Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 710



Hai mâm cơm tất niên vẫn như thường lệ chật kín người, ngay cả mâm của trẻ con bên kia cũng hơi chen chúc.

Ăn cơm xong tất cả mọi người đều vây quanh trước TV ở phòng khách, chờ đợi đúng giờ xem Xuân Vãn mỗi năm một lần.

Hiện tại TV là một thứ khá mới mẻ, cũng chỉ có nhà Triệu Uyển Thanh vung tiền mua.

Giờ khắc âm nhạc của tiệc tối vang lên từ trong TV, bất kể là già trẻ lớn bé đều nhìn không chớp mắt.

Bà cụ Lâm đột nhiên hỏi: "Uyển Thanh à, em trai cháu vẫn diễn ở đây chứ?"

Trước kia bà thấy thằng nhóc này rất có tương lai, vừa nhìn đã thấy khí chất của nghệ sĩ.

Quả nhiên bà không nhìn lầm, năm nào đứa nhỏ kia cũng lên TV!

Triệu Uyển Thanh cười: "Đúng vậy, năm nay em trai cháu vẫn diễn ở đây, đúng rồi, hình như năm nay tiết mục của nó khác với năm ngoái, là đơn ca thì phải."

Bà cụ Lâm vui mừng: "Thật tốt quá, bà rất thích nghe thằng bé này hát, giọng thằng bé rất hay."

Bà cụ Lâm lại kéo ông cụ Lâm nói chuyện, Triệu Uyển Thanh thì nhìn thoáng qua người nhà bác hai.

Lâm tam cũng chú ý tới ánh mắt của Triệu Uyển Thanh, hai người liếc nhau một cái lại trầm mặc thu ánh mắt về.

Năm nay đâu phải chỉ mình em trai cô biểu diễn. Lâm ngũ muội nhà bọn họ cũng diễn ở đó!

Triệu Uyển Thanh không nói chuyện của Lâm ngũ muội với nhà bác cả, theo tình hình này thì nhà bác hai chắc cũng cùng ý với cô, không muốn để lộ chuyện này.

Chỉ là, nếu hai ông bà mà biết chuyện của Lâm ngũ muội, chỉ sợ ông bà sẽ trải qua cái tết này ở trong bệnh viện.

Triệu Uyển Thanh đoán không sai, về chuyện của Lâm ngũ muội, ý tứ của nhà bác hai chính là "lấy bất biến ứng vạn biến".

Nếu sau này Lâm ngũ muội thật sự trở về, bọn họ sẽ đánh cô ta một trận, sau đó bóp mũi nhận lại.

Còn nếu cô ta định không trở về. Bác hai Lâm vừa không muốn ngậm bồ hòn làm ngọt, cũng muốn đi tới tìm con nhóc c.h.ế.t tiện đang ở địa vị cao kia. Đến lúc đó bắt con bé c.h.ế.t tiệt này trả lại gấp đôi số tiền đã trộm trong nhà lúc trước, từ nay về sau mọi người đường ai nấy đi! Không liên quan gì đến nhau!

Mấy năm trước vì việc này mà nhà bác hai phải chịu không ít lời đàm tiếu ở trong thôn, ít nhiều gì cũng tức giận chứ?! Chỉ bắt Lâm ngũ muội trả gấp đôi số tiền kia là bọn cũng đủ nhân từ rồi!

TV đang mở ca hát, người Lâm gia đều ngồi trước TV xem hết sức tập trung.

Lâm Thiệu Hoa thấy vợ mình thất thần, cầm lấy tay cô nhéo nhẹ nói: "Sẽ không có việc gì."

Triệu Uyển Thanh cười cười, sốc lại tinh thần xem hết tiết mục.

DTV

Chuyện gì đến cũng sẽ đến...

Khi tiệc tối diễn ra được một nửa, Lâm ngũ muội liền xuất hiện.

Mặc trang phục sang trọng lộng lẫy, trang điểm tinh xảo, đỉnh đầu được cài hoa đang biểu diễn trên sân khấu.

Tiếng ca uyển chuyển du dương, như khóc như tố, phối hợp với dáng vẻ mỹ lệ của ca sĩ kia, làm người rất khó để không say mê.

Bà cụ Lâm híp hai mắt nhỏ, chăm chú nhìn vào màn hình, đột nhiên nói: "Con bé nhìn có chút quen mắt."

Ở đây ngoại trừ người nhà bác cả ra thì mọi người đều hít vào một hơi, đặc biệt là nhà bác hai, tim ai nấy đều giật thon thót.

Ông cụ Lâm nghe vậy cũng ghé sát vào nhìn, nói: "Cũng quá quen thuộc đi, nhìn cứ như người nhà chúng ta vậy."

Nháy mắt người trong phòng lại hít vào một hơi.

Vào thời khắc khẩn trương này bà cụ Lâm lại ôm Thang Viên vào trong lòng, chỉ vào Lâm ngũ muội trên TV nói: "Thang Viên, cháu nhìn xem, cô gái kia còn không đẹp bằng cháu vậy mà còn có thể lên Xuân Vãn biểu diễn, về sau nhất định cháu cũng có thể lên!"

Thang Viên Nhi cười hì hì, ngoài miệng lại nói lời ngon ngọt làm cho hai ông cười tít cả mắt.

Thấy lực chú ý của hai người dời đi, người nhị phòng với tam phòng mới thở phào nhẹ nhõm.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 711



Nhưng thật ra Lâm nhị đệ nhà bác cả nhìn thấy có điểm quái dị, chỉ vào Lâm ngũ muội muốn hỏi cái gì đó nhưng ngay lập tức sau đó bị Lâm Thiệu Hoa liếc mắt một cái.

