này hắc long dài ngàn dặm gào thét, trực tiếp lao tới hư ảnh con rết, trực tiếp như phi ưng bắt rắn, trực tiếp áp lên Huyết Ngô Công.Thời điểm này trên sống lưng hắc long có nam tử áo đen không nhúc nhích cũng đã hoạt động, thân ảnh của hắn biến mất như quỷ mị, sau một khắc đã xuyên qua nhật nguyệt, hư ảnh Huyết Ngô Công tan nát, hóa thành máu tươi bao phủ tinh không.Uy áp thuộc về Huyết Ngô Thiên Tôn cũng chậm rãi yếu đi, sau đó biến mất khỏi thế giới.Huyết Ngô Thiên Tôn đã chết, hắn hoàn thành huyết mạch biến thân cũng bị Lâm Minh giết, tổng cộng không quá mười hô hấp, hoàn toàn là nghiền áp.Cơ hồ tất cả võ giả Thánh tộc run sợ trong lòng, một Thiên Tôn bị miểu sát?

Đối phương là người nào?

Ma quỷ sao?Trong phế tích thiên cung Thánh tộc, Lâm Minh thu hồi thi thể Huyết Ngô Thiên Tôn.Đối với cuộc chiến với Thánh tộc, hắn không lưu thủ và lòng dạ đàn bà chút nào, mỗi khi buông tha một võ giả Thánh tộc, ý nghĩa có không biết bao nhiêu Nhân tộc phải chết.Tham gia chiến tranh, muốn lập quân công, muốn tìm chỗ tốt, hoặc là cướp đoạt chiến lợi phẩm trong chiến tranh, vậy thì chỉ có cướp đoạt và giết người mà thôi.Trận chiến này Huyết Ngô Thiên Tôn đã bị giết, kết quả không còn gì phải bàn.Thực lực chênh lệch quá lớn.Bản tôn Lâm Minh không ra tay nữa, chỉ dựa vào ba phân thân là đủ rồi.Thời điểm phân thân chiến đấu, Lâm Minh quét mắt nhìn qua tinh cầu dưới chân, nội tâm khẽ động, bay xuống dưới....Trong thành thị Nhân tộc, có người nhìn thấy bầu trời đêm vụt sáng, có năng lượng lưu tỏa ra các nơi giống như cực quang, nhưng mà người biết rõ thì đó không phải cực quang, là nổ tung khủng bố sinh ra sóng năng lượng.- Thiên cung Thánh tộc...

Bị hủy!Có võ giả Thần Hải nhìn thấy cảnh chiến đấu mơ hồ trên không trung, thấy thiên cung Thánh tộc nổ tung.-------Chương 2194: Vận mệnh mỉm cười (2)Chương 2194: Vận mệnh mỉm cười. (2)Một tảng đá sinh ra ngàn gợn sóng, Nhân tộc trogn thành thị nghe được lời này thì kinh ngạc tới ngây người, thiên cung Thánh tộc đã ở đây máy trăm năm, bọn họ đã sớm quen với sự tồn tại của nó, nó đại biểu cho tử vong của bọn họ, bây giờ bị nổ tung?Vốn có thú triều bộc phát, sau đó là hắc long gào thét, cuối cùng là thiên cung Thánh tộc bị hủy, trong một phút ngắn ngủi đã xảy ra quá nhiều chuyện phá vỡ nhận thức của bọn họ, bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì.- Thánh tộc xong rồi!Có người hô lớn.- Chiến sĩ của chúng ta đánh trở về!Lại có người hô to.Nhân tộc đánh trở về?Trận chiến tranh thực lực chênh lệch xa như thế, chẳng lẽ xuất hiện nghịch chuyển?Oanh!Giống như trả lời nghi vấn của phàm nhân Hỏa Thần tinh hệ, lần này tiếng nổ tung lớn và sóng năng lượng sáng hơn nữa, thiên cung Thánh tộc bị nổ triệt để, ẩn ẩn còn nghe được tiếng long ngâm cao vút.Trong lúc nhất thời, Hỏa thần tinh hệ sôi trào.- Chiến sĩ của chúng ta trở về!Mọi người hò hét, áp lực trăm năm đã hoàn toàn bạo phát ra ngoài.Mọi người vui tới phát khóc, có người bay lên không trung, có người hôn đất, có người ôm cả người khôn quen, bọn họ cố hít sâu nhưng vẫn không áp được huyết mạch trong người sôi trào, tâm của bọn họ vào thơi khắc này đã vui hết mức.Không có trải qua trắc trở, không cách nào trải nghiệm thắng lợi trân quý cỡ nào, vì tự do, vì truyền thừa, dù là người nhát gan nhu nhược cũng không do dự chém giết nơi chiến trường, chảy cạn máu tươi.Khi Lâm Minh đi trên đầu đường, nhìn qua đám người như điên cuồng lên, nhìn qua thiếu niên hưng phấn vỗ tay, không ngừng chạy quanh, nước mắt chảy dài, cuối cùng ôm lấy hài tử ngồi xuống đất khóc rống lên.Một khắc này Lâm Minh hiểu hắn có huyết mạch tương liên với chủng tộc thế nào, không thể phân ra...

Hắn vĩnh viễn thuộc về quần thể này, hắn đi tới ngày hôm nay, cũng vì chủng tộc kéo dài mà chiến, hắn cảm thấy tự hào từ đáy lòng.Đám người điên cuồng, hành vi bình tĩnh của Lâm Minh quá khác thường, hắn yên lặng đi xuyên qua đám người đang hưng phấn, chậm rãi đi tới một gia đình.Đây là gia đình năm người, trong chiến loạn có thể cam đoan gia đình nguyên vẹn là quá khó khăn.Tống Nham và thê tử đang ôm hài tử, cùng khóc rống lên, thẳng tới khi nhìn thấy thanh niên mặc áo đen xuất hiện trước lều vải của mình.Thanh niên này đi trên đường, hắn giống như ngăn cách với thế giới này, thời gian và không gian chẳng liên quan gì tới hắn, chuyện này làm Tống Nham sững sốt.- Ngươi là...Tống Nham không xác định hỏi một câu, trong lòng ẩn ẩn suy đoán, nhưng mà không cách nào khẳng định.Người như Tống Nham nhiều không biết bao nhiêu, tại Hỏa Thần tinh hệ này còn có nhiều người thảm hơn hắn, nhưng mà Lâm Minh cảm giác bao trùm cả Hỏa Thần tinh hệ, hắn lại chú ý gia đình Tống Nham, bởi vì đứa con trai mười hai tuổi của Tống Nham.Lâm Minh ngoài ý muốn phát hiện thiên phú võ đạo đứa bé này cực cao, hơn nữa phẩm tính kiên nghị quật cường, đây là người tập võ trời sinh.Thê tử Tống Nham kéo tay Tống Nham, thanh niên áo đen đột nhiên xuất hiện làm nàng bất an, tuy tu vị của nàng là Hậu Thiên, nhưng trực giác cảm thấy thanh niên này đáng sợ.- Các ngươi tốt!Lâm Minh nhìn phu thê Tống Nham mỉm cười, hắn cúi đầu nhìn tiểu nhi tử của Tống Nham.- Ngươi tên gì?Tiểu nam hai mười hai tuổi nhìn qua phụ thân, lại nhìn qua Lâm Minh, nói:- Tống Mạc!- Tống Mạc, tốt, ngươi có bằng lòng đi theo ta hay không?

Đi xem thế giới bên ngoài?Lâm Minh mỉm cười.Nụ cười này trong mắt Tống Nham và Tống Mạc mang theo ý vị không rõ.Thẳng tới nhiều năm sau đó, Tống Mạc đi theo Long Nha, trở thành đệ tử thân truyền của Long Nha, hắn biết được nụ cười của thanh niên này có ý vị thế nào.Đại khái chính là nụ cười của thần vận mệnh...Tại khu vực thiên thạch của Phổ Đà tinh hệ, trong một tòa tượng phật lớn nổ lơ lửng, chung quanh tượng phật có một chiếc linh hạm, là Chân Thần Linh Bảo do nội tình Phổ Đàn Sơn tích lũy được.Phổ Đà tinh hệ dùng Phổ Đa Sơn làm tên, bởi vì lực lượng Phổ Đà Sơn đóng ở đây.Sau khi theo Thần Mộng Thiên Tôn tiến vào vũ trụ khác giao thủ với Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương, Phổ Đà Sơn chính là trung tâm chỉ huy của Nhân tộc trong đại chiến.Nhưng mà nói là trung tâm chỉ huy, tin tức truyền đi cũng là vấn đề, cũng không phải mỗi tinh vực bị Thánh tộc phong tỏa đều có thể bảo trì tin tức thông suốt với Phổ Đa Sơn, ví dụ như Tiềm Long tinh hệ của Tiểu ma Tiên đã mất liên lạc từ lâu.Dưới tình huống Thánh tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, dùng sức phong tỏa thông đạo tin tức cũng không khó khăn.Phổ Đà Sơn bởi vì có Đế Thích Già, tính toán là một chi Nhân tộc cường thế nhất.Quân Thánh tộc đối nghịch với Phổ Đà tinh hệ cũng là mạnh nhất, trừ không có Tạo Hóa thánh tử ra, ở đây tụ tập Phiêu Vũ Thần Sơn Thanh Liên tiên tử, còn có Ngạo Nhật, Tà Nguyệt hai thánh tướng, còn có bốn Thiên Tôn đỉnh cấp tạo thành hội nghị chiến tranh.Ngay cả quân đoàn chủ lực Hoang cũng ở Phổ Đà tinh hệ.Có nhiều cường giả đối nghịch như thế, Đế Thích Giả cảm thấy áp lực thật lớn, không dám buông lỏng, thực té sự tồn tại của quân đoàn Hoang làm Đế Thích Già cảm thấy lo lắng.Quân đoàn Hoang tổng cộng ba ngàn Giới Vương, tám vạn Thánh Chủ!

Trong ba ngàn Giới Vương này có hai trăm Đại Giới Giới Vương.Đối với Thiên Tôn đỉnh cấp mà nói, cường giả Giới Vương không xem vào đâu, nhưng mà ba ngàn Giới Vương tụ tập, còn là Giới Vương hấp thu huyết nhục Hoang, bọn họ tạo thành chiến trận có uy lực không khinh thường được.Nếu như bọn chúng biến thân, trong thời gian ngắn giúp Thánh tộc sinh ra hai trăm Thiên Tôn yếu nhất.Lực lượng đáng sợ như thế, Đế Thích Già nhìn thấy bọn chúng cũng chỉ có một chữ--- Trốn!Vạn hạnh trong bất hạnh là, mỗi lần quân đoàn Hoang biến thân đều tiêu hao máu huyết lớn, thậm chí còn rút ngắn thọ nguyên, cho nên nói đơn giản, quân đoàn Hoang không dễ dàng biến thân.Có quân đoàn Hoang là uy hiếp cực lớn, Phổ Đà Sơn không dám chính diện giao phong với Thánh tộc, mà thái cổ Thần tộc và Thiên tộc cũng ở trong Phổ Đà tinh hệ, Đế Vô Ngân và Chiến Hoàng cùng với mấy Thiên Tôn đỉnh cấp của Phổ Đà Sơn yểm hộ cho nhau mới miễn cưỡng đối đầu với Thánh tộc.Nhưng mà không dám tác chiến chính diện, thế lực Nhân tộc tuyệt đối lâm vào bị động, không vượt qua xu thế bao quanh sẽ thua cả bàn.Lúc này trong đại điện nghị sự, Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Quân Bích Nguyệt, Hành Si và rất nhiều cao tăng, La Hán của Phổ Đà Sơn đang phân tích tình hình cuộc chiến, đột nhiên vài ngày trước xuất hiên tin tức đại khoái nhân tâm.- Thánh tộc trong vòng ba tháng liên tục bị diệt năm căn cứ, chết bảy Thiên Tôn, còn tổn thất đại khái ba trăm binh quân đoàn Hoang, thật sự không biết người nào gây nên.Hành Si buông ngọc giản chiến báo xuống, nhìn qua Đế Thích Già và Đại Tự Tại Phật, chờ nghe ý kiến của họ.-------Chương 2195: Bí ẩn thân phận người thần bíChương 2195: Bí ẩn thân phận người thần bí.Đại Tự Tại Phật vốn không nói gì, hắn chậm rãi vân vê phật châu, đợi Hành Si nói tiếp.- Vốn đệ tử còn cho rằng Thánh tộc thảm bại ở phía sau là màn khói của chúng, nhưng mà từ tin tức trinh sát truyền về, đây là thật.

Đây chính là tàn phiến thiên cung Thánh tộc mà trinh sát mang về.Hành Si nói xong, mang một khối tàn phiến đưa tới trước mặt Đế Thích Già và Đại Tự Tại Phật, hai người xem xét, lại khó nói đang dung công pháp gì.Từ khí tức tàn phiến tỏa ra mà phán đoán, đây là thiên cung bị phá hủy, giống như có năng lượng phức tạp đang ẩn chứa trong nó, thần thánh lại nhiễm tà tính, nó chứa pháp tắc ngay cả bọn họ cũng không phân biệt được.- Đại sư có phát hiện gì không?Quân Bích Nguyệt nhanh chóng nói ra.Đại Tự Tại Phật vân vê hạt châu, ung dung niệm phật hiệu.- Hổ thẹn, lão nạp thuở nhỏ nghiên cứu tàng thư Phổ Đà Sơn, tuy thiên tư ngu dốt, nhưng tự nhiên tri thức phong phú, nhưng mà pháp tắc ẩn chứa trong khối tàn phiến này, lão nạp cảm thấy nó là thần lực, nhưng mà chỉ có bao nhiêu suy đoán đó mà thôi.Nghe được Đại Tự Tại Phật nói thế, người trong đại điện hít khí lạnh, người nơi đây chỉ có Đế Thích Già mạnh nhất, nhưng mà bối phận vẫn nhỏ hơn Đại Tự Tại Phật, hắn tuổi thọ kéo dài, hơn nữa nội tình Phổ Đà Sơn phong phú, mọi người khó có thể tưởng tượng, trên thế giới này có lực lượng mà Đại Tự Tại Phật hoàn toàn không phân tích ra được.- Vậy thì kỳ quái...Hành Si tràn ngập hiếu kỳ với người thần bí này.Cũng không thể trách Đại Tự Tại Phật phân tích không ra cái gì, bởi vì thực lực Lâm Minh thay đổi quá nhiều, thần lực và ác ma lực dung hợp, loại lực lượng này nói là vô tiền khoán hậu, ngay cả chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ Quân Vương cũng không có được thuộc tính như thế.Trừ chuyện đó ra, Lâm Minh thay đổi pháp tắc, đó là Tu La pháp tắc và Thánh Điển pháp tắc dung hợp với nhau, đây là hai loại pháp tắc đỉnh phong vượt qua nhận thức của mọi người.Lực lượng kỳ dị, pháp tắc đỉnh phong, làm cho Đại Tự Tại Phật kiến thức uyên bác cũng lực bất tòng tâm.- Về tin tức người thần bí, chúng ta hiểu ít tới thương cảm, chỉ căn cứ một ít người nhìn thấy nói lại, dường như người thần bí đã hủy diệt Thánh tộc tại Hỏa Thần tinh hệ, xuất hiện một đầu sinh vật long hệ, nó là huyết mạch hắc ám long vương tộc, nhưng mà phần đuôi của nó có gai xương bén nhọn nhô lên, cánh sắc bén như đao, tướng mạo dữ tợn, nếu nói dùng từ ngữ hình dung nó, ta cảm thấy nó là ác ma long thì thích hợp hơn.Hành Si nói xong, xuất ra một khối chiến tranh trận bàn, phát động nó, một ít hình chiếu trận pháp xuất hiện hư ảnh hắc long, đây là trinh sát Phổ Đà Sơn căn cứ vào lời những người nhìn thấy miêu tả ra.Mọi người nhìn thấy quái vật lớn lên giống như ác ma, đều cả kinh không nói ra lời, chẳng lẽ đây là giống loài trong vũ trụ man hoang?Vũ trụ man hoang quá lớn, có thần thú biến dị bọn họ chưa từng thấy là bình thường.Nhưng mà thời điểm này Quân Bích Nguyệt như có điều suy nghĩ, hắn trầm mặc hồi lâu, đột nhiên nói ra một câu làm mọi người triệt để sững sốt.Hắn nói:- Các ngươi có nhớ không, hơn sáu ngàn năm trước Lâm Minh trong thọ yến Yêu Đế, đánh bạc chiến với Tạo Hóa thánh tử, hắn xuất ra tiền đặt cược chính là một quả trứng rồng...- Lâm Minh?

Trứng rồng?Hành Si cả kinh, đứng lên, nói:- Ngươi sẽ không nói hắc long đột nhiên xuất hiện chính là quả trứng rống mà Lâm Minh ấp ra sao?Trên thế giới này quá nhiều long, muốn nói hiện tại xuất hiện ác ma long chính là quả trứng rồng của Lâm Minh sáu ngàn năm trước nở ra, loại liên tưởng này quá gượng ép.- Ta đột nhiên nghĩ tới mà thôi, mặc dù là Thiên Tôn đỉnh phong cũng không cách nào trong ba tháng diệt năm căn cứ Thánh tộc, liết bảy Thiên Tôn Thánh tộc, làm cho nhiều cường giả Thánh tộc không thể chạy trốn...

Có lẽ Thánh tộc đã nghĩ lầm là vũ khí bí mật của Nhân tộc chúng ta....

Nhưng mà chúng ta hiểu rõ bản thân mình, Nhân tộc chúng ta không có liên hệ gì với võ giả thần bí kia cả, nói tới cũng kỳ quặc, nếu như nói...- Ngươi nói Lâm Minh còn sống?Lần này không riêng Hành Si, người trong đại điện bởi vì lời Quân Bích Nguyệt đột nhiên đặt giả thuyết thì sững sốt.Hành Si nghĩ lại, nhíu mày nói:- Nếu như Lâm Minh còn sống, vì cái gì nhiều năm qua không gặp người?

Có lẽ hắn dấu diếm Thánh tộc, nhưng không có lý do dấu diếm chúng ta...

Chúng ta bây giờ không xác định được sinh vật Long tộc kia có phải là quả trứng của Lâm Minh hay không, dựa theo thời gian suy tính, hơn sáu ngàn năm cũng không đủ cho quả trứng kia nở ra sau đó còn biến thành thần thú dài ngàn dặm...- Hơn nữa...

Phiêu Vũ Thần Vương lúc trước tự mình xác nhận Lâm Minh chết rồi, Lâm Minh càng lợi hại, có năng lực thông thiên cũng không thể là Thánh Chủ lừa gạt được Phiêu Vũ Thần Vương a?Hanh Si nói câu cuối cùng làm cho Quân Bích Nguyệt trầm mặc.Đúng thế, Lâm MInh mạnh hơn nữa cũng không có khả năng giả chết lừa được Phiêu Vũ Thần Vương, có lẽ đây chỉ là suy tính tình nguyện của hắn mà thôi....Chuyện hậu phương Thánh tộc xuất hiện cây định, Thánh tộc cho dù thế nào cũng không thể ngồi yên chẳng quan tâm.Vào lúc mấu chốt kẻ này đâm một đao thì phải làm sao?Đối phương dường như chỉ có bốn người và hắc long kỳ dị, bọn họ đến vô ảnh, đi vô tung, không ai biết bọn họ sau đó sẽ xuất hiện ở đâu.Hơn nữa Tạo Hóa thánh tử không nghĩ tới, đối phương làm sao biết được vị trí quân đội Thánh tộc chứ?Vũ trụ man hoang địa hình phức tạp, cho dù có quân đội Nhân tộc yểm hộ, cũng không thể cung cấp tin tức chuẩn xác như thế được.Mà tình báo liên quan tới vị trí quân Thánh tộc, đều là bí mật cao nhất của Thánh tộc, những tin tức này không ghi vào ngọc giản, bởi vì mỗi quân đội đều không ngừng hành quân, vị trí của bọn họ chỉ có quan chỉ huy liên lạc với nhau, cần phối hợp hành động mới lộ ra mà thôi, cũng chính là chỉ nằm trong trí nhơ scuar quan chỉ huy, vì sao những tình báo này người thần bí kia biết được?Người này là ai?Tạo Hóa thánh tử rất muốn đi giết chết kẻ này, nhưng mà hắn không nỡ bỏ Tiểu Ma Tiên sắp tới tay.Cuối cùng Tạo Hóa thánh tử cắn môi, nhịn xuống, người thần bí xuất hiện làm cho hắn gấp rút tiến độ truy tìm Tiểu Ma Tiên.Nhưng mà thời điểm này, Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt ba người đang giằng co với Phổ Đà Sơn, đột nhiên cưỡi linh hạm đi tới hậu phương Thánh tộc...Bọn họ dẫn theo là quân đoàn chủ lực Thánh tộc, quân đoàn Hoang, mang theo hai ngàn năm trăm Giới Vương, còn có sáu vạn Thánh chủ.Có chút ít quân đoàn Hoang, phối hợp với bốn Thiên Tôn đỉnh phong bài nghi vận lừa gạt Phổ Đà Sơn.Mà đám người Thanh Liên tiên tử có ý định dùng thủ đoạn lôi đình tìm và giết gia hỏa thần bí kia.-------Chương 2196: Thanh Liên tiên tửChương 2196: Thanh Liên tiên tử.Đối với chuyện Thánh tộc xâm chiếm vũ trụ man hoang này, cho dù là Nhân tộc không thừa nhận cũng không được, thực lực Nhân tộc kém xa Thánh tộc, chẳng khác gì trứng chọi đá.Thời gian hơn sáu ngàn năm qua, Nhân tộc đúng là làm rất nhiều chuẩn bị, nhưng mà những chuẩn bị này phần lớn thể hiện ở trận pháp và bố cục, chính vì thế ẩn tàng thân hình, đánh du kích với Thánh tộc.Về phần tăng cao thực lực chính thức lại không quá nhiều, thật sự sáu ngàn năm qua, đối với võ đạo tiêu tốn thời gian ngàn vạn năm thì nó quá ngắn ngủi.Tuy thực lực Nhân tộc đề cao, thực lực Thánh tộc cũng đề cao.Đại chiến man hoang mấy trăm năm, Thánh tộc có mấy ngọn núi lớn như áp lên ngực Nhân tộc, làm Nhân tộc thở không ra hơi.Mà tòa núi lớn này chính là ba Chân Thần của Thánh tộc.Núi lớn thứ hai chính là Hoang có thể thôn phệ quy tắc thiên đạo, có thể xuyên thủng thán tức thần tường, thân thể gần như bất tử bất diệt, thời điểm đỉnh phong nghe đồn Hoang không yếu hơn chủ nhân Tu La Lộ quá nhiều.Đây chính là ác ma đáng sợ mà Phong Thần Thiên Tôn năm đó thiêu đốt tính mạng của mình và nhiều cường giả Nhân tộc huyết tế cũng không thể diệt sát được.

Đối mặt với Hoang, Nhân tộc không có dũng khí chống lại chính diện.Mà núi lớn thứ ba, chính là quân đoàn Hoang!Nếu như nói hai ngọn núi trước chính là uy hiếp, làm cho Nhân tộc cảm thấy không thể vượt qua, không thể chống lại, đả kích tin tưởng thắng lợi của Nhân tộc.Như vậy quân đoàn Hoang chính là đao phủ xoắn giết Nhân tộc.Mấy trăm năm qua, cao thủ Nhân tộc chết trong tay quân đoàn Hoang nhiều không biết bao nhiêu.Quân đoàn Hoang tinh thông chiến trận, thời khắc mấu chốt còn biến thân, đủ làm cho người quân đoàn này sức chiến đấu vượt bực, hơn nữa Thánh tộc có năm thánh tướng, chính là ác mộng cua các Thiên Tôn đỉnh cấp chỉ huy.Mặc dù là Phổ Đà Sơn, hai chi thái cổ Thần tộc và Thần Mộng Thiên Tôn liên thủ với nhau, nhưng mà chỉ có thể đánh du kích với quân đoàn Hoang, căn bản không dám giao thủ chính diện với chúng.May mà quân đoàn Hoang sinh ra không dễ dàng, đầu tiên phải nguyện ý trở thành người của quân đoàn Hoang, chỉ có số ít cao thủ Thánh tộc mới vào được, rất nhiều cường giả Thánh tộc không cách nào tiếp nhận biến dị, lo lắng ngày sau bị Tạo Hóa Thánh Hoàng khống chế, thực tế Thiên Tôn càng cố kỵ như vậy.Thứ hai chính là muốn tạo ra huyết nhục tinh hoa của Hoang, cần tiêu hao không ít năng lượng bản thể của Hoang, huyết nhục tinh hoa càng cao cấp càng tiêu hao nhiều, ví dụ như cho Đại Giới Giới Vương và Thiên Tôn thôn phệ, tiêu hao năng lượng bản thể Hoang càng lớn, Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ không sản xuất huyết nhục tinh hoa mà không có hạn chế.Vì vậy nhiều năm tích lũy, quân đoàn Hoang chỉ có quy mô mười vạn!Hôm nay phân ra hơn phân nửa tinh nhuệ đều tụ tập ở Huyết Vân tinh hệ, đang làm một hồi săn bắn.Mà người chỉ huy lần săn bắn này chính là Thanh Liên tiên tửHuyết Vân tinh hệ là nơi đóng quân Thánh tộc, đã bị Thanh Liên tiên tử tiếp quản.Lúc này trong đại điện, Thanh Liên tiên tử chủ trì, đang diễn ra hội nghị quân sự đơn giản.- Ngươi xác định người nọ sẽ tới Huyết Vân tinh hệ?Một nam tử mặc trọng giáp màu xám tóc đỏ ồm ồm nói ra, nam tử này to như cột điện bằng sắt, cho dù hắn ngồi đó, nhưng mà vẫn cao hơn người ta một nửa, nếu như hắn đứng lên, chỉ sợ cao tới một trượng năm, đây quả thật là cự nhân.Nam tử tóc đỏ này đường hoàng tùy ý, tức giận như sư tử, hai tay của hắn có đặt hai thanh cự kiếm màu đỏ, cự kiếm chỉ chuôi kiếm đã dài ba xích, hai tay người thường rất khó khống chế, nhưng mà nam tử này một tay cầm một thanh cự kiếm, sử dụng cả song kiếm.Nam tử này là đệ tử Thiên Cương Thần Vương, Ngạo Nhật.Mà bên cạnh nam tử có thiếu nữ đang ngồi.Thiếu nữ này rất kỳ quái, có ghế không ngồi, chỉ ngồi trên vai nam tử, hơn nữa nàng vẫn như thế, hai người như hình với bóng.Trái ngược với nam tử, thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn xinh xắn lung linh, thân thể nhỏ nhắn, hai chân thẳng tắp, eo nhỏ bó chặt, bộ ngực không tính là to lớn nhưng phập phồng, gương mặt gần như hoàn mỹ, chiều cao còn thấp hơn thiếu nữ Thánh tộc bình thường, phối hợp với quần áo màu xanh biếc, chiến giáp tinh xảo, làm cho người ta nhìn nàng chẳng khác gì yêu tinh hoa đầy linh tính.Thiếu nữ này chính là muội muội Ngạo Nhật --- Tà Nguyệt!- Ta tự nhiên không xác định, nhưng mà chúng ta không có cách nào!Thanh Liên tiên tử khi nói xong, lại gõ lên trận bàn trước mặt, trong khoảng khắc trước mặt mọi người xuất hiện hình chiếu địa đồ tinh không nguyên vẹn.- Người thần bí tiêu diệt Cổ Vận tinh hệ gần đây nhất, mà năm tinh hệ gần đó đều có liên hệ mật thiết, nhưng chỉ có Xích Dương tinh hệ và Kim Thiền tinh hệ và Cổ Vận tinh hệ gần đây có phối hợp quân sự hành động.

Rất nhiều thế lực Thiên Tôn đều biến hóa vị trí tọa độ khi truy tìm Nhân tộc, cho nên lựa chọn liên hệ với thế lực khác, như vậy mới bảo trì một kích tất trúng, không cho Nhân tộc chạy thoát.- Mà Xích Dương tinh hệ và Kim Thiền tinh hệ, binh lực XÍch Dương tinh hệ nhiều hơn, Thiên Tôn thực lực mạnh hơn, dùng tin tức chúng ta hiểu về người thần bí, hắn là người cực kỳ tin tưởng vào thực lực của bản thân, hơn nữa mục đích của hắn là chế tạo hỗn loạn trong thời gian ngắn, như vậy hiển nhiên người nơi nào nhiều thì hắn sẽ đi nơi đó.- Xích Dương tinh hệ và Huyết Vân tinh hệ cách nhau khá gần, ngay cả vừa rồi, ta đã cho người liên hệ với Xích Dương tinh hệ Thanh Vũ Thiên Tôn, đã cho hắn biết vị trí thực tế của Huyết Vân tinh hệ, ta tin tưởng không qua vài ngày người thần bí xuất hiện ở Xích Dương tinh hệ, sau khi hủy diệt Xích Dương tinh hệ, hắn thông qua phương pháp đặc thù của mìn đạt được tin tức vị trí của chúng ta, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua khối thịt mỡ là Huyết Vân tinh hệ, dù sao trong tinh hệ gàn đây, quân tinh nhuệ Thánh tộc đóng quân nhiều nhất, dùng sự tin tưởng của hắn sẽ không đưa ra lựa chọn thứ hai.- Nhưng mà hiện tại ta không biết hắn dùng phương pháp gì đặt được tình báo trong hồn hải Thiên Tôn, nhưng đây là chuyện cực kỳ khó khăn.Thanh Liên tiên tử bình tĩnh nói ra kế hoạch bản thân, nhưng kế hoạch này làm người nghe hãi hùng khiếp vía.- Ý của ngươi là, chuẩn bị hi sinh quân đội Xích Dương tinh hệ?Ngạo Nhật nhíu mày, chiến tranh có đôi khi cần hi sinh, nhưng mà Thanh Liên tiên tử lạnh nhạt như thế, thậm chí còn nói đương nhiên, làm cho Ngạo Nhật cảm giác không thoải mái.Thanh Liên tiên tử này quá lãnh huyết, nhưng mà người như vậy mới là quan chỉ huy hợp cách trên chiến trường, chiến tranh chưa bao giờ là cuộc chiến đầy nhân nghĩa lý tưởng, mà là ti tiện nhất, tàn khốc nhất và không từ thủ đoạn nào.- Không có biện pháp nào, ta trước kia nghĩ muốn bố trí quanh Xích Dương tinh hệ, nhưng mà thời gian không kịp, đành phải hi sinh Xích Dương tinh hệ tranh thủ thời gian cho chúng ta, nếu như chậm hủy diệt người thần bí kia, quân của chúng ta sẽ hi sinh nhiều hơn...-------Chương 2197: Sách cổ thần bí (1)Chương 2197: Sách cổ thần bí. (1)- Được rồi!Ngạo Nhật lắc đầu, không phản bác được.Tà Nguyệt cười hì hì, nói:- Thanh Liên muội muội nói không sai, nhưng mà ngươi xác định quân đoàn Hoang có thể giết hắn sao?- Trên thế giới này không có chuyện gì là tuyệt đối, ta chỉ có thể nói nắm chắc càng lớn hơn, ta đánh giá thực lực người thần bí kia thực lực tiếp cận Chân Thần, Thiên Tôn đỉnh cấp không thể làm gì được hắn, bốn người chúng ta tụ tập ở đây đều là Thiên Tôn đỉnh cấp, hơn nữa chúng ta liên thủ có thể đánh bại hắn, không có khả năng lưu hắn được.- Ngươi xác định hắn không phải Chân Thần?Tà Nguyệt hỏi lại.- Khả năng cực thấp!Thanh Liên tiên tử lắc đầu.- Tam ThapajT am Thiên có quá ít Chân Thần, Thánh tộc thất trọng thiên, mấy tỷ năm qua cũng chỉ có ba Chân Thần, Nhân tộc một trọng thiên trừ Thần Mộng một Chân Thần ra đã rất khó lường, muốn lại có thêm một Chân Thần, vẫn không có khả năng, đây là nguyên nhân đầu tiên.- Nguyên nhân thứ hai, trận chiến man hoang này đánh mấy trăm năm, đối phương hiện tại mới xuất hiện, đây là chứng minh trọng yếu hắn không phải Chan thần.

Tạo Hóa Thánh Hoàng năm đó chỉ huy Thánh tộc đi vũ trụ man hoang, Thần Mộng trốn trong trận pháp bí mật không dám ra, thẳng tới khi thánh hoàng bệ hạ không nhẫn nại, bế quan thôn phệ Hóa Thanafh Cửu Biến thiên đạo, Thần Mộng mới đi ra, khi đó chỉ đánh du kích với sư tôn ta và Thiên Cương Thần Vương, thẳng tới sau khi sư tôn ta và Thiên Cương Thần Vương tiền bối bị kiềm chế thì người thần bí mới dám xuất hiện.- Vậy có ý nghĩa hắn được Chân Thần xem trọng, nhưng bản thân không địch lại Chân Thần, khả năng lớn nhất hắn là thiên tài tuyệt thế, tương lai thật sự trở thành Chân Thần, cho nên hắn sợ bị Chân Thần diệt sát, hắn chỉ muốn tạo ra một ít hỗn loạn trong chiến đấu chính thức, kiềm chế chúng ta, nếu như là Chân Thần chính thức, sẽ khinh thường săn giết Thiên Tôn bình thường, chế tạo hỗn loạn nhỏ.- Nói đúng hơn, chúng ta vận dụng quân đoàn Hoang, bản thân đã đứng ở thế bất bại, mà mượn nhờ khốn thần đại trận và diệt thần đại trận hai trận pháp này, thậm chí vào lúc mấu chốt cho quân đoàn Hoang biến thân tăng sức mạnh tới tận cùng, chúng ta có tám thành khả năng giết người này.Thanh Liên tiên tử một hơi nói thế, có lý có cứ, tất cả mọi người phải tin phục.- Đặc sắc, thật đặc sắc!@Lúc này một thiếu niên vỗ tay đi tới, hắn tươi cười tà dị, mái tóc dài và làn da trắng hơn cả nữ nhân, làm cho nữ nhân phải ghen ghét.- Thanh Liên sư tỷ thật sự là nữ trung hào kiệt, ta phải nói nếu như Thanh Liên tiên tử thay thế sư huynh bất tranh khí của ta khống chế Hoang phân thân, đồng thơi làm chỉ huy cao nhất trong đại chiến man hoang lần này, Nhân tộc đã sớm diệt vong!Nghe thiếu niên này tán dương, Thanh Liên tiên tử nhíu mày, thời điểm này đang là hội nghị quân sự cao nhất của Huyết Vân tinh hệ, người có thể tiến vào và có địch ý với Tạo Hóa thánh tử, vậy chỉ có thể là người cuối cùng trong năm thánh tướng --- đế tử Khê Thận.Đối với đế tử Khê Thận, Thanh Liên tiên tử không có ấn tượng tốt gì, Tạo Hóa Thanh Cung có hai người này là nguy hiểm nhất.Trong đó tuy Tạo Hóa thánh tử tuy bá đạo, hung tàn, lãnh huyết, nhưng hắn từ trước tới nay bụng dạ thẳng thắn, không làm âm mưu quỷ kế.Đương nhiên Thanh Liên tiên tử xem ra, đó là bởi vì vũ lực của Tạo Hóa thánh tử phát triển mạnh, trí lực mới bình thường như thế.Nhưng mà đế tử Khê Thận trừ tàn nhẫn ra, hắn còn cực kỳ âm hiểm, giống như một con độc xà, làm cho Thanh Liên cực kỳ kiêng kỵ.Lúc này đế tử Khê Thận đột nhiên xuất hiện, đương nhiên là vì tranh một phần công lao, hắn muốn tích lũy thêm chiến công, tương lai đạt được Tạo Hóa Thánh Hoàng coi trọng.Thanh Liên tiên tử lạnh lùng nhìn Khê Thận, đi thẳng vào vấn đề, nói:- Ngươi muốn đi cùng thì phải bày giá trị của ngươi ra, ta không cho rằng thực lực của ngươi có thể uy hiếp người thần bí chút nào.

Đế tử Khê Thận không nói câu nào, từ trong tu di giới xuất ra một cuốn sách màu đen, đưa tới trước mặt Thanh Liên tiên tử, đây là bản sách cổ kỳ dị, mặt bìa có một đồ án con mắt đỏ như máu, con mắt giống như còn sống, Thanh Liên tiên tử cảm thấy mặc kệ nàng nhìn con mắt từ góc độ nào, đều cảm giác con mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.Chung quanh con mắt có hoa văn thần bí, còn có ấn phù giống như con giun, nhưng ấn phù này giống như văn tự, nhưng Thanh Liên tiên tử chưa bao gờ gặp qua văn tự này.Hiện tại văn tự xưa nhất của vũ trụ Tam Thập Tam Thiên chính là thái cổ Thần tộc, Thiên tộc sử dụng, nhưng mà văn tự trên quyển sách lại chứa văn tự không giống như bất cứ loại nào cả.- Đây là sách cổ lấy được trong di tích thái cổ?Thanh Liên hỏi.- Không sai!Đế tử Khê Thận thản nhiên thừa nhận, sách cổ thần bí mà cổ xưa, không thuộc về hiện tại, nhưng mà ẩn chứa lực lượng khiến người ta cảm thấy cực kỳ bất an, cũng không chỉ có thể xuất ra từ di tích thái cổ.

Thanh Liên tiên tử đoán được phần nào, Khê Thận cũng không ngoài ý muốn.- Sách này...

Cực kỳ tà dị!Ngạo Nhật nhíu mày nói ra, hắn cảm giác bản sách cổ này có ma lực, làm cho hắn muốn mở nó ra xem nội dung bên trong, loại cảm giác đầu độc của quyển sách này là ảnh hưởng vô hình, làm cho nội tâm Ngạo Nhật bất an.- Hì hì hì...

Khê Thận sư đệ, quyển sách này làm cho nội tâm ta ngứa ngáy, sư đệ không có ý định mở nó ra cho chúng ta xem một chút sao?Tà Nguyệt ngồi lên vai Ngạo Nhật cười khanh khách nói ra, Khê Thận sờ cằm, lắc đầu nói:- Hổ thẹn, quyển sách này ta mở không ra.Lời này làm tất cả mọi người nào nao, ánh mắt nhìn qua bản sách cổ lần nữa, bên trong rốt cuộc có cái gì?Mọi người càng cảm thấy hiếu kỳ.- Ngươi có thể gia nhập!Thanh Liên tiên tử quyết định, Khê Thận đưa ra quyển sách cổ này, hơn nữa rót cương nguyên vào sách cổ, năng lượng chung quanh nàng biến hóa, cảm nhận được lực lượng của sách cổ.Tuy nàng không muốn cho Khê Thận công lao, nhưng điều khiện tiên quyết là có thể đánh chết người thần bí kia, Khê Thân có thể tăng xác xuất thành công lên một thành, nàng tự nhiên không cự tuyệt.Cứ như thế, bố trí của Huyết Vân tinh hệ rất rầm rộ.Quân đoàn Hoang, tính cả trận pháp đã bố trí xong trong mười ngày, Thánh tộc vận dụng một trăm lẻ tám cây trận kỳ cấp Thiên Tôn Linh Bảo.Vì bố trí một trăm lẻ tám khốn thần trận, phòng ngừa người thần bí bỏ chạy, Thanh Liên tiên tử sử dụng rất nhiều Tử Dương Tinh, Huyết Sát Tinh cướp được từ vũ trụ man hoang.Mà hai ngày trước, người thần bí đúng hẹn công kích Xích Dương tinh hệ gần với Huyết Vân tinh hệ, diệt sạch toàn bộ tinh nhuệ Thánh tộc, toàn quân gần như bị diệt.Nó cũng nghiệm chứng phỏng đoán của Thanh Liên tiên tử, như vậy không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp qua hơn mười ngày, người thần bí sẽ đặt mục tiêu là Huyết Vân tinh hệ.Bố trí bẫy rập tốt, chỉ chờ người thần bí chui đầu vào.- Ha ha, Thanh Liên sư tử quả thật thần cơ diệu toán.-------Chương 2198: Sách cổ thần bí (2)Chương 2198: Sách cổ thần bí. (2)Ngạo Nhật cười to, bọn họ bố trí đại trận có thể nói là thiên la địa võng, Ngạo Nhật nghĩ người thần bí kia không có chút khả năng đào thoát nào cả.- Thật sự chờ mong ah, có trận pháp kiềm chế và có quân đoàn Hoang phối hợp, ta thậm chí có thể đại chiến với người thần bí một hồi.Ngạo Nhật nói chuyện, hai thanh trọng kiếm đụng vào nhau, phát ra âm thanh kim loại thanh thúy, nghĩ tới đang đại chiến với cao thủ, huyết dịch toàn thân hắn sôi trào.Trên bả vai hắn, Tà Nguyệt chỉ cười khanh khách, cũng không chờ đợi được.- Chiến trường thay đổi trong nháy mắt, không ai có thể liệu sự như thần, ta chỉ tận lực bày ra khả năng lớn nhất mà thôi.Thanh Liên tiên tử nói thế, trong lòng ẩn ẩn bất an, nhưng mà không biết bất an tới từ phương nào, đây thuần chỉ là giác quan thứ sáu, đến từ người có đại khí vận gia thân, cảm giác trước với hung hiểm.Hung hiểm này tới từ đâu?Chẳng lẽ có liên quan tới sách cổ kia?Thanh Liên tiên tử lắc đầu, không thèm suy nghĩ nữa, tốn hao cái giá lớn mới bố trí tốt tất cả, chính là vì một trận chiến này, nếu bởi vì cảm giác hư vô mờ mịt của nàng mà bỏ qua cuộc chiến, như vậy quá hoang đường rồi.Nàng hiện tại chỉ chờ đợi.Dựa theo thời gian bình thường mà suy tính, đúng một tháng sau, người thần bí kia sẽ xuất hiện tại Huyết Vân tinh hệ.Người Huyết Vân tinh hệ chờ đợi trong xúc động.Ngạo Nhật mỗi ngày cầm theo hai thanh kiếm đi tuần tra trên quảng trường, thỉnh thoảng nhìn lên tinh không, gấp tới miệng phát khô, tốn hoa nhiều tâm tư như thế, hi sinh một chi thế lực Thiên Tôn mới bày ra hiểm cảnh này, nếu người ta không tới, vậy đây chính là trò cười.Hắn không muốn bị Tạo Hóa thánh tử giễu cợt.- Thanh Liên sư muội...Ngạo Nhật thường xuyên tìm tới chỗ Thanh Liên tiên tử bế quan, nhưng mà Thanh Liên tiên tử chỉ trả lời một câu --- chờ!Đối với chuyện này, đế tử Khê Thận ở trong đại điện chỉ huy vuốt ve sách cổ trong tay mình, hắn không có giễu cợt Thanh Liên tiên tử tính sai, vì hắn biết rõ mặc kệ quan chỉ huy thông minh cỡ nào, đều khó có khả năng đoán ra mối sự kiện, ít nhất nếu hắn ngồi lên vị trí của Thanh Liên tiên tử, hắn không làm tốt như thế.Nhưng mà chậm rãi, tại Phổ Đà tinh hệ, sau khi Thanh Liên tiên tử rời đi bố trí xuống nghi trận cũng khiến Đế Thích Già hoài nghi.Tăng nhân Phổ Đà Sơn bình thường đều ăn chay niệm phật, thật sự không am hiểu chiến tranh, vốn tình báo trinh sát đưa về Phổ Đà Sơn có chút vấn đề, chuyện này tạo thành khó khăn trong phân tích của Đế Thích Già và Đại Tự Tại Phật.Rất nhiều tăng nhân tuy cảm thấy trước mắt có thể là không thành kế, thật lo lắng bị Thánh tộc đặt bẩy, làm cho bọn họ chui đầu vô lưới.Thời điểm này không ai dám liều lĩnh, nếu không một khi phán đoán sai lầm, toàn quân có thể bị diệt.Thẳng tới một ngày, Đế Thích Già một người đơn thương độc mã xâm nhập vào trong trận địa Thánh tộc.Hắn có thể nói là kẻ tài cao gan lớn, chỉ một người đã qua lại tự nhiên, cho dù phát hiện là mưu kế của Thánh tộc, hắn cũng có nắm chắc rút đi, trái lại thì thừa thắng xông lên,Kết quả hắn phát hiện, quân đoàn Hoang, tính cả Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt và các tướng lãnh Thánh tộc đã sớm biến mất khỏi trận địa Thánh tộc.Đế Thích Già đại chiến một hồi trong trận địa Thánh tộc, quấy long trời lỡ đất, đại quân Phổ Đà Sơn sớm làm tốt tiếp ứng, đã cùng đại quân Thần tộc đánh tới, nhưng mà thời điểm này tàn quân Thánh tộc đã sớm chuẩn bị truyền tống trận, trực tiếp đào tẩu, căn bản không giết được bao nhiêu người/Cảnh này làm cho Đế Thích Già đột nhiên cảm thấy tâm sự nặng nề.- Đám cháu trai Thánh tộc này vì sao đột nhiên chơi hư chiêu?Thần tộc và Thiên tộc đã sớm liên hệ với Phổ Đà Sơn đã chạy tới, Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê hùng hùng hổ hổ nói ra, bị Thánh tộc áp chế vài chục năm thở không nổi, thật vất vả khởi xướng một lần tấn công, lại một quyền đánh vào không trung, làm hắn cực kỳ khó chịu.Đại Tự Tại Phật nhíu mày, trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi nói:- A di đà phật, nếu như lão nạp đoán không sai, Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt đã suất lĩnh đại quân Thánh tộc ve sầu thoát xác, liên tục chiến đấu ở các chiến trường khác, mà mục tiêu của chúng adidj khái là thí chủ thần bí xuất hiện sau lưng bọn chúng...Đại Tự Tại Phật nói một câu làm mọi người rùng mình, đối với minh hữu đột nhiên xuất hiện này, Nhân tộc vừa hiếu kỳ, vừa cảm kích, hắn hiện tại kiềm chế Thánh tộc, cho Nhân tộc cơ hội thở dốc.Nhưng mà quân đoàn Hoang nếu như quay đầu giết ngược lại, hắn thế đơn lực bạc, một người hoặc là mấy người có thể đối kháng với Thánh tộc sao?Đây là quân đoàn Hoang a!Đừng nói một người, cho dù đệ tử Phổ Đà Sơn tao ngộ quân đoàn Hoang vây công, cũng cực kỳ có khả năng toàn quân bị diệt.- Chúng ta đi thông tri hắn!Thác Bạt Khê nói ra, nhưng mà hắn biết rõ câu này quá ngốc, thân phận đối phương còn không biết, lại cách của trăm tỷ dặm, làm sao có thể liên lạc được đây?Trong lúc nhất thời, các cường giả Nhân tộc không biết làm sao cho phải, một chút vui sướng thắng lợi lúc trước đã không còn sót lại gì.Hiện bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi, xem người thần bí đấu với quân đoàn Hoang.- Thanh Liên tiên tử không phải hạng người bình thường, quân đoàn Hoang đã bố trí thiên la địa võng cùng với trận pháp, mà quân đoàn Hoang do Thanh Liên tiên tử chỉ huy, phát huy chiến đấu cực kỳ đáng sợ, chỉ sợ.Đế Vô Ngân lo lắng nói ra.- Thiện quá thay, thiện quá thay...Đại Tự Tại Phật niệm phật hiệu.- Phật tổ phù hộ, là phúc thì không phải họa, là họa tránh không khỏi, nhưng mà tất cả đều có định số...Sau khi có tình báo truyền về từ Phổ Đà tinh hệ, Thanh Liên tiên tử thậm chí không hỏi số lượng thương vong cụ thể, nàng chỉ bình tĩnh buông chiến báo xuống, nói với lính liên lạc.- Biết rồi, ngươi lui ra đi!- Vâng!Lính liên lạc khom người rút đi, Ngạo Nhật mở to mắt, hắn gấp lên, qua nửa tháng rồi, hắn chờ không nổi.- Làm sao bây giờ, Thanh Liên sư muội, ngươi nói đi chứ!

Vì chờ thằng này mà chúng ta bị đánh bại ở Phổ Đà tinh hệ, chẳng khác gì duỗi mông ra cho người ta đá, nếu nói ra chúng ta sẽ bị cười thối mũi, Tạo Hóa thánh tử tên kia cũng sẽ cầm việc này ra nói chuyện, chẳng lẽ chúng ta còn chờ đợi sao?Ngạo Nhật tính tình nóng vội, hắn ưa thích va chạm chính diện, không công vứt bỏ Phổ Đà tinh hệ, còn không phải bởi vì thực lực không đủ mà vứt bỏ, mà là chủ động rút đi, chuyện này làm hắn biệt khuất.- Tiếp tục chờ!Thanh Liên tiên tử vẫn trả lời như vậy, nàng hoàn toàn có đầy đủ kiên nhẫn.Trên thực tế không riêng gì Ngạo Nhật, kẻ cả Thánh Chủ, Giới Vương trong quân đoàn Hoang, bọn này cũng xúc động, bọn chúng là quân đoàn Hoang uy danh hiển hách, bao lâu qua chưa bao giờ tức như thế.Chỉ có đế tử Khê Thận là không quan tâm chuyện xảy ra ở Huyết Vân tinh hệ và Phổ Đà tinh hệ, hắn không để trong lòng, hắn đang vuốt ve sách cổ, ngẫu nhiên nhìn con mắt trên bìa sách, tươi cười quái dị.-------Chương 2199: Vây giết Lâm MinhChương 2199: Vây giết Lâm Minh.Chờ đợi làm thời gian đặc biệt dài dằng dặc, thực tế cái giá phải trải rất lớn, thời điểm được ăn cả ngã về không, không xác định được kết quả luôn làm người ta sợ hãi.Thời gian một tháng qua đi, một ngày này, Ngạo Nhật đứng ngồi không yên, cầm kiếm đi tuần tra quanh thiên cung.Về phần thành viên quân đoàn Hoang đã du đãng quanh trận pháp, tu luyện hoặc nghỉ ngơi, dù là Đại Giới Giới Vương cũng không có khả năng vẫn căng như dây đàn, ở trên cương vị trận pháp cả tháng mà không có lười biếng.Thời điểm mặt trời dần lặn xuống, tinh cầu tiến vào bóng tối, Ngạo Nhật cho rằng hôm nay đợi uổng công, lúc này trên thiên cung Huyết Vân tinh hệ phát ra tiếng nổ lớn đáng sợ.Ầm ầm!Dùng thiên địa nguyên khí làm chất môi giới truyền bá âm thanh đáng sợ, vòng bảo hộ gần thiên cung bị năng lượng sóng âm này nghiền nát.Bóng tối quét qua tất cả, năng lượng hỗn độn khủng bố phóng lên trời, đến gần các linh hạm thì nghiền nát chúng ra.Cùng lúc đó, một tiếng long ngâm to lớn vang vọng như tiếng sấm xuân, vang vọng tận chân trời.Địch tập kích!Trong thiên cung vang lên cảnh báo, nhìn thấy nổ tung đáng sợ kia, nghe được cảnh báo chói tai, Ngạo Nhật không sợ mà còn mừng, thực tế hắn cao hứng nhảy dựng lên, quát:- Gia gia của ngươi buồn bực cả tháng rồi, rốt cuộc ngươi cũng tới, lão từ chờ ngươi tới mức lông mạo dựng ngược a!Thanh Liên tiên tử trong phòng chỉ huy đứng lên, tuy nàng vẫn biểu hiện cực kỳ trấn định, nhưng mà nàng cũng ngóng trông người thần bí xuất hiện.Nếu khong nàng làm tất cả, kể cả lãnh huyết hi sinh một quân đoàn Thánh tộc Thiên Tôn, chắc chắn sẽ bị người ta lênh án, dù nàng lạnh nhạt cũng phải chú ý thanh danh của mình.Thanh Liên tiên tử không bối rối, tỏa cảm giác ra ngoài, cẩn thận phân biệt một phen.- Là hắn!Kỳ thật không cần cảm giác, thông qua cửa sổ thủy tinh trong phòng, nàng nhìn thấy ác ma hắc long thân dài ngàn dặm, còn có thanh niên áo đen đứng trên hắc long.Vào lúc Thanh Liên tiên tử đối mặt với thanh niên áo đen đứng trên đầu hắc long kia, hai mắt của họ nhìn nhau, hoàn toàn không có khoảng cách không gian.Thanh Liên tiên tử cảm thấy vào thời khắc này, nàng giống như chỉ cách cái bàn, còn người thần bí đứng trong đại điện.Thậm chí nàng cảm giác mình nhìn thấy hình ảnh của mình trong mắt đối phương.Đôi mắt của hắn như vực sâu không đáy, thông tới vị diện khác của vũ trụ, ẩn chứa thời không vô tận.Thanh Liên tiên tử cảm giác tâm thần rung động lắc lư, người này là ai?

Hắn xuất hiện từ đâu?Nàng không có nhìn thấu tu vị của đối phương, nhưng xác định đối phương tuyệt đối không phải Chân Thần.Đột nhiên nàng nhắm hai mắt lại, chặt đứt liên hệ tinh thần với đối phương.- Hắn phát hiện ta!Thanh Liên tiên tử mí mắt giật giật, nam tử này cho nàng cảm giác thâm bất khả trắc, tuy không phải Chân Thần, nhưng mà áp lực của hắn không nhỏ hơn Chân Thần.Trong tràng diện hỗn loạn như thế, nhiều địch nhân như vậy, đối phương vẫn có thể cách từng tầng kiến trúc nhìn thấy mình, đây là cảm giác lực mạnh cỡ nào?Thanh Liên tiên tử ý thức được, trận chiến này dù cho quân đoàn Hoang đứng ở thế bất bại, nhưng tuyệt đối không thoải mái.Tới mức này rồi, tên đã lên cung, không bắn không được!- Bày trận!Thanh Liên tiên tử quát một tiếng, truyền khắp toàn trường.Cùng lúc đó Thanh Liên tiên tử thả người nhảy lên, mở vòm thiên cung ra, thân thể nàng như tiên tử bay lên cao, xuất hiện trong hư không.Sau lưng Thanh Liên có hư ảnh phượng gáy vang vọng toàn trường.Cùng lúc đó, Thanh Liên tiên tử, đế tử Khê Thận cũng xuất hiện, trong tay hắn cầm quyển sách thần bí.Về phần Ngạo Nhật, cơ bắp hai tay của hắn nhô cao lên, mạch máu trên cánh tay giống như con giun vặn vẹo, dường như muốn nổ tung lên.Trong lòng của hắn tuy bức thiết hy vọng xông lên đánh với người thần bí một hồi, nhưng vẫn nhịn xuống, hắn biết rõ mình không phải đối thủ của người ta.Xoát xoát xoát!Không hề có dấu hiệu, chung quanh các nơi của Thánh tộc thiên cung xuất hiện một trăm lẻ tám trận kỳ.Những trận kỳ này đen nhánh, trên trận kỳ còn có đồ án huyết long, đây chính là đồ án xúc tua của Hoang.Một trăm lẻ tám trận kỳ phân biệt nằm trong tay một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương.Lâm Minh không cần mở mắt nhìn cũng biết rõ một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương này toàn bộ là thành viên quân đoàn Hoang, bởi vì thành viên quân đoàn Hoang đều có huyết nhục tinh hoa của Hoang trong người.Lúc một trăm lẻ tám trận kỳ và quân đoàn Hoang xuất hiện, Thanh Liên tiên tử nhìn qua ánh mắt Lâm Minh, nàng muốn nhìn thấy kinh hoàng trong mắt Lâm Minh, nhưng mà hiện tại nói rõ là bẫy rập, người này vẫn trấn định kinh người, cảnh này giống như không phải hắn rơi vào cạm bẫy, cũng không sinh ra chút xúc động hoảng sợ nào cả.Huống chi bẫy rập này là tinh nhuệ quân đoàn Hoang, nhưng mà hom nay cho dù Đế Thích Già ở đây, chỉ cần không phỉa Chân Thần thì có chạy đằng trời.Nhưng mà nàng đã thất vọng!Người thần bí vẫn đứng trên đầu hắc long, thân thể thẳng tắp, giống như cây thương dựng đứng, mặc dù nổ tung ở bốn phía, năng lượng tàn sát bừa bãi, một trăm lẻ tám trận kỳ đón gió, hắn vẫn trấn định.Tâm thần Thanh Liên tiên tử trầm xuống.Kỳ thật vào một tháng trước, Lâm Minh đã tới Huyết Vân tinh hệ, hắn những ngày qua quấy long trời lỡ đất sau hậu phương Thánh tộc, trên thực tế hành động của hắn cực kỳ cẩn thận, trước khi công kích hắn dùng cảm giác dò xét tất cả.Thanh Liên tiên tử là nữ tướng quân hợp cách, không có khả năng phạm sai lầm cấp thấp, nàng tập hợp rất nhiều lực lượng quân đoàn Hoang, bố trí trận pháp che dấu, các loại bẫy rập ẩn nấp, mặc cho Lâm Minh cảm giác xuất sắc, chỉ cần cảm giác chưa tới Chân hần thì không tìm ra cái gì.Nếu như là người khác tới đã sớm trúng kế, Thanh Liên tiên tử cũng thuận lợi tiến hành vây giết.Đáng tiếc nàng đụng phải Lâm Minh, trừ cảm giác dò xét ra, Lâm Minh còn có năng lực đặc thù mà Thanh Liên tiên tử không biết, chính là Lâm Minh cảm ứng huyết nhục Hoang cực kỳ nhạy cảm.Chỉ cần trong phạm vi nhất định, Lâm Minh có thể nhờ Hoang hồn điều động ác ma lực , có thể giúp cảm giac của Lâm Minh xuyên thấu qua trận páp, cảm giác được huyết nhục Hoang tồn tại.Nếu như Lâm Minh lưu lại tinh thần ấn ký trên huyết nhục Hoang, vậy mặc kệ cách bao xa hắn cũng cảm nhận được.Có hai ngàn năm trăm Giới Vương, còn có sáu vạn Thánh Chủ tinh nhuệ của quân đoàn Hoang, Lâm Minh nhìn thấy sáu vạn hai ngàn năm trăm hào quang màu đỏ, chúng tán lạc khắp dãy đất trung tâm thiên cung, bắt mắt như bầu trời đầy sao.Lâm Minh có thể căn cứ vào độ lớn nhỏ của hào quang mà đoán được bản thân chúng ẩn chứa bao nhiêu tinh hoa ác ma, suy đoán ra năng lực của cường giả dung hợp huyết nhục Hoang.Tuy Lâm Minh không sợ quân đoàn Hoang, nhưng mà bẫy rập của Thánh tộc vẫn làm Lâm Minh cảm giác, hắn âm thầm dò xét, những ngày này, đám người Ngạo Nhật bối rối hắn nhìn vào trong mắt.-------
 
Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 2200-2299


Chương 2200: Phản khống đại trận (1)Lúc này Lâm Minh đối mặt với Thanh Liên tiên tử, trong lòng Thanh Liên tiên tử sinh ra bất an không hiểu, nàng biết rõ người thần bí trấn định tự nhiên không phải ngụy trang ra, chẳng lẽ bố trí của nàng hắn sớm phát hiện ra.Điều này sao có thể, nàng lợi dụng quân đoàn Hoang bố trí đại trận lừa gạt, trừ phi là Chân Thần, nếu không sẽ không thể phát hiện ra được.Thời điểm này Thanh Liên tiên tử đã không kịp suy nghĩ lỗ thủng nằm ở đâu, đối mặt với người thần bí, nàng chỉ thấy đối phương cưỡi hắc long, hơn nữa không phải Chân Thần, Thanh Liên tiên tử nghĩ không ra lý do mình thua ở đâu cả,Một trận chiến này phải thắng!- Khốn thần trận!

Phong bế hắn!Thanh Liên tiên tử quát to, một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương giơ trận kỳ lên, ma khí um tùm, ma quỷ gào khóc thảm thiết, giống như có vô số oán linh bay múa trên bầu trời, giam cầm trong đó đều là sinh hồn người chết.Phàm là trận kỳ đều là linh bảo, rất nhiều phong ấn hồn phách võ giả để tăng cường uy lực bản thân, cũng gọi là quỷ kỳ, quý phiên, một trăm lẻ tám trận kỳ trong quá trình luyện chế đã nhiễm không biết bao nhiêu máu tươi.Một trận kỳ tỏa ra năng lượng hắc ám, không ngừng tương liên với nhau.Những trận kỳ này trải rộng bốn phía, cao có thấp có, có trên đỉnh đầu Lâm Minh, có dưới chân Lâm minh, chúng tỏa ra năng lượng màu đen tương liên với nhau, cuối cùng tạo thành lưới ánh sáng màu đen cực lớn, bao vây Lâm Minh và hắc long vào trong.Đây là khốn thần trận, Thanh Liên tiên tử bố trí đầu tiên chính là phòng ngừa người thần bí chạy trốn.- Thì ra là khốn trận!Lâm Minh nhìn thấy trận pháp vây quanh mình, trong nháy mắt đoán được ánh sáng của chúng tỏa ra năng lượng khủng bố, nếu không phải Chân Thần, không cách nào đánh xuyên qua được.Một cuộc chiến tranh giữa hai chủng tộc, cao thủ đứng đầu rất trọng yếu, nhưng kết quả chiến tranh chưa bao giờ đơn thuần là so cao thủ đứng đầu của ai nhiều, cao thủ đứng đầu của ai mạnh hơn.Mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí hơn mười vạn Thánh Chủ, Giới Vương, Đại Giới Giới Vương tổ hợp trận pháp lại, sức chiến đấu bọn họ có thể phát huy ra cũng không thể tưởng tượng nổi, đủ để nghịch chuyển cuộc chiến.Bày ra trước mắt Lâm Minh, chính là tình cảnh này.Mà khốn thần trận vừa mới bố trí xong, Thanh Liên tiên tử rống to.- Sát thần trận!Hư không thay đổi, năng lượng quét qua các nơi, hiện ra bảy mươi hai Đại Giới GIới Vương, trong tay bọn họ cầm trận bàn đỏ như máu, bọn họ giẫm lên trận bàn chẳng khác gì tế đàn đẫm máu.Sau khi bảy mươi hai người đứng ở các phương vị, khốn thần trận tỏa ra sát khí um tùm.Loại cảm giác này giống như một toa địa ngục huyết trì, võ giả ở đây đều cảm nhận được hào khí của sát thần trận, đều cảm giác huyết mạch bị đè nén, khó có thể hô hấp.Chỉ cảm thụ dư âm năng lượng đáng sợ còn sót lại, rất khó tưởng tượng Lâm Minh trong sát thần trận thừa nhận sát cơ đáng sợ cỡ nào.Khốn thần trận và sát thần trận có thể dung hợp hoàn mỹ, khốn thần trận dùng năng lượng tạo thành lưới, sát thần trận công kích không bị ngăn cản, cả hai hợp lại tỏa ra lực lượng đáng sợ.Lâm Minh đứng trên đầu hắc long, yên lặng rút Ám Long Thương ra.Cây thương này Lâm Minh đã tân trang qua, hào quang Ám Long Thương đã biến mất, làm cho người khác không nhìn ra được, nhưng mà người khác ít nhất cũng nhận ra ngoại hình nó là thương.- Thương!Nhìn thấy cây thương này, đồng tử Thanh Liên tiên tử co rút lại, tại sao lại là vũ khí thương, chuyện này làm nàng nhớ tới một người.Sáu ngàn năm trăm năm trước, người nọ ngang trời xuất thế, lực áp tất cả tất cả tuấn kiệt trong Tam Thập Tam Thiên, năm đó Thanh Liên tiên tử còn lánh đời bế quan trong Phiêu Vũ Thần Sơn, chưa từng xuống núi cũng nghe tên của hắn.Lúc ấy Thánh tộc như mặt trời ban trưa, liên tục đánh bại Đai Giới Giới Vương của Nhân tộc, áp chế sĩ khí Nhân tộc, Tạo Hóa thánh tử có thể nói quét mặt mũi của Nhân tộc.Tuy trong lòng không phục, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không thừa nhận cũng không được, khi đó mình còn non hơn Tạo Hóa thánh tử nhiều, nàng hiểu rõ bản thân mình, cho dù thiên phú, pháp tắc, thực lực, tiềm lực đều bị Lâm Minh áp chế.Đây là nguyên nhân sư tôn của nàng rời núi đuổi giết một Thánh Chủ Kỳ.Người thần bí cầm thương trong tay, làm cho Thanh Liên tiên tử liên tưởng tới Lâm Minh, nàng thậm chí hoài nghi người này có phải Lâm Minh hay không.Đây thuần túy là cảm giác, tuy nàng biết rõ Lâm Minh đã bị sư tôn của nàng giết rồi.- Bất kẻ là ai, hôm nay phải ở lại nơi này!Thanh Liên tiên tử lầm bầm.Nơi này có tổng cộng hai ngàn bốn trăm Giới Vương bình thường, bọn họ rót toàn lực vào trong sát thần trận.Kế tiếp là năm vạn bốn ngàn Thánh Chủ đi lên.Lực lượng Thánh Chủ rót vào Giới Vương, lực lượng Giới Vương rót vào Đại Giới Giới Vương.Từng tầng hiện ra, điệp gia với nhau, hội tụ lực lượng đáng sợ này, chỉ cần một kích cũng đủ diệt sát bất cứ tồn tại dưới Chân Thần.Nhìn thấy cảnh này, dù Lâm Minh đứng ở thế bất bại cũng phải hít khí lạnh.Tuy trước đó Lâm Minh cảm giác sự tồn tại của quân đoàn Hoang, nhưng mà trước kia hắn không biết Thanh Liên tiên tử chuẩn bị trận pháp gì đối phó hắn, hiện tại nhìn thấy mới biết là khốn thần trận và sát thần trận phối hợp.Hơn nữa còn dùng lực lượng diệp gia dung hợp với thiên đạo quy tắc, hai ngàn năm trăm Giới Vương và sáu vạn Thánh Chủ liên thủ với nhau, mà một ít người còn lại bố trí sau đó, một khi có Giới Vương hoặc Thánh Chủ bỏ mạng, bọn họ sẽ dự bị lao lên thế chỗ, giúp trận pháp duy trì uy lực mạnh nhất.Trong trận pháp khốn thần trận và sát thần trận kết hợp với nhau, mặc cho ngươi thực lực mạnh thế nào, dù lên trời xuống đất, tay không chém giết cự long cũng vô dụng, ở đây cũng chỉ có đường chết.Đây là một hành động lớn, bố trí thiên la địa võng, nhưng Lâm Minh dùng trận pháp hoàn mỹ này gậy ông đập lưng ông cũng thật tốt!Lâm Minh không thừa nhận không được, Thanh Liên tiên tử đúng là đối thủ mạnh mẽ, nàng nắm giữu quân đoàn Hoang trong tay và phát huy uy lực tới mức tận cùng, hôm nay đổi thành người khác sẽ phải nuốt hận lập tức.- Quân đoàn Hoang đúng là đáng sợ!Một chi bộ đội phối hợp nghiêm mật, biến thành cối xay thịt của Thánh tộc, võ giả Nhân tộc chết trong tay đám này không đếm đưowjc.- Quân đoàn Hoang cắn nuốt lực lượng Nhân tộc, không biết cung cấp cho Tạo Hóa Thánh Hoàng hay là tiếp tế nguyên khí cho huyết nhục tinh hoa của Hoang đây?Lâm Minh đột nhiên sinh ra ý niệm này, có lẽ năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng tổ kiến quân đoàn Hoang, chính là muốn Hoang sinh ra nhiều phân thân, chính là muốn cướp đoạt huyết nhục, năng lượng và hồn lực, dùng hoàn thành dã tâm của mình....- Thời điểm này còn trấn định như thế, ta thật sự chán ghét loại giả hảo hán như hắn, hận không thể xé mặt mũi của hắn xuống.Bên cạnh Thanh Liên tiên tử, đế tử Khê Thận chậm rãi nói ra, một câu này giống như hắn cố nặn ra từng chữ một, hắn sờ tu di giới, trong tay xuất hiện một quyển sách khảm nạm con mắt.-------Chương 2201: Phản khống đại trận (2)Chương 2201: Phản khống đại trận. (2)Bọn chúng đứng ở đây, tùy thời sẽ ra tay.- Thanh Liên sư muội không có hạ lệnh, ta không thể chờ được!Ngạo Nhật cầm hai thanh cự kiếm, không ngừng gõ vào nhau, phát ra âm thanh bang bang...Thanh Liên tiên tử không để ý tới Ngạo Nhật, mà nhìn qua phía Lâm Minh, trong ánh mắt mang theo quang mang kỳ lạ, cảm giác bất an bao phủ quanh tâm thần của nàng, làm cho nàng nghĩ mãi không rõ mình sơ hở ở đâu.Lại xác định bố trí của mình không có vấn đề, cũng xác định thực lực người thần bí không phải Chân Thần, Thanh Liên tiên tử ánh mắt bắn ra hào quang kỳ lạ, sát khí um tùm, nói:- Ta không tin dưới tình huống này ngươi còn khả năng lật bàn!

Động thủ!Thanh Liên tiên tử hạ lệnh một tiếng, trong sát na kia, năm vạn bốn ngàn Thánh Chủ cùng phát ra lực lượng cường đại nhất, lực lượng này còn rót lên người hai ngàn lẻ hai mươi bốn Giới Vương, trải qua tăng phúc cho bọn họ, lực lượng như biển cả rót vào trong người một trăm tám mươi Đại Giới Giới Vương.Lúc này như có trăm ngàn mặt trời bộc phát, trong tinh không chỉ còn lại hào quang chói mắt bao phủ.Mà dưới tia sáng này, Lâm Minh nội tâm yên tĩnh như nước, hắn cảm giác như du lịch trong biển ý thức, trong thế giới ý thức này là hắc ám khôn cùng, mà trong tinh không tối đen có sáu vạn ngôi sao đỏ như máu.Tất cả ngôi sao này gần Lâm Minh trong gang tấc.Sau lưng Lâm Minh có viên cầu đỏ như máu hiện ra, chung quanh viên cầu có trăm vòi xúc tu, giống như mặt trời đang vặn vẹo.Đây chính là hư ảnh hifh chiếu Hoang hồn.Lâm Minh vốn nhắm mắt lại, đột nhiên mở mắt ra, trong sát na này mi tâm của Lâm Minh bắn ra một đạo thần quang, mấy vạn đạo năng lượng tinh thần sinh ra trong ý thức hải của hắn, bắn thẳng vao sáu vạn ngôi sao đủ như máu kia.Phốc phốc phốc!Tinh thần lực bắn vào trung tâm những ngôi sao này, thức hải quán thông trong tích tắc, các loại tin tức pha tạp hỗn loạn như thủy triều lao về phía Lâm Minh.Phanh!Thân thể Lâm Minh đột nhiên chấn động, Lâm Minh cảm giác trong nháy mắt bên tai có ngàn vạn tia sét nổ vang, làm sắc mặt của hắn tái nhợt, hồn hải gần như thất thủ.Nhiều ra sáu vạn đạo hồn lực trùng kích đáng sợ, tuy Lâm Minh sớm có chuẩn bị, nhưng mà hiện tại linh hồn bị sét nát, có cảm giác như sinh ra ngàn vạn mãnh vỡ.Gân xanh nổi lên trên trán, thừa nhận thống khổ khi linh hồn bị xé rách, tất cả tinh thần lực dùng chế phục các hồn lực này, khống chế lại.Đồng thời khống chế sáu vạn người, đối với Lâm Minh là khiêu chiến thật lớn, cũng nhờ Lâm Minh chuyển sinh sáu thế, lại lịch lãm trong hồng trần mấy ngàn năm, hồn hải đã sớm vô cùng cường đại, hơn nữa dung hợp Hoang hồn, chiều rộng và chiều sâu sớm đã gia tăng gấp mười lần, cho nên quá trình này mặc dù có chút thống khổ, nhưng xem như thuận lợi.Trong thức hải sinh ra hỗn loạn, kỳ thật trong hiện thực chỉ là tích tắc.Thời điểm năng lượng khốn thần trận và sát thần trận tích lũy năng lượng tới mức tận cùng, mọi người cho rằng Lâm Minh sẽ bị đánh thành mảnh vỡ, nhưng mà trận pháp đột nhiên nghịch chuyển, vốn lực lượng hướng vào trung tâm đột nhiên tỏa ra bốn phía.Một sát na này, giống như một ngôi sao siêu lớn đang nổ tung ngay trung tâm trận pháp, sóng năng lượng đáng sợ chém nát tất cả, quét ngang hàng tỷ dặm hư không.- Cái gì?Trên mặt đế tử Khê Thận đang cười nhạt, đột nhiên hai mắt sợ hãi, rốt cuộc không cách nào duy trì được trấn định thong dong trên mặt.

Hắn gào lên thê lương thảm thiết, bản sách đen trong tay tỏa ra hào quang đỏ thẫm bảo hộ toàn thân hắn.Mà bên cạnh đế tử Khê Thận, Thanh Liên tiên tử sắc mặt tái nhợt, thân hình nàng nhanh chóng lui lại, đầu ngón tay điểm ra liên tục, một gốc thanh liên lăng không hiện ra, khó khăn lắm mới che chở thân thể của nàng.Về phần Ngạo Nhật vốn đã tập thể dục thật tốt, không chờ đợi được xông về phía vụ nổ, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt nổ tung phô thiên cái địa, hắn trợn mắt há hốc mồm, hắn dường như không kịp phân biệt đã xảy ra chuyện gì.- Đồ đần, nhanh chóng ngăn cản lại!Tà Nguyệt hoa dung thất sắc gào lên, Ngạo Nhajatlucs này mới phản ứng lại, hai cự kiếm giao nhau trước ngực, hình thành cương nguyên thập tự tinh bảo hộ.Nhưng mà bởi vì tốc độ của hắn quá chậm, chỉ nghe "Bồng" một tiếng, cương nguyên hộ thuẫn của Ngạo Nhật vỡ tan, hắn như cự hùng lăn lộn trên mặt đất, không ngừng bay ra sau, miệng phun máu tươi.Thần quang thôn phệ tất cả, âm thanh biến mất hoàn toàn, cả không gian vũ trụ chỉ còn quang cầu sáng ngời, dùng tốc độ không tưởng tượng nổi khuếch tán ra chung quanh.GIống như một cái mặt trời đang bành trướng, nó có uy lực vô cùng đáng sợ, mang theo không gian phong bạo cường hãn.Oanh!Quang cầu bắn ra trăm tỷ dặm, sâu trong tinh vân tối đen, chỉ còn lại hào quang sáng lạn rực rỡ.Từng đám tinh vân lớn nát bấy, trong lúc nổ tung không gian lõm xuống, hình thành hố năng lượng cường đại.Thánh tộc bố trí từng đam thiên cung, linh hạm ở Huyết Vân tinh hệ, toàn bộ bị thần quang thôn phệ tất cả, chúng giống như đám đồ chơi bị thổi bay, thần quang không ngừng thôn phệ chúng, sau đó tiêu tán trong vô hình, chỉ để lại từn hạt bụi trong vũ trụ.Mà võ giả Thánh tộc lập tức bị nổ chết, dưới Thiên Tôn không kẻ nào có khả năng sống sót.Thần quang chói mắt này duy trì mười hô hấp mới dập tắt.Thời điểm tất cả chấm dứt, tinh không trống rỗng, phạm vi hàng tỷ dặm đã bị quét sạch không còn lại gì, thiên cung, linh hạm, thành lũy của Thánh tộc cũng biến mất, một chiếc cũng không còn.Có thể nói căn cứ Thánh tộc tại Huyết Vân tinh hệ bị nhổ tận gốc....Ngạo Nhật bụm ngực của mình, bước chân tập tễnh đi trong hư không, hắn bị năng lượng làm trọng thương, thân thể gãy xương nhiều chỗ, nội tạng tổn hại không biết bao nhiêu, trước ngực có lỗ máu tươi chảy ròng, hiển nhiên là bị thương cực nặng.Đầu óc Ngạo Nhật còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.Về phần Tà Nguyệt, vừa rồi trong vụ nổ đã bay khỏi bờ vai Ngạo Nhật, nàng may mắn dáng người nhỏ nên diện tích cần phòng hộ cũng nhỏ hơn Ngạo Nhật, bị thương cũng nhẹ hơn, gương mặt nàng đỏ ửng không bình thường, hiển nhiên chống cự công kích vừa rồi đã làm khí huyết nàng tốn hao thật lớn.- Rốt cuộc...

Là chuyện gì?Tà Nguyệt nhìn qua Thanh Liên tiên tử.Thanh Liên tiên tử khóe miệng trào máu, hoàn toàn không còn tư thái thong dong bình tĩnh, pháp bào của nàng rách nát, váy dài cũng bị xé nứt, búi tóc bị đánh tan, nhìn qua cực kỳ chật vật.Nhìn qua tình cảnh trước mắt, Thanh Liên tiên tử xưa nay trấn định tự nhiên, sắc mặt đã không còn chút máu nào, nàng không biết vấn đề nằm ở nơi nào!- Vì cái gì?

Tại sao lại như thế?Thanh Liên tiên tử thất hồn lạc phách tự nói, lúc này trước mặt nàng vẫn còn quân đoàn Hoang.Sáu vạn người quân đoàn Hoang là ngời tạo ra vụ nổ, bọn họ ở ngay trung tâm trận pháp, chẳng khác gì ở trong trung tâm vòi rồng, đương nhiên trùng kích cũng thấp nhất.Đây là chuyện hợp tình hợp lý, nếu không quân đoàn Hoang công kích chính là tự sát.-------Chương 2202: Hành hung đế tửChương 2202: Hành hung đế tử.Mà thời điểm này Thanh Liên tiên tử nhìn thấy đa số người trong quân đoàn Hoang đã hoàn thành biến thân.bọn họ khích phát huyết mạch Hoang, dùng năng lượng sau khi biến thân hoàn thành một kích này.Đó là bằng với một trăm tám mươi Thiên Tôn yếu nhất, hơn hai ngàn Đại Giới Giới Vương và rất nhiều Thánh Chủ đỉnh phong hoàn thành công kích hủy diệt.Nếu như không phải công kích khuếch tán ra ngoài, nàng thừa nhận trùng kích cực nhỏ của đòn công kích lúc nãy, chắc chắn sẽ tan thành mây khói.- BỌn họ vì hoàn thành một kích này đã biến thân!Thanh Liên tiên tử trước đó căn bản không có ra lệnh biến thân, nàng vốn định công kích thăm dò.

Nếu như đối phương có át chủ bài gì đó, khi đó sẽ cân nhắc biến thân, mà bây giờ Thanh Liên tiên tử đã biết rõ người thần bí đã nắm chắc bài, hơn nữa lá bài này làm tâm thần của nàng như nứt ra.Thanh Liên tiên tử nhìn qua Lâm Minh, đốt mặt Lâm Minh, nàng cảm thấy như rơi vào hầm băng.- Hắn có thể khống chế...

Quân đoàn Hoang.Thanh Liên tiên tử nói câu này, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt đổ mồ hôi lạnh.Khống chế quân đoàn Hoang?

Điều này sao có thể!

Quân đoàn Hoan là bộ đội dòng chính của Tạo Hóa Thánh Hoàng, trừ Tạo Hóa Thánh Hoàng ra, căn bản không có kẻ nào có thể trực tiếp cướp đoạt ý chí của bọn họ, trực tiếp chỉ huy bọn họ.Mà bây giờ người thần bí có thể khống chế quân đoàn Hoang, hiển nhiên không phải tầm thường.Bởi vì thời điểm này quân đoàn Hoang đã chuyển công kích người sống sót, sáu vạn người này đôi mắt đỏ hồng, trong mắt chỉ có sát cơ, không có thanh tỉnh.Không hề nghi ngờ, quân đoàn Hoang đã bị người thần bí khống chế triệt để, giống như vô số khôi lỗi, dù người thần bí bảo bọn họ đi chịu chết, bọn họ cũng không nhíu mày.Một người có thể khống chế quân đoàn Hoang, thực lực bản thân cường đại khủng khiếp, hắn là ai?- Ngươi...

Rốt cuộc là người hay là thâm uyên ác ma?Thanh Liên tiên tử mặt lạnh lùng nói ra, câu chất vấn này làm Ngạo Nhật và Tà Nguyệt tóc gáy dựng ngược, đương nhiên bọn họ biết thâm uyên ác ma, nhưng rốt cuộc lai lịch thâm uyên ác ma là gì thì bọn họ không rõ, bởi vì thâm uyên ác ma cường đại, thần bí, chúng là địch nhân tự nhiên của tính mạng trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên, đương nhiên bọn họ sợ hãi rồi.Đúng, người thần bí đột nhiên xuất hiện này thực lực hay là năng lực khống chế quân đoàn Hoang đều cường đại, nếu không phỉa là thâm uyên ác ma, thì tất cả không giải thích được.Người thần bí này là thâm uyên ác ma cao đẳng, hắn có thể hóa thành hình người, hơn nữa bề ngoài xem ra căn bản không tìm ra sơ hở.Sáu vạn quân đoàn Hoang này, Lâm Minh nghe được Thanh Liên tiên tử trả lời, nữ nhân này luôn ở trong sương mù trùng điệp, làm ra phán đoán hợp lý, đây là chỉ huy hợp cách, nếu như chống lại đối thủ bình thường, Thanh Liên tiên tử tự nhiên làm cực kỳ thành thạo.Nhưng đáng tiếc, nàng chống lại Lâm Minh thì phán đoán nhìn như hợp lý kia, tất cả đều là sai lầm.Điều này cũng bởi vì não của Thanh Liên tiên tử có lớn hơn nữa cũng không có khả năng nghĩ ra, người bị sư phụ nàng giết năm đó không có chết, chẳng những thế còn thực lực bành trướng, cởi bỏ phong ấn Hoang hồn suốt ba tỷ sáu trăm triệu năm, hơn nữa hoàn toàn dung hợp vào trong thức hải, khống chế hoàn toàn.- Thương của ta và hắc long hình như không bị nàng hoài nghi, xem ra Phiêu Vũ Thần Vương vững tin ta chết rồi.Lâm Minh suy đoán, lúc trước có thể là Hồn Đế ra tay lừa gạt Phiêu Vũ Thần Vương.Hơn sáu ngàn năm trước, mình bị Thánh Mỹ cướp đoạt vĩnh hằng chi hồn, Phiêu Vũ Thần Vương biến mất, không có xuất hiện qua.Nhiều nguyên nhân tổng hợp lại, Hồn Đế dùng hồn lực và tinh thần lực áp đảo qua đối thủ, thông qua đó chế tạo ảo giác, giả chết, ý thức thế giới và các thủ đoạn lừa gạt khó hiểu, làm cho Phiêu Vũ Thần Vương cho rằng mình đã chết.Bởi vì Hồn Đế không muốn chính mình bị Phiêu Vũ Thần Vương tìm được, như vậy Phiêu Vũ Thần Vương sẽ nhìn thấy vĩnh hằng chi hồn của mình bị đoạt đi, năng lượng toàn thân khô kiệt, do đó làm Tạo Hóa Thánh Hoàng nghi ngờ.Hồn Đế hạ con cờ ẩn, không ai biết hắn định làm cái gì, kể cả Lâm Minh cũng không sờ ra đầu mối.Thời điểm này Lâm Minh nghĩ tới các phân tích như thế, đột nhiên hắn cười lạnh, thân thể lóe lên rồi biến mất.Mắt thấy quân đoàn Hoang lao tới, Lâm Minh biến mất, Thanh Liên tiên tử, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật đồng tử co rút lại, nhanh chóng lui ra sau, bọn họ phản ứng đầu tiên là Lâm Minh sẽ ra tay với bọn họ.Nhưng mà Lâm Minh căn bản không có xuất hiện trước mặt bọn họ, mà thân ảnh của hắn xuất hiện cách đó vạn dặm, xuất hiện sâu trong tinh không, đánh ra một quyền.Bồng!Hư không bị đánh nát, tiếng hét thảm vang lên, một bóng người trốn trong không gian giống như chó chết bị Lâm Minh bắt ra ngoài.Người này miệng thổ huyết, thân thể như núi núi bị nhấc lên và ném đi.Người này chính là đế tử Khê Thận.Đế tử Khê Thận trong tay cầm sách cổ thần bí, toàn thân đều là máu tươi, chật vật không chịu nổi, vừa rồi hắn có ý định ngụy trang thành bộ dáng tan thành mây khói, sau đó thông qua vặn vẹo không gian bỏ chạy, thủ đoạn này không tính là cao mình, đương nhiên không thể giấu diếm Lâm Minh rồi.Trên thực tế trong nháy mắt nổ tung, Lâm Minh đã cho cảm giác tỏa ra ngoài, tập trung tất cả người sống.Hắn không cho người nào sống sót chạy đi, Huyết Vân tinh hệ có Thiên Tôn đóng quân, đối mặt đã bị điều đi, để cho kẻ này tránh được một kiếp.Về phần những người khác, trên cơ bản đều ở đây.Hiện tại chuyện Lâm Minh khống chế quân đoàn Hoang, tuyệt đối không tuyết lộ ra ngoài, nếu không kế hoạch của hắn rất khó áp dụng, ít nhất Tạo Hóa thánh tử không dám mang theo Hoang phân thân ra ứng chiến với mình.Cho nên bất cứ ai mắt thấy cảnh này, Lâm Minh tuyệt đối không cho bọn họ rời đi.Lúc này đế tử Khê Thận tóc tai bù xù, trong mắt bắn ra hào quang ác độc, hắn là thiên chi kiêu tử, không ai bì nổi, làm sao chịu qua vũ nhục như thế?Oanh!Lại một quyền đánh vào mặt của hắn, đế tử Khê Thân kêu rên bay ra sau, trên mặt đầy máu.- Ah!Khê Thận gàm lên giận dữ, hắn tóc tai bù xù, thân thể nổ vang, hắn định dùng huyết mạch Thánh tộc biến thân.Đa số võ giả Thánh tộc cao đẳng đều có thể biến thân, khống giống với huyết nhục Hoang mang lại ác ma biến thân, huyết mạch Thánh tộc biến thân không cần trả cái giá lớn gì đó.Khê Thận tự nhiên cũng có được năng lực này.- Ngươi còn muốn biến thân?Lâm Minh cười lạnh, đánh ra một quyền vào ngực Khê Thân, quyền này ẩn chứa ám kình, đánh vào ngực Khê Thân, truyền vào lục phủ ngũ tạng và kinh mạch toàn thân.Răng rắc!Dùng thân thể Khê Thân làm trung tâm, không gian chung quanh sụp đổ toàn bộ, Khê Thận thất khiếu chảy máu, vừa tập trung lực lượng biến thân cũng tản đi.Thấy một màn này, ba người còn lại vô cùng hoảng sợ.Khê Thận chính là một đời thánh tướng trẻ tuổi chói mắt nhất trong năm thánh tướng, tuy bởi vì hắn nhỏ tuổi, hắn yếu nhất trong năm thánh tướng, nhưng mà không yếu đi bao niêu, bây giở trong tay Lâm Minh, hắn bị đánh như bao cát, muốn niết thế nào thì niết.Chênh lệch quá lớn!-------Chương 2203: Thanh Liên phản kíchChương 2203: Thanh Liên phản kích.Oanh!Lại một quyền, thần ma lực trong người Lâm Minh theo nắm đấm đánh vào máu huyết đế tử Khê Thận, làm cho Khê Thân không còn năng lực chiến đấu.Lâm Minh không có tính toán chém giết Khê Thận, hắn giữ Khê Thận lại còn có chỗ dùng, mà điều này chính là vận mệnh bi thảm của Khê Thân.Trong mắt Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt xem ra, đây không phải là cường giả Thiên Tôn giao thủ, không có cảnh tượng hủy thiên diệt địa, đánh nát ngôi sao, tràng diện chiến đấu đồ sộ mạnh mẽ, sóng năng lượng xung kích...Nhưng cảnh bây giờ xảy ra, Lâm Minh đánh cho đế tử Khê Thân toàn thân là máu, chẳng khác gì phàm nhân đánh nhau.nhưng mà mỗi lần Lâm Minh ra tay đánh vào người Khê Thận, nắm đấm sinh ra dư âm chấn vỡ hư không, cảnh này nhắc nhở mọi người, lực lượng mỗi quyền này khủng bố tới cực điểm.Mà Thanh Liên tiên tử càng chắc chắn bản thân Lâm Minh là thâm uyên ác ma, nếu không Khê Thận là dị chủng huyết mạch Thánh tộc, cường độ thân thể cứng rắn khủng khiếp, vì sao lại bị một quyền bình thường đánh không còn hình người?Mà làm cho Thanh Liên tiên tử khiếp sợ nhất, chính là cảnh này sau đó sẽ rơi vào người nàng.- Làm sao bây giờ?Tà Nguyệt dồn dập nói ra, cũng không định rơi vào trong tay "Thâm uyên ác ma" nàu, thanh niên trước mắt có thể khống chế quân đoàn Hoang, nói không chừng là chùng chủng tộc với Hoang, nghĩ tới mấy xúc tu khủng bố của Hoang, nàng không rét mà run.Một khi thanh niên này hóa thân ác ma, chính là lúc nàng bị xúc tua cuốn lấy, khi đó sẽ bị ăn xương cốt không còn.- Liều với hắn, dù sao cũng là chết, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành.Ngạo Nhật quát to, đồng thời nhìn qua Thanh Liên tiên tử.

Tuy hắn lỗ mãng, nhưng mà không có xông loạn chiến trường liều mạng, mọi dùng nghe theo Thanh Liên tiên tử, cũng bởi vì những năm qua Thanh Liên tiên tử biểu hiện trên chiến trường đã đạt được tôn trọng của Ngạo Nhật.Lúc này đối với Thanh Liên tiên tử, đám người Ngạo Nhật đang lâm vào tuyệt cảnh.Đối phương chẳng những thực lực vượt xa bọn họ, còn nắm quyền khống chế sáu vạn quân đoàn Hoang.Loại tình hình này làm sao thắng?Tuy Ngạo Nhật nhìn qua Thanh Liên tiên tử, nhưng mà nội tâm cũng không trông cậy vào nàng có thể nghĩ ra biện pháp hay.Thanh Liên tiên tử lúc này chậm rãi tỉnh táo lại, nàng sờ tu di giới của mình, truyền âm nói:- Chúng ta chỉ có một cơ hội!- Còn có cơ hội?Con mắt Ngạo Nhật sáng lên.- Tuy quân đoàn Hoang lợi hại, nhưng mà trên thực tế một thành viên của quân đoàn Hoang có thực thực kém cỏi, phải bố trí đại trận tập hợp công kích mới có mạnh mẽ được, mà khởi động đại trận cần mấy hô hấp, thậm chí là mười hô hấp, cũng nói đúng hơn, chúng ta phát động đánh lén, phải áp súc chiến đấu trong thời gian mười hô hấp này, tốt nhất là trong vòng năm hô hấp.- Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, chúng ta căn bản không thể giết hắn, nhưng mà có thể trong năm hô hấp trọng thương thức hải hắn, chỉ cần làm cho hắn thất thần trong thời gian ngắn là được.

Quân đoàn Hoang sẽ thoát ly khống chế của hắn,khi đó ta sẽ dùng quân đoàn Hoang phản giết hắn!

Muốn làm tất cả chuyện này, hành động phải hoàn mỹ, hơn nữa còn có chút vận khí, trên thực tế nắm chắc chưa tới một thành...Thanh Liên tiên tửu nói kế hoạch của nàng ra, làm cho tâm thần Ngạo Nhật nóng lên.- Có một thành là tốt rồi!Chiến ý Ngạo Nhật bừng lên.- Vậy thì tốt, chỉ cần các ngươi công kích toàn lực là được, còn lại sẽ do ta an bài, đồng loạt ra tay.Thanh Liên tiên tử ra lệnh một tiếng, ba người hình thành xu thế tam giác bay thẳng tới Lâm Minh.Cho dù Ngạo Nhật, Tà Nguyệt hay Thanh Liên tiên tử, thời điểm này phải dùng toàn lực ứng phó.Ngạo Nhật rống to một tiếng, hắn không do dự thiêu đốt máu huyết, huyết mạch trong người Ngạo Nhật chính là thái dương huyết mạch của Thánh tộc, thiêu đốt máu huyết làm thực lực của hắn tăng lên gấp đôi.Hắn hiện tại trên người có đồ đằng hỏa diễm, trên người tỏa ta hỏa diễm như mặt trời, bốc cháy hừng hực.Mà Tà Nguyệt thì rút một thanh bán nguyệt loan đao ra, loan đao vung vẩy, hình thành ánh sáng lạnh như băng, không gian bị tách ra vô thanh vô tức, hai đạo nguyệt nhận phá toái hư không, chém thẳng vào cổ Lâm Minh.Trong hai người, Thanh Liên tiên tử ở giữa, nàng cầm một thanh trường kiếm, nhìn như đâm ra không có chút sức nào, nhưng mà so sánh với Ngạo Nhật, Tà Nguyệt thì một kiếm của Thanh Liên tiên tử vô cùng chất phác, không có gì đặc biệt, nhưng mà người có ánh mắt sẽ thấy chiêu này không phải chuyện đùa.Đối mặt với ba phương công kích, Lâm Minh không có động, bên tai nghe tiếng gào thét, hắc long dưới chân Lâm Minh lao tới, cái đuôi mọc gai xương ác ma quét tới.Yên lặng nhiều năm như thế, hắc long thôn phệ rất nhiều huyết nhục tinh hoa của Hoang, hôm nay nó bộc phát lực lượng của mình, mặc dù là ngôi sao cũng bị một kích này quất nát.Oanh!Ngạo Nhật toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt như mặt trời đụng vào cái đuôi của hắc long.Ngạo Nhật kêu thảm kinh thiên động địa, huyết mạch toàn thân nóng chảy như dung nham, mạch máu trên người hắn càng vặn vẹo tới mức tận cùng, bởi vì không gánh nổi sức nặng vỡ tung lên.Nhưng mà Ngạo Nhật cũng bị đuôi hắc long quét bay, gai xương bén nhọn đâm xuyên qua Ngạo Nhật.Thời điểm này loan đao của Tà Nguyệt cắt vào mắt hắc long, tuy thân thể hắc long vô cùng cường đại, con mắt vẫn là nhược điểm như trước, chờ hai đợt hàn nguyệt chém tới, thế công của hắc long chậm lại, nó dùng hai móng vuốt cực lớn đánh nát hai đạo hàn nguyệt này.Nhưng mà ba thánh tướng phát động công kích, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt đã bị hắc long một mình ngăn cản.Mà thời điểm này trước mặt Lâm Minh chính là Thanh Liên tiên tử.Thanh Liên đối mặt Lâm Minh.Không hề nghi ngờ, đây là hồi chiến đấu thực lực chênh lệch quá xa.Lâm Minh cầm Ám Long Thương đâm ra một kích đơn giản, ẩn chứa thiên địa đại thế, dường như ngàn vạn ngôi sao không ngừng quán chú lực lượng vào trong người Lâm Minh, uy lực vô cùng.Không có ai hoài nghi, một khi Thanh Liên tiên tử và Lâm Minh va chạm với nhau, Thanh Liên tiên tử sẽ trọng thương thổ huyết.Nhưng mà Thanh Liên tiên tửu không có sợ hãi, vẫn dùng một kiếm chém Lâm Minh, lúc sắp tiếp xúc với Ám Long Thương, bắn ra hắc quang ngàn vạn, ánh sáng này bắn vào tinh thần chi hải của Lâm Minh, mục tiêu của Thanh Liên tiên tử là linh hồn Lâm Minh.Lúc này Lâm Minh đột nhiên phát hiện Thanh Liên tiê tử bộc phát tinh thần lực cường đại, trước kia không biết nàng dùng biện pháp gì áp chế, không cho người ta phát hiện nàng là thần thể song tu.Vũ trụ Tam Thập Tam Thiên Đạo chưa làm tinh khí thần, Thánh tộc am hiểu luyện thể, pháp tắc tinh thần tu luyện rất gian nan, nhưng mà không bài trừ thiên tài nghịch thiên có thể thần thể song tu, giống như Thần Mộng tu hành pháp thần song tu, Lâm Minh là tinh khí thần tam tu.- Thì ra ngươi còn có át chủ bài bực này!

Muốn hao tổn thần thức của ta, cướp lấy quân đoàn Hoang sao?-------Chương 2204: Hư ảnh Thần VươngChương 2204: Hư ảnh Thần Vương.Lâm Minh không lùi mà tiến tới, thực lực chênh lệch quá lớn, Lâm MInh không có nhược điểm nào, Thanh Liên tiên tử công kích vật chất và linh hồn kết hợp làm một, đánh lén tinh thần chi hải của Lâm Minh là một bước cờ hay, nhưng nó chỉ làm Lâm Minh kinh ngạc.Như vậy cũng chính là hai cao thủ đánh cờ, một phương dưới tình huống không có cờ tốt, mặc cho nàng phát huy thuật đánh cờ tinh diệu cỡ nào, kết quả chỉ có thảm bại.Nhưng mà dù vậy, lâm Minh không có chủ quan, hắn rót hồn lực vào hồn hải, phòng ngự tinh thần chi hải kiên cố, như vậy cho dù hắn không hoàn toan ngăn cản tinh thần công kích của Thanh Liên tiên tử, cũng sẽ không bị thương.Nhưng mà lúc trường kiếm Thanh Liên tiên tử đánh tới, đột nhiên Lâm Minh biến sắc, nội tâm kinh hãi.Vô cùng dệp mắt, nhanh tới mức tận cùng, Lâm Minh phát hiện mặt sau trường kiếm Thanh Liên tiên tử có một cái bóng mơ hồ, chính là một cọng lông vũ.Hắn cực kỳ mẫn cảm với lông vũ, hắn không quên sáu ngàn năm trươc,s một cộng lông vũ đã sắp lấy mạng của hắn.Không hề nghi ngờ, Thanh Liên tiên tử dùng lông vũ này chính là từ sư tôn của nàng --- Phiêu Vũ Thần Vương.Kỳ thật Thanh Liên tiên tử ngay từ đầu không trông cậy vào vật chất và linh hồn hai cái phối hợp gây ra thương tích cho Lâm Minh, giữ đường đột nhiên biến chiêu, bộc phát tinh thần lực cường đại chính là hấp dẫn lực chú ý của Lâm Minh, làm cho Lâm Minh nghĩ rằng át chủ bài của nàng chỉ có như thế.Sát chiêu chân chính kfy thật chính là cọng lông vũ bám vào thân kiếm.Nó vốn nằm ở sóng kiếm, hơn nữa lưu quang đẹp mắt, tốc độ nhanh tới cực han, che dấu người thường không phát hiện ra, kỳ thật cho dù phát hiện cũng sẽ sững sờ một chút, không rõ lông vũ là thứ gì.Từ khi bắt đầu đã biến chiêu che dấu, tới cuối cùng là sát chiêu.Thanh Liên tiên tử làm tất cả cẩn thận, cơ hồ là tình thế bắt buộc, mà Lâm Minh trong nháy mắt phản ứng, hắn không chút nghĩ ngợi, năng lượng toàn thân bộc phát tới tận cùng, trường thương quét ngang qua, chợt lui ra phía sau.Răng rắc!Trường kiếm Thanh Liên tiên tử bắn ra, nàng hừ một tiếng, hổ khẩu rạn nứt, máu tươi chảy ròng.Nàng chỉ cảm thấy trong sát na vừa rồi có năng lượng thô bạo rót vào trong người của nàng, sắc mặt nàng đỏ thẫm, khí huyết toàn thân cuồn cuộn.Lâm Minh lúc này dùng trọng kích tuy không chủ yếu nhắm vào Thanh Liên tiên tử, nhưng mà ẩn chứa năng lượng lưu trong Ám Long Thương, nó vẫn làm Thanh Liên tiên tử bị thương.Thanh Liên tiên tử vẻ mặt khó tin, tuy nàng biết Lâm Minh khó đối phó, nhưng mà không ngờ hắn khó đối phó tới mức này, chỉ một cọng lông vũ nhìn bình thường đã làm hắn phát hiện ngay.Thời điểm này lông vũ bay tới trước mặt Lâm Minh.Nó như chậm như nhanh, ẩn chứa sát cơ khôn cùng, sát khí này tập trung Lâm Minh, không thể bỏ qua.Lông vũ trực tiếp bay tới, từ bên ngoài nhìn vào chỉ là lông chim bình thường, nhưng tới gần Lâm Minh ba thước thì hư ảnh nữ tử hiện ra trên mặt ngoài lông vũ, cô gái này chính là Phiêu Vũ Thần Vương.Cách hơn sáu ngàn năm, Lâm Minh đã bị Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết, lúc ấy Phiêu Vũ Thần Vương mặc sa y màu trắng mờ, lụa mỏng che mặt, giơ tay nhấc chân như lăng ba tiên tử.Nàng là người thần bí nhất trong ba Chân Thần Thánh tộc.Cho dù là Chân Thần, nàng vẫn như ở trong đám mây, bao quát thương sinh.Không nói tới chênh lệch to lớn giữa Chân Thần và Thiên Tôn, chỉ cần có thiên phú Chân Thần, chính là thiên tài tuyệt đỉnh trong Tam Thập Tam Thiên, dù thế nào cũng là tiêu chuẩn Đế Thích Già.Thiên tài như thế, ưu thế tu vị cực lớn, điều này làm cho Thiên Tôn chiến Chân Thần gần như tuyệt tích.Trong tay bọn họ, một hạt cát có thể đánh nát trời xanh, một cọng lông vũ có thể mở ngân hà.Mà bây giờ trước mặt Lâm Minh chính là lông vũ, một lông vũ huyễn hóa hư ảnh Phiêu Vũ Thần Vương.- Phiêu Vũ hóa thân?Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, một Chân Thần lưu lại hóa thân.Hơn nữa Thanh Liên tiên tử cũng là hạ vị Thiên Tôn, hơn nữa thiên phú, thực lực của nàng trong Thiên Tôn cũng là thượng đẳng, tuyệt không dừng lại ở Thiên Tôn đỉnh cấp, nếu không đối với Thanh Liên tiên tử mà nói, không có tác dụng quá lớn.Cũng nói đúng hơn, Phiêu Vũ Thần Vương muốn chế tác cho đồ đệ một hóa thân đủ để bảo vệ tính mạng, đã hao phí không ít tu vị và máu huyết.Cọng lông vũ này không nghi ngờ ẩn chứa bổn mạng máu huyết cực kỳ trân quý của Phiêu Vũ Thần Vương.Lâm Minh không nghĩ tới, Phiêu Vũ Thần Vương lại coi trọng Thanh Liên tiên tử như vậy.Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương cầm một thanh trường kiếm năng lượng, một kiếm chém tới Lâm Minh.Hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương có được một bộ phận ý thức, biểu lộ của nàng hiện tại yên lặng, trong đôi mắt mang theo thần thái khác thường.Một kiếm này chẳng khác gì thần sơn áp xuống, giống như muốn khai thiên tích địa, Lâm Minh cảm thấy không gian chung quanh tập trung lại, hắn khó có thể né tránh.Nhưng mà Lâm Minh căn bản không có ý định né tránh, hắn muốn thử hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương mạnh như thế nào.Lâm Minh nhanh chóng kích phát lực lượng huyết mạch Tu La, toàn thân hắn có lân phiến màu đen bao phủ, Ám Long Thương hưng phấn kêu gào, bay thẳng lên.Một khắc này, sau lưng lâm Minh hiện ra hư ảnh tà thần, thần thương của hắn có lôi đình và hỏa diễm gào thét, đan vào nhau tạo thành biển cả màu tím đỏ, cho dù là thần thú rơi vào trong biển cả đáng sợ này cũng hóa thành tro bụi.Nhưng mà thần sắc Phiêu Vũ Thần Vương lạnh nhạt, nàng lướt qua biển cả lôi hỏa này, trong biển cả này lôi đình và hỏa diễm xẹt qua thân thể Phiêu Vũ Thần Vương, lại không mang tới tổn thương cho nàng, thân thể nàng giống như ở trong không gian khác, một màn này làm cho nàng biến thành lăng ba tiên tử phiêu dật xuất trần.Nhưng mà trong tấm hình này ẩn chứa sát khí lành lạnh, làm cho người ta sinh ra cảm giác cảnh đẹp ý vui.Phiêu Vũ Thần Vương chém ra một kiếm này, tách biển cả lôi hỏa ra.Kiếm khí chém thẳng vào Lâm Minh.Nhìn thấy cảnh này, tâm hồn thiếu nữ Thanh Liên tiên tử co rút lại, trước đó nàng cho lông vũ bám vào thân kiếm đánh lén thất bại, chỉ có thể cho hóa thân sư tôn giao thủ chính diện với Lâm Minh, nàng rất sợ hóa thân sư tôn không cách nào đánh chết Lâm Minh, hiện tại mấy thấy Phiêu Vũ Thần Vương hóa giải biển cả lôi hỏa của Lâm Minh, nội tâm nàng sinh ra một tia hy vọng.Nhìn thấy kiếm khí gào thét, Lâm Minh nhanh chóng lui lại, trong mắt hắn Tu La pháp tắc ẩn hiện, cùng lúc đó mi tâm Lâm mInh có Thiên Mục Đạo Cung mở ra.Hắn rõ ràng, lực lượng lôi hỏa không thể tạo thành tổn thương Phiêu Vũ Thần Vương, mà đối phương sau khi đạt tới Chân Thần, phương diện pháp tắc có tạo nghệ cực cao.Bản thân mình chỉ có tà thần lực bí pháp không trọn vẹn, đối mặt Phiêu Vũ Thần Vương công kích, không đủ nhìn.Một kích thăm dò thất bại, Lâm Minh không hề giữ lại, hai đồng tử hắn co rút lại, Thiên Mục Đạo Cung mở ra, Tam Sinh Đồng cũng mở theo.-------Chương 2205: Trấp áp thiên kiêu (1)Chương 2205: Trấp áp thiên kiêu. (1)Khi Thiên Mục Đạo Cung và Tam Sinh Đồng phối hợp, một ít năng lượng lưu động trong người Phiêu Vũ Thần Vương trở nên rõ ràng một ít, Lâm Minh hai tay vẽ thái cực, trước mặt hắn xuất hiện năng lượng hắc kim hội tụ cùng chỗ.Năng lượng màu đen có ma khí um tùm lưu động, mà năng lượng màu huy hoàng như mặt trời rực rỡ.Hai đạo năng lượng này giao hội với nhau, không gian chung quanh bị cuốn vào, dường như hai tay Lâm Minh chính là trung tâm pháp tắc của vũ trụ.Mà vòng xoáy âm dương to lớn vừa hình thành, nó như âm dương thái cực đồ, nhưng mà độ cao pháp tắc lại vượt qua âm dương pháp tắc.Vòng xoáy này va chạm với kiếm khí của Phiêu Vũ Thần Vương.Ầm ầm ầm ầm!Kiếm quang nát bấy, trên mặt hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương mang theo một tia sửng sờ.Một thân ngoại hóa thân chỉ là ý thức thể không trọn vẹn của Phiêu Vũ Thần Vương, nhưng vẫn có trí tuệ và ý thức của bản thân, nàng sẽ có cảm tình như nhân loại.Vòng xoáy thần ma thế không thể đỡ, nghiền nát tất cả, hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương dùng kiếm quang bảo vệ toàn thân, nhưng mà nàng cuối cùng chỉ là hóa thân mà thôi, căn bản không thể ngăn cản một đòn toàn lực của Lâm Minh.Bồng!Kiếm quang cuối cùng đã nát bấy, Phiêu Vũ Thần Vương sử dụng hộ thể cương nguyên bảo hộ cũng bị cuồng phong đánh rung rung lên.Lâm Minh hét lớn một tiếng, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh chín ngôi sao, tinh quang hội tụ toàn thân Lâm Minh, trong nháy mắt bộc phát sức lực không kém gì hắc long, đánh xuyên qua hộ thể cương nguyên của Phiêu Vũ Thần Vương.Áo trắng nhuốm máu, giống như tuyết trắng điểm một cánh hoa hồng, khóe miệng Phiêu Vũ Thần Vương có máu tươi chảy ra, trường kiếm của nàng đã rời tay, hóa thành năng lượng thần quang tiêu tán đi, hai tay Phiêu Vũ Thần Vương nắm lấy thân Ám Long Thương, trong ánh mắt u lan hiện ra thần thái không dám tin nhìn qua Lâm Minh.Lúc này nàng và Lâm Minh gần trong gang tấc, đôi mắt mất đi hào quang sáng ngời, gương mặt như đao gọt của Lâm Minh, chân mày như kiếm, ánh mắt thâm thúy làm cho sắc mặt Phiêu Vũ Thần Vương mờ mịt, thanh niên này hình như quen thuộc, cũng rất lạ lẫm.Bồng!Thân thể Phiêu Vũ Thần Vương đã tan vỡ thành vô số hào quang, tiêu tán sâu trong tinh không.Trung tâm quang điểm có cọng lông vũ thanh thúy như ngọc đang phiêu phù.Lâm Minh vươn tay ra cầm lông vũ vào trong tay.Lông vũ này rất kỳ dị, chỉ dài nửa xích, xem ra giống như lông vũ bạch hạt, có một tơ máu uốn lượn từ từ đầu tới chân lông vũ, vô cùng tinh xảo đẹp mắt.Tuy hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương đã bị Lâm Minh đánh nát, nhưng mà lông vũ này Lâm Minh vẫn cảm nhận được lực lượng cường đại của nó, nó tỏa ra hào quang bảy màu, dường như muốn thoát ra khỏi tay của hắn.Lâm Minh dùng hai tay đánh ra từng đạo ấn phù, phong ấn lông vũ tầng tầng, thẳng tới khi nó khong nhúc nhích được nữa.Làm xong tất cả, ánh mắt Lâm Minh đảo qua, cười nhạt nhìn Thanh Liên tiên tử.Thanh Liên tiên tử hiện tại sắc mặt tái nhợt.Thiên phú của nàng xuất chúng, từ nhỏ bị Phiêu Vũ Thần Vương chọn làm đệ tử thân truyền, mấy ngàn năm qua nàng sinh hoạt trong hoàn cảnh chúng tinh ủng nguyệt, chưa bao giờ như ngày hôm nay, bị người ta áp chế sít sao.Mặc cho nàng vắt hết óc, át chủ bài ra hết, cũng không thể taojt hành chút thương tổn cho đối phương.- Còn đánh nữa không?Lâm Minh bình tĩnh nói ra, Thanh Liên tiên tử cắn chặt bờ môi, đột nhiên đồng tử Lâm Minh bắn ra sát cơ âm trầm, hắn dường như hóa thành dã thú hung mãnh, bước tới trước mặt Thanh Liên tiên tử.Gương mặt hắn dữ tợn, đánh ra một quyền.Bồng!Một quyền này vô cùng mạnh mẽ đánh vào bụng Thanh Liên tiên tử, hộ thể cương nguyên vỡ nát, thân thể Thanh Liên tiên tử cong như con tôm luộc.Trong nháy mắt đó, ánh mắt của nàng đã phủ kín tơ máu, dường như hai mắt như rơi ra ngoài, nàng cảm thấy lực lượng cương mãnh của Lâm Minh không chút lưu tình tiến vào thân thể của nàng, trùng kích kinh mạch.Đau đớn khủng khiếp này làm toàn thân nàng run rẩy, gần như ngất đi.Sau khi đánh ra một quyền, Lâm Minh nâng tay phải, khuỷu tay trực tiếp nện vào sống lưng Thanh Liên tiên tử.Răng rắc!Thanh Liên tiên tử phun một ngụm máu tươi, nàng nghe được âm thanh xương sống đứt gãy, lực lượng cuồng bạo tiến vào người của nàng, làm nội tạng tan nát, khí huyết trong người vừa ngưng tụ đã bị đánh tan.Lâm Minh ra tay không chút lưu tình, nữ nhân này quá nguy hiểm, nhiều lần đưa hắn vào hiểm cảnh, nếu không phải hắn có nhiều át chủ bài mà người khác không biết, bây giờ nói không chừng đã bị nàng tính toán tới chết.Đối mặt đối thủ như vậy, đương nhiên Lâm Minh sẽ không lưu thủ, cho nên cho dù đối phương lựa chọn đầu hàng hay chống cự, Lâm Minh cũng đánh nàng một trận, làm nàng mất đi lực phản kháng.Đương nhiên cũng giống như đế tử Khê Thận, Lâm Minh giữ Thanh Liên tiên tử lại có hữu dụng, chỉ cần Phiêu Vũ Thần Vương có chút chiếu cố Thanh Liên tiên tử, Lâm Minh sẽ không giết Thanh Liên tiên tử đi, như vậy trừ chọc giận Phiêu Vũ Thần Vương ra, nàng tiến hành trả thù hắn, chẳng có chỗ tốt nào cả.Lâm Minh suy đoán, kỳ thật hiện tại Phiêu Vũ Thần Vương căn bản không có liều lĩnh ra tay với Nhân tộc, nếu không Thần Mộng Thiên Tôn lấy một địch hai, sợ rằng không đỡ được.Chọc Phiêu Vũ Thần Vương bực tức, còn không biết xảy ra chuyện gì, cục diện hiện tại Nhân tộc bấp bênh, Lâm Minh không muốn đại chiến này càng gian nan hơn.Xử lý Thanh Liên tiên tử xong, kế tiếp là Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.Thời điểm này sắc mặt Ngạo Nhật và Tà Nguyệt khó coi cực điểm, ngay cả Thanh Liên tiên tửu cũng bị thu thập, Ngạo Nhật xem ra mình chẳng làm gì được người ta, sẽ bị người thần bí thu thập hung tàn.Thanh Liên tiên tử chính là nữ nhân yếu đuối, nhưng mà Ngạo Nhật thể trạng kinh người, không hề nghi ngờ hắn sẽ thảm hơn nhiều.Mà thời điểm này Lâm Minh không nói hai lời, xông thẳng về phía Ngạo Nhật và Tà Nguyệt....Một ngày này, tuyệt đối là ngày khó quên của Thánh tộc bốn thánh tướng, bọn họ bố trí bẫy rập thất bại, còn thừa nhận người thần bí hành hung, cuối cùng bị giam cầm, bố trí trong vũ trụ hắc ám, đây là nội thế giới người thần bí.Thanh Liên tiên tử không ngờ trong người thâm uyên ác ma cũng có nội thế giới, nhưng mà thời điểm này nàng không có tâm tư đi nghiên cứu.Hôm nay là ngày nàng thất bại triệt để, nàng huy động nhân lực bố trí đại trận, cuối cùng lại tự chui đầu vào lưới, nghĩ lại thật châm chọc.Tuy người thần bí hiện tại không giết nàng, nhưng mà Thanh Liên tiên tử không có ôm tâm lý may mắn gì đó, vận mệnh của nàng không chừng còn thảm hơn chết.Ba người nhìn nhau trong nội thế giới của Lâm Minh, trong nội tâm sinh ra cảm giác tuyệt vọng, tuy thực lực của bọn họ trong Tam Thập Tam Thiên không tính là cao nhất, nhưng mà cũng tính là thượng đẳng, trước mặt người thần bí lại chẳng khác gì trẻ con cả.Sau khi Lâm Minh trấn áp Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt lại nhìn qua Khê Thận, ý định bắt đầu trấn áp từ Khê Thân.-------Chương 2206: Trấp áp thiên kiêu (2)Chương 2206: Trấp áp thiên kiêu. (2)Mà thời điểm này, lâm Minh phát hiện Khê Thận bị đánh không thành hình người, bàn tay phải của hắn cầm sách cổ màu đen biến dị, con mắt trên mặt bìa của nó tỏa ra hào quang đỏ như máu.Ân?Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, hắn đã sớm chú ý tới quyển sách cổ này rồi, ngoại hình sách cổ làm hắn nghĩ tới tử chi thiên của Thánh Điển, nhưng mà hắn xác nhận một chút, phát hiện đó không phải là Thánh Điển, mà là một điển tịch thần bí, trong lúc nhất thời hắn không phát hiện ra bí mật của nó.Vốn Lâm Minh định bắt giữ Khê Thận, sau đó lại hảo hảo nghiên cứu thêm, không nghĩ tới lúc này sách cổ sinh ra biến hóa.Nó tỏa ra hào quang màu đỏ càng ngày càng mạnh, con mắt càng ngày càng sáng.Những hào quang màu đỏ kia cuối cùng hóa thành một tầng hắc vụ như có như không, bao phủ thân thể đế tử Khê Thận, trong làn da đế tử Khê Thận, thân thể của hắn sáng lên một màu đỏ quỷ dị.- Đây là...Lâm Minh nheo mắt lại, hắn không biết sách cổ làm cho đế tử Khê Thận sinh ra biến hóa như thế, loại tình hình này có thể là sách cổ chữa thương cho Khê Thận, cũng có thể Khê Thân bị sách cổ khống chế, nhưng nói thế nào cũng không phải chuyện tốt.Lâm Minh không cần căn nhắc cái gì, cầm Ám Long Thương, một thương đâm vào ngực Khê Thân.Phốc!Máu tươi bắn ra, Khê Thận đã mất đi năng lực chiến đấu, hoàn toàn không có lực chống cự, một kích này đã tránh đi trái tim Khê Thận, nhưng lại quán chú tinh thần ma lực mang tính phá hư, phá hủy toàn bộ phổi Khê Thân.Lâm Minh không tính cho Khê Thận chút cơ hội khôi phục nào, mặc kệ sách cổ sinh ra dị biến gì, nó cũng phải dùng Khê Thận làm môi giới mới được, chỉ cần đánh Khê Thận tàn phế, nhất định sẽ sinh ra sóng to gió lớn.Lâm Minh hoàn thành một kích này, huyết vụ vãn không ngừng thẩm thấu vào trong người Khê Thận, làm cho vết thương của hắn khôi phục nhanh chóng, nội tâm Lâm Minh kinh ngạc, hắn vẫy tay bắt lấy sách cổ.Sách cổ vào tay, Lâm Minh cảm thấy sách cổ này có khí tức đầy tà tính, con mắt ở mặt bìa máu tươi chảy đầm đìa, dường như đang nhìn chằm chằm vào mình.Mà thời điểm này Lâm Minh cũng nhìn qua văn tự như con giun trên mặt bìa.Nhìn thấy văn tự này, Lâm Minh kinh ngạc, Lâm Minh tự nhiên mình ra vào rất nhiều bí cảnh, cũng xem qua rất nhiều điển tịch, càng đọc trí nhớ không ít người, nhưng mà văn tự này hắn chưa thấy bao giờ.Thời điểm này sách cổ đột nhiên bộc phát lực lượng, muốn thoát ra khỏi tay Lâm Minh, nội tâm Lâm Minh rùng bình, thần ma lực trong người rót vào cơ thể, hai tay của hắn một tay sáng ngời, một tay ma khí um tùm, hai tay dùng sức phong bế sách cổ.Nhưng mà thời điểm này vẫn có sương mù màu máu chạm vào thân thể Khê Thận, sương mù này đang chữa thương cho Khê Thận, khí tức toàn thân Khê Thận trở nên quỷ dị.Một khắc này, sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng hơn rất nhiều.Dường như hắn dùng thần ma lực cũng không cách nào triệt để phong ấn sách cổ.Lâm Minh nhíu mày, không gian ma phương mở ra, sách cổ bị thu vào trong không gian ma phương.Ma phương là thần khí vũ trụ chí cao, không gian ma phương cũng ngăn cách tất cả, không có ý niệm của hắn, không có thứ gì có thể xuyên qua không gian này.Thời điểm sách cổ bị ném vào không gian ma phương, huyết vụ trên người đế tử Khê Thận đã bị không gian ma phương ngăn cản.Nhưng mà dù như vậy, sách cổ quái dị này vẫn làm Lâm Minh không dám khinh thường.Hắn dùng tinh thần lực liên lạc với Thương Thiên Cổ Ấn trong ma phương, luận bố trí thủ đoạn phong ấn, hắn xem như không tệ, nhưng tuyệt đối không thể so với Thương Thiên Cổ Ấn.Ý niệm Lâm Minh truyền vào không gian ma phương, chỉ thấy không gian ma phương có phù văn đầy trời bay múa, hóa thành Phong Thần Đại Trận, bao phủ sách cổ này.Ầm ầm1Sau khi đại trận đã thành, bản thể Thương Thiên Cổ ấn trấn áp sách cổ này.Xá xá xá...Sách cổ bị trấn áp, con mắt giãy dụa kịch liệt, đang kêu thét chói tai.Một quyển sách biết la hét, chuyện này làm khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm thấy quái dị.- Đây là sách gì?Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hỏi.- Không rõ ràng, quyển sách này có tà tính, trước trấn áp nó, sau lại chậm rãi nghiên cứu.Lâm Minh đáp.Sau khi trấn áp sách cổ, Lâm Minh không chút khách khí đánh Khê Thận một quyền, triệt để đánh nứt miệng vết thương do huyết vụ sách cổ chữa trị, sau đó phong tỏa khí huyết toàn thân Khê Thận, ném hắn như chó chết vào nội thế giới của mình.Lâm Minh nghĩ lại, cũng lưu phong ấn tầng tần vào lông vũ của Phiêu Vũ Thần Vương, sau đó cũng ném vào đạit rận do Thương Thiên Cổ Ấn bố trí....cách xa vài trăm triệu tỷ dặm, ở một trọng không gian vũ trụ man hoang khác bên kia thán tức thần tường.Một nữ tử áo tráng xẹt qua tinh không, trước mặt nàng là mây mù màu tím, những mây mù này vô biên vô hạn, giống như tinh vân, giống như mộng ảo.Nhìn qua phiến sương mù này, nữ tử áo trắng điểm một ngón tay, mây mù tách ra, một con đường sương mù che chắn tinh không, nhưng mà qua một lát mây mù lại bao phủ, dường như chúng là vô cùng vô tận.Nữ tử áo tráng này nhìn qua mây mù trước mặt, yên lặng đứng một chút, lại tiếp tục ra tay,Mâu mù màu tím trước mặt, kỳ thật là Thần Mộng Thiên Tôn bố trí không gian Thần Mộng.Nữ tử áo trắng này chính là Phiêu Vũ Thần Vương.Phiêu Vũ Thần VƯơng và Thần Mộng Thiên Tôn giao thủ nhiều năm, nhưng mà trên thực tế các nàng quyết đấu chính diện rất ít, toàn lực chém giết gần như không có,.Hai người các nàng nhiều thời điểm đều dùng phương thức so đấu pháp tắc, dùng trận phá trận, dùng phương thức chiến đấu lý giiar về hồn hải.Hai người các nàng một là pháp thần song tu, một là thần thể song tu, các nàng tu luyện đều có liên hệ rất lớn với tinh thần lực và hồn hải, thủ đoạn của hai người tầng tầng lớp lớp, có đôi khi là hồn hải quyết đấu liên tục mấy năm.Đối với cao thủ tuyệt thế mà nói, có thể tìm được người cùng pháp tắc cực kỳ khó khăn, đặc biệt là tới cảnh giới của Phiêu Vũ và Thần Mộng, trong vũ trụ người có thể làm các nàng ra tay toàn lực chỉ đếm trên đầu ngón tay.Mà võ giả tu luyện chỉ dựa vào bế quan, tìm hiểu pháp tắc thì cuối cùng sẽ thiếu cái gì đó, bọn họ cần hoàn cảnh, cần đối thủ lực lượng ngang nhau, dây là nguyên nhân mười tỷ năm trước văn minh võ đạo của Nhân tộc phát triển cường thịnh.Cho nên những năm gần đây, tiếp tục quyết đấu, Phiêu Vũ và Thần Mộng hình thành ăn ý, hai người trong quá trình giao thủ đều lý giải hồn hải và tinh thần lực, không ngừng làm sâu sắc hơn.Phiêu Vũ không có quá nhiều mưu cầu danh lợi trong đại chiến Thánh tộc và Nhân tộc, đối với nàng mà nói, nó không trọng yếu, nàng tham gia đại chiến này bởi vì Tạo Hóa Thánh Hoàng cho nàng đủ thù lao, đồng thời nàng cho rằng sau khi Tạo Hóa Thánh Hoàng tương lai nhất thống thiên hạ, đạt tới cảnh giới rất cao, nàng cũng không muốn đắc tội với Tạo Hóa Thánh Hoàng.-------Chương 2207: Kinh sợ Phiêu VũChương 2207: Kinh sợ Phiêu Vũ.Nàng ở trong vũ trụ này kiềm chế Thần Mộng, đã có trợ giúp cực lớn với đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc, hơn nữa chỗ tốt chính là Phiêu Vũ yên tâm cho Thanh Liên tiên tử đặt chân vào trong đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc rèn luyện lịch lãm.Phiêu Vũ Thần Vương tin tưởng, dùng thực lực, trí tuệ và thân ngoại hóa thân nàng giao cho Thanh Liên tiên tử, còn có quân đoàn Hoang của Tạo Hóa Thánh Hoàng, tỏng cả vũ trụ man hoang, người nào cũng không thể làm gì nàng.Nàng sẽ là nắm đấm mạnh nhất của Thánh tộc, mặc dù là Đế Thích Già cũng không cách nào giằng co với đồ đệ của mình.Mà mỗi lần hạo hiếp, mặc dù sẽ mang tai nạn tới cho Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà thiên tài các tộc sẽ mọc lên như nấm sau mưa.Đại chiến cả vũ trụ chính là một lần lịch lãm rèn luyện với Thanh Liên tiên tử.Trong mắt Phiêu Vũ Thần Vương, đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc chỗ tốt lớn nhất chính là nơi rèn luyện đệ tử của nàng.Với tư cách đối thủ của Phiêu Vũ Thần Vương, Thần Mộng không có thích ý thong dong, nội tâm của nàng nóng như lửa đốt.Nhưng mà nàng lại nóng vội chiến sự của Nhân tộc, thời điểm này nàng không có lựa chọn tốt hơn, nàng không làm gì được Phiêu Vũ Thần Vương, cũng không đánh lại Tạo Hóa Thánh Hoàng, mà nàng nhúng tay vào chiến đấu cấp độ Thiên Tôn, Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương sẽ không đáp ứng.Cho nên thời điểm này nàng trừ đấu với Phiêu Vũ Thần Vương, đồng thời nắm chắc tất cả cơ hội tăng cao thực lực của mình, không còn cách nào khác.Nàng biết rõ địch nhân cuối cùng của Nhân tộc chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng, đây cũng là đối thủ tương lai nàng đối mặt.Có lẽ có một ngày nào đó, nàng sẽ noi theo Phong Thần Thiên TÔn năm đó, dùng tính mạng của mình trọng thương Tạo Hóa Thánh Hoàng, đây là kết quả tốt nhất trong suy nghĩ của Thần Mộng.Nhưng mà muốn thay đổi kết quả như thế, hy vọng vô cùng xa vời, Nhân tộc đánh với Thánh tộc thật lâu, Thần Mộng Thiên Tôn càng cảm thấy Phong Thần Thiên Tôn năm đó cường đại, lúc trước hắn đối mặt với Hoang là Chân Thần tuyệt đỉnh, còn phải đấu với thánh hoàng không kém gì Tạo Hóa Thánh Hoàng hiện tại, cuối cùng vẫn ngăn cơn sóng dữ, là một hành động vĩ đại khó có thể tưởng tượng.Thần Mộng biết chênh lệch giữa mình và Phong Thần Thiên Tôn là rất lớn.Phiêu Vũ Thần Vương trong thời gian ngắn không cách nào phá vỡ được không gian ảo cảnh, Phiêu Vũ Thần Vương lâm vào trầm tư, kỳ thật Thần Mộng Thiên Tôn bố trí trận pháp không quán chú quá nhiều hồn lực, cường độ rất yếu, nếu Phiêu Vũ Thần Vương nguyện ý, nàng hoàn toàn có thể dùng lực lượng bày trừ đại trận, nhưng mà nàng không có làm như vậy, chỉ chậm rãi thôi diễn, đây là cách rèn luyện pháp tắc của nàng.Nhưng mà Phiêu Vũ Thần Vương suy diễn pháp tắc gần một phần ba, đột nhiên thân thể của nàng chấn động, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc và không tin.Trong tích tắc này nàng cảm giác được thân ngoại hóa thân nàng luyện chế cho Thanh Liên tiên tử đã bị phá vỡ.Thân ngoại hóa thân này ngưng tụ một đám bổn mạng máu huyết của nàng, trong cảnh giới Thiên Tôn gần như vô địch, rốt cuộc là ai có thể đánh tan thân ngoại hóa thân của nàng?Điều này sao có thể?Thanh Liên tiên tử thế nào rồi?Phiêu Vũ Thần Vương xem ra, gần như Thanh Liên tiên tử không có khả năng tao ngộ nguy hiểm, hiện tại đã thảm bại rồi.

Nếu không cũng không có khả năng vận dụng át chủ bài cuối cùng mà nàng lưu lại.Vì bảo trì thần hồn Thanh Liên tiên tử nguyen vẹn, giúp nàng đột phá cảnh giới hoàn mỹ, Phiêu Vũ Thần Vương không có phân thần hồn Thanh Liên tiên tử trong ngọc giản mệnh hồn, mà không có ngọc giản mệnh hồn trong tay, nàng căn bản không biết Thanh Liên tiên tử thế nào.Chuyện này làm cho Phiêu Vũ Thần Vương cảm thấy khó tin, sau đó biến thành băng hàn.Nàng cảm giác lông vũ của nàng bị trấn áp, nhưng mà nàng kinh ngạc là, tuy nàng cảm thấy lông vũ còn tồn tại, nhưng mà nó dường như bị phong ấn trong không gian dị độ, pháp tắc của không gian này phong tỏa, làm cho nàng không cách nào tập trung vị trí lông vũ.Hơn nữa nàng cảm giác được bổn mạng máu huyết mình bám lên lông vũ đang bị người ta từ từ luyện hóa.Chuyện này làm cho Phiêu Vũ Thần Vương ánh mắt tỏa sát cơ.

Đây là bổn mạng máu huyết nàng lưu lại sau khi đột phá Chân Thần, nếu tổn thất mất, với Phiêu Vũ Thần Vương sẽ tạo thành đả kích tu vị.- Rốt cuộc là ai?Phiêu Vũ Thần Vương cắn răng, trong đầu hiện ra đủ loại ý niệm.Nàng đầu tiên nghĩ tới là Đế Thích Già.Nhân tộc có thể phá vỡ hóa thân của nàng chỉ có Thần Mộng, mà Thần Mộng bị mình kiềm chế, như vậy hóa thân của nàng vô địch trong Nhân tộc.Trừ phi Đế Thích Già đột phá.Nhưng mà nghĩ tới tuổi của Đế Thích Già, Phiêu Vũ Thần Vương cảm thấy không có khả năng, tuổi của Đế Thích Già còn rất trẻ, dựa theo thiên phú và chiến lực biểu hiện bây giờ, hắn đột phá Chân Thân là không hợp lý.Bất kẻ là ai, Phiêu Vũ Thần Vương cũng không tha cho người này.Nếu như kẻ này làm hại Thanh Liên tiên tử, Phiêu Vũ Thần Vương sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn.Bồng!Phiêu Vũ Thần Vương phá lực đánh ra một chưởng, Thần Mộng Thiên Tôn bố trí ảo trận bị phá vỡ, hóa thành quang vũ đầy trời.Thời điểm này Phiêu Vũ Thần Vương không có tâm tư chậm rãi nghiên cứu trận pháp, nàng trực tiếp chấm dứt trận pháp này.Hiện tại tâm tư của Phiêu Vũ Thần Vương căng cứng, nàng đạp hư không, đang muốn rời khỏi phiến inh vực này, lực trường chung quanh trở nên vặn vẹo, không gian pháp tắc cải biến, làm cho Phiêu Vũ Thần Vương không cách nào thi triển hư không đại na di.Sau một khắc, sương mù màu tím lại ngưng tụ lại, vây quanh Phiêu Vũ Thần Vương.Nhưng điểm khác là, sương mù màu tím không chỉ so đấu pháp tắc, mà còn quán chú lực lượng đáng sợ.Đây là Thần Mộng không gian!Bá!Thần Mộng không gian run rẩy một cáu, trước người Phiêu Vũ Thần Vương không xa có một cô gái áo lam như xốc màn cửa lên, xé mở hư không, bước qua không gian phong bạo xuất hiện trước mặt Phiêu Vũ Thần Vương.Cô gái này khí chất cùng loại với Phiêu Vũ Thần Vương, là tuyệt đại thần nữ, ngồi trên mây xanh, bao quá thương sinh.- Thần Mộng!Trong ánh mắt Phiêu Vũ Thần Vương bắn ra sát khí.- Ngươi muốn ngăn cản ta!Thần Mộng Thiên Tôn mỉm cười, nói:- Vừa rồi ta cảm nhận được ngươi trong Thần Mộng không gian sinh ra cảm xúc chấn động lớn, lại dùng lực lượng phá vỡ lực trường của ta, như vậy ta tự nhiên thấy ngươi có việc gấp a?Thần Mộng Thiên Tôn quần áo bồng bềnh, ngữ khí không nhanh không chậm, giống như sơn ca hót, cực kỳ êm tai.Nhưng mà lọt vào trong tay Phiêu Vũ Thần Vương lại rất chói tai.- Tránh ra!Phiêu Vũ Thần Vương ngữ khí rét lạnh.- Chỉ sợ không như ngươi mong muốn.Thần Mộng Thiên Tôn giơ tay phải lên, đầu ngón tay của nàng có cánh hoa xoay tròn, nàng ẩn ẩn đoán được Phiêu Vũ Thần Vương kinh hoàng có quan hệ tới tiểu bối trên chiến trường, đối với Phiêu Vũ Thần Vương không phải tin tức tốt, vậy thì nó là tin tức tốt của mình, cho dù như thế nào, nàng không thể để Phiêu Vũ Thần Vương nhẹ nhõm rời đi.-------Chương 2208: Diệu dụng tù binh (1)Chương 2208: Diệu dụng tù binh. (1)- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, trước kia ngươi kiềm chế ta, ta không thể trở lại vũ trụ man hoang, hiện tại tới phiên ta giữ ngươi lại!Phiêu Vũ Thần Vương phất ống tay áo lên, mặt như băng sương, nói:- Ngươi cho rằng dưới tình huống có Thiên Cương Thần Vương ra tay, ngươi có thể giữ ta được sao?- Lưu nhất thời, là nhất thời1Giọng của Thần Mộng lạnh nhạt, rút trường kiếm ra......Tinh không mờ ảo, vô biên vô hạn, trong tinh không có một khối đại lục đang lơ lửng, trong đại lục này linh tuyền chảy quanh, kỳ trân đầy đất.Đây là lục địa trong nội vũ trụ của Lâm Minh.Mà thời điểm này Thánh tộc bốn thánh tướng --- Ngạo Nhật, Tà Nguyệt Thanh Liên, Khê Thận dang bị giam cầm khí huyế, bị ném vào khối lục địa này.Thân thể bọn họ bị pháp tắc chú ấn tập trung, ngay cả động đậy cũng khó khăn.- Mẹ kiếp, thật đau đớn!Ngạo Nhật gian nan vẹo văn cổ một cái, phát ra âm thanh xương cốt lách cách.- Ác ma đáng giết ngàn đao, không biết có ý định làm gì chúng ta?Ngạo Nhật hùng hổ dọa người, tình huống của hắn xem như tốt, tối thiểu có thể động đậy, đáng thương nhất là Khê Thận, xương cốt toàn thân gãy sạch, giống như đống thịt nhão nằm trên mặt đất, đang rên rỉ nho nhỏ.Mà thời điểm này Thanh Liên tiê tử đang cẩn thận quan sát nội thế giới của Lâm Minh, tâm tư của nàng tinh tế tỉ mỉ, thoáng cái đã nhìn ra thế giới này khác biệt.- Thế giới này hình như...

Không khác với thế giới vũ trụ bên ngoài...

Chúng ta thật ở trong nội thế giới sao?Giọng của Thanh Liên tiên tử mang theo một tia không xác định, chẳng lẽ nội thế giới của thâm uyên ác ma có pháp tắc, vật chất, nguyên khí chân thật như thế sao?Ngạo Nhật, Tà Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, thời điểm này không gian trước mặt mấy người vặn vẹo một hồi, Lâm Minh mặc hắc y, tay cầm trường thương hàng lâm khối lục địa này, đứng cách đám người mười mấy trượng.Nhìn thấy Lâm Minh sát tinh này, Thánh tộc bốn thánh tướng nội tâm căng thẳng.- Ngươi muốn làm thế nào?Thanh Liên tiên tử nói ra, tới tình cảnh như thế này, nàng không có bất kỳ khả năng đào thoát nào nữa, hiện tại chỉ có thể lợi dụng tham lam của người thần bí này mới có thể sống sót, nếu không thì hắn đã sớm giết bọn họ rồi.Lâm Minh không nói lời nào, Thanh Liên tiên tử truyền âm cho Ngạo Nhật và Tà Nguyệt.

- Trong chốc lát các ngươi nên nghe lời ta...Ngạo Nhật và Tà Nguyệt đều âm thầm gật đầu, chỉ có thể trông cậy vào Thanh Liên tiên tử mà thôi, về phần Khê Thận, bọn họ hoàn toàn xem nhẹ, hắn ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.Lâm Minh không nói lời nào, chân đạp hư không đi tới gần Thanh Liên tiên tử, đi thẳng tới trước mặt Thanh Liên tiên tử, từ trên cao nhìn xuống Thanh Liên tiên tử.Như vậy sẽ mang tới cảm giác áp bách rất mạnh, Thanh Liên tiên tử ngừng thở, đối mặt với cường giả thần bí như Lâm Minh, còn khí thế trên người của hắn, nàng có cảm giác thở không nổi.Khẽ cắn bờ môi, Thanh Liên tiên tử sắc mặt tái nhợt, nói:- Có điều kiện gì, ngươi có thể nói...Thanh Liên tiên tử am hiểu nhược điểm nhân tính, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ác ma hình người này phải có nhân tính giống nhân loại mới được.Nàng đã hạ quyết tâm, mặc kệ đối phương đưa ra dạng yêu cầu gì, nàng cũng không đáp ứng đối phương, cũng không triệt để cự tuyệt.Đây là phương pháp đàm pháp có thể sống sót.Nếu trực tiếp cự tuyệt, làm cho đối phương không thấy được hy vọng, cực kỳ có khả năng giết bọn họ ngay.Ngược lại, nếu đáp ứng quá thống khoái, đạ thành mục đích của đối phương quá nhanh, như vậy hắn cực kỳ có khả năng giết người diệt khẩu.Nàng phải tìm được điểm thăng bằng trong đáp ứng và không đáp ứng, làm cho đối phương nhìn thấy hy vọng, lại không thể lập tức thực hiện được.Điểm thăng bằng này chính là sinh cơ của nàng.- Đây là lần khảo nghiệm lớn nhất cả đời của ta, ta phải phán đoán tâm lý của hắn...Thanh Liên tiên tử nói với mình như vậy, nhưng mà nàng không ngờ, Lâm Minh không nói câu này, mà là vươn tay ra, trong lòng bàn tay của hắn có bốn cục thịt đang lơ lửng.Những cục thịt này đang nhúc nhích chậm rãi, giống như bốn quả tim.Chung quanh chúng có những cú tu thật nhỏ, giống như vòi hút, không ngừng đong đưa.Mặc cho Thanh Liên tiên tử ngàn tính vạn tính, nàng tuyệt đối không ngờ sẽ có màn này, nàng căn bản không cần dùng cảm giác dò xét, lập tức hiểu đây là huyết nhục Hoang.Trong nháy mắt gương mặt Thanh Liên tiên tử tái nhợt.Hiện tại dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết đối phương định làm gì, hắn muốn cắm huyết nhục Hoang vào trong người của bọn họ.Đã nhìn thấy năng lực điều khiển quân đoàn Hoang của người thần bí này, bản thân mình biến thành khôi lỗi, hoàn toàn nghe lệnh của hắn, biến thành kẻ không có ý thức tự chủ.Bảo nàng quỳ xuống thì nàng phải quỳ, muốn nàng chết thì nàng phải chết, bảo nàng dâng nguyên âm ra thì nàng dâng nguyên âm, nàng biến thành nô bộc trung thành và nghe lời nhất, bi thảm nhất còn là nô bộc không có tư tưởng.Nàng tình nguyện chết cũng không muốn biến thành nô lệ như vậy.- Ngươi giết ta đi!Mắt thấy bốn cục huyết nhục Hoang trong tay Lâm Minh, nội tâm Thanh Liên tiên tử co rút lại.Mà sau lưng Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt kể cả Khê Thận nửa sống nửa chết như rơi vào trong hầm băng, bởi vì biến thành khôi lỗi còn đáng sợ hơn cả chết.- Muốn chết?

Đừng nằm mơ!Lâm Minh bước lên bóp cổ Thanh Liên tiên tử, sau đó vẫy tay, huyết nhục Hoang rơi vào trong tay hắn.Những huyết nhục Hoang này là Lâm Minh lấy ra trong thân thể quân đoàn Hoang Thánh tộc, là tinh hoa trong tinh hoa, đầy đủ khống chế cường giả Thiên Tôn.Lâm Minh đúng là muốn biết, bốn thánh tướng là thiên tài này dung hợp với huyết nhục Hoang, sau đó sẽ phát huy ra chiến lực thế nào?Huyết nhục Hoang có thể hoàn toàn nghe theo Lâm Minh điều khiển, cắn vào trong siêu cấp tay chân trung thành và tận tâm, bọn họ quét ngang Thánh tộc cũng không thành vấn đề.Đương nhiên nếu như Lâm Minh nguyện ý, cũng có thể tùy thời lấy huyết nhục Hoang ra, những kẻ này khôi phục tự do.Có được thứ thuận tiện như thế, thậm chí Lâm Minh cũng hướng tới với kế hoạch của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng dường như có ý định dụng huyết nhục Hoang khống chế thiên hạ.Như vậy bản thân Lâm Minh vì sao không thể làm thế?- Ngươi!

Ngươi...

Sư tôn của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi...Thanh Liên tiên tử cắn răng, giọng nói vô cùng gian nan, nàng dùng sư tôn ra làm uy hiếp, chứng minh nàng đã sợ hãi tới cực điểm, nếu không nàng sẽ không nói như vậy, giống như tiểu hài tử đánh nhau, đánh không lại thì chạy về tìm cha mẹ để kiếm cảm giác an toàn.Nhưng mà thời điểm này Lâm Minh bóp cổ Thanh Liên tiên tử, nhắc thân thể của nàng lên.- Không...

Không...Dù Thanh Liên tiên tử xưa nay tỉnh táo, thời điểm này nàng hoàn toàn sợ hãi rồi, trong tay Lâm Minh là huyết nhục Hoang đang nhúc nhích, xúc tua của nó chính là ác ma khủng khiếp nhất trên đời mà nàng từng biết.-------Chương 2209: Diệu dụng tù binh (2)Chương 2209: Diệu dụng tù binh. (2)- Thanh thản ổn định làm người hầu của ta đi!Lâm Minh lạnh lùng nói một câu làm Thanh Liên tiên tử hận không thể lập tức chết đi ngay lập tức, cùng lúc đó Lâm Minh cầm huyết nhục Hoang đưa tới ngực Thanh Liên tiên tử.- Ah!Thanh Liên tiên tử kêu lên thảm thiết.Vào thời khắc này Thanh Liên tiên tử cảm thấy ngực tê đại, huyết nhục Hoang đang thôn phệ huyết nhục của nàng, chui vào trong người nàng.Loại cảm giác quỷ dị này làm cho Thanh Liên tiên tử muốn cắn đứt đầu lưỡi, nàng tình nguyện đau đớn cùng cực để ngất đi.Huyết nhục Hoang không ngừng nhúc nhích, hai mắt Thanh Liên tiên tử phủ kín tơ máu, thân thể mềm mại của nàng run rẩy kịch liệt, không ngừng thở phì phò.Nhưng mà cho dù nàng giãy dụa được, nàng cũng không thể cải biến vận mệnh của mình.- Ngươi...

Ngươi...

Không được...Thanh Liên tiên tử không nói câu nào nguyện vẹn, toàn thân nàng đầy mồ hôi, thân thể ước đẫm, quần áo đầy nước.Thời điểm này Lâm Minh vẫn bóp cổ Thanh Liên tiên tử, trong ánh mắt băng hàn khiến người ta lạnh giá.Ánh mắt này nhìn qua Ngạo Nhật, Tà Nguyệt và Khê Thận, bọn họ ý thức được một điểm rơi vào trong ma thủ ác ma này bọn họ muốn chết cũng là hy vọng xa vời.Chậm rãi Thanh Liên tiên tử giãy dụa yếu đi, khóe miệng chảy nước miếng, Lâm Minh mới buông tay ra, Thanh Liên tiên tử mềm nhũn như mỳ sợi nằm trên đất.Lâm Minh nhìn qua nàng, thời điểm này huyết nhục Hoang hóa thành sợi tơ mỏng, rót vào trái tim Thanh Liên tiên tử và toàn thân, kể cả hồn hải của Thanh Liên tiên tử cũng bị huyết nhục Hoang thẩm thấu.Với tư cách là hình thái tính mạng cường đại, thân thể Thanh Liên tiên tử dung hợp với huyết nhục của Hoang, huyết nhục Hoang sẽ chiếm chủ đạo.Nếu như Lâm Minh nguyện ý, hắn có thể để huyết nhục Hoang lâm vào ngủ say, như vậy Thanh Liên tiên tử chẳng khác gì người thường, nhưng một khi huyết nhục Hoang hoạt động, Thanh Liên tiên tử sẽ biến thành nô bộc của Lâm Minh.Lâm Minh nhìn qua Thanh Liên tiên tử, ý niệm khẽ động, kích hoạt huyết nhục Hoang.Thân thể mềm mại của Thanh Liên tiên tử đầy mờ mịt, nàng không biết nên giải quyết thế nào nhìn qua Lâm Minh, chậm rãi phần không biết giải quyết này biến thành cung kính.Loại cảm giác này giống như tính mạng cấp thấp nhìn thấy vương trong tộc đàn của mình, có pháp tắc trong huyết nhục sẽ làm nó phục tùng và tôn trọng.Nàng quỳ trước mặt Lâm Minh, hôn lên mu bàn chân Lâm Minh, nói:- Thanh Liên tham kiến chủ nhân!- Rất tốt!Lâm Minh cười lên, có bốn siêu cấp tay chân là Thiên Tôn, hơn nữa còn có chín thành quân đoàn Hoang, mình chinh chiến Thánh tộc sẽ như hổ thêm cánh.Hơn nữa bốn thánh tướng này, thực tế Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt nằm trong tay của hắn, Thiên Cương Thần Vương và Phiêu Vũ Thần Vương sợ ném chuột vỡ bình, thật sự là hành động hiếm có.Mà thời điểm này Lâm Minh nhìn qua Ngạo Nhật, Tà Nguyệt và Khê Thận.mắt hổ Ngạo Nhật mở to, thở hổn hển, kết cục của Thanh Liên tiên tử hắn nhìn vào trong mắt, toàn thân phát run, nói:- Súc sinh, có giỏi ngươi giết lão tử đi, mẹ kiếp ngươi, dám giết lão tử không?

Ngươi tới đây, có gan thì giết ta đi!Ngạo Nhật chỉ vào cổ của mình, ánh mắt đỏ bừng, quát:- Khốn nan, súc sinh ngươi hôm nay không giết lão tử, có một ngày lão tử nhất định sẽ băm súc sinh ngươi...

Ah!Ngạo Nhật nói tới đây thì kêu thảm thiết, bởi vì trong nháy mắt một đoàn huyết nhục Hoang đã bay vào trong miệng rộng của Ngạo Nhật.Trực tiếp bay vào thực quản của hắn.Khục khục khục!Ngạo Nhật dốc sức liều mạng bóp cổ của mình, mạch máu trên cổ bị hắn bóp vặn vẹo như con giun, nhưng mà thứ đó vẫn chui vào trong bụng hắn.- Khốn...Ngạo Nhật gian nan nói ra, thân thể bay lên, đập vào mặt đất, hắn dùng sức nện vào ngực của mình, nhưng mà đã phí công.- Muốn dùng phép khích tướng chọc giận ta, để ta tức giận giết ngươi sao?

Thủ đoạn thấp kém như thế, tiểu hài tử còn không mắc lừa đâu.Lâm Minh lạnh lùng nhìn qua Ngạo Nhật, bởi vì năng lượng trong người Ngạo Nhật đã bị phong tỏa, khí huyết và kinh mạch cũng bị chế trụ, có tự sát cũng không chết được, dùng trí tuệ của Ngạo Nhật cũng chỉ nghĩ ra được thủ đoạn này chọc giận Lâm Minh mà thôi, nhưng mà Lâm Minh không đặt trong lòng.Kế tiếp hắn đi qua phía Tà Nguyệt.Tà Nguyệt khóc rống lên, nàng khóc thật sự, khóc như hoa lê đái vũ, làm cho người ta thương tiếc.Nàng điềm đạm đáng yêu nhìn qua Lâm Minh, hai tay đặt lên ngực, phối hợp tư thái đầy đặn của thiếu nữ mười bốn mười lam tuổi, nàng giống như nữ tử phát dục quá sớm.- Không, không nên, ta cái gì cũng nghe ngươi, ta không cần ngươi cắm vật kia vào người ta, ta cam nguyện là nô bộc của ngươi, van cầu ngươi, ngươi bảo ta làm chuyện gì cũng được...Nhìn thấy phản ứng của Tà Nguyệt như thế, Lâm Minh sững sờ một chút, Ngạo Nhật và Thanh Liên tiên tử hản ứng đều nằm trong dự liệu của hắn, không ngờ Tà Nguyệt là đệ tử Chân Thần lại không có điểm mấu chốt như vậy.- Hành động không tệ, ta thiếu chút nữa đã tin rồi!Lâm Minh lãnh đạm nói:- Vì thoát khỏi vận mệnh tôi tớ, ngươi có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào...- Ta...

Ta nói là thật, ngươi bây giờ ra lệnh cho ta...Tà Nguyệt gấp lên, nhưng thời điểm này Lâm Minh đặt huyết nhục Hoang vào bụng của nàng, Tà Nguyệt hét to thảm thiết, tiếng kêu truyền ra không biết bao xam rất khó tưởng tượng nếu khí huyết không bị phong tỏa, tiếng hét của nàng sẽ cỡ nào.- Thật đáng tiếc, ta càng tin tưởng huyết nhục Hoang hơn, bằng không Thiên Cương Thần Vương tìm được ngươi, còn không bầm thây ta thành vạn đoạn sao?

Gieo huyết nhục Hoang vào người của ngươi, tới lúc đó ta ít nhất sẽ kéo ngươi làm đệm lưng.Lâm Minh nói lời này, không quan tâm tới Tà Nguyệt.Hắn đi tới bên cạnh Khê Thận, Khê Thận hai mắt vô tần, hắn nhìn qua Lâm Minh, cười thảm và không nói câu nào.Lâm Minh cũng không nói nhãm, trực tiếp nhét huyết nhục Hoang vào ngực Khê Thận, nhét vào vết thương đang hở ra.Thời gian một nén hương trôi qua, huyết nhục Hoang đã triệt để dung hợp với bốn người, mà Lâm Minh chậm rãi giải tỏa phong tỏa huyết khí của bọn họ.Kể từ đó, bọn họ với tư cách cường giả Thánh tộc có thân thể cường đại, vết thương bị Hoang cắn đã chậm rãi khép lại, ngay cả Khê Thận bị thương nặng nhất cũng khôi phục năng lực hành động, xương cốt từ từ nối liền với nhau.Qua hai canh giờ, bốn người khôi phục nguyên khí, sau đó quỳ trước mặt Lâm Minh.- Thuộc hạ Thanh Liên (Khê Thận, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật) tham kiến chủ nhân!- Rất tốt, các ngươi những ngày này nên tu dưỡng đi, về sau ta sẽ ra lệnh cho các ngươi, Khê Thận, nói cho ta biết, sách cổ là thứ gì?

Tìm được từ đâu?Lâm Minh lấy sách cổ trong nội thế giới ra.-------Chương 2210: Chiến báoChương 2210: Chiến báo.Khê Thận cung kính nói:- Bẩm chủ nhân, sách cổ này thuộc hạ tìm được trong mộ cổ, cụ thể nó là gì thì thuộc hạ không biết, mà quyển sách này thuộc hạ cũng không mở ra được, càng không hiểu văn tự trong đó, chỉ biết nó có lực lượng ma tính, sử dụng trong chiến đấu có thể tăng cường thực lực thuộc hạ lên thật nhiều, nhưng mà sau khi sử dụng thì thuộc hạ vô cùng mệt mỏi, bởi vậy thuộc hạ tận lực không dùng tới nó, để tránh nó tạo thành xâm hại vĩnh cửu với thân thể của ta...Khê Thân nói rõ những thứ hắn biết cho Lâm Minh nghe, không che dấu chút nào.

Lâm Minh nghe xong nhíu mày, những thứ Khê Thận biết với hắn không có giá trị.- Là tìm được trong di tích thái cổ giới đúng không?

Di tích thái cổ giới này có ẩn chứa bí mật gì?Lâm Minh đã nhiều lần nghe qua thái cổ giới, nó không thuộc về Tam Thập Tam Thiên, có người cho rằng nó là một thế giới cổ sau khi diệt vong lưu lại mảnh vỡ tàn phá, bởi vì có quan hệ với kết giới hắc ám vực sâu, cho nên mới không tan vỡ.Bởi vì cửa vào hắc ám vực sâu nằm ở thái cổ giới, Mà cửa vào thái cổ giới dường như tuyên cổ bất diệt, còn giúp thái cổ giới vững chắc hơn.Thái cổ giới trước mắt bị Thánh tộc khống chế, đó là nơi chất chứa cơ duyên nghịch thiên, nhưng mà nguy hiểm cũng cực lớn, nếu như có số mệnh gia thân, bản thân thực lực cao cường, đi thái cổ giới cũng có thể tìm được truyền thừa thượng vị Chân Thần cũng không phải chuyện hiếm.Lâm Minh chăm chú nghiên cứu bản sách cổ này, không ngừng dùng lực lượng rót vào trong đó, kể cả chân nguyên, thần nguyên, cương nguyên, thần lực, ác ma lực cũng không có hiệu quả gì.Lâm Minh dùng pháp tắc Thánh Điển và pháp tắc Tu La Lộ khắc lên, nhưng mà Lâm Minh phát ra phù văn phaspt ắc cuối cùng đều chôn vùi bên ngoài sách cổ, chẳng khác gì nước đổ lá môn.Kể từ đó Lâm Minh tạm thời buông tha ý định nghiên cứu sách cổ này, trực tiếp ném nó vào nội thé giới, tiếp tục cho Thương Thiên Cổ Ấn trấn áp.Ý niệm khẽ động, Lâm Minh từ không gian ma phương lấy ra lông vũ Phiêu Vũ Thần Vương lưu lại.Đây là lông vũ bổn mạng của Phiêu Vũ Thần Vương, chính là đồ tốt, Lâm Minh đương nhiên không thể lãng phí.Nhưng mà Lâm MInh cảm nhận được pháp tắc chú ấn gia trì trong lông vũ, căn bản không thể phá hủy lông vũ này.Lâm Minh cho dù nắm chắc phá giải chú ấn này đi, nhưng mà làm thế cần không ít thời gian.Hiện tại Nhân tộc và Thánh tộc đang đại chiến, thời gian vô cùng quý giá, hắn đoán chừng tình huống bình thường, muốn luyện hóa lông vũ này cần thời gian một năm, mà hắn không có thời gian như vậy.Nội tâm của hắn khẽ động, nhìn qua Thanh Liên tiên tử.- Ta muốn luyện hóa lông vũ bổn mạng của sư tôn ngươi, ngươi có thể cung cấp đường tắt không?Tâm thần Thanh Liên tiên tử chấn động, đôi mắt trong veo như nước hiện ra nét do dự thống khổ, nàng muốn đáp ứng Lâm Minh, nhưng mà thời điểm định đáp ứng thì tam thần của nàng như mất đi cái gì đó rất trọng yếu, làm cho nàng vô cùng khổ sở.Lâm Minh kinh ngạc nhìn thấy cảm tình trong mắt Thanh Liên tiên tử, nữ nhân này không đơn giản, bị Hoang cắm vào thứ hải, hơn nữa còn có tinh thần lực cường đại của mình khống chế, nàng vẫn giữ được một tia ý thức của mình.Đáng tiếc, ý chí của nàng không phải đối thủ của hắn.- Có thể hay không thể?Ngữ khí Lâm Minh lăng lệ, Thanh Liên tiên tử chấn động, thân hình run rẩy, vốn có một tia thanh minh, ánh mắt lập tức mê ly.Nàng quỳ xuống đất, nói:- Bẩm chủ nhân, trong lông vũ của sư tôn có ấn ký lưu lại, liên quan tới truyền thừa Chân Thần của Phiêu Vũ Thần Sơn --- Vũ Hóa Kinh!, Thanh Liên tuy xem qua Vũ Hóa Kinh nguyên vẹn, nhưng mà tu vị có hạn, không cách nào thuật lại nguyên vẹn cho chủ nhân biết, nhưng chỉ có thể thuật lại một bộ phận, giúp chủ nhân trong thời gian ngắn cởi bỏ chú ấn pháp tắc của sư tôn lưu trên lông vũ thì miễn cưỡng làm được.- Tốt!Lâm Minh mừng rỡ, nói:- Nếu có thể luyện hóa lông vũ, ta sẽ ghi công cho ngươi, ngày sau ban thưởng cho ngươi, giúp thực lực của ngươi tăng cao một bước.Lâm Minh tùy ý đồng ý, Thanh Liên tiên tử đi theo Phiêu Vũ Thần Vương nhiều năm như thế, Phiêu Vũ Thần Vương dạy cho nàng rất nhiều, còn lại là tự tìm hiểu, Thanh Liên tiên tử chỉ điểm hắn phải làm thế nào, giúp Lâm Minh giảm bớt không ít thời gian luyện hóa lông vũ.Mà Lâm Minh đồng ý chỗ tốt cho Thanh Liên tiên tử, nếu thời điểm nàng thanh tỉnh nghe được câu này sẽ tức ói máu.Nhưng mà bây giờ Thanh Liên tiên tử lại nghe lời Lâm Minh như thánh chỉ.Nàng thụ sủng nhược kinh, nói:- Cống hiến sức lực cho chủ nhân, đây là Thanh Liên nên làm, không dám kể công.Đang nói chuyện, nàng xuất ngọc giản Vũ Hóa Kinh ra, cũng truyền âm nội dung của Vũ Hóa Kinh cho Lâm Minh biết.Ngọc giản Vũ Hóa Kinh trong tay Thanh Liên chỉ có một bộ phận gần trước, chỉ là một bộ phận, nhưng trong ngọc giản có ảo giác nặng nề, muốn xem nó vô cùng khó khăn.Lâm MInh tán thưởng trong lòng, Vũ Hóa Kinh này mặc dù nói pháp tắc đại đạo kém hơn Thánh Điển nhiều, nhưng mà thuật nghiệp có chuyên nghiệp, Thánh Điển trình bài sinh tử chi đạo và tính mạng, mà Vũ Hóa Kinh chỉ chú trọng tinh thần, ảo thuật, công kích thần thức các phương diện, rất nhiều thủ đoạn công kích chi tiết tới mức tận cùng.Ảo thuật đại đạo trùng trùng điệp điệp, bao hàm toàn diện, quả nhiên là đủ sắc thái, làm cho người ta tự nhận không bằng.- Chủ nhân có gì không hiểu, cứ hỏi Thanh Liên, Thanh Liên tù thời xin đợi!Qua một giờ sau, Thanh Liên tiên tử truyền âm chấm dứt, lại khom người nói ra.- Rất tốt!Lâm Minh vung tay, nói:- Ta hiện tại bế quan mười ngày, ngươi đi chữa thương đi!Thánh tộc bốn tướng rời đi, còn lại Lâm Minh ở đây, hắn kiểm kê thu hoạch sau đại chiến, có thể nói chỗ tốt cực lớn.Lâ Minh đạt được bốn siêu cấp tay chân trung thành và tận tâm, quân đoàn Hoang, sách cổ thần bí, còn có Vũ Hóa Kinh và bổn mạng máu huyết của Phiêu Vũ Thần Vương.Nhiều chỗ tốt như thế, thật sự là Thánh tộc tặng đại lễ cho hắn.Lâm MInh thu liễm tâm tình, nhanh chóng tiến vào trạng thái dung hợp võ ý, sau lưng hắn có Bồ Đề Thụ hiện ra, là một phương tịnh thổ.Thân thể Lâm Minh bao phủ trong tinh quang, hắn giờ phút này chẳng khác gì cửu thiên tiên quân.Ngọc giản Vũ Hóa Kinh và lông vũ của Phiêu Vũ Thần Vương, chúng không ngừng phiêu phù chung quanh Lâm Minh....Lâm Minh bế quan luyện hóa lông vũ của Phiêu Vũ Thần Vương, hắn không biết chuyện xảy ra ở Huyết Vân tinh hệ đã bị rất nhiều trinh sát biết được, sau đó chậm rãi truyền về vũ trụ man hoang.Tại Phổ Đà tinh hệ, trong một tòa đại điện.Nhân tộc Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Quân Bích Nguyệt, Thần tộc Đế Vô Ngân, Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê, còn có hần tộc nữ Thiên Tôn Lam Lạc cùng Lâm Minh tiến vào Tu La cấm địa và nhiều tướng lãnh đại quân Nhân tộc đang tụ tập ở đây.Đây là hội nghị quân sự theo thông lệ, nội dung hội nghị chủ yếu là căn cứ chiến báo mới nhất, thương thảo kế hoạch tác chiến tiếp theo.-------Chương 2211: Tin tức đại thắng (1)Chương 2211: Tin tức đại thắng. (1)Bộ đội Đế Thích Già trước khi đánh tan quân đoàn hoang bố trí tại Phổ Đà tinh hehe, mặc dù không có tiêu diệt bộ đội Thánh tộc, nhưng xem như triệt để đoạt lại Phổ Đà tinh hệ.Bnj họ có thể nói là thế lực cường đại nhất trừ Thần Mộng Thiên Tôn ra.Nếu như đứng vững gót chân, bọn họ tự nhiên không thể an phận tại một góc, mà là phải du động, chủ động đả kích Thánh tộc.Hiện tại bọn họ đang tiến công đại quy mô.- Các vị, hiện tại chúng ta đã hội tụ được lực lượng không nhỏ, ta cảm thấy chúng ta đầu tiên cần làm chính là cứu viện đồng bạn.- Trước kéo dài thời gian đi, rất nhiều tộc nhân của chúng ta đã phân tán ra giấu ở các góc trong vũ trụ man hoang, làm như thế tự nhiên là Thánh tộc khó tìm ra chúng ta, nhưng mà tương ứng tộc nhân bị tìm ra chắc chắn sẽ bị đánh bại, tiếp tục như thế Thánh tộc chỉ cần hao phí thời gian, sớm muộn gì cũng nhổ tận gốc chúng ta.- Chúng ta không thể ngồi chờ chết, hiện tại chúng ta phải hành động, cứu trợ những tộc nhân bị buộc vào tuyệt cảnh.Đế Thích Già nói ra trọng điểm của hội nghị lần này, vấn đề kế tiếp là tụ tập các thế lực nhân tộc lại, rất nhiều nơi tràn đầy nguy cơ, nên cứu ai bây giờ?Mọi người nhìn qua Đế Thích Già, đối với Đế Thích Già cũng cảm thấy khó khăn, thời điểm này mà đi cứu nơi nào, sẽ phải buông nơi khác, nhưng hết lần này tới lần khác phải quyết định là lấy hay bỏ.- Chúng ta cân nhắc vì đại cục, hiện tại tập trung cứu viện hai nơi trọng yếu nhất, một là Tiềm Long tin hệ, chúng ta thật lâu đã đoạn tuyệt tin tức với Tiềm Long tinh hệ, ta đoán Long Nha, Tiểu Ma Tiên đại khái đã bị vây quanh, mặc kệ Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang hay là Long Nha, bọn họ đều là hy vọng tương lai của nhân tộc, thực tế Tiểu Ma Tiên và Lâm Hoang hai người đều có liên hệ lớn lao với Lâm Minh, năm đó Lâm Minh vào sinh ra tử tìm được một đường sinh cơ cho nhân tộc, mở cánh cửa vào vũ trụ man hoang, hiện tại Lâm Minh đã mất, hậu nhân của hắn chúng ta dù thế nào cũng phải bảo trụ.- Mà trừ cứu trợ Tiềm Long tinh hệ ra, còn có một nơi pải cứu, chính là người thần bí đột nhiên xuất hiện kia!

Hiện tại đủ loại dấu vết cho thấy quân đoàn Hoang rời khỏi Phổ Đà tinh hệ chính là đi về phía người này.

Hắn tranh thủ thời gian cho chúng ta, chúng ta cũng không thể ngồi yên không quan tâm tới, huống chi thực lực người thần bí cực cao, có lẽ hắn chính là bằng hữu của chúng ta, có lẽ hắn sẽ mang tin mừng chiến thắng với Thánh tộc tới cho chúng ta, chúng ta không thể nhìn hắn vẫn lạc trong tay quân đoàn Hoang.Đế Thích Già nói tới đây, có một ít người nhíu mày.- Chẳng lẽ phải chia quân ra?Tuy thế lực của bọn họ rất mạnh, nhưng mà cho dù là chống lại Tạo Hóa thánh tử hay là quân đoàn Hoang, đều không đủ nhìn, mà chia ra lại càng yếu.- Chuyện này là chủ đề chúng ta thảo luận hôm nay...Đế Thích Già khoát tay, nói:- Cân nhắc lợi hại, xuất ra phương án hữu hiệu nhất.Đế Thích Già nói xong, đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập truyền tới.- Tình báo khẩn cấp!Lính liên lạc hô to ngoài đại điện.- Tiến vào.Nội tâm Đế Thích Già căng thẳng, quá trình tổ chức hội nghị quân sự là không được phép quấy rầy.

Trừ một ít tình báo cấp một ra, nếu không sẽ không thể đưa vào, hiện tại lính liên lạc đang ở ngoài cửa đại điện, tính trọng yếu của tình báo này có thể nghĩ.Những năm gần dây, Đế Thích Già thu được quá nhiều tình báo khẩn cấp, nhưng mà chín thành tình báo chính là tin tức xấu, vũ trụ man hoang đại chiến tới bây giờ, nhân tộc cơ hồi đều thất bại, thất bại liên tục, rất ít khi có thắng lợi.

Cho dù ngẫu nhiên thắng lợi cũng không được lâu, giông như quân đoàn Hoang công kích Phổ Đà tinh hệ căn bản chưa tới nơi tới chốn/Hiện tại nhân tộc đúng là cần một đại thắng thật lớn để cổ vũ sĩ khí.- Tin tức từ nơi nào tới?Sắc mặt Đế Thích Già ngưng trọng, hắn rất sợ tin tức không tốt, nhân tộc đã bấp bênh, thật sự không chịu nổi đả kích liên tiếp.- Tình báo khẩn cấp từ Huyết Vân tinh hệ!Lính tình báo hai tay dâng ngọc giản lên, tình báo này truyền về là tình báo cấp bộc, trải qua đại đội trưởng trinh sát đánh giá rồi, cự thể là cái gì, nếu chưa nhìn thì chưa biết được.- Huyết Vân tinh hệ!Mí mắt Đế Thích Già nháy mạnh vài cái, chẳng lẽ là chiến báo người thần bí bị quân đoàn Hoang mai phục?Không riêng gì Đế Thích Già, thời điểm này người trong đại sảnh tâm thần căng cứng.Thật vất vả xuất hiện người thần bí làm Thánh tộc kinh ngạc liên tục, sẽ không chết như vậy chứ?Đế Thích Già hít sâu một hơi, lập tức cho ý thức dò xét ngọc giản tình báo.Hắn đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu, song khi chính thức nhin thấy nội dung ngọc giản, Đế Thích Già trực tiếp kinh ngạc ngây người.Hắn thậm chí hoài nghi mình có nhìn lầm hay không, xem chiến báo nhiều thêm mấy lần, cuối cùng thì hoàn toàn ngẩn người giống như hóa đá.- Như thế nào?- Đế Thích Già tiền bối, xảy ra chuyện gì?Người trong đại sảnh thấy Đế Thích Già xem ngọc giản tình báo mà không nói lời nào, bọn họ gấp lên.Nghe mọi người lo lắng hỏi thăm, Đế Thích Già mới kịp phản ứng, hắn nhìn qua mọi người mà khoogn nói gì.- Vẫn là...

Các ngươi xem đi.Đế Thích Già mặt mũi cổ quái, cầm ngọc giản đưa cho mọi người.Những người này lập tức mang cảm giác thăm dò ngọc giản, loại ngọc giản chiến báo này vốn có thể cùng lúc cho nhiều người xem.Sau đó mọi người nhìn nội dung trong ngọc giản.Đó là một nội dung mà bọn họ trợn mắt há to mồm, có thể dùng nằm mơ để hình dung.Ngọc giản ghi chép hình ảnh chính là trận chiến ở Huyết Vân tinh hệ, kể cả một ít mảnh vỡ tinh thể, trừ chuyện đó ra phía dưới có sáu câu chú giải ngắn ngủi.- Huyết Vân tinh hệ xảy ra đại chiến, trải qua xác minh chính là nơi Thanh Liên tiên tử bố trí sát cục tru sát người thần bí, đại khái tầm một tới hai tháng trước, người thần bí đuổi tới và sinh ra đại chiến, quá trình cụ thể không rõ, mấy ngày sau đó dò xét kết quả như sau:- Quân đoàn Hoang chủ lực của Thánh tộc đã bị diệt sạch tại Huyết Vân tinh hệ.- Thánh tộc thiên cung và linh hạm sụp đổ tại Huyết Vân tinh hệ.- Quân cứu viện ở Huyết Vân tinh hệ, trừ những nhân viên chấp hành nhiệm vụ đi ra ngoài, phàm là người đóng ở cứ điểm đều chết sạch.- Thánh tộc bốn thánh tướng biến mất!- Ngoài ra nghi là người thần bí gây nên, tình huống khác sẽ tiếp tục điều tra......Trong lúc nhất thời cả hội trường lặng ngắt như tờ, rất nhiều người khẽ nhếch miệng lên, không tin nổi những gì viết trong ngọc giản, nhưng mà hình ảnh lại quá rõ ràng, Thánh tộc thiên cung và linh hạm thật xong đời rồi!Mà quân đoàn Hoang gần như vô địch, dưới Chân Thần căn bản không ai có thể kháng trụ công kích của chúng, quân đoàn như thế bị diệt sạch?Điều này sao có thể?Trên thực tế mọi người đã từng nghĩ tới, có lẽ người thần bí kia vô cùng lợi hại, hắn có khả năng tránh được quân đoàn Hoang đuổi giết, nhưng mà cũng chỉ giới hạn phần nào đó, hắn làm sao giết ngược quân đoàn Hoang mai phục hắn đây?-------Chương 2212: Tin tức đại thắng (2)Chương 2212: Tin tức đại thắng. (2)Về phần người thần bí diệt quân đoàn Hoang, đó tuyệt đối là chuyện không thể tưởng tượng nổi.- Chuyện này...

Có thể tính sai rồi!Đế Vô Ngân không dám xác định nói ra, tin tức này quá rung động, nhưng mà hắn tự mình chứng kiến quân đoàn Hoang lợi hại thế nào, thật sự không tin có người có bổn sự như vậy.- Tiểu đội trưởng phụ trách dò xét tình báo là đại đệ tử của lão nạp, trời sinh có bí pháp Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, hắn căn cứ một ít dấu vết, phản ứng của Thánh tộc và ở xa xem cuộc chiến mà phân tích ra tình báo, hơn nữa làm người cơ cảnh, cho dù đạt được tình báo hơi khó tin, nhưng mà không thể nói là hoang đường được.Đại Tự Tại Phật chậm rãi nói ra, mặc dù thời điểm này hắn là cao tăng trấn định, nhưng đúng là khó bình tĩnh nổi, hắn không ngừng vân vê phật châu, tốc độ còn nhanh hơn bình thường nhiều.- Cho dù như thế nào, chúng ta phải cẩn thận, có lẽ là Thánh tộc cố ý đưa tin tức giả, bố trí bẫy rập thì sao?Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê nhíu mày, hắn không có biện pháp tin tưởng vào ngọc giản tình bào này...Đế Thích Già lắc đầu, nói:- Chuyện này khả năng không lớn, Thanh Liên tiên tử vốn chỉ cần suất lĩnh quân đoàn Hoang tìm tòi Phổ Đà tinh hệ, chúng ta sớm muộn gì cũng bại trận, mà Tiềm Long tinh hệ bên kia xảy ra chuyện gì, tất cả với Thánh tộc mà nói không đáng gì, bởi vì khi quân đoàn Hoang triệt binh ra khỏi Phổ Đà tinh hệ, trở lại Huyết Vân tinh hệ mới cho chúng ta cơ hội thở dốc.- Huống chi thiên cung của Huyết Vân tinh hệ đúng là bị hủy, những mảnh vỡ thiên cung, linh hạm này là bằng chứng rõ ràng, nếu như nói bọn chúng cố ý diễn kịch, bọn chúng cần gì phải hủy diệt nhiều tiên cung, linh hạm, giết nhiều đệ tử làm gì?

Đồng thời còn cho chúng ta cơ hội thở dốc, càng phóng đại sĩ khí của chúng ta, mục đích của chúng là cái gì?Đế Thích Già nói ra lời này làm tất cả mọi người im lặng.Đúng là như thế, hai quân đối chiến, khổ nhục kế là không thèm làm, nhưng mà sử dụng khổ nhục kế từ trước tới nay đều là bên yếu thế, Thánh tộc diễn khổ nhục kế này chẳng lẽ ăn no không có chuyện làm sao?- Người thần bí kia là ai?Thần tộc Thiên Tôn Lam Lạc thì thào nói ra,t rong mắt mang theo thần thái khác thường.- Ta cũng muốn biết, nếu có cơ hội, ta muốn gặp hắn....Tại Phổ Đà Sơn đã sớm có tin tức liên quan tới quân đoàn Hoang, một ít thế lực nhân tộc cũng nhận được tin tức.Nhưng bởi vì tin tức quân đoàn Hoang bị diệt còn chờ chứng minh là đúng, cho nên không dám công bố ra ngoài, miễn cho Thánh tộc thả màn khói, chẳng những gây ra chê cười, còn có thể đả kích sĩ khí nhân tộc.Những ngày này, cho dù là đối với nhân tộc hay Thánh tộc mà nói nhất định là khó bình tĩnh được.Trên thực tế Huyêt Vân tinh hệ, trinh sát của Thánh tộc đã không thăm dò ra tình báo nào nữa...Tuy Lâm Minh khống chế quân đoàn Hoang, nhưng mà tới bây giờ không ai biết được điểm này.Ngay cả Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không biết được.Bởi vì lâm Minh không có dùng ma phương xóa đi tinh thần ấn ký của Tạo Hóa Thánh Hoàng, dựa vào kinh nghiệm dĩ vãng của Tạo Hóa Thánh Hoàng, tinh thần ấn ký bị phá hư chính là lúc quân đoàn Hoang bị diệt.Huyết nhục Hoang bị hủy, tinh thần ấn ký tự nhiên không tồn tại, về phần huyết nhục Hoang bị khống chế ngược, Tạo Hóa Thánh Hoàng tới bây giờ chưa từng gặp qua.Tiềm Long tinh hệ, Tạo Hóa Thánh Cung --Ba!

Tiếng nổ mạnh đáng sợ truyền ra, cương nguyên tạo thành màu trắng nhìn thấy rõ ràng, cương nguyên này chấn nát hư không, một con mãnh thú màu đỏ to lớn bị một nam tử dùng quyền nện vào sống lưng.Con mãnh thú này kêu rên, nó ngã mạnh vào mặt đất.Răng rắc!Mặc đất bị chấn động mạnh nên lõm xuống, hình thành một hố sâu dài trăm trượng.Nam tử to lớn cũng nhảy xuống, thân trên của hắn lõa lồ, cơ bắp của hắn rất chắc chắn và đẹp mắt, nhìn qua chẳng khác gì chiến thần.Nam tử cao lớn ở trần này chính là Tạo Hóa thánh tử.Không gian này là sân luyện công của Tạo Hóa thánh tử, là tiểu thế giới trong Tạo Hóa Thánh Cung, mà con mãnh thú bị Tạo Hóa thánh tử kích thương chính là hậu đại của thần thú tạp giao với hung thú sinh ra.Trong Tạo Hóa Thánh Cung quanh năm chăn nuôi vài con siêu cấp mãnh thú huyết mạch không tinh khiết làm đối tượng cho đệ tử bồi luyện, những con mãnh thú này tuy máu huyết không tinh khiết, nhưng cũng cực kỳ trân quý, nhưng chỉ là đồng cát bồi luyện mà thôi, có thể thấy được Tạo Hóa Thánh Cung tài đại khí thô.- Thánh tử điện hạ, nghỉ ngơi một chút a, lại đánh nữa Xích Long Thú sẽ chết đấy.Sau lưng Tạo Hóa thánh tử có một nữ tử ăn mặc hoang dại đi ra, xuất khăn ra lau mồ hôi cho Tạo Hóa thánh tử.Trong mắt Tạo Hóa thánh tử mang theo thần sắc đau buồn, hiện tại tâm tình của hắn cực kỳ không xong, lại phát tiết thêm một phen, nhưng mà trong lòng vẫn có tà diễm đang bốc cháy.Hắn cực kỳ khó chịu người thần bí kia.Tạo Hóa thánh tử biết được tin tức về Huyết Vân tinh hệ còn sớm hơn cả Đế Thích Già.Nếu như là bình thường, đế tử Khê Thận cùng Thanh Liên tiên tử thiệt thòi lớn, hắn nhất định sẽ tươi cười vui vẻ.Nhưng mà bây giờ quân đoàn Hoang không phải "Có hại chịu thiệt ", mà là toàn quân bị diệt.

Ngay tiếp theo là bốn thánh tướng cũng biến mất.Tạo Hóa thánh tử không cách nào tưởng tượng nổi lại xảy ra chuyện này.Vì thế trong lòng hắn lo sợ bất an, hắn nhiều lần phái người đi Huyết Vân tinh hệ dò xét, tuy không tra ra được cái gì cả.Tạo Hóa thánh tử không cần nghĩ cũng biết, người thần bí này ngày nào đó chắc chắn sẽ tới tìm mình.Mà loại chiến đấu không biết đối thủ là ai, cho dù Tạo Hóa thánh tử có phân thân Hoang cũng cảm thấy đau đầu, hắn không biết át chủ làm thế nào tiêu diệt quân đoàn Hoang.- Thánh tử điện hạ không cần phát sầu đâu, thật sự không được thì thông tri cho thánh hoàng bệ hạ a.Bên người Tạo Hóa thánh tử, nữ tử trẻ tuổi như nhìn thấu tâm tư của Tạo Hóa thánh tử, thăm dò nói ra.

- Thông tri hoàng tổ bệ hạ?Tạo Hóa thánh tử lông nhíu mày, nữ tử trẻ tuổi câm như hến.- Ngươi cho rằng Thánh Hoàng bệ hạ không biết quân đoàn Hoang bị diệt sao?

Trên người mỗi võ giả quân đoàn Hoang đều có tinh thần ấn ký thánh hoàng bệ hạ lưu lại.

Bọn họ sống chết thế nào thánh hoàng bệ hạ biết rõ nhất.Tạo Hóa thánh tử lạnh lùng nói ra.Tam Thập Tam Thiên Đạo là đại đạo phổ biến nhất vũ trụ, không phải chuyện đùa, tuy Hoang thôn phệ được cũng chỉ nhân quả liên hệ giữa Tam Thập Tam Thiên Đạo Hóa Thần Cửu Biến mà thôi.Nhưng mà thôn phệ một bộ liên hệ nhân quả của thiên đạo pháp tắc, dùng nhân lực nghịch chuyển thiên đạo pháp tắc sẽ bị thiên phạt!Đó cũng không phải nói ngừng là có thể ngừng lại.Trong quá trình thôn phệ Hóa Thần Cửu Biến.

Hoang cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ thừa nhận thiên kiếp.Thiên kiếp không hiếm thấy trong võ giả, phàm là đụng chạm tới thiên đạo pháp tắc sẽ gặp phải thiên kiếp.-------Chương 2213: Điều binh Tiềm Long tinh hệChương 2213: Điều binh Tiềm Long tinh hệ.Nhưng mà thiên đạo quy tắc có cao có thấp, ví dụ như võ giả đột phá Thiên Tôn, sáng chế vô thượng thần võ, luyện được vô thượng thần đan, thần thú niết bàn, trưởng thành đều sẽ đưa tới thiên kiếp.Mà những thiên kiếp này chỉ là thiên kiếp cấp thấp.

So với Hoang thôn phệ Hóa Thần Cửu Biến Thiên thì kém nhau một trời một vực.Tạo Hóa thánh tử không cách nào tưởng tượng, thiên kiếp giáng xuống người Hoang là thế nào, nhưng mà không hề nghi ngờ một điểm là, nếu như Hoang và Tạo Hóa Thánh Hoàng có thể thừa nhận được thiên kiếp, chắc chắn sẽ có lợi ích lớn lao!Cộng thêm thôn phệ một bộ phận thiên đạo.

Hoang chưa hẳn không thể không tiến hóa, như vậy Tạo Hóa Thánh Hoàng còn kém một bước là vượt qua Chân Thần.Tiền lời cao thì nguy hiểm cũng cao, trên thực tế Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng đã chuẩn bị cả chục vạn năm mới dám phóng ra một bước này, nếm thử chuyện mà Hoang thừa nhận ba tỷ sáu trăm triệu năm trước.Nguy hiểm lớn như thế, không cẩn thận sẽ tan thành mây khói như chơi.Vào lúc này Tạo Hóa thánh tử cho dù như thế nào cũng không thể quấy nhiễu Tạo Hóa Thánh Hoàng, trên thực tế hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan tại nơi bí mật, ngay cả Tạo Hóa thánh tử cũng không biết.Loại chuyện này Tạo Hóa Thánh Hoàng căn bản sẽ không tin tưởng bất cứ kẻ nào.Thực tế hắn còn có một đối thủ lớn nhất -- Hồn Đế, dùng thủ đoạn thông thiên của người này, hắn muốn từ trong đầu Tạo Hóa thánh tử lấy được bất cứ tin tình báo nào cũng không có khó khăn gì cả.Hồn Đế thần bí vẫn chính là nhân vật mà Tạo Hóa Thánh Hoàng kiêng kỵ nhất đời.Tạo Hóa Thánh Hoàng cho tới bây giờ cũng không biết Hồn Đế bố cục cái gì, nhưng mà hắn không chút nghi ngờ dã tâm của Hồn Đế, hắn muốn muốn đối phó Hồn Đế, chỉ có thể trông cậy vào Hoang phân thân.Nếu Hoang muốn tiến hóa lần nữa, thôn phệ năng lượng, vật chất cùng pháp tắc cực lớn, vô hạn tới gần vượt qua Chân Thần, như vậy, Tạo Hóa Thánh Hoàng thậm chí có thể lợi dụng Hoang thôn phệ số mệnh của Hồn Đế, thậm chí nhân quả của Hồn tộc với thiên đạo!Đến lúc đó Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không sợ Hồn Đế.Cơ hồ tất cả bí mật liên quan tới bố cục cùng với suy nghĩ trong lòng Tạo Hóa Thánh Hoàng, Tạo Hóa thánh tử chỉ biết mơ hồ mà thôi, trong mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng thì thế giới với hắn khác với Tạo Hóa thánh tử.Tạo Hóa Thánh Hoàng nhìn thấy là bố cục thiên địa, mà trong cuộc đánh cờ này là của Tạo Hóa Thánh Hoàng cùng Hồn Đế, những người khác kể cả chính mình, rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc, quân đoàn Hoang, Nhân tộc, Thần Mộng Thiên Tôn cũng chỉ là quân cờ mà thôi.Khác biệt nhất chính là con cờ có lớn có nhỏ, trọng yếu và không trọng yếu mà thôi.Đối với những chuyện này, Tạo Hóa thánh tử không có cảm thấy có cái gì đáng buồn, đây là kết quả hiển nhiên khi chênh lệch thực lực quá lớn.Hắn tự nhiên không cam lòng vĩnh viễn làm quân cờ, như vậy hắn nhất định phải nâng cao thực lực lên.Mà hiện tại, người thần bí trước mắt chính là khiêu chiến cực lớn.Nếu không qua được cửa ải lần này, còn phải trông cậy vào Tạo Hóa Thánh Hoàng, vậy hắn còn có tư cách gì làm người đánh cờ?Nghĩ tới đây chiến ý Tạo Hóa thánh tử sôi trào lên.Muốn tới thì tới, muốn chiến liền chiến!Tạo Hóa thánh tử vận khởi cương nguyên, mồ hôi và dơ bẩn biến mất sạch sẽ, hắn mặc trường bào và chiến giáp vào, bước đi ra khỏi tiểu thế giới, đi vào trong đại sảnh hội nghị, mà vào lúc này trinh sát truyền đến một quả ngọc giản chiến báo, chính ngọc giản này làm cho Tạo Hóa thánh tử hoàn toàn sửng sốt.Đây là trinh sát Thánh tộc tìm được trong đống hài cốt ở Huyết Vân tinh hệ -- một khối mảnh vỡ ảnh niệm thủy tinh.Mà vừa khéo trong mảnh vỡ ảnh niệm thủy tinh này lại ghi chép hình ảnh không trọn vẹn của người thần bí.Trong hình ảnh này, nam tử thần bí chân đạp hắc long, cầm trường thương trong tay, cảnh tới đây thì không còn!Trong nháy mắt nhìn thấy cảnh tượng này, thời điểm nhìn thấy nó thì nội tâm Tạo Hóa thánh tử máy động, sắc mặt bỗng nhiên khó nhìn.Tướng lãnh Thánh tộc trong đại sảnh nghị sự nhìn thấy Tạo Hóa thánh tử xem ngọc giản chiến báo thì sắc mặt bỗng nhiên âm trầm, ai cũng không dám nói chuyện, sợ hãi gặp rủi ro.Trong lúc nhất thời đại sảnh im ắng.Sắc mặt Tạo Hóa thánh tử biến hóa liên tục, trong nội tâm của hắn hiện ra đủ loại ý niệm.- Vũ khí là thương...Tọa kỵ là Long...

Vì sao trùng hợp như thế...Đương nhiên hắn nhớ rõ vào sáu ngàn năm trước, nhớ rõ trận chiến sỉ nhục nhất đời của hắn, trong thọ yến Yêu Đế chính Lâm Minh vượt cấp đả bại hắn, hơn nữa còn cách nhau một đại cảnh giới -- Thần Quân đánh Thánh Chủ.Lúc ấy Lâm Minh xuất ra tiền đặt cược chính là quả trứng rồng.Hơn nữa vũ khí của người thần bí này...

Trong lòng Tạo Hóa thánh tử đột nhiên sinh ra dự cảm không rõ.Mặc dù nói người trong hình ảnh, cho dù sử dụng công pháp hoặc là tướng mạo đều không giống với Lâm Minh, nhưng mà Tạo Hóa thánh tử lại cảm giác người này rất có thể là Lâm Minh.Đây thuần túy chỉ là một loại cảm giác, năm đó Phiêu Vũ Thần vương đánh chết Lâm Minh, Tạo Hóa thánh tử đều cảm thấy có chút không thể tin, như vậy xem ra mạng của Lâm MInh phi thường cường ngạnh, vẫn không có chết...- Sẽ không phải...Trong lòng Tạo Hóa thánh tử cảm giác phát lạnh, lạnh từ trong xương lạnh ra.Một lần bị rắn cắn, cả đời sợ dây thừng, tuy Tạo Hóa thánh tử cao ngạo, nhưng mà đối với Lâm Minh hắn lại phi thường kiêng kị, đây chính là vết sẹo khó lành nhất trong đời của hắn.- Truyền mệnh lệnh của ta, phát chiến lệnh khẩn cấp!

Triệu Thiên Tôn đóng ở Thánh La Tiên tiến vào vũ trụ man hoang!

Điều toàn bộ quân đoàn thứ nhất tới quân đoàn thứ sáu tới Tiềm Long tinh hệ!- Cái gì?Đột nhiên nghe được Tạo Hóa thánh tử truyền lệnh, tướng lãnh Thánh tộc ở đây động dung, Tạo Hóa thánh tử đang làm gì vậy?Thánh La Thiên chính là đại bản doanh của Thánh tộc, quân chủ lực của Thánh tộc toàn bộ đóng ở đó, nếu quân đoàn thứ nhất tới quân đoàn thứ sáu tới đây, chẳng lẽ định chất đầy cả Tiềm Long tinh hệ hay sao?Nhiều người như vậy chẳng lẽ chỉ vì đối phó một Tiểu Ma Tiên?- Cái này...

Lúc ấy Thánh Hoàng bệ hạ mệnh lệnh quân đoàn này trấn thủ Thánh La thiên, phòng ngừa Hồn Tộc đánh lén, chỉ đối phó nhân tộc ở vũ trụ mang hoang vừa bị chúng ta đánh tàn phế, không cần huy động nhân lực như thế a?- Ngươi đang nghi ngờ ta sao?Tạo Hóa thánh tử nhíu mày, hắn giống như một con sư tử đang nổi điên, tướng quân kia nuốt nước miếng một cái, đành phải gật đầu, Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan đã chỉ định Tạo Hóa thánh tử là người chỉ huy cao nhất của Thánh tộc, đương nhiên hắn phải phục tùng.- Vậy Hồn Tộc làm sao bây giờ?Vẫn có lão tướng lãnh nhịn không được hỏi thăm.Tạo Hóa thánh tử trầm ngâm, nói ra: - Nếu Hồn Tộc thật sự tới, trông cậy vào những Thiên Tôn đỉnh cấp kia có thể sao?

Thật sự không được thì giao Thánh La Thiên cho bọn chúng, nhưng mà ta dự cảm, bọn chúng sẽ không tới, nếu không hoàng tổ bệ hạ cũng không dám bế quan vào thời điểm hiện tại, hắn chỉ sợ đã đoán được một ít bố cục của Hồn Đế lão gia hỏa này...-------Chương 2214: Trước giờ giông bão (1)Chương 2214: Trước giờ giông bão. (1)Trong không gian vũ trụ xa vời, Lâm Minh bế quan tĩnh tọa, ở trước mặt hắn chính là bổn mạng máu huyết hút ra từ lông vũ của Phiêu Vũ thần vương.Lông vũ này có màu sắc như phỉ thúy, tơ máu ở giữa chính là bổn mạng máu huyết của Phiêu Vũ thần vương, hiện tại máu huyết ngưng tụ ở trên đầu ngón tay của Lâm Minh, hình thành một đám lưu quang đỏ sậm.Lâm Minh đưa tay ra hứng, máu huyết này tiến vào trong người của hắn.Vận chuyển Vũ Hóa Kinh, năng lượng của Phiêu Vũ và Lâm Minh không có bao nhiêu xung đột cả, lực lượng trong lông vũ vô cùng nhu hòa, nó hóa thành ngàn vạn giọt dung nhập vào trong cơ thể Lâm Minh, âm thanh rất nhỏ như dòng suối, như suối nước, trong lúc nhất thời bao phủ toàn thân Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh muốn hấp thu toàn bộ lực lượng trong đó, không lãng phí một chút nào cả, giống như phàm nhân ăn cơm uống nước, thức ăn hấp thu vào thân thể, chuyển hóa thành huyết nhục chính thức, càng ngày càng ít.Thời gian trôi qua, mười ngày đi qua, Lâm Minh vẫn bế quan tĩnh tọa, ấn ký thiên đạo không ngừng bay ra, năng lượng huyết mạch Phiêu Vũ tiến vào trong nội thế giới của Lâm Minh, hội tụ vào trong hư ảnh tôn giả.Hư ảnh tôn giả của Lâm Minh không ngừng cao lớn hơn.Hư ảnh càng ngày càng thêm ngưng thực, thần ma lực lúc này hội tụ, hai chủng pháp tắc đại đạo không ngừng lưu chuyển trong đó.Vào thời điểm này Lâm Minh cảm giác mình còn cách Thiên Tôn chính thức chỉ là một bức màng mỏng mà thôi, chỉ cần hắn thoáng dùng sức là có thể hóa kén thành bướm, hư ảnh tôn giả trong nội thế giới hóa thành chân thật, hắn sẽ bước vào cảnh giới Thiên Tôn!Thậm chí Lâm Minh đã ẩn ẩn cảm thấy Tam Thập Tam Thiên Đạo có liên hệ vi diệu với mình, giống như thiên kiếp chi lực trên cao đang nhìn chằm chằm vào mình.Cảnh giới Thiên Tôn chính là một ranh giới.

Trong lịch sử của Nhân tộc, trừ Thần Mộng ra, Chân Thần tuyệt tích, thậm chí tuyệt đại đa số võ giả Nhân tộc còn không biết có cảnh giới Chân Thần, trở ngại tầm mắt cùng thói quen hạn chế.

Bọn họ quen xưng hô những Chân Thần thời thượng cổ của Nhân tộc chính là Thiên Tôn.Thiên Tôn đại biểu cực hạn của Nhân tộc, một khi bước vào Thiên Tôn thì trở thành người cao cấp nhất Thần Vực, chính thức ngồi trên cao quan sát chúng sinh.Lâm Minh còn cách đột phá Thiên Tôn trong nháy mắt thì lập tức dừng lại, sau đó thiên kiếp chi lực trên cao đang chuẩn bị cũng biến mất.Lực lượng máu huyết của Phiêu Vũ thần vương rất mạnh.

Nhưng mà cường độ của nó không làm Lâm Minh thỏa mãn.Tuy hắn có thể đột phá Thiên Tôn, nhưng kỳ thật cũng chỉ miễn cưỡng đột phá mà thôi.Lâm Minh muốn là hậu tích bạc phát, một bước lên trời!Trở thành cường giả tuyệt thế cần đầy đủ kiên nhẫn, cây lúa mấy tháng có thể thu hoạch, nhưng mà thiên tài trở thành Chân Thần cần thai nghén ngàn vạn năm.

Lâm Minh muốn trở thành là Chân Thần, vì thế hắn kỳ thật đã có lựa chọn tốt nhất, chính là phân thân Hoang của Tạo Hóa thánh tử.Lâm Minh ý định cướp đoạt phân thân Hoang, sau đó ý định nhờ vào huyết nhục chi lực của Hoang, nhất cổ tác khí đột phá Thiên Tôn.- Tạo Hóa thánh tử....

Chúng ta thật sự là đối thủ ông trời chú định, hơn sáu nghìn năm trước chúng ta đã giao thủ một lần, hiện tại ta cũng định tới tìm ngươi đây...Lâm Minh mỉm cười, kỳ thật vốn Lâm Minh làm mưa làm gió sau lưng Thánh tộc cũng là vì hấp dẫn Tạo Hóa thánh tử đến đây, cướp lấy phân thân Hoang.Thế nhưng mà hắn thật không ngờ, Tạo Hóa thánh tử vẫn trầm mặc không có tới tìm hắn, ngược lại là Thanh Liên tiên tử và quân đoàn Hoang đã tới.Tuy quân đoàn Hoang cộng lại không bằng một phân thân Hoang và Tạo Hóa thánh tử, nhưng mà tính toán xem tặng Lâm Minh một phần hậu lễ.Hiện tại Tạo Hóa thánh tử không đến, Lâm Minh cũng nên chủ động đi tìm hắn.- Thanh Liên, Tạo Hóa thánh tử bây giờ đang ở ở đâu?Lâm Minh gọi Thanh Liên tiên tử ra.Thanh Liên con mắt khẽ động, hỏi: - Chủ nhân muốn đi đối phó Tạo Hóa thánh tử?- Không sai!Lâm Minh gật đầu, Thanh Liên nghe xong sắc mặt vui mừng.Tuy nàng bị Lâm Minh khống chế tư tưởng, nhưng mà bị khống chế vẫn bảo lưu yêu ghét như trước, nàng bất hòa với Tạo Hóa thánh tử, chỉ trong mấy ngàn năm Tạo Hóa thánh tử không lần ngáng chân nàng, hai người tranh đấu gay gắt trong cả Thánh tộc cũng không phải bí mật gì.

Thanh Liên tiên tử liên hợp với Khê Thận cũng là vì có chung địch nhân là Tạo Hóa thánh tử.- Bẩm chủ nhân, Tạo Hóa thánh tử không có liên hệ tình báo với chúng ta, nhưng mà căn cứ cấp dưới của Thanh Liên báo cáo, Tạo Hóa thánh tử ở trong Tiềm Long tinh hệ thời gian rất lâu rồi.- Ah?

Hắn ở đó là cái gì?- Hẳn là đối phó nhân vật trọng yếu của Nhân tộc, về phần cụ thể là đối phó ai, ta cũng không rõ ràng, Tạo Hóa thánh tử sợ chúng ta sau khi biết rõ tình báo thì ngáng chân hắn, cùng đoạt công lao của hắn, cho nên tình báo có liên quan tới Nhân tộc hắn chưa bao giờ nói với ta.- Ân, ta biết rõ, chúng ta tiếp theo sẽ đi Tiềm Long tinh hệ!Lâm Minh nói như vậy, trong lòng vẫn có một ít động tâm, không biết nhân vật trọng yếu trong lời Thanh Liên tiên tử là ai.Thời gian dài như vậy, hành tung tất cả thế lực lớn của Nhân tộc đều giữ bí mật nghiêm khắc, thậm chí trừ chính bọn chúng ta, thế lực của Nhân tộc cũng không biết nhau, để ngừa trong Nhân tộc có gián điệp Thánh tộc gài vào.Lâm Minh tìm kiếm tinh nhuệ của Nhân tộc rất lớn khó khăn.- Chúng ta lên đường đi!Lâm Minh nói như vậy, ở trước mặt hắn có thiên cung màu đen đang xoay tròn, nó rộng tới mấy trăm dặm, đây chính là Hỗn Nguyên Thiên Cung.Lâm Minh bay vào đầu tiên, sau lưng hắn chính là bốn thánh tướng Nhân tộc, hai ngàn Giới Vương, mấy vạn Thánh Chủ bay theo vào như châu chấu.Tất cả mọi người chui vào Hỗn Nguyên Thiên Cung, tòa thiên cung này co rút lại như ban đầu, nhanh chóng tiến vào hư không biến mất không thấy gì nữa....Bởi vậy Lâm Minh khống chế phản ứng của quân đoàn Hoang rời đi, sắp tới Tiềm Long tinh hệ sẽ có một cơn bão quét qua!Đại quân Thánh tộc tại Thánh La thiên nhanh chóng chạy tới Tiềm Long tinh hệ, mà Nhân tộc Đế Thích Già cũng tổ chức địa quân đi tới Tiềm Long tinh hệ.Nơi này tụ tập cao thủ càng ngày càng nhiều.- Hắc Ám Ma Quân đến!Bên ngoài Tiềm Long tinh hệ, trú trong đất của Phổ Đà sơn, Đế Thích Già trong nội tâm khẽ động, thời điểm cửa đại điện mở ra, một nam tử nho nhỏ mang mặt nạ màu bạc, toàn thân bao phủ trong áo đen.Sau lưng nam tử nho nhã là một nữ tử áo đen.Thiếu nữ áo đen này cực kỳ đáng chú ý, nàng tuổi nhìn qua chừng mười sáu mười bảy, dáng người cũng không cao, nhưng mà sau lưng mang theo liêm đao đỏ sậm như máu.Chuôi đao này tạo hình lưỡi liềm, trên sóng đao có ba cây gai như răng sói sắc bén đưa lên, liêm đao lưỡi đao sắc bén rét lạnh, cho dù là cây gai nhỏ bé nhất cũng rộng nửa xích, đây là vũ khí dữ tợn, một khi bổ trúng nhân thể, tạo thành tổn thương có thể nghĩ.-------Chương 2215: Trước giờ giông bão (2)Chương 2215: Trước giờ giông bão. (2)Thanh liêm đao này còn lớn hơn thiếu nữ, thế cho nên nó chỉ có thể vác trên lưng của nàng, phối hợp với da thịt tinh tế tỉ mỉ của thiếu nữ tạo cho người ta cảm giác tương phản.Thiếu nữ áo đen này tên là Mặc Hiểu, là đệ tử thân truyền của Hắc Ám Ma Quân, thiên phú cực kỳ xuất chúng, được người ta gọi là Tiểu Ma Tiên thứ hai.Nàng sinh ra muộn hơn Tiểu Ma Tiên gần 2000 năm, nhưng mà hiện tại cũng đã có tu vi Đại Giới Giới Vương.Từ Đại Giới Giới Vương đến nửa bước Thiên Tôn đã ngăn cản rất nhiều thiên tài, cho nên thiếu nữ áo đen mặc dù mới gần hai ngàn tuổi nhưng không kém đám người Quân Bích Nguyệt quá nhiều.- Ma quân, gặp được ngươi thật tốt.Đế Thích Già tuy là tăng nhân, nhưng hắn là đấu tăng, bình thường nói chuyện cũng không có những quy củ như Đại Tự Tại Phật, Hắc Ám Ma Quân đã đến khiến Đế Thích Già rất phấn chấn.Nhân tộc hiện tại, trong cấp Thiên Tôn thì Hắc Ám Ma Quân xem như ở tầng cao cấp nhất, hơn nữa thực lực Hắc Ám Ma Cung bảo tồn vô cùng hoàn hảo, còn có tuyệt thế thiên tài Mặc Hiểu có tương lai trưởng thành rất lớn.- Chiến phật, Đại Tự Tại Phật, còn có các bằng hữu Thần tộc, Thiên tộc, thật cao hứng khi gặp được các ngươi bình an đứng ở đây.Hắc Ám Ma Quân đặt tay phải lên trước ngực và thi lễ, hắn cho người ta cảm giác thân sĩ nho nhã lễ độ.- Ngươi cũng nhận được tin tức a?- Chiến phật nói người thần bí đánh bịa quân đoàn Hoang, Tạo Hóa thánh tử đang tụ binh ở Tiềm Long tinh hệ sao?- Đúng!

Không biết Tạo Hóa thánh tử muốn làm gì, thời điểm này hắn tụ tập quân làm cho chúng ta có cảm giác quyết chiến khẩn cấp.- Hẳn là nhằm vào người thần bí kia, người thần bí này sớm muộn gì cũng đi tìm Tạo Hóa thánh tử, chỉ cần có phân thân Hoang, Tạo Hóa thánh tử cũng đứng ở thế bất bại, mà có thêm rất nhiều Thiên Tôn Thánh tộc phối hợp với hắn, chuyện này rất không giống phong cách của Tạo Hóa thánh tử, hắn từ trước đến nay vô cùng tự tin, thậm chí có chút ít cuồng ngạo, còn lần này đối mặt với người thần bí lại cực kỳ cẩn thận!

Có thể thấy được sức nặng của người thần bí trong lòng hắn lớn cỡ nào.- Người thần bí đúng là lợi hại, Thánh tộc những năm này danh tiếng thái thịnh, Hồn Tộc yên lặng cho nên bọn chúng cơ hồ quét ngang Tam Thập Tam Thiên, không người có thể tranh phong, mà người thần bí kia dùng sức một người làm cho Thánh tộc ăn nhiều thiệt thòi như thế, thật đáng sợ!

Ta có dự cảm, người thần bí kia sẽ đi tới tìm chúng ta.Đế Thích Già nói đến đây, trong ánh mắt hào quang lập loè, mà thời điểm này lính liên lạc đột nhiên truyền tin tức tới, phía trước cách đây ngàn vạn dặm có đại quân Thánh tộc xuất hiện.Hắc Ám Ma Quân và Đế Thích nhanh chóng xem qua ngọc giản chiến báo, căn cứ vào phương hướng của đại quân Thánh tộc này mà phán đoán, đối phương tới từ Thánh La Thiên.Mọi người đã sớm đoán được, tại Tiềm Long tinh hệ sẽ có một trận đại chiến xảy ra, nhưng mà không ngờ đại chiến này tới nhanh như vậy.- Làm sao bây giờ?Hắc Ám Ma Quân trưng cầu ý kiến của Đế Thích Già.- Đánh!Trong mắt Đế Thích Già hiện ra chiến ý sáng ngời, bọn họ tới Tiềm Long tinh hệ là vì trợ giúp Tiểu Ma Tiên, cũng hiệp trợ người thần bí, bọn họ không thể chờ người thần bí ra tay sau đó bọn họ đi theo sửa mái nhà dột, có một ít thời điểm phải chủ động xuất kích, chính diện đối kháng với quân Thánh tộc, sáng tạo thời cơ cho người thần bí kia!Đế Thích Già rất chờ mong, thần bí nhân cùng Tạo Hóa thánh tử giao thủ!Thánh tộc thất trọng thiên, bởi vì diện tích quá lớn, thất trọng thiên lui tới mật thiết với nhau, quanh năm suốt tháng diễn biến, Thánh tộc diễn biến ra rất nhiều chi nhánh.Man cổ Thánh tộc chính là một chi trong đó.Huyết mạch của bọn họ vô cùng cường đại, thân thể cũng càng thêm to lớn, làn da có màu đen bao phủ, nhưng mà những chuyện này không tính là đặc sắc của man cổ Thánh tộc, đặc sắc của chúng chính là linh hạm.Linh hạm của man cổ Thánh tộc không phải là linh bảo chế tạo ra, là tính mạng sống.Những tính mạng này hình con thoi, chúng thân dài trăm dặm, bên ngoài thân phủ kín hào quang màu xanh lá, những điểm sáng này không ngừng lập lòe, cực kỳ bắt mắt trong tinh không u ám.

Thân thể của chúng mọc ra xúc tu dài, bên cạnh thân có vây cá, những vật này từ xa nhìn qua chẳng khác gì con mặc.Đương nhiên chúng lớn hơn con mực nhiều, hơn nữa chúng không phải sinh hoạt trong biển cả, chúng sống trong tinh không, dùng tinh không làm nhà, dùng thân thể làm thuyền, toàn thân tỏa sáng.Chúng là tinh không cổ thú, là thái cổ thánh thú sinh hoạt trong tinh không, man cổ Thánh tộc cũng sinh hoạt tại Thánh Phạm Thiên, bọn chúng cũng không phải dựa vào thực lực cường đại chinh phục tinh không cổ thú, cùng tinh không, mà là có khế ước thái cổ với nhau, cho nên tinh không cổ thú trở thành linh hạm của bọn chúng.Trong cơ thể cổ thú có không gian khác, có thể dung nạp ngàn vạn man cổ chiến sĩ, thân thể cổ thú dài trăm dặm, có được quái lực đáng sợ, xúc tu của chúng có thể mọc rễ trong trung tâm tinh cầu, hấp thu tinh hoa của tinh cầu.

Dùng thời gian mấy năm là hấp khô tinh hoa của tinh cầu.Quân đoàn Thánh tộc thứ hai toàn bộ là man cổ Thánh tộc và những con mực to lớn này tạo thành, sức chiến dấu của chúng vô cùng đáng sợ.Những con mực này thực lực yếu nhất chính là Thánh Chủ đỉnh phong, còn có rất nhiều con đã đạt tới Giới Vương.

Hơn mười con tinh không cổ thú cầm đầu dài ngàn dặm, thực lực càng là Thiên Tôn.Về phần Thiên Tôn của man cổ Thánh tộc thì số lượng càng nhiều.Thiên Tôn thủ lĩnh quân đoàn thứ hai cũng là tộc trưởng man cổ Thánh tộc, hắn từ ngàn vạn năm trước đã đạt tới Thiên Tôn đỉnh cấp, hơn nữa còn là người nổi bật trong Thiên Tôn đỉnh cấp.Trừ chuyện đó ra, mấy phó thủ lĩnh quân đoàn thứ hai cũng là Thiên Tôn đỉnh cấp!Số lượng Thiên Tôn của Thánh tộc nhiều gấp mười lần Nhân tộc.

Thời điểm này ưu thế số lượng mới hiện ra, sáu quân đoàn chủ lực Thánh tộc trú đóng ở Thánh La thiên, tùy tiện lấy một chi ra cũng có hơn năm mươi Thiên Tôn.- Phía trước có quân đoàn Nhân tộc, chúng ta phát động công kích thôi.Trong tinh không cổ thú, trước trận bàn cực lớn có thể nhìn thấy một đại phật màu vàng, lúc này đại phật màu vàng kim quang đại thịnh.

Năng lượng khủng bố không ngừng tỏa ra chung quanh, hiển nhiên là muốn phát ra một kích lôi đình.- Tượng phật màu vàng, từ tư liệu biểu hiện là của một đám hòa thượng tại Phổ Đà sơn, là của Đế Thích Già đứng đầu Nhân tộc.Trên chủ tọa trong tinh không cổ thú, một nam tử trung niên toàn thân giáp đen đứng ra, đầu tinh không cổ thú này chính là thống lĩnh của đám tinh không cổ thú.Trong soái hạm này đều là Thiên Tôn đỉnh cấp.- Đánh chúng cho ta!

Lần này Tạo Hóa thánh tử ra lệnh cho chúng ta vây quanh Tiềm Long tinh hệ, thành lập lưới phong tỏa tiêu diệt sinh lực của Nhân tộc, quan trọng hơn là phải kéo dài thời gian, nhất là người thần bí phải tới, hiện tại cao thủ Nhân tộc đã đưa tới cửa, chúng ta cũng nên chơi với chúng thôi.-------Chương 2216: Giao phongChương 2216: Giao phong.Nam tử trung niên giáp đen chính là tân nhiệm tộc trưởng của man cổ Thánh tộc, trong chiến đấu với Nhân tộc, man cổ Thánh tộc cũng chiếm được nhiều chỗ tốt, mà chỗ tốt bao nhiêu tự nhiên cũng phải xem bọn họ kiếm được bao nhiêu quân công, nếu như có thể trọng thương Phổ Đà sơn thì đây chính là công lớn.Trong tinh không, hơn mười tinh không cổ thú chứa man cổ Thánh tộc hội tụ cùng một chỗ, hình thành một đầu tinh không cổ thú dài ba ngàn dặm.Cùng lúc đó bên trong tinh không cổ thú, hơn mười Thiên Tôn cùng rót hắc mang khủng bố vào trong người tinh không cổ thú.Đạo hắc quang này bắn thẳng vào kim quang của đại phật màu vàng của Phổ Đà sơn.Oanh!Trong chốc lát một đạo hào quang sáng ngời hiện ra, phạm vi mấy mười vạn dặm hư không hoàn toàn nghiền nát, khủng bố thời không phong bạo dật tràn ra đến, mang tất cả hết thảy.Hai chi thế lực lớn, hơn mười Thiên Tôn đỉnh cấp dùng năng lượng tạo thành oanh kích nổ tung rất mạnh, hạm đội hai bên cách nhau ngàn vạn dặm cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.Trong đại phật màu vàng, Đế Thích Già nhíu mày lại.Lực lượng Thánh tộc thật sự quá đáng sợ, Nhân tộc có số lượng Thiên Tôn kém quá xa, làm cho người ta khó có lòng tin chiến thắng, Tạo Hóa thánh tử hôm nay triệu tập nhiều Thiên Tôn tới đây như vậy, đây tuyệt đối là dốc toàn lực tiêu diệt Nhân tộc.Một chi quân đoàn này cực kỳ khó giải quyết.Nếu như có quân đoàn khác chạy tới, bọn họ muốn đi tới Tiềm Long tinh hệ cũng rất khó.Trong Tiềm Long tinh hệ còn có quân đoàn Hoang của Tạo Hóa thánh tử!Tuy bởi vì người thần bí xuất hiện làm cho Thánh tộc ăn thiệt thòi lớn, nhưng mà thực lực Thánh tộc vẫn hơn xa Nhân tộc.- Đám tạp chủng Thánh tộc này dông dài như thế, kế hoạch cứu viện chúng ta chế định ra sẽ không thể thực hiện được.Nói chuyện là Thác Bạt Khuê, Lâm Minh lúc trước có đại ân với thái cổ chư tộc, cho nên chuyện cứu viện Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang, Thác Bạt Khuê đặc biệt để bụng.Thời điểm này đại quân Nhân tộc Phổ Đà sơn nhìn thấy thực lực của đối phương thì kinh hãi.Bên phía Thánh tộc, tộc trưởng man cổ tộc cảm thấy lực lượng Phổ Đà sơn đã vượt qua đoán trước.- Đối diện số lượng Thiên Tôn chúng ta còn nhiều hơn nhiều lắm, hơn nữa chúng ta còn có tinh không cổ thú phối hợp, sức chiến đấu sẽ tăng lên năm thành, kết quả vẫn không thể áp chế bọn chúng.- Nhân tộc đúng là có mấy nhân kiệt không thể khinh thường, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Đánh giằng co thế này, đổ máu là không đáng.Tuy man cổ Thánh tộc tham quân công, nhưng mà muốn bọn chúng trả cái giá thê thảm đổi lấy quân công, vậy bọn chúng sẽ không làm.- Không vội, lần này chúng ta nhận được mệnh lệnh phong tỏa Tiềm Long tinh hệ, Nhân tộc còn có người thần bí chóng đỡ, nhưng cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi, bọn họ không cần phải dây dưa làm gì, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì bọn họ cũng đạt được quân công.

- Không biết Tạo Hóa thánh tử ý định làm cái gì, dường như Tiềm Long tinh hệ có thứ gì đó rất trọng yếu với Tạo Hóa thánh tử...Man cổ Thánh tộc thảo luận như vậy, nhưng mà công kích không có nhãn rỗi, chiến đấu đã lâm vào cục diện bế tắc.Phổ Đà sơn cùng man cổ Thánh tộc một phương có tổn thương, kịch chiến tiếp tục gần nửa canh giờ, Phổ Đà sơn tổn thất bảy tám chiếc linh hạm, những chiến hạm này kỳ thật ẩn chứa linh trận do trận pháp đại sư chế tạo ra hạch tâm trận pháp, rồi sau đó bên ngoài bao phủ kim loại.Linh hạm Nhân tộc, chiến sĩ các nơi đang chủ trì trận pháp, có thể trong thời gian ngắn bộc phát lực lượng khủng bố, đạt tới công kích to lớn.Đây là biện pháp tác chiến hữu hiệu, lực lượng tập thể điệp gia còn lớn hơn cả lực lượng đơn lẻ.Sau khi Phổ Đà sơn tổn thất bảy tám chiếc linh hạm thì man cổ Thánh tộc cũng lưu lại hơn mười thi thể tinh không cổ thú, máu tươi phiêu nhiên khắp nơi.Dù song phương không có dốc sức liều mạng, thế nhưng mà tràng diện chiến đấu vẫn cực kỳ thê thảm.Mà cuối cùng nhất bên Thánh tộc đã triệt binh, bởi vì trinh sát báo cáo, trong tinh không xa xôi có một chi đại quân Thánh tộc tới gần, nghi là một quân đoàn khác của Thánh tộc từ Thánh La thiên điều đến, nếu như Phổ Đà sơn giằng co với đối thủ, như vậy bọn họ sẽ lâm vào cục diện bị vây quanh, đến lúc đó liền tổn thất thảm trọng.Đế Thích Già bất đắc dĩ, hạ lệnh quân đội bỏ chạy.Nhân tộc linh hạm rút đi nghìn vạn dặm, sau đó sử dụng hai lần đại na di, lúc này mới tìm kiếm được tinh vân ẩn mật cho đại quân lưu trú.Kể từ đó bọn họ còn cách khu vực hạch tâm của Tiềm Long tinh hệ xa hơn.Chuyện này làm cho vũ giả Nhân tộc nhíu mày, lần này kế hoạch cứu viện bất lợi, bọn họ trước đó không nghĩ tới tại Tiềm Long tinh hệ lại hội tụ nhiều quân của Thánh tộc như thế, nhìn bộ dáng giống như định quyết chiến toàn lực..- Thánh tộc tại hạch tâm Tiềm Long tinh hệ đã thành lập lưới phong tỏa, chỉ là một hai quân đoàn cũng đã chẳng phân thắng bại với chúng ta, tăng thêm mấy quân đoàn khác, binh lực Thánh tộc gấp năm lần chúng ta, chúng ta còn không tính tới Tạo Hóa thánh tử.Trong đại sảnh nghị sự, các tướng lãnh Nhân tộc nghe trinh sát báo cáo thì nhíu mày.Kỳ thật quân Nhân tộc còn có mấy chi thế lực chưa chạy tới, ví dụ như Thông Thiên Thần Chủ cùng Hạo Vũ Thiên Tôn dẫn đội.Nhưng mà bọn họ chạy tới cũng không thể nghịch chuyển cục diện.Bằng vào lực lượng Nhân tộc có thể đánh du kích với Thánh tộc, nhưng mà một khi giao chiến chính diện sẽ giật gấu vá vai, không đủ nhìn.- Hiện tại trước mặt chúng ta là quân đoàn thứ hai và thứ ba của Thánh tộc thứ, hiện tại hai quân đã hội sư, chúng ta muốn đột phá căn bản không có khả năng, nhưng mà chúng cũng không có ý định chủ động xuất kích, chỉ mở trận pháp kết giới ra ôm cây đợi thỏ...Thánh tộc bố trí trận pháp kết giới chỉ là một tầng hơi mỏng, muốn đánh nát rất dễ dàng, nhưng mà một khi có võ giả cao cấp đi tới, kết giới sẽ lập tức phát hiện ra, trừ những điểm này, kết giới có thể ngăn cản các tin tức truyền âm, có thể hoàn toàn đứt rời thông tinh giữa Nhân tộc với nhau.Dưới loại tình huống này, Tiềm Long tinh hệ giống như đảo hoang bị ngăn cách.Đám người Đế Thích Già tổ chức hội nghị khẩn cấp, bố trí kế hoạch tác chiến tiếp theo.Nhưng mà thời điểm này không ai chú ý tới, sâu trong vũ trụ, trong tinh không u ám, một tòa thành màu đen giống như u linh xuyên qua khe nứt không gian.- Chủ nhân, phía trước phát hiện đại quân Thánh tộc!Trong tòa thành màu đen, trong gian mật thất có giọng của Thanh Liên tiên tử truyền tới.- Quân đoàn Thánh tộc?Thanh niên áo đen đang bế quan trong mật thất đột nhiên mở hai mắt ra.Cánh cửa mật thất bị đẩy ra, Lâm Minh xuất hiện ngay cửa ra vào, hắn giống như cây lao phóng ra ngoài, toàn thân tỏa ra khí thế vô cùng thuyết phục người khác.- Chủ nhân!Thanh Liên khom mình hành lễ.- Đứng lên đi, xảy ra chuyện gì, nói ta nghe nào?-------Chương 2217: Tòa thành màu đen (1)Chương 2217: Tòa thành màu đen. (1)Lâm Minh đi tới trước cửa sổ, xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu, hắn nhìn ra xa xa thấy vô số quang điểm hiện ra, đó là quân đoàn với rất nhiều linh hạm, hiển nhiên phía trước là một chi thế lực Thánh tộc, hơn nữa quy mô rất lớn!- Hồi bẩm chủ nhân, đã điều tra rõ, phía trước chính là quân đoàn hai và ba của Thánh tộc, bọn chúng vốn nên đóng ở Thánh La thiên, không biết vì sao đột nhiên bị điều động tới Tiềm Long tinh hệ.Thanh Liên tiên tử cực kỳ hiểu tình báo của Thánh tộc, chỉ nhìn thấy những con cổ thú to lớn đen như mực kia, không đếm được bao nhiêu tinh không cổ thú nhưng cũng biết quân đoàn hai đã dốc toàn bộ lực lượng.Mà quân đoàn số hai và số ba tại Thánh tộc được xưng là quân đoàn thiết sư, cũng nói rõ đặc điểm của quân đoàn này.Đặc điểm là khi bọn họ sử dụng chiến hạm, những chiến hạm này nhìn từ xa giống như con sư tử kim loại.Quân đoàn thiết sư chính là bộ lạc ở Thánh Cương Thiên của Thánh tộc tạo thành, bộ lạc Thánh Cương Thiên tập trung luyện khí sư và trận pháp sư tốt nhất của Thánh tộc, bọn họ có thể bố trí ra trận pháp cường đại nhất, cũng có thể chế tạo linh hạm tốt nhất.Cho nên linh hạm của quân đoàn thiết sư toàn bộ đều là Thiên Tôn Linh Bảo.Trong đó có mấy chiếc chỉ huy có thể so với Hỗn Nguyên Thiên Cung.Trong lúc linh hạm hai quân đoàn giao chiến, trận pháp thể hiện tác dụng rõ ràng nhất, trực tiếp quan hệ tới năng lực công kích và phòng ngự của võ giả trong linh hạm.Nhớ năm đó lúc Lâm Minh đối chiến Thiên Minh Tử, lúc thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, chính nhờ có Hỗn Nguyên Thiên Cung tranh thủ thời gian thở dốc cho mình, Lâm Minh mới có cơ hội lật bàn.Thanh Liên tiên tử nói rõ tình báo của hai quân đoàn Thánh tộc này báo cho Lâm Minh biết, thậm chí Thanh Liên tiên tử cũng biết một chút về ấn ký truyền âm của đám này, nếu như nàng nguyện ý thì có thể chiếm được một phần tình báo.- Căn cứ tình huống bây giờ, có lẽ Tạo Hóa thánh tử triệu tập mấy quân đoàn tới Tiềm Long tinh hệ, vốn tập đoàn quân này trấn thủ Thánh La thiên.

Uy hiếp Hồn Tộc, không dễ dàng hành động, nhưng mà bây giờ, Tạo Hóa thánh tử đột niên triệu tập quân đoàn này tới nơi này, thập phần không tầm thường, nếu như không có đoán sai, có lẽ đang nhắm vào chủ nhân...- Thánh tộc trú đóng ở Thánh La thiên, tổng số Thiên Tôn vượt qua bốn trăm người, trong đó Thiên Tôn đỉnh phong số lượng cũng không ít.

Những Thiên Tôn đỉnh phong này mỗi người thâm tàng bất lộ, Thanh Liên cũng không biết bọn họ có át chủ bài gì.

Trừ chuyện này ra, mỗi chi quân đoàn của Thánh tộc đều có đặc điểm vô cùng xuất chúng, ví dụ như quân đoàn thứ hai có thái cổ tinh không thú, mà quân đoàn thứ ba có thiết sư cấp Thiên Tôn linh bảo.Thanh Liên tiên tử nói đến đây, Lâm Minh không đếm rõ số lượng Thánh tộc là bao nhiêu.

Hơn nữa che dấu rất nhiều cao thủ, bày ra trước mặt Lâm Minh là thế lực không phải chuyện đùa, nàng cũng không biết chủ nhân Lâm Minh có đối sách gì hay không.Lâm Minh nghe Thanh Liên tiên tử nói thế thì nheo mắt nhìn ra quân đoàn hai và ba của Thánh tộc, nói ít mà ý nhiều.- Giết qua đi!Chỉ ba chữ này đã làm nội tâm Thanh Liên tiên tử chấn động.- Tuân lệnh!...Quân đoàn hai và ba của Thánh tộc chỉ trong nửa giờ đã phát hiện Lâm Minh tới gần.Đến lúc này là vì Lâm Minh chỉ có một chiếc linh hạm, mục tiêu quá nhỏ, có lợi cho che dấu, mà quân đoàn Thánh tộc mục tiêu quá lớn, không cách nào che dấu được.sThứ hai cũng bởi vì Thanh Liên tiên tử hiểu về Thánh tộc cho nên tự nàng đi trinh sát, đám trinh sát của Thánh tộc có thể vượt qua nàng hay sao?- Không thể để chúng tới gần linh hạm được.Quân đoàn Thánh tộc đột nhiên có cảnh báo vang lên, lúc này ở nơi cách nơi đóng quân của bọn họ mấy trăm vạn dặm xuất hiện một tòa sơn cốc đen nhánh như mực.Tòa lâu đài này giống như dung hợp với không gian hắc ám, căn bản khó có thể phân biệt, mặt ngoài không thấy có nửa điểm ánh sáng, giống như một tòa quỹ thành tịch mịch.- Người nào?

Nhanh chóng dừng lại!Giọng nói nghiêm nghị vang vọng khắp hư không, đây chính là Thiên Tôn của Thánh tộc cảnh cáo, tòa thành đen kịt này là Hỗn Nguyên Thiên Cung cải tạo mà thành.Lâm Minh dùng Thương Thiên Cổ Ấn trấn áp trong trận nhãn Hỗn Nguyên Thiên Cung, Thương Thiên Cổ Ấn nguyên bản sinh ra vì đại trận, nó là Chân Thần Linh Bảo Phong Thần Thiên Tôn luyện chế, có nó trấn áp trận nhãn Hỗn Nguyên Thiên Cung, trận pháp của Hỗn Nguyên Thiên Cung mạnh hơn gấp mấy lần.Vốn Hỗn Nguyên Thiên Cung chỉ sàn sàn với thiết sư linh hạm mà thôi, nhưng mà bây giờ, Hỗn Nguyên Thiên Cung còn mạnh hơn những linh hạm này một mảng lớn.Hỗn Nguyên Thiên Cung càng bay tới gần, giữa bóng tối chung quanh nó càng giống như một con quái vật đang ngủ say, là một con quái thú khổng lồ, nếu như thức tỉnh sẽ ăn người.- Công kích!Chủ tướng Thánh tộc lạnh lùng ra lệnh, đối với loại linh hạm đột nhiên xuất hiện này, lại không nghe cảnh cáo, vì an toàn của hạm đội Thánh tộc, tự nhiên phải diệt sát cho an toàn hơn.Theo như lẽ thường mà nói, chiếc linh hạm quy mô như vậy tấn công hai quân đoàn Thánh tộc giống như con chuột chống lại mãnh hổ, căn bản kém xa, cũng không có khả năng tạo thành uy hiếp.Nhưng mà hiện tại liên quân Thánh tộc nhận được lệnh của Tạo Hóa thánh tử phải cẩn thận một người thần bí, tuy tướng lĩnh liên quân Thánh tộc cảm thấy người thần bí này là nghe lầm đồn bậy, nhưng mà quân lệnh như núi, bọn họ không có cuồng vọng tự đại để chuốc lấy kết quả ngu xuẩn.Hơn mười chiếc linh hạm có thần quang sáng lên, vượt qua hai mươi Thiên Tôn đồng thòi ra tay với Lâm Minh, đây là công kích phi thường đáng sợ.Nhưng mà người ỏ đây cho rằng thần quang sẽ hủy diệt thành lũy này, mặt ngoài của thành lũy này có hào quang huyết vụ bay lên cao, thời điểm thần quang của Thiên Tôn Thánh tộc bắn ra ngoài thì có một màn không thể tưởng tượng nổi sinh ra, huyết vụ chỉ rung động thật nhỏ sau đó bị thôn phệ đi.Hơn mười Thiên Tôn liên thủ phát ra công kích lại chẳng khác gì đá chìm vào đáy biển, không thấy bóng dáng, thành lũy màu đen này không sinh ra run động gì cả.- Cái gì?Võ giả Thánh tộc đột nhiên cả kinh, mà thời điểm này thành lũy bỗng nhiên gia tốc.Nó dùng tốc độ không thể tin nổi, bay thẳng Thánh tộc liên quân hạch tâm!Hỗn Nguyên Thiên Cung vốn là tựu tốc độ cực nhanh, hơn nữa Chân Thần Linh Bảo Thương Thiên Cổ Ấn cải tạo, tại toàn bộ Cửu Dương ngọc bất kể thành phẩm thiêu đốt dưới tình huống, Hỗn Nguyên Thiên Cung tốc độ đã có thể siêu việt V.I.P nhất đính tiêm Thiên Tôn.- Quân đoàn Hoang nghe lệnh, biến thân.Bên trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, mấy vạn Thánh Chủ và hai ngàn Giới Vương quân đoàn Hoang nghe lệnh Lâm Minh một tiếng, thân thể những quân đoàn Hoang này sinh ra tiếng nổ lốp bốp, xúc tu màu máu chui ra khỏi người bọn họ, tùy ý quét qua các nơi!Sau khi quân đoàn Hoang biến thân, cơ hồ có thể tăng lên một đại cảnh giới.-------Chương 2218: Tòa thành màu đen (2)Chương 2218: Tòa thành màu đen. (2)Thánh Chủ đỉnh phong bằng với Giới Vương, Đại Giới Giới Vương bằng được Thiên Tôn!Năm vạn bốn ngàn Thánh Chủ và hội tụ hai ngàn Giới Vương bình thường, mạnh hơn xa chính là một trăm tám mươi Đại Giới Giới Vương, bọn họ sau khi biến thân có chiến lực Thiên Tôn, gần hai trăm Thiên Tôn, đây là lực lượng vô cùng khủng bố!Phải biết rằng quân đoàn hai và ba của Thánh tộc cộng lại có thể chống một trăm Thiên Ton.Tuy Thiên Tôn của quân đoàn Hoang yếu hơn rất nhiều, nhưng bởi vì bọn họ có máu thịt huyết nhục tương liên, thời điểm phối hợp có lực lượng hơn xa người bình thường.Lúc lực lượng chung cực đối lập, quân đoàn Hoang càng tốt hơn, huống chi một trăm tám mươi Thiên Tôn này còn có bốn thánh tướng chỉ huy.Hiện tại trừ Thanh Liên tiên tử ra, Yêu Nguyệt, Ngạo Nhật, Khê Thận cũng biến thân.Bọn họ có chiến lực Thiên Tôn, hơn nữa còn là người nổi bật trong Thiên Tôn, sau khi biến thân bọn họ có tiêu chuẩn Thiên Tôn đỉnh cấp.Ngạo Nhật đã hóa thân thành thái cổ hung thú, Yêu Nguyệt biến thân thành thiếu nữ tuyệt thế, Khê Thận khoa trương nhất, quần áo của hắn hoàn toàn vỡ nát, dáng vẻ quân tử nhẹ nhàng ngày xưa đâu còn nữa.Tất cả lực lượng tinh thần của quân đoàn Hoang đều quán chú đến trên người Lâm Minh, mà thời điểm này Lâm Minh cũng ra tay!Tay phải hắn cầm Ám Long thương, đột nhiên cắm ở trận tâm, Thương Thiên Cổ Ấn xoay tròn, bắt đầu trấn áp trận nhãn.Lâm Minh chắp tay trước ngực, ác ma lực cùng thần lực trong thân thể bạo phát ra ngoài, lực lượng khủng bố dâng trào trong Hỗn Nguyên Thiên Cung!Đám thiên cung của Thánh tộc nổ tung còn lớn hơn lúc ở Huyết Vân tinh hệ gấp mấy lần.Hơn nữa lực lượng này không còn là nổ lớn sau đó lan tràn ra bốn phía như ở Huyết Vân tinh hệ, mà là có phương hướng chính xác, những năng lượng này ngưng tụ thành chùm tia, sau đó bắn thẳng ra bên ngoài.Công kích như thế có hiệu suất cao hơn gấp cả ngàn lần.!Phốc!

Phốc!

Phốc!Ba chiếc chiến sư thiết hạm bị bắn trúng, lập tức nổ tung và vỡ vụn.Chùm tia sáng ngưng tụ cao độ làm Thiên Tôn trong ba thiết hạm chết ngay lập tức.Những chùm tia này càng lúc càng nhanh, càng ngày càng lăng lệ, có chút cột sáng thậm chí một lần xuyên thủng hai linh hạm!- Đây là!

- Đáng chết!

Mắt thấy thần quang thôn phệ tất cả, Thiên Tôn đỉnh cấp của liên quân Thánh tộc tinh thần đại chấn.Thân ảnh của bọn họ biến mất trong linh hạm, sau một khắc đã xuất hiện trong vũ trụ mênh mông, tám Thiên Tôn đỉnh cấp đồng loạt ra tay, cơ hồ tất cả năng lượng tập trung cùng một chỗ, muốn giam cầm Hỗn Nguyên Thiên Cung, làm cho năng lượng của nó không cách nào phát ra và nổ tung.- Tản ra!

Công kích!Có Thiên Tôn đỉnh cấp truyền lệnh, mệnh lệnh cực kỳ đơn giản, thậm chí làm cho người ta nghe không hiểu, nhưng mà linh hạm liên quân phản ứng cực kỳ nhanh chóng, cơ hồ tất cả linh hạm tản ra trước tiên, kéo dài cự ly ra, cũng triển khai công kích nhắm vào Hỗn Nguyên Thiên Cung!Bọn họ muốn hiệp trợ tám Thiên Tôn trấn áp Hỗn Nguyên Thiên Cung.Có thể làm được điểm này, không thể không nói tố chất liên quân Thánh tộc phi thường đáng sợ, đáng tiếc bọn họ chống lại là Lâm Minh!Oanh!

Oanh!Lại có hai chiến hạm thiết sư bị chùm sáng bắn trúng, lập tức nổ tung.Mà thời điểm này hư không vũ trụ bị xé nứt, tiếng long ngâm cao vút vang vọng lên, một con cự long thân dài ngàn dặm ló đầu ra, nó trừng mắt màu hổ phách quan sát con mồi trong tinh không...Rống!Hắc ám cự long ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng long ngâm đáng sợ vang vọng trong miệng của nó, nó mở miệng ra, một ngụm cắn vào tinh không cổ thú của Thánh tộc.Tinh không cổ thú thân dài trăm bị miệng hắc long xé rách một vết thật lớn, tinh không cổ thú gào thét thảm thiết, nó giãy dụa kịch liệt, nhưng mà cuối cùng không cách nào giãy ra khỏi miệng hắc long, cuối cùng nửa thân người của nó bị kéo xuống, mà những này bị kéo xuống huyết nhục, trực tiếp bị hắc long nuốt vào trong bụng.Hắc long căn bản không ngừng lại, nó vung vẫy cái đuôi to, cánh giống như lưỡi đao tùy ý quét ngang tất cả!Bồng!Bồng!Bồng!Từng chiến hạm thiết sư bị nó quét qua đánh tan, một đầu tinh không cổ thú bị nó cắt thành hai nửa!Năng lượng phong bạo quét qua các nơi, máu tươi văng tung tóe.Tinh không cổ thú là quái vật đáng sợ trong tinh không, mà chúng nó làm sao có thể sánh vang với hắc long có huyết mạch vương tộc trong người, đồng thời thôn phệ đại lượng huyết nhục tinh hoa của Hoang cơ chứ?Rống!Hắc long nhào tới trước người một con tinh không cổ thú vương giả, đây là một con mực cực lớn, thân thể của nó có thể sánh ngang với hắc long, nó vung vẩy xúc tu đâm thủng thân thể hắc long, lật tung bản thân lên trước người.Nhưng mà lực lượng của hắc long không phải một con mực nhuyễn thể có thể so sánh được.Móng vuốt sắc bén của nó đâm thẳng vào người tinh không cổ thú, xúc tu thô to trăm người ôm hết dưới một trảo bị xé rách tận cả gốc.- Công kích!

Công kích con hắc long kia!Một Thiên Tôn đỉnh cấp hô to lên, tinh không cổ thú bị xé rách chính là khế ước thú của hắn, nhìn thấy kế ước thú của mình lâm nguy trong sớm tối thì hắn vô cùng lo lắng.Nhưng mà hắn không có biện pháp nói câu nào cả, càng không có biện pháp thu hồi khế ước thú.

Bởi vì hắn cảm giác trong thành lũy màu đen kia có một năng lượng phong bạo vô cùng đáng sợ tỏa ra, hắn đã hoàn toàn khống chế không nổi.Mặc dù là tám Thiên Tôn đỉnh cấp liên thù ngăn cản, hơn nữa còn có quân đoàn thứ hai và thứ ba yểm hộ, bọn họ cũng không cách nào chống lại năng lượng phong bạo trong thành lũy màu đen kia.Khó có thể tưởng tượng, trong thành lũy màu đen kia là nhân vật cỡ nào.XIU....XIU...

XÍU...UU!!Một khắc này trong Hỗn Nguyên Thiên Cung.

Trong nội thế giới của Lâm Minh có ba thân ảnh bay ra ngoài, ba thân ảnh này chính là ba phân thân của Lâm Minh.Tương mạo bọn họ giống Lâm Minh như đúc, bốn người đứng ở trung tâm trận pháp, khiến cho khí tức trên người Lâm Minh còn tăng cường lên gấp mấy lần.Hai tay Lâm Minh vẽ thái cực, thần ma lực tính cả Thánh Điển, Thiên Thư pháp tắc cũng bị hắn rót vào trong đại trận.Ba Lâm Minh còn lại đều thi triển thủ đoạn của riêng minh, tinh, khí, thần ba cổ lực lượng không ngừng rót vào trong đại trận.Trong lúc nhất thời cả tòa trận pháp này sáng ngời giống như mặt trời, lực lượng khủng bố giống như ngàn vạn mặt trời quét qua các nơi.Ba!Năng lượng bộc phát ra ngoài, trực tiếp đánh tới tám Thiên Tôn đỉnh phong vây công Hỗn Nguyên Thiên Cung, bọn họ thổ huyết bay ra xa xa.Trong sát na này bọn họ tổn thất rất nhiều khí lực, khí huyết cũng tiêu hao thật lớn, thể lực của bọn họ hạ thấp rất nhiều.- Ah!Trong đó có hai tên Thiên Tôn kêu thảm một tiếng.

Bọn họ bay ra ngoài, trong đó bên trong Hỗn Nguyên Thiên Cung có hai cột sáng vừa thô vừa to bắn ra ngoài.

Trực bắn thủng hai tên Thiên Tôn!Phốc!Máu tươi bay vụt, thân thể Thiên Tôn đỉnh phong này rất mạnh, bị cột sáng khủng bố đánh trúng mà không chết đi, chỉ bị xuyên qua mà thôi.-------Chương 2219: Dễ như trở bàn tayChương 2219: Dễ như trở bàn tay.Nhưng mà trong tràng đại chiến này, kẻ nào bị cột sáng xuyên qua thì chết ngay lập tức, hắc long gào thét một tiếng.

Nó xẹt qua bầu trời thật nhanh, duỗi hai móng vuốt to lớn ra trực tiếp hút Thiên Tôn đỉnh phong vào trong bụng.Hắc long với tư cách là thần thú đỉnh cấp, có được năng lực thôn phệ lực lượng bên ngoài chuyển hóa thành lực lượng của mình.

Nhưng nó không có được năng lực biến thái như Hoang mà thôi.Một trận chiến này hắc long kiếm đủ chỗ tốt, nhất là tinh không cổ thú bị hắc long tùy ý đồ sát thôn phệ, loại tràng cảnh này giống như hổ nhập bầy dê, máu tươi tung bay nhuộm đỏ cả bầu trời.Sáu tên Thiên Tôn đỉnh cấp trọng thương, hai tên đã vẫn lạc, Thánh tộc lấy tám đại Thiên Tôn này làm trụ cột hợp thành đối kháng lực lượng Hỗn Nguyên Thiên Cung, hiện tại đã bị xé rách.Trong nháy mắt năng lượng trong Hỗn Nguyên Thiên Cung giống như hồng thủy vỡ đê, tùy ý dâng lên đi ra!Một đạo thần quang huyết sắc bay ra, nó giống như thần kiếm xuyên thẳng qua Thánh tộc!Những cột sáng này thế không thể đỡ, phàm là thiết sư linh hạm bị đánh trúng sẽ tan nát, mà những thái cổ cự thú bị cắt đứt thân thể.Hỗn Nguyên Thiên Cung giống như máy xay thịt lớn cắt vào trong đám đại quân Thánh tộc, những nơi đi qua, liên hợp linh hạm vô cùng cường đại của Thánh tộc sụp đổ, đây quả thật là một trận giết chóc cực đoan!Ở khoảng cách xa ngàn vạn dặm, trinh sát Phổ Đà sơn nhìn thấy thần quang lóe lên.- Xảy ra chuyện gì?- Là liên quân Thánh tộc bên kia, chẳng lẽ đánh nhau?Sau khi liên quân Thánh tộc rời đi thì Nhân tộc tự nhiên cũng bố trí tai mắt ở lại, khoảng cách nghìn vạn dặm đã là cực hạn của trinh sát Nhân tộc rồi, nếu như gần thêm chút nữa sẽ bị Thánh tộc phát hiện, khi đó hậu quả có thể nghĩ.Nhưng mà bây giờ nhìn thấy liên quân Thánh tộc xảy ra sự cố, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì cả.- Qua xem đi!

Cẩn thận một chút.- Biết rõ!Trinh sát là công việc nguy hiểm, loại thời điểm này đương nhiên bọn họ nghĩa bất dung từ.Sáu tên trinh sát Giới Vương cứ như vậy lặng yên không một tiếng động trốn vào hư không, nhanh chóng lao thẳng vào nơi bộc phát chiến đấu.Nổ tung càng ngày càng lớn, thần quang càng ngày càng thịnh!Hạm đội Thánh tộc đã bị giết sợ rồi, bọn họ vốn là tinh nhuệ, nhưng mà đối mặt với chiến tranh thế này, đối mặt với địch nhân chẳng khác gì thần chết, bọn họ hoàn toàn không có dũng khí chống lại.- Lui lại!

Tách ra lui lại...Tộc trưởng man cổ Thánh tộc lập tức ra lệnh, nhưng mà thời điểm hắn hô mệnh lệnh một nửa lại không có âm thanh nào nữa, giống như tiêu biến trong hư không.Lúc này tộc trưởng man cổ Thánh tộc toàn thân băng hàn, đồng tử co rút lại, ở nơi cách hắn mười trượng có một người áo đen như tử thần bước đi rất ung dung.

Hắn rảo bước trong đình viện của tên tộc trưởng man cổ Thánh tộc chẳng khác gì đi dạo sân nhà mình.Nam tử này cầm trường thương màu đen, toàn thân đầy sát cơ.Hắn lập tức hiểu người áo đen này chính là người thần bí trong lời của Tạo Hóa thánh tử!Tuy Tạo Hóa thánh tử đã sớm nói rõ ràng, người thần bí không phải chuyện đùa, nhưng mà không phải tận mắt nhìn thấy.

Tộc trưởng man cổ Thánh tộc tộc trưởng vĩnh viễn không quan tâm tới lời của Tạo Hóa thánh tử nói.Hắn thậm chí cho rằng Tạo Hóa thánh tử đột nhiên mang sáu đại quân đoàn của Thánh tộc tới Tiềm Long tinh hệ chỉ vì đối phó một người thần bí chỉ là chuyện bé xé ra to, nhưng mà bây giờ hắn lại biết, chính mình sai, hơn nữa sai không hợp thói thường!Tộc trưởng Man cổ Thánh tộc nhìn qua Lâm Minh, trong mắt ánh sáng màu đỏ lập loè, một khắc này huyết quang xuất hiện.Hắn là Thiên Tôn đỉnh cấp.

Khí huyết vô cùng cường đại, hôm nay một khi thiêu đốt chẳng khác gì mặt trời bốc cháy, vạn dặm không gian chung quanh toàn bộ vì Thiên Tôn đỉnh cấp thiêu đốt sinh ra nóng chảy!Man cổ Thánh tộc là chủng tộc tâm huyết, mặc dù bọn họ tàn nhẫn với chủng tộc mình, nhưng thời điểm liều mạng chân chính thì bọn họ cũng không lùi bước.Xuất hiện quanh Lâm Minh là mấy Thiên Tôn đỉnh cấp, bọn hắn không hẹn mà cùng thiêu đốt máu huyết.

Thời điểm này bọn họ không có đường lui.Lâm Minh đồng thời đối mặt bốn tên Thiên Tôn đỉnh cấp, còn có hai tên Thiên Tôn đỉnh phong sẽ do hắc long đối phó.Về phần Hỗn Nguyên Thiên Cung, Lâm Minh giao cho Thanh Liên tiên tử chỉ huy, nàng vốn có được năng lực chỉ huy quân đoàn Hoang.

Hiện tại dung nhập huyết nhục Hoang trong người, chỉ huy quân đoàn Hoang càng thuận buồm xuôi gió.Lâm Minh không có cho Thanh Liên tiên tử biến thân chính là muốn nàng duy trì thanh tỉnh có thể chỉ huy quân đoàn Hoang.Cột sáng vẫn lóe lên như trước, linh hạm vẫn bị hủy diệt.Vào thời điểm này Lâm Minh cũng ra tay!Bốn tên Thiên Tôn đỉnh cấp trấn thủ bốn phía, Lâm Minh một thương quét ngang, tấn công tộc trưởng man cổ Thánh tộc trước!Tộc trưởng này là mạnh nhất trong bốn người, mà mục tiêu đầu tiên của Lâm Minh chính là hắn, đó là bởi vì hắn tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình.Lâm Minh công kích không có bất kỳ hoa mỹ nào cả, chỉ là một cái đâm thẳng đơn giản, nhưng mà tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh tới mức vượt qua phản ứng cực hạn của hắn.Thương mang gào thét, chín đại tinh hiện ra sau lưng Lâm Minh, năm đạo cung đã mở ra, hào quang tỏa sáng mãnh liệt!Căn bản không kịp né tránh, tộc trưởng Thánh tộc rống to một tiếng, cầm chiến phủ cực lớn chém tới Lâm Minh!Trong nháy mắt đó Lâm Minh và tộc trưởng Thánh tộc giống như hai viên thiên thạch va chạm vào nhau.Oanh! !Mắt thường có thể thấy khe hở năng lượng xuất hiện, tộc trưởng Thánh tộc lui ra phía sau sau, hắn bay ngược trở về giống như sao băng.Mạch máu mặt ngoài của hắn không chịu nổi lực trùng kích cho nên nổ tung, hai tay nhuốm máu, cây búa dài trong tay hắn đã cong lại chẳng khác gì cây cung.- Đáng chết!Ba Thiên Tôn khác gào thét cùng xông thẳng về phía Lâm Minh, huyết mạch toàn thân Lâm Minh sôi trào, cầm trường thương trong tay quét ngang.Bồng!Ba tên Thiên Tôn đỉnh cấp thiêu đốt máu huyết bay ngược ra ngoài, căn bản là đồ sát nghiêng về một bên!Tộc trưởng man cổ Thánh tộc lúc này nhìn thấy Lâm Minh cấp tốc bay tới, hắn rống một tiếng, cầm chiến phủ đã cong trong tay chém vào đầu Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh không tránh không né, cầm Ám Long thương trong tay nện xuống.Va chạm lần nữa, cánh tay của tộc trưởng man cổ Thánh tộc bị gãy, miệng thổ huyết.Thân thể của hắn có xương trắng lòi ra ngoài.Cách đó mấy vạn dặm, cảnh này lọt vào trong mắt trinh sát Nhân tộc, bọn họ dùng đồng thuật quan sát cảnh vừa rồi.Cho dù là thành lũy màu đen bắn thần quang ra ngoài hay lấy một địch bốn dễ dàng nghiền nát bốn tên Thiên Tôn đỉnh cấp của Thánh tộc, những cảnh này khiến bọn họ trợn mắt há hốc mồm!- Người nọ, người nọ là người thần bí kia!Có trinh sát khiếp sợ nói ra.- Nhất định là hắn, chỉ có thể là hắn!Mấy trinh sát hai mặt nhìn nhau, trong mắt bọn họ có ánh lửa sáng rực hiện ra.-------Chương 2220: Tiếp xúc Nhân tộcChương 2220: Tiếp xúc Nhân tộc.Nhân tộc đã sớm muốn tiếp xúc với người thần bí này, nhưng mà bởi vì bị Thánh tộc phong tỏa nên phạm vi hành động bị ước thúc, Nhân tộc căn bản không thể tìm thấy người thần bí.Kỳ thật đừng nói Nhân tộc tìm không thấy, cho dù Thánh tộc cũng trăm phương ngàn kế mới đoán ra địa điểm người thần bí xuất hiện, thiết hạ bẫy rập đối phương, kết quả bị toàn diệt...Cho tới hôm nay trinh sát Nhân tộc rốt cuộc tận mắt nhìn thấy người thần bí, bọn họ làm sao không kích động chứ?Mấy tháng này cái tên người thần bí đã truyền ra khắp vũ trụ man hoang, ngay cả Tam Thập Tam Thiên cũng biết đại khái.Nổ tung quá mạnh khiến cho trinh sát không thể tới gần, mắt thấy từng chiếc linh hạm của Thánh tộc bị hủy diệt, tâm thần của bọn họ kích động không hiểu.Những trinh sát Nhân tộc này các đây không lâu vừa mới tham gia huyết chiến giữa Phổ Đà sơn cùng quân đoàn hai Thánh tộc.Bọn họ hiểu rõ sự cường đại của quân đoàn hai Thánh tộc này, những con mực tinh không cổ thú cũng mạnh không hợp thói thường, chúng chẳng những lực phòng ngự kinh người, hơn nữa thân thể cứng cỏi có thể co dãn, có thể bắn ngược một ít công kích ra.Mà xúc tu của chúng là ác mộng của địch nhân, một khi bị chúng quấn thì vô số giác hút trên đó sẽ hút khô lực lượng địch nhân tới chết.Quái vật đáng sợ như thế tuyệt đối là ác mộng của Nhân tộc.Mà bây giờ những quái vật này lại bị thần quang từ thành lũy bắn xuyên qua người, quả thực không chịu nổi một kích.Mà hắc long càng đáng sợ hơn, nó chẳng khác gì sư tử đang vồ thỏ.Huống chi hiện tại người thần bí đối mặt không đơn thuần là quân đoàn hai Thánh tộc, còn có quân đoàn thiết sư quân đoàn ba.Về phần quân đoàn thiết sư, tình báo Nhân tộc ít tới thương cảm, nhưng mà cũng không trở ngại bọn họ biết quân đoàn ba mạnh mẽ, có thể đặt song song trong sáu đại quân đoàn của Thánh tộc, chiến lực tổng hợp tuyệt đối không dưới Phổ Đà sơn.Nhưng hôm nay hai chi quân đội siêu cấp liên hợp lại không tránh khỏi kết cục toàn quân bị diệt.Trận đại chiến này diễn ra không biết bao lâu, cho dù bốn Thiên Tôn đỉnh cấp liên thủ cũng không thể cải biến cái gì.Lúc trước Lâm Minh có thể trực tiếp trấn áp bổn mạng lông vũ của Phiêu Vũ thần vương, lúc này đối mặt với bốn Thiên Tôn.

Thực lực Lâm Minh căn bản không phải bọn họ có thể chống lại.Phốc!Lâm Minh một lưỡi thương đâm xuyên cổ họng tộc trưởng man cổ Thánh tộc, tộc trưởng này chết, cũng tạo thành hiện tượng con lạc đà chở cọng rơm, rốt cuộc hạm đội Thánh tộc không tổ chức được tiến công hữu hiệu gì cả, bị Hỗn Nguyên Thiên Cung nghiền áp bọn họ chỉ có thể vừa đánh vừa lui, không thể làm gì!Hỗn Nguyên Thiên Cung như hổ vào bầy dê, chùm sáng do quân đoàn Hoang bắn ra ngoài chẳng khác gì tia sáng tử thần, cắt nát linh hạm Thánh tộc.Mà thời điểm này ba đại phân thân của Lâm Minh cũng từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung giét ra, ba đại phân thân những năm này cùng phát triển với Lâm Minh, thực lực đã sớm không thể so sánh nổi, những tinh không cổ thú to lớn kia bị nghiền áp không ngóc đầu lên nổi.Rầm!Lại một tinh không cổ thú vương tộc bị hắc long nhìn chằm chằm vào, những năm này tiểu Hắc đã hóa thân ác ma cự long, gai xương bén nhọn trên người của nó dễ dàng cắt qua người tinh không cổ thú!Tiểu Hắc thập phần thiếu đạo đức, nó biết không thể hủy diệt tất cả hạm đội Thánh tộc, cho nên chuyên môn giết lớn trước, rất nhiều tinh không cổ thú trong nháy mắt đã bị Tiểu Hắc cắt đứt cổ mềm mại.Liên quân Thánh tộc càng chiến càng ly tán, thời điểm này Hỗn Nguyên Thiên Cung, phân thân Lâm Minh và hắc long đều đuổi giết một hướng, cột sáng bắn ra tiêu diệt vài con tinh không cổ thú, cùng lúc đó hắc long lưu lại mấy linh hạm.Chậm rãi Hỗn Nguyên Thiên Cung bắn ra thần quang càng thưa thớt, lúc này liên quân Thánh tộc đã bị Lâm Minh đánh tàn phế, những linh hạm, cự thú còn sót lại đều bay vào sâu trong tinh không trốn đi.Sau khi thoát ly chiến trường, một ít linh hạm có thời gian xung túc phát động trận pháp, tiến vào vết nứt không gian, tiến hành không gian đại na di.- Không cần đuổi theo!Lâm Minh khoát khoát tay, hắc long truy kích Thánh tộc và Hỗn Nguyên Thiên Cung đều dừng lại, mà ba phân thân của Lâm Minh cũng quay về nội thế giới Lâm Minh.Hắc long lúc này toàn thân nhuốm máu, một trận chiến này nó cũng bị không ít thương thế, nhưng mà nó cực độ hưng phấn, mắt to màu hổ phách hiện ra thần thái không chờ nổi.Hai móng vuốt của nó mang theo hai con tinh không cổ thú, cái đuôi to còn quấn một con nhỏ hơn, những con mực này với nó chính là mỹ vị.Thấy cảnh này Lâm Minh cười.Đối với hắc long mà nói, những thứ này là đồ ăn ngon, phải biết rằng những tinh không cổ thú tuy không bằng thần thú, nhưng cũng có thể nói là chủng tộc đỉnh cấp gàn với thần thú nhất, thực tế vương giả trong tinh không cổ thú còn mạnh hơn rất nhiều thần thú.Thi thể cổ thú toàn là tài bảo, giá trị có thể so sánh với thi thể thần thú.Nhớ năm đó Lâm Minh vì một gốc chí tôn long cốt gặp bao nhiêu nguy hiểm, nhưng còn không bằng thi thể những cổ thú này.Hắc long đã không thể chờ đợi được một ngụm cắn một con vương giả tinh không cổ thú, nó bắt đầu thôn phệ huyết nhục, ăn chúng, hắc long hấp thu chất dinh dưỡng trong đó, nó phát triển thật nhanh.Đại bằng dùng giao làm thức ăn, phượng hoàng chỉ ăn năng lượng tinh hoa vũ trụ, đồ ăn thần thú ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của chúng.Lâm Minh thân ảnh di động liên tục, thu một ít thi thể tinh không cổ thú vào nội thế giới, những thứ này là bảo bối, tuy hắn thân gia phong phú nhưng cũng không thể lãng phí.Làm xong tất cả, Lâm Minh bay vào Hỗn Nguyên Thiên Cung.Trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, quân đoàn Hoang bày trận địa nghênh đón kẻ địch, nhưng mà thời điểm này năng lượng quân đoàn Hoang gần như hao hết, sau khi quân đoàn Hoang biến thân, tuy thực lực tăng lên một đại cảnh giới, nhưng mà loại biến thân này căn bản không duy trì trong bao lâu.Hiện tại Lâm Minh dò xét tình huống quân đoàn Hoang một phen, trong đó chín thành võ giả cũng đã tiêu hao hết, không nghỉ ngơi mấy ngày là không thể khôi phục được.Ngay cả Thanh Liên tiên tử không biến thân cũng mồ hôi như mưa.Nhìn thấy Lâm Minh tiến đến, Thanh Liên tiên tử khom người thi lễ.- Ngươi làm không tệ!

Lâm Minh tán thưởng nói ra, có Thanh Liên tiên tử là một viên đại tướng ở đây, hắn có thể tiết kiệm không ít khí lực, Thanh Liên tiên tử nắm chắc cục diện chiến trường, làm ra phán đoán cũng cực kỳ hợp lý, có nàng chỉ huy quân đoàn Hoang lực phá hoại tuy khó sánh bằng Lâm Minh, nhưng mà một ít chi tiết không phải Lâm Minh có thể sánh bằng.- Tạ chủ nhân khích lệ.Thanh Liên tiên tử lau lau mồ hôi trên mặt, lộ ra nụ cười mê người, nói:- Chủ nhân, trải qua trận chiến này, bộ tộc man cổ Thánh tộc cùng Thánh Cương Thiên tổn thất thảm trọng, trong mấy vạn năm khó khôi phục nguyên khí.

Nhưng mà lần này Tạo Hóa thánh tử triệu tập nhiều quân đội tới đây, Thanh Liên luôn cảm giác chuyện có chút không giống tầm thường, cho nên bắt mấy người sống thẩm vấn một phen.-------Chương 2221: Tin tức Tiểu Ma Tiên (1)Chương 2221: Tin tức Tiểu Ma Tiên. (1)Thanh Liên tiên tử nói xong, chỉa chỉa sau lưng, nơi đó có một Thiên Tôn bị nổ tung trọng thương, bị giam cầm cương nguyên toàn thân, trừ chuyện đó ra còn có mấy Giới Vương.Lâm Minh mỉm cười, tuy hắn cũng có ý định như vậy, nhưng mà Thanh Liên tiên tử đã sớm làm giúp hắn, hắn giảm không ít phiền toái.Hắn đang muốn thẩm vấn những người này, thời điểm này nội tâm Lâm minh khẽ động, quay người nhìn về phía cửa sổ mạn tàu, trong nháy mắt vừa rồi hắn cảm thấy có người tới gần Hỗn Nguyên Thiên Cung.Có người đến.Chỉ trong nháy mắt Lâm Minh cũng đã sờ rõ số lượng người tới, chủng tộc cùng tu vị thực lực...

Hắn nắm được rất nhiều.- Giới Vương, nhân loại?Nội tâm Lâm Minh cả kinh, đối phương dĩ nhiên là Nhân tộc!Đến vũ trụ man hoang, Lâm Minh tự nhiên không chỉ một lần nhìn thấy Nhân tộc, nhưng cũng chỉ là nhìn thấy một ít bình dân chịu khổ mà thôi, Nhân tộc cấp Giới Vương, Lâm Minh lần đầu tiên gặp được.Thân ảnh lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài Hỗn Nguyên Thiên Cung.Trong lòng của hắn tràn ngập chờ mong, có Giới Vương Nhân tộc ở đây, hắn có thể thông tri cho Thiên Tôn Nhân tộc, tiếp theo đạt được tin tức có liên quan tới đám người Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ.Bay tới gần Lâm Minh chính là trinh sát Nhân tộc, bọn họ có sáu người, năm nam một nữ.Sau khi nhìn thấy Lâm Minh, bọn họ lập tức hành lễ.

Ánh mắt nhìn Lâm Minh tràn ngập sùng kính.Trong thế giới võ giả, có thực lực mới được tôn trọng, huống chi Lâm Minh còn có đại ân với Nhân tộc.Lâm Minh dùng cảnh giác hình chiếu tới trước người trinh sát Phổ Đà sơn, khi thức hải bọn họ quét qua liền lập tức phân biệt ra được, những người này cũng bị Thánh tộc khống chế, cũng không phải gian tế.- Tiểu đội trưởng trinh sát Nhân tộc Phổ Đà Sơn tham kiến tiền bối!Nam tử trung niên cầm dầu khom người nói ra.Mấy trinh sát này cũng đã mấy vạn tuổi, trong mắt bọn họ xem ra, tuy Lâm Minh mặt ngoài trẻ tuổi nhưng mà hắn cường đại như thế, hơn phân nửa là tiền bối của bọn họ.- Phổ Đà Sơn!Lâm Minh hít sâu một hơi, nghe cái tên này hắn cảm khái ngàn vạn, lúc này các hơn sáu ngàn năm, rốt cuộc hắn cũng tìm được manh mối của những người trọng yếu nhất đời của mình.Chiến Phật Đế Thích Già và Đại Tự Tại Phật của Phổ Đà Sơn chắc chắn biết tin tức của Tiểu Ma Tiên.Trước kia Lâm Minh cũng từ chỗ nhiều thế lực Thánh tộc biết được rất nhiều tình báo, tuy không có thể xác định vị trí của Tiểu Ma Tiên, nhưng ít ra Lâm Minh biết được một điểm, đó là Tiểu Ma Tiên vẫn còn bình an vô sự, nếu không Thánh tộc đánh chết hoặc bắt được nhân vật trọng yếu nào của Nhân tộc, chắc chắn Thiên Tôn Thánh tộc cũng biết được.- Các ngươi đều là đệ tử Phổ Đà Sơn sao?Nghĩ tới có khả năng tìm được tin tức Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, ngữ khí của Lâm Minh khó bình tĩnh được.Nam tử trung niên cầm đầu nói ra:- Chỉ có một phần thôi, Phổ Đà Sơn hiện tại nói là một tông môn, không bằng nói là một liên minh, dùng lực lượng có sẵn của Phổ Đà Sơn, rất nhiều người tới từ các thế lực di cư tới vũ trụ man hoang gia nhập vào, ví dụ như tiểu đội trinh sát của chúng ta ở đây, có đệ tử phật gia Phổ Đà Sơn, cũng có người Hắc Ám Ma Cung, hiện tại cầm đầu liên minh Phổ Đà Sơn chính là Đế Thích Già sư huynh, hành động cụ thể và tự do rất lớn.- Thì ra là thế!Lâm Minh gật đầu, loại tình hình này đúng là hợp tình hợp lý, trong hai tộc đại chiến, đã không còn dùng tông môn làm đơn vị tác chiến, mà là dùng tông môn kết hợp lại làm quân đội.- Liên minh các ngươi có ai?

Có Cơ Tiên Nhi gia nhập hay không?Nếu như Tiểu Ma Tiên trong thời gian chiến tranh, liên minh chính là lựa chọn tốt nhất, bởi vì Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên các nàng không có khả năng tự bảo vệ mình, hơn phân nửa là đi theo Tiểu Ma Tiên.Còn có thân nhân của mình chính là Lâm Hiểu Cáp, đương nhiên là theo chân Tiểu Ma Tiên, đương nhiên còn có Mộ Thiên Tuyết cũng có thể đi theo Tiểu Ma Tiên.Nghe được Lâm Minh đột nhiên nhắc tới Cơ Tiên Nhi thì khẽ giật mình.- Tiền bối quen Ma Tiên Thiên Tôn?Mấy trinh sát nhìn nhau, càng tràn ngập suy đoán thân phận người thần bí này, người thần bí quen Tiểu Ma Tiên, điểm này làm bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn, khó nói người thần bí có quan hệ gì với Yêu tộc hoặc là Ma tộc hay không?Nhưng mà bất kể nói thế nào, hiện tại Tiểu Ma Tiên sớm không có lạc quan...- Ma Tiên Thiên Tôn?

Đúng, dùng thiên phú của Tiên nhi cũng đã sớm đột phá Thiên Tôn rồi!Lâm Minh nghe thấy nội tâm cảm khái không thôi, không biết hài tử của mình cảnh giới thế nào rồi!Đã hơn sáu ngàn năm trôi qua, hài tử của hắn khong nhỏ hơn hắn bao nhiêu cả,Người trung niên cầm đầu tiểu đội trinh sát cân nhắc lời nói một chút.- Bẩm tiền bối, Ma Tiên Thiên Tôn hiện tại tung tích không rõ, nghi là ở Tiềm Long tinh hệ!- Cái gì?Thân hình Lâm Minh chấn động mạnh, nội tâm lo lắng.Lâm Minh phản ứng quá mạnh làm cho tiểu đội trinh sát sững sờ một chút, tuy bọn họ biết người thần bí có quan hệ với Tiểu Ma Tiên, nhưng mà không nghĩ tới người thần bí khẩn trương vì Tiểu Ma Tiên như thế!- Ngươi nói Cơ Tiên Nhi đang ở Tiềm Long tinh hệ?- Tiền bối, trước kia lãnh địa của Ma Tiên Thiên Tôn là nằm ở Tiềm Long tinh hệ, sau khi đại chiến bộc phát, Đế Thích Già sư huynh vẫn troa đổi tình báo với Ma Tiên Thiên Tôn.

Về sau có một ngày Ma TIên Thiên Tôn đoạn tuyệt liên lạc với Phổ Đà Sơn, sau đó trinh sát chúng ta đi dò xét thì phát hiện Tạo Hóa thánh tử phong tỏa Tiềm Long tinh hệ, Ma Tiên Thiên Tôn mất đi liên hệ với chung ta cũng là vì thế.Thủ lĩnh trinh sát chậm rãi nói ra, thế lực Nhân tộc một khi đoạn tuyệt liên hệ trong vài năm, muốn liên hệ lại là không dễ dàng, bởi vì thế lực Nhân tộc khác nhau, ấn ký truyền âm không ngừng thay đổi, dùng phương thức này cam đoan mình an toàn.

Nếu thời gian dài bị Thánh tộc chặn được ấn ký truyền âm, vậy hậu quả không chịu nổi.Mấy năm không liên hệ, ấn ký truyền âm lẫn nhau cũng không có biện pháp thông tri với đối phương, kết quả là càng không liên lạc được.Hiện tại tình cảnh Tiểu Ma Tiên cũng chỉ là liên minh Phổ Đà Sơn từ đủ loại dấu hiệu suy đoán ra mà thôi.Nghe được trinh sát nói thế, sắc mặt Lâm Minh hoàn toàn âm trầm.- Tiền bối...Thủ lĩnh trinh sát muốn nói vài lời bảo Lâm Minh đi liên minh Phổ Đà Sơn làm khách, nhưng mà nói một nửa đã nuốt trở về.- Về phần Cơ Tiên Nhi, các ngươi có tình báo gì hay không?Giọng Lâm Minh đột nhiên bình tĩnh lại, nhưng mà thủ lĩnh trinh sát nghe được lại cảm thấy nó ẩn chứa sát ý đậm đặc.- Không có...

Không có gì khác, đoạn tuyệt liên hệ quá lâu, về phần tất cả tình huống của Ma Tiên Thiên Tôn đều chỉ là chúng ta phỏng đoán, trước kia liên minh Phổ Đà Sơn bị quân đoàn Hoang truy kích và tiêu diệt, bản thân khó bảo toàn, nhiều thế lực Nhân tộc đoạn tuyệt liên hệ, cho tới bây giờ, tiền bối diệt...

Diệt quân đoàn Hoang chúng ta mới có cơ hội thở dốc, cho nên Đế Thích Già sư huynh mới suất lĩnh đại quân liên minh, đến Tiền Long tinh hệ cứu viện...-------Chương 2222: Tin tức Tiểu Ma Tiên (2)Chương 2222: Tin tức Tiểu Ma Tiên. (2)Thủ lĩnh trinh sát nói nhiều như vậy, con mắt vẫn không ngừng quan sát phản ứng của Lâm Minh.- Ấn ký truyền âm của các ngươi!Đột nhiên Lâm Minh mở miệng, ngữ khí không cho cự tuyệt.Cầm đầu trinh sát khẽ cắn môi một cái, từ trong tu di giới lấy ngọc giản đưa cho Lâm Minh, ở trong đó ghi chép trận pháp hạch tâm đại trận truyền âm và mật mã của Phổ Đà Sơn, cũng chính là cái gọi "Ấn ký truyền âm", chỉ cần Lâm Minh dựng một truyền âm rận, đặt ngọc giản vào trung tâm trận pháp thì có thể liên hệ với Phổ Đà Sơn.Ngọc giản này còn trọng yếu hơn mạng của sáu trinh sát, nếu như bình thường, đội trưởng trinh sát cho dù không có hy vọng chạy trốn, hắn đầu tiên cần làm chính là hủy diệt ngọc giản.

Nếu không Thánh tộc chỉ cần một hồi phối là có thể căn cứ vào trận pháp phản ưng mơ hồ tập trung được vị trí Phổ Đà Sơn, đương nhiên là nguy hiểm cực độ, nhưng mà với quân trinh sát, bọn họ tùy thời giữ liên lạc với Phổ Đà Sơn.Nhưng mà bây giờ, thủ lĩnh trinh sát lại cứ thế giao ngọc giản cho Lâm Minh.Lâm Minh thò tay, ngọc giản lao đi như mũi tên, đồng dạn bắn ra bị hút vào trong lòng bàn tay Lâm Minh, sau đó thân ảnh Lâm Minh lóe lên, trực tiếp chui vào trong Hỗn nguyên Thiên Cung.Tòa thành hắc ám này trong chốc lát khởi động, lặng yên không một tiếng động phá vỡ hư không, sau đó chui vào trong không gian phong bạo biến mất trong hư không.Lưu lại sáu trinh sát Nhân tộc, mắt to trừng mắt nhỏ, người thần bí không hề nghi ngờ phải đi tìm Tiểu Ma Tiên, bọn họ vốn cho rằng có thể thỉnh người thần bí đi liên minh Phổ Đà Sơn làm khách một chút.- Chuyện này...

Chúng ta làm sao bây giờ?Một trinh sát mờ mịt nói ra, người thần bí xuất hiện tại Tiềm Long tinh hệ, kể cả quân đoàn thứ hai, thứ ba của Thánh tộc bị diệt cũng nhanh chóng sinh ra phong bạo, tiếp theo sẽ ảnh hưởng rất lớn với cuộc chiến Nhân tộc và Thánh tộc.Cầm đầu trinh sát hít sâu một hơi, hào quang trong mắt lập lòe.- Ngọc giản ấn ký đã đưa cho người thần bí, chúng ta chỉ có thể lập tức chạy về Phổ Đà Sơn, chính miệng báo cáo tin tức chúng ta dò xét được.Thủ lĩnh trinh sát vung tay lên, sáu người nhanh chóng trốn vào trong hư không, bay ngược với hướng của Lâm Minh.Trong quá trình phi hành, nữ nhân duy nhất mở miệng nói:- Ta nói lão đại, người thần bí có quan hệ không nông cạn với Ma Tiên Thiên Tôn, ta có một ít liên tưởng...- Nói!Thủ lĩnh nói đơn giản nhưng rõ ràng, kỳ thật nội tâm của hắn cũng có liên tưởng, bảo thuộc hạ mở miệng chỉ là vì nghiệm chứng một phen.- Thuộc hạ cảm thấy có thể khẩn trương khi nghe về Ma Tiên Thiên Tôn, cả Tam Thập Tam Thiên cũng không có mấy người, bài trừ từng người, có khả năng chỉ có một khả năng, người này lại là người không có khả năng nhất.- Ta biết rõ!Thủ lĩnh trinh sát hít sâu một hơi, hắn cảm thấy huyết dịch toàn thân như sôi trào lên.Đúng, hiện tại đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, hơn sáu ngàn năm trước, nhân vật truyền thuyết dùng tu vị Thánh Chủ liên tục chiến đấu ở các chiến trường Tam Thập Tam Thiên, cơ hồ bằng vào sức một mình tìm ra con đường lui cho Nhân tộc, hắn vẫn không chết!Hắn rốt cuộc...

Trở về!Liên minh Phổ Đà sơn, trong đại phật màu vàng, đám người Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Hắc Ám Ma Thần ngồi vây quanh bàn hội nghị, đang nghe tình báo.- Tình huống đại khái là như vậy!Thủ lĩnh trinh sát dùng ngữ khí ngắn gọn, rõ ràng giới thiệu quá trình gặp người thần bí, trừ chuyện đó ra hắn còn xuất một khối chiến tranh trận bàn, trong đó nó ghi chép hình ảnh hắn nhìn thấy.Đó là tình cảnh Lâm Minh đại chiến bốn Thiên Tôn đỉnh cấp, còn có Hỗn Nguyên Thiên Cung bắn thần quang miểu sát tinh không cổ thú và chiến hạm thiết sư.Nhìn cảnh tượng trong trận bàn, Thiên Tôn ở đây khó có thể hình dung cảm giác trong lòng.Rung động, kích động, lo lắng, vui sướng, đủ loại tâm trạng xuất hiện khiến đại sảnh không có tiếng nói nào vang lên cả.Cảnh tượng trong trận bàn đại khái chỉ diễn ra một phút, bởi vì ghi chép vội vàng, lại cách xa nhau khoảng cách rất xa, thậm chí rất nhiều cảnh tượng thập phần mơ hồ, kể cả gương mặt Lâm Minh cũng ghi chép không rõ ràng.Nhưng mà không ảnh hưởng tới cao tầng Nhân tộc trí mưu đỉnh cấp, bọn họ cũng có thể phục hồi cảnh tượng xảy ra.Quá trình chiến đấu kịch liệt này làm cho cảm xúc của ọn họ phập phồng.Nhìn thấy hắc long xé nát tinh không cổ thú, Lâm Minh hành hung Thiên Tôn đỉnh cấp, Hỗn Nguyên Thiên Cung giống như cối xay thịt, hạm đội Thánh tộc bị phá thành mảnh nhỏ, rất nhiều võ giả Nhân tộc xiết chặc nắm đấm, trong mắt bắn ra hào quang hưng phấn.Thác Bạt Khuê không nhịn được đấm một quyền vào ngực của mình, cảnh tượng như vậy thật sự làm cho người ta hả giận, vài ngày trước bọn họ nhìn rõ tình cảnh quân đoàn hai của Thánh tộc đại chiến, loại cảm giác này vô cùng thống hận, hết lần này tới lần khác lại làm Thác Bạt Khuê phát điên.Áp lực đè ép Nhân tộc quá lâu, rốt cục nhìn thấy hy vọng thắng lợi, tuy bọn họ yên lặng thời gian quá lâu rồi, nhưng cũng đã nhìn thấy ánh sáng bình minh ló dạng.- Người thần bí quả nhiên là thần thoại!

Đối với hắn mà nói, không có gì là không thể thực hiện được.Hắc Ám Ma Quân nói ra, hắn tự đáy lòng khâm phục Lâm Minh, hắn kỳ thật đã biết biết đại khái thực lực của Lâm Minh, là vượt qua Thiên Tôn đỉnh cấp, miễn cưỡng có thể dùng Thiên Tôn vô địch để hình dung.

Sức chiến đấu như thế mạnh hơn Đế Thích Già một ít, còn kém Chân Thần một ít.Dựa theo lẽ thường mà nói, một người chưa đạt tới Chân Thần, rất khó phát huy ra sức chiến đấu ảnh hưởng tới hai chủng tộc đại chiến.Nhưng mà kết quả lại ly kỳ như vậy, người thần bí làm được, hắn dùng sức một mình thay đổi cuộc chiến.- Có lẽ ngươi không nên gọi hắn là người thần bí, mà là có lẽ gọi hắn là Lâm Minh mới đúng.Đế Thích Già vừa cười vừa nói, bao nhiêu năm qua Đế Thích Già không có lộ ra nụ cười chân thành như thế.- Lâm Minh à. . .

Ngươi đã xác định?Hắc Ám Ma Quân nhìn qua, hắn tiếp xúc với Lâm Minh không nhiều, cũng chỉ gặp mặt Lâm Minh một lần trong thọ yến Yêu Đế, thời điểm còn lại là hiểu một ít về Lâm Minh qua lời đồn mà thôi.- Chính là hắn!Quân Bích Nguyệt vuốt ve trường kiếm trong ngực, khẳng định nói ra, năm đó trong đệ nhất hội võ Thần Vực, ký ức cùng giao thủ với Lâm Minh hiện ra quá rõ ràng.Đế Thích Già nói: - Hắn xưng hô Tiểu Ma Tiên là Tiên nhi, cả Tam Thập Tam Thiên, có thể gọi Tiểu Ma Tiên như thế không có bao nhiêu người, hắn quan tâm Tiểu Ma Tiên như vậy, hơn nữa còn có hắc long và trường thương trùng điệp, cũng không có trùng hợp như thế cứ?- Lâm Minh không chết, hắn trở về!- Hắn là người mang theo kỳ tích, lúc cách hơn sáu nghìn năm hắn lại xuất hiện một lần, hắn tất nhiên sẽ mang tới chuyển cơ cho chúng ta!Đế Thích Già trong khi nói chuyện nắm lấy lan can, bởi vậy có thể thấy được nội tâm của hắn kích động cỡ nào.-------Chương 2223: Trở vềChương 2223: Trở về.Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi chú ý tới thần thái của Đế Thích Già, trong ấn tượng của bọn họ, Đế Thích Già với tư cách là tổng chỉ huy liên minh Phổ Đà sơn, có thể nói là nhân vật đứng đầu thú hai của Nhân tộc, bất cứ lúc nào hắn đều thập phần tỉnh táo, rất ít thấy hắn thất thố như vậy.- Người nọ, thực lợi hại như vậy sao?

Còn chưa có thực lực Chân Thần đã có thể mang tới chuyển cơ cho chúng ta?

Tạo Hóa Thánh Hoàng chính là cường giả Chân Thần đấy?Có một đệ tử trẻ tuổi nói ra.Có thể ngồi trong phòng hợp đều là thiên tài tuyệt đỉnh, bọn họ đa số sinh ra trong vũ trụ man hoang, thời điểm sinh ra thì Lâm Minh "Chết ", bọn họ chưa từng gặp qua Lâm Minh, chỉ nghe truyền thuyết Lâm Minh, biết rõ hắn mang thần minh pháp chỉ tới cho Nhân tộc, thiên phú của hắn có một hai trong Tam Thập Tam Thiên.Trong sử sách miêu tả Lâm Minh là độc nhất vô nhị, hơn nữa một ít người thuyết thư đã gia công Lâm Minh không gì không làm được.Đối với mấy chuyện này, trong đó một bộ phận thiên tài trẻ tuổi cảm thấy kiêu ngạo, nhao nhao dùng Lâm Minh làm mục tiêu mà cố gắng.Nhưng mà cũng có một ít thiên tài sau khi nghe được chuyện này thì cảm thấy hoài nghi, bọn họ cảm thấy Nhân tộc đang thần hóa Lâm Minh, làm như vậy cho thế hệ trẻ có thêm tin tưởng, thứ hai cũng an ủi một ít người say mê -- dù sao nói khoác về anh hùng dân tộc của mình là chuyện bình thường.Mặc Hiểu là người nằm ở phía hoài nghi, đối với những người hâm mộ Lâm Minh cuồng nhiệt, nàng thường thường chỉ biết hỏi một câu.- Hắn lợi hại như vậy, vậy làm sao chết đi?Một câu nói này đã chặn miệng rất nhiều người.Nhưng hôm nay biết được tin tức Lâm Minh không chết, Mặc Hiểu toát ra ánh mắt kỳ dị.

Nàng sờ sờ liêm đao của mình, có cảm giác khó hiểu.- Điều chỉnh điều chỉnh một chút, hai giờ sau chúng ta sẽ xuất phát.Đế Thích Già đột nhiên nói ra, Lâm Minh xuất hiện, phấn chấn sĩ khí, nhưng mà hiện tại còn không thời khắc thắng lợi, bởi vì còn có một chuyện phi thường trọng yếu chưa giải quyết được, chính là an nguy của Tiểu Ma Tiên.Trước khi bởi vì quân đoàn thứ hai và thứ ba Thánh tộc đóng quân ở gần đó, liên minh Phổ Đà sơn căn bản không thể đánh qua, hiện tại chướng ngại đã quét sạch, Phổ Đà sơn tự nhiên sẽ xưa quân vào Tiềm Long tinh hệ.Mặc kệ khả năng giúp đở Lâm Minh bao nhiêu, bọn họ cũng phải dốc toàn bộ khí lực.Cần biết Tiềm Long tinh hệ lớn như vậy, dưới tình huống không có ấn ký truyền âm mà đi tìm Tiểu Ma Tiên cũng không phải là chuyện dễ dàng, Tạo Hóa thánh tử tìm vài năm mà không được, dùng mò kim đáy biển hình dung cũng không đủ.Phương diện chiến đấu, Phổ Đà sơn tự nhiên thúc ngựa không kịp Lâm Minh, nhưng mà phương diện tìm người thì Lâm Minh cũng không theo kịp bọn họ.Phổ Đà Sơn có rất, chậm rãi phá vỡ hư không, chạy nhanh vào sâu trong Tiềm Long tinh hệ.Thời điểm Phổ Đà sơn xuất phát, Tạo Hóa thánh tử cũng nhận được tin tức này.Tuy quân đoàn thứ hai và thứ ba bị đánh tan, nhưng mà vẫn có linh hạm chạy thoát, cho nên cũng có tình báo truyền về Tạo Hóa Thánh Cung.Bọn họ mang tình huống Lâm Minh đánh tan liên quân Thánh tộc báo cáo toàn bộ với Tạo Hóa thánh tử.Bởi vì cách Lâm Minh càng gần, tin tức bọn họ ghi chép rõ ràng hơn Phổ Đà Sơn rất nhiều.Lúc này trước mặt Tạo Hóa thánh tử, chiến tranh trận bàn không ngừng biến ảo hình ảnh, một chiếc lại một chiếc linh hạm thiet sư tan vỡ, từng con tinh không cổ thú bị chém giết.Cả đại sảnh chỉ còn lại tiếng hít thở, trừ tiếng hít thở ra trong đại sảnh không ai nói ra câu nào, trong đại điện tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.Cảnh tượng như vậy làm cho bọn họ hãi hùng khiếp vía, bọn họ cũng biết Tạo Hóa thánh tử sẽ kích thích cỡ nào.Phải biết rằng mấy đại quân đoàn Thánh tộc chính là Tạo Hóa thánh tử điều qua để đối phó người thần bí, kết quả quân còn chưa chạy tới đã bị đối phương đánh cho tan nát!Trước mặt người thần bí, Thánh tộc đã trải qua hai lần đại bại, chuyện này làm cho Tạo Hóa thánh tử cao ngạo cũng bị đả kích không nhỏ!Giờ phút này Tạo Hóa thánh tử giống như núi lửa bạo phát, mọi người đang chờ đợi núi lửa bộc phát, nhưng mà mãi cho đến khi trận bàn chấm dứt, Tạo Hóa thánh tử vẫn yên lặng cực độ.Hăn nắm hai tay che đầu, gương mặt ẩn dưới nắm đấm chẳng khác gì bóng ma, làm cho người ta không thấy biểu lộ của hắn là gì.Lính phụ trách liên lạc đưa tin tức tới đang cực kỳ bất an, e sợ cho bị Tạo Hóa thánh tử giận chó đánh mèo giết chết.- Lui ra đi!Đột nhiên Tạo Hóa thánh tử nói ra, lính liên lạc như được đại xá, đầu đầy mồ hôi rời khỏi đại sảnh nghị sự.Tất cả tướng lãnh nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, thật không ngờ hắn lại trầm tĩnh như vậy.- Các ngươi cũng lui ra.Tạo Hóa thánh tử khoát khoát tay, hắn đứng lên, mọi người lúc này nhìn ra hai mắt Tạo Hóa thánh tử lúc đã đỏ hồng, hắn giống như một con dã thú đang cuồng nộ, mọi người tức giận không thôi.Tướng lãnh trong đại sảnh nhìn nhau, nhao nhao rời khỏi phòng nghị sự, chỉ còn lại một mình Tạo Hóa thánh tử, hắn nắm chặt lan can ghế, ánh mắt đầy sát cơ.- Đúng là ngươi sao...

Quyết đấu định mệnh!Tại Tiềm Long tinh hệ, trong khu vực tinh vân màu xám--Trong một cung điện màu đen đang lơ lửng, chung quanh cung điện có hơn mười chiếc linh hạm vây quanh.Tòa cung điện màu đen này có rất nhiều linh hạm đều bị bao phủ trong trận pháp, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.Tinh vân như thế trong Tiềm Long tinh hệ nhiều vô số kể, hơn nữa còn bố trí trận pháp che dấu trong tinh vân, đây là chỗ dựa lớn nhất bảo lưu thế lực Nhân tộc còn sót lại trong những năm qua.Nhưng mà cái gọi là chỗ dựa lớn nhất kỳ thật ở đa số thời điểm chỉ là dùng che dấu vị trí mà thôi, mà Thánh tộc chỉ nói là "Kéo dài hơi tàn" .Thời điểm Thánh tộc dùng thần thức rải thảm dò xét, những nơi che dấu cũng từ từ bị tìm ra, kế tiếp chính là một hồi giết chóc.Thánh tộc gọi phương thức tác chiến này là "Săn bắn" -- bắt đầu từ tập trung mục tiêu, sưu tầm, quá trình săn giết, giống như thợ săn đang đi săn, kết quả cũng giống như săn bắn, căn bản không hề lo lắng, thợ săn vẫn là thợ săn, không có gì thay đổi cả.Hiện tại một thế lực Nhân tộc gặp phải một đội "Thợ săn" Thánh tộc trong Tiềm Long tinh hệ này, tinh thế đã bấp bênh.Chi thế lực này đóng quân gần cung điện màu đen này, trong một gian phòng cao nhất của cung điện --Gian phòng này rất lớn nhưng lại bố trí rất đơn giản, một cái sa bàn dài tám trượng, hai cái ghế màu đen nặng nề và vững trải, bên cạnh cái bàn là một giá gỗ chứa sách, trên giá sách đầy điển tịch, văn tự trên điển tịch rất cổ xưa, có rất ít người có thể hiểu được, đối diện giá sách là một cái giường lớn, ga giường là màu xám nhạt, trên giường trải lông nhum thiên nga đen.Vách tường cũng không có cải tạo quá nhiều, mà giữ lại vách tường cấu thành từ kim loại vô cùng thô ráp, làm cho người ta nhìn qua còn cảm thấy áp lực.-------Chương 2224: Đêm không yên tĩnhLúc này cửa lớn gian phòng bị đẩy ra, một cô gái mặc áo đen đi tới, nàng mặc váy dài màu đen mộc mạc, trên gương mặt tuyệt mỹ mang theo thần sắc tiều tụy.Nàng là Tiểu Ma Tiên, chủ nhân gian phòng này.Gian phòng im ắng, trong không khí chỉ còn tiếng bước chân Tiểu Ma Tiên quanh quẩn.Nàng chậm rãi đi tới chiếc ghế đen bóng kia, phong cách gian phòng này u ám, hoàn toàn không hợp với dung mạo tuyệt diễm tú lệ của nàng.Nàng không có đốt nến, cứ để gian phòng u ám như trong nội tâm của nàng, một mình tĩnh tọa trong chốc lát, nàng lúc này lấy Tử Dương tinh sắp đặt một trận bàn cỡ nhỏ, mở trận bàn lên.Chỉ thấy trước mặt nàng là một tinh không xinh đẹp.Đây là tinh đồ phạm vi mười tỷ dặm.Kỳ thật phiến tinh đồ này đã sớm khắc sâu vào lòng Tiểu Ma Tiên, mỗi ngôi sao, mỗi tinh vân, thậm chí là thiên thạch hơi lớn một chút nàng cũng biết nhất thanh nhị sở, nhắm mắt lại nàng cũng có thể vẽ được tinh đồ, nhưng mà mỗi ngày nàng đều tiêu tốn một giờ chuyên chú quan sát tinh đồ này.Nàng biết rõ khu vực mình ẩn nấp sẽ không quá lâu, phạm vi dò xét của Tạo Hóa thánh tử giảm bớt đi nhiều, phạm vi nàng ở lại đã nhỏ tới mức không thể di chuyển, bởi vì một khi dời căn cứ sẽ lưu lại dấu vết, đến lúc đó nguy hiểm bị phát hiện cũng càng sớm hơn.Thời gian càng ngày càng khẩn bách, Tiểu Ma Tiên không thể không cân nhắc tình huống xấu nhất, trong đầu nàng suy diễn vô số lần giao phong với Tạo Hóa thánh tử vào lúc cuối cùng...Tuy đây là chiến đấu tất phải thua,, nhưng mà Tiểu Ma Tiên cũng sẽ không ngồi chờ chết, thời khắc cuối cùng nàng muốn kết quả chính là tận khả năng giúp thêm người trốn ra khỏi chiến đấu.Đương nhiên, muốn tất cả trốn đi là không thể nào, nhất định phải lưu lại một ít người kéo dài thời gian, những người này sẽ là người hi sinh.Lưu bao nhiêu người, rời đi bao nhiêu, chiến thuật an bài như thế nào, đây là vấn đề Tiểu Ma Tiên phải cân nhắc.Nhưng mà bất kể an bài thế nào, nàng làm người đứng đầu thế lực Nhân tộc, cũng là người mạnh nhất trong mọi người, thời khắc nguy nan nàng phải lưu lại.Đám người hi sinh cần người đứng đầu, mà người đứng đầu này chỉ có thể là nàng.Nhưng nếu như có khả năng, nàng hy vọng hài tử Lâm Hoang của mình có thể bình yên vô sự rời khỏi tinh vực này.Hắn là sinh mạng của nàng và Lâm Minh kéo dài, cũng là hy vọng của Nhân tộc.Nhớ tới hài tử của mình, Tiểu Ma Tiên nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, nàng không thể tránh né lại nghĩ tới Lâm Minh, đôi mắt nhu tình như nước của nàng mông lung, nếu như Lâm Minh vẫn còn, hắn sẽ làm thế nào đây?Nhẹ nhàng chạm vào phiến tinh đồ, màn đêm dần dần hàng lâm, Tiểu Ma Tiên đứng dậy, nàng ngâm một bình vân vụ trà cho mình, trà này dùng sương mù vạn năm tinh lọc thành nước pha trà, hương vị mùi thơm ngọt ngào, có hiệu quả dưỡng hồn, có thể cung cấp tinh lực dồi dào cho Tiểu Ma Tiên tiếp tục suy nghĩ.Trên thực tế nàng thật lâu không có nghĩ ngợi qua.Lại rót hai chén trà, Tiểu Ma Tiên bình thường sẽ rót hai chén, một là cho mình, mà chén còn lại sẽ đặt đối diện với nàng.Sau đó Tiểu Ma Tiên lại bắt đầu suy nghĩ, nàng hiện tại cần cân nhắc quá nhiều, ví dụ như số lượng Tử Dương tinh cung cấp cho trận pháp ẩn nấp không còn nhiều, cần tiêu hao lớn lượng Tử Dương tinh, phạm vi tìm kiếm Tử Dương tinh của bọn họ càng ngày càng nhỏ, cũng càng ngày càng khó khai thác.Nàng cần phải nghĩ biện pháp giải quyết quẫn cảnh này, nếu không đại trận của căn cứ không thể duy trì quá một năm, đến lúc đó bọn họ sẽ bị Tạo Hóa thánh tử tìm được dễ dàng.Thỉnh thoảng Tiểu Ma đặt chén trà lên miệng uống một ngụm.Chậm rãi nàng đã uống xong chén trà của mình, nhìn qua chén trà trước mặt không voi chút nào, giống như đối diện còn có người, còn có một chiếc ghế lưu chỗ cho một người ngồi, cũng lưu lại một cái ly.Đây là thói quen của Tiểu Ma Tiên, những năm này nàng vẫn sống một mình nhưng lại chẳng khác gì có hai người.Thời gian trôi qua, trà nóng trong chén cũng lạnh đi, mà Tiểu Ma Tiên lại hồn nhiên chưa tỉnh.Một giờ sau nàng trận pháp tinh đồ đi, lắc đầu, tạm thời không thèm nghĩ tới vấn đề Tử Dương tinh nữa, bắt đầu thổ nạp.Trong hoàn cảnh này, Tiểu Ma Tiên vẫn ưu tư một mình, lẳng lặng vượt qua bóng tối yên lặng như đầy bão tố.Nhưng mà dường như tối nay không cách nào yên tĩnh, đêm khuya qua đi, Tiểu Ma Tiên vẫn ngồi trước bàn đá, ấn ký truyền âm màu xám sáng lên, hiển nhiên lại có tin tức báo cáo với nàng.Nhìn qua ngọc giản truyền âm khong ngừng lóe lên, đôi mắt Tiểu Ma Tiên nhíu lại, nàng cảm giác ngọc giản kia như đôi mắt tà dị -- trên thực tế, những năm gần đây một khi có tin tức khẩn cấp truyền tới, kết quả đều là tin tức xấu.Ví dụ như Tạo Hóa thánh tử lại thu nhỏ vòng vây, ví dụ như đá năng lượng của bọn họ không còn nhiều.Thậm chí bết bát chính là tiểu đội trinh sát của Ma Tiên Cung bị Tạo Hóa thánh tử bắt được, vì bảo toàn bí mật mà bọn họ cũng tự sát, dùng phệ hồn chi độc đã sớm chuẩn bị tự sát.Loại độc này cực kỳ bá đạo, nó cần luyện dược sư cấp Đại Giới Giới Vương mới có thể luyện chế, cung cấp cho võ giả dưới Giới Vương sử dụng.Một khi phục dụng phệ hồn chi độc, người uống thuốc độc sẽ chết đi trong mấy hô hấp, hơn nữa độc này còn có thể hủy diệt hồn hải của người sử dụng, làm cho địch nhân cho dù sưu hồn cũng không thu được thứ gì có giá trị.Nói trắng ra, loại độc chất này làm cho người ta hồn phi phách tán.Loại chết thê thảm này làm cho Tiểu Ma Tiên cảm thấy đau lòng, nhưng lại không thể không cung cấp một phần độc dược cho mỗi thành viên trinh sát, mỗi lần luyện dược sư trong Ma Tiên Cung cung cấp thuốc độc đưa tới cho Tiểu Ma Tiên, cảm thấy đồ vật này nặng như núi.Mà biểu lộ của các trinh sát Ma Tiên Cung khi nhận lấy độc dược, càng làm cho tâm nàng đau đớn như bị dao cắt.Nhưng mà nàng không có cách nào, cũng không đủ thực lực, nàng chỉ có thể như thế.Lắc đầu dứt bỏ ấn ký truyền âm này, Tiểu Ma Tiên rời phòng, đi về truyền âm đại trận.Ma Tiên Cung bố trí truyền âm đại trận cách Tiểu Ma Tiên gian phòng rất gần, lúc này chung quanh truyền âm đại trận đã có mấy thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung đang chờ.Nhìn thấy Tiểu Ma Tiên đã đến, một thanh niên trong đó bờ môi động động, muốn nói cái gì đó nhưng lại thôi.- Chuyện gì?Nhìn thấy biểu lộ của thanh niên, Tiểu Ma Tiên nhíu mày một cái, thanh niên này tên là Đào An, sinh ra sau đại kiếp nạn năm đó, là tùy tùng trung thực của Tiểu Ma Tiên, cũng là thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung.Hắn lúc này khó có thể mở miệng, làm cho Tiểu Ma Tiên lập tức ý thức được vừa rồi có tin tức không tốt truyền tới, nếu không sẽ không như thế.- Nói đi, không cần ấp a ấp úng, xấu nhất chính là Tạo Hóa thánh tử tìm được chúng ta...Giọng của Tiểu Ma Tiên bình tĩnh, giọng của Đào An trì trệ, nhìn qua mấy thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung, nói ra: - Tiểu thư...

Tư Minh Tinh...

Gặp chuyện không may!Một câu của Đào An làm nội tâm Tiểu Ma Tiên chấn động mạnh.-------Chương 2225: Ngông nghênh cuối cùng (1)Tư Minh Tinh chính là tinh cầu duy nhất mà Tiểu Ma Tiên thành lập cứ điểm trong Tiềm Long tinh hệ.Trên Tư Minh Tinh có mấy chục tỷ người sinh sống, những người này đều ra đời trong hai ba trăm năm nay, từ các tinh vực khác chậm rãi di cư tới, là con dân trung thực của Tiểu Ma Tiên.Tiểu Ma Tiên những năm này yêu dân như con, lúc Thánh tộc xâm lấn Tiềm Long tinh hệ thì Tiểu Ma Tiên cũng từng thề, phải bảo vệ tốt cư dân Tư Minh Tinh, giúp bọn họ an cư lạc nghiệp, lấy vợ sinh con, song khi Tạo Hóa thánh tử thu nhỏ vòng vây lại, Tiểu Ma Tiên cuối cùng không cách nào tiếp tục lưu lại trên Tư Minh Tinh, nàng bất đắc dĩ vẫn lựa chọn rời đi.Nếu không chẳng những nàng sẽ bị Tạo Hóa thánh tử bắt giữ, Tư Minh Tinh cũng lâm vào chiến hỏa.Rời khỏi Tư Minh Tinh là lựa chọn bất đắc dĩ, dưới tình huống bình thường, Tư Minh Tinh bị Tạo Hóa thánh tử phát hiện sẽ ăn không ít cực khổ, nhưng mà Thánh tộc bình thường sẽ không diệt sạch Nhân tộc bình thường -- chuyện này không có ý nghĩa, ngược lại làm mất đi nô lệ khai phá vũ trụ man hoang.Nhưng mà hôm nay Tư Minh Tinh không còn được bình an nữa.Bắt đầu tính từ nhóm người đầu tiên xuất hiện trên Tư Minh Tinh lên, Tư Minh Tinh cũng đã có mấy trăm năm lịch sử, trong dòng sông thời gian của lịch sử Nhân tộc, mấy trăm năm cũng chỉ là thời gian ngắn ngủi không có ý nghĩa.Trong mấy trăm năm này, nhân khẩu Tư Minh Tinh từ vài tỷ tăng lên mấy chục tỷ, nhưng mà Tư Minh Tinh rộng lớn khôn cùng, khu vực chưa khai phá quá nhiều, Nhân tộc cuối cùng chỉ chiếm một phần nhỏ tinh cầu này mà thôi, thành lập đại khái mười vạn tòa thành lớn nhỏ.Cái tên Tư Minh Tinh là Tiểu Ma Tiên tưởng nhớ Lâm Minh.Người trên Tư Minh Tinh cũng biết giai thoại yêu đương năm đó của Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên, còn có câu chuyện xảy ra ở thọ yến Yêu Đế, bị người ta kể say sưa.Nhân tộc hôm nay cực khổ, năm đó Tạo Hóa thánh tử bị Lâm Minh đánh bại, Tiểu Ma Tiên cuối cùng nhất thoát ly gông cùm xiềng xích của yêu ma hai tộc và song túc song phi với Lâm MInh, mặc kệ nghe bao nhiêu lần cũng không có phiền chán.Đối với người Tư Minh Tinh mà nói, đây là yêu đương trong truyền thuyết.Kỳ thật tuyệt đại đa số là người Tư Minh Tinh lúc trước rời khỏi quê quán đi theo Tiểu Ma Tiên đến Tư Minh Tinh khai hoang, cũng xuất phát từ kính yêu Tiểu Ma Tiên cùng sùng bái Lâm Minh.Mà Tư Minh Tinh tạo dựng lên, Tiểu Ma Tiên và con dân Tư Minh Tinh cùng tu kiến thành thị, từng cùng ăn cùng ở với bọn họ, không phân biệt sang hèn.Tại thành thị lớn nhất của Tư Minh Tinh có một tòa thánh sơn, trên thánh sơn có cung điện kỷ niệm Lâm Minh, cung kỷ niệm có pho tượng Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên.Hàng năm cung kỷ niệm Lâm Minh có rất nhiều người triều bái.Mấy tháng trước Thánh tộc phát hiện Tư Minh Tinh, không cần tốn nhiều sức đã nhét tinh cầu này vào trong túi.

Mấy chục tỷ người trên Tư Minh Tinh căn bản không hình thành sức chống cự gì với Thánh tộc cả.Thánh tộc chiếm lĩnh Tư Minh Tinh, chuyện đầu tiên làm chính là đổi tên nó.Tinh cầu này được định danh là Thánh Lâm Tinh.Mà cái tên này bị tất cả người Tư Minh Tinh chống lại.

Sau đó Tạo Hóa thánh tử đưa ra một mệnh lệnh.Mệnh lệnh này làm cho con dân Tư Minh Tinh đi tới địa ngục.Trước kia Thánh tộc chiếm lĩnh một khỏa tinh cầu thì trắng trợn cướp đoạt, đồng thời giết sạch cao thủ Nhân tộc, còn làm lại nô lệ.Đám Thánh tộc khai hoang thích nhất chính là làm chuyện này, bởi vì sẽ phát một số tiền phi nghĩa.Nhưng lần này Tạo Hóa thánh tử chiếm lĩnh Tư Minh Tinh thì không làm như thế.

Hắn khinh thường làm như vậy.Hắn mệnh lệnh cướp đoạt tất cả kho lúa trên Tư Minh Tinh, phong tỏa toàn bộ mười vạn tòa thành thị, không cho phép bất luận kẻ nào ra khỏi thành một bước.Cư dân trên Tư Minh Tinh phần lớn đều là bình dân chưa đạt tới Tiên Thiên, bọn họ không cách nào tích cốc, vẫn cần ăn cơm.Sau khi cướp kho lúa, lương thực của mọi người tới từ đồng ruộng bên ngoài thành thị, hoặc là con mồi hoang dã.Nhưng mà Tạo Hóa thánh phong tỏa thành thị, căn bản không cho ai ra ngoài thành.Cơ hồ tất cả người Tư Minh Tinh chỉ có thể dựa vào số lương thực không nhiều trong nhà duy trì sự sống.Mà Tạo Hóa thánh tử căn bản không có ý định mở cửa thành, hắn ý tứ rất rõ ràng, chính là muốn bình dân trong Tư Minh Tinh chết đói.Thử nghĩ một đám người đói đỏ mắt bị nhốt trong thành thị sẽ làm cái gì?Đói khát, tử vong, tuyệt vọng, những thứ này sẽ dẫn phát thú tính và dã tính.

Dưới tình huống thiếu ăn nghiêm trọng, rất nhiều dân chạy nạn hóa thân thành dã thú đói khát.

Rất có thể có con người vì tranh đoạt đồ ăn mà đi giết người.

Thậm chí đến cuối cùng còn có thể ăn thịt người.Với Tạo Hóa thánh tử xem ra đây là câu chuyện thú vị.Đây là Tạo Hóa thánh tử trừng phạt đám dân đen này, bọn họ đã có cốt khí như thế, vậy hắn muốn nhìn xem, dưới đói khát giày vò và tra tấn, bọn họ có thể chịu được bao lâu.Hơn nữa có một chuyện cực kỳ trọng yếu, Tạo Hóa thánh tử áp dụng phương pháp kia chính là bức bách Tiểu Ma Tiên.Hắn rất rõ ràng, Tiểu Ma Tiên lúc trước rời khỏi Tư Minh Tinh, nhất định sẽ lưu tai mắt lại trong Tư Minh Tinh, Tư Minh Tinh phát sinh biến cố thế nào thì Tiểu Ma Tiên chắc chắn sẽ biết.Như vậy hắn muốn xem Tiểu Ma Tiên có thể ngồi nhìn con dân của mình chết đói hay không.Đương nhiên Tạo Hóa thánh tử xem ra, nếu như Tiểu Ma Tiên bởi vì mấy chục tỷ bình dân chết đói kia, nàng sẽ ngu xuẩn quay về nhà.Nhưng mà hắn cũng rõ ràng, có đôi khi người ta sẽ ngu xuẩn như thế.Cho dù Tiểu Ma Tiên nhẫn tâm nhìn đám người này chết đói cũng không có gì cả, đối với Tạo Hóa thánh tử mà nói, căn bản không có tổn thất gì, chỉ chết mấy chục tỷ con sâu cái kiến mà thôi.Tạo Hóa thánh tử thu nhỏ vòng vây chỉ còn lại vài tinh vân, nếu như Tiểu Ma Tiên thiếu kiên nhẫn, muốn đột phá phong tỏa của Tạo Hóa thánh tử đi cứu viện Tư Minh Tinh, Tạo Hóa thánh tử sẽ phát hiện ra trước tiên.Trên Tư Minh Tinh nạn đói duy trì quá lâu, phụ trách quản lý Tư Minh Tinh là Vĩnh Dạ Thiên Tôn dưới trướng Tạo Hóa thánh tử.Vĩnh Dạ Thiên Tôn cả đời tàn nhẫn khát máu, chuyện tra tấn người hắn thích hợp làm nhất.Mà trên thực tế hắn nhận được mệnh lệnh này thì đã trở nên hưng phấn.Thời điểm một bộ tộc cao thượng giả dối từ từ lột bỏ mặt nạ của mình ra, làm cho bọn chúng khôi phục bản tính dã thú là chuyện Vĩnh Dạ Thiên Tôn thích làm nhất.Trong mắt hắn xem ra, Tư Minh Tinh hoàn toàn là nơi rời rạc, không biết trước, cũng không có lực lượng -- thời gian mấy trăm năm, Nhân tộc muốn khai hoang Tư Minh Tinh thì nuôi dưỡng ra bao nhiêu lực ngưng tụ chứ?Nhưng mà trên thực tế chuyện phát triển không như Vĩnh Dạ Thiên Tôn dự đoán.Thời điểm nạn đói xảy ra, Vĩnh Dạ Thiên Tôn cực kỳ khó chịu là trên Tư Minh Tinh không có hỗn loạn, giết chóc, cướp phá như hắn nghĩ.-------Chương 2226: Ngông nghênh cuối cùng (2)Những bình dân kia cho dù đói tới cực hạn, cho dù bọn họ bị phong tỏa trong thành thị bịt kín, mỗi ngày thành thị này có người chết đói, bệnh chết, trên đường đi tùy thời có người ngã xuống, thế nhưng mà bọn họ chỉ yên lặng thừa nhận.Bọn họ nhịn đói khát, chịu đựng thiếu thốn vật tư và nạn ôn dịch hoành hành, mỗi ngày sống sót như cái xác không hồn.Vì tiết kiệm thể lực, rất nhiều người lựa chọn tĩnh tọa.Về phần những võ giả Hậu Thiên kỳ, bọn họ thậm chí nắm chắc thời gian tu luyện, muốn trong điều kiện ác này hy vọng đột phá Tiên Thiên-- chỉ cần vượt qua Tiên Thiên.

Bọn họ có thể bằng vào thổ nạp thiên địa nguyên khí và cực ít thức ăn sống sót.Ngẫu nhiên có binh sĩ Thánh tộc tuần tra diễu võ giương oai đi qua, bọn chúng nhìn võ giả Nhân tộc không vừa mắt thì lập tức đánh một trận, thế nhưng mà dân chúng Tư Minh Tinh vẫn thừa nhận như cũ.Không có người đi cướp bóc, không có người ăn người, kể cự tự sát cũng rất ít.Dường như có một trật tự vô hình đang ước thúc tất cả mọi người, làm cho bọn họ ương ngạnh sống sót, cố chấp sống sót...Bọn họ sinh hoạt yên lặng, nhìn tuyệt vọng trong lòng.Nhưng mà Vĩnh Dạ Thiên Tôn biết rõ, người yên lặng trong tuyệt vọng là không thể nào chịu được tất cả.Hắn phát hiện, rất nhiều người dưới tình huống đói khát đã bò lên thánh sơn, đi thăm viếng điêu khắc Tiểu Ma Tiên và cung tưởng niệm Lâm Minh.Chuyện này đã chọc giận Vĩnh Dạ Thiên Tôn.Hắn muốn hủy diệt Tư Minh Tinh rất dễ dàng, nhưng nếu không phải tiêu diệt những người này, hắn muốn chinh phục!Thánh tộc muốn thống trị Tam Thập Tam Thiên cũng không phải hủy diệt toàn bộ các chủng tộc khác, mà nô dịch chúng, chinh phục toàn bộ.Một cột sáng bắn tới, cung kỷ niệm Lâm Minh bị phá hủy!Lúc này chỉ còn lại điêu khắc Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên lẻ loi trơ chọi đứng ở nơi đó, đây là Vĩnh Dạ Thiên Tôn cố ý lưu lại.Vĩnh Dạ Thiên Tôn hạ đạt mệnh lệnh mới, hắn ra lệnh cho Thánh tộc mở kho lương thực trên thánh sơn.Từng khối thịt lớn được đun sôi, từng bát cơm nóng hổi được nấu chín.Chỉ cần Nhân tộc đi tới trước tượng điêu khắc phun nước bọt vào tượng điêu khắc Lâm Minh hoặc Tiểu Ma Tiên thì lĩnh một nồi thịt chín, mười cân gạo.Rất nhiều dân chúng bị đưa tới quảng trường thánh sơn.

Hương thơm của gạo và mùi nồng của thịt làm cho nhiều người đứng không vững, đến từ khát vọng sinh lý, bọn họ không cách nào đứng vững trước hấp dẫn này.Thời điểm bọn họ biết phải làm sao mới lĩnh được thức ăn, tâm của bọn họ lạnh giá.Rất nhiều tiểu hài tử nuốt nước bọt nhưng bị người lớn kéo ra sau, dù những đứa bé này chỉ còn da bọc xương, người lớn đứng thẳng run run rẩy rẩy, thế nhưng mà không có người động.Quảng trường có thể dung nạp mười vạn người trở nên im ắng, không có người nào đi lên trước một bước, cũng không có ai đi lĩnh lương thực kia.Những lão nhân gương mặt khắc khổ, nữ tử xấu hổ quần áo tả tơi không đủ che thân, hài tử xanh xao vàng vọt. . .Từng gương mặt chết lặng giống như từng bức tượng điêu khắc định dạng hình ảnh bọn họ thành vĩnh hằng, bọn họ đứng ở nơi đó, giống như muốn chấm dứt cuộc đời mình ở nơi đây.Nếu như xâm nhập sinh hoạt của bọn họ thì sẽ biết rõ, khi bọn họ bị áp lực trong thế giới hắc ám, thủy chung sẽ có ánh bình minh lập lòe, chiếu sáng con đường phía trước.Bọn họ tin tưởng vững chắc người đứng đầu bọn họ trở về, đội ngũ của bọn họ sẽ đánh trở về.Bọn họ xuất thân từ Tư Minh Tinh, là con dân của anh hùng truyền kỳ nhất trong lịch sử, bọn họ có kiêu ngạo của mình, bọn hắn có thể bị giết chết, có thể bị người ta dùng lực lượng tuyệt đối dẫm nát dưới chân, nhưng mà bọn họ sẽ không bị đánh bại, bọn họ sẽ không bị chinh phục!Không ăn của ăn xin, đây là ngông nghênh cuối cùng của chúng tộc sắp bị hủy diệt.Vĩnh Dạ Thiên Tôn rốt cục triệt để tức giận, hắn nhận được mệnh lệnh là tra tấn những người này, làm cho Tiểu Ma Tiên bối rối bạo lộ hành tung, sau đó bắt lại.Nếu không thể chinh phục đám người này thì cứ gạt bỏ.Hắn đưa ra mệnh lệnh, mỗi ngày đồ sát một trăm triệu người, mãi cho tới khi diệt sạch người trên Tư Minh Tinh.Sau khi ra lệnh thì đáp lại hắn chính là lạnh lùng cùng chết lặng, hắn thậm chí không có nhìn thấy sợ hãi trong mắt của bọn họ.- Thật là có cốt khí, đã muốn giết thì cứ bắt đầu từ các ngươi đi, ánh mắt Cơ Tiên Nhi có thể tới gần các ngươi không?

Các ngươi xem đây!Vĩnh Dạ Thiên Tôn phất tay, ý bảo thủ hạ bắt đầu đồ sát, chính hắn khinh thường giết đám dân đen này, hắn có thân phận cao quý cỡ nào, bị hắn giết chính là ban ân cho đám người này.Nhưng mà lúc hắn vừa phất tay một cái, hắn cảm nhận được khí tức kỳ dị đang hàng lâm, một cảm giác khó hiểu bao phủ khắp toàn thân hắn, hắn còn không kịp phân biệt đây rốt cuộc là cái gì, hắn đột nhiên cảm thấy sau lưng mát lạnh, rồi sau đó hắn trơ mắt nhìn một mũi thương đầy máu đâm xuyên qua tim của hắn.Máu tươi trên mũi thương thật chói mắt.Vĩnh Dạ Thiên Tôn không thể tin quay đầu lại, hắn nhìn thấy gương mặt nam tử lạnh lùng, hắn thân mặc một bộ áo đen, trong mắt ẩn chứa sát khí ghê người.Nam tử này chính là Lâm Minh.Lâm Minh đã ngừng lại trong Tiềm Long tinh hệ thật lâu, vốn Tiềm Long tinh hệ này chỉ cần Lâm Minh nguyện ý thì hắn có thể trong thời gian một ngày nhẹ nhàng từ mặt Tiềm Long tinh hệ này bay tới chỗ khác.Nhưng mà xuyên qua Tiềm Long tinh hệ dễ dàng, muốn ở trong Tiềm Long tinh hệ tìm người lại quá khó khăn, bất kể là tìm Tiểu Ma Tiên hãy tìm Tạo Hóa thánh tử, cũng như mò kim đáy biển.May mà Lâm Minh có được ma phương, đại phá liên quân quân đoàn hai và ba của Thánh tộc, Thanh Liên tiên tử cố ý lưu lại mấy người sống cung cấp cho Lâm Minh thẩm vấn.Lâm Minh thông qua ma phương đọc trí nhớ những người này, chuyện này tiện lợi hơn sưu hồn thuật cả trăm lần, hơn nữa đa số tình huống sưu hồn thuật rất khó thi triển với Thiên Tôn, có hạn chế thật lớn.Lâm Minh tìm hiểu nguồn gốc, lại từ trong đó tìm ra mấy cứ điểm Thánh tộc, hắn dùng thời gian mấy ngày quét dọn mấy cứ điểm này, về sau Lâm Minh bắt được một người sống, lợi dụng ma phương tìm được tình báo mới.Mỗi tình báo có giá trị thì Lâm Minh đều đi tìm, cuối cùng nhất hắn tại một cứ điểm Thánh tộc tìm được ấn ký truyền âm của Tạo Hóa Thánh Cung!Nó bị ngụy trang thành ngọc giản rất bình thường, nhưng dưới tình huống có ma phương, Lâm Minh tìm được dễ dàng.Căn cứ ấn ký truyền âm, Lâm Minh bố trí truyền âm pháp trận, sau đó tập trung nơi này và tìm được Tư Minh Tinh.Kỳ thật tọa độ hiện tại của Tư Minh Tinh cũng không phải vị trí vốn có của nó.Vị trí lúc trước của Tư Minh Tinh thì liên minh Phổ Đà sơn có ghi chép, Thánh tộc vì ngăn ngừa Tư Minh Tinh bị Lâm Minh dễ dàng tìm được, Tạo Hóa thánh tử đã mượn nhờ lực lượng phân thân Hoang kéo Tư Minh Tinh ra khỏi quỹ đạo của nó, kéo tới nơi này.Khoảng cách này cách vòng vây Tạo Hóa thánh tử không quá xa, thuận tiện quản lý.-------Chương 2227: Ánh rạng đôngKể từ đó Tạo Hóa thánh tử có thể không nhanh không chậm tra tấn bình dân trên Tư Minh Tinh, bức Tiểu Ma Tiên hiển lộ hành tung.Tạo Hóa thánh tử tuyệt không lo lắng Tiểu Ma Tiên không biết vị trí mới của Tư Minh Tinh, bởi vì Tư Minh Tinh có tai mắt của Tiểu Ma Tiên.Chỉ cần Tạo Hóa thánh tử bắt lấy Tiểu Ma Tiên, Tạo Hóa thánh tử chẳng những có thể xả ngụm ác khí.

Kết thúc thù hận hơn sáu ngàn năm, còn có thể dùng Tiểu Ma Tiên uy hiếp Lâm Minh!Thử nghĩ nếu như mang Tiểu Ma Tiên đưa vào trong phân thân Hoang, rồi sau đó Tạo Hóa thánh tử lại cùng phân thân Hoang chiến đấu với Lâm Minh, tình cảnh sẽ như thế nào?Lâm Minh sợ ném chuột vỡ bình.

Tạo Hóa thánh tử sẽ đứng ở thế bất bại.Đây là ý định cuối cùng của Tạo Hóa thánh tử, bởi vì hắn hiểu Lâm Minh quá đáng sợ, dù là có phân thân Hoang, Tạo Hóa thánh tử cũng không cảm thấy an toàn, cho nên hắn muốn bắt Tiểu Ma Tiên, cầm lấy nhược điểm Lâm Minh, kế tiếp có thể chậm rãi tra tấn Lâm Minh.Tạo Hóa thánh tử rất chờ mong lúc bắt giữ Tiểu Ma Tiên và tình cảnh khi đánh một trận với Lâm Minh, hắn muốn nhìn biểu lộ tức giận cực hạn của Lâm Minh.Chỉ có như vậy mới có thể giải oán hận hơn sáu ngàn năm của hắn.Nhưng mà Tạo Hóa thánh tử tuy tìm ra phương pháp không tệ đối phó Lâm Minh, nhưng lại tính toán sai năng lực sưu tầm tình báo của Lâm Minh.

Chỉ qua hai tháng Lâm Minh đã tìm đến vị trí mới của Tư Minh Tinh.Đáng tiếc là Lâm Minh không có ở Tư Minh Tinh tìm được Tạo Hóa thánh tử, nhưng đây không phải vấn đề lớn.Lâm Minh yên lặng dùng tay bóp cổ Vĩnh Dạ Thiên Tôn, ngón tay chậm rãi dùng sức, Vĩnh Dạ Thiên Tôn cảm giác cổ mình vỡ vụn ra.

Con mắt của hắn nổi bật, dốc sức liều mạng bắt lấy tay Lâm Minh.

Muốn bóp nát cổ tay Lâm Minh ra.Nhưng mà thân thể Lâm Minh quá rắn chắc, lực lượng cũng quá kinh khủng.

Sau lưng hắn xuất hiện chín tia sáng, tầng tầng ánh sáng của ngôi sao bao phủ, Vĩnh Dạ Thiên Tôn giống như con chó bị kìm sắt kẹp cổ, căn bản không thể giãy dụa được.- Ngươi...

Ngươi...Vĩnh Dạ Thiên Tôn gian nan nói ra, mà thời điểm này cơ hồ tất cả võ giả Thánh tộc như lâm đại địch, nhao nhao vây quanh Lâm Minh, bọn họ ánh mắt đầy khiếp sợ và sợ hãi, bọn họ tưởng tượng không ra là người như thế nào, thực lực cường đại đến tình trạng như thế, có thể lặng yên không một tiếng động tới gần Vĩnh Dạ Thiên Tôn, một thương đâm xuyên qua cương nguyên hộ thể của hắn, cũng xuyên qua thân thể được rèn luyện chẳng khác gì Thiên Tôn Linh Bảo.Trường thương đâm xuyên qua thân thể, Vĩnh Dạ Thiên Tôn thậm chí không có bị trùng kích quá lớn, chứng tỏ một thương đâm qua người Vĩnh Dạ Thiên Tôn chẳng khác gì đâm xuyên qua đậu hủ cả.Răng rắc!Một tiếng giòn vang, Lâm Minh trực tiếp bẻ gãy cổ Vĩnh Dạ Thiên Tôn.Thoáng cái bóp chết Thiên Tôn, Lâm Minh thật sự quá mạnh mẽ.Thánh tộc Thiên Tôn sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, mặc dù bị đâm xuyên ngực, cổ bị bẻ gãy, Vĩnh Dạ Thiên Tôn vẫn còn một hơi, không có chết.Hắn mở to mắt như cá chết nhìn chằm chằm vào nam tử trước mặt, cũng không nói nên lời.Lâm Minh tiện tay một ném đi, trực tiếp ném Vĩnh Dạ Thiên Tôn nửa sống nửa chết vào giữa quảng trường, cũng ném tới trước điuê khắc Tiểu Ma Tiên.Lâm Minh đã phong ấn cương nguyên toàn thân Vĩnh Dạ Thiên Tôn, làm cho hắn không bằng cả người bình thường.Mắt thấy Thánh tộc Thiên Tôn vừa rồi cuồng ngạo không ai bì nổi, bây giờ bị ném xuống như chó chết, thân thể không ngừng run rẩy, Nhân tộc ở đây đang sửng số, người trên bầu trời là ai?Nhân tộc trên quảng trường mặc dù lớn đa số là bình dân, nhưng mà bọn họ cũng biết Thiên Tôn là khái niệm gì, có thể như bóp chết Thiên Tôn như bóp chết con kiến, người này mạnh cỡ nào?Chỉ sợ cường giả đệ nhị của Nhân tộc là Thích Già cũng chưa chắc làm được điểm này.- Các vị!Lâm Minh lơ lửng trên thánh sơn, lăng không đứng trước điêu khắc của mình, trên người hắn tỏa ra khí tràng vương giả, người ở đây bình tĩnh lại.Tất cả mọi người nhìn qua Lâm Minh, kính sợ lại sùng bái.Giờ phút này trong mắt bọn họ, Lâm Minh chẳng khác gì thiên sứ do thần linh phái xuống.Lâm Minh chỉa chỉa Vĩnh Dạ Thiên Tôn run rẩy đang nằm trên đất, mở miệng nói: - Các ngươi ai đi lên phun nước bọt vào người hắn có thể lĩnh một nồi thịt chín, mười cân gạo thơm.Lâm Minh bình tĩnh nói ra những lời này, lọt vào trong tai bình dân Nhân tộc lại sinh ra tạc nồi!Đối với Vĩnh Dạ Thiên Tôn, mọi người hận không thể ăn thịt uống máu của hắn.Bây giờ phun nước bọt lên người hắn còn có thể lĩnh đồ ăn, mọi người rất kích động.Lập tức có bình dân Nhân tộc không chờ được tiến lên, muốn phun nước bọt lên người Vĩnh Dạ Thiên Tôn, trong lúc nhất thời quãng trường có thể dung nạp mười vạn người lập tức lâm vào hỗn loạn.- Không nên chen chúc!Lâm Minh chỉ nói một câu nhưng khiến mọi người bình tĩnh trở lại, trong lúc nhất thời, trên quảng trường mười vạn Nhân tộc cũng an tĩnh.Tất cả mọi người ngay ngắn trật tự đi qua trước điêu khắc Lâm Minh sau đó phun nước bọt lên người Vĩnh Dạ Thiên Tôn, còn có chút người cảm thấy chưa hết giận còn đá thêm mấy cước.Một lão đầu bộ dáng như ăn mòn chuyên môn ho ra một ngụm cục đàm phun lên mặt Vĩnh Dạ Thiên Tôn.Một tiểu hài tử chừng bảy tám tuổi cởi quần ra, không chút do dự tiểu lên đầu Vĩnh Dạ Thiên Tôn.Thiên Tôn cao ngạo, khi nào gặp đãi ngộ như thế, bị một đám bình dân dẫm nát dưới chân tùy ý lăng nhục.Chậm rãi Vĩnh Dạ Thiên Tôn cũng lâm vào khuất nhục và tuyệt vọng, dày vò như thế làm hắn hấp hối, cổ hắn đứt gãy, lại bị giam cầm cương nguyên toàn thân, đừng nói tự tuyệt kinh mạch tự sát, ngay cả nói chuyện cũng gian nan.Bình dân phun nước bọt xong thì trật tự đi lĩnh đồ ăn của mình.

Võ giả Thánh tộc phụ trách giữ đồ ăn đã bị dọa ngây ngốc, sắc mặt bọn họ biến hóa, nào dám ngăn cản.Bình dân Nhân tộc cầm lấy cơm lên, miệng lớn ăn thịt chín, sau khi đói một hai tháng đột nhiên có cơm ăn, đây là hạnh phúc lớn nhất của bọn họ.Mà thời điểm này Vĩnh Dạ Thiên Tôn đã sớm bị nước bọt bao phủ.Mấy võ giả Thánh tộc sắc mặt tái nhợt lui ra phía sau, muốn lui vào trong đám người sau đó biến mất.

Thời điểm bọn chúng cho rằng mình đã thành công, Lâm Minh đột nhiên xoay đầu lại, lạnh lùng nói: - Các ngươi muốn đi chỗ nào?Mấy võ giả Thánh tộc quay người chạy trốn, còn có một ít võ giả Thánh tộc thông minh lao về phía bình dân, muốn dùng bọn họ áp chế Lâm Minh.Nhưng bất kể là kẻ nào cũng không thể tránh được kết cục.Thương mang màu đen từ đầu ngón tay Lâm Minh bắn ra, nó như mũi tên chui thẳng vào thân thể mọi người, rồi sau đó thân thể của bọn họ nổ tung, nổ nát kinh mạch toàn thân của bọn họ.Rồi sau đó thân thể bọn họ đầy máu tươi, mềm nhũn ngã xuống.Nhìn thấy những cường giả Thánh tộc này đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, dáng chết thê thảm, các bình dân Nhân tộc sững sờ, sau đó hoan hô.Cho dù là thiếu nữ nhát gan, đối mặt với những thi thể này lại không sợ hãi chút nào.-------Chương 2228: Giọng nói (1)Nhìn thấy một màn này, Lâm Minh hiểu ý cười cười, chậm rãi bay lên không trung, Tư Minh Tinh bị mấy chục vạn nanh vuốt Thánh tộc thống trị đã bị hắn quét sạch, trả lại cho Tư Minh Tinh sinh hoạt bình an.Thời điểm Lâm Minh bay đi, rất nhiều người quỳ lạy, đầu rạp xuống đất, trong miệng lẩm bẩm những lời thành tín nhất.Bọn họ cúi đầu thật lâu, một mười một mười hai tuổi tiểu hài tử kéo kéo phụ thân góc áo, do do dự dự nói ra: - Phụ thân, đại ca ca uy phong vừa rồi vì sao có điểm giống...

Giống như điêu khắc này thế?Giọng nói non nớt đặc biệt rõ ràng trong quảng trường yên tĩnh, trong lúc nhất thời rất nhiều người nghe ra.Giống sao?Cảm giác không giống, nhưng mà chẳng biết tại sao lại rất giống.Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết trong lòng có cảm giác gì, nhưng mà cho dù người áo đen rốt cuộc là ai, bọn họ mơ hồ xác định một điểm -- bóng tối đã qua rồi, ánh bình minh đã chiếu sáng chân trời, bắt đầu một ngày mới!Trong quảng trường yên tĩnh trong chốc lát, đột nhiên có người bắt đầu thút thít nỉ non, một thiếu nữ quần áo tả tơi không chịu nổi kích động, nàng át không nổi cảm tình của mình, nước mắt chảy dài, cuối cùng ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay che mặt, nghẹn ngào khóc rống!Có phu thê cùng ôm lấy nhau, nước mắt tràn mi, lau nước mắt cho nhau nhưng vẫn không ngừng chảy xuống.Có nam nhân nắm chặt nắm đấm, ngửa mặt lên trời rống to...Ngày hôm nay trên Tư Minh là một đám người thất thố, mọi người chạy trên đường phố hoan hô, chiêu cáo tin tức cường giả Nhân tộc đã trở về.Những trắc trở mà bọn họ gặp phải đã trôi qua rồi!Nước mắt chảy dài, tiếng hò hét không dứt.Sau khi tao ngộ trắc trở và tử vong, đối với tự do và chiến thắng xuất hiện, không còn có ai có thể giữ được tỉnh táo.Thực tế mọi người nhìn qua tinh không, nhìn thấy thiên cung biểu hiện quyền uy Thánh tộc bị phá hủy, cơ hồ tất cả Nhân tộc trên Tư Minh Tinh bị đè nén cảm xúc, lập tức bùng nổ như núi lửa phun trào!- Nhân tộc, trăm tỷ năm bất hủ!Có người hô khẩu hiệu, khẩu hiệu này người hô càng ngày càng nhiều, cuối cùng hình thành thủy triều bành trướng trong mười vạn thành thị trên Tư Minh Tinh, từng đợt rồi lại từng đợt, vang vọng phía chân trời!Giờ khắc này tâm thần mọi người hòa chung với nhau.Trong đám người đang điên cuồng, không có người nào chú ý tới một nữ tử bộ dáng như ăn mày, sau khi nhìn thấy cảnh này thì bước chân vội vàng lẻn vào con hẻm nhỏ.Nàng đi vào một gian phòng bị tàn phá, mở trận pháp ẩn tàng trong gian phòng, một gian mật thất xuất hiện...Trong mật thất có một ngọc giản truyền âm đặt vào trung tâm trận pháp, thời điểm làm tất cả gương mặt nàng mừng rỡ, sắc mặt đỏ ửng đầy hưng phấn.Nàng muốn mang tất cả những gì xảy ra trên Tư Minh Tinh, hình ảnh người thần bí kia truyền lại cho Tiểu Ma Tiên.Nàng là nhân viên tình báo Tiểu Ma Tiên lưu lại trên Tư Minh Tinh...Nàng tin tưởng cường giả thần bí đột nhiên xuất hiện kia, nhất định sẽ làm cho Ma Tiên Thiên Tôn vô cùng kích động...Tại Tiềm Long tinh hệ, trong tinh vân u ám, Tiểu Ma Tiên đứng trước gương đồng, sửa sang lại nhung trang của mình, thời điểm này cửa bị đẩy ra, một nữ tử áo đỏ nhẹ nhàng đi tới.- Tiên nhi muội muội.Tiểu Ma Tiên quay đầu, nữ tử đi tới chính là Mục Thiên Vũ.Tiểu Ma Tiên nhếch môi, muốn nói cái gì, cuối cùng không biết nói từ đâu bây giờ.

Nàng yên lặng quay đầu lại suy tư.- Ngươi quyết định phải đi Tư Minh Tinh sao?Tâm tình Mục Thiên Vũ phức tạp hỏi, nàng hơi khổ sở, những năm này vẫn là Tiểu Ma Tiên chèo chống một mình, Lâm Minh mất đi nên nàng phải mang trên lưng quá nhiều thứ.Tiểu Ma Tiên đắng chát lắc đầu.- Nói là đi Tư Minh Tinh, nhưng thật ra quyết chiến với Tạo Hóa thánh tử, chúng ta trước khi tới Tư Minh Tinh thì phải xuyên qua kết giới phong tỏa, Tạo Hóa thánh tử sẽ cảm giác được, hắn khẳng định mai phục ở gần đó, có phân thân Hoang thì tốc độ của hắn nhanh hơn chúng ta nhiều lắm, kế tiếp sẽ là một hồi chém giết sinh tử, chúng ta...

Không nên đi Tư Minh Tinh.Tiểu Ma Tiên thập phần rõ ràng âm mưu của Tạo Hóa thánh, trên thực tế đó căn bản không tính là âm mưu gì, mà là thập phần vụng về, chỉ là thủ đoạn bức nàng.Nhưng mà thủ đoạn vụng về như thế, Tiểu Ma Tiên không cách nào bỏ mặc được cả, trên thực tế Tiểu Ma Tiên cho dù không nhìn thấy con dân của mình, nàng cùng Tạo Hóa thánh tử chiến một trận là không thể né tránh.Đã như vậy còn không bằng chủ động xuất kích.Chết trận oanh oanh liệt liệt còn tốt hơn là bị Tạo Hóa thánh tử tìm ra từng người, bị bọn chúng săn giết như đang săn bắn thì tốt hơn nhiều.

Sau đó quyết chiến không lâu, không thể nghi ngờ sẽ có máu nhuộm tinh không, đối với nàng mà nói, hi sinh là kết quả tốt nhất cho nàng, đánh Tạo Hóa thánh tử trọng thương, tranh thủ cơ hội cho tùy tùng của mình chạy trốn.Hào khí trong gian phòng trở nên ngột ngạt, Mục Thiên Vũ đi cầm lấy tóc dài của Tiểu Ma Tiên, động tác của nàng rất chậm, rất tỉ mỉ.Những năm này Mục Thiên Vũ không chỉ một lần chải đầu cho Tiểu Ma Tiên, nàng thiệt tình thương yêu Tiểu Ma Tiên, Mộ Thiên Tuyết rời đi thì nàng phải làm tất cả.Nàng thực lực có hạn cho nên có thể chia sẻ với Tiểu Ma Tiên quá ít.- Tỷ tỷ, ngươi đừng đi, ngươi và Hạnh Hiên tỷ tỷ ở lại nơi này a, khi chúng ta và Tạo Hóa thánh tử đánh xong một trận, cho dù kết quả như thế nào, Tạo Hóa thánh tử cũng không thể tiếp tục ở lại phiến tinh vân này.Tiểu Ma Tiên nói như vậy, Mục Thiên Vũ cầm lược trong tay trở nên cứng đờ.Nàng cắn cắn bờ môi, không biết nên nói cái gì, nàng không muốn lưu lại, nhưng mà nàng ở lại thì có thể cải biến cái gì chứ?

Chỉ chết vô ích mà thôi, vạn nhất rơi vào trong tay Tạo Hóa thánh tử, hậu quả thiết tưởng không thể tưởng tượng nổi.Nếu như phát sinh chuyện như thế, cho dù nàng chết cũng không dám đi gặp Lâm Minh.Tiểu Ma Tiên đoán được tâm tư của Mục Thiên Vũ, nàng chỉ cầm chặc tay Mục Thiên Vũ, gương mặt tươi cười sáng lạn, mà nụ cười này lại bao hàm rất nhiều ý tứ, làm cho Mục Thiên Vũ không nhịn được rơi lệ.Có lẽ đây là lần cuối cùng nàng chải đầu cho Tiểu Ma Tiên, mà sau khi tất cả chấm dứt, Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh sẽ do nàng đi bái tế và lau linh vị.Mục Thiên Vũ bụm lấy miệng mình, nước mắt im ắng chảy xuống, vào thời điểm này Lâm Hoang chạy vào.- Mẫu thân, Mục di...Mục Thiên Vũ vội vàng lau nước mắt.- Hoang nhi tới rồi!- Ân.Nhìn thấy nước mắt trên mặt Mục Thiên Vũ, Lâm Hoang biết rõ xảy ra chuyện gì, không có nhiều lời.Những năm gần đây, Lâm Hoang đã đột phá nửa bước Thiên Tôn, vốn Thông Thiên Thần Chủ đề nghị Lâm Hoang không nên vội vàng đột phá tầng thứ này, nhưng mà Thánh tộc đã xâm lấn vũ trụ man hoang, Lâm Hoang thật sự không chờ được, hắn đột phá nửa bước Thiên Tôn sớm tới năm trăm năm, nhưng mà cho dù Lâm Hoang đột phá nửa bước Thiên Tôn cũng không thể cải biến cái gì, hắn có được chiến lực Thiên Tôn, thậm chí cũng không phải kẻ yếu trong Thiên Tôn.-------Chương 2229: Giọng nói (2)Nhưng hắn đối mặt với Tạo Hóa thánh tử lại chẳng khác gì đom đóm với ánh trăng, không cách nào so sánh nổi.Tạo Hóa thánh tử có được phân thân Hoang quá mạnh mẽ, Nhân tộc trừ Thần Mộng Thiên Tôn thì chẳng còn ai có thể làm gì được, kể cả Đế Thích Già cũng không phải là đối thủ.- Hoang nhi, tìm ta có chuyện gì?Tiểu Ma Tiên chú ý tới truyền âm trận bàn trong tay Lâm Hoang, tự nhiên vừa nhận được tin tức.Đối với những chuyện này, Tiểu Ma Tiên đã chết lặng, còn có tin tức gì tệ hại hơn hiện tại cơ chứ?- Có tình huống khẩn cấp xảy ra, đây là tình báo khẩn cấp từ Tư Minh Tinh truyền đến...Lâm hoang trong khi nói chuyện, mặt trận bàn này sáng lên, sau đó kết nối với Tử Dương tinh, trận bàn xuất hiện hình chiếu.Những hình chiếu này ban đầu thì hơi hỗn loạn, đó là lúc đám người đang kích động, những võ giả kia chướng mắt với ngũ cốc hoa màu, đối với phàm nhân mà nói đây là mỹ vị trân quý nhất trên đời.Nhìn thấy những thứ này, Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ đều ngây người.Những hình chiếu này đều là tình cảnh dân chúng Tư Minh Tinh hoan hô, bọn họ vốn bị tra tấn và đói khát, lúc này hung ác đánh đám Thánh tộc từng ức hiếp bọn họ, thậm chí các nàng nhìn thấy một người nằm trên mặt đất, đã chết đi, bị nước miếng và cục đàm bao phủ, người này rõ ràng chính là kẻ thống trị Tư Minh Tinh của Thánh tộc -- Vĩnh Dạ Thiên Tôn!- Đây là. . .Thần sắc Tiểu Ma Tiên mang theo sắc mặt không tưởng tượng nổi, một Thiên Tôn lại rơi vào kết cục thê thảm như thế, bị nước miếng của bình dân bao phủ?Tiểu Ma Tiên phản ứng đầu tiên chính là Đế Thích Già hoặc là Thần Mộng Thiên Tôn đánh tới.Nhưng mà rất nhanh tình báo giải thích đã bỏ qua suy nghĩ của nàng.

Dựa theo ánh mắt Tiểu Ma Tiên, cứu vớt Tư Minh Tinh là một nam tử thần bí nàng chưa bao giờ gặp qua.Hắn thân mặc hắc y, cầm trường thương trong tay, khí chất khinh người, thực lực khủng bố.Trên chiến tranh trận bàn còn có nam tử hình ảnh nam tử kia thoáng hiện.Tình cảnh nam tử áo đen vung hắc thương lên, một kích bị phá huỷ cung điện Thánh tộc và pho tượng Tạo Hóa thánh tử trên Tư Minh Tinh, quả thực là đánh nát như lâu đài cát.Sau khi nhìn thấy thân ảnh nam tử này, ánh mắt Tiểu Ma Tiên bất di bất dịch.- Dừng ở đây!Tiểu Ma Tiên cơ hồ kêu to lên, giọng của nàng vô cùng kích động, làm cho Lâm Hoang cũng phải sững sờ, trong ấn tượng của hắn, mẫu thân rất ít khi thất thố như thế.- Như thế nào?Trong nội tâm Lâm Hoang không hiểu rõ cho lắm, nhưng vẫn cho chiến tranh trận bàn dừng lại.Cảnh tượng ghi chép trong trận bàn không rõ ràng, hiển nhiên là khoảng cách quá xa, nó chỉ hiện ra phân nửa gương mặt nam tử kia, hắn vung vẩy trường thương sinh ra một đạo lưu quang, bởi vì tốc độ quá nhanh, căn bản là nhìn không rõ ràng.Loại ảnh niệm trận pháp này có thể thu được trình độ cực hạn.Chân dung nam tử này Tiểu Ma Tiên nhìn chằm chằm vào, Mục Thiên Vũ cũng thần sắc ngây ngốc, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì, một khắc này nàng nội tâm co rúm lại, nàng cảm thấy có cái gì đó cực kỳ trọng yếu với tính mạng của mình.Thần thái, khí thế kia, tư thế vung vẩy trường thương màu đen, tất cả giống như lạc ấn vĩnh hằng in trong tâm trí của nàng, mặc dù thời gian đã lâu trôi qua, mặc dù bộ dáng của hắn phát sinh cải biến, nhưng mà rất nhiều thứ đã in sâu vào trong nội tâm, không cách nào cải biến được.Tiểu Ma Tiên Mục Thiên Vũ liếc nhau, kỳ thật các nàng không thể xác định được, nhưng mà loại kinh nghiệm này là liên hệ chung giường chung gối, cũng trải qua sinh tử hoạn nạn sinh ra liên hệ từ tâm với tâm, vốn nói đúng là không rõ ràng, đây là một loại trực giác tới từ sâu trong tâm linh.Nhưng mà trong hoàn cảnh tuyệt vọng này, trong nhớ mong mãnh liệt, trực giác lại làm cho Tiểu Ma Tiên cùng Mục Thiên Vũ kích động không hiểu!- Đi gọi Tần di của ngươi tới.Giọng của Tiểu Ma Tiên run rẩy, Lâm Hoang sững sờ một chút, gật đầu xác nhận.Sau một lát Tần Hạnh Hiên xuất hiện trong phòng Tiểu Ma Tiên, cùng nhau đi tới còn có muội muội Lâm Minh, Lâm Hiểu Cáp.- Như thế nào?Tần Hạnh Hiên cùng Lâm Hiểu Cáp lần đầu tiên nhìn thấy khối chiến tranh trận bàn này còn có hình ảnh trên trận pháp, nhìn thấy nam tử áo đen tay cầm trường thương, trong hai mắt mang theo thần thái không biết nên làm thế nào.

- Hắn là. . .Tần Hạnh Hiên nhẹ nhàng che miệng lại.- Nên nói sau đi!Tiểu Ma Tiên hít sâu một hơi, bình phục tâm tình, rồi sau đó nàng nhẹ nhàng cởi bỏ nút thắt cổ áo, trên cổ áo xuất hiện vòng cổ.Vòng cổ này chính là Thiên Lý Liên Tâm!Thiên Lý Liên Tâm còn có thể sử dụng một lần, trong đó ghi chép ấn ký linh hồn của Lâm Minh, chỉ cần Tiểu Ma Tiên phát động Thiên Lý Liên Tâm thì nó có thể tìm kiếm Lâm Minh, bọn họ chỉ cần nó xác định Lâm Minh chết hay không.Nhìn thấy Thiên Lý Liên Tâm, Mục Thiên Vũ cũng ngừng thở, nàng rất sợ tất cả chỉ là ảo giác.Các nàng chỉ có một cơ hội, nàng không muốn hy vọng tan vỡ, chết cũng không muốn.Nhìn thấy Thiên Lý Liên Tâm, Lâm Hoang bờ môi khô khốc, đương nhiên hắn biết rõ tác dụng của Thiên Lý Liên Tâm, những năm này, mẫu thân xem nó như chí bảo, lại liên tưởng tới phản ứng của mẫu thân và các nàng, sẽ không phải là...Ý thức được một khả năng không thể tưởng tượng, tim Lâm Hoang đập rộn lên.Cũng phản ứng, cũng thể hiện trên người Tần Hạnh Hiên cùng Lâm Hiểu Cáp.Mà thời điểm này ngón tay Tiểu Ma Tiên run rẩy đặt lên mặt đá màu đen của Thiên Lý Liên Tâm, động tác của nàng rất chậm, sợ hãi tất cả biến thành không.Tiểu Ma Tiên rót năng lượng của mình vào trong Thiên Lý Liên Tâm.Ánh sáng gian phòng lập lòe, ánh sáng có chút lờ mờ, trong hoàn cảnh đó, Thiên Lý Liên Tâm lóe sáng hào quang âm u.Thiên Lý Liên Tâm ghi chép ấn ký tinh thần của Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh, cũng chỉ có Tiểu Ma Tiên có thể phát động Thiên Lý Liên Tâm.Lúc này tim Tiểu Ma Tiên đặt trên cổ họng, nàng sợ hãi, sợ hãi hết thảy đều là ảo giác, sợ hãi trận pháp trong Thiên Lý Liên Tâm đột nhiên sụp đổ, sợ hãi tất cả biến cố.Khi rót năng lượng vào, hào quang Thiên Lý Liên Tâm lúc sáng lúc tối, tác động lên tâm tình của mọi người, cuối cùng tim cũng yên lặng lại.Tim mọi người treo ở giữa không trung, thời điểm gần như tuyệt vọng, vòng sáng trên cổ sáng lên, chậm rãi giống như lão già sáu bảy ngàn tuổi, bên trong có một giọng nói mơ hồ như xa xưa.Có lẽ bởi vì thời gian cách xa nhau quá lâu, trận pháp của Thiên Lý Liên Tâm đã bị tàn phá quá nhiều, nó thậm chí khó có thể truyền ra âm thanh nguyên vẹn, chỉ có một chút âm tiết mơ hồ.Nhưng mặc dù nó mơ hồ nhưng gõ vang tâm tình của mọi người.Nghe được giọng nói khắc cốt ghi tâm, chỉ xuất hiện giọng này Tiểu Ma Tiên cũng không nhịn được nữa, nước mắt tràn mi mà ra.- Lâm Minh!Thân thể Mục Thiên Vũ xụi lơ nằm trên bàn đá đen.Nàng nhẹ nhàng chạm vào Thiên Lý Liên Tâm, tâm thần run rẩy, giọng nói này vang vọng trong nội tâm của nàng, hắn vẫn còn sống!-------Chương 2230: Gặp lạiKhông biết chịu tải bao nhiêu niềm thương nhớ, không biết trải qua bao nhiêu khó khăn trắc trở, vượt qua bảy ngàn năm, bọn họ đi vào vũ trụ man hoang xa lạ này, thừa nhận cô độc, tuyệt vọng, chém giết, hi sinh, sanh ly tử biệt.Tất cả trắc trở, tất cả ủy khuất đều hóa thành nước mắt, nước mắt chảy dài.Hắn, trở về!Bởi vì hắn trở về, tất cả đã không còn trọng yếu nữa!Giống như ánh rạng đông ló dạng, giống như mùa đông nghênh đón mùa xuân ấm áp, dường như thế giới này cũng chỉ có ấm áp, rét lạnh và bóng tối đã lùi xa.- Ca ca, ca ca thực trở về!Tần Hạnh Hiên cùng Lâm Hiểu đã sớm khó ức chế nổi, lập tức khóc lớn lên.Nước mắt chảy ra, lại lau khô, lau khô lại chảy xuống. . .Không có ai biết nước mắt của các nàng có bao nhiêu.- Hắn chính là phụ thân...Lâm Hoang nhìn qua ảnh lưu niệm của Lâm Minh, thân thể run rẩy.Đây là nam nhân mà hắn lấy làm tự hào và kiêu ngạo sao?

Hắn đã đánh xuống lạc ấn tính mạng không thể xóa nhòa, hôm nay hắn chính thức xuất hiện trước mặt mình, Lâm Hoang cảm thấy không chân thật.Hắn cho mình tánh mạng, cho mình thiên phú không gì sánh kịp.Hắn cứu vớt Nhân tộc, giúp Nhân tộc trong tuyệt cảnh tìm được một cơ hội thở dốc ở vũ trụ man hoang này.Lâm Hoang từ khi sinh ra đã lớn lên trong truyền thuyết của phụ thân mỗi khi có bá chủ của Nhân tộc gặp hắn, đều muốn sờ đầu hắn và nói một câu:- Phải hảo hảo tu luyện, lớn lên nên giống như phụ thân ngươi.Phụ thân là anh hùng, là người hắn sùng kính nhất, cũng là mục tiêu mà hắn muốn đuổi kịp.Dù sao mục tiêu quá cao.Cả đời của phụ thân quá mức chói mắt, chói mắt đến mức người nào đứng bên cạnh cũng ảm đạm thất sắc.Với tư cách con của hắn, Lâm Hoang vừa ra đời đã chịu vô số áp lực, hắn gánh vác kiêu ngạo của phụ thân, cũng thừa nhận nhiều áp lực hơn nữa...Những năm này hắn không ngừng cố gắng, hắn từ ba tuổi đã được tẩy cốt, dùng thân thể non nớt thừa nhận đau đớn trong nước thuốc, thoáng lớn lên hắn đã rời khỏi thành thị khai hoang, hắn ở trong rừng rậm man hoang tu luyện, thám hiểm và chém giết yêu thú.Hắn thừa nhận cô độc và tịch mịch khi bế quan, học tập vô thượng thần võ, học tập chiến đấu, học tập giết người, mỗi thời khắc đều ma luyện chính mình, bức bách chính mình, không ai biết hắn đổ bao nhiêu máu, bỏ ra bao nhiêu mồ hôi, không ai biết hắn đeo bao nhiêu áp lực trên người, hắn cũng chưa bao giờ kể ra, kể cả với mẫu thân.Trước mặt Tiểu Ma Tiên hắn vĩnh viễn là nhi tử chưa lớn, hắn sẽ an ủi Tiểu Ma Tiên, chia sẻ áp lực trên vai Tiểu Ma Tiên.Cũng chỉ có vào đêm khuya không người, hắn lấy bức họa phụ thân trong tu di giới ra, quay mắt nhìn bức họa tĩnh tọa.Hắn giống như con dã thú trong hang động cô độc liếm láp vết thương của mình.Trong vô số ngày đêm, Lâm Hoang càng ngày càng kiên cường, hắn trở thành tân tinh của Nhân tộc, thành mục tiêu mà rất nhiều người trẻ tuổi theo đuổi.Hắn liều mạng như vậy, có lẽ bởi vì trong tiềm thức của hắn có một câu nói -- "Hắn không hổ là con Lâm Minh."

-- Hắn không muốn bôi nhọ phần kiêu ngạo này!Hôm nay, phụ thân hắn rốt cuộc trở về.Hắn chẳng những không có chết, hơn nữa trở nên cường đại hơn nhiều!Hắn trở về chính là kỳ tích, mà hắn cũng là người sáng tạo ra kỳ tích.Ba!Thiên Lý Liên Tâm vỡ vụn, ánh sáng u ám trong trận pháp vỡ tan, trong đại sảnh chỉ còn lại ánh đèn loe loét.Tiểu Ma Tiên hít sâu một hơi, lau khô nước mắt, vào lúc này nàng không có gì phải lo sợ cả.Bởi vì hắn chính là ánh sáng vĩnh hằng trong lòng nàng....

Lúc này trên Tư Minh Tinh xa xa, Lâm Minh đang tĩnh tọa mở mắt ra.Hắn đứng trên cao nhìn qua núi sông, nhìn qua mây xanh trên cao và mặt đất rộng lớn, mắt của hắn ướt át.Kỳ thật hắn cũng nghĩ tới, Tiểu Ma Tiên có khả năng sẽ dùng Thiên Lý Liên Tâm liên lạc với hắn, mới vào man hoang, cơ hồ tất cả ấn ký truyền âm đều thay đổi qua, chỉ có Thiên Lý Liên Tâm ghi lại ấn ký linh hồn mới có thể tìm được hắn.Thế nhưng mà Thiên Lý Liên Tâm nằm trong tay Tiểu Ma Tiên, chỉ có Tiểu Ma Tiên mới có thể sử dụng, hơn nữa cách đây thật lâu, Lâm Minh thậm chí hoài nghi Thiên Lý Liên Tâm đã hư mất.Hôm nay Thiên Lý Liên Tâm sử dụng lần cuối cùng, trận pháp yếu ớt này không thể truyền giọng nói hoàn chỉnh, Tiểu Ma Tiên chỉ trong thời gian ngắn dùng linh hồn của mình môi giới truyền tinh thần lực của mọi người tới Lâm Minh, không nói tiếng nào, chỉ có bao hàm tình cảm vô hạn trong tinh thần lực.Những cảm tình này đã truyền thứ mà hắn muốn, truyền tất cả cho Lâm Minh.Người nhà đều ở đó, có nhi tử, Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp, tất cả mọi người đều tốt.Bọn họ rất tốt, đều chờ đợi hắn trở về!Gần bảy ngàn năm, trừ ở cùng với phụ mẫu ở đời đầu tiên ra, thời gian còn lại Lâm Minh sẽ thừa nhận cô độc một mình.Mà bây giờ, hắn tìm được người nhà, cảm giác có người lo lắng thật là tốt.Trong truyền âm vừa rồi, Lâm Minh đã cảm giác được vị trí đại khái của Tiểu Ma Tiên, hắn tập trung tìm kiếm khu vực của nàng.Bằng vào cường độ cảm giác của hắn, chỉ cần xác định tinh vực thì tìm được Tiểu Ma Tiên không khó.Về phần Tư Minh Tinh, Lâm Minh đã xử lý sạch sẽ, hắn trước khi động thủ đã bố trí trận pháp ở đây, sau khi ra tay thì không kẻ nào đào thoát được, cơ hồ tất cả Thánh tộc đều bị Lâm Minh tìm ra và giải quyết hết.Tin tức ở nơi này trong thời gian rất lâu mới truyền ra ngoài được, Thánh tộc muốn phản ứng trong thời gian ngắn là không thể, khi biết rõ nơi này gặp chuyện không may sẽ phái người tới, bởi như vậy Lâm Minh cũng không cần phải lo lắng Tạo Hóa thánh tử sẽ phái người đi huyết tẩy Tư Minh Tinh trả thù.Nhưng mà vì đạt được mục đích ổn thỏa, Lâm Minh vẫn lưu lại truyền tống trận pháp, còn có một ít quân đoàn Hoang, nếu như phát sinh tình huống ngoài ý muốn, bọn họ sẽ tùy thời báo tin cho hắn, mà hắn muốn chạy tới đây cũng chỉ mất thời gian ngắn.Lâm Minh phóng lên trời, càng bay càng nhanh, trong nháy mắt hắn bay qua vũ trụ tinh không, phía sau hắn Hỗn Nguyên Thiên Cung xoay tròn xuất hiện, thân ảnh Lâm Minh đã chui vào trong Hỗn Nguyên Thiên Cung.- Chúc mừng chủ nhân tìm được người nhà mình.Thanh Liên tiên tử rất nhanh biết được tất cả, mỉm cười chúc mừng.- Tạo Hóa thánh tử cũng sẽ ở chung quanh người nhà của chủ nhân, chỉ cần chủ nhân tới đó sẽ tìm được Tạo Hóa thánh tử, giống như lấy đồ trong túi.Lâm Minh cười, gần bảy ngàn năm hắn lần đầu tiên cười thoải mái như thế.Hỗn Nguyên Thiên Cung chui vào tinh không thật nhanh, bay thẳng về hướng của Tiểu Ma Tiên.

Lúc này Lâm đã sớm như mũi tên, hắn hận không thể lập tức trở về bên cạnh đám người Tiểu Ma Tiên....Một ngày này, trong tinh vân hắc ám, nơi đóng quân của Tiểu Ma Tiên đã sôi trào.Tin tức Lâm Minh trở về còn không có công bố, mọi người chỉ biết rõ Tư Minh Tinh đánh thắng trận lớn, dường như có cường giả tuyệt thế đi vào Tiềm Long tinh hệ, rất nhanh sẽ gia nhập bọn họ.-------Chương 2231: Huyết mạch tương liên (1)Không có tin tức nào phấn chấn nhân tâm như thế, ít nhất vấn đề Tư Minh Tinh đã được giải quyết, bọn họ không có nỗi lo về sau, không cần lo lắng Tạo Hóa thánh tử uy hiếp.Phải biết rằng người Tư Minh Tinh có một ít đệ tử Ma Tiên có ngàn vạn liên hệ, thậm chí có thân nhân của bọn họ.Hôm nay Tiểu Ma Tiên đã sớm rửa mặt, đổi cách ăn mặc, nàng bỏ chiến giáp đi, mặc váy dài màu đen lung linh uyển chuyển, tóc bới cẩn thận tỉ mỉ, ba búi tóc đen quấn lên, còn gài trâm phượng hoàng.Cũng làm như vậy còn có Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên, hai nữ đứng trước gương đồng trang điểm nửa canh giờ, chúng nữ vui mừng khôn xiết, lúc trước lo lắng cho Lâm Minh và trường kỳ chiến đấu gian khổ, các nàng đã không nhớ rõ bao lâu không có ăn mặc đẹp như thế.Hai nữ sau khi kiểm tra tỉ mỉ, trâm gài tóc nhỏ hơi nghiêng theo kiểu có chồng.Các nàng rất vui vẻ làm tất cả, trong nội tâm đã sớm bị hạnh phúc nhồi đầy.Sau khi rửa mặt, Tiểu Ma Tiên phân phó thiết yến, chuẩn bị mời Lâm Minh dùng cơm tẩy trần.Nhưng mà yến hội vừa chuẩn bị một nơi, trận pháp nơi đóng quân của bọn họ run rẩy nhẹ nhàng, Tiểu Ma Tiên ngẫng đầu, hắn nhìn thấy tòa thành màu đen phá vỡ hư không, to lớn như núi xuất hiện trên bầu trời...Cơ hồ tất cả đệ tử Ma Tiên Cung nhìn thấy tòa thành màu đen này, mọi người kinh ngạc nhìn qua bầu trời.Mà thời điểm này Tiểu Ma Tiên đã sớm cảm xúc ngỗn ngang, nước mắt chảy dài, cho dù bộ dáng tòa thành có biến hóa, nàng cũng nhận ra đây chính là Hỗn Nguyên Thiên Cung!Năm đó tại Tu La Lộ Táng Thần Lĩnh, Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh bị Thiên Minh Tử ép đến bước đường cùng, thời điểm sống còn, ở trong Hỗn Nguyên Thiên Cung Tiểu Ma Tiên cố lấy dũng khí, dứt bỏ trói buộc gia tộc và chủng tộc giao phó bản thân cho Lâm Minh, cùng tư định chung thân với Lâm Minh...

Đối với Tiểu Ma Tiên mà nói, Hỗn Nguyên Thiên Cung có ý nghĩa quá trọng yếu.Giờ này khắc này, trong lúc nguy nan thì Lâm Minh đã tới, làm cho Tiểu Ma Tiên may mắn vì quyết định lúc trước cỡ nào.Thời điểm Hỗn Nguyên Thiên Cung ngừng lại, Tiểu Ma Tiên đã khó ngăn cản cảm xúc của mình bay thẳng lên, mà xa xa nàng đã nhìn thấy một nam tử áo đen đứng trên sân thượng Hỗn Nguyên Thiên Cung mỉm cười nhìn nàng.Trong tinh không u ám, gương mặt của hắn góc cạnh rõ ràng, hai mắt như sao trời, khí chất hơn người, vào lúc này, hình ảnh như thế đã biến thành vĩnh hằng.Sau Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp đều bay lên Hỗn Nguyên Thiên Cung.Trên sân thượng, chúng nữ tử nhìn qua Lâm Minh, lệ rơi đầy mặt.Các nàng nhào vào ngực Lâm Minh, Lâm Minh nhìn các nàng, giờ phút này tất cả trắc trở, ủy khuất, cơ hồ tất cả thống khổ, tưởng niệm đều hóa thành cảm tình mãnh liệt, như hóa thành hỏa diễm thiêu đốt.Không có người nói chuyện, cũng không cần nói chuyện, bởi vì tâm của bọn họ đang ở cạnh nhau, bọn họ có thể cảm nhận được tình cảm của mình.Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên giống như con cá, Lâm Minh chính là nước, tính mạng của bọn họ đang kết nối với nhau, thân mật không thể phân ra.Lâm Minh ôm các nàng thật lâu, lúc này mới chậm rãi tách ra, hắn cẩn thận lau đi nước mắt trên khóe mắt các nàng, nói khẽ: - Các ngươi chịu khổ.Chúng nữ hài lại rơi lệ, Mục Thiên Vũ nói: - Những năm này đều là Tiên nhi muội muội sống khổ.- Ân, ta biết rõ.Lâm Minh nhẹ khẽ vuốt vuốt hai gò má Tiểu Ma Tiên, nàng vì hắn mà ruồng bỏ chủng tộc, mà ngay sau đó nhận được tin tức mình đã chết, vì vậy Tiểu Ma Tiên ở một mình, mang theo hài tử chưa xuất thế đi vũ trụ man hoang, đối mặt với man hoang chưa khai phá, đối mặt với Thánh tộc nhìn chằm chằm, nàng phải thừa nhận tất cả.Nhớ năm đó nàng là tiểu nữ hài thiên chân vô tà, cổ quái tinh linh, hình ảnh này hiện ra trong tim Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên khi đó hạnh phúc cỡ nào, vui sướng ra sao.Nàng đi từng bước tới hôm nay, từ một thiếu nữ biến thành cường giả Thiên Tôn gánh vách tính mạng của mấy chục tỷ con dân Nhân tộc, thừa nhận vận mệnh Nhân tộc, chuyển biến như thế làm nội tâm Lâm Minh vô cùng yêu thương.Lâm Minh cầm tay Tiểu Ma Tiên, nắm thật chặc, nhẹ nhàng hôn lên trán Tiểu Ma Tiên, nói nhỏ bên tai nàng:- Có ta ở đây, tất cả sẽ tốt hơn thôi.Lâm Minh nói câu này lọt vào trong tai Tiểu Ma Tiên, làm cho nội tâm Tiểu Ma Tiên chua xót, tình cảm bộc phát như thủy triều.Đúng, bất cứ là lúc nào, cho dù tình huống gian nan cỡ nào, chỉ cần có hắn ở đây, hắn sẽ dùng bờ vai của mình chông đỡ cả bầu trời cho nàng.Năm đó ở Tu La Lộ, cùng Lâm Minh đối mặt với Thiên Minh Tử đuổi giết...Từ Tu La Lộ trở về, đối mặt với hài tử trong bụng chưa xuất thế, đối mặt quan hệ thông gia với Tạo Hóa thánh tử và cơn giận của Ma Thủy Thiên Tôn...Về sau lại đối mặt với hạo kiếp Nhân tộc, thời điểm đa số Thiên Tôn của Nhân tộc cảm thấy vô cùng tuyệt vọng...Là hắn làm việc nghĩa không chùn bước đi đối mặt tất cả, hắn chỉ lưu lại bóng lưng cô đọc, hắn yên lặng đi thừa nhận, trải qua những gian nan trắc trở khó khăn nhất, cuối cùng sáng tạo kỳ tích, cải biến tất cả.Một lần lại một lần không có khả năng, đúc thành thần thoại của hắn.Hắn là một nam nhân mà nàng có thể vĩnh viễn đứng ở phía sau.Tiểu Ma Tiên biết rõ, bản thân mình vĩnh viễn không thể rời khỏi hắn, mỗi một tấc da thịt của nàng, mỗi một giọt huyết dịch, linh hồn của nàng đã hoàn toàn thuộc về hắn.- Vũ nhi, Hạnh Hiên...Lâm Minh ôm Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên vào trong ngực, cảm thụ tiếng tim đập của các nàng, cảm thụ hô hấp của các nàng, hai nữ có lẽ đang ở hạ giới, tuy có được thực lực mạnh mẽ, sinh hoạt trong hoàn cảnh mà phàm nhân hâm mộ.

