Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 240



Phàn Kỳ vào nhà vệ sinh rửa mặt, Trần Chí Khiêm nấu nước trong nồi, rửa sạch bát anh để trong bồn nước đêm qua. Nghe tiếng điện thoại reo, anh xoa bàn tay ướt ở trên tạp đề, cầm lấy điện thoại, nghe giọng của Phùng Học Minh ở đầu điện thoại bên kia: "Phàn Kỳ, Lưu Nhã Triết nói với tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy là. . . '

"Tôi là Trần Chí Khiêm . "

"Phiền anh đưa điện thoại cho Phàn Kỳ giúp tôi. "

"Phùng Học Minh, Lưu Nhã Triết giúp Phàn Kỳ, cho nên tôi mời ông cụ Viên ra mặt mời Nhạc Mị quay quảng cáo giúp anh, coi như là còn một chút nhân tình. Anh lại cứ năm lần bảy lượt dây dưa vợ tôi, sự tha thứ của tôi cũng có giới hạn. " Trần Chí Khiêm nói rõ.

"Nhạc Mị là anh giới thiệu sao?" Phùng Học Minh hỏi.

"Nếu không thì sao? Anh cho rằng Trương Kính thật sự có năng lực này hay sao?"

Phùng Học Minh thở ra một hơi:

"Trần Chí Khiêm, anh hẳn là biết tôi không chỉ muốn chụp một cảnh quảng cáo đơn giản như vậy chứ? Nhạc Mị rất có lực kêu gọi, quả thật là người tôi có cầu cũng không được nữa. Nhưng mà quảng cáo này của tôi còn phải cho ông ngoại xem, chỉ có Phàn Kỳ mới có thể đạt được hiệu quả này. Anh không biết à? Anh để Phàn Kỳ quay quảng cáo cho tôi, ngay cả mục tiêu cuối cùng của chúng ta không giống nhau thì ít nhất mục đích trước mặt cũng không khác lắm. "

Trần Chí Khiêm cười một tiếng: "Phùng Học Minh, loại chuyện này rất khó nắm chắc, cơ thể ông ngoại anh không tốt, không rõ hoàn cảnh Thiên Hòa, với tình huống tăng cao của thị trường chứng khoán trước mắt, giá cổ phiếu vẫn chưa lấy lại được nền tảng trước đó. Lúc này anh lại ra tín hiệu thế này thì cổ phiếu Thiên Hòa sẽ bị tác động như thế nào?'

"Không muốn con mình bị sói bắt, tôi phải nắm quyền chủ động để có thể ngồi xuống nói chuyện với ông ta, nhất định phải ép ông ta nhìn thẳng vào sự thật. "

Lúc đang đánh răng, Phàn Kỳ vẫn lắng tai nghe Trần Chí Khiêm đang nói chuyện điện thoại, cô vội vàng nhổ bọt kem đánh răng ra, súc miệng rồi đi tới. Trần Chí Khiêm trầm ngâm một chút: "Xin lỗi, chúng tôi không có hứng thú tham gia chuyện ông cháu của mấy người.

Phàn Kỳ giữ chặt cánh tay Trần Chí Khiêm rồi gật đầu. Trần Chí Khiêm che ống nghe, nhìn Phàn Kỳ, chỉ thấy Phàn Kỳ liên tục gật đầu, nói với cô bằng khẩu hình: "Ý của vợ tôi là nếu tôi quay chung với cô ấy thì cô ấy tình nguyện quay quảng cáo này. "

"Anh?" Phùng Học Minh ở đầu bên kia điện thoại hỏi. "Tôi. Tôi và vợ tôi, diễn nam nữ chính cho anh. "

Phùng Học Minh nhớ tới ngày đó bộ dạng Trần Chí Khiêm nói chuyện từ tốn trên bữa tiệc, bộ dạng khí chất của anh khi đi chụp ảnh cho WO

là đủ rồi. Chỉ là bản thân đi với Trần Chí Khiêm tới gần như vậy, với ông ngoại thì có phải là rất mạnh mẽ không?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Phùng Học Minh, xem ra anh cần phải thoát ra khỏi sự tưởng tượng của anh với chính mình đi. " Trần Chí Khiêm nở một nụ cười: "Hay là anh có chút lo lắng?"

Trần Chí Khiêm cúp điện thoại, bước nhanh tới: "Thả hoành thánh vào. "Trần Chí Khiêm thả hoành thánh vào trong nồi, Phàn Kỳ ở bên cạnh khuấy canh hoành thánh: "Anh ta chưa quyết định à?"

"Anh ta sẽ quyết định thôi. " Chỉ bằng bản lĩnh của Phùng Học Minh ở kiếp trước, anh ta sẽ nín nhịn, cơ hội như thế này sao anh ta có thể không cần được?Trần Chí Khiêm múc hoành thánh vào trong bát, hai người ngồi đối diện nhau ăn hoành thánh, Phàn Kỳ ăn hoành thánh: "Cho nên, anh ta sẽ tính toán đường đi dựa theo anh. "

"Vậy cũng không nhất định, cứ xem giữa tôi và anh ta, ai tính kế được ai chứ. " Anh ăn một miếng hoành thánh, ngẩng đầu hỏi: "Không phải tối hôm qua không vui không muốn à? Sao hôm nay tình nguyện rồi?'Bị anh nhắc tới như thế, Phàn Kỳ nhớ tới đôi môi anh lúc ban tối, côi nhìn theo môi anh không ngừng một giây nào, cô nói: "Trên răng anh dính đồ ăn. "

"Ăn cái gì mà trên răng không dính đồ ăn chứ?'
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 241



Trần Chí Khiêm cúi đầu ăn hoành thánh, rất nhanh đã ăn xong mười miếng hoành thánh. Anh đi vào trong nhà vệ sinh, hỏi: "Trên chỗ nào của răng tôi có đồ ăn? Phàn Kỳ nuốt một miếng hoành thánh suýt chút nữa trôi luôn vào khí quản, ho khan hai tiếng: "Có thể ăn vào không "

Ăn bữa sáng xong, hai người cùng đi xuống lầu, đến bãi đỗ xe, Trần Chí Khiêm mở cửa xe, tra chìa khóa vào rồi khởi động, nhưng đột nhiên không được.

"Xe hỏng rồi?" Phàn Kỳ hỏi.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Thời gian dài không lái, bình điện không lên điện. "

"Gọi thợ đến sửa không?" Tất cả vấn đề về xe của Phàn Kỳ ở kiếp trước đều là gọi cửa hàng 4s đến sửa, cả đổi lốp xe cô cũng phải kêu xe tải cứu viện.

"Không cần, dùng dây điện để nối điện lại là tốt rồi. " Trần Chí Khiêm lấy một dây điện từ hộp sau lưng xe ra, thấy bên cạnh có một chiếc xe đang muốn lái ra ngoài, anh đón lại, nói ra vấn đề với họ.

