Tâm Linh Thiên Ân Âm Hành

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
360005475-256-k703961.jpg

Thiên Ân Âm Hành
Tác giả: dtnn1432
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

ờm đọc rồi biết hihiiii, dựa vào câu truyện có thật của tác giả.​
 
Thiên Ân Âm Hành
Chương 1


Hiện tại tôi đang cảm thấy cuộc đời mình như một vở kịch vậy.

Đầy sự đau thương và bi thảm nhưng đâu đó vẫn len lỏi những tia sáng giúp tôi đứng lên.

Câu chuyện bắt đầu từ lúc tôi chuẩn bị lên cấp hai.

Lúc ấy, vừa học xong lớp 5 biết tin mình đậu vào cấp hai tôi mừng lắm đi kể cho mọi người xung quanh nghe cơ, hồi ấy hè là tôi thích về quê, dưới quê có mẹ nuôi của tôi - mẹ Nguyệt, mẹ là một người chu toàn, là trụ cột của gia đình, mẹ nấu ăn ngon lắm, chiều tôi và luôn yêu thương tôi nên tôi thích mẹ tôi lắm.

Gia đình tôi thì không mấy là hạnh phúc bởi vì bố tôi thì ngoại tình, mẹ tôi thì cứ buồn rầu.

Lúc bố tôi không ngoại tình nữa thì cả 2 lại đi làm và bỏ bê tôi ở nhà với ông bà, tôi còn một người chị nữa lớn hơn tôi 7 tuổi tên là Hiền.

Bởi lớn tuổi hơn nên chị em chẳng mấy thân thiết.

Ông bà thì bỏ bê tôi, ba mẹ thì mải mê làm việc, chị tôi lúc ấy cũng học cấp 3 nên nghịch không để ý đến tôi, vì vậy tôi chỉ có một nơi để dựa dẫm vào đó là mẹ nuôi của tôi.

Lúc đó hè tôi xin ba mẹ cho về quê một mình, thế là được về.

Ở quê thì đất và nhà rộng nên thoải mái lắm và tôi được chiều chuộng, được đút cho ăn những món tôi thích, được chơi, được làm mọi điều mà mình thích, hồi đó gần nhà tôi có một cái ao lớn cứ chiều chiều là tôi ra cái ao đó chơi, mát lắm!

Không hiểu sao mà tôi thích ra đó, tôi có một đứa bạn cùng tuổi ở quê tên Thủy, cứ chiều là hai đứa ra hóng gió, nhớ lại vui thật haha.

Nhưng sự kì lạ bắt đầu từ đó, mỗi lần ra cái ao là tối tôi về nằm mơ.

Nằm mơ bình thường thì tôi chẳng nói nhưng tôi lại nằm mơ thấy Ma!!!
 
Thiên Ân Âm Hành
chương 2


Chơi bời cho đã xong thì tôi lại về ăn chơi và ngủ.

Khi say mộng thì tôi lại nằm mơ thấy có một người con gái nhỏ nhắn cũng bằng tuổi tôi ,ở trong tiềm thức tôi biết rằng đó là ma và nó lại cứ đi theo tôi và lại gần tôi, tôi sợ lắm vì lúc đó bản thân đang được đặt trong một cái nôi, khi anh của tôi bước ra thì nó lại trở thành một con búp bê, nó càng ngày càng đáng sợ tiến lại gần tôi, tôi giật mình tỉnh dậy, người ướt đẫm mồ hôi, tôi chỉ có thể diễn tả một từ, tôi sợ!

Cứ mỗi lần ra bờ ao ấy về thì tôi lại mơ thấy ma, vì còn nhỏ nên tôi không để ý đến nó, cứ nghĩ là giấc mơ bình thường thôi.

Ngày qua ngày, những tháng hè bình lặng cứ thế mà trôi qua, đỉnh điểm là một buổi xế chiều, mẹ nuôi tôi bận ra đồng có nhờ tôi trông bố của cái Thủy, vì bố của nó có tính hay trộm chanh, nhà tôi có cây chanh mà bố nó lại cứ đi lại chỗ đấy, thế là tôi ngồi ngoài cửa trông, cây chanh ấy đối diện nhà tôi nhưng nó ở một khoảng xa*vì nhà tôi đất rộng nên trồng xa cửa nhưng chung qui nó vẫn đối diện cửa* ở gần đó lại có một người anh của tôi nữa, à tôi quên kể là nhà tôi ba chị em tôi con giữa có một người chị và thêm một em út nữa, lúc đó em của tôi đã biết đi nó thấy anh đứng ở đó nên tự đi tới đó, tôi thì mải mê trông bố của Thủy, tôi cứ nghĩ là anh Hải sẽ trông em của tôi, (em của tôi được anh Hải bế lên trên mộ cái xe chở đồ gần đấy nó dạng là được láp ráp bằng gỗ, kiểu giống xe đẩy trên cái xe đó thì có một khoảng trống để lên xuống) nhưng không, anh ấy mải chơi mà chẳng hề để ý gì tới em của tôi.

*Bụp* oe oe oe tiếng khóc thất thanh của em tôi khi nó bị ngã, chẳng may lại ngã trúng cây đinh bị rỉ sét, cây đinh ấy đâm thẳng vào lưng, cùng lúc đó mẹ tôi từ đồng về, tôi cùng mẹ lật đật chạy lại chỗ em ấy, mẹ bế em đi kêu bố nuôi để đưa vào bệnh viện, em tôi vào viện, mẹ nuôi tôi về lấy đồ đem lên cho em thì hỏi chuyện tôi tại sao em tôi ngã, rồi trách tôi không chịu trông em kĩ càng, lúc đó mẹ đánh tôi.

Một người chưa bao giờ đánh tôi một cái, một người luôn chăm sóc tôi từng li từng tí, một người không hề mắng mỏ một câu nay lại mắng tôi.

Người anh thì chối bỏ trách nhiệm, mọi người thì lại đổ thừa cho tôi, người mà tôi luôn dựa dẫm giờ đây đã đánh tôi, oan ức quá.

Đánh tôi xong mẹ tôi cùng các anh đi lên viện trông em tôi, ở nhà còn mỗi cha nuôi.

Cha nuôi tôi nghiện rượu lúc đó cha vừa mới uống rượu xong nên rất buồn ngủ, vì vậy đang ngủ.

Tôi thì với mớ cảm xúc thất vọng không còn thiết sống đã nghĩ đến tự tử.
 
Back
Top Bottom