Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 350



Chuyện này đã định xong, Hứa Huy cho người mang hợp đồng đến, rồi ông cũng giao chìa khóa cho hai người bọn họ. Trên đường bọn họ trở về, Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ: “Đợi khi nào anh quay về từ thành phố Thâm, chúng ta liền chuyển nhà đi?”

“Anh phải đi thành phố Thâm à?”

“Thứ ba này điện tử Thiên Thược sẽ có buổi lễ khai mạc nhà máy liên doanh chính thức được niêm yết. A Viễn đã giúp mời các lãnh đạo liên quan đến bộ phận xuất hiện, anh không bỏ qua được. Vậy nên thứ hai anh sẽ cùng Phương Hạo đến xem trước một chút, tối thứ ba còn phải đi xã giao, đến buổi chiều thứ tư anh sẽ về.” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ lịch trình của mình.

“Em biết rồi.”

“Mặc dù trọng điểm của anh là chất bán dẫn, thế nhưng máy chơi trò chơi cầm tay và máy chơi game truyền hình là một phần quan trọng hỗ trợ chip điện tử. Ở kiếp trước, anh đã nhờ vào máy chơi trò chơi truyền hình mà trong mấy năm ngắn ngủi đã định giá được công ty lên được mười tỉ tệ. Làm về chip điện tử thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần sẵn sàng thua lỗ trong mười năm liên tiếp. Thủ đoạn cạnh tranh của các nhà máy bán dẫn Hàn Quốc rất khốc liệt, bọn họ sử dụng cạnh tranh phản chu kỳ để làm kiệt quệ các đối thủ của mình.”

“Phản chu kỳ là gì chứ?” Phần Kỳ không hiểu, hỏi anh.

“Khi giá sản phẩm giảm, dưới tình huống lợi nhuận của sản phẩm bên em giảm xuống, em sẽ sản xuất ít đi để giảm thiểu tổn thất chứ?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.

“Đúng vậy, điều này là đương nhiên, em chắc chắn sẽ không càng lỗ càng bán.”

Trần Chí Khiêm thở dài: “Nhà máy Hàn Quốc lúc này sẽ mở rộng sản xuất và bán lỗ, lúc này thị phần của bọn họ sẽ tăng, nếu đối thủ cạnh tranh mà nhảy vào thì sẽ gặp tổn thất lớn, nếu không nhảy vào thì sẽ phải rời khỏi thị trường. Bọn họ dùng lợi nhuận của bộ phận khác trợ giúp cho sản nghiệp chất bán dẫn. Những nhà máy đơn lẻ khác làm sao có thể cạnh tranh lại họ đây? Đến giữa thập niên chín mươi, nhà máy kia cho ra đời chip điện tử DRAM 256m, dẫn đầu ngành công nghiệp chip điện tử.“

“Chị Linh Linh nói, chị ấy làm máy bay là để sinh tồn trong kẽ hở, chị ấy cũng chuẩn bị trước cho nhiều năm lỗ, anh Viễn làm đầu tư, còn chị ấy chế tạo máy bay, để có thể bù đắp cho khoản lỗ máy bay, chị ấy nói chỉ cần nhanh hơn kiếp trước mười năm là có thể thành công rồi. Anh cũng như vậy. Chúng ta cũng có thể giống như bọn họ, anh làm việc chính còn em thì đầu tư. Em nghĩ em có thể làm được.”

“Được.”

Đỗ xe trong khu để xe xong, Phàn Kỳ bị Trần Chí Khiêm nắm lấy tay, cô đang đi về phía nhà mình thì bị Trần Chí Khiêm rẽ sang đường, Phàn Kỳ hỏi: “Anh muốn đi đâu?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Mua đồ thường ngày chứ sao!” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ.

Phàn Kỳ mới phản ứng lại thì đã bị anh dắt sang đường. Cô nhìn thấy cửa hàng tiện lợi, muốn đi vào trong mua nhưng bị Trần Chí Khiêm nói: “Trong đó không có đâu.”

“Không có sao?”Cô đi mấy bước mới phản ứng kịp, hỏi anh: “Trần Chí Khiêm, tại sao anh lại biết trong đó không có, anh mua rồi sao?”

“Anh không có chuyện gì thì mua cái đó làm gì?” Trần Chí Khiêm tức giận nói với cô: “Đây là năm tám sáu, món đồ đó còn chưa được phát triển bao lâu, còn chưa được phổ biến rộng khắp, đương nhiên phải đi nhà thuốc mua rồi!”

Được thôi! Phàn Kỳ đi đến cửa nhà thuốc, nói với Trần Chí Khiêm: “Anh đi vào trong mua đi, em chỉ đi đến đây thôi.”Phàn Kỳ đứng ở ngoài cửa, có cảm giác như đang bị ai đó mài d.a.o chờ sẵn, cô nói với bản thân, nếu như tối hôm qua cô nói với anh là trong nhà có đồ, vậy thì chuyện kia sớm đã xảy ra rồi?

Trần Chí Khiêm đi vào không được bao lâu đã quay ra: “Em ngây ngốc gì ở đây thế, chúng ta đi về thôi.”

Trên tấm thớt có con cá cùng với con d.a.o đang hướng về cửa nhà. Để giải quyết con cá này, nên vệ sinh sạch sẽ nó trước rồi cho nó lên thớt hay là rửa sạch thớt trước đây?
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 351



Nhìn Phàn Kỳ không nói gì, im lặng đi về phía trước, Trần Chí Khiêm hỏi cô: “Em đang nghĩ gì vậy?”

Phàn Kỳ nói suy nghĩ của mình ra, Trần Chí Khiêm lại nói: “Em chưa từng thấy cảnh mổ cá bao giờ à? Ông chủ sẽ trực tiếp lấy con cá, g.i.ế.c nó trước rồi mới rửa sạch.”

Ý của anh là gì? Là không cần vệ sinh cá, cứ thế cho nó lên thớt sao? Phàn Kỳ quay đầu nhìn anh: “Trần Chí Khiêm, anh điên khùng như vậy, mẹ có biết không thế?”

“Tôi đang nói với em về quy trình g.i.ế.c cá.” Trần Chí Khiêm lấy chìa khóa rồi mở cửa nhà.

Phàn Kỳ đi cùng anh vào nhà, thấy anh đi thẳng vào trong phòng, chắc là anh đi cất đồ kế hoạch hóa gia đình. Cô cũng không đi theo vào, nếu không anh sẽ cho rằng cô cũng đang muốn nằm lên thớt.

Cô đi vào nhà vệ sinh rửa tay, phát hiện ra dưới sàn là một vũng nước, lại ngẩng đầu lên nhìn lên trần nhà, Phàn Kỳ thấy nước trên trần nhà theo tấm ván nhựa, tụ thành một lưới nước, nước róc rách rơi từ trên xuống. Phàn Kỳ gọi anh: “Trần Chí Khiêm, trong nhà bị dột rồi!”