Đối phương cũng rất nhiệt tình, lái xe đến gần đây.

Trần Chí Khiêm còn ngoắc: "Phàn Kỳ, lại đây nhìn này. "

Phàn Kỳ không biết mình phải xem chuyện này để làm gì. Cô đi qua đó đứng, Trần Chí Khiêm mở động cơ ra, lấy dây điện nối qua bình điện của đối phương, xe lập tức khởi động được. Anh nói câu cảm ơn với người ta xong, đống động cơ trên xe lại, lái xe đi ra ngoài, dạy cô: "Sau này biết rồi chứ? Gặp phải mấy chuyện như thế này, hỏi nhờ xe người khác để nối điện là được. "Phàn Kỳ có hơi buồn bực: "Vậy trước khi anh ra ngoài, cứ nói cho tôi biết một tiếng là được rồi, để tôi tới đây khởi động một tiếng, không đi hỏi người khác nối điện nữa chứ?"Trần Chí Khiêm vẫn nghiêm túc lái xe.

Nhìn anh thế nào cũng giống như đang tức giận, Phàn Kỳ không cảm thấy mình đã nói sai gì. Chẳng lẽ cách cô nói càng không đơn giản hơn à? Cũng may một lúc sau anh đã lên tiếng: "Em học lái xe như thế nào?"Nhớ tới đây Phàn Kỳ lại thấy phiền lòng: "Đều tại anh đó! Tôi còn phải học về côn, côn xe đúng là phiền, vừa phải. . . "Trần Chí Khiêm nghe hiểu, đây là trước kia vẫn luôn dùng tay phải sang số, bây giờ dùng tay trái, hơn nữa còn phải phối hợp tay chân, cho nên không quen. Chuyện này anh có kinh nghiệm, lúc trước từ Hồng Kông quay về nước cũng mất một thời gian làm quen, thật ra cũng không khó: "Em xem. . . "

Trần Chí Khiêm để Phàn Kỳ nhìn anh lái xe sang số, tới nơi học, Phàn Kỳ muốn xuống xe, Trần Chí Khiêm nhìn đồng hồ: "Còn có thời gian em tới chỗ người lái ngồi, anh đến dạy em. "Không thể nào? Liêu Nhã Triết nói, đàn ông dạy phụ nữ học về côn xe thì chắc chắn là có suy nghĩ riêng. Phàn Kỳ nhìn Trần Chí Khiêm với gương mặt quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, chắc anh không thể nào có suy nghĩ đáng khinh giống Nhã Triết nhỉ?Phàn Kỳ ngồi vào trong, Trần Chí Khiêm nói: "Đến thử sang số xem. "Phàn Kỳ lập tức đặt tay trên cần số, Trần Chí Khiêm nói với cô: "Chắc em có cảm giác dùng tay trái đổi số rất không quen, em có thể. . . "

Phàn Kỳ nghĩ tay phải anh muốn bao trùm lên trên, muốn cầm tay cô, nhưng mà cũng không có. Anh chỉ lấy ngón tay chỉ vào, để cho cô thử, hoàn toàn không tiếp xúc với làn da của cô. Sau khi cô làm đúng thì khen ngợi một tiếng: "Đúng, chính là cảm giác này, em vẫn luôn dùng tay trái thái thịt cắt rau, viết chữ dùng đũa thì bị cưỡng chế sửa lại, cho nên em vẫn thích ứng nhanh hơn người khác. "Phàn Kỳ lập tức xấu hổ, miệng mắng một tiếng: "Liêu Nhã Triết cái tên lăng nhăng kia! Nghĩ người khác cũng lăng nhăng như mình. '"Cái gì?" Trần Chí Khiêm hỏi. "Liêu Nhã Triết nói với tôi. . . " Phàn Kỳ nói với Trần Chí Khiêm về những lý thuyết đen tối của Liêu Nhã Triết.

Vẻ mặt Trần Chí Khiêm ghét bỏ: "Bình thường tôi đều nắm tay em đi đường, tôi còn thấy sờ tay em hiếm lạ lắm sao? Nếu thật sự muốn cầm tay chỉ dạy vậy cũng nghiêm túc dạy em rồi. Em lại nghe theo suy nghĩ của anh ta, đầu óc bị cống ngầm xối trôi rồi hay gì. "
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 242



"Nói không đúng à? Cũng tới lúc rồi, tôi phải vào trong học lái xe. " Phàn Kỳ đẩy cửa xuống xe, đi vào trong. Trần Chí Khiêm gọi cô lại: "Mấy tiếng nữa em với Chu Nhã Lan xong, vừa đúng lúc chúng ta đi ăn cơm tối. Lần này đại lý kinh doanh ở Mỹ của tôi đã nhìn thấy một số thay đối của ngành kinh doanh bán lẻ, tôi muốn nói chuyện với cô ấy. "

"Bốn giờ. "

"Được, bốn giờ, tôi đến viện thể hình tìm hai người. "

Phàn Kỳ đi vào trong, Trần Chí Khiêm thở ra một hơi, nhìn bàn tay mình một chút, cũng may vừa rồi do dự một chút…

Phàn Kỳ đi vào trong, cô xoay người tại, thấy Trần Chí Khiêm đã lái xe rời đi. Đúng là! Người với người khác người với lợn nhiều, dùng suy nghĩ của Liêu Nhã Triết để áp đặt lên Trần Chí Khiêm đúng là làm nhục anh mà. Phàn Kỳ tự trách mình, theo tiểu thuyết thì Trần Chí Khiêm chưa từng trải qua những chuyện đó là chính nhân quân tử, anh sẽ nhân cơ hội cướp công sao? Phàn Kỳ luyện tập hai tiếng ở trường dạy lái xe, hôm nay cô tiến bộ rất nhanh. Sau khi Trần Chí Khiêm nói cho cô nghe điểm yếu của mình, Phàn Kỳ đã cải thiện khá nhiều. Cô chưa từng lái xe số tay trước đây nên việc đạp côn để chuyển số là trở ngại lớn nhất của cô, còn việc lái tiến lùi không thành vấn đề gì cả.

Sau khi tập lái xe rồi về nhà ăn cơm nghỉ ngơi một hồi, cô đến phòng tập thể hình để tập thể dục với Chu Nhã Lan.

Các cô luyện tập nửa tiếng thì Trần Chí Khiêm đến. Anh đi vào phòng tập thể hình, nhìn cô đang đầm đìa mồ hôi khi thực hiện động tác nâng tạ. Lúc này huấn luyện viên của cô không ở đây nên cô bắt đầu tập qua loa lấy lệ, Trần Chí Khiêm đi tới: “Động tác này của em không…”

Anh vừa nói vừa chỉnh động tác cho cô. Phàn Kỳ đã tập nửa tiếng nên tập đúng tư thế rất tốn sức. Bị anh nhìn chằm chằm đánh giá với ánh mắt như vậy, cô không dám lười biếng chút nào.