Lâm nhị đệ lập tức ngậm chặt miệng.

DTV

Chắc chắn ở đây có ẩn tình.

Nhưng mà bây giờ không thể nói, đợi lát nữa rồi hỏi lại.

Thật ra thì người nhà Lâm gia không nhận ra Lâm ngũ muội cũng không kỳ lạ.

Lúc khi Lâm ngũ muội trộm bỏ nhà ra đi cũng chỉ mới mười mấy tuổi đầu, bộ dạng còn chưa trưởng thành hoàn toàn.

Hiện khí chất cùng cử chỉ của cô ta khác trước một trời một vực, lại bị trang phục sân khấu che lấp, cũng chỉ giống với trước kia một nửa.

Đến nỗi bà cụ Lâm cùng ông cụ Lâm nói câu kia, quả thật chỉ là do cảm giác 'thân thuộc' - có loại cảm giác giống như đã từng quen biết.

Hai ông bà cũng đã lớn tuổi, mắt cũng sớm mờ rồi, sao có thể nhìn rõ ràng một bóng dáng trên TV được?

Khi tiếng ca 'khó quên đêm nay' trông TV vang lên, Xuân Vãn năm nay cuối cùng cũng kết thúc.

Ông bà đứng trước TV duỗi duỗi người chuẩn bị đi ngủ, mấy đứa trẻ bên cạnh có đứa sớm đã ngủ mơ mơ màng màng.

Mấy người trẻ đi ra ngoài b.ắ.n pháo đón năm mới, mấy người già thì đưa mấy đứa nhỏ đi ngủ trước.

Tiếng pháo bên ngoài bùm bùm vang lên, thật lâu sau mới dừng lại.

Năm 1983 cứ như vậy mà đến.

Cùng lúc đó ở đài truyền hình trong thành phố.

Lâm Gia Mỹ vừa thay quần áo tạo hình hình ra xong, liền nhìn thấy trợ lý của mình chạy đến.

"Chị Gia Mỹ, chị diễn rất thành công! Đài nhận được rất nhiều cuộc gọi, đều là người đam mê ca nhạc!"

Khuôn mặt mệt mỏi của Lâm Gia Mỹ nháy mắt lộ ra kinh ngạc: "Thật hay giả?"

"Là sự thật! Đã có mấy nhà báo liên hệ với chúng ta, nói muốn phỏng vấn chị! chị Gia Mỹ, lần này chúng ta lên Xuân Vãn là đúng rồi, vậy mà lập tức tạo được tiếng vang!"Trợ Lý mừng rỡ như điên.

Trước đây Lâm Gia Mỹ đã thành danh ở Hồng Kông, nhưng cô không thỏa mãn với một đảo nhỏ bé như Hồng Kông, cô ta muốn tiến quân lên thị trường trên đại lục.

Vì thế cô ta mới cố ý nhận lời mời của Xuân Vãn đến đất liền, bởi vì trên đại lục có thể chỉ biểu diễn một lần là sẽ nổi tiếng!

Đương nhiên nguy hiểm ở nơi này cũng không nhỏ, dù sao thì gia đình của cô ta - người nhà họ Lâm cũng đều ở đây.

Bất hạnh chính là, cô ta thật không may mắn mà nhanh như vậy đã gặp lại người nhà họ Lâm.

Chỉ buồn trong chớp mắt Lâm Gia Mỹ lại cười vui vẻ: "Nhận hết mấy bài phỏng vấn của báo xã kia đi."

Nhưng mà cô ta bây giờ cũng không phải Lâm ngũ muội trước kia nữa.

Thủ đoạn của cô ta bây giờ cũng không phải dạng vừa.

Chỉ bằng những lời cô ta trấn an Triệu Uyển Thanh lúc trước, chắc vẫn có thể làm người Lâm gia an phận một thời gian...

Chờ sự nghiệp bên này của cô ta xong xuôi sẽ lập tức trở về Hồng Kông, khiến cho bọn họ không thể tra ra tung tích gì của cô ta.

Không có khả năng trở về, vĩnh viễn không có khả năng.

Tưởng cô vẫn là Lâm ngũ muội trước kia mặc người khi dễ sao?

Về sau, sẽ không có ai có thể khi dễ cô ta, đạp lên đầu cô ta!
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 712



Ngày hội chào xuân mới, mỗi nhà mỗi hộ đều bận rộn đến nhà bạn bè, người thân đi thăm hỏi, chúc tết, ăn cơm, nhà họ Lâm cũng không phải ngoại lệ.

Chẳng qua, ngoài việc đi thăm bạn bè người thân trong dịp Tết Nguyên Đán, gia đình chú hai Lâm còn đang đợi một ai đó đến.

Đợi chờ mãi, qua mùng một, qua mười lăm, đến khi Tết Âm Lịch đã kết thúc thì người nên tới vẫn là không tới.

Người cuối cùng mà nhà họ Lâm chờ đợi chính là Lâm Gia Mỹ- cô gái với cái tên nổi bật trên trang đầu của báo chí.

Nhà chú hai của nhà họ Lâm.

Mẹ Lâm Nhị xem xong tờ báo, tức giận đến cả người phát run: "Cái đứa ranh con c.h.ế.t tiệt này! Nó không phải nói nó xong việc rồi sẽ về nhà luôn sao? Giờ nó về trong bụng chó rồi sao?!"

