Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 230



Phàn Kỳ về đến nhà, tự an ủi số tiền ít ỏi này chẳng là gì cả. Nhưng mà khi tắm rửa xong và đi ra, nhìn vào trong phòng thấy trên giường có ba con búp bê, thêm cả bản thân vào là vừa đủ chen. Nhà ở còn chưa mual Chỉ biết tiêu tiền bậy bạ.

Cũng không thể ngủ sớm như vậy chứ? Nếu có Trần Chí Khiêm thì hai người còn có thể trò chuyện.

Phàn Kỳ đi ra ngoài mở TV, ôm Phốc Phốc ngồi ở trước TV, mở sang kênh tài chính và kinh tế, vừa xem TV vừa bóc quả hạch đào. Cô đã lột xong một quả hạch đào, đang muốn ăn thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

Mặc dù cô phàn nàn về cước phí điện thoại đường dài đắt, nhưng cô vẫn cầm lấy điện thoại trước: "Alo?'

Bên đầu kia điện thoại không phải giọng của Trần Chí Khiêm, là Liêu Nhã Triết: "Phàn Kỳ, thật sự cần giúp đỡ. Hiệu quả quay phim của cô giỏi mà, cô quay một cái quảng cáo giúp tôi với. "

"Không phải tôi không giúp anh, Phùng Học Minh có suy nghĩ gì anh đâu phải là không biết. "

"Vậy nếu hôm qua cô từ chối tôi thì tôi cũng sẽ không nói với anh ta. " Liêu Nhã Triết nói: "Tôi nói cô đồng ý rồi. "

Vân Mộng Hạ Vũ

Chuyện này đúng là tự mình sơ sẩy, cô nói: "Tránh xa khỏi Phàn Kỳ tôi đây, chẳng lẽ không ai có thể quay quảng cáo cho anh à? Vì sao anh cứ thích làm khó người ta thế?"

"Được rồi!" Liêu Nhã Triết cúp điện thoại. Trong TV, Hứa Hạt đang thực hiện một cuộc phỏng vấn. Giữa trưa cái miệng quạ đen của Hứa Hạt nói không đủ, buổi tối còn tiếp tục.

Lúc này ông ta lại lấy một biểu đồ K của thị trường ra: "Xu hướng của đường K hôm nay là hình dạng một chiếc d.a.o cầu c.h.é.m cắt thành ba đường. . . "Ông ta nói như vậy, ông ta là muốn Lưu Tương Niên tức c.h.ế.t sao? Chẳng lẽ quan hệ hai người đóng băng rồi?Lời nói của Hứa Hạt như muốn biểu đạt đây là bắt đầu mới của một vòng thị trường mới đầy mạnh mẽ. Nếu như nó rơi vào ngày hôm nay thì có vẻ như ông ta đã thắng cược.

Cuộc phỏng vấn của Hứa Hạt đã xong, TV chuyển sang quảng cáo, quảng cáo của thời đại này, có sáng tạo mới mẻ, có đơn giản dễ hiểu, ví dụ như quảng cáo này, quay hoàn cảnh bên trong phòng tập thể thao, chỉ cần 1888 tệ là không giới hạn số lần của một người cả năm. Phàn Kỳ tức giận đến mức tắt TV, nói với bản thân, bây giờ tài chính của cô đã là hai mươi tám vạn, cổ phiếu được 3888 thì tính là gì? Lại còn nhỏ mọn như thế sao?Cô nhét trái hạch đào vào trong miệng, mùi hương tràn đầy trong miệng lại có thể làm cho lòng cô vui vẻ hơn chút không?

Còn cả chuyện của tên ngốc Liêu Nhã Triết kia nữa, đúng là làm cho cô phiền lòng. Điện thoại lại vang, Phàn Kỳ nhận lấy điện thoại, lúc này là giọng nói của Trần Chí Khiêm: "Phàn Kỳ, hầm bồ câu chưa 'Quên rồi! Trong miệng Phàn Kỳ vẫn còn đang nhai hạch đào, cô đáp bừa luôn: "Vừa mới ăn xong. "

Thấy cô nói chuyện không rõ, Trần Chí Khiêm hỏi: "Còn chưa ăn xong à?”

“Tôi đang ăn hạch đào. " Phàn Kỳ nói. Trần Chí Khiêm nhìn búp bê sóc chuột trong tay, nghĩ đến bộ dạng Phàn Kỳ nghiêm mặt ăn hạch đào, anh cười khẽ.

"Bên chỗ em có chuyện gì à?”

“Đúng là có. Không phải hôm qua Lưu Tương phải vào bệnh viện sao? Buổi chiều hôm nay đã muốn quay về Thiên Hòa, cổ phiếu của Thiên Hòa rớt mạnh. Anh có biết trong tình huống như vậy mà cái tên ngã ngựa Học Minh kia muốn làm gì không?" Phàn Kỳ nói chuyện Phùng Học Minh muốn nhờ cô quay quảng cáo cho anh nghe. "Cái đồ miệng rộng Lưu Nhã Triết đúng thật là miệng rộng, nhưng cũng ông ta giúp tôi thì cũng giúp rất tận tình. " Phàn Kỳ vò đầu: "Phùng Học Minh lợi dụng đồ ngốc Liêu Nhã Triết này, thật ra cũng không phải đồ ngốc gì. "

Trần Chí Khiêm nhíu mày, Phùng Học Minh? Người này đã khiến anh để lại nhiều tiếc nuối ở kiếp trước, giữa bọn họ cũng từng có một chút tình hữu nghị.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 231



Kiếp trước lúc Lưu Tương Niên sắp chết, Phùng Học Minh đến tìm anh, xin anh qua đó gặp Lưu Tương Niên một lần. Nhiều cảm xúc khó nguôi ngoai thúc đẩy bản thân đi gặp Lưu Tương Niên. Cuối cùng Lưu Tương Niên để tài sản của mình tại cho Phùng Học Minh, khi đó bản thân anh đã bắt đầu phất lên và có ý định mua Phồn Viên.

Sau khi Phùng Học Minh nắm được tài sản của Lưu Tương Niên, anh ta đã dùng số tài sản này thành lập một quỹ công ích cho bệnh nhân ung thuư, dùng để trợ giúp những người bệnh bị đau ốm nặng có hoàn cảnh gia đình nghèo khó, hơn nữa trong đó còn bao gồm cả hạng mục giúp đỡ nghiên cứu y học về các bệnh truyền nhiễm, mở ra Phồn Viên, làm cho Phồn Viên trở thành nơi hoạt động công ích cho người bệnh.

Lưu Tương Niên đã chết, tài sản Thiên Hòa thành tài sản công ích, Phồn Viên cũng dùng làm công ích, anh cũng không thể lại đi mua Phồn Viên.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh và Phùng Học Minh đều cùng ở thành phố Hồng Kông, làm ngành khác nhau, cho dù gặp nhau cũng không cần phải gật đầu chào, hoàn toàn xem như thành người xa lạ.