Sao huấn luyện viên vẫn chưa đến vậy? Táo bón à? Cô đổi động tác, Trần Chí Khiêm lại sửa tiếp. Xong chưa thế? Chu Nhã Lan thì đứng bên cạnh cười. Hay quá huấn luyện viên tới rồi, nhưng mà anh vẫn đứng bên cạnh không hề rời mắt. Phàn Kỳ chỉ cần định thả lỏng là anh lại lắc đầu, cô đành phải thay đổi động tác của mình.

Đến lúc cô hoàn thành buổi tập hôm nay như con ch.ó c.h.ế.t xong xuôi, trong phòng tắm Chu Nhã Lan nói rằng: “Kỳ à, chồng của cô đối xử với cô tốt thật đó. Anh ấy thương cô ghê. ”Bây giờ tay chân cô rất đau nhức, sắp sống không nổi rồi. Đúng là tập luyện một tiếng với ngủ một tiếng hoàn toàn là hai khái niệm không giống nhau mà. Hôm nay anh tới sớm vậy làm gì chứ? Hỏi xem có ai đang gầy dựng sự nghiệp mà rảnh rỗi như anh không?

Phàn Kỳ muốn mắng Trần Chí Khiêm không phải người, nhưng bên ngoài họ phải diễn vai vợ chồng son nên cùng lắm cô chỉ quở trách vài lời: “Anh ấy phiền thế đấy. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Phiền gì chứ? Anh ấy đối xử với cô tốt như thế, ngay cả người như tôi cũng đột nhiên thấy có niềm tin với hôn nhân rồi này. ”

Lòng tin cái gì chứ? Bọn họ vốn không phải vợ chồng thấy, vợ chồng giả thân mật với nhau còn hơn vợ chồng thật nữa, chẳng lẽ đây không phải là nầm mồ hôn nhân à?Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm nói với cô rằng: “Nhìn đi, anh không thể không coi chừng em được mà, em lười biếng quá. ”

Thế là anh cũng làm một cái thẻ, Phàn Kỳ tức giận: Cái tên đàn ông phá hoại này!

Chu Nhã Lan đã nhậm chức ở Cẩm thành, có điều chỉnh một chút về cửa hàng thế giới trẻ em nên muốn xem hiệu quả đôi chút, ba người cùng nhau đi ăn.

Sau khi ăn xong, Chu Nhã Lan dẫn bọn họ đến cửa tiệm xem thử một chút.

Đi tới cửa, vẫn chưa có nhân vật hoạt hình đón khách nhưng mà nhân viên đứng trước cửa tiệm mỉm cười đưa giỏ mua đồ cho khách hàng. Bên trong giỏ mua đồ có một tờ giấy, trên đó ghi thông tin về mức giảm giá của các sản phẩm tháng này.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 243



Bọn họ đi vào bên trong, không có nhân viên nào đi theo. Bên trong mở ra một thế giới nhỏ, có người bạn nhỏ đang ở bên cạnh xe cứu hỏa nhỏ, cũng có người bạn đang chơi trò con mèo nhỏ câu cá. Mẹ của bọn họ đang ngồi trên băng ghế trông con. Cảm giác này khiến người ta thấy thoải mái thật.

“Chí Khiêm, tôi thấy ý tưởng mua hàng qua bưu điện anh nói khi nãy rất hay. ” Chu Nhã Lan vừa đi vừa nói: “Như vậy thì mấy dì và phụ nữ đã có chồng không rảnh đi dạo phố cũng sẽ mua được món hàng phù hợp. “Đúng vậy, ý tưởng gửi bản tin hai lần một tháng cho hội viên qua đường bưu điện rất hay. ” Phàn Kỳ nói, cô vẫn chưa nghĩ ra vụ mua bán qua bưu điện này.

Trần Chí Khiêm nói với cô rằng ở thế kỷ 19 có dịch vụ mua bán qua bưu điện. Cho nên việc mua bán trên Intenet không phải chuyện mới mẻ gì, chẳng qua là đẩy mục lục sản phẩm sang trang web mà thôi.

“Tôi còn một ý tưởng nữa. ” Trần Chí Khiêm cầm con gấu bông lớn cỡ bàn tay lên: “Kết hợp cùng hộp mù Kỳ Kỳ, chúng ta tìm vài tạp chí thời trang, nuôi dạy con cái, giáo dục mầm non các kiểu để tặng hộp mù gấu bông để thu hút bọn họ đến mua. Tạp chí tặng quà rất thịnh hành ở Nhật Bản. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đúng vậy! Em là kiểu người nếu không góp được đủ bộ sưu tập thì sẽ thấy không thoải mái. ” Phàn Kỳ nhớ lại căn nhà kiếp trước một chút, cả phòng toàn là búp bê.

“Ở cạnh hai vợ chồng tôi phát hiện ra tôi được nghe không ít ý kiến hay đấy. ”

Bọn họ vừa đi vừa thảo luận, lúc đi tới của, Phàn Kỳ nhìn thấy Lâm Ích Hòa đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Chu Nhã Lan không thấy Lâm Ích Hòa nên tiếp tục đi về phía trước, anh ta nhanh chóng bước đến, cản đường Chu Nhã Lan lại: “Nhã Lan. ”

“Anh Lâm, có chuyện gì vậy?”

“Cô ra ngoài làm gì tôi không phản đối, nhưng ai là người nuôi dưỡng Kiệt Tín chứ. Nếu cô không rảnh quan tâm đến con thì có thể đưa con cho tôi, tôi sắp xếp người chăm sóc nó. Kiệt Tín là cháu đích tôn của nhà họ Lâm, trước đây cô rảnh nên chăm sóc được nó. Nhưng bây giờ cô không để ý đến gia đình gì cả, con lớn lên sẽ như nào chứ?” Lâm Ích Hòa tỏ vẻ thông thái.

“Chúng ta đã chia con rồi, nếu anh muốn thăm con thì mỗi tuần tôi sẽ hẹn giờ với bí thư. Kiệt Nhi lớn lên như nào không cần anh bận tâm. Từ lúc Kiệt Nhi sinh ra đời đến bây giờ, anh có từng tham gia bất cứ hoạt động nào do trường nó tổ chức không? Đừng để tới bây giờ anh mới nói là cần con chứ. ” Chu Nhã Lan lạnh lùng nói.