Bác hai Lâm và Lâm Tam đều ngẩng đầu nhìn bà ấy một cái, có chút không biết nói gì.

Bác dâu hai Lâm Nhị không hề ý thức được rằng mình không lựa lời mà mắng Lâm Ngũ, thế mà lại mắng cả chính bản thân mình.

Bác hai Lâm rít một hơi thuốc, nhắm mắt lại nói: "Nó đã không nhận chúng ta, vậy cũng đừng trách chúng ta vô tình."

Bác dâu hai Lâm Nhị lập tức phụ hoạ: "Đúng vậy, tôi phải đi tìm nó về!"

"Lúc trước nó trộm nhiều tiền trong nhà như vậy, một chút tin tức cũng không có. Nhiều năm như thế, vì tìm nó còn phải tốn thêm không ít tiền. Cái đứa ranh con c.h.ế.t tiệt này, đợi nó về xem tôi trị nó như thế nào!" Bác dâu hai Lâm nghiến răng nghiến lợi nói.

Sau khi Lâm Ngũ muội rời đi, tuy rằng ông cụ đã đánh tiếng nói rằng nhà họ Lâm không còn người này, nhưng làm sao có thể ngăn cản được mấy tin đồn nhảm nhí trong thôn?

Lâm Ngũ muội vỗ m.ô.n.g bỏ đi, để cả nhà bác hai Lâm ở trong thôn chịu lời đàm tiếu.

Hơn nữa mấy năm trước kia, Lâm Tam cũng ly hôn, chuyện này càng khiến nhà bác hai Lâm bị người dân trong thôn bàn tán gần xa.

Người nhà họ mỗi khi rời khỏi nhà liền bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ của mọi người, người trong nhà thật sự rất thống khổ, vì thế đến lúc này mới lặng lẽ thuê người tìm Lâm Ngũ muội ở bên ngoài.

Một là hy vọng cô ta có thể trở về nhà an toàn tốt đẹp, đừng xảy ra chuyện như bị c.h.ế.t ở bên ngoài; thứ hai là để khôi phục lại một chút danh tiếng cho gia đình.

Cứ như vậy, gia đình thứ hai nhà họ Lâm trước sau đã nhờ người tìm bốn, năm lần, tiền tiêu không ít, nhưng lại không có kết quả, về sau Lâm Tam đi theo gia đình Triệu Uyển Thanh tới Bắc Kinh, nhà họ mới không suy nghĩ về việc tìm người nữa.

Về phía phòng chính, tuy rằng ông cụ Lâm có nói ông không có người cháu như vậy, nhưng đứng trước nhà lão nhị đang lén tìm người, ông cũng nhắm mắt làm ngơ.

Chưa trải qua cái khổ của người khác, thì đừng khuyên họ làm người tốt.

DTV

Nhà bác hai Lâm đeo trên lưng áp lực quá lớn, nếu có hy vọng tìm được người thì trong lòng bọn họ cũng liền dễ chịu chút.

Mà hiện giờ, nhà bác hai Lâm đã lên Bắc Kinh mấy năm, Lâm Tam cũng có công việc ổn định, kiếm được không ít, hai vợ chồng bác hai Lâm cũng chuyên tâm giúp đỡ cho anh ấy, gia đình họ số ở thủ đô đã hạnh phúc hơn so với trước kia rất nhiều.

Nhìn thấy hiện tại Lâm Ngũ nổi tiếng như vậy, gia đình họ dù muốn nói một chút cũng không hận - thì đó tuyệt đối là lời nói dối.

Là người sẽ có những khuyết điểm, người họ chán ghét sống tốt hơn họ, thì dù là ai thì trong lòng đều không thoải mái.

Nhưng dù nhị phòng rất là tức giận nhưng lại chưa từng nghĩ tới sẽ leo lên cành cao Lâm Ngũ muội này, cũng không muốn lấy từ trên người cô ta số tiền khổng lồ gì đó.

Gia đình nhỏ của bọn họ đã từng vỡ nát, thật vất vả mới yên ổn như hiện giờ, họ thực sự không muốn, và cũng không thể chịu đựng đau khổ thêm nữa.

Bọn họ chỉ nghĩ lấy về số tiền tổn thất kia - đó là cái bọn họ nên nhận được.

Không tranh bánh bao mà tranh khẩu khí.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 713



Sau khi Lâm Ngũ đem trả số tiền đã trộm, về sau cả nhà bọn họ với cô ta chính là đường ai nấy đi, không còn quan hệ gì nữa.

Nhà bác hai Lâm đã bàn bạc qua, bây giờ cho bác dâu hai Lâm ra trận trước.

DTV

Bác dâu hai Lâm dựa theo lời Triệu Uyển Thanh hỏi thăm tin tức mà tìm tới, khi đến nơi thì bà đã bị bảo vệ chặn lại ở cổng đài truyền hình...

"Không cho tôi vào thì tôi sẽ không đi đâu cả, tôi sẽ chờ ở chỗ này!" Bác dâu hai Lâm hùng hổ đứng trước cửa, bảo vệ cũng không có cách nào khác, đành để bà đứng đó.

Lâm Ngũ muội đã trở nên nổi tiếng kể từ khi tham gia chương trình Xuân Vãn, sau đó liền liên tiếp có những tiết mục biểu diễn và được mời phỏng vấn.

Hôm nay cô ta vừa lúc ở đài truyền hình tham gia một phỏng vấn nhỏ, nhân tiện xuất hiện với vai trò là khách mời cho một tiết mục văn nghệ.

