Tâm Linh Thầy Cúng Làng Bầu

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
315181728-256-k742393.jpg

Thầy Cúng Làng Bầu
Tác giả: ng18083
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Được sáng tác bởi: Vương Ngọc Đăng
Câu chuyện hoàn toàn là hư cấu và chỉ mang tính chất rùng rợn và tạo cảm giác lo sợ cho người đọc
Lưu ý: Truyện có những từ ngữ không phù hop
Cân nhắc trước khi xem Tags: applehead​
 
Thầy Cúng Làng Bầu
Hai Thầy Cúng


Vẫn là một buổi chiều tối đầy yên ắng của làng Bầu, quê tôi tuy là nơi gần thành thị nhưng người ở đây có phong cách ăn mặc khá giản dị nếu không muốn nói là nhà quê, gần thành thị là vậy nhưng nó lại có rất nhiều câu chuyện đầy tâm linh từ ngày xưa xửa và câu chuyện mà ai cũng được nghe qua hoặc tận mắt chứng kiến đó là câu chuyện của ông Chữ, một thầy cúng rày rặn kinh nghiệm với nghề bắt ma và là một pháp sư đầy tài ba, câu chuyện mà tôi sắp kể đã xảy ra vào 10 năm trước khi đó ông Chữ vẫn còn hành nghề bắt ma..Dưới cái nóng oi ả của những ngày hạ, ông Chữ đang ngồi trên cái ghế gỗ làm bằng si cũ kĩ ông đang hút thuốc lào vã rồi nghĩ bơ vơ trong đầu thì lại ở đâu ra gặp ông Đồng, cả hai đều là thông gia với nhau nhưng họ cứ hễ gặp mặt là lại chửi nhau um tùm, vì hai đứa con yêu nhau sẵn sàng sống chết nên cả hai chỉ đành cho hai đứa cùng về chung một nhà, đúng lúc vừa gặp ông Chữ vội nói

-Đéo mẹ, hôm nào ông cũng dở chứng sang nhà tôi thế hả ông Đồng, ông thấy thuốc lào nhà tôi ngon lắm hả?

Ông Đồng nghe vậy lại nổi tính sĩ lên

-Mẹ nhà nó chứ, nắng bỏ mẹ ra như này không mời người ta chén chè thì thôi còn đuổi khách đi mới tức chứ, tôi là thông gia ông còn như này chứ khách khứa sang thì ông làm như nào hử?

Ông Chữ nghe vậy liền đáp

-Kệ mẹ bố, nhà bố nói gì là luật bố ông mà còn lèm bèm tôi cho mẹ cái điếu cày vào mồm giờCả hai đang chửi nhau um tùm thì bà Hương, vợ ông Chữ vội ra cản lại

-Ui dời ơi, lúc nào gặp mặt hai ông cũng như chó với mèo vậy, thôi thôi, hai ông im cho cháu nó ngủ, bác Đồng sang nhà chơi thì mời bác vào làm chén chè

Ông Đồng liền cười hì rồi đáp

-À ờ, ngại quá để bác thức giấc như này thật không phải, có gì bác bỏ qua cho tôi nhé bác Hương

Bác Hương đáp với giọng ngái ngủ với cái đầu để tóc xoã xuống

-Thôi, không có gì bác ạ, tiện tôi cũng định dậy đi ra chợ mua vài thứ tối làm đám giỗ, rồi tẹo bác ở lại xơi cơm với nhà tôi

Ông Đồng nghe vậy thì hí hửng vì sắp được mấy miếng thịt gà với chén rượu nhưng vẫn cố làm giá

-À ờm, tối tôi có việc bận rồi nhưng nghe nhà mời vậy tôi cũng chẳng từ chối

Ông Chữ liền nhảy vào

-Bố tổ, có mà chả thèm cái đít gà nhà bố bỏ mẹ ra còn làm giá, đéo mẹ mất toi mấy miếng thịt gà béo bở

Ông Đồng thấy vậy liền quay phắt sang rồi chửi

-Ờ, rồi tôi thích thế đấy, ông làm mịa gì tôi

Ông Chữ chưa nuốt trôi ngụm chè thì lại bị khiêu khích ông đặt cái chén xuống thật mạnh rồi nước chè nóng phắt bắn lên tay, ông giật bắn mình rồi chửi