“Không phải do lúc đó có cô ở bên chăm sóc sao? Khi đó tôi rất yên tâm. Tôi nói cho cô nghe, dù gì đi nữa con cái cũng là ưu tiên hàng đầu, tôi cho cô nhiều tiền như vậy vì mong rằng cô có thể sinh con đàng hoàng. ” Lâm Ích Hòa nói với Chu Nhã Lan: “Cô đi với tôi, tôi nói chuyện với cô một chút. ”

Cái gì mà cho cô ấy nhiều tiền chứ? Mấy ngày nay Phàn Kỳ tiếp xúc với Chu Nhã Lan, cô cảm nhận được rằng chắc chắn Chu Nhã Lan là một người có tài. Cửa tiệm phát triển nhanh như vậy, đương nhiên công lao mở rộng quy mô của Lâm Ích Hòa rất lớn nhưng không thể không nhắc đến công lao quản lý của Chu Nhã Lan được. Hai người đó coi như hỗ trợ lẫn nhau, chẳng qua trong lòng của Lâm Ích Hòa nghĩ từ trước đến nay Chu Nhã Lan chẳng đáng được coi trọng mà thôi. Anh ta cho rằng tìm một giám đốc chuyên nghiệp, một năm cho ba bốn trăm ngàn tiền lương là người ta sẽ cảm đội ơn đức của anh ta, nhẫn nhục chịu khó à.

“Chúng ta không còn gì để nói nữa. Ngoài ra, cũng mời anh giữ khoảng cách với tôi một chút, tôi không muốn nối gót Phương Gia Mẫn đâu. ” Chu Nhã Lan nói với anh ta. Lâm Ích Hòa méo mó cả mặt: “Cô nói nhăng nói cuội gì đó?”

Trần Chí Khiêm chen ngang: “Anh Lâm, anh có biết tại sao tôi không chọn thế giới trẻ em mà lại chọn kinh doanh theo hướng đồ chơi vốn nghèo nàn không?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 244



“Chuyện đó tôi không muốn nói, bây giờ tôi muốn nói rõ chuyện trong nhà với cô ta. ” Lâm Ích Hòa kéo tay Chu Nhã Lan. Trần Chí Khiêm cười nhạt: “Gốc rễ của anh đã bắt đầu đứt đoạn, vận may yếu đi, nhưng nhờ có cao nhân chỉ điểm nên đã dùng khí trấn áp. Nhưng mà bây giờ với chuyện của Phương Gia Mẫn, oán khí của mẹ con Phương Gia Mẫn đã phá đi cái thế cân bằng đó. Anh. . . E là khó mà áp chế nhỉ?”

Trên mặt Lâm Ích Hòa lộ vẻ hốt hoảng, anh ta nhìn Trần Chí Khiêm.

“Tôi vốn không có ý định muốn ăn tối với anh đâu, nhưng vì nhìn thấy hình của Phương Gia Mẫn trong tạp chí, phát hiện cô ta có tai ách nên mới muốn nhắc nhở một lời, đồng ý dùng bữa. ”

Lâm Ích Hòa rất tin vào điều này, anh ta hỏi: “Dùng cách gì để hóa giải được đây?”

“Năng lực của tôi có hạn, chỉ có thể đẩy được sáu bảy phân thôi. Anh có thể đi hỏi vị cao nhân kia của anh một chút, trước tiên bảo anh ta nghĩ cách hóa giải cho anh, anh ta chắc có bản lĩnh này. ” Anh dừng lại một chút: “Tóm lại, anh ít tiếp xúc với con trai mình đi, tôi đề nghị vậy, anh tin hay không thì tùy anh. ”

Lúc này Lâm Ích Hòa hoàn toàn không còn kiêu căng nữa, gương mặt béo hơi run rẩy.

Trần Chí Khiêm đưa Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan về trước.

Phàn Kỳ nhìn Trần Chí Khiêm, nghe anh nói thao thao bất tuyệt, anh biết xem tướng lúc nào vậy chứ? Trong ký ức của nguyên chủ không nói đến chuyện này.

Chu Nhã Lan hỏi Trần Chí Khiêm: "Anh biết xem tướng à?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Trước giải phóng nhà ông ngoại anh kinh doanh mỏ than, làm mỏ than rất dễ xảy ra sự cố nên ông đã mở phòng thuốc tích đức hành thiện. Sau này ông ngoại cưới bà ngoại anh, bà ngoại xuất thân từ gia đình làm nghề thuốc Bắc, người lớn trong nhà ai cũng nghiên cứu sách cổ, số mệnh. Nhưng mà anh chỉ học lỏm một chút thôi, chỉ biết xem đại khái như thế. "Nghe Trần Chí Khiêm nói như vậy, Chu Nhã Lan bừng tỉnh: "Thế là ngày đó anh đã nhắc nhở em sao. "

"Ừ. Thật ra thì xét ở một phương diện khác mà nói xem tướng cũng giống như suy luận những thay đổi vậy, đơn giản là vì em, Lâm Ích Hòa và Nhạc Vân Vy có bất hòa về lợi ích mà thôi. " Trần Chí Khiêm giải thích rõ. Chu Nhã Lan chợt cảm thấy may mắn: "Cảm ơn!”

“Không có gì. "

Nhà ngoại anh biết xem tướng sao? Trong trí nhớ của nguyên chủ không có việc này. Lên xe cô lập tức hỏi: "Sao tôi lại không biết nhà anh có người biết xem tướng nhỉ?”

“Chuyện em không biết ít lắm à?" Trần Chí Khiêm hỏi cô. Cũng phải! Chuyện cô không biết cũng nhiều lắm.

Trần Chí Khiêm cười: "Nhưng mà lúc nãy em đoán đúng rồi, tôi thật sự không biết xem tướng. Không phải tôi từng ở Mỹ sao? Lúc đang nói chuyện với A Viễn về việc của Lâm Ích Hòa, cậu ta đã tiết lộ cho tôi biết chuyện này, anh ta đã nhờ bạn tìm một thầy phong thủy để chỉ điểm, thầy phong thủy kia đã hỏi cậu ta chuyện của Lâm Ích Hòa. Người bạn kia cảm thấy có thể nói những chuyện riêng tư cho thầy phong thủy, tóm lại là không tốt lắm. Người này khá tích cực nên cậu ta đi điều tra ngay, mới biết được thầy phong thủy này thật sự có bản lĩnh. ”

“Hả?" Phàn Kỳ cực kỳ kinh ngạc. "Thầy phong thủy này có bản lĩnh ở chỗ anh ta tìm một vài người dọn dẹp cho mấy người nhà giàu, đặc biệt miêu tả chi tiết cho anh ta cách bài trí của văn phòng mấy người giàu có đó. Vốn dĩ anh ta đi xem phong thủy là vì gần đây gặp một số chuyện. Lời của thầy phong thủy nói cũng giống như lời tôi vừa nói vậy. Tôi biết rõ anh ta có mời thầy tu về, không phải thầy tu thì cũng là thầy xem bói. Đoán trúng nhưng hơi sai lệch một chút mà anh ta tin ngay. Đối phương ngoan ngoãn trả tiền ngay.