“Trong phòng cũng ẩm ướt hết rồi.” Giọng nói của Trần Chí Khiêm vọng lại.

Phàn Kỳ vội vàng đi vào trong phòng, đi đến cửa, cô thấy anh đang nhấc ván giường lên. Ván giường của bọn họ chia làm hai đoạn, Trần Chí Kiêm nhấc một chiếc ván để lên chiếc còn lại rồi ôm lấy cái chăn ở trên giường đặt lên chiếc ván.

Có c.h.ế.t hay không chứ, chiếc hộp bị Phàn Kỳ giấu trong chăn, trong lúc anh ôm chăn lên làm nó rơi xuống đất, hai tiếng “lạch cạch” vang lên.

Phàn Kỳ muốn lao đến đó nhặt đi, nhưng diện tích trong căn phòng chỉ có từng này, Trần Chí Khiêm lúc này đã cúi xuống rồi.

Tờ báo vốn dĩ đã bọc không kĩ, làm lộ ra lớp gói mới của chiếc hộp kia, nhãn hiệu bên trên giống hệt cái mà Trần Chí Khiêm đã mua, ánh mắt anh tràn đầy nghi ngờ, định mở chiếc hộp ra.

Phàn Kỳ đưa tay ra cướp lại chiếc hộp, nói với anh: “Để em giải quyết ở đây cho, anh lên nói với người ở tầng trên đi.”

Trần Chí Khiêm không buông tha cho cô: “Cũng không vội, để anh xem trong này có gì đã.”

“Trong này làm gì có cái gì đâu.” Phàn Kỳ gấp gáp trả lời.

Trần Chí Khiêm lấy nó từ tay cô, quay người lại, Phần Kỳ hét lên ở đằng sau lưng anh: “Trần Chí Khiêm!”

Không có tác dụng rồi, Trần Chí Khiêm mở chiếc hộp ra, Phàn Kỳ thấy thế vội che mặt, cô lùi lại về sau, thuận tay đẩy cửa ra ngoài.Trần Chí Khiêm bị cô nhốt lại trong phòng, nhìn trong hộp là đủ loại đồ “chơi” đầy màu sắc, mẫu mã.

Tối hôm qua trong nhà có đồ này, vậy mà cô ấy lại không nói?Trần Chí Khiêm cất lại chiếc hộp bên dưới tủ quần áo đơn giản, mở cửa ra, nhìn thấy Phàn Kỳ đang đứng ở cạnh cửa, trông cô giống như vừa mắc lỗi gì đó, cả khuôn mặt đỏ bừng lên.

Anh đưa tay ra ôm lấy cô: “Chị Trang tặng cho mà em không dám nói à?”

Phàn Kỳ vội vàng gật đầu.“Em cũng không dám vứt đi, sợ mấy tay săn ảnh lục tung thùng rác.”

“Không nói chuyện này nữa, chúng ta lên tầng xem xem rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra.”

Trần Chí Khiêm nói với cô.“Cất kĩ chiếc hộp kia đi, đợi tí nữa người trên tầng đi xuống nhìn thấy nó nữa thì lại không hay.” Phàn Kỳ vừa mới ngại c.h.ế.t một lần, cô cũng không muốn phải ngại c.h.ế.t một lần nữa.

“Anh cất kĩ nó rồi.” Trần Chí Khiêm kéo tay cô đi, cả hai người cùng đi lên tầng trên.Từ thang máy đi ra hành lang, hai người họ đã nghe thấy tiếng hét của người đàn ông và tiếng khóc của đứa trẻ con, Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đi theo tiếng ồn vào trong.

Tầng trên của bọn họ có một đứa trẻ đang bị một người đàn ông ăn mặc không đẹp lắm véo tai, mắng: “Ba tấn nước à? Đủ cho con uống lâu như thế rồi, từ sau không cho phép con uống nước nữa, con đã biết chưa!”

Bà thím đứng cạnh kéo người đàn ông ra: “Đừng mắng nữa A Cường, trẻ con thì không hiểu chuyện mà, có đúng không?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 352



Người đàn ông thấy Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đi đến, liên tục nói xin lỗi: “Rất xin lỗi hai người vì chuyện này! Lúc nãy tôi có xuống tầng tìm hai người nhưng hai người không ở nhà. Bây giờ tôi sẽ xuống dưới tầng xem với hai người.”

Phàn Kỳ nhìn thấy trong nhà bọn họ có một người phụ nữ và một bé gái đang dùng giẻ lau dọn dẹp, thấm nước trên sàn nhà và vắt vào chậu nhựa. Người phụ nữ ngẩng đầu nhìn hai người họ xin lỗi: “Rất xin lỗi hai người.”

Nhà của bọn họ còn đơn giản hơn nhà của Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm, một nhà bốn người lại sống trong căn phòng nhỏ như vậy.

Trần Chí Khiêm gật đầu, cùng với chủ hộ tầng trên đi xuống tầng, lại nghe người đàn ông kia nói: “Trẻ con không hiểu chuyện, chiều hôm nay bị cắt nước, thằng bé không khóa vòi nước lại, làm cho cả nhà tôi cũng đều ướt sũng rồi.”

“Xem tình hình trước đã, chúng ta sẽ phải làm như thế nào để giải quyết nó.” Trần Chí Khiêm mở cửa nhà.

Người kia đi vào cùng Trần Chí Khiêm, đi vào nhìn trần nhà vệ sinh, đến phòng nhỏ rồi cả phòng khách đều bị thấm nước. Nhìn tổng thể vẫn ổn, chỉ có căn phòng sát vách nhà vệ sinh là bị thấm nước nặng nề nhất, trong phòng còn bị dột nước.

“Để tôi sửa cho hai người, cái này tôi biết sửa.” Người đàn ông nói: “Nhưng sửa phải mất vài ngày.”

Thực sự chuyện này cũng không thể giải quyết ngay tức khắc được, chỉ có thể giải quyết như vậy mà thôi.

Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm tiễn người rời đi, với tình hình này bọn họ cũng không tắm được rồi. Tầng trên cũng đã lau khô nước, nhưng để dưới này không dột nước nữa cũng cần có chút thời gian.

Mặc dù căn nhà mới được xây nhưng ngay lập tức dọn vào ở cũng không được. Nhìn chung tuy vẫn sạch sẽ nhưng lâu ngày không có người ở thì cũng tích bụi bẩn ở trong nhà.

Căn nhà rộng như vậy muốn quét dọn thì cũng cần có thời gian, vốn dĩ dự định đợi anh công tác quay về sẽ sắp xếp mọi chuyện, tìm hai người dọn dẹp căn nhà rồi bọn họ mới vào ở được.

“Thu dọn đồ đạc đi, chúng ta đến khách sạn thuê phòng. Vừa hay anh không có ở nhà, em đi lại làm việc cũng không thuận tiện.” Trần Chí Khiêm nói.

“Được.”

