Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 370



Những người thuộc thị trường quy hết công tội cho Chu Nhã Lan vì độ hot của máy chơi game gấu trúc Tây Tây và hộp bí mật gấu trúc Tây Tây không giảm. Mấy ngày nay thế giới đồ chơi rất thu hút mọi người, nhưng thế giới trẻ em quanh năm chiến đấu với thế giới đồ chơi tại trái ngược tại, nó có vẻ hoang vắng, không có truyền thông bao quanh.

Cẩn thận phân tích bài báo, thành công năm đó của Thế giới trẻ em là nhờ ai? Thế giới trẻ em liệu có lụi tàn như vậy không, liệu giao cho người quản lý thích hợp có tốt hơn không/giao cho người quản lý thích hợp chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

Vân Mộng Hạ Vũ

Cẩm Thành lại đưa ra thông báo, dự định tách mảng kinh doanh đồ chơi khỏi Cẩm Thành. Nếu việc mua lại Thế giới đồ chơi thành công, họ sẽ đưa mảng kinh doanh đồ chơi của mình vào Thế giới đồ chơi và biến nó thành một công ty niêm yết độc lập để đối phó với sự cạnh tranh của các thương hiệu quốc tế.

Khi Lâm Ích Hòa nhìn thấy bản tin, anh ta hất cái gạt tàn xuống sàn…

Lâm Ích Hoà nhìn thấy người phụ nữ mặc dạ phục màu đen ở trên truyền hình, người đó đang đi cùng với ông chủ của Cẩm Thành, người đang nói chuyện với cô ấy chính là bạn tốt chung của bọn họ.

Hai ngày trước anh ta còn gõ cửa tìm đến người này, hi vọng rằng người ta có thể cho mình vay tiền.

Lúc đó người này khuyên Lâm Ích Hoà hãy từ bỏ chức vị chủ tịch hội đồng quản trị, nhường nó cho người khác và ủng hộ Cẩm Thành thay đổi lại cơ cấu bên trong, về sau còn lấy được tiền hoa hồng, hoặc đơn giản là nhân cơ hội giá cổ phiếu đang cao bán tháo nó ra ngoài, sau đó làm lại từ đầu.

Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hoà là do một tay Lâm Ích Hòa gây dựng lên, nó phát triển được đến bây giờ cũng là do sự cố gắng, nỗ lực của anh ta.

Đến bây giờ, người ngoài cuộc đều nói thế giới trẻ em mà xa rời Chu Nhã Lan thì sẽ không làm nên trò trống gì, điều này hoàn toàn phủ nhận đi công lao của Lâm Ích Hòa. Nếu bây giờ anh ta bỏ cuộc, chẳng khác nào tự thừa nhận mình không làm được gì.

Đưa ra một hộp quà bí mật? Con đường mới như vậy không thể trong một thời gian ngắn nghĩ ra được chứ? Vậy nên trước khi ly hôn, Chu Nhã Lan đã có đề phòng với anh ta rồi.

Chu Nhã Lan cũng quá hao tâm tổn sức vì công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa rồi, cô ấy làm như vậy đúng là không nể gì tình nghĩa vợ chồng bấy lâu nay. Nếu đã như vậy, cô cũng đừng trách Lâm Ích Hòa không nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng.

Thế nhưng không nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng thì làm gì được chứ? Anh ta cũng đã tìm người xử lý, nhưng người đó lại hỏi Lâm Ích Hòa rằng: “Anh có thể đưa tôi bao nhiêu tiền chứ? Không phải gần đây anh đã đi khắp nơi để vay tiền hay sao?”

Không thể tìm người bên ngoài xử lý được, anh ta chỉ có thể đi tìm Nhạc Vận Vy giải quyết. Chỉ là trước đấy Lâm Ích Hòa đã xảy ra tranh cãi lớn với Nhạc Vận Vy.

Lâm Ích Hòa lái xe đến nơi ở của Nhạc Vận Vy, lúc này đã là hơn mười rưỡi tối. Khi xe đi qua đường hầm, Lâm Ích Hòa nghĩ làm cách nào để nói chuyện với Nhạc Vận Vy.

Cô ta không phải muốn đăng ký kết hôn sao? Nếu Nhạc Vận Vy hoàn thành được chuyện này, anh ta sẽ đi đăng ký luôn với cô ta.

Lâm Ích Hòa lái xe đến khu biệt thự ở núi Kadoorie vì Nhạc Vận Vy cùng các con sống ở đây. Anh ta lái xe đi vào trong, người giúp việc ra mở cửa.Lâm Ích Hòa hỏi người giúp việc: “Cô Nhạc ngủ rồi à?”

Nhạc Vận Vy mặc chiếc váy ngủ bằng lụa đứng ở ban công tầng hai nhìn xuống Lâm Ích Hòa đứng ở tầng dưới: “Còn chưa ngủ đâu. Thật hiếm thấy đấy, muộn như vậy rồi anh còn đến đây sao?”

Lâm Ích Hòa nhanh chóng đi lên tầng, đến chỗ của Nhạc Vận Vy, đưa tay ôm cô ta vào lòng. Nhạc Vận Vy thấy vậy vùng vẫy ra khỏi anh ta: “Anh làm cái gì vậy?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 371



“Anh nhớ em rồi.” Lâm Ích Hòa ôm lấy Nhạc Vận Vy, đẩy cửa vào trong phòng, ném cô ta lên trên giường.

Anh ta rất nhanh đã cởi bỏ xong quần áo, Nhạc Vận Vy những lúc như vậy trước đây thường hay chủ động, không giống như bây giờ nằm trên giường nhìn Lâm Ích Hòa không mặn không nhạt. “Anh đến chỗ tôi để làm cái gì, cứ nói thẳng ra là được rồi.”

Nhạc Vận Vy nói: “Không phải anh đã nói với người kia rồi sao? Nói nhìn thấy tôi phát chán rồi.”

“Sao có thể như vậy được, sao nói thế được chứ?” Lâm Ích Hòa ôm Nhạc Vận Vy vào lòng: “Em không phải luôn muốn đăng ký kết hôn cùng anh sao? Em giúp anh làm một việc, sau đó chúng ta sẽ đi đăng ký.”

“Giúp việc gì?”

Lâm Ích Hòa nói với cô ta: “Không phải em vẫn luôn hận Chu Nhã Lan sao? Hận cô ta không cho em danh phận kia. Em cũng biết gần đây cô ta đến thế giới đồ chơi, ngày nào cũng trêu đùa anh. Cô ta chính là muốn thấy anh biết mình sai rồi, phải cúi đầu xin lỗi cô ta và cầu xin cô ta phục hôn. Bây giờ anh cũng rất hận Chu Nhã Lan, cô ta làm như vậy quá là không nghĩ đến tình nghĩa xưa cũ rồi. Em hãy loại trừ cô ta giống như loại trừ Phương Gia Mẫn đi.”