Nhưng cũng làm cho hai nàng đứng đầu đầu sóng ngọn gió đại chiến Nhân tộc Thánh tộc, thừa nhận mấy ngàn năm lang bạc kỳ hồ cô độc, Lâm Minh cảm giác mình thật sự xin lỗi các nàng, hắn đã âm thầm quyết định, quyết không thể để cho hai nàng gặp tổn thương gì cả.Cuối cùng là Lâm Hiểu Cáp...Hắn sờ sờ đầu Lâm Hiểu Cáp, phụ mẫu đã mất đi, mặc dù hắn ở cạnh phụ mẫu tới lúc cuối cùng, vẫn thủ hộ bên cạnh hai người, làm cho bọn họ mỉm cười nhắm mắt xuôi tay, thế nhưng mà Lâm Hiểu Cáp tới cuối cùng vẫn không thể gặp phụ mẫu, chuyện này chính là tiếc nuối trong lòng của nàng.- Hiểu Cáp, ngươi lớn rồi...Xa cách gần bảy ngàn năm, Lâm Minh lần thứ hai nói câu này,Lần đầu tiên hắn nói câu này lúc hắn quay về Thiên Diễn Tinh, nhìn thấy Lâm Hiểu Cáp trên Vũ Đạo Trà Hội dùng tài nghệ trấn áp quần hùng, hái được vòng nguyệt quế.Khi đó Lâm Hiểu Cáp phong nhã hào hoa, dáng người mỹ lệ, thanh xuân sức sống, Lâm Minh nói nàng lớn lên chính là thân thể thành thục.Còn lần này, Lâm Minh nói lại là lúc Lâm Hiểu Cáp lột xác tâm linh.Trải qua mấy ngàn năm trắc trở, dù là người vô ưu vô lo cũng phải trưởng thành.- Ca, ta rất tốt.Lâm Hiểu Cáp cầm lấy tay Lâm Minh, dùng sức ôm lấy Lâm Minh, hết thảy đều không nói thêm cái gì.-------Chương 2232: Huyết mạch tương liên (2)Hai huynh muội ôm nhau thật lâu, Lâm Hiểu Cáp nhìn qua Lâm Minh, bờ môi rung động, nói:- Ca, ngươi biết phụ mẫu thế nào không?

Ta những năm này ở vũ trụ man hoang nên không có cơ hội quay về Thiên Diễn đại lục, cũng chưa từng gặp qua bọn họ.Lâm Minh thở dài một hơi, nhẹ nhàng lắc đầu nói: - Lát nữa nói tỉ mỉ với ngươi.Nhìn qua ánh mắt Lâm Minh, trong nội tâm Lâm Hiểu Cáp khẽ giật mình, giống như hiểu cái gì đó, nàng chậm rãi gật đầu, trên thực tế khi hỏi ra những lời này, nàng mơ hồ đoán ra kết quả, phụ mẫu không có khả năng sống lâu như thế.Mà thời điểm này Lâm Minh nhìn qua phía Lâm Hoang.Nhìn thấy Lâm Hoang lần đầu tiên, Lâm Minh có thể cảm nhận được huyết mạch tương liên với Lâm Hoang, mặc dù không có rõ ràng như Thiên Lý Liên Tâm của Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh có thể đoán được đây là hài tử của mình.Đột nhiên nhìn thấy phụ thân, Lâm Hoang đột nhiên câu nệ.Đối với Lâm Hoang mà nói, phụ thân chính là thần minh trong lòng của hắn, cũng là người hắn sùng bái nhất, tôn kính nhất, lúc này gặp mặt phụ thân, tim của hắn đập rộn lên nhiều.Hắn sửa sang lại trường bào một chút, tiến lên một bước, cung kính quỳ gối trước mặt Lâm Minh.- Hài nhi Lâm Hoang, bái kiến phụ thân.Lâm Minh nhận cái cúi đầu này, hai tay nâng Lâm Hoang lên, cái nâng này làm Lâm Hoang cảm nhận được lực đạo của phụ thân.Phải nói không phải nâng, mà là áp.Sức lực còn lớn hơn bất cứ hung thú man hoang nào mà hắn nhìn thấy, giống như có ngàn vạn ngọn núi đang áp lên người hắn.Nội tâm Lâm Hoang cả kinh, lập tức vận khí lực lượng thừa nhận áp lực của phụ thân, hắn biết rõ đây là phụ thân thử hắn!Tạch tạch tạch!Thân thể Lâm Hoang có tiếng khớp xương vang vọng.Nội tâm Tiểu Ma Tiên cả kinh, có chút bận tâm, nhưng mà không có ngăn cản.Lâm Hoang thở hổn hển, trên trán đổ mồ hôi rậm rạp, cuối cùng hắn dùng tay nâng Lâm Hoang lên.- Tốt!Lâm Minh nói một chữ tốt, trong mắt mang theo thần thái khác thường.Lâm Minh xem ra, Thánh tộc xâm lấn đối với Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiểu Cáp mà nói là khổ sở các nàng, Lâm Minh không muốn để các nàng gặp bất trắc, không thương tổn.Nhưng mà đối với Lâm Hoang, với con của mình, hắn cần phải ma luyện một chút.Không có người nào bên người, hơn sáu ngàn năm qua, Lâm Hoang trưởng thành hơn người, Lâm Minh rất chờ mong.- Buổi tối hôm nay, ngay ở chỗ này, ta thử thực lực của ngươi.Lâm Minh nói ra những lời làm Lâm Hoang ngạc nhiên, hắn thật không ngờ phụ thân lần đầu gặp mặt lại nói ra lời này, phụ thân muốn thử thực lực của hắn.Nhưng mà lời này cũng làm Lâm Hoang hưng phấn hơn.Giao thủ với phụ thân mình sùng bái nhất cả đời, đây là chuyện hắn chờ mong nhất.- Ngươi vừa trở về là đánh nhau với hài tử?Tiểu Ma Tiên u oán, tuy Lâm Hoang kiên cường, nhưng mà từ khi hắn sinh ra cho tới bây giờ, hắn vẫn thiếu tình thương của phụ thân.Lâm Hoang giống như con sói con cô độc, lãnh ngạo.Lòng tự trọng của hắn rất mạnh, bề ngoài cường đại, nội tâm kỳ thật cũng rất yếu ớt, Tiểu Ma Tiên hy vọng Lâm Minh sau khi trở về có thể quan tâm và chiếu cố Lâm HOang một chút..Nhưng mà phương thức Lâm Minh quan tâm Lâm Hoang hoàn toàn khác với suy nghĩ của nàng.- Mẫu thân, cho ta đánh với phụ thân đi.Ánh mắt Lâm Hoang chớp động, Tiểu Ma Tiên nhìn thấy ánh mắt Lâm Hoang thì nao nao, nàng hiểu Lâm Hoang muốn gì...Lâm Hoang từ nhỏ có thiên phú trác tuyệt, nhưng mà hắn không có tự mãn, thậm chí còn không ngừng cố gắng.Hắn muốn dùng phương thức này để được mọi người tán thành và tán thưởng.Hắn không thể bôi nhọ thanh danh của phụ thân!Cho dù tất cả mọi người tán thưởng cộng lại cũng không cách nào so sánh với Lâm Minh, hôm nay lâm hoang từ trong miệng phụ thân đạt được phụ thân khẳng định!...Tin tức Lâm Minh trở về truyền ra từ Ma Tiên Cung.Lâm Minh không có đi che dấu thân phận của mình, bởi vì hắn biết rõ, sau khi mình ra tay nhiều lần, kể cả Thánh tộc, còn có Nhân tộc đều đoán đại khái thân phận của hắn, tiếp tục giấu diếm cũng không thể giấu diếm bao lâu cả.Nhân tộc sùng bái Lâm Minh, nhưng nếu nói trong Nhân tộc, một đám người sùng bái Lâm Minh nhất thì chính là Ma Tiên Cung cùng Tư Minh Tinh.Tòa thành màu đen đột nhiên xuất hiện vào ngày hôm nay chính là thiên cung của Lâm Minh, Ma Tiên Cung điên cuồng!Đối với Tư Minh Tinh, đối với Ma Tiên Cung mà nói,cái tên Lâm Minh có quá nhiều ý nghĩa!Nhưng mà về sau, khi bọn họ biết Lâm Minh cách đó không lâu cứu vớt Tư Minh Tinh, mà hắn trong quá trình tìm kiếm Tư Minh Tinh đã dùng sức một người diệt hai đại quân đoàn Thánh tộc, thậm chí lúc trước hắn còn đánh bại quân đoàn Hoang, đệ tử Ma Tiên Cung điên cuồng, điên tới cực điểm.Nhân tộc bị Thánh tộc đánh giết nhiều năm, bây giờ quá cần một trận đại thắng.Bọn họ chịu đủ thời gian phải bỏ trốn như chuột.

Một hồi đại thắng to lớn đủ cho bọn họ nguyện ý dùng tính mạng đánh đổi!- Lâm Minh!

Lâm Minh!Mọi người hô to cái tên Lâm Minh, từng âm thanh quanh quẩn quanh không gian.Bọn họ hoan hô tung tăng như chim sẻ.Anh hùng của bọn họ trở về, năm đó Lâm Minh vì Nhân tộc mở vũ trụ man hoang, khi đó hắn chỉ là Thánh Chủ, mà bây giờ Lâm Minh đã có thể dễ dàng đánh giết Thiên Tôn, vậy hắn tất có thể dẫn Ma Tiên Cung giết ra Tiềm Long tinh hệ, dẫn theo Nhân tộc chấp chưởng thế giới này lần nữa.Trong cuộc đời u ám tuyệt vọng của bọn họ, bọn họ nhìn thấy hải đăng vĩnh hằng, ánh sáng đó làm bọn họ say mê, cũng là động lực giúp bọn họ tiến tới.Rất nhiều người tụ tập tại trước Hỗn Nguyên Thiên Cung, hô to tên Lâm Minh và khẩu hiệu "Nhân tộc bất hủ", kích động khó có thể tự ức chế.- Lâm ca, các đệ tử Ma Tiên Cung đang muốn gặp ngươi.Tiểu Ma Tiên nói ra.- Ta biết rõ.Vừa mới đoàn tụ không lâu nên Lâm Minh hiểu ý cười cười, đứng lên và đi tới quảng trường Hỗn Nguyên Thiên Cung.Nhìn thấy Lâm Minh xuất hiện, các đệ tử Ma Tiên Cung càng trở nên điên cuồng, bọn họ hò hét thật tâm, càng hô càng vang vọng.Thời điểm Nhân tộc nguy nan, bọn họ cần anh hùng, cần khích lệ.- Lâm chân nhân, ngài có thể mang chúng tôi đánh ra ngoài không?Có người ở trong đám người đặt câu hỏi.Một câu nói kia làm các đệ tử Ma Tiên Cung yên tĩnh rất nhiều, đúng vậy, bọn họ muốn đánh ra ngoài!

Trốn đông trốn tây như thế bọn họ nhịn đủ rồi!Tất cả mọi người ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, mà lúc này trong ánh mắt của bọn họ đầy khát vọng.- Các vị!Lâm Minh đi đến vách tường trước quảng trường Hỗn Nguyên Thiên Cung, quan sát rất nhiều đệ tử Ma Tiên Cung, giọng của hắn rất nghiêm túc.Tất cả mọi người dựng tai lắng nghe, trong lúc nhất thời cả quảng trường vốn ồn ào trở nên yên tĩnh lại.- Các ngươi biết rõ ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Nhân tộc gặp được một hồi đại kiếp nạn hay không?Lâm Minh hỏi câu này làm cho bọn họ sững sờ, bọn họ vốn tưởng rằng Lâm Minh sẽ nói ra lời sôi sục, thật không ngờ câu đầu tiên của Lâm Minh lại nhắc tới chuyện này.-------Chương 2233: Khát vọng- Biết rõ!Rất nhiều người cao giọng trả lời.- Rất tốt...

Trận đại kiếp nạn này ta cũng biết, hơn nữa biết rõ đại khái còn nhiều hơn các ngươi...Lâm Minh dường như lâm vào ưu tư thật sâu, hắn nhìn qua võ giả Nhân tộc trước mặt, nhìn qua tinh vân màu đen xa xa, trầm mặc rất lâu mới chậm rãi mở miệng nói: - Ba tỷ sáu trăm triệu năm trước Nhân tộc cũng giống như hiện tại, đối mặt với đại quân Thánh tộc còn mạnh hơn gấp mấy lần, đối mặt với Hoang lúc đỉnh phong, đối mặt Thiên Tôn và Chân Thần của Thánh tộc nhiều gấp mấy lần!

Thực lực sai biệt quá lớn, Nhân tộc không có phần thắng, ít nhất từ tư duy bình thường mà nhìn, bọn họ sẽ bị hủy diệt, bị nô dịch, nhưng mà trận chiến ấy Nhân tộc đánh thắng, các ngươi biết dựa vào cái gì không?Một câu hỏi của Lâm Minh làm cho rất nhiều người lâm vào mờ mịt, bọn họ mặc dù biết ba tỷ sáu trăm triệu năm trước có đại kiếp nạn, nhưng mà thời gian quá xa xưa, cộng thêm rất nhiều thế lực lớn bị diệt, nhiều lịch sử đã đánh rơi, bọn họ chỉ biết rõ Phong Thần Thiên Tôn suất lĩnh Nhân tộc đánh thắng trận chiến đó, cụ thể thì không rõ ràng.- Một tộc loại có thể sừng sững Tam Thập Tam Thiên, có được ranh giới, có chủ quyền, có được tự do, như vậy nó hoặc là có thực lực cường đại, hoặc là có được tâm huyết của mình!

Một dân tộc tâm huyết, con dân tộc loại nương tựa theo huyết mạch hình thành, chiến đấu vì tôn nghiêm của bản thân.- Ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, thực lực của Nhân tộc kém xa Thánh tộc, tuy nhiên không có khiếp sợ gì cả!

Phong Thần Thiên Tôn đứng điểm binh trên Phong Thần đài, hai trăm Thiên Tôn, hai trăm thần thú, mấy trăm vạn Thánh Chủ!

Dùng Thánh Chủ làm vũ khí, dùng Thiên Tôn làm tướng, Nhân tộc toàn dân giai binh chém giết sinh tử với Thánh tộc, cuối cùng nhất Phong Thần Thiên Tôn dẫn đầu hơn mười Thiên Tôn tuyệt đỉnh của Nhân tộc tự nguyện thiêu đốt tánh mạng của mình, bố thành đại trận, phong ấn linh hồn Hoang!- Trận chiến ấy Nhân tộc Thiên Tôn, Giới Vương, Thánh Chủ cơ hồ chết hết, võ đạo văn minh suy sụp, truyền thừa đoạn tuyệt, muốn lại phát triển cần phải trả giá nhiều thời gian và tâm huyết.

Nhưng mà tất cả đều đáng giá, bởi vì chúng ta bảo toàn...

Tôn nghiêm!

Lâm Minh nói ra hai chữ sau cùng, trong lúc nhất thời toàn trường lặng ngắt như tờ, hơn mười vạn đệ tử Ma Tiên Cung hoặc đứng trên quảng trường, hoặc là lơ lửng trong tinh không, bọn họ đều lẳng lặng lắng nghe, biểu hiện trên mặt đầy sùng kính và trang trọng.- Bởi vì những tiền bối hy sinh, chúng ta không cần như sống như nô lệ, chúng ta có thể có võ đạo văn minh của mình, dù nó không phải tốt nhất, chúng ta có ranh giới tự nhiên, dù là chỉ có một trọng thiên, chúng ta một lần nữa phát triển, tất cả làm từ đầu, nhưng mà đến khi chúng ta chính thức phát triển, làm cho võ đạo văn minh lại tỏa sáng lần nữa, Thánh tộc lại tới, dã tâm còn lớn hơn lúc trước.- Bọn chúng muốn từng bước xưng bá Tam Thập Tam Thiên, đầu lĩnh của chúng là Tạo Hóa Thánh Hoàng, muốn dung hợp với Hoang làm một thể, cuối cùng hút khô tính mạng tinh hoa của tất cả đại chủng tộc trong Tam Thập Tam Thiên, siêu việt Chân Thần.

Hắn xem Hồn Tộc trở thành đối thủ, xem Nhân tộc chúng ta thành đá kê chân, đúng, giống như hai kỵ sĩ trên chiến trường cho ngựa ăn no, bọn chúng xem Nhân tộc chúng ta là cỏ cho ngựa ăn.Lâm Minh thản nhiên nói ra những lời này, võ giả Ma Tiên Cung ở đây lập tức kích động lên, rất nhiều người thở hổn hển, mạch máu trên cổ như vỡ ra, nhưng bỏi vì Lâm Minh đứng trên đài cao, bọn họ không nói chuyện, đây là tôn kính với Lâm Minh.Lâm Minh trầm mặc trong mười hô hấp, đột nhiên hỏi ngược lại: - Các ngươi muốn làm cỏ cho ngựa ăn không?- Bọn chúng muốn chết!Có một đại hán nhảy ra, hắn hô cực to, vừa rồi Lâm Minh trầm mặc mười hô hấp làm hắn kìm nén không được.- Bọn chúng đáng chết!Có người rút hai cây búa lớn ma sát với nhau.- Liều với bọn chúng!- Con mẹ nó, lão tử chịu đủ rồi!Võ giả đều là có tâm huyết, thực tế chủng tộc bị ức hiếp lâu như thế, cho dù vì bọn họ hay vì chủng tộc, thời điểm sinh tử tồn vong, bọn họ chẳng khác gì thùng thuốc nổ.- Ta cũng không muốn!Lâm Minh cao giọng nói ra:- Tiền bối của chúng ta không riêng gì Phong Thần Thiên Tôn; còn có Hỗn Nguyên Thiên Tôn tự hóa thành thâm uyên ác ma tử chiến với Thánh tộc; vì đại kiếp nạn mà kéo dài tính mạng ba trăm triệu năm, cuối cùng kéo dài thời gian cho tinh nhuệ Nhân tộc tiến vào vũ trụ man hoang, còn có Tam Sinh lão nhân tự hi sinh thân mình chặn cửa...

Còn có rất nhiều người khác, rất nhiều Thiên Tôn, Giới Vương, Thánh Chủ và các võ giả tu vị thấp, thậm chí là bình dân chết thảm, bọn họ phục vụ quên mình đổi lấy chúng ta có thể sinh hoạt ở nơi đây, chẳng lẽ chính là vì chúng ta sẽ làm cỏ cho ngựa ăn sao?- Chúng ta thừa nhận cô độc xa xứ, tiến vào man hoang làm bạn với hung thú, chém giết, ma luyện, hi sinh, chúng ta tắm trong máu tươi, bò lăn trong thịt nát.- Chúng ta lịch lãm rèn luyện vì đề cao tu vị, khổ tu, bí cảnh, du tẩu với sinh tử.

Chúng ta chính là chúng ta, Nhân tộc!

Chúng ta tới từ Thần Vực, chúng ta muốn...

Về nhà!

Lâm Minh nói ra câu cuối cùng, giọng nói đột nhiên đề cao, trước mặt Lâm Minh, tất cảc hiến sĩ Ma Tiên Cung gầm thét lên như sấm sét.- Chúng ta phải về nhà!- Giết về Thần Vực!- Diệt Thánh tộc cẩu!- Nhân tộc bất hủ!Từng tiếng hô vang tận mây xanh, thiêu đốt tâm huyết trong người tới cực điểm, bọn họ có thể sáng tạo kỳ tích.Dù là hiện tại, trước mặt bọn họ là núi đao biển máu vô tận, bọn họ cũng không chút do dự xông tới.Một chi đội ngũ tâm huyết bộc phát sức chiến đấu không gì sánh được, chiến thắng địch nhân cường đại hơn bọn họ gấp mười lần.Tiếng hò hét như thủy triều tiếp tục trong một phút vẫn không yếu ớt, một chiến sĩ rút binh khí ra bay thẳng về phía chân trời.Cũng có nữ nhân bụm mặt mình khóc rống lên.Bọn họ muốn đánh về, cho dù là chết trận, bọn họ cũng muốn chết ở Thần Vực.- Rất tốt!

Như vậy nghỉ ngơi và hồi phục ba canh giờ, sau đó đi theo ta giết trở về!Lâm Minh vung tay lên, các đệ tử Ma Tiên Cung cảm giác mình như nổ tung, lúc này cho dù Thiên Tôn ngăn cản trước mặt bọn họ, bọn họ cũng sẽ xông lên đánh bại.Có ít người đã không thể chờ được rồi, bắt đầu thu thập đan dược, vũ khí, bọc thép, chuẩn bị cho chiến đấu sắp bắt đầu.Bọn họ không chờ được thêm chút nào nữa.Tạo Hóa thánh tử thì như thế nào, cho dù không địch lại thì chỉ chết mà thôi.- Lâm ca, chuyện này...Tiểu Ma Tiên không nghĩ tới, Lâm Minh nói một phen lại sinh ra hiệu quả này.Vốn các đệ tử Ma Tiên Cung mặc dù có tâm huyết, nhưng nếu bảo bọn họ chính diện va chạm với Tạo Hóa thánh tử thì rong lòng bọn họ sẽ có sợ hãi, dù sao thực lực sai biệt quá lớn.- Chúng ta là muốn đi đối phó Tạo Hóa thánh tử?-------Chương 2234: Quân đoàn Tạo Hóa (1)Tiểu Ma Tiên hỏi, vốn Lâm Minh đến, Tiểu Ma Tiên tin tưởng Lâm Minh sẽ thay đổi cuộc chiến, thậm chí làm cho Tạo Hóa thánh tử thiệt thòi lớn, nhưng mà Tiểu Ma Tiên cho rằng Lâm Minh sẽ bàn bạc kỹ hơn, sẽ chuẩn bị kỹ càng, mưu kế, cuối cùng nhất đánh bại Tạo Hóa thánh tử, nàng thật không ngờ Lâm Minh vừa tới Ma Tiên Cung không bao lâu đã muốn trực tiếp dẫn binh va chạm chính diện với Tạo Hóa thánh tử.Đây là quá quyết đoán rồi!- Ba canh giờ xuất phát, quá vội vàng, ta vốn tưởng rằng ngươi ít ăn yến tiệc tẩy trần mới tính chuyện Tạo Hóa thánh tử.Tuy Tiểu Ma Tiên cảm thấy ra quân vội vàng, nhưng mà tất cả vẫn lấy Lâm Minh làm chủ, đây là bởi vì nàng tín nhiệm Lâm Minh tuyệt đối.- Yến hội sao?

Bảo họ tiếp tục làm đi, nhưng mà không phải yến tiệc tẩy trần, mà là tiệc ăn mừng!

Chuẩn bị rượu và thức ăn tốt nhất đi, trước chiến đấu, lại khánh công!

Tiềm Long tinh hệ, Tạo Hóa Thánh Cung --Trong một gian phòng cao nhất Tạo Hóa Thánh, Tạo Hóa thánh tử cau mày, ngồi trên ghế lớn.Hắn cảm thấy cực kỳ bực bội, kể từ khi biết tin tức Lâm Minh còn sống thì tâm thần của hắn rất khó tập trung.Một phương diện hắn nghĩ tới sẽ đấu một trận chính diện với Lâm Minh, giẫm nát hắn dưới chân, đánh gãy tứ chi của hắn sau đó cho Hoang ăn, như thế mới có thể làm cho Tạo Hóa thánh tử hãnh diện, khu trừ tâm ma năm đó.Một phương diện khác, Tạo Hóa thánh tử không biết Lâm Minh át chủ bài là cái gì, chuyện này làm cho hắn không thể không né tránh, phải biết rằng, trận chiến hơn sáu nghìn năm trước Tạo Hóa thánh tử đã từng tràn đầy tự tin, dù sao lấy tu vị Thánh Chủ nh Lâm Minh là Thần Quân, thấy thế nào cũng sẽ thắng.Nhưng mà khi Tạo Hóa thánh tử cho rằng có thể dễ dàng chà đạp Lâm Minh, kết quả cuối cùng là hắn bị chà đạp.Thời điểm tự tin mười phần bị đánh thành như vậy, còn lần này Tạo Hóa thánh tử căn bản không biết chi tiết Lâm Minh, chuyện này làm cho hắn không có nắm chắc, không biết trước thì phải cẩn thận thật nhiều.Tạo Hóa thánh đã từng chuyên môn sưu tập tình báo liên quan tới Lâm Minh, Lâm Minh không có nhiều hình ảnh chiến đấu, Tạo Hóa thánh tử vẫn lấy ra nghiên cứu thường xuyên.Kỳ thật đối với Lâm Minh có thể diệt quân đoàn thứ hai, thứ ba Thánh tộc cũng không làm Tạo Hóa thánh tử lo lắng.Thực tế Lâm Minh cuối cùng giao thủ với bốn Thiên Tôn đỉnh cấp, thực lực thể hiện ra không tới Chân Thần, kể từ đó Tạo Hóa thánh tử cũng không sợ, phải biết rằng phân thân Hoang của hắn có tu vị Chân Thần trung kỳ, tuy phân thân Hoang trở ngại tu vị và linh hồn của Tạo Hóa thánh tử cho nên lực lượng phát huy ra không nhiều, nhưng mà thực lực còn mạnh hơn Lâm Minh nhiều.Trừ chuyện đó ra, Tạo Hóa thánh tử còn có quân đội dòng chính của Tạo Hóa Thánh Cung trấn bãi, đây là quân đoàn vương bài!Tạo Hóa thánh tử chính thức lo lắng là, Lâm Minh làm thế nào thu thập quân đoàn Hoang.Quân đoàn Hoang có sáu vạn Thánh Chủ, hai ngàn năm trăm Giới Vương bình thường, hai trăm Đại Giới Giới Vương, hơn nữa Thánh tộc bốn thánh tướng lĩnh quân, còn Thanh Liên tiên tử túc trí đa mưu làm quân sư-- tuy Tạo Hóa thánh tử cùng Thanh Liên tiên tử không hợp, nhưng hắn không thể không thừa nhận, Thanh Liên tiên tử là nhân vật lợi hại, ba thánh tướng khác cũng không phải quả hồng mềm.Một chi quân đội này sau khi biến thân, thực lực càng tăng lên gấp đôi, đủ để diệt sát bất luận cường giả Thiên Tôn nào, trong vòng một đêm bốc hơi sạch sẽ, từ bốn thánh tướng cho tới Thánh Chủ bình thường nhất, không một ai có thể sống sót.Chuyện này quá quỷ dị.Tạo Hóa thánh tử suy đoán Lâm Minh còn có át chủ bài khác chưa dùng, quân đoàn Hoang đã bị hao tổn trên át chủ bài này.Hơn nữa Lâm Minh đối chiến Thiên Tôn đỉnh cấp của quân đoàn hai, ba của Thánh tộc, tòa thành màu đen chủ công kích linh hạm, hơn nữa lực công kích của nó vô cùng khủng bố, điểm này làm cho Tạo Hóa thánh tử phi thường để ý, chẳng lẽ Lâm Minh còn có giúp đỡ?Tạo Hóa thánh tử đầu tiên nghĩ đến ba đại phân thân của Lâm Minh, phân thân này hắn đã lĩnh giáo vào sáu ngàn năm trước, có chút lợi hại, nhưng mà bằng vào ba đại phân thân này, Tạo Hóa thánh tử rất khó tin tưởng bọn họ có thể phát huy lực lượng tòa thành màu đen tới mức này.Hắn nghiên cứu chùm sáng màu đen của tòa thành màu đen thật lâu, lại khó phân biệt ra pháp tắc ẩn chứa trong tia sáng màu đen.Cũng chẳng trách Tạo Hóa thánh tử ở phương diện này bất lực, bởi vì Lâm Minh đã sớm ngờ tới tình huống không thể toàn diệt liên quân Thánh tộc, hắn lợi dụng Hỗn Nguyên Thiên Cung công kích linh hạm Thánh tộc để tránh bị nhìn ra cái gì.Nếu những công kích này bị Tạo Hóa thánh tử phân tích ra, hơn phân nửa có thể từ đó phân biệt ra khí tức Hoang, dù sao Tạo Hóa thánh tử chính mình khống chế phân thân Hoang cực kỳ cường đại.Kể từ đó Lâm Minh không muốn bí mật mình có thể khống chế huyết nhục Hoang lộ ra ngoài.Tạo Hóa thánh tử biết được điểm này thì sẽ đặc biệt đề phòng, chạy trối chết.Đây không phải là ý muốn của Lâm Minh.Cho nên Lâm Minh chỉ dùng quân đoàn Hoang làm môi giới, mang năng lượng rót vào Hỗn Nguyên Thiên Cung cùng Thương Thiên Cổ Ấn sau đó lại thêm Tu La pháp tắc cùng Thánh Điển pháp tắc khu động.Có hai bảo hiểm cỡ này, thực tế cho dù Thương Thiên Cổ Ấn thông hiểu Phong Thần đại trận hoặc là hắn thông hiểu hai pháp tắc chí cao kia, cũng không phải Tạo Hóa thánh tử có thể lý giải, kể từ đó Tạo Hóa thánh tử muốn xuyên thấu qua biểu tượng công kích có thể phân tích ra pháp tắc hoặc năng lượng trong đó là không thể nào.Dùng than đá nấu một bình nước, lại dùng gỗ nấu nước, làm cho người ta không đoán được bình nước này dùng than đá hay gỗ nấu thành, nhưng mà cũng không có gì, dùng cái gì nấu cũng được cả.- Thánh tử điện hạ, dùng bữa.Một nữ tử nũng nịu bưng đồ ăn lên, đều là thiên tài địa bảo tạo thành mỹ thực.Nhưng mà Tạo Hóa thánh tử không có khẩu vị, hắn bực bội khoát khoát tay, nói:- Ngươi...

Đi thông tri Vĩnh Dạ Thiên Tôn, bảo hắn hành động nhanh hơn, ngày mai sẽ bắt đầu tàn sát, một lần tàn sát mấy ngàn thành thị đi, ta xem Tiểu Ma Tiên tiểu bì nương này nhẫn tâm như thế sao?Tạo Hóa thánh tử đã mất đi kiên nhẫn, nghiên cứu không ra át chủ bài của Lâm Minh, hắn chỉ có thể trông cậy vào Tiểu Ma Tiên.- Vâng!Nữ tử khom người cáo lui, nàng chuẩn bị đi truyền âm cho Vĩnh Dạ Thiên Tôn, ấn ký truyền âm là cơ mật hạch tâm, Thánh tộc trú đóng ở Tư Minh Tinh cũng chỉ có Vĩnh Dạ Thiên Tôn có một khối ngọc giản ấn ký.Vĩnh Dạ Thiên Tôn bị Lâm Minh giết, ấn ký này không có người sử dụng, thế cho nên Thánh tộc hiện tại cũng không biết Vĩnh Dạ Thiên Tôn kỳ thật đã bị diệt.Nữ tử chỉ đi một lát rồi quay về.- Như thế nào?Tạo Hóa thánh tử nhíu mày, mở ấn ký truyền âm tinh vực ra, nàng không có lý do gì quay về nhanh như thế.- Thánh tử điện hạ, vừa rồi trinh sát của chúng truyền tình báo về, nói là phát hiện hạm đội Nhân tộc phá tan lưới phong tỏa của chúng ta, là Ma Tiên Cung của Cơ Tiên Nhi!-------Chương 2235: Quân đoàn Tạo Hóa (2)- Cái gì?Tạo Hóa thánh tử nghe xong, mừng rỡ trong lòng!Tiểu nương bì, ngươi rốt cục đã thiếu kiên nhẫn!Tạo Hóa thánh tử sải bước đi ra khỏi phòng, bay thẳng vào đại sảnh nghị sự và quan sát hình chiếu quân đội Tiểu Ma Tiên, hạm đội này chính là Ma Tiên Cung dẫn đầu!Hiện tại vị trí Ma Tiên Cung sớm bố trí lực trường, không cách nào tiến hành không gian đại na di.Mà hạm đội phong tỏa không gian, tối thiểu phải mất hai ba canh giờ, chuyện này đầy đủ cho bọn họ bắt được đối thủ bảy tám lần.- Ha ha ha ha!Tạo Hóa thánh tử cười ha hả, cười vô cùng tùy ý.- Đợi ta bắt giữ ngươi lần này, hảo hảo cho cho ngươi hưởng thụ một chút!Trên mặt Tạo Hóa thánh tử cười dâm đãng, hắn đã lâu không gần nữ sắc, hắn sống lâu như thế, nữ tử nào mà chưa hưởng thụ qua, dần dần chết lặng, nhưng mà chỉ có Tiểu Ma Tiên, Tạo Hóa thánh tử lại khát vọng chà đạp nàng tới chết.Đối với nữ tử từng chà đạp tôn nghiêm của hắn, hắn muốn thô bạo chinh phục nàng, hung ác tiến hành trả thù nàng!

Nếu như khả năng hắn muốn ở trước mặt Lâm Minh chà đạp Tiểu Ma Tiên, tùy ý lăng nhục nàng, như vậy mới có thể phát tiết ác khí trong lòng của hắn!- Điểm binh, xuất chinh!Tạo Hóa thánh tử đã không thể chờ đợi được.Quân đoàn Thánh tộc huấn luyện nghiêm chỉnh, từ khi Tạo Hóa thánh tử hạ lệnh cho tới khi toàn quân xuất phát, chỉ dùng một phút đồng hồ là xong.Vì mục đích bảo hiểm, Tạo Hóa thánh tử mang theo toàn bộ.Một chi quân đội khổng lồ, cũng là bộ đội dòng chính của Tạo Hóa Thánh Cung!Tạo Hóa Thánh Cung, nhưng mà Thánh tộc hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên hạ, quân đội dòng chính khác với các quân đoàn Thánh tộc khác, chính là cường đại hơn nhiều.Cho dù quân đoàn thứ hai thứ ba Thánh La thiên đều không bằng quân đội dòng chính của Tạo Hóa Thánh Cung.Quân đội này không có phiên hiệu, tên của nó dùng Tạo Hóa Thánh Cung mà mệnh danh, gọi là -- quân đoàn Tạo Hóa.Quân đoàn Tạo Hóa không có thanh danh hiển hách như quân đoàn Tạo Hóa, nhưng mà nó trong lòng quá nhiều cường giả Thánh tộc lại như sấm bên tai.Quân đoàn Tạo Hóa giết người không nhiều, nhưng mà đối với Nhân tộc mà nói, đây chính là uy hiếp thật lớn.Trừ Thần Mộng Thiên Cung ra, bất cứ quân đoàn nào của Nhân tộc nếu đánh với quân đoàn Tạo Hóa thì phải chết.Bởi vì có quân đoàn vương bài này, hơn nữa Tạo Hóa thánh tử cùng phân thân Hoang, đây chính là thế lực chung cực của Thánh tộc điều tới vũ trụ man hoang.Hạm đội như thế tiến vào sâu trong vũ trụ, những nơi đi qua, tinh vân đều tách ra.Sâu giữa không trung, Hoang cực lớn vung vẩy xúc tu của mình, nó mang cho người ta cảm giác áp bách không nói nên lời.- Tiểu Ma Tiên, ngươi chờ xem, ha ha ha!Trên người Hoang đầy huyết tương lầy lội, Tạo Hóa thánh tử cười to nói ra....Thời điểm này ở nơi khác trong tinh không, Ma Tiên Cung đang hành quân vội vàng.Cơ hồ tất cả đệ tử Ma Tiên Cung đều chiến ý sôi trào!Trên thực tế bọn họ biết rõ, cuộc ác chiến này thực lực đối lập với quân đoàn Tạo Hóa dùng trứng chọi đá hình dung cũng không khó hình dung.Mặc dù có Lâm Minh, mặc dù Lâm Minh có thể sáng tạo kỳ tích hơn nữa, bọn họ biết rõ trận chiến đấu này sẽ có tổn thất thảm trọng.Đây là không thể tránh né, Lâm Minh cường đại hơn cũng không thể ngăn cản Tạo Hóa thánh tử, chẳng lẽ hắn có thể một mình đối phó quân đoàn Tạo Hóa.Nhưng mà biết rõ như thế, nhưng mà lần xuất chinh này không có người nào nhíu mày một cái.Bọn họ là chiến sĩ thân chảy xuôi huyết mạch sôi trào, bọn họ giống như con chuột chui trong một góc, rồi sau đó bị người ta móc ra từng chút.Phải chết, cũng chết oanh oanh liệt liệt!Cơ hồ tất cả chiến sĩ trận địa sẵn sàng đón địch, mà thời điểm này đã ngụy trang Hỗn Nguyên Thiên Cung thành linh hạm bình thường, Lâm Minh đang chiến đấu với Lâm Hoang.Bồng!Một tiếng trầm đục vang lên, Lâm Hoang hoặc trực tiếp bị đánh bay.Lâm Hoang lăn mấy vòng trên đất, đụng mạnh vào vách tường, hắn một lần nữa đứng lên, xé toang ống tay áo rách nát của mình, hắn như báo săn mồi nhìn chằm chằm vào Lâm Minh.Hai phụ tử bọn họ áp chế tu vị thành Thần Hải Kỳ chiến đấu, so đấu chính là kỹ xảo và pháp tắc.Mà cho đến tận này, Lâm Minh chỉ dùng một tay, chênh lệch quá lớn.- Các ngươi...

Các ngươi...Tiểu Ma Tiên nghe bồng bồng thì đi vào xem xét, trực tiếp im lặng.- Sắp đại chiến rồi, các ngươi không điều chỉnh tốt trạng thái, lại so chiêu chẳng khác gì trò đùa a.Lâm Minh nhìn thấy Tiểu Ma Tiên, nhịn không được cười lên, hắn nói ra: - Không có việc gì, chúng ta áp chế tu vị tại Thần Hải Kỳ, lực lượng cũng áp chế bát môn độn giáp trước tứ môn, tiêu hao không lớn, cũng không có bị thương.Thân thể Lâm Minh cùng Lâm Hoang đều có huyết mạch thần thú, vô cùng cường đại, dưới tình huống áp chế tu vị thì cũng không có gì.- Xem như tập thể dục trước khi đại chiến đi.Nhìn thấy Tiểu Ma Tiên sắc mặt không tốt lắm, Lâm Minh nhún nhún vai.Thế nhưng mà Tiểu Ma Tiên vẫn không cười nổi, dù có Lâm Minh bên cạnh, đối mặt Tạo Hóa thánh tử, đối mặt Thánh tộc cường đại thì nàng không cảm thấy dễ dàng chút nào cả.Tất cả mọi người trong hạm đội đều theo chân Tiểu Ma Tiên chiến đấu tới đây, là chiến sĩ vô cùng cường đại.Hôm nay bọn họ thấy chết không sờn chiến đấu với Tạo Hóa thánh tử, đối mặt với địch nhân cường đại gấp mười lần, chiến ý vẫn sôi trào như thế.Tất cả chính là vinh quang của bọn họ, xuất từ trong tâm huyết của bọn họ, cũng xuất phát từ tín nhiệm Lâm Minh.Nhưng mà bọn họ không sợ chết, Tiểu Ma Tiên cũng không muốn bọn họ thật sự hi sinh, nàng hy vọng những người tùy tùng mình có thể sống sót, bọn họ đều là người đáng yêu.- Ân, ta biết rõ.Lâm Minh hiểu ý của Tiểu Ma Tiên, ý bảo Lâm Hoang không muốn đánh, mà thời điểm này nội tâm của hắn khẽ động, cảm được linh hồn của mình rung động.Lần rung động này còn mạnh hơn cả quân đoàn Hoang nhiều lắm.Có loại phản ứng này thì chỉ có một khả năng.- Như thế nào?Tiểu Ma Tiên mẫn cảm chú ý tới Lâm Minh dị thường.- Không có việc gì.Lâm Minh khoát khoát tay, đi ra khỏi phòng luyện công, đi về phía quảng trường Hỗn Nguyên Thiên Cung.Hỗn Nguyên Thiên Cung đã ngụy trang thành linh hạm chỉ huy Ma Tiên Cung, Tạo Hóa thánh tử vốn không có quá nhiều ấn tượng với Hỗn Nguyên Thiên Cung.

Cộng thêm trận pháp Thương Thiên Cổ Ấn ngụy trang nên hắn không có nhận ra.Rất nhiều võ giả Ma Tiên Cung biết rõ Lâm Minh đi ra, bọn họ cũng lên bình đài chờ Lâm Minh.Bọn họ trang nghiêm túc mục, khí chất thiết huyết thấy chết không sờn!- Qua một lát chúng ta sẽ gặp quân đội vương bài Thánh tộc -- quân đoàn Tạo hóa, các ngươi có cảm tưởng gì không?Lâm Minh mỉm cười hỏi, sắp chiến đấu nên mọi người căng như dây đàn, Lâm Minh lúc này bật cười làm cho nhiều chiến sĩ nhìn nhau.

Không hổ là đệ nhất anh hùng Nhân tộc, lúc này vẫn có thể vui vẻ.Trong lúc vô hình, Lâm Minh trấn định tự nhiên như thường.

Nội tâm bọn họ căng cứng lúc này buông lỏng một chút.-------Chương 2236: Hai quân đối chọi- Liều với chúng!

Có võ giả hô to lên.- Giết một đủ vốn, giết hai có lời, cho dù dùng răng cắn cũng phải cắt đứt đầu của chúng.- Ai sợ chết thì kẻ đó chính là đàn bà!Có một quân sĩ bộ dáng hung hăng hét to lên, nhưng mà thời điểm này hắn mới chú ý bên cạnh Lâm Minh là Tiểu Ma Tiên mặt như sương lạnh.Ánh mắt hắn co rút lại, đổi giọng nói ra: - Ai sợ chết kẻ đó chính là đồ hèn nhát!Lâm Minh cười.- Các ngươi hình như đã chuẩn bị hi sinh rồi à?- Hi sinh tính là cái gì, cho dù lên núi đao biển lửa cũng không nhíu mày.Mấy đại hán hô to, bọn họ rút đao ra giơ lên cao, dùng nó làm biểu tượng mình không sợ hi sinh.- Nghe ý của các ngươi, chúng ta đi không phải chiến đấu, mà là đi chịu chết?Đột nhiên Lâm Minh nói ra một câu này, võ giả ở đây nghe xong sững sờ một chút, trước kia bởi vì Lâm Minh động viên trước khi chiến đấu.

Bởi vì bọn họ đè nén quá lâu, giống như thùng thuốc súng, chỉ cần có mồi lửa là nổ tung, hiện tại quân đoàn Tạo Hóa khiến người ta nghe tin là sợ mất mật, bọn họ đã chuẩn bị đầu rơi máu chảy, cho nên chuyện này bọn họ xem như là đương nhiên.Chiến đấu lần này chắc chắn rất thảm thiết, dù Lâm Minh một người có thể đối phó Tạo Hóa thánh tử cũng giống như vậy -- quân đoàn Tạo Hóa và Thiên Tôn khác không phải ăn chay, chỉ những người này cũng mạnh hơn quân đoàn Ma Tiên Cung gấp mười lần.Những địch nhân cường đại khó giải quyết đều phải giao cho bọn họ đối phó, bọn họ muốn ngăn cản cường địch tranh thủ thời gian cho Lâm Minh giết Tạo Hóa thánh tử.Tuyệt đại đa số mọi người đương nhiên cho rằng chiến tranh nên đánh như vậy, tướng quân đấu tướng quân, binh sĩ đấu binh sĩ!Đối mặt cường địch, bọn họ thậm chí có thể toàn quân bị diệt, bọn họ có thể hung hãn không sợ chết, về phần hi sinh bao nhiêu không nằm trong cân nhắc của bọn họ.Bọn họ chỉ cần -- tâm huyết cùng tôn nghiêm!Thẳng đến khi Lâm Minh hỏi ngược lại thì bọn họ ngây người, chẳng lẽ trận chiến đấu thực lực chênh lệch lớn như thế còn có khả năng chuyển cơ sao?Thậm chí khả năng Lâm Minh đã sớm liên hệ với viện quân?Nghĩ tới đây tâm tình mọi người kích động!Lâm Minh tiếp tục nói: - Không sợ hi sinh là tố chất của một quân đoàn thiết huyết, nhưng mà không sợ chết không phải dũng sĩ, còn là thất phu!

Không nên hi sinh không có chút ý nghĩa gì, chuyện này sẽ biến các ngươi thành quân công cho kẻ địch khoe khoan mà thôi, mặc dù vào thời khắc mấu chốt chúng ta có thể buông tha tính mạng của mình để đổi lấy giá trị lớn nhất.- Nếu như mỗi người các ngươi làm được điểm này, như vậy chúng ta sẽ đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!Lâm Minh nói chuyện làm các chiến sĩ tỉnh táo lại.Một quân đoàn nhiệt huyết cực kỳ đáng sợ, nhưng mà quân đoàn nhiệt huyết thì càng đáng sợ.Đúng lúc này, Lâm Minh rút Ám Long thương ra.Ông --Âm thanh rung động lắc lư vang lên, tiếng long ngâm truyền ra từ trong tinh không.Lâm Minh lớn tiếng nói: - Hiện tại tất cả mọi người trở về cương vị riêng đi, các ngươi có thời gian một nén hương chuẩn bị, về sau chúng ta sẽ gặp quân đoàn Tạo Hóa!

Đến lúc đó tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta!Một nén hương! !Nghe Lâm Minh nói thế, đệ tử Ma Tiên Cung ở đây đột nhiên cả kinh, bọn họ trước kia nghe được Lâm Minh nói "Trong chốc lát" sẽ giao thủ, lại hoàn toàn không ngờ rằng "Trong chốc lát" ngắn như thế!Tất cả mọi người dùng tốc độ nhanh nhất đi vào cương vị.- Ta thì sao?Tiểu Ma Tiên hỏi.- Đi theo ta là được.Lâm Minh nói như vậy, bước nhanh vào Hỗn Nguyên Thiên Cung.Thời gian một nén hương cực ngắn, trên thực tế còn chưa hết một nén hương thì quân đội Nhân tộc đã nhìn thấy quân đoàn Tạo Hóa từ xa xa.Từng chiếc linh hạm, từng tòa thiên cung thành lũy chẳng khác gì quân đoàn sắt thép tiến tới gần.Cầm đầu quân đoàn này là một viên cầu thịt đỏ rực, nó vung vẩy xúc tu thô to giống như tinh cầu máu.Đây chính là phân thân Hoang, mà trên phân thân Hoang có một cung điện màu vàng.Tòa thần điện này lớn bằng một nửa phân thân Hoang, trong nó có cương nguyên hiện ra, chung quanh hào quang màu vàng chính là Tạo Hóa Thánh Cung -- tiên cung cấp Chân Thần Linh Bảo!Tòa tiên cung này bình thường tọa lạc tại Thánh La thiên, là chủ điện thế lực Tạo Hóa Thánh Hoàng!Mà mọi người xưng hô thế lực Tạo Hóa Thánh Hoàng nhất mạch cũng quen dùng Tạo Hóa Thánh Cung thay thế, có thể thấy được tòa thần điện này đáng sợ, nó có thể nói là tiêu chí Thánh La thiên.

Hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng và bản tôn Hoang không thế nào mượn nhờ Tạo Hóa Thánh Cung để chiến đấu, Tạo Hóa thánh tử cũng không cần, vì vậy Tạo Hóa Thánh Cung cũng lấy nó làm tàu chỉ huy quân đoàn Tạo Hóa.Hiện tại phụ trách điều khiển Tạo Hóa Thánh Cung là chín Thiên Tôn đỉnh cấp, bọn họ liên thủ mới có thể miễn cưỡng phát huy uy lực của tiên cung này.Thời điểm Ma Tiên Cung cùng quân đoàn Tạo Hóa gặp nhau, không nói thực lực chênh lệch quá lớn, chỉ cần là khí thế cũng đã áp qua Ma Tiên Cung!

Cả hai đối lập giống như em bé đánh nhau với người lớn.- Ha ha ha!

Cơ Tiên Nhi, ngươi thật sự là ngu không ai bằng!

Ngươi thật sự đưa tới cửa.Tạo Hóa thánh tử đứng trên người Hoang tùy ý cười to, giống như nhìn thấy con mồi là Ma Tiên Cung.Bên trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, Tiểu Ma Tiên cắn chặt hàm răng, phẫn hận nhìn qua Tạo Hóa thánh tử bên ngoài trận pháp.- Mặc dù ta bắt ngươi rất dễ dàng, một mình ta là đủ, nhưng ta vẫn xuất chiến lực mạnh nhất ra, vì bảo đảm không chút sơ hở nào, ngươi đã không có nửa phần cơ hội, mà ta không cách nào sai lầm, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, để cho ta huy động nhân lực đối phó ngươi, ngươi cũng nên thấy đủ!Tạo Hóa thánh tử nói đến đây, đột nhiên vung tay lên, nói:- Phong tỏa không gian!

Hắn ra lệnh một tiếng thì dùng Tạo Hóa Thánh Cung cầm đầu, hơn mười chiếc linh hạm Thánh tộc vây quanh, những thần quang này bắn vào hư không, nối thành một lưới ánh sáng to lớn, lưới ánh sáng không ngừng khuếch tán, cuối cùng hình thành kết giới to lớn, phong tỏa không gian trăm vạn dặm.Đại trận này căn cứ chủ trận pháp của Tạo Hóa Thánh Cung tạo thành, cho dù khởi động và triệt tiêu không dễ dàng, hơn nữa phát động cần năng lượng to lớn.Sau khi bố trí đại trận, linh hạm bình thường muốn xuyên qua quá khó khăn, trừ phi linh hạm Ma Tiên Cung phát động hợp kích, nhưng mà Tạo Hóa thánh tử tự nhiên sẽ không cho bọn họ cơ hội này.- Thích không?

Cơ Tiên Nhi, đây là lồng giam ta chuẩn bị cho ngươi, vì bắt ngươi ta nhọc lòng như thế, nhưng mà ngươi nhanh chóng hiểu rõ thôi, ta một lòng nghĩ tới bắt ngươi, chờ thêm vài ngày sẽ cho ngươi kinh hỉ.- Nếu ngươi thức thời thì quy hàng ta, làm nữ nô của ta, mỗi ngày hảo hảo phụng dưỡng ta, ta lưu ngươi một mạng, chậm rãi hưởng dụng ngươi.Tạo Hóa thánh tử tùy ý cười, mà lúc này trong linh hạm chỉ huy Ma Tiên Cung có đáp lại, là giọng của Tiểu Ma Tiên, thanh thúy mà lạnh như băng.- Ngu xuẩn!Hai chữ đơn giản làm sắc mặt Tạo Hóa thánh tử trầm xuống.Giọng nói thâm thúy vang lên.-------Chương 2237: Lâm Minh đấu thánh tử (1)- Nếu ngươi thức thời cũng nên quy hàng ta, làm con chó cho ta, nhưng mà...

Ta cũng không chịu nổi, có con chó như thế ta còn cảm thấy buồn nôn đấy.Tiểu Ma Tiên đối chọi gay gắt, Tạo Hóa thánh tử tươi cười.

- Rất tốt, ta còn sợ ngươi không có trong hạm đội, cho một đám thủ hạ đi chịu chết, nếu ngươi tới thì ta yên tâm, giao linh hạm chỉ huy cho ta, còn lại giao cho các ngươi, giết bọn chúng không còn manh giáp, một cũng không lưu.

Mà lúc này khi Tạo Hóa thánh tử ra lệnh một tiếng, quân đoàn Tạo Hóa có năng lực hành động rất mạnh, từng chiếc từng chiếc linh hạm không ngừng vây quanh linh hạm Ma Tiên Cung.Dùng Tạo Hóa Thánh Cung cầm đầu, mấy trăm chiếc linh hạm quân đoàn Tạo Hóa tạo thành chiến trận, cần biết mỗi một chiếc linh đều là một phần của trận pháp, mấy trăm đại trận kết hợp cùng một chỗ, kỳ thật chính là một chiến trận quần công, những chiến trận này thông qua phối hợp với nhau có thể phát huy ra chiến lực vô cùng khủng bố, chúng hợp lực một kích, chỉ nói cường độ năng lượng cũng mạnh hơn một kích của Chân Thần mấy lần.Đó chỉ là cường độ năng lượng, còn về lĩnh ngộ pháp tắc, vận dụng năng lượng thì chẳng thể nào bằng Chân Thần.Đối với tổ hợp công kích mà nói, dường như dù tăng lên thế nào cũng không thể đạt tới cấp Chân Thần cả.Nhưng mà từ diện tích sát thương mà nói, uy lực cũng tăng lên thật lớn, đối với linh hạm nó tạo thành đả kích hủy diệt!Nói không chút khoa trương, nếu như cho quân đoàn Tạo Hóa có đủ thời gian chuẩn bị, dùng chiến trận bắn cùng một lượt là có thể hủy một nửa linh hạm của Ma Tiên Cung.Đây chính là thực lực nghiền áp khi chênh lệch quá lớn.Nhìn thấy Tạo Hóa Thánh Cung cầm đầu linh hạm Thánh tộc tạo thành chiến trận, dù là xưa nay không phục nhuyễn Tiểu Ma Tiên cũng sắc mặt biến hóa, mặc cho ai đối mặt khủng bố như vậy vũ khí cũng khó khăn dùng thoải mái.Thời điểm này Lâm Minh cầm theo Ám Long thương, đi từng bước ra khỏi Hỗn Nguyên Thiên Cung.- Lâm ca!Tiểu Ma Tiên giữ chặt tay Lâm Minh.- Nàng ở nơi này chờ là được!Lâm Minh an ủi Tiểu Ma Tiên, sau một khắc hắn đã đi ra cửa.- Cơ Tiên Nhi!

Một kích hủy diệt của quân đoàn Tạo Hóa gần như có thể hủy cả hằng tinh, sợ hãi chưa?

Không cần lo lắng.

Trước khi bắt giữ ngươi ta sẽ không cho bọn họ công kích, sau khi bắt ngươi thì ta sẽ cho ngươi nhìn tận mắt quân đoàn của ngươi sẽ hủy diệt dưới tận thế chi quang là thế nào.Tạo Hóa thánh tử cười lớn, thời điểm này phân thân Hoang nhanh chóng lao thẳng tới Ma Tiên Cung.Với Hoang có hình thể to lớn mà nói, Hỗn Nguyên Thiên Cung ngụy trang thành linh hạm chỉ huy chẳng khác gì con chuột nhỏ.Nhưng mà thời điểm mười xúc tu của phân thân Hoang phát động, linh hạm trước mặt Tạo Hóa thánh tử đột nhiên bắn ra tia chớp màu đen.

Bề ngoài của nó biến hóa to lớn, bắt đầu biến cao, biến dài, cuối cùng biến từ linh hạm hình giọt nước thành thành lũy màu đen.Nhìn thấy một màn này, Tạo Hóa thánh tử đột nhiên cả kinh, cái gì?Ngoại hình linh hạm cải biến, đột nhiên trong lòng của hắn sinh ra dự cảm xấu.

Rồi sau đó hắn trơ mắt nhìn thấy nam tử giáp đen cầm trường thương chậm rãi đi ra.Hắn mặc chiến giáp màu đen, lông mày như kiếm, ánh mắt tịch mịch.Lúc nhìn thấy nam tử giáp đen này, ánh mắt Tạo Hóa thánh tử chấn động mạnh.- Ngươi...

Là ngươi?Sắc mặt Tạo Hóa thánh tử đột nhiên trở nên khó coi, Lâm Minh lúc này đã sớm khôi phục dung mạo sáu ngàn năm trăm năm trước, hắn không cần đoán cũng nhận ra Lâm Minh!Nam nhân này chính là ác mộng của Tạo Hóa thánh tử.- Vậy sao...

Thì ra là như vậy.

Ngươi sớm hơn ta một bước tìm được Tiểu Ma Tiên.

Cho nên các ngươi mới công khai phá phòng tuyến phong ấn của ta, các ngươi không sợ...Khóe miệng Tạo Hóa thánh tử co quắp, sắc mặt của hắn càng ngày càng âm trầm, mang theo đầy sát cơ.- Ngươi đúng là con gián ương ngạnh a, bị Chân Thần đuổi giết mà không chết!

Trước đó ngươi quét ngang quân đoàn thứ hai và thứ ba, toàn bộ diệt quân đoàn Hoang, hôm nay ngươi là ý định lại diệt ta sao?

Ha ha ha ha!Tạo Hóa thánh tử cười như điên, nói:- Hơn sáu nghìn năm trước, ta và ngươi đánh một trận chính là nỗi nhục cả đời của ta, hôm nay ông trời cho ta cơ hội báo thù, đây chính là định mệnh, ta không cầu cái gì khác! !

Hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi dặ vào cái gì!

Chết đi!Tạo Hóa thánh tử rống to một tiếng, hơn mười xúc tu của phân thân Hoang cùng xuất kích, nó giống như thần mâu từ các hướng đánh tới!Oanh!Một tiếng nổ đáng sợ vang vọng, hư không đều bị đánh nát, một kích này của Tạo Hóa thánh tử và mười đầu xúc tu chẳng khác gì thái sơn áp đỉnh, trực tiếp bao phủ Hỗn Nguyên Thiên Cung!Tình cảnh hiện tại, huyết nhục phân thân Hoang giống như cắn nuốt Hỗn Nguyên Thiên Cung.Trong lúc nhất thời, tâm thần mọi người chấn động, nhất là đệ tử Ma Tiên Cung đều ngừng thở, mặc dù có tự tin gần như mù quáng vào Lâm Minh, nhưng mà chống lại Tạo Hóa thánh tử có thể khống chế phân thân Hoang thực lực cấp Chân Thần, Lâm Minh mạnh hơn nữa cũng khó thắng được.- Giết Lâm Minh!

Dùng công kích của các ngươi bắn nỏ huyết nhục Hoang.Tạo Hóa thánh tử gào rú lên, hắn căn bản không có thu hồi huyết nhục Hoang trở về, cũng không nhìn một kích vừa rồi Lâm Minh có chết hay chưa, hắn lập tức chặt đứt một đoàn huyết nhục Hoang ném ra ngoài, dùng huyết nhục Hoang vây khốn Lâm Minh, lại lợi dụng công kích linh hạm Thánh tộc bảo đảm một kích này không thua.Cách làm âm tàn như thế, tình nguyện hi sinh một đám huyết nhục Hoang cũng không cho Lâm Minh nửa điểm cơ hội xoay người.Trong nháy mắt sau lưng Tạo Hóa thánh tử dùng Tạo Hóa Thánh Cung cầm đầu hội tụ năng lượng trận pháp, chuẩn bị diệt thế chi quang!- Các huynh đệ!

Xông lên!

Yểm hộ Lâm Minh tiền bối cùng Ma Tiên Cung chủ!Bên phía Ma Tiên Cung, một nam tử tay cầm chiến kỳ nhảy ra khỏi linh hạm, hắn cưỡi một đầu man hoang cự thú, hô to sau đó lao thẳng về phía hạm đội Thánh tộc.Hắn là thiên tài Nhân tộc sinh ra sau đại kiếp nạn, cũng là người tiên phong của Ma Tiên Cung!Hắn cầm chiến kỳ huyết sắc, vẽ tiêu chí Ma Tiên Cung, đó là một con hắc phượng hoàng dục hỏa niết bàn!Hắc phượng hoàng là huyết mạch Tiểu Ma Tiên, dục hỏa niết bàn tượng trưng cho Nhân tộc trọng sinh!- Giết ah!- Liều mạng với chúng.- Giết sạch Thánh cẩu.Quân đội Ma Tiên Cung gào thét, bắt đầu phấn đấu quên mình công kích, bọn họ trực tiếp lao mình tới chỗ huyết mạch Hoang dứt bỏ trước Hỗn Nguyên Thiên Cung.

Dùng hạm đội của bọn họ lao vào tường thành sắc thép của Hỗn Nguyên Thiên Cung!Bọn họ trực diện công kích của Thánh tộc, cũng ngưng tụ toàn bộ năng lượng.Cho dù công kích của bọn họ yếu hơn Thánh tộc rất nhiều, nhưng mà thời điểm này không có người sợ hãi.

Không có người lùi bước,tất cả mọi người không sợ chết.- Hạt gạo mà dám tranh sáng với ánh trăng!Tạo Hóa thánh tử khinh thường, hắn cho xúc tu cực lớn quét qua, quét thẳng về phía những đệ tử Ma Tiên Cung này.Hắn tập trung vào thanh niên cầm chiến ký đầu tiên.

Dùng thực lực phân thân Hoang, chỉ cần một kích là có thể dễ dàng đánh người này thành thịt nát.-------Chương 2238: Lâm Minh đấu thánh tử (2)Mà chiến kỳ chính là tượng trưng cho sĩ khí của một chi quân đội.Hô!Xúc tu của Hoang mang theo lực lượng không gì sánh kịp, uy áp xúc tu tập trung không gian chung quanh, làm cho người ta không thể tránh né.Thanh niên cầm chiến kỳ biến sắc, trong thời khắc sống còn hắn quay người lại, dùng toàn bộ khí lực ném chiến kỳ bay đi.

Nó gian nan đột phá không gian phong tỏa, bắn thẳng vào tiên phong khác không xa.Người có thể chết, chiến kỳ không thể mất!- Các huynh đệ.

Vì nhân tộc!

Công kích!Thanh niên này dùng hết khí lực cuối cùng hô to một câu, sĩ khí quân đội Ma Tiên Cung phun trào như núi lửa.- Vì Nhân tộc!Mọi người gào thét, huyết dịch toàn thân đang thiêu đốt!Vào lúc này mọi người cho rằng thanh niên xungphong của Ma Tiên Cung sẽ bị đánh thành thịt nát, đột nhiên sau lưng thanh niên xung phong không xa, đám huyết nhục Hoang bao phủ Hỗn Nguyên Thiên Cung duỗi một xúc tu ra.Xúc tu này thậm chí còn thô to hơn cả xúc tu của Tạo Hóa thánh tử bắn ra.

Nó dùng lực lượng không gì sánh nổi lướt qua hư không, ngăn cản một kích của Tạo Hóa thánh tử!Oanh!Hư không vỡ vụn!

Xúc tu to lớn va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.Năng lượng đáng sợ quét qua các nơi, trực đẩy bay người tiên phong kia đi!

Bởi vì một xúc tu Hoang khác ngăn cản công kích, khí huyết người này sôi trào, cũng bị trọng thương.- Cái gì?- Đây là. . .Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, Tạo Hóa thánh tử không thể tưởng tượng nổi nhìn cảnh trước mặt, trong không trung nhìn hai xúc tu giao nhau giống như huyết long vặn vẹo!Đoạn xúc tu không bị khống chế kia, không ngờ nó liên hệ với Hỗn Nguyên Thiên Cung, làm sao có thể?- Ta bỏ qua huyết nhục Hoang, không ngờ nó chủ động ngăn cản công kích thay tiên phong Nhân tộc, đây là vì sao?Tạo Hóa thánh tử hoàn toàn ngây ngốc.Thời điểm này huyết nhục Hoang đang bao quanh Hỗn Nguyên Thiên Cung chậm rãi vỡ ra, nó tạo thành một lối đi.Thanh niên mặc chiến giáp đen tay cầm trường thương đi ra, mái tóc dài phiêu dật, quần áo chỉnh tề, gương mặt cương nghị, gương mặt góc cạnh rõ ràng, khí thế toàn thân sôi trào như biển.Hắn đứng ở mặt ngoài huyết nhục Hoang chẳng khác gì chiến thần tuyệt thế.Huyết nhục dưới chân hắn như biến thành bình đài cao cao nâng đỡ hắn lên, loại cảm giác này giống như huyết nhục Hoang đang nâng đỡ ma thần!Nhìn thấy cảnh này, chớ nói Tạo Hóa thánh tử và quân đoàn Tạo Hóa, cho dù là đệ tử Ma Tiên Cung cũng cho rằng đang nằm mơ.Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?- Ngươi nói sai một điểm.Lâm Minh nhàn nhạt mở miệng, mũi thương trực chỉ Tạo Hóa thánh tử.- Ta và ngươi không phải quyết đấu số mệnh...

Có lẽ ta cả đời này có đối thủ số mệnh, nhưng mà người đó không phải là ngươi, ngươi, không xứng!Lâm Minh giọng nói nghiêm nghị vang vọng trụ vũ, truyền khắp Ma Tiên Cung, cũng truyền khắp quân đoàn Tạo Hóa.Tạo Hóa thánh tử xem Lâm Minh trở thành đối thủ cả đời, mà Lâm Minh chỉ xem Tạo Hóa thánh tử trở thành một mục tiêu cần vượt qua, hơn nữa đây cũng là đã từng, hiện tại Lâm Minh hoàn thành lột xác tâm linh, Tạo Hóa thánh tử chỉ có thể nói là địch nhân của hắn chứ không phải là đối thủ.

- Lâm Minh, ngươi muốn chết!

Nghe Lâm Minh nói thế, sắc mặt Tạo Hóa thánh tử khó coi tới cực điểm!Hắn xem Lâm Minh chính là đối thủ lớn nhất, mà Lâm Minh chỉ xem hắn là địch nhân mà thôi, không chút nhục nhã sỉ nhục hắn!Tạo Hóa thánh tử lúc này phát điên lên!Mà thời điểm này cả tinh không, hơn mười vạn võ giả Thánh tộc cùng Ma Tiên Cung đều chú ý tới hai người.Ba chữ "Ngươi không xứng", quanh quẩn bên tai mọi người, làm cho võ giả quân đoàn Tạo Hóa phát điên lên, đồng thời làm cho võ giả Nhân tộc sôi trào lên.Cái gì gọi là khí phách!

Cái gì gọi là kiêu ngạo!Nếu như người bình thường nói lời này sẽ bị người ta nói là nhược trí, người nọ sẽ cho rằng kẻ nói là kẻ điên, nhưng mà trong miệng Lâm Minh, những lời này mang theo lực uy hiếp không gì sánh kịp.Đây là một loại hãnh diện, nhẹ nhàng vui đầm đìa thống khoái.- Chiến!Đệ tử Ma Tiên Cung lúc này hò hét kinh thiên động địa, tiếng la vang vọng trụ vũ!Giờ khắc này đệ tử Ma Tiên Cung sĩ khí tăng lên tới cực điểm!- Đều đi chết đi!Tạo Hóa thánh tử rống to một tiếng, khớp xương trên người nổ vang đùng đùng, thân thể của hắn bắt đầu cất cao, cốt giáp xuất hiện bên ngoài thân thể, hắn vận dụng lực lượng huyết mạch Thánh tộc, sau khi dung hợp huyết mạch Hoang vào người, thân thể Tạo Hóa thánh tử đạt được lực lượng mạnh tới cực điểm.Tạo Hóa thánh tử nổi giận, trong tích tắc thiêu đốt máu huyết, trong phân thân Hoang lại tuôn ra hơn mười xúc tu giống như huyết long, cơ hồ tất cả xúc tu có thần quang lóng lánh bay thẳng về phía Lâm Minh!Lúc này cho dù trước mặt Tạo Hóa thánh tử là mặt trời cũng bị xúc tu xé nát.Mà đối mặt với một kích kinh thiên động địa này, Lâm Minh tâm niệm khẽ động, huyết nhục Hoang nhúc nhích mạnh!Huyết nhục Hoang của Lâm Minh vốn có hạn, không có khả năng diễn biến ra mấy trăm xúc tu, thời điểm Tạo Hóa thánh tử diễn hóa ra hơn trăm xúc tu, mỗi xúc tu thô to giống như cây cột khổng lồ.Đối với công kích Tạo Hóa thánh tử mà nói, Lâm đón đánh quả thật không đáng nói cái gì cả.Phốc phốc phốc!Cơ hồ tất cả xúc tu lớn nhỏ va chạm vào nhau, mà trong nháy mắt đó tràng diện xúc tu to lớn nghiền áp xúc tu nhỏ không có xuất hiện, trái lại những xúc tu vốn bị Tạo Hóa thánh tử khống chế nhao nhao dừng lại.Giống như đánh rắn đánh chỗ bảy tấc, những xúc tu này bắt đầu run rẩy.Thời điểm này mọi người kinh ngạc phát hiện, những xúc tu nhỏ kia giống như con đĩa hút máu, chúng đang hút huyết nhục xúc tu lớn hơn!Cốt!

Cốt!Những xúc tu vừa thô vừa to như mũi nhọn, chúng dùng mắt thường nhìn thấy khô quắt lại, huyết khí Hoang nồng đậm, huyết nhục tinh hoa của Hoang toàn bộ thông qua những xúc tu rất nhỏ này chảy vào trong huyết nhục Hoang dưới chân Lâm Minh.Đoàn huyết nhục này không ngừng nhúc nhích.Mà bên kia, phân thân Hoang của Tạo Hóa thánh tử xao động bất an, nó dường như bị kích thích thật lớn, bắt đầu phát ra từng tiếng gào rú trầm thấp.- Cái gì?Tình hình này làm nội tâm Tạo Hóa thánh tử kinh hãi, chẳng lẽ...

Lâm Minh có thể khống chế Hoang?Có được kết luận này, Tạo Hóa thánh tử kinh hãi không hiểu, điều này sao có thể?Mà bây giờ hắn đã cảm giác rõ ràng được tinh thần lực của Lâm Minh đang dọc theo huyết nhục Hoang truyền tới, bắt đầu không ngừng thẩm thấu vào phân thân Hoang!- Ngươi! !Tạo Hóa thánh tử cuồng nộ, hắn đã không kịp nghĩ Lâm Minh làm sao làm được, nếu vứt bỏ phân thân Hoang, hậu quả sau đó hắn không dám tưởng tượng.Không nói mất đi phân thân Hoang hắn không có khả năng tránh được Lâm Minh đuổi giết, cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không bỏ qua cho hắn.Hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!Trong nháy mắt toàn thân Tạo Hóa thánh tử u là mồ hôi lạnh.Nhưng mà trên mặt hắn hiện ra một tia dữ tợn và điên cuồng!Trên mặt hắn gân xanh không ngừng vặn vẹo, nhìn chằm chằm vào hai mắt Lâm Minh nhuộn máu tươi, sát ý tùy ý.-------Chương 2239: Sáng lạn- Ngươi cho rằng như vậy là có thể diệt giết ta sao?

Đừng nằm mơ, ngươi nhất định phải táng thân ở nơi đây!

Quân đoàn Tạo Hóa nghe lệnh, diệt thế chi quang, toàn lực công kích!

Giết chết bọn chúng, giết sạch mọi người...Tạo Hóa thánh tử hô to.Mà thời điểm này phía sau hắn, quân đoàn Tạo Hóa bố trí chiến trận, hơn nữa ngưng tụ năng lượng hơn mười hô hấp, đầy đủ phát ra diệt thế chi quang.Đây là phạm vi công kích không bằng Chân Thần, nhưng mà phạm vi lớn sát thương lại vượt qua một kích của Chân Thần!Tình huống nguy cấp, quân đoàn Tạo Hóa không có loạn, dưới sự chỉ huy của chín Thiên Tôn đỉnh cấp, dùng Tạo Hóa Thánh Cung làm hạch tâm, quân đoàn Tạo Hóa phát diệt thế chi quang!Trong tích tắc, tất cả âm thanh trong vũ trụ bị cắn nuốt!Năng lượng kinh thiên động địa quét qua vũ trụ, hội tụ đến trước Tạo Hóa Thánh Cung, than năng lượng cầu màu đen hội tụ, không gian chung quanh vỡ vụn giống như lỗ đen trong truyền thuyết.Xoát!Năng lượng tùy ý bắn ra từ trong viên cầu, bắn thẳng về phía Lâm Minh, còn có hạm đội linh hạm Ma Tiên Cung!Đạo hắc quang này cực kỳ đáng sợ, nó bao trùm không gian rộng lớn, hơn nữa phiến hư không này vốn bị phong tỏa, hạm đội Ma Tiên Cung căn bản không thể né tránh!Mà thời điểm này Tạo Hóa thánh tử lại phân ra rất nhiều xúc tu của Hoang, những xúc tu này không trực tiếp công kích Lâm Minh, mà là bao phủ bốn phía Lâm Minh, hình thành bức tường huyết nhục, hiển nhiên là muốn phong tỏa đường lui của Lâm Minh!Kỳ thật vào lúc này Tạo Hóa thánh tử không cần làm như vậy, Lâm Minh sẽ không né tránh diệt thế chi quang, giờ phút này hắn rót tinh thần lực vào phân thân Hoang, đang gạt bỏ tinh thần ấn ký của Tạo Hóa Thánh Hoàng, cướp lấy phân thân Hoang, một khi bản thân của hắn tránh đi thì tinh thần sẽ hao tổn không nhỏ, mấu chốt là khối huyết nhục Hoang dưới chân đã bị khống chế sẽ bị hủy diệt.Mà cái này hoang chi huyết nhục chi ở bên trong, bao hàm lấy Hỗn Nguyên Thiên Cung, Tiểu Ma Tiên bọn người còn ở bên trong!Cho nên Lâm Minh nhất định sẽ không tránh đi, hắn không có khả năng vứt bỏ Tiểu Ma Tiên, cũng không thể vứt bỏ mười vạn chiến sĩ của Ma Tiên Cung!Mà giờ này khắc này, chiến sĩ Ma Tiên Cung cũng không buông bỏ Lâm Minh, bọn họ vẫn ngăn phía trước Lâm Minh, dùng thực lực không cường đại của bọn họ ngăn cản một kích này.- Các huynh đệ, công kích!- Vì nhân tộc!- Vì tôn nghiêm và tự do.Chiến sĩ Ma Tiên Cung hô to khẩu hiệu trong nội tâm của mình, mang tất cả lực lượng toàn bộ trút vào trận pháp bên ngoài linh hạm.Vào phút này không có người chỉ huy, nhưng mà mười vạn chiến sĩ cùng thiêu đốt máu huyết bản thân, muốn gia tăng thêm lực lượng.Bởi vì bọn họ biết rõ sinh mạng của mình sắp chấm dứt, cho nên phải phát ra một kích rực rỡ nhất cả đời.Đây là tập thể thiêu đốt tính mạng, chúng rực rỡ như mặt trời.Võ giả như thế sinh ra là anh hùng, chết như sấm xuân.Đệ tử Ma Tiên Cung công kích tạo thành dòng thác màu vàng, cùng ngăn cản diệt thế chi quang.Ầm ầm!Tiếng nổ khủng bố vang vọng, trong tích tắc năng lượng trùng kích tùy ý, không biết có bao nhiêu vật chất bị chôn vùi trong hào quang này...Nhưng mà đệ tử Ma Tiên công kích cuối cùng không thể sánh bằng diệt thế chi quang, diệt thế chi quang hơi bị ngăn cản sau đó bắn thẳng vào cột sáng năng lượng của đệ tử Ma Tiên Cung, không ngừng tiến lên.Năng lượng chênh lệch quá lớn, không cách nào chống lại!Một khắc này hơn mười chiếc linh hạm của đệ tử Ma Tiên bị trùng kích, sắp bị bao phủ triệt để.Mà lúc này dưới chân Lâm Minh đã có một đoàn huyết nhục Hoang hắn khống chế vỡ ra, trong huyết nhục Hoang bị bao phủ trong hắc quang của Hỗn Nguyên Thiên Cung!- Quân đoàn Hoang công kích!Lâm Minh lạnh giọng hạ lệnh, trong Hỗn Nguyên Thiên Cung sáu vạn chiến sĩ quân đoàn Hoang công kích, bọn họ đã sớm hoàn thành biến thân từ nửa khắc trước, bọn họ đã sớm bố trí tốt chiến trận, công tác chuẩn bị năng lượng đã đạt tới mức tận cùng, chỉ chuẩn bị công kích!Trải qua chiến dịch với Thánh tộc lúc trước, quân đoàn Hoang đã nghỉ ngơi từ nửa tháng trước chỉ vì chuẩn bị một kích này.Vào lúc này Thanh Liên tiên tử đều biến thân!Thánh tộc bốn thánh tướng, Lâm Minh ba đại phân thân, còn có hắc long thu nhỏ, hai trăm Đại Giới Giới Vương của quân đoàn Hoang biến thân sánh ngang với Thiên Tôn...Tất cả lực lượng của người và thú đều rót vào trong trận pháp.Mà trên thực tế huyết nhục Hoang dưới chân bị Lâm Minh khống chế cũng đủ sức ngăn cản một kích này.Huyết nhục Hoang thiêu đốt không giữ lại, năng lượng tùy ý quét qua Hỗn Nguyên Thiên Cung, biến thành lỗ đen dữ tợn!- Tiên nhi, giúp ta một tay!Giọng của Lâm Minh truyền vào trong tai Tiểu Ma Tiên, Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang và một ít đệ tử Ma Tiên Cung của Tiểu Ma Tiên tiến vào Hỗn Nguyên Thiên Cung cùng rót lực lượng của bọn họ vào, cộng đồng phát ra một kích hủy thiên diệt địa!Đạo thần quang này dung hội cùng một chỗ với thần quang của đệ tử Ma Tiên Cung phát ra, cùng va chạm với diệt thế chi quang!Rầm rầm rầm oanh!Âm thanh có thể xé nát vũ trụ vang vọng, năng lượng dâng trào tùy ý, quét qua ngân hà.Tính cả mọi người và quân đoàn Hoang và huyết nhục Hoang thiêu đốt công kích, năng lượng đáng sợ của quân đoàn Tạo Hóa cũng bị ngăn cản.Kế tiếp năng lượng của quân đoàn Tạo Hóa bị đẩy lùi, hơn nữa càng lùi càng nhanh!Cuối cùng nhất một kích của Lâm Minh mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ, lúc này đánh bay năng diệt thế chi quang và bắn thẳng vào quân đoàn Tạo Hóa!Không! !Tạo Hóa thánh tử tròng mắt như nứt ra, ở phương khác, hơn mười vạn quân đoàn Tạo Hóa cũng kinh hãi!

Ah ah ah!Có người tuyệt vọng kêu gào thảm thiết; có người lao ra khỏi linh hạm, chạy thẳng vào sâu trong tinh không; có người thay đổi hướng linh hạm, định rút khỏi phiến tinh không này.Nhưng mà tất cả giãy dụa đều phí công, đạo hào quang này quá nhanh, nhanh hơn xa tốc độ của linh hạm, huống chi không gian này bị quân đoàn Tạo Hóa khóa chết lại.Mua dây buộc mình! !Oanh!Thần quang nổ tung tron quân đoàn Tạo Hóa, thần mang thôn phệ tất cả, trong tầm mắt không nhìn thấy thứ gì cả.Vị trí trận pháp bố trí diệt thế chi quang, tất cả linh hạm của quân đoàn Tạo Hóa liên kết với nhau rất chắc chắn, lúc này bọn chúng cũng bị hủy diệt.Từng mảng lớn linh hạm Thánh tộc bị đánh trúng, trực tiếp chôn vùi thành bụi phấn, ngay cả mảnh vụn lớn cũng không lưu lại.Còn có linh hạm nổ tung quét qua tất cả, năng lượng phong bạo quét qua các nơi.Quân đoàn Tạo Hóa lúc này tổn thất thảm trọng.Tạo Hóa thánh tử ở xa xa nhìn qua tất cả, tâm thần đang run rẩy, hắn biết rõ một khắc này quân đoàn Tạo Hóa, vương bài của Thánh tộc đã chấm dứt!Diệt thế chi quang, tính cả một kích đáng sợ của quân đoàn Hoang cùng nổ tung, vòng phòng hộ của quân đoàn Hoang bị xé rách giống như bong bóng xà phòng, ngàn vạn dặm hư không lúc này sinh ra tia chớp diệt thế giống như có mặt trời nổ tung.Năng lượng tùy ý quét qua tinh vân màu đen, khiến cho tinh vân này bị hủy diệt triệt để, cũng khiến cho những hào quang này truyền ra xa hơn!-------Chương 2240: Thánh tử cùng đườngVương bài Thánh tộc ---- quân đoàn Tạo Hóa bị đả kích lớn, còn thừa chưa tới một nửa linh hạm, Tạo Hóa Thánh Cung vẫn còn bảo lưu lại, nó vốn nằm ở trung tâm trận pháp, nhưng mà bởi vì nó là Chân Thần Linh Bảo cho nên miễn cưỡng lưu lại, mà linh hạm chung quanh Tạo Hóa Thánh Cung trăm dặm đều tan thành mây khói.Cho dù những linh hạm ở cách rất xa cũng không tốt hơn chút nào, trong nổ tung vừa rồi cũng có tổn thương, sức chiến đấu đại giảm.Mà trên thực tế đả kích trí mạng còn có sĩ khí, vốn quân đoàn Tạo Hóa giống như mãnh hổ xuống núi, thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối và niềm tin tất thắng, đây chính là quân đội cực kỳ đáng sợ.Nhưng mà một kích vừa rồi của Lâm Minh đã đánh nát cao ngạo và tín niệm của bọn họ.Bọn họ bại, bại triệt để!Mặc dù là Thiên Tôn đỉnh cấp, dưới một kích của Lâm Minh cũng sợ hãi từ sâu trong linh hồn.

Hắn thật đáng sợ, căn bản không thể chiến thắng!Bởi vì sĩ khí giảm sút, Thánh tộc bắt đầu sinh ra ý thoái lui, sĩ khí Nhân tộc tăng cao như mặt trời ban trưa.Một kích vừa rồi đã đánh tan cục diện bất lợi, làm cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào!Võ giả Nhân tộc vừa rồi thiêu đốt máu huyết cho nên sinh ra mệt mỏi không chịu nổi, thế nhưng mà thời điểm này bởi vì một hồi đại thắng, võ giả Nhân tộc điên cuồng lên.- Các huynh đệ, xông lên!

Các tướng lãnh Ma Tiên Cung hô to như điên, cơ hồ tất cả quân sĩ giống như sói đói nhìn thấy thịt, không ngừng xông lên phía trước.Chiến kỳ của Ma Tiên Cung giơ lên cao, trên chiến kỳ hắc phượng hoàng niết bàn như sống lại, nó chỉ dẫn quân đội Nhân tộc tức giận biến thành con dao sắc bén cắt vào thịt quân đoàn Tạo Hóa.Quân đoàn từng là đệ nhất Thánh tộc lúc này đối mặt với quân sĩ Ma Tiên Cung như sói đói vồ mồi, sĩ khí và quân lính tan rã ngay lập tức.Nổ tung vừa rồi đã sớm hủy diệt trận hình của bọn họ, hiện tại bọn họ từng người tự chiến, hỗn loạn không chịu nổi, hơn nữa chỗ dựa lớn nhất chính là chiến trận và linh hạm cường đại, bây giờ đánh cận chiến thì luống cuống tay chân.Lúc quân đoàn Hoang bộc phát hào quang diệt thế, những linh hạm này đứng mũi chịu sào, cơ hồ cùng nổ tung hủy diệt.Những chiếc linh hạm ở xa xa vẫn bảo tồn nhưng vẫn đi yếu rất nhiều, có thể nói một kích vừa rồi hủy diệt ba phần tư thực lực quân đoàn Tạo Hóa.Thần quang bắn ra, nổ tung dồn dập, Ma Tiên Cung dễ dàng đánh bại quân đoàn Tạo Hóa.Mà thời điểm này bên kia chiến trường, huyết nhục Hoang dưới chân Lâm Minh và phân thân Hoang của Tạo Hóa thánh tử dây dưa với nhau, đại lượng huyết nhục tinh hoa của phân thân Hoang bị huyết nhục Hoang do Lâm Minh khống chế thôn phệ.Vào lúc này sắc mặt Tạo Hóa thánh tử trở nên khó coi tới cực điểm.Lâm Minh có thể thôn phệ, khống chế huyết nhục tinh hoa của Hoang, dù trong huyết nhục Hoang có ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng vô dụng! !Tạo Hóa thánh tử không biết Lâm Minh làm sao làm được như thế, nhưng mà đã không trọng yếu, bởi vì hắn đã cùng đường.Hắn khống giống như Thanh Liên tiên tử còn có sư phụ tự tay luyện chế thân ngoại hóa thân bảo vệ tính mạng -- Tạo Hóa Thánh Hoàng dã tâm to lớn làm sao có khả năng hi sinh vì đồ đệ?

Với hắn mà nói, tất cả mọi người chỉ là con cờ mà thôi.Cho dù lúc này đối mặt với Lâm Minh, Tạo Hóa thánh tử đã không có bất kỳ át chủ bài nào cả.Hoặc là nói, hắn có được cái gọi là át chủ bài với Lâm Minh mà chẳng khác gì món đồ chơi không có ý nghĩa.Giờ khắc này Tạo Hóa thánh tử cảm nhận được tuyệt vọng to lớn!Hắn cảm thấy Lâm Minh không phải đang hút tinh hoa huyết nhục của Hoang, mà là đang hút huyết nhục của hắn!Hắn chẳng khác gì kẻ bị tù tội, bị người ta cắt động mạch, nhưng mà hắn trơ mắt nhìn máu của mình chảy đi, từ từ mất máu mà chết.Loại phương thức chờ đợi tử vong này khiến người ta phát điên!Tạo Hóa thánh tử điên cuồng, hắn không ngừng rót tinh thần lực vào thân thể Hoang, muốn tranh đoạt quyền khống chế với Lâm Minh.Nhưng mà trong tích tắc va chạm vào tinh thần lực của Lâm Minh, sắc mặt Tạo Hóa thánh tử tái nhợt, thân thể rung mạnh, lỗ mũi của hắn có máu tươi chảy ra.Tinh thần lực của hắn và Lâm Minh chênh lệch quá lớn!Hơn nữa mấu chốt là tinh thần của Tạo Hóa thánh tử không thể khống chế phân thân Hoang, hắn dựa vào tinh thần ấn ký của Tạo Hóa Thánh Hoàng mới có khả năng gián tiếp khống chế Hoang, hoàn toàn không cách nào so sánh với Lâm Minh khống chế linh hồn Hoang!Tạo Hóa thánh tử hét lớn một tiếng, hắn nhảy dựng trên người Hoang.Hắn cầm một thanh trọng kiếm chém thẳng vào Lâm Minh, một sát na kia, toàn thân Tạo Hóa thánh tử xuât hiện cương quang màu vàng giống như có một mặt trời thiêu đốt trong người Tạo Hóa thánh tử.Khí tức chung quanh thân thể hắn cải biến, hào quang trong tinh không vô tận chung quanh vặn vẹo sau đó hội tụ vào người Tạo Hóa thánh tử, nguyên khí, năng lượng, vật chất tinh hoa trong vũ trụ bị Tạo Hóa thánh tử hút đi.Tạo Hóa thánh tử vận dụng Tạo Hóa Thần Công, Tạo Hóa Thần Công vừa thi triển sẽ cướp đoạt thiên địa tạo hóa, cũng cướp lấy linh khí và sinh cơ của sinh linh.Người tinh thông Tạo Hóa Thần Công có thể chuyển hóa lực lượng này thành lực lượng bản thân mình diệt sát cường địch.Hôm nay Tạo Hóa thánh tử tu hành Tạo Hóa Thần Công đạt tới cảnh giới cực cao, một khi thi triển ra, Thiên Tôn hơi yếu không thể đứng vững trước mặt Tạo Hóa thánh tử, bởi vì bọn họ câu thông thiên địa chung quanh bị cắt đứt, nguyên khí sẽ bị Tạo Hóa thánh tử cướp đi!Cũng chỉ có Thiên Tôn đỉnh cấp mới có thể miễn cưỡng ứng đối khi Tạo Hóa thánh tử vận dụng Tạo Hóa Thần Công.Nhưng mà đối với Lâm Minh mà nói, trước mặt Lâm Minh thì Thiên Tôn đỉnh cấp chẳng là cái gì cả!Đây là chênh lệch của hai người.Trong nháy mắt Tạo Hóa thánh tử động thủ, Lâm Minh cũng động, nhưng mà hắn không có động, mà là Hoang dưới chân hắn động!Hơn mười xúc tu như huyết long lao ra đâm thẳng vào người Tạo Hóa thánh tử!Hai mắt Tạo Hóa thánh tử huyết hồng, Tạo Hóa Thần Công của hắn có thể hấp thu nguyên khí vũ trụ, nhưng mà muốn cướp đoạt nguyên khí trong người kẻ khác là không có khả năng!Đây là chênh lệch tới từ cấp bậc.Hơn mười đầu xúc tu từ các hướng lao tới, nhưng mà hắn kinh hãi phát hiện, phân thân Hoang trong tay Lâm Minh còn mạnh hơn trong tay của hắn.Mỗi xúc tu của Hoang giống như sống lại, chúng có được tư tưởng của mình, có được cảm giác bản thân, chúng phối hợp với nhau nên công kích hoàn mỹ vô khuyết.Tạo Hóa thánh tử liên tục công kích vài chục lần, nhưng mà tốc độ công kích sẽ có lúc chậm lại, bị xúc tu đâm vào sau lưng.

Phốc!Tạo Hóa thánh tử phun ra một ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng trong người như tan nát, hắn bay về phía trước.Thời điểm này trong nội tâm Tạo Hóa thánh tử tràn ngập khuất nhục, phân thân Hoang của hắn bị Lâm Minh cướp đi, rồi sau đó dùng nó đi đối phó bản thân mình.Hắn triệu tập mấy quân đoàn Thánh tộc trú đóng ở Thánh La thiên tới ôm cây đợi thỏ đối phó Lâm Minh, nhưng mà quân đoàn này bị Lâm Minh đánh tan triệt để.-------Chương 2241: Dã tâm Tạo Hóa (1)Hắn suất lĩnh quân đoàn Tạo Hóa là vương bài của Thánh tộc vây quét Tiểu Ma Tiên, kết quả quân đoàn Tạo Hóa sụp đổ!Mà từ đầu đến cuối, Tạo Hóa thánh tử thậm chí còn chưa chính thức giao thủ với Lâm Minh, Lâm Minh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn đang từng bước không chế phân thân Hoang!Tạo Hóa thánh tử phóng tới Lâm Minh, Lâm Minh dùng phân thân Hoang đối phó hắn.Cách làm của Lâm Minh đúng như lời hắn nói lúc tước, hắn căn bản không có xem Tạo Hóa thánh tử là đối thủ...Khuất nhục, thất bại, tuyệt vọng, vào thời khắc cuối cùng của tính mạng, Tạo Hóa thánh tử gần như điên cuồng, hắn thiêu đốt máu huyết toàn thân tới tận cùng, nhưng mà mặc cho hắn công kích như thế nào, nghênh đón hắn cũng chỉ là xúc tu như huyết long mà thôi!Những xúc tu này vô cùng vô tận, cho dù chặt đứt chúng thì chúng sẽ dài ra nhanh chóng, mà những xúc tu bị đứt rời kia lại bị bản thể Hoang hấp thu trở về.Hơn nữa, càng ngày càng nhiều huyết nhục hoang bị Lâm Minh hấp thu, xúc tu đối phó Tạo Hóa thánh tử càng ngày càng thô, càng ngày càng nhiều.Toàn thân Tạo Hóa thánh tử đã nhuốm máu, lục phủ ngũ tạng trong người đã bị nghiền nát, miệng vết thương lớn nhỏ nhiêu vô số kể.Động tác của hắn càng ngày càng chậm chạp, hắn biết rõ mình đã tiếp cận cái chết.Tánh mạng vào thời khắc cuối cùng, khóe miệng Tạo Hóa thánh tử cười thảm, hắn mang cương nguyên còn sót lại cuối cùng rót tràn ngập tứ chi bách hài toàn thân, những năng lương này làm huyết nhục của hắn sôi trào như dung nham.- Muốn tự bạo?Hàn quang trong mắt Lâm Minh lóe lên, hắn sao có thể để Tạo Hóa thánh tử như nguyện, đối với hắn mà nói, Tạo Hóa thánh tử còn có giá trị lợi dụng rất lớn.XÍU...UU!!Một đám tinh thần giống như thanh kiếm của thần linh bay ra khỏi mi tâm Lâm Minh, dùng tốc độ không tưởng tượng nổi xuyên qua thức hải của Tạo Hóa thánh tử!Một sát na kia, Tạo Hóa thánh tử đang tụ tập năng lượng thì đột nhiên trì trệ, mà lúc hắn vừa dừng lại này, một xúc tu Hoang bay thẳng tới, một ngụm cắn Tạo Hóa thánh tử!Phốc phốc phốc!Trong nháy mắt mấy xúc tu giống như con giun đâm vào trong người Tạo Hóa thánh tử, chúng giống như con đĩa tham lam hút huyết nhục và năng lượng toàn thân Tạo Hóa thánh tử!Hai mắt Tạo Hóa thánh tử lúc này ngây ngốc, giờ phút này hắn giống như người đã chết.Tính mạng của hắn đi tới cuối cùng, hắn cảm giác được Lâm Minh dùng phân thân Hoang thôn phệ hắn.Hắn khống chế phân thân Hoang lâu như thế, dùng phân thân Hoang thôn phệ rất nhiều người và năng lượng, đến cuối cùng hắn lại biến thành đồ ăn của phân thân Hoang!

Chuyện này quả thật là châm chọc quá lớn!Bị Hoang thôn phệ, thân thể Tạo Hóa thánh tử chậm rãi khô quắt lại, làn da của hắn nhăn lên, hốc mắt hãm sâu, hơi thở mong manh.Mà thời điểm này huyết nhục Hoang nhúc nhích mang phế nhân Tạo Hóa thánh tử đưa vào Hỗn Nguyên Thiên Cung.Thánh tộc vẫn thiếu khí thế thấy chết không sờn của Nhân tộc, đó cũng không phải nói Thánh tộc tâm huyết không bằng Nhân tộc, mà là Thánh tộc vào thời khắc sinh tử tồn vong không sánh bằng Nhân tộc, bọn họ tới vũ trụ man hoang để xâm lược, chỉ là đạt được chỗ tốt, sau khi Tạo Hóa thánh tử chết thì đại quân Thánh tộc bắt đầu chạy tán loạn!Đương nhiên Lâm Minh sẽ không để cho bọn họ chạy thoát, thực tế bọn họ khống chế một kiện Chân Thần Linh Bảo -- Tạo Hóa Thánh Cung.Cung điện cấp Chân Thần Linh Bảo cực kỳ hiếm thấy, Lâm Minh làm sao có thể để nó đào thoát?- Truy!Lâm Minh hạ đạt mệnh lệnh, nhưng kỳ thật không cần Lâm Minh hạ lệnh, các đệ tử Ma Tiên Cung đã chủ động đuổi theo!Quân đoàn Thánh tộc lúc này giải tán giống như châu chấu, không ngừng bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng.Kỳ thật cho dù số lượng quân đoàn Thánh tộc còn thừa lại nhiều hơn linh hạm Ma Tiên Cung nhiều lắm, tuy Lâm Minh cường đại nhưng hắn chỉ có thể truy kích một phương, hắn lựa chọn truy kích đương nhiên là Tạo Hóa Thánh Cung.Mà hạm đội Thánh tộc còn lại Lâm Minh không có ý định quản, chỉ cần kéo dài khoảng cách là bọn chúng sẽ sử dụng không gian đại na di, chính mình đuổi theo cũng không kịp.Mà thời điểm này nội tâm Lâm Minh đột nhiên khẽ động nhìn qua một hướng, tại đó có một chi hạm đội lao nhanh tới.Số lượng hạm đội không nhiều nhưng mà tốc độ cực nhanh, hiển nhiên là tinh binh!Hạm đội này vừa xuất hiện thì có lưới năng lượng đan vào nhau, ngăn cản quân đoàn Thánh tộc bỏ chạy, lại phá hủy linh hạm của Thánh tộc.Viện quân?Lâm Minh nao nao, hắn không biết là chi thế lực Nhân tôc nào, chắc là vụ nổ lớn vừa rồi đã thu hút bọn họ.

Chỉ cần có một chút năng lực, cho dù ở cách xa cũng có thể đoán được vụ nổ vừa rồi không phải bình thường, huống chi thực tế trong đó còn có khí tức pháp tắc truyền tới, bọn họ tự nhiên biết rõ có đại chiến bộc phát.Viện quân và hạm đội Ma Tiên Cung hai phe giáp công, Thánh tộc chẳng khác gì con ruồi mất đầu bay loạn các nơi.Từng chiếc linh hạm bị đánh tan, kết của cuộc chiến không cần lo lắng.

Mà Lâm Minh cũng đuổi theo Tạo Hóa Thánh Cung!Trong bối cảnh tinh không u ám, Lâm Minh đuổi theo Tạo Hóa Thánh Cung giống như con bạch thuộc đang săn mồi.Hoang duỗi mười đầu xúc tu ra bao phủ Tạo Hóa Thánh Cung tầng tầng, huyết nhục không ngừng chảy vào trong Tạo Hóa Thánh Cung, nuốt trọn toàn bộ Tạo Hóa Thánh Cung !Thời điểm phân thân Hoang trắng trợn thôn phệ đối thủ bên trong, Lâm Minh với tư cách chưởng khống giả Hoang cũng cảm nhận được huyết nhục của nó cuồng bạo, dưới tình huống không có linh hồn, huyết nhục Hoang vẫn có bản năng thôn phệ, hơn nữa nó càng thôn phệ thì càng cường đại.Thời điểm nó thôn phệ đủ nhiều thì sẽ phân liệt.

Diễn biến ra phân phân, đây là làm trái với pháp tắc thiên đạo.Dựa theo Lâm Minh lý giải, sinh mệnh thể càng cường đại thì càng khó có khả năng sinh sản, thậm chí sinh mệnh thể cực kỳ cường đại có khả năng là duy nhất trong thiên địa.Nếu như số lượng sinh mệnh thể cường đại quá nhiều, chúng sẽ trở thành chúa tể tuyệt đối của vũ trụ, như vậy sẽ phá hư cân bằng vũ trụ.Nhưng mà Hoang lại trái với lẽ thường, Lâm Minh không biết số lượng phân thân Hoang có hạn chế hay không, nếu như không có hạn chế, cho nó đủ thời gian thì nó cùng phân thân của nó sẽ tràn ngập cả Tam Thập Tam Thiên, nuốt trọn Tam Thập Tam Thiên...Suy luận như thế Lâm Minh càng hãi hùng khiếp vía.Hơn nữa từ đủ loại liên tưởng.

đột nhiên Lâm Minh ý thức được một khả năng, tâm niệm hắn khẽ động, hắn đã xuất hiện bên trong Hỗn Nguyên Thiên Cung bên trong.Tuy chiến đấu đã chấm dứt, nhưng mà chuyện còn lại của Lâm Minh còn rất nhiều, ngay cả phân thân Hoang còn chưa kịp luyện hóa.- Lâm ca!Nhìn thấy Lâm Minh tiến đến, Tiểu Ma Tiên gương mặt đỏ hồng, nhẹ nhàng thở hào hển, nàng hưng phấn vì quân đoàn Tạo Hóa bị tiêu diệt, cũng do Tiểu Ma Tiên trước đó liên thủ với quân đoàn Hoang ngăn cản hủy diệt chi quang của quân đoàn Tạo Hóa, thể lực tiêu hao quá độ.- Có thể khống chế Hoang?Tiểu Ma Tiên hiếu kỳ hỏi, thời điểm nàng hỏi thì rất nhiều đệ tử Ma Tiên Cung cũng nhìn qua Lâm Minh, đây cũng là nghi vấn của bọn họ.-------Chương 2242: Dã tâm Tạo Hóa (2)Lâm Minh cười cười, nói ra: - Trong chốc lát sẽ nói tỉ mỉ với ngươi, ta còn có chuyện cần xử lý.Lâm Minh nói xong thì thân ảnh lóe lên, đi vào một mật thất, bên trong mật thất có một nam tử hơi thở mỏng manh, toàn thân khô quắt, hắn đúng là Tạo Hóa thánh tử.Ngày xưa Tạo Hóa thánh tử thân hình cao lớn, bả vai khôi ngô, mày kiếm mắt sáng, diện mạo bất phàm, hắn thành tựu cả đời này phi phàm, thời điểm hắn biểu hiện ra thiên phú cực cao, hắn bị người ta vây quanh như ngôi sao quay quanh mặt trăng.Bởi vì các nguyên nhân, ở Thánh tộc có rất nhiều nữ tử biết rõ Tạo Hóa thánh tử cực kỳ tàn nhẫn, nữ nhân đối với hắn mà nói không quan trọng gì, nhưng mà vẫn nguyện ý đưa tới cửa cho Tạo Hóa thánh tử.Nhưng mà bây giờ, Tạo Hóa thánh tử bị Hoang thôn phệ huyết nhục thì không còn hình người.Thời điểm Lâm Minh đi vào, Tạo Hóa thánh tử cảm giác được, nhưng mà hắn không phản ứng, hai mắt vô thần, miệng mở ra, nước miếng chậm rãi chảy ra giống như cái xác không hồn.Giờ khắc này tâm Tạo Hóa thánh tử đã chết, dã tâm của hắn hoàn toàn tan nát, kỳ vọng trở thành bá chủ thế giới cũng tan biến, biến thành bộ dáng thê thảm hôm nay, hiện tại hắn sống không bằng chết.Lâm Minh chậm rãi nâng tay phải lên, ma phương xuất hiện ở tay phải.Hắc quang trong suốt chiếu tới mặt Tạo Hóa thánh tử, Tạo Hóa thánh tử mí mắt hơi động nhìn qua ma phương..Tạo Hóa thánh tử từng có được Hồng Mông linh châu, cảm ứng với ba thần khí cực nhạy, ma phương xuất hiện làm hắn ý thức được cái gì đó, nhưng không dám khẳng định.Nhưng mà những chuyện này không trọng yếu, cho dù biết Lâm Minh có bí mật gì đó thì có thể làm gì cơ chứ?Hắn cười thảm, khàn giọng nói:- Giết...

Ta...- Như ngươi mong muốn!Lâm Minh nhẹ nhàng vung tay lên, linh hồn Tạo Hóa thánh tử hóa thành mảnh vỡ bay vào bên trong ma phương...Vào lúc này Tạo Hóa thánh tử triệt để chết đi.

Tu di giới và vũ khí của hắn bị Lâm Minh thu đi, mà thi thể của hắn mất đi khí lực, Lâm Minh chỉ là bắn ra một quả hỏa cầu thiêu đốt thành tro tàn.Kế tiếp Lâm Minh ý niệm khẽ động, hắn xuất hiện trong không gian ma phương.Lâm Minh hiện tại sử dụng ma phương càng ngày càng thuần thục, hắn có thể trực tiếp đọc trí nhớ vô chủ trong ma phương dễ dàng, không cần phải hấp thu trí nhớ nữa.Đối với Lâm Minh mà nói, trí nhớ của Tạo Hóa thánh tử rất trọng yếu, hắn muốn xem rất nhiều thứ.

Mà trong đó trọng yếu nhất chính là -- Tạo Hóa Thần Công!Đối thủ của Lâm Minh hiện giờ chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng, mà Tạo Hóa Thần Công chính là bản lĩnh mạnh nhất của Tạo Hóa Thánh Hoàng, đây là công pháp Chân Thần đỉnh cấp nhất!Công pháp của Lâm Minh hiện tại đã đủ nhiều rồi, chỉ có Tu La pháp tắc cùng Thánh Điển pháp tắc quá cao đã đủ cho hắn tìm hiểu.

Lâm Minh căn bản không có tinh lực đi học Tạo Hóa Thần Công.Nhưng mà không học tập cũng phải hiểu, cái gọi là biết mình biết người, trăm trận trăm thắng, Lâm Minh hiện tại chính là tìm nhược điểm của Tạo Hóa Thần Công.Tạo Hóa thánh tử có tu vị Thiên Tôn, lý giải Tạo Hóa Thần Côngphi thường khắc sâu, trong trí nhớ của hắn.

Tạo Hóa Thần Công tổng cộng có thập nhị trọng.Tạo Hóa thánh tử mình luyện đến cửu trọng, nhưng mà hắn chỉ biết được nội dung thập nhất trọng mà thôi.Về phần thập nhị trọng cuối cùng chỉ có Tạo Hóa Thánh Hoàng mới rõ ràng.Bộ công pháp này đúng là công pháp Chân Thần đỉnh cấp, so cấp bậc với Tu La Thiên Thư cùng Thánh Điển thì còn kém hơn một ít.Mặc dù Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không thể luyện công pháp này tới viên mãn.Nói cho đúng hơn, công pháp này không phải do Tạo Hóa Thánh Hoàng sáng tạo nên, hắn đạt được truyền thừa thượng cổ.Trong trí nhớ của Tạo Hóa thánh tử, Tạo Hóa Thần tới từ di tích thái cổ giới.

Tác giả sáng chế nó là ai thì không biết.Tạo Hóa Thánh Hoàng đạt được công pháp Tạo Hóa Thần Công đã hơn tỷ năm.

Chậm rãi gia nhập lý giải của mình cải tiến công pháp này.Rất nhiều công pháp tuyệt thế không phải do một người hoàn thành, kể cả Lâm Minh học tập Thánh Điển cùng Tu La Thiên Thư cũng gia nhập lý giải sáu thế của mình vào, cũng chậm rãi dung hợp cả hai lại, hai bộ võ học đỉnh cấp này cũng từ từ rời khỏi nguyên gốc.Lâm Minh không ngừng đọc nội dung của Tạo Hóa Thần Công, càng xem càng kinh hãi, Tạo Hóa Thần Công này Lâm Minh có lý giải, nó có thể đoạt tạo hóa chi lực.Cái gọi là tạo hóa chính là tự nhiên, nếu như Chân Thần thi triển thì có thể hút khô một thế giới, làm cho thế giới này biến thành tử vực!Sau khi lý giải pháp tắc trong đó, ý niệm trong đầu Lâm Minh càng ngày càng trở nên rõ ràng, càng ngày càng khẳng định.Lâm Minh sớm phát hiện, Tạo Hóa Thần Công thôn phệ thế giới chi lực rất giống vói Hoang!Hoang cái gì cũng thôn phệ, nhưng chú trọng thôn phệ huyết nhục.Tạo Hóa Thần Công thì càng trọng điểm ở thế giới chi lực, nếu cả hai kết hợp với nhau...Lâm Minh vào lúc này cảm thấy nội tâm phát lạnh, Tạo Hóa Thánh Hoàng cải tiến Tạo Hóa Thần Công, hơn phân nửa trọng điểm nằm ở phương diện này.Thôn phệ huyết nhục, tương đương thôn phệ nhân thể.Thôn phệ thế giới chi lực, tương đương thôn phệ thiên địa vũ trụ.Chuyện này giống với lộ tuyến Lâm Minh đồng tu Thánh Điển cùng Thiên Thư, nhân thể vũ trụ cùng thiên địa vũ trụ kết hợp không mưu mà hợp ý nhau.Rốt cuộc Lâm Minh thấy rõ con đường phải đi của Tạo Hóa Thánh Hoàng, dã tâm của hắn quá lớn!

Hắn tu luyện thôn phệ pháp tắc tới cực hạn, siêu việt Chân Thần, thậm chí siêu việt chủ nhân Tu La Lộ!Nghĩ tới bước này, Nhân tộc hiển nhiên không thể thỏa mãn hắn.Hắn cuối cùng sẽ ra tay với Hồn tộc!Lâm Minh thậm chí hoài nghi, đến cuối cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng đã thôn phệ tới mức tận cùng, hắn có bỏ qua cho Thánh tộc hay không?Một người làm tới mức này có còn là người hay không?

Sợ là từ ngữ quái vật cũng không đủ hình dung hắn.Nhưng mà Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ không dừng bước lại, đó bởi vì -- dã tâm!Không cam lòng tương lai hóa thành bụi đất, không cam lòng bị quản chế dưới thiên đạo, đến cảnh giới như Tạo Hóa Thánh Hoàng, trừ lực lượng cùng tuổi thọ vĩnh hằng ra, đã không có thứ gì có thể hấp dẫn hắn cả.Phải biết rằng Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ là một địch nhân của hắn mà thôi, chỉ một Tạo Hóa Thánh Hoàng đã bày ra cục diện lớn như thế.Mà trong mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng, người xứng đánh cờ với hắn cũng chỉ là Hồn Đế, Hồn Đế đang làm gì đây?Nhớ tới Hồn Đế, Lâm Minh không thể không nhớ tới Thánh Mỹ.Hơn sáu nghìn năm trước, Lâm Minh cùng Thánh Mỹ gặp nhạu tại Hồn Giới, Lâm Minh muốn trả cái giá lớn thúc đẩy Nhân tộc và Hồn tộc liên minh, nhưng mà kết quả lại bị Thánh Mỹ quả quyết cự tuyệt, hiện tại nhớ lại cũng là bình thường, bởi vì cho dù Hồn Đế hay là Tạo Hóa Thánh Hoàng xem ra, Nhân tộc lúc ấy chỉ là con cờ nhỏ mà thoi, đối với Nhân tộc mà nói đây là tai nạn tận thế, trong mắt của bọn họ chỉ là con cờ mà thôi.-------Chương 2243: Không thể phân cáchNhớ tới tại Hồn giới nói chuyện với Thánh Mỹ một hồi, Lâm Minh lại trầm mặc, hắn lâm vào ưu sầu thật sâu, hắn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.- Ngươi cảm thán cái gì?- Cảm thán vận mệnh của ngươi!...- Lâm Minh...

Ngươi chẳng khác gì con ngài bay vào trong lửa, biết rõ phía trước là lửa cháy mạnh nhưng ngươi vẫn bay vào bên trong...

Mà ta cũng chỉ là một con bướm......- Đi với ta tới một nơi, không không về Thần Vực, cũng không quay trở lại Hồn giới, vừa đi trăm triệu năm, rời xa vòng xoáy đại kiếp nạn này.

Bỏ qua tất cả, đề nghị rất ngu...

Không phải sao?

Kỳ thật thời điểm hỏi ngươi, ta biết rõ nó là không thể nào...- Quên lời ta nói hôm nay đi....Lâm Minh hồi tưởng từng câu và tự hỏi.

Hắn suy nghĩ cuối cùng nhớ tới lúc hắn bị Phiêu Vũ thần vương đuổi giết, bị Thánh Mỹ chuyển dời tới Thiên Diễn Tinh, đánh cắp hồn lực bổn nguyên của hắn sau đó rời đi với sắc mặt ưu thương...Không thể nghi ngờ, Thánh Mỹ cũng có câu chuyện của mình.

Mà bởi vì Hồn Đế cho nên câu chuyện của nàng chỉ đầy bi kịch.Nàng thân bất do kỷ, nhưng mà cuối cùng vẫn phải làm ra lựa chọn.Nhưng mà Lâm Minh không biết ẩn chứa trong đó rốt cuộc là cái gì.- Lâm ca, ngươi làm sao thế?Tiểu Ma Tiên nhìn ra Lâm Minh dị thường, Lâm Minh lắc đầu.- Không có gì, nhớ tới một ít chuyện cũ...

Ta đang bận tâm Hồn tộc hiện tại đang làm gì.Trước khi đại chiến với Tạo Hóa thánh tử, Lâm Minh đã nói với Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên những gì mà bản thân mình đã trải qua, Tiểu Ma Tiên cũng biết chuyện của Thánh Mỹ cùng Hồn Đế.Tiểu Ma Tiên không có tiếp tục vấn đề này, nói: - Long Nha đến!- Long Nha?Đây là một chi viện quân cường đại rất hiếm hoi trong Nhân tộc.

Đúng, ở Tiềm Long tinh hệ không chỉ có Tiểu Ma Tiên, còn có Long Nha.Những năm này bọn họ cùng chống lại Tạo Hóa thánh tử, thực lực của Long Nha so với Tiểu Ma Tiên mà nói còn yếu hơn một ít, huống chi bên người Tiểu Ma Tiên còn có Lâm Hoang, Long Nha tại Tiềm Long tinh hệ trôi qua cực kỳ gian nan.Chắc hẳn Long Nha cách nơi của bọn họ không xa, hắn nhìn thấy nổ tung thì chạy tới.- Long Nha đột phá Thiên Tôn.Tiểu Ma Tiên đột nhiên nói ra, Lâm Minh nghe xong nao nao.

Long Nha tuổi không lớn hơn hắn bao nhiêu cả, sáu ngàn bảy trăm tuổi đột phá Thiên Tôn, đúng là quá khoa trương.Nhưng đại khái cũng do đại kiếp nạn hàng lâm làm cho rất nhiều thiên tài phát triển nhanh hơn, nếu như trường hạo kiếp này tiếp tục, võ giả Nhân tộc sẽ hi sinh rất nhiều, nhưng càng ngày càng nhiều cường giả sẽ quật khởi.Sóng cồn đào cát, hạo kiếp là địa ngục với kẻ yếu, đối thiên tài mà nói đây là sân khấu của bọn họ.Lâm Minh nghĩ như thế, xuất một khối ngọc giản truyền âm ra, đây là ấn ký truyền âm của liên minh Phổ Đà sơn, là thời điểm Nhân tộc nên đoàn tụ rồi.Lực lượng có thể ngăn cản Nhân tộc của Thánh tộc đã bị tiêu diệt, tuy Nhân tộc không tới mức phản công, nhưng ít ra đã có thể trước khi Tạo Hóa Thánh Hoàng chấm dứt bế quan, có được thực lực đấu với Thánh tộc.Hơn nữa còn một điều, Lâm Minh muốn thông qua hội tụ Nhân tộc đạt được tin tức về Mộ Thiên Tuyết, dựa theo Tiểu Ma Tiên nói, Mộ Thiên Tuyết đã rời đi từ rất sớm, nàng đi nơi nào Tiểu Ma Tiên cũng không biết, Tiểu Ngư Nhi cũng đi theo Mộ Thiên Tuyết.Có lẽ Nhân tộc có chút Thiên Tôn biết rõ Mộ Thiên Tuyết đi nơi nào.- Chúng ta đi, quay trở lại nơi Ma Tiên Cung đóng quân.Lâm Minh nói như thế....- Lâm Minh, ha ha ha ha!Tại Ma Tiên Cung, một nam tử trung niên thân hình khôi ngôi đi vào, phía sau hắn còn có một đám chiến sĩ ngân giáp, những chiến sĩ ngân giáp này nhìn thấy Lâm Minh, trong mắt tỏa ra thần thái kích động.Nam tử trung niên này chínhlaf Hạo Vũ Thiên Tôn, hắn duỗi bàn tay ra vỗ vai Lâm Minh, nói:- Ta biết ngay tiểu tử ngươi không dễ chết như thế!

Sáu ngàn năm trăm năm, ngươi rốt cục trở về, tốt!

Quá tốt!

Thật sự là quá tốt!Hạo Vũ Thiên Tôn nói liên tục ba chữ tốt, thần thái vô cùng kích động!Năm đó hắn và Thần Mộng đã sớm chú ý tới Lâm Minh, lúc ấy Hạo Vũ Thiên Tôn cũng chỉ cảm thấy hội bối này không tệ, tương lai có thể thành Thiên Tôn, có ý thức bồi dưỡng, nhưng mà không nghĩ tới hắn còn đánh giá thấp Lâm Minh, đến bây giờ Lâm đã sáng tạo ra kỳ tích.Ai có thể nghĩ đến một thanh niên mà Hạo Vũ Thiên Tôn xem ra còn có chút ít ngây thơ lại biến thành anh hùng ngăn cơn sóng dữ trong hạo kiếp?- Hạo Vũ tiền bối!Nhìn thấy Hạo Vũ Thiên Tôn, Lâm Minh vô cùng kích động, hắn biết rõ khi Thánh tộc toàn diện xâm lấn Nhân tộc, vì bảo toàn Nhân tộc an toàn rút lui khỏi Thần Vực, an toàn đến vũ trụ man hoang, đại quân Nhân tộc Thiên Tôn do Thần Mộng suất lĩnh đã tiến tới Huy Quang Giới chặn đánh Thánh tộc.Mà Hạo Vũ Thiên Tôn chính là một cái trong số đó, Lâm Minh rõ ràng, dùng thực lực Hạo Vũ Thiên Tôn trong rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc không tính là cường đại, hắn rất lo lắng trận chiến ấy có khả năng Hạo Vũ Thiên Tôn vẫn lạc, dù sao đây là trưởng bối hắn tôn trọng, có ơn tri ngộ với hắn.Mà bây giờ nhìn thấy Hạo Vũ Thiên Tôn hoàn hảo đứng ở nơi này, Lâm Minh cao hứng từ đáy lòng.

- Ha ha, đừng gọi ta tiền bối.

Tiểu tử, ngươi bây giờ đã là anh hùng của Nhân tộc, nếu như Thần Mộng nhìn thấy ngươi, nàng chắc chắn phi thường cao hứng đấy.- Thần Mộng tiền bối...Trong lòng Lâm Minh khẽ động, nói:- Ta nghe nói Thần Mộng tiền bối đang ở vũ trụ ma hoang khác đại chiến với hai Chân Thần của Thánh tộc.

Tình huống bây giờ như thế nào?Hạo Vũ Thiên Tôn lắc đầu, nói ra: - Ta không biết nhiều, Thần Mộng đã từng truyền lại một lần tin tức cho ta, chỉ thị Nhân tộc tiếp tục chiến đấu như thế nào...

Cũng thuận nói tình hình mình chiến đấu với hai Chân Thần ra sao.- Ah?

Thần Mộng tiền bối có chỉ thị gì?- Rất đơn giản, chính là một chữ -- nhẫn.

Thần Mộng bảo Nhân tộc ẩn nặc, không nên xung đột chính diện với Thánh tộc.

Dùng chiến thuật du kích kéo dài thời gian, hiện tại xem ra chúng ta thật sự chuyển cơ rồi!Hạo Vũ Thiên Tôn cười lớn, Lâm Minh xuất hiện đúng là có chuyển cơ.- Về tình huống chiến đấu của Thần Mộng.

Ta cũng chỉ biết đại khái Thần Mộng đang có thực lực đấu với hai Chân Thần, chỉ cần Thần Mộng cùng Phiêu Vũ thần vương không ai làm gì được ai, nhưng mà đối mặt Thiên Cương thần vương, Thần Mộng chiếm được ưu thế không nhỏ, chiến đấu cấp Chân Thần chủ yếu so độ cao pháp tắc, còn có công pháp khắc chế bản thân, Thiên Cương thần vương thân thể cường đại.

Nhưng mà ở phương diện hồn hải và tinh thần lực yếu kém, chống lại Thần Mộng tinh thông ảo thuật và công kích tinh thần rất là có hại chịu thiệt.

Trước kia Thần Mộng lợi dụng Thần Mộng không gian vây khốn Thiên Cương thần vương, sau đó nàng một mình đấu với Phiêu Vũ thần vương, miễn cưỡng có thể lấy một địch hai.-------Chương 2244: Hội sư Tiềm Long (1)- Nhưng mà bởi vì Thiên Cương thần Vương cùng Phiêu Vũ thần vương đều không muốn liều mạng với Thần Mộng, nếu không Thiên Cương thần vương thiêu đốt máu huyết, mặc dù nhìn không thấu ảo giác Thần Mộng không gian vẫn có thể dựa vào man lực xé rách lực trường kết giới Thần Mộng không gian.- Như vậy...Lâm Minh thơ ra một hơi.

Hắn vốn cũng rất sợ Thần Mộng Thiên Tôn lấy một địch hai xảy ra chuyện gì, như vậy còn khá tốt.- Ha ha, Thần Mộng không cần ngươi lo lắng, ta quen nàng ngàn vạn năm, thế nhưng mà biết rõ nàng lợi hại, năm đó ta và nàng tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ, về sau lại cùng nhau lịch lãm rèn luyện, cùng đi thám hiểm, nàng luôn sáng tạo kỳ tích, ta và nàng giống với...Hạo Vũ Thiên Tôn nói đến đây thì dừng lại, suy nghĩ một chút thì vừa cười vừa nói: - Giống như ngươi và Hành Si, ngươi vẫn ra bài không theo lẽ thường, ở trên người của ngươi không có gì là không thể nào, Hành Si là người thành thật, mạnh mẽ tu luyện, giống như là ta, đầu năm nay người thành thật đúng là không dễ lăn lộn, ha ha ha...Khi nhìn qua Lâm Minh, Hạo Vũ Thiên Tôn cười không ngừng, gần bảy ngàn năm hắn chưa bao giờ thoải mái như hiện tại.- Tốt, không nói, chúng ta đi ra ngoài, rất nhiều người đang chờ gặp ngươi đấy.Khi Lâm Minh thông tri Đế Thích Già, Đế Thích Già nhanh chóng thông qua ấn ký truyền ân cho các thế lực đứng đầu Nhân tộc, trong thời gian dài, rất nhiều người tập trung về phía Tiềm Long tinh hệ.Thời điểm này bên ngoài Ma Tiên Cung hội tụ rất nhiều chiến sĩ, bọn họ một phần là Thánh Chủ, còn có cường giả Thần Quân, thậm chí có một ít tiểu bối Thần Biến cảnh không ra chiến trường, chỉ là quân dự bị.Nhìn thấy Lâm Minh xuất hiện, những chiến sĩ này điên cuồng lên.Chủng tộc thời khắc nguy nan, bất kể là chiến sĩ nào nhìn thấy anh hùng uy vọng cao chiến thắng quay về, bọn họ đều vô cùng hưng phấn.- Lâm Minh bất hủ!

Nhân tộc vĩnh tồn!Không biết là ai hô câu khẩu hiệu này, ngay sau đó mọi người không hẹn mà cùng quát lên!- Lâm Minh bất hủ!

Nhân tộc vĩnh tồn!Một lớp lại một lớp vang lên, trăm vạn võ giả, bọn họ hô to lên mang theo lực trùng kích đáng sợ, rung động lắc lư vũ trụ!Các chiến sĩ vung tay hô lớn, có người kìm lòng không được giơ vũ khí của mình lên, các thiếu nữ vui mừng tới mức phát khóc, chăm chú ôm nhau, giờ khắc này tất cả mọi người tâm thần như hòa vào nhau, vô cùng vui sướng.Tất cả mọi người, bất kể là chiến sĩ bình thường hay tướng lãnh quân đội, những Thiên Tôn tuổi thọ kéo dài đã trải qua nhiều sóng gió, hoặc là Lâm Minh đứng trên đài cao Ma Tiên Cung quan sát thế gian mấy thế, giờ này phút này vẫn bị hào khí của người bên dưới ảnh hưởng, bọn họ cảm thấy máu toàn thân đang sôi trào, không tự chảy nhanh hơn.Bọn họ cảm thấy thời điểm nguy nan, Nhân tộc đã đoán kết nhất trí trước đó chưa từng có.Vào lúc này Lâm Minh cũng không nhịn được nước mắt chảy dài, hắn cảm nhận thật sâu mình vĩnh viễn thuộc về chủng tộc này, hắn chiến đấu vì chủng tộc, thân nhân, gia đình, hậu đại và nhiều người cùng tộc, hắn không thể phân cách với bọn họ.Một tháng sau khi Lâm Minh đại bại quân đoàn Tạo Hóa, Nhân tộc ở vũ trụ man hoang sôi trào!Liên minh Phổ Đà sơn dùng các loại con đường tin tức mang hình ảnh Lâm Minh mấy tháng trước đại phá quân đoàn Hoang, liên quân Thánh tộc, đánh thắng quân đoàn Tạo Hóa, thành quả chiến đấu oanh oanh liệt liệt truyền ra các nơi.Ba tràng đại thắng thật sự quá to lớn, nhất là trong trận chiến cuối cùng Lâm Minh tru sát Tạo Hóa thánh tử, đánh tan vương bài Thánh tộc, đẩy sĩ khí Nhân tộc lên cao cực điểm.Những ngày này thế lực Nhân tộc các nơi hưng phấn nghị luận một câu -- "Hội sư Tiềm Long!"

Đế Thích Già dùng danh nghĩa Lâm Minh triệu tập thế lực Nhân tộc các nơi hội sư tại Tiềm Long tinh hệ!Tuy trừ chiến tích huy hoàng của Lâm Minh ra, chuyện tương lai Đế Thích Già một chữ cũng không có nói, nhưng mà chỉ huy các thế lực tới Tiềm Long tinh hệ lại cảm ứng được, Nhân tộc đang thổi kèn phản công, đánh trở về Thần Vực!Đánh về Thần Vực!

Đây là chuyện khiến người ta say mê cỡ nào?Vẫn còn nhớ rõ --- Ngày đồng tộc ở man hoang đánh trở về Thần Vực, đừng quên đốt bài điếu cúng tổ tiên để báo tin tức này.Đây là chấp niệm của Nhân tộc.Cho dù đối với người vũ trụ man hoang hay là Nhân tộc tại Thần Vực mà nói, vì phản công có thể hi sinh tất cả!Theo thời gian qua đi, thế lực Nhân tộc tụ tập tại Tiềm Long tinh hệ càng ngày càng nhiều, nơi đây dần dần biến thành trung tâm chỉ huy của Nhân tộc, sau trận chiến đấu lúc trước, đây là lần đầu tiên Nhân tộc có một thế lực chỉ huy đúng nghĩa.Thời điểm thế lực Nhân tộc các nơi tụ tập hơn phân nửa, các lãnh đạo thế lực Nhân tộc tụ hợp cùng nhau, mở hội nghị chỉ huy.Người chỉ trì hội nghị lần này toàn bộ đều là người có thực lực ngoài Thiên Tôn, Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Hạo Vũ Thiên Tôn, Hành Si, Quân Bích Nguyệt, Long Nha, Hắc Ám Ma Quân, Thông Thiên Thần Chủ, Đế Vô Ngân...

Toàn bộ ngồi vào vị trí.Trận hội nghị này chỉ định kế hoạch phản công về Thần Vực!Dựa theo tin tức Lâm Minh đạt được trong hồn hải Tạo Hóa thánh tử, Tạo Hóa Thánh Hoàng thôn phệ hệ thống tụ nguyên Hóa Thần Cửu Biến cần hao phí rất nhiều năng lượng và thời gian, dùng thời gian mấy trăm năm, ngàn năm mà tính.Nếu giữa đường bỏ qua sẽ phí công toàn bộ, chuyện này đối với Tạo Hóa Thánh Hoàng mà nói là tổn thất cực lớn.

Như vậy Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ khó thừa nhận được thiên kiếp thiên đạo trừng phạt, có khả năng trọng thương hoặc thân tử đạo tiêu.Ngược lại nếu Tạo Hóa Thánh Hoàng thừa nhận thiên kiếp tẩy lễ mà gắng gượng vượt qua, hắn sẽ tìm được chỗ tốt cực lớn.Nhân tộc phải trong thời gian này, nhân lúc Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan tiến hành đả kích Nhân tộc!Lui một vạn bước mà nói, cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng liều lĩnh xuất quan, Nhân tộc nhiều nhất giống như lúc trước, lui trở về vũ trụ man hoang ẩn nấp mà thôi.Cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng mạnh hơn nữa cũng không có khả năng một người diệt Nhân tộc.Địa hình vũ trụ man hoang cực kỳ phức tạp, một khi Nhân tộc giải tán tách ra ẩn nấp trong các tinh vực, nếu như Tạo Hóa Thánh Hoàng không có thủ hạ, một người tìm từng thế lực Nhân tộc mà giết cũng tốn không biết bao nhiêu thời gian.Về phần Lâm Minh cùng Thần Mộng Thiên Tôn, bọn họ một khi sử dụng Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, một tinh thông thủ pháp ảo thuật và ẩn nấp, bọn họ có thể trốn một góc làm cho Tạo Hóa Thánh Hoàng tìm cả đời cũng không gặp.Hiện tại Nhân tộc ý định chính là trong thời gian này, tận lực tiêu diệt nanh vuốt tai say của Tạo Hóa Thánh Hoàng, mỗi khi tiêu diệt Thánh tộc Thiên Tôn, tương lai Nhân tộc sẽ an toàn hơn một phần.Trên hội nghị này, các lãnh đạo Nhân tộc vẫn không ngừng đưa đẩymuốn Lâm Minh đứng đầu Nhân tộc, thời điểm Thần Mộng không có mặt trở thành người đứng đầu đại chiến.Nhưng mà đề nghị này lại bị Lâm Minh cự tuyệt.-------Chương 2245: Hội sư Tiềm Long (2)Chương 2245: Hội sư Tiềm Long. (2)Lâm Minh phản ứng làm cho Hạo Vũ Thiên Tôn trừng mắt, nói:- Tiểu tử, thời điểm này ngươi đừng có từ chối, tại Nhân tộc, uy vọng của ngươi rất mạnh, thậm chí vượt qua Thần Mộng, ngươi không làm thì ai làm?Nhưng mà Lâm Minh vẫn lắc đầu, nói:- Cảm tạ các vị tiền bối ưu ái, nhưng mà mang binh đánh giặc không thích hợp với vãn bối, vãn bối kỳ thật có rất nhiều chuyện cần hoàn thành, tuy ta có thể dẫn đầu quân đội Nhân tộc phản công Thần Vực, nhưng mà cho dù chiếm lại được Thần Vực cũng không có nghĩa chúng ta đánh thắng Thánh tộc, Tạo Hóa Thánh Hoàng chưa chết, trận chiến đấu này sẽ chưa chấm dứt, hơn nữa...

Địch nhân chưa hẳn chỉ có Thánh tộc!Lâm Minh nói như vậy làm các lãnh đạo Nhân tộc nơi đây cả kinh, nghĩ tới kết quả đáng sợ.- Chẳng lẽ Hồn Tộc những năm này vẫn khoanh tay đứng nhìn là có ý định ngư ông đắc lợi?Mọi người xem ra, Hồn Tộc là chủng tộc thần bí sánh ngang Thánh tộc, nếu quả thật như lời Lâm Minh nói, như vậy quá hỏng bét!Lâm Minh lắc đầu, nói:- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, thứ cho vãn bối nói thẳng, mặc kệ quân đội chúng ta sáng tạo bao nhiêu kỳ tích trên chiến trường, kỳ thật đối với Thánh tộc mà nói không thể dao động căn bản, kể cả lần này Tạo Hóa thánh tử, bốn thánh tướng của bọn họ và quân đoàn Hoang bị ta khống chế, ta đánh bọn họ không kịp trở tay, toàn diệt quân đoàn Hoang và quân đoàn Tạo Hóa, nhìn như chiến tích huy hoàng, cũng không coi vào đâu!

Chúng ta muốn chính thức đối mặt Thánh tộc cùng Hồn Tộc thì chỉ có một khả năng, trong Nhân tộc phải có được nhân vật chống lại Tạo Hóa Thánh Hoàng cùng Hồn Đế!Lâm Minh nói ra những lời này khiến người nghe trầm mặc.Lâm Minh nói không sai, trên thực nội tâm các thủ lĩnh Nhân tộc cũng hiểu rõ những chuyện này, nhưng mà bọn họ vô ý thức không muốn đi đối mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng a.Chế định kế hoạch phản công Thần Vực nhìn thì hùng tâm bừng bừng, cũng thập phần phấn chấn sĩ khí, nhưng sự thật không giải quyết Tạo Hóa Thánh Hoàng, tất cả chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước.Tạo Hóa Thánh Hoàng quá cường đại, trong vô tri vô giác võ giả Nhân tộc không muốn đi đối mặt, thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩa.Đế Thích Già trầm ngâm một lát, nói ra: - Lâm Minh, ngươi nói đúng, nhưng mà chúng ta vẫn phải đánh về Thần Vực, về phần chuyện cầm quân cứ giao cho chúng ta, ngươi làm chuyện của ngươi, người đứng đầu trên danh nghĩa chỉ có thể là tên của ngươi thôi, nó sẽ cổ vũ sĩ khí rất lớn.- Tốt!Lâm Minh một lời đáp ứng.Cứ như vậy, hội nghị này cũng có kết quả rõ ràng.Lâm Minh là lãnh tụ tinh thần của Nhân tộc, khi không có Thần Mộng thì trên danh nghĩa Lâm Minh có quyền lực cao nhất, nhưng còn chân chính phụ trách chiến đấu, khống chế quân quyền sẽ do Đế Thích Già, Hắc Ám Ma Quân, Thông Thiên Thần Chủ cầm đầu, hơn nữa còn có một ít Thiên Tôn uy vọng to lớn tạo thành ủy ban quân sự.- Các vị, công việc cụ thể phản công Thần Vực do các ngươi phụ trách chế định là được, vãn bối còn có một chút chuyện phải xử lý.- Thậm chí chiến đấu phản công Thần Vực, ta sẽ không tham gia, ta sẽ giao quân đoàn Hoang và Tạo Hóa Thánh Cung lưu lại cho các ngươi...Lâm Minh nói thế mọi người cả kinh.- Lâm Minh ngươi có chuyện trọng yếu hơn sao?- Ân, ta muốn nghiệm chứng một ít phỏng đoán, nhưng mà trước đó ta cần có thêm thực lực mới được, ta ý định trong mấy ngày gần đây đột phá Thiên Tôn!Lâm Minh ngữ điệu chậm chạp nói ra, hư ảnh tôn giả trong nội thế giới của Lâm Minh đã thành hình, kỳ thật lần trước thời điểm luyện hóa máu huyết bổn mạng của Phiêu Vũ hắn cũng đã có thể đột phá, chờ tới bây giờ chính là vì huyết nhục tinh hoa của Hoang!

Dùng ác ma lực của phân thân Hoang đền bù ác ma lực trong người chưa đủ, làm cho thần lực cùng ác ma lực cân đối, như vậy một khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, thực lực của hắn sẽ sinh ra biến hóa về chất.- Ngươi sắp đột phá Thiên Tôn!Nghe được Lâm Minh nói thế, Đế Thích Già, Hạo Vũ, Hắc Ám Ma Quân cũng động dung.Rất nhiều lãnh đạo Nhân tộc ở đây và một ít người vừa tới Tiềm Long tinh hệ không lâu, thậm chí bọn họ không biết được tu vị cụ thể của Lâm Minh.Lâm Minh tu luyện pháp tắc quá thần bí, đi con đường tu luyện cách xa một trời một vực với Nhân tộc bọn họ, thế cho nên bọn họ đa số người không nhìn ra cảnh giới Lâm Minh, bọn họ còn tưởng rằng Lâm Minh đã đột phá Thiên Tôn.Nghe được Lâm Minh còn chưa tới Thiên Tôn, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, không tới Thiên Tôn đã diệt Tạo Hóa thánh tử và quân đoàn Hoang, hắn làm được như thế rồi, nếu như hắn đột phá Thiên Tôn, tình cảnh sẽ ra sao?- Quá tốt!Hạo Vũ Thiên Tôn cười ha hả, nói:- Đợi ngươi đột phá Thiên Tôn, Nhân tộc sẽ càng không sợ Thánh tộc.Lâm Minh cười cười, nói ra: - Ta đột phá Thiên Tôn, khả năng phải bế quan vài tháng, trong khi đó Phiêu Vũ thần vương chỉ sợ sẽ chạy tới, nếu như nàng đến, các ngươi cứ lấy Thanh Liên tiên tử làm con tin, chắc hẳn nàng không đến mức chỉ vì quan hệ lợi ích với Tạo Hóa Thánh Hoàng mà dồn ái đồ của mình vào chỗ chết.Lâm Minh lúc trước lưu lại Thanh Liên tiên tử, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt chính là vì hôm nay, mà bây giờ chính là lúc vận dụng, một khi cần thiết cứ bỏ huyết nhục Hoang trong người bọn họ ra, cho ba người được tự do.Tại Tiềm Long tinh hệ, tinh không dùng trận pháp ngăn cách, Lâm Minh nhắm mắt minh thần ngồi xếp bằng trên huyết nhục Hoang.Giờ phút này Lâm Minh đã hoàn toàn luyện hóa phân thân Hoang, phân thân này thật sự quá khổng lồ, mặc dù Lâm Minh đã luyện hóa nó, nhưng mà muốn sai khiến nó như bộ phân thân thể của mình vẫn cần thời gian dài thích ứng.Đây là do hồn lực Lâm Minh cường đại, lại khống chế Hoang hồn mới có kết quả này, mà như Tạo Hóa thánh tử mượn nhờ ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng khống chế phân thân Hoang, thực lực phân thân Hoang từ Chân Thần trùng kỳ hắn chỉ phát huy tới mức Thiên Tôn vô địch mà thôi.Lúc Lâm Minh chính thức ngao du trong huyết nhục của Hoang, hoàn toàn khống chế phân thân cấp Chân Thần của Hoang, Lâm Minh lúc này mới biết được sự khủng bố của Hoang, nó từ bên ngoài nhìn vào chỉ là một khối huyết nhục lớn, nhưng mà bên trong nó ẩn chứa rất nhiều pháp tắc rậm rạp phức tạp, biến thành một thế giới ma tính đầy thần kỳ.Trong thế giới này tràn ngập khí tức khát máu, cuồng bạo, trong mỗi một đám huyết khí trùng thiên đều có hư ảnh vạn ma chìm nổi, gào khóc thảm thiết.Nhưng đồng thời thế giới này lại toát ra thần tính của vật chất, nó tràn ngập trật tự thần liên pháp tắc tạo thành, bàng bạc rộng lớn.Những pháp tắc này là do bản thân Hoang hình thành, nhưng đa số là do nó thôn phệ được, pháp tắc thiên biến vạn hóa cấu thành cảnh huyết tinh và mỹ lệ Lâm Minh nhìn thấy trước mắt.Lâm Minh rong chơi trong biển pháp tắc, không ngừng quan sát, tìm kiếm, hắn cảm giác trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn đạo thần liên pháp tắc, những pháp tắc dưới Thiên Tôn hắn căn bản không thèm nhìn, hắn đang tìm kiếm một kiện đồ vật!-------Chương 2246: Chân Thần tớiChương 2246: Chân Thần tới.Dù Lâm Minh cảm giác cường đại, nhưng mà Hoang sống tới vài tỷ năm rồi, thôn phệ pháp tắc thật sự rất nhiều, hắn mấy lần tiêu hao tinh thần lực mới tìm kiếm được trật tự thần liên bất thường trong biển pháp tắc này.Trật tự thần liên này nằm ngang trời, phía trên dường như có đầy tinh quang, ẩn ẩn hình thành chín loại sắc thái vô cùng hư huyễn.Nhìn trật tự thần liên này, trong nội tâm Lâm Minh chấn động, trong ánh mắt mang theo hào quang hưng phấn.Hắn cảm giác khí huyết trong thân thể của mình hiện tại đang bị thần quang trên trật tự thần liên này hấp dẫn, tim đập rộn lên, máu chảy nhanh hơn, tử phủ, cột sống, mi tâm, trái tim...

Chín bộ vị trong cơ thể đột nhiên trở nên nóng rực, ẩn ẩn có loại cảm giác kỳ diệu liên kết với thần liên này.- Chính là cái này!Lâm Minh hô hấp ngưng trệ, trật tự thần liên này chính là pháp tắc thiên đạo Đạo Cung Cửu Tinh mà Hoang thôn phệ nhân quả liên quan tới Nhân tộc, sau đó ngưng tụ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên Đạo chí cao thành dây xích ở đây. (Liên (*liệm) ở đây không phải hoa sen, chính là dây xích)Nếu như mình chặt đứt nó, thậm chí luyện hóa nó, kết quả sẽ như thế nào?Đạo thần liên này cũng không hoàn chỉnh, bên trong nó chỉ chứa một phần nhỏ nhân quả luân hồi giữa Nhân tộc và Đạo Cung Cửu Tinh, rất nhiều lực lượng không cần nghi ngờ, nó bị phong ấn trong bản thể Hoang, đang nằm dưới sự khống chế của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Chỉ có ở trong bản thể Hoang, Lâm Minh mới có thể chính thức giải phóng liên hệ nhân quả giữa Nhân tộc cùng thiên đạo, như vậy tương đương làm một đại hảo sự cho Nhân tộc.Ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, Thánh Hoàng thời đại thượng cổ chặt đứt một cánh tay của Nhân tộc, hiện tại Lâm Minh sẽ tiếp cánh tay này trở về.Thậm chí Lâm Minh hoài nghi, số mệnh thái cổ Thần tộc, Thiên tộc có khả năng nằm trong thân thể của Hoang hay không.Thái cổ chư tộc vì sao xuống dốc, Thần tộc vì sao không cách nào sinh sôi nảy nở, chuyện này có thể liên hệ tới thâm uyên ác ma.Lâm Minh ngồi trước trật tự thần liên này, hắn không có trước tiên chặt đứt nó, dù sao cũng liên quan tới pháp tắc Tam Thập Tam Thiên Đạo chí cao, động một cái sẽ dẫn động thiên kiếp.Dùng lực lượng Lâm Minh hiện tại, muốn rung chuyển pháp tắc này, quả thật quá miễn cưỡng.Cho nên hắn có ý định trước tiên phải đột phá Thiên Tôn!Đến bây giờ Lâm Minh tích lũy đã đầy đủ, hắn dùng thời gian bảy ngàn năm chuyển thế trùng tu, đánh chắc căn cơ bản thân, hôm nay hắn rốt cuộc bước ra một bước này.Chậm rãi, Lâm Minh tiến vào trạng thái dung hợp võ ý, hắn giống như pho tượng cảm thụ pháp tắc ma đạo trong người Hoang, lại dẫn động thần tính trong thân thể của mình, trong đầu hắn suy diễn vô tận, hắn chậm rãi quên thời gian trôi qua.Hai đạo lực lượng này đều là pháp tắc chí cao, nếu như có thể thần ma dung hợp, hình thành hỗn độn âm dương, đạt tới hài hòa, chắc chắn hiệu quả không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà đây là chuyện cực kỳ hung hiểm, muốn hai cực bài xích nhau dung hợp với nhau chắc chắn không dễ dàng, một khi khống chế không tốt sẽ lâm vào kết cục tẩu hỏa nhập ma.Nếu là người khác đi làm, kết quả chắc chắn phải chết.Mặc dù Lâm Minh cũng phải cẩn thận từng chút một.Huyết nhục Hoang tan thành cột sáng, chậm rãi rót vào trong cơ thể, huyết khí Lâm Minh.Ma khí trong huyết nhục hóa thành từng đạo pháp tắc màu đỏ sát phạt thần hồn Lâm Minh.Lâm Minh lù lù bất động, thân thể của hắn chậm rãi bị màu đỏ xâm nhập, hắn như ngâm mình trong huyết trì địa ngục.Hắn không có vội vã đi luyện hóa ác ma lực này, ngược dẫn động thần lực trong cơ thể giao ứng với ác ma lực.Cái gọi là thần lực chính là cương nguyên, chân nguyên, thần nguyên ba loại năng lượng dung hợp.Mặc kệ thần lực, ác ma lực, nói cho cùng đều là một loại năng lượng mà thôi.Năng lượng và pháp tắc là hai thứ khác nhau.Có được năng lượng bao nhiêu là tiêu chí võ giả mạnh yếu, nó gần như có thể đại diện cho tu vị đẳng cấp.Mà lĩnh ngộ pháp tắc sẽ đo được tần suất lợi dụng năng lượng của võ giả, người lĩnh ngộ pháp tắc càng cao, trong đồng cấp có sức chiến đấu càng mạnh.Phẩm chất năng lượng có cao có thấp, pháp tắc cũng như thế.Hôm nay pháp tắc Lâm Minh gần như đứng ở đỉnh phong, hắn dung hợp Thánh Điển cùng Thiên Thư xem như cổ kim chưa từng có!Mà ở phương diện năng lượng, hắn cũng dung hợp thần lực với ác ma lực, đi đến một con đường mà chưa từng có ai đi qua...Chậm rãi, ác ma lực trong người Lâm Minh càng ngày càng nhiều, hắn bắt đầu trắng trợn hấp thu cùng luyện hóa.Một dòng đại đạo pháp tắc cuồn cuộn không dứt từ phân thân Hoang rót vào trong thân thể Lâm Minh.Những lực lượng này không hề nghi ngờ đều là lực lượng tinh hoa của Hoang, mỗi một đám đều vô cùng trân quý.Khi thôn phệ càng ngày càng nhiều, thân thể Lâm Minh đã hoàn toàn hóa thành màu đỏ, mỗi lỗ chân lông của hắn có ác ma lực bay ra ngoài, huyết vụ bốc hơi.Những lực lượng này quá mức cường đại, thậm chí trùng kích thân thể gần như bất hủ của hắn sắp vỡ ra.Trong trùng kích mạnh mẽ như thế, làn da, cốt nhục trong người Lâm Minh thậm chí bong tróc ra từng mảnh, nhưng mà những huyết nhục bong tróc này nhanh chóng hóa thành một dòng năng lượng, một lần nữa bị hút vào trong người Lâm Minh, cuối cùng nhất tróc ra cũng chỉ là lớp da già vỡ vụn mà thôi.Tình hình như thế không ngừng tiếp tục, một ngày, hai ngày...

Một tháng, hai tháng...Lâm Minh không biết lần này bế quan bao lâu, ác ma lực chứa trong huyết nhục Hoang quá nhiều, hắn cần có thời gian hấp thu, hơn nữa đạt tới mức âm dương điều hòa, đây là quá trình khá dài, trong đó không được có nửa phần sai lầm.Thời gian dài như thế sẽ có đủ loại khả năng xảy ra.Phiêu Vũ đến.Tới rất đột nhiên.Trên thực tế sau khi Lâm Minh bắt đầu bế quan thì các thủ lĩnh Nhân tộc trong Tiềm Long tinh hệ đã chờ Phiêu Vũ tới, dù sao toàn tộc hội sư, vị trí Tiềm Long tinh hệ đã nửa công khai.Hơn nữa Thanh Liên tiên tử nằm trong tay bọn họ vài tháng, Phiêu Vũ không tới mới là không bình thường.Nhưng mà bọn họ không ngờ không chỉ Phiêu Vũ tới, Thiên Cương thần vương cũng đi cùng, thân hình hắn cao lớn như thiết giáp, toàn thân giống như kim loại đổ bê tông, không có tóc cùng lông mi, đầu lâu sáng óng ánh như thủy tinh.Nếu như bình thường, toàn thân Thiên Cương thần vương lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, mang theo uy áp cường đại mà chói lọi, mà bây giờ những ánh sáng này yếu đi không ít, chuyện này ý nghĩa Thiên Cương thần vương trong thời gian gần đây tiêu hao rất lớn.Chiến đấu với Thần Mộng hắn cố gắng hết sức.Hai Chân Thần đều tới!Đế Thích Già, Hắc Ám Ma Quân, Thông Thiên Thần Chủ dẫn theo rất nhiều Thiên Tôn của Nhân tộc đồng thời đối mặt hai nhân vật truyền thuyết của Thánh tộc, tâm thần bọn họ co rút lại, sắc mặt cực kỳ khó coi.Đối mặt với hai người bọn họ, thực lực bọn họ tập trung tại Tiềm Long tinh hệ hoàn toàn không có ý nghĩa.Mà thời khắc Nhân tộc khẩn trương, bầu trời xa xa lại có không gian vặn vẹo.-------Chương 2247: Vô đề (1)Một nữ tử quần áo màu lam nhạt từ từ đi ra, tay phải của nàng còn cầm theo thần kiếm màu xanh da trời, tay trái vờn quanh có dây lụa màu xanh vờn quanh, giống như cửu thiên huyền nữ ra khỏi tiên cung.Nhìn thấy cô gái này, Đế Thích Già thở dài ra một hơi, Thần Mộng!Thần Mộng cũng chạy đến, Nhân tộc Thánh tộc, ba Chân Thần đều tới đây.Nếu như không phải vì Thần Mộng, nàng quả quyết không đến mức kéo dài lâu như thế mới quay về vũ trụ man hoang.Tam Thập Tam Trọng Thiên thật sự quá rộng lớn, tốc độ Chân Thần nhanh hơn nữa cũng không thể dùng phương pháp phi hành trở về vũ trụ man hoang được.Muốn xuyên qua vũ trụ phải thi triển không gian đại na di.Mà thời điểm thi triển không gian đại na di cần có thời gian chuẩn bị, nhưng lại không thể bị người ta đánh gãy, cũng chính là đang ở trạng thái chiến đấu không thể hoàn thành được.Tuy Thần Mộng không làm gì được Phiêu Vũ, nhưng mà chỉ quấy nhiễu Phiêu Vũ sử dụng không gian đại na di thì chẳng có gì khó khăn cả.Thẳng tới sau này, Phiêu Vũ thần vương hiệp trợ Thiên Cương thần vương bài trừ trói buộc không gian của Thần Mộng thì kiềm chế Thiên Cương thần vương, Phiêu Vũ có thể thoát thân, thi triển không gian đại na di trốn vào trong không gian.Đương nhiên Thần Mộng sẽ không tùy ý để cho nàng quay về vũ trụ man hoang, nàng cảm giác đã sớm tập trung Phiêu Vũ, cứ như vậy Thần Mộng và Phiêu Vũ một chạy một đuổi, giữa đường lại giao thủ mấy lần.Hơn nữa một Thiên Cương thần vương, ba người kiềm chế lẫn nhau, trọn vẹn dùng mấy tháng mới miễn cưỡng quay về vũ trụ man hoang.Thời điểm này cho dù Phiêu Vũ, Thần Mộng hay là Thiên Cương đều tiêu hao rất lớn.Lúc này đột nhiên xuất hiện tại Tiềm Long tinh hệ, cục diện thoáng cái trở nên nghiêm trọng.Nhìn thấy đám người Đế Thích Già, mặt Phiêu Vũ thần vương như băng sương, trước đó nàng cường nhập vũ trụ man hoang, thời điểm xâm nhập đã tìm hiểu qua một ít tin tức từ Thánh tộc.

Biết rõ Nhân tộc đã bắt đầu hội tụ đến Tiềm Long tinh hệ, mà nàng cũng thật không ngờ, lần hội tụ này triệt để nữ thế, vừa rồi nàng cảm giác thô sơ giản lược quét qua, Tiềm Long tinh hệ hội tụ Nhân tộc Thiên Tôn hơn trăm người.

Trong đó có mấy Thiên Tôn đỉnh cấp đã hội tụ đông đủ.- Thần Mộng, ngươi đuổi theo ta lâu như thế, từ vũ trụ vô danh đi tới vũ trụ man hoang, hiện tại ngươi rốt cục đuổi theo, ngươi là vội vã muốn giao thủ với ta sao?

Như vậy hiện tại chúng ta đánh một hồi đi.Phiêu Vũ thần vương nói xong, lông vũ phiêu tán đầy rời, hình thành một đạo lực trường vô hình mở rộng ra.Tốc độ lực trường cực nhanh, qua trong giây lát bao trùm tinh vực phạm vi trăm vạn dặm, bao phủ toàn bộ liên minh!Lực trường của Chân Thần, Nhân tộc khó mà phá tan được, mà một khi ba đại Chân Thần khai chiến tại Tiềm Long tinh hệ, đối với Nhân tộc mà nói đó là một tràng tai nạn.Lúc này sắc mặt Phiêu Vũ rét lạnh như băng sương.- Ha ha ha!

Cái này đề nghị không tệ!

Cùng ngươi dây dưa lâu như vậy, hôm nay cũng nên động thủ đi!

Cho dù tiêu hao chút thọ nguyên cũng không tính là gì.

Có lẽ trong một trận chiến này bổn tọa sẽ lĩnh ngộ ra một chút gì đấy.Thiên Cương thần vương cười lớn, toàn thân có cương nguyên màu hoàng kim hiện ra, kim diễm thiêu đốt sáng quắc, triền đấu với Thần Mộng đa số thời gian hắn bị vây trong Thần Mộng không gian, căn bản sẽ không có chính thức đại chiến với Thần Mộng một hồi, chuyện này làm cho Thiên Cương thần vương cực kỳ căm tức, hiện tại hắn muốn phát tiết một hồi.Thiên Cương và Phiêu Vũ phản ứng làm Thần Mộng nhíu mày.

Sau khi xâm nhập vũ trụ man hoang, tin tức truyền tống càng thêm thuận tiện.

Thần truyền âm ngắn ngủi, từ Đế Thích Già biết tin tức Lâm Minh trở về.

Đây vốn là chuyện khiến người ta cảm thấy mừng rỡ, nhưng mà thật không ngờ chuyện lại diễn biến thành thế này.Thật sự giao thủ ở đây, hậu quả không thể chịu nổi.- Lâm Minh đâu rồi?

Gọi hắn đi ra!Giọng Phiêu Vũ thần vương giống như từ vực sâu truyền ra, hóa thân của nàng bị Lâm Minh đánh bại và luyện hóa.Mà ái đồ Thanh Liên tiên tử hiện tại sống hay chết Phiêu Vũ thần vương cũng không biết.Ngay từ đầu biết được Lâm Minh còn sống, Phiêu Vũ thần vương cực độ khiếp sợ, vài ngàn năm trước nàng rõ ràng đã chém giết Lâm Minh.Nhưng mà sự thật bày ở trước mắt, Phiêu Vũ cẩn thận hồi tưởng lại cảnh chém giết Lâm Minh, cuối cùng cho ra một kết luận vô cùng đáng sợ, thậm chí là sợ hãi kết luận này, chính là có một người thần bí dùng thủ pháp không thể tưởng tượng nổi, dùng thủ đoạn ảo thuật không thể tưởng tượng nổi, còn cao minh hơn nàng, lừa gạt nàng!Nàng cuối cùng chém giết chỉ là một kẻ tương tự Lâm Minh mà thôi, nhưng mà nàng lại hết lòng tin đó chính là Lâm Minh, là ai có năng lực, làm được một bước này?Không hề nghi ngờ, thực lực người thần bí này trên nàng, mà căn cứ thủ pháp đối phương sử dụng, tất nhiên là cao thủ tuyệt thế tinh thông linh hồn và tinh thần lực, kể từ đó thân phận của người này trở nên rõ ràng.Luận linh hồn cùng tinh thần lực, không ai có thể vượt Hồn tộc, mà Hồn tộc tuy còn có mấy Chân Thần, kể cả Tu La Lộ có một Thần Hư Hồn Đế, nhưng mà những người này không ai có năng lực lừa gạt nàng, dường như nếu như không tính có chút khả năng, thậm chí căn bản không biết có tồn tại lánh đời hay không, còn có có chút nghe đồn có những lão quái vật không chết từ mười tỷ năm trước vẫn còn tồn tại.Nhưng mà người như thế nhiều khả năng chính là Tam Thập Tam Thiên Hồn Đế!Phiêu Vũ không biết Hồn Đế tại sao trợ giúp Lâm Minh một tay, chẳng lẽ vì bồi dưỡng hắn thành đại địch Thánh tộc sao?Tọa sơn quan hổ đấu -- giải thích như vậy hợp tình như thế, nhưng mà xem hổ đấu lại nuôi ra một con hổ, Hồn Đế sẽ không sợ nuôi hổ gây họa sao?Trong lòng Phiêu Vũ thần vương có đủ loại nỗi băn khoăn, nhưng bây giờ căn bản không thèm nghĩ nhiều.Nàng lần này tới chính là vì bắt Lâm Minh, thanh toán khoản nợ thân ngoại hóa thân bị diệt, còn có đồ nhi không biết sống chết của nàng.Nếu như Lâm Minh không đi ra, nàng sẽ huyết tẩy Tiềm Long tinh hệ!Bá -- Thời điểm này một đạo thần quang bao phủ xuống, một tầng lực trường hơi mỏng từ trong người Thần Mộng Thiên Tôn phát ra, lần nữa bao phủ Tiềm Long tinh hệ, nhưng mà lực trường này phạm vi rất nhỏ, chỉ bao trùm rất nhiều linh hạm của Nhân tộc, chẳng khác gì ngăn cách Nhân tộc với Phiêu Vũ.Nhìn thấy màn này, Thiên Cương thần vương cười lạnh nói: - Thần Mộng, ngươi cho rằng bằng vào cái này là có thể ngăn cản ta?

Phá hư dễ dàng hơn bảo hộ, huống chi chúng ta là hai người!Thiên Cương khoanh tay trước ngực, giọng nói đằng đằng sát khí.- Còn có hai đồ nhi của ta, ngươi phải nói cho rõ ràng mới được.Hai đại thần vương hùng hổ dọa người, cục diện trở nên khó có thể khống chế.

Dường như đại chiến hết sức căng thẳng!Thời điểm này Đế Thích Già tiến lên một bước, nói ra:- Hai vị thần vương chớ nên nói thế, Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt ba người đồ sát Nhân tộc chính là đúng, hàng tỉ sinh mạng của Nhân tộc chúng ta thành quân công của ba người này.

Chúng ta dùng xương của mình để ba người này bước lên con đường Chân Thần sao?

Một khi chúng ta phản kháng tạo thành tổn thương với đồ nhi các ngươi là trời tru đất diệt sao?-------Chương 2248: Vô đề (2)Đối với Đế Thích Già nói lời này, Phiêu Vũ không chút phản ứng.Nàng mặt không biểu tình nói ra: - Chiến tranh vốn không có đúng sai, chỉ có ngươi giết ta cùng ta giết ngươi, Thanh Liên giết các ngươi.

Các ngươi giết nàng là thiên kinh địa nghĩa, như vậy trái lại các ngươi giết Thanh Liên là phù hợp nhân quả.- Đúng vậy, chiến tranh đúng là không có đúng sai.

Từ xưa chỉ có kẻ thắng làm vua!

Như vậy ta muốn nói là, cho dù Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt ba người không có chết, còn sống rất tốt.Đế Thích Già nói như vậy, nội tâm Phiêu Vũ căng thẳng, thở dài ra một hơi, Thanh Liên còn sống!Nhưng mà băng hàn trên mặt của nàng không có tan biến.- Làm cho nàng đi ra.Phiêu Vũ thần vương ngữ khí ra lệnh.

Nhưng mà đối với chuyện này Đế Thích Già quả quyết cự tuyệt, nói:- Thật có lỗi.

Bây giờ là không thể, nếu không ngươi cưỡng ép ra tay cướp lấy Thanh Liên, hoàn toàn có thể lật tay diệt chúng ta, chúng ta làm sao tin tưởng ngươi?- Ngươi uy hiếp ta?Phiêu Vũ thần vương chậm rãi hạ xuống, quần áo toàn thân bồng bềnh, uy áp đáng sợ truyền qua lực trường Thần Mộng bố trí, bao phủ đám người Đế Thích Già.Đế Thích Già nhíu mày.

Vận chuyển năng lượng chống cự, vẫn ngạo nghễ nói: - Uy hiếp chưa nói tới.

Nhưng mà đồ đệ của ngươi là Lâm Minh bắt được, muốn thả người cũng nên do Lâm Minh làm chủ.- Hắn ở nơi nào?Thiên Cương thần vương hỏi, hắn trở lại vũ trụ man hoang này vẫn đại chiến với Thần Mộng, tình báo cũng nhận được vội vàng, chỉ biết đại khái là Lâm Minh xuất hiện nên cuộc chiến sinh ra một ít nghịch chuyển.Hắn đúng là muốn nhìn, đệ nhất thiên tài trong truyền thuyết Tam Thập Tam Thiên, người tránh được Phiêu Vũ đuổi giết có ba đầu sáu tay thế nào.- Lâm Minh, hắn đang bế quan.- Bế quan?- Đúng vậy, hắn đang đột phá Thiên Tôn!Đế Thích Già không có bất kỳ giấu diếm, nói:- Chúng ta cân nhắc Thánh tộc sẽ lo lắng sau khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn có thực lực đạt tới Chân Thần, hai vị cũng không phải là đối thủ, thế cho nên động tâm sớm diệt trừ Lâm Minh, chấm dứt hậu hoạn, cho nên chỉ có thể ủy khuất ái đồ hai vị làm khách, hai vị cứ chờ thêm vài ngày.Đế Thích Già nói chuyện ngữ điệu chậm rãi, mà thời điểm này Thiên Cương thần vương lại cười lên ha hả, nói:- Ngươi nói cái gì?

Đột phá Thiên Tôn thì có thực lực áp đảo Chân Thần, bổn tọa không phải là đối thủ, thật buồn cười!Thiên Cương thần vương không lưu tình trào phúng.Chân Thần cùng Thiên Tôn chênh lệch quá lớn, đây không còn dùng thực lực chênh lệch tính toán, càng là thiên phú chênh lệch.Chân Thần có ai không phải nhân kiệt tuyệt thế, Thiên Cương thần vương năm đó vừa đột phá Thiên Tôn chỉ có khả năng giao thủ với Thiên Tôn đỉnh cấp thật lâu mà không bại thôi, càng không nói Thiên Tôn địch nổi Chân Thần, mãi cho đến khi Thiên Cương thần vương chính thức thành tựu Chân Thần thì hắn cũng không dám nói mình có thể địch lại các Chân Thần lâu năm, thậm chí có thể nói hắn là yếu nhất trong Chân Thần.Những Chân Thần này thời điểm còn là Thiên Tôn có ai thiên phú kém hơn Thiên Cương?

Đều là cùng thiên phú, cùng tu vị, ai dám náo vượt cấp chiến đấu?Đối với Thiên Cương thần vương trào phúng, Phiêu Vũ nghĩ nhiều hơn nữa...Phiêu Vũ nói:- Các ngươi dùng phép kích tướng không đúng, nó vô dụng với ta, Lâm Minh đang bế quan trong Tiềm Long tinh hệ!Đế Thích Già ngậm miệng không đáp, Lâm Minh đúng là bế quan trong Tiềm Long tinh hệ, trước kia Đế Thích Già đã từng khuyên Lâm Minh tìm một chỗ ẩn nấp, gia tăng độ khó khi Phiêu Vũ tìm hắn, như vậy vạn nhất Phiêu Vũ phát rồ không quan tâm sinh tử Thanh Liên cũng không làm gì được Lâm Minh.Nhưng mà Lâm Minh lại không có làm như vậy, Nhân tộc là Lâm Minh chiêu mộ binh lính, hắn làm sao lúc Nhân tộc vừa chiêu mộ binh lính mà bản thân dùng chiêu ve sầu thoát xác, dùng Nhân làm mồi dụ và tấm chắn cho mình chứ?Hơn nữa Lâm Minh tin tưởng, Phiêu Vũ sẽ không tùy tiện động thủ, ở trong đó liên quan tới các nguyên nhân khác.- Ngươi không trả lời cũng không có gì, ta biết rõ Lâm Minh đang ở nơi này, hắn đúng là yên tâm có chỗ dựa vững chắc nhỉ?Phiêu vũ lạnh giọng nói ra, trong giọng nói mang theo tức giận, nàng cảm giác Lâm Minh lựa chọn bế quan trong Tiềm Long tinh hệ đột phá Thiên Tôn, lại mang Thanh Liên tiên tử làm con tin, tất cả chính là khiêu khích uy nghiêm của nàng.Nhưng mà trước khi làm ra loại khiêu khích này, Lâm Minh trải qua một phen cân nhắc cẩn thận mới quyết định.Lâm Minh không có khả năng bỏ qua đại quân Nhân tộc mà mình vừa triệu tập.Thứ hai làm cho Phiêu Vũ thần vương lựa chọn có ra tay với Lâm Minh hay không, nàng phải tự tin nghĩ kĩ có đáng giá hay không!Một khi Phiêu Vũ động thủ, Thanh Liên tiên tử sẽ bị giết chết, đánh mất ái đồ mà mình trút xuống toàn bộ tâm huyết là một chuyện, hơn nữa mấu chốt là...

Phiêu vũ dám nói nhất định có thể chém giết Lâm Minh sao?Hơn sáu nghìn năm trước, Lâm Minh chỉ là một Thánh Chủ, thực lực không đáng giá nhắc tới, Phiêu Vũ thân là thần vương, lại còn gieo ấn ký Chân Thần trên người Lâm Minh, vượt qua mấy đại thế giới đuổi giết vẫn thất bại.Tuy chuyện này cân nhắc có Hồn Đế tham gia ra tay ngăn cản, nhưng đối với Phiêu Vũ mà nói còn đả kích lòng tin.Lần đuổi giết nàng cho rằng thành công chắc chắn lại thất bại, hiện tại chính nàng không dám bảo đảm tập sát thành công, chẳng lẽ có thể thành công?Hiện tại Lâm Minh sắp trở thành Thiên Tôn, hơn nữa trước khi thành tựu Thiên Tôn thì hắn nhiều lần sáng tạo kỳ tích, nghịch chuyển chiến cuộc Thánh tộc, đã sớm trở thành người khó đối phó.Một khi Phiêu Vũ nhấc lên chiến tranh tại Tiềm Long tinh hệ, nàng diệt sát hạm đội Nhân tộc, thậm chí giết chết hai ba mươi Thiên Tôn có lẽ không khó.Nhưng mà muốn giết Lâm Minh cũng không dễ dàng.Không nói Lâm Minh bản thân có số mệnh gia thân, thực tế khó chơi, hơn nữa còn có Thần Mộng Thiên Tôn ở bên cạnh hộ giá, vào thời khắc mấu chốt Phiêu Vũ không chút nghi ngờ, Thần Mộng tình nguyện hi sinh hơn mười Thiên Tôn của Nhân tộc bảo toàn cho Lâm Minh, chuyện này với Thần Mộng mà nói không phải chuyện khó.Không thể giết chết Lâm Minh, ngược lại chậm trễ hắn đột phá cảnh giới, chuyện này đã triệt để đắc tội Lâm Minh, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.Đối với tuyệt thế yêu nghiệt như Lâm Minh mà nói, thành tựu tương lai của hắn không thể tưởng tượng, cho dù là tuyệt không tin Lâm Minh đột phá Thiên Tôn có thể địch lại mình và Thiên Cương thần vương, không thừa nhận cũng không được, trong tương lai không xa Lâm Minh tất nhiên có thể vượt qua chính mình.Một khi Lâm Minh lớn lên sẽ tìm Phiêu Vũ cùng Thiên Cương thanh toán món nợ này, đến lúc đó kết quả như thế nào cũng khó dự đoán.Bọn họ giết hết tinh anh Nhân tộc, Nhân tộc chịu không nỗi, nhưng mà đắc tội lại không thể giết Lâm Minh, bọn họ làm sao chịu đựng nổi?Bọn họ nói cho cùng chỉ kết hợp lợi ích với Tạo Hóa Thánh Hoàng, cũng không tới mức không chết không thôi với Lâm Minh.Lâm Minh chẳng khác gì tính toán bọn họ sẽ không xuất thủ, yên tâm lớn mật đột phá tại đây.-------Chương 2249: Thần vương rút điChương 2249: Thần vương rút đi.Phiêu Vũ mặt không biểu tình nhìn về phía Đế Thích Già, trong nội tâm cũng cực kỳ kinh ngạc Đế Thích Già, Đế Thích Già đã thừa nhận uy áp của nàng không ngắn, mặc dù nói có lực trường của Thần Mộng suy yếu, thế nhưng mà đối phương mặt không đổi sắc, vẫn trấn định tự nhiên nói chuyện với nàng, chỉ bằng chuyện này đã khó lường rồi.- Không sai!Đế Thích Già không kiêu ngạo không siểm nịnh hồi đáp.- Tốt!

Nếu Lâm Minh dám ở Tiềm Long tinh hệ đột phá Thiên Tôn, quang minh chính đại chờ ta tới, ta sợ gì không chờ mấy tháng khi hắn đột phá Thiên Tôn chứ?- Ta sẽ chờ Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, ta đúng là muốn xem hắn có ba đầu sáu tay cỡ nào!Phiêu Vũ nói xong câu đó đã triệt tiêu phong tỏa.Nhìn thấy lông vũ đầy trời phiêu tán đi, Đế Thích Già thở dài một hơi, tuy vừa rồi hắn biểu hiện trấn địnht ự nhiên, nhưng trên thực tế thần kinh của hắn căng thẳng cực độ.Một khi Lâm Minh lưu đồ vật không thể trấn thụ Phiêu Vũ, nàng động thủ ở nơi này, hậu quả không tưởng tượng nổi.Đây tuyệt đối là tổn thất Nhân tộc chịu không nổi.- Phiêu Vũ, ngươi cứ thu tay như thế sao?Thiên Cương thần vương hoàn toàn không ngờ rằng Phiêu Vũ vốn là cao ngạo, lao sư động chúng quay trở về vũ tru man hoang thế này, dĩ nhiên lại dừng tay vào lúc này.- Đã xác định Thanh Liên bình an, ngươi muốn như thế nào?

Thật muốn huyết tẩy Tiềm Long tinh hệ?Phiêu Vũ thần vương nhíu mày, dùng chân nguyên truyền âm hỏi ngược lại.Nhưng mà Thiên Cương thần vương lại nghe ra ý tứ bất thường trong lời Phiêu Vũ.- Phiêu vũ, lời này của ngươi có ý tứ gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng không thể đánh sao?- Ta không có nói như vậy.Phiêu Vũ lắc đầu, nói:- Tình huống bây giờ khác với lúc trước, ngươi cũngrõ ràng, trận đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc cũng không phải vì chủng tộc Thánh tộc phát triển mà đi mở rộng ranh giới, thậm chí không chút khách khí mà nói, trận đại chiến chủng tộc này không phải đánh vì Thánh tộc, mà là người nọ, hắn muốn thực hiện dã tâm của mình, ta và ngươi một là không nghĩ đắc tội hắn, thứ hai hắn đưa ra điều kiện quá mê người, cho nên chúng ta mới ra tay.- Nếu như, chiến cuộc phát sinh một ít biến hóa thì sao?

Nếu như một trận chiến này kết quả tương lai chúng ta không thể thoát thân ra thì sao?Phiêu Vũ hỏi lại làm cho Thiên Cương sững sờ một chút, qua vài hô hấp hắn mới biết Phiêu Vũ nói có ý gì, không phải hắn trì độn, mà là hắn thật không ngờ Phiêu Vũ có suy nghĩ này.- Làm sao có thể có loại chuyện này, ngươi nói Lâm Minh có thể ngăn cơn sóng dữ?

Ngươi để mắt tiểu tử này?

Ngươi cho rằng Tạo Hóa không thể đối phó hắn?Thiên Cương thật sự không hiểu Phiêu Vũ, Tạo Hóa Thánh Hoàng đáng sợ cỡ nào, Thiên Cương cảm nhận thật sâu.Hắn xem ra, Lâm Minh đúng là thiên tài, nhưng năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng lúc tuổi còn trẻ cũng cho người ta suy nghĩ hắn không gì không làm được, Thiên Cương thần vương có thể không tin Lâm Minh một tiểu bối có thể thế nào với Tạo Hóa Thánh Hoàng, chênh lệch quá lớn.- Phòng ngừa chu đáo, mọi thứ nên lưu một con đường lui.- Ngươi cũng quá cẩn thận!

Hai chúng là thần vương, huy động nhân lực đuổi giết tới đây, kết quả bị một tiểu bối đang bế quan, vẫn chưa đột phá Thiên Tôn làm kinh sợ thối lui, thậm chí còn chưa gặp chính diện, truyền đi quả thực làm cho người trong thiên hạ chế nhạo.Thiên Cương hổn hển nói ra.Phiêu Vũ trầm mặc, không thể không thừa nhận Thiên Cương nói không phải không có lý, ít nhất người ngoài xem ra chuyện này hoàn toàn là mình thần kinh quá nhạy cảm, cũng làm trò cười cho thiên hạ.Nhưng mà nàng tình nguyện thần kinh quá nhạy cảm cũng không muốn chưa chiếm được chỗ tốt gì, còn chọc phải địch nhân đáng sợ trong tương lai.Phiêu Vũ nói: - Ngươi muốn kiên trì ra tay, ta không ngăn cản.- Một mình ta ra tay thế nào!Thiên Cương im lặng, một khi Phiêu Vũ rời đi, hắn chẳng gây nên sóng gió gì cả.Không nói Lâm Minh thế nào, chỉ cần chống lại Thần Mộng Thiên Tôn, không có Phiêu Vũ tương trợ, đối phương bố trí một Thần Mộng không gian đã đủ áp chế hắn một đầu, nếu như Thần Mộng toàn lực ra tay, nói không chừng hắn sẽ lâm vào trong ảo giác không thoát được, đến lúc đó lại dẫn một khối thiên thạch lớn tới công kích, vậy so còn mất mặt gấp trăm lần đối mặt Lâm Minh.- Tính tính toán toán, dù sao hai chúng ta cùng quyết định thì đều là ngươi quyết định, nhưng mà đối với Lâm Minh, ta chỉ có thể nói, bởi vì hơn sáu nghìn năm trước ngươi đuổi giết Lâm Minh thất bại, cho nên tin tưởng của ngươi bị đả kích, cho nên đối mặt Lâm Minh mới sợ đầu sợ đuôi như thế.- Đừng quên, khi đó ngươi đuổi giết hắn còn có nhân vật đáng sợ như Hồn Đế đi ra cản trở, hoàn toàn không có nửa phần quan hệ tới bản thân Lâm Minh, Thiên Cương ta sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên khiếp sợ một tiểu bối mà rút lui, đúng là mất mặt!Thiên Cương nói tới đây thì tức giận không kiềm được.- Ngươi phải đợi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, vậy thì chờ đi, đến lúc đó ta đúng là muốn nhìn hắn đột phá Thiên Tôn thì có thể thế nào.Thiên Cương và Phiêu Vũ nói chuyện đều dùng chân nguyên truyền âm, qua trong giây lát đã nói xong, Thiên Cương quay người bay đi, lập tức biến mất trong tinh vân màu đen.Sau đó Phiêu Vũ trầm mặc, nàng nhìn qua Thần Mộng, nhẹ nhàng phất ống tay áo, thân thể hóa thành lông vũ bảy màu bay tá lả các nơi.Thẳng tới khi hai thần vương biến mất, Đế Thích Già mới thở ra một hơi, căng thẳng trong lòng biến mất.- Thần Mộng tiền bối!Đế Thích Già nhìn về phía Thần Mộng, dùng tuổi của hắn đúng là phải gọi Thần Mộng là tiền bối.- Về thiên cung trước, mọi thứ cần thương nghị.Thần Mộng nói đơn giản sau đó thân ảnh lóe lên, lập tức bay vào thiên cung Phổ Đà Sơn.Lúc này Lâm Minh vẫn ở trong thân thể Hoang, đối với chuyện xảy ra bên ngoài hắn không biết.Hắn đã quên ghi thời gian, quên mình, quên hết mọi thứ.Hắn dùng thời gian ba tháng ở trong thân thể Hoang, chắt lọc ác ma lực, không ngừng hấp thu, không ngừng tiêu hóa.Thân thể của hắn được năng lượng tẩy lễ, biến thành đỏ tươi như máu.Cùng lúc đó sau lưng Lâm Minh xuất hiện hư ảnh màu đen to lớn.Hư ảnh màu đen này gương mặt cực kỳ uy nghiêm, dường như áp đảo chúng sinh, mà nhìn kỹ lại từ gương mặt của hắn tìm được bóng dáng Lâm Minh.Đây là hình chiếu tôn giả trong nội thế giới Lâm Minh, nó lớn ngang với trời, năng lượng toàn thân bộc phát như núi lửa.- Mở!Lâm Minh mở mắt, mi tâm của hắn có một đạo thần quang bắn lên trời.Vào lúc này trong nội thế giới của hắn đột nhiên có năng lượng to lớn chấn động sinh ra.Thần ma lực bàng bạc trong người Lâm Minh rót vào nội thế giới.Vốn thần ma lực trong người Lâm Minh đã bị áp súc đến mức tận cùng, một khi những ác ma lực này áp súc tới cao độ, có thể nhẹ nhõm nổ tung một ngôi sao, mà nương tựa theo thân thể cường hãn và pháp tắc cực cao của Lâm Minh, hắn có thể giam cầm lực lượng này trong người không phát tiết ra ngoài.-------Chương 2250: Ta là Thiên TônChương 2250: Ta là Thiên Tôn.Cho chúng rót vào trong nội thế giới của Lâm Minh.

Lập tức có càng nhiều chỗ chống trong kinh mạch, hai lực lượng thần ma tùy ý khuếch tán, chúng giống như hai mặt âm dương, bắt đầu trùng kích lẫn nhau, đuổi giết lẫn nhau.Dùng nội thế giới của Lâm Minh làm chiến trường, một khi triệt để diễn biến thành âm dương phong bạo, Lâm Minh cũng khó có thể thừa nhận.Tâm niệm Lâm Minh khẽ động, nội thế giới của hắn có hư ảnh tôn giả xuất hiện giữa hai lực lượng này.Lực lượng pháp tắc trong nội thế giới Lâm Minh toàn bộ ngưng tụ trong hư ảnh tôn giả, cùng lúc đó vòng xoáy xám đen của ma phương xoay tròn, trấn áp tất cả.Trong nội thế giới của Lâm Minh, ma phương xoay tròn nghiền nát tất cả pháp tắc, vô cùng nặng nề, giống như một phương thế giới hàng lâm.Lâm Minh dốc hết toàn lực, nội thế giới của hắn hình thành tiết điểm vô cùng vi diệu, đan vào với đường vân pháp tắc.

Hư không chấn động không dứt, cân bằng làm ác ma lực và thần lực không trùng kích nhau.Sau đó hai lực lượng này lấy hư ảnh tôn giả trong nội thế giới Lâm Minh làm hạch tâm, không ngừng rót vào nhau, giao hòa nhau.Thời gian chậm rãi trôi qua, dưới trấn áp lâu dài, từng sợi ác ma lực lực chậm rãi dung hợp với thần lực.Những năng lực này toàn bộ bị hư ảnh tôn giả trong nội thế giới Lâm Minh hấp thu, dần dần hư ảnh tôn giả càng ngày càng ngưng thực!Ngay từ đầu gương mặt của nó tràn đầy uy nghiêm, chỉ có thể mơ hồ tìm được một ít bóng dáng Lâm Minh.

Rồi sau đó gương mặt của nó càng ngày càng giống chủ nhân, trên người nó bao trùm chiến giáp màu đen, hai mắt trở nên có thần, trên đầu sinh ra tóc dài màu đen.Nó càng ngày càng giống Lâm Minh, cuối cùng nghiễm nhiên thành hóa thân Lâm Minh cực lớn.Ngũ quan, gương mặt, tỉ lệ đáng người đều là phiên bản Lâm Minh, nhưng mà khí chất của nó khác với Lâm Minh cực lớn.Lâm Minh với tư cách một nhân loại, tuy hắn ăn nói có ý tứ nhưng mà vẫn có tình cảm của mình.Nhưng mà hư ảnh tôn giả này không có chút tình cảm nào, giống như nó là chúa tể chí cao của vạn vật, là thần minh lạnh lẽo vô tình nhất thế gian.Vào thời điểm hư ảnh này ngưng thực lại, nội thế giới của Lâm Minh đột nhiên xuất hiện sụp đổ, thần lực cùng ác ma lực quấn vào nhau, pháp tắc vô hình lan tràn tùy ý.Khi pháp tắc sụp đổ càng ngày càng nhiều, nội thế giới trong người Lâm Minh càng ngày càng hỗn độn.Đây là Lâm Minh cần thiết.Bởi vì cái gọi là phá rồi lại lập.Vũ trụ âm dương giống như thần ma lực, cũng triệt để đối lập, nhưng mà bọn chúng nổ tung trong đan điền, sau đó hoàn toàn dung hợp, âm dương hỗ trợ lẫn nhau, hợp thành thế giới muôn màu.Đây chính là cái gọi nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật.Mà "Nhị" là âm dương, cái gọi là "Tam ", là trên âm dương lại tăng thêm "Lực" dung hợp.Lâm Minh hiện tại muốn làm chính là noi theo vũ trụ nổ tung, một lần hành động đánh nát xiềng xích pháp tắc gông xiềng, diễn sinh kỳ tích.Đây cũng là do Lâm Minh lý giải pháp tắc sâu đậm, nhìn thì hung hiểm nhưng nó lại là quyết định cực kỳ chính xác.Vũ trụ cổ xưa tan vỡ đang hình thành trong nội thế giới của Lâm Minh.Có lốm đa lốm đốm pháp tắc cơ bản đang hình thành trong nội thế giới Lâm Minh.Những lạc ấn tinh hoa này càng ngày càng nhiều, có hắc ám như lỗ đen, có quang minh như mặt trời.Vào lúc ác ma lực và thần lực trùng kích lẫn nhau, nội thế giới Lâm Minh rót cuộc cũng vỡ tan tạo thành thế giới hỗn độn.Bộ dáng của nó giống như vũ trụ mới sinh, sương mù bao phủ.Trong sương mù vô hạn chỉ có hai chủng pháp tắc đen kịt trùng kích lẫn nhau.Dần dần từng mảnh lạc ấn màu đen và lạc ấn sáng ngời xuất hiện, chúng chậm rãi xoay tròn như âm dương ngư, đạt tới hiệu quả hài hòa kỳ diệu.Trong thời gian ngắn chúng sinh ra quy tắc lực vô cùng mạnh mẽ.Nội thế giới hỗn độn bắt đầu bình tĩnh, pháp tắc hình thành sơn mạch, bầu trời xanh vô tận sinh ra, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cấu trúc thế giới đạt tới hài hòa hoàn mỹ, tất cả biến hóa nghiêng trời lệch đất.Giờ khắc này Lâm Minh mở hai tay ra hư không, lực lượng tinh nguyên không ngừng rót vào thân thể của hắn.Hai con ngươi của hắn mở ra, anh mắt bắn ra, tia sáng chói mắt chiếu rọi muôn đời; hắn há miệng hô hấp, hơi thở phun ra, bạch khí giống như u long xuất cốc bay lượn phía chân trời; hắn ngửa mặt lên trời thét dài, âm thanh quanh quẩn phía chân trời giống như lôi đình không dứt.Sau lưng Lâm Minh hiện tại có tôn giả nguy nga như núi, thân thể ngưng thực vô cùng khổng lồ, hai mắt giống như nhật nguyệt, nó có hào quang sáng ngời, bả vai mang vũ trụ, tản mát ra khí tức vô cùng khủng bố.Phiến thế giới này run rẩy, thân thể chói mắt của hắn ảm đạm vô quang.

Giống như chư thiên vạn vật thần phục, thần vương đương thời cũng không qua hắn.Hắn bây giờ là Thiên Tôn của vũ trụ này.Lâm Minh chính thức bước vào cảnh giới Thiên Tôn!Trong nháy mắt Lâm Minh thành tựu Thiên Tôn.

Kết giới hắn bố trí bị giải khai, trong lúc nhất thời đại đạo chân âm không ngừng tế trời!

Thần quang khủng bố tách tinh vân ra, chiếu rọi hạm đội Nhân tộc!Tất cả mọi người, bất kể là trong linh hạm hay bên ngoài linh hạm đều thấy kỳ cảnh như thế.

Vào lúc này linh hạm bị xuyên thấu, thần quang chiếu sáng ngời.Bọn họ nhìn thấy giữa thiên địa có hư ảnh tôn giả đang cầm cân tiểu ly (thiên bình)!- Đây chẳng lẽ là. . .- Dị tượng Lâm Minh đột phá Thiên Tôn ?Thiên Tôn trong thiên cung Phổ Đà sơn nhìn thấy dị tượng bực này, toàn bộ đều bay ra khỏi nội cung!Cảnh tượng Lâm Minh đột phá Thiên Tôn quả thật kinh thiên động địa.

Còn hùng vĩ hơn những người ở đây gấp mười lần, gấp trăm lần.Trừ Thiên Tôn ra, mặt khác võ giả Giới Vương, Thánh Chủ, Hóa Thần Cửu Biến cảnh nhìn thấy thiên địa dị tượng trùng kích, nhanh chóng bay ra khỏi linh hạm.Mọi người chỉ thấy nguyên khí hội tụ trong thiên địa hình thành vòng xoáy âm dương to lớn.Mà ở trung tâm vòng xoáy có bóng người, thân hình hắn mơ hồ trong phong bạo, nhưng mà giờ phút này thân ảnh mơ hồ này như có ma lực, hắn thông qua ánh mắt võ giả, in dấu vào tim bọn họ thật sâu, suốt đời khó có thể phai mờ!- Bóng người kia chính là Lâm Minh!- Đáng sợ!Dưới uy áp thiên địa đáng sợ, đừng nói là những Thánh Chủ, Giới Vương, cho dù là Thiên Tôn cũng cảm thấy tâm thần hồi hợp.Mà lúc này vòng xoáy âm dương kia càng ngày càng mạnh lên.Ông ông ôngVạn pháp thần phục, chư thiên đại đạo cộng minh.Lâm Minh từng ý cho vòng xoáy âm dương quét qua thân thể, hấp thu lực lượng trong thiên địa.Pháp tắc diệu không, kim quang ngang trời bắn vào mi tâm Lâm Minh.

Đây là pháp tắc bổn nguyên của Tu La Thiên Đạo, sáng quắc huy hoàng, giống như vượt qua tất cả vô căn cứ.Cự luân đen trắng đan vào nhau, dung nhập vào đan điền Lâm Minh, giống như bên trong có thể câu thông sinh tử môn.

Đây là pháp tắc sinh tử bổn nguyên của Thánh Điển, chính là một trong những pháp tắc được nghiên cứu tới cực điểm.-------Chương 2251: Phong cấm Cửu Tinh (1)Có lôi Long cùng Viêm Long từ vũ trụ thâm thúy hiện ra, gào thét, chúng cộng minh với pháp tắc bổn nguyên lôi hỏa của Lâm Minh.

Toàn thân Lâm Minh có một đám lôi điện, một đám hỏa diễm đều trở nên có linh tính, vây quanh Viêm Long cùng Lôi Long đùa giỡn. . .Pháp tắc nhao nhao ùa tới, giao quanh thân thể Lâm Minh, đan vào thân thể của hắn.Những đại đạo diễn sinh này chìm nổi trong hư không, không ngừng hoàn thiện pháp tắc đại đạo của hắn.Linh lực bên trong nồng đậm như nước chảy, không ngừng biến ảo trong hư không, trong dòng nước pháp tắc có kim quang lập lòe bay lên trời, hóa thành chân long rong ruổi, đủ loại dị tượng không ngừng xuất hiện...Cách nơi Lâm Minh đột phá không xa, có hai đạo thân ảnh đứng trong tinh không nhìn qua tất cả.Hai người này chính là Phiêu Vũ cùng Thiên Cương.- Là dị tượng Lâm Minh độ phá Thiên Tôn.Phiêu Vũ thần vương nhìn qua vòng xoáy âm dương to lớn, mặt sắc mặt ngưng trọng.Bên cạnh nàng bờ môi Thiên Cương thần vương hơi mở ra, hầu kết của hắn co rúm một cái, hắn nhìn qua vòng xoáy khổng lồ trên trời, một hồi lâu đắng chát chát nói ra: - Đây là năng lượng gì?- Không rõ ràng!Phiêu Vũ lắc đầu, mặc dù Phiêu Vũ cùng Thiên Cương đều là Chân Thần, cũng không thể nhìn rõ thần ma lực!

Bởi vì loại lực lượng này đã vượt qua nhận thức của bọn họ.

- Đi qua xem đi!Phiêu Vũ trong khi nói chuyện vòng xoáy âm dưng mở rộng ra, diện tích càng lúc càng lớn, đã bao trùm phạm vi mười vạn dặm, có thể bao phủ một viên tinh cầu...- Dị tượng này đúng là đặc biệt...

Tiểu tử này...Thiên Cương thần vương tức giận nói ra, hắn không thể không thừa nhận, thời điểm Lâm Minh đột phá Thiên Tôn dị tượng sinh ra cường đại hơn của hắn nhiều, mà trong tình huống bình thường, thời điểm đột phá Thiên Tôn sẽ biểu hiện pháp tắc võ giả sở tu, thể hiện năng lượng bản thân.Bởi vì võ giả ngay lập tức đột phá Thiên Tôn thì pháp tắc trong người sẽ thăng hoa, thăng cấp làm một bộ phận thiên đạo.Đương nhiên thiên đạo cũng có cao có thấp, có thiên đạo đại thế giới cũng có Tam Thập Tam Thiên Đạo, thiên đạo của Thiên Tôn chỉ chuyên tu một phần nhỏ, đạt tới tiêu chuẩn thiên đạo khá thấp, nhưng mà tất cả đầy đủ đáng sợ, ý nghĩa một võ giả trở thành Thiên Tôn sẽ thoát phàm thành thánh, trở thành bá chủ thiên địa chân chính.Trong ba đại hệ thống, mỗi trọng Tam Thập Tam Trọng Thiên Đạo đều có dị tượng khác nhau, những năm này Thiên Cương thần vương xem như kiến thức rộng khắp, thế nhưng mà loại dị tượng của Lâm Minh hắn chưa từng thấy qua, căn bản không biết.Mà thời điểm này dị biến nổi lên.Trên không trung có vòng xoáy âm dương cực lớn, lại có năng lượng mãnh liệt hội tụ pháp tắc thiên đạo.Một tầng mây đen nồng đậm hội tụ lại, mỗi một đám mây đen giống như đạo văn thâm thúy đan vào nhau.Những đạo văn này sắc thái mỹ lệ, vô cùng thâm thúy mà tang thương, giống như thần linh vô danh điêu khắc trong tuế nguyệt, chiếu rọi muôn đời.Đạo văn vận chuyển chỉ nghe đại đạo chi âm không ngừng lưu chuyển, không ngừng va chạm vào nhau sinh ra cộng minh với phiến thiên địa này.Chỉ dựa vào đạo luật đạo văn vận chuyển đã làm tâm thần người ta chấn động, thần hồn như biến mất.Mọi người chung quanh đều cảm thấy áp lực to lớn.Khi mây đen càng ngày càng nhiều, bên tai lại có âm thanh như sấm rền vang vọng.

Giống như có thần vương cái thế đang đánh trống trận trong mây đen.Những đạo văn này đan vào nhau trong mây đen, tạo thành lôi đình huyết sắc.Những lôi đình huyết sắc tràn ngập sát khí, nương theo pháp tắc đại đạo khôn cùng, chúng gào thét trên đỉnh đầu Lâm Minh!Lôi điện như nước thủy triều, mỗi một đám đều thô to như núi, chúng không ngừng xé rách phiến tinh vực này.Còn có từng tiếng đạo âm vang lên.

Giống như chân âm vũ trụ bổn nguyên, giống như trống sớm chuông chiều, vô cùng đinh tai nhức óc.- Thiên kiếp!

Võ giả đột phá Thiên Tôn sẽ có thiên kiếp, rốt cục hàng lâm!

Ẩn chứa đại đạo chân âm, dùng pháp tắc đan vào thành thần lôi phán quyết.Rất nhiều võ giả Nhân tộc ở đây lần đầu nhìn thấy thiên kiếp khủng bố như thế.Phần lớn bọn họ là tinh anh Nhân tộc, cũng biết võ giả đột phá Thiên Tôn thì pháp tắc thăng hoa thành ý chí thiên đạo, bản thân bọn họ cũng hóa thân làm bá chủ thiên địa, là khiêu chiến với thiên đạo, bị thiên đạo trừng phạt.Nhưng mà Nhân tộc Thiên Tôn thường thường hơn mười vạn năm mới ra một Thiên Tôn, trong đó rất ít người nhìn thấy Thiên Tôn độ thiên kiếp!Kiếp vân càng lúc càng nồng nặc, tất cả mọi người cảm giác được trong kiếp vân có năng lượng vô cùng khủng bố, rất nhiều võ giả trẻ tuổi không thừa nhận nổi uy áp này, thở dốc từng hồi, một ít tu vị càng yếu thậm chí mồ hôi đầm đìa, không thể thừa nhận được.Nhưng mặc kệ vất vả cỡ nào, bọn họ cũng cố nhịn thừa nhận tất cả, nhìn không nháy mắt quan sát thiên kiếp ở xa xa.Đây là Lâm Minh độ kiếp, hàng tỷ năm mới có một.Từ trước tới nay, võ giả độ thiên kiếp sẽ mời hảo hữu khắp noi, kể cả đệ tử của mình tới xem lễ.

Đối với võ giả khắp nơi mà nói, đây là chuyện khó có được.Bởi vì Thiên Tôn độ thiên kiếp, sẽ có đại đạo chân âm hàng lâm, đối với võ giả trẻ tuổi mà nói sẽ có dẫn dắt lớn lao.

Như thể hồ quán đính, tuyệt không thể tả!Ông ông ông --Đại đạo chân âm lưu chuyển, đừng nói là hậu bối trẻ tuổi, cho dù là Nhân tộc Thiên Tôn trong hoàn cảnh này đều cảm nhận được uy áp nhàn nhạt, như Hạo Vũ Thiên Tôn toàn thân nổi da gà, dưới kiếp vân này bọn họ sẽ có hiểu ra.Đối với Thiên Tôn mà nói, pháp tắc bọn họ tu hành đã sớm định hình, hiểu ra còn ít một chút, thế nhưng mà những Giới Vương, Đại Giới Giới Vương thì có lợi rất lớn!Bọn họ trẻ tuổi nhưng tu vị rất cao, lý giải với thiên đạo càng khắc sâu, lắng nghe đạo đạo chân âm bổn nguyên này sẽ có cảm giác toàn thân được tẩy lễ, đạo cơ của bọn họ như có vô số thiết chùy nện vào, trở nên kiên cố hơn trước.Nhất là một ít Đại Giới Giới Vương sắp đột phá Thiên Tôn, nhìn thấy thiên kiếp trước mặt này, bọn họ cảm thấy giống như được vô thượng tôn giả diễn giải, một ít bình chướng tu hành làm phức tạp bọn họ đã có dấu hiệu buông lỏng.Bọn họ vốn mê mang con đường Thiên Tôn, dường như bởi vì Lâm Minh độ thiên kiếp xé tan màn đên nhìn thấy ánh sáng, làm cho tầm mắt của bọn họ cũng sáng lên.Đây tuyệt đối là đại cơ duyên không thể cầu được, rất nhiều Giới Vương vì vậy mà mừng rỡ như điên, hận không thể xông vào trong kiếp vân!Đương nhiên kiếp vân quá khủng khiếp, nếu bọn họ xông vào chắc chắn sẽ tan thành mây khói.- Tiểu tử này đưa tới kiếp vân Tam Thập Tam Thiên!

Là thiên kiếp chí cao trong Thiên Tôn, hơn nữa bộ dáng và uy lực cực kỳ đáng sợ.Thiên Cương thần vương trầm mặt nói ra.Phiêu Vũ thần vương chỉ phản ứng nhàn nhạt, mở miệng nói:- Dùng thực lực Lâm Minh hôm nay, nếu không phải là kiếp vân Tam Thập Tam Thiên ngược lại mới kỳ quái, tuy kiếp vân này khủng bố, nhưng mà rất không có khả năng tạo thành ảnh hưởng tới hắn, ngược lại chỉ là kỳ ngộ của hắn mà thôi, mượn thiên kiếp tôi thể, đầm đạo cơ, chỗ tốt quá lớn.-------Chương 2252: Phong cấm Cửu Tinh (2)Nghe Phiêu Vũ nói thế, sắc mặt Thiên Cương thần vương âm trầm, Thiên Tôn độ thiên kiếp đối với người xem là đại cơ duyên, nhưng người được lợi chân chính chính là Thiên Tôn đang độ kiếp.Thiên kiếp càng khủng bố, cơ duyên lại càng lớn, Thiên Cương thần vương so sánh kiếp vân năm đó của mình và của Lâm Minh, Lâm Minh càng không kém thì nội tâm của hắn càng không có tư vị.Thời điểm này dưới thiên kiếp thần uy, mỗi tấc thân thể Lâm Minh đều sáng lên.Trong hào quang sáng ngời, hắn như mặt trời lơ lửng, mặc cho uy thế thiên kiếp như thế nào, đối với hắn không sinh ra chút ảnh hưởng nào, thậm chí lông mày cũng không nháy một cái.Ầm ầm!Thiên kiếp càng ngày càng gần, công tác chuẩn bị lực lượng càng ngày càng khủng bố, thời điểm này nếu như không nắm chắc, Thiên Tôn đã sớm chuẩn bị đầy đủ ứng phó kiếp vân.Nhưng mà không có người sẽ cho rằng Lâm Minh không nắm chắc, không biết hắn đang chờ thiên kiếp chuẩn bị công tác đầy đủ rồi, mới bắt đầu một trận chiến này.- Đã đạt tới cực hạn rồi!- Rốt cục sắp bắt đầu!Thời điểm này kiếp vân trên bầu trời mở rộng ra khắp mười vạn dặm, bao trùm khắp tinh vựcTrong đó ẩn chứa năng lượng cũng đã bão hòa, tuy lúc này thiên địa nguyên khí hội tụ tới, nhưng cuối cùng chỉ là số ít.Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng, thiên kiếp sắp bắt đầu!Thời điểm này đừng nói là hậu bối trẻ tuổi, cho dù là Đế Thích Già, Hắc Ám Ma Quân cũng ngừng thở, hết sức chăm chú.Nhưng mà lúc này dưới kiếp vân Lâm Minh, lại không được thiên kiếp cho thời gian chuẩn bị, hắn thậm chí không có ngẩng đầu, vẫn nghiêm túc quan sát kiếp vân, nội thế giới cũng càng ngày càng ổn định lại.Trong hỗn độn, âm dương nhị khí lúc này diễn hóa vạn vật.Khí tức thần thánh bay lên không trung, ngưng tụ quanh tường vân, khí tức ác ma nặng nề áp xuống mặt đất giống như biến thành biển máu vô biên.Pháp tắc chung quanh càng ngày càng cô đọng, hoàn mỹ.Bỗng nhiên Lâm Minh mở hai mắt ra, trong ánh mắt bắn ra từng đoàn khí tức hỗn độn màu đen, thôn phệ tất cả.

Mặc dù hạ vị Thiên Tôn bị hắn nhìn một cái tâm thần sẽ chấn động mạnh, thần hồn như bị ánh mắt của hắn dẫn dắt sau đó thôn phệ đi.Nhìn thấy khí tức Lâm Minh bạo phát ra, mọi người nín thở tập trung tinh thần nhìn qua.Lần độ kiếp này có thanh thế to lớn, quả thực trước nay chưa từng có.Rất khó tưởng tượng, Lâm Minh độ kiếp là tình cảnh bực này.Nhưng mà thời điểm này dị biến sinh ra.Khí tức Lâm Minh phun ra nuốt vào trong hỗn độn, trầm thấp quát một tiếng, phiến ngân hà này chấn động không thôi.Khí tức khổng lồ trong người của hắn bắn ra ngoài, từng đạo ánh sáng từ lỗ chân lông của hắn bắn ra ngoài, hình thành một đám phù văn thần bí, hóa thành trật tự thần liên, thoáng cái xuyên qua kiếp vân màu đen mênh mông.- Hắn muốn làm gì?Nhìn thấy một màn này, một ít võ giả Nhân tộc trợn mắt há hốc mồm, không ngừng phản ứng.Mọi người nghi hoặc, trong kiếp vân có quy tắc đại đạo chấn động mạnh mẽ.Trong tinh không lại có mây đen hàng lâm lần nữa.Đây là tình cảnh vô cùng vi diệu, rõ ràng là kiếp vân dày đặc nhưng lại huyễn hóa ra tinh không.Chín ngôi sao vô cùng to lớn, tản mát ra pháp tắc đại đạo từ trong các ngôi sao này.Ánh sao lốm đốm chiếu lên người Lâm Minh.- Đây là...Mọi người tập trung tinh thần nhìn lại, chỉ thấy chín ngôi sao chiếu xuống giống như có xích long giam cầm tỏng tối tăm, phong tỏa.Đây xích này tỏa ra bí lực không gì sánh nổi, phong tỏa thần quang Đạo Cung Cửu Tinh, làm cho ngôi sao không cách nào động đậy.- Là Đạo Cung Cửu Tinh, cái này...Rất nhiều võ giả Nhân tộc ở đây có thế hệ kiến thức uyên bác, tự nhiên nhìn là nhận ra Đạo Cung Cửu Tinh, mà nhận thức khắc sâu nhất phải kể tới Thiên Cương thần vương.Thời điểm này rất nhiều người chú ý không phải bản thân Đạo Cung Cửu Tinh, mà là dây xích đỏ sậm khóa Đạo Cung Cửu Tinh kia.Từ góc độ bọn họ nhìn từ xa, dây xích này vô cùng nhỏ nhắn, so với ngôi sao kia mà nói căn bản không có ý nghĩa, nhưng mà nó có thần quang đan vào nhau, lại làm cho tâm thần người ta run rẩy!- Đây là...Tại Phổ Đà sơn, Đại Tự Tại Phật nhíu mày, ánh mắt đầy dị sắc.Đại Tự Tại Phật đã già, tuy hắn là Thiên Tôn đỉnh cấp, nhưng mà luận thực lực còn kém hơn Đế Thích Già rất nhiều, nhưng mà tri thức của hắn vô cùng phong phú, nhìn thấy dây xích màu đỏ kia thì hắn đầu tiên sẽ nghĩ đây chính là Đạo Cung Cửu Tinh mà Hoang thôn phệ ba tỷ sáu trăm triệu năm trước!Kỳ thật Hoang thôn phệ cũng không phải là quy tắc Tam Thập Tam Thiên Đạo, mà là thôn phệ nhân quả liên hệ giữa Đạo Cung Cửu Tinh và Nhân tộc.Loại thôn phệ này bản thân là một loại pháp tắc, pháp tắc đan vào thành thần liên, khóa ánh sao lại, làm võ giả Nhân tộc không cách nào thừa nhận Đạo Cung Cửu Tinh chiếu rọi, cho nên ba tỷ sáu trăm triệu năm trước võ giả Nhân tộc t thành Đạo Cung Cửu Tinh gần như tuyệt tích.- Thì ra là thế!Thần Mộng tự nói, nàng xưa nay trầm tĩnh như nước, lúc này ánh mắt sinh ra một tia rung động, biểu hiện tâm tình của nàng vào lúc này không cách nào bình tĩnh được.Giờ phút này nàng hiểu Hoang thôn phệ Đạo Cung Cửu Tinh, kể cả Tạo Hóa Thánh Hoàng đang ngấp nghé Hóa Thần Cửu Biến là quan hệ như thế nào.Hoang thôn phệ Đạo Cung Cửu Tinh, ánh sao bị trật tự thần liên khóa lại, tự nhiên là ngăn cách với Nhân tộc...Như vậy ánh sao thuộc về Nhân tộc đi chỗ nào?Thần Mộng hoài nghi những thứ này bị Hoang cắn nuốt sạch, nói cho đúng, Hoang thôn phệ chính số mệnh của Nhân tộc, biến thành số mệnh của mình.Ánh sao Đạo Cung Cửu Tinh vốn chiếu lên Nhân tộc lại biến thành năng lượng của Hoang.Như vậy Tạo Hóa Thánh Hoàng hiện tại thôn phệ Hóa Thần Cửu Biến cũng là tình hình như thế.Tạo Hóa Thánh Hoàng chẳng những muốn tiêu diệt Nhân tộc, hơn nữa còn muốn thôn phệ số mệnh Nhân tộc biến thành của mình!Thực lực Nhân tộc bây giờ đã yếu, Tạo Hóa Thánh Hoàng bắt đầu khai đao từ Nhân tộc, chậm rãi xơi tái, như vậy tương lai sau này hắn đầy đủ cường đại sẽ mang xúc tu vươn về phía Hồn tộc, cắn nuốt sạch số mệnh của Hồn tộc.Thậm chí Tạo Hóa Thánh Hoàng có thể bằng vào Hoang một tay che trời.Nghĩ tới những thứ này, Thần Mộng cảm nhận được dã tâm của Tạo Hóa Thánh Hoàng, cũng không khỏi lo lắng Lâm Minh, hắn bây giờ cho thần liên phong tỏa Đạo Cung Cửu Tinh hiện ra, hắn muốn chặt đứt nó sao?Chấm dứt trật tự thiên đạo, đây không phải chuyện đùa.Động một cái sẽ thừa nhận thiên đạo chế tai, dẫn động thiên kiếp dị biến.Trong tinh vực hiện tại, thiên kiếp ngưng tụ trên đỉnh đầu Lâm Minh, nhìn chằm chằm vào mà không giáng xuống, đương nhiên đi đối mặt với Cửu Tinh Thiên Đạo cũng là chuyện cực kỳ hung hiểm.Tất cả võ giả Nhân tộc đều ngừng thở, thời điểm này chí ít có Thiên Tôn biết rõ hắn đang làm cái gì, mà đại đa số võ giả Nhân tộc thì không biết.Mọi người không nhịn được hỏi thăm, đúng lúc này bọn họ nhìn thấy Lâm Minh phóng lên trời, hắn lao nhanh vào trong hư không.-------Chương 2253: Trùng kích Vũ KhúcTrong thân thể của hắn vang lên âm thanh cờ rốp, cờ rốp giống như sông núi đứt gãy, ngôi sao vỡ vụn.Hắn rút Ám Long Thương ra.Ám Long Thương âm trầm giống như cô đọng sức nặng của một đại thế giới, đạo văn vô tận từ báng thương hiện ra, nó như hắc long bay lên trời.Một lân phiến màu đỏ như máu hiện ra hào quang sắc lạnh như kim loại chui ra từ trong người Lâm Minh, giống như có đồ vật gì đó muốn giãy dụa lao ra khỏi cơ thể Lâm Minh.Giờ phút này Lâm Minh thình lình sử dụng Tu La chi huyết.Cùng lúc đó năm đạo cung trong người Lâm Minh sáng lên, năm đạo cung ở năm hướng đối ứng với hào quang chín ngôi sao trên bầu trời, ẩn ẩn xuyên qua trật tự thần liên.Ám Long Thương bổ ra, giống như muốn khai thiên tích địa, nó nện mạnh vào trật tự thần liên đang khóa chín ngôi sao.Vào lúc này thần quang thôn phệ tất cả bao phủ cả vũ trụ, mặc dù là Thiên Tôn cũng phải nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng hào quang này.Mà võ giả trẻ tuổi đã sớm không thể thừa nhận nổi.- Lui ra phía sau.Mọi người kinh hô, có Thiên Tôn Nhân tộc căng chân nguyên ra làm hộ thuẫn che chở cho đệ tử trẻ tuổi lui ra phía sau, rất nhiều người thật sự khó thở quỳ rạp xuống đất.Trong thần quang này, Ám Long thương va chạm với trật tự thần liên, va chạm không có chút tiếng động nào cả, nhưng mà mọi người nhìn thấy phù văn vô tận đang biến mất, sóng xung kích giống như sóng thần cuồng bạo quét qua các nơi.Xoát xoát xoắt!Hư không trước mặt Lâm Minh xuất hiện vô số mảnh vỡ năng lượng như sóng thủy triều.Mà thần liên đỏ sậm kia lúc này bắt đầu công kích, từng đạo thần quang vỡ vụn.Thời gian vào lúc này như đông cứng lại, trong mắt mọi người trật tự thần liên phong tỏa Đạo Cung Cửu Tinh chậm rãi hóa thành ánh sang, triệt để nứt toát ra.Rốt cuộc Đạo Cung Cửu Tinh mất đi giam cầm, càng ngày càng sáng, tinh quang vô tận chiếu vào người Lâm Minh, cũng chiếu lên người tất cả võ giả Nhân tộc.Vào lúc này mỗi một õ giả Nhân tộc đều cảm nhận đựoc khí huyết của mình lưu chuyển với tốc độ nhanh hơn khi ánh sao chiếu vào người, một ít võ giả tu hành pháp tắc luyện thể, thậm chí võ giả mở bát môn độn giáp càng cảm thấy khí huyết toàn thân trong nháy mắt ngưng tụ lại, giống như lửa phóng lên trời cao.- Là lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh, ta cảm nhận được lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh!Có võ giả khiếp sợ nói ra, trong giọng nói mang theo không thể tin được.Những võ giả Nhân tộc tu hành bát môn độn giáp kỳ thật đã mở cửa, bọn họ lâm vào giác ngộ.Chính thức mở ra sinh môn, tử môn thì chưa từng cân nhắc qua mở Đạo Cung Cửu Tinh cao hơn.Bởi vì tu hành Đạo Cung Cửu Tinh bị quy tắc thiên đạo chế tài, tiêu hao tài nguyên cực lớn, cho dù là thánh địa Thiên Tôn cũng không cách nào thừa nhận nổi.Hơn nữa khả năng tu thành tương đương bằng không!Tổng hợp đủ loại nguyên nhân, thực tế dưới tình huống hệ thống luyện thể không có quá mức nghịch thiên, có rất ít người tu hành pháp thể song tu mang tới thực lực tăng gấp đôi, bởi vì ít có ai lựa chọn con đường gian nan này.Nếu như nói võ giả bình thường cảm nhận được lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh, mà Lâm Minh vào lúc này tắm trong tinh quang, trực tiếp thừa nhận hào quang Đạo Cung Cửu Tinh tẩy lễ.Thời điểm trật tự thần liên đứt gãy, với tư cách là người chặt đứt trật tự thần liên, Lâm Minh trực diện hào quang của Đạo Cung Cửu Tinh, hào quang như nước trút vào người của hắn.Đây là hào quang tích lũy suốt ba tỷ sáu trăm triệu năm.Trước kia tuy Hoang thôn phệ hào quang, nhưng mà Tam Thập Tam Thiên Đạo vốn cực kỳ khổng lồ, cho dù Hoang thôn phệ mạnh hơn nữa cũng không có khả năng cắn nuốt sạch hào quang.Bởi vì có trật tự thần liên phong tỏa, những hào quang Đạo Cung Cửu Tinh này trải qua ngày rộng tháng dài tích lũy lại, chúng đã hình thành chất biến.Thời điểm chúng rót vào trong người Lâm Minh, thân thể Lâm Minh bắt đầu thoát thai hoán cốt, tẩy cân phạt tủy.Làn da, xương cốt, cơ bắp, nội tạng của hắn được thần quang chiếu rọi đã biến thành trong suốt.Năm đạo cung trong thân thể cũng tùy ý hấp thu thần quang, trở nên hùng vĩ và đại khí.Nếu như nói ngay từ đầu đạo cung trong người Lâm Minh là hoàng cung phàm nhân, như vậy hiện tại đạo cung đã không ngừng phát triển, đã hoàn toàn biến thành Thần Mộng Thiên Cung của Thần Mộng, Tạo Hóa Thánh Cung của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Thời điểm mở thiên đạo trói buộc ra, Lâm Minh nhận được chỗ tốt lớn nhất, những đạo cung bị trấn áp quá lâu, trong nháy mắt chúng đã mạnh lên gấp mấy lần, chúng rót lực lượng cực mạnh vào thân thể Lâm Minh.Chuyện này giống như huyết nhục giao hòa, Đạo Cung Cửu Tinh hóa thành bản năng của Lâm Minh.Vào lúc này Lâm Minh cảm nhận lực lượng của hắn tăng trưởng thật nhanh, đã khó có thể dùng con số cân nhắc.Không hề nghi ngờ, ba tỷ sáu trăm triệu năm trước Hoang thôn phệ Đạo Cung Cửu Tinh, nó đã phá hỏng con đường tu hành thể thuật của Nhân tộc, muốn tu hành quá khó khăn.Nhưng mà nếu làm được như Lâm Minh, dưới tình huống con đường tu hành thể thuật bị phá hỏng vẫn đánh vỡ thiên đạo trói buộc, cưỡng ép mở Đạo Cung Cửu Tinh ra,như vậy sau khi trật tự thần liên phong tỏa bị mở ra, thân thể Lâm Minh vốn có liên hệ với Đạo Cung Cửu Tinh, như vậy thực lực của hệ thống luyện thể sẽ mở ra hoàn toàn, thực lực hoàn toàn mạnh hơn xa võ giả Nhân tộc tu hành Đạo Cung Cửu Tinh của ba tỷ sáu trăm triệu năm trước.Trong thế giới võ đạo, trả giá bao nhiêu thì hồi báo bao nhiêu, Lâm Minh năm đó vì phá Đạo Cung Cửu Tinh mà trả giá thật nhiều...

Hôm nay thu hoạch của hắn cũng lớn hơn.Chín ngôi sao lớn trút hào quang xuống quá nhiều, thân thể Lâm Minh sớm bão hòa, nhiều hào quang như thế cũng khó có thể tiêu hóa.Ầm ầm!Cánh tay, hai chân Lâm Minh quán chú năng lượng vào, mạch máu giống như con giun bạo lên, gần như bùng nổ.Mà trên bầu trời, chín ngôi sao giống như một ngôi sao thần đột nhiên lóe sáng sáng ngời, giống như mặt trời chiếu xuống.Một ngôi sao hóa thành mặt trời, cảnh này khiến võ giả chung quanh cả kinh.- Xảy ra chuyện gì?Có người kinh hô!- Là Vũ Khúc Tinh trong Đạo Cung Cửu Tinh!Có Thiên Tôn thông hiểu pháp tắc Đạo Cung Cửu Tinh chậm rãi nói ra, tuy truyền thừa Đạo Cung Cửu Tinh của Nhân tộc đã mát, nhưng mà Thiên Tôn cổ xưa vẫn nhìn thấy ghi lại trong điển tịch cổ xưa.Vũ Khúc Tinh là một ngôi sao chủ chiến đấu trong Đạo Cung Cửu Tinh, cũng được xưng là tứ cực đạo cung!Trời có bốn cực: đông tây nam bắc, là bốn phương cuối cùng của thiên địa.Người có bốn cực, tức hai tay, hai chân, cũng chính là tứ chi làm việc, đi lại, chiến đấu, sinh hoạt, cơ hồ tất cả hành động của cuộc sống đều liên quan tới tứ chi.Mà võ giả hệ thống luyện thể chiến đấu cũng dựa vào tứ chi.Tứ chi nhìn thì đơn giản, nhưng mà thực tế lại là chỗ thể hiện sức chiến đấu của võ giả luyện thể lớn nhất.Cho nên Vũ Khúc Tinh mở Hoàng Vũ Đạo Cung trong Đạo Cung Cửu Tinh là cực kỳ trọng yếu, một khi mở ra, lực lương thân thể của võ giả sẽ tăng lên mấy lần.-------Chương 2254: Thiên kiếp tôi thểÔng ông ông...Tinh cầu rung động lắc lư, ánh sao lưu chuyển.Hào quang của Vũ Khúc Tinh to lớn, quang minh chính đại mang theo cảm giác áp bách cực hạn, mỗi võ giả cảm nhận được lực lượng cực kỳ bá đạo, kiên cường, thà gãy không cong!Mà Vũ Khúc Tinh là một tướng tinh, sát phạt quyết đoán, tung hoành vô địch.Vũ Khúc Tinh lập lòe, hào quang chiếu vào làm Lâm Minh cảm thấy hai tay, hai chân có tinh quang đã bão hòa bị áp súc vô tận, giống như núi lửa ngủ say sắp bùng phát.Hoàng Vũ Đạo Cung, mở!Lâm Minh hấp thu hào quang, phóng thẳng về phía Vũ Khúc Tinh.Nội tình tích lũy vô cùng hùng hồn, cộng thêm uy thế vừa rồi đột phá Thiên Tôn làm cho tinh quang trong người Lâm Minh được áp súc tới tận cùng.Mà thời điểm này một đạo thần lôi huyết sắc không chút dấu hiệu đánh thẳng vào người Lâm Minh.ầm ầm!Thân thể Lâm Minh rung mạnh, huyết lôi tiến vào trong thân thể, tốc độ Lâm Minh hơi dừng một chút, khóe miệng có tơ máu chảy ra.Hơn nữa hào quang Đạo Cung Cửu Tinh chung quanh đã hội tụ vào trong kiếp vân, thiên kiếp đã ngưng tụ tới mức đáng sợ.Hơn nữa chung quanh hào quang Đạo Cung Cửu Tinh có kiếp vân hội tụ nhiều, uy lực kiếp vân vẫn chưa đạt tới mức lớn nhất.Nhưng mà thiên kiếp vẫn không thể chờ được đã đánh xuống.Mọi người lúc này mới phat hiện ánh mắt bọn họ lúc trước chỉ nhìn lên Vũ Khúc Tinh, mà kỳ thật bởi vì Đạo Cung Cửu Tinh hiển hiện, kiếp vân trên bầu trời đã xuất hiện nghịch chuyển.Thiên kiếp này đã không còn bộ dáng mây đen như trước, nó róc rách nhộn nhạo như hồ nước màu vàng.Trong hồ nước, đạo văn cường đại tới tận cùng, thai nghén ra thiên phạt thần lôi vô cùng khủng khiếp.Những thần lôi huyết sắc này có màu vàng, có màu tím, còn có bảy màu đáng sợ.Những thần lôi bảy màu này vô cùng khủng khiếp, giống như linh hồn sắp thất thủ.- Đây là...

Thiên kiếp dị biến!

Lâm tiền bối thời điểm độ kiếp chặt đứt trật tự thần liên, như vậy là đụng cham thiên đạo pháp tắc, khiến cho thiên kiếp trở nên đáng sợ hơn!- Thiên kiếp như thế làm sao ngăn cản?Giờ phút này, rất nhiều võ giả Nhân tộc đều biến sắc, Lâm Minh vốn đối mặt với kiếp vân Tam Thập Tam Thiên chí cao, lần này lại sinh ra dị biến, ngay cả Thiên Tôn đỉnh cấp cũng phải bị đánh thành mây khói, nếu như võ giả bình thường đột phá Thiên Tôn, độ kiếp dưới kiếp vân này chắc chắn sẽ không đứng vững!Lâm Minh là lãnh tụ tinh thần của mọi người, hắn ở Nhân tộc hiện tại uy vọng cực cao, thậm chí là vượt qua cả Thần Mộng!Một khi Lâm Minh xảy ra vấn đề gì, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.Phương hướng Ma Tiên Cung, Tiểu Ma Tiên tâm thần níu chặt, bên cạnh nàng là Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên đang khẩn trương, uy áp này thật đáng sợ, nếu không phải Tiểu Ma Tiên bố trí lực trường Thiên Tôn, các nàng chắc chắn bị khí tức này áp không thể thở nổi.Xoẹt!Lại một đạo lôi đình đánh xuống!Thân thể Lâm Minh lù lù bất động, giờ phút này trong thân thể của hắn hội tụ tinh quang đạt tới mức tận cùng, hắn chợt ngẩng đầu lên, nhìn qua thiên kiếp trên bầu trời càng ngày càng mạnh.Tâm niệm quét ngang, Lâm Minh cầm Ám Long Thương trong tay phóng thẳng tới kiếp vân huyết sắc.- Lâm Minh!Tiểu Ma Tiên kinh hô, võ giả Nhân tộc cũng bất ngờ.Từ xa nhìn lại, thân ảnh Lâm Minh nhỏ bé phóng thẳng tới kiếp vân đại biểu cho thiên địa kia, hình tượng này giống như trở thành vĩnh hằng.Càng tới gần kiếp vân, uy lực của thiên kiếp càng ngày càng lớn, đồng đẳng với khiêu khích thiên đạo!- Hắn định dùng thiên kiếp tôi thể, bức Đạo Cung Cửu Tinh trong người tới cực hạn!Ánh mắt Phiêu Vũ sáng ngời, mà Thiên Cương bên cạnh Phiêu Vũ sắc mặt khó coi, loại cách làm này quá điên cuồng.- Đùng đùng đùng...Trong nháy mắt vô số lôi đình giáng xuống, toàn bộ đánh trúng Lâm Minh.Thần quang sáng ngời quét qua thiên địa, nhìn ra xa xa, Lâm Minh chính là người duy nhất trong thiên địa!Dưới lôi đình, toàn thân Lâm Minh là máu, hắn hét lên như điên!- Hoàng Vũ Đạo Cung, mở!Mặc dù lần mở Hoàng Vũ Đạo Cung lúc trước bị thiên kiếp phá tan, Lâm Minh cũng không quan tâm, hắn không để thiên kiếp đánh xuống, tiếp tục trùng kích lần thứ hai!Nếu thiên kiếp đã tiến vào thân thể, Lâm Minh dứt khoát dùng thiên kiếp rèn luyện thân thể của mình, giúp hắn mở Hoàng Vũ Đạo Cung triệt để.Răng rắc!Thân thể Lâm Minh trong khoảng khắc đó nổ ra, sức mạnh cực hạn làm Lâm Minh cảm thấy lực lượng lôi đình hội tụ vào hai vai và hai chân của mình, những nơi này có bốn cánh cửa bị đẩy ra.Ánh sao bị áp súc trong tứ chi, đan vào cung điện hào quang vạn trượng, những cung điện này tỏa ra hào quang vạn trượng cũng chính là Hoàng Vũ Đạo Cung.Điều này đại biểu võ lực chung cực xuất hiện, ngâm mình tắm trong lôi đình mạnh mẽ.Lôi đình bổ vào thần điện, rèn luyện thần điện càng sáng ngời hơn trước.Thần lôi có thể luyện khí, Lâm Minh hiện tại dùng thiên kiếp đánh vào thân thể rèn luyện đạo cung tân sinh.Trong nháy mắt đó lực lượng toàn thân Lâm Minh đạt tới cực hạn.Một quyền đánh ra vũ trụ nát bấy, một cước đạp ra ngân hà run rẩy.Rốt cuộc hắn hoàn toàn mở ra đạo cung thứ sau.Vào lúc này nội thế giới Lâm Minh sinh ra khí tức hỗn độn thần ma, chúng giống như dòng nước thủy triều lao vào đạo cung thứ sáu.Thần ma âm dương nhị khí đại biểu chính là bổn nguyên cực hạn nhất, nó đại biểu cho lực lượng thiên đạo, hoàn toàn không có xung đột với Đạo Cung Cửu Tinh.Dùng lực lượng này thành chất môi giới, sáu tòa đạo cung bắt đầu xoay tròn trong đạo vân âm dương thủy triều.Thời điểm này Lâm Minh đột nhiên thò tay một trảo, bắt đầu hội tụ pháp tắc, trên bầu trời thần liên giam cầm Đạo Cung Cửu Tinh đã bị Lâm Minh bắt lấy.Trật tự thần liên này đã bị Lâm Minh chặt đứt, lạc ấn Hoang hồn trong đó đã bị Lâm Minh luyện hóa, nhưng mà pháp tắc bổn nguyên của nó vẫn tồn tại và vô cùng cường hãn.Ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, trật tự thần liên giam cầm Đạo Cung Cửu Tinh, thừa nhận vô số ánh sao tẩy lễ, trong đó đều hội tụ lực lượng tinh hoa của Đạo Cung Cửu Tinh.Lâm Minh không chút do dự đánh nát trật tự thần liên, trực tiếp dung nhập vào trong thân thể của mình, hóa thành vô số mảnh vỡ pháp tắc thật nhỏ, dung nhập vào trong sáu đạo cung.Trật tự thần liên giam cầm Đạo Cung Cửu Tinh, hiện tại hóa thành sợi tơ liên hệ với sáu đạo cung của Lâm Minh.Trong lúc nhất thời, sáu đạo cung trong thân thể Lâm Minh sinh ra huyết mạch tương thông, vốn ban đầu sáu đạo cung chỉ cộng minh với nhau, năng lượng liên hệ, bây giờ đã dung hợp lẫn nhau.Sau đạo văn Đạo Cung Cửu Tinh vẫn bảo trì lực lượng bổn nguyên đại đạo của mình.Có thể nói là lột xác đại đạo thăng hoa.Rầm rầm rầm...Khi sáu đạo cung thăng hoa, Lâm Minh mở Thiên Mục ra, hắn cảm giác khiếu huyết như mở ra cánh cửa, bên trong có vô số tiên nhân ở lại, niệm tụng đại đạo.Làm cho hắn vào lúc này thăng cấp võ đạo chi tâm.Một ít tối nghĩa không rõ trên con đường tu đạo trước kia, bây giờ bị vạch ra rõ ràng.Tăng lên tăng lên, khí thế toàn thân Lâm Minh xông thẳng lên trời, không ngừng tăng tiến.-------Chương 2255: Chinh chiến thiên đạo (1)Hai đồng tử nhắm lại đã mở ra, giống như nhìn thấy ngân hà tan nát, lại giống như diễn biến thế giới.Đây là biểu hiện vượt qua Thiên Tôn, một loại diễn biến đại đạo cực hạn.Sau khi sáu đạo cung dung hợp khăng khít với nhau, khí huyết trong người của hắn thiêu đốt như thần diễm, phóng thẳng lên trời cao, hóa thành chân long quấn quanh, chân phượng gáy vang, chúng đang khuất phục dưới chân Lâm Minh.Người ta nhìn thấy cảnh này, võ giả cấp thấp không nhìn thấy rõ ràng, nhưng mà Thiên Tôn, thần vương ở đây lại rung động.Bọn họ không kịp phân biệt trên người Lâm Minh xảy ra chuyện gì, nhưng mà thời điểm này thân thể Lâm Minh lóe lên, hắn cầm Ám Long Thương trong tay lại phóng thẳng tới kiếp vân Tam Thập Tam Thiên!Lâm Minh lúc này cường đại chưa từng có, hắn muốn phá trời!Kiếp vân mạnh mẽ bị Lâm Minh khiêu khích nhiều lần, nó đã sớm bừng cháy dữ dội, càng giáng thiên kiếp xuống thật hung tàn.Đây không phải là lôi đình, mà là thần lôi khôn cùng đan xen vào nhau biến thành biển cả màu vàng.Lâm Minh thét dài một tiếng, Ám Long Thương quét qua.Xoẹt!Giống như vòm trời bị xé nứt, Lâm Minh dùng chiêu này trực tiếp bổ ra biển cả màu vàng.Một phân thành hai!Lâm Minh há to miệng thôn phệ lôi đình chi lực trong biển rộng, thân thể như chẻ tre lao ra, lúc này mục tiêu của Lâm Minh là kiếp vân Tam Thập Tam Thiên!Lâm Minh không hề do dự, lại bổ ra thêm một thương!Chiêu này bạo phát sáu đạo cung của Lâm Minh, sức lực càng đáng sợ, cùng với võ đạo chi tâm muốn giẫm nát Tam Thập Tam Thiên dưới chân!Xoẹt!Lực lượng như xé nứt vũ trụ bạo phát ra ngoài, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn qua, kiếp vân Tam Thập Tam Thiên đại biểu pháp tắc chí cao của thiên đạo lại bị Lâm Minh xé nát.- Một thương phá kiếp vân!Có Thiên Tôn Nhân tộc kinh hô.Mà Phiêu Vũ, Thiên Cương hai đại thần vương nội tâm vô cùng chấn động, bọn họ với tư cách cường giả đã trải qua thiên kiếp tẩy lễ, càng hiểu rõ sự khủng bố của kiếp vân Tam Thập Tam Thiên mà Lâm MInh trải qua.Nhưng mà kiếp vân như thế lại bị Lâm Minh một thương xé rách.Ngay thời điểm kiếp vân bị lực lượng của Lâm Minh xé rách, hồ nước màu vàng kia truyền ra tiếng kêu vang trầm thấp, giống như thiên đạo nổ vang, hồ nước bắn ra một khe ở, giống như một thanh thần kiếm bổ ra, bổ ra đại đạo kim quang.Đại đạo kim quang vừa xuất hiện đã thẳng tiến ngay chỗ Lâm Minh đang đứng.Trong hồ nước có hào quang bắn ra, từng lôi long kéo hoàng kim chiến xa từ trong dòng nước lao ra ngoài, chém giết Lâm Minh.Mỗi một chiến xa đều có thần linh kim giáp đang đứng, mặt của chúng không biểu tình, trên mặt đầy khí tức sát phạt, giống như vũ trụ này biến thành chiến trường huyết tinh, núi thi biển máu.Trên chiến xa mỗi người đều có khí tức hung lệ kinh thiên, giống như nhìn thấy đại chiến muôn đời trước kia.- Chẳng lẽ...

Chẳng lẽ chính là thiên kiếp sao?

Vì sao không thấy lôi đình?

Tại sao có chiến xa màu vàng?Rất nhiều võ giả sững sốt, thiên kiếp như thế nghe cũng chưa từng nghe qua.- A Di Đà Phật, những khí tức thiên phạt này biến thành chiến xa...Sắc mặt Đại Tự Tại Phật già nua ngưng trọng, ngửa mặt lên trời nhìn qua, lông mi run rẩy, hắn nói:- Người cưỡi chiến xa này chính là thượng cổ thần linh!

Nghe đồn một ít nhân vật tuyệt thế trong Tam Thập Tam Thiên sau khi chinh chiến trong tuế nguyệt vô tận, tuy bọn họ chết đi trong dòng sông lịch sử, nhưng mà thời điểm năm đó bọn họ độ kiếp đã bị thiên đạo nhớ kỹ, sau khi chết dù thân thể hóa thành bụi bậm, nhưng àm bọn họ đã đúc thành đạo cơ bất diệt thì không tiêu hủy, mà là lưu lại trên đại đạo...- Nếu không đoán sai, hiện tại Lâm Minh đối mặt với chiến xa và thần linh kim giáp chính là hư ảnh của những nhân vật tuyệt thế trong thời đại thượng cổ lưu lại...

Hôm nay bị thiên kiếp hiển hóa ra.Nghe được Đại Tự Tại Phật nói thế, rất nhiều Thiên Tôn biến sắc, nhân vật tuyệt thế thời đại thượng cổ sau khi chết đi lưu lại hư ảnh thiên đạo?Tuy không biết những hư ảnh này là những người nào, nhưng mà không thể nghi ngờ một điểm, tu vị của bọn họ trừ Thần Mộng ra, sẽ không có người nào có tư cách chống lại hư ảnh thiên đạo!Những hư ảnh thiên đạo này tuy không phải chân thân, có lẽ chỉ có một phần mười thực lực của bọn họ khi còn sống, nhưng mà bọn họ khi đó cũng là nhân vật nghịch thiên trong Tam Thập Tam Thiên, hôm nay tụ tập nhiều như vậy, cảnh tượng chắc chắn cực kỳ khủng bố.Rất nhiều người trong bọn họ thậm chí từng đánh chết Chân Thần!Đối diện với hư ảnh thiên đạo, Lâm Minh không chút do dự, cũng không có sợ hãi, hắn bước nhanh về phía trước, Ám Long Thương giơ lên cao cao, sáu đạo cung Đạo Cung Cửu Tinh dung hợp với nhau, Lâm Minh giờ phút này tràn ngập lực lượng.

Trên người có chiến huyết sôi trào, cho dù là cường giả thái cổ tuyệt thế thật sự đứng trước mặt của hắn, hắn cũng không sợ, sẽ lao tới đánh một trận!Trong quá trình bay lên, sau lưng hắn hiện ra cốt giáp giống như thâm uyên ác ma, dâm rách quần áo màu đen!Hắn đạp không đi lên, thân thể như lôi đình lao thẳng tới, toàn thân hắn tràn ngập khí tức trước nay chưa từng có, Ám Long Thương kêu lên hưng phấn, nó kêu gào như hắc long, bay thẳng lên chân trời.Đối mặt với thần linh kim giáp mặt không biểu tình, bọn họ rút chiến kích màu vàng ra chém giết Lâm Minh.Ám Long Thương tiếp xúc với chiến kích màu vàng, kim quang vạn trượng bắn ra ngoài, thôn phệ tất cả, vờn quanh khắp vũ trụ!Không gian trong chốc lát cứng lại, mọi người cảm thấy trong thiên địa mênh mông này chỉ còn lại một thanh thần thương phong tỏa khắp không gian.- Răng rắc!Chiến kích màu vàng bị nện gãy.Tính cả thần linh kim giáp và hai tay bị gãy xương, trường thương màu đen nhanh chóng đánh tan chiến kích và nện vào thượng cổ thần linh kia.Trong nháy mắt áo giáp bị xuyên thủng như tờ giấy, thân thể bị Ám Long Thương nện thành tro bụi!Oanh!

Oanh!Lâm Minh nhả vào trong đám chiến xa màu vàng kia, Ám Long Thương đại khai đại hợp!Một thương đánh ra giống như hư ảnh thượng cổ thần linh tương giao với chiến kích màu vàng, tiếng va chạm cực lớn vang vọng thiên địa.Khó có thể tưởng tượng, lực lượng va chạm lớn cỡ nào!Bồng!Lại một thần linh kim giáp bị đánh tan!Lâm Minh quả thật là giống chiến thần vô song, thế như chẻ tre.Nhưng mà dù sao bên người Lâm Minh có quá nhiều thượng cổ thần linh vây quanh, hơn hai mươi người, thời điểm Lâm Minh tiêu diệt hai thần linh kim giáp thì có một thần linh kim giáp đâm trường kích vào sống lưng Lâm Minh!Trong nháy mắt lân giáp màu đen nghiền nát, máu tươi bắn ra ngoài.Võ giả Nhân tộc nhíu mày, nhưng mà bọn họ chưa kịp kinh hô thì phát hiện một kích của thượng cổ thần linh chỉ đâm vào nửa đầu thương, cũng không thể tiến thêm bước nào.Thân thể Lâm Minh cứng rắn giống như một khối thần thiết cứng nhất, không thể lay chuyển!Bồng!Lâm Minh lật tay đâm một thương, đánh nát cổ của thượng cổ thần linh này!Thần linh kim giáp thân thể chấn động, trực tiếp ngã xuống!-------Chương 2256: Chinh chiến thiên đạo (2)Cùng lúc đó huyết nhục sau lưng Lâm Minh nhúc nhích, dùng tốc độ khôi phục mắt thương có thể trông thấy được khép lại, máu tươi cũng ngừng chảy ngay lập tức.Lâm Minh đã mở sáu đạo cung của Đạo Cung Cửu Tinh, sức khôi phục của Mệnh Thai Đạo Cung không phải tầm thường, sau khi mở Mệnh Thai Đạo Cung, cho dù đứt tay đứt chân cũng có thể mọc dài ra lần nữa, thân thể bị xé ra lỗ hỏng cũng nhanh chóng khép lại, căn bản không thành vấn đề!- Sức khôi phục thật mạnh!- Bị người ta đánh trộm một thương, lại lật tay lấy đầu của đối phương!Nhìn thấy tràng cảnh bực này, võ giả toàn trường trợn mắt há hốc mồm, loại phương thức tác chiến này quá cuồng mãnh, quả thật làm cho người ta sợ hãi.Người khác công kích hắn, hắn ngạnh kháng không có việc gì, hắn lật tay công kích là lấy mạng đối thủ!Vốn Lâm Minh đã cường đại, hơn nữa còn dùng phương thức tác chiến không muốn sống này, còn ai dám chiến một trận với hắn đây?Mà thời điểm này Lâm Minh lại chém giết thần linh kim giáp!Rầm rầm rầm!Đạo văn màu vàng nhộn nhạo, mang theo pháp tắc sức mạnh to lớn, một thần linh kim giáp bị Lâm Minh đánh giết.Lâm Minh ngạnh kháng nhiều thượng cổ thần linh giết ra một con đường máu, hắn trực tiếp nhảy vào trong kiếp vân màu vàng!Oanh!Lâm Minh một thương chém vào mặt hồ nước màu vàng, kích thích bọt nước màu vàng và sát khí ngập trời, nương theo pháp tắc đại đạo khôn cùng, ngưng tụ bên người Lâm Minh.Lôi điện như nước thủy triều, mỗi đám thô to như núi, không ngừng xé rách phiến thiên địa này.Còn có đại đạo chân âm vang vọng các nơi, giống như bổn nguyên vũ trụ chân âm, chẳng khác gì chuông sớm trống chiều khiến người ta tỉnh ngộ.- Thượng cổ thần linh, thiên lôi trì...

Đại đạo chân âm...Thần Mộng nhìn qua lôi trì đang ngăn cản Lâm Minh, thì thào tự nói ra.Đủ loại dị tượng thiên kiếp đều lộ ra trong thiên kiếp của Lâm Minh, chuyện này với võ giả khác là trí mạng, còn đối với Lâm Minh mà nói lại là một hồi đại tạo hóa.Thần linh kim giáp bị Lâm Minh chém giết gần một nửa, mà thời điểm này Lâm Minh cũng không ngừng oanh kích hồ nước màu vàng.Một kích lại một kích, Ám Long Thương triệt để hóa thành hắc long, tùy ý xé rách phiến kiếp vân này.Mỗi giọt nước màu vàng nổ tung đều hóa thành vô số mảnh vỡ pháp tắc, những mảnh vỡ pháp tắc này đại bộ phận rơi vào tinh không vô tận, nhưng vẫn có rất nhiều bị Lâm Minh hấp thu.Mà trong quá trình tiếp tục oanh kích, kiếp vân càng ngày càng mờ nhạt, những năng lượng áp súc cao độ không thể ngưng hóa thành hồ nước, mà lại biến thành từng tầng sương mù, sương mù càng ngày càng mờ nhạt, thân thể Lâm Minh ngâm trong đó trở nên mông lung.Hắn tùy ý thôn phệ, hấp thu pháp tắc thiên đạo, dưới tay hắn mỗi một thần linh bị chém giết đều hóa thành tro bụi, trong quá trình chém giết này, lân giáp toàn thân Lâm Minh bị nghiền nát, toàn thân hắn là máu!Huyết nhục không ngừng khép lại, mà lực lượng thiên đạo không ngừng yếu bớt.Những thần linh thượng cổ kia bị Lâm Minh giết gần hết!Nhìn thấy một màn này, rất nhiều Thiên Tôn, thần vương triệt để không còn gì để nói.Bọn họ đã từng trải qua thiên kiếp, nhưng mà phương thức độ kiếp của đa số người đều là chờ năng lượng thiên kiếp phóng thích xong, bọn họ bị động thừa nhân, thừa nhận thiên lôi tẩy lễ.Mà Lâm Minh lại trực tiếp giết thẳng lên trời chinh chiến thiên đạo!Hành động điên cuồng như thế gần như tự sát, nhưng mà dựa vào chiến lực khó lường của Lâm Minh lại thành công.Hắn đánh giết tất cả thần linh kim giáp và thiên phạt đánh xuống, hấp thu lực lượng thiên đạo!Mọi người cũng biết rõ, vào lúc này Lâm Minh đã hoàn mỹ vượt qua thiên kiếp, hắn chân chính trở thành Thiên Tôn!Ánh sao như nước, Tiềm Long tinh hệ lúc này tràn ngập mảnh vỡ pháp tắc, đây là thứ còn sót lại của thiên kiếp.Cơ hồ tất cả võ giả ở đây đều có thể cảm nhận được pháp tắc chí lý của thiên đạo còn thừa.Trên chín tầng trời, Đạo Cung Cửu Tinh dần dần biến mất, kiếp vân cũng tán đi, chỉ còn lại nước màu vàng còn sót lại, chúng giống như từng hạt trân châu màu vàng lấp lánh.Lâm Minh đã thu hồi Ám Long thương, hắn đứng yên trong phiến thiên địa này, nhắm hai mắt lại, tóc dài bay nhẹ, giờ phút này hắn cảm thụ thiên địa đã có cảm giác hoàn toàn khác biệt.Trong mắt Lâm Minh, phiến thế giới này đã khác trước!Sau khi đột phá Thiên Tôn, Lâm Minh nhìn thế giới có cảm giác hiểu ra.Nếu so sánh vũ trụ với phong cảnh, như vậy trước khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn chỉ nhìn thấy phong canh mà thôi, tuy xinh đẹp nhưng thứ nhìn thấy lại có hạn!Sau khi đột phá Thiên Tôn, Lâm Minh giống như đứng trên tòa lầu cao ngắm phong cảnh thiên địa, tầm mắt càng rộng, nhìn càng thêm rõ ràng, tất cả mỹ hảo đều nằm trong mắt,Mà tòa lầu cao này chính là thiên địa pháp tắc.Dưới Thiên Tôn, võ giả bị thiên đạo pháp tắc áp chế, sau Thiên Tôn thì pháp tắc của võ giả đã cùng cấp độ với thiên địa, cũng chẳng khác nào đứng trên tòa nhà cao tầng.Lâm Minh không có nói chuyện, hắn chỉ lẳng lặng cảm thụ cảm giác sau khi đột phá Thiên Tôn, cảm giác này làm cho hắn si mê hấp dẫn.Không gian chung quanh run động vì pháp tắc, hắn thu tất cả vào trong mắt, chỉ cần hắn tâm niệm khẽ động là có thể dễ dàng khống chế những pháp tắc này.Nhưng mà đối với Lâm Minh bình tĩnh thì võ giả Nhân tộc đã kích động khó hiểu!Lâm Minh là nhân vật ký thác toàn bộ hy vọng của Nhân tộc, hôm nay rốt cục đột phá Thiên Tôn!- Thật đáng sợ, thiên kiếp vừa rồi quả nhiên thần uy cái thế, thiên kiếp đáng sợ như thế bị Lâm Minh vượt qua, chẳng lẽ nói Lâm Minh đã có thể chống lại thần vương?- Đúng vậy a!

Không chỉ như thế, hắn còn chém gông cùm xiềng xích Đạo Cung Cửu Tinh, ta đã có thể cảm nhận được lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh!

Tuy còn có chút mơ hồ, nhưng mà nếu như ta thật sự tiếp tục đi lên con đường này, chưa hẳn không thể thành tựu Đạo Cung Cửu Tinh!Một võ giả luyện thể kích động nói ra, lúc trước hắn đã biết rõ Lâm Minh chặt đứt trật tự thần liên là chuyện gì, đối với Nhân tộc mà nói đây là tin mừng lớn.Trên thực tế trật tự thần liên bao quanh Đạo Cung Cửu Tinh vẫn còn một bộ phận nằm trong bản thể của Hoang, nếu như có thể chém toàn bộ thì mới hoàn toàn phóng thích Đạo Cung Cửu Tinh, làm cho võ giả Nhân tộc ai cũng có thể tu luyện.Lúc này bên trong Thần Mộng Thiên Cung, Thần Mộng Thiên Tôn dáng người duyên dáng như thần nữ.

Áo nàng bồng bềnh, trong mắt mang theo dị sắc.Tính nàng trời sinh đạm mạc, không hề có chút gợn sóng nào, thực tế sau khi Nhân tộc lâm vào đại kiếp nạn, Thần Mộng ít biểu hiện thái độ của mình, nhưng hôm nay bởi vì Lâm Minh hoàn mỹ phá Thiên Tôn, trong lòng Thần Mộng sinh ra rung động mạnh, rất khó bình tĩnh được.Về phần đám người Hạo Vũ Thiên Tôn, Đế Thích Già, Thác Bạt Khuê không có khắc chế như thế, bọn họ cực kỳ hưng phấn.- Ha ha ha!

Tốt!Hạo Vũ Thiên Tôn cười to.- A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai.Đại Tự Tại Phật ung dung niệm một câu phật hiệu, chắp tay trước ngực nhẹ nhàng vân vê phật châu, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành.-------Chương 2257: Trực diện thần vươngMà thời điểm này bên phía Thánh tộc, Thiên Cương thần Vương cùng Phiêu Vũ thần vương đang ở xa xa nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, bọn họ tận mắt nhìn thấy.- Tiểu tử này!Thiên Cương thần vương trầm giọng nói ra, hắn cảm nhận được áp lực, trừ Tạo Hóa Thánh Hoàng, Hồn Đế là chúa tể vũ trụ ra, Thiên Cương thần vương không nghĩ tới còn ai có thể tạo áp lực cho hắn như vậy, thực tế đối phương chỉ là một tiểu bối chưa tới vạn tuổi mà thôi!Tuy hắn không cho rằng chiến lực Lâm Minh có thể vượt qua hắn, nhưng chỉ cần khí thế ngày hôm nay, vượt qua hắn là chuyện không lâu.Bên cạnh Thiên Cương thần vương, Phiêu Vũ áo trắng bồng bềnh, toàn thân giống như dung hòa làm một thể với thiên đạo, nàng hiện tại đang nhìn kiếp vân tiêu tán và dịch thể màu vàng còn sót lại, im lặng đứng đó, không ai biết nàng suy nghĩ cái gì.Ngay trong nháy mắt bầu trời sinh ra cuồng phong, trong cơ thể Lâm Minh có vòng xoáy màu vàng hiện ra, dịch tích màu vàng vô cùng vô tận, toàn bộ giống như nước yến chui vào trong người Lâm Minh.Lâm Minh hít sâu một hơi, tùy ý mở rộng thân thể, ngàn vạn dịch tích màu vàng chui vào trong thân thể Lâm Minh, tựu giống như tuyết rơi bay xuống tại trong nước hồ, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.Mà khi dịch tích màu vàng càng ngày càng nhiều, thân thể Lâm Minh giống như mặt trời, thần quang sáng ngời chiếu gọi các nơi.Ngâm mình trong thần quang, Lâm Minh vào lúc này chẳng khác gì thần minh hàng lâm, làm cho người ta không nhịn được muốn quỳ bái.Những hào quang này chỉ duy trì một phút rồi tiêu tán.Mọi người biết rõ đây là hào quang pháp tắc đại đạo của thiên kiếp, hôm nay toàn bộ bị Lâm Minh hấp thu.Những pháp tắc này là pháp tắc chí cao của Tam Thập Tam Thiên!Trừ Lâm Minh ra, không ai biết Lâm Minh thu hoạch bao nhiêu, kể cả Thiên Cương thần vương nhìn mà thèm không thôi.Ánh sao chiếu sáng ngời, hắc y phá phong, Lâm Minh đáp xuống đất, nhất cử nhất động của hắn có pháp tắc đi theo.Nói là làm ngay, thân động pháp động!- Lâm Minh!Đợi cho Lâm Minh trở về, Tiểu Ma Tiên không thể chờ đợi được hô to lên, nàng lúc này kích động tới cực điểm, bên cạnh nàng Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên ánh mắt đầy dị sắc, nước mắt không ngừng tích trên mi mắt.Đối với nữ nhân mà nói, có thể thấy nam nhân mà mình yêu trở thành anh hùng chủng tộc, thành tựu của hắn được vô số người chú ý, còn có gì truy cầu tốt hơn đây?- Ha ha ha ha, Lâm Minh, từ hôm nay trở đi, số mệnh Nhân tộc sẽ đại nghịch chuyển.Hạo Vũ Thiên Tôn cười lớn nói.- Lâm Minh, ngươi vẫn là truyền thuyết, nhưng đã là quá khứ, truyền thuyết của ngươi chỉ có thể lưu truyền một tỷ năm thôi, từ hôm nay trở đi, truyền thuyết mới của ngươi có thể lưu chuyền mười tỷ năm!Hắc Ám Ma Quân biết truyền thuyết mười tỷ năm là gì, mười tỷ năm trước, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên đều có phân bố tính mạng, văn minh võ đạo trăm hoa đua nở, vô cùng phồn thịnh.Khi đó không biết có bao nhiêu thiên kiêu cổ đại chiến đấu với người, chiến với trời, chiến với số mệnh, nhưng mà cuối cùng nhất bọn họ vẫn biến thành bụi bậm lịch sử.Cũng chỉ có chủ nhân Tu La Lộ, cùng người sáng tác Thánh Điển Bất Hủ Quân Vương vẫn còn bảo lưu lại truyền thuyết của mình, nhưng mà bọn họ có thể nắm giữ truyền thuyết cũng là bởi vì bọn họ phân biệt sáng tạo Tu La Lộ cùng nguyên mộng vũ trụ.Hai nơi truyền thừa này, trong mười tỷ năm qua có người đạt được nhiều chỗ tốt từ đó, từ trong miệng bọn họ vẫn truyền lưu truyền thuyết chủ nhân Tu La Lộ cùng Bất Hủ Quân Vương, truyền đời đời.Bởi vậy Hắc Ám Ma Quân nói câu này xem như liệt Lâm Minh cùng cấp bậc với Bất Hủ Quân Vương cùng chủ nhân Tu La Lộ!Đây là đánh giá đáng sợ!Rất nhiều lãnh đạo Nhân tộc nhao nhao đến chúc mừng Lâm Minh, lúc này tiếng chúc mừng vang lên không dứt, võ giả Nhân tộc đều vui tươi hớn hở.Mà thời điểm này một âm thanh hnhafn nhạt vang lên.- Lâm Minh, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi!Lâm Minh ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một thân ảnh áo trắng cách đó không xa, nàng đúng là Phiêu Vũ thần vương!Hào khí lúc này lạnh giá, tiếng hoan hô cũng im bật.Mọi người cùng nhìn qua Phiêu Vũ thần vương, dùng toàn bộ tinh thần đề phòng!- Ha ha ha, tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, đại khái ngươi là Thiên Tôn mạnh nhất ta từng thấy, nhưng thì thế nào!Sau lưng Phiêu Vũ thần vương, Thiên Cương thần vương cũng đi tới, trực diện Lâm Minh, tuy khẩu khí của hắn cuồng ngạo khinh người, nhưng mà ánh mắt của hắn vô cùng đề phòng, hiển nhiên xem phân lượng của Lâm Minh, ít nhất xem hắn là đối thủ trong tiềm thức.- Ta đã sớm tiên đoán được, ngươi là tiềm long tại uyên, hơn sáu nghìn năm trước ta không thể giết ngươi, ta đại khái bỏ qua cơ hội duy nhất tốt nhất.Phiêu Vũ thần vương nói ra những lời này làm rất nhiều võ giả Nhân tộc trợn mắt, thực tế Tiểu Ma Tiên nhìn qua Phiêu Vũ thần vương, hận đến nghiến răng ngứa.Không sai, cũng bởi vì Phiêu Vũ thần vương, Lâm Minh mới sinh tử chưa biết hơn sáu nghìn năm, làm cho nàng tổn thương đau lòng!Mà Lâm Minh thần sắc đạm mạc, hắn mở miệng nói: - Ngươi đại biểu lợi ích Thánh tộc, ta đại biểu Nhân tộc, chiến tranh vốn không có đúng sai, hơn sáu nghìn năm trước ngươi đã bỏ qua cơ hội đánh chết ta, thế nhưng mà tương lai ta cũng không bỏ qua cơ hội đánh chết ngươi.Lâm Minh nói câu này rất lạnh nhạt, không thấy sát khí gì cả, Phiêu Vũ thần vương không có phản ứng gì, mà Thiên Cương thần vương trợn mắt lên.- Tiểu tử thật cuồng!

Ngươi thật sự cho rằng ta hôm nay không làm gì được ngươi?- Ngươi có thể thử một lần.Lâm Minh hồn nhiên không sợ, dung hợp sáu đạo cung của Đạo Cung Cửu Tinh vào nhau, lại hấp thu mảnh vỡ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên Đạo, Lâm Minh đã sớm huyết nhục sôi trào, thậm chí có thể nói hắn khát vọng chiến với Chân Thần để nghiệm chứng chiến lực của bản thân!- Hắc!Thiên Cương thần vương thản nhiên cười lên, sát khí trên người sôi trào!

Kỳ thật hắn rõ ràng, hôm nay hắn phải đánh với Lâm Minh một hồi, nếu không bọn họ sẽ không tới như vậy, xem một tuồng kịch sau đó vỗ mông bỏ đi, nếu không chuyện này truyền đi chẳng phải làm người thiên hạ chê cười sao?Mọi người sẽ cho rằng Thiên Cương hắn sợ hãi Lâm Minh.Đối với Thiên Cương là không thể chịu đựng được, hắn nhất định phải đánh với Lâm Minh một trận.Mặc dù có Thần Mộng ở đây, hắn cho dù như thế nào cũng không thể giết Lâm Minh, nhưng ít ra đánh ra khí thế chèn ép khí diễm của Lâm Minh, như vậy lui ra mới có thể diện.Nhưng mà thời điểm này Phiêu Vũ thần vương đột nhiên vươn tay ngăn cản Thiên Cương.- Làm gì ngăn cản ta?Thiên Cương thần vương cau mày nói.Phiêu Vũ thần vương không để ý tới hắn, mà là nhìn về phía Lâm Minh, nói:- Đồ đệ Thanh Liên tiên tử của ta đâu?

Giao nàng ra đây!Lâm Minh trực diện Phiêu Vũ, cũng không có đáp ứng, mà là hỏi ngược lại: - Ta giao nàng ra, ngươi có điều kiện gì trao đổi?-------Chương 2258: Điều kiện của Lâm Minh- Trao đổi?Phiêu Vũ thần vương nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt như mũi tên bắn vào người Lâm Minh, mà Lâm Minh không sợ, thản nhiên đối mặt với nàng.- Không hổ là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi không sợ cá chết, ta cũng không sợ rách lưới, chúng ta giao thủ ở đây đi!Phiêu Vũ nói ra lời này, tỏa ra sát cơ đáng sợ, trên bầu trời có lông vũ bay lả tả, hình thành lực trường thuộc về Phiêu Vũ!Thần Vũ lực trường che phủ mấy chục vạn dặm, thậm chí trên trăm vạn dựm, nhẹ nhõm bao phủ toàn bộ võ giả Nhân tộc đóng quân ở đây!Chỉ cần ba Chân Thần và Lâm Minh giao thủ ở đây, hạm đội Nhân tộc sẽ bị đả kích hủy diệt.Nhưng mà Phiêu Vũ muốn bao phủ nơi này, phiến tinh vực này từ đầu tới đuôi có sương mù màu đen đặc dính hiện ra, mỗi đám sương mù nặng như tinh cầu, sau khi sương mù xuất hiện thì áp lực không gian trở nên nặng nề, không cho Phiêu Vũ lực trường bao phủ các nơi!Đây là lực trường của Lâm Minh, Hồng Mông không gian!Hôm nay Hồng Mông không gian trên tay Lâm Minh đã sớm xưa đâu bằng nay, Lâm Minh mang Tu La pháp tắc là một pháp tắc chí cao của vũ trụ dung nhập vào Hồng Mông không gian, Hồng Mông không gian đã sớm sinh ra biến chất.Cũng là năng lượng, vật chất, nhưng mà dưới pháp tắc khác nhau khu động sẽ có uy lực hoàn toàn khác nhau!Chuyện này giống như mũi tên phẩm chất cực phẩm dùng cung thường bắn ra và thần cung bắn ra, uy lực của nó khác biệt rất lớn.- Ân?Phiêu Vũ nhíu mày, thời điểm này trên Hồng Mông không gian có hào quang bảy màu xuất hiện!Hào quang bảy màu giống như mộng như ảo, cực kỳ xinh đẹp, Hồng Mông không gian bao phủ thì không gian trở nên nặng nề, rất khó làm cho người ta ứng đối, đây là Thần Mộng không gian của Thần Mộng!Hai đại lực trường của Lâm Minh và Thần Mộng dung hợp thì bất động như núi, lực trường của Phiêu Vũ không cách nào áp bách, lập tức rút lui!Chỉ cần lực trường của Phiêu Vũ không thể tụ lại, hạm đội Nhân tộc hoàn toàn có thể thông qua Thần Mộng không gian và Hồng Mông không gian bình yên rút khỏi nơi này, mà Thần Mộng và Lâm Minh chỉ cần kiên trì thời gian không dài là đủ, cho nên không cố kỵ chiến với Thiên Cương và Phiêu Vũ một hồi!Nhìn thấy Phiêu Vũ bị hai người liên thủ áp chế, Thiên Cương thần vương nhíu mày, lực trường không phải sở trường của hắn, thân thể cường đại như hắn cũng khó phát huy tác dụng trong lực trường, cũng không thể giúp Phiêu Vũ!Thiên Cương thần vương nói:- Phiêu Vũ nói nhảm nhiều làm gì, đánh một trận mà thôi!Đối với võ giả mà nói, tất cả là hư ảo, chỉ có nắm đấm lớn mới có quyền nói chuyện!Dù không thể giết đối phương, nhưng chỉ cần áp chế đối phương là đủ rồi!Võ giả đều có tâm cao ngạo của mình, nếu thật tài nghệ không bằng người, tự nhiên cảm thấy mình thấp đi một đầu, không có khả năng không nhượng bộ.Tỷ như nếu Lâm Minh thật sự thảm bại trong tay Thiên Cương hoặc Phiêu Vũ, chênh lệch quá lớn, như vậy hắn sẽ vô điều kiện phóng thích Tà Nguyệt, Ngạo Nhật và Thanh Liên ba người, nếu không Nhân tộc sẽ cảm thấy Lâm Minh thua mà không nhượng bộ, như vậy sẽ thất bại về mật sĩ khí, sụp đổ hình tượng của Lâm Minh.Nhưng thời điểm này Phiêu Vũ chỉ nhìn qua Lâm Minh, mở miệng nói:- Như vậy ngươi có điều kiện gì?Phiêu Vũ nhượng bộ, nàng thật sự có ý định bàn điều kiện với Lâm Minh sao?Thiên Cương thần vương sững sờ, thậm chí võ giả Nhân tộc cũng kinh ngạc.Ít nhất hai người có thể dùng vũ lực bức bách, bức Nhân tộc thả người, sau đó hai người sẽ rời đi, như vậy có thể thị uy với đám người Thần Mộng.Nhưng mà nếu như Phiêu Vũ và Thiên Cương trả cái giá lớn trao đổi Thanh Liên, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật trở về, truyền đi sẽ mất mặt bọn họ, đường đường hai Chân Thần lại sợ một Chân Thần!Thiên Cương không tin Phiêu Vũ có thể nhịn cơn tức này, dù nàng nhận định Lâm Minh là tiềm long tại uyên (rồng nấp dưới vực sâu), không muốn đắc tội Lâm Minh, dù nàng nhận định dưới tình huống có Thần Mộng, nàng không có khả năng đánh chết Lâm Minh!Nhưng mà Phiêu Vũ với tư cách là thần vương, nội tâm của nàng cũng có ngạo khí của mình, nàng không có khả năng vì một tiếp mà nhượng bộ ba.Ngồi xem Lâm Minh đột phá Thiên Tôn cũng bỏ đi, bởi vì khi công kích Lâm Minh cũng không có kiến công, cũng chỉ có chỗ hỏng, thứ hai ra tay với tiểu bối sẽ làm trái ngạo tâm của Phiêu Vũ.Nhưng bây giờ Phiêu Vũ nhượng bộ là bất thường.Kỳ thật tuổi Phiêu Vũ trong ba Chân Thần Thánh tộc là nhỏ nhất, chỉ có một ngàn năm trăm vạn năm!Nàng còn là Giới Vương thì Tạo Hóa Thánh Hoàng đã sớm thành Chân Thần, đã là chúa tể chí cao của Thánh tộc.Năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng chiêu binh mãi mã đã từng nhìn trúng thiên phú tuyệt thế của Phiêu Vũ, khai ra điều kiện trợ giúp Phiêu Vũ đột phá Chân Thần làm điều kiện mê người, chỉ cần Phiêu Vũ rời khỏi sư môn tiến vào Tạo Hóa Thánh Cung, trở thành đệ tử thân truyền của Tạo Hóa Thánh Hoàng!Nhưng mà Phiêu Vũ cự tuyệt, cuối cùng Phiêu Vũ vẫn dựa vào bản thân đột phá Chân Thần!Đoạn bí tân lịch sử này rất nhiều võ giả Thánh tộc không biết, Phiêu Vũ sẽ không đi tuyên truyền, nhưng mà Thiên Cương thần vương với tư cách là Chân Thần của Thánh tộc năm đó lại biết rõ ràng.

Hơn nữa hắn còn biết tuy Tạo Hóa Thánh Hoàng không thể thu nạp Phiêu Vũ, nhưng sau đó không ràng buộc trợ giúp Phiêu Vũ một lần, dù sao sư môn Phiêu Vũ với Tạo Hóa Thánh Cung mà nói quá yếu, sư môn như vậy không đủ chèo chống cho thiên tài như Phiêu Vũ trở thành Chân Thần!Đây cũng là nguyên nhân Phiêu Vũ nợ nhân tình của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Hơn sáu ngàn năm trước, Nhân tộc đại kiếp nạn bộc phát, Tạo Hóa Thánh Hoàng chiến đấu tại thái cổ Thần tộc, bị Lâm Minh và thái cổ Thần tộc mượn Tu La pháp chỉ làm trọng thương, cộng thêm Tạo Hóa Thánh Hoàng kiêng kỵ Hồn Đế, không thể không trốn vào sâu trong hư không chữa thương!Tạo Hóa Thánh Hoàng mời Phiêu Vũ ra mặt đuổi giết Lâm Minh, Phiêu Vũ cao ngạo dùng thân phận Chân Thần đuổi giết một tiểu bối Thánh Chủ cũng bởi vì đoạn nhân tình này.Lâm Minh nói:- Ta có thể thả Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt, nhưng yêu cầu của ta là ngươi và Thiên Cương thần vương sẽ rời khỏi phân tranh giữa Nhân tộc và Thánh tộc.Lâm Minh nói rất khí phách, mà điều kiện này làm Phiêu Vũ sắc mặt băng hàn.Thiên Cương thần vương bên cạnh nàng tức giận tới tận cùng.Lâm Minh này cho rằng hắn là ai?

Hắn dựa vào cái gì?Phiêu Vũ và Thiên Cương vốn không muốn tham gia đại chiến giữa Nhân tộc và Thánh tộc, nhưng trở ngại Tạo Hóa Thánh Hoàng yêu cầu, cũng trở ngại một ít nhân tình năm đó, bọn họ cũng ỡm ờ gia nhập vào.Nhưng mà đã gia nhập thì bọn họ làm sao bởi vì Lâm Minh, vì một câu mà rời khỏi trận chiến này, truyện này truyền đi sẽ trở thành chê cười to lớn.Cho dù là Phiêu Vũ coi trọng tính mạng đồ đệ Thanh Liên của mình, nhưng đối mặt Lâm Minh trước mặt mọi người nói ra điều kiện vô lý như thế, nàng sẽ cự tuyệt ngay lập tức.Đây là nguyên tắc và cũng là điểm mấu chốt của nàng.Không ai trong Phiêu Vũ và Thiên Cương đồng ý, cho dù là Nhân tộc cũng cảm thấy lời này của Lâm Minh là quá khó khăn, bởi vì nếu xám xịt rời đi như vậy, còn là võ giả sao?-------Chương 2259: Đàm phán không thành (1)Mắt thấy Phiêu Vũ động sát khí, Lâm Minh nói:- Đừng nóng vội, điều kiện ta vẫn chưa hết, sau khi ngươi và Thiên Cương rời đi, ta cũng rời đi, hơn nữa cam đoan, trừ Lâm mỗ có đại thù với Tạo Hóa Thánh Hoàng ra, sẽ không ra tay với võ giả Thánh tộc, trừ phi đối phương mạo phạm ta hoặc là muốn gia hại ta, mà chờ tới khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan, đợi Lâm mỗ cảm thấy thời cơ chín muồi, ta sẽ tự đi tìm Tạo Hóa Thánh Hoàng quyết đấu!Lâm Minh nói lời này làm người nghe giật mình, cẩn thận phân tích cũng hiểu nhiều ý tứ trong đó.Hắn mang quyết chiến giữa mình và Tạo Hóa Thánh Hoàng trở thành tư thù, không phải là chiến sự giữa Nhân tộc và Thánh tộc.Hơn sáu ngàn năm trước Phiêu Vũ đuổi giết Lâm Minh đã kết thù, hắn cũng không quy lên người Phiêu Vũ, mà sẽ tính lên đầu Tạo Hóa Thánh Hoàng.Cuối cùng Lâm Minh nói ra lời này, cũng ý nghĩa về sau mặc dù Nhân tộc thắng lợi, dù Lâm Minh đạt tới cảnh giới của chủ nhân Tu la Lộ năm đó, hắn sẽ không triển khai tiêu diệt và đuổi giết, cũng không có ý định xóa sổ Thánh tộc khỏi Tam Thập Tam Thiên.Bởi vì hắn đã hứa hẹn, trừ ra tay với Tạo Hóa Thánh Hoàng, hắn chỉ ra tay với Thánh tộc khi có kẻ khiêu khích và gia hại hắn mà thôi.Trên thực tế đa số Thánh tộc đều là vô tội, cho dù là chiến sĩ Thánh tộc đồ sát Nhân tộc, người nhà, hài tử của bọn họ cũng vô tội.Lâm Minh không muốn cướp lấy tính mạng vô tội và hạnh phúc của vô số người trong Tam Thập Tam Thiên.Hạo kiếp trong vũ trụ quá nhiều rồi, trong dòng sông lịch sử của vũ trụ có không biết bao nhiêu chủng tộc bị xóa đi.Cho dù là ngày sau vẫn có tộc hủy diệt và tân sinh, nhưng ít ra Lâm Minh không muốn có chủng tộc biến mất trên tay hắn.Đối với Lâm Minh đưa ra kiến nghị này, ngay cả Thần Mộng Thiên Tôn bên cạnh cũng ngạc nhiên, nhưng mà nàng hiểu ý định của Lâm Minh.Xem ra Lâm Minh chỉ xem Thánh tộc có một đại địch chính thức, chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng.Chỉ cần giải quyết Tạo Hóa Thánh Hoàng, như vậy đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc sẽ chấm dứt.Mà không thể giải quyết hắn, như vậy cho dù một đường chiến thắng vẫn không có ý nghĩa gì.Lâm Minh muốn ma luyện mình mạnh hơn nữa, khiêu chiến cao hơn nữa.Vào lúc này Thần Mộng có dự cảm, chỉ sợ Lâm Minh sắp rời đi!Trận đại kiếp nạn Nhân tộc này, trước khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan sẽ không có đủ không gian cung cấp cho Lâm Minh phát triển, sau khi hắn rời đi, Thần Mộng lấy một địch hai, tất nhiên sẽ cố hết sức, cho nên bức Phiêu Vũ và Thiên Cương rời đi chính là một chuyện cuối cùng Lâm Minh giúp Nhân tộc trong đại kiếp nạn.

- Để cho chúng ta và ngươi rời khỏi đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc?Thiên Cương nhíu mày, hắn cũng không thích bị người ta an bài, như vậy cảm giác giống như Lâm Minh nói cái gì là cái gì, hắn nói gì nghe nấy, cảm giác này rất khó chịu!- Thần Mộng thì sao?Ánh mắt Phiêu Vũ nhìn qua Thần Mộng.Thần Mộng lúc này đứng yên cách Lâm Minh không xa, áo trắng xuất trần, nàng không nói lời nào, chỉ để Lâm Minh trả lời thay.- Thần Mộng tiền bối, nếu như tham gia đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc là dùng đền bì thực lực chênh lệch của Nhân tộc cùng Thánh tộc, rời khỏi chỉ có ta và hai ngươi mà thôi.Lâm Minh trấn định tự nhiên nói ra lời này, Thánh tộc Thiên Tôn nhiều hơn Nhân tộc quá nhiều, nếu như không có Thần Mộng ngăn được, Nhân tộc không cách nào giao phong chính diện với Thánh tộc.Nhưng mà lời này lọt vào trong tai Phiêu Vũ và Thiên Cương lại rất chói tai.- Ngươi cái gì?Thiên Cương bỗng nhiên quát lạnh.Vốn Lâm Minh đưa ra đề nghị bảo hắn rời khỏi đại chiến, Thiên Cương không muốn tiếp nhận, bởi vì hắn không thích bị Lâm Minh tiểu bối an bài, hiện tại giao dịch không đúng thì hắn vô cùng tức giận.Chẳng lẽ cho Thần Mộng, một Chân Thần đi tàn sát Thiên tôn Thánh tộc sao?Lâm Minh nói: - Trên thế giới này cái gì cũng là trao đổi đồng giá, Nhân tộc Thánh tộc hai đại chủng tộc giao chiến, Thánh tộc lui ra bao nhiêu chiến lực, Nhân tộc cũng lui ra bao nhiêu chiến lực, như vậy mới công bằng.Lâm Minh không giải thích khá tốt, vừa giải thích thì sát cơ toàn thân Thiên Cương thần vương nổi lên bốn phía, hắn trầm mặt, u ám nói: - Ý của ngươi, chỉ một mình ngươi là có thể cùng ta và Phiêu Vũ ba người lui ra khỏi đại chiến, đây mới là trao đổi đồng giá đúng không?Lâm Minh thản nhiên tới đối mặt.- Ngươi lý giải như vậy cũng có thể, trận giao dịch này ta rời khỏi, cũng ý nghĩa phân thân Hoang rời đi, hơn nữa...

Chỉ bản thân ta rời đi cũng đủ đền bù tổn thất chiến lực của Thánh tộc các ngươi rút đi rồi.

Ta hiện tại đương nhiên không thể đánh lại hai các ngươi, nhưng mà dùng không bao lâu, ta sẽ có thể.Lâm Minh nói ra lời này kích thích rất lớn, Thiên Cương thần vương rốt cục nhịn không được bùng nổ như thùng thuốc súng, gương mặt của hắn dữ tợn, loại biểu lộ này giống như thời khắc phát triển.

Bắt lấy cổ Lâm Minh, bóp chết Lâm Minh.- Ngươi muốn chết!Thiên Cương rốt cục nhịn tới mức tận cùng, âm thanh "Tạch tạch tạch" bắt đầu cất cao, mi tâm của hắn xuất hiện đồ án thần bí, sau đó toàn thân hắn có phù văn cổ xưa.

Làn da sáng long lanh như thủy tinh, biến thành huyết sắc.Thiên Cương thần vương đã phát động lực lượng huyết mạch của hắn, hoàn thành Thánh tộc biến thân!Đại chiến hết sức căng thẳng!Ánh mắt Lâm Minh sáng quắc, kỳ thật hắn sớm dự được trận chiến này không thể né tránh.Lời lẽ giống như vũ khí sắc bén, nhưng võ giả đàm phán cho tới bây giờ đều dùng thực lực phân thắng bại.

Nếu như không phục lời người khác, như vậy chỉ có thể dùng vũ lực áp đảo hắn!Lâm Minh muốn dùng cái giá lớn đổi lấy Phiêu Vũ cùng Thiên Cương hai người rời khỏi, nếu như không đánh một hồi, căn bản là không thể nào.

Cho dù Phiêu Vũ và Thiên Cương, ngạo tâm của bọn họ không thể đáp ứng.Mà thời điểm này Phiêu Vũ cũng tiến lên một bước, áo trắng toàn thân bồng bềnh, tóc dài bay múa, lông vũ bay lả tả, hiển nhiên điều kiện này nàng cũng không thể đáp ứng.Nàng xác thật không muốn tham gia đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc, nàng hiểu trận đại chiến Thánh tộc cùng Nhân tộc này, kỳ thật chính là vì dã tâm của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nhưng mà dù sao nàng cũng là võ giả Thánh tộc, nàng cũng không muốn nhìn thấy kết cục Thánh tộc thảm bại.Cũng không thể dễ dàng tha thứ Thần Mộng dùng thực lực tuyệt đối ưu thế áp chế con dân của nàng, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.Thời điểm Phiêu Vũ triển khai lực trường, Thần Mộng cũng rút trường kiếm, dưới ánh sao nàng tức giận biến thành lăng lệ, giống như sắc bén và lãnh ngạo như hàn băng.Ba đại Chân Thần cùng Lâm Minh bốn người chiến đấu, hết sức căng thẳng!Thời điểm này Lâm Minh ngăn cản Thần Mộng.- Thần Mộng tiền bối, để cho ta tới đi, điều kiện này nguyên bản chính là hai đại Chân Thần, ngươi tham gia không có khả năng không phục bọn họ, mặc dù chúng ta thắn cũng chỉ là đồng đẳng với ta, còn có Thiên Cương, Phiêu Vũ rời khỏi đại chiến này.Lâm Minh trấn định tự nhiên nói, Thiên Cương miệng hít khí lạnh.- Các ngươi liên thủ thì như thế nào, ngươi thực nghĩ các ngươi liên thủ có thể thắng ta?-------Chương 2260: Đàm phán không thành (2)- Ai mạnh ai yếu, đánh qua mới biết!Lâm Minh lạnh lùng hồi phục, hắn nhìn qua Thiên Cương, chiến ý sáng quắc, nói:- Một mình ta, hai người các ngươi giao thủ, đương nhiên thứ nhất, ta không động dùng phân thân Hoang, với tư cách cái giá lớn đánh với các ngươi.Chiến lực phân thân Hoang cực kỳ đáng sợ, vốn trong tay Tạo Hóa thánh tử, phân thân Hoang thậm chí có tiếp cận Chân Thần trung kỳ.Mà rơi vào trong tay Lâm Minh, phân thân Hoang bị Lâm Minh rút đi rất nhiều năng lượng tinh hoa, thực lực đã giảm đi rất nhiều, nhưng đó cũng là Chân Thần hạ vị tương đối mạnh.Nhưng mà thực lực Hoang tuy mạnh, mà Lâm Minh còn mạnh hơn hẳn Tạo Hóa thánh tử nhiều, bất kể là tinh thần lực và độ phù hợp, đều xa không phải Tạo Hóa thánh tử có thể so sánh.Hoang là Chân Thần hạ vị trong tay Lâm Minh có thể phát huy chiến lực Tạo Hóa thánh tử còn cường đại hơn!Nếu như Lâm Minh có thể chống lại bất cứ ai trong Thiên Cương cùng Phiêu Vũ, như vậy phân thân Hoang hắn chưa hẳn không thể bằng vào lự lượng cường đại và thể tích, hai người chúng ta đại chiến một hồi.- Tốt!

Rất tốt!

Ta với ngươi đánh một trận!

Chỉ cần ngươi có thực lực tương đương ta, ta rời khỏi đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc!

Mà ta thề ngày sau nếu bổn tọa sẽ không ra tay với bất cứ Nhân tộc nào không có địch ý với ta, nếu làm trái thân thể tung tóe, tu vị tận phế!- Trừ chuyện đó ra, bổn tọa nếu không thắng ngươi, hai đồ đệ không nên thân kia sẽ rời khỏi trận đại chiến này, thành thành thật thật trở về tu luyện!

Nếu không ra gì, vĩnh viễn không còn mặt mũi ra ngoài, miễn cho bị người ta bắt lấy uy hiếp bổn tọa.Thiên Cương thần vương đã tức giận thật sự.Lâm Minh nói: - Tốt!

Một lời đã định, nếu là như thế, ta cũng đáp ứng, nếu ta có thể may mắn thực hiện lời hứa, như vậy quân đoàn Hoang sẽ theo ta đi, không hề gia nhập vào đại chiến Thánh tộc cùng Nhân tộc, chỉ chừa lại bảo hộ người thân của ta.Lâm Minh đã rời khỏi đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc, dĩ nhiên là triệt để rời đi, quân đoàn Hoang cũng là một phần thực lực của hắn, hắn tự nhiên sẽ không chơi văn tự này.Lâm Minh nói xong thì nhìn qua Phiêu Vũ, Phiêu Vũ trầm mặc.

Đây chính là cam chịu với điều kiện này, cũng chính là nàng cũng đồng ý với Lâm Minh.Về phần khế ước gì đó không cần nói, mặc kệ Lâm Minh hay là hai Chân Thần, bọn họ đều là người cao ngạo, đã nói ra thì chắc chắn sẽ làm được.Lui một vạn bước, cho dù đối phương đổi ý, như vậy một phương khác cũng có thể xé rách hiệp định, lại tiến vào đại chiến là được, chẳng có gì là không thể.Lâm Minh yên lặng rút Ám Long thương ra, thân ảnh lóe lên, đã lướt ngang tinh không, bay đến ngoài trăm dặm.Chân Thần đại chiến rất mạnh mẽ, hắn không những hậu bối Nhân tộc gặp đại nạn, nếu không một lần năng lượng trùng kích, bọn họ sẽ tan thành mây khói.Lưu phạm vi trăm dặm đầy đủ Thần Mộng triển khai lực trường, che chở tất cả được an toàn.Thiên Cương nheo mắt lại, nhìn qua Lâm Minh cách trăm dặm, hắn yên lặng rút một thanh trọng kiếm màu vàng lợt ra, chuôi kiếm này tự nhiên là Chân Thần Linh Bảo.Thiên Cương là người tu hành hệ thống luyện thể tới mức tận cùng!- Hắn không đơn giản!Phiêu Vũ thần vương truyền âm nói.- Ta biết rõ!

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng mà chỉ cần nhìn dị tượng Thiên Tôn thiên kiếp thì ta biết rõ hắn có vài phần bản lĩnh, nhưng thì tính sao, không có đánh qua, ai cũng không biết ai mạnh ai yếu.- Ít nhất mấy ngàn vạn năm qua ta chưa bao giờ chân chân chính chính đánh một trận!

Trước kia đánh với nữ nhân Thần Mộng kia, nàng căn bản không đánh với ta, cho một ít ảo giác đối phó ta, ta đã sớm áp một bụng tức giận.Thiên Cương thần vương đã chiến ý sôi trào, hắn cầm theo trọng kiếm màu vàng, chậm rãi bay về phía Lâm Minh.Mà thời điểm này nhìn thấy bóng lưng Thiên Cương thần vương, tất cả võ giả Nhân tộc đều ngừng thở, trước kia Lâm Minh cùng Thánh tộc hai đại Chân Thần đàm phán bọn họ nghe được rõ ràng, đây là liên quan tới tương lai của Nhân tộc.Trong tinh quang, Lâm Minh và Thiên Cương cách xa nhau mười dặm!Ánh sao mờ mịt, sát khí ngưng trọng, phiến không gian này bởi vì năng lượng vô hình đã trở nên càng tỉ mỉ hơn.Tất cả mọi người đều chú ý trận chiến này, Thần Mộng đã căng lực trường của mình ra, che chở Nhân tộc tuấn kiệt.Lâm Minh là lãnh tụ tinh thần Nhân tộc, vừa đột phá Thiên Tôn đã nghênh chiến thần vương.Thiên Cương thần vương lúc này hai tay giao nhau, chuôi kim kiếm này hắn cầm hai tay, loại động tác này không phải khinh thị Lâm Minh, mà là Thiên Cương thần vương sở tu công pháp Chân Thần Thiên Cương Thánh Thể, lúc chiến đấu thức mở đầu là hai tay giao nhau, nhìn thì hành động không nhanh, nhưng mà động tác lại làm cho cương nguyên trong người Thiên Cương thần vương hình thành một loại thế.Thức mở đầu của Lâm Minh tầm thường hơn nhiều, hắn lăng không mà đứng, tay phải duỗi nghiêng mũi thương điểm nhẹ vào hư không, hai mắt của hắn nhắm nghiền, dùng cảm giác tập trung phiến hư không này, trên thực tế Lâm Minh đối mặt võ giả cấp bậc Chân Thần, trợn mắt nhắm mắt không còn gì khác nhau, hai mắt nhắm lại thì nội tâm càng yên lặng, làm cho vũ trụ trong cơ thể và thiên địa vũ trụ kết hợp thật tốt.Thời gian cứng lại trong tích tắc.Oanh!Thiên Cương thần vương ra tay, động tác thập phần đột nhiên, hơn nữa còn nhanh tới mức tận cùng.Thiên Cương thần vương với tư cách một người tu luyện hệ thống luyện thể tới mức tận cùng, hắn có lẽ lâm vào hoàn cảnh xấu tại phương diện pháp tắc và lực trường, nhưng mà đấu thể chất thì hắn gần như đỉnh phong của vũ trụ.Khí lực cường đại mang tới lực lượng khủng bố, giao phó cho hắn tốc độ độc nhất vô nhị.Không có người nào thấy rõ Thiên Cương thần vương hai tay giao nhau công kích thế nào, các Thiên Tôn ở đây hoa mắt, Thiên Cương thần vương đã hóa thành một đạo thần quang đánh úp lại.Trước khi Thiên Cương thần vương dùng thức mở đầu Thiên Cương thánh thể ngưng tụ quán chú vào một kích này, công kích Lâm minh, không phải kim kiếm trong tay, mà là nắm đấm.Trên thực tế tới trình độ Thiên Cương thần vương, thân thể của hắn không thua gì Chân Thần Linh Bảo, nắm đấm của hắn và kiếm của hắn công kích không có gì khác nhau.Hư không sụp đổ, mang theo không gian phong bạo mạnh mẽ, những phong bạo này dung làm một thể với Thiên Cương thần vương, một khắc này Lâm Minh đối mặt không phải một quyền, mà là một ngôi sao đánh tới.Tất cả mọi người ngừng thở, đây là chênh lệch giữa Chân Thần và Thiên Tôn, ngay cả ý niệm chống cự trong đầu cũng khó sinh ra, phàm nhân cảm giác trời long đất lở, căn bản không thể địch nổi.Mà thời điểm này Lâm Minh hành động, giống như một con thần long ngủ đông đã lâu, đột nhiên mở mắt ra.Lâm Minh đâm ra một thương, không hề như tưởng tưởng, đâm thẳng vào nắm đấm của Thiên Cương thần vương.Va chạm đáng sợ, bỗng nhiên thời không phong bạo bị đánh nát, chỉ còn lại một quyền của Thiên Cương thần vương thai nghén đại thế, không hề giữ lại nghiền áp Ám Long Thương của Lâm Minh.Quyền thương tương giao.Ầm!Áp lực cường đại làm cho Ám Long Thương sinh ra vặn vẹo, cây thương cũng cong lên.-------Chương 2261: Chiến Thiên CươngMà lúc này cương nguyên hộ thể của Thiên Cương thần vương bị đâm rách, lưu lại vết máu màu vàng.Ầm ầm!Hai người đồng thời tách ra, Ám Long Thương đột nhiên thẳng lại, Thiên Cương thần vương và Lâm Minh bay ngược ra sau mấy trăm dặm, dừng lại trong hư không.Một kích này ai cũng không thể làm gì ai, nhìn như ngang bằng, nhưng mà trán không ít võ giả Nhân tộc trán thấm mồ hôi lạnh, Thiên Cương thần vương thật đáng sợ, bọn họ mơ hồ biết rõ cấp bậc trường thương Chân Thần Linh Bảo tuyệt đối là thượng phẩm, mà Thiên Cương thần vương dùng nắm đấm ngạnh kháng thần thương này, thân thể của hắn cường đại tới mức độ nào?Tuy nắm đấm của Thiên Cương thần vương cũng bị thương, nhưng mà kế tiếp...Mọi người nhìn qua Thiên Cương thần vương, chỉ thấy Thiên Cương thần vương vẫy vẫy tay phải, vết máu trên tay hắn cứng lại, những huyết dịch màu vàng bị làn da hấp thu...

Sau đó miệng vết thương khép lại cực nhanh, nhanh tới mức không nhìn thấy tổn thương.Nhìn thấy năng lực khôi phục cường đại như thế, võ giả Nhân tộc ở đây chột dạ, có thể dùng thân thể phòng ngự ngạnh kháng Chân Thần Linh Bảo, hơn nữa năng lực khôi phục cường đại, đây quả thật là phòng ngự hoàn mỹ, đối với Thiên Tôn Nhân tộc mà nói, đây là địch nhân dù đứng yên cho bọn họ đánh, bọn họ cũng không làm gì được, huống chi là quyết đấu chiến diện.Đây là thực lực Thiên Cương thần vương sao?

Quả nhiên là có thể trở thành Chân Thần không ai là kẻ yếu.Lâm Minh nheo mắt lại, nhìn qua tay phải Thiên Cương thần vương, nói:- Thì ra là như thế, ngươi cường độ thân thể đơn thuần đã vượt xa Chân Thần hạ vị!Mỗi Chân Thần đều có bản lĩnh xuất chúng của mình, ví dụ như Hồn tộc Đại Phạm Thần Vương, ưu thế của hắn là phương diện hồn hải và tinh thần.

Thần Mộng Thiên Tôn phát triển cân đối hệ thống tụ nguyên và hệ thống tu thần, chiêu thức biến ảo đa đoan, làm cho Thiên Cương thần vương có lực nhưng khó sử dụng.

Phiêu Vũ thần vương cũng cùng loại với Thần Mộng, nàng ảo thuajatt hồn hải và tinh thần có thành tựu cực cao.Về phần Thiên Cương thần vương, hắn đơn tu thân thể, bằng vào thân thể thành thần, dùng một hệ thống đối kháng người khác hai hệ thống, có thể thấy được thân thể Thiên Cương thần vương cường đại, loại người này có thiên phú dị bẩm ở hệ thống luyện thể, hơn nữa phát huy thiên phú của mình tới mức tận cùng.- Cường độ thân thể của ta thật sự sánh ngang Chân Thần Linh Bảo, mà Chân Thần Linh Bảo là chết, tuy phá hủy nó không dễ dàng, nhưng vẫn có thể làm được.

Mà ta tinh thông các loại công pháp chiêu thức, dùng thân thể ta quán chú cương nguyên, vận chuyển Thiên Cương Thánh Thể, cường độ sẽ tăng lên gấp mười lần!

Ngươi công kích rất mạnh, đáng tiếc không thể phá phòng ngự của ta, tất cả chỉ là phí công!Thiên Cương thần vương cười lạnh, Chân Thần của Nhân tộc Thần Mộng lúc trước không thể làm gì được hắn, chỉ vây khốn hắn mà thôi!- Thì ra là thế!Sắc mặt Lâm Minh không biểu tình, cường độ thân thể mạnh thì thế nào, lực lượng thân thể của hắn cũng vô cùng cường đại, nhất là Đạo Cung Cửu Tinh sau khi giải khai, Lâm Minh thậm chí khát vọng chiến một trận với cao thủ luyện thể.Một khắc này, sáu đại đạo cung mở ra trên người Lâm Minh, sau lưng Lâm Minh có chín ngôi sao chói mắt hiện ra, hào quang vô tận quán chú vào thân thể Lâm Minh, dung hợp làm một thể với sáu đại đạo cung.Tính cả Ám Long Thương trong tay Lâm Minh, vào thời khắc này chúng trở nên chói mắt, hào quang đầy trời, Ám Long Thương là Chân Thần Linh Bảo đỉnh cấp, nhưng nếu như không thể quán chú đầy đủ lực lượng thì uy lực của nó sẽ giảm bớt đi nhiều.Hôm nay sau khi rót ánh sao vào, Ám Long Thương như sống lại, từng tiếng long ngâm vang vọng, vang vọng hư không, truyền khắp vũ trụ.Thiên Cương thần vương nheo mắt lại, nói:- Muốn tranh phong với ta trên phương diện thân thể sao? ha ha, vậy thì tới đi!Thiên Cương thần nói nói một câu thì rống to lên, lại một quyền đánh tới Lâm Minh.Lâm Minh mặt không biểu tình, một thương đâm ra.Ầm ầm!Hai người giao kích với nhau, cương nguyên màu vàng và tinh quang màu bạc hóa thành năng lượng phong bạo đáng sợ, một quyền quét qua tất cả.Lúc này Ám Long Thương không có gãy, nó giống như thần long không thể địch nổi, xuyên qua ngôi sao!Thiên Cương thần vương với tư cách thần vương luyện thể, tốc độ nhanh tới cực hạn, mà Lâm Minh đúng là không kịp nghĩ nhiều, hoàn toàn phải theo kịp tốc độ Thiên Cương thần vương.Hai người đánh nhanh nhưng mà tốc độ cũng phải trả giá lớn, không chỉ dùng lực công kích suy yếu đổi được, trên thực tế hai người công kích đều mang theo năng lượng phong bạo, mỗi khi phong bạo ra đời đều gắn bó thật lâu không dứt, nhìn ra xa xa, bầu trời phủ kín hai vòng xoáy đen trắng khổng lồ.Một thiên thạch khổng lồ gần ngàn dặm bị vòng xoáy cuốn vào, hóa thành mảnh vỡ, tiếp theo hóa thành bụi bậm.Chuyện này làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, hai người bọn họ công kích có rất nhiều khủng bố, Thiên Tôn yếu nhất bị cuốn vào trong đó tuyệt đối hài cốt không còn.Tốc độ công kích cao như vậy, mỗi kích có uy lực giống như vậy, ai có thể đánh với bọn họ cơ chứ?- Ha ha ha!

Thống khoái!

Thật thống khoái!Thiên Cương thần vương tùy ý cười to, có thể chiến đấu tùy ý như thế này hắn rất thích, chứng minh hắn vẫn còn thừa lực.Trong tiếng cười to, toàn thân Thiên Cương thần vương có tiếng nổ lốp bốp vang lên, thân thể của hắn cao lên, làn da bịt kín một tầng màu đỏ tươi nhàn nhạt, trước kia phù văn thần bí xuất hiện ở mi tâm đã hiện ra, hắn hoàn thành huyết mạch biến thân.Ầm ầm!Hư không tan nát, sau khi Thiên Cương thần vương biến thân đánh ra một quyền vào hư không, thân thể Lâm Minh lui ra sau cực nhanh.Hắn cầm trường thương trong tay, ánh mắt sáng ngời nhìn qua Thiên Cương thần vương.Lần đầu tiên Thiên Cương thần vương sử dụng trọng kiếm trong tay.Chuôi trọng kiếm này không khác gì ván cửa, thanh kiếm còn dài hơn hán tử thân hình cao lớn, nhưng mà ở trong tay Thiên Cương thần vương thì chuôi kiếm này trở nên dài ngắn vừa đúng.Chuôi kiếm này nhìn qua có màu vàng lọt, cũng không khác gì thanh kiếm bình thường, nhưng mà Lâm Minh phát hiện ánh sáng chảy qua chuôi kiếm này lại sinh ra biến hóa thật nhỏ, giống như bị chuôi kiếm này dẫn dắt, hoặc là nói không gian chung quanh nó trở nên vặn vẹo.- Kiếm tên Ám Tinh!Nhìn thấy Lâm Minh chú ý kiếm trong tay của mình, Thiên Cương thần vương hiện ra một tia ngạo khí.- Bổn tọa thành tựu Chân Thần, từng bế quan tu hành trên một viên ám tinh, dùng trọng lực đáng sợ của ám tinh rèn luyện thân thể của mình, ta chính thức đột phá Chân Thần thì rời đi, trước khi đi ta dùng toàn bộ lực lượng mang một đoạn vật chất trong ám tinh này, nó dầy tám phân, rộng ba tắc, dài một thước, sau khi quay về ta bế quan ngàn năm, mang vật chất ám tinh này đánh tạo thành kiếm phôi, sau đó dùng kiếm phôi làm hạch tâm bỏ vào rất nhiều Kim Giác Ma Thiết đúc nóng nó, cuối cùng tạo thành một thanh trọng kiếm!

Ta không có tế luyện nó, thậm chí không có khắc ma vân ở mặt ngoài thì nó vẫn là Chân Thần Linh Bảo, không có khắc bất cứ trận pháp thần thông nào, chỉ bằng vào sức nặng đáng sợ và cứng rắn của nó, nó là vũ khí tốt nhất với ta.-------Chương 2262: Kiếm thế phong tỏaThiên Cương thần vương nói ra, rất nhiều người mờ mịt, ám tinh?

Đó là cái gì?- Ám tinh...

Đó là tinh thể già nua về sau biến thành quái vật đáng sợ, tu vị không đủ Thiên Tôn thì chẳng thể tới gần.Ở một phương Nhân tộc, Đại Tự Tại Phật chậm rãi giải thích một tiểu bối Nhân tộc că bản không biết ám tinh là gì, trên thực tế trong vũ trụ man hoang bọn họ vẫn không nhìn thấy loại tinh thể này.Lực hút của ám tinh cực kỳ khủng bố, mặt ngoài tùy tiện một khối vật chất đặt trên tinh cầu bình thường cũng nặng hơn cả ngọn núi.Nếu võ giả bình thường lọt vào ám tinh, mặc dù là tới gần ám tinh một chút cũng bị xé rách thân thể, Thiên Cương đào ra một đoạn vật chất trên ám tinh, đúc thành thần kiếm, khó có thể tưởng tượng cường độ thân thể của hắn đạt tới mức nào.- Vì đúc thành vô thượng chi thể lại tiềm tu trong ám tinh, rèn luyện thân thể, còn đào đi một kiện binh khí vô cùng nặng nề, thật là điên cuồng.Lâm Minh tự nói, nheo mắt nhìn qua kiếm trong tay Thiên Cương thần vương, luận phẩm chất có lẽ nó không bằng Ám Long thương, nhưng mà luận sức nặng nó còn nặng hơn Ám Long thương nhiều lần.Thanh kiếm như vậy ném chém tốc độ cao, nó phát huy ra uy lực còn mạnh hơn mức tưởng tượng.Thời điểm này Thiên Cương thần vương động thủ.Hắn vung ám tinh kiếm chém ra một cái.Thanh kiếm này tốc độ cực cao, nhưng lại ẩn chứa đại thế của Thiên Cương thần vương, tập trung hư không, làm cho người ta căn bản không cách nào né tránh được.Đồng tử Lâm Minh hơi co lại, thân thể nhanh chóng lùi lại, toàn thân vang lên âm thanh lốp ba lốp bốp, trên người có lân phiến màu đỏ thẫm hiện ra, hắn lúc này đã sử dụng Tu La chi huyết.Răng rắc!Không gian trói buộc bị giãy giụa, Thiên Cương thần vương chém một kiếm này vào hư không.Đại thế đáng sợ bạo phát ra, một kiếm của Thiên Cương thần vương chém phá trời xanh, hình thành một lỗ hỏng cực lớn, không gian phong bạo quét qua tất cả, sinh ra ảnh hưởng lớn.Thiên Cương thần vương nhe răng cười liên tục, hắn liên tục chém ra mười kiếm, mỗi một kiếm cũng như hàng tỉ ngọn núi lỡ, ngôi sao toái diệt, công kích đáng sợ như vậy nối thành một mảnh, làm cho vũ trụ run rẩy.Mà Lâm Minh không có công kích tiếp, hắn liên tục né tránh.

Mỗi một kiếm hắn né tránh hiểm lại càng hiểm, nhưng mà trên thực tế lại vừa đúng.- Tiêu hao thể lực của ta?

Vậy thử xem a!Hàn quang trong mắt Thiên Cương thần vương lóe lên, luận thể lực, Thiên Cương thần vương tu hành Thiên Cương Thánh Thể là công pháp thể thuật cực mạnh, Thiên Cương thần vương có thể kịch chiến một trăm ngày mà không suy kiệt.Không chỉ có như thế, tốc độ Thiên Cương thần vương càng lúc càng nhanh!

Chuôi ám tinh kiếm này cực kỳ nặng nề, dưới tác dụng của đại thế nên hợp thành một thể với Thiên Cương thần vương, có cảm giác nhân kiếm hợp nhất.Xoạt!Một kiếm quét ngang hư không, tập trung phương hướng Lâm Minh né tránh.

Lâm Minh không kịp giãy giụa trói buộc, dùng Ám Long Thương ngăn cản.Oanh!Sức nặng trút xuống, mặc dù là quán chú ánh sao vào trong Ám Long thương cũng bị đánh uốn cong, Lâm Minh chỉ cảm thấy hổ khẩu rung mạnh, thân thể của hắn bay ngược ra sau, dùng tốc độ cực nhanh bay ra sau.Thiên Cương thần vương lao thẳng xuống, kiếm quang rậm rạp!Mỗi một đạo kiếm quang đều chém rách hư không.

Lưu lại một vết kiếm nhìn mà giật mình, những vết kiếm này dài mấy dặm.Giao thủ với võ giả bình thường, cho dù vị diện Tam Thập Tam Thiên ổn định cũng dễ dàng xé rách hư không, sau khi không gian bị xé rách thì không gian phong bạo sinh ra, cũng sẽ nhanh chóng khép lại như ban đầu, đây là năng lực tự chữa trị của không gian.Nhưng mà bị Thiên Cương thần vương đánh ra vết nứt không gian, một khi xuất hiện vẫn tồn tại, nó dường như muốn khép lại nhưng có lực lượng vô hình nào đó ngăn cản, khiến nó khép lại một nửa nhưng lại vỡ ra.Chậm rãi, vết kiếm càng ngày càng nhiều, trăm ngàn vết kiếm nối thành một mảnh, hình thành tấm lưới màu vàng nhạt!Lưới ánh sáng này khóa chết không gian.Trong lúc nhất thời, cả hư không như nặng nề chớp nhoáng, Lâm Minh cùng Thiên Cương thần vương bị phong ấn bên trong,- Thiên Cương thật đáng sợ, ta trước đó không ngờ hắn có thủ đoạn như vậy.Bên phía Nhân tộc, Thông Thiên Thần Chủ mở miệng nói.- Vết kiếm này không phải vết kiếm bình thường, mà là kiếm thế thể hiện!

Thiên Cương chém ra một kiếm đều mang theo ' thế ', những kiếm thế này nằm trong vết rách không gian vẫn vô cùng sắc bén, nó vẫn không ngừng mở rộng không gian, ngăn cản không gian chữa trị, nếu như đánh lên những vết rách không gian này cũng sẽ bị kiếm thế công kích ngược, hậu quả tuyệt đối rất thảm, tuy so ra kém Thiên Cương trực tiếp bổ một kiếm nhưng không phải Thiên Tôn thừa nhận được.- Chân Thần, không có kẻ nào không đáng sợ, tạo nghệ lực trường của Thiên Cương thần vương vô cùng đáng sợ, nhưng mà chiêu thức của hắn đủ sức đền bù lực trường không đủ.Sắc mặt Hắc Ám Ma Quân ngưng trọng nói ra, lực trường hình thành chung quanh võ giả, là bố trí pháp tắc trong chiến đấu, tác dụng chủ yếu của nó là trấn áp và ngăn cản.Mà bây giờ Thiên Cương thần vương đánh ra vết kiếm không hề nghi ngờ quá mạnh mẽ, một khi phạm vi chiến đấu bị hạn chế, hắn bằng vào thân thể cường đại có thể phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ.Vào lúc này trăm ngàn vết kiếm ngăn cản không gian khép lại, Lâm Minh yên lặng cảm giác pháp tắc không gian chung quanh, mỗi một đạo vết kiếm đều tập trung vào hắn.Hắn cảm giác vết kiếm đang bị không gian xuyên thẳng qua.Trong nội tâm Lâm Minh hiểu ra, vết kiếm này cũng không phải không gì phá nổi, nhưng mà thời điểm hắn phá vỡ phòng ngự, Thiên Cương thần vương tự nhiên sẽ thừa cơ công kích.Thời điểm này Thiên Cương thần vương đã hùng hổ đánh tới!Khoảng cách mấy trăm dặm đối với Chân Thần chẳng là gì, Thiên Cương thần vương chém ra một kiếm như tinh cầu giáng tới.Không gian có hạn, Lâm Minh không có lui nữa.

Hắn áp súc lực lượng thân thể tới mức tận cùng, Ám Long thương đánh ra.Oanh!Hai tay Lâm Minh rung mạnh, hổ khẩu tê dại, ám tinh kiếm thật sự quá nặng, bằng vào trọng lực đáng sợ làm cho người ta cảm giác khó ngăn cản nổi.Dưới quán tính cực lớn, thân thể Lâm Minh bay ngược nhanh chóng, đụng mạnh vào kiếm võng.Rầm rầm!Lưới ánh sáng run rẩy kịch liệt, quần áo sau lưng Lâm Minh lập tức vỡ ra, lộ ra chiến giáp màu đen mỏng thiếp thân, giáp mềm mỏng cũng xé rách, sau lưng hắn xuât hiện vết máu nhàn nhạt.Va chạm vào lúc này, mọi người có thể nhìn ra kiếm võng đáng sợ.

Nếu như không phải vừa rồi Lâm Minh đụng vào, mà đổi thành Thiên Tôn khác đụng vào đã sớm bị chém đứt thành mấy khối.Đây là chỗ đáng sợ của Thiên Cương thần vương, cho dù kiếm của hắn chém qua, nhưng mà vết kiếm lưu lại vẫn đáng sợ như cũ, không gì phá nổi.Lâm Minh thuận tay xé một cái, trực tiếp xé mở giáp mỏng, hắn ở trần.

Lộ ra vết máu pha tạp và lân phiến màu đen, vết thương của hắn cầm máu với tốc độ mắt thường nhìn thấy được, chỉ bởi vì kiếm thế tiếp tục phá hư, tốc độ phục hồi của Lâm Minh không bằng Thiên Cương.-------Chương 2263: Nghịch chuyển (1)- Lâm Minh, chấm dứt, tuy ngươi xuất chúng, nhưng vẫn thua trong tay ta.

Tuy ta có thể đánh ngươi vào kiếm võng, không ngừng tiêu hao thực lực ngươi, nhưng mà ta không có ý định làm như thé, ta sẽ không cho ngươi một tia cơ hội thở dốc nào cả.Thiên Cương thần vương hét lớn một tiếng, thân thể của hắn lột xác lần nữa.Màu da của hắn biến thành đỏ thẫm, chú văn trên người càng ngày càng gần, hắn dường như vận dụng bí pháp nào đó, hoặc giả biến thân lần nữa, cho dù loại nào, không hề nghi ngờ, Thiên Cương thần vương đã trở nên mạnh mẽ hơn trước.Hắn bắt đầu vận dụng lực lượng chính thức của mình.- Ám tinh toái diệt!Hai tay Thiên Cương thần vương cầm kiếm, giơ lên cao khỏi đầu, một sát na kia, ám tinh thần kiếm bắn ra tia chớp mạnh mẽ, kiếm võng bao trùm hư không, ám tinh trong tay Thiên Cương thần vương không ngừng chém ra, trong nháy mắt chém ra một ngàn kiếm!Một ngàn kiếm này, mỗi một kiếm đều là có ba bốn thành một kích toàn lực của Thiên Cương thần vương, ngàn kiếm trải rộng tứ phương, phong tỏa hết thảy.Một khắc này đồng tử Lâm Minh đồng tử co rút lại, mi tâm của hắn có Thiên Mục sáng lên, mà hai mắt của hắn biến thành hình kim, mặt văn che phủ quanh mặt, hắn mở Thiên Mục Đạo Cung đồng thời dùng vạn pháp hư không.Thiên Cương thần vương tạo nghệ lực lượng đạt tới mức tận cùng, hắn hi sinh chính là uy lực pháp tắc.Tam sinh Đồng Vạn Pháp Hư không bao phủ thêm Thiên Mục thì một ngàn kiếm này càng trở nên khác biệt, chúng lan tràn như phô thiên cái địa, phong tỏa bất cứ khả năng né tránh nào, nhưng mà trong mắt Lâm Minh, chúng bố trí pháp tắc bị thiếu trở nên hoàn mỹ, có kiếm tốc độ nhanh, kiếm tốc độ chậm.Vì truy cầu công kích cường đại, Thiên Cương thần vương không thể tránh né hi sinh một phần tốc độ công kích, làm cho Lâm Minh lợi dụng thời cơ né tránh.Hắn chân đạp hư không, giống như nhảy trong mưa đao kiếm ảnh.- Muốn tự sát sao?

Ha ha ha!

Đến đây đi!Thiên Cương thần vương cười to, nếu có cơ hội chém giết Lâm Minh, hắn đương nhiên sẽ không chú ý, bởi vì chuyện này rất có hy vọng.Nhưng mà kiếm quang hoàn toàn bao phủ Lâm Minh, làm cho Thiên Cương thần vương cảm thấy một màn không tưởng tượng nổi xảy ra, Lâm Minh giống như con cá bơi qua kim quang, tận dụng mọi thứ, né tránh chín thành kiếm quang, chỉ có chưa tới một thành đánh vào người Lâm Minh.Mà đúng lúc này, chín ngôi sao trên bầu trời hiện ra, tinh mang trong tích tắc nối thành một mảnh, kiếm võng của Thiên Cương thần vương không thể ngăn cản ánh sao, tinh không vô tận ngưng tụ thành ánh sao trên người Lâm Minh.Lâm Minh một thương quét ra, quán chú từng đám tinh quang, một ngàn kiếm quang chém qua Thiên Cương thần vương!Tinh hải giống như kiếm hải.Oanh!Biển sao và kiếm quang đụng vào nhau, ánh sao bị xé nứt, kiếm quang cũng bị cắn nuốt, giờ khắc này hào quang màu đen bao phủ tất cả, Thiên Cương thần vương bố trí kiếm võng va chạm kịch liệt chập chờn, trong đó kiếm thế bám vào sắp sụp đổ.Trong chốc lát Thiên Cương thần vương bị hào quang bao phủ.

Đạo Cung Cửu Tinh tỏa ra tinh quang vô tận, Thiên Cương thần vương cảm giác như đang ngâm mình trong hào quang, huyết nhục bản thân như bị đốt cháy.Kiếm thế của hắn bị áp súc, mà lúc này hắn cảm giác bị hào quang phong tỏa.Cảm giác cũng không phải là sở trường của Thiên Cương thần vương, mà giờ phút này cảm giác quá rõ ràng, Thiên Cương thần vương cũng có thể cảm nhận được Lâm Minh đang tới gần, bởi vì hắn cảm nhận được sát khí.Thiên Cương thần vương tóc tai bù xù, hắn hét lớn một tiếng, đột nhiên bước lên một bước, ám tinh kiếm chém xuống!Răng rắc!Một kiếm kia giống như phân cách nhật nguyệt, nương tựa theo sức nặng của ám tinh kiếm, Thiên Cương thần vương trực bổ ánh sao ra làm hai nửa.Ám tinh kiếm và trường thương va chạm với nhau, sức nặng đáng sợ vượt qua tất cả, cửu tinh chi lực bị đánh tan, chúng tiêu tán trên không trung.Oanh!Trường thương màu đen và ám tinh kiếm va chạm vào nhau!

Thân thể Lâm Minh bị phản lực cường đại đánh bay ra ngoài, mà cương nguyên không ai bì nổi đánh vào người hắn, càng làm cho khóe miệng Lâm Minh chảy máu tươi ròng ròng.- Chết đi!Thiên Cương thần vương nhe răng cười, hắn biết rõ một kiếm vừa rồi, kiếm cương đã quét trúng Lâm Minh!Thiên Cương thần vương thập phần rõ ràng kiếm cương của mình khủng bố, đó tuyệt đối không phải Nhân loại có thể thừa nhận được!Toàn thân của hắn vang lên tiếng nổ lốp bốp, thân thể bay thẳng lên cao, xông thẳng lên trời.Thiên Cương thần vương xuất liên tục vài kiếm , kiếm thế vô tận co rút lại hình thành không gian kiếm thế đặc thù giam cầm tất cả phương hướng tránh né của Lâm Minh.- Không tốt!Bên phía Nhân tộc có Thiên Tôn kinh hô, không gian kiếm thế như cối xay thịt cực lớn, trong lúc này kiếm thế tung hoành, một khi bị phong ấn bên trong, trực tiếp sẽ bị kiếm thế xoắn thành mảnh vỡ.Cho dù Lâm Minh vô cùng dũng mãnh, hộ thể chân nguyên cũng bị kiếm thế áp súc lại, muốn thoát ra khỏi không gian này cũng phải phí một phen tay chân, mà Thiên Cương thần vương làm sao cho hắn cơ hội này?

Trong không gian kiếm thế, lực công kích của Thiên Cương thần vương đã đạt tới cực hạn, Lâm Minh rất có thể căn bản không thể né tránh công kích tiếp theo của Thiên Cương thần vương.- Dùng máu của ta, tế kiếm của ta!Giọng của Thiên Cương thần vương to lớn giống như thiên lôi cuồn cuộn, to lớn mà vô tình, hắn đi nhanh lên và chém ra một kiếm chôn vùi tất cả pháp tắc!Trong tích tắc này, không gian kiếm thế mà Thiên Cương thần vương ngưng tụ đột nhiên run lên, vốn tưởng rằng Lâm Minh bị khóa chết trong kiếm thế.

Không biết dùng phương pháp gì đột nhiên lao ra, hắn cầm trường thương màu đen trong tay chém xuống!- Cái gì?Thiên Cương thần vương trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, tuy vừa rồi kiếm thế làm không gian run động lắc lư, nhưng rõ ràng không có nghiền nát, Lâm Minh làm sao giãy dụa thoát ra được?Trong thời gian ngắn hắn không kịp suy nghĩ, lúc này ám tinh kiếm ngang dọc.

Cương nguyên toàn thân Thiên Cương thần vương thiêu đốt giống như mặt trời rực lửa.Ầm ầm!Va chạm cuồng mãnh, trên tay Lâm Minh xuất hiện ổ quay màu đen, hư ảnh Tu La ác ma cao hơn mười trượng cao sừng sững sau lưng Lâm Minh, chậm rãi thôi động ổ quay màu đen.Ổ quay này giống như cối xay tất cả, đang không ngừng thôn phệ kim quang do Thiên Cương thần vương phát ra!Đây chính là Vạn Ma Sinh Tử Luân của Lâm Minh.Tu La Thiên Đạo chôn vùi tất cả, không ngừng nghiền nát kim quang.Thiên Cương thần vương hét lớn một tiếng, một kiếm chém lên ổ quay màu đen.Răng rắc!Vạn Ma Sinh Tử Luân rung mạnh, nhưng mà Thiên Cương thần vương cũng bị pháp tắc phản kích, thân thể của hắn sáng lên màu đỏ không tầm thường, khí huyết toàn thân cuồn cuộn.Thiên Cương thần vương lui ra sau, bị pháp tắc trùng kích to lớn, thân thể của hắn hơi đổi màu, nhưng mà đúng lúc này lại có sát khí như quỷ mị xuất hiện sau lưng Thiên Cương thần vương.- Cái gì?Trong một sát na, Thiên Cương thần vương chỉ cảm thấy tóc gáy dựng đứng lên, toàn thân băng hàn.-------Chương 2264: Nghịch chuyển (2)Hắn bị một kích của Lâm Minh đánh bay, nhưng mà Lâm Minh tuyệt đối cũng không chịu nổi, năng lượng của hắn quá mạnh, chẳng khác gì tinh cầu bộc phát, Lâm Minh tuyệt đối không thể nhẹ nhõm ngăn lại, mà hắn nếu như dùng một chiêu này là không thể nào trong thời gian ngắn tiếp tục công kích.Nhưng mà lúc này, sau lưng Thiên Cương thần vương có Lâm Minh tay cầm trường thương giết thẳng qua, sau lưng hắn có hư ảnh Tu La hiện ra lần nữa, vẫn là ổ quay cực lớn, hư ảnh Tu La hai tay đang cầm ổ quay tròn.Màu sắc ổ quay không phải màu đen, mà là màu tím!Ổ quay tím giống như vòng xoáy linh hồn, muốn cắn nuốt tất cả.Phân thân?Trong đầu Thiên Cương thần vương đột nhiên hiện ra suy nghĩ này, vừa rồi trong cuộc chiến cực nhanh và có ánh sao bao phủ, Lâm Minh đã thả ba phân thân ra, mà Thiên Cương thần vương cảm giác bị quản chế mà không có phát hiện ra.Tốc độ của Lâm Minh thật sự quá nhanh, chớ nói bị dìm ngập trong tinh thần chi hải của Thiên Cương thần vương, ngay cả các Thiên Tôn đỉnh cấp đang xem cuộc chiến ở xa xa cũng không có nhìn thấy phân thân Lâm Minh vừa rồi.Đáng sợ hơn là, phân thân Lâm Minh tới tứ pháp tắc Tu La Thiên Đạo, thực lực ba đại phân thân có liên quan trực tiếp tới hắn, bản thể càng mạnh thì phân thân càng mạnh!Thiên Cương thần vương gian nan xoay người, cố nén khí huyết sôi trào, hắn muốn đánh trả.Hắn một kiếm chém lên ổ quay màu tím, ổ quay màu tím cũng tới từ Tu La Thiên Đạo, chính là Vạn Nguyên Luân Hồi Bàn!Ầm ầm!Năng lượng đáng sợ bộc phát, một kiếm của Thiên Cương thần vương không có bức lui ổ quay này, chỉ bức lui phân thân Lâm Minh.Hư ảnh Tu La tay cầm ổ quay trong tay, trùng trùng điệp điệp nện vào ngực Thiên Cương thần vương!Phốc!Thiên Cương thần vương phun máu tươi, thân thể giống như thiên thạch bay ra ngoài.Lực lượng toàn thân vô cùng đáng sợ, cường độ thân thể Thiên Cương thần vương còn mạnh hơn thần thú cũng bị trọng thương!Trong nháy mắt Lâm Minh thứ tư xuất hiện.- Còn nữa?Thiên Cương thần vương hai mắt huyết hồng, trước đó Thiên Cương thần vương cùng Phiêu Vũ thần vương một đường đánh tới, vừa đánh vừa bay đi với Thần Mộng Thiên Tôn, căn bản không có trao đổi tin tức với Thánh tộc quá nhiều, hắn chỉ biết rõ Lâm Minh sau khi quay trở lại Nhân tộc, Nhân tộc lấy được thắng lợi liên tiếp, nhưng mà tin tức Lâm Minh có được ba đại phân thân thì hắn chưa nghe, mà trên thực tế cho dù nghe qua thì Thiên Cương thần vương cũng chưa chắc phòng bị tốt, bởi vì Thiên Cương thần vương tuy cường đại, nhưng mà thủ pháp chiến đấu của hắn, cho dù là công kích hay phòng ngự cũng chỉ có một, cực ít biến hóa.Mà Lâm Minh sở học pha tạp, hỗn tạp, chiến đấu bắt đầu cũng thiên biến vạn hóa, làm cho người khó lòng phòng bị!Thiên Cương thần vương đã không phân rõ bốn Lâm Minh đâu là bản thể, đâu là phân thân, hắn chỉ cảm thấy đối phương giống như dung hợp làm một thể với tinh không hắc ám, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, quỹ tích công kích làm cho người ta khó lòng nắm lấy.Hắn không sử dụng vũ khí, mà là dùng bàn tay đánh vào người mình.Một khắc này Thiên Cương thần vương cắn đầu lưỡi, bức một giọt máu huyết bay ra.Giọt máu huyết này cũng không giống máu huyết võ giả bình thường dùng thiêu đốt, mà là hóa thành một chùm huyết vụ màu vàng bao phủ toàn thân của hắn.- Ah!Thiên Cương thần vương bắn vận dụng cương nguyên đánh ra, trong thời gian cực ngắn công kích bốn lần.Một kiếm này lập tức chém vào bàn tay Lâm Minh!Đột nhiên xuất hiện cảnh này làm cho người ta cả kinh, chuôi ám tinh kiếm này quá lợi hại, bọn họ đều nhìn vào trong mắt, sức lực kia vô cùng đáng sợ, hơn nữa một kích toàn lực của Thiên Cương thần vương cho dù là thần thú vương tộc cũng bị đánh vỡ khớp xương, bị đánh thành thịt nát.Thân thể huyết nhục căn bản không cách nào ngăn cản được.Ngay thời điểm bàn tay Lâm Minh và trọng kiếm tương giao, trong lòng bà tay Lâm Minh đột nhiên xuất hiện đồ án âm dương trắng đen, âm dương đồ mang theo khí tức mênh mông, làm cho người có loại cảm giác áp lực khó hiểu.Đây là Lâm Minh ngưng tụ thần ma lực, một kiếm của Thiên Cương thần vương cứ như thế bổ thẳng vào âm dương đồ.Phốc!Thiên Cương thần vương phun ra một ngụm máu tươi, đây là bởi vì hắn không quan tâm khí huyết xao động, liên tục thúc dục cương nguyên nên bị cắn trả.Thân thể Lâm Minh bị trùng kích mạnh mẽ đã bay ra ngoài, mà Thiên Cương thần vương chưa buông lỏng một hơi đã biến sắc.Hắn cảm nhận được lực lượng xảo trá dọc theo ám tinh kiếm của hắn chui vào trong huyết nhục của hắn, chúng chẳng khác gì giòi bọ trong xương.Ân?Thân hình Thiên Cương thần vương ngây ngốc, hắn thình lình phát hiện, trong công kích vừa rồi Lâm Minh quán chú lực lượng vào trong ác ma đồ, lực lượng này rót vào thân thể của hắn, mang theo ma lực hết sức đáng sợ, còn ăn mòn huyết nhục của hắn!Thân thể hắn mất đi sinh cơ!Đây là ác ma lực trong người Lâm Minh dung hợp với pháp tắc Thánh Điển.

Lực lượng tử vong bao phủ toàn thân Thiên Cương thần vương.Xảy ra chuyện gì! ?Thiên Cương thần vương kinh hãi!Nếu như là bình thường, lực lượng như thế không thể ăn mòn cương nguyên của hắn, hắn có thể bằng vào lực lượng trấn áp, bây giờ khí huyết và sinh cơ bị thiêu đốt.Nhưng mà bởi vì vừa rồi Thiên Cương thần vương nhiều lần cường lực vận dụng cương nguyên, thậm chí vận dụng một giọt máu huyết, xuất liên tục bốn lần công kích, vượt qua cực hạn, cảnh này khiến Thiên Cương thần vương bị thiếu hụt máu huyết.Lực lượng ma tính chính là dựa vào đó mà vào, trực tiếp công kích tính mạng bổn nguyên của Thiên Cương thần vương!Thân thể Thiên Cương thần vương phòng ngự vô cùng cường đại, nhưng mà dưới pháp tắc công kích liên tục, Thiên Cương thần vương không cách nào bằng vào cương nguyên trong người ngăn cản được.Khí huyết chi lực một khi xuất hiện thiếu hụt, bản thân không đủ cường đại, như vậy mỗi khi thúc dục một chút đã bị ma tính cắn nuốt, biến thành một bộ phận của ma tính, dùng lực lượng này lớn mạnh bản thân, kể từ đó hình thành tuần hoàn ác tính.Thiên Cương thần vương sắc mặt biến!Hắn thật không ngờ trận chiến hắn chiếm sạch ưu thế, bởi vì sơ sẩy mà sinh ra đại nghịch chuyển.Hoặc là nói đây không phải là sơ sẩy, mà là Lâm Minh cố ý bố trí bẩy rập!Trên thực tế từ khi Thiên Cương thần vương nhìn lầm bản tôn Lâm Minh và nghĩ lầm đã giam cầm Lâm Minh trong không gian kiếm thế, Thiên Cương thần vương từ lúc đó đã lâm vào hoàn cảnh xấu.Một nước cờ sai, từng bước đều thua, Lâm Minh cạn tào ráo máng, lại tiếp tục công kích ba lượt liên tục, một lần lại một lần mở rộng ưu thế của mình, từng bước bức khí huyết của Thiên Cương.Cuối cùng trong công kích cuối cùng, khí huyết Thiên Cương thần vương dùng hết, Lâm Minh trực tiếp thi triển ra nhất kích tất sát!Hơn nữa một kích này Lâm Minh càng đánh rắn đánh giập đầu, dùng tử chi thu của Thánh Điển và ác ma lực trực tiếp ăn mòn khí huyết không nhiều của Thiên Cương, làm cho hắn không thể lật trời.Công kích như thế là do Lâm Minh tính trước.-------Chương 2265: Thiên Cương bại trậnSau khi bắt được sai lầm của đối phương, Lâm Minh không còn có cho Thiên Cương chút cơ hội nào, mãi cho đến cuối cùng là lực của Thiên Cương không có chỗ dùng.Răng rắc!Thời điểm này Thiên Cương bố trí không gian kiếm thế lúc trước nứt ra, thân mặc một thân hắc y, trường thương của Lâm Minh xé rách không gian kiếm thế.Hắn tiện tay ném trường thương đi, cây thương này chỉ là một kiện Thiên Tôn Linh Bảo, là Lâm Minh đánh chết Thiên Tôn đỉnh cấp của Thánh tộc thu tới, tự nhiên không cách nào ngăn công kích của ám tinh kiếm, chỉ dùng một lần là báo hỏng.Bản tôn Lâm Minh tay cầm Ám Long thương, toàn thân âm dương chi lực dung hợp, mũi thương trực chỉ Thiên Cương thần vương, lực lượng này quán chú ác ma lực vào trong.Ba đại phân thân của Lâm Minh hiện ra ba hào quang khác nhau, theo thứ tự là cương nguyên, chân nguyên.

Thần nguyên, đối ứng tinh khí thần Tam Thập Tam Thiên đại đạo.Bốn Lâm Minh liên thủ, thực lực tăng lên gấp mấy lần.Mắt thấy Lâm Minh khí thế càng ngày càng thịnh, trong mắt Thiên Cương thần vương mang theo khuất nhục và tức giận, Thiên có thân thể vô cùng cường đại, nhưng mà hắn thiếu khuyết biến hóa, đây biến thành nhược điểm không cách nào bù đắp của hắn.Biến hóa chưa đủ có khuyết điểm đáng sợ như vậy.Trong chiến đấu vừa rồi, Lâm Minh tương đương dùng xảo kình chế trụ Thiên Cương, chuyện này làm nội tâm của hắn khuất nhục.Hắn nhanh chóng thiêu đốt máu huyết khu trừ ác ma lực và tử vong pháp tắc trong người.Trong mắt Lâm Minh hàn mang lóe lên, trên tay ba đại phân thân là ba ổ quay lớn.

Theo thứ tự là màu đen, màu tím cùng màu xanh.Thời điểm này Lâm Minh tự nhiên sẽ không cho Thiên Cương thần vương có chút cơ hội xoay người nào.

Hắn đang muốn ra tay công kích, trong tích tắc này có giọng nói băng hàn truyền tới.- Dừng ở đây!Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, lông vũ bay lả tả tới, khi Lâm Minh cùng Thiên Cương bị bao phủ trong đó,lông vũ xuất hiện làm không gian này dính lại, năng lượng vận chuyển trở nên vô cùng chậm chạp, một nữ tử áo trắng bồng bềnh đáp xuống giữa Lâm Minh cùng Thiên Cương thần vương, ngươi này chính là Phiêu Vũ thần vương.- Chấm dứt, Thiên Cương.

Ngươi thua.Thiên Cương khí huyết xao động, thở như trâu, hắn vừa mới ổn định cương nguyên trong người, đang muốn liều mạng với Lâm Minh thì Phiêu Vũ gọi lại.Hiển nhiên, hắn không phục.- Luận võ thiêu đốt máu huyết, đã là ám muội, mà thiêu đốt máu huyết vẫn không chiếm ưu thế, đó là thua rồi!Thiên Cương có thể thiêu đốt máu huyết, Lâm Minh tự nhiên cũng có thể thiêu đốt máu huyết, đây không phải đại chiến sinh tử, mà chỉ quyết định quyền nói chuyện mà thôi, nếu như đều thiêu đốt máu mà chiến, còn không bằng đánh sinh tử một hồi, liều ngươi chết ta sống, như vậy cũng không tồn tại chuyện rời khỏi chiến trường.Kỳ thật đến cấp bậc Chân Thần, dưới tình huống bình thường không ai dám liều mạng với đối thủ, bởi vì bọn họ một khi bị tổn thương không thể nghịch chuyển, không phải thiên tài địa bảo nào có thể chữa tốt, ít nhất cũng phải là linh dược cấp Chân Thần mới được.Mà số lượng linh thảo cấp Chân Thần không có bao nhiêu, có đôi khi cần tìm linh dược nào đó khắp Tam Thập Tam Thiên cũng khó tìm được.Cho dù tìm được, luyện chế là chuyện cực kỳ phiền toái, rất nhiều luyện dược sư căn bản không có thể lực này.Thiên Cương thần vương nhìn Phiêu Vũ, lại nhìn qua Lâm Minh, tuy trong nội tâm không muốn thừa nhận, nhưng mà không thể không nói Phiêu Vũ nói là sự thật, trận chiến đấu này hắn đã thua.Tuy hắn thua dươi s tình huống Lâm Minh tính toán cùng xảo kình, thua thập phần không cam lòng, nhưng mà thua chính là thua, không cần lấy cớ.Hơn nữa Thiên Cương thần vương cũng biết, Lâm Minh thời điểm chiến đấu là bằng vào Luyện Thể Thuật Đạo Cung Cửu Tinh đấu với mình, không có dùng pháp tắc khác.Không thể không nói, chỉ cần từ hệ thống luyện thể, Thiên Cương thần vương đi tới cực hạn, hai người so đấu Luyện Thể Thuật, tự là Thiên Cương được lợi cực lớn.Nhưng cho dù như thế, Thiên Cương hoàn toàn áp chế Lâm Minh, nhưng mà trong thời gian ngắn Thiên Cương thần vương cũng không thể chiến thắng, thậm chí còn dùng huyết mạch biến thân.Lâm Minh là một nhân loại, chỉ bằng vào Luyện Thể Thuật có thể đánh với Thiên Cương chiến đến loại trình độ này, đã đủ để cho Thiên Cương bội phục.Bởi vậy sau khi Phiêu Vũ đứng ra, rốt cuộc cương nguyên trong người Thiên Cương yên lặng lại, trong lòng của hắn rõ ràng, sau khi hệ thống luyện thể đi tới mức tận cùng sẽ biến thành sở đoản của hắn, hắn có thiên phú luyện thể không ai bằng, chỉ bằng vào luyện thể mà đạt tới Chân Thần.Đương nhien chuyện này khó lường, nhưng mà từ xưa đến nay rất nhiều Chân Thần là song tu, thậm chí còn có tam tu, bọn họ thông hiểu Tam Thập Tam Thiên pháp tắc không chỉ một loại, người như vậy tốc độ tu luyện cực chậm, nhưng mà thành tựu Chân Thần lại có tiềm lực lớn hơn nữa.Thiên Cương thần vương nhìn Lâm Minh thật sâu, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, lập tức biến mất trong tinh không.Hắn làm thế là thừa nhận thất bại của mình..Mà cùng lúc đó, Phiêu Vũ nhìn qua Lâm Minh.Tinh không như mực, Lâm Minh tay cầm Ám Long thương đứng thẳng, hai mắt thâm trầm như nước.Tinh quang chiếu vào người Lâm Minh giống như thủy ngân chảy dài.- Thiên đạo...Trong nội tâm Phiêu Vũ thần vương như có cảm giác, nàng ngửa đầu nhìn lên trời, ánh mắt kéo dài ra xa, dường như muốn nhìn thấy điểm cuối của vũ trụ.Thời đại này đã không bình tĩnh...Nàng thu hồi suy nghĩ, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh, khẽ nói:- Mười ngày sau, ta sẽ chiến với ngươi, kỳ hạn này đủ cho ngươi khôi phục đỉnh phong rồi.Lâm Minh gật đầu, lại triệu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung.Hỗn Nguyên Thiên Cung xuất hiện thì biến lớn, ba bóng người từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung bay ra.Ba người này chính là Ngạo Nhật, Tà Nguyệt còn có Thanh Liên tiên tử.Lúc này Lâm Minh đã sớm thu huyết nhục Hoang trong người bọn họ, còn cho bọn họ tư duy độc lập, nhưng tu vị bọn họ bị Lâm Minh dùng Tu La Thiên Đạo giam, hiện tại không có chút sức chiến đấu nào.- Các ngươi tự do.Lâm Minh nói ra lời này trực tiếp đẩy đám người Thanh Liên tiên tử tới chỗ Phiêu Vũ thần vương.Hắn không định khó xử ba người này.Nhưng mà sau khi khôi phục tự do, ba người này bị Lâm Minh hàng phục trải qua cái gì đều nhớ rõ.Nghĩ tới các chuyệ này, bọn họ muôn tự sát.Nhất là Thanh Liên tiên tử, nghĩ đến nàng trước kia xưng hô và động tác với Lâm Minh, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh bắn ra lửa.Nàng cực kỳ khuất nhục, nàng hiện tại hận không thể xé nát Lâm Minh, sau đó tự sát!- Sư phụ!Thanh Liên tiên tử nhìn thấy Phiêu Vũ thần vương, trực tiếp quỳ trong hư không, nàng đời này chưa bị khuất nhục như thế.Vào lúc này Thanh Liên tiên tử cũng không có nói ra cái gì nhờ Phiêu Vũ báo thù, lập tức giết chết Lâm Minh các loại lời nói.Tuy nàng giận dữ nhưng cũng không có mất đi lý trí, kể từ tình hình bây giờ mà nhìn, mình có thể đạt được tự do chỉ sợ cũng không phải Phiêu Vũ dựa vào vũ lực uy hiếp có được, mà là thông qua đàm phán.Nếu không phải Lâm Minh rút huyết nhục Hoang ra khỏi người bọn họ sớm mấy ngày, giam cầm tu vị của bọn họ, giải phóng tư tưởng tự dọ, còn cho thấy rõ quá trình đàm phán, bây giờ là chuẩn bị "Giao hàng".-------Chương 2266: Cường giả vi tônKể cả hiện tại Lâm Minh biểu lộ thong dong, Phiêu Vũ sắc mặt lạnh lùng, Thanh Liên tiên tử đoán được chỉ sợ Phiêu Vũ đã trả giá cái gì đó mới đổi được nàng trở về.Đây cũng là chuyện khiến Thanh Liên tiên tử cảm thấy khó chịu, chính cô ta mất hết mặt mũi sư môn không nói, còn làm cho sư phụ của nàng cùng chịu nhục.Nàng thù hận nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt kia hận không thể chém giết Lâm Minh ngay lập tức.Nhưng mà đối với ánh mắt như thế, Lâm Minh lại lạnh nhạt, hiển nhiên là không đặt thù hận của Thanh Liên trong lòng, hắn hừ lạnh nói với Thanh Liên tiên tử.- Ngươi dẫn đầu đại quân Thánh tộc, giết vô số tuấn kiệt của Nhân tộc, đương nhiên chúng ta là chủng tộc khác biệt, hành vi của ngươi không có gì đáng trách, ta giết ngươi cũng không có gì đáng trách, nhưng mà ta lưu ngươi một mạng, cũng chỉ chịu nhục mấy tháng mà ngươi đã không chịu nổi sao?

Tôn nghiêm của ngươi trọng yếu như thế, vậy tính mạng tuấn kiệt tộc của ta không thì không quan trọng sao?- Ta tình nguyện ngươi giết ta!Thanh Liên tiên tử cắn răng nói ra, trong nội tâm giận dữ.KLama Minh cười lạnh, hắn biết Thanh Liên tiên tử muốn thật sự như thế.- Ngươi có đại thù với Nhân tộc, rơi vào trong tay của ta, ta xử trí thế nào là tự do của ta, ngươi có thực lực cũng có thể tùy ý xử trí ta.- Ngươi mấy tháng qua bị ta khống chế giết ngàn vạn võ giả Thánh tộc xem như đền bù tội lỗi của ngươi.

Ta hôm nay tha cho ngươi, ngươi ghét hận trong lòng cũng không sao, ngày sau tùy thời hoan nghênh ngươi tìm ta báo thù, chỉ cần ngươi có thực lực là được, hưng mà nếu ngươi mang cừu hận đẩy lên người nhà, bằng hữu của ta, ra tay với bọn họ, ta cam đoan sẽ phế tu vị của ngươi, đoạn kinh mạch toàn thân của ngươi, ném cho Nhân tộc và nhận hết lăng nhục mà chết.Lâm Minh nói cực kỳ ngoan độc, hắn tự nhiên biết rõ Thanh Liên tiên tử sợ cái gì nhất, nếu như có vô số kẻ mà nàng lúc trước xem như con sâu cái kiến, bây giờ bị đám con sâu cái kiến hèn mọn kia làm bẩn thân thể, nàng tuyệt đối khó chịu gấp vạn lần.Nghe Lâm Minh nói thế, Thanh Liên xanh mặt, cả đời nàng cao ngạo, hôm nay bị Lâm Minh không chút lưu tình chà đạp tôn nghiêm.- Ta giết ngươi!Thanh Liên tiên tử tròng mắt như nứt ra, nàng thật sự muốn sống tới chiến đấu sinh tử với Lâm Minh, nhưng mà nàng lại rất rõ ràng, tài nghệ của mình không bằng người, hơn nữa còn kém quá xa.Lâm Minh đã nói rõ, có bản lĩnh cứ báo thù, hắn tùy thời xin đợi.Nhưng mà nàng có thể sao?Chỉ sợ ccuar đời này nếu không có gì ngoài ý muốn, sợ là không có hy vọng đuổi kịp Lâm Minh, thậm chí ngay cả một phần mười của Lâm Minh còn chưa tới, chênh lệch ngày sau chỉ sợ càng ngày càng xa.Chuyện này với Thanh Liên tiên tử mà nói là khuất nhục và khó chịu trong lòng.- Im miệng!Phiêu Vũ thần vương sắc mặt như băng sương, nàng đột nhiên quát lên.- Sư phụ!Trong nội tâm Thanh Liên tiên tử tràn ngập ủy khuất, nàng cắn chặt bờ môi đứng sau lưng Phiêu Vũ thần vương, nước mắt bị nàng cưỡng ép ngăn cản chảy xuống, nàng không thể cho mình rời lệ trước mặt địch nhân.Hôm nay đúng là quá mất mặt, cộng thêm mấy tháng trước kia, tuyệt đối là đoạn thời gian hắc ám nhất cuộc đời của Thanh Liên tiên tử.Phiêu Vũ không quan tâm tới Thanh Liên tiên tử, mà Lâm Minh nhìn qua, trầm giọng nói:- Hai chúng ta nói thôi!Lâm Minh không giết đám người Thanh Liên tiên ử, đối với Thanh Liên tiên tử làm ra cái gì đó, trừ làm cho nàng chịu nhục thì không có làm gì đó, hiện tại Phiêu Vũ thần vương nhìn ra, nguyên âm của Thanh Liên tiên tử vẫn còn, Lâm Minh không có thái bổ nàng.Kỳ thật như lời Lâm Minh nói, Thanh Liên dẫn đầu quân đoàn Hoang, giết chết rất nhiều Nhân tộc, chiến tranh vô tình, nếu như Lâm Minh mặc kệ Thanh Liên báo thù cái gì đó, đều không đủ nhìn.Lâm Minh không có làm mồng một, Phiêu Vũ cũng không có làm ngày rằm, nàng cũng không có ra tay với Lâm Minh lúc hắn đột phá Thiên Tôn, hoặc là ra tay với hạm đội Nhân tộc.Bọn họ cuối cùng vẫn giữ điểm mấu chốt.Nếu không tất cả không thể vãn hồi, Phiêu Vũ không thể giết Lâm Minh, ngày sau đối mặt Lâm Minh trả thù, hiện tại sẽ tổn thất ái đồ.Tuy Lâm Minh không tới mức chết đi, nhưng bởi vì đột phá Thiên Tôn bị ngăn cản mà thất bại trong gang tấc, ít nhất phải tốn thời gian mấy trăm năm, mấy ngàn năm tích lũy thực lực mới có thể đột phá.Nhưng cái giá lớn như thế sẽ làm hai phe không muốn thừa nhận.Dùng một hồi luận võ chấm dứt phân tranh, kết quả này trả giá nhỏ nhất.Trên thực tế từ khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, hắn không có lựa chọn nơi bí mật, mà là cùng đại quân Nhân tộc đối mặt với Phiêu Vũ, Phiêu Vũ đã đoán được Lâm MInh có khả năng áp dụng biện pháp này.- Mười ngày sau ta và ngươi đánh một trận!Phiêu Vũ nói thêm lần nữa.Nhưng mà lời này truyền đi, Thanh Liên tiên tử đứng sau lưng Phiêu Vũ nghe xong thì ngây người triệt để.Nàng không thể tin được nhìn bóng lưng sư phụ của mình, ít nhất nàng tin vào lỗ tai của mình.Cái gì?

Mười ngày sau sư tôn của nàng sẽ giao thủ với Lâm Minh?Điều này sao có thể?Kể cả Ngạo Nhật, Tà Nguyệt bên cạnh Thanh Liên tiên tử cũng trợn mắt há hốc mồm, miệng há to ra ngây ngốc nhìn Lâm Minh.Lâm Minh đấu Phiêu Vũ?Dường như Lâm Minh chỉ là Thiên Tôn mà thôi?Bọn họ thời điểm bị hàng phục, Lâm Minh vẫn chỉ là nửa bước Thiên Tôn, hiện tại cảm giác tu vị Lâm Minh đột nhiên tăng mạnh, đại khái cũng chỉ là cảnh giới Thiên Tôn.Thiên Tôn chiến Chân Thần...

Nghĩ tới đây Ngạo Nhật, Tà Nguyệt hít khí lạnh, Phiêu Vũ thần vương mặc dù chỉ là Chân Thần hạ vị, nhưng mà nàng không phải kẻ yếu trong Chân Thần hạ vị, chẳng lẽ nói Lâm Minh có được vốn liếng chống lại Phiêu Vũ sao?Chuyện này là bọn họ cảm giác như mộng như ảo, dường như Lâm Minh trước mắt làm bọn họ phải ngưỡng mộ.- Lâm mỗ cung kính bồi tiếp!Lâm Minh bình tĩnh trả lời.Phiêu Vũ thần vương nhìn qua Lâm Minh, nàng vung tay lên, thân thể hóa thành lông vũ lả tả, những lông vũ này bao phủ Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt ba người cùng biến mất trong hư không mờ mịt...Không gian nghịch chuyển, Phiêu Vũ, Thanh Liên đã phi hành rất nhanh, thời điểm này sắc mặt Thanh Liên tiên tử xanh mét, nàng há mồm, vẫn không nhịn được hỏi Phiêu Vũ thần vương.- Sư phụ, ngài...

Ngài muốn giao thủ với Lâm Min, ngài sẽ...

Áp chế tu vị sao?- Không áp chế!Trả lời đơn giản, nhưng lọt vào tai Thanh Liên lại làm đầu óc của nàng trống rỗng.Không áp chế?Thanh Liên tiên tử ngây ngẩn cả người, tư duy vô cùng hỗn loạn, thậm chí trong lòng nàng sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Tuy nàng đã sớm biết rõ tìm Lâm Minh báo thù là không thực tế, nhưng mà giờ phút này nàng mới hiểu rõ ràng không thực tế này là bao nhiêu, Lâm Minh thật đáng sợ!Ngạo Nhật, Tà Nguyệt nghe rõ ràng, bọn họ hoàn toàn bị chấn trụ!Lâm Minh thật có bản lĩnh chống lại Chân Thần, đây là điểm bọn họ không cách nào tiếp nhận được.Bọn họ là thiên tài, nhưng so với Lâm Minh vẫn còn kém quá xa.-------Chương 2267: Dò xét Hoang hồn (1)Tuy Thánh tộc xem thường Nhân tộc, nhưng lại sùng bái cường giả, Lâm Minh xuất hiện làm cho Ngạo Nhật, Tà Nguyệt sinh ra suy nghĩ phức tạp.Phiêu Vũ trầm mặc trong chốc lát, ung dong nói:- Năm đó vi sư vừa đột phá Thiên Tôn, ta có thể trong mười chiêu miễn cưỡng chống lại Thiên Tôn đỉnh cấp, mà Thánh Mỹ thiên tài tuyệt thế của Hồn tộc, lúc ở Thiên Tôn sơ kỳ đã đánh bại Thiên Tôn đỉnh cấp, thậm chí càng về sau đã có thể đánh bại mấy Thiên Tôn đỉnh cấp, ta vốn tưởng rằng đây đã là cực hạn, nhưng mà so với Lâm Minh còn kém quá nhiều!- Trong truyền thuyết, thời đại thượng cổ mười tỷ năm trước, Tam Thập Tam Thiên là nơi sinh sống của tính mạng trí tuệ, văn minh võ đạo vô cùng huy hoàng, Thiên Tôn rất nhiều, thánh địa mọc lên như nấm, Chân Thần cũng không ít, nhưng mà thời đại đó khó tìm người sánh vai với Lâm Minh, chỉ không biết hai tồn tại năm đó thì thế nào.Phiêu Vũ nói chuyện, Thanh Liên, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật ba người nhìn nhau, bọn họ mơ hồ biết rõ Phiêu Vũ nói hai tồn tại kia là ai.Chủ nhân Tu La Lộ!Bất Hủ Quân Vương!Bọn họ tuyệt đối là truyền thuyết, đó thật sự là tồn tại mà người ta phải nhìn lên, mà Lâm Minh bây giờ cũng đang đạp lên con đường này.Đây chính là mở đầu một truyền thuyết.Lâm Minh tương lai có khả năng thật lớn trở thành nhân vật như chủ nhân Tu La Lộ, sáng tạo một đại thế giới, truyền thừa mười tỷ năm, mấy chục tỷ năm.Nghĩ tới đây, thậm chí Thanh Liên tiên tử có cảm giác nếu như Lâm Minh trở thành siêu cấp cường giả như vậy, nàng từng bị Lâm Min hàng phục, trở thành nữ bộc của Lâm Minh cũng không khó tiếp nhận.Thanh Liên tiên tử vốn muốn chết cũng không muốn trở thành nữ nô của Lâm Minh, đó là ngạo tâm không cho phép, nhưng mà nhớ năm đó chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ Quân Vương cũng có nô bộc, nếu như nô bộc của bọn họ năm đó đặt ở bây giờ, sợ rằng còn lợi hại hơn mình, Ngạo Nhật và Tà Nguyệt nhiều lắm.Dưới loại tình huống này, Thanh Liên tiên tử không lên tiếng, kể cả Ngạo Nhật và Tà Nguyệt cũng vậy.Bọn họ nỗi lòng phức tạp, nói không khách khí, dùng trình độ của bọn họ hiện tại, nếu như trở lại mười tỷ năm trước, cho dù đưa tới cửa cho chủ nhân Tu La Lộ làm nô bộc, người ta cũng không chịu tiếp nhận.Qua một hồi lâu, Tà Nguyệt vẫn không nhịn được mở miệng, hỏi:- Phiêu Vũ tiền bối, ngươi cảm thấy Thánh tộc...

Có thể thắng không?- Không rõ ràng!Phiêu Vũ lắc đầu, nói:- Năm đó hắn chỉ là Thánh Chủ, Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không thể giết hắn được, hiện tại hắn đã trưởng thành, có được năng lực tự bảo vệ mình, không nói đuổi giết có thể giết hắn hay không, chỉ cần dùng thực lực của hắn bây giờ, chỉ cần tìm nơi trốn đi, bố trí trận pháp che dấu, vậy ai cũng đừng mong tìm được hắn, tương lai Thánh tộc như thế nào, Lâm Minh trưởng thành ra sao, tất cả phải xem hai chữ "Số mệnh".Phiêu Vũ nói câu này thì không nói nữa, thân thể nàng hóa thành lưu quang, mang đám người Thanh Liên biến mất trong tinh hải mênh mông.Hai thần vương Thánh tộc trước sau rời đi, cũng ý nghĩa trận chiến này Lâm Minh đã thắng.Dùng tu vị Thiên Tôn sơ kỳ khuất nhục Thiên Cương thần vương, lại ước chiến với Phiêu Vũ vào mười ngày sau.Một Thiên Tôn trong vòng mười ngày liên tục ứng chiến hai Chân Thần, nhất định có thể lưu truyền lại.Cách mấy trăm dặm, võ giả Nhân tộc đang xem cuộc chiến sớm vui mừng khó nhịn.Mọi người vung tay hô to, cơ hồ tất cả linh hạm tỏa ra hào quang chói mắt, bắn thẳng vào trời xanh.Đế Thích Già, Hạo Vũ càng thở dài một hơi, tinh thần vô cùng phấn chấn.Một trận chiến này ý nghĩa phi phàm, nó nhất định ghi vào sử sách, chỉ cần Nhân tộc bất diệt, chắc chắn sẽ có bia bất hủ.Lâm Minh dùng tu vị Thiên Tôn chiến thắng Chân Thần, tự nhiên cổ vũ sĩ khí Nhân tộc thật lớn, hơn nữa không lâu sau Thiên Cương rời khỏi đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc, cũng sẽ thu được lợi ích rất lớn khi Nhân tộc phản công về Thần Vực.Tất cả võ giả Nhân tộc đều dồn đủ sức vào trong đại chiến, Nhân tộc và Thánh tộc sẽ tiếp tục tính nợ sáu ngàn năm trước.Tuy vẫn còn chưa tới mức diệt tộc, Nhân tộc tất nhiên sẽ khiến Thánh tộc trả giá thê thảm.Mà võ giả Nhân tộc chúc mừng, Lâm Minh chỉ thoáng lộ mặt sau đó cử hành phong thiện đại điển, mà ý định lợi dụng thời gian mười ngày này lại đi thăm dò trí nhớ Hoang hồn.Năm đó Lâm Minh không cách nào rung chuyển trí nhớ Hoang, nguyên nhân chủ yếu là hồn hải có hạn, mà lượng trí nhớ Hoang thật sự quá khổng lồ, vài tỷ năm qua Hoang không biết thôn phệ bao nhiêu trí tuệ tính mạng, những trí nhớ này đều ghi vào hồn hải của Hoang.Muốn từ trong đó sàng chọn ra trí nhớ có giá trị là một quá trình rườm rà gian khổ.Năm đó Lâm Minh chỉ thử một lần liền cảm thấy đầu đau như nứt ra, Lâm Minh đã thành tựu Thiên Tôn, tìm hiểu pháp tắc Thánh Điển, hơn nữa trải qua sinh tử luân hồi, xem nhân gian muôn màu, tạo nghệ hồn lực của Lâm Minh đã đạt tới thành tựu phi phàm.Tuy cường độ không bằng Chân Thần, nhưng mà từ phẩm chất đã vượt qua Chân Thần rất nhiều.Dưới tình huống này Lâm Minh có nắm chắc thăm dò Hoang hồn.Cho dù không dò xét ra quá nhiều thứ, nhưng mà Lâm Minh cũng hiểu đại khái về thâm uyên ác ma và Hoang.Mà trước đó bí mật về thâm uyên, Lâm Minh căn bản không biết gì cả.Thời gian trôi qua, Lâm Minh ở gần mấy viên hằng tinh, tinh vân chậm rãi biến mất.Đêm tối thâm trầm,Lâm Minh ngồi điều tức, hắn tiến vào trạng thái dung hợp võ ý.Lúc này trước mặt Lâm Minh là hồn hải mênh mông.Đây là hồn hải thuộc về Lâm Minh, lúc này Lâm Minh đã hóa thành trạng thái ý thức, tiến vào trong thế giới tinh thần của mình.Tinh thần lực khổng lồ quét qua hình thành cơn gió, điểm cuối của hồn hải là một hồ nước, đó là Hoang hồn cực lớn, nó bị mấy trăm dây xích tinh thần vừa thô vừa to khóa lại, bị treo ngược lên, phân nửa thể tích của nó bao phủ dưới hồn hải.Lâm Minh bay lên cao, bay qua phía Hoang hồn.Hắn chậm rãi nâng tay phải lên, trong tay hắn có tinh quang vô tận ngưng tụ, chậm rãi hình thành quả cầu hình lập phương màu đen, đây chính là ma phương.Mà khi ma phương xuất hiện, một nữ hài ngồi xếp bằng ở mặt ngoài ma phương mang theo nụ cười nhu hòa đáng yêu, nàng ngọt ngào gọi một tiếng:- Lâm ca ca!- Hồng nhi, ngươi tới giúp ta hàng phục Hoang hồn!Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng nói ra, độc trí nhớ Hoang là chuyện không thoải mái.- Tốt!Hồng nhi đáp, lúc này không nói nhiều, thân hình của nàng chậm rãi hóa thành một đạo lưu quang, chậm rãi bay vào trong ma phương.Lâm Minh cũng rót hồn lực của mình vào trong ma phương.Ma phương phóng xuất thần quang đen kịt, thần quang càng ngày càng mạnh, năng lượng không ngừng tích lũy, đã đạt tới cực hạn Lâm Minh có khả năng thừa nhận.Trong nháy mắt này Lâm Minh quát to một tiếng, một đạo thần quang từ trong ma phương bắn ra ngoài, trực tiếp bắn vào Hoang hồn.Xoẹt!Giống như thần đao sắc bén cắt qua, Hoang hồn đột nhiên run lên, bị đạo hào quang này mở ra lỗ hổng cực lớn.-------Chương 2268: Dò xét Hoang hồn (2)Hồn lực tùy ý quét qua lỗ hổng, Lâm Minh không chần chờ chút nào, đột nhiên cầm ma phương trong tay vung lên, ma phương hình thành vòng xoáy đen kịt,t rực tiếp hấp thu hồn lực Hoang hồn.hồn lực ngưng tụ trong ma phương, giống như hơi nước kết băng, hóa thành từng khối băng phiến vụn.Những mảnh vỡ này toàn thân đen kịt, chúng có màu lưu ly, Lâm Minh tiếp tục thúc dục ma phương xóa đi lạc ấn tinh thần trên mảnh vỡ này, cuối cùng hóa thành trí nhớ vô chủ.Sau đó Lâm Minh điều tức một chút, lại bắt đầu đọc chúng.Những trí nhớ này đều là trí tuệ tính mạng bị Hoang thôn phệ, tuy bên trong có rất nhiều công pháp, trận pháp, thuật luyện đan, luyện khí, tin tức bí cảnh...

Các đồ vật có giá trị, nhưng đối với Lâm Minh mà nói nó không có ý nghĩa.Lâm Minh trực tiếp vứt bỏ những trí nhớ này, còn lại linh hồn tinh hoa tinh thuần nhất, rót vào trong hồn hải, lớn mạnh hồn lực.Làm như vậy đã lãng phí tới một nửa Hoang hồn.Kế tiếp Lâm Minh bắt đầu thúc dục ma phương mở trí nhớ Hoang hồn, lại đọc trí nhớ của Hoang.Đây là biện pháp Lâm Minh có thể nghĩ ra.Tuy phương pháp này hiệu suất rất thấp, nhưng bởi vì thực lực Lâm Minh bị hạn chế nên chỉ có thể như vậy.Lâm Minh cắn răng, hắn cắt một phần trí nhớ Hoang xuống, nhìn Hồng nhi nói:- Hồng nhi, hôm nay tới đây thôi, nghỉ ngơi một chút, ngày mai tiếp tục, chúng ta từ từ sẽ tới, có thời gian thì phàm nhân có thể dời núi, cho nên chúng ta không cần gấp thế đâu.- Ân!Hồng nhi nhu thuận gật đầu, bản thân nàng là sinh mệnh thể do ma phương hình thành, đối với Lâm Minh có cảm tình đặc thù, có thể làm việc cho Lâm Minh, nàng vô cùng vui vẻ.Lâm Minh sờ đầu Hồng nhi, làm cho nàng nghỉ tay quay về ma phương, mà tinh thần thể Lâm Minh cũng tiến vào trong ma phương, bắt đầu đọc trí nhớ của Hoang.Vốn Lâm Minh không ôm hi vọng qá lớn, nhưng hắn không ngờ khi đọc lại mang theo kinh hỉ.Trong đám trí nhớ vô chủ này, hắn rốt cuộc tìm thấy trí nhớ bản thể Hoang.Đây chính là thâm uyên văn (văn tự).Đây là văn tự thần bí còn cổ xưa hơn cả văn tự của Thần tộc, hơn nữa còn là một loại pháp tắc kỳ diệu.Dùng pháp tắc phù văn làm văn tự, đây là chuyện Lâm Minh khó tin nổi.Bởi vì liên quan tới pháp tắc phù văn, nhất là pháp tắc phù văn đẳng cấp cao thì võ giả tầm thường càng khó nắm giữ.

Nói cách khác, bản thân mình nhìn thấy là văn tự trong trí nhớ của Hoang, đây hẳn là một loại ngôn ngữ cao cấp trong thâm uyên, không phải ác ma bình thường có thể nắm giữ.Lâm Minh nhìn qua những văn tự này, đột nhiên trong đầu có linh quang lóe lên, nhừng văn tự này hình dáng thế nào thì hắn nhìn thấy một lần rồi.Tâm niệm khẽ động, Lâm Minh đi lên một bước, đi vào trong không gian ma phương.

Ở chỗ này có hắc sách lơ lửng, hắc sách này chính là Lâm Minh chiếm trong tay đế tử Khê Thận.Khê Thận với tư cách một trong bốn thánh tướng, cũng bị Lâm Minh bắt được, chỉ tiếc hắn vận khí không tốt.

Sư phụ là Tạo Hóa Thánh Hoàng, Lâm Minh đã sớm không chết không thôi với Tạo Hóa Thánh Hoàng, tự nhiên không có khả năng buông tha Khê Thận.Cho nên lúc này Khê Thận vẫn bị Lâm Minh khống chế tư tưởng, biến thành nô bộc trung thành nhất.Đáng tiếc Khê Thận không hiểu về hắc sách, hắn chỉ tìm được trong thái cổ di tích, biết rõ nó ma lực vô cùng, có thể lấy ra làm vũ khí sử dụng, còn nó ghi cái gì hắn không hiểu, thậm chí Khê Thận còn không thể mở hắc sách ra.Lâm Minh tự nhiện học thức uyên bác, thông hiểu rất nhiều truyền thừa thượng cổ, cũng không xem hiểu văn tự trên đó.Mà cho tới bây giờ, Lâm Minh đọc một phần trí nhớ của Hoang, mới biết được văn tự bên ngoài hắc sách chính là thâm uyên văn, hơn nữa còn là loại phẩm cấp cao nhất, khó nắm giữ nhất, nó là ký hiệu pháp tắc ác ma.Tuy trí nhớ Lâm Minh siêu cường, nhưng mà nhìn quyển sách này cũng không cách nào vẽ ra ký hiệu pháp tắc, hắn chỉ có thể so sánh tin tức trong mảnh vỡ trí nhớ và đọc hiểu văn tự trên mặt bìa.- Lâm Minh, thế nào rồi?Trên hắc sách có một đạo phong ấn, đây là trận pháp do Thương Thiên Cổ Ấn bố trí xuống.Lâm Minh trước kia bởi vì cảm giác hắc sách cực kỳ quỷ dị, lợi dụng Thương Thiên Cổ Ấn trấn áp nó, bây giờ nhìn thấy Lâm Minh biến sắc, Thương Thiên Cổ Ấn hỏi thăm ngay.- Tiền bối, vãn bối vừa đọc trí nhớ của Hoang, đã có thể đọc nội dung cực nhỏ trên sách này...- Ah?Trong nội tâm Thương Thiên Cổ Ấn chấn động, thì ra hắc sách mà hắn phong ấn tới từ thâm uyên!Hơn nữa còn là đồ vật của thâm uyên ác ma.Mấy tháng qua, Thương Thiên Cổ Ấn vẫn trấn áp hắc sách này, hắn ẩn ẩn cảm nhận được nó đáng sợ, nó không phải Chân Thần Linh Bảo, chỉ là một bản chép tay.Bản chép tay này viết bằng văn tự và pháp tắc, có uy lực sánh ngang Chân Thần Linh Bảo, có thể lấy ra trấn định, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.- Ngươi đọc được cái gì sao?Thương Thiên Cổ Ấn sắc mặt ngưng trọng hỏi thăm, Tam Thập Tam Thiên, bất cứ tính mạng trí tuệ nào khi nhắc tới thâm uyên ác ma đều sợ hãi thật sâu.Vài tỷ năm qua, thâm uyên vực sâu hoàn toàn ngăn cách với Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà mọi người vẫn căn cứ vào dấu hiệu suy đoán, thâm uyên chắc chắn là nơi cực kỳ đáng sợ.Thâm uyên cực kỳ tĩnh mịch, bên trong ẩn chứa lực lượng đáng sợ, chỉ sợ còn mạnh hơn tính mạng trí tuệ của Tam Thập Tam Thiên nhiều lắm.Chỉ một mình Hoang đã khủng bố như thế, ai biết Hoang trong thâm uyên ác ma có cấp bậc gì chứ?- Vẫn còn đọc?Lâm Minh hết sức chăm chú, mỗi chữ như vàng, hắn cảm giác hắc sách không tầm thường, không giống công pháp, rốt cuộc là cái gì thì hắn không rõ ràng.- Chỉ đọc ra mấy chữ.Chữ đầu tiên là Hoang!

- Hoang?Nghe chữ này, Thương Thiên Cổ Ấn nao nao, chẳng lẽ bí biển này liên quan tới Hoang?

Cho nên trên đó ghi chú tên nó vào?- Chữ Hoang này tương ứng với thâm uyên ăn, là một trụ cột của pháp tắc ác ma...Lâm Minh nhìn qua bìa hắc sách, nói thêm.- Chữ đằng sau là gì?- Minh!

Trụ!Lâm Minh thì thầm, âm đọc căn cứ vào trí nhớ Hoang mà đọc ra, trên thực tế trong ngôn ngữ của Nhân tộc không tìm ra văn tự đối ứng.Minh, Trụ đều không ngoại lệ, đều là một trong các trụ cột của pháp tắc ác ma.Ba văn tự này liên hợp cùng một chỗ, làm cho nội tâm Lâm Minh sinh ra liên tưởng.- Vãn bối cảm thấy...

Minh và Trụ có lẽ đặt song song với Hoang...- Ân?Trong nội tâm Thương Thiên Cổ Ấn khẽ động.Lâm Minh trầm ngâm, nói:- Vãn bối có dự cảm, thâm uyên văn là ký hiệu phù văn trụ cột nhất của pháp tắc ác ma, đều là một thêm uyên ác ma cường đại, mà Hoang chỉ là một trong số đó!

Bìa hắc sách này có hai chữ khác là Minh, Trụ!