Phàn Kỳ thu dọn hành lý, nghe thấy anh gọi điện thoại: “Chị Ngô, chị giúp em tìm một công ty dọn dẹp vệ sinh…”

Cô lại nghe thấy anh cúp điện thoại, nói: “Anh đã nói với chị Ngô rồi, ngày mai chị ấy sẽ sắp xếp một công ty dọn dẹp vệ sinh đến đây.”

Sau khi Phàn Kỳ thu dọn xong hành lý, Trần Chí Khiêm nói với cô: “Những đồ đạc quan trọng thì em mang đi, đợi mấy ngày cho căn phòng hết ẩm ướt, tôi lại tìm tầng trên giúp sửa lại nhà. Dù sao chúng ta cũng không định quay lại đây.”

“Đươc, tôi biết rồi.” Cô cũng chỉ lấy đi hai sợi dây chuyền đáng giá mà mình vừa mới mua. Không được! Cô còn phải mang theo gấu Pu Pu, anh không có ở nhà, không có gấu Pu Pu cô sẽ không ngủ được.Trần Chí Khiêm mở tủ quần áo, lấy chiếc hộp kia.

“Anh lấy cái đó làm gì vậy?” Phàn Kỳ hỏi anh.

“Người ta đến nhà mình sửa nhà, mình lại không có ở nhà, lúc sửa nhà đương nhiên phải mở cửa, nếu mấy tay săn ảnh lẻn vào lục tung mọi thứ lên thì làm sao?”

Những gì anh nói đều hợp lý, Phàn Kỳ cũng không thể phản bác, lẩm bẩm: “Cũng đúng nhỉ.”Phàn Kỳ kéo theo hành lý đi xuống tầng với Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm lái xe đến Trung Hoàn.

Không phải anh muốn ở gần công ty của mình mà là khách sạn gần Diệu Hoa nhất chính là khách sạn của nhà họ Lưu, mà nơi này thì đương nhiên không thể ở được.

Tòa nhà cao tầng của Thiên Thược là sản nghiệp nhà họ Hứa, có hai khu ab, khu a là khách sạn, khu b là phòng làm việc.

Phàn Kỳ cùng Trần Chí Khiêm đi vào phòng khách, qua tấm cửa kính trong suốt trải dài xuống mặt đất, chỉ còn ánh tà dương của hoàng hôn mặt trời lặn.

Trần Chí Khiêm trong phòng khách nhìn thực đơn: “Chúng ta đừng ra ngoài nữa, gọi phục vụ phòng ở đây nhé? Em muốn ăn gì?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 353



Hả? Có phải hơi chút khoa trương rồi không? Không ra khỏi khách sạn ăn cũng không sao, chăng nhẽ cũng không được đến nhà hàng ăn? Anh đang nghĩ gì thế? Nhưng tại sao bản thân cô lại muốn ra ngoài ăn? Chăng nhẽ ra ngoài ăn là được miễn không cần lên thớt à?

Thôi không lo nghĩ nữa, ăn ở trong phòng thì ăn ở trong phòng thôi!

Phàn Kỳ nói: “Tùy anh, anh gọi gì tôi sẽ ăn nấy.”

“OK.” Trần Chí Khiêm cúi đầu nhìn thực đơn: “Em đi tắm trước đi, tôi sẽ gọi đồ ăn.”

Phàn Kỳ mang theo khăn tắm vào nhà vệ sinh tắm, đợi đến khi cô đi ra khỏi nhà tắm, lau lau tóc thì thấy Trần Chí Khiêm đang ngồi ở ghế cuối giường, trên tay anh là chiếc hộp kia.

Trần Chí Khiêm chuyển hết sự chú ý xem kĩ chiếc hộp. Phàn Kỳ trước đây cũng từng xem kĩ chiếc hộp này.

Đồ trong đó chính là... Chính là những gì trong tiểu thuyết kiếp trước của cô hay thấy mà không thể miêu tả rõ ràng được. “Anh cầm cái đó để làm gì vậy?“ Phàn Kỳ tức giận quát anh.

“Tò mò, em chưa xem qua à?“ Trần Chí Khiêm quay đầu hỏi cô.

Phàn Kỳ xấu hổ đỏ bừng mặt lên: “Dĩ nhiên là em chưa xem nó.”

Trần Chí Khiêm bỏ lại món đồ vào trong hộp, cầm lấy quần áo ở trên giường: “Nếu chưa xem thì mặt em lại đỏ cái gì?”

“Em…”

Trần Chí Khiêm trước khi vào nhà vệ sinh lại nói tiếp: “Nếu chưa xem thì tại sao em lại lấy chăn bọc cái hộp, giấu nó dưới ván giường?”

“Trần Chí Khiêm!” Phàn Kỳ phẫn nộ: “Anh đừng có quá đáng!”

Trần Chí Khiêm cười, đi vào trong phòng tắm. Phàn Kỳ vội vàng thu dọn chiếc hộp, cất nó trong tủ đồ. Chị Linh Linh cái gì cũng tốt, chỉ là chuyện này không tốt, sao lại tặng cô mấy món đồ như thế này chứ.

A a a! Phàn Kỳ ôm Pu Pu lên giường, gõ vào đầu Pu Pu, tại sao lúc này lại cho anh ấy phát hiện món đồ đó chứ.

Tiếng chuông cửa vang lên, Phàn Kỳ đi ra mở cửa, là phục vụ phòng mang đồ ăn đến.Sao anh lại gọi nhiều món như thế này? Còn có cả một chai rượu vang nho trong xô đá nữa, hai người bọn họ đều không uống rượu, sao anh lại gọi rượu chứ? Hoa quả cũng gọi một đĩa nho.

Những tác phẩm văn chương kiếp trước đọc được hiện lên trong đầu cô, cái gì mà ba ngày không ra được phòng, cái gì mà băng hỏa lưỡng trọng thiên, lại cái gì mà…

Không phải chứ, Trần Chí Khiêm nhìn ngoài rất nghiêm túc, nhưng thật ra lại không nghiêm túc chút nào? Anh là con sói đội lốt cừu non à, chẳng nhẽ lại như vậy sao? Anh liệu có thể là người như vậy không?

Trần Chí Khiêm đi ra từ nhà vệ sinh, thấy vợ mình đang ngây ngốc nhìn một bàn ăn trước mặt, xoa đầu cô: “Sao em còn ngây ra đó? Em không đói à?”

Anh lấy bình rượu nho ra, dùng cái bật nắp mở ra, lấy một ly nước rót cho cô: “Đây là nước nho đặc sản của nhà chúng ta, trong này chứa một lượng nhỏ rượu nho, đủ để chúng ta vừa thẩm được vị rượu vừa không cảm giác được nó, mùi vị không tồi đâu.”

“Đây là nước nho sao?”

“Cả hai chúng ta đều không uống rượu, anh gọi thịt bò bít tết thì không có loại đồ uống nào hợp hơn, vậy nên chúng ta sẽ uống cái này.”

