Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 330



Cho đến khi môi anh rơi xuống miệng cô, môi anh mang theo nước mắt của cô, chỉ là chạm vào nhẹ nhàng một cái, anh buông cô ra, Phàn Kỳ mở to hai mắt mê mang, miệng khẽ nhếch, vẻ mặt kinh ngạc. Anh ôm lấy cô nói ở bên tai cô: “Em biết em xấu ở chỗ nào không?”

“Em xấu?” Phàn Kỳ khó hiểu.

Trần Chí Khiêm ấn đầu mũi của cô: "Em xấu mà không tự biết, anh thích em như vậy, em lại nhắc đến ly hôn."

Phàn Kỳ ngửa đầu, anh không giúp cô lau sạch nước mắt, trên mặt vẫn còn ướt, khóe miệng cong lên: "Anh nói cái gì?"

“Anh nói em là đồ xấu xa!”

Phàn Kỳ hít cái mũi: “Câu tiếp theo.”

Trần Chí Khiêm xoay người đi ra ngoài, Phàn Kỳ buồn bực.

Anh cầm khăn giấy tiến vào, nâng cằm cô lên, lau nước mắt cho cô, hơi ghét bỏ mà nói: "Anh nói anh thích em, rõ ràng em cũng thích anh, lại cả ngày treo ly hôn ở ngoài miệng, thật không biết là đầu óc gì?”

Phàn Kỳ muốn thề thốt phủ nhận: “Em… Em…”

“Em cái gì mà em?” Trần Chí Khiêm cầm lấy quần trong chậu, bắt đầu phơi quần: “Đôi mắt to như vậy lại không có tác dụng gì, cho em thời gian để em tiến tới, chẳng phát hiện ra cái gì, đi đến cửa sổ xem."

Phàn Kỳ quay đầu nhìn cửa sổ, a! Sao trên cửa sổ có thêm hai con gấu đồ chơi? Cô ném dép lê trên chân ra, bò lên trên giường, nhìn một đôi nam nữ thú bông trên cửa sổ, giống hai con người trên bản vẽ lúc mình chơi game với anh lần trước như đúc!

Hai tay thiết kế một cái hướng vào trong một cái ra bên ngoài, vừa lúc dán sát vào nhau, làm bộ dáng dắt tay.

Trần Chí Khiêm phơi quần áo xong, nhìn Phàn Kỳ ngồi quỳ đưa lưng về phía anh: “Lúc nói với bọn họ, bọn họ đề nghị thiết kế hai người hôn môi, anh không muốn.”

Hôn môi? Phàn Kỳ duỗi tay sờ mặt nóng bỏng của mình: “Cái này cũng rất đẹp rồi!”

Trần Chí Khiêm thu dọn đồ chơi thú bông trên giường, hỏi cô: “Buổi tối hôm nay giữ lại Ngộ Không, được không?”

"Được." Phàn Kỳ nhìn thú bông nắm tay, đầu óc đột nhiên nhảy ra một vấn đề: Trần Chí Khiêm thích cô, anh thích cô khi nào?

Chẳng lẽ… Thật ra anh vẫn luôn yêu thầm nguyên chủ, bởi vì nguyên chủ không cho anh sắc mặt tốt, cho nên mới như vậy? Đúng vậy! Nếu không thì vì sao đời trước anh lẻ loi một mình?

Nghĩ đến đây Phàn Kỳ lại chua xót, chuyện mình biết tiếng Anh này đã không giấu được, dựa theo thời gian anh thích mình mà tính, ước chừng sẽ không vượt qua hai ngày, dựa theo giờ mà tính sẽ không vượt qua 24 giờ, dựa theo phút… tình yêu của cô chỉ là trộm chút thời gian như vậy sao? Nghĩ đi nghĩ lại nước mắt trong mắt lại không biết sao lại tuôn ra.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Chí Khiêm từ sau lưng thấy cô đang giơ tay lau nước mắt, đây không giống như vui mừng mà khóc? Nhớ tới lúc trước cả ngày cô nói vợ cả không có kết quả tốt.

Anh lên giường, đưa khăn giấy cho cô, xoa đầu cô: "Em đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy? Anh nói với em, em đừng cả ngày thêm diễn cho chính mình, thay mình vào nhân vật vợ cả bị hại. Lần này đi Bắc Kinh, anh đã gặp ông bà nội của A Viễn rồi, bọn họ hai người…"

Trần Chí Khiêm nói chuyện xưa hai vị lão nhân tách ra ba mươi năm lại ở bên nhau cho cô nghe: "Dao Dao ở nhà họ Quý chờ đợi trong khi không hẹn ước, chưa bao giờ thay lòng đổi dạ, anh lại không phải loại người như Phùng Học Minh này, anh thích em, muốn đi với em đến già."

Nói xong câu chuyện này, Phàn Kỳ vẫn không vui vẻ, Trần Chí Khiêm phát hiện, lòng con gái thật là sâu như đáy biển, rốt cuộc cô suy nghĩ cái gì vậy?

Anh kéo cô: “Phàn Kỳ, rốt cuộc em không vui chỗ nào?”

Phàn Kỳ lắc đầu: “Em không có gì không vui.”

“Phải không?”

Phàn Kỳ cười gượng ép: “Thật sự.”

Nếu hỏi không ra cũng không ép cô nữa, Trần Chí Khiêm nhét Ngộ Không vào tay cô: "Ngủ."Anh tắt đèn, duỗi tay qua ôm cô lại.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 331



Bị Trần Chí Khiêm ôm, Phàn Kỳ vuốt Ngộ Không, tất cả trong đầu đều là hình ảnh nguyên chủ và anh ở chung, thái độ của anh đối với nguyên chủ khác với thái độ của anh đối với mình, anh cũng sẽ nấu cơm cho nguyên chủ, nghiêm khắc kiểm soát ăn uống cho nguyên chủ, cho nên anh làm theo thói quen ăn uống của cô, chưa bao giờ sẽ dùng ánh mắt chờ mong chờ cô khen một câu ở lúc nguyên chủ ăn.

Nguyên chủ không muốn để người khác biết quan hệ giữa bọn họ, cho nên bọn họ cũng không cùng nhau đi ra ngoài, cũng không có bất kì đoạn nắm tay gì.

Lúc nguyên chủ ngủ với anh bọn họ đều nước giếng không phạm nước sông, chưa từng có bất kì tiếp xúc thân thể gì.

Giống như tất cả hành động thân mật đều là xuất hiện từ giữa bọn họ, ví dụ như hiện tại, anh ôm cô, bọn họ ngủ ở trên một cái gối đầu, anh hôn lên trán của cô.

Có khả năng hay như này? Phàn Kỳ hỏi: “Trần Chí Khiêm?”

“Hả?”

“Anh bắt đầu thích em từ khi nào?” Cô thật cẩn thận hỏi.

Cuối cùng Trần Chí Khiêm cũng hiểu rõ, trong lòng cô nghĩ cái gì? Anh ôm cô càng chặt hơn: “Không lâu.”