Mãi đến khi có một lần anh gặp Phùng Học Minh ở trên biển uống hơi nhiều, Phùng Học Minh gọi anh lại, nói với anh, hung thủ g.i.ế.c Phàn Kỳ đã c.h.ế.t trong tù.

Sau năm 1966, ở Hong Kong đã tồn tại hình phạt tử hình, hung thủ phía sau màn là Lưu Tương Niên đã chết, hung thủ g.i.ế.c Phàn Kỳ sa lưới vào một án mạng nên chỉ có thể bị phán chung thân. Đây là hình phạt cao nhất của pháp luật bản địa, bản thân đã làm hung thủ g.i.ế.c người thì phải đền mạng, nhưng cũng không thể nề hà.

Phùng Học Minh đã có mối quan hệ rắc rối khó gỡ Lưu Tương Niên này, nhưng mà vì sao anh ta phải làm như vậy?

"Nhìn tôi kinh ngạc như thế làm gì?" Phùng Học Minh hút thuốc, phả ra một ngụm khói: "Chúng ta đều chảy dòng m.á.u xui xẻo của ông ta trong người, anh còn tốt hơn tôi, ít nhất nửa dòng m.á.u còn lại của anh là sạch sẽ. Linh cảm của WO

đến từ chính Phồn Viên, tôi đã đến nhiều nơi trong nước, nhìn thấy kiến trúc thiết kế của bà nội anh, tôi biết anh muốn phá hủy Phồn Viên để xả giận cho bà nội anh. Xin lỗi, tôi lại tiếc Phồn Viên. Báo thù thay cho Phàn Kỳ cũng xem như là tôi bồi thường cho anh được không?"

Cả khi hai chuyện không thể nhập làm một, nhưng mà Phùng Học Minh thật sự đã giải quyết giúp anh chuyện mà anh không làm được. Anh và Phùng Học Minh đứng ở bờ sông Hoàng Phổ và lắng nghe anh ta nói: "Ông ngoại nói với tôi, hy vọng tôi sẽ cưới hai người vợ. Đứa trẻ con vợ một họ Lưu, tôi đồng ý với ông ấy nếu có con thì chắc chắn sẽ có một bé trai họ Lưu, cho nên ông ấy để tài sản lại cho tôi. Sau đó ông ấy vừa c.h.ế.t tôi đã đi thắt ống dẫn tinh. Xem như tôi không vi phạm lời hứa chứ?"

"Không tính. " Anh đáp lời anh ta. "Đương nhiên tôi thắt ống dẫn tinh cũng không chỉ bởi vì ông ngoại. Anh có biết, em trai tôi thích một người nước ngoài cao to dũng mãnh, nhất định không có con. Ba tôi đã đẩy hết hy vọng nối dõi tông đường lên người tôi, ông ấy chỉ cần tôi kết hôn là sẽ giao lại gia nghiệp cho tôi. Tôi cảm thấy dòng m.á.u của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng cũng không cần thiết phải truyền lại tiếp nữa, tôi đi thắt ống dẫn tinh, tôi kết hôn, tôi nắm đa số sản nghiệp của nhà họ Phùng trong tay, sau đó cho ba tôi biết. . . " Phùng Học Minh uống rượu xong thì nói rất nhiều, anh ta kể ra rất nhiều bất bình đè nén trong lòng.

Có thể là do đè nén cảm xúc quá nhiều, anh lại có thể hiểu được cảm xúc của Phùng Học Minh, anh đưa tay vỗ vai Phùng Học Minh. Có lẽ là do anh cho anh ta chút sắc mặt, Phùng Học Minh này lại bắt đầu cợt nhả, Phùng Học Minh ôm lấy vai anh hỏi: "Nghe nói, hình như cái đó của anh không dùng được hả?"

Anh sững sờ ngây ra tại chỗ.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 232



"Lúc ở trên bàn rượu Lâm Ích đã nói lúc anh ta ngủ với Phàn Kỳ, Phàn Kỳ vẫn là một xử nữ. Khi đó cô ấy đã kết hôn với anh rồi đúng không? Bây giờ anh đã có được nhường này cũng không thấy bên cạnh anh có người phụ nữ nào. Anh thật sự không được à?” Tình hữu nghị nửa tiếng đã vỡ tan như thế, có thể là không thể nối lại được nữa. Cho dù là gặp lại Phùng Học Minh trong trường hợp nào thì anh cũng không cho anh ta sắc mặt tốt.

Anh có khúc mắc với Phùng Học Minh, nhưng là đời trước, quả thật anh cũng nợ Phùng Học Minh một ân tình.

"Cứ giao chuyện này cho tôi. Còn chuyện gì khác không? Phí điện thoại đắt lắm nha. " Lần này đến lượt anh nhắc nhở.

A! Đúng thật là! Vì cái quảng cáo vớ vẩn này mà nói nhiều với Trần Chí Khiêm như thế, Phàn Kỳ mới nhớ ra thời đại này điện thoại đường dài quốc tế đắt lòi mắt, hôm nay còn tiêu hết 3888 tệ nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ở đầu bên này đã thấy bực mình với anh, cũng không thể nói cho anh mình khó chịu vì đã làm cái thẻ kia được. Dựa theo quy tắc thì chỉ nên nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu. Cô nói: "Tôi tốt lắm đó! Đi làm thẻ tập thể hình với chị Lan Nhã, chúng tôi đã hẹn nhau rồi, cùng giúp đỡ nhau đi luyện tập thể hình! Anh cứ yên tâm đi!"

Trần Chí Khiêm nhéo nhéo mi tâm, thở ra một hơi, nhéo nhéo hai má con sóc chuột, lắc đầu bỏ nó vào trong hộp, tạo thành một đôi với một con sóc chuột mặc vest khác ở trong hộp.

Đóng hộp lại, anh thở dài, xem ra cô nuốt trôi rồi, ngủ được. Có thể khiến Lưu Tương Niên tức giận đến mức vào viện, thậm chí ngay cả bạn luyện tập chung cũng đã tìm được, ngay hôm nay thật tuyệt vời, tuyệt vời đến mức bản thân lo lắng cho cô có vẻ dư thừa.

Điều hữu dụng duy nhất chính là có thể giải quyết Phùng Học Minh giúp cô, anh gọi điện thoại cho Viên Tái Đức. . .

Ngày hôm sau, thị trường bắt đầu phiên giao dịch bởi vì khủng hoảng ngoại thương giảm bớt, nhìn qua rất tệ hại. Phàn Kỳ bảo Liêu Nhã đưa các tài khoản cá nhân của Phàn Kỳ đi mua cổ phiếu mà cô chọn nhầm vào hôm qua. Qủa nhiên tới hơn mười giờ, thị trường bắt đầu tăng giá.