Cô ta cứ cho rằng người nhà họ Lâm không thể tìm ra mình, không ngờ rằng hành tung của mình đã sớm bị bại lộ.

Phạm Hoà Bình có nhiều mối quan hệ ở đài truyền hình, Triệu Uyển Thanh tìm tới tìm lui mấy hồi liền thấy lịch trình của Lâm Ngũ Muội.

Gió lạnh thổi qua rét run cả người, bác dâu hai Lâm đang lảng vảng quanh cửa, mỗi một chiếc xe đi tới đều phải tiến lên nhìn hết một lượt, ánh mắt kia sắc bén như dao, nhìn giống như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó.

Cuối cùng, bác dâu hai Lâm đợi hơn một tiếng, lại có một chiếc xe từ cửa đi tới.

Không đợi bác dâu hai Lâm tiến đến kiểm tra, xe dừng lại ngay ở cửa, một người phụ nữ bước xuống, đúng là Lâm Ngũ muội.

Lâm Ngũ muội đến đài truyền hình liền nhìn thấy tổ tiết mục, vừa cười vừa tiến đến bắt tay với bọn họ: "Lần này được làm việc cùng mọi người thật sự là vinh hạnh của tôi, hy vọng sau này còn có thể có cơ hội hợp tác!"

Phó đạo diễn tổ tiết mục rất yêu quý Lâm Ngũ muội - ngôi sao đến từ Hồng Kông- vì cô ta rất khiêm tốn. Điều này khác xa so với các ngôi sao lớn ở Hồng Kông mắt toàn để ở trên đỉnh đầu trước kia.

Vừa rồi trong tiết mục, Lâm Gia Mỹ nói năng văn hoa, tao nhã cùng cử chỉ thân thiện, hoà đồng, cũng phối hợp với tổ tiết mục vô cùng tốt, điều này làm cho toàn bộ tổ tiết mục càng yêu quý cô ta hơn gấp bội, thậm chí có mấy nhân viên công tác trong tổ tiết mục trở thành người hâm mộ cô ta, chạy lại muốn xin chữ kí của cô ta.

"Chúng tôi nên cảm ơn cô mới phải, hy vọng còn có thể hợp tác lần sau! Đúng rồi, giới thiệu cho cô một chút, vị này chính là phó đạo diễn, tuần sau bọn họ cũng có một tiết mục muốn..."

Lâm Gia Mỹ hiện giờ quả thật quá nổi tiếng, vừa ra tới đây một lát, người đi ngang qua đã tụ lại xung quanh cô ta không ít.

Có người nhận ra cô ta thì kích động tiến đến muốn xin chữ ký.

Tiếng người ồn ào bên này không hề ảnh hưởng tới bác dâu hai Lâm chút nào, giờ phút này, đôi mắt bà đang nhìn chằm chằm vào người con gái trẻ tuổi, lấp lánh ánh sao đang đứng ở trung tâm của đám người kia.

Con nhãi con c.h.ế.t tiệt này!

Nó dựa vào cái gì mà có thể sống xa hoa thoải mái như vậy?

Nó dẫm lên m.á.u và nước mắt của người nhà, bây giờ thế mà cũng không muốn trở về liếc mắt nhìn bọn họ dù chỉ là một cái.

Nếu nói rằng trong nhà này còn có một người có chút cảm tình đối với Lâm Ngũ muội, vậy người đó chính là bác dâu hai Lâm.

Dù hận đứa con gái này bao nhiêu thì bà ta cũng không thể nào thay đổi được sự thật rằng cô ta đã bò từ bụng mình mà ra.

Bà ta cũng đã từng yêu thương con bé như vậy.

Thậm chí còn yêu thương cô ta hơn cả Lâm Lục muội. Rõ ràng Lâm Lục muội là em út trong nhà, nhưng bà ta cảm thấy rằng Lâm Ngũ Muội này mới giống mình nhất, cho nên từ nhỏ đến lớn đã yêu thương cô ta biết bao nhiêu!

Bà ta ôm ấp một tia hy vọng cuối cùng, hướng về phía đám người hô to một tiếng: "Lâm Lục mội!"
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 714



Đám người náo nhiệt bỗng im lặng trong chớp mắt, Lâm Ngũ -trung tâm của đám đông- nhíu mày, nụ cười hoàn mĩ chợt vụt tắt, một nỗi sợ hãi không thể lý giải lan khắp sống lưng.

Đôi mắt của bác dâu hai Lâm mơ hồ rơi lệ, tuy mơ hồ như thế nhưng lại thấy rõ từng động tác của người con gái trẻ tuổi kia..."

"Lâm Ngũ!" Bà lại hô to một tiếng, lau nước mắt, từ bên này vọt sang.

"Là ai đây?"

"Bà làm gì vậy?"

DTV

"Bà đang gọi ai thế?"

Bác dâu hai Lâm vọt vào trong đám người, gió lạnh của buổi sớm vừa thổi đến khiến sắc mặt bà tái nhợt, bờ môi thâm nứt, biểu cảm lẫn sắc mặt lại như ma, tức khắc doạ người chung quanh nhảy dựng.

Đám người không khỏi lùi lại, cách xa bà một ít.

"Lái xe! Mau lái xe!". Lâm Ngũ muội đóng cửa, tay vỗ phía trước ghế để thúc giục tài xế.