Hả? Lòng của Phàn Kỳ đều bị nhấc lên: “Cái gì gọi là không lâu?”

“Chính là từ lúc cái gì em cũng tâm sự với anh, buổi tối sẽ lay anh bắt đầu ngủ, tóm lại bắt đầu thích từ lúc tiếp xúc, không phải sao?” Trần Chí Khiêm xoa lưng cô: “Anh cũng không thể thích một người cách anh tám mét mà?”

Phàn Kỳ cuộn tròn ở trong lòng anh, cắn môi cười trộm, thì ra là anh thích mình?Tay Trần Chí Khiêm đặt ở trên lưng cô cảm nhận được sự chấn động của cô, hỏi: "Anh không ở đây hai ngày, em lại đang suy nghĩ cái gì vậy? Hôm nay vốn muốn nói cái gì với anh?”

“Nói…”

Nói sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vậy không cần phải nói? Đầu óc Phàn Kỳ xoay chuyển một chút nói: "Chỉ… Chỉ muốn hỏi anh muốn thay đổi phương thức ở chung của chúng ta một chút hay không, em cảm thấy thật ra cũng có thể không làm anh em mà!"

Cô nói như vậy, giây lát ánh sáng trước mắt tối sầm lại, anh đang ở trên mặt của mình, trong bóng đêm cô cũng có thể thấy rõ anh đang nhìn cô chằm chằm, trong đầu cô hiện ra một hình tượng, phía dưới chân trước của một con sói xám đang ấn một con tiểu bạch thỏ.

Phàn Kỳ cắn môi, người ta là sói xám mình là thỏ, nên làm cái gì bây giờ?Nghe anh hỏi: “Không làm anh em, muốn làm cái gì…”

Anh rõ ràng đã biết còn hỏi? Tay Phàn Kỳ cầm Ngộ Không để ở đối diện anh, nếu mình nói làm "Vợ chồng", có phải quá không rụt rè hay không?

Hình như hôm nay thay đổi quá nhanh, có một số việc cũng phải theo tuần tự tiến hành, cô cười: “Cũng có thể làm anh em mà!”

Chỉ muốn nghe được lời muốn nghe do chính miệng cô nói ra, Trần Chí Khiêm cúi đầu ngăn chặn cái miệng nhỏ nói lời không hay này.

A a a! Lúc này đây không giống chỉ chạm vào vừa rồi, anh cắn môi cô, anh còn…Phàn Kỳ nóng đến chóp mũi đổ mồ hôi, Ngộ Không trong tay rơi xuống, nắm cánh tay Trần Chí Khiêm, trong đầu tất cả đều là số chữ không thuần khiết đời trước đã từng xem.

Anh buông cô ra, hỏi: "Thói quen bám chặt người này của em bao giờ thì sửa?”

Phàn Kỳ nghe thấy lời này, vội vàng bò dậy, lạch cạch mở đèn điện ra, cúi đầu nhìn cánh tay anh, quả nhiên lại bị mình bóp tím đen, cô thấy có lỗi: “Về sau em sẽ chú ý hơn.”

Trần Chí Khiêm nhìn môi bị mình hôn đến đỏ hồng, còn có hai má ửng lên màu hồng đào hoa kia, cười duỗi tay tắt đèn, kéo cô nằm xuống: "Về sau luyện nhiều hơn, em không khẩn trương thì tốt rồi. Ngủ!"Phàn Kỳ còn muốn duỗi tay đi tìm Ngộ Không, tay bị anh bắt được đặt lên trên n.g.ự.c anh: “Ôm anh không tốt hơn ôm thú nhồi bông sao?”

Phàn Kỳ l.i.ế.m môi, hình như anh nói rất có lý…Lúc đang ngủ, lơ đãng ôm anh ngủ và bị anh mạnh mẽ ôm lấy anh ngủ sẽ khác cái gì đây?

Vân Mộng Hạ Vũ

Khác biệt chắc là ngày thường người nào đó sớm dậy làm cơm sáng, cô sẽ không phát hiện mình ôm anh cả một đêm, hôm nay cô nghi ngờ có phải anh xem cô thành đồ chơi thú bông hay không, cô bị anh bóp nặn đến tỉnh.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 332



Tay chân của cô gác trên người anh, anh câu được câu không sờ lưng cô, Phàn Kỳ chưa ngủ thoải mái, xoay người, tay anh vẫn để ở tư thế kia, xoa bóp một lát, hai người đều cứng đờ, thời gian yên lặng, Phàn Kỳ không dám động, thậm chí hít thở đều rất cẩn thận.

Trần Chí Khiêm dịch tay ra, giọng của anh có hơi ám muội: “Anh đi làm bữa sáng, em ngủ tiếp một lát đi.”

Sớm làm gì chứ? Lúc này lại nhớ đến đi làm bữa sáng? Phàn Kỳ vùi đầu vào gối đầu, truyền ra tiếng buồn bực: "Còn không mau đi!"

Trần Chí Khiêm ra cửa, Phàn Kỳ ngồi dậy cúi đầu nhìn ngực, dùng mu bàn tay dán lên mặt, quá nóng.

Thì ra loại cảm giác này khác nhau đến thế, lần trước mẹ Trần bảo cô tự mình kiểm tra, cô ấn toàn bộ bộ n.g.ự.c cũng chỉ như vậy, hôm nay bị anh vô tình đụng vào…

Phàn Kỳ cắn nắm tay của mình, nhìn thú bông trên cửa sổ kia, lại xoay người vùi mặt vào gối đầu lần nữa, hay là đêm nay tiếp tục mang quấn ngực?

Cửa bị mở ra, Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ còn đang tự mình buồn bực ở nơi đó, nói: "Dậy đi, ăn xong bữa sáng anh phải đi rồi."

Phàn Kỳ dong dài rời giường, thường ngày cô đi đánh răng rửa mặt trước mới trở về thay quần áo, hôm nay cô thay quần áo trước, mới đi ra ngoài vào phòng vệ sinh đánh răng.

Trần Chí Khiêm cầm đĩa đến, quay đầu nhìn thấu Phàn Kỳ đang đánh răng: "Em đừng cảm thấy xấu hổ, em cũng không phải không biết tư thế ngủ kia của mình, anh từng thấy vài lần rồi.”

Phàn Kỳ sặc một miếng bọt kem đánh răng vào, trong đầu xoay quanh hai chữ "từng thấy", cô vội vàng súc miệng, quay đầu dùng ánh mắt dò hỏi nhìn anh, anh nói từng thấy hẳn là tư thế ngủ không tốt của mình.

Vậy… Vậy lộ ra sao? Vậy cũng quá xấu hổ rồi.

“Cũng có ý là nhìn thấy, cũng có ý là hành động.” Trần Chí Khiêm cho cô một đáp án hoàn chỉnh.