Giữa trưa Phàn kỳ đến trên lầu cầm phiếu điểm của khoa kỳ hạn giao hàng đầu tiên, cũng đủ tư cách, cũng có thể xin giấy phép giao dịch giao hàng. Hết cả một ngày, thị trường cũng ngừng lại, nếu theo bản đồ K thì đây là một sự ngòi nổ lâu dài, từ giảm hơn sáu điểm lên còn giảm 0,21, thị trường có thể đạt được đến đây rồi, cũng có một phần công lao của việc Diệu Hoa mua nhập điên cuồng.

Buổi tối Liêu Kế Khánh đến đài truyền hình làm chương trình, ông ấy nói ra danh ngôn của những bộ phim giống kiếp trước: "Đừng sợ, chỉ cần điều chỉnh kỹ thuật thôi. "Quan điểm của ông ấy và Hứa Hạt không giống nhau, nhưng vì đường nối xuống quá thấp hôm qua nên càng có nhiều người có cùng quan điểm với Hứa Hạt.

Phàn Kỳ uống canh bồ câu, xem xong cuộc phỏng vấn. Quên tính thời gian, cô nhìn về phía điện thoại. Lúc chương trình tiếp theo bắt đầu cũng chưa nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên. Được rồi! Mười giờ rồi, nên ngủ thôi. "

Cứ như thế thứ tư trôi qua, thứ năm lại trôi qua, buổi tối thứ sáu Phàn Kỳ vẫn không đợi được điện thoại như cũ, cô buồn chán chà chà chân, nằm lên giường ôm lấy con gấu trắng to, vuốt cái tai con gấu: "Hùng Hùng, điện thoại đường dài quốc tế đắt thật đấy nha!"Hai mươi tệ một phút, không quan trọng thì gọi điện thoại làm gì? Là ít tiền nên không dám tiêu sao? Ngủ!

Buổi sáng thứ bảy, Phàn Kỳ đi tham gia cuộc thi về luật giao thông, thi xong là có thể học lái xe trực tiếp tại trường . Lúc trước khi cô học bằng lái, cô học lái xe số tự động. Khi lái xe số tự động, cô phải sang số bằng côn, phanh hoặc là chân ga, quả thật làm cho cô luống cuống tay chân.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 233



Vấn đề là bên phải tay lái là vô lăng bên phải, bên trái là cần gạt số. Trong quá trình lái, sang số chắc chắn là chuyện phiền phức nhất, nhất là còn phải phối hợp cả tay chân để sang số, Phàn Kỳ cảm giác thứ này có thể khiến cô điên luôn không chừng. Ngoại trừ phối hợp đạp côn để sang số, việc còn lại là lái tiến lùi. Cô là một tài xế già, cảm giác bây giờ như đang học lái xe một lần nữa vậy.

Phàn Kỳ luyện tập lái tiến lùi khoảng nửa giờ, sư phụ ngồi ở ghế phó lái, yêu cầu cô ngồi một mình bên trong.

Khi lái xe tốc độ thấp ở hai sô, Phàn Kỳ nảy ra sau, chân đạp ga bay đi như mũi tên lửa xé gió. Sư phụ gọi cô: "Nhìn vận tốc quay lên cao kìa!"

Được rồi! Lên hai số, đệch! Bộ côn và sang số chắc chắn không phối hợp, sư phụ tức giận nói: "Nhìn cái gì thế? Tiếp tục lái đi. "

Tiếp tục lái, sư phụ nói: "Động cơ bánh răng đều xoay chuyển như vòng quay gió rồi, cô còn không lên được à?'

"À à!" Phàn Kỳ vừa muốn sang số thì tay chân không phối hợp, xe tắt lửa.

"Lại nữa!" Sư phụ nhìn sắc mặt cô không tốt lắm: "Ngày đầu tiên học được như vậy đã là không tồi rồi! Nếu có thể học được ngay lập tức thì chúng ta sẽ không ăn cơm được mất. "

Học xe ở đây là một chọi một, không có mấy người học việc trên xe, chỗ xấu là trên xe không thể nói chuyện phiếm hi hi ha ha được, chỗ tốt là học ở đây rất tiết kiệm thời gian. Một giờ tới sẽ có học viên kế tiếp lên xe. Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ hôm nay. Trần Chí Khiêm có tật xấu, nhất định muốn cô học sang số bằng tay.

Buổi chiều Phàn Kỳ gặp lại Chu Nhã Lan, hai người thay đồ vận động đi ra. Được một lúc Chu Nhã Lan lại nói về chính cô ấy, trên eo lưng bụng đều là thịt mỡ, hoàn toàn không có cách nào nhìn nổi. Hôm nay vừa nhìn thấy Phàn Kỳ, Chu Nhã Lan lại duỗi tay ôm lấy eo cô: "Đại mỹ nhân như cô đây, tròng mắt tôi chỉ hận không thể dính vào trên người cô, cô nói chồng cô đi nước ngoài lâu như vậy, chắc buổi tối anh ta nhớ cô lắm nhỉ?"Nhớ cái con khỉ khô ấy! Từ sau hôm đó cúp máy xong thì Trần Chí Khiêm vẫn không gọi lại cho cô. Nhớ nhung là giữa nam với nữ, không phải giữa anh em với nhau đâu. Anh muốn giúp cô ăn no mặc ấm thì tốt rồi, chẳng lẽ còn có thể nhớ nhung thật?Phàn Kỳ và Chu Nhã Lan luyện tập theo chỉ dẫn, bắt đầu tập. May mắn bình thường Phàn Kỳ hay chạy bộ với Trần Chí Khiêm, ít nhất không giống như Chu Nhã Lan, mới nửa tiếng mà đã muốn đầu hàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vận động thật sự rất đau, tuy rằng vừa rồi lúc tập thì mồ hôi đổ như thác, nhưng sau khi giặt tắm một phen, cô cảm giác cả người rất thoải mái. Phàn Kỳ nói lời tạm biệt với Chu Nhã Lan, đi tàu điện ngầm về nhà. Trước khi tới trạm tàu điện thì cô ra chợ mua bồ câu về nhà hầm canh. Trần Chí Khiếm nhắc nhở cô hãy uống canh bồ câu. Buổi tối cô hầm canh, uống canh, buổi sáng hâm lại lần nữa, ăn cả bồ câu hấp. Lúc chờ canh chín, cô rảnh rỗi nên ánh mắt cứ liếc nhìn về phía điện thoại.