"Ngũ nha đầu! Con xuống dưới đây cho mẹ ! Con là đồ không có lương tâm! Mẹ và cha con thật là phí công nuôi dưỡng con một đời!"

Mọi người chung quanh tản ra kia bàn tán, vừa lúc cho bác dâu hai Lâm cơ hội.

Bà bước mấy bước, nhanh chóng xông lên, lập tức bíu chặt cửa xe, còn đem tay với vào muốn đánh Lâm Ngũ Muội.

Lâm Ngũ Muội thấy bà trực tiếp phi đến thì sợ tới mức ngồi ở ghế sau liên tục né tránh: "Còn thất thần ra đó làm gì?Mau lái xe đi! Đi mau!"

Tài xế quay đầu lại nhìn con mắt còn dán lên cửa sổ của bác dâu hai Lâm, luống cuống một chút, sau đó dẫm một chân đạp ga.

Xe lập tức xông ra ngoài, bác dâu hai Lâm bíu lấy cửa sổ xe không buông, lớn tiếng hét lên: "Giết người! Lâm Gia Mỹ g.i.ế.c người!"

"Lâm Gia Mỹ muốn g.i.ế.c mẹ ruột của nó!"

"Cứu mạng! Giết người rồi!"

Bảo vệ đã sớm ở đây nhìn vở kịch này nửa ngày, vốn dĩ chỉ cho rằng đây là chuyện riêng của nghệ sĩ, hai người dây dưa dây dưa rồi cũng sẽ giải quyết xong.

Không nghĩ tới rằng bây giờ xe lại đang kéo người đi trên đường!

Bảo vệ không dám chỉ đứng nhìn nữa, lập tức hô vài người chạy đến ngăn xe lại,"Làm gì đó? Không thấy cửa xe còn người sao?"

Một bảo vệ ngăn tài xế, người bảo vệ còn lại đến chỗ cửa xe kéo bác dâu hai Lâm xuống.

"Bà có chuyện gì vậy? Có việc thì cứ từ từ nói, bám cửa xe là hành vi rất nguy hiểm, vừa rồi nếu xe bắt đầu lái nhanh, bà sẽ bị cuốn vào bánh xe mà c.h.ế.t đó!" Bảo vệ lạnh giọng giáo huấn một trận.

Bác dâu hai Lâm ôm n.g.ự.c có chút đau nhức, dừng lại thở mấy hơi, lúc này mới khóc lóc kể lể: "Tôi không biết phải làm như thế nào nữa! Tôi đã sinh ra một đứa con oan nghiệt!"

"Cái con nhãi ranh c.h.ế.t tiệt này vứt bỏ cha bỏ mẹ bỏ anh em! bây giờ còn muốn trước mặt mọi người lái xe cán c.h.ế.t mẹ nó! Đúng là gia môn bất hạnh mà !

"Lâm Gia Mỹ! Con vứt lương tâm cho chó ăn rồi à!"

"Năm đó con trộm nhiều tiền trong nhà như vậy rồi bỏ trốn! Con không nghĩ đến cha mẹ, anh em của con sẽ sống ra sao à? Nhiều năm như vậy, trong nhà đã tiêu sài không biết bao nhiêu là tiền để tìm con."

Bác dâu hai Lâm chỉ vào xe, khóc lóc, kể lể, chửi rủa, mỗi câu nói của bà đều là cảm xúc chân thành, không có chút nào giả dối.

Nói đến những gian nan từng trải qua, bà cũng không nhịn được mà rơi lệ...

Người đứng xem cũng hình dung ra một Lâm Gia Mỹ khác với những gì họ tưởng.

Vứt vỏ cha mẹ ruột và anh em, mang theo gia tài trốn đi nhiều năm, liên luỵ đến danh dự của người nhà. Bây giờ lại lái xe muốn cán c.h.ế.t mẹ ruột của mình.

Họ không biết những điều phía trước có phải sự thật hay không, nhưng điều cuối cùng chính mắt họ đã tận mắt chứng kiến.

Xem ra Lâm Gia Mỹ này chính xác có vấn đề, nếu không ai lại sợ nhìn thấy chính mẹ ruột mình? Thậm chí vì trốn mẹ ruột, không tiếc công lái xe kéo lê mẹ mình ở trên đường?
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 715



"Cũng không trách được cô ta không chịu nói xuất thân của chính mình! Tôi còn tưởng rằng cô ta có xuất thân từ Hồng Kông chứ? Không nghĩ tới lại là bỏ nhà chạy trốn!"

"Không nghe mẹ cô ta nói sao! Năm đó chẳng những bỏ nhà đi mà còn trộm theo tiền bạc nữa!"

"Như vậy thật quá đáng đi? Lúc trước chúng ta đúng là có mắt như mù, còn cảm thấy cô ta thật hoàn hảo, đều thành fan của cô ta. Đen đủi!"

"Xem mẹ cô ta đáng thương chưa kia, vì tìm cô ta mà tóc đều bạc hết... Vừa rồi cô ta còn lái xe kéo lê bà, như vậy mà còn là con gái sao?"

"Đúng vậy, nhìn thì hoa lệ, không ngờ rằng lại ác độc như thế..."

"Mẹ cô ta nói không sai, sinh cô ta ra còn không bằng sinh một cái chân giò ăn luôn cho rồi!"...

Đám đông quần chúng thật sự đáng sợ.

Ở nơi này chỉ có mấy chục người vây xem, nhưng đối với Lâm Ngũ muội đã có ảnh hưởng rất lớn.