Phàn Kỳ "ầm" một tiếng đóng cửa phòng vệ sinh lại, dùng nước lạnh vỗ lên mặt, bên ngoài truyền đến tiếng của Trần Chí Khiêm: "Phàn Kỳ, chúng ta là vợ chồng.”

Phàn Kỳ cầm khăn lông lau mặt, kéo cửa ra nhìn anh, xác nhận lời nói này của anh là có ẩn ý, quả nhiên anh nói: "Anh đang đợi em tiến vào trạng thái."

Vân Mộng Hạ Vũ

Được rồi! Anh nói đúng, bọn họ là vợ chồng, mình không cần thiết xấu hổ vì loại chuyện này.Phàn Kỳ ngồi xuống ăn sáng, ăn hai miếng ngẩng đầu nhìn anh, lại cúi đầu ăn hai miếng.

Nghe anh nói: “Ăn nhanh lên, nếu không không còn kịp nữa rồi.”

Phàn Kỳ mồm to mà ăn sáng, đột nhiên cảm giác có luồng hơi nóng, lập tức chạy vào phòng vệ sinh, nhìn vết m.á.u trên quần, cô do dự một chút, nói: "Trần Chí Khiêm, lấy cho em cái q**n l*t lại đây."

Rất nhanh Trần Chí Khiêm mở cửa phòng, tiến vào đưa q**n l*t cho cô, Phàn Kỳ nhận, cô bắt đầu thích ứng ngày tháng có chồng.Chỗ tốt nhất là không cần miễn cưỡng mình sẽ ra ngoài với q**n l*t bẩn, sẽ có người lấy cho mình.

Cô đứng lên giặt sạch quần, vào phòng đi treo, chờ cô ra, Trần Chí Khiêm hỏi: “Bụng đau không?”

Được anh nhắc nhở, Phàn Kỳ phát hiện lần này sau khi cô nghiêm túc uống canh gà đen, giống như không có cảm giác gì.

“Không có cảm giác!”

"Lại ăn thêm một tuần nữa, lần này trở về mẹ còn hỏi, nói nếu hiệu quả không tốt, bà ấy lại kê một phương thuốc, bảo anh mang đến đây.”

“Hiệu quả rất tốt.”

Hai người lên xe, Phàn Kỳ ngồi ở ghế phụ, Trần Chí Khiêm đưa cho cô một bọc bánh quy soda nhỏ: "Lại ăn chút đi."

Phàn Kỳ ăn bánh quy, nghe anh hỏi: “Thứ bảy có rảnh không?”

Bà dì tới, thứ bảy không cũng sắp hết rồi, nhưng vẫn không thích hợp vận động, cô nói: "Có rảnh nhưng không thể vận động."

“Đồng nghiệp trong công ty nói lâu rồi nên muốn gặp em. Anh muốn thứ bảy công ty làm một ngày gia đình đi Tây Cống hoặc là đảo Nam Nha, có thể đi không?” Trần Chí Khiêm hỏi.

“Tốt.”

Khi hai người nói chuyện, radio truyền vào tai bọn họ một tin tức: "Nhân sĩ William Taylor quốc tịch Anh tai nạn xe cộ có nghi vấn nghiêm trọng, cảnh sát đã tham gia điều tra."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 333



Tin tức phân tích, nhân sĩ quốc tịch Anh này tai nạn xe cộ có thể có liên quan với xí nghiệp Phùng thị Phùng Thế Xương.

Phàn Kỳ hỏi: “Phùng Thế Xương ra tay?”

“Có khả năng.” Trần Chí Khiêm nói: “Mặt khác, Phùng Học Minh cũng có thể quạt gió thêm củi ở chỗ này.”

“Phùng Học Minh, cần thiết sao?” Phàn Kỳ hỏi: “Nếu ba anh ấy ngồi tù, anh ấy có thể kế thừa sản nghiệp nhà họ Phùng sao?”

Trần Chí Khiêm lắc đầu: “Phùng Học Minh không có hứng thú với xưởng đồ hộp. Chủ yếu là ba con Phùng Học Kiệt và Phùng Thế Xương lật đổ mặt, bà vợ hai kẹp ở bên trong, nên trút giận cho mẹ anh ấy!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Xe đến bên đường cái tòa nhà lớn, Phàn Kỳ muốn đẩy cửa xuống xe như thường lui tới, thì nghe Trần Chí Khiêm nói: "Đã nói với em phải thích ứng rồi mà."

Phàn Kỳ dừng động tác lại, quay đầu nhìn về phía anh, anh duỗi người lại đây.

Bây giờ sao? Phàn Kỳ phản ứng lại, duỗi tay xoay đầu anh qua, dán lên môi anh, buông ra hỏi: “Như vậy được chưa?”

“Được!” Trần Chí Khiêm cười khẽ nói.

Trần Chí Khiêm sờ môi, vừa rồi anh chỉ muốn để cô hôn ở trên má một cái, cô lại càng tiến thêm một bước.

Phàn Kỳ xuống xe, đi được hai bước rồi quay đầu nhìn lại, thấy anh đang sờ môi, thật ngốc!Cô quay đầu lại rồi vào trong tòa nhà, cửa thang máy vẫn kín người hết chỗ, vẫn đi cầu thang bộ thôi, nghe thấy một tiếng: "Phàn Kỳ."

Phàn Kỳ dừng lại thấy Hứa Diệu Nhi bước nhanh đi tới, sắc mặt cô ta rất tiều tụy, nụ cười rất thân thiện: "Ngày hôm qua thật sự cảm ơn cô!"

“Ngày hôm qua cô đã nói lời này với tôi rồi.”

“Tôi muốn xin lỗi với cô.” Hứa Diệu Nhi nói: “Thật xin lỗi, tôi đã nói rất nhiều lời không nên nói.”

“Qua rồi, không sao đâu, cùng nhau cố lên! Chúng ta là một đội, quản lý nữ quá ít. Chỉ có chúng ta xuất sắc mới có thể khiến càng nhiều cô gái tới làm cái ngành sản xuất này. Đi, cùng nhau đi lên.”

Hứa Diệu Nhi cùng cô đi lên trên, vừa đi vừa nói chuyện: "Được, chúng ta đều cố gắng. Tối hôm qua tôi cẩn thận nhớ lại thị trường, cho rằng cổ phiếu vận tải đường thuỷ gặp phải sự điều chỉnh, cô cần để ý Viễn Hàng trong tay một chút."

"Ừ, tôi và cô có suy nghĩ giống nhau đó, chắc hôm nay Hồng Hi sẽ tương đối mạnh, nhưng ngày hôm qua Viễn hàng đã không còn sức tấn công, có nhu cầu điều chỉnh, nhưng bởi vì thị trường tốt, cho nên có cơ hội lên cao, tôi sẽ điều giao dịch, bước tiếp theo tôi xem sẽ trọng cổ phiếu bất động sản…"

Hứa Diệu Nhi đang nhắc nhở mình, Phàn Kỳ cũng có qua có lại nói cái nhìn của mình.Rất nhanh hai người đã lên lầu hai, do cùng nghề, phân tích đề tài quan trọng đang nóng lên, đều có cái nhìn gì, nên hai người đứng nói chuyện.