-Đéo mẹ cha tiên sư cái chén, bỏng mẹ tay ông rồi

ông Đồng cười chí khoái rồi cười sa sả vào mặt ông Chữ rồi đáp

-Chết mẹ nhà ông đi, cho chừa, đã yếu bày đặt làm gió với đờiCả hai cứ vậy mà sa sa chửi nhau cho tới chiều, rồi khi cả hai đang ngồi tám về cái mụ hàng xóm lắm chuyện lần trước kể với hai vợ nhà ổng là đi với gái, hai ổng tức lắm, cứ ngồi chửi liên tục cứ như ngày mai không được chửi vậy, cả hai đang ngồi cười khoái chí vì tâm sự được với nhau về mụ hàng xóm đi bỗng thằng cu Toàn bên xóm Đỗ sang thưa chuyện

-Chuyện lớn rồi bác ơi, ông Viết ông bị mấy thằng du côn đầu đường xó chợ nó đi xe vỉa làm ông Viết tông vào xe conteiner chết rồiCả hai bỗng giật bắn mình, vì ông Viết vốn dĩ là người hoà đồng, thân thiện, yêu thương vợ con lại còn chịu khó với cả ông Viết vốn là bạn nhậu của hai ông nên cả hai đều thương tiếc cho ông lắm

Khi cả hai còn đang ngờ nghệch thì bà Hương về, bà vẫn vui vẻ chào cậu Toàn và mời cậu ở lại ăn cơm nhưng sau khi nghe câu chuyện của ông Viết thì bà hoảng hốt

-Thôi chết, ông Viết chết thật rồi à?

ôi dồi ôi tiếc cho ông quá, khổ thân, ông ý hiền lành tốt tính mà nay lại gặp hoạn này, vốn dĩ là con người tốt toàn cho người khác vay mượn tiền mà chẳng toan tính gì, nay ra đi đột ngột quá

Ông Đồng vội đáp

-Đéo mẹ cha tiên sư bọn nó đi xe ẩu làm mất mạng người, mày có nhớ biển xe hay biết nhà nó đâu không? tao sang tận nhà

Anh Toàn vội đáp

-Dạ, cháu không biết bác ạ, cháu có nhờ cảnh sát check lại cam mà nó lại dùng khẩu trang che biển, thấy bị tông bọn nó vội trốn đi mất rồi bác ơi

Nghe tới đây hai ông chỉ biết thở dài mà nhìn nhau, có vẻ như hai ông đang chuẩn bị tâm lí để làm rõ mọi chuyện xem câu chuyện có liên quan đến tâm linh hay không, đang suy nghĩ một hồi thì thằng Toàn nói

-Dạ thưa, gia đình cháu vừa mang xác của ông Viết về, có gì hai chú tới để tẩm liệm cho xác ông ấy để gia đình cháu còn lo hậu sự ạ

Nghe tới đây, hai ông nhìn nhau mà gật đầu, rồi bảo thằng Toàn đợi 1 lát chờ 2 ông lấy đồ nghề rồi đi

Chuẩn bị xong xuôi cả hai cùng lên đường tới nhà ông Viết, đi tới cổng tiếng khóc đã vang ra làm cho hai ông cũng thấy thương tiếc chung với người nhà, tiếng khóc đầy sự đau khổ, mất mát của người nhà, họ hàng, hàng xóm gần như là có mặt, khuôn mặt của họ bày tỏ sự thương tiếc, thậm chí có người cũng không chịu được mà rơi hai hàng lệ xuống

Vừa bước qua cổng, ông Chữ và ông Đồng bỗng có cảm giác lạnh đến lạ thường, giữa cái nóng 36 độ của mùa hè nay vào nhà lại có cảm giác rờn rợn đến lạnh tóc gáy, chắc hẳn hai ông cũng nhận ra, chỉ là họ không muốn nói mà thôi

-Âm khí nơi đây bao quát toàn bộ căn nhà rồi

ông Đồng nói

-Phải đấy, thôi gác chuyện đó sau, ta vào nhà xem thử ông Viết đang như nào
 
Back
Top Bottom