“Giống như Phương Gia Mẫn sao?” Nhạc Vận Vy nhìn anh ta.

Phương Gia Mẫn, người mà Nhạc Vận Vy coi là đối thủ lớn nhất sau Chu Nhã Lan, chính là bị cô ta cho người hạ thủ.

Thế nhưng người cũng c.h.ế.t rồi, Nhạc Vận Vy lại phát hiện chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới Lâm Ích Hòa. Ngày hôm ấy, anh ta vẫn tiếp tục bàn chuyện làm ăn, ngày tiếp theo lại mang mấy người phụ nữ đi xem triển lãm trang sức.

Ngày hôm đó Lâm Ích Hòa cho bảo vệ đưa bản thân ra khỏi công ty, hôm nay anh ta lại đến đây nhờ cô ta loại trừ Chu Nhã Lan.

Mấy ngày trước chị em của Nhạc Vận Vy đã nói với cô ta, Lâm Ích Hòa muốn bán căn biệt thự này, rồi đuổi cô và các con đi. Thậm chí họ còn nói với cô ta rằng, Lâm Ích Hòa chỉ muốn cô chết, bởi vì cô ta luôn cản trở đường phát tài của anh ta.

Người chị em đó còn cảnh cáo Nhạc Vận Vy, đừng có mà tham lam ham tiền của Lâm Ích Hòa. Nhìn anh ta bây giờ còn tiền vậy thôi, nhưng với sự cưỡng ép từng bước một của Cẩm Thành, chẳng biết anh ta bao giờ sẽ phá sản.

“Chỉ cần cô ta c.h.ế.t rồi, anh sẽ đi đăng ký kết hôn với em, em sẽ danh chính ngôn thuận trở thành bà Lâm, hai đứa con cũng sẽ không còn là con riêng nữa.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh ta từ lúc nào quan tâm các con có phải là con riêng hay không? Hay phải nói chính xác hơn là anh ta từ lúc nào biết quan tâm các con vậy?

Giết Chu Nhã Lan đâu có dễ dàng như g.i.ế.c Phương Gia Mẫn? Mà g.i.ế.c xong Chu Nhã Lan, người tiếp theo phải c.h.ế.t có phải là cô ta không?Nhạc Vận Vy liếc nhìn Lâm Ích Hòa: “Đưa tôi bao nhiêu tiền?”

“Em làm xong việc này thì tiền của anh còn không phải là tiền của em với các con sao?”

“Không có tiền thì tôi làm cho anh như thế nào được?” Nhạc Vận Vy nói với anh ta: “Ông chủ Phó của Cẩm Thành thuê hai vệ sĩ cho Chu Nhã Lan, tôi không bỏ ra đồng nào thì gọi ai ra tay được đây? Hay để tôi cho anh ra tay nhé.”

“Bao nhiêu tiền mới làm được?”Lâm Ích Hòa còn bao nhiêu tài sản trong tay, Nhạc Vận Vy cũng không nghĩ nữa, nói: “Năm mươi triệu tệ, để tránh việc phân chia không rõ ràng, đây coi như là lộ phí chia tay của chúng ta.”

“Năm mươi triệu tệ, em điên rồi à? Cần nhiều như vậy? Chẳng nhẽ anh còn không tìm được người khác sao?” Lâm Ích Hòa đứng phắt dậy, bình tĩnh lại bản thân mình: “Chỉ cần cô ta c.h.ế.t rồi, tiền của anh còn không phải tiền của em sao?”

Thì ra Nhạc Vận Vy còn chưa tin Lâm Ích Hòa đã hết tiền rồi, nghe anh ta năm mươi triệu cũng không bỏ ra được thì trong lòng cũng có tính toán: “Vậy thì ba mươi triệu tệ, không thể ít hơn nữa. Nếu ít hơn thì sẽ không có ai làm việc này.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 372



“Được, anh đưa em mười lăm triệu trước, mười lăm triệu còn lại sẽ đưa cho em sau khi Chu Nhã Lan chết.”

“Không phải là anh đưa cho tôi, mà tôi chỉ giúp anh tìm người, anh chỉ thông qua tôi mà thôi. Nếu như tôi g.i.ế.c Chu Nhã Lan, một nửa kia anh tại không trả cho tôi thì tôi c.h.ế.t chắc rồi.” Nhạc Vận Vy nói với Lâm Ích Hòa.

“Thôi được, thôi được. Anh biết rồi.”

“Anh sang tên ngôi nhà này cho tôi đi.”

“Cái gì? Em có phải đang đi quá giới hạn của mình rồi không?”

“Mười lăm triệu tệ à dùng tiền mua mạng của người ta, còn căn nhà này là thù lao của người trung gian là tôi.“ Nhạc Vận Vy nói với anh ta.

“Căn nhà này đã bị thế chấp rồi, thủ tục chuyển nhượng tại sẽ rất phiền phức. Lâm Ích Hòa kiên nhẫn thuyết phục Nhạc Vận Vy.

Nhạc Vận Vy tại nhìn anh ta: “Vậy thì mua cho tôi một căn nhà khác.”

Trong quá trình thương lượng, cả hai người đã đạt được thỏa thuận.

Một tuần sau, ngày 18 tháng 9 năm 1986, cũng là Tết Trung Thu, ngày hôm nay chính là ngày bế mạc của cuộc thi “Ai là thần chứng khoán”.

Buổi sáng thức dậy, Phàn Kỳ nhìn thấy Trần Chí Khiêm đang thu dọn hành lý, trong lòng cô có chút buồn chán, anh lại phải đi công tác nữa rồi.

Ngày hôm nay Trần Chí Khiêm phải đi công tác, anh đã nán lại rất lâu rồi, anh rất muốn xem trận đấu cuối cùng của Phàn Kỳ, muốn nhìn thấy cô nhận giải, lại càng muốn đón Tết Trung Thu cùng với cô.

Chỉ là nếu anh đi công tác muộn hơn một ngày thì phải đến thứ ba tuần sau anh mới có thể về nhà. Nhưng mà Phàn Đảo và cậu mợ chủ nhật sẽ đến, hơn nữa thứ hai còn phải đưa cậu vào viện, Phàn Kỳ lại không quen thuộc bệnh viện ở Hồng Kông, lần trước đều là Trần Chí Khiêm liên hệ và chuẩn bị.

Nếu để cho Phần Kỳ giải quyết thì nói được thì cũng được, nhưng chỉ là có chút rắc rối.