Đừng nhìn nữa! Đã hiểu hết rồi, chẳng lẽ thật sự muốn Trần Chí Khiêm nóng ruột nóng gan với mình hay sao? Ngủ, ngủ. Cũng may vận động mệt mỏi nên lên giường có thể ngủ ngay. Cô hạn với Chu Nhã Lan đi tập thứ hai, tư, sáu. Bây giờ cô quyết định thêm một ngày trong tuần nữa, như vậy để chắc chắn buổi sáng sau khi mình đi tập lái xe xong thì không có buổi chiều nào rảnh. Kiếp trước thị trường chứng khoán cũng đóng cửa vào cuối tuần, bản thân cô vốn luôn nằm ì ở nhà nhưng sao lại không thấy nhàm chán như lúc này? Thật đúng là kỳ quái!May mắn một tuần trôi qua rất nhanh.

Đến bây giờ, những ngày đi làm thì rất tốt, có thể xem được tình hình. Sau khi giảm mạnh vào thứ ba, tới thứ tư lại giảm, nhưng mà sau đó trên cơ bản là vẫn thu được huề vốn, thứ năm thứ sáu thì thu lại thành một ngày một đường dương, một ngày một đường âm.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 234



Chủ nhật lại có tin truyền từ nước Mĩ, từ tháng năm tháng sáu cuối năm, đồng đô la bắt đầu giảm giá trị. Nước Mĩ yêu cầu Châu Âu, Nhật Bản giảm lãi suất để tăng nhu cầu trong nước. Tin tức này chủ yếu có ảnh hưởng vô cùng lớn với thị trường chứng khoán của Châu Âu và Nhật Bản, không có quá nhiều ảnh hưởng đến thành phố Hồng Kông vẫn luôn áp dụng hệ thống tỉ suất hối đoái liên kết. Nhưng mà khi thị trường chứng khoán Nhật Bản bắt đầu bùng nổ giao dịch thì chứng khoán Hồng Kông cũng bắt đầu tăng.

Người ta hay nói trong thị trường chứng khoán thường có ba đường dương có thể thay đổi tín ngưỡng, đường dương lớn vẫn thả cửa ở thứ hai, thứ ba vẫn thế, đến thứ tư thì tiếp tục phiên giao dịch trên nghiên cứu, bắt đầu đột phá hạn mức cao nhất đã trải dài gần một năm nay, thành lập thị trường xu thế, cả thị trường vui chơi, những âm thanh rớt hạ ban đầu đã hoàn toàn không còn. Ai cũng nói một vòng thị trường mạnh mẽ mới đang khởi động, Phàn Kỳ cũng tán thành với cách nói này, người khác là đang dự đoán tương lai, nhưng với cô thì đây chỉ là quá khứ.

Nhưng sau ba đường dương, mô hình tăng trưởng nguyên bản của tất cả cổ phiếu đã bị phá tan. Các cổ phiếu xuất hiện phân hóa, các lĩnh vực bắt đầu xoay vòng.

Cổ phiếu tiêu dùng bắt đầu hoạt động, trong đó còn có cổ phiếu có lợi nữa, trước thảm họa thị trường chứng khoán năm 87, chưa xuất hiện đường kí hiệu 5, chỉ cần không chạm đến giới hạn kiểm soát cổ phần, không ai biết ai mua bao nhiêu hay bán bao nhiêu.

Trước khi cổ phiếu ngừng lại, Phàn Kỳ đã bảo Liêu Nhã Triết tận dụng tâm lý thị trường tốt, vừa kéo vừa xuất, thừa dịp tâm lý thị trường tốt thì bán ra với giá tốt.

Bốn giờ chiều thị trường đóng cửa, còn thêm một tiếng nữa để giải quyết những yêu cầu trước mắt. Viên chức của Diệu Hoa đều đi nhận cà phê và bánh ngọt, ông Liêu mời toàn bộ công ty cùng uống trà chiều.

Trước khi có sự hạ giá cực lớn kia, Hứa Hạt ở bên cạnh đắc ý không ít, xuất hiện ba đường dương xem như cứu lại mặt mũi cho Liêu Kế Khánh, tâm trạng sảng khoái.

Phàn Kỳ đi lên lầu, cầm cà phê và bánh ngọt ăn chung, Liêu Nhã Triết đi tới nói với Phàn Kỳ: "Đi tới văn phòng, tôi có một chút chuyện muốn hỏi cô. "

"Chuyện gì?" Phàn Kỳ đi vào văn phòng với anh ta. "Là chuyện quảng cáo kia. "Phàn Kỳ nhớ rõ sau khi nói chuyện điện thoại với Trần Chí Khiêm thì chuyện này không tiếp tục nữa cho nên mọi chuyện đã qua đi. "Học Minh phiền muốn chết, Trương Kính nói quan hệ của anh với Nhạc Mị tốt lắm, cho nên đẩy qua Nhạc Mị. . . "

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhạc Mị là diễn viên của Bách Lâm, cô ta từng diễn vai Từ Hi vô cùng đạt, khí chất đó thật đến mức không ai phản đối được. Trần Chí Khiêm có thể chỉ muốn tìm một ngôi sao của WO

có khí chất phù hợp, Nhạc Mị là mỹ nhân lạnh lùng trong trẻo có tiếng và có khí chất mạnh mẽ khó tìm, rất phù hợp với WO . Nếu Trần Chí Khiêm không tìm tới ông cụ Viên, chỉ với WO

vừa mới khởi bước thì chắc chắn sẽ không mời được. Có thể thấy Trần Chí Khiêm đã thành tâm thành ý giúp Phùng Học Minh sáng tỏ. Nhưng đặc biệt là Phùng Học Minh cho rằng Nhạc Mị hơi lớn tuổi. Kết hợp với Trương Kính, diễn vai nhất kiến chung tình, tình yêu, chia xa, lại xảy ra những câu chuyện khi ôm nhau trong khu vui chơi. "Câu chuyện ôm nhau trong khu vui chơi?'"Học Minh có cốt truyện rất lãng mạn đẹp đẽ. "

Liêu Nhã Triết kể lại câu chuyện, trong câu chuyện này, nam nữ chính gặp nhau lần đầu ở bờ cát, nhà trai vừa nhìn đã vừa ý nhà gái, ngày ngày tỏ vẻ nhàn nhã. Sau đó khi bọn họ cạnh tranh trên bàn đàm phán, nhà gái khiêu khích nhà trai, thể hiện sự chuyên nghiệp của mình. Cuối cùng, nhà trai tổ chức sinh nhật cho nhà gái, hai người hôn nhau trên vòng đu quay, lễ phục tung bay.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 235



"Hôn nhau?" Phàn Kỳ lập tức hiểu vì sao Phùng Học Minh lại cố chấp với chuyện này. Quảng cáo à? Là nó sẽ phát đi phát tại trên TV, cô và Trần Chí Khiêm vẫn luôn thể hiện với bên ngoài là một cặp vợ chồng ân ái. Phùng Học Minh muốn mượn quay quảng cáo, muốn xây dựng nên một câu chuyện, còn chưa theo kịp Trần Chí Khiêm đâu. Cô hỏi: "Quay quảng cáo là vì kéo doanh số, rất rõ ràng, Nhạc Mi là người có thể kéo doanh số, câu chuyện quan trọng hay là doanh số quan trọng? Hoặc là có thể anh ta đang cố gắng chia rẽ vợ chồng chúng tôi?"