Đây vốn không phải do Dung Viễn nói cho Trần Chí Khiêm nghe, mà đây là vụ án lừa đảo gây chấn động ở kiếp trước. Lúc ấy mấy nhà giàu bị lừa gạt, số tiền bị lừa lên tới ba tỷ, còn có một bộ phim quay riêng cho câu chuyện này nữa.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 245



Một người giàu trong đó tên Lâm Ích Hòa, khi đó anh ta bị phá sản, sau khi ra tù rời khỏi Hồng Kông, không có gánh nặng gì nên bộ phim gần như tái hiện tại đúng câu chuyện thầy phong thủy lừa tiền Lâm Ích Hòa. Nghe đến đây, Phàn Kỳ thán phục: Đây chính là một mặt thần bí của Hồng Kông đấy!

"Sau khi biết tin này, tôi đang nghĩ làm cách nào để hoàn toàn giải trừ uy h.i.ế.p của Nhạc Vân Vy với Chu Nhã Lan? Vừa hay gặp phải cơ hội này. " Trần Chí Khiêm nói.

"Vậy là anh lợi dụng chuyện này, để cho Lâm Ích Hòa biết vận thế của mình không tốt sẽ ảnh hưởng đến con trai, anh ta không quầy rầy chị Nhã Lan nữa thì Nhạc Vận Vy cũng không để mắt đến chị Nhã Lan mãi nữa phải không?"

"Không chỉ như vậy. Lâm Ích Hòa sẽ không để ý đến cái c.h.ế.t của Phương Gia Mẫn. Chỉ cần có tiền thì ra ngoài không sợ thiếu phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi. Nhưng mà cái c.h.ế.t của Phương Gia Mẫn đã ảnh hưởng đến vận khí của anh ta, anh ta sẽ để ý thôi. Lúc này trùng hợp anh ta gặp rủi ro trên thị trường chứng khoán, thế giới trẻ em thất bại, anh ta sẽ thấy hận Nhạc Vận Vy, cho rằng Nhạc Vận Vy phá hỏng vận thế của mình. Hai người sẽ bắt đầu cấu xé nhau. "

Hai người cùng về nhà, không bao lâu thì nhận được cuộc gọi đến của Phùng Học Minh. Phùng Học Minh quyết định mời hai người bọn họ chụp hình quảng cáo, quả nhiên Học Minh nhập cuộc rồi.

Hai chuyện này cộng lại, không biết có nên khen anh giỏi không? Hay nói anh đáng sợ? Tóm lại đừng bao giờ đắc tội anh, không thì không biết mình c.h.ế.t như nào đâu.

Hôm sau, Phàn Kỳ đến công ty môi giới, trước kia cô không để ý nhưng bây giờ cô mới nhận ra mỗi một người môi giới chứng khoán ai cũng đeo chuỗi hạt màu đen trên tay phải của mình.

Cô giữ Liêu Nhã Triết lại, chỉ vào chuỗi hạt trên tay anh ta: "Đây là gì vậy?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Kim diệu thạch đó! Trừ tà chiêu tài. "

Trong phòng làm việc của Liêu Kế Khánh còn nuôi thả rùa nữa, ngoài ra còn rất nhiều thế trận phong thủy được hiển thị bởi máy tính giao dịch độc quyền của các nhà môi giới chứng khoán, được rồi! Vậy là cái vị kia kiếm được ba trăm triệu cũng hợp lí. "Phùng Học Minh nói chồng cô muốn chụp hình quảng cáo sao?" Liêu Nhã Triết hỏi Phàn Kỳ.

"Anh lại tính chọc gì tôi nữa à?" Phàn Kỳ tức giận nói. "Chồng cô không chấp nhận được việc cô hôn người đàn ông khác trước ống kính à?"Nghe câu này, Phàn Kỳ đá một cái vào bắp chân của Liêu Nhã Triết: "Anh cho rằng ai cũng như anh, trong đầu chỉ có thứ đó thôi sao? Giới giải trí loạn quá, anh ấy hy vọng tôi không lăn lộn vào đó, sớm đổi nghề một chút. Cho tôi đầu tư cổ phiếu chứng khoán!"

Liêu Nhã Triết thở mạnh, bắt máy khách hàng, tuần trước thị trường chứng khoán tăng mạnh nên khách hàng cũng sôi nổi hơn. Thật ra anh ta cũng xem như là trợ lý của ba mình, anh ta vừa trả lời vừa thao tác làm việc. "Ngài Doãn gọi điện thoại đến hỏi có thể mua cổ phiếu hàng không không? Ngài ấy muốn mua hãng hàng không Hoa Mỹ. Cô thấy sao?" Liêu Nhã Triết hỏi Phàn Kỳ. "Hàng không Hoa Mỹ, trước đây tôi có xem qua rồi, cũng là con rồng trong giới đầu tư cổ phiếu. Khi việc sản xuất máy bay Ib của Trang Linh Linh ở Đức được bắt đầu giao phó toàn diện thì trước mắt có thể thấy đây là mâm lớn, nếu đầu tư ngắn hạn thì không nên, nhưng đường dài thì được. Có lẽ rất có tiềm năng. " Phàn Kỳ nói với Liêu Nhã Triết.

Sau khi xem xong, Liêu Nhã Triết bổ sung thêm một vài quan điểm của mình, trả lời điện thoại khách hàng. Phàn Kỳ ngẩng đầu thấy chị Hạng đứng trước cửa ngoắc tay, Phàn Kỳ bước nhanh tới: "Chị à, có chuyện gì vậy?”

“Làm xong thủ tục rồi, em lên lấy áo khoác đỏ và số tài khoản đi. "

"Nhanh như vậy à? Không phải nói là một tháng sao?”

“Hạn là một tháng mà! Sau khi được phê duyệt sẽ gửi đi!
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 246



Phàn Kỳ đi theo chị Hạng lên lầu, cuối cùng cũng thấy được nhìn thấy chiếc áo vest đỏ của mình, còn có hai tấm thẻ nữa, một tấm là giao dịch chứng khoán, một tấm là tư vấn chứng khoán. "Chị vừa đăng ký chứng chỉ giao dịch tuần trước, phải chờ thêm đấy!"

"Có cái này thì em có thể tự mua bán cổ phiếu rồi. " Phàn Kỳ vui vẻ mặc chiếc áo đỏ vào.

"Ừ, mặc áo đỏ vào rồi. " Một giọng nói vang lên.

Phàn Kỳ quay đầu lại nhìn, Thang Viễn Siêu ló đầu ở ngoài vào, cô hỏi: "Sao hôm nay ngài Thang lại ở đây?"

"Còn mười ngày nữa là bắt đầu thi đấu rồi, tôi tới giám sát. "

Ở niên đại này hệ thống giao dịch có sự hỗ trợ của máy tính mới được sử dụng, vì để bảo mật dữ liệu nên máy tính bên ngoài không thể tùy tiện kết nối, do vậy không thể thiết lập địa điểm giao dịch trong trường quay của đài truyền hình.