Chúng đều là tồn tại đáng sợ như Hoang, chúng là "Đồ đằng" trong thâm uyên ác ma, không biết hiện tại hai đồ đằng này thế nào, hai đồ đằng này trốn sâu trong thâm uyên hay là tử vong?-------Chương 2269: Lâm Minh chiến Phiêu VũLâm Minh nói thế, Thương Thiên Cổ Ấn sắc mặt biến hóa, Lâm Minh suy đoán không phải không có lý, quả thật mà nói đây không phải tin tức tốt, một Hoang đã đáng sợ như vậy, hơn nữa Hoang còn bị Phong Thần Thiên Tôn phong ấn thần hồn vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước, như thế mà Lâm Minh vẫn cầm nhờ ma phương hàng phục nó, nếu không Lâm Minh đối mặt với Hoang thời điểm đỉnh phong, chắc chắn phải chết không nghi ngờ.- Ác ma cường đai như thế, có bao nhiêu con?Thương Thiên Cổ Ấn ngưng trọng hỏi.- Không rõ, có lẽ không nhiều, có lẽ không cao hơn một bàn tay, có lẽ nhiều hơn một, mà mặt bìa này chỉ ghi lại ba cái tên thôi!Lâm Minh nói xong, ánh mắt nhìn qua văn tự khác trên mặt bìa, hắn tin tưởng khi mình không ngừng đọc trí nhớ của Hoang, hắn cuối cùng sẽ mở điển tịch ác ma này ra, thăm dò bí mật bên trong.Chuyện này có ý nghĩa trọng đại với trí tuệ tính mạng của Tam Thập Tam Thiên ngày sau, thâm uyên ác ma chính là mảnh hỗ bên cạnh tính mạng trí tuệ của Tam Thập Tam Thiên, làm cho Lâm Minh khó an tâm....Sau đó Lâm Minh bắt đầu bế quan, hắn mỗi ngày thăm dò trí nhớ Hoang, chậm rãi hắn đọc càng ngày càng nhiều.Nhưng mà cuối cùng thời gian quá ngắn, Lâm Minh trong bế quan lần này hiểu không ít nội dung, nhưng vẫn không cách nào mở bản điển tịch này ra.Chuyện này làm nội tâm Lâm Minh nghi hoặc, hắn tin tưởng chính mình tìm hiểu điển tịch, nó tuyệt đối không phải là công pháp, chẳng lẽ là bản sách sử ghi lại lịch sử thâm uyên ác ma?Sách sử, viết lại cho hậu nhân xem, vậy thì cần gì phỉa ghi bằng thâm uyên văn như thế?Chỉ sợ văn tự pháp tắc này chỉ có tồn tại cao cấp trong thâm uyên ác ma mới đọc được.Trong nội tâm Lâm Minh có nhiều nghi vấn, bản điển tịch ác ma này ghi bí mật trọng yếu gì, có lẽ với hắn mà nói nó có giá trị lớn lao!...Thời gian một ngày lại một ngày qua đi, mười ngày sau Lâm Minh đối mặt với cuộc chiến thứ hai.Một trận chiến này hắn muốn giao thủ với Phiêu Vũ thần vương!Đây mới là trận chiến mang tính mấu chốt, trong nội tâm Lâm Minh ẩn ẩn có dự cảm Phiêu Vũ còn khó chơi hơn Thiên Cương, tuyệt đối không thoải mái.Ngày cuối cùng hôm đó, Lâm Minh không đi dò xét Hoang hồn, mà là điều chỉnh trạng thái tới đỉnh phong nhất.Ước chiến một ngày, võ giả Nhân tộc trong Tiềm Long tinh hệ đều tập trung tới trận chiến này.Thần Mộng, Đế Thích Già, Thông Thiên Thần Chủ đang đứng trước chiến trường, muốn nhìn thấy thời khắc lịch sử này!Phía sau bọn họ đã bố trí lực trường, trừ Thần Mộng Thiên Tôn ra, tất cả Thiên Tôn liên thủ bố trí đại trận.Những trận pháp này phân thành mười khu vực, hạm đội Nhân tộc tổng cộng có hơn trăm vạn tinh anh, đã bị phân tán trong mười khu vực, ở chỗ này bọn họ được đại trận bảo hộ, an toàn hơn rất nhiều.Tất cả võ giả Nhân tộc cực kỳ hưng phấn.Quan sát Chân Thần giao thủ, đối với bọn họ mà nói có cơ duyên lớn lao, nếu như là thế hệ thiên tư trác tuyệt, có thể từ trong đó tìm hiểu ra cái gì đó.Mà trước đó Nhân tộc chỉ có một Chân Thần là Thần Mộng, trong mười này ngắn ngủi quan sát hai Chân Thần chiến đấu, đối với tuấn kiệt mà nói là chuyện tốt khó tưởng tượng.Lúc này trước mặt Thần Mộng, cách mấy trăm dặm, Lâm Minh lăng không đứng đó, Ám Long Thương bị hắn đeo sau lưng, mũi thương phản chiếu ánh sao, hàn quang um tùm.- Lâm ca...Ở xa xa, Tiểu Ma Tiên nhìn qua thân ảnh Lâm Minh, tuy cách cực xa nhưng mà dưới cảm giác của Tiểu Ma Tiên, mỗi biểu lộ nhỏ của Lâm Minh nàng đều nhìn thấy rõ ràng, một trận chiến với Phiêu Vũ, Tiểu Ma Tiên cảm thấy áp lực lớn, nàng quan tâm Lâm Minh, tự nhiên khó có thể an tâm được.Bên cạnh Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên cũng nhíu mày.Cảm giác chúng nữ nhìn chằm chằm, Lâm Minh nhìn sang.- Không có việc gì...Lâm Minh mở miệng nói ra, trận chiến với Phiêu Vũ này, không đánh thì không biết kết quả thế nào, nhưng mà bất kể thế nào, Lâm Minh vẫn không tới mức vẫn lạc trong chiến đấu, nếu thua thì Nhân tộc vất vả, thậm chí kế hoạch phản công Thần Vực sẽ mắc cạn.Tiểu Ma Tiên gật đầu, mọi người bắt đầu chờ đợi.Phiêu Vũ là nhân kiệt đương thời, lúc cách thời gian ước định nửa khắc đã xuất hiện, lông vũ bay lả tả các nơi, những lông vũ này phiêu đãng trước mặt LÂm Minh, ánh sao sáng ngời như mộng như ảo.Lâm Minh yên lặng rút Ám Long Thương ra, ánh mắt trở nên lợi hại.Phiêu Vũ tới, nàng như u linh, trống rỗng xuất hiện trước mặt Lâm Minh, cơ hồ tất cả lông vũ thu liễm, ngưng tụ trước mặt Phiêu Vũ, hóa thành năng lượng bảy màu, Phiêu Vũ đạm mạc vươn tay, năng lượng bảy màu vẽ thành một thanh trường kiếm.Chuôi kiếm này có mũi kiếm rộng, nhưng mà thân kiếm lớn tới thần kỳ, dài sáu xích, hơn nữa thân kiếm mềm mại không xương, sau khi Phiêu Vũ rút kiếm ra, thân kiếm không biết có năng lượng nào làm nó đong đưa, giống như dòng nước lưu động.Hiển nhiên thanh kiếm này mềm tới tận cùng.Lâm Minh nheo mắt nhìn chuôi kiếm này, đến cấp bậc Chân Thần này, vũ khí đã không thể dò xét, giống như vũ khí Thiên Cương thần vương, đã làm cho Lâm Minh ngoài ý muốn.Thực tế Thánh tộc trông coi di tích thái cổ giới, Chân Thần của Thánh tộc làm sao không đạt được một ít linh khí lợi hại cơ chứ?Hào khí trở nên ngưng trọng, ngoài mấy trăm dặm, mấy trăm vạn võ giả Nhân tộc không nói câu nào, hai đại cao thủ Chân Thần giằng co, áp lực cường đại làm bọn họ ngừng thở.Đây là cuộc chiến liên quan tới vận mệnh của tất cả mọi người, bọn họ tự nhiên cực kỳ khẩn trương.- Cuộc chiến hôm nay chính là ngày ta nhìn tahyas tương lai của ngươi, ra tay đi...Phiêu Vũ thản nhiên nói ra.Lâm Minh cũng không khách khí, khí tức của hắn đột nhiên trầm xuống, sau lưng Lâm Minh ẩn ẩn hình thành hư ảnh tôn giả, tôn giả này mặt không biểu tình, toàn thân mang theo khí thế bàng bạc to lớn, dùng thái độ lạnh lùng và nhàn nhạt như vạn vật vi sô cẩu.Sau khi hư ảnh tôn giả xuất hiện, khí thế Lâm Minh biến hóa, trở nên vô cùng khổng lồ, pháp tắc của hắn ngang bằng thiên đạo.Bước ra một bước, đạp nát ngôi sao, Ám Long Thương giống như hóa thành thần long, gào thét lao ra ngoài.Khoảng cách giữa hai người biến thành không tồn tại, Lâm Minh lúc này như xuyên qua không gian ngăn cản, giống như thuấn di tới trước mặt Phiêu Vũ thần vương, đâm vào mi tâm Phiêu Vũ.Đối mặt thương mang rét lạnh này, sắc mặt Phiêu Vũ không biểu tình, nàng lật tay một cái, trường kiếm như nước kia cuốn lấy Ám Long Thương.Oanh!Năng lượng bộc phát, lực trùng kích đáng sợ quét qua, giống như vô số kim kiếm bay tứ tán.Không gian bị năng lượng này cắt nát ra, thần quang chói mắt, mọi người không thể mở mắt ra, thời điểm này Lâm Minh và Phiêu Vũ cùng phóng tới đối phương, đại chiến cấp Chân Thần sắp diễn ra.Mỗ thương Lâm Minh đều quán chú lực lượng vô cùng khủng bố, đại khai đại hợp.Hắn kích hoạt Tu La chi huyết trong người.Sau khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn, kích hoạt Tu La chi huyết không tạo thành gánh nặng quá lớn với hắn, mà trước đó Lâm Minh chỉ khi dốc sức liều mạng mới sử dụng Tu La chi huyết.-------Chương 2270: Lấy nhu thắng cươngHô!Lâm Minh vung thương lên, không gian sụp đổ, lực lượng cường đại nương theo vô số lôi đình màu đen bay múa, mang theo hào quang cửu thiên, khí thế này như chém đứt ngân hà.Phiêu Vũ mặt không đổi mắt, nàng mở trường kiếm trong tay ra, trực tiếp nghênh tiếp một kích này của Lâm Minh.Ám Long Thương đấu với nhu kiếm.Nhìn thấy thế nào cũng kém xa một hồi quyết đấu, vũ khí lâm vào hoàn cảnh xấu, làm cho mọi người cho rằng Phiêu Vũ thần vương sẽ tránh một kích của Lâm Minh, nhưng mà nàng không có.- Cẩn thận tinh thần công kích!Trong đội ngũ Nhân tộc có người hô to!Đây cũng là suy nghĩ rất nhiều võ giả Nhân tộc, không ai cho rằng Phiêu Vũ thần vương dùng nhu kiếm va chạm với Ám Long Thương mà không chiếm được ưu thế nào.Mọi người biết rõ Phiêu Vũ thần vương cường đại, với tư cách võ giả song tu thân thể, căn cứ sức chiến đấu nàng bày ra, từ vũ khí của nàng mà nhìn, phương diện linh hồn, ảo thuật, tinh thần lực của Phiêu Vũ thần vương đạt tới mức rất cao, phương diện luyện thể nàng với tư cách nữ tử nhỏ nhắn mềm mại, có lẽ không phải rất am hiểu, ít nhất nàng không bằng Lâm Minh.Thực tế lúc này Lâm Minh đã sử dụng Tu La chi huyết, vận dụng lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh!Nhưng mà trong tình huống này, Phiêu Vũ thần vương vẫn cứng đối cứng với Lâm Minh như cũ, như vậy là không có khả năng, bởi vậy chỉ có thể giải thích công kích của Phiêu Vũ thần vương còn giấu diếm huyền cơ khác.Kể cả Lâm Minh lúc này cũng làm ra phòng ngự hồn hải tốt nhất, hắn sẽ không lưu cho địch nhân chút sơ hở nào cả.song khi nhu kiếm quấn quanh, mũi của Ám Long Thương đan vào nó thì sắc mặt Lâm Minh đại biến.Phiêu Vũ căn bản không có quán chú công kích linh hồn vào thân kie,é mà là dùng kỹ xảo và lực lượng đối địch, chém giết chính diện với hắn.Nếu như nói lực lượng Ám Long Thương như thiên thạch, có thể đụng nát núi cao, đục lỗ trên đất, như vậy chuôi nhu kiếm của Phiêu Vũ như biển cả thâm sâu, nó có được lực dung nạp không gì sánh kịp, dù cho thiên thạch đâm vào biển rộng cũng chỉ làm sóng thần mạnh mẽ, rất khố nổ tan biển cả, biển cả tuôn thủy triều ra sẽ rút về, biển vẫn như cũ là biển.Cương nguyên của Phiêu Vũ thần vương cho Lâm Minh cảm giác này.Ám Long Thương va chạm với nhu kiếm, tất cả cương nguyên của Phiêu Vũ đều bị lực lượng vô cực đánh xơ xác, Ám Lo9ng Thương tiến quân thần tốc, trực tiếp nện lên chuôi nhu kiếm, ngay cả Phiêu Vũ giữ nó cũng trở nên mềm mại như nước, Ám Long Thương tỏa ra năng lượng cực kỳ cường đại.Ầm ầm!Bộc phát cuồng mãnh, lực lượng Lâm Minh nứt vỡ, sáng lóa, nhưng mà không có nổ tổn thương Phiêu Vũ, lực lượng của Lâm Minh tiêu tán trong nháy mắt, nhu kiếm trong tay Phiêu Vũ như con linh xà, nó dọc theo Ám Long Thương cuốn tới, cắt lên cổ tay Lâm Minh.Bàn tay Lâm Minh vững như thần thiết, nhưng mà Lâm Minh không chút nghi ngờ, chỉ cần bị kiếm này đánh trúng, chỉ sợ tay của hắn sẽ rơi xuống.Sức mạnh Phiêu Vũ ẩn chứa pháp tắc tứ lượng bạt thiên cân, lấy nhu thắng cương.Lâm Minh không chút do dự, tay phải cầm thương, tay tránh đánh ra một quyền, đánh dọc theo Ám Long Thương truyền lên nhuyễn kiếm.Răng rắc!Nắm đấm của Lâm Minh nện lên nhuyễn kiếm, đây là thanh kiếm yếu ớt nhất, cũng không có lực công kích nhất, nhưng mà nó nằm trong tay Phiêu Vũ thì trở nên đáng sợ.Nắm đấm Lâm Minh đánh vào thân kiếm, trong nháy mắt hàng tỉ hạt thần lực nhỏ bé xâm nhập vào trong, bộc phát lực chấn động khủng khiếp.Chấn động này có thể đánh vỡ Chân Thần Linh Bảo thành bụi phấn, nhưng nó chỉ bắn ngược nhu kiếm của Phiêu Vũ mà thôi.Lâm Minh rút thương trở về, quyền trái của hắn nhiễm máu tươi.Quyền vừa rồi chính là luyện lực như tơ, là công pháp luyện thể mà Lâm Minh dựa vào khi bắt đầu bước lên con đường tu võ đạo ở Thần Vực.Đại đội tới giản, pháp tắc có lẽ không tính là pháp tắc cao thâm, nhưng mà chỉ cần sử dụng chính xác, cho dù là giao thủ với Chân Thần vẫn có tác dụng riêng.Trong nháy mắt vừa rồi, lực chấn động của Lâm Minh cường đại quay quanh nhuyễn kiếm quấn chặt vào Ám Long Thương, nếu không Lâm Minh chỉ sợ cũng vứt bỏ thương.LÂm Minh và Phiêu Vũ đứng cách nhau xa xa, khoảng cách chừng mấy trăm trượng.Nhuyễn kiếm trong tay Phiêu Vũ, thần sắc nàng lạnh nhạt, thanh kiếm này đong đưa trái phải, nó giống như cây cỏ trong nước, không bị lực của nó ảnh hưởng nhiều, nhưng mà sức chiến đấu của nó lại làm cho người ta hoảng sợ.Thời điểm này tất cả võ giả Nhân tộc mướt mồ hôi.Trận chiến này quá trọng yếu, mà Phiêu Vũ biểu hiện quá mạnh mẽ, nàng thậm chí còn không sử dụng thần vũ lực trường, cũng không có thi triển kỹ xảo hồn lực.Nếu như Phiêu Vũ toàn lực ứng phó, phương thức chiến đấu của nàng sẽ thay đổi thất thường, làm cho người ta khó lòng phòng bị.Loại tình huống này Lâm Minh có thể thắng hay không còn khó nói.Phiêu Vũ hiển nhiên cường đại hơn Lâm Minh.Tuy mười ngày trước Lâm Minh thắng Thiên Cương, đó là thắng lợi không có gì lo lắng, cũng là Lâm Minh tính toán sai lầm của Thiên Cương.Thiên Cương bởi vì thiếu đi tình báo trước khi chiến đấu, mấu chốt không nhìn ra phân thân của Lâm Minh, đại bộ phận lực lượng của hắn dùng để công kích nguyên linh thạch thai.Một bước sai thua cả bàn, làm cho Lâm Minh nắm lấy cơ hội, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, phân thân và bản tôn liên tục trọng kích không cho Thiên Cương cơ hội thở dốc, kết quả mỗi lần công kích đều tiêu hao khí huyết, cuối cùng nhất cổ tác khí đánh bị Thiên Cương thần vương.Mà Phiêu Vũ không có phạm sai lầm như vậy.Nàng là người tỉnh táo và cao minh, Lâm Minh muốn đánh bại nàng cũng chỉ bằng vào thực lực tuyệt đối, chính diện áp chế!Hắn có thể làm được sao?- Lâm Minh...Tiểu Ma Tiên nhìn qua Lâm Minh, cắn chặt bờ môi.Tất cả mọi người cách nàng không xa, Hạo Vũ Thiên Tôn âm thầm nắm chặc nắm đấm, nội tâm lo lắng.Thời điểm này Lâm Minh hít sâu một hơi, hắn trở nên chậm rãi, giải trừ Tu La biến thân, chín ngôi sao sau lưng Lâm Minh ảm đạm đi rất nhiều.Cảnh này làm cho người ta cả kinh.Sau khi Lâm Minh biến thân còn không chiếm được ưu thế, bây giờ không biến thân chẳng phải bết bát hơn sao?- LÂm Minh muốn làm gì?- Không biết!Không ai cho rằng Lâm Minh sẽ buông tha, hắn không phải người như vậy, hiển nhiên hắn có ý định khác.Mà thời điểm này Phiêu Vũ nhìn qua Lâm Minh, khóe miệng tươi cười, nói:- Tiết kiệm thể lực sao?Phiêu Vũ nói ra không biết là tán thưởng hay châm chọc.Lâm Minh lạnh nhạt nói:- ngươi tá lực đả lực, ta cũng không ngây ngốc tăng thêm lực lượng cho ngươi mượn, ngươi đúng là tạo nghệ phi phàm trên tu luyện thể thuật, vượt qua ta đoán trước, nhưng mà ta không có đoán sai, luyện thể thuật của ngươi kỳ thật là đi con đường pháp tắc, ngươi luyện thể tuyệt đối không bằng Thiên Cương thần vương.Thánh tộc luyện thể tuy cũng là một loại trong Tam Thập Tam Thiên Đạo, nhưng mà liên quan tới pháp tắc biến hóa, xa xa không bằng Hóa Thần Cửu Biến của Nhân tộc, cho nên Nhân tộc trên phương diện pháp tắc cảm thấy ưu việt, cho rằng Thánh tộc đều là gia hỏa đầu óc ngu si tứ chi phát triển.-------Chương 2271: Vô đềMà Thánh tộc bụng dạ thẳng thắn, chính diện dùng thể thuật va chạm là kiêu ngạo, cũng cảm thấy võ giả Nhân tộc khoa tay múa chân như nữ nhân.Nhưng mà luyện thể thuật của Thánh tộc trên tay Phiêu Vũ không phải như thế.Nàng dựa vào biến hóa và pháp tắc, đi con đường của mình khác với Thánh tộc.Lấy nhu thắng cương, tứ lượng bạt thiên cân, nhìn thì không phải pháp tắc cao thâm, nhưng nếu như Chân Thần vận dụng trong chiến đấu, khắc chế lực lượng của Chân Thần thì khác nhau hoàn toàn.Giống như dùng nguyên lý đòn bẩy đơn giản, nếu đòn gánh đủ dài thì nhắc tinh cầu lên quá dễ dàng.Tuy Lâm Minh cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hắn vẫn bảo trì suy luận của mình, Phiêu Vũ vẫn là con gái yếu ớt, nàng luyện thể yếu kém, cho nên không thể không đi con đường lấy nhu thắng cương, tá lực đả lực, nếu như bản thân có thực lực tuyệt đối, cần mượn lực làm cái gì?Đối mặt với Phiêu Vũ, Lâm Minh không hề dùng toàn lực, mà là ý định dùng kỹ xảo thủ thắng, vận dụng toàn bộ lực lượng bộc phát chiến thắng, mà vận dụng một lực nhỏ thì Lâm Minh dễ khống chế, kỹ xảo tăng tới mức tận cùng.Mà thời điểm này sau lưng Lâm Minh có ba phân thân hiện ra.Bọn họ cầm một cây trường thương trong tay, những trường thương này là Thiên Tôn Linh Bảo khi đánh chết Thiên Tôn Thánh tộc chiếm được.Nếu Phiêu Vũ đã biết ba đại phân thân tồn tại, không có khả năng gây bất ngờ, phân thân đánh lén là không có ý nghĩa, không bằng quang minh chính đại sử dụng chúng.Ba phân thân, tính cả bản tôn Lâm Minh, phân tán chung quanh Phiêu Vũ, ánh mắt dễ thương của Phiêu Vũ nheo lại.Lâm Minh động, bản tôn hắn xuất thủ trước, hắn cầm Ám Long thương trong tay, thương run lên.Ông -- Một tiếng vang lên, mũi Ám Long thương rung động lắc lư, đầu Ám Long thượng rộng hai thốn, trong lúc rung động trở nên lớn hơn, bởi vì di động tốc độ cao nên tàn ảnh dính liền nhau, nhìn qua giống như lớn hơn trước nhiều lần.Mắt thấy mũi thương mơ hồ, sắc mặt Phiêu Vũ thần vương kinh ngạc, đối mặt Ám Long thương khó xác định vị trí, muốn dùng trường kiếm quấn quanh là quá khó khăn.Ám Long thương đánh ra một đường cong quỷ dị, mà đường cong này đâm thẳng vào cổ họng Phiêu Vũ thần vương!Phiêu Vũ lui ra ngoài, trong tích tắc nàng cảm thấy sát cơ bên hông mảnh liệt.Một trái một phải, một thân mặc áo tím, một thân mặc áo xanh, dung mạo cơ hồ giống Lâm Minh đúc giết qua!Hai thanh trường thương công kích quỹ tích giao nhau cùng một chỗ, Lâm Minh áo tím xuất thương chậm hơn nhiều, mà Lâm Minh áo xanh công kích cực nhanh.Một nhanh một chậm cho người ta cảm giác hoàn toàn khác nhau, nhưng mà làm cho người ta khó có thể tiếp nhận là, tốc độ hai cây thương khác nhau nhưng lại sánh vai nhau đâm tới, thương nhanh không vượt lên trước, thương chậm không bỏ lại phía sau.Đây là thời không thác loạn cảm giác, hiển nhiên hai thanh trường thương ẩn chứa pháp tắc ý cảnh khác nhau, nếu không nhìn thấu huyền diệu trong đó, tuyệt đối không thể né tránh.Đương nhiên Phiêu Vũ am hiểu thời không pháp tắc, nhưng mà mấu chốt nàng đối mặt không chỉ thời không pháp tắc đơn giản như thế.

Thời điểm này Lâm Minh áo đen ra tay.Hắn ở sau lưng Phiêu Vũ đâm một thương vào hậu tâm Phiêu Vũ thần vương, một thương này vận dụng luyện lực như tơ, hàng tỉ bó năng lượng nhỏ sôi trào.Bốn Lâm Minh đồng thời công kích, bốn loại pháp tắc khác nhau phong tỏa tất cả hướng né tránh của Phiêu Vũ thần vương.Nếu Phiêu Vũ thần vương có kỹ xảo tứ lạng bạt thiên cân, thực lực tuyệt đối không thể đánh bại nàng, như vậy Lâm Minh dứt khoát đấu kỹ xảo với Phiêu Vũ.Phiêu Vũ tâm niệm trầm xuống, mi tâm của nàng bắn ra hào quang vạn trượng, lông vũ bảy màu xinh đẹp hiện ra, hình thành lực trường chung quanh nàng.Phiêu Vũ đã sử dụng thần vũ lực trường của mình.Ầm ầm!Chiêu thức của bốn Lâm Minh toàn bộ đánh vào lực trường, trong lúc nhất thời lực trường rung động lắc lư!Nhìn thấy một màn này, võ giả Nhân tộc thở ra một hơi.

Cuối cùng Phiêu Vũ thần vương đã sử dụng lực trường.Nếu như Lâm Minh toàn lực ứng phó mà không thể bức Phiêu Vũ dùng lực trường.

Lâm Minh phải thua không thể nghi ngờ.Nhìn thấy thần vũ lực trường xuất hiện, Lâm Minh hét lớn một tiếng, sau lưng hắn có hư ảnh Tu La màu đen hiện ra, hư ảnh Tu La toàn thân mặc áo giáp, ánh mắt đầy sao.Hư ảnh Tu La xuất hiện trong nháy mắt, ba đại phân thân của Lâm Minh hội tụ chung quanh bản tôn Lâm Minh, mỗi một cánh tay là một ổ quay.Ba đại ổ quay xuất phát từ Tu La Thiên Đạo, chúng dung hợp cùng một chỗ sẽ hình thành vận mệnh chi bàn, trùng trùng điệp điệp oanh kích vào thần vũ lực trường.- Mở!Lâm Minh hét lớn một tiếng, chỉ nghe răng rắc một tiếng vang thật lớn, thần vũ lực trường cứ như vậy bị Lâm Minh xé rách!Lông vũ bay lả tả, lực trùng kích bức lui Lâm Minh.Hắn dùng tốc độ nhanh nhất dùng thương đâm vào ngực Phiêu Vũ.Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Phiêu Vũ thần vương mang theo một tia kinh ngạc, nhưng mà kinh ngạc nhanh chóng biến thành rét lạnh.Hai mắt của nàng mất đi con ngươi, biến thành thuần trắng, trong tích tắc phong bạo màu trắng phát ra từ ngươi Phiêu Vũ thần vương.Đây là tinh thần phong bạo!Vốn tinh thần phong bạo là vô hình, trong tay Phiêu Vũ thần vương thì hóa thành thực chất.Một đạo cuồng phong như ngân xà xuất hiện, chúng giương nanh múa vuốt, từ trong thần quang lao ra đánh giết Lâm Minh.Tinh thần công kích!Phiêu Vũ thần vương rốt cục vận dụng tinh thần bí pháp!Cơ hồ mỗi người đều suy đoán, Phiêu Vũ thần vương kỳ thật có thành tựu kinh người trên hệ thống tu thần, mà hệ thống luyện thể yếu đi rất nhiều.Chỉ cần Lâm Minh có thể bảo chứng bất bại, như vậy trận chiến này hắn thắng chắc rồi.Thế nhưng mà Phiêu Vũ thần vương dùng tinh thần phong bạo quá đáng sợ, ai cũng không dám nói gì.Lâm Minh có thể ngăn cản hay không, chẳng ai nói rõ ràng.Tinh thần phong bạo mang đi tất cả, Lâm Minh cũng không có lui bước, mi tâm của hắn xuất hiện Thiên Mục Đạo Cung, hai mắt mở Tam Sinh Đồng trạng thái vạn pháp hư không, hắn giống như con chim yến xuyên qua bão tố.Vèo!Một đầu ngân xà theo tinh thần phong bạo quét qua Lâm Minh, Lâm Minh không tránh không né, cầm Ám Long thương đánh ra một thương.Dùng Ám Long thương đối kháng giả tinh thần công kích thực chất hóa!Lâm Minh làm thế chẳng khác nào dùng thần hồn đấu thần hồn, thần hồn chiến đấu tự nhiên phi thường hung hiễm, nếu đã vận dụng thì chỉ một người thắng, hơn nữa nó thậm chí có thể từ tinh thần lực áp lên hồn hải của đối phương, tạo thành đả kích cực lớn!Hiện tại Lâm Minh dùng Ám Long thương công kích tinh thần phong bạo của Phiêu Vũ thần vương, chẳng khác nào dùng hồn lực chính diện chém giết với Phiêu Vũ thần vương!Mọi người không biết cường độ hồn hải của Lâm Minh như thế nào, nhưng mà Phiêu Vũ thần vương cường đại ở phương diện tinh thần lực đã sớm xâm nhập nhân tâm.

Tuy bọn họ vô cùng ủng hộ Lâm Minh, nhưng chân chính từ góc độ lý trí mà nhìn, linh hồn lực của Phiêu Vũ tuyệt đối trên Lâm Minh.Ám Long thương tiếp xúc tinh thần phong bạo, thậm chí Thần Mộng Thiên Tôn cũng vận chuyển toàn bộ thực lực phòng ngự, để tránh phát sinh ngoài ý muốn.-------Chương 2272: Toàn lực chiến Phiêu VũNhưng cảnh kế tiếp làm người ta không ngờ tới.Oanh!Một tiếng nổ vang to lớn, trên bầu trời hình thành ngân xà, trực tiếp bị Ám Long thương chặt đứt!Nội tâm mọi người cả kinh, phản ứng không kịp nữa, chỉ thấy trong hào quang có vô số pháp tắc bay múa, những phù văn pháp tắc này có bảy màu, mang theo khí tức huyền ảo, hiển nhiên là phù văn pháp tắc của Phiêu Vũ.Phiêu Vũ thần vương ẩn chứa tinh thần lực phù văn trong ngân xà đã bị Lâm MInh đánh tan!Vào lúc này đôi mi Phiêu Vũ thần vương nhíu lại, nàng cảm giác được một thương vừa rồi, Lâm Minh ra tay nhìn như tùy ý, kỳ thật trong đó áp súc hồn lực cao độ.Lâm Minh đem hồn lực ngưng tụ thành một thanh đao, một kích tức lui, cũng không có thừa thắng xông lên, mà một kích này công kích chính diện đâm thẳng vào điểm yếu nhất trên ngân xà.- Vũ Hóa Kinh!Ánh mắt Phiêu Vũ thần vương đột nhiên phát lạnh, sáng quắc nhìn qua Lâm Minh, mà thời điểm này Lâm Minh đã mở Thiên Mục Đạo Cung, bảo trì Tam Sinh Đồng trạng thái vạn pháp giai không đối mặt với Phiêu Vũ thần vương.- Ngươi từ đồ nhi của ta chiếm được Vũ Hóa Kinh, hơn nữa hấp thu bổn mạng máu huyết ta phong ấn trong lông vũ...

Ngươi làm như vậy, thật sự là không quang minh chính đại lắm!Nghĩ đến bổn mạng lông vũ bị Lâm Minh hấp thu, Phiêu Vũ thần vương giận dữ, không lưu tình châm chọc một câu.Lâm Minh mấy tháng trước hàng phục Thanh Liên tiên tử, vi cởi bỏ bổn mạng lông vũ của Phiêu Vũ thần vương cho nên không khách khí bảo Thanh Liên tiên tử giao công pháp Chân Thần trọng yếu của Phiêu Vũ thần vương là -- Vũ Hóa Kinh, hơn nữa dùng không ít thời gian nghiên cứu nó.Tuy LÂm Minh không tu hành công pháp này, cũng không có tinh lực tu luyện nó tới cảnh giới cực cao.Nhưng mà hiểu nó lại không khó, thực tế còn có Thanh Liên tiên tử là nô bộc trung thành và tận tâm ở bên cạnh chỉ điểm, nàng nói tất cả tâm đắc tu hành Vũ Hóa Kinh nói cho Lâm Minh nghe, kể từ đó Vũ Hóa Kinh không có gì bí mật với Lâm Minh cả.Không chỉ như thế, Phiêu Vũ lưu cho Thanh Liên tiên tử lông vũ bổn mạng còn lưu lạc ấn pháp tắc Vũ Hóa Kinh, những lạc ấn pháp tắc này bị Lâm Minh không chút khách khí thu làm của riêng.Hiện tại Lâm Minh cùng Phiêu Vũ thần vương chiến đấu, Phiêu Vũ thần vương không dùng Vũ Hóa Kinh thì khá tốt, mà một khi vận dụng Vũ Hóa Kinh, Lâm Minh bằng vào Tam Sinh Đồng và Thiên Mục Đạo Cung thì có thể nhìn thấu nhược điểm dễ dàng, lợi dụng bản thân hiểu Vũ Hóa Kinh, chiếm lấy một bước tiên cơ!Đây cũng là tính toán của Lâm Minh khi chiến Phiêu Vũ.Đối mặt Phiêu Vũ chất vấn, sắc mặt Lâm Minh như thường, nói:- Lâm mỗ khống chế tâm thần quý đồ, bảo nàng giao Vũ Hóa Kinh ra, cách làm tuy ám muội, nhưng mà Lâm mỗ chiến mở màng với Thanh Liên tiên tử chỉ là nửa bước Thiên Tôn, Thanh Liên xuất át chủ bài chính là hóa thân của ngươi...- Tiếp theo Lâm mỗ vừa đột phá Thiên Tôn lại đối mặt với bản tôn của ngươi.

Cho nên chút thủ đoạn này cũng bị buộc bất đắc dĩ, không phải Lâm mỗ mong muốn.Lâm Minh nói ra lời này làm Phiêu Vũ nghẹn lời, đúng thế, cách làm của Lâm Minh tuy ám muội, nhưng mà nàng là Chân Thần đấu với tiểu bối vừa đột phá Thiên Tôn, chênh lệch một đại cảnh giới, cách làm của đối phương phù hợp với chuẩn tắc võ đạo, bản thân không tính là hoang đường.Phiêu Vũ nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt dần dần lạnh lẽo, nàng nhẹ nhàng vươn tay, trường kiếm trong tay thoáng cái biến mất trong hư không, hiển nhiên bị thu vào tu di giới.Nàng không dùng vũ khí của mình nữa.Cảnh này khiến Lâm Minh giật mình, rất nhiều võ giả Nhân tộc cũng nghi hoặc, nhưng mà khi Phiêu Vũ thu hồi vũ khí, chắc chắn không phải xuất phát từ khiêm nhượng, có lẽ nàng muốn toàn lực ứng phó, xuất ra át chủ bài mạnh hơn nữa.Trên người Phiêu Vũ có ánh sáng màu xanh bao phủ, thần vũ lực trường của nàng mạnh hơn.Ô ô ô...Phiêu Vũ tạo ra tinh thần phong bạo, chúng quay quanh nàng, Vũ Hóa Kinh vẫn là Vũ Hóa Kinh, nhưng mà nó sử dụng chiêu thức và pháp tắc cao cấp hơn.Vũ Hóa Kinh là công pháp Phiêu Vũ mới có, nhưng mà nó không phải do Phiêu Vũ thần vương độc lập sáng tạo ra, trên thực tế văn minh võ đạo phát triển tới mức này, bất cứ kẻ nào cũng khó có khả năng nghĩ ra công pháp cao cấp mà chưa ai nghĩ ra, chắc chắn phải dựa vào cơ sở của nàng khác sau đó sáng tạo thêm.Đây chính là tầm quan trọng của truyền thừa, Vũ Hóa Kinh phần lớn là thành quả của tiền nhân, đương nhiên Phiêu Vũ là người gom chúng lại, cũng gia nhập lý giải và cải tiến của mình.- Lâm Minh, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng mà trong mắt của ta, ngươi bây giờ chỉ là Thiên Tôn sơ kỳ vừa đột phá, không uy hiếp được ta như Thần Mộng, ta kiêng kỵ ngươi không sai, nhưng chỉ kiêng kỵ tương lai của ngươi, mà bây giờ ta càng để ý tới Thần Mộng.Phiêu Vũ nói ra lời này, ánh mắt phiêu động nhìn qua Thần Mộng cách đó mấy trăm dặm, tuổi của Thần Mộng còn nhỏ hơn nàng mấy trăm vạn năm, có thể nói là kfy tài ngút trời.Hơn nữa giao thủ trong thời gian dài như thế, Phiêu Vũ cũng không mò ra chi tiết của Thần Mộng, nhưng mà nàng có một điểm xác định, trước mặt Thần Mộng, nàng làm chuyện gì cũng không dễ dàng, cũng giống như lâm Minh lúc trước còn là nửa bước Thiên Tôn, muốn hành động cũng không phải không có lo lắng.- Ta không ngờ lại đánh với ngươi tới bước này, lại vận dụng cảnh giới cuối cùng của Vũ Hóa Kinh!Phiêu Vũ nói ra, đột nhiên thân thể có hào quang bảy màu sáng lên, sau đó càng nhiều lông vũ xuất hiện ngoài thân Phiêu Vũ, gương mặt tinh xảo của nàng có đủ loại lông vũ mọc ra.Rầm rầm...Tiếng vang nhỏ vang lên, sau lưng Phiêu Vũ thần vương bị xé rách, đôi cánh trắng mở rộng ra.Đôi cánh này dài như nam tử trưởng thành, mở rộng ra chừng hai trượng, độ rộng chừng năm thước, chỉ cần hai cánh thu lại có thể dễ dàng bao phủ Phiêu Vũ thần vương.Lâm Minh ngây ngốc, Phiêu Vũ có cánh?Đó cũng không phải năng lượng hóa cánh, mà là huyết nhục chân chính, là lực lượng tới từ huyết mạch.Cánh phe phẩy nhẹ nhàng, làm cho hiêu Vũ đứng trong hư không, váy dài của nàng lúc này, đối hợp với cánh thiên sứ, chẳng khác gì thiên sứ tuyệt mỹ đi xuống nhân gian.Không riêng gì Lâm Minh, võ giả Nhân tộc xem cuộc chiến cung ngạc nhiên tới ngây người, nhưng mà kế tiếp chỉ là bắt đầu.Sau khi mọc cánh, lông vũ sau lưng Phiêu Vũ sáng lên, lông đuôi dài ba trượng giống như đuôi phượng hoàng, nhưng mà khác với phượng hoàng, đây là lông đuôi chưa ai nhìn thấy.- Ân?Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, chẳng lẽ Phiêu Vũ giống Tiểu Ma Tiên, cũng có một nửa huyết thống thần thú?Lâm Minh không biết có phải thần thú truyền thống trên ý nghĩa hay không, nhưng mà hắn có thể xác định, lông vũ bảy màu là huyết mạch thần loan, tuyệt đối không thua gì huyết mạch thần thú.Cho tới bây giờ mọi người mới rõ ràng, lông vũ của Phiêu Vũ rơi xuống không phải nàng yêu thích, mà là tới từ huyết mạch của nàng, những lông vũ này là một phần thân thể của nàng.- Không nghĩ tới Phiêu Vũ có huyết mạch này...Bên phía Nhân tộc, Hắc Ám Ma Quân nói như thế, thời điểm nói ra lời này lại nhìn qua Tiểu Ma Tiên.-------Chương 2273: Trấn thần vương (1)Bởi vì huyết mạch có phần giống nhau, kỳ thật lúc này cảm nhận được Phiêu Vũ cường đại hay là Tiểu Ma Tiên cường đại, bởi huyết mạch hắc phượng vươn tộc, dường như phải trả qua niết bàn chín lần, nàng cũng cảm giác huyết mạch Phiêu Vũ thần vương cũng trải qua lột xác, hơn nữa còn đạt tới cảnh giới cao nhất, hoặc là tiếp cận viên mãn.Lông đuôi của Phiêu Vũ bắn ra hình ảnh thần loan bảy màu dài tám trượng, thân thể nàng không thừa nhận nổi lực lương này, trong mắt Lâm Minh, thân ảnh của nàng biến mất.Răng rắc.Phiêu Vũ thần vương dùng hai móng vuốt đánh xuống từ trời cao.Đồng tử Lâm Minh co rút lại, Ám Long Thưng đánh ra.Tuy phản ứng trong nháy mắt, nhưng mà Lâm Minh quán chú kình lực rung động trên thân thương, lắc lư kiểu này có thể chấn vỡ bất cứ Thiên Tôn Linh Bảo gì đó, một thương đánh thẳng vào móng vuốt sắc bén của thần loan.Ông!Tiếng nổ lớn vang vọng, hổ khẩu của Lâm Minh như rạn nứt ra, kêu lên đau đớn, hắn bay ra ngoài.Lúc này Phiêu Vũ thần vương cũng không dễ dàng gì, thân ảnh của nàng lóe lên, nàng vung trảo đánh vào ngực Lâm Minh.Tốc độ nhanh tới cực hạn, làm cho tất cả mọi người giật mình, ngay cả người Thanh Dực Đại Bằng am hiểu phong chi pháp tắc cũng chưa chắc nhanh bằng nàng.Mọi người căn bản chưa kịp kinh hô, một trảo của Phiêu Vũ tới trước mặt Lâm Minh.- Đạo Cung Cửu Tinh!Đồng tử Lâm Minh co rút lại, hào quang chín ánh sao quay chung quanh thân thể Lâm Minh, cùng lúc đó lực lượng Tu La chi huyết bốc cháy.Năng lượng hùng hậu hình thành mảnh hổ năng lượng, Lâm Minh không kịp tránh né, hắn dựng khẳng khuỷu tay lê, Ám Long thương dán chặt vào tay hắn, toàn thân Lâm Minh rung mạnh, cánh tay gần như bị chấn nát.Lực lượng quá to lớn, khóe miệng của hắn chảy tơ máu, thân thể bay ngược ra sau.Mà Ám Long thương trong nháy mắt rời tay!- Thương rời tay!Bên phía võ giả Nhân tộc kinh hô lo lắng, Tiểu Ma Tiên lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh.Vũ khí là sinh mạng thứ hai của võ giả, trong chiến đấu, trường thương trong tay Lâm Minh từng gãy qua, trước đó chiến đấu với Thiên Cương thần vương một trận, Lâm Minh hi sinh vài mó Thiên Tôn Linh Bảo, nhưng mà Lâm Minh không có để thương rời tay, với tư cách võ giả, dù mất đi ý thức, thậm chí thời điểm tử vong vẫn nắm chặc vũ khí của mình.Có đôi khi gỡ vũ khí trong tay người chết cũng cần phải tách ngón tay ra mới được.- Tinh thần công kích!Trong mắt Thần Mộng hàn quang lóe lên, có thể làm cho Lâm Minh rời thương, lực lượng của Phiêu Vũ thần vương không phải cường đại, trên thực tế, từ lực lượng tuyệt đối thì không ai qua được Thiên Cương, nhưng mà Phiêu Vũ vận dụng một taor ẩn chứa tinh thần công kích, còn làm cho người ta khó lòng phòng bị!- Làm sao ngăn cản đây?Có Thiên Tôn Nhân tộc cả kinh, Phiêu Vũ hóa thành thần loan bảy màu, thể hiện năng lực đáng sợ, cho dù miễn cưỡng đỡ được, cũng phải thừa nhận Vũ Hóa Kinh sử dụng tinh thần công kích, không cẩn thận sẽ vẫn lạc.Chỉ cần bị đánh trúng một kích này, hồn hải của Lâm Minh chắc chắn bị tiêu hao.Cho dù không lưu lại di chứng, nhưng đại chiến này chẳng khác gì phải thua.Trong nháy mắt trong thức hải Lâm Minh có tinh thần thể xuất hiện.- Hoang hồn!Hét lớn một tiếng, sau lưng Lâm Minh, Hoang hồn đang luống cuống trong thức hải Lâm Minh, trên người hắn có vô số xúc tu hiện ra, giống như huyết long vậy.Rầm rầm rầm!Xúc tu như huyết lông xé rách lông vũ đầy trời của Phiêu Vũ thần vương, một tiếng nổ xuất hiện, sắc mặt Lâm Minh tái nhợt đi một phần.Tuy Lâm Minh biết rõ, vận dụng ma phương có thể dễ dàng thừa nhận tinh thần công kích, nhưng mà Lâm Minh không muốn phiêu Vũ biết rõ bí mật ma phương, ít nhất là hiện tại thời cơ chưa tới.Bồng!Lông vũ hóa thành hào quang vỡ ra, hồn hải của Lâm Minh không còn bi thương nữa.Dùng thực lực của Lâm Minh bây giờ đã không cách nào khống chế Hoang hồn hoàn toàn, vừa rồi cưỡng éo thuyên chuyển lực lượng hồn lực, đối với Lâm Minh mà nói nó tiêu hao quá lớn.Quyết đấu hồn hải là chuyện diễn ra trong nháy mắt mà thôi, ngay lúc Lâm Minh mở to mắt ra, Phiêu Vũ đã giết tới trước mặt, một trảo lại một trảo.Một kích này đánh thẳng vào thiên linh Lâm Minh, căn bản không thể né tránh.Mà thực tế Ám Long thương của Lâm Minh đã sớm rời tay, dùng thân thể huyết nhục ngăn cản một kích này, như vậy cánh tay sẽ bị phế, trận chiến này có thể nghĩ.Nghĩ là làm ngay, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Minh áo đen, Lâm Minh áo tím và Lâm Minh áo xanh chia ra ba phương đánh thẳng vào Phiêu Vũ thần vương, một người trong đó đánh thẳng vào móng vuốt Phiêu Vũ đang tấn công Lâm Minh, hai người khác cầm trường thương đâm thẳng vào mí mắt Lâm Minh.Ba đại phân thân của Lâm Minh có tư tưởng độc lập, bọn họ bị Lâm Minh điều khiển, cũng có thể hành động độc lập, trong nháy mắt này phân thân cứu viện đã hóa giải nguy cơ của Lâm Minh, thân ảnh Phiêu Vũ dừng một chút, hai cánh quét ngang, ba phân thân bị đánh bay ra ngoài.

Mà bản tôn Lâm Minh cũng thừa cơ thoát ly Phiêu Vũ tập trung công kích.Ông!Ám Long thương phát ra tiếng ngâm khẽ, trở vào trong tay Lâm Minh.Lâm Minh không chút khách khí nện xuống một thương, một thương này Lâm Minh vận dụng toàn lực, hắn mở Đạo Cung Cửu Tinh tới mức tận cùng, đồng thời thần ma lực cũng quán chú không giữ lại rót vào Ám Long thương, trong lúc nhất thời, mặt ngoài Ám Long Thương hình thành âm dương đồ đen trắng.Thương phá trời cao, thế không thể đỡ!

Thần ma lực bành trướng, giống như thánh hỏa thiêu đót, thiêu tận vũ trụ.Phiêu Vũ kêu lên thê lương mà cao vút, nàng dùng hai cánh đánh lui phân thân Lâm Minh, chỉ dùng hai móng vuốt ngăn cản một kích của bản tôn Lâm Minh.Răng rắc!Trong nháy mắt âm thanh bị thôn phệ, thần quang hừng hực quét ngang hư không, cách đó mấy trăm dặm, võ giả Nhân tộc đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị thần quang bao phủ, mọi người tận mắt nhìn thấy một hành tinh bị thần quang chiếu xạ bị nghiền nát.- Ah!Có võ giả Nhân tộc kinh hô, nhao nhao dùng chân nguyên hộ thể, ngăn cản dư âm năng lượng còn sót lại tiến vào trận pháp.- Đáng sợ, có hộ thuẫn bố trí tốt từ trước, thật sự còn có năng lượng rò rỉ tiến vào, chúng ta cũng phải toàn lực ngăn cản.Có võ giả Thánh Chủ biến sắc, đối mặt năng lượng đáng sợ như thế, cho dù là cường giả Thiên Tôn bạo lộ trong hư không cũng có khả năng bị thương nặng.Mọi người theo bản năng rút ra xa hơn, mà thời điểm này Thần Mộng ra tay, đánh ra hào quang bảy màu dung nhập vào trận pháp, đại trận vững chắc lại, năng lượng không thể đi vào.Nhìn thấy cảnh này mọi người thở ra một hơi, ánh mắt nhìn qua Thần Mộng đầy kính sợ.Thời điểm này thần quang nổ tung đã tiêu tán, mọi người nhìn chằm chằm vào chiến trường, đã thấy hai móng vuốt Phiêu Vũ nhuốm máu, lông vũ phần bụng có huyết dịch chảy ra, nhìn thấy máu này không phải của Lâm Minh, bởi vì màu của nó rất kỳ quái, tuy lấy màu đỏ làm chủ thể, nhưng mà có bảy màu sáng bóng.Phiêu Vũ bị thương, hơn nữa tổn thương không nhẹ!Nhưng mà ngược lại Lâm Minh bị thương nặng hơn, một cánh tay của hắn biến hình, dùng góc độ quỷ dị bị vặn vẹo, hiển nhiên đã gãy xương.-------Chương 2274: Trấn thần vương (2)Chỉ còn một cánh tay khác nhưng đã đầy máu tươi, hiển nhiên trong va chạm vừa rồi hắn cũng trọng thương.Không chỉ như thế, sắc mặt của hắn tái nhợt đầy bệnh trạng, dường như trong nổ tung vừa rồi, giữa hai người đọ sức tinh thần lực.Nhìn thấy vết máu trên người Lâm Minh, tâm thần Tiểu Ma Tiên run rẩy, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hoang, Lâm Hiểu Cáp khẩn trương lên.Chiến đấu tới bước này thật sự quá thảm thiết.- Phụ thân!Ở xa xa, Lâm Hoang nhìn qua Lâm Minh, nỗi lòng đầy phức tạp.Lâm Minh vĩnh viễn là đối tượng sùng bái và là mục tiêu theo đuổi của hắn, mà thân ảnh của hắn cũng khích lệ Lâm Hoang tiến lên.Đối với Nhân tộc khẩn trương, lúc này Phiêu Vũ thần vương nhìn qua Lâm Minh cực kỳ ngưng trọng, vận dụng chiêu cuối cùng trong Vũ Hóa Kinh, hiển lộ bản thể, tinh thần công kích và vật chất công kích kết hợp lại, bản thân mình vận dụng luyện thể thuật Thánh tộc tới tận cùng, có thể nói Phiêu Vũ đã toàn lực ứng phó.Nhưng dù có thể áp chế Lâm Minh, lại không thể đánh bại hắn.Thời điểm này mí mắt Phiêu Vũ nhảy một cái.Lâm Minh duỗi tay trái ra, đè lên cánh tay phải bị gãy vặn vẹo, căn răng một cái.Răng rắc!Một tiếng vang nhỏ, đó là tiếng gãy xương, Lâm Minh nhẹ nhàng lay động cánh tay phải, tuy cánh tay còn lại run rẩy nhẹ nhàng, nhưng mà các đốt ngón tay không ngại.Kích hoạt Mệnh Thai Đạo Cung trong Đạo Cung Cửu Tinh, võ giả sẽ có năng lực không gì sánh nổi, hoàn toàn có thể tay cụt mọc ra, thậm chí thân thể bị chém ngang lưng vẫn có thể mọc ra.Tay trái Lâm Minh hiện tại cầm thương, cánh tay phải không có động, mà bị năng lượng bao phủ, dùng mắt thường nhìn thấy được khôi phục như cũ.Ánh mắt Lâm Minh thâm trầm, ba đại phân thân chung quanh hắn hiển nhiên có ý định kéo dài thời gian ngắn.Dưới tình huống cánh tay phải tiêu hao nhiều khí huyết, có thể trong hai mươi mấy hô hấp khôi phục như cũ, mà thời gian này phải có phân thân kiềm chế.Ánh mắt Phiêu Vũ phát lạnh, trực tiếp xông lên.Tốc độ của nàng nhanh tới cực hạn, hiển nhiên nàng không có ý định cho Lâm Minh thời gian khôi phục, hoặc là nàng muốn thủ cực hạn Lâm Minh một lần.Hô hô hô...Cuồng phong quét qua, Phiêu Vũ bắt đầu động thủ với bốn Lâm Minh.Năng lượng quét qua chung quanh, tốc độ năm thân ảnh nhanh tới mức tận cùng, mặc dù là Thiên Tôn cũng khó thấy rõ, võ giả tầm thường chỉ nhìn thấy tàn ảnh liên tiếp.Tuy không thấy động tác của bọn họ là gì, nhưng mà hành tinh không ngừng tan nát và năng lượng phong bạo quét qua các nơi đã nhắc nhở mọi người, bọn họ giao thủ khủng bố cỡ nào.Nếu không nhờ Thần Mộng căng lực trường ra, ở khoảng cách mấy trăm dặm gần như thế, tất cả võ giả Nhân tộc trừ mấy Thiên Tôn đỉnh cấp ra, căn bản không ai có thể đứng đây, dưới Thiên Tôn sẽ tan thành mây khói, đây là thực lực chênh lệch tuyệt đối.Xoẹt!Tay trái Lâm Minh cầm thương, quét một vòng tròn cắt vào bụng Phiêu Vũ, Phiêu Vũ dùng cánh tay phải ngăn cản lại, dùng một trảo công kích Lâm Minh, mà thời điểm này phân thân Lâm Minh đã tới sau lưng công kích Phiêu Vũ, công kích của nàng không thể không chậm lại, thân ảnh Lâm Minh lóe lên, không gian dưới chân của hắn súc địa thành thốn, hắn xuất hiện cách đó hơn mười trượng.- Ngươi chiến đấu chỉ là kéo dài thời gian?

Tay phải của ngươi khỏi rồi sao?Thần sắc Phiêu Vũ kiên quyết, phân thân của Lâm Minh quá đáng ghét, tuy thực lực của chúng yếu hơn bản tôn nhiều, nhưng mà bọn chúng có được lực phòng ngự cường đại, lại còn phối hợp ăn ý nên khó tạo tahnfh tổn thương tới chúng.- Vừa mới khôi phục!Lâm Minh mở miệng nói một câu, tay phải duỗi ra, Ám Long thương đổi qua tay phải.- Có dám chiến chính diện không?Ánh mắt Phiêu Vũ phát lạnh, khí thế bộc phat.s- Như ngươi mong muốn!Lâm Minh thét dài một tiếng, hai tay cầm thương, lại chém giết qua, hư ảnh Tu La cực lớn hiện ra sau lưng Lâm Minh, Lâm Minh hiện tại toàn thân là máu, trên người miệng vết thương sâu nặng, hắn giống như sao băng lao thẳng về phía Phiêu Vũ thần vương.Oanh!Một tiếng nổ lớn vang vọng, mặc dù cách xa mấy trăm vạn dặm cũng có thể nhìn thấy tinh không bên này tỏa sáng.Vòng phòng hộ cách đó mấy trăm dặm rung mạnh, trừ Thần Mộng ra, đám người Đế Thích Già, Hắc Ám Ma Quân biến sắc, đây rốt cuộc là chiến đấu đáng sợ a.Va chạm hiện tại, cánh tay Lâm Minh không có gãy xương, hắn bằng vào lực chấn động làm tan đi lực trùng kích to lớn, mà thừa cơ hội này thân thể Lâm Minh trầm xuống, hắn cưỡi lên lưng Phiêu Vũ.Đây là nơi hắn sớm nhìn ra có phòng ngự yếu nhất của Phiêu Vũ, thời điểm Phiêu Vũ hóa thân thành thần điểu, cưỡi lên lưng Phiêu Vũ có thể tránh được rất nhiều công kích của nàng.Thủ đoạn công kích mạnh nhất của Phiêu Vũ thần vương là hai cánh và hai móng vuốt, hai cánh nằm ở hai bên, móng vuốt nằm ở phần bụng, sau lưng chính là điểm mù của Phiêu Vũ.Dùng từ ngữ đâm lao phải theo lao, cưỡi trên lưng mãnh thú an toàn nhất, nhưng không nhất định sẽ xuống được.Oanh!Lâm Minh như là thái sơn áp đỉnh, hai chân quán chú lực lượng ánh sao đánh vào lưng Phiêu Vũ thần vương!Nổ tung mạnh mẽ lập tức làm Phiêu Vũ thần vương mất đi cân đối, kinh hô một tiếng, nàng cũng là không kịp phản ứng, Lâm Minh lại dùng phương thức chiến đấu này.Mà thời điểm này Lâm Minh dùng hay tay nhuốm máu bắt lấy Ám Long thương, đột nhiên đánh ra một thương.Phốc!Cương nguyên hộ thể của Phiêu Vũ vỡ vụn, huyết hoa bắn ra, lông vũ bay tán loạn!Phiêu Vũ rít gào từng hồi, trong đó ẩn chứa lửa giận của thần vương.!Nàng không tức vì bị Lâm Minh kích thương, mà là tức giận Lâm Minh cưỡi lên lưng nàng.Hai cánh mở ra, năng lượng đáng sợ phát ra, phân thân Lâm Minh bay ra ngoài như diều đứt dây, nhưng mà bản tôn Lâm Minh hai chân như thái sơn, vững vàng đứng trên lưng của nàng!Năng lượng toàn thân của nàng bộc phát, cầm Ám Long thương trong tay, đánh ra một thương.Răng rắc!Âm thanh nứt xương vang lên rõ ràng, miệng Phiêu Vũ thần vương phun máu tươi, thân thể tung bay!Cảnh này làm võ giả Nhân tộc trợn mắt há hốc mồm, chiến đấu đã đánh tới mức này Lâm Minh cưỡi lên người Phiêu Vũ.Nhất là người không dám lộ diện công khai, kỳ thật Thiên Cương thần vương vẫn chú ý tới trận chiến này, càng nghẹn họng nhìn trân trối.Hắn hiểu rõ cách làm người của Phiêu Vũ, Phiêu Vũ cực kỳ cao ngạo, bị một Nhân tộc cưỡi lên người hành hung.

Phiêu Vũ giống như thần thú tức giận vì bị người ta cưỡi lên người.

Đây tuyệt đối là vũ nhục, cũng khó trách Phiêu Vũ tức giận như thế.Sá!Phiêu Vũ phát ra tiếng gào thê lương!Một khắc này toàn thân của nàng bốc cháy hỏa diễm sáng ngời, vô số lông vũ tróc ra khỏi người Phiêu Vũ!Thần vũ chi thương! !Đây là thần vũ bảy màu bắn ra bốn phương tám hướng.

Trong đó rất nhiều thần vũ ẩn chứa bổn mạng máu huyết của Phiêu Vũ thần vương!Loong coong!

Loong coong!

Loong coong!

Loong coong!Thần vũ hóa thành thương, mỗi trường thương mang theo lãnh ý rét lạnh ngàn dặm!Đây là Phiêu Vũ thần vương tróc bổn mạng thần vũ phát công kích, cũng là chiêu thức liều mạng của Phiêu Vũ thần vương, không đến thời khắc nguy hiểm tính mạng nàng sẽ không dùng.-------Chương 2275: Kết quả cuối cùngNếu lúc trước chiến một trận với Lâm Minh.

Dù nàng cuối cùng không thắng Lâm Minh, nàng cũng không dùng chiêu này, bởi vì đây là át chủ bài của nàng, tiêu hao khí huyết!Nhưng mà bây giờ, bởi vì Lâm Minh cưỡi trên lưng của nàng, nàng trong lúc nhất thời khó có thể thoát khỏi Lâm Minh, không thể không dùng chiêu thức bảo vệ tính mạng của bản thân.Thần vũ trên người Phiêu Vũ thần vương trải qua quán chú năng lượng.

Mỗi một cây có phẩm chất tiếp cận Chân Thần Linh Bảo.Nhiều thần vũ tán xạ ra như thế, đây tuyệt đối là ác mộng.Dưới thế công cuồng mãnh như thế.

Đương nhiên Lâm Minh không thể tiếp tục cưỡi lên lưng Phiêu Vũ.Thương mang kích xạ, hào quang bảy màu nuốt trời cao!Đồng tử Lâm Minh co rút lại, cầm Ám Long thương trong tay liều chết xông qua.Bồng!Một đạo thần vũ hình thành thương mang bị Lâm Minh trực tiếp đạp nát, thân thể của hắn cũng thừa dịp này bay ra xa, tránh né thương mang trùng kích.Vù vù vù --Thương mang càng ngày càng nhiều, thần vũ hóa thành thương giao thoa.

Hình thành biển cả chết chóc.Tạch tạch tạch!Một cây lại một cây thần vũ bị nghiền nát, thân thể Lâm Minh lui lại lui, nhưng mà thương mang quá nhiều, dù hắn lùi nhanh vẫn có hai thần vũ đâm bào bụng và vai Lâm Minh, hắn kiệt lực tránh né chỗ hiểm của mình.Trong nháy mắt thần vũ bắn vào người của hắn, trong đó ẩn chứa tinh thần công kích làm lỗ mũi Lâm Minh chảy máu tươi!Đây là một hồi chiến đấu thảm thiết, đến loại trình độ này đã vượt qua giới hạn luận võ, không khác gì chém giết sinh tử!Tất cả võ giả xem cuộc chiến tâm thần hồi hộp, ngay cả Thần Mộng Thiên Tôn cũng hít khí lực, chiến đấu thảm tới mức này, ngay từ đầu nàng chưa dự liệu tới.Trong ấn tượng của nàng, Phiêu Vũ thần vương khi chiến đấu với Lâm Minh không dùng át chủ bài mới đúng.Oanh!

Oanh!

Oanh! . . .Thần quang sáng lạn, thương mang trùng thiên, hằng hà thần vũ bị Lâm Minh dùng chiến lực cường đại xé rách, nhưng mà Lâm Minh cũng tổn thương toàn thân, da thịt toàn thân không có nơi nào tốt, thời điểm này có một cây thần vũ đâm vào ngực Lâm Minh.Nếu Thiên Tôn Nhân tộc bị thương như thế, không chết cũng mất nửa cái mạng, không còn lực chiến đấu.Mà Lâm Minh lại cắn răng rút thần vũ cắm vào thân thể ra, vận chuyển lực lượng Mệnh Thai Đạo Cung cầm máu cho mình.Đây là cuộc chiến thảm thiết nhất khi hắn đi tới vũ trụ man hoang.XIU....XIU...

XÍU...UU!!Lúc này các thần vũ bắn ra xa bị thu hồi, toàn bộ chui vào trong cơ thể Phiêu Vũ thần vương.Lâm Minh cũng bắt được mấy cây thần vũ, tuy không thể giãy giụa, nhưng mà chúng trong nháy mắt bị rút khí huyết đi, mất đi sáng bóng.Những khí huyết này đương nhiên là bổ sung vào cơ thể Phiêu Vũ thần vương.

Hiển nhiên muốn cướp lấy thần vũ luyện hóa bổn mạng máu huyết của nàng là không thể.Phiêu Vũ thần vương lúc này còn bảo trì hình thái bảy màu, nhưng mà lưng của nàng huyết nhục mơ hồ, cốt cách cũng đứt gãy, đây chính là nơ Lâm Minh công kích vừa rồi.!Đôi mắt nàng lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, Lâm Minh lúc này tuyệt đối trọng thương nàng, nhưng mà Lâm Minh có Mệnh Thai Đạo Cung, khôi phục sức khỏe càng mạnh hơn nữa, hơn nữa công kích vừa rồi đã tổn hao máu huyết của Phiêu Vũ.Chiến đấu tới cuối cùng, Phiêu Vũ phần thắng lớn hơn, nhưng mà không có ý nghĩa.Bởi vì tiếp tục chiến đấu sẽ là đánh sinh tử.Hơn nữa hai bên chiến đấu, khi đó chỉ không thể tránh khỏi tiêu hao máu huyết bổn nguyên.- Dừng ở đây!Phiêu Vũ thần vương đột nhiên nói ra, Lâm Minh khẽ giật mình, vận chuyển thần ma lực chậm lại, lúc này hắn nắm Ám Long Xạ Thủ cũng trở nên run rẩy, thương thế của hắn quá nặng, lúc trước lại trọng thương, một kích cuối cùng vừa rồi đã đâm xuyên qua người hắn ba lỗ!Mệnh Thai Đạo Cung hiệp trợ Lâm Minh chữa thương, mà thời điểm này ba đại phân thân của Lâm Minh hộ pháp hắn, toàn bộ tinh thần đề phòng nhìn chằm chằm vào Phiêu Vũ.Phương thức chiến đấu của Lâm Minh rất tốt, bị thương chỉ bằng vào Mệnh Thai Đạo Cung khôi phục, ba đại phân thân kéo dài thời gian.Phương thức tác chiến như thế chỉ kéo dài thời gian mà thôi, nhưng mà Lâm Minh không biết đòn sát thủ cuối cùng của Phiêu Vũ có thể dùng mấy lần, nếu như dùng thêm hai lần, hắn tuyệt đối không gánh được.- Dừng ở đây?Lâm Minh nhìn qua Phiêu Vũ.- Đánh tiếp không có ý nghĩa.Phiêu vũ lạnh lùng nhìn qua Lâm Minh, hiển nhiên bởi vì vừa rồi Lâm Minh cưỡi lên người nàng mà canh cánh trong lòng.Kỳ thật nội tâm của nàng hiện tại phức tạp, Lâm Minh cường đại còn trên dự đoán của nàng, nàng trước kia không nghĩ tới có lúc phải sử dụng thần vũ chi thương.Nghe Phiêu Vũ nói thế, võ giả Nhân tộc thở dài một hơi, kỳ thật vừa rồi bọn họ thấy Phiêu Vũ luôn chiếm thượng phong, thực đánh tiếp Lâm Minh có thể kiên trì tới cuối cùng hay không còn khó nói.- Lâm Minh. . .Tiểu Ma Tiên che miệng sắp khóc.- Cuối cùng chấm dứt!Hạo Vũ Thiên Tôn lau lau mồ hôi lạnh, nói:- Chấm dứt cũng tốt!Hạo Vũ Thiên Tôn không phải người sợ chuyện, nhưng mà đánh tới mức như vừa rồi, hắn thật sự rất khó bình tĩnh, tim sớm treo trên cổ họng.- Đổ ước thì sao?Lâm Minh nhìn qua Phiêu Vũ, nhẹ giọng nói, tuy tước đó không dám bình chiến hay là Lâm Minh thắng, nhưng mà Lâm Minh đúng là có lực chiến với Chân Thần Thánh tộc, có thể khiến Phiêu Vũ và Thiên Cương thực hiện đổ ước.Có thể dùng phương thức này chấm dứt, Lâm Minh cảm thấy khó bình chiến, bởi vì cục diện mà nhìn, hắn lâm vào hoàn cảnh xấu.- Đổ ước như cũ!Phiêu Vũ lạnh như băng nói ra, nàng đã sớm bắt đầu sinh ra tâm tư rời khỏi đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc.Vốn Nhân tộc Thánh tộc đại chiến là vì dã tâm Tạo Hóa Thánh Hoàng mà lên, Phiêu Vũ không muốn chém giết thay Tạo Hóa Thánh Hoàng.Về phần Nhân tộc cùng Thánh tộc chiến tranh kết quả cuối cùng thế nào, kỳ thật cho dù Nhân tộc thắng, Thánh tộc cũng không dao động căn cơ, năm đó Nhân tộc chỉ có nhất trọng thiên, Thánh tộc chiếm lĩnh Thần Vực cũng khó chém tận giết tuyệt mọi người.Như vậy hiện tại trái lại, tinh anh Nhân tộc vốn không có bao nhiêu, mà Thánh tộc thất trọng thiên nhân khẩu không thể tính toán, trong đó Thiên Tôn đỉnh cấp của Thánh tộc còn nhiều hơn Nhân tộc vài lần, Nhân tộc không có khả năng thật sự làm Thánh tộc thế nào.Hơn nữa trong đó nguy hiểm nhất là Lâm Minh đã cam đoan rời khỏi chiến đấu với nàng và Thiên Cương, quy kết ân oán lên người Tạo Hóa Thánh Hoàng.Về phần nợ máu Thánh tộc và Nhân tộc, vẫn do quân đội Nhân tộc qtự i mình đến đòi lại.Dưới loại tình huống này, Phiêu Vũ có lý do gì kiên trì chứ?Vốn một trận chiến này cũng chỉ tìm lý do đổ ước mà thôi, đánh thành bộ dạng như vậy, một là Lâm Minh thực lực ngoài dự liệu, thứ hai tự nhiên là bởi vì Lâm Minh cũng mạo phạm Phiêu Vũ.Nghĩ tới đây, Phiêu Vũ tức giận nhìn qua Lâm Minh , đáng tiếc nàng không có khả năng làm Lâm Minh thế nào, về sau cũng không có biện pháp thanh toán khoản sổ sách này.- Ngươi nhớ kỹ cho ta!Phiêu Vũ ném lại những lời này xong, nàng không lưu lại thêm chút nào, hóa thành hào quang bay vào sâu trong vũ trụ.Lâm Minh thoáng sửng sốt, hắn không ngờ Phiêu Vũ dứt khoát như vậy.Bản thân mình chiến đấu với hai Chân Thần, bây giờ đã chấm dứt như thế.-------Chương 2276: Phong thiện đại điển- Lâm Minh!

Ha ha ha!Thiên Tôn Nhân tộc bay qua phía Lâm Minh, khoảng cách mấy trăm dặm với bọn họ chỉ là nháy mắt mà thôi.- Không có sao chứ?Đế Thích Già nhanh chóng kiểm tra cho Lâm Minh, không có trở ngại gì cả.- Ha ha ha...Hạo Vũ Thiên Tôn vỗ lên vai Lâm Minh, ngày hôm nay với Nhân tộc tuyệt đối có thể ghi vào sử sách, vĩnh viễn nhớ kỹ.Trong vòng mười ngày, Lâm Minh dùng tu vị Thiên Tôn thắng Thiên Cương, hòa Phiêu Vũ, chiến tích như thế tìm khắp lịch sử mười tỷ năm của Tam Thập Tam Thiên chưa từng có.Mà mười tỷ năm trước, chủ nhân Tu La Lộ hay Bất Hủ Quân Vương lúc ở Thiên Tôn có thực lực gì, chuyện này khó đoán!Nhân tộc đại kiếp nạn đã sắp phản công Thánh tộc, chém giết về Thần Vực, Nhân tộc cần một anh hùng, cần ủng hộ sĩ khí.- Lâm Minh, ba ngày sau sẽ cử hành chúc mừng!Thời điểm này Thần Mộng đi nhanh tới trước mặt Lâm Minh, trên người nàng mang theo hương khí chưa từng có, Thiên Tôn chung quanh nhường đường cho Thần Mộng.- Tiệc chúc mừng?Lâm Minh lắc đầu.- Không cần đâu!Lâm Minh không muốn tham gia chúc mừng như thế, không nên lãng phí thời gian, hiện tại căn bản không phải lúc khánh công, chỉ có bản thân chính thức giết Tạo Hóa Thánh Hoàng, Nhân tộc chúc mừng mới có ý nghĩa.- Cần thết!Thần Mộng nói.- Tiệc chúc mừng này cũng là phong thiện đại điển của ngươi, ngươi phải tìm phong hào Thiên Tôn của mình, đối với cường giả Nhân tộc mà nói, phong thiện đại điển cực kỳ trọng yếu, hơn nữa...

Phong thiện đại điển của ngươi cũng ủng hộ sĩ khí Nhân tộc cực lớn.Phong hào?Lâm Minh ngạc nhiên, năm đó hắn ở Thiên Diễn đại lục cũng từng như thế, có phong hào như là "Tà Thần", "Tu La" các loại, nhưng mà phong hào chỉ là vinh dự, có hay không chẳng quan trọng.Nhưng mà đi tới Thiên Tôn thì khác, phong hào là cần thiết.Cơ hồ mỗi Thiên Tôn đều có phong hào của mình, mà phong hào này càng về sau sẽ thay thế tên của bọn họ.Vốn Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn, Tam Sinh lão nhân, Hắc Ám Ma Quân...

Kể cả Tiểu Ma Tiên sau khi đột phá Thiên Tôn cũng đổi thành "Ma Tiên Thiên Tôn".Mà cái tên "Tiên nhi" cũng chỉ có Lâm Minh và vài người có tư cách gọi.Đệ tử Ma Tiên Cung chỉ có thể gọi Tiểu Ma Tiên là Ma Tiên Thiên Tôn.Hơn nữa Thiên Tôn đại biểu cho hùng chủ cái thế của Nhân tộc, tự nhiên phải thần thánh một ít, danh xưng "Lâm thiếu hiệp", "Lâm tiền bối", "Lâm chân nhân", "Lâm anh hùng" đã không thích hợp.Nghĩ tới thứ này, Lâm Minh cũng hiểu phong hào là cần thiết.Vì vậy hắn gật đầu, nói:- Thần Mộng tiền bối cứ an bài!...Thời điểm Lâm Minh cân nhắc làm phong thiện đại điển, Phiêu Vũ đã thi triển không gian đại na di, nhanh chóng xuyên qua vũ trụ, nàng bay vào sâu trong tinh không, nơi đó có cung điện màu ngà sữa đang lơ lửng.Trong nội cung chỉ có mình Thanh Liên tiên tử, nàng đang lo sợ bất an chờ đợi.- Sư phụ!Nhìn thấy Phiêu Vũ bay trở về, Thanh Liên tiên tử lập tức nghênh đón, nhìn thấy bộ dáng Phiêu Vũ thì nàng cả kinh.Phiêu Vũ lúc này vãn còn bảo trì bộ dáng biến thân, trên lưng nàng đều là máu tươi, lông vũ cũng bị xé nứt rất nhiều.- Ta không sao, chỉ là ngoại thương!Trong nháy mắt Phiêu Vũ bay vào trong cung điện, nàng giải trừ biến thân, toàn thân của nàng đáp lên mặt thảm cung điện, da thịt tuyết trắng sau lưng bị máu tươi nhuộm đỏ.Nhìn thấy vết thương này, Thanh Liên tiên tử cảm thấy giật mình, không thể tin vào cảnh trước mặt.- Đây là, những vết thương này là Lâm Minh lưu lại?- Đúng!Phiêu Vũ gật đầu.- Sư phụ, ngài...

Ngài thua?Thanh Liên không thể tin nổi, Lâm Minh có thể giao thủ với Phiêu Vũ thì nàng cảm thấy khó tiếp nhận, giao thủ thắng Phiêu Vũ, đánh Phiêu Vũ trọng thương thì nàng không tin.Đây là quá hoang đường!- Không có, nhưng mà không có thắng, Lâm Minh tổn thương nặng hơn ta!Phiêu Vũ than nhẹ, trường giang sóng sau đè sóng trước, Lâm Minh mạnh mẽ làm nàng kinh hãi.- Chuẩn bị thùng nước thuốc cho ta!Thánh tộc tu hành luyện thể thuật, Phiêu Vũ năng lực khôi phục kém xa Thiên Cương, từ khác biệt huyết mạch, Thiên Cương lúc ấy luận võ với Lâm Minh, sức khôi phục của Thiên Cương còn mạnh hơn Mệnh Thai Đạo Cung của Lâm Minh nhiều.Kỳ thật Thiên Cương thần vương không yếu, điểm hắn mạnh nhất lại vượt xa sức khôi phục đáng sợ của Lâm Minh.Thiên Cương thần vương có thể chiến trăm ngàn mà không kiệt sức, khí huyết của hắn mạnh mẽ vượt xa thần thú, có thể lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, chẳng những không dễ dàng bị thương, hơn nữa bị thương cũng không sao, càng đánh càng mạnh, tuyệt đối làm cho đối thủ sụp đổ.Đáng tiếc hắn trúng bẫy rập của Lâm Minh, bị Lâm Minh đánh bại, ưu thế không thể phát huy ra.Có thể Thiên Cương thua rất biệt khuất.Chân thần không phải vạn năng, Phiêu Vũ bị thương nhiều hơn Thiên Cươn, nhưng mà sức khôi phục không được, bị trọng thương như thế, nàng cần nước thuốc phụ trợ chữa thương mới khôi phục nhanh chóng.Nàng bước vào trong thùng ngọc, da thịt tuyết trắng chìm vào nước thuốc màu xanh lá cây, như phủy thúy ngâm vào mỡ dê.Phiêu Vũ yên lặng lại.Nàng không biết tương lai Tam Thập Tam Thiên thế nào, cũng không biết sau khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan sẽ thế nào, Hồn Đế có âm mưu gì.Nàng biết rõ, thực lực của nàng còn không cách nào từ quân cờ biến thành người đánh cờ.Vốn Hồn Đế và Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh cờ, gia nhập một Lâm Minh không xác định, bàn cờ cải biến ra sao thì nàng không rõ.Nàng không muốn làm quân cờ, cho dù làm quân cờ trọng yếu nhất thì thế nào?Với tư cách Chân Thần, nàng không cần phụ thuộc vào ai cả.Đến cấp độ Chân Thần, cả Tam Thập Tam Thiên nếu không tính Chân Thần lánh đời có tồn tại hay không, còn số lượng Chân Thần nổi danh đã được biết cũng chỉ mười người mà thôi, thực lực cực hạn của mười người tới điểm nào, không đánh thì không ai biết được.Về phần Hồn Đế và Tạo Hóa Thánh Hoàng thực lực thế nào, đây là một câu hỏi.Phiêu Vũ ẩn ẩn hiểu rõ, trừ Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế ra, các Chân Thần còn lại đa số là Chân Thần hạ vị, mà Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế là Chân Thần cấp bậc gì, không ai rõ ràng, mọi người chỉ mơ hồ gọi bọn họ là "Người nổi bật trong Chân Thần".Phiêu Vũ cả đời này chưa bao giờ giao thủ với Tạo Hóa Thánh Hoàng, về phần Hồn Đế nàng chưa gặp qua.Nàng không biết hai người này rốt cuộc là Chân Thần thượng vị hay trung vị, nàng chỉ hiểu rõ, bản thân mình không phải là đối thủ của ai trong số họ....Trong Ma Tiên Cung...Ở tầng cao nhất Ma Tiên Cung, trong tẩm cung Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh đang ở trong ôn hương nhuyễn ngọc, hưởng thụ vuốt ve đã lâu không hưởng.Mục Thiên Vũ yên lặng nằm trong ngực hắn, nghe tiếng tim đập hữu lực của Lâm Minh, mà Tận Hạnh Hiên lại ôm cánh tay Lâm Minh ngủ say như mèo nhỏ.Về phần Tiểu Ma Tiên tựa đầu vào Lâm Minh, duỗi ngón tay tinh tế vẽ vòng tròn lên ngực Lâm Minh.Thời khắc an nhàn này, ba nữ thỏa mãn chưa từng có.Kỳ thật những năm gần đây khi Lâm Minh truy cầu võ đạo đỉnh phong và tương lai Nhân tộc, tinh lực của hắn bị hai chuyện này chiếm cứ, dục vọng nam nữ với hắn không thể tạo thành quá nhiều gợn sóng trong hồn hải.Nhưng mà trải qua chia ly mấy ngàn năm, lại vuốt ve nữ hài mình yêu thương, cảm giác ấm áp và cảm đọng này không phải chữ "Dục" có thể hình dung.Không biết trôi qua bao lâu, Mục Thiên Vũ mở mắt ra, đột nhiên nói:- Lâm Minh, ta muốn có hài tử...Mục Thiên Vũ nói câu này làm lâm Minh giật mình, chợt Tần Hạnh Hiên cũng tỉnh lại, ánh mắt sáng ngời nhìn qua Lâm Minh.- Ta cũng muốn!Gương mặt Tần Hạnh Hiên đỏ lên.- Ha ha ha...Tiểu Ma Tiên cười lên, nụ cười thân mật làm Tần Hạnh Hiên và Mục Thiên Vũ càng thêm xin lỗi.Thời điểm ở hạ giới năm đó, Lâm Minh bị cuốn vào phong ba nam hải, chính là bị Dương Vân đuổi giết, trong lúc nhất thời vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, hơn nữa thực lực Lâm Minh có hạn, hắn giãy dụa trong vận mệnh, khi đó Lâm Minh chưa chuẩn bị có hài tử.Bởi vì hắn không thể chiếu cố tốt cho hài tử.Hắn và Tần Mục hai nữ lúc ở cùng nhau mặc dù nhiều, nhưng mà vẫn khóa tính mạng chi nguyên, không thể có hài tử.Nhưng mà về sau Lâm Minh gặp Tiểu Ma Tiên trong Tu La Lộ, Lâm Minh không nghĩ sẽ có hài tử, nhưng mà Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên có huyết mạch khác biệt, Tiểu Ma Tiên mang thai cực khó, cho nên Lâm Minh cho rằng bọn họ xác suất có thai gần như bằng không, cho nên Lâm Minh không để ý, nhưng mà lúc ra khỏi Tu La Lộ thì trúng thưởng có Lâm Hoang.-------Chương 2277: Phong thiện đại điển- Lâm Minh!

Ha ha ha!Thiên Tôn Nhân tộc bay qua phía Lâm Minh, khoảng cách mấy trăm dặm với bọn họ chỉ là nháy mắt mà thôi.- Không có sao chứ?Đế Thích Già nhanh chóng kiểm tra cho Lâm Minh, không có trở ngại gì cả.- Ha ha ha...Hạo Vũ Thiên Tôn vỗ lên vai Lâm Minh, ngày hôm nay với Nhân tộc tuyệt đối có thể ghi vào sử sách, vĩnh viễn nhớ kỹ.Trong vòng mười ngày, Lâm Minh dùng tu vị Thiên Tôn thắng Thiên Cương, hòa Phiêu Vũ, chiến tích như thế tìm khắp lịch sử mười tỷ năm của Tam Thập Tam Thiên chưa từng có.Mà mười tỷ năm trước, chủ nhân Tu La Lộ hay Bất Hủ Quân Vương lúc ở Thiên Tôn có thực lực gì, chuyện này khó đoán!Nhân tộc đại kiếp nạn đã sắp phản công Thánh tộc, chém giết về Thần Vực, Nhân tộc cần một anh hùng, cần ủng hộ sĩ khí.- Lâm Minh, ba ngày sau sẽ cử hành chúc mừng!Thời điểm này Thần Mộng đi nhanh tới trước mặt Lâm Minh, trên người nàng mang theo hương khí chưa từng có, Thiên Tôn chung quanh nhường đường cho Thần Mộng.- Tiệc chúc mừng?Lâm Minh lắc đầu.- Không cần đâu!Lâm Minh không muốn tham gia chúc mừng như thế, không nên lãng phí thời gian, hiện tại căn bản không phải lúc khánh công, chỉ có bản thân chính thức giết Tạo Hóa Thánh Hoàng, Nhân tộc chúc mừng mới có ý nghĩa.- Cần thết!Thần Mộng nói.- Tiệc chúc mừng này cũng là phong thiện đại điển của ngươi, ngươi phải tìm phong hào Thiên Tôn của mình, đối với cường giả Nhân tộc mà nói, phong thiện đại điển cực kỳ trọng yếu, hơn nữa...

Phong thiện đại điển của ngươi cũng ủng hộ sĩ khí Nhân tộc cực lớn.Phong hào?Lâm Minh ngạc nhiên, năm đó hắn ở Thiên Diễn đại lục cũng từng như thế, có phong hào như là "Tà Thần", "Tu La" các loại, nhưng mà phong hào chỉ là vinh dự, có hay không chẳng quan trọng.Nhưng mà đi tới Thiên Tôn thì khác, phong hào là cần thiết.Cơ hồ mỗi Thiên Tôn đều có phong hào của mình, mà phong hào này càng về sau sẽ thay thế tên của bọn họ.Vốn Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn, Tam Sinh lão nhân, Hắc Ám Ma Quân...

Kể cả Tiểu Ma Tiên sau khi đột phá Thiên Tôn cũng đổi thành "Ma Tiên Thiên Tôn".Mà cái tên "Tiên nhi" cũng chỉ có Lâm Minh và vài người có tư cách gọi.Đệ tử Ma Tiên Cung chỉ có thể gọi Tiểu Ma Tiên là Ma Tiên Thiên Tôn.Hơn nữa Thiên Tôn đại biểu cho hùng chủ cái thế của Nhân tộc, tự nhiên phải thần thánh một ít, danh xưng "Lâm thiếu hiệp", "Lâm tiền bối", "Lâm chân nhân", "Lâm anh hùng" đã không thích hợp.Nghĩ tới thứ này, Lâm Minh cũng hiểu phong hào là cần thiết.Vì vậy hắn gật đầu, nói:- Thần Mộng tiền bối cứ an bài!...Thời điểm Lâm Minh cân nhắc làm phong thiện đại điển, Phiêu Vũ đã thi triển không gian đại na di, nhanh chóng xuyên qua vũ trụ, nàng bay vào sâu trong tinh không, nơi đó có cung điện màu ngà sữa đang lơ lửng.Trong nội cung chỉ có mình Thanh Liên tiên tử, nàng đang lo sợ bất an chờ đợi.- Sư phụ!Nhìn thấy Phiêu Vũ bay trở về, Thanh Liên tiên tử lập tức nghênh đón, nhìn thấy bộ dáng Phiêu Vũ thì nàng cả kinh.Phiêu Vũ lúc này vãn còn bảo trì bộ dáng biến thân, trên lưng nàng đều là máu tươi, lông vũ cũng bị xé nứt rất nhiều.- Ta không sao, chỉ là ngoại thương!Trong nháy mắt Phiêu Vũ bay vào trong cung điện, nàng giải trừ biến thân, toàn thân của nàng đáp lên mặt thảm cung điện, da thịt tuyết trắng sau lưng bị máu tươi nhuộm đỏ.Nhìn thấy vết thương này, Thanh Liên tiên tử cảm thấy giật mình, không thể tin vào cảnh trước mặt.- Đây là, những vết thương này là Lâm Minh lưu lại?- Đúng!Phiêu Vũ gật đầu.- Sư phụ, ngài...

Ngài thua?Thanh Liên không thể tin nổi, Lâm Minh có thể giao thủ với Phiêu Vũ thì nàng cảm thấy khó tiếp nhận, giao thủ thắng Phiêu Vũ, đánh Phiêu Vũ trọng thương thì nàng không tin.Đây là quá hoang đường!- Không có, nhưng mà không có thắng, Lâm Minh tổn thương nặng hơn ta!Phiêu Vũ than nhẹ, trường giang sóng sau đè sóng trước, Lâm Minh mạnh mẽ làm nàng kinh hãi.- Chuẩn bị thùng nước thuốc cho ta!Thánh tộc tu hành luyện thể thuật, Phiêu Vũ năng lực khôi phục kém xa Thiên Cương, từ khác biệt huyết mạch, Thiên Cương lúc ấy luận võ với Lâm Minh, sức khôi phục của Thiên Cương còn mạnh hơn Mệnh Thai Đạo Cung của Lâm Minh nhiều.Kỳ thật Thiên Cương thần vương không yếu, điểm hắn mạnh nhất lại vượt xa sức khôi phục đáng sợ của Lâm Minh.Thiên Cương thần vương có thể chiến trăm ngàn mà không kiệt sức, khí huyết của hắn mạnh mẽ vượt xa thần thú, có thể lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, chẳng những không dễ dàng bị thương, hơn nữa bị thương cũng không sao, càng đánh càng mạnh, tuyệt đối làm cho đối thủ sụp đổ.Đáng tiếc hắn trúng bẫy rập của Lâm Minh, bị Lâm Minh đánh bại, ưu thế không thể phát huy ra.Có thể Thiên Cương thua rất biệt khuất.Chân thần không phải vạn năng, Phiêu Vũ bị thương nhiều hơn Thiên Cươn, nhưng mà sức khôi phục không được, bị trọng thương như thế, nàng cần nước thuốc phụ trợ chữa thương mới khôi phục nhanh chóng.Nàng bước vào trong thùng ngọc, da thịt tuyết trắng chìm vào nước thuốc màu xanh lá cây, như phủy thúy ngâm vào mỡ dê.Phiêu Vũ yên lặng lại.Nàng không biết tương lai Tam Thập Tam Thiên thế nào, cũng không biết sau khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan sẽ thế nào, Hồn Đế có âm mưu gì.Nàng biết rõ, thực lực của nàng còn không cách nào từ quân cờ biến thành người đánh cờ.Vốn Hồn Đế và Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh cờ, gia nhập một Lâm Minh không xác định, bàn cờ cải biến ra sao thì nàng không rõ.Nàng không muốn làm quân cờ, cho dù làm quân cờ trọng yếu nhất thì thế nào?Với tư cách Chân Thần, nàng không cần phụ thuộc vào ai cả.Đến cấp độ Chân Thần, cả Tam Thập Tam Thiên nếu không tính Chân Thần lánh đời có tồn tại hay không, còn số lượng Chân Thần nổi danh đã được biết cũng chỉ mười người mà thôi, thực lực cực hạn của mười người tới điểm nào, không đánh thì không ai biết được.Về phần Hồn Đế và Tạo Hóa Thánh Hoàng thực lực thế nào, đây là một câu hỏi.Phiêu Vũ ẩn ẩn hiểu rõ, trừ Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế ra, các Chân Thần còn lại đa số là Chân Thần hạ vị, mà Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế là Chân Thần cấp bậc gì, không ai rõ ràng, mọi người chỉ mơ hồ gọi bọn họ là "Người nổi bật trong Chân Thần".Phiêu Vũ cả đời này chưa bao giờ giao thủ với Tạo Hóa Thánh Hoàng, về phần Hồn Đế nàng chưa gặp qua.Nàng không biết hai người này rốt cuộc là Chân Thần thượng vị hay trung vị, nàng chỉ hiểu rõ, bản thân mình không phải là đối thủ của ai trong số họ....Trong Ma Tiên Cung...Ở tầng cao nhất Ma Tiên Cung, trong tẩm cung Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh đang ở trong ôn hương nhuyễn ngọc, hưởng thụ vuốt ve đã lâu không hưởng.Mục Thiên Vũ yên lặng nằm trong ngực hắn, nghe tiếng tim đập hữu lực của Lâm Minh, mà Tận Hạnh Hiên lại ôm cánh tay Lâm Minh ngủ say như mèo nhỏ.Về phần Tiểu Ma Tiên tựa đầu vào Lâm Minh, duỗi ngón tay tinh tế vẽ vòng tròn lên ngực Lâm Minh.Thời khắc an nhàn này, ba nữ thỏa mãn chưa từng có.Kỳ thật những năm gần đây khi Lâm Minh truy cầu võ đạo đỉnh phong và tương lai Nhân tộc, tinh lực của hắn bị hai chuyện này chiếm cứ, dục vọng nam nữ với hắn không thể tạo thành quá nhiều gợn sóng trong hồn hải.-------Chương 2278: Phong hào Thiên Tôn (1)Nhưng mà trải qua chia ly mấy ngàn năm, lại vuốt ve nữ hài mình yêu thương, cảm giác ấm áp và cảm đọng này không phải chữ "Dục" có thể hình dung.Không biết trôi qua bao lâu, Mục Thiên Vũ mở mắt ra, đột nhiên nói:- Lâm Minh, ta muốn có hài tử...Mục Thiên Vũ nói câu này làm lâm Minh giật mình, chợt Tần Hạnh Hiên cũng tỉnh lại, ánh mắt sáng ngời nhìn qua Lâm Minh.- Ta cũng muốn!Gương mặt Tần Hạnh Hiên đỏ lên.- Ha ha ha...Tiểu Ma Tiên cười lên, nụ cười thân mật làm Tần Hạnh Hiên và Mục Thiên Vũ càng thêm xin lỗi.Thời điểm ở hạ giới năm đó, Lâm Minh bị cuốn vào phong ba nam hải, chính là bị Dương Vân đuổi giết, trong lúc nhất thời vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, hơn nữa thực lực Lâm Minh có hạn, hắn giãy dụa trong vận mệnh, khi đó Lâm Minh chưa chuẩn bị có hài tử.Bởi vì hắn không thể chiếu cố tốt cho hài tử.Hắn và Tần Mục hai nữ lúc ở cùng nhau mặc dù nhiều, nhưng mà vẫn khóa tính mạng chi nguyên, không thể có hài tử.Nhưng mà về sau Lâm Minh gặp Tiểu Ma Tiên trong Tu La Lộ, Lâm Minh không nghĩ sẽ có hài tử, nhưng mà Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên có huyết mạch khác biệt, Tiểu Ma Tiên mang thai cực khó, cho nên Lâm Minh cho rằng bọn họ xác suất có thai gần như bằng không, cho nên Lâm Minh không để ý, nhưng mà lúc ra khỏi Tu La Lộ thì trúng thưởng có Lâm Hoang.- Lâm ca, những năm này hai vị tỷ tỷ có rất nhiều tâm sự muốn nói với ngươi đấy!Tiểu Ma Tiên cấu véo Lâm Minh vài cái, nàng thì thầm bên tai Lâm Minh vài câu, sau đó lặng lẽ mặc y phục rồi bỏ đi.Kỳ thật Tiểu Ma Tiên đã sớm biết rõ tâm tư của Tần Mục hai nữ, các nàng khát vọng một hài tử, đã khát vọng mấy ngàn năm.Tiểu Ma Tiên lui ra khỏi phòng, còn nhẹ nhàng đóng cửa lại, Lâm Minh kinh ngạc nhìn qua Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ, trong nội tâm không biết có tư vị gì.Mục Thiên Vũ yên lặng cầm tay Lâm Minh, đôi mắt đầy thâm tình nhìn qua Lâm Minh.- Lâm Minh...

Ngươi biết không?

Sáu ngàn năm khi ngươi rời đi, ta thật muốn sụp đổ, Nhân tộc lũ lụt, khắp nơi đều là Man Hoang, hung thú, chúng ta không ngừng kiến thiết nhưng cũng tốn công vô ích, bởi vì chúng ta kiến thiết chỉ chờ đợi tới lúc đánh Thánh tộc, nhưng mà chúng ta không nhìn thấy hy vọng, nhìn không thấy tương lai.

Ta chờ ngươi, nhưng mà mọi người đã nói ngươi chết đi...

Ta không muốn tin tưởng, nhưng mà lại chậm rãi gần như tuyệt vọng...- Khi đó ta liền suy nghĩ, nếu như ta có hài tử với ngươi thì tốt biết bao!- Có hài tử, sinh hoạt của ta có ký thác dựa vào, ta có thể mang toàn bộ tình cảm của mình đặt lên người hài tử, cho dù ngươi thật xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta cũng không sụp đổ, bởi vì ta có nơi ký thác trong cuộc sống,...Mục Thiên Vũ không nháy mắt nhìn qua Lâm Minh, chăm chú nói ra.Tần Hạnh Hiên cũng kéo tay Lâm Minh, nước mắt đảo quanh khóe mắt, nói: - Lâm ca, ngươi qua mấy ngày nữa sẽ rời đi đúng không?Trong lòng Lâm Minh trì trệ, nhìn bộ dáng Tần Hạnh Hiên thì hắn không đành lòng.Nhưng mà hắn biết rõ, thời gian hắn lưu lại không nhiều.

Hắn dùng vũ lực đàm phán bức Thiên Cương và Phiêu Vũ rời khỏi cuộc chiến tranh giữa Nhân tộc và Thánh tộc, có rất nhiều người đoán được ý định của Lâm Minh.Cuối cùng, Lâm Minh vẫn gật đầu...Tần Hạnh Hiên không có ngoài ý muốn, cũng không có thương cảm, nàng đã sớm ngờ tới.Nàng nói ra: - Lâm ca, sáu ngàn năm qua đi, từ khi Hoang nhi giáng sinh, ta nhìn thấy Tiên nhi muội muội mỗi ngày chiếu cố Hoang nhi, ta thực rất hâm mộ, về sau, Hoang nhi dần dần phát triển, ta nhìn thấy hắn chậm rãi lớn lên, ta cũng xem hắn như hài tử của mình, thế nhưng mà hắn cuối cùng không ở lại, mỗi lần Hoang nhi ra ngoài lịch lãm rèn luyện trở về đều tới thăm chúng ta, ta đều nghĩ nếu như ta có hài tử như thế, vậy là tốt rồi...Tần Hạnh Hiên trong khi nói chuyện, nước mắt chảy dài, nàng đang nói tiếng lòng ôm ấp suốt sáu ngàn năm qua, tưởng niệm, sợ hãi, cô độc, các cảm giác không thổ không ngừng xuất hiện.Lâm Minh không nói thêm gì nữa.

Thời điểm này nói gì cũng dư thừa.Hắn chỉ dùng sức ôm chặt lấy Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên, sau đo hôn các nàng, cùng ngã vào giường lớn...Tất cả diễn ra rất tự nhiên......Ba ngày sau đó, Lâm Minh không có tu luyện, ba ngày này hắn khó được hoàn toàn buông lỏng chính mình. hưởng thụ thân mật cá nước với thê tử.Mà mỗi một lần Mục Thiên Vũ cùng Tần Hạnh Hiên đều cẩn thận nhận lấy tính mạng tinh hoa của Lâm Minh, e sợ chúng chảy mất.Thấy cảnh này, Lâm Minh cười rộ lên.Kỳ thật chỉ cần Lâm Minh không khóa tính mạng tinh hoa của mình, xác suất thụ thai là 100%.Bởi vì tinh nguyên của Lâm Minh vốn có sinh mệnh lực, sức sống và thời gian sống của nó không phải phàm nhân bình thường có thể sánh bằng.Chủng tộc càng cường đại càng khó sinh nở là không sai, nhưng Lâm Minh là bản thân mạng mẽ, mà không phải chủng tộc mạnh mẽ, hắn còn là nhân loại, còn là chính mình.Năng lực sinh sôi nảy nở của hắn cũng không vì mình cường đại mà biến yếu, ngược lại còn trở nên mạnh hơn nữa.Nếu như nữ tử có huyết mạch như Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh kết hợp với nàng, xác suất thụ thai cũng không giảm đi, mà nếu như là kẻ yếu thì bởi vì khả năng thừa nhận tính mạng tinh hoa không được, khả năng mang thao gần như bằng không, con chuột không thể nào mang thai phượng hoàng.Cho nên trong tương lai, nếu như Lâm Minh đột phá Chân Thần, thậm chí siêu việt Chân Thần, như vậy Tiểu Ma Tiên thụ thai lần thứ hai cũng có khả năng.Sáng sớm ngày thứ ba, Lâm Minh tỉnh lại trong ôn nhu, hắn rửa mặt, đổi quần áo mới, tinh thần trở nên phấn chấn, hôm nay là phong thiện đại điện thuộc về Lâm Minh.Phong thiện đại điển, "Phong" chính là ý tế thiên, mà "Thiện" là tế địa, phong thiện đại điển cũng có trong thế giới phàm nhân, phàm là hoàng đế đều bái tế thiên địa, ca công tụng đức.Nhưng mà trong thế giới võ giả thì khác."

Thiên" cùng "Địa" không phải thiên địa trong mắt phàm nhân, mà là bản thân Thiên Tôn.Bởi vì võ giả đột phá Thiên Tôn thì bản thân đã khống chế pháp tắc ngang bằng pháp tắc thiên đạo.Cho nên nói Thiên Tôn chính là thiên địa vũ trụ, cũng không đủ.Trước đại kiếp nạn này, Nhân tộc Chân Thần tuyệt tích, Thiên Tôn đã là cảnh giới cao nhất, Thiên Tôn cũng có ý nghĩa "thượng thiên hạ địa, duy ngã độc tôn".

Lâm Minh phong thiện đại điển không nghi ngờ là lần lễ mừng lớn nhất khi Nhân tộc tiến vào man hoang.Lần tụ tập lễ mừng này có hơn trăm Thiên Tôn tham gia, quy mô của nó đại khái chỉ có một lần có thể so sánh, đó chính là thời điểm Thần Mộng đột phá Chân Thần.Nơi đóng quân Nhân tộc đã đổi thành một tinh vân ẩn nấp trong trung tâm Tiềm Long tinh hệ.Hôm nay cả tinh vân này có thần quang sáng ngời.Tất cả đại Thiên Tôn đều mang theo thiên cung của mình, trên trăm tòa thiên cung xúm lại cùng một chỗ, từng đạo thần hà vắt ngang trong không trung, cảnh tượng cực kỳ hung vĩ.Mà những thần hạ này có lực trường bao phủ mười vạn dặm, trong lực trường này có vô số hoa cỏ kỳ lạ, thiên địa kỳ trân đang nhau đua nở.-------Chương 2279: Phong hào Thiên Tôn (2)Kỳ cảnh này xuất hiện trong vũ trụ tinh không, làm cho người ta rung động!Mà thời điểm này là lúc phong hào Thiên Tôn cho Lâm Minh.Ngay vào ngày hôm qua, vì phong hào cho Lâm Minh, cao tầng Nhân tộc chuyên môn mở hội nghị triệu tập một lần, đây quả thực là chuyện chưa từng có trong lịch sử Nhân tộc.Đại đa số phong hào Thiên Tôn đều do Thiên Tôn tự làm chủ, thích thế nào thì đặt như thế.Bọn họ thường thường căn cứ công pháp do mình tu luyện, chiến kỹ có được, trải nghiệm cuộc đời, hoặc là nơi sinh, nơi thành danh, nơi được kỳ ngộ...

Mà định ra phong hào cho mình.Nhưng mà phong hào của Lâm Minh ý nghĩa khác biệt, hắn là biểu tượng đứng đầu của Nhân tộc, đương nhiên không có thể tùy ý.Phong hào này cần đươc thế nhân tiếp nhận, hơn nữa nó sẽ được ghi vào lịch sử, truyền lưu vĩnh cửu, không thể không cẩn thận cho được.Ba mươi sáu ức năm trước, đứng đầu Nhân tộc có phong hào "Phong Thần Thiên Tôn ", phong hào này rất đại khí, đã nhiều năm như vậy, mọi người nhắc tới Phong Thần Thiên Tôn vẫn mang theo kính ngưỡng vô hạn, mà Phong Thần Thiên Tôn rốt cuộc có tên gọi là gì thì không ai biết, đương nhiên, đây cũng là do truyền thừa của Nhân tộc bị hủy diệt vào đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước.Ngay từ đầu, có người đề nghị gọi Lâm Minh "Bất Hủ Thiên Tôn ", biểu thị Lâm Minh bất hủ, Nhân tộc vĩnh tồn.Nhưng mà đề nghị này bị Thần Mộng bác bỏ, bất hủ có lẽ khí phách, nhưng mà mười tỷ năm trước đã có người chiếm dụng.Mà theo đó Tu La Thiên Tôn cũng như thế.Lại tiếp tục, từ công pháp Lâm Minh gọi hắn là "Cửu Tinh Thiên Tôn ", "Lôi Hỏa Thiên Tôn ", "Tà Thần Thiên Tôn"...

Tất cả đều bị phủ quyết.Nguyên nhân là không bao quát toàn bộ, cũng không thể thể hiện sự tích của Lâm Minh.Thần Mộng bảo mọi người tham gia hội nghị lần này, thái cổ Thần tộc đề nghị "Tuyên Cổ Thần Vương", Thần Mộng tự định giá vẫn buông tha, tới phiên Hạo Vũ, vì lúc trước mọi người nói nhiều hắn không lặp lại, tự định giá một hồi lâu, nghẹn ra cái tên "Thự Quang Thiên Tôn ", chuyện này làm cho Thần Mộng im lặng.

Mặc dù nói "Thự Quang Thiên Tôn" cũng có chút ngụ ý, nhưng mà cái tên này không vang dội.- Không bằng,...

Gọi là ' Nhân Hoàng '!Khi tất cả Thiên Tôn nói xong, Thần Mộng mở miệng.Mọi người ở đây nghe nao nao, cái tên này chẳng những vang dội, còn có ngụ ý sâu xa.Thánh tộc có Thánh Hoàng.Hồn Tộc có Hồn Đế.Nhân tộc có Nhân Hoàng!Danh xưng này xác định vị trí của Lâm Minh, Nhân Hoàng, Nhân tộc chi hoàng, cũng là đệ nhất nhân của Nhân tộc!Trong tương lai, trong lịch sử đại kiếp nạn của Nhân tộc, Lâm Minh sẽ là tồn tại đứng đầu Nhân tộc, được ghi vào trong lịch sử, về sau sử sách nhắc tới Lâm Minh cũng sẽ gọi là Nhân Hoàng, cũng chính là -- Nhân Hoàng Lâm Minh!Mà trong tương lai, Thần Vực khôi phục, con dân Nhân tộc gọi Lâm Minh cũng không còn là "Tiền bối ", "Chân nhân", mà sẽ là "Bệ hạ ", "Ngô hoàng" ...Danh xưng này được các Thiên Tôn tán thành, đây cũng là do thực lực Lâm Minh thắng được.Nếu không cho dù Thiên Tôn thích xưng hô theo ý của mình, cũng không có ai gọi xưng hô này cả, đây chính là khiêu chiến tất cả Thiên Tôn.Mà Lâm Minh phong hào Nhân Hoàng, không người không phục!Sau khi Lâm Minh biết được xưng hô này thì cảm thấy khoa trương, nhưng liên quan đến các mặt, khoa trương cũng không sao, quan hệ đến phản công đại kiếp nạn lần này, cho nên Lâm Minh vẫn quyết định bắt đầu phong thiện đại điển.Một hồi yến hội bắt đầu, trến yến tiệc rất nhiều thứ đều là thiên tài địa bảo, giá trị liên thành, ăn hết sẽ gia tăng tu vị thật lớn.Mà yếu hội cùng đại điển diễn ra trong ba ngày.Danh xưng "Nhân Hoàng Lâm Minh" xũng được truyền khắp Nhân tộc.Vào ngày cuối cùng, Lâm Minh khống chế Thiên Đạo luân hồi, ngồi trên Nhân Hoàng bảo tọa bay khắp tinh không, võ giả Nhân tộc không ngừng hô to -- "Nhân Hoàng bất hủ, Nhân tộc vĩnh tồn!"

Khẩu hiệu hình thành phong bạo, làm cho tất cả võ giả Nhân tộc máu huyết sôi trào.Nhìn khí thế võ giả Nhân tộc như cầu vồng, Lâm Minh biết rõ, bây giờ là lúc chỉ huy tấn công Thần Vực, thanh toán nợ máu .Đây cũng là nguyên nhân mình rời đi.Phát sinh chuyện trước mắt, kể cả hắn có được thực lực, địa vị vô cùng tôn sùng, nhưng ma Lâm Minh xem ra, tất cả chỉ là mây khói.Nếu như không có thực lực tuyệt đối dựa vào, không qua bao lâu tất cả đều là hoa trong gương, trăng trong nước, chớ nói chỉ là truyền lưu lịch sử, bởi vì khi đó, Nhân tộc đã biến thành bụi bậm lịch sử.Thời gian của hắn vô cùng gấp gáp.Hai tháng sau, Tu La Lộ, Táng Thần Lĩnh --Sau khi phong thiện đại điện chấm dứt, Lâm Minh một mình một người tiến vào vũ trụ hư không.Quân đoàn hoang hắn lưu lại dùng để bảo vệ người nhà, mà đại quân Nhân tộc đang chuẩn bị phản công Thần Vực.Dưới tình huống như thế, Lâm Minh lặng yên không một tiếng động xuyên qua Man Hoang vũ trụ và cửa ra vào Thần Vực, hắn một mình rời khỏi Man Hoang vũ trụ, đi vào Tu La Lộ.Trong thời gian hai tháng này, Tần Hạnh Hiên cùng Mục Thiên Vũ lần lượt mang thai.Thời điểm hai nữ đang chuẩn bị làm mẹ, Lâm Minh lại bế quan lần nữa, từ trong trí nhớ của hoang, hắn càng ngày càng hiểu sâu về văn tự thâm uyên, hắn cũng hiểu càng nhiều tin tức trong đó, chậm rãi hắn hiểu lịch sử của thâm uyên ác ma.Một suy đoán đáng sợ hiện ra trong lòng Lâm Minh.Bởi vì tin tức trong hoang hồn lộn xộn, Lâm Minh không dám xác định suy đoán của mình là thật hay giả, hắn có tưởng tượng nếu suy nghĩ là đúng, hắn cần phải đi thâm uyên một chuyến.Hôm nay Tam Thập Tam Thiên đối với Lâm Minh mà nói, đã không có nơi nào để đi.Tu La Lộ hắn đã thăm dò tới mức tận cùng, nguyên mộng vũ trụ mặc dù không có thăm dò xong, nhưng mà Lâm Minh đã ngộ ra sinh tử pháp tắc của mình, cho dù đi cũng không có thu hoạch kinh thiên gì.Huống chi còn có một Hồn Đế, tuy trước kia Thánh Mỹ đã từng nói qua, Hồn Đế hấp thu vĩnh hằng chi hồn của mình, hắn bắt đầu bế quan, thậm chí bế quan vài vạn năm mới có thể luyện hóa vĩnh hằng chi hồn này, mở ra cái gọi là "Vĩnh sinh bất tử", nhưng mà Lâm Minh cũng không dám xác định, loại bế quan này có dừng lại nửa đường hay không.Những bí mật ở thâm uyên liên quan tới đại kiếp nạn của Tam Thập Tam Thiên mười tỷ năm trước, thậm chí liên quan tới vũ trụ niên đại càng cổ xưa hơn, Lâm Minh hiện tại còn không biết, chủ nhân Tu La Lộ trước kia còn lưu lại lịch sử gì hay không, hoặc là thời đại võ đạo huy hoàng chứa đựng cái gì?Nhưng mà trước khi đi thâm uyên, Lâm Minh muốn đi tới Tu La Lộ.

Hoàn thành một ít chuyện hắn cần hoàn thành, hơn nữa tiềm tu một thời gian ngắn.Lâm Minh lựa chọn Tu La Lộ không phải thí luyện cuối cùng, mà là Táng Thần Lĩnh.Hơn sáu nghìn năm trước, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cùng đi đại hoang của Tu La Lộ, lại tiến vào trong Táng Thần Lĩnh, tao ngộ Đế Tử Na Kỳ đuổi giết.

Cuối cùng đưa tới Thiên Minh Tử.-------Chương 2280: Rời điLâm Minh vào thời khắc nguy nan đã song tu với Tiểu Ma Tiên đột phá, phản giết Thiên Minh Tử.

Từng cảnh lúc trước Lâm Minh cảm giác như mới ngày hôm qua, hắn cùng Thiên Minh Tử đấu trí so dũng khí nhìn lại mà giật mình, không cẩn thận là vạn kiếp bất phục.Hồi tưởng lại Thiên Minh Tử xảo trá, Lâm Minh tim đập nhanh.

Mình có thể phản giết Thiên Minh Tử, thậm chí còn đánh giết Đế Tử Na Kỳ cùng một nửa bước Thiên Tôn tiên sinh áo bào tro, nguyên nhân chính là Lâm Minh mượn nhờ một tử địa trong Táng Thần Lĩnh -- Bạch Khởi chi mộ.Bạch Khởi chi mộ an táng một đệ tử của chủ nhân Tu La Lộ năm đó, không có gì bất ngờ xảy ra thì đó là cường giả chân thần, hắn lưu lại mộ địa trải qua mười tỷ năm suy yếu, trận pháp và lực trường bên trong vô cùng suy yếu, nếu không lợi dụng trận pháp trong mộ địa cũng có thể oanh sát Thiên Tôn trung vị.Năm đó Lâm Minh tiến vào Bạch Khởi chi mộ, quấy rầy Bạch Khởi an nghỉ, về sau vì tự bảo vệ đã phát động trận pháp trong Bạch Khởi chi mộ, dùng để đánh chết Đế Tử Na Kỳ cùng tiên sinh áo bào tro.Vì cảm tạ và áy náy, Lâm Minh lúc ấy hứa hẹn với Bạch Khởi chi mộ, trong tương lai nếu hắn có khả năng, hắn sẽ trở lại trùng tu phần mộ của Bạch Khởi.Mà bây giờ Lâm Minh đã có thực lực này.Kể từ đó Lâm Minh cũng xem như hoàn thành một chuyện hứa hẹn của bản thân.Trừ Bạch Khởi chi mộ ra, còn có một hứa hẹn, chính là Lâm Minh đáp ứng Thần Miểu Thiên Tôn, diệt sát Thần Hư.Điểm này Lâm Minh suy nghĩ cân lượng của mình hiện tại, thật khó làm được.Thực lực của Thần Hư tương đương Thiên Cương thần vương.Thực lực của chính mình so với Thiên Cương thần vương hơi mạnh hơn, trực tiếp chính diện đánh bại hắn cũng không dễ dàng.Nhưng cũng chỉ đánh bại mà thôi, so với đánh chết là hai khái niệm khác nhau, chỉ cần Thần Hư muốn đi, Lâm Minh không làm gì được cả.Dù Thần Hư muốn chiến, Lâm Minh đánh với Thần Hư tới cuối cùng, mình cũng tuyệt đối không chiếm được tiện nghi.Trong tình huống này, Lâm Minh không có khả năng trong hang ổ của Thần Hư, dưới hàng vạn trận pháp và rất nhiều đệ tử ra tay giết Thần Hư được, thậm chí hắn đột phá Thiên Tôn trung vị cũng không có nắm chắc.Cho nên Lâm Minh lựa chọn bế quan, đây là mục đích trọng yếu đi tới Táng Thần Lĩnh, nơi này có một nơi tu luyện thần kỳ -- Uổng Tử Cốc.Trong Uổng Tử Cốc, thời gian dài gấp mười lần nhưng không vặn vẹo pháp tắc, đây là nơi tu luyện lý tưởng.Thời gian kết giới không kỳ lạ quý hiếm, nhưng mà trong thời gian kết giới của Uổng Tử Cốc không vặn vẹo pháp tắc, không ảnh hưởng tới võ giả tu luyện.Đương nhiên, ở lại trong Uổng Tử Cốc cũng không phải không trả giá lớn.Trong hoàn cảnh không thay đổi, sẽ không cho võ giả cảm ngộ gì cả, càng không có cơ duyên, không có chiến đấu chém giết, tốc độ tu luyện tuyệt đối không nhanh được, một Thánh Chủ muốn đi vào Uổng Tử Cốc bế quan tới Thiên Tôn, đây là chuyện không thực tế.Lúc trước Lâm Minh mở rộng nội thế giới, tìm hiểu sinh tử luân hồi, thời gian của hắn không đủ dùng cũng không có tiến vào Uổng Tử Cốc bế quan tu luyện.Thứ nhất hắn muốn cảm ngộ những thứ mà Uổng Tử Cốc không có.Thứ hai, cũng quan trọng hơn, thiên địa nguyên khí trong Uổng Tử Cốc cũng không đầy đủ, thậm chí còn có chút mỏng manh, bởi vì nơi này hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, tự thành không gian, thiên địa nguyên khí cũng tự tuần hoàn, rất nhiều năng lượng tản mạn bao phủ Uổng Tử Cốc có thể hủy diệt pháp bảo.Năng lượng như thế đương nhiên có ạn, chớ nói chi Lâm Minh lúc ấy từ Giới Vương trùng kích Thiên Tôn cần hấp thu nhiều thế giới chi lực.Cho nên Uổng Tử Cốc cũng không phải nơi tu luyện hợp lý.Mà bây giờ lại hoàn toàn bất đồng.Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc Thánh Điển đã đạt tới sơ bộ, hơn nữa từng bước dung hợp Tu La Thiên Đạo, thần ma lực cũng đã tự thành hệ thống, nội thế giới cũng hấp thu đầy đủ thế giới chi lực, Lâm Minh lĩnh ngộ tới cảnh giới cao, hắn hiện tại khiếm khuyết là tu vị.Huống chi Lâm Minh thành công đột phá Thiên Tôn, bởi vì thừa nhận Tam Thập Tam Thiên thiên kiếp, Lâm Minh hấp thu đại lượng mảnh vỡ thiên đạo pháp tắc, trong đó thậm chí có pháp tắc của thượng cổ thần vương.Lúc ấy Lâm Minh đánh nát những hư ảnh thượng cổ thần vương, bọn hắn khí tức, lĩnh ngộ, ý niệm, pháp tắc, không thể tránh né bị Lâm Minh kế thừa một ít.Những thứ này vừa vặn có thể tiêu hóa trong Uổng Tử Cốc.Cho nên Lâm Minh không thiếu pháp tắc để cảm ngộ.Còn về thiên địa nguyên khí, nguyên khí trong Uổng Tử Cốc cằn cỗi là không giả, nhưng mà Lâm Minh căn bản không có ý định hấp thu thiên địa nguyên khí ở đây, hắn mang theo hoang chi phân thân.Đây chính là bảo khố năng lượng to lớn, trong đó ẩn chứa khí huyết và ác ma lực khôn cùng.Không có thiên địa nguyên khí không sao, Lâm Minh hấp thu hoang chi phân thân là được.Cứ như vậy, Lâm Minh bước vào Uổng Tử Cốc, nơi này với võ giả bình thường chính là tử địa, đối với Lâm Minh mà nói lại là hậu hoa viên nhà mình.Đã cách nhiều năm như vậy, Lâm Minh lại quay về Uổng Tử Cốc, tất cả không thay đổi, xương khô vô tận, có lẽ là thủ bút của chủ nhân Tu La Lộ, còn có thần thú đại trận.Uổng Tử Cốc đen kịt, hơn nữa yên tĩnh đáng sợ, rất nhiều cường giả tuyệt thế tiến vào đây không có hy vọng ra ngoài, ở chỗ này bị ép tới điên lên.Nhưng mà Lâm Minh lúc này đối mặt hoàn cảnh như thế, tâm tình phẳng lặng như nước.Thậm chí cái này hắc ám cùng tĩnh mịch lại mang tới bình tĩnh cho Lâm Minh.Những năm này Lâm Minh áp lực rất lớn, trải qua nhiều trắc trở, đi vào Uổng Tử Cốc là nơi an toàn như thế, hắn thoáng trầm tĩnh lại.Đây chính là trận pháp chủ nhân Tu La Lộ năm đó tự tay bố trí, chỉ sợ nhân vật như Phiêu Vũ thần vương cũng không thể ra vào tự do.Huống chi không có người nào ngờ tới hắn trốn ở nơi này.Hắn ở trong đây được an toàn tuyệt đối.Lâm Minh bắt đầu bế quan.Hắn có quá nhiều việc cần hoàn thành, chỉ hấp thu trí nhớ hoang hồn cũng cần thời gian tương đối dài.Lâm Minh muốn đi hắc ám thâm uyên, không có hoang trí nhớ làm tham khảo, hắn một nhân loại đi vào chẳng khác gì đưa thịt vào hang sói.Hắn muốn bảo vệ mình, trông cậy lớn nhất là tới từ hoang.Thời gian trôi qua, tuế nguyệt không cùng.Lâm Minh lâm vào trạng thái vong ngã tuyệt đối, hắn căn bản không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết mình đang ở đây rất dài, hắn ngồi đó giống như mọc ra từ mặt đất.Tro bụi phủ dày lên người của hắn, một thòi gian sẽ có ma tính bộc phát cuốn bay tro bụi, nhưng mà Lâm Minh lù lù bất động.Ma tính triều tịch trong Uổng Tử Cốc, Lâm Minh lúc trước mới vào Tu La Lộ còn miễn cưỡng ứng phó, hiện tại chẳng khác gì đá ngầm trong gió, không có cảm giác gì.Nhưng mà quần áo của Lâm Minh bị xé rách, qua mấy lần triều tịch thì quần áo Lâm Minh không còn một mảnh, Lâm Minh toàn thân trần trụi.Hắn lỏa lồ ngồi đó, thỉnh thoảng ánh huỳnh quang màu đỏ hiện ra, hắn đang hấp thu tinh hoa của hoang.-------Chương 2281: Thu phục Thần VựcĐối với Lâm Minh mà nói, hoang chi phân thân có lẽ cường đại, nhưng chỉ thực lực cao hơn bản thể của hắn mà thôi.

Chỉ cần thời gian nhất định, Lâm Minh sẽ vượt qua hoang chi phân thân, đến lúc đó hoang chi phân thân chỉ là gân gà.Cho nên Lâm Minh hiện tại lợi dụng hoang chi phân thân một cách hữu hiệu nhất, chính là hấp thu tinh hoa trong đó, dung nhập vào bản thân.Theo thời gian trôi qua, Lâm Minh tiêu hóa tinh hoa của hoang càng ngày càng nhiều, hắn chẳng những hấp thu ác ma lực tinh thuần, kể cả pháp tắc ẩn chứa trong hoang cũng bị hấp thu.Lâm Minh giống như lâm vào vũ trụ hỗn độn.

Sâu trong không gian này có một lỗ đen cực lớn xoay tròn, tất cả năng lượng chung quanh, vật chất tới gần lỗ đen đều bị hấp thu toàn bộ.Tình cảnh bực này làm cho nội tâm Lâm Minh trì trệ.

Đây là. . .Thôn phệ pháp tắc! ?Tinh thần Lâm Minh chấn động, hoang huyết nhục và linh hồn của nó đều ẩn chứa thôn phệ pháp tắc, mình đã hấp thu hoang hồn, lại có hoang chi huyết thịt, tất cả tinh hoa của hoang đều dồn lên người của hắn.Như vậy. . .Có lẽ hắn cũng có thể nhìn sơ bí mật của thôn phệ pháp tắc.

Do đó cướp đoạt thiên phú của hoang tới tay.Đương nhiên, Lâm Minh không có khả năng nghịch thiên như hoang, nhưng mà hắn chỉ cần kế thừa một phần nhỏ thiên phú là được.Cái khác không nói, chỉ tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí đã hơn xa lúc trước.Thôn phệ, Lâm Minh xem nó là một thủ đoạn ngăn địch mà thôi, cũng là con đường tắt để mình phát triển!Tâm niệm đến tận đây, Lâm Minh không hề do dự, hắn tĩnh hạ tâm thần.

Mang toàn bộ tinh thần lực đều quán chú vào hấp thu hoang hồn cùng hoang chi huyết thịt tinh hoa, tham lam hấp thu tất cả dinh dưỡng trong đó.Bất tri bất giác một trăm năm qua đi, ở bên ngoài đã mười năm.Mười năm này hai hài tử của Lâm Minh giáng sinh, một nam một nữ, nam hài là Mục Thiên Vũ sinh ra, đặt tên là Lâm Vũ, nữ hài do Tần Hạnh Hiên sinh ra, đặt tên là Lâm Hiên.Tên hai hài tử đều lấy tên của mẫu thân chúng.Thiên phú Lâm Vũ cùng Lâm Hiên còn kém hơn Lâm Hoang một chút, nhưng mà chúng kế thừa Tu La huyết mạch của Lâm Minh, trong tương lai tu luyện tất trở thành nhân kiệt.Lại mười năm qua đi.Nhân tộc cùng Thánh tộc đã đánh nhau khí thế hừng hực trong Thần Vực, bởi vì Phiêu Vũ và Thiên Cương rời khỏi, Nhân tộc đánh chính diện không kém gì Thánh tộc, rất nhiều lãnh thổ Thần Vực đã bị Nhân tộc thu hồi.Vốn các nạn dân Nhân tộc tại Thần Vực tan tác, nhìn thấy đội ngũ Nhân tộc đánh trở về, nhao nhao vui đến phát khóc.Không ai có thể lý giải, chờ đợi hơn sáu nghìn năm, bọn họ rốt cuộc chờ được ngày này!Cho dù lập tức chết đi cũng có thể nhắm mắt. . .Chỉ hai mươi năm chiến đấu, đối với Thần Vực cùng Thánh tộc đại chiến mà nói kỳ thật chỉ là thời gian rất ngắn, muốn thu phục Thần Vực, còn kém xa lắm.Dù sao Thần Vực chỉ đại thế giới đã có ba ngàn.Trước đó chiến đấu trong Man Hoang vũ trụ đã đánh mấy trăm năm.Lần này Nhân tộc phản công Thần Vực, tối thiểu cũng phải đánh mấy trăm năm mới có thể chính thức bình định Thần Vực.Thế nhưng mà năm thứ ba mươi Nhân tộc tiến công Thần Vực thì quân Thánh tộc bắt đầu co rút lại.Bọn chúng chủ động nhượng lại đại thế giới của Thần Vực, nhao nhao cưỡi linh hạm bay trở về Thánh La thiên.Binh lui như thủy triều, Thánh tộc vừa lui, đại quân Nhân tộc không có ngăn cản, bắt đầu tiếp thu thổ địa.Chiến sĩ Nhân tộc vô cùng hưng phấn, nhưng mà mấy Thiên Tôn chỉ huy đại chiến Nhân tộc hơi mờ mịt, kết quả như thế quá ngoài ý muốn.- Thánh tộc lui, chúng ta làm sao bây giờ?Đế Thích Già hỏi Thần Mộng, hắn không biết nên đuổi theo truy kích hay không.Không hề nghi ngờ, Thánh tộc là do Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan, trên đường không thể gián đoạn, lập tức không thể đánh Nhân tộc, cho nên không thể không lui về Thánh La thiên, bảo tồn thực lực.Hiện tại Thánh tộc khi Tạo Hóa thánh tử chết đi, Phiêu Vũ thần vương, Thiên Cương thần vương và đám người Thanh Liên dưới trướng bọn họ rời khỏi, có thể nói quần long vô thủ còn chưa đủ, lui về Thánh La thiên là biện pháp tự bảo vệ mình mà thôi.Nhân tộc phản công Thần Vực, bọn họ chinh chiến trên lãnh thổ của mình, đánh không thoải mái, nếu như chinh chiến Thánh La thiên, đi đối mặt Thánh tộc thất trọng thiên và đại quân Thánh tộc không biết thì quá nguy hiểm.Giặc cùng đường chớ đuổi, huống chi là đi xâm lược.Nhưng mà Thần Mộng vẫn hạ lệnh truy kích, bởi vì có Thần Mộng một người ở đó đủ bảo vệ đại quân Nhân tộc.Tuy Thần Mộng hiểu, Nhân tộc dù truy kích cũng khó chiếm lĩnh Thánh La thiên, thậm chí có thể nói trừ có thể tiêu diệt nhiều một ít sinh lực của Thánh tộc ra, căn bản không có chỗ tốt, nhưng mà nàng vẫn truy kích.Dù chỉ là tế điện vô số liệt sĩ Nhân tộc chết trận tại Man Hoang!Máu của Nhân tộc không thể chảy vô ích.

Nàng cần cho những liệt sĩ kia câu trả lời.Lần đánh này kéo dài ba mươi năm.Nhân tộc chiến đấu tại Thánh La thiên càng khó khăn.Nguyên khí Nhân tộc chưa khôi phục, Thiên Tôn ra chỉ có hơn trăm, Đại Giới Giới Vương hơn hai ngàn.Tuy Thần Mộng cường đại, nhưng mà nàng chỉ có một người, giống như Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất chiến Man Hoang vũ trụ, Nhân tộc Thiên Tôn có thể trốn đi, làm cho Tạo Hóa Thánh Hoàng trên thực tế không giết được bao nhiêu người.Mà bây giờ Thần Mộng xuất chiến Thánh La thiên, Thánh tộc Thiên Tôn cũng không ngu xuẩn xếp hàng chờ Thần Mộng giết.Cho nên Thần Mộng càng có tác dụng uy hiếp nhiều hơn, nàng giám sát chủ lực của Nhân tộc.

Có Thần Mộng thì đại quân Nhân tộc có thể tác chiến chính diện không e ngại, cũng không sợ ít đánh nhiều, không e ngại bị vây quanh, nhưng mà Thần Mộng cũng không thay thế đại quân Nhân tộc chiến đấu, chính thức tiêu diệt quân của Thánh tộc vẫn cần vào nhiều Thiên Tôn, Giới Vương, Thánh Chủ.Quân đội Nhân tộc nhân số quá ít căn bản không có khả năng đi chinh chiến Thánh tộc thất trọng thiên, muốn vung lưới cũng không vung được.Rất nhanh, chiến đấu đã lâm vào cục diện bế tắc.Khi Thánh tộc chủ động tránh chiến thì thành quả chiến đấu của Nhân tộc không còn bao nhiêu.Muốn mở rộng thành quả chiến đấu, trừ hủy diệt tinh cầu của Thánh tộc và đồ sát võ giả cấp thấp ra, không có dùng gì, nhưng mà làm như vậy cũng có khác gì Thánh tộc, thậm chí là không bằng Thánh tộc.Vì vậy năm thứ năm mươi, đại quân Nhân tộc lui về Thần Vực.Ngày đại quân điều quân trở về, Thần Vực Tam Thập Tam Thiên cuồng hoan (*chè chén say sưa)!Không biết bao nhiêu người lệ nóng doanh tròng, bọn họ trả giá hơn sáu ngàn năm, một đời lại một đời cố gắng, rốt cuộc thu hồi lãnh thổ của mình.Bọn họ bảo trụ tôn nghiêm, kéo dài tâm huyết.Tuy đây chỉ là tạm thời, nhưng bọn họ đặt quyết tâm, mặc kệ tương lai Thánh tộc phản công thế nào, bọn họ sẽ chiến đấu, chiến đấu tới người cuối cùng.Nhân tộc thắng lợi cũng làm nên ánh sáng lịch sử của Nhân tộc sáng hơn.Hai cái tên được biết tới là -- Nhân Hoàng Lâm Minh, Thiên Hậu Thần Mộng.Không có người nào gọi Thần Mộng là Thần Mộng Thiên Tôn nữa, mà là dùng Thiên Hậu xưng hô.-------Chương 2282: Thiên Tôn trung vị, pháp tắc tiến hóa (1)Đây cũng là do Lâm Minh đối ứng, Lâm Minh là "Thiên Địa Nhân" trong Nhân Hoàng, sau đó là Thần Mộng là "Thiên Địa Nhân" trong Thiên Hậu.Một hoàng một hậu, cùng xung hô với Hồn Tộc có Hồn Đế cùng Hồn Hậu."

Đế ", "Hậu", "Hoàng" là thói quen xưng hô nam nữ có địa vị tối cao của chúng tộc, không phải là phu thê với nhau.Khi Thần Vực vui vẻ trùng kiến gia viên, Lâm Minh còn đan ở Uổng Tử Cốc bế quan, ngoại giới đã qua bảy mươi năm, Uổng Tử Cốc đã bảy trăm năm.Trong bảy trăm năm này Lâm Minh đã bắt đầu chuyển sinh lần thứ bảy trong Đại Chuyển Sinh Thuật.Chuyển sinh trùng tu cần năng lượng tới từ hoang phân thân, mà trong quá trình dung hợp này, Lâm Minh cũng từng bước bắt đầu vận dụng thôn phệ pháp tắc của hoang, hắn mang thiên phú của hoang từng bước đánh vào tính mạng ấn ký của mình.Hôm nay Lâm Minh đã hoàn toàn khống chế ác ma lực, nếu như hắn muốn ngụy trang thành một Thâm Uyên ác ma, căn bản không có ai hoài nghi, hơn nữa người khác còn cho rằng hắn là Thâm Uyên ác ma đẳng cấp cao.Đó là do Lâm Minh muốn xâm nhập thâm uyên, nếu không một nhân loại tiến vào thâm uyên chính là tìm cái chết.Bảy trăm năm tiềm tu, căn cơ của Lâm Minh căn củng cố vũng chắc, chuyện này làm cho hắn hùng tâm bừng bừng, hắn ý định ở trong Uổng Tử Cốc trùng kích Thiên Tôn trung vị.Lại qua năm trăm năm, Lâm Minh đã đạt tới Thiên Tôn hạ vị đỉnh phong, lực lượng của hắn tích lũy to lớn, có hoang chi phân thân cung cấp lực lượng khổng lồ.Hơn nữa có được thiên phú thôn phệ, Lâm Minh hấp thu hoang chi huyết thịt tinh hoa đơn giản như uống nước, tốc độ tu luyện của Lâm Minh dùng tiến triển cực nhanh để nói còn không đủ.Sau khi tiến vào Uổng Tử Cốc một ngàn năm trăm năm, Lâm Minh cảm giác lực lượng của mình tích lũy đầy đủ, đột phá Thiên Tôn trung vị, đã nước chảy thành sông.Đại hoang Tu La Lộ, đây là nơi vĩnh viễn làm người ta kính sợ, nhất là sâu trong đại hoang, đó là nơi Thiên Tôn cũng không muốn xâm nhập, nếu không sẽ vẫn lạc trong đó.Mà Uổng Tử Cốc càng là tuyệt địa khiến người ta kiêng kị, mặc dù là Chân Thần cũng không muốn tiếp cận nơi đây.Sát cục quỷ dị trùng trùng điệp điệp, tính cả thời không thần bí khó lường, làm cho võ giả tiến vào trong đó thì mất phương hướng vĩnh viễn.Những năm này, cũng chỉ có một ít võ giả cấp thấp hoạt động cách Uổng Tử Cốc Táng Thần Lĩnh phạm vi vạn dặm, tìm kiếm cơ hội lịch lãm.Tuy nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không cẩn thận là hài cốt không còn, nhưng mà bọn họ cũng không bỏ qua, dù sao bọn họ muốn sinh tồn, muốn trưởng thành, tại Tu La Lộ chém giết rất phổ biến, nếu võ giả không có thực lực, rất có thể bị giết người cướp của, mà tông môn nếu như không có thực lực, có thể trong vòng một đêm bị người ta cướp đoạt, chém giết sạch sẽ.Tuy Táng Thần Lĩnh nguy hiểm, nhưng mà thừa thải Táng Thần Thạch, hơn nữa nơi đây hoàn cảnh đặc thù, thường xuyên có thể thai nghén ra thiên tài địa bảo giá trị cực cao.Một ngày này, ở bên trong Táng Thần Lĩnh có ánh sáng nhiều màu hiện ra, bảy tám võ giả trẻ tuổi được hai trung niên dẫn dắt đại chiến với quỷ vật.Những quỷ vật này là tà vật do Táng Thần Lĩnh hình thành.Táng Thần Lĩnh nguyên bản chính là lực trường phong bế, thời gian vài tỷ năm chết không biết bao nhiêu thiên tài, cường giả, phàm nhân, hung thú. . .

Những người này chết đi lưu lại khí huyết chi lực, năng lượng đạo tràng, võ đạo pháp tắc và nhiều thứ khác, đều có thể trong không gian phong bế này hình thành các loại tà vật.Kỳ thật chớ nói những siêu cấp cường giả, cho dù là độc trùng bị phong bế lâu như thế, chúng xơi tái lẫn nhau đều có thể tiến hóa thành dị chủng.Hiện tại đám người kia đã bị tà vật tiến hóa trong Táng Thần Lĩnh quấn lấy, những tà vật này có phương thức tấn công tà dị, chúng vô hình vô chất, chỉ có một đám năng lượng lực trường, nhưng mà một khi đảo qua thân thể của người ta, người nhẹ thì khí huyết tổn thương, mà kẻ nặng thì bị tà vật xâm nhập, rồi sau đó bị hút khô khí huyết tinh hoa trong người, biến thành thây khô mà chết.- Sư phụ, chúng ta nhịn không được!Một thanh niên ngạnh kháng tà vật, hô to lên.- Chúng ta chạy đi.

Tiếp tục đánh nữa thì mọi người sẽ chết ở nơi này!Một người trung niên nói ra.Nhưng mà người trung niên khác cười khổ, hắn một kiếm đánh lui ba tà vật, thừa cơ truyền âm nói:- Chúng ta không có trốn.

Cho dù bỏ qua những tà vật này, chúng ta cũng chỉ có thể trốn ra sau, mà ở cách trăm dặm chính là Uổng Tử Cốc, tiến vào Uổng Tử Cốc, cho dù nhìn thấy cửa vào của nó thì chúng ta vĩnh viễn về không được, chỗ đó càng là tử địa, Thiên Tôn cũng vẫn lạc.

So với ở nơi đó không bằng liều mạng tại đây, có lẽ có hi vọng sống sót.Người trung niên nói như vậy, trong lòng những người khác phát lạnh, cái gọi là có hi vọng sống sót này quá thấp.- Ah!Có một nữ đệ tử trẻ tuổi kêu thảm, hiển nhiên là bị thương.Bọn họ đại chiến với tà vật đã hao tổn không ít khí huyết, tiếp tục như thế tối đa là một phút nữa mọi người phải chết tại đây.Bọn họ xúm lại với nhau, không ngừng thu nhỏ phạm vi chiến đấu.

Làm cho chính mình hao tổn giảm xuống thấp nhất, nhưng mà làm như vậy cái giá quá lớn.

Bọn hắn bị tà vật vây quanh, muốn phá vòng vây chạy ra thì xác suất quá nhỏ.Chỉ có thể liều chết đánh cược một lần!Ngay lúc bọn họ cảm thấy lực lượng trôi qua càng nhiều, thời điểm gần như tuyệt vọng thì không có ai chú ý tới, thời khắc này cách trăm dặm sau lưng bọn họ có một tầng hắc quang hơi mỏng hiện ra.Tầng hắc quang này càng ngày càng mạnh, càng ngày càng hùng vĩ, qua một hồi hắc quang bắn thẳng lên bầu trời.Vào lúc này bầu trời tối lại, tinh không u ám.Trong lòng đá võ giả thí luyện này cả kinh, cũng phát hiện dị tượng.Bọn họ nhìn quanh bốn phía, còn không biết phát sinh cái gì, mà thời điểm này bọn họ phát hiện tà vật vây quanh bọn họ chủ động thối lui.Không chỉ như thế, chúng không hề công kích, ngược lại một toàn bộ phủ phục trên mặt đất, sợ hãi nhìn qua thần quang đen kịt kia, trong con ngươi sinh ra thần sắc kinh hãi.Mà thẳng đến thời điểm này, đám thí luyện giả kia nhìn rõ tà vật, chúng giống như sói con, lớn lên phi thường dữ tợn, tốc độ của chúng cực nhanh, hơn nữa hình dáng vô cùng quỷ mị, làm cho người ta căn bản không nhìn rõ bộ dáng của chúng.Nhưng mà đám võ giả thí luyện nhìn thấy chúng phủ phục trên mặt đất, thậm chí lạnh run...- Đã xảy ra chuyện gì?- Thần quang kia...Một người trung niên ngưng mắt nhìn lại, rất hiển nhiên, những tà vật này không phải e ngại bọn họ, mà là e ngại thần quang cách trăm dặm sau lưng.Thần quang này nhìn qua không có hùng vĩ chút nào cả, giống như thần thiết đen kịt, phi thường ngưng thực.Hào quang duy trì mười hô hấp, sau đó biến mất.Thế nhưng mà những tà vật phủ phục trên đất, không dám động đậy.Không chỉ như thế, những tà vật này càng ngày càng nhiều, không ngừng có tà vật từ dưới đất chui ra, hoặc là từ trên cao bay xuống, những tà vật này đủ loại hình dáng, toàn bộ đều phủ phục trên mặt đất, cảm giác như chúng đang phục bái vương của chúng..-------Chương 2283: Thiên Tôn trung vị, pháp tắc tiến hóa (2)Trong lòng đám thí luyện giả băng hàn, không có vì đám tà vật phủ phục trên mặt đất mà buông lỏng, loại tình cảnh này làm bọn họ ẩn ẩn cảm giác được, chỉ sợ có tồn tại đáng sợ xuất hiện.Nếu là như vậy, kết cục của bọn họ còn thảm hơn.- Nơi phát ra đạo thần quang kia, không phải Uổng Tử Cốc sao?Một người trung niên nuốt nước miếng một cái, đột nhiên mở miệng, hắn lúc này mới ý thức được thần quang kia tới từ Uổng Tử Cốc.- Uổng Tử Cốc?Mọi người đều giật mình, nơi này là cấm địa tuyệt đối của Tu La Lộ, qua nhiều năm như vậy, phàm là người không tin tà tiến vào đều chết bên trong, nó vô cùng thần bí, nhưng mà dường như chưa từng nghe nói qua trong Uổng Tử Cốc phát ra qua hắc quang, càng chưa nghe nói có dị biến gì đó.Uổng Tử Cốc giống như một mộ địa tuyên cổ không thay đổi, vài tỷ năm qua, nó thôn phệ không biết bao nhiêu tính mạng, hoàn toàn không có chút biến hóa gì cả.- Sư phụ, chúng ta bây giờ. . .Một thiếu nữ sắc mặt tái nhợt nói ra, hiện tại bọn họ không biết nên bỏ chạy hay nên chờ tại nơi này.Trước mặt bọn họ có càng nhiều tà vật xuất hiện, trong đó rất nhiều tồn tại làm cho bọn họ cảm thấy kinh hãi, mà phía sau là Uổng Tử Cốc, làm cho bọn họ cảm giác tiến thoái lưỡng nan.Vào thời điểm này thiếu nữ nghẹn lời, nàng mở to mắt nhìn thẳng vào phía sau của mình, nơi đó có một tầng sương mù nhàn nhạt, sương mù tách ra, một nam tử xuất hiện.Hắn mặc hắc y đơn giản mà mộc mạc, hai mắt thâm thúy, lông mi như kiếm, cho người ta cảm giác khó hiểu.Hắn cứ như vậy đứng trong sương mù, từng bước một đi tới, tuyệt địa như Táng Thần Lĩnh hắn dạo chơi nhàn nhã, giống như đi lại trong hoa viên của mình.Mà người trung niên chú ý tới, từ khi thanh niên áo đen xuất hiện, những tà vật đáng sợ kia đang run rẩy toàn thân sợ hãi, không dám nhúc nhích chút nào.- Mấy vị, bây giờ là đại hoang lịch năm nào?Nam tử hắc y mở miệng, nam tử này chính là Lâm Minh bế quan trong Uổng Tử Cốc không biết bao lâu, hắn tu luyện trong Uổng Tử Cốc không biết thời gian.Hắn tu luyện chìm vào trong vong ngã tuyệt đối, bất tri bất giác Tu La pháp tắc hoàn thành một lần lột xác.Tu La pháp tắc là chí cao pháp tắc của thiên địa vũ trụ, bao dung Tam Thập Tam Thiên đạo.Mà Lâm Minh tại thành Thiên Tôn đã trải qua Tam Thập Tam Thiên thiên kiếp, thân thể thừa nhận thiên kiếp tẩy lễ và hấp thu vô số pháp tắc võ đạo và trí nhớ thượng cổ thần vương.Những pháp tắc này bị Lâm Minh bỏ thêm vào trong Tu La pháp tắc.Nếu như ví von Tu La pháp tắc thành một đồ hình, như vậy nó có ba bộ và ba mươi ba hình.Năm đó chủ nhân Tu La Lộ trùng tu ba mươi ba thế, cảm ngộ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một phong thần, làm cho Tu La pháp tắc viên mãn.Lâm Minh còn không có thời gian sung túc như chủ nhân Tu La Lộ, nhưng mà bằng vào hắn hấp thu thiên kiếp pháp tắc, cũng đã khó lường.Những năm này tìm hiểu, Lâm Minh cũng tương đương tu luyện ra ba mươi ba đồ hình của mình, làm cho Tu La Thiên Đạo càng thêm hoàn mỹ.Hắc quang vừa rồi không phải Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị mà sinh ra, mà là Lâm Minh tu luyện Tu La Thiên Đạo tiến thêm một bước sinh ra thiên địa dị tượng.Trên thực tế Lâm Minh đánh giá mình đột phá Thiên Tôn trung vị cần một hai ngàn năm nữa, Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị thì cũng có thiên địa dị tượng, nhưng mà thiên địa dị tượng cũng chỉ ở trong Uổng Tử Cốc mà thôi, căn bản không tuôn ra khỏi kết giới thời gian của Uổng Tử Cốc.Kết giới Uổng Tử Cốc là chủ nhân Tu La Lộ tự tay bố trí xuống, chỉ có Tu La pháp tắc tiến hóa dị tượng mới bay ra ngoài, sinh ra dị tượng.Mà những tà vật trong Uổng Tử Cốc sở dĩ kính sợ Lâm Minh như thần minh, cũng chính bởi vì Lâm Minh tiến hóa Tu La Lộ pháp tắc.Những tà vật này đều là Tu La Lộ tạo ra, bản thân chúng được pháp tắc sinh ra, liền phù hợp Tu La Thiên Đạo.Nếu như nói chủ nhân Tu La Lộ là người sáng tạo chúng còn không đủ, mà bây giờ Lâm Minh trên thực tế đã có được khí tức của chủ nhân Tu La Lộ, cũng khống chế lực lượng Tu La pháp tắc.Nếu như nói, hiện tại Lâm Minh chính là tân chủ nhân Tu La Lộ cũng không đủ!Đây là nguyên nhân tất cả tà vật kính sợ, thậm chí chuyên môn từ nơi ngủ đông và các nơi khác chạy tới triều bái Lâm Minh, nếu không mặc dù là thượng vị Chân Thần hàng lâm, tuy có thể làm cho chúng e ngại, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến chúng nó chạy tới triều bái.- Bây giờ là...

Đại hoang lịch năm 1768...Một trong hai người trung niên nuốt nước miếng, gian khó trả lời, hắn có thói quen nói bốn con số cuối cùng mà thôi.Tại Tu La Lộ, tự nhiên có lịch pháp, mà Tu La Lộ lịch pháp cũng không phải từ khi Tu La Lộ thành lập mới có tới bây giờ.Trên thực tế một lịch pháp đếm tới vài tỷ năm, cũng gần như không có khả năng.Tại nơi khác nhau của Tu La Lộ, lịch pháp vô cùng giống nhau, hơn nữa trong lịch sử, mỗi khi xuất hiện thế lực lớn thống nhất phần lớn lãnh thổ Tu La Lộ sẽ thiết lập lịch pháp mới, định ra lịch pháp nguyên niên của bọn họ.Ví dụ như Thần Hư Thần Quốc cùng Tề Thiên Thần Quốc, sở dụng lịch pháp không giống nhau.Mà ở đại hoang, bọn họ sử dụng đại hoang lịch, đã sử dụng mấy trăm vạn năm.Trước mắt người trung niên đột nhiên nói ra "năm 1768", Lâm Minh trầm ngâm, hỏi: - Thế là năm 121768?Lâm Minh nói ra hai con số kéo dài ỏ phía trước, người trung niên nghe được khẽ giật mình.Người trung niên lập tức suy đoán ra, nam tử trước mắt chỉ sợ thật lâu không xuất thế, ít nhất mấy ngàn năm, cho nên mới cần mấy con số phía trước xác định.Người này rốt cuộc là ai, vì sao những tà vật này thần phục hắn như thế?Loại thủ đoạn này, Thiên Tôn có được không?Chẳng lẽ gặp được lão quái vật bế quan ức vạn năm?Nghĩ tới đây, trong lòng mấy người phát lạnh, thực tế đạo hắc quang vừa rồi là từ trong Uổng Tử Cốc phát ra, chẳng lẽ nam tử này từ trong Uổng Tử Cốc đi ra?Ý thức được khả năng này, mọi người sững sờ nói không ra lời.Ngược lại người trung niên cầm đầu nhớ rõ trả lời Lâm Minh, hắn cung kính nói: - Vâng, tiền bối.Hắn dùng tiền bối làm kính ngữ, kỳ thật tuổi tác cũng không kém nhau bao nhiêu, nhưng mà tuổi Lâm Minh cũng không có lớn như người trung niên này tưởng tượng.- Đại hoang lịch năm 121768, nói như vậy...

Ta bế quan ở đây đã năm ngàn năm, trước đó ta cần một hai ngàn năm đột phá Thiên Tôn trung vị, hiện tại ngẫm lại, chỉ sợ cần lâu hơn, nhưng mà về sau dung hợp Tam Thập Tam Thiên đạo pháp tắc thời gian trôi qua quá nhanh, ta lại hoàn toàn vong ngã, không biết đã qua bao lâu.Ở trong Uổng Tử Cốc hơn năm nghìn năm, trong thế giới thật là năm trăm năm.Hơn năm trăm năm, căn cứ tin tức Tạo Hóa thánh tử cung cấp, Tạo Hóa Thánh Hoàng có lẽ còn không có xuất quan, nhưng mà cũng sắp rồi.-------Chương 2284: Mục tiêu, thâm uyênKỳ thật cho dù Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan.

Lâm Minh cũng không sợ, có Thần Mộng ở đó, tuy Thần Mộng đánh không lại Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng chỉ bảo vệ tốt gia đình củahawns, đưa bọn họ đi ẩn núp có lẽ không thành vấn đề.Hiện tại Thần Vực đả thông, hơn nữa trước kia đã thông có Man Hoang địa hình phức tạp, còn có vũ trụ thứ ba.

Nhân tộc đã có ba vũ trụ có thể trốn, dùng từ thỏ khôn có ba hang là hình dung tốt nhất.Dưới loại tình huống này.

Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn tìm ra và tiêu diệt tinh anh của Nhân tộc cũng không dễ dàng, nhưng mà Lâm Minh cũng phải nắm bắt thời gian thật nhanh, hắn cũng không muốn giao vận mệnh cho kẻ khác.- Cảm tạ!Lâm Minh mỉm cười, hắn xuyên qua đám thí luyện giả, tiếp tục đi ra khỏi Táng Thần Lĩnh.Tốc độ của hắn đi rất chậm.

Nhìn như tùy ý xuyên qua sương mù, nhưng mà chỉ nháy mắt hắn đã biến mất.Mà tà vật trong Táng Thần Lĩnh vẫn phủ phục tại chỗ.Nhìn thấy tình hình này.

Tiểu đội thí luyện giả này chấn động, nhìn qua tà vật vẫn không nhúc nhích, mướt mồ hôi nói ra: - Chúng ta đi mau!Bọn họ nhân cơ hội này rất nhanh xuyên qua Táng Thần Lĩnh, nhưng mà tuy bọn họ hãi hùng khiếp vía, nhưng mà mãi cho đến khi bọn họ ra khỏi Táng Thần Lĩnh cũng không bị tà vật công kích.Thẳng đến khi tiểu đội đi ra, bọn họ mới biết được, bọn họ trải nghiệm trong Uổng Tử Cốc quá khinh khủng.Kỳ cảnh trong Táng Thần Lĩnh nhanh chóng truyền lưu ra nhiều phiên bản, truyền ra khắp đại hoang.Nhưng mà bởi vì suy đoán quá nhiều, truyền lưu phiên bản khác nhau, mặc dù có người nói rất tiếp cận sự thật cũng khó có người tin, dù sao nghe qua đã không tưởng tượng nổi, do ít người nói càng thiếu sức thuyết phục.Chậm rãi, chuyện xảy ra trong Uổng Tử Cốc diễn biến thành truyền thuyết thuần túy....Tu La Hải, thí luyện cuối cùng.Lâm Minh đứng yên trong tinh không, ở trước mặt hắn có hai người, bọn họ là thủ hộ giả thí luyện cuối cùng Tu La Lộ, cũng là tôi tớ phục vụ chủ nhân Tu La Lộ nhiều thế hệ -- Triệt và Mặc.- Ngươi định đi hắc ám thâm uyên?Nghe được Lâm Minh quyết định, Triệt kinh ngạc, đi hắc ám thâm uyên, nơi đó quá nguy hiểm.- Hai vị tiền bối, vãn bối quyết định muốn đi hắc ám thâm uyên là trải qua suy lâu tính kỹ, hơn nữa, vãn bối tự nhiên có phương pháp bảo vệ mình, chắc có lẽ không bị nhận ra.

Vãn bối lần này tới đây là muốn xác nhận một chuyện, có quan hệ tới bí mật thâm uyên cùng thâm uyên ác ma.Lâm Minh nói như vậy, hai người người trầm mặc, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.Lâm Minh tiếp tục nói: - Vốn vãn bối nghĩ tới, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới có thể là cửa ra vào thế giới khác, Tam Thập Tam Thiên không phải thế giới duy nhất, nhưng mà về sau vãn bối đạt được một ít tin tức, dường như hắc ám thâm uyên là trước cả thời đại viễn cổ, cũng chính là trăm tỷ năm trước hoặc lâu hơn đã xuất hiện?

Không biết đúng hay không?Nghe Lâm Minh nói thế, sắc mặt hai ngươi động dung, bọn họ liếc nhau, Triệt mở miệng nói: - Về hắc ám thâm uyên, chúng ta biết rõ cũng chỉ là một ít suy đoán, là năm đó tôn chủ đại nhân miêu tả trong bản chép tay, chúng có khả năng thật sự tồn tại hơn trăm tỷ năm trở lên.- Ân. . .

Quả là thế, hạo kiếp vũ trụ mười tỷ năm trước cũng là thái cổ chư tộc giao thủ với thâm uyên ác ma?Lâm Minh mở miệng hỏi thăm, về điểm này kỳ thật rất nhiều dấu vết để lại cũng đã chứng minh là đúng, cũng không khó đoán được, hơn nữa trí nhớ của hoang cũng chứng minh điểm này là đúng.- Không sai!

Trận chiến mười tỷ năm trước có không biết bao nhiêu thần vương vẫn lạc, bao nhiêu chủng tộc diệt sạch, có vũ trụ dứt khoát biến thành man hoang, so sánh với trước đại kiếp nạn mười tỷ năm trước, Nhân tộc cùng Thánh tộc hiện tại chiến đấu chỉ là trò trẻ con.- Quả nhiên. . .

Nhưng mà dường như trăm tỷ năm trước, vũ trụ này cũng bộc phát kiếp nạn đáng sợ hơn?

So sánh với nó, cho dù là thâm uyên ác ma đại chiến với trí tuệ tính mạng mười tỷ năm trước cũng chỉ là một chuyện nhỏ a?Lâm Minh trầm ngâm một lúc, đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, đây cũng là thứ hắn đạt được trong trí nhớ hoang hồn.Bởi vì không thể hoàn toàn xác định, cho nên mới hỏi thăm hai lão giả.Nghe được Lâm Minh nói như vậy, hai lão giả rõ ràng sững sờ, dường như hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Minh sẽ hỏi ra vấn đề này.Bọn họ liếc nhau, trầm giọng nói: - Chuyện trăm tỷ năm trước đã quá xa xưa, đã lâu đến đáng sợ, cơ hồ không cách nào ngược dòng tìm hiểu, tôn chủ đại nhân cũng chỉ có một ít phỏng đoán, dường như di tích thái cổ giới và hắc ám thâm uyên chính là hình thành trong đại chiến đó...

Tôn chủ đại nhân gọi đại kiếp nạn này chính là -- đại phá diệt!- Quả nhiên. . .Hâm Minh hít sâu một hơi.Kỳ thật hắn đã sớm nghe qua luận chúng này rồi, cho rằng vĩnh sinh làm trái pháp tắc thiên đạo, cho ra lý do chính là vạn vật đều có sinh tử, núi có thể vỡ tan, sông sẽ khô, nhật nguyệt tinh thần sẽ vẫn lạc, đại thế giới cũng sẽ sụp đổ, không có gì có thể chống lại thời gian.Như vậy Tam Thập Tam Thiên thì sao?

Có thể có ngày hủy diệt hay không?Nếu thật là như vậy, đây mới thực sự là đại kiếp nạn đáng sợ, tất cả trật tự, tất cả quy tắc, tất cả tính mạng đều không tồn tại.Lâm Minh biết rõ ma phương, tử tạp, Hồng Mông linh châu ba kiện chí bảo có khả năng là hạt giống ba đại vũ trụ.Nếu đại vũ trụ cũng có hạt giống, vậy ý nghĩa vụ trụ cũng có ra đời.Có sinh ra đời, tự nhiên có hủy diệt, đây là nhân quả.Thời điểm này Mặc mở miệng nói ra: - Tôn chủ đại nhân hoài nghi, hắc ám thâm uyên cùng di tích thái cổ giới chính là một phiến thế giới vào trăm tỷ năm trước, sau khi Tam Thập Tam Thiên đại phá diệt sinh ra, về phần thế giới này vì cái gì bị hủy diệt thì không rõ.- Mà thâm uyên ác ma, cũng có thể là tính mạng tồn tại vào trăm tỷ năm trước, chúng vẫn kéo dài trong hắc ám thâm uyên, vốn hắc ám thâm uyên có ngăn cách với Tam Thập Tam Thiên, nhưng mà về sau không biết là nguyên nhân dì, cho nên bộc phát đại chiến vào mười tỷ năm trước.- Những chuyện này chỉ là tôn chủ đại nhân suy đoán mà thôi...Mặc nói ra một câu này, kỳ thật cho dù thâm uyên ác ma rốt cuộc có lai lịch gì, có một điểm không cần hoài nghi, thâm uyên ác ma chính là tử địch sinh mạng trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên.Trong Mặc và Triệt câu thông, Lâm Minh xác minh trí nhớ của hoang hồn, chậm rãi Lâm Minh chính minh tất cả suy đoán của mình là đúng, có quan hệ tới đại kiếp nạn mười tỷ năm trước là đại chiến với thâm uyên.Mười tỷ năm trước hạo kiếp Tam Thập Tam Thiên chính là thời gian thán thức thần tường biến mất..Chủ nhân Tu La Lộ tính cả Hắc Ám Quân Vương đã dùng thủ đoạn thông thiên đúc thành vĩnh hằng chi bích, phong kín hắc ám thâm uyên, đoạn tuyệt nơi ra vào của thâm uyên ác ma, lại chém giết thâm uyên ác ma khác.Lúc này mới chấm dứt đại kiếp nạn.-------Chương 2285: Bí mật hắc thưMà vĩnh hằng chi bích chỉ có trí tuệ tính mạng của Tam Thập Tam Thiên mới có thể thông qua, mà thâm uyên ác ma sẽ bị vĩnh hằng chi bích ngăn cản ở bên ngoài.Nhưng mà vĩnh hằng chi bích cũng không phải chê vào đâu được, theo thời gian biến thiên, nó sẽ sinh ra nhiều khe nứt không gian, để cho một ít thâm uyên ác ma đi xuyên qua, xuyên qua vĩnh hằng chi bích.Thâm uyên ác ma càng cường đại, độ khó thông qua vĩnh hằng chi bích càng nhỏ.Kể từ đó những thâm uyên ác ma xuyên qua vĩnh hằng chi bích, cho dù có thực lực Thiên Tôn đỉnh phong cũng không thể tạo thành trùng kích gì với Tam Thập Tam Thiên.Nhưng mà lịch sử luôn có ngoài ý muốn, mấy tỷ năm trước đã có một thâm uyên ác ma vô cùng cường đại xuyên qua, nó mang tới tai hạn lớn cho chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, tai nạn này vẫn kéo dài tới hiện tại.Đó là thâm uyên ác ma, chính là "Hoang" .Cụ thể hoang vì cái gì có thể thông qua vĩnh hằng chi bích, Lâm Minh lại không có thể từ trong hoang hòn tìm ra manh mối, trong rất nhiều trí nhớ hoang hồn có một bộ phận lớn nằm trong bản tôn, còn có một bộ phận bị phong tỏa.Lâm Minh tiếp tục thăm dò trí nhớ của hoang, đi vào trong tinh không ngồi xuống.Trước mặt hắn là hắc thư đen kịt, hắc thư này hắn chiếm được từ Khê Thận thánh tử.Lâm Minh vươn tay vuốt mặt bìa hắc thư, một phù văn thâm uyên ác ma đen kịt hiện ra, nó giống như con mắt ác ma trong bóng tối.Sau khi hấp thu rất nhiều trí nhớ hoang hồn, đối với thâm uyên pháp tắc hắn hiểu thêm một bước, Lâm Minh đã có thể mở hắc thư.Hắn yên lặng mở ra bìa ngoài của thâm uyên ác ma.Mặt bìa của nó dày ba phần, giống như lực trường phong bế, vô cùng nặng nề.Hắn đã không phải lần đầu tiên mở hắc thư thần bí này, thế nhưng mà mỗi một lần mở ra Lâm Minh cũng có phát hiện mới.Nguyên nhân chính là những thâm uyên văn quá tối nghĩa, dựa vào đoạn ngắn trí nhớ không trọn vẹn của Lâm Minh hiểu được không dễ dàng.- Hắc ám chi nguyên, ác ma tế điển...Lâm Minh yên lặng đọc mấy chữ này, hắn nhập tâm vào trong đó.Ở trước mặt hắn, hắc thư tỏa ra hào quang thần bí, giống như sổ sinh tử trong tay diêm vương.Lâm Minh đã xác định, bản hắc thư này không phải công pháp hay điển tịch gì đó, cũng không phải bí thuật bí điển, càng không phải chân thần linh bảo, nó là một bản "Ác ma tế điển ", trong đó viết -- có được ý nghĩa tế điển.Những tế văn này không liên quan tới tu luện.

Cũng không cách nào trực tiếp đề cao thực lực võ giả, nhưng mà giá trị của nó không tầm thường.Trong thâm uyên ác ma.

Có sáu siêu cấp ác ma cùng loại với "Hoang", thực lực đỉnh phong của chúng xen giữa Chân Thần cực hạn cùng siêu việt Chân Thần, gần với chủ nhân Tu La Lộ!Chúng là đồ đằng trong rất nhiều ác ma hắc ám thâm uyên, vô cùng khủng bó.Dưới trướng mỗi ác ma đều có được một mạch thế lực.

Sáu thế lực này vô cùng cường đại, dung nạp vô số thâm uyên ác ma, những thâm uyên ác ma này không thiếu tồn tại sánh ngang chân thần, thượng vị Chân Thần.Nếu như là mười tỷ năm trước, thực lực đỉnh phong của mỗi mạch thế lực.

Chúng dốc toàn bộ lực lượng có thể dễ dàng diệt sạch Tam Thập Tam Thiên hiện tại, chiến thắng tất cả tính mạng trong Tam Thập Tam Thiên liên thủ.So sánh với siêu cấp thế lực như thế, Thánh tộc Tạo Hóa Thánh Cung không xem vào đâu cả.Nhưng mà hạo kiếp mười tỷ năm trước, thái cổ chư tộc cũng trọng thương hắc ám thâm uyên, lúc ấy sáu thế lực lớn với tư cách chủ lực đánh Tam Thập Tam Thiên tổn thất thảm trọng, thậm chí sáu ác ma cũng bỏ mạng vài con, mà thế lực ác ma dưới trướng cũng giải thể.Sáu thế lực lớn, mỗi thế lực đều có một bản hắc thư như thế.Sáu bản hắc thư, toàn bộ đều là tế văn, nó tế điện là Ma Thần chi mô sâu trong hắc ám thâm uyên, là một bộ địa thần bí.Ma Thần chi mộ, đó là căn cơ của thâm uyên ác ma, cũng là nơi thần bí nhất của thâm uyên.Lâm Minh vốn định tìm tòi nghiên cứu thêm về bí mật Ma Thần chi mộ, nhưng mà trong hoang hồn không có tin tức này tồn tại, nghĩ đến bảo trì trong bản tôn của hoang hòn, Lâm Minh cũng không thể tìm tòi nghiên cứu.Lâm Minh cầm hắc thư này tương ứng với một mạch, "Trụ" !Cũng giống như "Hoang", "Trụ" chính là cầm đầu ác ma trong thâm uyên ác ma, trụ đỉnh phong cũng có thực lực tương đương hoang.Nẵm giữ hắc thư như "Trụ" đích thân tới.Mà bản tôn của "Trụ" đã chết trong đại chiến mười tỷ năm trước.Lâm Minh bây giờ hoài nghi, lần thứ hai mình tiến vào Tu La Lộ, cướp đoạt ác ma xá lợi trong tay Tạo Hóa thánh tử chính là kết tinh của siêu cấp ác ma năm đó bị chủ nhân Tu La Lộ chém giết.Nếu thật là siêu cấp ác ma đáng sợ như hoang, đương nhiên không có khả năng chỉ lưu lại một kết tinh, Lâm Minh suy đoán, chu thế ác ma bị đánh chết đã bị chủ nhân Tu La Lộ lưu lại cho hắn dùng, lưu lại ác ma xá lợi chỉ là một phần nhỏ tinh hoa của siêu cấp ác ma đó mà thôi.Hắn từ từ lý giải về hắc thư này, Lâm Minh chậm rãi khép hắc thư lại.Hắn đứng lên, bay ra khỏi thí luyện cuối cùng.- Phải đi sao?Triệt cùng Mặc xuất hiện sau lưng Lâm Minh.Lâm Minh gật gật đầu, nói:- Vâng!- Được rồi...Nhìn thấy Lâm Minh đã quyết định đi, Triệt và Mặc cũng không nói cái gì cả.Cùng ngày, Lâm Minh liền rời khỏi Tu La Lộ, từ Thần Vực tiến vào Thánh La thiên, bay thẳng tới di tích thái cổ giới.........Từ lúc chiến đấu sinh tử với Tạo Hóa thánh tử, Lâm Minh đã nghe nói qua về thái cổ giới, đây là nơi cực kỳ thần bí khó lường, độc lập với Tam Thập Tam Thiên, trong đó có che dấu nhiều cơ duyên và bảo tàng.Thánh tộc qua nhiều năm như vậy có thể không ngừng tích súc lực lượng của mình, cũng có liên quan rất lớn tới thái cổ giới.Hôm nay rốt cuộc Lâm Minh cũng đi tới nơi này.Phóng nhãn nhìn quanh, thế giới này không khí trầm lắng, bản thân thế giới này tối tăm lu mờ, giống như hoàng hôn vĩnh hằng.Trong tối tăm có một đạo thần uy như từ địa ngục hàng lâm, làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.Đương nhiên loại tử khí và uy áp này với Lâm Minh mà nói, căn bản không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đó, thế nhưng mà võ giả cấp bậc thấp đi tới nơi này, nửa bước khó đi.Lâm Minh kích phát lực lượng trong nội thế giới, âm dương nhị khí và lực lượng pháp tắc đan vào nhau thành thần văn, giống như hào quang bảy màu khắc vào hư không, tỏa ra quang mang vô thượng tan nát tử khí.Lâm Minh tiến lên phía trước, rất nhanh hắn nhìn thấy xương khô ven đường.Rất nhiều xương khô, phần lớn đã gần như mục nát, những xương cốt đứt gãy này phủ kính thời gian, sẽ dấu vết bực này, tử khí nồng đậm sinh ra là đương nhiên, loại tử khí này có thể rút sinh cơ của sinh mạng trí tuệ, khí huyết chưa vững chắc đi vào thế giới này không lâu sẽ biến thành thây khô, mà thi thể mục nát với tốc độ cực nhanh.- Quả nhiên là thế giới gần như đã tử vong...-------Chương 2286: Vĩnh hằng chi bích (1)Lâm Minh hồi tưởng trong trí nhớ hoang hồn thì trầm ngâm, bởi vì thế giới này đã chết, cho nên nó từ từ rách nát, đây là đại phá diệt mà chủ nhân Tu La Lộ đã nói.Nhưng mà dựa theo Lâm Minh cảm giác, tốc độ mục nát của thế giới này có lẽ đã sớm hủy diệt mới đúng, thế nhưng vì cái gì nó vẫn tồn tại được?Trong tối tăm có pháp tắc kỳ dị đang chèo chống nó, làm cho đại phá diệt không thể nào hủy diệt nơi này?Lâm Minh độc hành trong thế giới này, dư vị mảnh vỡ pháp tắc trải qua thời gian lâu dà bao phủ, loại khí tức mất đi này ẩn ẩn cộng minh với tử chi pháp tắc của hắn.Chết, tức là mất đi.Người chết hóa thành bụi đất, vũ trụ chết chôn vùi trong vô hình.Vạn vật trên thế giới này, ở lại trong vũ trụ chỉ có "Không" .Ở đường chân trời xa xa có thể mơ hồ nhìn thấy thần điện sụp đổ, có thần thạch chồng chất như núi, có thể tưởng tượng năm đó chúng to lớn cỡ nào.Có rất nhiều cung điện lớn như thế, nhưng mà không có một tòa nguyên vẹn, toàn bộ hóa thành phế tích, cung điện do cường giả ngày xưa kiến tạo.

Cũng đã bị tổn hại và ăn mòn qua vô số năm tháng.Lâm Minh đi từng bước thì cảm thấy khí tức cường đại đang nhộn nhạo ở chung quanh.Đây là khí tức thượng cổ thần vương lưu lại, trải qua trăm triệu năm vẫn lưu lại, nhắc nhở nơi này ngày xưa hưng thịnh và huy hoàng cỡ nào.Lâm Minh trải qua một hồ nước, hồ nước trong như gương, bên trong như có thần nữ đang tắm, phong độ tư thái tuyệt mỹ, diêm dúa lẳng lơ mị hoặc, làm lòng người chấn động.Thấy tràng cảnh này, Lâm Minh giật mình một hồi, trong thế giới tịch mịch này xuất hiện chuyện như thế, làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.Nhưng mà hắn hiểu cảnh tượng này là gì, mi tâm của hắn có một ánh mắt hiện ra, bắn ra hào quang huy hoàng, trực tiếp chém nát hồ nước, thần nữ bị chấn nát, biến thành một đám mảnh vỡ pháp tắc kỳ dị chậm rãi tán đi.Đây là mảnh vỡ pháp tắc đại thế giới ngưng tụ và thể hiện.Lâm Minh trải qua một đầu núi cao, phía trên có thần ma vô tận run rẩ, lôi quang đan vào nhau, sôi trào như nước.Nội thế giới Lâm Minh mở ra, hỗn độn khí bắn ra, lập tức thôn phệ khí tức thần ma này.Trong di tích thái cổ giới bất cứ thứ gì cũng cổ xưa, cũng không thể quấy nhiễu bước chân của Lâm Minh, hắn đi thẳng về phía trước không chùn bước, tốc độ thoạt nhìn rất chậm, nhưng mà thực tế hắn đi rất nhanh.Hắn đã đi bảy ngày.Trong nơi này hắn cũng nhìn thấy rất nhiều võ giả Thánh tộc tiến vào mặt đất di tích thái cổ giới.Những di tích dưới mặt đất này chôn dấu rất nhiều mật tàng thái cổ giới, cũng cất dấu vô số nguy hiểm, rất nhiều võ giả Thánh tộc tiến vào trong đó không thấy đi ra, nhưng mà vẫn có người vì mật tàng mà đạt được cơ duyên kinh thế.Bảy ngày sau đó, dười như chân trời có khí tức hỗn độn màu đen bay lên, sôi trào giống như nước.Tia chớp màu đen chấn động không dứt, Lôi Minh điếc tai.Sương mù màu đen này có phong bạo tàn sát bừa bãi, ẩn ẩn có thần ma khổng lồ hiện ra, tản mát ra khí tức khủng bố.Nơi đây đen kịt, khu vực mênh mông vô bờ hiện ra trước mắt Lâm Minh.Thấy cảnh này, cảm giác được khí tức thần ma hiện ra trước mắt, đồng tử Lâm Minh hơi co lại, ánh mắt mở to ra.- Chính là trong chỗ này, đây là cửa vào hắc ám thâm uyên theo trí nhớ của hoang hồn.Trung ương di tích thái cổ giới chính là cửa ra vào hắc ám thâm uyên, năm đó, Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng từ nơi này tiến vào hắc ám thâm uyên.Lâm Minh càng xuất phát tiến vào bên trong, khói đen hỗn độn càng ngày càng mãnh liệt.Oanh!Đợi đến lúc đi tới cửa hắc ám thâm uyên, tầng sương mù màu đen giống như thủy triều lao tới cuốn lấy hắn.Khói đen ngập trời, mênh mông vô tận, thời điểm này cả thiên địa bị tiếng vọng xung kích, một phương trụ vũ như vỡ ra.Lâm Minh tiến vào di tích thái cổ giới, lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp lực.Khói đen này ẩn chứa lực lượng cường đại không cách nào chống cự, bên trong có khí tức của cường giả chí tôn được bảo tồn.

Hơn nữa khí tức cường đại này không chỉ có một đám, giống như có ngàn ngàn vạn vạn thần vương công kích không có mục đích.Tất cả võ giả tới đây phải thừa nhận uy áp này, dưới Thiên Tôn sẽ trực tiếp tan thành mây khói.Mà mặc dù là Thiên Tôn cũng chỉ có người nổi bật trong Thiên Tôn, dùng tất cả vốn liếng mới có thể thừa nhận uy áp này, liều mạng bị thương nhảy vào hắc ám thâm uyên.Năm đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng là như thế.Tâm niệm Lâm Minh khẽ động, bên cạnh hắn hình thành hộ thuẫn màu vàng.

Kể từ đó khói đen như thủy triều cũng không thể làm bị thương Lâm Minh nửa phần.Đối mặt với công kích này, Thiên Tôn đỉnh phong miễn cưỡng thừa nhận, đối với Lâm Minh tự nhiên không coi vào đâu.- Pháp tắc vặn vẹo...Lâm Minh cảm nhận được, cửa vào hắc ám thâm uyên cửa vào là không gian kỳ dị, pháp tắc nơi này bị vặn vẹo biến hình.

Kể cả thời gian cùng không gian nếu không hiểu chúng thật sâu, chắc chắn sẽ lạc phương hướng trong đây, vĩnh viễn không cách nào đi ra.Tổng hợp đủ loại, hắc ám thâm uyên thần bí.

Chỉ cửa ra vào đã là cấm khu sinh mệnh với kẻ yếu, huống chi thế giới bên trong càng hung hiểm hơn.Đây cũng là nguyên nhân hắc ám thâm uyên vô cùng thần bí.Kẻ yếu căn bản không thể xâm nhập, chỉ có cường giả tuyệt thế mới đi vào trong, hơn nữa cũng nguy hiểm tới tính mạng, cho nên mọi người hiểu về hắc ám thâm uyên rất có hạn, cũng không có khả năng dựa vào Thiên Tôn đỉnh phong chiếm được tình báo.Lâm Minh dừng lại trong chốc lát, để cho pháp tắc vặn vẹo chảy xuôi, rồi sau đó hắn cứ như vậy rất nhẹ nhàng.

Tùy ý giống như mũi tên đâm thẳng vào hắc ám thâm uyên.Hắn không biết đi bao lâu.

Chỉ nghe "XÍU...UU!" thật nhỏ, một đạo kim sắc quang mang đánh vào tinh thần lực hộ thể của hắn tan nát.Nội tâm Lâm Minh khẽ động, định thần nhìn qua thứ vừa trùng kích hắn, đó là một thứ như cát vàng.Thứ này tuy nhỏ.

Nhưng mà một hạt có thể so với thiên thạch, có lực trùng kích vô cùng cường đại.Tâm niệm Lâm Minh khẽ động.

Pháp tắc thần lực trong tay hóa thành dây xích, hắn thu lấy một hạt cát vàng này.

Cẩn thận xem xét.Nhiếp hạt cát vàng vào trong tay, Lâm Minh liền từ trong cảm giác được khí tức cường đại của Thiên Tôn, thần hồn lực rách nát cổ xưa từ bên trong truyền ra, chậm rãi trùng kích thức hải Lâm Minh.- Là khí tức nhân kiệt thượng cổ lưu lại...Lâm Minh hít sâu một hơi, trong lòng không biết có cảm giác gì, trong trí nhớ hoang hồn, hắn đã biết rõ trên đường đi tới thâm uyên sẽ gặp tràng cảnh này, nhưng là chân chính nhìn thấy mảnh vỡ vẫn cảm khái ngàn vạn.Những xương cốt này là cường giả thượng cổ đại chiến với thâm uyên ác ma mười tỷ năm trước lưu lại.Cửa vào hắc ám thâm uyên chính là trung tâm chiến trường mười tỷ năm trước, ở nơi này chết không biết bao nhiêu cường giả Nhân tộc!Những toái cốt này là xương của bọn họ khi chết lưu lại, dưới pháp tắc vặn vẹo chúng đã tồn tại mười tỷ năm.-------Chương 2287: Vĩnh hằng chi bích (2)Phốc phốc phốc.Mảnh vỡ xương cốt càng ngày càng nhiều, không ngừng oanh kích lên thần lực hộ thể của Lâm Minh, từng mảnh đánh lên hộ thuẫn của Lâm Minh như mưa đá.Tuy với thực lực Lâm Minh những toái cốt này không gây ra tổn thương gì, nhưng mà mỗi một lần va chạm lại làm tâm thần của Lâm Minh rung động lắc lư.Mỗi một toái cốt này đại biểu cho một anh linh vẫn lạc.Toái cốt bay theo gió lốc, bây giờ không ngừng trùng kích tới đụng vào thần lực hộ thể của Lâm Minh thì chúng lập tức nát bấy.Trong lòng Lâm Minh không đành lòng, bắt đầu chủ động né tránh những toái cốt này, tâm ý của hắn chuyển động, pháp tắc Tam Thập Tam Thiên đại đạo xuất hiện trong thâm uyên đen kịt, trong pháp tắc vặn vẹo tạo ra con đường tiến thẳng về phía trước.Lâm Minh đạp vào thông đạo tránh toái cốt trùng kích, hóa thành một đạo lưu quang tiến vào sâu trong thâm uyên.Không biết bay bao lâu, rốt cục Lâm Minh đạp vào mặt đất đen kịt.Vùng đất này bao la khôn cùng, căn bản nhìn không tới cuối cùng.Lâm Minh đứng trên vùng đất này, tĩnh tâm cảm ngộ, trong lòng có cảm giác rung động khó nói nên lời, hắn biết rõ, mặt đất dưới chân của hắn kỳ thật không phải đại địa, nó là vĩnh hằng chi bích do chủ nhân Tu La Lộ cùng bất hủ quân vương liên thủ bố trí!Trong trí nhớ của hoang, Lâm Minh cảm nhận được hoang rất e ngại vĩnh hằng chi bích này.Vĩnh hằng chi bích vắt ngang thâm uyên suốt mười tỷ năm, dần dần diễn biến thành lớn lên.Trên vĩnh hằng chi bích có một thông đạo tiến vào sâu trong thâm uyên, chỉ có sinh mạng Tam Thập Tam Thiên mới có thể thông qua đó, mà thâm uyên ác ma sẽ bị ngăn cách.Lâm Minh dọc theo vĩnh hằng chi bích tiến thẳng về phía trước, phong bạo biến mất, hắc khí tan hết.Nhìn qua khắp nơi, có thể nhìn thấy nơi này mông mông mụi mụi và tĩnh mịch, xương rơi lả tả.Tuy những xương cốt này trải qua thời gian ăn mòn, nhưng chúng vẫn tỏa ra hào quang óng ánh như cũ..Trong vĩnh hằng chi bích chính là chiến trường chém giết cuối cùng của sinh mạng trí tuệ với thâm uyên ác ma mười tỷ năm trước.Nơi này vẫn lạc không biết bao nhiêu cường giả tuyệt thế, chết mất bao nhiêu ác ma.Những sát khí này lắng động trong mười tỷ năm không tiêu tán, vẫn rung động nhân tâm như vậy.Đi trên vĩnh hằng chi bích, trong tối tăm Lâm Minh cảm thấy con đường này giống như dòng sông thời gian, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy biển thi cốt đảo qua.Những thi cốt này có tới từ thâm uyên ác ma, có đến từ chính Nhân tộc, chúng đại thể đều bảo trì hoàn chỉnh, mà không phải tan vỡ thành thật nhỏ, chuyện này cũng chứng minh chủ nhân những di cốt này khi còn sống cường đại tới cực điểm, nếu không hài cốt của bọn họ không thể trải qua mười tỷ năm vẫn còn nguyên vẹn, đã sớm triệt để nghiền nát.Mặc dù trải qua thời gian lâu như thế, Lâm Minh trên đường vẫn có thể nhìn thấy dấu vết chiến đấu.

Những dấu vết này không rơi vào mặt đất, mà là hoàn toàn khảm vào hư không.Vết đao, vết cào, vết kiếm, dấu quyền, thương động...

Những công kích này ẩn chứa pháp tắc mạnh mẽ, làm cho Lâm Minh vượt qua thời gian lâu dài vẫn có thể nhìn thấy sát khí hừng hực.Có chút sát khí thậm chí quấy sấm gió, bị pháp tắc quấn quánh, giống như thần vương đang ngồi tại nơi đó.Lâm Minh giống như nhìn thấy sát khí trùng thiên sinh ra, ngàn vạn nhân kiệt và hàng tỉ Thánh Chủ xung phong liều chết, sát khí hóa thành huyết long trên không trung, hùng hổ xoắn giết qua.Hít sâu một hơi, Lâm Minh lẻ loi độc hành, chậm rãi hắn đi tới trung tâm của vĩnh hằng chi bích, đây là vách đá vĩnh hằng chi bích, thông đạo đi thông thâm uyên ác ma cũng ở đây.Mà ở chỗ này, Lâm Minh nhìn thấy một tòa kiến trúc nguyên vẹn đầu tiên từ khi hắn bước vài di tích thái cổ giới.Đây là một tòa tế đàn!Tế đàn này ở xa nhìn qua tối tăm lu mờ, căn bản nhìn không thấy giới hạn, vô cùng rộng rãi, cổ xưa trầm trọng giống như trấn áp cả phiến thiên địa này.Mặc dù là một góc, nhưng mà nó hùng vĩ cao tận mây xanh.Mặc dù chỉ là tế đàn, nhưng nó sinh ra cảm giác thượng thiên hạ địa, duy ngã độc tôn, giống như một Thiên Đế bễ nghễ vạn vũ, nhìn xuyên tuyên cổ tương lai, làm lòng người không tự chủ sinh ra cảm giác nhỏ bé.Nhưng mà chân chính tới gần lại phát hiện tòa tế đàn này kỳ thật chỉ cao mười trượng, tất cả những gì nhìn thấy vừa rồi chỉ là ảo giác.Tế đàn hoàn toàn bị khí tức hỗn độn bao phủ, ở chỗ này từng dây xích pháp tắc quấn quanh, bên trong mơ hồ có chân long gào rú, phượng hoàng bay múa, có côn bằng vỗ cánh bay trăm vạn dặm...

Giống như không nơi nào không có.Tế đàn này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, vài chỗ đã nghiêng sụt, một ít phù văn khắc vào đã ảm đạm, không còn hào quang nữa.- Tinh thần tinh hoa chế tạo thành tế đàn...Tuy từ trong trí nhớ của hoang hồn nhận được nhiều tin tức, nhưng còn chân chính nhìn thấy tế đàn thì Lâm Minh vẫn sợ hãi thán phục.Tinh thần tinh hoa dùng để chế tạo tế đàn.

Một ngôi sao to chri có thể ngưng luyện ra một ít tinh thần tinh hoa, chế tạo tòa tế đàn này không biết hao phí bao nhiêu ngôi sao, hơn nữa quá trình chắt lọc tinh thần tinh hoa còn khó hơn lên trời, mặc dù là Chân Thần ra tay cũng khó mà làm được.Nhưng mà tinh thần tinh hoa một khi đề luyện ra, nó có thể tồn tại còn lâu hơn các ngôi sao nhiều, chính thức có thể trải qua vài tỷ năm mà bất hủ.Ánh mắt Lâm Minh xẹt qua tế đàn, nhìn vào vùng đất thâm thúy trên đó.Ở đó có một đại điện thanh đồng, vô cùng thương cổ, khắp nơi đều là dấu gỉ sét màu xanh.Không ít địa phương đều lõm xuống, rõ ràng là dấu quyền, vết kiếm, vết đao...Sâu trong cung điện, Lâm Minh nhìn thấy một hài cốt, hoàn toàn khác với hài cốt bên ngoài, cỗ hài cốt này toàn thân nguyên vẹn, óng ánh sáng long lanh, quả thật chẳng khác gì tác phẩm nghệ thuật cấu thành, không có chút tổn hại nào.Hài cốt này tư thái thẳng đứng, hai tay mười ngón giao nhau, nắm cùng một chỗ, đặt ở trước ngực giống như cầu nguyện.Rất khó tưởng tượng một hài cốt vì sao có thể bảo trì bộ dáng này lâu như thế.Nhìn thấy hài cốt này, Lâm Minh sửng sốt, đây là...

Hài cốt của ai?

Vì cái gì nó có thể bảo tồn nguyên vẹn?Lâm Minh đi tới nhìn thấy vô số hài cốt, những xương cốt gãy nát khảm lên vách đá, còn có những mảnh vỡ toái cốt bay tán loạn, không có khối cốt phiến nào không phải của cường giả tuyệt thế, nhưng mà đều không có ngoại lệ đã mục nát cả rồi.Thời gian mười tỷ năm thật đáng sợ, hơn nữa năng lượng phong bạo quét qua các nơi, không có xương cốt nào có thể bảo lưu nguyên vẹn.Nhưng mà xương cốt trước mặt lại là ngoại lệ.Hài cốt này rốt cuộc là ai?Trong đầu Lâm Minh hiện ra nhiều bóng người, nếu như cỗ hài cốt này không phải mười tỷ năm trước lưu lại, mà là trên đường xuất hiện, ví dụ như nó kỳ thật chỉ tồn tại vài tỷ năm, như vậy nó bảo trì hình dáng nguyên vẹn còn hiểu được.-------Chương 2288: Thủy tinh chi cốtSong khi Lâm Minh dùng cảm giác dò xét lại phát hiện cũng không phải là như thế, hài cốt này dung làm một thể với tế đàn, nó giống như là một phần của tế đàn, là trận tâm của đại trận tuyệt thế này, mà tế đàn dùng tinh thần tinh hoa chế thành cũng đã tổn hại, hài cốt này đã tồn tại từ mười tỷ năm trước tới bây giờ.Thời gian mười tỷ năm tới cả tinh thần tinh hoa cũng trở nên rách nát.Hài cốt này đúc thành từ mười tỷ năm trước cùng lượt với tế đàn, vì sao nó vẫn còn nguyên vẹn tới hiện tại?Nhưng mà thời điểm này trong đầu Lâm Minh đã bài trừ hơn phân nửa thân ảnh, không hề nghi ngờ, chủ nhân hài cốt này khi còn sống cường đại tới mức khó có thể tưởng tượng, có lẽ đã tới gần siêu việt Chân Thần, nếu không xương cốt không cách nào giữ gìn nguyên vẹn như thế.Vì sao nó tồn tại ở đây suốt mười tỷ năm mà không ai liệm nó?Lâm Minh trầm mặc, kỳ thật không riêng hài cốt trước mặt, trên vĩnh hằng chi bích còn có nhiều xương gãy, đều là xương cốt của nhân vật tuyệt thế vào mười tỷ năm trước.Trận đại chiến năm đó dùng Tam Thập Tam Thiên thắng lợi mà chấm dứt, tuy nhiên thái cổ chư tộc cũng trả cái giá cực kỳ thảm trọng.Nhưng mà làm cho Lâm Minh kỳ quái chính là người thái cổ chư tộc vẫn còn sống sót, những người sống sót này vì sao không chôn cất anh linh của người chết trận?

Mà lưu lại ở chiến trường thượng cổ, vi sao còn bảo lưu nguyên vẹn tới bây giờ?Phàm nhân còn hy vọng sau khi chết xuống mồ an nghỉ, đối với cường giả mà nói, sau khi chết sẽ lưu lại mộ táng và truyền thừa, có lẽ đây đã là tập quán.

Làm như vậy đã có thể để truyền thừa của mình không đứt đoạn, cũng có thể làm di hài của bọn họ được cúng bái và an bình.Lâm Minh thở dài một tiếng, cảm thấy một loại bi ai, nhiều cường giả như thế ngã xuống trong thâm uyên, xương cốt bay theo phong bạo nhiều năm như thế...Đứng trước tế đàn, Lâm Minh mặc niệm cho người mất đi hồi lâu, rồi sau đó hắn do dự bước vào tế đàn, trên tế đàn có vết máu, những vết máu này vẽ thành đồ đằng thần bí.

Lan tràn cả tế đàn, cho dù trải qua mười tỷ năm thì khí tức của nó vẫn to lớn như cũ, loại khí tức này không phải sát phạt, mà là năng lượng khiến Lâm Minh rung động -- nó là bao dung, kính dâng, ôn hòa...Sát lục chi khí, Lâm Minh thấy rất nhiều.

Nhưng mà lực lượng kính dâng này Lâm Minh rất ít thấy.Lâm Minh nhẹ nhàng thò tay chạm vào.

Những máu huyết này cực kỳ cường đại, Lâm Minh cảm thấy hồi hợp, rất khó tưởng tượng tu vị người lưu vết máu năm đó tu vị như thế nào.Lâm Minh do dự, bước vào trong vết máu đồ đằng, trong nháy mắt chạm vào đồ đằng, Lâm Minh cảm nhận được lực lượng kỳ dị đảo qua thân thể, trong tích tắc thân thể Lâm Minh trở nên trong suốt, từng bộ phận thân thể bị lực lượng này tập trung, sau đó sát cơ hiện ra!Sát cơ này giống như lúc phàm nhân đối mặt với mãnh hổ, trong nội tâm Lâm Minh cả kinh, ngừng thở!Đây là...Thân thể Lâm Minh vẫn không nhúc nhích, đồng thời hắn vận chuyển năng lượng tới cực hạn, ứng phó nguy hiểm sẽ diễn ra kế tiếp, nhưng mà khi hắn vận chuyển năng lượng, sát cơ cũng trở nên càng ngày càng khủng bố, dường như tế đàn biến thành hung địa, mà lực lượng kính dâng, bác ái mà hắn cảm nhận lúc trước cũng biến thành cừu hận ngập trời.Lâm Minh không chút nghi ngờ, một khi sát khí này bạo phát sẽ giáng một kích lôi đình vào mình, khí tức của đối phương cường đại vượt qua tất cả sát khí mà hắn phải đối mặt từ trước tới nay.Đối mặt ý chí như thế, hắn kháng cự sẽ tan thành mây khói.Trong thời khắc sống còn, linh quang lóe lên trong người Lâm Minh, thần lực trong cơ thể vận chuyển cực nhanh, áp chế lực lượng ác ma xuống.

Cùng lúc đó hắn vận chuyển khí huyết trong người phong ấn huyết nhục tinh hoa của ác ma.Rồi sau đó Lâm Minh cũng cảm giác được sát cơ này giảm đi thật nhanh.Một tầng lực lượng đảo qua người hắn, dường như đang phân biệt, hơi do dự rồi biến mất, sát cơ biến mất đã khôi phục tất cả như cũ.Khí tức bao phủ tế đàn biến thành bác ái, kính dâng, ngâm mình tắm trong đó Lâm Minh dường như có thể cảm nhận được toàn tâm bình tĩnh cùng buông lỏng.Lâm Minh thở dài ra một hơi, hắn cảm thấy lòng bàn tay đầy mồ hôi rậm rạp.Hắn mơ hồ đoán đến, lực lượng trong tích tắc vừa rồi là nhắm vào thâm uyên ác ma.Trong cơ thể mình ác ma lực, kích thích đại trận trên tế đàn, mà đại trận này cuối cùng vẫn nhận ra thân phận của hắn, lúc này mới bình thường lại.Có thể lường trước nếu như thâm uyên ác ma đi tới nơi đây chỉ sợ lập tức sẽ bị diệt sát!Suy nghĩ cẩn thận những điểm này, Lâm Minh cho cảm giác đảo qua tế đàn.Kết hợp một ít đoạn ngắn trí nhớ của hoang hồn, Lâm Minh dần dần hiểu rõ.Tế đàn cổ xưa này trấn áp trận nhãn vĩnh hằng chi bích, mà với tư cách trọng địa của vĩnh hằng chi bích, tế đàn được gia trì tầng tầng thủ hộ, phàm là thâm uyên ác ma tới đều bị mạt sát.Nếu như tế đàn này bị phá hư, vĩnh hằng chi bích cũng có nguy hiểm nổ tung, như vậy hậu quả sẽ không chịu nổi.Mà không nói đến cùng, chỉ hài cốt của cường giả tuyệt thế trước mặt cũng là báu vật vô giá, có thể tồn tại mười tỷ năm vẫn sáng óng ánh, cất chất như vậy còn mạnh hơn Chân Thân Linh Bảo nhiều.Hài cốt như thế tự nhiên được trận pháp bảo hộ.- Hài cốt này chẳng lẽ là bất hủ quân vương lưu lại?Trong lòng Lâm Minh hiện ra ý niệm này, cường giả tuyệt thế mười tỷ năm trước, Lâm Minh đầu tiên nghĩ đến chính là chủ nhân Tu La Lộ cùng bất hủ quân vương, mà nghe khẩu khí của Triệt và Mặc, chủ nhân Tu La Lộ còn tại thế, hài cốt này có thể là của bất hủ quân vương.Lâm Minh chậm rãi tiến tới trước hài cốt.Hài cốt dù thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy âm trầm tới đáng sợ, mặc dù đối với võ giả mà nói cảm giác này không có ý nghĩa, nhưng bất kể thế nói thế nào cũng không thể khiến người ta sinh ra mỹ cảm.Nhưng mà xương cốt trước mắt dường như là ngoại lệ.Nó duy mỹ vô khuyết, mỗi tấc xương cốt là màu vàng óng ánh, như nhật nguyệt sáng ngời, mười ngón tay của nàng giao nhau, dường như đang cầu nguyện thành kính như thiên sứ.Đây là một cỗ thần cốt, giống như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất.Lâm Minh trầm mặc một lát, cẩn thận cho cảm giác thò ra tiếp xúc với thần cốt, quá trình này hắn cẩn thận từng tí, một là sợ quấy rầy cường giả tuyệt thế này an nghỉ, hai cũng sợ hồn hải bị cắn trả, dù sao nhân vật tuyệt thế này cường đại hơn hắn quá nhiều, nếu như còn có tàn niệm sót lại, hoặc là bố trí đại trận nào đó, có khả năng thức hải của hắn sẽ bị thương.Nhưng mà mãi cho tới khi cảm giác của Lâm Minh xâm nhập tới mi tâm trên đầu, Lâm Minh cũng không có cảm giác được địch ý gì cả, tuy Lâm Minh hấp thu ác ma tinh hoa, nhưng hắn không có biến đổi thành ác ma, ác ma lực chỉ do Lâm Minh sở dụng, nó không thể cải biến bản chất tính mạng của Lâm Minh.Ở điểm này hắn hoàn toàn không giống Hỗn Nguyên Thiên Tôn.-------Chương 2289: Thân phận thần cốt (1)Cho nên khi Lâm Minh áp chế ác ma lực, trận pháp trong tế đàn đã yên lặng lại, chuyện này làm cho tinh thần lực của Lâm Minh quét qua mà không hề bị ngăn cản, hoàn toàn liên hệ với thần cốt này.Trong nháy mắt đó, Lâm Minh trong biển thần cốt cảm nhận được khí tức linh hồn chủ nhân nó lưu lại, nó cường đại, nhu hòa, thần bí và tinh khiết.Thuộc tính linh hồn lực tinh khiết, không giống một nam nhân mà là một nữ nhân.- Nữ?Trong lòng Lâm Minh khẽ giật mình, vào thời điểm này "Hô" một tiếng vang nhỏ, hai hốc mắt thần cốt có hồn hỏa sáng lên.Hai hồn hỏa trong mắt không giống nhau, mắt phải là đen nhánh, mắt trái là xanh đậm.Hồn hỏa đen nhánh như minh vực, âm trầm khủng bố, hồn hỏa màu xanh đậm như thế ngoại đào viên, sinh cơ bừng bừng.- Sinh tử luân hồi pháp tắc?Trong lòng Lâm Minh chấn động, biểu tượng của hai hồn hỏa này chính là pháp tắc chí cao của nhân thể vũ trụ Thánh Điển.Lâm Minh nhìn chằm chằm vào hai hồn hỏa này, trong thoáng chốc hào quang lưu chuyển trên thần cốt càng ngày càng mạnh, những ánh sáng này dần tụ tập lại, biến thành từng đạo quang điểm trải rộng cả xương cốt.Nhừng hào quang này như mắt trận lớn nhỏ, nối liền với nhau chạy khắp thần cốt, khiến cho cả thần cốt như thiêu đốt lên, trở nên sáng long lanh hơn trước.Người bình thường căn bản khó có thể phân biệt ánh sáng này đại biểu cho cái gì, nhưng mà Lâm Minh nhãn lực cỡ nào, hắn nhìn vào hào quang và ánh mắt sáng ngời.Tất cả những quang điểm này chính là pháp tắc phù văn, những phù văn này quá nhỏ nên không nhìn ra được cái gì, chúng giống như chân ngôn phật gia, tầng tầng lớp lớp, không biết có bao nhiêu!Cường giả tuyệt thế này sở tu pháp tắc cuối cùng nhất hóa thành phù văn, tuyên khắc trên xương cốt huyết nhục của bọn họ, kể cả Lâm Minh cũng là như thế, xương cốt và huyết nhục của hắn sau khi trải qua hai lần Thiên Tôn thiên kiếp đã dung hợp không biết bao nhiêu pháp tắc phù văn.Nhưng mà những pháp tắc phù văn này kỳ thật cũng không thể bảo tồn lâu dài, khi cường giả chết đi, theo thời gian chuyển dời, chúng sẽ từ từ tiêu tán mất.Còn có cường giả tuyệt thế sau khi chết không muốn xương cốt của mình bị mang ra nghiên cứu, trước khi chết sẽ đánh pháp tắc phù văn trong người xơ xác.Như Lâm Minh nhìn thấy, đây là kỳ cảnh khi phù văn pháp tắc khắp trên xương cốt tồn tại mười tỷ năm, quả thực không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà ngay sau đó xảy ra chuyện càng làm Lâm Minh chấn động..Lâm Minh ngơ ngác nhìn qua mi tâm của thần cốt, chỗ đó có một đồ hình làm cho Lâm Minh sinh ra sóng to gió lớn!Trong mi tâm của thần cốt là từng đám cánh hoa sáng ngời, những cánh hoa này giống như chu sa, chúng ngưng tụ, vây quanh mi tâm, tạo thành dị hỏa kỳ lạ.Tổng cộng có chín cánh hoa, mỗi cánh hoa giống như thần hỏa xinh đẹp nhất thế gian, làm người ta mê ly.Đồng tử Lâm Minh phản chiếu cánh hoa như cha sa đó, sững sờ đứng thật lâu, bảy ngàn năm trước, tính cả thời gian bế quan trong Uổng Tử Cốc là một vạn hai ngàn năm trước, Lâm Minh tiến tới Tu La cấm địa của thái cổ Thần tộc, tại Hàn Băng Kính hắ nhìn thấy nữ tử áo đen tuyệt thế..Dung mạo nữ nhân này giống Thánh Mỹ như đúc, khí chất, thần thái, ánh mắt của các nàng cực kỳ tương tự, điều đó không có khả năng là trùng hợp.Mà mi tâm của nữ tử này có cánh hoa.Nhưng mà khác với thần cốt trước mặt, nữ tử thần bí trong Hàn Băng Kính lúc đó chỉ có tám miếng cánh hoa mà thôi, cánh hoa cuối cùng chỉ mở ra một chút, không có hoàn toàn mở rộng ra.Nhưng mà bây giờ, cánh hoa lập lòe trước mặt Lâm Minh lại có chín miếng nở rộ ra, tươi đẹp xinh đẹp làm cho người ta mê say.- Đây rốt cuộc là. . .Trong đầu Lâm Minh hiện ra dung nhan tuyệt thế của Thánh Mỹ, hiện tại có hai khả năng, mỗi cánh hoa chính là ấn ký của một chủng tộc, thần cốt trước mặt và nữ tử trong Hàn Băng kính thuộc về tộc này.Nhưng mà khả năng này rất nhỏ, dù sao nữ tử tuyệt thế vào mười tỷ năm trước cũng không nhiều.Cho nên càng có thể là, thủy tinh cốt trước mặt chính là nữ tử mười tỷ năm trước, nàng chết ở chỗ này, hài cốt bảo tồn mười tỷ năm.Chẳng lẽ Thánh Mỹ thật sự là cường giả tuyệt thế từ mười tỷ năm trước chuyển sinh sao?Ý niệm này vừa hiện ra trong đầu thì Lâm Minh cảm giác vớ vẩn.Dù sao thời gian mười tỷ năm qua lâu, có cường giả tuyệt thế nào trải qua mười tỷ năm chết đi có thể chuyển thế trọng sinh đâu?Hơn nữa Thánh Mỹ tuy lợi hại, nhưng kỳ thật vẫn bị Hồn Đế áp chế, Thánh Mỹ cùng Hồn Đế cũng không phải bất hòa đơn giản như thế.

Hai người bọn họ dùng thù oán để mà hình dung với nhau.Nhìn từ điểm này, nếu Thánh Mỹ thật sự là nhân vật tuyệt thế mười tỷ năm trước chuyển thế, nàng cũng chưa chắc sẽ bị Hồn Đế ước thúc a?Trong đầu Lâm Minh sinh ra đủ loại ý niệm trong đầu, hắn nhìn chín cánh hoa kia, nếu hắn cảm giác không sai, cánh hoa trên thần cốt và cánh hoa trên mi tâm của nữ tử trong Hàn Băng kính là cùng loại với nhau, chúng không riêng ngoại hình, ngay cả khí tức cũng giống nhau.Mà về phần tại sao không xuất hiện cánh hoa như nhau, chuyện này chỉ sợ là công pháp thể hiện, ví dụ như -- Đại Chuyển Sinh Thuật!Chuyển sinh một lần, mi tâm nữ tử xuất hiện một cánh hoa, chuyển sinh chín lần thì cánh hoa viên mãn.Lúc ấy Lâm Minh tại Hàn Băng kính nhìn thấy nữ tử áo đen, nàng vừa vặn chuyển sinh đến lần thứ tám.Lần thứ chín vẫn chưa xong!Mà bây giờ nữ tử thần bí trước khi vẫn lạc.

Hiển nhiên Đại Chuyển Sinh Thuật của nàng đã sớm viên mãn.Suy nghĩ cẩn thận những điểm này, trong lòng Lâm Minh không biết là tư vị gì.Đại đạo mênh mang, thiên địa vô tình, thần nữ thượng cổ khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại cũng không tránh khỏi kết cục vẫn lạc.

Mà những hùng chủ tuyệt thế, tuyệt thế thiên kiêu cũng hóa thành bụi bậm, toái cốt bay khắp chân trời xa xăm.

Đây là vận mệnh, cũng là số mệnh. . .Lâm Minh cúi đầu thật sâu trước thần cốt.

Sau khi hắn cúi đầu thì hồn hỏa trong mắt thần cốt biến mất, chỉ còn phù văn ở mặt ngoài thần cốt là lóe lên, làm cho Lâm Minh có thể rõ ràng những lạc ấn pháp tắc phù văn trên đó.Những phù văn này là nữ tử cường giả này tu luyện, trong đó ẩn chứa chính là Thánh Điển ghi lại nhân thể vũ trụ cùng sinh tử luân hồi!So sánh với Thánh Điển, phù văn trên di cốt nữ tử này không có thứ tự, không có khúc dạo đầu, cũng không có chấm dứt, chỉ có vô tận phù văn, một đám phù văn phức tạp và huyền diệu.Những phù văn này có nguồn gốc tại Thánh Điển, nhưng lại gia nhập lĩnh ngộ và lý giải của nữ tử này về Thánh Điển, cũng không phải giống Thánh Điển hoàn toàn.Nếu như không thông hiểu Thánh Điển, nếu như không có căn cơ võ đạo thâm hậu, căn bản không nhìn ra những phù văn này là thế nào.Mặc dù là Lâm Minh, muốn xem hiểu phù văn phức tạp trên xương cốt này cũng không dễ dàng, hắn chỉ xem và bằng vào trí nhớ cường đại ghi nhớ toàn bộ vào đầu..-------Chương 2290: Thân phận thần cốt (2)Năm đó, Lâm Minh chỉ nhìn thấy Thánh Điển sinh chi thiên, mà tử chi thiên Thánh Mỹ lưu cho Lâm Minh một bộ phận tánh mạng tinh hoa cùng trí nhớ bổn nguyên linh hồn, kỳ thật bản thân đã không hoàn chỉnh.Lâm Minh tự dựa vào mình lĩnh ngộ, tự mình trải nghiệm tử vong cùng luân hồi, hoàn thiện tử chi thiên.Trong trạng thái này, Lâm Minh nhìn thấy phù văn do nữ tử tuyệt thế này lưu lại, không thể nghi ngờ tương đương đền bù rất nhiều địa phương thiếu thốn của Lâm Minh trong Thánh Điển pháp tắc.Văn minh võ đạo là kế thừa và phát triển, mặc dù có thiên kiêu nhân kiệt tự nghĩ ra công pháp, nhưng mà tất cả công pháp tự nghĩ ra đều dựa vào truyền thừa của tiền nhân, không có khả năng lăng không sáng tạo ra được.Mặc kệ Lâm Minh mấy lần chuyển sinh, mặc kệ Lâm Minh xem khắp sinh tử luân hồi của nhân gian, hắn lĩnh ngộ khắc sâu cỡ nào, pháp tắc tử chi thiên nguyên vẹn ra sao, Lâm Minh không cách nào so sánh với bất hủ quân vương sáng tạo tử chi thiên của Thánh Điển lúc trước.Hiện tại có tử chi thiên chính thức của Thánh Điển để so sánh, Lâm Minh thành tựu Thánh Điển pháp tắc sẽ tiến thêm một bước.Lâm Minh tham lam ghi nhớ chúng, một phút đồng hồ trôi qua, phù văn trên thần cốt càng mờ nhạt, hiển nhiên cốt văn chỉ lộ ra trong thời gian rất ngắn, ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, đọc nhanh hơn.Những phù văn vô cùng phức tạp xẹt qua trí nhớ Lâm Minh, bị hắn ghi nhớ và khắc sâu vào hồn hải.Cứ như vậy thẳng tới phù văn tiêu tán, Lâm Minh đã ghi nhớ tất cả phù văn và ấn ký.Hô --Một đám hào quang cuối cùng đã tiêu tán, trên tế đàn đã khôi phục hắc ám, thần cốt cũng quay về bình tĩnh.Lâm Minh lại cúi đầu với thần cốt này.Vừa rồi hắn dựa vào tinh thần lực thăm dò thần cốt thủy tinh này, những cốt văn sáng lên hiển nhiên không phải trùng hợp.Như vậy là Thánh Điển pháp tắc trong người của mình kích hoạt phù văn?Hoặc là trong thần cốt còn bảo lưu một đám trí nhớ, bởi vì đại trận ở tế đàn mà bảo lưu lại.Nếu như nói như vậy, những cốt văn này chính là cho mình xem.Nghĩ tới đây, Lâm Minh càng ngày càng khó phân biệt đại kiếp nạn mười tỷ năm trước, nữ tử thần bí cực giống Thánh Mỹ này rốt cuộc có quan hệ thế nào với bất hủ quân vương?Công pháp của bọn họ là nhất mạch tương thừa, đều là thánh điển pháp tắc, hiển nhiên có quan hệ lớn lao, hơn nữa lúc ấy ở Tu La cấm địa Hàn Băng Kính, nữ tử thần bí có địch ý với chủ nhân Tu La Lộ đã chứng minh điểm này.Thực lực nữ tử thần bí không biết mạnh cỡ nào, cho dù nàng không có siêu việt Chân Thần, nhưng mà đã phi thường tiếp cận!- Nữ tử thần bí chẳng lẽ là một người với bất hủ quân vương?Lâm Minh nghĩ như vậy, hắn lại lắc đầu, hắn ở trong tinh thần thiên cung và tinh thần chiến trường trong nguyên mộng vũ trụ, không chỉ một lần nhìn thấy hư ảnh bất hủ quân vương lưu lại, hắn rõ ràng là một nam tử, hoàn toàn khác với nữ tử này.Mà nếu như nói nữ tử thần bí là thân thuộc của bất hủ quân vương, ví dụ như con gái hoặc là muội muội, dường như cũng không có sức thuyết phục, mặc dù nói huyết mạch một gia tộc ưu tú, xuất hiện cường giả xác suất sẽ rất lớn, thế nhưng mà hai người đều tiếp cận siêu việt chân thần, vậy có chút khoa trương.Nghĩ mãi mà không rõ những điểm này, Lâm Minh cũng không thèm nghĩ nữa, mà thời điểm này Lâm Minh cảm giác lan ra ngoài, xâm nhập thần điện, hắn nhìn thấy trung ương thần điện có vòng xoáy màu tím.Vòng xoáy màu tím này là một phần của vĩnh hằng chi bích, cũng là thông đạo trên vĩnh hằng chi bích đi thông thâm uyên, thông qua võng xoáy màu tím này là có thể tiến vào hắc ám thâm uyên.Trong thâm uyên sẽ có vô số thâm uyên ác ma.Mà vòng xoáy màu tím này chỉ có trí tuệ tính mạng của Tam Thập Tam Thiên mới có thể thông qua, hơn nữa hắc ám tế đàn sát trận là hai bảo hiểm, không có thâm uyên ác ma nào đi chịu chết.Lâm Minh thở dài một hơi, thả người bay vào trong vòng xoáy màu tím.Xuyên qua vĩnh hằng chi bích, Lâm Minh cảm giác như xuyên qua con sông trăm triệu năm, hắn không biết qua đi bao lâu rồi, có lẽ là trăm ngàn năm, có lẽ là trong nháy mắt, trong đầu Lâm Minh lâm vào hỗn loạn, rồi sau đó hắn đi vào một mặt đất đen kịt.Trên mặt đất đen kịt này, vô cùng hoang vu, khắp nơi là nham thạch loan lỗ, mênh mông, trên không vùng đất này cho người ta cảm giác vô cùng nặng nề và trầm trọng..Trên bầu trời có chín mặt trời, chín mặt trời hợp thành một đường, đều không ngoại lệ có màu đỏ như máu, trong đó bắn ra ánh mặt trời làm khí huyết cộng minh.- Đây là thâm uyên!Lâm Minh hít sâu một hơi, trong không khí nóng rực này, hơn nữa mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt, loại khí tức này thay đổi tâm thần người ta một cách vô tri vô giác, làm cho người ta trở nên luống cuống.Lâm Minh hơi cảm thụ một chút, sau một khắc, thân ảnh của hắn bay lên trên núi.Giấu trong núi sâu, thân thể Lâm Minh bắt đầu biến hóa, khớp xương của hắn nổ lốp bốp, một tầng lân phiến và cốt giáp hiện ra trên người Lâm Minh, tứ chi của hắn trở nên tráng kiện, hai khuỷu tay và đầu gối có gai xương mọc ra, trên đầu Lâm Minh có sừng cong, mà sau lưng của hắn có cái đuôi dữ tợn.Hai mắt Lâm Minh đỏ như máu, khí tức tàn bạo, cũng trở nên hung hiểm, hắn hoàn toàn biến thành bộ dáng thâm uyên ác ma, hơn nữa không chỉ như thế, một tầng ác ma lực bao phủ Lâm Minh, bao trùm chung quanh thân thể của hắn, một đám màn đen xuất hiện.Giờ phút này Lâm Minh đã biến thành một thâm uyên ác ma triệt để.Tu luyện tới Đạo Cung Cửu Tinh lục tinh, hấp thu các loại cực phẩm huyết mạch, Lâm Minh đã sớm khống chế thân thể linh động và huyết mạch mạnh mẽ.

Làm cho chính mình nhẹ nhõm cải biến dung mạo.Lúc trước ác ma huyết mạch cùng ác ma lự thậm chí mưu toan chủ đạo thân thể Lâm Minh, nhưng mà cuối cùng vẫn bị lâm Minh tiêu hóa cùng hàng phục.Hiện tại Lâm Minh đã có thể nhẹ nhõm điều tra lực lượng này, mô phỏng ra khí tức của thâm uyên ác ma.Bản chất hắn là nhân loại, nhưng mà nếu như ngụy trang thành thâm uyên ác ma, dùng thực lực chân thần của Lâm Minh thì rất khó có thâm uyên ác ma nhìn ra chân thân của hắn, bởi vì Lâm Minh hấp thu hoang chi tinh hoa, còn có một quả ác ma xá lợi, đều là cấp bậc ác ma đồ đằng, huyết mạch thâm uyên ác ma của chúng vô cùng tinh khiết.Lâm Minh tin tưởng, hiện tại cho dù Tiểu Ma Tiên đứng ở trước mặt mình cũng khó nhận ra hắn, cái ác ma lực sôi trào che dấu tất cả khí tức của hắn.Cuối cùng nhất các đồ hình bao phủ toàn thân hắn, biến thành một lỗ đen nhỏ.

Nó tham lam cắn nuốt tất cả năng lượng chung quanh, ngay cả ánh sáng chui vào trong cũng bị cắn nuốt.Biến hóa kỳ dị này thuộc về hoang -- thôn phệ pháp tắc!Lâm Minh tại Uổng Tử Cốc tu luyện năm ngàn năm, hấp thu hoang chi tinh hoa, hiểu trí nhớ hoang hồn, hiện tại hắn chẳng những có thể 100% mô phỏng ra khí tức thâm uyên ác ma, hơn nữa đã lộ ra thôn phệ pháp tắc!-------Chương 2291: Thâm uyênCó thể nói Lâm Minh chân chân chính chính khống chế năng lực thuộc về hoang, tuy thôn phệ pháp tắc không bằng hoang, nhưng chỉ vẻn vẹn dùng để hấp thu năng lượng tu luyện thì đủ rồi.Có thôn phệ pháp tắc phụ trợ, Lâm Minh tu luyện và tích lũy tu vị nhanh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.Xíu...Một viên cầu màu đen biến mất, Lâm Minh vô ý thức hoạt động bàn tay tráng kiện, âm thanh tạch tạch vang lên, hắn hiện tại muốn tìm một thâm uyên ác ma cao đẳng, đến thử xem đối phương có nhận ra mình hay không.Một nhân loại đi vào thế giới thâm uyên ác ma, biến thân thành một thâm uyên ác ma, đi nghiên cứu bí mật của chúng, cướp lấy cơ duyên của chúng, cảm giác kỳ dị này làm cho Lâm Minh mỉm cười nghiền ngẫm.Thân ảnh Lâm Minh lóe lên, thân thể khôi ngô phá toái hư không, bay nhanh về một phương hướng.Hắn trong giây lát bay ra ngàn dặm, đáp xuống một khu rừng hoang dã.Trong trí nhớ của hoang, hắc ám thâm uyên giống như một bảo tháp, phân thành rất nhiều tầng.Mỗi tầng thâm uyên là một thế giới rộng lớn khôn cùng.Mỗi một tầng thâm uyên cũng có chín mặt trời trên cao, tự thành một thế giới.Trên mỗi tầng thâm uyên có hàng tỉ đầu thông đạo không gian thông với nhau, những thông đạo không gian này tràn ngập khí tức táo bạo, nếu như thâm uyên ác ma cường độ thân thể không chịu nổi không gian phong bạo, tiếp theo bị không gian phong bạo xé rách.Càng đi sâu vào thâm uyên, không gian phong bạo càng mạnh mẽ, cho nên dưới tình huống bình thường, nhưng ác ma bậc thấp sẽ tụ tập ở mấy tầng đầu, mà thâm uyên ác ma càng cao cấp thì càng tiềm phục ở mấy tầng dưới.Chúng giống như ngủ đông, chờ khi lao ra khỏi thâm uyên thì thôn phệ Tam Thập Tam Thiên Đạo!Lâm Minh căn bản không có ý định dừng lại ở mấy tầng đầu, những ác ma bậc thấp không thể nhìn thấu ngụy trang của hắn, hơn nữa thâm uyên các tầng đầu chẳng có cơ duyên gì cho hắn.Thời điểm Lâm Minh dựa theo cảm giác đi tìm thông đạo không gian, bước chân của hắn dừng lại.Hắn nghe được âm thanh sàn sạt trong rừng cây.Hiển nhiên là sinh vật có tính công kích đang lao tới.Tuy Lâm Minh không có hứng thú chém giết ác ma ở mấy tầng này, nhưng thuận tay cũng không có quan hệ, dễ dàng thử thôn phệ pháp tắc.Lâm Minh đứng nguyên tại chỗ, chờ đợi thâm uyên ác ma mà mình sắp tao ngộ đầu tiên -- có lẽ không chỉ một, bởi vì khí tức nguy hiểm nhắm vào hắn không ít.Nhưng mà lúc Lâm Minh cho cảm giác dò xét, đi tập trung vào thâm uyên ác ma, thân thể của hắn lại đột nhiên cứng đờ!Đã...

Đã xảy ra chuyện gì?Lâm Minh không thể tưởng tượng nổi nhìn qua một góc rừng rậm, nắm xiệt chặc bàn tay.Cát -- cát -- Lùm cây gai trong rừng rậm tách ra, vài sinh vật nhăn nhó dữ tợn lao tới.Nhìn thấy những thân ảnh này, Lâm Minh hít khí lạnh.Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình đi vào hắc ám thâm uyên đối địch lần đầu, kẻ tập kích không phải thâm uyên ác ma, mà là. . .Nhân tộc Tam Thập Tam Thiên! !Không, đối phương không phải Nhân tộc, mà là chủng tộc thái cổ có ngoại hình cùng nhân tộc tương tự mà thôi.Nhưng mà biểu lộ của bọn họ vặn vẹo, gương mặt dữ tợn và sống lưng đầu gối cong lại, hai tay rủ trên mặt đất, đều bị Lâm Minh rõ ràng cảm giác được, sinh vật trước mắt không phải trí tuệ tính mạng thông thường của Tam Thập Tam Thiên, mà là một loại dã nhân nguyên thủy, không trí tuệ.Đối phương có năm người, bốn nam một nữ, năm người đều trần như nhộng, gần như tứ chi chạm đất, ánh mắt bọn họ nhìn qua hắn tràn ngập khát máu cùng khát vọng, đây hoàn toàn là ánh mắt của dã thú.Nam tử cầm đầu thái cổ chư tộc trong cổ họng gào rú trầm thấp, hắn hé miệng lộ ra hai răng nanh như hấp huyết quỷ.Hiển nhiên hắn đã xem Lâm Minh trở thành địch nhân, thậm chí có thể là đồ ăn.- Như thế nào lại...

Như vậy?Lâm Minh cảm giác khó tiếp nhận được, thời điểm này nam tử kia gào thét, dẫn theo mấy ngươi phía sau tập kích Lâm Minh.Động tác của bọn họ giống hung thú, nhưng mà với Lâm Minh thực lực chân thần mà nói, tự nhiên chậm chạp mà ngốc nghếch, không có tính nguy hiểm gì đáng nói.Chỉ cần Lâm Minh muốn động thủ, năm dã nhân thái cổ chư tộc này đầu rơi xuống đất ngay, nhưng mà Lâm Minh lúc này bối rối, hắn không có ý ra tay với dã nhân, thân ảnh hắn lóe lên, lui lại đầy quỷ mi, lập tức xuất hiện cách đó hơn một dặm.Năm dã nhân vồ hụt, lập tức tức giận.Mà thời điểm này, nội tâm Lâm Minh khẽ động, nhìn về phía một phương hướng, hắn nhìn thấy năm sinh vật đang lao tới.Những sinh vật này toàn thân mang áo giáp đen, thân thể cao lớn tráng kiện, trong tay cầm búa, ánh mắt bọn chúng đỏ hồng, hắc khí bao phủ toàn thân, hiển nhiên là thâm uyên ác ma.XÍU...UU!!Một tên thâm uyên ác ma cầm đầu ném búa xuống, không khí bị xé nứt, cây búa xoay tròn, trực tiếp bao phủ năm dã nhân kia.Huyết quang bay vụt, hai dã nhân trực tiếp bị chém đầu, máu tươi tuôn trào.- Hắc hắc!

Lại bắt được năm con mồi, tuy tu vị thấp một chút, nhưng mà cũng không tệ!Têm thâm uyên ác ma cầm đầu nói ác ma ngữ, có được trí nhớ hoang hồn, Lâm Minh tự nhiên nghe hiểu được.Những lời này ẩn chứa nội dung khiến Lâm Minh chấn động.Hắn ý thức được một loại khả năng, tại hắc ám thâm uyên, thái cổ chư tộc đã giống như hung thú, bị coi là con mồi.Mà Thâm Uyên ác ma chính là thợ săn, ở dã ngoại săn giết con mồi, đây là bọn chúng lịch lãm rèn luyện.Giống như là Nhân tộc khi khai thái vũ trụ Man Hoang.Tại thâm uyên, tất cả đều ngược lại, tính mạng trí tuệ của Tam Thập Tam Thiên bị người ta săn giết.Lâm Minh không biết thâm uyên phát sinh cái gì, trong trí nhớ hoang hồn, thâm uyên không phải như thế.- Ha ha ha!

Đã ghiền!Thâm uyên ác ma quơ quơ cây búa, lại chém đầu một nam tử thái cổ chư tộc, trong nháy mắt năm dã nhân chỉ còn lại hai.Hai dã nhân này cảm nhận được sợ hãi, bọn họ bắt đầu tứ tán chạy trốn, nhưng mà đám thâm uyên ác ma phía sau không đuổi theo, cũng chẳng buông tha.Hắn trực tiếp ném hai cây búa ra, phân biệt bay về hai hướng, chém thẳng vào hậu tâm của hai thái cổ chư tộc.Dùng thực lực thâm uyên ác ma này, làm được một bước này tự nhiên cực kỳ nhẹ nhõm, nhưng mà trong nháy mắt muốn giết hai thái cổ chư tộc này, hai cây búa giống như đâm vào vách tường không khí, phát ra tiếng "Ping!

Ping!" sau đó rơi xuống đất.Nhân cơ hội này hai dã nhân đã hoảng hốt chạy bừa vào trong rừng nhiệt đới.- Cái gì?Thâm uyên ác ma ném búa sững sờ, sau đó nhíu mày, sắc mặt trầm xuống.Hắn chậm rãi quay người, nhìn về phía Lâm Minh, cười lạnh liên tục nói: - Ngươi ra tay ngăn cản ta?Lâm Minh trầm mặc.Thâm uyên ác ma toàn thân bắn sát cơ, hắn không biết Lâm Minh tại sao cứu mấy sinh vật ti tiện này, thực tế lúc này thái độ Lâm Minh miệt thị tất cả, cũng không giải thích làm hắn càng tức giận.Hắn cảm giác Lâm Minh cố ý đập phá, đang trêu đùa hí lộng hắn.- Muốn chết!Thâm uyên ác ma khóe miệng nhếch lên, hắn đã điên rồi.-------Chương 2292: Vận mệnh thái cổ chư tộcMột tiếng vang nhỏ, bốn năm thâm uyên ác ma đã vây quanh Lâm Minh.Những thâm uyên ác ma này đều là thiết trảo ma, thuộc về chủng tộc thâm uyên ác ma cấp thấp, tứ chi tráng kiện hữu lực.

Tốc độ cực nhanh, móng vuốt co rút lại tự nhiên, phi thường sắc bén.Thời điểm này thâm uyên ác ma cầm đầu không cầm búa, mà trên tay của hắn có móng vuốt dài hiện ra..Những móng vuốt này như hàn đao, nếu như thiết trảo ma tu luyện tới Thiên Tôn thì móng vuốt của chúng chính là Thiên Tôn Linh Bảo.Thiết trảo ma vận dụng móng vuốt mới phát huy chiến lực mạnh nhất của chúng.- Giết chết hắn.Một thiết trảo ma kêu gào lên, nhưng mà thiết giáp ma cầm đầu lại khoát khoát tay.

Ý bảo mấy thủ hạ không nên hành động thiếu suy nghĩ, hắn nheo mắt đánh giá Lâm Minh, trong ánh mắt bắn hàn quang.Hắn bất động, tùy tùng của hắn cũng không dám nhúc nhích.Thiết trảo ma cầm đù nhìn chằm chằm vào Lâm Minh mười hô hấp, hắn lè lưỡi liếm láp móng vuốt của mình.- Vương tộc sao?Tên thiết trảo ma trầm thấp hỏi Lâm Minh, mấy chữ này lọt vào trong tai thiết trảo ma khác lại chẳng khác gì sét đánh, nhưng chỉ làm chúng hơi kinh hãi mà thôi.Từ cơ thể Lâm Minh hắn cảm nhận được huyết khí tinh khiết của thâm uyên ác ma, loại này khí tức ác ma này chỉ xuất hiện trên người ác ma cao cấp.Hiện tại Lâm Minh cho hắn chính là khí tức vương tộc thâm uyên ác ma.

Đây không phải chuyện đùa.Vương tộc thâm uyên ác ma địa vị cao cả, vô cớ giết chết bọn chúng là tử tội.Hơn nữa vương tộc thâm uyên ác ma bình thường sẽ không quá yếu, giết chết bọn chúng không dễ dàng.Nhưng mà đã như thế.

Hàng năm vẫn có rất nhiều vương tộc thâm uyên ác ma bị giết chết, nguyên nhân chính là, thâm uyên ác ma có thể thôn phệ lẫn nhau, thôn phệ một vương tộc thâm uyên ác ma, có thể hấp thu huyết mạch vương tộc nho nhỏ, cải thiện thể chất của mình.

Tăng thực lực bản thân lên thật nhiều.Thâm uyên ác ma là chủng tộc bạo ngược, trong tộc thường xuyên phát sinh chiến đấu, chém giết.

Mà chủng tộc của bọn chúng lại không ngừng tiến hóa trong chém giết.Khi đối mặt Lâm Minh, thiết trảo ma này lâm vào lựa chọn khó khăn.Một phương diện, hắn muốn giết chết Lâm Minh, cướp đoạt huyết mạch vương tộc của Lâm Minh, một phương diện khác hắn cũng kiêng kị thực lực của Lâm Minh, hắn không biết Lâm Minh chi tiết là cái gì, tùy tiện động thủ, đá trúng thiết bản là bản thân ngu xuẩn.Mấy thiết trảo ma rất nhanh dùng ác ma lực truyền âm với nhau, cơ hội bày ở trước mắt, bọn chúng không muốn buông tha, nhưng mà không an toàn.Thời điểm chúng thương lượng với nhau, Lâm Minh lại giơ tay lên.Mấy thâm uyên ác ma sững sờ một chút, vẫn không rõ Lâm Minh đang làm cái gì, chỉ thấy Lâm Minh quơ tay đơn giản, rồi sau đó ánh mắt của bọn chúng mơ hồ, hình ảnh đảo loạn.Phốc phốc phốc phốc phốc!Năm âm thanh vang lên, đầu lâu của năm thiết trảo qua bay lên cao, thân thể to lớn của chúng như bóng da rơi xuống đất, bọn chúng dù chết cũng khó tin nổi.- Như thế nào. . .

Chuyện quan trọng. . .Thâm uyên ác ma cầm đầu thấy thân thể của mình càng ngày càng xa, ý thức dần dần mơ hồ, hắn căn bản không biết Lâm Minh ra tay thế nào.Vào thời điểm sắp tử vong, thiết trảo ma đột nhiên cảm thấy lực lượng không thể kháng cự bao phủ hồn hải của mình, rồi sau đó như là đau đớn linh hồn xé rách truyền tới, linh hồn lạc ấn của hắn bị Lâm Minh lau đi.Lâm Minh bắt đầu mượn ma phương đọc trí nhớ của thâm uyên ác ma này.Hắn muốn biết, bọn chúng săn giết thái cổ chư tộc là vì cái gì.Cấp bậc đám thiết trảo ma này rất thấp, Lâm Minh đọc trí nhớ của chúng quá dễ dàng, đọc nhanh như gió, quen việc dễ làm.Rất nhanh, Lâm Minh đã có tin tức mình cần biết.Sự thật rất tiếp cận suy đoán của Lâm Minh, thậm chí so với Lâm Minh nghĩ còn không xong hơn!Hắc ám thâm uyên vẫn có trí tuệ tính mạng thái cổ chư tộc, trong đó còn có hai thái cổ thần tộc đứng đầu Tam Thập Tam Thiên.Những này sinh linh chủng tộc thái cổ này đều là tù binh bị thâm uyên ác ma bắt lấy vào đại kiếp nạn mười tỷ năm trước.Năm đó chủ nhân Tu La Lộ cùng bất hủ quân vương bố trí vĩnh hằng chi bích, ngăn cách thâm uyên cùng Tam Thập Tam Thiên, những tù binh thái cổ chư tộc này không thể tránh khỏi vận mệnh bị giam cầm.Thời gian dài như vậy, thâm uyên ác ma không ngừng bồi dưỡng, cải tạo những tù binh này, lưu lại lạc ấn ác ma lên bọn họ, biến bọn họ thành nô lệ, lô đỉnh, đồ ăn, tài liệu luyện dược, tài liệu thí nghiệm...Đại chiến mười tỷ năm trước, số mệnh của Tam Thập Tam Thiên thái cổ chư tộc bị đánh sạch sẽ, dưới nguyền rủa khủng bố của thâm uyên ác ma, thái cổ chư tộc chậm rãi suy sụp, chủng tộc càng cường đại trong thái cổ chư tộc muốn sinh hậu đại càng khó khăn.Nhưng mà trong thâm uyên, tù binh thái cổ chư tộc lại không bị nguyền rủa ảnh hưởng tới, bọn họ vẫn còn bảo lưu năng lực sinh nở.Thời gian mười tỷ năm, thái cổ chư tộc sinh nở rấ mạnh, nhân khẩu tăng lên không biết bao nhiêu lần, phủ kín mỗi tầng thâm uyên.Được thâm uyên ác ma bồi dưỡng, huyết mạch thái cổ chư tộc tạp giao với nhau, bọn chúng dùng nguyền rủa, nô dịch, nô ấn không ngừng nô lệ hóa thái cổ chư tộc, đồng thời trong huyết mạch của bọn họ còn gia nhập một ít khống chế của thâm uyên ác ma.Chậm rãi, thái cổ chư tộc giống như biến thành gia súc, bị thâm uyên ác ma nuôi nhốt.Bọn chúng phong ấn trí tuệ của thái cổ chư tộc, chọn lựa người nổi bật trong đó đưa ra ngoài chăn thả, biến bọn họ thành con mồi.Thái cổ chư tộc thiên phú hết sức ưu tú, sau khi bọn họ biến thành dã nhân, cũng có sức chiến đấu mạnh mẽ, bọn họ dùng răng săn giết thâm uyên ác ma cấp thấp, thông qua chém giết thái cổ chư tộc làm tăng sức chiến đấu của thâm uyên ác ma cấp thấp.Mà nơi càng sâu trong thâm uyên, còn có một chút dã nhân thái cổ chư tộc không bị phong ấn trí tuệ, bọn họ có năng lực tu luyện, thậm chí có một ít truyền thưa đơn sơ, bọn họ có trí tuệ nên thực lực mạnh hơn.Nhưng mà kết quả bọn họ vẫn bị chăn thả ra dã ngoại, bị trở thành đối tượng săn giết của ác ma cao cấp hơn.Rất nhiều thế lực thâm uyên đều tổ chức lịch lãm rèn luyện săn giết thái cổ chư tộc, thậm chí có quân đội thâm uyên ác ma trực tiếp khai tiến vào man hoang đồ sát rất nhiều thái cổ chư tộc.Đối với thâm uyên ác ma mà nói, thái cổ chư tộc chính là đá mài đao của chúng.

Giống như phàm nhân nuôi hổ, sẽ ném gà cho hổ ăn để bảo trì hổ tính.Còn đối với thái cổ chư tộc mà nói, từ khi sinh ra bọn họ sẽ bị tàn sát, dười tình huống văn minh võ đạo rách nát, bọn họ muốn tổ chức lực lượng phản kháng thâm uyên ác ma là không có khả năng.So sánh với thâm uyên tầng sâu hơn, thái cổ chư tộc vày tỷ năm qua đã xuất hiện vài thiên kiêu, nhân kiệt, thiên phú dị bẩm, thực lực cường đại, bọn họ không cam lòng bị thâm uyên ác ma săn giết, tổ chức thế lực lớn phản kháng thâm uyên ác ma.Nhưng kết quả cuối cùng đều bị tàn sát.-------Chương 2293: Ba XàNhững thiên kiêu, nhân kiệt này rốt cuộc bị chia thành khối cho đám ác ma ăn.Sau khi đọc những tin tức này, Lâm Minh thở dài một hơi, không nghĩ tới tính mạng trí tuệ của Tam Thập Tam Thiên cũng có lúc biến thành con mồi, bị người ta tùy ý săn giết mỗi ngày.Trong Hắc Ám Thâm Uyên có từng mảng lớn thành trì, thành thị chỗ này không như Tam Thập Tam Thiên điêu khắc tinh xảo, tường vàng dát ngọc.

Nơi đây tràn ngập phong tinh nguyên thủy, cổ xưa.Kiến trúc phổ biến to hơn ở Tam Thập Tam Thiên, sử dụng vật liệu là bằng đá nguyên thủy nhất, thô ráp mà đầy góc cạnh.Đây là đệ thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên.

Trong ký ức hồn Hoang mà Lâm Minh đọc được thì Hắc Ám Thâm Uyên có tổng cộng thập bát tầng.

Bắt đầu từ đệ thập tầng Hắc Ám Thâm Uyên sẽ xuất hiện Ác Ma đẳng cấp chân thần.Trong thập tầng, thập nhất tầng, thập nhị tầng chỉ có một con Ác Ma đẳng cấp chân thần, chúng nó là chúa tể tầng đó.

Xuống thập tam, thập tứ, thập ngũ tầng thì số lượng Ác Ma đẳng cấp chân thần tăng nhiều thêm, thực lực càng lúc càng cường đại.Đến tầng dưới chót thập thất tầng, thập bát tầng sẽ xuất hiện Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng, tức là mấy siêu Ác Ma Hoang, Trụ, Minh.Nhưng trong ký ức của Hoang tin tức liên quan Hắc Ám Thâm Uyên có từ mấy chục ức năm trước.

Ví dụ vào mấy chục ức năm trước các tộc thái cổ chưa bị âm uyên Ác Ma nuôi thành con mồi, hiện tại thì khác hẳn.Mấy chục ức năm đủ để xảy ra nhiều chuyện.

Lâm Minh không thấy lạ khi thập nhị tầng có thêm mấy Ác Ma đẳng cấp Chân Tôn.Lâm Minh ôm tâm tình như thế đi vào chủ thành thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên, Ma Xà thành.Tòa thành thị này chiếm diện tích ngàn dặm, chỉ mới đến gần thành thị đã cảm nhận được lực lượng Ác Ma cường đại bao phủ quanh thành trì, uy nhiếp khổng lồ.

Võ Giả cấp thấp không cách nào ở lại trong uy nhiếp này.Nếu là nhân loại, bị lực lượng Ác Ma này bao phủ sẽ rất khó phát huy hết thực lực ra.

Thâm Uyên Ác Ma cường đại hơn chút thì ngược lại, khi ở xung quanh tòa thành thì sức chiến đấu, tốc độ tu luyện của Thâm Uyên Ác Ma đều tăng một bậc.Tường thành Ác Ma đẳng cấp Chân Tôn rất đặc biệt, nó không vuông vức mà là một cái hình trụ ngã dưới đất hình thành.Tường thành cao mấy trăm trượng, dài mấy ngàn dặm, chủ thể màu đen, bề mặt có từng hoa văn hình tròn đỏ sậm to lớn.Khi Lâm Minh đến gần tường thành, hắn cảm nhận được bức tường phát ra sát khí, lực lượng khí huyết giống như vực sâu đại dương.Trong lực lượng khí huyết chứa áp lực nhàn nhạt.

Lâm Minh cảm giác lòng đất dưới chân truyền lên dao động sinh mệnh.Tường thành này sống.Nó vốn không nên gọi là tường thành, thật ra nó là một con mãng xà lớn dài bốn, năm ngàn dặm.

Tên của nó gọi là . . .

Ba Xà.Ba Xà bàn cứ quanh Ma Xà thành, vây quanh tòa thành một vòng, bàn thể chìm trong giấc ngủ sâu, thân thể của nó là tường thành thiên nhiên.

Ma Xà thành có tên này chính là vì Ba Xà.Ba Xà là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp chân thần, chúa tể thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên.Lâm Minh đến vùng ngoại thành Ma Xà thành, từ xa nhìn con rắn Ác Ma to lớn, mắt lóe tia sáng kỳ dị.Đường cái phía trước Ma Xà thành đủ cho một trăm con ngựa chạy song song.Đương nhiên, Thâm Uyên Ác Ma sẽ không cưỡi ngựa, tọa kỵ của bọn họ cũng là Thâm Uyên Ác Ma.Đủ loại tọa kỵ, có giống thằn lằn, có như trâu điên, còn có người khổng lồ một mắt tay cầm cái chày to.Thâm Uyên Ác Ma phân loại phức tạp, rất nhiều chủng tộc, giữa các chủng tộc có chế độ đẳng cấp nghiêm ngặt.Chủng tộc đẳng cấp cao có thể nô dịch, sai khiến, thậm chí giết chủng tộc đẳng cấp thấp hơn.Đẳng cấp chủng tộc dựa vào huyết mạch có cường đại không, trình độ trí tuệ, năng lực học tập, thiên phú thể hình vân vân, các nhân tố tổng hợp lại quyết định.

Lúc trước Lâm Minh gặp Thiết Trảo Ma xem như tộc loài khá yếu trong Thâm Uyên Ác Ma.Thực lực đa số Thiết Trảo Ma thua xa tọa kỵ của đám cư dân trong Ma Xà thành.Trong Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao nhất chính là lục đại Đồ đằng.Thứ hai là Vương tộc.Vương tộc Thâm Uyên Ác Ma là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao có huyết mạch lục đại Đồ đằng, thường rải rác ở tầng chót nhất Hắc Ám Thâm Uyên.Thân phạn hiện tại của Lâm Minh chính là Vương tộc.Trong cơ thể Lâm Minh có tinh hoa của Hoang, còn hấp thu một khối Ác Ma xá lợi dường như là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng để lại, vậy là nguyên Hắc Ám Thâm Uyên này Lâm Minh bảo hắn không phải Vương tộc cũng không Ác Ma nào tin.Khi Lâm Minh vào thành, hắn cảm nhận rõ rệt binh sĩ thủ thành hơi ngạc nhiên, ánh mắt hâm mộ nhìn hắn, hiển nhiên đối phương đã nhận ra thân phận Vương tộc của Lâm Minh.Trong Hắc Ám Thâm Uyên không phải lúc nào thân phận Vương tộc cũng được tôn kính, hâm mộ.

Nhiều lúc nó mang đến họa sát thân.Lâm Minh đi trên đường thường thấy ánh mắt Thâm Uyên Ác Ma khác nhìn hắn lóe tia tham lam, khao khát.Bọn họ muốn nuốt Lâm Minh, chiếm huyết mạch của hắn.Tuy Hắc Ám Thâm Uyên có một ít pháp lệnh bảo vệ Vương tộc nhưng sự thật thì ở núi hoang đồng vắng, giết người cướp của khó tìm được hung thủ.

Cộng với chủng tộc Thâm Uyên Ác Ma tôn trọng pháp tắc rừng rậm mạnh ăn thịt yếu, trong thế giới này thực lực là tất cả.

Không có thực lực muốn dựa vào phép lệnh bảo vệ mình sao?

Quá ngây thơ.Trong lúc Lâm Minh vào thành hắn âm thầm chú ý Ba Xà.Con Ác Ma chúa tể thập nhị tầng từ đầu đến cuối không chú ý đến hắn.

Chuyện này cũng hợp lý, Lâm Minh ngụy trang đã đến trình độ hoàn hảo, hắn còn ức chế tu vi, thoạt trống rất bình thường trong đám đông.Lâm Minh đi qua dãy kiến trúc to lớn xây bằng hắc diệu thạch, vào một tửu lâu ở góc thành trì.

Cửa tửu lâu có hai người khổng lồ một mắt cao mười trượng đứng gác.

Người khổng lồ một mắt này hơi giống với người khổng lồ Lâm Minh đã gặp ở mộ Tu La Lộ Hoang Nhân.Chúng nó có sức mạnh cực lớn, trí thông minh thì thấp, dễ bị thuần dưỡng, là ma nô và tọa kỵ tuyệt vời.Một ít Thâm Uyên Ác Ma thuần dưỡng người khổng lồ một mắt tựa như người phàm nuôi chó quý báu.

Trong mắt Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao thì giá trị Ác Ma thấp kém sức chiến đấu có hạn như Thiết Trảo Ma thua xa một ngón tay của người khổng lồ một mắt tọa hạ của bọn họ.Lâm Minh đi vào tửu lâu, bên trong trống trải, không nhiều Ác Ma uống rượu.Đây không phải một tửu lâu thông thường, đây là nơi Thâm Uyên Ác Ma trao đổi tin tức.

Chỉ cần có tinh thạch Ác Ma là sẽ đổi được tình báo mình muốn.Lâm Minh tùy tiện tìm một chỗ ngồi, đặt một khối tinh thể màu đen lên bàn.

Tinh thể màu đen này chính là tinh thạch Ác Ma.Đối với Thâm Uyên Ác Ma thì trực tiếp nuốt vào Ác Ma tinh thạch là có thể hấp thu Ác Ma lực trong đó nâng cao tu vi, nên tinh thạch Ác Ma là đồng tiền mạnh nguyên Thâm Uyên.Phẩm chất tinh thạch Ác Ma có cao có thấp, tinh thạch Ác Ma trong tay Lâm Minh đến từ mấy con Thiết Trảo Ma bị hắn giết, về phẩm chất hay số lượng đều có hạn.-------Chương 2294: Ma Đạo Hội (1)Một thanh âm ngọt ngào vang lên:- Các hạ muốn cái gì?

Một Mị Ma hình dạng như nữ nhân tộc đến trước mặt Lâm Minh.Nàng khom lưng rất thấp lộ ra bánh bao dưới ngực áo nhỏ bó chặt.Mị Ma là một chủng loại rất kỳ lạ trong Hắc Ám Thâm Uyên, nhìn giống sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên, có ngũ quan đúng chuẩn, còn đẹp hơn cả sinh mệnh trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên.Trong Mị Ma, nữ thì vóc dáng nóng bỏng, làn da màu mật ong rất dã tính.

Nam thì vóc dáng cao kiều, đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như tượng điêu khắc bằng cẩm thạch.Điều duy nhất Mị Ma khác với sinh mệnh trí tuệ trong Tam Thập Tam Thiên là sau lưng có cái đuôi Ác Ma mỏng dài, đuôi bóng loáng, thô cỡ ngón tay người, phần cuối cái đuôi có một cục thịt u hình dạng có như mũi tên, có như lục giác, hoặc hình tam giác.Có vài Mị Ma đầu có đôi sừng nhỏ, không phá hỏng mỹ cảm mà trông khá đáng yêu.Lâm Minh liếc nữ Mị Ma, đơn giản nói một câu: - Tùy.Thiếu nữ Mị Ma cười rời đi, trước khi đi nàng tặng nụ cười ngọt ngào cho Lâm Minh, hiển nhiên vì hắn có huyết thống Vương tộc nên được đãi ngộ đặc biệt.

Cách có được ích lợi từ huyết mạch Vương tộc không chỉ ăn thịt bọn họ, còn có cách nhẹ nhàng, hơn đó là song tu.Hơn mười giây sau, thiếu nữ Mị Ma bưng ly đồ uống màu đỏ sậm đến cho Lâm Minh, có mùi rượu và mùi tanh thoang thoảng.Loại rượu này nhưỡng bằng máu.Thiếu nữ Mị Ma hai tay bưng khay, cái đuôi mỏng dài thò ra từ sau lưng cuốn ly rượu nhẹ nhàng đặt trước mặt Lâm Minh.

Đuôi Mị Ma rất linh hoạt, giống như ngón tay.- Mời dùng.Mị Ma cười khiêu khích Lâm Minh, nhếch môi lộ ra đôi răng nanh nhọn, đây cũng là tiêu chí Mị Ma.Nhưng Lâm Minh không đáp lại thiếu nữ Mị Ma khiêu khích, nàng tức giận bực bội rời đi.Lâm Minh mặc kệ nhân viên phục vụ Mị Ma này, hắn không đụng vào ly huyết tửu, hắn chỉ ngồi trong đại sảnh, nghe các Ác Ma trong tửu lâu bàn launạ về tình báo.Lần này Lâm Minh đến Hắc Ám Thâm Uyên có rất nhiều việc cần hoàn thành.

Lâm Minh đã quy hoạch đại khái mục tiêu cần hoàn hành khi ở trong Thâm Uyên, và kế hoạch trong tương lai một trăm năm.Lâm Minh ở trong tửu lâu này có tên là Huyết Nguyệt Lâu.

Trong Ma Xà thành tuy tửu lâu này tiêu phí không thuộc hàng đỉnh cao nhưng hở chút là giá một, hai trăm tinh thạch Ác Ma cho bữa cơm.

Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp thấp bình thường không trả nổi.Tính đến hôm nay thì Lâm Minh ở lại Huyết Nguyệt Lâu đã hai mươi ngày.Ban đầu có mấy thị nữ Mị Ma yêu diễm theo dõi Lâm Minh, nhưng sau này bọn họ liên tục mấy lần nếm mùi thất bại đau thương thì không còn thị nữ Mị Ma nào có ý đồ với hắn, Lâm Minh nhờ thế được yên tịnh.Lâm Minh biết mấ thị nữ Mị Ma này không hiền gì, các nàng dụ dỗ hắn là vì muốn thải bổ huyết mạch Vương tộc.Mỗi ngày Lâm Minh đến Huyết Nguyệt Lâu chỉ kêu rượu bình thường nhất, ngoài ra không kêu gì khác.

Thức ăn Huyết Nguyệt Lâu mặc dù mắc tiền lại không gợi thèm ăn, thậm chí khiến người buồn nôn.Thâm Uyên Ác Ma thường ăn sâu sống, thịt thú dính máu, tiểu thú sống, não người các tộc thái cổ, thịt người, xương . . .

Mỗi lần Lâm Minh nhìn cảnh Ác Ma tụ tập với nhau ăn thị người các tộc thái cổ là xúc động muốn hủy diệt nơi này.- Nghe gì không?

Ma Đạo Hội lần này có một vạn nhân nô tinh phẩm.

Trong số nhân nô tinh phẩm có tám ngàn thiếu nữ, mỗi người sàn lọc kỹ càng, đẹp tựa tiên, thiên phú không tệ, còn trinh, là lô đỉnh tốt nhất.

Hai ngàn nam nô khác là hộ vệ nô lệ không tệ.

Những nhân nô này đã gieo nô ấn rồi, trung thành tuyệt đối.Trong một góc tửu lâu có mấy Thâm Uyên Ác Ma vài nhai ngồm ngoàm thịt thú dính máu vừa nói trong họng, giọt máu rơi tí tách từ khóe môi bọn họ.Thâm Uyên Ác Ma nhắc Ma Đạo Hội là một trong thế lực đẳng cấp lục đại Đồ đằng thượng cổ Hắc Ám Thâm Uyên, thủ lĩnh của bọn họ, Tà.Tà là siêu Ác Ma ngang hàng với Hoang.

Sau cuộc chiến thượng cổ, Tà mất tích.

Có người nói Tà đã chết, có người bảo Tà ẩn núp, lý do là tuy Tà mất tích nhưng Ma Đạo Hội chưa từng bị hủy, ngược lại mấy năm nay phát triển càng lớn mạnh hơn.Mấy chục ức năm trước Ma Đạo Hội nuôi nhiều nhân nô các tộc thái cổ, không ngừng sàn lọc, bồi dưỡng các nhân nô rồi dần thả ra dã ngoại, thành con mồi cho Thâm Uyên Ác Ma săn giết.Ngoài ra Ma Đạo Hội khống chế việc mua bán nhân tô các tộc thái cổ từ chín mươi phần trăm trở lên.

Lô đỉnh, thị vệ, tài liệu thực nghiệm, dược liệu luyện dược, các loại nô lệ, tất cả đều có thể mua từ Ma Đạo Hội.Nhân nô Ma Đạo Hội ưu tú hơn nhân nô thế lực khác bồi dưỡng.Nhiều năm qua Ma Đạo Hội tích lũy không biết bao nhiêu là tài phú, thế lực cuản ó trải rộng khắp Hắc Ám Thâm Uyên.

Tổng bộ của Ma Đạo Hội ở đệ thập thất tầng, có nhiều cứ điểm ở các tầng khác.Vì chống lại Ma Đạo Hội, mấy chục ức năm nay các tộc thái cổ khởi nghĩa nhiều lần, tức là nô lệ khởi nghĩa mà Thâm Uyên Ác Ma nói.Nghĩa quân các tộc thái cổ từng giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, nhưng so với thế lực khổng lồ trong Thâm Uyên thì nhân nô khởi nghĩa bé nhỏ vô cùng.

Cuối cùng như cơn sóng nhỏ trong đại dương, dâng lên rồi chìm xuống, tác dụng duy nhất đại khái là trợ giúp Thâm Uyên Ác Ma luyện binh.Phải nói các tộc thái cổ thật tội.Gần ngàn năm trở lại đây Hắc Ám Thâm Uyên lần nữa bùng phát nhân nô khởi nghĩa quy mô lớn, phong trào khởi nghĩa thổi quét thập nhất tầng, thập nhị tầng, thập tam tầng, thập tứ tầng, quy mô to lớn.Nhưng cái gọi là 'quy mô lớn' chỉ nhằm vào nhân nô khởi nghĩa gần vạn năm nay.

Đối với Thâm Uyên Ác Ma thì thoải mái một cước giẫm chết quân khởi nghĩa như đạp dẹp con gián, con kiến, không đáng nhắc tới.Nhân nô khởi nghĩa trong thập nhị tầng, Ba Xà ngủ, Ma Đạo Hội vẫn buôn bán nô lệ bình thường, không thèm để mắt tới quân khởi nghĩa.

Một vạn nhân nô lần này đối với Ma Xà thành là chuyến làm ăn không nhỏ, chủ yếu vì chất lượng nhân nô rất cao, dù nam hay nữ đều là tu vi trên Thần Quân cảnh.Lâm Minh yên lặng nghe mấy tin tức này, đặt một khối tinh thạch Ác Ma xuống trả tiền, đứng dậy đi ra ngoài.Khi Lâm Minh đi ra, mấy Thâm Uyên Ác Ma ở góc Huyết Nguyệt Lâu lặng lẽ đi theo.Dường như Lâm Minh không biết điều này.Lâm Minh cầm bình rượu, vừa uống rượu vừa đi ra ngoài thành.Thâm Uyên Ác Ma thích dùng máu tươi nhưỡng rượu, không hứng thú với linh rượu nhưỡng bằng thiên tài địa bảo, nên trình độ nấu rượu không cách nào so với nhân loại.Lâm Minh uống từng hớp, đi ra một góc hẻo lánh ngoài thành.

Đây là chỗ tốt để giết người cướp của, hủy thi diệt tích.

Mấy Thâm Uyên Ác Ma theo sau lưng Lâm Minh liếc nhau, mắt lóe tia sáng hưng phấn.Bọn họ thuộc loài Ác Ma đuôi dài, cái đầu như cá sấu, cái đuôi cũng vậy, trời sinh tính tàn nhẫn hiếu sát, thích xé xác con mồi ra.

Vừa đến Ma Xà thành là bọn họ đã theo dõi Lâm Minh.Huyết mạch của Lâm Minh quá hấp dẫn với bọn họ.-------Chương 2295: Ma Đạo Hội (2)Mấy ngày nay Lâm Minh gặp nhiều sự kiện tương tự thế này.

Thế giới Thâm Uyên Ác Ma vốn thích pháp tắc mạnh ăn thịt yếu, Lâm Minh ức chế tu vi, người mang huyết mạch Vương tộc rêu rao khắp nơi như con nít cầm dây chuyền vàng đi trên đường cái.Lâm Minh đi tới, phong cảnh càng lúc càng hoang vắng, nhưng mấy Thâm Uyên Ác Ma không chút nghi ngờ, càng hưng phấn hơn.

Lúc này Lâm Minh dừng bước, chậm rãi xoay người lại.Mấy Thâm Uyên Ác Ma nhe răng cười, bọn họ cho rằng Lâm Minh đã là người chết.Đám Thâm Uyên Ác Ma cười to bảo: - Tiểu tử, hãy ngoan ngoãn dâng ra huyết mạch của ngươi, sẽ cho ngươi chết tốt, ha ha ha ha ha ha!

Đám Thâm Uyên Ác Ma giễu cợt nhìn Lâm Minh.Lâm Minh khẽ thở dài: - Ngu thật, đường chết trước mắt vẫn còn cười.

Chẳng lẽ các ngươi không nhận ra ta cố ý đưa các ngươi tới đây sao?Lâm Minh nói câu này làm đám Thâm Uyên Ác Ma sửng sốt:- Cái gì?

Đám Thâm Uyên Ác Ma không có thời gian nghĩ nhiều, móng vuốt sắc bén của Lâm Minh đã xẹt qua cổ bọn chúng, máu tuôn ra.Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lâm Minh vung hai đấm, ức vạn Ác Ma lực chấn động đánh nát đám Thâm Uyên Ác Ma thành huyết vụ, đây là phấn thân toái cốt quyền của Lâm Minh.Sau đó, Lâm Minh vung tay lên, dấy lên vòng xoáy màu đen.Pháp tắc cắn nuốt.Lâm Minh hấp thu tinh hoa máu thịt của Hoang, trong người khắc phù ăn pháp tắc của Hoang, kế thừa năng lực cắn nuốt của Hoang.Với Hoang thì hình dung năng lực cắn nuốt của nó là pháp tắc thì không chính xác, phải nói là một loại thiên phú, biến lực lượng của người khác thành của mình.Hiện giờ Lâm Minh đang sử dụng loại thiên phú này, mới rồi hắn giết mấy Thâm Uyên Ác Ma toàn là đẳng cấp Thánh Chủ, mạnh nhất chỉ là đỉnh Thánh Chủ.Lực lượng của đám Thâm Uyên Ác Ma bị Lâm Minh rút ra hóa thành lực lượng tinh thuần nhất nhập vào người hắn, tẩm bổ thân Ác Ma của hắn.Hiện giờ Lâm Minh còn đang rèn luyện năng lực cắn nuốt của mình, hắn không thể biến thái như Hoang hấp thu hết lực lượng của người khác không chừa một chút.Lâm Minh tối đa chỉ có thể hấp thu bảy, tám phần lực lượng của bọn họ.

Tu vi đối phương càng cao thì tỉ lệ Lâm Minh hấp thu lực lượng sẽ càng lúc càng thấp.Nhưng vẫn mau hơn tốc độ tu luyện của Lâm Minh rất nhiều lần.Tỉ lệ hấp thu thấp cũng không sao, giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma là được.

Sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên là tử địch với Thâm Uyên Ác Ma, Lâm Minh không chút mềm lòng với Ác Ma.Hơn hai mươi ngày qua Lâm Minh không ngừng luyện hóa thiên phú cắn nuốt của Hoang, hắn có thể cắn nuốt lực lượng càng lúc càng mạnh.

Lâm Minh cảm thấy bây giờ hắn có thể thử giết Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp giới vương.

Lại qua mấy tháng, Lâm Minh thậm chí có thể giết Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp thiên tôn.Khi đó tốc độ tu luyện của sẽ lại lên một bậc thang.Nghĩ đến đây khóe môi Lâm Minh cong lên nụ cười, Ma Đạo Hội là mục tiêu không tệ.Lâm Minh hơi trầm ngâm, hắn vung tay triệu tập tất cả lình hồn Thâm Uyên Ác Ma lại.

Bây giờ Lâm Minh không cần sử dụng Ma Phương, chỉ vung tay xóa bỏ dấu ấn tinh thần trong lình hồn đám Thâm Uyên Ác Ma, sau đó hắn dùng năm phút đọc hết ký ức.Hơn hai mươi ngày qua mỗi khi Lâm Minh giết một Thâm Uyên Ác Ma là sẽ đọc ký ức của quân khởi nghĩa, hiểu biết Ma Đạo Hội dần kỹ càng hơn.Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Nếu đã xếp Ma Đạo Hội vào mục tiêu sưu tầm tình báo.Thời gian trôi qua, hôm nay Lâm Minh đã đến Hắc Ám Thâm Uyên hai tháng.Thâm Uyên thập nhị tầng, Hắc Sa thành.Đây là một tòa thành trì lớn trong sa mạc.

Thành thị có tên này vì sa mạc quanh đây màu đen.Đại sa mạc tất nhiên là hoang vắng, nhưng thành thị trong sa mạc đó lại vô cùng phồn hoa.

Bởi vì đây là chi nhánh của Ma Đạo Hội trong Thâm Uyên thập nhị tầng.

Nơi đây biến thành chợ nô lệ lớn nhất Thâm Uyên thập nhị tầng.

Mua bán giao dịch nô lệ chiếm phân ngách vô cùng quan trọng trong nhiều mậu dịch ở Hắc Ám Thâm Uyên.

Nô lệ nơi đây chẳng những có nhân nô các tộc thái cổ, còn có Thâm Uyên Ác Ma.Thâm Uyên Ác Ma trí tuệ thấp như người khổng lồ một mắt thường sẽ là nô lệ trong Hắc Ám Thâm Uyên, bị bán công khai như Hắc Sa thành khác.Ma Đạo Hội chỉ bán nô lệ tinh phẩm, một số nô lệ thiên phú kém, thực lực yếu không có gái trị.

Những nô lệ này đưa ra dã ngoại sẽ thành thức ăn.Ví dụ Hắc Sa thành các tộc thái cổ, Ma Đạo Hội bồi dưỡng ra nhân nô thường có tu vi từ Thần Biến kỳ trở lên, có vài huyết mạch đặc chủng.Những huyết mạch cổ tộc đó là vật siêu bổ đối với vài Thâm Uyên Ác Ma.Thâm Uyên Ác Ma mua các nô lệ này về có lẽ làm lô đỉnh, hoặc thực vật.

Một số Thâm Uyên Ác Ma chỉ có cá thể đực, trong giao hợp cưỡng ép bắn chất lỏng sinh sản sinh mệnh vào người nữ nhân dị tộc.

Những chất lỏng sẽ cướp đi tế bào sinh sản của nữ nhân dị tộc, cải tạo huyết mạch, từ từ hút khô tinh hoa sinh mệnh của nữ nhân dị tộc, cuối cùng sinh ra Thâm Uyên Ác Ma mới.Đây là kiểu sinh sản cực kỳ bá đạo, tàn khốc.

Vì thế trong Hắc Sa thành bán giá nữ nô cao hơn nam nô gấp mấy lần.Hắc Sa thành không có tường thành, lực tràng to lớn bao phủ nguyên Hắc Sa thành.Lúc này trên một ngọn núi cao cách Hắc Sa thành hơn một ngàn dặm.

Lâm Minh đứng trên đỉnh núi nhìn xa hướng tòa thành, với khoảng cách này Hắc Sa thành chỉ bằng bàn tay.Thành thị này là mục tiêu thứ nhất Lâm Minh quyết tâm làm một vố lớn khi vào Hắc Ám Thâm Uyên.Lâm Minh đến Hắc Ám Thâm Uyên hai tháng, không làm hành động gì quá khích, hắn chỉ liên tục sưu tầm tình báo, tìm hiểu bối cảnh Hắc Ám Thâm Uyên, đẳng cấp cường giả, vị trí, quy mô các đại thế lực, những tin tức có tính mấu chốt.Lâm Minh trừ đặt mục tiêu vào Ma Đạo Hội ra mấy thế lực khác do Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng gầy dựng hắn cũng nắm rõ ràng.

Lâm Minh biết Ma Thần chi mộ bí ẩn nhất Hắc Ám Thâm Uyên nằm ở đệ thập bát tầng Thâm Uyên.Lâm Minh không tìm hiểu nhiều về bí mật Ma Thần chi mộ.Hai tháng nay Lâm Minh lặng lẽ săn giết hàng trăm Thâm Uyên Ác Ma, ban đầu là Ác Ma đẳng cấp Thánh Chủ rồi đến Giới Vương, Đại Giới Vương.Các Ác Ma sau khi bị giết toàn bộ lực lượng bị Lâm Minh cắn nuốt.

Hiện tại Lâm Minh ngày càng quen thuộc pháp tắc cắn nuốt, luân bàn năng lực tập hợp từ thần ma lực của hắn ngày càng to lớn hơn.Hiện tại thần ma lực đã biến thành năng lượng căn cơ công pháp của Lâm Minh, thần ma lực biến mạnh sẽ giúp hắn đột phá tu vi.Trong năm ngàn năm tu luyện Lâm Minh đã đến đỉnh trung vị Thiên Tôn, đang tiến hướng thượng vị Thiên Tôn.

Muốn bước qua được ngưỡng cửa này cần tích lũy năng lượng khổng lồ.Dùng pháp tắc cắn nuốt hấp thu lực lượng Thâm Uyên Ác Ma là con đường tắt.Lâm Minh yên lặng nhớ lại tin tức về Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn hắn đã sưu tầm được mấy ngày nay.-------Chương 2296: Cổ tộc khởi nghĩaCác tin tức nhìn như nhỏ bé nhưng vào lúc then chốt có thể giúp Lâm Minh xa hại gần lợi.

Nếu gặp phải Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thì Lâm Minh sẽ nguy hiểm.Dựa theo tình báo, Hắc Sa thành có năm Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trở lên.Dù trong Hắc Ám Thâm Uyên thì Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không dễ gặp, đa số là trưởng lão một đại thế lực, địa vị cao quý.

Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thường cư trú ở địa điểm quan trọng của đại thế lực, Bốn phía canh gác nghiêm ngặt, cơ quan đầy rẫy.Nếu có Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn bị giết sẽ gây chấn động trong một khu vực.Hiện giờ Lâm Minh chưa muốn lộ mình quá sớm, hắn định lặng lẽ giết Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn.

Hắc Sa thành cách Ma Xà thành khá xa là lựa chọn tốt nhất.

Lâm Minh tùy ý giết chóc trong Hắc Sa thành sẽ không kinh động Ba Xà, nó là chủ nhân Ma Xà thành, hơn năm mươi phần trăm nó lười nhúng tay vào chuyện Ma Đạo Hội.Thành chủ Hắc Sa thành là một trưởng lão Ma Đạo Hội, nếu tính thực lực theo tiêu chuẩn nhân loại thì ở giữa Thiên Tôn và Chân Thần, cũng là người mạnh nhất Hắc Sa thành.Hắc Sa thành còn có một Thâm Uyên Ác Ma đỉnh Thiên Tôn, hai trung vị Thiên Tôn.

Lâm Minh rất mong chờ, hắn giết đám Thâm Uyên Ác Ma này, cắn nuốt lực lượng của bọn họ sẽ tăng bao nhiêu sức mạnh.Lâm Minh âm thầm chờ đêm đến.

Nguyệt hắc phong cao, đêm thích hợp giết người hủy xác.Lâm Minh chờ một canh giờ, chợt lòng máy động nhìn năng lượng sát khí bắn lên cao cách ngàn dặm.Lâm Minh nheo mắt, tận cùng sa mạc đen lóe ánh đỏ, chỗ đó có người chém giết.Lâm Minh khẽ kêu:- A?

Cảm tri bắn thẳng ra ngoài, cảm tri hiện tại của Lâm Minh có thể dễ dàng điều tra tình huống cách ngàn dặm.Lâm Minh thấy cảnh tượng chỗ đó thì ngạc nhiên.

Lâm Minh thấy một số Võ Giả các tộc thái cổ đánh nhau với một đội Thâm Uyên Ác Ma.Cánh tay phải đám Võ Giả các tộc thái cổ cột khăn vuông màu vàng, khăn thêu đồ án hao tuyết sáu cạnh.Các Võ Giả các tộc thái cổ có chiêu thức công pháp phẩm cấp không tệ, chiến trận phối hợp với nhau.

Nhìn ra được là các tộc thái cổ có trí tuệ cao cấp chứ không phải 'con mồi' bị nuôi trong hoang sơn.Lâm Minh kinh ngạc nói: - Quân khởi nghĩa?Khăn vuông màu vàng trên cánh tay các Võ Giả các tộc thái cổ làm hắn liên tưởng đến nô lệ khởi nghĩa cuốn sạch Thâm Uyên thập nhất đến thập tứ tầng gần đây.Cuộc khởi nghĩa quy mô cực lớn, nhưng Ba Xà phớt lờ, Ma Đạo Hội vẫn làm việc bình thường.

Sự thật thì mấy năm nay cuộc khởi nghĩa này đã giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, giải cứu nhiều nô lệ.Các nô lệ tham gia vào quân khởi nghĩa, liên tục không dứt.Cánh tay quân khởi nghĩa cột khăn vàng tên Thâm Uyên Ác Ma gọi bọn họ là Giặc Khăn Vàng.Chính Lâm Minh cũng thấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ không gây sóng gió gì được, sớm muộn gì cũng bị Thâm Uyên Ác Ma tiêu diệt.

Dù sao thực lực cách biệt quá lớn.Tuy nhiên hôm nay Lâm Minh chính mắt thấy cách chiến đấu của đám quân khởi nghĩa, bọn họ sử dụng công pháp và chiến trận làm lòng hắn nổi lên cảm xúc kỳ dị.Lâm Minh vẫn không xem trọng cuộc khởi nghĩa, nhưng phải công nhận sau lưng không giống hắn tưởng tượng không chịu nổi một kích.

Có lẽ quân khởi nghĩa khao quật di tích thái cổ nào đó, nếu không lấy đâu ra công pháp đẳng cấp như vậy?Trong khi Lâm Minh suy nghĩ, hắn thấy mấy luồng sáng bắn lên từ Hắc Sa thành lao nhanh tới chỗ xảy ra chiến đấu.Chắc là viện quân của Hắc Sa thành, địa điểm chiến đấu cách Hắc Sa thành rất gần, Hắc Sa thành không biết mới lạ.

Khi viện quân tham gia vào cuộc chiến, dưới tình huống bình thường quân khởi nghĩa sẽ bị tiêu diệt chỉ trong nửa nén nhang.Lâm Minh sẽ không thấy chết không cứu, hắn lắc người bay hướng địa điểm chiến đấu.*** Ngoài ngàn dặm, quân khởi nghĩa các tộc thái cổ rơi vào khổ chiến.

Bọn họ là một tiểu đội tinh anh, đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ bị đội Thâm Uyên Ác Ma của Ma Đạo Hội phát hiện.Không thể tránh khỏi đại chiến.

Vốn thực lực quân khởi nghĩa chiếm ưu thế, nhưng viện quên phe địch dần tăng nhiều, quân khởi nghĩa bắt đầu chống đỡ hết nổi.Một thiếu nữ áo xanh các tộc thái cổ hét thảm:- A!

Thiếu nữ bay ra xa, trường kiếm rời tay, lộn mấy vòng trên cao rồi đập xuống một tảng đá.Trong hoàn cảnh này vũ khí rời tay thì rất nguy hiểm, mới rồi thiếu nữ áo xanh bị thương nặng, gần như mất hết năng lực chiến đấu.Mấy người trẻ tuổi khác mắt đỏ ngầu:- Thiên Ảnh!Nhưng lúc này bọn họ tự lo thân còn không xong, cơ hồ không thể cứu thiếu nữ áo xanh.Thiếu nữ áo xanh rên đau, mặt trắng bệch, người run rẩy.

Cánh tay phải cầm kiếm nhanh chóng già nua, héo rút, khí huyết của thiếu nữ áo xanh trôi nhanh.Cảm giác như thời gian thân thể mục nát từ ngàn năm bị áp súc chỉ còn mấy giây, vô cùng thê thảm.Một nam nhân trung niên hét to: - Chặt xuống đi!Thiếu nữ tên Thiên Ảnh có tiềm lực lớn nhất trong quân khởi nghĩa, thiếu nữ trẻ tuổi huyết mạch ưu tú, nếu nàng bị gì sẽ là tổn thất lớn cho quân khởi nghĩa.Thiếu nữ áo xanh cắn răng, tay nâng kiếm chém, cánh tay cột khăn vuông vàng bay lên.

Bề ngoài thiếu nữ yếu đuối nhưng tính nàng rất dứt khoát, máu nhuộm đỏ hoa tuyết sáu cạnh trên khăn vuông.Cánh tay ngừng thối rữa.

Tình huống làm Thâm Uyên Ác Ma đang bao vây tiễu trừ quân khởi nghĩa bất ngờ.

Đừng nói thiếu nữ, dũng sĩ muốn chém đứt tay mình cũng sẽ nhíu mày, nhưng thiếu nữ tên Thiên Ảnh ra tay thật dứt khoát.Một Thâm Uyên Ác Ma cười to bảo: - Ha ha ha!

Độc thật, tiếc rằng không thay đổi được kết quả, các ngươi chết chắc!

Hãy bó tay chịu trói, để chúng ta gieo nô ấn.

Một số người trong đám các ngươi có lẽ sẽ bán được giá cao, ha ha ha ha ha ha!

Ngay lúc này, sau lưng Thâm Uyên Ác Ma đang cười có tiếng cường giả bay nhanh xé gió đến, là viện quân Thâm Uyên Ác Ma ở Hắc Sa thành.Thâm Uyên Ác Ma nhếch môi cười nói: - Viện quân đến, các ngươi càng xong đời.Địa điểm Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa chiến đấu cách Hắc Sa thành chỉ một ngàn bảy, tám trăm dặm.

Khoảng cách này đối với Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao thậm chí không cần không gian na di, đến ngay trong vài giây.Hắc Sa thành không thể nào không phát hiện tiếng đánh nhau của Thâm Uyên Ác Ma và quân khởi nghĩa, nên chiến đấu ngay từ đầu đã định trước Đế Thích Già cổ tộc nếu không nhanh chóng thoát khỏi Thâm Uyên Ác Ma dây dưa thì chỉ có thể ngồi chờ chết.Lúc này viện quân Thâm Uyên Ác Ma đã đến, tương đương địa ngục giáng xuống quân khởi nghĩa.Thâm Uyên Ác Ma dẫn đầu viện quân rống to: - Giết!Đó là một con Tích Dịch Ma, cái đầu như thằn lằn, lưng giương đôi cánh thịt như dơi lơ lửng trên trời.Nhìn Tích Dịch Ma đến, nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa biến sắc mặt nói: - Quân chủ hộ vệ quân Hắc Sa thành!Con thằn lằn này là tổng chỉ huy thành vệ quân Hắc Sa thành, nó mang theo thân vệ quân toàn là tinh anh trong tinh anh.Nghĩa là phân bộ Ma Đạo Hội Hắc Sa thành đã chú trọng cổ tộc khởi nghãi, nhưng cũng tương đương với tuyên bố án tử hình cho quân khởi nghĩa.-------Chương 2297: Phát hiện ngoài ý muốnNhững thành viên quân khởi nghĩa sống sót trong lòng tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nghiến răng nói: - Các vị huynh đệ, lát nữa chúng ta đốt cháy tinh huyết đi, dù chết cũng phải cắn một miếng thịt của chúng!Bọn họ thà chết trận cũng không muốn rơi vào tay Ma Đạo Hội, nếu như thế sẽ sống không bằng chết.Tích Dịch Ma dẫn đầu ra lệnh: - Ha ha ha!

Công tác tình báo của các ngươi không tệ, cũng biết ta.

Bắt hết, bắt sống!Đám lâu la sau lưng Tích Dịch Ma cầm tam xoa kích bay ra.

Người quân khởi nghĩa định đốt cháy tinh huyết.

Thiên Ảnh bị thương nặng mới chém đứt tay cũng lo cột chặt miệng vết thương, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy dứt khoát.Khi quân khởi nghĩa quyết tam chịu chết đột nhiên áp lực cảm ngộ giáng xuống.Áp lực đến quá đột nhiên, tới nỗi bọn họ không phân biệt được chuyện gì xảy ra.

Khi bọn họ thấy bốn phương tám hướng bao phủ khói đen nhạt thì đám Thâm Uyên Ác Ma lao tới bị đóng đinh trong khói đen, không thể nhúc nhích.Dường như bọn họ gặp đau đớn rất lớn, biểu tình vặn vẹo, đôi mắt kinh hoàng như gặp chuyện gì khủng bố nhất thế giới rồi lại không thể phát ra chút thanh âm.Tiếp theo nghe tiếng bùm bùm, các Thâm Uyên Ác Ma bị áp lực ép nổ thành huyết vụ.- Đây là . . .!Quân khởi nghĩa ngẩn ngơ, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, không thấy có người xuất hiện thì đám Thâm Uyên Ác Ma đã chết.Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nói: - Là lực tràng!Loại áp lực này, khói đen này rất giống lực tràng của cường giả.

Nhưng chỉ dựa vào lực tràng đã trấn chết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, bao gồm Quân Chủ thành vệ quân Hắc Sa thành thì đúng là đáng sợ.Có người trẻ tuổi hỏi: - Là đại thủ lĩnh sao?Với quân khởi nghĩa cổ tộc thì đại thủ lĩnh là thần của bọn họ, không gì không làm được.Nam nhân trung niên truyền âm nhanh:- Không phải!

Ta đã thấy lực tràng của đại thủ lĩnh, khác với cía này.Người thi triển lực tràng đến nay chưa lộ mặt, dường như không định tiếp xúc với bọn họ.Đột nhiên trong không trung cuốn vòng xoáy, máu của các Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy cuốn sạch, Ác Ma lực bị tách ra nhập vào vòng xoáy, biến mất.Dưới vòng xoáy bùng cháy một đoàn lửa, tất cả máu thịt Ác Ma mất đi lực lượng tinh hoa bị lửa đốt thành tro chỉ để lại các trữ vật giới chỉ của Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy đen hấp thu.Vòng xoáy đó là pháp tắc cắn nuốt của Lâm Minh.

Đối với Lâm Minh thì báu vật trong tu di giới của Thâm Uyên Ác Ma rất đáng giá, ví dụ tinh thạch Ác Ma đồng tiền mạnh có thể dùng ở nhiều nơi.Hấp thu những lực lượng này xong Lâm Minh cảm giác thực lực của hắn lại nâng cao một chút, nhưng muốn tiến giai thượng vị Thiên Tôn thì còn một khoảng cách lớn.Muốn hoàn thành một bước này sẽ phải giết và cắn nuốt Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, quân khởi nghĩa cổ tộc xoe tròn mắt.

Đối phương rốt cuộc có thân phận gì?

Tùy tay giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, cứu bọn họ, hành động này chỉ có Võ Giả các tộc thái cổ mới làm.

Nhưng các tộc thái cổ trừ đại thủ lĩnh, vài nhân vật thiên kiêu được chân truyền di tích cổ ra còn ai có bản lĩnh như thế?Mấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.

Người bí ẩn này không nằm trong số cường giả cổ tộc mà bọn họ biết.Lúc này một luồng sáng bắn hướng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa.Lòng nam nhân trung niên thít chặt, nhận ra ngay luồng sáng không phải năng lượng công kích mà là luồng năng lượng bao bọc vật phẩm.Nam nhân trung niên chộp lấy nhìn xem, đó là một đan bình.

Nam nhân trung niên mở nắp bình ra, mấy viên đan dược tỏa mùi thuốc đậm đặc lăn ra.

Thoáng chốc nam nhân trung niên ngẩn ngơ.Những đan dược này rõ ràng là dùng thiên tài địa bảo hiếm hoi luyện chế, tuy không biết công hiệu cụ thể nhưng chỉ hít một hơi đã khiến nam nhân trung niên cảm nhận khí huyết ứ đọng vì bị thương đang chậm rãi chuyển động, đây là bảo dược trị thương.Mới ngửi mùi đã có công hiệu như thế, nếu ăn vào chẳng phải hồi sinh người chết, mọc thịt trên xương?Loại đan dược kiểu này không giống Thâm Uyên Ác Ma, bọn họ không sử dụng bình đan dược bằng ngọc tỉ mỉ như thế, cũng sẽ không luyện chế ra đan dược trong suốt trơn mượt như vậy.Nam nhân trung niên hiểu rằng đan dược này là cho mấy người bị thương nặng nhất trong đội.Nam nhân trung niên nói: - Đa tạ tiền bối.Nam nhân trung niên ném một viên đan dược cho Thiên Ảnh cụt một cánh tay, nói: - Mau ăn vào.Thiên Ảnh sửng sốt, chợt trong không trung vang lên thanh âm lạnh nhạt hơi khàn.- Ngươi chém xuống cánh tay đó chưa bị hoại tử, mài nhỏ một viên trị thương đan bôi vào mặt cắt vết thương, lại nuốt một viên đan dược khác, có hy vọng phục hồi.Thanh âm như vọng từ bốn phương tám hướng, khó đoán được nguồn phát ra tiếng.Thiên Ảnh nghe thanh âm đó thì ngây người, nàng không ngờ cánh tay nàng chém xuống, bị Thâm Uyên Ác Ma cắn nuốt khí huyết thế nhưng có hy vọng phục hồi.Đại nạn không chết, cánh tay còn đó, trong lòng Thiên Ảnh vừa mừng vừa sợ.

Chủ nhân thanh âm thản nhiên kia không định lộ mặt.Thiên Ảnh cắn môi nói: - Đa tạ đại ân của tiền bối!- Các người tốt nhất là mau rời khỏi đây, Hắc Sa thành sẽ biết ngay chuyện xảy ra nơi đây, qua một lúc nữa sẽ có người đến, lần này sẽ có Thâm Uyên Ác Ma càng mạnh hơn.Lâm Minh nói xong câu đó định đi, hắn đã hết tình hết nghĩa.

Lâm Minh không thể dẫn theo quân khởi nghĩa chạy trốn, hiện tại hắn đang trong hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, lộ mặt bị đám người thấy sẽ gây ra hiểu lầm.

Bảo Lâm Minh trở về hình dáng cũ gặp mặt bọn họ thì rắc rối.Nhưng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa không ra lệnh đi ngay, tròng mắt gã xoay tròn, trong lòng nổi lên nhiều suy nghĩ, cuối cùng gã ra một quyết định.Nam nhân trung niên cao giọng nói với Lâm Minh trong hư không:- Tiền bối có thể ra mặt gặp nhau được không?Lâm Minh nhíu mày.

Thái độ của hắn đã quá rõ ràng, điều nên nói, nên làm đã xong, Lâm Minh không muốn nói nhảm nhiều.Nam nhân trung niên không chết tâm, tiếp tục bảo: - Vãn bối biết tiền bối không muốn lộ mặt nhưng vãn bối có chuyện quan trọng muốn nói, cả gan xin tiền bối xuất hiện nói chuyện . . .

Lời của nam nhân trung niên đánh động Lâm Minh, hắn dừng bước, do dự.Nam nhân trung niên truyền âm thật nhỏ:- Là bí mật liên quan Ma Thần chi mộ.Nam nhân trung niên không thể tỏa định vị trí của Lâm Minh, gã truyền âm không mục tiêu nhưng gã tin với tu vi của người bí ẩn chắc chắn sẽ bắt giữ được.Nam nhân trung niên nảy ra quyết định lôi kéo Lâm Minh là đã trải qua đắn đo suy nghĩ kỹ.

Nam nhân trung niên không rõ thân phận của Lâm Minh nhưng từ cách chiến đấu, đưa đan dược của đối phương, gã đoán rất có thể là các tộc thái cổ.Nếu là Thâm Uyên Ác Ma thì đan dược của bọn họ sẽ là huyết đan dính hơi thở ma tính rất đậm, dùng máu thịt mãnh thú quý giá luyện chế ra.

Cách luyện chế cũng khác biệt rất lớn.-------Chương 2298: Đại thủ lĩnh bí ẩn (1)Nam nhân trung niên cảm thấy nguyên Hắc Ám Thâm Uyên này chưa chắc có người luyện chế ra trị thương đan có phẩm chất cao như mấy viên trong tay bọn họ.

Nam nhân trung niên cảm thấy thân phận người bí ẩn không tầm thường, nếu có thể lôi kéo và quân khởi nghĩa đồng lòng với quân khởi nghĩa sẽ giúp ích rất lớn cho kế hoạch tiếp theo củae bọn họ.Quả nhiên khi nam nhân trung niên tung ra câu 'bí mật Ma Thần chi mộ' thì người bí ẩn dừng bước, gã mừng rỡ.- Các người . . .

Hiểu biết Ma Thần chi mộ?Lâm Minh rất bất ngờ, gã cho rằng với tình trạng các tộc thái cổ hiện tại tổ chức quân khởi nghĩa hình dung bằng từ đàn ô hợp cũng không quá đáng.

Quân khởi nghĩa không thể nào hiểu biết thứ đẳng cấp như vậy, nhưng Lâm Minh đã sai.Ma Thần chi mộ, Lâm Minh có Hắc Thư từ Khê Thận là một trong mấy bộ tế văn Ma Thần chi mộ, làm hắn rất có hứng thú với Ma Thần chi mộ.Lâm Minh do dự, hắn duỗi tay ra.

Hỗn Nguyên Thiên cung màu đen xoay tròn bay ra khỏi người Lâm Minh, biến càng lúc càng to.Lâm Minh đơn giản nói: - Tiến vào!

Nơi này không phải nơi nói chuyện.

Nam nhân trung niên thủ lĩnh quân khởi nghĩa lập tức vung tay lên, dẫn người bay vào Hỗn Nguyên Thiên cung.

Là Lâm Minh cứu mạng bọn họ, còn sợ cái gì?Lâm Minh cứu bọn họ có phải là Ác Ma đẳng cấp cao diễn kịch hay không, đây có phải là khổ nhục kế chuyên môn chuẩn bị để xâm nhập nội bộ quân khởi nghĩa hay không thì bọn họ cũng không lo gì, vì bọn họ có cách chứng thực điều đó.Khi tất cả Võ Giả quân khởi nghĩa vào Hỗn Nguyên Thiên cung, Hỗn Nguyên Thiên cung trốn nhanh vào hư không, bay sâu vào sa mạc đen.Sa mạc đen thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên vô cùng rộng lớn, sâu trong sa mạc là mảng lớn đất cằn sỏi đá.

Lúc này bên dưới một cồn cát, Lâm Minh nhìn mấy chục quân khởi nghĩa các tộc thái cổ đã cạn kiệt tinh huyết, chờ đợi đối phương mở miệng.Lâm Minh đã bỏ ngụy trang Thâm Uyên Ác Ma, biến thành nam nhân khuôn mặt bình thường.

Võ Giả các tộc thái cổ dễ chấp nhận bộ dạng này hơn.Lâm Minh truyền âm hỏi: - Bí mật Ma Thần chi mộ là gì?Lúc này tất cả thành viên quân khởi nghĩa kính sợ nhìn Lâm Minh, trong mắt có chút tia tò mò.

Bọn họ rất khó tưởng tượng nam nhân khuôn mặt bình thường lại có thực lực khủng bố như thế.Nam nhân trung niên nhìn Lâm Minh, gã không thể phân biệt được thân phận và tuổi tác của hắn, cảm giác người này đột nhiên xuất hiện.

Về huyết mạch của đối phương, giống các tộc thái cổ nhưng lại hơi khác.Hắc Ám Thâm Uyên có nhân vật như vậy sao?- Về điều này thì tại hạ không rành lắm, biết nội dung rất ít.

Cụ thể thế nào chỉ có đại thủ lĩnh mới biết.Lâm Minh trầm ngâm nói: - Đại thủ lĩnh?Trong lòng Lâm Minh khá tò mò về nhân vật bí ẩn tổ chức cổ tộc khởi nghĩa quy mô lớn, bị Ma Đạo Hội trấn áp vẫn chiến đấu rất nhiều năm.Nam nhân trung niên nói: - Nếu tiền bối muốn gặp đại thủ lĩnh thì tại hạ có thể dẫn tiến, nhưng trước đó tại hạ xin cả gan nghiệm chứng thân phận của tiền bối.Nam nhân trung niên lấy một cây kim mỏng dài một tấc ra, như làm bằng ngọc thạch, rất tinh xảo.- Tiền bối cũng biết trong Thâm Uyên Ác Ma có vài chủng tộc biết thuật biến hóa.

Với thực lực của tiền bối nếu thật sự là ngụy trang, đùa giỡn với chúng ta đương nhiên chúng ta sẽ không nhìn ra được.

Cho nên xin tiền bối hãy nhỏ một giọt ámu nghiệm chứng.Khi nam nhân trung niên nói câu đó, các Võ Giả quân khởi nghĩa hơi cảnh giác.

Quân khởi nghĩa có thể tồn tại lâu như vậy có một nguyên nhân lớn là nhờ đại thủ lĩnh phát minh một cách dựa vào máu phân biệt Thâm Uyên Ác Ma.Cây kim ngọc này khắc trận pháp đại thủ lĩnh tự tay chế tạo, nếu nó dính máu Thâm Uyên Ác Ma sẽ biến thành màu đen thui, nếu là các tộc thái cổ thì có màu bảy sắc.

Nếu là các tộc thái cổ bị Thâm Uyên Ác Ma gieo nô ấn thì vừa có bảy sắc vừa hiện nô ấn.Nếu người bí ẩn là Thâm Uyên Ác Ma giả trang, rõ ràng cả đám sẽ chết tại đây.

Dù vậy bọn họ không thể mang nhân vật nguy hiểm vào tổng bộ bí mật của quân khởi nghĩa, đây sẽ là tai họa ngập đầu cho quân khởi nghĩa.Lâm Minh lặng im, dứt khoát rạch ngón tay nhỏ xuống một giọt máu tươi.Máu tươi bị kim ngọc từ từ hấp thu, màu sắc chậm rãi trong suốt.

Các quân khởi nghĩa cổ tộc căng thẳng.Nam nhân trung niên nâng kim ngọc, chờ đợi.

Nam nhân trung niên cảm giác Lâm Minh không giống các tộc thái cổ, gã không thể xác định thân phận của hắn.Lúc này kim ngọc phát ra ánh sáng bảy sắc chói lòa, ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, huyễn lệ lấp lóe tựa cầu vồng.Ánh sáng ngày càng chói mắt, nguyên cây kim ngọc như mặt trời bảy sắc.

Nam nhân trung niên ngây người, ha ha ha ha ha ha! bảy sắc thánh khiết mà chói mắt thế này trước kia gã chỉ thấy trên người đại thủ lĩnh.Nếu là Võ Giả các tộc thái cổ bình thường khiến kim ngọc biến ra mấy màu sắc đã không tệ, càng đừng nói là nở rộ thần quang.Nhất là các tộc thái cổ bị Thâm Uyên Ác Ma nô dịch nhiều năm, trải qua sàn lọc huấn luyện nô lệ, bọn họ muốn khiến kim ngọc đổi màu cũng khó khăn.Điều này có nghĩa là nam nhân bí ẩn này mang huyết mạch các tộc thái cổ không thể tưởng tượng, tuyệt đối là cao đẳng nhất trong các tộc thái cổ.- Được chưa?Ngón tay Lâm Minh nhẹ nhúc nhích, gitọ máu mới nhỏ vào kim ngọc như có linh tính bay trở về, nhập vào thân thể hắn.Mới rồi Lâm Minh kiểm tra kim ngọc đã kích hoạt máu Tu Lá.Chủ nhân Tu La Lộ, tồn tại tối cao các tộc thái cổ mấy chục ức năm trước, huyết mạch cổ tộc của Lâm Minh đương nhiên không giống người bình thường, chỉ một chút đã khiến kim ngọc nở rộ thần hoa.Nam nhân trung niên biểu tình kích động nói: - Có thể!

Có thể!Ánh mắt nam nhân trung niên nhìn Lâm Minh không chỉ kính sợ còn có tôn sùng.quân khởi nghĩa cổ tộc khác ánh mắt giống nam nhân trung niên nhìn Lâm Minh, mấy thiếu nữ mắt sáng long lanh.các tộc thái cổ là chủng tộc cực kỳ tôn trọng huyết mạch, vì bọn họ ở trong Hắc Ám Thâm Uyên, nhiều tộc nhân bị Thâm Uyên Ác Ma bài bố, huyết mạch càng lúc càng kém.Bọn họ muốn phục hồi lại vô thượng vinh diệu ngày xưa thì điều đầu tiên là giữ cho huyết mạch tinh thuần, nên Võ Giả các tộc thái cổ có huyết mạch đỉnh cao đặc biệt hiếm có.Nên tất nhiên Lâm Minh được tôn kính, không chỉ vì thực lực còn có huyết mạch của hắn.- Vậy đi đi.Lâm Minh lại lấy Hỗn Nguyên Thiên cung ra.

Tất cả Võ Giả cổ tộc tiến vào Hỗn Nguyên Thiên cung, bay hướng tổng bộ quân khởi nghĩa.Nam nhân trung niên dẫn đường, Hỗn Nguyên Thiên cung mấy lần trốn vào hư không, đi tới biển cả bao la.

Đại dương này tên là Hư Không hải, nó đi thông hư không vô ngần biên giới thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên.

Sâu trong đại dương thời không thác loạn, không tìm thấy tận cùng.Hỗn Nguyên Thiên cung nhập vào biển cả, lao đi trăm dặm, chui vào khe hở không gian giấu dưới nước biển.-------Chương 2299: Đại thủ lĩnh bí ẩn (2)Khi Hỗn Nguyên Thiên cung chui vào khe hở không gian thì trước mắt rộng lớn hẳn ra.

Đây là một ánh mắt độc lập ẩn trong đại dương, thế giới này giống với Phượng Minh cung thượng cổ phượng tộc ngày xưa, nhưng to hơn Phượng Minh cung nhiều.Trừ nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa ra, Võ Giả khác đến thế giới này thì rất kích động.

Thế giới độc lập này là thánh địa của người khởi nghĩa các tộc thái cổ.- Mời tiền bối đi theo tại hạ, tại hạ đã bẩm báo chuyện của tiền bối với đại thủ lĩnh, đại thủ lĩnh đang chờ gặp tiền bối.Lâm Minh nhẹ gật đầu, nói: - Ừm!

Lâm Minh bay ra Hỗn Nguyên Thiên cung,hắn nhìn lướt qua thế giới độc lập này, gật gù.

Trong thế giới này bày bnhiều trận pháp cổ xưa cao minh, có những trận pháp che giấu, lối vào thế giới này cực kỳ ẩn khuất, còn hơn cả nhân tộc ngày xưa đối kháng thánh tộc trong vũ trụ hoang dã đã bày ra trận pháp.Lâm Minh tin tưởng, dù là nhân vật cỡ như Đế Thích Già tự tay bài bố cũng không có hiệu quả như vậy.Lâm Minh càng tò mò về đại thủ lĩnh hơn.Lúc Lâm Minh bước ra Hỗn Nguyên Thiên cung đã mơ hồ cảm nhận hơi thở của một cường giả trong thế giới này.

So với Võ Giả khác thì hơi thở của cường giả đó quá rõ ràng, nhưng vì lễ phép nên Lâm Minh không phát ra cảm tri điều ra đối phương.Lâm Minh cất đi Hỗn Nguyên Thiên cung, hắn sẽ cùng nam nhân trung niên đến gặp nhân vật bí ẩn này.Chợt trong ngọc cung tinh điêu tế mài trong thế giới độc lập lóe sáng đoàn thần quang.Nam nhân trung niên đi cạnh Lâm Minh sửng sốt.Lâm Minh cũng ngẩn ngơ, ban đầu hắn chỉ ngây người nhưng càng về sau càng ngạc nhiên.Lâm Minh nhìn một nữ nhân tuyệt trần mặc đồ màu băng lam, ở trong đoàn thần quang bay hướng hắn.Vóc dáng nữ nhân yêu kiều, mái tóc tơ bay bay, băng cơ ngọc cốt, da tựa giọt sương.

Toàn thân nữ nhân toát ra hơi thở thánh khiết, nàng như đóa sen ngọc khiết nở rộ trên tuyết nguyên.Nữ nhân đạp không đến, quần áo bay bay, mỗi bước đạp xuống là gợn sóng không gian nở rộ dưới mũi chân nàng.

Nữ nhân đi tới trước mặt Lâm Minh.Lâm Minh cứng người, nhìn nữ nhân trân trân.Lâm Minh thấy qua vô số nữ nhân tuyệt trần, sẽ không bối rối thế này nếu chỉ vì khí chất thánh khiết của nàng.

Lâm Minh không ngờ sẽ gặp nàng tại đây, Mộ Thiên Tuyết.Từ biệt mấy ngàn năm, gặp Mộ Thiên Tuyết thì nàng đã khác hẳn ngày xưa.

Khí thế, uy nghiêm của nàng đã thay đổi, như băng phượng qua niết bàn thay da đổi thịt.

Cho nên ban đầu Lâm Minh không nhận ra hơi thở kia.Thực lực của Mộ Thiên Tuyết biến đổi rất lớn, khiến Lâm Minh vô cùng bất ngờ.Lâm Minh nhìn Mộ Thiên Tuyết, nàng cũng nhìn hắn.

Mộ Thiên Tuyết thấy rõ kinh ngạc trong đáy mắt Lâm Minh.Khi Lâm Minh dịch dung, giấu đi tất cả hơi thở thì Mộ Thiên Tuyết không thể nhận ra hắn ngay, nhưng nàng nhận được Hỗn Nguyên Thiên cung.Lúc Lâm Minh xuất hiện trong thế giới này, khi Mộ Thiên Tuyết trông thấy Hỗn Nguyên Thiên cung, nàng không bình tĩnh được, trực tiếp bay ra khỏi thần cung.Nam nhân trung niên ở bên cạnh Lâm Minh quỳ giữa hư không, cứng ngắc nói: - Thuộc hạ tham kiến đại thủ lĩnh!Thấy Mộ Thiên Tuyết thì nam nhân trung niên thái độ vô cùng cung kính, có lẽ từ này hình dung không chính xác, ánh mắt nam nhân trung niên nhìn Mộ Thiên Tuyết là thành kính như thấy nữ thần.Nam nhân trung niên không ngờ Mộ Thiên Tuyết đột nhiên xuất hiện, tự mình nghênh đón người bí ẩn, điều này vượt ngoài dự đoán của gã.

Nam nhân trung niên cứ nghĩ với thân phận của đại thủ lĩnh đương nhiên phải là gã đưa Lâm Minh đến bái phỏng mới đúng lễ tiết.Không lẽ thân phận của người bí ẩn này rất đặc biệt?Nam nhân trung niên quỳ một gối trong không trung, đám người khởi nghĩa cổ tộc khác giật mình phản ứng lại.

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp đại thủ lĩnh, lúc trước không biết mặt.

Nay biết nữ nhân tuyệt trần này là đại thủ lĩnh thì bọn họ kích động lần lượt quỳ lạy, biểu tình thành kính.Lúc này Lâm Minh đã không biết nên dùng biểu tình gì.

Đại thủ lĩnh.Thì ra Mộ Thiên Tuyết chính là đại thủ lĩnh của khởi nghĩa cổ tộc.Thế giới thật kỳ diệu.Lúc Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên trùng phùng, Tiểu Ma Tiên đã nói Mộ Thiên Tuyết sớm rời khỏi vũ trụ hoang dã.

Lâm Minh không ngờ gặp lại Mộ Thiên Tuyết trong Hắc Ám Thâm Uyên, nàng đến đây, thực lực thay đổi nhiều, chắc có kỳ ngộ gì.Mộ Thiên Tuyết dùng chân nguyên truyền âm hỏi: - Lâm Minh, là ngươi phải không?Thanh âm chứa một chút kích động, run rẩy.

Bảy ngàn năm trước Mộ Thiên Tuyết và Lâm Minh cách biệt, nàng cứ tưởng hắn đã chết.

Sau đó nhân loại tiến vào vũ trụ hoang dã, Mộ Thiên Tuyết một mình ra đi, tìm cơ duyên của mình.Mộ Thiên Tuyết không ngờ rằng khi nàng đã gần tuyệt vọng khả năng Lâm Minh còn sống thì trong Hắc Ám Thâm Uyên, lúc này, cảnh này tái ngộ hắn.Bởi vì Lâm Minh dịch dung, Mộ Thiên Tuyết khó thể xác định thân phận của hắn.

Mộ Thiên Tuyết thốt ra câu hỏi vì trực giác và suy đoán nhờ vào Hỗn Nguyên Thiên cung.Nỗi lòng Lâm Minh dao động, đáp:- Đạo, là ta đây.Câu trả lời của Lâm Minh nói bằng thanh âm vốn có.

Đáy lòng Mộ Thiên Tuyết run lên, hốc mắt ướt nước.Thành viên tiểu đội quân khởi nghĩa bên cạnh Lâm Minh nhìn ra quan hệ giữa hắn và đại thủ lĩnh của bọn họ tuyệt đối không tầm thường.Bọn họ là tỷ đệ hay là . . .

Người yêu?Nam nhân trung niên dẫn đội cảm giác cả đám đứng đây thật lúng túng, lại không tiện cáo lui, đành đứng chờ.Mãi khi Mộ Thiên Tuyết phất tay nói: - Các ngươi xuống đi.Bọn họ như được đại xá lật đật cáo lui rời đi.Mộ Thiên Tuyết thuận miệng nói: - Các người có công lớn, lát nữa đi Tông Nhân các lĩnh thưởng, mỗi người được một ngàn cống hiến ngạch.Thành viên tiểu đội quân khởi nghĩa đầu tiên là sửng sốt sau đó mừng hết lớn.Bọn họ vội vàng tạ ơn, cùng bay đi một kiến trúc cao lớn, là Tông Nhấn các.Lâm Minh ở một eben nhìn.

Đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng nhìn các thành viên tiểu đội hân hoan hết lớn, hiển nhiên rất xem trọng một ngàn cống hiến ngạch ở Tông Nhân các.

Nghĩa là quân khởi nghĩa có 'cống hiến ngạch' làm cơ sở hệ thống thưởng hoàn chỉnh.Mộ Thiên Tuyết xây dựng hệ thống như vậy, mở rộng nó khiến mọi người tuân theo, vui vẻ bảo vệ,Có thể thấy được nàng có tài quản lý.Thật ra thiết lập chế độ thưởng phạt hoàn chỉnh không khó, xây dựng tổng bộ bí mật phòng hộ nghiêm ngặt cũng không khó.

Quản lý tất cả người khởi nghĩa, khiến bọn họ ủng hộ thật lòng cũng không khó.

Nhưng nếu làm chu đáo hết nguyên bộ thì không phải người bình thường có thể làm được.

Điều này cần có lực tổ chức và lãnh đạo siêu mạnh, có thực lực cường đại làm nền móng.

Loại người này chỉ có một từ hình dung, chính là lãnh tụ!Ngày xưa khi ở Thần vực Mộ Thiên Tuyết là thánh nữ của Thiên Vũ thánh địa, nàng thua trong cuộc chiến với Thiên Minh Tử nhưng đó là do Thiên Minh Tử quá gian xảo.

Tính tuổi tác, tu vi thì Thiên Minh Tử hơn Mộ Thiên Tuyết nhiều.Hiện tại Mộ Thiên Tuyết có thân thể dung hợp Huyền Tình Thiên Hậu, được cuộc sống mới, thực lực có bước tiến dài.

Bất giác Mộ Thiên Tuyết đã xây dựng đại thế lực trong Hắc Ám Thâm Uyên hơn xa Thiên Vũ thánh địa.-------
 
Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 2300-2399


Chương 2300: Bảy ngàn năm của mỗi người

Lâm Minh nhớ đến khăn vuông màu vàng cột trên tay quân khởi nghĩa, hoa tuyết sáu cạnh thêu trên khăn là tiêu chí đại biểu một chữ Tuyết trong cái tên Mộ Thiên Tuyết.Mộ Thiên Tuyết nói: - Lâm Minh, chúng ta đi tế đàn thần cung.Mộ Thiên Tuyết nắm tay Lâm Minh, hai người lắc mình xẹt qua khung trời đi tới một tòa thần cung bạch ngọc.Lâm Minh đi vào thần cung, cảm nhận thần cung bất phàm.

Thần cung so với Hỗn Nguyên Thiên cung không thua kém gì.

Nên biết sau khi Hỗn Nguyên Thiên cung dung nhập thương thiên cổ ấn thì phẩm cấp đã rất gần với linh bảo Chân Thần.Một tòa cung điện đẳng cấp linh bảo Chân Thần khá hiếm thấy.Lâm Minh tò mò hỏi: - Thần cung này . . .

Mộ Thiên Tuyết cảm thán rằng: - Là ta có được từ di tích Thái Cổ giới.

Mấy năm nay ta thăm dò nhiều mật địa ở Thái Cổ giới, thậm chí Hồn giới.

Bảy ngàn năm nay Mộ Thiên Tuyết đã trải qua rất nhiều.- Sư tỷ, sao thực lực của sư tỷ tiến bộ mau vậy?Lâm Minh cảm giác Mộ Thiên Tuyết bây giờ đã có tu vi đỉnh Thiên Tôn, còn không phải đỉnh Thiên Tôn bình thường.Giữa đỉnh Thiên Tôn và Chân Thần có sự chênh lệch cảnh giới vượt cấp khá lớn.

Cùng là đỉnh Thiên Tôn nhưng thực lực khác biệt rất xa, nếu chia kỹ cảnh giới thì có thể hình dung bằng Thiên Tôn vô địch, hoặc là nửa bước Chân Thần đối với người nổi bật trong đỉnh Thiên Tôn.Lâm Minh cảm thấy Mộ Thiên Tuyết hiện tại là tình huống này, thực lực của nàng cao hơn đa số đỉnh Thiên Tôn rất nhiều.Mộ Thiên Tuyết trả lời:- Bởi vì huyết mạch Huyền Tình Thiên Hậu nên ta đi đường tắt trong tu luyện.

Ngày xưa lúc Huyền Tình Thiên Hậu chết đã là đỉnh Thiên Tôn, hơn nữa lúc Hỗn Nguyên Thiên Tôn trốn vào Hắc Ám Thâm Uyên để lại một phần lực lượng, huyết mạch cho Huyền Tình Thiên Hậu.Mộ Thiên Tuyết thản nhiên nói: - Mấy ngàn năm trước lúc ta vào di tích Thái Cổ giới từng tìm được một chỗ truyền thừa thái cổ tuyệt thế thần vương.

Khi đó nhiều Võ Giả cùng vào, ta chém giết một phen mới lấy được cơ duyên lớn nhất trong đất truyền thừa đó.

Lý do ta ta có được cơ duyên vì trên người Huyền Tình Thiên Hậu mang dòng máu thái cổ thần tộc.

Huyết mạch thái cổ thần tộc phù hợp khế ước máu thái cổ thần vương để lại, nếu không ta chưa chắc đứng được ở đây.

Lúc đó thực lực của ta chỉ tính trung thượng đẳng trong tất cả người tìm kho báu.Lâm Minh biết Mộ Thiên Tuyết nói thì nhẹ nhàng nhưng cơ duyên trong bí cảnh như vậy dù nàng có ưu thế huyết mạch thái cổ thần tộc cũng trải qua bao nhiêu là nguy hiểm mới sống tiếp được.

Muốn là người thắng cuối cùng trong bí cảnh phải có đủ trí tuệ, thực lực, can đảm.Mộ Thiên Tuyết tiếp tục bảo: - Sau khi được cơ duyên mật đại truyền thừa, ta một hơi tu luyện mấy ngàn năm.

Chỗ đó có kết giới thời không, tốc độ chảy thời gian là năm chia một so với bên ngoài.

Mấy ngàn năm bên ngoài thì bên trong là hai vạn năm.

Hơn nữa pháp tắc không vặn vẹo, có thể tu luyện.- Ta dùng khoảng thời gian này hoàn toàn dung hợp thân thể và lình hồn của mình, chậm rãi phục hồi sức chiến đấu mạnh nhát thời xưa của Huyền Tình Thiên Hậu, rồi lợi dụng hai vạn năm tinh tu các loại trận pháp, công pháp trong mật địa truyền thừa, tu vi tiến bộ một bước.- Khi ta xuất quan thì thực lực đã vượt qua Huyền Tình Thiên Hậu rất nhiều.

Vốn Huyền Tình Thiên Hậu là đệ nhất thiên tài ức vạn năm nay của thái cổ thần tộc, lúc nàng ở đỉnh cao thực lực không yếu hơn Đế Thích Già.Bản thân Mộ Thiên Tuyết có căn cơ không tệ, lình hồn của nàng ngủ say trong Ma Phương năm vạn năm, trong quá trình từ từ phục hồi dính hơi thở Ma Phương, tuy không đến cảnh giới hồn vĩnh hằng nhưng lình hồn có đặc chất không thể giải thích hơn hẳn Võ Giả bình thường.Mộ Thiên Tuyết dung hợp thân thể Huyền Tình Thiên Hậu, bởi vì lúc ở ma khanh vạn cổ Huyền Tình Thiên Hậu cam nguyện dâng hiến nên hai người dung hợp hoàn mỹ.

Huyền Tình Thiên Hậu dùng hai vạn năm cộng với cơ duyên liều mạng giành giật, nàng phục hồi và có thực lực hơn hẳn Huyền Tình Thiên Hậu lúc ở đỉnh cao là chuyện hợp tình hợp lý.Lâm Minh mở miệng hỏi: - Sau đó thì sao?- Sau khi ta có đủ thực lực, thông qua vĩnh hằng chi bích vào Hắc Ám Thâm Uyên.

Ta vốn chỉ định thăm dò bí mật Thâm Uyên Ác Ma, không định thâm nhập sâu vào chỗ này.

Dù sao thân thể thái cổ thần tộc của ta quá rõ ràng trong Thâm Uyên.

Nhưng sau này ta phát hiện trong Hắc Ám Thâm Uyên có rất nhiều các tộc thái cổ, ta lẫn vào trong đó không bắt mắt.

Mấy năm nay các tộc thái cổ bị Thâm Uyên Ác Ma nô lệ hóa không ngừng, sắp hoàn toàn sa đọa.

Ta không muốn kết quả đó, dù sao thái cổ thần tộc có ơn lớn với ta.Mộ Thiên Tuyết tìm đến thượng cổ thần vương truyền thừa, bao gồm Huyền Tình Thiên Hậu đều đến từ thái cổ thần tộc, cũng là các tộc thái cổ là chủng tộc mạnh nhất ngày xưa.

Có thể nói thái cổ thần tộc có ơn tái tạo Mộ Thiên Tuyết, hiện tại các tộc thái cổ đối diện kết cuộc thế này, làm sao nàng có thể khoanh tay đứng nhìn?Mộ Thiên Tuyết nói: - Ta quyết định làm chút gì đó, ta dùng mấy trăm năm từng chút một thành lập lưới thế lực trong Thâm Uyên Ác Ma rồi xây dựng tôn giáo cổ thần.

Cái gọi là tôn giáo tôn thờ vinh diệu các tộc thái cổ trăm ức năm trước, cường giả thái cổ thần tộc bao gồm Chủ nhân Tu La Lộ.

Khi mọi thứ đã chín muồi, ta phát động cổ thần khởi nghĩa.- Ta thành lập thánh địa cùng thần quốc, một tayh ta bày ra trận pháp nơi này .những trận pháp đến từ truyền thừa ta đã có.

Ta sáng lập chế độ thưởng phạt, lấy các báu vật, công pháp tối cao có trong đất truyền thừa làm phần thưởng khích lệ thuộc hạ lập công.

Cũng dụng các loại thủ đoạn ngăn chặn gian tế Thâm Uyên Ác Ma trà trộn vào.- Hiện tại quy mô cổ thần khởi nghĩa càng lúc càng lớn.

Ma Đạo Hội không còn phớt lờ nữa, bắt đầu điều động trưởng lão trong tông bao vây tiễu trừ chúng ta.

Ta nghi ngờ Ma Đạo Hội từ một số dấu vết nắm giữ tin tức liên quan đến ta.

- Hiện tại Ma Đạo Hội tăng binh quy mô lớn trong Hắc Sa thành, có lẽ sẽ xuất hiện trưởng lão đẳng cấp Chân Thần . . .

Mộ Thiên Tuyết nói xong hàng loạt, Lâm Minh bắt đầu thấy lo.

Ma Đạo Hội là vật khổng lồ, Thâm Uyên Ác Ma cao tầng trong Ma Đạo Hội tất nhiên có thực lực sâu không lường được.

Thế lực của Mộ Thiên Tuyết so với bọn họ thật là không đáng nhắc đến.Nhưng Mộ Thiên Tuyết có thể làm được điều này đủ khiến người tán thán.

Dùng tín ngưỡng và vinh diệu dẫn dắt Võ Giả các tộc thái cổ, lại đưa phần thường, hỏi sao các tộc thái cổ không sợ cái chết, xung phong liều mạng?Mộ Thiên Tuyết bỏ hết tài sản vào trận cổ thần khởi nghĩa vì trả chút ơn của thái cổ thần tộc, cũng vì làm chuyện tốt cho sinh linh Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh sờ cằm:- Trưởng lão đẳng cấp Chân Thần sao . . .

Thực lực hiện tại của Lâm Minh muốn đánh bại Chân Thần có lẽ không khó, nhưng giết chết hạ vị Chân Thần hạ vị thì không dễ dàng.-------Chương 2301: Ác Ma tế điểnNhưng may mắn là bọn họ còn thời gian.

Lúc trước Mộ Thiên Tuyết che giấu rất sâu, hiện tại Ma Đạo Hội chưa đánh giá đúng thực lực của quân khởi nghĩa.- Sư tỷ, Tiểu Ngư Nhi đi đâu rồi?

Ta nghe Tiên Nhi nói lúc trước sư tỷ mang Tiểu Ngư Nhi đi.Lúc trước Lâm Minh gặp Tiểu Ngư Nhi ở viễn cổ đế đô, mua nàng, bỏ vào trong Ma Phương.

Tiểu Ngư Nhi luôn ở chung với Mộ Thiên Tuyết, có tình cảm rất tốt với nàng, nên Mộ Thiên Tuyết đi mang theo Tiểu Ngư Nhi cũng hợp lý.Nhắc đến Tiểu Ngư Nhi làm mặt Mộ Thiên Tuyết tối sầm, hơi lo lắng nói: - Tiểu Ngư Nhi . . .

Nàng đột nhiên mất tích . . .

Lâm Minh kinh ngạc hỏi lại: - Mất tích?Tiểu Ngư Nhi đột nhiên mất tích?- Ừm!

Mộ Thiên Tuyết lắc đầu, nói: - Ta cũng không biết nàng đi nơi nào.

Lúc ta thông qua vĩnh hằng chi bích Tiểu Ngư Nhi vốn đi cùng ta, nhưng khi qua vĩnh hằng chi bích thì dường như nàng bị vòng xoáy không gian cuốn đi.

Tiểu Ngư Nhi mất tích, nhiều năm qua ta luôn tìm kiếm nàng nhưng bặt vô âm tín.Mộ Thiên Tuyết hơi buồn và áy náy, nàng cảm thấy đã không chăm sóc tốt cho Tiểu Ngư Nhi.Lâm Minh nhíu mày lẩm bẩm:- Vòng xoáy không gian . . .

Tiểu Ngư Nhi là thể năng lượng, nàng có thể bám vào người Mộ Thiên Tuyết, dù vậy vẫn bị không gian loạn lưu cuốn đi trong khi Mộ Thiên Tuyết thì bình an, chuyện này không tầm thường.Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?Lâm Minh thấy Mộ Thiên Tuyết buồn thì an ủi:- Sư tỷ đừng nghĩ nhiều, Tiểu Ngư Nhi vốn là thể sinh mệnh tử tạp sinh thành, có lẽ vòng xoáy không gian cuốn đi không phải chuyện xấu, rất có thể là cơ duyên hoặc nàng bị triệu hoán . . .

Lâm Minh không nghĩ ra nguyên nhân nhưng chỉ có thể suy nghĩ theo chiều hướng tốt.Hiện giờ chưa biết Tiểu Ngư Nhi có ở trong Hắc Ám Thâm Uyên, dù nàng trong Thâm Uyên nhưng muốn tìm nàng thật như biển rộng tìm kim.

Tiểu Ngư Nhi bị cuốn đi khi qua vĩnh hằng chi bích, không chừng nàng chưa vào Hắc Ám Thâm Uyên.Nghe Lâm Minh nhắc đến thứ bí ẩn nhất trong ba thần khí, ánh mắt Mộ Thiên Tuyết lộ vẻ đăm chiêu:- Tử tạp . . .

Nếu như là tử tạp triệu hoán Tiểu Ngư Nhi thì là kết quả tốt nhất.

Nhưng Tử Tạp đang ở đâu?Mộ Thiên Tuyết bản năng thì thào: - Sẽ ở trong Ma Thần chi mộ sao?Ma Thần chi mộ trong thập bát tầng Hắc Ám Thâm Uyên, nơi đó ẩn giấu rất nhiều bí mật.- Trong Ma Thần chi mộ có cái gì?

Lúc trước người trung niên thuyết phục ta đến gặp sư tỷ đã dùng bí mật Ma Thần chi mộ hấp dẫn ta đến.

Cũng nhờ hắn chỉ chợt nảy ý không thì ta đã bỏ qua cơ hội gặp sư tỷ.Lâm Minh rất chú ý Ma Thần chi mộ, dường như đó là nơi quan trọng nhất, bí ẩn nhất trong Hắc Ám Thâm Uyên.- Ta không hiểu biết hết về Ma Thần chi mộ, mấy năm nay ta ở Hắc Ám Thâm Uyên có giết một số Thâm Uyên Ác Ma cao đẳng, được chút tư liệu văn hiến ghi chép Thâm Uyên.

Ta tự học một ít chữ Thâm Uyên, miễn cưỡng xem hiểu.

Dường như trong Ma Thần chi mộ ẩn giấu lực lượng cường đại nhất Hắc Ám Thâm Uyên, nó là nơi Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng sinh ra, là nơi các siêu Ác Ma Hoang, Minh, Tà, Trụ sinh ra.Lòng Lâm Minh rung động:- Nơi sinh ra Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng?

Ác Ma đẳng cấp đó quá đáng sợ, lúc đánh nhau chỉ đánh sau Chủ nhân Tu La Lộ, sinh linh Tam Thập Tam Thiên không thể đối kháng lại.Điều đáng mừng duy nhất là đại chiến trăm ức năm trước, Chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ quân vương hợp sức tru sát, Ác Ma đẳng cấp lục đại Đồ đằng có mấy con chết, một số bị thương nặng, số thì mất tích.Nhưng nghe Mộ Thiên Tuyết nói, Ma Thần chi mộ có thể sinh ra Thâm Uyên Ác Ma, Đồ đằng, Lâm Minh đứng ngồi không yên.

Nếu lại xuất hiện Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng mới vậy Tam Thập Tam Thiên sẽ gặp nguy hiểm.- Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng cũng có phụ mẫu sao?

Bọn họ sinh ra như thế nào?Lâm Minh không biết bí mật về Ma Thần chi mộ từ hồn Hoang, đoạn ký ức bị phong tỏa chặt chẽ.

Nếu hai siêu Ác Ma kết hợp lại sinh ra siêu Ác Ma bẩm sinh thì thật đáng sợ.- Không phải.Mộ Thiên Tuyết lắc đầu, nói: - Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng không được sinh ra.

Bọn họ là Thâm Uyên Ác Ma cao đẳng có thực lực đẳng cấp Chân Thần, nhận năng lượng Ma Thần chi mộ rót vào người rồi thăng cấp lên.

Sau khi hoàn thành thăng cấp, Thâm Uyên Ác Ma mới thông qua tu luyện chậm rãi dẫn động lực lượng trong người.- Quá trình này được gọi là Ác Ma tế điển, nó mang đến gánh nặng lớn cho thân thể, yêu cầu rất cao về thực lực, tiềm lực sinh mệnh của Thâm Uyên Ác Ma nhận tế điển.

Nếu cơ thể không chịu nổi sẽ tan thành mấy khói.- Muốn nhận Ác Ma tế điển còn cần một điều kiện nữa, đó là có một thiên tế văn bí ẩn, nó là tín vật mở ra Ma Thần chi mộ, cũng là chìa khóa kích phát Ác Ma tế điển.Lâm Minh nghe Mộ Thiên Tuyết giải thích thì lộ biểu tình kỳ lạ.- Có chuyện gì sao?

- Sư tỷ nói tế văn chắc là . . .

Cái này?Lâm Minh giơ tay xẹt qua tu di giới chỉ, một quyển sách đen bí ẩn nằm trong lòng bàn tay Lâm Minh.

Lâm Minh dùng hồng mông chi khí bao bọc Hắc thư, nó như có sự sống hơi nhảy nhót như thể bên trong phong ấn trái tim.

Lũ hồng mông chi khí ức chế dao động sinh mệnh của Hắc thư.

Lâm Minh phải nhờ vào thương thiên cổ ấn mới làm được điều này, khi hắn có sức chiến đấu đẳng cấp Chân Thần thì dùng hồng mông chi khí đã đủ.Mộ Thiên Tuyết thấy Hắc thư thì hết hồn.

Trong một số văn hiến Mộ Thiên Tuyết đã đọc miêu tả,ghi chép liên quan tế văn, nó viết trên từng quyển Hắc thư, rất giống với Hắc thư trong tay Lâm Minh.- Cái này . . .

Ngươi lấy từ đâu ra?Lâm Minh thuận miệng nói: - Từ tay một thiên tài thánh tộc, đối với đào nó ra từ di tích Thái Cổ giới.Mộ Thiên Tuyết không biết nên nói cái gì:- Còn có loại chuyện này?

Tế văn màu đen này có tổng cộng sáu thiên, đối ứng với Ác Ma đẳng cấp lục đại Đồ đằng.

Chỉ khi Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng chết thì Hắc thư đối ứng với nó mới lộ ra.- Mỗi lần Ma Thần chi mộ mở ra, sau khi sử dụng Hắc thư, nếu Ác Ma nhận tế điển thành công thông qua thử thách thì Hắc thư sẽ biến mất.- Ngược lại Ác Ma nhận tế điển thất bại trong thử thách sẽ tan thành mây khói, Hắc thư trốn vào hư không sau đó xuất hiện ở nơi không tưởng được.

Có lúc Hắc thư bay ra ngoài Thâm Uyên.

- Không biết bao nhiêu Thâm Uyên Ác Ma nằm mơ đều muốn có một thiên tế văn đen, nhưng nhiều Ác Ma cao đẳng dùng hết các loại thủ đoạn cũng không tìm ra được.

Bởi vì Thâm Uyên quá lớn, tìm một thiên tế văn dùng từ biển rộng tìm kim không đủ để hình dung.

Cho nên Hắc Ám Thâm Uyên luôn lưu truyền một câu thế này . . .

- Thâm Uyên Ác Ma có tế văn màu đen là Ác Ma được Ma Thần xem trọng, là ma sử bẩm sinh.

Ma sử có địa vị rất cao trong Hắc Ám Thâm Uyên, vì Ma Thần xem trọng, xác suất thông qua thử thách trở thành Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng cũng lớn nhất.-------Chương 2302: Song tử đạo cung (1)- Không ngờ trong tay người có một thiên tế văn màu đen, lấy từ tay thiên tài thánh tộc, thật là mỉa mai.

Sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên được Ma Thần xem trọng . . .

Mộ Thiên Tuyết lắc đầu, hiển nhiên nàng khinh thường truyền thuyết của Thâm Uyên Ác Ma.Lâm Minh trầm ngâm, dường như đang suy nghĩ cái gì.Mộ Thiên Tuyết hỏi: - Sao vậy?

Ngươi đang nghĩ gì?Lâm Minh sờ cằm:- Ta đang nghĩ nên giải quyết thiên tế văn này như thế nào.Lâm Minh giở trang bìa Hắc thư.Câu đầu tiên của trang sách là:[Mộ, là kết thúc, cũng là bắt đầu!]Sau đó viết: [Người được Hắc thư như Trụ đích thân đến!]Trụ là danh hiệu Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng, ai nhận được Ác Ma tế điển tẩy lễ đều có thể trở thành Trụ, khi nào Trụ chết thì Hắc thư thuộc về Trụ mới hiện ra.Mộ Thiên Tuyết nhíu mày nói: - Lợi dụng tế văn màu đen sao . . .

- Dường như không thể hủy hoại nó, cách ổn thỏa nhất là giấu nó vào nơi nào Thâm Uyên Ác Ma không tìm thấy, khiến Hắc Ám Thâm Uyên từ nay thiếu một Ác Ma đẳng cấp Đồ đằng.- Hoặc chúng ta lên kế hoạch lợi dụng Hắc thư chế tạo cạm bẫy, hấp dẫn Ác Ma đẳng cấp cao đến, gài bẫy giết bọn họ.

Nhưng làm như vậy rất mạo hiểm, phải quy hoạch kỹ càng, không thì tương đương với tặng báu vật cho Thâm Uyên Ác Ma.Trong đầu Mộ Thiên Tuyết nảy lên nhiều suy nghĩ.Lâm Minh lắc đầu, nói: - Sư tỷ, mới rồi ta nghĩ một cách lợi dụng hơi . . .

Điên cuồng một chút.Mộ Thiên Tuyết kinh ngạc hỏi: - Cách gì?- Sư tỷ hãy xem cái này đã.Lâm Minh chợt phát ra tiếng gầm, thanh âm trở nên trầm thấp, khàn khàn mà vang dội, tựa như tiếng sấm rền giữa trời.Xương toàn thân Lâm Minh kêu răng rắc, cơ thể nhô cao, cơ bắp trướng to, làn da mọc cốt giáp dữ tợn và vảy.

Khủy tay, đầu gối Lâm Minh mọc gai xương.Chỉ một nén nhang sau Lâm Minh biến thành Thâm Uyên Ác Ma.Lâm Minh hóa đá:- Sao . . .

Sao ngươi làm được?Mộ Thiên Tuyết biết luyện thể thuật của Lâm Minh tu đến cảnh giới cực cao có thể lợi dụng luyện thể thuật thay đổi cấu tạo thân thể, nhưng biến thành Thâm Uyên Ác Ma thì quá khoa trương.

Mộ Thiên Tuyết cảm nhận được hơi thở thuộc về Thâm Uyên Ác Ma trong người Lâm Minh, hơi thở này không giả tạo được.- Ta không . . .

Nhận ra ngươi được.Nếu Mộ Thiên Tuyết không chính mắt thấy Lâm Minh biến hóa ngay trước mặt, nàng không nhận ra Thâm Uyên Ác Ma là nhân loại ngụy trang, càng không nhận ra Lâm Minh.Ngụy trang quá hoàn mỹ.- Chuyện này nói thì dài.

Sư tỷ, trong người ta có Ác Ma lực, ta đang nghĩ có thể nào nhận Ác Ma tế điển không?Lâm Minh nói làm Mộ Thiên Tuyết ngây người.Một nhân loại nhận Ác Ma tế điển?Điều này quá điên cuồng!- Rất nguy hiểm, ngươi không biết khi nhận Ác Ma tế điển sẽ xảy ra chuyện gì.

Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao khi nhận tế điển rất có thể sẽ chết, thực lực hiện tại của ngươi . . .

Mộ Thiên Tuyết không biết cực hạn thực lực của Lâm Minh là bao nhiêu, nhưng tu vi của hắn đúng là trung kỳ Thiên Tôn.

Suy tính thực lực của Lâm Minh nghịch thiên nhưng cũng không đến nỗi mạnh hơn Ác Ma đẳng cấp Chân Thần đi?Mộ Thiên Tuyết nói ra điều mình lo lắng:- Hơn nữa dù ngươi sống dsót trong Ác Ma tế điển thì tế điển này vốn chuẩn bị cho Thâm Uyên Ác Ma, ngươi nhận tế điển rồi còn là chính mình không?Lâm Minh nói: - Linh hồn của ta có Ma Phương bảo vệ, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Hơn nưeã ta định mở ra đệ thất đạo cung, song tử đạo cung, như vậy càng ổn chắc hơn.- Song tử đạo cung . . .

Ngươi đã mở ra song tử đạo cung?Nghe Lâm Minh nói định gần đây mở song tử đạo cung ra, Mộ Thiên Tuyết giật nảy mình.

Mộ Thiên Tuyết không ngờ tốc độ Lâm Minh tu luyện Đạo Cung Cửu Tinh mau như vậy.Đạo Cung Cửu Tinh, bảy minh hai ám.

Song tử đạo cung là đạo cung thứ bảy của Đạo Cung Cửu Tinh, đạo cung cuối cùng trong thất minh tinh, cũng là đạo cung đặc biệt nhất.Nó đặc biệt đầu tiên là vị trí.

Mỗi đạo cung của Võ Giả có vị trí cố định trên người, ví dụ thiên mục đạo cung ở trán, hoàng võ đạo cung ở tứ cực, tử phủ đạo cung tại đan điền vân vân.Vị trí song tử đạo cung rất đặc biệt, nó nằm ở bên ngoài người tu luyện giả.Khi song tử đạo cung mở ra nó sẽ ngưng tụ thành một ngôi sao xuất hiện trong không trung gần người tu luyện giả, ngôi sao này có tên là song tử tinh.Sau đó pháp tắc Đạo Cung Cửu Tinh lấy song tử tinh làm gốc tụ tập cửu thiên tinh quang vô tận dần ngưng tụ thành bóng sáng hình người.Bóng sáng này giống hệt với tu luyện giả.Vì thế có tên là song tử đạo cung.Là đạo cung cuối cùng trong bảy đạo cung,để mở ra song tử đạo cung cần ngưng tụ lực lượng cửu thiên tinh thần nhiều nhất, gấp mấy lần bất cứ phương đạo cung nào trước đó, điều này khiến uy lực song tử đạo cung lớn nhất.Cái bóng hình thành bằng tinh quang có năm mươi phần trăm sức chiến đấu của bản tôn.

Chờ bản tôn phân ra một một phần căn nguyên khí huyết, một lũ căn nguyên lình hồn rót vào song tử tinh là có thể lấy nó làm gốc chế tạo ra phân thân có máu có thịt.Phân thân này tên là song tử phân thân.Song tử phân thân càng nhận nhiều tinh huyết thì càng cường đại, cộng với song tử đạo cung hội tụ cửu thiên tinh quang, nó sẽ trở thành vũ khí rất có uy lực.Đương nhiên bản tôn bởi vì phân ra một phần lực lượng khí huyết nên thực lực bị hao tổn, nhưng mức độ tiêu hao so với phân thân mang đến thực lực tăng phúc thì không đáng là bao.trong giới võ học có rất nhiều công pháp khống chế phân thân, bao gồm Tu La thiên đạo có cách lợi dụng phân thân tu luyện và chiến đấu.

Những những công pháp khống chế phân thân đa số là tế luyện ra.Ví dụ ba phân thân Tu La thiên đạo dùng nguyên linh thạch thai, hồn tuyền thần thai, các loại thiên địa thần vật dựng dục ra thiên nhiên linh thai chế tạo thành, không phải bản thể của Lâm Minh.Nếu phân thân đó bị mất, mặc dù hao tổn thực lực nhưng không tổn thương gì đến thân thể Lâm Minh.

Song tử đạo cung lại khác.Phân thân song tử đạo cung là Võ Giả phân ra tinh huyết thân thể của mình, đúc cửu thiên tinh quang biến ra, thân xác thịt thật sự.Phân thân như thế không chịu nổi tổn thất.Hơn nữa phân thân và bản tôn tu luyện giả đồng nguyên, nó chẳng những có thể phân ly với bản tôn cũng có thể dung hợp.Một khi phân thân và bản tôn hợp thể sẽ bộc phát ra lực lượng gấp đôi.Phân thân tế luyện không làm được năng lực này.Trong tình huống bình thường Võ Giả mở ra song tử đạo cung, nhiều lúc bản tôn và phân thân dung hợp vào nhau, như thế phát huy ra thực lực là lớn nhất.Chỉ khi tu luyện mới tách ra, tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí càng nhanh hơn.Hiện giờ Lâm Minh cần mở ra song tử đạo cung ngay, vì từ khi hắn bắt đầu song tử đạo cung có thể lợi dụng đặc tính của nó tách Ác Ma lực và thần chi lực ra.Song tử đạo cung của Lâm Minh khác nhiều với tu luyện giả Đạo Cung Cửu Tinh khác.-------Chương 2303: Song tử đạo cung (2)Võ Giả bình thường mở song tử đạo cung, tách phân thân ra không khác gì bản tôn.

Phân thân và bản tôn tách ra thì chiến đấu càng thêm linh hoạt, tốc độ tu luyện nhanh hơn.

Nếu phân thân và bản tôn dung hợp tương đương chồng lên sức chiến đấu.Lâm Minh thì khác, hắn định dùng song tử đạo cung làm gốc ngưng tụ thành ảo ảnh tinh quang, rót hết tinh hoa Ác Ma lực trong người vào phân thân, khiến song tử phân thân trở thành phân thân Ác Ma hoàn toàn.Bản tôn Lâm Minh chỉ để lại thần chi lực và huyết mạch đối ứng.Làm như vậy sau này thân phận của Lâm Minh càng linh hoạt hơn, bản tôn và phân thân dung hợp tùy thời thay đổi hình dạng.Song tử phân thân Ác Ma có thể kiêng nể gì lợi dụng pháp tắc cắn nuốt ăn mất Ác Ma lực.

Bản tôn thì chăm chỉ hấp thu lực lượng thế giới để tu vi vững bước tăng cao.Thế thì Lâm Minh không cần lo lắng lợi dụng pháp tắc cắn nuốt tăng nhanh tu vi rơi vào tà môn tà đạo, làm căn cơ hỗn tạp, thậm chí xuất hiện tình huống Ác Ma lực phản phệ.Chờ khi Lâm Minh mở ra song tử đạo cung, tiến vào Ma Thần chi mộ có thể lấy thân phận làm chính biến ảo hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, lúc nhận Ác Ma tế điển sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.Lâm Minh nói cho Mộ Thiên Tuyết nghe ý tưởng của mình.Mộ Thiên Tuyết nghe xong thật lâu không phản ứng lại:- Ngươi . . .

Có thể phân ra một phân thân Ác Ma?Lâm Minh cảm thấy rất khó tin, làm sao Lâm Minh có thể mở ra đệ thất đạo cung trong Đạo Cung Cửu Tinh mau như vậy?

Tinh hoa của Hoang trong cơ thể hắn từ đâu ra?- Chắc được, phân thân cũng là chính ta, không phải đoạt xá.

Chỉ cần phân ra một lũ căn nguyên lình hồn tiến phân thân thì nó chính là hình dạng thứ hai của ta.- Ngươi . . .

Mấy năm qua đã trải qua điều gì?Mộ Thiên Tuyết sớm muốn hỏi nhưng vừa rồi bàn nhiều chuyện không có dịp hỏi.Thâm Uyên Ác Ma gần như không thể bị nhân tộc Tam Thập Tam Thiên đoạt xá, Lâm Minh sắp chế tạo một phân thân Ác Ma, thật khó tin.Lâm Minh kể lại kinh nghiệm bảy ngàn năm cho Mộ Thiên Tuyết nghe, từ lúc bị Phiêu Vũ truy sát, bị Thánh Mỹ lấy đi căn nguyên hồn lực, gặp nạn ở hạ giới, chuyển sinh bảy đời, đến vũ trụ hoang dã, hấp thu hồn Hoang, khống chế phân thân hoang, kiềm chế hai thần vương khiến bọn họ rút khỏi chinh chiến nhân tộc và thánh tộc.Lâm Minh không giấu diếm Mộ Thiên Tuyết điều gì, nàng biết hết bí mật Ma Phương thì còn gì mà giấu?Nghe kinh nghiệm của Lâm Minh, Mộ Thiên Tuyết ngây người hồi lâu.

Mấy năm nay Lâm Minh trải qua rất ly kỳ, từ không còn sống bao lâu, tuyệt vọng đến vực dậy, cố gắng xoay chuyển trong vũ trụ hoang dã, trở thành lãnh tụ nhân tộc, phong hiệu Nhân Hoàng.

Cuộc đời Lâm Minh dùng từ lên nhanh xuống mau không đủ để hình dung, nghe chuyện rất khó tin.Mộ Thiên Tuyết tự nhận mình trải qua nhiều cơ duyên trong Thái Cổ giới, kỳ ngộ và chém giết sinh tử đã là gợn sóng phập phồng nhưng so với Lâm Minh thì rất bình thường.- Thì ra ngày xưa ngươi mất tích không phải vì Thánh Mỹ, nàng . . .

Mộ Thiên Tuyết không biết nói cái gì, nàng cảm giác cách làm của Thánh Mỹ rất khó hiểu.- Ngươi nói Thánh Mỹ và Hồn Đế có thù lớn.

Sau khi Thánh Mỹ cướp hết lực lượng của ngươi thì để lại một chút căn nguyên lình hồn của nàng trong thân thể ngươi, phong ấn nguyên âm chi lực, đại chuyển sinh thuật bí pháp của nàng?

Thánh Mỹ làm như vậy có ý nghĩa không?

Trong tình huống đó khả năng ngươi phục hồi lực lượng gần bằng không.

Thánh Mỹ không biết ngươi có Ma Phương, nàng dựa vào cái gì cho rằng ngươi có thể phục hồi lại lực lượng?Lâm Minh thở ra, lắc đầu nói: - Ta cũng không rõ ràng, hành động lúc đó của Thánh Mỹ chắc vì Hồn Đế tham gia, nàng không cách nào chống đối nên làm ra lựa chọn duy nhất.

Khi ấy ta chết chắc, có lẽ Thánh Mỹ dựa vào trực giác để lại hy vọng cuối cùng cho ta, cũng để lại hy vọng cuối cùng cho nàng.Thánh Mỹ là một nữ nhân bí ẩn.Nghĩ đến Thánh Mỹ làm Lâm Minh nhớ đến một nữ nhân tuyệt trần từng xuất hiện trong hàn băng kính, để lại bộ xương ở trung tâm vĩnh hằng chi bích.Vượt qua dòng sông thời gian trăm ức năm, Thánh Mỹ và nữ nhân bí ẩn kia như phân thân và bản tôn song tử đạo cung, bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì?Ân oán giữa Thánh Mỹ và Hồn Đế, những gì nàng làm với hắn, khiến Lâm Minh có tình cảm rất phức tạp với Thánh Mỹ.Thánh Mỹ vừa chính vừa tà, nàng phong quang vô hạn lại như trải qua câu chuyện rất thảm.Nhưng mặc kệ Thánh Mỹ có thân thế gì, mặc kệ nàng muốn gì, Lâm Minh biết bảy ngàn năm nàng bị Phiêu Vũ thần vương truy sát cùng đường, Hồn Đế ở một bên như hổ rình mồi, là Thánh Mỹ cứu mạng hắn.

Lâm Minh sẽ không quên ân tình này, mặc dù cách làm của Thánh Mỹ rất bí ẩn.Thánh Mỹ cho cảm thấy như Mạn Châu Sa Hoa ẩn trong sương mù màu đen.

Trăm ức năm trước hoa rơi, trăm ức năm sau hoa nở, vượt qua muôn đời luân hồi, trời sao là nhân quả, duyên đã định sinh tử . . .

Hắc Sa thành là chợ nô lệ lớn nhất thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên, khi cổ thần tộc khởi nghĩa bùng nổ, chẳng những việc buôn bán không bị ảnh hưởng mà Hắc Sa thành càng phòn hoa hơn.Liên tục mấy tháng, mỗi tháng có ít nhất hai vạn nô lệ bị vận đến Hắc Sa thành.

Đến hôm nay số nô lệ tụ tập tại Hắc Sa thành nhiều cỡ hai mươi vạn.

Các nô lệ toàn là hàng thượng phẩm được chọn lựa kỹ càng.

Có rất nhiều nô lệ được chuyển từ tổng bộ Ma Đạo Hội đệ thập lục tầng, thậm chí thập thất tầng đến.

Ma Đạo Hội vì có thể bồi dưỡng nô lệ càng tốt thậm chí nuôi dưỡng một số nô lệ thiên địa đến cảnh giới Thánh Chủ.

Nhưng vì để hoàn toàn khống chế các nô lệ, Ma Đạo Hội cung cấp toàn là công pháp tàn khuyết, bọn họ chỉ có thể tu đến Thánh Chủ là cùng.Cộng thêm nô ấn trong hồn hải của bọn họ, chuyên môn điều giáo nô lệ hóa, khiến xác suất các nô lệ thoát khỏi kiểm soát gần bằng không.

Trừ phi nô lệ được cứu đi, được cao thủ giải nô ấn thì bọn họ sẽ trở nên với chính mình.Nô lệ đẳng cấp Thánh Chủ được bán giá trên trời.Nô lệ đẳng cấp Giới Vương gần như tuyệt chủng, nếu có là vài Ác Ma đẳng cấp cao chuyên môn nuôi dưỡng để hưởng dụng nội bộ.Chiều hôm nay, chín mặt trời chiếu xuống sa mạc cát đen như sắp đốt cháy, cát hiện màu đen vì có chứa thành phần huyền thiết.

Huyền thiết dưới ánh mặt trời dễ làm chân người phồng rôp knước, nếu vùi trứng chim vào hạt cát, khoảng một nén nhang là trứng chín ngay.Nhưng hạt cát nóng rực này không là gì đối với một vài tọa kỵ.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chân một con quái vật màu xanh như cây cột đạp xuống, làm hạt cát đen nóng rực lõm cái hố sâu một thước.Đây là chân của người khổng lồ một mắt, còn là loài biến dị.Nó to lớn hơn người khổng lồ một mắt bình thường, lực lượng mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn.

Đương nhiên giá tiền của nó mắc hơn người khổng lồ một mắt bình thường gấp mười lần.Người khổng lồ một mắt bình thường đã là xa xỉ phẩm, người khổng lồ một mắt biến dị càng không phải người bình thường có thể cưỡi.-------Chương 2304: Vô đềLúc này người cưỡi trên người khổng lồ một mắt là Lâm Minh, hắn đã biến thành hình dạng Thâm Uyên Ác Ma.Đến hôm nay Lâm Minh vào Hắc Ám Thâm Uyên đã một năm trời.

Một năm qua nhiều lúc Lâm Minh ở trong sa mạc đen, chung với quân khởi nghĩa cổ tộc.

Quân khởi nghĩa và Ma Đạo Hội nhiều lần đụng độ, Lâm Minh với hình dạng nhân loại lặng lẽ giết hàng ngàng Thâm Uyên Ác Ma, bao gồm Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp trung vị Thiên Tôn trấn thủ Hắc Sa thành.Giết đám Ác Ma không chịu nổi một kích của Lâm Minh không giúp hắn trui rèn thực lực, nhưng có thể rèn luyện pháp tắc cắn nuốt.

Ác Ma lực trên mỗi con Ác Ma đều bị Lâm Minh hấp thu.

Dần dần Lâm Minh ngày càng quen thuộc pháp tắc cắn nuốt, cần đến cảnh giới cao nhất hắn có thể làm được.Hiện Lâm Minh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, có thể thoải mái hấp thu năng lượng, trùng kích hậu kỳ Thiên Tôn và mở ra song tử đạo cung.Lâm Minh giết Thiên Tôn Hắc Sa thành dẫn đến kết quả là Ma Đạo Hội ngồi không yên.

Lúc trước Ma Đạo Hội nằm mơ cũng không ngờ tôn giáo cổ thần, quân khởi nghĩa khó đối phó như vậy.

Quân khởi nghĩa chẳng những nhiều lần đánh bại quân đội Ma Đạo Hội, thậm chí giết một Thiên Tôn của bọn họ, điều này không hợp với lẽ thường.Hiện tại cổ thần quân khởi nghĩa đã thành cái gia trong mắt Ma Đạo Hội cần bị nhỏ bỏ.Rất nhanh Ma Đạo Hội có hành động tiêu diệt.Một tháng trước.

Quân khởi nghĩa cổ tộc công kích một đội Thâm Uyên Ác Ma áo giải nô lệ các tộc thái cổ, quân khởi nghĩa giết đội Thâm Uyên Ác Ma, cứu ra năm ngàn nô lệ các tộc thái cổ.Năm ngàn nô lệ này có thiên phú rất cao, tu vi không tệ.

Bình thường thì tất cả nô lệ sẽ tham gia quân khởi nghĩa cổ tộc, trở thành một đội quân mới.Nhưng kết quả làm người ta đau lòng là khi Lâm Minh định giải trừ nô ấn cho các nhân nô thì tập thể chết bất đắc kỳ tử.Lâm Minh trơ mắt nhìn năm ngàn nam nữ trẻ tuổi các tộc thái cổ miệng mũi chảy máu trước mắt hắn, có nổ tung thành bãi máu.Dù Lâm Minh trải qua vô số cuộc chiến sinh tử, mạng sống trên tay hắn nhiều khó đếm hết nhưng cảnh tượng đó làm hắn nát lòng.Không cần điều tra Lâm Minh cũng biết Ma Đạo Hội động tay chân vào nô ấn của các nô lệ, lòng máy động tùy thời giết các nô lệ.Làm vậy ngăn chặn khả năng các nô lệ bị cổ tộc quân khởi nghĩa giải cứu, qua đó khiến quân khởi nghĩa cổ tộc không có cách nào phát triển lớn mạnh được.Hành động của Ma Đạo Hội giống như lúc phàm nhân đánh nhau dùng chiến thuật vườn không nhà trống, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm.quân khởi nghĩa cổ tộc định dùng vũ lực giải cứu nô lệ trở nên không còn ý nghĩa, chỉ tăng nhanh thời gian nô lệ các tộc thái cổ chết.Cách làm của Ma Đạo Hội khiến các Võ Giả các tộc thái cổ căm hận nhưng đành bó tay.Hiện giờ quân khởi nghĩa không có năng lực chiến đấu ngay mặt với Ma Đạo Hội, chỉ có thể đánh du kích, lấy chiến dưỡng chiến.

Nhưng nay cơ hội đánh du kích cũng bị Ma Đạo Hội cướp mất, quân khởi nghĩa trở nên rảnh rỗi.Quân khởi nghĩa không kéo ngã Hắc Sa thành được, lang thang ngoài dã ngoại không có ý nghĩa gì.Trong phút chốc sĩ khí quân khởi nghĩa cổ tộc rất thấp.Lúc này lại truyền ra kinh biến, đó là Ma Đạo Hội phái một trưởng lão áo đen đến Hắc Sa thành.Trong Ma Đạo Hội nắm giữ quyền lực cao nhất chính là trưởng lão đen, mỗi trưởng lão áo đen là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.Dù trong Hắc Ám Thâm Uyên nhưng Chân Thần không phải rau cải, bọn họ chỉ tồn tại trong thế lực đỉnh cao, là người cầm quyền tối cao của mỗi thế lực.Trước kia Ma Đạo Hội chưa từng nghĩ đến có ngày vì trấn áp nô lệ khởi nghĩa cần dùng một trưởng lão áo đen.Nhưng một đội quân khởi nghĩa nô lệ kinh động trưởng lão áo đen thì cuộc chơi đã tới lúc kết thúc.

Vì Ác Ma đẳng cấp Chân Thần có cảm tri rất cường đại, trưởng lão áo đen sẽ sử dụng cảm tri tìm ra hang ổ quân khởi nghĩa cổ tộc, đó sẽ là ngày tàn của quân khởi nghĩa.Với Ma Đạo Hội thì ban đầu bọn họ dung túng quân khởi nghĩa cổ tộc chỉ vì Chân Thần khinh thường ra tay.

Chờ khi Ma Đạo Hội nghiêm túc, tiêu diệt một đội quân khởi nghĩa không khó hơn giết chó.Trưởng lão áo đen Ma Đạo Hội đến làm quân khởi nghĩa cổ tộc lòng người hoảng sợ.Rất rõ ràng, không lâu sau Ma Đạo Hội sẽ đại quy mô bao vây tiễu trừ.Quân khởi nghĩa cổ tộc nói cho cùng là một đám nô lệ tụ tập lại, không được học tập công pháp theo hệ thống, huấn luyện quân sự.

Tuy bọn họ có giác ngộ hy sinh vì phục hồi lại vinh diệu chủng tộc nhưng năng lực chiến đấu không cường đại.Trong phút chốc các thủ lĩnh đại đội quân khởi nghĩa liên tục xin gặp Mộ Thiên Tuyết, thảo luận riêng tư cách ứng đối Ma Đạo Hội bao vây tiễu trừ.Nhiều người nghĩ cách chia nhỏ đội rút khỏi thập nhị tầng, nhưng dù đi Thâm Uyên thập nhất tầng, chưa chắc an toàn hơn.

Bởi vì một cường giả đẳng cấp Chân Thần của Ma Đạo Hội sẽ linh hoạt hơn bọn họ.Lúc bọn họ rút lui càng dễ dàng bị phát hiện, tai họa ngập đầu sẽ ập đến.Các thủ lĩnh đại đội quân khởi nghĩa xin gặp nhưng Mộ Thiên Tuyết luôn từ chối, nàng chỉ ra một mệnh lệnh, đó là: ở tại chỗ chờ lệnh.Các thủ lĩnh đại đội bất an trước mệnh lệnh này, nhưng vì Mộ Thiên Tuyết quyền uy, bọn họ phải nghe theo.Trong tình huống đó dù là thủ lĩnh quân khởi nghĩa hay cao tầng Ma Đạo Hội, không ai biết rằng trưởng lão áo đen Ma Đạo Hội đến Hắc Sa thành không lâu sau Lâm Minh cũng âm thầm đến Hắc Sa thành.Lâm Minh biết cơ hội hắn luôn mong chờ đã tới.Đây là cơ hội cho Lâm Minh hoàn toàn mở ra song tử đạo cung, là cơ hội để thực lực của hắn tiến bước dài.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Người khổng lồ một mắt thể trọng hơn mười vạn cân, mỗi bước đạp xuống sa mạc rộng lớn sẽ dấy lên vòng tròn sóng cát.

Xích huyền thiết rũ xuống từ cánh tay người khổng lồ một mắt kéo dài trong sa mạc.

Nhiệt độ cao trong không khí làm sợi xích trở nên mông lung.Người khổng lồ một mắt biến dị này là Lâm Minh cướp nhiều tài sản của Thiên Tôn trấn thủ Hắc Sa thành, dùng tinh thạch Ác Ma mua nó.

Đây là tọa kỵ xa xỉ phẩm trong mắt Ác Ma bình thường nhưng không là gì với Lâm Minh.Hắc Sa thành đã xuất hiện trước mắt Lâm Minh.Lâm Minh cưỡi người khổng lồ một mắt biến dị vào thành, hắn thấy ánh mắt vừa kính sợ vừa hâm mộ của thủ vệ thành thị.

Trong Hắc Ám Thâm Uyên, tài phú và thực lực đi song song.

Chỉ Ác Ma có thực lực mới có quyền lợi xa xỉ, nếu không dù xuất thân đại gia tộc cũng không được tài phú gì.

Đối với Thâm Uyên Ác Ma tình thân là loại quan hệ nhạt nhẽo, Ác Ma cao đẳng sẽ không cưng chiều hậu đại củam ình.Một năm nay tuy Lâm Minh luôn đâm dao đối với Ma Đạo Hội nhưng đây là lần đầu tiên hắn bước vào Hắc Sa thành.Hắc Sa thành là thành thị rất phồn hoa, mật độ nhân khẩu lớn hơn Ma Xà thành nhiều.-------Chương 2305: Nô lệ cổ tộcĐường cái Hắc Sa thành cực rộng, Lâm Minh có thể cưỡi người khổng lồ một mắt biến dị đi ngang trên đường.

Thâm Uyên Ác Ma khác thường sẽ ngoan ngoãn tránh đường cho Lâm Minh, không có câu phàn nàn.

Trong thế giới thực lực là vua này, có thể cưỡi người khổng lồ một mắt biến dị là tượng trưng cho thực lực cường đại.Dọc đường đi Lâm Minh thấy nhiều nữ nhân Mị Ma ăn mặc quyến rũ đá lông nheo với mình, bọn họ là kỹ nữ trong Hắc Sa thành.

Kỹ nữ sinh ra cùng kim tiền, nghề cổ xưa không biết lưu truyền bao nhiêu năm tháng sống rất tốt trong thành thị thối nát như Hắc Sa thành.

Lâm Minh không để ý đến những kỹ nữ đó, hắn đi thẳng tới chợ giao dịch nô lệ lớn nhất Hắc Sa thành do Ma Đạo Hội xây dựng.Chợ nô lệ như một tòa thành trong thành, nó có tường thành cao, trong tường thành có phong cảnh khác.Đi vào nơi này, Lâm Minh phát hiện trong tường thành cao có thế giới trung thiên độc lập.

Quy mô của thế giới này cỡ mấy ngàn dặm, bên trong trải rộng vô số không trung lâu các, quỳnh lâu điện ngọc, các tòa tiên sơn cao ngất đâm mây.Cảnh tượng làm người ta khó tin đây là chợ nô lệ Hắc Ám Thâm Uyên.

Nơi này trông như thánh địa Thiên Tôn do sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên xây dựng.

Khi Lâm Minh đến, một Mị Ma yểu điệu nghênh đón:- Xin hỏi các hạ muốn mua loại nô lệ gì?Thanh âm của nàng ngọt ngào êm tai, sử dụng ngôn ngữ Thâm Uyên cao đẳng.Huyết mạch Vương tộc của Lâm Minh, tọa kỵ chứng minh tài lực của hắn, nên Mị Ma rất ân cần.Lâm Minh nói: - Dẫn ta đi nhìn xem.Lâm Minh bay lên trời, nữ nhân Mị Ma cười tủm tỉm theo sau.

Nàng vừa bay vừa giới thiệu cho Lâm Minh.Trên bầu trời, từ xa Lâm Minh thấy trên đài cao là các nữ nô bị nhốt trong lồng, bị đấu giá tại chỗ.

Tuy là nô lệ nhưng được ăn mặc tỉ mỉ, không thấy có chút đê tiện.Nhiều nữ nô quần áo hoa quý, khí chất xuất trần, tựa như thánh nữ của các đại tông môn.

Có nữ nô chim nhỏ nép vào người, đáng yêu động lòng người, làm người ta yêu thương.

Có nữ nô chỉ khoảng mười ba, bốn tuổi, ngực mới nhô lên một chút.

Các tiểu nữ hài tuy rằng tu vi không cao nhưng thiên phú rất xuất chúng.Các thiếu nữ này dù cao quý thánh khiết, chim nhỏ nép vào người, ngây thơ hồn nhiên đều không ngoại lệ bị nhốt trong lồng huyền thiết.

Song sắt lạnh lẽo và sắc đẹp của bọn họ trái ngược lớn.Nữ nhân Mị Ma đi theo bên Lâm Minh, kiêu ngạo nói: - Các hạ đang thấy nữ nô các loại hình, bọn họ không chỉ có bề ngoài, chúng ta chuyên môn bồi dưỡng các nữ nô này nếu là thánh nữ thì có khí chất thánh nữ, nếu là tiểu thư thì sẽ dịu dàng đáng yêu, tuyệt đối trong ngoài như một.Lâm Minh cau mày không nói.

Lâm Minh thấy trong vài lồng sắt nhốt mấy nữ nô cùng lúc.Lâm Minh chưa nói gì nữ nhân Mị Ma đã giải thích rằng: - Các nữ nô bị nhốt chung thường có quan hệ với nhau, có lẽ là song sinh, hoặc sinh bốn, tỷ muội ruột, mẫu thân và nữ nhi . . .

Nghe nữ nhân Mị Ma giới thiệu, Lâm Minh lại nhìn đám nữ nhân kia, khẽ thở dài.

Bọn họ hoặc thanh xuân hoạt bát, hoặc quyến rũ gợi cảm, hoặc là ngọc khiết băng thanh, nhưng cuộc đời đã bị hủy.Xung quanh bọn họ có khá nhiều khách Thâm Uyên Ác Ma tùy ý chọn lựa như xem món hàng, chọn ai thì người đó sẽ đối mặt vận mệnh nô lệ của mình.Thấy vẻ mặt Lâm Minh khó chịu, nữ nhân Mị Ma tưởng hắn không vừa lòng, vội nói: - Các hạ đừng nóng, đây mới chỉ là bắt đầu, mặt sau có xuất sắc hơn.

Mời các hạ đi theo ta, chỗ đó là khu khách quý, người bình thường không có tài lực trăm vạn tinh thạch Ác Ma thì không vào được, đương nhiên các hạ không thành vấn đề . . .

Nữ nhân Mị Ma cười tủm tỉm, nàng không nghi ngờ khả năng thanh toán của Lâm Minh.

Người khổng lồ một mắt biến dị đó dù là Giới Vương cũng không cưỡi nổi.Nữ nhân Mị Ma bay đằng trước dẫn đường, Lâm Minh yển lặng theo sau.

Cảm tri của Lâm Minh dễ dàng bao phủ nguyên thế giới trung thiên, bao gồm trận pháp khu khách quý cũng không thể ngăn cản.Lâm Minh ở trên cao nhìn trên các tiên sơn, trong quỳnh lâu, hoa viên đều trải rộng Võ Giả các tộc thái cổ.Lâm Minh bay qua một quảng trường tiên sơn, thấy hàng trăm Võ Giả các tộc thái cổ xếp thành một phương trận, bọn họ có nam có nữ, rất đẹp.

Bọn họ mặc đồng phục luyện công dang đánh quyền.Dưới ánh nắng gắt một đám Võ Giả các tộc thái cổ áo trắng hơn tuyết, động tác ngay ngắn như nhau, tựa cánh chim bạch hạc, rất đẹp.Bọn họ cũng là nô lệ, vì đã gieo nô ấn, không còn là bản thân.

Bọn họ nhận được lệnh là hết sức triển lãm chính mình, thế nên trạng thái tinh thần của mỗi người hăng hái đầy sức sống.

Nếu không phải Lâm Minh gặp nhóm người này trong Hắc Sa thành, hắn còn cho rằng mình đã đến diễn võ trường thánh địa các tộc thái cổ nào đó.Lâm Minh bay qua một mảnh dược viên, thấy mười mấy nữ nhân mặc hoa y tập trung chăm sóc hoa cỏ trong dược viên.

Bọn họ trẻ trung tuổi xuân, vóc dáng yểu điệu, mặt đẹp như tiên nữ hoa.Mười mấy thiếu nữ thướt tha trong dược viên như bươm bướm xuyên hoa, cảnh đẹp hiếm gặp.Nhưng lúc này, cảnh đẹp như vậy lại khiến Lâm Minh cảm thán.

Vì các thiếu nữ càng xinh đẹp đầy sức sống càng dễ bị người mua, kết cuộc của các nàng thường vô cùng thê thảm.

Ví dụ bị Thâm Uyên Ác Ma chỉ có cá thể giống đực mua, các nàng sẽ biến thành túc tể sinh sản hậu đại Ác Ma, kết cuộc là bị trẻ sơ sinh Ác Ma mình mang bầu ăn thịt.Lâm Minh bay tiếp, lại thấy một số nam nữ thanh niên hiểu luyện dược thuật hoặc luyện khí thuật, bọn họ công tác trong phòng luyện đan, luyện khí.Lâm Minh thấy trong một sơn cốc sâu thẳm, khắp nơi là suối nước nóng, sương khói mông lung.Các suối nước nóng xanh biếc trong suốt như quỳnh tương ngọc dịch, trong sương mù có một đám thiếu nữ mặc vải mỏng lộ ra cảnh xuân đang tắm rửa tạt nướ.Lâm Minh không ngờ tại đây thấy cảnh một đám mỹ nữ tắm.Lâm Minh không biết nên nói cái gì, Thâm Uyên Ác Ma ở trong mắt sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên lại đại biểu chí tà chí ác, nhưng thật ra trong lòng sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên cũng tồn tại Ác Ma.Những thiếu nữ trần truồng ẩn trong sương mù dụ dỗ người phạm tội, tìm kiếm dục vọng.

Nếu sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên có mặt ở đây cũng sẽ không kiềm được bỏ tiền mua các thiếu nữ.Nữ nhân Mị Ma thấy Lâm Minh dừng chân trên u cốc, nàng cười đầy ẩn ý.Nữ nhân Mị Ma mở miệng nói: - U cốc bên dưới phải giao tiền đặt cọc, đồng ý mua mấy nữ nô mới được xuống.

Các nữ nô cực phẩm này nếu ngày nào cũng bị một đám Ác Ma tùy ý ngắm thì không bán giá cao được.Lâm Minh trầm mặc một lúc, đột nhiên mở miệng nói: - Giá bao nhiêu?

Mua hết.Lâm Minh nói đơn giản mà thẳng thắng.

Nữ nhân Mị Ma mừng rỡ, vội đưa ra khối ngọc giản, giá nô lệ đều ghi trong đó.

Nữ nhân Mị Ma là nhân viên tiếp tân, khách nhân mua hết nô lệ thì nàng sẽ được trích phần trăm.Lâm Minh nhìn lướt qua, trong Hắc Sa thành ghi rõ rõ ràng tất cả nô lệ, không trả giá, trừ phi mua số lượng lớn.-------Chương 2306: Yêu cầu cuối cùngLâm Minh đến đây vì mua số lượng lớn, nếu có thể hắn muốn mua hết tất cả nô lệ.Ma Đạo Hội gieo nô ấn đặc biệt tùy thời lấy mạng bọn họ, nếu Lâm Minh ra tay với hân bộ Ma Đạo Hội cho dù đánh thắng thì các nô lệ sẽ chôn cùng.Lâm Minh không muốn thấy điều đó, nên trước khi hắn lật tung Hắc Sa thành sẽ cố gắng mua nhiều nô lệ, chuyển đi.Làm như vậy mới cứu được nhiều người hơn.Nữ nhân Mị Ma thổi hơi nóng bên tai Lâm Minh:- Các hạ cảm thấy thế nào?

Nếu vừa lòng thì được xuống dưới xem ngay.

Các nữ nô này nhan sắc thượng đẳng, thiên phú hết chỗ chê.

Có nữ nô từ nhỏ được huấn luyện các loại kỹ xảo lấy lòng các hạ, bọn họ còn chưa trải đời.Nữ nhân Mị Ma không tin Lâm Minh cưỡng lại được hấp dẫn này, đương nhiên muốn xuống hít một hơi hương thơm phải thanh toán tiền đặt cọc, sau đó mua những nữ nô này.Lâm Minh cầm ngọc giản nhìn lướt qua giá cả, tuy sớm biét giá đại khái các nữ nô nhưng thấy một chuỗi con số vẫn làm hắn líu lưỡi.Những nô lệ này quá mắc.Tuy nhiên Lâm Minh rất giàu, một năm qua hắn cướp bcó trăm ngàn Thâm Uyên Ác Ma cộng thêm Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, hiện tại tài sản của hắn kêch sù.

Lần này đến Hắc Sa thành, Lâm Minh lấy nhiều tinh thạch Ác Ma từ chỗ Mộ Thiên Tuyết.Mấy năm nay cổ thần quân khởi nghĩa tích lũy chiến lợi phẩm, tài phú cũng là con số thiên văn.- Tiền đặt cọc tại chỗ này, ta mua hết.Lâm Minh lấy ra một chiếc tu di giới chỉ búng hướng nữ nhân Mị Ma.Nữ nhân Mị Ma sửng sốt, cảm tri tiến vào giới chỉ nhìn xem, ngây người.

Trong tu di giới chỉ là tinh thạch Ác Ma chất thành núi, khó thể đánh giá số lượng.

Đừng nói mười mấy thiếu nữ trong sơn cốc suối nước nóng bên dưới, dù là mấy trăm thiếu nữ cũng dư sức mua.Nữ nhân Mị Ma nghe rõ Lâm Minh nói đây chỉ là tiền đặt cọc!Tiền đặt cọc . . .

Nghĩa là lát nữa Lâm Minh sẽ lấy càng nhiều tiền hơn, mua nhiều nô lệ hơn.

Nữ nhân Mị Ma nghĩ đến đây cảm xúc kích động.- Các hạ thật sảng khoái, các hạ muốn xuống dưới xem ngay sao?Nữ nhân Mị Ma cứ nghĩ Lâm Minh mua các thiếu nữ trong u cốc rồi sẽ lao vào suối nước nóng ngay, tùy ý hưởng dụng những mỹ nữ tú sắc khả cơm.Không ngờ Lâm Minh cứng nhắc nói một câu:- Kêu người cho bọn họ mặc y phục vào, đi theo ta.Nữ nhân Mị Ma kinh ngạc nói: - Mặc . . .

Mặc quần áo?Phân bộ Ma Đạo Hội tốn nhiều công sức bày ra tất cả, Thâm Uyên Ác Ma Vương tộc này lại không có chút phản ứng, kêu các mỹ nữ ẩn trong sương mù mặc đồ, đây chẳng phải là phí của trời sao?Trong lòng nữ nhân Mị Ma thầm lải nhải nhưng trong Hắc Sa thành, yêu cầu của khách là trên hết, chỉ có thể làm theo.Thiếu nữ trong u cốc nhận được mệnh lệnh, bước lên bờ lau khô người, mặc đồ đi theo Lâm Minh.Lâm Minh đi tới đài cao ban đầu nhìn thấy.

Các nô lệ bị nhốt trong lồng sắt.Trong chợ nô lệ to lớn này một số nô lệ biểu hiện trạng thái tinh thần rất cao, nhưng càng nhiều nô lệ, ví dụ các thiếu nữ bị nhốt trong lòng thì được phép diễn đúng tâm trạng mình.Không bao nhiêu thiếu nữ muốn bị nhốt trong lồng, thành đồ vật mặc người mua bán.Thánh nữ xuất trần hay tiểu thư đều thế, Ma Đạo Hội uy hiếp bọn họ giữ đúng khí chất, nhưng Lâm Minh thấy rõ thân thể bọn họ khẽ run.

Một số thiếu nữ mặt trắng bệch, mắt ngấn lệ.

Bọn họ sợ hãi, căng thẳng, rất đáng thương.Đối với Thâm Uyên Ác Ma, bộ dạng nữ nô càng yếu đuối càng kích thícha thú tính trong lòng bọn họ.Ngẫu nhiên có số ít Thâm Uyên Ác Ma lương thiện một chút trông thấy nữ nô như vậy sẽ sinh ra ý muốn bảo hộ, dù là loại nào thì rốt cuộc các nữ nô bị mua đi.Khi Lâm Minh đến trước một lồng sắt, hai thiếu nữ khuôn mặt giống nhau sợ hãi co ro trong góc lồng, bản năng cúi đầu không dám nhìn Lâm Minh.

Dù sao bộ dạng Lâm Minh bây giờ rất hung tợn.Thiếu nữ tuổi xuân rất khó tưởng tượng đi theo chủ nhân như Lâm Minh thì tương lai của bọn họ sẽ ra sao?- Ngước đầu lên, đứng trước cái lồng cho ta!- Nói hai ngươi đó, điếc sao?Bên cạnh cái lồng có một con Thiết Trảo Ma cầm roi, thấy hai thiếu nữ biểu hiện bất kính với Lâm Minh thì tức giận vung roi định quất.

Hai thiếu nữ thấy Thiết Trảo Ma thì càng kinh hoàng sợ hãi hơn.

Đám Thiết Trảo Ma rất giỏi dùng roi xuyên qua khe hở lồng sắt quất vào người bọn họ, trúng đòn làm họ vô cùng đau đớn nhưng không làm rách da, tránh cho để lại vết thương.Hai thiếu nữ bản năng nhắm mắt lại, nhưng cơn đau không ập đến.

Hai thiếu nữ mở mắt ra nhìn, thấy roi trong tay Thiết Trảo Ma đã bị Thâm Uyên Ác Ma cao lớn bắt giữ trước khi quất xuống.So với Thâm Uyên Ác Ma đó thì Thiết Trảo Ma vốn cũng rất cao to giờ nhỏ bé như gà con.Thiết Trảo Ma cười nịnh:- Đã để người chê cười, đám tiểu cô nương này mới đến, còn chút dã tính, ăn mấy roi là được.Lâm Minh mặt không biểu tình nhìn Thiết Trảo Ma, mắt lóe sát ý nhàn nhạt làm Thiết Trảo Ma rụt cổ, sống lưng lạnh lẽo.Thiết Trảo Ma nuốt nước miếng:- Người . . .