Liêu Nhã Triết đứng ngây ra tại chỗ, Phàn Kỳ lập tức đẩy cửa ra ngoài: "Tôi tan làm trước."

"Cô định đi đâu à?"

"Tối nay chồng tôi trở về, tôi đi mua đồ ăn, về nhà nấu cơm. "

Phàn Kỳ ngồi xe đến cửa hàng mì Trương Kí ở phía Bắc để mua mì và vỏ gói hoành thánh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tối nay làm mì bao tử Nam Kinh, ngày mai chắc chắn Trần Chí Khiêm sẽ bị say máy bay. Buổi sáng cô sẽ đi học lái xe, sáng ngày mai cô sẽ làm hoành thánh bao tử cho anh, chờ anh xuống giường rồi tự ăn. Anh đi ra ngoài lâu như thế chắc chắn rất nhớ đồ ăn trong nhà.

Phàn Kỳ đi chợ rau mua thăn lợn, gan lợn và ruột non, thật ra mì bao tử thì chắc chắn phải có gan lợn, ai bảo cô thích làm mấy thứ phiền phức này chứ.

Mua mấy thứ này về thì phải rửa sạch. Về đến nhà thì ngâm da lợn cho ra dầu và cả mộc nhĩ, bao tử lợn thì rửa rồi hầm trong nồi, thăn heo thì phải thái bỏ lớp da, cắt thành hoa bầu dục, gan lợn cắt miếng.

Phàn Kỳ thích mì nước trong sạch, cho nên dù là gan lợn hay hoa bầu dục thì đều phải chần trước khi bỏ vào mì nước, như vậy có thể loại bỏ được mùi, nhưng không thể chần nóng trong thời gian quá dài, nếu không gan lợn và hoa bầu dục đều sẽ nhăn lại. Cho nên cần đun sôi nước trong nồi trước, bỏ gan lợn và hoa bầu dục rồi lập tức tắt lửa, khuấy đều rồi lập tức vớt ra mới có thể bảo đảm hương vị mềm mại. Phan Kỳ dã cắt bao tử lợn xong, cô chiên lạp xưởng, xé nhỏ thịt lợn và cà chua rồi bỏ thêm canh, muốn nấu một bát cho mình trước. Nhìn thấy đã sắp mười giờ, chắc Trần Chí Khiêm sắp xuống máy bay rồi, cô đi tắm rồi chờ anh trở về ăn cùng. Phàn Kỳ ăn hai miếng bánh quy lót bụng, đi tắm rửa một chút.

Tóc ngắn đúng là tiện, lau một chút, sấy một chút là khô. Mười giờ rưỡi rồi, chắc là tới sân bay rồi nhỉ?Phàn Kỳ chống má trên bàn xem TV, nhìn một chút mà ánh mắt đã díp lại, nằm úp sấp trên bàn ngủ luôn. Trần Chí Khiêm đẩy cửa vào nhìn thấy cảnh này, khác với dự đoán của anh, vì sao Phàn Kỳ lại ngủ trên bàn, mà không phải là nằm trên giường ôm con búp bê và ngủ ngon lành?

Nghe thấy tiếng động, Phàn Kỳ mở mắt, ngáp một cái, thấy Trần Chí Khiêm thì lập tức nở nụ cười: "Về rồi à!"Thấy nụ cười tươi của cô, Trần Chí Khiêm cũng tự cười bản thân ngay, rốt cuộc mấy ngày nay mình đang rối rắm điều gì? Vẫn luôn nhịn không gọi điện thoại cho cô, cũng tự làm chính mình khó xử. Phàn Kỳ đứng lên: "Tôi đi luộc mì cho anh! Anh đi tắm rửa trước đi!”

“Ừ. "

Trước khi Trần Chí Khiêm đi vào cầm áo ngủ đi vào phòng tắm thì đã nhìn thấy một đống đồ ăn kèm ở trên bàn: "Em làm cái gì thế này?”

“Làm mì bao tử Nam Kinh đó! Anh đi tắm đi, tắm xong thì đi ra liền nha!" Phàn Kỳ nói với anh. Trần Chí Khiêm cắn môi kìm chế nụ cười, cầm áo ngủ tiến vào phòng tắm tắm rửa, chờ anh đi ra ngoài, hai bát mì bao tử to đã đặt lên bàn. "Em cũng chưa ăn à?"

"Mì bao tử thì phải chuẩn bị rất nhiều đồ ăn kèm, chuẩn bị thật sử rất chậm, không muốn nấu hai lần đâu. " Phàn Kỳ nói. Phàn Kỳ đưa thìa và đũa cho anh, Trần Chí Khiêm nhìn tới cô: "Phàn Kỳ, em cắt tóc à?"Phàn Kỳ quay đầu lại: "Đúng vậy! Đẹp không? Mọi người đều nói tóc ngắn nhìn cũng đẹp lắm. Có vẻ tinh thần rất tốt!"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 236



Đẹp là đẹp , nhìn trông tươi sáng và có thêm khí chất hiên ngang hơn, bớt đi một chút ngây thơ. Anh nói: "Đẹp, chỉ là em để tóc dài nhìn cũng đẹp lắm. "

"Vậy à? Cũng chỉ là cuộn sóng bằng nhiệt thôi, nếu chú ý quá thì phiền phức tạp lắm.

"Lười ghê. "

Trần Chí Khiêm nhìn thấy trên bàn có một bát mì nước lớn, cà chua đỏ, rau màu xanh, thịt lợn băm nhỏ, gan heo, lạp xưởng, còn có da lợn nấu canh để bữa ăn đầy đủ. . .

Thế này cũng phong phú thật. Trần Chí Khiêm uống một ngụm canh trước, thấy Phàn Kỳ nhìn anh với đôi mắt trong suốt thì anh nói: "Ngon lắm. "

Nghe thấy lời này, mặt mày Phàn Kỳ cong cong: "Phải vậy chứ! Mì bao tử là một trong năm loại mì xếp đầu tiên trong lòng tôi đó. "

"Cái gì mà một trong năm loại mì xếp đầu tiên chứ?" Phàn Kỳ nói năng đầy hùng hồn lí lẽ:"Chính là năm loại mì mà không chia được thứ tự trước sau, không quyết định được loại nào mới là số một thật sự. Anh đừng hỏi tôi là năm loại nào, vì năm loại này có thể thay đôi bất cứ lúc nào

"Giống như con búp bê của em vậy!"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đúng vậy. "Trần Chí Khiêm buột miệng nói: "Hiện tại nó là số một trong lòng tôi đấy. "

"Việc kinh doanh của anh như thế nào rồi?"Có kinh nghiệm đời trước làm cơ sở, còn có sự giúp đỡ của Dung Viễn, chắc chắn việc này thuận lợi.