Vì để thực sự hiển thị giao dịch theo thời gian thực mà không chiếm toàn bộ sàn giao dịch, một phòng riêng đã được tạo ra trong sàn giao dịch và những người tham gia từ các công ty môi giới khác nhau đã giao dịch trong phòng này.

Thang Viễn Siêu cầm giấy phép trên bàn của cô lên, nhìn Phàn Kỳ trong chiếc áo đỏ: "Tôi cho người đến quay cô. "

"Quay tôi?”

“Quay cảnh cô mặc áo đỏ. "Buổi chiều Thang Viễn Siêu gọi người của đài truyền hình đến quay cảnh Phàn Kỳ mặc áo đỏ.

Kết quả đêm đó, Phàn Kỳ thấy được ảnh mình mặc com lê màu đỏ trên tivi, đoạn phim ngắn mà Thanh Viễn Siêu sản xuất trong một buổi chiều thậm chí còn xấu hơn cả quảng cáo tuyển sinh của một trường kỹ thuật dạy nghề nào đó ở kiếp trước nữa. Phàn Kỳ tựa vào ghế thở dài: "Nếu như Lưu Tương Niên cầm tấm hình này tới uy h.i.ế.p tôi, bảo gửi cho ba tôi thì tôi chắc chắn sẽ khuất phục ngay. "Trần Chí Khiêm đặt một tấm thảm trải sàn trên mặt đất, kết nối TV với máy chơi game và thay bức ảnh cô mặc áo vest đỏ bằng một bức ảnh xấu xí khác, trên bức tranh này có các ô chữ "chứng khoán", "may mắn", " xx đường". Nhân vật lúc bắt đầu tên là "Kỳ Kỳ", một cô gái có mái tóc dài, nhưng quả thật không dám tầngbốc khuôn mặt đó, bên dưới lề còn viết: "Làm việc cổ phiếu, cổ phiếu cô mua vào lợi nhuận x13, rủi ro x08. "

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Kỳ tỏ vẻ như tôi c.h.ế.t rồi, nói: "Trần Chí Khiêm, đây là tôi trong lòng anh sao? Hình tượng trong trò chơi này của anh mà bị phát tán ra ngoài thì anh nói xem người ngoài có nói anh thèm tiền đến mức điên rồi không? Bán cả vợ luôn? Còn bán vợ xấu vậy nữa. "Trần Chí Khiêm đưa bộ điều khiển trò chơi dưới đất cho cô, anh lấy một cái điều khiển khác, ngoài cô gái với mái tóc dài kia còn có một nam sinh xấu xí khác tên "A Khiêm" nữa, thuộc tính: "Giỏi thực nghiệp đầu tư, đầu tư vào nhà máy bệnh viện phương tiện thực nghiệp sắp có bất ngờ. ”

“Trần Chí Khiêm, anh giỏi lắm, anh thèm tiền đến điên rồi, bán cả mình luôn rồi phải không?" Phàn Kỳ hết nói nổi: "Cn xấu thật chứ, anh còn dám dùng tên của mình nữa, tôi phát điên với anh mất. "

"Đây là vấn đề hiển thị, không cách nào kỹ hơn được nữa rồi. " Trần Chí Khiêm bò dậy, lấy ra một tờ thiết kế trong túi xách: "Hình tượng này được chứ?"Mẹ ơi! Cô gái tóc dài mặc áo đỏ, chàng trai tóc ngắn mặc áo phông màu xanh lam, Phàn Kỳ cười ha ha một tiếng: "Cái này cũng không khác mấy. ”

“Đây là hai hình ảnh chỉ dành cho em và tôi để thử nghiệm nội bộ, không được phát hành ra công chúng đâu. Chúng ta cùng chơi một ván đi, xem xem ai ép ai phá sản trước. "

Phàn Kỳ bắt đầu đổ xúc sắc, hai nhân vật nhỏ trên màn hình bước đi, trông xấu quá: "Chỉ là thử nghiệm nội bộ thôi, còn phải tạo ra hai hình ảnh xấu xí như vậy, sao anh không thay bằng hình vuông hay khối cầu để khỏi phiền toái như vậy. "Về nhân vật hình tượng, anh có thể sử dụng hình vuông với quả cầu để thay thế mà, khỏi phải phiền toái như thế.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 247



Đến lượt Trần Chí Khiêm đi, Phàn Kỳ thấy anh ngơ ra, cô chọc phải dây thần kinh nào của anh rồi vậy?

Cô hối: "Anh đi chuyển đi!" Trần Chí Khiêm vội vàng ấn vào nút điều khiển, nhân vật nhỏ đi sáu bước, màn hình hiện: "Lô đất số 2, đoạn 1, giá đất công bố 900, tình trạng: Đất trống. " Lựa chọn "Mua" và "Nhảy qua" hiện ra. Trần Chí Khiêm chọn mua.

Phàn Kỳ tiếp tục đổ xúc sắc, lần này cô đi ba bước, vào trúng ô "Khí vận", thẻ "Vận xui triền miên, một tuần không được đầu tư" hiện ra.

Còn Trần Chí Khiêm chạy bước, vào ô "Khí vận", anh thì được "Nhặt được 1000 đồng ven đường. "

Phan Kỳ hận không thể ném cái bộ điều khiển xuống, đây khác nào bắt nạt người ta chứ? Cô nói: "Ai thiết kế ra trò chơi này vậy?

"Trò này được phát triển từ trò "Địa sản đại hình". Mục đích ban đầu là tiết lộ những nhược điểm của độc quyền vốn cho thế giới, nhưng trò chơi này trở nên thu hút là vì người chơi được cạnh tranh với nhau, cuối cùng ép đối phương đến mức phá sản, cảm giác rất khiêu khích!" Trần Chí Khiêm chơi game nói: "Vốn dĩ hướng đến việc mở rộng vốn liếng. . . "

Nói nhiều thứ loanh quanh trò chơi này như vậy, anh đang cố ý khoe khoang kiến thức à?

Khoảng cách giữa bọn họ càng xa hơn, cứ tiếp tục như vậy thì ngày cô phá sản không còn xa nữa.

Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, trông thấy sắp thua nên Phàn Kỳ không muốn chơi nữa, cô ném bộ điều khiển xuống để nhận điện thoại. Trần Chí Khiêm đã nhanh chóng nhận cuộc gọi trước cô một bước.

"Sáng chủ nhật qua à, thử đồ trước sao? Ừ ừ. . . "Trần Chí Khiêm đang nghe điện thoại nên Phàn Kỳ tự mua đất cho mình, tới lượt anh thì giúp anh nhảy qua hoặc bán cổ phiếu đi. Trần Chí Khiêm cúp điện thoại sang đây xem, Phàn Kỳ ngửa đầu mặt đầy vô tội: "Anh không có đây nên tôi giúp anh đi đấy. Không cần khách sáo nha!”