Người . . .

Thiết Trảo Ma không biết nên nói cái gì, nó không muốn đắc tội cường giả như vậy.May mắn lúc này Lâm Minh nghiêng đầu, Thiết Trảo Ma thở phào nhẹ nhõm.Lâm Minh lạnh lùng nói với nữ nhân Mị Ma sau lưng m,ình:- Mua!Nữ nhân Mị Ma thầm mừng.

Thiết Trảo Ma cũng rất vui.

Hai thiếu nữ trong lồng mờ mịt bàng hoàng, không biết vận mệnh của bọn họ sẽ đi về dâu.Sau khi trở thành nô lệ các nàng không trông chờ cuộc đời sẽ tươi sáng, có thể sống tiếp đã rất tốt.Mặc kệ thế nào, Thâm Uyên Ác Ma cao lớn này tuy dữ tợn nhưng ít ra ngăn cản Thiết Trảo Ma tàn phá thân thể bọn họ, chắc không đến nỗi là kẻ biến thái tàn nhẫn đi?Hai thiếu nữ nghĩ vậy sinh ra chút hy vọng xa vời về Lâm Minh, bọn họ ra khỏi lồng sắt đi theo sau lưng hắn.Lâm Minh không nói chuyện, dọc đường đi hễ thấy thiếu nữ trong lồng, chỉ hỏi sơ về giá liền mua lấy.

Sau này Lâm Minh lười hỏi giá, cứ thấy người nào là mua ngay, dù sao nữ nô Ma Đạo Hội có giá rõ ràng.Rất nhanh, Lâm Minh mua hết mấy trăm thiếu nữ bị nhốt trong lòng.Các thiếu nữ nhiều người trên thân thể còn dấu roi đỏ nhạt, y phục rách rưới làm người đau lòng.Nữ nhân Mị Ma theo sau lưng Lâm Minh trong lòng sớm đã vui như hoa nở, nàng không biết tại sao hắn rộng rãi như vậy, một hơi mua nhiều nữ nô.

Nữ nhân Mị Ma không hứng thú tìm tòi nghiên cứu, tóm lại nàng lấy tiền là được.Phần trăm thu lợi từ mối làm ăn này sánh bằng thu nhập mấy năm trung bình của nữ nhân Mị Ma.Các nô lệ được mua Lâm Minh đều rót tinh thần lực vào trong tinh thần nữ nô, luyện hóa nô ấn trong hồn hải của bọn họ.Vậy thì các nữ nô chỉ theo Lâm Minh khống chế, nô ấn ẩn giấu, trận pháp cấm chế khiến nô lệ chết ngay lập tức cũng bị tiêu trừ.Ma Đạo Hội là thương đoàn giữ chữ tín, sẽ không thêm vào cấm chế làm khách hàng khó chịu với nô lệ bọn họ bán ra.-------Chương 2307: Dụ rắn ra khỏi hang (1)Từng nô lệ được cứu đi, về sau hắn không nói lời nào, trực tiếp vung tay lên, nữ nhân Mị Ma vui vẻ đưa nô lệ đi.Mấy trăm nô lệ các tộc thái cổ luyện công trên quảng trường có nam có nữ đều được Lâm Minh mua.Mười mấy nữ nô như hoa tiên trong dược viên cũng bị mua.Trong quỳnh lâu, phòng luyện đan, luyện khí các, khuê phong, càng lúc càng nhiều nam nô, nữ nô bị Lâm Minh mua lấy.Lâm Minh không từ chối ai, có khi không thèm nhìn.

Cuối cùng Lâm Minh chờ một chỗ, nam nữ nô lệ các nơi trong chợ nô lệ đi tới chỗ Lâm Minh, hắn mua hết.Hành động rộng rãi kinh động thành chủ Hắc Sa thành, cũng là đỉnh Thiên Tôn của Ma Đạo Hội.Thành chủ Ma Đạo Hội bình thường tọa trấn Hắc Sa thành lúc này tự mình đến nghênh tiếp Lâm Minh.Lâm Minh tiêu nhiều tinh thạch Ác Ma hơn, dần không đủ dùng.Lúc này Lâm Minh mua gần hết nô lệ, hắn bỏ bọn họ vào Hỗn Nguyên Thiên cung.Hỗn Nguyên Thiên cung đã bị thương thiên cổ ấn thay đổi hình dạng, rất giống thành lũy hắc ám mà Thâm Uyên Ác Ma cưỡi, bề ngoài phủ tầng cốt giáp dữ tợn.Qua bốn canh giờ mua bán rốt cuộc nô lệ các tộc thái cổ cuối cùng được Lâm Minh đưa lên Hỗn Nguyên Thiên cung.

Hỗn Nguyên Thiên cung gào thét bay đi, Lâm Minh nhìn theo Hỗn Nguyên Thiên cung phá hư không hoàn toàn mất dấu, hắn sa sầm nét mặt.Lâm Minh đã thanh toán hết số tinh thạch Ác Ma, chúng nó nằm trong tay Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trước mắt Lâm Minh, cũng là thành chủ Hắc Sa thành.Thành chủ Hắc Sa thành cũng có huyết thống Vương tộc, vóc dáng cao lớn hơn Lâm Minh.Thâm Uyên Ác Ma cười tủm tỉm nhìn Lâm Minh, nói: - Các hạ thật là hào sảng, vừa rồi các hạ mua đi toàn bộ nô lệ đã giảm giá năm phần trăm.

Lần sau các hạ có thể đặt hàng trước, nói rõ yêu cầu, chúng ta sẽ chế tạo nô lệ hợp ý của các hạ.Thâm Uyên Ác Ma vỗ tay, ra lệnh người chuẩn bị yến hội vui vẻ đưa tiễn Lâm Minh, sau đó gã nhìn hướng hắn.Thâm Uyên Ác Ma hỏi: - Không biết các hạ còn nhu cầu gì không?Lâm Minh lạnh lùng nhìn thành chủ Hắc Sa thành, chậm rãi nói: - Ta còn một yêu cầu, đó là . . .

Ta không muốn trả tiền.Giọng điệu Lâm Minh tùy ý nhưg đang nói việc cỏn con.- A?

Cơ mặt thành chủ Hắc Sa thành cứng lại như không nghe rõ.Lâm Minh gằn từng chữ:- Ta nói là ta muốn ngươi trả hết tinh thạch Ác Ma lại cho ta, ngay bây giờ.Mắt Lâm Minh sáng quắc nhìn thành chủ Hắc Sa thành.Thành chủ Hắc Sa thành sầm mặt, giọng điệu không còn khiêm tốn:- Các hạ đang đùa sao?

Trò đùa này không vui.

Các hạ đã đưa nô lệ đi.Mắt Lâm Minh lóe sát ý:- Vô cùng xin lỗi, ta không nói đùa.Lâm Minh không chút che giấu sát ý, sát ý ngưng tụ trong căn phòng Lâm Minh và thành chủ Hắc Sa thành có mặt, như sắt thép đông lại, mọi thứ bị đóng băng.Cảm nhận sát khí từ Lâm Minh, thành chủ Hắc Sa thành không tức giận, không phải sợ hãi, mà là . . .

Khó tin.Hắc Sa thành là địa bàn của Ma Đạo Hội, Ma Đạo Hội là siêu thế lực kéo dài mấy chục ức năm trong Hắc Ám Thâm Uyên, có nội tình không thể tưởng tượng, có rất nhiều cao thủ.

Người bình thường không dám động trên đầu thái tuế.Huống chi hiện tại Hắc Sa thành có một Chân Thần tọa trấn, vậy mà có Ác Ma dám gây sự trong Hắc Sa thành, không muốn sống nữa sao?- Xem ra huynh đài không đến làm ăn mà cố ý kiếm chuyện?Thành chủ Hắc Sa thành nhìn Lâm Minh chằm chằm, cũng toát ra sát khí.Ma Đạo Hội chưa từng sợ ai, thoạt trông xuất thân của Lâm Minh không đơn giản nhưng không lọt vào mắ thành chủ Hắc Sa thành.- Ngươi nói vậy cũng được.

Ta cảm thấy đám nô lệ các tộc thái cổ này vốn không phải thương phẩm đem ra mua bán, ngươi thấy đúng không?

Nên vừa rồi ta đưa mấy chiếc tu di giới chỉ bây giờ trả lại ngay đi.Lâm Minh phớt lờ sát khí của thành chủ Hắc Sa thành, giọng điệu vẫn hờ hững.Thành chủ Hắc Sa thành nghe vào tai lửa giận càng bốc cháy.Thành chủ Hắc Sa thành rít qua kẽ răng:- Không biết sống chết!Hệ thống tu luyện của Thâm Uyên Ác Ma khác hẳn nhân tộc Tam Thập Tam Thiên.

Thành chủ Hắc Sa thành không thể phân biệt ra tu vi của Lâm Minh, nhưng cảm giác tu vi của hắn yếu hơn gã.Một người tu vi yếu hơn mình lại nhiều lần khiêu chiến cực hạn chịu đựng của thành chủ Hắc Sa thành, bởi vì trí lực không bình thường sao?Trong Thâm Uyên Ác Ma có nhiều chủng tộc trí tuệ thấp, ví dụ người khổng lồ một mắt, Hắc Giáp Ma, nhưng Ác Ma này có huyết thống Vương tộc, tuyệt đối không nằm trong tình huống này.- Ta cho ngươi cơ hội lần cuối, rút lại những lời vừa nói, cút khỏi Hắc Sa thành ngay.

Ta sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu không ta cho ngươi chết không chỗ chôn!Sức chịu đựng của thành chủ Hắc Sa thành có hạn, nếu không phải Lâm Minh vừa mới trả tiền rộng rãi, tốn số tinh thạch Ác Ma thiên văn mua hết nô lệ cổ tộc thì Lâm Minh sớm là cái xác không hồn.Nhưng lời cảnh cáo của thành chủ Hắc Sa thành vẫn bị bỏ qua.Lâm Minh lặng lẽ rút cây trường thương màu đen ra, đây là Ám Long thương.

Lâm Minh trong hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, Ám Long thương cũng thay đổi bộ dáng, càng dữ dằn hơn.Thấy Lâm Minh rút vũ khí, mắt thành chủ Hắc Sa thành lạnh lùng nói: - Ngươi muốn chết!Khi nói ba chữ kia thì thành chủ Hắc Sa thành cũng hành động.Vũ khí của thành chủ Hắc Sa thành là móng vuốt, nhiều Thâm Uyên Ác Ma có thân thể là vũ khí tốt nhất.Móng vuốt dữ tợn cào cổ họng Lâm Minh.Trong đòn công kích thành chủ Hắc Sa thành sử dụng pháp tắc của mình, lửa đen tuôn ra từ móng vuốt.

Đây là Thâm Uyên chi hỏa có thể đốt cháy tất cả, uy lực khủng bố hơn công pháp hỏa hệ Tam Thập Tam Thiên.Khi thành chủ Hắc Sa thành công kích thì Lâm Minh cũng tấn công.Lâm Minh vận chuyển lực lượng cực độ trong người, bắt chước cách chiến đấu của Thâm Uyên Ác Ma.

Ám Long thương đập xuống, thương quang thô to như núi sụp đè lên người thành chủ Hắc Sa thành.Răng rắc!

Ngay khi Lâm Minh và thành chủ Hắc Sa thành đụng độ, nước lũ năng lượng đáng sợ đánh nát mọi thứ quanh hai người.Trong chợ giao dịch nô lệ Hắc Sa thành, tiên cung, đài cao, các loại kiến trúc thoáng chốc thành tro tàn.

Nhiều Thâm Uyên Ác Ma phụ trách bắt nhốt, bán nô lệ cũng bị bão năng lượng cuốn đi, tan xương nát thịt.Cao thủ đẳng cấp đỉnh Thiên Tôn và Chân Thần đánh nhau thì khủng bố biết bao, chỉ một lần va chạm tất cả kiến trúc trong phạm vi trăm dặm đã bị san bằng, đây còn là trong tình huống mọi người trận pháp bảo vệ.Nếu không phải chợ nô lệ có đầy rẫy trận pháp bảo vệ, vừa rồi năng lượng trùng kích đã làm trung thiên thế giới đô hóa thành tro bụi.Trong năng lượng loạn lưu, thành chủ Hắc Sa thành văng ra ngoài, đập mạnh vào một tòa tiên sơn.

Tiên sơn sụp đổ.Người thành chủ Hắc Sa thành nát bấy, đẫm máu vùi thân trong đống đất đá, không thấy thân thể gã đâu.Nhiều Thâm Uyên Ác Ma chưa hiểu có chuyện gì, bọn họ bay tới xem:- Chuyện gì xảy ra?

- Sao thế này?-------Chương 2308: Dụ rắn ra khỏi hang (2)Các Thâm Uyên Ác Ma thấy Lâm Minh cầm Ám Long thương đứng trong đống phế tích, trước mặt hắn là sơn xuyên sụp đổ.Giờ phút này, Lâm Minh cầm Ám Long thương, đuôi thương giộng mạnh xuống đất.Bốp!Vang tiếng nổ, đất đai rung mạnh, xung lực cường đại lấy đuôi thương Ám Long thương làm trung tâm khuếch tán.

Tất cả Thâm Uyên Ác Ma chạy đến bị đánh bay.Trước mặt Lâm Minh, phế tích núi sụp vỡ tan nát.Thành chủ Hắc Sa thành bị vùi sâu dưới lòng đất bị tạc nổ văng lên, người đẫm máu không thành hình.Lâm Minh bước ra một bước, Ám Long thương bắn nhanh ra, thoáng chốc đâm thủng cổ họng thành chủ Hắc Sa thành.Phập!Máu phun ra, năng lượng của Lâm Minh dọc theo kinh mạch chạy khắp người thành chủ Hắc Sa thành, chấn vỡ nội tạng.Tròng mắt thành chủ Hắc Sa thành lồi ra, ánh mắt mờ mịt khó tin nhìn Lâm Minh.

Thành chủ Hắc Sa thành không thể tin thực lực của Lâm Minh cường đại như vậy.Đây rõ ràng là cuộc giết chóc có dự mưu.Mọi hành động của Lâm Minh là vì giết thành chủ Hắc Sa thành, hoặc chính xác hơn là hắn có năng lực giết gã nhưng cố tình trêu đùa chơi.- Ngươi . . .!Sức sống của Thâm Uyên Ác Ma rất mạnh, thành chủ Hắc Sa thành bị tổn hại nặng vẫn còn một hơi, hộc máu, người run rẩy.Mặt Lâm Minh lạnh băng, tay vung lên, chộp lấy số tiền lúc trước hắn giao cho thành chủ Hắc Sa thành, bao gồm tu di giới chỉ của riêng gã đều vào tay hắn.- Ta nói rồi, phải trả mấy thứ này lại cho ta.Lâm Minh nói câu đó làm thành chủ Hắc Sa thành tức hộc máu:- Ma Đạo Hội sẽ không tha . . .

Cho ngươi . . .Khi thành chủ Hắc Sa thành thốt ra câu đó thì đầu bay lên, thế giới chao đảo.

Thành chủ Hắc Sa thành nhìn Lâm Minh cất xác gã, ung dung bay ra khỏi trung thiên thế giới chợ nô lệ.Đó là cảnh tượng cuối cùng thành chủ Hắc Sa thành nhìn thấy.Một thanh âm như sấm nổ vang lên trong Hắc Sa thành.Thanh âm chất chứa giận dữ vô tận, như thầnp hạt cửu thiên hủy diệt tất cả.- Ngươi là ai?

Giết thành chủ của Ma Đạo Hội!Lâm Minh khựng lại, hắn biết chủ nhân của thanh âm này chính là trưởng lão áo đen Ma Đạo Hội hiện đóng giữa tại Hắc Sa thành, cũng là mục tiêu hành động lần này của hắn.Mới rồi Lâm Minh với tốc độ nhanh như chớp giết thành chủ Hắc Sa thành trong trung thiên thế giới khiến trưởng lão Ma Đạo Hội đang bế quan không kịp cứu.Ong ong ong ong ong!Nguyên Hắc Sa thành bao phủ trong bóng tối.Trên bầu trời, chín mặt trời bị che lấp, mây đen như mực nước đổ ập xuống, Bốn phía tối tăm không ánh sáng, đưa tay không thấy được năm ngón!Lâm Minh biết đây là trưởng lão Chân Thần của Ma Đạo Hội đang mở ra lực tràng, sắp bao phủ toàn Hắc Sa thành.Lâm Minh làm sao chịu để trưởng lão Ma Đạo Hội thành công?Lâm Minh bay nhanh một hướng.Vù vù vù vù vù!Lâm Minh như sao băng xẹt qua trời đêm, hai tay cầm Ám Long thương rót vào lực lượng cửu thiên tinh thần.

Lực lượng đáng sợ bộc phát đâm thẳng vào mép sân.Xoẹt phập!Lực tràng bị xé rách, người Lâm Minh rung mạnh, hắn cứng rắn phá tan lực tràng của Chân Thần.Với thực lực của Lâm Minh có thể đánh bại Chân Thần bình thường, phá lực tràng tự nhiên không thành vấn đề.

Nhưng vì hoàn thành mục đích của mình, lúc Lâm Minh phá lực tràng đã đốt một chút lực lượng tinh huyết.Sau khi mở ra sinh mệnh đốt chút tinh huyết sinh môn không là gì với Lâm Minh, nhưng trong mắt người khác lại là dấu hiệu dốc hết sức.Lâm Minh phá lực tràng rồi tăng tốc độ, hắn như cầu vồng xẹt qua chân trời bay nhanh sâu vào sa mạc màu đen.Sau lưng Lâm Minh là hạt cát đen cuồn cuộn dâng lên.Những hạt cát đen hình thành sóng cát to lớn cao trăm dặm, rộng ngàn dặm.

Phần ngọn sóng cát là móng vuốt Ác Ma khổng lồ ngưng tụ bằng hạt cát đen chộp mạnh hướng Lâm Minh.Chân Thần áo đen trấn thủ Hắc Sa thành sử dụng thủ đoạn thông thiên của mình cự ly xa tập sát Lâm Minh.Thủ đoạn này nhìn như Khí thế hùng hồn nhưng uy lực không bằng Chân Thần áo đen tự mình ra tay.

Nếu Lâm Minh muốn, hắn có thể đánh tan móng vuốt Ác Ma, nhưng hắn không như vậy làm.

Lâm Minh dùng thânp háp không ngừng né tránh móng vuốt Ác Ma, tăng tốc độ nhanh hơn lao sâu vào sa mạc cát đen.Trong Hắc Sa thành truyền ra thanh âm giận dữ:- Đi đâu?Mây đen cuồn cuộn tuôn ra, trưởng lão Chân Thần tự mình đến truy sát Lâm Minh.Đây là hiệu quả Lâm Minh muốn, khi hắn bị truy sát luôn ức chế thực lực vì hạ thấp cảnh giác của Chân Thần áo đen.Nếu Lâm Minh biểu hiện ra thực lực quá mạnh, đối phương sinh ra cảnh giác thì trưởng lão áo đen sẽ không truy sát hắn.Trong Hắc Sa thành Lâm Minh không nắm chắc có thể giết trưởng lão áo đen.Không nói đến Hắc Sa thành có nhiều trận pháp phòng ngự, nanh vuốt Ma Đạo Hội có thể kết thành đại trận quấy rối Lâm Minh, chỉ tính mấy truyền tống trận trong Hắc Sa thành đủ để các Ác Ma cao đẳng khác nhanh chóng nhận được tin tức và cứu viện khi trưởng lão áo đen gặp nguy hiểm.Cho nên điều đầu tiên Lâm Minh cần làm là dụ trưởng lão áo đen ra khỏi Hắc Sa thành.Ầm ầm ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm ầm ầm!Cát đen hình thành móng vuốt Ác Ma lần lượt giáng xuống.

Lâm Minh né trái tránh phải như con cá bơi trong cuồng phong sóng lớn, bão cát không làm được hắn.Tuy Lâm Minh che giấu thực lực nhưng không ai cho rằng hắn ngụy trang, vì cảnh giới của hắn rõ rành rành.Ví dụ trưởng lão Thâm Uyên Ác Ma thấy tu vi của Lâm Minh đại khái cỡ trung kỳ hoặc hậu kỳ Thiên Tôn.

Tu vi như thế có thể hai chiêu giết Thâm Uyên Ác Ma đỉnh Thiên Tôn, chống đỡ nhiều chiêu trong tay trưởng lão áo đen đã là kỳ tích.Nếu nói thực lực của Lâm Minh mạnh hơn một chút thì trưởng lão Thâm Uyên Ác Ma không tin nổi.- Hắc Ngục và ta có thù sâu, ta đến Hắc Sa thành giết hắn báo thù là thiên kinh địa nghĩa.

Ngươi tốt nhất đừng xen vào, nếu không ta sẽn hớ kỹ thù truy sát hôm nay, mười vạn năm sau sẽ tìm ngươi đòi lại!Giọng Lâm Minh vang rõ to, như sấm truyền ra ngoài, vọng vào Hắc Sa thành.

Các Thâm Uyên Ác Ma trong Hắc Sa thành đều nghe thấy.Lâm Minh nói đến Hắc Ngục tức là thành chủ Hắc Sa thành lúc trước bị hắn giết.

Lâm Minh nói vài câu đã giải thích quá trình hắn giết thành chủ Hắc Sa thành là báo thù.Ai đều thấy giải thích này hợp lý.Vì một Thâm Uyên Ác Ma thần kinh bình thường sẽ không rảnh hơi đến Hắc Sa thành, đột nhiên giết thành chủ Hắc Sa thành của Ma Đạo Hội.

Điều này tương đương với đắc tội Ma Đạo Hội hoàn toàn.

Bất cứ thế lực Hắc Ám Thâm Uyên nào nếu chưa chuẩn bị đầy đủ sẽ không hành động thiếu não như vậy, tương đương với tuyên chiến Ma Đạo Hội.Nhưng nếu là độc hành hiệp thực lực cường đại, có thù riêng với thành chủ Hắc Sa thành thì bất chấp tất cả muốn giết đối phương cũng dễ hiểu.Loại hiểu lầm này là kết quả Lâm Minh mong muốn.

Lâm Minh không muốn để người khác biết hắn có năng lực dịch dung thành Thâm Uyên Ác Ma, không muốn có ai liên tưởng hành động của hắn với quân khởi nghĩa cổ tộc.-------Chương 2309: Hư Không hảiNếu chỉ là cuộc báo thù đơn giản thì tất cả hợp lý.Lâm Minh giải thích tại sao hắn muốn giết thành chủ Hắc Sa thành càng chọc giận trưởng lão Chân Thần hơn.

Ác Ma này chẳng những giết thành chủ Hắc Sa thành trước mắt trưởng lão Chân Thần, còn to gan trong lúc chạy trốn buông lời uy hiếp.Trưởng lão Chân Thần phụng mệnh hội trưởng lão tối cao đến trấn thủ Hắc Sa thành, tiêu diệt cổ tộc khởi nghĩa, hiện tại trấn áp khởi nghĩa còn chưa xong thành chủ Hắc Sa thành đã chết, ngay lúc gã tọa trấn Hắc Sa thành, gã còn mặt mũi nào?Nên khi Lâm Minh lớn tiếng giải thích, trưởng lão Chân Thần càng quyết tâm giết hắn.

Trưởng lão Chân Thần phải nhanh chóng hoàn thành việc giết người, nếu không thật mất mặt trước mắt bao người.Trưởng lão Chân Thần thi triển thân pháp, sau lưng kéo theo mây đen cuồn cuộn móng vuốt chộp hướng Lâm Minh.Móng vuốt xé rách sa mạc đen, ngàn vạn hạt cát đen nháy mắt nóng chảy bốc hơi.

Nhưng vào phút cuối Lâm Minh đột nhiên tăng tốc chỉ mành treo chuông né thoát một kích kia.Trưởng lão Ác Ma giật mình:- Cái gì?

Trưởng lão Chân Thần đã dốc hết sức vào một kích kia vậy mà đánh hụt, gã mơ hồ thấy người Lâm Minh bắn ra tia sáng đỏ, hiển nhiên hắn lại đốt cháy tinh huyết.Mỗi lần Lâm Minh đều đốt một ít tinh huyết, hắn đã mở sinh môn nên không bị ảnh hưởng chút gì, người khác thì không nghĩ vậy.

Bọn họ sẽ cho rằng Lâm Minh đã đến cực hạn.- Để xem ngươi có thể chống đỡ đến lúc nào!Ác Ma trưởng lão lao nhanh đi, nhưng gã phát hiện Lâm Minh như cá chạch trơn trượt.

Trưởng lão Chân Thần nhanh hơn đối phương, công kích phô thiên cái địa, nhưng mỗi lần sắp chộp trúng người là Lâm Minh lại né thoát trong đường tơ kẽ tóc.

Loại cảm giác này giống như phàm nhân bắt cá chạch, rõ ràng đã chộp được nhưng lại thoát ra từ kẽ tay.Lâm Minh biểu hiện như thế làm trưởng lão Ác Ma rất ngạc nhiên, gã đoán hắn nắm giữ bí pháp đặc biệt nào đó, tốc độ và sự linh hoạt hơn xa thực lực Võ Giả cùng đẳng cấp.Nhưng chênh lệch thực lực rốt cuộc không thể vượt qua, ít ra trưởng lão Ác Ma nghĩ vậy.Sau năm lần bắt hụt, trưởng lão Ác Ma cảm giác rõ ràng Lâm Minh bởi vì nhiều lần thiêu đốt tinh huyết nên lực lượng yếu hơn chút.Rốt cuộc trong lần công kích thứ sáu trảo ảnh của trưởng lão Ác Ma xẹt qua người Lâm Minh.Bùm!

Vang tiếng nổ, Ác Ma lực hộ thể của Lâm Minh vỡ nát, hắn bay ra, đã bị thương.Trưởng lão Ác Ma mừng rỡ, kéo dài lâu như vậy gã mất hết mặt mũi, bây giờ rất sốt ruột muốn bắt sống Lâm Minh để lập uy.Lâm Minh đè nén khí huyết cuộn trào trong người, hét to: - Ta nhớ kỹ mối thù hôm nay, sau này thực lực của ta vượt qua ngươi chắc chắn sẽ giết ngươi!Tiếng hét làm mắt trưởng lão Ác Ma lóe tia sát khí đậm đặc.Trưởng lão Ác Ma không rõ Lâm Minh bao nhiêu tuổi, nhưng nhìn thủ đoạn hắn sử dụng thì thấy tiềm lực không nhỏ, nếu cho thời gian không chừng sẽ vượt qua được gã.Trưởng lão Ác Ma là người của Ma Đạo Hội, ai đều biết thân phận.

Tương lai nếu đối phương tìm trưởng lão Ác Ma báo thù thì sẽ có cơ hội tạo rắc rối cho gã.Trưởng lão Ác Ma nghĩ đến đây xuống tay càng không nương tình.- Ngươi đã không có đường trốn, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội đó!Trưởng lão Ác Ma ra tay lần thứ bảy, muốn một hơi kết thúc trò chơi mèo bắt chuột.

Lúc này Lâm Minh đã cùng được đột nhiên lấy ra chiếc gương cổ.

Lâm Minh phung máu vào tấm gương, gương cổ hấp thu máu bắn ra thần quang.Ngay sau đó gương cổ nát, hóa thành bóng sáng xé rách hư không.

Lâm Minh và gương cổ trốn vào hư không, sắp tiến hành không gian đại na di.Trưởng lão Ác Ma ngạc nhiên nhìn.Võ Giả bình thường khi bị truy sát sẽ không rảnh tiến hành không gian đại na di, vì muốn xuyên không gian cự ly dài cần tập trung cảm ngộ không gian pháp tắc, tìm đúng tọa độ không gian.

Trừ phi người bị truy sát luôn giữ sức mới phân tâm làm được chuyện này trong lúc bị truy sát.Trưởng lão Ác Ma không cho rằng Lâm Minh có năng lực đó, gã nghĩ vấn đề nằm ở chiếc gương cổ hắn vừa lấy ra.

Có lẽ là truyền tống trận bàn,Sau khi phát động trận bàn sẽ truyền tống người sử dụng đến địa điểm chỉ định.Truyền tống trận bàn như thế không hiếm hoi gì, nhưng hiếm có loại cự ly dài.

Bí mật trận bàn cự ly ngăn thì khá là gân gà.Lúc trước Lâm Minh ở Nam hải Ma Vực đi tìm Phạm Thiên long căn, Mục Dục Hoàng đưa độn phù tìm thấy trong di tích cổ cho Lâm Minh, độn phù đó là truyền tống trận cự ly ngắn.

Sau này vào phút nguy cấp Lâm Minh sử dụng độn phù truyền tống Mục Thiên Vũ đi.Truyền tống trận đó đối với Võ Giả cấp thấp là vũ khí chạy trốn tốt, còn với Võ Giả đẳng cấp cao thì hiệu quả bình thường.Bởi vì bọn họ đã có năng lực dùng cảm tri tỏa định mục tiêu muốn truy sát, đặc biệt là Chân Thần.Lúc xưa Lâm Minh bị Phiêu Vũ tỏa định gần như là lên trời không đường, xuống đất không cửa.Trưởng lão Ác Ma chậm lại, cảm tri của gã luôn tỏa định vị trí của Lâm Minh, hắn truyền tống vượt qua khoảng cách ức dặm, đã bay qua xa mạc đen, đến Hư Không hải bao la không giới hạn.Trưởng lão Ác Ma do dự.

Truy sát Lâm Minh nhiều lần vồ hụt làm trưởng lão Ác Ma thấy kỳ kỳ, dự cảm bất an.Nhưng loại cảm giác này chỉ thoáng qua trong lòng trưởng lão Ác Ma rồi mất, gã tuyệt đối không tha cho Lâm Minh.

Trưởng lão Ác Ma do dự chốc lát rồi theo cảm tri tìm đến tọa độ của Lâm Minh, xé rách hư không.Trưởng lão Ác Ma nhìn đường không gian, mắt lóe tia sáng.

Trưởng lão Ác Ma bước vào hư không, nhanh chóng xuyên qua, lúc xuất hiện đã ngoài ức dặm.Với cường giả đẳng cấp Chân Thần thì một lần không gian đại na di có thể na di trăm ngàn ức dặm, khoảng cách ức dặm không là gì.Sóng biển trào dâng, trưởng lão Ác Ma xuất hiện trên Hư Không hải vô biên vô hạn.

Đây là nơi trưởng lão Ác Ma xác định Lâm Minh tồn tại, trong tầm mắt gã thấy Lâm Minh thành cầu vồng lao nhanh sâu vào Hư Không hải.Hư Không hải là biên giới thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên, sâu bên trong nó không gian cực kỳ phức tạp, bên trong có nhiều không gian tan vỡ đi thông thế giới hỗn độn bí ẩn chưa biết, khiến người khó thể phân biệt rõ phương hướng.Nhiều lúc Thiên Tôn không dám vào trong.Phi độn trong Hư Không hải dễ bị lạc đường, một khi bị lạc những người khác muốn tìm cũng cực kỳ khó khăn.Nên nhiều người cố ý tránh khỏi tuyệt địa này, nếu không sẽ mất tích hoặc có lẽ chết.Trưởng lão Ác Ma hừ lạnh một tiếng: - Muốn thoát khỏi ta truy sát trong Hư Không hải?Trưởng lão Ác Ma sẽ không để Lâm Minh như ý, dù ở trong Hư Không hải thì gã là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, năng lực phân biệt phương hướng hơn xa Lâm Minh.Trưởng lão Ác Ma cảm tri sơ, vươn tay lại xé rách hư không, na di không gian cự ly ngắn.

Lần này trưởng lão Ác Ma xuất hiện ngay trước mặt Lâm Minh.Lâm Minh sớm dự đoán được, ngay khi trưởng lão Ác Ma xuất hiện hắn đột nhiên đổi hướng vọt sang bên cạnh.- Chết đi!Nắm đấm phải của trưởng lão Ác Ma vung ra, thoáng chốc nước biển cuộn trào đông lại đè ép Lâm Minh.-------Chương 2310: Tập sát sấm sétLâm Minh nhìn sóng biển trào dâng, con ngươi co rút.

Lực lượng Lâm Minh bộc phát, Ám Long thương vung lên chém, một thương quang nửa vầng trăng nối liền thiên địa.Rào rào!

Sóng biển như ngọn núi bị xẻ đôi, nổ tung.Nước biển dâng lên cột nước thô trăm dặm bắn thẳng lên trời, xông lên tầng mây.Ầm!

Trong khoảnh khắc này Lâm Minh bộc phát ra lực lượng làm trưởng lão Ác Ma giật mình, híp mắt nhìn hắn.Ngay khi rạch sóng biển, lực lượng của Lâm Minh đột nhiên tăng vọt một đẳng cấp, vậy là trước đó hắn đã che giấu thực lực.Mặt trưởng lão Ác Ma lộ sát khí vặn vẹo dữ tợn hơn:- Ngươi rốt cuộc là ai?Trưởng lão Ác Ma mơ hồ cảm thấy Lâm Minh cố ý dụ gã đến đây.

Trên Hư Không hải đặc điểm lớn nhất chính là thời không thác loạn, bên ngoài khó thể điều tra tin tức ở đây.

Nếu Hư Không hải xảy ra chiến đấu thì bên ngoài khó thể cứu viện kịp lúc.Xoẹt!

Một tầng lực tràng xám bao phủ không gian Bốn phía.Đây là không gian hồng mông của Lâm Minh, có tầng không gian này là có thể nhẹ nhàng phong tỏa không gian đại na di của trưởng lão Ác Ma.

Thật ra Lâm Minh dốc hết sức công kích, dù không dùng lực tràng thì đối phương không thời gian rảnh tỏa định tọa độ không gian, lợi dụng không gian đại na di rời khỏi Hư Không hải.Cảm nhận lực tràng của Lâm Minh, trưởng lão Ác Ma nét mặt sa sầm nói: - Ngươi đến từ thế lực nào?

Thế lực đẳng cấp Đồ đằng làm việc từ khi nào giấu đầu giấu đuôi thế này?

Còn Ác Ma khác đúng không?

Kêu ra hết đi.cảm tri của trưởng lão Ác Ma khuếch tán, cảnh giác tập kích từ Bốn phía.

Tuy rằng Lâm Minh đột nhiên bùng nổ thực lực mạnh hơn nhưng trưởng lão Ác Ma vẫn không cho rằng cạm bẫy nhằm vào gã chỉ có một mình Lâm Minh thực hành.Trưởng lão cao tầng Ma Đạo Hội bị vây giết là chuyện không thể xảy ra, vì dù trong Hắc Ám Thâm Uyên, thế lực có khả năng vây giết Ác Ma đẳng cấp Chân Thần chỉ có vài người.

Ma Đạo Hội đối với thế lực nào cũng không đến mức nước lửa khó dung, tập sát trưởng lão Chân Thần của đối phương.Nếu không phải đại thế lực vây sát mà đến từ thù riêng thì càng không thể nào.Kẻ thù của trưởng lão Ác Ma hầu như đã bị gã giết hết, dù có vài cá lọt lưới thì chỉ là nhân vật gã không nhớ ra, không có năng lực tổ chức cuộc vây sát Chân Thần.Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thuộc về đại thế lực gần như không có thiên địch trong Hắc Ám Thâm Uyên, nên trưởng lão Ác Ma mới không kiêng nể gì đuổi theo Lâm Minh.Nhưng sự thật luôn khiến người ngoài ý muốn.

Xem tình hình làm trưởng lão Ác Ma hiểu rằng sự kiện trong Hắc Sa thành ngay từ đầu đã nhằm vào gã, thành chủ Hắc Sa thành chết chỉ là mồi dụ trưởng lão Ác Ma đi ra.Trưởng lão Ác Ma không ngờ rằng chẳng có ai lao ra khỏi chỗ núp, chỉ mình Lâm Minh hành động.Giây phút đó bầu trời chợt tối sầm, chín ngôi sao lấp lánh dâng lên từ sau lưng Lâm Minh.

Trong chín ngôi sao có sáu tỏa thần quang vô hạn, chiếu rọi sáu đạo cung trong người Lâm Minh.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại dương nổ tung phát ra tiếng nổ kịch liệt.

Trường thương trong tay Lâm Minh cuốn lấy sóng biển như núi cao đâm thẳng vào trưởng lão Ác Ma.Lòng trưởng lão Ác Ma rung động:- Đây là . . .

Trưởng lão Ác Ma có kiến thức siêu phàm, Lâm Minh sử dụng chiêu thức không giống pháp tắc Thâm Uyên Ác Ma có, dường như là . . .

Tam Thập Tam Thiên đạo!Thâm Uyên Ác Ma thi triển Tam Thập Tam Thiên đạo?

Sao có thể?Trưởng lão Ác Ma không kịp suy nghĩ, Ám Long thương đã đâm tới trước mặt.

Thương quang lấp lánh như thần viêm rực cháy, cực kỳ chói mắt.Trưởng lão Ác Ma gầm lên, xương toàn thân kêu răng rắc.

Trưởng lão Ác Ma co móng vuốt thành nắm đấm đánh ra.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cú đấm như thiên địa sụp đổ đè lên Ám Long thương.Két két két két két!

Ám Long thương tứa trăng tròn cong vòng, năng lượng khổng lồ ập xuống dưới hình thành sóng thần ngập trời cuốn bốn phương.lực lượng một kích làm trưởng lão Ác Ma hết hồn, một góc vảy trên nắm tay vỡ ra, máu chảy ròng ròng.Vù vù vù vù vù!

Trưởng lão Ác Ma như sao băng văng ra ngoài, biểu tình cực kỳ ngạc nhiên.- Rốt cuộc ngươi là ai?Trưởng lão Ác Ma cứ nghĩ Lâm Minh đến từ mấy thế lực lục đại Đồ đằng Hắc Ám Thâm Uyên muốn hại Ma Đạo Hội, nhưng bây giờ hắn sử dụng pháp tắc Tam Thập Tam Thiên làm gã tim đập chân run.Thâm Uyên Ác Ma cơ hồ không thể nào học tập Tam Thập Tam Thiên đạo, điều này khó khăn hơn thánh tộc tu luyện hóa thần cửu biến, nhân tộc tu luyện thánh tộc luyện thể thuật gấp chục lần.Lâm Minh không cho trưởng lão Ác Ma cơ hội suy nghĩ, hắn lại lao ra.

Ám Long thương đại khai đại hợp, mỗi một thương đâm thẳng vào các chỗ hiểm của trưởng lão Ác Ma.Trưởng lão Ác Ma tức điên:- Chết tiệt!Trưởng lão Ác Ma huơ đôi vuốt, trảo ảnh đầy trời đan xen thành cái lưới ánh sáng to lớn phân cách khung trời.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trưởng lão Ác Ma không dùng hoa chiêu, trực tiếp va chạm với Lâm Minh.

Trưởng lão Ác Ma là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, sức mạnh cơ thể gần bằng Thiên Cương Thần Vương, lân giáp không thua gì thân thể phòng ngự của Thiên Cương Thần Vương.Nhưng thực lực của sớm đã xưa đâu bằng nay, hiện tại kêu hắn đối chiến với Thiên Cương Thần Vương, hắn có thể trực tiếp đánh bại đối phương.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Giây phút đó sau lưng Lâm Minh hiện ra ảo ảnh Tu La chiến thần.

Vạn Ma Sinh Tử Luân khổng lồ đập xuống, cắt nát trảo ảnh trưởng lão Ác Ma phát ra.Lâm Minh nhắm trúng ngay cơ hội tiến lên một bước, pháp tắc làm không gian mất hết tác dụng.

Ám Long thương như rắn ra khỏi hàng, góc độ xảo quyệt đâm vào xương sườn trưởng lão Ác Ma.Xương sườn không phải chỗ hiểm trên người trưởng lão Ác Ma nhưng là điểm công kích cực kỳ trí mạng.

Bởi vì phòng ngự chủ yếu của trưởng lão Ác Ma tập trung ở đầu, cổ, trái tim hiểm yếu nhất.

Xương sườn không dễ bị công kích ngược lại phòng ngự yếu nhất, dễ bị thương nhất.Lâm Minh chọn điểm công kích này có thể nói là cực kỳ xảo quyệt, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của trưởng lão Ác Ma.Thương này đâm ra vừa mau vừa độc, căn bản không kịp né tránh.- Giết!Ác Ma lực hộ thể nổ nát, lân giáp bị xé rách, máu bắn ra.Ngực trưởng lão Ác Ma bị rạch một vệt dài cỡ một thước, người bay xéo ra.Tuy vết thương không sâu nhưng khi Ám Long thương rạch vết thương thì năng lượng xảo quyệt xâm nhập vào người trưởng lão Ác Ma, thẳng hướng trái tim.- Rốt cuộc ngươi . . .

Lòng trưởng lão Ác Ma rung động, cố gượng một hơi Ác Ma lực miễn cưỡng hóa giải năng lượng của Lâm Minh trùng kích, khó tin nhìn hắn.

Thực lực của đối phương trên cơ gã, tu vi của đối phó rõ ràng chỉ cỡ Thiên Tôn.Lâm Minh không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, khi thế đi Ám Long thương dùng hết, trong người hắn bay ra một Lâm Minh khác.Lâm Minh này mặc áo đen, chính là phân thân tinh nguyên của hắn, nguyên linh thạch thai.Lâm Minh áo đen cũng cầm trường thương, vạch đường cong xinh đẹp, mũi thương xẹt qua độ cong chết chóc, điểm dừng là cổ trưởng lão Ác Ma.-------Chương 2311: Giết chân Thần (1)Cái gì?Con ngươi trưởng lão Ác Ma co rút.

Phân thân nguyên linh thạch thai của Lâm Minh không có năng lực biến hình Thâm Uyên Ác Ma, vẫn là bộ dạng ban đầu Lâm Minh, tức là nhân tộc Tam Thập Tam Thiên.Lúc trước trưởng lão Ác Ma còn khó hiểu tại sao Lâm Minh biết dùng pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, chiêu thức của hắn dồn dập làm gã không kịp ngẫm nghĩ, hiện tại thấy nhân tộc Tam Thập Tam Thiên lao ra từ người Lâm Minh thì trưởng lão Ác Ma đã hiểu.- Ngươi căn bản không phải Thâm Uyên Ác Ma!Trưởng lão Ác Ma chợt nhận ra điều này, mắt đỏ ngầu.

Trưởng lão Ác Ma không nghĩ ra tại sao gã cảm nhận được huyết mạch Thâm Uyên Ác Ma thuần chủng trên người hắn.Trong pthú nguy cấp trưởng lão Ác Ma không rảnh nghĩ nhiều, trường thương của nguyên linh thạch thai đã cắt qua cổ gã.Răng rắc!

Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, trưởng lão Ác Ma há miệng rộng như cá sấu, răng nanh sắc bén trực tiếp cắn trường thương.

Tiếng kim loại va nhau làm người ê răn.Nhưng công kích của Lâm Minh tựa cơn bão không chút ngừng lại.

Khoảnh khắc này, một Lâm Minh áo tím và Lâm Minh áo xanh bay ra khỏi người Lâm Minh bản tôn, đó là tinh thần thể phân thân, tụ nguyên hệ phân thân.Tinh thần chi kiếm sắc bén bay ra từ trán Lâm Minh áo tím đâm thẳng vào hồn hải của trưởng lão Ác Ma.Cùng lúc đó, Lâm Minh áo xanh cầm cây mâu ngắn quét qua xương sườn trưởng lão Ác Ma, điểm dừng là miệng vết thương cũ của gã, muốn tăng thêm vết thương.Con ngươi trưởng lão Ác Ma co rút:- Ngươi . . . !Công kích sắc bén như sấm chớp mưa rào, trưởng lão Ác Ma không thể nào trốn thoát hẳn.

Hai lần cùng bị công kích vào xương sườn, trưởng lão Ác Ma chỉ có thể chặn một đòn công kích.Trưởng lão Ác Ma không chút suy nghĩ bản năng ngưng kết Ác Ma hộ thuẫn trong hồn hải ngăn lại Lâm Minh áo tim đâm tinh thần.Đối với Thâm Uyên Ác Ma thì phòng ngự tinh thần lực là điểm yếu, cơ thể phòng ngự thì rtất mạnh.Trong tình huống đó tất nhiên Thâm Uyên Ác Ma ưu tiên phòng ngự hồn hải, nếu tinh thần lực bị chấn động thì gã khó thể đối phó tình huống tiếp theo.Răng rắc!

Tinh thần chi kiếm bắn vào Ác Ma hộ thuẫn, gãy đôi.Đoản mâu đâm trúng ngay người trưởng lão Ác Ma, làm gã hộc búng máu đen, người như diều đứt dây bay đi.Trong lúc bay đi mắt trưởng lão Ác Ma lóe tai sáng, nương xung lực nhảy lên lao đi xa khỏi Lâm Minh.Trưởng lão Ác Ma muốn trốn.Biết rõ cạm bẫy nhằm vào mình, biết rõ đánh không lại, trưởng lão Ác Ma không muốn dây dưa với Lâm Minh.

Điều đầu tiên trưởng lão Ác Ma suy nghĩ là trốn khỏi Hư Không hải, báo cáo tình báo kinh người về cho cao tầng Ma Đạo Hội.

Có sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên có thể dịch dung thành Thâm Uyên Ác Ma, mô phỏng cả hơi thở Ác Ma, Chân Thần không thể nhìn thấu.

Đây là tình báo đáng giá Thâm Uyên Ác Ma cảnh giác.Đáng chú ý nhất là vô tận của Lâm Minh không giống hậu duệ các tộc thái cổ xuất thân từ Thâm Uyên, rất có thể hắn là chủng tộc đến từ Tam Thập Tam Thiên hiện tại, tình báo này càng quan trọng hơn.Thâm Uyên Ác Ma có thể đi vào đẳng cấp Chân Thần không ai là kẻ yếu.

Trưởng lão Ác Ma dù bị thương nặng nhưng trong khoảng thời gian ngắn đột nhiên bộc phát ra vô cùng khủng bố.Lúc này trước mắt trưởng lão Ác Ma là ồng mông lực tràng phong tỏa không gian.Lâm Minh dốc hết sức thúc giục, không gianhồng mông như tấm mành đen ngăn cách hết thảy.Mắt thấy Thâm Uyên Ác Ma sắp lao ra khỏi Ánh mắt hồng mông, làm sao Lâm Minh cho Trưởng lão Ác Ma như ý?

Lúc này Lâm Minh đã bất chấp Tất cả, hắn dụ Trưởng lão Ác Ma vào Hư Không hải là để lật ngửa hết lá bài chiến đấu, không thì tối đa hắn chỉ đánh bại chân Thần, khó có năng lực giết chết.Nếu Lâm Minh dốc hết sức ra thì kết quả lại khác.- Ở lại đi!Mắt Lâm Minh tràn ngập sát khí, hắn tuyệt đối không cho phép Trưởng lão Ác Ma trốn đi, không thì gã báo tin khiến Thâm Uyên Ác Ma có lòng cảnh giác, hắn sẽ không vào Ma Thần chi mộ được.Ba phân thân Lâm Minh cùng truy sát, Lâm Minh giơ tay phải lên.

Đốm sáng đen vô tận ngưng tụ từ lòng bàn tay Lâm Minh, đó là tinh vân bí ẩn tụ tập lại, một hình lập phương màu đen sinh ra từ tinh vân.Hình lập phương này chính là Ma Phương.Ma Phương là thần khí Lâm Minh có được lúc vừa bước lên đường võ đạo, ban đầu hắn chỉ có thể miễn cưỡng lợi dụng mảnh nhỏ Linh hồn vô chủ trong Ma Phương đến chậm rãi khống chế nó, vận dụng Ma Phương để bị động phòng ngự hoặc tìm tòi tình báo.

Hiện tại rốt cuộc Lâm Minh có thể chính thức xem Ma Phương là vũ khí của mình, gần như quang minh chính đại.Ma Phương là nguồn gốc niềm tin Lâm Minh to gan dụ Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp chân Thần ra, tự tin giết đối phương.Khi Ma Phương xuất hiện thì Hồng Nhi cũng lộ mặt.Đôi tay nhỏ đặt trước ngực, lòng bàn tay chạm nhau, năng lượng Linh hồn tinh thuần không chút giữ lại rót vào Ma Phương.Trong năm ngàn năm Lâm Minh vào Uổng Tử cốc tu luyện, Hồng Nhi luôn ở trong không gian Ma Phương.

Bản thân Hồng Nhi là sinh mệnh thể Linh hồn do Ma Phương ngưng tụ ra, chỉ khi ở trong Ma Phương nàng mới trưởng thành được.

Nếu ở bên ngoài, Hồng Nhi sẽ như Tiểu Ngư Nhi chậm chạp trưởng thành.Giờ qua năm ngàn năm, tuy Hồng Nhi còn chưa lớn lên nhưng Linh hồn lực tiến bộ bước dài.

Có Hồng Nhi hỗ trợ, Lâm Minh sử dụng Ma Phương càng quyên tay hơn.Thoáng chốc trong Thiên địa dấy lên vòng xoáy đen to lớn, vòng xoáy như cắnn uốt mọi thứ trong thế giới, nước biển vô tận đảo ngược xông lên trời hình thành thác nước ngược to lớn.Lực hút mạnh mẽ lôi kéo Trưởng lão Ác Ma, lực hút nhằm vào Linh hồn của gã.Ma Phương trong tay Lâm Minh so với năm vạn bảy ngàn năm trước, Mộ Thiên Tuyết thiêu đốt căn nguyênhồn lực khởi động Ma Phương đã tăng Uy lực gấp trăm ngàn lần.Đây là một hạt giống thế giới do đại vũ trụ ngang hàng với Tam Thập Tam Thiên ngưng kết ra, lực lượng của nó gần như vô cùng vô tận.

Ma Phương phát huy được bao nhiêu Uy lực phải xem Thực lực của người sử dụng thế nào.Thực lực của Lâm Minh vốn trên Trưởng lão Ác Ma, Lúc này hắn vận dụng Ma Phương bộc phát ra lực lượng đã không thể ngăn cản.Chưa xong, khi Ma Phương phát ra lực hút khủng bố tác dụng vào hồn hải của trưởng lão Thâm Uyên Ác Ma thì ba phân thân của Lâm Minh cùng hành động.Ám Long thương đã được giao cho ba phân thân điều khiển, cả ba là một thể, tinh khí thần dung hợp cùng nhau khống chế Ám Long thương đâm thẳng vào Trưởng lão Ác Ma.Ám Long thương gào thét, thương quang xé rách khung trời, Khí thế bàng bạc.Trong khoảnh khắc này Trưởng lão Ác Ma biến sắc mặt.Trưởng lão Ác Ma không sợ Ám Long thương xé gió đâm tới, gã sợ hình lập phương màu đen trong tay bản tôn Lâm Minh.- Đây là . . .!Trưởng lão Ác Ma cảm giác Linh hồn sắp bị lực hút đáng sợ từ Ma Phương kéo ra khỏi thân thể, cắt nát.-------Chương 2312: Giết chân Thần (2)Lực lượng mênh mông cổ xưa làm Trưởng lão Ác Ma sợ hãi đến tột cùng, gã nhớ đến truyền thuyết ghi trong một số điển tịch bằng chữ Thâm Uyên khó hiểu nhất.

Những truyền thuyết làm Trưởng lão Ác Ma không rét mà run.Đối diện lực lượng đáng sợ này, Trưởng lão Ác Ma lập tức cắn chót lưỡi phun ngụm máu đen ra.

Giờ khắc này, Trưởng lão Ác Ma thiêu đốt máu tươi của mình.- Cút cho ta!Tay phải Trưởng lão Ác Ma trướng lớn lên, áp lực quál ớn làm mạch máu vỡ ra.

Cánh tay phải đẫm máu chộp xuống, khói đen cuồn cuộn như nước ăn mòn đậm đặc đổ lên kim loại, không gian cũng bị ăn mòn.Ba phân thân Lâm Minh đâm ra Ám Long thương, xẹt qua cầu vồng rực rỡ đâm mạnh vào khói đen.

Nhưng sau khi dính phải khói đen đó làm thế đi của Ám Long thương chợt khựng lại, khẽ rung, Dường như mất hết linh tính.Lâm Minh thầm giật mình, khói đen này là một loại độc.Độc này là chất độc tiết ra từ người Trưởng lão Ác Ma, là pháp tắc kịch độc đến từ Thâm Uyên.Chất độc này có thể độc chết một đống Thiên Tôn, nếu chân Thần bị thấm nhiều độc tố cũng sẽ mất nửa cái mạng.Mắt Trưởng lão Ác Ma lóe tia sáng hung ác, chất độc trong người gã vô cùng quý giá, mỗi giọt là tinh hoa trong cơ thể ngưng kết ra hỗn hợp với bản mệnh tinh huyết mới sử dụng được.

Nó là vũ khí giữ mạng, nhưng bây giờ Trưởng lão Ác Ma buộc phải dùng.Ba phân thân Lâm Minh dính phải khói độc, chất độc nhập vào người.

Các phân thân Lâm Minh buộc phải vận dụng năng lượng thanh trừ chất độc.Nhưng lực hút từ Ma Phương mặc kệ tác dụng của khói độc vẫn đổ ập vào hồn hải của Trưởng lão Ác Ma.Đối diện áp lực phô thiên cái địa, Trưởng lão Ác Ma mắt lóe tia sáng sắc bén quyết tuyệt.

Huyết Độn thuật!Mạch máu toàn thân Trưởng lão Ác Ma nổ tung phun ra huyết vụ đen dày đặc.

Huyết vụ ở trên không trung ngưng kết thành hình dạng Trưởng lão Ác Ma, đây là thế thân của gã.

Thế thân Trưởng lão Ác Ma bị cuốn ngược vào vòng xoáy Ma Phương.Trưởng lão Ác Ma thì thừa dịp thế thân bị hút vào vòng xoáy, áp lực thả lỏng, gã lao tới bên mép không gianhồng mông.Bỏ xe giữ tướng, Trưởng lão Ác Ma tổn thất hai phần cổ tộc bản mệnh rốt cuộc tạm thời thoát khỏi Ma Phương tỏa định.Trưởng lão Ác Ma rống to: - Mở cho ta!Đôi mắt Trưởng lão Ác Ma đỏ ngầu, gã không chút giữ sức rót hết lực lượng vào đôi tay đấm vào tấm màn không gianhồng mông.Ầm ầm ầm ầm ầm!

Không gianhồng mông rung mạnh, xung lực mạnh mẽ tứ tán, dọc theo tấm màn đen tuyền đến mặt biểnhư Không hải.

Trong phút chốc đại dương phạm vi mấy vạn dặm như chảo dầu sôi sục cuồn cuộn.Không gianhồng mông, bị xé nát!

Trưởng lão Ác Ma giờ là nỏ mạnh hết đà liều mình lao ra không gianhồng mông.

Lúc này dù là Lâm Minh hay phân thân đều tụt hậu sau lưng Trưởng lão Ác Ma.Trưởng lão Ác Ma tiêu hao quá lớn, không còn sức đánh nữa.

Trong lòng Trưởng lão Ác Ma tràn ngập căm hận Lâm Minh, gã vận dụng một chút Ác Ma lực, toàn thân phun ra tinh huyết định sử dụng Huyết Độn thuật hao tổn lớn với thân thể lần thứ hai.Chỉ có Huyết Độn thuật mới có thể chớp mắt thoát khỏi lực hút từ Ma Phương, thoát khỏi Lâm Minh truy sát.

Chỉ cần kéo giãn khoảng cách trên vạn dặm là Trưởng lão Ác Ma có thể ung dung thi tỉển không gian đại na di rời khỏi Hư Không hải, trở về Hắc sa thành.Vậy thì Trưởng lão Ác Ma sẽ an toànhơn nhiều, ít ra có thể truyền tin về.Nhưng khoảnh khắc Trưởng lão Ác Ma phá mở không gianhồng mông, dùng một nửa Huyết Độn thuật thì biểu tình đông trên mặt gã.Trưởng lão Ác Ma thấy hư không Trước mắt gã cách mười trượng có một Thiếu nữ áo lam tựa tiên nữ giáng trần đứng chờ. quần áo phấp phới, tay Thiếu nữ cầm cổ kiếm da rắn không có chút Ánh sáng, Thiếu nữ chém nhát kiếm vào Trưởng lão Ác Ma.Thiếu nữ áo xanh chính là Mộ Thiên Tuyết.Nhát kiếm này Mộ Thiên Tuyết trút hết lực lượng.Thật ra Mộ Thiên Tuyết sớm chờ sẵn, đợi lâu bên ngoài không gianhồng mông ngăn cách hết thảy chỉ để chém ra nhát kiếm này.Thực lực của Mộ Thiên Tuyết ở giữa đỉnh Thiên Tôn và chân Thần, so với Lúc trước Lâm Minh lộ ra tu vi hai chiêu giết thành chủ Hắc sa thành yếu hơn một chút.

Nhưng nếu nhờ cổ kiếm trợ giúp, Mộ Thiên Tuyết sẽ tiến bộ Thực lực, trong vòng ba chiêu ngắn ngũi miễn cưỡng chống lại hạ vị chân Thần thời kỳ đỉnh cao.

Cổ kiếm này là vật truyền thừa từ thái cổ thần vương Mộ Thiên Tuyết lấy được, bên trong khắc dấu tànhồn thái cổ thần vương, Uy lực không thể tưởng tượng.Mộ Thiên Tuyết làm ngư ông chờ cá, có thần vật trợ giúp.Trưởng lão Ác Ma thì nỏ mạnh hết đà, hao hết tinh huyết.

Cuộc đụng độ này đã định trước kết quả.Xoẹt phập!Trưởng lão Ác Ma kích phát huyết vụ bị Mộ Thiên Tuyết một kiếm đánh tan, Huyết Độn thuật chưa kịp phát động đã chết non.Một kiếm này đánh tanhuyết Độn thuật rồi thế đi không giảm chém vào ngực gã.Ác Ma lực hộ thể bị chém nát, lân giáp vỡ ra.Tuy rằng vết thương không thâm nhưng xung lực mạnh mẽ ức chế Trưởng lão Ác Ma trùng kích làm gã văng ra.Sau lưng Trưởng lão Ác Ma là Ma Phương với vòng xoáy tử ovng.Lần này Lâm Minh không hco Trưởng lão Ác Ma cơ hội nào nữa.Lâm Minh dốc hết lực lượng, thần ma lực giao thác trong người hình thành âm dương chi luân.

Hồng Nhi khuôn mặt nhỏ đỏ rực, toàn bộ lực lượng không chút giữ lại rót vào Ma Phương.Bão vòng xoáy đen to lớn gần như cắn nát hồn hải của Trưởng lão Ác Ma.Trưởng lão Ác Ma gào thét: - A!

Lúc này ba phân thân Lâm Minh đã xua tan khói độc trong người, tinh khí thần dung hợp thành một rót vào Ám Long thương.Vù vù vù vù vù!

Ám Long thương rạch phá hư không, Tốc độ khó tin đâm thủng chân nguyên hộ thể của Trưởng lão Ác Ma.Bùm!

Trường thương đâm vào thịt, trúng ngay trái tim Trưởng lão Ác Ma, xuyên qua sau lưng.

Thế đi Ám Long thương không giảm, một đống mưa máu khuếch tán, để lại tám lỗ máu trên người Trưởng lão Ác Ma.Giờ phút này, trái tim Trưởng lão Ác Ma đã bị nghiền nát.Răng rắc!

Trưởng lão Ác Ma mất sức chóng cự không thể phòng ngự Ma Phương dấy lên vòng xoáy Linh hồn.

Hồn hải hoàn toàn rạn nứt, Linh hồn bị vòng xoáy đen kéo ra khỏi thân thể Trưởng lão Ác Ma dọc theo lực lượng vòng xoáy bay vào không gian Ma Phương.Trưởng lão Ác Ma đẳng cấp chân Thần chết ngắc.Thi thể Trưởng lão Ác Ma rơi xuống mặt biển, trong đôi mắt tràn đầy oánhận, kinh khủng, không cam lòng.Ám Long thương có linh tính bay về, mang theo xác Trưởng lão Ác Ma bay tới chỗ Lâm Minh, hắn giơ tay phải lên xẹt qua, chộp lấy tu di giới chỉ của gã.Khi Lâm Minh thu về tu di giới chỉ của Trưởng lão Ác Ma cũng bắt đầu vận chuyển pháp tắc cắn nuốt.Trong vòng xoáy màu đỏ, lực lượng trong người Trưởng lão Ác Ma không ngừng bị rút đi.

Một Ác Ma đẳng cấp chân Thần có được lực lượng quá khổng lồ, trong qáu trình Lâm Minh rút đi đa phần năng lượng tán ra ngoài, giữ lại toàn là tinh hoa Ác Ma lực.Lâm Minh mất mười phút hoàn toàn rút hết lực lượng, năng lượng chậm rãi tụ tập lại cuối cùng ngưng tụ ra kết tinh năng lượng sậm màu.-------Chương 2313: Tài phú của Ác Ma chân ThầnNăng lượng kết tinh lấp lánh trong suốt, bên trong tinh thể chạm khắc nhiều hoa văn nhỏ rậm rạp, trông như đại đạo pháp tắc bí ẩn cổ xưa.Lâm Minh lặng lẽ cảm nhận lực lượng ẩn chứa trong đó, vào tay lạnh lẽo như miếng ngọc lạnh.Nó khá giống với Ác Ma xá lợi Lâm Minh có được trong thí luyện cuối Tu La Lộ, đây là năng lượng tinh hoa nhất trong cơ thể Trưởng lão Ác Ma ngưng kết ra.Lâm Minh cầm khối kết tinh năng lượng này, hít sâu, đây là Lần đầu tiên hắn giết chân Thần.Cường giả đẳng cấp chân Thần từng xa xôi không thể chạm vào, Lâm Minh từng bị một chân Thần truy sát cùng đường.

Hôm nay có Mộ Thiên Tuyết trợ giúp cộng với thần khí Ma Phương, Lần đầu tiên Lâm Minh hoàn thành kỳ tích này.Lâm Minh cất đi kết tinh năng lượng trong người Trưởng lão Ác Ma, hắn lật tay lại, tu di giới chỉ của Trưởng lão Ác Ma nằm trong tay hắn.Tài sản của cường giả đẳng cấp chân Thần rấtp hong phú, huống chi Trưởng lão Ác Ma xuất thân từ Ma Đạo Hội.

Nhiều năm qua Ma Đạo Hội từ các loại giao dịch nô lệ tích lũy tài phú không thể tưởng tượng.Lâm Minh dùng cảm tỉ quét qua tu di giới chỉ, thở dài.

Trong chiếc nhẫn phong ấn một trung thiên thế giới, chỉ tính số lượng tinh thạch Ác Ma đã chất đống thành mấy chục tòa núi lớn.

Lúc trước Lâm Minh mang mớ tinh thạch Ác Ma đi mua nô lệ không là gì so với cái này.Tinh thạch Ác Ma là tài nguyên tu luyện trong Hắc Ám Thâm Uyên, cũng là đồng tiền mạnh.

Lâm Minh sử dụng tinh thạch Ác Ma hay cho Mộ Thiên Tuyết kinh phí hoạt động cổ tộc khởi nghĩa đều có tác dụng lớn.Mộ Thiên Tuyết bay tới, vui vẻ hỏi: - Bên trong có gì?Hỗ trợ Lâm Minh giết một Ác Ma đẳng cấp chân Thần làm tâm tình Mộ Thiên Tuyết rất vui.

Lâm Minh ném nhẫn cho Mộ Thiên Tuyết, mỉm cười nói: - Tất cả đều là Ác Ma tinh thạch, không có nhiều thứ khác.So với Lâm Minh thì bí cảnh Hắc Ám Thâm Uyên ít hơn, nên Trưởng lão Ác Ma cất chứa đồ vật đơn giản chút.Đương nhiên đơn giản Đây là so với tiêu chuẩn đẳng cấp chân Thần.Thứ cất chứa trong tu di giới chỉ đã khá kinh người.

Trừ biển tinh thạch Ác Ma ra có mấy chục bộ ngọc giản công pháp, tất cả đều là pháp tắc thích hợp Thâm Uyên Ác Ma sử dụng, giá trị không lớn.Trừ công pháp ra có điển tịch nội bộ của Ma Đạo Hội, mười mấy giá đỡ binh khí với các loại vũ khí.Những vũ khí này đa số là Thiên Tôn linh bảo, chỉ có năm món chân Thần linh bảo.

Lâm Minh chọn một cây chiến kích đẳng cấp chân Thần, còn lại đưa cho Mộ Thiên Tuyết để nàng ban thưởng quân khởi nghĩa cổ tộc.Trong tu di giới chỉ của Trưởng lão Ác Ma còn có một dược phòng, đan dược trong đó là huyết đan chuyên dụng của Thâm Uyên Ác Ma.

Dược tính của nó rất mãnh liệt, nhưng vừa lúc thích hợp Thâm Uyên Ác Ma có lực lượng cổ tộc cường đại.

Võ giả nhân tộc, Võ giả thái cổ thần tộc sử dụng sẽ làm thân thể không chịu nổi dược lực bị phản phệ.Lâm Minh để lại một nửa số đan dược, còn lại cho Mộ Thiên Tuyết.Lâm Minh dọn sạch đan phòng, hắn đột nhiên phát hiện trong phòng có một cái rương bị trận pháp phong ấn.Rương cao ba trượng, không phải kim không là ngọc, nó làm bằng đá.Loại đá này bề mặt đầy huyết văn, cảm tỉ của Lâm Minh khó xuyên thấu qua.Lâm Minh lấy hòm ra, cẩn thận mở nó ra.

Bên trong hòm đặt ngay ngắn từng hàng tinh thể màu đen, chúng nó như nuốt hết Ánh sáng, thời không Xung quanh vặn vẹo.Lâm Minh cầm đại một khối tinh thể màu đen lên, tinh thể chỉ nặng cỡ nắm tay trẻ sơ sinh nhưng nặng trăm vạn cân.Mắt Lâm Minh sáng rực, những tinh thể màu đen này là cực phẩm tinh thạch Ác Ma, trong đó ẩn chứa tinh hoa năng lượng phẩm chất cực cao.

Loại cực phẩm tinh thạch Ác Ma này có thể cho Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp cao đột phá cảnh giới, có ích lợi lớn với Ác Ma đẳng cấp chân Thần.Nhưng số lượng cực phẩm tinh thạch Ác Ma cực kỳ thưa thớt, thường trong nguyên mạch khoáng tinh thạch Ác Ma khó có được một khối.Không khoa trương khi nói giá trị một rương cực phẩm tinh thạch Ác Ma này lớn hơn mấy chục núi tinh thạch Ác Ma nhiều.trong tinh thạch Ác Ma ẩn chứa năng lượng để Thâm Uyên Ác Ma dùng, bản tôn Lâm Minh lấy đi tu luyện không được lợi gì lớn.

Nếu Lâm Minh tách ra phân thân Ác Ma sử dụng thì sẽ là vật siêu bổ.Lâm Minh cất hết cực phẩm tinh thạch Ác Ma, mấy thứ này hắn cần dùng. số báu vật còn lại, bao gồm tu di giới chỉ của Trưởng lão Ác Ma thì Lâm Minh tặng hết cho Mộ Thiên Tuyết.Mộ Thiên Tuyết không khách sáo với Lâm Minh, nhanh gọn cất đồ:- Lâm Minh, tiếp theo ngươi định làm gì?Lâm Minh trả lời:- Ta sẽ ở sâu trong Hư Không hải vào không gian Ma Phương, nhìn ký ức của Trưởng lão Ác Ma trước xem coi có lấy được tình báo gì liên quan Ma Thần chi mộ không. sau đó ta sẽ tập trung đột phá song tử đạo cung, trùng kích hậu kỳ Thiên Tôn.

Còn sư tỷ?Mộ Thiên Tuyết trầm ngâm nói: - Ta thì . . .

Mộ Thiên Tuyết Thánh Mỹ lạnh nói: - Ta định trở lại tổ chức quân khởi nghĩa công chiếm Hắc sa thành!Lâm Minh nói chém đinh chặt sắt.

Hiện tại thành chủ, trưởng lão tọa trấnhắc sa thành đều bị giết, Hắc sa thành là tòa thành trống.Trong thành thị này có nhiều tài phú, đây là cơ hội tốt công chiếm nó.- Tốt, nhưng sư tỷ đừng ở lại Hắc sa thành lâu.

Dù bây giờ Hắc sa thành đã là thành trống nhưng chờ khi Ác Ma đẳng cấp chân Thần của Ma Đạo Hội phản ứng lại, chạy qua cũng không mất nhiều Thời gian.

Ta đề nghị sư tỷ chỉ mang theo tiểu đội tinh anh một trăm người, toàn chọn cao thủ đỉnh cao đánh một kích rồi rút ngay, vậy thì nguy hiểm nhỏ nhất.Cuộc chiến công chiếm Hắc sa thành chỉ mình Mộ Thiên Tuyết là đủ, Lâm Minh không cần đi theo, hắn cũng không có Thời gian tham gia.

Lần này Lâm Minh đến Hắc Ám Thâm Uyên mục tiêu lớn nhất là Ma Thần chi mộ.Mộ Thiên Tuyết mở miệng nói: - Ừm!

Ta cũng có ý này.Mộ Thiên Tuyết lập tức xé rách không gian, hóa thành luồng sáng biến mất.

Nếu đã quyết định công chiếm Hắc sa thành thì không thể chậm trễ chiến cơ.Hai người chia tay trên không trung Hư Không hải, Lâm Minh chìm vào Hư Không hải.Hư Không hải cực kỳ rộng lớn, sâu không lường được, dù một ngôi sao cỡ to rơi xuống cũng sẽ bị nhấn chìm.Lâm Minh chìm sâu xuống mấy vạn dặm, tìm một sơn mạch dưới đáy biển.

Lâm Minh bay vào hiệp cốc sâu thẳm của sơn mạch này.Lâm Minh chọn một nơi ẩn khuất đào ra hang đá sâu mấy trăm dặm, phong kín lối vào, bày ra trận pháp ẩn núp.Sau đó Lâm Minh lấy Ma Phương ra, ý niệm tỏa định trong đó, phút chốc hắn đi vào không gian Ma Phương.*** - Ngọc giản!Lâm Minh vừa vào không gian Ma Phương thì Hồng Nhi chạy ra đón ngay, khuôn mặt nhỏ bởi vì vừa rồi tiêu hao quá nhiều tinh thần lực nên vẫn đỏ rực.Lâm Minh yêu thương vuốt đầu Hồng Nhi, lần này hắn thuận lợi đánh chết một Ác Ma đẳng cấp chân Thần cũng nhờ công của nàng.-------Chương 2314: Mở ra đệ thất đạo cungHiện tại Hồng Nhi đã càng lúc càng mạnh, Lâm Minh nghi ngờ trăm ức năm trước khi Ma Phương hoàn còn trong tay bất Hủ quân vương, Thực lực của Hồng Nhi cực kỳ cường đại, cộng với khống chế Ma Phương, nàng có thể phát huy ra sức chiến đấu khó mà tưởng tượng cao bao nhiêu.

Chỉ vì đại chiến năm xưa làm Hồng Nhi bị thương nặng mất trí nhớ, biến thành như bây giờ.Sau đó Hồng Nhi rời khỏi Ma Phương, trưởng thành chậm chạp, không thể nhớ lại ký ức.Tiểu Ngư Nhi thể năng lượng diễn sinh từ Tử Tạp cũng gặp tình huống tương tự Hồng Nhi.Thật ra Tiểu Ngư Nhi thảm hơn vòng xoáy.

Lúc ở vũ trụ Nguyên Mộng Hồng Nhi còn giữ nhiều năng lực khí linh, lực lượng của Tiểu Ngư Nhi thì hoàn toàn giảm xuống trình độ phàm nhân, đại khái vì Thời gian dài nàng không có đủ Tử Dương tinh để nuốt khiến mất hết lực lượng.Nghĩ đến Tiểu Ngư Nhi là Lâm Minh lại rầu, rốt cuộc nàng đã đi đâu?Lâm Minh ngồi xếp bằng trong Không gian Ma Phương, hắn không trùng kích song tử đạo cung mà tỉệu háon Linh hồn Trưởng lão Ác Ma bị nhốt trong Ma Phương.Hồng Nhi biết Lâm Minh muốn làm cái gì, nàng lập tức kết nối tinh thần lực của mình với Lâm Minh.

Hai người hợp tác xóa dần dấu ấn tinh thần trong Linh hồn Trưởng lão Ác Ma.Đọc ký ức của chân Thần không dễ dàng gì, may mắn Lâm Minh chỉ muốn tìm ký ức liên quan Ma Thần chi mộ.Rất nhanh Lâm Minh có được itn tức hắn muốn.Đúng là không lâu sau Ma Thần chi mộ sẽ mở ra.Đây là việc lớn trong Thâm Uyên Ác Ma.Các đại thế lực sẽ phái Ác Ma đẳng cấp cao ra tham gia cuộc thi đấu.Thắng, thành tựu Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, có cơ duyên cực lớn.

Thua, có lẽ là tan xương nát thịt, vạn kiếp bất phục.Tuy rằng trong truyền thuyết Hắc Ám Thâm Uyên chỉ có Thâm Uyên Ác Ma dựa vào cơ duyên lấy được Ác Ma tế văn chi thư mới có nắm chắc lớn nhất vượt qua thử thách Ác Ma tế điển.Nhưng thật ra thì Ác Ma tế văn chi thư rất ít, trong ký ức của Trưởng lão Ác Ma thì Lần này Ma Thần chi mộ mở ra, nguyên Hắc Ám Thâm Uyên chỉ có hai quyển tế văn chi thư.Vào Ma Thần chi mộ không cần điều kiện gì, Lão quái mấy đại Thế lực trong Hắc Ám Thâm Uyên hợp sức là có thể hoàn toàn mở ra Ma Thần chi mộ.Lúc đó Thế lực có sức hiệu tỉệu nhất định trong Thâm Uyên đều có thể phái Ác Ma cao đẳng vào Ma Thần chi mộ.Ma Thần chi mộ chẳng những có Ác Ma tế điển, nó còn là nơi tu luyện đỉnh cao, vào trong sẽ được ích lợi lớn.Ma Thần chi mộ vừa lợi hại vừa là mật địa độc lập, đi vào trong toàn là Thâm Uyên Ác Ma nổi tiếng hung tàn hiếu sát, khó tránh khỏi một việc, giết người cướp của.Cho nên Ma Thần chi mộ đã định trước sẽ là đợt gió tanh mưa máu.Thâm Uyên Ác Ma thường thích dùng pháp tắc rừng rậm không hề ngăn cản chuyện này xảy ra, còn ngầm chấp nhận chém giết.Mạnh được yếu thua, thích ứng thì sống.Điều này tuyệt đối đúng với Hắc Ám Thâm Uyên, thế giới Thực lực tối cao.Nhiều chỗ trong Ma Thần chi mộ hấp dẫn nhất là trở thành Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, cơ duyên khác so với cái này thì bé nhỏ không đáng kể.

Trước ích lợi lớn hấp dẫn, truyền thuyết người nắm giữ Ác Ma tế văn có nắm chắc thông qua thử thách Ác Ma tế điểnhơn chẳng có chút sức Uy lực.Trong Ma Thần chi mộ tất nhiên có tình huống tranh giành tế văn chi thư.Tế văn chi thư không thể che giấu, nó luôn bị người phát hiện trong Ma Thần chi mộ.Người có được tế văn chi thư sẽ là trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nghe thì không ai muốn nghe từ đầu sở hữu tế văn chi thư nhưng sự hật khác.

Bởi vì người có được tế văn chi thư không chỉ chịu đựng nguy hiểm từ nó, cũng được cơ duyên lớn.Trong Ma Thần chi mộ, mức độ mạo heiẻm và cơ duyên đối ứng nhau, đây là quy tắc trong Ma Thần chi mộ.Lâm Minh xem xong nội dung quy tắc, hắn thầm tặc lưỡi.

Ma Thần chi mộ quá hung tàn, so với nó thì bất cứ bí cảnh nào Lâm Minh từng trải qua không là gì, cách biệt rất xa.Đây là bí cảnh tàn nhẫn kẻ yếu thành phân bón cho cường giả mạnh hơn.Cái gọi là 'kẻ yếu' chính là Ác Ma cao đẳng tập hợp từ các siêu Thế lực Hắc Ám Thâm Uyên.Đây là thịnh yến giết chóc toàn là cường giả Thiên Tôn trở lên tham gia.Lâm Minh xem xong ký ức của Trưởng lão Ác Ma, hắnhít sâu, Thánh Mỹ hưng phấn.

Lâm Minh cảm giác máu chiến đấu đang sôi trào.Chém giết cùng Thâm Uyên Ác Ma cao đẳng là điều Lâm Minh cầu còn không được.Trước đó điều Lâm Minh cầng làm đầu tiên là mở ra song tử đạo cung, hơn nữa thử đột phá hậu kỳ Thiên Tôn.

Lâm Minh giải trừ dịch dung Ác Ma, trở về chân thân nhân loại.

Lâm Minh tĩnh tọa điều tức, bày ra hàng loạt tài liệu cần dùng Trước mặt.Thân hình Lâm Minh mông lung dung hợp với hư không, không gian Ma Phương Dường như trở nên vô cùng rộng lớn, pháp tắc Tam Thập Tam Thiên bên ngoài dễ dàng thẩm thấu vào.Hư không nơi Lâm Minh ở biến thành trời sao mênh mông.Bốn phía có chu thiên tinh thần cộng minh, vạn pháp thần phục, ở dưới thân Lâm Minh uốn lượn xuất thiên vạn pháp tắc luyện hóa ra đại đạo.Trong lỗ chân lông Lâm Minh tỏa Ánh sáng vô lượng, mỗi luồng sáng có tiênnhân sống động như thật bàn cứ tụng kinh văn cổ xưa.Có chân long bay lượng, chânhoàng cuồng vũ.Bỗng nhiên thiên mục đạo cung trên trán Lâm Minh nứt ra, tỏa Ánh sáng rực rỡ.Trong Ánh sáng chứa muôn vàn đạo văn tang thương, mỗi lũ như khắc sâu vào đá vàng, tỏa ra sức mạnh vũ trụ vĩ đại đáng sợ.

Nó như bàn tay vô hình luồn vào chỗ sâu nhất ngân hà, đột nhiên xé rách ra.Tận cùng hư không vô tận ngân hà chuyển động, chín ngôi sao khổng lồ hiện ra.Một ngôi sao Ánh sáng rất bí ẩn, Dường như bên trong nó dựng dục một hạt giống Thiên địa, không ngừng dâng trào thần huy, tỏa ánh sao kỳ lạ mê mông.Ngôi sao này đối ứng với song tử đạo cung.Lâm Minh quát to: - Xuống dưới!Thần lực hình thành một cây cầu vắt ngang hư không, vèo một tiếng bay hướng song tử đạo cung.Cầu thần chưa đụng tới song tử đạo cung, vô hình trung đạo đồ như rồng xuất hiện phong tỏa đạo cung, hình thành gông xiềng thiên đạo không thể phá vỡ.Đạo đồ tỏa Ánh sáng mông lung bao phủ song tử đạo cung, không ngừng phát ra âm rung.Lâm Minh nhíu mày, đây là Thiên địa đạo đồ Lúc trước phong tỏa Tử Tạp.Lâm Minh hàngp hục phân thân của Hoang, chặt đứt thần liên trật tự trong người Hoang nhưng còn một phần trật tự thần liên trong bản tôn hoang.

Trói buộc nhân quả giữa Tử Tạp và nhân tộc chưa tách hẳn ra.Nhưng đối với Lâm Minh bây giờ thì loại trói buộc này đã không là gì.Hai tay Lâm Minh bấm vào nhau, âm dương nhị khí dâng lên cô đọng thành bàn tay to phô thiên cái địa.

Vù một tiếng đập mạnh vào Thiên địa đạo đồ.Thiên địa đạo đồ bị trùng kích như miếng băng mỏng bị búa gõ vỡ ra ngay.

Lâm Minh chộp lấy ngôi sao rực rỡ kia.Ong ong ong ong ong!

Một tiếng vang khẽ, Lâm Minh bị lực lượng rực rỡ vô tận bao bọc, hắn cảm giác trong người dựng dục một sinh mệnh kỳ lạ.

Lực lượng ngôi sao bất giác khuếch tán, như có cái gì đó phá kén chui ra.-------Chương 2315: Lực lượng mớiLâm Minh gầm lên:- Grao!

Các ánh sao bắn ra từ người Lâm Minh, chạy chồm quanh thân hắn, đan xen vào nhau.Không chỉ thế, sâu trong Linh hồn Lâm Minh, bản mệnh tinh nguyên dâng lên giao hòa với các ánh sao.Lực lượng vô tận tụ tập bên người Lâm Minh dần ngưng tụ ra hình người ảo ngang ngửa Lâm Minh.Nhìn ảo ảnh đó Lâm Minh cảm thấy rất thân thiết, cảm giác nối liền máu thịt.Thứ này là song tử đạo cung sở ngưng luyện ra, lấy bản mệnh tinh nguyên của Lâm Minh làm gốc, lực lượng song tử đạo cung và Thiên địa pháp tắc làm thân thể.Hiện giờ nó chỉ là ảo ảnh, như một hạt giống gieo xuống, bước tiếp theo cực kỳ quan trọng.Lâm Minh hít sâu một hơi, tập trung tinh thần.Lâm Minh nhìn ảo ảnh do ánh sao tổ thành, hai nắm tay dần siết chặt, vận chuyển Ác Ma lực trong cơ thể đến cực độ.

Giây phút đó khuôn mặt tuấn tu của Lâm Minh như có các con rết máu đen mấp máy, gồ lên.Khuôn mặt Lâm Minh trở nên dữ tợn.Không chỉ thế, đôi tay, hai chân Lâm Minh, mỗi tấc thịt xương có khói đen bay ra.

Những khói đen đó là Ác Ma lực cắm rễ trong cơ thể Lâm Minh.Mỗi một luồng Ác Ma lực dâng lên thì như có thứ gì xé rách thịt Lâm Minh, almf hắn đau thấu óc.Khi Ác Ma lực này dung nhập vào người Lâm Minh, bởi vì hồn hoang bị hắn khống chế nên hắn còn điểu khiển được nó, nhưng giờ Ác Ma lực bị cưỡng ép tách ra, Ác Ma lực bắt đầu tàn phá.Dù Lâm Minh có thân thể cứng cỏi hơn chân Thần linh bảo cũng bị Ác Ma lực xâm thực liên tục tan vỡ.Tuy nhiên từng lũ Ác Ma lực vẫn bị rút ra, rót vào ảo ảnh do ánh sao cô đọng.Một lũ bản mệnh tinh hồn của Lâm Minh và tinh huy cô đọng ảo ảnh gần thành hình, giờ Ác Ma lực khổng lồ dung nhập vào, pháp tắc ảo ảnh càng viên mãn.

Từng chút thịt xương chui ra, ảo ảnh dần đầy đặn hơn, tựa như Ác Ma trọng sinh.Vù vù vù vù vù!

Một tiếng vang khẽ, con ngươi trống rỗng của ảo ảnh rực cháy lửa đen.Khi hốc mắt phân thân song tử đạo cung rực cháy lửa màu đen thì trán Lâm Minh bắn ra một luồng sáng Linh hồn.Ánh sáng Linh hồn này là căn nguyênhồn lực của Lâm Minh.Phân jthân phân thân là tách cơ thể mình thành hai, Linh hồn thì không bị phân cách.

Dù trong hồn hải của bản tôn hay phân thân thì đều là một phần Linh hồn Lâm Minh.

Tức là nhân cách Lâm Minh chỉ có một, chẳng qua thêm một thân thể.Nếu phân thần này bị tổn thất thì Lâm Minh không chỉ mất cổ tộc căn nguyên, còn có một phần Linh hồn trong phân thân.

Thực lực của Lâm Minh chẳng những giảm mạnh, thức hải cũng bị tổn thương khó thể phục hồi, gánh nặng mà hắn tuyệt đối không chịu nổi.Lúc này trong hồn hải bản tôn Lâm Minh, hồn hoang to lớn ngủ say, bị vô số linh hồn xiềng xích trói buộc.

Trải qua năm ngàn năm Uổng Tử cốc tế luyện, hồn hoang bị Lâm Minh luyện gần hết ý thức.

Căn nguyên hồn lực của Lâm Minh đã ngưng kết thành vô số hồn ấn khắc vào hồn Hoang.

Bây giờ dù không có linh hồn xiềng xích trói buộc thì hồn Hoang sẽ vẫn theo ý Lâm Minh sử dụng.Mắt Lâm Minh lóe tai sáng:- Phân cách!Bên trên hồn Hoang xuất hiện một thanh kiếm thần hồn.Thanh kiếm thần hồn chém xuống như thần lôi chém.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Hồn Hoang bị nhát kiếm xẻ đôi.Giây phút đó mặt Lâm Minh hơi tái xanh, hồn Hoang bị tách ra được hắn đưa vào Phân thân Ác Ma.Khi hồn Hoang nhập vào Phân thân Ác Ma, thân hình Phân thân Ác Ma chợt trở nên hư ảo, mạch máu như con giun nhô ra, cực kỳ dữ tợn.Bùm!

Mạch máu vỡ, biểu tình Phân thân Ác Ma vặn vẹo, Ác Ma lực sôi trào sắp nổ tung trong người nó.Lâm Minh mở ra song tử đạo cung Vang lên gặp nguy hiểm.

Khi Lâm Minh tách rời hồn Hoang cũng phân ly căn nguyên Linh hồn của mình, cổ tộc phân thân trở nên không ổn định, sắp tan vỡ.Quá tình ngưng tụ Phân thân Ác Ma thật ra rất khó khăn, bởi vì phân thân cần năng lượng cực kỳ khổng lồ, chỉ dựa vào lực lượng cửu thiên tinh thần, Ác Ma lực trong người Lâm Minh thì không đủ.Lâm Minh cắn chặt răng, tay phải vươn ra.Vù vù vù vù vù!

Một khối kết tinh trong suốt lóng lánh, bên trên khắc Vô số hoa văn sâu thẳm bị hút vào lòng bàn tay Lâm Minh.

Đây là kết tinh năng lượng của Trưởng lão Ác Ma chân Thần.Kết tinh vừa xuất hiện như có sinh mệnh mạch động nhảy lên.Lâm Minh trực tiếp vỗ khối kết tinh vào trán Phân thân Ác Ma.Tinh thạch Ác Ma như đá chìm vào nước, chậm rãi chui vào đầu phân thân.Năng lượng Ác Ma đẳng cấp chân Thần trong quá trình ngưng kết bỏ hết đa số chỉ giữ lại tinh hoa trong tinh hoa.Phân thân Ác Ma hấp thu năng lượng này.Giây phút đó Lâm Minh cảm nhận được sát ý dào dạt phát ra từ Phân thân Ác Ma, sát ý không đến từ Linh hồnhắn mà là bản thân phân thân, là xúc động bản năng của Phân thân Ác Ma.kết tinh năng lượng Ác Ma chân Thần chậm rãi bị hòa tan trong sát ý, người Phân thân Ác Ma bốc cháy lửa đen cắn nuốt Tất cả Ánh sáng trong Thiên địa, huyết mạch dần dần cố hóa, ngưng tụ.Tinh hoa năng lượng của một Ác Ma đẳng cấp chân Thần đều rót vào phân thân, thấm vào xương cốt, vào kinh mạch, vào thân thể.

Lâm Minh cảm giác lực lượng phân thân của hắn đang tăng vọt.Lâm Minh nhìn chằm chằm phân thân của mình, cẩn thận cảm nhận mỗi một lũ huyết mạch, loại năng lượng gần như bạo tạc này làm hắn rất vui vẻ.Lý do song tử đạo cung ở mặtn ào đó tăng mạnh Thực lực Võ giả là vì nó chỉ cần tu luyện giả bản tốn mất chút tí cổ tộc ngưng tụ ra hình dạng ban đầu của phân thân.

Dựa vào lực lượng cửu thiên tinh thần, năng lượng bên ngoài đúc thành phân thân, khiến lực lượng phân thân đạt đến mức tận cùng.

Ác Ma lực chân Thần dung nhập càng lúc càng nhiều, Phân thân Ác Ma của Lâm Minh như tắm trong ngọn lửa rực cháy.Lâm Minh không dừng lại, hắn phất tay.

Từng tinh thể màu đen bị Lâm Minh bóp nát, Tất cả là cực phẩm Ác Ma lực hắn cướp trong trữ vật giới chỉ của Ác Ma đẳng cấp chân Thần.

Tất cả nổ tung, tinh khí năng lượng vô tậnhóa thành nước lũ tụ tập vào Phân thân Ác Ma.Giống như có vòng xoáy khổng lồ Trên bầu trời, Phân thân Ác Ma là trung tâm vòng xoáy tham lam hấp thu Tất cả lực lượng.Răng rắc!

Răng rắc!

Tiếng nứt vỡ khe khẽ, các khối tinh thể màu đen cực phẩm biến thành bột trắng tan biến.Cơ thể Phân thân Ác Ma của Lâm Minh bắt đầu trướng to, cơ bắp nhô ra, biến thành người khổng lồ cao ba trượng.Các sợi mạch máu vỡ ra ngoài người Phân thân Ác Ma, bởi vì năng lượng khổng lồ trùng kích làm khớp xương toàn thân Phân thân Ác Ma kêu răng rắc, dường như khó thể chịu nổi.Lâm Minh nhìn chăm chú Phân thân Ác Ma toàn thân đẫm máu, giây phút đó hắn cảm giác các pháp tắc Ác Ma chậm rãi khắc vào cốt tủy, máu thịt của Phân thân Ác Ma.Những pháp tắc Ác Ma này đến từ tinh thạch Ác Ma Trưởng lão Ác Ma chân Thần để lại, từ Ác Ma xá lợi Tu La Lộ, pháp tắc vô cùng cắn nuốt trong người Hoang.Khi những pháp tắc ngày càng nhiều, nó dầnhiện ra ngoài người Phân thân Ác Ma, hình thành ma văn xinh đẹp.-------Chương 2316: Cổ Trụ tông (1)Lúc này lực lượng của Phân thân Ác Ma bị áp súc đến mức tận cùng, Lâm Minh alàn thứ ba vươn tay, mười mấy viênhuyết đan bay ra.Lâm Minh dùng Đồ Đằng chấn vỡ các huyết đan, trong đó ẩn chứa cổ tộc tinh thuầnhiện ra ngoài hóa thành các conhuyết long giương nanh múa vuốt bay vào miệng hồn Hoang.Huyết đan vẫn thuộc về Ác Ma chân Thần bị Lâm Minh giết, chúng nó là vật siêu bổ với Thâm Uyên Ác Ma, có thể nâng cao cảnh giới.

Giờ thì Tất cả đều thuộc về Lâm Minh.Giết Ác Ma chân Thần này có thể nói Lâm Minh vận dụng báu vật trưởng lão để lại hết mức có thể.Huyết đan vào miệng biến thành cổ tộc Ác Ma cuồn cuộn như cột khói thấm nhuần, tẩy lễ Phân thân Ác Ma.Trong lỗ chân long toàn thân hồn Hoang tràn ra từng luồng khói đen, xương cốt bị khí huyết rèn luyện trở nên giống hắc ngọc trong suốt.Không biết quá tình này kéo dài bao lâu, mãi khi Tất cả cực phẩm tinh thạch Ác Ma đều vỡ thành bột phấn, đống huyết đan bị Phân thân Ác Ma nuốt hết.Trên bầu trời lại hiện ra ra chín ngôi sao lấp lánh.Trong chín ngôi sao thì ngôi sao htứ bảy rực rỡ nhất bắn ra Ánh sáng màu đen bao phủ Phân thân Ác Ma.Đây là ánh sao tẩy lễ lần cuối, song tử đạo cung của Lâm Minh đã hoàn toàn mở ra, Phân thân Ác Ma đã thành hình.Từ ngoài hình thì Phân thân Ác Ma hơi giống hình dạng Hỗn Nguyên Thiên Tôn, cao ba trượng, khuỷu tay có cốt nhẫn màu đen to lớn, sau lưng có cái đuôi chắc khỏe.Cốt giáp cứng rắn như chân Thần linh bảo phủ lên toàn thân Phân thân Ác Ma, so với Hỗn Nguyên Thiên Tôn thì cốt giáp ngoài người Phân thân Ác Ma ngưng tụ nhiều ma vănhơn.

Những ma văn cổ xưa, tự nhiên, trông rất đẹp, mơ hồ ẩn chứa pháp tắc huyền diệu.Lâm Minh nhìn Phân thân Ác Ma, thở phào.

Vừa rồi liên tục ngưng tụ làm bản tôn Lâm Minh tiêu hao rất lớn, vì hắn phải kiểm soát Tất cả nên Linh hồn lực kiệt sức, trán ướt đẫm mồ hôi.Đồ Đằng nhẹ nhàng vận chuyển, mồ hôi bốc hơi hết.

Lòng Lâm Minh máy động, bản tôn biến thành luồng sáng nhập vào người phân thân.Trong cơ thể Phân thân Ác Ma có thế giới, giống bản tôn Lâm Minh.

Lúc này bản tôn Lâm Minh ở trong thế giới trong cơ thể đó, hợp nhất với thế giới này.Đây là trạng thái thiên nhân hợp nhất hoàn mỹ, khi nào phân thân chiến đấu thì lực lượng bản tôn Lâm Minh sẽ thông qua thế giới trong người truyền cho phân thân, phát huy sức chiến đấu mạnh nhất.Ngược lại phân thân cũng có thể đi vào bản tôn, hiệu quả tương tự.- Phù.Trong mắt Phân thân Ác Ma bắn ra tia sáng đỏ âm u, cơ thể rút nhỏ dần mãi đến cao hơn một trượng.Lâm Minh nhìn đôi tay mình, chậm rãi co lại.Răng rắc!

Răng rắc!

Khớp xương kêu rôm rốp, Lâm Minh cảm giác lực lượng trong người cường đại chưa từng có.

Bây giờ dù Trưởng lão Ác Ma đẳng cấp chân Thần Ma Đạo Hội đứng8 kiếm Lâm Minh, hắn không cần dùng Ma Phương, chẳng cần Mộ Thiên Tuyết giúp đỡ, một mình hắn đủ sức giết đối phương.Đây chính là một phương đạo cung cuối cùng trong thất đại minh cung của Tử Tạp ban cho Lâm Minh.Tuy Hắc Ám Thâm Uyên có thập bát tầng nhưng thật ra ít ai đặt chân vào đệ thập bát tầng, đó là câm địa của Hắc Ám Thâm Uyên.Thông thường chỉ một số tông môn cổ xưa tế điển, hay trận pháp quy mô lớn mới chọn tổ chức nghi thức ở đệ thập bát tầng Hắc Ám Thâm Uyên.Một số Ác Ma đẳng cấp chân Thần đôi khi sẽ vào thập bát tầng Thâm Uyên tiến tu, hoàn thành đột phá.Còn trường hợp khác thì thập bát tầng Thâm Uyên gần như đóng kín.Ma Thần chi mộ nằm ở thập bát tầng Thâm Uyên, ngày Ma Thần chi mộ mở ra càng lúc càng gần.Giờ này khắc này, tầng trên thập bát tầng tức là thập thất tầng, nơi tuổng bộ các đại Thế lực Thâm Uyên Tồn tại đã bắt đầu khua chiêng gõ trống chuẩn bị cho sự kiện Ma Thần chi mộ mở ra.Nguyên Hắc Ám Thâm Uyên chỉ có hai quyển tế văn chi thư, quá ít.Chỉ khi Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng chết mới có tế văn chi thư mới sinh ra, huống chi có tế văn chi thư bị thất lạc.Ma Thần chi mộ mở ra, rất nhiều Ác Ma cao đẳng tiến vào trong.

Đa số đi vì cơ duyên khác, nếu có tế văn chi thư đặt ngay Trước mặt hỏi sao bọn họ không động lòng?Vậy là cuộc tranh giành tế văn chi thư sẽ dấy lên gió tanh mưa máu, tông môn có tế văn chi thư bắt đầu kéo bè kéo lũ.Sau khi đã lôi kéo đồng miinh, nội bộ có đấu tranh vì ích lợi hay không tạm thời chưa lo tới, vì ít ra trong tình huống chung kẻ địch thì Thế lực đồng minh sẽ ưu tiên tiêu diệt kẻ thù chung, sau đó mới tính đến chuyện tranh giành ích lợi nội bộ đồng minh.Minh Vương Đạo là một đại Thế lực có thể tổ chức đồng minh, lý do chỉ vì trong Hắc Ám Thâm Uyên, Minh Vương Đạo thuộc một trong hai Thế lực lục đại Đồ Đằng mạnh nhất, thủ lĩnh của nó là Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, Minh.Trong tay hồn Hoang nắm giữ một quyển tế văn chi thư.Thâm Uyên Ác Ma có được tế văn chi thư tất nhiên sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nếu không có đầy đủ năng lực sẽ không dám cầm khoai lang phỏng tay này.

Nên bình thường khi Ma Thần chi mộ mở ra, tế văn chi thư sẽ rơi vào tay đại Thế lực có nội tình đáng sợ nhất, sẽ cắt cử Ác Ma cao đẳng Thực lực mạnh nhất, tiềm lực lớn nhất trong Thế lực giữ tế văn chi thư.Rát nhiều Thế lực muốn dựa vào Minh Vương Đạo, trong đó có hai Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng.Cùng là Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng nhưng chênh lệch với nhau rất lớn.

Vì Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng đã chết hoặc mất tích, hoặc còn Tồn tại.Nói chính xác ra chỉ Thế lực có Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng mới thật sự là Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng.Thực lực không có Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng chỉ xem như ngụy Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng.Cổ Trụ tông là ngụy Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng.Thủ lĩnh của cổ Trụ tông là Trụ, vì Trụ đã chết, tế văn chi thư liên kết với Trụ cũng mất tích, nên cổ Trụ tông khó tránh khỏi bị xuống dốc.Mười ức năm trước cổ Trụ tông xuất hiện vài Ác Ma xuất sắc lại chấnhưng cổ Trụ tông, thời kỳ đỉnh điểm từng là Thế lực đẳng cấp lục đại Đồ Đằng cỡ vừa.

Nhưng từ hai ức năm trước, mấy Ác Ma xuất sắc lần lượt thi giải, cổ Trụ tông lại tụt dốc, vận số của nó đã hết.Lần này cổ Trụ tông xuống dốc càng dữ dội, nội bộ cổ Trụ tông chia mấy Thế lực lớn nhỏ, mỗi Thế lực có hai trưởng lão chân Thần khống chế.Giữa các Thế lực không hòa thuận, thậm chí tranh đấu gay gắt.

Nếu không phải biết cổ Trụ tông sụp đổ sẽ bị Thế lực khác cắn nuốt thì chúng nó đã tự cắn xé nhau.Cổ Trụ tông bây giờ xem như một đồng minh, còn thuộc lạoi không yên phận, nếu Thời gian lâu có lẽ sẽ bị hủy diệt.Hôm nay ở nội bộ cổ Trụ tông đang bàn bạc chuyện Ma Thần chi mộ mở ra.Trưởng lão Ác Ma đẳng cấp chân Thần cổ Trụ tông tập hợp trong đại điện nghị sự.

Cổ Trụ tông có thể sừng sững đến bây giờ, tuy rằng rung lay trong mưa gió nhưng còn giữ cái tiếng là Thế lực đẳng cấp lục đại Đồ Đằng toàn nhờ vào đám Trưởng lão Ác Ma chân Thần chống đỡ.-------Chương 2317: Cổ Trụ tông (2)Nếu đám trưởng lão này sống thọ tới số chết, chưa biết cổ Trụ tông có sinh ra Trưởng lão Ác Ma mới không, đây mới là lúc cổ Trụ tông nguy hiểm nhất.Về vấn đề Ma Thần chi mộ, cổ Trụ tông đang bàn bạc có nên dựa vào hồn Hoang không? nếu dựa vào thì mức độ thế nào, phân chia ích lợi ra sao?Chỉ khi đối diện việc lớn như Ma Thần chi mộ mở ra thì các trưởng lão mới buông xuống thành kiến, giữ đồng lòng trên cơ bản.Lúc này một đệ tử Ác Ma đến đại điện nghị sự, nói nhanh:- Khởi bẩm các vị trưởng lão, phân tông truyền đến tin tức nói là một Ác Ma Vương tộc muốn vào hội trưởng lão, trở . . .

Trở thành một trong các trưởng lão chúng ta.

Muốn thông qua cổ Trụ tông ta lấy danh ngạch vào Ma Thần chi mộ.Đám trưởng lão đang bàn chuyện nghe tin này thì sửng sốt, biểu tình muôn màu muôn vẻ.

Bọn họ không ngờ chuyện vớ vẩn thế này sẽ được báo cáo lên.Nhất là đang họp trưởng lão, nếu không có chuỵen quan trọng thì không cho phép quấy rầy.Không đợi những trưởng lão quát mắng, đệ tử Ác Ma ấp úng nói: - Phân tông còn truyền tin bảo Ác Ma Vương tộc này dường . . .

Dường như có Trụ chi thư mất tích đã lâu.trong Hắc Ám Thâm Uyên, sáu quyển tế văn chi thư căn cứ Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng đối ứng với chúng nó mà được đặt tên, ví dụ Trụ chi thư, Hoang chi thư, Tà chi thư vân vân.Nghe cái tên Trụ chi thư, Tất cả Trưởng lão Ác Ma trong đại điện biểu tình kích động.

Một vài Trưởng lão Ác Ma đứng bật dậy.- Ngươi nói gì?- Hắn đang ở đâu? tin tức có thật không?Trụ chi thư mất tích đã quá lâu, không ai biết nó ở chỗ nào.

Hôm nay Trụ chi thư xuất hiện trong tay một Ác Ma Vương tộc, hỏi sao cổ Trụ tông không giật mình?Nó là thần vật của cổ Trụ tông, sở hữu Trụ chi thư thì như Trụ đích thân đến.Có người cho rằng hiện tại cổ Trụ tông tụt dốc chỉ vì Trụ chi thư mất tích, thần vật tôn giáo biến mất, tôn giáo mât luôn vận số.- Hắn đang ở trong đại điện tông môn phân tông.

Ác Ma Vương tộc đó Dường như có Thực lực thượng vị Thiên Tôn, phân tông không làm gì được hắn.

Hắn không lấy Trụ chi thư ra, không biết tin tức có thật không.Mấy Trưởng lão Ác Ma nghe vậy quay sang nhìn nhau, lần lượt đứng dậy.- Đi phân tông ngay, nhìn xem!Một Ác Ma thượng vị Thiên Tôn không là gì với cổ Trụ tông, nhưng nếu hắn sở hữu Trụ chi thư thì lại khác.Với Trụ chi thư, nguyên cổ Trụ tông không Ác Ma nào dám có chút bất kính.Người sở hữu Trụ chi thư như người phát ngôn của Trụ.Hiện tại vấn đề là một khi xác định Trụ chi thư Tồn tại thì nên xử lý như thế nào?*** Trong một phân tông cách bản bộ cổ Trụ tông mấy vạn dặm, Lâm Minh hoàn toànhóa thân thành Thâm Uyên Ác Ma đứng trong đại điện phân tông.

Lúc trước đã qua ba năm từ khi Lâm Minh mở ra thất tinh đạo cung.

Trong ba năm Lâm Minh đã hoàn toàn củng cố cảnh giới thất tinh đạo cung, nhưng cách hậu kỳ Thiên Tôn còn một chút xíu mới đột phá được.Trong Thời gian này Mộ Thiên Tuyết thành công tập kích bất ngờ Hắc sa thành, đánh trúng một kích liền trốn xa, không chút lưu luyến.

Chỉ giết một số Ác Ma cao đẳng, cuỗm đi nhiều tài phsu Ma Đạo Hội tích lũy trong Hắc sa thành.Một đoạn Thời gian sau đó sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên im lìm.Mộ Thiên Tuyết hiểu chừng mực, vì nàng biết sjw kiện đánh lénhắc sa thành gần như đụng vào rào cảnh báo của Ma Đạo Hội.Nếu Ma Đạo Hội ngheiem túc, phái bảy, tám trưởng lão chân Thần trải thảm đến tìm tòi thập nhị tầng Thâm Uyên thì sẽ tìm ra sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên.Khi đó là ngày tàn của sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên, nên bây giờ tốn nhất là nghỉ ngơi lấy lại sức.

Chờ Ma Thần chi mộ mở ra Ma Đạo Hội không rảnh quan tâm sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên, bọn họ sẽ lại làm một vố lớn.Lâm Minh đi tới đi lui ung dung trong đại điện, ngắm pho tượng đứng thẳng trong đại điện. pho tượng điêu khắc Ác Ma dữ tợn.Thâm Uyên Ác Ma xem ma là thần, là tín ngưỡng của bọn họ.

Thâm Uyên Ác Ma cho rằng bọn họ là con dân của ma.trong Thâm Uyên văn cao đẳng, chữ ma dùng ký heiẹu pháp tắc huyền diệu nhất, căn nguyên nhất viết ra, bản thân nó đại biểu ý tôn sùng vô thonwjg.Lâm Minh nhìn pho tượng, yên lặng chờ, hắn đợi đám trưởng lão nô lệ giáng lâm.trong đại điện, sau lưng Lâm Minh, mấy Trưởng lão Ác Ma phân tông cẩn thận cảnh giác, sợ hắn bỏ chạy.Nhưng bọn họ không dám ra tay với Lâm Minh, một vì hắn rất có thể sở hữu Trụ chi thư.

Có thể nói nắm giữ Trụ chi thư là người phát ngôn của Trụ, tu vi Lâm Minh không yếu, còn trên các Trưởng lão Ác Ma phân tông.Lâm Minh không nói chuyện, đám trưởng lão phân tông cũng im lặng.

Bọn họ đã báo cáo tin tứcra ngoài, rất nhanh tổng tông sẽ có trưởng lão chân Thần đến.

Khi đó Lâm Minh sẽ phải lấy Trụ chi thư ra. trong Hắc Ám Thâm Uyên, tế văn chi thư là báu vật tuyệt thế, nhưng giá trị thật sự của nó phải chờ đến Ma Thần chi mộ, trải qua các tầng thử thách mới phát huy ra được.loại xác suất này đối với đa số Ác Ma cao đẳng là hy ovnjg xa vời, nên Lâm Minh không sợ hãi lấy tế văn chi thư ra Trước mắt Mọi người.Lúc này lòng Lâm Minh máy động, hắn nhìn ra ngoài đại điện.trong một giây Lâm Minh cảm giác có mấy Khí thế cường đại nhanh chóng đến gần.Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trong đại điện pahan tông mừng rỡ:- Các trưởng lão đến!Chờ Trưởng lão Ác Ma xuất hiện thì chuyện này không thuộc bọn họ quản lý nữa.Nếu Lâm Minh không có Trụ chi thư, chỉ cố ý trêu đùa bọn họ thì hắn đang tự sát.Ác Ma Vương tộc có tương lai tốt đẹp sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.Vù vù vù vù vù!

Tiếng xé gió vang lên, tám chân Thần giáng xuống quảng trường đại điện phân tông.

Thoáng chốc uy nhiếp thuộc về chân Thần giáng xuống.Tám trưởng lão mặc trươngf bào rộng màu đen giống nhau như đồng phục.

Trường bào thêungôi sao, mặt trời đỏ phức tạp.Tám chân Thần cùng phát ra uy nhiếp rất là kinh khủng, Lâm Minh nheo mắt đánh giá tám Ác Ma chân Thần.Đa số là hạ vị chân Thần, có một Lão nhân dẫn đầu cho Lâm Minh cảm giác cao sâu khó dò, rất có thể là trung vị chân Thần.Lão nhân dẫn đầu bước nhanh vào đại điện, đôi mắt đỏ nhạt nhìn Lâm Minh chằm chằm, giọng ồm ồm hỏi: - Là ngươi sao?Lão nhân phát ra uy nhiếp tập trung vào người Lâm Minh, trước khi chưa xác định hắn có nắm giữ Trụ chi thư không Lão chỉ thử hắn một chút, không chút nhiều Thực lực.Đối mặt loại uy nheiép này tất nhiên Lâm Minh không cảm thấy gì, ngược lại khiến Trưởng lão Ác Ma xem trọng hắnhơn.

Điều này nghĩa là Thực lực thật sự của Lâm Minh cao hơn tu vi hắn biểu hiện ra ngoài.Nhưng không có gì lạ, dù sao Lâm Minh có huyết thống Vương tộc, điều này không giả tạo được.Lão nhân trầm giọng nói: - Lây ra đi!Lâm Minh nhìn Lão nhân, thầm đánh giá thực lực của đối phương.

Một tay Lâm Minh vuốt tu di giới chỉ, quyển sách cổ màu đen xuất hiện trong đại điện.-------Chương 2318: Điều kiệnSách cổ vừa xuất hiện liền dẫn động pháp tắc Ác Ma Xung quanh phát ra tiếng vù vù như có ngàn vạn Ác Ma bị nhốt trong sách đang kêu gào.Tất cả trưởng lão chân Thần mắt sáng rực.- Trụ chi thư!- Thật sự là nó!Tuy quyển sách này mất tích không biết bao nhiêu ức năm nhưng khi nhìn Trụ chi thư, chỉ tính pháp tắc ẩn chứa trong đó, hơi thở đặc biệt của nó đủ làm các trưởng lão chân Thần khẳng định là Trụ chi thư, thật trăm phần trăm.Lão nhân trung vị chân Thần nhìn Lâm Minh, nói thẳng:- Hãy nói ra điều kiện của ngươi.Tuy rằng Lâm Minh chỉ là thượng vị Thiên Tôn, bọn họ có tám chân Thần, trong đó có người không phải chân Thần bình thường, giết Lâm Minh không dám nói dễ như nghiền con kiến nhưng cũng gần như vậy.Tuy nhiên Lão nhân trung vị chân Thần không dám làm gì Lâm Minh.Bởi vì người có được Trụ chi thư tương đương với người phát ngôn của Trụ, đây là truyền thống của Thế lực đẳng cấp lục đại Đồ Đằng, cũng là di ngôn của Trụ.Theo lý thì bọn họ phải hành lễ hướng Trụ chi thư, vì Trụ chi thư xem như là thứ Trụ chết biến ra.Nhưng bây giờ Trụ chi thư nằm trong tay tiểu bối như Lâm Minh, bọn họ không bỏ tự trọng hành lễ được.Bọn họ cũng tuyệt đối không cướp Trụ chi thư khỏi tay Lâm Minh, dù có thể giữ kín bí mật, không cho ai biết nhưng bọn họ không dám làm như thế.Danh dự đại tông môn là thứ yếu, chủ yếu vì câu 'Có Trụ chi thư như Trụ đích thân đến', đây không chỉ là một quy định, nó còn là di ngôn của Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, liên quan đến khí vận tông môn.Một Lão nhân nhìn Lâm Minh, hỏi: - Hình như Lúc trước ngươi có nói muốn làm một thành viênhội trưởng lão cổ Trụ tông? muốn thông qua cổ Trụ tông chúng ta lấy một danh ngạch vào Ma Thần chi mộ?trong hội trưởng lão cổ Trụ tông thì Thực lực của Lão nhân này đứng sau trung vị chân Thần dẫn đầu, cỡ đỉnh hạ vị chân Thần.Mới rồi các trưởng lão cổ Trụ tông đã thảo luận, nếu Lâm Minh nhất quyét muốn làm thành viênhội trưởng lão thì cũng được.Đúng ra để làm thành viênhội trưởng lão cần có tu vi từ chân Thần trở lên, Lâm Minh đại khái là đẳng cấp thượng vị Thiên Tôn, còn kém rất xa. quan trọng là Lâm Minh không xuất thân từ nô lệ.Lâm Minh làm thành viênhội trưởng lão, trong lòng bọn họ không thích nhưng chỉ một danh ngạch hội trưởng lão đổi Trụ chi thư thì rất đáng giá.Hơn nữa cùng là thành viênhội trưởng lão, quyền lực có lớn có nhỏ.

Cho Lâm Minh cái ghế trống, để hắn thành có tiếng mà không có miếng chẳng khó kahưn gì.Còn về Lâm Minh muốn thông qua cổ Trụ tông lấy danh ngạch vào Ma Thần chi mộ cũng sẽ được thỏa mãn.

Danh ngạch vào Ma Thần chi mộ tuy quý giá nhưng cổ Trụ tông có thể kiếm được một ít, lúc đó Lâm Minh ở bên trong sống hay chết không liên quan gì bọn họ.Nói thật là Lâm Minh chết càng tốt, mọi chuyện xong hết, bọn họ đỡ lo.Lâm Minh thản nhiên nói: - Ta không hứng thú gì trở thành trưởng lão cổ Trụ tông các ngươi, nưhgn ta nghe nói trở thành trưởng lão sẽ được cảm ngộ pháp tắc Ác Ma, kết tinh Ác Ma Lúc trước Trụ chết trận đã để lại.- Ngoài ra thông qua cổ Trụ tông các ngươi vào Ma Thần chi mộ, ta muốn có bản đồ Ma Thần chi mộ tỉ mỉ.

Ta nghĩ cahức các ngươi có mấy thứ này?Lâm Minh nói ra hai điều kiện tỉ mỉ này nhờ tin tức xem từ Trưởng lão Ác Ma của Ma Đạo Hội đã chết.Địa hình trong Ma Thần chi mộ có trận pháp cực kỳ phức tạp, hơn nữa mỗi lần tiến vào là lại thay đổi.Muốn có cơ duyên lớn nhất không thể thiếu bản đồ phụ trợ.tông môn đẳng cấp lục đại Đồ Đằng lần mò Thời gian dài chậm rãi nắm giữ quy luật địa hình, trận pháp Ma Thần chi mộ thay đổi.Mỗi lần Ma Thần chi mộ mở ra bọn họ sẽ dựa vào những quy luật này chế tạo bản đồ ngọc giản đơn giản, đọc xong hủy ngay.Lâm Minh muốn thông qua cổ Trụ tông vào Ma Thần chi mộ một vì danh ngạch, hai vì bản đồ, nhưng hai thứ này chưa phải nguyên nhân chính.Quan trọng nhất là khi Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ thì không cách nào giấu nó.Nếu Lâm Minh ngụy trang thành đệ tử của một đại Thế lực trà trộn vào đội đi Ma Thần chi mộ, khi Ma Thần chi mộ mở ra, trên người hắn Đột nhiên có phản ứng Trụ chi thư vậy lớn chuyện.Một đệ tử bình thường thân phận có vấn đề, sở hữu Trụ chi thư, định lẻn vào Ma Thần chi mộ, chuyện này sẽ gây sóng gió lớn.

Thậm chsi Lâm Minh chưa vào Ma Thần chi mộ đã bị người vây công.Lâm Minh cho rằng không bằng thông qua cổ Trụ tông quang minh hcính đại vào Ma Thần chi mộ.Nghe Lâm Minh nêu nhiều yêu cầu, đại trưởng lão dẫn đầu xụ mặt.

Lâm Minh nói câu 'ta không hứng thú gì trở thành trưởng lão cổ Trụ tông các ngươi' làm đại trưởng lão khó chịu.Cổ Trụ tông mặc dù đã xuống dốc nhiều nhưng nó làmột trong Thế lực đẳng cấp lục đại Đồ Đằng, Thế lực Thâm Uyên bình thường không thể sánh vai với cổ Trụ tông.Đã bao giờ cổ Trụ tông nhận trưởng lão đẳng cấp Thiên Tôn?Dù là chân Thần cũng phải kiểm tra lai lịch, chứng minh đối phương không phải loại người bụng dạ khó lường mới nhạn vào hội trưởng lão.Hiện giờ Lâm Minh là thượng vị Thiên Tôn lại bảo không hứng thú làm trưởng lão, hắn chỉ thấy hứng thú với truyền thừa của pháp tắc cổ Trụ tông, đám trưởng lão nghe không lọt tai.Đại trưởng lão lạnh lùng nói: - Có thể hco ngươi cảm ngộ pháp tắc ba ngày, cảm ngộ được bao nhiêu là chuện của ngươi.

Có thể cho ngươi danh ngạch vào Ma Thần chi mộ, trước tiên giao Trụ chi thư ra đây đã.Lâm Minh nghe câu này chẳng những không đưa Trụ chi thư còn cất vào thế giới trong người.Thấy Lâm Minh cất Trụ chi thư, mấy trưởng lão cổ Trụ tông Khí thế lạnh băng.- Ngươi làm vậy là sao?- Dường như ta chưa nói sẽ giao Trụ chi thư cho cổ Trụ tông?Lâm Minh thản nhiên nói: - Tế văn chi thư, người có duyên sẽ được, trong Hắc Ám Thâm Uyên hình như lưu truyền một truyền thuyết thế này: Thâm Uyên Ác Ma được tế văn chi thư có cơ hội lớn thông qua thử thách Ác Ma tế điển.Lâm Minh nói câu đó làm Đại trưởng lão nheo mắt, nhìnhắn chằm chằm.Đại trưởng lão âm trầm hỏi: - Hay ngươi . . .

Muốn mang Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ?- Đúng vậy!

Câu nói chui vào tai thành viênhội trưởng lão làm cả đám mặt đen như lọ nồi.Khó khăn lắm Trụ chi thư mới trở lại cổ Trụ tông, sao có thể bị một tiểu bối mang đi, đưa vào nô lệ? hắn mới chỉ có tu vi thượng vị Thiên Tôn, vào Ma Thần chi mộ chẳng khác nào bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại, tặng tế văn chi thư cho người ta.Bọn họ cứ nghĩ Lâm Minh cầm Trụ chi thư đến cổ Trụ tông là để trao đổi điều kiện gì.

Bởi vì truyền thống Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng, miễn điều kiện của Lâm Minh không quá đáng thì bọn họ sẽ đồng ý hết.Nhưng bọn họ không ngờ Lâm Minh có ý này.Tám trưởng lão cổ Trụ tông này đa số có ý kiến là có được Trụ chi thư rồi âm thầm giấu đi, một đoạn Thời gian dài sau khi Ma Thần chi mộ mở ra mới công bộ ra ngoài là Trụ chi thưtrở về cổ Trụ tông.-------Chương 2319: Thỏa hiệpBọn họ cho rằng dù người cổ Trụ tông mang Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ thì xác suất truyền thừa vào người nhỏ đến tội.Kết quả lớn nhất là Trụ chi thư bị người cướp đi, người của bọn họ mất mạng.Nếu giấu Trụ chi thư đi, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ lần sau Ma Thần chi mộ mở ra có lẽ sẽ lợi dụng Trụ chi thư tốt hơn.Nhưng có ba trưởng lão trẻ tuổi không nghĩ vậy.

Mặc dù bọn họ mới bước vào chân Thần nhưng ưu điểm là trẻ tuổi, tiềm lực lớn nhất.

Bọn họ cho rằng mình rất có hy vọng thông qua thử thách Ác Ma tế điển.Chờ lần sau Ma Thần chi mộ mở ra thì quá lâu, lúc đó bọn họ đã già, không tiềm lực, xác suất thông qua Ác Ma tế điển bằngd không.Tức là chỉ có cơ hội duy nhất Lần này.Sức hấp dẫn trở thành Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng quá lớn, làm các trưởng lão trẻ tuổi khó cưỡng lại được.

Ba trưởng lão trẻ nhìn Lâm Minh, đáy mắt hấp háy tia sáng kỳ lạ.Đại trưởng lão quát to: - Ngươi đang nói mớ cái gì?Đại trưởng lão tức giận, Lâm Minh đến cổ Trụ tông đòi bản đồ, đòi danh ngạch, còn muốn nhân tiện tham ngộ pháp tắc, kết tinh Ác Ma Trụ để lại sau khi chết.Lâm Minh đòi những Điều này lại muốn mang Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ, hắn không trả giá bất cứ thứ gì nhưng xòe tay đòi các ích lợi, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy.Đại trưởng lão lạnh lùng quát mắng, Lâm Minh lại ung dung nói: - Hay các hạ cho rằng chỉ một danh ngạch, một tấm bản đồ là có thể đổi Trụ chi thư? cho ta ba ngày tham ngộ pháp tắc, kết tinh Ác Ma Trụ để lại, mệt các hạ không biết ngượng nói ra miệng.

Theo ta được biết trong cổ Trụ tông, thành viênhội trưởng lão khi tham ngộ pháp tắc Ác Ma toàn tính bằng năm, thậm chsi mười năm, trăm năm.- Chắc các vị rõ ràng giá trị của Trụ chi thư hơn ta, đây là vật trấn giáo của các người! có tin đồnhiện tại cổ Trụ tông không đồng lòng, vận số đã tận cũng vì nguyên Hắc Ám Thâm Uyên mất đi Trụ chi thư.Về chuyện khí vạn cổ Trụ tông thì Lâm Minh biết được nhờ đọc ký ức trưởng lão chân Thần Ma Đạo Hội.Nghe hơi mê tín nhưng phân tích thì thấy có lý.Vì Thế lực đẳng cấp lục đại Đồ Đằng Tồn tại không phải Thâm Uyên Ác Ma nào đó vỗ ngực tự xưng mà trời sinh là vậy.Chúngn ó đối ứng với sáu Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng.

Một Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng tương đối với một Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng, không nhiều hơn một, không ít đi một.Tuy có Thế lực đẳng cấp Đồ Đằng không còn Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng lãnh đạo bọn họ, đã tụt dốc nhưng tế văn chi thư vẫn còn.tế văn chi thư còn thì ít có Thế lực khác dám hcọc vào bọn họ.Vì không ai dám bảo đảm ngày nào đó sẽ xuất hiện Ác Ma cao đẳng thiên phú đáng sợ sử dụng quyển tế văn chi thư này thông qua Ác Ma tế điển, trở thành Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng mới.Vậy thì Ác Ma tế điển suy sụp đó sẽ bái Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng mới làm chủ.Chủ tử mới thống lĩnh Ác Ma tế điển rất có thể sẽ tính nợ cũ, Thế lực trước kia từng nhằm vào bọn họ sẽ bị thảo phạt, thậm chí diệt môn.Cho nên đa số Thế lực không muốn gánh mạo hiểm như vậy, đắc tội một vật khổng lồ vốn không yếu, nội tình cực sâu.Nhưng cổ Trụ tông thì khác.Bọn họ không có tế văn chi thư, sau khi Trụ chết, Trụ chi thư từng xuất hiện trong Thâm Uyên một đoạn Thời gian rồi mất tích, biệt tích mấy chục ức năm.Theo thời gian trôi qua, dần có nhiều Thế lực cảm thấy có lẽ không thể tìm được Trụ chi thư.Vậy là cổ Trụ tông không có nhiều khả năng có được Thâm Uyên Ác Ma thống lĩnh nó.Chỉ còn lại năm Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, dựa vào cái gì có sáu Ác Ma tế điển?Mấy năm nay cổ Trụ tông tích lũy không biết bao nhiêu là tài phú, bí tịch, huyết đan, cực phẩm tinh thạch Ác Ma . . .

Trong đó có kết tinh Trụ để lại, khó tránh khỏi bị người theo dõi.Cổ Trụ tông mâu thuẫn nội bộ, kéo bè kéo lũ cũng vì trong 61en yà lòng người hoảng sợ.

Mỗi trưởng lão đẳng cấp chân Thần nghĩ rằng lỡ như cổ Trụ tông bị một số Thế lực hợp tác nuốt trọn thì bọn họ có thể lôi kéo một Đám người tự lập đỉnh núi trong lúc tông môn bị hủy diệt, không đến mức tay trắng.Nói tới nói lui Trụ chi thư lại xuất hiện là việc siêu tốt với cổ Trụ tông.Dù Trụ chi thư bị người cướp đi cũng vậy, bởi vì tin tức sẽ khuếch tán ra ngoài.

Đương nhiên nếu quyển sách này ở lại cổ Trụ tông thì không còn gì tuyệt vời hơn.Lâm Minh vạch ngay chỗ đau của cổ Trụ tông, mấy trưởng lão tức ngực.

Nhưng bọn họ phải công nhận Lâm Minh nói đúng.Giá trị của Trụ chi thư nếu trao đổi đồng giá thì có thể lấy luôn pháp tắc, kết tinh Ác Ma Trụ để lại sau khi chết.Đại trưởng lão im lặng nhìn Lâm Minh, Ánh mắt sắc bén như đao đâm thủng hư không.

Thâm Uyên Ác Ma Thực lực không đủ bị Ánh mắt này nhìn một cái sẽ bị đâm xuyên linh hồn.Lâm Minh thản nhiên đối diện Ác Ma tế điển, tiếp tục bảo: - Lùi một vạn bước, nếu trong Ma Thần chi mộ ta mang theo Trụ chi thư bị người cướp đi thì tin tức cũng sẽ lan ra ngoài, mang đến ích lợi cho cổ Trụ tông các ngươi không chỉ là mấy thứ ta muốn.

Huống chi Trụ chi thư như Trụ đích thân đến, có quyển lực trực tiếp hiệu lệnh cổ Trụ tông.

Chắc các ngươi sẽ không quyên truỳen thống Ác Ma tế điển đi?Lâm Minh sớm thu Trụ chi thư vào thế giới trong người, không giết hắn sẽ không lấy được Trụ chi thư.Giết Lâm Minh thì không trưởng lão nào dám làm.Môi Đại trưởng lão mấp máy, Lão chợt cười nói: - Nếu vậy chuyện Trụ chi thư sau này bàn lại, nó tạm thời ở trong tay ngươi, chúng ta về cổ Trụ tông trước.Đại trưởng lão đổi giọng làm Lâm Minh bất ngờ:- A?

Thật ra Lâm Minh không thấy lạ khi Đại trưởng lão đổi thái độ, nhưng hắn không ngờ sẽ đột ngột như vậy.Mấy trưởng lão cổ Trụ tông khác nghe Đại trưởng lão nói thì sửng sốt.Có người truyền âm hỏi: - Vậy là trưởng lão đồng ý điều kiện của hắn?Đại trưởng lão liếc mấy trưởng lão cổ Trụ tông khác, hỏi ngược lại:- Nếu không thì làm sao?Tập thể á kjhẩu.Đại trưởng lão nói: - Về trước rồi tính.Đại trưởng lão bay lên trời.Lâm Minh híp mắt nhìn Đại trưởng lão biến mất phía chân trời, thầm chú ý.

Dù có bùa hộ mệnh Trụ chi thư nhưng hắn phải đề phòng Lão già này thầm ngáng chân.Lâm Minh không muốn đi tuổng tông, nhưng hắn phải nhìn xem pháp tắc, kết tinh Ác Ma Trụ để lại sau khi chết.Mấy thứ này có tác dụng quan trọng với Lâm Minh.Lâm Minh cầm Trụ chi thư vì muốn nhạn Ác Ma tế điển thuộc về Trụ, nếu có thể cho Phân thân Ác Ma cảm ngộ pháp tắc của Trụ trước tiên, dù không hiểu hết cũng có lợi lớn cho hắn.Khi đã hiểu hết pháp tắc của Trụ thì Lâm Minh rời khỏi tuổng bộ cổ Trụ tông ngay, tránh cho gợi pahan tranh gì.

Lâm Minh sẽ ra ngoài tìm chỗ núp, đợi lúc Ma Thần chi mộ chính tức mở ra mới an toàn.Nhưng Lâm Minh không ngờ rằng vận mệnh luôn có thay đổi bất ngờ vào lúc không tưởng được.-------Chương 2320: Phân phối ích lợiTrong không gian mật thất sau nhất cổ Trụ tông, Lâm Minh đang ngồi tĩnh tọa.không gian này là một phương tiểu thế giới, bên trong sót lại Vô số hơi thở Ác Ma hoặc mạnh hoặc yếu.

Những cường giả chí tôn cường đại ngày xưa của cổ Trụ tông bế quan tại đây để lại những thứ này.Trước mặt Lâm Minh có các viên tinh thạch pháp tắc như các chí tôn Ác Ma cổ xưa bàn cứ quanh Lâm Minh, chậm rãi xoay tròn.Sau khi Trụ chết để lại tinh thạch Ác Ma không phải môtkj viên mà là nhiều viên.Cảm ứng tinh thạch xá lợi của Trụ, mỗi một miếng thịt xương, da dẻ Phân thân Ác Ma Lâm Minh như vật sống toát ra hơi thở sự sống, chậm rãi mấp máy.Đó là lực lượng pháp tắc 26s phát ra, như bị sợi tơ vô hình lôi kéo bị Phân thân Ác Ma Lâm Minh từ từ cắn nuốt.Lĩnh ngộ 26s của Trụ tuy lâu dài nhưng suôn sẻ.Cuộc đời Lâm Minh đã tham ngộ nhiều pháp tắc.Từ lúc ban đầu ngũ hành ý cảnh đơn giản, đến thời không pháp tắc, âm dương pháp tắc, Tử Tạp chi lực, mở rộng tới Tam Thập Tam Thiên pháp tắc.Lâm Minh dần phát hiện Tất cả 24 trước kia hắn lĩnh ngộ rất có thể là một nhánh của Tam Thập Tam Thiên pháp tắc.Tam Thập Tam Thiên pháp tắc chai làm hai phần, một phần là thiên địa vũ trụ pháp tắc, phần khác là nhân thể vũ trụ pháp tắcVí dụ có thể xếp Hóa Thần cửu biến vào loại Thiên địa vũ trụ pháp tắc, Tử Tạp là nhân thể vũ trụ pháp tắc.Lâm Minh tu luyệnhóa Thần cửu biến, Tử Tạp đã đến cảnh giới đại thành, sau đó hắn thấy quy tắc chung và cực độ của hai hệ thống thiên địa vũ trụ pháp tắc, nhân thể vũ trụ pháp tắc.

Nhưng sau này Lâm Minh mới biết Tam Thập Tam Thiên đại đạo tuy rằng bao gồm toàn diện nhưng nó không phải duy nhất trong vũ trụ.

Ở Thâm Uyên này pháp tắc khác hẳn.Đây là pháp tắc đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng.

Nếu Lúc trước 1s phỏng đáon về Hắc Ám Thâm Uyên là chính xác thì pháp tắc Ác Ma thật ra là pháp tắc một đại vũ trụ trước kia để lại.Lâm Minh càng đứng trên cao càng thấy nhiều thứ hơn.Kiến thức nhiều đặt nền mongs vững chắc để Lâm Minh leo l;ên đỉnh võ đạo.Lâm Minh cảm thấy nếu một người heiuẻ được hết thiên đạo thì người đó chính là trời, là thế giới, là Tất cả.

Đây đại khái chính là đỉnh võ đạo.Thời gian trôi qua, Phân thân Ác Ma không ngừng cảm ứng 26s, hiểu biết pháp tắc của Trụ ngày càng sâu sắc hjơn.Lâm Minh và phân thân có cảm ứng tâm linh huyền diệu, trong lúc Phân thân Ác Ma lĩnh ngộ thì hắn cũng được dẫn dắt huyền diệu.không biết qua bao lâu, trong da dẻ, thịt xương của Phân thân Ác Ma dần xuất hiện phù văn bí ẩn.Các phù văn như ngôi sao khảm trong vũ trụ, lực lượng pháp tắc Ác Ma thâm u 8e8 Xung quanh chúng nó.lực lượng pháp tắc xuất hiện trong Phân thân Ác Ma, không gian mật thất tràn ngập hơi thở Ác Ma khác bỗng chốc run rẩy, tự động né tránh Phân thân Ác Ma, Dường như rất sợ hãi.Đột nhiên tinh thạch Trước mặt Lâm Minh lấp lóe môt jcái, một Thanh âm truyền vào não Lâm Minh.Lâm Minh nhíu mày, Lần này hắn bế quan luôn tính nhẩm Thời gian trôi qua, hắn biết còn nửa năm Ma Thần chi mộ mới mở ra.

Theo dự tính thì Lâm Minh sẽ bế quan thêm một Thời gian ngắn.Hiện giờ hội trưởng lão kêu Lâm Minh đi qua.Lâm Minh nhẹ nhàng dập tắt tinh thạch truyền âm lấp lóe, hắn đứng dậy đẩy cửa mật thất ra.

Lâm Minh lắc người đến đại điện nghị sự trưởng lão.trong đại điện có đông tủ tám trưởng lão cổ Trụ tông.Bọn họ ngồi quanh chiếc bàn gỗ cổ xưa, không khí ngheiem túc.Lâm Minh mở miệng hỏi: - Có chuyện gì?

Đại trưởng lão Trụ Thần dẫn đầu híp mắt, âm thầm đánh giá Lâm Minh.

Đại trưởng lão mơ hồ cảm giác lực lượng dâng trào trong người Lâm Minh, mới bế quan Thời gian ngắn mà hắn đã khác biệt rất lớn.Đại trưởng lão lạnh nhạt nói: - sắp xuất phát đi Minh Vương Đạo.Lâm Minh lòng máy động:- A? mau vậy?Lúc trước Lâm Minh giết trưởng lão Ma Đạo Hội tìm hiểu được tin tức còn nửa năm Ma Thần chi mộ mới hoàn toàn mở ra, bây giờ đi thì quá sớm.Đại trưởng lão tiếp tục bảo: - Lần này cổ Trụ tông chúng ta sẽ hợp tác với Minh Vương Đạo, cộng thêm Thế lực thứ ba Cửu U cung hợp thành liên minh.

Minh Vương Đạo dẫn đầu liên minh, chúng ta và Cửu U cung sẽ nghe theo hồn Hoang chỉ huy điều khiển ở mức độ nhất định.Lâm Minh có nghe tiếng Cửu U cung, nó là một trong sáu Ác Ma tế điển, Thâm Uyên Ác Ma dẫn đầu Cửu U cung có tên là U nhưng đã chết.Dường như U bị thương nặng trong đại chiến trăm ức năm trước, sự sống chậm rãi xói mòn, tương đương chết già.Bởi vì U chết nên lực lượng của Cửu U cung không quá mạnh, nhưng hơn cổ Trụ tông một chút.

Lần này vào Ma Thần chi mộ, bọn họ sẽ phải tôn Minh Vương Đạo Thực lực mạnh nhất làm dẫn đầu, như vậy dễ giữ Thực lực hơn, dễ sống tiếp, cũng cheiém được nhiều ích lợi hơn.Đại trưởng lão nói tiếp:- Tuy Thực lực của Minh Vương Đạo mạnh nhất, đã định trước lấy ích lợi lớn nhất nhưng tỷ lệ phân phối cụ thể phải xem so sánh Thực lực ba phe thế nào, tức là dựa vào vũ lực chia cao thấp.Lâm Minh lòng máy động:- A? vũ lực?Xem ra đến Minh Vương Đạo sớm vì có nhiều Thời gian so tài vũ lực.- quy tắc cụ thể là chúng ta, Cửu U cung, Minh Vương Đạo, ba tông môn chọn ra mấy người mạnh nhât trong danh sách đệ tử vào Ma Thần chi mộ.

Chúng ta và Cửu U cung chọn ba người, Minh Vương Đạo thì sáu người.- Tuổng cộng mười hai người, chúng ta và Cửu U cung là sáu người đối phó với sáu người Minh Vương Đạo.

Người chúng ta khiêu chiến trước, tùy ý chọn một đối thủ từ sáu người Minh Vương Đạo, có thể khiêu chiến lặp lại.

Dựa theo số trận thắng của chúng ta và Cửu U cung quyết định tỷ lệ chia ích lợi cụ thể của chúng ta.Đại trưởng lão giải thích hàng loạt, Lâm Minh kinh gnạc lắng nghe.

Hắc Ám Thâm Uyên quả nhiên là thế giới Thực lực đứng đầu, đồng minh đàm phán vẫn lấy vũ lực mnahj yếu làm cơ sở.Nhưng xem quy tắc thì Thực lực của Cửu U cung, cổ Trụ tông quá yếu so với Minh Vương Đạo, hai người cộng lại không đánh thắng một mình người ta.Minh Vương Đạo cho cổ Trụ tông, Cửu U cung quyền tự do khiêu chiến, có thể tùy ý chọn ai trong số bọn họ, được khiêu chiến lặp lại.

Tức là Minh Vương Đạo vô cùng tin tưởng sáu người bọn họ phái ra, không ai trong số người này là kẻ yếu.trong đầu Lâm Minh suy nghĩ nhiều điều, hắn sinh ra cảnh giác với Đồ Đằng Ác Ma Minh của Minh Vương Đạo.

Nếu Lâm Minh đụng độ Minh sẽ khó thoát khỏi lòng bàn tay của Minh.Lâm Minh châm chức từ ngữ hỏi: - Trong quá trình đối kháng Thực lực Minh có xuất hiện không?Đại trưởng lão bật cười nói: - Đã mấy chục ức năm Minh không xuất hiện, xem ra ngươi không hiểu nhiều về sáu Ác Ma tế điển.Lâm Minh mặc nhận.

Tuy Lâm Minh có đọc ký ức của trưởng lão Ma Đạo Hội nhưng không thể nào biết hết Tất cả, đọc đầy đủ ký ức mấy ức năm, làm như thế cần Thời gian dài.

Lâm Minh chỉ chú ý tin tức nào liên quan Ma Thần chi mộ.-------Chương 2321: Thánh nữ của Minh Vương Đạo (1)Đại trưởng lão hờ hững nói: - Ngươi không cần tham gia, cổ Trụ tông chúng ta chọn ba người đi chiến đấu không đến lượt ngươi.Lâm Minh thấy trong đám trưởng lão đang ngồi, ba trưởng lão trẻ tuổi mặt lộ ra vẻ khinh thường, rẻ rúng và ghen tỵ.Hiển nhiên ba trưởng lão trẻ này đại biểu cổ Trụ tông được cử đi tham gia chiến đấu.Bọn họ trẻ tuổi nhất, tiềm lực lớn nhất trong tám trưởng lão cổ Trụ tông, cũng là nhân tuyển trưởng lão vào Ma Thần chi mộ.Vẻ mặt bọn họ khinh thường là nhằm vào tu vi của Lâm Minh khá thấp.

Ghen tỵ là do Lâm Minh siêu may mắn có được Trụ chi thư, nhờ thế trở thành trưởng lão cổ Trụ tông, ngang hàng với ba người, bọn họ không phục.Lâm Minh không nói chuyện, hắn không có cảm giác gì với biểu tình của ba trưởng lão.

Tóm lại cổ Trụ tông được bao nhiêu ích lợi chẳng liên quan nhiều đến Lâm Minh.Lâm Minh sớm phát hiện ba trưởng lão trẻ tuổi có thành kiến với hắn, chắc bọn họ đều mong muốn nắm giữ Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ.- Nhưng mà . . .

Đại trưởng lão Đột nhiên đổi giọng:- Tuy ngươi không cần chiến đấu nhưng phải hoàn thành một việc.Giọng Đại trưởng lão lạnh băng:- Hiện tại tin cổ Trụ tông chúng ta nắm giữ Trụ chi thư vẫn phong tỏa với bên ngoài, không ai biết.

Ngươi cũng biết nếu chúng ta công bố tin tức Trụ chi thư sẽ có kết quả gì đúng không?Không đợi Lâm Minh trả lời, đại trưởng lão tự nói tiếp: - Trong Hắc Ám Thâm Uyên này Thực lực là vua, khi vào Ma Thần chi mộ rồi khó giấu Trụ chi thư.

Tức là ai đều biết Trụ chi thư mà trong tay ngươi, sớm muộn gì tin chúng ta có Trụ chi thư sẽ công bố ra ngoài.- Khi đó chắc chắn Minh Vương Đạo sẽ đòi chúng ta đưa ra, bọn họ sẽ dùng cách nhường một phần ích lợi 'đổi' Trụ chi thư của chúng ta.Đại trưởng lão cười khẩy nói: - Nói đổi cho dễ nghe, thật ra là ép mua ép bán, nhưng chúng ta khó thể từ chối bọn họ.

Dù Trụ chi thư vốn thuộc về chúng ta nhưng vẫn không thể từ chối, bởi vì không có Thực lực nên không có hơi.

Danh ngạch vào Ma Thần chi mộ đa số nằm trong tay Minh Vương Đạo!- Nếu chúng ta cứng rắn không đưa, bọn họ sẽ uy hiếp chúng ta rút khỏi liên minh, bài xích chúng ta, để chúng ta chỉ có vài người vào Ma Thần chi mộ.

Khi đó chúng ta cầm Trụ chi thư đi vào sẽ gặp kẻ thù bốn phương tám hướng, sẽ là cá nằm trên thớt, làm sao giữ được Trụ chi thư?Đại trưởng lão chậm rãi kể rõ, có lớp có lang, không hù ai.Lâm Minh nhướng mày hỏi: - Tiếp theo thì sao?Lâm Minh nhìn Đại trưởng lão, hắn trực giác tiếp theo Lão sắp nói ra mục đích thật sự kêu hắn đến đây.Đại trưởng lão nhìn Lâm Minh, chậm rãi nói: - Ngươi muốn nắm giữ Trụ chi thư vào sân thì phải được Minh Vương Đạo chấp nhận.

Chúng ta cần giấu tin Trụ chi thư trước, khi nào ngươi lấy được địa vị, quyền nói chuyện trong Minh Vương Đạo, trong tình huống trả cái giá trao đổi nhất định ngươi mới có thể cầm Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ, làm vậy có lẽ ngươi sẽ sống lâu một chút.Lời Đại trưởng lão nói đầy mỉa mai nhưng Lâm Minh không để bụng, hắn cười hỏi ngược lại:- Làm sao để lấy được địa vị, quyền nói chuyện? dựa vào Thực lực sao?- Chẳng những là Thực lực còn có thân phận, chỉ thân phận trưởng lão cổ Trụ tông chúng ta không có ý nghĩa gì với Minh Vương Đạo.- Nếu ngươi có thêm thân phận được Minh Vương Đạo chấp nhận thì khác.

Trong sáu Ác Ma tế điển luôn lưu truyền một quy định, đó là quy tắc liên nhân.

Đối tượng liên nhân là trưởng lão trẻ hoặc đệ tử thủ tịch các tông môn, thánh ma nữ . . .

Nghe Đại trưởng lão nói làm Lâm Minh dựng đứng tóc gáy:- Liên nhân?Liên nhân là từ làm Lâm Minh dở khóc dở cười.

Không nói đến Lâm Minh đã có thê tử, dù không có thì hắn không thể rước một Thâm Uyên Ác Ma cao to thô kệch làm thê tử của mình, cảnh tượng đó thật là . . .

Không dám nhìn thẳng.Mặc dù trong Thâm Uyên Ác Ma có chủng tộc như Mị Ma gần gần nhân tộc, phù hợp thẩm mỹ Lâm Minh.

Nhưng đa số tình huống tộc Mị Ma thiên phú bình thường, khó thể bồi dưỡng ra cao thủ, Mị Ma không thể nào trở thành thánh ma nữ của Minh Vương Đạo.Trừ Mị Ma ra, chủng tộc Thâm Uyên Ác Ma nữ giới khác rất thê thảm.Lâm Minh cố nén cảm giác kỳ dị, sắc mặt khó xem nói: - Ý trưởng lão là kêu ta đi liên nhân với Minh Vương Đạo?- Đúng vậy! có vấn đề gì sao? trong sáu Ác Ma tế điển chai hai đại trận doanh, cổ Trụ tông chúng ta, Minh Vương Đạo, Cửu U cung xem như một phe, đối địch với phe khác.

Đã là trận doanh tất nhiên cần có thủ đoạn giữ quan hệ, liên nhân là cách thường dùng nhất.- Đương nhiên dù là thánh ma nữ, trưởng lão trẻ tuổi, đệ tử thủ tịch đều có địa vị rất cao, liên nhân cầnhai bên đồng ý mới được.

Lúc trước Cửu U cung có một số trưởng lão trẻ tuổi muốn liên nhân với thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, nhưng đều bị từ chối.

- sau này có lẽ thánh ma nữ của Minh Vương Đạo thấy phiền nên nêu quy định là muốn liên nhân với thánh ma nữ phải thắng nàng trong cùng cảnh giới, vậy thì nàng sẽ đồng ý, nếu không thì không thể.- Nhưng tiếc rằng thiên phú của thánh ma nữ quá cao, nhiều Thâm Uyên Ác Ma khiêu chiến với nàng tuy cũng thuộc hạng kỳ tài ngút trời lại kém một chút mới thắng nổi nàng.

Ví dụ cửu U chi tử tiềm lực lớn nhất trong Cửu U cung, một chiêu bị nàng đánh bại.- Nhưng ta nghĩ ngươi đã tự tin nắm giữ Trụ chi thư, tu vi Thiên Tôn vào Ma Thần chi mộ chắc Thực lực có chỗ hơn người.

Ta phát hiện ngươi có vài đeiẻm không đơn giản, Lúc trước ta dùng Khí thế Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thăm dò ngươi, hay lần này ngươi bế quan tham ngộ pháp tắc của Trụ và có thay đổi khiến ta nhìn ra ngươi bất phàm.Lâm Minh không biết nên nói cái gì với Đại trưởng lão.

Có vẻ thánh ma nữ khá đắt hàng, nhưng ai tranh thì kệ, Lâm Minh không chịu nổi liên nhân với Nữ nhânhình dạng Ác Ma.Đại trưởng lão từ tốn nói: - Thánh ma nữ thế hệ này của Minh Vương Đạo cũng có tu vi Thiên Tôn, gần bằng ngươi.

Nếu ngươi thắng được thánh ma nữ, liên nhân với nàng là chuyện tốt với cổ Trụ tông ta.

Bởi vì thánh ma nữ thế hệ này tương lai sẽ có tiền đồ rộng lớn.Lời Đại trưởng lão nói như thể rất mong Lâm Minh thắng, mang về cơ duyên cho cổ Trụ tông.Nhưng Lâm Minh tỏ vẻ thiếu hứng thú.Đại trưởng lão mỉm cười nói: - Dường như ngươi không thích thánh ma nữ?

đó là vì ngươi chưa gặp mặt nàng, khi thấy thánh ma nữ thì ngươi sẽ thay đổi quan niệm.

Nàng đúng là một ma nữ hoàn mỹ . . .

Đại trưởng lão cổ Trụ tông cho đánh giál àm Lâm Minh bất ngờ.

Đại trưởng lão có thể thành tựu trung vị chân Thần tất nhiên là có chỗ hơn người, được Lão đánh già là hoàn mỹ thì không tầm thuonwgf.- Cho dù ngươi không chịu liên nhân cũng không sao, ngươi chỉ cần quan hệ liên nhân.

Có lẽ dù ngươi đánh bại thánh ma nữ, liên nhân với nàng cũng chưa chắc chạm vào nàng, song tu với nàng được.-------Chương 2322: Thánh nữ của Minh Vương Đạo (2)Đại trưởng lão bí hiểm nói:- Nàng là một ma nữ kỳ lạ, lạnh như băng giá.

Cho nên nếu ngươi không thích htì cứ yên tâm, đây chỉ là một danh phận.

Huống chi nếu ngươi không thông qua chiêu này mà muốn cầm Trụ chi thư vào Ma Thần chi mộ là chuyện không thể nào.Lâm Minh cảm thấy Đại trưởng lão xúi giục hắn đồng ý chuyện này là có mưu đồ gì đó.Lâm Minh nhìn Đại trưởng lão, vẫn không trả lời, nhưnghắn tin lời Lão nói có vài câu là thật.

Đó là nếu không thông qua thủ đoạn đặc biệt, Lâm Minh khó thể cầm Trụ chi thư đi vào Ma Thần chi mộ.trong lúc Lâm Minh suy tư thì đại trưởng lão đột nhiên vung tay lên, một luồng sáng đỏ bay ra từ lòng bàn tay Lão.Lâm Minh chộp Ánh sáng đỏ vào tay, là một quyển trục.- Xem thử đi, là nàng, đây là tranh vẽ thánh ma nữ.Ác Ma đẳng cấp Chân Thần vừa dứt lời bức tranh tự động mở ra.

Tranh vẽ nguyên người Nữ nhân nổi lên từ bức tranh đứng trong không khí.Đây không phải tranh mà là ảnh chiếu toàn thân Nữ nhân, giống người thật y như đúc.Lâm Minh nhìn Nữ nhân này, hắn ngây người.Nữ nhân ảo ảnh hình dạng không phải Thâm Uyên Ác Ma như Lâm Minh tưởng tượng, không là Mị Ma bởi vì nàng không cái đuôi, cũng không có sừng.Nàng . . . rất giống sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên nhân tộc.Nàng mặc váy dài màu đen như nước, thân trên mặc giáp đen tinh xảo vẽ ra vóc dáng yêu kiều.

Hai bênhông áo giáp chạm rỗng thấp thoáng lộ ra da thịt mềm mịn như ngọc.Mặt nàng đẹp như trăng rằm, trán nàng, chỗ tóc dài che khuất có ấn ký cánh hoa.Có chín cánh hoa.Nữ nhân này dù là vóc dáng, sắc đẹp hay ấn ký cánh hoa đều giống Thánh Mỹ y như đúc. sao có thể?Biểu tình Lâm Minh kinh ngạc.

Lúc hắn vào Hắc Ám Thâm Uyên, Lâm Minh thấy một bộ xương lóng lánh như ngọc, là Nữ nhân bí ẩn tình nghi là kiếp trước Thánh Mỹ để lại từ trăm ức năm trước.Điều này khiến Lâm Minh khó hiểu, hắn không biết Thánh Mỹ Hồn tộc Tam Thập Tam Thiênhiện tại và Nữ nhân bí ẩn có quan hệ gì?Tóm lại nếu cứng rắn nặn ra lời giải thích thì vẫn có lý do nói thông được.Nhưng bây giờ Lâm Minh ở đệ thập thất tầng Hắc Ám Thâm Uyên một lần nữa trông thấy Thánh Mỹ, nàng là thánh ma nữ của Minh Vương Đạo.

Điều này đảo điên khái niệm của Lâm Minh đối với Thâm Uyên.Đây rốt cuộc là tình huống gì?Lâm Minh nhìn kỹ chín cánh hoa trên trán Thánh Mỹ, giống y như Nữ nhân bí ẩn tình nghi là kiếp trước Thánh Mỹ.

Trán Thánh Mỹ Hồn tộc thì không có cánh hoa.Nhưng Điều này không nói lên được gì.

Có lẽ sau khi Thánh Mỹ tu thành cửu chuyển Đại chuyển sinh thuật thì biến ra cánh hoa?Lâm Minh không thể xác nhận Thánh Mỹ Minh Vương Đạo và Thánh Mỹ Hồn tộc có phải cùng một người không?Nếu đúng vậy, Lâm Minh không hiểu Thánh Mỹ là Hồn hậu của Hồn tộc làm sao có thể cùng là thánh ma nữ của Minh Vương Đạo? hoàn toàn không có lý do.Nếu không phải vậy chỉ có một lời giải thích, đó là nếu Thánh Mỹ Hồn tộc tu luyện truyền âm Tam Thập Tam Thiên, Thánh Mỹ Hắc Ám Thâm Uyên tu luyện pháp tắc Ác Ma, phải chăng có một khả năng là Nữ nhân bí ẩn trăm ức năm trước chuyển sinh thành hai Thánh Mỹ hiện tại?Lâm Minh nghĩ tới nghĩ lui chỉ có giải thíchn ày là hợp lý, nhưnghắn bản năng cảm thấy không đúng.

Bởi vì giải thích này có nhiều chỗ gượng ép, ví dụ Thánh Mỹ các tộc thái cổ vì sao chuyển sinh thành Thâm Uyên Ác Ma?Lâm Minh ngây người nhìn ảo ảnh Thánh Mỹ.Mấy trưởng lão cổ Trụ tông cùng nhìn Lâm Minh.Một Trưởng lão Ác Ma trẻ tuổi mắt lóe tia khinh htường, gã là một trong ba trưởng lão trẻ sẽ vào Ma Thần chi mộ.Trưởng lão Ác Ma khinh thường truyền âm:- Cứ tưởng hắn tuy là tên ngốc muốn vào Ma Thần chi mộ chịu chết nhưng còn chút bản lĩnh Thực lực, không gnờ mới rồi còn chối đây đẩy thánh ma nữ của Minh Vương Đạo giờ thấy tranh thì nhìn ngây người.

Chưa từng gặp ma nữ hơi xinh chút sao?Quan niệm thẩm mỹ của Thâm Uyên Ác Ma khá lạ, bọn họ chẳng những có thể chấp nhận Thâm Uyên Ác Ma nữ giới cao to vạm vỡ, cũng có thể nhận loại mỹ nữ hình người dịu dàng xinh đẹp như các tộc thái cổ, Mị Ma.Thánh Mỹ thuộc về loại sau.- Xem ngây người cũng vô dụng, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

Đại trưởng lão đúng là cao minh, tiểu tử này không biết đã vài chục ức năm không xuất hiện liên minh, không hiểu Ác Ma tế điển.

Hắn không biết rằng thánh ma nữ của Minh Vương Đạo lạnh cònhơn băng sơn ức năm, quan trọng cònhơn ngôi sao trên trời.

Thánh ma nữ đề nghị điều kiện cùng đẳng cấp thắng nàng mới có được nàng là đang đào một cái hố, để các Ác Ma cao đẳng muốn chiếm hữu nàng chết tâm.- Không ai có thể cùng đẳng cấp thắng thánh ma nữ.

Những Ác Ma cao đẳng biết quy tắc, muốn đánh bại nàng, nhúng chàm nàng, song tu với nàng đều bị thánh ma nữ đánh trọng thương, có một số bị đánh tàn phế.

Nhưng vì Minh Vương Đạo mạnh mẽ, không ai dám nói gì.

Dù sao Lúc trước đám Ác Ma cao đẳng cho rằng thánh ma nữ là nữ, dễ đối phó.- Ha ha ha!

đúng vậy, thánh ma nữ xuống tay ác vậy là muốn nói cho Ác Ma cao đẳng biết đừnglàm phiền nàng, nếu không kết cuộc sẽ là bị đánh tàn phế như Đám người đi trước.

Bây giờ đã ba, năm trăm năm qua đi, không một Ác Ma cao đẳng nào dám theo dõi thánh ma nữ của Minh Vương Đạo nữa.

Đại trưởng lão đúng là giết người không thấy máu.

Chờ tiểu tử này bị đánh tàn phế thì đừng mơ sau đó vào Ma Thần chi mộ.Đại trưởng lão thấy hết biểu tình của Lâm Minh, Lão không hiểu Tại sao hắn thất thốt như vậy, nhưng chắc chắnhình ảnh thánh ma nữ của Minh Vương Đạo đã làm lòng hắn gợn sóng.- Như thế nào? ngươi cảm thấy thánh ma nữ của Minh Vương Đạo ra sao?Lâm Minh không trả lời Đại trưởng lão ngay, hắn ngần nừ hồi lâu cuối cùng không keièm được hỏi:- Tại sao thánh ma nữ của Minh Vương Đạo bộ dạng giống với sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên?Lúc trước Lâm Minh xem ký ức trưởng lão Ma Đạo Hội rất qua loa, có nhiều điều không biết.

Lâm Minh sợ đã hỏi vấn đề mà Ác Ma cao đẳng đều biết thường thức, thậm chsi khiến trưởng lão cổ Trụ tông nghi ngờ thân phận của hắn.Nhưng Lâm Minh lo hơi dư htừa, trưởng lão cổ Trụ tông không bất ngờ trước câu hjỏi của Lâm Minh, ngược lại cảm thấy Đương nhiên.Đại trưởng lão nói:- Nàng đúng là Thâm Uyên Ác Ma.Đại trưởng lão nhẹ phất tay, vang Thanh âm khẽ khàng, Thánh Mỹ ảo trong không trung bỗng lưng áo rách, mọc đôi cánh đen.Cánh giương ra dài cỡ một trượng, dễ dàng bao lấy thân thể Thánh Mỹ.Đôi cánh chim đen nổi bật Thánh Mỹ trong không trung tăng thêm khí chất thánh khiết bí ẩn.Đại trưởng lão chậm rãi nói:- Nàng không phải Mị Ma nhưng có bộ dạng giống sinh mệnh trí tuệ tam thập tam thiên vì nàng thuộc chủng tộc rất hiếm hoi trong Thâm Uyên Ác Ma.

Chủng tộc này gần như là truyền thuyết, nhiều năm không xuất thế, tênhcủng tộc đó là Hắc Ám Thiên sứ.- Thánh ma nữ của Minh Vương Đạo chính là Hắc Ám Thiên sứ rất hiếm thấy.- Hắc Ám Thiên sứ?-------Chương 2323: Bí ẩn Thánh MỹLâm Minh cảm thấy đầu óc càng lúc càng hỗn loạn.

Thánh Mỹ Hồn hậu là Hắc Ám Thiên sứ trong Thâm Uyên Ác Ma?Nghe sao cũng thấy ly kỳ, nếu đúng vậy bao nhiêu năm qua không có lý nào thân phận của Thánh Mỹ không bị phát hiện.

Hồn tộc không chỉ có một chân Thần, hơn nữa Hồn tộc thuộc Tam Thập Tam Thiên chủng tộc, có thù với Thâm Uyên Ác Ma.Lâm Minh lại hỏi:- Thánh ma nữ của Minh Vương Đạo mấy tuổi ?

Xuất hiện Trước mặt thế nhân từ khi nào?Đại trưởng lão ngạc nhiên nhìn Lâm Minh, Lão không ngờ hắn sẽ hỏi mấy vấn đề này.

Đối với Võ giả tuổi thọ lâu dài ít khi nào bị hỏi tuổi lúc liên nhân.

Thâm Uyên Ác Ma đến đẳng cấp chân Thần toàn tính tuổi bằng ức năm, cách biệt mấy vạn tuổi không là gì.Đại trưởng lão vẫn trả lời:- Ta không rõ tuổi của thánh ma nữ nhưng đại khái mấy vạn tuổi.

Khi nào thánh ma nữ xuất hiện Trước mặt thế nhân thì đại khái hai vạn năm trước, nhưng sau đó nàng ẩn thế tiềm tu.

Lần này thánh ma nữ ẩn thế tiềm tu hơn một vạn năm, mãi mấy ngàn năm gần đây mới chính thức xuất thế.

Vừa xuất thế đã chấn kinh thế gian, Ác Ma cao đẳng tông môn khác ít ai có thể sóng vai với thánh ma nữ.Lâm Minh nghe Đại trưởng lão nói, thầm suy tư một phen.

Lâm Minh hỏi mấy câu đó là muốn xá định Thánh Mỹ Hắc Ám Thâm Uyên có phải là Thánh Mỹ Hồn tộc song tử đạo cung không.

Nhưng bằng vào những tin tức này Lâm Minh vẫn khó phỏng đoán ra cái gì.Hai vạn ănm trước Thánh Mỹ xuất hiện trong Thâm Uyên, sau đó tiềm tu hơn một vạn năm.

Cái gọi là tiềm tu có khi nào là rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên đi Tam Thập Tam Thiên?Vậy sau này xuất thế thật ra là Thánh Mỹ trở về Hắc Ám Thâm Uyên?Nhiều tin tức phức tạp khiến Lâm Minh khó thể nhìn rõ sự thật, nhưng tóm lại hắn rất chú ý Thánh Mỹ.Thánh Mỹ là một Nữ nhân vô cùng quan trọng trong sinh mệnh của Lâm Minh, có thể nói là nàng thay đổi quỹ tích sinh mệnh của hắn.Thánh Mỹ như đóa hồng đen bí ẩn khiến người khó nhìn thấu.Nhưng mặc kệ mục đích của Thánh Mỹ là gì, gút mắt giữa nàng và Hồn Đế là gì, cuộc chiến Thiên Diễn tinh một vạn hai ngàn năm trước Lâm Minh cần cảm ơn Thánh Mỹ, không ngờ nàng thì hắn chết chắc.Có một chuyện làm Lâm Minh nhớ mãi không quên là hắn và Thánh Mỹ hoang đường một lần có khi nào khiến nàng mang thai cục máu của hắn không?Dù sao khi đó Lâm Minh bởi vì tác dụng dược lực của trái cây kỳ lạ không thể khống chế tinh hoa sinh mệnh, toàn bộ tiến vào người Thánh Mỹ.Không hiểu sao Thánh Mỹ cũng ăn trái cây kỳ lạ đó, trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Trong tình huống đó Thánh Mỹ và Lâm Minh điên cuồng cùng nhau, rất khó tưởng tượng sẽ xảy ra chuyện gì.Dưới tay Đại trưởng lão, ba trưởng lão trẻ sẽ vào Ma Thần chi mộ mất kiên nhẫn hỏi:- Nói nhiều như vậy tóm lại ngươi có đồng ý không?Lâm Minh liếc ba trưởng lão trẻ, Thánh Mỹ kỳ lạ.

Lâm Minh không biết Đám người này có tính toán gì, hắn không quan tâm, hắn thật muốn nhìn xem Thánh Mỹ Hắc Ám Thâm Uyên là ai.Thế nên Lâm Minh gật đầu, nói:- Ta đồng ý.- Tốt!Đám trưởng lão mừng thầm, có trưởng lão cười tủm tỉm nhìn Lâm Minh, Ánh mắt như đang nhìn đồ ngu.Mấy trưởng lão truyền âm thảo luận ỉêng:- Hắn thật sự đồng ý, cùng đẳng cấp không ai có thể chiến thắng thánh ma nữ.- Đúng vậy! dù là cửu U chi tử nói là cùng đẳng cấp nhưng khi đó hắn là Ác Ma đỉnh Thiên Tôn, đánh nhau với thánh ma nữ Ác Ma thượng vị Thiên Tôn nhưng vẫn bị thánh ma nữ đánh bại, bị thương nặng, tĩnh dưỡng hai, ba năm khó khăn lắm mới phục hồi.

Đệ cửu trưởng lão đánh nhau với thánh ma nữ thì tình huống trái ngược, thánh ma nữ là đỉnh Thiên Tôn, đệ cửu trưởng lão chỉ là thượng vị Thiên Tôn, kém một tiểu đẳng cấp, kết quả khỏi nghĩ cũng biết.- Thánh ma nữ lạnh lùng ngạo như băng, đánh thẳng tay với người muốn liên nhân.

Đệ cửu trưởng lão sẽ thua thê thảm, nếu chúng ta không nhúng tay vào có lẽ đệ cửu trưởng lão sẽ bị thánh ma nữ giết.- Thánh ma nữ dữ dằn đáng sợ, xuống tay không phân nặng nhẹ.

Trước khi đánh nhau còn phải ký giấy sinh tử để tránh rắc rối, hù đám cóc định liên nhân với Minh Vương Đạo lùi bước.

Cho dù đệ cửu trưởng lão may mắn một chút cũng sẽ phải nằm liệt giường mười năm, khi đó hành trình đi Ma Thần chi mộ không có phần của hắn.Ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Minh đầy giễu cợt.Đại trưởng lão vung tay nói:- Được rồi, Mọi người trở lại nghỉ ngơi đi, ngày mai vào giờ này xuất phát.***Hôm sao, Tất cả đệ tử cổ Trụ tông tham gia vào Ma Thần chi mộ tập hợp lại.trong đó chỉ có ba người là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, còn lại toàn là Thiên Tôn.Mọi người cưỡi trên chiếc Ác Ma cốt thuyền dài mười dặm.Cốt thuyền tỏa Ánh sáng đen bay lên cao, nó như con mãnh thú khủng bố rx đường không khí màu nước.Khaỏng một nén nhang sau, Ác Ma cốt thuyền phá hư không bắt đầu không gian đại na di.Mỗi một tầng đại lục Hắc Ám Thâm Uyên cực kỳ rộng lớn, hơn nữa càng đi xuống càng rộng.Ác Ma cốt thuyền xuyên qua hư không mấy tháng rốt cuộc đến mục đích.Nơi này là tuổng tông của Minh Vương Đạo.Tuổng tông của Minh Vương Đạo xây dựng trên bình nguyênhoang dã, nhìn từ xa có một tòa tháp cao cực kỳ thô to ngao ngất đâm mây, tựa như cột chống trời Hắc Ám Thâm Uyên.So với tháp cao Minh Vương Đạo thì cốt thuyền Lâm Minh đang cưỡi như chim nhỏ trước người khổng lồ, rất bé nhỏ.Cốt Thuyền đậu trên quảng trường đỉnh tháp, quảng trường rộng rãi đứng thẳng mấy chục cốt trụ Đồ Đằng cao vút bắn ra Ánh sáng đen, bên trong phát ra tiếng thần ma gầm rống.Còn chưa đến gần đã bị Khí thế khổng lồ phát ra từ cốt trụ Đồ Đằng chấn nhiếp, cho người cảm giác tháp cao dưới chân là vật sống, là một chí tôn Ma Thần diễnhóa, khiến người ta hoảng loạn.Trên đỉnh tháp có một linh hạm khổng lồ không thua gì cốt thuyền cổ Trụ tông đã đậu từ trước.

Trên linh hạm cắm cờ Đồ Đằng bay phất phới.Bốn phía có một số Ác Ma linh hạm nhỏ hơn chút, rải rác tụ với nhau.

Chúng nó như con cá nhỏ quanh cá mập cốt thuyền to lớn ngay chính giữa.Đại trưởng lão cổ Trụ tông quét mắt qua một số linh hạm đậu Đằng trước, nét mặt tối tăm.

Nhưngx linh hạm này thuộc về tiểu Thế lực định tham gia liên minh Minh Vương Đạo.Những Thế lực nhỏ này thường chỉ có thể phái Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn vào Ma Thần chi mộ, nhưng mục tiêu của bọn họ chỉ đơn giản là báu vật bên ngoài mộ, không trông mong gì vào truyền thừa Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng ở sâu nhất Ma Thần chi mộ.Đoàn người cổ Trụ tông xuống cốt thuyền, Lúc này quảng trường bên trên tháp cao tụ tập khá nhiều Thâm Uyên Ác Ma.Những Thâm Uyên Ác Ma ít nhất Thực lực từ 86w trở lên.

Trong toàn Hắc Ám Thâm Uyên, hiện tại Minh Vương Đạo xem như Thế lực đỉnh cao, Thâm Uyên Ác Ma ra vào chỗ này dù chỉ là tùy tùng nếu đặt ở bên ngoài sẽ là bá chủ một phương.Khi đoàn người cổ Trụ tông xuống dưới, bên Minh Vương Đạo có Trưởng lão Ác Ma đón chào:- Thì ra là Trụ Thần trưởng lão, đã lâu không gặp!-------Chương 2324: Ác Ma đồng tửTrưởng lão Ác Ma pjhụ trách nghênh đón tên là Minh Cổ.

Trong Minh Vương Đạo Tất cả trưởng lão khi đến đẳng cấp chân Thần sẽ nhận được phong hiệu cho mình, gần giống cổ Trụ tông, các phong hào đều có chữ Minh.Mặt mũi Minh Cổ trưởng lão khá lạ, chỉ cao ba thước, người màu xám đen, da thịt nhăn nheo tựa như một Ác Ma đồng tử.Giọng Minh Cổ the thé hơi giống giọng con nít, nhưng ngữ điệu thì già dặn.Gã là trưởng lão của Minh Vương Đạo, chỉ là trưởng lão bình thường nhưng Lâm Minh cảm tỉ sơ tu vi của trưởng lão Minh Vương Đạo này, phát hiện Khí thế của đối phương không dưới Đại trưởng lão cổ Trụ tông.Điều này chứng minh Thực lực, nội tình của Minh Vương Đạo.Tông chủ của Minh Vương Đạo là Minh, Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Đồ Đằng, Thực lực của Minh thật không thể tưởng tượng.Dưới Minh thì Minh Vương Đạo có Trưởng lão Ác Ma thượng vị chân Thần, không chỉ một người.Đại trưởng lão cổ Trụ tông đặt trong Minh Vương Đạo chỉ đáng laqmf trưởng lão bình thường.Nên Minh Vương Đạo phái Ác Ma đồng tử đến tiếp đãi cổ Trụ tông là trưởng lão bình thường, lễ độ, như thế không có gì đáng trách.Đại trưởng lão cổ Trụ tông và Ác Ma đồng tử Minh Vương Đạo khách sáo vài câu, lúc nói chuyện Ác Ma đồng tử liếc Lâm Minh, Thánh Mỹ kỳ lạ.- Vị này chắc là đệ cửu trưởng lão của cổ Trụ tông các người?Có năm trưởng lão cổ Trụ tông đến đây, Lâm Minh, Tru Thần trưởng lão, ba trưởng lão trẻ có tên là Trụ quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa.Nói ba Trưởng lão Ác Ma này trẻ tuổi, tiềm lực lớn nhưng thật ra cũng cỡ trăm vạn tuổi.Sau khi bọn họ trở thành trưởng lão thì Ác Ma đồng tử đã gặp qua, khuôn mặt lạ duy nhất chính là Lâm Minh, suy ra hắn chính là đệ cửu trưởng lão muốn khiêu chiến thánh ma nữ của Minh Vương Đạo.Lâm Minh đơn giản đáp:- Đúng vậy!

Ác Ma đồng tử cười khục khặc:- Ha ha ha, trẻ tuổi không biết sợ, can đảm đáng khen.Ác Ma đồng tử nói mấy câu đó nghe như lời khen nhưng Dường như chất chứa mỉa mai.Ánh mắt Ác Ma đồng tử nhìn Lâm Minh đầyn ghiền ngẫm.Ác Ma đồng tử trêu chọc và ác ý mập mờ, ba trưởng lão Trụ Quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa sẽ không nói gì.

Bọn họ vốn không xem Lâm Minh là thành viên cổ Trụ tông.

Lâm Minh có gặp khó dễ, bị trào phúng cũng chẳng liên quan gì ba trưởng lão.Ác Ma đồng tử cười tủm tỉm nói: - Nói đến thì Trụ Thần trưởng lão, cổ Trụ tông các người đề bạt nhân tài không theo khuôn mẫu, Ác Ma cao đẳng tuổi trẻ có tài dù cho chỉ là thượng vị Thiên Tôn cũng có thể làm trưởng lão.

Chắc vị đệ cửu trưởng lão này có điểm nào không tầm thường?Câu nói này rơi vào tai Võ giả cổ Trụ tông như kim đâm.Trong Ác Ma tế điển, đạt đến đẳng cấp chân Thần mới được trở thành trưởng lão là quy tắc ngầm.Một số Ác Ma tế điển hùng mạnh có đếnhơnhai moiw trưởng lão chân Thần.

Ác Ma tế điển nhỏ yếu thì chỉ có sáu, bảy trưởng lão chân Thần.

Nhưng dù là Ác Ma tế điển nhỏ yếu cũng sẽ kiên trì chỉ phong Ác Ma đẳng cấp Chân Thần làm trưởng lão.

Nếu phong Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn làm trưởng lão sẽ cho người cảm giác Thế lực này tụt dốc, không chống đỡ nổi nữa.Bởi vì trong Hắc Ám Thâm Uyên chỉ có Thế lực hạng hai mới để Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn làm trưởng lão.Ác Ma đồng tử không biết chuyện Trụ chi thư, cho rằng Lâm Minh có thiên phú tốt nên được phá cách phong làm trưởng lão.

Tuy nhiên Ác Ma tế điển xuống dốc như cổ Trụ tông thì Ác Ma đồng tử không cho rằng Lâm Minh có chỗ nào ghê gớm.Ác Ma đồng tử nhìn Lâm Minh tựa như quý tộc hoàng thất trần gian nhìn phú ông nhà quê.Đối với đa số Ác Ma thì xem thường kệ xem thường, sẽ không nói ra ngoài miệng, nhưng Ác Ma đồng tử cố ý nói thẳng mặt.Ác Ma đồng tử cố ý cho cổ Trụ tông mất mặt.Không phải Ác Ma đồng tử rảnh rỗi chọc chửi, không phải có thù với cổ Trụ tông, Ác Ma đồng tử làm vậy là muốn đè Khí thế cổ Trụ tông xuống.Bởi vì qua mấy ngày nữa liên minh ba Ác Ma tế điển, nhiều tiểu tông môn bắt đầu đàm phán, bàn bạc phân phối ích lợi Ma Thần chi mộ.Đè thế của đối phương vô hình thành ưu thế tâm lý, chiếm quyền chủ động trong cuộc đàm phán.Đại trưởng lão cổ Trụ tông nét mặt sa sầm nói: - Nội vụ cổ Trụ tông ta không làm phiền Minh Cổ trưởng lão lo.

Đệ cửu trưởng lão được phong lsàm trưởng lão tất nhiên có nguyên nhân của nó, ta không tiện nói cụ thể.Chuyện liên quan vinh dự và Khí thế của cổ Trụ tông thì Trụ Thần trưởng lão sẽ không giữ im lặng, nhưng Lão đưa ra giải thích lấp lửng, không dám thổi phồng Lâm Minh.

Vì mấy ngày nữa Lâm Minh sẽ đánh nhau với thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, khi đó Thực lực của hắn như thế nào nhìn là biết ngay.Nếu thổi phồng căng quá bị xì hơi thì chỉ làm chính mình thêm xấu hổ.- Ha ha ha!

Ác Ma đồng tử cười to bảo: - Là nguyên nhân gì thì chờ mấy ngày nữa sẽ biết, ta không vội.Ác Ma đồng tử nói tới đây chuyểnhướng Lâm Minh: - Nói đến thì ta rất xem trọng đệ cửu trưởng lão.

Gần năm trăm năm không có Ác Ma cao đẳng nào khiêu chiến thánh ma nữ của Minh Vương Đạo ta, ta rất mong chờ đệ cửu trưởng lão đến khiêu chiến.Lâm Minh lười so đo Ác Ma đồng tử mỉa mai, lạnh lùng hỏi: - Thánh ma nữ của các người hiện tại ở trong tông môn?Ác Ma đồng tử dào dạt hứng thú nhìn Lâm Minh:- Có, ngươi hỏi điều này làm gì?Lâm Minh bình tĩnh khiến Ác Ma đồng tử bất ngờ, muốn tìm ra dấu vết làm bộ bình tĩnh trên nét mặt hắn.

Khiến Ác Ma đồng tử thất vọng là Khí thế Lâm Minh bình thản, không hề dao động chút cảm xúc vì lời gã nói, như thể mới rồi gã chèn ép cổ Trụ tông là tênhề diễn kịch.

Ác Ma đồng tử nhíu mày.Lâm Minh nói thẳng:- Ta muốn gặp nàng.Muốn phán đoán Thánh Mỹ Hắc Ám Thâm Uyên có phải là Thánh Mỹ Hồn tộc Tam Thập Tam Thiênhay không cách tốt nhất là gặp mặt chính chủ, vậy thì mọi chuyện sẽ rõ ràng, cũng hiểu rõ hơn mục đích của Thánh Mỹ là gì.Nhưng Lâm Minh xin gặp Thánh Mỹ đổi lại là Ác Ma đồng tử xì cười:- Thánh ma nữ của Minh Vương Đạo ta đâu phải ngươi nói muốn gặp là gặp?Lâm Minh hỏi ngược lại:- Nàng là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, ta cũng vậy.

Nàng là thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, ta là trưởng lão cổ Trụ tông, Tại sao ta không thể gặp nàng?Ác Ma đồng tử nhìn Lâm Minh như ngó đồ ngốc:- Đẳng cấp Thiên Tôn của ngươi làm sao so sánh với Thiên Tôn thánh ma nữ của giáo ta? ngươi không nhìn xem trình độ của mình là gì?Ác Ma đồng tử hừ mạnh, liếc mấy trưởng lão cổ Trụ tông khác.

Có một câu Ác Ma đồng tử chưa nói ra, đó là trưởng lão cổ Trụ tông không thể sánhabừng địa vị thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, vì Thực lực hai tông môn cách biệt quá lớn.

Vì e ngại mặt mũi của Trụ Thần trưởng lão nên Ác Ma đồng tử không thốt ra câu này, nếu không sẽ trở mặt.Trụ Thần trưởng lão giữ im lặng, trong Hắc Ám Thâm Uyên này Thực lực là Tất cả.Ác Ma đồng tử cười càn rỡ:- Đi đi, qua vài ngày nữa đệ cửu trưởng lão sẽ gặp mặt.

Ta tin ngày đệ cửu trưởng lão thấy thánh ma nữ sẽ suốt đời khó quyên, ha ha ha!-------Chương 2325: Tiếng than thở của Thánh Mỹ (1)Ác Ma đồng tử không nói nhiều nữa, tay xé một khe nứt không gian, xoay người vào trong.

Đây là con đường đi thông bên trong tháp cao.Đám người cổ Trụ tông biểu tình cực kỳ khó xem.

Tuy Ác Ma đồng tử chủ yếu nhằm vào Lâm Minh nhưng bọn họ biết gã dùng cách này chèn ép Khí thế cổ Trụ tông, muốn đè đầu bọn họ.Cổ Trụ tông rất bực mình.Trụ Quang liếc Lâm Minh, buồn bực truyền âm với mấy trưởng lão khác:- Đều tại tên ngốc này, cứ đòi vào Ma Thần chi mộ chịu chết.

Nếu không tại hắn thì chúng ta không cần đến liên nhân với Minh Vương Đạo, tự rước lấy nhục!- Thánh ma nữ của Minh Vương Đạo chắc chắn sẽ đánh tiểu tử này tàn phế, thậm chsi giết hắn.

Tuy chúng ta hy vọng hắn thua htảm chút, nhưng dù sao đại biểu cổ Trụ tông, hắn thua càng thê thảm thì chúng ta càng mất mặt.- Thôi kệ, vì Trụ chi thư, vì tương lai tông môn, mất mặt một chút có là gì?Ba trưởng lão Trụ Quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa bàn tán sau lưng Lâm Minh.Trụ Thần trưởng lão nhíu mày lạnh lùng nói: - Đừngn ói nhảm nữa.

Các ngươi có sức ở đây chê bai đệ cửu trưởng lão chẳng bằng chuẩn bị ứng đối chiến đấu tiếp theo đi.

Đừng quyên phân phối ích lợi Lần này tuy nói là đàm phán nhưng cuối cùng vẫn dựa vào vũ lực phân phối tài nguyên.

Ba người đai biểu cổ Trụ tông ta quyét đấu với sáu trưởng lão Minh Vương Đạo tuyển ra.- Đệ cửu trưởng lão thua thì đệ cửu trưởng lão, hắn sống hay chết không quan trọng.

Nếu các ngươi thua thì chúng ta sẽ tổn thất lớn, nghe rõ không?Thanh âm uy nghiêm của Trụ Thần trưởng lão như tiếng sấm nổ bên tai ba trưởng lão.Trụ Quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa run rẩy vội đáp:- Trụ Thần trưởng lão nói đúng. yên tâm, chúng ta sẽ không để Trụ Thần trưởng lão thất vọng!Ba trưởng lão là tiểu bối của Trụ Thần trưởng lão, trước khi bọn họ trưởng thành toàn là Trụ Thần trưởng lão chỉ đeiẻm cho bọn họ.

Nên Trụ Thần như sư tôn của Trụ Quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa, đương nhiên ba người kính sợ Lão.Lâm Minh không nghe thấy mây trưởng lão cổ Trụ tông truyền âm, dù có nghe thì hắn không để bụng.Lâm Minh bình tĩnh bước vào con đường không gian bị Ác Ma đồng tử xé rách.

Cảnh tượng thay đổi, Lâm Minh vào bên trong tòa tháp cao.Nơi đây như một đại thế giới.trong tháp cao có tiên sơn bay, có suối máu chảy xuống, có rừng rậm hoang dã vô biên, các loại chim ác thú dữ đáng sợ.trong Hắc Ám Thâm Uyên có niều Thâm Uyên Ác Ma trí tuệ không cao nhưng Thực lực cực kỳ cường đại.

Những Thâm Uyên Ác Ma này thường bị đại thế lực nuôi dưỡng.

Đám chim ác thú dữ này cũng vậy.Thế giới này là chỗ cư trú của đoàn người cổ Trụ tông, cũng là đại chiến trường mấy ngày sau.Trong tháp cao, chính giữa thế giới này có một bình nguyên to lớn, sát khí âm trầm, đây chính là chiến trường cho đại chiến Lần này.Ngoài rìa bình nguyên là chỗ các đại tông môn, Thế lực cư trú.Những chỗ trú có nhà đá rải rác, có thành thị.Một mình tông môn cổ Trụ tông chiếm một tòa thành trì.Điều này thể hiện đại vị của cổ Trụ tông.

Trong thành trì, đoàn người cổ Trụ tông, trưởng lão chân Thần, tùy tùng chỉ khaỏng mấy trăm người, chiếm chỗ rất nhỏ trong thành thị.

Những người khác trong thành toàn là nô lệ.Hắc Ám Thâm Uyên là thế giới tràn đầy nô lệ.Các nô lệ trong thành chẳng những có các tộc thái cổ cũng có Thâm Uyên Ác Ma.Nô lệ nguyên thành thị trừ giữ cho tòa thành vận chuyển, cũng phục vụ các loại cho cổ Trụ tông.

Đệ tử hạch tâm, các trưởng lão cổ Trụ tông muốn làm gì thì làm.

- Là Cửu U cung, bọn họ đến sớm hơn chúng ta.Đoàn người cổ Trụ tông lơ lửng Trên bầu trời thành thị nhìn thành thị bên cạnh.

Trên bầu trời thành trì bên cạnh bao phủ uy nhiếp Ác Ma đẳng cấp Chân Thần nhẹ.Loại uy nhiếp này không cố ý phát ra mà là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần trong thành trì quá mahj, vô tình lộ ra.Lực lượng tụ tập thành Ác Ma lực Trên bầu trời thành trì, thành bóng ma che phủ.Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Cửu U cung và cổ Trụ tông cộng lại khoảng hai đơn vị đếm.

Bọn họ phát ra Khí thế tụ tập lại hình thành lực tràng Trên bầu trời, dù là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn nếu ở trong lực tràng u ám này cũng khó thể chống đỡ.Trụ Thần trưởng lão vung tay:- Được rồi, tìm chỗ ở đi.Lâm Minh tìm một nhà đá, bắt đầu tĩnh tọa tu luyện.Lâm Minh vào Hắc Ám Thâm Uyên mấy năm nay chưa từng ngừng tu luyện một giây nào.Nhiều Thế lực Ác Ma trú đóng với nhau khó tránh khỏi giao lưu qua lại, phô bày thực lực của mình thị uy.

Mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì Lâm Minh đều phướt lờ đi.Lâm Minh không ra khỏi cửa nhưng danh tiếng của hắn chậm rãi truyền ra.

Trong lòng hội trưởng lão cổ Trụ tông không muốn công nhận địa vị trưởng lão của Lâm Minh, nên bọn họ không cho hắn phong hào trưởng lão ỉêng.

Bên ngoài biết đến cái tên Lâm Minh chỉ là đệ cửu trưởng lão của cổ Trụ tông.Bọn họ biết đệ cửu trưởng lão muốn liên nhân với thánh ma nữ của Minh Vương Đạo.Gần năm trăm năm qua chưa từng có Ác Ma nào dám mơ ước thánh ma nữ.

Chuyến đi Ma Thần chi mộ Lần này lại có Ác Ma cao đẳng theo dõi nàng.Sẽ có kịch hay để xem.Tuy tin tức này rất hấp dẫn nhưng Ác Ma đẳng cấp Chân Thần như trưởng lão Cửu U cung không mấy quan tâm.

Đối với bọn họ thì Lâm Minh, thánh ma nữ của Minh Vương Đạo tóm lại chỉ là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, không đến chân Thần thì không cùng đẳng cấp với bọn họ.

Họ không cần biết Lâm Minh và thánh ma nữ làm gì với nhau, cùng lắm xem náo nhiệt.Giống như trước khi vở kịch lớn bắt đầu sẽ có tênhề ra sân khấu chọc cười cho khán giả.

Đệ cửu trưởng lão cổ Trụ tông Lâm Minh là thân phận vai hề trong lòng bọn họ.Điều bọn họ quan tâm là sáu Ác Ma cao đẳng được Minh Vương Đạo cử ra xuất chiến, bọn họ muốn biết chiến đấu với sáu Ác Ma cao đẳng này sẽ thắng được mấy trận.Minh Vương Đạo xưa nay mạnh mẽ, mục tiêu của bọn họ chỉ mong thắng một trận, nếu thắng hai trận là niềm vui bất ngờ.Mấy ngày nay bọn họ sưu tầm Tất cả tài liệu trưởng lão trẻ tuổi của Minh Vương Đạo nhưng khó thể xác định rốt cuộc là sáu Ác Ma cao đẳng nào tham gia so tài cuối cùng.Minh Vương Đạo làm công tác giữ bí mật rất tốt, về mặt này thì cổ Trụ tông, Cửu U cung yếu hơn nhiều.

Chủ yếu vì bọn họ chỉ phái được bấy nhiêu trưởng lão, không còn lựa chọn nào khác.Đa số người không chú ý Lâm Minh nhưng có số ít điều tra về lai lịch của hắn.Tuổng tông Minh Vương Đạo nằm trong một thời không.

Trong phòng.Một Nữ nhân Thiên Tôn ăn mặc kiểu thị nữ chậm rãi bước tới, cung kính nói: - Tiểu thư, đệ cửu trưởng lão cổ Trụ tông nêu ý muốn liên nhân với tiểu thư trước khi Ma Thần chi mộ mở ra.

Chúng ta đã tìm được chút tư leiẹu về đệ cửu trưởng lão, tiểu thư có muốn xem không?Trước mặt thị nữ có một Nữ nhân mặc áo đen bí ẩn, nàng đứng bên cửa sổ, Ánh mắt hờ hững nhìn bên ngoài khung cửa sổ.Đôi mắt Nữ nhân áo đen nhìn như vô thamnà, khó thấy tiêu cự nhưng thật ra đó là vì mắt nàng quá sâu thẳm, bên trong chứa cả một vũ trụ bí ẩn, làm người ta không tìm được giới hạn.-------Chương 2326: Tiếng than thở của Thánh Mỹ (2)Mái tóc đen như thác nước rũ xuống quần áo đen tựa đóa hoa hồng đen nở rộ.Nữ nhân áo đen nghe Thanh âm thì xaoyt người lại, hờ hững nhìn thị nữ Trước mặt mình.Nữ nhân xinh đẹp xuất trần, giữa trán có chín cánh hoa ghép thành ấn ký sen đỏ bí ẩn.

Nàng như cửu thiên thần nữ giáng trần, toát ra hơi thở thánh khiết làm người ta tự thấy xấu hổ.Nữ nhân này chính là Thánh Mỹ, hoặc nên nói nàng là Hắc Ám Thiên sứ bề ngoài giống Thánh Mỹ y như đúc.Thị nữ quỳ hai gối, lòng bàn tay nâng ngọc giản.- Tiểu thư, tư liệu ở đây.Thị nữ của Thánh Mỹ đều ra từ các tộc thái cổ, đây là Thánh Mỹ cố ý yêu cầu.Thánh Mỹ sẽ không bắt thị nữ của mình làm trâu làm ngựa, thái độ hơi thân thiện.

Nhưng Khí thế mạnh mẽ của Thánh Mỹ vẫn làm thị nữ không keièm được quỳ gối, cúi gằm mặt không dám nhìn khuôn mặt Nữ nhân áo đen.Thánh Mỹ nhìn ngọc giản, nhíu mày nhưng vẫn mở ra xem:- Đệ cửu trưởng lão của cổ Trụ tông?- Đúng vậy! hắn là Ác Ma thượng vị Thiên Tôn.Khuôn mặt Thánh Mỹ không có nhiều cảm xúc dao động, trong lòng nàng không hứng thú tìm tòi về đệ cửu trưởng lão, chỉ cảm thấy rấtp hiền.Thánh Mỹ phất tay nói:- Lui xuống đi.Đám thị nữ, thị vệ sưu tầm tình báo nhưng Thánh Mỹ lười xem.

Đối với Ác Ma cao đẳng muốn liên nhân với nàng, Thánh Mỹ cho rằng bọn họ là ruồi bọ bay tới, đuổi đi hoặc đập chết là được.

Trước khi đập ruồi không cần điều tra lai lịch, chủng loại của con ruồi làm chi.Thị nữ ngoan ngoãn cất đi ngọc giản:- Tuân lệnh!Thị nữ vô cùng cảm kích Thánh Mỹ.

Nàng là nô lệ, dù tư chất cao đến mấy, nô lệ giá cao mấy vẫn không tránh khỏi số phận bi thảm.

Nhờ đi theo Thánh Mỹ, nữ chủ nhân này không dày xéo nàng, ngược lại cho nàng một ít tài nguyên để nàng tự chủ tu luyện, đây đúng là ơn tái sinh.Nên thị nữ hết lòng trung thành với Thánh Mỹ, nàng khom người, cúi đầu lùi xuống.

Trước khi xoay người nàng liếc trộm Thánh Mỹ.Thị nữ chỉ thấy một bên mặt Thánh Mỹ, khuôn mặt hoàn mỹ.

Nhưng đôi mắt Thánh Mỹ chất chứa chút bi thương làm người khó nắm bắt.Đây không phải Lần đầu tiên thị nữ thấy nỗi buồn trong mắt Thánh Mỹ, nàng ngẫu nhiên nghe Thánh Mỹ buông tiếng thở dài, Thanh âm nhỏ xíu hầu như không nghe thấy lại như bàn tay vô hình dễ đụng vào lòng người.Thị nữ không hiểu thánh ma nữ của Minh Vương Đạo, thiên chi kiêu nữ có thân phận như vậy đã đến đỉnh cao Thâm Uyên, còn có gì đáng để thánh ma nữ buồn rầu?Thị nữ không dám hỏi, mấy năm nay chỉ muốn cố gắng hầu hạ Thánh Mỹ, hy vọng xóa tan buồn bã trên mặt Thánh Mỹ.Nhưng sự thật là theo Thời gian trôi qua, tiếng thở dài và ưu tư luôn theo Thánh Mỹ, chưa từng biến mất.Người ngoài thấy khuôn mặt Thánh Mỹ chưa từng lộ nụ cười, bọn họ cho rằng nàng lạnh như băng sương, ngạo như sao.Thị nữ thì biết chủ nhân của nàng không phải không phải vậy, chủ nhân chỉ khép kín trái tim, không ai mở ra được.Có lẽ sẽ có người mở ra được nhưng thị nữ không biết đó là ai.Thời gian trôi qua từng ngày.trưởng lão các đại Thế lực liên tục đàmp hán, cãi lộn trong tuổng tông Minh Vương Đạo.Bọn họ đại khái quyết định quy tắc xong đến lúc bàn về tỷ lệ cụ thể, cũng là giây phút các đại tông môn so đấu Thực lực.Chiến đấu sắp bắt đầu.Chiến trường quyét định trên bình nguyênhoang dã to lớn nằm giữa các đại Thế lực, điều này đã định trước sẽ là cuộc quyết đấu vô cùng kịch liệt.Trong tháp cao Minh Vương Đạo, trên bình nguyên hoang dã, các cây cột đồ đằng cắm bốn phía mặt đất vây quanh Ác Ma lực tràng trong phạm vi vạn dặm.Trong lực tràng này ma khí âm trầm như một Ác Ma thái cổ to lớn ngủ đông tại đây.Đệ tử của các thế lực mới đến gần lực tràng đã cảm nhận áp lực to lớn.Loại áp lực này xen lẫn sát khí mạnh mẽ, võ giả dưới Giới Vương muốn vào trong đó sẽ không chịu nổi.Khi đi vào Minh Vương lực tràng, Cổ Trụ tông đại trưởng lão giới thiệu:- Đây là Minh Vương lực tràng của Minh Vương Đạo, cũng là đại trận hộ giáo.

Minh Vương lực tràng được bày ra từ trăm ức năm trước, từ đó đến nay Minh Vương Đạo bỏ ra cái gái rất lớn không ngừng bảo vệ, huyết tế hộ giáo đại trận để nó luôn giữ đẳng cấp trận pháp Chân Thần chí cực.

Tất cả Ác Ma đẳng cấp Chân Thần vào trong sẽ bị chế ước.Lâm Minh nhìn cột đồ đằng quanh đại trận, những cột đồ đằn không khắc phù văn mà điêu khắc đủ loại Ác Ma cổ xưa.

Những bức tranh Ác Ma bên trong đã ẩn chứa đại đạo chí lý pháp tắc Ác Ma , hơi thở toát ra khiến người tim đập chân run.Đặt chân vào lực tràng Lâm Minh liền cảm nhận lực lượng bị áp chế rất nhiều, hắn điều động năng lượng trong người hay sử dụng pháp tắc thiên địa đều bị lực tràng vô hình áp chế.Nếu muốn thoát khỏi áp chế này thì phải phá lực tràng, hiện tại Lâm Minh không có thực lực đó.Lâm Minh thầm nghĩ:- Lực lượng của mọi người đều bị áp chế một ít, xem như chiến đấu công bằng.

Làm như vậy tránh cho lực phá hoại khi Ác Ma đẳng cấp Chân Thần chiến đấu quá lớn tổn hại tổng bộ Minh Vương Đạo.Lâm Minh thấy ngày càng nhiều thế lực Ác Ma tiến vào lực tràng, trong lực tràng như cái lồng to nuốt mọi người.Đoàn người Cổ Trụ tông đi tới khu vực phân phối của mình, cách bọn họ không xa đã có một đám Ác Ma cao đẳng đến trước một bước.Trụ Quang ở bên cạnh trưởng lão Trụ Thần nhỏ giọng nói:- Là Ác Ma của Cửu U cung.Ánh mắt Trụ Quang quét tới quét lui mấy trưởng lão Cửu U cung.Nhiều đệ tử Ác Ma của Cửu U cung cũng nhìn thấy Cổ Trụ tông.Cửu U cung và Cổ Trụ tông cần hợp tác đối kháng Minh Vương Đạo, nhưng cùng lúc đó hai nhà cũng là đối thủ cạnh tranh.- Ha ha.

Trụ Thần trưởng lão, lần này Cổ Trụ tông các ngươi bồi dưỡng khá nhiều cao thủ, đến có chuẩn bị đây.Một Ác Ma già dẫn đầu Cửu U cung, cao tám thước, người gầy gò như cây tre.

Trên cái đầu nhọn như gậy gỗ mọc bảy, tám con mắt.

Lâm Minh cho rằng bề ngoài của Ác Ma gài cực kỳ xấu xí.Ác Ma già này là đại trưởng lão Cửu U cung, sau lưng có ba Ác Ma trưởng lão khác trẻ tuổi hơn chút, khí thế đều tới đẳng cấp Chân Thần.Hiển nhiên ba trưởng lão Ác Ma này là Cửu U cung phái ra tham gia cuộc so tài trưởng lão đẳng cấp Chân Thần.Đối thủ cạnh tranh đụng độ.

Phe bên Cổ Trụ tông có ba trưởng lão trẻ là Trụ Quang, Trụ Nguyệt, Trụ Hỏa nhìn hướng ba trưởng lão Ác Ma của Cửu U cung tràn ngập chiến ý.Ba trưởng lão Ác Ma Cửu U cung khác với Cổ Trụ tông.

Thực lực ba trưởng lão Cổ Trụ tông ngang ngửa nhau, trưởng lão Ác Ma Cửu U cung thì chênh lệch khá lớn.

Một trưởng lão trẻ tên là U Vô rất mạnh, một người trung bình, người cuối cùng là kéo tới cho đủ số.Trụ Thần trưởng lão đáp lễ, chậm rãi nói:- Người cố gắng nhưng thành công hay không do trời, chúng ta chỉ cố hết sức.- Ha ha ha!

Trụ Thần trưởng lão quá khiêm tốn.

Nghe nói Cổ Trụ tông các người lần này chẳng những đi mộ kiếm Chỉ Ma Thần, còn muốn liên nhân với Minh Vương Đạo, khiến trưởng lão tông môn cưới Thánh Ma Nữ của Minh Vương Đạo.

Quyết đoán như thế làm Cửu U cung ta mặc cảm không bằng.-------Chương 2327: Gặp mặtGiọng Đại trưởng lão Cửu U cung sang sảng khiến người khó nghe ra lão đang mỉa mai hay khen ngợi, nhưng suy nghĩ trong lòng lão như thế nào không quan trọng.Đại trưởng lão Cửu U cung nói liên nhân với Minh Vương Đạo khiến ba trưởng lão trẻ Cổ Trụ tông người khó chịu, lòng thầm chửi Lâm Minh xối xả.Trụ Thần trưởng lão thì bình thản ung dung, từ tốn nói:- Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo từ mấy ngàn năm trước đã chiêu cáo thiên hạ, tất cả Thâm Uyên Ác Ma chỉ cần cùng cảnh giới có thể thắng nàng liền được liên nhân, đây là chuyện ai đều biết, tự do tham gia.

Cổ Trụ tông chúng ta đến thử vận may, không xem như có quyết đoán gì, thua thì thua, có gì phải ngại?Trụ Thần trưởng lão trả lời chẳng những giảm bớt lúng túng còn để lại đường lui cho mình.

Đại trưởng lão Cửu U cung cười phá lên, đang định nói gì thì đột nhiên giữa hư không vang lên từng tiếng ma âm cổ xưa.Ma âm vang lên, tình hình hơi ồn ào bỗng chốc yên lặng lại, nhiều cặp mắt nhìn qua.

Trong không trung có một chiếc cốt thuyền màu đen to lớn phá mở Minh Vương lực tràng như rẽ mặt nước lặng lẽ bay tới.Trên cốt thuyền có mười bốn Ác Ma cao đẳng đứng, tu vi toàn là trên Chân Thần.Một thế lực xuất hiện tận mười Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, có nội tình như vậy chỉ có thể là Minh Vương Đạo.Có người nhỏ giọng nói:- Là các trưởng lão Minh Vương Đạo!Nhiều thế lực có mặt khi đối diện Minh Vương Đạo đều cảm nhận áp lực lớn.- Khí thế thật đáng sợ.

Nghe nói trưởng lão Ác Ma đẳng cấp Chân Thần của Minh Vương Đạo có trên hai mươi người, nhiều còn hơn Cửu U cung và Cổ Trụ tông cộng lại.Có đệ tử thế lực nhỏ xì xầm bàn tán, Lâm Minh nghe xong cảm thán.Trong Hắc Ám Thâm Uyên, số lượng Ác Ma đẳng cấp Chân Thần của thế lực đẳng cấp lục đại đồ đằng cộng lại khoảng tám mươi người, thêm vào một số thế lực không thuộc về đẳng cấp lục đại đồ đằng, Ác Ma đẳng cấp Chân Thần ẩn thế, tổng số Ác Ma đẳng cấp Chân Thần là hơn một trăm.Đây là con số rất kinh khủng, võ giả có sức chiến đấu đẳng cấp Chân Thần trong Tam Thập Tam Thiên tính luôn Lâm Minh mới có mười một, hai người.So với Hắc Ám Thâm Uyên thì chênh lệch quá xa, nếu không phải con đường Thâm Uyên nối với Tam Thập Tam Thiên bị phong kín thì e rằng Tam Thập Tam Thiên đã bị Hắc Ám Thâm Uyên càn quét.Nghĩ đến đây Lâm Minh sâu sắc cảm giác được sự cường đại của chủ nhân Tu La lộ vào trăm ức năm trước.

Lúc bấy giờ thái cổ chư tộc vì chiến thắng Thâm Uyên Ác Ma mà trả giá cực kỳ nặng nề.Lâm Minh đang suy nghĩ chợt lòng rung động, con ngươi co rút.Trong khoảnh khắc Lâm Minh thấy bóng một nữ nhân trên cốt thuyền.Nữ nhân mặc đồ đen như nguồn hắc ám trong vũ trụ này, vị trí nàng đứng mật văn pháp tắc biến thành từng cánh hoa màu đen từ hư không chậm rãi rơi xuống, chúng rơi trên quần áo nàng rồi từ từ biến mất.Nữ nhân đứng đó tựa như tinh linh bóng đêm, nàng chính là Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo.Lâm Minh hít sâu một hơi, trong lòng gợn sóng mãnh liệt.

Lâm Minh cảm nhận sự quen thuộc từ Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, như mối liên kết huyết mạch.

Loại liên kết này khiến Lâm Minh khẳng định ngay Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo mà hắn thấy chính là Hồn Hậu Tam Thập Tam Thiên, Thánh Mỹ!Lâm Minh biết ở Thiên Diễn tinh, hắn và Thánh Mỹ kết hợp, nàng đưa nguyên âm và một phần tinh hồn căn nguyên để lại trong cơ thể Lâm Minh, cho nên giữa hắn và Thánh Mỹ có mối liên kết như có như không.Lúc này không chỉ mình Lâm Minh, nhiều Thâm Uyên Ác Ma đều nhìn thấy Thánh Mỹ.Làm Thánh Ma Nữ của Minh Vương Đạo, Thánh Mỹ có thiên phú siêu tuyệt, địa vị cao không thể với tới, khí chất xuất trần thoát tục, xinh đẹp có một không hai Thâm Uyên.

Một thiên chi kiêu nữ như vậy dĩ nhiên khiến vô số Thâm Uyên Ác Ma chảy nước miếng.- Là Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, trăm nghe không bằng một thấy!- Đúng là nàng rồi, hơn năm mươi phần trăm nàng sẽ thăm dò mộ Ma Thần.

Nghe nói về tu vi thì nàng đã bắt đầu trùng kích cảnh giới Chân Thần!- Thiên phú đáng sợ, hình như nàng mới chỉ có mấy vạn tuổi?Mọi người bàn tán xôn xao.

Nhiều cặp mắt nhìn chăm chú vào Thánh Mỹ, lòng nàng máy động, trong chớp mắt cảm giác kỳ dị khó tả lóe lên trong lòng.

Thánh Mỹ vô thức liếc hướng Cổ Trụ tông.Ánh mắt Thánh Mỹ ngừng lại trên người một Thâm Uyên Ác Ma vóc dáng vạm vỡ, toàn thân trùm vảy giáp màu đen, khuỷu đôi tay thò ra cốt nhẫn.Thâm Uyên Ác Ma này không bắt mắt trong nhiều Ác Ma cao đẳng, nhưng không hiểu sao Thánh Mỹ nhìn Thâm Uyên Ác Ma đó có cảm giác rất nhẹ rằng đó là người quen.Thánh Mỹ nhíu mày nói:- Kỳ lạ, lẽ ra ta chưa từng gặp hắn mới đúng . . .Lúc này Lâm Minh đã hoàn toàn che giấu hơi thở bản tôn nhân tộc trên người.Bản tôn Lâm Minh ở trong thế giới cơ thể phân thân Ác Ma khi ngăn cách mọi hơi thở thì Thánh Mỹ không nhận ra hắn được, nhưng nàng vì một chút trực giác khó tả, mông lung mà bản năng cảm thấy Lâm Minh đặc biệt.Ánh mắt giao nhau với Thánh Mỹ, Lâm Minh tập trung tinh thần lại, mặt không biểu tình.Lâm Minh che giấu kỹ mọi hơi thở của mình, tạm thời không định nhận nhau với Thánh Mỹ.

Vì Lâm Minh đang trong Hắc Ám Thâm Uyên, đối với hắn nơi này là đầm rồng hang hổ, khi thân phận bị bộc lộ thì hậu quả không tưởng tượng nổi.Nên dù trong lòng Lâm Minh nghiêng về tin tưởng Thánh Mỹ, nhưng ai biết lúc này nàng ở trong Hắc Ám Thâm Uyên vì cái gì?

Bản thân Thánh Mỹ là chính hay tà?Trong tình huống tình hình chưa rõ ràng hoàn toàn, Lâm Minh không thể tin vào Thánh Mỹ.

Dù sao lần đó vào một vạn hai ngàn năm trước, mọi chuyện của Lâm Minh và Thánh Mỹ trên Thiên Diễn tinh.

Tuy Thánh Mỹ cứu Lâm Minh nhưng những gì nàng lộ ra khiến Lâm Minh đối với nữ nhân bí ẩn này ôm tâm tình phức tạp vừa muốn tìm hiểu về nàng vừa muốn tránh xa nàng thật xa.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh một lúc lâu mới thu về tầm mắt, nàng nhẹ nhàng quay đầu hỏi một tùy tùng Ác Ma bên cạnh:- Người đó của Cổ Trụ tông đó là ai?- Bẩm tiểu thư, hắn là trưởng lão thứ chín mới thăng chức của Cổ Trụ tông, tu vi chỉ cỡ đẳng cấp Thiên Tôn thượng vị, làm trưởng lão khá là kỳ lạ hơn nữa . . .Tùy tùng Ác Ma nói đến đây liếc Thánh Mỹ một cái, thanh âm do dự.- Hơn nữa sao?- Tiểu thư cũng biết trong cuộc so tài lần này có trưởng lão Cổ Trụ tông muốn khiêu chiến tiểu thư, ý định liên nhân đúng không?

Người khiêu chiến đó chính là trưởng lão thứ chín này.Thánh Mỹ ngạc nhiên:- A?Thánh Mỹ kinh ngạc liếc Lâm Minh một cái, nàng sớm nghe nói về tin tức này nhưng không quan tâm, chưa từng hỏi tin tức về người khiêu chiến đó.

Hôm nay trông thấy Lâm Minh rồi, nghe cái gọi là khiêu chiến làm loàng Thánh Mỹ nổi lên cảm giác kỳ lạ.- Tiểu thư đang nghĩ cái gì?Thánh Mỹ lắc đầu không nói gì thêm:- Không có gì!Trực giác kỳ lạ khiến Thánh Mỹ không rõ ràng manh mối, nàng suy nghĩ cẩn thận muốn tìm Thâm Uyên Ác Ma trong ký ức trùng lắp hình tượng Lâm Minh hiện tại.-------Chương 2328: Tuyển chọn đối thủNhưng Thánh Mỹ không thể tìm ra được, nàng không ngờ rằng Thâm Uyên Ác Ma vương tộc trước mắt điều tra cỡ nào thì thân phận huyết mạch không có vấn đề gì lại chính là một nhân loại.Khi tất cả Thâm Uyên Ác Ma đến đông đủ, một Ác Ma vạm vỡ mặc trọng giáp kim loại màu xám bay lên trời.- Các vị, không nói nhảm nhiều, trực tiếp bắt đầu chiến đấu đi!

Bây giờ ta bắt đầu tuyên bố quy tắc!Giọng Ác Ma vạm vỡ không rót vào bất cứ năng lượng Ác Ma nào nhưng cực kỳ vang dội truyền khắp toàn trường.Ác Ma vạm vỡ này là một trưởng lão của Minh Vương Đạo.Ác Ma vạm vỡ hét to:- Hiện tại tất cả các Ác Ma muốn tham gia vào cuộc so tài đều bước tới giữa sân!Bên phe Cổ Trụ tông, ba trưởng lão Ác Ma trẻ tuổi bay ra.

Đám trưởng lão U Vô bên Cửu U cung lần lượt bay ra.Cuối cùng đến trưởng lão Minh Vương Đạo.Tất cả thế lực đều quan tâm Minh Vương Đạo sẽ phái ra sáu trưởng lão nào.Đám đông Ác Ma trừng to mắt, trên cốt thuyền màu đen của Minh Vương Đạo có một cột sáng đen bắn thẳng xuống dưới.Trong cột sáng này từng Ác Ma phát ra khí thế đáng sợ lần lượt giáng xuống.Bọn họ toàn là trưởng lão Minh Vương Đạo.Trưởng lão Minh Vương Đạo thứ nhất đáp xuống khiến lòng người rung động.- Minh Đồng!Vì trưởng lão được gọi là Minh Đồng chính là đẳng cấp Chân Thần trung vị.Dù là Cổ Trụ tông hay Cửu U cung phái ra trưởng lão trẻ tuổi hoặc tráng niên vào Mộ Ma Thần, toàn là đẳng cấp Chân Thần hạ vị.Minh Vương Đạo lại có đẳng cấp Chân Thần trung vị, còn là Ác Ma thân phận có tiềm lực khai thác, có thể tưởng tượng sự chênh lệch thế nào.Một Minh Đồng đã đè khí thế Cửu U cung, Cổ Trụ tông xuống.May mắn tiếp theo mấy nhân tuyển khác của Minh Vương Đạo đều là Ác Ma hạ vị.Một Ác Ma quen thuộc tên trưởng lão cao tầng của Minh Vương Đạo lầm rầm đọc tên từng trưởng lão đáp xuống:- Minh Nguyệt, Minh Đăng, Minh Chiếu, Minh Tài . . .

A?Khi đọc tới người thứ sáu thì Ác Ma nừng lại.- Khoan, cái này . . .- Sao là nàng!?Nhìn người áo đen bay bay đáp xuống thì tất cả Thâm Uyên Ác Ma xoe tròn mắt, bọn họ không ngờ nhân tuyển xuất chiến thứ sáu của Minh Vương Đạo không phải trưởng lão bọn họ mà là Thánh Ma Nữ!- Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo!

Nàng cũng muốn xuất chiến?- Nhưng tu vi của nàng chưa đến đẳng cấp Chân Thần, chưa tới đẳng cấp Chân Thần có thể khiêu chiến Ác ma chân thân sao?Ánh mắt các Ác Ma đều tập trung vào người Thánh Mỹ.

Xem khí thế Thánh Mỹ phát ra thì nàng đã một chân bước vào ngưỡng cửa đẳng cấp Chân Thần.Nhưng dù có đến gần đẳng cấp Chân Thần cỡ nào thì không tới Chân Thần là thật sự, chênh lệch từ Thiên Tôn đến Chân Thần rất lớn.

Thiên Tôn đấu với Chân Thần là vô cùng khó khăn.Trong quá khứ nhiều thế lực sớm biết thiên phú của Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo cường đại, cùng cảnh giới không người địch nổi, không biết bao nhiêu Ác Ma kiệt xuất muốn song tu với Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo nhưng toàn gục ngã thất bại.Dù truyền thuyết về Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo khoa trương cỡ nào thì không một Thâm Uyên Ác Ma tưởng tượng được trong hôm nay, nàng đại biểu Minh Vương Đạo xuất chiến!Chẳng lẽ Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo có năng lực cực hạn Thiên Tôn chiến đấu với Chân Thần?Các Ác Ma có mặt cảm thấy cực kỳ khó tin, nhưng không ai cho rằng trong tình huống Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo hoàn toàn không nắm chắc đấu thắng Ác Ma lại đi tham gia so tài Mộ Ma Thần, chuyện đó rất ngốc.Nên biết Cổ Trụ tông, Cửu U cung có quyền tùy ý lựa chọn đối thủ, có thể chọn lặp lại đối thủ.

Nếu thực lực Thánh Ma Nữ quá yếu thì sáu trưởng lão Ác Ma của Cổ Trụ tông, Cửu U cung sẽ chọn nàng, vậy là bọn họ thắng sáu trận rồi.Đương nhiên chuyện này sẽ không xảy ra.Hiểu những điều này nên ánh mắt các Ác Ma nhìn đều thay đổi.Trở nên kính sợ, tôn sùng, ghen tỵ, si mê.Các loại tâm tình phức tạp nổi lên trong lòng đám Thâm Uyên Ác Ma.Lúc này người chủ trì đại tái nói một cầu ngắt ngang tư duy của mọi người:- Bây giờ bắt đầu, trưởng lão Ác Ma của Cổ Trụ tông, Cửu U cung, các người có thể tự lựa chọn đối thủ cho mình!Tuyên bố của người chủ trì đại tái khiến hai phe Cổ Trụ tông, Cửu U cung lặng xuống.Tuyển chọn đối thủ là chuyện rất quan trọng.Đặc biệt trong quy tắc so đấu thế này, đối thủ Minh Vương Đạo có thể bị lựa chọn lặp lại mà sáu Ác Ma bọn họ chăm chăm chọn chiến sĩ Minh Vương Đạo yếu nhất.

Minh Đồng thực lực mạnh nhất thì bọn họ hoàn toàn không cần chiến đấu với người đó.Vấn đề quan trọng bây giờ là ai yếu nhất trong sáu chiến sĩ Minh Vương Đạo đây?Trừ Minh Đồng chắc chắn không chiến thắng nổi rồi, trưởng lão Ác Ma của Cổ Trụ tông, Cửu U cung lần lượt xem xét đối thủ của mình.Vì mỗi khi Mộ Ma Thần mở ra một lần sẽ cách biệt rất lâu, mỗi lần các thế lực vào Mộ Ma Thần phái ra chiến sĩ khác nhau.

Cộng thêm Minh Vương Đạo giữ kín tình báo rất tốt, bên ngoài không rõ ràng trưởng lão Minh Vương Đạo sâu cạn.Các trưởng lão Cổ Trụ tông, Cửu U cung chỉ có thể dựa theo khí thế, dao động pháp tắc trên người mấy Ác Ma cao đẳng, cùng với trực giác võ giả mà đoán mò.Phe Cổ Trụ tông, đại trưởng lão mở miệng hỏi:- Trụ Quang, ngươi chọn xong chưa?Trụ Quang suy nghĩ một lúc lâu, mắt lóe tia sáng lạnh nhìn hướng Thánh Mỹ:- Chọn xong rồi, ta chọn Thánh Ma Nữ!Trụ Quang biết có lẽ thực lực của Thánh Mỹ không tệ, nàng dám xuất chiến tự nhiên nên có một ít vũ khí bí mật.

Nhưng so với những trưởng lão Minh Vương Đạo khác tu vi là đẳng cấp Chân Thần thì Thánh Mỹ cho cảm giác yếu hơn chút.Dù sao nhiều lúc khiêu chiến vượt cấp rất là miễn cưỡng.Đại trưởng lão nhíu mày nhưng không phản đối, quay sang hỏi trưởng lão khác:- Trụ Hỏa, ngươi thì sao?Trụ Hỏa trầm ngâm nói:- Tuy hơi mất mặt nhưng ta cũng định chọn Thánh Ma Nữ, chắc nàng yếu nhất.Rất nhanh Cổ Trụ tông chọn xong.Trụ Quang và Trụ Hỏa chọn Thánh Mỹ.

Trụ Nguyệt thì qua nhiều phen suy xét chọn trưởng lão khác yếu hơn chút.Không thể đặt trứng trong cùng một cái giỏ, lỡ như Thánh Mỹ siêu cường đại hoặc có cạm bẫy gì trong đó thì bọn họ se không thắng được trận nào.Tình cờ là Cửu U cung cũng ra lựa chọn tương tự.

Hai trưởng lão chọn Thánh Mỹ, U Vô mạnh nhất thì chọn đối thủ khác.Tức là khi kết thức tuyển chọn, một mình Thánh Mỹ sẽ đối diện bốn địch thủ.Dựa theo quy tắc đại tái, một ngày Thánh Mỹ đánh với một người, trung gian xen kẽ hai trận đại chiến khác mãi khi chiến đấu kết thúc.Lúc trưởng lão Cổ Trụ tông, Cửu U cung lựa chọn thì Thánh Mỹ đã về cốt thuyền tĩnh tọa điều tức.Thị nữ bên cạnh Thánh Mỹ vội vàng chạy đến nói:- Tiểu thư, bốn Ác Ma chọn tiểu thư!Thánh Mỹ nhướng mày, chậm rãi hoàn thành thổ nạp, lạnh nhạt nói:- Biết.Thánh Mỹ sớm đoán được sẽ bị nhiều Ác Ma chọn.Tu vi của Thánh Mỹ yếu nhất lại là nữ nhân, thoạt trông nàng dễ đối phó nhất.Thị nữ hơi lo lắng nhìn Thánh Mỹ:- Vậy tiểu thư . . .-------Chương 2329: Cánh Thiên SứGiây phút kia Thánh Mỹ nhúc nhích, cơ thể nàng tựa làn khói không có sức nặng bay ra sau.Dù là ai nhìn thì sức mạnh của Thánh Mỹ không bằng Trụ Quang, né tránh đánh chính diện, thắng bằng tốc độ là cách chiến đấu tốt nhất.Nhưng khi Thánh Mỹ thụt lùi chợt cảm giác không gian bốn phía đông lại, lực lượng khổng lồ đổ ập xuống nàng như cái lồng giam bao phủ nàng.Thánh Mỹ nhướng mí mắt:- A?Trụ Quang cười to bảo:- Đây là lực tràng Chiến Ma của ta, sao có thể để ngươi trốn thoát được?

Chịu chết đi!Ầm ầm ầm ầm ầm!Chùy đập xuống như tận thế giáng xuống.Đám khán giả Ác Ma , đặc biệt những người ngưỡng mộ Thánh Mỹ đều phát ra tiếng kinh kêu.Thanh âm đáng sợ tựa sấm nổ vang vọng, ánh sáng đen lấp lóe hoang dã khiến người khó thể phân biệt rõ ràng.Khi ánh sáng hơi biến mất, cả Minh Vương chuyển luân bị chùy của Trụ Quang nặng nề đập nghiêng nhẹ.Có thể thấy một kích kia đáng sợ tới đâu.Chùy to không đập Thánh Mỹ bị thương nặng, nàng cũng không né tránh, thậm chí không sử dụng thanh cốt kiếm.Giờ phút này, sau lưng Thánh Mỹ giương đôi cánh chim màu đen, cánh khép lại trước mặt nàng như tấm thuẫn lông chim đen.

Trên thuẫn lông chim lơ lửng một phù văn bí ẩn chớp tắt lúc sáng lúc tối.Thuẫn lông chim và phù văn miễn cưỡng chặn lại chùy oanh kích.Trông thấy cảnh tượng này nhiều Ác Ma há hốc mồm, bọn họ đoán Thánh Mỹ rất mạnh nhưng không ngờ nàng có thể ngay mặt đối kháng với Trụ Quang!Dù trong mắt ai thì Thánh Mỹ là võ giả thuộc loại kỹ xảo, tốc độ, bản thân Lâm Minh cũng vậy.

Thánh Mỹ khó thể ngay mặt tác chiến với Thâm Uyên Ác Ma sở trường sức mạnh thân thể, sử dụng Ác Ma lực cuồng bạo.

Nhưng sự thật là Thánh Mỹ ngay mặt đỡ một kích của Trụ Quang.- Ngươi . . .!Trụ Quang nhìn Thánh Mỹ, mắt màu hổ phách lóe tia khó tin.Một nữ nhân cực hạn Thiên Tôn lại đỡ một đòn búa tạ của gã.Dưới đài chiến đấu, có Ác Ma già nua chậm rãi nói:- Huyết mạch Hắc Ám Thiên Sứ vốn là huyết mạch đỉnh cao trong Thâm Uyên Ác Ma, cánh chim của bọn họ ngưng tụ toàn bộ tinh hoa huyết mạch.Đôi mắt đục ngầu lóe tia tán thán:- Có lẽ Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo còn có cơ duyên khác, rèn luyện toàn bộ cánh chim của mình.

Hiện tại đôi cánh khép lại chính là đẳng cấp Chân Thần linh thuẫn, mở ra là đẳng cấp Chân Thần đao phong.

Thánh Ma Nữ vốn chỉ là cực hạn Thiên Tôn, kém nửa bước đến đẳng cấp Chân Thần, dù có cánh chim cũng không đỡ được công kích từ Trụ Quang.

Nhưng nàng dùng pháp tắc của mình bù đắp điều này.Lão nhân nói pháp tắc là phù văn lấp lóe đằng trước đôi cánh Thánh Mỹ.Nhiều Ác Ma ở bên cạnh lão nhân nghe xong thầm tặc lưỡi.

Thánh Ma Nữ của Minh Vương Đạo, bản thân luyện thể cường đại, pháp tắc cũng cường đại, nàng chiếm hết điều lợi, quá đáng sợ.Ầm!Trụ Quang và Thánh Mỹ tách ra.

Cơ thể Thánh Mỹ như bướm đen bay ra sau, Lâm Minh thấy trên cánh đó có tia máu.

Một kích vừa rồi Thánh Mỹ bị thương nhẹ, nhưng với nàng thì loại vết thương này không là gì.Trụ Quang hét lớn một tiếng lao vào Thánh Mỹ.Mới rồi một kích không thành công, Trụ Quang không chút do dự dùng lực lượng càng mạnh hơn.- Ma Vương Tuyệt Sát!Toàn thân Trụ Quang tuôn ra Ác Ma lực đậm đặc như khói báo động bốc lên cuồn cuộn.

Lực lượng đáng sợ này dù dưới sự áp chế của Minh Vương lực tràng cũng dễ dàng xuyên qua hư không, trời long đất lở ập hướng Thánh Mỹ.Mỗi lũ lực lượng biến thành một con Ác Ma dữ tợn, trong phút chốc vạn ma gầm rống, hủy thiên diệt địa.Uy lực một kích kia đáng sợ hơn đòn công kích vừa rồi của Trụ Quang gấp đôi.Trụ Quang dù gì là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, tuy thực lực của gã trong Ác ma chân thân không mạnh nhưng vẫn có vũ khí bí mật, thủ đoạn liều mạng của riêng minh.

Muốn đsanh bại Ác Ma như Trụ Quang không dễ dàng.Lúc này Thánh Mỹ cũng hành động.

Người Thánh Mỹ lấp lánh ánh sáng phù văn, ấn ký giữa trán bắt đầu phóng lớn, sau lưng nàng dâng lên Ác Ma lực cuồn cuộn ngưng tụ thành đồ đằng, tựa đóa sen đỏ nở rộ.Giờ khắc này, Thánh Mỹ xuất kiếm.

Cốt kiếm trong tay Thánh Mỹ cắn nuốt tất cả ánh sáng, trở thành duy nhất trong thiên địa.Một kiếm lại một kiếm, mỗi một kiếm không chút chệch mục tiêu, kiếm quang chém ra, từng đóa sen đỏ nở rộ trên thân kiếm, vô cùng yêu dị.Tổng thể lực lượng của kiếm quang nhìn như yếu hơn Ma Vương Tuyệt Sát của Trụ Quang nhiều nhưng khi kiếm quang cắt vào người đám Ác Ma dữ tượn thì sinh ra cảnh tượng kỳ dị.

Kiếm quang màu đen mang theo hơi thở chết chóc cắn nuốt tất cả lại ẩn chứa ý cảnh sinh sôi không dứt, khiến lực lượng cực kỳ dẻo dai khó mà tiêu diệt.Khi Trụ Quang phát ra Ma Vương Tuyệt Sát thì như sóng biển phô thiên cái địa, kiếm quang của Thánh Mỹ xé rách một lỗ hổng giữa làn sóng đó.Kiếm quang như rắn độc thè lưỡi bắn thẳng vào trái tim Trụ Quang.Con ngươi Trụ Quang co rút:- Cái gì?!Trụ Quang nhanh chóng thụt lùi ra sau nhưng góc độ nhát kiếm quá xảo quyệt, dù gã vận dụng lực tràng áp chế kiếm quang thì nó vẫn phá Ác Ma lực hộ thể đâm vào vảy giáp của gã.Trụ Quang phun ngụm máu đen:- Phụt!Trụ Quang văng ra ngoài, đập mạnh vào Minh Vương chuyển luân.Trụ Quang chống chùy to mới đứng vững thân thể tránh cho té lăn quay xấu mặt.

Ánh mắt Trụ Quang nhìn Thánh Mỹ tràn đầy khó tin.Trụ Quang hoàn toàn không ngờ mới rồi Thánh Mỹ phát ra kiếm quang rõ ràng không mạnh bằng Ma Vương Tuyệt Sát nhưng tại sao có thể phá chiêu thức của gã, tổn thương đến gã?Nhiều trưởng lão Ác Ma dưới đài cũng không thấy rõ điều này.Người nhìn rõ ràng nhất là Lâm Minh, vì mới rồi Thánh Mỹ thi triển ý cảnh pháp tắc trong chiêu kia thì chính hắn cũng có lĩnh ngộ.Kiếm quang màu đen có thể cắn nuốt tất cả, đó là pháp tắc tử vong.

Kiếm quang sinh sôi không dứt nhỏ yếu lại phá được Ma Vương Tuyệt Sát mạnh hơn nó vì sinh chi pháp tắc sinh sôi không dứt, kết hợp hai cái lại là Thánh Điển.Ác Ma lực trong người Thánh Mỹ đúng là không bằng Trụ Quang nhưng về pháp tắc bù đắp lực lượng không đủ, khiến nàng lấy điểm phá mặt.Hiển nhiên Đại Chuyển Sinh thuật viên mãn của Thánh Mỹ đã đứng ở độ cao khó thể tưởng tượng trong pháp tắc.Pháp tắc của Lâm Minh so sánh với Thánh Mỹ thì hắn chỉ thắng ở ưu điểm tu pháp tắc rộng hơn, nếu tính pháp tắc Thánh Điển đơn thì hắn kém hơn Thánh Mỹ một bậc.Lâm Minh cảm thấy thanh cốt kiếm trong tay Thánh Mỹ khiến pháp tắc Thánh Điển phát huy tốt nhất, nhận được tăng phúc hoàn mỹ.Cốt văn bẩm sinh trên cốt kiếm dường như là thể hiện Thánh Điển cực độ.Cốt kiếm gần như vượt qua linh bảo Chân Thần cộng thêm minh văn Thánh Điển làm lòng Lâm Minh lóe qua một ý nghĩ:- Có khi nào cốt kiếm này chế tạo từ xương của Bất Hủ quân vương không?Lâm Minh giật mình vì ý nghĩ này.

Bất Hủ quân vương là một trong hai lãnh tụ của hân tộc trăm ức năm trước, nhân kiệt tuyệt thế một thế hệ không thua gì chủ nhân Tu La lộ.Nghe hai lão nhân Điện Linh Mặc và Triệt nói chủ nhân Tu La lộ chưa chết, vì nguyên nhân nào đó chìm trong ngủ sâu.

Địa điểm chủ nhân Tu La lộ ngủ say là điều bí ẩn.-------Chương 2330: Đệ nhất thiên kiêu 1chủ nhân Tu La lộ còn sống, Bất Hủ quân vương thì chẳng những chết mà ngay cả xương cốt cũng bị người làm thành kiếm sao?Nghĩ đến khả năng này khiến Lâm Minh thổn thức, càng khó hiểu thân phận của Thánh Mỹ.Lúc này trên Minh Vương chuyển luân, Thánh Mỹ và Trụ Quang vẫn tiếp tục đánh nhau, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng.Thánh Mỹ đánh một kích chiếm ưu thế sau đó không cho Trụ Quang chút cơ hội lật ngược, cơ thể nàng như khói đen bay ra, trường kiếm tùy ý vung, kiếm quang bay múa, dày đặc khó thể nắm bắt.Mỗi luồng kiếm quang ẩn chứa pháp tắc sinh mệnh sinh sôi không dứt, không thể tiêu diệt rồi lại ẩn chứa pháp tắc tử vong hủy diệt hết thẩy.

Nó có thể nhẹ nhàng ăn mòn Ác Ma lực trên người Trụ Quang, ma nguyên hộ thể hay công kích gã phát ra đều bị kiếm quang của Thánh Mỹ xuyên thấu.Thánh Mỹ sử dụng lực lượng luôn yếu hơn Trụ Quang, cố tình nàng chiếm ưu thế trong cuộc chiến.Trụ Quang không ngừng thi triển các loại thủ đoạn nhưng lần lượt bị Thánh Mỹ hóa giải, ngược lại chính mình tăng thêm rất nhiều vết thương.Năng lượng của Trụ Quang chậm rãi rối loạn, gã tiêu hao lớn hơn Thánh Mỹ, bị thương nhiều hơn nàng.Thánh Mỹ thì không nhanh không chậm, hít thở đều đều, có thể tiếp tục chiến đấu lâu dài.Chiến đấu phát triển đến một bước này đã định trước kết cục, Thánh Mỹ chiến thắng chỉ còn là vấn đề về thời gian.Tất cả Ác Ma xem cuộc chiến nhìn ngẩn ngơ, bọn họ lường trước được Thánh Mỹ rất mạnh nhưng không ngờ nàng đè đầu Trụ Quang đánh.Thánh Mỹ là cường giả cực hạn Thiên Tôn, tối đa coi như một chân bước vào ngưỡng cửa đẳng cấp Chân Thần, cách đẳng cấp Chân Thần thật sự có chênh lệch rất lớn.Tu vi như Thánh Mỹ đã có thể đánh với Chân Thần hạ vị, nếu chính nàng trở thành Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thì sao?

Vậy chẳng phải là đủ sức chiến với Chân Thần thượng vị?Trong đẳng cấp Chân Thần chiến đấu vượt hai tiểu cảnh giới đã là khó thể tưởng tượng, nghĩa là tương lai Thánh Mỹ có vài phần cơ hội vượt qua Chân Thần!Dù Thánh Mỹ không dựa vào truyền thừa đồ đằng Ác Ma Hắc Ám tế điển đã có thể vượt qua Chân Thần.Nếu cộng thêm Hắc Ám tế điển thì sao?Tương lai của Thánh Mỹ sẽ như thế nào?Đám Ác Ma xem cuộc chiến xung quanh khó thể tưởng tượng.Vang lên chiến đấu trên chiến đài đã đến phút cuối cùng.

Khi Trụ Quang một lần nữa sử dụng Ma Vương Tuyệt Sát thì đã là nỏ mạnh hết đà.Thánh Mỹ lại lần nữa dùng Thánh Điển pháp tắc phá tan công kích.Phập!Kiếm quang rậm rạp tối tăm xuyên thủng ngực Trụ Quang, vòi máu phun ra.

Cơ thể Trụ Quang bay ngược nặng nề té xuống Minh Vương chuyển luân.Trụ Quang bại trận!- Trận chiến đầu tiên, người thắng là . . .

Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo!Khi trưởng lão chủ trì cuộc so đấu tuyên bố câu này thì đám Thâm Uyên Ác Ma xem cuộc chiến toàn trường câm nín.Ai đều biết Minh Vương Đạo sẽ không phái Thánh Ma Nữ ra tặng trận thắng cho Cổ Trụ tông, Cửu U cung trong tình huống bên mình hoàn toàn không nắm phần thắng.

Nhưng khi kết quả bày ra thì bọn họ vẫn cảm thấy rất khó tin.

Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, không nhờ vào trận pháp gì, lực lượng bên ngoài như khôi lỗi gì, nàng bằng vào bản thân ngay mặt đánh bại Trụ Quang.Vài ức năm Hắc Ám Thâm Uyên nay chưa từng xuất hiện cực hạn Thiên Tôn thắng Chân Thần hạ vị.- Nữ nhân thật đáng sợ, chuyến đi Mộ Ma Thần lần này nếu nàng thông qua thử thách Hắc Ám tế điển, trong người phong ấn lực lượng đồ đằng Ác Ma thì thực lực tương lai của nàng không thể đo lường . . .Các Ác Ma chợt nhận ra chuyến đi Minh Vương Đạo vào Mộ Ma Thần lần này Thánh Mỹ sẽ là nhân vật chính.Có lẽ Minh Vương Đạo sẽ dốc hết sức bồi đắp Thánh Mỹ thành một cường giả vượt qua đẳng cấp Chân Thần, nàng cũng có bản lĩnh đó.- Thánh Ma Nữ này sẽ là một trong mấy tồn tại mạnh nhất Thâm Uyên trong tương lai mấy vạn năm.

Tưởng tượng mấy trăm năm trước có Ác Ma cao đẳng muốn cùng đẳng cấp đánh bại nàng, song tu với nàng thì nực cười thật, không ai có tư cách đó.- Đúng rồi, địa vị, thực lực, thiên phú của nàng cao không thể với tới, không Ác Ma cao đẳng nào xứng với nàng.

Hơn nữa nàng rất lạnh lùng kiêu kỳ, sẽ không khuất phục ai.- Vưu vật cực phẩm như vậy nếu có được nàng ấy thì chết cũng cam lòng, nếu có thể song tu với nàng sẽ trợ giúp thực lực không thể tưởng tượng.Các Ác Ma có mặt bàn tán xôn xao.

Sau trận chiến này Thánh Mỹ đã là đệ nhất thiên kiêu trong các Ác Ma.Có người nhớ đến Cổ Trụ tông, Lâm Minh trong Cổ Trụ tông, bọn họ bản năng liếc mắt nhìn qua kẻ xui xẻo Lâm Minh rất nhanh sẽ đánh nhau với Thánh Mỹ, ý định cùng đẳng cấp chiến thắng nàng.

Bọn họ muốn nhìn biểu tình sợ hãi hay hoảng loạn từ nét mặt của Lâm Minh.Nhưng bọn họ đã thất vọng, bất ngờ phát hiện Lâm Minh tĩnh tọa điều tức trên vị trí riêng của Cổ Trụ tông, hít thở đều đều, như thể trận chiến kinh thế rồi trên chiến đài chẳng chút liên quan gì hắn.- Là tiểu tử này muốn cùng đẳng cấp khiêu chiến với Thánh Ma Nữ của Minh Vương Đạo?

Hắn còn ngồi yên được?- Đúng rồi, là trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông.

Chắc hắn chỉ đang giả vờ bình tĩnh, nhưng ngụy trang giỏi thật, có chút bản lĩnh hoặc đầu óc bị đứt dây thần kinh.Mấy trăm năm trước có một số Ác Ma cao đẳng tự phụ thực lực của mình đến mù quáng khiêu chiến với Thánh Mỹ, dù biết rõ thực lực của nàng đáng sợ nhưng vì quá mức tự tin, trước khi đánh nhau với nàng bọn họ rất là kiêu căng ngạo mạn, không biết tự lượng sức mình.Đương nhiên kết quả cuối cùng là bọn họ bị Thánh Mỹ đánh bị thương nặng, có người bị đánh tàn phế.Nhưng hiện tại dù người khiêu chiến não có rỗng mấy, mù quáng tự phụ thực lực của mình đến đâu cũng sẽ không cho rằng thực lực của mình sánh bằng Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.Chân Thần còn bị Thánh Mỹ đánh gục, đắn đo cho kỹ chính mình ở trước mặt Chân Thần là thứ gì là sẽ dự đoán được kết quả trận chiến.Nhưng trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông chẳng những không tuyệt vọng còn ngồi vững vàng, điều này khiến người bất ngờ.Có người nhỏ giọng nói:- Ta nghe nói hắn còn chưa tới cực hạn Thiên Tôn, tu vi thấp hơn Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, hình như là Ác Ma thượng vị Thiên Tôn, thậm chí có thể là đỉnh trung vị.

Tu vi như vậy còn không bằng Thánh Mỹ thì có gì mà đánh?Ánh mắt Thánh Mỹ nhìn hướng Lâm Minh.

Hơi thở tĩnh tọa của hắn, cách vận chuyển năng lượng, thậm chí nhịp tim, híta thở bị Thánh Mỹ nhạy cảm bắt giữ được.Phán đoán từ hơi thở thì Lâm Minh bình tĩnh không phải giả bộ, điều này khiến Thánh Mỹ thấy lạ lùng.Trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông này có lai lịch như thế nào?Lâm Minh cảm nhận được ánh mắt của Thánh Mỹ, hơi hé mắt ra thản nhiên đối diện với nàng.Lâm Minh không ngừng điều chỉnh trạng thái của mình trong tình trạng tốt nhất, vì hắn linh cảm chiến đấu với Thánh Mỹ sẽ không dễ dàng gì.Không nói đến bản thân Thánh Mỹ có thực lực cường đại, tu vi cao hơn Lâm Minh, chỉ tính hắn biến thân thành Thâm Uyên Ác Ma, trong điều kiện Thâm Uyên thì phát huy thực lực bị hạn chế một chút.-------Chương 2331: Đệ nhất thiên kiêu 2Hiện tại bản tôn Lâm Minh ở thế giới trong người Thâm Uyên Ác Ma, mặc dù lực lượng bản tôn và phân thân liên kết nhưng hắn muốn phát huy lực lượng bản tôn mà không bị Thánh Mỹ nhìn thấu thân phận là rất khó khăn.Lâm Minh linh cảm giữa hắn và Thánh Mỹ có lẽ đã định trước sẽ có trận quyết đấu này.Lâm Minh và Thánh Mỹ quen biết nhiều năm, quan hệ giữa hai người không phải người yêu mà là vừa địch vừa bạn, bọn họ luôn giết nhau, đối kháng nhau.Từ rèn luyện cuối cùng Tu La lộ đến ngộ đạo hạm đài vũ trụ Nguyên Mộng, rồi một vạn hai ngàn năm trước Lâm Minh bị truy sát đến Thiên Diễn tinh, hiện tại . . .Lâm Minh hít sâu, nhắm mắt lại tiến vào trạng thái không linh.

So với Lâm Minh thì Trụ Hỏa ngồi bên cạnh hắn không bình tĩnh nổi.Vì Trụ Hỏa chọn đối thủ cũng là Thánh Mỹ!Bàn về thực lực thì Trụ Hỏa và Trụ Quang tám lạng nửa cân.

Thánh Mỹ đánh bại Trụ Quang, Trụ Hỏa có đi lên hơn phân nửa cũng dữ nhiều lành ít.Trụ Hỏa nét mặt khó coi nói:- Nữ nhân này quá đáng sợ.Đại trưởng lão Cổ Trụ tông ở bên cạnh chỉ điểm:- Ngươi chiến đấu với nàng vào ba ngày sau, cứ dốc hết sức là được.

Độ mạnh năng lượng của nàng không bằng ngươi nhưng pháp tắc thì vượt qua ngươi.

Lúc dường như với nàng thì công kích phải chính xác chút, đừng phô thiên cái địa tránh cho bị nàng điểm phá mặt.Lúc này không có người Cổ Trụ tông quan tâm Lâm Minh, bọn họ vốn sợ hắn bị mất mặt nhưng hiện tại chính Trụ Quang còn thua, hắn chỉ là Thiên Tôn, thua thảm đến mấy cũng chẳng mất mặt gì.***Trận so tài Chân Thần mỗi ngày một trận chiến.Cuộc chiến Thánh Mỹ kết thúc, trận thứ hai là U Vô của Cửu U cung chiến đấu với một trưởng lão khác.U Vô là người có uy vọng, danh tiếng nhất trong trưởng lão tráng niên của Cửu U cung, cũng là Ác Ma có thực lực mạnh nhất, tiềm lực lớn nhất được Cửu U cung phái ra.Khi U Vô chọn đối thủ đã không lựa Thánh Mỹ, vì khi đó gã không biết nàng mạnh như vậy.

U Vô chọn một Chân Thần hạ vị.Bây giờ U Vô hơi hối hận, rất muốn đánh nhau với Thánh Mỹ, gã muốn đánh một trận với thiên kiêu như vậy.Khi U Vô đứng trên Minh Vương chuyển luân nhìn hướng Minh Vương Đạo, không thấy bóng dáng Thánh Mỹ đâu, nàng không xuất hiện, không hứng thú với trận chiến này.U Vô nhíu mày, hiển nhiên gã không đáng để Thánh Mỹ chú ý.Trận chiến của U Vô chấm dứt với kết của là gã thắng, tuy chiến thắng không mấy nhẹ nhàng nhưng cũng không chật vật, theo khuôn phép.Kết quả này làm nhiều Ác Ma bất ngờ.U Vô có thực lực như thế, nhưng tăng thêm áp lực lớn cho người Cổ Trụ tông.Cửu U cung đã thắng một trận, Cổ Trụ tông có thể thắng một trận hay không còn chưa biết kết quả.Nếu ba trận đều thua thì chuyến đi Mộ Ma Thần của bọn họ sẽ trở nên cực kỳ bị động.Trận thứ ba, lại là Thánh Mỹ ra tay.Đối thủ của Thánh Mỹ vẫn là Cửu U cung, còn là Chân Thần yếu nhất trong Cửu U cung.Cửu U cung không giống Cổ Trụ tông, bọn họ phái ra ba Ác Ma đẳng cấp Chân Thần trong đó U Vô mạnh nhất, cái thứ hai là trung bình, người thứ ba yếu nhất.

Người này hơi lớn utổi, thực lực khá kém, hoàn toàn là góp đủ số.Khi Thánh Mỹ và Ác Ma đẳng cấp Chân Thần yếu nhất Cửu U cung cùng đứng trên Minh Vương chuyển luân thì không ai cho rằng trưởng lão Cửu U cung có chút xíu khả năng chiến thắng.Người Cổ Trụ tông chỉ trông chờ vào trưởng lão được kéo tới góp đủ số này tiêu hao chút thể lực của Thánh Mỹ để cơ hội Trụ Hỏa thắng Thánh Mỹ lớn hơn chút.Vì tiếp theo là Trụ Hỏa và Thánh Mỹ đánh một trận.Nhưng khiến người bất ngờ là trưởng lão đẳng cấp Chân Thần yếu nhất ở trên chiến đài, chưa đánh đấm gì đã dứt khoát la lên:- Ta nhận thua!Nhiều Ác Ma câm nín, dù ai đều nhìn ra kết quả nhưng dù sao là Chân Thần đấu với Thiên Tôn, Chân Thần mà không để ý mặt mũi nhận thua, nói ra khiến người cười nhạo.Trưởng lão Cửu U cung nhận thua làm Trụ Hỏa biểu tình cực kỳ khó xem, vì trận tiếp theo tới lượt gã.Lực lượng của Thánh Mỹ chẳng bị tiêu hao chút nào.Các trưởng lão Ác Ma Cổ Trụ tông sắc mặt âm trầm nói:- Đám lão già Cửu U cung này!Tuy Cửu U cung và Cổ Trụ tông là minh hữu nhưng có quan hệ cạnh tranh lẫn nhau.Sau khi trưởng lão Cửu U cung chiến đấu với Thánh Mỹ liền tới lượt Trụ Hỏa của Cổ Trụ tông đi lên.Cửu U cung biết rõ đánh không lại Thánh Mỹ đương nhiên sẽ không ltó đường cho Cổ Trụ tông.Nếu thua thì mọi người cùng nhau thua.Mỗi trận chiến đấu cách nhau một ngày, đối với Ác Ma đẳng cấp Chân Thần có mặt thì thời gian một ngày chẳng qua là nhắm mắt lại rồi mở ra.Những Ác Ma có mặt chờ đợi một ngày sau trận chiến thứ ba thuộc về Thánh Mỹ bắt đầu, đối thủ là . . .

Trụ Hỏa.Trận chiến với Trụ Quang đã qua hai ngày, Thánh Mỹ không tiêu hao nhiều, hiện tại đã phục hồi từ lâu, đến trạng thái cao nhất.Phe Cửu U cung, một trưởng lão lúc trước có chút tình cảm với Cổ Trụ tông nhưng tính ra chỉ thuộc loại bình thường cười nói vào phút then chốt thì đâm dao sau lưng, gã vui sướng khi người gặp họa nói:- Trụ Hỏa trưởng lão cố lên, ta xem trọng ngươi!Trụ Hỏa khựng bước chân, mặt đỏ rực.Trụ Hỏa liếc trưởng lão đó, lạnh lùng nói:- Hừ!

Ngươi mỏi mắt mong chờ đi!Trụ Hỏa lên đài, gã biết rõ thực lực của mình, biết trận chiến đấu này khó khăn, nhưng gã không cho rằng mình thua chắc.Bởi vì Thánh Mỹ chiến thắng là dùng xảo kình.

Trụ Quang nôn nóng muốn thắng dùng chiêu thức uy lực rất lớn, bị Thánh Mỹ dùng cái giá cực nhỏ phá giải.

Thế là Trụ Quang tiêu hao càng lúc càng lớn, Thánh Mỹ thì không mất mác bao nhiêu, kết quả đã định trước.Trụ Hỏa ý định dựa vào kỹ xảo câu giờ với Thánh Mỹ, gã phỏng đoán mình là Chân Thần, căn cơ năng lượng thâm sâu hơn nàng, không đến mức cuối cùng vẫn thua nàng.Trụ Hỏa có ý định như vậy, cũng thực hiện nó.Mõi Chân Thần đều có thủ đoạn riêng của mình, Trụ Hỏa không dễ bị bóp nắn.

Trụ Hỏa lên sân, nguyên Minh Vương chuyển luân rực cháy lửa Thâm Uyên màu đen.Cái này được gọi là ma diễm đốt cháy tất cả, cũng là lực tràng của Trụ Hỏa.Mắt Trụ Hỏa rực cháy chiến ý:- Cho rằng ta sẽ thua sao?

Ta nhất định thắng cho các ngươi xem!Sau khi triển khai lực tràng ma diễm thì niềm tin của Trụ Hỏa phồng lên.Bình thường Ác Ma dưới đẳng cấp Chân Thần vào trong lực tràng ma diễm sẽ bị đốt thành tro, càng không nói đến chiến đấu với Trụ Hỏa.

Dù là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần ở trong ngọn lửa này cũng sẽ không ngừng tiêu hao lực lượng.Trụ Hỏa muốn tiêu hao lực lượng của Thánh Mỹ.Chiến đấu vừa bắt đầu Trụ Hỏa đã không định quyết đấu ngay mặt với Thánh Mỹ, gã luôn kéo giãn khoảng cách, kéo dài thời gian, muốn tiêu hao lực lượng của nàng.Vài luồng kiếm quang của Thánh Mỹ bị Trụ Hỏa dùng thuẫn lửa chặn lại rồi đánh tan.Trụ Hỏa càng đánh càng hăng, chỉ giữ lực tràng không tiêu hao bao nhiêu, đây là ưu điểm của kỹ năng có tính lực tràng.-------Chương 2332: Sâu không lường được- Trụ Hỏa này là Ác ma chân thân chiến đấu với một Ác Ma Thiên Tôn lại chọn chiến thuật hèn hạ như vậy . . .- Tuy cách làm khiến người khinh thường nhưng miễn là chiến thuật có thể thắng thì là chiến thuật tốt, Trụ Hỏa làm như vậy không có gì đáng trách.- Kết quả trận chiến đấu khó đoán, chờ xem ai có thể chống đỡ đến cuối cùng.Nhiều Ác Ma thảo luận, cho rằng sẽ là trận đánh lâu dài.

Bởi vì Trụ Hỏa không chịu đụng độ chính diện, hai Chân Thần cứ đánh thế này có thể sẽ kéo tới mấy ngày mấy đêm.Trong khi mọi người đều nghĩ vậy thì chỉ mình Lâm Minh biết chưa chắc chiến đấu kéo dài lâu, vì Thánh Mỹ không chỉ ma hiểu pháp tắc sinh tử.Trong phút chốc mắt Thánh Mỹ lóe tia sáng lạnh, cốt kiếm vạch một đường đột nhiên đâm vào Minh Vương chuyển luân.Xoẹt!Lấy lưỡi kiếm làm trung tâm gió lạnh nổi lên bốn phía, khuôn mặt xinh đẹp của Thánh Mỹ kết tầng băng.

Đóa sen đỏ máu giữa trán Thánh Mỹ biến thành màu băng lam.Thánh Mỹ bình tĩnh vươn tay phải ra, từng đóa hoa băng sáu góc màu xanh biếc, từng vòng như gợn sóng khuếch tán bốn phía, rất nhanh nổi trên hư không nơi có Minh Vương chuyển luân.Kít kít kít!Người Thánh Mỹ phát ra khí băng giá bí ẩn, đôi tay vạch không trung.

Các trận văn xinh đẹp tinh xảo như hao tuyết đen xen trong không gian bốn phía, vô cùng xịnh đẹp.Lâm Minh hút ngụm khí lạnh:- Huyền Thiên Băng trận!Ngày xưa lần đầu tiên Lâm Minh gặp Thánh Mỹ ở Tu La lộ thì nàng cũng dùng chiêu thức này.Thử thách tầng thứ năm Tu La lộ là bất tử liệt diễm và bất tử hàn băng.Bất tử liệt diễm xuất hiện đầu tiên gần như một mình Thánh Mỹ đối mặt, nàng chỉ có thể dựa vào pháp tắc băng hệ mình có được, Cực Hàn Chiến trận, Huyền Thiên Băng trận.Băng hỏa tương khắc, đây là lý do tại sao Thánh Mỹ tự tin dám một mình đối diện bất tử liệt diễm.Nhưng cuối cùng Thánh Mỹ kém hơn một chút, vì lúc ấy có mình nàng chủ công chủ phoàng, lực lượng tiêu hao quá lớn, không thể giết chết bất tử liệt diễm.Mãi khi bất tử hàn băng xuất hiện, Thánh Mỹ cùng Lâm Minh phối hợp mới qua được tầng thứ năm rèn luyện cuối cùng.Hiện tại cách một vạn hai ngàn năm, Huyền Thiên Băng trận trong tay Thánh Mỹ đã đến cảnh giới khó tin.Băng trận ra, khí lạnh vô cùng đáng sợ, phủ lên tầng băng giá nguyên Minh Vương chuyển luân.Khí lạnh tùy ý đóng băng va chạm kịch liệt với lực lượng lửa mà Trụ Hỏa phát ra.

Trong phút chốc băng giá hòa tan nhưng có nhiều ngọn lửa bị cắn nuốt, tắt ngấm.Cả lôi đài biến thành thế giới băng và hỏa.Toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma xoe tròn mắt nhìn đối kháng lĩnh vực kịch liệt.Lần này Thánh Mỹ không dựa vào kỹ xảo tránh nặng tìm nhẹ gì, nàng trực tiếp duàng sức mạnh bản thân ngay mặt chống lại lực lượng của Trụ Hỏa.Tuy đối kháng lĩnh vực có liên quan tới pháp tắc nhưng đa phần là so đấu thực lực tuyệt đối giữa hai bên.Trụ Hỏa biến sắc mặt.Trụ Hỏa không ngờ tạo nghệ pháp tắc băng hệ của Thánh Mỹ xuất thần nhập hóa như vậy.Đến một bước này hầu như lĩnh vực của ai có thể phủ lên toàn trường thì người đó chiếm ưu thế lớn, sẽ giành chiến thắng cuối cùng.Trụ Hỏa rót nhiều lực lượng hơn vào lĩnh vực của mình.Ầm ầm ầm ầm ầm!Lực lượng pháp tắc va chạm nổ tung tóe thành vô số phù văn băng hỏa lấp lánh, những vũ văn lấy Thánh Mỹ làm trung tâm như cánh hoa to rực rỡ từng tầng nở rộ.Cuối cùng Thánh Mỹ kỹ cao một bậc, lực lượng đối mặt không thua gì Trụ Hỏa, về pháp tắc thì càng có ưu thế hơn.Hư không bị đông kết, ma diễm bị cắn nuốt, trưởng lão Trụ Hỏa cắn chặt răng, trán đã lấm tấm mồ hôi.Xoẹt!Một tiếng vang khẽ, đôi cánh đen giương rộng sau lưng Thánh Mỹ, nàng bay lên cao.

Giờ phút này, từng tầng phù văn bao phủ Thánh Mỹ tựa thần nữ trên trời.Thánh Mỹ giương đôi cánh, phát ra Huyền Thiên Băng trận cũng đổi màu.

Những hoa băng hình sáu góc nở rộ từ màu xanh biếc biến thành đen sậm.Băng tuyết màu đen bí ẩn mà cường đại mang theo tử vong, lực cắn nuốt xâm chiếm Minh Vương chuyển luân.Lúc này dù là Thánh Mỹ hay Trụ Hỏa đều không công kích nữa, chỉ đối kháng lĩnh vực.Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mặt Trụ Hỏa toát ra càng nhiều mồ hôi, lực lượng đã tiêu hao hơn phân nửa.Thánh Mỹ chỉ hít thở nhanh một chút, từ đầu tới cuối giữ sự ung dung.Chiến đấu đến trình độ này thì không cần tiếp tục nữa, Thánh Mỹ đã chứng minh lực lượng của nàng.

Về pháp tắc hàn băng Thánh Mỹ hoàn toàn vượt qua ma diễm Thâm Uyên của Trụ Hỏa.Trụ Hỏa khó khăn thốt ra, trong giọng nói tràn ngập nản lòng.:- Ta . . .

Ta nhận thua . . .Trụ Hỏa từng nghĩ mình sẽ thua nhưng không ngờ ngay trong lĩnh vực mình sở trường nhất.

Trụ Hỏa bị Thánh Mỹ ngay mặt đánh bại lực tràng ma diễm mà mình kiêu ngạo nhất.Xoẹt!Trong khoảnh khắc lửa phô thiên cái địa tan biến hết, băng giá ngưng kết nổ tung hóa thành vô số đốm sáng bắn tứ phía rồi biến thành tuyết tan bay xuống.Phong cảnh đẹp như mơ.Giờ phút này, Thánh Mỹ trong cảnh đẹp làm nhiều Ác Ma ngẩn ngơ.Trận chiến thứ hai của Thánh Mỹ lại chiến thắng.Nếu chỉ có thế thì không khiến người ngạc nhiên, nhưng quá trình cuộc chiến thứ hai hoàn toàn khác biệt.

Trận chiến đầu tiên của Thánh Mỹ hoàn toàn là chưa nhúc nhích tay chân.Điều này khiến người cảm giác thực lực của Thánh Mỹ sâu không lường được.- Thánh Ma Nữ này quá đáng sợ, trận chiến đầu tiên của nàng ta và Trụ Quang vốn không đánh hết sức.Trận chiến của Thánh Mỹ và Trụ Quang dựa vào Thánh Điển, đánh với Trụ Hỏa thì vận dụng lực tràng huyền băng, khiến người cảm thấy thật ra Thánh Mỹ chưa từng dốc hết sức.Thánh Mỹ có thể dựa vào kỹ xảo giành chiến thắng, nếu so đấu ngay mặt thì nàng cũng không kém gì Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.Thực lực cường đại, pháp tắc tinh diệu, ngoài ra Thánh Mỹ có huyết mạch Hắc Ám Thiên Sứ, có đôi cánh chim màu đen uy lực đáng sợ, cùng với cốt kiếm bí ẩn dường như vượt qua đẳng cấp Chân Thần.Nhiều lực lượng đáng sợ tập trung vào một người, nữ nhân như vậy là rất đáng sợ.- Nếu cho nữ nhân này thời gian, mười vạn năm sau không biết nàng sẽ trưởng thành đến mức nào.- Cực độ Ác ma chân thân cộng thêm Hắc Ám tế điển, rất khó tưởng tượng!Trưởng lão Ác Ma nhiều thế lực tặc lưỡi.

Hiện tại độ cao của Thánh Mỹ đã hơn bọn họ, tương lai nàng rất có thể sẽ trở thành chúa tể Thâm Uyên.Chính Lâm Minh nhìn thấy Thánh Mỹ bây giờ cũng thầm giật mình.So với một vạn hai ngàn năm trước thì Thánh Mỹ trưởng thành rất nhiều, mấy năm này chắc nàng đã trải qua rất nhiều chuyện, về pháp tắc, căn cơ, các mặt đều có biến chất.- Cứ tiếp tục thế này chẳng phải Thánh Mỹ sẽ . . .Trong lòng Lâm Minh nổi lên một ý nghĩ, bây giờ chắc Hồn Đế đang bế quan luyện hóa vĩnh hằng chi hồn.Nếu Thánh Mỹ có thể thông qua thử thách Hắc Ám tế điển vậy nàng tất nhiên có thể thành tựu Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, cộng thêm thực lực của nàng, Hắc Ám tế điển đào móc tiềm lực, tương lai có khi nào nàng sẽ thoát khỏi Hồn Đế khống chế không?-------Chương 2333: Chiến đấu vẫn chưa kết thúcÝ tưởng này lướt nhanh qua đầu Lâm Minh nhưng giây sau bị hắn phủ định ngay.

Lâm Minh có cảm giác rất có thể Hồn Đế là nhân vật đáng sợ hắn từng gặp từ lúc sinh ra đến giờ.Dù Hồn Đế đang bế quan chắc sẽ không để Thánh Mỹ thoát khỏi tầm khống chế.Rất có thể Thánh Mỹ đến Hắc Ám Thâm Uyên là do Hồn Đế cố ý.Ví dụ Hồn Đế muốn thông qua Thánh Mỹ lấy một trong truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Lâm Minh không biết kế hoạch của Hồn Đế là gì, không biết truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng có tác dụng gì với Hồn Đế.Nếu Lâm Minh đoán đúng thì thực lực của Hồn Đế tới trình độ nào?

Hắn rất khó tưởng tượng ra, chắc không phải là . . .

Vượt qua Chân Thần đi?Lâm Minh lắc đầu:- Chắc . . .

Không thể nào!Vượt qua Chân Thần không dễ vậy.Lâm Minh đang suy nghĩ chợt ánh mắt giao nhau với Thánh Mỹ.

Sau khi chiến thắng Trụ Hỏa rồi Thánh Mỹ không xuống đài, nàng đứng trên Minh Vương chuyển luân nhìn Lâm Minh đăm đăm.Ánh mắt Thánh Mỹ như kiếm quang đâm thẳng vào đôi mắt và trái tim Lâm Minh.Lâm Minh đối diện Thánh Mỹ, lặng im.Khóe môi Thánh Mỹ nhúc nhích, nàng không dùng truyền âm nhưng Lâm Minh đọc hiểu ý từ trong ánh mắt nàng.

Dường như Thánh Mỹ đang nói: Ta chờ ngươi.Nhiều người phát hiện ánh mắt Thánh Mỹ, nhìn theo hướng mắt nàng thấy Lâm Minh.- Là tiểu tử kia, Thánh Ma Nữ đang nhìn hắn.- Tên này cũng xui, Thánh Ma Nữ vốn mạnh như vậy hoàn toàn không có lý do chú ý loại tiểu nhân vật này, nhưng hình như . . .

Thánh Ma Nữ không định tha cho hắn.

Xưa nay Thánh Ma Nữ kiêu ngạo, dường như rất nhạy cảm với việc người ta can đảm đề nghị liên nhân, khiêu chiến với nàng.

Xem ra trận chiến đấu này dù kém xa lắc xa lơ, tiểu tử này sẽ bị Thánh Ma Nữ đánh thê sờ thảm, không chừng sẽ chết . . .- Chết thì chết, lúc trước Thánh Ma Nữ đặt ra quy định là đề nghị liên nhân phải ký giấy sinh tử.

Hiện tại thực lực, đại vị của Thánh Ma Nữ có giết một trưởng lão Thiên Tôn thì Cổ Trụ tông cũng không dám hó hé.Lâm Minh thành tên hề trong lòng nhiều Ác Ma .Bởi vì Thánh Mỹ liên tục thắn ba trưởng lão đẳng cấp Chân Thần, cuộc tỷ võ giữa Lâm Minh và nàng hầu như thành chuyện cười.Lúc này mấy trưởng lão Cổ Trụ tông cảm thấy mặt nóng ran, đặc biệt ánh mắt Thánh Mỹ nhìn qua làm bọn họ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Hai trưởng lão Chân Thần của bọn họ đều thua dưới tay Thánh Mỹ.Còn mình Lâm Minh qua mấy ngày sẽ đánh với Thánh Mỹ, người ta tiêu diệt cả Chân Thần thì sao quan tâm một Thiên Tôn?Đại trưởng lão nói với một Ác Ma tráng niên cao to bên cạnh mình:- Trụ Nguyệt, nhờ vào ngươi, ngươi nhất định phải tháng!Trụ Nguyệt là người duy nhất còn lại của Cổ Trụ tông.- Nếu ngươi lại thua thì Cổ Trụ tông chúng ta không thắng được một trận, chẳng những mất hết mặt mũi mà trong chuyến đi Mộ Ma Thần hoàn toàn bị động.Trong Hắc Ám Thâm Uyên áp dụng pháp tắc rừng rậm mạnh ăn thịt yếu, cường giả càng mạnh hơn, kẻ yếu càng yếu hơn.Sáu thế lực đẳng cấp đồ đằng có hai đại thế lực nổi bật vì trong tình huống bọn họ đủ mạnh không ngừng chiếm hữu càng nhiều tài nguyên, thế là họ càng lúc càng đáng sợ.Trụ Nguyệt cắn răng nói:- Ta biết rồi!Làm hy vọng cuối cùng của Cổ Trụ tông, Trụ Nguyệt cảm nhận áp lực.Nhưng trận sau không phải Trụ Nguyệt lên trước mà là trưởng lão Ác Ma của Cửu U cung lên sân.Lúc trước trưởng lão Ác Ma này cũng chọn khiêu chiến Thánh Mỹ.Thực lực của trưởng lão Ác Ma không bằng U Vô, thậm chí bình thường cỡ Trụ Hỏa.Kết quả đương nhiên không có gì bất ngờ.Thánh Mỹ lại thắng một trận.Đây là trận chiến cuối cùng của Thánh Mỹ.Đến đây thì Thánh Mỹ thắng bốn trận, trong đó ba trận chính diện đánh bại kẻ thù, một trận đối thủ nhận thua.Chiến tích rất đáng sợ.Có trưởng lão Ác Ma thế lực nhỏ cảm thán rằng:- Cực hạn Thiên Tôn liên tục thắng bốn Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, thật sự trước không ai, sau không người tới.Có trưởng lão thế lực nhỏ khác phụ họa:- Không dám nói trước không ai, trong trăm ức năm trước có lẽ cũng có thiên tài tuyệt thế như vậy, sau không người tới thì khó nói.

Ít ra trong mấy ức năm nay e rằng sẽ không xuất hiện tình huống như vậy nữa.Hiện tại nguyên Hắc Ám Thâm Uyên không ai nghingờ tương lai cho Thánh Mỹ thời gian không chừng nàng sẽ trở thành cường giả số một Thâm Uyên.Lúc này trận chiến cuối cùng, Trụ Nguyệt lên sân.Đây là cuộc chiến cuối trong lần so đấu này, tất cả các Ác Ma của Cổ Trụ tông căng thẳng thần kinh chú ý vào Trụ Nguyệt, bọn họ không thua nổi trận chiến này.Đối thủ của Trụ Nguyệt là một Thâm Uyên Ác Ma trông khá yếu của Minh Vương Đạo.Đương nhiên yếu đây chỉ là tương đối, Ác ma chân thân xuất thân từ Minh Vương Đạo, lại có thể đại biểu Minh Vương Đạo tiến vào Mộ Ma Thần mấy ai yếu?Trụ Nguyệt dốc hết sức ứng đối trận chiến này.Trụ Nguyệt không lật ngửa bài ngay khi bắt đầu, không khinh địch dùng chiêu thức có hao không quả.

Trụ Nguyệt tiến dần, đặt từng dấu chân, kết hợp giữa hư chiêu và thực chiêu cộng với một số tính toán, cố gắng đánh bại kẻ địch.Nhưng trưởng lão Minh Vương Đạo cũng không phải ăn chay.Đối diện Trụ Nguyệt đánh theo lối ăn chắc thì trưởng lão Minh Vương Đạo cũng từng bước cẩn thận.Hai trưởng lão Ác Ma hết sức thận trọng, có vẻ thực lực của họ chênh lệch không quá lớn.Trong tình huống này thời gian hai Ác Ma chiến đấu khá dài.Bọn họ đánh cả ngày, thực lực tiêu hao nhiều.

Khi chiến đấu rơi vào cục diện bế tắc thì xảy ra biến dị.Vị trưởng lão Minh Vương Đạo trong một lần đụng độ, quen tay dùng chiêu thức thì bỗng dưng giữa trán sinh ra một dòng năng lượng màu đen.Dòng năng lượng màu đen dường như là hồn một con Ác Ma dữ tợn, hồn Ác Ma bay vào thức hải của Trụ Nguyệt trưởng lão Cổ Trụ tông.Thức hải bị hồn Ác Ma đánh trúng, Trụ Nguyệt hét thảm, dường như bị cái gì bám vào người, cơ thể run bần bật.Trong khoảnh khắc này trưởng lão Minh Vương Đạo nhắm trúng ngay cơ hội thuấn di tới trước mặt Trụ Nguyệt, giơ trảo đập vỡ ngực Trụ Nguyệt.Trụ Nguyệt hét lên:- Phụt!Trụ Nguyệt văng ra ngoài.Hai Ác Ma vốn kiệt sức như nhau lại trúng đòn tổn hại nặng, thắng thua đã rõ.Kết quả là trưởng lão Minh Vương Đạo chiến thắng.Khi kết quả đi ra, Ác Ma toàn trường yên tĩnh mấy giây sau đó sôi trào.Vị trưởng lão Minh Vương Đạo trong đầu nuôi cái gì đó, chắc giống với thượng cổ tà hồn.

Thực lực thượng cổ tà hồn không mạnh, nếu vào lúc Trụ Nguyệt đỉnh cao thì khó mà bị tổn thương.Chờ khi lực lượng Trụ Nguyệt tiêu hao gần hết thượng cổ tà hồn đột nhiên chui ra, thành cọng cỏ cuối cùng đè quỵ lạc đà.Trưởng lão Minh Vương Đạo thừa dịp Trụ Nguyệt khựng người liền đánh gục.Có lẽ điều này sớm được tính toán tốt, ngay từ đầu Trụ Nguyệt đánh chậm mà chắc trúng ý đối phương.Thế là Cổ Trụ tông thua cả ba trân.Trong phút chốc các Ác Ma của Minh Vương Đạo hò reo.

Ác Ma một số thế lực nhỏ lộ vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.Mấy trưởng lão Cổ Trụ tông biểu tình cực kỳ khó xem.-------Chương 2334: Cuộc chiến thiên kiêu 1Hóa ra trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông chưa bao giờ nghĩ Thánh Mỹ không thể so sánh, hắn còn định ôm mỹ nhân về, hưởng thụ đãi ngộ ngang ngửa Thánh Mỹ trong chuyến đi Mộ Ma Thần.Thần kinh của hắn có bình thường không vậy?Thứ người ngông cuồng vô tri thế này làm sao đứng ở đây được, còn có thể khiêu chiến Thánh Ma Nữ?Lúc này Ác Ma Minh Vương Đạo vừa thấy bực mình vừa buồn cười.Một trưởng lão Minh Vương Đạo lên tiếng:- Trưởng lão Cổ Trụ tông đều rất có cá tính.Ác Ma Cổ Trụ tông nghe mặt xanh mét, bọn họ rất muốn lao lên đập Lâm Minh một trận, ai kêu hắn đứng đây làm mất mặt.Thánh Mỹ kinh ngạc nhìn Lâm Minh, nàng cảm thấy hắn khá đặc biệt đến từ trực giác vô hình.

Bản thân Thánh Mỹ hoàn toàn không cho rằng Lâm Minh có tư cách đánh với nàng.Bây giờ Lâm Minh hỏi mấy câu đó khiến Thánh Mỹ vô cùng bất ngờ.Tuy bất ngờ thật nhưng Thánh Mỹ vẫn trả lời đàng hoàng câu hỏi của Lâm Minh:- Nếu ngươi thật sự có thể thắng ta thì dựa theo ước định trước đó ngươi có thể cùng ta cử hành đại điển song tu.

Từ đây ngươi đã xem như một nửa đệ tử Minh Vương Đạo, cộng thêm khế ước liên minh lần này, đúng là ngươi sẽ có đãi ngộ ngang với ta.

Nhưng . . .

Ngươi có thể thắng ta không?Thánh Mỹ nói câu sau cùng mắt lóe tia sáng lạnh.

Tuy Thánh Mỹ cảm thấy Lâm Minh đặc biệt nhưng không có nghĩa là nàng muốn song tu với hắn.Nhắc đến song tu, liên nhân thì mặc kệ đối tượng là Thâm Uyên Ác Ma nào đều khiến Thánh Mỹ không chút do dự nghiền nát.Lâm Minh sợ Thánh Mỹ không làm chủ được, mắt liếc trưởng lão Minh Vương Đạo đứng gần sau lưng nàng:- Ừm!

Ta hiểu rồi, lời Thánh Ma Nữ điện hạ hứa chắc sẽ giữ lời?Lúc này trưởng lão Minh Vương Đạo không biết nên nói cái gì, bọn họ ngó Lâm Minh như xem đồ ngốc, cái tên hề từ đâu nhảy ra vậy?Vì tất cả trưởng lão Minh Vương Đạo đầu ngây người, không ai trả lời Lâm Minh.Lâm Minh nhíu mày hỏi lại:- Có đúng không?Thốt ra câu này khiến nhiều Ác Ma cười phá lên, hết sức buồn cười.Trưởng lão Cổ Trụ tông muốn quỳ xuống cầu Lâm Minh, lúc này ngươi còn vênh váo cái khỉ gì?

Bớt nói mấy câu sẽ chết sao?- Đúng, lời Thánh Ma Nữ nói đều được thực hiện.Minh Cổ trưởng lão Minh Vương Đạo cười toe toét:- Chỉ cần ngươi thắng thì đệ tử liên minh vào Mộ Ma Thần lần này sẽ lấy ngươi làm nhân vật hạch tâm.- Ừm!

Vậy ta hiểu rồi.Được nhiều trưởng lão Minh Vương Đạo công nhận trước mắt bao người, Lâm Minh không sợ không thể mang Trụ chi thư vào.

Lâm Minh lắc người, hắn như bóng ma xuất hiện trên Minh Vương chuyển luân, trực diện Thánh Mỹ.Trên Minh Vương chuyển luân màu xám đậm, Thánh Mỹ như bươm bướm đen nhẹ nhàng đáp xuống, đối diện Lâm Minh cách mười trượng.Từ biệt một vạn hai ngàn năm đột nhiên gặp lại Thánh Mỹ, nữ nhân ảnh hưởng sâu sắc cuộc đời Lâm Minh, bản thân hắn cũng khó nói rõ cảm giác với nàng.Giờ phút này, nói trong lòng Lâm Minh không có dao động tình cảm là giả, nhưng tất cả dao động đó bị hắn giấu đi.

Mặt ngoài mặt Lâm Minh lạnh băng, ánh mắt như kiếm.Phía đối diện Lâm Minh, Thánh Mỹ cũng lặng yên.Khí thế của Thánh Mỹ chậm rãi phát ra bao phủ nguyên Minh Vương chuyển luân.So với trên đài hừng hực sát ý thì dưới đài tràn đầy tiếng huyên náo, cười vang.

Cuộc chiến này khó thể nghiêm túc diễn ra, các trưởng lão Cổ Trụ tông trong hoàn cảnh này đau tim đau ruột, đau mật, như ngồi trên chông.Cánh chim màu đen giương ra sau lưng Thánh Mỹ như khổng tước đen xòe đuôi bao bọc thân hình hoàn mỹ vô khuyết.

Mắt đẹp nhìn Lâm Minh, trong mắt bắn ra tia sáng kỳ lạ.Thánh Mỹ giương cánh khiến không khí trong sân lắng đọng một chút.

Bọn họ vốn tưởng đây sẽ là cuộc chiến kết thúc trong chớp mắt, toàn quá trình cuàng lắm Thánh Mỹ ra một chiếu.Nhưng sự thật khiến bọn họ bất ngờ, Thánh Mỹ giương cánh chim Hắc Dực Thiên Sứ, ít ra nàng sẽ sử dụng huyết mạch Hắc Dực Thiên Sứ.Đối thủ một Ác Ma Thiên Tôn thượng vị có cần thiết như vậy không?Lúc này Lâm Minh Lâm Minh cũng rút ra vũ khí của mình, một cây cốt thương màu đen.Cây thương này thật ra là Ám long thương, hiện tại bề mặt của nó phủ một tầng xương màu đen, là xương của Ác Ma , phân hóa từ trong người phân thân Ác Ma của Lâm Minh.

Nó bao kín Ám long thương khiến cây thương biến to ra, dài một trường tám, bề ngoài rất dữ tợn như rút ra từ xương cột sống người khổng lồ.Trường thương to phối hợp vóc dáng vạm vỡ như tháp sắt của Lâm Minh rất thích hợp.Thánh Mỹ không nhận ra Ám long thương sau khi biến hình, nhưng nhìn thế cầm thương của Lâm Minh khiến nàng có cảm giác là lạ.Chớp mắt Lâm Minh hành động.Lâm Minh giống như thần thương phủ bụi nhiều năm giấu trong hộp gỗ, vừa ra khỏi hộp liền tỏa ánh sáng thần chiếu rọi toàn trường.Đây chỉ là năng lượng phát ra ánh sáng, nhưng những ánh sáng này cách Minh Vương lực tràng trận đài bảo vệ tạo áp lực lớn cho các Ác Ma có mặt.- Đây là . . .- Cái gì?!Cảnh tượng vốn náo nhiệt bỗng chốc yên tĩnh lại, nhiều Ác Ma không kịp ngẫm nghĩ, lúc này Lâm Minh đã lao tới trước mặt Thánh Mỹ.Tay nâng thương rơi, cốt thương thô to như xương cột sống thật sự gấp khúc giống roi quất hướng eo Thánh Mỹ.

Minh Vương lực tràng được mười hai cây cột đồ đằng chống vì cú quất thương này mà bị vặn vẹo một phần.Con ngươi Thánh Mỹ co rút ngay:- A?!Thánh Mỹ dự đoán được thực lực của Lâm Minh không tầm thường nhưng chẳng ngờ chiêu thứ nhất đã cường đại như vậy.

Thương này nhìn như bình thường nhưng dùng cách thô bạo, dã man phá mở Minh Vương lực tràng, trong khoảnh khắc nhắc nhở Thánh Mỹ thương này tuyệt đối không thua gì một kích Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.Ác Ma bí ẩn tu vi còn thấp hơn nàng nhưng có thể phát ra công kích như vậy?Vù vù vù vù vù!Kiếm quang màu đen xẹt qua, Thánh Mỹ vunt cốt kiếm ra, đơn giản một nhát chém vào cốt thương.

Nhưng vì trọng lượng nặng nề của cốt thương, kích cỡ hai binh khí hoàn toàn không thể so sánh cứng đối cứng thì kết quả là Thánh Mỹ bay ra ngoài.Thân hình Thánh Mỹ như chim én đen bay trên bầu trời.Hai chân Thánh Mỹ liên tục đạp màn sáng mép sân Minh Vương chuyển luân qua đó tiêu trừ sức mạnh đáng sợ của Lâm Minh.Lực lượng mạnh mẽ, mỗi chân đạp ra màn sáng khuếch tán gợn sóng.Giờ phút này, Lâm Minh đuổi theo sát, cơ thể của hắn to hơn Thánh Mỹ một vòng, cảnh tượng như chim ó vồ mồi.Ầm ầm ầm ầm ầm!Lâm Minh đập mạnh một thương xuống, Thánh Mỹ né sang bên.

Thương đâm trúng màn sáng, mười hai cây cột đồ đằng ngưng tụ thành Minh Vương lực tràng rung bần bật trước lực lượng mạnh mẽ khủng bố của Lâm Minh.Ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm ầm ầm!Lâm Minh liên tục đập xuống, mỗi thương có tốc độ siêu nhanh, cơ thể Thánh Mỹ tựa lá liễu phấp phới, mỗi lần cực kỳ nguy hiểm né tránh.

Đòn công kích khủng bố toàn do Minh Vương lực tràng hứng chịu.Minh Vương lực tràng mạnh thật nhưng bị Lâm Minh liên tục công kích, mỗi lần đều đánh trúng một điểm, nó chấn động càng lúc càng kịch liệt như sắp rách ra.Quanh Minh Vương chuyển luân màn sáng rung bần bật như bọt xà phòng trong gió, các Ác Ma xoe tròn mắt.-------Chương 2335: Cuộc chiến thiên kiêu 2Biểu tình của bọn họ là kinh ngạc, giật mình, khó tin, vặn vẹo phức tạp.Đây là lực lượng của Ác Ma Thiên Tôn đó?Ác Ma Thiên Tôn, trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông, nhìn trước ngó sau chỉ giống tên ngốc vậy mà có sức mạnh khủng bố đến thế!Nói là sức mạnh vì đám Ác Ma không muốn thừa nhận thực lực của Lâm Minh, tiềm thức dùng lý do sức mạnh giải thích sự thật là Lâm Minh lay động Minh Vương lực tràng.

Vì mới rồi bọn họ còn cười Lâm Minh ngốc, nếu hắn không ngốc thì kẻ ngu là ai đã quá rõ ràng.Không ai chịu thừa nhận mình ngu, vì vậy lúc bọn họ nhìn cảnh tượng này thì không muốn thừa nhận thực lực của Lâm Minh.Nhưng rất nhanh bọn họ không thể tìm ra lý do nào tự an ủi mình nữa.Rào rào!Tiếng gió nổi lên bốn phía, Thánh Mỹ đập hai cánh, tốc độ đột ngột tăng cao, thân thể hóa thành một lũ tàn ảnh.

Rất nhiều Ác Ma mắt thường không theo kịp động tác của Thánh Mỹ.Tốc độ Thánh Mỹ nhanh, trình độ lĩnh ngộ pháp tắc cao, đây là điều tất cả công nhận.Khuyết điểm duy nhất của Thánh Mỹ có lẽ là sức mạnh, nhưng các Ác Ma không ngờ trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông trong tình huống đó vẫn theo kịp tốc độ Thánh Mỹ.Thân hình Lâm Minh cũng biến thành tàn ảnh, như từng tầng khói đen bốc lên bao phủ nguyên màn sáng.Tốc độ của hai người ngang nhau, đã vượt qua trung bình đa số Chân Thần hạ vị!Lâm Minh chẳng những có sức mạnh khủng bố còn có tốc độ đáng sợ, chỉ dựa vào hai điểm này hắn đủ sức đối kháng với Ác ma chân thân hạ vị.Trong màn sáng rực rỡ ánh sáng, Lâm Minh và Thánh Mỹ như hai sao băng rượt đuổi nhau, cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ.Toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma ngơ ngác không nói nên lời.Vị trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông này là quái vật, hắn biến thái còn hơn Thánh Mỹ.

Thánh Mỹ đã là cực hạn Thiên Tôn, quái vật này thì mới chỉ là Ác Ma Thiên Tôn thượng vị.Nụ cười nghiền ngẫm đông trên mặt trưởng lão Minh Vương Đạo.Ác Ma thế lực nhỏ khác chờ xem trò cười lộ biểu tình gặp quỷ.Giật mình nhất là các trưởng lão Cổ Trụ tông.

Mới rồi bọn họ còn đứng ngồi không yên, bứt rứt khó chịu, cảm giác ánh mắt tất cả Ác Ma nhìn mình, như có vô số con kiến bò trên người, chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào.Chớp mắt tập thể hóa đá, mắt trân trân nhìn tàn ảnh trên Minh Vương chuyển luân.Quái vật kia thật sự ra từ Cổ Trụ tông?

Là trưởng lão thứ chín của bọn họ sao?Tất cả Ác Ma Cổ Trụ tông không dám tin.

Trước khi đến Minh Vương Đạo thì bọn họ tiếp xúc với Lâm Minh thời gian dài, tuyệt đối không bao giờ ngờ hắn biến thái như vậy.

Thiên Tôn thượng vị chiến với Chân Thần e rằng ngược dòng tới thời đại thượng cổ trăm ức năm trước cũng chưa chắc tìm ra, còn bọn họ vô tình nhặt được trưởng lão ở dã ngoại lại có thiên phú đáng sợ đến thế?Màn sáng chấn động càng lúc càng kịch liệt, lần lượt công kích khiến màn sáng hình thành cộng hưởng.Nơi này chẳng những có chiêu thức của Lâm Minh, cũng có công kích từ Thánh Mỹ.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ điếc tai, Lâm Minh và Thánh Mỹ va chạm ngay mặt giữa hư không.Màn sáng nổ tung một vòng rồi từ từ rút nhỏ, tuy không vỡ ra nhưng trong một giây thương quang, kiếm quang bắn ra làm đám Ác Ma dưới Chân Thần có mặt nơi đây hoảng sợ toát mồ hôi lạnh.Cảm giác như bị người dùng vũ khí đâm vào trán.Quá đáng sợ!Trên Minh Vương chuyển luân, Lâm Minh và Thánh Mỹ đã tách ra, cách nhau hai mươi trượng.Hai người không nhúc nhích nhìn đối phương chằm chằm, chỉ có vũ khí của họ như lửa nóng, lửa băng thiêu đốt Ác Ma lực nhắc nhở mọi người mới rồi đánh nhau kịch liệt tới mức nào.Giọng Thánh Mỹ quanh quẩn trong sân:- Rốt cuộc ngươi . . .

Là . . .Thánh Mỹ biết rõ Ác Ma cao đẳng thực lực đáng sợ như Lâm Minh không nên bỗng dưng xuất hiện.Nhưng từ huyết mạch Ác Ma , hơi thở, sử dụng chiêu thức, các mặt của đối phương đều không có sơ hở cho Thánh Mỹ tìm ra manh mối.Ác Ma này cho người cảm giác kỳ lạ, hắn chỉ bình tĩnh đứng đó lại như ngọn núi trong rừng sâu, thiên kiêu bễ nghễ vạn cổ, khí phách vô địch khó tả.Lâm Minh không trả lời, tay phải vung Ám long thương, khớp xương phủ trên thân thương kêu răng rắc.

Ám Long thương ở trong tay Lâm Minh như biến thành một con rắn xương đen, ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ, quỹ tích công kích xảo quyệt cực nhanh.Giờ phút này, Lâm Minh càng khao khát trận chiến hơn.

Nữ nhân bí ẩn như Thánh Mỹ có nhiều dây dưa gút mắt với sinh mạng Lâm Minh, nàng cũng đến từ trăm ức năm.

Thiên kiêu tuyệt thế Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên là nhân vật đáng sợ có thể bước lên con đường chí tôn, chứng đạo bất hủ.Quyết đấu định mệnh vén rèm vào hôm nay.Lâm Minh hít sâu, con ngươi màu hổ phách từ từ co rút, quanh người hắn ngưng tụ các con rắn đen Ác Ma lực uốn lượn.Lúc này trong thế giới cơ thể phân thân Ác Ma , bản tôn Lâm Minh vẫn ngồi xếp bằng.

Bên trên bản tôn hiện ra chín ngôi sao rực rỡ, đây là Đạo Cung Cửu Tinh.Đối diện Thánh Mỹ.

Lâm Minh không thể chuyển sang thân hình bản tôn để chiến đấu, không cách nào quang minh chính đại sử dụng những pháp tắc mà Thánh Mỹ đã biết rõ.Nếu không bằng vào trực giác quen thuộc với Lâm Minh, cộng thêm pháp tắc riêng biệt của hắn, sao Thánh Mỹ có thể không đoán ra thân phận của hắn?Đạo Cung Cửu Tinh biến đổi, lực lượng toàn thân bản tôn Lâm Minh tăng nhanh.

Những lực lượng không ngừng truyền đến phân thân, gia cố vào thân thể Ác Ma .Vù vù vù vù vù!Lâm Minh biến mất trong không trung, khí thế hùng hồn mãnh liệt lao hướng Thánh Mỹ.Thân Ác Ma của Lâm Minh dung hợp thành một cùng cốt thương hình thành luồng thần quang khai thiên tích địa.Phân thân Ác Ma dung hợp lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh thì cơ thể mạnh mẽ sánh bằng linh bảo Chân Thần.Lâm Minh đâm ra một thương, khí thế vô cùng có thể đâm thủng vũ trụ, pháp tắc Ác Ma dung hợp lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh như ngân hà đan xen diễn hóa ra lốc xoáy đen đặc khổng lồ như ngôi sao ập hướng Thánh Mỹ.Thương này khí thế cường đại không gì sánh được, áp lực người nghẹt thở.

Một số đệ tử Ác Ma bàng quang xung quanh run lẩy bẩy, cảm thấy lực lượng ẩn chứa trong thương quang sẽ cắn nuốt bọn họ, chật vật thụt lùi.

Đám trưởng lão Ác ma chân thân cũng hết sức rung động.Đối diện công kích cường đại, mắt đẹp bắn ra tia sáng, cánh chim hắc ám sau lưng Thánh Mỹ lóe sắc kim loại lạnh lẽo nở rộ các phù văn Ác Ma phập phềnh như ngôi sao.- Đi!Cánh chim hắc ám tăng vọt vỗ ra, trực tiếp nghênh hướng một kích kinh thiên động địa của Lâm Minh.Thánh Mỹ kiêu ngạo, cực kỳ tự tin.

Đối diện công kích cường đại của Lâm Minh, Thánh Mỹ dựa vào cánh Hắc Ám Thiên Sứ vô địch nghênh đón.Ầm!Cánh chim đen hắc ám va chạm thương quang của Lâm Minh bắn ra thần quang chói lòa như hai ngôi sao va chạm vào nhau.

Hàng ức phù văn Ác Ma tan biến, từng pháp tắc Ác Ma vỡ nát.Lực lượng khổng lồ lần nữa đập Minh Vương lực tràng nổ đì đùng sắp tan vỡ.-------Chương 2336: Ác Ma Tu LaNhững cột đồ đằng cấu tạo Ác Ma lực tràng sau khi chịu đựng áp lực thì đột nhiên vạn ma rít gào, từng đợt ma khí ngút trời, ma ảnh lung lkay như có các Ác Ma viễn cổ vô thượng vượt qua dòng sông thời gian kéo đến, bảo vệ quanh Ác Ma lực tràng.Trống trận sấm sét ầm ầm tuôn ra lực lượng lực tràng ma tinh càng cường đại hơn, Minh Vương lực tràng ổn định lại.Nhưng công kích của Lâm Minh chưa kết thúc.Lâm Minh hét lớn một tiếng, thế giới trong người phân thân Ác Ma , bản tôn kích hoạt máu Tu La phủ vảy rậm rạp trên người hắn.

Sau lưng bản tôn hiện ra một ảo ảnh chiến thần Tu La.Trong đôi tay chiến thần ảo có ba chuyển luân như bánh xe chậm rãi xoay tròn.Đây chính là lực lượng của Tu La thiên thư.Bùm!

Bùm!

Bùm!Ba chuyển luân cùng nổ tung hóa thành vô số phù văn dung nhập vào cơ thể phân thân Ác Ma , tất cả xảy ra trong người cơ thể phân thân của Lâm Minh.

Nhiều Ác Ma xem cuộc chiến không hay biết gì.Bọn họ chỉ thấy cơ bắp toàn thân phân thân Ác Ma mấp máy, khớp xương nổ rôm rốp.

Thân hình Lâm Minh vốn cao to như tháp sắt lần thứ hai vươn cao lên.Cốt nhẫn, vảy trên người Lâm Minh sắc bén hơn, dữ tợn hơn.

Đôi sừng cong mọc ra từ đầu Lâm Minh.Giờ phút này, phân thân Ác Ma biến thành một Ác Ma Tu La dữ tượn, biến đổi rất nhỏ trên người bản tôn khi phát huy trên phân thân thì càng khoa trương, khủng bố hơn.Lực lượng này khiến các Ác Ma có mặt xoe tròn mắt.- Biến thân Ác Ma cao đẳng!Thâm Uyên Ác Ma giống như Thánh tộc, một số chủng tộc có kỹ năng biến thân.

Khi biến thân thì thực lực từ các mặt đều tăng vọt.Thật ra có được kỹ năng biến thân không kỳ lạ, đặc biệt đối với Ác Ma cao đẳng thiên phú xuất chúng thì không đủ gây ngạc nhiên.

Quan trọng là mới rồi Lâm Minh đã siêu biến thái, Thiên Tôn thượng vị mà đấu với Chân Thần, đánh ngang tay cùng Thánh Mỹ.Hiện tại Lâm Minh còn có thể biến thân lần thứ hai từ cơ sở này.Một trưởng lão Ác Ma thế lực nhỏ run giọng nói:- Trời, tiểu tử này là quái vật!Lâm Minh trong sân không đơn giản là có thể chiến thắng Chân Thần hạ vị, e rằng hắn đã có sức chiến đấu đỉnh của Chân Thần hạ vị.Trụ Thần trưởng lão của Cổ Trụ tông thì thào:- Không lẽ . . .

Hắn thật sự có thể đánh thắng Thánh Ma Nữ . . .Khuôn mặt già nua cơ mặt cứng ngắc.Đánh bại Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, sau đó hoàn toàn có được nữ nhân được cho là thiên kiêu đệ nhất Hắc Ám Thâm Uyên, tương lai có khả năng chúa tể Thâm Uyên.Lâm Minh, Thánh Mỹ.Cùng là thiên kiêu, nếu bọn họ song tu thì tốc độ tu luyện sẽ càng tiến bộ thêm một bước.Nếu cho thời gian thì không lâu sau, có lẽ mười vạn năm, bọn họ sẽ đến độ cao cỡ nào?Nếu bọn họ vượt qua thử thách Hắc Ám tế điển trong Mộ Ma Thần sẽ ra sao?Trụ Thần trưởng lão cảm giác khó mà tưởng tượng tiếp.Thật ra lúc này chẳng những đám Ác Ma xem cuộc chiến, Thánh Mỹ trên chiến đài cũng hơi biến sắc mặt.Lâm Minh rống to:- Lại đến!Lâm Minh giơ cao Ám Long thương, hai tay cầm đuôi thương đâm xuống.Mục tiêu thương đâm xuống là đôi cánh Hắc Ám Thiên Sứ của Thánh Mỹ.Cảnh tượng này làm nhiều Thâm Uyên Ác Ma ái mộ Thánh Mỹ hét lên.Cánh chim của Hắc Ám Thiên Sứ đúng là mạnh thật, nhưng mạnh mấy cũng có hạn độ, chưa chắc Thánh Mỹ có thể dựa vào hai cánh ngăn cản một kích kia.

Nếu công kích quá nặng thì Thánh Mỹ sẽ gãy cánh.Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc mắt Thánh Mỹ lóe tia sáng, hai tay vỗ nhẹ hư không.

Vô số băng hoa trong suốt xuất hiện.Khoảnh khắc Thánh Mỹ đánh ra ngàn vạn pháp ấn, mỗi pháp ấn là cứu cực đóng băng lực lượng căn nguyên.

Hơi thở băng giá thổi quét một phương thiên địa ngưng tụ ra bức tường băng trăm ngàn trượng.Lĩnh vực huyền băng!Hiện tại Thánh Mỹ cửu chuyển trọng sinh, thân thể hoàn mỹ, lực lượng mạnh hơn trước kia gấp ngàn vạn lần.

Thánh Mỹ thôi diễn pháp tắc hàn băng lên đến cực độ, đại đạo cũng có thể bị đóng băng, đập nát.Nhưng trường thương phá tan tất cả giáng xuống, oanh kích vách tường băng cường đại liên hồi, vỡ nát như vụn ti li.Cốt thương một thương vô địch, cơ thể to lớn của Lâm Minh so sánh với Thánh Mỹ như chim ưng vồ hướng chim vàng anh.Mắt thấy tường băng nát, Lâm Minh vỗ chưởng vào đuôi Ám Long thương.Răng rắc!Vang tiếng nổ, tường băng hoàn toàn nát vụn, đám Ác Ma có mặt nín thở.Thương của Lâm Minh cắm phập vào đôi cánh hắc ám của Thánh Mỹ.Két!!!Vang thanh âm chói tai, lực va đập làm cốt thương cong như cây cung.

Thánh Mỹ dùng cánh tay trái đỡ cánh của mình, tay phải cầm kiếm, mũi kiếm chĩa xuống đất chặn lại công kích từ Lâm Minh.Giờ phút này, cánh Hắc Ám Thiên Sứ của Thánh Mỹ ứa ra vết máu.Máu ghê người như con rắn nhỏ vặn vẹo chảy từ cánh Thánh Mỹ xuống, nhuộm đỏ cánh chim màu đen.Phân thân Ác Ma cường đại dữ tợn và Thánh Mỹ thânh ình mảnh mai xinh đẹp hứng chịu đòn công kích hình thành đối lập thị giác rõ ràng.Thương sắp xuyên thủng cánh chim đâm vào người Thánh Mỹ, nhiều trưởng lão Ác Ma xem cuộc chiến thầm toát mồ hôi lạnh.Ám Long thương đã cong thành hình trăng tròn, Thánh Mỹ liên tục thụt lùi đến mép màn sáng.Nhưng thời gian chững lại một giây, lực lượng công kích của Lâm Minh bị lĩnh vực huyền băng suy yếu chỉ còn một nửa, cuối cùng cánh chim của Thánh Mỹ thành công ngăn lại.Thế đi đã hết.Không dùng năng lượng trùng kích thì không thể xuyên qua cánh Hắc Ám thiên Sứ của Thánh Mỹ được.Lâm Minh hơi nhíu mày, cũng vì bản tôn không thể xuất hiện, dù là Đạo Cung Cửu Tinh hay lực lượng Tu La đều thông qua bản tôn truyền vào người phân thân Ác Ma , nếu không hiển hóa ra được sẽ bị tổn thất.Trong khoảnh khắc này lòng Lâm Minh gióng lên hồi chuông cảnh báo, đôi chân đạp hư không một bước nhanh chóng thụt lùi.Ong ong ong ong ong!Ám Long thương từ trạng thái trăng tròn cong cứng nương lực lượng đẩy cơ thể Lâm Minh bắn ngược ra, nhanh đến cực hạn.Cùng lúc đó thanh cốt kiếm trong tay Thánh Mỹ đột nhiên đến trước mặt Lâm Minh.Tốc độ kiếm quang của cốt kiếm nhanh hơn Lâm Minh thụt lùi.Trên kiếm phong dâng lên năng lượng và pháp tắc hùng hồn, ngàn vạn hà quang đan xen hình thành đóa sen đỏ máu cắn nuốt tất cả ánh sáng.Nhát kiếm bình thường mang theo hùng hồn khó đoán, lực lượng kỳ lạ như có thể xuyên qua hư minh, nghiền nát thời gian.Lông tóc Lâm Minh như bị cốt kiếm sắc nhọn xuyên thủng, tim đập nhanh.Mặc cho Lâm Minh thụt lùi thế nào thì cốt kiếm như giòi trên mu bàn chân vừa đúng cách trán một tấc, hắn chậm một chút là sẽ bị xuyên thủng sọ.Thanh kiếm thẩm phán sinh tử, đến từ pháp tắc sinh tử mà Thánh Mỹ tu được.Một kiếm đâm ra, không chém mệnh hồn thì không quay về.Khoảng cách một tấc, Lâm Minh cảm giác Ác Ma lực hộ thể bị xuyên thấu, trán đã nhỏ giọt máu.Dọc theo miệng vết thương nhỏ đó Lâm Minh cảm nhận sức sống chậm rãi xói mòn, bị cốt kiếm kỳ lạ rút mất.Pháp tắc tử vong đến đâu là vạn vật điêu linh, xóa bỏ mọi sức sống.Sức sống trong người Lâm Minh cũng bị pháp tắc tử vong của Thánh Mỹ cắn nuốt.-------Chương 2337: Một kiếm truy mệnhLúc này đám đông Ác Ma Minh Vương Đạo phấn chấn tinh thần:- Thánh Ma Nữ điện hạ dùng pháp tắc rồi!Ác Ma lực và lực lượng cơ thể Thánh Mỹ khá yếu, tốc độ trung bình, nàng mạnh nhất là pháp tắc.Đa số Thâm Uyên Ác Ma khá yếu về pháp tắc.Đặc biệt là Thâm Uyên Ác Ma vóc dáng khôi ngô như tháp sắt giống Lâm Minh càng như vậy.

Huyết mạch cường đại và thân thể khiến hồn hải Ác Ma nhỏ yếu nhiều, tham ngộ pháp tắc làm nhiều công ít.Có lẽ chiến đấu sẽ xuất hiện chuyển cơ vào lúc này.Nhiều trưởng lão Minh Vương Đạo mong chờ.

Thật ra hơn chín mươi lăm phần trăm Ác Ma có mặt hy vọng Thánh Mỹ sẽ thắng, dù sao rất nhiều người ủng hộ nàng, bọn họ đã thói quen thiên phú của nàng.

Nhiều Ác Ma ghen tỵ Lâm Minh.Đại khái chỉ có Cổ Trụ tông là mơ hồ hy vọng Lâm Minh sẽ thắng, vậy thì có lẽ bọn họ có thể thông qua liên nhân lôi kéo nhiều quan hệ với Minh Vương Đạo hơn, thậm chí được nhiều ích lợi trong chuyến đi Mộ Ma Thần.Một đuổi một chạy, tuy rằng Minh Vương chuyển luân không lớn, không gian bị lực tràng giam cầm rất nhỏ hẹp nhưng trong quá trình rượt bắt Lâm Minh và Thánh Mỹ liên tục sử dụng pháp tắc không gian, cho nên không gian đã mất ý nghĩa với họ.Nhưng mặc cho Lâm Minh xuyên qua không gian cỡ nào thì kiếm của Thánh Mỹ luôn tỏa định trán của hắn.Mắt Lâm Minh lóe tia sáng:- Thánh Điển pháp tắc sao?Thanh kiếm của Thánh Mỹ phản chiếu trong con ngươi hổ phách, trong veo tựa mặt gương.Lòng Lâm Minh máy động, trán Ác Ma chui ra một con mắt Ác Ma đẫm máu như dung nham màu đỏ bắn tung ra.

Ánh mắt con mắt Ác Ma mang theo ma lực kỳ dị xem thấu mọi mê đồ, hư vọng, chạm vào cốt kiếm.Mắt Ác Ma dung hợp từ Thiên Mục Đạo Cung, Tam Sinh Đồng của Lâm Minh.

Tuy nhiên bản tôn và phân thân hợp thể, dùng Ác Ma lực diễn hóa ra bộ dạng thế này.Lâm Minh vốn hiểu biết chút ít về Thánh Điển pháp tắc, trong tầm mắt Ác Ma càng xem rõ ràng hơn.Muôn vàn pháp tắc trên cốt kiếm vô cùng cân bằng hoàn mỹ.Tạo nghệ Thánh Điển pháp tắc của Thánh Mỹ vượt qua Lâm Minh, nhưng hắn có thể đuổi kịp.Giờ phút này, Thánh Mỹ dùng chiêu thức bị Thiên Mục Đạo Cung, Tam Sinh Đồng của Lâm Minh nhớ kỹ, khắc sâu trong đáy tròng đen tiến vào não.Lâm Minh nhắm mắt lại, khi mở ra thì mắt bắn thần quang sáng rực khám phá hư vọng, hắn dựa vào hiểu biết của bản thân, cùng với Thiên Mục Đạo Cung tìm ra điểm yếu ớt nhất trong chiêu thức của Thánh Mỹ.Vù vù vù vù vù!Ám Long thương lần thứ hai đâm ra!Trường thương màu đen thui hùng hổ như cốt long gầm rống xông thẳng một điểm đó.Ám Long thương là thần binh chủ nhân Tu La lộ tế luyện, tuy không phải vũ khí của bản thân nhưng cực kỳ lợi hại.

Nhát thương này hấp dẫn Ác Ma lực tràng bốn phía, như ngàn vạn mặt trời hắc ám nổ tung phần đầu thương, ánh sáng đen tràn ngập toàn trường.Kng!Trong thời gian ngắn Ám Long thương va chạm với cốt kiếm trong tay Thánh Mỹ.

Sinh tử truy mệnh kiếm của Thánh Mỹ chậm lại thế đi, trên thân kiếm quanh quẩn phù văn pháp tắc thoáng chốc vỡ vụn thành trăm ngàn mảnh.Bùm!Phù văn bay loạn như các đốm sáng tan bến trên không trung.Thánh Mỹ biến sắc mặt, sao có thể!?Thánh Mỹ hoàn toàn không ngờ trong tình huống đường cùng Lâm Minh đột ngột phản kích, nhìn thấu chiêu thức của nàng.Thánh Mỹ dùng pháp tắc tối cao, sao Lâm Minh có thể phá giải?

Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?Thánh Mỹ căn bản không kịp ngẫm nghĩ, lúc này mấy đâm ra thương thứ hai.Keng!Lại va chạm lần nữa, công kích lần này Lâm Minh không chọn điểm yếu nhất trong chiêu thức của Thánh Mỹ mà là một điểm khá yếu.Vì kiếm thế của Thánh Mỹ đã bị thương thứ nhất phá vỡ một nửa, còn lại Lâm Minh dư sức ung dung ứng đối.

Lâm Minh không cần mỗi một thương đều đâm vào một điểm, làm vậy sẽ khiến Thánh Mỹ nghi ngờ.

Dù sao Thánh Điển pháp tắc không dễ phá.Hiện tại Lâm Minh không muốn bị lộ quá nhiều làm Thánh Mỹ liên tưởng lung tung.Không thể mỗi thương đều công kích vào điểm yếu, Lâm Minh dùng thương chiêu cuồng mãnh hơn phá kiếm của Thánh Mỹ.Một thương lại một thương, trong khoảnh khắc Lâm Minh đâm ra mấy trăm thương, mưa to lê hoa!Thánh Mỹ cảm giác cánh tay tê dại, người bỗng khựng lại.Bùm!Lại nhiều phù văn nổ tung trên bầu trời, tóc đen Thánh Mỹ bay rối, chân mày thanh nhíu chặt.Lâm Minh đang nắm giữ quyền chủ động, Thánh Mỹ cảm giác bất lực.Khiến Thánh Mỹ giật mình nhất là lần này Lâm Minh áp chế nàng không phải dựa vào sức mạnh mà là hiểu biết về pháp tắc.Sao có thể như vậy?Đợt công kích kế tiếp nhìn như cuồng bạo nhưng thật ra né tránh phần mạnh nhất trong kiếm chiêu của Thánh Mỹ, chẳng qua không tinh diệu như thương thứ nhất.Ong ong ong ong ong!Thương chiêu cuồng mãnh dày đặc nghiền Ác Ma lực tràng dấy lên vòi rồng kịch liệt.

Phong áp xé nát hết thảy, va chạm lực tràng kêu vù vù.Hai phe đánh nhau toát ra uy nhiếp như địa ngục khiến đệ tử Ác Ma xem cuộc chiến thực lực yếu kém buộc lòng vận dụng Ác Ma lực vất vả chống cự.Minh Cổ trưởng lão Minh Vương Đạo hừ lạnh tiến lên:- Hừ!Minh Cổ dựng lên lực tràng giúp đám đệ tử Ác Ma tu vi thấp thở dốc.Nhưng sắc mặt trưởng lão Minh Cổ hơi khó xem, cách phong tỏa của mười hai cây cột đồ đằng mà chiêu thức đến từ trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông vẫn phát huy ra uy lực như thế, hắn có lai lịch gì?Cứ tiếp tục thế này thì không lâu sau thực lực của hắn sẽ vượt qua trưởng lão Minh Cổ.Hắn muốn liên nhân với Thánh Mỹ có lẽ không phải chuyện xấu, kết quả đáng mừng nhất là cho Minh Vương Đạo thêm một thiên kiêu đỉnh cao.

Tương lai hắn phối hợp với Thánh Mỹ hoàn toàn có thể xưng bá Thâm Uyên.Nhưng quan trọng là hắn sẽ một lòng với Thánh Mỹ sao?Trong khoảnh khắc trưởng lão Minh Cổ suy nghĩ rất nhiều.

Lúc này trên chiến đài Lâm Minh đã chiếm ưu thế, thế công của Ám Long thương liên miên không dứt, như thủy ngân tràn ra mặt đất.

Thánh Mỹ liên tục bại lui, trong kiếm quang ẩn chứa pháp tắc sinh tử đã bị Lâm Minh đánh tan.Răng rắc!Phù văn sinh tử đầy trời vỡ nát, trên bầu trời nổ tung mưa ánh sáng.Một kiếm ngưng tụ Thánh Điển pháp tắc bị Lâm Minh phá tan, trong phút chốc Ám Long thương tiến quân thần tốc đâm thẳng vào trán Thánh Mỹ.Thánh Mỹ đã bị đẩy vào góc chết Minh Vương lực tràng không còn đường lùi, Lâm Minh phát ra năng lượng cường đại tỏa định hư không bốn phía làm pháp tắc không gian không cách nào thi triển.Trong khoảnh khắc này Lâm Minh đột nhiên vỗ vào Ám Long thương, Ác Ma lực cuồng mãnh rót vào trong.Trên thân thương dữ tợn, một cốt long ngưng tụ bằng Thánh Mỹ bay lên.

Nó điên cuồng gầm rống, thế không thể đỡ ập hướng Thánh Mỹ, sắp nuốt mất nàng.Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, nhiều Ác Ma hét lên.

Có Ác Ma cho rằng một kích kia có thể sẽ khiến Thánh Mỹ hương tiêu ngọc vẫn.Dù sao cảnh tượng trên chiến đài cho đám Ác Ma cảm giác lửa cháy hừng hực lan tràn đốt cọng lông chim xinh đẹp.

Cường đại và yếu ớt, dữ tợn và duy mỹ, hình ảnh tương phản kích thích thị giác mãnh liệt.Trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông quá đáng sợ.-------Chương 2338: Sen hồng cửu chuyểnThánh Mỹ vốn trăm trận trăm thắng ở trước mặt hắn trở nên yếu đuối.Phừng phực phừng phực!Ma diễm ập đến, giây phút đó Thánh Mỹ nhắm mắt lại.Thánh Mỹ không tránh né, không thể né được.

Giữa hai mắt Thánh Mỹ có ấn ký đóa sen chín cánh chuyển động, bên trong tràn ngập khí căn nguyên mông lung như có một thế giới dựng dục bên trong.Trong phút chốc thời gian như đứng lại, Ám Long thương dữ tợn ngừng cách trán Thánh Mỹ ba tấc.

Trán Thánh Mỹ bắn ra ánh sáng Ác Ma đen đặc đan xen đồ án hoa sen to lớn.Mỗi cánh hoa cấu trúc một tiểu thế giới, trong đó diễn dịch sinh sinh diệt diệt.Thánh Mỹ tu luyện Đại Chuyển Sinh thuật triệt để hơn Lâm Minh, khi đóa hoa sen ngưng tụ thành thì mỗi cánh hóa tụ lại nguyện lực khổng lồ Thánh Mỹ chuyển sinh một đời này.Hoa sen cửu chuyển xoay tương đương với Thánh Mỹ chín thế cùng tấn công.Răng rắc!Ám Long thương đâm ngay nhụy hoa Hồng Liên Cửu Chuyển, thân thương gấp khúc cong vòng nhưng không thể tiến thêm một bước.Khoảnh khắc đó Thánh Mỹ tấn công.Cốt kiếm kỳ dị bí ẩn dung nhập trong cánh tay Thánh Mỹ, năm ngón tay thuôn, một chỉ điểm vào ngực Lâm Minh.Cốt kiếm nhập thể, nhân kiếm hợp nhất?Kiếm chỉ của Thánh Mỹ một chỉ điểm nát ma diễm cuồn cuộn trước mặt Lâm Minh, cốt long gầm lên, vỡ nát bấy.Ngón tay Thánh Mỹ tẩm trong ánh sáng Hồng Liên Cửu Chuyển, tim Lâm Minh rung lên, thu về Ác Ma lực phát ra từ phân thân Ác Ma , nhanh chóng thụt lùi.Nhưng kiếm chỉ của Thánh Mỹ quá nhanh, trong phút chốc xuyên qua hư không bắn vào chân nguyên hộ thể, sắp đâm thủng cơ thể Lâm Minh.Dù phân thân Ác Ma cực kỳ cường đại nhưng bị kiếm chỉ xuyên qua sẽ bị tổn hại nặng, bởi vì kiếm chỉ của Thánh Mỹ không đơn giản là đâm thủng, trong đó ẩn chứa lực lượng khủng bố.

Nếu cơ thể Lâm Minh hứng chịu lực lượng đó thì thắng thua đã rõ rành rành.Khoảnh khắc chớp mắt hai tay Lâm Minh giao nhau đặt trước ngực, dùng cốt nhẫn phần khuỷu tay ngăn cản công kích của Thánh Mỹ.Răng rắc!Kiếm chỉ bắn vào cốt nhẫn trên khuỷu tay Lâm Minh, cốt nhẫn dữ tợn dài ba thước bên cánh tay trái và phải bị đánh nát.

Thế kiếm chỉ không giảm bắn xuyên vảy của Lâm Minh, hoàn toàn xuyên thủng cánh tay phải.Nhưng dựa vào lần ngăn cản này Lâm Minh thay đổi quỹ tích công kích của kiếm chỉ, một luồng kiếm quang dán sát vai phỉ Lâm Minh xẹt nghiêng qua.Máu phun ra, Lâm Minh đột nhiên nhíu mày.

Trong kiếm chỉ ẩn chứa lực lượng không đơn giản, bên trong có pháp tắc sinh tử.Lực lượng kiếm chỉ nhập vào cơ thể Lâm Minh biến thành luồng kiếm khí.

Kiếm khí sinh sôi không dứt, có thể tùy ý đâm xuyên năng lượng trong người Lâm Minh, bản thân kiếm khí ít bị suy giảm.Đây tất nhiên đến từ sinh chi pháp tắc, cùng lúc đó kiếm khí cực kỳ bá đạo hấp thu sự sống trong người Lâm Minh, khiến sự sống tắt ngấm, cơ bắp hoại tử, máu khô.Pháp tắc sinh tử cùng có tác dụng, nếu là Ác Ma bình thường dính phải một chút e rằng sẽ mất đi sức chiến đấu.Dù là Lâm Minh cũng cảm thấy cơ thể đau nhức, kinh mạch toàn thân chạy loạn như sắp gãy từng mảnh.Xung lực đẩy người Lâm Minh bay ngược mấy trăm trượng.Ầm ầm!Một tiếng vang thật lớn, Lâm Minh đập mạnh vào màn sáng một bên khác dẫn đến màn sáng chấn động kịch liệt.Lâm Minh ho ra búng máu, tay chống Ám long thương, cơ thể khổng lồ như sao băng nặng nề đập xuống Minh Vương chuyển luân.Leng keng!Minh Vương chuyển luân rung bần bật, Lâm Minh ngước lên nhìn hướng Thánh Mỹ.

Lâm Minh không ngờ vào lúc Thánh Mỹ hoàn toàn yếu thế lại dùng chiêu thức như vậy.Tuy nhiên Thánh Mỹ ban đầu là tiên nữ giáng trần giờ mặt tái nhượt, vừa rồi sử dụng lực lượng chín lần chuyển sinh cũng làm nàng khó chịu.Thì ra Đại Chuyển Sinh thuật còn có hiệu quả như vậy.Ngưng tụ nguyện lực chín kiếp đời người chuyển sinh của mình phong ấn tất cả vào trán, bộc phát ra cùng một lúc, uy lực gấp mấy lần công kích bình thường, cực kỳ đáng sợ.Đại Chuyển Sinh thuật của Lâm Minh là bản thân hắn ngộ ra, không phải bản gốc chủ nhân Thánh Điển sáng tạo, có khác biệt rất lớn.Dù vậy Lâm Minh biết rõ khó khăn Đại Chuyển Sinh thuật rất lớn, càng về sau đệ bát chuyển, đệ cửu chuyển cũng khó hơn.Thánh Mỹ có thể lột xác một lần, tu vi cực hạn Thiên Tôn chiến với Ác ma chân thân hạ vị có lẽ vì nhờ nàng hoàn thành Đại Chuyển Sinh thuật đệ cửu chuyển.Có thể nói Thánh Mỹ là người đi đến cực độ pháp tắc Thánh Điển.Lâm Minh thì là phát triển song song Thánh Điển, Thiên Thư, kiếm tu vũ trụ trong và ngoài cơ thể.

Bàn về thành tựu một loại pháp tắc thì Lâm Minh kém hơn Thánh Mỹ một chút.Lâm Minh không rõ tuổi thật của Thánh Mỹ là bao nhiêu, đại khái chừng mấy vạn tuổi.

Ở tuổi này Thánh Mỹ đi tới mức này thì tương lai rất có thể đến gần cảnh giới Bất Hủ quân vương, chủ nhân Tu La lộ.So với Lâm Minh ngạc nhiên thì trong lòng Thánh Mỹ càng bất ngờ hơn nhiều.Hồng Liên Cửu Chuyển là tuyệt chiêu áp đáy hòm của Thánh Mỹ, khi đã thi triển thì thậm chí có khả năng giết Ác ma chân thân hạ vị.Không phải đánh bại, đánh bị thương, mà là khả năng đánh chết!Chiêu thức này Thánh Mỹ không định lộ ra trên chiến đài, chỉ vì Lâm Minh quá cường đại, buộc nàng bày ra bao nhiêu thủ đoạn vẫn không chiếm ưu thế được, nên nàng bất đắc dĩ sử dụng.Thánh Mỹ không cho rằng chiêu này sẽ tổn hại nặng Lâm Minh, nàng chỉ muốn dựa vào nó bắt chặt trận thắng.Kết quả là sau một kích kia Lâm Minh vẫn bình yên, đứng lên ngay.Thánh Mỹ luôn kết nối cảm giác với kiếm khí mình phát ra, nàng cảm nhận được kiếm khí sinh sôi không dứt có thể từ từ cắn nuốt sự sống của Lâm Minh ngược lại bị hắn nuốt.Trong người Lâm Minh như có một vòng xoáy màu đen nghiền nát hết thảy, chậm rãi tiêu diệt lực lượng của Thánh Mỹ, bao gồm Thánh Điển pháp tắc tối cao cũng bị phân giải từ từ.Sao hắn làm được?Thánh Mỹ liên tưởng đến lúc trước Lâm Minh một thương phá truy Mệnh kiếm của mình, nàng càng nghĩ càng thấy khó tin.

Ác Ma cao đẳng trước mắt về ngộ tính pháp tắc đã đến cảnh giới như vậy, chẳng lẽ năng lực thiên phú của hắn quan tâm tới con mắt trên trán sao?Thánh Mỹ không nghĩ ra huyết mạch gì có thể nghịch thiên đến trình độ này.Chẳng những Thánh Mỹ giật mình, các trưởng lão Minh Vương Đạo ngồi không yên.

Bọn họ rất rõ ràng uy lực Hồng Liên Cửu Chuyển cuối cùng của Thánh Mỹ, dù là trưởng lão Minh Cổ đối mặt một kích kia cũng phải cẩn thận ứng đối, không dám khinh thường.

Thế nhưng Lâm Minh thành công chặn lại Hồng Liên Cửu Chuyển.Tiểu tử này chẳng những đạt tới cực độ lực lượng, tốc độ mà pháp tắc cũng rất nghịch thiên, thật không hiểu nổi.A40e xảy ra chuyện khiến nhiều khán giả Ác Ma câm nín.

Vết thương trên cánh tay, vai Lâm Minh cơ bắp mấp máy.Phân thân Ác Ma thể hiện ra năng lực chịu được đả kích, lực phục hồi cường đại của nó.Kiếm chỉ của Thánh Mỹ ẩn chứa nguyện lực chín kiếp chuyển sinh, Ác Ma bình thường dính một cái sẽ bị thương, đụng vào là chết, sao chịu nổi?

Nhưng thân thể Lâm Minh đang chậm rãi phục hồi, quá nghịch thiên!Con ngươi Thánh Mỹ co rút, lòng nặng nề.

Thánh Mỹ dự cảm được trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn, không chừng nàng thua thật.-------Chương 2339: So đấu cuối cùngNếu thua thì chẳng phải là sẽ phải song tu với quái vật này sao?Nghĩ đến đây ruột Thánh Mỹ co thắt buồn nôn.Dù có cảm giác đặc biệt với Lâm Minh thế nào, dù có mối liên kết vô hình với hắn thì Thánh Mỹ tuyệt đối không chấp nhận được chung chăn gối với quái vật.Khó chịu như giết chết nàng.Trong phút chốc không khí trên chiến đài nặg nề hơn.Các Ác Ma im lặng.

Lâm Minh và Thánh Mỹ đứng cách xa, đối diện nhau.Vết thương trên người Lâm Minh chậm rãi khép lại.Ác Ma xem cuộc chiến nhìn cánh tay Lâm Minh gần như khép lại như cũ, bọn họ bồn chồn nóng nảy.Có Ác Ma trẻ tuổi sốt ruột nói:- Thánh Ma Nữ điện hạ làm gì vậy?

Tại sao nhìn cơ thể tiểu tử này tự lành lại mà không ra tay đi?

Lúc này còn nói gì đến tinh thần võ đạo nữa?

Cộng thêm đây là quyết đấu công bằng, Thánh Ma Nữ điện hạ đánh trưởng lão thứ chín kia bị thương, thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, sao Thánh Ma Nữ điện hạ không ra tay?Đa số Ác Ma luôn ủng hộ Thánh Mỹ, ít ai hy vọng Lâm Minh thắng.Một Ác Ma lớn tuổi cảm thán rằng:- Không phải Thánh Ma Nữ điện hạ không muốn tấn công mà là không thể, vì vừa rồi Thánh Ma Nữ điện hạ cũng tiêu hao khá nhiều, muốn tái chiến cũng khó khăn.Chiến đấu đến đây đã vào giai đoạn gay cấn.Vừa rồi Lâm Minh và Thánh Mỹ đánh nhau là dùng thương đổi thương!Tái chiến tiếp, càng thảm liệt hơn chắc sé thiêu đốt hoặc hiến tế, trả giá tiêu hao căn nguyên hồn lực tinh huyết mãi mãi để chiến đấu.Trong quy tắc so đấu thì hành động này là phạm quy, dù sao đây chỉ là luận bàn, không phải chém giết sinh tử, cấm mọi chiêu thức chiến đấu hao tổn mãi mãi hoặc có xu hướng đồng quy vu tận.

Vì ngươi có thể dùng chiêu thức này thì người khác cũng có thể, mọi người đều dùng, chiến đấu sẽ mất nhiều hơn được.Được lão nhân nhắc nhở mọi người mới nhìn hướng Thánh Mỹ, trong người nàng dâng lên lực lượng sinh sôi không dứt chậm rãi bổ sung thể lực xói mòn.Vừa rồi Thánh Mỹ sử dụng Hồng Liên Cửu Chuyển dung hợp nguyện lực chín kiếp tương đương chín Thánh Mỹ cùng tấn công, cho nên tiêu hao Ác Ma lực nhiều gấp chín lần nàng dốc sức đánh ra một kích.Nếu là võ giả hay Ác Ma bình thường thì một lần công kích như vậy gần như vét cạn chính mình.Thánh Mỹ thì mặt chỉ hơi tái, lực lượng chậm rãi phục hồi.

Vì có sinh chi lực Thánh Điển pháp tắc, khí huyết, thể lực của Thánh Mỹ lâu dài hơn võ giả cùng đẳng cấp.Các Ác Ma xem cảnh tượng này, cảm xúc đã chết lặng.Lực phục hồi của Lâm Minh kinh người, Thánh Mỹ cũng vậy.Lâm Minh và Thánh Mỹ, hai quái vật này chẳng những lực lượng, pháp tắc, tốc độ đáng sợ, sức chịu đựng cũng biến thái.Đánh nhau với kẻ biến thái như thế ngươi không thể sở đoản bất cự mặt nào, vì bọn họ không có điểm yếu.

Chút khuyết điểm của ngươi sẽ trở thành nguyên nhân thua trận.Nguyên Thâm Uyên còn ai có thể cùng bọn họ tranh phong?Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh chăm chú, mắt lóe tia sáng lạnh băng:- Ta sẽ không thua!Ai thắng Thánh Mỹ cùng cảnh giới thì nàng sẽ song tu với người đó, là chính nàng nói câu đó, Minh Vương Đạo đã khẳng định, không thể đổi ý.Thánh Mỹ không muốn thỏa hiệp với Lâm Minh, dù thỏa hiệp thì năm mươi phần trăm vô dụng.

Thánh Mỹ chỉ có thể dốc hết sức ứng đối, dựa vào lực lượng sinh sôi không dứt trong cơ thể tiêu hao sạch Lâm Minh.Trùng hợp là Lâm Minh cũng định làm như vậy.Hiện tại Lâm Minh không ứng đối nổi Hồng Liên Cửu Chuyển đòn sát thủ của Thánh Mỹ, nếu đánh sẽ bị thương.

May mắn Thánh Mỹ không thể liên tiếp sử dụng chiêu này, dù gì tiêu hao quá lớn.Vậy nên Lâm Minh định dùng thể lực lâu dài giành lấy chiến thắng cuối cùng.Lâm Minh biết Thánh Mỹ có chỗ dựa là sinh chi pháp tắc, nhưng chỗ dựa của hắn càng chắc hơn, vì hắn có bản tôn tọa trấn.Lâm Minh không thể dùng bản tôn chiến đấu, không phát huy được lực lượng đỉnh cao nhất nên tạm thời không làm gì được Thánh Mỹ.Nhưng bản tôn luôn ở trong thế giới cơ thể phân thân Ác Ma , lực lượng bản tôn có thể liên miên bất tận truyền vào người phân thân Ác Ma .

Bàn về sức chịu đựng thì ai bằng Lâm Minh được?Lâm Minh là hai đánh một, hai cái đều là sức chịu đựng biến thái.Chỉ cần đánh vững vàng sẽ giành được chiến thắng cuối cùng.Đứng yên một nén nhang sau Lâm Minh cảm giác vết thương toàn thân đại khái khép lại hết, hắn đột nhiên nhúc nhích.Lâm Minh tấn công, không dùng Ám Long thương mà trực tiếp utng nắm đấm.Cú đấm như sao băng nổ ầm ầm vào ngực Thánh Mỹ.Ong ong ong ong ong!Pháp tắc Ác Ma ngưng tụ thành vòng xoáy phù văn trên nắm đấm của Lâm Minh, hình thành lỗ đen cắn nuốt tất cả.

Mấy con huyết long màu đỏ chen chúc nhau lao ra khỏi lỗ đen táp hướng Thánh Mỹ.Mỗi con huyết long có lực cắn nuốt, nó giống như xúc tu của Hoang.- Pháp tắc cắn nuốt?Các Ác Ma xem cuộc chiến thấy rõ ràng đây là pháp tắc bá đạo số ít Ác Ma cao đẳng nắm giữ.

Cắn nuốt lực lượng người khác cho mình dùng, cắn nuốt máu thịt của người khác biến thành chất dinh dưỡng cho mình.Đây là pháp tắc cực đoan tà ác cường đại, bị nhiều Thâm Uyên Ác Ma ghen ghét và thèm muốn.- Tiểu tử này còn biết pháp tắc cắn nuốt, thật là chuyện tốt gì đều bị hắn chiếm hết!Lúc này, không có Ác Ma nghi ngờ huyết mạch của Lâm Minh, hắn biết pháp tắc cắn nuốt là hợp tình hợp lý, là tiêu chí Ác Ma cao đẳng.Đối diện xúc tu huyết long, Thánh Mỹ không né tránh, chỉ hơi nhíu mày, tay nâng kiếm rơi chém đứt tất cả xúc tu.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Kiếm quang bay múa, máu phun tung tóe.Thánh Mỹ đã quyết định so sức chịu đựng với Lâm Minh thì đương nhiên sẽ không bỏ qua mọi cơ hội va chạm so đấu.

Thánh Mỹ tin tưởng có sinh chi pháp tắc giúp sức, nàng có thể kiên trì đến cuối cùng.Lâm Minh rất biến thái nhưng về mặt này chưa chắc thắng được nàng.Quá trình so sức chịu đựng thật ra là so ý chí, nếu ý chí cường đại có khi có thể vượt qua cực hạn của bản thân.Thánh Mỹ rất tự tin vào ý chí của mình, bởi vì nàng tuyệt đối không thể thua trận chiến đấu này!Thánh Mỹ đã không có đường lui, nàng không dám tưởng tượng bị quái vật này đè dưới thân thì ghê tởm cỡ nào.Ầm ầm ầm ầm ầm!Va chạm kịch liệt, năng lượng loạn lưu tứ tán trong màn sáng Minh Vương lực tràng.

Lâm Minh và Thánh Mỹ đánh hơn trăm lần trong vòng một giây.Bọn họ lấy nhanh đánh nhanh, không hiếu chiến, tiết kiệm sức lực của mình, tiêu hao lực lượng cảu82e.Đánh nhau nhanh mà ngắn, tiêu hao lực lượng cực mau.Lúc này Thánh Mỹ và Lâm Minh đều phát hiện tính toán của đối phương giống y nhau.Mắt Thánh Mỹ sáng rực chiến ý, khóe môi cong lên.Ánh mắt Lâm Minh lạnh lùng, lòng tự tin vô bờ.Bọn họ tràn đầy tự tin vào bản thân vì có lá bài so đấu sức chịu đựng.Chiến đấu càng lúc càng gay cấn, giao đấu càng lúc càng kịch liệt.Đám đông Ác Ma chỉ có thể nhìn bão tố nổi lên trong Minh Vương lực tràng.Quá trình đánh nhau cụ thể thì bọn họ không phân biệt rõ được.-------Chương 2340: Thắng thua cuối cùng 1Phe Minh Vương Đạo, có trưởng lão Ác Ma chậm rãi nói:- So sức chịu đựng sao?

Có vẻ thực lực của bọn họ chênh lệch rất nhỏ, không ai làm gì được ai nên đành mặc cho thời gian quyết định thắng thua.Lại có trưởng lão lên tiếng:- Sức chịu đựng của Thánh Ma Nữ điện hạ cực kỳ đáng sợ, đừng nói Ác Ma cùng đẳng cấp, dù là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần cũng không bằng.

Nhưng đối thủ của Thánh Ma Nữ điện hạ cũng là quái vật, bất cứ điều gì có thể xảy ra trên người hắn, chưa chắc Thánh Ma Nữ điện hạ thắng!Trong nội bộ Minh Vương Đạo thì địa vị thành viên xếp bằng thực lực.Đại vị trưởng lão này dưới Thánh Mỹ nên phải dùng kính xưng khi gọi nàng.Minh Cổ cười to bảo:- Chiến đấu đến bước này ta đã nhìn thấu rồi, có lẽ thua nhưng chưa chắc là chuyện xấu.- A?

Ý của người là . . .?- Trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông không biết từ đâu chui ra, sau trận chiến này chúng ta hãy điều tra kỹ lai lịch của hắn.

Thật ra cả đời Thánh Ma Nữ không gả không phải cách hay, mặc dù nàng không để bụng nhưng huyết mạch của nàng ưu tú như vậy, nếu không truyền thừa cho hậu đại thì rất lãng phí đúng không?- Chúng ta phải tìm cách gả nàng đi, nếu Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo ta muốn thành thân thì nhìn khắp Thâm Uyên có ai xứng đôi với nàng được?

Trưởng lão thứ chí này bỗng dưng xuất hiện, tuy ta không mấy thích hắn nhưng phải công nhận hắn là nhân tuyển tốt nhất.Nhiều trưởng lão gật gù đồng ý lời Minh Cổ.Đúng vậy.Trong mắt bọn họ thì Lâm Minh là lựa chọn không thể soi mói.

Thâm Uyên tôn sùng cường giả, nếu chọn bạn trăm năm Ác Ma cao đẳng như Lâm Minh không biết bao nhiêu Thâm Uyên Ác Ma nữ giới xua như xua vịt.Trong Thâm Uyên Ác Ma nam giới cường đại thô kệch, có thực lực mạnh mẽ chống đỡ càng được hoan nghênh hơn mẫu đẹp trai trong Mị Ma.

Lâm Minh có lực lượng, dữ tợn, cơ bắp cuồng bạo, thân thể vạm vỡ, hoàn mỹ phù hợp điều này.Nhưng bọn họ không ngờ rằng Thánh Mỹ chịu nổi thẩm mỹ của Thâm Uyên Ác Ma, hoàn toàn không thể!Trên Minh Vương chuyển luân, Lâm Minh và Thánh Mỹ vẫn đang tiếp tục đánh nhau.Hai người giữ tốc độ siêu nhanh, mỗi lần đánh nhau là như sao va chạm.Thánh Mỹ giương đôi cánh, cuồng phong rít gào quanh người nàng, thân hình kỳ dị mơ hồ khiến người khó thể nắm bắt.Vèo!Ám Long thương rạch phá hư không, dã man đâm vào ngực Thánh Mỹ, xuyên thủng qua.Trong khoảnh khắc này nhiều Ác Ma trái tim thít chặt.

Nhưng giây sau Thánh Mỹ bị Ám Long thương xuyên thủng bỗng biến mất, đây chỉ là tàn tượng.Thánh Mỹ thật sự nháy mắt xuất hiện ở sau lưng Lâm Minh, tay nâng kiếm rơi.

Kiếm quang như hải triều màu đen hùng dũng tuôn ra.Khoảnh khắc kia thế giới trong người phân thân Ác Ma sinh ra tà thần cự mộc, tràn ngập hơi thở Ác Ma tựa như gốc cây xương đâm lên trời.

Lửa ma cùng tà lôi gào thét bay ra, dính Ác Ma lực hùng dũng nghênh đón kiếm quang.Ầm ầm ầm ầm ầm!Kiếm quang và Ác Ma lực của Lâm Minh cùng nổ tung biến mất, hắn không quay đầu, Ám Long thương từ đằng sau đâm ra, mũi thương vạch vầng trăng cong.

Một nhát quyển sát hoàn mỹ.Cơ thể Thánh Mỹ như cánh hoa bị một kích hung tàn thổi bay, Ác Ma lực hộ thể chấn động kịch liệt.

Thánh Mỹ buộc phải khép hai cánh lại ngăn cản một kích từ Lâm Minh.Vèo!Phản xung lực mạnh mẽ làm Thánh Mỹ như sao băng đập mạnh vào màn sáng Minh Vương lực tràng, nhiều Ác Ma không kịp kêu lên thì nàng đã biến mất.Cùng lúc đó, Ám Long thương hầu như đâm vào vị trí Thánh Mỹ biến mất, vụ nổ khủng bố lần thứ hai dấy lên.Chiến đấu kịch liệt làm các Ác Ma không kịp nhìn.Đa số Ác Ma không thấy rõ quá trình chiến đấu của Thánh Mỹ và Lâm Minh, chỉ có màn sáng Minh Vương lực tràng liên tục rung, quanh màn sáng không ngừng thoáng hiện ảo ảnh Ác Ma nhắc nhở bọn họ trận chiến này kịch liệt tới mức nào.Thời gian tổi dần.Một canh giờ, hai canh giờ.Chiến đấu kịch liệt kéo dài rất lâu, không có cơ hội thở dốc.Mỗi chiêu là cứng đối cứng, Lâm Minh và Thánh Mỹ dựa vào lực phục hồi mạnh mẽ của mình kéo dài cuộc chiến.Theo thời gian trôi qua, lòng Thánh Mỹ ngày càng giật mình.Chiến đấu tiến vào tiết tấu kéo dài, tiêu hao như Thánh Mỹ dự đoán.Nhưng Thánh Mỹ dự liệu được quá trình lại không đoán trúng kết quả.Sức chịu đựng của Lâm Minh quá đáng sợ, tiêu hao thế này đừng nói hắn là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, dù là Chân Thần cũng đã sớm dầu hết đèn tắt.Lâm Minh vẫn có thể kiên trì, thậm chí càng chiến càng hăng.Lực lượng của Thánh Mỹ đang yếu dần, tuy Thánh Điển pháp tắc nghịch thiên nhưng cái ogị là sinh sôi không dứt cũng có mức độ.

Cứ tiếp tục đánh thế này Thánh Mỹ linh cảm người không chịu nổi trước hết là mình.Tốc độ của Thánh Mỹ đã chậm lại.Nhiều Ác Ma đều thấy cảnh này, về sức chịu đựng không ngờ Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo thua trưởng lão thứ chí ncảu Cổ Trụ tông.Sức chịu đựng là phần quan trọng xem thực lực võ giả.Từ đầu tới đuôi về cảm giác thì Lâm Minh tiêu hao nhiều hơn Thánh Mỹ một chút, vì hình thể của hắn, quy mô chiêu thức, sử dụng lực lượng nhiều hơn Thánh Mỹ.Nhưng người trước tiên kiệt sức lại là Thánh Mỹ.Xoẹt!Lại một kiếm quang chém hướng Lâm Minh bị hắn dùng sức mạnh đánh tan.

Khoảnh khắc phá tan kiếm quang này, Ám Long thương trong tay Lâm Minh như con rắn độc đâm thẳng vào sườn trái của Thánh Mỹ.Góc độ công kích của một kích kia cực kỳ xảo quyệt.

Thánh Mỹ không né tránh, cánh bên trái bỗng giương ra chém thẳng xuống Ám Long thương.Răng rắc!Va chạm kịch liệt vang lên, bề mặt Ám Long thương rơi lả tả vụn xương.Cánh bên trái Thánh Mỹ bị Ám Long thương đâm thủng, máu chảy ròng ròng.Mắt Lâm Minh lóe tia kinh sợ.

Thánh Mỹ chặn một kích kia hầu như chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể chứ không dùng Ác Ma lực, nếu không cánh của nàng đã chẳng bị thương đâm rách.Lúc này Thánh Mỹ vươn cánh tay ra kẹp Ám Long thương, cổ tay trắng mịn như ngọc cuốn quanh Ám Long thương thô to.

Thánh Mỹ kẹp chặt thân thương dưới nách.Răng rắc!

Răng rắc!Hư không quanh Thánh Mỹ vỡ nát, một con phượng hoàng băng rít gào bay ra nhào vào Ám Long thương.

Trong phút chốc Ám Long thương bị đóng băng, Lâm Minh liên kết chặt chẽ với Ám Long thương cũng cảm thấy người trì trệ.

Khí lạnh từ bốn phương tám hướng xâm nhập vào cơ thể Lâm Minh, Thánh Mỹ lại mở ra lực tràng huyền băng.

Tuy nhiên lần này Thánh Mỹ áp súc lực tràng đến mức tận cùng, hoàn toàn tập trung vào người Lâm Minh.

Rõ ràng Thánh Mỹ định liều mạng.Cùng lúc đó Hồng Liên Cửu Chuyển tỏa sáng rực rỡ trên trán Thánh Mỹ.Hư không tầng tầng lớp lớp chớp mắt chấn động, hao sen xoay tròn lại biến ra thế giới cửu chuyển.

Những thế giới này chồng lên nhau, có thể thấy trong thế giới có núi non sông nước, cỏ cây chim thú, ức vạn chúng sinh ở bên trong sinh sinh diệt diệt.Mỗi thế giới có một Thánh Mỹ ngồi xếp bằng, đây là nguyên lực chín kiếp chuyển sinh của nàng biến ra.Chín Thánh Mỹ chắp hai tay vào nhau cùng cầu nguyện, biểu tình vô cùng thành kính.Chớp mắt nguyên lực của bọn họ tụ ại một chỗ như ngân hà màu vàng đổ nước xuống Lâm Minh.-------Chương 2341: Thắng thua cuối cùng 2Liều mạng lần cuối sao?Con ngươi Lâm Minh co rút.

Thánh Mỹ không tiếc liều lĩnh bị thương phong lại chiêu thức của Lâm Minh vì sử dụng Hồng Liên Cửu Chuyển khoảng cách gần, quyết đấu cuối cùng với hắn.

Bởi vì Thánh Mỹ phát hiện so đấu sức chịu đựng e rằng không thắng được Lâm Minh.Trong phút chốc ngân hà cửu chuyển tụ thành kiếm quang chém xuống Lâm Minh, lòng hắn tĩnh như nước.

Máu Tu La trong thế giới cơ thể Lâm Minh đột nhiên bốc cháy lên.Lực lượng tinh khí thần của ba phân thân Lâm Minh cùng rót hết vào thân thể Ác Ma , không chút giữ lại.Mắt Lâm Minh bắn ra tia sáng, thế giới trong người diễn hóa ra Tu La chi luân, bị Ác Ma lực phủ lên dung hợp biến thành bánh xe Ác Ma to lớn dâng lên từ sau lưng Lâm Minh.Ác Ma lực hùng dũng tràn ngập, một ma đầu tuyệt thế xuất hiện chậm rãi vận chuyển một phương chuyển luân này, là Thiên Tôn Tu La biến ra Ác Ma ảo.Bánh xe có ngàn vạn đại Ác Ma vây quanh rít gào gầm rống, trong đó có tinh hao máu thịt Hoang đồ đằng Ác Ma dung hợp.Ác Ma chuyển luân xoay, hai tay Lâm Minh đẩy mạnh ra.Ác Ma chi luân chứa tất cả lực lượng của Lâm Minh nghênh đón Hồng Liên Cửu Chuyển của Thánh Mỹ.Răng rắc!

Răng rắc!Ác Ma chi luân cắt vào Hồng Liên Cửu Chuyển, trời trăng sao sắp bị nó nghiền nát, dòng sông thời gian run rẩy.Trong va chạm kịch liệt, nguyện lực chín kiếp ma sát đại ý chí nghiền nát hết thảy của Ác Ma luân bàn, triệt tiêu lẫn nhau.Tất cả lực lượng pháp tắc, cùng với tia sáng, không gian, thời gian bị hai lực lượng lớn mạnh trùng kích bắn tung tóe hình thành ánh sáng năng lượng mắt thường trông thấy đổ xuống Minh Vương lực tràng.Màn sáng Minh Vương lực tràng rung bần bật, vì lúc trước tiêu hao thời gian dài, lực lượng tồn trữ trong mười hai cột đồ đằng vốn đã thiếu hụt.

Trùng kích cuối cùng khiến Minh Vương lực tràng không chịu nổi sức phá hoại to lớn xé ra các khe hở nhỏ.Bùm bùm bùm bùm bùm!Quanh lực tràng, Ác Ma ảo trận pháp hình thành ổn định màn sáng trong khoảnh khắc này vỡ tung.

Các chùm sáng pháp tắc bắn ra từ Minh Vương lực tràng giăng khắp lối.Những cột sáng này là năng lượng kiếm khí sinh ra từ Lâm Minhvà Thánh Mỹ đánh nhau, mỗi kiếm khí có sức xuyên thấu đáng sợ.

Nơi chúng đi qua không gì cản nổi.Có Ác Ma kinh kêu:- Cẩn thận!Đối với một số Ác Ma hơi yếu thì những chùm sáng này một cái đủ xuyên thủng bọn họ, lấy mạng họ.Ác Ma trẻ thụt lùi lại, có người rút vũ khí ra đỡ.Những trưởng lão đẳng cấp Chân Thần tiến lên trước một bước, mở ra Ác Ma lực hộ thể ngăn lại tất cả chùm sáng.Minh Cổ nhướng mày nói:- Lấy hết năng lượng trong cột đồ đằng, nghịch thiên thật.Minh Vương lực tràng là địa trận trấn tông của Minh Vương lực tràng, vốn lực lượng của Lâm Minh và Thánh Mỹ không phá được, nhưng hai người tiêu hao hết năng lượng trữ tồn bên trong.Trong đại trận, Thánh Mỹ và Lâm Minh ngay trung tâm va chạm, hai người toàn thân đẫm máu.Quần áo Thánh Mỹ rách rưới, chiến giáp vỡ nát, tóc dài tung bay.Lâm Minh càng thảm hơn, ngực trái và ngực phải toàn là máu tươi, Hồng Liên Cửu Chuyển bị hắn dùng Ác Ma chi luân chém đôi xẹt qua hai bên người hắn, gần như xẻ cơ thể hắn ra.Tuy Lâm Minh bị thương nặng hơn nhưng sót lại lực lượng nhiều hơn.

Vì thế giới trong người phân thân Ác Ma , bản tôn và ba phân thân tinh khí thần liên tục cung cấp năng lượng cho phân thân Ác Ma .Đây là vũ khí bí mật của Lâm Minh.Ngược lại Thánh Mỹ trước đó tiêu hao lớn cộng thêm Hồng Liên Cửu Chuyển một kích cuối cùng, sắc mặt của nàng đã tái nhợt, nỏ mạnh hết đà.Lâm Minh hét lớn một tiếng, tay phải cầm Ám Long thương vỗ một cái.

Ám Long thương rung mạnh dưới xương sườn Thánh Mỹ.Răng rắc!Băng giá phủ trên thân thương vỡ nát, cốt giáp trùm trên Ám Long thương cũng tầng tầng vỡ ra.Lâm Minh rút mạnh, rút Ám Long thương ra khỏi nhiều vụn băng, xương vỡ.Thánh Mỹ chau mày, khóe môi tràn tia máu.

Khi Ám Long thương rút ra thì nách phải nàng bị xương gãy sắc bén cắt nát thịt.Mắt Lâm Minh lóe tia sáng, lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh sôi trào trong người đâm ra một thương, mũi thương rung rung, lực lượng pháp tắc cuồn cuộn như ngân hà xuyên suốt hư không phát ra ánh mắt khủng bố, cực kỳ chói mắt nhấn chìm Thánh Mỹ.Con ngươi Thánh Mỹ co rút, giây phút đó nàng cảm nhận cái chết.Thời gian chững lại, ánh sáng pháp tắc bay đầy trời như cánh hoa rơi thê mỹ.

Thánh Mỹ tắm trong bóng sáng tựa nàng tiên biến thân từ bươm bướm đen.Mái tcó dài bay bay, Thánh Mỹ miễn cưỡng dùng cánh trái còn nhúc nhích được che trước mặt.

Phía sau cánh chim màu đen, khuôn mặt tuyệt trần của Thánh Mỹ băng giá, thê uyển màd lạnh lùng.Mắt Thánh Mỹ không nhìn trường thương lóe tia sáng lạnh đâm tới mà nhìn khuôn mặt Lâm Minh.Đôi mắt trong veo phản chiếu thân hình Lâm Minh.Bốn phía trong khoảnh khắc này làm tim Lâm Minh rung lên, khi Ám Long thương sắp đâm trúng trán Thánh Mỹ thì hắn vặn cánh tay chệch mũi thương xẹt qua Thánh Mỹ đâm ra.Phập!Thương của Lâm Minh đâm mạnh vào màn sáng Minh Vương lực tràng.

Vốn Minh Vương lực tràng đã bị rút hết năng lượng không chịu nổi kích cuối cùng của Lâm Minh, bị Ám Long thương xuyên thủng.Răng rắc!

Răng rắc!Màn sáng nứt rạn li ti như mạng nhện nhanh chóng lan tràn bốn phía.Chỉ chớp mắt màn sáng hình trứng to nổ tung, năng lượng như mưa rơi rụng tựa ngôi sao đầy trời lấp lánh.Trong mưa ánh sáng vô tận, Lâm Minh và Thánh Mỹ đứng lơ lửng.

Mũi Ám Long thương cách bên mặt xinh đẹp ba tấc, cắt đứt sợi tóc tơ.Thời gian yên lặng lại.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh, mắt hiện lên tia sáng khó tả.Thánh Mỹ thua, đánh nhau chính diện nhưng nàng thua Ác Ma cao đẳng tu vi thấp hơn mình.Điều này khiến Thánh Mỹ khó thể chấp nhận, cảm giác rất khó hình dung lên men trong lòng nàng.

Ác Ma cầm thương trước mắt khiến Thánh Mỹ khó hiểu, tuy rằng gần trong gang tấc nhưng nàng không nhìn thấu đối phương.Minh Vương lực tràng nổ nát hình thành mưa ánh sáng còn đang lặng lẽ rơi.

Quanh chiến đài toàn trường lặng ngắt như tờ, chiến quả đã rất rõ ràng.

Thương cuối cùng của Lâm Minh nếu không phải hắn chủ động thu tay thì Thánh Mỹ không đứng như bây giờ được.- Thắng . . .

Thắng thật rồi?Trưởng lão,đệ tử Cổ Trụ tông có cảm giác đang mơ.

Trong Hắc Ám Thâm Uyên, Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo như thần thoại lại bị trưởng lão của Cổ Trụ tông bọn họ vượt cấp đánh bại.Vậy chẳng phải là Cổ Trụ tông bọn họ sẽ liên nhân với Minh Vương Đạo?Nghĩ đến các tin đồn liên quan thánh nữ Minh Vương Đạo trong Hắc Ám Thâm Uyên, vô số Ác Ma cao đẳng ái mộ nàng, nhiều đệ tử Cổ Trụ tông nuốt nước miếng.

Bọn họ khâm phục, ghen tỵ Lâm Minh cũng cảm thấy mọi thứ thật ảo.Thế lực nhỏ khác quanh Cổ Trụ tông thì ghen tỵ đỏ mắt.Nhưng lúc này bọn họ không dám nói gì nữa.

Trong Thâm Uyên, thực lực là uy hiếp.

Lâm Minh đã chứng minh thực lực của mình, miễn hắn không chết thì thành tựu tương lai có thể vượt qua Thánh Mỹ.

Đối diện kẻ hung hãn như thế, ai dám nói bậy bạ?Các Ác Ma lúc trước trào phúng Lâm Minh đều chột dạ, bọn họ sợ bị hắn ghi nhớ.-------Chương 2342: Đính hônMột trưởng lão Minh Vương Đạo cảm thán:- Thánh Ma Nữ điện hạ thua thật . . .Nỗi lòng phức tạp, có chút hụt hẫng, một chút mong chờ, tương lai nào ai nói trước được.Có trưởng lão hỏi Minh Cổ:- Làm sao bây giờ?Minh Cổ phất tay nói:- Còn làm sao được?

Dĩ nhiên là tổ chức đại điển song tu.

Nhưng phải báo chuyện này lên trên, tông chủ thần long thấy đầu không thấy đuôi nên khó báo cáo, vậy bao cho đại trưởng lão đi.Trong Minh Vương Đạo, trên Minh Cổ còn có trưởng lão Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thượng vị, xem như người có quyền quyết sách cao nhất Minh Vương Đạo trừ Minh ra.Vì Minh hiếm khi xuất hiện, thường mấy ức năm mất tích một lần, nên người thật sự quản lý Minh Vương Đạo là các đời trưởng lão đẳng cấp Chân Thần thượng vị chủ trì.Trên Minh Vương chuyển luân, mưa ánh sáng rơi lắc rắc tan biến.

Đệ tử Ác Ma, trưởng lão nhiều thế lực Thâm Uyên xung quanh vẫn không phản ứng lại.

Trên chiến trường có nhiều Ác Ma xì xầm bàn tán.

Tình hình lúc này là điều mà lúc trước bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ.Lúc này đại trưởng lão Cổ Trụ tông đứng lên, hấp dẫn nhiều ánh mắt Ác Ma :- Các vị Minh Vương Đạo, bây giờ có phải là nên tuyên bố so tài kết thúc?Không còn gì để nghi ngờ, lần này Cổ Trụ tông hãnh diện, hết sức nở mặt nở mày.Nhiều trưởng lão thế lực cỡ trung, đại mơ ước địa vị Cổ Trụ tông thay đổi ánh mắt phức tạp nhìn Trụ Thần, biểu tình ghen tỵ, không cam loàng.Trưởng lão Minh Vương Đạo làm trọng tài phụ trách chủ trì đại tái hơi lúng túng nhưng vẫn đi lên Minh Vương chuyển luân, lớn tiếng tuyên bố:- Chiến đấu kết thúc, người thắng là trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông!Trong sân vẫn yên lặng, đám đông Ác Ma thế mới phát hiện bọn họ không biết tên trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông gọi là gì.Trụ Thần mở miệng nói:- Vậy thì . . .

Về chuyện linê nhân ta nghĩ các vị Minh Vương Đạo chắc không quên?Trụ Thần nhìn đám trưởng lão Minh Vương Đạo, quét mắt qua Thánh Mỹ.

Sắc mặt các trưởng lão Minh Vương Đạo khác nhau, Thánh Mỹ thì xanh mặt.Mới rồi thương cuối cùng của Lâm Minh làm Thánh Mỹ nổi lên cảm giác kỳ dị vì pháp tắc hắn dùng, hơi thở quen thuộc, khoảnh khắc hắn thu tay về.

Cảm giác đó trong tầm tay nhưng không bắt được.Thánh Mỹ sắp hiểu ra cảm giác kỳ dị này đến từ đâu chợt nghe Trụ Thần trưởng lão nói câu đó, cảm giác đến từ Lâm Minh thoáng chốc mất sạch.Trong mắt Thánh Mỹ phản chiếu Lâm Minh hóa thân Ác Ma , quái vật màu đen dữ tợn.

Người phủ vảy giáp có nhiều chỗ nứt vỡ, xương nhẫn hai tay gãy, người đầy màu, bị thương nặng hơn Thánh Mỹ nhiều.Đôi mắt hổ phách của Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ chăm chú.Lúc này Lâm Minh đã giải trừ Tu La biến thân, trở về kích cỡ bình thường.

Nhưng so với sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên thì thân hình của hắn cao to vạm vỡ.

Thánh Mỹ vóc dáng cao kiều chỉ tới ngực Lâm Minh.Thánh Mỹ rất khó chấp nhận sự thật quái vật này chiến thắng nàng, sắp có được nàng.Chợt trưởng lão Minh Cổ cười phá lên:- Ha ha ha!Minh Cổ nhấc chân xuất hiện trên Minh Vương chuyển luân, đứng giữa Lâm Minh và Thánh Mỹ.Trưởng lão Minh Cổ sảng khoái đồng ý:- Trụ Thần trưởng lão nói không sai, nếu trưởng lão thứ chín của quý tông đã thắng thì tất nhiên chúng ta sẽ thực hiện lời hứa, để Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo tông ta tổ chức đại điển song tu cùng trưởng lão thứ chín của quý tông.Nhiều trưởng lão Ác Ma các thế lực khá bất ngờ.

Một số Ác Ma trẻ nghe xong lòng rất buồn bực, tuy rằng bọn họ biết rõ dù Thánh Mỹ không gả cho Lâm Minh chắc chắn không tới lượt bọn họ.

Nhưng biết nữ thần hoàn mỹ nhất Hắc Ám Thâm Uyên bị một Ác Ma nam giới đè dưới thân chà đạp khiến họ rất khó chấp nhận, cảm giác như nhìn thứ hoàn mỹ nhất sắp bị vấy bẩn.Thánh Mỹ nghe trưởng lão Minh Cổ nói xong nhướng mí mắt liếc Lâm Minh, không phản bác, chỉ có mắt lóe tia sáng lạnh.- Trưởng lão Minh Cổ rất sảng khoái!Trụ Thần cười to bảo:- Vậy thì . . .

Ngày mai Cổ Trụ tông ta sẽ chuẩn bị sính lễ quyết định hôn sư luôn, được không?- Ha ha ha!

Trụ Thần trưởng lão khách sáo quá, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hôn sự này hơn, phải làm long trọng lên!Trưởng lão Minh Cổ không phản đối Thánh Mỹ và Lâm Minh thành thân, cho rằng đây là chuyện rất có lợi cho Minh Vương Đạo.- Chuyện ngày thành thân . . .Trụ Thần trưởng lão nói tới đây khựng lại, vốn muốn quyết định ngày thành hôn trong hôm nay tránh cho đêm dài lắm mộng.Tuy Lâm Minh xuất hiện kỳ lạ, hắn thắng Thánh Mỹ khiến các Ác Ma xoe tròn mắt, nhưng nói sao thì hắn là trưởng lão của Cổ Trụ tông bọn họ, có thể thuận tiện bám cây to Minh Vương Đạo là điều Trụ Thần trưởng lão vui sướng đón nhận.Hiện tại Cổ Trụ tông đầy gian nguy, không biết bao nhiêu thế lực theo dõi bọn họ, chờ bọn họ sụp đổ để thay thế.Minh Cổ sờ cằm, nhìn Lâm Minh chằm chằm:- Ha ha ha!

Trụ Thần trưởng lão sốt ruột quá, nhưng hiện tại cách chuyến đi Mộ Ma Thần còn chút thời gian.

Nếu muốn tổ chức đại điển song tu, tuy rằng vội vàng chút nhưng cũng không đến nỗi.Theo lẽ thường thì chờ Lâm Minh ra khỏi Mộ Ma Thần mới làm đại điển song tu là thích hợp nhất, dù sao trong Mộ Ma Thần quá nguy hiểm, chuyện gì đều có thể xảy ra.Nhưng Minh Cổ cho rằng thiên tài tuyệt thế như Lâm Minh thì mạng cực kỳ cứng rắn, hơn phân nửa không đến mức xảy ra chuyện gì trong Mộ Ma Thần.

Hoàn thành đại điển song tu trước tiên chứng minh Minh Vương Đạo tin tưởng Lâm Minh, giúp ích rất lớn cho ngày sau làm quan hệ tốt với hắn.Minh Cổ và Trụ Thần mỗi người một câu sắp quyết định xong việc thành hôn.Lúc này Thánh Mỹ khó thể bình tĩnh, nếu nàng không nói gì e rằng mấy ngày sau sẽ thành thân với Lâm Minh trước mặt đông đảo Ác Ma .Vừa lúc vì chuén đi Mộ Ma Thần mà nhiều thế lực có quan hệ với Minh Vương Đạo đều tụ tập lại, đỡ tốn thời gian phát thiệp mời.Thánh Mỹ dùng Ác Ma lực truyền âm cho Lâm Minh:- Ta muốn nói chuyện với ngươi.Lâm Minh giật mình hỏi lại:- Nói cái gì?Lâm Minh nhìn khuôn mặt xanh mét của Thánh Mỹ, lòng sinh ra cảm giác kỳ lạ.Loại cảm giác này rất phức tạp, chơi ác, khoái cảm trả thù, nhưng cũng có phần tình cảm mông lung của Lâm Minh dành cho Thánh Mỹ.Lâm Minh có ấn tượng sâu sắc nhất với Thánh Mỹ là khi nàng lấy đi Vĩnh Hằng chi hồn của hắn, vô tình và quyết tuyệt xoay người rời đi.Khoảnh khắc Lâm Minh mất đi lực lượng, dầu hết đèn tắt gần chết thì trong người cảm nhận ấm áp, sung túc thuộc về căn nguyên hồn lực, tinh hao sinh mệnh của Thánh Mỹ.Nếu không nhờ những điều đó thì Lâm Minh không thể trong tình huống thiếu tứ phương pháp tắc hiểu được sinh tử luân hồi, tu thành Đại Chuyển Sinh thuật, chậm rãi phục hồi lực lượng.Thánh Mỹ có ơn cứu mạng Lâm Minh, nhưng hắn không nhìn thấu nàng, trong tiềm thức hắn vừa cảm kích vừa đề phòng nàng.

Lâm Minh không tin tưởng Thánh Mỹ nhưng lại quan tâm nàng.Nữ nhân bí ẩn kiêu ngạo như vậy có thể tại Lâm Minh mà khiến nàng khó giữ được lòng kiêu hãnh, vì ước hẹn song tu mà căng thẳng, kinh hoàng bối rối, lòng hắn sung sướng vì trả thù.-------Chương 2343: Điều kiện của Thánh Mỹ 1Phải công nhận dù Lâm Minh trải quan hiều chuyện thì hắn khó thoát khỏi nhân tính bình thường.Thánh Mỹ hỏi:- Ngươi là ai?

Từ đâu tới?

Tên là gì?- Thánh Ma Nữ điện hạ không cần quan tâm ta là ia, đến từ đâu.

Tên thì điện hạ gọi ta là trưởng lão thứ chín được rồi.Lâm Minh không chịu nói cho Thánh Mỹ biết thân phận của mình, dù trong lòng hắn muốn tin nàng nhưng Thánh Mỹ dù gì là người của Hồn Đế, có mối quan hệ dây mơ rễ má với Minh Vương Đạo.

Thánh Mỹ rất có thể là Thâm Uyên Ác Ma, trận doanh hoàn toàn đối địch với Lâm Minh.Trong tình huống đó Lâm Minh không thể bảo đảm khi Thánh Mỹ chịu uy hiếp hoặc hấp dẫn, ví dụ trước giấc mơ đỉnh võ đạo mà Thánh Mỹ truy cầu, thì nàng có bán đứng hắn không?Huống chi Lâm Minh trực giác Thánh Mỹ bị Hồn Đế khống chế một mức độ nào đó, ít nhất Hồn Đế biết rõ những chuyện nàng làm.

Nếu bị Thánh Mỹ biết thân phận sẽ là chuyện vô cùng nguy hiểm.Nghe Lâm Minh trả lời, Thánh Mỹ nhíu mày, không vừa lòng chút nào.Nói sao thì bọn họ rất có thể sẽ tổ chứ địa điển song tu thế mà đối phương không chịu nói tên cho nàng biết.Thánh Mỹ lạnh lùng nói:- Ta và ngươi làm giao dịch đi.Thánh Mỹ lười nói nhiều với Lâm Minh, trong lòng vốn có chút hảo cảm kỳ lạ với hắn đã không còn sót lại chút gìThánh Mỹ không nói được tại sao có chút xíu hảo cảm với Thánh Mỹ tràn ngập hơi thở tà ác dã man này.Lâm Minh nhướng mí mắt lạnh lùng hỏi:- Giao dịch gì?Trong lòng Lâm Minh thì chú ý chặt chẽ.Thánh Mỹ mặt không biểu tình nói:- Ta có thể tổ chức đại điển song tu với ngươi, nhưng sau khi thành hôn thì ngươi phải cùng ta nước giếng không phạm nước sông.

Ta không quan tâm chuyện của ngươi, ngươi cũng đừng đụng vào ta.Thánh Mỹ nói mấy lời này chui vào tai Lâm Minh cảm giác có chút buồn cười, hắn không thể tránh khỏi tưởng tượng cảnh phân thân Ác Ma chung chăn gối với nàng.

Cảnh tượng như thế hèn gì Thánh Mỹ không chị được.Nghĩ đến đây khóe môi Lâm Minh cong lên, từ tốn hỏi:- Dựa vào cái gì?Câu hỏi có ý nghiền ngẫm, khiêu khích chọc giận Thánh Mỹ.Nhưng dù nói sao thì sự thật là Thánh Mỹ thua Lâm Minh, chính nàng đặt ra quy tắc, trời biết hôm nay gặp phải biến thái như vậy, chịu thiệt thòi lớn.Vì vậy dù trong lòng Thánh Mỹ rất ghét Lâm Minh nhưng phải chịu thua:- Thiên phú của ngươi nghịch thiên, nhìn khắp Thâm Uyên tất cả mỹ nữ, ma nữ, nữ thần đều dễ dàng vào tay ngươi.

Chỉ cần ngươi hơi tỏ ý, không biết bao nhiêu tuyệt sắc nguyện ý song tu với ngươi, thiếu gì mình ta?

Ta sẽ không xen vào chuyện gì của ngươi, còn cung cấp các loại trợ giúp cho ngươi.

Chỉ cần ngươi không đụng vào ta thì ta đồng ý trả giá lớn cho điều này.Lâm Minh lòng máy động:- Trả giá lớn?Lâm Minh tham gia trận chiến đấu này trước tiên vì chứng minh giá trị, năng lực của bản thân, giành lấy tư cách cầm Trụ chi thư đi vào Mộ Ma Thần.Thứ hai là dùng Thánh Mỹ đo lại thực lực của mình.Đến tình trạng của Lâm Minh rất ít ai cùng đẳng cấp tranh phong được, gặp một đối thủ rất hiếm hoi.

Lâm Minh và Thánh Mỹ cùng sinh ra trong thời đại, tựa như âm dương song tử, số phận đã sinh sẵn quyết đấu giữa hai người bọn họ.Còn về lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, trước đó Thánh Mỹ tự đặt ra quy tắc, Lâm Minh chưa từng nghĩ sẽ xảy ra quan hệ với nàng.

Hắn và nàng không phải người yêu, chỉ có một lần duy nhất trên Thiên Diễn tinh vì bị hoành cảnh buộc phải lựa chọn.Lâm Minh có tình cảm với Thánh Mỹ nhưng không sâu như với Tiểu Ma Tiên, không thể ỷ vào trước kia từng có quá khứ với Thánh Mỹ mà làm hành động mập mờ, trêu chọc này nọ.Nhưng hiện tại nghe Thánh Mỹ chủ động nêu điều kiện làm Lâm Minh động lòng.Lâm Minh sờ cằm, ung dung nói:- Trước tiên hãy nói cái giả mà nàng đồng ý trả.Tuy quân tử không nên làm chuyện giậu đổ bìm leo nhưng hiện tại Lâm Minh trong trận doanh đối địch, hắn phải tranh thủ mọi thứ có lợi cho mình.Thánh Mỹ thầm thở phào vì Lâm Minh đồng ý, không quan tâm bật đèn xanh có thể khiến hắn được voi đòi tiên:- Ngươi cứ nêu ra, miễn không quá đáng thì ta sẽ hết sức thỏa mãn ngươi.Lâm Minh cười thầm trong bụng, hắn đã sớm có đáp án nhưng giả vờ do dự nói:- Ta không thiếu tinh thạch Ác Ma , dù là cực phẩm tinh thạch thì ta cũng không có hứng thú.

Huyết đan, linh dược gì đó ta đã có đủ nhiều.

Ta có vũ khí, ước chừng nàng sẽ không cung cấp thứ tốt hơn được.

Toàn thân nàng từ trên xuống dưới không có gì hấp dẫn ta . . .Lâm Minh nói câu này chỉ để chiếm ưu thế đòn tâm lý nhưng Thánh Mỹ nghe rất chói tai, đặc biệt câu cuối 'toàn thân nàng không có gì hấp dẫn ta'.