Ngoại trừ ngày nào cũng không nhịn được muốn gọi điện thoại cho cô, rồi lại không muốn nghe cô nói, anh không ở đó, cô cũng quá thoải mái rồi. "Rất" thuận lợi, cơ bản đều đã làm xong. Khoản đầu tư ban đầu là năm trăm triệu đô la Mĩ, nếu sau đó có thể tiếp tục vận chuyển thì còn có thể có thêm. Tiền thì không thiếu, hai ngày trước tôi đã thảo luận về địa điểm nhà máy với Dung Viễn, vốn dĩ tập đoàn Hồng Hi có một bãi container, vị trí khá chênh lệch, nhưng giao thông cũng không tồi, thế cũng coi như tiện, rất thích hợp để làm nhà máy. "

"Oa! Tập đoàn Hồng Hi chẳng phải là nơi đầu cơ về chất bán dẫn đó à?" Phàn Kỳ lập tức nghĩ đến chuyện đầu tư cổ phiếu. Trần Chí Khiêm ăn xong rút khăn tay lau miệng: "Chỉ cần cho chúng ta thuê đất, cũng có thể đầu cơ về chất bán dẫn sao?"

"Không có khái niệm chất bán dẫn thật sự ở thành phố Hồng Kông! Chỉ có thể nhờ vào làn sóng tên tuổi thôi. " Phàn Kỳ giải thích với Trần Chí Khiêm, cái gọi là khái niệm cổ phiếu, có đôi khi kết hợp một chút là có thể suy đoán được. Trần Chí khiêm thấy Phàn Kỳ ăn xong thì đứng dậy dọn bát, Phàn Kỳ nói với anh: "Muộn rồi, sáng ngày mai rửa sau. "

"Được. " Trần Chí Khiêm cầm chén bỏ vào trong bồn nước, nói với cô: "Em đi đánh răng rửa mặt đi. ”

“Ừ. "

Phàn Kỳ đánh răng xong đi ra, thấy Trần Chí Khiêm đã mở va li ra, bên trong có một đôi sóc chuột, Phàn Kỳ ngồi xổm xuống cầm hai con sóc chuột lên: "Qiqi và Chissy "Trần Chí Khiêm thấy mắt cô đã dính vào cặp búp bê, anh hỏi: "Có thích không?"

"Titi đâu?"

Trần Chí Khiêm ngây ra: "Cái gì?" Phàn Kỳ giơ con sóc chuột mặc váy tên: "Không phải có hai con sóc chuột đực, một con sóc chuột cái sao? Oidqi và Titi là hai anh em, bọn họ đều thích Chissy, t đó là "Hai thanh niên và một tiểu thư. Hai nam một nữ, ai nghĩ ra tổ hợp này thế? Trần Chí Khiêm : "Tôi chỉ mua hai cái này, em có muốn hay không?”

"Muốn!"

Qiqi mặc đồ vest, Chissy mặc váy bó sát người, thật sự rất đáng yêu.

"Tôi đi giặt một chút, ngày mai có thể để bọn nó lên giường rồi. " Cô muốn đi về phía nhà vệ sinh.

"Không cần giặt đâu, tôi đã giặt ở nhà Dung Viễn rồi. " Trần Chí Khiêm nói với cô.

"Vậy thì tốt quá. "

Phàn Kỳ vừa nghe thì vui vẻ cầm hai con búp bê vào trong phòng, vừa nhìn thấy ba con búp bê trên giường, cô đem cả ba ra đặt ở trên ghế. "

Trần Chí Khiêm dựa vào trên khung cửa nhà vệ sinh: "Em đúng thật là có mới nới cũ. "

"Đó là đương nhiên, có mới nới cũ là bản tính của con người mà. " Phàn Kỳ vui vẻ đi vào phòng.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 237



Chờ khi Trần Chí Khiêm rửa mặt xong rồi đi vào trong phòng, thấy cô nằm đắp chăn, nằm nghiêng sờ hai con búp bê. Anh kéo chăn, tắt đèn điện: "Mệt mỏi quá, không cần chơi, ngủ thôi. "

"Trần Chí Khiêm, để cho tôi ngủ, anh đặt bọn nó lên bên cạnh gối đầu tôi được không?"

"Được. "

Trần Chí Khiêm nhớ tới chuyện quảng cáo của Phùng Học Minh, hỏi: "Sau đó Phùng Học Minh không tìm em nữa chứ?"

Phàn Kỳ xoay người lại ôm Chissy, nói với Trần Chí Khiêm: "Người này bị điên rồi, rõ ràng anh đã giới thiệu Nhạc Mị cho anh ta, một diễn viên tốt như vậy, có khí chất mạnh mẽ như vậy, anh ta lại. . . "

Phàn Kỳ nói những chuyện Liêu Nhã Triết đã nói với cô hôm nay, muốn quay quảng cáo có cảnh ôm hôn, ghét bỏ Nhạc Mị tuổi lớn cho Trần Chí Khiêm nghe: "Tôi hỏi Liêu Nhã Triết, có phải Phùng Học Minh muốn nâng cao doanh số không? Rõ ràng là muốn người khác ghét mình. "

Trần Chí Khiêm cười, đồ con rùa thì vẫn là đồ con rùa, rõ ràng Phàn Kỳ đã từ chối mấy lần rồi, con ngựa Học Minh vẫn cứ không chịu buông bỏ. Còn muốn ôm hôn? Anh ta không chia rẽ hai người bọn họ là không chịu từ bỏ à?

"Anh ta chắc là muốn chọc điên người khác. Chủ yếu là muốn chọc điên Lưu Tương Niên, nhân tiện chọc điên tôi. " Trần Chí Khiêm nói với cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Tôi thấy hơi khó hiểu, anh ta chọc điên Lưu Tương Niên làm cái gì? Lưu Tương Niên là ông ngoại anh ta, nghe nói là từ lúc anh ta mười ba tuổi đã dồn hết công sức bồi dưỡng anh ta. . . " Phàn Kỳ đột nhiên tạm dừng, bản thân đời trước cũng rất thích đối đầu với ba cô, chưa bao giờ nói chuyện đàng hoàng với ba cô cả. "Vì sao Lưu Tương Niên phải bồi dưỡng anh ta? Bởi vì con trai ông ta gặp chuyện ngoài ý muốn, cho nên đứa cháu ngoại này lập tức được nâng lên. Nhưng khi ông ta biết đứa cháu đích tôn là tôi đây, Phùng Học Minh đi theo bên cạnh lập tức bị vứt bỏ. Không ai tình nguyện làm lốp dự phòng cả, lốp dự phòng chỉ có lúc cần dùng mới bị đẩy lên, không cho phép anh ta nói không. Anh ta không cam lòng, muốn phản kháng, lại không có khả năng giống như tôi, hoàn toàn quyết liệt với Lưu Tương Niên. Như vậy nên sau đó, em vừa mới chọc giận Lưu Tương Niên, sau đó em lại quay quảng cáo, mỗi ngày chiếu trên TV, Lưu Tương Niên thấy thì chắc chắn hiểu được ý nghĩa trong đó. Nếu Lưu Tương Niên chất vấn thì anh ta sẽ nói, kinh doanh là kinh doanh, em quả thật chỉ mang lại doanh số. Với điều kiện tiên quyết là hoàn toàn không bị tôi điều khiển, Phùng Học Minh truyền lại tín hiệu cho Lưu Tương Niên, anh ta muốn thoát khỏi sự điều khiển của Lưu Tương Niên. Mà cơ thể Lưu Tương Niên lại xảy ra tình trạng này, em nói Lưu Tương Niên phải làm sao bây giờ?"