Phàn Kỳ uống một ngụm, mùi vị chua chua ngọt ngọt, quả thật có một chút vị rượu, giống như cô đang uống rượu vậy: “Ngon.”

Trần Chí Khiêm cúi đầu cắt thịt bò bít tết: “Tôi gọi loại medium, em có thể ăn được đúng không? Tôi nhớ em từng nói mình là du học sinh Mỹ.”

“Vừa vặn ngon!” Miếng bò bít tết dày có lớp da cháy và lớp thịt mềm mọng nước bên trong, là kiểu mà Phàn Kỳ thích nhất.

Trần Chí Khiêm bật vô tuyến lên, chuyển sang kênh tài chính, trong báo cáo nói lượng du khách đến sân bay Khải Đức lần đầu tiên vượt mười triệu vé.

Phàn Kỳ tính toán về điều này, thị trường đường biển vẫn luôn nóng hổi, thị trường hàng không thì vẫn luôn không nóng không lạnh, tin tức này không đủ làm thị trưởng nóng lên, nhưng nếu thị trường đang đông đúc thì sao? Phải đốt lửa nóng này như thế nào?
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 354



Phàn Kỳ vừa ăn vừa nghĩ ngợi, cô ăn bít tết rồi lại ăn pudding. Lúc này trên vô tuyến có phát lên một bức ảnh, nhân vật chính của bức ảnh chính là em trai của Phùng Học Minh và người bạn trai ngoại quốc của cậu ta.

Chương trình phát sóng nói: “Theo người trong cuộc tiết lộ, Phùng Thế Xương và Wiftiam Tayfor đã đạt đến hòa giải...”

Bởi vì Phùng Thế Xương bị vào tù, Phùng Học Minh hết lần này đến lần khác phủ nhận việc quay lại tiếp quản nhà máy đồ hộp của nhà họ Phùng, giá cổ phiếu của tập đoàn Phùng Thị rớt giá không ngừng dưới tình huống tiêu thụ không tồi suốt ba ngày nay.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tài khoản cá nhân của Phàn Kỳ lợi dụng cơ hội sa sút này của doanh nghiệp Phùng mà mua một số cổ phiếu. Nhưng loại tin tức nội bộ này cũng không phải hướng chính, cho nên cô cũng không mua nhiều.

Trần Chí Khiêm nói với cô: “Em cũng ăn một chút hoa quả đi.”

Phàn Kỳ ăn từng quả nho một, Trần Chí Khiêm nhìn cô thích chúng: “Quả nho cuối cùng cũng ăn mất rồi.”

Phàn Kỳ xấu hổ vì trong đầu cô toàn là mấy thứ linh tinh, cô thừa nhận Trần Chí Khiêm là một người nghiêm túc, không thể đánh đồng anh với những người trong tiểu thuyết kia được.

Ăn tối xong, Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Cá nhỏ, đến giờ lên thớt rồi!”

Là con cá đó, Phàn Kỳ đánh răng, cuối cùng tự nguyện trèo lên thớt, ngoan ngoãn đặt Pu Pu ở ghế cuối giường, còn mình thì tự chui vào trong chăn.

Trần Chí Khiêm vén chăn lên, đặt hai tay lên đầu cô, đôi mắt đen nhìn thẳng vào mắt cô gái nhỏ trước mắt. Đôi lông mi dài, cong vút, khuôn mặt này chính là của người cùng lớn lên với anh.

Chỉ là cô nhăn mặt cười một cái, miệng nhỏ không chịu nhận thua, trước mặt Trần Chí Khiêm là mềm mại mang theo một chút ngốc nghếch. Vì điều này mà lòng anh bị hấp dẫn, làm cho gương mặt này một chút cũng không giống trước đây.

Phàn Kỳ bị anh nhìn chăm chú, người này luôn thích nhìn cô như vậy. Cô không cảm thấy mình là cá nằm trên thớt nữa mà cảm thấy bản thân như con cá nằm trong bát ăn của một con mèo vậy, mà con mèo này đã bắt cô lại.

Con mèo lớn rất nhanh đã cúi đầu xuống, mở đôi môi cô tiến vào trong. Phàn Kỳ cuối cùng cũng ý thức được nụ hôn sâu nhất là nụ hôn đằng sau, bởi vì lần trước cô hôn, suýt chút nữa là ngạt thở, còn lần này thì sao?

Hôm nay không giống hôm qua, rõ ràng bọn họ đang ở trong khách sạn, cũng không có tiếng ồn như ở nhà, điều hòa làm mát nhiệt độ bình thường mà cô lại cảm thấy rất nóng, mồ hôi lấm tấm trên trán cho thấy anh cũng nóng rồi, tấm chăn được mở ra…

Con mèo lớn thật sự đã l.i.ế.m khô cô từng chút một, Phàn Kỳ mệt mỏi ôm Pu Pu, đi ngủ thôi! Đi ngủ! Ngày mai cô lại phải đi làm, nếu không qua ngày nghỉ, trông cô sẽ như bị hút cạn sinh khí mất.

Bên tai Phàn Kỳ vẫn có người thổi một luồng khí nóng, giọng điệu mang đầy thâm ý: “Đợi khi nào em quen rồi, chúng ta sẽ dùng món đồ chơi mà chị Trang mang tặng.”

Phàn Kỳ quay đầu lại nhìn anh, Pu Pu rơi khỏi tay cô và rơi xuống gầm giường, cô không ngờ Trần Chí Khiêm anh lại là người như vậy…
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 355



Nói tóm lại hai vợ chồng bắt đầu từ một cửa hàng đồ chơi được mở ở tầng hầm số 1, làm cho ngân hàng thương mại Ích Hòa từng bước một phát triển, cho tới cục diện như ngày nay.

Sau khi có tiền, Lâm Ích Hoa không ngừng bên cạnh các nữ nhân, nhất là Nhạc Vận Vy đã sinh cho Lâm Ích Hòa môi cặp trai gái, sau bao nhiêu năm, cô không hài lòng với thân phận vợ lẽ của Lâm Nhị Thái nên muốn tiến thêm bước nữa.

Nhạc Vân Vy từng bước tiến lại gần, uy h.i.ế.p con trai của Chu Nhã Lan là Lâm Hữu Kiệt, cuối cùng Chu Nhã Lan cũng đã quyết định ly hôn.

Sau đó, nữ minh tinh Phương Gia Mẫn, một diễn viên nổi tiếng từng có một trận đánh nhau với Lâm Ích Hòa đã ngã lầu mà chết, tất cả mọi người đều cho rằng cuộc ẩu đả tiếp theo chính là của Nhạc Vận Vy và Lâm Ích Hòa.

Cho đến nay, Cẩm Thành đã tuyên bố họ đã trở thành cổ đông lớn nhất của Ích Hòa, nói mới để ý, hai tháng trước Chu Nhã Lan và Cẩm Thành gia nhập với nhau trở thành tổng giám đốc của thế giới đồ chơi.