Nếu nữ nhân bình thường nghe thì đã sớm trở mặt, Thánh Mỹ thì sắc mặt không thay đổi, khuôn mặt như băng ngàn năm.Thánh Mỹ nhíu mày nói:- Đừng vòng vo nữa, hãy nêu yêu cầu của ngươi ra!- Ừm, được rồi!Lâm Minh cười sảng khoái:- Tuy ta không muốn giậu đổ bìm leo, nhưng nàng nên biết nếu có thể song tu với nàng đều có tác dụng xúc tiến thực lực rất lớn cho nàng hoặc cho ta.

Là nàng đặt ra quy định, ta chỉ làm theo, cuối cùng nàng đổi ý, vậy ta nên nhận được bồi thường nên có.

Chiêu Hồng Liên Cửu Chuyển cuối cùng của nàng không tệ, trong kiếm chiêu ẩn chứa ý cảnh sinh sôi không dứt và hủy diệt làm ta rất có hứng thú.

Điều kiện của ta là mượn chúng nó quan sát!Lâm Minh sớm muốn xem Thánh Điển trọn bộ.

Trước một vạn hai ngàn năm, Lâm Minh được đến Thánh Điển của Hồn tộc chỉ là bản sao trang sách màu vàng, hắc thư ghi chép tử vong thì hắn chưa từng xem qua bìa.

Lâm Minh bằng vào ký ức căn nguyên hồn lực Thánh Mỹ để lại trong đầu hắn kết hợp kinh nghiệm nhìn thấu sinh tử luân hồi trên đời từng chút một lĩnh ngộ ra.Thứ mình tự lĩnh ngộ tuy thích hợp với bản thân nhất nhưng dù gì bị giới hạn thời gian, bàn về uy lực thì không bằng được Thánh Điển bản đầy đủ.Nghe Lâm Minh yêu cầu, Thánh Mỹ nhíu mày.

Theo lý thì Thánh Điển không thích hợp Thâm Uyên Ác Ma tu luyện, nhưng Thánh Mỹ liên tưởng đến lúc trước Lâm Minh nhìn thấu Thánh Điển pháp tắc này nọ, nàng nghi ngờ đưa Thánh Điển cho đối phương e rằng hắn sẽ tham ngộ ra nhiều thứ hơn.Thánh Mỹ từ chối ngay:- Ngươi đừng quá đsáng!

Song trọng pháp tắc sinh mệnh và hủy diệt là căn cơ tu vi của ta, không thể cho ngươi được!Lâm Minh trầm ngâm, im lặng.

Thánh Mỹ phập phồng lo âu nhưng không mở miệng, nếu không chịu thì nàng cũng không biết nên chấm dứt thế nào.Thật ra kết hôn không chung phòng tương đương Thánh Mỹ không giữ chữ tin, nếu đồn ra ngoài thì không khác gì với hối hôn.Lâm Minh hợp thời ném ra hy vọng ban đầu của mình:- Ta lùi một bước, hai loại pháp tắc sinh mệnh và hủy diệt của nàng ta chỉ cần pháp tắc hủy diệt được rồi.

Ta rất tự tin vào sức chịu đựng của mình, không cần lực lượng sinh sôi không dứt, hủy diệt thích hợp với ta hơn.Lâm Minh đã xem sách vàng, không quá cần thiết, thứ hắn muốn coi nhất là hắc thư tử vong.-------Chương 2344: Điều kiện của Thánh Mỹ 2Lúc vào Hắc Ám Thâm Uyên, Lâm Minh tìm đến trăm ức năm trước thấy xương nữ nhân bí ẩn hình như là Thánh Mỹ để lại, trên khúc xương khắc cốt vnă Thánh Điển pháp tắc.Nhưng cốt văn dù sao là cốt văn, sau khi tu vi võ giả đại thành thì pháp tắc ngưng hóa ra phù văn chứ không phải bước tu luyện ban đầu.

Lâm Minh luôn thiếu một đoạn then chốt này, hắn muốn bổ sung đầy đủ từ người Thánh Mỹ.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh, cắn răng:- Ba ngày, chỉ cho ngươi thời gian ba ngày, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tùy bản thân ngươi!Đây là nhân nhượng cuối cùng của Thánh Mỹ, sau ba ngày sẽ lấy lại bản gốc.

Dù Lâm Minh có ngộ tính cao mấy tối đa ghi nhớ pháp tắc là cùng, thậm chí không nhớ đầy đủ được.Không có bản gốc cùng lắm Lâm Minh tự mình tu luyện, không thể truyền ra ngài, thiếu sinh chi pháp tắc thì hắn sẽ không tu luyện được thành tựu quá cao.Đây là suy nghĩ của Thánh Mỹ, không có bất cứ vấn đề gì, nhưng lại trúng ngay tim đen của Lâm Minh.Lâm Minh mỉm cười nói:- Được, vậy ba ngày.Ba ngày là đã đủ, vì Lâm Minh từ ký ức của Thánh Mỹ tự mình lĩnh ngộ, trong cốt văn Thánh Mỹ kiếp trước giúp hắn hiểu biết sâu sắc về pháp tắc tử vong.

Điều bây giờ Lâm Minh muốn dùng ghi chép trong hắc thư dung hội quán thông tất cả.Thánh Mỹ cảnh cáo:- Nhớ kỹ lời ngươi nói!Lâm Minh vui vẻ đồng ý.Trong khi hai người lén truyền âm giao lưu thì trưởng lão Minh Cổ, Trụ Thần trưởng lão đã bàn bạc ngày thành hôn xong.Không cần Thánh Mỹ nhắc nhở, Lâm Minh trực tiếp nói:- Hai vị trưởng lão, xin xen lời một câu.

Về thành thân thì ta nghĩ nên đợi sau chuyến đi Mộ Ma Thần.Lời Lâm Minh nói khiến Trụ Thần, Minh Cổ giật mình.- Ưm . . .

Thời gian gấp gáp, ta định thừa dịp thời gian trước khi Mộ Ma Thần mở ra chăm chỉ tu luyện, không muốn phân tâm tổ chức đại điển song tu.Ánh mắt Thánh Mỹ dịu dàng hơn chút, nếu giảm chậm lại đại điển song tu là điều tuyệt vời nhất.Minh Cổ nhìn Thánh Mỹ, thấy nàng nhẹ gật đầu thì đồng ý đề nghị của Lâm Minh.Minh Cổ hé môi muốn nói gì nhưng cuối cùng ngậm miệng lại.

Lâm Minh, Thánh Mỹ là vai chính cuộc hôn nhân này, có quyền lực quyết định hôn kỳ.Trong lòng Minh Cổ muốn nói là nếu tổ chức đại điển song tu, hai người bắt đầu song tu trước khi Mộ Ma Thần mở ra không chừng xúc tiến tu vi càng lớn hơn nữa.Minh Cổ không nói nhiều, Trụ Thần biết điều im miệng.Lâm Minh mở miệng nói:- Trưởng lão Minh Cổ, ta nhớ trước khita và Thánh Ma Nữ điện hạ của quý tông chiến đấu từng ước định là nếu thể chiến thắng Thánh Ma Nữ điện hạ sẽ nhận được đãi ngộ đệ tử hạch tâm ngang ngửa Thánh Ma Nữ điện hạ?Minh Cổ cứ nghĩ Lâm Minh sẽ nói tiếp việc thành hôn, không ngờ hắn đột nhiên nhắc tới điều này.Minh Cổ do dự một chút, gật đầu nói:- Đúng rồi, đây vốn là quy tắc cơ bản Minh Vương Đạo ta thành lập liên minh, ai có thực lực thì người đó nhận được càng nhiều.

Huống chi ngươi đã đính hôn với Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo ta, xem như một nửam ôn nhân Minh Vương Đạo, lời ta đã hứa sẽ thực hiện.Lâm Minh mỉm cười nói:- Tốt!Đại trưởng lão Cổ Trụ tông đứng bên cạnh Lâm Minh thở dài, vì biết cuối cùng hắn vẫn muốn mang theo Trụ chi thư đi vào Mộ Ma Thần.Lâm Minh nhẹ nhàng lật tay lại, Trụ chi thư xuất hiện trong tay hắn.Hắc thư bí ẩn mang theo Ác Ma lực thương cổ hùng hồn, nó vừa xuất hiện liền làm Minh Cổ tợn to suýt rớt tròng, lòng rung động.- Đây . . .

Đây là!?- Trụ chi thư!Giọng Lâm Minh quanh quẩn toàn trường.Không thể giấu Trụ chi thư, muốn mang nó vào Mộ Ma Thần thì sẽ bị người phát hiện, nếu vậy chẳng bằng khoe trước mắt bao người, đặt nó ở ngoài sáng, tất nhiên dựa theo quy tắc Minh Vương Đạo đặt ra quyết định Trụ chi thư thuộc sở hữu của ai.Với địa vị hiện tại của Lâm Minh, có trận chiến vừa chứng minh thực lực bản thân xong, cộng thêm vốn là hắn tìm đến Trụ chi thư, về tình về lý Trụ chi thư nên do Lâm Minh nắm giữ!Trụ chi thư xuất hiện khiến toàn trường xáo động.Rất nhiều Ác Ma đứng dậy, khó tin nhìn hắc thư trong tay Lâm Minh.

Trụ chi thư mất tích mấy ức năm hôm nay bị tìm được?Vậy chẳng phải là Cổ Trụ tông vốn đã xế bóng nay tông môn lại có được khí vận.Cộng thêm Lâm Minh đột nhiên nổi bật, trong một đêm Cổ Trụ tông thay đổi nghiêng trời lệch đấ,t từ ban đầu âm trầm tử khí trở nên hy vọng vô hạn.Minh Cổ xem Lâm Minh lại nhìn Trụ Thần trưởng lão:- Trụ chi thư, ngươi có Trụ chi thư!Biểu tình của Trụ Thần phức tạp nhưng không ngạc nhiên việc Trụ chi thư xuất hiện.

Minh Cổ xem thế là hiểu Cổ Trụ tông vì có Trụ chi thư nên muốn tranh thủ địa vị cho trưởng lão thứ chín mới thăng cấp, nêu đề nghị khiêu chiến với Thánh Mỹ, liên nhân cùng Minh Vương Đạo.Minh Cổ nói:- Trụ Thần huynh giấu ta ác quá.Trụ Thần cười khổ hết sức.

Minh Cổ cho rằng Trụ Thần sớm biết thực lực Lâm Minh cường đại, biết hắn hơn phân nửa sẽ thắng nhưng lại giả bộ ngu.Oan cho Trụ Thần, nhưng đại trưởng lão không thèm giải thích làm gì, chỉ lo được lo mất nhìn Trụ chi thư trong tay Lâm Minh.Tuy Lâm Minh là thiên tài nhưng đưa Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần sẽ xảy ra chuyện gì khó ai nói rõ được.Trụ Thần hy vọng Lâm Minh có thể thông qua thử thách Hắc Ám tế điển trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Nhưng nếu Lâm Minh thành Trụ thật thì hắn sẽ đem lại cái gì cho Cổ Trụ tông?

Trụ Thần trưởng lão phập phồng lo sợ, chờ khi Lâm Minh thống nhất Cổ Trụ tông thì mạng sống đám nguyên lão bọn họ nằm gọn trong bàn tay hắn.Lâm Minh mở miệng hỏi:- Trưởng lão Minh Cổ, ta định mang Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần chắc không thành vấn đề?Minh Cổ nghe vậy ngây người một lúc lâu.Hậu bối Lâm Minh trở nên đáng sợ trong lòng Minh Cổ, thực lực của hắn đã đến trình độ này lại mang theo Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần, nếu hắn thông qua thử thách Hắc Ám tế điển thì rất khó tưởng tượng.Trưởng lão Minh Cổ nghiêm túc nói:- Không thành vấn đề!Thánh Mỹ nhìn hướng Lâm Minh, ánh mắt phức tạp:- Thì ra . . .

Ngươi có Trụ chi thư!Lâm Minh liếc Thánh Mỹ:- Đúng rồi.Đối phương khẽ thở dài, làm Lâm Minh khó hiểu.

Thánh Mỹ đang thở ra cái gì?Thánh Mỹ lặng im thật lâu, có gì muốn nói với Lâm Minh nhưng cuối cùng ngập ngừng lại thôi.Thánh Mỹ lắc đầu truyền âm:- Ngươi nên biết cái giá mang Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần đi?- Sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, ta rất rõ ràng.Thánh Mỹ hỏi ngược lại:- Nhưng ngươi vẫn không muốn thay đổi ý định?Lâm Minh cười nói:- Chẳng phải chính nàng cũng muốn mang theo một quyển Tế Văn Chi Thư vào Mộ Ma Thần sao?

Nếu nàng không muốn đổi ý thì tại sao ta phải thay đổi?- Ta . . .Thánh Mỹ thở dài thườn thượt:- Ta không giống ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất từ bỏ đi.Lâm Minh nhíu mày hỏi:- Tại sao?Thánh Mỹ khuyến cáo làm Lâm Minh thầm lạ lùng, vì hắn cảm giác không phải nàng không tin thực lực, thiên phú của hắn mà vì lý do khác.-------Chương 2345: Nghi hoặcThánh Mỹ không trả lời:- Ta đã nói vậy rồi, tin hay không tùy ngươi!Tim Lâm Minh đập nhanh, có lẽ Thánh Mỹ biết vài chuyện hắn không biết.***Cuộc so đấu giữa ba đại thế lực kết thúc.Tiếp theo có thế lực nhỏ so đấu, những cuộc so tài này liên quan đến một số Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của ba đại thế lực.Đi vào Mộ Ma Thần không chỉ toàn là Chân Thần, cũng có Ác Ma Thiên Tôn, mục tiêu của bọn họ là một số cơ duyên nhỏ tầng thấp trong Mộ Ma Thần.

Bọn họ sẽ không tham gia vào cuộc giằng co tranh giành truyền thừa đồ đằng Ác Ma .Cổ Trụ tông mang theo một phần đệ tử như vậy tham gia chiến trường Thiên Tôn thế lực nhỏ.Vì khá đông người nên cuộc chém giết sẽ kéo dài một tháng.Trong thời gian này Lâm Minh bế quan tĩnh tu.Sân nơi Lâm Minh cư ngu cách sân Thánh Mỹ chỉ vài chục trượng.Không khí trong Hắc Ám Thâm Uyên khá là dã man và rộng rãi, Thâm Uyên Ác Ma so với sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên thì càng theo đuổi tùy tính tùy thích hơn.Dù là Cổ Trụ tông hay Minh Vương Đạo đều cho rằng Lâm Minh, Thánh Mỹ đã đính hôn rồi dù ngày ngày song tu cũng chẳng sao.

Sắp xếp sân hai người gần nhau vì để tiện tới lui.Nếu Lâm Minh, Thánh Mỹ lĩnh ngộ được gì từ trong song tu sẽ có lợi rất lớn cho chuyến đi Mộ Ma Thần.Nhưng sự thật là dù là Lâm Minh hay Thánh Mỹ quay về phòng rồi không nói chuyện gì với đối phương nữa.Tiếp xúc duy nhất là vào ba ngày trước, Lâm Minh trong sự giám thị của Thánh Mỹ đọc hoàn chỉnh hắc thư bản gốc một lần.

Phù văn, chữ, pháp tắc trong sách khắc vào đầu Lâm Minh.Tử Vong Hắc Thư vốn là sâu xa khó hiểu nhưng đối với Lâm Minh hiểu biết sâu sắc về tử chi pháp tắc thì không khó khăn ghi nhớ nó.Lúc này cách Mộ Ma Thần mở ra ngày càng gần.Lâm Minh tinh nghiên Thánh Điển Tử Vong Hắc Thư, trong đầu thường nhớ đến lời khuyên của Thánh Mỹ.Mấy ngày nay trừ tham ngộ pháp tắc ra Lâm Minh có tra xét một số tư liệu liên quan Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần, thời gian mở ra ra cố định, đôi khi là ngàn vạn năm mới mở một lần, có khi là mấy ức năm, thậm chí gần mười ức năm mới mở ra.Chủ yếu là vì tìm Tế Văn Chi Thư không thuận lợi như vậy.Trong mấy ức năm qua Mộ Ma Thần mở ra vài chục lần, thật sự sinh ra được bao nhiêu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng?

Đây mới là điều Lâm Minh quan tâm nhất.Nếu nói trong Mộ Ma Thần có điều gì bí ẩn nguy hiểm, cho Thánh Mỹ nhận xét nàng đi tham gia thử thách Hắc Ám tế điển là tự sát thì mấy ức năm nay không có Thâm Uyên Ác Ma nào chính thức thông qua Hắc Ám tế điển, từ Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thăng cấp lên Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nổi.Nhưng khi chính thức tìm điển tích thì Lâm Minh phát hiện tư liệu liên quan thời đại thượng cổ, đám Ác Ma vào Mộ Ma Thần ít đến tội.Điều này không bình thường, hiển nhiên có một ít tư liệu bị phong tỏa làm hậu nhân khó mà xem xét.Liên quan mấy Ác Ma đẳng cấp đồ đằng càng phủ sương mông lung.Bọn họ mất tích hoặc chết, dù sống sót thì hiếm khi gặp được, không biết đã ẩn thế đi đâu.Ví dụ Tà của ma Đạo Hội, có Ác Ma nói Tà đã chết, có Ác Ma nói Tà còn sống, ai biết được.Minh của Minh Vương Đạo thật sự sống, dù là trưởng lão đẳng cấp Chân Thần của Minh Vương lực tràng thì có người suốt đời chưa từng thấy Minh bao giờ.Chúa tể Đại Hồng ma quốc, Hồng.

Đây là người cuối cùng trong sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng mà Lâm Minh biết.Hồng thành lập dại Hồng ma quốc chiếm đất đai cực kỳ rộng lớn, là một siêu thần quốc, thực lực vượt qua Minh Vương Đạo.Sự thật thì Đại Hồng ma quốc được gọi là thế lực số một Thâm Uyên, lấy nó dẫn đầu, hai thế lực đẳng cấp đồ đằng theo sau, một đống thế lực nhỏ vây quanh.

Liên minh này trở thành địch thủ lớn nhất của liên minh Minh Vương Đạo.Hồng thì dựa theo tư liệu lịch sử ít ỏi ghi lại khoảng hai ức năm trước Hồng mới thông qua thử thách Hắc Ám tế điển, thăng chức thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng mới trong Mộ Ma Thần.Nhìn từ mặt này liền biết Mộ Ma Thần không hoàn toàn là đường chết, mấy ức năm nay tuy hiếm khi sinh ra Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nhưng không phải không có.Hồng tồn tại làm Lâm Minh cảm thấy càng thêm nghi hoặc.

Nếu có Ác Ma đẳng cấp đồ đằng có thể ra khỏi Mộ Ma Thần thì lời khuyên của Thánh Mỹ có ý nghĩa gì?Thánh Mỹ không biết thân phận nhân loại của Lâm Minh, nàng nghĩ hắn là Thâm Uyên Ác Ma, tức là dù có nguy hiểm thì nó chỉ nhằm vào toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma.Lâm Minh làm Thâm Uyên Ác Ma đi vào Mộ Ma Thần, đối mặt nguy hiểm không khác gì những Thâm Uyên Ác Ma khác.Nguy hiểm giống nhau thì dễ dàng hơn, nói sao thì Hắc Ám Thâm Uyên không đến mức làm ra một bí cảnh chết chắc khiến đám Ác Ma thực lực mạnh nhất, tiềm lực mạnh nhất trong chủng tộc của bọn họ đi vào Hắc Ám Thâm Uyên chịu chết đi?Lâm Minh không nghĩ ra, hắn tiếp tục tra duyệt tư liệu về hồng.

Hồng xem như trẻ tuổi nhất trong Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nhưng cũng rất bí ẩn, ít khi xuất hiện trong Đại Hồng ma quốc.Dường như Hồng và Minh là tử địch, truyền thuyết hai chúa tể Thâm Uyên này từng đánh nhau ở tầng thứ mười sáu Thâm Uyên, đánh dến phạm vi ức vạn dặm hóa thành hoang mạc, sinh linh đồ thán.Lâm Minh xem những tin tức này, lắc nhẹ đầu.

Dường như Hắc Ám Thâm Uyên, Mộ Ma Thần ẩn giấu bí mật nào đó, nhưng dù nguy hiểm gì giấu bên trong thì Lâm Minh quyết tâm đi vào thăm dò bàng được.Lâm Minh không thể bỏ qua cơ hội như vậy, bởi vì hắn không có thời gian.Lâm Minh không ngừng bế quan, tham ngộ pháp tắc.Tu luyện không có năm tháng, ngày Mộ Ma Thần mở ra dần đến gần.Đêm khuya, Thánh Mỹ ngồi xếp bằng trong mật thất, cơ thể bao phủ trong huyền quang màu đen vô biên, ba ngàn tóc tơ bay lên tỏa mùi thơm thoang thoảng.Thánh Mỹ như nguồn hắc ám trong vũ trụ, bất cứ ánh sáng nào đến gần nàng là bị cắn nuốt hết.Thánh Mỹ không ngừng tích lũy lực lượng chuẩn bị cho sau này trùng kích Chân Thần, tu vi hiện tại của nàng đã rất gần sát Chân Thần.Đêm tĩnh lặng như nước.

Tuy Thánh Mỹ ngồi xếp bằng trong mật thất nhưng cảm giác rõ ràng năng lượng trong cảnh vật xung quanh trôi qua.

Thánh Mỹ cảm giác cách vị trí của nàng không xa có năng lượng tăng tốc độ chuyển động, có bão tố đang được uấn nhươngx.- Là hắn!Thánh Mỹ mở mắt ra, cách gian phòng tối tăm nhìn về một hướng.Chỗ đó là gian phòng nơi Lâm Minh ở.Thánh Mỹ nhìn kỹ thật lâu, buông tiếng thở dài.

Thánh Mỹ không chỉ thở dài vì Lâm Minh cũng vì bản thân.

Mấy năm nay Thánh Mỹ gánh vác rất nhiều, không ai biết bề ngoài nàng phong cảnh vô hạn lại phải chịu đựng số mệnh luân hồi như thế nào.Ngay lúc này, trong căn phòng tối tăm, pháp tắc Ác Ma lượn lờ đột nhiên hỗn loan, những pháp tắc và năng lượng đột nhiên ngưng tụ cùng một chỗ hình thành một vòng xáoy nhỏ, trung tâm vòng xoáy là tấm gương đồng cổ xưa.Xoẹt!Một tiếng vang khẽ, trên tấm gương hiện ra một cánh cửa không gian đen ngòm.-------Chương 2346: Minh ĐồngCửa không gian lặng lẽ xoay tròn tỏa ánh sáng đen mông lung như cái miệng khổng lồ của mãnh thú thái cổ, hơi dữ tợn.Thánh Mỹ thấy cảnh này thì nhíu mày, thu về vẻ mặt ưu tư, cảm thán, trở nên lạnh băng vô tình.Một thanh âm tuyền đến từ cửa không gian:- Sư muội . . .Đó là giọng nam trầm thấp rất êm tai dễ nghe.Tiếp theo một Ác Ma mặc chiến giáp màu tím bước nhanh ra khỏi cửa không gian.Ác Ma xuất hiện, thiên địa này như cộng minh theo, cùng với bước chân nhẹ nhàng là từng đợt chân ngôn Ác Ma hiện ra.Ác Ma này được Minh Vương Đạoe phái đi tham gia Mộ Ma Thần, Minh Đồng.Trước cuộc so đấu Chân Thần do ba đại thế lực Minh Vương Đạo, Cổ Trụ tông, Cửu U cung tổ chức, Minh Vương Đạo phái ra sáu cao thủ bao gồm Thánh Mỹ, trong đó chỉ có một Chân Thần trung vị là Minh Đồng.Vì tu vi của Minh Đồng quá cao nên trong đại tái không có trưởng lão mắt mù nào dám khiêu chiến, bọn họ chọn Thánh Mỹ yếu nhất.

Cuối cùng tất cả bi thảm phát hiện Thánh Mỹ không vừa gì, bốn trưởng lão Ác Ma chọn nàng làm đối thủ đều bị tiêu diệt.Minh Đồng cười tủm tỉm, giọng dịu dàng nói:- Thực lực của sư muội càng lúc càng lợi hại, sắp đột phá đẳng cấp Chân Thần rồi.

Khi sư muội thật sự thành Chân Thần thì e rằng ta cũng không là đối thủ của sư muội.Thanh âm hoàn toàn không giống Thâm Uyên Ác Ma bình thường, Thâm Uyên Ác Ma khôi ngô như Minh Đồng khi nói chuyện thường vang dội như chuông đồng, trầm thấp khào khào làm tai người ù đặc.Minh Đồng nói chuyện thì như loại khiêm khiêm quân trong chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, khiến người nghe như tắm trong gió xuân.Thế nhưng Thánh Mỹ nghe thanh âm này thì đáy mắt lóe tia chán ghét.Mặt Thánh Mỹ không biểu tình nói:- Hôm nay ngươi đến chắc không phải chỉ vì chuyện này?Minh Đồng nói:- Ừm!

Dĩ nhiên là không.Minh Đồng lấy một ngọc giản màu đen ra loay hoay trong tay.Minh Đồng ném ngọc giản vào tay Thánh Mỹ, khóe môi cong lên nụ cười nghiền ngẫm:- Cách Mộ Ma Thần mở ra chỉ có hơn một tháng, đây là thủ lệnh cho sư muội.

Chúng ta phân công rất rõ ràng, hy vọng sư muội hãy phối hợp ta thật tốt.Thánh Mỹ nhận lấy ngọc giản, cảm giác quét qua nội dung bên trong, chỉ một giây đã xem xong.Thánh Mỹ không tỏ vẻ gì, bóp nát ngọc giản.Thánh Mỹ bình tĩnh nói:- Ta biết.Giọng Minh Đồng dịu dàng, mặt cười tươii:- Ừm, rất tốt!Minh Đồng nhìn Thánh Mỹ trước mắt, hít hà mũi thỏa mãn nói:- Từ lúc tu vi của sư muội càng lúc càng cao cộng thêm viên mãn Đại Chuyển Sinh thuật thì mùi trên người sư muội càng mê người hơn, ha ha ha ha ha ha!Minh Đồng trêu chọc tán tỉnh không khiến vẻ mặt Thánh Mỹ thay đổi, nàng lạnh lùng nhìn gã, mắt lóe tia sáng lạnh.- Chậc, vô tình quá.Minh Đồng mất hứng thú:- Trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông có chút bản lĩnh, suýt có được sư muội.

Đáng tiếc hắn bỏ lỡ, sau này e rằng không có cơ hội nữa.Thánh Mỹ không thèm nghe Minh Đồng nói nhảm nhí:- Ta biết mấy ngày nay các ngươi luôn điều tra thân phận trưởng lão thứ chín của Minh Vương Đạo, đã điều tra được chưa?- Không tra ra.Minh Đồng lắc đầu lộ vẻ khó hiểu:- Thiên phú của hắn cao hơn sư muội một tầng nhỏ, rất khó tịn.

Nhưng thế giới này luôn sẽ có chuyện ngoài ý muốn, giống như hắn bỗng dưng tìm thấy Trụ chi thư mất tích nhiều năm.

Có lẽ khi tìm được Trụ chi thư thì hắn gặp kỳ ngộ, nhưng không sao, dù hắn gặp cái gì đối với chúng ta không có gì khác biệt.Minh Đồng tự tin nói, Thánh Mỹ trầm mặc.

Người của Minh Đồng không điều tra ra tin tức trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông, Thánh Mỹ phát hiện chính mình chẳng những không hụt hẫng ngược lại lòng dấy lên chút vui sướng và hy vọng.Thánh Mỹ vốn lo lắng thân phận trưởng lão thứ chín bí ẩn này có vấn đề gì, nếu bị điều tra ra thì Minh Đồng sẽ xuống tay trước tiên.Về hy vọng trong lòng thì chính Thánh Mỹ cũng không nói được nó đến từ đâu, chỉ cảm thấy trong tận thế này nếu xuất hiện một số nhân tố chưa biết vượt qua đoán trước, khác với bình thường sẽ làm người ta cho rằng nhân tố chưa biết này sẽ mang đến hy vọng biến đổi.- Lúc trước ta hỏi ngươi tình huống Tam Thập Tam Thiên, đã điều tra được chưa?Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên ngăn cách, truyền một lần tin tức cũng rất khó khăn.Bản thân Thánh Mỹ không thuộc về Thâm Uyên Ác Ma, nàng có thể rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên nhưng bị hạn chế tự do, đã lâu thật lâu nàng không rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên.Thánh Mỹ muốn biết tin tức liên quan Tam Thập Tam Thiên thì phải hỏi thăm Minh Đồng.Minh Đồng cũng không thể rời đi nhưng gã có một số cách đặc biệt nhận được tin tức lão tử Tam Thập Tam Thiên.Minh Đồng cười khẽ nói:- Tam Thập Tam Thiên?

Vẫn như cũ, không có gì thay đổi.Thánh Mỹ lặng im:- Chiến trường giữa nhân tộc và Thánh tộc còn tiếp tục sao?- Ừm, vẫn vậy!- Không có hy vọng thay đổi gì?Minh Đồng nói:- Thay đổi được gì?

Nhân tộc còn trong vũ trụ hoang dã, nếu không phải Tạo Hóa Thánh Hoàng còn đang bế quan thì bọn họ diệt vong rồi, nhưng hiện tại cũng sắp.Thánh Mỹ nghe thật chói tai.Thánh Mỹ nhìn Minh Đồng chăm chú như muốn thấy rõ cái gì từ biểu tình, ánh mắt của gã.

Nhưng trong đôi mắt màu hổ phách chỉ có mỉa mai, đùa cợt.Thánh Mỹ không muốn tin lời Minh Đồng nhưng nàng biết những gì gã nói là hợp lý nhất, sự thật có khả năng nhất.Nếu nghịch chuyển được mới là kỳ tích.Thánh Mỹ nhẹ lắc đầu không suy nghĩ nữa.Minh Đồng nhìn biểu tình của Thánh Mỹ, gã bật cười, bí hiểm hỏi:- Có phải sư muội quan tâm ai đó hay chuyện gì trong Tam Thập Tam Thiên không?Thánh Mỹ không trả lời, nàng nhắm mắt lại tĩnh tọa tĩnh tụ.Thánh Mỹ lạnh nhạt nói:- Ngươi đi được rồi.Minh Đồng lầu bầu:- Ha ha ha!

Tốt nhất là sư muội đừng nghĩ linh tinh, hãy ngoan ngoãn làm tốt chuyện mình nên làm.

Sư muội nên biết dù Tam Thập Tam Thiên xảy ra chuyện gì cũng không có ý nghĩa, chuyện trong đó chỉ là vở hài kịch trước khi đại thế đến.

Tương lai chúng ta sẽ trở thành truyền thuyết và vĩnh hằng, nguyên Tam Thập Tam Thiên đều thuộc về chúng ta.

Một hay vài con kiến sống trong đó không có ý nghĩa gì với chúng ta.

Khi lũ bất ngờ tràn tới thì con kiến sẽ chết chìm, dù con kiến đó có ương ngạnh mạnh mẽ đến đâu cũng vậy.Lời Minh Đồng nói đầy ẩn ý.Thánh Mỹ như không nghe thấy, nàng vẫn tĩnh tọa điều tức.

Khóe môi Minh Đồng cong lên, càn rỡ mà tham lam nhìn Thánh Mỹ khép mắt.Chợt cơ mặt Minh Đồng cứng lại, gã cảm giác Ác Ma lực trong cảnh vật xung quanh đột nhiên hỗn loạn.Đây là . . .Cảm giác của Minh Đồng bắn ra bốn phương tám hướng, gã sững người, có ai đó đang đột phá vào lúc này!Lúc này trong tầm nhìn cảm giác của Minh Đồng, Ác Ma lực trong thiên địa điên cuồng tụ tập ngưng tụ thành vòng xoáy màu đen to lớn trên bầu trời ngay đỉnh đầu bọn họ.Trong vòng xoáy có vô số Ác Ma gào thét, phát ra hơi thở làm tim người thít chặt.Ngày càng nhiều dòng năng lượng tụ tập vào trung tâm vòng xoáy, năng lượng ngưng kết thành bó như các xiềng xích thô to phong tỏa bầu trời.-------Chương 2347: Thiên Tôn thượng vịMinh Đồng sắc mặt sa sầm, gã biết tuy vòng xoáy ở trên đầu bọn họ nhưng trung tâm thật sự là căn phòng ngay gần bên cạnh, tức là trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông.Lúc này trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông đang đột phá cảnh giới!- Tiểu tử này!Minh Đồng biết trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông cách cảnh giới Chân Thần còn một khoảng cách rất lớn, hắn có đột phá thì chỉ là trong cảnh giới Thiên Tôn.Nhưng đột phá tiểu cảnh giới mà dẫn đến dị tượng lớn thế này khiến Minh Đồng rất khó chịu.Dị tượng như thế chứng minh thực lực, tiềm lực của trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông cường đại.Lúc này các Thâm Uyên Ác Ma thế lực lớn nhỏ trú ngụ xung quanh cũng chú ý đến bầu trời thay đổi.Ác Ma từ đẳng cấp Thiên Tôn thượng vị trở lên còn đỡ, một số Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn hạ vị, Giới Vương nhìn mây ác ma trên bầu trời thì cảm nhận áp lực lớn lao, cảm giác như Ác Ma lực trong người bị đông lại.Còn về Ác Ma đẳng cấp Thánh Chủ thì khó thể ở lại trong phạm vi này, bọn họ liên tục thụt lùi, không thì áp lực sẽ đè bọn họ quỳ rạp dưới đất.Có đệ tử Ác Ma hỏi:- Chuyện gì xảy ra?Một số đệ tử rẻ tuổi không phân biệt được áp lực này đến từ cái gì.Có trưởng lão thế lực nhỏ trả lời:- Có Ác Ma cao đẳng đang đột phá.- Ác Ma cao đẳng, là trưởng lão đẳng cấp Chân Thần của ba đại thế lực sao?Nhiều Ác Ma cấp thấp cho rằng dị tượng đột phá thế này, uy áp như vậy thì rất có thể là trưởng lão Chân Thần hạ vị thăng cấp lên trung vị.Nếu là trưởng lão Chân Thần trẻ của ba đại thế lực đột phá Chân Thần trung vị trước khi vào Mộ Ma Thần thì quá tốt.Nghĩa là xác suất bọn họ sống sót trong chuyến đi Mộ Ma Thần càng lớn hơn, tranh thủ được ích lợi nhiều hơn.- Không phải, là trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông đó . . .Trong giọng nói của trưởng lão thế lực nhỏ tràn ngập ghen tỵ.

Từ phương hướng thì bọn họ đã xác định người đột phá chính là Lâm Minh, thực lực của đối phương vốn đã siêu mạnh lần này đột phá không biết sẽ đạt tới trình độ nào.- Trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông, lại là hắn!Nhiều Ác Ma cấp thấp ấn tượng sâu nhất với Lâm Minh là hắn chẳng những là thiên kiêu đệ nhất Thâm Uyên còn cưới được Thánh Mỹ, nữ thần hoàn mỹ nhất Hắc Ám Thâm Uyên.Nghĩ tới mấy điều này, ánh mắt đám đông Ác Ma nhìn mây Ác Ma vòng xáoy to lớn trên bầu trời tràn ngập ghen ghét.Trưởng lão thứ chín đó lúc ở cảnh giới Thiên Tôn thì thực lực, lĩnh ngộ pháp tắc hay dị tượng đột phá ngang ngửa với Chân Thần, thậm chí vượt qua một số Chân Thần, hỏi sao Ác ma chân thân sống nổi?Thiên Tôn mà trình độ ngang ngửa đẳng cấp Chân Thần, ưu thế lớn nhất là tiềm lực to lớn.Chân Thần khác lên tới thượng vị là đã tận cùng.Lâm Minh phá Chân Thần có thể đến trình độ đỉnh cảnh giới Chân Thần.Tương lai Lâm Minh có thể tu luyện tới cảnh giới vượt qua Chân Thần, khiến nhiều Ác Ma không theo kịp.Vòng xoáy Ác Ma trên bầu trời không kéo dài quá lâu, từ chính giữa vòng xoáy trầm xuống kéo dài thành hình cái phễu.Ác Ma lực cuồn cuộn dọc theo cái phễu hùng dũng trút xuống, như rồng hút nước vọt vào đình viện nơi Lâm Minh cư ngụ.Đình viện nho nhỏ luôn tĩnh lặng, Lâm Minh chưa từng lộ mặt, đối lập rõ ràng với thiên địa hùng vĩ xung quanh.Cảnh tượng năng lượng nghịch chuyển kéo dài liên tục, hơn nữa càng lúc càng điên cuồng.

Nhìn từ xa như có vòi rồng to từ áng mây trút xuống.Cùng với năng lượng đảo ngược, uy áp phô thiên cái địa yếu dần.Cảnh tượng đảo ngược này kéo dài một canh giờ, vòng xoáy Ác Ma đen trên bầu trời thu nhỏ dần.Như ao nước bị rút can, tất cả Ác Ma lực bị đình viện nhỏ nơi Lâm Minh cư trú hút khô.Khoảnh khắc tất cả Ác Ma lực bị hút sạch, trong đình viện bắn ra tia sáng đen chói mắt.Một số Ác Ma tu vi yếu chút phản xạ thụt lùi mấy bước, không chịu nổi mũi nhọn chứa trong ánh sáng đen.

Cảm giác bị ánh sáng đen chiếu vào người như có ai dùng kiếm chỉ vào trán.Bọn họ chưa đứng vững thì thấy trong ánh sáng đen có Ác Ma Tu La ảo to lớn vọt lên bầu trời, nó cao ngàn trượng đứng trên phòng nhỏ của Lâm Minh giống một ngọn núi.Đầu nó có sừng cong, toàn thân phủ cốt giáp, xiềng xích dữ tợn, cơ bắp cục cục.Nó có sáu cánh tay, trên các khuỷu tay mọc gai xương dữ tượn dài hai, ba trăm trượng.

Lưng nó có đôi cánh Ác Ma to, giương ra thì che kín bầu trời.Đây là ảo ảnh tôn giả trong người Lâm Minh, nhưng vì đột phá bằng phân thân Ác Ma nên ảo ảnh tôn giả biến thành hình tượng Ác Ma , trong đó dung hợp một lũ hơi thở Tu La chiến thần khiến nó càng khí thế kinh người, như ma thần giáng thế.Uy áp to lớn làm Ác Ma xung quanh không chịu nổi.Dù là Ác Ma đẳng cấp Giới Vương đại giới cũng cảm nhận huyết mạch toàn thân đông lại, tim sắp ngừng đập.Loại cảm giác này cực kỳ đáng sợ, như thể Ác Ma ảo khổng lồ đó liếc bọn họ một cái là họ sẽ thành tro bụi.Không ai thích cảm giác vận mệnh không nằm trong lòng bàn tay mình, nhưng may mà tình huống này không kéo dài quá lâu.

Vài giây sau Ác Ma ảo khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ, hoàn toàn rút vào đình viện nơi Lâm Minh cư ngụ, biến mất.Đám đông Ác Ma thở phào nhẹ nhõm, một số Ác Ma tu vi yếu vì áp lực đột nhiên biến mất mà mềm nhũn té xuống đất thở phì phò.Trước đó bọn họ đã biết Lâm Minh cường đại nhưng trong lòng luôn ghen tỵ hắn, đến giờ phút này mới sâu sắc hiểu rằng cách biệt thực lực với hắn lớn thế nào.Mới chỉ có Ác Ma ảo sinh ra khi đối phương đột phá cảnh giới mà đã dùng uy áp đè mình tan thành mây khói.Lạch trời rộng như vậy khiến bọn họ cảm thấy lúc trước ghen tỵ thật nực cười, như con kiến ghen ghét nhân loại.

Vốn không cùng thế giới, không hề giao tiếp, ghen tỵ trở nên vô nghĩa.Nói khó nghe là không có tư cách này.Sau khi Ác Ma ảo khổng lồ biến mất, bầu trời trở lại bình tĩnh.

Phía xa có mấy áng mây bay tới, như thể không có chuyện gì xảy ra.Có trưởng lão đẳng cấp Chân Thần từ xa nhìn đình, cảm nhận Lâm Minh ở trong phòng nhỏ phát ra hơi thở, biểu tình phức tạp nói:- Hắn đột phá, Thiên Tôn thượng vị . . .Lão nhân nói:- Hình như lúc trước hắn không phải đẳng cấp Thiên Tôn thượng vị mà là trung vị . . .

Chẳng qua rất gần với Thiên Tôn thượng vị . . .Nhiều Ác Ma trẻ tuổi nghẹn ngào nghe, thì ra khi Lâm Minh chiến thắng Thánh Mỹ mới chỉ là đẳng cấp Thiên Tôn trung vị.Vậy khi Lâm Minh tu luyện đến cực hạn Thiên Tôn thì sẽ như thế nào?Lúc này trong mật thất Thánh Mỹ tu luyện, Minh Đồng nhìn hướng căn phòng nhỏ nơi Lâm Minh ở, đôi mắt như xuyên thấu qua các vách tường hắc ám.- Tiểu tử này lai lịch kỳ lạ!Thánh Mỹ ở bên cạnh Minh Đồng lặng im không lên tiếng, lúc trước gã cung cấp thông tin về Tam Thập Tam Thiên làm nàng nản lòng, tuy cảm thấy không thể nào nhưng mấy năm nay nàng mong chờ mấy thứ ngày xưa nàng mạo hiểm để lại sẽ mang đến kỳ tích.-------Chương 2348: Bí ẩn Mộ Ma ThầnĐối với trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông đột nhiên chui ra này Thánh Mỹ chỉ vì trực giác kỳ lạ mà hơi quan tâm, thương tiếc hắn, chưa đến mức dao động tinh thần của nàng.Tuy Thánh Mỹ hy vọng Lâm Minh càng thêm cường đại, có thể trở thành nhân tố không ổn định trong tận thế này nhưng nàng cũng hiểu dù hắn mạnh cách mấy cũng khó thể thay đổi được gì vì bàn tay sau màn thật sự cơ hồ là không thể chiến thắng.Minh Đồng trầm mặc thật lâu rồi thu tầm mắt về, nhìn hướng Thánh Mỹ:- Sư muội, hãy nhớ kỹ điều phải làm, sư muội nên biết cái gái việc làm trái.Thánh Mỹ vẫn lặng im.

Thánh Mỹ cười cười, thân thể hóa thành luồng sáng đen trong căn phòng, hoàn toàn biến mất.Trong bóng tối chỉ có pháp tắc bay múa, không còn gì khác.Sau khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn thượng vị thì lắng xuống, cả ngày không bước chân ra khỏi đất tu luyện, luôn tập trung vào nghiên cứu Tử Vong Hắc Thư.Vì có cách tu luyện hệ thống Tử Vong Hắc Thư, lúc trước Lâm Minh đã lĩnh ngộ, tích lũy liên quan pháp tắc tử vong, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi bùng nổ như giếng phun.Thánh Điển pháp tắc của Lâm Minh tăng vùn vụt, kèm theo là cơ thể thay đổi nghiêng trời lệch đất.Vũ trụ trong người Lâm Minh càng hoàn mỹ hơn, lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh càng tròn đầy.Hiện tại Lâm Minh tự mình trải qua cực khổ, chuyển sinh suốt bảy ngàn năm nên chỉ tính về hiểu biết Thánh Điển pháp tắc đã hơn hẳn Thánh Mỹ.Nhưng vấn đề ở thời gian tu luyện, độ sâu tu luyện Thánh Điển pháp tắc và mặt quen thuộc ứng dụng thì Lâm Minh kém hơn Thánh Mỹ một chút.Cứ thế Hắc Ám Thâm Uyên nghênh đón ngày Mộ Ma Thần mở ra.Mộ Ma Thần nằm ở tầng thứ mười tám Thâm Uyên, nói nó là ngôi mộ nhưng thật ra là thế giới vô cùng rộng lớn, hoàn cảnh bên trong rắc rối phức tạp, nguy hiểm nhiều không dếm xuể.Lâm Minh cưỡi trên cốt thuyền của Minh Vương Đạo đang chạy tới Mộ Ma Thần.

Minh Vương Đạo đã phát ngọc giản Mộ Ma Thần, bên trong giới thiệu kỹ càng quy tắc Mộ Ma Thần, vẽ ra tuyến đường đại khái, tình huống liên quan lịch lãm Hắc Ám thánh điện, các tin tức có giá trị khác.Tuy lúc trước Lâm Minh từng được nhiều tin liên quan Mộ Ma Thần từ trưởng lão Ma Đạo Hội, đã có chuẩn bị tâm lý rồi nhưng đọc xong ngọc giản vẫn thấy vô cùng rung động.Vì tin tức trong ngọc giản chẳng những liên quan Mộ Ma Thần, còn có bí ẩn về Hắc Ám Thâm Uyên, bao gồm ghi chép lịch sử vũ trụ ít nhất hơn trăm ức năm.Theo ngọc giản nói thì Mộ Ma Thần là một bí cản chổ xưa nhất toàn Hắc Ám Thâm Uyên, bao gồm Tam Thập Tam Thiên.Năm Mộ Ma Thần tồn tại đã không thể khảo chứng, trong Tam Thập Tam Thiên nếu có bí cảnh tồn tại lâu cỡ trăm ức năm đã là ghê gớm, cơ bản được gọi là bí cảnh xưa nhất Tam Thập Tam Thiên.Nhưng năm Mộ Ma Thần tồn tại lại đo bằng số trăm ức năm.Rất có thể Mộ Ma Thần tồn tại từ một ngàn năm trăm ức năm đến hai ngàn ức năm trước.Mộ Ma Thần là thế giới mà kỷ nguyên vũ trụ trước để lại.Lâm Minh rõ ràng, vũ trụ vạn vật dù là chim chóc hoa cá, núi non sông biển, trời trăng sao, đại thế giới đều có tuổi thọ.Dù cho Tam Thập Tam Thiên đại vũ trụ cũng có tuổi thọ, sẽ có ngày nó sụp đổ, được gọi là đại phá diệt.Sau một lần đại phá diệt là kỷ nguyên vũ trụ mới.Kỷ nguyên vũ trụ mới sẽ diễn hóa ra đại vũ trụ mới, sinh mệnh mới, chủng tộc mới, văn minh võ đạo mới, đây chính là luân hồi đại vũ trụ.Bây giờ ước chừng có Tam Thập Tam Thiên đại vũ trụ đã sinh ra trăm ức năm.Mấy trăm ức năm trước chủng tộc thượng cổ mới từ từ sinh ra, văn minh võ đạo của họ dần phát triển tới đỉnh cao, thái cổ chư tộc trải rộng toàn Tam Thập Tam Thiên.

Lúc bấy giờ là thịnh thế của sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên.Dựa theo ghi chép trên ngọc giản Mộ Ma Thần thì trước vũ trụ Tam Thập Tam Thiên thuộc về thái cổ chư tộc có một trọng đại vũ trụ, đại vũ trụ này có mười tám trọng.Dân bản xứ vũ trụ này tự xưng là tộc Ác Ma , vũ trụ của bọn họ gọi là vũ trụ Ác Ma .Tộc Ác Ma khát máu hiếu chiến, kiêu dũng thiện chiến, bọn họ từng phát triển tới phồn thịnh, có được văn minh võ đạo cường thịnh.Nhưng bọn họ biết rõ vũ trụ của mình rồi sẽ sụp đổ.Khi vũ trụ Ác Ma mười tám tầng sụp xuống, không có Ác Ma nào may mắn sống sót.

Cái chết không ngừng tới gần biến thành kiếm bén lơ lửng trên đầu tộc Ác Ma .Có lẽ vào một ngàn năm trăm ức năm trước hoặc lâu hơn, tộc Ác Ma sinh ra một cường giả tuyệt thế.

Cường giả đó quá cường đại, dựa theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi lại thì đó là cường giả mạnh nhất thế gian trước không có người, sau không người đến, chủ nhân Tu La lộ cũng không thể so sánh.Cường giả đó là thần của tộc Ác Ma , sáng tạo ra ra vũ trụ độc lập với vũ trụ Ác Ma mười tám tầng.

Vũ trụ độc lập này có pháp tắc vô thượng, ổn định giống như vũ trụ mười tám tầng.Không chỉ thế, cường giả lấy mười tám hạt giống thế giới đẳng cấp thứ thế giới, hấp thu lực lượng vũ trụ trong vũ trụ Ác Ma mười tám tầng, muốn dùng Mộ Ma Thần làm gốc sáng tạo ra phiên bản vũ trụ Ác Ma mười tám tầng.Thần của tộc Ác Ma sau này được người đời gọi là Ma Thần.Ma Thần sáng lập vũ trụ gọi là vũ trụ Ma Thần.Ban đầu Ma Thần sáng tạo vũ trụ Ma Thần là để thế giới này trở thành chỗ lánh nạn khi địa phá diệt.Nhưng dù là ma Thần bằng vào bản thân sáng tạo ra thế giới cũng không thể chống đỡ pháp tắc hủy diệt lúc đại phá diệt.Vì vậy Ma Thần yêu cầu tất cả siêu cường giả tộc Ác Ma vào lúc bọn họ sắp chết thì phải vào vũ trụ Ma Thần, thi giải bên trong đó.Sau khi bọn họ chết năng lượng trong người sẽ dung nhập vào biên giới, không gian vũ trụ Ma Thần, không ngừng gia cố cho vũ trụ Ma Thần.Trong cơ thể bọn họ phát tán pháp tắc sẽ dung nhập vào pháp tắc vũ trụ của vũ trụ Ma Thần, không ngừng hoàn thiện pháp tắc này, chậm rãi đối kháng pháp tắc trùng kích lúc vũ trụ Ác Ma mười tám tầng bị hủy diệt.Cứ thế trong mấy trăm ức năm, siêu Ác Ma vào vũ trụ Ma Thần chết đi ngày càng nhiều lên, nơi đây thành mộ địa chúng ma danh xứng với thực, cộng thêm người sáng tạo là Ma Thần, vì vậy về sau vũ trụ Ma Thần được gọi là Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần, có thể nói là ngàn vạn chư ma thái cổ dùng máu thịt làm đá tảng đúc ra thế giới.Mộ Ma Thần không ngừng lớn mạnh, càng lúc càng ổn định, lúc này thì đại hủy diệt ập đến.Trăm năm cuối cùng vì để lực lượng Mộ Ma Thần đến tột đỉnh, tộc Ác Ma bắt đầu huyết tế pháp tắc vũ trụ này.Ác Ma thấp kém của vũ trụ Ác Ma mười tám tầng bị giết từng đám từng đám, dùng máu của họ tưới thế giới này.Còn sót lại Ác Ma cao đẳng khoảnh khắc vào Mộ Ma Thần thì dùng lực lượng của mình cùng Mộ Ma Thần đối kháng đại hủy diệt.Bọn họ thành công.-------Chương 2349: Đại Hồng thái tử 1Phút cuối hủy diệt đến, còn lại hơn chín mươi phần trăm Ác Ma cao đẳng không chịu nổi pháp tắc thiên địa trùng kích mà chết.

Lượng Ác Ma lực và pháp tắc Ác Ma trong người bọn họ rót vào Mộ Ma Thần, thành một phần của Mộ Ma Thần.Ác Ma cao đẳng còn lại may mắn sống sót, nghỉ ngơi lấy lại sức trong Mộ Ma Thần.Bọn họ lần lượt dựng dục mười tám hạt giống thế giới đẳng cấp thứ thế giới hình thành mười tám tầng Hắc Ám Thâm Uyên sau này.Tộc Ác Ma may mắn sống sót chính là Thâm Uyên Ác Ma về sau.Tộc Ác Ma nói là một chủng tộc thật ra vì trải qua diễn biến ăm tháng dài dòng, chi nhánh phức tạp hơn thái cổ chư tộc gấp trăm lần.Bên trong có Ác Ma đê đẳng, Ác Ma cao đẳng, Ác Ma không trí tuệ, Ác Ma trí tuệ, ngàn vạn loại tộc.Vì kỷ nguyên vũ trụ trước mà đầu tích lũy văn minh võ đạo, nên thực lực Hắc Ám Thâm Uyên cực kỳ cường đại, bọn họ không cam lòng ru rú trong Hắc Ám Thâm Uyên.Ngày xưa khi Ma Thần sáng lập Mộ Ma Thần đã nghĩ hết rồi.Tộc Ác Ma sau khi vượt qua đại phá diệt sẽ quân lâm vũ trụ mới, hủy diệt cư dân bản xứ vũ trụ mới, tiếp tục làm chúa tể vũ trụ mới.Nhưng sau đại phá diệt, dù Mộ Ma Thần kiên cường tồn tại lại như bèo dạt bay đi trong năng lượng cuồng bạo, lạc mất phương hướng trong hỗn độn vô biên sau khi vũ trụ hủy diệt.Hắc Ám Thâm Uyên như siêu chiến hạm của tộc Ác Ma , bọn họ khó khăn vận chuyển chiến hạm to lớn này du hành trong hỗn độn vô biên, mãi khi tìm hắn vũ trụ Tam Thập Tam Thiên mới sinh.Bọn họ phá mở Thán Tức Thần Tường của Tam Thập Tam Thiên.Họ kéo trăm ức năm trước ra, cuộc thánh chiến Hắc Ám Thâm Uyên và thái cổ chư tộc Tam Thập Tam Thiên mở màn.Trên ngọc giản Mộ Ma Thần không ghi lại trận chiến này.Nhưng Lâm Minh biết đại khái, trận đại chiến đó là cuộc chiến thảm thiết nhất trong lịch sử sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên.Không biết bao nhiêu thiên kiêu thượng cổ chết đi, bao nhiêu thượng cổ Thần Vương chết trận.Trong đó bao gồm chủ nhân Tu La lộ, Hấc Ám Quân Vương, kiếp trước của Thánh Mỹ, các nhân vật tuyệt thế mà đến nay Lâm Minh hoang mang thân phận của họ.Bọn họ hoặc là chết trận, hoặc mất tích, hoặc không rõ tung tích.Cuối cùng sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên thắng, cái giá là thái cổ chư tộc diệt vong, văn minh võ đạo tụt dốc.

Vũ trụ ba mươi ba trọng có hơn phân nửa bị hủy diệt thành đất chết, hoang dã.Cốt thuyền to lớn không ngừng rạch phá hư không nhanh như tia chớp.ở mười tám tầng Hắc Ám Thâm Uyên thì mọi pháp tắc, năng lượng đều tràn ngập hơi thở hoang dã viễn cổ.

Đây là viễn cổ thật sự, vượt qua mấy trăm ức năm, cộng với thời gian lâu dài trăm ức năm.Lâm Minh đứng ở đầu cốt thuyền nhìn mảnh đất hoang dã này.Sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên, đối địch với Thâm Uyên Ác Ma là số phận đã định trước.Thượng cổ Ma Thần Thâm Uyên Ác Ma dùng thiên phú nghịch thiên kéo dài sự sống cho tộc Ác Ma , chủng tộc vốn vạn số đã tận nên biến mất vào vũ trụ thượng cổ lúc đại phá diệt, đã định trước cuộc chém giết sinh tử sau khi vũ trụ mới được sinh ra.Đối với Tam Thập Tam Thiên thì Thâm Uyên Ác Ma là kẻ xâm nhập và hủy diệt.Đối với Thâm Uyên Ác Ma thì bọn họ là mãnh thú bị nhốt trong lồng, mãnh thú ăn thịt, thiên kinh địa nghĩa.Thảo luận trận chiến tranh này đúng hay sai không ý nghĩa gì, thứ duy nhất có ý nghĩa chính là . . .

Hủy diệt đối phương!Cốt thuyền bay suốt mười ngày trong tầng mười tám, Lâm Minh thấy tận cuàng tầm nhìn một mảnh bình nguyên hoang dã.

Một bên bình nguyên như bị búa to của thần linh xẻ ra hình thành vách vực to lớn.

Bên ngoài vách vực là trời sao vũ trụ sâu thẳm vô tận.Đây là lối vào Mộ Ma Thần, nó nằm ngay chính giữa tầng mười tám, lối vào ẩn sâu dưới đất.Dưới lòng đất chôn giấu trời sao.Lúc này Lâm Minh nhìn thấy trên bình nguyên phương xa lơ lửng nhiều thành lũy màu tím đen.Những thành lũy thoạt trông như các con sứa lớn lơ lửng trên cao cách mặt đất mấy ngàn trượng vươn ra mấy trăm điều xúc tu rũ xuống mặt đất.- Là pháo đài bay của Đại Hồng ma quốc, đám người này tới sớm hơn chúng ta.Người nói chuyện là Minh Cổ, trưởng lão Minh Vương Đạo.

Minh Cổ liếc qua pháo đài, ánh mắt bí hiểm.Lâm Minh nhỏ giọng lặp lại:- Đại Hồng ma quốc . . .Sáu đại thế lực Thâm Uyên mỗi ba thế lực sẽ kết thành liên minh với thế lực nhỏ quanh mình.Hai liên minh lấy Minh Vương Đạo và Đại Hồng ma quốc dẫn đầu, đối địch với nhau.Nếu ở mười bảy tầng Thâm Uyên bọn họ còn kiêng dè mặt mũi mà sống chung hòa bình, thậm chí ngẫu nhiên hợp tác.Nhưng trong Mộ Ma Thần, hai phe đối địch gặp mặt thì chỉ có một chữ, giết!Bởi vì trong Mộ Ma Thần có nhiều cơ duyên, ích lợi.Trong đó Mộ Ma Thần hấp dẫn người ta nhất ở chỗ trong Mộ Ma Thần có một loại năng lượng, bản chất của năng lượng này truyền từ kỷ nguyên vũ trụ thượng cổ lại, tích lũy thuần hóa năng lượng Ác Ma từ trăm ức năm trở lên.Những năng lượng Ác Ma này từng tồn tại trong cơ thể tuyệt đại ma vương tộc Ác Ma trăm ức năm trước.Bị bọn họ chuyên tâm luyện hóa, thuần hóa, trong đó dung hợp những sở học cả đời của tuyệt đại ma vương, tinh hoa pháp tắc vô tận.Những 2n lnày tích lũy từ ức năm lại ức năm, không ngừng dung hợp, lên men.

Phẩm chất của nó đã đến độ cao khó tin, nếu là ở bên ngoài thì mỗi lũ đều là chí bảo.Thâm Uyên Ác Ma gọi nó là . . .

Lực lượng Ma Thần.Thâm Uyên Ác Ma đi vào Mộ Ma Thần có nhiệm vụ hàng đầu là luyện hóa lực lượng Ma Thần.Lực lượng Ma Thần có linh tính, nó tụ tập nhiều thì sẽ tạm thời hiển hóa ra ngoài người Ác Ma , ngưng tụ thành một hình xăm.

Mỗi Ác Ma ngưng tụ ra hoa văn khác nhau, nhưng hình tượng hoa văn chế ra là thống nhất, một đồ án Ác Ma dữ tợn.Đồ án này được Thâm Uyên Ác Ma gọi là đồ đằng.U Tà, Minh Trụ, Hồng Hoang, sáu siêu Ác Ma được gọi là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng vì đồ đằng lực lượng Ma Thần.Trong Hắc Ám Thâm Uyên loại đồ đằng này được xem là cực hạn của Chân Thần, là tiêu chí cường giả vượt Chân Thần.Một Ác Ma tiến vào Mộ Ma Thần ngoài người ngưng tụ càng nhiều đồ đằng chứng minh người đó hấp thu lực lượng Ma Thần càng nhiều, tu vi nâng cao càng lớn.Khi Ác Ma ra khỏi Mộ Ma Thần, những đồ đằng sẽ chậm rãi hòa vào cơ thể, biến mất, cuối cùng lẳng lặng chuyển hóa thành lực lượng thật sự từ đó nhận được ích lợi to lớn.Toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma đi vào Mộ Ma Thần đều hy vọng có được nhiều lực lượng Ma Thần hơn.Vì bản thân đám đông Ác Ma hấp thu lực lượng Ma Thần tốc độ có hạn, bọn họ muốn có được càng nhiều nên nghĩ ra cách khác là giết Ác Ma cướp đi lực lượng Ma Thần đã được đối phương hấp thu.Đây là một loại đường tắt.Vì thế định trước sau khi vào Mộ Ma Thần sẽ có bữa tiệc giết chóc hoành tráng.-------Chương 2350: Đại Hồng thái tử 2Trừ lực lượng Ma Thần ra nhiều thượng cổ cái thế ma vương chết trong Mộ Ma Thần sẽ để lại truyền thừa, báu vật của bọn họ trong Mộ Ma Thần.Mấy thứ này là tạo hóa lớn cho nhiều Ác Ma .Không chỉ thế, trong Mộ Ma Thần vì được lực lượng Ma Thần vô cùng tinh thuần tẩm bổ, sinh ra thiên địa thần dược, dị thú quý hiếm, thiên tài địa bảo, rất nhiều cơ duyên.

Nếu ngẫu nhiên được một món chí bảo kinh thế thì cũng không lạ gì.Báu vật, lực lượng Ma Thần, truyền thừa, thậm chí tư cách thử thách Hắc Ám tế điển cuối cùng, tất cả mọi thứ dẫn đến cuộc chém giết sinh tử không thể tránh khỏi.Giọng trưởng lão Minh Cổ lạnh lùng nói:- Sắp xuống dưới ngay, vào Mộ Ma Thần rồi thấy Ác Ma Hồng Minh thì đừng nương tay, trực tiếp giết chết.Minh Cổ nói Hồng Minh là liên minh do Đại Hồng ma quốc tổ chức.- Còn Ác Ma Minh Minh chúng ta khi gặp nhau đừng tự tàn sát, không thì các ngươi sẽ phải trả cái giá tương ứng.Khi trưởng lão Minh Cổ nói câu thứ hai mắt lóe tia sáng cảnh cáo.Hai chữ liên minh không phải chỉ nói rồi thôi.

Khi đám Ác Ma lên đường thì thông qua khế ước Minh vương lập lời thề, nếu đồng minh tàn sát nhau trong Mộ Ma Thần sẽ chịu phản phệ, trừng phạt từ khế ước Minh vương.Nhưng cái gọi là khế ước Minh vương không mấy cao minh, trừng phạt không tới mức không chịu đựng được.Vì vậy nếu gặp cơ duyên kinh thế thì Ác Ma đồng minh chưa chắc đáng tin, mọi chuyện phải nhìn xem những cơ duyên này có đủ phí thanh toán trừng phạt không.Thành viên Minh Minh vào Mộ Ma Thần mỗi người một ý nghĩ, bọn họ đều biết quy tắc ngầm của liên minh.

Khi gặp liên minh đối địch thì tiêu diệt trước, giải quyết đối thủ rồi tính tới phân chia ích lợi nội bộ.

Có thể giải quyết trong hòa bình là tốt nhất, không thì dùng vũ lực quyết định tất cả.Cứ thế cốt thuyền to chậm rãi đáp xuống.Trú địa của Minh Minh cách Hồng Minh trăm dặm, xa xa đối diện.Sau mấy canh giờ, thế lực hai phe tự phái ra trưởng lão dẫn đội mang theo đám Ác Ma cao đẳng sắp vào Mộ Ma Thần cùng tới vách vực bình nguyên thái cổ, đối diện trời sao vô tận khảm sâu dưới lòng đất.Lâm Minh ở trong đám người lặng lẽ đánh giá Ác Ma bên Hồng Minh.Số lượng Ác Ma đẳng cấp Chân Thần trong Hồng Minh ngang ngửa Minh Minh, mười hai người, không tính Lâm Minh.Mười hai Ác Ma này là tịnh nhuệ của Hồng Minh lần này.Đứng đằng trước nhất mười hai Ác Ma là một Ác Ma to lớn mặc chiến giáp màu tím vàng.

Ác Ma có khuôn mặt nhân loại, cực kỳ đẹp trai, nhưng toàn thân đầy vảy như thằn lằn, sau lưng có cái đuôi thô to.Ác Ma có khuôn mặt nhân loại là thái tử đương triều của Đại Hồng ma quốc.Lâm Minh liếc Đại Hồng thái tử, thầm nghĩ:- Đẳng cấp Chân Thần trung vị . . .Nhưng Lâm Minh cảm giác phán đoán ra đẳng cấp tu vi thế này chưa chắc có giá trị tham khảo.Lâm Minh cảm nhận nguy hiểm từ người Đại Hồng thái tử, e rằng thực lực của đối phương khủng bố hơn biểu hiện ra ngoài rất nhiều.Chợt một thanh âm nhẹ nhàng vang bên tai Lâm Minh:- Hi hi, trưởng lão thứ chín thật nhạy bén.Lâm Minh quay đầu nhìn một cái, người nói chuyện là Minh Đồng.Tim Lâm Minh rớt cái bịch, mới rồi hắn chỉ thầm nghĩ, không hề biểu hiện trên nét mặt vậy mà bị Minh Đồng nhận ra.Lâm Minh giữ im lặng, lòng luôn cảnh giác Minh Đồng.

Mấy ngày nay Lâm Minh hay thấy Minh Đồng đi chung với Thánh Mỹ, hắn cũng cảm nhận sự nguy hiểm từ người gã, mùi nguy hiểm nặng còn hơn Đại Hồng thái tử.Minh Đồng mỉm cười nói:- Thoải mái đi.Minh Đồng quay đầu không nhìn Lâm Minh nữa:- Nếu đối đầu với Đại Hồng thái tử này thì ngươi bây giờ tốt nhất là tạm né mũi nhọn.Minh Đồng đưa ra lời khuyên xong cười tủm tỉm đi hướng Đại Hồng thái tử:- Hồng thái tử, đã lâu không gặp!Giọng Minh Đồng từ tính mà sang sảng văng vẳng tứ phía.Minh Đồng và Đại Hồng thái tử là quen biết cũ, sau khi gặp mặt thì không thiếu khách sáo, trò chuyện.

Tuy ai đều biết giao thiệp kiểu này chỉ là khéo đưa đẩy, nhưng Minh Đồng và Đại Hồng thái tử biểu hiện vừa đúng, như thể bọn họ thật sự là bằng hữu tốt.Thâm Uyên Ác Ma tụ tập ở lối vào Mộ Ma Thần ngày cvàng nhiều, trừ hai liên minh ra còn một số thế lực nhỏ cầu sinh giữa kẽ hở cũng chạy tới.Minh Vương Đạo, Đại Hồng ma quốc chuyên môn chừa lại ít danh ngạch cho những thế lực này chứ không bài trừ bọn họ ra ngoài hết.Cùng chia sẻ ích lợi là đạo sinh tồn của người thống trị.Lúc này thì Mộ Ma Thần sắp mở ra.Bình nguyên tĩnh lặng năng lượng bắt đầu hỗn loạn, từngđợt bão năng lượng phần phật nổi lên giữa hư không càn quét bốn phía.Đoàn trưởng lão được mấy đại tông phái đưa tới như ngọn núi đứng thẳng tứ phương, mắt như điện nhìn hư không.Lúc bão tố lên mạnh nhất thì bọn họ giơ tay lên lấy ra cây cột đồ đằng thô to, trên những cột đồ đằng khắc phù điêu Ác Ma.

Đây là cách mở ra Mộ Ma Thần tiện nhất lưu truyền từ thời đại thượng cổ.

Sáu cây cột đồ đằng thật ra là chìa khóa mở ra Mộ Ma Thần.Sáu cây cột đồ đằng bay lên trời sao tối tăm bày thành đồ án sao sáu cánh.

Chính giữa sao sáu cánh, trời sao mênh mông khuếch tán, vặn vẹo như sóng nước.

Dần dần ngân hà tách ra một khe hở, bên trong tỏa ánh sáng đen chói lòa.Ánh sáng đen như nguồn tất cả hắc ám, thương cổ hùng hồn như biển cả màu đen từ trên trời đổ ập xuống bao phủ đám cường giả trên hoang nguyne.Trong phút chốc Lâm Minh cảm giác Tu Di giới của mình rung bần bật như có cái gì sắp rít gào bay ra.Lâm Minh biết đây là phản ứng Trụ chi thư.Lúc Mộ Ma Thần sắp mở ra thì lực lượng trong Trụ chi thư quán thông với lực lượng thiên địa như sắp trướng nứt Tu Di giới của Lâm Minh.Đây là lý do không thể giấu Tế Văn Chi Thư.

Khoảnh khắc bước vào Mộ Ma Thần thì Tế Văn Chi Thư có mấy quyển, nằm trong tay ai nhìn qua là rõ!Vì phòng ngừa Tu Di giới vỡ nát, Lâm Minh đành phải lấy Trụ chi thư ra.Vù vù vù vù vù!Một luồng sáng đen thê lương bắn ra từ Trụ chi thư hướng tới vòng xoáy năng lượng hùng dũng trên bầu trời tối tăm, hợp nhất với vòng xoáy.Gần bên cạnh Lâm Minh có hai luồng thần quang bắn lên cao.Hai thần quang này là hai quyển Tế Văn Chi Thư khác.Hiện tại Lâm Minh đã rõ ràng, hai quyển Tế Văn Chi Thư là U Chi Thư, Tà Chi Thư.Tà Chi Thư nằm trong tay Thánh Mỹ, Tà là thủ lĩnh của Ma Đạo Hội.Lúc trước có tin đồn nói Tà còn sống trên đời, về sau Lâm Minh biết đó chỉ là Ma Đạo Hội cố ý thả ra tiếng gió.

Tà thật sự đã chết, không chết trong đại chiến Tam Thập Tam Thiên và Thâm Uyên trăm ức năm trước.Sau trận chiến ấy Tà bị thương, tinh hao sự sống xói mòn nên chết già từ từ.Nhưng Ma Đạo Hội cố ý che giấu tin tức này, chế tạo tin đồn, sương mù giả dối để củng cố địa vị của mình.Tà Chi Thư nằm trong tay Thánh Mỹ, U Chi Thư thì trong tay Đại Hồng ma quốc.

Có thể nhìn ra sáu thế lực đẳng cấp đồ đằng tồn tại mối thù truyền kiếp, bọn họ cầm sách trấn tông của môn phái khác đi vào Mộ Ma Thần.-------Chương 2351: Vào Mộ Ma ThầnSáu Tế Văn Chi Thư có liên kết bí ẩn với thế giới trong Mộ Ma Thần.Ác Ma cầm Tế Văn Chi Thư sẽ nhận được một chỗ tốt, đó là thông qua Tế Văn Chi Thư dễ dàng hấp thu Ác Ma lực nhiều hơn.Đây là lý do Thâm Uyên Ác Ma giữ Tế Văn Chi Thư sẽ chiêu thù hận.Không có thực lực thật sự chống đỡ thì sở hữu Tế Văn Chi Thư là tìm chết.Vì vậy khi trong tay Lâm Minh nở rộ thần quang, ánh mắt các Ác Ma Hồng Minh toàn tập trung vào người hắn.Bọn họ sớm biết Thánh Mỹ nắm giữ Tà Chi Thư nên không lấy làm lạ, Trụ chi thư của Lâm Minh thì gần đây mới có tin đồng.

Bọn họ biết Minh Minh lại thêm một quyển Tế Văn Chi Thư, nhưng trước đó bọn họ đều cho rằng Tế Văn Chi Thư nên do Minh Đồng nắm giữ mới đúng.Cố tình Trụ chi thư nằm trong tay Lâm Minh.Đại Hồng thái tử nhìn Minh Đồng, khóe môi cong lên:- Minh Đồng huynh thật khiêm nhường, tặng hai quyển Tế Văn Chi Thư cho sư đệ, sư muội.

Thế nào?

Chẳng lẽ Minh Đồng huynh không có gan cầm Tế Văn Chi Thư vào Mộ Ma Thần sao?

Hay đây chỉ là sương khói đạn các người tung ra, thật ra vào Mộ Ma Thần rồi Tế Văn Chi Thư vẫn sẽ giao vào tay Minh Đồng huynh?

Tiểu tử này chỉ là lá chắn của huynh đúng không?Đại Hồng thái tử chỉ vào Lâm Minh, mắt lóe tia sáng trào phúng.Minh Đồng bình tĩnh ứng đối, cười to bảo:- Báu vật là người có tài thì giữ, tuy tu vi của tại hạ cao hơn chút nhưng chẳng qua là thời gian tu luyện dài hơn, thiên phú thật sự chỉ tàm tạm, không bằng Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo ta, cũng so không bằng trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông.

Thiên phú không bằng người thì tất nhiên phải nhường cho hiền, có gì kỳ?Minh Đồng nói mấy lời này rất dõng dạc, khiến nhiều Ác Ma cảm thấy khó tin.Bọn họ nhiều ít biết thiên phú của Minh Đồng, nghe đồn gã luôn thâm tàng bất lộ, thực lực siêu đáng sợ.Thánh Ma Nữ thì thôi, nàng nổi tiếng đã lâu, thế nhưng Minh Đồng bằng phaửng bảo không bằng trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông chẳng nghe tên tuổi.Ngẫm vậy nhiều Ác Ma âm thầm chú ý Lâm Minh hơn, trong đầu nhiều ý tưởng.

Có người tin lời Minh Đồng vài phần, thầm cảnh giác Lâm Minh, có người thấy Lâm Minh chỉ có thực lực Thiên Tôn thượng vị thì mắt lóe tia sát khí.Lâm Minh thản nhiên nghênh tiếp những ánh mắt nhiều ý nghĩ, lời Minh Đồng đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió.Lâm Minh cũng biết dù Minh Đồng không nói gì thì hắn vẫn đứng ở đầu sóng, bởi vì Trụ chi thư nằm trên tay hắn.So với một số Thánh Mỹ tích luy nổi tiếng thì Lâm Minh càng dễ trở thành mục tiêu của mọi người.Trong trời sao vô tận phía cuối hoang nguyên, sáu cột đồ đằng hấp thu xong lực lượng từ ba quyển Tế Văn Chi Thư rót vào thì rung bần bật.Chấn động ngày càng mãnh liệt kéo theo bình nguyên thái cổ nơi mọi người đứng bắt đầu run rẩy.Từng cục đsa to vỡ ra trên bình nguyên bị cuốn ngược vào trời sao vô tận.Ánh sáng đen ngày càng rực rỡ quanh cột đồ đằng, vô cùng huyền ảo.

Bên trong có ức vạn phù văn pháp tắc phập phềnh, cùng với tiếng kêu Răng rắc!, không gian sụp xuống.

Một thế giới u thâm vô cực chậm rãi phô bày trước mắt các ma.Thế giới này là Mộ Ma Thần bí ẩn mà cổ xưa.Đi vào Mộ Ma Thần đầu tiên phải có tư cách vào trong.Tộc Ác Ma ngày xưa vượt qua kiếp nạn đại hủy diệt, thành lập Hắc Ám Thâm Uyên rồi Mộ Ma Thần thành vùng đất rèn luyện của tuyệt thế thiên kiêu Thâm Uyên Ác Ma.Có thể nói mật địa này là bảo chứng cho Thâm Uyên Ác Ma mấy năm nay sinh ra vô số cường giả, ở trên sinh linh Tam Thập Tam Thiên.Nhiều năm qua Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Hắc Ám Thâm Uyên ít nhất có trên chín mươi phần trăm từng vào Mộ Ma Thần khi còn ở đẳng cấp Thiên Tôn.Chuyến đi Mộ Ma Thần có nhiều Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sẽ chết, nhưng sống sót thì một bước lên trời.Đôi khi sáu, bảy ức năm Mộ Ma Thần không mở ra, khiến số lượng Chân Thần Thâm Uyên Ác Ma giảm mạnh trong thời gian này .từ đó thấy được hiệu quả rèn luyện Mộ Ma Thần nghịch thiên thế nào.Tài nguyên quý giá như vậy dĩ nhiên không thể lãng phí trên người kẻ tài trí bình thường vì vậy trước khi vào Mộ Ma Thần khuếch tán ánh sáng đen là thử thách bước đầu tư cách người tiến vào.Trong ánh sáng đen ẩn chứa năng lượng Ác Ma tinh thuần, chỉ Ác Ma có thiên phú phi phàm, căn cơ, năng lượng trong người khổng lồ mới khiến những năng lượng Ác Ma cộng minh cuối cùng đi vào trong.Đám Ác Ma thiên phú yếu sẽ bị năng lượng Ác Ma này đẩy ra ngoài.Năng lượng Ác Ma dâng trào như thiên địa triều tịch lớn lao ập đến, trong phút chốc hoang nguyên chấn động, mặt đất dưới trời sao bị che lấp.Nhiều Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn đứng trước tiều tịch cùng cảm thấy chính mình nhỏ bé, so với Mộ Ma Thần chôn giấu vô số thượng cổ ma vương thì bọn họ bé nhỏ không đáng kể.Giọng Minh Đồng truyền khắp Minh Minh:- Vào đi!Nhiều Thâm Uyên Ác Ma Minh Minh cắn răng biến thành luồng sáng bay hướng thiên địa triều tịch ẩn chứa lực lượng khủng bố.-------Chương 2352: Bám theo 1Mỗi ngôi sao toát ra lực lượng ma tính khổng lồ nhất định, bên trong có Ma Thần thật sự đang ngủ say, uy áp như uyên như ngục, khiến lòng người run sợ.- A?

Những vì sao này . . .Lâm Minh đột nhiên phát hiện điểm không giống bình thường, lúc ở hoang nguyên thì Lâm Minh đã thấy lạ, trời sao chôn dưới lòng đất rồi lại có nhiều vì sao, rất là kỳ cục.Mãi khi Lâm Minh vào trong Mộ Ma Thần mới phát hiện ngôi sao thoạt trông rực rỡ lấp lánh thật ra là các viên xá lợi Ác Ma .Một ít tuyệt thế ma vương sau khi chết sẽ để lại xá lợi Ác Ma , như cái Lâm Minh có được trong thử thách cuối cùng Tu La lộ.Trên bầu trời vô số xá lợi Ác Ma là do siêu Ác Ma thời đại thượng cổ để lại, chúng nó đã tồn tại trăm ức năm nhưng vẫn tỏa sáng bất hủ một góc trời.Chúng nó liên kết với nhau cấu trúc thành một trận pháp khủng bố.Trận pháp này bao bọc nguyên Mộ Ma Thần, rất khó tưởng tượng nó cường đại đến mức độ nào.Lúc này không chỉ Lâm Minh, Ác Ma khác vào Mộ Ma Thần cũng chú ý thấy những ngôi sao xá lợi Ác Ma .Mỗi viên xá lợi Ác Ma ẩn chứa tinh hao vô tận, lực lượng pháp tắc của siêu Ác Ma khi còn sống, là chí bảo vô thượng.Một số Thâm Uyên Ác Ma không kiềm được bay hướng các ngôi sao, tuy rằng bọn họ không trông chờ sẽ chiếm được những viên xá lợi Ác Ma nhưng quan sát khoảng cách gần, tham ngộ pháp tắc cô đọng trong xá lợi cũng tốt.Nhưng bọn họ chưa đến gần thì có uy áp khủng bố như thác nước trút xuống đánh bay những Ác Ma định rình ngó.Những Ác Ma không bị thương, chỉ bị uy áp đột nhiên giáng xuống làm máu sôi trào, sắc mặt tái nhợt.Có Ác Ma cảm thán rằng:- Thật lợi hại . . .

Thượng cổ ma vương chết đi không biết chết đi bao nhiêu năm rồi mà uy thế vẫn còn.

Nếu bọn họ sống không biết thực lực sẽ đến trình độ thế nào?Có những vết xe đổ, đám Ác Ma không ý định nghiên cứu xá lợi Ác Ma nữa.có Ác Ma nhìn đến Lâm Minh, mắt rực sáng:- A!

Đó chẳng phải là tiểu tử 26phô thiên cái địa nắm giữ Trụ chi thư sao?- Đúng là hắn!mấy Ác Ma nói chuyện đều có tu vi đẳng cấp Thiên Tôn, hơi e đè nhìn Lâm Minh nhưng ánh mắt tham lam.Bọn họ không phải Minh Minh, càng không là Hồng Minh mà là Thiên Tôn đến từ thế lực nhỏ.Chỉ có Ác Ma trong Minh Minh biết thực lực của Lâm Minh, tin tức cụ thể bị Minh Vương Đạo phong tỏa, có một ít tiếng gió truyền ra khiến người phân biệt rõ thật giả, dù sao tai nghe là giả mắt thấy mới là thật.Các Thiên Tôn thế lực nhỏ không rõ ràng Lâm Minh đạt tới trình độ gì, nhưng Minh Đồng đã nói thiên phú của hắn lợi hại hơn gã.Cho dù Minh Đồng nói dối nhưng ước chừng Lâm Minh sẽ không yếu hơn bọn họ.Có Ác Ma Thiên Tôn nhỏ giọng nói:- Chắc chúng ta không đối phó được, hay là thông báo đại sư huynh tới đây phối hợp với chúng ta đánh chết hắn?Bọn họ nói đại sư huynh là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.- Bây giờ hành động thì quá sớm, mọi người mới tới Mộ Ma Thần, không ai ngưng tụ ra lực lượng Ma Thần được, càng không nhặt được cơ duyên gì.

Trụ chi thư thì chúng ta không dám biển thủ, nếu không sẽ gây ra họa sát thân.- 333e chờ trước đi, đợi nuôi mập tiểu tử này, tới lúc rồi liên lạc với đại sư huynh xuống tay.

Chắc trên người tiểu tử này có nhiều thứ tốt.Mấy Thiên Tôn truyền âm bàn tán, chợt hoa mắt, lông tơ dựng đứng.Một Ác Ma to lớn màu đen như hồn ma xuất hiện giữa bọn họ.Ác Ma đó chính là Lâm Minh, hắn nhìn ba Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, khóe môi nhếch nụ cười dữ tợn.

Lâm Minh không nghe thấy ba Ác Ma truyền âm nhưng bọn họ lộ ra địch ý, sát khí như có như không làm sao thoát khỏi cảm giác nhạy bén của Lâm Minh?Dù là kẻ yếu thì ai có địch ý với Lâm Minh là hắn sẽ không bỏ qua, mặc kệ chuyến đi Mộ Ma Thần chỉ vừa bắt đầu hay sao, không cần biết giết bọn họ có lợi hoặc không.Bóp chết nguy hiểm từ trong nôi là bài học quan trọng nhất mà Âm Dương Bác Diên đã dạy cho Lâm Minh khi ở Thất Huyền cốc.- Ngươi . . .!Thâm Uyên Ác Ma vừa mở miệng thì tim đã ngừng đập, gã cảm giác khi Lâm Minh xuất hiện có lực tràng vô hình tỏa định bốn phía, bọn họ không thể nhúc nhích.Tư duy của Thâm Uyên Ác Ma bị đông lại, gã không kịp phân biện cái gì, chỉ thấy một luồng sáng đen xẹt qua.

Ác Ma lực hộ thể của bọn họ rách ra như tờ giấy, ba cái đầu bay cao vút.Máu phun ra ồ ồ như suối.Lâm Minh cầm Ám Long thương, một thương quét qua nháy mắt giết chết ba Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn.Mũi thương lạnh lẽo không dính một giọt máu, Lâm Minh lặng lẽ cất đi Ám Long thương.

Ba Ác Ma Thiên Tôn chết tu vi không cao bằng Lâm Minh, thực lực chênh lệch quá lớn dẫn kđến kết quả nghiền áp.Thâm Uyên Ác Ma va sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên vốn là tử địch, Lâm Minh không định nương tay, huống chi đối phương lộ ra sát khí với hắn.Cuộc lịch lãm Mộ Ma Thần này sẽ là bữa tiệc giết chóc.Rầm!

Rầm!

Rầm!Ba cái xác không đầu rớt xuống đất, ma huyết đổ đầy đất thái cổ.

Cảnh tượng khiến Lâm Minh bất ngờ diễn ra.Những giọt máu như nước thấm vào mặt biển, bị đất thái cổ nhanh chóng hấp thu.Năng lượng trong người ba Ác Ma Thiên Tôn bị rút ra từ từ, chui vào trong hư không, dung nhập vào phương thiên địa này.Lâm Minh cảm giác ba cái xác đang từ từ mục rữa.Xác Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn trải qua mấy chục vạn năm cũng sẽ không mục nát, nhưng bây giờ xác chết thối rữa nhanh còn hơn xác người phàm.Tình huống này xảy ra chỉ có thể là vì lực lượng khí huyết cường đại trong cơ thể bọn họ bị hấp thu không ngừng.mất đi lực lượng khí huyết thì cơ thể chỉ là cái túi da mục nát.Lâm Minh nhíu mày nói:- Sao có thể như vậy?Ác Ma chết trong Mộ Ma Thần nhanh chóng bị rút đi lực lượng làm Lâm Minh cảm giác không gian này tà tính.Mộ Ma Thần như cái miệng dã thú to lớn, Thâm Uyên Ác Ma đi vào đây sẽ hao tổn hơn phân nửa, những Ác Ma mất đi có kết cuộc là bị thế giới này phân giải hấp thu.Kết cuộc làm người lạnh sống lưng.Trên mảnh đất Mộ Ma Thần địa thế hiểm ác.Có ngọn núi đâm thẳng lên mây như kiếm to đâm thủng khung trời.Có đất đai nứt ra lộ Thâm Uyên đen thui sâu không thấy đáy.Thỉnh thoảng thấy vài chỗ có xương vụn rơi rụng.

Những xương vụn có lớn có nhỏ, như đống thủy tinh đen vụn.Đến gần mớ xương cốt sẽ cảm nhận lực tràng như có như không.

Thật ra những bộ xương này đã hao hết năng lượng nhưng còn giữ lại lực tràng mờ nhạt, khiến người cảm thán.Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sau khi chủ nhân khúc xương chết đi năng lượng chứa trong cơ thể bọn họ giống như mấy Ác Ma Thiên Tôn vừa chết, bị thế giới này hấp thu.Chỉ còn lại đống xương vụn rải rác, lực tràng nhạt quanh quẩn vĩnh viễn chôn trong thế giới này.Nghĩ đến đây lòng Lâm Minh nổi lên cảm giác kỳ lạ.Mỗi lần Mộ Ma Thần mở ra sẽ có vô số Ác Ma thiên kiêu kéo vào.-------Chương 2353: Bám theo 2Những Ác Ma thiên kiêu này có thể từ trong Mộ Ma Thần hấp thu những năng lượng Ác Ma trải qua trăm ức năm rèn luyện, phẩm chất không thể tưởng tượng.

Nhưng có trên tám mươi phần trăm Ác Ma thiên kiêu chết trong Mộ Ma Thần.Năng lượng Ác Ma , lực lượng khí huyết trong cơ thể bọn họ sẽ không chừa chút gì bị thế giới này hấp thu.Có ra có vào hình thành cân bằng riêng biệt khiến người lạnh sống lưng.Nghĩa là tộc Ác Ma dùng những người bị đào thải làm phân đẩy kẻ mạnh hơn đi lên càng cao.Nghĩ những điều này khiến lòng Lâm Minh cảm thấy.

Hắc Ám Thâm Uyên tàn nhẫn, phép tắc rừng rậm không đơn giản là nói chơi, nó thật sự là mạnh ăn thịt yếu, cường giả ăn luôn kẻ yếu.Lúc này phía trước đột nhiên vụt qua hơi thở Ác Ma kinh người, một cầu vồng màu đen xuyên suốt thiên địa.

Lực lượng trùng kích mãnh liệt chấn mặt đất lên xuống như sóng nước.Giữa hư không nơi xuất hiện chấn động có một ma đầu thấp thoáng trong cầu vồng đen, nó chậm rãi cô đọng, ma khí tung hoành.Ma đầu gầm rống trong thiên địa.Lâm Minh nheo mắt nói:- Lực lượng Ma Thần!Theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì lực lượng Ma Thần loanh quanh trong Mộ Ma Thần cô đọng ức vạn năm sẽ từ từ sinh ra linh trí, đánh nát chúng nó là có thể được đến tinh hao của chúng.Lực lượng Ma Thần là phần cơ duyên quan trọng nhất trong Mộ Ma Thần, nhiều Thâm Uyên Ác Ma thiên kiêu vào Mộ Ma Thần vì nó.Lâm Minh nhấc chân bay lên trời, đánh ra cú đấm vào ma đầu bay lượn.Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, tôn ma đầu kêu thảm một tiếng rồi bốn phía mây khói.

Ma đầu biến thành các lũ năng lượng màu đen lan tỏa trong thiên địa.Lâm Minh phất tay, các năng lượng chậm rãi tụ tập lại.Tim Lâm Minh đập nhanh:- Quả nhiên tinh thuần . . .Thật ra hình dung loại lực lượng Ma Thần này bằng từ tinh thuần không quá chính xác.

Lâm Minh đã gặp qua các loại cơ duyên báu vật nhưng bàn về phaảm chất năng lượng trong bí cảnh thì không có gì so sánh được lực lượng Ma Thần trước mắt.Tất cả bí cảnh Lâm Minh từng thấy thời gian tồn tại lâu nhất không dài bàng một phần mười Mộ Ma Thần.Năng lượng trong Mộ Ma Thần trải qua thời gian dài rèn luyện như thiên tài địa bảo nhưỡng tạo mỹ tửu qua ngàn vạn năm lên men, trở thành tuyệt thế trần nhưỡng.Mỗi Ác Ma vào Mộ Ma Thần là người nếm rượu, mùi vị trong rượu khó thể nói rõ.Lâm Minh dùng tinh thần lực khống chế các tia năng lượng Ác Ma chui vào lòng bàn tay, ngưng kết thành một Ác Ma ảo nhỏ.

Ác Ma ảo trông sống động như có sự sống.Bàn tay Lâm Minh co thành nắm đấm trực tiếp hấp thu Ác Ma ảo.Ngay sau đó trên cánh tay Lâm Minh ngưng tụ một ấn ký mơ hồ.Ấn ký này là hình xăm Ác Ma nhạt, chính là đồ đằng.Mỗi Ác Ma vào Mộ Ma Thần là trong người ngưng tụ đồ đằng lực lượng Ma Thần có số lượng nhất định.Có lẽ là tám hoặc mười, mười lăm, vượt qua cực hạn này sẽ không tăng lên tiếp.Tổng số cực hạn đồ đằng là bao nhiêu phải xem tư chất, tiềm lực của người ngưng tụ đồ đằng.Số cực hạn đồ đằng càng nhiều thì càng tốt, nhưng thật ra bởi vì Mộ Ma Thần tring tràn ngập chém giết, ngươi ngưng tụ càng nhiều đồ đằng càng là dê béo ngon miệng.

Nhiều Thâm Uyên Ác Ma nhỏ yếu đi vào đây có thể ngưng tụ ba, bốn đồ đằng rồi sống sót ra ngoài là đã cảm tạ trời đất.Số cực hạn đồ đằng nhiều hay ít không có ý nghĩa với bọn họ.Lâm Minh ngước nhìn tận cùng bầu trời, chỗ đó dường như có Thâm Uyên Ác Ma bởi vì danh lực lượng Ma Thần xuất hiện mà sinh ra tranh giành, chém giết.Nhưng bây giờ mới có xích mích nhỏ, chờ khginày càng nhiều báu vật hiện ra thì chém giết sẽ thăng cấp cho đến Mộ Ma Thần thành địa ngục ao máu.Lâm Minh không ở lại chỗ này quá lâu.Theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì vòng ngoài Mộ Ma Thần ít có cơ duyên, độ đậm và phẩm chất lực lượng Ma Thần kém chút.

Chí bảo thật sự nằm sâu trong Mộ Ma Thần.Đương nhiên chỗ đó nguy hiểm cũng càng lớn.Lâm Minh một đường bay sâu vào Mộ Ma Thần, không gian Mộ Ma Thần khác rất lớn với không gian bên ngoài.Mộ Ma Thần là thế giới thần kỳ ngày xưa ngăn được đại phá diệt, độ mạnh không gian nơi đây trải qua trăm ức năm, máu thịt của vô số ma vương rót vào đã không thể phá vỡ.Dù là lực lượng tuyệt đối của Lâm Minh, lĩnh ngộ pháp tắc không gian như hắn ở trong Mộ Ma Thần cũng không thể điều khiển lực lượng không gian, vặn vẹo không gian.Càng đừng nói là phá mở không gian, dùng không gian đại na di chạy đi.Nên dù là Chân Thần hay Thiên Tôn đều ngoan ngoãn bay trong này, vì không gian bao trùm và lực tràng không chỗ không ở nên tốc độ các Ác Ma bị áp chế.Tuy Lâm Minh chỉ chạy đi, không ở lại lâu nhưng hắn ngưng tụ lực lượng Ma Thần, không ít hơn Ác Ma khác.Lâm Minh có lực hấp dẫn đặc biệt với những linh vật Ác Ma .Rất nhiều Thâm Uyên Ác Ma rải rác tìm lực lượng Ma Thần một, hai canh giờ mới được một.

Khi hấp thu lực lượng Ma Thần rất có thể sẽ xung đột với Thâm Uyên Ác Ma khác, trải qua một phen chiến đấu mới quyết định được quyền sở hữu lực lượng Ma Thần.Nhưng Lâm Minh chỉ bay đã có Ác Linh ngưng tụ từ lực lượng Ma Thần chủ động tìm tới cửa.Thật ra không phải chúng nó không phải tìm tới Lâm Minh mà là tìm Trụ chi thư trên người hắn.Quyển điển tịch Ác Ma thần kỳ này có hơi thở kỳ dị, dao động năng lượng đặc biệt.

Trong Mộ Ma Thần, Trụ chi thư như ánh đèn hấp dẫn bươm bướm, hao tươi hút ong mật.

Ác linh ngưng tụ từ lực lượng Ma Thần liên tục bị hấp dẫn đến.Thực lực các ác linh không mạnh, Lâm Minh nhẹ nhàng đánh chết chúng nó.

Dần dần đồ đằng thứ nhất trên cánh tay Lâm Minh đã hoàn thành một phần ba.Ngưng kết đồ đằng càng về sau càng khó khăn, nhưng Lâm Minh không vội vã.

Mộ Ma Thần lần này sẽ mở ra rất lâu, ngắn thì bảy, tám năm, lâu thì mấy chục năm, trăm năm.Trong lịch sử Hắc Ám Thâm Uyên có lúc Mộ Ma Thần mở ra kéo dài cỡ một, hai ngàn năm.Thời gian Mộ Ma Thần mở ra càng lâu thì Ác Ma đi vào trong có đầy đủ thời gian tìm kiếm cơ duyên, ngưng tụ Ác Ma lực.

Lúc Ác Ma đi ra có được ích lợi càng lớn.Nhưng tương ứng là trải qua chém giết thời gian dài ít có Thâm Uyên Ác Ma sống sót đi ra.Lâm Minh không tìm rắc rối nhưng không có nghĩa là phiền phức không chủ động tìm hắn.Hai ngày sau, Lâm Minh đột nhiên cảm nhận sát khí rất nhạt như một luồng gió mát thổi tới sau lưng hắn.Lâm Minh lòng máy động, có Ác Ma theo dõi hắn.Lâm Minh không giảm chậm tốc độ, bắn ra cảm giác hướng bốn phía.

Lạ lùng là Lâm Minh không tìm được kẻ theo dõi ngay, điều này khiến hắn khá bất ngờ.

Trình độ ẩn núp của đối phương vượt dự đoán của Lâm Minh.Lâm Minh thầm nghĩ:- Chắc không phải là Đại Hồng thái tử đi?Lâm Minh chậm rãi bình ổn nỗi lòng, hắn dung nhập thần niệm bản tôn vào trong cảm giác của mình.Bản tô ncảu Lâm Minh có hồn vĩnh hằng, thần niệm cường đại hơn hẳn Thâm Uyên Ác Ma bình thường.

Tra xét một phen sau đó lòng Lâm Minh máy động, tình huống hơi khác với hắn nghĩ.-------Chương 2354: Chiến trường phong kínLâm Minh hơi trầm ngâm, chậm rãi đổi hướng bay đi góc hẻo lánh Mộ Ma Thần.Hoang nguyên cổ mộ màu xám đậm tràn ngập lực tràng và uy áp, càng vào sâu thi uy áp cũng càng ngày càng lớn mạnh.Mặt đất nơi này cứng rắn đến mức khó thể tưởng tượng.Nhân vật vị diện càng cao thì kết cấu thế giới càng ổn định.

Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên so sánh thì kết cấu thế giới đã tiến thêm một bước, nhưng so sánh Mộ Ma Thần như con kiến và con voi.Trong Mộ Ma Thần, mỗi cục đá, mỗi một tấc đất đều sánh bằng thần thiết.

Võ giả vào Mộ Ma Thần dù không gặp cơ duyên gì, đào một ít khoáng thạch Mộ Ma Thần ra ngoài cũng có thể chế tạo ra thần binh.Lâm Minh vượt qua một ngọn núi cao như kiếm phong, mặt sau ngọn núi này là một mảnh hiệp cốc thâm u.

Nơi này hiếm dấu chân người, trải qua thời gian lâu dài trong hiệp cốc ngưng tụ lực lượng Ma Thần rất khả quan.Quá nhiều lực lượng Ma Thần sinh ra lực tràng càng cường đại, Lâm Minh mới bước vào trong đã cảm nhận quanh quẩn trên người, làm hô hấp của hắn cứng lại, động tác chậm hơn nhiều.Mặt đất trong hiệp cốc, Lâm Minh thấy một bộ xương ngồi dưới đất.

Hình dạng bộ xương hoàn chỉnh, hốc mắt rỗng như vô thần nhìn Lâm Minh.Lâm Minh và bộ xương đối diện nhau, khóe môi từ từ cong lên.Chợt trong bộ xương bay ra con ác linh màu tím đen, tốc độ ác linh siêu nhanh, vừa xuất hiện liền bắn vào trán Lâm Minh, xem bộ dáng là muốn lao vào tinh thần chi hải.Lâm Minh sớm có chuẩn bị tung ngay cú đấm.Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm của Lâm Minh ẩn chứa tinh diệu luyện lực như tơ.

Ức vạn Ác Ma lực chứaa trong quyền kình chấn động bần bật, đánh bay ác linh màu tím đen ra xa.Ác linh kêu thảm, biét không đánh lại Lâm Minh thế là xoay người bay đi trốn.Lâm Minh bất ngờ lên tiếng:- A?

Không chết?Xem ra phẩm chất của ác linh siêu cao, trong đó ẩn chứa lực lượng Ma Thần sẽ càng tinh thuần hơn.Lâm Minh bước ra một bước bùng nổ tốc độ, như thuấn di tới trước mặt ác linh mạnh mẽ giáng một chưởng xuống.Rầm!Năng lượng trùng kích tứ tán, ác linh nổ nát.Lâm Minh vươn tay chộp năng lượng loạn lưu chạy tứ tán vào tay, hút vào cơ thể.Trong phút chốc Lâm Minh cảm giác mỗi lỗ chân lông toàn thân thả lỏng, lực lượng thiên địa phun ra nuốt vào.

Cảm giác cực kỳ thoải mái, như hành khách khát mấy ngày gặp cam tuyền thì uống một hơi thật to.- Lực lượng Ma Thần này đúng là thứ tốt, nếu ta tu luyện tại đây trăm năm tương lai với tu luyện bên ngoài mấy ngàn năm, hoàn thành tích lũy năng lượng phút đầu rồi một hơi đột phá Chân Thần không thành vấn đề.Muốn phá Chân Thần thì điều đầu tiên là tích lũy đủ năng lượng, đặt nền móng thật vững chắc.Trong thế giới Mộ Ma Thần này năng lượng quá tinh thuần, hấp thu vào cơ thể rất dễ dàng dung nhập vào chi bách hài, khiếu huyệt kinh mạch, cơ hồ không cần rèn luyện đã không có vấn đề căn cơ không ổn định.Suy xét nguyên nhân thì bởi vì trong thời gian trăm ức năm thế giới này đã rèn luyện năng lượng xong, Lâm Minh hấp thu năng lượng nơi này rút ngắn nhiều thời gian tu luyện.Đây là con đường tắt nâng cao tu vi.Đương nhiên điều kiện đi con đường tắt này là lĩnh ngộ pháp tắc theo kịp, không thì tu vi tăng lên mà pháp tắc không theo kịp vậy chẳng còn ý nghĩa gì.Về mặt lĩnh ngộ pháp tắc, Lâm Minh tham ngộ hai pháp tắc tối cao, tu tinh khí thần thì vẫn thấy không đơn giản, dùng mấy chữ trình độ đạt tới Chân Thần là có thể hình dung.Lâm Minh nhìn đồ đằng trên cánh tay, mới rồi chỉ là một luồng năng lượng nhưng đồ đằng hoàn thành một phần ba biến thành một ưnả, đủ thấy phẩm chất năng lượng này cao tới đâu.Đột nhiên Lâm Minh lạnh lùng nói:- Bằng hữu đi theo phía sau, theo ta lâu như vậy có thể ra rồi đi?Lâm Minh nói xong bình tĩnh xoay người lại, mắt nhìn chằm chằm một chỗ trong hư không.Trong hư không vốn trống rỗng đó có một năng lượng lực tràng dần hiện ra, trong lực tràng là một cái chuông to thanh đồng.Đinh đang!Chuông ngân vang, thể tích liên tục biến lớn.

Hai bóng người một đen một trắng bay ra từ trong chuông, hai người này thoạt trông như hai hồn ma.Bóng đen kinh ngạc hỏi:- Ngươi phát hiện ra chúng ta được?Giọng nhẹ tênh thản nhiên, cho người cảm giác không rét mà run.Hai Thâm Uyên Ác Ma mặt mũi cực kỳ quái dị, cơ thể chỉ cỡ sáu thước, lùn hơn nam giới nhân tộc bình thường rất nhiều.Cơ thể bọn họ nhỏ gầy, trường bào rộng lớn bao bọc toàn thân.

Một Ác Ma mặc áo đen, người kia mặc áo trắng.Thân thể hai Ác Ma phủ sương mù mông lung, nhìn thoáng qua giống Hắc Bạch Vô Thường trong truyền thuyết phàm nhân.Lâm Minh nhướng cao đuôi mày:- Các ngươi là Âm Dương Song Quỷ của Ma Đạo Hội?Lúc trước Lâm Minh giết chết trưởng lão của Ma Đạo Hội, đọc ký ức đối phương nên rất quen thuộc cao tầng Ma Đạo Hội.Âm Dương Song Quỷ này là trưởng lão cao tầng của Ma Đạo Hội, gồm hai huynh đệ, tu vi là Chân Thần hạ vị.

Đơn độc một người có lẽ không đáng gì nhưng nếu cả hai phối hợp lại có thể phát huy ra sức chiến đấu rất khủng bố.Ác Ma áo trắng trong Âm Dương Song Quỷ âm trầm nói:- Không ngờ biết chúng ta.

Ha ha ha, giao Trụ chi thư và đồ đằng mà ngươi đã hấp thu thì chúng ta sẽ đi ngay.Lâm Minh xì cười:- Lúc này rồi còn nói nhảm làm gì, đánh đi!Lâm Minh trực tiếp rút ra Ám Long thương, trong ánh mắt lấp lóe chiến ý rực cháy.

Lâm Minh có Trụ chi thư thì dĩ nhiên sẽ hấp dẫn thù hận.Lần này Âm Dương Song Quỷ này là đá tốt nhất cho Lâm Minh thử vàng thực lực.Lâm Minh cố ý tìm nơi hẻo lánh để đối mặt địch thủ cũng vì thử một lần.

Hiện tại Lâm Minh toàn mở ra Đạo Cung Cửu Tinh thất tinh, lại đột phá Thiên Tôn thượng vị, thực lực của hắn đi tới bước nào?Âm Dương Song Quỷ cười nham hiểm:- Muốn chết!Ong ong ong ong ong!Cái chuông thanh đồng to lớn trước mặt bọn họ rung rinh lơ lửng trên đầu Lâm Minh và Âm Dương Song Quỷ, phát ra lực tràng liên miên không dứt khóa cứng không gian xung quanh.

Sau này chuông to chụp xuống đầu.Lâm Minh liếc mắt qua, cảm giác dán vào chuông to.

Lâm Minh do dự một chút rồi bỗng không thèm né tránh.Đinh!Vang thanh âm điếc tai, chuông bao trùm Lâm Minh và Âm Dương Song Quỷ.Không gian bên trong cái chuông này có đường hình hai mươi trượng.

Đối với võ giả đẳng cấp Chân Thần thì hai mươi trượng không tính là khoảng cách, Lâm Minh và Âm Dương Song Quỷ ở trong không gian bên trong chuông to chẳng khác gì vật lộn gần người.Nhìn Lâm Minh từ đầu đến cuối không hề tránh đi, Âm Dương Song Quỷ sửng sốt.Âm Dương Song Quỷ vốn cho rằng Lâm Minh có thể là cao thủ đẳng cấp Chân Thần, không thì Minh Đồng đã chẳng đánh giá khao trương như thế, Minh Minh cũng sẽ không mặc kệ hắn cầm Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần.Với cao thủ đẳng cấp Chân Thần thì dễ đánh bại, khó đánh chết.

Nếu đối phương phát hiện không đấu lại thì sẽ tung ra tất cả chiêu trò để chạy trốn, Âm Dương Song Quỷ rất khó đuổi theo.

Huống chi Lâm Minh còn có đồng bạn trong Mộ Ma Thần.-------Chương 2355: Thực lực của Lâm MinhNếu dẫn Ác Ma khác của Minh Minh tới thì cuộc truy sát của Âm Dương Song Quỷ thất bại trong gang tấc.Cho nên Âm Dương Song Quỷ muốn dùng chuông lớn thanh đồng nhốt Lâm Minh ở bên trong, phong kín đường lui của đối phương sẽ dễ dàng hơn giết nhiều.

Âm Dương Song Quỷ cứ nghĩ Lâm Minh sẽ vùng vẫy một chút, sẽ không dễ dàng bị bọn họ bắt giữ.

Nhưng sự thật là Âm Dương Song Quỷ dễ dàng hoàn thành mục đích, điều này khiến lòng hai người nổi lên cảm giác quái dị.Lúc này trong không gian quanh chuông to thanh đồng, Lâm Minh thản nhiên đánh giá bốn phía.Chuông to thanh đồng này là một linh bảo Chân Thần phẩm chất thượng đẳng, cộng thêm lực tràng bao phủ trên nó, không dễp há từ bên trong.Mặt đất dưới chân bọn họ là đất Mộ Ma Thần, cứng rắn như thần thiết.Tức là cái chuông này mà chụp xuống thì không chỉ người bên trong khó ra ngoài, người bên ngoài cũng khó tiến vào, không thể điều tra tình hình diễn ratỏng chuông.Đây là một chiến trường hoàn toàn phong kín.Nghĩ tới đây Lâm Minh bật cười, đối với hắn là cơ hội siêu tuyệt vời.Âm Dương Song Quỷ nhíu mày hỏi:- Ngươi cười cái gì?Lâm Minh lắc đầu nói:- Không có gì, nhưng . . .

Đã lâu rồi ta không đi ra hoạt động, hơi bức bối một chút.

Vừa lúc các ngươi cho ta cơ hội này.Âm Dương Song Quỷ nghe không hiểu lời Lâm Minh nói, cái gì gọi là đã lâu không đi ra hoạt động.?

Lâm Minh trước mắt họ lại là cái gì?Âm Dương Song Quỷ còn chưa kịp phản ứng thì lúc này từ người Lâm Minh phát ra sương khói nặng nề, những làn khói mang theo lực lượng dày nặng hùng hồn tràn ngập bốn phía, đây là không gian Hồng Mông của Lâm Minh.Không gian Hồng Mông trải rộng trong chuông cổ thanh đồng, gia ốc thêm một tầng chiến trường đã phong kín hoàn toàn.Trong phút chốc Âm Dương Song Quỷ nổi lên cảnh giới, một Thiên Tôn thượng vị bị hai Chân Thần bao vây trong không gian phong kín, chẳng những không hoảng loạn ngược lại bày ra lực tràng phong tỏa bốn phía, rõ ràng là muốn tử chiến một trận.Đối thủ như vậy không phải ngớ ngẩn điên khùn thì nghĩa là vô cùng tự tin vào thực lực của mình.Liên tưởng đến lúc trước Minh Vương Đạo khiến Lâm Minh mang Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần, khả năng hắn là đồ khùng sẽ không xảy ra.- Thú vị thật, gã muốn giết ngươi còn ngươi thì ra bộ dáng nhắm trúng chúng ta, sợ chúng ta chạy?- Thiên Tôn thượng vị bình thường mà muốn cùng lúc đối kháng hai huynh đệ chúng ta . . .Giọng Âm Dương Song Quỷ âm tà, hai người tách ra đứng hai bên Lâm Minh.

Lâm Minh tự gai cố lực tràng hồng mông, tầng tầng lớp lớp phong tỏa mảnh không gian này.Lâm Minh liếc qua cánh tay Âm Dương Song Quỷ dưới ống tay áo, cánh tay của hai người đều có một ấn ký đồ đằng.Ấn ký trên tay Âm Dương Song Quỷ không nhạt hơn của Lâm Minh bao nhiêu.

Lâm Minh có Trụ chi thư, tốc độ hấp thu lực lượng Ma Thần vốn nên nhanh nhất nhưng hiện tại không bứt phá Âm Dương Song Quỷ, nghĩa là lúc trước hai người giết rất nhiều Ác Ma Minh Minh.Chỉ có giết Ác Ma khác, cướp đồ đằng của họ mới tích lũy lực lượng Ma Thần nhanh vậy.Lâm Minh thầm nghĩ:- Sau khi giết bọn họ thì ấn ký đồ đằng thứ nhất của ta chắc có thể viên mãn, vượt qua nhiều nữa.

Đáng tiếc, bởi vì Trụ chi thư vời đến thù hận nhiều, bây giờ ta phải đánh nhau với Chân Thần.

Nếu chậm lại mấy ngày, chờ khi trong người đối phương tích lũy nhiều lực lượng Ma Thần rồi giết bọn họ thì sẽ có thu hoạch lớn hơn.Lúc này Âm Dương Song Quỷ cùng nhau lao qua.Bọn họ giỏi về đạo phối hợp, lúc ra tay đã phong kín mọi góc chết của Lâm Minh.Đối diện Lâm Minh, bọn họ chẳng có một chút lơ là.

Đối phương phong kín chiến trường làm Âm Dương Song Quỷ nổi lòng cảnh giác.Ánh sáng Ác Ma màu trắng và đen tràn ngập tầm nhìn.Góc độ công kích, quỹ tích của Âm Dương Song Quỷ cực kỳ xảo quyệt, bọn họ tấn công hai bên cùng một lúc.

Ác Ma bình thường khó thể ngăn cản cùng lúc.Nhưng đối diện công kích như vậy, khóe môi Lâm Minh cong lên nụ cười nhạt.

Thế giới trong người Lâm Minh mở ra, năng lượng hùng hồn bàng bạc lao ra.Loại năng lượng này khác biệt rất lớn với năng lượng Ác Ma của Hắc Ám Thâm Uyên.

Năng lượng Ác Ma hung lệ, âm lãnh, hiếu sát.

Năng lượng này rộng rãi, mênh mông rồi không mất nhuệ khí, mũi nhọn.Đây là lực lượng thần đến từ Tam Thập Tam Thiên, là lực lượng kết hợp chân nguyên, thần nguyên, cương nguyên.- Grao!Thanh âm như rồng ngâm văng vẳng kịch liệt trong chuông cổ thanh đồng phát ra tiếng vù vù chấn động thiên địa.

Bản tôn Lâm Minh lao ra khỏi thế giới trong người phân thân Ác Ma .Trong phút chốc như bảo kiếm phủ bụi ngàn năm xuất thế, thần quang gần như xuyên qua chuông cổ thanh đồng.Âm Dương Song Quỷ giật mình kêu lên:- Cái gì?!Chớp mắt Lâm Minh biến thành hai người.Khiến Âm Dương Song Quỷ bàng hoàng nhất là Lâm Minh đột nhiên xuất hiện không phải hình dạng Thâm Uyên Ác Ma mà giống thái cổ chư tộc, hoặc như tộc Hắc Ám Thiên Sứ.Chỉ nhìn bề ngoài thì Âm Dương Song Quỷ không thể phân chia bản tôn Lâm Minh có phải là Thâm Uyên Ác Ma không, nhưng trong người bản tôn phát ra lực lượng thần mênh mông làm bọn họ khẳng định ngay sinh mệnh đột nhiên xuất hiện không phải Thâm Uyên Ác Ma, hoặc là thái cổ chư tộc hay đến từ . . .

Tam Thập Tam Thiên!Nghĩ tới khả năng cuối cùng, tim Âm Dương Song Quỷ rung lên, một sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên sao lại xuất hiện ở Hắc Ám Thâm Uyên?Trong đó có âm mưu nào không?Âm Dương Song Quỷ căn bản không kịp phản ứng, lúc này bản tôn Lâm Minh ra tay.Ngón tay thành thương điểm chỉ ra, thương quang gào thét Càn Khôn đâm vào Ác Ma áo trắng trong Âm Dương Song Quỷ.Cùng lúc đó, phân thân Ác Ma cũng lao lên, Lâm Minh cầm cốt thương thô to một thương đâm hướng Ác Ma áo đen!Không cần che giâu thực lực, che giấu pháp tắc nữa.

Khoảnh khắc kia trên đầu Lâm Minh phát huy bảy ngôi sao lớn Đạo Cung Cửu Tinh.

Lực lượng ánh sao hùng hồn rót vào cơ thể bản tôn Lâm Minh, phân thân Ác Ma khiến lực lượng hai người đạt tới cực độ.Ầm!Trùng kích cuồng bạo, Âm Dương Song Quỷ không đấu lại.

Hai người khẽ rên bay ra hai bên trái phải.Bùm!

Bùm!Hai tiếng nổ, Âm Dương Song Quỷ đập vào chuông cổ thanh đồng phát ra thanh âm điếc tai.- Có . . .

Chuyện gì?Đầu óc Âm Dương Song Quỷ hỗn loạn, mới rồi nhìn thoáng qua bọn họ mơ hồ phát hiện sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên đột nhiên xuất hiện tu vi cũng không bằng Chân Thần, thế nhưng đã có lực lượng biến thái như vậy?Một Ác Ma , một sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên, chẳng lẽ bọn họ vốn là một thể?Ác Ma áo đen la lên:- Thu chuông!Tình huống xảy ra nghịch chuyển kinh thiên.

Lúc này không phải nói có thể khống chế cục diện hay không, một Tam Thập Tam Thiên sinh mệnh lẫn vào Hắc Ám Thâm Uyên, hơn nữa đối phương có thực lực cường đại như vậy hiển nhiên ý đồ bất chính.

Sự kiện lớn thế này Âm Dương Song Quỷ phải lập tức thông báo ngay.Lâm Minh bản tôn cười hỏi:- Muốn đi?

Nằm mơ!Thế giới ỏng người Lâm Minh bản tôn mở ra.-------Chương 2356: Tru song quỷ 1Xoẹt xoẹt xoẹt!Ba bóng người bay ra.Đây là ba phân thân tinh khí thần của Lâm Minh, trong tình huống không cần che giấu thực lực thì Lâm Minh không e ngại dùng nó chiến đấu.- Grao!Một tiếng rồng ngâm, Tiểu Hắc Long từ lúc vào Hắc Ám Thâm Uyên thì giấu trong thế giới cơ thể Lâm Minh gầm rống vọt ra.Tiểu Hắc sớm là cực hạn Thiên Tôn, tuy lúc đối diện Chân Thần thì thực lực của nó còn cách biệt xa nhưng dựa vào sức sống cường đại, cơ thể to khỏe dư sức lo việc kiềm chế.Không gian trong chuông cổ thanh đồng dù Tiểu Hắc đã thu nhỏ người còn một phần mấy chục vạn, nhưng nó vừa xuất hiện vẫn chiếm hơn một nửa không gian.

Chuông cổ thanh đồng trở nên chật chội.Tiểu Hắc như bức tường thị phối hợp không gian hồng mông ngăn chuông cổ thanh đồng mở ra.Mắt Lâm Minh lóe tia sát khí đậm đặc, trận chiến này ngay từ đầu hắn đã lật ngửa tất cả át chủ bài, dốc sức ứng đối vì không muốn tha một Ác Ma nào.Lâm Minh phải giết Âm Dương Song Quỷ, không thì khó tưởng tượng hậu quả.Lâm Minh đã là Thiên Tôn trung vị, khi chưa mở Song Tử Đạo Cung từng cố gắng chém giết một Ác Ma đẳng cấp Chân Thần hạ vị.

Hiện tại trong không gian phong kín, thực lực Lâm Minh tiến bọ lớn, dốc sức giết hai Chân Thần hạ vị không khó gì.- Lực lượng âm dương!Lâm Minh bản tôn và phân thân Ác Ma cùng ra tay, bốn bàn tay vẽ ra một đồ án Thái Cực.

Lực lượng thần hùng hồn, Ác Ma lực cuồng bạo lao ra khỏi người bản tôn, phân thân, dung hợp lại hình thành một âm dương chuyển luân.Chuyển luân to lớn cắt vào người Ác Ma áo đen.Ác Ma áo đen hết hồn, cùng lúc đó đồng bạn Ác Ma áo trắng bị ba phân thân của Lâm Minh và Tiểu Hắc kiềm chế, không rảnh tay giúp đỡ.Âm Dương Song Quỷ cường đại vì hai huynh đệ phối hợp với nhau, nếu tách bọn họ ra thì sức chiến đấu sẽ giảm mạnh.Âm Dương Song Quỷ vốn là hai chọi một Lâm Minh giờ biến thành hai chọi sáu, chênh lệch rõ ràng.Ác Ma áo đen hoàn toàn biến sắc mặt, há mồm, một cái chĩa nhỏ màu xanh biếc xoay tròn bay ra.Chĩa xanh biếc có nhiều ác linh quanh quẩn, chúng nó phát ra rít gào thống khổ khiến cây chĩa cực kỳ dữ tợn.Đối diện cây chĩa nhỏ này Lâm Minh bản tôn, phân thân Ác Ma không thèm quan tâm, dã man dùng âm dương chuyển luân đè xuống.Răng rắc!Vang tiếng nổ, chĩa nhỏ xanh ngọc vỡ nát.Âm dương chuyển luân bay xuống, đằng sau chuyển luân hiện ra Tu La ảo màu đen.Giây phút sống còn, Ác Ma áo đen điên cuồng gào thét điều động tất cả Ác Ma lực trong người, một đấm đánh vào âm dương chuyển luân.Ngay sau đó,vòng xoáy năng lượng cuôàng bạo thổi quét không gian phong kín có ý ức chế, năng lượng vụ nổ không càn quét tứ tán tránh cho làm vỡ chuông cổ thanh đồng.Những năng lượng này ập hướng Ác Ma áo đen.Ác Ma áo đen phun ngụm máu đen, bay ngược ra ngoài.Bùm!Ác Ma áo đen đập mạnh vào vách chuông cổ thanh đồng, cái chuông hơi móp.

Ác Ma áo trắng muốn thu chuông cổ về nhưng lực tràng hồng mông nặng nề đè chuông cổ một vòng, cộng thêm ba phân thân Lâm Minh kiềm chế, trong phút chốc Ác Ma áo trắng khó thực hiện được.Mắt thấy Ác Ma áo đen sắp chết, Ác Ma áo trắng phát ra tiéng hét cực kỳ chói tai cao vút.Tiếng hú như lệ quỷ, mặt Ác Ma áo trắng nổi hoa văn màu đỏ.

Những vằn tựa lửa rực cháy nhanh chóng lan tràn trải rộng toàn thân Ác Ma áo trắng.Trong khoảnh khắc này Ác Ma áo trắng đốt cháy tinh huyết.Ác Ma áo đen bị Lâm Minh dồn tới đường cùng người rung bần bật, trên mặt cũng bắt đầu trải rộng huyết văn, định đốt cháy tinh huyết theo.Hai Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần cùng đốt cháy tinh huyết, cộng thêm phối hợp với nhau có thể phát huy ra sức chiến đấu lên cao một khúc.Ong ong ong ong ong!Ác Ma áo trắng triệu hoán một tòa cốt tháp, vốn cốt tháp cao một tấc nhưng khi xuất hiện thì dường như hấp thu nhiều lực lượng khí huyết trong huyết văn của Ác Ma áo trắng nên biến lớn ra.Ác Ma áo đen triệu hoán một cờ quỷ, cờ đón gió biến lớn.

Ức vạn linh hồn Ác Ma lao ra, những linh hồn Ác Ma phát ra tiếng hú chói tai làm màng tai người đau nhức.

Chúng nó chui vào cốt tháp.Cốt thpá nhanh chóng biến to.

Vang tiếng nổ điếc tai, mũi cốt tháp đâm vào nóc chuông cổ thanh đồng như cây cột chống đỡ chuông cổ.

Cốt tháp vẫn đang to ra, trong phút chốc sắp nâng chuông cổ lên.Bùm bùm bùm bùm bùm!Mặt đất không ngừng vỡ nát, lực tràng hông mông của Lâm Minh bị lực lượng trùng kích, khí hồng mông từng lớp chấn động không ổn định, như thể nguyên lực tràng sắp sập.Lâm Minh thấy cảnh này thì mắt lóe tia sáng lạnh, phân thân Ác Ma bay ra đâm vào cốt tháp.Răng rắc!Cốt tháp bị cú đấm của Lâm Minh Ác Ma đập vỡ tầng ngoài, cánh tay như con trăn chui vào trong tháp.Hoang chi pháp tắc, cắn nuốt!Trong phút chốc cánh tay Lâm Minh biến thành hình dạng xúc tu huyết long Hoang, lực lượng cắn nuốt rót vào cốt tháp.

Vòng xoáy lực hút hình thành từ Ác Ma lực bao phủ nhiều lệ quỷ, chúng nó kêu thảm bị Lâm Minh hút vào.Sau khi đột phá Song Tử Đạo Cung dùng phân thân Ác Ma thi triển pháp tắc cắn nuốt càng phù hợp hơn, dễ phát huy uy lực hơn.Ong ong ong ong ong!Cốt tháp rung bần bật sắp sập, chuông cổ bị trướng hơi bay lên bắt đầu rơi xuống lại.- Ngươi . . .!Nhìn Lâm Minh hấp thu tinh hồn mình tế luyện trong cốt tháp, Ác Ma áo đen đau lòng nhỏ máu.

Ác Ma áo đen cầm cờ quỷ dấy lên âm phong rít gào, tầng tầng Ác Ma lực ngang kết thành vuốt quỷ to lớn trên không trung chộp xuống phân thân Ác Ma Lâm Minh.Ác Ma áo đen đẩy lùi phân thân Ác Ma Lâm Minh nhưng thương quang chói mắt chợt xẹt qua đánh vào quỷ trảo to lớn.Bùm!Vang tiếng nổ, vuốt quỷ nổ thành sương xám và ánh sáng đen biến mất, Lâm Minh bản tôn ra tay.Ác Ma áo trắng nhìn bản tôn Lâm Minh lao tới, mắt đỏ ngầu:- Ngươi . . .!Lâm Minh quá khó chơi, một địch hai mà vẫn kiềm chế được Âm Dương Song Quỷ.Tuy Âm Dương Song Quỷ kích phát huyết văn trong người nhưng không thể kéo dài loại bí thuật này lâu, thời gian bí thuật mà qua là bọn họ sẽ thất bại nhanh hơn.Một kích đánh bại quỷ trảo, Lâm Minh cười lạnh một tiếng.

Khướp xương toàn thân kêu răng rắc, ngoài người bản tôn dần phủ lướp vảy chi chít.Sau lưng Lâm Minh hiện ra ảo ảnh Tu La chiến thần, trong khoảnh khắc này bản tôn kích hoạt máu Tu La.Không chỉ thế, dựa vào sinh môn mang đến tinh huyết trọng sinh, Lâm Minh đốt cháy tinh huyết bản thể.Trong phút chốc ưu thế đốt tinh huyết của Âm Dương Song Quỷ không còn sót lại chút gì.Lực lượng cửu tinh!Lâm Minh đánh ra cú đấm, bảy ngôi sao to lơ lửng sau lưng hắn, lực lượng ánh sao vô tận rót hết vào người hắn rồi lao ra khỏi nắm đấm.Ác Ma áo trắng dùng vuốt quỷ chống đỡ miễn cưỡng chặn lại cú đấm này.Ác Ma áo trắng hét to hướng Ác Ma áo đen:- Giúp đỡ ta!Lúc này Âm Dương Song Quỷ không rảnh lo cốt tháp.Nhưng Ác Ma áo trắng chưa nói xong chợt biến sắc mặt.Trong cú đấm của Lâm Minh ẩn chứa lực lượng ăn mòn tịch diệt hết thảy.

Vuốt quỷ Ác Ma áo trắng bị cú đấm nhanh chóng ăn mòn, bao gồm khí huyết, lực lượng sinh mệnh trong người cũng trôi nhanh.-------Chương 2357: Tru song quỷ 2Đây là chiêu thức Lâm Minh dung hội quán thông tất cả đạo luân hồi sinh tử trước kia đã lĩnh ngộ sau khi có được Tử Vong Hắc Thư từ Thánh Mỹ.Công kích như vậy đã rất gầ với công kích của Thánh Mỹ.Trong phút chốc đôi tay Ác Ma áo trắng thành tro tàn, mất đi sự sống.Lòng Ác Ma áo đen căng thẳng cầm cây chĩa nhỏ xanh biếc tới hỗ trợ Ác Ma áo trắng.

Một giây phân thân Ác Ma Lâm Minh tạm thời buông bỏ cốt tháp, cầm cốt thương thô to nhắm ngay Ác Ma áo đen chém xuống.Ầm ầm ầm ầm ầm!Đất cứng rắn trong Mộ Ma Thần bị phân thân Ác Ma Lâm Minh một thương đập vỡ, Ác Ma áo đen bị phân thân Ác Ma đẩy lùi.Cùng lúc đó, ba phân tân tinh khí thần xuất hiện quanh Ác Ma áo trắng.

Hai tay các phân thân tự huyễn hóa ra vạn ma sinh tử luân, vạn nguyên luân hồi bàn đập mạnh vào Ác Ma áo trắng.- A!Mặt Ác Ma áo trắng vặn vẹo vùng vẫy kịch liệt.

Ác Ma áo trắng đốt cháy tinh huyết giống con thú hoang giận dữ, trong khoảnh khắc sống con dùng vuốt quỷ đánh bay luân hồi bàn của phân thân tinh và phân thân khí, cuối cùng bị phân thân thần của Lâm Minh dùng luân hồi bàn cắt đứt cổ.Phập!Máu phun ra.Mắt Ác Ma áo trắng lóe tia kinh hoàng, tràn ngập không cam lòng.Lúc này cú đấm của Lâm Minh bản tôn giáng xuống.Bùm!Cú đấm đánh trúng ngực Ác Ma áo trắng, xung lực mạnh mẽ xé nát trường bào trên người gã.Ác Ma áo trắng hộc bãi máu, đôi mắt nhanh chóng vụt tắt tia sáng.Cú đấm của Lâm Minh ẩn chứa hai pháp tắc sinh tử, thần ma lực sinh sôi không dứt xông vào người Ác Ma áo trắng, dùng pháp tắc tử vong nhanh chóng xóa bỏ sự sống trong cơ thể đối phương.Liên tục hai lần công kích, Ác Ma áo trắng đã mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu.Trong cuộc quyết đấu yếu thế nhiều mà mất nhiều sức chiến đấu thì kết cuộc đã định trước.Ác Ma áo trắng cố gắng ngưng tụ thành quỷ trảo, muốn sắp chết phản công Lâm Minh lần cuối.

Nhưng lúc này cơ thể Ác Ma áo trắng run rẩy, thanh cốt thương dữ tợn từ sau lưng đâm xuyên qua thịt gã nhô ra đằng trước ngực.

Gai xương duỗi ra xé rách cơ thể Ác Ma áo trắng, máu tuôn như mưa.Ác Ma áo trắng khó khăn quay đầu lại, Lâm Minh Ác Ma đứng sau lưng gã, cốt thương thô to nằm trong tay của hắn.Ác Ma áo trắng đã kiệt sức vùng vẫy.Thấy Ác Ma áo trắng chết, Ác Ma áo đen tuyệt vọng:- Nhị đệ!Ác Ma áo trắng biết rõ chỉ dựa vào sức mình tuyệt đối không trốn thoát quá vật này truy sát.Ác Ma áo đen hét to, dốc hết sức ném chĩa nhỏ màu xanh ngọc vào đầu Lâm Minh, Ác Ma lực toàn thân tăng vọt đến mức tận cùng, cơ thể gầy gò chợt trướng lớn.Mắt Lâm Minh lóe tia sáng lạnh:- Muốn tự bạo?Bản tôn và phân thân Ác Ma cùng tấn công, ba phân thân phong tỏa hư không.Ầm!Chĩa nhỏ màu lục bị Lâm Minh Ác Ma một thương quát ngay.Cùng lúc đó Lâm Minh bản tôn đấm vào ngực Ác Ma áo đen.Lực lượng sinh tử lần thứ hai dã man lao vào người Ác Ma áo đen.Vốn Ác Ma áo đen ngưng tụ Ác Ma lực để tự bạo bị lực lượng tử vong nhanh chóng trung hòa, trong phút chốc như nước lạnh đổ xuống sắt nóng.

Lực lượng của Ác Ma áo đen xói mòn nhanh, không thể tự bạo nữa.- ekét thúc.Trước lực lượng tuyệt đối ức chế, đến chết Ác Ma áo đen cũng không phát huy ra lực lượng hủy thiên diệt địa của mình.

Ác Ma áo đen và Ác Ma áo trắng cực kỳ uất nghẹn bị Lâm Minh đánh chết trong chuông cổ thanh đồng, ôm hận mà chết.Khoảnh khắc Âm Dương Song Quỷ chết, ấn ký đồ đằng trên cánh tay bọn họ bị phân giải.

Hai ấn ký đồ đằng hóa thành lực lượng Ma Thần tinh thuần chậm rãi bay hướng Lâm Minh.Dùng cách giết người cướp đoạt lực lượng Ma Thần vĩnh viễn là thủ đoạn nhanh nhất.Mới vào Mộ Ma Thần có vài ngày, Âm Dương Song Quỷ không tích lũy được nhiều lực lượng Ma Thần.

Nhưng khi Lâm Minh giết Âm Dương Song Quỷ thì ấn ký đồ đằng thứ nhất của hắn trực tiếp viên mãn.Không chỉ như thế, ấn ký đồ đằng thứ hai chậm rãi sinh thành.

Lâm Minh có thể cảm giác được ấn ký đồ đằng thứ hai tuy trông khác với ấn ký thứ nhất nhưng muốn hoàn toàn hiển hóa nó cần nhiều lực lượng Ma Thần hơn.Thời gian Mộ Ma Thần mở ra rất dài, Lâm Minh có thể chậm rãi hoàn thành tích lũy, không vội vàng.

Nhưng Lâm Minh kẹt ở Mộ Ma Thần e rằng Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ xuất quan.Khi đó chắc chắn nhân tộc rơi vào tai nạn.Đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng đành trông nhơ vào Thần Mộng lãnh đạo, không thể tránh khỏi huyết chiến khó khăn.Trong lòng Lâm Minh nổi lên các suy nghĩ, hắn lắc đầu không nghĩ nữa.

Những chuyện này vốn không cách nào tránh khỏi, điều Lâm Minh có thể làm là cố gắng nâng cao thực lực của mình.Lâm Minh phải đối diện rất nhiều kẻ thù.Một Tạo Hóa Thánh Hoàng, Hồn Đế sâu không lường được, thậm chí là toàn Hắc Ám Thâm Uyên.Kẻ thù người sau mạnh hơn người trước đè trên vai Lâm Minh, thực lực hiện tại của hắn không đủ lay động bất cứ ai trong đó.Dù vậy Lâm Minh không nản lòng, đây là áp lực cũng là cơ duyên lớn cho hắn.Lâm Minh muốn đibrh võ đạo thì cần có cơ duyên như vậy.Từ xưa đến nay cường giả tuyệt thế không chỉ dựa vào thiên phú, khí vận nghịch thiên, còn cần đại thế thiên địa để thành tựu chính mình.chủ nhân Tu La lộ trăm ức năm trước, Hắc Ám quân vương có đại thế là Thâm Uyên Ác Ma xâm nhập.

Đại thế của Ma Thần trăm ức năm trước là vũ trụ Ác Ma đại phá diệt.Cái gọi là thời thế tạo anh hùng.Hiện tại Lâm Minh đứng ở đầu sóng thiên địa đại thế này.Lâm Minh bị đẩy lên vị trí này, nếu đứng vững được thì hắn sẽ trở thành một truyền kỳ lưu truyền trăm ức năm.***Mặt đất mênh mang, thế giới trong Mộ Ma Thần trừ ác linh ra không chút sự sống.

Sinh mệnh sống động nhất là Thâm Uyên Ác Ma khác cùng là người tham gia thử thách.Nhưng bọn họ là kẻ thù tùy thời sẽ giết ngươi.Đây là một thế giới tĩnh mịch lại luôn tràn ngập nguy hiểm.

Ở trong thế giới như vậy vài chục năm, mấy trăm năm, thậm chí hàng ngàn năm, chịu đựng cô đơn vô tận, chém giết vô số, tu luyện khô khan, nếu không có thần kinh mạnh mẽ, ý chí cứng cỏi thì không chịu nổi.Bùm!Trong đống xương Ác Ma rải rác có đoàn sáng rực rỡ bắn tung như ngọn lửa trong đêm tan biến giữa thiên địa.Một tiếng hét thảm vang lên, có Thâm Uyên Ác Ma chật vật lăn ra, người đầy vết máu.Lâm Minh vác cây cốt thương lặng lẽ đi hướng Thâm Uyên Ác Ma, lúc này hắn như ma quỷ đi ra từ địa ngục.Lâm Minh lạnh lùng không tha nghi ngờ nói:- Vươn tay ngươi ra!Thâm Uyên Ác Ma mới bị Lâm Minh đánh bay đếntừ Hồng Minh, chỉ có tu vi đẳng cấp Thiên Tôn.

Trước áp lực từ Lâm Minh làm Thâm Uyên Ác Ma ngẹt thở.Thâm Uyên Ác Ma không thể chống cự khí thế của Lâm Minh đành ngoan ngoãn vươn tay ra, Lâm Minh thò vuốt nhọn Ác Ma chộp tay gã, năm ngón bóp chặt, móng tay nhọn cắm phập vào da đối phương.Hoang chi pháp tắc, cắn nuốt!Lâm Minh vận chuyển pháp tắc cắn nuốt dã man rút đi lực lượng Ma Thần tinh thuần trong người Thâm Uyên Ác Ma.-------Chương 2358: Tu hànhLát sau Thâm Uyên Ác Ma như chó chết nằm sấp dưới đất, người ướt mồ hôi lạnh.

Khoảnh khắc vừa rồi Thâm Uyên Ác Ma cảm giác huyết mạch toàn thân gần như bị Lâm Minh rút sạch.Nhưng Thâm Uyên Ác Ma không chết, dường như Lâm Minh không hứng thú giết.Lâm Minh phất tay:- Ngươi cút được rồi!Thâm Uyên Ác Ma nghe Lâm Minh nói thì sửng sốt, không ngờ mình có thể sống tiếp, cảm giác rất khó tin.Lâm Minh mắt lóe tia sáng lạnh:- Còn không cút?Thâm Uyên Ác Ma lật đật chạy đi.Lâm Minh thổ nạp ngắn ngủi, thu mỗi phần lực lượng Ma Thần vào người, không lãng phí chút xíu nào.Lâm Minh chợt mở to mắt, chậm rãi xoay người nhì một chỗ trong hư không, lạnh nhạt nói:- Đã đến rồi thì ra đi.Không gian lặng yên một lúc chợt vang lên tiếng cười sang sảng:- Ha ha ha!

Trưởng lão thứ chín thật nhạy bén!Cùng với thanh âm là một bàn tay xé rách bình chướng trận pháp ẩn núp, một Thâm Uyên Ác Ma đi ra, là Minh Đồng.Đi vào Mộ Ma Thần lâu như vậy lần đầu tiên Lâm Minh gặp Minh Đồng.Lâm Minh không biết Minh Đồng hấp thu bao nhiêu lực lượng Ma Thần, hắn rất cảnh giác với gã.

Lâm Minh cảm giác đối phương là con dã thú âm hiểm luôn giấu đi răng nanh sắc bén, không biết khi nào sẽ nhe ra.Minh Đồng liếc hướng Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh chạy trốn, mắt lóe tia sáng bí bí hiểm:- Thú vị, không ngờ trưởng lão thứ chín thả Ác Ma Hồng Minh đi.Minh Đồng nhìn Lâm Minh nói:- Nhưng mà . . .

Trưởng lão thứ chín không phải loại người ngu xuẩn lòng dạ đàn bà.Lâm Minh không trả lời, cvhỉ nhìn Minh Đồng, lạnh lùng nói:- Ngươi tìm ta làm gì?Lâm Minh đã sẵn sàng chiến đấu, tuy có thệ ước Minh Minh nhưng loại thệ ưcó đơn giản này chẳng có chút sức ràng buộc với Minh Đồng.Minh Đồng cười to bảo:- Chỉ tình cờ gặp, nếu trưởng lão thứ chín không muốn nói nhiều với ta thì . . .

Chúng ta hẹn gặp lại chỗ sâu nhất Mộ Ma Thần.Minh Đồng nói xong thật sự xoay người rời đi.Từ đầu đến cuối Minh Đồng không tấn công Lâm Minh, thậm chí không lộ ra chút sát khí.Lâm Minh nhíu mày cho đến khi Minh Đồng hoàn toàn biến mất trong tầm mắt.Lâm Minh không biết trong bụng Minh Đồng muốn gì, thực lực của đối phương tuyệt đối siêu mạnh nhưng vẫn luôn che giấu.Minh Đồng không tranh cướp Tế Văn Chi Thư của Lâm Minh, không đi tìm Đại Hồng thái tử quyết chiến.

Mấy tháng qua Minh Minh và Hồng Minh không ngừng xung đột nhưng đến nay chưa xảy ra chiến đấu đổ máu quy mô lớn.Lâm Minh lắc đầu không suy nghĩ nữa.

Thời gian trong Mộ Ma Thần vô cùng quý giá, hắn phải nắm chặt mỗi phút mỗi giây nâng cao thực lực của mình.Trong Mộ Ma Thần có bí mật hay cạm bẫy, hăọc Minh Đồng có âm mưu gì với hắn hì chờ khi Lâm Minh có đủ thực lực mới ung dung ứng đối sau.Lâm Minh laức người biến thành luồng sáng bay đi, hắn đang tìm mục tiêu tiếp theo, dù là ác linh hay con mồi.Đây là tháng thứ mười Lâm Minh ở trong Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần vô cùng rộng lớn, thời gian mười tháng nay một mình Lâm Minh lang thang, đa số lúc trải qua quá trình tu luyện khô khan.Chém giết, tu luyện, đây chính là ngày trong Mộ Ma Thần.Lâm Minh không muốn tham gia chiến đấu giữa hai liên minh Hồng Minh, Minh Minh.

Nhưng Lâm Minh gặp thành viên Hồng Minh thì sẽ không chút do dự công kích.Đây là con mồi của riêng Lâm Minh.Chuyến đi Mộ Ma Thần này vốn là ưbã tiệc giết chóc, Lâm Minh đã tham gia vào đó tất nhiên phải lợi dụng quy tắc trong đó.Lúc này mà nói nhân tằ, đạo nghĩa gì thì là ngu ngốc.Mười tháng nay danh tiếng của Lâm Minh dần nổi lên, không còn Thâm Uyên Ác Ma ngu dại xem hắn là Ác Ma Thiên Tôn thượng vị.Vì không ai biết tên Lâm Minh, mọi người chỉ biết đến danh hiệu trưởng lão thứ chín.

Chậm rãi Ác Ma Hồng Minh gọi Lâm Minh là Chiến Ma Đệ Cửu.Mấy ngày nay, đặc biệt là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của Hồng Minh nghe đến danh hiệu Chiến Ma Đệ Cửu sẽ phập phồng lo sợ.Tuy Lâm Minh có chiến tích hiển hách nhưng không giết hết tất cả Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh đã gặp, hắn phát hiện dựa vào pháp tắc cắn nuốt Hoang có thể nhẹ nhàng rút sạch lực lượng Ma Thần trong người Thâm Uyên Ác Ma khác.Cho nên đối với một số Ác Ma cam nguyện dâng ra lực lượng Ma Thần của mình thì đa phần Lâm Minh sẽ để lại con đường sống cho bọn họ.Không phải lòng dạ đàn bà, Lâm Minh có tính toán riêng.

Lâm Minh làm như vậy vì giành lấy hiệu quả tu luyện cực nhanh trong thời gian có hạn.Lâm Minh có dã tâm của mình, hắn muốn trong thời gian ngắn tích lũy số lượng đồ đằng đến mức tận cùng.Về sau nhận truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì người nhận thử thách có tổng sản lượng lực lượng Ma Thần càng nhiều xác suất vượt qua khi truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng càng lớn.Hơn nữa một khi thành công tiếp nhận truyền thừa, những lực lượng Ma Thần trong quá trình sẽ bị người nhận thử thách hoàn mỹ hấp thu, hoàn thành một lần thực lực thăng hoa.Trong Mộ Ma Thần mỗi ngày đều có màn chém giết.Có lẽ là Thâm Uyên Ác Ma giết chóc ác linh, luyện hóa lực lượng Ma Thần.

Hoặc là giết chóc giữa Thâm Uyên Ác Ma và Thâm Uyên Ác Ma, cướp lấy thành quả tu hành của nhau.Cứ thế ba năm trôi qua.Trong một đầm lầy đen ở Mộ Ma Thần, Lâm Minh chậm rãi hấp thu một lũLực lượng Ma Thần tinh thuần, nhìn ấn ký đồ đằng trên cánh tay.

Hiện tại Lâm Minh đã ngưng tụ ra đồ đằng thứ sáu.Ba năm qua thành quả tương lai Lâm Minh tu luyện mấy chục năm bên ngoài.Cảnh giới Thiên Tôn thượng vị của Lâm Minh đã hoàn toàn ổn định, tu vi tiến triển siêu nhanh thẳng tiến cực hạn Thiên Tôn.Mắt thấy đồ đằng thứ sáu sắp sửa hoàn thành, Lâm Minh hơi trầm ngâm, phát tán cảm giác ra bốn phía, khóe môi cong lên.Cách không xa Lâm Minh cảm giác vài bài bố trước đó của mình, đã tới lúc gặt hái.Lâm Minh chậm rãi bay lên hóa thành luồng sáng bắn hướng mình cảm giác được.Tốc độ của Lâm Minh siêu mau, nhanh như tia chớp, chỉ một giây đã bay đến mục đích.Nơi đây có một hiệp cốc, bên tngoài hiệp cốc bày một trận pháp ẩn giấu.Trận pháp ẩn giấu đẳng cấp Thiên Tôn như sắt vụn với Lâm Minh.Lâm Minh siết chặt nắm đấm phải, Ác Ma lực hừng hực quanh quẩn toàn thân.Răng rắc!Lâm Minh vung nắm đấm đập nát trận pháp ẩn giấu.Trận pháp ẩn giấu vỡ nát, mấy Thâm Uyên Ác Ma núp trong đó hết hồn:- Gì?

Xảy ra chuyện gì?Bọn họ vốn dựng điểm nghỉ tạm nơi đây, dù là Thiên Tôn trong chém giết, tu luyện ngày qua ngày cũng sẽ cảm thấy tinh thần mệt nhọc, bọn họ cần nghỉ ngơi.Bình thường bọn họ tụ tập tại đây, có Ác Ma phụ trách canh gác, có trận pháp cảnh giới.

Nhưng hôm nay mọi thứ không nhạy.Mãi khi bị người giết tới cửa, trận pháp vỡ nát thì bọn họ mới phản ứng lại.Có thể lặng yên không một tiếng động đến gần bọn họ, dễ dàng đánh nát trận pháp ẩn giấu của họ thì rất có thể đối thủ là đẳng cấp Chân Thần.Bọn họ không đánh lại đối thủ đẳng cấp Chân Thần được!Nhưng khi bọn họ lao ra trông thấy kẻ xâm nhập thì biểu tình cực kỳ khó xem.-------Chương 2359: Đường tắt tu luyện- Chiến Ma Đệ Cửu!- Lại . . .

Lại là ngươi!Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn tụ hợp trong hiệp cốc thuộc phe Hồng Minh, bọn họ là kẻ yếu, đoàn kết mới sinh tồn được.Mấy ngày nay bọn họ dựa vào hợp tác đoàn đội tích lũy khá nhiều lực lượng Ma Thần, luôn hết sức cẩn thận tránh cho thành con mồi của Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Minh Minh.Nhưng muốn khóc là trong ba năm qua bọn họ đã hai lần đụng tới sát tinh Lâm Minh.Lần đầu tiên là hai năm rưỡi trước, bọn họ vừa vào Mộ Ma Thần không lâu, chém giét với Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn Minh Minh sau đó gặp Lâm Minh.Vì thực lực cách biệt lớn nên bọn họ bị đánh tả tơi, thần kỳ là Lâm Minh không giết bọn họ mà thả đi.Cách làm lòng dạ đàn bà này khiến bọn họ mừng rơn, thầm cười Lâm Minh ngu.Nhưng qua một năm rưỡi, bọn họ trải qua nguy hiểm bí cảnh lần thứ hai gặp Lâm Minh, hắn vẫn không giết họ, thậm chí không cướp đi mảnh nhỏ công pháp, thiên tài địa bảo bọn họ thu hoạch trong bí cảnh nhưng cướp hết lực lượng Ma Thần mà họ tụ tập được.Điều này khiến bọn họ buồn bực muốn hộc máu nhưng dù gì giữ được mạng nhỏ, còn giữ được thu hoạch.

Núi xanh còn đó không lo không củi đốt, họ bắt đầu mọi thứ lại từ đầu.Hiện tại, bọn họ lần thứ ba gặp Lâm Minh.Trong phút chốc mặt các Thâm Uyên Ác Ma xanh mét.Lâm Minh bá đạo nói:- Chắc các ngươi không muốn chết đúng không?

Hãy giao lực lượng Ma Thần ra, ngoan ngoãn phối hợp thì ta sẽ không giết, nếu không đừng hòng một người chạy thoát.

Các ngươi nên tin đi, một mình ta có năng lực làm các ngươi gục hết tại đây!Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh tức xì khói, bọn họ vất vả khổ cực lắm mới ngưng tụ được một chút lực lượng Ma Thần, Lâm Minh dã man muốn cướp mất.Có Thâm Uyên Ác Ma óc lóe tia sáng:- Ngươi . . .

Ngươi dùng bí thuật truy tung chúng ta?Một lần bị Lâm Minh tìm được là bình thường, lần thứ hai tìm đến là trùng hợp, nhưng lần thứ ba vẫn gặp hắn thì sao được?Xui mấy cũng không nên như vậy.Nghe Thâm Uyên Ác Ma chất vấn, mắt Lâm Minh lóe tia sáng lạnh, tay phải sờ Tu Di giới.

Nhiệt độ không khí nháy mắt giảm xuống rất nhiều.Thâm Uyên Ác Ma nêu suy luận nh con vịt đực bị bốp cổ, lập tức không dám nói tiếp nữa.Bọn họ đã xác định Lâm Minh có cách truy tung mình.

Lúc trước Lâm Minh không giết, tha cho bọn họ rời đi không phải mềm lòng mà vì muốn nuôi mập rồi mới giết họ.Nghĩ tới đây các Thâm Uyên Ác Ma biểu tình cực kỳ khó xem, bọn họ có thể vào Mộ Ma Thần thì toàn là thiên kiêu Thâm Uyên, giờ bị người ta nuôi như gia súc.- Ma quỷ này sao quá độc ác!- Làm sao bị gieo ấn ký truy tung được?

Lúc trước chúng ta có hội hợp với thái tử điện hạ, thái tử điện hạ cũng không có nhắc nhở chúng ta bị người truy tung!Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh nói thái tử điện hạ chính là Đại Hồng thái tử.Thực lực Đại Hồng thái tử cường đại nhưng Lâm Minh để lại ấn ký truy tung trên người đám Ác Ma Hồng Minh là do chiến linh ngưng tụ ra.Chiến linh là thứ xa lạ với Thâm Uyên Ác Ma, có lẽ đánh nhau với võ giả đẳng cấp Chân Thần thì chiến linh không mang lại tác dụng nghịch thiên, nhưng nó cực kỳ hữu dụng cho việc truy tung.Hầu như ấn ký chiến linh không bị mài mòn, vì Thâm Uyên Ác Ma không quen thuộc với nó nên khó thể phát hiện.Có ấn ký chiến linh, Lâm Minh nằm rõ tung tích đám Ác Ma này trong lòng bàn tay.Mỗi qua thời gian cố định là Lâm Minh đi gặt hái một lần, nếu chờ quá lâu không chừng đám Thâm Uyên Ác Ma sẽ bị giết, thế thì bài bố của hắn mất tác dụng.Biểu tình Lâm Minh lạnh lùng nói:- Giao lực lượng Ma Thần ra, không thì giết.Cùng lúc đó lực tràng hồng mông khuếch tán bao phủ hiệp cốc, Lâm Minh động sát cơ là bảy, tám Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sẽ gục tại đây.Có Ác Ma nổi khùng lên không tin tà:- Chúng ta cùng nhau lên, không tin nhiều Ác Ma hợp sức mà không đánh lại một mình hắn!Cách làm của Lâm Minh đã vượt qua giới hạn của Ác Ma này, nhiều Thâm Uyên Ác Ma trong máu là bạo ngược hiếu sát, chỉ có bọn họ ăn hiếp sinh linh khác, làm gì có chuyện bị người chà đạp thế này?Ác Ma hét to mới được một nửa thì thương quang chói mắt xẹt qua, vang tiếng nổ.Ác Ma kêu thảm người bay nhanh ra sau đập mạnh vào tảng đá lòng núi, cơ thể khổng lồ đụng ánt núi đá cứng như thần thiết.Rào rào!

Rào rào!Đa vụn vỡ, người Ác Ma đẫm máu, ngực để lại cái lỗ máu thô cỡ tay trẻ sơ sinh đâm thủng hai đầu.Ác Ma chưa chết, nhưng bị thương nặng thế này trong Mộ Ma Thần dù không chết bây giờ thì thời gian sau cũng khó sống.Thâm Uyên Ác Ma khác biến sắc mặt, tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, một Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thượng vị bị Lâm Minh tiêu diệt trong tích tắc,bọn họ tràn ngập sợ hãi với thực lực của hắn.Có tấm gương đi đầu, tất cả Thâm Uyên Ác Ma ngoan ngoãn nộp lực lượng Ma Thần.Lâm Minh dùng pháp tắc cắn nuốt hấp thu hết các lực lượng này, chỉ nửa nén nhang ngắn ngủi đồ đằng thứ sáu đã ngưng tụ hoàn toàn.Vạn pháp tương thông, với Lâm Minh hiện giờ dù là lực lượng thần hay Ác Ma lực đều có thể chuyển hóa thành sức mạnh của hắn.

Lâm Minh cảm giác lại tiến thêm một bước tới cực hạn Thiên Tôn.Lâm Minh hấp thu hết tất cả Ác Ma lực, lòng máy động, thế giới trong cơ thể phát ra lực lượng ma phương cuốn lấy vòng xoáy to lớn bao trùm mọi thứ xung quanh.Đám Thâm Uyên Ác Ma rung động, cho rằng Lâm Minh muốn làm gì bọn họ:- Ngươi . . .!Nhưng giây sau trong lỗ đen tinh thần ma phương chế tạo, bọn họ bị lạc.Đám Thâm Uyên Ác Ma ngã xuống.Lâm Minh nhìn đám Thâm Uyên Ác Maq xỉu, hắn từ từ sử dụng lực lượng ma phương xóa bỏ ký ức hôm nay bị hắn cướp lực lượng Ma Thần trong đầu Ác Ma .Lâm Minh dùng ảo giác Ác Ma tạo ra ký ức mới cho đám Thâm Uyên Ác Ma, giải thích tại sao lực lượng Ma Thần của họ tan biến.Làm vậy thì bọn họ dù vô cùng tuyệt vọng nhưng sẽ chăm chỉ tiếp tục thu thập lực lượng Ma Thần, cống hiến lực lượng cho về sau Lâm Minh tu luyện.Không thì mặc cho ai biết mình bị người theo dõi, thậm chí nuôi nhốt như súc vật sẽ sinh ra tâm lý chống cự, đồ ngốc mới tiếp tục ngưng tụ lực lượng Ma Thần để lại bị cướp đi.

Cách làm của người người bình thường là không thèm tu luyện, còn hơn cho người khác chiếm lợi.Nhưng sau khi quên tất cả thì sẽ không tồn tại vấn đề này nữa.Lâm Minh đã dùng chiêu này ba pen bốn lượt.Có thể nói dựa vào chiến linh truy tung ấn ký và ma phương, Lâm Minh tìm một con đường đường tắt tu luyện trong Mộ Ma Thần.Sau khi trấn lột tiểu đội Thâm Uyên Ác Ma phe Hồng Minh, Lâm Minh làm điều tương tự trong nửa năm tiếp theo.

Lâm Minh nhiều lần ra tay cướp đi lực lượng của các Thâm Uyên Ác Ma bị đánh dấu, gặt hái quy mô lớn.Sau khi gặt xong Lâm Minh sẽ xóa ký ức của đám Thâm Uyên Ác Ma này.Lâm Minh không sợ mình giở trò bị người phát hiện, không nói đến Ác Ma Hồng Minh chưa chắc biết, dù nhận ra cũng không thể làm gì hắn.-------Chương 2360: Thiên địa dị tượngTrong Mộ Ma Thần này, thực lực của Lâm Minh đã xếp vào hàng nhất lưu.Trừ Đại Hồng thái tử và Minh Đồng bí ẩn ra, Lâm Minh tự tin không ai đánh lại hắn.Cứ thế lực lượng Ma Thần trong người Lâm Minh tăng vọt ngay trong thời gian ngắn, lực lượng cực kỳ tinh thuần, có thể hoàn mỹ dung hợp với kinh mạch cơ thể hắn, hầu như không có vấn đề năng lượng bị pha tạp.Thời gian trôi qua từng ngày, năm thứ năm Lâm Minh vào Mộ Ma Thần, ấn ký đồ đằng trên cánh tay đã ngưng tụ đến mười hai cái.Lâm Minh không biết cực hạn ngưng tụ ấn ký đồ đằng của mình là bao nhiêu, nhưng hắn biết theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi lại thì một số thiên kiêu Ác Ma bình thường cực hạn ngưng tụ ấn ký đồ đằng thường là mười mấy cái, có khi càng thấp hơn.Lâm Minh chỉ dùng năm năm đã đến trình độ này, nếu Ác Ma khác biết sẽ trợn mắt há hốc mồm.Lâm Minh nhìn cánh tay của mình, ấn ký đồ đằng thứ mười ba đã dần dần hiển hóa hình thức ban đầu.Lâm Minh đang lên kế hoạch, dự định trong vòng mười tháng sẽ hiển hóa ra ấn ký đồ đằng này.

Trong Mộ Ma Thần đột phá cực hạn Thiên Tôn thậm chí chạm đến ngưỡng cửa Chân Thần.Đột nhiên đường chân trời xa xặm mặt đất rung lắc, từng luồng khói đen bốc lên cao ngưng tụ phía chân trời.Trong đống khói đen ẩn chứa hơi thở đáng sợ, nó biến ảo trên bầu trời, vặn vẹo như Ác Ma giương nanh múa vuốt.Lâm Minh nhìn sương khói bốc lên cao, tim rung ledne.

Trong phút chốc Lâm Minh từ khói đen phía chân trời xa xôi cảm nhận áp lực đáng sợ, cảm giác đó đè ép hắn nghẹt thở.Tim Lâm Minh rớt cái bịch, hiện tại hắn có thực lực đẳng cấp Chân Thần nhưng bị năng lượng đè ép nghẹt thở, quá đáng sợ.Mặt đất run rẩy nứt rạn.

Thế giới Mộ Ma Thần cực kỳ ổn định, lực lượng có thể xé rách mặt đất thật là khó tưởng tượng.Đám người Ác Ma ở không xa nhìn kỳ cảnh này thì bị hấp dẫn tụ tập lại.Thiên địa dị tượng thế này xuất hiện hơn phân nửa là có thứ gì ghê gớm xuất thế.Lâm Minh động lòng, Lâm Minhe dùng cảm giác điều tra một phen, tốc độ không nhanh không chậm lao hướng dị tượng bộc phát.Trong phút chốc vang tiếng nổ điếc tai như núi lửa phun trào, nước lũ như dung nham phun ra từ lòng đất.

Một đội Thâm Uyên Ác Ma bị nước lũ cuốn vào như con thuyền nhỏ bị sóng dữ nuốt hết, biến mất.Biến cố đột ngột làm các Thâm Uyên Ác Ma kéo nhau chạy đến khựng bước chân, không có Ác Ma dám tiến lên.Mộ Ma Thần đầy rẫy nguy hiểm, có nhiều nơi Chân Thần đi vào rất có thể sẽ chết.

Tuy cơ duyên bên trong hấp dẫn nhưng với Ác Ma Thiên Tôn thì giữ mạng sống mới là then chốt nhất, không có mạng thì chẳng còn lại gì.Chín hLâm Minh thấy tiểu đội Ác Ma Thiên Tôn bị nuốt sống thì cẩn thận hơn.Lâm Minh giảm chậm bước chân nhiều, cảm giác lan tràn ra ngoài, tra xét tình hình bên dưới dị tượng.

Rất nhanh Lâm Minh phát hiện một người quen.Trên bầu trời cuồng phong nổi lên bốn phía, năng lượng sóng triều hùng dũng, một bóng dáng thướt tha mặc váy dài màu đen đón gió đứng thẳng.

Nữ nhân này chính là Thánh Mỹ.Thánh Mỹ cầm cốt kiếm, mái tóc dài bya trong gió.Gần người Thánh Mỹ có một Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Minh Vương Đạo sẵn sàng đón địch.Lâm Minh có chút ấn tượng với Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, có trong danh sách so tàin hưng không ra tay.

Lâm Minh không rõ ràng thực lực thật sự như thế nào nhưng ước chừng được Minh Vương Đạo phái vào Mộ Ma Thần thì thực lực cũng không kém.Đứng đối diện Thánh Mỹ và trưởng lão Ác Ma Minh Vương Đạo là ba Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Hồng Minh, người dẫn đầu chính là Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử ngoài cười nhưng trong không cười nói lời giả dối:- Ha ha!

Thánh Ma Nữ điện hạ, thật là thiên nhai hà xử bất tương phùng.

Mộ Ma Thần rộng lớn như thế, ta vào Mộ Ma Thần lâu như vậy nhưng lần đầu tiên gặp Thánh Ma Nữ điện hạ.

Chuyến này gặp nhau phải cảm tạ thiên địa dị tượng này.Hai Ác Ma đẳng cấp Chân Thần sau lưng Đại Hồng thái tử đã tiến lên bao vây Thánh Mỹ, trưởng lão Ác Ma Minh Vương Đạo vào giữa.Một Đại Hồng thái tử thực lực trên Thánh Mỹ cộng thêm hai Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Hồng Minh, ai mạnh ai yếu quá rõ ràng.Thánh Mỹ nhíu mày liễu, nàng liếc sương khó iđen cuồn cuộn dâng trào sau lưng Đại Hồng thái tử, ảo ảnh sắp ngưng tụ trong sương đen, lòng mơ hồ nảy ra suy đoán.Năng lượng khuếch tán từ bí cảnh cộng minh với lực lượng Ma Thần mà Thánh Mỹ hấp thu, cảm giác giống như căn nguyên tất cả lực lượng Ma Thần.Cộng thêm trong năng lượng ẩn chứa uy áp khủng bố làm Chân Thần run rẩy, Thánh Mỹ nghi ngờ bí cảnh này e rằng liên quan tới Ma Thần trăm ức năm trước.Ma Thần là nhân vật nào?

Có thể nói là người sáng lập nguyên Hắc Ám Thâm Uyên hiện nay, Ma Thần để lại bí cảnh nên có cơ duyên như thế nào?Không biết ai xúc phát bí cảnh như vậy, bây giờ đột nhiên hiện ra.

Đối với Ác Ma đẳng cấp cao vào Mộ Ma Thần là tạo hóa lớn.Tạo hóa như vậy có ai không muốn độc chiếm?Đại Hồng thái tử cũng lờ mờ đoán ra nên tập kết hai Chân Thần Hồng Minh khác chuẩn bị xuống tay với Thánh Mỹ, đánh nàng bị thương nặng hoặc ít ra đẩy lùi.Thánh Mỹ mắt lóe tia sáng lạnh, đầu óc nhanh chóng phân tích tình hình hiện tại.Mộ Ma Thần quá lớn, hơn nữa pháp tắc không gian nơi đây cực kỳ ổn định, dù là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần cũng không thể xuyên qua hư không, chỉ đành ngoan ngoãn bay.Bí cảnh đột nhiên xuất hiện tại đây, tuy hơi thở 2n lto lớn nhưng vì cách quá xa nên đa số Ác Ma đẳng cấp Chân Thần chưa phát hiện.

Tuy nhiên qua một đoạn thời gian thì bọn họ sẽ chú ý đến.Trước mắt Thánh Mỹ không đánh laị ba Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Hồng Minh, nhưng nếu câu giờ chờ nhiều Ác Ma đẳng cấp Chân Thần tới thì chưa chắc không có cơ hội lật ngược.Ong ong ong ong ong!Người Thánh Mỹ bộc phát ra tầng tầng lớp lớp lực lượng Ma Thần bao kín toàn thân.Một trưởng lão Minh Vương Đạo khác bên cạnh Thánh Mỹ cũng hành động, khớp xương toàn thân kêu răng rắc, vảy giáp nổi từng lớp trên người, là Thâm Uyên Ác Ma thuộc hệ biến thân.Đại Hồng thái tử nhìn cảnh này nhe răng cười nói:- Các ngươi muốn kéo dài thời gian, chờ đợi chi viện?

Các ngươi nghĩ mình có thể chống đỡ tới lúc đó không?Keng!Đại Hồng thái tử lật tay lại, một thanh trường đao khắc đầu quỷ ra khỏi vỏ, đao phong chỉ hướng Thánh Mỹ.Đại Hồng thái tử ra lệnh cho hai trưởng lão Ác Ma sau lưng:- Tốc chiến tốc thắng!Đại Hồng thái tử mới dứt lời chượt khựng người, nhíu chặt mày.Đại Hồng thái tử xoay người, thấy cách vài dặm một Ác Ma mặc chiến giáp màu đen tay cầm cốt thương thô to bay tới như hồn ma.Ác Ma nàychính là Lâm Minh.Lòng Đại Hồng thái tử chùng xuống:- Tiểu tử này!Mấy năm qua ai có mắt đều thấy thực lực của Lâm Minh, Đại Hồng thái tử dần tin lời Minh Đồng nói, thiên phú của Lâm Minh hoàn toàn vượt qua Minh Đồng.Đại Hồng thái tử từ các loại tình báo đánh giá Lâm Minh có thực lực đỉnh Chân Thần hạ vị.-------Chương 2361: Thế giới ngầmĐại Hồng thái tử vốn không lo lắng cỡ thực lực này nhưng hiện tại Lâm Minh cộng Thánh Mỹ, một trưởng lão Minh Vương Đạo, phe gã là ba chọi ba.

Dù vẫn chiếm thế nhưng Đại Hồng thái tử rất khó kết thúc chiến đấu trong thời gian ngắn.Một khi chiến đấu càng kéo dài sẽ có nhiều Ác Ma đẳng cấp Chân Thần kéo tới.Khi ấy đi vào bí cảnh chém giết càng thảm khốc hơn, xác suất Đại Hồng thái tử độc chiếm cơ duyên lớn nhất càng nhỏ.Đặc biệt Minh Đồng khiến Đại Hồng thái tử cực kỳ e ngại.Nếu Minh Đồng chạy tới kịp thì hậu quả cực kỳ không tốt.- Tìm cái chết!Đại Hồng thái tử nhìn Lâm Minh, lộ ra sát khí như dã thú bị cướp đồ ăn.Lâm Minh không đổi hướng tiếp tục bay tới, tốc độ nhìn như rất chậm nhưng khoảng cách mấy dặm chớp mắt rút ngắn.Lâm Minh lặng yên như hồn ma xuất hiện bên cạnh Thánh Mỹ, cuàng nàng đối diện Đại Hồng thái tử, hai trưởng lão Chân Thần Hồng Minh.Thánh Mỹ không ngờ Lâm Minh sẽ xuất hiện vào lúc này:- Là ngươi!Ánh mắt Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh lộ tia phức tạp, từ ý nghĩa nào đó thì Ác Ma màu đen trước mắt là vị hôn phu của nàng.Dù thé nào thì Thánh Mỹ không chấp nhận Lâm Minh được, nhưng nàng phải công nhận Thâm Uyên Ác Ma nhìn như hung tợn lại cho nàng cảm giác đặc biệt.Cuồng phong gào thét, lúc này Lâm Minh đứng trước Thánh Mỹ một chút, từ góc độ của nàng thấy bóng lưng như tháp sắt của hắn, khuôn mặt âm trầm của Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử đang suy tính bây giờ hành động thì xác suất trong vòng một nén nhang tổn hại nặng Thánh Mỹ, Lâm Minh cỡ bao nhiêu.Lúc này đột phá mặt đất nứt rạn kêu vù vù.

Những khe nứt dữ tợn chậm rãi đến gần nhau sắp khép kín.Triều tịch ma tính mênh mông phun ra từ lòng đất kèm theo hơi thở khủng bố Ma Thần tái thế đột nhiên thu lại, giống như cái mồm há ra rồi khép.Từ góc độ đám người Lâm Minh thấy Thâm Uyên vô tận lộ ra dưới khe hở lớn, hiển nhiên hơi thở khủng bố, năng lượng ngập trời tuyền đến từ lòng đất Thâm Uyên.Lối vào Thâm Uyên lòng đất là những cái khe lớn, nhưng bây giờ lối vào sắp khép kín.Mấy cao thủ tộc Ác Ma giật nảy mình, bây giờ không vào chờ khi khe nứt khép thì bọn họ không vào được.

Trong bọn họ không cai có bản lĩnh cưỡng ép xé rách bí cảnh đẳng cấp như vậy.Đại Hồng thái tử ra lệnh một tiếng:- Xuống đi!Trong vòng mười giây mắt thấy bí cảnh khép lại, lúc này bọn họ không rảnh đuổi đám người Lâm Minh nữa.Thánh Mỹ hét lên:- Chúng ta cũng đi!Thánh Mỹ không chút do dự như mũi tên bắn xuống.Lâm Minh theo sát, Chân Thần Minh Vương Đạo, ba bóng người như ba sao băng vụt qua hư không vạn trượng.Trong khi bay nhanh Đại Hồng thái tử liếc đám người Lâm Minh một cái, do dự một chút nhưng cuối cùng không ra tay.

Diện tích khe nứt quá lớn, Đại Hồng thái tử không thể bít hết.

Dù Đại Hồng thái tử một kích đẩy lùi đám người Thánh Mỹ thì bọn họ có thể từ hướng khác xuống dưới.Nếu giằng co không chừng bản thân Đại Hồng thái tử cũng không vào được.Ngược lại cùng nhau vào không gian lòng đất, dựa vào thực lực tuyệt đối của bản thân Đại Hồng thái tử sẽ có quyền chủ động hoàn toàn.Vù vù vù vù vù!Sau Lâm Minh, Thánh Mỹ còn có một số Ác Ma Thiên Tôn không sợ chết cũng lao xuôkngs.Dù bọn họ biết rõ trong bí cảnh này có thể sẽ nguy hiểm nhưng cơ duyên ngay trước mắt, có lẽ một bước lên trời, luôn có kẻ liều mạng bất chấp tất cả.Đám người Ác Ma chui vào Thâm Uyên vô tận, hai bên trái phải bọn họ là vách đá vô tận từ từ đè ép lại.Không biết vách đá xuống sâu bao nhiêu, nếu không bay vào bí cảnh trước khi khe nứt vách đá khép kín, bị vách đá ép chết là chuyện rất bí thảm.

Mức độ đất Mộ Ma Thần cứng rắn dù là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần kẹt dưới lòng đất muốn đi ra cũng sẽ rất vất vả.

Nếu là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, thực lực không mạnh không chừng sẽ bị chôn sống mấy chục năm bên trong.

Thậm chí bởi vì năng lượng hao hết mà chết dưới lòng đất.Đám Ác Ma đẳng cấp Chân Thần như Lâm Minh, Thánh Mỹ còn ung dung chứ Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thì trán đã toát mồ hôi lạnh.

Bọn họ không ngừng tăng tốc, sợ bị vách đá ép bên trong.Vù vù vù vù vù!Lần lượt từng Ác Ma bay ra khỏi khe nứt loàng đất, hắc ám vô tận vụt qua.

Ngay sau đó bọn họ cảm thấy tầm nhìn đột nhiên rộng mở.

Bọn họ đã tới một thế giới ngầm rộng lớn.Ầm ầm ầm ầm ầm!Trên đầu bọn họ là mặt đất từ từ khép kín, lối vào đã bị phong.Mới rồi lúc bay nhanh tính sơ thì ít nhất sâu mấy ngàn dặm lòng đất.Đột nhiên bị phong trong bí cảnh lòng đất sâu mấy ngàn dặm, rất nhiều Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thầm run.

Bí cảnh đẳng cấp thế này có khi nào có vào không ra?

Thế thì bọn họ bi kịch.Lâm Minh nhìn thế giới ngầm, trong tầm mắt không có cuối.

Thế giới ngầm không tối đen, có ánh sáng lấp lánh yếu ớt phát ra từ tảng đá.Đối với Chân Thần dù đen thui cũng có thể dùng cảm giác xem vật, huống chi bây giờ có ánh sáng thì càng như ban ngày.Dưới đất đầy núi đá lởm chưởm, giữa các núi đá có một hồ nước cực kỳ bắt mắt.Hồ nước màu xám đậm, phạm vi chừng trăm dặm, mênh mông rộng lớn.Mặt hồ không bình tĩnh mà nổi lên các bọt nước to cỡ nắm tay, bọt nổi lên từ lòng đất rồi vỡ ra như một ao nước nặng nề nóng cháy.Ánh mắt đầu tiên nhìn hồ nước này khiến tim Lâm Minh đập nhanh.Lâm Minh cảm giác giữa hồ như ngưng tụ tinh hao lực lượng Ma Thần vô tận, năng lượng mênh mông dưới lòng đất dâng lên đến từ nó.Nhớ lại chất lỏng màu xám đậm như dung nham bắn ra từ khe nứt, Lâm Minh nghi ngờ mớ chất lỏng đò là 'nước hồ' trong hồ nước xám đậm.Hồ nước vì lý do nào đó mà bắn lên xuyên thủng tầng đá ngàn dặm hình thành triều tịch ma tính, quá trình này giống như núi lửa phun trong thế giới phàm nhân.Nhưng lực lượng mạnh tới mức nào mới đâm thủng được tầng đá ngàn dặm Mộ Ma Thần?Giọng Thánh Mỹ vang bên tai Lâm Minh:- Bí cảnh này chắc liên quan Ma Thần trăm ức năm trước.Lâm Minh sửng sốt, liếc Thánh Mỹ.Thánh Mỹ tiếp tục truyền âm nói- Ta không xác định cụ thể, chúng ta hãy đi xuống.- Được!Thánh Mỹ, Lâm Minh, Chân Thần Minh Vương Đạo khác cùng bay hướng hồ nước.

Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn xuất thân Minh Minh xa xa đi theo ba người.

Lúc này thể hiện ích lợi của liên minh, nếu một mình anh dũng chiến đấu thì đám Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sẽ bị nuốt không phun xương, giờ có một cơ hội sống.Càng đến gần hồ nước Lâm Minh rõ ràng cảm giác mỗi giọt nước dâng lên tinh hoa lực lượng Ma Thần không thể chống đỡ, mênh mông như biển.Các hoa văn đan chéo nhau lộ ra trên mặt hồ, nó phát ra vận luật pháp tắc Ác Ma sâu thẳm nhất, hình thành lực tràng tuyệt đối giam cầm phương thiên địa này.Đến gần hồ nước trăm trượng liền cảm nhận áp lực cường đại này, trong phút chốc tốc độ bay của bọn họ chậm lại.Lâm Minh nhìn lướt qua, thấy quanh đám đông Ác Ma rả rác nhiều xương vụn.

Những bộ xương không biết tồn tại bao nhiêu năm, bản thân đã gần như phong hóa.-------Chương 2362: Tử vong chi hồKỳ dị nhất là giữa đống xương vụn rải rác có mấy xác chết, xác không hóa thành xương vụn như xác bên ngoài, còn sót lại chút thịt khô trên người.

Lâm Minh khá bất ngờ, hắn không biết những cái xác có từ bao lâu.

Nếu là những người nhận thử thách vào đây mấy năm nay còn dễ hiểu, nếu từ thời đại thượng cổ để lại đây sẽ khiến người giật mình, rất khó tưởng tượng chúng nó làm sao chịu được lực lượng mục nát nơi đây.Lâm Minh không suy nghĩ nhiều, bởi vì lúc này hắn nhìn đến một đám Ác Ma chậm rãi đi hướng hắn.

Dẫn đầu đám Ác Ma là Đại Hồng thái tử.Trừ Đại Hồng thái tử còn có hai Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Hồng Minh, khoảng mười Ác Ma Thiên Tôn, đây là toàn bộ lực lượng Hồng Minh trong thế giới ngầm này.Tất cả Thâm Uyên Ác Ma phe Lâm Minh biểu tình cực kỳ khó xem.Ác Ma Hồng Minh có Đại Hồng thái tử tọa trấn, bên bọn họ thì chỉ mình Thánh Mỹ, Lâm Minh, một trưởng lão xuất thân từ Minh Vương Đạo tên gọi Minh Chiếu trấn giữ.Về mặt cao thủ đã kém một bậc.Đại Hồng thái tử nhìn lướt qua, không thấy Minh Đồng làm gã e ngại trong đó.

Đại Hồng thái tử nhếch mép cười dữ tợn.Không có Minh Đồng ở thì Đại Hồng thái tử tự tin có thể xử lý hết tất cả Ác Ma Minh Minh trước mắt.Đại Hồng thái tử tùy ý đánh giá Lâm Minh và Thánh Mỹ, mắt lộ tia giễu cợt:- Thật là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông vào.

Nếu các ngươi ở lại mặt đất thì không có chuyện gì xảy ra, cố tình xuống dưới chịu chết.

Nếu ta không thành toàn các ngươi chẳng phải là khiến các ngươi thất vọng?Tất cả Thâm Uyên Ác Ma Minh Minh căng thẳng khi đối diện Đại Hồng thái tử.Tu vi của Đại Hồng thái tử đã là đỉnh Chân Thần trung vị, hơn nữa gã mạnh hơn những Chân Thần trung vị lớn tuổi vài phần.Đối mặt địch thủ như vậy, chỉ dựa vào Lâm Minh, Thánh Mỹ, Minh Chiếu căn bản không phải đối thủ.Nếu như ở bên ngoài thì bọn họ có thể chạy tứ tán, nhưng ở thế giới ngầm thì họ là cá trong chậu không có đường trốn.Sát khí chậm rãi khuếch tán giữa Ác Ma hai liên minh, không khí trong phút chốc đông lại.

Ác Ma thực lực yếu hơn chút nhúc nhích một cái cũng vô cùng khó khăn.Thánh Mỹ hít sâu một hơi, nắm chặt cốt kiếm trong tay.

Tinh thần Thánh Mỹ tập trung chưa từng có, tay thuôn siết chặt cốt kiếm toát mồ hôi.

Đối diện kẻ địch như Đại Hồng thái tử làm Thánh Mỹ khó thể bình tĩnh.Thánh Mỹ biết rõ trận chiến này sẽ muôn vàn khó khăn.- Chậc chậc, thanh kiếm của Thánh Ma Nữ điện hạ thật ghê gớm, hình như chế tạo bằng di cốt của thượng cổ thánh hiền, phẩm chất trên linh bảo Chân Thần.

Đáng tiếc, hôm nay nó cũng không thể mang đến kỳ tích cho Thánh Ma Nữ điện hạ.

Thánh Ma Nữ điện hạ cần gì đối địch với ta tối vậy?

Hay là quy thuận ta, Thánh Ma Nữ điện hạ và ta song tu cùng nhau tìm kiếm bí ẩn sống mãi chịu không?Đại Hồng thái tử nói xong liếc qua Lâm Minh, mắt lóe tia sáng khinh miệt và tàn nhẫn.Thánh Mỹ được tiếng là nữ nhân đệ nhất Hắc Ám Thâm Uyên, nếu có được nàng, song tu với nàng sẽ giúp ích lớn cho tu vi của Đại Hồng thái tử.Lâm Minh là vị hôn phu đã định của Thánh Mỹ, Đại Hồng thái tử muốn kết hợp với nàng phải phải tiêu diệt hắn trước tiên.Mặc kệ Lâm Minh có thiên phú như thế nào, so đấu sinh tử cần thực lực tuyệt đối.

Đại Hồng thái tử hoàn toàn tự tin sẽ giết được Lâm Minh.Lâm Minh không lộ vẻ gì, trong đầu nhanh chóng phân tích thực lực của Đại Hồng thái tử.

Đối diện Đại Hồng thái tử, một khi chiến đấu Lâm Minh không thể che giấu bản tôn, phải ứng đối hết sức.Nếu thế thì tình huống hơi rắc rối.

Có nghĩa là Lâm Minh phải diệt khẩu toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma nhìn thấy bộ dạng của hắn.Sau khi Minh Chiếu nhìn thấy bản tôn có khi nào gặp trận phản chiến không?- Ngươi, lát nữa theo sát ta, tới lúc bất đắc dĩ ta sẽ sử dụng một ít bí thuật, đến lúc đó ngươi hãy yểm hộ ta!Vì Lâm Minh không nói nên nên Thánh Mỹ luôn xưng hô hắn là 'ngươi'.Nghe Thánh Mỹ tuyền âm, lòng Lâm Minh máy động.

Cũng đúng, Thánh Mỹ luôn đi theo Hồn Đế, vào phút then chốt chắc có vài vũ khí bí mật giữ mạng.Trận chiến này không đến lúc bất đắc dĩ Lâm Minh không muốn lộ ra bản tôn, sẽ sinh ra nhiều rắc rối.Đầu óc Lâm Minh xẹt nhanh những suy nghĩ, lúc này chợt nghe tiếng kinh kêu.Mọi người sửng sốt, dùng cảm giác tìm tòi hướng phát ra tiếng hét.

Khi bọn họ thấy cảnh tượng thì đám Ác Ma rợn tóc gáy.Mới mấy giây trước hai Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không là Minh Minh, cũng không thuộc về Hồng Minh định thừa dịp hai đại thế lực đánh nhau trước tiên lặn xuống hồ.

Vừa lặng lẽ đi tìm báu vật, cũng tránh cho bị hai đại thế lực giết chết.Nhưng khi bọn họ bước tới bên bờ hồ nước, trong đầm lầy nhìn như bình thường, Ác Ma Thiên Tôn đi nhanh hơn một bước chẳng biết đạp trúng cái gì mà đột nhiên tầng khói đen dâng lên bao phủ Ác Ma Thiên Tôn vào trong.Chỉ vài giây người Thâm Uyên Ác Ma ủn bần bật, vảy giáp dữ tợn phủ ngoài người đều rơi rụng.

Cơ thể vạm vỡ hóa thành máu loãng chảy xuống ào ào.Ác Ma Thiên Tôn bị hòa tan chỉ còn lại cái đầu trợn to mắt kinh khủng nhìn bầu trời, rất nhanh cái đầu cũng hòa tan.Cho đến chết gã không phát ra chút thanh âm nào, tiếng hét vừa rồi là đồng bạn phát ra.Một Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn chết không rõ ràng, bỗng nhiên bị hòa tan, cảnh tượng rất kinh dị.- Cái . . .

Này . . .Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sống sót mặt trắng bệch không dám thở mạnh, từng bước cẩn thận thụt lùi, muốn ra khỏi đầm lầy giết người như địa ngục Thâm Uyên.Ác Ma này dù gì trải qua nhiều tình hình sống chết, còn giữ được sự bình tĩnh.

Gã biết rõ nếu mình quay đầu chạy trốn rất có thể sẽ chết nhanh hơn.Một bước nhỏ, lại một bước nhỏ . . .Khi gã sắp ra khỏi mép đầm lầy thì chân đạp trúng lỗ hổng, lún xuống dưới.Ác Ma Thiên Tôn hét lên, lòng đất có cái gì kéo mắt cá chân gã giật mạnh xuống dưới.- A a a!!!Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn hét rầm lên, thoáng chốc cơ thể lún xuống nước bùn đầm lầy.

Chỉ một giây nước bùn nhấn chìm tiếng hét của gã.Giây sau tiếng hét ngừng bặt.Qua một lát, đống xương trắng chậm rãi nổi lên từ đầm lầy.Xương trắng còn giữ hình dạng vùng vẫy, đó là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn vừa chết để lại.Cảm giác như trong khoảnh khắc gã bị ăn chỉ còn lại bộ xương, khiến người kinh dị.- Cái gì?!Các Ác Ma thấy cảnh này, ao gồm Đại Hồng thái tử vừa rồi không ai bì nổi cũng đánh trống rút lui.Vừa rồi bọn họ vươn ra cảm giác không phát hiện tồn tại dưới lòng đất, hoàn toàn không biết là cái gì lặng lẽ ăn hai Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn.Đây chính là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn, hơn nữa là Ác Ma thiên kiêu của Hắc Ám Thâm Uyên.

Nhưng từ đầu tới đuôi bọn họ như hai trái anh đào bị ăn vừa nhanh vừa đơn giản.Tồn tại bí ẩn dưới lòng đất chắc chắn thực lực trên đẳng cấp Chân Thần, đẳng cấp cỡ nào thì bọn họ hoàn toàn không thể khẳng định.-------Chương 2363: Điệp Huyết bờ hồ 1Trong phút chốc các Ác Ma nín thở, trong cảm giác của bọn họ thế giới ngầm vốn tĩnh lặng trở nên âm u khủng bố.Đặc biệt đám đông Ác Ma thực lực cảnh giới Thiên Tôn, lúc này bọn họ hối hận đã xúc động bay vào khe nứt dưới đất.Có Ác Ma nuốt nước bọt, bản năng thụt lùi mấy bước cách xa mặt hồ, nếu vừa rồi bọn họ lỗ mãng đến gần hồ nước thì chính họ sẽ là đống xương trắng máu loãng.Đại Hồng thái tử sắc mặt âm trầm, đối diện tình hình như vậy khiến gã thấy áp lực.

Mới chỉ ven hồ mà đã có tồn tại khủng bố như vậy, đáy hồ có cái gì đây?Nếu đáy hồ xuất hiện một số tồn tại khủng bố có thể giết chết gã thì Đại Hồng thái tử cũng sẽ không ngạc nhiên.Dù sao mật địa này đã tồn tại trên trăm ức năm.Người để lại nó là Ma Thần không ai bì nổi trong truyền thuyết.

Thời gian trăm ức năm này mật địa sẽ diễn hóa ra cái gì?

Không ai nói chắc được.Nghĩ đến đây Đại Hồng thái tử không dám tấn công đám người Ác Ma Lâm Minh, Thánh Mỹ.Dù Đại Hồng thái tử tự tin có thể giết chết Lâm Minh, Thánh Mỹ nhưng bản thân sẽ tiêu hao lớn.

Khi Đại Hồng thái tử kiệt sức lỡ mấy con quái vật nhảy ra thì gã sẽ thành món ngon cho quái vật.Hơn nữa mấy Chân Thần đánh nhau sẽ lan đến bốn phía, vừa rồi hai Thiên Tôn mới tới mép đầm lầy đã kinh động quái vật ngủ đông trong đó.Bọn họ đnhá nhau trời long đất lở e rằng sẽ kích thích quái vật đáy hồ, một đám lão quái tức giận khó đoán kết cuộc của bọn họ ra sao.Mắt Thánh Mỹ sáng rực nhìn Đại Hồng thái tử, lạnh lùng hỏi:- Còn muốn đánh không?Tay Thánh Mỹ cầm cốt kiếm lóe tia sáng lạnh âm trầm, nếu đánh nhau thì nàng chơi tới cùng.Đại Hồng thái tử nhíu mày, hừ lạnh một tiếng:- Xem như các ngươi may mắn, cho các ngươi sống lâu hơn một chút, nhưng trước tiên các ngươi đừng để mình biến thành máu loãng.Đại Hồng thái tử vung tay lên mang theo thuộc hạ xoay người đi.Một Ác Ma đẳng cấp Chân Thần đi bên cạnh Đại Hồng thái tử mở miệng hỏi:- Thái tử điện hạ, tiếp theo nên làm sao?- Tạm để bọn họ sống, vào phút then chốt có thể làm lá chắn.

Chúng ta hãy tìm hiểu xem chỗ này có cơ duyên gì, nguy hiểm gì.

Chờ xác định mọi thứ rồi ra tay tiêu diệt bọn họ cũng không muộn.- Cái hồ này . . .- Đương nhiên là đi vào nhìn một cái, đã tới đây rồi.

Có bảy, tám mươi phần trăm khẳng định bí cảnh này liên quan Ma Thần, vào núi báu mà tay không ra về thì chúng ta tu võ đạo làm gì?Lời Đại Hồng thái tử nói khiến nhiều Ác Ma , đặc biệt là Ác Ma Thiên Tôn cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

Bọn họ nhìn hồ nước xám đậm rộng lớn phía xa, cảm giác nó như dã thú há to cái mồm khổng lồ khiến người rét run.

Hồ nước màu xám đậm ngăn cách cảm giác, không ai biết bên trong có cái gì.Đại Hồng thái tử đứng trước hồ giết người mười phút, chợt quay đầu ngoắc mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn ở phía xa:- Này, mấy người lại đây!Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn đều xuất thân từ thế lực nhỏ, bọn họ không là Hồng Minh cũng không thuộc về Minh Minh.Thấy Đại Hồng thái tử ngoắc mình, trong phút chốc đám Ác Ma biểu tình cực kỳ khó xem.Lúc trước cái khe khép kín quá nhanh, nhiều Ác Ma đầu óc xúc động lao xuống.

Bọn họ không ngờ dưới lòng đất sẽ gặp cục diện như vậy.Giọng Đại Hồng thái tử lạnh lùng nói:- Kêu các ngươi lại đây, không nghe thấy sao!?Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn mặt như đưa đám bước tới gần Đại Hồng thái tử.Đối diện đám cao thủ đẳng cấp Chân Thần như Lâm Minh, Thánh Mỹ thì Đại Hồng thái tử còn e dè, dù sao muốn giết Chân Thần không dễ.Đối diện Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thì Đại Hồng thái tử một ý nghĩ đủ giết đối phương.Cho nên mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn không có đường chống cự, không thì chết càng mau hơn.Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn phập phồng lo sợ đến trước mặt Đại Hồng thái tử, bọn họ đã mơ hồ đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.- Ha, các ngươi làm vẻ mặt gì vậy?

Ta chỉ muốn hợp tác với các ngươi.Đại Hồng thái tử cười tủm tỉm nói:- Nào, chúng ta cùng nhau đi tới, nếu tìm đến thứ tốt thì chúng ta phân phối theo tỷ lệ số người, tuyệt đối công bằng.Đại Hồng thái tử nói thế nhưng mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn làm sao tin được?Một Ác Ma cười nịnh nói:- Thái tử điện hạ đừng nói giỡn, chúng ta nào dám tranh cơ duyên với người.

Hồ nước có lẽ là mật địa thượng cổ lưu truyền từ trăm ức năm trước, bí tàng lớn như vậy chúng ta sao có phúc hưởng được?

Chỉ Ác Ma cao đẳng hồng phúc tề thiên như thái tử điện hạ mới xứng đáng có được nó.

Lúc trước đầu óc chúng ta nóng lên nên lao xuống theo, bây giờ chúng ta biến mất ngay.Ác Ma lanh trí đó khi nói chuyện liền cúi đầu khom lưng lùi về sau.Đại Hồng thái tử xụ mặt xuống, Ác Ma lực toàn thân bùng nổ đột nhiên vươn ra một bàn tay to chụp Ác Ma đang thụt lùi.Thực lực của Đại Hồng thái tử thuộc hàng đỉnh cao trong Chân Thần trung vị, Thiên Tôn trung vị không đấu lại nổi.Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn lá bá chủ một phương trong thế lực của mình nhưng ở trong tay Đại Hồng thái tử thì như gà con bị xách lên, không vùng vẫy được.Thiên Tôn trung vị kinh kêu:- Thái tử điện hạ . . .

Ngươi . . .

A!Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn này bị Đại Hồng thái tử ném ra ngoài.Đại Hồng thái tử lạnh lùng nói:- Ngươi, đi với chúng ta, đi trước ta mười trượng.

Ta thề với Ác Ma chi tâm của mình, nếu chúng ta lấy được bí tàng và bình an trở về thì sẽ chừa một phần cho ngươi.

Nếu ngươi muốn giở trò vặt gì hay làm trái mệnh lệnh của ta thì ta giết ngươi ngay bây giờ.

Ngươi hãy chọn con đường nào đi.Thâm Uyên Ác Ma nghe mấy lời này thì mặt còn trắng hơn xác chết ba ngày.Cái gì bình an trở về sẽ chừa một phần bí tàng cho gã?

Khả năng này sẽ tồn tại sao?Bắt gã đi làm đá dò đường, vốn là vật hy sinh.

Trong thế giới ngầm sát khí bốn phía này hai Ác Ma Thiên Tôn lúc trước biến thành máu loãng, xương trắng chính là tấm gương cho gã.Tuy vừa rồi Thâm Uyên Ác Ma này biểu hiện không có tôn nghiêm nhưng trong xương ẩn giấu hung ác, sao gã nhịn được cách chết nhục nhã này?- Ngươi . . .!- Ha, khoan vội từ chối, chắc ngươi là trưởng lão của Mạt Nhật môn?Đột nhiên nghe Đại Hồng thái tử nhắc đến tông môn của mình, Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn biến sắc mặt, muốn phủ nhận.Đại Hồng thái tử cười nói:- Ngươi đừng che giấu, mới rồi khi bắt giữ ngươi thì ta đã tra xét tình huống công pháp của ngươi.

Ngươi tu luyện mạt Nhật ma công của Mạt Nhật môn!

Gia tộc của ngươi chắc ở trong Mạt Nhật môn?

Nếu hôm nay ngươi ngoan ngoãn nghe lời của ta thì dù ngươi chết, khi khác ra ngoài ta sẽ bồi thường cho Mạt Nhật môn.

Nếu ngươi trái ý ta thì ta sẽ diệt Mạt Nhật môn ngươi!Lời Đại Hồng thái tử nói cực kỳ bá đạo, Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn Mạt Nhật môn tức giận người run rẩy.-------Chương 2364: Điệp Huyết bờ hồ 2Giọng Đại Hồng thái tử dần lạnh băng:- Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ta chẳng những có thể diệt Mạt Nhật môn ngươi còn có cách khiến người sống không bằng chết.

Cho dù ngươi không khuất phục thì ta vẫn có cách khiến ngươi thay thế dò đường, chỉ rắc rối hơn chút.Sự kiên nhẫn của Đại Hồng thái tử đã hao sạch.Lâm Minh ở phía sau nghe hết, thầm tặc lưỡi.

Trong Hắc Ám Thâm Uyên kết cuộc thực lực không bằng người là mặc cho người xâm lược.Thâm Uyên Ác Ma bị uy hiếp bất đắc dĩ đi trước do đường.Đoàn người Đại Hồng thái tử từ xa bám theo.Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của mấy thế lực nhỏ cảm giác thỏ chết cáo khóc.

Chờ khi Thâm Uyên Ác Ma xui xẻo đi đằng trước chết thì chắc chắn tới lượt bọn họ dò đường.Đoàn người lặng lẽ tiến lên, không khí nặng nề khiến không khí ngưng tụ giọt nước.Thánh Mỹ trầm ngâm một lúc nói:- Chúng ta cũng qua đó.Thánh Mỹ không muốn bỏ qua bí mật trong hồ.Thánh Mỹ liếc Lâm Minh trưng cầu ý kiến.Lâm Minh gật đầu nói:- Chúng ta thích hợp phóng ra chút lực lượng Ma Thần đã hấp thu trong người, mở rộng toàn bộ cảm giác.

Năng lượng cùng loại chắc sẽ có liên kết, nếu thật sự có nguy hiểm thì chúng ta sẽ cảm giác được dấu vết gì.Thánh Mỹ gật đầu:- Được, mọi người cẩn thận.Thánh Mỹ phát ra chút lực lượng Ma Thần đã hấp thu tỏa quanh đám Ác Ma .Đội Đại Hồng thái tử đã đi tới cách hồ giết người mười trượng.Khoảng cách này cảm nhận uy áp càng mãnh liệt.

Đám Ác Ma cảm nhận tử khí, khí huyết tinh đậm đặc, như thể hồ nước trước mặt bọn họ là ao máu địa ngụck.Ác Ma phụ trách dẫn đường mặt không còn chút máu:- Ta . . .

Ta . . .Mỗi bước Ác Ma tiến lên như đi qua một lần, trán ướt mồ hôi lạnh.

Hồ giết người này quá quái dị, cách chết tại đây rất thê thảm.Chín trượng, tám trượng, bảy trượng . . .Khoảng cách từng bước một tới gần, các Ác Ma nâng cao cảnh giác tột độ.Mãi đến hai trượng, một trượng, ba thước, Thâm Uyên Ác Ma đi đầu sắp chạm tới hồ nước.Thâm Uyên Ác Ma sợ hãi mặt xám xịt nhưng siêu may mắn, gã không chết.Chẳng lẽ cái gọi là hồ giết người nguy hiểm nhất là đầm lầy?

Trong đầm lầy mai phục tồn tại đáng sợ, nơi khác thì không nguy hiểm gì?Một số Ác Ma trong lòng nổi lên thật ra này, thậm chí suy đoán gần hồ giết người có khi nào có con thú Ác Ma nguy hiểm.

Nó là người thủ hộ nơi đây, né tránh nó là bọn họ sẽ an toàn vào bí cảnh Ma Thần để lại.Mắt thấy Ác Ma dò đường đã đến bên bờ hồ giết người.Ác Ma đi sau tạm bước châm lại, lúc này mới là then chốt nhất, thử xem hồ giết người có nguy hiểm không.Không chừng hồ nước là nước ăn mòn có thể tan rã hết thảy, bất cứ Ác Ma nào nhảy vào sẽ thành đống xương trắng.Đại Hồng thái tử lạnh lùng ra lệnh:- Thò tay ra thử chút.Thâm Uyên Ác Ma dẫn đường cắn răng, đầu tiên cầm kiếm chấm nhẹ nước trong hồ, trừ gợn sóng lăn tăn ra không có gì khác lạ.Thâm Uyên Ác Ma rút kiếm ra, mũi kiếm còn nguyên.Thâm Uyên Ác Ma yên tâm hơn, do dự một chút, định dùng đồ đựng múc chút hồ nước phân tích xem có nguy hiểm gì.Lúc này sau lưng Ác Ma chợt vang tiếng hét thảm thê lương.- A a a!Đang tập trung tinh thần cao độ, Thâm Uyên Ác Ma hay nhân loại đều dễ phát ra tiếng hét chói tai.Mấy Thâm Uyên Ác Ma vốn đứng ngay ngắn đột nhiên cảm giác dưới chân mềm nhũn, hai chân lún xuống đất.Bọn họ cảm nhận lực lượng lôi kéo không thể cưỡng lại truyền đến, thân thể của bọn họ bị kéo vào lòng đất.Đại Hồng thái tử nổi giận:- Chết tiệt!Ác Ma đi trước dò đường không sao, đoàn người bọn họ lại bị phục kích.

Giống như là tồn tại bí ẩn dưới đất cố ý bỏ qua cá nhỏ đằng trước, xuống tay với nhiều Ác Ma hơn.Keng!Đại Hồng thái tử rút trường đao khắc hoa văn đầu quỷ ra khỏi vỏ chém xuống mặt đất.Ác Ma lực như sóng dữ tuôn trào.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ điếc tai, bờ hồ cứng rắn như thần thiết bị Đại Hồng thái tử một đao chém rách.

Bùn lầy đất đá bắn tứ tung, bốn, năm Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn mới rồi bị kéo xuống đất bỗng chốc văng lên vì lực lượng đẩy.Nhưng mới rồi lún xuống đất, những Ác Ma Thiên Tôn bị văng lên toàn thân đã bị ăn mòn hơn phân nửa, nhiều chỗ lộ ra xương trắng hếu, cái chết chỉ còn là vấn đề về thời gian.- Đây là . . .Nhìn mấy Thâm Uyên Ác Ma chưa chết hẳn dưới đất, sắc mặt Đại Hồng thái tử như băng vạn năm.Trước mắt gã, thuộc hạ của gã bị tồn tại chưa biết giết chết.

Từ đầu đến cuối Đại Hồng thái tử không phát hiện thứ giết thuộc hạ của mình là cái gì.Mấy Thâm Uyên Ác Ma bị Đại Hồng thái tử một đao tạc văng ra khỏi lòng đất đang gào rú, nhưng cơ thể bọn họ như dính phải chất lỏng ăn mòn, không ngừng mục nát.

Rất nhanh thanh âm ngừng bặt.Mấy Ác Ma biến thành xương trắng, người hóa thành bãi máu thấm xuống lòng đất.Lâm Minh nhìn cảnh tượng này hơi nhíu mày, từ đầu tới đuôi hắn vận dụng cảm giác tỏa định lòng đất nhưng không phát hiện có tồn tại gì giết mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn.Thánh Mỹ mở miệng nói:- Quái dị!Thánh Mỹ nhìn hồ nước, phân vân do dự.Có lẽ tùy tiện đi vào trong đó chưa chắc là lựa chọn sáng suốt, dù bên trong có cơ duyên kinh thế nhưng không chừng hoàn toàn là cạm bẫy.Mộ Ma Thần sẽ có cạm bẫy đơn thuần sao?Đặt bẫy như vậy có mục đích gì?

Chắc không phải là cố ý dụ giết người đến sau đi?Trong đầu Thánh Mỹ lóe qua nhiều ý nghĩ, nàng không thể tưởng tượng lúc xưa Mộ Ma Thần bài bố ra đã xảy ra chuyện gì.Có lẽ ngày xưa là bí cảnh cơ duyên nhưng về sau diễn biến thành cạm bẫy.Thánh Mỹ nói:- Chúng ta chờ chút, xem nhóm Đại Hồng thái tử tiến hay lùi.

Hiện tại chúng ta không tiện thăm dò thứ dưới lòng đất.Mấy Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn bên cạnh Thánh Mỹ lặng lẽ lau mồ hôi, mở miệng nói:- Chờ cũng tốt, cũng tốt.Bọn họ tự biết sức mình, thực lực phe mình vốn yếu hơn Đại Hồng thái tử, dù trong hồ có cơ duyên kinh thế nhưng rất có thể Đại Hồng thái tử lấy đến ích lợi lớn nhất.

Nếu có Ác Ma chết thì hơn phân nửa là bọn họ chết trước tiên.Lâm Minh lên tiếng:- Có lẽ . . .

Dưới đất không có gì hết.Mọi người sửng sốt.Minh Chiếu hỏi:- Hả?

Nói vậy là sao?Lâm Minh âm u nói:- Có lẽ bản thân thế giới này có thể nuốt sinh mệnh, máu thịt.

Thứ ăn mất những Ác Ma Thiên Tôn không phải quái vật ẩn núp dưới lòng đất mà là mặt đất.

Hồ giết người đó cũng là một phần thế giới này, rất có thể là trung tâm thế giới.Mọi người nghe lòng lạnh lẽo.Bản thân thế giới này có thể nuốt sinh mệnh, máu thịt đi vào trong?Minh Chiếu lạc giọng hỏi:- Tại sao ngươi nói vậy?Chân Thần khó thể bình tĩnh trước phỏng đoán này.- Chỉ là cảm giác cán hân, không có căn cứ gì.Lâm Minh nói những thứ này chỉ đến từ trực giác, hắn cứ cảm thấy thế giới này hơi tà tính.Thánh Mỹ hít sâu, nói:- Cảm giác . . .Thánh Mỹ nhẹ nhàng vuốt cốt kiếm trong tay, nàng cũng cảm giác đến bất tường.-------Chương 2365: Bão tốNhưng bây giờ bọn họ chỉ có đường tiến lên, lối ra bí cảnh đã bị phong kín, bây giờ muốn tìm được lối ra khác không dễ dàng.Có vẻ Đại Hồng thái tử cũng nhận ra điều này, mặt không biểu tình ra lệnh cho Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn đi trước dò đường:- Ngươi, xuống hồ!Nghe mệnh lệnh này lòng Ác Ma Thiên Tôn rực cháy lửa giận, cái này tương đương với kêu gã đi tìm chết:- Cái gì?- Hừ!Thấy Ác Ma Thiên Tôn định chống đối, tâm tình Đại Hồng thái tử vốn rất tệ đột nhiên vươn tay ra, hư không chộp huẽn hóa ra một móng vuốt ma lực to lớn.Móng vuốt bắt lấy Ác Ma Thiên Tôn ném vào hồ giết người.Thâm Uyên Ác Ma hét chói tai:- A!Trong ma trảo của Đại Hồng thái tử ẩn chứa lực tràng tinh diệu giam cầm năng lượng toàn thân Thiên Tôn.

Gã không cách nào vùng vẫy, cơ thể như bao tải bị ném vào trong hồ nước.Bùm!Hồ nước bắn tung, như ném bánh chèo vào cái nồi sôi sục nước.Thâm Uyên Ác Ma hét rầm lên, lăn lộn vùng vẫy trong hồ nước.Các Ác Ma nín thở tập trung nhìn phản ứng của Ác Ma Thiên Tôn, nếu lúc này Thâm Uyên Ác Ma bị hồ nước năm òn thành xương trắng hay có tồn tại chưa biết lao ra khỏi hồ kéo gã xuống nước sâu, hoặc táp nuốt luôn thì cũng không khiến Ác Ma bất ngờ.Nhưng Ác Ma Thiên Tôn vùng vẫy thật lâu mà vẫn lành lặn, đừng nói chết, gã không rụng một miếng vảy.Có Ác Ma lên tiếng:- Rơi vào trong hồ mà không sao?- Chờ thêm chút.Đại Hồng thái tử cực kỳ bình tĩnh, bắt đầu không bị gì không có nghĩa là luôn bình yên.

Lực tràng của Đại Hồng thái tử luôn tỏa định Ác Ma Thiên Tôn, đối phương không ra khỏi hồ được.Mấy giây sau, Đại Hồng thái tử chưa vừa lòng lại túm lấy một Ác Ma Thiên Tôn xuất thân thế lực nhỏ bên cạnh mình ném xuống dưới.Lại vang tiếng hét thảm, giây lát hai Ác Ma rơi vào hồ.Hồ nước bắn lên sóng gợn càng lớn, hai Ác Ma bình an.

Có một Ác Ma đang chửi Đại Hồng thái tử um sùm.Ác Ma này rất gan dạ.

Đại Hồng thái tử sắc mặt âm trầm, lúc này gã không để bụng một vật hy sinh chửi rủa.

Đại Hồng thái tử định ném nhiều Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn hơ nxuống thử thì đột nhiên chính giữa mặt hồ màu xám đậm có thứ gì cuồn cuộn.Ùng ục ùng ục!Nhiều bong bóngn ổi lên từ đáy hồ, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, như có siêu quái vật sắp loa ra khỏi đáy hồ.Các Ác Ma căng thẳng thần kinh.

Hai Thâm Uyên Ác Ma ngâm trong hồ thì sắc mặt như màu đất.Một khi này có quai vật trồi lên từ hồ nước thì bọn họ sẽ gặp hạo đầu tiên, không đủ nhét răng.Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, một cột nước thô to bắn lên từ hồ nước.

Mặt hồ nổi bão tố, sóng dữ ngập trời tràn ra bốn phương tám hướng.- Đây là . . .Đám đông Ác Ma có mặt hoảng hồn, bão tố thế này phô thiên cái địa, như muốn nuốt hết bọn họ.Các Ác Ma không hẹn mà cùng bay đi bốn phương tám hướng.Lúc này bão chợt tăng mạnh, lực hút không thể cưỡng lại truyền đến.

Giữa hồ to không gian chân động kịch liệt hư không chịu nổi áp lực này.- Đây là . . .- Không gian chấn động?Đám đông Ác Ma nhìn không gian chấn động chính giữa hồ, thầm giật nảy mình.

Nơi đây chính là Mộ Ma Thần, không gian vô cùng ổn định, tại sao có chấn động?Trong lòng bọn họ mới nổi lên ý tưởng này thì chuyện càng đáng sợ hơn xảy ra.Không gian rung bần bật đột nhiên rách cái khe nhỏ, tuy có chút xíu cỡ nắm tay nhưng nó bị xé rách.Có một lực lượng khủng bố xé ra không gian Mộ Ma Thần.Nhiều các Ác Ma trong lòng có chung suy nghĩ:- Không thể nào!Lúc này bọn họ đã không kịp suy nghĩ, khoảnh khắc không gian bị xé rách thì một vòng xoáy năng lượng to lớn không thể chống cự ập đến.

Tất cả Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy cuốn vào.Ầm ầm ầm ầm ầm!Mặt hồ nổ tung.

Đại Hồng thái tử, Lâm Minh, Thánh Mỹ, tất cả Thâm Uyên Ác Ma đều chìm vào đáy hồ.Giây phút đó Lâm Minh cảm giác bên tai có tiếng gió ù đặc, tốc độ cực hạn làm thân thể hắn và hồ nước sinh ra ma sát nóng cháy.Hồ nước sâu hơn Lâm Minh tưởng tượng nhiều.Lặn xuống với tốc độ này nhưng không thấy đáy.Lâm Minh dần phát hiện ý thức thoát khỏi thân thể mình, trong phút chốc cảnh tượng bốn phía hoàn toàn mơ hồ.Lâm Minh giật nảy mình:- Đao quang . . .Lúc này ý thức rời khỏi thân thể là cực kỳ nguy hiểm, nhưng lực hút to lớn truyền đến khiến hắn cảm giác linh hồn sắp bị xé rách, khó thể chịu đựng.Cứ tiếp tục thế này thì hồn hải của Lâm Minh sẽ bị xâm chiếm.Tim Lâm Minh rung lên, ắn có được vĩnh hằng chi hồn, xưa nay tràn đầy tự tin độ mạnh linh hồn nhưng hắn vẫn không chịu nổi, có thể thấy lực kéo linh hồn này khủng bố cỡ nào.Óc Lâm Minh chợt lóe tia sáng:- Ma phương!Lâm Minh liên kết thần trí vào ma phương, trong phút chốc hơi thở bí ẩn thương cổ thuộc về ma phương tràn vào thức hải.Ý thức của Lâm Minh dần tỉnh táo lại, miễn cưỡng xoay tròng mắt nhìn bốn phía.Xung quanh tối thui nhưng không cản trở thị giác của Lâm Minh, nhìn cảnh tượng khiến lòng hắn chìm xuống.Bên cạnh Lâm Minh là đám Ác Ma Thiên Tôn, bao gồm Minh Chiếu, Thánh Mỹ đều trong trạng thái ý thức mông lung.- Thiếu nữ, nàng nghe được không?Lâm Minh thử dùng chân nguyên truyền âm cho Thánh Mỹ nhưng không được đáp lại.Sắc mặt Thánh Mỹ hơi trắng, đôi mắt khép kín, rèm mi khẽ run.

Thánh Mỹ, đám Ác Ma đều không chịu nổi lực xé linh hồn mạnh mẽ vừa rồi, gần như linh hồn thất thủ.- Đây rốt cuộc là . . .Lâm Minh nhíu chặt mày, bản thân hắn nếu không có ma phương thì e rằng không chịu nổi lực lượng này.Lâm Minh chú ý thấy nhiều Ác Ma nét mặt lộ vẻ đau đớn như trải qua chuyện gì đáng sợ.Vòng xoáy đảo ngược, tất cả Ác Ma tách rời nhau ra xa.Lâm Minh nhìn Thâm Uyên Ác Ma Minh Minh, Thánh Mỹ trong trạng thái ý thức mơ hồ cách hắn xa dần.Sâu hơn, Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh đã mất bóng dáng.Lòng Lâm Minh chùng xuống:- Lực xé linh hồn này sốt ruột là gì?Lâm Minh do dự một chút, hơi thả lỏng ma phương và tinh thần liên kết.Trong khoảnh khắc lực xé linh hồn lại truyền đến.Thần hồn Lâm Minh lôi kéo ma phương cẩn thận khiến mình chìm trong trạng thái ý thức du ly.Có thể nói bây giờ Lâm Minh nửa mê nửa tỉnh, nếu hắn muốn thì ý thức tùy thời chìm vào ma phương, chớp mắt thoát khỏi trạng thái này.

Nhưng bây giờ điều Lâm Minh muốn biết là lực xé linh hồn bí ẩn có huyền cơ gì.Lâm Minh dần cảm giác cơ thể ngày càng nhẹ, hồ nước vô tận xung quanh biến mất.

Giây sau Lâm Minh đến thế giới rực sáng ánh nắng.Đây là . . .Lâm Minh nhìn phòng ốc to lớn trước mắt, tấm biển trước cửa viết hai chữ to Thất huyền thì sửng sốt.Thất Huyền Vũ phủ?Nhắc đến Vũ phủ khiến Lâm Minh cảm giác như cách một đời.Đây là điểm khởi đầu đường võ đạo của Lâm Minh, ngược dòng lại là chuyện trước một vạn hai ngàn năm.một vạn hai ngàn năm, đối với võ giả đẳng cấp cao tuổi thọ hở chút là mấy ức năm thì chỉ là một chặng đường cực kỳ ngắn ngủi, đôi khi bế quan thời gian dài đã qua một, hai vạn năm.-------Chương 2366: Kiếp trước của Thánh Mỹ 1Nhưng với Lâm Minh thì một vạn hai ngàn năm là chuyện vô cùng xa xôi.- Lực xé linh hồn mang đến chẳng lẽ là mộng cũ sâu trong ký ức?

Khiến ta ôn lại những chuyện này?Lâm Minh ngước lên nhìn tấm biển Thất Huyền Vũ phủ, cất bước đi vào.Như Lâm Minh dự đoán, hắn thấy nhiều người quen thuộc ngày xưa.Chu Viêm, Lan Vân Nguyệt, Cầm Tử Nha, Tần Hạnh Thiên . . .Một số nhân vật giấu trong ký ức sâu mà bình thường không nhớ ra.

Ví dụ trong Thất Huyền Vũ phủ có Bạch Tĩnh Vân luôn có hảoe cảm với Lâm Minh, sau này bặt tin.Lâm Minh với góc độ người xem bình tĩnh nhìn cuộc đời quá khứ của mình.Lâm Minh dần hiểu đi vào hồ giết người, lực xé linh hồn có lẽ thử thách thần hồn võ giả.Người tâm trí không vững dễ chìm trong ảo cảnh, không thoát ra được.Lâm Minh lòng máy động, cảnh tượng Thất Huyền Vũ phủ vỡ nát.

Ngay sau đó là kinh nghiệm Nam Hải Ma Vực.Các nhân vật quen thuộc, cảnh tượng quen thuộc lần lượt bày ra.Lâm Minh thấy đảo Thần Hoàng, nhìn đến Nam hải Ma Vực xâm nhập.Lâm Minh thấy mình tiến vào bí cảnh thần hoàng bị người tưởng đã chết.

Âu Dương Bác Diên có thù với Lâm Minh xuống tay với Tần Hạnh Hiên, muốn hại chết Tần Hạnh Hiên trên đảo Huyết Sát.Lâm Minh ra khỏi bí cảnh Thần Hoàng, sau này biết tin thì giận dữ cưỡi Chu Tước vượt qua mấy chục vạn dặm, tiến vào đảo Huyết Sát cứu Tần Hạnh Hiên.Đây là cảnh tượng sâu nhất trong ký ức của Lâm Minh, khi hắn thành công cứu Tần Hạnh Hiên thì sâu sắc hiểu rằng cảm giác không vụt mất là hạnh phúc biết bao.Nhưng trong ký ức giấc mơ, kết quả khác biệt.Lâm Minh nhìn 'chính mình' bay vào đảo Huyết Sát, khi tìm thấy Tần Hạnh Hiên thì một con Huyết Ma đột nhiên lao ra từ sau lưng Tần Hạnh Hiên, há to mồm máu táp cổ Tần Hạnh Hiên.Giờ phút này, Tần Hạnh Hiên vốn đã hoàn toàn tuyệt vọng mới nhìn thấy Lâm Minh, đôi mắt nàng tràn ngập hân hoan, trìu mến, không hối tiếc.Lòng Lâm Minh thít chặt, lòng khó thể bình tĩnh.

Lâm Minh muốn ra tay cứu Tần Hạnh Hiên nhưng đột nhiên cảm thấy tốc độ của mình cực kỳ chậm, hắn từ tu vi đẳng cấp Chân Thần rớt xuống cảnh giới hậu Thiên Kỳ bình thường lúc cứu Tần Hạnh Hiên.Lâm Minh trơ mắt nhìn Huyết Ma cắn đứt cổ Tần Hạnh Hiên.Máu phun ra, biểu tình trên mặt Tần Hạnh Hiên đông lại, thời gian chững lại vào khoảnh khắc này.Tần Hạnh Hiên mỉm cười, máu tươi dữ tợn đối lập rõ ràng.- Không!!!Lâm Minh hét chói tai, toát mồ hôi lạnh.Sau đó Lâm Minh cắn mạnh đầu lưỡi tỉnh táo lại.- Đây là giả!Lâm Minh hít sâu một hơi thở hổn hển, hắn tự nhủ lòng như vậy, muốn thoát khỏi giấc mơ đáng sợ vừa rồi.Trong lòng Lâm Minh biết rõ là giả, thần hồn luôn giữ liên kết với ma phương.

Dù vậy khi trải qua cảnh tượng vừa rồi Lâm Minh có cảm giác chìm trong cảnh vật, suýt rơi vào lửa giận và bi thương không thoát được.Lâm Minh tặc lưỡi:- Ảo cảnh đáng sợ.Lâm Minh chịu đựng được mà suýt xuất hiện trạng thái linh hồn thất thủ, Ác Ma khác có chịu nổi không?Lâm Minh không rút ra khỏi ảo cảnh.Lâm Minh muốn xem tiếp lực xé linh hồn kỳ dị sẽ mang đến cái gì.Các cảnh tượng lục tục diễn ra.Những cảnh tượng toàn là kinh nghiệm thật sự ngày xưa của Lâm Minh, nhưng có chuyện kết quả phát triển theo hướng tệ nhất.Trong đế cung Ma Thần, lúc tranh đoạt Phạm Thiên long căn Lâm Minh nhìn mưu kế của mình bị Huyễn Vô Cơ nhìn thấu, bị giết tại chỗ.Trong Thanh Đồng thần điện đối diện Dương Vân, Lâm Minh nhìn ý thức của mình bị Dương Vân đoạt xá.

Từ nay cơ thể Lâm Minh bị Dương Vân chiếm cứ, luôn treo nụ cười tàn nhẫn mà xa lạ.Tiếp theo đối diện Thiên Minh Tử, kẻ thù Tu La lộ.

Lâm Minh nhìn mình lần lượt bị giết.Giữa đường có cảnh ma phương bị người phát hiện, Lâm Minh phiêu bạt bỏ mạng, cuối cùng bị người rút hồn luyện tủy.Lâm Minh còn thấy Tạo Hóa Thánh Tử sau khi đánh bại hắn thì chiếm đoạt Tiểu Ma Tiên.Nhìn cảnh Tạo Hóa Thánh Tử tàn phá Tiểu Ma Tiên thì linh hồn Lâm Minh suýt thất thủ.Bùm!Lâm Minh đấm nát hình ảnh trước mắt, Tạo Hóa Thánh Tử nhe răng cười thoáng chốc vỡ nát ra.

Lâm Minh thở hồng hộc, trong cảnh mơ chuyên môn hiện ra cảnh tượng mình sợ hãi nhất.Nếu không có ma phương, Lâm Minh không biết mình có tự tin chịu đựng được không.Lâm Minh nhớ đến Thánh Mỹ:- Ảo cảnh lợi hại như vậy ta có vĩnh hằng chi hồn tạm thời còn thế, những người khác thì sao?

Ví dụ Thánh Mỹ . . .Đối với nữ nhân không biết là địch hay bạn trong lòng Lâm Minh khó tránh khỏi sinh ra chút lo lắng.Nếu Thánh Mỹ không có tâm ma gì còn đỡ.Nếu Thánh Mỹ có tâm ma thì nàng sẽ rất khốn khổ trong ảo cảnh linh hồn.Dùg tâm chí Lâm Minh kiên nghị nhưng không dám vỗ ngực bảo chính mình không có tâm ma.Cái gọi là tâm ma tức thứ mà trong lòng võ giả khát vọng nhất hoặc sợ nhất.Chấp niệm càng mạnh thì tâm ma càng mạnh.võ giả cường đại thì tâm ma cũng cường đại, nếu xuất hiện ảo cảnh giống như vậy hoặc vào phút then chốt trùng kích cảnh giới, tâm ma sẽ quấy phá.

Khi tâm ma phát tác có thể làm võ giả tẩu hỏa nhập ma, hoặc biến thành tên điên.Lâm Minh thì thào:- Thánh Mỹ, nàng sẽ có tâm ma sao?Không hiểu sao trong lòng Lâm Minh nổi lên dự cảm không may.***Hồ nước màu xám đậm mênh mông vô bờ, vòng xoáy điên cuồng càn quét trong hồ.

Một nữ nhân tuyệt thế mặc đồ đen bơi trong hồ nước, mái tóc dài bềnh bồng nở ộ trong hồ nước như những đóa hồng đen, nở rồi tàn héo.Mặt Thánh Mỹ trắng bệch không có chút máu.Thánh Mỹ viên mãn chín kiếp chuyển sinh, kinh nghiệm rèn luyện thần hồn cực kỳ cường đại, không thua kém gì Lâm Minh.Nhưng mà . . .Tâm ma của Thánh Mỹ cũng cực mạnh.Trong thần hồn của Thánh Mỹ có thứ nàng rất sợ và khát vọng.***Đó là kiến trúc vòng tròn to lớn như đấu trường.

Chính giữa kiến trúc có một cô bé bảy, tám tuổi đứng.Cô bé có đôi mắt đen lấy trong veo, đôi tay nhỏ như ngọc thạch điêu trác, mặt hồng hào như trái táo chín, cực kỳ đáng yêu.Trên mặt cô bé có chút nét giống Thánh Mỹ.Một cô bé đáng yêu thế nhưng mặt dính vết máu đỏ thẫm, cánh tay đầy máu.

Bàn tay nhỏ như bằng ngọc thạch cầm cây kiếm to.Thanh kiếm cao còn hơn cơ thể cô bé, hai tay nắm kiếm mới miễn cưỡng cầm chắc.Máu không ngừng chảy xuống dọc theo chuôi kiếm thô to.

Trên mặt đất quanh cô bé toàn là máu thịt vụn, nội tạng, thi thể rách nát.

Trông như một lò sát sinh.Cô bé cúi đầu, mũi kiếm to nặng nề chấm đất.

Cô bé thở hồng hộc.Một thanh âm lạnh nhạt nói:- Có thể tiếp tục không?Cô bé giật nảy mình, ngẩng đầu lên.

Dưới tóc mái lộ ra khuôn mặt như búp bê sứ, trán cô bé có một hoa văn đỏ nhạt trông như cánh hoa.Cô bé khó khăn nói:- Ta . . .

Mệt quá . . .Lúc này gần trước mặt cô bé có một lão nhân mặc hao phục đứng thẳng.Lão nhân vó dáng gầy gò nhưng xương to, đường nét khuôn mặt khắc sâu, trông rất uy nghiêm.

Lão nhân không phải hồn tộc, cũng không phải nhân tộc, thánh tộc mà là thái cổ thần tộc.-------Chương 2367: Kiếp trước của Thánh Mỹ 2Lão nhân lạnh lùng nói:- Trên chiến trường kẻ thù sẽ không cho ngươi thời gian nghỉ ngơi . . .Lão nhân nhẹ phất tay, hàng rào sắt sau lưng lão mở ra.Trong hàng rào sắt xích những sinh vật màu đen.Chúng nó là . . .

Thâm Uyên Ác Ma!Là Thâm Uyên Ác Ma bởi vì nguyên nhân nào đó mà cuồng hóa.mấy chục con Thâm Uyên Ác Ma rống to:- Grao!Ánh mắt chúng nhìn cô bé ngập dữ tợn và khát máu.Trong đám Thâm Uyên Ác Ma đa số chỉ có trí tuệm thấp kém, bị bí pháp kích động cuồng hóa không khác gì dã thú.Nhìn cô bé, Thâm Uyên Ác Ma trở nên vô cùng dữ tợn.Xoẹt!Một đám Thâm Uyên Ác Ma cuồng gào thét nhào hướng cô bé.Nhìn những Thâm Uyên Ác Ma hung tàn, cô bé căn răng vung trường kiếm trong tay.

Kiếm quang lấp lóe, từng Thâm Uyên Ác Ma bị cô bé giết chết, phân thây.Vô số xác chết dưới đất.

Máu nhuộm đỏ khuôn mặt, quần áo cô bé.

Toàn thân cô bé dính đầy máu đặc như bò ra từ ao máu địa ngục.Cô bé đáng yêu và máu me dưới đất kích thích thị giác mãnh liệt.

Rất khó tin cảnh tượng này ra từ tay cô bé.Giết xong đám Thâm Uyên Ác Ma, lão nhân biểu tình lạnh lùng vung tay lên, lại là một đám cuồng hóa Thâm Uyên Ác Ma vọt ra.Những Thâm Uyên Ác Ma càng nhiều, càng mạnh hơn vừa rồi.

Chúng nó gầm gừ lại lao vào cô bé.Năm này sang năm khác, không biết cô bé trải qua bao nhiêu đợt chém giết.Rất nhiều lần cô bé không đánh lại suýt nữa bị Ác Ma xé vụn.Hoặc bị thương nặng hấp hối.Mỗi lần cô bé sắp chết bị đặt vào nước thuốc nóng bỏng, dày vò tế luyện cho đến khi chậm rãi lành vết thương.Lực lượng của cô bé càng lúc càng mạnh, tu vi càng lúc càng cao.

Mỗi tấc da thịt trải qua rèn luyện vô tận, cô bé từ một đứa nhỏ trưởng thành thiếu nữ.Không biết khi nào thì ấn ký giữa trán nàng từ một vệt đỏ biến thành hai.Giống như hai cánh hao dán giữa trán.Sau đó nàng một mình bị ném vào bình nguyên hoang dã.Không đan dược, không có lương thực, một mình nàng xuyên qua bình nguyên hoang dã, chiến đấu, giết chóc với vô số thái cổ cự thú.Không có đan dược thì tự tìm, bị thương thì tự chữa trị.Nàng một mình xuyên qua đại quang ức dặm, trong mấy năm chém giết hoang thú vô số kể.Lúc này nàng đã trở nên khuynh quốc khuynh thành, thực lực siêu quần.

Đại vị của nàng trong thái cổ thần tộc như trăng sáng giữa trời đêm, rực rỡ chói lòa.Cánh hoa giữa trán nàng biến thành ba cánh, khi ấy nàng bị nhốt trên đá ngầm một hòn đảo nhỏ sâu trong biển cả.Hòn đảo nhỏ là đất chôn xương đại đế cổ tộc, trong đó ẩn chứa lực tràng lớn lao.

Võ giả bình thường khó chịu nổi một phút đồng hồ.Nhưng thiếu nữ này bị người dùng xích trói tại đây.Thân hình yểu điệu mềm mại đó bị xích siết chặt, những khâu móc huyền thiết hằn vào da thịt, để lại từng dấu đỏ dữ tợn trên cơ thể mềm mại.Sau lưng nàng là đán gầm lởm chởm.

Đá ngầm không phải đá bình thường mà là một khối thần thạch thiên ngoại, bề mặt gồ ghề cấn lưng đau như kim đâm.Xiềng xích không phải loại thường, đó là Khốn Long Tỏa được đại sư trận pháp luyện chế ra.Nó chẳng những có thể khóa lại thân thể, còn khóa chặt thần hồn.Cộng thêm uy áp lực tràng đại đế vốn có trên đảo biển, ban đầu thiếu nữ gần như nghẹt thở.Mỗi đến thủy triều, sóng biển vô tận vỗ vào thân thể thiếu nữ, nàng chịu đựng sóng biển gột rửa nhiều lần.Sau sóng biển là mặt trời chói chang chiếu xuống người.Suốt ngày thiếu nữ mặt không chút máu, không nhúc nhích, mí mắt không chớp cái nào.

Thiếu nữ như đã đóng băng thành bức tượng ngọc.Thiếu nữ chịu đựng hành hạ không phải con người, lặng lẽ nhẫn nại, chờ đợi.Không ai quan tâm thiếu nữ, không ai đưa thức ăn cho nàng.

Thiếu nữ chỉ có thể nhìn phương xa bị sương mù dày đặc che lấp, biển rộng vô biên vô hạn, bầu trời mênh mang trên biển cả.Thiếu nữ dường như đã bị thế giới lãng quên tại đây, nếu không thể vùng thoát được thì hãy chết tại đây đi.Cô đơn, tuyệt vọng, khô khan, thống khổ, hành hạ đủ làm nam nhân xương cứng phát điên.Ban đầu thiếu nữ cảm thấy vô cùng bất lực, về sau nàng chậm rãi phát hiện pháp tắc đại đế huyền ảo sót lại trên đảo biển.

Độ đậm đặc nguyên khí thiên địa hùng dũng quanh đảo hơn hẳn bên ngoài gấp trăm lần.Nàng bắt đầu tham ngộ pháp tắc, không biết ngày đêm.Mỗi sáng sớm thiếu nữ liếm giọt sương dính trên xích huyền thiết, thổ nạp lực lượng thiên địa tinh khiết nhất trên đảo.Nàng không ngừng tích góp lực lượng, không ngừng nâng cao thực lực của mình.Cho đến có ngày thực lực của thiếu nữ tăng vọt, đột phá bình cảnh, thực lực toàn thân tăng cao.Thiếu nữ như phượng hoàng dục hỏa, lúc gần chết thì niết bàn trọng sinh!Ầm ầm!Nàng đột nhiên chấn nát xích sắt trên người, thần thạch sau lưng cũng nát vụn.

Thiếu nữ phát ra tiếng hú dài trong trẻo như phượng hoàng dục hỏa trọng sinh bay lên trời xanh.Giây phút đó thiếu nữ lại trải qua thăng hoa, lột xác.Thực lực của nàng đã không bạn đồng lứa với tới.***Chiến đấu, giết chóc, tu luyện.Kẻ thù của thiếu nữ từ Thâm Uyên Ác Ma đến hoang thú vô cùng tận, lại trở về Thâm Uyên Ác Ma vô số kể.

Tuy thiếu nữ đẹp khuynh quốc khuynh thành nhưng cuộc sống của nàng không có tình cảm lâm li, chỉ có máu tươi và chiến đấu vô tận.Thiếu nữ như sinh ra vì chiến đấu, đã định trước chết vì chiến đấu.Trên người nữ nhân tuyệt thế xảy ra chuyện gì đều chảy trong thế giới tinh thần của Thánh Mỹ.Chân thật như Thánh Mỹ trải qua cuộc đời mình.Nhưng dường như đây là giấc mơ, không liên quan gì Thánh Mỹ, vì trong ký ức của nàng không tìm thấy những cảnh tượng trong mơ này.Thiếu nữ trong mơ thật sự là nàng sao?Nữ nhân khuynh quốc khuynh thành khuôn mặt giống Thánh Mỹ y như đúc, giữa trán cũng có ấn ký Hồng Liên, đó là tiêu chí chuyển sinh chín kiếp.Như mơ như tỉnh, Thánh Mỹ đã không phân rõ mình là Thánh Mỹ hay nữ nhân trong mơ.Không biết qua bao nhiêu năm, thực lực nữ nhân trong mơ đã đứngo ử tầng cao nhất vũ trụ.

Khi Hồng Liên giữa trán nữ nhân viên mãn vô khuyết, Thánh Mỹ thấy cảnh tượng làm nàng nghẹt thở.Thánh Mỹ nhìn vũ trụ không giới hạn trôi nổi một mảnh đại lục hắc ám.Trên đại lục toàn là xác chết, xương xác vô cùng tận.Những xác chết có hình dạng nhân loại, hình dạng quái vật dữ tợn, hình dạng các loại hoang thú, thần thú, thậm chí khung xương to mấy ngàn dặm.Những xương cốt toát ra hơi thở cực kỳ đáng sợ.

Nếu đưa xương kẻ yếu vào trong sẽ bị áp lực này nghiền nát ngay.Không chút nghi ngờ, sót lại trên đại lục hắc ám này là di cốt của cường giả tuyệt thế.Không thể tưởng tượng những cường giả tuyệt thế chết như thế nào.Nhìn những bộ xương cốt đại khái là bọn họ chết cùng lúc tại đây, do đó phỏng đoán có chiến tranh cực kỳ khốc liệt cuốn nhiều cường giả tuyệt thế vào.Trong xác xương vô cùng tận, nữ nhân tuyệt thế một mình đứng thẳng.Đôi chân thiếu nữ để trần, mặc váy dài màu đen như nước.

Ánh sáng nhạt nhòa như dòng nước trút xuống người thiếu nữ, tố nhã mông lung.Hơi thở của thiếu nữ như hòa hợp thành một cùng tánh trăng, ngăn cách với thế giới hung tàn.-------Chương 2368: Tâm maSuốt đời thiếu nữ trải qua chém giết không có cuối, giờ đây nàng như u lan trong thâm cố, trong trẻo xuất trần, băng cơ ngọc cốt, không dính chút khí tọc thế gian.Dù trên chiến trường hung lệ, sát khí tầng tầng lớp lớp chẳng liên quan gì thiếu nữ.Trước mặt thiếu nữ xuất hiện một thứ.Là một tấm thẻ màu tím.Thẻ nhỏ cỡ bằng bàn tay, trên thẻ khắc vô số mật văn kỳ lạ.Những mật văn cổ xưa bí ẩn khiến người nhìn một cái linh hồn như chìm trong đó.Thẻ tứa con bướm bay lượn xoay tròn quanh nữ nhân tuyệt thế.Nữ nhân nhìn tâm thẻ, trong đôi mắt đẹp lộ tia vô cùng thê lương, thương tiếc, thở dài.Tất cả tình cảmp hức tạp biến thành hóa thành yên lặng, bình tĩnh, không chút gợn sóng.Tấm thẻ tung bay, tốc độ cực chậm tới gần trán nữ nhân tuyệt thế.

Nhẹ nhàng thật nhẹ thẻ khảm vào da thịt như ngọc trên trán thiếu nữ.Đóa Hồng Liên chín cánh bị tấm thẻ màu tím cắt nát, nháy mắt tàn úa.Máu phun ra, bị thẻ màu tím hoàn toàn hút đi sau đó đỏ thẫm nhuộm toàn bộ thế giới màu xám đen này.Giây phút đó thế giới này có sắc màu, tinh hoa sinh mệnh vô tận trong người nữ nhân xói mòn.

Ánh sáng trên người nữ nhân ngày càng chóia lòa, như phượng hoàng đen đốt cháy mạng sống, rực rỡ.Thế giới u ám vì nữ nhân mà rực rỡ, tràn ngập sắc màu vô tận.Nữ nhân không chút giữ lại đốt cháy tất cả của mình, rực rỡ vào khoanrh khắc cuối cùng sinh mạng của nàng như biến thành vĩnh hằng.Nữ nhân trong mưa biến thành bóng sáng rực rỡ, chợt tim Thánh Mỹ như bị một thanh kiếm đâm trúng, nàng kêu rên, thần hồn đau nhức.

Giây phút đó Thánh Mỹ chịu đựng đau đớn như linh hồn bị xé rách.Ánh sáng rực rỡ trước mắt Thánh Mỹ ngày càng chói lòa, phô thiên cái địa, như trăm ngàn mặt trời cùng rơi vào thế gian.Mặt đất màu đen bị hòa tan.Vô tận xơng cốt trên mặt đất bị lực lượng này cuốn vào, nghiền nát, chiết xuất không ngừng.Trong xương cốt chứa lực tràng, những năng lượng khuếch tán sau khi cường giả tuyệt thế chết bị bóng sáng rực rỡ cuốn lấy hình thành vòng xoáy to lớn sặc sỡ bảy sắc.Vòng xoáy này cắn nuốt một mảnh đại lục, luyện hóa đại lục.Phù văn vô tận phủ xuống, mặt đất bị luyện thành pháp bảo.

Tấm thẻ màu tím bay ngay chính giữa mặt đất, từng đợt vằn sóng năng lượng to lớn như gợn sóng khuếch tán.Đại lục này như bị bàn tay to vô hình kéo hướng thế giới khác, chậm rãi, chậm rãi trấn áp xuống!Trong phút chốc không gian vô tận bị nghiền nát, bão không gian đáng sợ tứ giăng nhưng không ngăn được đại lục tiến lên.Thế không thể đỡ!Trong ngọn lửa rực cháy đại lục bị luyện chế càng lúc càng mỏng, năng lượng trong nó bị áp súc vô hạn.Tất cả xương cốt bị luyện hóa, hóa thành mảnh vụn vô tận bay trên bầu trời.Năng lượng trong xương cốt dung nhập vào trung tâm mặt đất, trong tấm thẻ màu tím.Tấm thẻ như trung tâm tất cả năng lượng vũ trụ, hễ thứ gì có thể biến thành năng lượng là không thể thoát khỏi nó kiểm soát.Những bộ xương dù là sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên, thần thú hay Thâm Uyên Ác Ma, hoặc lực lượng thần, Ác Ma lực, yêu lực đều bị tấm thẻ màu tím hấp thu.Cuối cùng bị luyện chế thành một vách tường ánh sáng to lớn đè mạnh xuống thế giới hắc ám bí ẩn.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ điếc tai khó tả như thiên địa sụp đổ.Thế giới hắc ám to lớn u thâm giấu trong hư không bị chấn động mãnh liệt, rung lắc.Giống như tận thế đến, vũ trụ bắt đầu phá diệt.Trong khoảnh khắc này thần hồn Thánh Mỹ mạnh, nàng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Cảnh mơ hỗn loạn trước mắt đột nhiên vỡ nát thành mảnh nhỏ ánh sáng vô tận biến mất.Mặt Thánh Mỹ trắng bệch, người ướt đẫm mồ hôi lạnh.Vừa rồi những gì trải qua trong mơ quá chân thật, Thánh Mỹ như đã qua mấy vạn năm tháng trong mơ.

Tỉnh mộng rồi cảm thấy chỉ mới qua thoáng giây.Cảnh tượng vô tận trong mơ bây giờ ngẫm lại hơi mơ hồ.Giống như người bình thường nằm mơ khi vừa giật mình tỉnh dậy thì mọi thứ đã mơ vô cùng rõ ràng, nhưng càng nhớ cảnh trong mơ càng nhạt nhòa.Tuy nhiều cảnh tượng không nhớ ra nhưng Thánh Mỹ khắc sâu ghi nhớ cảnh tượng cuối cùng.Thánh Mỹ nhớ nữ nhân trong mơ đốt cháy sinh mệnh, xương cốt vô tận, tấm thẻ màu tím cùng luyện chế ra vách ánh sáng to lớn, thế giới hắc ám bị vách ánh sáng trấn áp.Thế giới hắc ám bí ẩn đó cho Thánh Mỹ cảm giác vô cùng quen thuộc, nó chính là Hắc Ám Thâm Uyên.Trên Hắc Ám Thâm Uyên có một vĩnh hằng thần bích ngăn cách Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên, nó đã tồn tại trăm ức năm.Trong mơ của Thánh Mỹ nàng tận mắt nhìn thấy vĩnh hằng thần bích sinh ra.Nữ nhân áo đen đốt cháy sinh mệnh thành ánh sáng rực rỡ, tinh bích trấn áp xuống, cảnh tượng hủy thiên diệt địa khắc sâu trong đầu Thánh Mỹ, thành ấn ký không thể xóa nhòa.Thánh Mỹ hít sâu, nói:- Rốt cuộc nàng ta là . . .Thánh Mỹ cố gắng nhớ lại trong mơ, tìm kiếm mối liên kết với nữ nhân bí ẩn.Nhưng khi Thánh Mỹ cảm giác mình sắp bắt được thì hồn hải bị xé rách.Đau đớn kịch liệt như búa giã mạnh vào sau gáy Thánh Mỹ, chân nàng mềm nhũn, trước mắt tối sầm.

Ý thức của Thánh Mỹ lại trở nên mơ hồ.Thánh Mỹ lại bắt đầu giấc mơ dài dòng khác.Trong mơ xuất hiện vô số cảnh tượng rực rỡ hỗn loan, nàng thấy nhiều người quen thuộc.Các khuôn mặt có thân thiết, chán ghet, cả oán hận.Cuối cùng một khuôn mặt thiếu niên chiếm toàn bộ giấc mơ.Thiếu niên màu da nhợt nhạt, hai mắt khàn đục như người chết.Hồn Đế!Khi nhìn thiếu niên già nua đó mắt Thánh Mỹ lóe tia sáng lạnh.

Thánh Mỹ không bao giờ chống cự lại Hồn Đế được, nhưng tình cảm đối với nam nhân tà ác này không phải sợ hãi mà tràn ngập oán hận.Ầm!Một thần niệm bắn ra từ trán Hồn Đế đánh vào thế giới tinh thần của Thánh Mỹ.

Tinh thần Thánh Mỹ rung lên, không gian chuyển biến nhanh, nàng mở to mắt phát hiện mình đến một thế giới nguyên khí thiên địa rất mỏng manh nhưng vô cùng bình yên.- Đây là . . .Hình dạng thế giới này làm Thánh Mỹ nghẹt thở.Đây là đại lục Thiên Diễn, cố hương của Lâm Minh.Chẳng lẽ . . .Thánh Mỹ chỉ cảm giác thân thể run nhẹ, nàng như ở trong ác mộng đáng sợ.Một số thứ giấu sâu trong ký ức, Thánh Mỹ không muốn vén lên, đó là vết sẹo của nàng, không cách nào đối diện.Thánh Mỹ sợ hãi trải qua cảnh tượng, thật sự không muốn nếm trải.Lúc này, cảnh đáng sợ nhất chậm rãi xảy ra, Thánh Mỹ nhìn thấy Lâm Minh.Lâm Minh đang kiệt quệ nằm trong thế giới vốn là cố hương của hắn nhìn Thánh Mỹ.Giây phút đó Thánh Mỹ muốn dứt ra nhưng nàng đột nhiên phát hiện trong bụng bốc lên dòng khí nóng.Khí nóng tuyền khắp tứ chi bách hải, Thánh Mỹ vụt ngoái đầu thấy một gốc cây già trông như cầu long.Trên gốc cây già vốn có hai trái cây nay biến mất.Tim Thánh Mỹ rung lên, nàng còn nhớ gốc cây ăn trái chuẩn bị cho Lâm Minh, nó đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, là trái dâm.Lúc trước Thánh Mỹ không còn đường lựa chọn, nàng dùng cây trái dục vọng xúc tác cho cảnh này.Hiện tại Thánh Mỹ không muốn lại trải qua lần nữa.-------Chương 2369: Hồn lệThánh Mỹ vận chuyển lực lượng trong người muốn rtú dược tính trái cây ra khỏi người, nhưng nàng bất lực phát hiện mặc cho nàng dùng ý chí cỡ nào cũng không thể điều động chút xíu sức mạnh.Cảm giác như cơ thể không thuộc về mình.Thánh Mỹ hít sâu một hơi, nàng đột nhiên ra.

Đây là giấc mơ, tóm lại bản thể ý thức của Thánh Mỹ chỉ là khách qua đường trong mơ, dù nàng làm cái gì cũng không thay đổi được hướng đi của giấc mơ.

Thánh Mỹ bị động trải qua, chịu đựng.- Nếu nói ngươi đã định trước sẽ hủy diệt, không bằng . . .

Hủy trong tay ta . . .Đây là lời ngày xưa Thánh Mỹ nói với Lâm Minh, lần nữa vang lên trong mơ.

Thánh Mỹ nghe vào tai, không biết trong lòng có cảm giác gì.Thánh Mỹ nhắm mắt lại, không muốn xem cảnh tiếp theo.

Rất nhanh Thánh Mỹ cảm giác quần áo rách thành từng mảnh biến mất, sau đó làđa thịt đụng chạm.Cơ thể nam giới trần trụi dung hợp với Thánh Mỹ.Cảm giác kỳ dị dần giao hòa với cảm giác nóng rực trong người Thánh Mỹ, khiến linh hồn của nàng nhẹ run.Thánh Mỹ không bao giờ ngờ rằng giờ này ngày này, nàng sẽ trải qua cảnh tượng khắc sâu trong ký ức đời nàng thêm lần nữa trong mơ.Ngày xưa Thánh Mỹ nuốt trái dục của Hắc Ám Thâm Uyên, ý thức hơi mơ hồ nhưng còn nhớ kỹ những xúc giác khắc cốt minh tâm.

Nhưng nói chung Thánh Mỹ mơ hồ làm những chuyện đó, tựa như mộng xuân mê say, tuy đến đỉnh cực lạc lại mê nửa tỉnh.Lần này thì khác, Thánh Mỹ hoàn toàn tỉnh táo trải qua tất cả.Thánh Mỹ luôn khép chặt mắt nhưng các đợt trùng kích chạy thẳng tâm linh, liên tục truyền khoái cảm đến.Trong mơ trừ tình dục không bị khống chế ra mọi cảm giác y như Thánh Mỹ tự mình trải nghiệm.Thánh Mỹ cảm nhận dược tính thúc giục, vui thích cuồng dã khiến nàng mê say.Đó là kinh nghiệm chưa bao giờ có trong cuộc đời nhạt nhẽo áp lực của Thánh Mỹ.Nhưng Thánh Mỹ cũng cảm nhận được nam nhân mê ly dưới thân nàng ẩn giấu đau khổ sâu trong linh hồn.Căn nguyên sinh mệnh, căn nguyên linh hồn của hắn chậm rãi yếu đi, từ từ bị tách ra.Cảm giác này như tận mắt nhìn một ngôi sao rực rỡ chậm rãi rơi.Đặc biệt nam nhân rơi xuống này có mối dưa dưa rất nhiều với Thánh Mỹ, hắn rơi xuống cũng do nàng mà ra.Thánh Mỹ bất giác cảm giác khóe mắt ướt át, một giọt nước trong suốt lạnh lẽo từ khóe mắt chậm rãi rơi xuống như viên trân châu tan vỡ.Bộp!Nước mắt trong suốt nhỏ trên mặt Lâm Minh, nhẹ nhàng vỡ vụnTrong thế giới mông lung này tiếng nước mắt tan vỡ vang rõ to như truyền đến từ thời không akchs.Đây là một giọt hồn lệ.Có một ít linh hồn khi cảm hoài, đau xót thì chảy nước mắt.Thánh Mỹ nhìn hồn lệ vỡ, nàng cười thảm.

Thánh Mỹ biết giọt hồn lệ rơi vào hoàn cảnh này là tái nhợt cỡ nào.Bởi vì . . .

Hết thảy đều không trở về được nữa.Dù thời gian có quay ngược vẫn là kết quả giống nhau, vì trong hoàn cảnh đó vốn là tử cục cho Lâm Minh.Trong tiếng than thở, cơ thể vui thích vì kết hợp với Lâm Minh chậm rãi nhòa dần.Lúc này linh hồn Thánh Mỹ đã hoàn toàn chết lặng.Thánh Mỹ nhìn nam nhân duy nhất dính líu yêu hận tình thù trong đời mình bị nàng thải bổ chậm rãi mất đi tất cả hồn căn nguyên, lực lượng sinh mệnh.Hắn đã vô cùng yếu ớt, như một ngôi sao đốt hết chính mình rồi hoàn toàn vụt tắt.Giây phút đó Thánh Mỹ cảm giác linh hồn của mình lạnh như khối băng.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh đang ngủ say, đã hoàn toàn là phế nhân, cảm giác lòng có một con dao đang từ từ cắt trái tim nàng.Phút cuối Thánh Mỹ để lại trong người Lâm Minh một lũ tinh hồn căn nguyên của mình, nhưng nàng biết khả năng lũ tinh hồn phát huy tác dụng xa vời biết bao.Tương đương với Lâm Minh tiêu đời.Thánh Mỹ tự tay hủy nam nhân mà nàng từng muốn cùng hắn đi xa dị thế, hoàn toàn nhảy ra vòng xoáy tận thế.Hết thảy chưa bắt đầu liền đã kết thúcThánh Mỹ lặng yên chờ đợi, lòng như ngôi mộ hoang vu.

Thánh Mỹ chỉ chờ mấy canh giờ, nhưng nó dài lâu như trăm ngàn vạn năm với nàng.Lâm Minh đang ngủ say từ từ tỉnh lại.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, mặt lộ nụ cười thảm.Cỏ mọc um tùm, gió mát thấm người.

Hai người đối diện nhau, thời gian như ngừng lại vĩnh hằng trong chớp mắt này.Không biết qua bao lâu, Thánh Mỹ mở miệng nói:Vẫn là câu Thánh Mỹ từng hỏi ngày xưa, hiện tại nàng nghe với thân phận người xem.- Có hận ta không?Không giống như hỏi Lâm Minh mà là Thánh Mỹ tự hỏi lòng.- Ta có lý do gì hận nàng?

Nếu như không có nàng e rằng ta đã bị Phiêu Vũ giết chết, nay là cái xác lạnh lẽo.

Có thể nói nếu không có nàng, khi đó ta không thể rời khỏi Thần vực, đã chết trong tay Đại Phạn Thần Vương . . .Kiếp trước kiếp này, Thánh Mỹ nhớ rõ từng câu Lâm Minh đáp.Thánh Mỹ yên lặng lắng nghe, mỗi câu đối thoại ngày xưa của hai người vang vọng bên tai.

Thánh Mỹ có thể thuật lại từng chữ.Mãi khi Lâm Minh nói:- Nàng thật là không từ thủ đoạn, vì hoàn thành mục đích tu cách vĩnh sinh mà xem thân xác mình là công cụ.

Trong thế giới người phàm có nữ nhân vì tiền bạc mà bán đứng thân thể mình, nàng và bọn họ có khác gì nhau?Tiếng mắng Thánh Mỹ là kỹ nữ ngày xưa khiến nỗi lòng nàng dao động rất nhiều, hôm nay nghe lại chưa từng gây xúc động, chỉ có tiếng thở dài.Có lẽ chẳng khác nhau chút nào, cũng không thể nắm giữ vận mệnh của mình, kết cuộc thê lương.Kết thúc.Thánh Mỹ biết tất cả đã định, dù lặp lại bao lần thì kết quả vẫn y nhau.Sau đó.Thánh Mỹ nhìn mình xé gió bay đi, bỏ lại Lâm Minh nằm dưới đất như người chết, không còn chút sự sống.Linh hồn của Thánh Mỹ không đi theo bản thể rời đi mà ở lại đại lục Thiên Diễn nhìn Lâm Minh.Thánh Mỹ sửng sốt.Sao lại vậy?Thánh Mỹ không biết, nhưng chậm rãi tim nàng run rẩy.

Thánh Mỹ đã nhìn Lâm Minh suốt mấy ngày trong đại lục Thiên Diễn.Thánh Mỹ không cách nào cùng bản thể rời đi.Thánh Mỹ có một ý nghĩ, chẳng lẽ . . .Nàng có thể tận mắt nhìn thấy những gì Lâm Minh trải qua suốt mấy năm nay?

Ngày xưa vì có Hồn Đế nên Thánh Mỹ không thể truy tung Lâm Minh, từ lúc rời khỏi Thiên Diễn tinh thì nàng có đi Hắc Ám Thâm Uyên.Hiện tại trong cảnh mơ, Thánh Mỹ được đến cơ hội như vậy.Trong mơ Thánh Mỹ nhìn thấy chuyện xảy ra với Lâm Minh có khi nào từng xảy ra trong sự thật?Thánh Mỹ nghĩ tới điều này sau đó lắc đầu.Có lẽ dù thấy thì cũng chỉ là mình tự tưởng tượng.Bí cảnh Mộ Ma Thần này dù có thần thông quảng đại cách mấy cũng không thể biết ký ức của Lâm Minh, làm mình rơi vào đó.Dù vậy Thánh Mỹ vẫn yên lặng nhìn.Thánh Mỹ muốn xem Lâm Minh trải qua những gì về sau, dù đó là nàng tự tưởng tượng ra.Năm tháng thay đổi, xuân đi thu đến.Thánh Mỹ lặng yên canh giữ bên cạnh Lâm Minh như môt u linh giữ mộ.Trong hoang dã này Lâm Minh như chìm trong ngủ say vĩnh viễn, người hắn rụng đầy lá và bụi đất, có lớp đất mọc cỏ xanh.Tâm tình Thánh Mỹ nặng nề lại rất có kiên nhẫn.Thánh Mỹ cứ chờ, đợi mãi.Cho đến một ngày Lâm Minh chậm thật chậm mở mắt ra.Lòng Thánh Mỹ thít chặt, ánh mắt trên mặt thay đổi cho thấy linh hồn nàng bất ổn.-------Chương 2370: Bất khuấtThánh Mỹ nhìn Lâm Minh lặng lẽ đứng dậy, đất bùn, cỏ dài lăn rào rào xuống người hắn.

Cảnh tượng giống như Lâm Minh bò ra từ ngôi mộ.Lâm Minh đã đi, không biết đi đâu.Thánh Mỹ âm thầm đi theo.Thánh Mỹ theo Lâm Minh qua úi cao, vượt qua sông lớn, bơi qua biển rộng, mãi khi leo lên một ngọn núi như kiếm phong.Trên đỉnh núi Thánh Mỹ trông thấy hai kiếm khách ở trong mắt nàng mới chỉ khởi bước trên đường võ đạo đang luận võ trên đỉnh kiếm sơn.Thánh Mỹ nhìn ánh mắt của Lâm Minh, đọc hiểu ánh mắt hắn:- Là người quen của Lâm Minh ở nhân gian.Thánh Mỹ nhìn hai kiếm khách quyết đấu kịch liệt giữa không trung, nhìn sau khi tỷ võ Lâm Minh và hai kiếm khách uống rượu, tâm sự trong phòng.Trong mắt Thánh Mỹ thì hai kiếm khách yếu như hạt bụi, nếu không vì Lâm Minh thì nàng không hứng thú nghe bọn họ nói một chữ.Nhưng Thánh Mỹ càng nghe càng giật mình.Hai kiếm khách nói chuyện ẩn chứa đạo lý kỳ diệu.Đặc biệt kiếm khách áo xanh nói cảm ngộ liên quan đỉnh võ đạo khiến tim Thánh Mỹ bị xúc động.Trên thế giới này có núi non vô cùng tận nhưng luôn có một ngọn núi cao nhất.

Ta cứ tìm mãi, tầm mất của ta có hạn nên có lẽ vĩnh viễn không tìm thấy.

Nhưng ta vẫn không ngừng leo, bởi vì ta trèo lên một ngọn núi cao thì tầm mắt sẽ rộng lớn hơn, thấy núi khác cao hơn.

Ta bò xuống, lại leo lên núi cao mới tìm, cứ lặp lại mãi.Lời kiếm khách áo xanh nói quanh quẩn bên tia Thánh Mỹ thật lâu, chính nàng cũng vì đấu chí ẩn chứa trong lời nói mà cảm hoài.Loại đấu chí này rất thích hợp với Thánh Mỹ.Tiếp theo là bàn luận về rượu và cuộc đời, Thánh Mỹ nghe, lòng dậy sóng thần.Kiếm khách áo xanh uống say mèm lảm nhảm:- Phẩm chua cay mà biết thuần hương, thậm hồ đồ thì ngộ huyền bí.Thánh Mỹ hoàn toàn ngơ ngẩn.Không phải ý cảnh trong lời nói câu sâu bao nhiêu mà vì trong mơ đột nhiên nghe lời nói tuyệt đối không thể xuất hiện trong tưởng tượng của Thánh Mỹ, khiến tim nàng run rẩy.Thánh Mỹ trực giác có lẽ thứ gặp trong mơ không phải là giả mà là kinh nghiệm thật sự của Lâm Minh ngày xưa.Hai kiếm khách nói các loại địa danh, miêu tả cuộc đời Lâm Minh, mọi thứ tràn đầy sống động như thật.Những cảm ngộ ý cảnh càng là điều Thánh Mỹ chưa từng có.võ giả cảm ngộ không như văn nhân hứng lên một cái múa bút viết từng bài văn chương cẩm tú.

Đó là qua cuộc đời, linh lãm của mình tổng kết ra triết lý đời người.Có thể nói những cảm ngộ này chính là võ đạo của bọn họ.Võ đạo của hai kiếm khách áo xanh tràn đầy sắc màu người phàm, trong đầu Thánh Mỹ tuyệt đối không có lĩnh ngộ kỳ dị chỉ người phàm mới có.Huống chi những cảm ngộ này liên quan tới rượu, bản thân Thánh Mỹ không uống rượu thì làm sao ở trong mơ cưỡng ép tưởng tượng ý cảnh rượu và đời người?Chẳng lẽ mọi chuyện trước mắt không phải Thánh Mỹ tưởng tượng mà là ngày xưa Lâm Minh thật sự trải qua?Nghĩ đến đây tim Thánh Mỹ đập nhanh.Tại sao trong giấc mơ của nàng xuất hiện ký ức của Lâm Minh?Hoặc nên nói trong Mộ Ma Thần vì sao có ký ức của Lâm Minh?Nghĩ đến đây Thánh Mỹ tràn đầy hoang mang.Thánh Mỹ không nghĩ ra, nhưng hiện tại chỉ có thể âm thầm nhìn cuộc đời Lâm Minh.Tim Thánh Mỹ run rẩy.Lòng Thánh Mỹ mong chờ, nàng muốn biết cuộc đời Lâm Minh.Nhưng càng nhiều là . . .

Sợ, Thánh Mỹ sợ nhìn Lâm Minh cô đơn chết đi.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh tỉnh rượu, từ biệt hai vị kiếm khách, rời khỏi kiếm sơn.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh một đường bắc, thân thể từ từ rách nát.Tu vi của Lâm Minh rút lui nhanh với tốc độ đáng sợ, hắn đã hoàn hoàn toàn toàn trở thành một phế nhân.Mỗi ngày mỗi đêm Thánh Mỹ cùng Lâm Minh, nhìn bóng lưng tuy thẳng tắp nhưng vô cùng cô đơn, tịch liêu.

Tim Thánh Mỹ đau như dao cắt.Lúc Thánh Mỹ rời đi có tưởng tượng tương lai Lâm Minh sẽ gặp chau xót, nhưng cùng hắn trải qua, cái cảm giác đó hoàn toàn khác nhau.Thánh Mỹ như ở trong hoàn cảnh đó, tự mình cảm nhận.

Một thiên tài tuyệt thế từng đứng trên đỉnh Tam Thập Tam Thiên, một tay cứu nhân tộc thoáng chốc rớt xuống phàm trần, chẳng những lực lượng trôi đi nhanh mà utổi thọ chỉ còn lại mấy chục năm.

Tâm tình của hắn là như thế nào?Người tâm chí kiên nghị như Lâm Minh cũng không chịu nổi đả kích như thế.Thánh Mỹ luôn cùng Lâm Minh đi đến thành Thanh Tang.Thánh Mỹ nhìn những người buôn bán rao hàng, thuật sĩ giang hồ xem bói, nhìn ăn mày, thư sinh, tiều phu.

Thánh Mỹ nhìn phàm nhân muôn hình muôn vẻ mà nàng hầu như chưa từng thấy.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh nhận lấy cái bánh nướng mà đại nương bán bánh bố thí cho, từ trong bánh unướng nếm ra cuộc đời ngũ vị.

Mắt Thánh Mỹ ướt nhèo.Thánh Mỹ không thể tưởng tượng ngày xưa khi nhân tộc đã gần như tuyệt vọng, trong một ngày Lâm Minh mất hết tất cả, hắn đã chịu dựng bao nhiêu.Có lẽ tàn nhẫn còn hơn ngày xưa mặc kệ Hồn Đế giết chết hắn.Trong thành Thanh Tang, Lâm Minh dừng lại ở những nơi lúc nhỏ sinh hoạt.Sau đó, Lâm Minh tiếp tục tiến bắc.Sa mạc lớn phương bắc bay tuyết lông ngỗng.

Không biết bắt đầu từ khi nào mặt Lâm Minh không còn chútm áu, toàn thân hắn run rẩy ho ra máu.Lần này đến lần khác.Thánh Mỹ biết Lâm Minh ho ra tinh huyết.Tuy rằng thần hồn suy nhược nhưng lúc này cơ thể Lâm Minh còn cường đại, có thể tạo máu.

Tuy nhiên linh hồn không đủ sức khống chế cơ thể cường đại thế này, không chịu nổi lực lượng khí huyết quá mạnh.

Cơ thể tự bảo vệ mình thế là Lâm Minh ói ra những bụm máu này.Cứ tiếp tục thế này thì cơ thể Lâm Minh sẽ chết vì từ từ mất hét tinh huyết.Thánh Mỹ nhìn dấu máu đỏ thẫm vô cùng chói mắt.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh một lần nữa gặp bạn cũ, hoặc nên bảo là hắn dùng cảm giác chủ động tìm đến.Đó là một lão nhân, trải qua sương gió, cơ thể đầy vết thương ngầm.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh cứu một cô bé.Cô bé có đôi mắt trong veo.

Vào năm tháng rối loan, khi cơ thể Lâm Minh vô cùng yếu ướt té xuống đất, tiểu cô nương lượng thiện duy nhất dám cho hắn miếng nước.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh chỉ đối thủ vài phàm nhân đã làm bản thể bị thương, không ngừng chảy máu.Thiên tài từng vô cùng cường đại giờ yếu ớt như vậy.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh từ biệt đám người này, một mình tiến lên.

Cơ thể Lâm Minh quá yếu, bước đi loạng choạng.Có lúc Lâm Minh suy yếu té xuống đất.Quần áo Lâm Minh rách rươi, tóc rối mặt lem luốc, dơ bẩn như ăn mày.Lâm Minh muốn đi vào một thành thị nhưng trong năm tháng rối loạn đó binh sĩ thủ thành cho rằng hắn là nạn dân, đuổi hắn ra ngoài.Lâm Minh không nói gì, không làm gì thủ vệ kia.Lâm Minh chỉ lê bóng lưng cô đơn lặng lẽ rời đi, trong ánh chiều tà vóc dáng gầy gò thẳng tắp của hắn như cây kim đâm vào tim Thánh Mỹ.Thánh Mỹ cảm thấy bốn phía mơ hồ, nàng nhớ trước khi đại kiếp nạn nhân tộc hoàn toàn bùng nổ, Lâm Minh đến hồn giới tìm nàng từng nói qua mấy câu.- Ta nhớ khi còn là phàm nhân, một vị cố nhân khuyên bảo ta đừng bướng bỉnh đi luyện võ, nếu không muốn sau này cả đời chỉ có thể nằm trên giường.

Ta trả lời là võ đạo như ngọn lửa, người tập võ bị lửa đốt cháy, trong đó đau khổ, nguy hiểm vô số kể.

Người không kiên trì được sẽ hóa thành tro tàn, kiên trì tiếp sẽ dục hỏa trọng sinh.

Dù cho ta chỉ là một con bướm nhỏ yếu cũng không chút do dự lao vào đoàn lửa này, đánh liều một phần vạn hy vọng niết bàn thành hoàng . . .***-------Chương 2371: Thai nhi 1Đọc đỡ convert chương này nha.Ngày qua ngày, năm lại một năm.Trong sơn động, Lâm Minh thậm chí ở loại trạng thái này dưới, rõ ràng chống giữ mười năm!Mười năm phía sau Lâm Minh, đã là một cái tuổi xế chiều lão nhân.Nguyên bản bóng lưng của hắn mặc dù cô đơn, nhưng là thủy chung giống như một gốc cây nhẹ nhõm như nhau, thẳng tắp.Mà bây giờ, lưng hắn đã khom người.Trên mặt của hắn tràn đầy nếp nhăn, ánh mắt của hắn trở nên vẩn đục không ánh sáng.Thánh Mỹ thật sâu cảm thấy, Lâm Minh muốn chết...Tử thần cước bộ đã tới gần, nàng tinh thông tử vong pháp tắc, vừa có thể nào cảm thụ không được Lâm Minh trong cơ thể kia từ từ lan tràn ra tử khí.Đây chính là kết cục rồi...Thánh Mỹ nhắm mắt lại, không đành lòng đi xem, song cảm giác của nàng, vẫn còn khoá lấy Lâm Minh hết thảy.Nàng tận mắt thấy, Lâm Minh hai mắt từ thanh minh, rồi đến vẩn đục, rồi đến mù.Lại tiếp tục sau lại, thân thể của hắn cũng không thể động, héo rút da thịt đã hoàn toàn tê liệt, trái tim càng nhảy vượt qua yếu ớt, một tia bé nhỏ không đáng kể hồn hỏa, từ từ tiêu tán ra, chạy tán ở thiên địa trong lúc...Lâm Minh, thật sự đã...

Đã chết.Một khắc kia, Thánh Mỹ cảm giác được, Lâm Minh hồn hải trong linh hồn, hoàn toàn mất đi sắc thái.Hắn nhưng còn vẫn duy trì ngồi xếp bằng tư thế, ở sinh mệnh thời khắc tối hậu, ở thống khổ cực độ dưới, hắn cũng không có buông tha cho đi đánh sâu vào kia một đường căn bản không tồn tại hy vọng...Từng oai phong một cõi thiên tài, cuối cùng kết quả, cũng chỉ là ở một cái hạ đẳng vị diện, một phàm nhân trong thế giới ngay cả tên cũng không có núi hoang trong sơn động, cô tịch chết đi đi.Không có ai biết, này tấm nhỏ trong núi hoang, chôn dấu rồi cỡ nào rất giỏi truyền kỳ.Lúc này Thánh Mỹ, đã bộ mặt là lệ.Mặc dù biết rõ Lâm Minh đã chết, nhưng nàng hay là đang nơi này lẳng lặng chờ đợi nhìn, luôn luôn chờ đợi, nàng cảm giác mình trái tim phảng phất gặp phải rõ ràng khai thác đi một khối.Nàng quyết tâm nhớ kỹ cái này trong mộng vị trí, tương lai, nàng muốn đi vào Thiên Diễn đại lục, tìm được chỗ này núi hoang, móc ra Lâm Minh hài cốt, đem này hài cốt chôn cất vào trong cơ thể của mình thế giới...Một năm rồi lại một năm, Thánh Mỹ ở này sơn động trong, không biết chờ đợi rồi bao nhiêu năm thời gian.Nàng cảm thấy chờ đợi đã vậy là đủ rồi, nàng muốn trở về rồi.Nhưng là nghĩ tới trở về, Thánh Mỹ lại đột nhiên ngây ngẩn cả người, nàng là phải đi về, nhưng là phải theo nơi nào?Nàng đột nhiên mê man rồi, tựa hồ bị khai thác đi cái kia một khối trái tim, nhưng thật ra chính là Thánh Mỹ một phần linh hồn.Thiếu thốn rồi này bộ phận linh hồn, nàng phảng phất đột nhiên quên trở về đường.Hoặc là nói, nàng vốn cũng không có trở về đường.Thế giới to lớn, vô luận Tam Thập Tam Thiên, vẫn còn Hắc Ám Thâm Uyên, không có một chỗ là nhà của nàng...Nhà là cái gì?An toàn?

Ấm áp?

Ấm áp?Trên cái thế giới này, có một nơi địa phương, cho nàng an toàn, ấm áp cùng ấm áp sao?Nàng không có lúc nào là đã đối mặt áp lực, đối mặt bụng dạ khó lường người, đối mặt ngươi lừa ta gạt đấu đá.Nàng căn bản không có nhà.Căn bản không có một chỗ có thể làm cho nàng nhẹ nhõm địa phương, thậm chí không có kia một chỗ địa phương, có thể so sánh chỗ này cô quạnh sơn động, so sánh với này một cụ nằm trong sơn động thi thể càng thêm làm cho nàng an lòng.Nghĩ tới đây, Thánh Mỹ đột nhiên đau buồn do tâm sinh ra, không bao giờ... nữa muốn rời đi nơi này.Nàng giống như là một cái cô hồn dã quỷ như nhau, luôn luôn dạo chơi, không nhớ rõ tại sao mình ở nơi này nơi, tựa hồ trong trí nhớ chỉ còn lại có rồi chờ đợi...Nàng cảm giác mình phảng phất mất đi cái gì trọng yếu đồ, nhưng nghĩ như thế nào, cũng căn bản nghĩ không ra rồi.Nàng không biết thời gian trôi qua rồi bao lâu, tựa hồ vô cùng vô tận, mờ mịt vô tận đầu.Mà ngay khi khác lơ đãng trong nháy mắt, nàng tựa hồ đột nhiên thấy, ở Lâm Minh trên thi thể, đốt sáng lên một đạo vì không thể nhận ra u quang...Đạo kia u quang, tựa hồ là một cái hình lập phương một góc lóe ra tới, cái kia hình lập phương trên, còn văn có khắc nào đó thần bí cổ xưa ký hiệu.Mà đạo kia u quang bản thân, mà lại tựa hồ có được không cách nào hình dung thần bí hơi thở, cứ như vậy, bay vào rồi Thánh Mỹ mi tâm trong lúc.-------Chương 2372: Thai nhi 2Chớp mắt Thánh Mỹ rùng mình.Thánh Mỹ như bừng tỉnh khỏi ác mộng, cơ thể rung lên.

Giây sau ảo cảnh trước mắt Thánh Mỹ vỡ nát như pha lê.Ánh sáng lấp lánh, ý niệm vô tận rắc rối phức tạp bay qua, Thánh Mỹ đột nhiên trở lại đại điện u ám.Thánh Mỹ toát mồ hôi lạnh, sợ hết hồn.

Thánh Mỹ biết mình suýt lạc trong giấc mơ, không thể thoát ra.Đây chính là . . .

Tâm ma.Những gì Thánh Mỹ vừa thấy bởi vì nàng trong lòng có ma nên hình thành chấp niẹm vô cùng mãnh lêịt lần lượt tác động hồn lệ của nàng.Lâm Minh để lại dấu vết quá sâu trong ký ức của Thánh Mỹ.Cuộc đời Thánh Mỹ tràn ngập màu xám, nàng đã định trước sẽ đối diện cuộc đời không có hy vọng.

Lúc này không ai trở thành ký thác tâm linh cho Thánh Mỹ, vì dù là ai rồi sẽ bị nàng từ từ đuổi kịp sau đó bỏ xa sau lưng.Thật ra trong lòng Thánh Mỹ rất cô độc,nàng cần một người làm bạn.Người duy nhất đó đã bị Thánh Mỹ tự tay hủy diệt.Có thể tưởng tượng tâm ma trùng kích Thánh Mỹ cỡ nào.

Khi võ giả đối diện tâm ma ý niệm đáng sợ nhất là cảm giác thế giới trong ảo cảnh tốt hơn hiện thực, bản thân không muốn tỉnh dậy, khi đó đã định trước sẽ lạc mất.Dù Thánh Mỹ chuyển sinh chín kiếp, thần hồn siêu cường đại cũng không cưỡng lại được tâm ma như vậy, kết quả là nàng lạc mất mình trong sơn động.Thánh Mỹ nhớ lại giấc mơ mấy chục năm, phát hiện những gì liên quan tới Lâm Minh là nàng đều nhớ rõ.Chỉ có phút cuối giấc mơ, tia sáng đen không biết lóe lên từ khi nào giúp Thánh Mỹ thoát khỏi tâm ma là nàng không nhớ rõ.Thánh Mỹ không biết tia sáng đó có thật sự tồn tại hay chỉ là ảo giác của mình?Là ảo giác khi tâm ma nảy lên sao?Rốt cuộc là cái gì?Thánh Mỹ cảm giác tia sáng đó cực kỳ quen thuộc, nàng vốn nên hớ ra nhưng càng vắt óc suy nghĩ thì nó càng mơ hồ.Thánh Mỹ đang suy tư đột nhiên cảm giác tim rung lên, nàng cảm nhận hơi thở kinh khủng đến gần.Thánh Mỹ giương mắt nhìn, thấy một thiếu niên mặt trắng bệch, đôi mắt đục ngầu, người toát ra tử khí đậm đặc chậm rãi xuất hiện từ trong hắc ám, xuất hiện trước mặt nàng.Thiếu niên già nua như tang thi chính là Hồn Đế.Lòng Lâm Minh thít chặt.Thánh Mỹ vốn không bất ngờ khi gặp Hồn Đế, nhưng tại sao thấy trong tình cảnh này?

Đây là mơ hay hiện thực?Thánh Mỹ cảm giác ký ức hỗn loạn, tuy vừa thức tỉnh khỏi giấc mơ nhưng dường như có cái gì quan trọng bị nàng quên đi.Thánh Mỹ mở miệng nói:- Ngươi . . .Thánh Mỹ chưa kịp nói chuyện thì Hồn Đế đột nhiên nhìn bụng nàng, cười nanh tranh.Trong khoảnh khắc toàn thân Thánh Mỹ lạnh lẽo, nàng vốn sẽ không e sợ Hồn Đế như vậy, nhưng nàng chợt nhận ra một chuyện đáng sợ.

Mặt Thánh Mỹ không còn chút máu.Hồn Đế ép sát từng bước, mặt Thánh Mỹ trắng bệch liên tục thụt lùi.Những giọt mồ hôi chảy từ trán Thánh Mỹ xuống, bởi vì giờ này khắc này nàng biết chuyện gì xảy ra.Cuối cùng Hồn Đế dồn Thánh Mỹ tới góc tường.Hồn Đế cười tàn nhẫn chỉ vào bụng Thánh Mỹ:- Ngươi dùng lực lượng Hồng Liên Cửu Chuyển phong lại thai nhi trong bụng vì lo lắng thai nhi phát dục sẽ phân đi Ác Ma lực đồ đằng ta để lại trên người của ngươi, kinh động ta phải không?- Ngươi phong thai nhi trong bụng bảy ngàn năm, cộng thêm thời gian ngươi ở trong kết giới là hơn một vạn năm.

Ngươi thật là bỏ công vất vả.- Ngươi tính sao?

Chẳng lẽ ngươi ngây thơ cho rằng mình có thể sinh thai nhi ra sao?Thánh Mỹ cắn chặt răng, không nói tiếng nào.

Tay Thánh Mỹ lặng lẽ sờ Tu Di giới, liên lạc cốt kiếm trong Tu Di giới.- Ngươi muốn chốnglại ta?Hồn Đế nhìn Thánh Mỹ như nghe trò cười buồn cười nhất:- Mọi thứ của ngươi là ta cho, công pháp của ngươi là ta dạy.

Ngươi cho rằng có thể chống lại ta?

Ha ha ha ha ha ha!Hồn Đế cười lớn, đột nhiên phát ra sát khí vô tận.Hồn Đế bỗng vỗ chưởng vào bụng Thánh Mỹ.Thánh Mỹ gầm lên:- Không!!!Giờ phút này, Thánh Mỹ như báo cái tức giận vì con nhỏ bị thương, bất chấp tất cả tấn công Hồn Đế.cốt kiếm màu đen không tỏa sáng chui vàog lòng bàn tay Thánh Mỹ mạnh mẽ chém xuống Hồn Đế.Nhưng Hồn Đế vươn ra hai ngón tay, dễ như trở bàn tay kẹp lại nhát kiếm.Hồn Đế cười to bảo:- Đường kiếm rất tốt, tốc độ tăng thực lực của ngươi cho ta niềm vui bất ngờ lớn thật.Quanh người Hồn Đế lan tràn lực tràng đáng sợ bao phủ toàn thân Thánh Mỹ.

Cơ thể Thánh Mỹ cứng ngắc, hoàn toàn không thể nhúc nhích.Chưởng của Hồn Đế ngừng lại một chút rồi thế không thể đỡ ấn xuống bụng Thánh Mỹ.Chưởng Hồn Đế bốc lên hơi thở tử vong ngùn ngụt đông lại máu toàn thân Thánh Mỹ, nàng liều mạng muốn tránh thoát lực tràng trói buộc, nhưng mà . . .Bùm!Vang thanh âm trầm đục, có cái gì bị đánh ánt.

Thánh Mỹ hộc bãi máu, người như con bướm gãy cánh văng ra ngoài.Giây phút đó kỳ lạ là Thánh Mỹ không cảm thấy đau đớn, nàng chỉ cảm giác mạng sống đã mất một phần vô cùng quan trọng, làm nàng không còn hy vọng gì nữa.Kết thúc?Kết thúc hết rồi.Đây là vốn là giấc mơ không thể thực hiện.Thánh Mỹ cảm giác ý thức của mình hoàn toàn mơ hồ, bụng đau nhức nhưng không bằng một phần vạn đau khổ chết tâm.Thánh Mỹ cảm thấy cuộc đời mình cực kỳ buồn cười, nàng rõ ràng chính mình từ đầu đến cuối chỉ là một công cụ.Thánh Mỹ muốn để lại cái gì trong cuộc đời nhạt nhẽo của mình.Thánh Mỹ từng ký thác hy vọng vào Lâm Minh, nhưng hắn bị nàng tự tay hủy đi.Nàng vốn tưởng rằng cuộc sống tương lai không chút sắc màu, nhưng khi Thánh Mỹ rời khỏi đại lục Thiên Diễn, rời xa Tam Thập Tam Thiên, đi tới Hắc Ám Thâm Uyên thì đột nhiên phát hiện chính mình mang thai.Chuyện này khiến trái tim Thánh Mỹ bối rối.Nỗi lòng Thánh Mỹ vô cùng phức tạp, lúc trước nàng hoàn toàn không nghĩ rằng mình sẽ có ngày này.Thánh Mỹ không ngờ trái tim đóng băng, đã định trước cả đời bi tình, không dính nhân tình thế gian lại trở thành mẫu thân.Vốn Thánh Mỹ không phải nhân tộc, khả năng giao hợp với Lâm Minh mang thai rất thấp.

Nhưng có vẻ như Thánh Mỹ đánh giá thấp lực lượng huyết mạch của Lâm Minh.Hài tử này xuất hiện khiến Thánh Mỹ hoang mang lo sợ.Phụ thân của đứa trẻ bị mẫu thân của thằng bé (con bé) hủy diệt, vì các loại nguyên nhân mà Thánh Mỹ không thể sinh con ra được.Lúc ấy Hồn Đế vừa mới bế quan luyện hóa vĩnh hằng chi hồn.Thánh Mỹ có thể tạm thời giữ bí mật bảo vệ đứa bé, nhưng nàng biết khi dựng dục sinh ra nó sẽ xúc động ấn ký, năng lượng Hồn Đế đẻ lại trong hồn hải của mình.Chắc chắn Hồn Đế sẽ biết, dù bận bế quan nên không ra ngay được nhưng khi gã xuất quan Thánh Mỹ sẽ hứng chịu lửa giận từ gã.Đứa trẻ này chết chắc.Thánh Mỹ từng nghĩ để đứa trẻ làm người phàm hoàn toàn, nàng quảng trường sáng tạo thế giới xinh đẹp giống Tam Thập Tam Thiên trong Hắc Ám Thâm Uyên này, mua nhiều nô lệ thái cổ chư tộc thành cư dân của thế giới cho bọn họ sinh sôi không dứt.Sau đó sinh ra đứa con, Thánh Mỹ sẽ làm bạn thằng bé (con bé) xem gió cuốn mây tan, hoa nở hoa tàn.-------Chương 2373: Tỉnh mộngThánh Mỹ sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của thằng bé (con bé), hạnh phúc qua một đời.Nhìn thằng bé (con bé) từ cất tiếng khóc chào đời, ê a tập nói.

Nhìn thằng bé (con bé) chậm rãi trở thành, kết hôn sinh con.

Nhìn thằng bé (con bé) dần già đi, chết thọ.Chỉ cho đứa bé sinh mệnh ngắn ngủi, để thằng bé (con bé) sinh ra thật bình thường, chết trước khi Hồn Đế xuất quan.

Khiến thằng bé (con bé) hoàn toàn tin mình là phàm nhân, để nó sống trong giấc mơ Thánh Mỹ bện ra.Nhưng khi Thánh Mỹ đặt quyết tâm thì nàng do dự, nàng không thể tưởng tượng chờ lúc nàng trút hết ký thác tình cảm, đứa trẻ chết đi thì nàng còn lại gì?Sống ở trong ký ức sao?Một con sâu nhỏ sống trong cành khô lá úa mãi mãi không biết thế giới rộng lớn, xinh đẹp.

Muốn nhìn thế giới rộng lớn thì phải bước lên đỉnh võ đạo, quá nhiều ràng buộc không cách nào kiên định bản tâm.Nhưng mà . . .Nếu bỏ đi hết thảy ràng buộc, đời người còn lại gì?Những ngày đó Thánh Mỹ cảm thấy chính mình mờ mịt bất lực, thai nhi trong bụng phát dục từng ngày, nàng không thể ngồi xem loại chuyện này xảy ra.Thế là Thánh Mỹ phong ấn thai nhi phát dục.Thánh Mỹ rất khó nhìn rõ tương lai của mình, không muốn tùy tiện sắp đặt vận mệnh cho đứa trẻ.Nhưng cứ chờ, đợi khi Hồn Đế xuất quan thì bi kịch là không thể tránh khỏi.Thánh Mỹ cảm giác chính mình rơi vào tử ụcc.

Chẳng lẽ ký thác duy nhất trong sinh mệnh của nàng cũng phải mất đi sao?- Mẫu thân . . .

Đang lo cái gì?Khi Thánh Mỹ chìm trong mờ mịt thì đột nhiên giọng con nít non nớt mềm nhẹ vang lên.Thanh âm đụng vào mảnh mềm mại nhất trong lòng Thánh Mỹ.Người Thánh Mỹ run rẩy.Thánh Mỹ chợt cúi đầu nhìn bụng mình, nỗi lòng như sóng triều dâng trào, dao động kịch liệt.Thánh Mỹ cảm nhận được rồi, nàng cảm nhận sinh mệnh nhỏ bé đó dao động.Đây là con của nàng, máu mru liền nhau!Trong phút chốc cuộc sống mấy vạn năm của Thánh Mỹ, trong lòng dựng lên hết thảy tín niệm sụp đổ trước giọng con nít non mềm kia.- Mẫu thân . . .

Ta nóng quá . . .Giọng con nít mơ hồ dường như rất đau:- Hình như có lửa đang đốt ta, không mở mắt ra được.Lửa?Lửa ở đâu?Thánh Mỹ luống cuống, thần niệm của nàng chui vào bụng, thoáng chốc nàng như rớt xuống cửu u Thâm Uyên.Trong bụng Thánh Mỹ có một lực lượng hung ác lửa Thâm Uyên đốt cháy tất cả bao lấy con của nàng, muốn luyện hóa sinh mệnh nhỏ.Là chưởng của Hồn Đế để lại lực lượng trong người Thánh Mỹ.- Không!!!Thánh Mỹ cảm giác tim bị cây búa chém đứt, hai tay liều mạng ấn bụng, dùng lực lượng hàn băng trung hòa lực lượng tà ác của Hồn Đế, bảo vệ con mình.Nhưng khi Thánh Mỹ phát ra lực lượng hàn băng tiếp xúc lửa Thâm Uyên ngập trời thì như băng hoa rơi vào nước thép nóng bỏng hòa tan ra.Lực lượng của Hồn Đế quá cường đại, thực lực Thánh Mỹ không lay động được.Chênh lệch quá xa!- Mẫu thân, có lẽ ta sắp chết, đau quá . . .- Đừng . . .

Đừng . . .

Con của ta!

Mẫu thân sẽ cứu ngươi, cố lên, cố lên đi!Nghe giọng con nít yếu dần, Thánh Mỹ cảm giác trái tim đã vỡ nát rồi.

Thánh Mỹ rất hận, nàng hận mình tại sao yếu như thế!Thiên kiêu buồn cười, đỉnh võ đạo gì?

Thánh Mỹ không thể bảo vệ chính con của mình!- Mẫu thân . . .

Có lẽ ta . . .

Không chống chọi nổi nữa . . .

Ta ở trong người mẫu thân rất lâu, không nhớ bao nhiêu lâu . . .

Thật ra ta rất muốn ra đời, nhìn . . .

Nhìn mẫu thân một cái . . .- Mẫu thân của ta . . .

Chắc chắn rất đẹp . . .Giọng con nít thỏ thẻ ngừng tại đây, như đang nói mớ bị đánh gãy.Hai tay Thánh Mỹ run run, linh hồn run rẩy.

Nhưng trong bụng Thánh Mỹ không còn chút tiếng động, không có dao động sinh mệnh nhỏ yếu nữa.Tất cả tựa như chưa bao giờ tồn tại.- Không . . .

Không . . .

Không!!!Thánh Mỹ liều mạng bóp bụng mình, móng tay đâm thủng da thịt mịn màng, máu tươi đầm đìa.

Mắt Thánh Mỹ đỏ ngầu, tóc tai bù xù như nữ ma.Con của nàng chết rồi.Ký thác duy nhất trong sinh mạng của nàng không còn nữa.Thánh Mỹ ngước đầu lên, đôi mắt chảy hai hàng huyết lệ đỏ thẫm.Hồn Đế!Thánh Mỹ hận không thể nuốt sống thịt Hồn Đế, uống máu của gã.Trong nháy mắt đó tất cả lực lượng linh hồn của Thánh Mỹ đốt chyá, như núi lửa tuôn trào xông vào hồn hải của 2edh ình thành bão tố đáng sợ.Răng rắc!

Răng rắc!Thanh âm rạn vỡ, não vực của Thánh Mỹ, linh hồn hoàn toàn đốt cháy hình thành bão tố khủng bố không ngừng trùng kích thần phù chạm khắc linh văn màu đen.

Thần phù đen hình thành lưới ánh sáng giam cầm bão tố.Nhưng lúc này lưới ánh sáng có vết nứt nhỏ.Thần phù không ngăn được!Răng rắc!

Răng rắc!Tiếng vỡ càng lúc càng dày đặc, thần phù càng lúc càng ảm đạm.

Bão tố như bứt phá ràng buộc, càng ngày càng lớn mạnh.Vết rạn đã lan tràn đến toàn bộ lưới ánh sáng, lúc này lực lượng bị giam cầm hoàn toàn bùng nổ.Bùm!Vang tiếng nổ, lực lượng tuôn trào xé nát lưới ánh sáng và thần phù.Thần phù vốn là ấn ký tinh thần, nó luôn phong ấn trong thức hải của Thánh Mỹ nhưng giờ khắc này nó hoàn toàn tan nát.Cùng lúc đó, cách ngàn vạn thời không, trong linh hồn khổ hải, vô số xương khô phập phềnh.Trên khổ hải có một thiếu niên mái tóc dài trắng tinh, mặt tái nhượt ngồi xếp bằng trên hòn đảo chất bằng xương khô tĩnh tọa điều tức.Thiếu niên bề ngoài trẻ trung nhưng người toát ra tử khí chỉ xác chết mới có.Thiếu niên chính là Hồn Đế Tam Thập Tam Thiên!Từ sau khi đánh cắp vĩnh hằng chi hồn của Lâm Minh ở Thiên Diễn tinh, gần vạn năm nay Hồn Đế luôn bế quan.Mặc kệ sóng hồn dấy lên, xương khô chìm nổi, vạn năm nay Hồn Đế tựa pho tượng không nhúc nhích chút nào.Hôm nay Hồn Đế đang tĩnh tọa đột nhiên mở đôi mắt.Hồn Đế nhìn một chỗ giữa hư không, đáy con mắt đục ngầu lóe tia hoảng sợ.- Sao . . .

Có thể?Thiếu niên già nua đột nhiên đứng dậy, tóc trắng như tuyết tựa thác nước rũ xuống như lão yêu ẩn thế.Biểu tình hờ hững, không biết bao nhiêu ức năm chưa từng dao động kịch liệt của Hồn Đế lúc này tràn đầy ngạc nhiên, khó tin.- Nàng ấy . . .

Phá tan . . .

Ấn ký tinh thần của ta?

Với thực lực của nàng tuyệt đối không thể xảy ra . . .Đừng nói là Thánh Mỹ, dù tính cả Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên cũng không ai có thể giải ấn ký tinh thần Hồn Đế để lại.Vì ấn ký kia cắm rễ sâu trong thức hải của Thánh Mỹ, dù có một người hồn lực ngang ngửa võ giả nhưng muốn cưỡng ép giải ấn ký tinh thần sẽ khiến thức hải của Thánh Mỹ tan vỡ.Cho nên Thánh Mỹ phải tự mình phá tan ấn ký đó.Hồn Đế vươn bàn tay phải trắng không chút máu, ngón cái xẹt qua mười ngón thôi diễn tính toán.

Hồn Đế muốn tính ra là cái gì dẫn đến chuyện này xảy ra.Nhưng Hồn Đế kinh ngạc phát hiện chuyện này phủ lớp sương mù tầng tầng che mắt gã, không xem rõ được.Hồn Đế nhíu mày nói:- Có chuyện gì?Hồn Đế không thích cái gì vượt tầm kiểm soát của mình.-------Chương 2374: Thức tỉnhHồn Đế híp mắt nhìn xác xương mênh mang trong khổ hải, cuối cùng gã lại ngồi xuống, khiến tinh thần trở về bình tĩnh.Tuy ấn ký tinh thần Hồn Đế để lại trong hồn hải Thánh Mỹ tan vỡ nhưng chỉ cần gã xuất quan thì những chuyện này không thành vấn đề.Trước mắt thì hoàn toàn luyện hóa vĩnh hằng chi hồn mới là chuyện lớn hàng đầu.Dùng thế nào Thánh Mỹ không thể lợi dụng chút thời gian này nâng cao thực lực tới trình độ thoát khỏi Hồn Đế khống chế.Lúc này trong Mộ Ma Thần, thể linh hồn của Thánh Mỹ tái nhượt không chút máu.

Vừa rồi trong khoảnh khắc thiêu đốt linh hồn, bộc phát ra lực lượng chính Thánh Mỹ cũng không tưởng tượng nổi vượt qua mấy đẳng cấp tu vi của bản thân.Chuyện này gần như không xảy ra nhưng nó thật sự có thật.Trong động đất, có mẫu thân người phàm nhìn con mình bị đè dưới phế tích, nữ nhân yếu đuối lại bộc phát ra lực lượng hơn xa nam nhân trưởng thành đẩy đá to nặng năm, sáu trăm cân cứu con ra.Mới rồi Thánh Mỹ cũng vậy.Đây là sức mạnh của người mẹ.Nhưng linh hồn cạn kiệt quá độ dẫn đến thân thể vô cùng yếu ớt.

Đặc biệt lúc này Thánh Mỹ còn chìm trong tâm ma, linh hồn đã yếu ớt khó thể ngăn cản tâm ma xâm nhập.Nàng đã . . .

Mất đi ý thức . . .***Đáy hồ hồ giết người, trong cái hang ngầm u thâm, một Ác Ma vóc dáng cao to đang ngồi xổm bên cạnh xác chết thò tay đâm vào cánh tay cái xác, từng chút một hấp thu lực lượng Ma Thần.Vừa rồi thử trùng kích tâm ma, độ mạnh cực kỳ khủng bố, Lâm Minh có được ma phương chịu ảnh hưởng nhỏ nhất.Lâm Minh muốn thể nghiệm thử tâm ma công kích, không thì hắn đã có thể hoàn toàn giữ tỉnh táo.Cứ thế Lâm Minh ở trong vòng xoáy hồ giết người chìm xuống không biết bao lâu, cuối cùng bị cuốn vào hang ngầm dưới đáy hồ.Trong hang ngầm dưới đất không chỉ có Lâm Minh, còn có mấy Thâm Uyên Ác Ma khác mất ý thức bị cuốn vào.Lâm Minh thăm dò sơ qua phát hiện mấy Ác Ma đã chết.Trong thử thách tâm ma, linh hồn các Thâm Uyên Ác Ma này không thừa nhận nổi, cuối cùng linh hồn nổ nát chết.

Hồn hải của bọn họ bị rút cạn đi, khí huyết trong người chậm rãi xói mòn.

Ước chừng không lâu sau bọn họ sẽ thành chất dinh dưỡng cho thế giới kỳ dị này.Lâm Minh nhìn cảnh đó rất là cảm thán, những Ác Ma chết đi vốn toàn là nhân vật bá chủ một phương bây giờ ở trong Mộ Ma Thần chết như vật hy sinh, chỉ có thể nói đẳng cấp Mộ Ma Thần quá khủng bố.Nó là bí cảnh khủng bố nhất, phẩm cấp cao nhất trong Tam Thập Tam Thiên, Hắc Ám Thâm Uyên, toàn bộ đại vũ trụ.Lâm Minh bắt đầu sưu tầm, xem trên người đám Ác Ma chết đi có để lại báu vật gì đáng giá không, thuận tiện dùng thử pháp tắc cắn nuốt Hoang chiếm chút lực lượng Ma Thần chưa kịp tán di trên người đám Ác Ma đã chết làm của riêng.Chợt một cơ thể mất ý thức rơi vào hang động.Rầm!Tiếng cơ thể đập xuống đất nhẹ nhàng, không giống như mấy Thâm Uyên Ác Ma vóc dáng khổng lồ rớt xuống đất.Lâm Minh lòng máy động thăm dò cảm giác hướng phát ra thanh âm, nếu may mắn gặp Thâm Uyên Ác Ma vừa chết có lẽ hắn sẽ hấp thu lực lượng Ma Thần nhiều hơn.Khi Lâm Minh dùng cảm giác 'nhìn' thân thể đó thì ngây người, mới rơi xuống không phải Ác Ma mà là nữ nhân áo đen, Hồn Hậu Thánh Mỹ.Lòng Lâm Minh thít chặt:- Thánh Mỹ . . .

Không vượt qua được tâm ma trùng kích?Cảm giác tra xét, Thánh Mỹ còn hơi thở và tim đập nhưng mặt trắng bệch, môi xanh ngắt.

Lửa sinh mệnh của Thánh Mỹ cực kỳ yếu ớt, mới rồi cạn kiệt nghiêm trọng trong thử thách tâm ma.Thánh Mỹ còn chìm trong tâm ma không tỉnh laị.Lâm Minh cực kỳ bất ngờ, tuy công kích tâm ma siêu khủng bố, hắn dựa vào ma phương mới dễ dàng vượt qua nhưng nếu không có ma phương, hắn liều lĩnh vĩnh hằng chi hồn trả giá nhất định thì ước chừng có thể vượt qua.Lâm Minh cho rằng Thánh Mỹ viên mãn chín kiếp chuyển sinh, thần hồn lực cường đại không thể nghi ngờ.

Tuy Thánh Mỹ sẽ không qua ải nhẹ nhàng như Lâm Minh nhưng nên vượt qua mới đúng, không thể mất cả ý thức được.Lâm Minh dùng cảm giác quét qua, Thánh Mỹ hôn mê không ngăn cản được.

Cảm giác của Lâm Minh không chút trở ngại tiến vào hồn hải của Thánh Mỹ.Lâm Minh nhìn tình huống hồn hải của Thánh Mỹ, hút ngụm khí lạnh.Lúc trước Lâm Minh đoán được thần hồn Thánh Mỹ cạn kiệt nhưng không ngờ sẽ tệ đến mức này, hơn một nửa hồn hải bị khô cạn.Bên trên hồn hải tụ tập u ám đen nhánh, quần ma loạn vũ trong u ám.Đây là tâm ma của Thánh Mỹ, mức độ cường đại còn khủng khiếp hơn tâm ma của Lâm Minh.Lâm Minh lắc đầu nói:- Thánh Mỹ có tâm ma đáng sợ như vậy, mỗi tâm ma đều là chấp niệm, chuyện nàng sợ hãi.

Hèn gì thần hồn chín kiếp chuyển sinh của Thánh Mỹ cũng không chịu nổi.Hồn hải gần như khô kiệt cộng thêm tâm ma cường đại mà Thánh Mỹ còn giữ được hơi thở sinh mệnh, không chết như Ác Ma khác đã là kỳ tích.Lâm Minh đăm chiêu, nếu bây giờ hắn không kịp thời cứu Thánh Mỹ thì hơn năm mươi phần trăm nàng ngủ say vĩnh viễn, không tỉnh lại nữa.

Dù Thánh Mỹ tỉnh lại cũng vẫn tạo thành vết thương vĩnh cửu cho hồn hải.Nhưng cứu Thánh Mỹ rồi không biết ngày sau Lâm Minh và nàng là địch hay bạn.Lâm Minh và Hồn Đế sẽ có trận chiến, khi ấy Thánh Mỹ có thể phản chiến lại Hồn Đế không?Nói không chừng Hồn Đế có thủ đoạn gì chế ước Thánh Mỹ, đến lúc Lâm Minh muốn đánh nhau với Hồn Đế sẽ phải qua ải Thánh Mỹ trước.Vậy là Lâm Minh tự tạo khrô cho mình.Mắt thấy thần hồn Thánh Mỹ yếu dần, Lâm Minh thở dài một hơi, mở ra lực tràng hồng mông phong tỏa bốn phía.

Lâm Minh lật tay phải, ma phương nhỏ xinh xuất hiện lòng bàn tay của hắn.Thánh Mỹ xem như từng cứu Lâm Minh, không thì bảy ngàn năm trước dù là Phiêu Vũ Thần Vương hay Hồn Đế đều dễ dàng lấy mạng hắn.Nói sao thì cứu Thánh Mỹ trước, dù cứu rồi thì nàng vẫn rất yếu ớt, hoàn toàn không đánh lại Lâm Minh, hắn có thể bắt giữ nàng lấy được nhiều bí mật của Hồn Đế thì sao?Nhưng làm vậy thân phận của Lâm Minh hoàn toàn bị lộ, lỡ Hồn Đế để lại tiêu ký hay hậu chiêu gì trong người Thánh Mỹ, hắn bắt đi Thánh Mỹ rất có thể sẽ đối diện Hồn Đế trước thời gian.Tình hình hiện tại vô cùng phức tạp.Lúc này trong ma phương có một cô bé mặc áo đỏ, mặt hồng hào huyễn hóa ra tò mò nhìn Thánh Mỹ mê man dưới đất:- Lâm ca ca, đây chẳng phải là tỷ tỷ trong vũ trụ Nguyên Mộng sao?Lâm Minh thản nhiên nói:- Ừm, là nàng!Một tay Lâm Minh vỗ nhẹ ma phương, một phù văn trên bề mặt ma phương sáng lên, luồng sáng đen bắn vào trán Thánh Mỹ, bao phủ hồn hải.

Tâm ma như các tầng bóng ma tan rã trong ánh sáng âm u.Nhiều tâm ma kêu thảm, cuồng gào thét muốn chui vào trong hồn hải của Thánh Mỹ né tránh nhưng vẫn bị tia sáng đen tối cuốn vào thành tro.Tất cả tâm ma bị thanh trừ, Lâm Minh lòng máy động rót vào luồng lực lượng thần hồn trong hồn hải của Thánh Mỹ.Thánh Mỹ như ngủ say chờ đợi không biết bao nhiêu năm chậm rãi mở mắt ra.-------Chương 2375: Hài tử của ai?Tầm nhìn mông lung dần rõ ràng.Đập vào mắt Thánh Mỹ là hang động ngầm tối tăm.Liên tục mấy lần, nhân vật rối loạn, hoàn cảnh biến ảo khó dò khiến ngươi . . .

Không phân rõ trước mắt là cơn mơ hay hiện thực.Ta đang . . .Thánh Mỹ chợt nhớ ra điều gì, toát mồ hôi lạnh.Thánh Mỹ hét lên:- Hài tử của ta!Hai tay Thánh Mỹ ấn bụng.Thánh Mỹ vốn đã tuyệt vọng, nhưng khiến nàng sửng sốt là sờ bụng mình thì cảm nhận một lũ dao động sinh mệnh bị phong ấn đè ép, chỉ mình nàng cảm nhận được, rất yếu ớt.Luồng dao động như chồi non chôn dưới mảnh đất, tuy non nớt nhưng vẫn cố gắng trưởng thành.Tuy nhiên trên chồi non có một tầng phong ấn nhạt như tảng đá to đè chặt con đường trưởng thành của nó.Thánh Mỹ trải qua các loại cơn mơ, cảm nhận dao động sinh mệnh con trẻ, phong ấn lạnh băng trên dao động sinh mệnh.Khoảnh khắc đó người Thánh Mỹ run rẩy, lệ tràn mi.- Hài tử của ta!Vẫn còn đó!Thánh Mỹ ôm bụng mình, ngực phập phồng kịch liệt, tình cảm như thủy triều vỡ đê hoàn toàn bộc phát ra.Tìh cảm này bị đè nén mấy vạn ăm.Trong thời gian mấy vạn năm đó Thánh Mỹ luôn cao cao tại thượng, là nữ thần lạnh lùng không ăn khói lửa nhân gian.

Giờ phút này, Thánh Mỹ chỉ là một tiểu nữ nhân yếu ớt bất lực tỏa ánh sáng mẹ hiền.Thánh Mỹ có thể không có gì hết, hoặc nên nói nàng vốn chẳng có gì, nhưng nàng không thể lại mất đi ký thác duy nhất trong mạng sống của mình.Vì điều này, Thánh Mỹ có thể trả bất cứ cái gì nào.Thánh Mỹ lẩm bẩm:- Hài tử của ta, mẫu thân sẽ không phong ấn ngươi nữa, không bao giờ!Giây phút đó trong tim Thánh Mỹ có thứ gì lột xác, vì phá tan phong ấn của Hồn Đế mà cạn kiệt linh hồn, vô cùng yếu ớt đang từ từ tỏa ánh sáng bảy sắc.Luồng sáng rất yếu ớt, so với ánh sáng linh hồn lúc Thánh Mỹ ở thời kỳ đỉnh cao thì bé nhỏ không đáng kể, nhưng ánh sáng lấp lánh mang theo ý cảnh khó tả, nó không sợ gì hết, mọi chông gai!Tuy rằng Thánh Mỹ đã yếu ớt đến mức tận cùng, nhưng mấy vạn năm nay trái tim võ đạo của nàng chưa từng kiên địn như hôm nay.Đột nhiên Thánh Mỹ rơi lệ đầy mặt lòng lạnh lẽo.Mới rồi Thánh Mỹ tỉnh lại bởi vì tình cảm dao động quá kịch liệt, thân thể suy yếu hết sức nên chưa chú ý đến hoàn cảnh xung quanh.Hiện tại Thánh Mỹ cảm giác rõ ràng sau lưng có người.Thánh Mỹ đột nhiên xoay người nhìn sau lưng mình, mắt lạnh băng.Đằng sau Thánh Mỹ có một Ác Ma vóc dáng cao lớn nhíu mày, ánh mắt tràn đầy nghi hăọc, biểu tình quái dị nhìn bụng nàng.Thánh Mỹ không ngờ tất cả biểu hiện vừa rồi bị Ác Ma nhìn thấy, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận:- Ngươi . . .!Chuyện Thánh Mỹ mang thai là bí mật rất lớn.Nếu bị Hồn Đế biết thì không tưởng tượng nổi hậu quả.Nếu bình thường có Ác Ma biết chuyện này dĩ nhiên Thánh Mỹ sẽ giết người diệt khẩu, nhưng hiện tại nàng vô cùng yếu ớt, Ác Ma trước mắt . . .Thánh Mỹ kinh ngạc hỏi:- Là ngươi?Ác Ma này chẳng phải là người liên nhân với nàng đó sao?Thánh Mỹ vốn không có ác cảm với trưởng lão thứ chín Cổ Trụ tông, nhưng sau khi bị vạch ra chuynẹ như vậy thì . . .Thánh Mỹ hít sâu một hơi, cảm giác tình hình hiện tại cực kỳ tệ hại.Thánh Mỹ luôn giữ bí mật mang thai, lúc trước không biết bao nhiêu Ác Ma muốn liên nhân với nàng.

Sau khi bực bội với chuyện này, Thánh Mỹ đề nghị cùng đẳng cấp mà chiến thắng nàng sẽ suy xét việc liên nhân, khiến những người theo đuổi chùn bước.

Mỗi lần Thánh Mỹ ứng đối khiêu chiến sẽ không chút nương tình đánh người khiêu chiến bị thương nặng, thậm chí làm đối phương nằm trên giường nửa năm, một năm để giết gà dọa khỉ.Hiệu quả cách làm này rất tốt, đã mấy trăm năm không có người mơ ước Thánh Mỹ nữa.

Hai biết năm ngoái ra quái thai như vậy.Thánh Mỹ khó khăn lắm mới bàn điều kiện với quái thai xong, lấy ra Thánh Điển Tử Chi Thiên trao đổi, khiến đối phương đồng ý chỉ làm phu thê trên danh nghĩa với mình, bình thường nước giếng không phạm nước sông.Khi mọi chuyện đã giải quyết xong lại bị trưởng lão thứ chín biết . . .

Nàng mang thai.Không nói đến hắn có lộ ra tin tức này không, chỉ nói hắn và Thánh Mỹ có quan hệ đặc biệt, e rằng không nam nhân nào muốn đội nón xanh trên đầu, càng không ai muốn bỗng dưng thành phụ thân của con người ta.Đặc biệt đối phương là Ác Ma cao đẳng ưu tú, lòng cao ngất.Đối với Thâm Uyên Ác Ma làm việc thô bạo, khi gặp chuyện này chắc chắn sẽ luyện hóa thai nhi hay trực tiếp bùng nổ giết người.Dù không nổi khùng giết người thì trong cơn nóng giận tìm cao tầng Minh Vương Đạo đòi lý luận, hậu quả không thể tưởng tượng.Thánh Mỹ bản năng sờ Tu Di giới, lòng bàn tay đổ mồ hôi.Vì lúc này Thánh Mỹ quá yếu ớt, đừng nói thời kỳ đỉnh cao không đánh lại Lâm Minh, dù là Thiên Tôn bình thường thì giờ đây nàng không phải đối thủ.Nếu đánh nhau với đối phương chắc chắn Thánh Mỹ sẽ bị chà đạp.Khi đó đối phương thẹn quá thành giận, trực tiếp giết chết thai nhi rồi cưỡng gian Thánh Mỹ cũng chưa biết chừng.Đối diện Thánh Mỹ đề phòng, sát khí, Lâm Minh không hề hay biết.

Biểu tình Lâm Minh quái dị nhìn đứa bé trong bụng Thánh Mỹ, mắt lộ đăm chiêu.Phản ứng đầu tiên của Lâm Minh là đứa con không phải của hắn, đã bảy ngàn năm rồi, nếu hắn dể lại đứa con thì nên sinh ra từ lâu.Nhưng Lâm Minh loáng thoáng nghe Thánh Mỹ lẩm bẩm phong ấn gì đó, có vẻ hài tử này trưởng thành bị phong ấn, nếu vậy đứa bé này trở nên không đơn giản.Mới rồi Lâm Minh dùng cảm giác tra xét loáng thoáng cảm nhận trong bụng Thánh Mỹ có phong ấn, dao động sinh mệnh yếu ớt của đứa bé bị phong ấn ngăn cách nên Lâm Minh không cảm nhận được.Có khi nào đứa bé là của hắn không?Lâm Minh sẽ không tự mình đa tình, dù sao đã bảy ngàn năm, đời sống tình cảm của Thánh Mỹ có thay đổi gì làm sao hắn biết?Lâm Minh không kiềm được hỏi:- Hài tử trong bụng nàng là ai?Lâm Minh phớt lờ Thánh Mỹ cảnh giác.Thánh Mỹ lạnh lùng nói:- Ngươi quan tâm nhiều làm gì?

Tóm lại không phải của ngươi.Lâm Minh hỏi phụ thân của đứa bé làm Thánh Mỹ cảnh giác, trong tình huống bình thường nam nhân hốt vỏ sẽ thện quá thành giận hỏi vấn đề này, rồi tìm phụ thân đứa bé tính sổ.Tuy phụ thân đứa bé đã chết nhưng hắn còn người nhà, bằng hữu, quê hương.Nếu tương lai Hắc Ám Thâm Uyên xâm nhập Tam Thập Tam Thiên thật kó bảo đảm Ác Ma trước mắt sẽ không tùy thời trả thù.Lâm Minh lúng túng sờ mũi, cũng đúng, hắn hỏi câu này thật thiếu não.

Loại chuyện này vốn là vết nhơ của Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo, sao Thánh Mỹ nói cho hắn biết được?Ngực Thánh Mỹ phập phồng kịch liệt:- Có điều kiện gì ngươi cứ nói đi!Thánh Mỹ thấy Lâm Minh không mất đi lý tính, không nổi khùng tấn công nàng thế là mềm giọng lại.

Dù sao bây giờ Thánh Mỹ không đánh lại Lâm Minh, không có tư cách chống cự.Lâm Minh sờ cằm:- Điều kiện?Ánh mắt Lâm Minh đảo quanh bụng Thánh Mỹ, hắn muốn xuyên qua phong ấn bắt giữ hơi thở sinh mệnh của đứa bé.-------Chương 2376: Phù điêu Ma ThầnChỉ cần có hơi thở này là Lâm Minh sẽ đoán được ngay đó có phải là con của mình không.Cố tình lúc trước Thánh Mỹ vì che giấu chuyện mang thai nên phong ấn hơi thở đứa trẻ trong bụng không lộ ra chút nào.Nếu Lâm Minh muốn cưỡng bức đột phá thì cũng được, nhưng hắn sợ tổn thương đứa bé.- Đúng vậy!

Bất cứ điều kiện, trừ thân thể của ta và mạng sống hài tử ra, ngươi có thể nêu bất cứ điều kiện gì, bao gồm công pháp ta tu, nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho.

Chắc ngươi cũng biết ta tu công pháp phẩm cấp vượt qua đẳng cấp Chân Thần, hơn nữa nó có hai thiên chương.

Lúc trước ta chỉ đưa ngươi Tử Chi Thiên, hiện tại ta sẽ cho ngươi hoàn chỉnh!Thánh Mỹ đã sẵn sàng bỏ vốn gốc, dù sao bây giờ nàng không chạy trốn được, không có chút quyền nào.Lâm Minh ngạc nhiên nhìn Thánh Mỹ:- Sinh Chi Thiên sao?

Ta không mấy hứng thú.Lâm Minh không ngờ Thánh Mỹ che chở đứa trẻ như vậy.Điều này khác biệt với những gì Lâm Minh đã nghĩ về Thánh Mỹ.Trong hiểu biết của Lâm Minh thì tuy Thánh Mỹ động tình nhưng nàng có dã tâm của mình, lúc nào đó vì dã tâm nàng sẽ chọn hy sinh một vài thứ.Nhưng hôm nay Thánh Mỹ vì đứa con trong bụng mà hốt hoảng, Lâm Minh rất bất ngờ, ấn tượng về Thánh Mỹ hơi thay đổi.Thánh Mỹ cảnh giác nhìn Lâm Minh:- Vậy ngươi muốn sao?Thánh Mỹ chú ý từng biểu tình trên mặt Lâm Minh, ít ra bây giờ nàng chưa tìm thấy dấu vết tức giận nào.Ác Ma này dễ nói chuyện vậy sao?Lâm Minh nhìn bụng Thánh Mỹ, chậm rãi nói:- Ta muốn nàng giải phong ấn cho ta tra xét một lượt hơi thở của hài tử này.Nếu là con của hắn, Lâm Minh điều tra hơi thở liền nhận ra ngay, cũng phải chịu trách nhiệm đứa con này.Còn nếu không phải con của hắn . . .Lâm Minh nghĩ đến đây thầm thở dài, không phải con mình thì thôi, dù sao giữa hắn và Thánh Mỹ phần nhân tố kẻ thù nặng hơn.Duyên phận hoang đường sẽ dừng ở đây, Thánh Mỹ từng cứu hắn, Lâm Minh cũng đã cứu nàng, mọi chuyện huề nhau, sau này gặp lại nên là kẻ thù, sinh tử đấu nhau.Thánh Mỹ kinh ngạc hỏi:- Tra xét hơi thở của hài tử?Thánh Mỹ không ngờ Lâm Minh sẽ nêu điều kiện này.Sớm muộn gì sẽ giải phong ấn hài tử nhưng nếu làm trong Mộ Ma Thần sẽ có rắc rối lớn.Vì trong Mộ Ma Thần có một Minh Đồng, nếu bị gã phát hiện tương đương bị Hồn Đế biết.Thánh Mỹ đang do dự, chính lúc này vang tiếng nổ điếc tai như có tiếng gì sụp xuống.Lâm Minh và Thánh Mỹ tim rớt cái bịch, cảm giác lập tức tra xét.

Nhưng thân thể Thánh Mỹ bây giờ rất yếu, nàng cảm giác đằng trước có thứ gì ngăn cản cảm giác của mình, không phân biệt được chuyện gì xảy ra.Lâm Minh đã điều tra được ngọn nguồn, hắn nhíu mày, mắt lóe tia sáng kỳ lạ.Một thanh âm huênh hoang vang lên:- Ha ha ha!

Ta cứ tưởng chết hết, không ngờ có hai người sống sót!Là giọng của Đại Hồng thái tử.Tim Thánh Mỹ thít chặt.Đại Hồng thái tử đỉnh cao Chân Thần trung vị, hiển nhiên đối phương đã phát hiện bọn họ.Làm sao bây giờ?Thánh Mỹ thầm sốt ruột, tình huống rất tệ với nàng.Nếu lúc Thánh Mỹ ở đỉnh cao tuy rằng không đối phó được Đại Hồng thái tử nhưng hợp sức với Lâm Minh cìn làm đối phương e ngại được.Bây giờ . . .

Chỉ còn mình Lâm Minh, đừng nói hắn không lý do bảo Thánh Mỹ, dù hắn chịu thì cũng không đánh lại Đại Hồng thái tử.Lúc này Lâm Minh không nói một lời nhấc chân dọc theo sơn động tiến lên trước.Hướng Lâm Minh đi là hướng truyền đến giọng cười Đại Hồng thái tử.Thánh Mỹ sửng sốt:- Ngươi . . .!Lẽ ra Lâm Minh nên chọn bỏ lại Thánh Mỹ một mình chạy trốn, rất có thể Đại Hồng thái tử sẽ không đuổi theo hắn kịp.Dù sao Lâm Minh cũng không yếu, hoàn cảnh trong hang động ngầm phức tạp, không ai biết sẽ xuất hiện cái gì, không chừng Đại Hồng thái tử sẽ bỏ chẳng đuổi theo Lâm Minh.Kết cuộc của Thánh Mỹ tất nhiên là thê thảm nhất.Thánh Mỹ nhìn bóng lưng Lâm Minh lặng lẽ tiến lên trong sơn động tối đen, tâm tình của nàng vô cùng phức tạp đi theo.Thánh Mỹ không hỏi Lâm Minh lý do, chỉ lặng lẽ đi theo hắn.Dọc đường đi Thánh Mỹ thấy mấy cái xác.Những cái xác Ác Ma cùng bọn họ xuống hồ, hiện tại sức sống đã đứt, chết trong tâm ma.Cảnh tượng này làm lòng Thánh Mỹ lạnh lẽo.Công kích tâm ma trong hồ giết người quá khủng bố, Thánh Mỹ hai lần rơi vào tâm ma không thoát ra được.Một lần là nhìn Lâm Minh chết, Thánh Mỹ liền nản lòng thoái chí, không muốn rời khỏi sơn động nơi hắn chết đi.Thứ hai là đứa con trong bụng bị Hồn Đế giết chết, một khắc kia Thánh Mỹ thật sự là mất hết hy vọng, sống không bằng chết.Nếu không phải tia sáng đen kỳ dị cứu Thánh Mỹ thì bây giờ nàng cũng như mấy cái xác nằm dưới đát, dù còn một hơi thở cũng đã tan vỡ hồn hải.Thánh Mỹ nghĩ đến đây thầm lấy làm lạ, là ai cứu nàng?

Tia sáng đen đó là cái gì?Thánh Mỹ nhìn bóng lưng Lâm Minh, thầm khó hiểu.

Ác Ma trước mắt trải qua công kích tâm ma mà bình thường như không, linh hồn của hắn quá mạnh hay có thể vì tâm ma quá yếu.Thánh Mỹ tạm thời không muốn nghiên cứu sấu các vấn đề này, quan trọng là tia sáng đen kia.Lúc Thánh Mỹ tỉnh lại chỉ mình trưởng lão thứ chín có mặt, chẳng lẽ tia sáng đen liên quan đến hắn.Thánh Mỹ đang nghĩ ngợi.

Lâm Minh chợt đi chậm lại, bọn họ bất giác vào một mảnh lực tràng cường đại.Lúc trước Thánh Mỹ phát ra cảm giác không thể lập tức điều tra ra chuyện gì vì lực tràng này ngăn cách.Thánh Mỹ tập trung nhìn kỹ, lòng chùng xuống.Gần trước mắt bọn họ có không gian ngầm vô cùng rộng lớn, lối vào không gian này bị một Ác Ma mặc chiến giáp tử kim chặn.

Ác Ma đứng khoanh tay, đưa lưng hướng bọn họ.Trước mặt Ác Ma là một vực núi lớn, gã đang cúi người nhìn xuống dưới.Thánh Mỹ quét cảm giác qua mơ hồ thấy vực thẳm sâu ngàn trượng, bên dưới tràn ngập sương khói tầng tầng.

Trong sương khó giiấu một khối đá phù điêu to lớn.Phù điêu bằng đá rộng mười dặm, nó điêu khắc Ma Thần ba đầu sáu tay.

Mặt mũi Ma Thần dữ tợn, có sáu cánh tay cầm vũ khí khác nhau, như là chúa tể vũ trụ.Sau lưng Ma Thần có nhiều Ác Ma cao đẳng, chắc là binh sĩ thuộc hạ.Miệng Ma Thần ngậm một quan tài thanh đồng quấn xiềng xích.Quan tài thanh đồng dài hai trượng, cao một trượng bị xiềng xích thô to trói chặt, không biết bên trong chứa cái gì.Lực tràng khủng bố trong không khí dường như phát ra từ pho tượng Ma Thần, quan tài thanh đồng.Ác Ma chiến giáp tím vàng chậm rãi xoay người:- Đến rồi?

Trưởng lão thứ chín quả nhiên là nhân vật anh hùng, vừa rồi tâm ma trùng kích mạnh vậy mà không ảnh hưởng gì ngươi, bản vương vô cùng khâm phục, hơn nữa . . .Ác Ma đó chính là Đại Hồng thái tử.Tay Đại Hồng thái tử cầm thanh trường đao đầu quỷ, đao phong chĩa sau lưng mỉm cười nhìn Lâm Minh, Thánh Mỹ.Đại Hồng thái tử mắt lóe tia sáng lạnh:- Hơn nữa ngươi còn dám tới đối diện bản vương!

Dũng khí đáng khen!Nhìn Đại Hồng thái tử, Thánh Mỹ biểu tình cực kỳ khó xem.

Vốn Thánh Mỹ đang trông chờ Đại Hồng thái tử bị thương trong thử thách tâm ma, Lâm Minh có thể một mình đối phó.-------Chương 2377: Chiến với thái tửHiện tại xem ra Đại Hồng thái tử căn bản không bị gì, tình huống đến đây thì vô cùng tệ hại.Dù là Đại Hồng thái tử hay Lâm Minh hiện tại thực lực cao hơn xa Thánh Mỹ, nàng rất khó nắm giữ vận mệnh của mình.Nếu phải chọn một người thì Thánh Mỹ chọn Lâm Minh.Dù sao đối phương có vẻ nhân phẩm không tệ, không có ý định giậu đổ bìm leo nàng, lòng dạ rộng rãi, dù thấy nàng mang thai hoang đường cũng không nổi sùng, có thể bàn lại điều kiện.Thánh Mỹ hoàn toàn không trông chờ vào Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử là sói đói ăn tươi nuốt sống, lại còn là quỷ đói háo sắc.

Thánh Mỹ rơi vào tay Đại Hồng thái tử thì không tưởng tượng nổi hậu quả.Lâm Minh ngoài cười nhưng trong không cười:- Cũng vậy, thái tử điện hạ cũng không bị gì bình an độ qua tâm ma.Lâm Minh trực giác trải qua tâm ma hồ giết người trùng kích, người tiến vào bí cảnh mà còn sống chỉ còn lại ba ngườibọn họ.Nghĩ đến còn lại hai Chân Thần hạ vị chết trong tâm ma trùng kích thì Lâm Minh thầm giật mình, đây là Chân Thần!Nhưng nghĩ đến trăm ức năm trước, số lượng Chân Thần trong vũ trụ trăm ức năm trước này hơn xa hiện tại, Lâm Minh cảm thấy miễn cưỡng chấp nhận được.- Ha ha ha!

Bản vương tu luyện công pháp vốn có công hiệu khắc chế tâm ma, bản thân có báu vật ngăn cách tâm ma nên mới may mắn bình an vượt qua.

Không thì dù vượt qua cũng phải trả giá không nhỏ, làm gì tiêu sái được như trưởng lão thứ chín?- Đệ cửu trưởng lão nhìn xem, dù là Thánh Ma Nữ điện hạ cũng không thoải mái.

A?

Hình như bây giờ Thánh Ma Nữ điện hạ còn lại không nhiều thực lực . . .Đại Hồng thái tử nửa cười nửa không nhìn Thánh Mỹ, ánh mắt lừa biếng lóe tia tham lam dâm ô.Lúc trước Đại Hồng thái tử đã dùng cảm giác đièu tra tình huống Thánh Mỹ, vì nàng bị thương nặng nên gã mới cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng.Chỉ cần giải quyết Lâm Minh thì cơ duyên hang động ngầm hay Thánh Mỹ đều thuộc về gã!Thánh Mỹ cảm nhận ánh mắt xâm lược của Đại Hồng thái tử, nàng giận điên lên, mắt bắn ra sát khí thực chất:- Hồng Huyền!Đại Hồng thái tử cười phá lên:- Ha ha ha!Phản ứng của Thánh Mỹ khiến Đại Hồng thái tử khẳng định nàng bị thương rất nặng, không còn sức tái chiến.Sát khí của Thánh Mỹ nhìn như lợi hại nhưng thiếu năng lượng bản chất nhất ủng hộ thì chỉ là phô trương thanh thế.Nghĩ đến đây Đại Hồng thái tử nhìn Lâm Minh, nụ cười dần nanh tranh.Không còn Thánh Mỹ, Đại Hồng thái tử đơn độc đấu với Lâm Minh đã nắm chắc phần thắng.Đại Hồng thái tử đột nhiên đổi đề tài:- Trưởng lão thứ chín, ngươi đến rất đúng lúc.

Bản vương đang tính mở quan tài thanh đồng ra, bí cảnh ly kỳ này dường như chôn giấu một quan tài thanh đồng, chúng ta đã tới đây rồi sao có thể bỏ qua?Đại Hồng thái tử từ từ nói ra ý định muốn hợp tác với Lâm Minh:- Vừa rồi ta đã điều tra, trong không gian này không có cơ quan cạm bẫy, nhưng quan tài thanh đồng trận pháp phong lại, cách bình thường khó thể mở ra.

Trưởng lão thứ chín và ta hợp tác chịu không?Lâm Minh thầm cười nhạt, lời này lừa con nít nó còn không tin:- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?- Ha, ý của ta là vừa rồi ta đã điều tra, may mắn đọc hiểu một ít đồ đằng mật văn cổ xưa điêu khắc trên phù điêu Ma Thần.

Dường như những mật văn này là trận pháp uống máu.- Ta vừa ném mấy cái xác xuống, quả nhiên phát hiện khí huyết tinh nguyên xác chết đều bị phù điêu Ma Thần hấp thu.

Ta nghĩ có khi nào đút no phù điêu Ma Thần thì quan tài thanh đồng sẽ mở ra không?Đại Hồng thái tử nói tới đây sờ cằm lắc đầu nói:- Đáng tiếc khí huyết tinh nguyên trong các xác chết không đủ cường đại.

Ta nghĩ có lẽ khí huyết Ác Ma cao đẳng sống có hiệu quả hơn, nên định tìm các hạ giúp đỡ, thử một lần xem sao.Đại Hồng thái tử dùng giọng điệu thương lượng nói ra lời tràn ngập sát khí, cảm giác như dịu dàng hỏi người ta cho mượn cái đầu xài chơi được không.Lâm Minh híp mắt lại, ánh mắt như dao bắn phá khuôn mặt Đại Hồng thái tử.Lâm Minh rất muốn biết bên dưới bí cảnh này trấn áp cái gì, hắn công khai đi tới vì muốn điều tra nó.

Đã không thể tránh khỏi trận chiến với Đại Hồng thái tử.Đột nhiên người Đại Hồng thái tử bộc phát khí thế cuồng mãnh như núi lửa phun trào lao ra.Vang tiếng gầm cuồng mãnh:- Grao!Một con Ác Ma dữ tợn đứng lên sau lưng Đại Hồng thái tử.Ác Ma mang theo sát khí đậm đặc tan rã thành mấy mảnh, biến thành luồng sáng lao vào Thánh Mỹ và Lâm Minh.Lòng Thánh Mỹ thít chặt, cảnh giác tất cả tinh thần.

Trong phút chốc Thánh Mỹ phát hiện mục tiêu những ánh sáng không phải bọn họ mà vòng qua họ ngưng kết thành một đồ đằng phong ấn sau lưng họ.Xẹt đùng đùng!Năng lượng cường đại đan xen trong đường hầm dưới đất phát ra thanh âm như sấm sét.Cuối cùng một phong ấn đồ đằng hoàn toàn phong tỏa lối ra không gian này.Lâm Minh, Thánh Mỹ, Đại Hồng thái tử bị nhốt chết trên không gian nơi có phù điêu Ác Ma .Nếu nói vừa rồi Đại Hồng thái tử chỉ lộ ra địch ý thì bây giờ phong kín không gian này rồi gã nhe nanh hẳn ra dán sát cổ Lâm Minh, Thánh Mỹ.Thánh Mỹ lạnh băng trừng Đại Hồng thái tử, gằn từng chữ:- Hồng Huyền, ngươi rất to gan!

Ngươi cho rằng xuống tay với ta tại đây sau khi ra ngoài sẽ không ai biết sao?Đại Hồng thái tử dụ dỗ nói:- Ha ha ha!

Thánh Ma Nữ điện hạ hiểu lầm, ta không định làm gì Thánh Ma Nữ điện hạ, ta chỉ muốn xử lý con cóc bên cạnh Thánh Ma Nữ điện hạ.

Về Thánh Ma Nữ điện hạ thì lát nữa ta sẽ cho nàng hưởng thụ còn không kịp, làm sao nỡ xuống tay với Thánh Ma Nữ điện hạ?

Chậc chậc, Thánh Ma Nữ điện hạ là tuyệt sắc thế gian, có một không hai Hắc Ám Thâm Uyên.

Thánh Ma Nữ điện hạ có huyết mạch Hắc Ám Thiên Sứ, nếu theo ta thì sau này ta kế thừa ngôi đại đế Đại Hồng ma quốc, Thánh Ma Nữ điện hạ chờ lão già Minh quy thiên rồi thuận tình thuận lý tiếp nhận Minh Vương Đạo, chúng ta tìm cơ hội giết Minh Đồng chướng mắt.

Khi đó hai đại thế lực mạnh nhất toàn Hắc Ám Thâm Uyên liên hợp cùng một chỗ, ta chính là Ma Thần mới, nàng là phu nhân của Ma Thần.

Từ nay Thánh Ma Nữ điện hạ và ta chúa tể Thâm Uyên, kiến lập vương triều thuộc về chúng ta!Mới rồi Đại Hồng thái tử còn cố che giấu, bây giờ đôi mắt lộ rõ dục vọng.Chợt tiếng cười khẩy chói tai vang lên, một tay nhẹ nhàng xoay Tu Di giới, nhìn Đại Hồng thái tử như ngó đồ ngốc:- Ma Thần mới?

Sao ngươi không đi tiểu soi xem bộ dáng của mình, ngươi xứng sao?Đừng nói Hồn Đế có dây mơ rễ má với Hắc Ám Thâm Uyên, Minh và Hồng bí ẩn, Minh Đồng âm trầm khiến người không nhìn thấu thậm chí còn làm Lâm Minh thấy đáng tin hơn Đại Hồng thái tử trước mắt.Nếu có Ma Thần mới xuất hiện thì không bao giờ đến lượt tiểu tử này.Đại Hồng thái tử bị Lâm Minh mỉa mai nhưng không giận, ánh mắt khinh thường hơn nhìn hắn nhe xem người chết.-------Chương 2378: Mười vạn Thiên Ma 1Đại Hồng thái tử nói:- Con cóc thì nên có giác ngộ làm cóc.

Một đám cóc bị nuôi dưỡng, con cóc om sòm nhất sẽ bị giết sớm nhất, ngươi sốt ruột chết thì ta thành toàn ngươi!Cơ bắp toàn thân Đại Hồng thái tử nổi cục cục, các khối cơ bắp như rắn chạy cuồn cuộn phát ra tiếng rít.

Đại Hồng thái tử đạp mạnh xuống đất phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, cơ thể vạm vỡ như con vượn to nhanh như tia chớp lao ra một trảo chụp xuống đỉnh đầu Lâm Minh.Thánh Mỹ tuyền âm:- Cẩn thận, lực lượng của Hồng Huyền cực kỳ khủng bố!Thánh Mỹ truyền âm rất nhanh truyền vào đầu Lâm Minh.Con ngươi Lâm Minh co rút, đối diện Đại Hồng thái tử thì hắn sẽ không lơ là, đây là kẻ địch rất khó chơi.Lâm Minh vung tay phải, thế giới trong người tỏa ánh sáng Đạo Cung Cửu Tinh.Vù vù vù vù vù!Ám Long thương phủ hài cốt dữ tợn bắn ra, mũi thương thẳng hướng Đại Hồng thái tử.Răng rắc!Vang tiếng nổ điếc tai, Đại Hồng thái tử co trảo thành nắm đấm, cú đấm thay đổi quỹ tích công kích khó tin đấm vào thân Ám Long thương.Thân thương bị đập cong, mảnh xương vụn bắn tứ tung.Đại Hồng thái tử cười nanh tranh:- Để mạng lại!Một tay khác nhanh như tia chớp bắn ra, đao đầu quỷ màu đen như rắn động chém vào cổ Lâm Minh.Nhát đao kia chém ra ẩn chứa muôn vàn Ma Thần, tất cả Ma Thần dữ tợn gầm rống, tiếng gió rít phô thiên cái địa.Tất cả công kích nhanh trong chớp mắt.- Grao grao grao!Đưa mắt nhìn mỗi Ác Ma đều cường đại không gì sánh được, sát khí vô hạn!Hai tay Lâm Minh che trước ngực, nhanh chóng thụt lùi, lực lượng Ma Thần trong cơ thể bộc phát không chút giữ lại rót vào Ám Long thương.

Trong phút chốc muôn vàn thương quang bắn ra.Mỗi thương quang thô như cái lu cực kỳ sắc bén, chúng nó như các con giao long múa may xuyên qua mọi chướng ngại.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Từng con Ác Ma bị thương quang xé rách, tình hình kinh thiên động địa.Nhưng mặc kệ Lâm Minh và Đại Hồng thái tử chém giết kịch liệt cỡ nào thì khi năng lượng tứ tán khắp nơi lao ra không thể hủy hoại không gian này.Vách tường, mặt đất nơi đây bị đồ đằng chú văn bí ẩn cổ xưa bảo vệ, năng lượng trùng kích vào chú văn kích động thành sóng nước lăn tăn rồi bị bật ngược về.Lần lượt bắn ngược về, lực lượng hai cao thủ đẳng cấp Chân Thần đánh nhau hình thành bão tố cuồng mãnh trong không gian bịt kín.Bão tố bao phủ Thánh Mỹ, nàng ở trong cơn bão cũng hứng chịu công kích.Thánh Mỹ bản năng hai tay bảo vệ bụng mình, lắc người hóa thành luồng sáng bay qua vực thẳm, trốn trong lòng núi hõm vào ở vách vực đối diện.Tại đây bão tố yếu bớt hơn phân nửa, lực lượng của Thánh Mỹ đủ sức ngăn cản.Thánh Mỹ đứng trên tảng đá nhìn Lâm Minh kịch chiến trong bão tố, biểu tình cực kỳ phức tạp.Thánh Mỹ không ngờ nam nhân này dám can đảm đối diện Đại Hồng thái tử đỉnh cao Chân Thần trung vị, cảnh giới chênh lệch quá lớn.Tuy ban đầu Lâm Minh không bị yếu thế nhưng Thánh Mỹ biết tùy ý ra một kích chứ chưa hết sức.Trên bầu trời Đại Hồng thái tử trường đao đầu quỷ đứng lơ lửng.Sau lưng Đại Hồng thái tử là ngàn vạn Ác Ma rít gào liên tục không dứt nhào hướng Lâm Minh.Thương quang lấp lóe, từng con Ác Ma bị Lâm Minh chém giết.Đại Hồng thái tử nhìn cảnh này vừa thầm ngạc nhiên vừa lạnh lùng cười:- Ta đã đánh giá thấp ngươi, vốn tưởng rằng một đao Vạn Ma Trảm là giải quyết xong, không ngờ ngươi chặn lại được.

Nếu vậy ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt.Đại Hồng thái tử vừa nói vừa từ từ cởi chiến giáp ra.Chiến giáp màu tím vàng từng tầng lột xuống.

Lâm Minh sửng sốt, bình thường võ giả quyết đấu là ném ra binh khí, bài tẩy còn Đại Hồng thái tử thì cởi chiến giáp đi.Khi Đại Hồng thái tử cởi giáp ngực và giáp lưng, Lâm Minh nhìn cảnh tượng đó da đầu tê dịa.Máu thịt trong chiến giáp tím vàng quấn từng sợi xích mỏng, những sợi xích cột các linh hồn dữ tợn vặn vẹo, sắp hàng vô cùng vô tận!Những linh hồn có to cỡ hạt cơm, hoặc lớn bằng nắm tay.

Có thống khổ kêu gào, có dữ tợn gầm rống.

Những Ác Ma cỡ nắm tay cực kỳ hung ác, chúng nó treo trên người Đại Hồng thái tử cắn nuốt máu thịt gã.Sau khi cởi chiến giáp ra thì chúng như hổ đói được thả ra khỏi lồng, đám hổ đói nhìn Lâm Minh, trong mắt lộ ra tham lam vô cùng.Thánh Mỹ ở sau lưng Lâm Minh hút ngụm khí lạnh:- Cái này . . .Mặc dù cơ thể Đại Hồng thái tử là Ác Ma dữ tợn nhưng có khuôn mặt giống nhân loại, xem như đẹp trai, miễn cướng xem được.

Khi Đại Hồng thái tử cởi chiến giáp xuống lộ ra đám ma quỷ này thì làm người ta không dám nhìn thẳng.Đại Hồng thái tử chứa nhiều ma đầu dưới áo giáp như một vài độc cổ máu thịt chăn nuôi độc cổ, gã dùng thịt mình nuôi Ác Ma , làm người ta buồn nôn.Nghĩ đến những tần phi của Đại Hồng thái tử thì Thánh Mỹ càng khó bình tĩnh, không tưởng tượng nổi bình thường các nàng chịu đựng hành hạ không phải người thế nào.- Hi hi, Ác Ma bình thường mặc chiến giáp vì bảo vệ mình, ta thì khác.

Lực lượng của ta, vong linh Ác Ma mà ta nuôi quá cường đại, đôi khi bản thân ta cũng không khống chế được.

Bình thường ta dùng áo giáp phong ấn đám Ác Ma lại.Đại Hồng thái tử cười khinh miệng:- Có thể khiến ta cởi áo giáp tử kim ra đối thủ với ngươi thì ngươi nên kiêu ngạo đi.

Ta nghĩ cởi giáp lưng và ngực đã đủ đối thủ với ngươi.Điêu khắc đầu quỷ trường đao trong tay Đại Hồng thái tử đột nhiên lóe ánh sáng đro như thủ lĩnh Ác Ma bị phong ấn thức tỉnh trong trường đao.Đại Hồng thái tử hét to một tiếng:- Mười vạn Thiên Ma!Cơ thể Đại Hồng thái tử như ma quật, nhiều Ác Ma bay ra.Trong phút chốc tiếng gầm rống khủng bố của Ác Ma đồ đằng Ác Ma như bão tố được uấn nhưỡng.So với lúc trước thì số lượng Ác Ma ảo ảnh tăng gấp mười lần, từ hơn một vạn con biến thành mười vạn.Mười vạn Thiên Ma, mỗi con toát ra sát khí hung lệ nhào vào Lâm Minh.Trong phút chốc đầy trời là bóng ma tầng tầng lớp lớp, không phân biệt được.Ba nđầu thương quang của Lâm Minh còn có thể xuyên qua ma ảnh, khi số lượng ma ảnh ánh sáng tăng gấp mười lần, từng đợt thương quang bị ma ảnh răng rắc ăn mất.Hai tay Đại Hồng thái tử khép lại, đao ảnh đầu quỷ to lớn phô thiên cái địa giáng xuống.Chiêu thức khủng bố dù cơ thể Ác Ma Lâm Minh cực kỳ cường đại nhưng bị bão tố này bao phủ toàn thân khí huyết sôi trào như thể lực lượng khí huyết bị ma ảnh ầng tầng lớp lớp rút đi.Chân Thần trung vị cường đại không thể nghi ngờ!Lâm Minh lùi nhanh ra ngoài, thành Chân Thần đã rất khó, thành Chân Thần trung vị càng khó khăn hơn.

Huống chi Đại Hồng thái tử xem như tiềm lực lớn, tương lai sẽ đến Chân Thần thượng vị.

Gặp đối thủ thế này Lâm Minh cảm thấy rất vất vả.Nhìn ma ảnh tầng tầng lớp lớp trước mắt, Lâm Minh kích hoạt ngay máu Tu La trong người.Ầm!Vang tiếng nổ, cơ thể Lâm Minh biến to, gai xương trên người càng thêm dữ tợn, đôi mắt màu hổ phách chuyển sang đro sậm.-------Chương 2379: Mười vạn Thiên Ma 2Thế giới trong người Lâm Minh, lực lượng bản tôn bộc phát ra.

Ảo ảnh chiến thần Tu La dâng lên từ sau lưng bản tôn, lực lượng Tu La không chút giữ lại rót vào cơ thể phân thân Ác Ma .Hai tay phân thân Ác Ma vẽ chuyển luân, một bánh xe đen to lớn đột nhiên xuất hiện.Tu La Chuyển Luân!Võ đạo chủ nhân Tu La lộ vốn nghiêng về đạo sát phạt, một chiêu Tu La Chuyển Luân cũng có vạn ma gầm rống, tràn ngập ý sát phạt leng keng.Đặc biệt Lâm Minh dùng Ác Ma lực diễn biến Tu La Chuyển Luân, mức độ tà ác còn hơn mười vạn Thiên Ma của Đại Hồng thái tử.Ầm!Ma diễm ngập trời, ma ảnh chồng chất tan thành mây khói trong cú va chạm.

Tu La Chuyển Luân của Lâm Minh rung bần bật, có xu hướng không chịu nổi vỡ ra.Lâm Minh thầm giật mình, thực lực của Đại Hồng thái tử đúng là rất cường đại, một đối thủ không thể lơ là chút nào.Trong lòng Đại Hồng thái tử ngạc nhiên hơn nhiều.

Vạn Ma Trảm không đánh lại Lâm Minh thì thôi, coi như Đại Hồng thái tử đánh giá thấp hắn.

Nhưng mười vạn Thiên Ma cũng bị Lâm Minh miễn cưỡng chặn lại làm Đại Hồng thái tử vô cùng ngạc nhiên.Biểu tình chắc ăn đông trên mặt Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử mắt lóe tia sáng lạnh, cởi chiến giáp tím vàng cánh tay trái ra, lại có hơn một vạn Ác Ma ảo lao ra.

Đại Hồng thái tử đấm vào ngực mình phun ra ngụm máu đen.Máu phun vào Ác Ma ảo tầng tầng lớp lớp, bị đàn Ác Ma ảo hấp thu ngay.Máu này là tinh huyết của Đại Hồng thái tử.Nhưng Đại Hồng thái tử tu công pháp đặc biệt, tất cả Thiên Ma trên người do chính gã luyện hóa ra.

Mấy Thiên Ma này dù nuốt tinh huyết của Đại Hồng thái tử nhưng không tính là bị tổn thất, chẳng qua dời tinh huyết từ người gã sang Ác Ma ảo.Từ mặt này thì Thiên Ma ảo tương đương phân thân của Đại Hồng thái tử.

Hiện tại Đại Hồng thái tử có càng nhiều lực lượng dùng vào phân thân.Nói sao thì Thánh Mỹ cho rằng Đại Hồng thái tử sử dụng lực lượng tinh huyết là sự thật.Dù không phải thiêu đốt tinh huyết cũng quá kinh người.Một Chân Thần trung vị đối diện Lâm Minh nhưng cần sử dụng lực lượng tinh huyết, thật là nghịch thiên.Ác Ma hấp thu một phần tinh huyết của Đại Hồng thái tử càng thêm tàn bạo, chúng nó gào thét lao vào Lâm Minh, hoàn toàn áp chế Tu La Chuyển Luân của hắn.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ, Tu La Chuyển Luân hoàn toàn vỡ vụn, năng lượng vô tận hợp thành một hình thành bão Ác Ma lực bắn tứ tán.Lâm Minh rùng mình, cốt giáp phần ngực gần như vỡ nát, cơ thể lăn lộn văng ra ngoài.Bùm!Lâm Minh đập mạnh vào vách đá lấp lóe phù văn, khóe moi tràn máu.Cùng lúc đó Đại Hồng thái tử thụt lùi từ bão tố, một kích đánh bị thương Lâm Minh tuy kém hơn hiệu quả gã dự đoán nhưng dù sao hắn đã bị thương, Đại Hồng thái tử dễ chịu một chút.Đại Hồng thái tử mới ổn định cơ thể chợt nụ cười tà đông lại.

Tu La Chuyển Luân vỡ thành mảnh vụn lẫn vào bão năng lượng, ám khí cùng bắn hướng Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử hừ lạnh một tiếng:- Hừ!Đại Hồng thái tử đấm nát chín mươi chín phần trăm mảnh nhỏ nhưng còn một ít cắt rách vảy của gã, chui vào trong người.Trong mỗi mảnh nhỏ ẩn chứa ý cảnh sinh ử.Lực lượng của nó sinh sôi không dứt, khó thể ức chế.

Lực lượng này nghiền nát mọi thứ, thoải mái cắn nuốt lực lượng máu thịt của Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử không thể thanh trừ ngay lực lượng những mảnh vụn này.Mắt Đại Hồng thái tử lạnh băng:- Đây là . . .Lực lượng của Lâm Minh rất quái dị, ẩn chứa pháp tắc Đại Hồng thái tử khó hiểu thấu.Trong lòng Thánh Mỹ càng ngạc nhiên hơi.Dùng Ác Ma lực làm môi giới thi triển ra pháp tắc Tu La, Thánh Mỹ không tinh thông nên không nhận ra ngay, thế nhưng nàng vô cùng quen thuộc pháp tắc sinh tử, làm sao không nhận biết được?Thánh Mỹ không bao giờ ngờ mới nửa năm trước nàng vừa cho Lâm Minh Thánh Điển Tử Chi Thiên vô cùng thâm ảo, cho thời gian ba ngày.

Thánh Mỹ cảm thấy Lâm Minh thiên tài cỡ nào cũng không thể cảm ngộ ra được.Thậm chí không hiểu nổi chí lý.Thánh Mỹ không ngờ rằng Lâm Minh chẳng những tham ngộ ra, hơn nữa hiện giờ hắn dùng đến, pháp tắc Thánh Điển gần như hoàn chỉnh.

Sao có thể!?Pháp tắc Thánh Điển, đạo phân sinh tử luân hồi.

Dù là sinh chi đạo hay tử chi đạo, dù có điển tịch hoàn chỉnh hỗ trợ cũng phải cảm ngộ, tu luyện thời gian dài, không thể hoàn thành trong vòng một năm, nửa năm.Hiện tại nhìn Ác Ma cao to trước mắt thi triển ra pháp tắc Thánh Điển, dù có vài chỗ kém hơn Thánh Mỹ nhưng không quá xa.Lâm Minh có hiểu biết đặc biệt về pháp tắc Thánh Điển, sự hiểu biết khác hẳn với Thánh Mỹ.Thánh Mỹ cảm giác tư duy đã loạn.trưởng lão thứ chín của Cổ Trụ tông trước mắt tại sao thông thấu pháp tắc Thánh Điển?Thánh Mỹ không kịp ngẫm nghĩ.

Lúc này Lâm Minh và Đại Hồng thái tử lại kịch chiến.Lần này Đại Hồng thái tử không che giấu nữa, người phát ra thần quang rực rỡ gỡ xuống toàn bộ chiến giáp.Cùng với chiến giáp tím vàng từng khối rơi rụng, ma khí âm trầm quanh Đại Hồng thái tử, vô số Thiên Ma gầm rống lao tới.Khi dốc hết sức ứng đối thì số lượng Thiên Ma trên người Đại Hồng thái tử tăng gấp đôi nữa, biến thành hai mươi vạn!Hai mươi vạn Thiên Ma tụ tập lại với nhau thành địa trận vòng tròn.

Đại trận như một đồ đằng cổ xưa, hai mươi vạn Thiên Ma, hợp thành mật văn, đồ án trong đồ đằng.

Nguyên đại trận hồn nhiên thiên thành, uy lực không yếu chút nào.Nhìn đại trận Thiên Ma, biểu tình Lâm Minh trầm trọng.

Hiện tại Lâm Minh hiểu biết lượng Ác Ma lực ngày càng sâu sắc, nhìn ra được uy lực của trận pháp này.Thánh Mỹ hoàn toàn ở trong bão tố mãnh liệt sinh ra từ hai người đánh nhau, nàng nhìn đại trận Thiên Ma hình thành, khí thế của Đại Hồng thái tử không ngừng tăng cao.

Khí thế của Lâm Minh bị đè chặt.Lực lượng Đại Hồng thái tử không chỉ tăng gấp đôi.Ngược lại lực lượng Lâm Minh vừa cuộc đụng độ vừa rồi mà đi rất nhiều.Bù quá sớt lại ai mạnh ai yếu nhìn qua là rõ.Thánh Mỹ thấy Lâm Minh lặng lẽ siết chặt Ám Long thương, nàng muốn giúp đỡ hắn nhưng lực lượng không còn sót lại bao nhiêu, không làm được gì.

Thánh Mỹ cảm giác có lẽ vì phía trước tâm ma trùng kích cộng thêm hiện tại nàng trong tình huống hết sức yếu ớt cố gượng chống đỡ bão tố đầy trời làm bụng hơi đau.Điều này khiến lòng Thánh Mỹ đau như đao cắt, nàng không sợ mình bị gì nhưng e sợ đứa trẻ trong bụng bị thương.Tiếp tục thế này Thánh Mỹ không biết hậu quả sẽ ra sao.Trong người Thánh Mỹ vốn sót lại lực lượng đồ đằng Hồn Đế để lại, khi nàng gặp nguy hiểm mạng sống có thể điều động lực lượng đó xóa bỏ mọi nguy hiểm.Nhưng lực lượng này cần ấn ký tinh thần của Hồn Đế vận dụng.Trong tình huống không thể nào Lâm Minh dựa vào lực lượng người mẹ cạn kiệt tất cả tinh thần phá tan ấn ký tinh thần của Hồn Đế.Điều này giúp Thánh Mỹ tạm thời thoát khỏi Hồn Đế khống chế nhưng cũng mất năng lực sử dụng lực lượng Hồn Đế.-------Chương 2380: Thiên Ma đại trậnĐối với trăm ức năm trước thì nàng thà chết chứ không muốn quay về bóng ma Hồn Đế.Trong bão tố Thánh Mỹ ấn chặt bụng, tinh thần run rẩy.Bây giờ Thánh Mỹ không còn la bài tẩy nào, nàng chỉ có thể dựa vào duy nhất Lâm Minh.Nhưng hy vọng Lâm Minh chiến thắng rất nhỏ bé.Nếu Lâm Minh bị giết thì Thánh Mỹ sẽ sống không bằng chết, kết cuộc đứa con càng thảm hơn.Thánh Mỹ cắn môi nhìn Lâm Minh, hắn đang cầm cốt thương.

Đối diện bóng lưng Đại Hồng thái tử, cốt giáp sau lưng Lâm Minh vì cú va chạm kịch liệt mà nứt ra, máu chảy ròng ròng, màu đỏ ghê người.

Trong đôi mắt đẹp của Thánh Mỹ tràn đầy phức tạp.Tuy Thánh Mỹ không bao giờ chấp nhận vị hôn phu này, nhưng vào phút sinh tử, bất giác bóng lưng vạm vỡ của Lâm Minh bất giác khắc sâu trong lòng nàng.Bề ngoài Thánh Mỹ dữ tợn, bình thường ít nói, nhưng Thánh Mỹ nhớ lại mỗi lần nàng bất lực hay gặp khó khăn thì hắn không hề bỏ đá xuống giếng mà là đứng trước mặt nàng.Đại Hồng thái tử điên cuồng hét lên:- Dừng ở đây!Tiếng hét cắt ngang suy nghĩ của Đại Hồng thái tử.Tóc tai Đại Hồng thái tử bù xù, mặt dữ tợn.

Đại Hồng thái tử cứ nghĩ đối phó Lâm Minh dùng hết sức là nhục nhã với gã, hiện tại ba phen bốn lần đụng vào tường.

Đại Hồng thái tử muốn dùng ưu thế áp đảo lại bị Lâm Minh không chút nương tình đập nát.- Grao grao grao!Hai mươi vạn Thiên Ma đều xuất hiện, trong phút chốc âm phong rít gào, trời đất tối đen.Trong Ác Ma vô tận, Đại Hồng thái tử chém một đao vào Lâm Minh.Đao kia ngưng tụ thành đường chỉ, lực lượng áp súc cao độ, xung lực cường đại dẫn đến những trận phù cổ xưa bảo vệ vách đá trong bí cảnh này chấn động kịch liệt.Tu La Chuyển Luân của Lâm Minh vừa mới bị đánh nát, lần thứ hai ngưng tụ còn cần thời gian.Toàn thân Lâm Minh rót vào lực lượng cửu tinh, Ám Long thương đập xuống.Ầm ầm ầm ầm ầm!Khí bạo năng lượng đáng sợ dâng lên, bão màu đen nuốt sống toàn bộ bí cảnh.Thương quang Ám Long thương bị đánh tan.Con ngươi Lâm Minh co rút lùi nhanh, năng lượng toàn thân bùng nổ.

Dường như Lâm Minh có lực lượng vô cùng vô tận, từng mũi thương, trong khoảnh khắc công kích không biết bao nhiêu lần.

Trăm ngàn thương quang tụ tập lại va chạm mạnh vào trận đồ Thiên Ma của Đại Hồng thái tử.Nhưng trận đồ Thiên Ma quá cường đại, Đại Hồng thái tử dốc sức ứng đối so với Lâm Minh không dùng pháp tắc Tu La thì cách biệt rất rõ ràng.Răng rắc!Thương Quang tan vỡ, tuy rằng miễn cưỡng đánh tan của Đại Hồng thái tử nhưng vẫn có nhiều Thiên Ma phô thiên cái địa ập đến.Lâm Minh phu ngụm máu bay ngược ra sau đập mạnh vào vách vực.Vảy cốt giáp toàn thân Lâm Minh thoáng chốc nứt vỡ vô số, gai xương hai khuỷu tay vỡ vụn.Lực lượng của Lâm Minh đang yếu đi, không phải từng chút mà mất một mảng lớn.Lòng Thánh Mỹ thít chặt, Đại Hồng thái tử cười nanh tranh.Một kích kia mới là hiệu quả Đại Hồng thái tử mong muốn.- Kết thúc!Mặt Đại Hồng thái tử tràn đầy ma văn, là bí văn ma đạo.

Một vài mạch Thâm Uyên Ác Ma tộc đặc biệt có được bí văn này, là bí thuật của chủng tộc.Khi sử dụng lực lượng ma văn thì lực lượng của Đại Hồng thái tử lại dâng cao.Năng lượng toàn thân Đại Hồng thái tử bốc lên hừng hực hình thành tiếng nổ trời long đất lở, gào thét Càn Khôn.Ong ong ong ong ong!Hai mươi vạn Thiên Ma như cuồng hóa càng lúc càng điên cuồng.Mắt Đại Hồng thái tử lộ sát khí chém đao vào Lâm Minh.Một đao kia chém ra như sóng thần màu đen bộc phát, sóng dữ ầm ầm phô thiên cái địa.Mắt mấy Lâm Minh sắp bị đao quang xé rách, hắn đột nhiên lau Tu Di giới, vung tay phải lên.Một luồng sáng màu nâu đồng lóe ra, to dần, là chuông to thanh đồng.Trên chuông lớn khắc chim chóc hoa cả, đồ văn Ác Ma cổ xưa.Đại Hồng thái tử nhìn chuông lớn than hđồng thì Đại Hồng thái tử chậm lại:- Đây là . . .

Ám Dương Mộ Thần Chung của Âm Dương Song Quỷ?

Ngươi . . .

Giết Âm Dương Song Quỷ!?Lòng Đại Hồng thái tử thầm ngạc nhiên, Âm Dương Song Quỷ là trưởng lão Ma Đạo Hội dưới cờ Hồng Minh, bọn họ là huynh đệ ruột, tâm niệm tương thông, luôn như hình với bóng, tịnh thông thuật hợp kích.Một mình Âm Dương Song Quỷ thì không mạnh, nhưng khi tổ hợp lại sức chiến đấu siêu khủng bố.Đại Hồng thái tử không biết Âm Dương Song Quỷ đã chết, giờ thấy pháp bảo bản mệnh Ám Dương Mộ Thần Chung của họ nằm trong tay Lâm Minh, e rằng Âm Dương Song Quỷ đã bị khử.Ám Dương Mộ Thần Chung là linh bảo Chân Thần chú trọng phòng ngự, hơn nữa phẩm cấp cực cao, thân chuông dày nặng rất khó bị phá hủy.Bằng vào Ám Dương Mộ Thần Chung không ngăn được công kích trình độ của Đại Hồng thái tử, dù sao là pháp bảo của người khác, Lâm Minh cầm trong tay vừa tế luyện không lâu nên phát huy ra lực lượng có hạn.Đại Hồng thái tử không quan tâm chém xuống nhát đao:- Hừ!

Chỉ bằng vào cái này mà mơ ngăn cản được ta?

Ngây thơ!Keng!Vang tiếng nổ đinh ta, đao của Đại Hồng thái tử chém vào Ám Dương Mộ Thần Chung.

Chuông to phát ra tiếng nổ không chịu nổi gánh nặng.

Mặt chuông đỡ đao quang từ Đại Hồng thái tử bị chém một vết đao sâu.Chuông to bị đao của Đại Hồng thái tử đánh bay, nó chỉ hơi chặn lại Đại Hồng thái tử nửa giây, thế đi của gã không giảm vẫn lao vào chém giết Lâm Minh.

Hai mươi vạn Thiên Ma gào thét hình thành địa trận, tỏa định cục tất sát.Đại Hồng thái tử lại chém một đao:- Chết đi!Uy lực so với cái trước hầu như không yếu đi, Ám Dương Mộ Thần Chung mang đến tác dụng phòng ngự quá nhỏ bé.Đối diện công kích phô thiên cái địa, đôi mắt đỏ máu của Lâm Minh mắt lóe tia sáng sắc bén.

Lâm Minh đấm vào ngực mình phun ra ngụm tinh huyết vào Ám Long thương.Ong ong ong ong ong!Trường thương rền rĩ biến ra con cốt long gầm rống lao hướng Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử cười gằn:- Thiêu đốt tinh huyết cũng vô dụng, kết cuộc đã định trước.Đại Hồng thái tử đã nắm chắc phần thắng, đặc biệt buộc Lâm Minh thiêu đốt tinh huyết chứng minh đối phương đã lật ngửa mọi con bài.Răng rắc!Đại Hồng thái tử chém vào đầu cốt long, cốt long gầm rống bị xẻ đầu.Cốt long rít gào:- Grao!Mảnh xương phủ trên Ám Long thương vỡ vụn, đối phương một kích hoàn toàn cô đọng năng lượng của Đại Hồng thái tử thì Lâm Minh không ngăn được.Đao quang xoắn, cốt long trực tiếp vỡ vụn ra.

Khí bạo đáng sợ tứ tán, cùng lúc đó Lâm Minh chịu phản phệ hộc bãi máu, lúc này hắn đã là nỏ mạnh hết đà!Thánh Mỹ sợ hết hồn:- Trưởng lão thứ chín!Thánh Mỹ ấn bụng quặn đau, định liều mạng công kích.Tuy Thánh Mỹ biết rõ dù nàng có tấn công cũng không thay đổi được gì nhưng nàng không thể nhìn Lâm Minh một mình chết trận.Thánh Mỹ cảm thấy chiến cuộc biến đổi quá nhanh, lúc trước Lâm Minh còn có thể miễn cưỡng chống đỡ một chút nhưng khi đối diện Đại Hồng thái tử dốc hết sức thì hắn bông thua tơi bời.Khi Thánh Mỹ sờ cốt đao màu đen của mình định chém ra thì chợt sửng sốt.Thánh Mỹ nhìn thấy sau lưng Đại Hồng thái tử, Ám Dương Mộ Thần Chung bị gã chém bay như bị cái gì khống chế ầm ầm bay về.-------Chương 2381-2382: Hồng Liên bảy kiếpSau đó một cung điện màu đen bay ra từ miệng chuông.Cung điện màu đen chỉ cỡ vài thước, giống mòn đồ chơi nhỏ, nó bay ra khỏi miệng chuông thì biến lớn.Tòa cung điện này lộ ra hơi thở Thánh Mỹ cực kỳ quen thuộc.Trong khoảnh khắc tim Thánh Mỹ ngừng đập.Chẳng lẽ .. . .Thánh Mỹ nín thở, giây sau cảm giác như bị ai đấm một cú chết điếng.Thánh Mỹ nhìn bóng người áo đen như hồn ma bay ra khỏi cùng điên hướng tới lưng Đại Hồng thái tử.Bóng người kia . . .

Người kia . . .Thánh Mỹ hóa đá, đầu óc hỗn loan.

Thánh Mỹ nghi ngờ mình lần nữa đi vào thế giới tâm ma, không phân rõ mộng ảo và hiện thực.Tuy chỉ là bóng lưng, dù hơi thở đã thay đổi, tuy cách thời gian vạn năm.Nhưng!

Thánh Mỹ sẽ không nhận sai!- Sao . . .

Sao có thể . . .

Như vậy?Giờ khắc này Thánh Mỹ, không kịp khứ mừng rỡ, không kịp khứ nghi vấn, đầu óc ù đặc, dao động linh hồn như bị đóng băng.Thời gian ngừng lại vào giây phút này, người áo đen ra tay.Từ khi phân thân Ác Ma Lâm Minh ném, Ám Dương Mộ Thần Chung ra là bản tôn đã thoát khỏi phân thân Ác Ma .Đối diện Đại Hồng thái tử đánh hết sức tuy Lâm Minh không địch lại nhưng không đến nỗi thua thảm như vậy, chỉ vì còn lại mỗi phân thân nên chênh lệch mới biến to ra.Lâm Minh bản tôn giấu trong Hỗn Nguyên Thiên Cung.Lâm Minh rất rõ ràng, muốn dựa vào Ám Dương Mộ Thần Chung ngăn cản một kích Đại Hồng thái tử súc thế là không hiện thực, nhưng dùng Ám Dương Mộ Thần Chung che Hỗn Nguyên Thiên Cung thì đủ.Trong Ám Dương Mộ Thần Chung, Hỗn Nguyên Thiên Cung chỉ bị sóng âm trùng kích, Lâm Minh núp ở bên trong không mất một cọng lông.Làm như vậy giảm tiêuh oa cho Lâm Minh bản tôn xuống mức thấp nhất, khiến hắn vừa xuất hiện liền dốc hết sức ra công kích.Lúc này Thiên Mục Đạo Cung trên trấn Lâm Minh mở ra, con ngươi thành hình kim, quanh tròng mắt đầy hoa văn phức tạp.Đây là Tam Sinh Đồng, vạn pháp hư không!Hai loại đồng thuật cùng có tác dụng, Lâm Minh thấy hết kết cấu đại trận hai mươi vạn Thiên Ma, điểm yếu lộ rõ.Trận bàn hai mươi vạn Thiên Ma cường đại thật nhưng nó có mạnh mấy cũng chỉ mạnh về công kích chính diện, bàn về mặt sau thì nó có điểm yếu, nhược điểm lớn.Ong ong ong ong ong!Không khí bạo động, ba tiếng hú dài vang lên.

Thế giới trong người Lâm Minh bản tôn bay ra ba phân thân tinh khí thần.

Ba phân thân cầm luân bàn màu đen, ba luân bàn chồng lên nhau như bánh xe to nghiền áp thiên địa.Sau lưng Lâm Minh có Tu La ảo màu đen chấn nhiếp Càn Khôn, hết thảy cùng ập hướng lưng Đại Hồng thái tử.Đại Hồng thái tử giật nảy mình:- Cái gì?!Đại Hồng thái tử gần như không hiểu chuyện gì xảy ra, không kịp phân biệt công kích từ sau lưng có phải là Lâm Minh tấn công không.Lúc này công kích của Đại Hồng thái tử gần như giáng xuống phân thân Ác Ma Lâm Minh, gã không kịp thu tay.Chiêu thức dốc hết sức sao có thể nói thu về liền thu?Đây là điểm nối chiêu thức Đại Hồng thái tử dốc hết lực cũ, lực mới chưa sinh.Nếu lúc này Đại Hồng thái tử cưỡng ép ngừng lại chiêu thức xoay người đỡ nguy hiểm sau lưng thì sẽ vì cưỡng ép xoay chuyển hướng công kích mà hoàn toàn rơi vào thế bị động.Vì vậy Đại Hồng thái tử quyết định trong một phần ngàn giây, quyết tâm tiếp tục chém xuống Lâm Minh Ác Ma .Giết Lâm Minh trước rồi tính.Vào phút sống còn, khí huyết toàn thân Lâm Minh Ác Ma đốt cháy.Trong người Lâm Minh ngưng tụ tất cả lực lượng cắn nuốt Hoang không chút giữ lại bộc phát ra.Lâm Minh cầm Ám Long thương, thân thương giơ ngang chắn đao của Đại Hồng thái tử.Răng rắc!Ám Long thương đột nhiên gấp khúc, tất cả mảnh xương phủ trên thân thương vỡ vụn như giấy.Đôi tay thô to của Lâm Minh Ác Ma và mạch máu vỡ ra, xương tay gãy.Công kích của Đại Hồng thái tử quá mạnh đè Ám Long thương uông, đao phong lạnh lẽo rót vào lực lượng Thiên Ma dọc theo vai Lâm Minh cắt xuống.Cơ thể Lâm Minh Ác Ma rùng mình, hộc bãi máu.