Một cái lốp dự phòng lâu dài, nếu không muốn làm lốp dự phòng nữa thì nên làm cái gì bây giờ? Phàn Kỳ lập tức hiểu được: "Anh ta có thể bàn điều kiện. ”

“Đúng. " Trần Chí Khiêm thở dài một hơi: "Cho nên là tôi sơ sót, chỉ muốn giới thiệu một người thích hợp cho anh ta, nhưng không ngờ anh ta lại muốn nhiều hơn nữa. Đương nhiên, anh ta dự định bày ra cảnh ôm hôn, chính là kiểu muốn tát vào mặt người ta, nhân tiện chọc tức tôi một chút. "

"Đúng là Lưu Tương Niên đã dạy dỗ ra một tên quỷ rồi nhỉ? Anh ta thật sự không lo cho thân thể của anh ta sao?”

“Ông ngoại anh ta có xem anh ta là cháu ngoại không?"

Phàn Kỳ cũng nghĩ lại, bản thân chưa từng xem ba mẹ là ba mẹ đúng nghĩa, dù sao cũng chỉ là ba mẹ trên danh nghĩa, còn không bằng ba mẹ nhà họ Phàn chưa từng gặp mặt càng khiến cho cô muốn gần gũi hơn. "Phàn Kỳ. " Trần Chí Khiêm gọi cô.

"Ừ?”

“Nếu anh ta lại kêu em quay quảng cáo này, chúng ta sẽ bàn điều kiện, để tôi quay quảng cáo này với em. Hai chúng ta diễn nam nữ chính, em có tình nguyện không?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.

"Hai chúng ta? Đây là đàm phán của anh ta với Lưu Tương Niên, vì sao hai chúng ta phải giúp anh ta chứ?" Phàn Kỳ khó hiểu.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 238



Trần Chí Khiêm hỏi: "Em từng nghe câu chuyện nhà họ Lận của tập đoàn Hồng Hi chưa?" "Không phải là chuyện của nhà ba trên huyết thống của Dung Viễn sao?" Gần đây Phàn Kỳ tham gia với tập đoàn Hồng Hi, năm đó vận tải đường thủy bị tăng nguy cơ và sự bành trướng mù quáng của nhà họ Lận, tập đoàn Hồng Hi bị tan tác, bị tư bản Lân Long của Dung Viễn thu mua lại bằng hai triệu đô la Hồng Kông. Bây giờ trải qua thoái vốn những tài sản xấu, cải thiện kinh doanh, hơn nữa ngành sản xuất vận tải đường thủy đã chuyển biến tốt, đã bắt đầu đi lên, mà những câu chuyện m.á.u chó trong gia đình này, đương nhiênlà Phàn Kỳ biết.

Trần Chí Khiêm: "Lúc đó mợ hai của nhà họ Thương tự sát, khi đó tập đoàn Hồng Hi còn rất phát triển, sau khi Dung Viễn, đứa con riêng của nhà họ Lận và đại tiểu thư Lận Súng Đồng đưa tiễn mợ hai nhà họ Lận, hai người đã công khai thẳng với phóng viên rằng ở nhà họ Lận không có tình nghĩa, vĩnh viễn sẽ không kế thừa tài sản nhà họ Lận, khiến cho toàn bộ Thanh Hoa náo động. Sau đó Lận Súng Đồng và mẹ của anh ta, bà nội nho của nhà họ Lận, dưới sự trợ giúp của Dung Viễn và Trang Linh Linh, kinh doanh đồ mặc, hiện giờ đang kinh doanh cho các thương hiệu lớn trên thế giới. Mà nhà họ Giản đã chuyển nhượng lại tập đoàn Hồng Hi với giá thấp, ông cụ Lận lại tử vong bất ngờ, cuối cùng người nhà họ Lận lại phải đến Canada xa xôi. Chuyện này cũng chỉ trôi qua bốn năm rồi thôi, đó vẫn còn là ký ức mới mẻ với mọi người. "

Phàn Kỳ sắp xếp lại chỗ giống nhau của hai người: "Thế nên sau đó anh muốn mọi người nghĩ rằng quan hệ giữa anh và Phùng Học Minh hòa hợp à? Phùng Học Minh cũng sẽ buông tha việc thừa kế Thiên Hòa sao? Hai người các anh cũng có thể đi chung đường với Dung Viễn và Lận Súng Đồng rồi. Mà người bên ngoài chỉ nhớ tới kết cục của tập đoàn Hồng Hi và sự thất bại thảm hại của vận tải đường thủy?"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đúng, Phùng Học Minh muốn k*ch th*ch Lưu Tương Niên thì tất nhiên phải tỏ ra mình rất cố gắng đưa WO

vào hoạt động và tỏ vẻ không có hứng thú kế thừa Thiên Hòa. Tôi ở phía sau cố ý giúp đỡ anh ta, tình hình này cũng giống với hoàn cảnh năm đó khi bà nội nhỏ của nhà họ Lận thoát khỏi nhà họ Lận, Dung Viễn và Trang Linh giải quyết hoàn cảnh khốn đốn giúp bà ấy. Hơn nữa bây giờ cơ thể Lưu Tương Niên lại như vậy, anh ta có thể buông tha quyền thừa kế cho hai người thừa kế, như vậy thì có ảnh hưởng gì đến cổ phiếu của Thiên Hòa không?"

Nói đến cổ phiếu, Phàn Kỳ lập tức hiểu được, đời trước chỉ từng thấy người sáng lập A Cổ Lý qua đời bất ngờ, không có sắp xếp người thừa kế. Công ty rơi vào trong tay đứa con còn chưa chuẩn bị tốt để tiếp nhận chức vụ nên chưa tới vài năm đã phá sản.