Lúc này thị trường mới nhận ra, Chu Nhã Lan lại có thể để cho Cẩm Thành trở thành thế giới thu mua đồ chơi trẻ em. Lần này là cảnh vợ cũ quay lại để trả thù.

Trong lúc nhất thời tin tức thật thật giả giả này đã được tung ra khắp nơi, bốn giờ chiều ngày hôm đó tập đoàn Cẩm Thành tổ chức một buổi họp báo.

Tại buổi họp báo, ông chủ Phó nói: “Đồ chơi được coi là một thị trường lớn. Các đại lý đồ chơi ở thành phố Hồng Kông, bao gồm cả Cẩm Thành thực chất là một công ty thương mại, với các thương hiệu lớn trên toàn quốc, các thương hiệu như R Us, Lego, Hasbro và các thương hiệu khác còn thua xa, tuy nhiên trong những năm gần đây, những thương hiệu này đã dần dần xâm nhập vào thành phố Hồng Kông.

Nếu chúng ta không thể phòng vệ và phản công, thế giới đồ chơi sẽ đi vào ngõ cụt cũng là điều đương nhiên. Vào lúc này, chúng ta có cơ hội mời cô Chu Nhã Lan điều hành thế giới đồ chơi, trong vòng hai tháng nhậm chức, Chu Nhã Lan đã tiến hành điều chỉnh thế giới đồ chơi, chúng ta đã nhìn thấy được kết quả vô cùng rõ ràng từ những điều chỉnh đó.

Với điều kiện đó, chúng tôi quyết định mua lại thế giới đồ chơi, để cải thiện dòng sản phẩm thuộc bộ phần đồ chơi của tập đoàn Cẩm Thành, chuẩn bị cạnh tranh với các thương hiệu quốc tế. Chúng tôi mời cô Chu Nhã Lan, tổng giám đốc công ty Thế Giới Đồ Chơi giới thiệu với mọi người về những ý tưởng dự định trong tương lai của Thế Giới Đồ Chơi.”

Chu Nhã Lan nhìn ông chủ Phó, đôi mắt tràn đầy lòng cảm kích: “Cảm ơn ông chủ Phó đã cho tôi cơ hội để hiểu rõ bản thân mà trước giờ tôi luôn hoài nghi, cũng xin cảm ơn mọi người đã đặt lòng tin vào tôi. Trở lại chuyện chính…”

Chu Nhã Lan giới thiệu lại vị trí của Cẩm Thành sau khi đã mua lại Thế Giới Đồ Chơi, khi kết thúc phần giới thiệu của mình, thư ký của cô đặt một bộ tám con búp bê gấu trúc lên bàn cùng với một con búp bê trong hộp, cô cầm chiếc hộp lên: “Ngoài ra, ngày 10 tháng 9, Thế Giới Đồ Chơi sẽ ra mắt phiên bản trò chơi điện tử mới “những cuộc phiêu lưu của gấu trúc Tây Tây”, khi bạn mua một máy chơi game, bạn sẽ nhận được một hộp gấu trúc Tây Tây làm quà tặng, có cơ hội nhận được chiếc hộp bịt mắt giống của Phàn Kỳ, ngoại trừ tám con búp bê đã biết, còn có một con búp bê với tạo hình bí ẩn đang chờ được tiết lộ.”

Lâm Ích Hòa đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng nghỉ ở phía sau văn phòng, miệng ngậm điếu xì gà, anh kiên nhẫn xem buổi họp báo của Cẩm Thành, hút thuốc một cách cuồng bạo dữ dội, còn khuôn mặt của Chu Nhã Lan hiện lên trên màn ảnh không còn phờ phạc và sưng phù như trước nữa, làn da săn chắc, tóc ngắn màu nâu nhạt, môi đỏ mọng, dung nhan sáng ngời, trông cô như trẻ lại chục tuổi.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 356



“Cho dù tôi có làm tốt ở Trường Hưng thì cũng chỉ là con gái của Hứa Hạt, cuối cùng Trường Hưng cũng không phải của tôi, hơn nữa thực tế mấy năm này Trường Hưng vẫn luôn dựa vào nhà họ Hứa, cũng chính là Linh Linh, Dung Viễn và chú Lục của tôi.

Nhưng mà mấy năm này Trường Hưng phát triển rất tốt, tỉnh thoảng ba tôi cũng không hoàn toàn tin vào lời của bọn họ, chỉ có thể nói ông ấy có cái nhìn riêng của mình là chuyện tốt, nhưng mà rõ ràng là đã nhìn sai, c.h.ế.t cũng không hối cải cho nên cũng rất phiền phức.

Bây giờ Linh Linh cùng Dung Viễn cũng không muốn giúp ông ấy nữa. Hơn nữa mâu thuẫn của tôi và ông ấy càng ngày càng sâu, không bằng tôi tự ra ngoài làm, tốt xấu gì cũng có thể làm đối tác, cũng kiếm được tiền cho mình.”

Hứa Diệu Nhi cười với Phàn Kỳ: “Phiền cô phải dắt một sợi dây rồi.”

Người môi giới ở Hồng Kông được chia thành người làm mối giới và đối tác, đối tác là người có thâm niên trong giới chứng khoán, bản thân mang khách hàng gia nhập vào công ty, công ty nhận tiền hoa hồng rồi chia với đối tác, có thể là ba bảy, thậm chí là hai tám.

"Tôi sẽ giúp cô nói với tiên sinh Liêu." Phàn Kỳ rất vui vẻ nhìn cô ta, đời trước của cô cũng có chút giống vậy, một bên là người mẹ đến nước Mỹ, một bên là người ba làm người môi giới chứng khoán ở trong nước.

Cô từ chối ở lại nước Mỹ cùng mẹ mình, đi tìm người đàn ông da trắng để kết hôn, làm Người Mỹ chân chính. c*̃ng từ chối vị trí làm việc trong giới chứng khoán mà ba cô đã sắp xếp cho, về sau lại phải nhớ đến lòng tốt của ba, chăm sóc tốt người em trai cùng ba khác mẹ kia.

Lúc đang trưởng thành thì không được chờ mong, đến khi trưởng thành thì bị yêu cầu phải trả giá, tình huống này khiến rất nhiều người không thể thoát khỏi, Hứa Diệu Nhi tình nguyện đi ra cũng đã rất không tệ.

Phàn Kỳ vào hậu trường chuẩn bị, Lưu Nhã Triết hỏi cô: “Hứa Diệu Nhi tìm cô làm gì thế?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn thấy cái miệng rộng này của anh ta, Phàn Kỳ nói một câu: “Hỏi tôi đi tập thể dục ở đâu.” Lừa cho qua. Thứ sáu có giảm lớn, hôm nay dò xét xong thì thấy đường đi xuống tiêu cực đã dừng lại, Phàn Kỳ nhanh chóng mua cổ phiếu ở mức thấp nhất, sau đó bán đi, thao tác mua bán này rất khó, khi giá trên thị trường giảm xuống thì không mua được, lúc giá cao lên thì tại không bán được, tình huống này đúng là tịch mịch.