Anh chỉ có thể hôm nay đi công tác đến thứ bảy lại về.Phàn Kỳ bước xuống giường, dựa mình vào lưng Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm vỗ vỗ m.ô.n.g cô: “Ngoan.”

Trần Chí Khiêm cũng không muốn rời đi, nhưng anh lại không thể không đi. Xây dựng nhà máy sản xuất chất bán dẫn ở Hồng Kông phải bắt đầu từ con số không, ngay cả nhân lực và kĩ thuật cũng phải bắt đầu từ đầu.

Dung Viễn và Trang Linh Linh cũng nghĩ rằng nếu làm thì phải làm đến cùng, nhân lúc “Hiệp thương chip điện tử” còn có hiệu lực, các doanh nghiệp chip điện tử ở Nhật Bản bị cấm vận, Thiên Thược thành lập trung tâm nghiên cứu ở Nhật Bản, sẽ thu hút những nhân tài của những doanh nghiệp này.

Không muốn anh rời đi, nhưng Phàn Kỳ cũng phải làm quen với việc Trần Chí Khiêm thường xuyên phải đi công tác. Tự mình nghĩ thông, cô từ trên lưng Trần Chí Khiêm đi xuống, sau đó quay lại cắn lên mặt anh một cái.“Nhẹ thôi, chú ý một chút.”

Mấy ngày nay nghĩ lại, Phần Kỳ không còn hài lòng với việc nhắm mắt nằm ườn như con cá nhỏ nữa mà cô bắt đầu ngồi dậy tự mình di chuyển.

Trong lòng vừa nghĩ thì cả người cũng hành động, những lời nói kia hiện lên trong đầu, còn có khung cảnh buổi sáng cả người đều tím bầm kia, làm cho Phần Kỳ rất muốn thử một lần.

Phàn Kỳ quấn lấy Trần Chí Khiêm, để cho anh tùy ý nghịch ngợm, vậy mà đùa vui quá trớn rồi.

Ngày hôm đó Thiên Thược ra mắt sản phẩm mới, Trần Chí Khiêm bị mấy tên săn ảnh chụp được vết cắn trên cổ, còn nói là do con sói gây ra, mà con sói ấy lại chính là cô.

Mấy tên săn ảnh được đà viết rất nhiều, nào là nói Phàn Kỳ ở trên giường cũng giống như đang ở trên sàn chứng khoán, lực tấn công mạnh mẽ vô cùng. Dưới sự miêu tả của bọn họ, Phàn Kỳ không chỉ đang đánh dấu chủ quyền lên người chồng mà còn đang hút m.á.u của anh, mọi người đều lo lắng cho thận của Trần Chí Khiêm có còn dùng tốt hay không.

Thôi được, không cắn lên mặt anh nữa, cắn vào cánh tay vậy!
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 373



Cô chỉ là cắn người ta một cái, vậy mà người ta đã đẩy cô vào tường hôn rồi. Phàn Kỳ tấy tay chặn anh tại: “Để em đánh răng trước đã.”

Phàn Kỳ mở tivi trong phòng, vào nhà vệ sinh tấy kem đánh răng, thuận tiện vừa đánh răng vừa nghe bản tin thời sự.

Tin tức buổi sáng thường được chiếu vào tối hôm trước, bỗng nhiên có một tin tức mới được phát lên: “Lâm Ích Hòa của thế giới trẻ em đột ngột qua đời”

Tay đang đánh răng của Phàn Kỳ dừng lại rồi, cô nói với miệng đầy bọt kem đánh răng: “A Khiêm, Lâm Ích Hòa đột tử c.h.ế.t rồi.”

Trần Chí Khiêm đi qua đó xem, bản tin nói trong lúc Lâm Ích Hòa đi uống rượu ở quán bar, anh ta vì dùng m* t** quá nhiều mà đột tử chết. Vế sau còn đề cập đến cuộc đời của Lâm Ích Hòa và chuyện thu mua của tập đoàn Cẩm Thành.

Phàn Kỳ mơ hồ hỏi: “Là đột tử thật hay là đột tử giả đây?”

“Dù sao kiếp trước Chu Nhã Lan c.h.ế.t rồi mà anh ta vẫn chưa chết.” Vẻ mặt Trần Chí Khiêm vẫn rất bình tĩnh, anh tiếp tục thu dọn hành lý của mình.

Nhìn thấy biểu cảm của anh, Phàn Kỳ lại quay vào nhà vệ sinh tiếp tục đánh răng.

Đợi cô đánh răng xong, hai người đi xuống tầng. Ở dưới tầng, người giúp việc đã chuẩn bị xong hết bữa sáng.

Phàn Kỳ ăn bánh sandwich, hỏi Trần Chí Khiêm: “Xảy ra loại chuyện như vậy, về sau mọi thứ sẽ như thế nào đây?”

“Xem Lâm Ích Hòa có để lại di chúc không, nếu anh ta để lại di chúc, vậy sẽ xử lý mọi chuyện theo di chúc. Còn nếu Lâm Ích Hòa chưa để lại di chúc, thì căn cứ theo pháp luật hiện hành, tòa án sẽ cho con của Chu Nhã Lan quyền thừa kế toàn bộ tài sản của anh ta.”

“Không đúng, không phải anh ta còn hai đứa con với Nhạc Vận Vy sao?”

“Theo pháp luật hiện hành ở Hồng Kông thì con riêng không có quyền thừa kế gì cả.” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ: “Dĩ nhiên những đứa con sinh ra từ người vợ hai hay vợ ba… đã được đăng ký kết hôn đều có quyền thừa kế.”

Phàn Kỳ đứng lên nói: “Để em gọi cho chị Nhã Lan, chắc giờ này chị ấy phải biết chuyện rồi chứ.”

“Cũng được.”

Phàn Kỳ đi gọi điện thoại, đầu dây bắt máy bên kia là giọng nói mệt mỏi của Chu Nhã Lan: “Ba giờ sáng sớm hôm nay chị đã nhận được tin tức anh ta xảy ra chuyện rồi. Lâm Ích Hòa chưa lập di chúc, nhưng anh ta còn có rất nhiều khoản nợ bên ngoài. Còn có thỏa thuận sau chia tay của anh ta với Nhạc Vận Vy mới đây, trong bản thỏa thuận ấy Lâm Ích Hòa phải đưa cho Nhạc Vận Vy ba mươi triệu nhưng anh ta mới đưa được mười lăm triệu cho cô ta…”

Tin tức này đối với Lâm Ích Hòa mà nói là chí mạng, nhưng đối với công ty trách nhiệm hữu hạn Ích Hòa lại là một điều tốt. Hai mươi hai phần trăm cổ phần của Lâm Ích Hòa sẽ rơi vào tay Chu Nhã Lan, việc sắp xếp lại cơ cấu của công ty Ích Hòa là như đinh đóng cột, cổ phiếu của công ty chắc chắn sẽ tăng mạnh.