Vai phải bị cắt lìa, phổi cũng rách ra.Nhát kiếm kia ẩn chứa nhiều Thiên Ma trong phút chốc hoàn toàn xông vào người Lâm Minh Ác Ma .Toàn thân Lâm Minh Ác Ma hí huyết tuôn trào, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông chảy máu.Lúc này sau lưng Đại Hồng thái tử, công kích Lâm Minh bản tôn đã đến, dung hợp lực lượng ba phân thân tinh khí thần.

Công kích của Lâm Minh bản tôn đã sau lưng mọi pháp tắc có thể dùng, dung hợp toàn bộ lực lượng có thể dung hợp công kích sau lưng Đại Hồng thái tử.Răng rắc!Luân bàn hai mươi vạn Thiên Ma trước Tam Sinh Đồng, Thiên Mục Đạo Cung của Lâm Minh bị đâm xuyên điểm yếu vỡ nát.Ngay sau đó Tu La Chuyển Luân xoay tròn vù vù trực tiếp trấn áp xuống.Đại Hồng thái tử không quay đầu lại, chỉ gầm lên.

Hình xăm tà ác sau lưng Đại Hồng thái tử đột nhiên chui ra một cái đầu quỷ.Đầu quỷ to cỡ cái thau, đó là con to nhất trong các Ác Ma ảo mà Đại Hồng thái tử chăn nuôi trong người.Đầu quỷ há mồm khổng lồ táp Tu La Chuyển Luân.Có thể tương lai Chân Thần trung vị, có tiềm lực trùng kích thượng thì không Ác Ma nào là kẻ yếu.

Vào phút then chốt Đại Hồng thái tử chẳng những tổn hại nặng phân thân Ác Ma Lâm Minh, thế nhưng còn có thể chia ra công kích ngăn cản Lâm Minh bản tôn.Răng rắc!Tu La Chuyển Luân bị răng nanh lệ quỷ cắn trúng phát ra tiếng nổ khiến người ê răng.Tuy lệ quỷ siêu đau đớn, hàm rắng nát hết nhưng nó vẫn vững vàng giảm chậm công kích của Tu La Chuyển Luân, cho Đại Hồng thái tử chút cơ hội thở dốc quý giá.Có cơ hội thở dốc đủ để Đại Hồng thái tử phục hồi.Đại Hồng thái tử hét to một tiếng:- Đánh lén ta?

Không dễ vậy!Ma văn toản thân lại sáng lên, chỉ trong khoảnh khắc Ác Ma lực trong người Đại Hồng thái tử bị điều động hoàn toàn.

Đại Hồng thái tử xoay người cho một cú công kích sấm sét vào Lâm Minh bản tôn.Mắt bản tôn Lâm Minh lóe tia sáng lạnh, hắn thả ra tay cầm Tu La Chuyển Luân nhìn như từ bỏ công kích.Khoảnh khắc Lâm Minh buông tay thì một hình lập phương màu đen không chút bắt mắt bay ra khỏi tay.Hình lập phương chính xác dọc theo Tu La Chuyển Luân trượt xuống bay vào miệng rồng lệ quỷ há to.Vù vù vù vù vù!Ma phương rơi vào miệng khổng lồ của lệ quỷ, bị nó nuốt trọn.- Grao grao!Lệ quỷ dữ tợn rống hướng Lâm Minh.

Lúc này Đại Hồng thái tử nhìn rõ Đại Hồng thái tử, đôi mắt sắc bén như ưng nheo lại phát ra tia sáng khiếp hồn người.- Ngươi là . . .

Thái cổ chư tộc!?

Không đúng, ngươi là chủng tộc Tam Thập Tam Thiên!Đại Hồng thái tử từ trong người Lâm Minh cảm nhận hơi thở không thuộc về Hắc Ám Thâm Uyên, lòng vô cùng ngạc nhiên.

Cao thủ chủng tộc Tam Thập Tam Thiên tại sao chạy đến Hắc Ám Thâm Uyên?

Hơn nữa hắn còn giấu trong cơ thể Thâm Uyên Ác Ma.Đại Hồng thái tử không hiểu ngay được nhưng lúc này đã không quan trọng, gã giơ ngang đao đầu quỷ trước ngực, nở nụ cười tàn nhẫn:- Mặc kệ ngươi là ai, hôm nay gặp ta thì ngươi phải chết!Đại Hồng thái tử giơ đao chém xuống đầu Lâm Minh.Khi Đại Hồng thái tử vung nhát đao kia chợt nụ cười đông lại.

Lệ quỷ dữ tợn gầm rống sau lưng Đại Hồng thái tử như gặp phải chuyện gì cực kỳ đáng sợ, người rung bần bật, biểu tình hoàn toàn vặn vẹo, người nứt rạ.- Grao grrao!Cơ thể lệ quỷ hoàn toàn rạn vỡ phát ra tiếng gào rú thảm thiết.Đám Ác Ma bị xích trói lại quanh người Đại Hồng thái tử bị vòng xoáy đột nhiên xuất hiện lan đến, hút vào.Trung tâm vòng xoáy là ma phương.Đại Hồng thái tử vừa kinh vừa giận:- Cái gì?!Đại Hồng thái tử chưa từng thấy loại pháp bảo như vậy, gã chuyên tâm chăn nuôi Ác Ma dù trước kia có bị đánh nát cũng sẽ biến thành lực lượng tinh huyết lại bị Ác Ma khác nă, hấp thu.

Vậy thì dù Ác Ma chết nhưng tinh huyết không lãng phí, không tổn thương nhiều cho Đại Hồng thái tử.Nhưng hiện tại hình lập phương màu đen đáng sợ nuốt trọng đám Ác Ma , toàn bộ như trâu đất xuống biển không chút tăm tính.

Lực lượng khí huyết Đại Hồng thái tử rót vào linh hồn Ác Ma cũng biến mất.Đại Hồng thái tử khí thế quyết định:- Chết tiệt!Đại Hồng thái tử vung đao chém lưng mình, Ác Ma lực hùng dũng dâng lên.Ầm!Khí huyết nổ tung sau lưng Đại Hồng thái tử, hắn tự tổn lực lượng, hất văng vòng xáoy màu đen.Vảy giáp toàn thân Đại Hồng thái tử vỡ ra, sau lưng đẫm máu, người bay hướng ngược lại.Thánh Mỹ đứng gần đó thấy cảnh này thì linh hồn run rẩy, tim ngừng đập.Trong mắt Thánh Mỹ chỉ có thân hình to lớn của Lâm Minh, nàng đã không thể hình dung cảm giác trong lòng.Lâm Minh . . .

Hắn còn sống?Đúng rồi!

Tại sao nàng có thể thông qua mộng cảnh tâm ma đi theo Lâm Minh trải qua luân hồi sinh tử, nhìn khắp tang thương?

Không phải vì bí cảnh Mộ Ma Thần thần thông quảng đại vượt qua tầng tầng thời không đọc ký ức của Lâm Minh, chỉ vì hắn cũng vào bí cảnh Mộ Ma Thần, chịu đựng bí cảnh tâm ma đánh lén.Hèn gì vừa rồi Lâm Minh chỉ mới biết pháp tắc Thánh Điển Tử Chi Thiên, trong thời gian ngắn ngủi tham ngộ ra đạo sin thử.

Bởi vì Lâm Minh sớm tham ngộ đạo sinh tử nên mới sinh ra kỳ tích khó tin này.Hình lập phương màu đen bí ẩn xoay tít giữa hư không làm tim Thánh Mỹ rung mạnh.Hình lập phương màu đen trùng hợp với thứ trong ký ức kiếp trước của Thánh Mỹ, vài ký ức quan trọng đã bị phủ bụi.Nhưng lúc này Thánh Mỹ không rảnh tìm tòi nghiên cứu, nàng rõ ràng cảm nhận được ma phương phát ra hơi thở đã kéo nàng ra khỏi lạc mất ở Thâm Uyên hai lần trong bí cảnh tâm ma.Không thì Thánh Mỹ sẽ mãi mãi ngủ say trong tâm ma, chết vì thần hồn hao hết, giống như đám Ác Ma chết đi.Nghĩ tới đây tâm tình Thánh Mỹ vô cùng phức tạp nhìn Lâm Minh.Thì ra người cứu nàng là Lâm Minh.Thì ra người chiến thắng Thánh Mỹ dù cảnh giới thấp hơn, người sắp thành thân với nàng cùng là Lâm Minh.Trong hơn mười giây ngắn ngủi Thánh Mỹ như trải qua lên cao rồi tụt dốc trong đời người, suy nghĩ phập phồng kịch liệt.Lúc này bên kia chiến trường, Lâm Minh bản tôn bước nhanh đến, phất tay.Ong ong ong ong ong!Cùng với tiếng ngâm khẽ, các mảnh xương đã bị xé rách, Ám Long thương phục hồi bản thể bay vào tay Lâm Minh.Lâm Minh cầm Ám Long thương vung lên, thân thương rung mạnh, chiến kình đáng sợ tách rời không khí.Lâm Minh cầm Ám Long thương rung bần bật đâm thương ra.Bùm!Thân thương run rẩy dấy lên vụ nổ liên hoàn trong không khí.

Lâm Minh một thương không cầu uy lực, chỉ cầu tốc độ!Khi Đại Hồng thái tử một đao chém rách máu thịt của mình, dùng khí huyết phá nát lực lượng đánh văng ma phương thì thương của Lâm Minh đã đâm tới trước mắt gã.Lại là giây phút Đại Hồng thái tử dùng hết lực cũ, lực mới chưa sinh.Hơn nữa Đại Hồng thái tử bị thương nặng, thơng của Lâm Minh từ mé dưới bên trái đâm lên.

Mũi thương rung bần bật khiến người không đoán được vị trí của nó, quỹ tích công kích cực kỳ xảo quyệt, thiên biến vạn hóa!Mắt Đại Hồng thái tử đỏ ngầu như dã thú bị thương nổi giận:- Ctú!Đại Hồng thái tử bức ra ngụm tinh huyết đốt cháy trong hư không biến thành lực lượng đáng sợ rót vào cơ thể mình.

Đại Hồng thái tử hét to vươn cánh tay trái đẫm máu chộp Ám Long thương rung rung.Bùm!Thịt trên tay Đại Hồng thái tử bị Ám Long thương đập nát bấy, nhưng gã bắt chặt được thân thương.- Chết đi!Tay trái Đại Hồng thái tử bắt giữ Ám Long thương, tay phải vung trường đao đầu quỷ chém vào cổ Lâm Minh.Đại Hồng thái tử hoàn toàn liều mạng, sau khi vung đao kia thì trăm ngàn Ám Long thương hung lệ gầm rống lao ra ngưng tụ thành lực tràng Thiên Ma đáng sợ quanh người Lâm Minh, trực tiếp phong tỏa hư không!Đại Hồng thái tử thiêu đốt tinh huyết của bản thân chém ra đao kia, gã quyết tâm bằng được.Thánh Mỹ kinh kêu:- Lâm Minh!Lâm Minh bây giờ phân thân Ác Ma bị tổn hại, chỉ dựa vào lực lượng bản tôn đánh xáp lá cà với Đại Hồng thái tử, cực kỳ nguy hiểm.Khoảnh khắc đao kia chém xuống, từ người Lâm Minh phát ra khí sinh tử căn nguyên.

Khí sinh tử đan xen thành đóa Hồng Liên mông lung từ từ nở rộ.Trong cánh hoa xoay tròn cấu túng ra tiểu thế giới không ổn định, mỗi tiểu thế giới không ngừng trưởng thành, diễn dịch luân hồi sinh tử sinh sinh diệt diệt.Chuyển Sinh thuật của Lâm Minh tính thời gian tu luyện hay số lần chuyển sinh đều không bằng Thánh Mỹ, nhưng kiếp này hắn chuyển sinh tự mình trải qua sinh tử thế gian, cảm nhận vùng vẫy trong tuyệt vọng, toàn quá trình niết bàn từ chết đến sống, bàng vào điều này bỏ xa Thánh Mỹ.Khi có được Thánh Điển hoàn chỉnh thì Lâm Minh đã dung hợp cảm nhận cuộc đời mình với Thánh Điển, cũng tu luyện ra Hồng Liên chuyển thế.Hồng Liên huyết sinh bảy kiếp ẩn chứa bảy lần đời người của Lâm Minh, rót vào nguyên lực khổng lồ tương đương bảy Lâm Minh cùng tấn công.Răng rắc!Đao quang Đại Hồng thái tử đụng vào Hồng Liên chuyển thế, lực lượng sinh tử bộc phát.

Nguyện lực bảy kiếp của Lâm Minh đánh tan tác công kích từ Đại Hồng thái tử, đao quang lạnh lẽo vỡ ra hình thành bão năng lượng thổi quét bốn phía.Người Đại Hồng thái tử rung bần bật văng ra ngoài, trong khoảnh khắc gã cảm nhận lực lượng sinh tử kinh khủng xộc vào thân thể, tùy ý phá hư.Sinh chi lực, sinh sôi không dứt khó thể bị tiêu diệt.

Tử chi lực nghiền nát hung hăng cắn nuốt khí huyết trong người Đại Hồng thái tử.- Grao grao grao!Cơ thể Lâm Minh bị thương nặng, mấy chục vạn Thiên Ma bám trên người gã gầm rống muốn vùng thoát xiềng xích trói buộc lao ra.Lâm Minh thấy cảnh này mắt lóe tia sáng lạnh, bay lên cao.

Lâm Minh cố nén lực lượng thiếu hụt, phản pheẹ vì cưỡng ép phát động Hồng Liên bảy kiếp, lần nữa vận chuyển lực lượng trong người đến cực độ.Lâm Minh lòng máy động:- Phân thân Ác Ma , trở về!Lâm Minh Ác Ma bị tổn hại nặng bay lên, cơ thể khổng lồ thu nhỏ dần chui vào thế giới trong người bản tôn.Lần này phân thân Ác Ma dung nhập cơ thể bản tôn, hình dạng hiện tại mới là hình dạng mạnh nhất của Lâm Minh.Vù vù vù vù vù!Ba phân thân tinh khí thần sau lưng Lâm Minh rót tất cả lực lượng vào người hắn, trong phút chốc cơ thể Lâm Minh lại hiện ra Tu La ảo.

Thân Ám Long thương sinh ra Tu La Chuyển Luân cắn nuốt tất cả.------->>> Chương 2382 bị lỗi-------Chương 2383: Giết thái tửLâm Minh dung hợp mọi lực lượng lần thứ hai xung phong lao vào Đại Hồng thái tử.Đối diện một kích tất sát của Lâm Minh, Đại Hồng thái tửn ổi khùng:- Muốn chết!Đại Hồng thái tử dứt khoát cắn nát đầu lưỡi lần thứ hai phun ra ngụm tinh huyết, tinh huyết thiêu đốt hóa thành Ác Ma lực đun nóng toàn thân gã.

Lực lượng Đại Hồng thái tử bùng nổ.Ngàn vạn Thiên Ma uống máu gầm rống lao ra:- Grao grao grao!Chúng nó bất chấp tất cả lao vào Lâm Minh, tất cả Thiên Ma đã cuồng hóa, bất kể Tu La Chuyển Luân xoay tròn cắt nát.

Đám Thiên Ma tre già măng mọc căn bản hãn không sợ chết.Ầm ầm ầm ầm ầm!Rất nhiều Thiên Ma khiđến gần Lâm Minh liền tự bạo, lực lượng tinh huyết chứa tỏn Thiên Ma bộc phát thành dòng năng lượng vân vũ chấn động thiên địa.Thương quang của Lâm Minh bị đám Thiên Ma mạnh mẽ không sợ chết đánh nát.

Tu La Chuyển Luân rung bần bật trong ánh sáng nổ tung, từng vết rạn hiện ra, sắp hoàn toàn vỡ vụn.Con ngươi Lâm Minh co rút, Đại Hồng thái tử đã bất chấp tất cả, bất kể Thiên Ma chính mình dùng tinh huyết nuôi nấng tự bạo muốn giết hắn.Lâm Minh lòng máy động:- Ma phương!Ma phương xé gió bay tới, các khí lưu màu đen đan xen ngưng tụ thành lưới ánh sáng trước mặt Lâm Minh.Đám Thiên Ma trùng kích vào lưới ánh sáng, nổ đì đùng.Lúc này ma phương như cái bánh xe to xoay vù vù, nó dấy lên vòng xoáy linh hồn bắt đầu cắn nuốt năng lượng các Thiên Ma ảo.Dù vậy Lâm Minh cảm giác rất mất sức, hắn mở cả bảy đạo cung, hơn nữa thiêu đốt sinh môn tinh huyết.Lực lượng ba phân tân tinh khí thần rót hết vào người Lâm Minh.phân thân Ác Ma Lâm Minh thì bởi vì người bị thương nặng nên cung cấp lực lượng ít đi nhiều.Năng lượng mãnh liệt oanh kích, mạch máu toàn thân Lâm Minh nổ tung.

Lâm Minh từng bước tụt lùi, hắn cảm giác trùng kích cường đại làm khí huyết toàn thân như nổ tung.Tuy ma phương là thần khí cao cấp nhất trong vũ trụ này nhưng thần khí dù gì là đồ vật, uy lực thật sự thế nào phải xem người dùng nó.

Ma phương có thể trên diện rộng tăng sức chiến đấu của Lâm Minh nhưng không phải tăng phúc vô cùng tận.Chiến đấu rơi vào cục diện bế tắc, Lâm Minh khổ sở chống đỡ.

Tình huống Đại Hồng thái tử càng tệ hại, những Thiên Ma tư bạo toàn là gã dùng tinh huyết chuyên tâm bồi dưỡng ra.

Mỗi Thiên Ma nổ tương đương cắt một miếng thịt trên người Đại Hồng thái tử.Hiện tại mặt Đại Hồng thái tử trắng xanh, trận chiến này gã liều tất cả, dù toàn thắng thì thực lực sẽ mãi mãi giảm thấp, thậm chí rớt cảnh giới, từ Chân Thần trung vị rớt xuống hạ vị.Nếu loại tiêu hao này tiếp tục thì Đại Hồng thái tử rớt cảnh giới càng nhiều, từ nay vô duyên với Chân Thần thượng vị, thậm chí khó trở lại cảnh giới Chân Thần trung vị.Đại Hồng thái tử có dã tâm siêu lớn không chấp nhận được hậu quả như vậy.Mối hận với Lâm Minh như cơn lũ ngập trời, Đại Hồng thái tử gầm rống bất chấp tất cả cắn lưỡi lần nữa phun tinh huyết.

Tinh huyết đốt chyá, mặt Đại Hồng thái tử càng tái.

Cùng lúc đó Thiên Ma lao ra khỏi người Đại Hồng thái tử nuốt tinh huyết đốt cháy.Đại Hồng thái tử một hơi thả ra hai vạn Thiên Ma, những Thiên Ma nuốt tinh huyết của gã xong gầm rú tụ tập lại với nhau.Ác Ma ảo càng lớn, càng hung lệ chậm rãi ngưng tụ trên bầu trời.

Ác Ma ảo trông như một đồ đằng cổ xưa.Nhìn cảnh tượng này con ngươi Lâm Minh co rút, hắn biết Đại Hồng thái tử lại liều mạng một phen.- Lâm ca ca!Hồng Nhi phát ra thanh âm yếu ớt.Lâm Minh nhướng mày, trùng kích liên tục khiến Hồng Nhi không chịu nổi.Nếu một kích của Đại Hồng thái tử đánh trúng thì Hồng Nhi hay Lâm Minh đều không chịu nổi.Lâm Minh phải giành ra tay trước khi đồ đằng Ác Ma của Đại Hồng thái tử ngưng tụ xong.Nghĩ đến đây Lâm Minh đấm vào ma phương.Ong ong ong ong ong!Ma phương xoay tròn, Thiên Ma gầm rống bốn phía bị cuốn hàng đống vào ma phương, nổ utng.Ma phương chấn động kịch liệt, vòng xoáy màu đen vì Thiên Ma nổ dấy lên bão tố mãnh liệt, có xu hướng tan nát.Hồng Nhi cực lực chống đỡ, trong tình huống này nàng vẫn điều khiển lực lượng ma phương phát ra bão linh hồn quấy nhiễu Đại Hồng thái tử phát ra hai vạn Thiên Ma, giảm chậm tốc độ đồ đằng Ác Ma ngưng tụ.Lúc này Lâm Minh ra tay, Tu La Chuyển Luân vừa mới tan vỡ, Lâm Minh không thể ngưng tụ trong thời gian ngắn.

Lâm Minh đành cưỡng ép cạn kiệt tiềm lực sử dụng pháp tắc Thánh Điển.Cánh hao màu đỏ huyễn lệ lưu chuyển bay ra ngưng tụ trước mặt Lâm Minh, mỗi cánh hoa ẩn chứa một thế giới, trong đó rót vào lực lượng bảy kiếp chuyển sinh của hắn.Nhưng khi những cánh hao bắt đầu ngưng tụ thì người Lâm Minh run rẩy, mặt càng trắng, tơ máu chảy từ khỏe môi hắn.Lâm Minh đã cưỡng ép sử dụng Tu La Chuyển Luân hai lần, Hồng Liên chuyển thế hai lần ngưng tụ nguyện lực bảy kiếp vốn đã tiêu hao rất lớn với Lâm Minh.

Cộng thêm lúc trước Thiên Ma tự bạo khiến khí huyết trong người Lâm Minh sôi sục, năng lượng không ổn định.

Hiện tại Lâm Minh cố sử dụng chiêu này suýt làm năng lượng trong người mất khống chế.Con ngươi Lâm Minh co rút:- Nguy rồi!Lâm Minh mới tham ngộ Thánh Điển hoàn chỉnh nửa năm ngắn ngủi, dù lúc trước hắn đã hiểu được huyền cơ sinh tử nhưng dù sao là mặt ý cảnh pháp tắc, thủ đoạn công kích thật sự của Hồng Liên chuyển thế thì Lâm Minh không thử được mấy lần.Mắt thấy nguyện lực khó mà ngưng tụ, Lâm Minh dứt khoát bỏ Hồng Liên chuyển thế.

Người Lâm Minh trướng to ra, một cây cao chọc trời cổ xưa đâm lên từ sau lưng hắn, là Tà Thần chi thụ.Dùng lực lượng Tà Thần làm một kích cuối cùng, tuy rằng uy lực không đủ nhưng là công kích mạnh nhất hiện tại Lâm Minh có thể làm ra trong thời gian ngắn.Lâm Minh chợt cảm nhận hơi thở vô cùng quen thuộc đến gần, bóng dáng đen thướt tha như làn khói xuất hiện trước mắt hắn.Thánh Mỹ vươn mười ngón thuôn dài liên tục điểm trong hư không như chuồn chuồn lướt nước.

Mỗi lần ngón tay ngọc rơi xuống là hư không sinh ra một vòng gợn sóng khuếch tán pháp tắc huyền diệu.Lâm Minh ngây ngẩn:- Thánh Mỹ . . .

Nàng?Lâm Minh biết tình huống của Thánh Mỹ, cơ thể nàng vô cùng suy yếu, linh hồn cạn kiệt.

Hiện tại chỉ tính bão tố tràn ngập trong không gian đã làm Thánh Mỹ rất khó kăhn chống đỡ chứ nói gì đến sử dụng pháp tắc.Lâm Minh từ bên cạnh nhìn khóe môi Thánh Mỹ chảy tơ máu đỏ thẫm như mai đảo rơi trong đất tuyết, đỏ thắm chói mắt.Tim Lâm Minh nghẹn lại:- Nàng cũng sử dụng lực lượng tinh huyết, nàng . . .Thánh Mỹ đang mang thai!Một bàn tay Thánh Mỹ điểm hư không, tay khác ấn bụng mình chia ra lực lượng thiêu đốt tinh huyết bảo vệ thai nhi trong bão năng lượng.Một tay khác của Thánh Mỹ nhanh chóng điểm không trung chín lần.Chín đóa sóng gợn ngưng tụ thành chín cánh hoa mai.Chín cánh hao mai ngưng tụ lại biến thành một đóa Hồng Liên Cửu Chuyển nhỏ bé.Đóa Hồng Liên nay không có uy lực gì nhưng bên trong ngưng tụ pháp tắc sinh tử hoàn mỹ.Có thể nói nó là căn cơ của Hồng Liên chuyển thế.Mặt Thánh Mỹ tái nhượt, trán rịn mồ hôi, nàng ấn chặt bụng khó khăn nói nhanh:- Lâm Minh, ta cấu trúc pháp tắc Hồng Liên Cửu Chuyển, ngươi chỉ cần rót nguyện lực bảy kiếp vào là được!-------Chương 2384: Hồn Đế và MinhTim Lâm Minh như bị cái gì gõ, lúc này hắn không kịp nói một chữ nào.Tay Lâm Minh ấn trên Hồng Liên Cửu Chuyển, tất cả nguyện lực trong người không chút giữ lại rót hết vào trong.Ong ong ong ong ong!Hồng Liên Cửu Chuyển xoay tít như khí cầu bị gió thổi phình nhanh chóng mở rộng.Thánh Mỹ xây dnựg căn cơ pháp tắc cộng thêm Lâm Minh rót hết lực lượng vào, uy lực Hồng Liên Cửu Chuyển càng mạnh một bậc.Lâm Minh mắt lóe tia sáng đỏ ngầu:- Chết đi!Hồng Liên Cửu Chuyển phá bão không gian nghiền áp Đại Hồng thái tử.Lúc này Hồng Nhi đã thu tay lại, khó khăn rút lui mặc kệ Hồng Liên Cửu Chuyển đụng vào đồ đằng do hai vạn Ác Ma ngưng tụ thành.Đại Hồng thái tử phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa:- A a a a!Đại Hồng thái tử đột nhiên đẩy đồ đằng Ác Ma ra.đồ đằng Ác Ma va chạm vào Hồng Liên Cửu Chuyển.Ầm ầm ầm ầm ầm!Gió bão xuyên không, thần quang vạn trượng, hai vạn Thiên Ma bị Hồng Liên Cửu Chuyển công kích nổ tung.Đại Hồng thái tử đứng mũi chịu sào, không kịp hét thảm thân thể nháy mắt bị gió bão nuốt hết.

Đại Hồng thái tử như bao tải văng ra ngoài.Không gian bịt kín bị ngăn cảnh trong khoảnh khắc bị xé rách ra.

Khi bão năng lượng trùng kích vào vách đá thì mật văn cổ xưa trên bức tường chấn động dữ dội như sắp tan vỡ.Cảnh tượng tàn phá như tận thế, dù Chân Thần hạ vị ở trong đó rất có thể sẽ bị bão tố tổn thương.

Nếu là Thiên Tôn sẽ thành mây khói.Khoanrh khắc bão tố tàn phá thì Lâm Minh ôm Thánh Mỹ vào ngực, xoay lưng lại, toàn thân vận chuyển lực lượng thần ma đến tột ddọ.

Trên người diễn biến ra áo giáp Thâm Uyên Ác Ma cứng rắn đỡ bão tố trùng kích.Giây phút đó bão rít gào biến mất trong tai Thánh Mỹ.Thời gian như ngừng lại, Thánh Mỹ nhìn chăm chú khuôn mặt Lâm Minh, ánh mắt khó tả.Thánh Mỹ cảm thấy linh hồn run khẽ, nàng như thấy ánh sáng ngũ sắc trong giấc mơ.Thánh Mỹ nhắm mắt lại, rèm mi run run, tơ máu vương khóe môi vẫn đỏ thắm.Thánh Mỹ âm thầm cảm nhận lực lượng bão tố, cánh tay rắn chắc của Lâm Minh.đời người nếu như lúc gặp ban đầu, phồn hoa chìm nổi, bỗng nhiên quay đầu chỉ là mây khói qua mắt.

Ta ở trong hồng trần tranh độ, dù là một bọt nước cũng anh dũng tiến lên . . .Trên thế giới này vĩnh viễn có rất nhiều chuyện ly kỳ, trong lòng Thánh Mỹ cho rằng Lâm Minh đã chết, nàng không bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp lại hắn ở Mộ Ma Thần tầng mười tám Hắc Ám Thâm Uyên.Còn trong hoàn cảnh này.Thánh Mỹ mới trải qua giấc mơ tâm ma, gần như khiến tâm linh lột xác hoàn chỉnh.

Trong mơ Thánh Mỹ mất hết những gì nàng sợ hãi mất đi, sau khi tỉnh mộng nàng phát hiện những thứ mình sợ mất đi nhất đều trở lại.Cảm giác mất rồi lại tìm được khiến Thánh Mỹ cảm nhận hạnh phúc khó tả, tâm linh dao động.

Giây phút đó Thánh Mỹ thậm chí cảm thấy vì có những thứ này, dù mãi mãi không truy cầu lên đỉnh võ đạo hư vô mờ mịt thì nàng không hối hận.Thánh Mỹ biết có ngày nàng sẽ tìm một nơi chốn về cho đứa con trong bụng.Hoặc là Thánh Mỹ dốc hết sức tìm được một cơ hội cho đứa trẻ sinh ra.Hoặc Thánh Mỹ hoàn toàn thất bại, hài tử bị phát hiện giết chết, thậm chí bị trực tiếp luyện hóa.Loại lo lắng này thành ma chú trong lòng Thánh Mỹ, nàng không dám suy nghĩ vì hễ nghĩ là nàng sẽ đau không thở nổi.Hôm nay giây phút Thánh Mỹ lại rơI vào tuyệt vọng, nàng thấy phụ thân của đứa bé, Lâm Minh.Qua mười phút, bão trong mật thất dần lắng xuống.Từ khi bão tố yếu bớt, Thánh Mỹ có thể đơn độc ứng đối thì Lâm Minh đã rời xa nàng tới trước mặt Đại Hồng thái tử.Trong đợt công kích cuối cùng Đại Hồng thái tử bị Lâm Minh đánh trọng thương sắp chết, cộng thêm rớt cảnh giới, không có sức chống đỡ bão năng lượng khủng bố như thế.Hiện tại Đại Hồng thái tử đã hấp hối.Đại Hồng thái tử liếc Lâm Minh, khóe môi cong lên, gã muốn cười.

Lâm Minh lạnh lùng giơ cao Ám Long thương, mũi thơng chĩa xuống, thương đâm xuyên cổ họng Đại Hồng thái tử.Phập!Hầu kết Đại Hồng thái tử bị xuyên thủng, người rung bần bật, máu chảy ồ ạt từ cổ họng nhuộm đỏ mặt đất dưới thân gã.Lâm Minh nâng Ám Long thương lên xách xác Đại Hồng thái tử như cá chết bị xiên.Đại Hồng thái tử nghiêng cổ, tứ chi vẫn run rẩy, hơi thở yếu dần rồi hoàn toàn tắt thở.Một thái tử Đại Hồng ma quốc chết trong Mộ Ma Thần như thế.Lâm Minh chộp cánh tay Đại Hồng thái tử, trong người vận chuyển pháp tắc cắn nuốt.

Vang tiếng ù đặc, lực lượng Ma Thần tích lũy trong người Đại Hồng thái tử bị Lâm Minh liên tục rút ra hút hết vào cơ thể mình.Đại Hồng thái tử có được lực lượng Ma Thần cực kỳ phong phú, sau khi nuốt những lực lượng này Lâm Minh cảm giác sức mạnh lại tăng vọt, cách cực hạn Thiên Tôn ngày càng gần.Hiện tại Lâm Minh cảm thấy lực lượng trong người đã tích lũy đủ, chỉ cần bế quan một đoạn thời gian là có thể phá tan cực hạn Thiên Tôn!Lâm Minh kéo xác Đại Hồng thái tử, tháo Tu Di giới trên tay gã xuống, cảm giác quét qua.

Bên trong trừ một số đan dược, pháp khí giá trị cao ra có một quyển điển tịch màu xanh âm u.Lâm Minh lấy điển tịch ra, là U Chi Thư trong sáu Tế Văn Chi Thư.U Chi Thư viốn là báu vật trấn cung Cửu U cung Minh Minh, nhưng trong chuyến đi Mộ Ma Thần thì quyển U Chi Thư bịị Đại Hồng ma quốc nắm giữ.

Bởi vì thực lực Cửu U cung không đủ, bọn họ không giữ được Tế Văn Chi Thư cho mình.Tương tự, Minh Vương Đạo nắm giữ Tế Văn Chi Thư thuộc về Tà Chi Thư Tế Văn Chi Thư Hồng Minh.Sau khi giết Đại Hồng thái tử, ba quyển Tế Văn Chi Thư chảy vào Mộ Ma Thần đều tụ tại đây.

Lâm Minh giữ hai quyển, Thánh Mỹ cầm một quyển.Nhiều Tế Văn Chi Thư sẽ có tác dụng gì đặc biệt không?

Lòng Lâm Minh nổi lên suy nghĩ này, hắn xoay người nhìn Thánh Mỹ.Hai người cách nhau ba trượng, nhưng khoảng cách này dường như vượt qua thời không xa xôi.Là cách biệt bảy ngàn năm, nếu cộng thêm năm tháng trong kết giới là hơn vạn năm.Lúc này, nơi đây, hai người gặp nhau, muôn vàn mùi vị trong lòng.

Lâm Minh, Thánh Mỹ có rất nhiều lời muốn nói nhưng không biết nên nói từ đâu.Bí cảnh thâm u, dư âm năng lượng Lâm Minh và Đại Hồng thái tử đánh nhau vẫn như sóng gợn nở rộ giữa hư không.Lâm Minh lẳng lặng đi tới trước mặt Thánh Mỹ, vươn tay nhẹ lau vết máu bên môi nàng.Hai người lặng im nhìn nhau mười phút, Lâm Minh mở miệng trước:- Tại sao . . .

Nàng ở trong Hắc Ám Thâm Uyên?

Tại sao trở thành Thâm Uyên Ác Ma?Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh chăm chú:- Ta cũng muốn hỏi ngươi câu này.Lâm Minh nói:- Trả lời ta trước.- Ừm!Thánh Mỹ nhẹ gật đầu nói:- Đến lúc này rồi giaáu ngươi cũng không ích gì, ta sẽ kể hết những gì mình biết.

Vì Hồn Đế gieo ấn ký linh hồn trong tinh thần ch ihải của ta, sau đó ta đánh bậy đánh bạ dùng cách thiêu đốt linh hồn cạn kiệt tinh thần chi hải phá vỡ.Lâm Minh lòng máy động:- Ấn ký linh hồn?Thánh Mỹ miêu tả ấn ký linh hồn khiến Lâm Minh nhíu mày nói:- Chẳng lẽ là . . .

Nô ấn?-------Chương 2385: Bí ẩn thân thế 1Nô ấn có thể hoàn toàn tước đoạt ý nghĩ của người bị trồng, khiến người đó thành nô bộc trung thành của mình.

Nhiều võ giả thà chết cũng không muốn bị gieo nô ấn.Thánh Mỹ lắc đầu nói:- Không phải nô ấn, tuy nô ấn có thể hoàn toàn khống chế nhưng gieo nô ấn rồi đối phương mất luôn nhân ách độc lập.

Người như vậy không khác gì khôi lỗi, tuy trung thành dễ dùng nhưng bởi vì mất đi nhân cách tức mất linh hồn, cũng mất đi nhiều tiềm lực, khả năng trưởng thành, không thể lớn mạnh thành cường giả tuyệt thế.- Hồn Đế cần không phải khôi lỗi mà là một trợ thủ đắc lực, một tướng tài có thể đảm đương một phía.- Nên Hồn Đế gieo vào trong ta chỉ là một ấn ký tinh thần.

Hồn Đế là người hiểu biết sâu sắc nhất về linh hồn trong tất cả sinh mệnh, bao gồm chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, Thâm Uyên Ác Ma.

Hồn Đế gieo ấn ký tinh thần vào ta có thể hoàn chỉnh giữ lại nhân cách, tư tưởng của ta, thậm chí là oán hận Hồn Đế.

Nhưng ta . . .

Không cách nào làm trái Hồn Đế, vì hắn động ý niệm là có thể lợi dụng ấn ký tinh thần này, năng lượng lưu trữ trong người ta khống chế hành động của ta.Thánh Mỹ nói tới đây buông tiếng thở dài, đau khổ nhắm mắt lại, rèm mi run run.

Mấy vạn năm nay ấn ký tinh thần Hồn Đế luon ẩn núp trong đầu Thánh Mỹ, không ngừng gia cố theo nàng trưởng thành.

Từ đầu đến cuối ấn ký tinh thần như lồng giam làm nàng không cách nào phá tan.Cảm giác áp lực đó đi theo Thánh Mỹ suốt đời.Bây giờ Thánh Mỹ một hơi phá mở ấn ký tinh thần, Thánh Mỹ cảm giác mình như chim bay trên trời, cá bơi trong biển, thoải mái sung sướng làm nàng muốn khóc.Lâm Minh gật gù:- Thì ra là vậy.Từ lúc Lâm Minh gặp Thánh Mỹ đã cảm giác nàng luôn bị Hồn Đế khống chế, quả nhiên như thế.Lâm Minh từ tốn hỏi:- Nói vậy nàng xuất hiện trong Hắc Ám Thâm Uyên là ý của Hồn Đế?Trong lòng Lâm Minh sớm có suy đoán này.Lâm Minh mở miệng hỏi:- Hồn Đế và Minh có quan hệ không giống tầm thường phải không?

Hay . . .

Hồn Đế chính là Minh?Suy đoán này tồn tại từ lâu trong lòng Lâm Minh.Thân phận Thánh Mỹ như cá gặp nước trong Hắc Ám Thâm Uyên, nàng có địa vị cao nhất nguyên Minh Minh không người nào dám chất vấn nàng.Nếu nói Thánh Mỹ là gián điệp cao cấp của Hồn tộc trà trộn vào thì nàng không có lý do gì cao điệu như vậy, cách nói này rất khó đứng vững.Khả năng lớn nhất là giữa Hồn Đế và Minh có quan hệ ích lợi, hay hai người vốn là một, vậy thì tất cả giải thích thông.Tức là Thánh Mỹ có hai thân phận trong Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên.Thánh Mỹ lắc đầu nói:- Ngươi nói sai một chút, thật ra không nên nói Hồn Đế là Minh, chính xác thì Minh là Hồn Đế.- Hả?Lâm Minh ngạc nhiên, có vẻ Thánh Mỹ ẩn ý khác.Minh là Hồn Đế, tức là chúa tể Hồn tộc hiện tại là một Thâm Uyên Ác Ma.Hồn tộc hầu như là chủng tộc lớn nhất Tam Thập Tam Thiên hiện nay, chủng tộc như vậy lại dưới sự khống chế của một Thâm Uyên Ác Ma.Nghĩ đến đây sống lưng Lâm Minh lẽo.Lâm Minh hít sâu, nhìn Thánh Mỹ:- Đây . . .

Rốt cuộc là sao?Thánh Mỹ nói:- Chắc ngươi cũng biết Tam Thập Tam Thiên, trăm ức năm trước từng bùng nổ một trận đại chiến?

Rận chiến ấ, đánh tàn phế mười mấyvũ trụ, cơ hồ khiến toàn bộ thái cổ chư tộc Tam Thập Tam Thiên hủy diệt.Lâm Minh gật đầu nói:- Tiếp theo?- Ngày xưa chủ nhân Tu La lộ dẫn dắt thái cổ chư tộc Tam Thập Tam Thiên đón đánh Thâm Uyên Ác Ma, kịch chiến với sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

Trong quá trình đại chiến thái cổ chư tộc phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên, chiêu này giải quyết tận gốc, trực tiếp chặt đứt đường lui của Thâm Uyên Ác Ma.

Lúc này Tam Thập Tam Thiên còn có rất nhiều Thâm Uyên Ác Ma, trong đó bao gồm Ác Ma đẳng cấp đồ đằng!

Đám Thâm Uyên Ác Ma không ngờ sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên có năng lực phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên.- Không có chi viện, không có bổ cấp, Thâm Uyên Ác Ma tử chiến đến cùng, dần bị chiến thuật biển người của thái cổ chư tộc nghiền nát.

Có thể nói phong ấn Hắc Ám Thâm Uyên là bước ngaược địa chiến.

Nếu Hắc Ám Thâm Uyên không bị phong ấn, Thâm Uyên Ác Ma tạm nghỉ ngơi lấy lại sức là có thể ngóc đầu trở lại, liên miên bất tận tràn vào Tam Thập Tam Thiên, hủy diệt Tam Thập Tam Thiên.Thánh Mỹ nói tới chỗ này, Lâm Minh gật đầu, hắn thừa nhận nàng nói đúng.Dù là trăm ức năm trước hay hiện tại thì Tam Thập Tam Thiên không đánh lại Hắc Ám Thâm Uyên.Dù sao Thâm Uyên Ác Ma là sinh mệnh để lại từ kỷ nguyên vũ trụ thượng cổ, bọn họ tích lũy văn minh võ đạo tính bằng đơn vị trăm ức năm.

Sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên hiện tại không thể so sánh được.

Thâm Uyên Ác Ma trải qua nghịch thiên sửa mệnh thật sự, trong tình huống thiên đạo muốn hủy diệt bọn họ dựa vào sức mạnh bản thân cưỡng ép kéo dài chủng tộc đáng sợ.- Thâm Uyên Ác Ma tử chiến đến cùng tuy rằng thất bại, bị thái cổ chư tộc bao vây tiễu trừ gần như tử tuyệt, nhưng có Ác Ma đẳng cấp đồ đằng sống tiếp.

Bọn họ ẩn vào thời không vặn vẹo ngủ say, lúc ấy chủ nhân Tu La lộ đã mất tích.- Ta không rõ cụ thể trăm ức năm trước xảy ra chuyện gì, có mấy Ác Ma đẳng cấp đồ đằng sống sót lúc bấy giờ.

Ta chỉ biết sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng đến vài chục ức năm trước chỉ có Minh và Hoang.- Ác Ma đẳng cấp đồ đằng hiện tại có phải là những Ác Ma đẳng cấp đồ đằng trăm ức năm trước không thì ta cũng không thể khẳng định . . .Thánh Mỹ đột nhiên nói câu này làm tim Lâm Minh rớt cái bịch:- Là sao?Thánh Mỹ lắc đầu:- Không biết, trong đó sự việc rất phức tạp, ta biết có han.

Ta thậm chí không rõ ràng Hồn Đế, ta không biết tên của hắn, chỉ biết hắn rất đáng sợ!- Thật ra Hồn Đế xuất hiện với khuôn mặt thiếu niên giàn nua vì mấy ức năm trước đoạt xá Hồn Đế thật sự của Hồn tộc Tam Thập Tam Thiên.- Cái gì?!Lâm Minh giật mình kêu lên:- Hồn Đế thật sự của Hồn tộc . . .

Bị Hồn Đế giả hiện tại đoạt xá . . .

Vậy chẳng phải Hồn tộc . . .Lâm Minh đột nhiên cảm giác thân thể lạnh lẽo.

Có thể trở thành Hồn Đế Hồn tộc thì ít nhất là Chân Thần thượng vị, rất có thể là người nổi bật trong Chân Thần thượng vị.Thế nhưng lặng lẽ bị Hồn Đế giả đoạt xá, đến bây giờ đám Chân Thần trong Hồn tộc chắc vẫn chưa phát hiện.Hồn Đế hiện tại qua khủng khiếp.Mấy ngàn năm qua Thánh tộc và nhân tộc đánh nhau trời sụp đất nứt, từ đầu đến cuối Hồn tộc lù lù không nhúc nhích.Hồn tộc cho Lâm Minh cảm giác bí ẩn, kỳ dị, hắn vẫn không hiểu Hồn tộc muốn làm cái gì.Hiện tại lực lượng nhân tộc vượt qua Thánh tộc dự đoán, chiến đấu rơi vào cục diện bế tắc, hai phe chém giết tổn thương rất nhiều nguyên khí.Thánh tộc định ăn nhân tộc lớn mạnh bản thân, kết quả lại phát hiện chẳng những không thể ăn mất nhân tộc ngược lại mình tan vỡ.Chiến tranh bên này rơi vào bế tắc, lực lượng nhân tộc và Thánh tộc tiêu hao phải chăng là điều Hồn Đế muốn thấy?-------Chương 2386: Bí ẩn thân thế 2Chờ khi cuộc chiến giữa nhân tộc và Thánh tộc đến cuối, phải chăng Hồn Đế sẽ dẫn dắt Ác Ma Hắc Ám Thâm Uyên lần thứ hai giết vào Tam Thập Tam Thiên?Khi đó Tam Thập Tam Thiên còn sức chống cự không?Tuy Hắc Ám Thâm Uyên bị vĩnh hằng thần bích phong lại, nhưng ai biết được vĩnh hằng thần bích có thể phong lại Hắc Ám Thâm Uyên trong bao lâu?Nghĩ tới đây trán Lâm Minh toátm ồ hôi lạnh ròng ròng, nhìn hướng Thánh Mỹ.Lâm Minh hỏi dồn:- Nàng nói Hồn Đế giả hiện tại là Minh, vậy Minh của Hắc Ám Thâm Uyên thì sao?- Là phân thân.Mắt Thánh Mỹ lóe tia lo âu:- Mấy chục ức năm trước Minh bồi dưỡng ra phân thân, khi thực lực phân thân yếu có thể thông qua thán tức thần bích lẻn về Hắc Ám Thâm Uyên.

Phân thân chậm rãi tu luyện biến thành Minh bây giờ.

Thật ra mấy chục ức năm qua Minh ít khi xuất hiện, Minh chỉ là một khôi lỗi.

Phân thân Minh có xuất hiện hay không chẳng quan trọng, bí ẩn càng khiến người kính sợ hơn.

Người thật sự khống chế Minh Vương Đạo vẫn là Hồn Đế, ta, Minh Đồng, đại trưởng lão Minh Vương Đạo vân vân là quân cờ Hồn Đế bày ra giúp đỡ phân thân Minh khống chế Minh Vương Đạo.Thánh Mỹ càng nói Lâm Minh càng thấy kinh dị, chắc chắn rằng Hồn Đế đang chơi ván cờ nuốt Tam Thập Tam Thiên.Đối thủ của Hồn Đế chưa bao giờ là Tạo Hóa Thánh Hoàng mà là toàn bộ sinh linh Tam Thập Tam Thiên.- Ta phải làm thế nào . . .Giờ phút này, Lâm Minh sâu sắc cảm giác áp lực nặng nề trên vai.Lâm Minh vốn cho rằng vì đại kiếp nạn thiên địa lần này mà thán tức thần tường của Tam Thập Tam Thiên biến mất, Thánh tộc xâm nhập nhân tọc.Nếu chiến thắng Thánh tộc là vượt qua địa kiếp nạn.Hiện tại Lâm Minh mới biết Hắc Ám Thâm Uyên tồn tại, đại kiếp nạn này đáng sợ như địa kiếp nạn trăm ức năm.Hiện tại đối thủ thứ nhất của Lâm Minh, Thánh tộc còn chưa thể chiến thắng đã nghênh đón đối thủ thứ hai càng mạnh hơn, Hồn Đế.Đây là một đối thủ đáng sợ hoàn toàn không biết rõ, nhưng Lâm Minh cảm giác đối phương đã hiểu hắn sâu sắc.Dưới loại tình huống này Lâm Minh có phần thắng không?Thánh Mỹ cảm giác nỗi lo của Lâm Minh, nàng im lặng.Nỗi lòng Thánh Mỹ hiện rất phức tạp, nàng vừa nói những bí mật cho Lâm Minh nghe toàn là tuyệt mật của Thâm Uyên Ác Ma, nói ra tương đương phản bội chủng tộc của mình.Nhưng Thánh Mỹ vẫn nói.Thánh Mỹ không hy vọng thấy Hắc Ám Thâm Uyên hủy diệt Tam Thập Tam Thiên, không hy vọng nhìn Lâm Minh chết trong đại chiến, càng không mong Hồn Đế quân lâm thiên hạ, vì kết cuộc của nàng sẽ rất thảm thiết.Lâm Minh đột nhiên nhìn hướng Thánh Mỹ, nhấn mạnh từng chữ:- Nàng là Thâm Uyên Ác Ma sâo?Thánh Mỹ sửng sốt, bản năng định gật đầu nhưng giây sau lòng nổi lên nghi hăọc.Thánh Mỹ luôn cho rằng mình là tộc Hắc Ám Thiên Sứ.Nhưng tộc Hắc Ám Thiên Sứ là cái gì?

Trong Hắc Ám Thâm Uyên, chủng tộc này rất hiếm hoi, vô cùng bí ẩn.Hơn nữa . . .Thánh Mỹ nhớ tới những gì trải qua ly kỳ trong cảnhm ơ tâm ma.Cô bé áo đen chém giết Thâm Uyên Ác Ma, lão nhân thái cổ thần tộc bên cạnh cô bé, nhìn như lạnh lùng vô tình thật ra cẩn thận chăm sóc cô bé áo đen.Thiếu nữ bị trói trên đảo đơn đối diện sóng to trùng kích, cuối cùng một bước lên mây.Trên trán bọn họ có ấn ký Hồng Liên Cửu Chuyển giống như Thánh Mỹ, khuôn mặt giống nàng y như đúc.Bọn họ là nàng sao?Có khi nào những ký ức này là kiếp trước của Thánh Mỹ?Thánh Mỹ chìm trong mờ mịt.Lâm Minh mở miệng nói:- Ta từng vào vũ trụ nơi có thái cổ thần tộc, đi tới cấm địa chủ nhân Tu La lộ để lại.

Trong cấm địa có một khối hàn băng kính, hàn băng kính đó là thử thách, nó sẽ phản chiếu thiên tài thượng cổ trăm ức năm trước làm đối thủ cho người tham gia thử thách.Lâm Minh ung dung nói:- Trong tất cả đối thủ ta đối mặt có một nữ nhân mặt mũi giống nàng y như đúc.Tim Thánh Mỹ rung động, thật lâu nói không ra lời.- Ngươi còn biết gì về nàng?- Ta biết nàng cuối cùng chết trên vĩnh hằng thần bích, hóa thành bộ xương khô.- Vĩnh hằng chi bích, xương khô . . .Thánh Mỹ trầm mặc, hiện tại rất nhiều sự việc đã rất rõ ràng.

Trăm ức năm trước, nữ nhân tuyệt thế huyết tế bản thân, cùng tấm thẻ màu tím hóa thành vĩnh hằng thần bích, phong tỏa Hắc Ám Thâm Uyên!Nhưng nữ nhân tuyệt thế là ai?

Nàng có quan hệ gì với Thánh Mỹ?Vẫn có nhiều chuyện Thánh Mỹ không nghĩ ra.Lâm Minh nói:- Nàng biết gì về nữ nhân bí ẩn trăm ức năm trước không?Thánh Mỹ buông tiếng thở dài, mười ngón tay thuôn liên tục điểm trước mặt.

Từng vằn nước gợn sóng khuếch tán, ngay sau đó trước mặt Lâm Minh tụ laị ảo giác hỗn độn diễn biến thành các cảnh tượng.Những cảnh tượng này là Thánh Mỹ nhìn thấy trong cơn mơ tâm ma Mộ Ma Thần.Mọi thứ trong giấc mơ bây giờ Thánh Mỹ nhớ lại đã mơ hồ không rõ, nàng cũng chỉ bày ra mấy cảnh ký ức khắc sâu nhất trước mặt Lâm Minh.Lâm Minh yên lặng xem, hắn nhìn nữ nhân bí ẩn thuở nhỏ đối diện huấn luyện như địa ngục, nhìn nữ nhân bí ẩn thời niên thiếu trải qua sinh tử chém giết.Cuối cùng hình ảnh dừng lại lúc nữ nhân bí ẩn huyết tế chính mình, hóa thân vĩnh hằng thần bích.Lâm Minh nhìn cảnh tượng tinh thần rung động, thì thào:- Thì ra là vậy, ra là vậy.- Là thẻ tím phong Hắc Ám Thâm Uyên lại, ngày xưa Mộ Thiên Tuyết mang theo Tiểu Ngư Nhi thông qua vĩnh hằng thần bích, lý do Tiểu Ngư Nhi đột nhiên biến mất vì bị thẻ tím hút vào.- Tiểu Ngư Nhi vốn là thể sinh mệnh mà thẻ tím diễn biến ra, nàng bị thẻ tím triệu hồi là chuyện hợp tình hợp lý.Lâm Minh luôn lo lắng Tiểu Ngư Nhi, sợ nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn trong Hắc Ám Thâm Uyên.

Giờ Lâm Minh đã biết Tiểu Ngư Nhi trở lại trong thẻ tím.Lâm Minh yên lòng, tin tưởng đối với Tiểu Ngư Nhi thì không gian trong thẻ tím là nơi an toàn nhất cả vũ trụ.

Đặc biệt hiện tại thẻ tím đã hóa thành vĩnh hằng thần bích, dù là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng cũng không lay động được.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ:- Nhưng nữ nhân bí ẩn huyết tế mình vào trăm ức năm trước có quan hệ gì với Bất Hủ quân vương?

Chẳng lẽ nàng là Bất Hủ quân vương sao?Thánh Mỹ khó trả lời vấn đề này, nàng không rõ kiếp trước của mình.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh:- Lâm Minh, mấy năm nay ngươi trải qua thế nào?Trong mắt Thánh Mỹ rất phức tạp, có quan tâm, áy náy, vui mừng, cảm thán.

Các loại tình cảm hòa lẫn vào nhau, chính Thánh Mỹ cũng khó nói rõ cảm giác thật sự.Thánh Mỹ cực kỳ thân thiết Lâm Minh rồi lại khó mà đối diện.Trong tiềm thức Thánh Mỹ khát vọng muốn đến gần Lâm Minh, thế nhưng nàng cứ cảm thấy đối phương cách mình rấ xa.Tâm lý mâu thuẫn làm giữa Lâm Minh và Thánh Mỹ luôn có giới hạn vô hình ngăn cách hai người.Thánh Mỹ luôn đi bên mép giới hạn đó, cẩn thận chưa từng vượt qua một bước.- Nói ra thì phức tạp, ta dùng thần niệm truyền tin cho nàng.Từ khi rời xa Thánh Mỹ, Lâm Minh trải qua gập ghềnh khúc chiết.-------Chương 2387: Vui sướng sinh mệnhCó nhiều lần trải qua gian khổ, đau khổ, cũng có vương giả trở về, phấn chấn tinh thần cố gắng xoay chuyển.Lâm Minh phát ra từng đợt thần niệm bắn vào trán Thánh Mỹ.Các loại kinh nghiệm một vạn hai ngàn năm của Lâm Minh truyền vào hồn hải Thánh Mỹ.Tuy tốc độ thần niệm truyền tin rất nhanh nhưng lần này mất mười phút mới xong.Trong quá trình Lâm Minh thấy một Lâm Minh phấn đấu trong vận mệnh chìm nổi.

Một cường giả tuyệt thế dù nhỏ yếu nhưng không bao giờ cam lòng khuất phục vận mệnh.Từ cực khổ, tuyệt vọng rồi vực dậy.

Nhiều lúc cường giả không chỉ là thực lực cường đại, cũng là nội tâm bền gan vững chí.Những gì Lâm Minh trải qua khó thể dùng ngôn ngữ miêu tả rõ.

Sau khi Thánh Mỹ xem xong không biết trong lòng có cảm giác gì.

Khâm phục, áy náy, xót xa, đau lòng, đủ mọi cảm xúc.Mười phút sau thần niệm Lâm Minh rút ra, Thánh Mỹ từ từ bình ổn tâm tình.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh, dường như muốn giảm bớt không khí nặng nề lúng túng thế là mở miệng hỏi:- Thê tử, hài tử của ngươi chắc còn khỏe . . .?Vừa rồi Lâm Minh truyền thần niệm kinh nghiệm quá khứ không thể nào đầy đủ hết.

Lâm Minh miêu tả bản thân là nhiều, lướt qua người thân, bằng hữu của mình.Những tin tức cần ẩn giấu như ma phương thì Lâm Minh cũng không miêu tả nhiều.Lâm Minh có thấy ma phương lúc Lâm Minh chiến đấu với Đại Hồng thái tử, lòng su yđoán vài điều về ma phương.

Nhưng Thánh Mỹ rất thông minh không hỏi han, như thể nàng chưa bao giờ nhìn thấy.- Ừm, bọn họ rất tốt!Khi Lâm Minh nói chuyện bản năng nhìn bụng Thánh Mỹ.Thánh Mỹ chú ý đến ánh mắt Lâm Minh, nàng cắn môi, hai tay đặt trên bụng.Từ khi có sinh mệnh nhỏ này Thánh Mỹ cảm giác cảm xúc của mình khó thể hờ hững như trước kia.Hiện tại tâm linh Thánh Mỹ dễ dàng dao động, tinh lực từ trước kia trút hết cho võ đạo dần chuyển dời cho đứa con trong bụng.Đặc biệt khi biết có lẽ mình có kiếp trước, lòng Thánh Mỹ hoang mang.

Nàng không biết tương lai của mình là gì, kết quả của mình ra sao.Thánh Mỹ linh cảm bất an, đứa con trong bụng là ký thác tinh thần duy nhất của Thánh Mỹ.Đứa bé này là phần quan trọng nhất trong sinh mạng của Thánh Mỹ.Lâm Minh nhìn chăm chú vào Thánh Mỹ một lúc, đột nhiên giơ tay sờ bụng nàng.Thánh Mỹ giật nảy mình, phản xạ thụt lùi nhưng cuối cùng căn môi khựng lại, nhìn tay Lâm Minh chậm rãi đến gần.Cuối cùng tay Lâm Minh chạm nhẹ vào bụng Thánh Mỹ bằng phẳng mịn màng.

Bàn tay Lâm Minh có cảm giác ấm áp thoải mái, một chút tê dại.Thời gian đột nhiên trôi chậm.Trong hang động bí cảnh lặng ngắt như tờ, một tay Lâm Minh đụng nhẹ bụng Thánh Mỹ.

Hồn khí của hai người vô cùng rộng lớn, chỉ tiếp xúc da thịt một chút liền cảm nhận linh hồn dao động, từ trường sinh mệnh của nhau.Cảm giác từ trường sinh mệnh giao hòa vô cùng tốt đẹp.Giây phút đó Lâm Minh rõ ràng từ trong người Thánh Mỹ cảm nhận dao động sinh mệnh của thai nhi.Dao động đó phù hợp tâm linh Lâm Minh, huyết mạch liền nhau.Chắc chắn đây là con của hắn.Lâm Minh hít sâu, chậm rãi rút tay về.

Lâm Minh ngước lên nhìn Thánh Mỹ, trong đôi mắt đen lấy của nàng phản chiếu hình bóng hắn.Lâm Minh mở miệng nói:- Nàng không định . . .

Giải phong ấn sao?Thánh Mỹ khẽ thở dài:- Hài tử ra đời Hồn Đế sẽ biết ngay.

Tuy ta xông phá ấn ký tinh thần Hồn Đế để lại trong người nhưng còn một năng lượng thuộc về Hồn Đế ẩn núp trong người ta, không cách nào khu trục nó.

Năng lượng này còn thì Hồn Đế vẫn khống chế ta.Thánh Mỹ nói tới đây trong ánh mắt lóe tia buồn bã.Thánh Mỹ có được thực lực tương đương Chân Thần nhưng không bảo vệ được con của mình.Lâm Minh nói một câu làm tim Thánh Mỹ đau nhói:- Nàng có thể đưa hài tử cho ta.Đưa con cho Lâm Minh?Lâm Minh là phụ thân ruột của đứa bé, giao con cho hắn sẽ được chăm sóc rất tốt.Nhưng nghĩ đến giao ra ký thác sinh mệnh của mình là Thánh Mỹ vô vàn lưu luyến, đau lòng không tha.Giao con cho Lâm Minh nhưng Hồn Đế vẫn sẽ biết, nàng sẽ một mình hứng chịu lửa giận từ Hồn Đế.Thánh Mỹ rất rõ ràng nàng là quân cờ của Hồn Đế, tuy hiện tại đã lờ mờ đoán ra ván cờ nhưng không biết mỗi bước đi của Hồn Đế thế nào.

Thánh Mỹ là quân cờ nếu không thể thoát khỏi số mệnh, chờ đợi nàng có lẽ là kết cuộc vô cùng thê thảm.Nhưng mà . . .Nàng không có tuyển chọn.Nàng rất rõ ràng con của nàng đi theo Lâm Minh mới có đường sống.Lâm Minh là người duy nhất có hy vọng đấu tranh với Hồn Đế trong vũ trụ này, dù hy vọng đó vô cùng xa vời.Thánh Mỹ cắn răng, hai tay vuốt nhẹ bụng mình lẩm bẩm như mớ ngủ trong đêm dài:- Hài tử của ta, mẫu thân sẽ không phong ấn ngươi nữa, mẫu thân sẽ cho ngươi sinh ra . . .Hai tay Thánh Mỹ vuốt nhẹ như đánh đán, mười ngón gõ có tiết tấu.

Từng đợt phù văn sáng lên trên bụng Thánh Mỹ, như ánh sao lấp lóe.Phong ấn chậm rãi bị mở ra.Từng tầng lại từng tầng.Phong ấn hoàn toàn bị giải, bụng Thánh Mỹ phát ra ánh sáng nhạt mông lung.Ánh sáng nhạt như một đám đom đóm tụ lại trong hang động bí cảnh hắc ám.Bị ánh sáng nhạt bao phủ, trong mắt Thánh Mỹ nổi lên hơi nước.Tiếp theo khí sinh mệnh như mưa xuân hè sang, chồi non mềm trong đất mới trưởng thành, chậm rãi nhẹ nhàng tràn ra.Nó ngủ say mấy ngàn năm tỉnh dậy, phát ra hơi thở khiến người yêu thương, khiến người cảm động.Nó là sinh mệnh mới, nó là bắt đầu, nó là hy vọng.Nó là con của Thánh Mỹ, cũng là con của Lâm Minh.Giây phút đó Thánh Mỹ cảm nhận rõ ràng sinh mệnh nhỏ trong bụng nàng dường như vì tránh thoát khỏi phong ấn mấy ngàn năm mà truyền tâm tìngh vô cùng sung sướng, non nớt hướng nàng.Dường như sinh mệnh nhỏ duỗi người lỡ đá một cái vào nàng.Thánh Mỹ cảm nhận bụng bị đá nhẹ, xúc giác ngứa, tim nàng run rẩy sau đó ước mắt rơi ra.- Nó . . .

Nó nhúc nhích . . .Thánh Mỹ che miệng, thanh âm lầu bầu không nghe rõ.

Đây là cảm giác của mẫu thân, tự mình cảm nhận mỗi lần đứa con trưởng thành.

Cảm giác trong thân thể mình dựng dục ra sinh mệnh mới, vui sướng nhìn nó dần trưởng thành không phải ngôn ngữ có thể hình dung.Thánh Mỹ nhắm mắt lại, rèm mi run run:- Con của ta sắp ra đời!Giờ phút này, Thánh Mỹ đột nhiên cảm thấy mọi thứ không còn quan trọng.Thánh Mỹ chỉ muốn ở lại đây yên lặng chờ con mình sinh ra.Con của nàng, hình như là . . .

Một bé gái, nó sẽ giống nàng sao?Sau khi giải phong ấn Thánh Mỹ trút hết tinh lực vào đứa trẻ.Trong bí cảnh hang động này có nguyên khí thiên địa, lực lượng Ma Thần tinh thuần.

Mỗi ngày Thánh Mỹ tĩnh tọa nhưng nàng hấp thu nguyên khí thiên địa không phải cho chính mình tu luyện, sau khi luyện hóa thì nuôi đứa bé trưởng thành.Có lẽ bởi vì bị phong ấn quá lâu, một khi phong ấn giải sinh mệnh nhỏ bắt đầu điên cuồng trưởng thành.

Thánh Mỹ thu nạp nguyên khí bị nó hấp thu hết không chừa một giọt.Tốc độ trưởng thành thế này có thể hình dung bằng từ khủng bố.Thánh Mỹ, Lâm Minh ở trong hang động đã hơn nửa năm.Bụng Thánh Mỹ hơi nhô ra, mỗi ngày nàng cảm nhận đứa bé trưởng thành, vô hình mặt cứ cười mỉm chi suốt.-------Chương 2388: Sinh mệnh nhỏTrong động chỉ có thể hình dung bằng từ cô đơn, nhạt nhẽo nhưng Thánh Mỹ có thể hoàn toàn giải phong ấn, tập trung vào dựng dục con của mình, có Lâm Minh làm bạn bên cạnh, nàng cảm thấy ấm áp khiến người yên lòng.

Cuộc sống như vậy tràn đầy hạnh phúc êm đềm.Nhưng khiến Thánh Mỹ thở dài là hơn nửa năm nay Thánh Mỹ ít khi giao lưu với Lâm Minh, nhiều lúc nàng tĩnh tọa thổ nạp, Lâm Minh thì tập trung thời gian nghiên cứu phù điêu Ác Ma dưới vực, và cổ quan thanh đồng trong miệng phù điêu Ác Ma .Hai người bọn họ ngẫu nhiên bốn mắt nhìn nhau nhưng chỉ chào hỏi mấy câu, có nói nhiều thì thường là suy đoán về bí cảnh, tham khảo pháp tắc.Trừ điều đó ra Lâm Minh và Thánh Mỹ hầu như không giao lưu gì.

Có lẽ vì đặc biệt bảy ngàn năm trơqcs, bắt đầu tràn ngập hiểu lầm, thù hận, có lẽ bởi vì bọn họ không thể nhìn thấu trái tim đối phương và của bản thân, nên hai người luôn giữ khoảng cách như có như không.Đây là loại bảo vệ bản thân, có lẽ vì cả hai tự tôn cao quá, có lẽ bởi vì sợ tương lai không xác định, thậm chí sợ tương lai sẽ chĩa mũi nhọn vào nhau.Vì tránh cho bi kịch lớn hơn, tương lai bị thương, hai người không muốn trước tiên bước ra một bước này.Thời gian trôi qua, Thánh Mỹ cẩn thận giữ khoảng cách này.

Thánh Mỹ như con mèo cao quý mà mẫn cảm đi trong đêm khuya.Đôi khi đêm khuay thanh vắng Thánh Mỹ tâm sự với đứa con trong bụng, trút hết tình cảm bị phong kín trong lòng.***Lại qua hai năm, Lâm Minh và Thánh Mỹ sống không quan tâm nhau.

Trừ ngẫu nhiên đụng vào dao động linh hồn, từ trường sinh mệnh của nhau, đối với Lâm Minh hay Thánh Mỹ thì tiếp xúc từ trường sinh mệnh là kinh nghiệm khiến người sung sướng.Cho đến có ngày Thánh Mỹ đang tĩnh tọa đột nhiên mở mắt ra.

Thánh Mỹ cảm nhận rõ ràng dao động sinh mệnh cực kỳ rõ rệt từ trong bụng.Một thanh âm non nớt mềm mại bập bẹ vang lên:- Mẫu thân . . .

Mẫu thân . . .

Hình như ta có thể sớm gặp mẫu thân . . .Thanh âm rất nhỏ nhưng khiến tim Thánh Mỹ run rẩy.Lúc trong giấc mơ tâm ma thì Thánh Mỹ đã được nghe giọng con mình trong bụng, nàng không ngờ trong hiện thực, khi con mình sắp ra đời biết nói chuyện, ngữ điệu rất giống với trong bí cảnh tâm ma.Trong giấc mơ tâm ma tất nhiên là giả, nhưng nhớ đến những gì trong mơ làm Thánh Mỹ toát mồ hôi hột.Thánh Mỹ đã thề rằng dù cho tan xương nát thịt, hồn phi phách tán cũng tuyệt đối không để cảnh tượng trong mơ diễn ra.Giọng Thánh Mỹ kích động nói:- Hài tử, mẫu thân ở đây, ngươi hãy mau trưởng thành, rất nhanh sẽ được thấy mẫu thân.Thánh Mỹ yêu thương vuốt bụng mình.Lúc này Lâm Minh đang nghiên cứu phù điêu Ác Ma dưới vách vực chợt nghe Thánh Mỹ và con mình đối thoại.Hơi thở Lâm Minh hỗn loạn lắc người tới trước mặt Thánh Mỹ.- Nó . . .

Nó nói chuyện?Trong giọng nói của Lâm Minh tràn ngập hân hoan, con của mình ở trong cơ thể mẹ đã biết nói, ngộ tính thế này phàm nhân tuyệt đối không có.Khi đứa trẻ sinh ra sẽ là yêu nghiệt tuyệt thế trong giới tu luyện.Thánh Mỹ chưa kịp gật đầu thì sinh mệnh nhỏ trong bụng chần chừ hỏi:- Người là phụ thân?Sinh mệnh nhỏ dù không thể thấy bằng mắt nhưng có thể dùng tâm cảm giác thế giới bên ngoài.- Đúng vậy!Nghe sinh mệnh nhỏ kêu mình là phụ thân, trong lòng Lâm Minh dâng trào cảm xúc khó tả.

Là thỏa mãn, tự hào, hạnh phúc.

Hiện tại Lâm Minh rất muốn ôm sinh mệnh nhỏ vào lòng, hết sức che chở.Tiếc rằng đứa bé chưa sinh ra.Lâm Minh nói từ tận đáy lòng, trong giọng nói tràn đầy yêu thương:- Hài tử hãy trưởng thành thật nhanh, chờ khi ngươi ra đời phụ thân sẽ dạy võ công cho ngươi, cho ngươi đi đánh người xấu.Sinh mệnh nhỏ trong bụng Thánh Mỹ rụt rè hỏi:- Phụ thân có thích ta không?Lâm Minh không chút nghĩ ngợi trả lời:- Đương nhiên!Cái này còn cần hỏi sao?- Nhưng mà . . .Thanh âm non nớt do dự hỏi:- Tại sao phụ thân chưa từng sờ ta?

Ít khi xem ta, luôn là mẫu thân nói chuyện với ta, phụ thân chưa bao giờ nói với ta.

Ta cảm thấy phụ thân rất xa lạ.Giọng con nít mềm mại vang bên tai Lâm Minh laị như cây búa đập hắn đau điếng.Lâm Minh không biết nên nói cái gì.Đúng vậy, trừ hai năm trước Lâm Minh chạm nhẹ bụng Thánh Mỹ, lý do là cảm nhận dao động sinh mệnh đứa bé trong bụng nàng để xác định sinh mệnh nhỏ có phải máu thịt của mình không.Về sau Lâm Minh không còn sờ con của mình nữa, vì tương lai với schạm vào Thánh Mỹ.Nói chuyện với con thì Lâm Minh không biết sinh mệnh nhỏ có ý thức, cái đó tương đương nói chuyện với bụng Thánh Mỹ, hắn cho rằng chuyện đó rất ngu.Vì vậy hai năm nay toàn một mình Thánh Mỹ lầu bầu với đứa bé trong bụng, Lâm Minh giao lưu với sinh mệnh nhỏ bằng không.Sinh mệnh nhỏ nói xa lạ không sai chút nào.Sinh mệnh nhỏ tự xác định, giọng con nít non nớt quanh quẩn bên tai Lâm Minh, Thánh Mỹ:- Mẫu thân, ta cảm thấy hình như phụ thân không thích chúng ta . . .Lâm Minh á khẩu, người cứng ngắc.

Lâm Minh đang định vươn tay chạm vào con mình, nhưng tay mới nâng lên một nửa, vươn ra cũng không phải, rụt về cũng không được, rất lúng túng.Bên kia nỗi lòng Thánh Mỹ phức tạp nhẹ nhàng vuốt bụng mình, vốn định nói: làm sao phụ thân không thích chúng ta được?Nhưng lời đến bên môi Thánh Mỹ không cách nào thốt ra, nàng không có tự tin nói như thế.Thánh Mỹ ngước lên liếc Lâm Minh một cái, không biết nên dùng biểu tình gì.Vẫn là giọng con nít non nớt lại than thở như người lớn, bên trong chất chứa con nít nghịch ngợm:- Quả nhiên phụ thân không thích chúng ta, chưa sinh ra đã bị ghét bỏ.

Ài, ta đi theo mẫu thân cho rồi.Những lời này có phải là đứa bé nghịch ngợm phá phách hay không đã chẳng quan trọng.Giọng con nít non nớt xúc động trái tim mềm mại của Lâm Minh, khiến hắn đau lòng như bị kim đâm.Lâm Minh lẳng lặng cúi người xuống ôm Thánh Mỹ và đứa bé trong bụng nàng.Lâm Minh dịu dàng nói:- Phụ thân hích ngươi, dù tương lai gặp khó khăn gì, nguy hiểm gì thì phụ thân sẽ đứng trước mặt ngươi, chăm sóc cho ngươi, bảo vệ ngươi.Thánh Mỹ được Lâm Minh ôm, cơ thể hơi cứng ngắc.

Suy nghĩ hỗn độn trong đầu Thánh Mỹ, nàng không biết nên nói cái gì.Sinh mệnh nhỏ nghiêm túc hỏi:- Vậy kphụ thân cũng sẽ bảo vệ mẫu thân?Giọng Lâm Minh không lớn nhưng dõng dạc.- Ừm!Người Thánh Mỹ khẽ run, nàng nhìn Lâm Minh, lại vuốt đứa con trong bụng, mắt bất giác ướt nước.Thánh Mỹ không biết tương lai sẽ ra sao nhưng chỉ cần can đảm đối mặt, dù tương lai như thế nào lại có sao đâu?Lúc này Lâm Minh nói nhỏ vào tai Thánh Mỹ:- Ra Mộ Ma Thần rồi hãy đi theo ta.Một lời hứa nhẹ nhàng, không có từ ngữ hoa lệ, không có nam nữ yêu nhau cuồng nhiệt thề non hẹn biển, nhưng câu nói đơn giản này làm tim Thánh Mỹ rung lên.

Hơi nước hóa thành nước mắt lặng lẽ chảy xuống.Thánh Mỹ buồn bã nói:- Hắn . . .

Sẽ tìm đến chúng ta . . .Tuy Thánh Mỹ đã quyết định can đảm đối mặt nhưng nàng chưa từng suy nghĩ sẽ luôn cùng Lâm Minh.

Đối với Hồn Đế thì Thánh Mỹ tựa hải đăng trong đêm tối, tới đâu cũng dễ dàng bị gã tìm ra.-------Chương 2389: Bản tônThánh Mỹ không muốn liên lụy Lâm Minh, có một lời hứa của hắn đã đủ.- Ta biết.Lâm Minh nhẹ nhàng nâng gò má Thánh Mỹ lên:- Ta đã từng không có gì ại từng bước một trưởng thành đến hiện tại.

Ta đã từng phá tan thiên đạo trói buộc, nghịch thiên cải mệnh.

Ta từng roét xuống đáy cốc rồi bò lên.

Ta đã từng đối diện Thánh tộc không ai bì nổi, tìm một cơ hội thở dốc cho chủng tộc của ta.

Ta có rất nhiều đã từng, tại sao phải e sợ tương lai?Lâm Minh từ từ ôm siết Thánh Mỹ trong ngực.Từ khi đứa nhỏ sinh ra ý thức, có thể nói chuyện thì giọng con nít non nớt thường vang lên trong hang động.Có lẽ bởi vì bị phong ấn quá lâu nên đứa nhỏ không yên tĩnh chút nào, ban đầu bởi vì hồn lực yếu ớt, làm ầm ĩ không lâu sau mệt mỏi sẽ đi ngủ.Về sau đứa nhỏ ngày càng gần tới lúc giáng sinh, tính cách dần nghịch ngợm hơn, quấn quý Thánh Mỹ kể cho nghe quá trình quen biết Lâm Minh.Lúc trước Thánh Mỹ và Lâm Minh gặp nhau ở rèn luyện Tu La lộ, trùng phùng trong vũ trụ Nguyên Mộng Hồn giới.

Kể mấy chuyện này không có gì, nhưng hỏi cụ thể Thánh Mỹ và Lâm Minh làm sao bên nhau, làm sao có bầu thì nàng rất khó xử.Bảy ngàn năm Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh trải qua đại lục Thiên Diễn rất khó kể tỉ mỉ cho đứa nhỏ nghe.Mỗi lần Thánh Mỹ đều chỉ kể sơ, đứa nhỏ quay sang ép hỏi Lâm Minh.Lâm Minh câm nín luôn.

Lâm Minh không hiểu nổi con của mình vì sao chưa ra đời đã biết nói, có nhiều ý tưởng quái dị như thế.

Hay con bé kế thừa chút ký ức của Lâm Minh và Thánh Mỹ?Thời gian trôi qua từng ngày, đứa bé có tên của mình, Lâm Mộng, nhũ nhanh là Cửu Nhi.Thánh Mỹ đặt tên, ở trong giấ mơ tâm ma nàng mơ thấy con của mình, mơ cuộc sống bảy ngàn năm của Lâm Minh.Từ ý nghĩa nào đó Thánh Mỹ quyết định giải phong ấn cho đứa bé ra đời cũng vì cơn mơ tâm ma.Đứa bé sinh ra vì mộng nên đặt tên là mộng.Cửu Nhi là vì Thánh Mỹ qua chín kiếp chuyển sinh, chín đời người tựa như chín lần mơ mộng.Có bé con điều chế nên quan hệ giữa Lâm Minh và Thánh Mỹ thân mật rất nhiều.Dần dần Lâm Minh và Thánh Mỹ vào hang động hồ giết người đã qua ba năm.Bụng Thánh Mỹ nhô rất cao, đứa nhỏ sắp sinh.Hôm nay Thánh Mỹ đang tĩnh tọa chợt thấy từ vách vực bắn ra tia sáng đỏ, tia sáng như suôtí máu đậm đặc phun ra chứa sát khí đặc quánh.Thánh Mỹ giật nảy mình, cảm giác bắn ra.- Lâm Minh, xảy ra chuyện gì?Mấy năm nay Thánh Mỹ biết Lâm Minh luôn nghiên cứu phù điêu Ác Ma , cổ quan thanh đồng dưới vực thẳm.

Thánh Mỹ không hỏi Lâm Minh đã nghiên cứu được gì.Nếu là trước kia gặ bí cảnh thượng cổ cực kỳ bí ẩn, có lẽ dính dáng đến Ma Thần trăm ức năm trước thì Thánh Mỹ rất có hứng thú, muốn tìm tòi nghiên cứu ra bí mật ghê gớm gì.Hiện tại vì đang dựng dục bảo bảo trong bụng, Thánh Mỹ tránh xa đồ đằng thượng cổ tràn ngập tà tính, khí giết chóc.Hôm nay biến cố đột nhiên bùng nổ làm lòng Thánh Mỹ thít chặt, nàng sợ Lâm Minh xảy ra chuyện gì.Thánh Mỹ lắc người tới bên mép vực, nhìn phù điêu Ác Ma bên dưới vực thẳm dường như đang nhếch môi nhe răng cười.

Sát khí dậm đặc vừa rồi phát ra từ phù điêu Ác Ma .Miệng phù điêu Ác Ma đã mở ra, cổ quan thanh đồng trong miệng nó cũng mở nắp.Thánh Mỹ nhìn kỹ thì thấy trong cổ quan thanh đồng có một quan tài nhỏ hơn một chút.Vậy tính ra quan tài lớn bị mở ra xem như 'quách' bao bên ngoài, quan tài nhỏ bên trong mới là chôn xác.Thánh Mỹ nhíu mày nhìn cảnh tượng trong quan tài nhỏ.Trong quan tài nhỏ tràn ngập máu sậm màu dính đặc, quan tài nhỏ ngâm trong máu loãng, thoạt trông cực kỳ tà ác, tràn đầy lệ khí.Như thể trong quan tài phong ấn tà ma cái thế nào đó, khiến người nhìn một cái lòng cảm giác không may.Thánh Mỹ lo lắng kêu lên:- Lâm Minh . . .Mấy năm nay Thánh Mỹ không hề chú ý cổ quan thanh đồng, không biết Lâm Minh đã phát hiện cái gì.Giọng Cửu Nhi vang lên:- Mẫu thân, đằng trước có cái gì gì mà dữ quá . . .Hai tay Thánh Mỹ phất nhẹ, một kết giới năng lượng xuất hiện trước mắt ngăn cách tất cả sát khí phát ra từ phù điêu Ác Ma .Hiện tại thực lực của Thánh Mỹ đã phục hồi rất nhiều,trước kia vì hồn lực cạn kiệt mà bị thương tinh thần được Lâm Minh dùng ma phương chữa lành.Lâm Minh không giấu Thánh Mỹ về ma phương, dù sao nàng sớm nhìn thấy.Trong lòng Thánh Mỹ có suy đoán về ma phương nhưng chưa bao giờ chủ động dò hỏi Lâm Minh.Có lực tràng bảo vệ, sát khí, lệ khí bị cách ly.

Đứa nhỏ thoải mía rất nhiều, đổi tư thế nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh, hỏi:- Ngươi muốn khai quan?Lâm Minh gật đầu nói:- Đúng vậy!

Mấy năm nay ta luôn nghiên cứu phù điêu Ác Ma này và thứ trong cổ quan.

Ta cảm giác cái hang này không có cơ duyên gì mà là đất đại hung.Trong Mộ Ma Thần không phải mỗi chõ oamạt địa sẽ có cơ duyên tuyệt thế, có vài chỗ đơn thuần là tử cục.

Cơ duyên thường thường cùng với hung hiểm, nhưng hung hiểm chưa chắc đi cùng cơ duyên.

Khi đi vào đất đại hung thì chỉ chết uổng.Mảnh đất này này có nhiều Ác Ma cường đại đi vào, hiện tại chỉ còn lại Lâm Minh, Thánh Mỹ sống sót.Thánh Mỹ hỏi:- Khai quan có nguy hiểm gì không?Thánh Mỹ lo cho đứa con trong bụng.Lâm Minh lắc đầu nói:- Nếu ta đoán không sai thìg thứ trong quan tài là vật chết, sẽ không có nguy hiểm gì lớn.Lâm Minh nói vậy nhưng vẫn triệu hoán ma phương ra bay đến trước mặt Thánh Mỹ.Ma phương chậm rãi xoay tròn trên đầu Thánh Mỹ, từng tầng ánh sáng đen chiếu xuống bao phủ nàng.Có ma phương che chở Thánh Mỹ, Cửu Nhi, Lâm Minh càng thêm yên tâm, hai tay của hắn ấn nhẹ cổ quan thanh đồng nhỏ hơn, từ từ đẩy ra.Cổ quan nhỏ hơn không bị phong kín, trên cổ quan có khe hở rõ ràng.

Máu tươi đặc quánh trong quan tài lớn chảy vào khe hở ày.Thánh Mỹ ngừng thở, nàng không biết trong quan sẽ có cái gì.Lâm Minh từng chút một đẩy nắp quan tài nhỏ ra, bên trong vẫn lộ ra ao máu dính đặc.Nguyên quan tài nhỏ đong đầy máu, những giọt máu như niêm phong không biết bao nhêiu ức năm, đã đen thui dính đến gần như đông lại.Cảm giác cũng không thể thẩm thấu vào những giọt máu, như thể ẩn dưới lớp máu là một thế giới bí hiểm tà ác.Quan tài hoàn toàn mở nắp, từ trong giọt máu toát ra từng đợt hơi thở hung lệ như có vô số sinh hồn, tàn niệm của Ác Ma giương nanh múa vuốt lao ra khỏi máu, thống khổ kêu gào.Lâm Minh nhìn mọi thứ, sắc mặt trầm trọng.Lâm Minh vươn tay ra muốn thò vào ao máu dính đặc.Thánh Mỹ giật mình vội gọi lại Lâm Minh:- Lâm Minh!

Ngươi làm gì!?Thò tay vào ao máu ức năm này trời biết sẽ xảy ra chuyện gì, không chừng những giọt máu vốn là kịch độc, hoặc có tính ăn mòn mãnh liệt, hoặc ẩn chứa nguyền rủa uy lực kinh người.Lâm Minh cho Thánh Mỹ ánh mắt yên tâm, dứt khóa thò tay vào.

Bề mặt cánh tay Lâm Minh phủ một tầng hồng mông chi khí ngưng tụ thành lực tràng ngăn cách giọt máu dính đặc.-------Chương 2390: Cục trăm ức nămTay Lâm Minh khuấy nhẹ trong ao máu, qua khoảng một nén nhang hắn sờ khắp au máu rồi chậm rãi rút tay lên.Lâm Minh tay không luồn vào, khi rtú về thì cầm thứ gì dài.Thứ đó đen thui cỡ một trượng ba thước, dài hơn chiều cao của Lâm Minh một khúc.Nó như con rết dữ tợn, từ đầu tới đuôi từng khúc, mỗi khúc hò ra ba cái gai dữ tợn.

Mỗi cây gai xương dài nửa thước cực kỳ hung lệ.Lâm Minh đặt nó xuống đất, thô còn hơn đùi của Thánh Mỹ, cảm xúc kim loại lóe ánh sáng lạnh âm trầm.- Đây là . . .Thánh Mỹ nhìn thứ này, chỉ cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.

Đây chắc chắn là vật địa hung, trong đó ẩn chứa khí huyết sát đã ngưng hóa thành thực chất.- Là binh khí tuyệt thế Ác Ma thượng cổ luyện chế ra sao?Cảm xúc kim loại, tia sáng lạnh âm trầm, khí huyết tinh giết chóc khiến người sinh ra suy đoán như vậy.Lâm Minh trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu, mở miệng nsoi:- Đây không phải binh khí, có lẽ là khúc xương, nói chính xác hơn là xương cột sống!Thánh Mỹ ngây người:- Xương cột sống?Khúc xương sống này quá dữ tợn, chất địa cũng không giống xương cốt, cảm xúc như kim loại, lạnh lẽo âm trầm tựa một món hung binh tuyệt thế.Tay Lâm Minh nâng xương cột sống dài một trượng ba thước chậm rãi bay lên lơ lửng trên vực thẳm.

Xương cột sống mà đã dài thế này, chủ nhân xương sống nếu còn sống chắc cao cỡ ba trượng.Khúc xương sống này phát ra hơi thở hung lệ khiến lòng Thánh Mỹ nảy ra cảm giác sợ hãi:- Chắc không phải là xương sống Ma Thần trăm ức năm trước để lại sau khi chết đi?Lúc Thánh Mỹ nói lời này biểu tình nhìn xương sống hay đổi.

Ma Thần thời đại thái cổ trăm ức năm trước hoàn toàn xứng đáng là chúa tể thần linh đối với Thâm Uyên Ác Ma.

Xương sống Ma Thần là khái niệm gì?Tay Lâm Minh cẩn thận dán gai nhọn xương sống, nhẹ nhàng vuốt qua, cảm nhận kỹ càng xương sống toát ra dao đọng năng lượng, lực lượng khí huyết khổng lồ.Lâm Minh lắc đầu nói:- Ta không biết, chỉ có thể khẳng định đây là một Ác Ma thượng cổ ghê gớm để lại.Nói đến đây Lâm Minh chợt khựng lại:- Nàng không cảm thấy bí cảnh lòng đất này, quan tài thanh đồng này, máu trong quan tài có gì kỳ lạ sao?Thánh Mỹ kinh ngạc nói:- Ý ngươi là . . .?Lâm Minh đăm chiêu một lúc, chậm rãi đặt xương sống xuống:- Ta luôn cảm thấy Mộ Ma Thần này hơi quái dị, nó có nhiều chỗ tràn ngập nguy hiểm đáng sợ.

Trước kia ta đã đi qua rất nhiều bí cảnh, nhưng bí cảnh nguy hiểm nhất không bằng một phần mười Mộ Ma Thần.

Tại đây Chân Thần có thể chết, Thiên Tôn càng dễ chết đi.- Ta nghĩ đối với chugrn tộc nào thì bồi dưỡng ra một Thiên Tôn không dễ dàng, Chân Thần càng tinh quý hơn.

Trong đại chiến chủng tộc một Chân Thần có thể phát huy ra sức chiến đấu đủ ảnh hưởng chiến cuộc nhất định.- Dù là tộc Thâm Uyên Ác Ma cực kỳ cường đại e rằng có hàng trăm Chân Thần, con số này là gấp mười lần Tam Thập Tam Thiên nhưng kiểu chết này không chịu nổi tiêu hao.Lần này Ác Ma đẳng cấp Chân Thần vào Mộ Ma Thần nếu không tính Lâm Minh, Thánh Mỹ thì Minh Minh, Hồng Minh cộng lại có hai mươi ba.

Lâm Minh biết bốn, năm Ác Ma đã chết.Bên ngoài hang động, trong tương lai trăm năm trong Mộ Ma Thần tất nhiên còn có Ác Ma đẳng cấp Chân Thần chết.

Hai mươi ba Chân Thần cuối cùng có lẽ hơn một ưnả chết đi.Thoáng chốc tổn thất nhiều Chân Thần như vậy, trong đó đa số Chân Thần tiềm lực rất lớn, con số Thiên Tôn chết càng khoa trương.Tuy đôi khi mấy ức năm Mộ Ma Thần mới mở ra một lần, nhưng kiểu chết này tất nhiên dẫn đến Hắc Ám Thâm Uyên nguyên khí đại thương.Cách cạnh tranh thảm liệt sẽ thúc đẩy cường giả sinh ra, nhưng thảm liệt cũng nên hạn độ.

Ác Ma cấp thấp chết thì thôi, Ác Ma cao cấp thì mỗi Ác Ma được vô số tài nguyên tích lũy lên.Nghe Lâm Minh chất vấn, Thánh Mỹ nhíu mày suy tư:- Trong Hắc Ám Thâm Uyên vốn là mạnh ăn thịt yếu, mọi thứ trong đây thích hợp pháp tắc rừng rậm tàn khốc nhất.

Tuy trong Mộ Ma Thần chết nhêìu Ác Ma cao đẳng thực lực cường đại nhưng những người sống sót sẽ được đến ích lợi lớn lao.

Hắc Ám Thâm Uyên có nhiều Chân Thần toàn nhờ côg lớn của Mộ Ma Thần.- Hơn nữa trong Mộ Ma Thần có nhiều Ác Ma chết vào tay thế lực đối địch.

Ví dụ mấy năm nay Hồng Minh và Minh Minh đối lập, dẫn đến càng lúc càng nhiều Ác Ma chết đi.

Rước tài nguyên và cơ duyên, muốn ràng buộc đám Thâm Uyên Ác Ma vốn thâm căn cố đế pháp tắc mạnh ăn thịt yếu đừng giết nhau thì quá khó khăn.Thánh Mỹ giải thích vẫn khiến Lâm Minh lắc đầu nói:- Ta cứ cảm thấy này Mộ Ma Thần cực kỳ tà tính.- Làm vùng đất cơ duyên lớn nhất Hắc Ám Thâm Uyên, từ trăm ức năm đến nay Thâm Uyên Ác Ma nên tìm ra cách gì giảm bớt thương vong, cách thăm dò Mộ Ma Thần.

Nhưng sự thật là thơng vong Mộ Ma Thần luôn cao đến đáng sợ.

Chắc nàng cũng phát hiện Thâm Uyên Ác Ma chết trong Mộ Ma Thần rất nhanh sẽ biến thành xương khô, lực lượng khí heuýt trong xác chết bị thế giới này hấp thu hết.Tim Thánh Mỹ rớt cái bịch, dĩ nhiên nàng có chú ý điều này.Thế giới Mộ Ma Thần có đặc tính kỳ lạ là nhanh chóng hấp thu lực lượng khí hueýt trong thân thể người chết, Thánh Mỹ vốn cho rằng đây là tình huống bình thường.

Dù sao mỗi lần Mộ Ma Thần mở ra sẽ có nhiều Thâm Uyên Ác Ma kéo vào trong hấp thu lực lượng Ma Thần.Năng lượng trong vũ trụ là thù hằng, thú đi lực lượng Ma Thần thì phải bổ năng lượng mới vào.

Thánh Mỹ cho rằng Thâm Uyên Ác Ma chết trong Mộ Ma Thần không hề lãng phí, xác của bọn họ biến thành năng lượng tịnh thuần bổ sung thế giới này, chờ mấy trăm ức năm sau diễn biến thành lực lượng Ma Thần.Nhưng nghe Lâm Minh nói khiến óc Thánh Mỹ lóe tia sáng, nàng nhìn cổ quan thanh đồng dưới vực thẳm.

Trong quan tài vẫn đong đầy máu đặc quánh gần như đông lại, trông cực kỳ tà ác.Tuy những giọt máu này tà ác nhưng Thánh Mỹ biết rõ trong đó ẩn chứa lực lượng khí huyết khủng bố biết bao.

Đối với vài luyện dược sư Thâm Uyên Ác Ma thì bọn họ có thể dùng những giọt máu này làm tài liệu yêu nghiệt ra huyết đan tinh thuần nhất, có lợi lớn cho tu vi của họ.Thánh Mỹ chợt hiểu ý tưởng của Lâm Minh, kinh ngạc hỏi:- Ý ngươi nói máu trong cổ quan thanh đồng đến từ lực lượng khí huyết bị Mộ Ma Thần hút đi?

Khí huyết những xác chết thấm vào lòng đất chậm rãi ụ tập vào đây?Một xương sống ngâm trong cổ quan đong đầy máu Ác Ma , dưới cổ quan là phù điêu Ác Ma , trận đồ Ác Ma phức tạp.Tất cả đều xây dưới lòng đất Mộ Ma Thần, trăm ức năm qua bao nhêiu Thâm Uyên Ác Ma đã chết trong này.

Những Thâm Uyên Ác Ma ít nhất tu vi đẳng cấp Thiên Tôn, người nổi bật trong Ác Ma cùng tuổi.

Khí huyết nhiều thiên kiêu bị một trận pháp từng chút một tụ tập vào đây tẩm bộ khúc xương sống.Hơn nữa, ai có thể khẳng định dưới lòng đất Mộ Ma Thần chỉ có một đại trận tà ác?Còn mười mấy, hai mươi mấy trận pháp cùng loại rải rác các góc Mộ Ma Thần thì sao?

Chưa chắc tẩm bổ xương sống, có lẽ là đầu lâu, xương đùi, xương cánh tay, xương sườn.-------Chương 2391: Cửu Nhi sinh raNghĩ đến những điều này Thánh Mỹ cảm giác sống lưng lạnh toát.Loại đại trận này giống như nghi thức cổ xưa, như tế điển tà ác nhất.- Lẽ nào ngươi đang nói Ma Thần thượng cổ Hắc Ám Thâm Uyên nào đó lợi dụng Mộ Ma Thần tẩm bổ hài cốt của mình, sôgsn lại bản thân?Hấp thu lực lượng khí huyết của con cháu đời sau tẩm bổ cho hài cốt của mình, cuối cùng đúc lại thân thể để bản thân sống lại.

Thánh Mỹ nghĩ ngay đến điều này.Nếu đúng thật thì suy đoán mang đến rung động qua lớn.Có thể điều động quy tắc nguyên Mộ Ma Thần cho mình dùng, Ác Ma này không chừng là . . .

Người sáng tạo Mộ Ma Thần, Ma Thần!Chẳng lẽ ngày xưa Ma Thần sáng tạo Mộ Ma Thần không chỉ vì đẻ Thâm Uyên Ác Ma vượt qua đại phá diệt, cũng là chôn mồi dẫn cho tương lai mình sống lại?Thánh Mỹ cảm giác khó mà tưởng tượng.Lâm Minh nói:- Có đúng là Ma Thần không thì ta không biết, ta chỉ biết dưới Mộ Ma Thần này bí cảnh giống hang động tất nhiên là có mưu đồ, khi mục đích hoàn thảnh sẽ đem lại biến cố đáng sợ cho thế giới này.Thánh Mỹ sắc mặt âm trầm hỏi:- Vậy khúc xương sống này . . .Tuy Lâm Minh phỏng đoán hợp lý nhưng Thánh Mỹ vẫn cảm thấy kỳ kỳ.Không chỉ Thánh Mỹ, Lâm Minh cũng có cảm giác đó, tức là . . .Nếu phỏng đoán của Lâm Minh là thật thì một bố cục đáng sợ vượt qua trăm ức năm, bọn họ làm sao lấy khúc xương ra khỏi cổ quan thanh đồng được?Loại đại trận này nên thiết lập trận pháp bảo vệ nào đó đi?

Ít ra hoàn toàn phong kín cổ quan thanh đồng đẻ người ta không cách nào mở ra mới đúng.Dù sao qua trăm ức năm, nên có Thâm Uyên Ác Ma đi tới bí cảnh hang động, nếu hài cốt bị lấy đi thì chẳng phải là uấy nhiễu kế hoạch sống lại sao?Hiểu được những điều này, Thánh Mỹ và Lâm Minh liếc nhau, cảm giác cột sống này trở nên quái dị.Thánh Mỹ mở miệng hỏi:- Vậy ngươi định xử lý xương sống này thế nào?Lai lịch xương sống này quá lớn, rất có thể là vật không may.

Nếu xử lý không tốt chưa biết chừng gặp nguyền rủa, phản phệ gì đó.Lâm Minh tạm thời không nghĩ ra cách xử lý tốt.Xương cột sống này cực kỳ tà tính, chẳng lẽ lần này bí cảnh lòng đất mở ra, có được xương sống là ngoài ý muốn?

Trong tình huống bình thường Ác Ma vào Mộ Ma Thần đừng mơ tìm đến trận pháp này, cũng đừng hòng lấy được xương sống.Lâm Minh nhìn chăm chú xương sống như con rết to trước mắt, chậm rãi ngồi khoanh chân.Lâm Minh chú ý thấy trên xương sống có ấn ký nhạt, tuy rằng nhìn qua không rõ ràng nhưng sờ vào thì gồ ghề, đây là . . .

Cốt văn.Xương sông này ẩn chứa cốt văn, tự nhiên không phải là nhỏ hơn nữa xương cột sống bởi vì lâu năm bị niêm phong dưới lòng đất, không ngừng hấp thu năng lượng nên trong đó ẩn chứa lực lượng khí huyết siêu khổng lồ khiến người giật mình.Hiển nhiên xương sống này là báu vật vô giá.Có được một khúc xương thế này làm sao có thể chỉ bởi vì nó tà tính, có lẽ ẩn chứa không may mà vứt bỏ?Nếu làm vậy thì cơ duyên lớn mấy bày trước mặt sẽ bởi vì lo lắng trong đó có nguy hiểm mà không dám vươn tay bắt lấy, tâm tính như thế không thích hợp luyện võ.Bởi vậy Lâm Minh châm chước nhiều lần, dù cho biết rõ xương sống là tà vật, có lẽ dẫn đến nguyền rủa, không may nhưng hắn vẫn muốn lấy đi, nghiên cứu, thăm dò.Lâm Minh lấy ma phương ra, rót năng lượng vào ma phương, mượn lực lượng ma phương hoàn toàn bao bọc xương sống lại.Ý tưởng của Lâm Minh là rất nhiều bí thuật loại nguyền rrua đều liên quan tà hồn, rõ ràng trên xương cột sống này sót lại ấn ký tinh thần hay ý thức tàn hồn lúc chủ nhân còn sống.Nếu đúng vậy mang theo xương sống trên người không chừng chờ ngày nào đó Lâm Minh bị thương, trong xương sôgsn sẽ nhảy ra một tàn hồn ý định đoạt xá, hậu quả đó không tưởng tượng nổi.Bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước là chuẩn tắc làm việc của Lâm Minh.Ma phương tỏa sáng rực rỡ trong tay Lâm Minh, vòng xoáy đen quét qua hoàn toàn bao trùm xương sống.Từng tiếng quỷ khóc vang lên:- Hú hú hú!Xương sống rung bần bật, từng hơi thở màu xám chảy ra khỏi xương sống không ngừng biến đổi các hình dạng, bị ma phương hút vào.Thánh Mỹ thấy cảnh này con ngươi co rút:- Những tà linh này . . .Lâm Minh nói:- Trăm ức năm qua cổ quan thanh đồng tụ tập tin huyết Ác Ma chắc chắn sót lại tàn niệm của nhiều Thâm Uyên Ác Ma đã chết, những tàn niệm bị tà cốt hấp thu.

Bị phong ấn trong tà cốt trăm ức năm hình thành những tàn hồn, chắc chúng nó không liên quan gì chủ nhân tà cốt.Miễn không dính dáng tới Ma Thần thượng cổ thì Lâm Minh không lo gì, rất nhanh ánh sáng ma phương tối đi.

Hồn các Ác Ma trong tà cốt bị Lâm Minh rút sạch.Lâm Minh kiểm tra nhiều lần, xác định trong khúc xương sống không bỏ sót tà hồn gì mới mang theo tà cốt đi ơtí góc hang động, bắt đầu tham ngộ huyền bí trong đó.Ý tưởng của Lâm Minh là tham ngộ cốt văn trước, hiểu thấu bí mật tà cốt rồi thử dùng Hoang căn nuốt luyện hóa tà cốt.Nếu như có thể thành công Lâm Minh vừa được ích lợi lớn vừa cố gắng tránh cho nguyền rủa, bất tường có lẽ ẩn trong tà cốt.Cứ thế ngày qua ngày Lâm Minh ở trong sơn động tham ngộ cốt văn, muốn giải đáp bí mật hài cốt.Nhưng điều này không dễ dàng, rất nhiều cốt văn là lĩnh vực Lâm Minh chưa từng tiếp xúc.

Trong đó ẩn chứa pháp tắc cùng võ đạo khác hẳn Lâm Minh chủ tu.Tu luyện không năm tháng, thời gian trôi từng ngày.Nửa năm sau, trong hang động dưới đất chợt phát ra ánh sáng bảy sắc.Trong ánh sáng ẩn chứa dao động sinh mệnh tinh thuần, trong lành mà cường đại tràn ngập nguyên cái hang.

Tà khí, lệ khí vốn tồn tại trong hang động lòng đất bị luồng sáng xua tan nhiều.Ánh sáng ngưng tụ trên bầu trời, nguyên khí thiên địa trong hang động cuốn theo.

Từng thanh âm tuyệt vời vang lên trong ánh sáng khiến người nghe như tắm trong gió xuân, vui vẻ như chính mắt thấy chồi non xanh mơn mởn nhú ra ngày xuân.Tiếng cười réo rắt vang lên:- Hi hi hi . . .Một đứa bé non mềm toàn thân tràn đầy khí sinh mệnh hoàn toàn mới nhảy ra khỏi ánh sáng.Chân bé đạp đài san có chín cánh hoa, tay chân nhỏ xinh như củ sen trắng nõn, cổ chân, cổ tay cô bé có nguyên khí thiên địa hóa thành hoa văn, tràn đầy linh khí.Bé con đáng yêu vỗ tay cười toe nói:- Rốt cuộc Cửu Nhi snh ra!Ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ, da hồng hào như đào chín nhéo ra nước.Bé con phấn điêu ngọc mài lao vào ngực Thánh Mỹ:- Mẫu thân, rốt cuộc Cửu Nhi được thấy mẫu thân.

Mẫu thân đúng là đẹp thật, giống tiên nữ.Miệng bé con ngọt như bôi mật, hai cánh tay nhỏ xíu ôm gáy ngọc Thánh Mỹ, hôn cái chóc.Thánh Mỹ nở nụ cười hạnh phúc, đây là con của nàng, là ký thác sinh mệnh của nàng, là tất cả của nàng.Cửu Nhi trông thấy Lâm Minh, cười nói:- Phụ thân cũng rất đẹp trai!Chân nhỏ đẹp nhẹ, Cửu Nhi nhảy lên người Lâm Minh, tay chân bò lên vai hắn, cưỡi trên cổ hắn.Cửu Nhi ôm đầu Lâm Minh, hai cái chân nhỏ như trân châu cọ xát ngực hắn, hơi ngứa.-------Chương 2392: Đế cốt hải 1Giây phút đó lòng Lâm Minh tràn đầy ấm áp nhòi căng.

Đời này Lâm Minh có kiều thê xinh đẹp đáng yêu, nhi tử anh vũ cường đại, lại có nữ nhi dễ thương xinh đẹp.Thứn ên có được Lâm Minh đều có, nhưng tất cả điều tốt đẹp đó khi đối mặt đại kiếp nạn tận thế khiến Lâm Minh càng kiên định phải tiếp tục đi con đường võ đạo, dùng sức mạnh của mình bảo vệ người thân, dốc hết khả năng ra!Cửu Nhi ra đời mang đến nhiều vui vẻ cho Lâm Minh, Thánh Mỹ.Thánh Mỹ rất thích nữ nhi này, đa số thời gian mỗi ngày làm bạn cùng nữ nhi, kể chuyện cho bé nghe, dyạ bé võ đạo cơ sở nhất.Cô bé nghịch ngợm láu lỉnh, học một lần là biết ngay, ngộ tính siêu nghịch thiên.So với Lâm Hoang thì thiên phú thân thể Cửu Nhi kém nhiều nhưng về linh hồn lại mạnh hơn nhiều.Đa số thời gian Lâm Minh tập trung vào xương Ác Ma , hắn cũng rất muốn chơi với nữ nhi nhưng không có nhiều thời gian.

Lâm Minh ngày càng hiểu rõ Hồn Đế càng cảm thấy áp lực trên vai nặng dần.Thánh Mỹ ân cần hỏi han:- Vẫn không có manh mối sao?Mấy tháng qua Lâm Minh mất ăn mất ngủ tham ngộ khối tà cốt, Thánh Mỹ thấy hết, đạo hơi đau lòng.Lâm Minh lắc đầu, hắn cảm giác khối xương này bị lực lượng phong lại, muốn giải lực lượng đó rất khó khăn.Lâm Minh nói:- Ta không xem hiểu cốt văn xương sống, phát hiện tác dụng duy nhất là . . .Khi Lâm Minh nói chuyện giơ tà cốt lên đâm xuống đất.Răng rắc!Phù văn dưới đất rung bần bật, bí cảnh hang động vốn có trận pháp, ma văn bảo vệ, dù Lâm Minh và Đại Hồng thái tử kịch chiến cũng không thể phá hư nơi này.Nhưng Lâm Minh mới dùng tà cốt đâm một cái đã xuyên thủng trận pháp, ma văn.Lâm Minh giơ tà cốt lên, cái lỗ sâu một thương để lại dưới đất.Thánh Mỹ ngây người, tà cốt sắc bén vậy sao?

Thánh Mỹ thấy vừa rồi Lâm Minh chỉ tùy tiện đâm một cái, không dùng nhiều sức.Thế giới Mộ Ma Thần cực kỳ ổn định, ngày xưa nó ngăn cản đại phá diệt trùng kích.Không gian nơi này dù là Chân Thần cũng không phá được, còn mặt đất, tảng đá thì cao thủ như Thánh Mỹ có năng lực phá vỡ nhưng tuyệt đối không dễ dàng giống Lâm Minh, chỉ tùy tay đâm.

Nếu Lâm Minh rót năng lượng của mình vào tà cốt phát huy ra uy lực càng khó thể tưởng tượng.Óc Thánh Mỹ lóe tia sáng:- Nói vậy là dù không tham ngộ được gì trong tà cốt cũng không thể cắn nuốt năng lượng trong đó nhưng ít ra sử dụng nó như vũ khí được?Xương sống tràn đầy ma tính này dài một trượng ba thước, thô cỡ đùi Thánh Mỹ.

Chiều dài, độ thô cỡ này giống một cây bá vương thơng.Cây thương to thế này Lâm Minh bản tôn dùng là rất lớn nhưng để phân thân Ác Ma Lâm Minh sử dụng thì hoàn hảo.Lúc trước phân thân Ác Ma Lâm Minh luôn dùng Ám Long thương sau khi bị mảnh xương bao bọc.

Cây thương nhìn như uy vũ nhưng khi gặp trùng kích, mảnh xương sẽ vỡ nát, sức chiến đấu bị ảnh hưởng.Tà cốt xương sống này sẽ không bị vấn đề đó, không chỉ thế, bản thân xương sống có phần mềm, dây thần kinh nối nhau, còn giữ độ co giãn nhất định.Thương xương sống do phân thân Ác Ma Lâm Minh điều khiển, vậy là có thể nhường lại Ám Long thương cho Lâm Minh bản tôn.- Ừm!

Hiện tại xem ra, chỉ có thể như vậyLâm Minh lật tay phong ấn tầng tầng xương cột sống thu vào thế giới trong người.- Điều chỉnh mấy tháng rồi chúng ta tìm đường ra ngoài đi.- Ừm!***Trong Mộ Ma Thần cuộc sống đơn điệu, cô đơn, chỉ có thời gian trôi qua là không thể thay đổi hay ngăn cản.Đã hai năm từ khi Lâm Minh phát hiện tà cốt.Trong sa mạc đen mênh mông, không khí có mùi máu tanh.

Một cái xác khô nằm ngang trên hạt cát đen nóng bỏng.

Khí huyết đã bị hút khô, chỉ còn lại khung xương và da khô bao xương.Dù vậy vẫn có một số kẻ săn mồi rất hứng thú với thây khô này.

Trong da thịt rách toạc thấy rõ có thi trùng màu đen to cỡ nắm tay chui tới chui lui, thường nghe tiếng răng nghiền xương khiến người ê răng, da đầu tê dại.Lúc này bãi cát gần xác chết đột nhiên nhô ra một cồn cát, cồn cát càng lúc càng cao, cát hai bên chảy xuống.

Mấy giây sau nguyên cồn cát nổ tung, một Ác Ma vóc dáng như tháp sắt bay ra khỏi cát đen tứ tán.Một nữ nhân tuyệt thế ngồi trên vai Ác Ma này.Vóc dáng nữ nhân yểu điệu mặc áo đen, nàng nhảy xuống vai Ác Ma , vạt áo bay bay, mũi chân điểm nhẹ trên cát đen.Giờ phút này, thi trùng màu đen núp trong xác chết đột nhiên cảnh giác lên, chúng nó nhìn chằm chằm hai khách không mời xuất hiện đột ngột, không nhúc nhích.Hai người này chính là Lâm Minh, Thánh Mỹ mới ra khỏi bí cảnh ngầm.Lâm Minh nói điều chỉnh mấy tháng, nhưng Thánh Mỹ luyến tiếc Cửu Nhi mới sinh ra đã theo nàng và hắn chiến đấu, muốn cho cô bé hưởng thụ thời gian bình tĩnh yên ổn.Vì vậy bọn họ ở trong hang động thêm một năm lẻ ba tháng.Trong một năm lẻ ba tháng bé con trưởng thành siêu nhanh, thứ gì có cơ sở Cửu Nhi học một cái liền hiểu.Nhưng thiên phú luyện thể của Cửu Nhi không xuất sắc, Lâm Minh và Thánh Mỹ quyết định cho Cửu Nhi song tu pháp thần, đây là đường ngày xưa Thần Mộng đi.Hiện tại Cửu Nhi đã ngưng mạch thành công, bước tiếp theo chính là khai tịch đan điền hồn hải, bước chân vào đường song tu pháp thần thật sự.Sau một năm lẻ ba tháng Lâm Minh, Thánh Mỹ bắt đầu tìm đường ra bí cảnh, hai người mất chín tháng để đi ra.Có lẽ hang động ngầm tồn tại lối ra hoặc không, tóm lại khi Lâm Minh, Thánh Mỹ muốn ra ngoài, bọn họ dùng cảm giác tìm khắp nơi mà không kiếm được lối ra.Cuối cùng Lâm Minh, Thánh Mỹ chọn vị trí kết giới mỏng nhất dùng xương sống tà cốt phá phù chú, đào ra con đường.Tiếp theo hai người duàng tà cốt đào đất tiến lên trên.Dù có tà cốt trợ giúp thì Lâm Minh, Thánh Mỹ vẫn tốn sức rất nhiều mới hoàn toàn xuyên phá tầng nham thạch, cuối cùng phá đất chui ra.Nham thạch dưới lòng đất Mộ Ma Thần cứng rắn còn hơn là đá tầng trên, cộng thêm áp lực lớn.

Bình thường Chân Thần Thiên Tôn bị vùi vào thì mãi mãi đừng mơ đi ra.Sau khi Lâm Minh, Thánh Mỹ ra ngoài xem xét hoàn cảnh bốn phía.

Đây là sa mạc đen trong Mộ Ma Thần, rộng lớn vô biên, bên trong không biết chôn bao nhiêu xương khô.Thánh Mỹ liếc hướng thây khô gần đó:- Có xác chết.Dựa theo kinh nghiệm của Thánh Mỹ thì cái xác vừa chết không lâu.Thánh Mỹ tới gần một bước, mấy conc thi trùng núp ỏng xác chết bùng nổ như mũi tên bắn hướng nàng.Thánh Mỹ sắc mặt bình tĩnh, mười ngón tay thon liên tục điểm.Bóc bóc bóc!Như các đóa Hồng Liên nở rộ giữa hư không tạc hết bầy thi trùng thành máu đen, sau đó biến thành một lũ vụ sương khói tan biến.Lâm Minh tiến lên trước nhìn Ác Ma chết:- Là thi trùng ngưng tụ từ lực lượng Ma Thần, có chúng nó ở Ác Ma dưới Chân Thần chết đi không còn mẩu xương, sẽ bị ăn sạch.Bụng Ác Ma đã khô quắc, phần ngực vì có vỏ ngoài vảy giáp nên còn nhô cao.

Tuy nhiên vảy giáp cũng bị thi trùng cắn thủng lỗ chỗ như tổ ong.Thánh Mỹ nhìn chằm chằm khuôn mặt khô đét, trầm ngâm một lúc rồi nói:- Hắn là Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn của Hồng Minh,ta còn nhớ hắn.-------Chương 2393: Đế cốt hải 2Trí nhớ của võ giả rất mạnh, dù chỉ liếc mắt một cái, xem nhiều cảnh tượng vô dụng cũng sẽ tồn trữ trong đầu, chờ khi cần thiết liền nhớ lại.Lâm Minh sờ cằm:- Hình như hắn vừa chết mấy ngày, không biết chết như thế nào?Lâm Minh không quá đau lòng chuyện thế này, vào Mộ Ma Thần đã có hơn năm Chân Thần chết đi, Thiên Tôn có là gì?Thánh Mỹ chợ biến sắc mặt nói:- Tình huống không đúng, chết quá nhiều!- A?

Sao vậy?- Trước khi đệ tử Minh Vương Đạo vào Mộ Ma Thần sẽ để lại chút ấn ký linh hồn đơn giản khắc vào ngọc giản, do ta và Minh Đồng nắm giữ tiện việc xác định vị trí, tình huống của bọn họ.

Hiện tại ta xâm nhập cảm giác vào ngọc giản điều tra thì phát hiện trong tay ta nắm giữ hơn hai mươi đệ tử Minh Vương Đạo hiện tại đã . . .

Chết hết.Lời Thánh Mỹ làm lgòn Lâm Minh chùng xuống.- Chết hết?Thánh Mỹ trầm giọng nói:- Đúng rồi, toàn là Thiên Tôn, chết sạch.Ngày xưa Mộ Ma Thần mở ra tuy rằng tỷ lệ tử vong cũng rất cao, nhưng nói chung mấy trăm năm chết tám, chín phần đã là ghê gớm.

Đa số người sống sót tư chất siêu đẳng, Ác Ma có khí vạn lớn trong người.

Những Ác Ma này tương lai thành tựu khá lợi hại, với điều kiện đó xác suất thương vong tạm chấp nhận được.Lần này các Ác Ma vào Mộ Ma Thần chưea đến mười năm, những người Thánh Mỹ biết đều chết hết.

Nếu lại qua răm năm thì còn lại bao nhiêu?Nghe Thánh Mỹ nói khiến Lâm Minh nhíu mày, lòng dâng lên cảm giác không may.

Có lẽ trong Mộ Ma Thần đang ẩn núp nguy hiểm đáng sợ.Lâm Minh chợt nghĩ đến điều gì, nói với Thánh Mỹ:- Theo ngọc giản Mộ Ma Thần nói thì Hắc Ám tế điển cuối cùng chắc trong Đế Cốt Hải, khi nào bắt đầu?Lâm Minh sờ Tu Dui giới, hắn còn hai quyển Tế Văn Chi Thư trong giới chỉ cộng với của Thánh Mỹ, toàn bộ Tế Văn Chi Thư nằm trong tay bọn họ.Tế Văn Chi Thư là báu vật làm tất cả Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thèm nhỏ dãi, vì nắm giữ nó mới có thể Hắc Ám tế điển, có hy vọng trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Đây là thứ Ác Ma đẳng cấp cao như Lâm Minh, Thánh Mỹ để ý nhất.Nhưng hiện tại ngày càng nhiều Tế Văn Chi Thư trong tay không mang lại tâm tình vui vẻ cho Lâm Minh, vì hắn ngửi được mùi âm mưu trong Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần này thật sự là cơ duyên sao?

Có khi nào hoàn toàn là cạm bẫy?Thánh Mỹ nói:- Ta không rõ khi nào Đế Cốt Hải sẽ hiển hóa ra, có lẽ là mấy năm sau, hoặc vài chục năm, có khi là trăm năm . . .Thánh Mỹ chưa nói hết câu chợt khựng lại, trong khoảnh khắc đó nàng cảm nhận Tế Văn Chi Thư trong Tu Di giới chấn động.- A?

Sao có thể như vậy . . .Thánh Mỹ đột nhiên hiểu được cái gì, nàng bay lên chớp mắt lên cao mấy ngàn trượng.Lâm Minh bay theo sau Thánh Mỹ.Bọn họ ở trên cao nghênh đón cuồng phong sa mạc phần phật, cùng nhìn phía chân trời.Chân trời xa xôi có một tầng biển cả nối liền với trời, như mây như sương, sóng dập dìu lan tràn tới tận cùng vũ trụ.- Đó . . .

Chắc không phải là Đế Cốt Hải Hắc Ám tế điển đi?Lâm Minh nhìn đại dương ba lao vô ngần, lòng cực kỳ giật mình.

Đế Cốt Hải xuất hiện khi chưa tới mười năm?- Tại sao mau như vậy?Lâm Minh và Thánh Mỹ liếc nhau, thấy vẻ mặt giật mình trong mắt đối phương.Đế Cốt Hải là lối vào Hắc Ám tế điển Mộ Ma Thần, tồn tại trên trăm ức năm, trong đó chôn đế giả của tộc Ác Ma từ trăm ức năm.Trong ngọc giản hắc ám có miêu tả nhiều về Đế Cốt Hải, nhưng da phần là truyền thuyết.

Dù sao lịch sử trăm ức năm trước bị người cố ý ôm mục đích nào đó thay đổi này nọ, rất khó điều tra rõ sự thật.Tương truyền Đế Cốt Hải là Ma Thần sáng chế, ngưng tụ tinh nguyên khí huyết của Ma Thần, thậm chí có người bảo xác Ma Thần chôn trong Đế Cốt Hải.

Cộng thêm các loại lực tràng giá ốc, Mộ Ma Thần bảo vệ khiến Đế Cốt Hải có pháp tắc đặc biệt.

Loại quy tắc này có thể thoát khỏi thiên đạo làm xác chô ntỏng đó bất hủ không hư, tàn hồn trong thi cốt niêm phong vĩnh cửu.Khá nhiều Ác Ma tin tưởng cách nói này, dù sao Mộ Ma Thần chịu được đại phá diệt thì phá vỡ thêm một quy tắc thiên đạo, khiến linh hồn tồn tại mãi cũng không đến nỗi khó chấp nhậ.Thế là Đế Cốt Hải thành phúc duyên bảo địa Hắc Ám Thâm Uyên.

Từ thời cổ đại xa xưa thật xưa có một số bá chủ tuyệt thế tộc Ác Ma không thể ột phá sinh tử luân hồi, đã định trước sẽ chết già liền đi Đế Cốt Hải tọa hóa.Tuy rằng ở trong Đế Cốt Hải rồi cũng chết nhưng truyền thuyết sau khi chết lưu trữ được tàn hồn, vậy có lẽ tương lai ngày nào đó sống lại hì sao?Tuy hy vọng vô cùng xa vời nhưng có niềm hy vọng, so với chết đi hồn phi phách tán tốt hơn nhiều.Lâu dần xác cường giả tập trung trong Đế Cốt Hải nhiều hơn, khiến Đế Cốt Hải càng không lường được, dẫn đến Đế Cốt Hải càng thêm nguy hiểm.Cơ duyên lớn nhất trong Mộ Ma Thần là trở thành Hắc Ám tế điển Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, diễn ra ở khu trung tâm Đế Cốt Hải.Có thể nói Đế Cốt Hải là màn lớn áp trục cho chuyến đi Mộ Ma Thần, là võ đài cho thiên tài đỉnh cao các phương đánh nhau.

Những Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn yếu hơn chút sẽ không bước vào Đế Cốt Hải chịu chết, bọn họ tranh giành Ác Ma lực vòng ngoài Mộ Ma Thần, đây mới là cơ duyên thích hợp cho đẳng cấp của họ.Hiện tại Lâm Minh, Thánh Mỹ không ngờ Mộ Ma Thần mới mở ra có vài năm, nếu đặt ở bình thường thì chỉ là thời gian ăn khai vị chiến đấu đã thảm khốì.

Lần này Đế Cốt Hải mở ra.

Càng quá sức là nhiều Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn đi vào Mộ Ma Thần chết hết.Thánh Mỹ nhìn Đế Cốt Hải mênh mông sóng nước, nàng cảm nhận khí huyết sát cực kỳ hung lệ trong Đế Cốt Hải, như thể Đế Cốt Hải là ma thú hái cổ to lớn há mồm khổng lồ chờ con mồi tự đưa lên cửa.- Lâm Minh, ta có linh cảm không ốt.Lâm Minh vuốt Tu Di giới:- Ta cũng cảm giác khá tệ.Trong Tu Di giới cất xương sống đào từ lòng đất.Theo ngọc giản nói thì xác Ma Thần chốt trong ngọc giản, khúc xương sống trong Tu Di giới của Lâm Minh là gì?

Nó sẽ là xương của Ma Thần sao?Nhưng hiện tại suy nghĩ những vấn đề này không có ý nghĩa gì, vấn đề then chốt là có đi Đế Cốt Hải hay không?Bọn họ giữ ba quyển Tế Văn Chi Thư, đi vào Đế Cốt Hải thì Hắc Ám tế điển hoàn toàn có thể lựa chọn tiến hành, nếu không phải vào hang ngầm bí ẩn nhìn các cảnh tượng máu me, thấy nhiều Ác Ma Thiên Tôn chết hết có lẽ Lâm Minh, Thánh Mỹ đã không chút suy nghĩ bay ngay hướng Đế Cốt Hải.Thánh Mỹ ngần ngừ nói:- Lâm Minh, hãy suy nghĩ cho kỹ.Lâm Minh trầm ngâm một lúc, hít sâu, nói:- Hiện tại thân phận của ta chưa bị lộ, làm Thâm Uyên Ác Ma không đến mức gặp cục diện chết chắc không đường sống.

Dù Mộ Ma Thần thật sự là cạm bẫy, cố ý giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma biến thành chất dịnh dưỡng nhưng dù sao mấy trăm ức năm, hơn trăm ức năm nay nó cũng bồi dưỡng ra rất nhiều cường giả tuyệt thế, bao gồm Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

Tức là thiên tài càng cường đại vẫn có thể nổi bật, một số thiên tài mới gặp kết cuộc cái chết.-------Chương 2394: Đất tế điểnThánh Mỹ khẽ thở dài:- Được rồi.Thánh Mỹ biết Lâm Minh đã quyết định.Nếu được thì Thánh Mỹ hy vọng có thể cùng Cửu Nhi, Lâm Minh thoát khỏi vòng xoáy này, nhưng đây là chuyện không thể.

Dù cho biết rõ có nguy hiểm thì bọn họ phải đi thăm dò, đối mặt.Lâm Minh, Thánh Mỹ đứng bên vực thẳm, kẻ hù dùng kiếm chỉ vào họ.

Bọn họ không có đường lui, lùi một bước là vực sâu vạn trượng, chỉ có thể tiến lên, cướp lấy kiếm trong tay kẻ thù, giết ngược lại đối phương.- Chúng ta đi!Lâm Minh, Thánh Mỹ biến thành hai luồng sáng biến mất phía chân trời.Hai người nhanh như tia chớp chỉ qua một nén nhang đã đến trên Đế Cốt Hải.Nhìn xuống thì toàn bộ Đế Cốt Hải phủ trong sương nhạt, tầng sương khói này không như màn nước mông lung trên mặt biển mà có màu máu nhạt.Sương khói dày đặc, cảm giác khó hể thẩm thấu vào trong, chỉ ngẫu nhiên từ nơi sương mỏng chút thấy nước biển vàngg đục, mơ hồ có xác chết trong biển.Đế Cốt Hải rộng lớn vô biên, sâu không lường được, dù vậy nước biển vô tận vẫn bị thi cốt lấp đầy.

Những thi cốt đầy khắp nơi, chìm nổi, rất khó đếm hết số lượng.Nhiều thi cốt không phải nhóm đế giả tộc Ác Ma để lại.

Đó là tộc nhân Ác Ma trấn thủ Mộ Ma Thần lúc đại phá diệt bị đánh chết hết chín mươi phần trăm để lại, khiến Đế Cốt Hải biến thành cảnh như địa ngục.Trên biển Đế Cốt Hải, Lâm Minh đứng lơ lửng, lấy ngọc giản Mộ Ma Thần ra.Sương mù tầng tầng bề mặt Đế Cốt Hải sẽ hình thành mê cung, ảo trận, rắc rối phức tạp, cộng thêm mặt biển mênh mông, muốn tìm dược vị trí Hắc Ám tế điển không dễ dàng.

Nếu không có bản đồ ngọc giản thì như biển rộng tìm kim, thậm chí Ác Ma linh hồn lực yếu chút bay tại đây lâu sẽ bị lệ khí vô tận trong Đế Cốt Hải cảm nhiễm lạc mất chính mình, tham gia vào đống thi cốt.Lâm Minh, Thánh Mỹ dựa theo tuyến đường trong bản đồ ngọc giản bắt đầu vào Đế Cốt Hải.

Càng bay sâu hơn thi thi cốt Ác Ma chìm nổi trong biển càng nhiều, lệ khí và sát khí càng nặng.

Nhưng Lâm Minh, Thánh Mỹ là người có thần hồn cường đại, những lệ khi, sát khí không kích thích tâm ma được, hầu như vô hiệu với hai người.

Lâm Minh, Thánh Mỹ phát ra hồn lực toàn thân hình thành tầng phòng hộ ngăn cách tất cả hơi thở xâm thực lòng người ra ngoài.Dựa theo bản đồ bọn họ bay cả ngày trời.Dần dần thi cốt trong biển ít đi, thi cốt tầng tầng lớp lớp giờ trong phạm vi trăm dặm không thấy một cái.Tuy thi cốt ít nhưng sát khí, lệ khí càng nặng, như thể có cự thú thâm hải cường đại nào đó ngủ đông trong khu vực biển này.- Sắp đến rồi, Hắc Ám tế điển nằm ở trung tâm Đế Cốt Hải.

Những đế giả tộc Ác Ma đều chôn ở khu trung tâm, bởi vì uy áp của bọn họ, lực tràng để lại sau khi chết nên thi cốt Ác Ma bình thường không thể tới gần được.

Phạm vi mấy ngàn dặm không có thi cốt nhưng lệ khí, sát khí lại càng lúc càng nặng!Lâm Minh gật gù:- Ừm!Lâm Minh đột nhiên nheo mắt lại, hắn nhìn thấy tận cùng tầm mắt có một vòng xoáy vàng đục trên mặt biển.Vòng xoáy không lớn nhưng xoay tít, tốc độ nhanh lại không không có tiếng động, tựa như hồn ma.Nó nuốt nhiều nước biển vào, như thể bên dưới vòng xoáy là một thế giới khác.Lâm Minh biết đó là mục đích của bọn họ, vòng xoáy thông bên dưới là nơi tổ chức Hắc Ám tế điển ghi trong ngọc giản.Vù vù vù vù vù!Vù vù vù vù vù!Trên Đế Cốt Hải vàng đục bắn lên hai làn sóng to.

Lâm Minh và Thánh Mỹ dọc theo lối vào đất thử luyện hắc ám tế điển bay xuống Đế Cốt Hải.Lâm Minh cảm giác có lực xé mạnh mẽ truyền đến, cảnh tượng xung quanh nhanh chóng thay đổi.

Lâm Minh biết hắn đang thông qua truyền tống trận.

Lâm Minh và Thánh Mỹ nắm tay nhau tránh cho bị lực kéo truyền tống trận tách ra.Lực xé rách càng lúc càng mạnh, tuy rằng Thánh Mỹ và Lâm Minh đều có thần hồn cường đại ổn định, miễn dịch lực xé rách nhưng cảm nhận lực lượng trong bão tố vẫn làm hắn thầm giật mình.

Lâm Minh ước chừngg Ác Ma dưới Thiên Tôn chỉ chớp mắt đã bị lực xé rách linh hồn nát bấy, chưa tới đầu kia truyền tống trận liền chết.Đây là uy lực đã có của mật địa cao cấp nhất trong vũ trụ, không nói trong bí cảnh này tụ tập lực tràng đế giả, chỉ tinh bão không gian nơi đây thì không gian Tam Thập Tam Thiên hoàn toàn không sánh bằng.

Không gian rất ổn định, khi nó tan vỡ bộc phát ra bão tố sẽ khủng bố gấp trăm lần.Cảnh tượng trời đất quay cuồng không biết kéo dài bao lâu Lâm Minh chợt thấy người nhẹ hẫng, giây sau hắn đến một không gian kỳ lạ.Thần hồn Lâm Minh, Thánh Mỹ cường đại khi được đưa ra truyền tống trận, thoát khỏi cảnh tượng trời đất quay cuồng, nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.Chín hgưiã không gian có một con đường mênh mông không gian, trên đường tràn ngập sương khói màu xám.

Những sương khói đến từ trạng thái hoàn toàn đông cứng, hơi thở tĩnh lặng.Hai bên đường có các tháp lớn dựng đứng, mỗi tháp lớn cao trăm trượng như người khổng lồ màu đen lẳng lặng đứng đây.Lâm Minh nhìn chằm chằm một tòa tháp cao, tòa tháp này có mười hai tầng, dưới thân tháp có một cửa to cao mười trượng.

Cửa đóng kín, trên cửa điêu khắc phù điêu Ma Thần ba đầu sáu tay miệng Ác Ma ngậm thanh kiếm Ác Ma .Lâm Minh cảm giác đằng sau cánh cửa lớn kia, bên trong tháp cao phong ấn hơi thở khó lường bí ẩn khiến người m đập chân run.Lâm Minh chợt nảy ý nghĩ:- Chắc không phải là vùng đất chôn những Ác Ma đại đế sau khi chết thời đại thượng cổ trăm ức năm trước đi?Nhiều ma tháp chẳng những mỗi cái là mộ của một ma đế sao?Lâm Minh đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác ma phương trong thế giới cơ thể kêu vù vù.- A?Lâm Minh giật mình kêu lên:- Ma phương?Thánh Mỹ và Lâm Minh liên kết tinh thần, nàng nhìn hắn hỏi:- Sao vậy?Lâm Minh lòng máy động, dùng lực tràng hồng mông phong tỏa bốn phía rồi lậ tay phải, ma phương màu xám đen đột nhiên xuất hiện chậm rãi xoay tròn trong lòng bàn tay Lâm Minh.- Ma phương?Thánh Mỹ ở chung với Lâm Minh thấy năm, biết hắn đặt tên ma phương.

Thánh Mỹ sớm liên tưởng truyền thuyết về hòn đá vĩnh sinh của Hồn tộc.- Ma phương đang rung nhẹ, khoảnh khắc vừa rồi nó truyền ra hơi thở kỳ lạ, chỗ này không giống bình thường.Lâm Minh cảm nhận ma phương trong lòng bàn tay hơi nóng lên, hắn càng cẩn thận hơn, vì Cửu Nhi ở trong không gian ma phương.Lâm Minh cảm giác không gian trong ma phương là an toàn nhất nên để Cửu Nhi giấu bên trong, từ Hồng Nhi chăm sóc.Nghe Lâm Minh nói, Thánh Mỹ trầm ngâm:- Dựa theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì nơi này chôn rất nhiều ma đế thượng cổ, sau khi bọn họ chết đẻ lại tàn hồn cũng sẽ vĩnh sinh bất diệt tại đây.

Có lẽ bởi vì ma phương cảm nhận những hơi thở linh hồn cường đại nên có cảm ứng?Thánh Mỹ suy đoán hợp tình hợp lý, rất có thể là vậy.

Ma phương là thần khí linh hồn sẽ vì đột nhiên gặp nhiều linh hồn cường đại nên cảm thấy hưng phấn.Nhưng những ma đế thượng cổ không đơn giản, dù chỉ là tàn hồn cũng không dễ đối phó.-------Chương 2395: Ác Ma tháp đenLâm Minh cất ma phương, bỏ đi lực tràng hồng mông ngăn cách dòm ngó:- Tóm lại cẩn thận với mọi thứ.Khi Lâm Minh rút đi lực tràng hồng mông chợt nghe bên ngoài có tiếng gầm đinh tai nhức óc.- Grao grao grao grao!Tiếng gầm rống vang vọng trong không gian làm màng tai người ù đặc.Một thanh âm điên cuồng vang lên:- Ha ha ha!

Có món ngon đưa lên cửa kìa!Thanh âm nói tiếng Thâm Uyên thượng cổ, nếu Lâm Minh không nhờ lúc trước đọc nhiều ký ức của Hoang sẽ không nghe hiểu.- Cái gì?!Lâm Minh giật nảy mình.

Hắn cứ cho rằng đế giả Ác Ma thượng cổ nơi này chết hết rồi, không ngờ còn có tiếng gầm rống bạo ngược như vậy.Lâm Minh cầm Ám Long thương, hắn thấy tòa tháp đen mười hai tầng gần đó lóe ánh sáng đen thui.Két két két két két!Vang tiếng nổ điếc tai, cánh cửa to tháp đen rung rinh.93c cánh cửa đen vang lên rào rạo là sợi xích thô to ma sát, như có cự thú tiền sử bị xiềng xích khóa lại muốn xông ra khỏi cánh cửa.- Là đế vương tộc Ác Ma thượng cổ sao?Lâm Minh nhìn cánh cửa háp đen chấn động mãnh liệt, xung lực to lớn ngang ngửa tinh thần va chạm lần lượt đập vào cửa tháp đen.

Chấn động càng lúc càng mãnh liệt như sắp há cửa lao ra.Nhưng chớp mắt hoa văn trên cánh cửa phù điêu Ác Ma sáng lên, con mắt phù điêu Ác Ma lóe tia sáng đỏ máu, phù văn rậm rạp nổi trên phù điêu.Tiếp theo đằng sau cánh cửa vang tiếng hét thảm.- A!Dường như đế giả Ác Ma thượng cổ bị trấn áp đau đớn, vùng vẫy kịch liệt, gầm rống.

Phù văn trên cửa lớn lại lấp lóe, tiếng gầm gừ yếu đi, biến thành tiếng chửi mắng giận dữ.

Qua một lát mắng chửi cũng không còn tòa tháp đen yên lặng lại như không có chuyện gì xảy ra.Nốt nhạc đệm này làm tim Lâm Minh giật thót, hắn nhìn chằm chằm phù điêu Ác Ma trên cánh cửa, lòng sinh ra cảm giác kỳ dị.Phong cách phù điêu Ác Ma , kiểu điêu khắc giống y như cái Lâm Minh thấy trong hang động ngầm.Khác biệt duy nhất là phù điêu Ác Ma hang động ngầm miệng ngậm quan tài thanh đồng, phù điêu Ác Ma trên cửa lớn tháp đen thì miệng ngậm kiếm Ác Ma .Tháp đen và hang động ngầm, cùng là phù điêu Ác Ma .

Một cái dùng đẻ tế tự ma cốt, cái khác là khóa lại Ác Ma .Tình cảnh thế này sao không làm người ta liên tưởng?Lâm Minh luôn nhìn phù điêu Ác Ma chằm chằm, không quay đầu hỏi Thánh Mỹ:- Nàng nghĩ đến cái gì?Thánh Mỹ đáp:- Nghĩ rất nhiều nhưng đều không phải chuyện ốt.Cổ quan thanh động đong đầy máu, Ác Ma bị nhốt trong tháp đen, những sự vật này khiến Thánh Mỹ như thấy máu tươi, dữ tợn giấu trong bogsn tối.Đây không phải lần đầu tiên Mộ Ma Thần mở ra, nhưng mấy thứ này không được ghi lại trong ngọc giản Mộ Ma Thần, mãi khi bọn họ đến sâu trong Mộ Ma Thần mới thấy những cảnh tượng này.- Đi tiếp đi, đã đến đây rồi.

Tuy nơi này toàn chôn ma đế tuyệt thế thời đại thượng cổ nhưng dù sao chỉ có tàn hồn, dù gặp phải một vài tránh thoát trói buộc thì chúng ta có thể chiến một trận.Lâm Minh đã không như xưa, hắn không phải thiên tài hậu bối nữa mà là nhân vật đứng trên tầng cao nhất vũ trụ.Dù là ma đế thượng cổ cũng không thể vượt qua Chân Thần đi.Cho dù là cực hạn Chân Thần, chết đi nhiều năm, một lũ tàn hồn và thân tàn có thể giữ lại thực lực có han.

Lâm Minh hoàn toàn tự tin có thể đánh bại được.Lâm Minh, Thánh Mỹ tiến lên trước, hai bên đường các ma tháp san sát nhau.Có ma tháp cực kỳ yên tĩnh, còn toát ra hơi thở tĩnh lặng, như ngôi mộ cổ xưa.Nhưng có ma tháp khiLâm Minh, Thánh Mỹ tới gần liền phát ra tiếng gầm rống.- Thịt, máu thịt tươi!- Cho ta!

Cho ta!

Cho ta!Đó là thanh âm như thế nào?

Điên cuồng, trống rỗng, tuyệt vọng, tràn ngập lệ khí.

Cái này không giống thanh âm cường giả tuyệt thế thượng cổ mà như quỷ đói hoàn toàn phát điên, thân thể mục nát chảy mủ.Trong ấn tượng của Lâm Minh thì những cường giả tuyệt thế thượng cổ cho dù thuộc tộc Ác Ma tàn nhẫn cuồng bạo nhưng khi có lực lượng tuyệt đối sẽ thể hiện ra khí thế đại đế, sẽ không như quỷ đói, gia sức.Có lẽ bị nhốt trong háp đen không phải đế giả tộc Ác Ma thượng cổ mà là một vài linh hồn tà ác, sa đọa.Trong lòng Lâm Minh nảy lên ý nghĩ này, đây chỉ là suy đoán của hắn.Các dấu vết trong Mộ Ma Thần làm lòng Lâm Minh có sự phỏng đoán.

Những suy đoán này có phải là thật hay không phải thấy tận mắt mới biết.Lâm Minh chợt thấy Thánh Mỹ bước chậm một chút, hắn quay đầu lại nhìn sắc mặt nàng kỳ dị.- A?

Làm sao vậy?Phản ứng của Thánh Mỹ khiến Lâm Minh sửng sốt.

Tuy trong hang ngầm lòng đất này khắp nơi tràn ngập lực tràng đế giả, uy áp linh hồn nhưng với tu vi của Thánh Mỹ không đến mức không chịu nổi.- Hơi . . .

Kỳ lạ, vừa rồi ta đột nhiên cảm thấy hồn hải bị cái gì xúc động một chút, giống như bị triệu hoán, nhưng cảm giác kỹ lại thì không có gì hết.Tay Thánh Mỹ siết ngực cẩn thận cảm giác bốn phía, nhưng cảm giác đó đã biến mất.Khoảnh khắc vừa rồi hồn hải xúc động rất nhẹ nhưng hồn lực của Thánh Mỹ đã cường đại đến trình độ này, sẽ không cảm giác sai, nó thật sự xảy ra.Lâm Minh thầm kinh ngạc, nhưng không nghĩ ra được gì:- Xcú động hồn hải của nàng?- Thôi, đi tiếp đi.

Lần sau nếu có cảm giác này thì ta sẽ phát hiện nhiều tin tức hơn.Thánh Mỹ đang nói thì sương khói phía trước chấn động nhẹ.

Sương khói tách ra, một bóng đen chậm rãi xuất hiện.

Đó là quai vật như bạch tuộc, có sáu cái vòi thô to, người mềm nhũn ẩm ướt, da toàn thân lấm tấm màu lục.Quái vật rống to:- Gru!!!Quái vật nhe răng dày đặc sắc nhọn:- Lại có vật sống, mấy tên đến trước tiếc rằng ta không giành được, lần này các ngươi là của ta!Quái vật nói tiếng Thâm Uyên cổ, mắt tròn màu xanh đậm nhìn Thánh Mỹ chằm chằm, nó chảy nướcm iếng nói:- Còn là nữ nhân huyết mạch tinh thuần, thức ăn ngon nhất, ha ha ha ha ha ha!Nó cuồng cười lao vào Lâm Minh, Thánh Mỹ.Mặt Lâm Minh lạnh băng đột nhiên tiến lên trước một bước, Ám Long thương đâm thẳngra.Bùm!Lực lượng Lâm Minh tuôn trào, hình thành nổ cuồng mãnh mũi thương Ám Long thương, sương khói bốn phía bị cuố nđi.Ác Ma màu lục huơ xúc tu hét thảm bị lực lượng to lớn của Lâm Minh đánh bay.

Một xúc tu bị cắt đứt.Quái vật giật nảy mình, không ngờ Lâm Minh chỉ có tu vi Thiên Tôn mà thực lực khủng bố như vậy.Quái vật sợ hãi quay đầu chạy trối chết.Sao Lâm Minh có thể để quái vật chạy hoát được?

Lâm Minh nhấc chân, cơ thể như hồn ma lao ra, nháy mắt xuất hiện trước mặt Ác Ma .- Giết!Ám Long thương từ trên xuống dưới như dao cầu chém xuống, thương quang đỏ máu thế không thể đỡ trực tiếp xẻ đầu quái vật làm đôi.Phập!Máu phun ra, những giọt máu dính đặc, màu đen thui như máu đen bị phong ấn không biết bao nhiêu năm trong cổ quan thanh đồng.Máu đen phun ra, một lũ tàn hồn dâng lên muốn chạy trốn.Lâm Minh tung cú đấm.Tàn hồn nổ nát biến thành lực lượng Ma Thần khuếch tán.

Lâm Minh uvng tay, pháp tắc cắn nuốt vận chuyển hấp thu hết lực lượng tàn hồn này.-------Chương 2396: Tế đàn hắc ámMấy năm nay Lâm Minh hấp thu lực lượng Ma Thần khá nhiều, đủ cho hắn đến cực hạn Thiên Tôn.Nhưng đủ năng lượng là một chuyện, còn cần thời gian tiêu hóa.

Hiện tại Lâm Minh phải bế quan vài chục năm mới ổn định đột phá cực hạn Thiên Tôn.Nhưng hiện tại Lâm Minh không có thời gian.Lâm Minh thu về Ám Long thương, nhìn lướt qua máu đen rải khấp mặt đất:- Quái vật vừa rồi có lẽ là khí huyết sát ngưng ụt tại đây cộng thêm tàn hồn đế vương Ác Ma thượng cổ ngưng hóa ra.Đế vương tộc Ác Ma cổ đại tuy cường đại nhưng sau khi ngưng tụ thành quái vật huyết sát thì thực lực kém hơn Chân Thần yếu nhất một chút.- Đi tiếp đi, không biết tại đây có gặp Chân Thần Hồng Minh, Minh Minh còn sống không.Nhắc đến những Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn Minh Minh đã chết là lòng Thánh Mỹ nặng trĩu.

Đến bây giờ nàng và Lâm Minh không phát hiện nguyên nhân tại sao Ác Ma chết tập thể.Bọn họ tiếp tục đi tới, dọc đường gặp thêm mấy con quái vật do huyết sát ngưng tụ thành.

Những quái vật đều có tàn hồn Ác Ma thượng cổ.Dường như trong bí cảnh Đế Cốt Hải Mộ Ma Thần này Ác Ma cường đại bị phong trấn trong tháp đen, yếu chút thì lang thang tứ tán cuối cùng hình thành những thi sát.Lâm Minh, Thánh Mỹ cường cường liên hợp, thế như chẻ tre.Bọn họ không biết đi về phía trước bao xa, một con sông lớn vàng đục hiện ra trước mắt họ.Sông to chảy xiết nhưng không có tiếng nước, một mảnh tĩnh lặng.

Cảm giác kỳ lạ khiến Lâm Minh, Thánh Mỹ ngừng bước chân.Con sông bao la tĩnh lặng khiến Lâm Minh nhớ đến sông hoàng tuyền trong truyền thuyết.Đường chính giữa ma tháp xuyên qua sông lớn như một cầu vồng màu đỏ đen.Lâm Minh, Thánh Mỹ đi lên sông lớn, dưới cầu vồng nước sông nhượt nhạt, như thể rớt xuống là máu thịt sẽ hòa tan.Không biết Lâm Minh, Thánh Mỹ đi bao lâu, cuối cùng đi hết con sông to tới bờ bên kia.Trong truyền thuyết người bình thường thì đối diện sông hoàng tuyền là bỉ ngạn, nở đầy hoa bỉ ngạn, nhưng tại đây vẫn là một mảnh hoang vu.Thánh Mỹ lòng máy động truyền âm cho Lâm Minh:- Đằng trước có thứ gì.Lâm Minh híp mắt lại, xuyên qua sương mù xám mông lung hắn thấy cuối tầm mắt có cái bóng đen thấp thoáng.Cảm giác thăm dò qua thì là một tế đàn màu den.Cách tế đàn màu đen không xa có năm tế đàn khác.Sáu tế đàn rải rác hình sao sáu cánh trên một điểm.Quanh tế đàn có ba tháp Ác Ma sừng sững.Những tháp Ác Ma có hình tam giác rải quanh tế đàn màu đen, cách nhau rất xa.Những tháp Ác Ma này cao hơn các tháp lúc trước Lâm Minh thấy.

Dọc đường đi Lâm Minh trông thấy tháp Ác Ma cao cỡ mười hai, mười lăm tầng, mười tám tầng là cực han.Ác Ma tháp trước mắt mỗi cái cao trên ba mươi tầng.Gồm có ba mươi tầng, ba mươi ba tầng, ba mươi sáu tầng.Cánh cửa đen to dưới tháp lớn hơn trước nhiều, rên cửa cũng khắc phù điêu Ác Ma .Tuy rằng phong cách đồ án cùng loại nhưng trận văn bám trên mấy phù điêu càng cường đại hơn.

Người ta chỉ nhìn nó đã cảm giác linh hồn bị cắn nuốt, như thể Ác Ma trên phù điêu là vật sống.Trong ba tòa tháp cao chôn ma đế thượng cổ sao?

Sẽ là ai?

Có khi nào chủ nhân Mộ Ma Thần chôn tại đây không?Nếu giả định độ cao tòa tháp liên quan thực lực Ác Ma thì tháp càng cao Ác Ma càng mạnh, ba tòa Ác Ma tháp này hiển nhiên cao nhất mấy trăm tòa ma tháp Lâm Minh đã gặp.Một hơi vượt qua hơn chục tầng, chênh lệch độ cao gần gấp đôi.Có khi nào lúc trước Lâm Minh nhìn mấy trăm tòa tháp cao giấu đế vương Ác Ma đẳng cấp Chân Thần từ trăm ức năm, ba tòa tháp cao trước mắt là tồn tại vượt qua Chân Thần?Lịch sử trăm ức năm Hắc Ám Thâm Uyên nếu nói ra ba Ác Ma vượt qua hần cấp thật sự thì Lâm Minh không chút ngoài ý muốn, cảm thấy số lượng thế là ít.

Dù sao thái cổ thần tộc ra hai.- Lâm Minh . . .Thánh Mỹ nhìn chằm chằm những tế đàn, tháp cao, khẽ truyền âm:- Đi tới gần tế đàn ta cảm giác bị triệu hoán một lần nữa xuất hiện.- A?Lâm Minh lòng máy động, sáu tế đàn này nếu không có gì bất ngờ xảy ra là tế đàn tổ chức Hắc Ám tế điển.

Sáu tế đàn đại biểu cho sáu Tế Văn Chi Thư.Những Thâm Uyên Ác Ma chen chúc nhau vào Mộ Ma Thần, chuyện bọn họ khao khát mong mỏi nhất là vượt qua thử thách Hắc Ám tế điển trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Lâm Minh vố ôm ý định này nhưng hôm nay đứng trước sáu tế đàn, nhìn huyết tế nâu sậm trên tếd đàn, cảm nhận lực lượng huyết sát khổng lồ ẩn chứa trong đó làm hắn hơi do dự.Lâm Minh và Thánh Mỹ cầm ba quyển Tế Văn Chi Thư đến bước này rồi, đại cục đã định.

Lâm Minh hay Thánh Mỹ đều tự tin vào mình, nếu bọn họ không thể vượt qua thử thách thì không có Ác Ma nào qua được Hắc Ám tế điển.Nhưng tất cả đến quá đơn giản, cộng thêm các cảnh tượng đem đến cảm giác không may lúc trước, Lâm Minh và Thánh Mỹ sẽ không tùy tiện bước lên tế đàn.Trong lòng Thánh Mỹ có linh cảm, ma phương rung động làm Lâm Minh cảnh giác.Hiện Lâm Minh đang cảm nhận map hương trong thế giới cơ thể, phát hiện ma phương vẫn rung rung.

Dọc đường đi không phát hiện lý do ma phương rung động, hưng phấn như vậy.Lâm Minh mở miệng nói:- Đi tới đây rồi mà không gặp Ác Ma đẳng cấp Chân Thần đồng hành nào.Giọng Lâm Minh trầm thấp, các Ác Ma chết hết rồi sao?

Chết như thế nào?Minh Đồng đi đâu?Ác Ma bí ẩn khó lường này luôn làm Lâm Minh cực kỳ e ngại.

Đại Hồng thái tử tâm cao khí ngạo khi thấy Minh Đồng cũng cực kỳ sợ hãi.Ác Ma như vậy đi vào Mộ Ma Thần đột nhiên biến mất.Khi đó không gặp Minh Đồng trong hang động ngầm, gã không nắm giữ Tế Văn Chi Thư, gã đã đi đâu?Lâm Minh không tin Minh Đồng chết rồi.Lâm Minh vẫn cảm thấy Minh Đồng có mối liên quan gì đó với Hồn Đế.Thánh Mỹ do dự hỏi:- Chúng ta làm sao bây giờ?Các loại dấu hiệu biểu minh cheuyén đi Mộ Ma Thần này dính dáng âm mưu đáng sợ nào đó.Nhưng bọn họ đi vào, trước khi đại kiếp nạn tận thế đến thì bị đẩy đến vị trí này.

Bọn họ không tránh được đành nghênh đón những âm mưu, chiến đấu.Lâm Minh đăm chiêu, lúc này hắn không quyết định được.Đang lúc Lâm Minh rối răm thì một thanh âm nho nhã nhẹ nhàng vang lên sau lưng bọn họ:- Hai vị đã đến đây rồi sao không đi lên?Im Lâm Minh đập nhanh, vụt ngoái đầu, Ám Long thương ra khỏi vỏ!Lâm Minh, Thánh Mỹ nhớ rõ thanh âm đột nhiên vang lên này.Nó đến từ . . .

Minh Đồng!Lâm Minh xoay người lại, Ám Long thương chĩa xuống đất.

Cách xa trước mặt Lâm Minh mười trượng, Ác Ma màu tím vóc dáng cao to lơ lửng trên cao, hai tay khoanh trước ngực từ trên cao nhìn xuống Lâm Minh và Thánh Mỹ.Giọng Minh Đồng êm tai mà từ tính, hoàn toàn không giống Thâm Uyên Ác Ma.

Minh Đồng như một vị khiêm khiêm quân tử trong chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, khiến người nghe xong thậm chí cảm thấy rất thoải mái.Minh Đồng nhìn Lâm Minh, Thánh Mỹ, ánh mắt đầy ẩn ý:- Hồng Huyên không đến, bị các người giải quyết rồi?-------Chương 2397: Lưu quang ma thápNghe câu nói này ánh mắt Lâm Minh âm trầm, Minh Đồng đã đoán được hắn và Thánh Mỹ xử lý Đại Hồng thái tử.Cái này không là gì, nhưng Minh Đồng đoán ra mà còn bình tĩnh như vậy, như thể đang nói việc nhỏ không đáng kể, nghĩa là Minh Đồng mạnh hơn Đại Hồng thái tử rất nhiều.Lúc giết Đại Hồng thái tử hoàn toàn dựa vào sức một mình Lâm Minh, hiện tại có Thánh Mỹ hỗ trợ, hắn có thể hoàn mỹ phát huy uy lực Hồng Liên Cửu Chuyển.

Nhưng đụng độ Minh Đồng thì Lâm Minh không chắc.- Trưởng lão thứ chín, có thể cất đi thương của ngươi được không?Minh Đồng cười tủm tỉm nói:- Sư muội nữa, sao sư muội cũng rút kiếm ra?

Ta nhớ quan hệ của sư muội và trưởng lão thứ chín không ốt, chẳng phải sư muội rất phản đối liên nhân bắt buộc này sao?

Tại sao hiện tại sư muội đột nhiên đứng về phía hắn?

Không tiếc dùng kiếm chỉ vào ta, hay mấy năm nay sư muội và trưởng lão thứ chín âm thầm sinh ra tình cảm, dã hợp song tu trong Mộ Ma Thần rồi?Giọng diệu của Minh Đồng chất chứa trào phúng, mỉa mai lộ rõ nhưng không khiến biểu tình của Thánh Mỹ dao động chút nào.

Thánh Mỹ ngược lại thầm thở phào, nghe Minh Đồng nói chuyện thì còn chưa biết thân phận của Lâm Minh.Minh Đồng từng bước đi tới trước, chậm rãi vươn tay ra muốn đè kiếm Thánh Mỹ xuống:- Hay là . . .

Sư muội sợ đến lúc này sư huynh sẽ cướp Tế Văn Chi Thư của sư muội sao?Thấy Minh Đồng vươn tay ra, Thánh Mỹ xoay kiếm phong cốt kiếm.

Mũi kiếm đột nhiên bắn ra lạnh sắc bén đẩy lùi tay gã.- Nếu ngươi muốn Tế Văn Chi Thư thì ta cho ngươi.Từ đầu tới đuôi Minh Đồng đi vào Mộ Ma Thần không tranh giành Tế Văn Chi Thư.Thánh Mỹ rất rõ ràng Minh Đồng là thân tín của Hồn Đế, được Hồn Đế tin tưởng nhiều hơn nàng.

Nếu Thánh Mỹ giành tư cách cầm Tế Văn Chi Thư thì người nắm giữ Tà Chi Thư vào Mộ Ma Thần chưa chắc là Thánh Mỹ.Trong Mộ Ma Thần trừ Tế Văn Chi Thư của Thánh Mỹ ra, có Trụ chi thư của Lâm Minh, U Chi Thư của Đại Hồng thái tử.Hai quyển Tế Văn Chi Thư này dường như Minh Đồng không hề hứng thú, gã vào Mộ Ma Thần rồi biến mất, không biết đi nơi nào.Các loại dấu hiệu sao không khiến Thánh Mỹ nghi ngờ?Thánh Mỹ nói chuyện dứt khoát, lấy Tà Chi Thư ra, không thèm nhìn trực tiếp ném cho Minh Đồng.Vù vù vù vù vù!Sách cổ tràn ngập tà khí rót vào năng lượng to lớn của Thánh Mỹ như ngôi sao bay thẳng vào Minh Đồng.Minh Đồng bật cười:- Ha!Minh Đồng phất tay, lực tràng áp súc cao độ hiện ra trong lòng bàn tay, chấn động vù vù.

Tà Chi Thư bay nhanh tới đột nhiên gặp lực cản lớn giảm tốc độ, cuối cùng hoàn toàn tạm dừng nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay Minh Đồng.Minh Đồng không đẻ bụng, cầm Tà Chi Thư tùy ay giở ra như đang đọc quyển tiểu thuyết của phàm nhân.- Sư muội vẫn cứ hùng hổ như vậy.- Báu vật thế này mà sư muội không cần, tùy tiện nhường cho ta . . .Thánh Mỹ không nói một lời chờ xem Minh Đồng biểu diễn, nàng muốn coi gã có đi lên tế đàn nhận Hắc Ám tế điển không.Không nói đến Thánh Mỹ chưa xác định Hắc Ám tế điển có phải là cạm bẫy, chỉ nói lúc nhận Hắc Ám tế điển tẩy lễ còn cần người hộ pháp không phải xác định rõ ràng.Không thì trong khi nhận Hắc Ám tế điển, trạng thái chưa biết nếu gặp công kích sẽ ra sao?Có khi nào tẩu hỏa nhập ma dẫn đến tế điển thất bại, thân chết đạo tiêu?Những tình huống không xác định, sao Lâm Minh có thể cùng Lâm Minh Hắc Ám tế điển trong khi Minh Đồng có mặt?Nếu mọi cheuyẹn không thành vấn đề thì trong tay Lâm Minh có hai quyển Tế Văn Chi Thư, mất một Tà Chi Thư cũng không đáng gì.Minh Đồng nói:- Xem ra sư muội đề phòng ta rất sâu.Minh Đồng cầm Tà Chi Thư bước nhanh bước lên tế đàn hắc ám.Cảm giác của Lâm Minh, Thánh Mỹ tỏa định từng hành động của Minh Đồng.Minh Đồng đi mãi tới giữa tế đàn hắc ám, hai tay giơ ngang.

Tà Chi Thư chậm rãi bay lên tới trên đầu Minh Đồng, từ từ xoay tròn.Sách cổ tà khí âm trầm lật từng tờ, tầng tầng pháp tắc phù văn lưu chuyển.

Ánh sáng đen đỏ chậm rãi nở rộ.Minh Đồng khép lại đôi mắt, thân thể lơ lửng, ngâm mình trong ánh sáng sách cổ, vẻ mặt say mê như thể đang hưởng thụ chuyện tuyệt vời nhất.Mặt đất dưới chân Lâm Minh, Thánh Mỹ rung rinh.Bốp!Xung lực đột ngột bộc phát từ người Minh Đồng bắn hướng tây tứ tán.

Phút chốc không gian trong bí cảnh Đế Cốt Hải tràn ngập sương khói, toàn bộ bị xung lực đánh tan tác hóa thành lực lượng Ma Thần tin hthuần tụ tập lại tế đàn hắc ám nơi Minh Đồng đứng.Sau khi sương khói tan biến thì mọi thứ trong không gian trở nên trong sáng.

Lúc này một chỗ khác sông hoàng tuyền có ba luồng sáng màu xám bay tới.

Ba luồng sáng như ba cây cầu thần vượt qua hư không hắc ám tới tế đàn.Minh Đồng há to mồm hút ba luồng sáng vào.Giờ khắc này, Lâm Minh thấy rất rõ ràng nguồn ba luồng sáng là từ ba tòa ma tháp treong một đống ma tháp đầu kia sông hoàng tuyền.Ánh sáng tụ tập trên chóp tháp rồi chảy qua cả tòa ma tháp cuối cùng bắn ra từ miệng phù điêu Ác Ma trên cánh cửa màu đen tận cùng ma tháp.Lâm Minh đưa cảm giác điều tra phát hiện độ cao ba tòa ma háp là mười hai tầng, mười lăm tầng, mười lăm tầng.Những luồng sáng bị Minh Đồng hấp thu, mắt gã biến thành màu tím đen.

Thanh âm Minh Đồng không còn nho nhã dịu dàng mà chứa lệ khí.- Ha ha ha!

Thoải mái, nhiều năm rồi không còn hưởng thụ lực lượng như vậy nữa!Lời Minh Đồng làm tim Lâm Minh, Thánh Mỹ giật thót.

Nhiều năm không hưởng thụ lực lượng như vậy nữa?

Chẳng lẽ trước kia Minh Đồng đã hưởng thụ?Răng rắc!

Răng rắc!Minh Đồng lắc cổ, khớp xương phát ra một chuỗi tiếng nổ.

Mấy giây ngắn ngủi người Minh Đồng biến to một khúc, càng cao to vạm vỡ, cơ bắp như sắp nổ.Minh Đồng liếm môi, mắt màu tím đen nhìn Lâm Minh, Thánh Mỹ:- Các ngươi không định đi lên thử sao?Lâm Minh nhíu chặt mày:- Đây không phải Hắc Ám tế điển, ít ra không phải Hắc Ám tế điển miêu tả trong ngọc giản Mộ Ma Thần!Dựa theo ngọc giản Mộ Ma Thần ghi chép thì Hắc Ám tế điển cực kỳ nguy hiểm, dù là thiên tài tuyệt thế nhận tế điển tẩy lễ cũng chín chết một sống.Tuy Lâm Minh tự tin vượt qua thử thách nhưng cũng sẽ không thoải mái, thậm chsi chịu đựng đau đớn không phải con người.Hiện tại tình huống của Minh Đồng quá nhẹ nhàng, thoạt trông tuy gã phát động Tà Chi Thư nhưng thật ra gã hấp thu những lực lượng này chưa chắc là thông qua Tà Chi Thư.

Lâm Minh cảm giác rõ ràng khoảnh khắc vừa rồi cơ thể Minh Đồng xuất hiện phù văn trận pháp, những phù văn trận pháp này hút ba lực lượng tới.Điều này khiến Lâm Minh nghi ngờ nếu như không có Tà Chi Thư thì Minh Đồng vẫn có thể hấp thu lực lượng ày.- Ha ha ha!

Ngươi nói đúng một nửa, đúng là không phải Hắc Ám tế điển thật sự nhưng không hoàn toàn chẳng lão tử Hắc Ám tế điển.

Cái gọi là Hắc Ám tế điển tức là trong tế đàn nhận năng lượng nhiều ma tháp tẩy lễ.-------Chương 2398: Trở mặt 1Trong mỗi ma háp phong ấn cơ thể, tàn hồn đại đế tộc Ác Ma thượng cổ.

Nhưng hồn lực, lực lượng khí huyết của đại đế tộc Ác Ma đâu dễ hấp thu?

Vì vậy khi nhận năng lượng ma tháp tẩy lễ dù là thiên tài tuyệt thế nếu không đủ tiềm lực sẽ bị phá tan căn cơ, dẫn đến kinh mạch toàn thân đứt ừng khúc, xương cốt nội tạng vỡ nát mà chết.- Cho nên Hắc Ám tế điển có tỷ lệ chết rấ cao, nhưng vượt qua rồi se thay da đổi thịt, chậm rãi trưởng thành một trong sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.- Tuy nhiên Đại Hồng thái tử hay ta không có năng lượng nhận Hắc Ám tế điển tẩy lễ.

Khác biệt là Hồng Huyền quá cuồng vọng, không có tự mình hiểu lấy, cứ muốn lấy U Chi Thư đến Đế Cốt Hải chịu chết.

Ta sâu sắc biết Hắc Ám tế điển đáng sợ, nếu ta thật sự Hắc Ám tế điển thì sẽ . . .

Nổ - Xác –chết!- Kết cuộc nổ tan xác là trở thành tế phẩm của Đế Cốt Hải, biến thành lực lượng nơi này, tới đất đai, không gian cho bí cảnh Đế Cốt Hải ổn định hơn, khiến ba trăm sáu mươi tòa ma tháp nơi này càng lúc càng đáng sợ.- Ta không có năng lực này nhưng các ngươi có!

Lên đây đi!

Các ngươi sẽ nhận được lực lượng Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, tương lai lớn mạnh Hắc Ám Thâm Uyên ta, san bằng Tam Thập Tam Thiên, đẻ tộc Thâm Uyên chúng ta trở thành duy nhất trong vũ trụ, chúa tể vĩnh hằng!Lời Minh Đồng nói rất có sức dụ dỗ và có vẻ toàn là thật, ít ra hiện tại Lâm Minh thấy ác loại cảnh tượng đều phù hợp.Nhiều thiên tài vào Mộ Ma Thần, bọn họ là thiên kiêu nhưng cũng là . . .

Tế phẩm!Minh Đồng nói tẳng điều đó, không hề che giấu.Lâm Minh mặt không biểu tình hỏi:- Ác Ma cao đẳng khác đi vào Mộ Ma Thần sao rồi?Minh Đồng nhún vai thản nhiên như đang nói chuyện vô cùng bé nhỏ:- Trừ các ngươi ra những người khác chết hết.Lâm Minh lặng im, dù sớm dự đoán được kết quả này nhưng nghe Minh Đồng nói ra vẫn làm hắn cảm giác da đầu tê dại.Nhiều Ác Ma đẳng cấp cao bị đồ sát hết, biến thành tế phẩm.- Chết như thế nào?Minh Đồng thản nhiên nói:- Trong Mộ Ma Thần bùng nổ tai nạn ngoài ý muốn, Đế Cốt Hải hiện ra trước thời gian, năng lượng quá khổng lồ thoát khỏi lao ra trận pháp trói buộc, diễn biến thành triều tịch ma tính nuốt toàn bộ Thâm Uyên Ác Ma bị Đế Cốt Hải hấp dẫn tiến đến, dẫn tới kết quả thế này.- Vậy tại sao ngươi không chết?Minh Đồng thành thật nói:- Ta vào Đế Cốt Hải trước, trước khi Đế Cốt Hải hiện ra.

Chắc ngươi cũng phát hiện ta có chút năng lực hấp thu lực lượng trong bí cảnh Đế Cốt Hải, vì vậy ta có thể vào Đế Cốt Hải trước, cái này không khó giải thích đi?

Về ngoài ý muốn triều tịch ma tính thì ta chỉ biết nói rất đáng tiếc.Minh Đồng nói đến việc gã không cần sử dụng Tà Chi Thư vẫn hấp thu được lực lượng trong ba tòa ma tháp.Lâm Minh nhấn mạnh từng chữ:- Ừm, ngươi nói không ái!

Nhưng ngươi khẳng định triều tịch ma tính đó là ngoài ý muốn sao?Minh Đồng cười khẩy, khinh thường nói:- Ngươi có cần rối rắm việc này với ta không?

Ánh mắt của ngươi chỉ dừng lại ở trình độ đám tế phẩm sao?Lâm Minh mỉm cười nói:- Ngươi nói đúng, đại khái tại ta lỡ lời.Rất khó nhìn ra Lâm Minh nghĩ gì.Lâm Minh nhường bước làm Minh Đồng cười nói:- Vậy ngươi còn do dự cái gì?

Đến đây, nhận lấy thử thách Hắc Ám tế điển Mộ Ma Thần, trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

Tương lai Hắc Ám Thâm Uyên chinh chiến Tam Thập Tam Thiên, trở thành chủng tộc chúa tể vĩnh hằng thì ngươi có thể kiến công lập nghiệp, danh vang năm tháng trăm ức năm.

Trong tương lai ngươi có thể chấp chưởng Cổ Trụ tông, tông môn kéo dài mấy trăm ức năm, ngang hàng với Minh, Hồng.

Ngươi thậm chí có thể vượt qua bọn họ trở thành vua Thâm Uyên.Giọng Minh Đồng hơi cuồng nhiệt, gã hoàn toàn không nhận ra thân phận Lâm Minh, khao khát cảnh tượng kiến công lập nghiệp tương lai.Trong người Minh Đồng chảy dòng máu phe Thâm Uyên Ác Ma cuồng nhiệt ham giết chóc.Đối diện Minh Đồng kích tình dụ dỗ Lâm Minh không quan tâm.Lâm Minh không nhúc nhích, Thánh Mỹ đứng sau lưng hắn không tỏ vẻ gì.Thánh Mỹ nhìn phản ứng của Lâm Minh, Thánh Mỹ sắc mặt âm trầm nói:- Như thế nào?

Các ngươi lo chính mình bị Mộ Ma Thần xem là tế phẩm?

Ta thừa nhận nhiều năm qua Mộ Ma Thần giữ nó vận chuyển, cần năng lượng khổng lồ rót cho người nhận thử thách trong Hắc Ám tế điển cần tiêu hao nhiều tế phẩm.

Nhưng các ngươi không nằm trong hàng ngũ đó, tương lai của các ngươi là chắc chắn thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

Thậm chí với tư chất của trưởng lão thứ chín có thể tiến thêm một bước.

Mặc dù quy tắc Mộ Ma Thần tàn nhẫn đến mấy cũng sẽ không xem thiên tài tuyệt thế các ngươi là tế phẩm, quá lãng phí.- Quy tắc tàn nhẫn chỉ đối với kẻ yếu, miễn các ngươi là cường giả thì có thể hưởng thụ ích lợi vô cùng do quy tắc đem đến.Minh Đồng nói tới đây đã dần dần mất đi kiên nhẫn.Lúc này Lâm Minh ngước mí mắt lên, lấy ngọc giản Mộ Ma Thần ra khỏi Tu Di giới của mình, quan sát ngọc giản tới lui vài lần.Lâm Minh cười khẩy nói:- Ngươi nói không sai, nhưng ta vẫn cảm thấy có một chuyện rất lạ.

Mộ Ma Thần đối với chín mươi phần trăm Thâm Uyên Ác Ma là lò sát sinh, vô số Thâm Uyên Ác Ma làm tế phẩm cho nơi này .các Thâm Uyên Ác Ma vốn đều là thiên tài thiên kiêu thế nhưng bỗng dưng trở thành chất dinh dưỡng.

Lúc bọn họ đi vào Mộ Ma Thần không hay biết điều này, bọn họ tưởng danh ngạch vào Mộ Ma Thần cực kỳ quý giá, bọn họ có vận may siêu lớn, là tông môn ban ơn cho họ.- Bởi vì trước lúc bọn họ vào Mộ Ma Thần thì sáu thế lực đẳng cấp đồ đằng phát một khối ngọc giản Mộ Ma Thần cho họ.

Những ngọc giản này Mộ Ma Thần khác nhau đôi chút, đa phần giới thiệu bối cảnh Mộ Ma Thần.

Trong các hàng chữ ngọc giản ám thị người đọc rằng trong Mộ Ma Thần có cơ duyên kinh thế, miễn đi vào trong, vượt qua các thử thách tàn nhẫn là một bước lên trời, trở thành bá chủ Thâm Uyên!- Nhưng khi ta đi tới Hắc Ám Thâm Uyên, nhìn thấy nhiều cảnh tượng khiến ta nghi ngờ.

Trong ngọc giản Mộ Ma Thần nói có bao nhêiu là sự thật?

Ta tin tưởng trăm ức năm qua Ác Ma thiên kiêu tư chất xuất chúng, có năng lực trải qua muôn vàn thử thách Mộ Ma Thần, phát hiện bên trong có điểm lạ không chỉ riêng mình ta.- Nhưng liên quan mọi thứ, liên quan bí mật thật sự của Mộ Ma Thần vẫn không ai biết.

Chuyện này không lạ sao?

Giải thích duy nhất chính là tin tức bị phong tỏa!

Có một lực lượng bí ẩn khống chế tư duy hướng đạo các Ác Ma, khống chế dư luận!- Đây là mấy trăm ức năm, thời gian dài trăm ức năm như vậy ai có năng lực phong tỏa mấy tin tức này?

Ta nghĩ chỉ sau môn môn, đặc biệt là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng mới làm được.- Người khống chế bí ẩn sau màn sáu tông môn phong tỏa tất cả thì mọi giải thích đều hợp lý.

Thiên tài phát hiện bí mật Mộ Ma Thần hoặc không vượt qua được Hắc Ám tế điển biến thành tế phẩm chết đi, giữ kín bí mật hoặc trở thành một trong người khống chế Hắc Ám Thâm Uyên vì lý do nào đó mà tiếp tục giữ bí mật.-------Chương 2399: Trở mặt 2- Lý do khiến tất cả người khống chế giữ bí mật là gì?

Mọi bài bố Mộ Ma Thần này vì sao?- Phải chăng tất cả thiên tài vượt qua thử thách Mộ Ma Thần, trở thành người khống chế Hắc Ám Thâm Uyên thật ra bị bàn tay đen đáng sợ hơn khống chế, phải cống hiến sức lực cho người?

Bàn tay đen sau màn thông qua những người khống chế này gián tiếp thống trị Hắc Ám Thâm Uyên cho mình sử dụng đúng không?- Minh Đồng các hạ cảm thấy suy đoán của ta có lý không?Giọng Lâm Minh như truyền lên từ cửu u Thâm Uyên, mỗi chữ khiến người kinh sợ, da đầu tê dại.Mặt Minh Đồng không biểu tình nghe hết, không vui không buồn.Bùm!Một đoàn năng lượng hình thành ngọn lửa đỏ nổ tung trên tế đàn hắc ám, heuyét quang sáng rực chiếu sáng khuôn mặt dữ tợn của Minh Đồng.Lâm Minh hít sâu một hơi, lực lượng trong người điên cuồng vận chuyển.Như Minh Đồng nói, thiên kiêu Ác Ma vào Mộ Ma Thần nếu bị đào thải, bị huyết tế, những người vượt qua Hắc Ám tế điển, được giao cho lực lượng cường đại thì tại sao không thuận tiện khống chế họ luôn?Nếu có tồn tại đáng sợ nào chưa biết sáng tạo mọi thứ, động tay chân trong Hắc Ám tế điển khiến Thâm Uyên Ác Ma thông qua tế điền thành người hầu trung thành nhất của mình sẽ không mấy khó khăn.Thay đổi vị trái suy nghĩ, Lâm Minh cảm thấy nếu hắn là một Ác Ma tham lam mưu toan chấp chưởng hết thảy thì hắn sẽ làm như vậy!Suy luận này từ hai chục ức năm trước Hồng thông qua Hắc Ám tế điển trở thành Thâm Uyên Ác Ma có lẽ là Ác Ma cao đẳng bị khống chế.mấy năm nay Hồng thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Hồng là đế vương Đại Hồng ma quốc, sau khi leo lên ngôi đế thì lấy Đại Hồng ma quốc dẫn đầu tổ chức Hồng Minh.nhiều năm qua Hồng Minh luôn đối kháng với Minh Minh,hai đại thế lực mỗi năm phái nhiều thiên kiêu vào Mộ Ma Thần, vì tranh giành tài nguyên mà tổ đoàn chém giết.Lâm Minh tin tưởng dù là Hồng hay Minh không thể nào không biết bí mật Hắc Ám Thâm Uyên, vậy tại sao bọn họ mặc kệ thiên tài Ác Ma đẳng cấp cao tương lai tươi sáng người trước ngã xuống, người sau tiến lên tới nơi này chịu chết?Dưới tình huống bình thường là không có đạo lý.Trừ phi bọn họ chủ động xúc thành hết thảy, chủ động che giấu bí mật này, thậm chí cố ý tạo thành Hồng Minh và Minh Minh đối lập, khiến loại chém giết này thuận tiện hơn.

Nhiều môn nhân trở thành chất dinh dưỡng!Vậy tính ra Mộ Ma Thần là một âm mưu to lớn.Mặc kệ những Thiên Tôn trẻ hay Chân Thần, thậm chí nhân vật như Đại Hồng thái tử trước âm mưu này bọn họ nhỏ bé như con kiến.Dù là Lâm Minh, Thánh Mỹ, kết cuộc khi hai người vào Mộ Ma Thần là thành một quân cờ có giá trị lợi dụng trong đại cục âm mưu, chỉ tốt hơn mấy quân cờ khác chút xíu.Sao Lâm Minh cam lòng trở thành con cờ được?Minh Đồng nói:- Tiếc quá, vốn định cho ngươi thành một trong ma đế tương lai chấp chưởng thiên hạ, sau khi Tam Thập Tam Thiên bị tộc Thâm Uyên ta nuốt thì ngươi sẽ sáng lập cơ nghiệp trăm ức năm.

Nhưng ngươi cứ nhất quyết từ chối, vậy là không còn gì để bàn nữa.Minh Đồng lắc cổ, khớp xương lần thứ hai phát ra tiếng rôm rốp.

Lực lượng của Minh Đồng không ngừng tăng lên.- Nếu ngươi không nguyện ý trở thành ma đế thế thì cùng bọn họ . . .

Biến thành chất dinh dưỡng đi!Sát khí trên người Minh Đồng càng lúc càng mạnh mẽ, lúc này đối diện sông hoàng tuyền phía xa có mấy tòa ma tháp lóe ánh sáng đen.Mắt thấy trong mấy tòa ma tháp lại có năng lượng tụ tập hướng Minh Đồng, lúc này Lâm Minh không thể mặc kệ khí thế của Minh Đồng tăng thêm nữa.Lâm Minh hét to một tiếng:- Hành động!Thánh Mỹ đứng cạnh Thánh Mỹ cũng ra tay, nàng cầm cốt kiếm đen thui không ánh sáng, nhát kiếm âm thầm chém ra.

Trong phút chốc vô số cánh hoa màu đen nở rộ trên kiếm phong, hoa nở rồi tàn ngay, tràn ngập ý cảnh tử vong.Lâm Minh từ bên khác lao ra, hắn không chút do dựsử dụng lực lượng máu Tu La, ảo ảnh chiến thần Tu La hiện ra sau lưng hắn.

Tất cả năng lượng rót vào Ám Long thương, một thương đâm ra.Công kích của hai người phối hợp rất ăn ý, từ hai góc độ phong tỏa tất cả hướng né tránh của Minh Đồng, thậm chí ngăn chặn thiên địa năng lượnglưu động, ngăn lại khí thế Minh Đồng tăng lên.Nếu Chân Thần trung vị bình thường đối diện công kích này thì đành bó tay, sẽ lập tức bị Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức đánh bị thương nặng.Nhưng Minh Đồng cùng là cảnh giới Chân Thần trung vị, đối mặt Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức công kích thì gã cười khẽ, không kích phát bất cứ năng lượng nào.

Nhưng người Minh Đồng phát ra 'thế' vô hình.Loại 'thế' này khác với lực tràng bình thường, nó như đại thế thiên địa chấn động sơn hà, lan đến trời trăng sao.Khi loại đại thế này xuất hiện, toàn thân Minh Đồng bộc phát ra lực đẩy đáng sợ từ trong ra ngoài, như xung lực cuồng bạo bắn ra từ bốn phương tám hướng.

Lâm Minh và Thánh Mỹ bị lực lượng lan đến, cảm giác như thân thể đập vào tòa núi lớn.Bùm!Vang tiếng nổ, Lâm Minh, Thánh Mỹ rung mạnh, hai người cảm giác lực đẩy không thể cưỡng lại như bão tố, bọn họ ở bên trong bất lực bị thổi bay.

Lâm Minh cảm thấy khí huyết cuồn cuộn nhưng hắn có nội tình thâm sâu, miễn cưỡng vận dụng năng lượng đè ép khí huyết sôi sục trong người.

Lâm Minh xoay lại nhìn, thấy khóe môi Thánh Mỹ tràn ra vệt máu.Lòng Lâm Minh thít chặt, trong bão tố hắn cưỡng ép xoay người chộp tay Thánh Mỹ, Ám Long thương cắm vào mặt đất rạch một chuỗi hỏa hoa.Ầm!Thánh Mỹ và Lâm Minh đáp xuống đất, cảm giác khí huyết trì trệ, kinh mạch bị tổn hại.Hai người ngẩng đầu lên nhìn Minh Đồng.

Mắt Lâm Minh đong đầy hoảng sợ, Minh Đồng chỉ là Chân Thần trung vị sao?Trong chớp mắt vừa rồi Lâm Minh cảm giác rõ ràng công kích của hắn và Thánh Mỹ bị bão tố suy yếu hơn phân nửa, còn lại bị cơ thể Minh Đồng hấp thu mất.Minh Đồng có thể hấp thu năng lượng công kích của bọn họ?

Sao gã làm được?Biểu tình Lâm Minh trầm trọng truyền âm hỏi Thánh Mỹ:- Hồn Đế còn có loại công pháp này?Lâm Minh và Thánh Mỹ sử dụng pháp tắc đạt đến cảnh giới cực cao, sao có thể bị người hấp thu dễ dàng?Dù là Hoang tinh thông pháp tắc cắn nuốt cùng lắm chỉ hấp thu nuốt của người chết hay lực lượng trên người con mồi nằm trong tầm kiểm soát của Hoang, tuyệt đối không thể nào trực tiếp nuốt công kích kẻ thù.Thánh Mỹ cắn muôi, áy náy nói:- Ta không rõ.Hồn Đế rất bí ẩn, sâu không lường được, mấy năm nay nhiều lúc Thánh Mỹ chỉ nghe mệnh lệnh làm việc.

Về công pháp của Hồn Đế thì Thánh Mỹ chỉ biết pháp tắc Thánh Điển.Tuy nói Minh Đồng là sư huynh của Thánh Mỹ nhưng nàng không rõ sâu cạn của gã, hiển nhiên Minh Đồng được Hồn Đế tin tưởng nhiều hơn Thánh Mỹ.Thấy vẻ mặt kinh sợ của Lâm Minh, Thánh Mỹ, Minh Đồng bật cười nói:- Giật mình sao?Minh Đồng cười ngông nghênh:- Thôi ta nói rõ ràng cho các ngươi biết.

Hai ngươi dù làm gì cũng không bao giờ thắng ta được, đây là chênh lệch về đẳng cấp, không cách nào bù đắp được.

Đáng thương là các ngươi thậm chí không biết tầng chênh lệch này ở đâu.-------
 
Thiên Tài Tiên Đạo
Chương 2400-Hết


Chương 2400: Minh Đồng đáng sợ

Minh Đồng vừa nói vừa chậm rãi rút ra vũ khí của mình:- Ta lại cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn đi lên tế đàn hắc ám nhận Hắc Ám tế điển tẩy lễ.

Đây là cơ hội người khác nằm mơ còn không cầu được, thông qua Hắc Ám tế điển rồi hai ngươi sẽ trở thành Ác Ma tầng cao nhất Hắc Ám Thâm Uyên, tương lai là một trong chúa tể của thế giới!Đó là một cây tam xoa kích màu đen.Cây tam xoa kích này dài một trượng năm thước, nhưng mũi tam xoa kích thì rộng ba thước, ba mũi nhọn ngông nghênh vươn ra, tạo hình khoa trương, vô cùng dữ tợn.Thánh Mỹ lạnh lùng hỏi:- Ngươi . . .

Thông qua Hắc Ám tế điển?Thực lực của Minh Đồng, thân phận của gã khiến trong lòng Thánh Mỹ sinh ra suy đoán như vậy.Minh Đồng cười phá lên:- Ha ha ha!Thánh Mỹ bẻ cổ, từng bước mộtđi xuống tế đàn đến chỗ Lâm Minh, Thánh Mỹ.Minh Đồng từng bước mộttới gần:- Ta có thông qua Hắc Ám tế điển hay không các ngươi cứ đi lên thử Hắc Ám tế điển là gì liền biết ngay.Lâm Minh nheo mắt, bây giờ hắn đã xác định từ lúc hắn xuất hiện ở Tu Di giới, dùng tu vi Thiên Tôn trung vị đánh bại Thánh Mỹ, giây phút đó hắn đã bị Thiên Tôn hoặc người khống chế Tu Di giới theo dõi.Lâm Minh vào mộ Ma Thần tương đươngchui đầu vô lưới, dù hắn có muốn nắm giữ Trụ chi thư hay không, dù hắn có chủ động vào Đế Cốt Hải hay không thì chẳng có gì khác biệt, sớm muộn gì Minh Đồng sẽ tìm hắn.Minh Đồng này giống như con chó trung thành được Hồn Đế nuôi âm thầm theo dõi thử thách mộ Ma Thần.Lâm Minh lẻn vào Hắc Ám Thâm Uyên vì nâng cao thực lực của mình, song song đó hắn biến thành con mồi.Hiện tại điều duy nhất Lâm Minh mừng là Minh Đồng chưa phát hiện thân phận nhân loại của hắn.Minh Đồng còn kém một chút dày dan, tầm mắt tu vi có hạn, không thể nhìn thấu Lâm Minh.

Nếu Hồn Đế đích thân tới thì Lâm Minh không ôm chút hy vọng may mắn nào.Vấn đề bây giờ là nếu Lâm Minh không lộ ra bản tôn thì không có hy vọng đánh bại Minh Đồng chút nào.Nhưng dù bản tôn có lộ ra thì hy vọng đánh bại Minh Đồng vẫn rất nhỏ, hơn nữa bản tôn mà ra tức là không chết không ngừng, Minh Đồng tuyệt đối sẽ không tha cho Lâm Minh.Ngoài ra sẽ liên lụy Thánh Mỹ, nàng sẽ vì điều này mà gặp tai họa ngập đầu, cõng tội phản loa.Thánh Mỹ nhìn sắc mặt của Lâm Minh liền hiểu hắnsuy nghĩcái gì, nàng nhẹ nhàng truyền âm:- Ta sinh ra Cửu Nhi lại xóa đi ấn ký tinh thần Hồn Đế để lại trong hồn hải của ta tức là đập nồi chìm thuyền rồi, lúc này ngươi không cần kiêng dè cái gì nữa, ngươi và ta dốc sức đánh một trận đi.- Nếu hôm nay có thể may mắn còn sống, ta và ngươi đi chân trời góc biển.

Nếu chôn thân tại đây, ta cùng ngươi xuống hoàng tuyền.

Dù kết quả như thế nào thì ta không hối hận.Vào hoàn cảnh này Thánh Mỹ truyền âm ngắn gọn xúc động lòng Lâm Minh.Lâm Minh rõ ràng xuất thân của Thánh Mỹ đã kèm theo bi tình vô hạn.Dù ngày xưa Thánh Mỹ có tình nguyện với Lâm Minh hay không, tới hôm nay thì Thánh Mỹ hay Cửu Nhi đã thành ấn ký saau sắc trong sinh mạng của hắn, không thể xóa nhòa, không dứt bỏ được.Lâm Minh hít sâu một hơi, từ từ siết chặt nắm tay, ánh mắt rực sáng chiến ý nhìn Minh Đồng.Minh Đồng nhướng đuôi mày, tiếc nuối lắc đầu nói:- Xem ra . . .

Không thương lượng được rồi.

Thật ngu xuẩn, ta nói rồi, dù các ngươi làm gì cũng không bao giờ chiến thắng ta được.Lâm Minh rống to:- Nói nhảm nhiều qua!Năng lượng toàn thân bùng nổ, tụ tập lực lượng cửu thiên tinh thần, Ám Long thương giáng mạnh xuống.Lực lượng đáng sợ như vì sao rơi thổi quét thiên địa.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ điếc tai, năng lượng bộc phát hình thành xung lực cuồng bá không gì sánh bằng, cơ thể Minh Đồng bị lực lượng hất bay.Nhưng giây sau Minh Đồng nhẹ nhàng đáp xuống đất.

Lực lượng, pháp tắc của Lâm Minh dường như bị Minh Đồng khắc chế hoàn toàn, thương quang bị chân nguyên hộ thể của gã hấp thu, không để lại gì.Thế thiên địa như có như không vẫn vờn quanh gười Minh Đồng, dường như bất cứ lực lượng, bất cứ chiêu thức gì cũng không thể phá hủy thế này.Lâm Minh hút ngụm khí lạnh, hắn biết rõ uy lực một kích vừa rồi đủ giết ngay một số Chân Thần trung vị, càng dễ dàng đánh bị thương.Nhưng đụng phải Minh Đồng thì bị đối phương nhẹ nhàng đón đỡ, không tốn chút sức nào.Hiện tại Lâm Minh sử dụng phân thân Ác Ma, nếu dùng bản tôn thì thực lực nâng cao nhiều nhưng tuyệt đối không thể tăng gấp đoi.Lâm Minh không chút nghi ngờ dù hắn nâng cao lực lượng lên chắc chắn không làm gì Minh Đồng được.- Tại sao hắn mạnh đến vậy?

Minh Minh của hắn chỉ có tu vi Chân Thần trung vị!Minh Đồng từng bước một tới gần Lâm Minh, Thánh Mỹ:- Các ngươi đã dùng chiêu thức rồi thì đến lượt ta.Minh Đồng nhìn Thánh Mỹ, cười hỏi:- Sư muội không khuyên nhủ tình lang của mình sao?

Muốn trơ mắt nhìn hắn chết?Minh Đồng dứt lời, người bộc phát ra sát khí.Ầm!Minh Đồng như hồn ma lao ra, tam xoa kích đập xuống.Không có kích quang, không có năng lượng phun ra nuốt vào, thậm chí không có pháp tắcdao động.

Công kích của Minh Đồng nhìn như vô cùng bình thường nhưng từng hành động của gã lại mang theo đại thế thiên địa.

Đối mặt Minh Đồng như đối diện cả thiên địa.Lâm Minh thấy Minh Đồng lao tới, cảm giác không gian quanh mình toàn bộ bị tỏa định, hắn như ở trong lồng giam không gian, không thể né tránh.Nhìn Minh Đồng giáng tam xoa kích xuống, Lâm Minh gầm lên, Ám Long thương giơ ngang trước mặt.Răng rắc!Tam xoa kích và Ám Long thương va chạm mạnh, Ám Long thương bị đập cong xuống, hoàn toàn bị bẻ cong.

Mảnh xương trên thân thương bay tứ tán.Giây phút đó Lâm Minh cảm giác đôi tay mình tê dại, xương tay như đã gãy, lực lượng Minh Đồng lớn đến khó tin.- Không tệ!Một tay Minh Đồng cầm tam xoa kích, thân thể bay lên, chân phải gấp khúc, đầu gối đập mạnh vào ngực Lâm Minh.Bùm!Bị lồng giam không gian tỏa định, lại bị lực lượng to lớn của Minh Đồng ức chế, Lâm Minh không thể ngăn cản một kích kia.

Lâm Minh bị đầu gối đánh trúng ngực, trong khoảnh khắc hắn cảm giác ngực như bị búa tạ ức vạn cân đập trúng, xương ngực vỡ nát, nội tạng lệch đi.

Lâm Minh hộc bãi máu bay ra ngoài.Lâm Minh đập mạnh vào góc tế đàn, vảy giáp sau lưng vỡ vụn.- Lâm Minh!Thánh Mỹ lắc người tới bên cạnh Lâm Minh, nàng không hét ra tên của hắn mà dùng tuyền âm.Thánh Mỹ vô cùng đau lòng, khoảnh khắc Minh Đồng công kích dùng thế cường đại ngăn cách nàng, làm nàng không thể tới gần chiến trường, không hỗ trợ Lâm Minh được.Có thể tưởng tượng Thánh Mỹ và Minh Đồng chênh lệch cỡ nào.Lâm Minh ho khan, máu trong khoang miệng dính đặc hỗn hợp vụn nội tạng:- Sao hắn mạnh quá vậy?

Nàng hoàn toàn không biết gì về hắn sao?Thật sự là chênh lệch quá lớn, Minh Đồng là Chân Thần trung vị, Thánh Mỹ là cực hạn Thiên Tôn nửa bước vào đẳng cấp Chân Thần.

Nhưng dựa theo thực lực chênh lệch hiện tại thì dù nàng có đột phá Chân Thần chưa chắc đánh lại Minh Đồng.-------Chương 2401: Nguy hiểm sinh tửTức là Minh Đồng biểu hiện ra trình độ thiên tài hiện tại không khác biệt Thánh Mỹ bao nhiêu.Thánh Mỹ trả lời:- Minh Đồng trong ấn tượng của ta chỉ mạnh hơn Đại Hồng thái tử một chút, ta chưa bao giờ biết hắn ẩn giấu sâu như vậy.Lâm Minh lau máu dính khóe môi:- Vậy sao?Lâm Minh không tin một Ác Ma lúc trước chẳng nổi tiếng trong Hắc Ám Thâm Uyên sẽ có thiên phú như vậy.Nếu Minh Đồng thật sự lợi hại thì trước đó gã không cần giấu diếm, vì gã che giấu thiên phú của mình chẳng có ý nghĩa gì.So với Minh Đồng hiện tại thì Tạo Hóa Thánh Tử từng không ai bì nổi chẳng là cái đinh gì.

Lâm Minh thậm chí cảm thấy thiên phú như Minh Đồng có một tia hy vọng trùng kích cảnh giới vượt qua Chân Thần.- Cơ bắp vết thương đang mấp máy, sinh ra cái mới.

Xương ngực gãy lặng lẽ khép lại, lực phục hồi thật mạnh.Minh Đồng nhìn ngực Lâm Minh, tặc lưỡi khen:- Cơ thể cường đại như vậy thật khiến người ghen tỵ, làm phân bón thì rất tiếc.Minh Đồng đột nhiên giơ tam xoa kích lên đâm vào Lâm Minh và Thánh Mỹ.Thánh Mỹ truyền âm:- Lâm Minh!Hai tay Thánh Mỹ duỗi thẳng, mười ngón thuôn dài liên tục điểm.

Trán Thánh Mỹ bắn ra luồng thần quang đỏ thắm.Các cánh hoa tàn Hồng Liên Cửu Chuyển nở rộ trong thần quang..Lâm Minh đột nhiên bùng nổ đâm ra một thương, thương này điểm vào tim sen Hồng Liên Cửu Chuyển.Toàn bộ lực lượng của Lâm Minh đều rót vào Hồng Liên Cửu Chuyển, dùng pháp tắc của Thánh Mỹ làm khuông giá, lực lượng và pháp tắc hỗ trợ nhau bộc phát ra uy lực siêu mạnh.Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức lúc trước có thể giết Đại Hồng thái tử đỉnh cao Chân Thần trung vị, từ đó thấy được uy lực cỡ nào.Răng rắc!Tam xoa kích va chạm mạnh vào Hồng Liên Cửu Chuyển, trong đó ẩn chứa pháp tắcsinh tử, lực lượng linh hồn, thậm chí là lực lượng cực hạn của Thánh Mỹ và Lâm Minh.

Trong phút chốc tất cả bộc phát ra như cơn bão ập hướng Minh Đồng.Minh Đồng hơi thu về nụ cười khinh miệt trên mặt.Minh Đồng nhanh chóng thụt lùi, tam xoa kích liên tục đâm ra.

Mỗi lần Minh Đồng công kích đều đơn giản không hoa hòe, không mang chút năng lượng nhưng vẫn mang theo cái 'thế'.Trùng kích dồn dập, cánh hoa Hồng Liên Cửu Chuyển rơi rụng, năng lượng nhanh chóng bị suy yếu.

Những năng lượng bị suy yếu có một phần bị Minh Đồng hút vào người.Minh Đồng thụt lùi trăm trượng, Hồng Liên Cửu Chuyển biến mất hoàn toàn.

Từ đầu đến cuối Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp sức không đụng được tới vảy giáp Minh Đồng.Một chiêu công kích làm Lâm Minh, Thánh Mỹ tiêu hao khá nhiều nhưng chỉ đẩy lùi được Minh Đồng.Minh Đồng tùy ý vung tay lên:- Công kích rất mạnh, các ngươi đúng là trời ghép thành đôi.Minh Đồng xua tan lũ năng lượng cuối cùng tùy ý như vạch mạng nhện, gã cầm tay tam xoa kích từng bước một đi hướng Lâm Minh, Thánh Mỹ.Mặt Thánh Mỹ tái nhượt:- - Sao có thể như vậy?Ai gặp phải đối thủ đáng sợ thế này, mọi chiêu thức vô hiệu thì đều cảm thấy tuyệt vọng.Thánh Mỹ và Lâm Minh không thể nào chiến thắng Minh Đồng như vậy.Lâm Minh nhìn hư không trước mặt Minh Đồng, trong hư không đó vẫn quanh quẩn gợn sóng năng lượng sau khi Hồng Liên Cửu Chuyển biến mất.Lâm Minh nhớ lại cảnh Minh Đồng phá Hồng Liên Cửu Chuyển, óc hắn lóe tia sáng.Lâm Minh mở miệng hỏi:- Ngươi . . .

Nhờ cậy lực lượng của thế giới này?Minh Đồng khựng bước, ngạc nhiên nhìn Lâm Minh.- Tất cả chiêu thức của ngươi đều không dung nhập pháp tắc, không sử dụng lực lượng của mình nhưng thật ra ngươi dùng cơ thể mình làm môi giới điều động lực lượng thế giới, tức là 'thế' trong chiêu thức của ngươi.

Chúng ta chiến đấu với ngươi thật ra là chiến với thế giới này.Nghe Lâm Minh giải thích Minh Đồng khẽ kêu lên:- Thú vị, ngươi có thể nhìn ra cách chiến đấu của ta.

Ngươi nói đúng, ta đúng là nhờ cậy lực lượng của thế giới này.

Trong mộ Ma Thần, ta là chúa tể tuyệt đối, tựa như thần linh!- Trăm ức năm trướcTam Thập Tam Thiên chư tộc đã từng xuất hiện hai nhân vật tuyệt thế vượt qua Chân Thần, Tu La và Bất Hủ.

Bọn họ tu vũ trụ ngoài người và trong người, lý niệm của hai người khác nhau, thậm chí từng vì điều này mà đại chiến.

Nhưng theo ta thấy dù là Tu La hay Bất Hủ thì pháp tắc của bọn họ chưa tới mức tận cùng.- Một người tu 'thiên', một người tu 'nhân', nhưng không ai có thể thiên nhân hợp nhất, chủ nhân của ta thì làm được điều đó.- Mộ Ma Thần là thế giới chung cực của chủ nhân, trong thế giới này chủ nhân có thể hòa hợp thành một với thế giới, dù là thể xác, linh hồn hay tinh thần.- Chủ nhân chính là thế giới, thế giới chính là chủ nhân, thế giới bất diệt, chủ nhân bất diệt, thế giới bất hủ, chủ nhân bất hủ!- Thế giới mộ Ma Thần kiên cố biết bao, dù là kỷ nguyên vũ trụ trước, khi đại phá diệt đến mộ Ma Thần vẫn chịu đựng được.- Một thế giới chịu đựng được đại phá diệt vũ trụ nghĩa là nó sẽ mãi mãi tồn tại, là vĩnh thế vĩnh sinh, bất tử bất diệt thật sự!Minh Đồng cười lớn nói ra lời kinh thiên động địa.Lâm Minh đã nghe, thấy, từng tu luyện rất nhiều pháp tắc đỉnh cao nhưng nghe Minh Đồng nói xong rất giật mình.Võ giả dung hợp với thế giới!Thế giới bất diệt, võ giả bất diệt!Thế giới bất hủ, võ giả bất hủ!Đây là vĩnh sinh bất tử thật sự!Từ xưa đến nay không biết bao nhiêu nhân vật thiên kiêu võ đạo truy cầu vĩnh sinh nhưng toàn thất bại.Chủ nhân của Minh Đồng nghĩ đến cách dung hợp mình và thế giới, miễn đại thế giới này chống chọi được vũ trụ phá diệt thì thế giới hay võ giả đều sẽ tồn tại vĩnh hằng.Ý tưởng này làm Lâm Minh hết sức rung động.Tuy đứng phía đối lập bàn tay đen sau màn nhưng Lâm Minh phải công nhận người này là thiên tài cực kỳ đáng sợ trên đường võ đạo từ xưa đến nay.Không nói sau không người tới nhưng e rằng trước không ai có.Lâm Minh chợt nghĩ dến thế giới trong cơ thể mình, thế giới đó rất đặc biệt, dung hợp một hạt giống thế giới thật sự, dung chứa nhiều lực lượng thế giới.Lâm Minh luôn muốn dung hợp Thánh Điển vũ trụ trong người và Tu La Thiên Thư vũ trụ ngoài người thành một, từ ý nghĩa nào đó thì hắn đang đi cùng con đường như bàn tay đen sau màn mộ Ma Thần.Tuy nhiên Lâm Minh vừa mới khởi bước không lâu, bàn tay đen sau màn sắp đại thành.Chênh lệch này lớn quá mức.Ong ong ong ong ong!Đại thế thiên địa lại tụ tập quanh người Minh Đồng.Thực lực của Minh Đồng không mạnh hơn Đại Hồng thái tử bao nhiêu, nhưng gã có năng lực khống chế lực lượng thế giới trong mộ Ma Thần, dựa vào lực lượng thế giới hình thành 'thế.

Miễn Minh Đồng đứng tại đây thì tới đâu là vô địch đến đó.Lúc này đặt ra trước mặt Lâm Minh, Thánh Mỹ gần như là đường cùng.

Trong thế giới mộ Ma Thần hai người như cá trong chậu, không có đường trốn.- Thật sự . . .

Không có đường sống sao?Vào phút sống còn, mỗi lần Lâm Minh hít thở rất lâu dài, tuy thân thể căng thẳng cao độ nhưng hồn hải lại cực kỳ bình tĩnh.Tư duy của Lâm Minh xoay chuyển nhanh với tốc độ siêu khủng, trong khoảnh khắc lóe qua ngàn vạn ý nghĩ, tìm kiếm đường sống duy nhất trong tuyệt cảnh.-------Chương 2402: Đánh bất ngờHiện tại Lâm Minh còn có bản tôn, ma phương, nhưng dùng những lá bài tẩy này không đủ để đánh bại Minh Đồng.Trừ phi . . .Trong đầu Lâm Minh lóe qua tia sáng, trong nhiều đường chết có một con đường duy nhất, có khả năng chiến thắng nhưng muốn thực hiện nó vô vàn khó khăn.Minh Đồng không thèm quan tâm ý nghĩ của Lâm Minh:- Sư muội, chủ nhân tốn nhiều công sức bồi dưỡng sư muội, vậy mà sư muội vì một nam nhân phản bội chủ nhân.

Sư muội khiến người vô cùng thất vọng!Khi Minh Đồng nói chuyện thì chộp hướng Thánh Mỹ.Khoảnh khắc Minh Đồng ra tay đại thế thiên địa hình thành lồng giam hoàn toàn tỏa định không gian quanh Thánh Mỹ.

Nàng hét lên, cơ thể không tự chủ được bay hướng Minh Đồng, nhẹ nhàng như lông chim bị gió mạnh lôi kéo.Lâm Minh gầm lên:- Xéo!Cơ thể Lâm Minh như kiếm bén bay ra, cơ bắp toàn thân nổi cục cục, tất cả năng lượng rót vào Ám Long thương.

Lâm Minh ném cây thương ra ngoài.Ong ong ong ong ong!Ám Long thương mang theo lực lượng tột đỉnh của Lâm Minh rạch phá hư không hình thành sóng năng lượng mắt thường trông thấy trong không gian, thương đâm thẳng vào mặt Minh Đồng.Minh Đồng cười khẩy nói:- Không giữ vũ khí, đang tự sa đọa sao?Minh Đồng vương tay chộp.Xoẹt!Thân Ám Long thương bị Minh Đồng bắt lấy, xung lực đáng sợ vẫn tiến tới trước ma sát dữ dội với bàn tay gã, lửa lóe lên.Đại thế thiên địa bao bọc, Ám Long thươngthẳng tới gần trán Minh Đồng nửa tấc thì kiệt sức, không thể tổn thương gã một chút nào.Minh Đồng lạnh lùng cười:- Chỉ là vùng vẫy sắp chết.Nhưng khoảnh khắc nụ cười đó đông trên mặt Minh Đồng.Trước mặt Minh Đồng, Lâm Minh vốn ném Ám Long thương ra với tốc độ khó tinh lao tới gần gã.

Lâm Minh rút xương sống lưng to lớn từ trong Tu Di giới.

Sống lưng này như con rết dữ tợn, xương thô to, Lâm Minh vóc dáng Ác Ma vạm vỡ cũng cần cầm bằng hai tay mới hết.Lâm Minh cầm khúc cổ xương sống, dùng phần đuôi đâm thẳng xuống.Quanh người Minh Đồng đang ngưng tụ đại thế thiên địa, vốn nên không gì phá nổi.Phập!Vang tiếng nổ, đại thế thiên địa ngưng kết lại bị xương sống trong tay Lâm Minh xé rách, dường như khúc xương sống lưng khắc chế đại thế thiên địa rõ rệt.Sau khi đại thế thiên địa tan vỡ thì phần đuôi lạnh lẽo đâm thẳng trái tim Minh Đồng.- Không thể nào!?Lần đầu tiên mặt Minh Đồng lộ tia kinh sợ.Minh Đồng lùi nhanh mấy chục trượng, vung tam xoa kích ra.Răng rắc!Tam xoa kích va chạm mạnh với phần đuôi trong tay Lâm Minh.

Tam xoa kích cứng rắn không gì phá nổi thế nhưng gấp khúc lại.Khoảnh khắc này Minh Đồng hoa mắt, cảm thấy cơ thể Lâm Minh đột nhiên thay đổi, từ ban đầu Ác Ma cao gần hai trượng nhanh chóng rút nhỏ, vảy giáp biến mất, hoàn toàn biến thành hình dạng nhân loại.Lâm Minh vươn tay ra, một hình lập phương màu đen xoay tít trong lòng bàn tay hắn, lực thú đáng sợ bùng nổ.Lâm Minh đột nhiên hiện hình bản tôn, lấy ma phương ra.

Lâm Minh dùng ma cốt phá đại thế thiên địa, lấy ma phương ra trong khoảng cách cực gần.

Cự ly giữa ma phương và Minh Đồng gần bằng không.Lực hút mạnh mẽ tác dụng trên người Minh Đồng, Lâm Minh muốn hút cả người gã vào trong không gian ma phương.Minh Đồng là nô bộc trung thực của bàn tay đen sau màn mộ Ma Thần, gã có thể mượn dùng lực lượng thế giới trong mộ Ma Thần.Tức là miễn Minh Đồng ở trong mộ Ma Thần thì gã vô địch.Cách chiến thắng Minh Đồng duy nhất là khiến gã tạm thời rời khỏi thế giới mộ Ma Thần.ma phương là một hạt giống đại thế giới, không gian ma phương vốn là hình thức ban đầu của một thế giới.

Nếu có thể hút Minh Đồng vào không gian ma phương, với lực lượng khó lường của ma phương rất có thể sẽ ngăn cách lực lượng thế giới mộ Ma Thần, vậy thì Minh Đồng mất đi pháp tắc thế giới mộ Ma Thần hỗ trợ, gã như con cọp bị nhổ hết nanh vuốt, không đáng lo.Đây là phương án tác chiến có thể thực hiện nhất mà Lâm Minh nghĩ ra.Nhưng khoảnh khắc Minh Đồng sắp bị hút vào ma phương thì gã phát ra tiếng gầm rống như dã thú.Minh Đồng cắn rách đầu lưỡi, ngực phun ra đoàn máu, bên trong người gã cóba Ác Ma ảodữ tợn bay ra.- Grao!- Grao!- Grao!Ba Ác Ma ảo phát ra tiếng gầm gừ cực kỳ thê lương lao hướng Lâm Minh, trực tiếp nổ tung.Ác Ma ảo tự bạo hình thành xung lực đáng sợ đẩy ma phương ra, Minh Đồng nương lực lượng lùi n hanh ra ngoài.Ầm!Thần quang tứ tán kích động hư không, ma phương phát động lực thú dấy lên vòng xoáy sức kéo chỉ hút được tàn hồn Ác Ma ảo vào.

Minh Đồng lkim thiền thoát xác đã thoát khỏi chiến trường cách xa mấy trăm trượng, vừa lúc đứng trên một tòa tế đàn hắc ám.Minh Đồng trợn to đôi mắt ác độc ăn thịt người sáng rực trừng Lâm Minh.Lúc này Lâm Minh đã trở về hình dạng bản tôn, một tay cầm ma phương, tay chộp xương Ma Thần cao còn hơn người hắn, mặt trầm như nước.Lâm Minh vừa mới phát hiện một kích sấm sét nhưng vì Ác Ma ảo trong người Minh Đồng tự bạo mà thất bại.Lâm Minh rất rõ ràng ba Ác Ma ảo đến từ ba tòa ma tháp phía xa trước đó bị Minh Đồng triệu hoán lại gia cố trên người gã, nâng cao sức chiến đấu.Không ngờ vào phút then chốt Minh Đồng có thể bỏ đi ba tàn hồn Ác Ma phá đòn sát thủ của Lâm Minh.Lần này thất bại nghĩa là kế hoạch tác chiến của Lâm Minh hỏng, vì khi Minh Đồng đã đề phòng, hắn muốn hút gã vào không gian ma phương đã khó càng khó thêm.Tình huống tệ không thể tả.Ánh mắt, biểu tình của Minh Đồng dữ tợn khủng khiếp:- Ngươi . . .

Không phải là tộc Ác Ma!Đôi mắt sắc bén của Minh Đồng chớp mắt phân tích ra Lâm Minh chẳng những không phải Thâm Uyên Ác Ma hơn nữa cũng không phải đến từ thái cổ thần tộc Minh Đồng, hắn thuộc chủng tộc Tam Thập Tam Thiên.trưởng lão thứ chín này là người Tam Thập Tam Thiên phái tới lẻn vào Hắc Ám Thâm Uyên.Lại kết hợp Lâm Minh thể hiện thiên phú kinh người vào lúc này, trong đầu Minh Đồng lóe lên tia sáng.- Ta biết ngươi là ai!

Thì ra là vậy, ngươi giấu sâu thật.Mắt Minh Đồng bắn ra sát khí nhìn Lâm Minh lại ngó Thánh Mỹ, chợp nheo mắt nói:- Hèn gì ngươi mới tiếp xúc với hắn vài năm ngắn ngủi liền không tiếc phản bội chủ nhân, thì ra trưởng lão thứ chín này vốn là tình lang cũ của ngươi.

Thế nào?

Ngươi thật sự động tâm với nhân loại, vì hắn và cái gọi là tình yêu cam nguyện hy sinh chính mình, hy sinh địa vị chí tôn tương lai dễ dàng có được?Minh Đồng hùng hổ chất vấn.Thánh Mỹ đã nhìn thấu tất cả:- Ngươi cho rằng đi theo lão già kia hoàn thành dã tâm của lão xong sẽ cho ngươi những gì ngươi muốn sao?

Đừng nằm mơ, ngươi sẽ chỉ biến thành một con chó lợi dụng xong sẽ bị vứt bỏ!Lời Thánh Mỹ như đâm trúng Minh Đồng, trong phút chốc sát khí cả người gã bùng nổ, sau lưng truyền đến tiếng muôn vàn Ác Ma gầm rú.Ong ong ong ong ong!Đầu bên kia sông hoàng tuyền lại có ba tòa ma pháp rung nhẹ, ba luồng sáng bắn lên cao bay nhanh hướng Minh Đồng.Minh Đồng lần nữa triệu hoán ma đế thượng cổ ngủ say trong Đế Cốt Hải.-------Chương 2403: Ma phương biến dịXoẹt!Lực lượng ma hồn vào người, toàn thân Minh Đồng ma khí âm trầm.

Lực lượng của Minh Đồng so với lúc trước hầu như không bị yếu đi, gã tham lam nhìn Lâm Minh, nhìn ma phương trong tay hắn.- Thứ trong tay ngươi thật ghê gớm, có thể hấp thu tàn hồn đại đế tộc Ác Ma thượng cổ, phá lực lượng thế giới mộ Ma Thần.

Để ta đoán xem nó là cái gì . . .Mặt Lâm Minh lạnh băng siết chặt ma phương.Minh Đồng cười càng tươi:- Lâm Minh ơi là Lâm Minh, ngươi cũng xem nhưphúc tinh của ta, nếu ta giết ngươi, dâng đầu ngươi và thứ trong tay ngươi cho chủ nhân của ta, ngươi đoán xem chủ nhân sẽ thưởng gì cho ta?Minh Đồng liếm môi.

Ma phương trong tay Lâm Minh càng nóng cháy hơn.Lúc trước Lâm Minh vừa mới bước vào Đế Cốt Hải thì ma phương đã rung nhẹ, dường như cực kỳ hưng phấn, có chút nóng bỏng.Hiện tại đi tới chính giữa sáu tế đàn trung tâm Đế Cốt Hải, đặc biệt khi Lâm Minh triệu ra ma phương thì cảm giác nóng cháy càng mạnh mẽ hơn, lực lượng chấn động càng lúc càng kịch liệt.Lâm Minh giật mình thầm nghĩ:- Có chuyện gì đây?Lâm Minh vốn cho rẳng ma phương chấn động có lẽ vì mới tới Đế Cốt Hải gặp nhiều tàn hồn ma đế thượng cổ nên hưng phấn, hiện tại xem ra sự việc không giống như vậy.Không chỉ ma phương chấn động, Thánh Mỹ đứng bên cạnh Lâm Minh chợt ôm ngực, mắt mông lung nói:- Lâm Minh, ta cảm thấy có thứ gì đang kêu gọi ta, mãnh liệt hơn lúc mới vào Đế Cốt Hải gấp trăm lần . . .Thánh Mỹ và ma phương biến dị khiến lòng Lâm Minh ngày càng khó hiểu, nhưng lúc này hắn đã không rảnh suy nghĩ nhiều, vì Minh Đồng bay vọt lên.

Minh Đồng cầm tam xoa kích tụ tập đại thế thiên địa Đế Cốt Hải đâm hướng Lâm Minh.- Lúc này còn dám phân tâm, đi chết đi!Một kích của Minh Đồng tràn đầy quyết tâm, đại thế thiên địa lần nữa tỏa định không gian quanh Lâm Minh, khiến hắn không thể né tránh được.Tim Lâm Minh đập nhanh tay cầm ma cốt, hắn phải ngăn cản công kích của Minh Đồng.Trong lòng Lâm Minh rất rõ ràng Minh Đồng và thế giới hợp thành một thể, lực lượng gần như vô cùng vô tận, cộng thêm thực lực vượt xa Lâm Minh, khả năng chiến thắng của hắn quá xa vời.Ngay cả ma cốt chỗ dựa duy nhất trong tay cũng có vấn đề, vì khúc xương sống này rất có thể liên quan chủ nhân sau màn Minh Đồng, nó có thể hoàn toàn theo Lâm Minh sử dụng không?Tất cả tình huống đều cực kỳ bất lợi.Răng rắc!Tam xoa kích và xương sống giao nhau, xung lực to lớn khiến đôi tay Lâm Minh trầm xuống.Lần này xương sống đối diện Minh Đồng không phát huy ra hiệu quả thế như chẻ tre lúc trước, ngược lại bị thế mà gãchính là dẫn dắt.Ma cốt dù sao không phải vũ khí của Lâm Minh, hắn không cách nào tế luyện nó.

Trước đó Minh Đồng bởi vì trở tay không kịp nên chịu thiệt một chút, rất nhanh Lâm Minh phát hiện hắn khống chế ma cốt dần yếu đi.

Khối xương này có xu hướng thoát khỏi lòng bàn tay Lâm Minh, gần như theo Minh Đồng khống chế.Minh Đồng huơ tam xoa kích đại khai đại hợp:- Cả thế giới này đều nghe theo ta, ngươi muốn dùng thứ của thế giới này đối phó ta là chuyện không thể nào!Lâm Minh miễn cưỡng ngăn cản, trên mặt hắn nổi gân xanh, mạch máu hai tay vỡ nát.Lực lượng chênh lệch quá lớn!Lâm Minh vừa miễn cưỡng ứng đối vừa tìm kiếm cơ hội phản kích.Lúc này ma phương mà Lâm Minh dựa vào chấn động càng lúc càng kịch liệt, làm hắn khó thể khống chế nó.- Rốt cuộc bị sao vậy?Trong lòng Lâm Minh khó hiểu, hắn chợt cảm giác ma phương truyền tin tức đến sâu trong linh hồn, dường như là khao khát năng lượng.Ma phương cần lực lượng của hắn?Trong lòng Lâm Minh nổi lên ý nghĩ này, hắn đang đại chiến với Minh Đồng đã là nỏ mạnh hết đà, còn chưa thêm lực lượng cho ma phương gần như là hành động tìm chết.Răng rắc!Lại một lần va chạm kịch liệt, người Lâm Minh văng ra ngoài, cánh tay phải đau nhức, xương cánh tay cơ hồ rạn nứt.

Thừa dịp cơ hội rút lui trong khoảnh khắc này, Lâm Minh cắn chặt răng, điều động tất cả lực lượng trong người không chút giữ lại rót vào ma phương.Suốt đời Lâm Minh có thể đi tới bây giờ nhờ ma phương mang lại tác dụng rất lớn.

Vào phút sống còn này Lâm Minh chọn hoàn toàn tin tưởng ma phương.Rầm!Lâm Minh đập mạnh vào tế đàn hắc ám, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Lâm Minh không giữ lại chút năng lượng nào, rót hết vào ma phương khiến hắn không còn nhiều năng lượng để tự bảo vệ mình.Nhìn Lâm Minh rót năng lượng vào ma phương dường như định lần thứ hai sử dụng thần khí này, Minh Đồng cười khẩy nói:- Chết đi!Minh Đồng đột nhiên ném ra tam xoa kích.Vù vù vù vù vù!Tam xoa kích rạch phá hư không, tựa như sao băng xé gió lao hướng Lâm Minh.Lúc này Lâm Minh căn bản không chút sức chống cự, mắt thấy hắn cơ hồ bị tam xoa kích to lớn đóng đinh trên tế đàn hắc ám.

Khoảnh khắc sống còn, một đóa Hồng Liên Cửu Chuyển đỏ thắm nở tung ra trước mặt Lâm Minh, ẩn chứa ý cảnh sinh tử huyền diệu va chạm với tam xoa kích.Ầm!Hồng Liên nổ tung, cánh hao điêu tàn.

Thế đi của tam xoa kích giảm chậm nhiều nhưng vẫn mang theo đại thế thiên địa đánh thẳng tới trước.Thánh Mỹ chợt lóe tới trước mặt Lâm Minh, sắc mặt nàng tái nhợt, đôi tay đẩy ra.Từng bức tường băng ngưng tụ trước mặt Thánh Mỹ.Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!Tam xoa kích liên tiếp đâm thủng ba bức tường băng, lưỡi kích lạnh lẽo đâm thẳng vào gáy ngọc Thánh Mỹ.Lòng Lâm Minh thít chặt:- Thánh Mỹ!Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thánh Mỹ chắp hai tay, dùng đôi tay non mềm kẹp lưỡi kích.

Thánh Mỹ bị xung lực cường đại đẩy bay đi đập mạnh vào ngực Lâm Minh.Phút cuối Thánh Mỹ phát ra tiếng hét chói tai, hai tay gồng sức xoay quỹ tích công kích của tam xoa kích.Đinh!Tam xoa kích dán sát người Lâm Minh và Thánh Mỹ đóng đinh trên tế đàn hắc ám, đôi tay Thánh Mỹ đẫm máu.

Năng lượng trùng kích mạnh mẽ làm cánh tay phải Thánh Mỹ vặn vẹo gãy xương.Tuy rằng miễn cưỡng bảo vệ được Lâm Minh nhưng Thánh Mỹ tiêu hao hết lực lượng.

Tình huống của Lâm Minh không tốt hơn nàng bao nhiêu, tiếp theo bọn họ khó thể đỡ một kích của Minh Đồng.Minh Đồng mỉa mai:- Thật là vong mệnh uyên ương, lâm li bi đát.Minh Đồng nhe răng cười tới gần Lâm Minh và Thánh Mỹ:- Sư muội, mặc dù sư muội lphạm tội chết không thể tha thứ nhưng tá sẽ không giết sư muội, vì chủ nhân giữ mạng của sư muộilại có dùng.

Ta sẽ mang sư muội về, ha ha, không biết chủ nhân xử lý sư muội như thế nào đây?

Ta rất mong chờ.Minh Đồng đang nói đột nhiên nụ cười trên mặt đông lại.Ma phương trong tay Lâm Minh được hắn rót hết lực lượng vào chợt bắn ra như mũi tên.Lòng Minh Đồng thít chặt thụt lùi ra sau, gã cực kỳ e ngại ma phương, lờ mờ đoán được lai lịch của nó.Thần khí như vậy không đơn giản, Minh Đồng sơ sẩy một cái thì rất có thể sẽ lật thuyền trong mương.Ong ong ong ong ong!ma phương rung bần bật, dù không gian trong mộ Ma Thần ổn định cũng vì lực lượng rung này mà chấn động kịch liệt như sắp vỡ nát ra.ma phương xẹt qua quỹ tích, không công kích Minh Đồng mà bay lướt qua người gã.-------Chương 2404: Sinh tử tịch diệtTốc độ ma phương nhanh đến khó tịn, mục tiêu của nó là một trong ba tòa ma tháp.Bên cạnh sáu tế đàn có ba tòa ma tháp to lớn, hướng bay của ma phương là ma tháp cao ba mươi ba tầng.Đinh keng!Lâm Minh, Thánh Mỹ hay Minh Đồng không kịp làm ra phản ứng, ma phương đã đập mạnh vào cánh cửa ma tháp cao ba mươi ba tầng.Xung lực mạnh mẽ khiến cánh cửa rung bần bật, đồ đằngÁc Ma trên cánh cửa như sống lại, đôi mắt lóe tia sáng đỏ máu, trận văn vô tận chuyển động bay ra ngăn cản ma phương trùng kích.Khoảnh khắc những trận văn hiện ra đã bị ma phương đánh nát hơn phân nửa.Đinh keng!Lại vang tiếng nổ điếc tai, so với lần va chạm trước hầu như không có bất cứ khoảng cách.

Phù văn Ác Ma vỡ nát mảng lớn biến thành luồng sáng bay tứ tán, cánh cửa dần như bị ma phương đụng mỡ.Trong khoảnh khắc Minh Đồng hoàn toàn biến sắc mặt, vì gã nghĩ đến một chuyện làm gã như rơi vào hầm băng.Minh Đồng hét to một tiếng:- Nguy rồi!Minh Đồng liều lĩnh lao hướng ma phương.Minh Đồng có được năng lực khống chế mộ Ma Thần, tốc độ nhanh tới cực han.

Minh Đồng hầu như có thể lợi dụng pháp tắc không gian hoàn thành thuấn di.Chỉ chớp mắt Minh Đồng đã đến trước ma phương, vươn đôi vuốt ma bao bọc đại thế thiên địa chụp thẳng xuống ma phương.Thánh Mỹ thấy cảnh này thì vô cùng lo lắng:- Lâm Minh!Cửu Nhi ở trong không gian ma phương, nếu ma phương bị chấn động kịch liệt có khi nào Cửu Nhi bị gì không?Lâm Minh cũng căng thẳng thần kinh, lúc này hắn không có năng lực gì hỗ trợ ma phương.

Lúc trước Lâm Minh đã rót hết lực lượng vào ma phương, hiện tại chỉ có thể tin tưởng vào ma phương.Răng rắc!ma phương cứng rắn né thoát vuốt ma của Minh Đồng, lại trùng kích vào cửa lớn ma tháp.Cánh cửa rung bần bật, phù điêu Ác Ma trên cửa đã có một vết rạn.Kít ktí ktí!Đằng sau cánh cửa vang tiếng xiềng xích bị kéo căng như có tồn tại đáng sợ nào đó muốn vùng thoát khỏi trói buộc.Minh Đồng căng thẳng thần kinh lại chộp hướng ma phương:- Chết tiệt!Chợt một linh hồn trùng kích cực kỳ lạnh băng như kiếm bén bắn ra khỏi cửa ma tháp đâm vào trán Minh Đồng.

Người Minh Đồng run lên, đại thế thiên địa quanh thân gần như tán loạn!Bùm!ma phương lần thứ bốn đụng mạnh vào cửa cổng ma tháp, vết rạn mở rộng hơn.Ngay sau đó là lần va chạm thứ năm, thứ sáu.Lâm Minh trút xuống lực lượng vào ma phương đã bị hao hết, cổng ma tháp bí ẩn rốt cuộc bị đánh mở.Lâm Minh, Thánh Mỹ nín thở nhìn chằm chằm cửa ma tháp từ tử mở ra.Minh Đồng biểu tình cực kỳ khó xem.Một thanh âm tràn ngập thương cổ như phát ra từ tận cùng thời gian truyền đến:- Thật không ngờ vào phút cuối sinh mệnh còn được thấy truyền nhân của Vĩnh Sinh Chi Thạch, nhìn trút xuống sinh mệnh kéo dài huyết mạch . . .Thanh âm truyền vào tai người dẫn đến linh hồncộng minh.Thanh âm này không đơn giản là lời ra pháp theo mà bản thân thanh âm đã là đại đạo chi âm.Thùng thùng thùng!Tiếng bước chân nặng nề, tiếng xích sắt kéo dài dưới đất.

Một bóng người tóc tai bù xù ra khỏi ma tháp.Người đó không quá cao to, toàn thân bao trong trường bào màu đen.

Trường bào đã hoàn toàn rách nát, người quấn xiềng xích, hơi chật vật.

Dưới mái tóc dài xõa tung che giấu đôi mắt có thể chứa vũ trụ ngân hà.Lâm Minh hít một hơi, hắn lờ mờ đoán ra thân phận của người này.Có thể khiến ma phương rung động, làm Thánh Mỹ nghe thấy linh hồn triệu hoán, lại bị phong trong ma tháp ba mươi ba tầng, Lâm Minh chỉ nghĩ ra đượcmột người.Đó là chủ nhân trước của ma phương, người sáng tạo Thánh Điển có quan hệ khá nhiều với Thánh Mỹ, Bất Hủ quân vương!Xem ra Bất Hủ quân vương chết thật rồi.Lâm Minh biết xuất hiện trong Đế Cốt Hải nghĩa là Bất Hủ quân vương đã chết, chỉ có tàn hồn bị phong vào ma tháp.Thánh Mỹ đứng bên cạnh Lâm Minh nín thở, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt không chớp cái nào.

Thánh Mỹ cảm giác linh hồn run rẩy.Tâm tình Thánh Mỹ khó thể bình tĩnh, nàng linh cảm sắp được vén màn bí mật thân thế.Bất Hủ quân vương nhìn chăm chú vào Thánh Mỹ, buông tiếng thở dài thườn thượt:- Tất cả là mạng.Giọng điệu Bất Hủ quân vương lạnh nhạt khiến người nghe không hiểu ý nghĩa thật sự trong lời gã nói.Đôi mắt Minh Đồng đỏ ngầu nhìn chằm chằm Bất Hủ quân vương đột nhiên xuất hiện, mặt tràn đầy sát khí âm u:- Bất Hủ!Từ ban đầu Minh Đồng kinh hoàng đến khi cửa ma tháp bị phá mở, Bất Hủ quân vương xuất hiện thì gã bình tĩnh trở lại:- Khi ngươi còn sống đúng là oai phong một cõi, nhưng ngươi đã chết từ lâu, còn lạimột lũ tàn hồn bị Khốn ma Tác trấn áp trăm ức năm trong Phong Ma tháp, ngươi còn lại bao nhiêu lực lượng?Khóe môi Minh Đồng cong lên dữ tợn:- Như thế nào?

Mùi vị bị phong ấn ra sao?Minh Đồng nhanh chóng phân tích thực lực giữa mình và Bất Hủ quân vương.Danh tiếng Bất Hủ quân vương đem lại uy hiếp rất lớn.Nhưng hiện đứng trước mặt Bất Hủ quân vương chỉ là tàn hồn, Minh Đồng có thể khống chế lực lượng thế giới mộ Ma Thần, so sánh thì chưa chắc Bất Hủ quân vương mạnh hơn gã.Càng phân tích Minh Đồng càng tràn trề tự tin:- Ta khuyên ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn cút vè Phong Ma tháp đi.

Nếu để chủ nhân của ta tự mình đến đây, bỏ tàn hồn của ngươi vào luyện hồn đại trận luyên ngàn năm, vạn năm cho ngươi chịu đủ nỗi khổ luyện hồn!Nghe Minh Đồng hăm dọa nhưng Bất Hủ quân vương không thèm để bụng, gã cười khẽ lạnh nhạt nói:- Thật là thế đạo thay đổi, bây giờ một con chó cũng dám sủa trước mặt bổn tọa.

Đừng nói là ngươi, xem như chủ tử nuôi con chó nhà ngươi đến Đế Cốt Hải cũng không dám nói ra lời như vậy.

Nếu hắn có thể hoàn toàn khống chế nơi này đã sớm trường sinh bất diệt!Bất Hủ quân vương miệt thịt đã chọc Minh Đồng bừng lên lửa giận:- Ngươi nói cái gì!Minh Đồng vung tam xao kích, đại thế thiên địa điên cuồng ngưng tụ.Minh Đồng hét to một tiếng:- Cút về Phong ma tháp của ngươi đi!Kích đâm vào Bất Hủ quân vương.Bất Hủ quân vương nhích người, hai tay duỗi thẳng đè xuống Minh Đồng.Ầm ầm ầm ầm ầm!Đại thế thiên địa bên người Minh Đồng đột nhiên tan tác, không chỉ thế, đại thế thiên địa hình thành phong vân tụ tập bên người Bất Hủ quân vương.

Chúng nó hình thành bão tố gần xoay quanh bên cạnh Bất Hủ quân vương, theo gã khống chế.Đại thế thiên địa mặc cho Bất Hủ quân vương trở lại.- Sao có thể như vậy?Không nói Minh Đồng giật bắn người, Lâm Minh và Thánh Mỹ cũng vô cùng ngạc nhiên.

Lực lượng thế giới vốn do Minh Đồng khống chế ngược lại rơi vào tay kẻ địch Bất Hủ quân vương.Chẳng lẽ đây là sai sót của Hồn Đế?

Sao Hồn Đế có thể phạm sai lầm như vậy được?Bất Hủ quân vương phớt lờ Minh Đồng, không thèm giải thích chỉ vỗ chưởng.Trong chưởng này không chỉ ẩn chứa lực lượng thế giới còn có ý cảnh pháp tắc sinh tử của riêng Bất Hủ quân vương.- Sinh Tử Tịch Diệt!Lực lượng cuồng bạo tuôn ra, Minh Đồng bị đại thế thiên địa tỏa định.

Minh Đồng theo quen dùng đại thế thiên địa nắm giữ sống chết của người khác lần đầu tiên bị đại thế thiên địa kiềm chế, lần đầu tiên gã cảm nhận sự bất lực vô biên khi một con người đối diện thế giới.-------Chương 2405: Một đời anh hùngOng ong ong ong ong!Lực lượng Bất Hủ quân vương hoàn toàn đổ ập xuống, Minh Đồng phát ra tiếng hét kinh hoàng, người run lẩy bẩy.

Đôi mắt Minh Đồng bắn ra tia sáng kinh sợ, cực kỳ không cam lòng, khó tin.Sự sống của Minh Đồng nhanh chóng trôi đi, thân thể héo tàn, hốc mắt hõm sâu, tóc bay bay như cỏ khô.Nỗi sợ tử vong ập đến, Minh Đồng sợ hãi hồn vía lên mây.Minh Đồng vô cùng sợ cái chết, gã không dám tin mình sẽ chết tại đây.- Không thể nào!

Ngươi đã chết!

Một người chết làm sao có thể giết ta?- Trên thế giới có rất nhiều chuyện không thể nào, nhưng sự thật là mỗi việc không thể đều hợp tình hợp lý.

Cái gọi là 'không thể' chỉ nằm ở lòng người.Bất Hủ quân vương nói xong câu đó hai nắm tay co lại.

Thân thể Minh Đồng hoàn toàn khô kiệt, gã biến thành đống da bọc xương rơi lộp độp xuống chất thành đống.Một lũ tàn hồn dâng lên từ đống xương, là tàn hồn của Minh Đồng.

Pháp tắc trong Đế Cốt Hải đặc biệt, người hoặc Ác Ma chết tại đây sẽ giữ lại tàn hồn, suốt đợi bị phong trấn nơi này.Bất Hủ quân vương nhìn lũ tàn hồn đó, phất tay, lực lượng thế giới hoàn toàn giam cầm tàn hồn.Tàn hồn phát ra tiếng hét chói tai kinh khủng.

Lúc này ma phương chủ động bay hướng tàn hồn, một vòng xoáy màu đen hình thành nuốt tàn hồn Minh Đồng vào.Từ đầu đến cuối trận chiến đấu này kéo dài chưa tới năm giây đã hoàn toàn kết thúc.Bất Hủ quân vương chỉ mới ra một chiêu Sinh Tử Tịch Diệt liền giết Minh Đồng.Trong lòng Lâm Minh vô cùng kinh hoàng.Đây là thực lực của cường giả vượt qua Chân Thần sao?Chết rồi chỉ để lại một lũ tàn hồn, hơn nữa bị phong trấn trăm ức năm mà còn biến thái như vậy, thật sự là chênh lệch với Lâm Minh như trời cùng đất.Bất Hủ quân vương nhìn biểu tình của Lâm Minh, mỉm cười nói:- Ngươi đừng giật mình, ta không mạnh như ngươi nghĩ.

- Ác Ma đã chết này nói đúng, lực lượng của ta không còn sót lại bao nhiêu.

Lũ tàn hồn ta đây nếu chiến đấu ở bên ngoài thì chỉ miễn cưỡng tương đương với đính Chân Thần là cùng.Lâm Minh kinh ngạc hỏi lại:- Đỉnh Chân Thần?Lâm Minh cảm giác lực lượng của Minh Đồng đã tới trình độ đỉnh Chân Thần, Bất Hủ quân vương giết Minh Đồng như giết chó vậy mà chỉ là đỉnh Chân Thần?Bất Hủ quân vương lắc đầu nói:- Ta vừa giết Ác Ma này thật ra là nhờ cậy lực lượng của thế giới này.

Hắn khống chế lực lượng thế giới này không bằng ta, tất cả ưu thế của hắn ở trước mặt ta biến thành thế yếu, không thì ta khó giết hắn.Lời Bất Hủ quân vương nói khiến lòng Lâm Minh máy động, vừa rồi hắn cũng cảm giác được Bất Hủ quân vương có thể khống chế đại thế thiên địa nơi này, sức điều khiển mạnh hơn Minh Đồng.Lâm Minh cảm thấy rất khó tin, giống như Hồn Đế mài con dao kết quả là cho kẻ thù dùng.Lâm Minh định hỏi Bất Hủ quân vương tại sao như vậy nhưng hắn ngậm miệng lại, vì Bất Hủ quân vương chỉ nhìn Thánh Mỹ.Thánh Mỹ nhìn đạo trước mặt, ngừng thở, nỗi lòng dao động kịch liệt.Cảm giác triệu hoán trong lòng càng lúc càng mãnh liệt từ khi nam nhân xuất hiện, thậm chí máu chảy toàn thân cũng tăng tốc theo khiến Thánh Mỹ nghi ngờ nàng và nam nhân này huyết mạch liền nhau.Thánh Mỹ cắn môi kiềm nén rung động trong lòng, nàng đối diện nam nhân áo đen lâu thật lấu.Thanh âm khẽ khàng có chút do dự, không xác định, chút kích động.- Người là . . .

Tổ tiên của ta?Từ khi biết mình có bí ẩn thân thế thì cái bí ẩn đó như tảng đá to đè trong lòng Thánh Mỹ, hôm nay rốt cuộc có thể nâng nó lên, hỏi sao nàng bình tĩnh được?Nam nhân áo đen lặp laị hai chữ:- Tổ tiên?Nam nhân thở dài, vẻ mặt cảm thán nói rằng:- Trăm ức năm trước, ta và Tu La là lãnh tụ hai chính ma của nhân tộc.

Cái gọi là chính đạo và ma đạo chỉ là tương đối, ta thì vì cảm ngộ sinh tử luân hồi, truy cầu vĩnh sinh bất hủ nhiều ít nghiêng về chính đạo.

Tu La thì nhiều sát nghiệt càng canh nghiêng về ma đạo, cái danh Tu La của hắn là vì thế.- Ta và Tu La vốn không hợp, cái này đến từ xung đột lý niệm võ đạo.

Vì lý niệm của chúng ta có thể nói là đi ngược lại, trong giới võ học xung đột lý niệm là mâu thuẫn khó thể điều hòa.

Đệ tử môn hạ chúng ta thường hay đánh nhau kịch liệt, bản thân ta và Tu la cũng đánh mấy lần.

Về sau . . .

Chúng ta cùng theo đuổi một nữ nhân tuyệt thế, khiến mâu thuẫn vốn thâm căn cố đế dần phát triển theo mức độ sinh tử chiến.- Cuối cùng nữ nhân kia lựa chọn ta, điều này khiến Tu La vừa buồn vừa giận.

Nhưng vì nữ nhân này làm ra lựa chọn nên không còn tìm ta tử đấu mà lặng lẽ rời đi.- Tu La ra đi tập trung tất cả thời gian, sức lực, dồn cả cuộc đời vào tu luyện.- Ta và thê tử của mình cùng tu thuật sinh tử, ta chủ tu tử vong, nàng chủ tu sinh mệnh.- Nhưng về sau ta phát hiện mình bị Tu La bỏ lại, nhiều năm gặp lại Tu La tóc hắn đã trắng nh tuyết.

Giờ nghĩ lại thực lực của Tu La khi đó có lẽ đã ngang ngửa ta và thê tử hợp tác.- Nếu Thâm Uyên không xâm nhập, ta nghĩ ta và Tu La sẽ làm kẻ thù cả đời, hai con đường khác nhau nhưng lại hiểu biết đối phương nhất.- Thâm Uyên xuất hiện làm chúng ta biết ngoài trời có trời.

Ta và Tu La nội đấu nhiều năm, chưa từng nghĩ tương lai vũ trụ sẽ đại phá diệt.

Tộc Ác MaThâm Uyên đã tự mình trải qua rồi.- Chúng ta với văn minh võ đạo trăm ức năm chiến với tộc Ác Ma tích lũy trăm ức năm, kết quả có thể tưởng tượng.

Trận chiến ấy thái cổ chư tộcTam Thập Tam Thiên tử thương vô số kể, chuyện duy nhất coi như tin tốt là ta hợp sức cùng Tu La đánh Ma ThầnThâm Uyên bị thương nặng khó thể chữa lành, giành cơ hội thở dốc cho thái cổ chư tộcTam Thập Tam Thiên.- Nhưng trận chiến ấy chúng ta trả giá cực đắt, Tu La bị thương nặng, ta thì sắp chết.- Tuy thế công Thâm Uyên giảm chậm nhiều nhưng chúng ta biết cứ tiếp tục thế này sớm muộngì Tam Thập Tam Thiên sẽ bị hủy diệt.

Lúc ấy ta hầu như không thể phục hồi nguyên khí, thiếu ta phụ trợ càng tăng thêm sương trên tuyết trong chiến trường.- Lúc ấy ta biết thê tử mang thai, trong người ta vì tràn ngập tử vong, pháp tắc hủy diệt rất khó sinh ra con cái.

Dường như ông trời không bỏ rơi ta, vào phút cuối mạng sống ban hài tử này cho ta.- Ta tự biết mình không còn nhiều thời gian, thế là cố gắng trao hết tinh hoa sinh mệnh, cảm ngộ luân hồi sinh tử cho hài tử của ta, hy vọng tương lai con bé sẽ kế thừa tất cả của ta.- Từ mặt nào đó con bé không chỉ là hài tử của ta còn là nối tiếp sinh mệnh ta và thê tử.- Ta nhìn nữ nhi của mình sinh ra, khi đó sinh mệnh ta còn sót lại chưa đủ nửa năm.

Phút cuối cùng ta không muốn trầm mặcchết đi, ta rời khỏi thái cổ chư tộc, một mình giết hướng đại bản doanh Thâm Uyên Ác Ma.

Ta định vào phút cuối sinh mệnh liều tự bạo tổn hại nặng Ma Thần một lần nữa.

Nhưng lần đó ta không gặp Ma Thần, ta rơi vào ngàn vạn Ác Ma bao vây, chiến đến cuối cùng ta và một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng đồng quy vu tận!-------Chương 2406: Thế giới chi linh 1- Ta cho rằng mình đã chết nhưng không ngờ còn lại tàn hồn đã từ từphục hồi lại ý thức, bị phong vào tòa ma tháp.

Mãi sau này ta mới biết bí mật to lớn của mộ Ma Thần.Bất Hủ quân vương chậm rãi kể xong mọi thứ, giọng điệu rất bình thản nhưng nói ra sự kiện bao la vĩ đại.Lâm Minh rất khó tưởng tượng đây là cuộc đời như thế nào.Nửa đời trước tranh đấu với ma vương thượng cổ lãnh tụ ma đạo, được trái tim nữ nhân tuyệt nhất thế gian.

Nửa đời sau đại chiến với Thâm Uyên Ác Ma, tổn hại nặng Ma Thần.

Dù khi bị thương nặng sắp chết vẫn chém giết cùng ngàn vạn Ác Ma, đồng quy vu tận với một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Cái gì gọi là anh hùng?

Chính là đây!Thánh Mỹ chậm rãi quỳ xuống đất trước mặt Bất Hủ quân vương, trái tim bị xúc động mãnh liệt, cúi gập đầu hướng Bất Hủ quân vương.Người đứng trước mặt Thánh Mỹ là phụ thân kiếp trước của nàng.Bất Hủ quân vương không chết trận vì chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, cũng cố gắng truyền tinh hoa sinh mệnh, cảm ngộ pháp tắc cuối cùng cho nàng.Nghĩ đến cuộc đời phụ thân bi tình là đôi mắt Thánh Mỹ ướt lệ.Kiếp trước Bất Hủ quân vương trút rất nhiều tâm huyết, hy vọng lên người Thánh Mỹ, nhưng hy vọng này thật ra là áp lực rất nặng nề.Thánh Mỹ kiếp trước vận mệnh cũng vô cùng bi tình.Thánh Mỹ nhớ mang máng cảnh tượng trong giấc mơtâm ma.Kiếp trước khi Thánh Mỹ còn là trẻ con đã bắt đầu huấn luyện như địa ngục, cầm thanh kiếm cao hơn mình chém giết sinh tử với Thâm Uyên Ác Ma cuồng hóa.

Từng đợt Thâm Uyên Ác Ma vô cùng vô tận.

Khi Thánh Mỹ chém giết luôn có một lão nhân thái cổ thần tộc nhìn như lạnh băng vô tình đứng bên cạnh xem, thật ra đó là người luôn cẩn thận chăm sóc cho nàng.Thánh Mỹnhưó tới lúc bị nhốt trên cô đảo, đối diện sóng to trùng kích, xích sắt lạnh lẽo khảm sâu vào da thịt nàng, khiến nàng gần như ngộp thở.

Thánh Mỹ nhận hết tuyệt vọng cô độc, mãi khi tích góp đủlực lượng, phá tan trói buộc.Thánh Mỹ nhớ tới sau khi mình trưởng thành đến chiến trường chém giết với Thâm Uyên Ác Ma trở nên, cứ chém cứ giết.

Đến phút cuối cùng nàng huyết tế chính mình, hóa thân thành vĩnh hằng thần tường, phong lại Hắc Ám Thâm Uyên.Sinh mệnh của Thánh Mỹ từ lúc sinh ra đã được định trước.Đó là . . .Sinh ra vì chiến đấu, chết vì chiến đấu.Có lẽ Thánh Mỹ bi tráng, có lẽ vĩ đại, có lẽ nàng chẳng là cái gì.

Chiến trường giữa thái cổ chư tộc và Thâm Uyên Ác Ma không nói gì tới vĩ đại, đây là cuộc chiến sinh tồn, nếu không thắng được nghĩa là hoàn toàn diệt vong.Từ trăm ức năm trước không biết có bao nhiêu nhân kiệtngười trước ngã xuống, người sau tiến lênchết đi, chỉ vì sống tiếp.Bất Hủ quân vương và Thánh Mỹ gặp nhau kích thích Lâm Minh rấty lớn.Từ trăm ức năm trướcthái cổ chư tộc không mạnh bằng Thâm Uyên Ác Ma nhưng bọn họ kéo dài tiếp.Một chủng tộc lúc gần diệt vong có thể bộc phát ratâm huyết và tín niệm thì sẽ cực kỳ khủng bố.

Giống như cảm giáclúc trước ở Tư Minh tinh Lâm Minh nhìn mười vạn dân chúng không ăn đồ bố thí.Rất nhiều người không tiếc bản thân, thấy chết không sờn, khi ấy bọn họ dễ cảm nhiễm người xung quanh hơn.

Cuối cùng ức vạn võ giả hợp thành một lòng, dù phải đối mặt kẻ thù mạnh hơn mình gấp mười lần cũng có thể chiến một trận.Nghĩ tới đây Lâm Minh thở hắt ra, mấy năm nay hắn luôn cảm giác áp lực to lớn nhưng hắn không chiến đấu một mình, chưa bao giờ là vậy.

Trận đại kiếp nạn này đến quá nhanh, Lâm Minh không có nhiều thời gian nhưng hắn không cần một mình đối diện chủ nhân sau màn mộ Ma Thần.Có chiến hữu, có bằng hữu, có tiền bối, có muôn vàn võ giả cũng chiến đấu vì sống sót.Bất Hủ quân vương nhìn biểu tình, tín niệm trong mắt Lâm Minh, mỉm cười nói:- Các ngươi đi theo ta.Khi nói chuyện Bất Hủ quân vương đã nhấc chân đi hướnga tế đàn hắc ám.Lâm Minh, Thánh Mỹ sửng sốt, không hỏi nhiều, cắm cúi đi theo Bất Hủ quân vương.Bất Hủ quân vương từng bước mộtđi lên tế đàn, Lâm Minh, Thánh Mỹ lên theo.Lần đầu đến trên tế đàn to lớn, Lâm Minh nhìn những vệt máu nâu đậm loang lổ trải dài tế đàn như bệch máu đổ xuống trải qua năm tháng dài dặc nhuộm thành.Trên tế đàn có phù điêu Ác Ma mãi mãi không thay đổi, ma văn lộ ra ngoài, thân hình Ác Ma trông rất dữ tợn.Bất Hủ quân vương bước tới giữa tế đàn mới ngừng lại.Lâm Minh lấy làm lạ hỏi:- Tiền bối, đây là . . .?Lâm Minh luôn cảnh giác với tế đàn này, hắn cảm nhận sát khí đậm đặc từ tế đàn.

Nhiều năm qua không biết bao nhiêu thiên kiêu nuốt hận trên tế đàn.Bất Hủ quân vương xoay người lại nhìn Lâm Minh và Thánh Mỹ, nở nụ cười hiền hòa:- Các ngươi đến mộ Ma Thần chẳng lẽ không phải vì Hắc Ám tế điển sao?

Hiện tại đã đi đến nơi này, đương nhiên không thể bỏ qua mọi thứ.Lâm Minh thầm ngạc nhiên:- Ý của tiền bối là?Hắc Ám tế điển vốn là một cạm bẫy lớn, chẳng lẽ Bất Hủ quân vương có cách tránh khỏi nguy hiểm trong cái bẫy sao?Bất Hủ quân vương nói:- Có ta chủ trì Hắc Ám tế điển thì các ngươi không cần lo, ta sẽ xóa bỏ thần niệm của lão già kia cho các ngươi.Nghe xong Lâm Minh giật nảy mình, Bất Hủ quân vương chết nhiều năm mà còn có bản lĩnh như vậy?Bất Hủ quân vương nhìn thấu suy nghĩ của Lâm Minh, cười nói:- Ngươi đừng thấy lạ, lực lượng thế giới trong Đế Cốt Hải này bao gồm tất cả cường giả thượng cổ trong đó có ta thi giải trong Đế Cốt Hải để lại.

Lực lượng thế giới này vốn là lực lượng thuộc về chúng ta, lão già kia có thể khống chế lực lượng thế giới nơi này nhờ vào trận pháp, cộng thêm ba trăm sáu mươi tòa ma tháp.

Ta ở đây trăm ức năm tham ngộ ra chút pháp tắc, có thể khống chế lực lượng tvốn thuộc về mình là chuyện rất bình thường.- Thật ra lão già kia không thể hoàn toàn khống chế Đế Cốt Hải, ta chết tại đây, một số nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên khác, thậm chí ma đế tộc Ác Ma thời đại thượng cổ, những người lúc còn sống không phải kẻ yếu, kém nhất cũng là đẳng cấp Chân Thần thượng vị, làm sao bọn họ câm tâm mình bị người giam cầm lại?

Làm chất dinh dưỡng cho mộ Ma Thần?

Nếu có ngày nào lão già kia hoàn toàn khống chế Đế Cốt Hải thì dã tâm tuyên cổ bất diệt của hắn sẽ thành hiện thực.Lâm Minh hiểu ra.

Đúng rồi, bàn tay đen sau màn mộ Ma Thầntrăm ức năm đến nay không biết tạo bao nhiêu sát nghiệt, che giấu mục đích thật sự của mộ Ma Thần, tạo ra các lời dối trá, dùng ma tháp giam cầm mấy trăm đại đế thượng cổ.Những đại đế này sao có thể cam lòng bị người lợi dụng?Mấy trăm nhân vật tuyệt thế liên hợp lại, dù cho bàn tay đen sau màn mộ Ma Thần có các loại trận pháp, pháp bảo đủ thứ nhưng muốn hoàn toàn khống chế Đế Cốt Hải cũng không dễ.Lâm Minh nhớ đến lúc hắn mới vào Đế Cốt Hải thì nghe những thanh âm điên cuồng, tàn hồn Ác Ma điên cuồngtrùng kích cửa ma tháp dẫn đến chấn động dữ dội.Rõ ràng những tàn hồn này sống cũng rất khốn khổ.-------Chương 2407: Thế giới chi linh 2Ngẫm lại cũng đúng, những đại đế xa xưa với pháp tắc đặc biệt làm cho bất tử bất diệt, có thể sống đến mấy trăm ức năm.

Pháp môn dài bị nhốt trong cái lồng ma tháp cực kỳ nhỏ hẹp, mặc cho tâm trí của họ kiên cường cỡ nào cũng khó thể chịu đựng cô đơn không có cuối.Hành hạ thời gian dài sẽ làm bọn họ phát cuồng.Lâm Minh hỏi:- Lão già mà tiền bối nói có phải là Ma Thần người sáng tạo mộ Ma Thần?Trong lòng Lâm Minh sớm có suy đoán này, bây giờ xem ra Hồn Đế chính là bàn tay đen sau màn mộ Ma Thần, đây là suy đoán hợp lý nhất và đáng tin nhất.Nhưng Hồn Đế có phải là Ma Thần ngày xưa sáng tạo mộ Ma Thần hay không thì chẳng biết.Nếu Hồn Đế là Ma Thần thì đáng sợ, e rằng từ lúc sáng lập mộ Ma Thần thì Hồn Đế đã vạch kế hoạch thực hiện dã tâm vĩnh sinh bất diệt của mình.Một mộ Ma Thần chẳng những trợ giúp tộc Ác Ma độ qua đại phá diệt, hơn nữa thực hiện vĩnh sinh cho mình.

Bố cục vượt qua ít nhất một ngàn năm trăm ức năm thật là âm mưu lớn lao, tưởng tượng thôi đủ khiến người rét run.Đối với câu hỏi của Lâm Minh thì Bất Hủ quân vương chỉ có thể lắc đầu nói:- Ngươi hỏi ta thì ta cũng không biết.- Nhiều năm qua theo ta hiểu biết mộ Ma Thần thì ta cho rằng sự thật đáng tin nhất là lúc mộ Ma Thần mới được xây dựng đúng là tồn tại vì vượt qua địa phá diệt, nhưng về sau tính chất đã thay đổi.

Bàn tay đen sau màn lợi dụng mộ Ma Thần có thể là chính Ma Thần, hoặc là truyền nhân của Ma Thần, hoặc là kiêu chùng Hắc Ám Thâm Uyên xuất hiện ở thời đại nào đó.- Khả năng lớn nhất ta nghĩ cái gọi là bàn tay đen sau màn vốn là năm tháng vô tận diễn biến mộ Ma Thần tự sinh ra linh trí.Khi Bất Hủ quân vương nói ra khả năng cuối cùng, tim Lâm Minh rớt cái bịch.Một thế giới diễn biến ra linh trí, muốn mình tồn tại tuyên cổ, muốn trở thành chúa tể vũ trụ, khiến muôn vàn sinh linh làm nô lệ cho nó?Nghe thì rất khó tin nhưng nghĩ lại chưa chắc không thể được.Mộ Ma Thần là một thế giới đặc biệt vượt qua vũ trụ đại phá diệt, đây vốn là chuyện trái thiên đạo.Khi mọi thứ trái thiên đạo vậy thế giới sinh ra linh trí của riêng mình, muốn nô dịch chúng sinh thì có gì lạ?Vậy tính ra Lâm Minh tìm được tà cốt trong bí cảnh ngầm đã có giải thích hợp lý.

Lâm Minh cho rằng khúc tà cốt này là Hồn Đế dùng để sống lại thân thể, xương cốt như vậy rất quan trọng, Lâm Minh tình cờ có được nó thì hơi quái lạ.Bây giờ xem ra khúc xương do vị tồn tại thượng cổ vượt qua Chân Thần để lại.Tà cốt được tẩm bổ trong đại trận mộ Ma Thần có thể là dùng để trấn áp đại trận, cung cấp năng lượng cho thế giới mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần bài bố nhiều thứ, đa số quy tắc chỉ vì tẩm bổ thế giới, vì rất có thể Hồn Đế chính là thế giới chi linh!- Chẳng trách Hồn Đế muốn có vĩnh hằng chi hồn của ta, vì bản thân Hồn Đế là hồn thể.

Có lẽ vĩnh hằng chi hồn có thể giúp hồn thể của Hồn Đế củng cố hơn cho đến vĩnh sinh bất diệt, Hồn Đế khống chế nhiều tàn hồn đại thé thượng cổ trong mộ Ma Thần càng mạnh mẽ hơn.Lâm Minh cảm giác suy nghĩ càng lúc càng rõ ràng, nhưng có nghĩ thông tất cả cũng vô nghĩa, dù hiểu rõ lai lịch của Hồn Đế đều chẳng giúp ích chi.Lâm Minh chỉ cần biết rằng phải chiến thắng lão già này, chủng tộc Tam Thập Tam Thiên và hắn mới sống sót được, thế là đã đủ.Lâm Minh nói:- Có lẽ tiền bối không biết, lão già này hiện đã đoạt xá Hồn Đế của Tam Thập Tam Thiên, là lãnh tụ Hồng tộc.

Hồn tộc hiện là một trong các bộ tộc lớn nhất Tam Thập Tam Thiên, lão già này bắt đầu thẩm thấu vào Tam Thập Tam Thiên, bồi dưỡng nhiều nanh vuốt cho mình giùm.

Minh Đồng mà tiền bối vừa giết chết cũng nằm trong số đó, vãn bối rất xấu hổ vì yếu ớt không đánh lại nổi một nanh vuốt của lão già đó . . .Bất Hủ quân vương không để bụng:- Ác Ma mới bị ta giết là thông qua khế ước từ lão già kia mượn năng lực sử dụng lực lượng thế giới này, ngươi ở trong này thua hắn cũng hợp lý.- Ta khống chế lực lượng thế giới này mạnh hơn Ác Ma kia, nên ta giết hắn rất dễ dàng.- Ngươi phải nhớ kỹ rằng tương lai dù có thế nào cũng đừng đánh nhau với lão già đó trong mộ Ma Thần, tại đây hắn như vị thần, chỉ có mấy răm tàn hồn thượng cổ chúng ta hợp sức lại mới đối kháng hắn nổi.

Trừ phi . . .

Ngươi có năng lực xé rách thế giới mộ Ma Thần, vậy thì căn cơ lực lượng của lão già kia bị phá.Xé rách thế giới mộ Ma Thần?Lâm Minh lắc đầu, đây là thế giới mà vũ trụ đại phá diệt cũng không thể hủy diệt, muốn xé rách nó?

Nói dễ hơn làm.Khi Lâm Minh đứng chín hgưiã tế đàn hắc ám, Lâm Minh cảm giác thần hồn của mình dường như thông qua tế đàn này liên kết với nguyên Đế Cốt Hải.

Lâm Minh mơ hồ cảm giác trong thế giới này có lực lượng thế giới đang lưu động.- Thì ra cái gọi là Hắc Ám tế điển tức là nhận lực lượng thế giới Đế Cốt Hải tẩy lễ.

Hồn Đế muốn triệt để khống chế Đế Cốt Hải, dung hợp thành một với mộ Ma Thần nhưng hồn lực không đủ sức làm được điều này, thế là bày ra các loại bố cục.

Hồn Đế cần nô bộc cường đại hơn, vì vậy chia lực lượng thế giới Đế Cốt Hải cho những thiên tài đỉnh cao đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, bồi dưỡng bọn họ thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, khống chế bọn họ cho mình dùng.- Ta ở trong Đế Cốt Hải chịu lực lượng thế giới tẩy lễ rồi lại không bị Hồn Đế khống chế, vậy tương đương cắt thịt trên người Hồn Đế ra.Nghĩ thông những điều này Lâm Minh hơi lo âu, chuyện đụng vào nghịch lân của Hồn Đế thế này có khi nào dẫn đến hậu quả nghiêm trọng không?- Tiền bối, có khi nào Hồn Đế vì nổi khung mà tự mình đến mộ Ma Thần?Nếu Hồn Đế tới thì hậu quả không tưởng tượng nổi.Bất Hủ quân vương nói:- Lúc ta giết Minh Đồng đã liên hợp với tàn hồn nơi này duàng lực lượng thế giới phong tỏa Đế Cốt Hải.

Hiện tại lão già kia tập trung hết sức bế quan, rất khó phát hiện dị biến nơi này hay Minh Đồng đã chết.Bất Hủ quân vương chỉ vào ma phương trong tay Lâm Minh:- Tàn hồn Minh Đồng còn ở bên trong.Lâm Minh chợt nhớ khoảnh khắc Bất Hủ quân vương giết Minh Đồng thì linh hồn của gã bị giữ lại, bị ma phương trấn áp.Trong Đế Cốt Hải này pháp tắc đặc biệt, sau khi võ giả chết linh hồn không tán, một trạng thái giữa sống và chết.Bình thường biết sinh tử người khác sẽ dùng cách để lại một lũ mệnh hôn, nếu Minh Đồng linh hồn không tán thì mệnh hồn này cũng sẽ không biến mất, vậy là rất khó phát hiện cái chết của gã.Nếu Hồn Đế luôn chú ý tình huống xung quanh sẽ có cách phát hiện ra.

Nhưng Lâm Minh biết rõ hiện Hồn Đế đang bế quan, lần này cực kỳ quan trọng, đại khái gã dùng vĩnh hằng chi hồn của Lâm Minh làm mồi dẫn tu thành bí pháp linh hồn, khiến gã có thể hoàn toàn khống chế Đế Cốt Hải.

Đây là chuyện quan trọng nhất với Hồn Đế, liên quan đến việc dã tâm vĩnh sinh bất diệt của có thể hoàn toàn thực hiện không.-------Chương 2408: Hắc Ám tế điểnNếu Hồn Đế tập trung làm tất cả điều này thì khó thể phân tâm chuyện bên ngoài.Lâm Minh đang nghĩ ngợi, Bất Hủ quân vương nói với Thánh Mỹ:- Ngươi cũng đứng sang một bên đi.Thánh Mỹ gật đầu nói:- Vâng!Thánh Mỹ đứng bên cạnh Lâm Minh, lực lượng thế giới bắt đầu dâng trào lên.

Nguyên Đế Cốt Hải bị Lâm Minh và Thánh Mỹ lôi kéo, bờ đối diện sông hoàng tuyền có hơn một trăm tòa ma tháp bắt đầu chấn động.Đột nhiên một thần niệm cổ xưa như sấm sét nổ vang bên tai Lâm Minh, Thánh Mỹ:- Ai?

Quấy rầy ta ngủ say!Lại một thần niệm vang lên:- Giết!

Giết!

Giết!

Chiến!

Chiến!

Chiến!Bên tai Lâm Minh truyền đến điên cuồngkhát vọng:- Máu thịt, cho ta thịt!Đó là linh hồn giống như dã thú, trong đó tràn ngậpđiên cuồng, giết chóc, dữ tợn.- Ta muốn chết, ai có thể giết ta!?- Ha ha ha!

Có nữ nhân, nữ nhân mới mẻ thật.

Mấy trăm ức năm lão tử chưa nếm mùi vị nữ nhân, cho ta!

Cho ta!Ầm ầm ầm ầm ầm!Một Ác Ma điên cuồngva chạm cửa ma tháp, thò móng vuốt khô quắc dữ tợn ra khỏi khe cánh cửa.Trước đó Lâm Minh, Thánh Mỹ đâu dự đoán được sẽ xảy ra chuyện thế này?

Hai người hơi giật mình nhưng giây sau thúc giục hồn hải, hồn lực bạo phát ngăn cách các thần niệm ngoài hồn hải.

Nếu bị những thần niệm này xông vào hồn hải có lẽ bọn họ sẽ bị những thần niệm như dã thú đồng hóa, đánh mất bản tâm.Bất Hủ quân vương hét to:- Câm mồm lại hết cho ta!Thanh âm như sấm mùa xuân hình thành sóng xung kích.Ầm ầm ầm ầm ầm!Hơn một trăm tòa ma tháp cùng rung lên, thanh âm ồn ào rối loạn biến mất, tất cả tàn hồn yên lặng.Mấy Ác Ma nhe răng cười kêu lên:- Bất hủ!- Bất hủ!- Bất hủ!Thanh âm quanh quẩn trong Đế Cốt Hải, trống trải mà lạnh lùng.- Ngươi ra khỏi ma tháp?- Ha ha ha!

Vô dụng, ngươi không thể trốn thoát pháp tắc Đế Cốt Hải trói buộc!- Chúng ta ở đây muốn sống không được, muốn chết không xong, ngươi cũng đừng mơ giải thoát!Nghe những lời nói nguyền rủa, sắc mặt Bất Hủ quân vương như thường, chỉ giơ hai tay đè xuống.Ầm ầm ầm ầm ầm!Lực lượng thế giới hình thành nước lũ lớn ập hướng một trăm tòa ma tháp.Ma tháp rung bần bật như thể có bão tố nổi lên trong Đế Cốt Hải.Các tàn hồn Ác Ma trong ma tháp sẽ không chịu uy hiếp, nhưng từ người Bất Hủ quân vương bộc phát lực lượng mệnh mông đủ chấn nhiếp đám đông Ác Ma.- Cống hiến ra lực lượng thế giới của các ngươi!Giọng Bất Hủ quân vương quanh quẩn cùng bão tố, giọng điệu không cho phép nghi ngờ.Có Ác Ma kêu gào:- Dựa vào cái gì!- Tại sao ta phải nghe lời ngươi?- Ha ha ha!

Đưa nữ nhân kia cho ta thì ta sẽ suy xét một chút.Hắc Ám tế điển là nghi thức cường đại sinh ra Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, mà Ác Ma đẳng cấp đồ đằng là tồn tại cực hạn Chân Thần, mạnh hơn tàn hồn Bất Hủ quân vương hiện tại nhiều.Với lực lượng Bất Hủ quân vương không đủ để điều động năng lượng khổng lồ đó cho Lâm Minh, Thánh Mỹ nhận tẩy lễ.

Bất Hủ quân vương phải nhờ vào lực lượng tàn hồn Ác Ma khác trong Đế Cốt Hải.Bất Hủ quân vương chậm rãi nói:- Chỉ bằng vào hai người đứng tại đây!

Chẳng phải các ngươi hận không thể xé xác chúa tể Thâm Uyên ra trăm mảnh, ăn thịt,uống máu của hắn sao?

Các ngươi bị nuôi nhốt như heo chó tại đây, khi nào hắn vui vẻ thì cho các ngươi một nhát làm thịt.

Khi nào thì chấp niệm của các ngươi mới thực hiện được?Thanh âm đó mang theo lực chấn động cường đại khuếch tán.- Ha ha ha ha ha!Một tàn hồn Ác Ma cười điên dại:- Ngươi đang nói lời nhảm nhí gì?

Lẽ nào ngươi trông chờ một nam một nữ như chó con, mèo con này đánh bại được lão già kia?- Ta có nghe lầm không vậy?

Ngươi kêu chúng ta cống hiến lực lượng thế giới ra tẩy lễ cho hai đứa nhóc này?- Ha ha ha ha ha ha!

Bọn họ mới chỉ là Thiên Tôn kỳ, không tới Chân Thần, ngươi bị nhốt trăm ức năm đến ngu người sao?đám đông Ác Ma cười như điên, bọn họ vốn là hạng kiệt ngạo bất thuần, bị bắt nhốt mấy trăm ức năm, trong lòng càng là tràn ngập lệ khí.Hơn nữa bọn họ và Bất Hủ quân vương không thuộc một chủng tộc, dù bọn họ có chung kẻ thù . . .

Hồn Đế, nhưng khiến bọn họ nghe theo sự điều khiển Bất Hủ quân vương thì không dễ dàng.Bất Hủ quân vương hơi nhíu mày nhìn Lâm Minh:- Ngươi có tin tưởng thông qua Hắc Ám tế điển?Lúc trước Bất Hủ quân vương nhìn Lâm Minh đánh với Minh Đồng, gã có lực lượng thế giới gai cố, sức chiến đấu trên Chân Thần thượng vị.

Lâm Minh thì chỉ có tu vi đỉnh Thiên Tôn thượng vị nhưng kiên trì mấy chục giây đỡ đòn Minh Đồng công kích mà không chết, chỉ tính phần thực lực này đã làm Bất Hủ quân vương rất giật mình.Tuy Thánh Mỹ kém hơn Lâm Minh một chút nhưng là nữ nhi kiếp trước của Bất Hủ quân vương chuyển thế, thực lực thiên phú là không thể nghi ngờ .Bởi vậy Bất Hủ quân vương mới tin tưởng cho hai người nhận Hắc Ám tế điển thử thách, khiêu chiến Hồn Đế cơ hồ không thể chiến thắng.Lâm Minh bình tĩnh nói:- Nếu chỉ thử thácha tiềm lực thì không thành vấn đề.Tiềm lực là cách phán đoán sức chiến đấu tổng hợp của một người trực quan nhất về thiên phú tương đương tuổi tác.Về mặt này thì không ai bằng Lâm Minh.Bất Hủ quân vương mắt lóe tia sáng hỏi:- Nếu khó hơn gấp đôi thì sao?Lâm Minh hết hồn nhưng cắn răng làm liều:- Có thể thử một lần.Khó khăn gấp đôi Hắc Ám tế điển, rất khó tưởng tượng.

Nhưng Lâm Minh muốn chiến thắng Hồn Đế thì phải áp lực bản thân, ép ra cực hạn của mình!- Tốt!Mắt Bất Hủ quân vương lóe tia sáng khen ngợi, hít sâu, xoay người dõng dạc nói với đám Ác Ma điên cuồng:- Nếu trong các ngươi ai phản đối ta thì cứ rót lực lượng mạnh nhất của mình qua đây, nhìn xem bọn họ có chịu nổi không?Bất Hủ quân vương thốt lời, đám đông Ác Ma ngẩn ngơ.

Trong Đế Cốt Hải bỗng chốc yên tĩnh lại.Lặng thinh một lúc sau đám đông Ác Ma cười gằn:- Rót lực lượng mạnh nhất vào người hai tiểu brối Thiên Tôn?- Ha ha ha!

Bất Hủ, ngươi đang nói mớ sao?

Lực lượng hơn một trăm thể linh hồn chúng ta sẽ làm tiểu tử này và nữ nhân nổ tan xác chết!- Ha ha ha!

Bất Hủ, ngươi có thù với hai tiểu tử kia đúng không?

Nhưng ngươi cũng đừng dùng thủ đoạn tàn nhẫn như thế hành hạ bọn họ đi!Quá trình Hắc Ám tế điển vô cùng đau đớn, nếu nâng năng lượnglên tới mạnh nhất thì đau khổ sẽ càng mạnh hơn nữa.Không chịu nổi năng lượng trùng kích nên nổ banh xác, cách chết này đau đớn hơn thiên đạo vạn quả gấp trăm lần.Sau khi chết rồi linh hồn của bọn họ sẽ bị giam cầm tại đây nhưng không vào ma tháp mà bị phong trong đại trận dưới lòng đất Đế Cốt Hải.

Trong đại trận chen chúc tối tăm không ánh sáng càng làm người ta nổi điên hơn là bị nhốt trong ma tháp.Bất Hủ quân vương lù lù bất động, lạnh lùng cười:- Các ngươi đã là người chết, để lại những năng lượng này có ích gì?

Các ngươi còn trông chờ có ngày nào đó sống lại sao?

Đừng nằm mơ!

Nhưng ta cảm thấy dù các ngươi rót lực lượng thế giới mạnh nhất cũng không đủ cho hai tiểu bối ăn no!-------Chương 2409: Sung sướng lâm liMột Ác Ma nhe răng cười nói:- Ha, Bất Hủ ngươi đừng khích chúng ta!

Chỉ là hai tiểu bối, ngươi muốn để hắn thành tro thì ta sẽ thành toàn ngươi!Ác Ma này đang định ra tay thì một chuỗi tiếng cười the thé quái dị hơn vang lên:- Khục khục khục khục!

Nguyên Xuy, chuyện này hãy nhường cho huynh đệ chúng ta đi!Thanh âm kia nói xong chuyển hướng sang Bất Hủ quân vương:- Ngươi tin tưởng hai tiểu tử này phải không?

Tốt, huynh đệ chúng ta chỉ ra tay với người nam kia, chúng ta rót xuống lực lượng mạnh nhất nếu giết được hắn thì ngươi hãy ném tiểu mỹ nữ kia cho đám lão tử vui vẻ, chịu không?Lâm Minh nghe mấy thanh âm trương cuồng đó, nét mặt sa sầm.

Lâm Minh nhớ rõ chủ nhân mấy thanh âm này là đám quỷ đói háo sắc luôn thèm Thánh Mỹ nhễu nước miếng.Ở trong mộ Ma Thần lâu, một số tàn hồn quen biết nhau, hạng ngưu tầm ngưu, mã tầm mã thì xưng huynh gọi đệ cũng không kỳ quái.Bất Hủ quân vương mặc không biểu tình, siết chặt nắm tay, lực lượng thế giới áp súc cao độ kêu đì đùng trong lòng bàn tay gã.Mấy Ác Ma chẳng hề sợ Bất Hủ quân vương:- Như thế nào?

Ngươi còn muốn đánh sao?

Chúng ta ở trong ma tháp này, ngươi làm gì được chúng ta?Đúng thế, Bất Hủ quân vương không làm gì bọn họ được.

Họ đã chết, không thể chết thêm lần nữa, ma tháp sẽ bảo vệ thần hồn của họ.Thật ra nếu có thể chết tiếp thì bọn họ rất vui lòng tìm chết.

Bị nhốt trong ma tháp dài đằng đẵng, cô đơn làm người ta nổi điên.

Tương lai của bọn họ như gia súc bị nuôi nhốt chỉ chờ Hồn Đế hoàn toàn luyện hóa thế giới này là giết làm thịt.Lâm Minh lạnh lùng nói:- Nói nhảm nhiều qua, ta muốn thử xem năng lượng mạnh nhất của ngươi thế nào.

Nếu không thể làm gì được ta, ngươi hãy tự nhận mình là chó đực, nói rõ từng chữ một vạn lần cho ta nghe, thế nào?Tuy đám ma vương thượng cổ đã chết, không làm gì bọn họ được nhưng đa số Ác Ma còng lòng kiêu ngạo.

Để Ác Ma kia nói một vạn lần 'ta là chó đực' thì sau này bọn họ không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại Đế Cốt Hải.Nghe Lâm Minh nhục nhã, mấy Ác Ma lúc trước trêu chọc nổi giận:- Muốn chết!- Ra tay đi, cho tiểu tử này nổ tan xác chết!- Giết!Đám Ác Ma này toàn cùng một thời đại đi tới mộ Ma Thần, tổng cộng sáu người.

Sáu Ác Ma cùng ra tay khiến tòa ma tháp rung ù ù.Sáu tòa ma tháp thấp nhất là mười lăm tầng, có ma thpá mười tám tầng.

Bờ bên kia sông hoàng tuyền thì đây đã là ma thpá tầng cao nhất.Không chỉ thế, khi sáu Ác Ma hành động còn dẫn động chín tòa ma tháp vốn đã trầm lặng cùng nhau dâng lên lực lượng thế giới cuồng bạo.Ầm ầm ầm ầm ầm!Tia sáng đen thô to đâm trời, như mười lăm con trăn to có thô có nhỏ lao hướng Lâm Minh.Lâm Minh phát ra ra lực lượng thần đẩy Thánh Mỹ đi, ngước đầu lên, mắt sáng rực nhìn mười lăm con trăn to.Giờ phút này, chiến ý sôi sục trong lòng Lâm Minh:- Đến đây!Muốn đánh bại Hồn Đế vậy bắt đầu từ nơi này!Ầm!Mười lăm con trăn to điên cuồng lao lên tế đàn phát ra vụ nổ khủng bố.Lâm Minh cảm giác như một thùng dung nham to đổ ập xuống, tám vạn sáu ngàn lỗ chân lông toàn thân cực kỳ nóng cháy bắn ra hơi nóng.Năng lượng bạo ngược như vậy tùy ý trùng kích chạy chồm trong kinh mạch.

Những năng lượng lao vào thế giới trong người Lâm Minh, nổ rồi áp súc, áp súc xong lại nổ.Lâm Minh cảm giác căn cơ của mình bị từng nhát búa tạ đập dẹp thật mạnh, đập đsập.Cảm giác này chỉ có một chữ hình dung, đó là . . .- Sướng!Lâm Minh hú dài sung sướng lâm li:- Ha ha ha!

Sảng khoái!Tiếng hú thẳng lên trời xanh, vang voạng nguyên Đế Cốt Hải.Năng lượng trùng kích thân thểcảm giác rất đau, nhưng có lúc đau đớn không khiến người khổ sở ngược lại làm người ta kích động, hưng phấn.Khi năng lượng mấy Ác Ma rót vào người Lâm Minh mang đếncảm giác đau đớn thuộc về mức độ này, Lâm Minh nhẹ nhàng chịu đựng, cảm giác sung sướng lâm li.- Cái gì?!- Tiểu tử này!Nhìn Lâm Minh nhận năng lượng của bọn họ chẳng những không nổ banh xác, không đauchết đi sống lại, ngược lại hú hét sung sướng, rõ là tát mặt bọn họ.- Muốn chết!- Cho hắn tan xương nát thịt!Sáu Ác Ma thượng cổ nổi điên gầm rống, lực lượng cuồng mãnh lao vào người Lâm Minh.Lâm Minh siết chặt hai nắm tay lại hét dài:- Sảng khoái!- Đến nữa, năng lượng mạnh hơn chút!Lâm Minh hét to:- Chưa ăn cơm no sao?

Tới nữa!Sáu Ác Ma thượng cổ đã đỏ mặt tía tai, hồn lực bên trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao.

Chỉ vài giây lực lượng thế giới mà bọn họ ngưng tụ đã tiêu hao hơn phân nửa.Mắt thấy sáu Ác Ma dốc hết sức ra mà Lâm Minh như tắm nước nóng, sướng rơn thì nhiều Ác Ma thượng cổ ngẩn ngơ.Sáu Ác Ma thượng cổ nồi nào úp vung đó tuy quen thói háo sắc nhưng thực lực rất chắc chắn.

Bọn họ còn khống chế tháp Ma Thần đã lắng xuống, sáu Ác Ma hợp sức lại dốc sức đánh ra nhưng không làm gì một tiểu bối đỉnh cao Thiên Tôn thượng vị sao?Một thanh âm cổ xưa phát ra từ một tòa ma tháp:- Thú vị, thú vị . . .Tòa ma tháp cũng có mười tám tầng, nhưng độ cao mỗi tầng cao hơn ma tháp khác một khúc.

Cả tòa ma tháp nổi bật trong nhiều ma tháp.Lại một thanh âm già nua vang lên:- Tiểu tử này đúng là khó tin, có lẽ hắn có thể tạo thành chút rắc rối cho lão già kia.- Nhưng rắc rối thì có ích gì?

Phải cắt xuống miếng thịt trên người lão già này mới được.

Đó là nếu . . .

Hắn có đầy đủthời gian trưởng thành.- Ha ha ha!

Trưởng thành sao?

Vậy ta sẽ giúp hắn một tay!Đột nhiên bờ bên kia sông hoàng tuyền, một tòa ma tháp bắn ra thần quang.

Tia sáng màu đỏ rực như một con huyết long to lớn giương nanh múa vuốt lao vào Lâm Minh.Ầm!Vụ nổ thổi quét tế đàn hắc ám, mái tóc dài Lâm Minh bay rối, xương toàn thân kêu răng rắc.Lâm Minh nghiến răng, cơ bắp nổi gân xanh như con giun:- Đến hay!Lực lượng màu đỏ rực này ngang ngửa một phần ba tổng hợp năng lượng của sáu Ác Ma vừa rồi.Lâm Minh trừ cảm nhận toàn thân tăng mức độ đau đớn ra đã chịu đựng được, không có dấu hiệu kiệt sức.Thấy cảnh này sáu Ác Ma lúc trước kêu gào cảm giác sưng mặt, cri muốn tìm cái lỗ chui xuống.

Sáu người cộng thêm một ma vương mạnh hơn bọn họ hợp sức nhưng vẫn không làm gì Lâm Minh được, càng đừng nói khiến hắn nổ banh xác.Sáu Ác Ma vẫn nghiến răng nghiến lợikiên trì:- Ta không tin!Lúc này có thêm Ác Ma mới tham gia.Vù vù vù vù vù!Vù vù vù vù vù!Vù vù vù vù vù!Vù vù vù vù vù!Bốn luồng thần quang bắn lên cao.- Thú vị, vậy thì chúng ta hãy cùng nhau thêm tăng thuốc cho tiểu tử này đi!-------Chương 2410: Vô lậu chi thânSau bốn luồng thần quang, từ ma tháp có các thần quang như thác nước trút xuống, lực lượng thế giới tăng vùn vụt trong thời gian ngắn.Tiếng gầm điên cuồng dữ tợn vang lên.Xoẹt xoẹt!Trong những lực lượng thế giới ẩn chứa thần niệm, ý chí của chủ nhân chúng nó.Những ý chí có tà ác, có bạo ngược, có hận ý và sát khí ngập trời.Bị phong ấn trong Đế Cốt Hải mấy trăm ức năm, đa số Ác Ma đã điên cuồng, bệnh trạng, muốn hủy diệt mọi thứ trên đời.lực lượng thế giới càng lúc càng cuồng bạo, sắc mặt Bất Hủ quân vương trầm trọng.Hai mươi Ác Ma cùng tấn công, trong đó có rất nhiều Ác Ma đã bị khùng, không chút giữ lại năng lượng trùng kích, một mình Lâm Minh chịu đựng tất cả.Ong ong ong ong ong!Hai mươi luồng thần quang hội tụ thô như núi cao, lực lượng thế giới khủng bố thế này khiến hư không Đế Cốt Hải chấn động kịch liệt như bị cái gì đụng mạnh.Đế Cốt Hải thần uy như ngục, bất cứ tồn tại cường đại nào ở đây sẽ bị đại thê thiên địa áp chế.

Nhưng lực lượng thế giới cường đại dẫn đến Đế Cốt Hải rung bần bật, vì năng lượng này vốn hợp thành một thể với đại thế thiên địa Đế Cốt Hải.Năng lượng chưa tới gần cơ thể Lâm Minh đã cảm nhận xung lực đáng sợ từ lực lượng đem đến.

Qua thời gian dài Lâm Minh sớm có trực giác chiến đấu như dã thú, trong thời gian ngắn ám u1e phát ra tiếng ầm ĩ như nước lũ, lực lượng quanh thân dâng lên nghênh đón đợt lực lượng thế giới rót vào.Ầm!Cả người Lâm Minh rung lên, hai mươi thần lực giống như hai mươi tòa núi lớn đè trên người hắn.

Năng lượng phát ra thần huy sáng rực như dây xích dung nham điên cuồng chảy vào cơ thể Lâm Minh.Những thần lực này cường đại biết bao, mỗi thần lực do chí tôn ma vương thượng cổ rót vào, cuối cùng Lâm Minh đã cảm nhận được áp lực to lớn.Trong khoảnh khắc cơ thể Lâm Minh như bong bóng trướng to sắp nổ.đám đông Ác Ma xung quanh, một trăm mấy chục thần niệm tập trung vào người Lâm Minh, chờ xem biểu hiện của hắn.- Tiểu tử này thật sự chống cự được sao?Lúc trước sáu Ác Ma tranh chấp với Lâm Minh khi nhìn biến dị trên người hắn thì không chắc cực hạn của hắn nằm ở đâu.

Bọn họ càng phát cuồng tuôn ra lực lượng thế giới của mình, muốn cứu vãn chút mặt mũi.Lâm Minh bị lực lượng thế giới mênh mông bao phủ thân thể lại có biến đổi kinh người.

Ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông trên người Lâm Minh tỏa ánh sáng chói mắt của tinh hoa bản mệnh, những ánh sáng bắn tứ tán hình thành ba vạn sáu ngàn vòng xoáy nhỏ trên làn da Lâm Minh liên miên bất tận nghênh đón lực lượng rót vào.Bát môn, thất đại đạo cung trong người Lâm Minh lần lượt mở ra, tiềm năng sinh mệnh cả đời bùng nổ.

Mỗi khiếu huyệt nở rộ ánh sáng như mặt trời, dường như bên trong có con chân long gầm rống.Mỗi lũ long khí chân long do chân huyết trong người Lâm Minh diễn hóa ra, trợ giúp cơ thể hắn thoải mái cắn nuốt những lực lượng thế giới.lực lượng thế giới liên miên bất tận tụ tập trong cơ thể Lâm Minh, thân xác trướng căng như bong bóng từ từ xẹp xuống.Gân xanh trên mặt Lâm Minh vặn vẹo, huyết quản sôi sục, mặt đỏ như sắt nung.

Lâm Minh đang ngâm mình trong dòng năng lượng khổng lồ này, không dễ chịu gì.Bất Hủ quân vương nói với Thánh Mỹ:- Hài tử, ngươi cũng qua đó đi.Lực lượng thế giới Đế Cốt Hải là tụ tập năng lượng nguyên mộ Ma Thần, Lâm Minh không thể hấp thu hết được.

Hắc Ám tế điển diễn ra không chỉ một, hai ngày, nó có thể kéo dài mấy chục năm, hàng trăm năm.Thời gian dài chịu đựng lực lượng thế giới tẩy lễ và đau đớn khủng khiếp, nhiều thiên tài tuyệt thế không chịu nổi chết trong quá trình Hắc Ám tế điển.Thánh Mỹ gật đầu bước chậm đến bên cạnh Lâm Minh, đứng trong dòng năng lượng khổng lồ.Lúc này đa số năng lượng bị Lâm Minh gắng sức chịu đựng, Thánh Mỹ chỉ hứng chịu một phần mấy.Năng lượng dâng trào rót vào người Thánh Mỹ, ấn ký Hồng Liên Cửu Chuyển trên trán nàng tỏa ánh sáng đỏ như máu.Thánh Mỹ nắm tay Lâm Minh, lực lượng và sức mạnh huyết mạch của hai người thoáng chốc giao hòa.Hai người âm dương bổ sung, năng lượng thông qua tay Lâm Minh, Thánh Mỹ chuyển động giữa hai người trong phút chốc hình thành tuần hoàn rất là hoàn mỹ.Sắc mặt Lâm Minh ngày càng bình tĩnh, cùng lúc đó lực lượng thế giới trong cơ thể hắn càng lúc càng đậm đặc hơn.

Những lực lượng thế giới như vô số hạt giống tràn đầy sức sống cắm rễ, xâm nhiễm trongmỗi giọt máu, tấc da, mẩu xương, từng chút một làm Lâm Minh thay đổi thay da đổi thịt.Lâm Minh vốn đã tu luyện cơ thể đến cực độ, cực kỳ khó khăn để tiến bộ tiếp.

Hiện tại ngâm mình trong lực lượng thế giới này, thân thể hắn lại đột phá.Chiến đấu quanh năm suốt tháng lắng đọng vết thương trong người Lâm Minh.Cơ thể Lâm Minh có năng lực tự lành cường đại, vết thương thân thể dù nặng đến mấy thì thông thường sẽ từ từ tự lsành.Nhưng có một số vết thương vô cùng đặc biệt, nó là vết thương đại đạo.Lâm Minh cưỡng ép trùng kích cảnh giới, rèn luyện thân thể, hay tranh đấu với cường giả tuyệt thế toàn là đối kháng lại đại đạo thiên địa.

Những công kích này đánh thẳng vào thần hồn, khắc vết thương vào máu thịt, liền với cốt tủy.

Những vết thương đó dù tự lành nhưng thật ra còn để lại dấu ấn nhỏ nhoi.Những vết thương này vô cùng nhỏ bé, sâu thẳm nhưng gần như pháp tắc, khó thể phát hiện ra chúng nó, khó tự lành.Ngày thường những vết thương không cản trở Lâm Minh tu luyện, chiến đấu được.Nhưng đến trình độ cỡ Lâm Minh thì tu luyện cơ thể đã là cực hạn, muốn đột phá nữa vô cùng khó khăn.

Nếu luyện cơ thể mình hoàn mỹ, hình thành người không khuyết điểm thì hắn mới khó khăn bước ra thêm một bước trên đường tu luyện.Hôm nay có lực lượng thế giới xâm nhiễm, những vết thương nhỏ mà lực lượng đại đạo để lại dần bị tiêu trừ.Không chỉ thế, chỗ vết thương mọc một đóa sen bạc tỏa ánh sáng sao bao phủ trong hỗn độn xuất hiện một pfhu văn cổ sơ.Phù văn cổ sơ mọc khấp người Lâm Minh, trong Minh Minh của hắn có loại hiểu ra.

Đây là phù văn pháp tắc sinh mệnh, liên kết giao hòa với hiểu biết đại đạo sinh mệnh trước kia cvảu hắn.Cái gọi là phục họa song song, những vết thương này sau khi bị lực lượng thế giớie trong Đế Cốt Hải tiêu trừ, cơ thể Lâm Minh lâu dài đối kháng với vết thương, tự giác bản nănglĩnh ngộ chân ý lực lượng sinh mệnh bồng bột từ lực lượng thế giới.Biến đổi này khiến hai đạo cung cuối cùng của Đạo Cung Cửu Tinh phong kín trong người Lâm Minh đã lâu hơi thả lỏng.Đạo Cung Cửu Tinh, bảy minh hai ám, cửu đại đạo cung cơ thể người tương đối với bảy đại minh cung, hai đại ẩn cung, từ minh cung đến ẩn cung tương đương đột phá một đại cảnh giới.Đột phá như thế cực kỳ khó khăn nhưng khi thân thể Lâm Minh biến càng hoàn mỹ hơn thì hắn vững chắc tiến một bước theo hướng này.Lâm Minhchợt mở mắt ra, con ngươi bắn ra ánh sáng lấp lánh như mặt trời dâng lên.Từng đợt lực lượng thế giới rót vào người Lâm Minh tuy không bị hắn hấp thu hết nhưng đa phần lực lượng thế giới đã ổn định lại, ngưng tụ như giọt nước phập phềnh quanh Lâm Minh, bị cơ thể hắn hấp dẫn, sương mù mông lung liên miên không dứt.Bất Hủ quân vương nhìn cảnh này mắt lộ tia vui mừng, khen ngợi.Lâm Minh đã bắt đầu lột xác, Thánh Mỹ đứng cạnh hắn cũng sắp tới ngưỡng đó.Hai người tâm ý liền nhau, âm dương bổ sung lại có tiềm lực cực kỳ to lớn như nhau.

Rất khó tưởng tượng sau khi hai người chịu lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải tẩy lễ sẽ đi tới bước nào.Nhìn Lâm Minh chẳng những ngăn cản lực lượng thế giới từ hơn hai mươi Đế Tôn Ác Ma, còn ngâm mình trong lực lượng thế giới rồi đột phá, Ác Ma khác bàng quan bắt đầu xem trọng hắn.Công nhận Lâm Minh đã chứng minh dược bản thân.1'3e đúng như Bất Hủ quân vương nói, hai tiểu tử trước mắt nếu cho bọn họ đủthời gian trưởng thànhcó lẽ họ thật sự có thể đối kháng Hồn Đế.Đám Ác Ma hận thấu xương lão già nô dịch cả đám bọn họ, giết chết lão già đó để tàn hồn của mình giải thoát là chấp niệm từ xưa đến nay trong lòng bọn họ.Vù vù vù vù vù!Lần này tập thể Ác Ma ra tay.đám đông Ác Ma vốn điên cuồng, dữ tợn, trong lòng tràn ngập giết chóclúc này hiếm khi nghiêm túc lên.

Bọn họ rót toàn bộ năng lượng không vì mục tiêu cho Lâm Minh nổ banh xác mà thật loàng hiến dâng lực lượng thế giới của mình, để Lâm Minh và Thánh Mỹ tắm mình trong đó hoàn thành đột phá.-------Chương 2411: Đau khổ cực hạnHơn một trăm lực lượng thế giới chất chứa hơi thở Ác Ma hùng hồn, mỗi lực lượng thế giới cực kỳ rực rỡ, ánh sáng tỏa khắp vạn dặm.Tựa như các dải ngân hà thất luyện từ trên trời rũ xuống, thanh thế hùng vĩ đổ ầm ầm chấn động một phương thiên địa này.Đế Cốt Hải sôi trào, ma khí ngập trời.

Pháp tắc bí ẩn xung quanh bị vô số dấu vết thương cổ Ác Ma còn sót lại dẫn động.Trong khói đen ngùn ngụt tràn ngập dường như có vô số Ác Ma thượng cổ phập phềnh hình thành từng đợt gió bão tàn phá tứ phương.Ầm!Lâm Minh hoàn toàn hứng chịu những lực lượng thế giới khổng lồ này, thân hình như ngọc của hắn dường như bị trấn áp cong người đi, như cây cung căng chặt, màng da, xương cốt phát ra tiếng gầm rống như long như hoàng.Lâm Minh cảm giác áp lực lớn nhưng hắn bất khuất, gân mạch như rồng rắn nổi khắp bề mặt cơ thể.

Hai tay giương rộng, Lâm Minh ngửa đầu gầm lên.Cùng lúc đó Thánh Mỹ dán sát người vào Lâm Minh, lực lượng của nàng thông qua giao hòa với hắn cùng nhau chịu đựng đại thế thiên địa tẩy lễ.Răng rắc!

Răng rắc!Cơ bấp, huyết mạch của Lâm Minh nhanh chóng đứt vỡ, đau đớn không thể tả ập hướng hồn hải của Lâm Minh.Cảm giác này giống như ném thân thể mình vào trong đá nghiền bị đẩy nghiền nát.Từ đầu đến cuyối ý thức của Lâm Minh cực kỳ tỉnh táo.Thánh Mỹ ôm chặt Lâm Minh, khóe miệng tràn ra tơ máu.

Thánh Mỹchịu đựng năng lượng ít hơn Lâm Minh nhưng thực lực cũng yếu hơn hắn, bàn về mức độ đau đớn thì nàng không ít hơn hắn.Lúc này Bất Hủ quân vương đứng gần đó nhìn thấy tất cả, biểu tình bình tĩnh nhìn Lâm Minh và Thánh Mỹ chịu đựng.

Lưỡi bảo kiếm ra từ mài giãu, hương hao đến từ giá rét.

So sánh với đại cục mạt thế này thì những gì Lâm Minh, Thánh Mỹ chịu đựng chẳng là gì.Ong ong ong ong ong!Giữa cơ thể Lâm Minh và Thánh Mỹ giao hòa năng lượng càng lúc càng kịch liệt.Lực lượng này mạnh hơn Hắc Ám tế điển bình thường gấp mấy lần.Tuy Lâm Minh và Thánh Mỹ cùng nhau chịu đựng nhưng áp lực đè trên mỗi người hơn xa Hắc Ám tế điển bình thường.Đặc biệt Lâm Minh chiếm hết phần lớn, hắn cắn chặt răng cưỡng bức kiên trì.Lâm Minh phải gánh vác quá nhiều thứ, hắn cũng trải qua vô sốđau khổ, vô số sinh tử hiểm cảnh, cuộc đời lên voi xuống chó.

Lâm Minh một đường đi tới hôm nay gánh vác vận mệnh, hy vọng của vô số người.

Lâm Minh tuyệt đối không thể thất bại tại đây được.lực lượng thế giới thúc đẩy, cơ thể Lâm Minh bản năngdiễn hóa ra từng đợt pháp tắc đại đạo mà hắn am hiểm nhất đối kháng lại lực lượng thế giới, cắn nuốt, uyện hóa chúng nó.Cùng với những pháp tắc xuất hiện, lực lượng thế giới hùng dũng ập đến như bị đông lại, luyện tinh hoa thành những giọt nước chậm rãi chuyển động quanh Lâm Minh.Lực lượng thiên địa miễn cưỡng bình ổn thành tuần hoàn trong không gian phong kín này.Hơn một trăm cự phách ma đầu bàng quan trong bóng tối mắt chợt sáng rực.Lúc này không còn ai nổi khùng điên lên, trong lòng của bọn họ thậm chí có chút cuồng nhiệt.Lâm Minh và Thánh Mỹ chịu đựng tẩy lễ đại thế thiên địa trong Đế Cốt Hải, có lẽ hai người sẽ vươn lên, báo thù rửa hận cho bọn họ.- Các vị, chúng ta cùng nhau điều động lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải để lực tràng ổn định lại đi!- Giữa chúng ta hoặc không đội trời chung hoặc xích mích với nhau nhưng hôm nay hãy đồng lòng chung sức!Hơn một trăm Ác Ma không rảnh rỗi, sáu Ác Ma lúc trước xung đột với Lâm Minh giờ bỏ ý định cho hắn biết tay.

Một vì bọn họ không làm được, không dám chọc giận nhiều người, hai vì bọn họ rất muốn phá vỡ cái lồng này, trả thù Hồn Đế, được giải thoát thật sự.Các Ác Ma cùng nhau cố gắng, bọn họ chậm rãi có thể điều động toàn bộ lực lượng thiên địa tụ tập quanh Lâm Minh và Thánh Mỹ.Từng lực tràng vô hình trùm kín Lâm Minh, Thánh Mỹ.

Lực tràng như cái kén to ngăn cách pháp tắc, hình thành không gian phong kín khiến Lâm Minh, Thánh Mỹ ở trong thế giới độc lập.

Thế giới này tràn ngập lực lượng thế giới đậm đặc đến tột cùng.Hắc Ám tế điển là một quá trình lâu dài, nhưng hơn một trăm Ác Ma cống hiến lực lượng thế giới chỉ cần hai canh giờ ngắn ngủi là lực lượng thế giới này sẽ ngưng tụ thành lực tràng phong kín, cho người nhận thử thách tắm mình trong đó, chậm rãi hấp thu luyện hóa.Lực tràng hoàn toàn phong kín, Lâm Minh, Thánh Mỹ cảm giác chịu đựng đau đớn tăng lên gấp mấy lần.Lực lượng thế giớikhông ngừng nghiền nát thân thể, linh hồn, bao gồm thế giới trong người bọn họ.

Năng lượng nóng rực dọc theo lỗ chân lông, khiếu huyệt quanh thân Lâm Minh, Thánh Mỹ xông vào kinh mạch huyết quản đốt cháy.Nếu nói lúc trước Lâm Minh, Thánh Mỹ cảm nhận đau đớn là bị người ném vào cối xay nghiền ra thì hiện tại là vừa nghiền thân thể vừa đổ thêm dầu sôi.Năng lượng to lớn trùng kích, máu thịt Lâm Minh, Thánh Mỹ xé rách, cuốn khúc.Trong lực tràng, lực lượng thế giới đậm đặc tồn tại pháp tắc đặc biệt chạm vào máu thịt nứt rạn của Lâm Minh, Thánh Mỹ thế là khép vết thương lại.Nhiều lần nứt rạn rồi khép lại, căn cơ thân thể Lâm Minh, Thánh Mỹ cực kỳ cường đại.

Kiểu khép lại, nứt rạn này cần tiêu hao năng lượng nhiều như biển.Lâm Minh, Thánh Mỹ không ăn đan dược, không uống linh dịch, tiêu năng lượng thì hấp thu lại từ lực lượng thế giới xung quanh.Trong lần rèn luyện này cơ thể Lâm Minh, Thánh Mỹ không ngừnghấp thu lực lượng thế giới, bằng cách cơ thể rách toạc rồi khép lại để tiêu hóa và tiêu hao những lực lượng này.Quá trình sẽ kéo dài rất nhiều năm.Đau đớn nếu là trong một lúc thì nhiều người có thể cắn răng chịu đựng, nhưng đau vài chục năm, mấy trăm năm khiến người nổi điên.Người nhận thử thách ở trong Hắc Ám tế điển phải chịu đựng đau đớn lớn lao, thử thách tâm chí khắc nghiệt.Không đủ tiềm lực thì không chịu nổi năng lượng lớn lao mà nổ banh xác.Ý chí lực không đủ sẽ nổi điên trong đau đớn.Linh hồn không mạnh sẽ vì đau đớn liên tục trùng kích mà hồn phi phách tán.Lâm Minth, Thánh Mỹ tuy đều giữ đỉnh cao trong ba mặt này nhưng chịu đựng đau đớn như thế thời gian dài cũng là khiêu chiến thật lớn.Giọng Bất Hủ quân vương xuyên thấu qua kết giới truyền vào tai Lâm Minh, Thánh Mỹ:- Các ngươi phải nhớ kỹ một chữ nhẫn!- Ngưng tụ ý chí, không được hôn mê, tưởng tượng mình như đất dày nặng, bất kể nó thống khổ vô cùng thì các ngươi vẫn lù lù bất động!

Các ngươi cần giữ chặt bản tâm, một khi ý chí tán loạn, lực lượng thế giới ùa vào thân thể không theo các ngươi khống chế thì nó chẳng những không chữa lành cơ thể các ngươi ngược lại sẽ xé nát thành mảnh nhỏ, vậy thì các ngươi sẽ chết chắc, trở thành cô hồn tại đây, bị trấn áp dưới đại trận, thành chất dinh dưỡng cho mộ Ma Thần!- Các ngươi cần quên thống khổ, hoàn toàn khống chế thần kinh của mình, thậm chí xem đau đớn là hưởng thụ.

Chỉ có làm như vậy thì các ngươi mới vượt qua được thời gian trăm năm, thậm chí mấy trăm năm.Nhẫn!Quên thống khổ, nói thì rất dễ nhưng khi làm khó khăn biết bao.Nhưng khó đến mấy Lâm Minh và Thánh Mỹ cũng sẽ thử xem, bọn họ có linh hồn lực khổng lồ, dưới điều kiện cực hạn không ngừng ép buộc mình thử hoàn thành sự lột xác.Trong đầu Lâm Minh thầm nghĩ:- Khống chế thần kinh của mình, xóa bỏ đau đớn, thậm chí xem thống khổ là hưởng thụ.Lâm Minh cố gắng quên đi nhưng cơ thể đau như bị cối xay nghiền đổ dầu nóng vào, làm sao quên dễ vậy được?Dần dần Lâm Minh chịu đựng đau đớn như thế dài tận một tháng.

Mặc cho Lâm Minh có thần hồn cường đại cũng dần bị suy yếu.Lúc này sắc mặt Lâm Minh tái nhợt như giấy, tuy rằng năng lượng đầy đủ nhưng thời gian một tháng hắn không ngủ không nghỉ, bị thống khổhành hạ thì sao khỏe lên được?Khi Lâm Minh cảm giác sắp không chịu nổi thì trong đầu lóe qua tia sáng:- Đau đớn đến từ thân thể nhưng phản ánh vào linh hồn, tinh thần.

Nếu hoàn toàn khống chế được linh hồn của mình thì thật ra đau đớn sẽ không dữ dội như vậy.- Linh hồn của ta bởi vì ma phương cố hóa, bảy kiếp chuyển sinh tu lại, vĩnh hằng chi hồn đã trở về.

Nếu dùng bốn chữ hình dung thì đó là mãi mãi không thay đổi.- Có linh hồn mãi mãi không thay đổi thì nên là đất vững vàng thì sao ta không chịu nổi đau đớn cơ thể bình thường được?Lâm Minh rít gào trong lòng, khoảnh khắc này ý thức cực kỳ rõ ràng, hắn chợ cảm giác đau đớn cơ thể giảm bớt rất nhiều.Cơ thể còn đang bị xé rách, năng lượng vẫn chảy trong kinh mạch nóng cháy, nhưng sau khi có lĩnh ngộ này thì Lâm Minh cảm giác đau nhức cơ thể bị xéa rách bắt đầu có chút hưng phấn linh hồn.

Cảm giác kinh mạch bị cháy bỏnglại như ngâm mình trong suối nước nóng sôi sục, tuy vẫn đau đớn lại không có cảm giác không chịu nổi.Lâm Minh cảm giác mình như biến thành đất đai dày nặng có thể vững vàng chịu đựng lực lượng thế giới tẩy lễ.Loại lĩnh ngộ này mới chỉ là bắt đầu, nhưng nếu loại lĩnh ngộ này sâu sắc thêm thì chắc chắn gúp Lâm Minh thuận lợi trong Hắc Ám tế điển hơn, mãi khi hắn hấp thu lực lượng thế giới đến cực hạn.-------Chương 2412: Điểm giới hạn Chân ThầnNăng tháng lặng lẽ trôi, Lâm Minh và Thánh Mỹ lặng yên chịu đựng Hắc Ám tế điển dài dòng.Từ lúc Lâm Minh lĩnh ngộ được huyền bí của vĩnh hằng chi hồn thì đau đớn trùng kích linh hồn hắn càng lúc càng yếu.

Lâm Minh chậm rãi thích ứng được đau đớn này, thậm chí như Bất Hủ quân vương nói, xem đau đớn là sự hưởng thụ.Thánh Mỹ ở bên cạnhLâm Minh cũng tìm ra cách thích ứng thống khổ.

Thánh Mỹ không có vĩnh hằng chi hồn của Lâm Minh nhưng nàng dựa vào thiên phú tìm ra cách nắm giữ khống chế thần kinh.Ban đầu Thánh Mỹ còn cần dựa vào vận chuyển Thánh Điển pháp tắc, dùng lực lượng sinh mệnh sinh sôi không dứt trung hòa thống khổtrùng kích.Nhưng qua vài năm sau, Thánh Mỹ có thể xóa bỏ đau khổ trong linh hồn?Chờ qua mười năm, Thánh Mỹ ngồi nhắm mắt xếp bằng trong tiểu thế giới, biểu tình điềm tĩnh như trẻ sơ sinh ngủ say.

Rất khó tưởng tượng giờ phút này Thánh Mỹ chịu đựng năng lượng trugfn kích như thế nào.Lâm Minh ở cạnh Thánh Mỹ thì như thành pho tượng vạn cổ không thay đổi, không nhúc nhích chút nào.Bất Hủ quân vương luôn đứng một bên yên lặng canh giữ.Bất Hủ quân vương ngồi xếp bằng trên cao, thần niệm từng giây từng phút liên kết với thế giới độclập của Lâm Minh và Thánh Mỹ.Hơn một trăm ma vương thượng cổ thì mỗi qua mười năm sẽ rót lực lượng thế giới vào lực tràng nơi Lâm Minh, Thánh Mỹ ở một lần, bảo đảm lực lượng thế giới trong trạng thái bão hòa.Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm . . .Một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm . . .Trong thế giới độc lập này Lâm Minh, Thánh Mỹ không nhúc nhích đã mấy trăm năm.Hai người lặng yên nắm tay, chịu đựng tất cả, căn cơ của Lâm Minh, Thánh Mỹ càng thêm vững chắc ổn định hơn sau mỗi đợt năng lượng trùng kích.Tất cả nhìn từ mặt ngoài thì không có gì thay đổi, điều biến đổi duy nhất là ban đầu mõi cách mười năm các ma vương thượng cổ mới rót lực lượng thế giới vào tiểu thế giới nơi Lâm Minh, Thánh Mỹ ở một lần.Về sau năm năm một lần.Lại sau nữa là ba năm một lần.Khi thời gian trôi qua chín trăm năm thì mỗi năm sẽ rót vào một lần.Khổ tu chín trăm năm như một ngày, năng lượng trong người Lâm Minh và Thánh Mỹ không ngừnghoàn thành tích lũy, bọn họ đô đã tu đến cực hạn.Thật ra Thánh Mỹ tu vi cao hơn một tầng từ năm trăm năm trước đã tới điểm cực hạn đột phá Chân Thần, nhưng vì muốn chung một lúc với Lâm Minh, hình thành năng lượng tuần hoàn điều hòa âm dương nên Thánh Mỹ không ngừng ức chế tu vi của mình, đa phần trợ giúp Lâm Minh tu luyện.Bởi vậy sau chín trăm năm tu vi của hai người dần ngang bằng nhau.Hắc Ám tế điển dài dòng khiến các ma vương thượng cổ hết sức giật mình, lúc trước từng có Thâm Uyên Ác Ma vượt qua thử thách trong tương lai chậm rãi trưởng thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Nhưng thời gian bọn họ nhận tẩy lễ chừng mấy trăm năm là đến cuối, Lâm Minh và Thánh Mỹ nhận gần ngàn năm, thật là khó tin.Thời gian kéo tới một ngàn năm, tần suất các ma vương thượng cổ rót năng lượng vào tiểu thế giới đã đến mười tháng một lần.Có ngày thứ một ngàn tám mươi năm, Lâm Minh luôn nhắm mắt tu luyện đột nhiên mở mắt ra, da toàn thân hắn như ngôi sao nổ tung.

Những miếng thịt trắng trong như ngọc ngày xưa rụng xuống, bị khí nguyên hỗn độn trùng kích bắn ra bốn phía.Những miếng thịt có mùi thuốc đậm đặc được ánh sáng trắng ngà bao phủ, chúng thành phế thải khiến ma vương thượng cổ đau lòng.Lâm Minh lột da thịt cũ uống thì phần thịt mới cũng đã được mọc ra.

Những miếng thịt trong suốt lấp lánh, các tia sáng chói mắt chiếu ọi thiên địa này.Mỗi lỗ chân lông xuất hiện vô sốvòng oáy màu vàng, bên trên có tiên nhân bàn cứ, tụng kinh.Cả người Lâm Minh mông lung trong kinh văn cổ xưa như là đại thế tôn xuất thế.Cùng lúc đó cơ thể Lâm Minh run run, các khúc xương tựa như thần trụ xuyên thấu máu thịt.Nếu nhìn kỹ thì những khúc xương này mặt trên loang lổ mảnh vụn nhỏ, vài chỗ đen thui, có đại đạo tụ máu đọng lại.Hiện tại những khúc xương này bị Lâm Minh đẩy ra khỏi người.Lâm Minh đang thoát thai hoán cốt.Hình ảnh này cực kỳ yêu dị, đám lão ma quanh Đế Cốt Hải trông thấy cảnh này rất giật mình, thật lâu không nói nên lời.Đi tới bước như Lâm Minh mà vẫn có thể lại lần nữa thoát thai hoán cốt, có thể thấy được lực lượng thế giới này hữu ích cho việc rèn luyện cơ thể tới đâu.Răng rắc!

Răng rắc!Xương cốt Lâm Minh không ngừng nứt ran, một số hơi thở khuếch tán ra ngoài, diễn hóa thành các Ma Thần rít gào, vô cùng kỳ dị.Xương cốt như vậy, bên trên toàn khắc cốt văn huyền ảo.

Đổi lại chí tôn bình thường sẽ là bảo cốt hiếm có, nhưng bị Lâm Minh dễ dàngvứt bỏ.Vẫn chưa kết thúc, mấy giây sau các khúc xương bị Lâm Minh vứt bỏ, lại lần nữa bị đánh nát.

Trừ những mảnh bụi xương rơi lắc rắc ra năng lượng sinh mệnh tinh thuần nhất trong xương quay ngược về bản thể Lâm Minh.Bao gồm mảnh nhỏ da thịt tỏa mùi thước lúc trước rụng khỏi người Lâm Minh cũng nhanh chóng hóa thành tro bụi, trong đótinh khí, mảnh nhỏ căn nguyên pháp tắc bay trở về cơ thể Lâm Minh.Kỳ cảnh này làm nhiều lão ma tặc lưỡi mấy lạ.Thoát thai hoán cốt đến loại trình độ này đúng là khó tin thật.Đây là cơ thể hoàn mỹ thật sự.Lâm Minh xem đau đớn là hưởng thụ, lúc hắn thoát thai hoán cốt một lần nữa chìm trong đau khổ.

Những xương, máu sớm có căn nguyên đại đạo của hắn trồng trong đó, muốn bỏ đi trọng sinha là vô cùng khó khăn.Quá trình này cần nghị lực to lớn, căn cơ vô cùng ổn định.Cách không xa mắt Bất Hủ quân vương lóe tia sáng, gã nhìn Lâm Minh biến đổi, đứng dậy từ không trung.Bất Hủ quân vương đang chờ đợi, chờ đợi Lâm Minh chân chínhlột xác!Bất Hủ quân vương biết lần này thoát thai hoán cốt là khúc nhạc dạo Lâm Minh đột phá Chân Thần.Thánh Mỹ ở bnên cạnh Thánh Mỹ mở mắt ra, nàng đã đợi hắn sáu trăm năm việc chờ đợi không hề uổng phí thời gian, nó có ý nghĩa rất lớn với nàng.Bởi vì nếu như có thể cùng Lâm Minh hoàn thành đột phá Chân Thần, hai người cộng đồng xúc động thiên đạo hình thành chấn động pháp tắc thiên địa, âm dương bổ cho nhau sẽ nhận được ích lợi lớn.Thánh Mỹ đang uấn nhưỡng trứ năng lượng của mình, Hồng Liên Cửu Chuyển giữa trán tỏa thần quang rực rỡ.Thánh Mỹ muốn cùng Lâm Minh hoàn thành đột phá.Lâm Minh vẫn còn tiếp tụcthoát thai hoán cốt, sau khi hoán cốt thì ngũ tạng bắt đầu lột xác.Không biết qua bao lâu, khí huyết của Lâm Minh lần lượt suy kiệt rồi được lực lượng thế giới rót vào có sự sống mới.Cuối cùng khi cơ thể Lâm Minh lại tỏa sáng, có khúc xương trắng ngà nhô ra từ phần xương gãy.Xương có phù văn cổ sơ bí ẩn lan tràn, như núi cao nguy nga trưởng thành trong cơ thể Lâm Minh, chống đỡ thân hình lực lượng vô hạn của hắn.Có máu mới mẻ sôi trào như chân long gầm rống.Lâm Minh hú dài, sóng âm hóa thành làn sóng lớn ngập trời trùng kích Đế Cốt Hải dâng trào mãnh liệt.Mắt Lâm Minh trời trăng, mở rồi khép mắt như thể thế giới đang sinh diệt, ngân hà lưu chuyển.Lúc này ngón tay Bất Hủ quân vương nhẹ điểm.Vang tiếng nổ, Tu Di giới của Lâm Minh, Thánh Mỹ vỡ nát, từ trong thân thể hai người bay ra ba quyển sách cổ màu đen.Đây là Tế Văn Chi Thư mà Hồn Đế để lại.Trong Tế Văn Chi Thư có Hồn Đế động tay chân, nếu sử dụng Tế Văn Chi Thư nhận Hắc Ám tế điển thì hồn hải sẽ bị xâm chiếm.Hiện tại tất cả Ác Ma thượng cổ chung sức đồng lòng, Bất Hủ quân vương lợi dụng đại thế thiên địa này luyện hóa Tế Văn Chi Thư.Trong ba quyển Tế Văn Chi Thư ẩn chứa lực lượng cực kỳ tinh thuần, sao Bất Hủ quân vương có thể lãng phí nó được?Hiện tại Bất Hủ quân vương rút Tế Văn Chi Thư ra tế luyện sẽ giúp tu vi của Lâm Minh, Thánh Mỹ tiến thêm một bước, cung cấp năng lượng dồi dào cho hai người đột phá Chân Thần.Hơn một trăm ma vương thượng cổ nâng cao tinh thần, vận chuyển lực lượng của mình điều khiển tất cả lực lượng thế giới mà bọn họ có thể khống chế tụ tập vào Lâm Minh và Thánh Mỹ.Ngay lúc này, một thanh âm cổ xưa chậm rãi tuyền đến, chấn động thiên địa.- Thật là sự kiện quan trọng trăm ức năm không thấy.Thanh âm này truyền từ tòa tháp cao ba mươi tầng gần Hắc Ám tế điển.Ba tòa tháp cao quanh tế đàn chỉ có tòa tháp ba mươi ba tầng của Bất Hủ quân vương chấn động vì Lâm Minh và Minh Đồng quyết chiến, hai tháp cao khác luôn trầm lặng.

Lần này có một tòa tháp cao xuất hiện phản ứng!Mắt Bất Hủ quân vương sáng rực.-------Chương 2413: Ma ChủMa tháp ba mươi ba tầng ủn nhẹ như có thứ gì không thể địch lại xuất hiện từ trong đó, dù là ma tháp cũng khó thể trấn áp.- Không ngờ là hắn!- Tháp chủ ma tháp ba mươi tầng!

Trời, hắn ngủ say ít nhất hai trăm ức năm rồi, ta còn tưởng hắn đã giải thoát, không tồn tại. . .- Hắn định ra tay sao?Đám ma vương thượng cổ hết sức giật mình.Đế Cốt Hải đã tồn tại một ngàn mấy tram ức năm, có vô sốđại ma đầu bị giam tại đây, tồn tại với hình dạng tàn hồn, chịu đựng đau đớn và cô đơn vô tận.Trong Đế Cốt Hải khoảng thời gian hai trăm ức năm trước có một cường giả chí tôn chúa tể nơi này.Cường giả chí tôn bị nhốt trong tòa ma tháp ba mươi tầng gần tế đàn hắc ám.

Thời gian quá lâu, đã không có Ác Ma thượng cổ biết tên cường giả chí tôn, chỉ biết danh hiệu là Ma Chủ.Ma Chủ từng là chúa tểHắc Ám Thâm Uyên, không phải thông qua Hắc Ám tế điển thành tựu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng mà bằng chính thực lực của mình tu thành cảnh giới vượt qua Chân Thần.Thật ra dù trong thời đại Ma Chủ sinh hoạt thì không ai nhắc đến tên của cường giả đó, vì thực lực cường đại của y, thế gian kính sự y, cái tên trở thành cấm kỵ.

Các Ác Ma xưng hô y vĩnh viễn là Ma Chủ.Trong Đế Cốt Hải không người nào dám bất kính với Ma Chủ.Đám Thâm Uyên Ác Ma sợ cường giả, dù Bất Hủ quân vương cường đại nhưng dù sao là dị tộc, Ma Chủ thì là đồng tộc của họ.Tuy số tầng ma tháp của Ma Chủ thấp hơn chút nhưng thực lực không yếu hơn Bất Hủ quân vương, rất có thể càng mạnh.

Đặc biệt về sau, trước khi Bất Hủ quân vương chết đã truyền nhiều tinh hoa sinh mệnh, lực lượng pháp tắc cho nữ nhi của mình.Bất Hủ quân vương vào ở ma tháp ba mươi ba tầng chỉ vì Ma Chủ đến Đế Cốt Hải sớm hơn.Lúc Ma Chủ vào Đế Cốt Hải thì Ma Chủ đã chìm trong ngủ say, giữa hai người chưa từng có tiếp xúc gì.Bất Hủ quân vương luôn cảm giác Ma Chủ tồn tại, biết y chưa từng biến mất.

Chỉ vì lòng Ma Chủ đã hoàn toàn tĩnh lặng nên thái độ hờ hững đối diện mọi hứ trong Đế Cốt Hải.Ma Chủ thói quen ngủ say, hôm nay Lâm Minh, Thánh Mỹ đột phá điểm giới hạn khiến Ma Chủ tỉnh lại.Bất Hủ quân vương chậm rãi xoay người nhìn ma thpá ba mươi tầng, khóe môi điển trai cong lên.Ma Chủ gọi danh hiệu của Bất Hủ quân vương:- Bất Hủ!Hai người mạnh nhất trong Đế Cốt Hải, đối thoại thông qua thần hồn bọn họ luôn cảm nhận sự tồn tại của nhau.

Ma tháp thứ ba cũng cao nhất, ba mươi sáu tầng thật ra trống rỗng, nên hai người chính là chúa tể Đế Cốt Hải.- Ma Chủ, kính đã lâu!- Ha ha ha!Ma Chủ đột nhiên cười to, tiếng cười vang dội mà tang thương như chuông đồng gõ vào tâm linh đám đông Ác Ma.- Ngươi và ta chủng tộc khác nhau, không cùng thời đại vậy mà có thể hợp sức với nhau.- Có lẽ là số phaạn trong Minh Minh.- Ngươi nói đúng, là số phận!

Nhưng chúng ta hợp sức là vì phá vỡ số phận!Trong khi Ma Chủ nói chuyện thì ma tháp ba mươi tầng tuôn ra ma khí cực kỳ đậm đặc như muốn hoàn toàn cắn nuốt thiên địa, năng lượng hugfn dũng truyền đến từ ma tháp.Bất Hủ quân vương cũng ra tay ngay, mấy trăm năm qua gã luôn tích góp lực lượng vì trợ giúp Lâm Minh, Thánh Mỹ hoàn thành bước tiến cuối cùng.Lực lượng của Bất Hủ quân vương và Ma Chủ tụ tập với nhau ùa vào tiểu thế giới Lâm Minh, Thánh Mỹ ở.Lực lượng thế giới cuồng mãnh cộng thêm lực lượng Tế Văn Chi Thư mạnh hơn lực lượng thế giới đã bão hòa gấp đôi.Trong phút chốc tiểu thế giới Lâm Minh, Thánh Mỹ ở nhanh chóng khuếch trương.Hư không biến hỗn độn, bên trong có vô sốtrật tự thần liên như bạo lôi xé rách không trung, có khí hỗn độn màu vàng sáng bắt đầu diễn hóa thành núi cao nguy nga, sông nước hùng dũng.

Có ma long giương nanh múa vuốt, kỳ lân gào thét uy lực hùng hồn.

Hoàn chỉn hdiễn hóa ra một thế giới bí ẩn.Lâm Minh, Thánh Mỹ ở trong đó cảm nhận áp lực to lớn.Nhưng lúc này Lâm Minh, Thánh Mỹ đã đến giây phút đột phá Chân Thần, bọn họ cần năng lượng vô cùng khổng lồ rót vào.Két két két két két!Lực lượng rung động xuất hiện từ sâu trong cơ thể Lâm Minh.Đó là một thế giới không sáng sủa, có pháp tắc đại đạo hoàn mỹ, bên trong có núi non, sông nước, có sinh linh do linh khí diễn biến thành.Đại lục vô biên mà đại dương dâng trào mãnh liệt, có trời trăng sao treo lơ lửng trên bầu trời phát ra sức mạnh hùng hồn rào rạt.Đây là thế giới trong cơ thể y1.Hiện tại Lâm Minh cần dùng thế giới này nối với lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải để nhìn ngó, diễn hóa ra áo nghĩa bí ẩn chứa trong thế giới này, thu nạp nó vào cơ thể mình, thành tựu Chân Thần cuối cùng.Thế giới trong người Lâm Minh vừa xuất hiện liền như trung tâm thế giới này.Ong ong ong ong ong!Vô sốpháp tắc thần liên tứ phương đan xen vào rút hết năng lượng lại đây.

Trong phút chốc sau lưng Lâm Minh, Thánh Mỹ hiện ra hình ảnh Tôn Giả.Lâm Minh ở Hóa Thần Cửu Biến cảnh diễn biến ra thế giới trong người, bồi dưỡng thế giới không ngừng lớn mạnh.Giới Vương cảnh, luyện hóa đại thế giới nhập thể, dung hợp cùng thế giới trong người.Thiên Tôn cảnh nửa bước diễn biến ra ảo ảnh Tôn Giả trong thế giới cơ thể.Thiên Tôn cảnh thì Tôn Giả ảo ngưng tụ thành thực chất, thế giới trong người có một mảnh Tôn Giả thiên địa nên gọi là Thiên Tôn.Chân Thần cảnh là biến hình ảnh Tôn Giả thế giới trong người hợp nhất với máu thịt, thần hồn trong người mình.Vậy là bản thân chính làthần linh của thế giới, thần linh thế giới là chính mình.Đây là thần linh thật sự, gọi là Chân Thần.Nội tình của Lâm Minh, Thánh Mỹ cực kỳ thâm sâu, bọn họ ngưng tụ ra hình ảnh Tôn Giả có ngũ quan tỉ mỉ giống mình y như đúc, nhưng đôi mắt hình ảnh Tôn Giả của mình tràn ngập lạnh lùng như thần linh.Có thể nói hình ảnh Tôn Giả này là 'thần cách' của Lâm Minh và Thánh Mỹ.Lâm Minh phóng người lên kéo theo mảng lớn lực lượng thế giới ổn định tụ tập vào thế giới trong người mình, vào cùng hình ảnh Tôn Giả.Ầm!Khoảnh khắc năng lượng va chạm, vô sốtrật tự thần liên ngưng kết trong thế giới này như sợi xích to trói Tôn Giả ảo của Lâm Minh, Thánh Mỹ từng vòng từng vòng.Những thần liên quá nặng nề, rất phức tạp đan xen vào nhau như hình thành cái kén xiềng xích lớn, tầng tầng lớp lớp.Nhìn thấy cảnh này Lâm Minh và Thánh Mỹ không hề kinh sợ ngược lại còn lấy làm mừng.Sau khi bọn họ, hình ảnh Tôn Giả tự nhúc nhích.

Chúng nó bộc phát ra lực lượngkhủng bố, từngsợi trật tự thần liên bị bứt đứt, hấp thu dần vào người cho mình dùng.Trở thành người khống chế trật tự thần liên là một trong tiêuchí cần có của Chân Thần.Lâm Minh, Thánh Mỹ đột phá Chân Thần ngưng kếttrật tự thần liên dù là số lượng hay độ mạnh đều hơn xa Chân Thần nhiều.Thiên địa mông lung, lôi điện xuyên toa trên bầu trời.

Pháp tắc thời gian và không gian như biến thành mảnh nhỏ rực rỡ bị năng lượng to lớn trùng kích mất đi giam cầm.Hết thảyđại đạo quy tắc đều hoàn toàn mất đi lực lượng căn nguyên.

Ý chí của Lâm Minh, Thánh Mỹ cùng ý chí lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải lôi kéo nhau trùng kích.Mỗi phù văn đang va chạm, tranh đấu.

Lực lượng thế giới quá mức đậm đặc cuối cùng ngưng hóa thành thượng cổ thần ma nhào vào Lâm Minh, Thánh Mỹ.Mắt Lâm Minh, Thánh Mỹ rực sáng chiến ý, hai người bước nhanh ra giữa không trung chém giết với thần ma.Ầm ầm ầm ầm ầm!Năng lượng nổ, pháp tắc bay múa.

Cơ thể hoàn mỹ vô lậu mới sinh của Lâm Minh chém giết đến người đẫm máu, nhưng lực lượng thế giới khổng lồ xung quanh ngưng hóa ra thượng cổ thần ma bị Lâm Minh, Thánh Mỹ hợp sức đánh thành từng luồng lực lượng tường hòa như dòng nước bị hai người hấp thu.Cảnh giới Chân Thần đã gần trong gang tấc!hình ảnh Tôn Giả sau lưng Lâm Minh, Thánh Mỹ chậm rãi dung nhập vào cơ thể hai người.Bùm bùm bùm bùm bùm!Giây pthút đó khung xương của Lâm Minh như có vô số sấm sét nổ đì đùng, thanh âm đinh tai nhức óc, mỗi lần nổ một tiếng là có một phù văn thoáng hiện.Tỏg những phù văn này có một Thần Vương hoặc Ác Ma bàn cứ.Có Thần Vương tay bắt ấn, lưng có cây ngọc bích cao vút đâm mây, rũ xuống ức van gì hoa đào, bảo tướng trang nghiêm.Có tuyệt thế sát thần cầm trong tay hung binh nhuộm máu, đạp vô số sọ đầu người, hung thần ác sát.Đây là lực lượng thần và Ác Ma lực trong người Lâm Minh diễn biến ra, địa biểu lực lượng mạnh nhất trong cơ thể hắn.

Những lực lượng này diễn biến ra các tầng ảo ảnh thần ma, bản thân gần như đạo.

Đám Ác Ma thượng cổ có mặt trông thấy những hình ảnh thần ma hoặc nhiều hoặc ít hiểu ra, tặc lưỡi cảm thán độ cao pháp tắc của Lâm Minh.Giờ phút này, sau lưng Lâm Minh có cái bánh xe to, Tu La sát khí ngập trời xuất hiện.Đầu đội trời xanh, chân đạp mặt đất, Tu La siêu khổng lồ.Vô số ngôi sao quay quanh giữa bánh xe to, Tu La thúc đẩy diễn dịch ra âm dương nhị khí, hỗn độn kỳ diệu, bao phủ vạn vật vũ trụ trong đó, diễn dịch ra hơi thở hùng vĩ của đại đạo sinh tử, vô cùng rung động.Bên trong Tu La có hơi thở chủ nhân Tu La lộ đậm đặc, đây là thể hiện cực độ Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc Tu La.Có các ngôi sao lưng cõng những tòa đạo cung xuất hiện.

Những đạo cung này cực kỳ cổ xưa, vừa xuất hiện đã hòa minh với thiên địa, ức vạn ánh sao tỏa sáng che đi mọi ánh sáng khác.Chúng cộng minh, cảm ứng với nhau đan vào các ngân hà bừng bừng sức sống.

Trong mỗi ngân hà có núi tiên lơ lửng, có cổ quốc huyết khí ồn ào, ức vạn sinh linh tự do, tiếng tụng kinh nhẹ nhàng, rung động xưa nay tương lai là tiếng tụng cổ kinh từ vô số chí tôn.Đây là Đạo Cung Cửu Tinh, một loại đạo đi tới cực độ kháccủa Lâm Minh.Trong ngôi sao có một gốc Hồng Liên từ từ nở rộ, trên Hồng Liên diễn biên ra ý cảnh sinh tử, phá diệt và sự sống mới đan xen.

Bên trong ẩn chứa nhiều tinh hoa sau khi luân hồi sinh tử thì Lâm Minh đã hiểu.

Chính Bất Hủ quân vương là người sáng tác Thánh Điển khi nhìn thì lòng máy động, kinh thán vì Lâm Minh lĩnh ngộ thêm vào trong pháp tắc Thánh Điển.Đến lúc này Bất Hủ quân vương biết Tôn Giả ảo sau lưng Lâm Minh dung hợp với máu thịt của hắn chỉ còn là vấn đề thời gian.Tối đa thêm mấy canh giờ Lâm Minh sẽ thành tựu Chân Thần!Đến lúc đó Lâm Minh sẽ đạt tới thực lực ra sao thì khó mà phỏng đoán.Lâm Minh sẽ chịu tải một trăm hơn mười vị Ác Ma thượng cổ tuy rằng điên cuồng nhưng còn lý trí bình tĩnh trong Đế Cốt Hải đi chiến đấu với Hồn Đế!-------Chương 2414: Hai Chân ThầnKhoảnh khắc võ giả đột phá Chân Thần,pháp tắc cường đạibên trong cơ thể của bọn họ lục tục diễn biến ra.hình ảnh Tôn Giả sau lưng Lâm Minh đã hơn phân nửa dung hợp với thân thể hắn, hình ảnh Tôn Giả ngồi xếp bằng chính giữa tim sen thất chuyển Hồng Liên, đỉnh đầu là Tu La Chuyển Luân to lướn.Giờ này khắc này như thể Hồng Liên Cửu Chuyển chính là đất, Tu La Chuyển Luân chính là trời.Trong thiên địa Lâm Minh tuTà Thần chi thụ võ tình dung hợpBồ Đề thụ lần lượt bày ra.

Giữa thần thụ có chân longm chân phượng đang bay múa, đây là máu long phượng trong người Lâm Minh.Trật tự thần liên vẫn đang ngưng tụ giữa hư không,những trật tự thần liên quấn quanh bảo thụ như vòng cổ bảo thạch xinh đẹp.Giờ khắc này, Lâm Minh tu pháp tắc ngưng tụ ra mỗi mộtdị tượng chậm rãi dung nhập vào trật tự thần liên.Đây là bản thân pháp tắc lột xác.Nhưng khi thân thể Lâm Minh và hình ảnh Tôn Giả dung hợp tới chín mươi phần trăm thì một đóa Hồng Liên to lớn bên cạnh hắn xòe ra.

Hồng Liên này có chín cánh hoa, mỗi cánh hao như một tiểu thế giới.Trên Hồng Liên gió tuyết bay bay, năng lượng màu xanh biếc hùng dũngthành dòng sông mãi mãi mùa đông nối với thiên địa.Thánh Mỹ bắt đầu đột phá cảnh giới Chân Thần.Ầm ầm ầm ầm ầm!Lực lượng thế giới từ bốn phương tám hướng vọt hướng Thánh Mỹ thành biển cả bao la gột rửa mỗi tấc thịt, mỗi một lũ thần hồn của Thánh Mỹ!Cùng lúc đó, trật tự thần liên quanh Thánh Mỹ vỡ nát, toàn bộ hóa thành mảnh nhỏ pháp tắc căn nguyên nhất, cùng lực lượng thế giới này xông vào thân thể Lâm Minh.Đây là lực lượng thiên địa tẩy lễ khi võ giả tiến giai thành Chân Thần, cơ hội như thế đối với toàn bộ Chân Thần, bao gồm Lâm Minh, Thánh Mỹ chỉ có một lần.Võ giả thành Chân Thần thì nhận lực lượng pháp tắc và thiên địa tẩy lễ, cơ hội vô cùngquý giá!Lâm Minh, Thánh Mỹ luôn nắm tay nhau, năng lượng thiên địa không chỉ chảy vào thần hồn cơ thể Thánh Mỹ mà còn chảy qua Lâm Minh.Tương đương có một phần pháp tắc, năng lượng thông qua người Lâm Minh rồi rót vào người Thánh Mỹ.

Tuy nói là chảy qua nhưng mang đến ích lợi lớn, lĩnh ngộ khó tả cho Lâm Minh.Mỗi lũ năng lượng pháp tắc chảy qua sẽ để lại ấn ký đặc biệt của nó, Lâm Minh cảm giác Hồng Liên dưới chân hưng phấn run rẩy.

Tu La Chuyển Luân cũng gầm rú, Tà Thần chi thụ, Bồ Đề thụ toàn bộ toả sáng sức sống vô hạn, mỗi gốc rễ manh nha, mỗi cánh lá duỗi ra.Chợt một thần niệm rõ ràng truyền vào thức hải của Lâm Minh:- Phụ thân, chuyện tốt như vậy như thế nào có thể quên ta?Là giọng của Cửu Nhi.Lâm Minh lòng máy động thấy trong không gian ma phương, một thiếu nữ đáng yêu khoảng mười mấy tuổi mắt long lanh nhìn hắn.Lâm Minh không nghĩ nhiều, phất tay hướng ma phương.

Năng lượng thiên địa, pháp tắc vô tận của Thánh Mỹ chảy vào không gian ma phương rồi lại chảy ra.Năng lượng, pháp tắc này tẩy rửa thân thể Cửu Nhi.Nhận tẩy lễ năng lượng khi Chân Thần đột phá là cơ duyên không thể tưởng tượng.

Thánh Mỹ đột phá Chân Thần mang đếnlĩnh ngộ càng làhơn xa Chân Thần bình thường.Theo lẽ thường với thực lực của ánh sáng dù tắm mình trong lực lượng thiên địa cũng không lĩnh ngộ được nhiều thứ.

Nhưng Thánh Mỹ là mẫu thân ruột của Cửu Nhi, mẫu tử huyết mạch liền nhau.

Hơn nữa Cửu Nhi dựng dục trong người Thánh Mỹ, lúc bị phong ấn Cửu Nhi đã tiếp xúc nhiều pháp tắc thuộc về Thánh Mỹ.Hiện giờ Thánh Mỹ dẫn dắt lực lượng thiên địa đến càng không ngăn cách gì với Cửu Nhi, mỗi tấc cơ thể, thần hồn Cửu Nhi được mảnh nhỏ pháp tắc, năng lượng thiên địa tẩy lễ.Cửu Nhi bật thốt reo lên, lần tẩy lễ này sẽ sinh ra ảnh hưởng sâu xa trên con đường võ đạo mai sau của cô bé.Cùng trong không gian ma phương, Tiểu Hắc long, Hồng Nhi không giống Cửu Nhi được ích lợi lớn như vậy.Nhưng tẩy lễ chỉ mới vừa bắt đầu.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ đáng sợ như thiên địa sụp xuống.

Thánh Mỹ đột phá Chân Thần chỉ mười giây mà năng lượng thiên địa đã trở nên cuồng bạo.Nếu nói ban đầu lực lượng thế giới bị Thánh Mỹ tụ tập lại tựa như biển cả mênh mông thì hiện tại biển cả đó dấy sóng thần cao trăm dặm, cực kỳ điên cuồng.Lâm Minh cũng bắt đầu đột phá.Lâm Minh đột phá tụ tập lại Chân Thần mạnh hơn Thánh Mỹ nhiều, thật khó tin.Giống như Lâm Minh được ích lợi khi Thánh Mỹ đột phá, lúc hắn đột phá thì nàng cũng được lợi ích siêu lớn.Lực lượng thiên địa, năng lượng pháp tắc cũng trải qua thân thể Thánh Mỹ, để lại dấu vết không thể xóa nhòa rồi rót vào cơ thể Lâm Minh.Lâm Minh, Thánh Mỹ vốn có từ trường sinh mệnh hoàn toàn chồng lên nhau.

Máu thịt, thần hồn của hai người nước sữa giao hòa vào lúc này.Sự kết hợp này đã không thể dùng bốn chữ 'âm dương bổ nhau', hai người khắc ấn ký sâu sắc trong sinh mệnh của đối phương.ấn ký này dem lại ích lợi cho Lâm Minh, Thánh Mỹ rất khó hình dung.Ong ong ong ong ong!Ong ong ong ong ong!Tiếng chấn động đáng sợ vang trên đầu, dưới chân Lâm Minh.

Tu La Chuyển Luân và Thánh Điển Hồng Liên không ngừngđến gần, áp sát hơn nữa.

Chúng nó chậm rãi từ từ dung hợp lại.Từ giây phút Lâm Minh ở Thiên Diễn tinh cảm ngộ pháp tắc sinh tử thì hắn luôn thử kết hợpThánh Điển và Thiên Thư lại, để vũ trụ thiên địa và vũ trụ thân người dung hợp.

Trải qua các loại cơ duyên kinh nghiệm dày dạn, Lâm Minh có được tiến triển khá lớn.Hiện tại khoảnh khắc Lâm Minh đột phá Chân Thần thì dị tượng dung hợp giữa Thánh Điển và Thiên Thư lại biểu hiện ra ngoài!Lâm Minh ở trên đường Tu La thiên đạo thành tựu càng cao, nhưng về mặt Thánh Điển nếu bàn về lĩnh ngộ thì không yếu hơn Thánh Điển.Đặc biệt lúc này có Thánh Mỹ viên mãn cửu chuyển bên cạnh mình, liên kết linh hồn với Lâm Minh càng xúc tiến cảnh dung hợp xảy ra.Nhìn hìnhảnh này các Ác Ma thượng cổ không cảm giác gì, tim Bất Hủ quân vương rung lên đứng bật dậy, mắt sáng rực nhìn Lâm Minh.Bất Hủ quân vương là người sáng tạo Thánh Điển đương nhiên biết thống nhất vũ trụ thiên địa và vũ trụ thân người khó khăn vô cùng, nếu không trăm ức năm trướcBất Hủ quân vương đã chẳng tranh đấu lý niệm với chủ nhân Tu La lộ.Lâm Minh ngồi xếp bằng lơ lửng, pháp tướng trang nghiêm, Tu La Chuyển Luân và thánh điển Hồng Liên ngày càng gần nhau hơn, nhưng khi chúng nó dung hợp một phần thì đột phá đột nhiên giảm chậm.Dường như có thứ gì ngăn cản hai bên dung hợp.Hai pháp tắc tối cao Tam Thập Tam Thiên dù bắt đầu dung hợp cũng không thể xong trong một lầnẦm ầm ầm ầm ầm!Vang tiếng nổ, lực lượng thiên địa tụ tập, Tu La Chuyển Luân và thánh điển Hồng Liên ngày ngừng lại.

Chúng vỡ ra hóa thành năng lượng pháp tắc căn nguyên nhất bắt đầu tẩy lễ người Lâm Minh.Trong không gian ma phương, Cửu Nhi hoan hô nhảy nhót, lần này Lâm Minh, Thánh Mỹ đột phá Cửu Nhi cũng chiếm hết ích lợi.Lâm Minh hay Thánh Mỹ đều có huyết mạch liền nhau với Cửu Nhi, về mặt năng lượng không bị bài xích.Cửu Nhi tham lamhưởng thụ trứ phụ thân, mẫu thân mang đếnnăng lượng tẩy lễ, thoải mái duỗi người ra.Trừ Cửu Nhi thì thì Tiểu Hắc long được ích lợi lớn nhất.Tiểu Hắc long không thể dung hợp năng lượng với Thánh Mỹ nhưng có thể nhận lực lượng thiên địa tẩy lễ từ Lâm Minh.

Bởi vì khi Tiểu Hắc longấp trứngđã cùng chung huyết mạch với Lâm Minh.Lực lượng thế giới tụ tập thành đại dương không biết kéo dài bao lâu, lực lượng của Lâm Minh tăng vùn vụt bùng nổ.Lúc này Lâm Minh đã thay đổi thoát thai hoán cốt, ba vạn sáu ngàn lỗ chân long toàn thân bắn ra thần quang chói lòa.Lực lượng thế giới hùng dũng trong không gian Đế Cốt Hải ổn định vì Lâm Minh, Thánh Mỹ hợp lực đột phá mà chấn động không dứt.Trong ma tháp, đám Ác Ma thượng cổ đối diện Lâm Minh lúc này cảm thấy hơi sợ hãi.Lúc trước bọn họ dù toàn là tồn tại từ Chân Thần thượng vị trở lên nhưng dù sao đã chết nhiều năm, chỉ còn lại lực lượngtàn hồn.

Đối diện uy áp cường đại khi tu vi đột phá Chân Thần, lực tràng thổi quét thiên địa thì ma vương thượng cổ rất khó chịu.Lâm Minh chậm rãi mở mắt ra, hiện tại hắn chỉ cảm giác lực lượng toàn thân sắp nổ tung, có thể một đấm đánh nát thiên địa, một nhát chém đứt ngân hà.Lâm Minh nhìn đôi tay mình, từ từ siết chặt thành hai nắm đấm.

Đây là cảnh giới Chân Thần trong truyền thuyết, từng xa xôi không thể với tới, rốt cuộc Lâm Minh đột phá!-------Chương 2415: Luyện hóa lực lượng của Hồn ĐếLâm Minh đột phá Chân Thần khao khát sốt ruột muốn đánh một trận.Nhưng Lâm Minh rõ ràng đến cảnh giới này toàn vũ trụ không nhiều người có tư cách làm đối thủ của hắn.Lâm Minh nắm tay Thánh Mỹ, sau khi đột phá Chân Thần thì cảm giác của hắntrở nên nhạy bén lạ lùng.

Lâm Minh phát hiện trong người Thánh Mỹ có luồng năng lượng khác biệt với huyết mạch, che giấu rất sâu.Năng lượng này hơi giống với lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải mà Lâm Minh hấp thu nhưngcàng thêm dữ tợn, tà ác.Trong đầu Lâm Minh nổi lên ý nghĩ:- Đồ đằngÁc Ma lực!Lâm Minh nhớ ra trước kia Thánh Mỹ có nói Hồn Đế từng để lại hai ấn ký trong người nàng.Một ấn ký tinh thần thì Thánh Mỹ đã tự mình phá tan.Một cái khác là ấn ký năng lượng, về bản chất ấn ký này là Ác Ma lực đẳng cấp đồ đằng, dùng để Thánh Mỹ khi gặp tình huống đột ngột, vừa có thể bảo vệ nàng.Đây vốn là lực lượng thuộc về Hồn Đế, Lâm Minh hay Thánh Mỹ không làm gì được nó.

Nhưng bây giờ Lâm Minh, Thánh Mỹ song song đột phá Chân Thần, hai người hợp tức hoàn toàn có thể luyện hóa lực lượng này.Thánh Mỹ và Lâm Minh tâm ý tương thông, nàng cảm giác được hắn muốn làm gì:- Lâm Minh . . .Thánh Mỹ chậm rãigật đầu, tay đan tay với Lâm Minh, cùng vận chuyển thần lực trong người.Ong ong ong ong ong!Thần lực kích động như bánh xe to lớn đè ép phá vỡ lực lượng đẳng cấp đồ đằng trong người Thánh Mỹ.Phẩm chất của lực lượng này rất cao, dù Thánh Mỹ và Lâm Minh hơn sức cũng chỉ có thể mài nhỏ nó từng chút một.Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng đồ đằng bộc phát ra ngưng tụ ảo ảnh mông lung trên bầu trời.Ảo ảnh này có hình dạng thiếu niên già nua, nhưng khuôn mặt khác hẳn Hồn Đế.

Ngũ quan dữ tợn hơn Hồn Đế, sắc mặt tái nhợt chẳng có chút máu, giống như cương thi vạn năm bị hút khô máu.Đây chắc chắn là Ác Ma lực đẳng cấp đồ đằng mà Hồn Đế để lại biến ra.Lâm Minh nhìn ảo ảnh, mắt lóe tia sáng lạnh.

Lâm Minh trút hết lực lượng ra từng chút một chấn vỡ cơ thể ảo.Dĩ nhiên ảo ảnh không chống lại Lâm Minh, Thánh Mỹ nổi.

Mắt thấy thân thể từng chút vỡ vụn mà biểu tình không hề kinh hoàng, ngược lại mặt treo nụ cười trào phúng.Lâm Minh nhíu mày, đôi tay khép lại, thiên đạo Tu La và Thánh Điển pháp tắc cùng trút xuống.Ầm!Ảo ảnh nổ tung thành vô số mảnh vụn bay trong hư không, nhưng nụ cười trào phúng tựa như ma chú lơ lửng trên bầu trời thật lâu không tán.Lâm Minh mặt không đổi sắc, hắn một tay đè xuống dưới, ảo ảnh lại nổ tung.

Lần này nó hóa thành lực lượng thiên địa tinh thuần nhất, bị năng lượng của Lâm Minh luyện hóa hết.Tuy Thánh Mỹ vừa mới đột phá Chân Thần, thực lực tăng mạnh, nhưng Hồn Đế xuất hiện phủ tầng u ám trong lòng nàng:- Lâm Minh . . .Cái này không liên quan gì võ đạo chi tâm, cũng không phải Thánh Mỹ yếu ớt nhát gan, thật sự vì nàng đi theo Hồn Đế, biết rõ Hồn Đế thế nào.Thánh Mỹ khẽ khàng nói:- Dường như ta nhớ lại chút ký ức kiếp trước . . .Lúc đột phá Chân Thần nhận pháp tắc thiên địa,trật tự thần liêntẩy lễ, Thánh Mỹ mơ hồ chạm đến ký ức mênh mông bàng bạc trăm ức năm trước.Trong các ký ức bao gồm kiếp trước Thánh Mỹ lĩnh ngộ pháp tắc sinh tử, nhiều kỹ xảo chiến đấu, thậm chí là công pháp tu hành.Ký ức rất hỗn tạp, Thánh Mỹ đột phá Chân Thần mới chạm đến một phần trong đó, cụ thể thì cần từ từ chải vuốt lại.

Nhưng một phần ký ức thức tỉnh mang đến ích lợi to lớn cho Thánh Mỹ.Lâm Minh lòng máy động hỏi:- Vậy sao?

Nàng nhớ đến cái gì?Ký ức của Thánh Mỹ reất quan trọng, tuy Bất Hủ quân vương cũng biết chuyện trăm ức năm trước nhưng trong cuộc đại chiến chủng tộc thì gã chết quá sớm.Về sau Tam Thập Tam Thiên ít nhất đối kháng với Hắc Ám Thâm Uyên mấy vạn năm, đoạn lịch sử này có về sau chủ nhân Tu La lộ ra sao, chủng tộc Tam Thập Tam Thiên làm sao đẩy lùi Thâm Uyên Ác Ma, Bất Hủ quân vương không rõ ràng những điều này.Nếu Thánh Mỹ biết sẽ trợ giúp Lâm Minh hiểu ra nhiều điều.Nhưng Thánh Mỹ lắc đầu nói:- Ta không nhớ được nhiều chi tiết về đại kiếp nạn.

Ta chỉ biết rằng trăm ức năm trước, kiếp trước của ta khi huyết tế chính mình, dùng thần khí huyễn hóa ra vĩnh hằng chi bích, phong tỏa Hắc Ám Thâm Uyên có để lại một cơ hội chuyển sinh, gọi nó là chuyển sinh kiếp thứ mười đi.

Kiếp trước talạnh lùng mà kiêu ngạo, dù chết trận cũng hy vọng có thể nhờ cậy 'cái chết' tự mình trải qua lĩnh ngộ pháp tắc sinh tử càng sâu hơn nữa.

Sau chín kiếp chuyển sinh sáng tạo chuyển sinh kiếp thứ mười, đột phá cực hạn bản thân, vượt qua phụ thân, thậm chí vượt qua chủ nhân Tu La lộ.- Nhưng ta không biết về sau xảy ra chuyện gì.- Hiện tại xem ra, chuyển sinh kiếp thứ mười của ta thất bại, bởi vì ta lạc mất ký ức, rớt mất tu vi, tất cả bắt đầu lại lần nữa.

Không biết tại sao ta bị Hồn Đế phát hiện, hiển nhiên hắn biết thân phận thật sự của ta.- Con người Hồn Đế cực kỳ khôn ngoan, hắn bồi dưỡng ta sợ rằng có mục đích không ai biết.Thánh Mỹ nói tới đây tim Lâm Minh rớt cái bịch.Hồn Đế sâu không lường được, hẳng những thực lực đáng sợ, hơn nữa bày ra cụ thiên địa này vượt qua trăm ức năm.

So sánh với Hồn Đế thì các bá chủ Chân Thần Hồn tộc, thánh tộc, Tu La lộ những này Chân Thần bá chủ không tính là cái gì .Ngay cả Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không đủ sức.Tuy Tạo Hóa Thánh Hoàng là chủ thánh tộc, có dã tâm lớn là cắn nuốt tất cả sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên nhưng so với Hồn Đế thì như con kiến với con voi.Không nói cái khác, chỉ tính Hồn Đế phong ấn nhiều ma đế thượng cổ trong Đế Cốt Hải này.

Nếu lúc bọn họ còn ở đỉnh cao khi sống, xếp Tạo Hóa Thánh Hoàng vào trong chỉ xếp hàng trung thượng đẳng.Vượt qua thời gian đáng sợ hơn một ngàn ức năm, thậm chí lan đến một kỷ nguyên vũ trụ, trong vùng đất hung hãn thiêu kiêu Ác Ma lớp lớp ra như Hắc Ám Thâm Uyên, đủ sinh ra mấy chục, hàng trăm Ác Ma đáng sợ cường đại hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nhưng đối với nhân tộcTam Thập Tam Thiên hiện ở thế yếu thì Tạo Hóa Thánh Hoàng quá cường đại, đừng nói chọn một người trong nhân tộc so sánh tương đương, thậm chí không người chạy trốn ngay trước mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tính thời gian chắc Tạo Hóa Thánh Hoàng đã xuất quan, không chừng đang nuốt nhân tộc, liên kết khí vạn hệ thống tụ nguyên Tam Thập Tam Thiên.Vậy là nhân tộc sẽcàng nguy hiểm .Đương nhiên, loại này liên kết khí vận này không ảnh hưởng gì đến Lâm Minh được.

Hiện tại hắn tu luyện pháp tắc, trong cơ thể hắn tích gópnăng lượng vượt xa hệ thống tụ nguyên.

Dù có pháp tắc giam cầm, dựa vào sức mạnh của Lâm Minh có thể dễ dàng phá vỡ nó.Hiện tại chỉ có Hồn Đế, mộ Ma Thần là làm Lâm Minh e ngại.Nhưng trước đó Lâm Minh phải trở về Tam Thập Tam Thiên một chuyến.Lâm Minh cần giải quyết rắc rối Tạo Hóa Thánh Hoàng, đối diện kẻ thù đáng sợ Hắc Ám Thâm Uyên này, nhân tộc và thánh tộc nội đấu trở nên không còn ý nghĩa gì.Muốn làm thánh tộc tin tưởng vào Lâm Minh là rất khó khăn, hắn không định khuyên bảo gìnhiều.

Bởi vì trong thế giới võ giả, lực lượng tuyệt đối vĩnh viễn là vũ khí mạnh hơn ngôn ngữ vô số lần.Lâm Minh mở miệng nói:- Ta phải về Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ chăm chú, hắn không nói nhiều nhưng ý định đã rất rõ ràng, đó là muốn nàng đi theo hắn.Vĩnh hằng chi bích sẽ không giam cầm chủng tộc Tam Thập Tam Thiên, dù Lâm Minh thành tựu Chân Thần thì không gặp trở ngại gì khi qua vĩnh hằng chi bích.Huyết thống trong người Thánh Mỹ hơi phức tạp nhưng vĩnh hằng chi bích là kiếp trước nàng huyết tế bày ra, chắc vĩnh hằng chi bích sẽ không giam cầm Thánh Mỹ đã đến cảnh giới Chân Thần.-------Chương 2416: Căn nguyên tử tinhLực lượng thiên địa thổi quét Đế Cốt Hải qua ba ngày mới yếu dần.Lâm Minh, Thánh Mỹ hoàn mỹ xuất quan.Vốn đột phá đẳng cấp Chân Thần đã là võ giả đứng ở tầng cao nhất vũ trụ.

Huống chi Lâm Minh hay Thánh Mỹ có thể ngạo thị quần hùng võ giả cùng đẳng cấp.

Thực lực của hai người đã đạt tới ảnh hưởng tương lai của vũ trụ, cầm quân đánh cờ thiên địa.Nhưng Lâm Minh cũng biết, đối kháng lại Hồn Đế thì hắn chỉ mới bước ra bước đầu tiên.

Hiện tại có lẽ Hồn Đế đang tu luyện loại công pháp nào đó, khi gã tu thành, hoàn mỹ khống chế mộ Ma Thần thì thực lực sẽ càng thêm khó thể phỏng đoán!Giữa hư không khuếch tán vằn nước, kết giới tiểu thế giới biến mất.

Lâm Minh, Thánh Mỹ như đôi Kim Đồng Ngọc Nữ xuất hiện trong tầm mắt đám đông Ác Ma.Nhìn Lâm Minh, Thánh Mỹ đi ra, Bất Hủ quân vương thở phào một hơi, nở nụ cười.

Cố gắng ngàn năm, chờ đợi trăm ức năm coi như không uổng phí.Lâm Minh, Thánh Mỹ thấy Bất Hủ quân vương liền quỳ xuống lạy, hành quỳ lạy đại lễ:- Đa tạ tiền bối!Vì Bất Hủ quân vương xem như phụ thân ruột với Thánh Mỹ, nàng và Lâm Minh có quan hệ phu thê, nên Bất Hủ quân vương xem như là nhạc phụ của hắn.Dù thế nào thì pháp tắc Thánh Điển giúp Lâm Minh niết bàn trọng sinh sau khi mất đi lực lượng, hay Hắc Ám tế điển lần này Bất Hủ quân vương đều có ân đức tái tạo Lâm Minh và Thánh Mỹ, là ân sư.Làm vi sư hay vi phụ thì Bất Hủ quân vương xứng đáng nhận cái cúi đầu này.Bất Hủ quân vương vẻ mặt tràn đầy vui mừng:- Hài tử, đứng dậy đi.Bất Hủ quân vương vừa vui vẻ vì có hậu bối như vậy rồi lại lo lắng.

Bất Hủ quân vương biết rõ Lâm Minh, Thánh Mỹ xuất quan sẽ phải đối mặt kẻ thù đáng sợ cỡ nào, gánh nặng đè trên người bọn họ quá nặng .Lâm Minh đứng dậy, lại xa xa hành lễ hướng ma tháp ba mươi tầng, hơn một trăm ma Tôn bên kia sông hoàng tuyền.Đặc biệt là Ma Chủ trong ma tháp ba mươi tầng, đang ngủ say mà phải tỉnh lại vì Lâm Minh và Thánh Mỹ, hắn sẽ khắc ghi ân đức này.Lâm Minh trịnh trọnghứa hẹn:- Các vị tiền bối, ngày sau vãn bối sẽ dốc hết sức cứu các người ra!Đáp lại Lâm Minh là hàng loạt tiếng cuồng cười.- Ha!

Tiểu tử, lão tử đã chết, làm sao có thể cứu ra?

Nếu ngươi có giỏicó thể đánh tan tàn hồn của lão tử thì mới thật sự giải thoát.- Ha ha ha!

Bổn tọa không trông chờ ngươi cứu được chúng ta, sẽ phải phá vỡ quy tắc thế giới của thế giới này, sao làm được?

Sau này ngươi vượt qua Chân Thần cắn xuống miếng thịt trên người lão già kia đưa cho bổn tọa nhắm rượu được rồi, ha ha ha ha ha ha!Một đám Ác Ma tùy ý nói.Bị nhốt trong ma tháp phong kín hắc ám, đối diện hoàn cảnh mãi mãi không thay đổi suốt mấy trăm ức năm, sự thống khổ không tưởng tượng được.Người bình thường bị nhốt một tháng trong phòng tối là đã nổi điên thậm chí tinh thần thác loạn, tâm chí võ giả cường đại đến mấy khi bị nhốt vài trăm ức năm cũng sẽnghiêng về điên cuồng.Lâm Minh im lặng, lòng thầm cảm thán.

Các Ma Tôn thương cổ nơi này bị nhốt tại đây toàn là không cưỡng lại được vĩnh sinh dụ dỗ, dù lúc bấy giờ Đế Cốt Hải chỉ là một hy vọng xa vời, là niệm tưởng.Lâm Minh không biết vĩnh sinh có phải là thứ không thể đeo đuôii không, nhưng hắn sâu sắc cảm ngộ được vĩnh sinh bất diệt chưa chắc là sung sướng hạnh phúc.Vĩnh sinh không phải truy cầu võ đạo cao nhất.Truy cầu võ đạo là bản tâm.Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, hiện tại nàng truy cầu không còn là vĩnh sinh bất diệt mà là những gì nàng quan tâm, cảm động tâm hồn nàng.Tu võ vì bản tâm của mình, chắc có lẽ điều này sẽ chạm tới đỉnh võ đạo được.Để tay lên ngực tự hỏi, bản tâm của hắn là gì?Có lẽ đó là cho bản thân, con của mình, người yêu, người thân, bằng hữu, tộc nhân được hạnh phúc, vui vẻ, bình an mãi.***Bất Hủ quân vương mở miệng nói:- Hài tử, các ngươi đi theo ta.Bất Hủ quân vương xoay người đi hướng ma tháp ba mươi ba tầng.Bất Hủ quân vương vốn là chủ nhân ma phương, có ma phương và Lâm Minh hợp sức trợ giúp phá cửa ma tháp ba mươi ba tầng.

Nhưng trong thời gian hơn một ngàn năm Lâm Minh bế quan thì quanh cửa lại ngưng tụ một tầng lực lượng thế giới hùng hậu.

Những lực lượng thế giới chồng chất nhau diễn biến thành các phù văn tà ác.Phù văn nối nhau khiến phù điêu Ác Ma trên cánh cửa càng thêm dữ tợn, nó sắp khép kín cửa lại.Lâm Minh thầm nghĩ:- Pháp tắc Đế Cốt Hải này đáng sợ thật.Theo xu hướng này thì sớm muộn gì ma tháp ba mươi ba tầng nơi Bất Hủ quân vương ở sẽ lại khép kín.Ba người đã đứng trong ma tháp,Mọi thứ trong ma tháp điều khắc bằng đá đen.

Những đá đen trải qua trăm ức năm trở nên tang thương cổ xưa, toát ra hơi thở năm tháng.Bất Hủ quân vương vươn tay ra nói với Lâm Minh:- Đưa Vĩnh Sinh Chi Thạch cho ta.Lâm Minh sửng sốt nhưng không hỏi nhiều, lật tay lại, ma phương xuất hiện trong lòng bàn tay.Sau đó Lâm Minh cung kínhđưa ma phương cho Bất Hủ quân vương.ma phương lơ lửng trong lòng bàn tay Bất Hủ quân vương, chậm rãi xoay tròn trứ.Bất Hủ quân vương cảm thán rằng:- Kỷ nguyên vũ trụ này Tam Thập Tam Thiên có ba thần vật là Vĩnh Sinh Chi Thạch, Hồng Mông Linh Châu, cùng với . . .

Căn nguyên tử tinh.- Căn nguyên tử tinh?Lòng Lâm Minh máy động, thần khí này chắc chắn là thẻ tím rồi.Đây là lần đầu tiên Lâm Minh nghe cái tên chính thức của tấm thẻ, lúc trước gọi nó là thẻ tím vìthấy dựa theo màu sắc, hình dạng căn nguyên tử tinh mà đặt.- Nó là thần khí lúc trước chủ nhân Tu La lộ sử dụng?- Đúng rồi.Bất Hủ quân vương gật đầu nói:- Có lẽ căn nguyên tử tinh là tinh thể màu tím do năng lượng căn nguyên của thế giới này ngưng tụ thành.

Vĩnh Sinh Chi Thạch, Hồng Mông Linh Châu cũng cùng loại.

Ba món thần vật là thần khí cùng cấp, nếu hoàn toàn kích phát chúng nó sẽ diễn biến thành một đại vũ trụ, chúng nó vốn là ba hạt giống thế giới.- Tuy nói ba thần vật cùng đẳng cấp nhưng thật ra chúng nó có chia cao thấp.Lâm Minh, Thánh Mỹ kinh ngạc kêu lên:- Hả?Ba món thần khí, tinh khí thần ngang hàng sao còn chia cao thấp?Bất Hủ quân vương nhìn thấu Lâm Minh, Thánh Mỹ khó hiểu, giải thích rằng:- Ba thần khí không chia cao thấp nhưng có vài lúc sự cường đại của thần khí không chỉ xem chúng nó còn xem người sử dụng.

Thần khí có thể trưởng thành, trưởng thành tốt hay xấu, nhanh hay chậm phải xem thần khí trải qua thế nào, người sử dụng nó.Óc Lâm Minh lóe tia sáng:- Xem người sử dụng thần khí?- Đúng vậy!

Đặc biệt khi người sử dụng chúng nó vượt qua cảnh giới Chân Thần.

Cảnh giới này đứng ở đẳng cấp cao độ như đại vũ trụ, có thể sáng thế diệt thế, đến lúc này bản thân người sử dụng sẽ ảnh hưởng ba thần khí.- Trước khí đại kiếp nạntrăm ức năm trước đến thì căn nguyên tử tinh từng theo Tu La trên mười ức năm.

Sinh chi thạch cũng theo ta mấy ức năm, trong thời gian này ta và nó như bóng với hình, dùng lực lượng của ta không ngừng tẩm bổ nó, linh hồn không ngừng cảm ngộ nó.Bất Hủ quân vương nói làm Lâm Minh thầm giật mình.

Một tồn tại vượt qua Chân Thần bồi dưỡng ma phương thì đương nhiên nó không tầm thường.Đừng nói ma phương là hạt giống thế giới, dù là đại thế giới thật sự vẫn có thể được gia cố, bồi dưỡng.Ví dụ mộ Ma Thần, nó là thế giới đẳng cấp siêu cao, thông qua Hồn Đế không từ thủ đoạnbồi dưỡng, mức độ ổn định của mộ Ma Thần mạnh hơn trăm ức năm trước một khúc lớn.Xem ra trong ba thần khí thì ma phương, thẻ tím lợi hại hơn hồng mông linh chsâu một chút.