Viên chức hai công ty từ thang máy ra, thấy hai người đứng rất thân thiện đang nói chuyện, còn có ý hơi khó chia xa.

Liêu Nhã Triết không thể tin tưởng nhìn hai người, lập tức cảm thấy hôm nay mặt trời mọc đằng Tây rồi sao?

Phàn Kỳ thấy Liêu Nhã Triết đến đây, nói với Hứa Diệu Nhi: "Chờ đến phòng phát sóng thì gặp."

“Phòng phát sóng gặp.”“Sao cô và cô Liêu đi lên chung vậy?” Liêu Nhã Triết vừa đi vừa hỏi Phàn Kỳ.

Phàn Kỳ không muốn nói tình hình ngày hôm qua gặp được, chỉ nói với anh ta: “Không có gì, sau khi trò chuyện thì cảm thấy cô ấy còn khá tốt.”

“Khá tốt, cô ta có tính tình kia, có người đàn ông nào chịu được?” Liêu Nhã Triết nói.

“Đàn ông có tình có tiền bên người thiếu phụ nữ sao?” Phàn Kỳ hỏi anh ta.

Liêu Nhã Triết: ???

Quả nhiên, hôm nay bắt đầu phiên giao dịch cổ phiếu vận tải đường thuỷ.Xuất hiện định mức, vừa rồi Phàn Kỳ và Liêu Kế Khánh bàn bạc, nếu vận tải đường thuỷ xuất hiện điều chỉnh, nhân cơ hội bán tháo một phần cổ phần, vận tải đường thuỷ là một khái niệm trường kỳ, ở thị trường chứng khoán tăng giá sẽ giao dịch nhiều lần, tài khoản lớn quay đầu chậm không có cách ra vào toàn trường, mua vào một chút theo xu thế chung chèn ép làm vốn nhỏ.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 334



Ở thị trường như vậy, mọi người đều xem trọng giao dịch, mặc dù hạ xuống, cũng tất nhiên sẽ có quá trình chống cự, việc này chú nhất định sẽ có một quá trình điều hướng ở trên tiến hành cùng lúc, dân cổ phiếu hiểu không sâu với thị trường sẽ cho rằng đây là sắp dâng lên, sau đó đuổi theo, cuối cùng mất trắng.

Phàn Kỳ thừa dịp cơ hội này bán tài khoản dự thi của Viễn Hàng đi, theo vận tải đường thuỷ như thuỷ triều xuống, tài chính sẽ tìm kiếm phương hướng, tuy lửa nóng cổ phiếu công ty môi giới đã được ưu ái, giống tốc độ tăng trưởng của giai đoạn trước, nhưng mà cộng thêm địa ốc có công trạng cũng có dấu hiệu muốn bay lên.

Sau khi Phàn Kỳ mua một cổ phiếu bất động sản, viết buổi sáng bán ra và mua vào ở trên bảng đen.

Phàn Kỳ nhân tiện lật xem cổ phiếu Phùng thị một chút, phát hiện ở đại thế như vậy còn rơi ba điểm, xem ra tin tức này ảnh hưởng với Phùng thị thật đúng là không nhỏ.

Phùng Học Minh bởi vì tin tức này, bị mẹ gọi trở về đại trạch, bà vợ hai một năm khó có được vài lần xuất hiện ở đại trạch, giờ phút này ngồi ở trên sô pha không ngừng khóc, thấy Phùng Học Minh vào cửa, bà vợ hai đầy nước mắt đứng lên: “Học Minh, cậu nghĩ biện pháp đi? Cứu ba của cậu.”

“Chuyện này cũng không phải con trai tôi gây ra, xảy ra chuyện lại tới tìm con trai của tôi?” Lưu Xảo Yến trợn trắng mắt châm chọc mỉa mai.

Bà vợ hai lau nước mắt: "Chị cả, chị không thích em, hận em cũng không sao. Nhưng Thế Xương là chủ nhà họ Phùng chúng ta, lúc này chúng ta cùng nhau nghĩ cách."

"Cùng nhau nghĩ cách? Chuyện này không phải là do con trai bà gây ra sao? Hiện tại xảy ra chuyện, bà nghĩ cách chính là tới tìm mẹ con chúng tôi? "Lưu Xảo Yến nhìn hồ ly tinh quen làm yêu này, chỉ biết giả bộ dáng nhu nhược này khiến đàn ông đau lòng cho bà ta, chuyện tới trước mắt, có thể chống đỡ thì có tác dụng gì?

“Mẹ, đừng nói những thứ vô dụng đó.” Phùng Học Minh ngăn mẹ lại tiếp tục nói: “Dì hai, luật sư đã đi. Mà tôi cũng tìm cách đi hỏi tình huống cụ thể một chút. Có chuyện bà sẽ không phải không biết. Người báo án cung cấp manh mối đều là Học Kiệt, nó xem người nước ngoài kia còn quan trọng hơn ba, tôi cũng không biết nói cái gì mới tốt."

Bà vợ hai mở to đôi mắt, Lưu Xảo Yến kinh hãi: “Cái gì? Dù nói như thế nào, Thế Xương là vì tốt cho Học Kiệt mà? Học Kiệt lại làm ra chuyện như vậy? Có còn lương tâm hay không?”

“Hôm nay thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu xí nghiệp Phùng thị bị áp chế, nếu Học Kiệt cung cấp manh mối đủ đầy, hơn nữa đó là một người nước ngoài, có lẽ ba tôi bị phạt.”

Phùng Học Minh nói với bà vợ hai: “Muốn kết quả tốt hơn, tôi có thể tìm phương pháp, nhưng bà biết đấy, hiện tại quan hệ giữa tôi và ông ngoại rất không tốt, tất cả tiền đều ở trên mặt làm ăn, thật sự không có tiền dư có thể giúp ba tôi."

Bà vợ hai nhìn về phía Lưu Xảo Yến, ngập ngừng hỏi: "Chị cả, chị ra chủ ý cứu Thế Xương đi!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Lưu Xảo Yến bị bà ta nhìn như vậy, trên mặt lộ ra vẻ gặp quỷ: "Ông ta ở bên ngoài hay là ở bên trong thì có liên quan với tôi? Chủ ý của tôi chính là chờ toà án tuyên án.”

“Dì hai, bà đi về suy nghĩ trước đi, có muốn nghĩ cách cho ba tôi hay không? Còn có để Học Kiệt có thể…” Vẻ mặt Phùng Học Minh kiểu nói không được: “Thôi, không nói.”

Bà vợ hai đi ra ngoài, mỗi bước đi đầy sự lưu luyến, xoay người giữ c.h.ặ.t t.a.y Phùng Học Minh, mặt đầy sầu lo: "Học Minh, dì cầu xin cậu!"