Nói cho cùng thì đây cũng là một điều thật trớ trêu.Thứ nhất là thị trường đang nóng hổi, thứ hai Phàn Kỳ là người có thực lực mạnh đi ra từ giới giải trí, vì thế nên mức độ bùng nổ của “Ai là thần chứng khoán” vượt qua dự đoán của mọi người.

Đáng nhẽ khi ngày cuối cùng kết thúc, lễ trao giải sẽ diễn ra ở đại sảnh thương mại, nhưng dưới mức độ nổi tiếng này của “Ai là thần chứng khoán”, đài truyền hình Vĩnh Tân cho rằng không gian không đủ đáp ứng nên đã quyết định tổ chức lễ trao giải ở nhà thi đấu, hơn nữa còn mời thêm các ngôi sao đang nổi đến hỗ trợ.

Phàn Kỳ sau khi kết thúc phiên giao dịch bị kéo đi tạo hình, vì hãng thời trang Wo tài trợ cho chương trình này và đoàn đội của Diêu Hoa nên lễ trao giải ngày hôm nay, cô phải mặc lễ phục của Wo tham dự.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 374



Sau khi xe đến địa điểm trao giải, Phàn Kỳ nhìn qua cửa kính xe hơi, cảm thấy tư thái này có chút lớn, tất cả đều được sắp xếp lên thảm đỏ rồi?

Liêu Nhã Triết xuống xe giúp Phàn Kỳ mở cửa, Phàn Kỳ vừa bước ra ngoài, cô liền bị anh ta kéo lại: “May mà chồng của cô hôm nay không có ở đây, tôi mới có thể cùng nữ vương như cô đi vào.” Liêu Nhã Triết có vẻ rất hài lòng với vị trí thứ năm lần này của mình, ngay cả Liêu Kế Khánh mắng vài câu, anh ta cũng cười cho qua.

Mỗi người đều có năng lực khác nhau, thứ hạng của anh ta lần này mặc dù không quá tốt, nhưng chỉ cần đánh bóng nó lên, cũng đủ để cho anh ta tồn tại trong thị trường này.

Đứng trước là Hứa Hạt và vợ của ông ta, với thành tích này của Phàn Kỳ, những người phía sau sớm đã không còn muốn so bì với cô, kết quả tốt nhất của Trường Hưng thuộc về Hứa Diệu Nhi, vị trí thứ hai và thứ ba là người môi giới chứng khoán hành nghề lâu trong ngành rồi.

Bởi vì Hứa Hạt có Hứa Diệu Nhi, nên ông ta cũng không tính là bị mất mặt.

Vợ chồng hai người Hứa Hạt bước lên sân khấu, ông ta quay đầu nhìn về phía Phàn Kỳ và Liêu Nhã Triết, ánh mắt ông ta nhìn Phàn Kỳ không còn giống như ngày trước xem nhẹ nữa mà trong mắt Hứa Hạt giờ đây tràn đầy hận thù.

Phàn Kỳ vẫn duy trì nụ cười thân thiện, đợi hai vợ chồng bọn họ lên sân khấu, cô mới cùng Liêu Nhã Triết đi lên. Ngay khi hai người họ cùng đi lên, mọi ánh đèn của máy ảnh dường như đều tập trung vào họ.

Liêu Nhã Triết mặc một bộ vest đen với hai hàng khuy chỉn chu, trong khi Phàn Kỳ mặc một chiếc váy dạ hội dài chạm đất màu vàng ánh kim, chiếc váy này được thiết kế theo thiết kế đơn giản thường thấy của hãng thời trang Wo. Vì nó bó sát thân hình nên rất kén người mặc, may mắn rằng Phàn Kỳ ăn uống hợp lý, một tuần tập thể dục ít nhất năm ngày, kết quả của việc tập luyện rốt cuộc cũng được dùng đến rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô đứng cùng một chỗ với Liêu Nhã Triết, vẫy tay chào mọi người.

Quay đầu nhìn lại, Hứa Diệu Nhi đang ở phía sau cô. Hôm nay Hứa Diệu Nhi trang điểm tone trung tính, cả người mặc Âu phục, còn thắt thêm cà vạt, tóc cũng được vuốt sáp, nhìn như một người đàn ông kinh doanh vậy, thế nhưng cũng là một phong cách riêng độc đáo.Phàn Kỳ vẫy tay với Hứa Diệu Nhi mà Hứa Diệu Nhi cũng vẫy tay lại với cô.

Liêu Nhã Triết đưa cô đi vào trong kí tên, bọn họ kết thúc mấy phiên giao dịch, lại làm xong tiết mục, còn phải đi tạo hình nên thời thời gian rất gấp, nhiều người trong trường đấu đã đến từ lâu.

Dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình, Phàn Kỳ đi lên phía trước. Cô nhìn thấy ngôi sao nữ vì nguyên chủ đứng sai vị trí mà ném mặt mũi của nguyên chủ đi, đồng thời Phàn Kỳ cũng thấy được ngôi sao nam đã mắng nguyên chủ vì cô ấy do dự không c** đ* khi quay phim.

Lúc này, khuôn mặt mỗi người đều nở một nụ cười thân thiết, nhiệt tình gọi cô, muốn chụp ảnh chung với Phàn Kỳ, Phàn Kỳ chỉ nói với họ một câu: “Xin lỗi, bạn của tôi đang chờ tôi rồi.”Phủi sạch quan hệ, Phàn Kỳ bước tới trước mặt Mạc Thiển Thiển, chụp ảnh chung cùng cô ấy.

Chỗ ngồi của Phàn Kỳ và Liêu Nhã Triết ở phía trước, Liêu Kế Khánh và bà Liêu đã ngồi ở bên cạnh trước rồi.Phàn Kỳ ngồi bên cạnh bà Liêu, cúi đầu xuống trò chuyện với bà, thỉnh thoảng cô lại chào hỏi với người đi vào.

“Bà chủ!”Phàn Kỳ nghe thấy tiếng gọi thì quay đầu, nhìn thấy trợ thủ đắc lực của Trần Chí Khiêm.

Thiên Thược là nhà tài trợ lớn nhất của chương trình này, mặc dù bỏ ra không ít tiền đầu tư nhưng lợi nhuận thu về cũng rất lớn, vì thế nên ở Hồng Kông giờ này có ai mà không biết Gấu Trúc Tây Tây?

“Tôi đến trao giải thưởng thay cho ông chủ.”