Đặc điểm của chúng nào ma phương, thẻ tím dựng dục ra khí linh của mình còn hồng mông linh châu thì không.Lâm Minh nghĩ tới đây lòng máy động:- Hồng Nhi, đi ra!Lâm Minh dứt lời, đoàn khói bay lên từ ma phương biến thành một cô bé áo đỏ đáng yêu giữa hư không.Cô bé vẻ mặt mờ mịt nhìn Bất Hủ quân vương, cảm giác nam nhân áo đen hơi thân thiết nhưng dường như hoàn toàn xa lạ.-------Chương 2417: Để lại ma phươngTrông thấy Hồng Nhi, Bất Hủ quân vương thở dài, vẻ mặt yêu thương và vô cùng cảm thán.

Tuy Bất Hủ quân vương nhìn khuôn mặt nhỏ của Hồng Nhi nhưng ánh mắt như nhìn thấu năm tháng trăm ức năm dài dặc nhìn thấy hình dạng Hồng Nhi quá khứ.- Ngươi tên là Hồng Nhi?Hồng Nhi trợn to mắt tò mò nhìn Bất Hủ quân vương:- A ừ.Hồng Nhi cảm thấy nam nhân trước mắt hơi quen thuộc, người có mùi dễ ngửi như mùi trên người Lâm Minh.- Hồng Nhi, cái tên rất đẹp.Bất Hủ quân vương vuốt đầu nhỏ Hồng Nhi:- Mấy năm nay khổ cho ngươi. . .- A?Hồng Nhi ngẩn ngơ, không biết Bất Hủ quân vương đang nói cái gì.- Thúc thúc nói vậy là sao?Bất Hủ quân vương cười hiền từ:- Không có gì.Bất Hủ quân vương lại vuốt đầu nhỏ Hồng Nhi, xoay lại nói với Lâm Minh:- Hãy chăm sóc tốt cho nàng.Lâm Minh trịnh trọnghứa hẹn:- Ta sẽ.Bất Hủ quân vương thở dài:- Hồng Nhi ngày xưa là thế giới chi linh trong Vĩnh Sinh Chi Thạch.Lâm Minh kinh ngạc kêu lên:- Thế giới chi linh?Cái gọi là thế giới chi linh thật ra là linh hồn một thế giới.

Núi có hồn núi, biển có hồn biển, sao có hồn sao, vũ khí có khí linh.Thế giới vạn vật trong cơ duyên tình cờ qua thời gian đằng đẳng có thể sinh ra linh tính, ví dụ Thương Thiên Cổ Ấn.Bất Hủ quân vương từng dự đoán Hồn Đế là thế giới chi linh của mộ Ma Thần.Hồn Đế xuất hiện với thân phận Minh, đoạt xá Hồn Đế, khống chế Hồng là có thể từ từ khống chế hai thế lực lớn nhất mộ Ma Thần, Minh Minh và Hồng Minh.

Đám cường giả như Thánh Mỹ, Minh Đồng cũng bị Hồn Đế nắm chặt trong lòng bàn tay.- Xem ra Hồng Nhi cũng chuyển thế, đánh mất ký ức.

Trận chiến ngày xưa nàng cơ hồ hồn phi phách tán .Bất Hủ quân vương nói nhẹ nhàng nhưng Lâm Minh tưởng tượng ra được trận chiến ấykinh thiên động địa thế nào.ma phương là thế, thẻ tím cũng vậy.

Tiểu Ngư Nhi trải qua điều giống Hồng Nhi, có lẽ cũng bị tổn hại nặng trong địa chiến trăm ức năm trước.Hiện tại Tiểu Ngư Nhi trở lại thẻ tím tức căn nguyên tử tinh, hy vọng nàng sẽ khỏe lại một chút.Lâm Minh thầm cầu nguyện, hắn rất yêu thương hai cô bé vận mệnh giống nhau.

Trong mắt Lâm Minh thì hai cô bé là sinh mệnh sống thật sự, không khác gì chủng tộc Tam Thập Tam Thiên.Bất Hủ quân vương cầm ma phương nói với Thánh Mỹ:- Hài tử, ngươi bước qua đây.Thánh Mỹ không biết Bất Hủ quân vương muốn làm cái gì nhưng vẫn nghe lời đứng trước mặt gã.Bất Hủ quân vương nói:- Đừng chống cự.Bất Hủ quân vương ấn nhẹ ma phương vào trán Thánh Mỹ.

Ma phương to cỡ nắm tay nhanh chóng thu nhỏ, rất nhanh rút thành cỡ hạt cơm.

Ma phương từ tim sen Hồng Liên Cửu Chuyển trên trán Thánh Mỹ thoáng chốc nhập vào trong.Cảm giác của Lâm Minh luôn tỏa định Thánh Mỹ, hắn biết ma phương đã vào hồn hải.Hồn hải là nơi vô cùng yếu ớt, quan trọng của võ giả.

Hồn hải tan vỡ rất có thể thần hồn của võ giả sẽ bị tổn hại, thậm chí biến thành ngớ ngẩn.ma phương là thần khí linh hồn, nó tiến vào hồn hải một người khi bộc phát ra lực lượng thì có thể nháy mắt nghiền nát hồn hải.Nhưng vì tin tưởng Bất Hủ quân vương nên Lâm Minh không nói một lời, yên lặng chờ xem gã định làm gì.Thời gian qua một nén nhang, Bất Hủ quân vương hết sức chăm chú, sắc mặt có chút trầm trọng, cực kỳ nghiêm túc, thậm chí hơi vất vả.Lại qua một lát, ma phương bay ra.

Khoảnh khắc đó Lâm Minh mơ hồ thấy một ấn ký căn nguyên thuộc về Thánh Mỹ lặng lẽ rơi vào ma phương.- Tiền bối . . .

Người . . .Lâm Minh không biết Bất Hủ quân vương đang làm cái gì, dường như dùng ma phương khắc một tia linh hồn Thánh Mỹ.

Lâm Minh không biết ý nghĩa Bất Hủ quân vương tốn công bỏ sức ra làm những điều này là gì.Chưa xong, Bất Hủ quân vương lại điều khiển ma phương bay tới trán Lâm Minh, cũng chui vào hồn hải.Bất Hủ quân vương hết sức chăm chú, để lại tia dấu ấn linh hồn thuộc về Lâm Minh rồi mới keoó ma phương ra.Lâm Minh khó hiểu nhìn Bất Hủ quân vương.- Lâm Minh, hôm nay ta kêu ngươi lấy Vĩnh Sinh Chi Thạch ra là muốn giữ Vĩnh Sinh Chi Thạch lại đây.Bất Hủ quân vương thốt lời đừng nói Lâm Minh, Thánh Mỹ rất ngạc nhiên nhìn Bất Hủ quân vương, không hiểu tại sao gã nêu yêu cầu như vậy.Hiện tại Vĩnh Sinh Chi Thạch mang đến tác dụng rất lớn cho Lâm Minh.Thực lực của Lâm Minh đã tới tầng đỉnh cao nhất vũ trụ, mai sau có không gian trưởng thành rất lớn.Nếu có thêm ma phương trợ giúp thì nắm chắc đốiphỏHồn Đế sẽ lớn thêm mấy phần.- Tiền bối, có thể chota biếtlý do không?Lâm Minh rất kính trọng Bất Hủ quân vương.Không nói đến Bất Hủ quân vương là trưởng bối của hắn, còn lập chiến công hiển hách, chết trận vì chủng tộc Tam Thập Tam Thiên trong trăm ức năm trước.Chỉ tính pháp tắc Thánh Điển giúp đỡ Lâm Minh thoát khỏi vực thẳm đời người, Hắc Ám tế điển ngàn năm qua khiến hắn hoàn thành tích lũy cuối cùng, một hơi đột phá Chân Thần.

Lâm Minh rất mang ơn Bất Hủ quân vương.Ân tình này hình dung bằng từ nặng như ní cũng không đủ.Bất Hủ quân vương nói:- Khi ngươi đối diện Hồn Đế thì ma phương là vũ khí đắc lực, nhưng đến cảnh giới vượt qua Chân Thần thì nó không thể phát huy công hiệu.Lúc trước cảnh giới Lâm Minh rất thấp, ma phương ra một cái là đi đâu đều vô địch, linh hồn cường đại tới mấy cũng yếu ớt như giấy trước ma phương.Nhưng vượt qua Chân Thần lại khác.

Bởi vcì cảnh giới này có thể sáng thế diệt thế, bản thân đãđứng ở tầng ngang ngửa đại vũ trụ.Không nói hiện tại, trăm ức năm trước khi Bất Hủ quân vương có được ma phương, chủ nhân Tu La lộ có được thẻ tím cũng chỉtổn hại nặng Hồn Đế, không thể giết chết gã.Tự đó thấy được sự đáng sợ củavượt qua cảnh giới Chân Thần đáng sợ.Bất Hủ quân vương tiếp tục nói:- Tác dụng của Vĩnh Sinh Chi Thạch đa phần thể hiện vào mặt phụ trợ, nó không phải vũ khí chuyên môn.

Ta giữ lại nó vì hơn một ngàn năm các ngươi tu luyện, ta và Ma Chủ đã bàn bạc.

Có lẽ . . .

Chúng ta có cách khiến lão già kia không dễ dàng hoàn toàn khống chế tất cả lực lượng Đế Cốt Hải.- Cái này cần mượn lực lượng ma phương.Lâm Minh ngần ngừ:- Nhưng mà . . .Lâm Minh sợ ma phương bị Hồn Đế cướp đi, tuy nhiên ngẫm lại với kinh nghiệm của Bất Hủ quân vương sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như vậy.Nếu kế hoạch của bọn họ không thể tạo thành ảnh hưởng gì cho Hồn Đế ngược lại tặng báu vật thì Bất Hủ quân vương đã không thực hiện.Bất Hủ quân vương thản nhiên nói:- Ta chỉ mượn, trong Vĩnh Sinh Chi Thạch đã khắc ấn ký căn nguyên của các ngươi, tương lai ta có cách để nó trở về tay ngươi.Lâm Minh có linh cảm không may.Bất Hủ quân vương, Ma Chủ hợp sức chống lại Hồn Đế sẽ có kết quả gì?Có khi nào bọn họ hứng chịu sự trả thù tàn nhẫn của Hồn Đế không?Lâm Minh cảm giác với thủ đoạn, hiểu biết linh hồn của Hồn Đế e rằng có tới ngàn cách hành hạ linh hồn đau đớn còn hơn kiểu rút hồn, luyện tủy.Nghĩ đến đây, Lâm Minh có chút lo lắng hỏi:- Tiền bối thật sự có thể đối kháng Hồn Đế?Trong ấn tượng của Lâm Minh thi Hồn Đế quá mạnh, Bất Hủ quân vương chỉ là một lũ tàn hồn, thêm vào Ma Chủ không lợi hại hơn được bao nhiêu, bọn họ làm gì được Hồn Đế?Bất Hủ quân vương cười nói:- Không làm thì sao mà biết?Bất Hủ quân vương không giải thích rõ mình sẽ làm cái gì.- Ta tĩnh tu tại đây một thời gian, sau đó các ngươi cứ tùy ý đi.Lâm Minh do dự một chút, cuối cùng miễn cưỡng gật đầu.

Lâm Minh nhìn chăm chú ma phương một cái, để lại nó.Cả đời Lâm Minh từ lúc mười năm tuổi có được ma phương thì lần đầu tiên để nó rời xa mình.Lâm Minh làm như vậy vì tin tưởng Bất Hủ quân vương tuyệt đối.-------Chương 2418: Xuất quanMười hai tầng Hắc Ám Thâm Uyên, Vô Biên Hải.Đây là một mảnh đại dương sâu thăm thẳm, rộng không giới hạn.

Nước biển màu xanh sẫm dính đặc nặng nề như thủy ngân.

Trong biển hiếm khi thấy cá tôm bình thường, chỉ có yêu thú, Ác Ma cường đại có thể sống trong đó.Lúc này trên Vô Biên Hải dày đặc xương mù màu sám.

Sương mù dày nặng như bức tượng, nặng nề nề như cục đá.

Người bình thường chỉ thấy được phạm vi chưa tới một thước, dù là võ giả cũng bị cản trở mạnh mặt cảm giác.Keít!Một tiếng rít dài sắc nhọn phá vở mặt biển tĩnh lặng vang vọng phía chân trời.

Trong sơng khói dày nặng có mấy chục bóng người hốt hoảng bay ra.

Đám người này mặc trường sam màu lam, khuôn mặt giống y như nhân tộcTam Thập Tam Thiên.

Bọn họ chính là võ giảthái cổ chư tộc của Hắc Ám Thâm Uyên.Khuôn mặt đám thái cổ chư tộc hốt hoảng, thân pháp rối loạn, dường như bị cái gì truy sát.Một võ giả trung niên thở hổn hển nói:- Đàn súc sinh này vừa có thể bay lên trời, lặn xuống biển, tốc độ mau hơn chúng ta nhiều.

Chúng ta không kịp chạy tới căn cứ là đã bị đuổi theo rồi.Nam nhân trung niên cầm một lá bùa, bóp nát ném ra sau lưng.

Mỗi lần lá bùa sẽ nổ trong sương mù dày đặc, rồi có tiếng huýt gió sắc nhọn vang lên, dường như phát ra từ loài yêu thú nào đó.Nhưng tiếng rằng tiếng rít không phải yêu thú bị lá bùa của nam nhân trung niên nổ chết nên hét, đó là tiếng hú đau đớn, tức giận của yêu thú.Lá bùa của võ giả trung niên trừ gây chút rắc rối nhỏ cho yêu thú truy kích, giảm chậm tốc độ của chúng ra không mang lại tác dụng giết địch nào, ngược lại không ngừng chọc giận chúng nó.Thế này không phải là cách.- Phụ thân, ta nhớ đằng trước có một hòn đảo vô danh, trên đảo có cây cối chọc trời, hơn nữa những cái cây này toàn là yêu thụ.

Thân cây kiên cố như thần thiết, chúng ta dụ đám ma phi ngư vào, trong rừng yêu thụ dày đặc thì tốc độ của chúng sẽ bị chậm lại.Người nói chuyện là một thiếu nữ áo xanh, nàng là nữ nhi của nam nhân trung niên.

Tuy thiếu nữ trẻ tuổi nhưng có địa vị rất cao trong đám người, chắc vì nàng mạnh.Thiếu nữ đưa ra đề nghị, võ giảthái cổ chư tộc nghe xong lòng chìm xuống.

Rừng yêu thụ không phải nơi tốt đẹp gì, những yêu thụ cũng biết ăn thịt người.

Bọn họ lao vcào rừng yêu thụ e rằng thoát khỏi bầy sói lại vào miệng cọp, liều lĩnh một phen rước lấy dữ nhiều lành ít.Nhưng tình huống hiện tại không cho phép bọn họ do dự, nếu không tiến vào rừng rậm yêu thụ thì không có chút đường sống nào.Tiếng rít sau lưng ngày càng gần,trên biểnsương mù dày đặc đã bị yêu thú bay vỗ gió mạnh dạt ra.

Các con cá đen mình dẹp, người dài mấy trượng có cái đuôi trăn ló đầu ra khỏi sương mù dày.Đây là ma phi ngư mà thiếu nữ áo xanh đã nói.Ma phi ngư là một loại hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, trí tuệ thấp hơnÁc Ma cao đẳng nhiều.Lúc này đám ma phi ngư sắp bắt kịp võ giảthái cổ chư tộc, cứ tiếp tục thế này thì thậm chí không tới được rừng rậm thụ yêu.Thiếu nữ áo xanh cắn răng một cái, thân hình khựng lại xoay người chém nhát kiếm.Đang bị rượt đuổi mà đột nhiên dừng lại vung kiếm thì cực kỳ nguy hiểm, rất dễ dàng rơi vào vòng vây của ma phi ngư, không còn mẩu xương.Huống chi nhát kiếmcủa thiếu nữ áo xanh chưa chắc tổn thương được ma phi ngư, tốc độ chỉ giảm chậm tốc độ của chúng nó.Hai phe chênh lệch thực lực quá lớn.Khi thiếu nữ áo xanh uvng kiếm thì nam nhân trung niên căng thẳng thần kinh, sợ nữ nhi của mình ra ngoài ý muốn.Nam nhân trung niên không kịp kêu to, kinh ngạc đọng trên nét mặt.

Nam nhân trung niên nhìn thiếu nữ áo xanh vung nhát kiếm xong kiếm quang từ một đột nhiên phô thiên cái địa, phong vân vần vũ, bầu trời đổ mưa máu.Trên bầu trời có trăm con đầu ma phi ngư toàn bộ bị kiếm quang phân thây, đứt lìa bốn năm mảnh, không kịp hét tiếng nào đã bị giết ngay lập tức.Sau khi đàn ma phi ngư chết thì sương mù trên biển cũng bị cắt nát.

Mỗi luồng kiếm quang cắt ra mặt cắt ngay ngắn trong sương mù, rộng cỡ một thước.

Trong một thước đó không có chút sương nào, khiến nam nhân trung niên nhìn thấy rõ cách xa mấy chục dặmu từ khe hở kiếm quang rộng một thước.Mấy giây sau tất cả sương mù tan biến như bị gió to thổi bay đi, mặt biển bao la mênh mông.Nam nhân trung niên ngẩn ngơ, thiếu nữ áo xanh ngây người, nàng không phát ra kiếm quang như thế được.Không nói đến uy lực kiếm quang, chỉ nói màu sắc.

Kiếm khí của thiếu nữ áo xanh là màu xanh, kiếm quang vừa rồi là đen.Kiếm quang màu đen, chẳng lẽ cao thủ của căn cứ chạy đến?Thiếu nữ áo xanh mới nổi lên suy nghĩ này thì thấy một nữ nhân áo đen lơ lửng trên mặt biển gần đó.Khuôn mặt nữ nhân gần như hoàn mỹ, tóc dài rũ xuống eo, trên người vô tình lộ ra hơi thở lạnh lùng kiêu ngạo ngăn cách với người.

Ngạo không phải cố ý mà do bẩm sinh, khiến người không có can đảm nhìn thẳng nữ nhân.Trong tay nữ nhân không có kiếm, mới rồi nàng không rút kiếm mà chỉ dùng kiếm chỉ.Nữ nhân áo đen nhẹ nhàng nói:- Đây là khởi nghĩa quân thái cổ chư tộc mà ngươi nói đúng không?Lúc này võ giảthái cổ chư tộc mới thấy từ khi nào có thêm một người trên bầu trời.Đây là một nam nhân, khuôn mặt như đao tước, đôi mắt như vì sao biển cả,sâu không lường được.Nam nhân xuất hiện thì nữ nhân áo đen ngoan ngoãn đứng cạnh hắn, hơi lùi lại nửa người.

Dù hành động hay tâm lý thì nữ nhân hoàn toàn lấy nam nhân làm đầu.Nữ nhân đáng sợ như vậy lại tôn nam nhân làm chủ, vậy nam nhân này là . . . ?Đám võ giảthái cổ chư tộc đầu óc chết máy.nam nhân và nữ nhân trước mắt không giống như Thâm Uyên Ác Ma, ngược lại bộ dạng khá giống họ, sao có thể như vậy . . .Chẳng lẽ là . . .Nam nhân trung niên óc lóe tia sáng.

Nhiều năm trước lãnh tụ quân khởi nghĩa thái cổ chư tộc, Mộ Thiên Tuyết từng có một cố nhân đáo phóng, người này là một nam nhân, nghe đồn thực lực không thua gì lãnh tụ Mộ Thiên Tuyết.Là hắn sao?Trong lúc nam nhân trung niên suy nghĩ lung tung thì nam nhân khép mắt lại cảm nhận gió biển mặn đắng, có chút cảm thán.Một ngàn năm trăm năm!Chỉ tính Hắc Ám tế điển đã kéo dài một ngàn tám mươi năm, cộng thêm mười năm trong mộ Ma Thần là một ngàn một trăm năm.Lâm Minh, Thánh Mỹ không ra khỏi mộ Ma Thần ngay mà bế quan tu luyện bốn trăm năm tiếp, hoàn toàn củng cố cảnh giới Chân Thần hạ vị.Sau đó Bất Hủ quân vương, Ma Chủ trợ giúp hai người qua đường hầm ẩn khuất rời khỏi mộ Ma Thần, một hơi ra khỏi tầng mười tám Hắc Ám Thâm Uyên, thông qua không gian Đế Cốt Hải xuyên tới tầng mười hai.Tất cả diễn ra thần không biết quỷ không hay.Lúc này thực lực của Lâm Minh đã hoàn toàn ổn định, Đạo Cung Cửu Tinh, chỉ kém chút xíu là sẽ mở ra đạo cung thứ tám.Có thể nói thực lực của Lâm Minh đã hoàn thành lần bay vọt lớn nhất trong đời hắn.Hắn đã thoát thai hoán cốt!Trở về Hắc Ám Thâm Uyên rồi Lâm Minh định dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Tam Thập Tam Thiên, trước đó hắn phải tìm Mộ Thiên Tuyết đầu tiên.Lâm Minh đã hiểu bí mật mộ Ma Thần, cũng biết Hắc Ám Thâm Uyên và Tam Thập Tam Thiên sắp đại chiến, Mộ Thiên Tuyết tiếp tục ở lại Hắc Ám Thâm Uyên sẽ cực kỳ nguy hiểm.Lâm Minh định sẽ cùng Mộ Thiên Tuyết rời khỏi Hắc Ám Thâm Uyên.Nên Lâm Minh dựa theo ấn ký lúc trước ước định với Mộ Thiên Tuyết rất nhanh tìm tới đây.Với thực lực hiện tại của Lâm Minh trong phạm vi cố định giới hạn dùng cảm giác tỏa định nơi ở của Mộ Thiên Tuyết không khó khăn.

Dù sao Lâm Minh hiểu rõ trận pháp Mộ Thiên Tuyết bày ra, những trận pháp này không có nhiều tác dụng ngăn cản hắn.Thánh Mỹ đứng sau lưng Lâm Minh khẽ thở dài:- Thái cổ chư tộc, đã suy đồi rồi . . .Thánh Mỹ sớm biết tình cảnh của thái cổ chư tộc, nhưng lúc trước nàng không rõ thân thế bản thân, cho rằng thái cổ chư tộc không liên quan gì mình.

Hiện tại Thánh Mỹ rõ ràng kiếp trước mình thuộc về thái cổ thần tộc.Dù là chủ nhân Tu La lộ hay Bất Hủ quân vương đều xuất thân từ thái cổ thần tộc.Lâm Minh cảm thán rằng:- Ừm!

Tạo hóa vô thường.Lâm Minh chuyển hướng hỏi tiểu đội quân khởi nghĩa:- Mộ cô nương có đây không?

Dẫn ta đi gặp Mộ cô nương.Đám võ giảthái cổ chư tộc liếc nhau.Nam nhân trung niên gật đầu ấp úng nói:- Lãnh tụ . . .

Có . . .

Đây . . .-------Chương 2419: Về tam thập tam thiênLần này thái cổ chư tộc khởi nghĩa kéo dài một ngà mấy trăm năm, có thể kéo dài lâu như vậy chủ yếu là bởi vì chuyến đi mộ Ma Thần hấp dẫn phần lớn tiêu điểm của Ma Đạo Hội.Mộ Ma Thần kết thúc, cao thủ Hồng Minh, Minh Minh toàn quân bị diệt, đối với nheìu thế lực Thâm Uyên thì như tiếng sét giữa trời xanh.Mãi khi lối ra mộ Ma Thần mở ra thật lâu mà không thấy Ác Ma cao đẳng nào ra ngoài làm nhiều thế lực Thâm Uyên trợn tròn mắt.Các đại thế lực, bao gồm thế lực đẳng cấp Thâm Uyên cấp đềunguyên khí đại thương.

Mấy Chân Thần cộng thêm hai Thiên Tôn, tổn thất thế này dù là thế lực nào cũng không chịu nổi.Vào lúc này Ma Đạo Hội sớm không tâm tình quan tâm quân khởi nghĩa cổ tộc quy mô không lớnHơn nữa những năm gần đây quân khởi nghĩa cổ tộc đã điệu thấp rất nhiều, từ lúc ban đầuxuất chinh khấp nơi đến sau này bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức, phát triển bản thân.Mộ Thiên Tuyết kế thừa một phần ký ức của Huyền Tinh Thiên, cộ ng thêm Lâm Minh cho một ít cách thái cổ chư tộc tu hành, chia cho tất cả võ giảthái cổ chư tộc tu luyện.

Mấy năm nay trong quân khởi nghĩa cổ tộc nổi lên khá nhiều cường giả.Tổng bộ quân khởi nghĩa cổ tộc nằm ở sâu trong đại dương Vô Biên Hải.Trước khi vào tổng bộ là Mộ Thiên Tuyết đã cảm giác được Lâm Minh, hắn cũng cảm giác thấy nàng.Hai người gặp nhau trong đại điện, Mộ Thiên Tuyết liếc mơ thấy ngay tu vi của Lâm Minh.Mặt Mộ Thiên Tuyết lộ vẻ tràn đầy ngạc nhiên.- Ngươi . . .

Đột phá Chân Thần!?Lâm Minh đột phá Thiên Tôn khi khoảng bảy ngàn tuổi, ở lại Uổng Tử cốc năm ngàn năm, đến đỉnh cao Thiên Tôn trung vị, qua một ngàn năm trăm năm đột phá Chân Thần, tốc độ tu luyện thế này nghịch thiên.- Ừm, là vì mộ Ma Thần.

Nói rất dài dòng, sư tỷ, chúng ta vừa đi vừa thuyết đi.Mộ Thiên Tuyết kinh ngạc hỏi lại:- Đi?Mộ Thiên Tuyết không biết ý Lâm Minh là đi đâu?Thánh Mỹ đứng bên cạnh Thánh Mỹ càng làm Mộ Thiên Tuyết đặt dấu chấm hỏi.Lúc trước Lâm Minh gặp Thánh Mỹ trong Hắc Ám Thâm Uyên cũng rất giật mình, Mộ Thiên Tuyết càng không biết gì.Lâm Minh chém đinh chặt sắt:- Chúng ta về Tam Thập Tam Thiên!Quânkhởi nghĩa cổ tộc óc mấy chục vạn người, nhiều người như vậy Hỗn Nguyên Thiên Cung có thể chứa được, khi di chuyển không rắc rối.Lúc này Lâm Minh rất nô nóng quay về, một vì Hắc Ám Thâm Uyên quá nguy hiểm, thứ hai là hắn cũng lo lắng cho an nguy nhân tộc.Thật ra tình huống nhân tộc đúng như Lâm Minh lo âu, khá là khốn đốn.***Tam Thập Tam Thiên, vũ trụ hoang dã.Từ khi Lâm Minh rời khỏi nhân tộc đi Thâm Uyên đã qua một ngàn năm trăm năm.Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan từ sáu trăm năm trước, khi đó cuộc chiến nhân tộc chinh chiến Thần vực đã ngừng từ lâu, Thần Mộc dẫn dắt Thiên Tôn mang nhân tộc rút về vũ trụ hoang dã, dựa vào pháp chỉ thần minh lại mở ra thán tử thần tượng khiến vũ trụ hoang dã lại liên thông với vũ trụ gần đó.Dựa vào hai vũ trụ rộng lớn, nhân tộc và thánh tộc giằng co.Vì trong cuộc chiến đấu trước nhân tộc đã tổn hại nặng thánh tộc, vì vậy sau khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan mặc dù nhân tộc không có khả năng đối kháng chính diện với thánh tộc nhưng vì thánh tộc số người có hạn, nhân tộc dựa vào cá địa hình phức tạp vũ trụ hoang dã cũng có thể miễn cưỡng chống chọi.Đây là một khu vực thiên thạch hỗn loạn, trong không gian tràn ngập bụi tinh tế che chắn tầm mắt, cảm giác của võ giả.

Vì những bụi trần này cản trở ánh sáng sao nên khu vực này rất khó bị phát hiện trong vũ trụ rộng lớn vô biên.Thật ra cho dù phát hiện cũng không có gì, loại bụi tinh tế trong vũ trụ hoang dã này tính bằng đơn vị triệu tương lai.

Mỗi dải bụi tinh tế có thể vượt qua không gian vũ trụ ức vạn dặm, muốn tìm kiếm toàn bộ dải bụi cần điều động nhiều cao thủ, dùng cảm giác tìm kiếm kiểu trải thảm.Có năng lực dùng cảm giác trong khoảng thời gian ngắn hoàn thành tìm dòi một dải bụi trần ít nhất là võ giả tu vi từ Thiên Tôn trở lên.

Hiện tại thánh tộc đã hao tổn rất nhiều Thiên Tôn, hơn nữa Thiên Tôn cũng cần tu luyện, thánh tộc rất khó bao vây tiễu trừ phạm vi lớn như đại chiến hoang dã lần đầu tiên.Bên trong vùng thiên thạch này có kết cấu không gian phức tạp cấu thành mê cung, trung tâm là các tầng ảo trận nối liền nhau.Những ảo trận vô cùng huyền diệu, đừng nói võ giảthánh tộc bình thường, dù là Thiên Tôn của thánh tộcThiên Tôn bước vào trong đó cũng sẽ bị ảo trận mê hoặc, bị khốn chết bên trong.Ảo trận uy lực như thế ra từ tay Thần Mộng, với thực lực của Thần Mộng trừ phi đích thân Tạo Hóa Thánh Hoàng đến nếu không chẳng ai phá được.Trong thời gian ngàn năm đối kháng với thánh tộc, tuy nhân tộc tổn thất thảm trọng nhưng cũng trưởng thành rất nhiều.

Đặc biệt về mặt ẩn khuất chính mình, bài bố trận pháp càng tăng vọt về cấp bậc.Vì giữ gìn mồi lửa nhân tộc mà Thiên TônThần Mộng tự tay bày ra hơn một trăm ảo trận trong vũ trụ hoang dã, tăng mạnh độ khó cho thánh tộc tìm kiếm.nhân tộc giằng co với thánh tộc như thế, cứ giữ sự cân bằng lơ lửng.

Nhưng có một điều thành u ám bao phủ võ giảnhân tộc,đó là Tạo Hóa Thánh Hoàng bế quan nhiều năm đã cắn nuốt được khí vận hệ thống tụ nguyên nhân tộc.

Hiện tại võ giảnhân tộc và hệ thống tụ nguyên thiên đạo có một tầng xa cách.Tầngxa cách này không ảnh hưởng thực lực hiện có của nhân tộc đã tu thành võ giả, nhưng sẽ cản trở tu vi của họ tiến thêm một bước.Hiện tại võ giảnhân tộc tu luyện đến Hóa Thần cửu biến sẽ cảm giác cực kỳ vất vả, đến Giới Vương cảnh thì lực cản tăng mạnh gấphóa trăm ngàn lần, cơ hồ không cách nào đột phá.Thiên Tôn hạ vị cấp trung vị Thiên Tôn, trung vị thăng cấp thượng vị thì vốn là khó khăn tiến bộ, giờ đã khó càng khó thêm.Cứ tiếp tục thế này nhân tộc sẽ vì đánh mất khí vậnmà chậm rãi diệt vong.Đây chính là cái gọi là "Vận số đã tận.Chuyện một chủng tộc bởi vì vận số đã tận mà diệt vong từng có trong lịch sử.

Thái cổ thần tộctrăm ức năm trước cường đại biết mấy nhưng vì vận số đã tận mà chậm rãi tiêu vong .So sánh thì quy mô, thực lực của nhân tộc kém xa thái cổ thần tộc, vì vậy nhân tộc diệt vong trong đại kiếp nạn cũng không lạ gì.Hiện tại nhân tộc trẻ tuổi đã bắt đầu chậm rãi điêu linh, rất nhiều võ giả tư chất bình thường chịu sự nguyền rủa này phải dừng bước ở cảnh giới Thần hải.

Dù là thiên kiêu nhân tộc cũng chỉ miễn cưỡng phá tan Thánh Chủ, khi đột phá Giới Vương lại gặp lực cản nặng nề, không cách nào thành công.Cảm giác khủng khiếp chậm rãi lan tràn trong nhân tộc.Tuy rằng có trận phápche chở nhưng không có cao thủ trẻ tuổi sinh ra, thực lực thế hệ trước khó tăng tiến, có thể nói cường giả nhân tộc chết một người là thiếu bớt một.Tiếp tục thế này thì không lâu sau nhân tộc sẽ không chiến mà thua.Trong đại trận dải bụi trần, một tiểu thế giới độc lập.Có thanh niên ngồi xếp bằng trong hư không, thanh niên này mặc đồ đen, lưng cõng cây trường thương, mặt mày kiên cường, góc cạnh rõ ràng, khí chất sắc bén.Nhìn kỹ thì thanh niên này bộ dáng hơi giống Lâm Minh.Thanh niên chính là con trai trưởng của Lâm Minh, Lâm Hoang.Có sáu người đang đứng trước mặt Lâm Hoang, Tiểu Ma Tiên, Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Hành Si, Đế Thích Già, và một thiếu nữ áo đen da trắng hơn tuyết, mặt mày thanh tú.Thoạt trông thiếu nữ khoảng mười bảy, tám tuổi, dáng người yểu điệu, hai chân tròn trịa mà thẳng tắp, nhìn xinh đẹp đáng yêu.

Nhưng vũ khí của thiếu nữ là cây lưỡi liềm màu đỏ sậm dài chín thước.Lưỡi của cây liềm tạo hình rất dữ tợn, như ba cái răng nanh từ lớn đến nhỏ chồng lên nhau.

Lưỡi đao răng nanh nhỏ nhất phía cuối lưỡi liềm chỉ rộng nửa thước phối hợp thiếu nữ áo đen vóc dáng thon dài, da trắng như sứ đối lập thị giác rất mãnh liệt.Thiếu nữ áo đen này từng gặp mặt Lâm Minh một lần, nàng tên là Mặc Hiểu, đệ tử thân truyền của Hắc Ám Ma Quân, nổi tiếng như cồn trong thế hệ trẻ nhân tộc, được người gọi là Tiểu Ma Tiên đệ nhị.Lúc này Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Mặc Hiểu, Lâm Hoang, Hành Si, Tiểu Ma Tiên đứng ở sáu điếm trong hư không như sao sáu cánh.Đế Thích Già chắp hai tay đứng giữa sáu người.Khí thế vô hình phát ra từ người Đế Thích Già tự thành một phương thiên địa.Trong thiên địa này có một pháp tướng Phật Đà, Phật Đà miệng phun chân ngôn, từng luồngthần quang ngưng hóa thành kinh văn màu vàng giữa hư không.Sau một ngàn năm trăm năm thì Đế Thích Giàn đã đột phá cảnh giới Chân Thần!-------Chương 2420: Thần liên giam cầmĐế Thích Già luôn là cường giả đỉnh cao trong nhân tộc, nếu không phải bởi vì văn minh võ đạo nhân tộc suy sụp, đường tu luyện của gã sẽ càng thêm thuận lợi.Trong đại chiến hoang dã lần đầu tiên thánh tộc phát động, Đế Thích Già luôn là cực hạn Thiên Tôn, hiện tại đã thành Ác Ma.Đế Thích Già cũng là Chân Thần thứ haicủa nhân tộc.Bảy người ở cùng một đại điện, lặng yên không tiếng động.

Mười ngón tay Đế Thích Già liên tục múa đánh ra từng phật ấn.

Dưới thân Đế Thích Già là một phương đài sen.Phương đài sen này chính là linh vật của Phổ Đà sơn, Phổ Đà sơn truyền thừa vài chục ức năm, nội tình cực kỳ thâm hậu,phương đài sen này là chí bảo phụ trợ tu luyện.Trong giới pháp bảo có nhiều loại công kích, phòng ngự nhưng hiếm có pháp bảo mẫu phụ trợ, vì trận pháp trong chúng nó phức tạp, luyện chế cực kỳ khó khăn.Ong ong ong ong ong!Trên đài sen tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, nguyên khí thiên địa xung quanh tụ tập quanh sáu người.

Trong phút chốc ánh sáng pháp tắc lấp lóe, sau lưng sáu người hiện ra một hình ảnh Tôn Giả to lớn.hình ảnh Tôn Giả là tiêu chí Thiên Tôn.Hiện tại Long Nha, Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang, Hành Si, Mặc Hiểu, Quân Bích Nguyệt đều có tu vi Thiên Tôn, chỉ khác nhau ở tiểu cảnh giới.Trong đám đại kiếp nạnnhân tộc có mặt, nhiều cao thủ nhân tộc tốc độ trưởng thành siêu mau.Đối với thiên tài đẳng cấp như Lâm Hoang, Mặc Hiểu thì Thiên Tôn không cần vạn năm, chỉ cần bảy, tám ngàn năm là đã đủ rồi.

Đợi đến một vạn mấy ngàn năm là sẽ đến Thiên Tôn thượng vị,thậm chí cực hạn Thiên Tôn.Đáng tiếc mấy trăm năm trước những người có mặt bị khí vạn nhân tộc trói buộc, muốn đột phá thì phải đánh vỡ thiên đạo trật tự thần liênphong tỏa.Nhưng để phá trật tự thần liên nói dễ hơn làm.

Trước kia Lâm Minh có thể phá tan thiên đạo trói buộc Đạo Cung Cửu Tinh không biết dựa vào bao nhiêu khí vận, báu vật tích lũy, thêm vào Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh song tu, trong tình huống bị Thiên Minh Tử truy sát, sống còn tử chiến đến cùng, cực kỳ hiểm hóc phá đạo đồ thiên đạo, thành tựu lực lượng Cửu Tinh.Trong nhân tộc thật tình là không ai có thể sánh vai cùng Lâm Minh, càng khó thể tái hiện tình cảnh ngày xưa hắn gặp phải.Vì vậy thiên kiêu nhân tộc bắt đầu thử các loại thủ đoạn đột phá cảnh giới.Ví dụ bây giờ trong địa trận do Đế Thích Già chủ trì, sáu Thiên Tôn hợp sức trùng kích thần liêntrói buộc.Đế Thích Già trong địa trận chỉ đem lại tác dụng phụ trợ, muốn trùng kích trói buộc chỉ có bản thân võ giả.Võ giả tu vi càng cao thì thiên đạo trói buộc mà bọn họ phải phá vỡ càng vững chắc.

Xét cho cùng là nhìn vào thiên phú, tiềm lực của bản thân, cùng với quyết tâm trùng kích thiên đạo trói buộc.Tất cả thứ này cường đại đủ để nghịch thiên cải mệnh không!Ánh sáng sao sáu cánh đan xen, ánh sáng vàng rực rỡ toàn thân Đế Thích Già.

Trong mỗi khiếu huyệt cả người Đế Thích Già hiẻn hóa ra một Phật Đà, tiếng tụng kinh quanh quẩn trong thiên địa thật lâu không dứt.Lúc này trên bầu trời trật tự thần liên hình thành đạo đồ thiên đạo trấn áp đỉnh đầu mọi người.Đài sen dưới chân Đế Thích Già xoay tròn, một đại thủ ấn màu vàng đánh lên.

Cùng lúc đó, sáu võ giảThiên Tôn quanh Đế Thích Già cùng trùng kích bình cảnh tu luyện của mình.Mấy năm nay hệ thống tụ nguyên bị phong, bọn họ đều đến đỉnh tiểu cảnh giới của mình.

Nếu không phải bị trật tự thần liênphong tỏa thì bọn họ đã đột phá.Ầm!Đại thủ ấn màu vàng tập hợp lực lượng của sáu người cùng nhau trùng kích vào đạo đồ thiên đạo, đạo đồ chấn động dữ dội.Trùng kích kịch liệt lần này đến lần khác, ánh sáng đạo đồ màh ơi mờ chút là bốn phía sẽ có trật tự thần liên như con trăn màu vàng bơi lại bổ sung năng lượng cho đạo đồ thiên đạo.Trùng kích đạo đồ thiên đạo sẽ bị đạo đồ thiên địa phản phệ.Tiểu Ma Tiên chịu đựng tạm được, dù gì nàng có nội tình thâm hậu, tiềm lực cường đại, thân thể cũng là thể thần thú.đám người Hành Si, Mặc Hiểu bị phản lực thiên đạo làm kinh mạch toàn thân bị tổn hại, khóe miệng tràn ra tơ máu.bọn họ không chống chọi được đạo đồ thiên đạo trùng kích lâu hơn một nén nhang đã là nỏ mạnh hết đà.Nếu còn tiếp tục khó tránh khỏi bị tổn hại nặng không thể cứu vãn.Tốc độ của họ chậm lại, Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Lâm Hoang cũng chậm rất nhiều.

Lại qua một nén hương, Tiểu Ma Tiên cũng dừng lại.Lần này trùng kích thiên đạo trói buộc chấm dứt trgin thất bại.Bọn họ không ngạc nhiên với kết quả này bởi vì bọn họ đã thất bại rất nhiều lần, liên tụcthất bại khiến tâm tình họ nặng nề hơn.Mấy người đã là thiên kiêu trong thiên kiêu nhân tộc mà không thể phá tan thiên đạo trói buộc chứ nói gì võ giả khác?Vài năm nay có nhiều nhân tộc võ giả chuyển hướng sang luyện thể, bắt đầu tu bát môn độn giáp, Đạo Cung Cửu Tinh.Bao gồm Lâm Hoang nhiều lúc tập trung vào tu luyện Đạo Cung Cửu Tinh.Nhưng nhân tộc đãh oang phế thuật luyện thể ba mươi sáu ức năm, muốn phát triển lại trong thời gian ngắn nói dễ hơn làm.Hơn nữa xem như là pháp tắc luyện thể cũng có một phần bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phong tỏa, muốn tu luyện vẫn gặp lực cản rất lớn.Nàng sau khi khí vận của nhân tộc bị khóa lại trừ dựa vào tiềm lực của chính mình phá tan cũng có thể dựa vào sức mạnh.Lâm Minh đến cảnh giới Chân Thần thượng vị mới có pháp tắc tắc ứng (ví dụ pháp tắc cắn nuốt, pháp tắc nguyền rủa(, có năng lực nghịch một khí vận chủng tộc bình thường.

Nếu có thể đến cảnh giới vượt qua Chân Thần liền có năng lực sáng thế diệt thế, ảnh hưởng xu hướng khí vận một đại thế giới.Vậy nghĩa là muốn dựa vào sức mạnh xông phá thiên đạo trói buộc ít nhất yêu cầu có thực lực từ Chân Thần thượng vị trở lên.

Trong nhân tộc không ai đạt tới cảnh giới này.Trước mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng dù là Thần Mộng hay Đế Thích Già đều kém mảng lớn.Sau khi hệ thóng tụ nguyên bị trói buộc, Thần Mộng, Đế Thích Già muốn vượt qua Tạo Hóa Thánh Hoàng thì càng khó khăn.Mặc Hiểu nuốt một viên đan dược, tĩnh tọa điều tức một lúc, chậm rãi bình phục khí huyết trong người rồi ngước lên nhìn đạo đồ thiên đạo trên trời dần ẩn đi.Mặc Hiểu cảm thán rằng:- Tiền bối Lâm Minh . . .

Thật là nhân kiệt.Mặc Hiểu biết rõ ngày xưa khi Đạo Cung Cửu Tinh bị phong ấn Lâm Minh đã dựa vào tiềm lực, quyết tâm kinh người cộng thêm Tiểu Ma Tiên trợ giúp một hơi đánh nát đạo đồ thiên đạo.Trùng kích Đạo Cung Cửu Tinh khó khăn hơn hẳn bọn họ có Đế Thích Già chủ trì hợp sức tủngf kích bình cảnh tu vi.Bọn họ có nhiều thiên tài thế mà không ai phá vỡ được, càng trùng kích đạo đồ càng cảm giác thiên đạo trói buộc đáng sợ.

Không so sánh thì không thấy gì, khi so rồi mới sâu sắc biết rằng ngày xưa Lâm Minh làm được điều này khó khăn biết mấy.Nghe Mặc Hiểu nhắc tới Lâm Minh, sắc mặt mờ mịt:- Lâm Minh . . .Từ khi Lâm Minh rời đi, thời gian trong Uổng Tử cốc năm trăm năm, đến mộ Ma Thần là một ngàn năm trăm năm, Lâm Minh đã đi hai ngàn năm.Tiểu Ma Tiên không giống Lâm Minh, nàng bế quan trong Uổng Tử cốc thời gian dài nên tuổi mới chỉ gần một vạn tuổi.

Trong hơn chín ngàn năm Tiểu Ma TiênTiểu Ma Tiên và Lâm Minh gần như chia cách nhau.Lần đầu tiên từ biệt là gần bảy ngàn năm, lần thứ hai là hai ngàn năm.Ly biệt thế này, không biết Lâm Minh sống hay chết, là tốt hay xấu, hỏi sao Tiểu Ma Tiên không lo lắng?Lâm Minh đi Hắc Ám Thâm Uyên, nơi đó quá mức nguy hiểm.Lâm Hoang ở bên cạnh Mặc Hiểu vừa phục hồi lại nhẹ nhàng nắm tay mẫu thân an ủi:- Phụ thân sẽ không bị gì.Tiểu Ma Tiên nhẹ gật đầu nói:- Ừm!Mặc Hiểu nhận ra mình lỡ mồm, bổ sung thêm:- Ngày xưa Lâm tiền bối bị Phiêu Vũ thần vương truy sát còn thể sáng tạo kỳ tích huống chi là lần này?

Khi Lâm tiền bối trở về chắc chắn thực lực sẽ tiến thêm một bước, dư sức là Thiên Tôn thượng vị, rất có thể đến . . .

Thiên Tôn đỉnh cao!Đôi mắt đen lấy của Mặc Hiểu lóe tia tôn sùng, kính ngưỡng.Không người nào trong nhân tộc là không tôn sùngLâm Minh, Mặc Hiểu và Lâm Minh cùng thế hệ, nàng nghe câu chuyện Lâm Minh, Thần Mộng đến lớn.

Mặc Hiểu tôn sùng bậc cha chú còn hơn Long Nha, Quân Bích Nguyệt những người ngang vai vế với hắn nhiều.- Thiên Tôn đỉnh cao sao . . . ?Tiểu Ma Tiên không dám khẳng định, thật rathiên phú và tiềm lực của Lâm Minh chủ yếu thể hiện ở mặt năng lực chiến đấu với cùng đẳng cấp.Bàn về tốc độ tu luyện thì Lâm Minh không xem như tuyệt đỉnh, thậm chí chậm hơn Tiểu Ma Tiên một chút.Lúc Tiểu Ma Tiên đột phá Thiên TônthìLâm Minh vẫn chỉ là nửa bước Thiên Tôn, tốc độ không nhanh hơn Lâm Hoang bao nhiêu.Chủyếu là vì Lâm Minh tu pháp tắc rất cực độ, khó mà tốc thành.Nay Tiểu Ma Tiên chỉ còn một chút là đến Thiên Tôn đỉnh cao, Lâm Minh có thể tới Thiên Tôn thượng vị đã là khá.-------Chương 2421: Gặp nhauĐế Thích Già chậm rãi nói:- Chúng ta không thểtrông chờ Lâm thí chủ mãi được.

Tuy trùng kích đạo đồ thiên đạo lần này thất bại nhưng chúng ta đã tích lũy kinh nghiệm, lần này không được thì lần sau, lần sau không được nữa thì lần sau tiếp.

Có ngày chúng ta sẽ phá vỡ tói buộc, khi đó trói buộc này sẽ xú tiến chúng ta tích lũy võ đạo.Đây xem như tổng kết cho lần trùng kích đạo đồ thiên đạoa thất bại này.Đế Thích Già biết rõ có muốn trông chờ Lâm Minh cũng không được.

Tu vi hiện tại của Lâm Minh là cảnh giới Thiên Tôn thượng vị, cảnh giới này muốn chiến thắng Tạo Hóa Thánh Hoàng là điều không thể, dù hắn nghịch thiên cách mấy cũng không có hy vọng.Đế Thích Già nhìn Tiểu Ma Tiên mất hồn mất vía, mở miệng nói:- Cơ thí chủ . . .Đế Thích Già muốn an ủi khuyên nhủ vài câu nhưng không biết nên nói từ đâu.Tiểu Ma Tiên phất tay:- Ta không sao.Tiểu Ma Tiên nói tiếp:- Ta biêt trong thời gian dài Lâm Minh sẽ không về, nhưng lâu rồi không có tin tức của hắn nên hơi lo.Tiểu Ma Tiên hiểu biết Lâm Minh, tính cách của hắn kiên cường cố chấp, đã nhận sự việc gì là sẽ kiên trì đến cùng.

Lâm Minh đi ra ngoài lịch lãm, không tu luyện đến cảnh giới có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng thì quyết không trở về.Nhưng đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng nói thì hay, làm thì khó.

Thực lực của Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn sâu không lường được, hiện giờ cắn nuốt khí vậnnhân tộc, thực lực sẽ tiến bộ bước dài.

Trong Tam Thập Tam Thiên trừ Hồn Đế chưa ra tay không rõ thực lực thật sự thế này, Tạo Hóa Thánh Hoàng đã là vô địch tuyệt đối.Lâm Minh muốn vượt qua Tạo Hóa Thánh Hoàng sợ rằng còn cần thời gian dài, nghĩa là trong vòng hai, ba ngàn năm sắp tới Tiểu Ma Tiên vẫn sẽ không được gặp Lâm Minh.Hơn nữa hệ thống tụ nguyên bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phong kín, Lâm Minh đột phá có chịu ảnh hưởng không?Lâm Hoang đoán ra suy nghĩ của Tiểu Ma Tiên, khẳng định rằng:- Phụ thân đương nhiên có thể phá vỡthiên đạo trói buộc.Lâm Hoang tôn sùng Lâm Minh đến mù quáng không cần lý do.Quân Bích Nguyệt tiếp lời, từ tốn nói:- Lâm huynh có thể phá tan được Đạo Cung Cửu Tinh thì hệ thống tụ nguyên thiên đạo cũng sẽ không thành vấn đề, chỉ sợ kéo chậm tốc độ tu luyện chút xíu.

Nhưng tốc độ chậm lại chưa chắc tệ với Lâm huynh, xiềng xích không trói được chân long.Long Nha nhìn sóng gợn không gian hình thành sau khi đạo đồ thiên đạo biến mất, không cam lòng:- Ta thì mongLâm Minh sẽ trở về, tận mắt nhìn cảnh hắn phá tan thiên đạo trói buộc có lẽ sẽ nogọ ra.Tiểu Ma Tiên khẽ nói:- Thuận theo tự nhiên đi.Chợt người Tiểu Ma Tiên run rẩy, tay cầm bình đan chợt rơi xuống, lăn lông lốc dưới đất phát ra tiếng đinh đang.

Viên đan dược tỏa mùi thuốc quay tròn lăn ra ngoài.Đám người đứng quanh Tiểu Ma Tiên sửng sốt, thực lực như nàng tuyệt đối sẽ không trượt tay làm rớt đan bình.- Mẫu thân, sao vậy?- Chuyện gì xảy ra?Mọi người quan tâm đứng dậy, Đế Thích Già đã đứng lên một tay ấn trên Tu Di giới, biểu tình trầm trọng.

Vào thời kỳ phi thương này dù bọn họ ở trong ảo trận Thần Mộng bài bố vẫn không an toàn, rất có thể gặp địch tập.Tiểu Ma Tiên ngơ ngác sờ ngực mình lôi ra dây chuyền xưa cũ.Dây chuyền cũ này là Thiên Lý Liên Tâm dẫn dắt Lâm Minh tìm đến Tiểu Ma Tiên lúc hắn trở về hoang dã.

Thiên Lý Liên Tâm do thần văn thuật luyện chế ra, trước kia Tiểu Ma Tiên dùng quá mức hao hết năng lượng của Thiên Lý Liên Tâm, thần văn phù vỡ nát.Nhưng khi Lâm Minh rời đi đã dùng thần văn thuật cải tạo Thiên Lý Liên Tâm.Lâm Minh không chỉ chế tạo lại thần văn phù còn tăng mạnh công năng cho Thiên Lý Liên Tâm.

Vốn Thiên Lý Liên Tâm chỉ có thể liên lạc một chiều từ Tiểu Ma Tiên đến Lâm Minh, giờ có thể liên lạc hai chiều.Làm như vậy tránh cho giống lần đầu tiên Lâm Minh quay về vũ trụ hoang dã không cách nào tìm được Tiểu Ma Tiên, nếu hắn không quay lại lần hai, tốn nhiều công sức tìm kiếm Tiểu Ma Tiên thì đã tự chuốc rắc rối.Mới rồi Tiểu Ma Tiên cảm nhận rung động từ Thiên Lý Liên Tâm, có thể thông qua Thiên Lý Liên Tâm liên lạc với nàng thì chỉ có Lâm Minh!- Lâm Minh . . .

Hắn . . .

Trở lại!Tiểu Ma Tiên không tin được nhìn Thiên Lý Liên Tâm trong tay, giọng do dự ngần ngừ.Mọi người ngây ra, chưa kịp phản ứng gì.

Thiên Lý Liên Tâm trong tay Tiểu Ma Tiên tỏa ánh sáng nhạt.Mọi người thấy ánh sáng này nhưng chỉ có Tiểu Ma Tiên nghe được thanh âm Thiên Lý Liên Tâm truyền đến.Thật sự làLâm Minh!Lâm Minh trở lại!Đế Thích Già kinh ngạc hỏi:- Lâm thí chủ về sớm vậy?Đế Thích Già cho rằng Lâm Minh rời đi phải tu luyện đến tình trạng có thể chính diện đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng, không thì hắn có trở về cũng chẳng ý nghĩa gì.Hiện tại mới hai ngàn năm, Lâm Minh trở về quá sớm.Lâm Hoang lo lắng nói:- Có khi nào phụ thân gặp rắc rối gì không?Mặc Hiểu lên tiếng:- Có lẽ Lâm tiền bối nhớ người nhà, sợ các người lo lắng.Giọng Mặc Hiểu êm tai, nói lời khiến lòng Tiểu Ma Tiên ấm áp.Nhiều năm qua Tiểu Ma Tiên rất lo lắng Lâm Minh.- Hắn khỏe mạnh à tốt rồi.Tiểu Ma Tiên rất vui vẻ, tảng đá lớn trong lòng đã buông xuống.Đế Thích Già hưng phấn nói:- Tiếc rằng Thần Mộng đang bế quan trùng kích Chân Thần trung vị, không thể tùy tiện quấy nhiễu nàng.

A, Hành Si, ngươi đi thông báo Hạo Vũ, Hắc Ám Ma Quân tới đây.

Dặn dò đặt tinè tẩy trằn cho Lâm thí chủ nữa!Căn cứ chỗ bọn họ ở tụ tập nhiều nhân vật quan trọng nhân tộc, có vài người có thể từ căn cứ gần bên đến.Nhân Hoàng Lâm Minh trở về là việc lớn của nhân tộc.Tiểu Ma Tiên nói:- Tạm thời không cần tẩy trần, hắn đến!Tiểu Ma Tiên bước nhanh ra ngoài đại điện.Đế Thích Già nghi hoặc hỏi:- Đến rồi?Bên ngoài căn cứ bọn họ ở có từng tầng ảo trận, một tay Thiên TônThần Mộng bày ra những trận pháp này.Dù Lâm Minh nhờ vào Thiên Lý Liên Tâm thoải mái tìm ra vị trí của bọn họ nhưng để vào ảo trận cũng phải tốn công một phen.Mọi người vội vàng đi theo.Bọn họ nối đuôi nhau bay ra ngoài đại điện, trong hư không cách chục dặm có một nam nhân áo đen đạp bước đi tới.

Khoảng cách mười dặm nhưng hắn chỉ bước ra một bước đã đến trước mặt mọi người.Người này chính là Lâm Minh!- Lâm Minh!- Phụ thân!- Lâm tiền bối . . .Vài người cùng hét lên.

Tiểu Ma Tiên thở dồn dập, mắt ngấn lệ.Mặc Hiểu kinh ngạc kêu lên:- A!

Tu vi của Lâm tiền bối!Lâm Minh trở về trước tiên, tâm tình Tiểu Ma Tiên kích động không kịp chú ý nhiều.

Người sùng bái Lâm Minh như Mặc Hiểu đầu tiên chú ý tới tu vi của hắn.Mặc Hiểu cảm nhận hơi thở đáng sợ dù Lâm Minh đã áp chế trong người nhưng vẫn chấn động tâm linh, khiến linh hồn của nàng rung động.Như thể Lâm Minh trên bầu trời là thiên địa vũ trụ sâu thẳm, khí thế bàng bạc, ẩn chứa lực lượng vô cùng, khiến người không thể phỏng đoná.Chẳng lẽ đây là . . .Chân Thần cảnh?- Không thể nào!- Chân Thần!?Mọi người giật nảy mình.

Đừng nói Đế Thích Già, Long Nha, Hành Si, dù Lâm Hoang vô cùng sùng kính Lâm Minh cũng cảm thấy khó tin.Chân Thần là ngưỡng cửa cực kỳ khắc nghiệt trên con đường tu luyện, trước khi đại kiếp nạn Thần vực bộc phát thì văn minh võ đạo nhân tộc suy sụp.

Đoạn thời gian không có cách đột phá nhân tộc, ba mươi sáu ức năm nhân tộc không ra một Chân Thần.

Mặc cho ngươi là thiên tài tuyệt thế cũng phải nuốt hận trước ngưỡng cửa này.Tuy bây giờ con đường Chân Thần đã mở rộng như hai ngàn năm trước khi Lâm Minh ra đi mới chỉ là Thiên Tôn hạ vị, khi trở về là Chân Thần khiến bọn họ cảm thấy rất khoa trương.Cái gì tu luyện như thế hai chữ nghịch thiên đã không đủ để hình dung.- Lâm Minh, sao ngươi đột phá nhanh quá vậy?- Cái gì đột phá như thế căn cơ của ngươi không bất ổn sao?- Đây không phải lúc lo đến chuyện căn cơ bất ổn, dù không để ý tới căn cơ cũng không thể nào đột phá mau vậy.

Người căn cơ bất ổn làm sao đột phá Chân Thần?Mấy người tư duy đã hỗn loạn.Huống chi mấy trăm năm trước Tạo Hóa Thánh Hoàng phong tỏa khí vậnnhân tộc, đột phá đã khó càng khó thêm.Lâm Minh không ngạc nhiên trước hản ứng của mọi người, mở miệng giải thích:- Tuy ta rời đi hai ngàn năm nhưng ở lại Uổng Tử cốc năm trăm năm, thời gian này tương đương với năm ngàn năm.

Thật ra ta rời đi đã là sáu ngàn năm trăm năm.Sáu ngàn năm trăm năm?Nghe giải thích xong mọi người bớt thắc mắc nhưng vẫn khó chấp nhận.

Từ Thiên Tôn đến Chân Thần thì thời gian sáu ngàn năm trăm năm vẫn quá ngắn.Đặc biệt Lâm Minh tu luyện pháp tắc vô cùng thâm ảo, tuy luyện thành thì uy lực to lứn nhưng tốn nhiều thời gian, mỗi lần đột phá cần tích lũy năng lượng khủng khiếp.-------Chương 2422: Ước đàm tạo hóaSau khi Lâm Minh trở về nhiều cường giả nhân tộc từ bốn phương tám hướng nhanh chóng chạy tới.

Vì thánh tộc phong tỏa đại vũ trụ yếu hơn lúc đại chiến hoang dã lần đầu tiên rất nhiều nên những cao thủ nhân tộc từ Thiên Tôn trở lên cẩn thận xuyên qua trời sao một chút là có thể đến đi tự do.Lâm Minh quay về chủ nhân căn cứ nhân tộc là Tiểu Ma Tiên, làm địa chủ nàng phải tổ chứ yên hội nghênh tiếp các cao thủ nhân tộc, cũng tẩy trần cho hắn.Yến hội lần này Lâm Minh làm chủ nhân lại là lãnh tụ nhân tộc nên ngồi ở ghế chính cao cả, tiêu điểm toàn trường.Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh trở về nhưng không lộ mặt công khai mà âm thầm gặp Tiểu Ma Tiên.Từ hai ngàn năm trước Tiểu Ma Tiên đã nghe Lâm Minh kể chuyện giữa hắn và Thánh Mỹ.Tiểu Ma Tiên rất khó có tình cảm thân thiết gì với Thánh Mỹ, nhưng nàng cảm ơn Thánh Mỹ.

Nếu không có Thánh Mỹ thì Tiểu Ma Tiên không thể gặp lại Lâm Minh nữa.Cảm xúc Thánh Mỹ dành cho Tiểu Ma Tiên cũng giống như vậy.

Mặc dù Thánh Mỹ nguyện ý đứng sau lưng Lâm Minh, yên lặng ủng hộ hắn nhưng nàng rất khó buông xuống kiêu ngạo lạnh lùng, chủ động tiếp xúc với người khác.Cho nên giữa Thánh Mỹ và Tiểu Ma Tiên chỉ trò chuyện vài câu rồi tách ra.Thánh Mỹ cô đơn một mình tĩnh tọa, Tiểu Ma Tiên thì ra đại điện bên ngoài nghênh đón khách mới.Tiểu Ma Tiên đi xong Cửu Nhi thập thò chạy ra, cười toe nhìn Thánh Mỹ, chu môi nói:- Di nương xinh đẹp vừa rồi có phải là mẫu thân của Lâm Hoang ca ca không?

Phụ thân thật là hao tâm, cưới thê tử toàn là như hao như ngọc.Mấy năm nay Cửu Nhi đã trưởng thành, lại được Thánh Mỹ dốc lòng dạy dỗ nên tốc độ tu luyện tiến triển rất mau.

Cửu Nhi lại nhận được thiên đạo tẩy lễ khi Lâm Minh, Thánh Mỹ phá Chân Thần, tốc độ cảm ngộ pháp tắc của Cửu Nhi hơn xa bạn đồng trang lứa.Dù khi Tạo Hóa Thánh Hoàng nuốt hết khí vận của nhân tộc cũng không thể ngăn bước chân Cửu Nhi tu luyện.Một vì Cửu Nhi không phải nhân loại thuần chủng, thứ hai là Cửu Nhi tu pháp tắc không phải một trong đạo Tam Thập Tam Thiên hệ thống tụ nguyên nhân tộc có thể khái quát.Cửu Nhi ở độ cao đã vượt qua đạo Tam Thập Tam Thiên.Thánh Mỹ nhìn Cửu Nhi, bật cười xoa tóc cô bé.Thánh Mỹ nói:- Ta và phụ thân của ngươi cùng nhau không phải vì hắn hao tâm.Cửu Nhi nghiêng đầu nhìn Thánh Mỹ:- Vậy thì vì sao?Thánh Mỹ khẽ thở dài thì thầm:- Có lẽ vì số mệnh đi.Thật ra cho đến bây giờ Thánh Mỹ vẫn không thể thoát khỏi hai chữ số mệnh.Cửu Nhi lại hỏi:- Mẫu thân, bên ngoài rất náo nhiệt, mẫu thân không đi tham gia yến hội sao?Thánh Mỹ lắc đầu nói:- Ta không đi, ngươi muốn đi thì nói với phụ thân ngươi một tiếng.Thật ra Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh trở về nhân tộc luôn cảm thấy mình khó thể hòa nhập vào môi trường này.Đối với các Thiên Tônnhân tộc hay bằng hữu của Lâm Minh, dù là Tiểu Ma Tiên người mà hắn hoàn toàn tin tưởng thì Thánh Mỹ vẫn vô cùng xa cách.Thánh Mỹ chỉ trò chuyện được vài câu với Mộ Thiên Tuyết.Thánh Mỹ như không thuộc về thế giới này.Nhưng chuyện này chẳng là gì với Thánh Mỹ, nàng đã thói quen một mình, thói quen cô đơn, nàng không cần vui vẻ với người.

Trừ Lâm Minh ra Thánh Mỹ không cần ai làm bạn.Thánh Mỹ có con đường phải đi, không thể không đi.***Tiệc tẩy trần cho Lâm Minh, cũng là tiệc mừng hắn đột phá Chân Thần, chủ điện bày mười hai bàn tiệc rượu.Đang lúc chiến tranh nên làm đơn giản, không có nhiều ghế nhưng những người tham gia toàn là hùng chủ một phương nhân tộc.Ví dụ Thâm Uyên Ác Ma, Thông Thiên Thần Chủ, Thông Thiên Thần Chủ, Đế Thích Già, Hạo VũThiên Tôn, Đại Tự Tại Phật, có tổng cộng hai mươi Thiên Tôn, Chân Thầnnhân tộc tụ lại đây.Mọi người rất giật mình về tốc độ tu luyện của Lâm Minh, khó tránh khỏi lo âu.

Tốc độ tu luyện của Lâm Minh tăng nhanh vùn vụt, thực lực và lĩnh ngộ pháp tắc có khi nào không theo kịp?Vốn Lâm Minh bảy ngàn tuổi tu thành Thiên Tôn, dù tốc độ như thế trong nhân tộc là đỉnh cao nhất nhưng không xem là hạng nhất.

Thế nhưng Lâm Minh một vạn ba ngàn năm trăm tuổi tu thành Chân Thần thì tốc độ đã bỏ xa tất cả võ giảnhân tộc.Yến hội bắt đầu được mười phút thì Thông Thiên Thần Chủ lên tiếng đầu tiên:- Lâm Minh, lần này ngươi trở về định đối diện thánh tộc thế nào?Mọi người bất giác ngừng bưng ly rượu, cầm đũa, nhìn hướng Lâm Minh.

Đây mới là chuyện những người đến tiệc tẩy trần của Lâm Minh quan tâm nhất.Sau khi Lâm Minh đột phá Chân Thần thực lực cỡ bao nhiêu chẳng ai biết.Không đến đẳng cấp Chân Thần thì không rõ chênh lệch cảnh giới đẳng cấp Chân Thần, mọi người hơi lo.

Lâm Minh mới khám phá Chân Thần, thời gian ngắn ngủi như thế có khi nào nội tình không đủ, căn cơ bất ổn?Tạo Hóa Thánh Hoàng dù gì là Chân Thần thế hệ trước, thời gian gần đây tiến bộ bước dài, không thể phỏng đoán thực lực của gã đến cảnh giới gì.Không biết rõ Lâm Minh lẫn Tạo Hóa Thánh Hoàng, mọi người khó phán đoán thế cục được, chỉ có hỏi đương sự Lâm Minh bước tiếp theo dự định làm sao.Lâm Minh để đũa xuống, hơi trầm ngâm.Hạo Vũ xen lời:- Chiến tranh giữa nhân tộc và thánh tộc lan đến mấy vũ trụ, một hai lời khó nói hết.

Ta cho rằng Lâm Minh khoan vội nói chuyện, chúng ta bàn bạc kỹ hơn đi.Đại địch trước mắt, vận mệnh nhân tộc gần kề cái chết, lãnh tụ các phương nhân tộc không tâm tình ăn linh thực ngon lành trên bàn, bắt đầu bàn bạc chiến cuộc.- Ta cho rằng Nhân Hoàng bệ hạ hãy bế quan một đoạn thời gian củng cố coăn cơ . . .Người lên tiếng là Hắc Ám Quân Chủ, dù xuất thân ma đạo nhưng bề ngoài nho nhã, giọng điệu hết sức cung khiêm.Vẻ mặt Thông Thiên Thần Chủ lo âu nhìn Lâm Minh:- Ừm!

Nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng phong tỏa khí vận của tộc ta, bây giờ thế hệ trẻ tu luyện hệ thống tụ nguyện tràn đầy khó khăn, về luyện thể khó mà tiến bộ trong thời gian ngắn.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì không cần thánh tộc ra tay, nhân tộc ta sẽ diệt vong hết.Thông Thiên Thần Chủ tổng chờ Lâm Minh sẽ nêu ra kiến nghị gì hơi thay đổi cục diện trong thời gian ngắn.Thế cục hiện tại nhân tộc đối diện cực kỳ tệ, nhưng Hắc Ám Quân Chủ, Đại Tự Tại Phật, Thần Mộng, Đế Thích Già, ai không người nào nêu được cách giải quyết hữu hiệu.nhân tộc đã bị thánh tộc dồn vào ngõ cụt không có lối ra.- Chúng ta đối diệntình huống đúng là như thần chủ nói, nhưng hiện tại không thể gấp gáp làm gì nếu không càng lộ ra sơ hở, bị thánh tộc tổn hại nặng, thậm chí bị triệt để tiêu diệt.Người lên tiếng là Đế Thích Già, gã ném ra vấn đề hóc búa.

Lâm Minh khó ch ỏa đối sách gì, nhưng nói sao thì hắn trở về, nhân tộc có thêm một cường giả đỉnh cao, ít ra không đến nỗi hoàn toàn bị nghiền ép khi đối diện Tạo Hóa Thánh Hoàng.Khi Đế Thích Già nói chuyện có nhìn Lâm Minh một cái, trưng cầu ý kiến của hắn.

Lâm Minh bây giờ đã là nòng cốt của lãnh tụ các phương nhân tộc.Lâm Minh mỉm cười nói:- Ma Quân tiền bối nói Lâm ta bế quan đoạn thời gian củng cố cảnh giới gì đó, thật ra ta đã hoàn thành rồi.

Sau khi ta đột phá Chân Thần còn ở trong một thánh địa tu luyện bế quan năm trăm năm, căn cơ sớm củng cố vững chắc.Lâm Minh nói mấy cầu làm những kiệt xấu nhân tộc có trí có mưu tim đập nhanh.Lâm Minh đột phá Chân Thần đã là hơn năm trăm năm trước, tức một vạn ba ngàn tuổi hắn đột phá xong rồi.Nơi được Lâm Minh gọi là 'thánh địa tu luyện' chắc cũng ghê gớm.- Một ngàn năm trăm năm trong Hắc Ám Thâm Uyên ta bặt vô âm tín, khiến mọi người lo lắng . . .Lâm Minh nói đến đây liếc Tiểu Ma Tiên một cái, trong ánh mắt có chút áy náy.Tiểu Ma Tiên cười tui vẻ, ánh mắt tin tưởng nhìn Lâm Minh.Thật ra vì Lâm Minh không cách nào tuyền tin cho Tiểu Ma Tiên, những ngày hắn ở Thâm Uyên cơ bản là trong mộ Ma Thần hoàn toàn phong kín.- Hôm nay ta về lại nhân tộc đương nhiên là có chút tự tin đối diện thánh tộc.Lâm Minh nói đến đây thì mọi người phấn chấn tinh thần, bọn họ tin tưởng hắn tuyệt đối.

Lâm Minh đã dám nói là có tự tin đối diện thánh tộc thì sẽ không nói chơi.Thông Thiên Thần Chủ hỏi ngay:- Chúng ta làm sao?Bởi vì trong lòng kích động nên râu Thông Thiên Thần Chủ run run.- Các người lược trận cho ta là được, về phần ta . . .Lâm Minh hơi dài giọng, nhấn mạnh từng chữ:- Ta định ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng!Lâm Minh thốt lời khiến toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.-------Chương 2423: Tín sử truyền thư- Ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng!?- Này . . .Những hùng chủ của nhân tộc bị lời Lâm Minh nói chấn động.

Bọn họ không chỉ ngơ ngác nhìn nhau, tay cầm rượu đổ cả ra ngoài.

Tạo Hóa Thánh Hoàng đang rầu muốn kiếm Lâm Minh vậy mà hắn chủ động đưa lên cửa.Trong đại chiến chủng tộc này muốn ước đàm thì phải là thực lực hai phe ngang ngửa nhau mới được, không thì ai thèm đàm với ngươi?

Trực tiếp xử lý ngươi là xong.Chẳng lẽ . . .

Lâm Minh đã có tự tin đối diện Tạo Hóa Thánh Hoàng?Hiểu được điều này mọi người ngơ ngác không nói nên lời.Hạo VũThiên Tôn ngây ra lúc lâu mới mở miệng hỏi:- Lâm Minh, ngươi muốn quyết chiến với Tạo Hóa Thánh Hoàng?Hạo Vũ cho rằng ước đàm và quyết chiến không khác gì nhau.Tiểu Ma Tiên lo lắng hỏi:- Ngươi . . .

Có tin tưởng đánh bại Tạo Hóa Thánh Hoàng?-Tiểu Ma Tiên tin tưởng Lâm Minh nhưng mới đột phá Chân Thần đã đụng độ Tạo Hóa Thánh Hoàng thì quá mạo hiểm.Lâm Minh thản nhiên nói:- Ta không rõ Tạo Hóa Thánh Hoàng có cảnh giới gì, nếu có thể thì ta nguyện ý ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng chứ không phải quyết chiến.

Nhưng đôi khi sự việc không như ta nghĩ.Không ai ngờ sau khi Lâm Minh trở về, cách giải quyết thế cục thánh tộc và nhân tộc lại đơn giản như vậy.***Chuyện Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng cứ thế được quyết định.

Đám người Tiểu Ma Tiên, Hạo Vũ mặc dù vô cùng lo lắng nhưng Lâm Minh có quyền uy cực cao trong nhân tộc, hắn đã từng sáng tạo rất nhiều kỳ tích, không có người chất vấn Lâm Minh, không cho rằng hắn sẽ đi làm chuyện không nắm chắc.Lùi một bước, dù ước đàm không thành công cũng sẽ chẳng tạo thành hậu quả xấu gì.Lâm Minh đụng độ Tạo Hóa Thánh Hoàng dù không chiếm lợi cũng nên có cách thoát thân.Nghĩ đến đây nhiều hùng chủ nhân tộc hơi yên lòng.

Thế là quyết định thời gian, địa điểm xong tin Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng bị nhân tộc truyền ra ngoài.Truyền tin là một khôi lỗi tín sử.Bản chất loại khôi lỗi này thật ra là linh hạm loại nhỏ, trải qua luyện chế có thể đại na di không gian, có thể thay đổi phương hướng khi đi tránh cho bị người điều tra ra chỗ xuất phát.Hàng ngàn khôi lỗi tín sử nhắm ngay mấy chỗ tụ tập lớn của thánh tộc phóng qua, nửa tháng sau tin đã được đưa tới thánh tộc.***Đây là một hao viên không trung ưu nhã.Trong hư không vũ trụ mênh mông vô tận lơ lửng một vườn hao viên trăm dặm.

Trong đó linh thực khắp nơi, hoa thơm chim hót véo von, các loại thiên địa kỳ trân tranh nhau khoe sắc.Biên giới hao viên bị trận pháp bao lại, đi ra ngoài một bước là trời sao hắc ám sâu thẳm vô han.

Cảnh tượng này thật khiến người rung động.Trong hao viên có mấy tiên sơn lơ lửng.

Trên một ngọn tiên sơn nở đóa sen màu xanh to cỡ bánh xe, cánh hoa sen tinh xảo như ngọc, trên tim sen có một thiếu nữ áo xanh ngồi xếp bằng.Nữ nhân này mặc váy dài màu xanh hoàn mỹ tôn lên vóc dáng thướt tha của nàng, hai mắt hẹp dài, màu da hơi tái như bệnh Tây Thi.Mái tóc nàng bới cao cắm ba cọng linh vũ xinh đẹp, linh vũ tăng thêm phần bí ẩn khiến người khó nắm bắt.Nàng chính là môn sinh đắc ý của Phiêu Vũ Thần Vương, Thanh Liên Tiên Tử.Từ khi nuốt hận dưới tay Lâm Minh thì Thanh Liên Tiên Tử luôn bế quan khổ tu, mấy năm nay tu vi tiến triển rất nhanh.Thanh Liên Tiên Tử không mơ xa sẽ đuổi kịp Lâm Minh nhưng nàng lấy hắn làm mục tiêu cố gắng.Đôi khi đặt ra một mục tiêu cao, dù không thể với tới nhưng ít ra phát huy tiềm lực của bản thân phát huy đến mức tận cùng.Phiêu Vũ Thần Vương vốn đã rút ra khỏi đại chiến nhân tộc và thánh tộc, nhưng nàng vẫn đi tới vũ trụ hoang dã.

Lý do vì vũ trụ thánh tộc rất bình yên, đặc biệt Thanh Liên Tiên Tử không tìm được đối thủ trong bạn đồng lứa.

Tu luyện trong Thánh La Thiên gió êm sóng lặn bình thản giống như bế quan một mình.Vì vậy Thanh Liên Tiên Tử đi tới chiến trường, từ chiến đấu cảm ngộ võ đạocủa mình.

Có thể ngẫu nhiên nhìn hai phe chém giết sinh tử, thậm chí là cao thủ đánh nhau.

Đối với Thanh Liên Tiên Tử thì đây là sự dẫn dắt.Tiếc rằng bây giờ nhân tộc lẩn trốn khắp nơi, đã lâu không đánh với thánh tộc.Mấy hôm nay Thanh Liên Tiên Tử tĩnh tọa khổ tu trên tiên sơn, cho đến một ngày nọ nàng đang tĩnh tọa đột nhiên mở mắt ra.

Thanh Liên Tiên Tử nhìn bên ngoài kết giới vườn hoa không trung có một con chim khôi lỗi dài ba thước bay nhanh, là một khôi lỗi tín sử.- A?Thanh Liên Tiên Tử lòng máy động lắc người đến bên ngoài kết giới.Thanh Liên Tiên Tử tùy tay chộp khôi lỗi, nhìn tin tức trong đó, lòng rung động.- Đây . . .

Đây là sao?Khôi lỗi tín sử mang theo ngọc giản chứa tin tức.

Bên trong ghi rất đơn giản, chỉ một câu ngắn ngủi.

Thời gian đã định sẵn, địa điểm, nêu ý muốn ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng, ký tên là Nhân Hoàng Lâm Minh.Lâm Minh, ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng!?Thanh Liên Tiên Tử há hốc mồm, đầu óc hỗn loạn.Hơn hai ngàn năm trước lần đầu tiên Thanh Liên Tiên Tử gặp Lâm Minh từng cho rằng hắn là đối thủ của nàng, dẫn dắt Hoang chi quân đoàn đi bao vây tiễu trừ hắn.

Sự thật chứng minh Lâm Minh và nàng không cùng đẳng cấp, hắn đột phá Thiên Tôn xong đấu ngang tay với sư tôn Phiêu Vũ Thần Vương của Thanh Liên Tiên Tử.Thanh Liên Tiên Tử không thể khôngtâm phục khẩu phục Lâm Minh, nhưng nàng không nghĩ rằng trong hai ngàn năm ngắn ngủi hắn có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng xứng đáng với từ hình dung sâu không lường được.Ước đàm và ước chiến là cùng khái niệm, trừ phi Lâm Minhbản tôn không xuất hiện.Nhưng nếu bản tôn không lộ mặt thì trực tiếp dùng khôi lỗi tín sử truyền tin là được, cần gì chỉ rõ thời gian, địa điểm, trịnh trọng ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng?Chẳng lẽ Lâm Minh đã tự tin đến mức có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng?Thanh Liên Tiên Tử cảm giác gần như là chuyện không thể.

Mới trôi qua bao lâu, hai ngàn năm trước Lâm Minh là tu vi Thiên Tôn hạ vị hiện tại có thể tới trình độ nào?

Lâm Minh cho rằng với cực hạn Thiên Tôn gì đó có thể chiến thắng Tạo Hóa Thánh Hoàng sao?Thanh Liên Tiên Tử nắm chặt khôi lỗi tín sự, lặng im một lúc sau báo tin cho sư tôn Phiêu Vũ Thần Vương ngay.Không chỉ Thanh Liên Tiên Tử, nhiều cao thủ thánh tộc đều nhận được tin tức.Trong đó bao gồm các Thiên Tônthánh tộc, những tuấn kiệt thế hệ trẻ như Diệu Nhật, Tà Nguyệt.Khi mọi người nhìn khôi lỗi tín sử, trước tiên cho rằng đang đùa bọn họ, khả năng lớn nhất là cái tòngg.Bọn họ không tin Lâm Minh sẽ đến Thiên đảo ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng, cho hắn mượn một trăm lá gan cũng không thể nào.

Nếu Lâm Minh đến thật thì đó không phải can đảm mà là ngu ngốc.Gần Tạo Hóa thánh cung, đám Thiên Tônthánh tộc tập hợp lại phỏng đoán ý đồ nhân tộc.- Các ngươi nói xem có phải nhân tộc đặt bẫy gì không?- Ha ha ha!

Nhân tộc có thể đặt cái bẫy cao minh gì được?

Hiện tại nhân tộc có Chân Thần chỉ là hai người Thần Mộng, Đế Thích Già.

Tuy Lâm Minh chưa đến Chân Thần nhưng thực lực sớm tới cảnh giới Chân Thần, chắc hắn mạnh nhất nhân tộc.

Nhưng bằng vào ba người này tổ hợp lại làm sao có thể bày ra cạm bẫy đủ để uy hiếp Thánh Hoàng bệ hạ được?

Dù cho nhân tộc một ngàn năm để bài bố các tầng cơ quan đại trận cũng không thể tổn thương một cọng lông của thánh hoàng bệ hạ.- Không sai!

Ngươi nói đúng,!

Nhưng kỳ lạ, chẳng lẽ nhân tộc rảnh rỗi sinh nông nỗi dùng cách này đùa chúng ta?

Hay mấy năm nay bọn họ bị chúng ta đè ép không thở nổi, cộng thêm Thánh Hoàng bệ hạ nuốt mất khí vận của họ, bọn họ hận ngứa răng nhưng không tìm ra cách nào trả thù vì vậy dùng thủ đoạn ấu trĩ này?- Hừ!

Nhân tộc chưa tới mức nhảm như thế.

Mặc kệ bọn họ có ý định gì, ngày đó chắc chắn Lâm Minh sẽ không đến.

Người này thực lực xuất chúng, trưởng thành nhanh, cực kỳ khó chơi, là mối hạo lớn trong lòng chúng ta.

Tai họa này không thể ngốc tới mức đó.- Chúng ta không nghĩ ra nguyên nhân nhân tộc làm như vậy, cạm bẫy gì đó thì ta nghĩ các vị đã nghĩ nhiều.

Đừng nói nhân tộc không có năng lực này, dù Hồn tộc tham gia vào cũng làm được gì?

Chúng ta chỉ cần phái người đi điều tra là được, Thánh Hoàng bệ hạ có thể dùng cảm giác tra xét từ xa, nếu có cạm bẫy không thể nào không có dấu vết.Đám Thiên Tônthánh tộc phân tích hàng loạt, cuối cùng kết luận nhân tộc đưa ra những khôi lỗi tín sử chẳng hiểu ra sao, không biết mục đích của nhân tộc là gì.Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương hay Thiên Cương Thần Vương đều nhận được tin tức.Thiên Cương Thần Vương vuốt râu cứng như kim thép của mình, hơi hưng phấn nói:- Thú vị, thú vị!Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa!Thiên Cương Thần Vương cũng không tin thực lực của Lâm Minh có thể trưởng thành nhanh như vậy, nhưng không cản trở Thiên Cương Thần Vương mong chờ chuyện này.

Thiên Cương Thần Vương rất muốn nhìn xem Lâm Minhnhân tộc chuẩn bị làm cái gì.Thiên Cương Thần Vương rất mong chờ:- Xem ra ta phải đi hoang dã một chuyến.Thiên Cương Thần Vương rút ra khỏi đại chiến nhân tộc và thánh tộc nhưng không có nghĩa là bản thân không thể đi xem cuộc chiến.-------Chương 2424: Ngày ước đàmTrong một tòa đại điện màu vàng của Tạo Hóa thánh cung, một nam nhân trung niên vóc dáng vạm vỡ mặc trường bào hao lệ ngồi trên vương tọa.Vơng tọa này chế tạo từ huyền thạch tuyên cổ, chỗ ngồi rộng một trượng.

Nam nhân ngồi ở đây như ngồi trên chúng sinh, khiến người khó mà ngước nhìn.Trong mắt nam nhân chất chứa hờ hững bễ nghễ thiên hạ, như là trên đời không có thứ gì khiến cảm xúc nam nhân dao động.Nam nhân này là Tạo Hóa Thánh Hoàng, lãnh tụ thánh tộc.Trong tay Tạo Hóa Thánh Hoàng đang cầm một khối ngọc giản, trên mặt không vui không buồn.Tạo Hóa Thánh Hoàng đã đọc nội dungngọc giản rồi, đoạn lời nói Lâm Minh muốn ước đàm với gã.Nhiều cường giả thánh tộc đứng trong đại điện, có thể đứng tại đây thì tu vi thấp nhất cũng cỡ Thiên Tôn trung vị.Mọi người đều nhìn ngọc giản trong tay Đại Chuyển Sinh thuật, vốn tưởng đây làtin tức không có ý nghĩa gì ai ngờ Tạo Hóa Thánh Hoàng đột nhiên lấy ra ngay lúc này.Bọn họ không nói thêm gì, nhân tộc đưa tới ngọc giản nhìn như kỳ lạ nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng đã thấy thì để gã tự quyết định vậy.Tạo Hóa Thánh Hoàng đơn giản nói:- Ba ngày sau các ngươi cùng ta đi tinh hệ Tiềm Long.Các Thiên Tôn ngây người, tinh hệ TiềmLong là địa điểm ước định gặp mặt trong ngọc giản.Bọn họ không ngờ Tạo Hóa Thánh Hoàng thật sự muốn thực hiện lời hẹn.- Thánh Hoàng bệ hạ, người thật sự muốn đi?Tạo Hóa Thánh Hoàng không trả lời, phất tay áo bỏ đi, để lại đám thánh tộc ngơ ngác nhìn nhau.Thật sự muốn đến cuộc hẹn, nếu không một người nhân tộc tới thì sao?Nhưng bọn họ không dám làm trái mệnh lệnh của Tạo Hóa Thánh Hoàng, vì vậy ba ngày sau đám đông Thiên Tônthánh tộc tụ tập ở Tạo Hóa thánh cung.- Ha ha ha!

Phiêu Vũ, ta biết ngay ngươi cũng trở về.Thiên Cương Thần Vương vốn đoán được Phiêu Vũ Thần Vương sẽ đến, dùng cảm giác sưu tầm rất nhanh tìm ra người.

Đã hai ngàn năm bọn họ chưa gặp nhau.Thanh Liên Tiên Tử đứng cạnh Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương mang theo hai đồ đệ Yêu Nguyệt, Diệu Nhật.Phiêu Vũ Thần Vương mỉm cười nói:- Việc quan trọng như vậy dĩ nhiên ta sẽ không bỏ qua.- Chúng ta đi trước một bước đi.- Được!Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương có quan hệ bình thường với Tạo Hóa Thánh Hoàng, bọn họ không định đi chung cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng.Mạch Tạo Hóa thánh cung, Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương, nhiều thế lực thánh tộc cùng đi tinh hệ Tiềm Long.Đa số thế lực Thiên Tôn không muốn đi, không chịu để người đùa giỡn mình như đồ ngu.

Nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng đích thân đi thì bọn họ không dám không theo.Nhưng gần đến tinh hệ Tiềm Long.

Thì bọn họ dần câm miệng.Vì bọn họ phủ hắn lên gần tinh hệ Tiềm Long.

Mơ hồ nhận ra linh hạm nhân tộc.- Có hạm đội nhân tộc, Lâm Minh đến thật sao?- Nhân tộc đang nghĩ cái gì?

Tổng quyết chiến sao?Đám võ giảthánh tộc rất bất ngờ.Tinh hệ Tiềm Long rất lớn, nhưng nhờ vào vị trí linh hạm nhân tộc rất nhanh bọn họ tìm ra địa điểm ước đàm chính xác.Bọn họ ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt.Trong trời sao bao la phía xa có một ngôi sao nhỏ đơn độctrôi nổi.Ngôi sao nhỏ đường kính chỉ vài trăm dặm không thể dựng dục ra sinh mệnh, nhưng ngôi sao này mọc kỳ hoa quỳnh thụ, thiên địa trân bảo nhiều không đếm xuể.Những linh vật này tùy ý mọc trên mặt đất, có một tòa lầu các lơ lửng trên ngo óiao nhỏ.Tòa lầu trông rất mộc mạc, phạm vi mấy trượng.

Trong lầu các có một nam nhân trẻ tuổi ngồi xếp bằng.Khuôn mặt nam nhân nổi bật hơn người, khí chất xuất trần.

Nam nhân chỉ ngồi đó đã như cây trường thương sắc bén, khiến người nhìn lòng rung động.Trước mặt nam nhân đặt một cái bàn dài, người trẻ tuổi ngồi một đầu, trên bàn bày một bình rượu, mấy cái ly.Nhìn đám võ giảthánh tộc đến, nam nhân vươn tay làm động tác mời, mắt sáng rực nhìn cung điện thánh tộc lơ lửng, như thể xuyên qua vách tường, trận pháp cung điện nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng trong cung.- Lâm Minh!- Là hắn thậtr!Có nhiều Thiên Tônthánh tộc đã thấy mặt Lâm Minh, dù chưa từng gặp nhưng có xem tranh Lâm Minh.

Nam nhân trước mắt đúng là Lâm Minh.Bọn họ không bao giờ ngờ Lâm Minh chẳng những xuất hiện, hơn nữa ung dung đến vậy, tùy ý như bằng hữu tụ hội.- Không chỉ Lâm Minh đến, có nhiều Thiên Tônnhân tộc cũng tới.

Bọn họ ở gần đó đã chuẩn bị sẵn sàng.Linh hạm nhân tộc ở đây, theo vị trí linh hạm không khó phát hiện có hơn hai mươi Thiên Tônnhân tộc gần linh hạm.Những Thiên Tônnhân tộc toàn là nhân vật quan trọng trong nhân tộc.Nếu Lâm Minh và đám Thiên Tôn hao tổn tại đây thì kết cuộc của nhân tộc qua rõ ràng.- Rốt cuộc muốn làm gì?

Bọn họ không sợ sẽ chết tại đây?- Chẳng lẽ Hồn tộc tham gia vào?Nhiều võ giảthánh tộc đáy lòng lóe lên nghi hăọc này, có người phát hiện tu vi của Lâm Minh.Tuy cách nhau rất xa nhưng khi đối diện Lâm Minh thì bọn họ có cảm giác như đối mặt trời sao bđại dương, áp lực rất mạnh.Khoảng cách càng gần thì cảm giác này càng mãnh liệt, nhiều Thiên Tôn hơi thở nghẹn lại.

Động tác tùy ý của Lâm Minh như ẩn chứa ý cảnh khó tả, khiến người không cách nào nhìn thẳng.- Chân Thần!- Hắn thế nhưng đột phá Chân Thần!- Mới hai nàn năm, sao hắn có thể . . .Nhiều võ giảthánh tộc xoe tròn mắt, bọn họ không ngờLâm Minh trong thời gian ngắn ngủi đã hoàn thành đột phá Chân Thần.- Chân Thần . . .Thanh Liên Tiên Tử đứng cạnh Phiêu Vũ Thần Vương hít một hơi, tốc độ trưởng thành của Lâm Minh quá nhanh, mau tới nổi nàng không còn can đảm xem hắn là mục tiêu.Thanh Liên Tiên Tử liếc hướng sư phụ mình, lúc trước Phiêu Vũ Thần Vương từng đánh với Lâm Minh, có tư cách đánh giá hắn nhất.Mắt Phiêu Vũ Thần Vương hấp háy, lòng vô cùng ngạc nhiên:- Kỳ lạ, sao Lâm Minh đột phá nhanh vậy?

Chắc chắn có kỳ ngộ nhưng ta không nghĩ ra kỳ ngộ gì đến đẳng cấp như vậy được.Thiên Cương Thần Vương đứng bên Phiêu Vũ Thần Vương liếm môi nói:- Hắn đột pháquá nhanh, cũng không biết căn cơ và thực lực của hắn như thế nào.Thiên Cương Thần Vương ngày càng mong chờ tình hình hôm nay.Lâm MinhChân Thần đụng độ Tạo Hóa Thánh Hoàng!Linh hạm thánh tộc ngừng lại trước hành tinh nhỏ.

Đám đông võ giảthánh tộc lặng ngắt như tờ xa xa nhìn Lâm Minh, trong mắt lộ rõ kiêng dè.Tay Lâm Minh vẫn không thả xuống, bày tư thế mời.Trong thần cung thánh tộc truyền ra tiếng cười sang sảng:- Ghê gớm, thật là ghê gớm!

Không ngờ ngươi đột phá Chân Thần, chẳng trách có lá gan đối diện ta!Giọng điệu lạnh nhạt nhưng như sấm vang vọng vũ trụ.Một nam nhân trung niên mặc áo gấm màu vàng bước nhanh ra khỏi thần cung thánh tộc.

Nam nhân trung niên chỉ đi vài bước đã đáp xuống ngô íao nơi Lâm Minh ngồi.Nam nhân trung niên chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng cách Lâm Minh chưa tới mười trượng, đối với đẳng cấp Chân Thần thì khoảng cách này không khác gì mặt đối mặt.Mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng sáng rực nhìn Lâm Minh, môi treo nụ cười bí hiểm:- Ngươi cho rằng sau khi đột phá Chân Thần là có thể đánh một trận với ta?

Tu vi của ngươi có thể trưởng thành nhanh như vậy địa khái vì tiến vào kết giới thời gian đặc biệt, thay đổi tốc độ chảy thời gian nhưng sẽ không vặn vẹo pháp tắc, cho võ giả bình an tu luyện trong đó đúng không?Tạo Hóa Thánh Hoàng thốt lời làm võ giảthánh tộc sững sờ.Loại kết giới thời gian này cực kỳ hiếm thấy, chỉ sốt ít người có nghe nói quá.Bế quan trong kết giới thời gian này đổi lấy tu vi nhanh không bằng trải qua các loại lịch lãm, chém giết, kỳ ngộ tăng trưởngtu vi.

Hai cái thể hiện ra sức chiến đấu không cùng đẳng cấp.Giống như đóa hoa nuôi trong nhà kính khác hẳn cỏ dại trải qua gió táp mưa sa bên ngoài.Nếu nói Lâm Minh dùng hai ngàn năm vào kết giới thời gian để tu vi nhanh chóng thành công, vậy hắn đột phá Chân Thần cũng không lạ gì.Nghĩ đến đây đám Thiên Tônthánh tộc thoải mái hơn.Kết giới thời gian thượng cổ đặc biệt thay đổi tốc độ chảy của thời gian tỷ lệ bình thường không quá khoa trương, hai ngàn năm tương đương cỡ một, hai vạn năm.Tính ra Lâm Minh đột phá cũng là hợp tình hợp lý, dù sao tiềm lực, căn cơ của hắn bày ra đó.Nhưng nhanh chóng thành Chân Thần trong kết giới thời gian, đặc biệt liên tục vượt qua mấy tiểu cảnh giới đẳng cấp Thiên Tôn thì tham ngộ thực lực, pháp tắc bị ảnh hưởng.-------Chương 2425: Đàm phán tan vỡTrong Thiên Tônthánh tộc thế hệ già hay thế hệ trẻ đều địch thị, ghen tỵ Lâm Minh vô cùng.Lâm Minh quá chói sáng, hơn một vạn tuổi đột phá Chân Thần, có thể ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng, đã không cugfn đẳng cấp với bọn họ.Từ xưa văn nhân khinh nhau, võ giả, đặc biệt là trận doanh đối địch cũng vậy.

Không ai muốn tự nhận mình không bằng người, không muốn tăng chí khí cho người, diệt uy phong của mình.- Thánh Hoàng bệ hạ còn chờ gì nữa, trực tiếp ra tay là xong.

Lâm Minh chỉ là dựa vào kết giới thời gian đột phá Chân Thần, không đáng gì trước mặt Thánh Hoàng bệ hạ.- Thánh Hoàng đối phó Lâm Minh thì chúng ta bao vây tiễu trừ cao thủ nhân tộc khác.

Trận chiến hôm nay sẽ tổn hại nặng nhân tộc!Trong lòng đám Thiên Tônthánh tộc thầm tính toán.

Bọn họ vố n không để bụng ước đàm gì đó, đối với đa số người thì hôm nay là cuộc chém giết.Trên ngôi sao nhỏ Lâm Minh lại vươn tay ra làm động tác mời.Lâm Minh cười tủm tỉm, giọng điệu bình tĩnh nói:- Thánh Hoàng bệ hạ không ngồi sao?Bình tĩnh trước uy áp của Tạo Hóa Thánh Hoàng không phải điều cao thủ đẳng cấp Chân Thần bình thường làm được.Tạo Hóa Thánh Hoàng nhìn Lâm Minh một lát, mỉm cười nói:- Bây giờ ta rất muốn nghe thử xem ngươi có thể đàm cái gì.Tạo Hóa Thánh Hoàng uvng nhẹ ống tay áo, sau đó ngồi vào ghế.

Bàn dài trước mặt Lâm Minh chỉ cỡ hai trượng, hai người cách nhau cái bàn ngồi đối diện.

Lâm Minh chậm rãi đổ rượu.Đám võ giảthánh tộc nhì ncảnh này thấy kỳ dị.

Tạo Hóa Thánh Hoàng có địa vị cao cả trong thánh tộc, căn bản không người có tư cách uống cùng bàn với gã.

Dù là Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương cũng không được.Hiện tại Lâm Minhnhân tộc ngồi ngang hàng với Tạo Hóa Thánh Hoàng, uống rượu chung bàn.Vù vù vù vù vù!Không thấy Lâm Minh nhúc nhích gì đã có một ngọc giản bắn ra khỏi tay Lâm Minh bay thẳng tới chỗ Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng ngồi yên, ngọc giản như mũi tên thép bắn ra tự động ngừng trước mặt gã.Thần thức quét qua, chỉ khoảnh khắc Tạo Hóa Thánh Hoàng đã biết tin tức trong ngọc giản.Trong ngọc giản, Lâm Minh miêu tả âm mưu Hồn Đế.Thâm Uyên Ác Ma sớm muộn gì sẽ ngầm chiếm Tam Thập Tam Thiên, địa chiến thượng cổ trăm ức năm trước sẽ lại đến.Ai nhìn nội dungngọc giản đều sẽ ngạc nhiên, dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng đọc ngọc giản xong rất khó bình tĩnh.Tạo Hóa Thánh Hoàng nghi ngờ nhìn Lâm Minh:- Ngươi nói gì?

Ý ngươi là Hồn Đế bị đoạt xá!?Lâm Minh chậm rãi uống hết rượu trong chén lại đổ đầy:- Ít nhất bị đoạt xá mấy ức năm.

Hồn ĐếTam Thập Tam Thiên hiện tại sớm không phải người Hồn tộc.Lâm Minh nói ra tin tức khiến lòng Tạo Hóa Thánh Hoàng lạnh lẽo, gã không cách nào hoàn toàn tin lời hắn.Chuyện này rất kinh thế hãi tục, nếu như là Lâm Minh lừa gã thfgiTạo Hóa Thánh Hoàng không thể phân biệt thật giả.- Ngươi nói Bất Hủ quân vương bị phong trong mộ Ma ThầnHắc Ám Thâm Uyên, nói mộ Ma Thần sinh ra linh trí muốn nô dịch Tam Thập Tam Thiên?

Tất cả chỉ là lời nói của mình ngươi, tại sao ta phải tin tưởng?Lâm Minh trả lời hết sức đơn giản:- Bằng vào phán đoán của ngươi.Tạo Hóa Thánh Hoàng lạnh lùng cười:- Nói cũng như không.

Một ngọc giản của ngươi đã bắt ta ngừng mọi hành động của thánh tộc, cùng ngươi hợp sức đối kháng Hồn tộc?

Quá vớ vẩn!- Huống chi, ngươi bịa đặt racâu chuyện có nhiều lỗ hổng.

Ví dụ ngươi nói chủ nhân mộ Ma Thần đáng sợ như vậy, có thể đoạt xá Hồn Đế, khống chế Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, vậy ta hỏi ngươi tại sao hắn phớt lờ ta đi?

Hắn có thể đoạt xá Hồn Đế thì tự nhiên cũng có thể đoạt xá ta.

Khống chế Hoang vậy sao không khống chế song song ta luôn, chẳng phải càng bớt lo?

Vậy sẽ không xảy ra chuyện hôm nay ngươi ước đàm ta.Lâm Minh không hề bất ngờ trước câu roi của Tạo Hóa Thánh Hoàng, trước kái hắn từng suy nghĩ điều này.Lâm Minh nói:- Lực lượng của bất cứ ai đều không thể vô cùng vô tận, nếu dựa theo cách nói của Thánh Hoàng bệ hạ thì ta cũng có thể ỏi ngược lại.

Tại sao chủ nhân mộ Ma Thần không đem tất cả sinh mệnh Tam Thập Tam Thiên, Hắc Ám Thâm Uyên, toàn Ác Ma khống chế hoặc đoạt xá?

Nếu hắn là cháu tể tuyệt đối thì không còn ai chống đối lại hắn được.- Điều này là không thể nào, hắn không có lực lượng khủng bố như vậy, không có linh hồn lực mạnh đến vậy.

Tức là hắn khống chế người khác, doạt xá người khác có cực hạn.- Thật ra ai đều như vậy, khôi lỗi sư điều khiển khôi lỗi cũng có hạn mức cao nhất, đặc biệt đối với khôi lỗi cường đại.- Vậy chủ nhân mộ Ma Thần khống chế Chân Thần thượng vị, Chân Thần đỉnh cao cũng có số lượng không nhiều.

Ví dụ chủ hồn tối đa chia ra ba phần, đoạt xá Hồn Đế, Minh, Hồng là ba tồn tại mạnh nhất thế gian.

Người thì . . .

Tiếc rằng không lọt vào tầm mắt.Lâm Minh nói từ tốn nhưng cực kỳ chói tai với Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nói thẳng ra thực lực của Tạo Hóa Thánh Hoàng không tốt, không lọt vào mắt Hồn Đế.Lâm Minh giải thích hợp tình hợp lý, Hoang sớm bị thương, có lẽ vì nguyên nhân này nên bị chủ nhân mộ Ma Thần từ bỏ.Sắc mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng sa sầm, nhưng gã không nổi khùng vì Lâm Minh mỉa mai:- Dù ngươi có thể tự lấp lỗ hổng thì sao?

Thánh tộc ta chuẩn bị cho trận đại chiến này không biết bao nhiêu thời gian, chỉ dựa vào ngươi kể một câu chuyện là ta bắt thánh tộc hoàn toàn ngừng chiến, ngược lại đối phó Hồn Đế, đây chẳng phải là trò cười lớn nhất thiên hạ?Tạo Hóa Thánh Hoàng vẫn không tion lời Lâm Minh nói, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Lâm Minh chậm rãilần mò Tu Di giới, rút Ám Long thương ra từ Tu Di giới.Tạo Hóa Thánh Hoàng nheo mắt, sát khí tứ tán.Uy áp cường giả tuyệt thế khoảnh khắc này hoàn toàn bộc phát ra.

Ngôi sao dưới chân Tạo Hóa Thánh Hoàng rung bần bật như không chịu nổi áp lực.Trong uy áp to lớn này Lâm Minh nhẹ vuốt ve thân Ám Long thương, không ngẩng đầu lên:- Thánh Hoàng bệ hạ phát động chiến tranh toàn diện với nhân tộc thật ra vì nuốt nhân tộc chiếm nhiều tài nguyên, lực lượng khí huyết cung cấp cho ngươi hoàn thành dã tâm nuốt thiên hạ đúng không?

Đối thủ cuối cùng của ngươi vẫn là Hồn Đế, ngươi nghĩ Hồn Đế là uy lực lớn nhất để ngươi chế ngự Tam Thập Tam Thiên.Tạo Hóa Thánh Hoàng không tỏ ý kiến, gã lạnh lùng cười:- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?- Mọi kế hoạch của ngươi thành lập trên cơ sở thánh tộc mạnh hơn xa nhân tộc.

Nhưng nếu thánh tộc căn bản không thắng được nhân tộc, ta nghĩ các ngươi không có lý do tiếp tục kiên trì cuộc chiến lưỡng bại câu thương này đúng không?Lời Lâm Minh nói khiến Tạo Hóa Thánh Hoàng nhướng cao đuôi mày, mắt lóe tia sáng lạnh:- Hả?Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng nói chuyện không ngăn cách thanh âm, Thiên Tônthánh tộc cách mấy trăm dặm nghe rõ ràng.Lâm Minh khiêu khích khiến bọn họ rút binh khí ra, vận chuyển cương nguyên trong người.- Thánh tộc không thắng được nhân tộc?- Ha ha ha!

Buồn cười!Một số Thiên Tônthánh tộc tức giận bật cười, bọn họ không kiềm được muốn đại chiến một trận để chứng minh lời Lâm Minh nói vớ vẩn cỡ nào.Lâm Minh phớt lờ phản ứng của các Thiên Tônthánh tộc, hắn nghiêng đầu nhìn Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương.Hai người vừa tới là Lâm Minh cảm giác ra ngay.Lâm Minh mỉm cười hỏi:- Hai vị thần vương còn nhớ ước định ngày xưa với Lâm ta không?

Lâm ta ước định cùng hai vị rút khỏi đại chiến nhân tộc, thánh tộc, nhưng cũng ước định ta và Tạo Hóa Thánh Hoàng là ân oán cá nhân, thù sinh tử.

Lâm ta sẽ không ra tay với con dân thánh tộc nào nhưng có thể đánh với Tạo Hóa Thánh Hoàng, đúng không?Cảnh ước định với Lâm Minh cho tới nay Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương còn ký ức khắc sâu.Thiên Cương Thần Vương gật đầu nói:- Đúng là vậy.- Ừm!

Rất tốt, nếu hai vị thần vương không ra tay mà ta có thể chứng minh . . .Lâm Minh nói tới đây chuyển hướng Tạo Hóa Thánh Hoàng, chậm rãiđứng lên.- Chứng minh thực lực của Lâm ta hơn hẳn Thánh Hoàng bệ hạ, vậy thánh tộc trên chiến trường chính diện sẽ không có ai đối kháng lại Đế Thích Già, Thiên TônThần Mộng, vậy thì thánh tộc không thắng được nhân tộc!- Đến lúc này chiến tranh thánh tộc còn tiếp tục đánh nữa không?- Với điều kiện tiên quyết này Thánh Hoàng bệ hạ cho rằng Lâm ta cần nói dối với Thánh Hoàng bệ hạ sao?Khi Lâm Minh nói chuyện thì tay phải đã ấn nhẹ trên thân Ám Long thương.Trong phút chốc không khí xung quanh đóng băng.-------Chương 2426: Cuộc chiến Chân ThầnBùm!Trong khoảnh khắc Lâm Minh cầm lên Ám Long thương, cái bàn, ghế dưới thân hắn nổ tung, nát bấy.Sát khí tứ giăng, hai cao thủ tuyệt thế Lâm Minh, Tạo Hóa Thánh Hoàng đối đầu nhau.Cường giả đẳng cấp cỡ bọn họ trong vị diện Tam Thập Tam Thiên chỉ dựa vào khí thế đã có thể chấn vỡ không gian.Vạt áo Tạo Hóa Thánh Hoàng bay phần phật, mặt cười khẩy.

Giây phút đó người Tạo Hóa Thánh Hoàng phát ra tiếng rống như rồng ngâm, tiếng hú đinh tai nhức óc thẳng hướng vũ trụ.

Thiên địa biến sắc, gió nổi mây hun.

Sau lưng Tạo Hóa Thánh Hoàng hiện ra ảo ảnh thần linh dài ngàn trượng.Tay ảo ảnh cầm cây chiến mâu, thân hình như núi cao lồng lộng, đôi mắt như hai vầng mặt trời rực rỡ phát ra ánh sáng huy hoàng chiếu sáng trời cao, bễ nghễ thiên hạ!Có tiếng kêu rên vang lên liên tiếp:- A!Giới Vương của nhân tộc, thánh tộc không thể nhìn thẳng ảo ảnh thần linh, mới nhìn một cái đã chấn động toàn thân, ngực như bị búa gõ, không kiềm được muốn quỳ rạp xuống.Các Thiên Tôn đối diện ảo ảnh thần linh cũng cảm nhận uy áp như núi Thái đè đầu, khiến bọn họ không kiềm được muốn quỳ lạy, khó thể chịu đựng áp lực to lớn này.Mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng sáng rực nhìn Lâm Minh, thanh âm mang theo bá khí bễ nghễ chúng sinh:- Ngươi . . .

Xác định muố nđánh một trận với ta?Phối hợp ảo ảnh thần linh sau lưng Tạo Hóa Thánh Hoàng thì gã như vị thần thật sự, không có có thể đối kháng.Phe thánh tộc có người đi theo Tạo Hóa Thánh Hoàng không kiềm được cao giọng quát:- Thánh Hoàng muôn đời bất hủ!- Kẻ mạo phạm uy nghiêm của bệh ạ, chết!Đám đông Thiên Tônthánh tộc kích động khi Tạo Hóa Thánh Hoàng thể hiện ra thực lực.Đó là uy lực của lãnh tụ, hơn nữa bọn họ sớm không để bụng cuộc đàm phán chẳng chút ý nghĩa này.

Cái bọn họ muốn nhìn là Tạo Hóa Thánh Hoàng nghiền áp Lâm Minh, là đoàn quân thánh tộc xông lên xé rách trận địa nhân tộc, giết đến gà chó không tha.Phe nhân tộc nhìn kết quả đó, đám người Đế Thích Già, Hắc Ám Ma Quân biểu tình trầm trọng.

Tiểu Ma Tiên siết chặt nắm đấm, lòng thầm toát mồ hôi cho Lâm Minh.Bọn họ biết rõ Lâm Minh sẽ không làm bậy nhưng quan tâm bị lọa, đù sao hắn đối diện hoàng giả mạnh nhất thánh tộc.Tạo Hóa Thánh Hoàng tích uy quá nặng với nhân tộc, trong lòng nhiều võ giảnhân tộc xem Tạo Hóa Thánh Hoàng gần với thần linh Tam Thập Tam Thiên.Cắn nuốt khí vậnnhân tộc, nghịch thiên đạo, đây không phải thủ đoạn của thần linh thì là gì?Cuộc quyết chiến quan tâm vận mệnh nhân tộc thế này làm sao bọn họ thoải mái cho được?

Đặc biệt hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng lộ ra thực lực làm nhiều hùng chủ nhân tộc có cảm giác khó thể ngước nhìn.Thời gian dường như đông lại vào giây phút đó.

Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ cách nhau mấy trượng, bọn họ phát ra uy áp đáng sợ.

Ngôi sao dưới chân hai người rung bần bật, mặt đất nứt từng vết rạn sắp vỡ nát.Lâm Minh ngước nhìn ảo ảnh thần linh sau lưng Tạo Hóa Thánh Hoàng, bình tĩnh nói:- Có vẻ hiện tại chúng ta đã là cuộc chiến sinh tử, nếu ta thua thì tất nhiên ngươi sẽ lấy mạng ta.

Vậy nếu ta thắng không thể không cho ngươi trả giá đắt được.

Ta muốn Hồng Mông Linh Châu trong tay ngươi, cướp đi phân thân Hoang của ngươi, lấy đi khí vậnnhân tộc mà ngươi ngầm chiếm.Thanh âm của Lâm Minh trong đại thế thiên địa hỗn loạn như phong lôi ầm ầm tuyền khấp hư không vạn dặm.Các võ giảthánh tộc nghe ngây người.

Lâm Minh cuồng không biên giới.Trong tình cảnh này mà Lâm Minh vẫn kiêu ngạo đến thế, ba thứ hắn đòi toàn là bảo bối cực kỳ quan trọng của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Hồng Mông Linh Châu, phân thân Hoang thì khỏi nói, đó là chỗ dựa Tạo Hóa Thánh HoàngTạo Hóa Thánh Hoàng tu luyện đến hiện tại.

Khí vậnnhân tộc thì Tạo Hóa Thánh Hoàng mất hai ngàn năm bế quan mới thành công cắn nuốt, dùng pháp tắc cắn nuốt dung nhập khí vận vào phân thân Hoang, để tu vi của mình tiến bộ thêm một bước.

Để Lâm Minh cướp đi thì cố gắng hai ngàn năm qua của Tạo Hóa Thánh Hoàng uổng phí.Lâm Minh nói ba món đụng chạm vào nghịch lân của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng tức giận bật cười, mái tóc dài bay bay, sát khí đậm đặc trong mắt.- Tốt!

Tốt!

Tốt!Tạo Hóa Thánh Hoàng liên tục nói ba chữ tốt:- Ngươi mơ ước Hồng Mông Linh Châu của ta, còn ta cũng muốn biết trên người của ngươi có bí mật gì!

Ngươi nổi lên như sao băng,vạn năm tu thành Chân Thần, làm sao ngươi không có bí mật được?

Hôm nay ta cắt miếng ngươi ra, xem thử bí mật trên người của ngươi rốt cuộc là gì?Mái tóc dài bay bay, vóc dáng Tạo Hóa Thánh Hoàng cao lớn, mắt sáng lấp lánh.

Tạo Hóa Thánh Hoàng trời sinh là bể trên, người gã bẩm sinh phát ra áp lực.Lâm Minh nhẹ nhàng bay ra khỏi đình đài đứng trên đỉnh ngọn núi trong dãy sông núi ngôi sao nhỏ.Lâm Minh nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng, ánh mắt âm trầm:- Nói nhiều vô ích, quyết đấu cao thấp đi.

Đây là trận chiến đầu tiên sau khi ta vào Chân Thần, ta mong đợi đã lâu!Ong ong ong ong ong!Lâm Minh xuất thương, thời gian dường như đông lại vào phút này.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt thần quang vạn trượng, chẳng xem được gì.

Sau đó là tiếng rít đinh tai nhức óc kinh thiên động địa.Năng lượng cuồng bạo rít gào khuếch tán bốn phương tám hướng, trong khoảnh khắc này Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh ra cú đấm.Thần quang bao bọc nắm tay Tạo Hóa Thánh Hoàng, năng lượng màu vàng tụ tập toàn thân gãng tụ thành cương nguyên chiến giáp.Cú đấm này khiến vũ trụ vỡ nát.Quyền quang và thương quang đụng độ.

Đình đài, đá to, thiên địa linh thực trên ngôi sao nhỏ trong phút chốc thành tro, linh tuyền chảy ngược, núi non đổ sập.Quyền quang của Tạo Hóa Thánh Hoàng thế như sóng thần ngập trời, Ám Long thương ngay giữa quyền quang thì thế như chẻ tre!Giống như thác nước ngàn dặm đổ xuống bị xẻ ra từ bên trong, quyền quang bị tách ra vô số chùm sáng thô cỡ thùng nước bắn ra từ quanh người Lâm Minh.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Những chùm sáng bắn vào hư không, hư không bị xuyên qua, cắt mặt đất, đất nứt ra mấy mảnh.

Tất cả dính phải tùm sáng đều bị hủy diệt hoàn toàn.

Ngôi sao nhỏ dưới chân Lâm Minh, Tạo Hóa Thánh Hoàng hứng chịu tất cả, chùm sáng cắt ngôi sao nổ tung, hoàn toàn vỡ nát.Đây là lực lượng khủng bố của cường giả mạnh nhất thê gian.

Cường giả Chân Thần vốn là thần linh đại thế giới, sau khi Lâm Minh có thực lực trăm ức năm trước đa số đánh nhau trong mộ Ma Thần, núi đá đất đai mộ Ma Thần như linh bảo bị tế luyện trăm ức năm không thể phá vỡ, cộng thêm pháp tắc.Bị đại trận ứ chế và trải rộng bốn phía trói buộc, không ai có thể phát huy lực lượng hủy thiên diệt địa trong mộ Ma Thần.Hiện tại ở vị diện Tam Thập Tam Thiên, Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh nhau, giơ tay nhấc chân làm thiên địa đổ sập.- Cẩn thận!Đám Thiên Tônnhân tộc, thánh tộc sớm lui ra xa.

Đẳng cấp thế này đánh nhau thì dù là Thiên Tôn bị cuốn vào sẽ thành tro trong chớp mắt.Hai phe thụt lùi mười vạn dặm, các Thiên Tôn hợp sức tạo màn sáng cương nguyên, chân nguyên đan xen vào nhau ngăn cản dư âm trùng kích.- Sao có thể như vậy?- Lâm Minh dỡ được một kích của Thánh Hoàng bệ hạ, còn . . .

Đột phá quyền quang của Thánh Hoàng bệ hạ!?Nhiều cường giả thánh tộc nhìn thương quang của Lâm Minh thế không thể đỡ, trực tiếp phá mở năng lượng ngập trời đến trước mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng.Ám Long thương lóe tia sáng lạnh đâm thẳng.Thương này ẩn chứa pháp tắc sinh tử, mũi thương chỉ đến đâu tựa như lưỡi hái tử thần, chém chết hết thảyĐối diện thương lấy mạng, Tạo Hóa Thánh Hoàng gầm lên, xương tòa thân kêu răng rắc.

Luyện thể thuật thánh tộc phát huy đến mức tận cùng.- Tứ Pương quyền!Ầm!Tạo Hóa Thánh Hoàng lại đánh ra nắm đấm, cú đấm va chạm với Ám Long thương đánh thân thương gấp khúc.Nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng bị thương của Lâm Minh trùng kích lùi nhanh ra sau.Răng rắc!

Răng rắc!Cương nguyên hộ thể của Tạo Hóa Thánh Hoàng có các vết nứt làm gã biến sắc mặt, khoảnh khắc vừa rồi gã cảm nhận năng lượng không chỗ không ở dọc theo vết rạn bay vào cơ thể gã, trùng kích tứ tán.Năng lượng này tuy yếu nhưng cực kỳ ngoan cường, muốn ngầm chiếm lực lượng khí huyết trong cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng hừ lạnh một tiếng:- Hừ!Cương nguyên dâng trào trong người bộc phát ra, bóp tắt lực lượng này.Nhưng qua đợt này ánh mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng nhìn Lâm Minh đã hoàn toàn thay đổi.Một kích vừa rồi Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ đánh thăm dò nhưng Lâm Minh cũng không dốc hết sức.Qua một chiêu, cơng nguyên hộ thể của Tạo Hóa Thánh Hoàng bị đột phá, hỏi sao gã không hết hồn?Tạo Hóa Thánh Hoàng giật mình, đám cường giả thánh tộc mắt tròn mắt dẹt.Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh nhau giây lát, đấnh nát mảng lớn hư không, một ngôi sao tan nát, những điều này không là gì.

Làm bọn họ khó tin là một kích của Lâm Minh buộc Tạo Hóa Thánh Hoàng thụt lùi!Tạo Hóa Thánh Hoàng, thụt lùi!Lùi ra sau . . .Lùi . . .Hồi âm như ma chú văng vẳng bên tai đám võ giảthánh tộc, thần linh trong lòng tất cả võ giảthánh tộc, tồn tại không thể chiến thắng, không thể ngước nhìn lại bị một thương của Lâm Minh đẩy lùi mười dặm.Sao có thể như vậy?Đám đông Thiên TônTạo Hóa Thánh Hoàng giật mình, trong phút chốc khó tin điều xảy ra trước mắt.

Hai người thăm dò một kích, Lâm Minh chiếm ưu thế, nghĩa là hắn có thực lực tương đương với Tạo Hóa Thánh Hoàng.-------Chương 2427: Lực lượng tạo hóaTrong hư không, Tạo Hóa Thánh Hoàng híp mắt lại nhìn Lâm Minh ở phía xa.Một lần đánh nhau Lâm Minh thể hiện ra thực lực khiến Tạo Hóa Thánh Hoàng hết sức bất ngờ, gã tự nhận mình chưa bao giờ xem thường thanh niên trước mắt nhưng hiện tại gã giật mình nhận ramình vẫn- Thật là khiến ta kinh ngạc, hai ngàn năm nay ngươi có kỳ ngộ gì?Tạo Hóa Thánh Hoàng vừa nói vừa mấy đôi quyển sáo rực rỡ sắc vàng ra khỏi Tu Di giới.Bóc bóc!Hai tiếng vang khẽ, đôi quyển sáo đeo vào tay Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng có nhiều linh bảo Chân Thần, biết dùng mười tám món binh khí.

Nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng thói quen dùng nhất là nắm đấm của mình.Một đấm tung ra sơn hà tan nát, quyền bá thiên hạ!Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn không cần sử dụng linh bảo hay vũ khí riêng khi đối diện Lâm Minh, sự thật là đã lâu gã không cầm vũ khí.Tạo Hóa Thánh Hoàng cho rằng dựa vào cơng nguyên hộ thể, luyện thể thuật tu đến cực độ hì trong Tam Thập Tam Thiên này chẳng ai có thể tổn thương cơ thể gã được.

Dù Tạo Hóa Thánh Hoàng e ngại Hồn Đế thì gã tin tưởng đối phương xuống tay công kích linh hồn mới tổn hại nặng gã được.Thật ra tu luyện đến trình độ cỡ Tạo Hóa Thánh Hoàng thì thân thể đã cường đại còn hơn đa số linh bảo Chân Thần.Dù không rót vào cương nguyên cũng không thể phá vỡ, nhưng hôm nay Lâm Minh một thương đâm nát tự tin của Tạo Hóa Thánh Hoàng.- Trước đó ta đánh giá thấp ngươi, ta công nhận ngươi có tư cách khiến ta dốc sức ứng đối.Xương toàn thân Tạo Hóa Thánh Hoàng kêu rôm rốp.Đùng đùng đùng!Cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng phát ra thanh âm như sấm sét, người vươn cao lên, cơ bắp toàn thân nổi cục cục.

Mặt và cánh tay phủ lướp vảy màu vàng.Xoẹt!Trường bào bị cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng xé rách lộ ra nửa người trên như làm bằng tinh cương, thân thể gã cũng phủ lên vảy vàng.Loại vảy này giống như vảy rồng, gỡ một miếng xuống có thể luyện chế thành ám khí đỉnh cấp, đủ sức xuyên thủng phòng ngự của cường giả Chân Thần.Có Thiên Tônthánh tộc kích động:- Thánh Hoàng bệ hạ biến thân!Không trách bọn họ kích động, trong vũ trụ Tam Thập Tam Thiên hiếm ai ép được Tạo Hóa Thánh Hoàng dùng thực lực thật sự, đã một ức năm rồi Tạo Hóa Thánh Hoàng không biến thân.Rất nhiều võ giảthánh tộc không biết Tạo Hóa Thánh Hoàng có năng lực biến thân.- Ha ha ha, đây mới là trạng thái mạnh nhất của Thánh Hoàng bệ hạ!- Thánh Hoàng bệ hạ là huyết mạch Đại Nhật Thiên Cương đỉnh cao thánh tộc, khi biến thân thì sức chiến đấu tăng gấp đôi, ngoại hình cực kỳ bá khí, như kim long, vô địch thế gian!Đám Thiên Tônthánh tộc biết đòn công kích vừa rồi Lâm Minh chưa dùng hết sức, chỉ là thăm dò, nhưng bọn họ vẫn không muốn cũng sẽ không chấp nhận sự thật Lâm Minhngang ngửa Tạo Hóa Thánh Hoàng.Bọn họ vững tin Tạo Hóa Thánh Hoàng vô địch trong Tam Thập Tam Thiên, dù có người tương đương với gã thì sẽ là Hồn Đế, chứ không phải tiểu bối mới có vạn tuổi như Lâm Minh.Sau khi biến thân Tạo Hóa Thánh Hoàng cao gần một trường, khí thế trên người càng thêm đáng sợ, khiến người khó thể chịu đựng.Người Tạo Hóa Thánh Hoàng phát ra tiếng hú dài như rồng ngâm đấm vào Lâm Minh, lúc này gã như kim long hình người, thanh thế cú đấm cực kỳ to lớn.Quyền Định Càn Khôn!Trong khoảnh khắc trong tầm mắt của mọi người là núi non nguy nga khổng lồ không thể ngước nhìn đập xuống.Đây là nắm đấm của Tạo Hóa Thánh Hoàng biến thành núi non.Công kích kia đánh vào Lâm Minh nhưng cường giả thánh tộc, nhân tộc cách xa mười vạn dặm cảm giác như trực tiếp đối diện.Áp lực cường đại khiến người cảm giác lưng sắp bị đè gãy.Một võ giảnhân tộc giật mình kêu lên:- Nắm tay hóa thành thương sơn, đây là quyền phápgì vậy!?Rất nhiều võ giảthánh tộc cũng không nhận biết cú đấm này của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Đa số người không rõ ràng chiêu thức, lá bài tẩy của Tạo Hóa Thánh Hoàng, vì bọn họ không có cơ hội nhìn gã đánh nhau.Áp lực khủng bố như muốn đè nát tất cả.Không gian bởi vì không chịu nổi áp lực mà mà vỡ ra từng mảng, bão không gian thổi quét hư không vạn dặm.

Đây là lực lượng tuyệt đối, khó có người tương đương.Bàn về lực lượng cơ thể thì Tạo Hóa Thánh Hoàng đã đến cực đỉnh Tam Thập Tam Thiên.Ngay chính giữa áp lực to lớn, Lâm Minh đối mặt núi non khủng bố giáng xuống.Núi non này nặng hơn một ngọn núi thật sự gấp ngàn vạn lần.Lúc này cơ thể Lâm Minh cũng bắt đầu biến hóa, máu Tu La đốt cháy trong người.

Lâm Minh vươn cao lên, trên người hắn hiện ra vảy và cốt giáp, khuôn mặt dữ dằn hơn.Hai khúc gai xương như loan đao đâm ra từ khuỷu tay Lâm Minh, một cái đuôi thô to chui ra từ sau lưng như con trăn uốn éo.Chỉ mấy giây Lâm Minh biến to vài trượng, lớn như tháp sắt.

So sánh thì Tạo Hóa Thánh Hoàng cao một trượng nhỏ bé như con nít.

Cơ bắp trên người Lâm Minh nhanh chóng phình ra, đen như mực, khoa trương hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng gấp mấy lần.Bề ngoài này cực kỳ dữ tợn, như La Sát địa ngục.- Đây là . . .!?Đừng nói thánh tộc, chính võ giảnhân tộc cũng trợn mắt há hốc mồm.Đây là Lâm Minh?Đám người Đế Thích Già, Hạo Vũ mắt tròn mắt dẹt.

Bọn họ không thấy lạ việc Lâm Minh biến thân, trước kia hắn đã có thểkích phát lực lượng máu Tu La, hoàn thành Tu La biến thân.Nhưng so với lần biến thân này thì lúc trước biến thân chỉ có thể xem như hóa trang, lần này Lâm Minh biến thành một Ác Ma.Ngoại hình khoa trương này so sánh thì biến thân bá khí của Tạo Hóa Thánh Hoàng khá là đằm thắm.Ầm!Núi non to lớn rắn chắc đập vào người Ác MaLâm Minh.

- Ác MaLâm Minh không hề né tránh, một gối cong lên, dựa vào lực lượng khủng bố cứng rắn cõng dãy núi.Cơ bắp toàn thân Ác MaLâm Minh phồng lên, các sợi gân xanh như con giun nổi lên.Cảnh tượng này như trong truyền thuyết hần thoại viễn cổ, Ác Ma cõng núi thần.Bàn về luyện thể thi thánh tộc đã là cực độ, nhưng Thâm Uyên Ác Ma còn cực độ hơn thánh tộc.Lực lượng tuyệt đối nghiền nát tất cả!Ác MaLâm Minh cứng rắn đón công kích của Tạo Hóa Thánh Hoàng, cùng lúc đó mọi người thấy hoa mắt, luồng thần quang xẹt qua như sao băng rít gào bắn vào Tạo Hóa Thánh Hoàng.Chính giữa thần quang là Lâm Minhbản tôn.Lâm Minh triệu hoán phân thân Ác Ma ngay mặt đỡ một chiêu Quyền Đinh Càn Khôn, dùng bản tôn công kích Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng hết hồn:- Cái gì?!Tạo Hóa Thánh Hoàng không rảnh phân tích sao Lâm Minh làm được những điều này, giờ chiêu của gã đã tới cuối, khó ngưng tụ lực lượng trong thời gian ngắn.Tạo Hóa Thánh Hoàng hét to một tiếng:- Tạo Hóa thần công!

Cuương nguyên chuyển động toàn thân như bê tông hoàng kim.

Trong phút chốc vũ trụ này lấy Tạo Hóa Thánh Hoàng làm trung tâm dấy lên vòng xoáy năng lượng to lớn.Tạo Hóa thần công, cướp đi lực lượng tạo hóa thiên địa.

Cái gọi là tạo hóa tức là tự nhiên, là tổng hợp mọi thứ trong vũ trụ trừ nhân loại ra.Từ ý nghĩa này thì Tạo Hóa thần công là công pháp tu luyện vũ trụ ngoài người, giống như Tu La Thiên Thưn hưng bá đạo, nham hiểm hơn nhiều.Tu La Thiên Thư tu thiên địa vũ trụ, cùng nhân thể quán thông.

Tạo Hóa thần công cứng rắn cướp đi lực lượng thiên địa vũ trụ.Vòng xáoy năng lượng hùng dũng, lực lượng ức vạn dặm vũ trụ bị Tạo Hóa Thánh Hoàng cướp đi.Cách mấy chục ức dặm, một tinh cầu vốn tràn đầy sức sống vì lực lượng của Tạo Hóa Thánh Hoàng mà nhanh chóng mất đi sự sống.Cỏ cây héo tàn, cổ thụ chọc trời héo, nước sông hồ nước khô cạn, thậm chí biển cả cũng nhanh chóng bốc hơi.

Nhiều chim bay cá nhảy chạy tứ tán, sợ hãi rít gào nhưng cuối cùng nổ thành từng cục máu hóa thành tinh khí tinh thuần nhất bị vòng xoáy năng lượng hấp thu.Môt tinh cầu sự sống cứ thến bị hủy đi.Không chỉ tinh cầu có sự sống, mặt trời trên cao, trời trăng sao đều bị Tạo Hóa thần công hùng hổ nuốt năng lượng, ánh sáng trở nên nhạt nhòa.Bụi bặm trong không gian vũ trụ, hạt nhỏ bé, nhiệt độ, tia sáng đều bị Tạo Hóa thàn công hut tới.Tất cả lực lượng bị Tạo Hóa Thánh Hoàng hấp thu, đối ứng là thực lực của gã tăng vọt.Đôi mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng trở nên khát máu dữ dằng.Với công kích thế như chẻ tre của Lâm Minhbản tôn, Tạo Hóa Thánh Hoàng hét lớn một tiếng hai đấm vung ra.Ầm!Như hai ngôi sao đập xuống điên cuồng tụ tập lại lực lượng tạo hóa cuốn sạch thiên địa, năng lượng dâng trào như núi lửa bộc phát hùng dũng ập xuống.Thương quang Ám Long thương vỡ nát, trong đòn công kích khủng bố thân hình Lâm Minh bị nhấn chìm.Phe nhân tộc có võ giảnhân tộc kinh kêu:- Lâm Minh!Tiểu Ma Tiên căng thẳng thần kinh, chảy mồ hôi ròng ròng.Tạo Hóa thần công là công pháp mạnh nhất của Tạo Hóa Thánh Hoàng, trước kia Tạo Hóa Thánh Tử từng sử dụng nhưng so sán thì Tạo Hóa thần công của Tạo Hóa Thánh Hoàng mạnh hơn gấp vô số lần.

Tiểu Ma Tiên không biết Lâm Minh có ngăn được công kích đó không.-------Chương 2428: Lực áp tạo hóaẦm ầm ầm ầm ầm!Năng lượng hùng dũng không dứt xu hướng, cách xa mười vạn dặm Thiên Tônthánh tộc hay nhân tộc hợp sức bày ra thuẫn năng lượng phòng hộ rung bần bật như sắp vỡ nát.Thấy cảnh này nhiều võ giả hoàn toàn biến sắc mặt.

Trước Tạo Hóa thần công, một khì màn sáng năng lượng vỡ nát thì tu vi Thiên Tôn yếu sẽ bị Tạo Hóa thần công hút khô lực lượng chết ngay.Chớp mắt trong dòng năng lượng hùng dũng xuất hiệnmột Tu La ảo, tay Tu La chậm rãi xoay cái chuyển luân như bánh xe từ tử ức chế lực lượng tạo hóa hùng dũng trong thiên địa.Tu La Thiên Thư và Tạo Hóa thần công đều là công pháp tu thiên địa vũ trụ, nói phẩm cấp thì hiển nhiên Tu La Thiên Thư hơn một bậc.Hai thần công va chạm kịch liệt giữa Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng, như trong hư không trong xan hvạn dặm dâng lên vầng mặt trời, thần quang mênh mông chiếu sáng vũ trụ.Đây là Chân Thần đỉnh cao đánh nhau, nếu là vị diện hạ giới như thế giới đại lục Thiên Diễn, chỉ là dư âm hai người đánh nhau đã đập nát thế giới hạ cấp kia.Năng lượng kích động, thánh hỏa đốt trời.

Trong năng lượngcuồn cuộn Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng như hai sao băng xuyên toa, va chạm.Sau khi vận chuyển Tạo Hóa thần công thì toàn thân Tạo Hóa Thánh Hoàng như bê tông hoàng kim, chiến thần tuyệt thế.Lâm Minh tung ra bản tôn và phân thân Ác Ma, đôi khi hợp thể, có khi tách ra, chiêu thức khác nhau.Quyền Bá Sơn Hà!Vận chuyển Tạo Hóa thần công, toàn thân được lực lượng tạo hóa rót vào, sức chiến đấu của Tạo Hóa Thánh Hoàng tăng cao gấp đôi, cương nguyên toàn thân như biển cả cuồn cuộn không giới hạn.Từng cú đâm đánh ra, nháy mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng đã đấm ngàn vạn cái.

Mỗi cú đấm nổi bão không gian Tam Thập Tam Thiên ập hướng Lâm Minh.Ngàn vạn cú đấm từ bốn phương tám hướng phong tỏa mọi hướng né tránh của Lâm Minh, cùng nhau đập xuống.

Mọi quyền kình tụ vào một điểm đập người nát bấy.Tốc độ ra đấm, năng lượng khủng bố tuôn ra là cảnh giới mà những võ giả có mặt không hiểu được.Đối diện công kích phô thiên cái địa, Lâm Minh lạnh lùng cười:- So tốc độ công kích?Lâm Minh vung tay phải, mũi Ám Long thương rung bần bật hình thành vô sốthương ảnh!Cùng lúc đó, hai tay Lâm Minh cầm thương nhanh chóng điểm ra Bạo Vũ Lê Hoa!Thương ảnh rung bần bật cộng thêm Lâm MinhLâm Minh nháy mắt đâm rangàn vạn lần công kích hình thành lưới công kích dày đặc hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nếu nói công kích của Tạo Hóa Thánh Hoàng là trời long đất lở, vậy công kích của Lâm Minh như ngôi sao rít gào.Lấy nhanh đánh nhanh, tùy ý trùng kích.Ra chiêu nhanh mà mãnh liệt, tiêu hao năng lượng đủ để một Chân Thần bị hao sạch năng lượng trong voàng vài giây.Ầm ầm ầm ầm ầm!Tạo Hóa Thánh Hoàng liên tục thụt lùi, gã gầm lên, ngưng tụ Tạo Hóa thần công đến tột đỉnh.tất cả quyền thế đột nhiên thu lại điên cuồng bộc phát ra.Cú đấm này giống như Thương Khung Bá Điển chi Bách Trọng Lãng của Lâm Minh, tụ tập lực lượng trăm ngàn quyền lại đánh ra một kích mạnh nhất.Lâm Minh hú dài:- Đến hay!Sau lưng Lâm Minh, phân thân Ác Ma cầm sống lưng tà ma đập xuống.Đây là ma cốt tìm trong mộ Ma Thần, vốn do Ác Ma thương cổ vượt Chân Thần để lại, dùng đểp hong ấn mặt trận tà trận, và vật bất tường, mang ra ngoài mộ Ma Thần là không tốt.Nhưng Lâm Minh vừa ý uy lực tà cốt, nó làm vũ khí cho phân thân Ác Ma siêu hoàn mỹ.

Vì vậy trong khi Lâm Minh bế quan sau khi thành tựu Chân Thần tốn nhiều công sức dùng lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải tẩy lễ ma cốt, không ngừng xóa bỏ ấn ký tà ma trong ma cốt, cuối cùng dùng phân thân Ác Ma của mình luyện hóa nó thành vũ khí thật sự của mình.Lúc này tà cốt ra mang theo lực lượng thế giới hung tàn trong mộ Ma Thần.

Cây tà cốt ngâm trong máu loãng trăm ức năm, đi tới thế giới Tam Thập Tam Thiên thì vạn ma gầm rống, thế không thể đỡ!Ầm!Tạo Hóa Thánh Hoàng tụ tập tất cả quyền thế đập vào ma cốt, hoàn toàn vỡ nát.Trong dòng năng lượng kinh thiên Lâm Minh cầm Ám Long thương lần nữa dùng Bạo Vũ Lê Hoa.Thương quang tứ giăng, con ngươi Tạo Hóa Thánh Hoàng co rút liên tục thụt lùi.Mắt mấy không tránh nổi nữa, Tạo Hóa Thánh Hoàng cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu thúc giục cương nguyên hộ thể đến tột độ ngăn cản công kích của Lâm Minh.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Tiếng va chạm đáng sợ vang lên.

Dù Tạo Hóa Thánh Hoàng dốc hết sức phòng thủ nhưng không chặn lại hết thương quang của Lâm Minh được.Có vài mũi thương nhọn chui vào cương nguyên hộ thể của Lâm Minh, đâm thủng một vết nứt, xuyên qua thịt gã.Năng lượng bao gồm pháp tắc sinh tử chui vào cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng liền phá hoại.Tạo Hóa Thánh Hoàng khẽ rên, trong người khí huyết cuồn cuộn, khóe miệng tràn ra một lũ tơ máu.Tạo Hóa Thánh Hoàng, bị thương!Từ lúc khai chiến đến hiện tại lần đầu tiên Tạo Hóa Thánh Hoàng bị thương.Đã lâu rồi Tạo Hóa Thánh Hoàng không nếm mùi bị thương, lần trước bị thương cũng liên quan Lâm Minh.

Khi tiêu diệt dư nghiệt thần tộc thượng cổ Tạo Hóa Thánh Hoàng bị đánh thương.Nhưng lần bị thương đó là pháp chỉ thần minh chủ nhân Tu La lộ để lại.

Chủ nhân Tu La lộ là loại nhân vật nào?

Có thể nói là người mạnh nhất Tam Thập Tam Thiên từ trước đến này, bị thươg vì pháp chỉ thần minh của chủ nhân Tu La lộ còn châm chế được.

Nhưng hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng bị thương vào tay tiểu bối như Lâm Minh, bị đối phương đánh thương, gã cảm thấy nhục nhã.Lúc này toàn bộ võ giảthánh tộc ngây ngốc không nói nên lời.Lâm Minh chẳng những có thể chính diện đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng, còn đánh gã bị thương.Thực lực như thế tát cả đám bọn họ sưng mặt, trước sự thật này võ giảthánh tộc không thể lừa mình dối người bảo rằng Lâm Minh chỉ là ngông cuồng tự phụ, phô trương thanh thế.Nhất là Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương tưng thấy Lâm Minh, Tạo Hóa Thánh Hoàng đánh nhau càng bị rung động vô cùng.

Làm Chân Thần, hai người hiểu thực lực của Tạo Hóa Thánh Hoàng, Lâm Minh đến tỉngfh độ đáng sợ cỡ nào.Thiên Cương Thần Vương sợ hãi nói:- Lâm Minh quá đáng sợ, cứ tiếp tục thế này thì hắn vượt qua Chân Thần đã là chuyện sớm hay muộn.Thiên Cương Thần Vương vui mừng vì lúc trước mình không trở mặtvới Lâm Minh, lúc xông vào vũ trụ hoang dã đòi đồ đệ của mình vì Thần Mộng có mặt ên Thiên Cương Thần Vương không giết hắn được.

Nếu lúc đó Thiên Cương Thần Vương tùy tiện đồ sát tộc nhân của Lâm Minh e rằng hiện tại đã chẳng còn mạng đứng đây.Phiêu Vũ Thần Vương hít sâu, gật đầu nói:- Đúng vậy!Thanh Liên Tiên Tử đứng cạnh Phiêu Vũ Thần Vương biểu tình phức tạp, đã không biết nên nói cái gì .Võ giả đến đẳng cấp Chân Thần, muốn vượt cấp chiến đấu càng lúc càng khó khăn, bởi vì có thể đến Chân Thần chẳng ai là hạng tài trí bình thường.Hiện tại Tạo Hóa Thánh Hoàng đại khái đã gần đỉnh mới vào Chân Thần nhưng bị Lâm MinhChân Thần hạ vị đánh thương.

Chờ lúc Lâm Minh đến đỉnh Chân Thần thì thực lực của hắn sẽ đạt tới trình độ nào?

Thật khó tưởng tượng.Trong năng lượng loạn lưu Tạo Hóa Thánh Hoàng nổi khùng lên, mắt lộ sát khí nhìn Lâm Minh chằm chằm.Tạo Hóa Thánh Hoàng gằn từng chữ:- Ta muốn ngươi hao hết khí huyết, sự sống đứt đoạn!Tạo Hóa Thánh Hoàng rống to, tay phải đeo quyền sáo dữ tợn chợt móc thịt trong ngực.Rào rào!Máu tuôn ra từ ngực Tạo Hóa Thánh Hoàng.Con ngươi Lâm Minh co rút, hắn đã đoán được Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn làm cái gì.Lâm Minh sớm dự đoán được cảnh sắp xảy ra nhưng bất lực ngăn cản, chỉ có thể đối diện.- Thật không ngờ đối với tiểu bối vạn tuổi như ngươi mà ta phải dùng đến chiêu này.Tạo Hóa Thánh Hoàng chậm rãi móc ra một hạt châu to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh từ thịt trái tim.Hạt châu đen như mực, bề mặt mơ hồ nổi hoa văn máu tươi, là Hồng Mông Linh Châu.Khoảnh khắc Hồng Mông Linh Châu xuất hiện hư không mười vạn dặm bị một tầng ánh sáng đen dính đặc bao phủ.

- Ánh sáng đen này như hỗn độn chi khí thở ban đầu vũ trụ hình thành.

Nhiều võ giảthánh tộc, nhân tộc cảm giác huyết mạch của mình gần như đông lại, khó thể hít thở.- Hồng Mông Linh Châu!- Rốt cuộc Tạo Hóa Thánh Hoàng lấy Hồng Mông Linh Châu ra!Tạo Hóa Thánh Hoàng không định dùng Hồng Mông Linh Châu, dù sao ngay trước mắt nhiều cường giả Tam Thập Tam Thiên, gã đối thủ một tiểu bối lại sử dụng thần khí mới thắng được, rất mất mặt.Nhưng bây giờ nếu không dùng Hồng Mông Linh Châu thì Tạo Hóa Thánh Hoàng cảm giác sớm muộn gì mình sẽ bị Lâm Minh đánh bại.-------Chương 2429: Linh châu hiển uyMấy năm nay, nhân tộc và thánh tộc đại chiến, uy danh Hồng Mông Linh Châu đã truyền khắp Tam Thập Tam Thiên từ lâu.

Hồng Mông Linh Châu là thần khí nổi tiếng nhất Tam Thập Tam Thiên hiện này, dù sao không nhiều người biết về căn nguyên tử tinh, Vĩnh Sinh Chi Thạch.Có Chân Thần nhân tộc căm giận nói:- Tạo Hóa Thánh Hoàng này bất chấp cái mặt già đó định dùng Hồng Mông Linh Châu đối phó Lâm Minh!Vốn tu vi của Tạo Hóa Thánh Hoàng hơn Lâm Minh nhiều, lớn tuổi hơn hắn gấp một, hai vạn lần vậy mà muốn dùng Hồng Mông Linh Châu đối phó Lâm Minh, rất vô sỉ.- Từ xưa được làm vua thua làm giặc, thắng lợi chính là hết thảy, mạt mũi này nọ không có ý nghĩa gì.Người nói chuyện là Hắc Ám Ma Quân, mắt gã sáng rực nhìn Hồng Mông Linh Châu lại ngó hướng Lâm Minh.

Hắc Ám Ma Quân tin tưởng trước khi Lâm Minh hành động đã dự đoán đến tình huống này.

Muốn chiến thắng Tạo Hóa Thánh Hoàng thì nhất định phải đối phó được Hồng Mông Linh Châu.Mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng lộ sát khí nói: - Lâm Minh!

Hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi tế luyện Hồng Mông Linh Châu!

Tin tưởng bằng bằng vào phẩm chất máu của ngươi sẽ khiến uy lực hạt châu này tiến thêm một bước!Mấy năm nay Tạo Hóa Thánh Hoàng luôn bồi dưỡng Hồng Mông Linh Châu.Thần khí cũng cần bồi dưỡng.

Trong ba thần khí chỉ có Hồng Mông Linh Châu là chưa từng được cường giả vượt qua Chân Thần sở hữu, vì ba thần khí sinh ra trong Tam Thập Tam Thiên.

Sinh mệnh trí tuệ Tam Thập Tam Thiên mới nghịch thiên mấy trăm ức năm, thời kỳ văn minh võ đạo đỉnh cao là trăm ức năm trước, lúc ấy mới sinh ra hai cường giả vượt qua đẳng cấp Chân Thần.Tạo Hóa Thánh Hoàng muốn bồi dưỡng Hồng Mông Linh Châu đến mức tận cùng,nếu có khí huyết nhân kiệt tuyệt thế tẩm bổ sẽ khiến linh châu đạt được ích lợi cực lớn.Đối diện Hồng Mông Linh Châu, Lâm Minh hít sâu một hơi, không gian nặng nề hơn.

Lâm Minh vốn không trông chờ sẽ được kết quả gì khi ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng, chín mươi chín phần trăm đàm phán tan vỡ đánh nhau, khi đánh nhau thì thứ Lâm Minh muôksn có nhất chính là Hồng Mông Linh Châu!Có hạt châu này Lâm Minh đột phá đệ bát đạo cung là chuyện nước chảy thành sông.

Thật ra lúc ở mộ Ma Thần hì đệ bát đạo cung của Lâm Minh gần như sắp đột phá nhưng hắn tập trung công sức vào luyện hóa lực lượng thế giới, củng cố cảnh giới Chân Thần, Đạo Cung Cửu Tinh hơi bị bỏ bê.Lúc này bên tai Lâm Minh vang lên truyền âm chân nguyên:- Lâm Minh, cho ta biết khi nào ta ra tay, tuy ta không địch lại Tạo Hóa nhưng có thể hỗ trợ ngươi hoặc kiềm chế Tạo Hóa.Thanh âm này chất chứa quan tâm, khiến Lâm Minh ấm áp, đó là giọng của Thánh Mỹ.

Trong Tam Thập Tam Thiên hiện tại không tính Tạo Hóa Thánh Hoàng, Hồn Đế, Thánh Mỹ chính là cao thủ tuyệt thế đứng sau Lâm Minh.Chênh lệch giữa Thánh Mỹ và Lâm Minh tối đa chỉ chừng một tiểu cảnh giới đẳng cấp Chân Thần.- Chắc ta ứng đối được, ba thần khí cũng không phải vô địch.

Ngày xưa chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương cầm thần khí cũng không thể giết chủ mộ Ma Thần, vậy tương tự tạo hóa nắm giữ Hồng Mông Linh Châu cũng chưa chắc có thể làm gì được ta.

Nếu cuối cùng ta không cách nào tỏa định thắng cục thì nàng ra tay cũng không muộn.Chiến đấu sin thử ất nhiên Lâm Minh sẽ không chú ý tinh thần võ đạo đấu một mình gì đó.

Huống chi Tạo Hóa Thánh Hoàng lớn hơn tuổi của Lâm Minh và Thánh Mỹ cộng lại, chiến đấu với lão già này không cần nói gì đến tinh thần võ đạo.Lâm Minh không muốn Thánh Mỹ hỗ trợ vì muốn xem thử cực hạn thực lực của mình.

Cái thứ hai cũng là quan trọng nhất, Lâm Minh không muốn thân phận Thánh Mỹ bị lộ trước mắt công chung.Mấy ngày này Lâm Minh cũng nhìn Thánh Mỹ không thích hòa nhập vào môi trường nhân tộc.Võ giả nhân tộc cho rằng Thánh Mỹ thuộc về Hồn tộc, à chủng tộc đối địch với họ.Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh chứ không phải đầu vào nhân tộc.

Trong toàn nhân tộc Thánh Mỹ chỉ quan tâm một mình Lâm Minh, nàng không chú ý người khác sống hay chết.Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh dính dáng đến nhiều lý do phức tạp, ví dụ nàng và hắn kết hợp ở Thiên Diễn tinh, quan hệ phức tạp giữa Bất Hủ quân vương và Thánh Mỹ trong kiếp trước.

Những chuyện này không thể giải thích với công chúng, cũng không nói rõ được.Mọi người cho rằng Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh là hạng nữ nhân phản bội chủng tộc của mình, bỏ trốn theo nam nhân chủng tộc đối địch.Dù thực lực của Thánh Mỹ, địa vị của Lâm Minh khiến mọi người hết sức cung kính với nàng thì trong lòng sẽ sinh ra suy nghĩ này.Lâm Minh không muốn Thánh Mỹ bị chê trách, dù đó là trong tiềm thực thì hắn cũng không muốn.

Bởi vì số mệnh đã làm Thánh Mỹ gánh quá nhiều.Trước mặt Lâm Minh, Hồng Mông Linh Châu xoay tít, tỏg linh châu to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh dường như phong ấn một địa ngục ao máu.Dù cách hư không mười dặm cộng thêm bão không gian hỗn loạn trong không gian thì Lâm Minh vẫn cảm nhận được khí huyết toàn thân xao động.Như thể nguyên linh châu có thể vô hình trung cắn nuốt lực lượng khí huyết của Lâm Minh.Mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng đỏ ngầu, cương nguyên toàn thân dâng lên đến tột đỉnh, gã rống to: - Ta muốn dùng Hồng Mông Linh Châu đâm thủng trái tim ngươi!Xương toàn thân phát ra tiếng nổ như sấm sét.- Quyền Bá Thiên Hạ!Tạo Hóa Thánh Hoàng tung cú đấm đập vào Hồng Mông Linh Châu.Đây là cú đấm mạnh nhất của Tạo Hóa Thánh Hoàng, trong quyền lực mang theo tất cả năng lượng rót vào Hồng Mông Linh Châu, Hồng Mông Linh Châu từ yên lặng nháy mắt ra, tốc độ tia chớp hướng tới Lâm Minh.Nhanh đến cực độ, mau vợt phản ứng của mọi người.

Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương cũng thấy hoa mắt, không phân biệt được chuyện gì xảy ra.Hư không hắc ám, Hồng Mông Linh Châu vạch đường thẳng tắp đơn giản lao vào ngực Lâm Minh.Công kích cực độ không gần góc độ công kích xảo quyệt, vì nó đủ nhanh, không ai tránh được.Phập!Hồng Mông Linh Châu đập mạnh vào ngực Lâm Minh.Lực lượng thần ma hộ thể của Lâm Minh trong phút chốc tan vỡ, linh châu thế như chẻ tre xuyên thủng máu thịt của hắn bắn vào cơ thể.Linh châu tốc độ gần với ánh sáng chui vào người Lâm Minh liền lặng xuống, nó đụng phải cái gì, bị kệt lại.Nhưng không sao, trong phút chốc Hồng Mông Linh Châu bắt đầu điên cuồng cắn nuốt lực lượng khí huyết của Lâm Minh.Uy lực đáng sợ của Hồng Mông Linh Châu thể hiện vào mặt công kích.

Hồng Mông Linh Châu có thể hút một người thành thây khô!Trong nháy mắt đó lòng mọi người thít chặt, khóe môi Tạo Hóa Thánh Hoàng cong lên dữ tợn.

Tuy Tạo Hóa Thánh Hoàng không rõ tại sao công kích vừa rồi không xuyên thủng trái tim Lâm Minh được nhưng không sao, miễn bị Hồng Mông Linh Châu chui vào người thì thân thể hắn sẽ bị linh châu hút khô.Tiểu Ma Tiên kinh kêu: - Lâm Minh!Võ giả nhân tộc căng thẳng thần kinh, nín thở.

Lâm Minh là trụ cột của nhân tộc bọn họ, hắn mà gục ngã là nhân tộc sẽ bị diệt vong theo.Trong chớp mắt bọn họ không kịp làm ra phản ứng gì, cơ thể Lâm Minh bắt đầu biến đổi.Thân thể Lâm Minh vươn cao lên, da dẻ đen thui, cơ bắp phồng lên, người mọc gai xương, khuôn mặt dữ tợn.

Chớp mắt Lâm Minh biến thành Thâm Uyên Ác Ma!Lâm Minh biến hóa ra phân thân Ác Ma tương đương với dùng lực lượng phân thân Ác Ma cứng rắn đỡ một kích từ Hồng Mông Linh Châu.Bàn về lực lượng khí huyết thì Lâm Minh cắn nuốt một nửa Hoang, lực lượng khí huyết mạnh hơ nbản tôn gấp vô số lần.Hồng Mông Linh Châu cắn nuốt lực lượng khí huyết Ác Ma Lâm Minh, mắt hắn lóe tia sáng lạnh.

- Ác Ma Lâm Minh hét to lao vào Tạo Hóa Thánh Hoàng.phân thân Ác Ma cứng rắn đỡ lực cắn nuốt của Hồng Mông Linh Châu, miệng toàn là máu nhưng vẫn tiếp tục xung phong liều chết.Cái này giống như hai võ giả giao phong, một võ giả dùng trường mâu đâm vào thân thể võ giả khác.

Nhưng võ giả bị thương nặng chẳng những không lùi lại còn nghênh đón trường mâu, mặc cho trường mâu đâm xuyên cơ thể mình cũng muốn đến gần đối phương, cho đối phương một kích trí mệnh!Tạo Hóa Thánh Hoàng hết hồn:- Cái gì?!Tạo Hóa Thánh Hoàng không ngờ Lâm Minh mạnh mẽ như vậy, gã không rõ tại sao Hồng Mông Linh Châu không thể xuyên thủng trái tim hắn?Dù Ác Ma cường đại nhưng không nên có lực phòng ngự mạnh đến vậy.

Trước Hồng Mông Linh Châu thì cơ thể cường đại cách mấy cũng không chịu nổi!Nhưng mà lúc này Tạo Hóa Thánh Hoàng đã không kịp nghĩ nhiều, gã sắp đối diện Lâm Minh liều mạng công kích.Tạo Hóa Thánh Hoàng cười khẩy nói: - Hừ!

Nỏ mạnh hết đà mà thôi, xông lên cũng phải chết!Nhưng giây sau nụ cười đông trên mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng trơ mắt nhìn Ác Ma Lâm Minh lao nhanh tới gần gã đột nhiên thò móng vuốt bấu thịt ngực hắn.Vảy giáp bị móng vuốt sắc bén xé rách, máu phun ra.Tiếp theo là màn khiến mọi người da đầu tê dại.

- Ác Ma Lâm Minh rút một xương sống đẫm máu ra khỏi ngực mình.Sống lưng rút ra khỏi ngực Lâm Minh kèm theo máu tươi, thịt nát ghê người.

Hồng Mông Linh Châu kẹt chính giữa xương sống.Thứ chặn Hồng Mông Linh Châu lại không cho nó đâm thủng trái tim Lâm Minh là tà cốt mà hắn có được trong mộ Ma Thần.Lâm Minh đã luyện hóa tà cốt này, Lâm Minh dung nhập nó vào cơ thể, dựa vào nó ngăn cản công kích từ linh châu.

Trong khoảnh khắc này, Tạo Hóa Thánh Hoàng ngơ ngẩn-------Chương 2430: Đánh bại Tạo Hóa- Đây là . . .

Chuyện gì?Tạo Hóa Thánh Hoàng căng thẳng muốn triệu hồi Hồng Mông Linh Châu, nhưng thoáng chốc gã cảm nhận Hồng Mông Linh Châu ị lực lượng kỳ dị bao phủ.Lâm Minh xông hướng Tạo Hóa Thánh Hoàng, dựa vào lực lượng thế giớiĐế Cốt Hải phong kín Hồng Mông Linh Châu, tuy rằng không thể phong ấn mãi nhưng chỉ cần kéo dài một phần mười giây đã đủ.Trong chớp mắt này Lâm Minh ra tay.Lâm Minhbản tôn xuất hiện, cầm trong tay Ám Long thương lao vào Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Lâm Minh cũng đâm ra xương sống Ác Ma.Hai lực lượng tụ lại với nhau, Tu La Chuyển Luân to lớn xuất hiện, ầm ầm xoay tròn.Giờ khắc này Tu La Chuyển Luân như khung trời.Cùng lúc đó, trán Lâm Minh bắn ra thất chuyển Hồng Liên, hoa sen nở rộ tràn đầy pháp tắc sinh tử tuôn ra.Trong phút chốc thất chuyển Hồng Liên như mặt đất.Tu La Chuyển Luân và thất chuyển Hồng Liên bỗng dung hợp lại với nauh.Bước đầu Tu La thiên đạo và Thánh Điển pháp tắc dung hợp là lĩnh ngộ pháp tắc tối cao trong một ngàn năm trăm năm nay của Lâm Minh ở mộ Ma Thần.Hai loại lực lượng rót vào tất cả lực lượng thần ma của Lâm Minh cùng công kích Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tạo Hóa Thánh Hoàng giật nảy mình, lúc này Hồng Mông Linh Châu của gã bị Lâm Minh kiềm chế.

Không còn linh châu, Tạo Hóa Thánh Hoàng chỉ có thể dựa vàohai tay đối địch.Vào phút sống còn Tạo Hóa Thánh Hoàng cắn đứt đầu lưỡi phun ra tinh huyết, hét lớn một tiếng.

Ngụm tinh huyết sáng rực thiêu đốt, bộc phát ra ánh sáng như mặt trời.

Tạo Hóa Thánh Hoàng vận chuyển tất cả năng lượng đến tột đỉnh, hai đấm đánh ra.- Grao!Tay trái và phải của Tạo Hóa Thánh Hoàng bay ra hai con thần long đụng vào hai pháp tắc của Lâm Minh.Đây là cường giả đỉnh cao Chân Thần va chạm chính diện!Trong phút chốc tựa như hai vầng mặt trời va chạm cùng một chỗ, lực lượng thần ma cuồng bạovà cương nguyên bộc phát ra, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi toàn vũ trụ.Cách mười vạn dặm, đám đông Thiên Tônnhân tộc, thánh tộc hợp sức bày rađại trận điên cuồngchấn động năng lượng trùng kích đại trận nứt rạn li ti, mọi người trợn mắt há hốc mồm.Dù là thánh tộc hay nhân tộc, đám Lâm Minh không nói nên lời.

Thế hệ trẻ càng đừng nói, dù là Thiên Tôn thượng vị, đỉnh cao, Đế Thích Già, Thiên Cương Thần Vương rung động vì cường giả đẳng cấp Chân Thần đỉnh cao đánh nhau.Cái này không giống như lực lượng con người có được mà là uy lực vũ trụ thiên địa, chỉ có ngôi sao bùng nổ mới bắn ra uy lực như vậy được.Lực tràng tầng tầng lớp lớp trong ánh sáng, cảm giác của mọi người khó thể xuyên qua.- Lâm Minh đã thắng?Các võ giảnhân tộc nhìn nhau, vào hút cuối cùng chắc Lâm Minh chiếm ưu thế.Phút cuối Tạo Hóa Thánh Hoàng đốt cháy một tia tinh huyết, gã chẳng những dùng Hồng Mông Linh Châu mà còn đốt tinh huyết, có thể thấy thực lực của Lâm Minh khủng bố, làm cho cường giả gần đến đỉnh Chân Thần cật lực.Ánh sáng kéo dài mấy chục giây dần tan biến, cảm giác của mọi người có thể điều tra tình hình chiến trường cách mười vạn dặm.Khi nhìn cảnh tượng chỗ đó, đám thánh tộc võ giả mặt tái xanh.Trên chiến trường, không gian vạn dặm đã hoàn toàn sụp đổ hình thành lỗ đen to lớn, tất cả võ giả biến thành bụi trần tan biến.

Tạo Hóa Thánh Hoàng vương giả của thánh tộc bọn họ thì máu thịt bê bết.Tạo Hóa Thánh Hoàng bị thương rất ạng, vảy giáp màu vàng toàn thân tan nát, gãy xương nhiều nơi, quần áo rách rưới.

Tạo Hóa Thánh Hoàng như xác chết lơ lửng trong hư không.Cách Tạo Hóa Thánh Hoàng không xa, Lâm Minh trở về bộ dạng nhân loại, phân thân Ác Ma bị hương nặng thì đã được bản tôn đưa vào thế giới trong người.Thế là Lâm Minh trừ mặt hơi tái ra ít nhất nhìn từ mặt ngoài hoàn hảo không tổn hao gì.Tuy lúc trước bọn họ đã dự đoán lần đánh cuối cùng Lâm Minh sẽ thắng, dù sao Tạo Hóa Thánh Hoàng hốt hoảng xuất chiêu, dù thiêu đốt tinh huyết, cũng chưa chắc đỡ nổi một kích Lâm Minh súc thế.Nhưng bọn họ không ngờ rằng kết quả cuối cùng sẽ chênh lệch lớn như vậy.Thật sự là toàn thắng.Lâm Minh đang cầm Hồng Mông Linh Châu, chậm rãi xóa đi dấu ấn tinh thần trong Hồng Mông Linh Châu.Vào phút Tạo Hóa Thánh Hoàng yếu ớt nhất là thời cơ tốt nhất để xóa dấu ấn tinh thần của gã.Lâm Minh muốn có Hồng Mông Linh Châu lâu rồi.Trong ba thần khí thì Hồng Mông Linh Châu, căn nguyên tử tinh thực dụng với Lâm Minh hơn.

Hai món thần khí giúp Lâm Minh trực tiếp tăng cao thực lực, dù sao hắn tu luyện pháp thể song tu là chính, tu hồn là phụ.Tuy Tạo Hóa Thánh Hoàng bị Lâm Minh tổn hại nặng nhưng lúc hắn bắt đầu xóa bỏ dấu ấn tinh thần Hồng Mông Linh Châu thì gã nhanh chóng có cảm ứng, phục hồi ý thức.Tạo Hóa Thánh Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt giết người trừng Lâm Minh:- Ngươi!Đây là thất bại lớn nhất trong cuộc đời Tạo Hóa Thánh Hoàng, là sỉ nhục lớn nhất!Trước mặt vô số cao thủ Tam Thập Tam Thiên bị một tiểu bối nhỏ hơn gần một vạn mấy ngàn tuổi đánh bại chính diện, dốc hết thủ đoạn ra mà vẫn không làm nên chuyện gì.Cuối cùng bị đmánh như chó chết, Hồng Mông Linh Châu cũng bị cướp đi.Cố gắng nhiều năm của Tạo Hóa Thánh Hoàng thất bại trong gang tấc!Hồn lực của Lâm Minh mạnh hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng, thực lực cường đại hơn gã, cộng thêm Hồng Mông Linh Châu không có khí linh nên hắn từng chút một luyện hóa Hồng Mông Linh Châu.Tạo Hóa Thánh Hoàng nhìn cảnh tượng này như cắt thịt trê người gã, chỉ hận không thể bằm thây Lâm Minh ra.Lâm Minh cảm nhận oán hận từ Tạo Hóa Thánh Hoàng, cũng đúng, bị đánh ra thế này, bị cướp đi báu vật, gã không hận mới lạ.- Ta biết mùi vị bị ta xóa đi ấn ký linh hồn không dễ chịu gì.

Đã không thể thay đổi kết quả, nếu ngươi không muốn linh hồn bị tổn hại ta khuyên ngươi chủ động xóa ấn ký tinh thần trên Hồng Mông Linh Châu đi.Lời này chui vào tai Tạo Hóa Thánh Hoàng cực kỳ chát chúa.Tạo Hóa Thánh Hoàng là chí tô nthế gian vậy mà bị một tiểu bối nhục nhã đến nhường này.

Bị người đánh bại, lại còn giải trừ ấn ký linh hồn trên báu vật của mình cho đối phương?Làm gì có đạo lý đó!Nhưng dù Tạo Hóa Thánh Hoàng cứng cổ không chịu làm chỉ tăng thêm đau đớn, linh hồn bị tổn hại.

Lâm Minh chỉ hơi tốn sức một chút, kết quả Hồng Mông Linh Châu vẫn thuộc quyền sở hữu của hắn.Đây là lực lượng tuyệt đối mang đếnáp chế.Là chèn ép, là nhục nhã, không có đường đánh trả.Nếu nhịn nhục chịu đựng thì mất hết uy nghiêm.

Nếu chống cự sẽ mang đến đau đớn lớn hơn cho bản thân.Thế giới võ giả thì lực lượng chính là hết thảy!Tạo Hóa Thánh Hoàng cắn chặt răng, cứng cổ không trả lời Lâm Minh.

Mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng đỏ ngầu muốn ăn tươi nuốt sống hắn.Lâm Minh nhìn đôi mắt Tạo Hóa Thánh Hoàng, tay ngừng lại, đăm chiêu.Giọng Thánh Mỹ vang bên tai Lâm Minh:- Lâm Minh, ngươi thật sự định lấy đi Hồng Mông Linh Châu của Tạo Hóa Thánh Hoàng, phân thân Hoang, giải phóngkhí vậnnhân tộc sau đó thả hổ về rừng?Lâm Minh cũng đang suy nghĩ vấn đề này:- Vốn định làm vậy nhưng ta cảm thấy mình đã suy nghĩ đơn giản.Chắc chắn Tạo Hóa Thánh Hoàng hận Lâm Minh thấu xương, dù có thả gã đi thì Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ cảm kích sao?E rằng Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi đâm dao sau lưng Lâm Minh.Thâm Uyên Ác Ma là kẻ thù của Tam Thập Tam Thiên nhưng nếu khi Hồn Đế ngầm chiếm Tam Thập Tam Thiên không phải một hơi diệt tuyệt toàn bộ chủng tộc mà để lại một con đường, cho phép chủng tộc đầu hàng thì sao?Khi Hồn Đế phô bày lực lượng không thể chống đỡ, có lẽ một vài chủng tộc sẽ làm người hầu cho Ác Ma.Khi đó không cam đoan Tạo Hóa Thánh Hoàng có phản chiến không.Mâu thuẫn giữa Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế không đến nỗi không thể điều hòa.Nếu Tạo Hóa Thánh Hoàng đầu hàng Hồn Đế rất có thể sẽ đối mặt nguy hiểm thỏ chết thì xử luôn chó, gã biết điều đó.Nhưng hợp sức với Lâm Minh đối khángHồn Đế thì kết quả tương lai càng tốt dpdẹ hơn sao?Chưa chắc.Tạo Hóa Thánh Hoàng cho rằng dù hợp tác với Lâm Minh chống lại Hồn Đế thì khả năng thua rất lớn.Dù thằng, thực lực của Tạo Hóa Thánh Hoàng không bằng Lâm Minh, vẫn lo sẽ bị hắn làm thịt.Trong tình huống hai lựa chọn đều khó, chưa chắc Tạo Hóa Thánh Hoàng không nghiêng hướng đối phó Lâm Minh, ít ra hiện tại gã hận hắn thấu xương.

Nếu có thể thừa dịp giết Lâm Minh thì ít ra Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ nhẹ lòng.Lỡ Hồn Đế thật sự chứa chấp Tạo Hóa Thánh Hoàng, biến gã thành một trong các quân cờ thì sao?Tuy trên đầu Tạo Hóa Thánh Hoàng thêm một chủ tử nhưng tốt xấu dựa vào thực lực của gã có thể cai quản mấy trọng vũ trụ, tiếp tục cuộc sống chúa tể sinh tử của người khác.Lâm Minh nghĩ đến đây bỗng do dự, hắn cho rằng hợp tác với Tạo Hóa Thánh Hoàng đối kháng Hắc Ám Thâm Uyên là chuyện hợp tình hợp lý.Nhưng khi thực lực hai phe không ngang nhau, Lâm Minh mạnh hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng thì tình huống có thay đổi vi diệu.Lâm Minh không có thói quen trao vận mệnh tương lai của mình vào tay người khác, bài học Âu Dương Bác Diên đã quá đủ.

Tương lai Lâm Minh bế quan hay đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên nào đó, đang đại chiến, Tạo Hóa Thánh Hoàng đột nhiên ra tay với người thân, bằng hữu của hắn thì sao?Hậu quả không tưởng tượng nổi.Lâm Minh nhận ra những điều này, hắn sờ cằm.Lâm Minh nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưởn miệng cười nói:- Ngại quá, ta vừa suy nghĩ kỹ lại, quyết định đổi ý.-------Chương 2431: Bắt cóc thiên tử- Hả?Tạo Hóa Thánh Hoàng ngây người, không hiểu ý của Lâm Minh là gì.Lúc này Lâm Minh ra tay, cú đấm đánh vào ngực Tạo Hóa Thánh Hoàng.Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, Tạo Hóa Thánh Hoàng bị thương nặng không cóchút sức chống cự, căn bản không chịu nổi Lâm Minh công kích như vậy.

Ngực bị Lâm Minh đập lún xuống phun ra ngụm máu.Tạo Hóa Thánh Hoàng nổi sùng:- Ngươi . . .!Cú đấm này chỉ là bắt đầu, tiếp teo nắm tay Lâm Minh như mưa togió mạnh rơi trên người Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Đán thạo Hóa Thánh Hoàng máu thịt bầy nhầy, kinh mạch đứt từng khúc, vảy màu vàng rụng hết.Tất cả xương cốt, nội tạng của Tạo Hóa Thánh Hoàng bị Lâm Minh đập nát, đúng với từ tan xương nát thịt.Nhưng sức sống của Tạo Hóa Thánh Hoàng mạnh mẽ, gã kiên cường không chết.Hư không bốn phía, đám đông Thiên Tônthánh tộc, Giới Vương trơ mắt nhìn cảnh tượng xảy ra.

Ai nấy trợn mắt há hốc mồm, giận mà không dám nói gì.Trước mặt đám cao thủ thánh tộc mà đánh Thánh Hoàng của bọn họ tơi tả, đây là lực lượng tuyệt đối mang đếnáp chế.Không người nào dám phản kháng Lâm Minh, người nào trong bọn họ ra mặt sẽ bị hắn dễ dàng nghiền nát.Trái tim đám võ giảthánh tộc Tạo Hóa thánh cung run rẩy:- Thánh Hoàng bệ hạ . . .Lúc trước Tạo Hóa Thánh Hoàng là thần linh trong lòng bọn họ, cao không thể với tới, chúa tể sinh tử của chúng sinh.Đưng f nói đệ tử bình thường của Tạo Hóa thánh cung, cường giả đẳng cấp Thiên Tôn cũng hiếm khi được gặp Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nhưng Thánh Hoàng như thế bị Lâm Minh đánh bờm đầu.- Thế này đủ rồi.Lâm Minh nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng hấp hối, dùng cảm giác điều tra toàn thân xác định chúng ta không còn sức chống cự, dù là một Giới Vương đại giới cũng có thể dễ dàng khống chế gã.Hai tay Lâm Minh liên tục nhúc nhích đánh ra các phong ấn bay vào người Tạo Hóa Thánh Hoàng.Mỗi phong ấn dung hợp pháp tắc Thánh Điển, Thiên Thư, có vài phong ấn dung hợp hai loại pháp tắc.Tác dụng là hoàn toàn phong kíntu vi của Tạo Hóa Thánh Hoàng.Nói sao thì Tạo Hóa Thánh Hoàng là cường giả đỉnh Chân Thần, trong toàn chủng tộc Tam Thập Tam Thiên hiếm khitìm ra tồn tại nào ngang ngửa Tạo Hóa Thánh Hoàng.Hiện tại đại địch trước mắt, Lâm Minh trực tiếp giết Tạo Hóa Thánh Hoàng thf không hay.Điều này tương lai rút đi cột sống thánh tộc, không còn Tạo Hóa Thánh Hoàng thì lực ngưng tụ, sức chiến đấu của thánh tộc giảm mạnh.Nhưng thả Tạo Hóa Thánh Hoàng trở lại càng là điều không thể, lỡ gã phản chiến đối phó Lâm Minh vậy chẳng bằng giết gã cho rồi.Lâm Minh tìm đường trung hòa, đó là nhốt Tạo Hóa Thánh Hoàng lại, bắt cóc thiên tử lệnh chư hầu.Đương nhiên, nếu như có thể khống chếtư tưởng Tạo Hóa Thánh Hoàng, gieo nô ấn thì càng tuyệt vời.

Thế nhưng với thực lực hiện tại của Lâm Minh muốn cưỡng ép khống chế Tạo Hóa Thánh Hoàng là điều không thể nào.

Gieo nô ấn thì càng không thực tếa, cái kiểu giao mạng sốngz hoàn toàn cho người khác dù là võ giả cấp bậc thấp cũng không chịu khuất phục huống chi Tạo Hóa Thánh Hoàng là chúa tể một tộc.Tạo Hóa Thánh Hoàng đã hiểu ý đồ của Lâm Minh, gã độc ác trừng hắn.

- Ánh mắt đó như con rắn độc nhất, hận không thể thiên đạo vạn quả Lâm Minh.Lâm Minh hừ lạnh một tiếng:- Hừ!Lâm Minh đấm vào mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng.Đối với kẻ từng mấy lần muốn lấy mạng mình, hại Lâm Minh vài lần rơi vào hiểm cảnh sống chết, giết vô số hào kiệt nhân tộc và thái cổ chư tộc, bao gồm Tam Sinh Lão Nhân, Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Huyền Tinh Thiên Hậu, lão tộc trưởng thái cổ thần tộc, nhữngngười từng có ơn với Lâm Minh, hắn chẳng có chút long thương hại dành cho Tạo Hóa Thánh Hoàng.Rơi vào tay hắn còn muốn cậy mạnh?

Vậy Lâm Minh sẽ dùng thủ đoạn mạnh hơn nữa nghiền nát Tạo Hóa Thánh Hoàng.- Ngươi nghĩ mình vẫn là Thánh Hoàng không ai bì nổi sao?

Ngươi chỉ là tù nhân!Lâm Minh lạnh lùng nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng:- Trong lòng của ngươi cho rằng tất cả sinh mệnh bị người chèn ép, nhục nhã, thậm chí bị ngươi cắn nuốt là chuyện tất nhiên, nên cảm thấy vinh hạnh, ngoan ngoãn dâng ra tất cả cho ngươi.

Những người không chịu ngươi chèn ép, cắn nuốt thì nên bị giết, nên bị thiên đao vạn quả!

Đây chính là lý luận của ngươi!Lâm Minh nói:- Tuy lý luận này bá đạo nhưng cũng không sai, bởi vì ngươi có thực lực, có thể chúa tể sống chết của chúng sinh.

Vậy bây giờ thực lực của ta mạnh hơn ngươi, ta chà đạp ngươi, ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh.Lâm Minh lại đấm vào mặt Tạo Hóa Thánh Hoàng, cú đấm đánh gã rách khóe mắt, hai mắt đổ máuTạo Hóa Thánh Hoàng không mở mắt ra được, gã tiêu hao lực lượng quá nhiều, vết thương khép lại rất chậm.Mười ngón Lâm Minh liên tục nhúc nhích, vang tiếng bóc bóc.Lâm Minh gieo mười hai chủ ấn Tu La trong người Tạo Hóa Thánh Hoàng, phong lại mười hai kinh mạch, mười một chủ ấn Thánh Điển phong ngũ tạng lục phủ của gã.Ba mươi sáu tử huyệt, ba trăm sáu mươi khiếu huyệt, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông lần lượt bị Lâm Minh phong ấn.Kiểu phong ấn này ẩn chứa pháp tắc tối cao suốt đời Lâm Minh học được, trừ phi hắn tự mình ra tay không thì những người khác đừng hòng giải được.Đương nhiên người thực lực mạnh hơn Lâm Minh có năng lực dựa vào sức mạnh tuyệt đối xóa bỏ những phong ấn này, nhưng vẫn tạo thành tổn thương cho cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lâm Minh xem xét Tạo Hóa Thánh Hoàng một phen, cảm giác thế là đủ rồi.

Lâm Minh triệu hoán Hỗn Nguyên Thiên Cung ra ném Tạo Hóa Thánh Hoàng sống dở chết dở vào trong như cái bao tải.Trong Hồng Mông Linh Châu cũng có không gian nhưng bây giờ Lâm Minh chưa luyện hóa nó hoàn toàn, không muốn dùng ngay.Lâm Minh nhìn hướng đám võ giảthánh tộc.Cách hư không mười vạn dặm, Lâm Minh chỉ bước ra một bước, thi triển ra không gian na di nháy mắt đến trước mặt các võ giảthánh tộc.Đám võ giảthánh tộc lòng lạnh lẽo.Lâm Minh tạo áp lực quá lớn cho bọn họ.Thảm trạng Tạo Hóa Thánh Hoàng bị Lâm Minh nghiền áp còn ngay trước mắt họ.Nếu Lâm Minh muốn có thể giết bọn họ như giết gà giết chỏ.Bọn họ không có can đảm trốn khỏi tay Lâm Minh, lực tràng của hắn đủ dể phong tỏa không gian này.Lâm Minh mở miệng nói:- Các ngươi . . .Đám thánh tộc võ giả căng thẳng thần kinh, bọn họ hối hận đi theo Tạo Hóa Thánh Hoàng đến xem 'ước đàm'.Này mà là ước đàm gì, là đại hội đồ sát chết ngườimới đúng.- Trong tay đa số các ngươi dính máu tộc nhân ta.Lâm Minh nói câu đầu tiên làm đám võ giả, thánh tộc lạnh sống lưng.

Tiêu, tới lúc tính sổ rồi.Lâm Minh không quan tâm đám võ giảthánh tộc biểu tình cực kỳ khó xem, tiếp tục bảo:- Bởi vì các ngươi hại nhân tộc tử thương vô số, rời khỏi quê hương, lưu lạc hoang dã!- Bao nhiêu thê ly tử tán, bao nhiêu trẻ con chết đói, bao nhiêu người bởi vì chiến tranh mà không còn thi cốt.

Rất nhiều con dân nhân tộc sinh ra trong chiến loan, trong hoang dã, đến chết cũng không thể nhìn quê hương mình một lần.- Ta giết bất cứ ai trong các ngươi đều là hợp tình hợp lý!Lâm Minh nói tới đây đám võ giảthánh tộc nín thở nghe, nhiều người toát mồ hôi lạnh, tâm thần run rẩy.- Nhưng mà . . .

Ta sẽ khônggiết các ngươi.

Một vì ta từng thề rút khỏi phân tranh nhân tộc và thánh tộc, chỉ ra tay với mình Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Thứ hai và quan trọng nhất, ta không giết các ngươi, là vì nhân tộc, thậm chí để toàn chủng tộc Tam Thập Tam Thiên không chiến loạn nữa, không còn sinh linh đồ thán . . .- Sinh mệnh là vô tội, dù cho thánh tộc cũng có trẻ con ngây thơ, có con dân lương thiện.

Chiến trường không phải ý muốn của họ.Lâm Minh đột nhiên nhìn hướng Phiêu Vũ Thần Vương:- Phiêu Vũ!Phiêu Vũ Thần Vương lòng máy động, đến hôm nay Lâm Minh đã là chúa tể Tam Thập Tam Thiên, địa vị của hắn đủ để ra lệnh bất cứ ai.Nhìn sư phụ bị Lâm Minh gọi thẳng tên, Ác Ma đứng cạnh Phiêu Vũ Thần Vương lòng thít chặt, biểu tình phức tạp nhìn Lâm Minh.Cách biệt hai ngàn năm, Lâm Minh đã hoàn toàn đứng trên độ cao Thanh Liên Tiên Tử không thể hiểu nổi.Hiện tại Thanh Liên Tiên Tử và Lâm Minh là người của hai thế giới, nàng chỉ lo cho sư phụ, không biết hắn kêu Phiêu Vũ Thần Vương làm gì.Giọng điệu Lâm Minh không tha nghi ngờ:- Ngươi đi theo ta!Lâm Minh vung tay lên, một luồng lực tràng ngăn cách tất cả.Phiêu Vũ Thần Vương trầm ngâm một lúc rồi bước chân vào lực tràng mà Lâm Minh bày ra.Phiêu Vũ Thần Vương loáng thoáng đoán được Lâm Minh muốn nó ị với nàng.-------Chương 2432: Thiên hạ thương sinhTrong kết giới Lâm Minh giao ngọc giản miêu tả những gì liên quan cuộc đời Hồn Đế cho Phiêu Vũ Thần Vương.Thật ra trước đó Phiêu Vũ Thần Vương đã nghe ra manh mối từ đoạn đối thoại của Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng khi thật sự xem nội dung trong ngọc giản thì nàng vẫn bị nhiều bí mật làm giật mình.Phiêu Vũ Thần Vương không nghginờ gì câu chuyện Lâm Minh kể, bởi vì hắn đã đủ thực lực, chẳng những hoàn toàn có thể khống chế vận mệnh nhân tộc còn quyết định sống chết của thánh tộc.Đặc biệt là tương lai không lâu sau Lâm Minh hoàn toàn có thể vượt qua Chân Thần, trở thành cường giả tuyệt thế giống như chủ nhân Tu La lộ, hay vượt qua cả chủ nhân Tu La lộ.Nếu không thật sự có kẻ thù cường đại giấu mặt uy hiếp Lâm Minh thì hắn đã sớm kê gcao gối ngủ, ngồi chờ thời gian thống nhất Tam Thập Tam Thiên.- Đại chiến trăm ức năm trước, Thâm Uyên Ác Ma ngóc đầu trở lại . . .

-Phiêu Vũ Thần Vương lặng lẽ tiêu háo tin tức này.

Chủng tộc Tam Thập Tam Thiêntrăm ức năm trước, thái cổ thần tộc thống trị thiên hạ.

Lúc bấy giờ thái cổ thần tộc mạnh hơn nhân tộc, Hồn tộc,thánh tộc cộng lại nhiều, nhưng vẫn phải trả giá nặng nề mới đánh lui Thâm Uyên Ác Ma được.Hiện tại nhân tộc, thánh tộc, Hồn tộc nhân tài điêu linh, muốn ngăn cản Thâm Uyên Ác Ma cảm giác như trứng chọi đá.Lâm Minh nói:- Hắc Ám Thâm Uyên không mạnh như trăm ức năm trước, bố cục của mộ chủ mộ Ma Thần đã giết nhiều Ác Ma cao đẳng.Mộ chủ mộ Ma Thần quá tàn nhẫn, vì đạt đến mục đích mà không từ thủ đoạn.Phiêu Vũ Thần Vương tim đập nhanh nghe:- Ngươi muốn khiến ta chỉnh hợp thánh tộc hợp sức với ngươi?- Đúng vậy!

Giữa nàng và Thiên Cương Thần Vương hình như quan hệ cũng không kém, thế lực dưới tay hắn có lẽ sẽ thuận theo nàng.

Tạo Hóa thánh cung thì ta đang giữ mạng sống Tạo Hóa Thánh Hoàng, sẽ không có người phản đối nàng.

Có thể nói nàng nay là người mạnh nhất thánh tộc, có quyền uy nhất.Bàn về thực lực tất nhiên Phiêu Vũ Thần Vương hơn Thiên Cương Thần Vương, là lãnh tụ thích hợp nhất.- Được rồi . . .Phiêu vũ hít sâu một hơi:- Về Tạo Hóa Thánh Hoàng thì ngươi định . . .Phiêu Vũ Thần Vương nhìn Lâm Minh, muốn nói lại thôi.

Phiêu Vũ Thần Vương và Tạo Hóa Thánh Hoàng không quen thân, ngày xưa hai người hơi xích mích.

Đây là tại sao lúc ấy Tạo Hóa Thánh Hoàng mời Phiêu Vũ Thần Vương ra tay nhưng nàng phản ứng lạnh lùng.Nhưng Phiêu Vũ Thần Vương nợ Tạo Hóa Thánh Hoàng nhân tình, nói sao thì gã có ơn với nàng, cộng thêm đồng tộc.

Nhìn Tạo Hóa Thánh Hoàng rơi vào kết cuộc này khiến Phiêu Vũ Thần Vương rất là thổn thức.Phiêu Vũ Thần Vương không hy vọng nhìn nhân tộc diệt nhân tộc, cũng không muốn thấy Lâm Minh giết Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lâm Minh trả lời:- Ta sẽ không giết Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng trong khó khăn đại kiếp nạn bản thân ta không dám nói hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của mình huống chi là Tạo Hóa Thánh Hoàng?

Tuy ta hứa không giết Tạo Hóa Thánh Hoàng nhưng đó là trong tình huống bình thường, nếu Tạo Hóa có ý định phản chiến, phản bội chủng tộc Tam Thập Tam Thiên thì ta sẽ không chút do dự giết chết hắn.Phiêu Vũ Thần Vương đã vừa lòng.Không nói đến Lâm Minh, bản thân Phiêu Vũ Thần Vương nếu gặp Tạo Hóa Thánh Hoàng phản bội Tam Thập Tam Thiên cũng sẽ tìm mọi cách phối hợp hắn giết gã.Nhưng Tam Thập Tam Thiên hiện tại qua đại chiến nhân tộc và thánh tộc đã vô cùng thê tham, chỉ có Hồn tộc là nguyên vẹn.

Có lẽ tình huống Hồn tộc càng tệ hơn, bởi vì Hồn Đế bị đoạt xá.Trời biết bây giờ Hồn tộc ra sao.Đối diện đại kiếp nạn như vậy, Phiêu Vũ Thần Vương bỗng thấy bất lực.

Lá bài tẩy trong tay Lâm Minh quá yếu, Phiêu Vũ Thần Vương khó thể tin tưởng.Phiêu Vũ Thần Vương khẽ thở dài, nhẹ nhàng hỏi câu không ý nghĩa:- Lâm Minh, ngươi nói xem chúng ta có thể thắng không?Vì trong lòng Phiêu Vũ Thần Vương vô cùng hoang mang nên muốn Lâm Minh trả lời an ủi mình.Lâm Minh trầm ngâm nói:- Ta không biết có thắng được không, tương lai không rõ.

Võ giả chúng ta tu thân thể, tu thiên đạo, tu thần hồn, tu đến cuối cùng vì truy cầu cái gì?

Ta từng hoang mang.

Vinh hoa sao?

Đó là mây khói lướt qua mắt.

Lực lượng?

Ta đã có thể hủy thiên diệt địa, phá diệt vì sao vũ trụ.

Trường sinh?

Mấy năm nay ta đã từng theo đuổi trường sinh, nhưng trong Đế Cốt Hải ta nhìn vô số tàn hồn đau khổ, nhìn Hồn Đế vì trường sinh mà bài bố sát cục trăm ức năm.

Ta chợt cảm thấy theo đuổi trường sinh không có ý nghĩa gì.

Tập võ, tự nhiên muốn chiến đấu.

Chiến đấu thật sự là khi thiên hạ đại loạn, hạo kiếp ập đến thì . . .- Chủng tộc diệt tuyệt, sinh linh đồ thán, đại thế giới đổ, lúc nàychiến đấu mới là cực độ.

Vậy cực độ võ đạo có lẽ là vì thiên hạ thương sinh.Lâm Minh nói xong mấy câu đó khiến Phiêu Vũ Thần Vương ngây người.Cực độ võ đạo vì thiên hạ thương sinh?Câu nói này nghe rất vĩ đại, sáo rỗng, rất giả.Nhưng nghĩ kỹ thì ai cũng cũng không thể thoát khỏi chúng sinh mà tồn tại, Lâm Minh cũng vậy.Chủng tộc là gốc của bọn họ, không có gốc thì mặc cho ngươi là cây to chọc trời cũng sẽ héo tàn chết đi.Mất đi chủng tộc, mất đi hết thảy thương sinh thì cái gọi là vĩnh sinh không có ý nghĩa.

Sẽ như tàn hồn trong Đế Cốt Hảichịu đựng cô đơn, cô độc vô tận.Cho nên cực độ võ đạo vì thiên hạ thương sinh, vì võ giả vốn là một thành viên trong thiên hạ thương sinh.Vì thiên hạ thương sinh là vì bản thân.Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương hơi ngộ ra.Lâm Minh phất tay rút về lực tràng, nhẹ nhàng rời đi.- Dù có thắng hay không thì võ giả chúng ta dốc hết sức đánh một trận là được.Lời nói cuối cùng của Lâm Minh quanh quẩn bên tai Phiêu Vũ Thần Vương, lúc này hắn đã vượt qua không gian xuất hiện trong đoàn đội nhân tộc.Lúc nhìn Lâm Minh bay tới, tất cả võ giảnhân tộc đã sẵn sàng làm động tác hò reo, chúc mừng, cũng nghĩ xong lời chúc rồi.Nhưng bọn họ không ngờ Lâm Minh chiến thắng trở về chẳng hề phấn chấn như bọn họ tưởng tượng, hắn vô cùng bình tĩnh, biểu tình hơi nặng nề.

Những lời chúc mừng có sẵn kẹt lại trong họng bọn họ.Lâm Minh chỉ đơn giản nói một câu:- Chúng ta đi.Lâm Minh kéo ay Tiểu Ma Tiên dùng thân pháp bay vào Hỗn Nguyên Thiên Cung, để lại đám Thiên Tôn, Giới Vươngthánh tộc hai mặt nhìn nhau.

Bọn họ không biết Lâm Minh bị, ngọn núi lớn đè trên người nhân tộc gần vạn năm hôm nay bị đẩy ngã nhưng Lâm Minh phản ứng rất bìn thản.Thánh Mỹ lẳng lặng đi theo Lâm Minh.Trong quá trình Lâm Minh và Tạo Hóa Thánh Hoàng đại chiến Thánh Mỹ đứng trong trận doanh nhân tộc nhưng không ai phát hiện ra nàng.khiLâm Minh vào Hỗn Nguyên Thiên Cung thì Thánh Mỹ như luồng khói xuất hiện.Nhìn Thánh Mỹ đến, Tiểu Ma Tiên thầm tặc lưỡi.

Tiểu Ma Tiên phải công nhận Thánh Mỹ đáng sợ, nàng cũng không phát hiện Thánh Mỹ tồn tại.

Nhẹ nhàng ẩn núp quanh nàng, né qua cảm giác của Tiểu Ma Tiên, thực lực của Thánh Mỹ quá giỏi.Thánh Mỹ chào Tiểu Ma Tiên:- Cơ cô nương.Tiểu Ma Tiên gật đầu đáp lại, trong một lúc không biết gọi Thánh Mỹ là gì, gọi thẳng tên hay bảo là Hồn di nương đều không thích hợp.Hai nữ nhân gặp nhau, không khí vẫn lúng túng dù Lâm Minh có mặt.Lâm Minh lên tiếng:- Thánh Mỹ, ba ngày sau ta mang nàng đi một nơi.Thánh Mỹ kinh ngạc hỏi:- Đi đâu?- Cấm đại Tu La, Hàn Băng Kính.Hàn Băng Kính là nơi lần đầu tiên Lâm Minh gặp kiếp trước của Thánh Mỹ.

Lúc ấy Lâm Minh tiến vào thái cổ thần tộc, lấy được một danh ngạch vào cấm địa Tu La vì tìm ra cách cứu thế.

Sau này thái cổ thần tộc bị thánh tộc hủy diệt nhưng cấm địa Tu La là mật địa chủ nhân Tu La lộ để lại, trận pháp bảo vệ không tầm thường, thực lực như thánh tộc không đủ để hủy diệt hay phá mở nó.Thánh Mỹ nghi hoặc hỏi:- Hàn Băng Kính?- Nàng đi liền biết, có lẽ ở đó nàng sẽ tìm ra kiếp trước của mình.Lâm Minh tin tưởng trong Hàn Băng Kính có một lũ tàn hồn của Thánh Mỹ.Bởi vì lúc trước Lâm Minh đối diện kiếp trước của Thánh Mỹ trong Hàn Băng Kính thì đối phương không đơn giản là hình ảnh trận pháp mà như tàn hồn có trí tuệ.Lâm Minh nhớ rõ ràng những gì Thánh Mỹ kiếp trước nói.

Biểu tình trên mặt.Tiểu Ma Tiên hỏi:- Còn ngươi thì sao?- Ta định bế quan mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung.Đạo Cung Cửu Tinh, bảy minh hai ám.

Giữa đệ thất đạo cung đến đệ bát đạo cung là sự bay vọt về chất, tương đương tăng cao đại cảnh giới.Lâm Minh có Hồng Mông Linh Châu, hoàn toàn có thể đột phá một lèo.-------Chương 2433: Luyện hóa linh châuMột tháng sau, sâu trong trời sao vô tận.Thùng thùng thùng thùng!Lâm Minh càm Hồng Mông Linh Châu trong tay phát ra tiếng trầm đục vang vọng thiên địa.Nó nhưe trái tim thiên thần có tiết tấu phập phồng.

Ngân hà trên bầu trời hòa cùng, ánh sao dâng lên đan xen bốn phía.Hồng Mông Linh Châua nằm trong tay Lâm Minh khống chế.Gần bên người Lâm Minh có nhiều võ giảnhân tộc.Được đứng tại đây toàn là người có quan hệ sâu với Lâm Minh hăọc là rường cột nhân tộc, ví dụ Lâm Hoang, Cửu Nhi, Tiểu Ma Tiên, Đế Thích Già, Hắc Ám Quân Chủ, Hạo VũThiên Tôn, Long Nha, Hành Si, tổng cộng hai, ba mươi người.Bọn họ đứng đây không chỉ vẻn vẹn là chứng kiến Lâm Minh luyện hóa Hồng Mông Linh Châu, đột phá Đạo Cung Cửu Tinh.

Quan trọng hơn là vì thừa dịp Lâm Minh đột phá cảm ngộ thiên đạo.Đây là cơ duyên lớn lao cho bọn họ.Đột phá đệ bát đạo cung là một đại cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh, khi đó thiên đạo giáng xuống mọi người sẽ nhận đến tẩy thể.Dù cho không tu Đạo Cung Cửu Tinh cũng được lợi không nhỏ.Thật ra võ giả hệ thống tụ nguyên sẽ chú ý rèn luyện thân thể của bọn họ, không yếu đuối như phàm nhân.

Cơ thể cường đại thì được nhiều ích lợi hơn.Mọi người nín thở nhìn nam nhân như vị thần đứng ở gần đó, yên lặng chờ đợi.Trời sao tĩnh lặng, trong linh châu toát ra từng tia huyết khí như dải sáng khuếch tán.

Mỗi lũ như châm, như kiếm, bắn về phía bốn phương tám hướng.

Dường như có vô số mãnh thú tuyệt thế lao ra từ bên trong, lực lượng khí huyết bàng bạc như muốn mở ra phương thiên địa này, khiến người ta hoảng loạn.Dù sao Hồng Mông Linh Châu bị Tạo Hóa Thánh Hoàng tế luyện nhiều năm, bên trong chất chứa lực lượng khổng lồ của gã, còn có tinh hoa máu thịt phân thân Hoang.Sau khi cắn nuốtkhí vậnnhân tộc, Tạo Hóa Thánh Hoàng đã luyện hóa phân thân Hoang.Vốn là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nên dĩ nhiên mạnh hơn Tạo Hóa Thánh Hoàng, nhưng từ mấy chục ức năm trước Hoang đã bị thương, rớt cảnh giới.Tiếp theo chủ hồn Hoang bị Phong Thần trấn áp, cơ thể một tách thành hai.

Chỉ còn lại thân thể tàn khuyết hoàn toàn không đánh lại Tạo Hóa Thánh Hoàng, trong hai ngàn năm bế quan gã dựa vào Hồng Mông Linh Châu đã hoàn toàn chiếm lấy lực lượng Hoang về mình.Lúc này Lâm Minh cảm giác đến máu thịt của Hoang trong Hồng Mông Linh Châu vẫn còn một phần bản năng không cam lòng bị cắn nuốt.Hoang bây giờ chỉ có thể xem như một cục thịt, bị linh châu trấn áp vẫn cứ vùng vẫy chống cự.Nhưng mặc cho Hoang đấu tranh, thôi thúc khí huyết, hai tay Lâm Minh cứng rắn ngăn cách nó và vũ trụ bên ngoài.

Trật tự thần liên xẹt qua không trung, lôi long gầm rống, quay quanh Hồng Mông Linh Châu.Năm ngón tay Lâm Minh như năm ngọn núi nguy nga cao vô biên trấn áp nó chặt chẽ.Ngay sau đó Lâm Minh cầm Hồng Mông Linh Châu bay lên cao, khoảnh khắc đã ra ức vạn dặm, trong biển sao xa lạ rộng lớn phía sâu trong.Lâm Minh ngồi xếp bằng như một Đại Thế Tôn giẫm phương thế giới này giam cầm bất cứ dao động lực lượng nào.Lâm Minh xòe tay trái ra, đầu ngón tay bắn ra vô số ánh sáng biến thành phù văn nhỏ vụn rít gào vờn quanh bốn phía.Mỗi một điểm phù văn chui vào từng ngôi sao kéo ra luồng sáng sao cực kỳ rực rỡ như sơn mạch liên miên.Xuyên qua đan xen, lấy Lâm Minh làm trung tâm cấu thành đỉnh lô ánh sao trong suốt.Đây chính là Ngân Hà Hư Không đỉnh luyện hóa khí huyết mà trước kia Lâm Minh đã dùng trong tầng thứ bay thử luyện cuối cùng Tu La lộ.Lâm Minh muốn hoàn toàn luyện hóa, cắn nuốt lực lượng khí huyết trong Hồng Mông Linh Châu.Trong Hồng Mông Linh Châu ẩn chứa lực lượng huyết mạch của Tạo Hóa Thánh Hoàng tích lũy lâu năm, qua nhiều năm tế luyện nếu có thể hút ra nội tình khí huyết trong đó chắc chắn là thứ siêu bổ bất cứ thiên linh địa bảo đều không bằng.Ầm!Ngân Hà Hư Không đỉnh phát ra lực lượng khổng lồ lấp núi đun biển trùng kích Hồng Mông Linh Châu.

Vô số tinh huy giống như các ngôi sao ầm ầm oanh kích vào Hồng Mông Linh Châu.Không chỉ thế, Lâm Minh bàn cứ bên trong từ mắt, mũi, tai, thất khiếu tuôn ra từng ngọn lửa.Đây là màu tím bầm, thoạt trông ngọn lửa không chút nhiệt độ, là nhiệt độ của lửa ngưng tụ đến mức tận cùng không cách nào phát ra.Ngọn lửa vừa xuất hiện đã cho người cảm giác sợ hãi có thể thiêu hủy thiên địa, diệt tuyệt vạn vật.Tiếp theo hai tay Lâm Minh đánh ra ấn quyết, sấm sét bảy sắc hiện ra như từng dải ánh sáng đan xen, đây là lực lượng lôi đình của hắn.Đã lâu Lâm Minh chưa dùng lực lượng lôi hỏa, sau khi hắn đạp phá cảnh giới Chân Thần, nhận thiên đạo tẩy lễ thì dù đối với căn nguyên hỏa hệ hay độ khống chế căn nguyên sấm sét đều tới cực độ.Đại đạo chi hỏa, tinh huy chi linh, lôi đình chi lực giống như bánh xe quay quanh Hồng Mông Linh Châu không ngừng nghiền áp.Cứ thế luyện hóa không biết bao lâu, rốt cuộc Hồng Mông Linh Châu nhỏ xuống một giọt lóng lánh như máu thạch.Thứ này vừa xuất hiện liền dâng trào khí huyết cuồn cuộn như có vạn ma khóc lóc thảm thiết, vô số sinh linh gầm rống bên trong.Nó vừa xuất hiện đã có linh tính, đson gió tăng lên bộ dạng trẻ sơ sinh ba tấc, muốn chạy trốn.Lâm Minh mắt lóe tia sáng, lòng mừng thầm.

Không nghginờ gì nữa, thứ này là chút xíu tinh hoa tinh luyện từ tinh huyết Hoang và lực lượng khí huyết trong Hồng Mông Linh Châu, đã linh tính đến vừa sinh ra liền biến hình người.Có thể nói là thứ cướp thiên địa tạo hóa.Không đợi trể sơ sinh chạy trốn, lòng Lâm Minh máy động.

Giữa hư không xuất hiện lọngf giam phù văn như núi cao giáng xuiống giam cầm tinh hoa huyết khí như trẻ sơ sinh.Lâm Minh chộp lấy trẻ sơ sinh, mặt nó dữ tợn lên, biến thành Ác Ma gầm rống vùng vẫy muốn thoát ra ngoài.Nhưng Lâm Minh dùng lực tràng phong tỏa hư không trấn áp nó gắt gao.Trẻ sơ sinh xuất hiện, lực lượng khí huyết tinh thuần nhất trong Hồng Mông Linh Châu lấy nó làm trung tập tụ tập lại.Thời gian trôi qua một ngày lại một ngày, lực lượng khí huyết trong Hồng Mông Linh Châu suy yếu dần đến cuối cùng còn sót lại chút tinh hoa khí huyết đã bị Lâm Minh lấy ra.Lâm Minh một hơi nuốt hết tất cả tinh hoa khí huyết.Trong thời gian ngắn Lâm Minh cảm giác như nuốt vào một mặt trời, lực lượng bàng bạc như vô số đao kiếm sắc bén tỏa thần quang sáng rực trùng kích cơ thể hắn.Mạnh như Lâm Minh với cơ thể gần như bất hủ bất diệt cũng bị xé ra lỗ máu từng tấc một.Có thể tưởng tượng tinh hoa khí huyết trong Hồng Mông Linh Châu cường đại tới mức nào, Chân Thần bình thường nếu hứng chịu điều này sẽ nổ banh xác.Lâm Minh cảm giác máu nóng sôi trào toàn thân, khí huyết hỗn độn bao phủ người, không thấy rõ ràng.- Sảng khoái!Bị đau nhưng biểu tình của Lâm Minh như nốc một bình mỹ tửu, sung sướng lâm li.Lâm Minh bỗng khoanh chân ngồi xuống, đôi mắt như điện bắn về phía hư không.

Không chút nghi ngờ, hiện tại là giây phút cơ thể Lâm Minh cường đại nhất.

Luyện hóa lực lượng này là Lâm Minh sẽ tăng thêm một đại cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh.Đạo Cung Cửu Tinh còn một phần bị khỏa lại, hệ thống tụ nguyên nhân tộc lại bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phong ấn.Lâm Minh phải chặt đứt những gông xiềng này, không quá khó khăn khi hắn đã khống chế Hồng Mông Linh Châu, lại đánh bại Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lâm Minh hét to, trong người vang vô số tiếng sấm.Khí huyết trong người lao nhanh như sông lớn chảy xiết.Ầm ầm ầm ầm ầm!Một góc cơ thể Lâm Minh bắt đầu nóng cháy toát ra lực lượng bí ẩn cộng minh với vùng đất không tên giữa hư không.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Từng lũ tinh huy phập phềnh, các ngôi sao xuất hiện từ vũ trụ chiếu xuống ánh sao vô tận.Trong đó có một ngôi sao đặc biệt rực rỡ, phập phềnh xuất hiện từ nơi tối tăm nhất.Nhưng lúc này các trật tự thần liên màu xám hiện ra từ hư không vô tận.Chúng nó liên miên như sơn mạch, có vô sốphù văn lấp lánh như những con trăn to khỏa Đạo Cung Cửu Tinh lại, ngăn cản Lâm Minh đến gần, đột phá.- Hiện ra hết đi, chặt đứt cùng lúc!Lâm Minh vung tay, lực lượng thần ma bộc phát oanh kích khung trời.Lát sau trong hư không lại hiện ra các sợi trật tự thần liên, những sợi trật tự thần liên màu tím sậm hình nhưe khỏa lại sương mù vô tận.Đây là trật tự thần liên mà Tạo Hóa Thánh Hoàng dùng để phong tỏa hệ thống tụ nguyên khí vậnnhân tộc.Thần liên khỏa hệ thống tụ nguyên mạnh hơn khỏa Đạo Cung Cửu Tinh, bởi vì chúng nó hoàn chỉnh vô khuyết, hơn nữa lại là Tạo Hóa Thánh Hoàng tiêu phí rất nhiều tâm huyết bài bố.Nhìn những trật tự thần liên hiện ra, hai, ba mươi võ giảnhân tộc nín thở.Mới gần đây bọn họ đã từng mấy lần thử trùng kích những trật tự thần liên, bọn họ vì thế mà cạn kiệt khí huyết, dùng hết thể lực, thậm chí thiêu đốt tinh huyết, cuối cùng chấm dứt trong thất bại.Nhiều lúc bọn họ thậm chí bị thương không nhẹ, võ giảnhân tộc có ấn tượng khắc sâu với những sợi xích tinh thần này.-------Chương 2434: Kêu gọiNhững trật tự thần liên khỏa lại khí vậnnhân tộc, từ ba mươi sáu ức năm trước đã như vậy, luôn kéo dài đến hiện tại.

Giống như một ngọn núi lớn đè trên người nhân tộc.Trong khi đám người Đế Thích Già, Tiểu Ma Tiên nhìn chăm chú, Lâm Minh từng bước một hướng đi hướng trật tự thần liên.

Mỗi bước đi khiến cửu thiên tinh thầnchấn động, đây là thân thể biểu hiện Lâm Minh thể đạt đến mức tận cùng, tự động cộng minh với thiên địa đại đạo.Khi Lâm Minh đến trước trật tự thần liên trói buộc Đạo Cung Cửu Tinh, cơ thể hắn xuất hiện nhiều dị tượng.

Có thiên long chui ra,, có phượng hót, có khí huyết hỗn độn mông lung đất đai diễn hóa sắp ra sinh linh thật sự.Đây là thân thể thành thánh, thân thể thành một thế giới mới có dị tượng.Lâm Minh bắt đầu ngưng tụ lực lượng của mình, còn chưa ra tay thì trật tự thần liên đã rung nhẹ, dường như không chịu nổi lực lượng khủng bố của hắn.Ầm!Lâm Minh đánh ra cú đấm, khí huyết vô tận dâng lên, bên trong có huyết diễm sáng rực xuyên qua không trung đốt hướng trật tự thần liên.Lâm Minh hét to một tiếng:- Mở!Huyết khí mênh mông quanh quẩn xung quanh biến thành từng co n huyết long, không kiêng nể gìva chạm trật tự thần liên.Bùm bùm bùm bùm bùm!Từng cọngtrật tự thần liên đứt gãy, tan biến trong thiên địa.Trong khoảnh khắc Đạo Cung Cửu Tinh tỏa ánh sáng cực kỳ rực rỡ.Trong đó một ngôi sao lấp lánh như trăng sáng.Tinh huy giống như nước chảy liên miên không dứt trút xuống người Lâm Minh.Tinh huy này là Lâm Minh sắp đột pháđệ bát đạo cung —— động minh đạo cung.Đạo Cung Cửu Tinh có bảy minh tinh gồm: tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân.Hai ám tinh là động minh, ẩn nguyên.Hai đại đạo cung cuối cùng của Đạo Cung Cửu Tinh sẽ không mang lại năng lượng đặc biệt gì cho võ giả nhưng mà chúng nó giống như hai sợi xích khiến chín đạo cung liên kết, phát sáng cùng nhau, đại đạo dung hợp quán thông.Mở ra hai đạo cung cuối cùng đem đến nâng cao thực lực tổng thể cho võ giả.

Giống như Thiên Tôn đột phá Chân Thần, là tăng vọt thực lực tổng hợp..Sau khi trật tự thần liên bị xé rách, Lâm Minh nhờ vào lực lượng khí huyết vô cùng chứa trong Hồng Mông Linh Châu, một bước lên trời.Lâm Minh chộp lấy ngôi sao sáng nhất trong cửu thiên tinh thần ấn vào người.Mấy năm nay Lâm Minh tích lũy luyện thể rất đầy đủ, cộng thêm Hồng Mông Linh Châu trợ giúp, dù là đại cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh ở trước mặt hắn cũng là trực tiếp phá tan.Ngôi sao bị Lâm Minh luyện hóa,động minh đạo cung bắt đầu đốt cháy.Ong ong ong ong ong!Bảy đạo cung trong người Lâm Minh cùng hưởng ứng, phát ra thiên âm du dướng như rất vui vẻ.Lâm Minh đã mở rabát môn độn giáp: sinh môn, tử môn, hưu môn . . .

Vô cùng vô tận tiềm năng sinh mệnh lại bắn tung ra từ cơ thể Lâm Minh.Lần này kích phát càng triệt để hơn.

Những tinh hoa khí huyết vốn lưu trữ trong cơ thể Lâm Minh, chưa bị luyện hóa hết tựa như băng tuyết gặp lửa cháy rào rào bốch ơi.Cơ thể Lâm Minh được khí huyết cuồn cuộn không ngừng trùng kích bổ dưỡng dâng lên như sóng nước dập dìu, da thịt toàn thân toát ra khí thế kinh người hủy thiên diệt địa.Một số tia sáng vặn vẹo như sóng nước quanh Lâm Minh, không thể đến gần.

Như thể thiên địa nơi Lâm Minh đứng tự thành một thể, bất cứ lực lượng hỗn tạp nào định đến gần là sẽ bị bài xích.Xẹt đùng đùng!Tia chớp chói lòa rậm rạp chui ra từ trong vô số lỗ chân lông, bện giữa sợi tóc Lâm Minh, giống như mái tóc dài màu tím rũ xuống gót chân.Ức vạn đại đạo pháp tắc cô đọng thành thứ như vảy nở rộ các đóa đạo hoa trên da Lâm Minh.Càng nhiều khí huyết cơ thể sôi trào trùng kích tất cả dạt ra hình thành những lô đỉnh bay lên, thần huy chiếu rọi phương thiên địa này sáng rực.Quanh Lâm Minh, đám người Tiểu Ma Tiên, Đế Thích Già cảm nhận được lực lượng này.Giây phút đó khí huyết toàn thân bọn họ bị khí thế phát ratừ người Lâm Minh dẫn dắt.

Cửu thiên tinh quang đa số tụ tập trong người Lâm Minh, số tí phát tán chảy hướng hư không vũ trụ.Nếu Lâm Minh đột phá một mình thì những ánh sao này sẽ phát tán uổng phí.Nhưng hiện tại có nhiều võ giảnhân tộc nơi đây, dĩ nhiên không để chúng bị lãng phí, đây là lực lượng gần với căn nguyên đại đạo.Tiểu Ma Tiên, Đế Thích Già, Cửu Nhi bắt đầu hấp thu lực lượng cửu tinh.Người hấp thu ánh sao nhiều nhất không phải Cửu Nhi mà là Lâm Hoang.Trong cơ thể Lâm Hoang có huyết mạch Lâm Minh, luyện hóa cửu tinh chi lực chẳng có một chút bài xích.

Hơn nữa Lâm Hoang làpháp thể song tu, chiếm ưu thế hơn Cửu Nhi pháp thần song tu.Cảnh tượng như vậy kéo dài mấy canh giờ.Khi Lâm Minh luyện hóa hết cửu tinh chi lực thì hắn như đi ra từ hắc ám thở khai thiên tích địa, phongthái thần nhân leo lên đỉnh thân thể bị giam cầm mấy chục ức năm.Cơ thể Lâm Minh càng rực rỡ hơn, ánh sáng phun ra nuốt vào đến từ tia sáng, hạt vũ trụ khi tới gần hắn sẽ bị lực lượng Minh Minh nghiền nát.Cơ thể Lâm Minh đã đếnmức độ không thể tưởng tượng.Toàn thân Lâm Minh như có lực lượng vô tận muốn phát tiết ra ngoài, ánh mắt của hắn lóe tia sáng nhìn trật tự thần liên giam cầm hệ thống tụ nguyên ngay trước mắt.Đây là bài bố cuối cùng của Tạo Hóa Thánh Hoàng, dùng để cắn nuốt khí vậnnhân tộc.Lâm Minhthú dài đột nhiên vung nắm đấm.Ầm!Thiên địa rung mạnh, cá sợi trật tự thần liên vỡ nát.Hoang còn bị Lâm Minh nuốt hết, chỗ dựa của Tạo Hóa Thánh Hoàng là Hoang đan xen thành trật tự thần liên.

Trước lực lượng cường đại của Lâm Minh dĩ nhiên trật tự thần liên không đấu lại.Răng rắc!

Răng rắc!Ngày càng nhiều thần liên vỡ nát.

Đám người Đế Thích Già đứng gần đó câm nín nhìn cảnh này.Bọn họ trả gián hiều biết bao nhưng không thể phá thần liên vậy mà chúng nó bị bẻ gãy nghiền nát xé rách.Lực lượng như thần ma này có thể nói là vô số đại đạo pháp tắc, nghiền nát mọi thứ.- A?Lâm Minh đập nát trật tự thần liên xong hắn từ trong năng lượng khuếch tán cảm nhận rất nhiều tàn hồn đau khổ.Chúng ta hét thảm bay tứ tán hướng không gian vũ trụ.Lâm Minh lòng máy động, rất nhanh hiểu những tàn hồn bị trật tự thần liêngaim cầm.Trong thần liên không chỉ tồn tại lực lượng Chân Thần còn có tàn hồn của vô số sinh linh gia cố.Mấy năm nay không biết Tạo Hóa Thánh Hoàng giết bao nhiêu người, tất cả vì dã tâm nuốt thiên hạ của gã.

Nếu không phải trong hạo kiếp tận thế này, không vì mộ chủ mộ Ma Thần thì Tạo Hóa Thánh Hoàng xem như một kiêu hùng cái thế.

Tạo Hóa Thánh Hoàng rất có thể thống nhất Tam Thập Tam Thiên, tu vi tiến thêm một bước đến cảnh giới Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Tiếc rằng thực lực hiện tại của Tạo Hóa Thánh Hoàng nếu đặt trong dòng sông lịch sử trăm ức năm thì không bắt mắt chút nào, so với mộ chủ mộ Ma Thần thì những ma đầu thượng cổ bị phong trong Đế Cốt Hải và Tạo Hóa Thánh Hoàng chẳng mạnh hơn được bao nhiêu.***Trước khi Lâm Minh đột phá Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung, đả phá trật tự thần liên .

Cách xa từng tầng vũ trụ, trong cấm địa Tu La di tích thái cổ thần tộc, Thánh Mỹ mặc đồ đen đi trong hoang nguyên.Chìa khóa cấm địa, Hạo Kiếp Chi Liên luôn nằm trong tay Đế Vô Ngân lãnh tụ đương nhiệm của thái cổ thần tộc.

Lâm Minh lấy chìa khóa, cộng thêm hắn thông hiểu pháp tắc Tu La, không khó khăn mở ra cấm địa Tu La.Một mình Thánh Mỹ vào cấm địa Tu La, nàng cảm giác như đi vào ngôi mộ cổ xưa.Mặt đất hoang vu, mặt trời trên đầu hỗn tạp không ánh sáng, như hoàng hôn vĩnh hằng.

Thế giới như vậy nếu không có gì bất ngờ xảy ra thêm vài năm nữa sẽ bị hủy diệt.Thánh Mỹ không ngờ cấm địa Tu LaSẽ trong địa phương như vậy.

Thánh Mỹ lặng lẽ tiến lên, khấp nơi có bia đá loang lổ vùi dưới lòng đất, bi văn trên bia đá gần như bị năm tháng xóa nhòa.Thánh Mỹ ngước lên, tầng mây dày nặng chất trên đầu, áp lực nặng nề, bóng sáng giao thác.Thánh Mỹ lắc đầu đi tiếp, nàng muốn tìm Hàn Băng Kính mà Lâm Minh nói.Theo lời Lâm Minh thì chỗ đó có tàn hồn kiếp trước của nàng.Thánh Mỹ muốn thấy tận mắt kiếp trước của mình, vén lên vài thứ.Có lẽ Thánh Mỹ sẽ biết tại sao Hồn Đế tốn nhiều công sức, mưu mô khống chế nàng,bồi dưỡng nàng.Thánh Mỹ chợt nghe có thanh âm nhẹ nhàng kêu gọi nàng.Thanh âm này hơi thân thiết, có cthú quen thuộc nhưng như chônsâu trong ký ức của nàng, khiến nàng không nghĩ ra được.Thanh âm hơi mờ mịt nhưng Thánh Mỹ nghe rõ ràng, giọng nói khác hẳn với của nàng.Thánh Mỹ dừng bước chân:- Là ai?-------Chương 2435: Hồn Đế xuất quanKhi Thánh Mỹ đứng lại thì thanh âm kia biến mất, như thể nó chưa bao giờ xuất hiện.Nhưng Thánh Mỹ biết đây không phải là ảo giác.Nàng khép lại đôi mắt, lẳng lặng cảm nhận nguồn gốc thanh âm.

Lặng im thật lâu sau tiếng kêu lại vang lên, vẫn yếu ớt.

Lần này Thánh Mỹ nhạy bén cảm giác được phương hướng của nó.Thánh Mỹ ôm chút thấp thỏm, mong đợi, một chút e sợ, tâm tình phức tạp đi qua.Thánh Mỹ đi qua một mảnh mộ địa đến băng nguyên to lớn.Băng nguyên này khí lạnh rét buốt, băng tuyết cuồn cuộn.Khí lạnh đến từ lực lượng pháp tắc, loại pháp tắc này làm Thánh Mỹ cảm thấy khá quen thuộc.

Vì Thánh Mỹ cũng tu pháp tắc hàn băng, pháp tắc của nàng có điểm tương thông giống nhau với pháp tắc trong cấm địa Tu La, như thể cả hai cùng một nguồn.Thánh Mỹ đăm chiêu, hắn chợt thấy trên băng nguyên có một hàn băng liệt cốc to lớn.

Bên dưới liệt cốc lớn là sóng xô đẩy, là một con sông lạnh lẽo không đóng băng.Tuy rằng nước sông chưa đông lại nhưng lạnh thấu xương trong đó lạnh hơn băng trần gian nhiều.Tuy nhiên Thánh Mỹ là người đi đường pháp tắc hàn băng đến mức tận cùng trong hoàn cảnh này không hề thấy lạnh ngược lại cảm giác thân thiết.Thánh Mỹ dọc theo hàn băng liệt cốc đi một chốc thì thấy tận cùng, có khối băng to lớn bằng phaửng như gương trôi nổi.Khói băng này cao vút đâm mây, mặt sâu thẳm màu u lam đối diện Thánh Mỹ phản chiếu ra toàn bộ thiên địa.Hình như trong khối băng này có một phương thế giới.Thánh Mỹ hiểu ngay khối băng lớn đó chính là Hàn Băng Kính mà Lâm Minh nói.Tàn hồn kiếp trước của Thánh Mỹ nằm trong Hàn Băng Kính này.Thánh Mỹ mất thời gian dài từng bước đến trước Hàn Băng Kính, nàng thấy trong gương có gió tuyết sương mù che lấp tất cả mông lung.Thánh Mỹ đứng trước Hàn Băng Kính thật lâu, thì thào: - Tại sao . . .

Như đang tự lẩm bẩm.Đáp lại Thánh Mỹ là thinh lặng.Thánh Mỹ kiên nhẫn chờ, nàng chờ mấy chục giây.

Mặt kính gợn sóng nhè nhẹ.Một thanh âm khẽ khàng như thể ngủ say không biết bao nhiêu ức năm chợt tỉnh dậy vang bên tai Thánh Mỹ.- Hài tử, ngươi đến rồi . . .

Tim Thánh Mỹ rung động.Thanh âm này chính là giọng kêu gọi lúc trước Thánh Mỹ cảm ứng được, cảm nhận khoảng cách gần chất chứa thân thiết, que nthuộc như truyền đến từ sâu trong linh hồn, cảm giác này không giống như kiếp trước của Thánh Mỹ.Thánh Mỹ run giọng hỏi: - Người là . . .

- Ta là thân mẫu kiếp trước của ngươi.Thân mẫu?Thánh Mỹ như bị điện giật, phụ thân hay mẫu thân đối với Thánh Mỹ là chuyện vô cùng xa xôi.

Dù trong mộ Ma Thần, trải qua ký ức kiếp trước thì ký ức về phụ mẫu cũng thiếu đến tội.

Thơ ấu của Thánh Mỹ là giãy dụa, đau khổ, chém giết!Sẽ như vậy chỉ có một lý do, đó là khi Thánh Mỹ còn nhỏ ít có cơ hội tiếp xúc với phụ thân, mẫu thân.Nhưng hôm nay thân mẫu kiếp trước của Thánh Mỹ xuất hiện trước mắt, đó là mối liên kết từ huyết mạch, khiến linh hồn nàng rung động, trong mắt ứa giọt lệ trượt xuống.Mẫu thân ở trong cấm địa Tu La.Thánh Mỹ cảm giác được mẫu thân đã chết, trước mặt nàng chỉ là một lũ tàn hồn.Thánh Mỹ quỳ xuống, lẳng lặng cúi đầu.Khi Thánh Mỹ lấy cực độ võ đạo làm mục tiêu cuộc đời thì chưa từng thử đi tìm phụ mẫu của mình, nàng cho rằng chính mình không cha không mẹ.Với Thánh Mỹ thì tình thân gì đó chỉ là mây bay, huống chi nàng trước giờ chưa từng có người thân, không cảm nhận được cảm giác đó.

Thánh Mỹ không có bằng hữu, đối với nàng thì người quen chỉ có đồng môn, thuộc hạ và Hồn Đế mà nàng phải nghe theo lệnh.Năm tháng lâu dài Thánh Mỹ lặng lẽ thay đổi, đặc biệt khi nàng có Cửu Nhi rồi lần đầu tiên cảm nhận được trong sinh mệnh có một người khác, cảm giác thứ quan trọng hơn mạng sống của mình là gì.Chính khi đó Thánh Mỹ mới hiểu ý nghĩa tình thân, nhưng khi nàng hiểu ra, liên tục gặp phụ thân, mẫu thân thì bọn họ đã chết, còn lại trên thế gian chỉ là tàn hồn.Thanh âm dịu dàng lại vang bên tai Thánh Mỹ:- Hài tử, ngươi đứng dậy đi . . .

Thánh Mỹ lạy lần nữa rồi đứng lên, bước chân vào thế giới Hàn Băng Kính.Trong thế giới này Thánh Mỹ chậm rãi cảm giác đến mẫu thân tồn tại, đó là loại cảm giác bình thản, huyết mạch giao hòa đến từ bốn phương tám hướng thế giới hàn băng.Thánh Mỹ hiểu ra:- Mẫu thân . . .

Tàn hồn của người là khí linh Hàn Băng Kính?- Đúng rồi, đây là linh bảo Tu La luyện chế, ta ở bên trong cũng thói quen.Thanh âm dịu dàng luôn yếu ớt, điều này khiến Thánh Mỹ nhận ra hồn phách của mẫu thân không như những tàn hồn Đế Cốt Hải, có thể tồn tại mãi mãi.

Mẫu thân sẽ suy yếu dần theo thời gian trôi cho đến khi tan biến.Điều này làm Thánh Mỹ đau lòng.Thánh Mỹ suy đoán có lẽ là trăm ức năm trước, chủ nhân Tu La lộ không nhẫn tâm nhìn mẫu thân hồn phi phách tán nên dùng Hàn Băng Kính bảo vệ tàn hồn của mẫu thân.Nhưng điều này cũng có nghĩa là mẫu thân ở lại đây chịu đựng cô đơn trăm ức năm, hoặc có lẽ có người làm bạn bên nàng?Thánh Mỹ có linh cảm, vụt ngáo iđầu thấy cách trăm trượng trên một tòa băng xuyên có một nữ nhân áo lam đeo mạng che mặt mỏng lẳng lặng đứng.Gió lạnh thổi qua mái tóc tơ bay lên cho người cảm giác như đóa hoa sen băng nở rộ trên núi tuyết, không nhiễm một hạt bụi trần.

Tuy rằng đối phương mang khăn che mặt nhưng Thánh Mỹ lập tức khẳng định đó là mình của kiếp trước.Nàng và nàng như người ngoài gương và ảnh ngược trong gương.Thánh Mỹ không biết nên đối diện như thế nào, nỗi lòng cực kỳ phức tạp.Thánh Mỹ là 'bản thân' hoàn chỉnh cuộc đời kiếp thức mười, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân mà hoàn toàn phân cách với cuộc đời chín kiếp trước.

Trong lòng Thánh Mỹ rất nhiều bí ẩn, cũng có nhiều nghi hoặc.Nếu được thì Thánh Mỹ rất muốn bỏ mặc những điều này, thứ nàng muốn nhất chỉ là cùng Lâm Minh thoát khỏi phân tranh, mang theo Cửu Nhi đi hưởng thụ cuộc sống tuy rằng không vĩnh hằng nhưng cũng khá dài, vui vẻ mà đơn giản.Kiếp trước thì Thánh Mỹ không hề muốn dung hợp nhân cách cũ, nàng chỉ muốn làm bản thân đơn thuần.Nhưng mà . . .

Rất nhiều việc không phải chính mình hy vọng như thế nào thì sẽ được thế ấy.Vận mệnh giống cái bánh xe to lớn, mặc kệ ngươi có chịu đựng nổi không, có chuẩn bị sẵn sàng chưa nó sẽ lăn qua.Giống như hiện tại . . .

Thánh Mỹ đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác ngực đau nhói, sắc mặt trắng bệch.Mồ hôi lạnh chảy từ trán Thánh Mỹ, tình huống tim đập nhanh làm lòng Thánh Mỹ hốt hoảng.Phát hiện Thánh Mỹ lạ lùng, mẫu thân ân cần hỏi han:- Hài tử, sao vậy?

Có phải là bị thương?Thánh Mỹ thở hổn hển, một tay ôm ngực:- Ta . . .

Không biết, chỉ là đột nhiên cảm giác . . .

Rất bất an . . .

Hơi nghẹt thở . . .

Cảm giác này đến kỳ lạ, khiến trong lòng Thánh Mỹ bao tùm tầng âm u.Cách nhiều tầng thời không chẳng biết bao xa, trong một mảnh hỗn độn có biển cả, phạm vi không biết bao nhiêu vạn dặm.Trong ngôi sao có biển, thật là không tin nổi.

Đại dương này vàng đục, trong đó trôi nổi vô số xương khô.Mơ hồ nghe tiếng linh hồn khóc gào trong gió biển khiến người tim đập chân run.Một khắc nào đó mặt biển tĩnh lặng chợt dậy sóng, sóng gió càng lúc càng lớn, nước biển như thá nước dạt ra, vô số bộ xương bị sóng lớn đánh nát.Trong sóng to có một thiếu niên mái tóc dài trắng, mặt trắng bệch như tờ giấy hư không đạp bước từng bước đi ra tưè nước biển.Thiếu niên chậm rãi bay lên cao lên đến vạn trượng, ngoái đầu nhìn biển cả trong ngôi sao, nhẹ nhàng vung tay lên.Biển ngôi sao không giới hạn bỗng nhiên thu nhỏ, từ khoảng ngàn vạn dặm giây lát thu nhỏ đến vạn dặm, rồi trăm dặm, vài dặm, mấy trượng, mấy tấc, cuối cùng hóa thành một giọt nước.Giọt nước bay vào mắt thiếu niên tóc bạc tựa như một giọt nước mắt thấm ước mắt thiếu niên.Mắt thiếu niên bị giọt nước thấm ướt mà vẫn già nua ô trọc, toát ra tử khí chỉ xác chết mới có.Biển cả to lớn chứa xương khô vô tận nháy mắt hóa thành một giọt nước dung nhập vào mắt thiếu niên, cảnh tượng này ai thấy cũng cảm giác da đầu tê dịa.Thiếu niên hơi trầm ngâm, nhìn ngôi sao phía xa, khóe môi cong lên, nụ cười khiến lòng người lạnh lẽo.Thiếu niên lẩm bẩm:- Không ngờ có một số người sốt ruột muốn gặp ta như vậy.Thiếu niên từng bước đạp lên như có bậc thang vô hình giữa hư không.

Thiếu niên chui vào hư không như tiến vào mặt nước không thanh âm, chỉ đẻ lại một tầng sóng gợn không gian nhạt nhòa.-------Chương 2436: Nguy cơTrong vũ trụ hoang dã chẳng những có tinh vân phức tạp nhiều biến, cũng có nhiều hư không vặn vẹo khiến người khó thể tìm kiếm.

Nơi đây là sâu trong vũ trụ hoang dã, thế giới ngăn cách với trần gian.Thế giới này không lớn, phạm vi mấy trăm dặm, trong đó hao nở chim hót, linh tuyền róc rách.

Trên bãi cỏ phì nhiêu tươi mới có thỏ hoang đáng yêu, lộc con bướng binh chạy nhanh qua.Một cô bé hoa nhường nguyệt thẹn cưỡi trên ngựa bay mọc đôi cánh, cái sừng giục ngựa lao nhanh trong rừng.

Trên thảo nguyên vang vọng tiếng cười trong như chuông ngân.Thiếu nữ từ xa đã hét lên: - Ca, ngày mai dạy cho ta luyện thể thuật đi!Thiếu nữ chính là Cửu Nhi, nàng ôm cổ ngựa bay khiến nó đáp xuôkngs.Người Cửu Nhi gọi bằng ca chính là Lâm Hoang, gã đang luyện thương, luyện cực kỳ chăm chú không sai sót chút nào.Ngựa bay hí vang:- Gri!!!Móng trước giơ lên cao mang theo cổ xanh chứa mùi thơm đất bùn, cọng cỏ bay bay rơi xuống thương, trên mặt của Lâm Hoang.

Nhưng Lâm Hoang không bị ảnh hưởng chút nào.Cửu Nhi xinh đẹp lộn người đáp xuóng cạnh Lâm Hoang, thấy gã chẳng thèm quay đầu nhìn mình thì chu môi.

Cửu Nhi vỗ tay vào thân thương của Lâm Hoang, nhưng thân thương rót cương nguyên của Lâm Hoang cứng như làm bằng sắt không nhúc nhích.- Ta nói này ca, lão cha còn bảo là chúng ta hãy thả lỏng nửa năm, một năm mà sao lão ca cứ luyện hoài vậy?Tiểu thế giới này là thế giới ẩn khuất được Lâm Minh đặc biệt chọn lựa.

Lâm Minh tốn nhiều công sức bày ra trận pháp hoàn toàn khép kín thế giới, dù cường giả đỉnh Chân Thần dùng cảm giác nhìn quét trời sao bên này chưa chắc sẽ phát hiện manh mối.Hiện tại trừ Thánh Mỹ ra, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, Tiểu Ma Tiên, bốn nhi nữ của Lâm Minh đều ngụ ở đây.

Lâm Minh bày ra thế giới này cho người thân được yên ổn.

Lâm Minh biết không lâu sau hắn sẽ đại chiến một trận với Hồn Đế, hắn phải sắp xếp tốt cho người thân, cố gắng tránh cho bọn họ bị cuốn vào đại chiến.Thế giới này có kết giới ổn định, kết giới tự thành hệ thống, từ trong vũ trụ hấp thu năng lượng, rất ổn định.

Không có Lâm Minh phá giải trận pháp thì dù Chân Thần thượng vị dốc hết sức công kích cả ngày cũng không cách nào nổ nát kết giới được.Thật ra Lâm Minh đã sẵn sàng cho dự định tệ nhất, nếu hắn có bất trắc gì thì người thân còn chút cơ hội sống sót trong kết giới ẩn khuất này.Hạo kiếp sắp tới, Lâm Minh vốn muốn ở chung với người thân, cho bọn họ hưởng thụ thời gian bình an ngắn ngủi trước hạo kiếp.

Nhưng đa số thời gian Lâm Hoang còn đang tu luyện.- Muội không thích hợp luyện thể.Lâm Hoang thu thương, vạch hoa thương, từ từ thu khí.

Có thể thấy quanh Lâm Hoang ngưng tụ chân khí như như hai con rắn dài bị thú vào cơ thể gã.- Pháp thần song tu đủ cho muội đi rất xa, dù là phụ thân chỉ lấy hai thể hệ làm chủ, hệ thống thứ ba làm phụ.Cửu Nhi nói: - Ài, ca chán quá, luyện thể rất oách.

Ta quyết định rồi, vũ khí sau này dùng thương, không, dùng mâu, thái cổ chiến mâu, cái loại dài một trượng.Cửu Nhi bày tư thế, năng lượng thiên địa chớp mắt tụ tập lại ngưng tụ ra hình dạng trường mâu trong tay nàng.Trường mâu năng lượng dài một trượng quét ra ngoài phối hợp đùi cao ráo, tư thế hiên ngang của Cửu Nhi rất bắt mắt.Lâm Hoang gãi đầu:- Muội, tập võ là vì biến mạnh chứ không phải khoe đẹp.- . . .

Cửu Nhi câm nín với Cửu Nhi, nàng cảm giác rất khó nói chuyện với gã.

Cửu Nhi dễ giao lưu với nhị ca hơn, nhưng nhị ca không ham thích tập võ.

Nhị ca hai ngàn tuổi, trong khoảng thời gian ngắn rất khó phát huy tác dụng gì trong đại kiếp nạn.

Đừng nói nhị ca, cho dù đại ca Lâm Hoang nếu đối diện Hồn Đế cũng không giúp gì cho phụ thân được.- Nhị ca đang câu cá với Hiên di, chúng ta đi xem thử.

Lão cha thật tình, nói là sẽ chơi với chúng ta ba, năm năm nhưng mấy ngày này lại không thấy bóng dáng, không biết có phải phải lại có cảm ngộ gì không.Cửu Nhi nói rất nhiều, có lẽ vì ở trong mộ Ma Thần rất buồn chán, dù đối diện Lâm Hoang không trả lời mình cũng ríu rít không ngừng.Lâm Hoang lắc đầu đành đi theo muội muội.Hai người đi qua một sườn núi, tơiú bên hồ nhỏ sóng nước lăn tăn.Nước trong hồ đều là linh tuyền, phàm nhân uống một giọt sẽ thọ thêm trăm năm.

Đây là Tiểu Ma Tiên bài bố, gia đình Lâm Minh đã ở trong thế giới độc lập này ba năm rưỡi.Lâm Minh nói ở trong tiểu thế giới này năm năm, sau đó hắn rời đi một mình tiềm tu, tham ngộ pháp tắc, trùng kích cảnh giới càng cao.

Đối với tu vi hiện tại của Lâm Minh thì năm năm nếu không gặp cơ duyên lớn gì, chỉ lo khổ luyện cũng không nâng cao thực lực nhiều bao nhiêu.Một sợi dây cung luôn kéo căng chưa chắc tốt, tâm bình khí hòa chùng một chút, để mình thả lỏng thân tâm rồi chui vào tu luyện tiếp theo có lẽ sẽ được lợi gấp mấy lần.Nên Lâm Minh dùng thời gian này cùng người thân, quan trọng nhất là hắn biết nếu bây giờ không ở bên họ có lẽ sau này không có cơ hội đó nữa.Đối diện một trận chiến này trong lòng Lâm Minh rất bất an.Cửu Nhi đến bên hồ nhỏ, kêu lên: - Nhị ca!

Hiên di, chúng ta ăn cơm trưa có gì?Võ giả tu trên Tiên Thiên có thể tịch cốc hoặc hấp thu thiên địa nguyên khí, hoặc là ăn đan dược để giữ sự sống.Gia đình Lâm Minh sớm có thể tịch cốc, nhưng ở chung với nhau vẫn thích làm cơm ăn, mâm cơm gia đình vui vẻ ấm áp.

Đương nhiên mỗi loại thứ ăn gia đình Lâm Minh ăn toàn là linh hực đỉnh cao, so với vô thượng thần đan không chênh bao nhiêu.Cửu Nhi rất thích khẩu vị nấu ăn của Tần Hạnh Hiên, nàng đang la to chợt bước chậm lại.Cửu Nhi nghi hoặc nhìn cái hồ nhỏ gần đó, cảm nhận hơi thở kỳ lạ.Đó là tử khí rất nhạt.Tử khí chảy vào hồ nhỏ vốn tràn đầy sức sống, linh khí tứ tán, ô nhiễm linh khí.

Một số cỏ xanh vì thé mà héo tàn.Một thiếu niên áo trắng ngồi trên tảng đá to ven hồ, đưa lưng hướng Cửu Nhi và Lâm Hoang.

Thiếu niên cầm cần câu cá, cần câu làm bằng tre xanh, dây câu trong nước gợn từng vòng sóng.Cửu Nhi chợt nín thở, từ xa không thấy người này, đến gần mấy bước thì thiếu niên áo trắng như hồn ma xuất hiện.

Cảm giác như thiếu niên luon ở đây nhưng bọn họ không phát hiện.Đây không phải bóng lưng của nhị ca.Lòng Cửu Nhi thít chặt, Lâm Minh không cho ai biết vị trí thế giới này.

Trừ mẫu thân Thánh Mỹ của Cửu Nhi thông qua liên kết linh hồn biết rõ vị trí chỗ này ra bình thường chỉ có Mộ Thiên Tuyết Mộ a di đến chơi,không còn bằng hữu nào khác tới.Một người toàn thân tử khí xuất hiện như hồn ma, phụ thân không có đây, hình như chẳng biết gì khiến lòng Cửu Nhi bối rối.Người này không phải Thiên Tôn nào trong nhân tộc, thậm chí không giống nhân loại.Lâm Hoang đứng cạnh Cửu Nhi đã siết chặt thân trường thương như gặp đại địch.Cửu Nhi đè Tu Di giới xuống nhưng không định rút vũ khí ra, nàng trực giác người này tự mình đi vào.

Có thể lặng lẽ lẻn vào kết giới của phụ thân thì cường đại biết bao.Cửu Nhi không dám tin nhưng biết rõ đây là cục diện ma nàng và Cửu Nhi không thể đối phó.

Cửu Nhi lặng lẽ móc ra một truyền âm phù thông báo cho Lâm Minh, hắn chạy tới là có thể ứng đối hết tất cả.Cửu Nhi cảm giác lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Khi Cửu Nhi rút truyền âm phù ra, bóng lưng vẫn không nhúc nhích, điều này khiến lòng nàng chìm xuống.

Chắc chắn đối phương có năng lực phát hiện động tác nhỏ của Cửu Nhi nhưng chẳng quan tâm, vẫn vững như tảng đá chứng minh người này không sợ phụ thân.-------Chương 2437: Lâm Minh cùng Hồn ĐếNgười Cửu Nhi ướt đẫm mồ hôi không biết làm sao thì chợt một thanh âm uy nghiêm vang lên sau lưng:- Cửu Nhi, lại đây!Người Cửu Nhi run lên, là giọng của phụ thân.Tuy người này có thể lặng lẽ lẻn vào kết giới của bọn họ nhưng vẫn bị phụ thân nhận ra, nhưng cũng có thể là chủ động cho phụ thân phát hiện.Dù là tình huống gì thi Cửu Nhi biết rõ tình hình rất tệ, vì nàng thấy kinh ngạc nói: nhíu mày, biểu tình trầm trọng, trán đọng mồ hôi.Lòng Cửu Nhi thít chặt, phụ thân ở trong mắt nàng gần như không gì không làm được bây giờ trán ướt mồ hôi.Lâm Hoang nắm chặt trường thương, ngừng thở:- Phụ thân!Giọng Lâm Minh cứng rắn nói:- Ngươi cũng lại đây!Trong tình hình này Lâm Hoang đem đến tác dụng hầu như bỏ qua.Lúc này phía không xa có hai người cùng nhau chạy tới đây, một là nữ nhân dịu dàng mặc váy dài vàng nhạt tay cầm giỏ trúc tinh xảo.

Trong giỏ trúc đựng đầy linh khuẩn hoang dại dựng dục trong tiểu thế giới đầy khắp nơi.

Một thanh niên đẹp trai đie bên cạnh, quần áo phiêu dsật, mặt mày thanh tú, đường nét hơi giống Lâm Minh nhưng khí chất thì khác hoàn toàn.Bọn họ là Tần Hạnh Hiên, hài tử của nàng cũng là nhị ca mà Cửu Nhi gọi, Lâm Hiên.Hai người đang cười nói chợt thấy tình hình bên hồ, bước chân chậm lại.Tần Hạnh Hiên ngơ ngẩn nhìn Lâm Minh và thiếu niên áo trắng bên hồ, mắt đẹp lóe tia kinh sợ.

Vừa rồi Tần Hạnh Hiên và Lâm Hiên ngay bên hồ, sau đó đề nghị đi hái chút linh khuẩn làm canh nấm, khi trở về thì gặp cảnh tượng này.Nhìn động tác của Lâm Minh, Lâm Hoang liền biết là kẻ thù xâm nhập.Lâm Minh trầm giọng nói:- Hạnh Hiên, lại đây.Khi Lâm Minh xuất hiện ở đây thì đã thu Mục Thiên Vũ, Tiểu Ma Tiên luôn ở cạnh hắn, nữ nhi Lâm Vũ vào không gian trong Hồng Mông Linh Châu.Lâm Minh định thu đám người Tần Hạnh Hiên vào không gian linh châu luôn, hắn biết rõ nếu Hồn Đế ra tay vào lúc này thì mấy người sẽ chết hết.Trán Lâm Minh toát mồ hôi vì thế, toàn bộ cảm giác tỏa định từng hành động của Hồn Đế.Nếu người nhà bị Hồn Đế giết chết, hắn không cách nào tưởng tượng hậu quả.- Phụ thân, hắn là . . .?Cửu Nhi đã đoán được thân phận của đối phương, trong vũ trụ chỉ có tồn tại kia là làm Lâm Minh căng thẳng như vậy.Cửu Nhi chưa nói hết câu chợt cảm giác linh quang chợt lóe, trời đất quay cuồng.

Cửu Nhi bị thu vào không gian xa lạ.Lâm Minh, Hồn Đế biến mất, Lâm Hoang, Tần Hạnh Hiên, Lâm Hiên, Cửu Nhi ở chung với nhau.- Là không gian linh châu.Lâm Hoang song tu pháp thể, Lâm Minh từng khiến gã vào không gian nội bộ Hồng Mông Linh Châu tĩnh tu nên nhận được nơi này.Lâm Hoang siết chặt nắm đấm:- Phụ thân chuyển dời chúng ta vào không gian linh châu, phụ thân thì ở bên ngoài đối diện địa địch kia . . .Lúc này Lâm Hoang thấy trong không gian linh châu có Mục Thiên Vũ, Tiểu Ma Tiên, Lâm Vũ.Lâm Hoang sốt ruột kêu lên:- Mẫu thân!Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ không hiểu gì hết:- Chuyện gì xảy ra?Hai nàng vốn đang cùng Lâm Minh chợt hắn biến sắc mặt lập tức thu Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ vào không gian.

Không lâu sau đám người Lâm Hoang, Tần Hạnh Hiên cũng đi vào.Tiểu Ma Tiên hiểu được hơn phân nửa là có nguy hiểm giáng xuống.Vẻ mặt Cửu Nhi lo âu nói:- Hồn Đế . . .

Sợ là Hồn Đế xuất hiện . . .Lời của Cửu Nhi làm lòng mọi người chìm xuống.- Hồn Đế . . .

Sao có thể . . .

Chẳng phải hắn còn cần rất lâu mới xuất quan sao?Tiểu Ma Tiên nhớLâm Minh từng nói Hồn Đế sẽ bế quan mấy vạn năm.

Bây giờ mới gần chín ngàn năm, nên Lâm Minh mới bỏ ra thời gian đoàn tụ với người nhà.Nếu Hồn Đế đã xuất quan thì Lâm Minh không dám ở chung với người nhà, nếu không Hồn Đế đột nhiên xuất hiện, cả gia đình đều bị cuốn vào.Cửu Nhi hoang mang lắc đầu nói:- Không biết . . .Cửu Nhi thầm lo cho mẫu thân Thánh Mỹ.Mẫu thân tiến vào cấm địa Tu La mãi không trở về, hiện tại Hồn Đế xuất hiện, mẫu thân có bình an?***Ven hồ, Hồn Đế vẫn ngồi trên tảng đá thả câu, áo trắng hơn tuyết, giôgsn ẩn sĩ trong núi.Từ khi Cửu Nhi, Lâm Hoang phát hiện Hồn Đế, đến Lâm Minh xuất hiện, gã không nhúc ních cái nào.Lâm Minh chậm rãi vươn tay, Ám Long thương như có sự sống xuất hiện trong tay hắn.Hồn Đế đưa lưng hướng Lâm Minh nhẹ nhàng đặt cần câu xuống, gã đứng dậy.

Khi Hồn Đế đứng lên thì hồ nước dạt dào sức sống lây gã làm trung tâm nhanh chóng mất đi sự sống.Cỏ xa nh héo úa, hoa tàn héo.

Hồ nước xanh biếc trở thành đục vàng, xác các con linh ngư nổi trên mặt nước, biến thành hồ chết.Hồn Đế xoay người lại nhìn Lâm Minh:- Thấy lạ vì ta không ra tay với người nhà của ngươi sao?Hồn Đế vẫn là bộ dạng thiếu niên bệnh trạng nhưng ô tọc, tử khí trong đôi mắt bớt một chút.Lâm Minh nhìn thẳng mắt Hồn Đế:- Vì ngươi cho rằng chính mình đã nắm chắc phần thắng.Hồn Đế mỉm cười nói:- Lần này ta đến không muốn muốn dùng người nhà của ngươi ép buộc ngươi làm chuyện gì, cũng không muốn thu ngươi làm người hầu nên ta không cần chọc giận ngươi.

Ta chỉ muốn hủy diệt ngươi.Hồn Đế nhẹ nhàng nói ra lời muốn mạng của Lâm Minh, cảm giác tùy ý như đang giao dịch vật phẩm với hắn.Sát khí dần ngưng tụ, lực lượng trong lực tràng kết giới tiểu thế giới cũng bị Lâm Minh thu về:- Nhưng ngươi không phải mộ chủ mộ Ma Thần thể hoàn chỉnh!

Ngươi nghĩ có thực lực giết chết ta ngay được sao?Hồn Đế không phủ nhậ:- Ngươi đoán đúng, chủ thể của ta vẫn ở trong Hắc Ám Thâm Uyên, không cách nào lấy về.Lâm Minh lên tiếng, lời nói cực kỳ sắc bén:- Chẳng những không phải thể hoàn chỉnh, ngươi chưa kết thúc bế quan, linh hồn của ngươi còn chưa vĩnh hằng!Lâm Minh khẳng định Hồn Đế xuất quan giữa chừng vì bóp chết hắn.Hồn Đế không để bụng, cười nói:- Thật ra ngươi luôn hiểu lầm, mục đích của ta không phải tu thành vĩnh hằng chi hồn, có được vĩnh hằng chi hồn cũng không thể vĩnh sinh bất diệt.

Ta bế quan thời gian dài chỉ vì để linh hồn của mình trở thành thiên đạo pháp tắc mộ Ma Thần, hoàn toàn khống chế Đế Cốt Hải, vĩnh hằng chi hồn của ngươi chỉ là mồi dẫn.Khiến linh hồn trở thành thiên đạo pháp tắc?Lòng Lâm Minh rung lên.

Thấn người có tinh khí thần tức là máu thịt, chân nguyên và linh hồn.Đối ứng vũ trụ, vũ trụ cũng có tinh khí thần tức là thiên địa vạn vật, năng lượng vũ trụ và thiên đạo pháp tắc.Linh hồn vũ trụ chính là thiên đạo pháp tắc.Hồn Đế muốn biến linh hồn của mình thành thiên đạo pháp tắc thế là bất hủ.- Tuy ta không khiến linh hồn của mình hoàn thành bước lột xác cuối cùng nhưng đã hoàn thành hơn phân nửa, còn lạichỉ là giai đoạn cuối.

Giai đoạn này có thể tạm dừng, cho ta giữa đường có thời gian đi ra, làm một ít chuyện phải làm ngay.

Ví dụ . . .

Giết ngươi.Lâm Minh lạnh lùng cười:- Xem ra ngươi không mấy tự tin, ngươi lo sau vạn năm không đánh lại ta.Hồn Đế cười phá lên, không hề phủ nhậ:- Không có gì không dám công nhận.

Ta bày ra đại cục trăm ức năm, tính hết thiên hạ thương sinh lại tính sai ngươi.

Trong trăm ức năm ta gặp bao nhiêu là thiên tài tuyệt thế, ta không ngờ trong đó có thiên tài trưởng thành đến mức này, uy hiếp được ta.- Càng không ngờ ở Thiên Diễn tinh, Thánh Mỹ dùng một số nhượng bộ, uy hiếp bảo vệ mạng sống của ngươi, trong lúc ta bế quan ngươi có thể từ dầu hết đèn tắt, chết chắc mà thoát thai hoán cốt, lại tu lên đỉnh.- Ngươi cho ta nhiều kinh ngạc, nhưng lần này ta không muốn ngạc nhiên gì nữa, nên ta tự mình đến bóp chết ngươi.Khi Hồn Đế nói chuyện thì trong đôi mắt đục lăn ra một giọt lệ.Giọt nước rời khỏi con mắt Hồn Đế điên cuồng khuếch trương biến thành nước lũ hùng dũng nhanh chóng tràn ngập tiểu thế giới của Lâm Minh.Mọi thứ trong thế giới ban đầu bị dòng lũ nuốt mất.Những giọt nước nứh chất a xít, nơ iđi qua mọi sứ sống bị ăn mòn không còn một man hr.Hồn Đế nói:- Tuy ta –tuân lệnh!

Thể hoàn chỉnh nhưng ngươi cũng không thắng được.

Để ta thử xem mấy năm nay ngươi có bao nhiêu tiến bộ đi!Nước biển đã lấp đầy nguyên tiểu thế giới.

Vang tiếng nổ điếc tai, Lâm Minh bày ra kết giới thế giới, trận pháp ẩn giấu đều bị trướng vỡ.Chân Thần thượng vị dốc hết sức cũng không cách nào xé rách kết giới lại vô cùng yếu ớt trước mặt Hồn Đế.-------Chương 2438: Thực lực của Hồn Đế- Hú hú hú!Linh hồn ngâm nga, Ác Ma khóc rống.

Trong biển cả Hồn Đế biến ra trước mắt tràn ngập trứ vô sốcực khổ linh hồn và xương khô.Lâm Minh ở trong đó cảm giác năng lượng cơ thể của mình như bị trì trệ, lực lượng bị áp chế rất nhiều, thậm chí cảm giác tức ngực khó thở.

Biển cả này là lĩnh vực lực tràng của Hồn Đế.Hồn Đế nói:- Đây là khổ hải, vào khổ hải không có đường về, hôm nay ngươi hãy chết ở đây đi!Hồn Đế vươn một ngón tay ra, tay của gã trắng bệch như giấy, có thể thấy mạch máu dưới lướp da.

Nhưng mạch máu của người bình thường là màu xanh còn mạch máu của Hồn Đế có màu xám, như thể trong huyết quản chảy tử khí.Ngón tay phóng to vô hạn trong mắt Lâm Minh, dường như nó chính là thiên địa, căn bản không cách nào chống cự, không thể tránh né.

Vân tay hình xoắn ốc trên ngón tay đường nét rõ ràng, từng vòng như vòng xoáy.

Ngón tay Hồn Đế to như khung trời, mỗi vòng vân tay lớn như sơn mạch hình vòng cung.Lâm Minh xoe tròn mắt, tay cầm chặt Ám Long thương.

Hắn cảm giác cả đời này chưa từng gặp công kích đáng sợ đến thế.Một ngón tay đè sập trời xanh.

Lâm Minh gầm lên, lực lượng toàn thân bộc phát đến mức tận cùng, phương đạo cung trong người hắn cùng mở ra.

Hai pháp tắc chí cao rót vào thế giới trong người Lâm Minh, tịnh huyết Tu La đốt cháy.Lâm Minh đâm ngay thương vào chính giữa ngón tay, thương quang thô cỡ ngọn núi cao tựa cột chống trời vọt thẳng lên.Nhưng thương quang đáng sợ đối diện ngón tay to lớn kia như cây kim mỏng đâm vào.Răng rắc!Thương quang vỡ nát, nhưng ngón tay to lớn bị đâm thủng, tuy nhiên nó vẫn đè xuống.Ầm ầm ầm ầm ầm!Lấy cơ thể Lâm Minh làm trung tâm vũ trụ đổ sập, cười tủm tỉm vô tận hình thành một thủ ấn to lớn.

Lâm Minh khẽ rên, xương khắp người kêu răng rắc, gân cốt đứt từng khúc, ngũ tạng tan nát, miệng phun máu tươiLâm Minh văng ra ngoài, cơ thể rách nát như tui máu bị xé rách, máu đổ trên bầu trời.Mạnh vậy sao?Con ngươi Lâm Minh co rút, lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng của mộ chủ mộ Ma Thần, đây mới chỉ là một phân thân của gã.Phân thân đã đáng sợ như vậy, nếu là mộ chủ mộ Ma Thần thể hoàn chỉnh thì càng như thế nào?Lâm Minh nín thở vận chuyển lực lượng thần ma trong người.

Xương gãy, nội tạng tan nát nhanh chóng lành lại.

Mắt Hồn Đế lóe tia ngạc nhiên.Hồn Đế mỉm cười nói:- Hình như ngươi mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung, đăng đường nhập thất, thoát thai hoán cốt, cộng thêm ngươi hấp thu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng dung nhập vào bản thân.

Dung hợp cả hai lại khiến ngươi hình thành thể thần ma, sức chịu đựng và phục hồi của cơ thể vượt xa võ giả cùng đẳng cấp.

Nhưng ngươi có thể đỡ được mấy đợt công kích của ta?Nụ cười đó lại làm người ta cả người rét run.Lâm Minh rõ ràng, Hồn Đế nói không sai.

Nếu không phải Lâm Minh mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung, khiến bát môn độn giáp và Đạo Cung Cửu Tinh dung hội quán thông, thân thể có tăng vọt về chất thì e rằng một chỉ của Hồn Đế có thể khiến người hắn bị xé rách.

Dù không chết cũng mất nửa cái mạng, cơ bản mất đi năng lực chống cự.Nhưng dù là vậy thì trạng thái hiện tại của Lâm Minh không chịu nổi Hồn Đế mấy lần công kích đã tiêu hao hết lực lượng rồi.Vì cơ thể có lực phục hồi mạnh đến đâu từ bị thương nặng lành lại cần tiêu hao nhiều năng lượng, hơn nữa thân thể càng cường đại thì tiêu hao năng lượng để phục hồi càng nhiều.Không thể mặc kệ Hồn Đế công kích nữa!Lâm Minh đột nhiên cắn chót lưỡi, thiêu đốt sinh môn tinh huyết.Tinh huyết thiêu đốttạo ra lực lượng khiến khí huyết sôi trào toàn thân Lâm Minh.Lâm Minh cắn chặt răng, mắt sáng rực nhìn Hồn Đế chằm chằm.Khóe môi Hồn Đế cong lên:- Thiêu đốt tinh huyết?

Tuy rằng ngươi mở ra sinh môn, tinh huyết thiêu đốt chút ít, cũng có thể phục hồi.

Nhưng điều này chỉ khiến lực lượng của ngươi trôi càng nhanh, cách cái chết gần hơn.Hồn Đế vươn nguyên bàn tay ra:- Ta thành toàn ngươi!Bàn tay như nắm nguyên đại vũ trụ đập xuống Lâm Minh.Lúc này Lâm Minh đã ngưng tụ lực lượng đến tột đỉnh, hắn hú dài, cơ thể gần như dung hợp thành một với Ám Long thương.Nhân thương hợp nhất!Ong ong ong ong ong!Cơ thể Lâm Minh và Ám Long thương hóa thành con thần long bay lượn, thần long gầm rống lao hướng bàn tay to của Hồn Đế.Nhưng mặc cho thần long uy vũ cỡ nào thì trước bàn tay to chấp chưởng thiên địa tựa như con sâu nhỏ, căn bản bé nhỏ không đáng kể.

Mắt thấy ảo ảnh thần long sắp bị bàn tay to chộp trúng.Lâm Minh gầm lên, lần thứ hai thiêu đốt một phần tinh huyết.- A!Tiếng hú dài xé gió, khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc tốc độ của Lâm Minh chợt tăng vọt.

Vào phút cuối cùng Lâm Minh chen ra khỏi kẽ tay to.Ầm ầm ầm ầm ầm!Thiên địa sụp đổ, tinh vân bị xé rách.

Đài thiên thạch, vô sốthiên thạch và tiểu hành tinh trong phạm vi ức vạn dặm bị nghiền nát thành bột đá.Xung lực vụ nổ thổi quét toàn tịnh hệ, cảm giác như tinh hệ bị cứng rắn cắt ra.- Đó là cái gì?Cách ức vạn dặm, mấy Giới Vươngnhân tộc trông thấy cảnh tượng hủy thiên diệt địa.Một Giới Vương lẩm bẩm hỏi:- Là siêu sao nổsao?Giới Vương ngây người, bọn họ trú đóng trong tinh hệ này nhưng không biết Lâm Minh bày ra thế giới ẩn khuất nằm trong phạm vi đóng giữ.- Không đúng, đây là hai siêu tồn tại đang đánh nhau!Sắc mặt Giới Vương khác trầm trọng nói:- Lập tức truyền tin báo cho tiền bối Đế Thích Già!- Vâng!- A?Hồn Đế thấy Lâm Minh lao ra từ kẽ tay, thế đi không giảm bắn thẳng hướng bản thể của mình thì đôi mắt đục lóe tia kinh ngạc nói:- A?

Vào phút cuối chạy khỏi lòng bàn tay ta?Hồn Đế định thu tay về công kích lần nữa:- Dường như công kích của ta kích phát tiềm năng cơ thể ngươi, nhưng vẫn không thể thay đổi được gì.Lâm Minh bay nhanh tới chợt thay đổi quỹ tích công kích.Lâm Minh từ lao thẳng vào bản thể Hồn Đế chợt rẽ đường cong lớn chuyển hướng chín mươi độ.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Lực tràng khổ hải của Hồn Đế bị Lâm Minh liên tục xé rách.Lực tràng khổ hải sẽ không ngăn cản lực lượng, công kích của Hồn Đế nhưng cản trở Lâm Minh.

Lúc này Lâm Minh nhân thương hợp nhất xé nát hết.Lấy cơ thể Lâm Minh làm trung tâm nước biển dấy lên bão tố kéo ra một con đường vòng xoáy.Vẻ mặt Hồn Đế nghiền ngẫm thì thào:- Trốn?

Quyết định thông minh.Công kích của Lâm Minh không phải muốn bị thương Hồn Đế mà là phá mở lực tràng khổ hải để chạy đi.Đánh nhau với kẻ thù hơn xa mình, biết rõ bị giết còn cứng rắn xông lên thì không phải dũng cảm mà là ngu xuẩn.

Đặc biệt hiện tại Lâm Minh còn mang theo gia đình mình.Lâm Minh không muốn người nhà chôn cùng hắn.Ầm!Biên giới khổ hải bị xé rách, Lâm Minh cạn kiệt lực lượng khí huyết bị phản phệ mạnh mẽ, phun ra ngụm máu.

Lâm Minh không rảnh lo lắng cơ thể mình bị thương, hắn bay thẳng vào vũ trụ sâu thẳm.Lâm Minh xé rách đường hầm không gian, hư không na di.Với võ giả thì dánh bại kẻ thù chỉ cần mạnh hơn đối phương một chút, muốn giết kẻ thù thì phải mạnh hơn đối phương rất nhiều.Đặc biệt là giết chết kẻ thù ngay từ đầu chỉ muốn trốn thì càng là như vậy .Biết rõ không địch Hồn Đế, Lâm Minh tuyển chọn tạm né mũi nhọn.- Ngươi . . .

Trốn được sao?Khoảnh khắc Lâm Minh phá mở hư không thì trán Hồn Đế lóe qua phù văn cổ sơ, đó là một ấn ký tinh thần đánh dấu cơ thể Lâm Minh.Tiêu ký Chân Thần từng khiến hắnchịu nhiều đau khổ lần thứ hai in trên người hắn.Lòng Lâm Minh chùng xuống, cảm nhận tiêu ký Chân Thần trên người mình.

Hiện tại Lâm Minh sẽ đối mặt nguy hiểm sống chết cực lớn.Lâm Minh như trở lại lúc bị Phiêu Vũ Thần Vương truy sát, mặc cho hắn không ngừngthi triển không gian na di vẫn bị Hồn Đế theo sát.-------Chương 2439: Thiêu thân lao đầu vào lửaLần lượt xuyên qua hư không, tiêu ký Chân Thần của Hồn Đế như bùa đòi mạng.

Với thực lực của Lâm Minh nếu cho hắn đủthời gian thì có thể xóa bỏ, nhưng hiện tại Hồn Đế không cho hắn thời gian đó.Lâm Minh không biết đã xuyên qua trời sao được bao lâu, từ khu vực biên giới vũ trụ hoang dã bay thẳng đến khu vực trung tâm.Lúc này khi Lâm Minh lại không gian na di lần nữa, hắn mới bay ra khỏi đường hầm không gian thì thấy hư không gần đó có một ngôi sao.

Trên ngôi sao non xanh nước biết, có người sinh sống canh tác, có Hồn Đế tụ tập xây dựng tông môn lọa nhỏ tại đây.

Đó là tinh cầu bình thường trong hoang dã của nhân tộc.Hai ngàn năm trước phàm nhân nhân tộc mở mang mầm mống trong vũ trụ hoang dã, sau này Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan nhưng bởi vì Thiên Tônthánh tộc tham chiến không nhiều, không có năng lực tiếp tục tổ chức đồ sát bao vây tiễu trừ quy mô lớn trong vũ trụ hoang dã, nên nhân tộc bình dân không bị lan đến nhiều.Lâm Minh thấy ngôi sao nhân loại này, không kịp xuyên qua hư không thì thấy một bàn tay khổng lồ xuất hiện bên trên tin chầu đè xuống.Tim Lâm Minh ngừng đập.

Không có gì bất ngờ, một tinh cầu nổ tung thành những mảnh đá vụn.

Bão năng lượng to lớn khiến vô số sinh linh trên tin chầu nháy mắt biến thành tro bụi.Điều này đương nhiên do Hồn Đế làm.Lâm Minh rất hận, sinh linh một inh cầu chế như thế, không khác gì giẫm chết một đám kiến.Nhưng hiện tại Lâm Minh không thắng nổi Hồn Đế, đành cắn răng chạy trốn tiếp.Lúc này từ tinh cầu bị nghiền nát bay ra vô tậnoan hồn, những hồn phách bị lực lượng Hồn Đế triệu hoán không hủy diệt trong bão năng lượng mà nhanh chóng ngưng tụ lại, tụ tập phạm vi vạn dặm.Trong tầm mắt màu xám khiến người nghẹt thở, từng đợt tử khí dâng lên dung nhập vào không gian.

Đường hầm không gian vốn bị Lâm Minh xé rách nhưng như lún vào vũng bùn, không cách nào tiếp tục mở ra.Lòng Lâm Minh chùngxuống, Hồn Đế đánh tử khí vào hư không vũ trụ, thay đổi tính chất không gian, phong tỏa không gian di chuyển torng khu vực vạn dặm.Muốn tiếp tục xuyên qua không gian thì phải phá tan lĩnh vực.Lâm Minh không chút suy nghĩ, hắn không thử không gian na di nữa mà cắn đầu lưỡi, bộc phát ra lực lượng, tốc độ cực hạn lao ra khỏi đây.

Lúc này uy áp của Hồn Đếphô thiên cái địa giáng xuống người Lâm Minh.Hồn Đế vỗ chưởng xuống:- Ngươi, trốn không thoátChưởng này vỗ khi Lâm Minh bay đi trốn, nổ utng sau lưng hắn, xung lực như trời long đất lở.

Lâm Minh chạy nhanh như bắn giống con chim bị mũi tên bắn trúng, người lăn lốc văng ra ngoài.Xung lực nhanh và sắc bén của Lâm Minh bị Hồn Đế một kích kia phá vỡ, tiếp theo là tử khí hùng dũng tụ tập lại khiến hắn như rơi vào vũng bùn.Ngón tay Hồn Đế điểm ra, ngón tay không rơi vào người Lâm Minh mà điểm vào hư không.

Lực lượng Hồn Đế làm hư không vặn vẹo mở ra cánh cửa không gian.- Hú hú hú hú!Tiếng gầm gừ thê lương phát ra từ cửa không gian, bốn con La Sát màu đen chui ra.Bốn con La Sát do tàn hồn ngưng tụ, toàn thân toát ra khí chất vương giả mênh mang cổ xưa.Loại hơi thở này không phải khôi lỗi luyện hồn bình thường có được, là nhân kiệt tuyệt thế, hùng chủ thế thực thụ.Nghĩa là bốn con La Sát không phải tàn hồn bình thường mà là Thái Cổ Thần Vương nổi lên trong Tam Thập Tam Thiên mấy trăm ức năm nay.Sau khi bọn họ chết inh hồn bị Hồn Đế luyện hóa, trở thành khôi lỗi linh hồn cho gã.- Cơ thể của ngươi cường đại lại chỉ muốn chạy trốn chịu đựng mấy lần công kích của ta.

Nhưng . . .

Ta không muốn chờ nữa!- Bạo!Biểu tình Hồn Đế thản nhiên, ngón tay điểm.

Bốn con La Sát cùng lao vào Lâm Minh.Cùng lúc đó Hồn Đế vỗ chưởng vào Lâm Minh, bàn tay to màu đen xuất hiện, nó lớn đến có thể chộp ngôi sao, tỏa ra tử khí vô tận nghiền áp Lâm Minh.Bốn con La Sát vận chuyển năng lượng toàn thân đến cực độ, mắt đỏ rực.

Năng lượng trùng kích đáng sợ làm cơ thể bốn con La Sát xuất hiện vết rạn.Lâm Minh liên tưởng Hồn Đế mới phun ra chữ bạo, hắn hiểu ngay bốn con La Sát định lao tới gần hắn rồi tự bạo.Hồn Đế không muốn dùng La Sát kiềm chế Lâm Minh mà chơi tự bạo luôn.Lâm Minh vốn dựa vào nền móng sâu vừa đánh vừa trốn có thể câu giờ với Hồn Đế.

Hồn Đế bỏ khôi lỗi bốn con La Sát, bản tân công kích cũng khiến La Sát tự bạo, Lâm Minh không cách nào ngăn cản.Bốn Thái Cổ Thần Vương luyện chế thành La Sát không đáng là gì với Hồn Đế.Công kích của Hồn Đế phong tỏa mọi đường né của Lâm Minh, bàn tay to màu đen ở trước mặt, bốn con La Sát nhốt tứ phía.

Lâm Minh rơi vào nguy hiểm sống chết rất lớn.Trong đường ranh sinh tử Lâm Minh đột nhiên đấm vào ngực mình phun ra ngụm tinh huyết, không chút do dự đốt cháy hết.Một hạt châu màu đen hiện ra trước mặt Lâm Minh hấp thu hết tinh huyết đang đốt cháy, tỏa ánh sáng đỏ nhấp nháy.Lâm Minh sử dụng Hồng Mông Linh Châu, hơn nữa khiến nó uống no máu tươi của mình!Lâm Minh mở ra sinh môn, thiêu đốt tinh huyết rồi có thể phục hồi lại.

Nhưng cái gọi là thiêu đốt tinh huyết cũng có cực hạn, nếu số lần đốt tinh huyết vượt qua ba phần thì Lâm Minh sẽ suy yếu rất nhiều ngày.

Vượt qua năm phần sẽ tạo thành tổn thương vĩnh cửu.

Còn bảy, tám phần thì là trí mạng.Nhưng hiện tại Lâm Minh không lo nổi cái gì nữa, đối diện Hồn Đế công kích nếukhông thiêu đốt tinh huyết thì hắn chết chắc.Lâm Minh ra tay,Đạo Cung Cửu Tinh hiện ra sau lưng hắn.

Lực lượng phân thân Ác Ma dung nhập vào bản tôn.Hiện tại toàn thânLâm Minh phủ vảy giáp, phía sau khuỷu tay nhô ra gai xương dữ tợn, Lâm Minh gầm lên, thân thể cùng Hồng Mông Linh Châu háo thành sao băng lao tới bàn tay to màu đen của Hồn Đế.Lâm Minh biết, cho dù là bốn con La Sát cùng nhau tự bạo thì uy lực thua xa chưởng của Hồn Đế.

Bị chưởng này đánh trúng Lâm Minh sẽ thành tro ngay.Ầm!Vang tiếng nổ trầm đục, bàn tay to màu đen bị Lâm Minh liều mạng công kích xuyên thủng.

Thân thể mới khép vết thương của Lâm Minh lại đứt từng khúc kinh mạch, khớp xương nổ nát.

Đôi taycầm thương vặn vẹo với góc độ quái dị, phía sau khuỷu tay gãy xương đâm thủng máu thịt.Đây không phải cuộc chiến cùng đẳng cấp, đối diện Hồn Đế dù chỉ là phân thân thì Lâm Minh không cách nào ngăn cản.Lâm Minh bay ngược ra sau, bốn con La Sát lại lao hướng hắn.Lòng Lâm Minh trầm xuống, cảm nhận tuyệt vọng.Nếu Lâm Minh ở trạng thái đỉnh cao thúc đẩy lực lượng thần ma hộ thể cứng rắn đỡ bốn con La Sát tự bạo thì cũng được.Nhưng hiện tại Lâm Minh vừa dùng hết lực lượng, nội tạng thủng hết, khắp người đầy vết thương.

Kinh mạch nứt gãy không cách nào rót năng lượng vào.

Xương gãy nát không điều động được lực lượng cơ thể.

Lâm Minh gần như không chống cự gì, nỏ mạnh hết đà nhìn bốn con La Sát tự bạo bên cạnh mình.Lâm Minh tuyệt đối không chịu nổi công kích kia.Không chút ngừng lại, bốn con La Sát thúc đẩy năng lượng lên tới tột đỉnh thì cùng nhau tự bạo.Ầm!Như bốn vầng mặt trời nổ, thần quang rực rỡ cắn nuốt tất cả.

Trong bão năng lượng làm người ta tuyệt vọng Lâm Minh hoa mắt, năng lượng hộ thuẫn màu trắng bao phủ toàn thân hắn.Cảm giác ấm áp thoải mái khiến cơ thể cơ hồ tan xương nát thịt của Lâm Minh được thấm nhuần, đang nhanh chóng lành lại.Nhưng tình hình này khiến lòng Lâm Minh thít chặt.Ai!?Bốn La Sát cùng tự bạo tuy kém xa một kích của Hồn Đế nhưng nhìn khấp Tam Thập Tam Thiên mấy ai đỡ nổi?Ánh sáng tan biến, một bóng người áo trắng che trước mặt Lâm Minh, năng lượng hộ thuẫn vừa rồi là nàng cứng rắn chống đỡ.Không muốn . . .

Là Thần Mộng!Ngực Thần Mộng bị máu nhuộm đỏ, năng lượng ngưng kếtquần áo nhuyễn giáp đã xé rách ra.

Đôi tay vừa mở ra hộ thuẫn rũ xuống như không xương, xương tay Thần Mộng đãn át bấy.Không chỉ thế,, đôi mắt, lỗ, mũi tai chảy máu.

Đôi mắt như ánh sao của Thần Mộng đã tối tăm mất ánh sáng.Thần Mộng là người đột phá Chân Thần sớm nhất nhân tộc, lúc Lâm Minh trở về thì nàng bế quan hai ngàn năm, thành tựu Chân Thần trung vị.

Thần Mộng là cường giả mạnh nhất nhân tộc trừ Lâm Minh ra.Hôm nay là trận chiến đầu tiên sau lưng Thần Mộng thành tựu Chân Thần trung vị, có lẽ cái này không tính là chiến đấu mà chỉ là thiêu thân lao đầu vào lửa.-------Chương 2440: Thiên nhân dung hợpTừ lúc ban đầu Lâm Minh và Hồn Đế đánh nhau thì tổng bộ nhân tộc đã nhận được tin.

Dù cho biết rõ Lâm Minh chiến đấu các cao tầng nhân tộc không mang lại tác dụng gì nhưng bọn họ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, mặc cho Lâm Minh rơi vào nguy hiểm mà không quan tâm.Không nói đến Lâm Minh đã cứu họ nhiều lần, chỉ nói nếu hắn chết thì nhân tộc cũng tiêu đời.Bởi vì Lâm Minh và Hồn Đế hoàn toàn không che giấu được tung tích, nơi hai người đi qua gần như là trời sụp đất nứt lai.

Với cảm giác của Chân Thầnnhân tộc tỏa định tuyến đường Lâm Minh, Hồn Đế rượt đuổi và có khả năng sẽ đến vị trí nào không khó khăn.

Cao tầng nhân tộc tới giúp Lâm Minh, người đầu tiên đến nơi là Thần Mộng thực lực mạnh nhất vừa xuất quan.Lâm Minh lắc người tới bên cạnh Thần Mộng, dìu nàng bị Hồn Đế tổn hại nặng không đứng vững được:- Thần Mộng tiền bối!Mắt thấy Thần Mộng thất khiếu chảy máu, hồn hải ảm đạm, Lâm Minh cắn chặt môi, trong lòng cực kỳ tức giận.Khi mạng sống Lâm Minh gặp nguy hiểm vô cùng, Thần Mộng ạn kiệt sức sống đỡ một kiếp cho hắn.

Lâm Minh cảm giác hơi thở sự sống của Thần Mộng nhanh chóng yếu đi, khiến lòng hắn nôn nóng như lửa đốt.Hồn Đế nói:- Có người không màng mạng sống tới cứu ngươi, cho ngươi thở dốc.

Nếu vậy ta sẽ cho các ngươi chết chung.Hồn Đế duỗi thẳng tay ra, lòng bàn tay rách toạc, một cây cốt trượng chui ra khỏi máu thịt.Cốt trượng này dài hơn một trượng, không chút ánh sáng, như mã não màu đen.Đây là vũ khí của Hồn Đế.Bề ngoài Hồn Đế là thiếu niên, không cao.

Cốt trượng giấu trong cơ thể Hồn Đế cao hơn gã một khúc.Cốt trượng này thật sự là dùng xương Ma Thầntrăm ức năm trước chế tạo ra, phẩm cấp của nó khó thể giới định.Hồn Đế cầm cốt trượng, áo trắng phất phơ, khí thế càng đáng sợ hơn.Nhìn vũ khí này, cảm nhận áp lực khổng lồ Hồn Đế mang lại, Thần Mộng cảm giác tim mình run rẩy.

Đây là lực lượng Chân Thần không thể chống đỡ.Thần Mộng dùng chân nguyên truyền âm giãy dụa nói:- Lâm Minh, ta truyền lực lượng của ta cho ngươi . . .Thần Mộng đã rất yếu ớt, nàng và Hồn Đế chênh lệch rất lớn.

Thần Mộng cạn kiệt khí huyết ngăn cản một kích kia, khiến nàng bị thương rất nặng.

Thần Mộng gần như dựa vào ý chí chống đỡ.Lực lượng lưu trữ trong người Thần Mộng bây giờ đã không thể tạo thành uy hiếp cho Hồn Đế, cách duy nhất phát huy tác dụng là thiêu đốt khí huyết và thần hồn của mình, truyền lực lượng cho Lâm Minh.Lấy lực lượng thần hồn Thần Mộng làm mồi dẫn dung nhập vào người Lâm Minh, phối hợp lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh, Chân Thần của hắn khiến tinh khí thần cùng đạt tới tột đỉnh, vậy thì có một cơ hội đỡ công kích từ Hồn Đế.Đôi mắt Lâm Minh đỏ máu.Lâm Minh biết rõ nếu Thần Mộng lại thiêu đốt khí huyết và thần hồn thì nàng chết chắc.Lâm Minh nói:- Thần Mộng tiền bối, ta biết tiền bối muốn dùng hết sức bảo vệ mạng sống của tâ, cũng là bảo vệ tương lai Tam Thập Tam Thiên, nhân tộc.

Nhưng ta không thể mượn dùng lực lượng của tiền bối, ta không muốn khiến người khác chết vì ta.

ơn nữa trên người ta đã có tiêu ký Chân Thần mà Hồn Đế khắc lên, trốn thoát được một kiếp, chạy không khỏi kiếp thứ hai.

Ta vốn không có đường lui, thật ra từ lúc ta bước lên con đường võ đạo ngày đầu tiên đã không có đường lui.

Cuộc đời Lâm Minh ta từng thất bại, từng chạy trốn, từng bị người tính kế.

Ta từng từ đỉnh cao rớt xuống thung lũng, thật sự trải qua cái chết.

Nhưng ta chưa từng muốn nhận thua!

Người Hồn Đế muốn giết là ta, vậy hãy để ta đối mặt đi!Khi Lâm Minh nói chuyện khí huyết toàn thân không chút giữ lại đốt cháy, trong người dâng trào lực lượng đáng sợ khiến kinh mạch cả người hắn không chịu nổi.

Máu thịt ngoài người Lâm Minh bị xé rách từng tầng.Cùng lúc đó ý chí võ đạo của Lâm Minh tăng lên một đường thẳng, cứ tăng tiếp.

Ý chí võ đạo vô hình như biến thành cây trường thương tuyệt thế đâm xuyên thiên địa vũ trụ.Biến đổi trên người Lâm Minh khiếnThần Mộng giật nảy mình.

Thần Mộng đã bị thương nặng, nàng không chịu nổi Lâm Minh bộc phát lực lượng đem đến uy áp.Ầm!Bão năng lượng bộc phát lấy Hồn Đế làm trung tâm bao phủ Lâm Minh và Thần Mộng.

Bão năng lượng này chỉ là khúc nhạc dạo Hồn Đế xuất chiêu, dù vậy đủ khiến tất cả võ giảThiên Tôn thành tro.Gió bão xé rách, Thần Mộng bị thương nặng không có sức ngăn cản.Lâm Minh mở ra thần ma hộ thuẫn, thúc giục lực lượng của mình đến mức tận cùng!Lâm Minh thầm rít gào:- Lực lượng!

Cho ta lực lượng, mạnh thêm chút nữa!Sống lưng Ác Ma giấu trong máu thịt của Lâm Minh bị hắn rút ra, với Hồng Mông Linh Châu phụ trợ bị hút vào người hắn.XươngMa Thần dung nhập vào máu thịt thì cảm giác rất khó tiêu hóa, thậm chí có tác dụng phụ.

Nhưng hiện tại Lâm Minh bất chấp.Lần đầu tiên Hồn Đế rung động.- A?Giây phút Lâm Minh điên cuồng thiêu đốt tinh huyết, Hồn Đế cảm giác thần hồn của hắn lên đỉnh chưa từng có.Sự lột xác giữa lằn ranh sống chết khiến sắc mặt Hồn Đế trầm trọng vài phần:- Không thể giữ tiểu tử này được.Lần này đánh với Lâm Minh khiến Hồn Đế càng cảm nhận sự đáng sợ của hắn, gã phải thừa dịp hiện tại hủy hắn!Hồn Đế ra tay, cốt trượng chỉ về phía trước, tựu như thiên địa sụp đổnghiền áp Thần Mộng và Lâm Minh.Hai tay Lâm Minh lật lại thu Thần Mộng không còn bao nhiêu sức mạnh vào Hồng Mông Linh Châu.Lâm Minh giơ cao hai tay song song, tay phải xuất hiện một Hồng Liên màu máu, tay trái xuất hiện một Tu La Chuyển Luân.Đây chính là hai pháp tắc tối cao Lâm Minh tu được, Thánh Điển và Thiên Thư.Sau đó Lâm Minh khép hai tay lại, vĩnh hằng linh hồn nóng rựcthiêu đốt trán hắn, chói lòa như mặt trời.Có thần hồn khổng lồ hỗ trợ, Thánh Điển và Thiên Thư vốn khác biệt nhau trong khoảnh khắc bắt đầu hoàn toàn dung hợp.Trong mộ Ma ThầnLâm Minh đã dung hợ Thánh Điển và Thiên Thưbước đầu, muốn dung hợp hoàn chỉn thì cần một cơ hội.Hôm nay Lâm Minh dung hợp thiên địa vũ trụ cùng nhân thể vũ trụ, giây phút đó cơ thể, thần hồn, thế giới trong người hắn đều dung ợp với vũ trụ Tam Thập Tam Thiên.Cơ thể Lâm Minh chính là tinh thần vạn vật, năng lượng trong người là nguyên khí vũ trụ, linh hồn chính là thiên đạo pháp tắc!Lực lượng vũ trụ Tam Thập Tam Thiên cháy ngược hướng Lâm Minh.Lực lượng của Lâm Minh điên cuồng tăng lên, đây không chỉ là lực lượng của chính hắn còn đến từ chư thiên vạn giới, lực lượng sinh linh Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh ra tay, hắn không sử dụng Ám Long thương nữa.

Giây phút đó thân máu thịt của Lâm Minh biến thành cây trường thương, ý chí của hắn là mũi thương sắc bén nhất.Cơ thể Lâm Minh biến thành luồng sáng chói mắt đâm thẳng vào Hồn Đế, va chạm với cốt trượng.Cú va chạm không thanh âm, thiên địa mất tiếng, chỉ có thần quang hủy thiên diệt địa chiếu sáng nguyên vũ trụ hoang dã.Đại thế giớ vỡ nát, ngân hà bị chém đứt.

Trong cú va chạm đáng sợ cơ thể Lâm Minh tan vỡ, đôi tay biến thành xương trắng.Người Hồn Đế rung mạnh bay ra sau trăm ngàn dặm.Khi Hồn Đế bay ngược thì trụ lại thân thể, cơ mặt đông cứng:- Sao . . .

Có thể?Lâm Minh nhìn Lâm Minh lại cúi đầu ngơ ngác nhìn ngực mình, nơi đó có lỗ máu ghê người.Vạt áo trắng tinh bị máu nhuộm đỏ, vết thương gần như xuyên thủng ngực Hồn Đế.

Không biết đã bao lâu rồi Hồn Đế mới bị thương nặng thế này.- Ngươi . . .

Có thể tổn thương ta?Hồn Đế cảm thấy không tin nổi, gã là tồn tại vượt qua Chân Thần.

Dù trong cường giả vượt qua đẳng cấp Chân Thần thì Hồn Đế thuộc loại người nổi bật.Tuy bây giờ Hồn Đế chỉ là phân thân nhưng có lực lượng một phần mấy của bản thể, Chân Thần tuyệt đối không đánh lại.Hồn Đế che ngực mình, máu thịt mấp máy trọng sinh.

Nhưng trong vết thương ẩn chứa lực lượng đại đạo pháp tắc, tương đương với đại đạo tạo thànhvết thương, nhưng không cách nào phục hồi trong thời gian ngắn.Không chỉ thế,, Lâm Minh cảm giác hồn hải của mình đau nhức gần như xé rách.

Công kích của Lâm Minh chẳng những đâm thủng người Hồn Đế, ý chí của hắn tổn thương thần hồn gã.Linh hồn Hồn Đế cường đại có một không hai toàn vũ trụ, nhưng hiện tại bị Lâm Minh tổn thương.Hồn Đế che ngực từng bước tiến lên:- Ngươi thật là . . .

Khiến ta kinh ngạc!

Nhưng mà . . .

Ngươi vẫn không thay đổi được vận mệnh của mình.Gần ngay đạo Hồn Đế, người Lâm Minh đẫm máu.

Hồng Mông Linh Châu đang chữa cho đôi tay chỉ còn lại xương trắng của hắn.-------Chương 2441: Đồng lòng chiến đấuLâm Minh bị thương nặng hơn Hồn Đế.Đúng là Lâm Minh dung hợp pháp tắc tối cao, ý chí đến đỉnh cực độ.Vấn đề là Lâm Minh thiếu lực lượng để phát huy tất cả.Nói cho cùng vì tu vi của Lâm Minh quá thấp, thế giới trong người và cơ thể không chịu nổi.Một kích vừa rồi Lâm Minh hiêu đốt khí huyết và thần hồn mới phát ra được.

Nhưng khí huyết, thần hồn của Lâm Minh có thể thiêu đốt mấy lần?Hồn Đế trước mặt Lâm Minh không giống Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Cả đời Tạo Hóa Thánh Hoàng không thể vượt qua Chân Thần, Hồn Đế thì đã qua rồi.

Dù trong cùng cảnh giới, thực lực của Hồn Đế bỏ xa Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lâm Minh vượt ba tiểu cảnh giới chiến đấu với Tạo Hóa Thánh Hoàng còn nhẹ nhàng, nhưng vượt mấy tiểu cảnh giới chiến cùng Hồn Đế là vô cùng khó khăn.Cảnh giới chênh lệch tuyệt đối như lạch trời không cách nào lấp đầy bóp chặt tử huyệt của Lâm Minh.Lâm Minh cảm giác lực lượng của mình không ngừng tổi qua, sinh mệnh chi hỏa bắt đầu trở nên yếu ớt.

Lâm Minh không định trốn, cũng không trốn thoát.Lâm Minh nhìn Hồn Đế, khóe miệng lộ nụ cười thảm:- Dù ngươi giết ta thì ta cũng sẽ biến ngày hôm nay thành ác mộng mãi mãi của ngươi!Lời Lâm Minh tựa như nguyền rủa, Hồn Đế nhướng mày, đôi mắt đục lóe tia sáng lạnh.Hồn Đế cười khẩy nói:- Ngươi cho rằng ngươi có năng lực này?Chợt nụ cười đông trên mặt Hồn Đế, gã ngoái đầu nhìn trời sao phía xa.Có người đến nữa!Hồn Đế và Lâm Minh đánh nhau có thể nói là kinh thiên động địa, đánh đến nguyên vũ trụ hoang dã rung rinh, vì vậy rất nhiều người lao tới đây.Người đến là đám cường giả nhân tộc như Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Hắc Ám Ma Quân, Hạo VũThiên Tôn.

Bọn họ thấy Hồn Đế và Lâm Minh thì con ngươi co rút.

Vết thương trên người Hồn Đế đã lành một nửa, Lâm Minh thì vẫn .Tuy vậy trên người Lâm Minh rực cháy chiến ý, khí huyết dâng trào.

Đôi mắt Lâm Minh như địa ngục Tu La phát ra sát khí vô hạn.Giờ phút này, Lâm Minh cho người cảm giác như dã thú nổi giận vì bị thương.Thảm khốc đến thế!đám người Đế Thích Già hút ngụm khí lạnh, trước đó bọn họ không biết Lâm Minh đối mặt Hồn Đế.

Thấy Lâm Minh thực lực cường đại bị đánh tới mức này, bọn họ đã lờ mờ đoán ra.trong toàn vũ trụ chỉ có lão ma kia mới có năng lực buộc Lâm Minh nông nỗi này.- Thần Mộng đâu?Chỉ thấy Lâm Minh, không thấy Thần Mộng, mọi người căng thẳng thần kinh.

Đặc biệt là Hạo VũThiên Tôn không thấy bóng dáng Thần Mộng đâu, rất là nóng ruột nóng gan.

Nhưng đang phút quan trọng, Hạo Vũ không dám truyền âm cho Lâm Minh hại hắn phân tâm.Từ đầu đến cuối Hồn Đế không thèm nhìn đám người Đế Thích Già cái nào, gã không hề chú ý đến bọn họ.Mới rồi Hồn Đếkhựng lại không phải vì đám người này.Hồn Đế tiếp tục nhìn hư không, khóe môi cong lên.Hồn Đế nhướng mày nói:- Vốn muốn đi trước tìm ngươi nhưng thấy Lâm Minh trước, vậy đành ra tay với Lâm Minh.

A, ngươi còn có giúp đỡ?Cách trước mặt Hồn Đế trăm dặm không gian vặn vẹo, một nữ nhân áo đen bước ra đường hầm không gian.Hai lão nhân đi theo sau lưng nữ nhân.Nữ nhân áo đen chính là Thánh Mỹ.Thánh Mỹ nhìn bộ dáng của Lâm Minh thì cắn chặt ra, ánh mắt nhìn Hồn Đế lạnh băng như cửu u Thâm Uyên, ẩn chứa sát khí và hận vô tận.Thánh Mỹ!Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ xuất hiện thì lòng chùng xuống.

Tuy Thánh Mỹ mạnh nhưng không thay đổi được thế cục trước Hồn Đế.Lâm Minh không muốn Thánh Mỹ bị cuốn vào, bị Hồn Đế ngược giết.

Nhưng khi Lâm Minh nhìn hai lão nhân sau lưng Thánh Mỹ thì ngây ra.Hai lão nhân là người thủ hộ Tu La lộ, Triệt và Mặc.Lâm Minh gặp Triệt, Mặc ở tầng thứ bảy thử luyện Tu La lộ cuối cùng.

Triệt và Mặc biểu hiện ra lực lượng luôn kha mơ hồ, Lâm Minh không rõ ràng cảnh giới chính xác của họ.

Lâm Minh chỉ biết Triệt và Mặc sống lâu thật lâu, vì bọn họ là tộc Điện Linh, tuổi thọ lâu hơn sinh linh Tam Thập Tam Thiên nhiều.Bản thân Tu La lộ có hai Chân Thần, hơn nữa chỗ sâu nhất Tu La hải Tu La lộ có thái cổ cự thú đẳng cấp Chân Thần.

Hai lão nhân này có thể trở thành người thủ hộ Tu La lộ thì thực lực chắc chắn vượt qua đa số Chân Thần.Triệt và Mặc là người hầu của chủ nhân Tu La lộ, lúc trước thánh tộc xâm nhập Thần vực Lâm Minh đã từng cầu viện bọn họ.

Nhưng Triệt và Mặc không hỗ trợ, bọn họtrả lời là khi Lâm Minh đủ sức thành người đánh cờ, có thể chơi ván cờ thiên địa này mới có tư cách tìm hiểu Tu La lộ, chủ nhân Tu La lộ.Tức là trong mắt Triệt và Mặc thì thánh tộc xâm nhập Thần vực căn bản không tính cái gì, hai chủng tộc chém giết chỉ xem như mở màn đối với địa cục thiên địa.Triệt và Mặc làm người thủ hộ Tu La lộ, có sứ mệnh của riêng mình.

Sứ mệnh này liên quan tới mộ chủ mộ Ma Thần.Việc Tạo Hóa Thánh Hoàng và Lâm Minh chiến đấu thì Triệt và Mặc sẽ không can thiệp, thậm chí xem Tạo Hóa Thánh Hoàng và thánh tộc xâm nhập là đá mài dao cho Lâm Minh.

Nếu Lâm Minh không cách nào đối mặt cục diện này, không đánh bại được Tạo Hóa Thánh Hoàng không chung đẳng cấp với mộ chủ mộ Ma Thần thì hắn không có năng lực trưởng thành tới cảnh giới quảng trường đối kháng mộ chủ mộ Ma Thần trước khi hạo kiếp đến.Hồn Đế nheo mắt nói:- Hai ngươi!Hồn Đế không biết Triệt và Mặc, tuy tuổi thọ bọn họ lâu dài nhưng so với năm tháng gã tồn tại thì như con kiến với con voi.Lúc Triệt và Mặc bắt đầu thủ hộ Tu La lộ Hồn Đế còn đang phục hồi nguyên khí.

Trăm ức năm trướcHồn Đế bị thương quá nặng, đến mấy ức năm sau, Hồn Đế đoạt xá thân hình hiện tại, không ngừngdung hợp luyện hóa, phục hồi thực lực của mình, nghỉ ngơi dưỡng sức.Bọn họkhông gặp mặt.- Nữ nhân và lão nhân kia là . . .Cường giả nhân tộc nhìn nhau, bọn họ không nhận biết Triệt và Mặc, dù là Thánh Mỹ thì đa số người không đoán ra lai lịch của nàng.Nhưng có một điều chắc chắn rằng thực lực của ba người này rất mạnh.Ba cường giả lai lịch không rõ ràng cộng thêm Lâm Minh tuy bị thương nặng nhưng như dã thú bị thương, có sức chiến đấu khủng bố.Bốn người cùng nhau đối mặt Hồn Đế!Triệt mở miệng nói:- Lão già, ngày tàn của lão tới rồi.Thanh âm chất chứa năng lượng vang vọng trong hư không.Hồn Đế nhìn hai lão nhân, cảm nhận năng lượng và pháp tắc dao động từ người bọn họ, bật cười nói:- Ta còn tưởng là ai, thì ra là phó tòng của người kia.

Trăm ức năm trước chủ tử của các ngươi hợp sức Bất Hủ còn không làm gì ta được, ngược lại bị ta đánh bại.

Hai kẻ nô tài các ngươi dám buông lời ngông cuồng?- Nếu ngươi là thể hoànchỉnh thì chúng ta sẽ bị ngươi giết ngay lập tức, nhưng hiện tại ngươi chỉ là một phân thân.

Thể hoàn chỉnh của ngươi bị căn nguyên tử tinh phân cách, đa số lực lượng để lại Hắc Ám Thâm Uyên.

Tuy chúng ta không đánh lại ngươi nhưng có cơ hội tổn hại nặng ngươi, phá nát kế hoạch của ngươi!Triệt và Mặc nhìn nhau, lấy vũ khí ra.

Vũ khí của Triệt là một trận bàn, vũ khí của mặc là một cái đỉnh to.Lâm Minh từng thấy đỉnh này, nó biến ra ảo ảnh là hình dạng ban đầu của Ngân Hà Hư Không đỉnh.Hồn Đế không thèm để bụng hai lão nhân này, qua lần bế quan thực lực của gã đã tiến thêm một bước, vượt qua Chân Thần.

Triệt và Mặc sao có thể đánh lạiphân thân Hồn Đế?

Không Chân Thần nào có thể uy hiếp được gã.Hồn Đế giơ ngang cốt trượng, bàn tay lướt qua thân trượng.

Giữa trán Hồn Đế có một khối thịt tách ra, hiện ra một con mắt.Trong con mắt không có tròng hay con ngươi, chỉ có hư vô thăm thẳm như thể trong mắt đó ẩn chứa một vũ trụ.Lâm Minh đứng trước mặt Hồn Đế nhìn con mắt này thì lòng chùng xuống.

Trong mắt ẩn chứa hơi thở vũ trụ mà Lâm Minh rất quen thuộc, đó là hơi thở . . .

Mộ Ma Thần!-------Chương 2442: Thế giới của Hồn ĐếHồn Đế tu luyện là không ngừng dung nhập siêu thế giới mộ Ma Thần vào bản thân, biến thành lực lượng của riêng mình.

Cuối cùng bản thể và thế giới hợp thành một thể, thế giới bất diệt thì bản thể bất hủ!Hiện tại trán Hồn Đế mở ra con mắt, trong mắt ẩn chứa trời sao vô tận chính là thế giới có mộ Ma Thần.Nghĩa là Hồn Đế đã bắt đầu dốc hết sức ứng đối, thậm chí dùng chiêu thức này.

Đây là chiêu mà Hồn Đế chưa hoàn toàn khống chế được, dù sao gã chưa bế quan xong, không luyện hóa mộ Ma Thần hoàn toàn.Triệt và Mặc đồng thanh kêu lên:- Cẩn thận, lão tặc này định liều mạng!- Lâm Minh, nuốt viên đan dược này vào!Một viên đan dược tròn xoe xuất hiện trong lòng bàn tay Lâm Minh.Lâm Minh nhìn một cái, viên đan dược màu xanh biếc, không biết luyện chế cách nào màthông thườngbề mặt đan dược hơi mềm, đan dược này thì cứng như một viên ngọc châu.

Từng vòng hoa văn phủ trên mặt ngọc, trông rất đặc biệt.Lâm Minh thầm lấy làm lạ nhưng bây giờ không phải lúc nói nhiều, hắn há mồm nuốt đan dược xuống.

Lâm Minh cảm nhận đan dược tan ra biến thành lực lượng ấm áp thoải mái thấm nhuần tứ chi bách hài.Lâm Minh thiêu đốt tinh huyết đã tạo thành tổn thương vĩnh cửu cho thân thể, nhưng nuốt viên đan dược xong hắn cảm thấy khí huyết lại trào dâng lên.

Tuy không thể hoàn toàn chữa khỏi tác dụng phụ do vừa rồi Lâm Minh cạn kiệt sinh mệnh, nhưng ít ra kéo dài sức chiến đấu cho hắn.Nuốt viên đan dược này vào đã có hiệu lực, không cần tĩnh tọa luyện hóa, hơn nữa có hiệu quả với Lâm Minh vốn thực lực vượt qua đa số cường giả đỉnh Chân Thần, có thể tưởng tượng nó quý giá cỡ nào.- Ngươi nghỉ ngơi trước đi.

Triệt, chúng ta ra tay!Triệt và Mặc liếc nhau, hai người sống chung với nhau bao năm dài, sớm đã hình thành ăn ý, hai người bọn họ phối hợp thì sức chiến đấu sẽ tăng lên một bậc.Hai người đứng trong hư không, dưới chân hiện ra một trận đồ màu vàng.

Triệt và Mặc đứng trên hai mắt trận của trận đồ.

Trận đồ này là trận bàn của Triệt, đại đỉnh của Mặc lơ lửng trên đầu hai người, không ngừng xoay tròn phát ra ánh sáng rực rỡ.Vang tiếng rống, sau lưng Triệt và Mặc hiện ra một ảo ảnh Tu La.Tu La sát ý sôi trào, dần dung hợp với cơ thể Triệt và Mặc.Hút Tu La ảo vào người!Lâm Minh thấy cảnh này thì giật nảy mình.

Triệt và Mặc cũng tu luyện Tu La thiên đạo nhưng cách tác chiến khác hẳn với Lâm Minh.Hai người cùng thi triển bí pháp, sức chiến đấu tăng vọt lên đỉnh.

Bề ngoài già nua của Triệt và Mặc thay đổi, thân thể vươn cao lên, nét mặt cứng rắn, nếp nhăn biến mất, tóc đen thui, lão hoàn đồng.

Biến thành người trẻ tuổi.Cơ bắp Triệt và Mặc nhô lên, toàn thân khí huyết dâng trào gióng như thoát thai hoán cốt.Đã rất nhiều năm Triệt và Mặc không sử dụng loại bí thuật này, trong đó có nhiều hạn chế, tiêu hao rất lớn cho hai người, sẽ hao tổn tuổi thọ.

Nhưng đối diện Hồn Đế làm Triệt và Mặc bất chấp.Triệt và Mặc đồng thanh kêu lên:- Ra tay!Dưới chân, đỉnh đầu Triệt và Mặc, trận bàn màu vàng và đại đỉnh cùng bay ra đè mạnh xuống Hồn Đế.Nhìn Triệt và Mặc dốc sức đánh ra một kích, Hồn Đế cười cười.

Hư không vô tận chứa trong con mắt thứ ba trên trán Hồn Đế bỗng phóng to ra.

Thế giới nơi có mộ Ma Thần như biến thành thủy triều hữu hình tràn ra, nuốt sống tất cả.Trong phút chốc Hồn Đế như đứng ở dị độ thời không, công kích của Triệt và Mặc bị dị độ thời không hút vào!Ầm!

Ầm!Năng lượng nổ ngang ngửa bão năng lượng khủng bố do hằng tinh bộc phát, năng lượng điên cuồng thổi quét dị độ thời không.

Nhưng thời không ổn định đến khó tin, tất cả bão tố bị nghiền nát, không gian không chút tổn thương.Triệt và Mặc dốc sức đánh một kích bỗng chốc biến mất chỉ còn lạitrận bàn màu vàng, đại đỉnh mất linh tính bay trở về tay chủ nhân.Triệt và Mặc nhìn binh khí của mình thì cứng người lại.

Đối thủ Hồn Đế từ đầu tới cuối đứng giữa hư không gần đó, không nhúc nhích một ưbước.Triệt và Mặc giật mình kêu lên:- Không thể nào!Hai người hợp sức một kích đủ để đè dẹp đa số Chân Thần.

Đụng độ Hồn Đế dù không thể giết đối phương nhưng không đến mức yếu ớt tới nhường này, không chạm được vạt áo của gã.Giọng diệu Lâm Minh nặng nề lên tiếng:- Hắn chuyển dời công kích của hai vị tiền bối.Lâm Minh biết rõ Hồn Đế tu luyện công pháp gì, nhìn thấu chiêu thức vừa rồi của gã.Nguyên nhân đều đến từ con mắt thứ ba giữa trán Hồn Đế.

Là không gian vô tận mộ Ma Thần chứa rong trán Hồn Đế phóng lớn vô hạn, nuốt mất công kích của Triệt và Mặc.- Chuyển dời . . .Nghe Lâm Minh giải thích Triệt và Mặc dần nhận ra loại khả năng này, bọn họ càng biến sắc mặt.Lâm Minh nói:- Hứng chịu công kích của các tiền bối không phải Hồn Đế mà là thế giới nơi có mộ Ma Thần.Cái này tương đương nghiệm chứng suy đoán vừa nãy của Triệt và Mặc, hai người lòng chùng xuống, dâng lên cảm giác tuyệt vọng.Dùng thế giới hứng chịu công kích từ bọn họ?Bọn họ có thể tổn hại nặng cơ thể Hồn Đế nhưng hủy diệt một thế giới thì sao?Mặc dù Chân Thần có năng lực hủy diệt thế giới nhưng đó là với thế giới tầng thấp, mở rộng đến những siêu vũ trụ như Tam Thập Tam Thiên, Hắc Ám Thâm Uyên thì Chân Thần không có năng lực phá chúng.Mộ Ma Thần tương đương áp súc siêu vũ trụ, nó thậm chí vượt qua vũ trụ đại phá diệt của kỷ nguyên vũ trụ trước.Thế giới như vậy làm sao sức người có thể phá hư?Nếu Hồn Đế có thể tùy ý chuyển công kích của bọn họ vào thế giới mộ Ma Thần thi bọn họ làm sao đánh với gã được?

Hồn Đế đa ở thế bất bại!Không gian mộ Ma Thần là hoàn mỹ nhất thế giới này, phòng ngự không thể phá vỡ nhất.Mặc không phục nói- Chẳng lẽ hắn sử dụng chiêu này không bị hạn chếnào sao?Chiêu thức uy lực càng lớn thì càng bị nhiều hạn chế, đây là chuyện đương nhiên.

Nhưng điểm này chưa chắc áp dụng trên người Hồn Đế, vì mộ Ma Thần vốn là một phần cơ thể của gã.

Tương đương với Hồn Đế dùng phần thân thể ngăn cản công kích.Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm nói:- Hai vị tiền bối, Hồn Đế đã dung hợp bước đầu với thế giới mộ Ma Thần, thi triển chiêu này không bị hạn chế.

Nhưng có lẽ Hồn Đế sẽ bị hạn chế để giữ trạng thái này.Căn cứ để Lâm Minh làm ra phỏng đoán này vì Hồn Đế không hoàn thành bế quan, cũng không dung hợp hoàn toàn với mộ Ma Thần.

Lúc Hồn Đế đánh nhau cùng Lâm Minh đã không dùng chiêu này, gã từng bị hắn đánh thương một lần.Không phải vì Hồn Đế sơ sẩy mà do bị hạn chế, Hồn Đế không nguyện ý ngay từ đầu đã sử dụng không gian mộ Ma Thần.

Vì vậy Lâm Minh tin tưởng phải trả giá để giữ không gian này.Triệt cắn răng nói:- Chỉ cần có hạn chế thì chúng ta chịu đựng đi!Bọn họ còn chút vũ khí bí mật.Lâm Minh lại nói:- Ta nhớ rõ trong mộ Ma ThầnBất Hủ quân vương tiền bối từng khuyên ta đừng đánh với Hồn Đế trong mộ Ma Thần, phi ta có được xé rách năng lực xé rách thế giới mộ Ma Thần.

Hiện tại chúng ta không có năng lực đó, mới rồi Hồn Đế dùng không gian mộ Ma Thần hấp thu công kích của các tiền bối, ta không biết năng lực của hắn có thể dùng không gian mộ Ma Thần hút chúng ta vào không?Lời Lâm Minh như gió lạnh đến từ cửu u Thâm Uyên khiến Triệt và Mặc ớn lạnh sống lưng.Thú hết mọi người vào không gian mộ Ma Thần?Vậy tương đương với cá trong chậu, mọi người chết chắc.Làm sao đây?Triệt và Mặc không biết nên làm sao, hiện tại bọn họ đối mặt mới chỉ là một phân thân Hồn Đế.Nếu là Hồn Đế thể hoàn chỉnh thì điều khiển thế giới mộ Ma Thần càng thuận tay hơn, vậy gã cường đại đến mức nào?Biểu tình Mặc trầm trọng nói:- Kết trận!Mặc không biết con tmắt trên trán Hồn Đế có đúng như Lâm Minh nói có thể thú bọn họ vào không, nếu có năng lực đó thì không tưởng tượng nổi hậu quả.Hồn Đế lên tiếng:- Các ngươi chỉ có bấy nhiêu sao?

Vậy đến lượt ta ra tay.Lực lượng của Hồn Đế tăng cao vô hạn, con mắt giữa trán phóng lớn không giới han.

Một vòng xoáy màu đen ầm ầm xuất hiện, nguyên khí thiên địa xung quanh bị vòng xoáy cắn nuốt.

Cùng lúc đó, Triệt và Mặc, Lâm Minh, Thánh Mỹ cảm nhận lực hút khổng lồ.Lực tràng đáng sợ đổ ập xuống phong tỏa tứ phía, lực hút này khiến thân thể của bọn họ có cảm giác bị hút vào không gian mộ Ma Thần.Mấy người biến sắc mặt, nếu Hồn Đế thật sự có năng lực hút hết tập thể vào không gian mộ Ma Thần thì khỏi cần đánh nhau làm gì.Mọi người đều chết chắc, không có lý nào may mắn thoát khỏi.-------Chương 2443: Hàn Băng KínhVòng xoáy lực thú càng lúc càng khủng bố, cơ thể Hồn Đế biến thành lỗ đen to lớn.

Không gian chậm rãi bắt đầu co rút hình thành kết giới tuyệt đối bao phủ mọi người.Lâm Minh, Mặc, Triệt, Thánh Mỹ ở trong kết giới cảm giác lực lượng của mình bị áp chế hơn phân nửa, thực lực giảm đi.Không chỉ như thế, Lâm Minh phát hiện mộ Ma Thần xung quanh thay đổi tính chất không gian một cách kỳ dị.

Không gian trở nên càng thêm tỉ mỉ, không thể phá vỡ!Lâm Minh chợt nhận ra một điều:- Hồn Đế ảnh chiếu ra thế giới mộ Ma Thần!Có lẽ Hồn Đế không có năng lực hút hết mọi người vào thế giới mộ Ma Thần nhưng có thể ảnh chiếu thế giới, hình thành lĩnh vực tuyệt đối.Thế giới bị ảnh chiếu không mạnh bằng thế giới mộ Ma Thần thật sự, nhưng dư sức đối phó bọn họ.Hồn Đế hành động:- Chấm dứt, các ngươi đều chết tại đây đi!Hồn Đế cầm cốt trượng tối tăm rậm rạp, lực lượng không gian vô hình ngưng tụ xung quanh khiến cốt trượng biến thành không gian chi mâu lóe tia sáng lạnh âm trầm.Không gian mộ Ma Thần cực kỳ ổn định, không gian ngưng tụ thànhtrường mâu sắc bén không gì sánh bằng, không gì phá nổi.Bùm!Triệt và Mặc cùng lúc thiêu đốt tinh huyết, bọn họ đã có ý muốn chết.

Nay cho dù phải dùng hết những gì có được thì Triệt và Mặc quyết tâm tổn hại nặng Hồn Đế!Thánh Mỹ đứng sau lưng hình ảnh Tôn Giả hành động.Xa cách Lâm Minh mấy năm, Thánh Mỹ một mình đi cấm địa Tu La, khi nàng trở về liền bắt đầu kịch chiến với Hồn Đế.

Lâm Minh không biết mấy năm nay xảy ra chuyện gì với Thánh Mỹ.Vù vù vù vù vù!Cơn gió lạnh thổi qua, trong không gian Hồn Đế phong tỏa chợt xuất hiện một dòng sông băng giá.Sông băng chảy trong không gian vũ trụ, nước sông dập dềnh, sóng nước mênh mông, vô biên vô hạn!Lâm Minh thấy cảnh này thì giật nảy mình, trong thế giới mộ Ma Thần mà Hồn Đế ảnh chiếu thì bất cứ pháp tắc, năng lượng đèu sẽ bị lực lượng thế giới mộ Ma Thần ức chế.NhưyngThánh Mỹ có thể dùng chiêu thức như vậy khiến Lâm Minh hết hồn, từ khi nào nàng mạnh như vậy?Rào rào!

Rào rào!Nước sông băng tách ra, một khối mặt băng to lớn nhô lên từ nước sông che lấp hư không ngàn dặm, là Hàn Băng Kính trong cấm địa Tu La!Lâm Minh ngây người, Thánh Mỹ luyện hóa Hàn Băng Kính?Khối Hàn Băng Kính này là trọng bảo trong cấm địa Tu La, có thể nói là căn cơ của cấm địa Tu La.Thánh Mỹ che Hàn Băng Kính trước mặt mọi người:- Tiền bối, chúng ta đồng loạt ra tay!Triệt và Mặc phản ứng siêu nhanh, bọn họ không rảnh hỏi về Hàn Băng Kính, hai người nhanh chóng quyết định rót hết năng lượng vào Hàn Băng Kính.Lâm Minh bay tới, hai tay ấn trên Hàn Băng Kính.

Tất cả lực lượng thần ma trong người Lâm Minh không chút giữ lại rót vào trong.Ầm!Hồn Đế ngưng tụ thànhtrường mâu va chạm mạnh với Hàn Băng Kính.

Năng lượng ngập trời, ánh sáng tường an vạn trượng dâng lên.

Ngay cả ảnh chiếu thế giới mộ Ma Thần cũng rung rinh sắp sập.Mặc, Triệt, Thánh Mỹ, Lâm Minh toàn thân rung mạnh.

Xung lực truyền từ Hàn Băng Kính nhập vào tứ chi bách hài, khiến bọn họ khí huyết cuồn cuộn, kinh mạch bị thương!- Phụt!Bốn người cùng hộc máu, một mình Hồn Đế đánh bốn người khó thể chống đỡ.Hồn Đế bọn họ Hàn Băng Kính:- A?

Có còn có thủ đoạn như vậy?> linh bảo này . .

Thú vị . . .

Thú vị . . .Hàn Băng Kính xuất hiện khiến khóe môi Hồn Đế cong lên nghiền ngẫm:- Dựa vào linh bảo này, tập hợp sức bốn người chặn được một kích ngay mặt của ta.

Nhưng các ngươi có thể đỡ được vài lần?Đôi mắt đục của Hồn Đế lấp lóe từng tầng sát khí, đôi tay giơ ngang.

Giây phút đó cơ thể Hồn Đế và không gian chậm rãi từ từ hợp thành một.Giây sau có lực lượng bạo động.Lòng Lâm Minh chìm xuống, hắn rất quen thuộc lực lượng này.

Trong thời gian Lâm Minh bế quan một ngàn năm trăm năm luôn luyện hóa lực lượng này, đó là lực lượng thế giới của mộ Ma Thần.Hiện tại trong lĩnh vực Hồn Đế ngưng tụ thì lực lượng thế giới này trở thành vũ khí đáng sợ nhất.Trong không gian phong kín này Hồn Đế chính là chúa tể.Hồn Đế thu hai tay về, lực lượng thế giới hình thành bão tố xoay tròn.

Những bão ố như đao nhọn tùy ý cắt năng lượng hộ thể của bốn người.Áp lực đáng sợ bao phủ toàn thân bốn người, bọn họ cảm giác không gian không gian đang co rút.

Lực lượng thế giới ngưng hóa thành cái cũi có tính thực chất từ bốn phương tám hướng đè ép xuống cơ thể bọn họ.Hàn Băng Kính chặn công kích đằng trước thì dễ nhưng từ bốn phương tám hướng chưa chắc được.Mắt thấy lực lượng thế giới hình thànhgió bão sắp nuốt cả bốn, Thánh Mỹ lại lấy Hàn Băng Kính ra:- Các người hãy giúp ta!Thánh Mỹ dứt khoát cắn đầu lưỡi phun ngụm tinh huyết vào Hàn Băng Kính.Ong ong ong ong ong!Hàn Băng Kính chân động kịch liệt, từ Băng Kính ngưng tụ năng lượng khổng lồ.Triệt và Mặc, Lâm Minh liếc nhau, lập tức rót lực lượng của mình vào Hàn Băng Kính.Một dòng lũ màu xám bắn ra từ Hàn Băng Kính.Dòng lũ này thoạt trông chẳng chút bắt mắt, chỉ thô cỡ thùng nước nhưng nó xé rách bão ốt lực lượng thế giới ngưng tụ ra, tựa mũi tên bắn về phía Hồn Đế.Khoảnh khắc nhìn dòng lũ này thì Hồn Đế hơi biến sắc mặt:- A?

Lực lượng này . . .Hồn Đế nhận ra ngay lực lượng phong ấn trong Hàn Băng Kính không phải Thánh Mỹ phát ra, nàng chỉ dùng máu của mình làm đường dẫn giải phong cho lực lượng vốn bị phong ấn.Hồn Đế nhanh chóng lùi ra ngoài, trong con mắt trên trán lại tái hiện vòng xoáy màu đen.

Thế giới mộ Ma Thần tăng vọt nuốt hết tất cả lực lượng.Hồn Đế dùng lại chiêu cũ, lấy thế giới mộ Ma Thần ngăn cản Hàn Băng Kính công kích.- Giết!Lực lượng này nhập vào thế giới mộ Ma Thần nhưng không nổ ung mà xẹt qua hư không bắn tới tận cùng.Mặt Hồn Đế tái nhợt:- Lực lượng này . . .

Là Bất Hủ?Đôi mày Hồn Đế co giật, lực lượng nhập vào thế giới mộ Ma Thần như trâu đất xuống biển, bặt vô âm tín.Từ phản ứng của Hồn Đế không thấy bị đòn công kích vừa rồi đánh trúng.Lòng Thánh Mỹ chìm xuống.

Tuy Hàn Băng Kính là linh bảo của chủ nhân Tu La lộ nhưng vừa rồi bắn ra lực lượng bị phong ấn trong đó là mẫu thân của nàng mang vào.

Đây là lực lượng hóa thân lúc trước Bất Hủ quân vương luyện hóa ra để che chở mẫu thân của nàng, hiện tại cho Thánh Mỹ dùng.Có lẽ vì năm tháng qua lâu, có lẽ Lâm Minh dùng thế giới mộ Ma Thần ngăn cản công kích thủ đoạn quá nghịch thiên nên sau đòn đó gã có vẻ không bị gì.Thánh Mỹ thấy bất lực:- Phụ thân để lại lực lượng cũng không làm gì hắn được sao?

Thậm chí không thể khiến hắn bị thương?Tuy một kích vừa rồi xé rách bão lực lượng thế giới nhưng không thể tổn thương Hồn Đế, vậy đợt công kích sau của gã làm bọn họ khó mà ngăn cản.

Dù sao lực lượng phong ấn trong Hàn Băng Kính dùng một lần sẽ yếu đi một lần.Lâm Minh mở miệng nói:- Chưa ăchs!Mắt Lâm Minh sáng rực nhìn Hồn Đế ở phía xa, tuyền âm nói:- Có lẽ hắn đỡ đòn kia không nhẹ nhàng như vậy.- A?Lời Lâm Minh khiến ba người khác phấn chấn tinh thần.-------Chương 2444: Một kích cuối cùngTrong không tung Hồn Đế nhíu mày.

Thánh Mỹ, Triệt và Mặc, Lâm Minh nín thở.

Họ không biếttình huống Hồn Đế như thế nào.Hồn Đế không có động tĩnh gì, sắc mặt âm trầm nhìn đám người Lâm Minh, không tấn công trước.Hồn Đế không nhúc nhích thì đám người Lâm Minh cũng đứng im.

Lâm Minh, Triệt và Mặc hay Thánh Mỹ, bốn người bị hương khác nhau, tiêu hao nhiều tinh huyết.Nếu Hồn Đế tiếp tục công kích như gió táp mưa sa thì bọn họ không chống đỡ được đâu.

Khó khăn lắm Hồn Đế mới tạm ngừng công kích, dĩ nhiên bọn họ phải tranh thủ thời gian trị thương.Triệt và Mặc nuốt một viên đan dược, chia hai đan dược cho Lâm Minh, Thánh Mỹ.

Mấy viên đan dược này không quý bằng đan dược mới nãy Lâm Minh nuốt, ăn vào rồi phải luyện hóa hấp thu mới phát huy tác dụng.Lâm Minh trầm ngâm truyền âm:- Chúng ta . . .

Đánh cuộc một lần đi.Triệt và Mặc kinh ngạc hỏi:- Hả?- Hợp sức công kích Hồn Đế!Đám người nghe cứng người.Thánh Mỹ nghĩ đến khả năng nay:- Ý ngươi là thật ra Hồn Đế đã bị hương, cần thời gian ức chết vết thương còn hơn chúng ta?Quyền chủ động công kích vốn nằm trong tay Hồn Đế, gã biết rõ bọn họ bị thương, tiêu hao rất lớn.

Trong tình huống này võ giả không chủ động công kích bọn họ, vậy nghĩa là gã càng cần thời gian điều tức.Triệt và Mặc do dự:- Có khi nào là bẫy không?

Một kích theo lý thì không thể tạo thành hiệu quả như vậy, thoạt nhìn Hồn Đế không có gì khác lạ.Sự cường đại của Hồn Đế đã in sâu trong lòng Triệt và Mặc, gã bị Thánh Mỹ cho một kích tổn hại nặng nhìn sao cũng không hợp tình lý.Lâm Minh nói:- Ta đoán có lẽ còn nguyên nhân khác.

Đánh cuộc đi, dù là cạm bẫy coi như đành chịu.

Bởi vì hắn phục hồi lại rồi tấn công thì chúng ta chết chắc.Bốn người Lâm Minh không đánh lại Hồn Đế, cứ kéo dài sẽ chết chắc.

Nếu vậy chẳng bằng liều mạng còn có đường sống, kết quả có ra sao cũng không tệ hơn được nưa.xKlhi Lâm Minh nói chuyện thì năng lượng toàn thân bắt đầu sôi trào, hắn lại một lần thiêu đốt tinh huyết.

Đây đã là cực hạn của Lâm Minh, dược hiệu viên đan dược ừa nuốt vào sắp tiêu hao hết trong đợt công kích này.Trận chiến đấu này dù thắng thì Lâm Minh vẫn phải gánh lấy hậu quả thì đốt cháy tinh huyết.Đã là liều mạng một phen, Thánh Mỹ, Triệt và Mặc liều luôn.

Bọn họ bộc phát tiềm năng của mình đến tột đỉnh chỉ vì một kích cuối cùng.Gần đó Hồn Đế sắc mặt âm trầm khiến người xem không hiểu gã làm gì.Lâm Minh dứt khoát hét lên:- Ra tay!Tay Lâm Minh dung hợp hai pháp tắc tối cao, pháp tắc Thánh Điển không hoàn mỹ, chỉ có thất chuyển Hồng Liên.

Thánh Mỹ sẽ bổ sung đầy đủ cho Lâm Minh.Triệt và Mặc cũng tự dung hợp ảo ảnh Tu La nhập hể, vận dụng công kích mạnh nhất.Công kích của Lâm Minh và Thánh Mỹ hợp thành một, công kích Triệt và Mặc hợp nhất.

Bốn người tấn công, năng lượng hợp thành hai dòng lũ như hai con cự long sôi trào lao vào Hồn Đế.Đối diện đòn công kích thế không thể đỡ, Hồn Đế cắn chặt răng, đôi mắt đục lóe tia sắc bén.Giữa trán Hồn Đế, thế giới mộ Ma Thần lần thứ hai bộc phát ra như cự thú cắn nuốt tất cả đã nuốt mất công kích của bốn người.Vù vù vù vù vù!Dòng lũ năng lượng trùng kích hư không, người Hồn Đế rung nhẹ liên tục lùi mấy bước.

Người Hồn Đế lảo đảo một cái mới miễn cưỡng đứng vững, mặt vốn đã tái chợt nổi tia đỏ không bình thường.Ánh mắt Hồn Đế nhì n66e Lâm Minh chất chứa sát khí.Tuy mắt Hồn Đế lộ sát khí nhưng không ra tay phản kích, điều này khiến đám người Lâm Minh phấn chấn tinh thần.

Chắc chắn Hồn Đế bị thương hoặc là vết thương ẩn phát tác, gã buộc phải dừng lại áp chế.Tuy không rõ Hồn Đế bị gì nhưng cơ hội sẽ không đến nữa, đám người mấy liều mạng.

Bọn họ đã mấy lần thiêu đốt tinh huyết, không còn tinh huyết để đốt nữa.

Nỏ mạnh hết đà, lực công kích cũng hữu hạn.

Thế là Thánh Mỹ lại lấy Hàn Băng Kính ra, bên trong còn lực lượng sót lại của Bất Hủ quân vương, dùng nó công kích Hồn Đế là đủ rồi!Khi thấy Hàn Băng Kính thì biểu tình của Hồn Đế vặn vẹo dữ tợn.Đám người Thánh Mỹ, Lâm Minh không biết Hồn Đế có vấn đề gì, thân thể của gã không sao nhưng rắc rối nằm ở thế giới mộ Ma Thần.Chính xác là Đế Cốt Hải trong thế giới mộ Ma Thần có biến dị.Biến dị cụ thể gì thì Hồn Đế căn bản không kịp tra xét, nhưng gã đoán được biến dị này liên quan tới những thái cổ tà ma bị phong trấn mấy răm ức năm.

Có khả năng nhất là liên quan Bất Hủ quân vương và Ma Chủ.Hai tồn tại này là cường giả mạnh nhất trong thái cổ tà ma, bọn họ bị trấn áp trong Đế Cốt Hải vốn không gây sóng gió gì được.

Nhưng hôm nay dầu tiên Hồn Đế tu luyện chưa xong đã xuất quan giữa đường, tiếp theo địa chiến cùng đám người Lâm Minh, thậm chí không tiếc sử dụng lực lượng thế giới mộ Ma Thần còn chưa luyện hóa hoàn toàn.Thế giới mộ Ma Thần không ổn định, năng lượng cạn kiệt, năng lượng của Bất Hủ quân vương trong Hàn Băng Kính xâm nhập cung cấp cơ hội cho Đế Cốt Hải biến dị.Hồn Đế thậm chí có thể tưởng tượng Bất Hủ quân vương ở trong Đế Cốt Hải luôn ẩn núp, bắt ngay cơ hội khả năng khống chế mộ Ma Thần của gã giảm thấp nhất cho gã một kích trí mạng vào phút then chốt cực kỳ quan trọng này.Vẻ mặt Hồn Đế càng lúc càng dữ tợn:- Các ngươi . . .

Đều đáng chết!Lực trang mộ Ma Thần quanh người Hồn Đế càng lúc càng không ổn định, đôi mắt đục như rực cháy ngọn lửa màu đen.- Grao!Đột nhiên trong người Hồn Đế phát ra tiếng rống như bạo long.Cơ thể Hồn Đế rách ra, lớp da tái nhượt lộ ra từng vết rạn.

Có ngọn lửa đen chui ra từ vết rạn, đốt cháy rực rỡ.Đám người Lâm Minh chưa công kích thì Hồn Đế đã giành ra tay trước.Trong khoảnh khắc ra tay Hồn Đế bỗng phu búng máu.Con ngươi Lâm Minh co rút:- Cẩn thận!Lâm Minh nhận ra công kích của Hồn Đế dường như bất chấp bị thương nặng phản pheẹ, liều mạng công kích bọn họ.Toàn thân Hồn Đế rực cháy ngọn lửa đen, mục tiêu của gã rất rõ ràng, đó la Lâm Minh.Hồn Đế muố ngiết Lâm Minh, đây có lẽ là cơ hội cuối cùng của gã.

Nếu để Lâm Minh chạy hoát thì không tưởng tượng được hậu quả.Trong hư không, tất cả lực lượng thế giới mộ Ma Thần ụt tập vào Hồn Đế, gãnhư sao băng kéo dài cái đuôi lửa xông thẳng hướng Lâm Minh không quay đầu.Khí thế đó khiến Lâm Minh nghi ngờ Hồn Đế định dùng phân thân này đồng quy vu tận với hắn.- Ngăn lại!Bùm!Mắt Triệt và Mặc đỏ ngầu, bọn họ bọn họ đây là công kích cuối cùng Hồn Đế có thể phát động, đỡ được là họ sẽ thắng.Ong ong ong ong ong!Hàn Băng Kính rung rinh che trước mặt Lâm Minh.

Toàn thân Thánh Mỹ rực cháy hỏa viêm màu băng lam, tất cả tích lũy có được sau khi nàng thành tựu Chân Thần chớp mắt bộc phát ra hết.Triệt và Mặc một trái một phải canh gĩ bên cạnh Thánh Mỹ, hai tay chắ vào nhau đốt cháy khí huyết cuối cùng.

Cơ thể Triệt và Mặc nhanh chóng già nua, cảnh đó làm lòng Lâm Minh đau nhói.Chiến đấu đến một bước này đã không có đường lui, bất cứ người nào dều phải dốc hết tất cả những gì mình có ra.Căm hờn và đau thương đè ép trong lòng Lâm Minh rút ra lực lượng cuối cùng trong cơ thể, cùng Thánh Mỹ, Triệt và Mặc tấn công.Cú va chạm thảm khốc chẳng chút hao mỹ.Tiếng nổ vang rõ, xung lực bắn bốn phương tám hướng.Bề mặt Hàn Băng Kính nát.Thánh Mỹ đứng mũi chịu sào, nàng làm người sử dụng Hàn Băng Kính rót hết lực lượng của mình, bao gồm thần hồn vào Hàn Băng Kính.

Hồn Đế liều mạng ra một kích, Thánh Mỹ hứng chịu lớn nhất.- Phụt!Thánh Mỹ phun búng máu ra, tầm nhìn đã bắt đầu mơ hồ.

Trùng kích từ linh hồn khiến hồn hải của nàng run rẩy vỡ ra, sauýt mất ý thức.Thánh Mỹ liều mạng chống cự đau nhức đến từ linh hồn, nhưng năng lượng cạn kiệt liên tục cộng thêm một kích cuối cùng đã vượt sức chịu đựng của nàng.Lâm Minh, Triệt và Mặc bị năng lượng hất ra.

Hồn Đế cũng tóc tai bù xù, toàn thân đẫm máu.Một kích cuối cùng Hồn Đế trả giá thảm thiết, vì cạn kiệt năng lượng khống chế mộ Ma Thần mà Đế Cốt Hải suýt tan vỡ.Nhưng Lâm Minh . . .

Vẫn không chết!-------Chương 2445: Kịch biếnTrong lòng Hồn Đế dâng lên căm giận ngút trời, gã hận!Hận Lâm Minh, hận Thánh Mỹ, hận Bất Hủ quân vương!Đánh ra công kích cuối cùng vẫn thất bại, Hồn Đế rất khó giết chết Lâm Minh.

Sức sống của Lâm Minh ngoan cường khiến người khó tin, Đạo Cung Cửu Tinh mở đến đệ bát đạo cung, khiếu huyệt, kinh mạch toàn thân dung hội quán thông.

Cộng thêm cắn nuốt Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, thần ma song tu, lại lĩnh ngộ hai pháp tắc tối cao.

Cơ thể, thần hồn, thế giới trong người của Lâm Minh cường đại đến khó tin.Trong bốn người Thánh Mỹ, Lâm Minh, Triệt và Mặcthi hắn cống hiến lực lượng lớn nhất, tiêu hao khí huyết nhiều nhất, chiến đấu dài nhất.

Nhưng chiến đấu một phe nxongLâm Minh vẫn còn sức.Nói chín hxác là Lâm Minh vốn đã cạn kiệt lực lượng nhưng cơ thể cường đại giúp hắn trong thời gian ngắn phục hồi lạichút nguyên khí.Triệt và Mặc thì mặtmũi đã già nua, lực lượng suy giảm mạnh, thậm chsi rớt cảnh giới.

Thánh Mỹ thì hồn hải đã tan vỡ, ý thức mơ hồ, mất đi sức chống cự.Hồn Đế nắm chặt hai đấm, khuôn mặt bị lửa đen xé rách rất là dữ tợn mà đáng sợ.

Hồn Đế đã không có nhiều lực lượng, Đế Cốt Hải tan vỡ khiến gã hầu như không dám điều động lực lượng của mình.Chính lúc này, trong hư không phương xa xẹt qua từng luồng sáng đỏ rực rỡ.

Đó là năng lượngcông kích, trong đó ngưng tụ các loại pháp tắc.- Cái gì?!Hồn Đế cảm nhận những năng lượng trùng kích, gã nhìn qua.

Một đốngThiên Tônnhân tộctheo Đế Thích Già dẫn dắt kết thành đại trận công kích Hồn Đế.Hồn Đế nổi giận:- Con kiến không biết sống chết!Nếu lúc Hồn Đế ở đỉnh cao thìg công kích đẳng cấp Thiên Tôn không bằng gãi ngứa, gã nhúc nhích ý niệm một cái là sẽ làm một Thiên Tôn thnfh tro.Nhưng hiện tại Hồn Đế bị thương nặng, đối mặt tình huống Đế Cốt Hải sắp tan vỡ, Thiên Tônnhân tộc kết thành đại trận công kích tạo thành uy hiếp cho gã!Loại năng lượng này phản ứng dây chuyển nếu xông vào thế giới mộ Ma Thần không chừng sẽ thành cọng cỏ cuối cùng đè sụp lạc đà, khiến Đế Cốt Hải hoàn toàn sụp đổ.Khóe mắt Hồn Đế sắp nứt ra:- Các ngươi, nhớ kỹ cho ta!Hồn Đế giơ cốt trượng trong tay rót lực lượng cuối cùng vào trong đột nhiên bắn về phía Lâm Minh!Ong ong ong ong ong!Cốt trượng như sao băng ẩn chứa lực lượng thế giới mộ Ma Thần đâm xuyên qua lũ năng lượng đám Thiên Tôn phát ra bắn hướng ngực Lâm Minh.Đế Thích Già hét to một tiếng:- Bảo vệ Lâm Minh!Đám Thiên Tôn lập tức dời mục tiêu công kích.

Trong phút chốc các loại vũ khí, ánh sáng pháp tắc bắn hướng cốt thương Hồn Đế ném ra.Kiến nhiều thì cắn chết con voi, huống chi Hồn Đế ném racốt trượng vốn không có uy lực gì lớn.

Trong dòng lũ năng lượng nó như co ncá lún vào vũng bùn, tốc độ nhanh chóng giảm chậm.Chợt Hồn Đế đột nhiên xoay người bay hướngThánh Mỹ.Lâm Minh hết hồn:- Nguy rồi!Tất cả mọi người tập trung chú ý vào Lâm Minh, không biết biết rõ mục tiêu của Hồn Đế là hắn, Lâm Minh đem lại uy hiếp lớn nhất cho Hồn Đế.Trong khi mọi người lo bảo vệ Lâm Minh, không ai ngờ phút cuối Hồn Đế tấn công Thánh Mỹ.Phút cuối Thánh Mỹ vì giúp Lâm Minh đỡ một kích liều mạng của Hồn Đế mà chìm trong nửa hôn mê, nàng không có sức ngăn cản Hồn Đế.Ong ong ong ong ong!Vòng xoáy màu đen xoay tròn, Thánh Mỹ bị Hồn Đế hút vào không gian màu đen.Mắt Lâm Minh đỏ au:- Thả nàng ra!Hiện tại Lâm Minh không còn nhiều lực lượng, tự bảo vệ mình đã cực kỳ khó khăn chứ nói gì công kích Hồn Đế?Lâm Minh bất chấp tất cả tấn công:- Chết đi!Lâm Minh dốc hết sức ném ra Ám Long thương cầm trong tay, mang theo tất cả lực lượng thân thể mới phục hồi.Nhưng hiện tại độ mạnh công kích của Lâm Minhthậm chí không bằng đại trận mà Đế Thích Già dẫn dắt nhiều Thiên Tôn ngưng kết ra.Đinh!Vang tiếng nổ, Ám Long thương bắn vào năng lượng hộ hể của Hồn Đế, chỉ đâm sâu nửa thước đã hao hết sức mạnh không chui sâu hơn được.Hồn Đế ngoái đầu liếc Lâm Minh, trong mắt chứa khinh miệt, căm hận, độc ác.- Ta sẽ ngươi ghi nhớ hôm nay!

Tiện nhân này liều lĩnh cứu ngươi, ta sẽ cho ả chết thay ngươi!Hồn Đế xé rách không gian, bước vào đường hầm không gian.- Các ngươi sẽ chết hết . . .Hồn Đế để lại câu nói cuối cùng như ma chú quanh quẩn trong hư không.Lâm Minh như phát điên lao lên.

Đám Thiên Tônnhân tộc cũng tấn cong.

Nhưng bọn họ quá chậm, trơ mắt nhìn cánh cửa không gian mà Hồn Đế xé rách khép lại.Lâm Minh không cam lòng rống to:- A!!!Vào phút cuối Lâm Minh bắn ra một tiêu ký Chân Thần vào người Hồn Đế.Hồn Đế cười khẩy mặc kệ tiêu ký rơi vào người mình.Lâm Minh đấm vào hư không:- Chết tiệt!Cánh tay Lâm Minh run run, khóe mắt nứt ra, máu toàn thân đông lại.Lâm Minh không ngờ phút cuối Thánh Mỹ bị Hồn Đế bắt cóc.Không có Thánh Mỹ thì Lâm Minh đã chết lúc Hồn Đế không tiếc mọi gái công kích lần cuối.Nếu không có Thánh Mỹ cứu Lâm Minh thi nàng đã không bị xé rách hồn hải chìm vào hôn mê, chẳng có chút sứcchống cự bị Hồn Đế bắt đi.- Chỉ tại ta, ta làm sao . . .

Nói với Cửu Nhi đây?Lâm Minh siết chặt hai nắm đấm quỳ trong hư không, hai tay gồng quá sức móng tay đâm vào da thịt.Lâm Minh rõ ràng quá khứ của Thánh Mỹ, biết số mạng của nàng, thân thế thê hảm.

Bởi vậy Lâm Minh luôn thấy tội cho Thánh Mỹ, khi xác định quan hệ rồi thì hắn đã quyết định sẽ bảo vệ nàng.

Không ngờ hôm nay ngược lại là Thánh Mỹ bảo vệ chính mình.Cạn kiệt sinh mạng đỡ công kích cuối cùngcho hắn, bị Hồn Đế bắt đi, mạng sống nguy hiểm trong đường tơ kẽ tóc.Hắn hận!!- Hồn Đế bắt đi Thánh Mỹ, mục đích cuối cùng vẫn là ta.

Hắn bắt cóc Thánh Mỹ chờ ta đi cứu nàng!Lâm Minh đoán được mục đích của Hồn Đế, gã không thể giết hắn ngay nên buộc hắn chủ động tìm tới cửa.Bắt giữ Thánh Mỹ tương đương bóp chặt tử huyệt của Lâm Minh.Hiện tại Lâm Minh phải tranh thủ trị thương rồi cứu Thánh Mỹ.Đế Thích Già cảm giác cảm xúc của Lâm Minh không ổn định, do dự kêu lên:- Lâm Minh . . .Đế Thích Già tự trách mình, từ đầu tới đuôi gã chẳng giúp ích gì trong trận chiến này.Thần Mộng, Triệt và Mặc, Thánh Mỹ, bọn họ vì bảo vệ Lâm Minh mà trả giá rất lớn.

Đế Thích Già thì sao?

Gã chỉ dẫn dắt một đám Thiên Tôn chạy tới vào phút cuối, phát ra chút công kích uy lực không lớn.Cuối cùng không thể bảo vệ Thánh Mỹ, khiến tình huống trở nên tệ hại.- Lâm Minh, ngươi định đi cứu nàng sao?Đế Thích Già không biết tên Thánh Mỹ nhưng nhìn ra được nàng rất quan trọng với hắn.Lâm Minh siết chặt nắm tay:- Không hi sao?Lâm Minh hiểu rõ đây là cạm bẫy.Biết rõ là bẫy nhưng Lâm Minh vẫn phải nhảy xuống.Đế Thích Già muốn nói lại thôi, gã không muốn Lâm Minh đi chút nào rồi lại cảm thấy mình không tư cách khuyên bảo hắn.Một thanh âm già nua vang lên:- Ngươi . . .

Sẽ chết.Người lên tiếng là Triệt.Lâm Minh xoay người lại, biểu tình phức tạp.Rút về mấy ngàn năm trước khi Lâm Minh gặp Triệt, Mặctrong thử luyện cuối cùng thì hai người là tóc bạc da hồng, trẻ trung phấn chấn.Nhưng hôm nay Triệt và Mặc râu tóc bạc phơ, đôi mắt đục như Hồn Đế, tràn đầy tử khí nhàn nhạt.Nhìn Triệt, lòng Lâm Minh đau nhói.Triệt và Mặc biến thành bộ dạng này cũng tại hắn mà ra!Trước kia Lâm Minh từng nói với Thần Mộng không muốn ai chết vì hắn, nhưng không ngờ Lâm Minh cản lại Thần Mộng tiếp theo Thánh Mỹ xảy ra chuyện vì hắn, Triệt và Mặc hao hết sinh mệnh vì hắn.Mặc mở miệng nói:- Lão ma kia chắc chắn đã bài bố cái tròng chờ ngươi rồi, trong sân nhà chúng ta thì có hết mọi người, vậy mà vẫn bị một phân thân của hắn đánh ra thế này.

Nếu đến nơi hắn thiết lập thì ngươi chết chắc!Lâm Minh hiểu rõ lời Mặc nói.Nếu Lâm Minh đi cứu Thánh Mỹthì dùng từ chín chết một sống không đủ để hình dung!- Tiền bối, ta biết, nhưng ta . . .Lâm Minh nói đến đây không biết nên nói sao, câu 'ta nhất định phải đi' không cách nào thốt khỏi môi.Đặc biệt là nhìn Triệt và Mặc mất tinh hoa sinh mệnh vì hắn, ký thác toàn bộ hy vọng vào hắn, Lâm Minh không cách nào đối diện đôi mắt đục ngầu kia.-------Chương 2446: Lựa chọnTinh thần Lâm Minh run rẩy, hai nắm đấm siết chặt.Lâm Minh biết rõ mạng sống của hắn đã không hoàn toàn thuộc về chính mình.Là Thần Mộng, Triệt và Mặc, Bất Hủ quân vương, bọn họ bất chấp tất cả giành lấy mạng sống Lâm Minh từ tay Võ giả.Không chỉ thế, trên con đường Lâm Minh trưởng thành gặp được rất nhiều tiền bối ân sư, bọn họ người trước ngã xuống, người sau tiến lên trút hết tất cả hy vọng lên người Lâm Minh, hy vọng hắn sẽ kế thừa di chí của họ.Nếu Lâm Minh thật sự liều lĩnh mạng sống cứu Thánh Mỹ rồi bị Hồn Đế giết thì hắn xứng đáng với ai đây?Mặc nhận ra suy nghĩ của Lâm Minh, mở miệng nói:- Chúng ta không chỉ vì cứu ngươi mà cũng là tự cứu.

Nếu không có ngươi thì không người có thểngăn cản lão ma kia, khi hạo kiếp giáng xuống thế giới này sẽ không còn sinh linh Tam Thập Tam Thiên.Triệt khẽ thở dài:- Thật ra ta không tư cách yêu cầu ngươi làm cái gì, hết thảy tuyển chọn do chính ngươi tự quyết định.

Nhưng ta nghĩ nàng không hy vọng ngươi đi chịu chết, quan trọng là ngươi chết rồi có thể đổi lại mạng sống của nàng sao?Mấy lời này khiến lòng Lâm Minh chùng xuống.

Đúng rồi, Lâm Minh đi cứu Thánh Mỹ không nói tới khác biệt thực lực với Hồn Đế, chỉ tính nếu Hồn Đế hèn hẹ bắt cóc Thánh Mỹ uy hiếp, Lâm Minh sẽ ném chuột sợ vỡ đồ, làm sao thắng nổi?Xác suất Lâm Minh đánh bại Hồn Đế vô cùng xa vời, không giết chết gã thì làm sao cứu Thánh Mỹ?Bỏ mạng của mình vào chẳng lẽ mong mỏi Hồn Đế thấy Lâm Minh đi chết vì Thánh Mỹ sẽ tha cho nàng sao?Hồn Đế hận Thánh Mỹ đủ để gã rút hồn luyện tuy nàng một ngàn lần.Nhưng nếu không đi cứu . . .Lâm Minh tưởng tượng kết cuộc Thánh Mỹ rơi vào tay Hồn Đế là cảm giác lòng nhói đau, không hít thở được.Lâm Minh hoang mang.Một bên là ký thác hy vọng nguyên nhân tộc, thậm chí là sinh linh Tam Thập Tam Thiên.

Bên kia là nữ nhânc cùng hoan nạn sống chết, bất chấp tất cả cứu mạng Lâm Minh.Một bên là đại nghĩa chủng tộc, tiền bối ký thác.

Một bên là lòng mong muốn, nhi nữ tình trường.Đây là lựa chọn cực kỳ đau khổ cho Lâm Minh.Lâm Minh lấy Hồng Mông Linh Châu ra thẫn thờ thả đám người Thần Mộng, Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ ra.Thần Mộng đã vô cùng suy yếu, trong không gian linh châu Tiểu Ma Tiên dùng hết thủ đoạn cũng khó thể cứu lại sinh mệnh chi hỏa ngày càng yếu ớt của Thần Mộng.Nhìn bộ dạng Thần Mộng, Hạo VũThiên Tôn kích động vô cùng, gã và nàng có tình cảm sâu sắc nhất:- Thần Mộng!Người Thần Mộng đẫm máu, sắc mặt tái nhợt, sự sống không ngừng xói mòn.Lâm Minh khó xử hỏi:- Hai vị tiền bối còn đan dược bổ khí huyết không?Lâm Minh trực giác đan dược quý giá trên người Triệt và Mặc không còn nhiều.- Còn, nhưng phẩm cấp không bằng cho ngươi.Mặc lấy một đan bình ra khỏi Tu Di giới, đổ nhẹ.

Một viên linh đan màu lục lăn ra khỏi đan bình.Lâm Minh cảm giác sự sống của Triệt và Mặc càng lúc càng yếu ớt, sốt ruột hỏi:- Tiền bối, các người không ăn sao?Triệt lắc đầu nói:- Cái này lấy trong đan lô của chủ nhân, đan dược hích hợp cho chủng tộc Tam Thập Tam Thiên dùng.

Chúng ta là tộc Điện Linh, lực lượng khí huyết khác với các ngươi, có ăn vào cũng vô dụng.Tinh thần Lâm Minh rung động:- Chủ nhân . . .Lâm Minh nhớTriệt và Mặc từng nói chủ nhân Tu La lộ không chết, nhưng hắn không biết chủ nhân Tu La lộ đi đâu.

Khi Lâm Minh hỏi Triệt và Mặc thì nhận câu trả lời là khi Lâm Minh có đầy đủlực lượng, có thể trở thành kỳ thủ mới cho hắn biết tung tích của chủ nhân Tu La lộ.Hiện tại Lâm Minh cho rằng hắn đã có sức mạnh đó.Nhưng giờ chưa phải lúc hỏi han, Lâm Minh nhanh chóng đưa đan dược cho Thần Mộng uống.Loại đan dược này có quý giá đến mấy cũng chỉ tăng nhanh tốc độ phục hồi khí huyết cho Thần Mộng, muốn hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng trận chiến vừa rồi đối với Thần Mộng thì vô cùng khó khăn.Khi Thần Mộng nuốt đan dược xuống, sắc mặt có chút hồng hào.Lâm Minh thở phào, nhìn hướng Triệt và Mặc:- Hai vị tiền bối . . .

-Triệt và Mặc nhìn nhau một cái,đoán được Lâm Minh muốn nói cái gì.Triệt nói:- Đã tới lúc mang ngươi đi gặp chủ nhân.- Gặp Tu La tiền bối?Tinh thần Lâm Minh dao động, tâm tình khó mà bình tĩnh.

Cả đời Lâm Minh nhiều lần nghe truyền thuyết về chủ nhân Tu La lộ, đó là người mạnh nhất chủng tộc Tam Thập Tam Thiên từ xưa đến nay, là tồn tại vượt trăm ức năm.Chủ nhân Tu La lộ cường đại, bí ẩn.

Nhưng có một điều Lâm Minh không hiểu là tại sao trong tình huống vừa rồi chủ nhân Tu La lộ không ra tay?Chẳng lẽ chủ nhân Tu La lộ bị thương quá nặng, trăm ức năm vẫn không khỏe lại?Có vài vết thương có thể tĩnh dưỡng hoặc uống đan dược để lành.Nhưng có vết thương không cách nào phục hồi lại, ví dụ cơ thể bị cắt một nửa, phần thân thể bị cắt đó còn bị hủy diệt.

Ví dụ linh hồn, thế giới trong người bị phân cách, đánh tan.Cơ thể, linh hồn, thế giới trong người là phần quan trọng nhất trong sinh mệnh.

Võ giả tập võ là đang lịch lãm ba phần này, là thể hiện cụ thể của tu vi Võ giả.Thân thể, linh hồn bị hủymột nửa tuy có thể trọng sinh nhưng tương đương tu vi bị chém bỏ một nửa, thiên phú, tiềm lực bị tổn hại lớn.

Vết thương này sẽ làm rớt cảnh giới, từ nay tu vi trì trệ không tiến bộ, rất khó phục hồi.Đặc biệt tồn tại vượt qua Chân Thần như chủ nhân Tu La lộ, trên thế giới e rằng không có linh bảoChân Thần nào cho chủ nhân Tu La lộ dùng để trị thương được.Ví dụ lúc Lâm Minh ở Thiên Diễn tinh, căn nguyên linh hồn bị lấy hết không chừa một giọt.

Vết thương như vậy rất nghiêm trọng, tương đương với đốt cháy tinh huyết hoặc tinh hoa linh hồnmười phần, sinh mệnh sẽ khô cạn mà chết.Mặc nói với Thần Mộng, người nhà Lâm Minh:- Ngươi cũng đi theo, các ngươi nữa.

Chúng ta tĩnh tọa điều tức một lúc, dưỡng thương xong sẽ xuất phát.Hiện Thần Mộng đã khỏe hơn nhiều, đám người Tiểu Ma Tiên mới ra khỏi Hồng Mông Linh Châu.

Bọn họ giật mình một lúc, không ngờTriệt và Mặc cũng kêu cả đám đi.Triệt và Mặc điều tức một đoạn thời gian.

Triệt lấy một tấm Tu La lệnh, hợp sức với Mặc mở ra đường hầm không gian đi Tu La lộ.vũ trụ hoang dã cách Tu La lộ rất xa, mở ra đường hầm không gian cần chút thời gian.

Thừa dịp này Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên, những đứa con bay tới bên cạnh Lâm Minh, nắm tay hắn.- Lâm ca . . .- Lâm Minh . . .- Phụ thân . . .- Lão cha . . .Người thân kêu gọi cùng vang bên tai Lâm Minh, tim hắn bị xúc động.Khi con người ở lúc bất lực nhất thì người thân quan tâm sẽ xua tan nỗi bất lực, bàng hoàng.Lâm Minh nhìn người nhà của mình, lúc này bọn họ đã biết chuyện Thánh Mỹ, biết những gì xảy ra.Lâm Minh vuốt mặt Cửu Nhi, hắn không biết nên nói cái gì:- Cửu Nhi . . .Cửu Nhi nắm chặt tay Lâm Minh:- Mẫu thân sẽ không sao.Cửu Nhi cắn môi gằn từng chữ, dường như không chỉ vì nói cho Lâm Minh biết cũng là đang nói với mình.- Lâm Minh . . .Tiểu Ma Tiên, Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên cùng nắm tay Lâm Minh, bọn họ cảm nhận được nỗi đau trong lòng hắn.Các nàng không có cách nào chia sẻ cho Lâm Minh, chỉ có thể nắm lấy tay hắn, yên lặng truyền đến sự an ủi.Tiểu Ma Tiên truyền âm:- Ngươi quyết định cái gì thì cứ làm đi, đừng lo lắng chúng ta.Lòng Lâm Minh ấm áp, hắn biết quyết định của mình rất có thể trong tương lai sẽ rơi vào nguy hiểm, nếu hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì người nhà sẽ rất đau buồn.Tiểu Ma Tiên không muốn làm Lâm Minh phân tâm, nhưng sao hắn có thể bỏ mặc cảm nhận của người thân?

Lâm Minh đối mặt tình cảnh rất khó khăn.Lâm Minh cắn răng nói:- Ta sẽ trở về bình an, ta bảo đảm với các người!Qua cơn xúc động Lâm Minh đã bình tĩnh lại, tùy tiện đi tìm Hồn Đế chẳng những không cứu được Thánh Mỹ còn làm mình chết uổng, vậy thì không ý nghĩa.Lâm Minh đi cứu Thánh Mỹ không chỉ vì cầu mình không thẹn với bản tâm mà muốn giải cứu nàng thành công.Đường hầm không gian Tu La lộ đã mở.Triệt và Mặc mở miệng nói:- Đi thôi.Hai người một trước một sau bay về phía Tu La lộ, Lâm Minh, Thần Mộng cùng người nhà của hắn theo sát.Bay trong đường hầm không gian chẳng biết qua bao lâu, cảnh tượng trước mắt thay đổi, bọn họ đến một bình nguyên hoang dã.Nơi đây làđại hoang Tu La lộ.Lâm Minh nhìn phong cảnh trước mắt, rất là cảm thán.

Lâm Minh lại đến Tu La lộ, thế giới này đi theo hắn suốt chiều dài cuộc đời.-------Chương 2447: Gặp Tu La- Tu La tiền bối ở Tu La lộ?Lâm Minh vốn có nhiều suy doán về chủ nhân Tu La lộ đi đâu, hắn từng nghĩ có khi nào chủ nhân Tu La lộ ở Hắc Ám Thâm Uyên hay Mộ Ma Thần không?Bây giờ Lâm Minh mới biết chủ nhân Tu La lộ luôn trong thế giới m,ình sáng tạo ra, chưa từng rời đi.Mặc gật đầu nói:- Chủ nhân ở tại đây, chủ nhân luôn chờ, đã đợi trăm ức năm .

Gặp chủ nhân rồi ngươi sẽ biết ngọn nguồn sự việc,thắc mắc trong lòng đều được giải đáp.Triệt và Mặc nói xong bay hướng Tu La hải, bọn họ không dùng truyền tống trận mà trực tiếp xé rách hư không, lướt qua đại hoang.Hình dạng Tu La lộ rất kỳ lạ, hình hẹp dài ngoằn giống con đường nên được tên này.

Hai đầu 'con đường' là trong và ngoài Tu La lộ, đại hoang là ranh giới của chúng nó.

Dù là Võ giảcực hạn Thiên Tôn cũng đừng mơ vượt qua, phải đi truyền tống trận.Nhưng với Triệt và Mặc thì xuyên qua đại hoangdễ như trở bàn tay.Triệt và Mặc không ngừng mở ra đường hầm không gian, mọi người chỉ mất nửa ngày đã đến Tu La hải.Tu La hài là lối vào thử luyện cuối cùng, mỗi khi thử luyện cuối cùng mở ra là hào kiệt các phương Tu La lộ sẽ tụ tập ở Tu La hải.Biển này sâu không lường được, có thể nhấn chìm ngôi sao.Đồn rằng sâu trong Tu La hải có nhiều mê cung không gian, vòng xoáy loạn lưu, thậm chí tồn tại mãnh thú đẳng cấp Chân Thần.

Võ giảTu La lộ không người nào dám vào sâu trong Tu La hải.Không ai biết đại dương này sâu bao nhiêu.Hôm nay Lâm Minh biết mình phải xuống đáy biển Tu La hải.Trước mặt Lâm Minh là Triệt và Mặc vận chuyển năng lượng mở ra con đường trong Tu La hải, hắn dọc theo con đường bay xuống dưới.Tốc độ của họ rsiêu mau, Lâm Minh không biết lặn xuống sâu bao nhiêu, đại dương như vô tận.Lâm Minh hỏi:- Tu La tiền bối ở đáy Tu La hải?Triệt lắc đầu nói:- Nói vậy cũng không chính xác, ngươi sẽ biết ngay, chúng ta sắp đến nơi rồi.Triệt và Mặc giảm chậm tốc độ, xuyên qua hắc ám đặc quánh, nước biển dày nặng áp lực lớn Lâm Minh đã thấy đáy biển Tu La hải.Đáy biển màu xám đậm không chút sự sống, một sơn mạch cao lớn kéo dài mấy ngàn dặm giắt ngang chỗ này.Lâm Minh nhìn sơn mạch đáy biển hùng vĩ kia, lòng máy động.

Lâm Minh nhạy bén nhận ra sơn mạch đáy biển này khác lạ.Nhìn như nó trầm lắng nhưng thật ra có dao động sinh mệnh.Đây không phải một dãy núi mà là con rắn to bị bụi bặm phủ kín.Lâm Minh mắt lóe tia sáng:- Mãnh thú đẳng cấp Chân Thần.Mặc nói:- Đúng vậy!

Nó tên là Ám, người thủ hộ khu vực biển này, nếu có Võ giảTu La lộ xông vào thì nó phụ trách xua đuổi.

Chúng ta vào đi.Mặc điểm nhẹ vào sâu trong đại dương, nước biển bình tĩnh trước mắt bọn họ chợt dậy sóng ngầm, không gian vặn vẹo chậm rãi giãn ra, hình thành một vòng xoáy đáy biển hút Lâm Minh vào.Tiếp theo, nước biển biến mất.Áp lực đáy Tu La hải siêu khủng, Lâm Minh chợt cảm giác người nhẹ hẫng, hắn đi tới không gian kỳ lạ.Không gian này không lớn, phạm vi chỉ chừng mấy chục trượng.

Thấy cảnh này lòng Lâm Minh rung lên.- Không gian này . . .

Đây là . . .Lâm Minh giương mắt quan sát mọi thứ toàn là điêu khắc một loại tinh thạch màu tím.Bàn ghế, mặt đất, giường tinh thạch . . .Tinh thạch này trong suốt lấp lánh như thủy tinh nhưng Lâm Minh chưa bao giờ gặp, hắn chỉ vuốt nhẹ đã từ trong đó cảm nhận năng lượng mênh mông như biển, giống như khi Lâm Minh chạm kvào tinh thạch là thể tụ tập năng lượng tinh thuần nhất.Óc Lâm Minh lóe lên một cái tên:- Tử tinh?Tinh thạch màu tím gọi là tử tinh thì thích hợp nhất.Tử tinh, bản nguyên tử tinh . . .- Chẳng lẽ . . .Lâm Minh đang nghĩ ngợi bỗng một thanh âm mờ mịt quanh quẩn trong không gian tử tinh.- Ngươi ở chỗ này là động phủ trước kia ta lấy bản nguyên tử tinh làm gốc luyện chế ra, ta đặt tên cho nó là Tử Tinh thiên cung.

Nhưng vì luyện chế nó tiêu haonăng lượng và thiên tài địa bảo quá nhiều, ta phải thu nhỏ lại kích thước của nó, cuối cùng luyện chế ra chỉ cỡ mấy chục trượng.Thanh âm đột nhiên vang lên chất chứa uy nghiêm cổ xưa, cho ngươi cảm giác kỳ diệu.

Nghe thanh âm này làm linh hồn Lâm Minh hơi cộng minh, hắn biết đó là cộng minh từ pháp tắc Tu La.Thanh âm này dẫn đến pháp tắc Tu La trong cơ thể Lâm Minh chấn động.Lâm Minh hít sâu một hơi, cúi sát đầu.

Lâm Minh biết chủ nhân thanh âm là người hôm nay hắn muốn gặp.Lâm Minh kích động nói:- Vãn bối Lâm Minh, bái kiến Tu La tiền bối!Nhân vật trong truyền thuyết hôm nay đã xuất hiện trước mặt hắn!Một lãnh tụ nhân tộc sống trăm ức năm, từ trăm ức năm trước chủ nhân Tu La lộ đã là đệ nhất nhân Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh vái hơn mười giây mới ngẩng đầu lên, trước mắt hắn vẫn là trống rỗng.

Lâm Minh còn ở trong động phủ đúc bằng tử tinh, không thấy bóng dáng chủ nhân Tu La lộ đâu, trống rỗng như hư không.- Không cần tìm, cơ thể của ta đa phần đã dung nhập Tu La lộ.

Tử Tinh Thiên Cung ngươi đang ở là nền tảng Tu La lộ, cho nên ta mới khiến ngươi tới đây.Vẫn là thanh âm uy nghiêm xa xưa quanh quẩn bên tai Lâm Minh.

Thân thể hợp nhất với Tu La lộ?Lâm Minh giật bắn người, chủ nhân Tu La lộ dung hợp cùng Tu La lộ!- Tiền bối, cơ thể của tiền bối dung hợp với Tu La lộ vậy chẳng phải là tiền bối không thể rời khỏi Tu La lộ sao?Nếu vì lý do này thì có thể giải thích tại sao chủ nhân Tu La lộ không xuống tay với Hồn Đế, nhưng tại sao chủ nhân Tu La lộ phải làm như vậy?- Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều nghi vấn, ta cũng biết hôm nay ngươi đến đây không chỉ vì những thắc mắc này còn vì muốn ta cứu một nữ nhân giúp ngươi.Lời của chủ nhân Tu La lộ làm tim Lâm Minh rung lên.Lâm Minh cúi sát đầu:- Tu La tiền bối, ái thê của vãn bối bị Hồn Đế cướp đi, xin tiền bối hãy chỉ cho vãn bối con đường sáng!Lâm Minh biêt rõ hắn có làm gì cũng khó thể cứu Thánh Mỹ ra, đặt trước mặt hắn chỉ có một con đường chết.

Duy nhất chủ nhân Tu La lộ là có thể chỉ bảo cho Lâm Minh.Nhưng nghe Lâm Minh hỏi, thanh âm uy nghiêm lặng im.Lâm Minh cắn răng kiên nhẫn chờ đợi.Thật lâu sau chủ nhân Tu La lộ khẽ thở dài:- Có lẽ sự việc khác với ngươi tưởng tượng, Hồn Đế bắt cóc thê tử của ngươi không phải vì uy hiếp ngươi, khiến ngươi chui đầu vô lưới mà có lý do khác.Lâm Minh kinh ngạc kêu lên:- Lý do khác?Chẳng lẽ Hồn Đế bắt cóc Thánh Mỹ chỉ là vì trả thù?Hồn Đế nên hiểu rằng nếu giết Thánh Mỹ thì trừ cchọ giận Lâm Minh ra không hề giúp ích gì cho đại nghiệp của gã.Với tính cách của Hồn Đế sẽ không vì trút giận mà lmà chuyện vô nghĩa như vậy.Lâm Minh sốt ruột nói:- Xin tiền bối chỉ bảo cho!Chủ nhân Tu La lộ nói:- Ta đang cảm giác bản nguyên tử tinh chấn động có lẽ . . .

Hồn Đế đã đứng trên Vĩnh Hằng chi bích.- Cảm ứng bản nguyên tử tinh khiến ta đoán rằng có lẽ Hồn Đế bồi dưỡng thê tử của ngươi vì một mục đích, nếu suy đoán này là chính xác thì đã định trước ngươi không cứu nàng được.Lời chủ nhân Tu La lộ làm lòng Lâm Minh chùng xuống, đôi tay khẽ run.Mục đích của Hồn Đế . . .Vĩnh Hằng chi bích . . .bản nguyên tử tinh . . .Khi Hồn Đế bắt Thánh Mỹ đi, phản ứng đầu tiên của Lâm Minh là Hồn Đế muốn uy hiếp hắn.

Giờ Lâm Minh chợt nhận ra ngay từ đầu hắn đã sai.Hồn Đế bồi dưỡng Thánh Mỹ là có mục đích, chính nàng cũng không biết mục đích đó là gì.Hồn Đế xuất quan, chẳng những vì đánh chết Lâm Minh còn vì Thánh Mỹ.Ngay từ đầu Lâm Minh đã hiểu sai, không thể cứu được Thánh Mỹ.Không cứu được . . .Không . . .