“Vậy tôi cảm ơn!" Trần Chí Khiêm đưa tay quẹt mũi cô: "Tiếp tục đi. "

"Mã Học Minh gọi điện à?" Phàn Kỳ ấn nút điều khiển nhân vật nhỏ đi về phía trước. "Không phải, là nhân viên làm việc dưới trướng anh ta, còn đặt lịch hẹn với chúng ta, nhắc nhở chú ý nữa. "Trần Chí Khiếm nói những mục nhắc nhở chú ý khi chụp ảnh cho Phàn Kỳ trước, không nên dùng keo xịt tóc, gương mặt không được trang điểm đậm quá, hoặc tốt nhất là không trang điểm luôn, rồi anh lại nói: "Còn nữa bảo em cạo sạch lông lá trước đó một ngày. . . "Trong đầu Phàn Kỳ nhớ lại những gì nguyên chủ chuẩn bị cho buổi chụp ảnh bơi lội, cô hỏi: "Lông lá. . . Chẳng lẽ họ định chụp ảnh mặc đồ bơi sao?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghe vậy, Trần Chí Khiêm người đang định chọn xây dựng nhà máy hay trung tâm mua sắm đã chọn trại trẻ mồ côi số 1. Phàn Kỳ thấy anh chọn trại mồ côi, cười trên sự đau khổ của người khác, hận không thể khoa tay múa chân. Trại mồ côi không giống công xưởng sản xuất, cũng không giống trung tâm mua sắm nơi mà người qua đường tiêu xài tiền. Trần Chí Khiêm nói rằng: "Ở nách. ”

“Hả!" Lúc này Phàn Kỳ mới nhớ ra ở nách cũng có lông, nguyên chủ muốn quay phim nên đã cạo sạch. Cả năm cô không để lộ vai nên cũng không cần làm vậy.

Trần Chí Khiêm thấy suy nghĩ của cô đi lệch hướng, trả đũa nói: "Trong đầu em đang nghĩ gì đấy?”

“Cũng phải! Nam chính nhìn thấy nữ chính mặc đồ bơi ở bờ biển, sau đó yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vậy mà có thể gọi là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên sao? Rõ ràng là thấy sắc nên nảy sinh lòng tham mà. " Phàn Kỳ quay đầu nhìn, bây giờ tài sản của cô đã dẫn trước Trần Chí Khiêm rất nhiều, ưu thế đang ngày một nhiều hơn. Mà nói thấy sắc nảy lòng tham cũng chưa đến nổi vậy, kiếp trước anh gặp nhiều người có nhan sắc rồi, trong lòng cũng chưa từng d.a.o động lần nào, sao lại nảy lòng tham chứ?Trần Chí Khiêm nhìn chằm chằm màn hình, anh nói với vẻ mặt rất nghiêm túc rằng: "Còn phải mang theo hộp kẹo cao su nữa. "

"Kẹo cao su? Để làm gì?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 248



"Tôi cũng không biết nữa?" Trông vẻ mặt của Trần Chí Khiêm rất nghiêm túc nhưng thực ra đây là chú ý mà anh tự mình đưa ra, giọng nói của anh hơi do dự đáp: "Để làm mát cổ họng?" Phàn Kỳ nghe vậy, bộ điều khiển trong tay rơi xuống đất.

Tại sao thời gian lại trôi qua nhanh như vậy? Tại sao cô lại đồng ý để Trần Chí Khiêm đi quay quảng cáo cho Phùng Học Minh? Bây giờ đã lên xe, xe đang đi về phía câu lạc bộ Hương Thôn.

Trong trí nhớ nguyên chủ, nguyên chủ và Trần Chí Khiêm nước sông không phạm nước giếng, hai người cũng không thể nói chuyện dễ dàng, hoàn toàn không thể so sánh với quan hệ của bọn họ bây giờ, vốn không tồn tại cái gọi là ôm hôn.

Cảm giác Trần Chí Khiêm này rất có đạo đức, ngay cả là vợ chồng giả cũng không có chuyện anh hôn môi người khác khi đang trong cuộc hôn nhân?

Phàn Kỳ quyết định sẽ xác nhận một chút: “Trần Chí Khiêm, anh có kinh nghiệm không?”

“Kinh nghiệm gì?” Trần Chí Khiêm hỏi.

“Hôn. ” Phàn Kỳ hỏi.

Trần Chí Khiêm suýt chút nữa kẹt số ô tô, anh nói: “Không có. ”

"Thật trùng hợp, tôi cũng không có. Cho nên anh cảm thấy cảnh ăn nằm với nhau hôm nay phải quay như thế nào?” Phàn Kỳ nói về những vấn đề mà cô đang gặp khó khăn cho anh.

“Vậy em muốn như thế nào?”

“Chọn góc quay đi?” Cuối cùng Phàn Kỳ nói ra suy nghĩ của mình.

“Chúng ta là vợ chồng trước công chúng, hôn môi còn cần chọn góc quay?” Trần Chí Khiêm hỏi cô. Phàn Kỳ vò đầu: “Nhưng hai chúng ta đều là chỉ là hai tân bình, anh không cảm thấy chuyện này cần phải có kinh nghiệm sao?”

“Em có đề nghị gì hay sao?”

Phàn Kỳ nghĩ đến ngày hôm đó anh dạy cô sang số bên ngoài sân dạy lái xe, khi nói ra lời này cô thật sự rất xấu hổ, bình thường anh luôn cân nhắc chu toàn mọi thứ tại sao lại không nghĩ đến phương diện này?Cô hơi ấp úng: “Anh không cảm thấy chúng ta nên luyện tập một chút sao?”Kỳ thật cô đã suy nghĩ chuyện này mấy ngày hôm nay rồi, nhưng không có dũng khí nói ra, Phàn Kỳ nói: “Tôi có thể thề, tôi tuyệt đối không có ý gì khác, chỉ là không muốn buổi quay quảng cáo hôm nay làm bại lộ. ”

Trần Chí Khiêm giẫm phanh đỗ xe và dừng lại ở ven đường, Phàn Kỳ nhìn những chiếc xe chạy như bay bên ngoài: “Chỗ này không được, có nhiều xe qua lại như vậy, chúng ta tìm chỗ nào vắng vẻ một chút. ”Trần Chí Khiêm tiếp tục lái xe, sau khi rẽ sang, con đường này đi thẳng đến câu lạc bộ nên có rất ít xe, anh dừng lại hỏi: “Chỗ này có thể chứ?”Phàn Kỳ nhìn xung quanh rồi gật đầu, cô thở dài một hơi, sau đó lấy hai cái kẹo cao su trong túi ra, đưa cho anh một cái: “Ăn đi!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Trần Chí Khiêm bóc vỏ rồi nhét kẹo cao su vào miệng, nhai kẹo cao su hỏi: “Sau đó thì sao? Em định làm như thế nào?”Phàn Kỳ nghiêng đầu qua nhắm mắt lại, vẻ mặt không biết sợ nói: “Đến đi!”Trần Chí Khiêm nhai kẹo cao su, mỉm cười nhìn cô, anh giơ tay lên môi cô dò xét.