“Không phải đến trao giải cho tôi chứ?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 375



“Chắc không phải vậy đâu, nếu ông chủ ở đây, anh ấy đã tranh thủ trao giải rồi.” Cô nói chuyện với anh ta vài câu, ông chủ lớn của đài truyền hình, ông cụ Viên đã mang theo người vợ thứ ba đến rồi.

Phàn Kỳ đến trước mặt bọn họ: “Ông nội Viên, bà ba.”

Ông cụ Viên rất vui, trước đây mỗi khi có chương trình gì hay thì họ đều bị sao chép, thế nhưng chương trình lần này lại không như vậy nữa.

Kĩ thuật và nhan sắc của Phàn Kỳ, cùng với gấu trúc Tây Tây đã tạo rất nhiều chủ đề cho chương trình. Những chương trình được tổ chức tương tự không có cách nào so sánh được với chương trình của bọn họ.

Ông cụ Viên hỏi Phàn Kỳ: “A Khiêm hôm nay không đến sao?”

“Anh ấy đi Nhật Bản công tác rồi ạ.”

“Đợi khi nào A Khiêm quay lại, hai người đến nhà tôi ăn cơm đi.”

“Được ạ.”

Viên Tái Đức ngồi cùng với những người điều hành sàn giao dịch, ông chủ lớn vừa đến, lễ trao giải đã chính thức bắt đầu.

Nam ca sĩ nổi tiếng hát và nhảy mở màn, sau đó đến hai người chủ trì chương trình, cả hai người đều hài hước và làm mọi người cười phá lên.

Giải thưởng đầu tiên là giải thưởng người có tiềm năng nhất, Liêu Nhã Triết và hai người môi giới chứng khoán khác có thành tích trung cấp được nhận giải.

Phàn Kỳ ngồi dưới khán đài nhìn từng giải thưởng được trao tặng, cô đã lên khán đài nhận giải Đoàn thể với các đồng nghiệp ở Diêu Hoa rồi.

Trước khi trao giải quán quân và á quân, còn một giải thưởng nữa là giải Người được yêu thích nhất, giải thưởng này do các khán giả xem chương trình này bình chọn ra.

Người dẫn chương trình nói: “Xin mời vị khách trao giải của chúng ta, môi giới chứng khoán của Trường Hưng, cũng chính là Hứa Hạt, lên khán đài tiết lộ giải thưởng của chương trình.”

Hứa Hạt mặc Âu phục, giày da bước lên sân khấu, cầm phong thư và công bố kết quả: “Người được giải thưởng Người được yêu thích nhất của chương trình “Ai là thần chứng khoán” chính là… môi giới chứng khoán của Diêu Hoa, Phàn Kỳ.”

Phàn Kỳ đứng dậy đi lên sân khấu nhận giải, người dẫn chương trình đưa cho cô micro, Phàn Kỳ nhận lấy chiếc cúp: “Đầu tiên, tôi xin cảm ơn khán giả ngồi trước màn hình tivi đã yêu thích tôi, nhờ vậy mà tôi mới có thể đạt được giải thưởng này.

Tiếp theo, tôi cũng phải nói thêm một điều, thị trường chứng khoán có nhiều rủi ro, mọi người nên thận trọng hơn khi đầu cơ vào cổ phiếu.

Với tình huống không thể kiểm soát tài khoản vốn thoái lui, tôi kiến nghị mọi người nên thực hành với số vốn nhỏ hai ba nghìn tệ luyện tay.

Xin mọi người đừng tham lam mà thắng được ván nhỏ lại cược cả một ván to, cho dù lần này thắng được, nhưng lần sau cũng có thể bị thất bại. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và yêu quý tôi!”

Phàn Kỳ muốn cùng chiếc cúp rời đi, lại bị Hứa Hạt gọi lại: “Kỳ Kỳ, tôi có thể hỏi cô một vấn đề không?”

Ông ta cũng giống như những người khác gọi cô là “Kỳ Kỳ”, thế nhưng Phàn Kỳ biết rằng trong lòng Hứa Hạt không có gì tốt đẹp với cô.

Phàn Kỳ không thể từ chối ngay tại đấy, cô trả lời: “Đương nhiên là được.”

“Khi ngài Carter đến thăm chương trình, tiếng Anh của cô rất giỏi. Cô nói rằng mình dùng rất nhiều thời gian và sức lực học tiếng Anh nên tiếng Anh của cô mới được như vậy. Tôi muốn hỏi rằng, tiếng Quảng Đông của cô không tốt, có phải do cô không thèm học tiếng Quảng Đông hay không?”

Hứa Hạt đang đào một cái hố cho Phần Kỳ, khiến cho khán giả nghĩ rằng cô không muốn hòa nhập vào Hồng Kông.

Phàn Kỳ cười: “Tôi còn có thể nói tiếng Anh bằng khẩu âm của nhiều quốc gia, như là…”

Phàn Kỳ nói nhiều khẩu âm tiếng Anh của nhiều quốc gia và khu vực không giống nhau, biểu diễn sinh động của cô khiến tất cả mọi người ở đấy được một trận cười, sau khi trả lời xong cô hỏi: “Có phải rất buồn cười hay không?”

Câu hỏi này làm khán giả dần dần ngừng cười, Phần Kỳ nói: “Không phải người nói tiếng mẹ đẻ là tiếng Anh thì khi nói tiếng Anh mọi người có khẩu âm khác thì là chuyện rất bình thường hay sao?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 376



Phàn Kỳ tại nói một câu người Hồng Kông nói tiếng Anh, cô nói: “Khẩu âm như thế này đáng để bị cười chê sao? Ngôn ngữ có thể nói thà một nghệ thuật, tiếng Hán thì sâu sắc và thâm thúy, tiếng Pháp tại tao nhã và nghiêm ngặt.

Tuy nhiên, cái cơ bản nhất của ngôn ngữ, chính là chức năng mở rộng nhất, để người ta có thể giao tiếp với nhau. Chỉ cần chúng ta đều hiễu được nhau là tốt rồi. Ông là người nói tiếng mẹ đẻ nên ồn nói tốt, ông lại vì thế mà kiêu ngạo ư? Vì vậy mà ông có thể khinh thường những người không nói tốt tiếng Quảng Đông sao?

Hồng Kông sau chiến tranh thế giới thứ hai, chỉ có năm trăm, sáu trăm nghìn người, hơn ba mươi năm, dân số không ngừng tăng lên, đến nay đã có hơn năm triệu người. Đây là thành phố cho người nhập cư, cũng có thể nói đây chính là thành phố có nhiều người từ nhiều nơi khác đến.