Báo cáo cuối ngày vẫn luôn yêu cầu duy trì về vị trí thấp nhất, mặc dù lợi tức của cô vẫn đứng nhất hôm nay, nhưng mà thu nhập một ngày của cô đã rơi xuống mức trung bình.

Thậm chí còn không bằng thứ năm, thứ sáu giảm lớn, tất cả mọi người đều ngã, vậy mà cô vẫn xếp ở vị trí giữa. Hứa Diệu Nhi mua bán tốt hơn cô, cho nên thu nhập một ngày cũng cao hơn cô rất nhiều.

Buổi tối thị trường chứng khoán có chương trình tọa đàm, đã lâu rồi Hứa Hạt không phê bình như hôm nay, ông ta nói: “Dựa vào thao tác trong hai ngày này, có thể thấy được, có thể thấy sức tấn công mạnh mẽ sẽ khiến lợi nhuận đáng kể gia tăng liên tục, thực ra lúc nó xuống thấp nhất mới là lúc kiểm tra năng lực thực sự. Những người không phòng thủ tốt, cho dù có kiếm được tiền nhanh thì cũng sẽ nhanh chóng mất tiền.”

Đây ý là cô sắp không còn ở vị trí thứ nhất nữa. Tất nhiên việc phòng thủ tốt không tệ, nhưng mà làm một người đầu tư cổ phiếu thì hẳn sẽ không quá nghiêm khắc về giao dịch của bản thân, chỉ cần thắng lớn thiệt nhỏ là được.

Sáng sớm hôm sau, Phàn Kỳ ăn sáng trong nhà ăn tại khách sạn, nhìn thấy trên báo chí có tiêu đề: “Phàn Kỳ bùng nổ, xếp hạng chót hai ngày liên tiếp.” Tại sao những chữ này lại khiến cô cảm thấy không tốt? Không phải cả bài báo đều đang nói cô nổi lên nhờ vận may, bây giờ đã dùng hết vận may rồi nên không còn gì nữa sao?

Có may và cái chữ “ban thưởng” này có gì khác nhau?
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 357



Phàn Kỳ lên lầu trở về phòng thu dọn túi xách chuẩn bị đi đi làm, chuông điện thoại vang lên, cô đi nhận điện thoại, trong điện thoại, Trần Chí Khiêm hỏi: “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Theo thời gian trôi qua, theo tình cảm càng lúc càng sâu đậm.

Phàn Kỳ càng ngày càng hiểu rõ anh, cô nói: "Nhớ anh cho nên không ngủ được!"

Quả nhiên nghe thấy tiếng nói vui vẻ của anh: “Ngoan, xế chiều ngày mai anh sẽ trở lại.”

Nhớ tới đến tin tức trên báo hôm nay, Phàn Kỳ hỏi: "Anh có biết chữ nam trong chữ nam nữ có ý nghĩa gì không? Mấy loại báo lá cải này thật đáng ghét, bọn họ nói em như này nè! Có buồn nôn hay không?”

“Em cho rằng cái chữ này là có ý gì?” Người bên đầu điện thoại kia hỏi.

“Chẳng lẽ không phải hèn mọn, vô sỉ, bỉ ổi sao?”

“Thật nau, là có ý gì?“ Nghe tiếng nói của anh, Phàn Kỳ nói: “Đáng ghét!”

"Đồ ngốc, mấy chữ này đọc là nau baau baau! Nghĩa là rất tức giận, em cho rằng là gì?" Trần Chí Khiêm ở đầu điện thoại bên kia bật cười.

Nghe tiếng cười của anh, Phàn Kỳ còn có thể tượng tượng ra răng hàm của anh, cô thật mất mặt mà! Muốn căn người mà không căn được, nũng nịu tên tiếng: “Ông...”

Một chữ sau còn chưa nói ra, quả nhiên người nào đó đã dừng tiếng cười, chờ cô, đợi không được hỏi: “Cái gì?”

Phàn Kỳ nói: “Không có gì.” Biết ngay là anh sẽ trúng chiêu, ở trên giường một mực dỗ cô gọi “ông xã”.

“Bà xã.” Trần Chí Khiêm dứt khoát gọi trước.

“Về sau còn cười em nữa không?” Phàn Kỳ hỏi.“Không cười.”

Anh thực sự là đại trượng phu co được dãn được. Dù trong phòng không có người khác, dù cô mở miệng nói “ông xã” với người khác, nhưng lúc ở trước mặt anh thì có chút xấu hổ, cúi đầu: “Ông xã.”

Nghe thấy một tiếng này, Trần Chí Khiêm đủ hài lòng: "Tạm biệt."

“Tạm biệt.” Phàn Kỳ cúp điện thoại, lúc đi ra khỏi cửa tòa nhà thì gặp phóng viên phục kích ở bên ngoài. “Bà Trần, hôm qua cô đã xem “cổ vãng kim lai” có ông Hứa phê bình cô chưa? Cô cảm thấy chuyện này như thế nào?”

Phàn Kỳ cười đáp: "Đã xem rồi, tôi rất hài lòng với thao tác của bản thân, tôi không muốn phải theo dõi sát sao từng giao dịch nhỏ một, phòng thủ đến mức cao nhất, cho dù có ra khỏi thị trường không làm về cổ phiếu thì cũng sẽ không thua thiệt. Lúc ông ta bình luận câu này, tôi muốn hỏi, ông Hứa đã bán xong cổ phiếu của điện tử Ái Cai chưa, đã kiếm được bao nhiêu tiền?”

Dù thị trường chứng khoán đang tăng giá thì cổ phiếu Penny vẫn là cổ phiếu Penny, lúc đó bị Trần Chí Khiêm chơi cho một ván về điện tử Ái Cai thì về sau liên tục ngã xuống, về vị trí cổ phiếu Penny vốn thuộc về nó, thỉnh thoảng như xác c.h.ế.t vùng dậy cũng chỉ là chút giục dịch vào vài ngày trước.

Hôm qua Phàn Kỳ thấy tình huống không đúng, nên đã bán tất cả những gì mua được, nhưng mà sau đó có người mua đáy vào cuối phiên khi đóng cửa sàn giao dịch, buổi sáng hôm nay vừa bắt đầu phiên giao dịch thì đã giảm lớn.

Phàn Kỳ bán hết ba mươi loại mà hôm qua cô đã giữ, nhiều cổ phiếu mạnh ban đầu đã giảm từ 5 đến 6 điểm và dần dần giảm xuống, tình trạng này dường như không thể dừng lại.

Cuối cùng thị trường giảm hơn ba điểm, có loại cổ phiếu mạnh đã giảm 10 điểm, từ thứ sáu cho đến hôm nay thì đã có loại cổ phiếu giảm mười bảy đến mười tám điểm, lúc kết thúc phiên giao dịch cũng chỉ có thể tăng được một điểm, điều này khiến thị trường như bị quỷ khóc sói gào, như một thảm trạng.