Lâm Ngũ muội ngồi bên trong xe nghe thấy bên ngoài đủ loại người chỉ trích cùng chửi rủa mình, thậm chí cô ta còn không dám quay đầu nhìn một cái, chỉ là nghệt mặt ngồi ở trong xe.

Bác dâu hai Lâm khóc lóc kể lể hết, cuối cùng, bà lau nước mắt, lồm cồm bò dậy từ trên mặt đất, đang chuẩn bị tiến đến xông vào trong xe lôi Lâm Ngũ muội ra để cùng nhau đối chất.

"Răng rắc-"

"Răng rắc răng rắc-"

"Răng rắc răng rắc răng rắc răng rắc"

Mấy phóng viên đứng bên đã ghi lại cảnh này, người có chút bạo dạn thậm chí còn tiến đến bên cạnh cửa sổ xe, muốn đứng ở khoảng cách gần để chụp lại bộ dáng ngượng ngùng của Lâm Ngũ muội kia.

Đang ở đài truyền hình, thứ không thiếu nhất chính là phóng viên.

Vừa rồi nơi này đã xảy ra chuyện lớn như vậy, đã sớm kinh động đến phóng viên của đài.

Đang là ca sĩ nổi tiếng, vứt bỏ cha mẹ, lái xe kéo lê mẹ ruột.

Tiêu đề này cho dù là đặt ở đâu thì đều được coi là tin tức nóng hổi, thân là người phóng viên sao có thể bỏ lỡ?

Nghe được âm thanh của camera, Lâm Ngũ muội mới thoát ra khỏi

cảm giác hoảng loạn lúc này.

Cô nhìn ống kính có dài có ngắn bên ngoài, đằng kia là những gương mặt tò mò và hiếu kỳ... Còn có gương mặt của mẹ mình ngập tràn nỗi uất hận và tuyệt vọng.

Nỗi sợ hãi bao phủ trước mắt cô, cô cảm thấy chính mình sắp không thở nổi nữa rồi.

Cô ta bây giờ chỉ nghĩ cách phải thoát khỏi nơi này!

Mau chóng thoát đi!

"Đi mau!" Cô ta đột nhiên ra lệnh cho tài xế.

Tài xế bị chụp mấy tấm ảnh, trong lòng cũng đầy hoang mang lo sợ.

Trên xe, người đại diện cùng trợ lý lúc này cũng hồi phục tinh thần lại, nhanh chóng ra mệnh lệnh cho tài xế: "Đi mau! Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, trở về nhà rồi nói!"

Bảo vệ trong một chốc không để ý, xe trực tiếp xông ra ngoài.

Lúc này đây, không có người cũng chẳng có xe tải, xe nghênh ngang mà đi, biến mất trên con đường rộng lớn.

Bác dâu hai Lâm thấy Lâm Ngũ muội lại chạy thoát, bà đứng ngây ra tại chỗ, biểu cảm đau khổ ngập tràn khuôn mặt.

Sau một lúc lâu, bà đột nhiên cười một tiếng, tuy rằng là cười, nhưng đó là nụ cười mang theo nỗi chua xót.

Chạy ư? Không sao cả, lần này bà đã đạt được mục đích.

Cô ta là hoà thượng, tuy có thể chạy trốn nhưng không thể chốn khỏi chùa. Nếu có bản lĩnh, cả đời này cô ta đừng xuất hiện trước mặt công chúng nữa, nếu không, chỉ cần cô ta tái xuất hiện, dư luận sẽ không bao giờ để cô ta yên!

"Chào bà, bà nói bà là mẹ của Lâm Gia Mỹ, xin hỏi giờ bà có tiện trả lời một chút phỏng vấn không?" Thấy Lâm Gia Mỹ đi rồi, các phóng viên chuyển dời sự chú ý đến chỗ bác dâu hai Lâm.

Bác dâu hai Lâm nhìn các phóng viên bên này, gật gật đầu: "Tiện, từng người một tới."

DTV

Hôm nay bác dâu hai Lâm trở về nhà liền nằm xuống giường, không cùng nói chuyện đã sảy ra với những người trong nhà.

Bác hai Lâm và Lâm Tam thấy bà như thế, cũng không hỏi nhiều.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 716



Nằm ở trên giường, bác dâu hai Lâm hồi tưởng về thời gian trước đây, duỗi tay lau nước mắt, bỗng nghe thấy bên mép giường truyền đến âm thanh của đứa cháu gái nhỏ Lâm Yến: "Bà nội, uống chén nước đường đi."

"Ba nói, thân thể không thoải mái thì nên uống chén nước đường, sẽ thoải mái hơn." Lâm Yến bưng một chén nước đường đỏ đặt ở trên bàn chỗ đầu giường, ánh mắt có chút quan tâm.

Bác dâu hai Lâm thấy cảnh tượng này bèn ngồi dậy, nước mắt rớt càng nhiều.

"Yến Tử à..." Bà ôm Lâm Yến ôm vào trong ngực, than thở khóc lóc.

Nhìn xem, cháu gái bà đều biết quan tâm bà, mà đứa con gái lại có lòng dạ sắt đá như vậy sao?

Mấy năm đầu bà đối xử với Yến Tử không tử tế, nhưng mấy năm nay bà đã thay đổi thái độ, bắt đầu đối xử tốt với đứa nhỏ này, mỗi ngày cháu đi học đều đưa đi đón về, sáng trưa chiều nấu cơm.

Cứ như vậy, cũng đã qua mấy năm liền, cháu gái lại gần gũi, thân thiết với bà, mà đứa con gái kia thì sao?