Mọi người chê cười tiếng Quảng Đông của người mang giọng điệu từ quê hương của người ấy, tôi cho rằng điều này trái với tỉnh thần của câu chuyện “Dưới núi Sư Tử”, đặc biệt là hai câu: “Dưới núi Sư Tử, hãy giúp đỡ lẫn nhau, vứt bỏ phân biệt mà tìm người ở bên. Buông bỏ mâu thuẫn trong tòng tẫn nhau, cùng nhau theo đuổi lý tưởng. Ông Hứa, tổ tiên của ông đến từ đâu? Lúc bọn họ đến đây, tiếng Quảng Đông đã chuẩn chưa?”

Có ai mà không biết nhà họ Hứa đến từ Thượng Hải? Thậm chí Thượng Hải cũng không phải gốc gác của họ, gốc gác nhà họ Hứa là từ Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc.

Phàn Kỳ nói vào micro: “Mọi người xin tôn trọng khẩu âm khác nhau của những người nói tiếng Quảng Đông. Trên thực tế, việc này cũng là tôn trọng tổ tiên của mình, bởi vì tổ tiên chúng ta đã từng giống như tôi,nói tiếng Quảng Đông không lưu loát và đều khó khăn khi mưu sinh ở Hồng Kông.”

Lời này của Phàn Kỳ vừa nói ra, ở dưới vang lên một tràng pháo tay oanh liệt, tất cả mọi chuyện đều đi khỏi dự tính của Hứa Hạt, ông ta vốn muốn cô giải thích tại sao không học tốt tiếng Quảng Đông, không ngờ cuối cùng cô lại chuyển chủ đề đến việc thành phố có nhiều người nhập cư, lại chuyển chủ đề về lòng bao dung và giúp đỡ lẫn nhau.

Làm cho việc ông ta bây giờ cười chê khẩu âm của cô thì ông ta chính là một tên hề. Hứa Hạt không vui vẻ gì mà rời khỏi sân khấu.

Hứa Diệu Nhi, người cách Hứa Hạt hai vị trí trên khán đài, nhìn cha mình đi ngang qua…

Rất nhanh đã đến lúc công bố giải quán quân và á quân. Giải thưởng đầu tiên là giải á quân, người thứ ba là Hứa Diệu Nhi lên khán đài, cô ấy nhận lấy cúp và nói vào micro: “Cảm ơn chương trình ‘Ai là thần chứng khoán’ đã cho tôi có cơ hội một lần so tài trong thị trường chứng khoán cao cấp ở Hồng Kông.”

Hứa Diệu Nhi nhìn quanh một vòng khán giả ở phía dưới: “Chương trình cũng cho tôi biết rằng ngoài bầu trời còn có bầu trời khác nữa và ngoài người này còn có người kia nữa, để cho tôi biết rằng mình cách cao thủ một khoảng rất xa.

Chỉ là, chương trình cũng tiếp thêm cho tôi niềm tin, như là chim non mọc đủ lông đủ cánh, chỉ còn việc thử bay nữa mà thôi. Sau cuộc thi này, tôi quyết định thử thách bản thân, tôi sẽ không sống dưới sự bao bọc của ba mẹ nữa mà sẽ tự mình đối mặt với thương trường.

Vì vậy, tôi quyết định mình sẽ gia nhập bộ phận môi giới chứng khoán của Diêu Hoa, trở thành đối tác của Diêu Hoa sắp tới. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!”

Hứa Diệu Nhi nói xong câu này liền nháy mắt với Phàn Kỳ, Phàn Kỳ cũng gửi lại cô ấy một nụ hôn gió.

Lời nói của Hứa Diệu Nhi làm tất cả khán giả ngồi dưới xôn xao. Mặc dù Hứa Diệu Nhi không bằng Phàn Kỳ thế nhưng thực lực của cô ấy ai cũng có thể thấy rõ. Hai người dự thi khác của Trường Hưng một người xếp vị trí thứ chín, một người thì trong ba ngày đột ngột bị thua lỗ quá hai mươi nên đã bị loại.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 377



Người của Trường Hưng chỉ có một người duy nhất lọt vào được top 3 đó là Hứa Diệu Nhị, còn là con gái của Hứa Hạt. Vậy mà người này lại lựa chọn làm việc cho công ty đối thủ...

Cho dù lời nói ra có đường hoàng đến mấy thì trong lòng những khán giả ở đây cũng có cân nhắc của riêng mình.

Hứa Hạt xanh mặt, ông ta cho rằng con gái mình chỉ vì giận dỗi nhất thời mà chuyển ra ngoài, chỉ nghĩ con gái chỉ náo loạn một trận nhất thời mà thôi.

Ngờ đâu Hứa Diệu Nhi chính là điên rồi, ngay tại nơi này tuyên bố mình rời khỏi Trường Hưng?

Khán giả bên dưới khán đài còn đang tiêu hoá tin tức này thì bên trên khán đài đã công bố quán quân và á quân. Ba người đứng cùng một chỗ, Hứa Diệu Nhi dựa vào Phàn Kỳ, nhìn trông quan hệ hai người hết sức thân thiết.

Người dẫn chương trình hỏi: “Tôi nhớ lần đầu gặp nhau của hai người không được tốt đẹp lắm cơ mà.”

“Sau khi quen biết nhau nhiều hơn, ấn tượng rập khuôn ban đầu dần bị phá bỏ, khoảng cách giữa người với người được kéo gần lại. Chúng tôi là người đồng hành cùng nhau, cũng là chị em của nhau, tại sao không thể trở thành bạn bè tốt chứ?” Phàn Kỳ nhìn Hứa Diệu Nhi rồi nói.

“Cảm ơn Kỳ Kỳ đã nhắc nhở tôi, cô ấy nói tôi ngoài việc đại diện cho Trường Hưng, cũng là đại diện cho tất cả những người môi giới chứng khoán nữ. Cả hai chúng tôi đều phải chứng minh cho mọi người thấy rằng phụ nữ cũng có thể giống như đàn ông, làm một người môi giới chứng khoán xuất sắc. Hôm nay, chúng tôi đã làm được rồi! Chúng tôi cùng có chung một ước mơ, tại sao không thể trở thành chị em tốt chứ? Tôi còn cảm thấy hổ thẹn với bản thân của trước đây!” Hứa Diệu Nhi rơi nước mắt, đưa tay ra ôm lấy Phàn Kỳ: “Cảm ơn cô!”

Nhà tài trợ Phùng Học Minh ngồi ở dưới khán đài, nhìn Hứa Diệu Nhi ôm lấy Phàn Kỳ. Một người là người phụ nữ phù hợp với mọi suy nghĩ của anh ta về phụ nữ, một người lại là người anh ta từng ghét bỏ, hiện tại hai người này lại đang ôm nhau. Khoảng cách nhan sắc không quan trọng, quan trọng là cả hai người bọn họ đều tỏa sáng rực rỡ…

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngày hôm sau, ti vi và báo chí đã tràn ngập tin tức về lễ trao giải ngày hôm qua.