“Dì hai, tôi biết, tôi sẽ cố gắng, tiền đề là bà cũng phải cố gắng. Mọi người có tiền ra tiền, có lực xuất lực, cùng nhau giúp ba mới được.”

Lưu Xảo Yến cười lạnh: “Chúng tôi xuất lực, bà đến ra tiền! Nhiều năm như vậy, chỗ tôi chưa từng thấy một đồng tiền nào, chẳng lẽ còn để mẹ con chúng tôi lấy tiền ra?”

Phùng Học Minh đưa bà vợ hai khóc sướt mướt ra cửa rồi lên xe…
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 335



Phùng Thế Xương tự nhận là làm chuyện này rất kín đáo, cũng không biết là gây ra rủi ro ở đâu khiến cho Học Kiệt biết được, con trai còn đi báo cảnh sát.

Lúc cảnh sát tiến cửa nhà ông ta, ông ta vô cùng kinh ngạc, không thể tin được con trai nhỏ mà mình thương yêu nhất, lại sẽ làm loại chuyện này.

Ông ta biết rõ đứa con trai này không giống con lớn sau lưng có nhà họ Lưu, cũng không thông minh giống con lớn như vậy, cho nên ông ta luôn tự nói với mình, ông ta hi vọng hai đứa con trai đều có thể có tương lai rất tốt, thiên phú của con trai nhỏ không cao, ông nên giúp cậu hơn một ít, cho cậu nhiều một ít.

Học kiệt gây ra một chuyện như vậy khiến cho ông ta cực kỳ thất vọng, nói với cậu ta không rõ cũng không thông, cuối cùng ông ta lại khiến cho chống lại chính mình, như vậy chỉ có thể dùng thủ đoạn phi thường thôi, ai ngờ đến tên ngoại quốc kia mạng lớn, nhặt về một cái mạng.

Chuyện xảy ra, luật sư nhà họ Phùng đến gặp ông ta trước tiên, nói cho ông ta biết Học Kiệt đại khái lấy được chứng cớ nào đó. Ông ta không rõ, tại sao Học Kiệt phải hận ông ta như vậy, ông ta bảo cậu ta đoạn tuyệt quan hệ với tên ngoại quốc kia, chẳng lẽ là sai rồi sao? Ông ta hi vọng cậu ta có thể lấy vợ sinh con, chẳng lẽ cũng là sai rồi?

Vân Mộng Hạ Vũ

Lần nữa luật sư được thông báo đến đây, Phùng Thế Xương đi ra ngồi đối mặt với luật sư.

Luật sư nói cho ông ta biết, vụ án này xử lý không tốt lắm, thứ nhất cái tên ngoại quốc này là công dân nước Anh.

thứ hai liên quan đến hào môn, công chúng với bí mật hào môn vẫn luôn muốn tìm tòi đến tột cùng.

Thứ ba niên đại xã hội này độ chấp nhận với đồng tính luyến ái là không cao, tin tức thiếu gia hào môn tìm bạch nam này truyền đi nóng bỏng. Điều kiện tiên quyết như vậy, độ chú ý vụ án này của công chúng rất cao, sẽ rất phiền toái.

Phùng Thế Xương biết rõ bây giờ người còn có năng lực có thể giúp mình, chính là bố vợ của ông ta Lưu Tương Niên.

Ông ta hỏi: "Đến thương lượng với vợ và Học Minh chưa? Có thông báo với Lưu Tương Niên tiên sinh không?"

"Đại Thiếu Gia có ý là tìm Lưu lão tiên sinh chỉ sợ vô dụng."

"Nó không chịu đi tìm ông ngoại của nó?" Phùng Thế Xương nghĩ đến ngày đó mình cho con lớn một cái tát, dù vậy, con lớn cũng không nên không cố gắng cho người ba là ông này chứ, ông ta mắng: "Tên súc sinh này, còn coi tôi là ba nó không?"

"Đại Thiếu Gia cho rằng đối phương là người Anh, cho nên tìm Lưu lão tiên sinh không có tác dụng nhiều. Anh tin tưởng nếu như Davy Kauffmann tiên sinh có thể giúp đỡ, vậy càng hiệu quả hơn." Luật sư nói với Phùng Thế Xương.

Phùng Thế Xương nghe anh ta nói như vậy, thoáng ngượng ngùng, vốn là mình trách oan con trai, luật sư nói không sai, so với Kauffmann ở Hồng Kông nhãn hiệu gia tộc lâu đời Anh quốc thâm căn cố đế như vậy, năng lực của Lưu Tương Niên còn kém nhiều.

Vốn bọn họ và gia tộc Kauffmann ở đây dù trên mặt gật đầu nhưng cũng chưa hẳn là cơ hội, nhưng gần đây Trần Chí Khiêm vẫn luôn giúp Học Minh, gia tộc Kauffmann là cổ đông sáng lập Lân Long, Lân Long đầu tư cho Trần Chí Khiêm không ít tiền, Học Minh thông qua Trần Chí Khiêm tìm Davy, nói như vậy cũng hợp lý, ông ta hỏi: "Học Minh có thể nhờ cậy Davy không?"

"Đại Thiếu Gia nói, tài chính chỗ WO eo hẹp, cậu ấy có thể làm chính là cố hết sức."

Chính mình vì Học Kiệt mà tiến đến, cuối cùng còn phải cầu xin ngược lại từ chỗ Lưu Tương Niên, từ nay về sau không ít bị Lưu Xảo Yến châm chọc khiêu khích.

Nếu không có đường khác thì nhịn, đã có đường khác, hơn nữa còn là đường tốt, vậy thì lấy tiền giải quyết. Phùng Thế Xương nói: "Cậu bảo bà hai phối hợp với Học Minh, để cho bà ấy nghe Học Minh."

"Vâng."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 336



Luật sư trở lại phòng luật sư lập tức hẹn mẹ con Phùng Học Minh và bà hai Phùng qua phòng luật sư gặp mặt. Luật sư chuyền đạt ý kiến của Phùng Thế Xương.

Phùng Học Minh nói rõ: "Hiện tại báo chí Đài Truyền Hình đều đang đưa tin chuyện này, đều bị nhìn chằm chằm rất khó giải quyết! Số tiền này mà tiêu tốn, là con số vô cùng lớn."

Nghe thấy là con số vô cùng lớn, bà hai dùng con mắt vẫn đơn thuần như nai con dù là đã hơn bốn mươi nhìn về phía Phùng Học Minh: "Vô cùng lớn, vậy là bao nhiêu thế?"

"Có thể phải năm sáu trăm ngàn." Phùng Học Minh mở miệng.

Bà hai kinh hãi: "Nhiều như vậy sao?"

Phùng Học Minh nhíu mày nhìn bà ta: "Nói nhiều, nhất định là rất nhiều, nhưng nói là đặc biệt nhiều cũng đã tạm được rồi, bà suy nghĩ một chút năm 1983 vị thương nhân bất động sản kia bị bắt cóc, bọn cướp muốn bao nhiêu tiền chuộc?"