Ba đường tích cực có thể thay đổi tín ngưỡng, ba đường tiêu cực cũng có thể thay đổi tín ngưỡng, đêm đó nhà bình luận chứng khoán nói rằng ba đường tiêu cực đó có hình giống “con quạ đen”, sau đó vẫn tiếp tục giảm.

Có người liền nói: “Hôm nay Phàn Kỳ đã mua hết vào cuối ngày.”

“Hôm qua ông Hứa đã đánh giá cô ấy, cô ấy là người có thao tác rất mãnh liệt, dễ dàng kiếm tiền khi thị trường có xu hướng tăng lên, nhưng mà mọi người nhìn cô ấy mua hết vào cổ phiếu như vậy, nếu quả như thật là có hình dáng của ba con quạ đen thì ngày mai sẽ bị giảm giá rất mạnh, một ngày giảm đi mấy điểm cũng là chuyện bình thường.”

“Hôm nay ở trên báo, cô ấy châm chọc ông Hứa Hạt về hao phí tại điện tử Ái Cai.”

“Lời này rất ngông cuồng.”

“Hơn nữa cô ấy còn nói về logic của mình khi mua hết cổ phiếu trong ngày hôm nay trên chương trình, cô ấy cho rằng điểm thấp nhất trong hôm nay chính là điểm thấp nhất trong khoảng thời gian này.”

“Rửa mắt mà đợi!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Chương trình này kết thúc thì đến kênh tin tức tài chính, có một tin tức mới: “Tập đoàn Cẩm Thành tuyên bố, từ ngày 10 tháng 7 năm 1986 đến ngày 3 tháng 9 năm 1986, thông qua việc thu mua 1161 vạn cổ phiếu Ích Hòa tại sở giao dịch chứng khoán, chiếm 2873 phần vốn cổ phần, họ đã trở thành đại cổ đông lớn nhất của Ích Hòa.”

Phàn Kỳ xem thông cáo, bản thân đã hoàn thành nhiệm vụ trong giai đoạn đầu tiên, bước kế tiếp thì phải xem phó chủ tịch như thế nào.

Đây không chỉ là một vụ thâu tóm, mà còn là một màn kịch đẫm m.á.u của gia đình giàu có.

Trước kia Lâm Ích Hòa là một công tử hào phóng không được coi trọng trong gia đình, Chu Nhã Lan thì mê muội nên một lòng muốn đi theo Liêu Kế Khánh, Lâm Ích Hòa cầu hôn Chu Nhã Lan.

Sau khi kết hôn,Lâm Ích Hòa toàn tâm toàn ý đối tốt với Chu Nhã Lan, cho dù Chu Nhã Lan có thực sự đã quên Liêu Kế Khánh không hay cô ấy thực sự yêu Lâm Ích Hoa.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 358



Nói tóm lại hai vợ chồng bắt đầu từ một cửa hàng đồ chơi được mở ở tầng hầm số 1, làm cho ngân hàng thương mại Ích Hòa từng bước một phát triển, cho tới cục diện như ngày nay.

Sau khi có tiền, Lâm Ích Hoa không ngừng bên cạnh các nữ nhân, nhất là Nhạc Vận Vy đã sinh cho Lâm Ích Hòa môi cặp trai gái, sau bao nhiêu năm, cô không hài lòng với thân phận vợ lẽ của Lâm Nhị Thái nên muốn tiến thêm bước nữa.

Nhạc Vân Vy từng bước tiến lại gần, uy h.i.ế.p con trai của Chu Nhã Lan là Lâm Hữu Kiệt, cuối cùng Chu Nhã Lan cũng đã quyết định ly hôn.

Sau đó, nữ minh tinh Phương Gia Mẫn, một diễn viên nổi tiếng từng có một trận đánh nhau với Lâm Ích Hòa đã ngã lầu mà chết, tất cả mọi người đều cho rằng cuộc ẩu đả tiếp theo chính là của Nhạc Vận Vy và Lâm Ích Hòa.

Cho đến nay, Cẩm Thành đã tuyên bố họ đã trở thành cổ đông lớn nhất của Ích Hòa, nói mới để ý, hai tháng trước Chu Nhã Lan và Cẩm Thành gia nhập với nhau trở thành tổng giám đốc của thế giới đồ chơi.

Lúc này thị trường mới nhận ra, Chu Nhã Lan lại có thể để cho Cẩm Thành trở thành thế giới thu mua đồ chơi trẻ em. Lần này là cảnh vợ cũ quay tại để trả thù. Trong lúc nhất thời tin tức thật thật giả giả này đã được tung ra khắp nơi, bốn giờ chiều ngày hôm đó tập đoàn Cẩm Thành tổ chức một buổi họp báo.

Tại buổi họp báo, ông chủ Phó nói: “Đồ chơi được coi là một thị trường lớn. Các đại lý đồ chơi ở thành phố Hồng Kông, bao gồm cả Cẩm Thành thực chất là một công ty thương mại, với các thương hiệu lớn trên toàn quốc, các thương hiệu như R Us, Lego, Hasbro và các thương hiệu khác còn thua xa.

Tuy nhiên trong những năm gần đây, những thương hiệu này đã dần dần xâm nhập vào thành phố Hồng Kông. Nếu chúng ta không thể phòng vệ và phản công, thế giới đồ chơi sẽ đi vào ngõ cụt cũng là điều đương nhiên.

Vào lúc này, chúng ta có cơ hội mời cô Chu Nhã Lan điều hành thế giới đồ chơi, trong vòng hai tháng nhậm chức, Chu Nhã Lan đã tiến hành điều chỉnh thế giới đồ chơi, chúng ta đã nhìn thấy được kết quả vô cùng rõ ràng từ những điều chỉnh đó.

Với điều kiện đó, chúng tôi quyết định mua lại thế giới đồ chơi, để cải thiện dòng sản phẩm thuộc bộ phần đồ chơi của tập đoàn Cẩm Thành, chuẩn bị cạnh tranh với các thương hiệu quốc tế. Chúng tôi mời cô Chu Nhã Lan, tổng giám đốc công ty Thế Giới Đồ Chơi giới thiệu với mọi người về những ý tưởng dự định trong tương lai của Thế Giới Đồ Chơi.”