Đứa con gái đó chính là nỗi đau hơn phân nửa cuộc đời bà!

"Là bà hồ đồ rồi..." Bác dâu hai Lâm lớn tiếng khóc.

Suy sụp như vậy một ngày, ngày hôm sau bác dâu hai Lâm đã tốt hơn rồi.

DTV

Ngồi trên bàn ăn cơm sáng, bà nói với người nhà: "Yên tâm, lần này nó xong rồi!"

Bác hai Lâm và Lâm Tam: "???"

Không phải đi đòi tiền sao? Làm như thế nào mà cô ta xong đời?

Ngày hôm qua thấy bà ta như vậy, bọn họ còn tưởng rằng Lâm Ngũ muội chọc giận bà ta, kết quả - lại là bà ta chọc tức Lâm Ngũ muội?!

Chẳng bao lâu sau đó, bác hai Lâm cùng Lâm Tam đã biết lí do.

Hiện tại báo chí đã không giới hạn chỉ đăng những việc lớn của quốc gia mà còn chia ra thành nhiều chuyên mục khác nhau.

Mà chuyện của Lâm Ngũ muội thật sự đã không còn được xem như tin tức giải trí, mà có thể coi là một tin tức xã hội.

Với sự nổi tiếng của chương trình xuân vãn, Lâm Gia Mỹ ở trong nước cực kì nổi tiếng, mức độ nổi tiếng lên như diều gặp gió.

Nhưng, lần nổi tiếng này chẳng khác nào Tiêu Hà tự hại Tiêu Hà.

Bây giờ cô ta đã bị bộ phận lớn khán giả tẩy chay, phản đối, trước kia họ sùng bái cô ta càng nhiều thì bây giờ chuyện cô ta vứt bỏ cha mẹ, kéo lê mẹ ruột bên đường càng được lưu truyền rộng rãi khắp nơi.

Không thể đỡ được ý dân, khi đang bị áp lực dư luận đánh úp, phía đài truyền hình trước kia hợp tác cùng Lâm Gia Mỹ cùng với báo chí đã bắt đầu hành động sôi nổi.

Tất cả các cuộc phỏng vấn hoặc bài đăng chưa phát ra đều đã bị dừng khẩn cấp, còn những tiết mục đã phát ra của Lâm Gia Mỹ trước đó thì đài truyền hình đành bất lực.

Chỉ có thể nằm yên, mỗi ngày thành thật chứng kiến cảnh khán giả khiếu nại, chửi rủa trên báo.

Trong một chốc nhất thời, ba chữ Lâm Gia Mỹ tựa như chuột chạy qua đường, tất cả công sức cô ta dành để tạo dựng một hình ảnh tốt ở vùng đất mới cứ như vậy bị huỷ hoại.

Giờ này phút này, tại một nhà hàng khách sạn ở thủ đô.

Mấy ngày nay, Lâm Gia Mỹ suy sụp khi rơi vào đầu sóng ngọn gió, không hề để ý đến hình ảnh đại minh tinh trước kia của mình.

Người đại diện cùng trợ lý đều ở trong phòng, nhìn bộ dạng cô ta như bùn nhão không thể trét lên tường thì không biết phải làm thế nào cho phải.

Người đại diện gọi điện thoại, sau đó quay ra nói với Lâm Ngũ Muội: "Công ty đã khống chế tốt thông tin bên phía truyền thông Hồng Kông, bọn họ cũng dựa vào mặt mũi của ông chủ nên sẽ không tuỳ tiện đưa tin."

Lời vừa nói ra, bầu không khí áp lực trong phòng đã vơi bớt đi trong một giây lát.

Trong lòng của người đại diện thầm cảm thấy may mắn, Lâm Gia Mỹ này may mắn là có chỗ dựa, bằng không lúc này xảy ra chuyện lớn như vậy, công ty nhất định sẽ không ra tay giúp cô ta!

Hiện tại ít nhất đã được người bên phía Hồng Kông bảo vệ, về sau khi tình hình lắng xuống, cũng có thể trở về Hồng Kông phát triển, sẽ không bao giờ đến vùng đất lớn bên này nữa.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 717



Trên sô pha, sau khi ngồi im lặng hồi lâu, Lâm Gia Mỹ rốt cuộc đã lên tiếng.

Cô ta nghẹn ngào nói, nhưng lại rất kiên định: "Không cần, tôi đã có giải pháp."

Người đại diện tò mò: "Biện pháp gì?"

Cô ta hiển nhiên không tin Lâm Gia Mỹ để nổ ra tin tức lớn như vậy còn có thể đưa ra giải pháp gì hữu ích.

Dù cô ta là người đại diện cũng cảm thấy nghệ sĩ của mình làm ra chuyện này thật là quá đáng.

Nhưng cô ta không có biện pháp, làm người đại diện lâu rồi, những dạng tôm nhừ cá thối thì cô ta đều đã gặp qua.

So sánh với hành vi vứt bỏ cha mẹ ruột thì trong giới này còn có nhiều điều vô đạo đức hơn.

Thân là người đại diện, cho dù có nhìn không quen những hành vi này đi nữa thì đến thời khắc mấu chốt cũng phải ra xử lý khủng hoảng truyền thông và lau m.ô.n.g cho họ vào những thời điểm quan trọng.

Lâm Gia Mỹ nhìn cô ta, ánh mắt quyết tuyệt: "Tôi muốn cô đi làm ổn định truyền thông, tôi sẽ trả lời phỏng vấn."