Bản tin giải trí tập trung đến chương trình và cách ăn mặc của ngôi sao ngày hôm qua, báo chí bình luận Phàn Kỳ:

“Nhân tài trẻ tuổi hiện nay!”Bài báo nói cô ấy có dáng người đẹp, kỹ thuật tốt. Chó săn Hồng Kông không thấp kém không thoải mái, ba chữ "kỹ thuật tốt" rất mơ hồ, Phàn Kỳ nhìn cũng cảm thấy bên trong khẳng định có một tầng ý tứ khác.

Trang tin tức xã hội đứng đắn hơn nhiều, là nghiên cứu thảo luận vấn đề kỳ thị tồn tại ở Hồng Kông mà Phàn Kỳ nói trong lễ trao giải, tác giả chuyên mục tán thưởng quan điểm của Phàn Kỳ, đây là một thành phố di dân, sức quyến rũ lớn nhất của thành phố này chính là bao dung, cho người ta cơ hội theo đuổi giấc mơ.Bản tin tài chính và kinh tế thảo luận đề tài Hứa Diệu Nhi phản bội.

Bởi vì người quản lý cổ phiếu lớn đều là tự mình dẫn khách hàng, cho nên những người quản lý này đổi công ty quản lý nhìn quen lắm rồi, không ai sẽ cảm thấy kỳ quái. Hứa Diệu Nhi thì khác, cô ta là con gái của Hứa Hạt, cô ta muốn rời đi đối với Trường Hưng mà nói có ý nghĩa khác.

Thậm chí có tin đồn nói, vợ chồng Dung Viễn đối với Hứa Hạt bất mãn đã lâu.Hứa Diệu Nhi rời đi, thậm chí có thể nói là chứng thực những tin đồn này.

Làm cho người ta hoài nghi Trường Hưng có ổn không?Diêu Hoa ở một bên khác lại được mùa bội thu, Phàn Kỳ là người nhà bọn họ, Hứa Diệu Nhi muốn đầu tư vào nhà bọn họ, tuy rằng công tử Liêu Kế Khánh không tiến vào top 3, nhưng hai vị top 3 đều ở chỗ bọn họ.

Liêu Kế Khánh gọi Phàn Kỳ vào phòng làm việc nói chuyện với cô, chuyển cho cô làm đối tác, điều kiện tham chiếu Hứa Diệu Nhi, điều này có nghĩa là tiền hoa hồng giao dịch cho khách hàng lớn mình có thể lấy được bảy mươi phần trăm.

Phàn Kỳ từ trong phòng làm việc của Liêu Kế Khánh đi ra rồi lại mở buổi họp sớm, trong buổi họp sớm Liêu Kế Khánh đã an bài ngày mai buổi tối, toàn thể đồng nghiệp trong công ty cùng nhau ăn tiệc mừng công, nhưng công ty thuộc sở hữu của công ty, tự mình cầm giải thưởng lớn được mười ngàn đô la vẫn phải có biểu hiện, Phàn Kỳ lấy tiền từ trong ví ra đưa cho cô Hạng: “Buổi chiều cô giúp tôi mua cà phê và bánh ngọt cho đồng nghiệp trong công ty, tôi mời khách.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 378



Liêu Nhã Triết từ văn phòng đi ra, cũng giao tiền: “Cô Hạng, hôm nay cô ấy mời, ngày mai tôi sẽ mời. Làm phiền cô rồi!” Ông chủ nhỏ được thưởng hai ngàn, nhưng mọi người có vui không?

Cô Hạng ra dấu tay.

Phàn Kỳ và Liêu Nhã Triết cùng xuống đại sảnh giao dịch, anh ta nói: “Hôm qua sau lễ trao giải tôi và Phùng Học Minh cùng đi uống rượu, anh ta có chút hối hận vì đã từ hôn với Hứa Diệu Nhi.”

“Hứa Diệu Nhi nói với tôi rằng cô ấy may mắn vì đã từ hôn với Phùng Học Minh, nếu không sẽ sống như mẹ của Phùng Học Minh.”

“Anh ta đang muốn theo đuôi Hứa Diệu Nhi một lần nữa?” Phàn Kỳ tạm dừng xuống dưới: “Cái gì? Anh ta theo đuổi Hứa Diệu Nhĩ? Anh ta sẽ không cho rằng Hứa Diệu Nhi muốn ném thì ném, muốn trở về thì vẫy tay?”

“Tôi cũng đã nói với anh ta là không thể nào, bảo anh ta đừng có cái ý này nữa.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghĩ đến tính tình mười ba giờ của Liêu Nhã Triết, Phàn Kỳ nói: “Anh đừng để đầu óc không rõ ràng, giúp anh ta đuổi theo Hứa Diệu Nhi, Hứa Diệu Nhi tức giận, rời khỏi Diệu Hoa, là tổn thất của Diệu hoa.”

“Biết.” Ba của anh ta cao hứng đến không ngậm miệng lại được, nếu anh ta làm Hứa Diệu Nhi tức giận rời đi, ba của anh ta có thể đuổi anh ta ra khỏi cửa.

Một tháng một mình đầu tư cổ phiếu trong phòng nhỏ, Liêu Nhã Triết cả ngày xôn xao không ngừng sắp nghẹn đến choáng váng, lúc này vừa thảo luận vừa tám chuyện, cả người liền thoải mái.

Phàn Kỳ thường xuyên kiểm tra giá thị trường của Ích Hòa, thấy Ích Hòa bắt đầu bán ra với số tiền lớn, cô cũng ném theo, giá cổ phiếu thẳng tắp rơi xuống, lập tức giảm hơn năm điểm, lập tức sau khi giá cổ phiếu tăng lên, lại giảm xuống lần nữa.

Liêu Nhã Triết lúc này cũng phát hiện, anh ta hỏi: “Phàn Kỳ, cô đang nhìn Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa sao? Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa sao lại giảm nhiều như vậy?”

Cô nói: “Thấy rồi! Tôi hỏi chị Nhã Lan một chút.”Phàn Kỳ cầm điện thoại lên gọi điện thoại phòng làm việc của Chu Nhã Lan. Đầu dây bên kia là thư ký của Chu Nhã Lan.

Cô nói: “Bà Trần, vừa rồi cô Chu bị cảnh sát triệu tới. Bảo cô ấy phối hợp điều tra vụ án Lâm Ích Hòa và cái c.h.ế.t của anh ta, nói Lâm Ích Hòa bị giết, ông chủ đang họp thảo luận, lát nữa sẽ liên lạc với ngài thương lượng đối sách tiếp theo.”