Chu Nhã Lan nhìn ông chủ Phó, đôi mắt tràn đầy lòng cảm kích: “Cảm ơn ông chủ Phó đã cho tôi cơ hội để hiểu rõ bản thân mà trước giờ tôi luôn hoài nghi, cũng xin cảm ơn mọi người đã đặt lòng tin vào tôi. Trở lại chuyện chính…”

Vân Mộng Hạ Vũ

Chu Nhã Lan giới thiệu lại vị trí của Cẩm Thành sau khi đã mua lại Thế Giới Đồ Chơi, khi kết thúc phần giới thiệu của mình, thư ký của cô đặt một bộ tám con búp bê gấu trúc lên bàn cùng với một con búp bê trong hộp, cô cầm chiếc hộp lên: “Ngoài ra, ngày 10 tháng 9, Thế Giới Đồ Chơi sẽ ra mắt phiên bản trò chơi điện tử mới “những cuộc phiêu lưu của gấu trúc Tây Tây”, khi bạn mua một máy chơi game, bạn sẽ nhận được một hộp gấu trúc Tây Tây làm quà tặng, có cơ hội nhận được chiếc hộp bịt mắt giống của Phàn Kỳ, ngoại trừ tám con búp bê đã biết, còn có một con búp bê với tạo hình bí ẩn đang chờ được tiết lộ.”

Lâm Ích Hòa đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng nghỉ ở phía sau văn phòng, miệng ngậm điếu xì gà, anh kiên nhẫn xem buổi họp báo của Cẩm Thành, hút thuốc một cách cuồng bạo dữ dội, còn khuôn mặt của Chu Nhã Lan hiện lên trên màn ảnh không còn phờ phạc và sưng phù như trước nữa, làn da săn chắc, tóc ngắn màu nâu nhạt, môi đỏ mọng, dung nhan sáng ngời, trông cô như trẻ lại chục tuổi.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 359



Vợ chồng một ngày, ân nghĩa trăm ngày, tốt xấu gì bọn họ cũng là vợ chồng hơn mười năm, dù sao anh cũng đã chia cho cô rất nhiều tài sản, hy vọng cô có thể chăm sóc đứa nhỏ thật tốt, nhưng bây giờ cô lại muốn ép anh vào đường cùng.

Lâm Ích Hòa hận đến nghiến răng nghiến lợi rồi bước vào văn phòng Làm việc, kêu thư ký gọi cho Chu Nhã Lan, thư ký nói: “Lâm Tiên Sinh, chỗ của tôi không có số điện thoại của phu nhân.”

Thư ký còn chưa thay đổi cách xưng hô, vẫn gọi là “phu nhân”, cô ta xứng sao? Lâm Ích Hòa tức giận: “Gọi điện thoại cho ông chủ Hoành của xưởng nhựa Cát Tường, bọn họ cũng cung cấp hàng cho Thế Giới Đồ Chơi, nhất định phải có số điện thoại của cô ấy.”

Mười phút sau, thư ký gọi điện cho Chu Nhã Lan.

Lâm Ích Hòa nghe thấy đầu dây bên kia nói rằng: “Anh Lâm, tìm tôi có việc gì?”

“Chu Nhã Lan, cô thật tàn nhẫn.”

Chu Nhã Lan nghe xong câu này vẫn rất bình tĩnh: “Anh Lâm, trong kinh doanh thì nói chuyện kinh doanh, anh đang nói về cái gì vậy? Mua lại và đầu tư lần này, tôi không hề tham gia vào, nếu anh muốn bán cổ phần trong tay anh, anh có thể tìm anh Tôn phụ trách phần này.”

“Tại sao phải giúp người ngoài mà lừa tôi?” Lâm Ích Hòa chất vấn cô.

“Bọn họ là người ngoài, vậy thì anh là gì của tôi?” Chu Nhã Lan hỏi anh ấy, “Nhạc Vân Vy đến tìm tôi mà sỉ nhục nói, đàn ông cũng không cần tôi, vì sao còn không đi c.h.ế.t đi? Tại sao phải làm một người mẹ già cho gia đình anh? Tại sao không nhìn gương và nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình trong gương đi? Khi đó anh đang tán tỉnh cô ấy.”

“Lúc này cô còn lật lại chuyện cũ với tôi sao?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Hiện tại tôi đang hợp tác với Cẩm Thành, không giống như anh và Nhạc Vân Vy, anh lúc đó có quan tâm đến cảm xúc của tôi sao?”

Vậy mà lúc này anh muốn tôi để ý đến cảm xúc của anh à? Chu Nhã Lan khịt mũi, “Khác biệt ở đây là, chúng ta hiện tại đã ly hôn, điều đó không còn quan trọng nữa, còn khi đó, chúng ta vẫn còn là vợ chồng.”

“Giữa hai chúng ta còn có Hữu Kiệt! Tài sản của tôi sau này chẳng phải cho Hữu Kiệt sao?” Lâm Ích Hoa chất vấn Chu Nhã Lan, “Cô mau ra ngoài tuyên bố, là đứng cùng phe với tôi.”

Giọng nói Chu Nhã Lan ở đầu dây bên kia thản nhiên hỏi: “Dựa vào cái gì?”

“Cổ phần là tôi chia cho cô.”

“Cái gì mà là chia cho tôi? Chẳng phải là cùng nhau gây dựng sự nghiệp, chắc là muốn chia một nửa tài sản, tôi muốn ly hôn với anh càng sớm càng tốt! Chỉ một phần ba thôi.”

Chu Nhã Lan bình tĩnh lại, “Anh Lâm, còn điều gì nữa không? Nếu không, xin đừng gọi cho tôi. Dù sao bây giờ tôi cũng là giám đốc điều hành đối thủ cạnh tranh của anh.”

Chu Nhã Lan cúp máy, cô từ chối hợp tác với anh, hiện tại anh phải từ bỏ chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị, hoặc là thu mua cổ phiếu trên thị trường.

Sau ba ngày liên tiếp sụt giảm, thị trường chứng khoán hôm nay đã có sự hồi phục trở lại, sau khi tin tức Cẩm Thành trở thành cổ đông lớn nhất của Ích Hòa được công bố, Ích Hòa hôm nay tăng vọt, Trường Dương đã lấy lại được ba dòng tiêu cực trước đó, lập kỷ lục mới.

Sự phát triển của Thế Giới Đồ Chơi tương đối mạnh mẽ nên vốn luyến tương đối eo hẹp, hơn nữa anh ấy còn nuôi mấy nữ nhân, cho dù đó là đòn bẩy để thu mua những cổ phần này? Nhưng bằng cách nào có thể mượn nhiều tiền như vậy?

Thư ký thấy anh buông điện thoại xuống, nên đã bưng cà phê vào cho anh, nũng nịu tựa vào người anh: “Anh Lâm, uống cà phê, có bớt giận không?”

Lâm Ích Hoa đột nhiên không có nơi nào để trút trận, nên đã kéo cô thư ký vào phòng nghỉ phía sau văn phòng.Hai người đang trong giai đoạn cao trào, nên không nghe thấy tiếng đập cửa dữ dội, cho đến khi Lâm Ích Hoa bình tĩnh lại, để lại thư ký mệt mỏi nằm trên ghế sô pha, mở cửa phòng nghỉ, nhìn thấy mà như bão tố trước mắt, Nhạc Vận Vy nhướng mắt lên nhìn và ngồi đó với khuôn mặt hung dữ.
 
Back
Top Bottom