"Đây hoàn toàn là hai việc khác nhau. Bọn cướp chào giá khẳng định cao, nhưng cậu đây là tìm người hỗ trợ."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Hoàng đế không để binh đói, huống chi là tôi đi cầu người làm việc." Phùng Học Minh nói với bà ta: "Dì Hai, bà xót tiền, hay là đau lòng cho ba của tôi?"

Lưu Xảo Yến ở bên cạnh thấy thế trợn mắt nhìn thẳng: "Con của bà khiến ba của nó phải vào tù, con tôi đang nghĩ biện pháp, bây giờ bà tiếc tiền?"

"Không phải, nhiều tiền như vậy, trong chốc lát sao tôi cầm ra được?" Bà hai nhìn về phía Lưu Xảo Yến: "Bà là chị cả, học chính là Trường Tử, Thế Xương xảy ra chuyện, cũng không nên đặt tất cả gánh nặng đều ở trên vai của tôi chứ?"

Lưu Xảo Yến nghe thấy lời này, thoáng nhảy dựng lên: "Bà có xấu hổ hay không? Con của bà đẩy ông ta vào tù, bình thường tất cả tiền đều ở chỗ của bà, lúc này, con tôi tìm phương pháp, bà còn muốn để cho tôi ra tiền?"

"Đều là người nhà họ Phùng, tiền không thể để toàn bộ cho chúng tôi?"

Phùng Học Minh kéo mẹ anh ấy lại, nói với bà hai: "Dì Hai, vẫn là câu nói kia, chính bà suy nghĩ kỹ càng, chúng tôi đi trước."

Phùng Học Minh đưa mẹ anh ấy về nhà rồi lại về công ty, vào văn phòng, có người gọi anh ấy lại, một văn kiện khẩn cấp để cho anh ấy ký tên, anh ấy xoay người ký tên, phát hiện trên bàn làm việc có một tờ báo, trên báo có một tin tức: "Tình cảm mãnh liệt khó nhịn, Phần Kỳ bên đường ẩm ướt hôn Trần Chí Khiêm, hàng xóm: buông thả từ nửa đêm đến sáng."

Thấy ông chủ phát hiện anh ta đang xem báo chí giải trí, vị nhân viên này tạm thời muốn thu báo lại, bị Phùng Học Minh cầm ở trong tay trước: "Cho tôi mượn báo xem một chút."

Anh ấy đi vào văn phòng, ngồi vào ghế, hai chân vắt lên trên bàn giám đốc, châm thuốc, ngậm lên miệng, đặt báo xuống, gọi điện thoại nói với luật sư: "Luật sư Trương, tôi đề nghị anh để cho dì Hai tôi đi thuyết phục Học Kiệt, để dì Hai cầm ba trăm ngàn cho William, để William hoà giải với ba của tôi, để giảm bớt xử phạt, như vậy ba của tôi cũng không cần ngồi tù rồi."

"Đại thiếu gia đây là ý gì?" Vị luật sư này hỏi, vị luật sư này là luật sư sự vụ, xí nghiệp Phùng thị và WO đều dùng anh ta trong lúc này."Có thể tiết kiệm một nửa tiền, hơn nữa những số tiền này còn có thể để cho Học Kiệt và William cùng cao chạy xa bay."

"Đại thiếu gia là muốn thừa cơ hội này để cho nhị thiếu gia rời đi?"

"Không phải, nếu dì Hai của tôi lại tiếp tục kéo dài, tiếp theo thì càng khó làm, tôi thật sự không muốn đi tiếp nhận chuyện khó như vậy, làm như vậy tất cả đều vui vẻ mà?" Phùng Học Minh khó có thể khắc chế nụ cười, lại dùng giọng chân thành nói.

"Được, đây cũng là một con đường, nhưng Phùng tiên sinh chưa hẳn đã chấp nhận."

Ba của anh ấy đương nhiên sẽ không chấp nhận, Phùng Học Minh nói: "Vậy làm sao bây giờ? Kéo dài tiếp, chuyện lại càng ầm ĩ to, ngay cả có tiền cũng đều không có biện pháp làm, đúng không?"

"Xác thực như thế."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 337



Phùng Học Minh cúp điện thoại nhíu mày, không biết ba của anh ấy đi ra nghe thấy con trai bảo bối cầm tiền của ông ta chạy với người nước ngoài kia sẽ như thế nào đây?

Cúp điện thoại, anh ấy cầm lấy báo xem tin tức, bên trên có một ảnh chụp Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm hôn môi, nói mỗi ngày Trần Chí Khiêm đưa đón Phàn Kỳ cùng đi làm, buổi sáng hôm nay trước khi Phàn Kỳ xuống xe còn hôn với Trần Chí Khiêm đến khó khăn chia lìa.

Nên phóng viên còn ngồi chờ hàng xóm của Trần chí khiêm và Phàn Kỳ ở dưới tòa nhà.

Có hàng xóm nói: "Thế hệ rất ồn ào, trong đêm đã khuya cũng thật ầm ĩ."

Phùng Học Minh đập báo lên trên bàn, Trần Chí Khiêm cũng không phải là một món đồ, buổi sáng hôm nay mình tìm anh liên lạc với Kauffmann, muốn cho chi thứ hai tiêu hết tiền, sau đó mới đưa ba của anh ấy ra.

Trần Chí Khiêm đưa ra chủ ý như vậy cho anh ấy, không cần đi tìm Kauffmann, cũng có thể khiến cho chi thứ hai dùng tiền, hơn nữa tức c.h.ế.t ba của anh ấy.

Anh ấy lại nâng báo xem ảnh chụp, hai người này cả ngày đăng báo, làm còn nổi bật hơn ngôi sao phim.

Phàn Kỳ nhất định là càng thêm khoe khoang hơn ngôi sao, hôm nay cô ấy tiếp tục cầm giao dịch của công ty môi giới Hào Đạt, lại vừa mua cổ phiếu bất động sản.

Đến báo cáo cuối ngày Viễn Hàng đã rơi xuống hơn ba điểm, Phàn Kỳ là đã chạy trốn ở lúc Viễn Hàng dâng lên hơn hai điểm, đây được coi như là chạy lượt cao thứ hai ở toàn bộ ngày.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh ấy và top 2 chênh lệch đã kéo đến 41 điểm, hôm nay tên thứ hai là lão môi giới kia, lợi nhuận của ông ta là 26%.

Đối mặt màn hình cô nói Logic của mình, Logic là nói cho người có thể nghe hiểu được thị trường, phần lớn người chỉ là nghe như cá lọt vào trong sương mù. Bằng không đời trước nhiều đại thần mở giao dịch thực tế, nói Logic như vậy, thật sự có thể có mấy người kiếm tiền ở giá cổ phiếu?