Cứu . . .Lâm Minh thẫn thờ, hắn ôm hy vọng cuối cùng tìm đến chủ nhân Tu La lộ, nhưng nhận được câu trả lời càng làm cho hắn tuyệt vọng.***Lúc này cách tầng tầng không gian, Hắc Ám Thâm Uyên.Đây là một mảnh đất mênh mang không giới hạn, không thấy tận cùng.Trên mảnh đất này rải rác vô số xương gãy, tràn ngập xám xịt tĩnh mịch.Những khúc xương do Ác Ma cường đại, hùng chủ Tam Thập Tam Thiên cường đại từ ức vạn năm trước để lại.

Tuy bị năm tháng xâm thực nhưng chúng nó vẫn lấp lánh ánh sáng pháp tắc.Hắc ám, sát khí, tử vong, đây chính là toàn bộ mảnh đất, nơi đây là Vĩnh Hằng chi bích của Hắc Ám Thâm Uyên!Hồn Đế đứng trên Vĩnh Hằng chi bích, cảm nhận lực lượng dâng trào trong thiên địa này, lặng thinh.Nhiều ngày không gặp Hồn Đế càng già hơn, Đế Cốt Hải biến dị tổn hại nặng cho gã.Hồn Đế vốn chỉ có đôi mắt đục ngầu, tử khí trong con ngươi, khuôn mặt vẫn là thiếu niên căng mịn, mỗi tội hơi tái.Bây giờ bởi vì Đế Cốt Hải dị biến mà mặt Hồn Đế đầy nếp nhăn, da cổ nhăn nheo lại với nhau, nhìn như gần đất xa trời.Nữ nhân áo đen đứng sau lưng Hồn Đế, nữ nhân này chính là Thánh Mỹ đã bị gã bắt cóc.Mặt Thánh Mỹ tái nhượt, khí huyết, chân nguyên, pháp tắc trong người đều bị phong ấn, đã không sức chống cự.Hồn Đế đưa lưng hướng Thánh Mỹ nhìn chiến trường thượng cổ trăm ức năm trước, cảm thán rằng:- Nơi này không thay đổi qua trăm ức năm .Hồn Đế quay đầu nhìn Thánh Mỹ, khuôn mặt già nua khóe môi cong lên:- Ngươi có biết tại sao lúc trước ta bồi dưỡng ngươi không?Hồn Đế tiếp tục bảo:- Ta biết rõ ngươi luôn có lòng phản trắc, biết kiếp trước của ngươi là nữ nhi ruột kẻ thù của ta từ trăm ức năm trước.- Nhưng dù vậy ta chỉ gieo ấn ký tinh thần theo dõi ngươi trong tinh thần chi hải của ngươi chứ không phải nô ấn thật sự.

Ta khống chế tự kdo của ngươi nhưng không kiểm soát tư tưởng, thậm chí ta cho phép ngươi oán hận ta, bất kính với ta.

Ta dung túng tất cả cho ngươi, khiến bản tâm của ngươi thông đạt.

Bao gồm lúc trước ngươi muốn bảo vệ mạng sống Lâm Minh, khiến hắn sống hết cuộc đời bằng thân xác phàm nhân thì ta cũng chiều theo ngươi.- Ngươi có từng nghĩ những thứ này là vì cái gì không?-------Chương 2448: Số mệnhLời Hồn Đế nói khiến Thánh Mỹ chau mày, trong lòng nàng có linh cảm không may, dự cảm đó dã tồn tại từ lúc vừa vào cấm địa Tu La.Vốn Lâm Minh xảy ra chuyện, Thánh Mỹ cho rằng dự cảm bất an của nàng là đến từ hắn.Nhưng hiện tại xem ra dự cảm kia đến từ chính mình, Lâm Minh không bị gì, Thánh Mỹ thì bị Hồn Đế bắt.Đã đứng trên Vĩnh Hằng chi bích, Thánh Mỹ dần đoán được mục đích thật sự của Hồn Đế.Bày ra trước mặt Thánh Mỹ là một cục chết chắc.- Một trăm ức năm!

Vĩnh Hằng chi bích phong tại đây đã trăm ức năm!

Nó chẳng những phong kín Hắc Ám Thâm Uyên cũng ngăn cách thân thể ta.- Địa vực Hắc Ám Thâm Uyên rất nhỏ, tài nguyên nghèo nàn.

Tộc Ác Ma ở trong Hắc Ám Thâm Uyên như hắc long bị xích sắt trói chặt, mặc cho văn minh võ đạo truyền thừa trăm ức năm của ngươi huy hoàng đến mấy, mặc cho ngươi có huyết mạch trải qua trăm ức năm sàn lọc mạnh thắng yếu thua ưu tú cách mấy cũng không vùng thoát được gông xiềng nặng nề này.- Ác Ma không cường đại thì ta đi đâu tìm tế phẩm phong phú, khiến thế giới Mộ Ma Thần càng thêm hoàn mỹ?- Vĩnh Hằng chi bích này thành condao trong lòng ta, ta muốn nhổ nó xuống.

Tiếc rằng Vĩnh Hằng chi bích là bản nguyên tử tinh biến ra, nếu chỉ riêng bản nguyên tử tinh thì chưa đáng sợ, trong đó còn khắc đại trận Tu La để lại.

Trăm ức năm trước, kiếp trước của ngươi huyết tế mình tại đây, trút tất cả căn nguyên lực lượng, căn nguyên thần hồn của nàng vào Vĩnh Hằng chi bích, thành cái khóa cuối cùng khsoa chỗ này.- Từ trăm ức năm ta dã thử rất nhiều csách nhưng không đập nát Vĩnh Hằng chi bích được, thế là lùi bước tìm cái khác.

Không đập nát được vậy ta tìm cách phá giải nó.

Miễn giải phong Vĩnh Hằng chi bích, khiến nó lại biến thành bản nguyên tử tinh thì chẳng những tháo xuống con dao trong lòng ta còn thêm một món thần khí, đây chẳng phải là mọi thứ vui mừng?- Nhưng để giải mở nó không dễ dàng, ta tập trung nghiên cứu không biết bao nhiêu năm cuối cùng mới miễn cưỡng tìm được một cách.

Giải nút cần người thắt nút, lúc trước ngươi huyết tế chính mình, phong ấn nơi này.

Hiện tạimuốn giải mở phong ấn nơi này vẫn cần máu tươi của ngươi.- Vốn kiếp trước của ngươi đã chết, may mắn nàng không cam lòng sẽ thành tro bụi từ nay, để lại chuyển sinh kiếp thứ mười cho ta tìm đến ngươi, nhìn thấy hy vọng để ta giải mở Vĩnh Hằng chi bích!- Ta bồi dưỡng ngươi chưa bao giờ vì cvần một tay giúp đỡ, ta không thiếu trợ thủ.

Hơn nữa ta yêu cầu phó tòng trung thành tuyệt đối, giống như Minh Đồng.- So với Minh Đồng thì ngươi có tư cách gì trở thành trợ thủ của ta?

Ta bồi dưỡng ngươi tương đương với nuôi cọpthành họa, sao ta không hiểu đạo lý này được?- Nhưng ta vẫn phải dốc hết sức giúp ngươi mạnh hơn, để ngươi trở thành thiên tài tuyệt thế.

Ít ra ngươi phải là cảnh giới Chân Thần, thực lực hơn xa cùng đẳng cấp, có như vậy căn nguyên tinh huyết của ngươi miễn cưỡng đủ uy lực làm chìa khóa mở ra Vĩnh Hằng chi bích.Hồn Đế nói tới đây tâm thần Thánh Mỹ rung mạnh, giờ thì nàng đã hiểu hết.Vì phát huy đầy đủ thiên phú của nàng nên Hồn Đế không điều khiển nhân cách độc lập của Thánh Mỹ, có như thế mới đào móc tiềm lực lớn nhất.

Nếu chỉ là rối gỗ mặc ngươi loay hoay thì sao có thể đạt tới cảnh giới võ đạo tối cao?Nên dù Hồn Đế nhìn thấu lòng phản loạn của Thánh Mỹ cũng không trấn áp, ngược lại lợi dụng dã tâm của nàng, cố ý bồi dưỡng, dung túng sự thù hận, biến Hồn Đế thành kẻ thù kích phát ra mọi thứ của nàng.Hồn Đế nói:- Ngươi nghĩ ngươi có huyết thống Hắc Ám Thiên Sứ, thậm chí là người duy nhất trong tộc.

Thật ra huyết mạch đó là ta dời vào người của ngươi.

Ta tiêu diệt tộc Hắc Ám Thiên Sứ, lấy huyết mạch tinh hoa nhất của bọn họ dời cho ngươi.

Ngươi có biết ta đã làm bao nhiêu thứ cho ngươi không?- Ngươi không biết, ngươi chỉ biết ta diệt tộc Hắc Ám Thiên Sứ, còn tưởng rằng ta là kẻ thù diệt tộc của ngươi.

Đây là ta cố ý cho ngươi biết.

Ta mở Mộ Ma Thần ra sớm hơn chỉ vì ngươi, để ngươi đi Hắc Ám tế điển, nhận truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, trực tiếp nâng thực lực của ngươi tăng lên tới Chân Thần, hay trên cả Chân Thần.- Nếu lúc ấy ngươi ngoan ngoãn nhận truyền thừa thì ta vẫn sẽ không khống chế ngươi, ta muốn ngươi biến mạnh, không ngừng mạnh lên.

Nhưng kết quả chuyến đi Mộ Ma Thần khiến ta không ngờ tới, ngươi chẳng những không nhận truyền thừa Ác Ma đẳng cấp đồ đằng còn vô tình phá tan ấn ký tinh thần, ấn ký năng lượng ta để lại trên người của ngươi.- Tuy rằng quá trình hoàn toàn không hợp với điều ta nghĩ nhưng chỉ nhìn kết quả thì ngươi vẫn đột phá Chân Thần, cơ bản đạt đến yêu cầu của ta.- Ta phải xuất quan, dù điều này cản trở việc tu luyện của ta, chịu tổn thất lớn, khiến Bất Hủ có cơ hội.

Nhưng ta không có lựa chọn, ta cần làm hai việc, giết Lâm Minh và lại khống chế ngươi.- Không thể giết chết Lâm Minh, ta rất lấy làm tiếc, nhưng bù lại tiếp tục khống chế ngươi.

Ta bồi dưỡng ngươi lâu như vậy, hiện tại đã tới lúc dùng ngươi.

Đặc biệt là bây giờ, phụ thân ruột kiếp trước của ngươi đã khống chế hơn phân nửa Đế Cốt Hải, muốn làm ngọc nát với ta.

Ta phải trở lại, dung hợp với hai phân thân khác, ba hợp nhất luyện hóa tàn hồn Bất Hủ, chính thức hòa vào Mộ Ma Thần thành tựu thân vĩnh sinh bất diệt!- Ta không có nhiều thời gian.

Đến đây, hài tử của ta.

Bồi dưỡng ngươi đã lâu chỉ vì giây phút cuối cùng này.Hồn Đế nói đến cuối cùng ánh mắt trở nên sắc bén độc ác, mái tóc dài xõa ra phối hợp làn da già nua khô quắc như lệ quỷ hút máu.Thánh Mỹ cắn răng vùng vẫy kịch liệt:- Ngươi nằm mơ!Nhưng mọi năng lượng, pháp tắc của Thánh Mỹ đã bị Hồn Đế giam cầm.Thánh Mỹ không sợ chết, nhưng nàng không muốn sau khi mình chết máu trợ giúp Hồn Đế, hại Lâm Minh, Cửu Nhi bởi vậy mà gặp kiếp nạn.Hồn Đế nói:- Đừng tốn công sức nữa, ta khó khăn lắm mới bắt được ngươi, sao cho ngươi cơ hội tự tuyệt kinh mạch tự sát?

Hãy yên tâm làm tế phẩm của ta đi.Tử khí toàn thân điên cuồng khuếch tán, cuồng phong rít gào.

Trên Vĩnh Hằng chi bích màu đen từng mẩu xương bị thổi bay lên như có vô số linh hồn đau khổ bay trên bầu trời.Hồn Đế từng bước một đến gần Thánh Mỹ, vươn đôi tay gầy gò như xương khô bóp cổ nàng.Cái chết thật gần, giây phút đó lòng Thánh Mỹ dâng lên tuyệt vọng.

Hồn Đế phong ấn quá cường đại, nàng không chống cự nổi.Vận mệnh của nàng chẳng lẽ kết thúc như vậy sao?Vừa sinh ra đã bị bồi dưỡng như tế phẩm, không biết thân thế của mình, không rõ tương lai.

Những thứ Thánh Mỹ có là tu luyện, tu luyện tiếp, không tình cảm, không bằng hữu, không là bản thân.Mãi khi Thánh Mỹ có Cửu Nhi, biết kiếp trước của mình, xác nhận tình cảm với Lâm Minh.

Thánh Mỹ có mục tiêu cuộc đời, có thứ mình muốn bảo vệ, hiểu ý nghĩa sinh mạng của mình.Thánh Mỹ chỉ vừa hiểu được những điều này thì đã đối diện cái chết.Nếu đơn giản là chết thì không đáng sợ, ít ra trước khi chết Thánh Mỹ có thứ tốt đẹp để hồi ức.Trong một ngàn năm trăm năm ở Mộ Ma Thần dù toàn là tu luyện khô khan nhưng Thánh Mỹ có Cửu Nhi, Lâm Minh làm bạ, nàng vô cùng thỏa mãn.Nhưng Thánh Mỹ biết nàng phải chết, cái chết của nàng mang đến hủy diệt cho những thứ nàng muốn bảo vệ.Đây là cuộc đời của nàng sao?Mang theo bi tình ra đời, chết đi trong bi kịch.

Lúc Thánh Mỹ còn sống chịu đựng cực khổ, chết rồi đem đến khổ cho thế gian.Còn điều gì đau khổ hơ ncái này?Thánh Mỹ cảm giác mình bị cắn nuốt, đó là số mệnh không thể trốn tránh, không chống cự được.-------Chương 2449: Đảo ngược tình thếKhông gian chậm rãi giam cầm, co lại.

Lực lượng thế giới như sóng triều hùng dũng ập đến, hoàn toàn bao phủ Thánh Mỹ.

Đối diện lực lượng của Hồn Đế, Thánh Mỹ không chống cự được.

Thánh Mỹ thống khổnhắm mắt lại, nàng nghe tiếng xương khô tan nát dưới chân Hồn Đế tựa như tiếng linh hồn đau khổ gào thét.Tay Hồn Đế đến ngày càng gần, bàn tay khô quắc bệnh trạng, vô cùng thê thảm.

Chỉ có mười móng tay là sắc bén vô cùng lóe tia sáng lạnh âm trầm.Hiện tại Thánh Mỹ không cách nào vận chuyển chân nguyên hộ hể, chỉ là mũi nhọn móng tay Hồn Đế cách nửa thước rạch da Thánh Mỹ ra.Máu ứa ra trên cổ trắng mịn của Thánh Mỹ như đóa mai đỏ héo rụng trên mặt tuyết.Đôi mắt đục của Hồn Đế lóe tia sáng cuồng nhiệt:- Thật là màu sắc xinh đẹp.Chỉ cần mở Vĩnh Hằng chi bích ra là Hồn Đế có thể tam thể hợp nhất, thực lực tiến bước dài.Khi đó Hồn Đế lại có thể khống chế Đế Cốt Hải, hoàn thành điều lúc trước bế quan chưa làm xong, từ từ dung hợp hoàn toàn với thế giới Mộ Ma Thần.Mục tiêu cuối cùng mà Hồn Đế chờ đợi trăm ức năm sắp được thực hiện.Tí tách tí tách!Máu Thánh Mỹ nhỏ trên mặt đất màu đen, từ từ bị hấp thu.

Cùng lúc đó một tay khác của Hồn Đế duỗi hướng lồng ngực gầy đét của mình.Phập!Hồn Đế đâm vào tim mình, máu đen dính đặc chậm rãi chảy ra.Thân thể mang đếnthống khổ nhưng Hồn Đế không biểu hiện gì, gã cứ nhe răng cười.

Hồn Đế bẻ gãy một khúc xương sườn trong người, rút xương ra.Khóe môi Hồn Đế chảy máu, tử khí trong mắt càng đậm hơn.

Muốn lại mở Vĩnh Hằng chi bích ra, phá giải đại trận trong Vĩnh Hằng chi bích chẳng những cần huyết tế Thánh Mỹ, bản thân Hồn Đế cũng phải trả giá nhất định.Hồn Đế bóp nát xương sườn của mình, khúc xương vốn dài nửa thước biến thành mảnh vụn dài một tấc bay lên trời, rải rác bốn phía hóa thành một đại trận.lực lượng thế giới chậm rãitụ tập lại,càng ngày càng lớn mạnh.Hồn Đế chộp Thánh Mỹ:- Đã chuẩn bị xong bữa tiệc, hãy đưa sinh mệnh của ngươi cho ta đi!Chớp mắt không gian sau lưng Hồn Đế sinh ra dao động gợn sóng.Tuy Lâm Minh đang tiến hành tế điển quan trọng nhất cuộc đời gã nhưng cảm giác vẫn nhạy bén.

Không gian dao động lạ bị Hồn Đế phát hiện ngay.- Ai đó?Phản ứng đầu tiên của Hồn Đế là có người đánh lén phá hoại tế điển của gã.Vào phút then chốt này nếu xuất hiện người đánh lén, tuy rằng Hồn Đế cũng có thể ứng đối nhưng sẽ mang đến nhiều rắc rối, biến số chưa biết cho gã.Hồn Đế không thích biến số, đặc biệt sau khi lén giết Lâm Minh mà thất bại thì càng như vậy.Không gian dao động khả năng lớn nhất là có người xuất hiện từ đường hầm không gian công kích Hồn Đế.Bề mặt không gian Vĩnh Hằng chi bích tuy ổn định kém xa Mộ Ma Thần nhưng vì có bão năng lượng, muốn tìm ra tọa độ không gian chính xác tại đây, trùng khớp xuất hiện đằng sau Hồn Đế không dễ dàng, chứng minh thực lực của đối thủ mạnh.- Mặc kệ ngươi là ai, xuất hiện tại nơi này thì đi chết đi!Hồn Đế bước ra một bước vỗ chưởng vào đường hầm không gian mênh mông.Răng rắc!Đường hầm không gian nổ nát, bị Hồn Đế công kích thì không ai có thể may mắn thoát khỏi, dù là người nổi bật trong Chân Thần giống như Lâm Minh cũng sẽ bị thương.Nhưng một chưởng giáng xuống khiến Hồn Đế sửng sốt.

Đường hầm không gian chỉ là đường hầm không gian, bên trong không có ai bước ra.Nhưng nếu không có người tại sao đột nhiên xuất hiện đường hầm không gian?Khi Hồn Đế nổi lên khó hiểu thì đột nhiên lực lượng không gian sau lưng gã lại hỗn loan, một đường hầm không gian khác sinh ra.Hồn Đế đột nhiên xoay người, thấy Thánh Mỹ bị giam cầm tất cả lực lượng bị vòng xoáy sinh ra từ đường hầm không gian hút vào.Trong lòng Hồn Đế vừa kinh vừa giận:- Cái gì?!Hồn Đế giận vì gã bồi dưỡng Thánh Mỹ hay lúc bắt nàng từ Tam Thập Tam Thiên đều tốn nhiều công sức, trả giá rất lớn.

Bây giờ mắt thấy sắp huyết tế Thánh Mỹ, hoàn thành bước cuối cùng của mình rồi lại có người cứu nàng ngay phút then chốt này.Giật mình vì cảm giác của Hồn Đế luôn tỏa định bốn phía, xung quanh Minh Minh không có người.

Là ai giỏi như vậy, thần không biết quỷ không hay mở hai đường hầm không gian, một cái chính xác ngay sau lưng Hồn Đế để dời sự chú ý, cái khác thì ngay dưới chân Thánh Mỹ cướp đi nàng.- Muốn chết!Đường hầm không gian hút Thánh Mỹ đi rất nhanh nhưng phản ứng của Hồn Đế càng mau, gã vỗ chưởng ra, lực lượng thế giới hùng dũng tuôn ra.Trong nháy mắt này Hồn Đế hoàn toàn có thể giết chết Thánh Mỹ mấy chục lần, nhưng nghi thức huyết tế của gã liên quan nhiều bước đi phức tạp, trước khi chưa hoàn thành mà giết Thánh Mỹ sẽ thất bại trong gang tấc.Cho nên Hồn Đế không xuống tay với Thánh Mỹ, mục tiêu của gã là đường hầm không gian.Vèo!Thánh Mỹ bị đường hầm không gian hút vào, lúc đường hầm không gian sắp khép kín thì lực lượng thế giới bàng bạc chấn mở nơi này, khiến đường hầm không gian không khép kín được.Hồn Đế định lao vào:- Ta muốn xem thử là ai có bản lĩnh như vậy?Trên người Thánh Mỹ có tiêu ký Chân Thần của Hồn Đế, gã có thể chớp mắt đến bên cạnh nàng.Nhưng khi Hồn Đế định vào đường hầm không gian chợt cảm nhận áp lực to lớn truyền ra từ đường hầm không gian.Áp lực này đè ép lực lượng thế giới như muốn nghiền nát, cưỡng ép khép kín.- Cái gì?!Hồn Đế giật nảy mình, có người có thể đối kháng lại lực lượng thế giới của gã?- Không đúng!

Lực lượng này đến từ đại trận Vĩnh Hằng chi bích!

Chẳng lẽ Vĩnh Hằng chi bích muốn cứu Thánh Mỹ?

Sao có thể như vậy?Hồn Đế ngẩn ngơ, trên thế giới này hầu như không có người đủ năng lực đối kháng ngay mặt với gã, nhưng Vĩnh Hằng chi bích thì khác.

Đây là chủ nhân Tu La lộ từ trăm ức năm trước trút xuống căn nguyên năng lượng bày thành đại trận, cộng với kiếp trước Thánh Mỹ huyết tế chính mình.

Tất cả tinh hoa sinh mệnh của nàng, lực lượng truyền thừa mà Bất Hủ quân vương để lại cho Thánh Mỹ kiếp trước đều không giữ lại rót vào trong.

Huống chi bản thể Vĩnh Hằng chi bích là nổi bật nhất ba thần khí, bản nguyên tử tinh.Cả ba tổng hợp lạiVĩnh Hằng chi bích có lực lượng khiến Hồn Đế kiêng dè.Hồn Đế cảm giác lực lượng thế giới của mình không ngừng bị đè ép, gã tức điên, cứng rắn bấu vách đường hầm không gian muốn xé rách.Hồn Đế biết rõ dù thế nào cũng không thể để đường hầm không gian khép kín.Hồn Đế đã xác nhận đường hầm không gian đến từ không gian bên trong Vĩnh Hằng chi bích.

Vĩnh Hằng chi bích là một chỉnh thể, Hồn Đế không rõ tại sao nó đột nhiên mở ra đường hầm muốn cứu Thánh Mỹ.Hồn Đế chỉ biết rằng đường hầm mở ra tương đương với bức tường hoàn chỉnh nứt một cái khe.Có cái khe là Vĩnh Hằng chi bích không hoàn mỹ.Hồn Đế chỉ cần từ cái khe không ngừng xé rách sẽ hoàn toàn vạch mở lỗ hổng.Nghĩ thế Hồn Đế càng trút nhiều lực lượng xuống đường hầm không gian đối kháng đại trận Vĩnh Hằng chi bích đè ép.Lúc này bên trong đường hầm không gian, Thánh Mỹ đã vào không gian màu tím.- Nơi đây là . . .Thánh Mỹ ngẩn ngơ, nàng vốn tưởng rằng mình chết chắc.

Khoảnh khắc Hồn Đế muốn huyết tế nàng thì Thánh Mỹ bị hút vào không gian này, đứng trước mặt nàng là một cô bé khoảng mười ba, bốn tuổi.- Ngươi . . .

Cứu ta?Thánh Mỹ cảm giác thật khó tin, cô bé này có năng lực cứu nàng?Thánh Mỹ không nhìn thấu tu vi của cô bé, điều này thật kỳ lạ.

Nhưng Thánh Mỹ khẳng định thực lực của cô bé không quá mạnh, sao có thể cứu nàng từ tay Hồn Đế?Trong lòng Thánh Mỹ tràn đầy thắc mắc hỏi:- Ngươi là ai?Khi Thánh Mỹ sắp chết, một cô bé nàng chưa từng gặp, thực lực thấp lại truyền nàng vào không gian này, giống như nằm mơ.Tiểu Ngư Nhi rụt rè nói:- Ta . . .

Ta gọi là Yến Tiểu Ngư, ngươi có thể bảo ta là Tiểu Ngư Nhi.

Ngươi . . .

Ngươi có quen Lâm Minh ca ca không?Mới rồi Tiểu Ngư Nhi nghe Hồn Đế và Thánh Mỹ nói chuyện thì gã có nhắc tên Lâm Minh, vị tỷ tỷ bí ẩn trước mắt hình như có quen biết Lâm Minh ca ca.Thánh Mỹ hỗn loạn:- Lâm Minh . . .

Ngươi kêu hắn là ca ca?Cô bé kỳ lạ với thủ đoạn Thánh Mỹ không hiểu đã cứu nàng, còn quen Lâm Minh?

Thánh Mỹ hoang mang không hiểu ra sao, cô bé này có lai lịch gì?-------Chương 2450: Khúc nhạc dạo quyết chiếnThánh Mỹ hỏi:- Tiểu Ngư Nhi, ngươi quen Lâm Minh ca ca như thế nào?Tiểu Ngư Nhi đơn giảin kể lại lúc gặp Lâm Minh tại thành Chân Vũ, nói cho Thánh Mỹ nghe lúc Mộ Thiên Tuyết vào Hắc Ám Thâm Uyên xuyên qua nơi này thì bị lực hút vào.Từ nay Tiểu Ngư Nhi ở lại đây không biết bao nhiêu năm, dần dần phát hiện mình có thể hòa thành một với không gian tràn đầy tử tinh, khống chế không gian này tựa như bản năng của nàng.Tiểu Ngư Nhi kể khiến Thánh Mỹ hết sức giật mình, nàng hiểu rằng không gian tử tinh này là không gian bên trong Vĩnh Hằng chi bích.

Nói cách khác đây là không gian trong bản nguyên tử tinh.Cô bé trước mắt có thể khống chế bản nguyên tử tinh?

Nàng có quan hệ gì với bản nguyên tử tinh?Thánh Mỹ đang thắc mắc thì chợt không gian tử tinh rung rinh một cái.Chấn động dữ dội làm Thánh Mỹ, Tiểu Ngư Nhi lảo đảo.

Giây sau một lực lượng dữ tượn tà ác trút xuống.Hồn Đế!Mặt Thánh Mỹ trắng bệch, Tiểu Ngư Nhi khống chế không gian tử tinh mở ra lại khép kín ngay trước mắt Hồn Đế.

Tuy ba thần khí cường đại nhưng không vô địch, đến đẳng cấp như Hồn Đế đã có năng lực đối kháng lực lượng đại thế giới.Khi không gian tử tinh sắp khép kín thì Hồn Đế cứng rắn rót lực lượng vào trong ngăn trở nókhép kín.Không chỉ như thế, Hồn Đế còn đang tính toán từ từ xé rách đường hầm không gian.Lòng Thánh Mỹ chìm xuống:- Nguy rồi!Khi Võ giả xé đường hầm không gian tiến vào trong không gian tử tinh thì hậu quả không tưởng tượng nổi.Lực lượng của Hồn Đế đang liên tục tràn vào, càng lúc càng mạnh.

Hành động của Hồn Đế khiến Vĩnh Hằng chi bích đại trậnchống cự.Thánh Mỹ cảm giác năng lượng trongVĩnh Hằng chi bích từ bốn phương tám hướng tụ tập lại muốn đẩy năng lượng Hồn Đế ra.Sau khi hai phe đến giai đoạn nhất định thì cân bằng lẫn nhau, giằng co không dứt.Nhưng nhìn cảnh này Thánh Mỹ càng lúc càng nóng lòng.Phải biết rằng năng lượng đại trận thường thường tự thành hệ thống tuần hoàn, tuy có thể từ bên ngoài hấp thu năng lượng, nhưng dưới tình huống thông thư hấp thu năng lượng từ bên ngoài chỉ đủ co đại trận vận chuyển.Một đại trận cân bằng năng lượng ra vào đã là cực kỳ xuất sắc, trận pháp như vậy có thể tồn tại mấy chục ức năm mà năng lượng không suy kiệt.Vĩnh Hằng chi bích cũng là đại trận như vậy.

Năng lượng cân bằng, ít khi có dư.

Cộng thêm dùng thần khí làm gốc, đại trận này mới có thể sừng sững trăm ức năm mà không tan nát.Nhưng đại trận hoàn mỹ đến mấy khi đã xuất hiện lỗ hổng thì không hoàn mỹ nữa, như khí nang bị đâm cái lỗ hổng nhỏ sẽ chậm rãi khô rút lại.Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Năng lượng trong Vĩnh Hằng chi bích mênh mông như biển lặp lại trùng kích.

Thế nhưng năng lượng tà ác bên Hồn Đế cực kỳ ngoan cường trong đường hầm không gian, không chịu biến mất.Quá trình kéo dài rất nhiều ngày, năng lượng thuộc về Hồn Đế chậm rãi áp súc thành ấn ký năng lượng trong không gian tử tinh.

Lúc này đường hầm không gian khép lại.Không gian tử tinh trở về bình tĩnh.Nhưng Thánh Mỹ không vui nổi, nàng trực giác ấn ký năng lượng của Hồn Đế đã dung hòa vào đại trận, hợp thành một thể với kếtcấu năng lượng Vĩnh Hằng chi bích.Nó giống như một khối u từ từ hấp thu năng lượng, phát triển lớn mạnh.Vĩnh Hằng chi bích đã bị Hồn Đế tìm ra một điểm đột phá.Vĩnh Hằng chi bích vốn đã tồn tại trăm ức năm,Hồn Đế nghiên cứu nó không biết bao nhiêu lần, nắm giữ phần lớn kết cấu trong Vĩnh Hằng chi bích.Đại trận là chết, người là sống.

Cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì có ngày Vĩnh Hằng chi bích sẽ bị Hồn Đế đột phá.Nhưng Hồn Đế không muốn chờ, gã cần cọng cỏ cuối cùng đè sụp lạc đà.Hồn Đế vốn chọn Thánh Mỹ nhưng đã thất bại, dù vậy kết quả không thay đổi.Lúc trước chủ nhân Tu La lộ và kiếp trước Thánh Mỹ bày ra Vĩnh Hằng chi bích dã dự đoán được thần tường này không thể nào mãi mãi ngăn bước chân tộc Ác Ma.

Có ngày thần tường sẽ bị đẩy ngã, Tam Thập Tam Thiên lại đối mặt Hắc Ám Thâm Uyên xâm nhập.Đây là lịch sử đã định trước, có lẽ nó sẽ vì một, hai sự kiện ngẫu nhiên mà chậm lại nhưng kết quả cuối cùng vẫn phát triển theo hướng đã định.Tiểu Ngư Nhi cứu Thánh Mỹ là ngẫu nhiên, nhưng vì sự ngẫu nhiên giúp Hồn Đế gieo hạt giống vào Vĩnh Hằng chi bích.Vĩnh Hằng chi bích có lỗ hổng đột phá thì không còn là không thể phá vỡ.Giống như một nam nhân trưởng thành khó bóp bể quả trứng hoàn chỉnh, nhưng trứng gà có vết rạn, dù rất nhỏ, không nhìn kỹ thì khó phát hiện.

Nhưng độ cứng của quả trứng bị giảm nhiều, con nít cũng có thể bóp nát.Thánh Mỹ nhìn hướng Tiểu Ngư Nhi, đôi mắt tràn ngập áy náy:- Tiểu Ngư Nhi . . .Tiểu Ngư Nhi vì cứu nàng, nhưng Thánh Mỹ đem lại không may cho Tiểu Ngư Nhi.***Tu La lộ, Tử Tinh thiên cung.Lâm Minh tĩnh tọa trong không gian này mấy ngày, vết thương đã lành nhiều.

Võ giả bình thường cạn kiệt sinh mệnh như Lâm Minh thì đa sớm rớt cảnh giới, nhưng hắn không tổn thất gì nhiều.

Sức phục hồi khủng bố thế này oàn nhờĐạo Cung Cửu Tinh ban tặng.Chiến đấu với Hồn Đế, tu vi của Lâm Minh khó tránh khỏi thấp chút, nhưng khi hắn ở trong lằnranh sinh tử dung hợp vũ trụ trong người và ngoài người, thiên nhân hợp nhất, tiến bộ thêm bước dài trên đường pháp tắc, thu hoạch này vượt xa tổn thất khí huyết, tu vi đem lại.Mấy ngày nay Lâm Minh luôn lo cho Thánh Mỹe, hắn và nàng có liên kết tinh thần như có như không, hắn cảm giác được nàng chưa chết.Lâm Minh không biết xảy ra chuyện gì, cực kỳ nôn nóng.

Nhưng Lâm Minh biết trạng thái hiện tại của hắn muốn đi cứu Thánh Mỹ cũng không thể.Giọng Tu La chợt vang lên giữa hư không:- Lâm Minh, ta có thể cảm giác năng lượng bản nguyên tử tinh đang yếu đi.

Chắc mộ chủ Mộ Ma Thần đang thử phá mở Vĩnh Hằng chi bích, hình như thê tử của ngươi không chết.

Cụ thể xảy ra chuyện gì thì ta không biết trước được.- Tiền bối, vãn bối phải làm thế nào?Lâm Minh biết rằng khi Vĩnh Hằng chi bích mở ra, Hồn Đế, Minh, Hồng dung hợp rất có thể sẽ hoàn toàn luyện hóa Mộ Ma Thần.

Thực lực mộ chủ Mộ Ma Thần rất khó tưởng tượng.Giây phút đó là ngày tận thế thật sự của toàn sinh linh Tam Thập Tam Thiên.Chủ nhân Tu La lộ im lặng, thật lâu sau chậm rãi nói:- Đã tới lúc dùng bài bố vài năm nay, ngày này tơi sớm hơn ta dự đoán rất nhiều.Lâm Minh kinh ngạc hỏi:- Bài bố vài năm nay?- Trăm ức năm khi ta và Thánh Mỹ kiếp trước hợp sức bày ra Vĩnh Hằng chi bích thì ta đã suy nghĩ ngày này sẽ đến.- Tu La lộ của ta, vũ trụ Nguyên Mộng của Bất Hủ chuẩn bị cho ngày này.

Ta tách thân thể, thần hồn, thế giới trong người ra dung hợp với Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng cũng vì bảo vệ hai nơi này.- Nhiều năm qua ta bảo vệ khiến mộ chủ Mộ Ma Thần không thể phá hư Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng.

Nhưng ta bất lực ngăn cản mộ chủ Mộ Ma Thần chậm rãiphục hồi thực lực, ta có thể làm chỉ có chờ đợi.Lâm Minh ngẩn ngơ nghe chủ nhân Tu La lộ nói.Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng.Từ lần đầu tiên Lâm Minh bước vào Tu La lộ từng phỏng đoán mục đích chủ nhân Tu La lộ tốn vô số công sức bài bố Tu La lộ.

Nếu bảo thế giới hùng vĩ này chỉ vì chủ nhân Tu La lộ chọn lựa truyền nhânthì hơi chuyện bé xé to.Thế giới này tự thành hệ thống, trong đó có nhiều pháp tắc riêng, có người thủ hộ, thử luyện cuối cùng bí hiểm khó lường.

Tất cả tồn tại hóa ra là bối cục của chủ nhân Tu La lộ đối khángMộ Ma Thần.Về vũ trụ Nguyên Mộng thì Lâm Minh từng đi vào, hắn biết sau khi phân thân mộ chủ Mộ Ma Thần đoạt xá Hồn Đế, từ trong vũ trụ Nguyên Mộng chậm rãi lấy đến Thánh Điển hoàn chỉnh.Đây là chuyện không thể tránh khỏi, dù sao trăm ức năm qua tất cả phần Thánh Điển bị Võ giảHồn tộc dùng các thủ đoạn sưu tầm.

Với năng lực của Hồn Đế không khó gì ghép Thánh Điển hoàn chỉnh.Nhưng Lâm Minh cũng biết vũ trụ Nguyên Mộng có rất nhiều thử luyện, phần thưởng đối ứng có sách vàng Thánh Điển.

Mãi khi Lâm Minh đi vũ trụ Nguyên Mộng thì đa số sách vàng còn ở trong vũ trụ Nguyên Mộng không bị người lấy ra.Khi Lâm Minh biết thân phận thật sự của Hồn Đế còn thầm lấy làm lạ, với thực lực tuyệt đối của gã muốn lấy những quyển sách vàng này không khó khăn gì.

Hiện tại Lâm Minh đã hiểu, tất cả là vì có chủ nhân Tu La lộ bảo vệ.Hai nhân kiệt tuyệt thế trăm ức năm trước sáng tạo hai thế giới vĩ đại để đối kháng Mộ Ma Thần!Giữa bọn họ một người chết chỉ còn lại tàn hồn vẫn ở trong Đế Cốt Hải cho Hồn Đế một kích nặng nề.

Một người khác sống lẳng lặng bảo vệ hai thế giới trăm ức năm, chỉ vì trận đại chiến cuối cùng.Lòng Lâm Minh bị rung động lấp đầy, hắn không biết nên dùng từ ngữ thế nào để hình dung những điều Tu La, Bất Hủ quân vương đã làm.

Chuyện Lâm Minh có thể làm là kế thừa tất cả đối diện đại kiếp nạn cuối cùng.Chươeng 2227: CụcGiọng chủ nhân Tu La lộ mờ ảo vang lên:- Lâm Minh, khi Hồn Đế trở về Mộ Ma Thần, ba phân thân mộ chủ Mộ Ma Thần dung hợp sẽ bế quan lần cuối, cũng là thời gian cuối cùng dành cho chúng ta.Lâm Minh nhớ lúc ở Thiên Diễn bị Thánh Mỹ lấy đi vĩnh hằng chi hồnthì nàng từng nói tương lai Hồn Đế bế quan kéo dài từ một vạn đến mười vạn năm.Lần này vì Bất Hủ quân vương khiến Đế Cốt Hải thế giới Mộ Ma Thần tan vỡ.

Nhiệm vụ hàng đầu của Hồn Đế là tu sửa lại Đế Cốt Hải, sau đó bế quan dung hợp Mộ Ma Thần.Từ thời gian thì Hồn Đế bế quan dài hơn Thánh Mỹ ước đoán khoảng một vạn năm rất nhiều.Lúc trước Hồn Đế đã bế quan gần chín ngàn năm, chắc chắn đã luyện hóa xong vĩnh hằng chi hồn, còn lại là tu sửa Đế Cốt Hải, luyện hóa Mộ Ma Thần triệt để.

Lâm Minh không rõ ràng cần bao nhiêu thời gian.- Lâm Minh, mộ chủ Mộ Ma Thần muốn dung hợp bản thân với thế giới Mộ Ma Thần, thiên nhân hợp nhất, nội ngoại song tu.

Về độ cao pháp tắc thì vượt qua ta và Bất Hủ trước kia, đây là lý do ta và Bất Hủ thua trận.

Ta và Bất Hủ từng vì xung đột lý niệm tu luyện vũ trụ nội ngoại mà tranh đấu không biết bao nhiêu lần, cuối cùng bị mộ chủ Mộ Ma Thần thiên nhân hợp nhất đánh bại, thật là mỉa mia.- Tiếc rằng lúc trước chúng ta khi nhận ra hai ta đều sai, muốn cứu vãn lại thì đã không còn cơ hội.

Pháp tắc, căn cơ của chúng ta đã sớm định hình, không thể lại đi con đường trước kia chưa từng đi, trong thời gian ngắn đi lên đỉnh con đường này.- Chúng ta không được nhưng không đại biểucon cháu Tam Thập Tam Thiên không thể.

Ta và Bất Hủ sáng tạo thế giới của mình, chờ có một người luyện hóa hai thế giới này vào thân thể mình, làm đến thiên nhân dung hợp, đạt đến cực độ võ đạo trước giờ chưa từng có.- Chỉ có như thế mới có thể đối kháng mộ chủ Mộ Ma Thần, ngươi là nhân tuyển thích hợp nhất.Lâm Minh hít sâu thì thào:- Luyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng . . .Lâm Minh biết rõ điều này có ý nghĩa gì.Đây là hai siêu thế giới, tuy kém hơn thế giới Mộ Ma Thần một chút nhưng đã vượt qua đẳng cấp Chân Thần.

Hai thế giới quy tắc trái ngược như hai mặt âm dương của Thái Cực đồ, muốn luyện hóa hai siêu thế giới trái ngược nhau vào trong cơ thể mình nói dễ hơn làm.- Ta biết điều ngươi lo lắng, cảnh giới của ngươi quá thấp.

Khi ta và Bất Hủ sáng tạo thế giới của mình cũng cho rằng ít nhất phải là tuyệt đỉnh thiên tài đỉnh Chân Thần mới có thể cùng lúc luyện hóa hai đại thế giới, mượn cơ hội này một hơi vượt qua Chân Thần.

Nếu tu vi quá thấp thì rất miến cưỡng.- Nhưng . . .

Ngươi thì khác, không nói đến thực lực, căn cơ, thân thể của người cường đại đến khó tin.

Quan trọng nhất là ngươi không thử luyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng nhưng đã dung hợp Thánh Điển, Thiên Thư, còn nhờ đó mà đánh bị thương một phân thân mộ chủ Mộ Ma Thần.- Đây là cảnh giới mà trước kia ta và Bất Hủ luôn hướng về nhưng không đạt đến.

Ngươi có cơ sở này lại được ta dốc hết sức trợ giúp, ngươi vượt cấp luyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng cũng không phải chuyện không tưởng.- Lâm Minh, ngươi có biết trong Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng không chỉ có ta cùng Bất Hủ hao tốn tâm cơ để lại truyền thừa.

Trong trăm ức năm, hệ thống pháp tắc mà Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng cấu thành không biết bao nhiêu thiên tài tuyệt thế chủng tộc Tam Thập Tam Thiên đi vào.- Bọn họlĩnh ngộ, công pháp, truyền thừa, kinh nghiệm, thậm chí khí vận hoặc nhiều hoặc ítghi lại trong hệ thống pháp tắc hai đại thế giới, tích ũy theo tháng ngày.

Trăm ức năm tích lũy lực lượng đã không thể đo lường, những thứ ày chuẩn bị cho ngươi.Chủ nhân Tu La lộ thốt lời kinh người, lòng Lâm Minh rung động.

Lâm Minh biết mấy năm nay Tu La lộ, Triệt và Mặc thu nạp vô số thiên tài tiến vào trong đó thử luyện.

Các tầng bí cảnh, nhiệm vụ thử luyện, thử thách cuối cùng trong Tu La lộ.

Sách vàng, đế khắc thạch, chiến trường các loại quy tắc, ngộ đạo ham đài trong vũ trụ Nguyên Mộng.Hàng loạt đất thử luyện nhiều không đếm xuể, vì thế mà hai đại thế giới còn đặt các loại thưởng.Điều này khiến nhiều nhân kiệt tuyệt thế Tam Thập Tam Thiên hăng hái giành nhau tham gia, nhiều đại thế lực xem độ hoàn thành Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng tính toán ra tiêu chuẩn chung cực của một thiên tài.Tất cả đều được chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương sắp xếp từ trước.

Chúng nó chẳng những là vì bồi dưỡng thiên tài hậu đại Tam Thập Tam Thiên, tuyển chọn truyền nhân, khiến truyền nhân này cùng luyện hóa hai đại thế giới.

Cũng vì dùng vô số thiên tài tuyệt thế tích lũy kinh người, pháp tắc, khí vận khiến lực lượng Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng đạt đến mức tận cùngTất cả bố cục này vì đối khángmộ chủ Mộ Ma Thần vào phút cuối.Ván cờ thiên địa đã đánh tới nước cuối, một bên là mộ chủ Mộ Ma Thần, một bên là Lâm Minh.

Sau lưng Lâm Minh có chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương đứng.Trong trăm ức năm không biết bao nhiêu người thế hệ cố gắng, bao nhiêu hùng chủ Tam Thập Tam Thiên chết trận trên các chiến trường, bao nhiêu thiên tài đi vào Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng, bọn họ hoặc là chết hoặc là thành tựu nhân kiệt.Những người này có truyền thuyết của riêng mình, nhưng năm tháng vô tình, cuối cùng bọn họ qua đời, ngọc giản ghi chép về họ cũng tan nát.

Cuối cùng họ thành một hạt cát trong lịch sử.Nhưng vô cùng vô tậncát bụi, hợp thành lịch sử Tam Thập Tam Thiên!Lịch sử này lịch sử, có lẽ là huy hoàng, có lẽ là khuất nhục, có lẽ là chính nghĩa, có lẽ là máu me.Nhưng mặc kệ thế nào, trong lịch sử chứa một ý nguyện của người đi trước, đó là . . .

Tiếp tục kéo dài.Lâm Minh chậm thật chậm siết chặt nắm đấm.

Số mệnh cuối cùng này sẽ do hắn gánh!

Mỗi lũ khí vận, mỗi pháp tắckhắc trong Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng đều câhst chứa ý nguyện của vô số người đi trước, sẽ do Lâm Minh gánh vác.Lâm Minh đã ngồi trước ván cờ, không đường lui, chỉ có thể không ngừngđánh rồi lại đánh.- Lâm Minh, bắt đầu đi, lần này bế quan sẽ kéo dài lâu thật lâu.

Ban đầu ta có thể hộ pháp cho ngươi nhưng đến giai đoạn then chốt cuối cùng thì ta cũng không thể không ra tay trợ ngươi luyện hóa hai đại thế giới.

Đến lúc đó ta không ra nhiều lực lượng bảo vệ Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng được.

Chúng ta phải tranh thủ thời gian hoàn thành trước khi mộ chủ Mộ Ma Thần bế quan.- Đầu tiên ngươi cần chuyển sinh chín kiếp hoàn mỹ, mở ra đạo cung cuối cùng trong Đạo Cung Cửu Tinh!Lâm Minh dung hợp Thiên Thư, Thánh Điển xong mặt lĩnh ngộ Thánh Điển pháp tắc đã đến độ cao không thua gì Thánh Mỹ, hiện tại hắn thiếu thời gian.Chỉ cần có thời gian thì với cảnh giới hiện tại của Lâm Minh hoàn thành chuyển sinh chín kiếp, qua chín sống chín chết không khó.Nhưng dù Lâm Minh có hùng tâm tráng chí, trong lòng luôn bao phủ tầng mù mịt.Chủ nhân Tu La lộ khẽ thở dài:- Lâm Minh, ta biết ngươi lo lắng cho thê tử của mình, nhưng . . .

Ta không thể rời khói Tu La lộ, thực lực của ngươi càng không đủ sức cứu nàng.

Ngươi chỉ có thể tin tưởng khí vận của nàng, tin vào nàng có kỳ ngộ khác.Chủ nhân Tu La lộ hiểu nỗi lòng của Lâm Minh, nhưng bố cục cuối cùng trăm ức năm dính dáng đến trận chiến cuối cùng tất cả sinh linh Tam Thập Tam Thiên, trong tình huống này Lâm Minh không có đường lựa chọn.Lâm Minh cắn răng nói:- Ta biết!Có lẽ Thánh Mỹ thật sự có khí vận, ít nhất hiện tại nàng vẫn bình an.Chủ nhân Tu La lộ nói:- Lần này ngươi bế quan vì thời gian dài, luyện hóa hai đại thế giới nói dễ hơn làm, thậm chí không đơn giản hơn mộ chủ Mộ Ma Thần dung hợp Mộ Ma Thần.

Thời gian ngươi bế quan hơn phân nửa là lâu dài hơn bất cứ lần tu luyện nào trước kia của ngươi.- Trong thời gian dài này ta sẽ giải quyết chút chuyện cho ngươi.

Tạo Hóa Thánh Hoàng bị ngươi phong ấn có ta hàng phục giúp, khiến hắn hoàn toàn nghe lệnh ngươi, bảo vệ người nhà của ngươi.

Nhưng sau khi ta hàng phục hắn thì cảnh giới của hắn sẽ sẽ rớt nhiều.- Tàn hồn Thiên Tôn ngủ say thế giới trong người của ngươi thì ta sẽ khiến nó sống lại, kết thúc nhân quả giữa ngươi và hắn.- Hắc long, nhi nữ, thê tử của ngươi, thậm chí lãnh tụ Thần Mộngnhân tộc, tất cả hùng chủ nhân tộc có tiềm lực ởthế giới trong người của ngươi đều được vào không gian thử luyện cuối cùng, lịch lãm lần cuối.

Bọn họ có thể nhận một phần truyền thừa của thiên tài viễn cổ trong quy tắc thiên đạo của hai đại thế giới.

Đây sẽ là cơ duyên cho bọn họ.Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng bố cục trăm ức năm, hiện tại đã tới lúc thể hiện giá trị.

Tất cả tuấn kiệt nhân tộc, người thân, bằng hữu của Lâm Minh sẽ nhận được ích lợito lớn.Nên biết trăm ức năm trước có nhiều Chân ThầnTam Thập Tam Thiên, hiện tại Tam Thập Tam Thiên thì nhân tài điêu linh, suy nhược không chịu nổi.Nhưng thử luyện cuối cùng và vũ trụ Nguyên Mộng tập hợp trăm ức năm Tam Thập Tam Thiên lại, không biết bao nhiêu khí vận, tích lũy của các thiên tài sẽ giải phóng ra trong tương lai mấy ngàn năm, mấy vạn năm, sẽ khiến sinh linh Tam Thập Tam Thiên lại bay vọt lên.Khi đó lại xuất hiện một đám Chân Thần cũng chẳng có gì lạ.-------Chương 2451: Vật đổi sao dờiThời gian trôi qua, lối vào Hắc Ám Thâm Uyên.

Thánh Mỹ và Tiểu Ngư Nhi đã ở ba mươi năm trong không gian thử luyện cuối cùng.Ba mươi năm nay mỗi giây mỗi phút Thánh Mỹ cảm nhận năng lượng Vĩnh Hằng chi bích trôi đi.Ấn ký năng lượng của Hồn Đế gieo vào kết cấu năng lượng Vĩnh Hằng chi bích, bắt đầu bén rễ nẩy mầm, ngoan cường trưởng thành.Thánh Mỹ không biết Hồn Đế dùng cách gì khiến gã gieo kết cấu năng lượng này không bị Vĩnh Hằng chi bích bài xích.

Nó như khối u trưởng thành, khuếch tán.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì kết cấu năng lượng Vĩnh Hằng chi bích sẽ có một phần nhỏ bị Hồn Đế khống chế, lúc đó nội ứng ngoại hợp, Vĩnh Hằng chi bích sớm muộn gì sẽ vỡ vụn ra.Lại qua năm năm, ấn ký năng lượng Hồn Đế vùi trong Vĩnh Hằng chi bích lần đầu tiên nổ.Sự việc xảy ra rất đột ngột.

Thánh Mỹ đang bế quan tu luyện, Tiểu Ngư Nhi buồn chánăn năng lượng tinh ngưng kết trong không gian tử tinh thì đột nhiên không gian tử tinh rung rinh.

Thánh Mỹ bừng tỉnh từ tĩnh tọa, chấn động lần này mãnh liệt hơn khi Hồn Đế thử cưỡng ép xé rách đường hầm không gian rất nhiều.Thánh Mỹ biến sắc mặt, nàng tách ra cảm giác điều tra tình huống tỏtng Vĩnh Hằng chi bích, biểu tình ngày càng nặng nề.Mấy năm nay Thánh Mỹ từng chút một xông phá các loại phong ấn Hồn Đế dể lại trên người mình, đa số những phong ấn này là hiệu quả ngắn ngủi, với thực lực của Thánh Mỹ chậm rãidùng năng lượng xóa bỏ rồi cũng sẽ xong.Hiện tại thực lực của Thánh Mỹ đã phục hồi, cho nên nàng cảm nhận càng rõ ràng tình huống nội bộ đại trận Vĩnh Hằng chi bích.Hồn Đế khiến ấn ký năng lượng của mình trưởng thành ba mươi năm, vừa rồi chắc gã ở bên ngoài bày đại trận kích phát năng lượng này tạc hủy một chỗ kết cấu 2n ltỏngVĩnh Hằng chi bích.Sau vụ nổ năng lượng Hồn Đế vẫn có một phần tiếp tục sót lại bên trong đại trận Vĩnh Hằng chi bích.

Hồn Đế đang thử nghiệm, nghiên cứu làm sao lợi dụng năng lượng gã để lại hoàn toàn phá Vĩnh Hằng chi bíchs.Thánh Mỹ khẽ thở dài:- Tiểu Ngư Nhi, Vĩnh Hằng chi bích ngăn không được Hồn Đế nữa.

Hắn nghiên cứu Vĩnh Hằng chi bích không biết bao nhiêu năm, giờ vì ta khiến Vĩnh Hằng chi bích hoàn mỹ có chút vết nứt.

Ngắn thì ngàn năm, lâu dài thì mấy ngàn năm, chắc chắn Vĩnh Hằng chi bích sẽ bị Hồn Đế phá.Tiểu Ngư Nhi xuất hiện cuối cùng không thể thay đổi vận mệnh.Tiểu Ngư Nhi nghiêng đầu, không nghĩ ra được cách gì.

Ba mươi năm nay hai nữ nhân trong hoàn cảnh cô đơn thử luyện cuối cùng lâu dài, cảm tình rất tốt.

Tiểu Ngư Nhi không nghĩ ra cách dành nắm tay Thánh Mỹ an ủi.Thánh Mỹ nắm bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Ngư Nhi, trong lòng cực kỳ khó chịu.Nàng nhẹ nhàng vuốt mặt Tiểu Ngư Nhi, Thánh Mỹ khrô sở nói:- Tiểu Ngư Nhi muốn cứu tỷ tỷ nhưng bây giờ tỷ tỷ đã liên lụy ngươi.Tiểu Ngư Nhi đè tay Thánh Mỹ xuống:- Không sao, vừa rồi tỷ tỷ đã nói là còn mấy ngàn năm nữa, có lẽ chúng ta sẽ có cách.

Có lẽ tỷ tỷ có thể đột phá, chưa chắc không trốn thoát.

Dù cố gắng hếtm ọi cách mà không được cũng chẳng sao.Tiểu Ngư Nhi rất nghiêm túc nói.Thánh Mỹ lắc đầu:- Đột phá sao . . .Lúc Thánh Mỹ ở trong cấm địa Tu La dung hợp tàn hồn kiếp trước, thức tỉnh đa số ký ức kiếp trước, đạt được nhiều kinh nghiệm quý giá, pháp tắc, cách tu luyện.Những lĩnh ngộ, tâm đắc này cần thời gian tiêu hóa, lúc này bế quan mấy ngàn năm vừa lúc cho thực lực của nàng tiến bộ nhiều.Nếu không ra ngoài ý muốn thì Thánh Mỹ có thể đến cảnh giới đỉnh Chân Thần trung vị, gần thượng vị.Dù vậy Thánh Mỹ không đánh lại Hồn Đế, gã quá cường đại, vô địch tuyệt đối trong Chân Thần.Thánh Mỹ nhìn thẳng mắt Tiểu Ngư Nhi, khẽ hỏi:- Tiểu Ngư Nhi, ngươi sợ chết không?Tiểu Ngư Nhi lắc đầu, thật ra nàng đã sống rất lâu, lâu tới nỗi có nhiều chuyện không nhớ nổi.

Tiểu Ngư Nhi không e ngại cái chết, ngược lại càng sợ cô độc và chậm rãiquên đi quá khứ.- Vậy hãy nghe sư muội nói, từ bây giờ tỷ tỷsẽ bế quan trùng kích cảnh giới, ngươi cũng bắt đầu tích góp năng lượng, khiến thử luyện cuối cùng ở trạng thái mạnh nhất.- Hồn Đế mở ra Vĩnh Hằng chi bích còn cần thật lâu, đủ chúng ta hoàn thành tất cả.

Khoảnh khắc Hồn Đế mở Vĩnh Hằng chi bích ra là lúc Hồn Đế yếu ớt nhất.Thánh Mỹ biết hai phân thân Minh, Hồng của mộ chủ Mộ Ma Thần đang ở trong Mộ Ma Thần áp chế Đế Cốt Hải biến dị, nàng không cần đối diện bọn họ.Thánh Mỹ chỉ cần đối mặt Hồn Đế là được.Khi Hồn Đế ở đỉnh cao thì Thánh Mỹ còn lâu mới đánh lại, nhưng khoảnh khắc phá mở Vĩnh Hằng chi bích, dĩ nhiên gã tiêu hao rất lớn.Lúc trước Hồn Đế mở ra Vĩnh Hằng chi bích, dù cho gã bắt Thánh Mỹ huyết tế, lúc tế điển cuối cùng có đào ra một khúc xương sườn, dùng xương cốt tịnh huyết của bản thân ngưng tụ đại trận mới hoàn thành nghi thức.Hiện tại Hồn Đế không có Thánh Mỹ huyết tế, chỉ dựa vào ấn ký năng lượng gã gieo trong thử luyện cuối cùng, muốn mở ra Vĩnh Hằng chi bích có lẽ sẽ trả giá lớn hơn nữa.Vậy thì đây là cơ hội duy nhất cho Thánh Mỹ.Ung dung chờ thời, Thánh Mỹ đến đỉnh Thánh Mỹ trung vị đối diện Hồn Đế tiêu hao quá độ, thêm vào Tiểu Ngư Nhi và thử luyện cuối cùng phụ trợ.Dùng thử luyện cuối cùng cho Hồn Đế một đòn trời giáng.Đây là ý định của Thánh Mỹ, nàng biết xác suất thành công đòn liều cuối này cực kỳ xa vời.Nhưng có xa mấy thì Thánh Mỹ phải thử, dốc hết sức giành lấy.Vì đây là cơ hội cuối cùng cho Thánh Mỹ.Có lẽ Thánh Mỹ không tránh thoát kết cuộc chết chóc, nhưng trước khi chết nàng phải xé xuống miếng thịt của Hồn Đế, khiến gã lại bị thương nặng, giảm chậm bước chân gã dung hợp luyện hóa Mộ Ma Thần, tranh thủ thời gian lâu hơn cho Cửu Nhi.***Thời gian như mũi tên cố chấp tiến lên một hướng, đôi khi nhanh, có khi chậm, nhưng nókhông bao giờ quay lại.Trong Tử Tinh thiên cung Tu La hải, tốc độ thời gian chảy bị tăng lên.Bên ngoài một năm thì trong Tử Tinh thiên cung là mười năm.Đến cảnh giới như chủ nhân Tu La lộ hoàn toàn có thể bài bố ra kết giới thời gianhoàn mỹ.,, khiến pháp tắc trong kết giới thời gian không vặn vẹo, vẫn thích hợp tu luyện.

Uổng Tử cốc chính là tình huống như vậy.Nhưng tỷ lệ thời gian này không thể kéo dài mãi được.Lâm Minh chyuển thế tu lại, đột phá Đạo Cung Cửu Tinh thì có thể làm trong kết giới thời gian nhưng cùng lúcluyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng thì không thể làm trong đây.Vì muốn dung hợppháp tắc cao độ của Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng, thậm chí vượt qua lĩnh ngộ của chủ nhân Tu La lộ.

Trong tình huống đó chủ nhân Tu La lộ bày ra kết giới thời gian, hơn nữa hoàn mỹ hoàn nguyên pháp tắc trong đó là chuyện không thể nào.Vì vậy tới lúc Lâm Minh luyện hóa Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng thì tốc độ thời gian chảy là một với một, hắn cần so tốc độ luyện hóa với Hồn Đế, chạy đua thời gian.Lúc này trong Tử Tinh thiên cungLâm Minh đã qua năm ngàn năm, bên ngoài mới có năm trăm năm.Trong năm trăm năm này Thiên Tôn, Chân ThầnThiên Tôn không rảnh rỗi.Bọn họ thành lập căn cứ mới trên bầu trời Tu La hải.Tất cả nhân vật quan trọng của nhân tộc đều chuyển đến Tu La hải, người nổi bật trong bọn họ đi vào thử luyện cuối cùng.Đây là quyétchiến cuối cùng, Triệt và Mặc sẽ mở rộng tài nguyên thử luyện cuối cùng Tu La lộ, lấy được bao nhiêu tùy vào bản lĩnh của mọi người.Cuối cùng hùng chủ nhân kiệt thánh tộc cũng đến Tu La hải.Phiêu Vũ Thần Vương lãnh tụ đương nhiệm thánh tộc dẫn dắt các thế lực bắt đầu cắm rễ trong Tu La hải, bọn họ xây dựng đại trận, mở mang tiểu thế giới, thành lập thiên cung.Thiên tài thánh tộc như Thanh Liên Tiên Tử, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt vào thử luyện cuối cùng truy tìm cơ duyên của mình.Mỗi nhân kiệt vào thử luyện cuối cùng đều được độ hoàn thành đối ứng cho mình.

Nhân kiệt thiên tài có ngạo khí của mình, đặc biệt khi đặt hai chủng tộc chung một chỗ, vì truy đuổi độ hoàn thành cao hơn mà thiên tài thánh tộc và thánh tộc tổ chức so tài.Tu La hải dần trở thành khu vực trung tâm sinh linh Tam Thập Tam Thiên, thoạt trông nơi này phồn vinh nhưng hùng chủ nhân tộc, thánh tộc biết sau vạn năm bị hạo kiếp trùng kích, phồn vinh có thể tiếp tục kéo dài hay bị hủy diệt hoàn toàn phải trông nhờ vào nam nhân còn bế quan trong Tử Tinh thiên cung.Hắn là tiền cược cuối cùng của Tam Thập Tam Thiên, hắn đối mặt ván bài không thua nổi.-------Chương 2452: Chung sức đồng lòngVèo!Một cánh cửa không gian to lớn xuất hiện trên bầu trời Tu La hải, sau đó không ngừng mở rộng, cuối cùng mở rộng hoàn toàn.Cùng với cửa không gian xuất hiện, sóng biển Tu La hải dâng cao.

Tuấn kiệt nhân tộc, thánh tộc bay ra khỏi sóng biển, ai nấy người đầy vết thương nhưng mặt mày hớn hở.Lại là một đám tuấn kiệt hoàn thành thử luyện cuối cùng.Bọn họ lấy được báu vật, truyền thừa trong không gian thử luyện.

Đẳng cấp truyền thừa trong thử luyện cuối cùng so với thế lực mà họ xuất thân thật là trên trời dưới đất, không thể so sánh.Mới ra thử luyện cuối cùng đã có tuấn kiệt trẻ hưng phấn thảo luận:- Độ hoàn thành của ngươi bao nhiêu?- Ta bảy mươi sáu, ngươi thì sao?- Bảy mươi tám!- Lợi hại!

Lần này ta vượt qua bảy mươi lăm vốn tưởng rằng đã rất ghê gớm, không ngờ Chu huynh là bảy mươi tám, khiến ta xấu hổ quá.Mấy người trẻ tuổi chúc mừng, tâng bốc nhau.

Vì thực lực tiến bộ mạnh nên tâm tình cả đám siêu tốt, có người vượt qua bản thân thì họ vẫn chân thành chúc mừng.Một người trẻ tuổi mắt sắc thấy bóng dáng màu xanh vụt qua trong sóng triều Tu La hải:- A!

Là Thanh Liên sư tỷ!- Đúng rồi, lần này Thanh Liên sư tỷ cũng tiến vào thử luyện cuối cùng, sư tỷ vào thử luyện cuối cùng lần thứ ba rồi.- Không biết thành tích của Thanh Liên sư tỷ thế nào?

Hai lần lịch lãm trước độ hoàn thành của Thanh Liên sư tỷ là tám mươi bảy, tám mươi tám, có lẽ lần này trên chín mươi.- Thanh Liên sư tỷ lợi hại. . .- Mấy người trẻ tuổi xì xầm bàn tán khiến nhiều người cũng tham gia vào đoàn thể nhỏ này.

Thanh Liên Tiên Tử có uy vọng rất cao trong thánh tộc, vốn có Tạo Hóa Thánh Tử lớn tuổi một chút còn áp đảo Thanh Liên Tiên Tử chút ít, hiện tại Tạo Hóa Thánh tử chết, Thanh Liên Tiên Tử thành đại sư tỷ nguyên Thanh Liên Tiên Tử.Đám thanh niên cung duy rơi vào tai Thanh Liên Tiên Tử lại làm nàng thấy cực kỳ chói tai.Thanh Liên Tiên Tử dừng bước liếc đám thanh niên:- Nói nhảm nhsi cái gì?

Không mau đi tu luyện.

Các ngươicho rằng mới vào thử luyện cuối cùng lấy được độ hoàn thành bảy mươi mấy là ghê gớm lắm sao?

So với vạn năm trước thì độ khó thử luyện cuối cùng đã giảm nhiều, khó khăn cỡ này mà các ngươi không lấy được tám mươi!Giọng Thanh Liên Tiên Tử lạnh băng làm mấy tuấn kiệt trẻ vừa hồi mặt mày hồng hào, hớn hở thảo luận sợ rụt cổ lại không dám nói tiếp.Đúng vậy, vì để đám tuấn kiệt nhân tộc, thánh tộc lấy được độ hoàn thành càng cao nên Triệt và Mặc cố ý khiến giảm bớt khó khăn chút ít.Dù vậy Thanh Liên Tiên Tử vẫn không thể lấy được độ hoàn thành chín mươi, lần thử luyện này nàng nhận được tám mươi chín, cách chín mươi còn lệch một phần trăm.Muốn vượt qua một phần trăm này cực kỳ khó khăn.Thanh Liên Tiên Tử biết lúc trước Lâm Minh lần đầu tiên bước vào thử luyện cuối cùng thì độ hoàn thành đạt đến chín mươi hai phần trăm.Khi ấy Lâm Minh chỉ là Thần Quân cảnh.Thần Quân cảnh không thích hợp tham gia thử luyện cuối cùng, sau này Lâm Minh hoàn thành Đại Chuyển Sinh thuật địa rồi đến thử luyện cuối cùng, vì có duyên chi đế ngọc nên hắn đã hoàn mỹ hoàn thành thử luyện cuối cùng, có thể nói là đạt đến độ hoàn thành trăm phần trăm.Thanh Liên Tiên Tử không có duyên chi đế ngọc nên không được trăm phần trăm, tuy nhiên trong tình huống khó khăn đã giảm thấp mà nàng không bắt được chín mươi khiến Thanh Liên Tiên Tử siêu buồn bực.Thanh Liên Tiên Tử đánh giá nếu vạn năm trước nàng đến không gian thử luyện cuối cùng, với khó khăn lúc bấy giờ độ hoàn thành của nàng còn thấp thêm mấy điểm.Một giọng ồm ồm vang bên tai Thanh Liên Tiên Tử:- Độ hoàn thành của Lâm Hoang đã đến chín mươi hai phần trăm, lại đổi kỷ lục mới.Thanh Liên Tiên Tử quay đầu nhìn một người to lớn, có thiếu nữ vóc dáng nhỏ xinh ngồi trên vai người kia bay hướng Thanh Liên Tiên Tử.Là hai huynh đệ Ngạo Nhật, Tà Nguyệt.Độ hoàn thành của hai người thấp hơn Thanh Liên Tiên Tử thấp năm phần trăm.Thanh Liên Tiên Tử không bất ngờ người thứ nhất phá chín mươi phần trăm là Lâm Hoang:- Chín mươi hai phần trăm . . .Mấy năm nay Thanh Liên Tiên Tử tận mắt thấy Lâm Hoang tu luyện, mọi người dều bảo do Lâm Hoang là nhi tử của Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên, có máu Tu La, máu thần thú, huyết mạch cực kỳ hiếm có.

Không bàn tới thiên phú, Lâm Hoang lại có nhiều tài nguyên tùy ý hưởng dùng, có truyền thừa đỉnh cao tùy ý gã học tập, độ hoàn thành cao, thực lực mạnh là tất nhiên.

Lâm Hoang bị người vượt qua mới đáng cười.Nhưng Thanh Liên Tiên Tử biết Lâm Hoang lấy được thành tích này không chỉ dựa vào thiên phú còn có sự cố gắng của bản thân.Lâm Hoang luôn giữ danh hiệu đệ nhất nhân thế hệ trẻ, khiến mọi người ở sau lưng khen ngợi một câu 'không uổng là nhi tử của Lâm Minh' thật ra toàn dựa vào gã tu luyện không ngừng nghỉ từ nhỏ đến lớn, đánh nhau sống chết nhiều lần mới đổi được.Cõng áp lực như vậy phải nói Lâm Hoang cũng thật khó khăn.Thanh Liên Tiên Tử quay đầu lại thấy Lâm Hoang bay ra khỏi sóng biển, nàng hơi đồng tình gã.Chợt một con hắc long to lớn bay qua bầu trời Tu La hải, nó giương đôi cánh gần như che lấp mặt trời.Một thiếu nữ áo đen cưỡi trên cổ hắc long huơ tay với Lâm Hoang:- Ca!

Ta sắp đi đại hoang, ca đi không?Nàng là nữ nhi của Lâm Minh và Thánh Mỹ, Cửu Nhi.Nhìn Cửu Nhi, Thanh Liên Tiên Tử cũng cảm thán.

Lần đầu tiên Cửu Nhi vào thử luyện cuối cùng độ hoàn thành chỉ có tám mươi phần trăm, thành tích không xem như quá cao.Cửu Nhi khác với Lâm Hoang, nàng lớn lên bên cạnh Lâm Minh và Thánh Mỹ, tuy được chỉ điểm tốt nhất, nhận pháp tắc rót vào người khi Lâm Minh, Thánh Mỹ đột phá Chân Thần.

Nhưng Cửu Nhi thiếu nhiều kinh nghiệm thực chiên, rèn luyện, ngộ tính rất cao, tu vi tiên triển nhanh nhưng thực lực thì không được.Cửu Nhi như đóa hoa trong nhà ấm, nở rộ cực kỳ diễm lệ lại không chịu nóióng gió bên ngoài bẻ gãy.Cửu Nhi nghịch ngợm phá phách, khi tu luyện thích làm biếng, thấy độ hoàn thành của mình thì dứt khoát đi đại hoang.Cửu Nhi rèn luyện trong đại hoang, đánh nhau cùng mãnh thú.Không ai biết Cửu Nhi trải qua cái gì trong đại hoang, chỉ biết rằng trăm năm ngắn ngủi lúc nàng trở về, lại vào thử luyện cuối cùng thì độ hoàn thành đã đạt đến tám mươi bảy phần trăm.Tốc độ trưởng thành quá kinh người.Thanh Liên Tiên Tử biết đằng sau vẻ cười giỡn của Cửu Nhi là sự trả giá không ít hơn Lâm Hoang.Tính cách Cửu Nhi ham chơi nhưng nhiều năm trước khi mẫu thân Hồn Đế bắt đi, hiện tại tuy rằng có lời đồn mẫu thân của nàng còn sống nhưng tình cảnh không lạc quan gì, nếu không Thánh Mỹ đã sớm quay về.Cửu Nhi lặng lẽ cố gắng, vì mẫu thân của mình.- Muội, ta không đi.

Đại hoang không có tính khiêu chiến với ta, muội đi một mình đi.

Cẩn thận chút, đừng cậy mạnh.

Độ hoàn thành lần này của Cửu Nhi là bao nhiêu?Cửu Nhi có chút buồn bực nói:- Mới đến chín mươi.Thanh âm này rơi vào tai đám người thì Thanh Liên Tiên Tử cũng tặc lưỡi cảm thán.Từ tám mươi đến tám mươi bảy, rồi từ tám mươi bảy đến chín mươi, tốc độ tiến bộ của Cửu Nhi quá khủng.Dù sao thử luyện cuối cùng không khảo sát thực lực mà là tiềm lực thiên phú.Thực lực Võ giả tăng lên chưa chắc độ hoàn thành cao, ngược lại vì tuổi tăng lên mà độ hoàn thành giảm xuống.

Nhưng áp dụng trên người Cửu Nhi thì vì thực lực tăng trưởng quá nhanh so với tuổi của nàng nên mưeoí có chuyện độ hoàn thành tăng vọt mười phần trăm.Đổi lại người khác độ hoàn thành tăng một, hai điểm trong vòng ngàn năm đã là cảm tạ trời đất .Hiện tại xem ra tiềm lực của Cửu Nhi chưa bị khai quật hết, rất có thể về sau nàng sẽ đến độ hoàn thành chín mươi lăm.Cửu Nhi vỗ lưng hắc long:- Ca, ta đi đây.Hắc long đập cánh vọt lên cao, mây trên bầu trời bị cuồng phong từ cánh vỗ thổi tan.Lâm Hoang nhìn bóng lưng Cửu Nhi, khóe môi cong lên vui mừng.

Lâm Hoang nhìn Cửu Nhi khuất bóng lại xoay người bay vào Tu La hải.Lần này tiến vào thử luyện cuối cùngLâm Hoang lại có chút cảm ngộ chuẩn bị đi Tử Tinh thiên cung bế quan.Tử Tinh thiên cung làn ơi Lâm Minh bế quan.Không thể quấy rầy Lâm Minh tu luyện, không ai bước vào trong Tử Tinh thiên cung, bọn họ chỉ tu luyện quanh Tử Tinh thiên cung.Tu luyện tại đây có kết giới thời gian một so mười, tiết kiệm thời gian.Thần Mộng, Đế Thích Già, Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương, nhiều Thiên Tônnhân tộc, thánh tộc đều tu luyện ở đây.-------Chương 2453: Biến dịThật ra vạn năm trước lúc đại kiếp nạn chưa đến dù là Võ giảnhân tộc hay thánh tộc đến Thiên Tôn bắt đầu lơ là tu luyện.Một vì từ Thiên Tôn đến Chân Thần quá xa xôi, dù bọn họ cố gắng tu luyện thì hơn phân nửa không chút kết quả.Thứ hai là tài nguyên, truyền thừakhông đủ.

Trăm ức năm trước lúc văn minh võ đạo Tam Thập Tam Thiên huy hoàng thì khó khăn Thiên Tôn lên Chân Thần nhỏ hơn nhiều, đại thế lực có được nhiều Chân Thần sẽ trợ giúp ngươi hoàn thành một bước này, ngươi cứ chăm chỉ là được.Nhưng Tam Thập Tam Thiên sau này truyền thừa các chủng tộc điêu linh, số Chân Thần toàn Tam Thập Tam Thiên cộng lại bằng hai bàn tay, chia ra mỗi chủng tộc khoảng ba, bốn người.

Trong tu luyện đó Thiên Tôn muốn tu luyện đến Chân Thần toàn tự dựa vào mình, có cố gắng đến mấy cũng khó thể thành công.Hiện tại thì khác, quanh Tử Tinh thiên cung có Triệt và Mặc tự mình dạy.

Mấy năm nay Tu La lộ tích lũy tài nguyên, chủ nhân Tu La lộ, vật quý của các đời người thủ hộ không chút giữ lại mấy ra cho đám Thiên Tôn, Chân Thần sử dụng.Công pháp truyền thừa càng khỏi phải nói, Tu La lộ chẳng những mở rộng truyền thừa tích lũy, các đại thế lực nhân tộc, thánh tộc không còn xem trọng đồ của mình, mỗi bên mấy ra truyền thừa trao đổi, chia sẻ với mọi người.Truyền thừa quý giá thật nhưng nếu không có chủng tộc thì khư khư truyền thừa của bọn họ có ích chi?Vì các loại nhân tố nên Võ giảnhân tộc hay thánh tộc hào hứng tu luyện chưa từng có.

Tốc độ tu luyện của bọn họ tăng mảng lớn, một số người nổi bật có hy vọng rất lớn đột phá Chân Thần.Đây chính là cảnh giới Chân Thần, đã từng là cái ngưỡng bọn họ chỉ dám ngước nhìn.

Bây giờ bọn họ đã biết có hy vọng phá tan trói buộc, hỏi sao không kích động?Trong khi Thiên Tônnhân tộc, thánh tộc tập trung chăm chỉ tu luyện thì Tiểu Ma Tiên cưỡi đại hắc long bay trên bầu trời đại hoang.Cửu Nhi ôm cổ đại hắc long đón gió mạnh phần phật, mái tóc dài như lụa bay bay.Ánh chiều tà như máu tô sắc hồng say lòng người trên da thịt như ngọc, dưới ánh đỏ khuôn mặt tinh xảo của Cửu Nhi tràn đầy kiên csường.Cửu Nhi hét to:- Tiểu Hắc, bay sâu vào!Hắc long rống to:- Grao!Hắc long cố gắng giương rộng đôi cánh rạch phá bầu trời.

Một người một rồng xuyên qua trong ráng đỏ rực lửa, chậm rãi mất hút trong mặt trời lặn đỏ rực.

Chỉ còn lại tiếng rồng hú cao vút xa xăm quanh quẩn phía chân trời thật lâu không dứt.***Thời gian trôi không ngừng nghỉ.Đã qua hai ngàn tám trăm năm từ khi Lâm Minh bế quan, không ai biết tình huống của hắn ra sao.

Mọi người chăm chỉ tu luyện.Lúc này ở Hồn tộc xảy ra biến đổi lớn.

Trong một đêm Hồn tộc bạo loạn, hai Chân Thần của Hồn tộc dẫn theo mười Thiên Tôn đỉnh cao đi hướng Hắc Ám Thâm Uyên.Tin tức này truyền đến, đám Võ giả trận doanh nhân tộc, thánh tộc lòng chìm xuống.Lúc trước lãnh tụ Hồn tộc bị đoạt xá, mộ chủ Mộ Ma Thần xuất hiện với thân phận Hồn Đế chấp chưởng Hồn tộc.

Mấy cao thủ mạnh nhất Hồn tộc đều bị Hồn Đế khống chế, nếu không phải gã bị giới hạn số người điều khiển thì e rằng Thiên Tôn nguyên Hồn tộc đã bị khống chế.Hồn tộc biến dị bao phủ tầng mấy đen trong lòng mọi người, đặc biệt là Võ giảHồn tộc, ví dụ Thần Miểu Thiên Tôn.Lúc Lâm Minh bắt đầu bế quan thì Thần Miểu Thiên Tôn tỉnh lại, nuôi hồn quanh Tử Tinh thiên cung.

Hiện tại linh hồn của Thần Miểu Thiên Tôn ngày càng ổn định.

Thần Miểu Thiên Tôn xuất thân từ Tu La lộ nhưng khi biết biến dị Hồn tộcTam Thập Tam Thiên rất là thổn thức.

Loạn thế sắp đến, tương lai Hồn tộc đi về đâu?- Thần Miểu Thiên Tôn, mấy năm nay có một số vật dưỡng hồn bồi bổ linh hồn của ngươi đã rất ổn định.

Theo lời thiếu chủ dặn dò lúc trước, sau khi linh hồn ngươi ổn định sẽ tìm thân thể thích hợp cho ngươi đoạt xá.Sau khi Lâm Minh bắt đầu bế quan luyện hóa hai đại thế giới thì Triệt và Mặc đổi xưng hô, gọi Lâm Minh là thiếu chủ.Thần Miểu Thiên Tôn có ơn với Lâm Minh, hắn không cách nào làm lại cơ thể cho gã, đành tìm thân thể tương đương cho đoạt xá.Sau khi đoạt xá thân thể có nhiều điều bất tiện nhưng tốt hơn thể linh hồn nhiều.- Ngươi có hai lựa chọn, một là Thần Hư Hồn Đế, người khác là Tạo Hóa Thánh Hoàng.Lời Triệt và Mặc làm lòngThần Miểu Thiên Tôn rung động, hai thân thể này toàn là đẳng cấp Chân Thần.

Đặc biệt Tạo Hóa Thánh Hoàng từng đến đỉnh Chân Thần.Thần Hư Hồn Đế là kẻ thù của Thần Miểu Thiên Tôn, trăm năm trước Triệt và Mặc bắt Thần Hư Hồn Đế lại, phong hồn hải và tu vi.Tạo Hóa Thánh Hoàng thì càng khỏi nói, chiến đấu với Lâm Minh khiến gã gặp tổn hại nặng, sau này bị Lâm Minh cướp đi phân thân Hoang, Hồng Mông Linh Châu, cảnh giới rớt xuống một bậc.

Tạo Hóa Thánh Hoàng lại bị chủ nhân Tu La lộ khống chế, tu vi giảm tiếp, hiện tại ở giữa Chân Thầnthượng vị và trung vị.Thần Miểu Thiên Tôn muốn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn là chuyện không thể nào, nhưng linh hồn gã đã bị khống chế, Thần Miểu Thiên Tôn có thể từ từ luyện hóa hồn hải Tạo Hóa Thánh Hoàng.Thần Miểu Thiên Tôn khẽ thở dài:- Ta chọn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng, Thần Hư Hồn Đế thì . . .

Thả hắn đi.Nhiều năm trôi qua, thù hận trong lòng Thần Miểu Thiên Tôn đã nhạt bớt.Hạo kiếp sắp tới, Thần Miểu Thiên Tôn không muốn vì mối thù cũ của mình xử tử một cao thủ trong trận doanh Tam Thập Tam Thiên, sẽ làm Triệt và Mặc khó xử.- Tốt!Triệt và Mặc mỉm cười nói:- Chúng ta sẽ hỗ trợ ngươi đoạt xá, đoạt xá xong ngươi luyện hóa thần hồn Tạo Hóa Thánh Hoàng cần nhiều thời gian.

Luyện hóa xong cảnh giới của ngươi có lẽ sau này không tăng cao lên được, ngươi hiểu rõ không?- Ừm!Thần Miểu Thiên Tôn trả lời rất bình tĩnh, lại có thân xác mà còn cường đại như vậy là gã không dám mơ xa thêm nữa.

Nếu không phải tình cờ gặp Lâm Minh trong Uổng Tử cốc e rằng hiện tại Thần Miểu Thiên Tôn đã dầu hết đèn tắt mà chết rồi.***Ba năm sau, có một phần Võ giảHồn tộc đến Tu La hải.Triệt và Mặc không từ chối ai, nhận hết.Dần dần Lâm Minh đã bế quan ba ngàn năm.

Từ lúc này Triệt và Mặc tổ chức phàm nhân, Võ giả cấp thấp trong Tu La lộ rút khỏi đây.Tất cả đang chuẩn bị cho Lâm Minh xuất quan,d dại chiến cuối cùng.

Trong Hắc Ám Thâm Uyên, Thánh Mỹ và Tiểu Ngư Nhi sắp đối mặt trận đánh cuối cùng.Ba ngàn năm Vĩnh Hằng chi bích đã bắt đầu tan nát, đất màu đen trơ nbóng nứt rạn ghê người.

Những vết rạn như cái miệng khổng lồ của dã thú nuốt tất cả vào Thâm Uyên vô tận.Hồn Đế đứng trên mặt đất hoang tàn, tóc tai bù xù, con mắt đục chứa sát khí.-------Chương 2454: Vĩnh Hằng chi bích tan vỡVĩnh Hằng chi bích đã nhốt Hắc Ám Thâm Uyêntrăm ức năm, tựa như một con mãnh thú tuyệt thế mang trên mình gông xiềng nặng nề.

Cũng vì xiềng xích này mà phân hân Hồn Đế bị ngăn cách.

Nhiều năm qua Vĩnh Hằng chi bích như tảng đá nặng nề đè người Hồn Đế, làm gã nghẹt thở.Hôm nay đã tới lúc đánh nát tảng đá to này.Khi đó Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên liên thông, mọi sinh linh trên thế giới này đều nằm trong tay Hồn Đế, gã sẽ quân lâm thiên hạ trăm ức năm, vạn ức năm!Hồn Đế và Mộ Ma Thần kết hợp, Mộ Ma Thần giống như thái cổ cự thú, nó vô cùng tham lam, có được khẩu vị đáng sợ.

Muốn Mộ Ma Thần tồn tại vĩnh ằng, thậm chí càng ngày càng lớn mạnh, đủ chống đỡ mấy lần vũ trụ đại phá diệt thì Hồn Đế phải cho Mộ Ma Thần đủchất dinh dưỡng.Chỉ một Hắc Ám Thâm Uyên còn chưa đủ.Có Tam Thập Tam Thiên phì nhiêu hơn là Thâm Uyên Ác Ma sẽ phát triển lớn mạnh, ngày càng nhiều tộc nhân.

Dân bản xứ Tam Thập Tam Thiên sẽ bị nuôi nhốt, trở thành chất dinh dưỡng dự bị.Ba ngàn năm, bão năng lượng trên bầu trời Vĩnh Hằng chi bích đã ngừng.

Sau khi phá hủy một phần két cấu năng lượng trong Vĩnh Hằng chi bíchHồn Đế đã có cách bày ra đại trận ắt đứt liên kết giữa Vĩnh Hằng chi bích và năng lượng thiên địa.Hồn Đế cười nanh tranh:- Bắt đầu đi!Hồn Đế đấm vào ngực mình ép ra tinh huyết, dùng máu thịt làm mực vẽ đồ đằng trên mặt đất màu đen vỡ nát của Vĩnh Hằng chi bích.Mảnh đất này đầy vết rạn dữ tợn, khi tinh huyết của Hồn Đế chảy qua những vết rạn thì tự động lơ lửng nhưng đang vẽ giữa hư không.Tùy theo Hồn Đế bắt đầu vẽ đại trận, sắc mặt gã ngày càng tái nhợt.

Ba ngàn năm trước trận chiến với Lâm Minh làm Hồn Đế từ hình dạng thiếu niên biến thành lão nhân xế chiều, có thể thấy trận chiến ấy đem lại tổn thương không nhẹ cho gã.Nhiều năm qua đi Hồn Đế chưa khỏe lại, cơ thể vẫn gầy như que củi, mắt như tro tàn.

Hồn Đế lại dùng tinh huyết làm mực vẽ trận đồ to lớn khiến gã đứng dậy lảo đảo như bị bệnh nặng tùy thời sẽ chết.- Tiểu Ngư Nhi . . .

Bắt đầu. . .Trong Vĩnh Hằng chi bích, Thánh Mỹ bừng tỉnh từ bế quan, đôi mắt đẹp lấp lóe trong bóng tối như xuyên qua từng tầng vách tử tinh thấy Hồn Đế đang vẽ trận đồ.- Năng lượng bắt đầu hỗn loạn,Hồn Đế đang thiêu đốt tinh huyết chuẩn bị cho đợt cuối cùng.Vĩnh Hằng chi bích đã thủng lỗ chỗ, lực lượng của Hồn Đế có thể nhẹ nhàng thẩm thấu gần bản nguyên tử tinh sâu trong Vĩnh Hằng chi bích, vì vậy Thánh Mỹ có thể cảm nhận rõ ràng.Tiểu Ngư Nhi gật mạnh đầu:- Ừm!Ba ngàn năm nay Tiểu Ngư Nhi không rảnhrỗi, tuy nàng không thích hợp tu luyện pháp tắc võ đạo Tam Thập Tam Thiên nhưng có thể thông qua không ngừngluyện tập dung hợp hoàn mỹ giữa thần hồn mình và bản nguyên tử tinh, khống chế tử tinh càng quen tay, như một loại bản năng.Dù là Tiểu Ngư Nhi hay Thánh Mỹ trong ba vạn ngày đêm này từng giây từng phút chuẩn bị cho đợt liều lĩnh cuối cùng.Thắng thua, sống chết nằm ở đây.Thánh Mỹ nhẹ vuốt tóc mái trên trán Tiểu Ngư Nhi, đau lòng hỏi:- Sợ không?Thánh Mỹ cuốn cô bé ngây thơ lương thiện Tiểu Ngư Nhi vào cuộc chém giết sống chết, nàng biết rõ lần này đánh với Hồn Đế hy vọng thắng của bọn họ gần bằng không.Tình huống tốt nhất là bọn họ có thể tìm được đường sống, nhưng mà nhớ đến các loại thủ đoạn của Hồn Đế là lòng Thánh Mỹ chìm xuống.

Trước mặt lão ma này muốn chạy trốn cũng vô vàn khó khăn.Thánh Mỹ đã sắn sàng cho kết cuộc tệ nhất.

Khi định trước không thể trốn thoát, Thánh Mỹ sẽ rời khỏi không gian tử tinh, triệt để thiêu đốt sinh mệnh tự bạo.Với tu vi đỉnh cao Chân Thần trung vị của Thánh Mỹ, sức chiến đấu có thể giết cao thủ đỉnh Chân Thần tự bạo trước mặt Hồn Đế có thể tổn hại nặng gã.Thánh Mỹ không trông chờ giết chết Hồn Đế nhưng ít ra giành một đường sóng cho Tiểu Ngư Nhi.Những năm gần đây Thánh Mỹ đã biết Tiểu Ngư Nhi và Lâm Minh trải qua những gì, tận dáy lòng nàng thích cô bé thân thế ly ỳ này.

Thánh Mỹ không muốn Tiểu Ngư Nhi chết vì bị nàng liên lụy.Ầm!Không gian tử tinh chợt rung rinh, kết cấu năng lượng tan vỡ, vết rạn như mạng nhện trải rộng Vĩnh Hằng chi bích, nó sắp vỡ tung raBiểu tình Thánh Mỹ bình tĩnh vô cùng, như thể không có cảm giác gì.

Thánh Mỹ đã quyết định rồi thì dù hiện tại Hồn Đế trực tiếp vào không gian tử tinh, đến trước mặt cũng không làm nàng sợ.Ầm!Không gian lại rung lên, vụ nổ kịch liệt tàn phá bên ngoài không gian tử tinh.

Thánh Mỹ không dùng cảm giác cũng tưởng tượng được sóng triều năng lượng ngập trời bên ngoài.Đó là Hồn Đế lấy tinh huyết bản thân làm mồi dẫn bày ra đại trận, hội tụ lực lượng thế giớiMộ Ma Thần, nguyên khí thiên địa Hắc Ám Thâm Uyên công kích Vĩnh Hằng chi bích lần cuối cùng.Tiếng nổ càng lúc càng dày đặc, nhìn từ bầu trời Hồn Đế bày rađại trận giống như một con mắt to lớn mà tà ác khảm vào mảnh đất màu đen hoang tàn.Con mắt không ngừngăn mòn đất đai như muốn cắn nuốt tất cả.Năng lượng đối lưu càng lúc càng kịch liệt, Thánh Mỹ cảm giác được lực lượng không cách nào chống đỡchậm rãi xé rách Vĩnh Hằng chi bích, muốn rút hạch tâm của Vĩnh Hằng chi bích là bản nguyên tử tinh ra.Liên kết giữa bản nguyên tử tinh và Vĩnh Hằng chi bích bị lực lượng này xé rách.

Trong cảm giác Thánh Mỹ thì thời gian trôi cực kỳ chậm, nàng đang bắt giữ cơ hội ngắn ngủi thoáng qua trong hỗn loan.Thánh Mỹ đã dung hợp ký ức kiếp trước của mình.

Vĩnh Hằng chi bích là kiếp trước Thánh Mỹ và chủ nhân Tu La lộ hợp sức bày ra, nàng biết rõ bố cục năng lượng Vĩnh Hằng chi bích.

Đây là vì sao Thánh Mỹ có thể lợi duạng lực lượng, không thì bằng vào nàng và Tiểu Ngư Nhi khó thể tổn hại nặng Hồn Đế.Khi Vĩnh Hằng chi bích vỡ nát ngày càng nhiều, năng lượng hùng dũng như sóng triều ập hướng Thánh Mỹ, Tiểu Ngư Nhi.

Bản nguyên tử tinh như con thuyền nhỏ bị sóng lớn va đập, mất kiềm giữ trên biển cả Vĩnh Hằng chi bích.Thánh Mỹ mắt lóe tia sáng lạnh- Là lúc này, ra tay!Thánh Mỹ bộc phát tất cả lực lượng.

Tiểu Ngư Nhi không chút do dự, Thánh Mỹ nói ra tay là nàng sẽ dốc hết sức ứng đối ngay.

Tiểu Ngư Nhi khốngchế bản nguyên tử tinh đánh vào Hồn Đế.Lực lượng của Thánh Mỹ lấy Tiểu Ngư Nhi làm môi giới gia cố vào bản nguyên tử tinh, khiến tốc độ của bản nguyên tử tinh đạt đến cực độ.Hư không giữa Thánh Mỹ và Hồn Đế tràn đầy sóng năng lượng cuồng mãnh và áp lực đáng sợ, nhưng loại áp lực này sẽ không thành lực cản bản nguyên tử tinh đi tới.Bị đè ép, nếu biết rõ kết cấu năng lượng Vĩnh Hằng chi bích và lợi dụng pháp tắc trong đó có thể biến áp lực thành động lực nâng cao xung lực cho bản nguyên tử tinh.Giống như một người gồng sức cầm cục xà phòng trơn ướt, càng bóp mạnh, áp lực càng nhiều thì càng khiến cục xà phòng bắn ra với tốc độ rất nhanh.Hiện tại Thánh Mỹ và Tiểu Ngư Nhi áp dụng nguyên lý này, các nàng không chỉ rót hết lực lượng còn nương nhờ lực lượng thiên địa Vĩnh Hằng chi bích bị xé rách phát ra một kích trí mạng cho Hồn Đế.Mắt thấy bản nguyên tử tinh hùng hổvọt tới, Hồn Đế không hề bất ngờ.Hồn Đế lạnh lùng cười:- Ngươi là một tay ta bồi dưỡng, sao ta không rõ ràng suy nghĩ của ngươi?Hồn Đế đã đoán được vào phút cuối Thánh Mỹ sẽ không ngồi chờ chết.Ngay từ đầu Hồn Đế đã niêm phong một phần lực lượng trong người để khi gã dẫn phát đại trận rồi bị suy yếu thì đón đỡ Thánh Mỹ liều mạng phản kích.Bùm!Năng lượng bùng nổ trong người Hồn Đế, gã vỗ chưởng xuống bản nguyên tử tinh.Giây phút đó, lực lượng phong ấn trong người Hồn Đế giải tỏa, lòng bàn tay gã nổi lên một vòng xoáy màu đen.

Lực lượng thế giớiMộ Ma Thần hùng dũng bay ra.Ầm!Năng lượng lưu va chạm với bản nguyên tử tinh, nổ tung.

Trên Vĩnh Hằng chi bích to lớn như nở một đóa sen đỏ máu.Vĩnh Hằng chi bích hoàn toàn bị xé rách vô số mảnh nhọn.Trong sóng triều năng lượng to lớn, bản nguyên tử tinh bay ra.

Trong không gian tử tinh, Thánh Mỹ chịu đựng năng lượng trùng kích phun ra một ngụm máu tươi.

Tiểu Ngư Nhi ở cạnh bên Thánh Mỹ khuôn mặt nhỏ trắng bệch.Bọn họliều mạng công kích, Hồn Đế đã đề phòng từ trước.

Tuy Hồn Đế đỡ công kích kia không dễ chịu gì nhưng Thánh Mỹ, Tiểu Ngư Nhi bị tổn thương càng lớn hơn.-------Chương 2455: Dị thế giớiMột hơi lên, lần thứ hai yếu, lần thứ ba hết hơn.

Đòn đầu tiên không thể tổn hại nặng Hồn Đế thì chiến đấu tiếp theo sẽ càng khó khăn hơn.Hư không phía xa Hồn Đế đầu bù tóc rối, mặt treo nụ cười quái dị:- Ngươi thật là khiến ta kinh ngạc . . .mấy năm nayThánh Mỹ bế quan, thực lực lợi hại, cộng thêm Tiểu Ngư Nhi, thẻ tím hỗ trợ, tích súc một kích làm Hồn Đế đã chuẩn bị từ trước vẫn bị thương.Cánh tay đỡ thẻ tím đã gãy vặn vẹo với góc độ quái dị, nhưng Hồn Đế bị thương mà cười càng tươi hơn.Giọng Hồn Đế tràn đầy sát khí:- Ta đoán được ngươi sẽ thừa dịp ta suy yếu thì liều mạng một kích, nhưng không ngờ đòn cuối cùng này có uy lực như thế.

Tiến bộ quá nhanh, lúc trước ta chỉ muốn bồi dưỡng ngươi mở ra Vĩnh Hằng chi bích, không ngờ tạo ra tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ đến vậy.

Nếu ngươi không phản bội ta thì tốt biết mấy.Tuy Hồn Đế tiếc khi hủy diệt Thánh Mỹ nhưng gã sẽ không nương tình, phá hủy thứ hoàn mỹ nhất mang đến khoái cảm cho gã.Răng rắc!

Răng rắc!Gánh tay gãy xương vì bị trùng kích to lớn nhanh chóng lành lại.Vĩnh Hằng chi bích nổ đì đùng dưới thân Hồn Đế, cứ nổ không dứt.

Hồn Đế mặc cho năng lượng loạn lưu trùng kích cơ thể, mắt và cảm giác của gã tỏa định bản nguyên tử tinh gần ngay trước mắt.

Hồn Đế biết Thánh Mỹ còn có sức, nàng sẽ không bỏ cuộc, nàng vẫn sẽ tấn công.Nhưng công kích của Thánh Mỹ sẽ không đem lại hiệu quả lớn cho Hồn Đế, đây là sự chênh lệch cảnh giới.Hồn Đế từng bước mộtđi hướng bản nguyên tử tinh, lấy gã làm trung tâm lực tràngMộ Ma Thần ảnh chiếu ra phong tỏa hư không.Ầm ầm ầm ầm ầm!Vụ nổ quanh Hồn Đế càng lúc càng cuồng mãnh, Vĩnh Hằng chi bích dưới chân gã hoàn toàn sụp xuống.

Không còn lực tràng chống đỡ, mặt đất màu đen bị trọng lượng của chính mình vỡ ra từng mảng lớn rớt xuống Hắc Ám Thâm Uyên.

Cảnh tượng đất đai sụp đổ như tận thế.Năng lượng khủng bố bộc phát từ Vĩnh Hằng chi bích, chỗ liên tiếp Vĩnh Hằng chi bích và hư không vì Vĩnh Hằng chi bích sụp xuống mà mảng lớn không gian bị xé rách.

Cảnh tượng khiến người không tưởng được xảy ra.Sau khi xé rách không gian thì xuất hiện vết nứt kéo dài ngàn dặm.

Đằng sau khe nứt không gian, khí thế giới mông lung dường như có thế giới khác ẩn sau nó.Hồn Đế nhìn khe nứt không gian to lớn đột nhiên xuất hiện thì giật nảy mình:- A?Đây là . . .Thế giới này rõ ràng khác với thế giới Mộ Ma Thần, Hồn Đế cảm giác đây cũng không phải là Tam Thập Tam Thiên.Trong Hắc Ám Thâm Uyển còn ẩn giấu một thế giới như vậy?

Không thể nào!Thánh Mỹ ở trong không gian tử tinh thấy cảnh này thì lòng dậy sóng thần.Thánh Mỹ từng thấy thế giới đó!Thánh Mỹ không biết thế giới này là cái gì, từ đâu đến.

Hơn một vạn năm trước Thánh Mỹ vô tình phát hiện lối vào thế giới này.Trong thế giới này mọi quy tắc khác biệt, những quy tắc cho cảm giác hoàn toàn độc lập với hệ thống của Tam Thập Tam Thiên, Hắc Ám Thâm Uyên.Thật ra mạch Hắc Ám Thâm Uyên, Tam Thập Tam Thiên giống nhau, chẳng qua Hắc Ám Thâm Uyên là tiền thân của Tam Thập Tam Thiên, kỷ nguyên vũ trụ trước sót lại.

Từ mặt này thì hai thế giới vốn là một thể.Dị thế giới này hoàn toàn khác.Thánh Mỹ không biết lối vào thế giới này tại sao xuất hiện ở Hắc Ám Thâm Uyên, không rõ nó là cái gì.

Thánh Mỹ vô tình phát hiện thế giới này đã che giấu bí mật đó.Pháp tắc bí ẩn của thế giới này khiến Thánh Mỹ từ ánh mắt đầu tiên nhìn nó vô hình trung trực giác lối vào dị thế giới là một chiều.

Khi đi thế giới này e rằng không về được.Thánh Mỹ vốn định để thế giới này thành đường lui của mình, nếu mâu thuẫn với Hồn Đế thăng cấp không thể điều hòa vậy sẽ từ thế giới này rời đi.

Lúc bấy giờ Thánh Mỹ không biết số mệnh nặng nề mình sẽ đối mặt, không biết Hồn Đế mưu tính điều gì từ nàng.

Tuy Thánh Mỹ và Hồn Đế thế như nước với lửa, nhưng nó không đủ lý do làm nàng quyết tâm đi dị thế giới có đi không về.Về sau Thánh Mỹ phát hiện lối vào thế giới kia từ từ thu nhỏ, có lẽ không lâu sau saẽ tan biến.Thế là Thánh Mỹ có nói cho một người nghe về thế giới này, chính là Lâm Minh.Trước một vạn hai ngàn nămLâm Minh còn là Thánh Chủ cảnh, mới đánh bại Tạo Hóa Thánh Tử xong, nhân tộc sắp đối mặt đại chiến cùng thánh tộc.Lâm Minh vì cứu nhân tộc mà chạy khắp nơi, ôm hy vọng lỡ như mà đến Hồn giới tìm Thánh Mỹ đàm phán, hy vọng nhân tộc và Hồn tộc liên mienh đối phó 'kẻ thù chung' thánh tộc.Khi ấy Thánh Mỹ biết Hồn Đế thật ra là Thâm Uyên Ác Ma, ở trong mắt nàng thì nhân tộc và thánh tộc tranh đấu chẳng có nghĩa lý gì, rất trẻ con.

Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh vì nhân tộc, một chủng tộc không chút sức chống cự trong đại kiếp nạn mà cố gắng chạy vạy, nàng buông tiếng thở dài.

Thánh Mỹ cảm thấy Lâm Minh rất đáng đồng tình, thậm chí là . . .

Đáng thương.Lâm Minh hỏi tại sao Thánh Mỹ thở dài.Thánh Mỹ trả lời:- Thở dài cho vận mệnh của ngươi.Lâm Minh không hiểu,Thánh Mỹ không giải thích mà hỏi lại hắn có đồng ý theo nàng đi một nơi, không về Thần vực, không về Hồn giới, đi ức năm không?Cái gọi là ức năm thật ra chính là cả đời, rời xa vòng xoáy đại kiếp nạn, bỏ đi hết thảy, chỉ một lòng theo đuổi con đường võ đạo.Khi ấy Thánh Mỹ có dã tâm của mình, nàng hy vọng một ngày kia, có thể vượt qua Chân Thần sáng lập thế giới thuộc về mình.Thánh Mỹ cảm thấy Lâm Minh là bạn lữ thích hơn, có có đầy đủthiên phú trưởng thành đến độ cao thế này, nếu hai người cùng nhau tu đỉnh võ đạo thì có thể bắt chước Bất Hủ quân vương và thê tử vào trăm ức năm trước, cùng nhau vượt qua Chân Thần.Đi thế giới bí ẩn sắp phong kín rất có thể sẽ thoát khỏi Hồn Đế khống chế, một hòn đá ném hai chim.Tất nhiên không thể tránh khỏi đi thế giới hoàn toànchưa biết đồng nghĩa với phiêu lưu lớn.

Loại mạo hiểm này không đến từ thế giới đó nguy hiểm mà là có thích hợp cho bọn họ tu luyện hay không.Lúc Thánh Mỹ trình bày rõ ràng xong, Lâm Minh trả lời là . . .Từ chối.Thánh Mỹ không bất ngờ gì, nàng cho rằng duyên phận với Lâm Minh thế là châm dứt, sau này gặp lại là kẻ thù.Thánh Mỹ hoàn toàn không ngờ về sau nàng và Lâm Minh có đủ cấc chuyện, giữa hai người còn có con gái.Cuộc đời như giấc mơ, có lẽ vận mệnh là định trước nhưng tương lai đầy triển vọng, nó thật khó đoán.Những suy nghĩ lóe nhanh trong đầu Thánh Mỹ, nàng lập tức truyền âm với Tiểu Ngư Nhi:- Lao qua!

Chúng ta dốc hết sức lao vào thế giới kia đi!Chươeng 2233: Hồn Đế trở vềNghe triếng Thánh Mỹ hét lên Tiểu Ngư Nhi không dám chậm trễ, lập tức rót hết lực lượng vào bản nguyên tử tinh.Xoẹt!bản nguyên tử tinh bắn ra thần quang chói mắt bay hướng dị thế giới.Hồn Đế mắt lóe tia sáng lạnh, vừa rồi gã chìm trong kinh ngạc một thế giới bí ẩn xuất hiện, lấy làm lạ tại sao trong Hắc Ám Thâm Uyên có thế giới kỳ dị như vậy.

Giờ thấy Thánh Mỹ định trốn sao Hồn Đế có thể cho nàng và Tiểu Ngư Nhi như nguyện?Ầm!Hồn Đế dùng lực lượng thế giới biến ra một bàn tay đen khổng lồ quét hướng bản nguyên tử tinh.Thánh Mỹ đã bất chấp tất cả, đây là cơ hội cuối cùng của nàng.Muốn ngay mặt đánh bại Hồn Đế là không thể nào, muốn chạy khỏi tay gã càn vô cùng khó khăn.

Nhưng từ trước mặt Hồn Đế bay đến khe hở không gian cách ngàn trượng thì độ khó nhỏ hơn nhiều.- Thu!Hồn Đế co tay lại, lực tràngMộ Ma Thần quanh người gã rút chặt, bàn tay to đen chộp bản nguyên tử tinh.Năng lượngva chạm khiến bản nguyên tử tinh chấn động kịch liệt, trùng kích mãnh liệt làm người Thánh Mỹ rung lên, hộc búng máu.Giờ phút này, Thánh Mỹ không rảnh quan tâm, cạn kiệt khí huyết bất chấp hậu quả lao đến lối vào dị thế giới.Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!Bản nguyên tử tinh đột nhiên xoay tròn, mép thử luyện cuối cùng như đao nhẫn cắt bàn tay to đen Hồn Đế biến ra.Lực lượng Hồn Đế biến ra tuy cường đại nhưng thử luyện cuối cùng là khắc tinh của năng lượng này.

Thử luyện cuối cùng cắt vào bàn tay to đen thế như chẻ tre.Hồn Đế hết hồn:- Cái gì?!Hồn Đế bất chấp cơ thể mình tiêu hao nhiều lực lượng thế giới, gã lại vỗ ra một chưởng.

Nhưng chưởng vỗ vào thử luyện cuối cùng vẫn bị nó cắt ra, cảm giác thử luyện cuối cùng như khối sắt nung đỏ, công kích của Hồn Đế là dầu mỡ trực tiếp bị thử luyện cuối cùng xuyên qua, căn bản khó mà ngăn lại!Vù vù vù vù vù!Cuối cùng bản nguyên tử tinh chui vào lối vào dị thế giới, rất nhanh bay vào bão không gian thổi quen, mất hút.Hồn Đế ngây người, gã cảm thấy uy lực bản nguyên tử tinh vượt sức tưởng tượng của mình.Từ trăm ức năm trướcHồn Đế đánh nhau với chủ nhân Tu La lộ có tiếp xúc bản nguyên tử tinh, hình như khi đó thử luyện cuối cùng không đáng sợ như vậy.Chẳng lẽ trong trăm ức năm thử luyện cuối cùng biến thành Vĩnh Hằng chi bích vì tích lũy năng lượng nên có biến đổi gì đó?Hoặc trăm ức năm trướcThánh Mỹ kiếp trước huyết tế bản thân, lực lượng rót vào thử luyện cuối cùng, thúc đẩy sự biến đổi?Trong đầu Hồn Đế lóe qua nhiều suy nghĩ, gã cảm giác thử luyện cuối cùng tiến hóa.

Thánh Mỹ trốn vào thử luyện cuối cùng, một lòng muốn chạy trốn thì Hồn Đế khó thể giữ nàng lại.Nếu trong Hắc Ám Thâm Uyên thì Hồn Đế nắm chắc hơn nhiều, nhưng dị thế giới . . .Hồn Đế nhìn lối vào dị thế giới dần thu nhỏ rất nhanh sẽ biến mất, gã do dự một lúc cuối cùng không đuổi theo.Hồn Đế cảm giác dị thế giới này kỳ lạ, bão không gian bên trong mãnh liệt hơn Hắc Ám Thâm Uyên gấp vô số lần.

Lối vào thế giới này dường như sắp biến mất, đi vào thì dễ, nhứng Hồn Đế muốn bắt được Thánh Mỹ trước khi lối vào biến mất rồi bình an trở về chưa chắc sẽ dễ.Hồn Đế ước chừng gã muốn túm Thánh Mỹ sẽ phải tốn sức, dù thuận lợi cũng mất nửa canh giờ.

Không thuận lợithì không rõ sẽ là bao lâu.Hồn Đế đi vào dị thế giới chưa bắt Thánh Mỹ được mà lối vào biến mất thì gã có thể trở về không?Hồn Đế không có tự tin đó.Nếu như là không gian nào đó trong Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên thì Hồn Đế tự tin đến đi tự nhiên.

Thế giới chưa biết gì, quá khứ Hồn Đế chưa từng phát hiện thì gã không chút niềm tin, không chừng lạc mất tọa độ không gian trong dị thế giới, không tìm thấy đường về.Hồn Đế hít sâu, nói:- Không ngờ chuyện như vậy . . .

Xem ra là trời chưa tuyệt đường ngươi.Mặc dù không cam lòng nhưng Hồn Đế đành từ bỏ đuổi theo giết Thánh Mỹ.Dị thế giới đột nhiên xuất hiện có lẽ vì lúc Vĩnh Hằng chi bích tan nát năng lượng tích lũy trăm ức năm bùng nổ xuyên thủng đường hầm không gian.Tuy nhiên Hồn Đế cảm thấy có lẽ đây là khí vận của Thánh Mỹ.

Nếu nói có số mệnh vậy Thánh Mỹ đăợc khí vận vào người, mạng không nên mất.Trong tình huống này Hồn Đế đi dị thế giới hoàn toàn xa lạ truy sát Thánh Mỹ có khí vận lớn trên người là không sáng suốt.

Đặc biệt Hồn Đế hoàn có rất nhiều chuyện phải làm.Dần dần khe nứt không gian to lớn kéo dài ngàn dặm rút nhỏ còn vài dặm, qua mười giây sau hoàn toàn biến mất.Từ đầu đến cuối Thánh Mỹ, bản nguyên tử tinh không còn hiện ra.Hồn Đế cảm giác sau khi lối vào dị thế giới phong tỏa, Thánh Mỹ muốn quay về cũng khó khăn.

Không chừng Thánh Mỹ sẽ mãi mãi ở dịa dị thế giới chưa biết.Dù lòng bực tức nhưng Hồn Đế không chậm trễ lâu hơn, gã bay vào sâu trong Hắc Ám Thâm Uyên.Hồn Đế còn hai phân thân ở Hắc Ám Thâm Uyên, giờ khó khăn lắm mới làm Vĩnh Hằng chi bích biến mất, gã định thừa dịp này lập tức bế quan dung hợp Mộ Ma Thần, xử lý Đế Cốt Hải đã tan vỡ.

Hồn Đế rất bạn rộn, không lãng phí thời gian được.Nhưng vì Vĩnh Hằng chi bích mà chớp mắt đã qua ba ngàn năm, nghĩa là lại để Lâm Minh trưởng thành ba ngàn năm.Cộng thêm tương lai Hồn Đế bế quan e rằng hơn vạn năm, gã không biết Lâm Minh sẽ trưởng thành đến trình độ nào.

Hồn Đế chỉ biết rằng tuyệt đối không thể để Lâm Minh lớn lên.Mỗi khi chậm một năm thì Lâm Minh sẽ mạnh hơn một phần.

Sự nguy hiểm của Lâm Minh lớn còn hơn chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vươngtrăm ức năm trước trong lòng Hồn Đế.Tu La, Bất Hủ khi gặp Hồn Đế thì đã tu luyện không biết bao nhiêu năm rồi, có thể thì dungbằng từ lão quái.Lớn tuổi thì dù thực lực mạnh nhưng tiềm lực ít, Hồn Đế không sợ.

Hồn Đế mặc kệ Tu La, Bất Hủ tu luyện.Lâm Minh lại khác, hắn mới tu luyện bao nhiêu năm?

So với Tu La, Bất Hủ thì nhỏ bé không đáng kể.Thời gian ngắn ngủi như vậy, Lâm Minh với tu vi mới vào Chân Thần đã đối kháng đỉnh Chân Thần.

Khi đánh nhau với Hồn Đế thì Lâm Minh còn đột phá, có thể nói là đạt đến cực hạn Chân Thần.Hơn một vạn năm tu vi sơ kỳ Chân Thần, có thực lực cực hạn Chân Thần.

Hồn Đế không dám tin, gã chắc chắn Tu La hay Bát Hủ đều chưa từng đến độ cao như vậy vào trăm ức năm trước.Mặc kệ đối thủ như vậy trưởng thành thì hắn sẽ vượt qua Tu La, Bất Hủ, thậm chí là chính Hồn Đế, sớm muộn gì sẽ tiễn gã xuống địa ngục.Hồn Đế phải ngăn cản chuyện này xảy ra.Hồn Đế nhanh chóng bay vào chỗ sâu nhất Hắc Ám Thâm Uyên.

Cùng lúc đó, mười bảy tầng Thâm Uyên, trong Minh Vương Ma Đạo Cung, một thanh âm trầ thấp vang vọng trong cung điện.- Tất cả trưởng lão Tu Di giới nhanh chóng đến gặp ta!Thanh âm chất chứa uy nghiêm và khí thế và khí thế vang bên tai mỗi Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.

Nhóm Ma ThầnHắc Ám Thâm Uyên nghe thanh âm đó cảm giác máu toàn thân, nhịp tim cộng minh.Nhiều Ác Ma cao đẳng quỳ gối xuống:- Tuân lệnh!Thanh âm triệu hoán Ác Mađẳng cấp Chân ThầnTu Di giới lần lượt chạy tới sâu trong ma cung.Tại đây có một thế giới độc lập, đây là câm địa của Tu Di giới.

Bình thường không được cho phép thì không ai được vào cấm địa này.Hiện tại câm địa đã mở, tất cả Chân ThầnTu Di giới nối đuôi nhau tiến vào.Tiến vào cấm địabọn họ liền cảm nhận uy nhiếp đáng sợ.

Toàn bộ Ác Ma đẳng cấp Chân Thần quỳ rạp dưới đất.Trước mắt bọn họ có một đầu quỷ to lớn, đầu quỷ như làm bằng kim loại lơ lửng trên bầu trời, dài ngàn dặm như một ngôi sao nhỏ.Đầu quỷ này chính là Minh.Trước mặt Minh thì đám bá chủ tộc Ác Ma không dám thở mạnh, càng không dám ngẩng đầu nhìn mặt Minh.Bọn họ cung kínhquỳ rạp dưới đất chờ mệnh lệnh của Minh.Minh im lặng, tất cả các Ác Ma lặng yên chờ đợi.Chuyện tương tự cũng xảy ra trong Đại Hồng ma quốc.

Tại Đô thành Đại Hồng ma quốc, một sinh vật dài ngàn dặm giống con trăn bàn cứ trên một thần sơn.

Mắt màu hổ phách lạnh băng liếc vô số các Ác Ma quỳ rạp dưới thần sơn.Con rắn to lưng có đôi cách, người mọc bốn móng vuốt, đầu có một cây sừng, tổng hơi giống giao long.

Nó là chúa tể thật sự của Đại Hồng ma quốc, Hồng.Đại Hồng ma quốc lập quốc hai chục ức năm, ít có Ác Ma nào gặp mặt Hồng.

Nhiều lúc Hồng không lộ mặt ra, đặc biệt hắn mấy ức năm nay Hồng hoàn toàn mất tích.

Hậm chí có Ác Ma nghi ngờ Hồng đã chết.60= kHồng xuất hiện, trước mặt ức vạn dân chúng Đô thành Đại Hồng ma quốc, trên thần sơn Đại Hồng ma quốc.

Ác Ma trong phạm vi mấy vạn dặm đều thấy cảnh tượng này.Biểu tình của bọn họ không thể tránh khỏi kích động và kính sợ.Hồng, Ma Thần của bọn họ hôm nay xuất hiện!Các Ác Ma dự cảm Hắc Ám Thâm Uyên sắp xảy ra chuyện lớn.-------Chương 2456: Hóa Thần trìKhi Thánh Mỹ biến mất trong dị thế giới, giây phút đó Lâm Minh ở Tử Tinh thiên cung trong lòng đột nhiên run lên, hắn cảm giác liên lạc tâm linh với nàng chợt trở nên như có như không, nếu không cẩn thận cảm giác thậm chí không phát hiện.Dù cảm giác thì nó đang chậm rãi yếu đi.Lâm Minh đã bế quan trong Tử Tinh thiên cung ba ngàn năm, vì một ngàn năm trăm năm trước đó hắn luôn trong kết giới thời gian nên thật ra đã tu luyện một vạn tám ngàn năm.Trước đó chưa từng có lần nào Lâm Minh một hơi tu luyện lâu như vậy.Bế quan thời gian dài chưa chắc trợ giúp thực lực nâng cao, bế quan tu luyện không theo kịp thực chiến và lịch lãm càng mau.

Bàn về căn cơ thì không vững chắc bằng cái sau.Nhưng với đẳng cấp thực lực hiện tại của Lâm Minh, toàn Tam Thập Tam Thiên không có chỗ nào cho hắn lịch lãm.

Bảo thực chiến thì chỉ có thể tìm Hồn Đế mới có hiệu quả, Lâm Minh lại không đánh thắng nổi gã.

Cho nên, bế quan tu luyện thật ra đã là lựa chọn tốt nhất của Lâm Minh.Một vạn tám ngàn năm nay đầu tiên Lâm Minh khiến chín kiếp chuyển sinh viên mãn, từng chút một sửa sang công pháp, pháp tắcsuốt đời học được.

Cả đời Lâm Minh chém giết vô số, nhưng hắn chưa từng giống như một vạn tám ngàn năm nay, một thời gian dài từng chút một sửa sang lại pháp tắc, củng cố tu vi.Một vạn tám ngàn niênbế quan khiến hệ thống tu luyện của Lâm Minh hoàn mỹ, vốn mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, thực lực của hắn lặng lẽ nâng cao.

Nhưng bây giờ liên kết tinh thần của Lâm Minh và Thánh Mỹ đột nhiên biến mất quấy nhiễu hắn tu luyện.Chủ nhân Tu La lộ khẽ thở dài:- Lâm Minh . . .

Cuối cùng Vĩnh Hằng chi bích bị xé rách.Lòng Lâm Minh thít chặt, chủ nhân Tu La lộ vốn suy nghĩ Hồn Đế muốn dùng Thánh Mỹ phá Vĩnh Hằng chi bích, hiện tại Vĩnh Hằng chi bích bị bị xé rách thì nàng . . .Lâm Minh cảm giác cẩn thận, hắn cứ thấy hình như Thánh Mỹ không chết, nhưng tại sao liên kết giữa hai người cứ yếu dần, yếu đến mức không phát hiện được?- Cụ thể xảy ra chuyện gì thì ta cũng không rõ, cảm giác của ta với bản nguyên tử tinh cũng trở nên như có như không . . .Đáp án của chủ nhân Tu La lộ làm tim Lâm Minh đập nhanh:- Chẳng lẽ bản nguyên tử tinh bị Hồn Đế luyện hóa?Chủ nhân Tu La lộ nói:- Ta để lại ấn ký tinh thần trong bản nguyên tử tinh, nếu bản nguyên tử tinh bị Hồn Đế luyện hóa thì ấn ký tinh thần của ta đã bị hủy, ta sẽ biết.

Hiện tại ta vẫn mơ hồ cảm giác ấn ký linh hồn của mình, cho nên nó không bị Hồn Đế luyện hóa, chẳng qua bị cái gì đó ngăn cách.Lâm Minh lòng máy động, bị cái gì ngăn cách?Cảm ứng của Lâm Minh và Thánh Mỹ cũng giống vậy.Dường như Hồn Đế không giết Thánh Mỹ, không có được bản nguyên tử tinh.

Thế thì Thánh Mỹ và bản nguyên tử tinh bị gì mà tại sao không cảm giác được?- Lâm Minh, ngươi có nghĩ nhiều cũng vô dụng.

Ta không thể rời khỏi Tu La lộ, có lo lắng cách mấy thì chúng ta cũng không thể làm cái gì.Chủ nhân Tu La lộ vì bảo vệ Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng mà thân thể linh hồn sớm dung hợp với hai thứ.

Không có chủ nhân Tu La lộ trợ giúp, thực lực như Lâm Minh không thắng nổi Hồn Đế.Lâm Minh và chủ nhân Tu La lộ không thể đến đó, chưa chắc Hồn Đế tự tìm lại đây được.

Thế giới Mộ Ma Thần của Hồn Đế xảy ra vấn đề, Đế Cốt Hải gần như tan vỡ.

Minh và Hồng không rảnh quan tâm cái khác, Hồn Đế sốt ruột chạy về sâu trong Thâm Uyên.

Cho dù Hồn Đế liều lĩnh đến Tu La lộ thì một phân thân Hồn Đế gặp chủ nhân Tu La lộ ở Tu La lộ, khống chế tất cả đại trận Tu La lộ thì Hồn Đế không chiếm lợi gì được, ngược lại chịu thiệt thòi lớn.- Vãn bối hiểu.Điều chủ nhân Tu La lộ nói thì Lâm Minh cũng rõ ràng, nhưng quan tâm bị loạn, hắnkhó thể nhẹ nhàng được.

Trừ Thánh Mỹ ra còn có Bất Hủ quân vương.- Tu La tiền bối, vãn bối từng để lại Vĩnh Sinh Chi Thạch cho Bất Hủ quân vương.

Mộ Ma Thần biến dị có lẽ quan tâm Bất Hủ quân vương, hiện tại Vĩnh Hằng chi bích tan vỡ, Hồn Đế trở về Hắc Ám Thâm Uyên, thế thì Bất Hủ tiền bối . . .Lâm Minh không nói tiếp nữa, hắn cảm giáckhi tất cả phân thân của mộ chủ Mộ Ma Thần hợp thể e rằng Bất Hủ quân vương dẽ nhiều lành ít.Nghe Lâm Minh nhắc tới Bất Hủ quân vương, Tu La khẽ thở dài:- Ta đã nghe ngươi nhắc rồi.

Bất Hủ đã chết, chỉ còn lại một lũ tàn hồn bị giam cầm trong Đế Cốt Hảitrăm ức năm, nhận hết đau khổ.

Hắn rời khỏi Đế Cốt Hải sẽ hồn phi phách tán, có lẽ như thế lại giải thoát cho hắn.Chủ nhân Tu La lộ và Bất Hủ quân vương là đối thủ suốt đời, về võ đạo hay cảm tình đều như thế.

Bọn họ cũng là tri kỷ cả đời, biết trước Bất Hủ quân vương sẽ hồn phi phách tán làm lòng Tu La vô cùng cảm thán.Chợt từng luồng sáng hiện ra trong không trung trước mặt Lâm Minh, chúng nó kết hợp với không gian vô biên không thấy cuối.Lâm Minh như đi vào trời sao vô tận, nhìn những thần quang như vĩnh hằng từ từ tụ tập lại.

Chúng nó giống như hình thành từ thuở khai thiên tích địa, vũ trụ sơ thành, xuyên suốt quá khứ và tương lai.Thần quang chậm rãi ngưng tụ, cuối cùng hình thành bóng người cao to cách Lâm Minh trăm trượng.Thân hình mặc trường bào trắng tinh, khuôn mặt đường nét rõ ràng, tràn đầy anh khí.

Đôi mắt như ẩn chứa vũ trụsinh diệt, hai hàng mày rậm như thần kiếm tuyệt thế bay xéo vào thá dương.Đây là một người vừa uy nghiêm vừa điển trai, nhưng hìn kỹ sẽ thấy khuôn mặt mơ hồ trong năm tháng và thời không, khó xem rõ ràng.Đối diện nam nhân này làm Lâm Minh cảm giác có mối liên kết vô hình, đó là cộng minh từ huyết mạch và pháp tắc.Lòng Lâm Minh rung động mạnh:- Tu La . . .

Tu La tiền bối?Mấy năm nay Lâm Minh và chủ nhân Tu La lộ luôn liên lạc nhưng gã chưa bao giờ biến ra hình người trước mặt hắn giống hôm nay.Chủ nhân Tu La lộ trẻ tuổi hơn Lâm Minh tưởng tượng, hắn cứ cho rằng dù gã không có vẻ ngoài già cũng nên là hình dạng trung niên, trầm ổn, hùng hồn, tràn đầy uy nghiêm.Người áo trắng trước mắt nói mười tuổi cũng không quá đáng.Tu La áo trắng nhìn Lâm Minh, từng bước một đi đến.

Tu La như đạp bên bờ nước dòng sông thời gian đi tới, quần áo như tuyết, khuôn mặt như ngọc, thật là mỹ thiếu niên phiên phiên, khác biệt một trời một vực với chủ nhân Tu La lộ trong đầu Lâm Minh.Tu La mở miệng nói:- Ta đã hợp nhất với Tu La lộ, xuất hiện trước mặt ngươi là hóa thân của ta., lúc trước ta đã từng truyền một giọt máu Tu La cho ngươi, hôm nay ta truyền huyết mạch Tu La hoàn chỉnh, lót đường cho cuối cùng ngươi dung hợp vũ trụngoài người.Một tay chủ nhân Tu La lộ chỉ, có ao nước như bích ngọc hiện ra trước mặt Lâm Minh.Ao nước rộng khoảng ba, bốn trượng, sâu một trượng.

Nước trong vắt, nếu Lâm Minh nhảy vào ao nước có lẽ không cao quá đầu hắn.Lâm Minh cảm giác được đây không phải ao nước bình thường mà là một linh bảo.Mấy năm nay, Lâm Minh đã thấy bao nhiêu là linh bảo.

Đao, kiếm, thương, mâu, kích thập bát ban vũ khí thông thường ra còn có ấn, đỉnh, trượng, lệnh, các linh bảo hiếm hoi ít thấy.

Nhưng lần đầu tiên Lâm Minh thấy linh bảo hình dạng ao nước.- Đây là Hóa Thần trì, hơn một trăm ức năm trước ta thành tựu Chân Thần ở Hóa Thần trì.

Sau này trong Hóa Thần trì ta vượt qua Chân Thần.

Hóa Thần trì là một linh bảo cổ xưa, do ta dùng một nhãn thần tuyền luyện hóa ra.

Ao nước Hóa Thần trì có hiệu quả chữa lành vết thương, vào lúc ngươi yếu ớt nhất gia cố thêm căn nguyên sinh mệnh, thích hợp đột phá nhất.Nghe chủ nhân Tu La lộ nói, Lâm Minh hết hồn.

Hóa Thần trì là linh bảo mà chủ nhân Tu La lộ thành tựu Chân Thần và vượt qua Chân Thần sử dụng trong hai lần đột phá quan trọng.Chủ nhân Tu La lộ là chúa tể tuyệt thế trước Tam Thập Tam Thiên không người, nơi gã đột phá cảnh giới dù chỉ là ao nước bình thường nhất cũng sẽ diễn hóa thành thần trì, huống chi bản thân ao nước này là chủ nhân Tu La lộ dùng thần tuyền luyện hóa.Lâm Minh nhẹ nhàng bước vào Hóa Thần trì, hắn mấy mép ao có hoa văn đại đạo chạm khắc pháp tắc, có lẽ khi chủ nhân Tu La lộ đột phá cảnh giới, thiên đạo pháp tắc để lại.Không chút nghi ngờ, những hoa văn này đều là t hiên địa chí bảo.Chỉ tính một phương Hóa Thần trì đã chí bảoủ đẳng cấp Chân Thần đỏ mắt.Lâm Minh ở trong đó đột phá cảnh giới thì làm ít mà hiệu quả nhiều.-------Chương 2457: Ánh sáng diệt thếLâm Minh từ từ ngồi xuống đáy hồ Hóa Thần trì, cảm nhận nước nhẹ nhàng lướt qua thân thể, loại cảm giác này giống như được mẹ hiền vuốt ve.

Mỗi giọt nước ao là tiên tuyền cam lộ, chúng nó từ miệng mũi tiến vào cơ thể Lâm Minh, chạy khắp kinh mạch toàn thân, lại bài tiết ra từ ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông, không ngừng cải tạo thân thể hắn.Từng tia huyết quang kỳ dị từ bốn phương tám hướng tụ tập lại.

Chủ nhân Tu La lộ điều khiển huyết quang chậm rãi dung nhập vào ao nước, khiến Hóa Thần trì phủ sắc đỏ nhạt.

Lực lượng trong ao nước ngày càng đậm đặc, phát ra lực lượng khiến tim người đập nhanh.Cùng lúc đó, chủ nhân Tu La lộ lại lấy ra một cây ma cốt.

Ma cốt này là pháp trượng của Hồn Đế, lúc gã bắt Thánh Mỹ đi đã bắn pháp trượng ma cốt về phía Lâm Minh, không kịp mang đi.Tài liệu pháp trượng ma cốt tình nghi là Ma Thần đích thực để lại trăm ức năm trước, hiện tại cũng bị chủ nhân Tu La lộ ném vào Hóa Thần trì cho Lâm Minh luyện hóa.Giọng chủ nhân Tu La lộ tiêu điều nói: - Lâm Minh, ngươi ở trong Hóa Thần trì đạt đến Đạo Cung Cửu Tinh viên mãn, sau đó hoàn toàn luyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng.Lâm Minh lòng máy động, giương mắt nhìn lên.

Lâm Minh thấy mép Hóa Thần trì cùng với lực lượng huyết mạch Tu La rót vào, lực lượng chủ nhân Tu La lộ hóa thân yếu dần.Lâm Minh còn thấy mái tóc dài đen mun của chủ nhân Tu La lộ lẫn mấy sợi tóc trắng như tuyết.Tinh thần Lâm Minh run lên, chẳng lẽ là bởi vì chủ nhân Tu La lộ truyền thừa lực lượng huyết mạch cho hắn mà ra?Lâm Minh mở miệng nói: - Tu La tiền bối, người . . .

Sợi tóc bạc nhanh chóng tăng nhiều hơn.

Lâm Minh ngồi không yên, hắn đứng dậy từ đsáy hồ Hóa Thần trì.Lúc này lực lượng huyết mạch trong ao nước cực kỳ đậm đặc, Lâm Minh không ở lại lâu được nữa.Chủ nhân Tu La lộ bình tĩnh nói: - Lâm Minh, ngươi không cần lo điều gì cho ta.Lâm Minh cảm nhận lực lượng của dần trôi đi:- Tiền bối, ta mới bắt đầu tu luyện, về sau có thể tu luyện kéo dài vạn năng, chẳng lẽ tiền bối cứ không ngừng yếu ớt như thế sao?Lâm Minh đột nhiên nhớ ra chủ nhân Tu La lộ sớm hòa thành một với Tu La lộ, hắn luyện hóa Tu La lộ thì làm sao không ảnh hưởng lực lượng của chủ nhân Tu La lộ được?

Chủ nhân Tu La lộ sẽ ngày càng yếu dần.Chủ nhân Tu La lộ lắc nhẹ đầu:- Mấy năm nay ta ngủ say trong Tu La lộ, dùng đủ loại thủ đoạn kéo dài tuổi thọ.

Dù vậy ta không có nhiều tuổi thọ, ta sống quá lâu rồi.

Hơn một trăm ức năm ta từ không có gì đến chậm rãi bộc lộ tài năng, từ thánh chủ, Giới Vương, Thiên Tôn, đến Chân Thần.

Trở thành bá chủ một phương, cuối cùng đứng trên đỉnh Tam Thập Tam Thiên.- Cuộc đời ta cái gì đều trải qua, đều có được.

Nhưng về sau ta nhìn đại kiếp nạn trăm ức năm trước, nhìn chiến hữu, môn nhân, thậm chí nữ nhân ta từng yêu sâu sắc nhưng không thuộc về ta lần lượt chết đi.

Chỉ còn một mình ta ôm hết tất cả kéo dài đến hiện tại.- Ta dần hờ hững với tất cả, không truy cầu vĩnh sinh mà mình luôn cố chấp nữa.

Nếu hỏi ta còn nguyện vọng gì đó là làm xong những chuyện trước kia chưa hoàn thành . . .

Khi chủ nhân Tu La lộ nói chuyện như già thêm vài thần, nhưng đôi mắt luôn sáng tỏ như sao.Lâm Minh nhìn chủ nhân Tu La lộ, lòng chua xót.- Tuy ta sẽ yếu ớt một chút nhưng không vì vậy mà dầu hết đèn tắt.

Chẳng qua ta thủ hộ Tu La lộ sẽ yếu dần, nên ngươi phải nhanh chóng hoàn thành luyện hóa, tranh thủ trước Hồn Đế.Khi chủ nhân Tu La lộ nói những điều này khuôn mặt luôn bình tĩnh.

Lâm Minh yên lặng siết chặt nắm đấm, hắn cảm giác gánh nặng trên lưng chủ nhân Tu La lộ, nhưng hiện tại nói gì cũng vô nghĩa.

Điều Lâm Minh cần làm là dốc hết sức hoàn toàn luyện hóa hai đại thế giới Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng.Tuy nhiên tất cả đã định trước sẽ không thuận lợi như vậy.Lại qua hai ngàn năm, Võ giảy trong Hóa Thần trì tu luyện đến phút vô cùng then chốt.

Trên bầu trời mênh mông đột ngột có luồng thần quang màu đen bắn tới.Thần quang như một con hắc long to lớn xuyên qua đường hầm không gian rít gào lao xuống.

Nó quá đáng sợ, uy nhiếp cường đại đã làm Thiên Tôn cách xa mấy trăm dặm khí huyết sôi trào khó thể nhìn thẳng.Nó giống như ánh sáng diệt thế hủy diệt thế giới bắn vào Tử Tinh thiên cung nơi Lâm Minh ở.- Lâm Minh!- Nhân Hoàng bệ hạ!- Lâm Minh tiền bối!Rất nhiều Võ giả trong ba chủng tộc thấy cảnh tượng này kinh kêu.

Rất nhiều người vì tốc độ diệt thế thần quang quá nhanh nên không kịp phản ứng xảy ra chuyện gì.- Nguy rồi!Thần Mộng nhìn lực lượng hủy diệt trút xuống Tử Tinh thiên cung mà bất lực ngăn cản.

Nó quá cường đại, hoàn toàn vượt qua cực hạn thực lực của Thần Mộng.Lâm Minh đang bế quan, trong tình huống không thể bị quấy nhiễu sao chịu nổi một kích như vậy?Chẳng lẽ là . . .

Mộ chủ Mộ Ma Thần công kích!?Trong đầu Thần Mộng chợt lóe ý tưởng này.

Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc trong Tử Tinh thiên cung đột nhiên vươn ra một bàn tay to màu tím vỗ vào diệt thế thần quang.Bàn tay to phạm vi ngàn dặm che kín bầu trời như có thể nắm một ngôi sao.Ầm!

Diệt thế thần quang nổ cái bùm dữ dội trong bàn tay to màu tím, xung lực khủng bố thổi quét bầu trời phá hủy mảng lớn trời xanh.Bàn tay to che trời cứng rắn ngăn lại diệt thế thần quang.Biến đổi đột nhiên làm mọi người giật mình trợn mắt há hốc mồm, rất nhanh bọn họ đã hiểu chuyện gì xảy ra.

Diệt thế thần quang đó rất có thể là mộ chủ Mộ Ma Thần công kích!mộ chủ Mộ Ma Thần đến sao?

Hay mộ chủ Mộ Ma Thần đã hoàn thành bế quan rồi?Nhiều người lòng căng thẳng, nếu đúng là mộ chủ Mộ Ma Thần đến đây thì bọn họ không dám nghĩ tới!Giọng Thần Mộng quanh quẩn trong không gian mấy ngàn dặm:- Đừng hoảng sợ!

Lão ma không đến, chỉ là cách thời không công kích!Thần Mộng bình định lại tinh thần căng thẳng của tất cả Võ giả.

Mộ chủ Mộ Ma Thần cũng sắp bế quan, trận đại chiến năm ngàn năm trước làm gã bị thương rất nặng, cộng thêm Mộ Ma Thần xảy ra vấn đề, Hồn Đế làm gì phục hồi nhanh vậy được?

Huống chi Hồn Đế còn phải luyện hóa Mộ Ma Thần.

Chủ nhân Tu La lộ dám khiến Lâm Minh bế quan chặt chẽ vào lúc này đương nhiên có chỗ dựa vào, không thì tương đương với khiến Lâm Minh từ bỏ chống cự chờ ăn đòn.- Lão ma kia không đến?- Không đến mà có thể cách từng tầng hư không làm ra công kích thế này, đáng sợ quá!Nghĩ đến uy lực ánh sáng diệt thế vừa rồi, nhiều Võ giả trong lòng sợ hãi, nếu bọn họ bị cuốn vào thì chắc chắn sẽ thành tro.- Mộ chủ Mộ Ma Thần đúng là rất lợi hại nhưng thực lực Tu La tiền bối siêu phàm.

Bàn tay to che trời vừa rồi là Tu La tiền bối huyễn hóa ra, không nhúc nhích, ngay mặt chặn lại ánh sáng đen đáng sợ kia, bá khí!- Đúng rồi, bá khí!

Ha ha ha!Nhiều Võ giả nhớ bàn tay che trời vừa rồi thì thoải mái nhiều.

Bọn họ đã biết chủ nhân Tu La lộ ở trong Tử Tinh thiên cung chỉ điểm Lâm Minh, có chủ nhân Tu La lộ che chở ước chừng mộ chủ Mộ Ma Thần muốn từ xa quấy rối sẽ không dễ vậy.Nhưng nghe đám Võ giả tự thảo thảo luận về chủ nhân Tu La lộ vẻ mặt Thần Mộng lại âm trầm.Diệt thế thần quang này thật sự bị ngăn chặn dễ dàng vậy sao?Thần Mộng lo lắng nhìn Tử Tinh thiên cung, nàng dự cảm lần công kích này có lẽ chỉ là bắt đầu.Làm sao Lâm Minh ngồi yên xem Lâm Minh hoàn thành bế quan, thực lực tăng lên đến cảnh giới ngang ngửa mình được?Một giọng nữ uy nhiêm vang lên:- Mọi người nghe kỹ cho ta, đừng trông chờ vào Tu La tiền bối che chở các ngươi, trường hạo kiếp này phải dựa vào bản thân chúng ta, nhanh chóng đi tu luyện!Người nói chuyện là Phiêu Vũ Thần Vương, áo trắng hơn tuyết bay lơ lửng.Trong năm ngàn năm ở kết giới thời gian là năm vạn năm, Triệt và Mặc chỉ diểm Phiêu Vũ Thần Vương rốt cuộc đột phá cảnh giới, thành tựu Chân Thần trung vị.Trong Chân Thần trung vị thì thực lực của Phiêu Vũ Thần Vương thuộc hàng thượng đẳng, mạnh hơn Thiên Cương Thần Vương nhiều.

Thiên Cương Thần Vương còn kẹt ở Chân Thần hạ vị chưa đột phá.Cảm giác của Phiêu Vũ Thần Vương giống Thần Mộng, công kích như vậy có lẽ sẽ còn tiếp tục.

Chủ nhân Tu La lộ chắn được lần đầu tiên nhưng có thể ngăn lại mỗi lần không?-------Chương 2458: Trước đại kiếp nạnTrong Tử Tinh thiên cung, chủ nhân Tu La lộ ngưng hóa ra ảo ảnh ngồi xếp bằng trước Hóa Thần trì, mặt tái nhượt.So sánh với hai ngàn năm trước thì chủ nhân Tu La lộ thay đổi rất nhiều.

Khuôn mặt vẫn phong thần như ngọc, anh khí tràn đầy nhưng mái tóc đen đã biến thành đầy sợi bạc.Chủ nhân Tu La lộ vẫn là đôi mắ sáng, dùg trợ giúp Lâm Minh luyện hóa hai pháp tắc tối csao, một kích vừa rồi của mộ chủ Mộ Ma Thần hao tổn khí huyết chủ nhân Tu La lộ nhưng biểu tình vẫn ung dung bình tĩnh.Lâm Minh cảm giác được mới rồi đấu với mộ chủ Mộ Ma Thần làm chủ nhân Tu La lộ bị thương:- Tu La tiền bối, người . . .Lâm Minh bế quan tại đây đã làm chủ nhân Tu La lộ tiêu hao rất lớn, hiện tại còn phải chống đỡ Ma Thần công kích, có thể tưởng tượng áp lực cỡ nào.- Ngươi đừng phân tâm, cứ tập trung hết sức bế quan đã là trợ giúp lớn nhất cho ta.

Nếu ngươi có thể sớm một trăm năm hoàn thành luyện hóa là ta bớt áp lực trăm năm.

Ta hy vọng đợi đến ngày ngươi công thành xuất quan thì cảnh giới của ngươi đã ngang ngửa với ta.Tim Lâm Minh đập nhanh:- Cảnh giới của ta có thể ngang hàng với tiền bối?Cảnh giới của chủ nhân Tu La lộ tự nhiên là vượt qua Chân Thần!Nhưng Lâm Minh cảm giác hắn có bế quan thêm vạn năm, dù thực lực tăng mảng lớn nhưng khả năng vượt qua Chân Thần không lớn.Dù cộng thêm vạn năm tương lai, Lâm Minh chỉ mới tu luyện tổng cộng bốn vạn năm.

Những Võ giả hở chút là tuổi thọ qua ức năm, bốn vạn năm thật sự bé nhỏ không đáng kể.Chủ nhân Tu La lộ nói:- Về tu vi thì ngươi kém một chút nhưng cảnh giới pháp tắc thể vượt qua ta.

Cái gọi là vượt qua Chân Thần thật ra không phải cảnh giới chính thống.

Mỗi đại cảnh giới chính thống võ đạo có tiểu cảnh giới tỉ mỉ hơn.

Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh.

Vượt qua Chân Thần thì không có, bởi vì vượt qua Chân Thần không tính là một đại cảnh giới, nó là trạng thái.

Ví dụ cường giả cực hạn Chân Thần đẳng cấp Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, lĩnh ngộ ra pháp tắc viên mãn thuộc về mình sẽ đạt tới trạng thái vượt qua Chân Thần!- Gọi là vượt qua Chân Thần ý chỉ tu vi đạt đến mức tận cùng, pháp tắc cũng đến mức tận cùng, hai tầng cực độ không thể vượt qua, đây chính là Võ giả đỉnh cao nhất!Chủ nhân Tu La lộ bình tĩnh nhưng nói ra thứ làm lòng Lâm Minh rung động.

Cuộc đời Lâm Minh lần đầu tiên nghe miêu tả vè vượt qua Chân Thần.Lâm Minh ở trong Hóa Thần trì cúi sát đầu hướng chủ nhân Tu La lộ:- Vãn bối hiểu rồi!Lâm Minh biết cùng là Võ giảvượt qua Chân Thần nhưng có chia ra mạnh yếu, ai mạnh ai yếu phải xem thực lực, độ cao pháp tắc của mình trước vượt qua Chân Thần.Tu vi Lâm Minh không tới đỉnh Chân Thần cũng không sao, hắn từ sơ kỳ Chân Thần đã ngang bằng đỉnh Chân Thần.

Nếu vạn năm sau tu vi của Lâm Minh lên đến Chân Thầnthượng vị, viển mãn pháp tắc nữa thì chưa chắc không thể đánh bại mộ chủ Mộ Ma Thần.***Thần Mộng, Phiêu Vũ Thần Vương đoán đúng.

Luồng diệt thế thần quang lúc trước chỉ là bắt đầu cơn ác mộng.Hai ngàn năm sau thần quang tái hiện.Lần này không phải một mà đến hai diệt thế thần quang!Hai thần quang như hai cột trụ chống trời thô to từ trên trời giáng xuống đập hướng Tử Tinh thiên cung.Trong Tử Tinh thiên cung lại thò ra bàn tay che trời va chạm thẳng thắn với cột sáng.Trong phút chốc đất rung núi chuyển, áp lực khủng bố làm Tu La hải hõm xuống hình thành bát nước lớn mấy ngàn dặm.

Áng mây trên bầu trời Tu La hải hầu như bị xung lực thổi tan.Nhìn cảnh tượng tận thế trước mắt, Võ giảTam Thập Tam Thiên ngẩn ngơ.- Cứ . . .

Tiếp tục thế này thì sao được?Công kích đợt trước bị chủ nhân Tu La lộ chặn lại, bọn họ không biết chủ nhân Tu La lộ đỡ diệt thế thần quang có nhẹ nhàng không, nhưng lần này xem ra chủ nhân Tu La lộ làm được điều này không dễ.Vì sau khi va chạm với hai thần quang, bàn tay chủ nhân Tu La lộ biến ra bị xé rách.Có luồng năng lượng thoát ra từ kẽ bàn tay to như thác nước trút xuống Tử Tinh thiên cung.

May mắn Tử Tinh thiên cung có trận pháp bảo vệ, không làm gì Tử Tinh thiên cung được.Thần Mộng nhíu mày nói:- Tình huống không ổn.Mỗi hai ngàn năm công kích một lần, hơn nữa đối phươngcông kích có xu hướng tăng mạnh.Có hai điều, một là mộ chủ Mộ Ma Thần đang bế quan không thể đi ra Mộ Ma Thần, không thể công kích chẳng e dè gì.

Có lẽ mộ chủ Mộ Ma Thần chỉ là lúc giai đoạn nhỏ bế quan chấm dứt hay vì dư dả năng lượng mới công kích Lâm Minh được.

Điểm thứ hai là theo thời gian trôi qua mộ chủ Mộ Ma Thần không ngừng biến mạnh.Nhưng trong Tử Tinh thiên cung chủ nhân Tu La lộ không mạnh lên, rất có thể sẽ chậm rãi yếu ớt.Thế thì tình huống sẽ càng lúc càng không tốt.Thần Mộng, các cao tầng nhân tộc, thánh tộc lòng nặng trịch.Bọn họ không đỡ nổi thần quang màu den, thần quang đó lại trực tiếp xuyên qua hư không, tương đương với thuấn di đến bên trên Tử Tinh thiên cung, muốn chặn lại giữa đường là không thể.Lại qua hai ngàn năm, quả nhiên diệt thế thần quang tái hiện!Vẫn là hai luồng thần quang, mọi người nín thở không biết chủ nhân Tu La lộ có biến ra bàn tay che trời ngăn cản không.

Trên Tử Tinh thiên cung đột nhiên bắn ra luồng sáng trắng, một thạch đài bạch ngọc cổ xưa hiện ra nghênh hướng diệt thế thần quang.Thạch đài cao vạn trượng chia ba mươi ba bậc, đây là linh bảo của chủ nhân Tu La lộ, Phong Thần Đài đặt ở tầng thứ bảy thử luyện cuối cùng.Ba mươi sáu ức năm trước Phong Thần Thiên Tôn từng phỏng theo Phong Thần Đài luyện chế pháp bảo của mình.

Danh hiệu Phong Thần Thiên Tôn đến sự tích này.Hai luồngdiệt thế thần quang trút xuống phân thân Ác Ma Lâm Minh.Ầm ầm ầm ầm ầm!phân thân Ác Ma Lâm Minhchấn động kịch liệt, Thánh Mỹ hải dấy lên sóng ngập trời.

Sóng thần khủng bố cao ngàn dặm bắn thẳng lên mây cao.Sóng thầncao ngàn dặm có thể nói là hạo kiếp, nhưng bình dân Tu La lộ đã chuyển dời từ lâu.

Nên mặt cho sóng thần tràn vạn dặm mặt đất vẫn không tạo thành cục diện sinh linh đồ thán.Tiểu Ma Tiên siết chặt hai nắm tay, nặng trĩu ưu tư nhìn Tử Tinh thiên cung:- Không biết Lâm Minh bế quan bao lâu nữa đây . . .Lâm Hoang đứng bên cạnh nhẹ nhàng nắm tay Tiểu Ma Tiên, gã biết rõ diệt thế thần quang chỉ là khúc nhạc dạo trước đại chiến chính thức.-------Chương 2459: Xé rách Tu La lộTu La lộ cổ xưa rơi vào nguy hiểm chưa từng có, công kích đến từ mộ chủ Mộ Ma Thần chính xác như lịch pháp, mỗi hai ngàn năm xuất hiện một lần.Võ giảTam Thập Tam Thiên biết khi Lâm Minh bắt đầu bế quan lần thứ hai có dặn là hắn sẽ bế quan khoảng vạn năm.Có thể dự đoán vạn năm này công kích của mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ liên tục giáng xuống.

Hơn nữa hiện tại xem ra mỗi đợt công kích mạnh hơn đợt đầu, erằng đến thời hạn vạn năm uy lực kích cuối cùng của mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ đến đỉnh.Đó là cảnh tượng gì?

Võ giảTam Thập Tam Thiên không dám tưởng tượng.Tám ngàn năm, công kích lần thứ tư tới đúng hẹn.Ong ong ong ong ong!Bóng đêm Tu La lộ trong phút chốc bị chiếu sáng nhưban ngày, ánh sáng đỏ máu đốt cháy nguyên thế giới.Thiên địa bị đánh thủng như một con mãnh thú tuyệt thế thức tỉnh trong thần quang.Toàn bộ Tu La hải như rơi vào mặt trời đương kính ức dặm, sóng xung kích cường đại đẩy ra nước biển sâu không thể tưởng, lộ ra đáy biển loang lổ.

Phân thân Ác Ma Lâm Minh bị đánh bay, đại trận thủ hộ Tử Tinh thiên cung bị thần quang xé rách.

Nguyên Tử Tinh thiên cung chấn động kịch liệt trong sóng thần khủng bố.Cách xa vạn dặm, đám người Thần Mộng, Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang thấy cảnh này thì trái tim thít chặt:- Lâm Minh!Đối diện lực lượng của mộ chủ Mộ Ma Thần, bọn họ không cách nào ngăn cản, thậm chí cuốn vào sóng xung kích sẽ chịu thương nặng, thậm chí chết.Mấy năm nayVõ giảTam Thập Tam Thiên tiến bộ rất nhiều, nhưng so với mộ chủ Mộ Ma Thần thì vẫn bé nhỏ không đáng kể.Lâm Hoang siết chặt nắm đấm, móng tay đâm vào máu thịt:- Phụ thân!Lâm Hoang vẫn quá yếu.

Thật ra tu vi của Lâm Hoang đã là đỉnh cao trong Võ giảTam Thập Tam Thiên.Lâm Minh bế quan đến hiện tại thêm vào kết giới thời gian, Võ giảTam Thập Tam Thiên bình thường đã tu luyện năm vạn năm.

Lâm Hoang càng lâu, gã tu luyện bảy vạn năm.Bảy vạn năm, Lâm Hoang hường hay đánh nhau với tuấn kiệt Tam Thập Tam Thiên.

Ban đầu là cao thủ Thiên Tôn thế hệ trước như Thông Thiên Thần Chủ, tiếp theo là Thiên Cương Thần Vương, rồi Phiêu Vũ Thần Vương, Đế Thích Già.

Về sau Cửu Nhi lớn lên, Lâm Hoang đánh nhau với Cửu Nhi.

Cuối cùng Lâm Hoang đánh với Thần MộngThiên Tôn.Tu vicủa Lâm Hoang đã tới cảnh giới Chân Thần trung vị.Trừ Lâm Hoang ra Tiểu Ma Tiên, Phiêu Vũ Thần Vương, Đế Thích Già cũng đột phá Chân Thần trung vị.

Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Hành Si, Thanh Liên Tiên Tử, Hắc Ám Ma Quân, Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân, Lam Thấm thái cổ thần tộc cũng đến cảnh giới Chân Thần hạ vị.Thực lực Võ giảTam Thập Tam Thiên vì Tu La lộ tích lũy tài nguyên trăm ức năm, mỗi truyền thừa thế lực cổ xưa ba chủng tộc vô điều kiện mở rộng nên đạt tới đỉnh từ trăm ức năm nay.Nhưng những điều này trước mặt mộ chủ Mộ Ma Thần vẫn không đem lại tác dụng gì.Chênh lệch cảnh giới quá lớn.Ầm ầm ầm ầm ầm!Dư âm diệt thế thần quang qua đi, soáng biển to lớn rơi xuống.

Võ giảTam Thập Tam Thiên nhìn Tử Tinh thiên cung trận pháp hòng hộ bị suy yếu nhiều, tinh thần run rẩy.Từ rất lâu trước kia bọn họ không còn tụ tập gần Tử Tinh thiên cung.

Triệt và Mặc chủ trì cho họ có kết giới thời gian mới,cách Tử Tinh thiên cung rất xa, tu luyện trong chỗ đó khá an toàn.Dù sao Võ giảThiên Tôn và dưới Thiên Tôn đâu chịu nổi sóng xung kích khủng bố đến vậy?Lâm Minh chưa bế quan xong, sau hai ngàn năm sẽ lại có một đợt công kích.Đó sẽ là cảnh tượng thế nào?

Mọi người không dám tưởng tượng.Thời gian trôi đi năm này sang năm khác, Võ giảTam Thập Tam Thiên liều mạngtu luyện, bọn họ đã dự cảm bão tố sắp đến.

Đây là phút cuối cùng cũng là trận chiến cuối quyết định vận mệnh Tam Thập Tam Thiên.Dù tập hợp ở Tu La hải toàn là hùng chủ cái thé của các chủng tộc, khi đối diện mau vẫn kinh sợ.Nên đến rốt cuộc tới, có tránh cũng không khỏi.Tất cả xảy ra đến sớm hơn dự đoán.Chưa gần vạn năm, lúc chín gần chín trăm năm lần công kích thứ năm của mộ chủ Mộ Ma Thần không chút báo trước buông xuống.Thần quang to lớn như cửu thiên ngân hà đổ xuống, nó xẻ bầu trời Tu La lộ, nhấn chìm mặt trời rực rỡ chỉ còn lại hần quang chói mắt bao phủ hết hả.Nguyên Tu La lộ bốc cháy.Tu La lộ hình dài, Tu La hải nằm ở góc cuối của hình dài.

Hần quang như ngân hà cắt đứt Tu La hải ở khúc cuối Tu La lộ.Ánh sáng hủy diệt cắn nuốt tất cả, thiên địa mất tiếng.

Võ giảTam Thập Tam Thiên cách xa mười vạn dặm nhìn Tu La lộ bị xé rách.

Nước biển vô tận không còn dậy sóng thần mà trực tiếp bị cuốn vào trong hư không, biến mất.Tử Tinh thiên cung bị nuốt trọn trong thần quang, trận pháp phòng hộ Tử Tinh thiên cung chỉ ngăn cản trong phút chốc rồi nổ cái bùm.Ánh sáng trận pháp bắn tứ tán.

Không còn trận phápthủ hộ, cả tòa Tử Tinh thiên cung chính diện hứng chịu thần quang trùng kích.Đám đông Võ giảTam Thập Tam Thiên kích động ú tim muốn lao qua:- Lâm Minh!- Nhân Hoàng bệ hạ!Lâm Minh là hy vọng của bọn họ, thần quangtrực tiếp trùng kích hắn còn đang bế quan có khi nào thành tro?Năng lượng thần quang quá mạnh,Chủ nhân Tu La lộ tỉ mỉ luyện hóa Tử Tinh thiên cung cũng bị hòa tan hơn phân nửa.Trong Tử Tinh thiên cung, miệng mũi Lâm Minh chảy máu, máu không phải màu đỏ mà là đen.

Máu Lâm Minh mớichảy ra đã bị hơi nóng kinh khủng đốt khét.Con đường thiên nhân dung hợp của Lâm Minh đã đến phút cuối, nhưng vào phút cuối này mộ chủ Mộ Ma Thần dốc hết sức không chịu cho Lâm Minh đi xong.Lâm Minh thầm hét gọi:- Tu . . .

Tu La tiền bối!Lâm Minh biếtmột kích vừa rồi chủ nhân Tu La lộ chặn hơn phân nửa giúp hắn, không thì hắn đã thành tro.Mấy năm nay chủ nhân Tu La lộ tiêu hao rất lớn, thân thể cũng càng lúc càng yếu ớt,, còn đỡ giúp Lâm Minh một kích kia, hỏi sao Lâm Minh không lo?- Tu La tiền bối . . .

Người . . .Trong hắc ám vọng ra giọng chủ nhân Tu La lộ đã rất yếu ớt:- Đừng phân tâm . . .

Ta . . .

Còn chút năng lượng . . .Nghe thanh âm này khiến tim Lâm Minh run rẩy, hắn rõ ràngcảm thấy một kích vừa rồi e rằng đã thương tổn đến căn nguyên sinh mệnh của chủ nhân Tu La lộ.- Tu La tiền bối . . .Lâm Minh không biết nói cái gì, lúc này nói gì cũng sáo rỗng.

Lâm Minh chợt cảm giác thần uy khủng bố như đại dương dâng trào mãnh liệt trên bầu trời.

Lâm Minh hoàn toàn biến sắc mặt, vẫn chưa chấm dứt.Lần này mộ chủ Mộ Ma Thần không công kích một mà là hai lần!Chủ nhân Tu La lộ thều thào:- Lão già này . . .

Muốn liều mạng . . .Thân hình chủ nhân Tu La lộ huyễn hóa trong bóng tối, vạn năm trước phong thần tuấn vĩhiện tại tóc bạc phơ, mặt tiều tụy như một lão nhân gần đát xa trời.Tuy rằng thân thể già nua nhưng đôi mắt chủ nhân Tu La lộ luôn trong veo như hồ nước.

Chủ nhân Tu La lộ biết rõ Lâm Minh bế quan đến phút cuối thì mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ liều lĩnh bất chấp tất cả ngăn cản và hủy diệt!.Lâm Minh siét chặt nắm tay, đôi mắt đỏ ngầu, móng tay đâm sâu vào thịt:- Chết tiệt, cho ta thêm một tháng, không . . .

Hai mươi ngày, chỉ cần hai mươi ngày . . .Trong lòng Lâm Minh đã có chút phỏng đoán, lúc trước Hồn Đế ẩn núp nhiều năm trong Hồn giới, tuy không làm gì vũ trụ Nguyên Mộng được nhưng chắc có bài bố chút hậu chiêu trong vũ trụ Nguyên Mộng.

Hồn Đế cảm giác được Lâm Minh đang làm gì, biết khi nào thì hắn hoàn thành dung hợp thiên nhân.Chín ngàn chín trăm năm, Lâm Minh đã tăng nhanh tốc độ luyện hóa vì cố gắng tránh cho mộ chủ Mộ Ma Thần phản công nhưng hắn tính sai.

Đòn công kích cuối cùng của mộ chủ Mộ Ma Thần đến trước một tháng khi Lâm Minh sắp kết thúc bế quan.Đay không phải là trùng hợp, chỉ có thể là mộ chủ Mộ Ma Thần thông qua một ít thủ đoạn tra xét được tình huống của Lâm Minh.Trên bầu trời uấn nhưỡngnăng lượng càng lúc càng mạnh.

Bên ngoài Tử Tinh thiên cung đã tan nát các Võ giảTam Thập Tam Thiên chạy tới tìm hiểu xem Lâm Minh còn sống không sợ hết hồn, bọn họ vận chuyển thân pháp lao nhanh ra ngoài.Bọn họ không cách nào chia xẻ cho Lâm Minh, vì công kích này rất đáng sợ.Trong đại điện Tử Tinh hoang tàn, chủ nhân Tu La lộ ngước nhìn trời:- Yếu hơn một nửa, lực lượng của lão ma này không còn sót lại bao nhiêu.Cưỡng ép công kích lần hai đối với mộ chủ Mộ Ma Thần đang bế quan cũng là gánh nặng rất lớn.Võ giả đang bế quan kiêng kỵ bị đánh gãy, dù mộ chủ Mộ Ma Thần có thủ đoạn thông thiên cũng phải chịu hạn chế.Khi công kích lần thứ hai bắn xuống, chủ nhân Tu La lộ biến thành luồng sáng dung nhạp vào Tử Tinh thiên cung tan nát dựng lên hộ thuẫn cuối cùng.- A!!!Bên ngoài Tử Tinh thiên cung, nhiều Võ giả hét lên.

Bọn họ nhìn Tử Tinh thiên cung hoang tàn bị thần quang đốt cháy nổ tung.Mảnh nhỏ Tử Tinh thiên cung bắn tứ tán trong bão tố hỗn loan.- Lâm Minh!- Không!Tiểu Ma Tiên từ xa nhìn tất cả, trái tim như bị dao xẻ ra.-------Chương 2460: Thâm Uyên xâm nhậpTrên bầu trời Tử Tinh thiên cung, mặt đất đã bị phá hủy hoàn toàn, trong thiên địa khủng bố mọi người loáng thoáng thấy một bóng người.

Người này toàn thân cháy đen như gỗ khô bị sét đánh khét.- Lâm Minh!- Phụ thân!Đám người có quan hệ thân thiết với Lâm Minh lập tức nhận ra bóng đen bị đốt khét là Lâm Minh.

Nhìn tình trạng thê thảm của Lâm Minh, trái tim Tiểu Ma Tiên co rút, đám Võ giả cũng nín thở.- Tiêu đời, Nhân Hoàng bệ hạ bị quấy nhiễu bế quan!- Trời bỏ nhân tộc ta sao?- Hôm nay là tận thế của thánh tộc ta?Giây phút đó đám hùng chủ đại chủng tộc trong loàng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.Chưa đánh mà đã thất bại rồi sao?

Vạn năm ay bọn họ dốc hết tất cả cố gắng nhưng không có tư cách đấu một trận sao?Cửu Nhi mở miệng nói:- Phụ thân không chết.Cửu Nhi cảm giác được dao động năng lượng trong người Lâm Minh, nàng tự mình trải qua pháp tắc Chân ThầnLâm Minh tẩy lễ.

Nói về liên kết năng lượng với Lâm Minh thì Cửu Nhi chặt chẽ cùng hắn hơn Lâm Hoang.Đế Vô Ngân của thần tộc miễn cưỡng nói:- Không chết là tốt rồi.Miệng Đế Cô Ngân nói thế nhưng thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên lúc này không ai nhẹ lòng nổi.Nhìn tình trạng thảm thiết của Lâm Minh chắc là bị thương nặng.

Hiện tại Lâm Minh đang bế quan, còn trong phút quan trọng, tu luyện vượt qua Chân Thần cuối cùng.Bế quan như thế sao cho phép sai lầm?

Hiện tại mắt thấy Lâm Minh bị đánh toàn thân cháy đen, thân bị thương nặng, tình huống rất tệ.

Tốc độ công kích của mộ chủ Mộ Ma Thần!Dưới loại tình huống này, Lâm Minh bị đánh gãy tu luyện, hắn còn có thể tiếp tục bế quan sao?

Có khi nào bị mộ chủ Mộ Ma Thần phá hư rồi iêu luôn?Nếu đúng là kết quả này thì Tam Thập Tam Thiên tiêu đời, bọn họ tàn đời.Dù Lâm Minh có thể tiếp tục bế quan nhưng cơ thể bị thương nặng, kế hoạch trong vòng vạn năm e rằng năm mươi phần trăm đã bị hủy.Hiện tại đối với Tam Thập Tam Thiên thì thời gian chính là sinh mệnh, nếu Lâm Minh xuất quan sau Hồn Đế vậy kết quả giống như Lâm Minh bị đánh gãy tu luyện.Vẫn là Tam Thập Tam Thiên hủy diệt, tất cả chủng tộc diệt vong.Bọn họ đặt hết hy vọng lên người Lâm Minh, giờ nhìn hắn thế này, có thể tưởng tượng tâm tình của mọi người ra sao.Lúc này quanh Lâm Minh không gian bắt đầu vặn vẹo, nhiều lực lượng thế giới tụ tập lại ngưng tụ thành lực tràng bên cạnh hắn.

Lâm Minh bị lực tràng bao vây chìm vào Tu La hải không ngừng tan vỡ, không ngừng bị vòng xoáy hư không cắn nuốt, biến mất.Một Thiên Tônnhân tộc trẻ mới thăng cấp không lâu rầu lo mở miệng nói:- Nhân Hoàng bệ hạ đi đâu?Một Chân ThầnHồn tộc khẽ thở dài:- Tu luyện lại lần nữa đương nhiên cần trị thương.

Nhưng Nhân Hoàng bệ hạ trị thương cần thời gian, tiếp tục tu luyện lúc trước bị ngắt ngang cũng cần thời gian, thế này thì chúng ta . . .Chân ThầnHồn tộc không nói hết nhưng mọi người dều hiểu ý.- Đừng nói ủ rũ như thế!

Nhân Hoàng không chết thì chúng ta còn có hy vọng!

Các vị hãy nghỉ ngơi hồi phục, tiếp tục tu luyện!Người nói chuyện là Phiêu Vũ Thần Vương, làm đệ nhất nhân và lãnh tụ thánh tộc, nàng có uy vọng cao, trong Tam Thập Tam Thiên đứng sau Thần Mộng.

Nhưng dù là Phiêu Vũ Thần Vương bây giờ khi gọi Lâm Minh toàn kêu Nhân Hoàng.

Vì Lâm Minh là lãnh tụ tối cao của Tam Thập Tam Thiên, trước công chúng Phiêu Vũ Thần Vương xưng hô là Nhân Hoàng cũng hợp lý.Phiêu Vũ Thần Vương ngăn mọi người bàn tán xong nói tiếp:- Nhân Hoàng đã đỡ công kích từ hai ngàn năm, bốn ngàn năm, sáu ngàn năm, tám ngàn năm, một vạn năm.

Dù lại hêm một vạn hai ngàn năm lần nữa, công kích một vạn bốn ngàn năm thì sao các ngươi biết Nhân Hoàng không đỡ nổi?

Kỳ tích trên người Nhân Hoàng nhiều còn hơn chúng ta cộng lại!Phiêu Vũ Thần Vương nói thật, không hề khao trương, kỳ tích trên người Lâm Minh rất nhiều.Miễn Lâm Minh đỡ được một kích kia, ráng lên vượt qua Chân Thần thì tất cả sẽ đảo ngược.Căn cứ hai lần công kích trước của mộ chủ Mộ Ma Thầnthì lần thứ hai yếu hơn lần đầu tiên nhiều, đối phương đã kiệt sức.

Có lẽ mấy ngàn năm nay mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ ngừng lại.Thế thì Tam Thập Tam Thiên còn chút hy vọng kéo dài.Mọi người đang nghĩ ngợi, chợt trên bầu trời vạn dặm giáng xuống tia chớp màu đen.Tia chớp đen như vị thần vung đao chém ra vết đao xẻ khung trời thành hai.- Cái gì?

Đó là . . .!?- Còn chưa xong?Tất cả hùng chủ trái tim lại treo cao, bọn họ ngước lên nhìn trời.

Trên bầu trời vạn dặm, dọc heo tia chớp vừa mới chém qua xuất hiện một lỗ đen rất lớn.

Từ trong lỗ đen dâng lên hơi thở cực kỳ tà ác, từng ngọn lửa đen phun ra ngoài như mãng xà to lớn múa may.- Đây là . . .- Ác Ma đẳng cấp đồ đằng!Hùng chủ Tam Thập Tam Thiên có mặ tại đây toàn là thấy rộng biết nhiều, bọn họ rất nhanh nhận rõ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện lỗ đen không phải chiêu công kích cao thủ thi trinẻ mà là một đường hầm không gian .- Cái . . .

Đường hầm không gian nasỳ to quá!Thiên Tôn, Chân Thần đạichủng tộc ngây người một lúc, đường hầm không gian đã khuếch tán ra ngoài chiếm nửa bầu trời.

Cảm giác như dị vũ trụ màu đen đột nhiên xuất hiện cưỡng ép ghép với thế giới Tu La.Cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả Võ giảTam Thập Tam Thiên lòng rung động không nói nên lời.Vì trong thế giới màu đen to lớn xuất hiện các bóng đen, rậm rạp vô cùng vô tận, nhìn từ xa như phi hoàng.- Đó là . . .- Thâm Uyên Ác Ma!!!Mấy năm nay đám Võ giảTam Thập Tam Thiên biết Thâm Uyên Ác Ma, có thấy hình dạng của chúng nó.

Bóng đen rậm rạp chính là Thâm Uyên Ác Ma.Bọn họ hiểu rằng đường hầm không gian trên bầu trời là từ Hắc Ám Thâm Uyên vươn qua.Vĩnh Hằng chi bích đã sớm bị phá hỏng, Thâm Uyên Ác Ma mất đi trói buộc, bọn họ có thể tùy thời xâm nhập Tam Thập Tam Thiên.Lúc trước Thâm Uyên Ác Ma nhẫn nhịn không phải vì ch ochủng tộc Tam Thập Tam Thiên cơ hội thở dốc mà do Tu La có chủ nhân Tu La bảo vệ, dù bọn họ công kích Tam Thập Tam Thiên cũng vô dụng.Hiện tại mộ chủ Mộ Ma Thần tính chính xác vào giai đoạn cuối cùng Lâm Minh bế quan thực lực của chủ nhân Tu La sẽ giảm xuống thấp nhất.

Công kích vừa rồi của mộ chủ Mộ Ma Thần phá hủy Tử Tinh thiên cung, đánh thủng đại trận phòng ngự chủ nhân Tu La bài bố.Lúc này dù cho mộ chủ Mộ Ma Thần không thể tấn công nữa cũng có thể khiến Thâm Uyên Ác Ma đồng loạt lao ra hủy diệt Lâm Minh!Đây chính là lực lượng tinh nhuệ tập hợp toàn bộ Chân Thần, Thiên TônThâm Uyên Ác Ma.Tấm màn đại chiến hạo kiếp vén lên!-------Chương 2461: Bốn vị ma vươngNhìn Thâm Uyên Ác Ma vô cùng tân, Võ giảTam Thập Tam Thiên da đầu tê dại.Mấy năm nay bọn họ tập hợp khá nhiều thế lực cường đại nhưng so với Hắc Ám Thâm Uyên thì kém một khúc, dù là số lượng tổng thể Võ giả hay số lượng cao thủ.Tam Thập Tam Thiên không sánh bằng thực lực Thâm Uyên Ác Ma, cho vạn năm, Triệt và Mặc lây ra nội tình Tu La lộ cưỡng ép nâng cao thực lực Võ giảTam Thập Tam Thiên thì chênh lệch với Hắc Ám Thâm Uyên vẫn rất lớn.Một Chân Thầnthánh tộc mới thăng cấp sốt ruột hỏi:- Làm sao bây giờ?Đối diện trận thế Thâm Uyên Ác Ma trước mắt không ai giữ bình tĩnh được.Đây là tộc Ác Ma máu me,hung tàn, thậm chí có thể trực tiếp ăn sống bọn họ!Mất Phiêu Vũ Thần Vương sáng rực chiến ý:- Chúng ta không có đường lui, gã liều mạng đấu một trận.Phiêu Vũ Thần Vương biết rõ hôm nay chờ đợi bọn họ rất có thể là kết cuộc toàn quân bị diệt, nhưng thế thì sao?

Tam Thập Tam Thiên bị Hắc Ám Thâm Uyên nuốt là chết, chiến cũng chết, vậy chẳng bằng oanh oanh liệt liệtchết trận sa trường!Thần Mộng mở miệng nói:- Bảo vệ tốt Lâm Minh, mặc kệ có thể hay không thì hắn là hy vọng cuối cùng của chúng ta!Rất nhiều người thầm hiểu nay Hắc Ám Thâm Uyên xâm nhập, bọn họ không nhận được Lâm Minh che chở nữa.Trước đó Lâm Minh nói rồi, lần bế quan thứ hai sẽ kéo dài vạn năm, hiện tại còn kémít nhất một trăm năm.

Mới rồi Lâm Minh bị mộ chủ Mộ Ma Thần đánh thương, không chừng tu luyện bị ảnh hưởng rất lớn.,bản thân Lâm Minh hiện đang bị thương nặng.Trông chờ Lâm Minh xuất quan cứu bọn họrất khó thành hiện thực.- Không sao, Lâm Minh bảo vệ chúng ta nhiều lần như vậy, giờ dến lượt chúng ta bảo vệ hắn!- Ta đã khổ tu năm vạn ăm trong kết giới thời gian, khổ tu như thế vì chiến một trận!- Tử chiến đến cùng!- Giết một người là đủ, giết hai người là lời!Đối diện địa quân Ác MaHắc Ám Thâm Uyên, sĩ khí Võ giảTam Thập Tam Thiên không giảm.

Ngược lại đối mặt cái chết sắp đến, trong lòng nhiều Võ giả bị kích thích tâm huyết.Đã không có đường lui vậy liều mạng chiến một trận!Một thanh âm khàn khàn vang lên trong đại quân Ác Ma:- Thật là một chủng tộc không sợ mà ngu xuẩn.Một Ác Ma già người đầy vảy màu đen cười khẩy nói:- Năm tháng vô tình, không chủng tộc nào chịu nổi lực lượng năm tháng.

Các ngươi chiếm cứ Tam Thập Tam Thiên tài nguyên phong phú đã lâu, nên nhường lại đi!Ác Ma già đến từ Đại Hồng ma quốc, là quốc sư của Đại Hồng ma quốc, t là đỉnh cao Chân Thần hượng vị, là đệ nhất nhân Đại Hồng ma quốc trừ Hồng ra.Ác Ma cao đẳngĐại Hồng ma quốc lần này do Ác Ma già thống lĩnh chinh chiến Tam Thập Tam Thiên.Một thanh âm lạnh băng vang lên:- Ngươi nói đúng, không chủng tộc nào chịu được lực lượng năm tháng.

Thâm Uyên Ác Ma các ngươi cũng vậy, các ngươi tồn tại quá lâu rồi, nên xuống mồ đi.Thần Mộng áo trắng bay bay đối đầu với quốc sư Đại Hồng ma quốc.Thần Mộng là cao thủ duy nhất trong chủng tộc Tam Thập Tam Thiên đột phá Chân Thầnthượng vị khi tu luyện trong kết giới thời gian, cũng là lý do Triệt và Mặc bất chấp tất cả dùng tài nguyên trên người nàng.

Nhanh chóng tăng cao tu vi sẽ khiến căn cơ bất ổn, nhưng đến nước này rồi Thần Mộng không băn khoăn nhiều nữa.- Ha ha ha!

Tộc Ác Ma chúng ta khác.

Trăm ức năm trước vũ trụ đại phá diệt cũng không thể hủy diệt chúng ta, nếu chúng ta đã chịu được thiên đạo xóa sổ thì chúng ta nên thay thế thiên đạo chấp chưởng thiên đạo này.

Tam Thập Tam Thiên thuộc về tộc Ác Ma chúng ta!

Chúng ta chính là chủ nhân duy nhất của thế giới này mai sau!- Các ngươi hua cuộc chiến này là chắc.

Giao Lâm Minh ra, hãy nhận tộc Ác Ma ta làm chủ có lẽ sẽ tha mạng cho các ngươi!Lại một Ác Ma gài khác đi ra, là tông chủ Tu Di giới, cũng có thực lực đỉnh cao Chân Thần thượng vị, là người phát ngôn của Minh, có thể đưa tin cho Minh.Phe Tam Thập Tam Thiên, Tiểu Ma Tiên oán hận nói:- Rồng trong ao nước bị tôm đùa.

Nếu lúc Lâm Minh ở đỉnh thì cái gọi là đại quân Ác Ma các ngươi chỉ là gà nhà chó đất, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu!Trong tộc quần Thâm Uyên Ác Ma vang thanh âm trầm thấp khác, Ác Ma đẳng cấp Chân Thầnthượng vị thứ ba xuất hiện:- Gà nhà chó đất?

Ngươi thần hóa hắn hơi quá, dù Lâm Minh mạnh mấy cũng không phải vượt qua Chân Thần, các ngươi không có cơ hội!

Lúc trước Ma Thần ra tay chắc đã làm hắn bị thương nặng sắp chết?

Các ngươi còn trông chờ hắn hoàn thành tu luyện, xuất quan cứu các ngươi sao?

Thật là quá buồn cười!Đó là thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội, mấy năm nay Ác Ma đẳng cấp đồ đằngMa Đạo Hội chết từ lâu nhưng Ma Đạo Hội vẫn sừng sững không ngã liên quan rất lớn đến vị thái thượng trưởng lão này.Ma Đạo Hội có thù lớn với Lâm Minh, giờ Thâm Uyên Ác Ma đã biết Lâm Minh bế quan trong Tam Thập Tam Thiên quang minh trưởng lão thứ chín của Bất Hủ quân vương ngày xưa khuấy động mưa gió trong Hắc Ám Thâm Uyên.Trong Hắc Ám Thâm Uyên nhiều ma vương Ma Chủ bị một tiểu bối nhân tộc ngụy trang thành Ác Ma cao đẳng lừa bịp, bọn họ còn ngỡ đâu Lâm Minh là thiên tài mới xuất hiện Hắc Ám Thâm Uyên, xem hắn thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng tương lai có thể chúa tể Thâm Uyên.

Những chuyện xấu hổ ngu ngốc này khiến bọn họ tức giận.vũ trụ Nguyên Mộng đứng ra nghênh đón hai Ác Ma đẳng cấp Chân Thầnthượng vị thuộc Ma Đạo Hội, Tu Di giới.Trong trận địa chiến số lượng sức chiến đấu tối cao cực kỳ quan trọng.

Chân Thần thượng vị đấu với Chân Thầnthượng vị thì chiến đấu sẽ kéo dài rất lâu.

Nhưng nếu có một Chân Thần thượng vị không có đối thủ thì sẽ ra tay đối phó Võ giả cấp bậc thấp, sẽ là trận đồ sát.Một Ác Ma đẳng cấp cao cười to bảo:- Không nhìn ra cao thủ Tam Thập Tam Thiên nhiều thật.Lần này Hắc Ám Thâm Uyên dốc hết lực lượng, trừ Chân Thần hượng vị trong sáu tông môn ra có một Chân Thầnthượng vị ẩn thế không thuộc về bất cứ tông môn nào.Giờ gã đứng ra.Bên Tam Thập Tam Thiên chỉ có Thần Mộng là Chân Thầnthượng vị.Cộng thêm Triệt và Mặc mới có ba người.phô thiên cái địa cắn răng định đứng ra nhưng bị Tiểu Ma Tiên kéo lại:- Ta đi với ngươi.Đến đẳng cấp Chân Thần trung vị dù là Lâm Hoang muốn chiến đấu vượt cấp cũng không dễ dàng, nhưng nếu thêm vào Tiểu Ma Tiên thì tạm được.Tuy nhiên hai người hợp sức đối phó một Chân Thầnthượng vị sẽ khiến Tam Thập Tam Thiên không rút ra cao thủ đấu lại Chân Thần trung vị bên Hắc Ám Thâm Uyên được, kết quả vẫn sẽ bị đồ sát.Lúc này bầu trời phương xa có bóng áo trắng bay nhanh đến, tốc độ kinh người.Tiểu Ma Tiên ngạc nhiên nhìn kỹ, mở cờ trong bụng.

Người đến chính là Mộ Thiên Tuyết.Nhiều năm không gặp Tiểu Ma Tiên không biết Mộ Thiên Tuyết đi nơi nào, bây giờ nàng xuất hiện là đưa than trong ngày tuyết rơi.-------Chương 2462: Thực lực cách biệtTrước ngàn vạn đại quân Ác Ma, một mình Mộ Thiên Tuyết đứng lặng, áo trắng hơn tuyết ngạo thị đàn ma.Mắt Mộ Thiên Tuyết lạnh băng cầm thanh trường kiếm màu xanh biếc, sát ý như thủy triều trong đôi mắt.Thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội híp mắt nhìn Mộ Thiên Tuyết:- Ngươi . . .Thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội có cảm giác que nthuộc từ Mộ Thiên Tuyết.Thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội hỏi:- Ngươi là ai?Thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội chợt thấy một đám Võ giả từ chân trờisau lưng Mộ Thiên Tuyết lao nhanh tới.Tuy cách rất xa nhưng thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội vẫn nhanh chóng nhận ra người đến toàn là thái cổ chư tộc.

Những Võ giảthái cổ chư tộc mang theo vài phần hơi thở Hắc Ám Thâm Uyên.Con ngươi thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội co rút liên tưởng cảm giác quen thuộc với Mộ Thiên Tuyết.Thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội chợt cười nói:- Ta còn tưởng là ai, hóa ra là dư nghiệt Giặc Khăn Vàng.

Một vạn năm ngàn năm trước các ngươi mai danh ẩn tích khỏi Hắc Ám Thâm Uyên thì ra là trốn đến Tam Thập Tam Thiên!Lúc trước Mộ Thiên Tuyết tổ chức quân khởi nghĩa thái cổ chư tộc trong Hắc Ám Thâm Uyên, đối thủ chính của bọn họ là Ma Đạo Hội.

Nhưng quy mô quân khởi nghĩa thái cổ chư tộc không lọt vào mắt xanh thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội được.- Chỉ là một đám kiến, các ngươi đã muốn chết vậy hãy chết tại đây đi!Mộ Thiên Tuyết mang thuộc hạ đến cơ bản là nô lệ thái cổ chư tộc trước kia trong Hắc Ám Thâm Uyên.

Đám người này dù cố gắng tu luyện đến đâu cũng không thể đạt đến cảnh giới Chân Thần, đối diện địa quân Hắc Ám Thâm Uyên đúng là bọn họ không đem lại nhiều tác dụng.Nhưng Mộ Thiên Tuyết dẫn đầu khiến thái thượng trưởng lão Ma Đạo Hội hơi e ngại.Tu vi của Mộ Thiên Tuyết hình như kém chút xíu mới đến Chân Thần thượng vị, nhưng nàng cho người cảm giác không yếu hơn Chân Thần thượng vị.Thực lực thế này đã rất giỏi.

Trước kia khi Lâm Minh mới vào Hắc Ám Thâm Uyên, Mộ Thiên Tuyết đa ở giữa Thiên Tôn và Chân Thần, trợ giúp hắn giết trưởng lão Chân ThầnMa Đạo Hội.

Qua nhiều năm Mộ Thiên Tuyết đến thực lực cỡ này, tuy khoa trương nhưng không vượt mức tưởng tượng.

Dù sao lúc trước Huyền Tình Thiên Hậu đã là tuyệt đỉnh Thiên Tôn, dù là Huyền Tình Thiên Hậu hay Mộ Thiên Tuyết đều có thiên phú siêu cao.- Nhiều kẻ muốn chết thật, các ngươi đã ngu xuẩn đầu gỗ như thế thì hôm nay xuống địa ngục hết đi!Đám Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma đều tới hàng đầu đại quân ma tộc, đưa mắt nhìn có sau mươi Chân Thần.Lùi về một vạn năm ngàn năm trước số lượng Ác Mađẳng cấp Chân ThầnHắc Ám Thâm Uyên khoảng hơn một trăm.Nhưng chuyến đi Mộ Ma Thần tổn thất hơn hai mươi Ác Ma chân thân, chỉ còn lại hơn tám mươi.Đám Thâm Uyên Ác Ma không biết bí mật Mộ Ma Thần, không biết ba mươi Ác Ma chân thân dạo gần đây tại sao chết.

Dù biết cũng vô dụng, bọn họ không có đường lừa chọn, phải phục tòng mệnh lệnh của mộ chủ Mộ Ma Thần.Mấy năm nay mộ chủ Mộ Ma Thần tu sửa Đế Cốt Hải gần như tan vỡ, lặng lẽ giết một số Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, bao gồm Chân Thần, Thiên Tôn bị Hồn Đế khống chế từ trước,d dầu vào Hồn tộc.

Mộ chủ Mộ Ma Thần giết hết tất cả thành chất dinh dưỡng cho tu sửa Mộ Ma Thần.Hiện tại Hắc Ám Thâm Uyên còn hơn sáu mươi Ác Ma chân thân đều bị mộ chủ Mộ Ma Thần phái đến đây.Tuy số lượng Chân ThầnHắc Ám Thâm Uyên giảm bớt nhiều nhưng Tam Thập Tam Thiên không sánh bằng.Mấy năm nay chủ nhân Tu La lộ lấy ra khí vận, mà Tu La lộ tích lũy trăm ức năm, phần lớn dùng trên người Lâm Minh, còn dư không bao nhiêu, bồi dưỡng ra mười mấy cao thủ Chân Thần đã là cực hạn.

Mười mấy người này tính luôn Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang, Cửu Nhi thiên tài tuấn kiệt vốn tự mình tu luyện,gần đột phá Chân Thần.Trừ những người này ra còn lại bao gồm đám người Hắc Ám Ma Quân, Đế Vô Ngân tuy rằng đột phá Chân Thần, thực lực không quá mạnh.

Cảnh giới mới vào Chân Thần đối với đám lão quái đột phá Chân Thần mấy ngàn vạn năm thì cách biệt rất lớn.Mười mấy Chân Thần mới thăng cấp cộng thêm bảy, tám Chân Thần vốn có của Tam Thập Tam Thiên, rồi cộng với Triệt và Mặc, Thần Miểu Thiên Tôn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng.Tính tổng cộng sức chiến đấu đẳng cấp Chân Thần mà Tam Thập Tam Thiên có được khoảng hai mươi bảy, tám người, không bằng một nửa Hắc Ám Thâm Uyên.Chân Thần kém hơn một nửa, số lượng Thiên Tôn càng thua xa.Lúc trước Tam Thập Tam Thiên địa chiến, Thiên Tônthánh tộc, nhân tộc tử thương rất nhiều, thêm vào Hồn tộc cũng không bằng một phần tư Hắc Ám Thâm Uyên.Thực lực sai biệt to lớn!Thiên Tôn ở trước mặt Chân Thần tuy không có chút sức chống cự nhưngmấy trăm mấy ngàn Thiên Tôn tổ hợp lại bài bố thành đại trận thi sức chiến đấu cũng không thể khinh thường.Dưới tình huống như vậy, Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên giao chiến kết quả đã rõ.- Giết hết!- San bằng Tam Thập Tam Thiên!Ra tay trước là mười mấy Thâm Uyên Ác MaChân Thần trung vị trở lên dẫn đầu, ai nấy huyết khí sôi trào, sát khí.Một khi ra tay sẽ không nương tình, ma quang rực rỡ, đánh đến trời long đất lở.Phe Tam Thập Tam Thiên không chịu tỏ ra yếu thế, Mặc, Triệt, Mộ Thiên Tuyết, Thần Mộng, Lâm Hoang, Tiểu Ma Tiên cùng tấn công.

Thần quang pháp tắc đốt cháy khung trời, nước biển Tu La hải đảo ngược lên hóa thành thần long bay lượn.Đây là lần đầu tiên đánh nhau, giới hạn từ Chân Thần trung vị trở lên, một kích kia như hai phe đụng độ, chủ tướng lên sân chém giết.

Thoạt trông là thăm dò nhưng thật ra ý nghĩa lớn lao, liên quan sĩ khí hai bên.Nên Chân ThầnTam Thập Tam Thiênh ay Hắc Ám Thâm Uyên đều dốc hết sức ra.Năng lượng tứ tán hay thần quang pháp tắc đỏ thẫm như máu, hăọc sáng rực như mặt trời đan xen vào nhau.

Các tia chớp to như ngân mãng xuyên toa.Trong cuộc quyết dấu điên cuồng này Tam Thập Tam Thiên luôn bị yếu thế hơn.

Nhưng Mộ Thiên Tuyết, Tiểu Ma Tiên, Thần Mộng, Thần Miểu Thiên Tôn cắn răng kiên trì.

Lúc này bọn họ tuyệt đối không thể yếu khí thế!Thật ra Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên chênh lệch nhỏ nhất, là sức chiến đấu khác, Tam Thập Tam Thiên không thiếu thiên tài.Quốc sư Đại Hồng ma quốc cười lạnh một tiếng, đột nhiên vung tay lên.

Càng nhiều Ác Ma chân thân tham gia chiến đấu, hơn sáu mươi đâu với hai mươi bảy, tám, số lượng chênh lệch lớn lao không cách nào bù đắp.- Liều!Phe Tam Thập Tam Thiên, tất cả Chân Thần xông lên.Tu La hải dậy sóng thần, hai con cự thú bay ra khỏi Tu La hải.

Chúng nó là mãnh thú trấn thủ Tu La hải, lúc này cũng cống hiến ra lực lượng của mình.Nhưng mà chênh lệch chính là chênh lệch, không cách nào bù đắp.Khi hai phe lần đầu tiên đánh nhau biến thành bão tố năng lượng vô tận, các Ác MaChân ThầnHắc Ám Thâm Uyên không tiêu hao bao nhiêu.

Nhưng Chân ThầnTam Thập Tam Thiên ai nấy sắc mặt khó coi, có mấy Chân Thần mới vào thực lực chưa củng cố khóe miệng tràn ra tơ máu.-------Chương 2463: Kiên trì đến cùngMột Ma Vương đứng ra cười lạnh nhìn Võ giảTam Thập Tam Thiên:- Thực lực không tệ, lúc trước đã xem hường các ngươi.Ma vương vốn cho rằng thực lực Tam Thập Tam Thiên so với Hắc Ám Thâm Uyên như trứng chọi đá.

Không ngờ sau khi thực lực Hắc Ám Thâm Uyên bị suy yếu, Tam Thập Tam Thiên chó cùng rứt giậu thế nhưng xuất hiện nhiều cao thủ như thế.Trận dại chiến này tuy Hắc Ám Thâm Uyên thắng là cái chắc nhưng sẽ trả giá khá đắt.Nhưng vậy thì sao?

So với khiến Thâm Uyên Ác Ma lao ra Hắc Ám Thâm Uyên, triệt để trở thành chủ nhân Tam Thập Tam Thiên, khiến tộc Ác Ma kéo dài vạn ức năm, vượt qua lần sau vũ trụ đại phá diệt, nhữnghy sinh là đáng giá.Bốn Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thượng vị cùng ra tay, toàn thân dâng trào lực lượng ma tính hùng dũng tuônra nhưng không công kích Võ giảTam Thập Tam Thiên mà dựa vào bốn năng lượng vẽ ra một trận đồ to lớn.Sau lưng đám Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, tám ngàn sáu trăm Thiên Tôn, Hắc Ám Thâm Uyên bay vào trận đồ.- Không tốt, bọn họ sắp liều mạng!Hơn sáu mươi Chân Thần cộng thêm hơn tám ngàn Thiên Tôn, đây là tất cả lực lượng Hắc Ám Thâm Uyên.

Hiện giờ bọn họ bày thành đại trận,cùng nhau ra tay, uy lực một kích kia dữ dội cỡ nào.Đối với Võ giả chiến đấu quy mô lớn thì tác dụng của chiến trận vô cùng rõ ràng.

Nếu công kích rải rác sẽ bị chiến teận đánh tan.Hắc Ám Thâm Uyên đã bày chiến trận, cách ứng đối duy nhất của Tam Thập Tam Thiên là cũng bày chiến trận cứng đối cứng.Nhưng trong tình huống thực lực tổng thể kém xa Hắc Ám Thâm Uyên, va chạm chiến trận như vậy Tam Thập Tam Thiên tất nhiên tử thương thảm trọng.Chết không đáng sợ, chỉ sợ chết vô nghĩa.Trận chiến cuối cùng không ai giữ lại thực lực.

Võ giảTam Thập Tam Thiên bức ra tinh huyết trong người, cạn kiệt tiềm năng sinh mệnh của mình.Mọi người ôm quyết tâm sẽ chết mà chiến đấu.

Không ai ôm lòng may mắn, không người thụt lùi, bởi vì bọn họ đã không có đường lui.Khi Võ giảTam Thập Tam Thiên liều mạng lao lên, dưới chân mọi người, Tu La hải bị tách ra.

Một thạch đà loang lổ nổi lên mặt biển bay lên trời.- Phân thân Ác Ma Lâm Minh!?Võ giảTam Thập Tam Thiên biết phân thân Ác Ma Lâm Minh, là linh bảo Chân Thần của chủ nhân Tu La lộ, lúc trước cơ hồ bị mộ chủ Mộ Ma Thần đánh nát.

Mọi người cho rằng phân thân Ác Ma Lâm Minh đã bị hư hao, không ngờ nó đột nhiên xuất hiện vào lúc này.- A?

Đó là . . .Mọi người trông thấy trên phân thân Ác Ma Lâm Minh lấp lóe trận văn Tu La thiên đạo, chẳng lẽ là . . .

Chủ nhân Tu La lộ!?Võ giảTam Thập Tam Thiên đã cùng đường, đột nhiên thấy trận văn Tu La thiên đạo, cực kỳ kích động.

Nếu chủ nhân Tu La lộ ra tay thì đại quân Ác Ma trước mắt không đáng lo.Mọi người mong chờ, muốn nhìn cảnh chủ nhân Tu La lộ thi trinẻ bàn tay che trời đại sát tứ phương.Nhưng cảnh tượng đó không xuất hiện, trận văn chạm khắc trên phân thân Ác Ma Lâm Minh bắn ra biến thành từng luồng thần quang bao phủ một phương thiên địa.Một truyền âm uy nghiêm vọng bên tai tất cả Võ giảTam Thập Tam Thiên:- Dùng Tiểu Hắc làm gốc, bảo vệ ta một tháng.Bọn họ phân biệtđược là giọng của Lâm Minh.Tuy âm điệu giống Lâm Minh nhưng thanh âm chất chứa khí thế, uy nghiêm như vạn cổ chí tôn, khiến mọi người lòng rung lên.Bọn họ hiểu ngay tại ra taykhông phải chủ nhân Tu La lộ mà là Lâm Minh!Thật ra đại trận xuất hiện trước mắt mọi người không đơn thuần là trận pháp Tu La thiên đạo mà Lâm Minh dung hợp vũ trụ thiên địa, vũ trụ nhân thể thi triển ra Thiên Nhân đại trận.- Nhân Hoàng bệ hạ đang bế quan cũng có thể ra tay?Lâm Minh dặn là bảo vệ hắn một tháng chứ không phải một trăm năm như lúc trước bọn họ dự đoán.Không lẽ trong một tháng Lâm Minh có thể xuất quan?Nhiều người hiểu ra điều này, rất kích động.

Bọn họ không biết vì khiến thời gian xuất quan sớm hơn mà Lâm Minh vắt óc tốn nhiều công sức.

Mộ chủ tính chính xác ngày Lâm Minh nên phát động dại chiến cuối cùng trước thời hạn để hủy diệt hắn.Võ giảTam Thập Tam Thiên siết chặt nắm tay:- Bảo vệ Nhân Hoàng bệ hạ một tháng sau!Lúc trước gần như tuyệt vọng, bây giờ rõ ràng hơn.

Chỉ cần bảo vệ Lâm Minh một háng là bọn họ còn đường sống.Chỉ cần bảo vệ được Lâm Minh, huyết mạch chủng tộc Tam Thập Tam Thiên sẽ kéo dài tiếp, đây là cơ hội duy nhất của bọn họ.Thiên Nhân đại trận bao phủ toàn bộ Võ giảTam Thập Tam Thiên.Lúc này không có người do dự, bọn họ dốc hết sức mạnh ra đánh vào đại trận.Đại trận hình thành màn sáng to lớn bắn ra bốn phương tám hướng đụng chạm mạnh với chiến trận Thâm Uyên Ác Ma.Đại trận Ác Ma tan vỡ, mấy chục Thiên TônThâm Uyên Ác Ma hứng chịu năng lượng trùng kích từ cú va chạm đại trận, thân thể nháy mắt nổ nát thành huyết vụ thịt nát!Trong cú va chạm đáng sợ Thiên Tôn chết chỉ trong khoảnh khắc.Bốn ma vương đồng thanh hét lên:- Rút!Tam Thập Tam Thiên phản công vượt ngoài dự đoán của bọn họ.Bọn họ không ngờ Lâm Minh có bản lĩnh này, đang bế quan mà vẫn ra tay quấy nhiễu chiến đấu.Bọn họ không biết ý đồ của Lâm Minh, không biết hắn vừa mới truyền âm khiến Võ giảTam Thập Tam Thiên bảo vệ hắn một tháng.Loại tính toán này không thể để tộc Ác Ma biết, không thì trong một tháng bọn họ sẽ liều mạng công kích.- Tiểu tử này, cái hết ngay trước mắt còn ráng vùng vẫy bằng được.- Hừ!

Chỉ kéo dài thời gian.

Đây là đại trận chỉ thủ chứ không tấn công, giống như vỏ rùa.

Chúng ta cứ vây quanh đánh, sớm muộn gì sẽ đánh nát nó!Bốn ma vương rất nhanh nhìn thấu điểm yếu của Thiên Nhân đại trận, đây đúng là đại trận chỉ thủ chứ không tấn công.

Đối với Lâm Minh thì phòng thủ đã là thắng.Nhưng thủ một tháng trong khi bị đại quân Ác Ma vây công nói thì dễ.Va chạm vứa rồi tuy làm mấy chục Ác Ma Thiên Tôn chết thảm nhưng tình huống Võ giảTam Thập Tam Thiên cũng không khá hơn bao nhiêu.Nhiều người vừa mới thiêu đốt tinh huyết, sinh mệnh tiềm năngtiêu hao lớn.

Rất nhiều người bị thương khá nặng.- Người bệnh lập tức chữa thương, không bị thương thì thủ hộ đại trận.

Tất cả đan dược quý giá lấy ra hết cho người bị thương dùng!Người nói chuyện là Thần Mộng, nàng lấy mình làm gương trực tiếp cống hiến Tu Di giới, tất cả đan dược quý giá bên trong bị nàng đổ ra hết.Đám người Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương, Đế Thích Già ngay sau đó cũng lấy hàng cất chứa ra.

Võ giảHồn tộc, thái cổ thần tộc lần lượt hưởng ứng.Một tháng là trận đánh lâu dài, đan dược quý hiếm, các loại năng lượng thạch trở nên vô cùng quý giá, phải tính toán sắp xếp.

Lúc này không giấu cất gì nữa, mọi người hiểu rằng chỉ khi chung sức đồng lòng mới vượt qua kiếp nạn này được.

-------Chương 2464: Thời hạn một tháng- Chỉ thủ chứ không tấn công là chờ chết, hừ!- Lâm Minh tuy mạnh nhưng còn đang bế quan, lại bị Ma Thần đánh thương, hắn bày ra trận pháp rồi làm sao?Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma luân phiên ra tay, hợp sức nghiền nát đại trận che trước mặt bọn họ.

Họ cho rằng năng lượng trong trận pháp có hạn, miễn đến điểm cực hạn thì trận pháp sẽ tan nát, chờ đợi Võ giảTam Thập Tam Thiên là trận đồ sát.Nhưng sau khi đám Chân ThầnÁc Ma với ma lực kinh thế công kích hết lần này đến lần khác, bỗng biểu tình cả đám cực kỳ khó xem.Phương đại trận này cứng rắn vượt sức tưởng tượng của họ, Ác Ma công kích lâu như vậy mà đại trận hao tổnnăng lượng không nhiều.- Sao có thể như vậy?Đám Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma hoai hoang:- Trận pháp này hơi tà môn, Lâm Minh đang bế quan mà có thể bày ra đại trận như vậy?Không chỉ bọn họ, Võ giảTam Thập Tam Thiên ở trong Thiên Nhân đại trận cũng bị hiệu quả của trận pháp rung động.Bọn họ ở trong đại trận càng cảm giác rõ ràng kết cấu năng lượng của đại trận.Nó cấu thành hình tròn hoàn mỹ, như vỏ trứng gà.

Khi Thâm Uyên Ác Ma công kích bình quân phân tán đến mỗi điểm trên màn sáng đại trận sẽ giảm áp lực xuống nhỏ nhất.Đại trận này có tên Thiên Nhân đại trận, màn sáng trong đại trận là 'thiên', đám Võ giả bọn họ là 'nhân'.

Một đại trận kết hợp hoàn mỹ người và trận pháp.Thực lực Thâm Uyên Ác Ma đáng sợ biết bao, hơn sáu mươi Chân Thần, hơn tám ngàn Thiên Tôn tập ủng tại đây nhưng bị một trận pháp chặn lại.

Người bày ra trận pháp còn đang bế quan.- Lâm Minh mạnh hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, hèn gì Ma Thần đại nhân xem trọng hắn như thế.- Vốn còn nghĩ rằng để chúng ta tiêu hao hết trận văn đại trận rồi các Ác Ma cùng tấn công, một hơi hủy diệt bọn họ nhưng giờ không được rồi.- Đổi chiến thuật, trước tiên dùng chiến trận của chúng ta công phá đại trận phòng thủ của bọn họ!Đám ma vương dẫn đầu nhanh chóng quyết định, dẫn hơn tám ngàn Ác Ma Thiên Tôn, sáu mươi mấy Chân ThầnÁc Ma bày ra chiến trận, trực tiếp công kích Thiên Nhân đại trận.- Không thể khiến những Ác Ma thành công, chúng ta chỉ mới kiên trì một ngày.- Còn hai mươi chín ngày, kiên trì đến phút cuối đi!

Nếu không tất cả cố gắng của chúng ta sẽ nước chảy về đông!Mắt thấy Thâm Uyên Ác Ma muốn liều mạng, Võ giảTam Thập Tam Thiên vận chuyển khí huyết toàn thấn, năng lượng ngập trời!Thực lực của bọn họ không bằng Thánh Mỹ nhưng dựa vào Thiên Nhân đại trận thì chênh lệch giữa họ và Hắc Ám Thâm Uyên bị rút ngắn nhiều.Hai mươi tám Chân ThầnTam Thập Tam Thiên trấn thủ hai mươi tám điể của đại trận.

Một ngàn tám trăm Thiên Tôn, rải đều các màn sáng đại trận, dốc hết năng lượng toàn thân chống lại Thâm Uyên Ác Ma.Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu hành động.

Trên bầu trời phía xa bị ma diễm ngập trời cắn nuốt.Thần quang gào thét đâm xuyên thiên địa, đại quân Ác Ma công kích không chút xót thương giáng xuống Thiên Nhân đại trận.Ầm!Lực lượng như trăm ngàn ngôi sao cùng nổ, thiên địa mất sắc, trời trăng tối sầm.Dù có Thiên Nhân đại trận bảo vệ nhưng không cách nào hoàn toàn ngăn cách năng lượng trùng kích.

Màn sáng Thiên Nhân đại trận bị đánh ra sóng gợn như sóng nước khuếch tán bốn phương tám hướng.Hai mươi mấy Thiên Tôn đứng mũi chịu sào không chịu nổitrùng kích như vậy, bọn họ hộc bãi máu văng ra ngoài.

Có ba Thiên Tôn lúc bay ngược cơ bắp nổ nát, tan xương nát thịt mà chết.Có người chết!Từ khi đại chiến tận thế đến, lần đầu tiên bên Tam Thập Tam Thiên có người chết.Tổn thất ba Thiên Tôn, nhìn như không nhiều nhưng mọi người biết đây chỉ là bắt đầu.Thời hạn một tháng mới chỉ qua ngày đầu tiên.Theo thời gian trôi qua, chiến đấugay cấn, năng lượngtiêu hao sẽ ngày càng nhiều, tăng số người chết lên heo.Đây là cuộc chiến bảo vệ vượt mọi khó khăn gian khổ, hy vọng sống sót chính là kiên trì đến cùng!Giọng Thần Mộng vang vọng trong Thiên Nhân đại trận:- Chữa thương!Ba Thiên Tôn đã chết thì xác không thành hình bị đồng bạn dọn dẹp sơ bỏ vào Tu Di giới.không ai đau hương, ai điếu, bởi vì bọn họ không biết khi nào đến lượt mình thành xác chết lạnh lẽo bị người cất đi.Nếu trận chiến này có người may mắn sống sót thì xác bọn họ sẽ được chôn, bọn họ được truy phong làm anh hùng, được lịch sử và hậu nhân ghi nhớ.Nếu mọi người chết hết thì xác bọn họ sẽ bị nghiền xương thành tro, bị những Thâm Uyên Ác Ma sống cười nhạo nô lệ chết đi.Võ giảTam Thập Tam Thiên yên lặng không trấn áp, nhanh chóng phân phát đan dược.

Mọi người tĩnh tọa điều tức, bởi vì bọn họ biết rất nhanh đợt công kích tiếp theo của Thâm Uyên Ác Ma sẽ đến.Hiện tại bọn họ chỉ thủ chứ không tấn công, như vậy số Thâm Uyên Ác Ma sẽ không giảm bớt.Ngược lại bọn họ e rằng mỗi lần va chạm sẽ có một số người chết.

Chết càng nhiều người thì lực lượng phong thủ càng yếu, phòng thủ yếu sẽ chết nhiều hơn, cuối cùng tan rã.- Đám chủng tộc đê tiện này thật khó chơi.Bốn ma vươngsắc mặt có chút âm trầm, một lần công kích mới giết được ba Thiên Tôn, chiến quả như vậy là không thể chấp nhận.- Có nhiều người thiêu đốt tinh huyết, phục hồi khó khăn hơn.

Địa quân Ác Ma chúng ta không ai thiêu đốt tinh huyết, tốc độ phục hồi sẽ mau hơn bọn họ.- Cứ tiêu hao thế này bọn họ thua chắc.- Thiêu đốt tinh huyết?

Hừ!Tông chủ Tu Di giới mắt lóe tia sáng lạnh:- Bọn họ có nhiều người, mỗi lần rút ra một phần thiêu đốt tinh huyết cũng có thể kéo dài thật lâu!

Ta không muốn cho họ sống lâu như vậy, đây cũng là điều Ma Thần đại nhân dặn, nhanh chóng hủy diệt họ!

Bọn họ có thể thiêu đốt thì chúng ta cũng có thể thiêu đốt!

Lục đại tông môn chúng ta mấy năm nay tích lũy không biết bao nhiêu huyết đan cùng thiên tài địa bảo, nếu chỉ cho Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thì dù thiêu đốt tinh huyết chúng ta cũng có thể bổ sung lại thiếu hụt khí huyết cho họ.- Không sai!

Không cần kéo dài, diệt bọn họ!Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu uống huyết đan, phục hồi thực lực.Ai nấy sát khí ngút trời, sát ý sôi trào toàn thân.

Dù cách Thiên Nhân đại trận thi Võ giảTam Thập Tam Thiên cũng cảm nhận rõ ràng.Thâm Uyên Ác Ma trị thương chưa đến một ngày lại lần nữa phục hồi đến trạng thái cao nhất.Bọn họ lại bày ra chiến trận muốn xé nát Thiên Nhân đại trận, xuất hiện có nhiều Ác Ma chọn thiêu đốt tinh huyết.Năng lượng khủng bố ngưng tụ phía chân trời.Tu La Hải dâng trào, khung trời run rẩy.

Bốn Ác Ma chân thânthượng vị cười nanh tranh:- Lâm Minh, mặc cho ngươi có tư chất trác tuyệt cỡ nào thì lần này sẽ nuốt hận từ đây!-------Chương 2465: Thời hạn một thángOng ong ong ong ong!

Ong ong ong ong ong!

Trên bầu trời, năng lượng của hơn tám ngàn Thâm Uyên Ác Ma tụ tập lại với nhau biến ra Ma Thần ảo to lớn.Ma Thần này như vị thần tổ diệt hế toát ra uy áp khủng bố nhìn xuống thương sinh!- Đó là thứ gì?Phe nhân tộc có nhiều Võ giả mới điều tức xong nhìn dị tượng Ma Thần to lớn trên bầu trời có cảm giác cực kỳ áp lực.Dù cách Thiên Nhân đại trận thì khí thế Ma Thần cũng khiến bọn họ hơi ngộp thở.Võ giả Tam Thập Tam Thiên tu vi yếu chút chịu không nổi mặt nhợt nhạt, lòng bàn tay thấm mồ hôi.- Là chiến trận, uy lực lớn hơn cái đầu.

Nếu ta không đoán sai thì trong chiến trận này dung nhập trận văn Ma Thần!Người nói chuyện là mặc, với ánh mắt của lão hơn hẳn Võ giả Tam Thập Tam Thiên bình thường.Tim Đế Thích Già rung lên:- Trận văn Ma Thần?Bọn họ đã nghe nói về Ma Thần rất nhiều lần, Ma Thần hình như là người sáng lập Mộ Ma Thần.Triệt cười khổ nói: - Giống như Lâm Minh đưa lực lượng pháp tắc gia cố vào người chúng ta, Thâm Uyên Ác Ma cũng có thể tìm trận văn đẳng cấp càng cao gia cố cho sức mạnh của mình.

Chúng ta sẽ gặp khó khăn đây.Trận chiến này gian khổ hơn Triệt tưởng tượng.Mặc kệ đại quân Ác Ma dung nhập trận văn gì vào chiến trận, Võ giả Tam Thập Tam Thiên không quan tâm điều đó.

Thứ duy nhất bọn họ có thể làm là dốc hết sức ra ngăn cản tất cả.Ma Thần rống to: - Grao!

Ma Thần rống nát nhật nguyệt sơn hà, nó giống như màn đêm vô biên lao xuống phủ trùm đại trận Võ giả Tam Thập Tam Thiên.Răng rắc!

Thiên Nhân đại trận phát ra tiếng giòn vang không chịu nổi gánh nặng, bề mặt nứt rạn.Đây là lực lượng đủ hủy diệt thế giới, mấy trăm Thiên Tôn đứng mũi chịu sào người rung mạnh văng ra ngoài cùng lúc.

Trùng kích trường đao như vậy bọn họ như lá cây nhỏ trong tố cuồng phong không có sức chống cự.

Quân Bích Nguyệt đẳng cấp Chân Thần cũng hộc ngụm máu nhuộm đỏ quần áo trắng.Trong khi thụt lùi tiếng gào thảm thiết của Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên liên tục vang lên:- A!

A!

A!Có người không chịu nổi sóng xung kích năng lượng tàn phá đã nổ banh xác.Mọi người nhìn sinh mạng sống sờ sờ bị xé nhỏ.Bão năng lượng như thế nếu giữ cho năng lượng hộ thể hoàn chỉnh thì có thể chống đỡ, nếu năng lượng hộ thuẫn nổ nát thì nháy mắt tan xương nát thịt.Cách chết thảm thiết khiến người da đầu tê dại.Gió bão tàn phá khoảng một nén nhang mới dần lặng xuống.

Tu La hải bị bốc hơi khô, hơn hai mươi Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết trận.

Rất nhiều người không thấy xác chỉ tìm được chút thịt mơ hồ.- Thảm quá!Người chết toàn là hùng chủ Tam Thập Tam Thiên, nhiều người đã sống ngàn vạn năm.

Bọn họ ở trong thế giới thứ cấp của mình là chúa tể, nhưng trong đại chiến đẳng cấp này thì vô cùng yếu ớt.Liệm xác chết không thành hình, lòng Võ giả Tam Thập Tam Thiên tràn ngập bi tráng.Nhưng không ai dừng lại ai điếu người chết, bọn họ không cần đám người Thần Mộng ra lệnh đã lục tục tĩnh tọa điều tức, chuẩn bị nghênh tiếp đợt chiến đấu càng thảm khốc hơn.Thần Mộng lo lắng vết thương của Quân Bích Nguyệt:- Quân Bích Nguyệt, có sao không?Hiện giờ Tam Thập Tam Thiên chỉ còn lại hai mươi tám Chân Thần, hao tổn Thiên Tôn chưa đến mức thương gân động cốt.

Nhưng hai mươi tám Chân Thần này mỗi người chết đi sẽ dẫn đến trận pháp thiếu một góc, áp lực càng lớn.Quân Bích Nguyệt cố mỉm cười nói: - Còn được.Quân Bích Nguyệt tỏ vẻ mình còn có thể tiếp tục chiến đấu.Triệt lấy ra một viên đan dược đưa cho Quân Bích Nguyệt, ra hiệu nhanh chóng điều tức.Phương xa, quốc sư Đại Hồng ma quốc mặt tái nhượt oán hận nói: - Đám tiện dân này!Công kích vừa rồi quốc sư Đại Hồng ma quốc và mấy Chân Thần thượng vị làm môi giới đại trận nên cũng tiêu hao rất lớn.Dù đã đánh nứt Thiên Nhân đại trận nhưng vết rạn thế này còn xa mới đến mục tiêu đại trận vỡ nát.

Mắt thấy trận pháp tự động chữa lành khiến đám đông Ác Ma giật mình, trận pháp này mạnh hơn bọn họ nghĩ.- Hừ!

Để xem bọn họ có thể kiên trì đến lúc nào.- Một trận đánh lâu dài diễn ra giữa Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên.

Mỗi ngày có Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết, đôi lúc tận mười mấy người, có mấy chục người.Mọi người đã thói quen có chiến hữu bên cạnh chết đi, tận mắt thấy nhiều sống chết khiến các hùng chủ Tam Thập Tam Thiên không còn sợ hãi cái chết.Bọn họ rất yêu quý sinh mệnh nhưng càng sợ chủng tộc huỷ diệt, sợ sau khi họ chết rồi con cháu đời đời làm nô lệ cho Thâm Uyên Ác Ma, thậm chí là súc vật nuôi nhốt, muốn xâm lược lúc nào tùy thích.Kịch chiến mười hai ngày, Võ giả đẳng cấp Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên gồm hơn ba trăm người tổn thất.Ba Chân Thần bị thương.

Trong đó Quân Bích Nguyệt bị thương nặng nhất, không phải vì gã yếu.

Thật ra thực lực của Quân Bích Nguyệt nổi trội trong Chân Thần hạ vị, nhưng gã liên tục hai lần hứng chịu đại trận ma tộc trùng kích ngay mặt.

Hai lần bị thương chồng lên nhau thì Quân Bích Nguyệt bị tổn hại nặng cũng là bình thường!Dù trong tình huống này Quân Bích Nguyệt không chịu rút xuống tiền tuyến, bởi vì tình hình hiện tại không cho phép gã lui xuống.Ngày thứ mười lăm, đã có hơn bốn trăm người Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên chết.Với Thiên Nhân đại trận thì hai mươi tám Chân Thần là quan trọng nhất, là căn cơ đại trận.

Nhưng Thiên Tôn cũng không thể thiếu, một ngàn tám trăm Thiên Tôn liên hợp lại phát huy ra sức chiến đấu cực kỳ quan trọng.Mấy ngày nay sức chiến đấu tôn giai thiếu đi mấy chục người không là gì, nhưng tổn thất mấy trăm người làm độ mạnh Thiên Nhân đại trận không bằng trước kia.Các đợt công kích, vết rạn trên đại trận ngày càng nhiều, phục hồi cũng càng lúc càng chậm.Võ giả Tam Thập Tam Thiên cảm nhận áp lực tăng thêm mãnh liệt.

Phe Hắc Ám Thâm Uyên hầu như không có Ác Ma chết, tối đa chỉ có chút Ác Ma bởi vì thiêu đốt tinh huyết quá độ tạm thời rút xuống tinè tuyến tu dưỡng.Trong tình huống thực lực tổng thể kém hơn gấp đối, đối phương chọn dùng chiến thuật xa luân chiến khiến Võ giả Tam Thập Tam Thiên chậm rãi kiên trì không nổi nữa.Cách thời gian Lâm Minh yêu cầu mới qua một nửa.Thật sự có thể kiên trì một thángsao?

Không người nào dám bảo đảm.Có lẽ trước khi thời hạn một tháng đến Võ giả Tam Thập Tam Thiên đã chết trận hết.Từ ngày thứ mười sáu thì công kích bên Thâm Uyên Ác Ma bớt dồn dập.Tình hình này không làm đám cao tầng Tam Thập Tam Thiên như Thần Mộng nhẹ nhõm ngược lại tâm tình càng thêm trầm trọng, bọn họ đã ý thức được đây là bình tĩnh trước cơn bão, Thâm Uyên Ác Ma uấn nhưỡng công kích càng khủng bố hơn.-------Chương 2466: TàThần Mộng dự liệu không sai, đúng là tộc Ác Ma đang tích góp lực lượng.

Nhưng công kích tiếp theo của Ác Ma hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Tam Thập Tam Thiên.Lắng xuống ba ngày sau, đến ngày thứ mười tám Thâm Uyên xâm nhập.Đột nhiên gió nổi mây phun, trên bầu trời vạn dặm khung trời bị xé rách, một đường hầm không gian bỗng dưng sinh thành.- Đường hầm không gian!Nhìn đường hầm không gian, lòng Võ giả Tam Thập Tam Thiên thít chặt.

Lúc trước mộ chủ Mộ Ma Thần công kích, bao gồm Thâm Uyên xâm nhập đều hoàn thành qua đường hầm không gian .Đột nhiên xuất hiện đường hầm không gian, tám, chín phần mười đến từ Hắc Ám Thâm Uyên.

Đó tuyệt đối không phải là tin tức tốt.- Là viện quân của Hắc Ám Thâm Uyên?- Đại quân Thâm Uyên có ở đây gần như buộc chúng ta vào đường cùng, nếu thêm viện quân thì chúng ta chết chắc!Võ giả Tam Thập Tam Thiên nói chuyện người nhiễm vết máu.

Không ai nghi ngờ nếu trong đường hầm không gian có viện quân Thâm Uyên Ác Ma giết ra thì e rằng bọn họ không cố chống tới ngày hai mươi nổi.- Grao!

Một tiếng rống kinh thiên động địa phát ra từ đường hầm không gian .Khác với Võ giả Tam Thập Tam Thiên nghĩ, đi qua đường hầm không gian không phải địa quân tộc Ác Ma mà là một cái đầu ma quỷ to lớn.Đầu ma quỷ như xương khô nhuộm máu, toàn thân cháy lửa màu tím sậm, độ cao và rộng vượt ngàn dặm, như một ngôi sao màu tím đỏ lơ lửng trên cao.Dàu ma quỷ vừa xuất hiện đám Võ giả Tam Thập Tam Thiên cảm nhận áp lực kinh khủng phô thiên cái địa trút xuống.

Áp lực kích phát vết hương của Thiên Nhân đại trận.- Đây là thứ quái quỷ gì?- Không biết!Võ giả Tam Thập Tam Thiên nhìn cái đầu ma quỷ rất sợ hãi, một quái vật chỉ có cái đầu cũng là Thâm Uyên Ác Ma sao?Dù đối phương có lai lịch gì thì chắc chắn rằng đầu ma quỷ là kẻ thù lớn của bọn họ.Triệt và Mặc nhìn đầu ma quỷ trên bầu trời, sắc mặt khó xem nói: - Nó . . .

Thần Mộng nhìn sắc mặt của Triệt và Mặc, tim rớt cái bịch:- Hai vị tiền bối biết nó?Cái đầu to lớn đột nhiên xuất hiện chắc cực mạnh mới khiến Triệt và Mặc như vậy.Hiện tại Thần Mộng chỉ có thể trông chờ từ Triệt và Mặc cung cấp nhiều thông tin về đầu ma quỷ.

Triệt và Mặc là người hầu của Tu La, biết rõ đại chiến thượng cổ trăm ức năm trước như thế nào, mở miệng nói: - Nếu chúng ta không nhìn lầm thìCái đầu to này là . . .

Tà, một trong sáu đồ đằng Ác Ma!Lời thốt ra toàn trường giật mình:- Tà!?

Làm sao có thể?Giờ Võ giả Tam Thập Tam Thiên đã biết Minh, Hồng, Hồn Đế đều là phân thân của Thánh Điển.

Hiện tại mộ chủ Mộ Ma Thần bế quan sớm đã dung hợp ba phân thân.Ác Ma đẳng cấp đồ đằng khác như Tà, Trụ, U vân vân đều đã chết, trong trăm ức năm trước đã bị chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương giết.- Đúng là Tà chết rồi nhưng là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng có thể tái sinh.

Trong Mộ Ma Thần nhận Hắc Ám tế điển là có thể sáng tạo ra một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.Lời Triệt và Mặc khiến trong lòng mọi người dâng lên cảm giác tuyệt vọng.

Đột nhiên xuất hiện một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, đây là tồn tại chỉ đứng sau cường giả vượt qua Chân Thần.Đại quân Thâm Uyên Ác Ma đã khiến bọn họ bất lực chống cự, cộng thêm Tà thực lực mạnh hơn tất cả mọi người, có thể tưởng tượng kết cuộc của bọn họ.Sợ rằng Thiên Nhân đại trận sẽ nháy mắt nổ nát.Thần Mộng cắn chặt môi:- Lâm Minh . . .

Thần Mộng nhìn chằm chằm vị trí Lâm Minh bế quan, khẽ thở dài lầu bầu: - Ngươi bảo vệ chúng ta nhiều lần nhưng chúng ta không thể bảo vệ ngươi một lần được sao?- Đừng hoảng, đây đúng là Tà nhưng thực lực của hắn chưa chắc mạnh như các người tưởng tượng.

Sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nói là thông qua Hắc Ám tế điển thử hách mà sinh ra nhưng thật ra bọn họ thuộc về lực lượng mộ chủ Mộ Ma Thần, là mộ chủ Mộ Ma Thần tách lực lượng của mình ra phong trong người Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.- Hiện tại mộ chủ Mộ Ma Thần bế quan, hắn cần cố gắng ngưng tụ càng nhiều lực lượng càng tốt, không cách nào sáng tạo ra một Tà hoàn chỉnh.

Hơn nữa Tà trước mắt này mới thành hình trong mấy vạn năm, thực lực có lẽ không bằng Ác Ma đẳng cấp đồ đằng thật sự.Triệt và Mặc đang nói chuyện thì Tà đã công kích.Tà gầm rống, ha to miệng rộng bắn ra luồng thần quang màu máu.

Thần quang này dung hợp tất cả lực lượng đại quân Thâm Uyên Ác Ma hắc ám bắn xuống Thiên Nhân đại trận.Bùm!

Thiên Nhân đại trận bỗng nhiên run lên, vỏ dày ngoài đại trận bị một kích đấm thủng.Mấy Võ giả Tam Thập Tam Thiên bị cuốn vào, trong phút chốc thành tro.

Mắt thấy thần quang sắp hoàn toàn xé rách đại trận Võ giả Tam Thập Tam Thiên, vào phút chỉ manh treo chuông mấy người Thần Mộng, Mộ Thiên Tuyết, Mặc, Triệt, Lâm Hoang, Tiểu Ma Tiên, Thần Miểu Thiên Tôn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng, đám người mạnh nhất Tam Thập Tam Thiên, bảy người cùng ra tay.Thần Mộng đứng mũi chịu sào, nàng cạn kiệt lực lượng thần hồn của mình chém ra nhát kiếm.Nhưng Thâm Uyên Ác Ma uấn nhưỡng công kích kia cường đại biết mấy, Thần Mộng bị lực lượng hùng hồn đập mạnh vào ngực, cánh tay gãy xương, thân thể bay rớt ra ngoàihộc bãi máu.Đám người v cảm giác lực lượng cực kỳ tà ác xâm nhập vào thân thể, lực lượng khiến sự sống trong người họ nhanh chóng tiêu hao.

Có luồng tử khí xông vào thế giới trong người bọn họ, cảm giác lạnh băng khiến bọn họ cảm thấy mình ắp đối mặt cái chết.Có người kinh kêu: - Thần Mộng tiền bối!- Cơ tiên tử!Nhưng lúc này không rảnh lo nhiều.Thần Mộng che ngực nói nhanh:- Sửa lại đại trận, không tiếc trả giá!Thiên Nhân đại trận bị xé rách một cái lỗ, đã có Thâm Uyên Ác Ma từ lỗ hổng này xông vào Thiên Nhân đại trận.- Giết!Mắt Võ giả Tam Thập Tam Thiên đỏ ngầu liều lĩnh giết hướng Thâm Uyên Ác Ma.

Xông pha đằng trước nhất là bảy, tám Thâm Uyên Ác Ma.

Bọn họ trực tiếp bị ánh sáng các loại pháp tắc nghiền nát, không chừa mẩu xương.Thần Mộng bát chấp vết thương miễn cưỡng vận chuyển một ngụm thần nguyên mở ra không gian Thần Mộng.

Nàng dùng lực tràng của mình phủ lên lỗ hổng Thiên Nhân đại trận.Trong phút chốc nhiều Chân Thần bị lực tràng của Thần Mộng ngăn cách bên ngoài.

Những Hắc Ám Ma Quân đã bay vào Thiên Nhân đại trận thì như con ruồi bay lung tung, rơi vào ảo giác của lực tràng Thần Mộng, không phân rõ ảo cảnh cùng hiện thực.Dùng nhiều đối ít, Hắc Ám Ma Quân nhanh chóng bị chém giết.

Thiên Nhân đại trận chậm rãi phục hồi lại, nhưng lúc này không có người vui nổi.Mặt Thần Mộng không còn chú máu, lần lượt bị thương thế này mặc cho nàng cố gắng cỡ nào cũng không thể phục hồi lại trước đợt công kích tiếp theo của Thâm Uyên Ác Ma.Đám người Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang cũng không tốt lành gì, lần sau bọn họ biết lấy gì ngăn Thâm Uyên Ác Ma tấn công?Phút cuối cùng sắp đến sao?-------Chương 2467: Bảo vệ lặng thầmChiến đấu thảm liệt chưa từng có.

Khi Võ giảTam Thập Tam Thiên không tiếc mọi giá hém giết Thâm Uyên Ác Ma, tu sửa Thiên Nhân đại trận thì đột nhiên từ lỗ hổng đại trận có tám Thâm Uyên Ác Mađẳng cấp Chân Thần liều lĩnh xông vào.Tám Thâm Uyên Ác Ma vốn không bị không gian của Thần Mộng ảnh hưởng, mắt đỏ ngầu như dã thú, đã đánh mất trí tuệ và lý trí.Tiểu Ma Tiên kinh kêu:- Cẩn thận!Tiểu Ma Tiên cảm nhận dao động năng lượng tà ác từ tám người này, nàng vô cùng quen thuộc với nó, thuộc về lực lượng thế giới của mộ chủ Mộ Ma Thần.Khi kết hợp với ánh mắt giống như dã thú tràn ngập giết chóccủa tám Chân Thần, Tiểu Ma Tiên hiểu ngay tám Chân Thần là con khối bị mộ chủ Mộ Ma Thần khống chế.Bọn họ giống như Minh Đồng, trung thành tuyệt đối với mộ chủ Mộ Ma Thần, không hề sợ chết.Tiểu Ma Tiên định nhắc nhở mọi người cẩn thận tám Ác Ma chết người này thì trong khoảnh khắc chuyện khiến người run rẩy xảy ra.Tám Ác Ma đẳng cấp Chân Thần không nói không rằng lao tới đại trân, nhào vào hai mươi tám Chân Thầnnhân tộc, không do dựtự bạo!Bốn Ác Ma xông đến chỗ thái cổ thần tộc, thánh tộc, nhân tộc, Chân ThầnTu La lộ.Bốn Ác Ma khác lao vào Thần Mộng, bọn họ nhìn ra lãnh tụ thật sự của Tam Thập Tam Thiên nên muốn phá hủy nòng cốt Võ giảTam Thập Tam Thiên trước.- Thần Mộng tiền bối!Giờ khắc này, Tiểu Ma Tiên, Mộ Thiên Tuyết, Lâm Hoang lao hướng Thần Mộng.

Nhưng bốn Chân Thần không do dựtự bạo, xảy ra quá đột ngột cộng thêm sức bật, xung lực Chân Thần tự bạo khiến đám người Tiểu Ma Tiên không kịp ngăn cản.Ầm ầm ầm ầm ầm!Chân Thần tự bạo thi lực lượng cường đại biết bao, đặc biệt lành ững Chân Thần bị Hồn Đế khống chế, khi tự sát chẳng hề do dự, đốt hết tất cả năng lượng, thần hồn.Thần quang xẹt qua, mười mấy Chân ThầnTam Thập Tam Thiên bị cuốn vào bão giông vụ nổ.- Thác Bạt huynh!Phe thái cổ thần tộc, Đế Vô Ngân bị một Chân Thần tự bạo làm cơ thể nứt ra.

Đây còn là nhờVõ giảthái cổ thần tộc tụ tập với nhau hợp sức ngăn Chân Thần tự bạo, không thì hơn phân nửa là gã đã tan xương nát thịt, vì thực lực của Đế Vô Ngân không mạnh bàng Chân ThầnÁc Ma tựa nổ.Phe thánh tộc thì tình huống càng tệ.

Dù có Phiêu Vũ Thần Vương che chở nhưng Chân Thầnthánh tộc vẫn gặp tổn hại nặng, Thiên Cương Thần Vương bị đâm thủng ngực, Chân Thầnthánh tộc mới thăng cấp khác bởi vì nội tình còn thấp đã tan xác trong vụ nổ.Thảm nhất là Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế.

Hai người cùng từ con đường ự học, Chân ThầnTam Thập Tam Thiên có chia trận doanh, Chân Thần trận doanh khác nhau tụ tập lại.

Mới rồi tám Chân ThầnÁc Ma tự bạo, trận doanh khác phối hợp với nhau ngăn lại.

Chỉ có thực lực Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế chẳng những đơn độc mà thực lực cũng yếu nhất.Một trong hai người mà hành động một mình thì thực lực không bằng Chân ThầnÁc Ma tự bạo.

Hiện tại Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế bị cuố nvào vụ nổ, hai người hét thảm người nát bấy, thần hồn bị xé rách!Lúc này mọi người căn bản không kịp quan tâm Thần Hư Hồn Đế, Tề Thiên, Chân Thầnthánh tộc đã chết.

Tất cả lo cho Thần Mộng.Thần Mộng đứng mũi chịu sào, một người đối diện lực lượng bốn Chân ThầnÁc Ma tự bạo.Đám người Mộ Thiên Tuyết chỉ ngăn Thần Mộng một chút, bão năng lượng khác hầu hết do một mìnhthần Mộng hứng chịu.Không gian Thần Mộng tannát, người nàng đẫm máu, cơ thể như con bướm gãy cánh văng ra ngoài.Tiểu Ma Tiên đón được Thần Mộng, đôi mắt tràn đầy lo lắng?- Thần Mộng tiền bối!Trong trận đại chiến này Thần Mộng là nòng cốt của bọn họ, nếu nàng bị gì ngoài ý muố nthì sĩ khí sẽ chịu đả kích lớn.Thần Mộng bị thương càng thêm thương, mặt nhợt nhạt như giấy vàng, khóe miệng chảy máu.Mặc nhìn Thần Mộng liền biết tình huống của nàng,- Hồn hải xé rách, sinh mệnh cạn kiệt, trong thời gian ngắn gần như không thể chiến đấu.Lòng Mặc chìm xuống.Thần Mộng là cột trụ Tam Thập Tam Thiên, Thần Mộng mà gục ngã thì trận chiến này làm sao đánh?Hiện tại còn lại mười ngày, Thâm Uyên Ác Ma xuất hiện trợ lực cường đại, bọn họ thì bị tổn thất nặng nề.

So sánh thế này có ngày bọn họ sẽ không chịu nổi nữa.Tiểu Ma Tiên nhìn nơi Lâm Minh bế quan, cắn chặt môi:- Lâm Minh, mau lên đi.Tiểu Ma Tiên biết chắc chắn là Lâm Minh vào thời kỳ bế quan then chốt, ếu bị đánh gãy, có lẽ sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.Lâm Hoang, Cửu Nhi bay qua, nắm chặt tay Tiểu Ma Tiên.Lâm Minh là hy vọng duy nhất của bọn họ, họ kiên trì đến hiện tại vì dể hắn hoàn thành bế quan.

Nhưng càng về sau càng khó khăn.Còn lại mười ngày, trong dòng sông sinh mệnh của Chân Thần chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi.

Hiện tại thời gian thành lạch trời va không thể với tới.Có lẽ thật sự sẽ chết tại đây, chết cùng Lâm Minh cũng không khó chấp nhậ.Tiểu Ma Tiên cười thảm một tiếng.

Võ giảTam Thập Tam Thiên đang xử lý xácThần Hư Hồn Đế, Tề Thiên Thần Hoàng, Thông Thiên Thần Chủthánh tộc mới thăng cấp.Ba Chân Thần chết, Thần Mộng bị thương tăng thêm tuyết đọng trĩu thân cây Tam Thập Tam Thiên.Nhìn Thần Hư Hồn Đế chết tại đây, Thần Miểu Thiên Tôn vô cùng cảm thán:- Thần Hư Hồn Đế . . .ài.Thần Hư Hồn Đế là kẻ thù của Thần Miểu Thiên Tôn, gã từng muốn nghiền xương Thần Hư Hồn Đế thành tro.

Nhưng hôm nay Thần Hư Hồn Đế chết thật, Thần Miểu Thiên Tôn có cảm giác thỏ chết cáo khóc, đối phương không vui vẻ gì.Thần Hư Hồn Đế không phải người tốt, gã vong ân phụ nghĩa, cực kỳ ích kỷ.

Nhưng hôm nay Thần Hư Hồn Đế chết trận vì Tam Thập Tam Thiên.Đó không phải điều Thần Miểu Thiên Tôn mong muốn, gã không cao cả như vậy, nhưng vì không còn cách nào khác.Tam Thập Tam Thiên hiện tại dù là phe chính nghĩa hay ma đầu tà phái, dù cho ngươi tội ác chồng chất, giết người vô số, lúc này phải buông hết hảy chiến đấu viò cho mình sống sót, thế nên mọi người không có đường lui.Thiên Nhân đại trận chìm trong tĩnh lặng, không khí nặng nề chưa từng có.- Không có cách nào khác sao?Thần Mộng uống một viên đan dược, thanh âm yếu ớt hỏi rồi cười buồn lắc đầu.Đại quân Hắc Ám Thâm Uyên lại tụ tập trước mặt Thần Mộng, nhưng đối với bọn họ thì chẳng là gì.

Có lẽ bọn họ có hơn năm mươi Chân Thần.Cộng thêm bốn Chân Thầnthượng vị, Tà chưa bị thương.Chỉ cần một nhày là bọn họ sẽ phục hồi lành gần hết, khi đó là ngày tận thế của Tam Thập Tam Thiên.Triệt ngập ngừng thanh âm tiêu điều:- Có lẽ . . .

Có lẽ . . .

Còn một cách . . .Thanh âm khẽ khàng nhưng mọi người lòng rung động.- Cách gì?Mắt mọi người sáng lên, tuy lý trí cho họ biết hiện tại đã rơi vào đường cùng, hầu như không cơ hội sống.

Nhưng người nói chuyện là Triệt, người thủ hộ Tu La lộ luôn dễ dàng cho người hy vọng, dù chỉ là hy vọng cực kỳ xa vời cũng tốt, bọn họ sẽ dùng hết tất cả những gì mình có để tranhthủ.

Ai chịu chấp nhận cái chết đâu?Triệt và Mặc liếc nhau, chậm rãi nói:- Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân.Đa số Võ giảTam Thập Tam Thiên chưa từng nghe về cái này,Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân là sao?

Không biết Triệt và Mặc nói cái gì.Tim Tiểu Ma Tiên rung lên.- Chỗ đó . . .Người khác không biết Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân nhưng Tiểu Ma Tiên từng đích thân đi.Lúc ấy Lâm Minh còn là tu vi Thần Quân cảnh, lần đầu tiên bước vào Tu La lộ lịch lãm tình cờ gặp Tiểu Ma Tiên ở đại hoang.

Hai người kết bạn cùng nhau trải qua nguy hiểm, bên nhau tại Uổng Tử cốc, trở thành phu thê.

Sau này hai người giết Thiên Minh Tử, vào trong Tu La lộ, tại thành Thần Văn Lâm Minh dùng thần văn thuật tham gia hội đấu giá thành Thần Văn, tích lũy số tài sản kết sù.

Dùng số tiền đó mua sừng ngọc long, mật rắn nuốt trời, long tiên thảo, các dược leịu quý giá.Những tài liệu này đều để luyện chế một loại đan dượctên gọi Tham Lam Thiên Chân ghi trong Thương Khung bát điển, dùng để mở khải thiên phạt đạo cung.Lúc ấy Đạo Cung Cửu Tinh bị Tạo Hóa Thánh Hoàng lực lượng phong tỏa, muốn trùng kích Đạo Cung Cửu Tinh vô cùng khó khăn, Lâm Minh luyện chế Tham Lam Thiên Chân cần một chỗ đại hung.Nơi Lâm Minh chọn chính là Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân!Cái chỗ này Lâm Minh phải trả giá cực đắt từ Thiên Cơ các tìm hiểu đến, luyện chế Tham Lang Thiên Châu rất thuận lợi, về sau Lâm Minh còn tu luyện trong mộ của Hoang Nhân.Nhưng các cảnh tượng kỳ lạ trong mộ của Hoang Nhân khiến Tiểu Ma Tiên ký ức khắc sâu.Đầu tiên là bên ngoài Âm Dương Tuyệt cốc có tộc người khổng lồ rất giỏi bảo vệ.

Lúc đó Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh mất nhiều công sức mới vào mảnh đất bí mật này được.Trong mộ của Hoang Nhân bàn cứ các con rùa đen siêu to như núi cao.

Những con rùa đen đã chết, chỉ còn lại mai rùa khổng lồ tráng lệ.

Mỗi mai rùa trên lưng cõng quan tài cổ cao vút đâm mây.Từ nhữn quan tài này là biết mộ của Hoang Nhân đúng là một ngôi mộ, nhưng 'hoang nhân' có ý nghĩa gì thì Tiểu Ma Tiên không biết.Có người truyền thuyết cái gọi là 'hoang nhân' ý chỉ nô bộc người khổng lồ lúc trước cùng chủ nhân Tu La lộ chinh chiến tứ phươngkhông biết thật giả.Hôm nay nghe Triệt và Mặc nói Tiểu Ma Tiên chợt nhớ quá khứ cùng Lâm Minh ngày xưa.Tiểu Ma Tiên mở miệng hỏi:- Trong mộ của Hoang Nhân chôn chiến sĩ lúc trước đi theo chủ nhân Tu La lộ sao?Mọi người ngạc nhiên nhìn Tiểu Ma Tiên.Triệt và Mặc gật đầu nói:- Xem như đi.

Nhưng đa số là hùng chủ thái cổ chư tộctrăm ức năm trước, khi tuổi thọ của họ không còn bao nhiêu hoặc trọng thương sắp chết thì chủ nhân dùng bí pháp niêm phong thân thể, linh hồn bọn họ chế tạo khôi lỗi, thêm trận pháp niêm phong trong mộ của Hoang Nhân.- Những người này đã chết nhưng có thể bị thức tỉnh, chiến đấu như khôi lỗi.

Bọn họ không biết đau đớn, cũng không sợ chết, không có ý thức, cảnh giới thấp hơn lúc còn sống rất nhiều.Mọi người nghe Triệt và Mặc nói lòng run lên, đây là bí pháp gì có thể bảo tồn xác khôi lỗi qua thời gian trăm ức năm?- Trăm ức năm trước không biết bao nhiêu hùng chủ thái cổ chư tộc chết trận, bọn họ cũng biết sướm muộn gì Thâm Uyên Ác Ma sẽ ngóc đầu trở lại.

Biết sắp chết nên nhiều hùng chủ thái cổ chư tộc cam nguyện bị chủ nhân dùng bí pháp chế thành con rối, để vượt qua năm tháng dài dặc lại tái chiến một trận.- Sau khi bọn họ thức tỉnh có thể giữ 'sinh mệnh' ba ngày.

Nhưng thời gian đã quá lâu, muốn đánh thức những khôi lỗi này chẳng những cần bí pháp Tu La thiên đạo và tiêu hao rất nhiều năng lượng sinh mệnh.

Nếu chủ nhân ở thì dễ rồi, nhưng hiện tại không rõ tình huống chủ nhân thế nào, thậm chí không biết sống chết.

Hai lão già chúng ta đánh thức chúng nó thì rất miễn cưỡng.Đây là xác ngủ say trăm ức năm, đột nhiên đánh thứ chúng nó cần rót nhiều năng lượng sinh mệnh vào cũng là bình thường.Trong lời nói của Triệt và MặcVõ giảTam Thập Tam Thiên nghe raản ý.Có người mở miệng hỏi:- Rất miễn cưỡng?

Tức là có thể làm được?Thanh âm hơi kích động, nếu có thể thức tỉnh những hùng chủ thái cổ chư tộc ngủ say sẽ là một trợ lực cường đại.- Đúng vậy!

Đúng là có thể làm được, nhưng để thức tỉnh các hùng chủ cổ tộc cần ít nhất một Chân Thần trung vị, hai hạ vị, năm mươi Thiên Tôn trở lên phối hợp với chúng ta.

Những người này phải dâng ra sinh mệnh căn nguyên, tức là thôngqua bí pháp Tu La chuyển sinh mệnh năng của bọn họ vào xác các hùng chủ cổ tộc đổi lấy sự sống ba ngày.

Nói thẳng ra là những người phối hợp với chúng ta sẽ chết.Tim mọi người rớt cái bịch.Sẽ chết!Ba Chân Thần, năm mươi mấy Thiên Tôn hy sinh mạng sống chỉ đổi lại ba ngày hùng chủ cổ tộc sống lại.Mọi người sớm lờ mờ đoán ra người phối hợp sẽ chết, thế thì Triệt và Mặc làm người thi thuật sẽ phải trả giá cực đắt.vũ trụ Nguyên Mộng khẽ thở dài nhìn đám Võ giảTam Thập Tam Thiên.

Những người này toàn là bá chủ một phương, nếu bọn họ có thể sống tiếp qua cuộc chiến này sẽ trở thành anh hùngTam Thập Tam Thiên, bình an sống hết đời.Cuộc sống của Võ giả từ cảnh giới Thiên Tôn trở lên được vô số người kính ngưỡng, muốn cái gì lièn được cái đó, có quyền lực lớn, đại vị rất cao.

Cuộc sống như thế vô cùng tuyệt đẹp.Một khi đứng ra là chết chắc, không có may mắn sống sót.Không ai muốn chết, Triệt và Mặc cũng không ép buộc ai.Đám đông im lặng khoảng mười giây, một thanh âm đột nhiên vang lên:- Ta . . .

Nguyện ý phối hợp các ngươi!Thanh âm đột ngột làm tập thể cứng người.Bọn họ nhìn hướng phát ra thanh âm, thấy một nam nhân trung niên áo trắng đứng trong đám đông, hai tay rũ xuống, biểu tình bình thường, đó là . . .

Hạo VũThiên Tôn.Hạo VũThiên Tôn, một Thiên Tônnhân tộc bình thường.

So với những nhân kiệt chói lọi thì Hạo VũThiên Tôn không có nhiều thiên phú.Hạo Vũ tu luyện lâu như vậy chỉ có cảnh giới Thiên Tôn trung vị, dù sau này vào Tu La lộ, nhờ cậy tài nguyên trong Tu La lộ chỉ tu luyện đến tới gần đỉnh Thiên Tôn,cách Chân Thần còn một lạch trời lớn.

Lạch trời đó để để cả đời Hạo Vũ không cách nào vượt qua.Trong đám đông c nhân tộc thì Hạo Vũ biểu hiện không chút bắt mắt, mọi người tiềm thức quên đi gã.Hôm nay Hạo Vũ là người đầu tiên đứng ra.Mọi người phản xạ nhường đường.

Hạo Vũ sửa sang lại áo trắng dính máu, xuyên qua đám đông mắt nhìn Thần Mộng.Hạo Vũ nhìn Thần Mộng người đẫm máu, mặt tái nhượt, biểu tình gã phức tạp.Cuối cùng Hạo Vũ nở nụ cười, cười rất trong sáng.Một nam nhân trung niên lại có nụ cười đơn thuần như thiếu niên.Hạo Vũ luôn yên lặng chăm chú nhìn nữ nhân trước mắt, nhìn khoảng cách giữa nàng và gã xa dần.

Tuy Hạo Vũ chỉ có thể nhìn bóng lưng nàng nhưng đôi mắt chưa từng rời khỏi.- Hạo Vũ . . .Giờ khắc này, Thần Mộng cảm giác tim mình bị đao cắt.Đã bao nhiêu năm, Thần Mộng không nhớ rõ.

Hạo Vũ chưa từng biểu lộ cái gì với Thần Mộng, nhưng nàng cảm giác được, tuy nhiên tình cảm nàng đối với gã chỉ là bạn thân.- Ta vốn nghĩ có thể luôn lặng lẽ nhìn nàng cho đến khi sinh mệnh chấm dứt.

Nhiều năm qua ta không giúp được gì cho nàng, lần này rốt cuộc ta có thể phát huy tác dụng.-

Sau này . . .

Chăm sóc tốt cho mình, gánh ặng trên người nàng rất nặng, cuộc sống quá cô đơn.

Nếu được thì tìm người cùng nàng đi, cùng đi tiếp.Hạo Vũ dùng chân nguyên truyền mấy lời này vào tai Thần Mộng.Hai hàng lệ lặng lẽ chảy dọc xuống gò má Thần Mộng.Bảo vệ vốn không cần ngôn ngữ.Thần Mộng hé môi nhưng không thốt được chữ nào.Sau Hạo Vũ, Thông Thiên Thần Chủ đứng ra:- Lão phu cũng nguyện ý phối hợp!Thông Thiên Thần Chủ tám ngàn vạn tuổi, lần này chưa đột phá Chân Thần trong Tu La lộ, không còn bao nhiêu tuổi thọ.Giọng Thông Thiên Thần Chủ sang sảng nói:- Lão phu không sống được mấy năm, chết trận sa trường tốt hơn chết già.Một Thiên TônHồn tộc đứng ra:- Để ta làm người thứ bá đi.Đa số người không biết tên của gã.Một Thiên Tôn nữ giới thái cổ chư tộc đi ra:- Ta nữa!

Ta được Lâm Minh đại nhân cứu ra Hắc Ám Thâm Uyên, cái mạng này sớm thuộc về lãnh tụ và Lâm Minh đại nhân!Nàng đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, nô lệ được Lâm Minh cứu khỏi chợ nô lệ hành Hắc Sa Ma Đạo Hội, sau này nàng tham gia quân khởi nghĩa thái cổ chư tộc của Mộ Thiên Tuyết.Lâm Minh đã không nhớ rõ nàng nhưng cả đời nàng không quên cảnh Lâm Minh mua nàng ra khỏi thành Hắc Sa.

Lâm Minh là địa ân nhân của nàng, giống như Hạo Vũ đứng sau lưng nhìn Thần Mộng, nàng nguyện ý ở sau lưng luôn lặng lẽ nhìn Lâm Minh.- Ta cũng nguyện ý!- Tính luôn ta!- Ta nữa!***Từng Thiên Tôn đứng ra, thanh âm vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng.

Không có lời nói dõng dạc đao to búa lớn, nhưng thanh âm này rung động hồn người nhất.Triệt và Mặc hít sâu một hơi, trong lòng hỗn tạp suy nghĩ:- Đã đủ rồi, năm mươi Thiên Tôn là đủ!

Tiếp theo . . .

Còn cần ba vị Chân Thần!- Một Chân Thần trung vị, hai Chân Thần hạ vị!Dù thức tỉnh hùng chủ thượng cổ trong mộ của Hoang Nhân cũng không thể thắn chắc đại quân Ác Ma, phải dựa vào Võ giảTam Thập Tam Thiên chém giết và chiến đấu, cho nên không thể hy sinh Chân Thầnthượng vị.

Hy sinh một Chân Thần trung vị đã là cực hạn.Triệt và Mặc vừa dứt lời, Lâm Hoang liền đứng ra, gã mới đi mấy bước thì bị một bàn tay to trực tiếp kéo lại.- Ngươi làm cái gì?Thanh âm hơi già nua, là Thần Miểu Thiên Tôn nói chuyện.- Phụ thân của ngươi làm nhiều điều vì Tam Thập Tam Thiên, chúng ta có thể nào khiến nhi tử của hắn đi chết?Thần Miểu Thiên Tôn dứt khoát đứng trước mặt Triệt và Mặc:- Để ta tới đi, nơi này không còn ai thích hợp hơn ta!Thần Miểu Thiên Tôn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng, tu vi hạ xuống Chân Thần trung vị, linh hồn yếu hơn thân thể nhiều nên không thể hoàn mỹphát huy ra lực lượng cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng, sau này không thể dựa vào tu luyện tăng tiến tu vi.Mới rồi Thần Hư Hồn Đế đã chết, Thần Miểu Thiên Tôn chứng kiến Thần Hư Hồn Đế chết nhưng không thấy vui chút nào, cảm giác trái tim trống rỗng.Có lẽ Thần Miểu Thiên Tôn đã buông xuống thu hận, môn phái, gia tộc của Thần Miểu Thiên Tôn cũng không còn, Thần Miểu Thiên Tôn chỉ là một lũ tàn hồn sống sót đến hiện tại.

Thần Miểu Thiên Tôn cảm giác dường như ông trời khiến sinh mạng Thần Miểu Thiên Tôn kéo dài để gặp Lâm Minh.Năm tháng cô đơn trong Uổng Tử cốc khiến Thần Miểu Thiên Tôn hờ hững với mọi thứ, bây giờ càng không vướng bận gì.

Vận mệnh luân hồi, sinh tử vinh hoa, hết thảy chỉ là mây khói.Nếu vậy được chết trận sa trường có lẽ là chố nvề không tệ.Lâm Hoang muốn nói gì:- Thần Miểu Thiên Tôn tiền bối . . .Triệt và Mặc đã nhận Thần Miểu Thiên Tôn:- Còn hai người nữa, hai Chân Thần hạ vị.Đế Vô Ngân sớm đã suy nghĩ kỹ lập tức đứng ra.

Mới rồi Chân ThầnÁc Ma tự bạo khiến Đế Vô Ngân bị thương nặng, chưa điều dưỡng khỏe được.- Để ta đi đi, ta có vết thơng trong người nhưng không tổn hại sinh mệnh căn nguyên.Đế Vô Ngân thuộc di mạch thái cổ thần tộcTam Thập Tam Thiên, nếu không nhờLâm Minh thì di mạch thái cổ thần tộc đã bị hủy diệt.

Đế Vô Ngân luôn ôm lòng cảm kích Lâm Minh, giờ là lúc báo ơn.Báo ơn cho Lâm Minh, cũng chiến đấu vì mình.-------Chương 2468: Quân tử như ngọc- Vô ngân tiền bối . . .Khi Đế Vô Ngân nói mấy lời này thì nhiều người phe thái cổ thần tộc không nỡ.Đế Vô Ngân là tộc trưởng của bọn họ, từ hai vạn năm trước, thái cổ thần tộc bị Tạo Hóa Thánh Hoàng xâm nhập, lão tộc trưởng chết trận.

Từ đó mọi chuyện lớn nhỏ trong thái cổ thần tộc toàn do Đế Vô Ngân phụ trách.Đế Vô Ngân lẳng lặng gánh trách nhiệm này hai vạn năm, khi chủng tộc đối diện diệt vong, lao đao trong mưa gió thì chức vị tộc trưởng không chút phong cảnh, ngược lại là trách nhiệm và áp lực nặng nề.Triệt và Mặc liếc Đế Vô Ngân, thầm thở dài.

Chủ nhân Tu La lộ cũng xuất thân thái cổ thần tộc, lúc trước thái cổ thần tộc siêu cường đại giờ điêu linh tới tận đây.Triệt nói:- Được rồi, còn thiếu người cuối cùng.Triệt nhìn lướt qua mấy Chân Thần, một thanh niên áo trắng bước ra:- Để ta đi.Thanh âm bình tĩnh thản nhiên lại khiến người lòng run rẩy.- Quân Bích Nguyệt!?Mọi người ngây ra.

Phối hợp Triệt và Mặc là mười chết không sống, người chuẩn bị hy sinh đa số là thế hệ tróc, trẻ tuổi còn thanh xuân tốt đẹp.

Như Quân Bích Nguyệt sau này tiến thêm một bước trở thành Chân Thần trung vị thậm chí thượng vị cũng không khó.Chết ở đây rất đáng tiếc.Mặc không nhẫn tâm nhìn Quân Bích Nguyệt hy sinh, sau này gã sẽ có thành tựu cao hơn:- Hài tử, đừng xúc động . . .Quân Bích Nguyệt mỉm cười nói:- Ta bị thương khá nặng, không còn nhiều sức chiến đấu.

Trong chiến đấu tiếp theo ta không có ích gì.Trong đại chiến trước Quân Bích Nguyệt bị thương hai lần, đã rất nặng.Tuy bị thương nặng nhưng sinh mệnh căn nguyên của Quân Bích Nguyệt không bị tổn hại, phối hợp Triệt và Mặc thi triển đại trận thì không thành vấn đề.Triệt và Mặc không nói, ngăn Quân Bích Nguyệt thì được nhưng ai hy sinh?Quân Bích Nguyệt chết thi tiếc thật, nhưng với bất cứ ai mạng sống là duy nhất, chết rồi là hết.

Bọn họ không có quyền ép buộc ai, nên Triệt và Mặc không khuyên nhủ thêm.- Ngươi . . .ài.Triẹt lắc đầu nói:- Néu ngươi đã quyết định thì ta không nói nhiều nữa, người đã quyết định xong rồi, cho các ngươi một canh giờ tĩnh tọa điều tức, từ biệt bằng hữu.Triệt và Mặc thở dài thườn thượt.Đám Thiên Tôn, Chân ThầnTam Thập Tam Thiên cùng nhau tu luyện hơn một vạn năm, cộng với trong kết giới thời gian càng lâu, nhiều người đều quên thân.

Người sắp chết luôn có vài việc cần dặn dò.Đế Vô Ngân gọi tộc nhân thái cổ thần tộc lại trần thuậ việc sau khi mình chết, bao gồm chọn tộc trưởng tiếp theo.

Giọng điệu Đế Vô Ngân chậm rãi như dặn dò trước khi đi xa nhà.

Võ giảthái cổ thần tộc nghiêm túc ngồi, một số Võ giả nữ ên lặng khóc.Hạo Vũ ngồi yên bên cạnh Thần Mộng, hai người không nói gì, yên lặng vượt qua một canh giờ cuộc đời cuối cùng.Hạo Vũ nhìn bên mặt Thần Mộng, nhìn sợi tóc đen rũ xuống trán nàng.

Đây là lần cuối cùng Hạo Vũ nhìn Thần Mộng.Một Thiên Tôn thượng vị đến từ Hồn tộc đưa ngọc giản ghi chép những gì mình học cả đời cho bằng hữu, dặn dò bằng hữu nếu sống sót phải tìm truyền nhân kéo dài truyền thừa của gã.Một Thiên Tôn nam đến từ thánh tộc, dáng người khôi ngônghẹn ngào từ biệt thê tử.

Thê tử của gã là cảnh giới Giới Vương, không có tư cách tham gia vào trận chiến này.

Nàng chỉ có thể vùi vào ngực trượng phu lạc giọng khóc.Một Thiên Tôn nữ đến từ nhân tộc ôm ra trẻ sơ sinh còn nằm trong tã ltó ra khỏi không gian giới chỉ, cẩn thận giao trẻ sơ sinh cho tỷ muội từ nhỏ cùng mình lớn lên, dặn dò hãy chăm sóc con mình giùm.Tuy giao con cho bạn thân nhưng Thiên Tôn nữ vẫn lưu luyến nắm tay nhỏ bé, nhìn trẻ sơ sinh ngủ say, trong mắt tràn đầy quyến luyến và và không tha.Các cảnh tượng ly biệt trình diễn ở khấp nơi.Quân Bích Nguyệt chỉ có một mình, gã yên lặng ngồi trong góc nhận lây cô đơn, chiếc bóng.Trong ngực Quân Bích Nguyệt có một con thỏ nhỏ vừa trắng vừa đáng yêu, gã vuốt ve long mềm không ngừng tay.

Con thỏ nhỏ rất hưởng thụ nhưng dường như nhận ra điều gì, đôi mắt lưu luyến nhìn Quân Bích Nguyệt.Tiểu Ma Tiên nhìn Quân Bích Nguyệt, cảm giác gã là nhân vật rất ly kỳ.Hơn hai vạn năm tróc ở đệ nhất hội võ Thần vực lần đầu tiên Tiểu Ma Tiên kết bạn Quân Bích Nguyệt, cũng kết bạn Lâm Minh.Lúc ấy đệ nhất hội võ Thần vực gần như là võ đài truyền nhân Thiên Tôn biểu diễn.

Tuyền nhân Thiên Tôn hầu như ôm tốp mười, ngẫu nhiên có đệ tử Giới Vương đại giới vào tốp năm mươi đã là may mắn ba đời.

Võ giả bình dân thì không một ai, bọn họ thậm chsi khó thông qua đấu loại.Nhưng trong chiến trường đệ nhất hội võ quần hùng trục lộc, cao thủ như mây lại có hai dị loại, lây thân phận Võ giả bình dâ lao vào chung kết, vào tốp mười.Một là Lâm Minh, hai là Quân Bích Nguyệt.Quân Bích Nguyệt giống như Lâm Minh, là người hạ giới phi thăng.

Trên đài tuyển thủ đệ nhất hội võ Quân Bích Nguyệt luôn ôm một con thỏ trắng nhỏ lông mềm, nhẹ nhàng vuốt ve con thỏ, dường như hờ hững với mọi thứ.Tiểu Ma Tiên ấn tượng sâu sắc với con thỏ nhỏ này.Quân Bích Nguyệt luôn mặc áo trắng, khí chất thư sinh u buồn.

Nếu ở nhân gian thì không ai cho rằng Quân Bích Nguyệt là Võ giả mà nghĩ gã là tú tài yếu đuối sắp tham gia khao cử.Quân Bích Nguyệt luôn yên lặng nội liễm, hình dung bằng bốn chữ thì đó là quân tử như ngọc.Dù sau này Quân Bích Nguyệt thành tựu Giới Vương, Thiên Tôn, Chân Thần, trở thành một trong chí tôn nhân tộc thì tính cách vẫn như thế, trên người chẳng chút khí thế sắc bén.Quân Bích Nguyệt tham gia Phổ Đà sơn, trở thành đệ tử tục gia của Phổ Đà sơn, không tranh với đời, một lòng hướng phật.Nhiều thế hệ trẻ có vòng xã giao rất rộng.

Ngay cả Long Nha cũng có bằng hữu của mình, còn thu đồ đệ, cưới thê tử.Quân Bích Nguyệt thì suốt đời chưa lập gia đình, hơn nữa không dính nữ sắc.Quân Bích Nguyệt cô đơn như thế, hình như đã thói quen chịu đựng cô đơn nảy.

Quân Bích Nguyệt như bảo kiếm phong trong hộp, cho người cảm giác đơn giản vô cùng.Một canh giờ Quân Bích Nguyệt chỉ vuốt ve thỏ nhỏ trong ngực, không nói một lời.Mãi khi sắp hết thời gian, Quân Bích Nguyệt đứng dậy nhìn hướng Tiểu Ma Tiên.- Cơ tiên tử, chăm sóc nó giúp ta được không?Quân Bích Nguyệt giao con thỏ trong vòng tay cho Tiểu Ma Tiên, lấy bội kiếm ra khỏi không gian giới chỉ cũng đưa nàng.Tiểu Ma Tiên đón lấy thỏ trắng nhỏ ôm vào ngực, thầm khó hiểu:- Con thỏ nhỏ này . . .Tiểu Ma Tiên từ lâu đã thấy lạ, tại sao Quân Bích Nguyệt luôn mang theo một con thỏ trắng nhỏ?Tiểu Ma Tiên bản năng sờ con thỏ, năng lượng của nàng liên kết với con thỏ.

Khoảnh khắc kia lòng Tiểu Ma Tiên run lên.Co nthỏ nhỏ này . . .Tiểu Ma Tiên phát hiện trong người thỏ nhỏ phong ấn một tàn hồn yếu ớt.Cảm giác kỹ thì là tàn hồn nữ nhân.Tức là Tiểu Ma Tiên đang ôm không phải con thỏ nhỏ mà là hóa thân một nữ nhân?Hiểu được điều này, Tiểu Ma Tiên ngạc nhiên nhìn Quân Bích Nguyệt, không nói nên lời.- Nàng là của ngươi . . .Tiểu Ma Tiên nhìn Quân Bích Nguyệt, đột nhiên hiểu ra nhiều chuyện.Quân Bích Nguyệt vuốt đầu thỏ nhỏ, khẽ nói:- Cơ tiên tử . . .

Nếu có ngày Lâm công tử chấp chưởng thiên đạo, thậm chí có thể nghịch chuyển sinh tử thì làm ơn nhờ Lâm công tử giao cho nàng sinh mệnh được không?- Đây là tâm nguyện cuối cùng của ta.

Bằn vào ta có lẽ vĩnh viễn không cách nào sống lại nàng, Lâm công tử thi có hy vọng hơn.Tiểu Ma Tiên hít sâu, hỏi:- Rốt cuộc nàng . . .Quân Bích Nguyệt nói nàng ý chỉ tàn hồn yếu ớt phong ấn trong con thỏ nhỏ, Tiểu Ma Tiên không hiểu câu chuyện giữa Quân Bích Nguyệt và nàng ta.Không chút nghi ngờ, lúc này Quân Bích Nguyệt dứt khoát đứng ra cũng vì hóa thân của nữ nhân bí ẩn này.

Quân Bích Nguyệt cảm giác mình không thể cứu nữ nhân bí ẩn nên hy vọng Lâm Minh có thể vượt qua Chân Thần, nghịch chuyển sinh tử sống lại nàng.Lòng Tiểu Ma Tiên cảm động.Quân Bích Nguyệt chỉ cười không nói:- Nếu không thể thì xin chôn nàng và ta chung chỗ.Nói xong câu đó Quân Bích Nguyệt xoay người đi hướng Triệt và Mặc.- Khoan . . .

Khoan đã!Tiểu Ma Tiên tiến lên trước kéo Quân Bích Nguyệt lại, cũng ngăn Triệt và Mặc:"- Hai vị tiền bối, thật sự không có cách nào khá sao?

Người phối hợp với tiền bối nhất định phải chết?' nếu ta cũng tham gia, càng nhiều người tham gia thì có thể nào chia sẻ bớt cho bọn họ,giữ mạng sống của họ không?

Dù chỉ một chút, một chút xíu cũng tốt rồi!-------Chương 2469: Bất chấp tất cả- Giữ mạng sống?Triệt và Mặc nhìn Tiểu Ma Tiên, khẽ thở dài:- E rằng rất khó, đại trận hút căn nguyên sinh mệnh năng, hút sạch không còn một mảnh thì người cũng chết, dù còn lại chút căn nguyên sinh mệnh năng thì vì tổn thất qua lớn mà cái còn lại cũng chậm rãi trôi đi.- Nhiều người đi vào e rằng chỉ thêm vài người hy sinh.

Nhiều người hy sinh thì chiến đấu tiếp theo đó giao cho ai đây?Triệt và Mặc hợp sức tiẹu hoán thái cổ hùng chủ trăm ức năm trước, dù cho triệu hoán thành công, nhưng không chắc có thể giết sạch Thâm Uyên Ác Ma ngay.

Chiến đấu về sau còn cần mọi người đồng lòng hợp sức, không nhẹ nhàng gì.Nếu quá nhiều người chết thì bọn họ làm sao chiến đấu với Thâm Uyên Ác Ma?Tiểu Ma Tiên chua xót nói:- Ta hiểu rồi.Lúc trước Lâm Minh tiêu hao căn nguyên hồn lực, không biết trải qua bao nhiêu cơ duyên và đau khổ mới chậm rãi phục hồi lại.

Những cơ duyên và đau khổ này chưa chắc lặp lại với người khác được.Triệt và Mặc nhìn đám Thiên Tôn, Chân Thần:- Chuẩn bị sẵn sàng chưa?Ánh mắt của mọi người đã nói lên tất cả, bọn họ chuẩn bị xong rồi.- Vậy bắt đầu đi.Khi Triệt và Mặc nói chuyện dưới chân hiện ra trận văn như sóng nước.***Lâm Minh đáng bế quan vẫn cảm giác rõ ràng tình hìn h56e bên ngoài.Bế quan đã vào giai đoạn cuối, khúc then chốt nhất.Vì nâng tốc độ dung hợp mà Lâm Minh bất chấp tất cả.Bởi vì năng lượng cường đại trùng kích làm cơ bắp toàn thân Lâm Minh tan nát, tóc tai bù như La Sát địa ngục.- Mau lên chút, nhanh nữa đi!Lâm Minh nóng ruột nóng gan.

Hắn hứa một tháng chỉ là đánh giá đại khái, bây giờ Lâm Minh bất chấp tất cả tu luyện, hy vọng sẽ rút ngắn lại thời gian thêm nữa.Từ khi chủ nhân Tu La lộ hứng chịu một kích cuối cùng mộ chủ Mộ Ma Thần thì chìm vào ngủ say, Lâm Minh không biết chủ nhân Tu La lộ ra sao, không lo nổi.Lâm Minh chỉ biết rằng nếu không hoàn thành bế quan thì mọi người phải chết.Người thân, bằng hữu, thê tử của hắn, thậm chí la muon vàn đồng bào Tam Thập Tam Thiên anh dũng chiến đấu đẫm máu.Lâm Minh không thể để những người này chết đi, nếu chỉ có một mình hắn sống sót thì còn ý nghĩa gì?- Tiểu Hắc, hãy đưa lực lượng của ngươi cho ta!Trước mặt Lâm Minh có một con hắc long rút nhỏ còn cỡ con cọp.Lâm Minh bế quan cần một vạn năm, vì áp súc thời gian nên hắn triệu hoán Tiểu Hắc vào Tử Tinh thiên cung.Tiểu Hắc và Lâm Minh huyết mạch liền nhau, năng lượng trong người tiểu hắc long truyền thừa từ hắn.

Năng lượng một người một rồng hoàn toàn tương thông.Cho nên mấy năm nan Tiểu Hắc ở trong Tử Tinh thiên cung hấp thu năng lượng.

Lấy bản thân làm môi giới truyền năng lượng cho Lâm Minh.Một mình Lâm Minh hấp thu năng lượng thì chậm chút, giờ có Tiểu Hắc phụ trợ, một người một ròng cùng nhau hấp thu.

Dù tốc độ hấp thu năng lượng của Tiểu Hắc chậm hơn Lâm Minh nhiều nhưng mau hơn một mình hắn hấp thu được một, hai phần.Vốn tu luyện theo từng bước nhưng bây giờ Lâm Minh đã bất chấp tất cả.Lâm Minh vươn tay ấn ngực tiểu hắc long, năm ngón tay sắp bấu rách da.Ầm!Năng lượng trong người Tiểu Hắc bị kích phát.Năng lượng cường đại dọc theo ngực Tiểu Hắc đã nát thịt như con lũ vỡ đê ùa hướng Lâm Minh.Tiểu Hắc phát ra tiếng rên đau đớn:- Gru!!!Rót ra năng lượng cuồng mạnh gần như trướng nứt cơ thể Tiểu Hắc, nhưng nó biết Lâm Minh đang trong thời kỳ then chốt, đừng nói là đau đớn, dù có tan xương nát thịt, hóa thành thịt nát thì nó phải cố chống tới hơi thở cuối cùng, giúp đỡ Lâm Minh hoàn thành tu luyện.Lâm Minh nhìn bộ dạng Tiểu Hắc cũng rất đau lòng, nhưng lúc này đau đớn có là gì?- Thiên Tôn6, nhẫn nại!Năng lượng điên cuồng lao vào người Lâm Minh, trong thế giới độc lập này người hắn bộc phát lực hút mạnh mẽ khiến lực lượng thiên địa hình thành vòng xoáy to lớn.

Trung tâm vòng xoáy chính là Lâm Minh.Năng lượng cuồng bạo trùng kích, Lâm Minh chịu đựng đau đớn không nhẹ hơn Tiểu Hắc chút nào.

Da toàn thân Lâm Minh, huyết mạch không ngừng vỡ ra, cơ thể hắn sắp nổ.Nếu là Võ giả bình thường trong tình huống này đã sợ hãi ngừng lại ngay,tránh cho nổ banh xác chết.Nhưng Lâm Minh vẫn điên cuồnghấp thu năng lượng, chỉ hận năng lượng đến chưa đủ nhanh.Lâm Minhthầm rít gào:- Còn thiếu chút nữa, thiếu chút nữa!

Dung hợp đi!Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc đã đủ nhưng muốn hoàn toàn dung hợp hai địa thế giới còn cần năng lượng khổng lồ ủng hộ.Năng lượng như vậy uấn nhưỡng lên gần đỉnh rồi, bên ngoài, mặt đất dưới chấn mọi người rung rinh.Ầm ầm ầm ầm ầm!Núi non sụp đổ, Tu La hải gần như khô cạn chợt dưới đáy biển nứt ra cái khe to.

Những cái khe sâu không thấy đáy, dường như sắp xé rách Tu La lộ hoàn toàn.- Đây là . . .Võ giảTam Thập Tam Thiên, tự nhiên chú ý tới Tu La lộ biến dị.Cảnh tượng trời sụp đất nứt này chẳng lẽ liên quan Lâm Minh?Tiểu Ma Tiênthở dồn dập, mắt không chớp cái nào nhìn hướng Lâm Minh bế quan.

Tiểu Ma Tiên thầm cầu nguyện, cầu nguyện Lâm Minh có thể công thành xuất quan!Nhưng trên bầu trời, Thâm Uyên Ác Ma nhìn biến đổi này đã quyết định không tiếc mọi giá tấn công.- Là tiểu tử Lâm Minh làm ra cái này sao?- Không biết, mặc kệ nó, bây giờ chúng ta tấn công ngay, để tránh đêm dài lắm mộng!Trải quađại chiến vừa rồi Thâm Uyên Ác Ma tiêu hao khá nhiều, vốn nghỉ ngơi một chút rồi công kích mới là thích hợp nhất, nhưng bây giờ Thâm Uyên Ác Ma không nghỉ ngơi được.Quốc sư Đại Hồng ma quốc bóp nát một khối lệnh bài, khoảnh khắc đó trong trận doan hđại quân tộc Ác Ma, mấy chụcÁc Ma cao đẳng đột nhiên đôi mắt đỏ ngầu giống y như tám Chân Thần lúc trước tự bạo.Bọn họ cũng bị mộ chủ Mộ Ma Thần hoàn toàn khống chế, lần này tập sát Lâm Minh vì bảo đảm thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ nên mộ chủ Mộ Ma Thần điều khiển gần trăm nô bộc ủng thành.

Trong đó có mười Chân Thần, mấy chục Thiên Tôn.Lúc này những nô bộc bị điều khiển hoàn toàn mất năng lực hành động, bọn họ bị Tà nuốt hết.Mấy chục Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn bị Tà cắn nuốt.Nhìn cảnh tượng đó Triệt và Mặc không dám chậm trễ nữa,bọn họ không rõ Tu La lộ biến dị có liên quan gì Lâm Minh không, nếu thật sự có thì e rằng đã đến phút bế quan then chốt, bọn họ không cho phép Thâm Uyên Ác Ma quấy nhiễu Lâm Minh.Triệt và Mặc đồng thanh kêu lên:- Hành động!Triệt và Mặc đốt cháy năng lượng toàn thân, sinh mệnh căn nguyên và tinh huyết sôi sục.Năm mươi Thiên Tôn, ba Chân Thần quanh Triệt và Mặc không chút giữ lại dâng hiến sinh mệnh năng của mình.

Bọn họ cảm nhận lực lượng toán thân nhanh chóng xói mòn, sinh mệnh năng tụ tập lại càng lúc càng mãnh liệt.-------Chương 2470: Lâm Minh xuất quan (Thượng)Màn trời đã rũ xuống, thần quang xuyên qua không trung, đất đai nứt ra, hải dương khô cạn, Tu La lộ đã là cảnh tượng kinh thiên động địa như tận thế.Triệt và Mặc và nhiều Võ giảTam Thập Tam Thiên tổ thànhtrận pháp, hội tụ sinh mệnh nang bàng bạc như mặt trời rực cháy, từng luồng sáng đỏ bắn ra từ trận pháp như phi hông xẹt qua không trung bay vào sâu trong địa hoang.Hồng Nguyệt hiệp cốc đại hoang, mộ của Hoang Nhân bị phong ấn trăm ức năm đã nứt ra.Cácquan tài thanh đồng to lớn mở ra, các thần vương cổ xưa bay ra.Những thần vương không biết ngủ say bao nhiêu năm, bọn họ mất đi thần trí, quên bản thân.

Thứ duy nhất bọn họ còn nhớ là chém giết cùng huyết chiến!Trước khi chết bọn họ chịu đựng đau đớn bị chế thành khôi lỗi, ngủ say trong đại trận bao nhiêu năm tháng chỉ vì giây phút hôm nay.Bọn họ là người sớm nên chết đi, nhờ vào đại trận Triệt và Mặc mà phục hồi sự sống.

Sinh mệnh của bọn họ chỉ kéo dài ba ngày ngắn ngrui.Ba ngày cũng đã đủ.Tiếng rống như sóng triều chấn vỡ thiên địa Càn Khôn, mấy trăm thái cổ thần vương bất chấp tất cả lao vào đại quân Thâm Uyên Ác Ma.Những thái cổ thần vương khi còn sống tu vi trên Chân Thần, chét đi bị chế thành khôi lỗi, phong ấn trăm ức năm, tu vi rớt nhiều nhưng kém nhất cũng là Thiên Tôn thượng vị.Trong đó cường giả có sức chiến đấu Chân Thần hạ vị, thậm chí trung vị.- Cái gì?!- Đó là . . .Đột nhiên thấy một đám thái cổ thần vương giết tới, Thâm Uyên Ác Ma hết hồn.

Bọn họ không biết là viện quân từ đâu lao ra.Những thái cổ thần vương đa số đã gầy như que củi, như thây khô.

Người bọn họ quấn đầy xiềng xích, tay cầm vũ khí rỉ sét không còn ánh sáng.

Dưới thân vài thái cổ thần vương có tọa kỵ đã thành xương trắng, tựa như quân đoàn vong linh.Dại quân vong linh Giới Vương lao vào chém giết với Thâm Uyên Ác Ma:- Grao!Có người dẫn đầu thái cổ thần vương tay cầm cây cờ lớn cắm vào đầu to của Tà.Răng rắc!Tiếng xương gãy, Tà nổi giận nhìn thần vương cổ xưa trước mắt mình.

Tuy thái cổ thần vương cơ thể gầy gò nhưng từ đường nét khuôn mặt mơ hồ thấy nét điển trai, lúc chết còn khá trẻ.Từ trăm ức năm trước thái cổ thần vương này là một vị tuấn kiệt phong thần tuấn vị, không ai bì nổi của thái cổ thần tộc.Dù bị chế thành con rối, dù chết rồi bị phong ấn trăm ức năm thì thái cổ thần vương này vẫn có sức chiến đấu Chân Thần trung vị.

Có thể tưởng tượng lúc trước thái cổ thần vương này cường đại cỡ nào.Tà há to mồm nuốt thái cổ tuấn kiệt.Thái cổ tuấn kiệt không chút do dự vận chuyển năng lượng toàn thân tự bạo ngay khi bị Tà nuốt vào.Ầm!Thần quang ngút trời, Tà hét thảm, cơ thể khổng lồ văng ra ngoài, miệng đầy máu, cằm cơ hồ bị xé rách ra!Quốc sư Đại Hồng ma quốc nổi điên:- Giết, giết hết bọn chúng!Đại quân vong linh chiến đấu hoàn toàn không sợ chết.Bên Thâm Uyên Ác Ma trước đó liên tục đánh với Tam Thập Tam Thiên đã hao tôn nhiều lực lượng, không kịp hồi phục bao nhiêu thì thái cổ tuấn kiệt Tam Thập Tam Thiên đã lao lên.- Hủy diệt hết đi!Quốc sư Đại Hồng ma quốc vỗ chưởng đập hai thái cổ tuấn kiệt kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, ngũ tạng lục phủ vỡ nát.Nhưng khoảnh khắc thái cổ tuấn kiệt chết thì lập tức tự bạo.Quốc sư Đại Hồng ma quốc dựa vào tu vi tinh tế thoát khỏi hai thái cổ tuấn kiệt tự baqọ.

Nhưng tám Ác Ma Thiên Tôn xung quanh không may mắn như vậy, bọn họ trực tiếp bị cuốn vào vòng xoáy năng lượng tan xương nát thịt!- Chết tiệt!Đám cao tầng tộc Ác Ma tức điên, bởi vì trở tay không kịp, cũng bởi vì năng lượng tiêu hao nên nhóm Thâm Uyên Ác Ma căn bản không kịp bài bố chiến trận, bịnhóm thái cổ thần vươngTam Thập Tam Thiên xông vào bên trong đại quân.Những thái cổ thần vương hoàn toàn không có khái niệm chết, một khi phát hiện chính mình sắp bị đánh chết liền ôm Thâm Uyên Ác Ma gần nhất tự bạo.Cách đánh bất chấp tất cả khiến tộc Ác Ma chịu tổn thất khá lớn.Tông chủ Tu Di giới hét to:- Rút lui!

Co lại trận hình!Đại quân tản ra rải rác bị thái cổ tuấn kiệtTam Thập Tam Thiên cắt vào trong, khiến công kích ự sát phát huy hiệu quả lớn nhất.

Nếu co rút trận hình sẽ giảm thấp tổn thất rất nhiều.Chênh lệch chính là chênh lệch, dù cho thái cổ tuấn kiệt mạnh mẽkhông sợ chết thì người mạnh nhất chỉ có sáu Chân Thần trung vị, còn lại là Chân Thần hạ vị, Thiên Tôn.

Đối diện địa quân Thâm Uyên Ác Ma còn kém xa.Đại quân Ác Ma theo cao tầngchỉ huy hạ vừa đánh vừa lui, càng lúc càng nhiều thái cổ tuấn kiệtTam Thập Tam Thiên bị đánh chết.

Bởi vì kéo giãn khoảng cách nên nhiều thái cổ tuấn kiệt dù tự bạo cũng không tạo thành tổn thương quá lớn.- Nguy rồi!Nhìn tình huống đại chiến phía xa, đám Võ giả trong Thiên Nhân đại trận nhíu mày.

Cứ tiếp tục thế này không đến một canh giờ thái cổ tuấn kiệt sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.Khi đó Thâm Uyên Ác Ma điều tức một phen sẽ tiếp tục công kích Thiên Nhân đại trận, bọn họ khôngtránh khỏi kết cuộc toàn quân bị diệt.- Chúng ta lao ra liều mạng với chúng đi!- Đúng rồi, không thể khiến các tuấn kiệt thời cổ chết uổng vì chúng ta!Võ giảTam Thập Tam Thiên lên tiếng đã sôi trào chiến ý, lúc này không người sợ chết, chỉ mong có cuộc chiến oanh liệt.Bọn họ tin tưởng có thái cổ tuấn kiệt yểm hộ thì tất cả Võ giả xung phong lao ra ngoài sẽ tổn hại nặng Thâm Uyên Ác Ma.- Không . . .

Chúng ta án binh bất động, thừa dịp này tĩnh tọa điều tức.Thần Mộng từ chối đề nghị làm Võ giả phe chủ chiến khó hiểu.Thần Mộng lắc đầu nói:- Mục tiêu của chúng ta không phải tổn hại nặng Thâm Uyên Ác Ma mà là bảo vệ Lâm Minh.Dù hợp sức với thái cổ tuấn kiệt thì bọn họ tuyệt đối không đánh lại đại quân Thâm Uyên Ác Ma, chỉ mình Tà đã bằng hai, ba Chân Thần thượng vị.Cộng thêm bốn ma vương Chân Thần thương vị, bọn họ làm sao đánh?Lao ra dù cho chém giết một ngày thì cuối cùng toàn quân đều bị diệt, lúc đó ai bảo vệ Lâm Minh?Ở lại Thiên Nhân đại trận phục hồi thực lực, dựa vào trận pháp dây dưa với Thâm Uyên Ác Ma nguyên khí đại thươngít ra câu giờ thêm năm, sáu ngày.Có lẽ khi đó Lâm Minhđã xuất quan.Trên bầu trời, chém giết càng lúc càng thảm liệt, thái cổ tuấn kiệt cơ hồ bị giết sạch.

Thâm Uyên Ác Ma, cũng tổn thất bảy, tám trăm Thiên Tôn, mười mấy Chân Thần.Tám Chân Thần lúc trước tự bạo cũng bị Tà nuốt hết vài người.

Thâm Uyên Ác MaChân Thần hạ vị chết gần hết.Từ số lượng thì Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma không nhiều hơn Tam Thập Tam Thiên bao nhiêu.

Nhưng số Thâm Uyên Ác Ma còn lại là cao thủ từ Chân Thần trung vị trở lên, cộng thêm bảy, tám ngàn Thiên Tôn hỗ trợ, thực lực vẫn mạnh hơn Tam Thập Tam Thiên nhiều.- Đám tiện dân chết tiệt!Vốn tưởng là đợt tấn công nghiền nát lại liên tục bị thua, bốnma vương nổi khùng.

Rõ ràng đối phương yếu hơn bọn họ nhiều nhưng kéo tới bây giờ không thể làm gì bọn họ.- Lúc ấy Ma Thần đại nhân đặt ra thời gian cho chúng ta là hai mươi ngày, hiện tại đã qua rồi, không thể lâu hơn nữa.

Nếu không Ma Thần đại nhân sẽ nghiêm tị chúng ta!Nhắc tới mộ chủ Mộ Ma Thần trừng phạt là đám Ác Ma cao đẳng biểu tình cực kỳ khó xem.

Mộ chủ Mộ Ma Thần có nhiều thủ đoạn khiến người đau đớn còn hơn chết.- Không tiếc mọi giá, dù là công kích kiểu tự sát cũng phải phá đại trận này!- Không sai, không thể đợi!Đám cao tầng Thâm Uyên Ác Ma liếc nhau, lúc cần thiết bọn họ thậm chí có thể hy sinh Tà.Tà là mộ chủ Mộ Ma Thần lấy một Chân Thần thượng vị làm bản gốc, dùng thủ đoạn nhanh nhất chế tạo ra Ác Ma đẳng cấp đồ đằng chuẩn.

Nói trắng ra là mộ chủ Mộ Ma Thầnchia một phần năng lượng chế tạo cỗ máy giết chóc, hồn hải của Tà đã bị mộ chủ Mộ Ma Thần động tay chân, trung thành tuyệt đối, khi cần thiết có thể hy sinh.- Ngươi định . . .

Hủy diệt Tà, nổ nát đại trận?- Đây là cách cuối cùng, chỉ có thể làm vậy.

Không thì chúng ta không cách nào hoàn thành nhiệm vụ!Mấy Thâm Uyên Ác Ma bàn bạc rồi hành động, lúc này Tu La lộ chấn động càng thêm kịch liệt.Lúc trước đại chiến Tu La lộ luôn rung rinh nhưng đám Thâm Uyên Ác Ma vội vàng chém giết, căn bản không rảnh chú ý.

Hiện tại Tu La lộ chấn động quá mãnh liệt khiến bốn ma vương nhíu mày, mặt đất dưới thân bọn họ nứt ra.Tốc độ nứt rạn siêu khủng, từng Thâm Uyên sâu không thấy đáy hịnh thành trên mặt đất, lan tràn ra kéo dài đến cuối thiên địa.

Chỉ tính độ rộng đã là mấy trăm dặm, chiều dài ước chừng là trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm.- Tu La lộ sắp bị hủy diệt?Thâm Uyên Ác Ma ngạc nhiên nhưng trong lòng không chút hưng phấn, dự cảm bất an.

Lúc này bên dưới Võ giảTam Thập Tam Thiên, hư không Lâm Minh bế quan bắn ra ánh sáng chói mắt như một vầng mặt trời đang dựng dục đưới đất.Đám Thâm Uyên Ác Ma tinh thần chấn động mạnh, bất an cũng càng lúc càng mạnh.Trong Thiên Nhân đại trận, Võ giảTam Thập Tam Thiên ní nthở, không chớp mắt cái nào nhìn hướng thần quang phát sáng.- Chẳng lẽ . . .Người Tiểu Ma Tiên run run, tim đập nhanh.

Trong khoảnh khắc vừa rồi Tiểu Ma Tiên cảm nhận hơi thở của Lâm Minh, ngày càng mãnh liệt.Lâm Minh . . .

Xuất quan!?-------Chương 2471: Lâm Minh xuất quan (Hạ)- Nhân Hoàng bệ hạ!

Nhân Hoàng bệ hạ xuất quan!?Rất nhiều Võ giả Tam Thập Tam Thiên cũng nhận ra điều này, Tu La lộ động đất e rằng là do Lâm Minh xuất quan.Phải rồi, nghe nói Nhân Hoàng sẽ dung hợp Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng, tuy rằng không hiểu có chuyện gì nhưng Lâm Minh dung hợp Tu La lộ thì nó sụp đổ vì hắn xuất quan cũng rất có thể.Phe Thâm Uyên Ác Ma, bốn ma vương sắc mặt đã hết sức khó coi:- Đám tiện dân này đang la ó cái gì?Bọn họ nhận ra khả năng duy nhất là Lâm Minh sắp đi ra.- Đừng hoảng!mấy Ác Ma chân thân thượng vị miễn cưỡng giữ bình tĩnh:- Tuy Ác Ma chân thân xuất quan nhưng chưa chắc vượt qua Chân Thần thật sự.

Đừng quên Lâm Minh đã bị Ma Thần đại nhân đánh thương!- Đúng, ngươi nói đúng!Các Ác Ma đsang hùa theo thì mặt đất không ngừng vỡ nát, trong thần quang chói mắt có đôi cánh đen giương ngang như mây đen to lớn bao phủ Tu La hải khô cạn.Đó là đôi csánh của hắc long.- Grao!

Một tiếng rồng ngâm cao vút thẳng lên chín tầng mây.

Trong bão năng lượng bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo âm trầm như hai thanh kiếm thần linh xuyên suốt bầu trời, khiến tâm hồn người run rẩy.Lâm Minh thật sự xuất quan!Hai tía sáng lạnh đó là ánh mắt của Lâm Minh.- Lâm Minh!!- Lâm Minh!!Ngay khiLâm Minh xuất hiện thì bốn ma vương con ngươi co rút, liên tục lùi mấy bước trên bầu trời.Sự kinh hoàng này đến từ khí thế của Lâm Minh.Đó là Lâm Minh chiến thănge vô số lần, vô số cường giả gục trong tay hắn, máuy thiên kiêu đúc thành uy nghiêm đế giả của Lâm Minh.Bốn ma vương trong lòng hoảng sợ, liên tục thụt lùi.

Bọn họ cảm giác lưng ớn lạnh, trong phút chốc không có can đảm đối diện Lâm Minh.Có quá nhiều truyền thuyết liên quan Lâm Minh, đó là đối thủ mà mộ chủ Mộ Ma Thần cũng phải kiêng dè.

Bọn họ chưa đánh nhau nhưng đã run sợ tận đáy lòng.Gió bão tan biến, hắc long to lớn dài ngàn dặm bàn cứ trên mặt đất tan vỡ.

Lâm Minh như cây trường thương cô độc đứng trên đầu rồng.Lâm Minh đứng thẳng tắp, nhưng bộ dạng của hắn khiến người ngạc nhiên.Lâm Minh không còn phong thần tuấn vĩ ngược lại thân thể gầy gò, da dẻ cháy đen, hình như tiêu hao hết khí huyết.Phía trước mộ chủ Mộ Ma Thần cho một kích cuối cùng đánh nát Tử Tinh thiên cung, chớp mắt Lâm Minh xuất hiện trong tầm mắt mọi người là bộ dạng khô đen khiến người lo âu Lâm Minh có phải bị vết thương gì không thể chữa lành không.

Hiện tại Lâm Minh bế quan xong, lại xuất thế.

Mọi người cứ nghĩ Lâm Minh đã phục hồi đến bộ dạng đỉnh cao không ngờ thân thể của hắn như vậy.Lâm Minh chẳng những dáng người gầy gò, mái tóc dài xõa tung rối nùi, quần áo đẳng cấp linh bảo đã nát vụn tơi tả treo trên người hắn.Bộ dạng Lâm Minh làm Võ giả Tam Thập Tam Thiên trái tim treo cao.

Lâm Minh đã hoàn thành thiên nhân dung hợp không chưa?

Có khi nào Lâm Minh bị thương nặng, hắn còng bao nhiêu sức chiến đấu?Nhìn bộ dạng của Lâm Minh, tông chủ Tu Di giới cười gằn tìm về can đảm:"- Ha ha ha!

Còn tưởng rằng ngươi hoàn thành bế quan, vượt qua Chân Thần.

Hóa ra chỉ là nỏ mạnh hết đà, dầu hết đèn tắt thôi!Đúng vậy, lúc trước công kích của Ma Thần đại nhân đáng sợ biết mấy, độ công kích mạnh mẽ cỡ đó Ma Thần đại nhân hy sinh lực lượng tích lũy nhiều năm làm sao Lâm Minh chịu nổi mà không bị thương được?Chính chủ nhân Tu La lộ chắc đã bị đánh hồn phi phách tán, không thì tại sao bặt tăm?Lâm Minh mạnh thật, nhưng mạnh mấy sao hơn Ma Thần đại nhân?- Cố làm ra vẻ, đừng tưởng rằng chúng ta không biết, ngươi bế quan cần vạn năm.

Dù cho ngươi vạn năm chưa chắc ngươi có thể thành công, huống chi hiện tại mới qua chín ngàn chín trăm năm, ngươi làm sao hoàn thành?Quốc sư Đại Hồng ma quốc đè nén lòng sợ hãi bước nhanh tới gần Lâm Minh:- Bế quan bị Ma Thần đại nhân d dánh gãy, ngươi sớm chịu phản phệ, hiện tại khí huyết thiếu hụt.

Dù khí thế của ngươi còn đó nhưng sức chiến đấu thật sự còn lại bao nhiêu?

Hiện tại ngươi cưỡng ép xuất quan vì biết nếu không xuất quan đó là một con đường chết, thế nào, mùi vị thất bại trong gang tấc không dễ chịu đúng không?Bốn ma vương thi nhau nói, càng nói càng cảm thấy bọn họ phỏng đoán không sai, có lẽ tu vi Lâm Minh chẳng những không tiến bộ còn rớt thực lực.Phe Tam Thập Tam Thiên, tất cả Võ giả nín thở.

Bọn họ cũng lo cho Lâm Minh, thấy Thâm Uyên Ác Ma sấn tới thì bản năng che trước mặt hắn, tiếp tục thúc giục Thiên Nhân đại trận.Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang, Cửu Nhi, không rõ Lâm Minh nghĩ gì, hắn như một đoàn sương khiến người hoàn toàn nhìn không thấu.Hắc long bỗng đập cánh bay lên trời.Lâm Minh đứng yên trên đầu rồng cách đại quân Ác Ma càng lúc càng gần.Thấy Lâm Minh bay tới bốn ma vương thầm lo, lúc trước bọn họ nói vênh váo nhưng thật ra ngoài mạnh trong yếu, bơm thêm can đảm cho mình.

Làm sao bọn họ biết Lâm Minh bị thương nặng đến đâu?Một ma vương cắn răng nói: - Ra tay, diệt hắn!Bọn họ không có lựa chọn nào khác, dù cho không muốn đối diện Lâm Minh chút nào.

Nhưng Lâm Minh đã xuất quan, chẳng lẽ có thể chạy trốn?

Không nói đến có thoát khỏi tay Lâm Minh được không, cho dù trốn trở về, mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ cho bọn họ sống không bằng chết.- Tà, xông tới!Bốn ma vương đạt thành ăn ý, lúc này bốn người không ai dám ra tay, phát động hồn ấn trong người Tà, hoàn toàn đioeùe khiển Tà để Tà nổ chết Lâm Minh là cách chiến đấu ổn thỏa nhất.Tổng sản lượng năng lượng trong người Tà siêu khủng bố, để Tà tự bạo như một siêu sao mới bộc phát có thể hủy diệt hết thảy!Hồn ấn khởi động, Tà bị khống chế hoàn toàn, mắt đỏ ngầu gầm rống lao hướng Lâm Minh.- Chết đi, chúng ta có nhiều người đưa tang cho ngươi cộng thêm một con Ác Ma đẳng cấp đồ đằng chôn cùng ngươi, ngươi cũng nên nhắm mắt!- Cuộc đời ngươi cũng xem như oanh liệt, đáng tiếc ngươi gặp phải Ma Thần đại nhân, đã định trước sẽ bị hủy diệt!Mấy ma vương rống lớn cũng để tự thôi miên mình, tăng thêm can đảm.

Bọn họ điên cuồng rót lực lượng của mình vào người Tà, trong phút chốc Tà như bong bóng phình to lớn.Võ giả Tam Thập Tam Thiên nhìn ra Tà sắp tự bạo, một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng khổng lồ như thế tự bạo sẽ có uy lực cỡ nào?

Không dám tưởng tượng.Biểu tình Lâm Minh bình tĩnh, đối diện Tà hùng hổ vọt tới, toàn thân trướng phình, hắn vươn tay ra nhẹ nhàng chậm rãi bóp hư không.- A!

A!

A!Bốn ma vương rót năng lượng vào người Tà cùng kinh kêu, trong chớp mắt bọn họ cảm giác năng lượng, cảm giác của mình bị lực lượng khủng khiếp cắt đứt.

Bọn họ nhìn Tà cơ thể to như ngôi sao bị một bàn tay khổng lồ vô hình bóp, nắn.Bùm!

Đầu lâu Tà bị đè đến cực hạn rồi nổ tung.Máu thịt văng tứ tán.Đây không phải năng lượng nổ, đơn thuần là máu thịt văng tung tóe.

Khi Lâm Minh vươn tay chộp thì tất cả năng lượng trong người Tà đã bị hắn khống chế, không nổ được.Máu như dòng lũ tuôn ra, đổ xuống trên bầu trời.

Máu thịt Tà bị ép nát biến thành thịt nát chảy ra, xương cốt kêu giòn vang, là tiếng đầu lâu của Tà bị bóp thành xương vụn.Thanh âm nghe ghê rợn khiến người người da đầu mát lạnh.Bốn ma vương xoe tròn mắt, lòng bàn tay đổ mồ hôi, trong lòng dậy sóng thần.Bọn họ đã dự đoán có lẽ Lâm Minh siêu mạnh nhưng không ngờ công kích nhằm vào Lâm Minh biến thành bộ dạng này.Tà thể tích lớn như sao, có đầu lâu cứng rắn bảo vệ nhưng . . .

Bị bóp chết?-------Chương 2472: Diệt Thế chi thươngThâm Uyên Ác Ma không hề giật mình khi Tà bị Lâm Minh giết, trước khi bọn họ công kích đã chuẩn bị tâm lý cho điều tệ nhất.Nếu sau khi Tà tự bạo không thể trọng thương Lâm Minh, chính mình chết cũng không lạ.

Hoặc Tà bị Lâm Minh dùng trường thương đâm thủng, hoặc Tà bị Lâm Minh dùng năng lượng không thể so sánh đánh bạo cũng đều là hợp tình hợp lý.Nhưng bọn họ không bao giờ ngờ Tà to như ngôi sao nhỏ bị Lâm Minh như con ếch bóp chết.Đây là lực lượng biến thái cỡ nào?Hiện tại xem ra, Lâm Minh tám, chín phần mười đã hoàn thành bế quan, tức là hắn đến cảnh giới vượt qua Chân Thần.Thực lực đạt đến cực độ Chân Thần, pháp tắc cũng viên mãn thì sẽ bước vào cảnh giới như vậy.

Đây là cảnh giới tương đương với chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương, Ma Thần.Đám Ác Ma cao đẳng luống cuôkngs, cầu viện bốn ma vương:- Chúng ta làm sao bây giờ?Bốn vương cũng hoang mang lo sợ.

Đối diện Lâm Minh, bọn họ giống như đàn kiến gặp sư tử.Một ma vương không cam lòng hét to: - Sao hắn có thể xuất quan sớm như vậy?

Sao có thể hứng chịu Ma Thần đại nhân công kích mấy lần mà vẫn hoàn thành bế quan?Nhưng lúc này có to mồm cũng vô dụng, vì Lâm Minh đã lao tới.Nói chính xác hơn Lâm Minh chỉ bước ra một bước đã đến trước mặt đại quân Ác Ma.

Cơ thể Lâm Minh so với Thâm Uyên Ác Ma thật nhỏ bé, nhưng đối với Thâm Uyên Ác Ma thì Lâm Minh trước mắt không khác gì thần linh to lớn.Bốn ma vương nín thở.Áp lực đến từ Lâm Minh quá lớn,d dè ép bọn họ ngộp thở, tay chân lạnh lẽo, vai nặng trịch không kiềm được quỳ trên trời.Bọn họ đã không có can đảm đối kháng Lâm Minh.Một Ác Ma không chịu nổi áp lực cắn răng nói: - Không, đừng tấn công, ta sẽ nhận ngươi làm chủ . . .

Ác Ma mơ rằng có một cơ hội này, Lâm Minh sẽ tạm thời tha cho gã, gieo nô ấn trên người gã.Đối với Võ giả thì bị người gieo nô ấn là sống không bằng chết, bốn ma vương đương nhiên cũng không nguyện ý dùng cách nhận nô ấn đổi lấy mạng sống thừa.

Nhưng hiện tại Lâm Minh hơn phân nửa sẽ quyết chiến với mộ chủ Mộ Ma Thần.Nếu Lâm Minh khống chế bọn họ lại bị mộ chủ Mộ Ma Thần giết chết thế thì chẳng phải bọn họ sẽ lấy lại tự do sao?Nghe đề nghị hiểm ác của Ác Ma, Lâm Minh bật cười, chậm rãi vươn tay ra.

Các Thâm Uyên Ác Ma nín thở, bọn họ không biết Lâm Minh định làm gì.Là gieo nô ấn hay giết bọn họ?Đối diện sát tinh Lâm Minh có thể bóp chết Tà, bọn họ thậm chí không dám chạy trốn.

Nghĩ đến Lâm Minh chỉ cần mở lực tràng ra thì bọn họ sẽ thành ruồi muỗi trên tấm mạng nhện, không chỗ trốn.Thiên địa vũ trụ năng lượng vô cùng đèu ngưng tụ vào bàn tay Lâm Minh, càng lúc càng mạnh.Năng lượng đáng sợ thế này làm đám đông Ác Ma nín thở, Lâm Minh định làm gì?Lúc trước Lâm Minh giết chết Tà chỉ bóp nhẹ một cái, không thấy hắn ngưng tụ năng lượng.

Giết bọn họ thì Lâm Minh không cần làm rầm rộ vậy đi?Không chỉ Thâm Uyên Ác Ma, Võ giả Tam Thập Tam Thiên cũng khó hiểu.

Lâm Minh tụ tập lực lượng càng lúc càng mạnh, Tu La lộ dưới chan mọi người vỡ càng nhanh hơn.Một cái khe to chưa từng có xuất hiện chính giữa Tu La lộ.Tu La lộ là hình dài trông như con đường thẳng tắp nên được cái tên này, bây giờ chính giữa con đường dài xuất hiện mộ cái khe khủng bố.Cái khe rộng khoảng mấy trăm vạn dặm, dài ít nhất là ức dặm, xẻ đầu và đuôi Tu La lộ ra.Tu La lộ một tách làm hai.Dung nham lòng dất tràn ên, sóng dung nham thẳng lên trời cao vũ trụ rồi tan biến giữa hư không.

Mảng lớn mạch khoáng tan nát hóa thành năng lượng tinh thuần bị tồn tại chưa biết hấp thu hết, các bí cảnh, vô số hiểm địa đều tan rã.Tu La lộ, bắt đầu hủy diệt!Đây là hủy diệt thật sự.Hủy diệt này khiến mọi người trừ Lâm Minh ra rất giật mình.- Đây là . . .

Có người kinh kêu: - Các ngươi hãy nhìn xuống dưới!Bọn họ phát hiện trong lạch trời to lớn nứt ra không phải sâu không thấy đáy, dưới đáy sâu có thứ gì lạnh lẽo lộ ra ngoài.Đó là một cây cột to lớn chôn sâu trong Tu La lộ.Cây cột hình tròn lóe tia kim loại.

Dọc dài, dùng cảm giác của Chân Thần tìm kiếm nó sẽ phát hiện từ đầu này Tu La lộ kéo dài đến một chỗ khác.- Cái gì!!- Đây là . . .

Mọi người, dù là Thâm Uyên Ác Ma hay Võ giả Tam Thập Tam Thiên đều ngẩn ngơ.

Dưới lòng Tu La lộ chôn một cây cột kim loại dài như vậy.Chẳng lẽ cây cột kim loại này là nguyên nhân Tu La lộ có ngoại hình đó?Hình dạng Tu La lộ vô cùng kỳ lạ, trong ấn tượng người bình thường thì thế giới nhân tạo đều sẽ chế ra đại lục hình vuông hoặc hình tròn, tổng thể cho cảm giác là một khối chứ không phải 'một cây' như Tu La lộ.Mặt đất hoàn toàn tan vỡ, vô số núi non bay ra như tro bụi.

Đại dương như hơi nước biến mất.

Tu La lộ hoàn toàn tan vỡ, cây cột kim loại bày ra trước mắt mọi người.Nó siêu khổng lồ như cột thần chôgsn đỡ vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, tận cùng thần trụ thon dài này là mũi nhọn lạnh lẽo, đen nhánh không ánh sáng, dữ tợn đáng sợ, đây đúng là một hung binh tuyệt thế.Binh khí?Chẳng lẽ . . .

Trong đầu mọi người lóe lên một tia sáng bày ra trước mắt bọn họ, rõ là cây trường thương phóng to vô số lần.Mọi người kinh kêu: - Trời ơi!Một cây thần thương xuyên qua vũ trụ bị chôn dưới Tu La lộ.Rất có thể bản thân Tu La lộ là cây thần thương hóa thành, hay hoặc là mục đích chủ nhân Tu La lộ sáng tạo Tu La lộ là dùng khí vận vô tận, máu nhân kiệt mà thế giới này tích lũy trăm ức năm để đúc cây thần thương tuyệt thế này.Đây là lý do tại sao Tu La lộ có ngoại hình như vậy.Trường thương không ngừng thu nhỏ, nhỏ nữa.

Lâm Minh nhìn thần khí chung cực lóe tia sáng đen âm trầm giữa hư không, Đây là một cây Diệt Thế chi thương,Lâm Minh muốn phá hủy thế giới Mộ Ma Thần.Dùng một thế giới làm vũ khí hủy diệt một thế giới khác!

Đây là một kích điên cuồng cỡ nào?Nhưng với Lâm Minh thì chưa phải vũ khí hoàn chỉnh, hắn lần thứ hai ngưng tụ năng lượng.

Cách trứ tầng tầng hư không, vũ trụ Nguyên Mộng đã bị Lâm Minh luyện hóa bắt đầu tan vỡ.vũ trụ Nguyên Mộng là Bất Hủ quân vương sáng tạo ra, nó vốn là một nam nhân tinh thần siêu to, bên trong không có sinh mệnh thực chất hóa.

Khi Lâm Minh bắt đầu luyện hóa vũ trụ Nguyên Mộng thì Võ giả Hồn tộc đã sớm cắt đứt liên kết tinh thần với vũ trụ Nguyên Mộng. vũ trụ Nguyên Mộng to lớn bắt đầu co rút, lại rút nữa.Trong biển sao mênh mông vũ trụ Nguyên Mộng ngưng tụ ra hình ảnh thần linh to lướna.

Thân thể mông lung, khuôn mặt mơ hồ khiến người không thấy rõ.Thần linh tay chân dài như vị thần thượng cổ đạp qua năm tháng vô tận.

Trong người thần linh ẩn chứa uy áp khó tả, khiến người Chân Thần kính sợ.Hình ảnh thần linh xuyên qua tầng tầng vũ trụ, đạp không đến sau lưng Lâm Minh.Hình nhả đó dường như là háo thân của Lâm Minh, lúc này bản thể đang biến thành thần linh, chấp chưởng thiên đạo, chúa tể luân hồi.vũ trụ Nguyên Mộng tan vỡ biến thành một thần linh?Thâm Uyên Ác Ma, Võ giả Tam Thập Tam Thiên ngơ ngác.

Thần linh này là ai?Bọn họ rung động tâm hồn, thần linh to lớn biến thành luồng sáng dung nhập vào diệt thế trường thương.Thần quang sáng rực như mặt trời rực cháy.

Ánh sao vô tận trong vũ trụ đều tắt đi vào lúc này, bị trường thương đen nhánh nuốt mất, cảm giác như cây thương chớp mắt rút đi năng lượng nguyên vũ trụ.Giọng bốn ma vương run run:- Ảo ảnh thần linh này là . . .

Bọn họ muốn chạy trốn nhưng uy áp khổng lồ làm cơ thể bọn họ khó thể nhúc nhích.

Bọn họ cảm giác năng lượng trong người hình như cũng bị ma thương rút đi.Thần linh ảo và Diệt Thế chi thương hoàn mỹ dung hợp, cảnh tượng này khiến mọi người liên tưởng.Óc Thần Mộng lóe tia sáng:- Chẳng lẽ là . . .

Khí linh!?Dùng Tu La lộ rèn tạo thân thương, dùng vũ trụ Nguyên Mộng đúc nóng khí linh.Tất cả đã sớm được sắp xếp hay Lâm Minh tự làm ra?Hoặc chủ nhân Tu La lộ vốn có ý tưởng này, sau khi Lâm Minh dung hợp thiên nhân vũ trụ pháp tắc tối cao thì chính thức hoàn thành bước cuối cùng?Hoàn toàn luyện hóa hai đại thế giới, lấy hai thế giới làm bản gốc rèn tạo vũ khí bản mệnh, đây là cách Lâm Minh luyện hóa thế giới.Lâm Minh nhìn mấy ngàn Thâm Uyên Ác Ma trước mắt, hơn ba mươi Chân Thần Ác Ma, biểu tình lạnh lùng nói: - Từ xưa tuyệt thế thần binh xuất thế, cần uống máu, hôm nay ta đúc nóng thương này mới lộ mũi nhọn, lấy các ngươi ra huyết tế đi.Ánh mắt Lâm Minh nhìn xuống thương sinh, mang theo uy áp không thể cưỡng lại.- A!

Thâm Uyên Ác Ma sợ hãi hồn vía lên mấy, dốc hết sức lực cuối cùng chạy tứ tán.

Nhưng lực tràng và uy áp bao phủ làm sao bọn họ trống thoát?Trường thương xé gió rạch nát khung trời, tiếng rú liên tục vang lên.

Mấy ngàn Thâm Uyên Ác Ma bị lực lượng kinh khủng này nổ nát như các đóa hoa máu nở rộ.Dù là bốn ma vương cũng không cách nào chống cự, cuối cùng thành vận mệnh tan xương nát thịt.Đây là mấy ngàn đóa hoa Ác Ma yêu diễm cùng nở trong vũ trụ, cảnh tượng rung động hồn người.Mỗi đóa huyết hoa là một vị ma vương tuyệt thế!Cảnh tượng như vậy tuyệt đối chưa từng có trong đại chiến thái cổ trăm ức năm trước.Tất cả huyết hoa, thịt Tà lúc trước chết bị Diệt Thế chi thương toàn bộ hấp thu.Trường thương đen nhánh ánh sắc đỏ.Tu La lộ làm thân thương, Triệt và Mặc làm thương hồn, tế luyện trăm ức năm, hai đại pháp tắc đúc thành.Tám ngàn Thiên Tôn, ba mươi Chân Thần huyết tế,, lực lượng vượt qua Chân Thần của Lâm Minh chấp chưởng Diệt Thế chi thương!Bốp!

Cuối cùng trường thương biến thành kích cỡ bình thường rơi vào tay Lâm Minh.Lâm Minh chậm rãi xoay người, hai mắt như hai tia sáng lạnh nhìn sâu trong hư không.

Giây phút dó chiến ý của Lâm Minh như ngôi sao mọc lên.-------Chương 2473: Thời đợi của ngươi do ta kết thúcGiờ này khắc này, Lâm Minh cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượngvô cùng.

Diệt Thế chi thương trong tay Lâm Minh nói là vũ khí thật ra là một phần cơ thể của hắn, chẳng những máu thịt liền nhau mà hơi thở, thần hồn, thế giới trong người, từ trường sinh mệnh, dấu ấn tinh thần đều rèn cùng nhau, không thể chia cắt.Lâm Minh lòng máy động, cơ thể dung nhập vào cây Diệt Thế chi thương.biến mất, hắn cùng Diệt Thế chi thương nhân thương hợp nhất!Ầm ầm ầm ầm ầm!Đằng trước mũi Diệt Thế chi thương tuôn ra sấm sét, ngọn lửa.

Hư không tràn ngập khói xám vô tận, một đường hầm không gian nhưlỗ đen sinh ra trước Diệt Thế chi thương.Gió bão gào thét, Diệt Thế chi thương bỗng nhiên bay ra xuyên suốt thiên địa kéo ngôi sao.Diệt Thế chi thương biến mấttrong đường hầm không gian như mang đi tất cả năng lượng của vũ trụ này.- Lâm Minh . . .Nhìn hướng Lâm Minh biến mất, Võ giảTam Thập Tam Thiên nín thở.Lúc này bọn họ đoán được Lâm Minh đi làm gì.

Lâm Minh sẽ quyết chiến với mộ chủ Mộ Ma Thần, cũng là quyết chiến cuối cùng, kết quả trận chiến này liên quan tương lai Tam Thập Tam Thiên.Từng tầng không gian vũ trụ như sắt vụn với Lâm Minh.

Xuyên qua không gian thì khoảng cách đã mất ý nghĩa, Lâm Minh lần lượt phá mở bức tơàng ngăn cách không gian.

Ngày xưa thán tức thần tường ngăn cách Tam Thập Tam Thiên, khiến Chân Thần khó mà vượt qualại yếu ớt như miếng băng mỏng với Lâm Minh.Rất nhanh Lâm Minh bay đến thái cổ Thần vực, đi tới bầu trời Hắc Ám Thâm Uyên.Mắt Lâm Minh bắn ra sát khí vô hạn, Diệt Thế chi thương lao hẳng xuống.Răng rắc!Diệt Thế chi thương xuyên qua bầu trời Hắc Ám Thâm Uyên bay vào trong thế giới, rơi xuống mặt đất màu đen.Cây thương như bàn long trụ từ cửu thiên rớt xuống, phá tan hết thảy cách trở.

Thế không thể đỡ, mặt đất màu đen dày nặng bị mũi Diệt Thế chi thương xuyên thủng, Diệt Thế chi thương cứng rắn xé rách tầng thứ nhất Hắc Ám Thâm Uyên.Hắc Ám Thâm Uyên là mươi tám không gian độc lậpchồng lại, mặt đất tầng thứ nhất là bầu trời tầng hai.Diệt Thế chi thương vừa xé rách một tầng mặt đất cũng là xé bầu trời tầng thứ hai.lực lượng thế giới vô tận vìg xuất hiện lỗ hổng lớn mà tràn ra ngoài.

Đối với Lâm Minh kiêm tu vũ trụ ngoài người, trong người đến ột đỉnh, có pháp tắc tối cao, cùng đạt đến cảnh giới thiên nhân dung hợp thì hấp thu lực lượng thế giới khuếch tán từ Mộ Ma Thần căn bản không thành vấn đề!Cho nên Diệt Thế chi thương xuyên phá tầng thứ nhất Thâm Uyên, vòng xoáy năng lượng đảo ngược.

Năng lượng bàng bạc tầng một Thâm Uyên bị Diệt Thế chi thương hấp thu mảng lớn.Mặt đất rạn nứt, bầu trời âm u, biển cả khô cạn.

Nguyên thế giới tầng một Thâm Uyên chớp mắt bị rút đi linh khí.Hấp thu lực lượng ày khiến Diệt Thế chi thương càng mạnh hơn, tốc độ không giảm, xông vào biển cả tầng hai Thâm Uyên.Biển phá mở dậy sóng dữ, tầng hai Thâm Uyên cũng bị Lâm Minh dễ dàng xuyên qua.Lần thứ hai hấp thu lực lượng thế giới.

Lực lượng Diệt Thế chi thương càng lúc càng cuồng mãnh!Tiếng sấm dâng lên, gió bão cuốn sạch.

Từng tầng Hắc Ám Thâm Uyên bị phá mở, Lâm Minh cùng Diệt Thế chi thương dung hợp, ngưng tụ lực lượng vô tận cho một kích xuyên phá mười bảy tầng Thâm Uyên đến không gian nơi có Mộ Ma Thần.Lâm Minh nhớ rõ khi hắn rời đi Mộ Ma Thần thì Bất Hủ quân vương có khuyên nhủmộ chủ Mộ Ma Thần có thể khống chê mọi hứ trong mộ chủ Mộ Ma Thần, là chúa tể tuyệt đối, vĩnh viễn đừng bao giờ chiến đấu với mộ chủ Mộ Ma Thần trong Mộ Ma Thần, trừ phi chính mình có được 2n lkphá thế giới Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần cứng rắn biết bao, đây là thế giới lần trước vũ trụ đại phá diệt cũng không thể hủy diệt.

Hôm nay Lâm Minh muốn tự tay đâm thủng nó.Trường thương trong tay Lâm Minh được đặt tên là Diệt Thé, vì muốn khiến nó hủy diệt thế giới Mộ Ma Thần.mộ chủ Mộ Ma Thần, cơ thể dung hợp với Mộ Ma Thần, chỉ cần đâm thủng thế giới này thì căn cơ lực lượng của mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ bị phá hủy.

Đây là ốt nhất, cũng là cách duy nhất đánh bại mộ chủ Mộ Ma Thần.Lâm Minh hét to một tiếng:- Phá!Lâm Minh tiếng rống xuyên thẳng xuống tầng mười tám Hắc Ám Thâm Uyên!Một kích kia ngưng tụ toàn bộ lực lượng Lâm Minh, dung nhập những gì hắn học được cả đời.

Tất cả pháp tắc rót vào hết cho tu vi của Lâm Minh.Ầm ầm ầm ầm ầm!Mũi Diệt Thế chi thương đâm thủng bức tường ngăn cách thế giới Mộ Ma Thần, rạch một luồng thần quang như thanh kiếm thần linh chém ra.Năng lượng khuếch tán hình thành vụ nổ lớn khủng bố, tựa như vũ trụ đại phá diệt đề đến trước tiên.

Bão năng lượng đánh đau thẳng đó làm nguyên tầng mười tám Hắc Ám Thâm Uyên tan vỡ.Mộ Ma Thần bị Lâm Minh xé rách, thế giới được gọi là không thể hủy diệt hôm nay bị Lâm Minh phá vỡ.Chớp mắt năng lượng trùng kích cường đại đến từ Mộ Ma Thần khiến người Lâm Minh run lên, suýt hộc máu.lực lượng thế giới đậm đặc đốt cháy quanh Lâm Minh, cơ thể hắn cùng Diệt Thế chi thương dung hợp thành một như sao băng rực cháy rơi vào mặt đất mênh mang đập thủng cái hố sâu trăm vạn dặm đáng sợ.Ầm ầm ầm ầm ầm!Khung trời vỡ, mặt đất nát, cảnh tượng như tận thế.Khi thế giới bắt đầu đổ sập, mọi thứ vốn không thể phá vỡ trong Mộ Ma Thần đột nhiên trở nên yếu ớt.Lâm Minh bay ra khỏi hố sâu, hắn tóc tai bù xù.

Lâm Minh tựa như đồng chiến thần hàng thế.Bốp!Bốp!Bốp!Lớp da khét đen nứt trên người Lâm Minh đổ rào rào xuống.Lâm Minh vác từng bước một đi tới, rèn luyện khô gầy cởi lớp da cũ ra lại trở nên phong thần như ngọc!- Kết thúc!

Ngươi sống đã quá lâu, thời đại của ngươi từ ta chấm dứt!Lâm Minh nhìn năng lượng dâng trào mãnh liệt trước mắt, nơi đây là Đế Cốt Hải!Sát khí âm trầm, tử khí đậm đặc dâng lên từ Đế Cốt Hải, lan tràn.Lâm Minh rõ ràng cảm nhận linh hồnthượng cổ đau đớn rên rỉ trong đó, hơi thở từ ác đến từ Ác Ma kia.Tử khí càng lúc càng nồng đậm, ngưng hóa thành khói đen mắt thường tổng thấy như ngọn lửa bốc cháy.Một lão nhân tóc xám đi ra từ khói đen.

Thân thể gầy gò như xương khô, hai mắt lão nhân đục ngầu, măt tro tàn.Lão nhân như thây khô ngủ say trăm ức năm trong cổ mộ tưng bước tới gần Lâm Minh, động tác chậm rãi mà cứng ngắc.Nhìn Lâm Minh, đôi mắ đục chợt lộ ra sát khí ngập trời.Đối diện Ma Thần mặt mũi dữ tợn, Lâm Minh lạnh lùng cười:- Xem ra cuối cùng ngươi không thể hoàn thành vĩnh sinh.

Vốn ngươi đã dung hợp với Mộ Ma Thần, đáng tiế, Mộ Ma Thần bị ta đánh nát.

Bởi vì hệ thống thế giới sụp đổ, năng lượng cũng khuếch tán theo, sự sống của ngươi cũng trôi đi, không thể dung hợp với Mộ Ma Thần nữa.

Ngươi tiêu rồi.Ma Thần cười khùng khục:- Khục khục khục khục!Hình như Ma Thần điên rồi:- Giết chết ngươi, nuốt sống ngươi bù đắp sự sogón đã mất của ta thì ta vẫn có thể tu phục Mộ Ma Thần!

Đi chết đi!-------Chương 2474: Hồi ức cuộc đờiRăng rắc!Răng rắc!Mộ Ma Thần tiếp tục sụp đổ.Ma Thần bây giờ như dã thú, mái tóc bay trong gió như cỏ khô, đôi tay gầy gò biến thành móng vuốt dữ tợn, đôi mắt đục lóe tía sáng đỏ.Bây giờ Ma Thần phải nuốt Lâm Minh, không thì lão sẽ vì Mộ Ma Thần tan nát mà chậm rãi dầu hết đèn tắt.Lâm Minh lạnh lùng hỏi:- Thánh Mỹ đâu?

Nàng ở đâu?Vạn năm trước Lâm Minh mất liên lạc tinh thần với Thánh Mỹ, không biết xảy ra chuyện gì với nàng.Khi đó chủ nhân Tu La lộ không thể rời khỏi Tu La lộ, không cách nào cứu Thánh Mỹ.

Lâm Minh thì thực lực kém xa, gặp Hồn Đế chỉ có đường chết.Biết rõ thê tử ở trong nguy hiểm lớn lao nhưng Lâm Minh không thể làm gì, đau khổ và áy náy vô cùng.Mấy năm nay Lâm Minh từng giây từng phút lo cho Thánh Mỹ, dù biết hơn phân nửa Ma Thần sẽ không trả lời mình nhưng hắn không kiềm được chất vấn.- Thánh Mỹ?Ma Thần cười gằn:- Tiện nhân kia bị ta dùng huyết tếrồi, nếu không thì ta làm sao mở ra Vĩnh Hằng chi bích?

Khục khục khục khục!Nhìn Ma Thần cuồng cười, sát khí càng đậm trong mắt Lâm Minh.

Hắn không tin lời Ma Thần, vì lúc ấy hắn cảm giác Thánh Mỹ khôngchết mà bị lực lượng bí ẩn ngăn cách.Hơn nữa không chút nghi ngờ tình huống lúc đó là kế hoạch Hồn Đế huyết tế Thánh Mỹ không thành công, nếu không Vĩnh Hằng chi bích đã chẳng kéo dài lâu như vậy mới miễn cưỡng mở ra.Nhưng nói sao thì hung thủ hại Thánh Mỹ gặp bất trắc là Ma Thần trước mắt.Lâm Minh siết chặt Diệt Thế chi thương đang định công kích chợt tim run lên.- Đây là . . .Cảm ứng thần diệu yếu ớt liên kết tâm hồn Lâm Minh, nó đến từ nơi vô cùng xa xôi.Loại cảm ứng này như người thân, bằng hữu cũ xa cách lâu na,ưm khiến người nhớ nhung.Không lẽ . . .Lâm Minh lòng máy động, giờ hắn không rảnh quan tâm Ma Thần, hắn lắc người dọc theo khe hở to lớn bay ra Mộ Ma Thần.- Muốn chạy?Ma Thần thấy Lâm Minh bay đi thì cắn răng đuổi theo.Thật ra Ma Thần rất e sợLâm Minh nhưng không thể không đuổi theo.

Bởi vì Mộ Ma Thần đã nát, Ma Thần muốn sửa lại Mộ Ma Thần cần năng lượng khổng lồ.Hiện tại Thâm Uyên Ác Ma lợi hại chút đèu bị Lâm Minh giết, thái cổ chư tộc không có nguồn cung cấp chất dinh dưỡng.

Nếu không giết chết Lâm Minh thì không cách nào tu sửa Mộ Ma Thần.Mộ Ma Thần tan vỡ sẽ liên tục tổn thất lực lượng thế giới, dẫn đếnthế giới Mộ Ma Thần càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng không khác gì đại thế giới bình thường.Lúc này muốn phá hủy Mộ Ma Thần thì dễ như trở bàn tay.Sao Ma Thần ngồi xem chuyện đó xảy ra được?

Ma Thần dọc theo khe hởMộ Ma Thần lao ra ngoài, Ma Thần và bão lực lượng thế giới cùng nhau bay ra.

Ma Thần cảm nhận lực lượng bão tố, lòng nhỏ máu.Tốc độ Lâm Minh siêu mau, Ma Thần rượt đuổi không bỏ!Hai người một trước một sau, các tầng kết giới không gian như cửa phòng tùy ý mở trước mặt Lâm Minh, Ma Thần, căn bản không chút cách trở.Lâm Minh càng bay thì cảm ứng đã lâu mới có càng mạnh hơn.

Mãi khi Lâm Minh bay đến một nơi, nhắm ngay hư không trước mặt, huơ tay chộp.Xoẹt!Không gian bị xé rách, tay phải Lâm Minh thò vào trong kéo ra một thứ hình vuông màu xám đen.Hình lập hương này là ma phương!Tính cả thời gian ở trong kết giới thời gian thì Lâm Minh và ma phương đã xa cách mấy vạn năm.

Lúc này ôn lại cảm giác máu thịt lièn nhau, Lâm Minh mừng rỡ trong lòng.Đối với Lâm Minh thì ma phương không chỉ là thần khí, nó còn là rồi ức của hắn, chất chứa rất nhiều.Nó luôn cùng Lâm Minh đi tới hôm nay, trông chừng hắn từ không có gì chậm rãi bước lên con đường võ đạo, trở thành thiên kiêu trẻ tuổi, cuối cùng là cuộc đời võ đạo vượt qua Chân Thần.Tuy ma phương chỉ là một vật phẩm nhưng Lâm Minh có tình cảm với nó khó thể dứt bỏ.Tiếc nuối rằng có tìm được ma phương cũng vẫn không biết ti ntức Thánh Mỹ, nàng giống như bốc hơi khỏi nhân gian.Với thực lực, độ cảm giác hiện tại của Lâm Minh dù Thánh Mỹ cách tầng tầng vũ trụ cũng không đến mức chẳng bắt được mộ chủ Mộ Ma Thần, nhưng sự thật thì ly kỳ như vậy đấy.Lâm Minh thở dài, trong lòng tràn đầy lo lắng.Vèo!Ma Thần bay ra ngay sau lưng Lâm Minh.Ma Thần chợt khựng lại nhìn chằm chằm ma phương trong tay Lâm Minh, biểu tình cực kỳ khó xem.- Thứ này . . .

Tại sao . . .Ma Thần không phản ứng lại được, nhìn biểu tình của lão là Lâm Minh biết lý do ma phương đặt ở đây.Lâm Minh cứ nghĩ Ma Thần sẽ cướp ma phương đi, nhưng hắn không ngờBất Hủ quân vương có thiên phú đến thế, đưa ma phương ra.Ngẫm lại cũng đúng, thật ra lúc ấy Bất Hủ quân vương liên hợp Mục Thiên Vũ tối cao cộng thêm nhiều thượng cổ Ác MaĐế Cốt Hải ở mức độ nào đó đã là khống chế, đưama phương ra không khó khăn gì.Bất Hủ quân vương dùng ma phương khống chế Đế Cốt Hải vì gây rắc rối cho Ma Thần chứ không trông chờ giết chết Ma Thần.

Sau nàyBất Hủ quân vương biết rõ đối kháng không lại Ma Thần, thấy đại thế đã mấtliền đưa ma phương đi.Muốn giữ ma phương là không thể nào, nhưng giấu nó đi thì đơn giản hơn giấu đi nhiều.Huống chi Ma Thần hơn phân nửa không biết Lâm Minh đưa ma phương cho Bất Hủ quân vương, vì vậy Ma Thần mới tưởng Bất Hủ quân vương có thủ đoạn gì đó che giấu qua đó khogón chế được Đế Cốt Hải.Ma Thần vội vàng luyện hóa Mộ Ma Thần, không định bỏ ra thời gian công sức đi tìm một ma phương không biết có tồn tại không.Lâm Minh thì vì lúc trước giao ma phương cho Bất Hủ quân vương, từng khắc ấn ký tinh thần của hắn và Thánh Mỹ vào ma phương, miễn cảm nhận được hơi thở đó là tìm theo cảm giác rất dễ dàng.Lâm Minh bình tĩnh nói:- Bất Hủ tiền bối, đa tạ.Tận đáy lòng Lâm Minh khâm phục, cảm kích Bất Hủ quân vương.

Nhân kiệt tuyệt thế như Bất Hủ quân vương dù chết cũng có thủ đoạn thông thiên.Nếu ma phương rơi vào tay Ma Thần, tuy Lâm Minh có thể cướp lại nhưng hắn không thể tha thứ mình mất vạn năm bồi dưỡng ra liên kết huyết mạch đồng sinh đồng tử với ma phương bị Ma Thần phá đi.Ma Thần nghiến răng nghiến lợi nói:- Vĩnh Sinh Chi Thạch . . .

Thủ đoạn giỏi lắm.Lâm Minh híp mắt lại, mắt sáng rựcnhìn Ma Thần.

Lâm Minh biết Bất Hủ đã bị Ma Thần giết chết, tàn hồn cũng không tồn tại.Tuy rằng nói theo lời của Bất Hủ quân vương thì đây là giải quyết, nhưng khi Lâm Minh nhớ đến là lòng đau nhói.Thù của Bất Hủ quân vương, của Thánh Mỹ, của tuấn kiệt Tam Thập Tam Thiên, của thái cổ thần tộc, của ức vạn vạn sinh linh đã chết.Tất cả nợ máu chỉ có giết Ma Thần mới trả được.-------Chương 2475: Đại kết cuộcTrên bầu trời Hắc Ám Thâm Uyên đã hoàn toàn tối tăm.

Ngôi sao, trăng sáng đều bị hắc ám nuốt mất, đưa tay không thấy được năm ngón.

Nguyên khí thiên địa dao động cũng càng lúc càng kịch liệt như nguyên Thâm Uyên sắp sụp đổ.Mộ Ma Thần là căn cơ của Hắc Ám Thâm Uyên, Mộ Ma Thần bị Lâm Minh đâm thủng, căn cơ Hắc Ám Thâm Uyên dao động.Lâm Minh siết chặt trường thương bắt đầu ngưng tụ lực lượng.

Trước mặt Lâm Minh là Ma Thần già nua cười nanh tranh, đột nhiên cơ thể lọm khọm khách ra, người thịt gầy đét bắt đầu mục rữa, co rút, rất nhanh biến thành bãi thịt loãng.Ầm!lực lượng thế giới khổng lồ từ trên trời giáng xuống toàn bộ trút vào đống thịt nát.Tuy Mộ Ma Thần bị xé rách, tích lũy lực lượng thế giớitrăm ức năm cũng khuếch tán ra nưng những lực lượng này vẫn theo Ma Thần sử dụng.Ong ong ong ong ong!Trong bão năng lượng cuồn cuộn truyền đến vô sốlinh hồn Ác Ma thống khổ kêu gào, thậm chí có Ác Ma sống bị cuốn vào trong, nổ tung trên bầu trời biến thành huyết vụ bị Ma Thần hấp thu!Những Ác Ma sống đến từ Thâm Uyên, bọn họ bị lực lượng thế giới cuồng bạo cưỡng ép cuốn vào trở thành chất dinh dưỡng cho Ma Thần.Lâm Minh mắt lóe tia sáng lạnh, sao hắn có thể đứng nhìn Ma Thần bổ sung lực lượng cho mình được?Lâm Minh hét to một tiếng:- Nếu ngươi dung hợp Mộ Ma Thần thì ta còn e ngại ngươi.

Nhưng ngươi dung hợp thất bại, làm sao đánh laị ta?Diệt Thế chi thương trong phút chốc biến ảo thương quang dài vạn trượng, đây là thần thương có thể hủy diệt thế giới.

Diệt Thế chi thương nằm trong tay Lâm Minh không cần chiêu thức, công pháp gì, lực lượng của nó đã được phát huy tột độ.Xoẹt!Thương quang lạnh lẽo lấp lánh.

Ma Thần biến ra bãi thịt nổ tung, thành thị nát văng tung tóe.Một kích kia chẳng những đập náty Hồn Đế còn phá nát hư không.Mảng lớn kẽ nứt không gian sinh ra kéo dài ngàn vạn dặm.

Sương khói mông lung tuôn ra từ khe hở không gian.Lâm Minh không quan tâm, hắn đang định hoàn toàn hủy diệt tất cả thi lúc này trong sương khói xám mông lung hiện ra một thân hình mờ ảo.Một người mặc áo đen yểu điệu thướt tha như nguồn hắc ám trong vũ trụ.Lâm Minh khựng người lại, tay cầm Diệt Thế chi thương chợt ngừng, hơi thở quen thuộc tràn lên trong lòng hắn.

Tâm hồn Lâm Minh rung động.Sao có thể?Lâm Minh ngẩn ngơ, ở trước mặt hắn có một nữ nhân tuyệt thế cất bước ưu nhã chậm rãi bước ra từ khe hở không gian.

Đôi tay như ngọc vén váy dài cẩn thận bước đi, cảm giác như cô nương xinh đẹp trong nông thôn kéo váy đi trên đường nhỏ bùn lầy.Lâm Minh nhìn khuôn mặt nữ nhân quen thuộc, cảm giácnhư cách mấy đời.Thánh Mỹ!?Làm sao có thể?Thánh Mỹ ngước lên nhìn Lâm Minh, đôi mắt đen lấy chất chứa muôn vàn lời muốn nói nhưng nàng không nói gì, chỉ chậm rãi đi hướng Lâm Minh.***Lâm Minh ngây ra một lúc sau đó thở dài, đôi mắt bàng hoàng, mờ mịt dần biến mất, hay thế là lạnh băng, sát khí âm trầm.Không chút báo trước, Lâm Minh ra thương.

Thương đâm thẳng vào trán Thánh Mỹ.- A!Thánh Mỹ sợ hãi biến sắc mặt, đôi mắt như chất chứa uất ức, đau khổ vô cùng.

Nhưng thương thế của Lâm Minh không chậm lại, sắp đâm thủngThánh Mỹ.Chợt hơi thở của Thánh Mỹthay đổi, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo dữ tợn, đôi tay biến thành móng vuốt cào Lâm Minh.Rầm!Thánh Mỹ đụng vào Diệt Thế chi thương, hétd thảm háo thành mưa ánh sáng, hương tiêu ngọc vẫn.Lâm Minh rõ ràng thứ hắn vừa thấy đều là ảo giác, kỹ xảo công kích tinh thần khá là cao minh.Dù là phân thân Hồn Đế hay thế giới chi linh chủ thể của mộ chủ Mộ Ma Thần có tạo nghệ công kích tinh thần và linh hồn lô hỏa thuần thanh.Dù là Võ giảđẳng cấp Chân Thần hượng vị hoàn toàn không cách nào chống đỡ loại công kích tinh thần này, sẽ bị lạc mất trong đó, hồn hải khô kiệt mà hết.Con người luôn có tâm ma, Lâm Minh cũng vậy.

Nhưng linh hồn của Lâm Minh cường đại hơn nhiều, dù Hồn Đế được công kích tâm ma cao minh cỡ nào thì hắn luôn giữ lý trí.Giữa Lâm Minh và Thánh Mỹ có mối liên kết tinh thần kỳ diệu, lúc Thánh Mỹ vừa xuất hiện không hề có sự liên kết đó.

Tuy Thánh Mỹ reất giống thật, có khuôn mặt và hơi thở của nàng, nhưng với Lâm Minh thì đấy chỉ là một con rối xinh đẹp.Một hơi giết người giả chọc vào nỗi đau trong lòng Lâm Minh, tuy rằng biết rõ chỉ đánh chếtảo giác thì lòng hắn vẫn rất khó chịu.

Vì Thánh Mỹ thật mất tích, không rõ sống chết.Một giọng nói trầm khàn nổ vang bên tai Lâm Minh:- Ngươi có thể nhìn thấu được?Ngay sau đó Lâm Minh cảm giác hồn hải rung lên.

Khoảnh khắc Lâm Minh giết Thánh Mỹ thì mộ chủ Mộ Ma Thần lao vào tinh thần chi hải của hắn.mộ chủ Mộ Ma Thần biét rõ trong tình huống thế giới Mộ Ma Thần tan nát thì không đánh lại Lâm Minh.

Ma Thần mất đi thế giới hỗ trợ, Lâm Minh thì dung hợp hai đại thế giới, lĩnh ngộ hai pháp tắc tối cao, ai người có sự chênh lệch căn bản.Lối thoát duy nhất của mộ chủ Mộ Ma Thần là nuốt tinh thần chi hải của Lâm Minh, đoạt xá hắn.Mục tiêu công kích đầu tiên của mộ chủ Mộ Ma Thần là ma phương, định thừa dịp Lâm Minh trúng ảo giác, hồn hải mất đề phòng cướp quyền khống chế ma phương.Nhưng Ma Thần không ngờLâm Minh chỉ mất vài giây đã xuyên thấu công kích ảo giác, hoàn toàn đập nát.Điều này khiến Ma Thần bối rối.Trong thức hải của Lâm Minh v đen thui, cực kỳ to lớn,toàn thân hỗn độn như không có hình dạng cố định chỉ có cái mồm máu to.Lâm Minh nhìn bản thể của Ma Thần lièn hiểu tại sao trong Mộ Ma Thần, Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nhận Hắc Ám tế điển so với Thâm Uyên Ác Ma mặt mũi bình thường chênh lệch lớn đến vậy.Những Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nói thẳng ra là kế thừa một phần của Ma Thần mới biến ra hình dạng quái vật to lớn.Lâm Minh cảm giác lực lượng tinh thần của Ma Thần vốn lan tràn đến ma phương, muốn xóa bỏ ấn ký tinh thần của hắn trong ma phương.Lâm Minh nở nụ cười âm trầm:- Nếu đến rồi hãy ở lại đây đi, cơ thể cả ngươi sẽ chuyển hóa thành năng lượng linh hồn tinh thuần nhất cho ta dùng.Từ khi Mộ Ma Thần tan nát, Ma Thần mất đi nguồn lực lượng và chỗ dựa, cách biệt thực lực giữa Ma Thần và Lâm Minh kéo rộng ra.

Dù là so đấu chính diện hay tranh cướp hồn hải đều thế.Thế giới trong người Lâm Minh, ma phương dấy lên vòng xoáy linh hồn.

Cùng lúc đó, Diệt Thế chi thương cũng dung nhập vào cơ thể Lâm Minh, xuất hiện trong hồn hải.Ma Thần tức giận quát:- Trước giờ chỉ có ta cắn nuốt người khác,ngươimuốn nuốt ta?Nhưng giọng Ma Thần hụt hơi, có chút khủng hoảng.- Kẻ giết người sẽ bị người giết.

Ngươi muốn cắn nuốt tất cả để mình vĩnh sinh, cuối cùng bản thân sẽ bị nuốt.Tay phải Lâm Minh cầm Diệt Thế chi thương, tay trái cầm Vĩnh Sinh Chi Thạch.

Ánh sáng vàng lấp lánh chói lòa, sấm sét và ngọn lửa khuếch tán trong hồn hải của Lâm Minh.

Lực lượng thế giới vô tận bị lực lượng lôi kéo từ bốn phương tám hướng, thậm chí cách các tầng vũ trụ lao vào bản thể.Ma Thần phát ra tiếng hét chói tai:- Chếtđi!Cơ thể Ma Thần rách nát, Mộ Ma Thần tổn hại khiến lực lượng của Ma Thần trôi nhanh đi.

Ma Thần đã hoàn toàn mất đi lý trí, trong lòng chỉ còn lại chấp niệm giết chết Lâm Minh!Ma Thần há to mồm máu táp Lâm Minh.Vô số linh hồn đau khổ bay ra khỏi miệng Ma Thần như cuồng phong cuố n1e vào trong.Lâm Minh cũng hành động, cơ thể biến thành luồng sáng hợp nhất vớiDiệt Thế chi thương.

Thần thương và ma phương tranh nhau bay ra.Tất cả bão năng lượng trong phút chốc thu về hóa thành luồngthần quang đâm vào miệng Ma Thần.Thời gian dường như đông lại,Ma Thần hoàn toàn ngơ ngẩn, thân thể cứng ngắc, đôi mắt trống rỗng, biểu tình mờ mịt.Sức sống trên người Ma Thần trôi nhanh đi, như tảng đá bị hóa phong, cơ thể nứt li ti.

Từng tia sáng vàng bắn ra từ vết rạn như thanh kiếm thần linh bắn thẳng lên chín tầng mây.Những vết rạn chậm rãi kéo dài cuối cùng lan tràn toàn thân Ma Thần.

Đã mất đi sự sống, Ma Thần chậm rãi chìm vào tinh thần chi hải của Lâm Minh.Ong ong ong ong ong!ma phương đánh vào trán Ma Thần, chớp mắt Ma Thần to lớn vỡ nát.

Cùng lúc đó ma phương dấy lên vòng xoáy màu đen hấp thu hết căn nguyên ký ứ của Ma Thần.Đây là ký ức khổng lồ hơn trăm ức năm, cộng thêm vô số thượng cổ Ác Ma đã bị Ma Thần nuốt, tổng sản lượng ký ức đã không cách nào tưởng tượng.

Dù là Lâm Minh muốn xem hết những ký ức này là chuyện không thể nào.Nhưng Lâm Minh cần tìm một phần ký ức rất nhỏ trong đó, rốt cuộc hắn nhìn thấy cảnh mình muốn tìm.Lâm Minh thấy lúc Hồn Đế muốn huyết tế Thánh Mỹ thì nàng bị hút vào Vĩnh Hằng chi bích, thấy hư không vô tận tan nát.

Một tấm thẻ tinh thạch màu tím bị Hồn Đế công kích đột phá bão năng lượng bay vào hư không.- Đây là . . .Lâm Minh ngẩn ngơ, Thánh Mỹ, Tiểu Ngư Nhi, thử luyện cuối cùng bị khe hở không gian đột nhiên xuất hiện nuốt mất?Khe hở không gian này là cái gì?Lâm Minh khuếch tán cảm giác ra ngoài tìm kiếm nguyên Mộ Ma Thần.

Với thực lực hiện tại của Lâm Minh, cảm giác của hắn cơ hồ phủ lên nguyên Tam Thập Tam Thiên.

Không có không gian ngăn cách nào ngăn được cảm giác của hắn.

Nhưng lần này Lâm Minh không thu hoạch được gì.Khe hở không gian đó dường như chưa bao giờ tồn tại.Lâm Minh thậm chí đến hư không nơi Vĩnh Hằng chi bích từng có, vẫn không thể tìm ra.Lâm Minh nhíu mày, loại tình huống này vượt qua hiểu biết của hắn, chẳng lẽ ngoài Tam Thập Tam Thiên còn có một thế giới bình hành?Lâm Minh không biết làm sao để đi thế giới này, ít nhất hiện tại hắn không tìm được cách.Lâm Minh lắc đầu, tạm thời không suy nghĩ.

Lâm Minh biết tu vi võ đạo của mình không đạt đến mức tận cùng..Lâm Minh tu luyện qua ngắn, tính luôn thời gian trong kết giới thời gian mới chỉ bốn, năm vạn năm tu luyện.

So với Ma Thần sống trăm ức năm, chủ nhân Tu La lộ sống trăm ức năm thi nhỏ bé vô cùng.Có lẽ một ngày nào dso Lâm Minh sẽ thăm dò ra hết mọi bí mật củae vũ trụ này, thật sự khống chế thiên đạo luân hồi.Lúc đó Lâm Minh có thể đi bất cứ đâu trong vũ trụ, thậm chí có thể nghịch cải sinh mệnh, khiến người chết sống lại.Con đường võ đạo dài không giới han, hắn không biết mình sẽ đi tới đâu nhưng chắc chắn luôn đi tiếp.Hiện tại Lâm Minh cần lấy về Tam Thập Tam Thiên.Lâm Minh biết thê tử, hài tử của mình,các nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên đều dang lo lắng cho hắn.Võ Cực Hậu Truyền 1: Nhân Hoàng giớiTrong Tam Thập Tam Thiên, một không gian rộng lớn nơi giao giới Thần vực và Thánh La Thiên có một đại thế giới mới mở ra.Thế giới này chỉ có lịch sử hai mươi vạn năm ngắn ngủi, được người gọi là Nhân Hoàng giới.Nó là Lâm MinhNhân Hoàng dốc hết những gì học được suốt đời, dùng thiên nhân pháp tắc làm Nhân Hoàng giới thiên đạo tụ tập tinh khí vô cùng của Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên, năng lượng mở mang ra.Thế giới này rộng lớn còn hơn Tu La lộ trước kia, nó là thánh địa các thiên tài, nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên hướng tới.Trong Nhân Hoàng giới có nhiều bảo địa tu luyện, có đất thử luyện khiến người xua như xua vịt.

Trong pháp tắc Lâm Minh xây dựng Nhân Hoàng giới có sự thần diệu của Tu La lộ ngày trước, cũng dung nạp không gian tinh thần giống vũ trụ Nguyên Mộng.Nhiều thiên tài chen chúc bể đầu vì giành danh ngạch vào Nhân Hoàng giới thử luyện.Đây chính làthế giớimà cái người như thần kia sáng tạo, hắn leo lên tận cùng pháp tắc võ đạo, sáng tạo không gian thử luyện.

Trong đó chứa các loại thần diệu và cơ duyên là thứ mà người bình thường khó thể tưởng tượng.Nếu tùy tiện được một chút xíu sẽ có ích lợi khó thể đánh giá trên con đường tu luyệncủa Võ giả.Đừng nói thiên tàithế hệ trẻ, dù là Thiên Tôn, Chân Thần cũng khao khát được vài truyền thừa trong đó.Nhưng danh ngạch vào Nhân Hoàng vô cùng khó có.

Tuy Nhân Hoàng giới rộng lớn, nhưng đất hử luyện hữu hạn.

Tam Thập Tam Thiên, nhân tộc, thánh tộc, Hồn tộc, thái cổ chư tộc, các đại chủng tộc thêm vào, thiên tài nhiều như hằng hà sa sổ, muốn nổi bật từ trong đó nói dễ hơn làm!- Rốt cuộc . . .

Rốt cuộc lấy được Nhân Hoàng lệnh!Trong một tòa thành phố lớn Nhân Hoàng giới, ba người trẻ tuổi mặc đồ giống nhau cực kỳ hưng phấn.Sau khi vào Nhân Hoàng giới có nhiều thử luyện, thử thách.

Thành tích đạt tới trình độ nhất định sẽ được một khối Nhân Hoàng lệnh.Có Nhân Hoàng lệnh là có thể tiến vào Nhân Hoàng tháp.

Nhân Hoàng tháp là chỗ thử luyện cuối cùng Lâm Minh sáng tạo ra, giống thử luyện cuối cùng của Tu La lộ ngày xưa.thử luyện cuối cùng dùng độ hoàn thành bình phán thành tích, Nhân Hoàng tháp cũng vậy.Lâm Minh sáng tạo Nhân Hoàng giới có nhiều quy tắc lấy từ Tu La lộ, vì kỷ niệm chủ nhân Tu La lộ.Lâm Minh sáng tạothế giới này tốn nhiều công sức, hắn làm vậy vì muốn trong qua tình sáng tạo thế giới thuộc về mình đạt ới cảnh giới thiên nhân hợp nhất hoàn mỹ hơn nữa.

Thứ hai là muốn nương cơ hội sáng tạo cho thế hệ trẻ Tam Thập Tam Thiên lớn lên.Lâm Minh tu võ nhiều năm, lĩnh ngộ nhiều về võ đạo, cũng học được rất nhiềucông pháp, mấy thứ này là báu vật vô giá.Lâm Minh không định giữ làm của riêng, chỉ cần ngươi có thiên phú, có nghị lực thì sẽ được những truyền thừa này.Truyền thừa quá quan trọng, hai mươi vạn năm trước Tam Thập Tam Thiên đại kiếp thảm liệt như thế xét cho cùng vì chủng tộc Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên thực lực cách biệt quá lớn.

Nếu cuối cùng không nhờLâm Minh cố gắng xoay chuyển vậy thì Tam Thập Tam Thiên bị hủy diệt cái chắc.Lâm Minh muốn khiến văn minh võ đạo Tam Thập Tam Thiên phục hồi đến trình độ trăm ức năm trước, hay tiến xa thật xa.Văn minh võ đạo rực rỡ, cao thủ Tam Thập Tam Thiên lớp lớp, như vậy thì không cần Lâm Minh ra tay ánh sáng cũng có đủ năng lực chống lại kiếp nạn chưa biết trong tương lai.Nên lúc sáng tạo Nhân Hoàng giới Lâm Minh dốc hết sức ra.

Đặc biệt là Nhân Hoàng tháp cuối cùng, Lâm Minh hao hết công sức đặt nhiều thử thách tinh diệu, không chút keo kiệt đặt thưởng cho mỗi thử thách.Nên nó thành bí địa vô số tuấn kiệt hướng tới, nhiều thiên tài đia bảo, các công pháp quý báu vô cùng trong đó khiến người đỏ mắt.

Không chỉ thế, nếu độ hoàn thành đủ cao thì có hy vọng nghe một người giảng đạo, thậm chí trở thành đệ tử ký danh của người đó.So sánh báu vật thì được trở thành đệ tử ksý danh của người kia càng là cơ duyên khiến người khao khát ước mơ.Báu vật chỉ dùng được một lúc, trở thành đệ tử ký danh của người đó là hưởng thù suốt đời.Cho dù ngươi là Võ giả bình dân hay thiêu kiêu thế lực lớn ở trước mặt người đó thì bất cứ thân phận cũ đều không ý nghĩa gì.

Vì hắn đứng quá cao, so với ngọn núi cao thì cục đá hay hạt cát cẳng khác gì nhau.Miễn là trở thành đệ tử của hắn sẽ có thể một bước lên trời.Tuy nhiên ba đệ tử trẻ cầm Nhân Hoàng lệnh không ôm hy vọng này, để lấy tư cách vào Nhân Hoàng tháp là bọn họ đã dốc cạn sức lực ra, muốn trở thành đệ tử của người đó thật là người si nói mộng.Một đệ tử hưng phấn hỏi:- Đại sư huynh nói xem chúng ta có thể lấy được bao nhiêu độ hoàn thành?Biểu tình tràn đầy mong chờ.Đại sư huynh trong ba người lắc đầu nói:- Cỡ năm mươi mấy đi, rất khó thêm nữa.Lời của đại sư huynh khiến hai đệ tử khác ngây người:- Mới năm mươi mấy?

Thấp vậy?Ba người nổi tiếng lừng lẫy trong đại thế giới quê hương của mình, tuy ước chừng đi tới Nhân Hoàng giới thì ánh sáng không rực rỡ như vậy nhưng độ hoàn thành năm mươi hơi thấp.- Đại khái là thế.Đại sư huynh nhún vai nói:- Biết Vân Bình Nguyệt không?- Đương nhiên biết!Vân Bình Nguyệt đến cùng đại thế giới với ba người, là thiên chi kiêu nữ trong thế giới bọn họ.

So về thực lực, thiên phú Vân Bình Nguyệt thắng bọn họ một bậc, mặt đẹp như tiên.Tổng hợp các loại Vân Bình Nguyệt nổi tiếng hơn ba người rất nhiều trong dại thế giới bọn họ.- Vân Bình Nguyệt mới được độ hoàn thành sáu mươi.

Nhân Hoàng giớiquy định là độ hoàn thành trên chín mươi mới trở thành đệ tử của Nhân Hoàng bệ hạ được.

Độ hoan tành trên tám mươi lắm thì làm đệ tử ký danh, trên bảy mươi có thể nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo một lần.

Xuống chút nữa thì không còn.

Mục tiêu của Vân Bình Nguyệt là vào Nhân Hoàng cung, nghe người dó giảng đạo một lần.- Cái này . . .Nghe sư huynh nói xong hai người xì hơi.Khó khăn quá vậy!- Khó như thế đấy, dù đạt tới độ hoàn thành bảy mươi, nghe có thể nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo một lần cũng không dễ dàng, nghe nói bệ hạ gần hai trăm năm nay không giảng nữa.- A?

Tại sao?Hai người câm nín, hai trăm năm mới giảng một lần, quá ít.- ệ hạ phải tu luyện, nghe nói gần đây bế quan . . .- Tu luyện?Hai người nhìn nhau, cảm thấy khó tin.- Nhân Hoàng bệ hạ từ hai mươi vạn năm trước đã là vũ trụ đệ nhất nhân, Ma Thần còn bị Nhân Hoàng bệ hạ giết.

Trên trời dưới đất không ai thực lực bằng một phần trăm của Nhân Hoàng bệ hẹ, vậy mà còn liều mạng tu luyện?- Ừm!

Đường võ đạo không có cuối, Nhân Hoàng bệ hạ luôn khổ tu, đây không phải bí mật gì.

Nghe nói Nhân Hoàng bệ hạ còn hai tâm nguyện chưa xong, với thực lực hiện tại của bệ hạ không cách nào hoàn thành hai tâm nguyện này.- Nhân Hoàng bệ hạ cũng không thể hoàn thành?Hai người ngây ra, đó là tâm nguyện như vậy?

Nhân vật như vị thần đó cũng không cách nào hoàn thành?-------Chương 2476: Vũ Cực Hậu Truyền : Hai tâm nguyệnVũ Cực Hậu Truyền : Hai tâm nguyệnHôm nay là ngày Hắc Ám Thâm Uyên Tam Thập Tam Thiên giảng đạo.Nhân Hoàng giảng đạo, thời gian không cố định, đôi khi trăn năm được hai, ba lần, có khi mấy trăm năm một lần.Mỗi lầ Nhân Hoàng giảng đạo là việc lớn trong Tam Thập Tam Thiên.Ngày Hắc Ám Thâm Uyên giảng đạo là nguyên Tam Thập Tam Thiên, tất cả tông môn Chân Thần, tông môn Thiên Tôn, các đại cao thủ sẽ tập hợp ở Ám Long thương giới ngay.Bình thường thọ yến Chân Thần, lễ mừng lớn của thế lực Chân Thần, loại hoạt động này cũng tập hợp rất nhiều tông môn Chân Thần.Nhưng dù nhiều thế lực đến thì hơn phân nửa chỉ phái sứ giả.Lâm Minh giảng đạo thì tàin là người cầm quyền các đại thế lực tự mình tới, đây xem như ngày nhiều cao thủ mong chờ nhất.Các Chân Thần, Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên không muốn muốn bỏ qua cơ hội này.Rất nhiều đại nhân vật vốn bế quan khi biết Hắc Ám Thâm Uyên giảng đạo sẽ vôiị vàng xuất quan chạy đi Nhân Hoàng giới ngay.trong mắt Võ giả bình thường thì Giới Vương đại giới đã là bá chủ một phương, thậm chí nửa bước Thiên Tôn chưa chắc có tư cách nghe Nhân Hoàng giảng đạo.Mỗi lần giảng đạo Nhân Hoàng Lâm Minh sẽ nói tận tình, nhưng thiên đạo mờ mịt, hắn tu pháp tắc nói bằng ngôn ngữ là không rõ.

Mọi chuyện dựa vào chính mình lĩnh ngộ, được bao nhiêu phải xem tạo hóa của mình.trừ hùng chủ thế lực Chân Thần, Thiên Tôn ra một số hậu bối trẻ tư chất trác tuyệt, được công nhận trong thử luyện Nhân Hoàng tháp cũng có thể tham gia.Lúc này trên núi Nhân Hoàng của Nhân Hoàng giới, khu vực ngàn dặm đã bày ra trận pháp.

Chỉ có tu vi trên Thiên Tôn hay thiên tài trẻ cầm Nhân Hoàng lệnh ghi chép độ hoàn thành trên bảy mươi phần trăm mới có tư cách tiến vào trận pháp nghe Nhân Hoàng giảng đạo.Tuy yêu cầu nghiêm khắc nhưng Tam Thập Tam Thiên quá lớn, người có tư cách nhiều vô cùng.

Vì vậy trên trận pháp các bóng người xuyên toa trên bầu trời, những người này toàn là nhân vật đứng trên đỉnh cao kim tự tháp Tam Thập Tam Thiên, bình thường một người đứng ra đủ chấn nhiếp một đại thế giới.Nhưng trong Nhân Hoàng sơn thì bọn họ hết sức cung kính, đến gần bên ngoài trận pháp.

Chân Thần, Thiên Tôn hay thiên tài tuyệt thế sẽ giảm tốc độ.

Cưỡi tọa kỵ thì xuống, cưỡi linh hạm thì xuống linh hạm để bày tỏ tôn kính Lâm Minh Nhân Hoàng.- Hơn hai trăm năm Nhân Hoàng bệ hạ lại xuất quan giảng đạo.- Cách lâu như vậy người có tư cách nghe giảng đạo càng nhiều, lần giảng đạo này sẽ càng náo nhiệt hơn, đáng tiếc chúng ta không có tư cách đi vào.Lúc trước ba thanh niên cùng sư môn ở vòng ngoài Nhân Hoàng giới vui mừng vì được Nhân Hoàng cũng đi tới ngoài kết giới, ôm tâm tình hâm mộ sùng kính ngước nhìn các nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên xuyên toa.Tuy rằng bọn họ không có tư cách tiến vào trận pháp nhưng chứng kiến việc quan trọng lớn nhất Tam Thập Tam Thiên cũng không uổng đời này.- Thật là rầm rộ, nếu ta có cơ hội được đi vào nghe một lần thì tuyệt rồi.

Nghe nói người nào nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạoxong thường được cơ duyên không nhỏ.

Có người ngộ đạo tại chỗ, trực tiếp đột phá bình cảnh, cũng không biết là thật hay phóng địa nữa.- Là thật sự, Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo, chẳng những giảng một ít đạo pháp, đạo lý, Nhân Hoàng bệ hạ chỉ ngồi đó bốn phía tự hình thành đạo tràn.

Cảnh giới của bệ hạ rất cao, thiên tài tuấn kiệt bình thường chỉ ngồi trong đạo tràng, nhận thiên đạo pháp tắc gột rửa kinh mạch đã được ích lợi lớn lao.

Nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo, dù cho một câu không nghe hiểu, nưng ở trong đạo tràng đã là cơ duyên.Đại sư huynh trong ba người hiểu rõ nhất Lâm Minh giảng đạo, kể lại những gì gã biết.

Hai sư đệ nghe máu nogsn sôi sục, truyền thuyết như vậy, cơ hội như vậy khiến bọn họ vô cùng ngưỡng mộ.- Đừng nghĩ vô dụng, chúng ta hãy cố gắng lên đi, tranh thủ cơ hội như vậy, nếu không chúng ta hiện tại cho dù có tư cách đi vào cũng không bắt được nhiều.

Thực lực như chúng ta không nghe hiểu Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo pháp, thứ hai cũng chưa chắc có thể chịu được đạo tràng của Nhân Hoàng bệ hạ.

Nếu bởi vì không chịu nổi đạo tràng mà ngất xỉu, hoặc rút lui giữa đường thì mất hết mặt mũi.Lâm Minh giảng đạo là cơ duyên nhưng cũng là thử thách.Khi Lâm Minh giảng đạo pháp tắc trong người thật tự nhiên lộ ra, kết hợp với không gian xung quanh.Lâm Minh tu pháp tắc vốn là thiên nhân hợp nhất, nhân thể cùng vũ trụ dung hợp.

Đạo pháp của Lâm Minh khuếch tán thì không gian quanh hắn tự nhiên hình thành một vũ trụ, uy áp vũ trụ không phải ai cũng chịu được.Cho nên Võ giả Tam Thập Tam Thiên thiên phú không đủ, hoặc không đủ thực lực dù đến nghe Lâm Minh giảng đạo cũng không chịu nổi.- Đại sư huynh lúc trước nói Nhân Hoàng bệ hạ trừ giảng đạo ra là bế quan, tu luyện chưa bao giờ ngừng nghỉ là vì hoàn thành hai tâm nguyện.

Hai tâm nguyện đó là gì?Hai sư đệ khiêm tốn thỉnh giáo, đại sư huynh ngước nhìn đại trận phía xa.Đại sư huynh bình tĩnh nói:- Nghe nói hai tâm nguyện của bệ hạ một là chấp chưởng sinh tử luân hồi, siêu thoát thành trụ phôi diệt.

Hai mươi vạn năm trước Tam Thập Tam Thiên đại kiếp quá thảm liệt, nhân loại, thánh tộc, Hồn tộc, cường giả thái cổ thần tộc đều hy sinh không biết bao nhiêu.

Trong đó có rất nhiều tuyệt thế nhân kiệt và anh hùng tiền bối, như Bất Hủ quân vương, Quân Bích Nguyệt, Hạo Vũ Thiên Tôn, Thần Miểu Thiên Tôn . . .- Những người này đa số là bằng hữu của Nhân Hoàng bệ hạ, thậm chí là ân sư.

Bọn họ chết trận vì bảo vệ Nhân Hoàng bệ hạ.- Trừ những người này ra, lão sư quan trọng nhất của Nhân Hoàng bệ hạ, chủ nhân Tu La lộ cũng vì cạn kiệt qua độ trong trận chiến cuối cùng mà chìm vào hôn mê đến nay chưa tỉnh.- Nhân Hoàng bệ hạ xây Đế Cốt Hải thứ hai trong Nhân Hoàng giới, phong ấn linh hồn nhiều người hy sinh, phong những linh hồn đó vào đồ đằng tháp chờ ngày kia có thể chấp chưởng thiên đạo, nghịch chuyển sinh tử, hồi sinh cho mọi người.Lời của đại sư huynh khiến hai sư đệ hết hồn:- Người chết có thể sống lại?

Được không vậy?- Được, Nhân Hoàng bệ hạ chưa bước vào đỉnh võ đạo nhưng đã chạm tới rồi.

Nếu Nhân Hoàng bệ hạ cố gắng vì mục tiêu này chắc cũng có chút nắm chắc.- Vậy . . .Hai sư đệ liếc nhau, không biết nên hình dung tâm tình của mình thế nào, dã vượt tầm hiểu biết của bọn họ.- Còn tâm nguyện nữa là gì?- Tâm nguyện thứ hai là lúc đại kiếp nạn hai mươi vạn năm trước ái thê của Nhân Hoàng bệ hạ, Hồn Hậu Thánh Mỹ và một cô bé đi theo Nhân Hoàng bẹ hạ tên gọi Tiểu Ngư Nhi, bọn họ vì vài lý do mà vào thế giới xa lạ, đến nay chưa rõ tung tích.- Thế giới đó như thế nào không ai biết, tâm nguyện thứ hai của Nhân Hoàng bệ hạ là thấu hiểu tất cả bí mật vũ trụ, đi khắp mỗi góc vũ trụ tìm đến dị thế giới kia, tìm được Thánh Mỹ và Tiểu Ngư Nhi.Hai sư đệ kinh ngạc kêu lên:- Trừ Tam Thập Tam Thiên ra còn có dị thế giới?- Đúng rồi, nghe thật khó tin, có người nói thế giới này . . .

Có lẽ to lớn như Tam Thập Tam Thiên.-------
 
Back
Top Bottom