“OK.” Phàn Kỳ nói, “Đúng rồi, cô giúp tôi hỏi một chút, Hữu Kiệt hiện tại ai đang chăm sóc?”

Trần Chí Khiêm trước khi ra cửa cùng cô ấy tiết lộ một chút tin tức, cho dù Lâm Ích Hòa đáng chết, Nhạc Vận Vy cũng quá độc, anh hoài nghi trong tay Nhạc Vận Vy còn có hai hài tử của Lâm Ích Hòa, sẽ không từ bỏ ý đồ.

Đời trước con trai của Chu Nhã Lan chính là c.h.ế.t ở trong tay Nhạc Vận Vy, hơn nữa trong tay cô ấy còn có một mạng của Phương Gia Mẫn, không thể để cho Nhạc Vận Vy cõng hai mạng người sau lưng lại lấy tiền tiêu d.a.o bên ngoài.

Anh ấy nói suy nghĩ của anh ấy có thể sẽ làm cho Chu Nhã Lan chịu khổ một chút, bất quá dù sao so với nữ nhân kia ở bên ngoài, vẫn sinh ra uy h.i.ế.p đối với mẹ con Chu Nhã Lan thì tốt hơn.

Anh ấy tin tưởng với khả năng, năng lực của Chu Nhã Lan và mong muốn thu mua Ích Hòa, ông chủ Phó nhất định nguyện ý vận dụng tài nguyên giúp cô ấy, như vậy không cần mình ra tay, ông cụ Viên sẽ tham gia.

Lúc anh ấy đi dặn dò, không thể ám chỉ với Chu Nhã Lan, sự tình quá phức tạp, Chu Nhã Lan lại là người thông minh, chỉ sợ cô ấy sẽ suy nghĩ nhiều, anh chính là lo lắng con trai của Chu Nhã Lan, Lâm gia có nhúng tay vào hay không.

“Chu tiểu thư nói với tôi, bảo tôi tìm ông chủ Phó, ông chủ Phó đã nhận đứa bé và giao cho bà Phó.”

Phàn Kỳ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.”

“Cảm ơn bà Trần quan tâm, có tin tức tôi sẽ kịp thời chuyển cáo, vừa rồi thật hỗn loạn, cho nên chưa kịp thông báo cho ngài.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 379



“Cô ấy giết?” Liêu Nhã Triết tạm thời tới xem Phàn Kỳ đang ném cổ phiếu, anh ta nói: "Cô đang làm gì vậy? Hiện tại không nên đi lên đó và thương lượng với bạn của tôi phương hướng giải quyết sao?”

“Ném cao hút thấp.” Phàn Kỳ nói, “Cho dù bị cô ấy giết, cô ấy và Lâm Ích Hòa đã ly hôn, chúng tôi cũng đang đi con đường bình thường để thu mua Ích Hòa, vì vậy ở trung tâm của vấn đề chính là Lâm Ích Hòa, mà không phải Chu Nhã Lan chiếm hết ưu thế, Chu Nhã Lan không có đạo lý gì sẽ g.i.ế.c người.”

Liêu Kế Khánh không biết lúc nào đứng ở bên cạnh bọn họ, nghe cô nói xong, ông ấy nói: “Tôi đi Cẩm Thành tìm ông chủ Phó hỏi tình huống cụ thể một chút.”

“Ông có biết hiện tại bên ngoài là tình huống gì không?” Phàn Kỳ hỏi ông ấy.

“Chủ yếu là nói, Lâm Ích Hòa c.h.ế.t người được lợi lớn nhất là Chu Nhã Lan, cho nên tin tức ùn ùn kéo đến.”

“Tôi ở chỗ này xem trọng giá cổ phiếu, có gì ông gọi điện thoại cho tôi.”

Thấy Phàn Kỳ không sợ hãi, còn có thể phân tích một hai, chuyện này hoàn toàn không liên quan đến Liêu Nhã Triết, nhưng con trai ngay cả máy tính cũng không nhìn, chỉ biết tới nghe tin tức, Liêu Kế Khánh tức giận: “Liêu Nhã Triết, kiểm soát cổ phiếu của con đi.”

Không lâu đâu. Tôn tiên sinh của Cẩm Thành gọi điện thoại tới: “Phàn Kỳ, đừng lo lắng, ông chủ đã sắp xếp xong xuôi. Bà Phó tạm thời mang theo đứa bé. Từ tình huống trước mắt chúng ta biết mà nói, chỉ là cảnh sát triệu tập, bởi vì Lâm Ích Hòa trong cơ thể XXX quá liều, anh ta có sáu bảy năm lịch sử hút XXX, cho nên hoài nghi khả năng cố ý mưu sát. Bất quá lịch trình mấy ngày nay của Nhã Lan vô cùng đơn giản, mấy ngày gần đây không gặp mặt Lâm Ích Hòa, hắn là hôm nay sẽ được thả.”

“Được.” Phàn Kỳ cúp điện thoại, tiếp tục thao tác giá cổ phiếu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thị trường buổi sáng kết thúc phiên giao dịch, chịu ảnh hưởng của tin tức, cũng là Phàn Kỳ đi theo dẫn dắt, cổ phần Ích Hòa rớt 23%.

Buổi trưa Phàn Kỳ mắt mấy vị quản lý ăn cơm, nghe tin tức trên radio, trong radio ngay cả từ "Độc ác nhất là lòng dạ đàn bà" cũng dùng tới, tình cảm của dư luận bùng nổ, Trần Chí Khiêm nói chính là muốn đem sự tình nháo lớn, mới có thể triệt để điều tra rõ ràng, anh ấy cho rằng thủ đoạn của Nhạc Vận Vy kỳ thật cũng không cao minh, chỉ là thời đại này trong cục cảnh sát Hồng Kông nước sâu mà thôi.

Trong điện thoại Tôn tiên sinh cũng không thể nhiều lời, Liêu Kế Khánh trở về, nói càng thêm tỉ mỉ, ông ấy nói vốn Lâm Ích Hòa đột tử đã có kết luận, là Nhạc Vận Vy muốn tranh di sản với Chu Nhã Lan, cho rằng cô ấy có một trai một gái, mở miệng muốn Lâm Ích Hòa trong tay một nửa cổ phần của Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa, muốn Chu Nhã Lan đem những cổ phần này chiết khấu thành tiền mặt cho cô ta, Chu Nhã Lan cự tuyệt.

Nhạc Vận Vy trước kia là lăn lộn trong giới giải trí, có tạp chí cùng báo chí quan hệ, sáng sớm hôm nay một cái radio nào đó thông báo một cái tin tức "Lâm Ích Hòa chết, ai là người thắng cuối cùng".
 
Back
Top Bottom