Hôm nay, đặc biệt khéo chính là, Hứa Diệu Nhi mua vào cổ phiếu bất động sản trùng hợp với Phàn Kỳ, hôm nay mặc dù cô ta không tiến về thứ tự phía trước, nhưng cô ta và top 3 Liêu Nhã Triết cũng chỉ kém chưa tới 1%.

Hiện tại chuông trên trận đã xác lập, Phàn Kỳ vượt lên đầu chênh lệch phạm vi lớn, bỏ xa top 2, hôm nay top 2 vừa biến thành vị lão môi giới kia rồi, Liêu Nhã Triết bán cổ phiếu vận tải đường thuỷ ít điểm, về sau vừa theo một cổ phiếu lên cao, cả tài khoản còn thua lỗ một điểm, cho nên mất top đầu, nhưng chỉ kém top 2 năm điểm, top 4 Hứa Diệu Nhi theo sát Liêu Nhã Triết, vị trí ba vị đằng sau tùy thời có thể thay đổi.

Hôm nay Hứa Diệu Nhi biểu hiện vô cùng tốt, riêng lợi nhuận ngày của cô ta chỉ sau sát Phàn Kỳ, Thang Viễn Siêu đưa Mic cho Hứa Diệu Nhi: "Hứa tiểu thư, trạng thái hôm nay không tệ, không biết có cảm tưởng gì?"

"Hôm nay tôi và Phàn Kỳ không mưu mà hợp, đều mua cổ phiếu bất động sản, cái nhìn của tôi phải.."

Nói xong nhận xét hoạt động cung không đủ cầu, Hứa Diệu Nhi nói: "Trước kia Phàn Kỳ đã nhắc đến ở trong tiết mục của anh Siêu, đề nghị mọi người giữ cổ phiếu bất động sản, tới cuối năm có thể gấp bội. Nếu như cổ phiếu hoạt động không tốt, lại muốn ở thị trường chứng khoán kiếm chút tiền, có thể nghe đề nghị này của cô ấy."

Hứa Diệu Nhi nói lời này là hoàn toàn ủng hộ cách nhìn của Phàn Kỳ, cô ta đã thay đổi, đương nhiên cô ta thay đổi hay không đã không trọng yếu, thị trường đã đưa ra đáp án, độ lực b.ắ.n ngược nào sẽ lớn như vậy?

Phàn Kỳ bồi thêm một câu: "Lúc ấy đánh cược kỳ hạn ước định là cuối năm, cho nên lúc đó tôi nói cuối năm sẽ gấp bội, nhưng cầm lời cổ phiếu mà nói..., cho rằng có thể giữ cổ phiếu bắt được đến giữa năm sau."

"Cho nên cô cho rằng cái bánh xe thị trường chứng khoán tăng giá này, hẳn là có một năm?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 338



"Không sai biệt lắm chính là một năm, trên thực tế cái bánh xe Đại Ngưu thị này là khởi động từ tháng 6 năm 1984, anh có thể nhìn thấy đợt thứ nhất dâng lên cũng ước chừng là một năm, nền tảng điều chỉnh cũng dùng một năm, một lớp này thì không sai biệt lắm là một năm. Luỹ thừa gấp bội trên cơ bản là đúng chỗ rồi."

Phàn Kỳ nói qua đại xu thế. Phàn Kỳ phát biểu hết cái nhìn, sờ gấu trúc trên bàn của mình, Hứa Diệu Nhi nhìn về phía cô, nói: "Phàn Kỳ, tôi cũng muốn gấu trúc này."

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Kỳ tiếp nhận microphone: "Được, được, chờ tôi lấy được, cho cô một cái, Chú Lô một cái."

"Tôi thì sao?" Liêu Nhã Triết rất có ý kiến với Phàn Kỳ thân sơ chẳng phân biệt được.

"Tôi cho anh một con đặc biệt, đảm bảo anh thoả mãn."

Nghe Phàn Kỳ nói như vậy, Liêu Nhã Triết tỏ vẻ rất hài lòng.

Phàn Kỳ và Liêu Nhã Triết chấm dứt trận đấu, cùng đi trở về công ty môi giới, lòng Liêu Nhã Triết tràn đầy hiếu kỳ: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy? Sao Hứa Diệu Nhi lại đột nhiên quan hệ tốt với cô như vậy rồi?"

"Nhân cách có mị lực, anh thi đấu cho tốt, Hứa Diệu Nhi là có thiên phú, Trường Hưng và Diệu Hoa ở giữa trận đấu, là anh và Hứa Diệu Nhi ở giữa quyết đấu. Cộng thêm tôi, anh và cô ấy mới là so sánh năng lực giữa Hứa Đạt và ba của anh."

Phàn Kỳ nhắc nhở Liêu nhã triết: "Hành động của anh hôm nay, trong thế đạo tốt như vậy, lại còn có thể mất tiền sao?"

Liêu Nhã Triết không muốn nghe cô lải nhải, bước nhanh đi vào, bị ba của anh ta trông thấy, lại bắt đi.

Phàn Kỳ vào công ty đã bị đồng nghiệp bao vây, tất cả mọi người bảo xô phân tích ngày mai làm hành động như thế nào. Chỉ có em gái trong đó đưa cho cô tờ báo, một tiêu đề trên báo khiến cho đôi mắt cô đều có thể mở to.

Buông thả từ nửa đêm đến sáng?Hơn nữa còn có nhân chứng! Phàn Kỳ may mắn duy nhất chính là, chính mình thật sự coi như thông minh, không ném bộ đồ kia đi, bằng không bị đám phóng viên kia lục ra, đây là không nhân chứng vật chứng mà bọn họ tế sống sao?

"Nói hưu nói vượn." Phàn Kỳ tức giận.

"Làm sao vậy?" Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Phàn Kỳ quay đầu thấy Trần Chí Khiêm đi đến.

"Làm sao anh vào được? Em lập tức tan làm rồi." Phàn Kỳ vô ý thức mà giấu báo ra sau lưng.

"Anh nói là ai nói điêu với phóng viên vậy? Chúng ta từ đêm đến sáng gây ra động tĩnh gì sao? Tướng ngủ của em kém, nhưng không đến mức mộng du chứ?" Sau khi Phàn Kỳ lên xe đã phàn nàn đến bây giờ.

"Em cho rằng nhất định sẽ có như vậy một vị hàng xóm Abbo sao?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.

"A?" Phàn Kỳ nhìn Trần Chí Khiêm.

"Loại tin tình cảm này không cần sự thật, chỉ cần người có ánh mắt thông tuệ là được rồi. Ai bảo bây giờ em nổi tiếng chứ?"

Coi như vì chứng minh cô rất nổi tiếng, có một thị trường chứng khoán trong radio bình luận:"Tin tức mới nhất, hôm nay Phàn Kỳ dùng 67% tiền lời, tiếp tục dẫn đầu cuộc thi « Ai là cổ thần », không hổ là máy in tiền hình người."