Phàn Kỳ đột nhiên căng thẳng, nhắm mắt lại nói: “Tôi hiểu cảnh quay này chính là chỉ cần môi chạm môi là được rồi, đúng không?”Trần Chí Khiêm nhận ra cô đang căng thẳng, nhưng anh chỉ hù dọa cô một chút mà thôi? Anh hơi lui về sau một chút lập tức nhìn thấy hai tay cô nắm chặt ống quần, cái này không giống sắp hôn môi mà như sắp phải đến pháp trường chịu tra tấn vậy, đáng sợ như vậy sao?Phàn Kỳ đợi đôi môi anh hạ xuống, nhưng môi anh cứ mãi không đến nơi. Chớ trách cô căng thẳng quá, cô vốn độc thân từ trong bụng mẹ, thấy thì nhiều chứ nào có kinh nghiệm thực chiến. Kiếp trước cũng chỉ bằng lòng thích mấy người không có thật trong sách. Người đàn ông ở hiện thực có khả năng liên quan đến vòng tròn luẩn quẩn, cũng có thể có quan hệ với gia đình, bản thân Phàn Kỳ cũng đã từng tiếp xúc vài lần.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 249



Nghe nói là từ đồng phục đến áo cưới, rõ ràng là một đôi gà bông, kết hôn được ba năm, con cái mới được một tuổi người vợ đã đi cắt vòng cổ t* c*ng, hỏi ra mới biết được là bị tốn thương cổ t* c*ng cấp độ hai.

Có thể có nhiều đường lây nhiễm HPV, nhưng cô đã tìm được bằng chứng rõ ràng rằng chồng mình đang tìm kiếm một cô gái trẻ, nhìn qua là một người đàn ông sạch sẽ nhã nhặn nhưng bên trong tại lén lút chơi bời quá nhiều.

Ngoài ra người đàn ông mà cô đang quen tự nói chuyện với chính mình, anh ta cho rằng con gái phải làm một công việc nhàn nhã và tử tế mà không phải làm một công việc cường độ và áp lực cao như vậy, không có cách nào quan tâm đến công việc của gia đình ở địa phương, đúng địp tự ý tìm cho cô một cơ hội để làm giáo viên tại một trường cao đăng nghề tư nhân, để cô đi phỏng vấn, người tự quyết định như vậy cô lập tức nói chia tay, đối phương còn đăng một bài văn nhỏ lên vòng bạn bè để cô mở rộng tầm mắt.

Phàn Kỳ đã hiểu đàn ông có thể làm bạn thì không thể làm bạn trai.

Trần Chí Khiêm là nhân vật trong sách mà cô yêu thích, từ nhân vật trong sách đến người thật, anh chưa bao giờ làm mình thất vọng, thực ra trong lòng mình phải thích anh nhưng loại tình cảm này thật sự không đủ để cô phá vỡ các quy tắc mà mình đã đặt ra ở kiếp trước,

Có thể cảm nhận được hô hấp của anh, anh ở gần như vậy, muốn môi anh hạ xuống cũng sợ môi anh hạ xuống, mãi đến khi bị anh gõ một cái lên trán, nghe thấy tiếng xe nổ máy.

Phàn Kỳ hé mắt ra đã thấy anh đang lái xe: “Anh làm gì vậy?”

“Lái xe. . . ” Trần Chí Khiêm tiếp tục lái xe.

Không hôn nên có chút thất vọng cũng có chút vui mừng, Phàn Kỳ thở dài một hơi, tựa lưng vào ghế, nhớ đến lúc anh và nguyên chủ lãnh chứng, anh đã tốt nghiệp chính quy, trong lòng bắt đầu chế giễu: “Chậc chậc. . . Trần Chí Khiêm, anh không thành thật! Ở trường học anh nhất định đã có đối tượng. ”

“Ừm. ”

“Có phải anh đã thử với người kia của mình rồi không? Cho nên anh mới không cần?” Phàn Kỳ có hơi tiếc nuối: “Nếu không phải tại tôi, có phải anh và cô ấy sẽ cùng đến nước Mỹ hay không? Đương nhiên cũng có khả năng hai người đã chia tay từ lâu rồi. ”

“Phàn Kỳ, đầu tư cổ phiếu có dựa vào trí tưởng tượng giàu có của em không? Tôi chưa từng có đối tượng. ” Trần Chí Khiêm nói.

“Nếu không có kinh nghiệm, sau này hôn không được tốt, không sợ công tử bột Phùng Học Minh kia phát hiện ra mánh khóe sao?”

"Không!” Trần Chí Khiêm chắc như đinh đóng cột nói. Người này? Sao lại không nghe lời khuyên như vậy chứ? Có phải anh là một sự tồn tại hiếm thấy trong những nhân vật nam chính ngôn tình, không phải chuyện gia trong phương diện này nhưng lại có thiên phú bẩm sinh?Trần Chí Khiêm lái xe, như vô tình hỏi: “Phàn Kỳ. ”

Phàn Kỳ nghiêng đầu, anh nói: “Em đã từng tìm đối tượng rồi sao?”Làm sao để trả lời câu hỏi này? Phàn Kỳ lục tìm trong ký ức của nguyên chủ, nguyên chủ từng hẹn hò với một nam diễn viên, nhưng ba cô ấy làm trong ngành này nên biết ngay lập tức, bị ép chia tay sau đó đến thành phố Hồng Kông. Nếu nói, khoảng thời gian đó có được tính là trải nghiệm chưa? Nói biết cũng được? Phàn Kỳ gật đầu, không chắc chắn trả lời: “Đã từng tìm?”

Trần Chí Khiêm thoáng sững sờ: “Sau này thì sao?’“Sau này? Để tôi càng thêm khẳng định quan điểm của mình. Đại đa số đàn ông, nhất là những người đàn ông có chút tiền có chút địa vị đều không hợp làm chồng. Lúc trước tôi đã nói với anh rồi! Kiếm sắc nhất định phải là kiếm đấu trận đầu. ”

“Tại sao lại khẳng định như vậy?”

“Những gì cần làm trong cổ phiếu chính là xác suất, nếu tỉ lệ xác suất cao thì mua, xác suất giảm thì bán, không nên đi ngược lại xu thế chung. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Không phải nên phân tích trên từng cá nhân sao? Xu hướng của mỗi cổ phiếu cũng không giống nhau?” Trần Chí khiêm hỏi cô.
 
Back
Top Bottom