Với mong muốn của các cổ đông, Lưu Tương Niên làm người nắm quyền điều khiển Thiên Hòa, cơ thể đã bắt đầu bất ổn, người kế nhiệm thích hợp lại chuẩn bị buông tha, kết quả không cần nghĩ cũng đã có. Cô nói: "Cổ phiếu của Thiên Hòa sẽ không có biểu hiện tốt trong một thị trường trâu bò như vậy. "

"Thị trường trâu bò thì có nhiều cổ phiếu tốt có thể mua, vì sao muốn mua Thiên Hòa? Ngưu Thị hùng mạnh bao nhiêu, Hùng Thị thì thảm như thế nào. Chắc Hùng Thị lớn như thế sẽ không vì Thiên Hòa lớn mạnh một chút mà không ngã chứ?"

"Có nhiều vàng thau lẫn lộn, không ai có thể may mắn thoát khỏi. " Phàn Kỳ nhớ rõ sự sụp đổ của thị trường chứng khoán ngày 7 tháng 8 có thể hoàn thành tốc độ tăng của Ngưu Thị trong một năm, khi đó tất cả cổ phiếu đều bị bán tháo điên cuồng. Bản thân cô cũng từng trải qua đợt rớt giá cổ phiếu giới hạn 1000 trong năm 2015, thế nên đương nhiên cô có trải nghiệm sâu sắc với Hùng Thị.

"Sau đó, Thiên Hòa đổi chủ rất dễ dàng. " Trần Chí Khiêm nói.

"Nhưng mà, nếu khi đó Phùng Học Minh trở về tiếp nhận Thiên Hòa thì sao?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 239



"Nếu anh ta vượt qua và dễ dàng tha thứ cho Lưu Tương Niên, vậy chắc Lưu Tương Niên sẽ hoàn toàn thất vọng với anh ta rồi nhỉ? Nếu anh ta không bước ra tới bước này thì anh ta sẽ vĩnh viễn làm lốp dự phòng. Trên thực tế bây giờ anh đã bước ra đến đây rồi, điều tôi muốn chính là đưa anh ta đi xa, đi lệch đi. "

Trần Chí Khiêm nói: "Tôi và Phùng Học Minh đều cảm thấy bản thân đều rất thông minh, chúng tôi đều biết hợp tác với đối phương là có thể lột da hổ luôn. Xem ra đây là một con hổ già, sức lực cũng mạnh hơn một chút. " Còn có một chuyện, anh biết Phùng Học Minh vẫn còn oán hận Phùng Thế Xương và Lưu Tương Niên.

Phàn Kỳ hiểu được, cái này cần lo lắng một chút xem cô có tình nguyện tới quay quảng cáo chung với Trần Chí Khiêm không.

Kiếp trước Phàn Kỳ chẳng sợ nhất chính là người chú da trắng mà mẹ cô kết hôn mở rộng vòng tay muốn ôm cô, cô trán đi. Muốn cô ôm và hôn một người xa lạ? Cả người cô nổi da gà hết rồi.

Nhưng mà lúc này, Trần Chí Khiên ở bên cạnh mình, ôm hôn với anh thì rất khó sao?

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô không trả lời, chắc là cô không vui rồi? Trần Chí Khiêm nói: "Không muốn quay thì không quay, ngủ đi!"

"Ừ. " Phàn Kỳ nói xong thì vuốt Chissy, nghiêng người qua chuẩn bị ngủ. Cô nghe thấy tiếng ngáy nhè nhẹ, cho tới giò vẫn là cô ngủ trước, đường như cô chưa từng nghe thấy tiếng ngáy của Trần Chí Khiêm.

Hơn mười ngày bôn ba bên ngoài, khi gặp nhà đầu tư và khách hàng có thể đem đến năm trăm vạn đô la Mỹ, ngay cả khi có Dung Viễn giúp đỡ cũng rất khó nhỉ? Anh thật sự rất mệt mỏi.

Phàn Kỳ ôm Chissy, nhắm mắt lại. Trong đầu toàn là hình ảnh cô ôm Trần Chí Khiêm, hình như cũng không khó để chấp nhận nhỉ?Cô xoay người, nhờ ánh sáng từ khe hở bức màn, nhìn thấy Trần Chí Khiêm trong bóng đêm. . . Môi, cô nhắm mắt lại, rốt cuộc bản thân đang suy nghĩ điều gì?

Chờ Phàn Kỳ tỉnh lại, ánh sáng đã xuyên qua bức màn, Chissy nằm ở giữa cô và Trần Chí Khiêm, chân cô đặt trên đùi Trần Chí Khiêm, tay cô đặt trên n.g.ự.c Trần Chí Khiêm. Cô lập tức rụt chân rụt tay lại, tới bây giờ vẫn là anh tỉnh lại trước, cho nên khi anh ngủ là bộ dạng này sao? Chỉ là lúc cô ngủ thì cô đã ôm lấy Trần Chí Khiêm vô số lần rồi sao?

Phàn Kỳ nhớ tới buổi tối mấy ngày nay, cô luôn có chút cảm giác như trống trải bên cạnh. Cô vẫn ngủ được nhưng lại ngủ không sâu. Chẳng lẽ là vì không có ai ở bên cạnh?Trần Chí Khiêm mở mắt ra: "Mấy giờ?"

Phàn Kỳ s* s**ng đồng hồ: "Hơn tám giờ rưỡi, anh dậy đi, mười giờ có hẹn xe, tôi đã làm mười cái hoành thánh lớn cho anh, anh tự xuống rồi ăn đi nhé?”

“Không được, tôi với em sẽ dậy chung. Tôi muốn di d tới công ty. " Trần Chí Khiêm nói.

"Để làm gì chứ! Vừa mới trở về, hôm nay cũng không sai giờ một chút nào, đêm qua anh ngủ rất sâu, chắc chắn ở bên ngoài ngủ không ngon. "Trần Chí Khiêm khó mà nói không ngủ ngon là do bị cô chọc tức, nhưng mà chẳng phải là do anh tự tìm sao? Chỉ vì ngày hôm nay cô chờ cửa cho anh, không sợ phiền toái mà là một bát mì to đầy như thế, có giận nhiều hơn nữa cũng tan thành mây khói.

"Tôi ngủ đủ rồi. Đưa em đi học lái xe, sau đó tôi sẽ tới công ty. " Trần Chí khiêm đứng lên. "Tôi đi gói hoành thánh, anh đi đánh răng trước đi. "

Phàn Kỳ lấy nhân bánh mình đã làm sẵn vào hôm qua trong tủ lạnh, bắt đầu ăn hoành thánh thịt.

Trần Chí Khiêm thay đồ vest, anh của lúc này giống như ngày mới gặp nhau. Anh đi từ bên ngoài tới, trên người như được bao phủ một lầng ánh sáng, thật ra quay quảng cáo cũng không có gì không thể làm được!

Trần Chí Khiêm cúi đầu kéo cổ tay áo lên, cầm lấy chiếc tạp dề đang vắt lên lưng ghế mang vào người: "Em đi rửa mặt đi, tôi đến gói hoành thánh. "

"À"
 
Back
Top Bottom