"Trước vẫn luôn nói, thương nhân sau lưng cô ấy chính là Liêu Kế Khánh, hôm nay chúng tôi có phỏng vấn Liêu Sinh, anh ấy nói cho dù là chính bản thân anh ấy tự mình đi tham gia thi đấu, muốn làm đến tiền lời này cũng vô cùng khó."

"Đương Nhiên rồi! Nếu đầu tư cổ phiếu được lợi nhuận tốt như vậy, ai cũng đi đầu tư cổ phiếu rồi. Anh có thể xem thao tác của cô ấy, cô ấy một là sớm mai phục hot search, một là đuổi theo hot search, chưa bao giờ thất bại..."

"..."

Trong bình luận phiếu dùng hết khả năng thổi phồng với cô.Cũng may đã đến bãi đỗ xe bên cạnh nhà rồi, Trần Chí Khiêm rút chìa khóa ra. Tiếng Radio biến mất, kéo Phàn Kỳ sắp sửa bị lạc ở trong thổi phồng về sự thật.

Cô đẩy cửa xuống xe, vừa cùng anh đi chung, tay của anh đã rơi vào ngang hông của cô, Phàn Kỳ nhớ tới tin tức ngày đó, kéo tay của anh ra: "Từ nay về sau cử chỉ của chúng ta ở bên ngoài không cần phải quá thân mật, không tốt lắm."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 339



"Em còn để ý? Tuy không phải là sự thật, nhưng chúng ta là vợ chồng, vợ chồng tình cảm tốt, loại chuyện này không phải rất bình thường sao?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.

Phàn Kỳ tưởng tượng, anh nói rất có đạo lý, gật đầu: "Cũng đúng!"

Tay Trần Chí Khiêm lại vòng ngang hông của cô: "Chỉ cần chúng ta ở chung thật dài thật lâu, em muốn về sau hai chúng ta tóc trắng xoá, còn tay trong tay, bị người tới chụp ảnh. Những báo chí kia tung ra những ảnh chụp năm xưa cũ, này không phải là giai thoại sao?"

"Nhưng đây là giả mà!"

Trần Chí Khiêm cười: "Chỉ cần tình cảm là thật, tất cả đều là thật."

Phàn Kỳ thoáng không rõ, Trần Chí Khiêm ôm cô: "Khi đó trí nhớ của anh và em đã hạ thấp rồi, nhưng chúng ta biết rõ tình cảm của chúng ta rất tốt, khi lật lục loại hình ảnh này, em có tin hay không?"

Nếu như đầu óc mình không tốt, chỉ nhớ rõ đại khái, cô gật đầu: "Sẽ tin."

"Những điều này sẽ mang đến vui vẻ hay là khổ sở cho em?"

"Nhìn qua về sau nhất định sẽ rất vui vẻ."

"Đúng vậy! Cho nên, chúng ta không cần phải đi quấn quýt chi tiết."

Trần Chí Khiêm nói với cô: "Tựa như anh thích em, là hấp dẫn trên linh hồn."

Phàn Kỳ ngửa đầu: Mình cảm thấy được anh là ám chỉ cái gì đó, mình lại cảm thấy anh đang trộm đổi khái niệm, nhưng mình không có chứng cớ.

Đã đến chợ bán thức ăn, Phàn Kỳ đến quầy bán đồ ăn sống để cho ông chủ thịt một con gà, ông chủ g.i.ế.c gà xong chặt thành miếng, Trần Chí Khiêm lần lượt trả tiền, ông chủ khoát tay: "Không cần, mấy ngày hôm trước vợ cậu đến, cô ấy nói cho tôi một cổ phiếu, tôi đã mua, mấy ngày nay lên cao rất nhiều."

"Đầu tư cổ phiếu có mạo hiểm, tròn và khuyết bản thân mình bị, tiền vẫn là phải cầm." Trần Chí Khiêm đưa tiền cho ông ấy.

Ông chủ thu tiền, ông ấy quay đầu cầm một cái túi nhựa cho một chậu không biết là vật gì vào, đưa cho Trần Chí Khiêm: "Đây là kê gà, tặng cho các cậu!"

Tay Trần Chí Khiêm để ở chỗ này, nhất thời không biết nhận, hay là không nhận.

Phàn Kỳ thấy Trần Chí Khiêm ngẩn người, cô đưa tay tiếp nhận: "Cảm ơn!"

Ông chủ cười hắc hắc: "Cô đi mua vài con hàu nhét vào, hào sống hầm kê gà! Là bổ nhất với đàn ông, đàn ông ra sức, phụ nữ cũng muốn đau cho đàn ông."

Lúc này Phàn Kỳ mới phát hiện không đúng, nhìn túi nhựa trong tay hỏi Trần Chí Khiêm: "Đây là cái gì?"Là cái gì cũng không biết, vậy mà cô lại nhận?

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Chí Khiêm tức giận đi lên phía trước: "Thận Gà."

Phàn Kỳ nhanh đuổi kịp, nói: "Thứ tốt mà! Giúp đàn ông hăng hái hơn."

"Em ngược lại cũng hiểu đấy!" Trần Chí Khiêm dừng lại nhìn cô chằm chằm.

"Về phương diện ăn uống, em nghiên cứu rất kỹ, có kiến thức sâu rộng." Phàn Kỳ tự hào, móc vào tay của anh.

Ông chủ sau lưng nói với bọn họ: "Nếu ăn ngon, nói với tôi một tiếng, tôi giữ lại cho hai người!"

"Tốt, cám ơn!" Phàn Kỳ còn quay đầu lại cười nói với ông chủ.

Đi một đoạn đường, Trần Chí Khiêm nói với cô: "Chờ lát vứt thứ này đi."

"Để làm gì vậy? Cái này là đồ tốt, xào lên hương vị rất tốt." Đời trước không phải đều có quầy thịt nướng và nhà hàng yakiniku kiểu Nhật sao?

Trần Chí Khiêm hỏi cô: "Em muốn ăn?"Phàn Kỳ gật đầu, Trần Chí Khiêm hết chỗ nói, tùy tiện cô vậy!Hai người mua thức ăn, về đến nhà anh muốn ném kê gà đi, có thể thấy được anh là chưa từng ăn đồ chơi này, Phàn Kỳ nói: "Em tới xử lý, anh đi nhào bột, nghiền kỹ vỏ bột."

Phàn Kỳ nướng một đĩa gà lớn trước tiên, cô xử lý kê gà, dùng rượu gia vị hành gừng khử mùi tanh, hơn nữa xào với tiêu ớt, cô bưng kê gà đặt trên bàn, đưa chiếc đũa cho Trần Chí Khiêm: "Anh thử xem, có nhà hàng yakiniku kiểu Nhật, tên là Yakitori Shirako cũng có thể sánh ngang đó. Còn có trứng chim, bọn họ làm trực tiếp mà không cần trần. Em đi khử mùi tanh đã, làm như vậy xong sẽ không còn mùi khó chịu."

“Em biết đây là bộ phận nào của con gà không?"
 
Back
Top Bottom