Hôm nay cuối tuần, Triệu Uyển Thanh dành thời gian nghỉ ngơi.

Cô dậy sớm làm bữa sáng, người một nhà ngồi quây quần bên bàn ăn.

DTV

"Nhìn cái gì thế? Ăn cơm trước đi." Triệu Uyển Thanh nhìn cặp song sinh.

Kể từ khi hai người bắt đầu ăn cơm, cứ chốc lát họ lại xem thời gian, dường như có chuyện gì lớn sắp xảy ra.

Hai người hoàn toàn không để ý đến lời Triệu Uyển Thanh, còn vừa ăn cơm vừa bàn chuyện phiếm.

Đoàn Tử: "Ngày hôm qua có đến vào thời gian này không? Tại sao hôm nay lại không đến."

Thang Viên: "Khả năng hôm nay người đặt báo giấy quá nhiều, chú đưa thư chuyển phát chậm."

Từ ngày báo chí đưa tin tức Lâm Ngũ Muội, đôi song sinh dường như được đánh thức tâm hồn hóng chuyện, mấy ngày liền đều phải đọc báo.

Mấy ngày nay, báo chí lại tiếp tục đăng tin tức của Lâm Ngũ Muội, nhưng sức nóng đã chậm rãi qua đi.

"Đưa báo," ngoài cửa vang lên một tiếng.

Cặp song sinh đặt chén cơm xuống rồi chạy ra ngoài, rất mau chóng cầm tờ báo trở vào.

"Anh xem trước"

"Em phải xem trước, rõ ràng là em giành được trước".

Hai người trên đường cầm tờ báo vào còn cãi nhau, một tờ báo bị bọn họ giành giật đến độ sắp rách ra đến nơi rồi.

Triệu Uyển Thanh đập bát xuống bàn,"Đưa đây, mẹ đọc trước!"

Đôi song sinh liếc nhau, trong mắt ngập tràn hối hận, ngoan ngoãn nộp tờ báo.

Triệu Uyển Thanh cầm lấy tờ báo nhưng cũng không xem, chỉ đặt ở bên cạnh, bưng chén cơm lên ăn, xong bữa cơm sẽ trả lại cho hai đứa con.

Kết quả, cô cúi đầu, một cái tiêu đề bắt mắt thu hút ánh nhìn của cô.

"Cái quái gì thế này?!" Triệu Uyển Thanh tức giận đến quăng cả chén cơm.

"Sao?"

"Mẹ, có phải tin tức lớn hay không."

"Để mẹ xem."

Cô phản ứng kịch liệt quá mức, trong lúc nhất thời đều thu hút sự chú ý của người nhà.

Mẹ Lâm liền buông chén lại xem, vừa thấy điều này, liền tức giận đến phát điên!

"Ai ngược đãi nó chứ?! Con bé nói như vậy còn có lương tâm không?"

"Người nhà chú hai đối với nó không được tốt lắm sao? Trước kia gian khổ như vậy cũng không bỏ đói nó một bữa nào! Làm việc gì cũng đều phân cho nó việc nhẹ nhàng, mẹ của nó thì sao, mùa đông đều không bắt nó đi giặt đồ, đều là lục nha đầu giặt."

Mẹ Lâm ấn đầu, cảm giác m.á.u dồn hết lên não.

"Bà nội, ngồi xuống một lúc đã." Lâm Khải chạy nhanh đến đỡ lấy bà.

Đoàn Tử cùng Thang Viên Nhi đã đọc nhanh như gió xong bài báo, hai gương mặt nhỏ cũng trở nên đầy căm phẫn.

Đoàn Tử chỉ vào trong đó một đoạn: "Cô ta lại nói chú ba trong gia đình giả vờ không có tiền, thấy cô ta nổi tiếng liền muốn lừa cô tống tiền để đòi một số tiền khổng lồ!"

Thanh Viên chỉ vào một đoạn khác: "Cô Năm nói cô ta không trộm tiền trong nhà, nói số tiền đó đều là chính mình tích cóp vốn riêng, mẹ, khi đó có thể tích cóp nhiều tiền như vậy sao?"
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 718



Đoàn Tử đẩy cô nhóc ra: "Em đúng là đồ ngốc, cô ta nói dối đó! Tiền trong nhà cô ta đã trộm một nửa của ông ba! Cô ta tích cóp đâu ra nhiều tiền như thế?"

Tiểu Lâm xem xong bài báo, trực tiếp ngồi xuống với khuôn mặt trầm ngâm.

Lâm Gia Mỹ này trả lời phỏng vấn kiểu độc nhất vô nhị, không chỉ phủ nhận năm đó trộm tiền đi trốn, thậm chí còn trả đũa, vu oan, hãm hại Lâm Gia đã quá ngược đãi cô ta.

Mà trước đây bác dâu hai Lâm tới tìm cô ta, cũng đều là bác dâu hai Lâm tự sắp xếp rồi tự diễn một tuồng kịch, mục đích chính là muốn tống tiền đứa con gái đã có tiếng này.

Phỏng vấn không ngừng nhắc tới nhà bác hai Lâm, tiện thể lôi luôn nhà bác cả cùng nhà chú ba vào nói cùng, tóm lại chính là đem thể diện toàn bộ nhà họ Lâm ra bôi đen.

Đem Lâm Ngũ muội từ một người hại người khác, trực tiếp tẩy trắng thành nạn nhân!

Trong gia đình, mọi người tức giận đến ăn không ngon, điện thoại ở nhà chính vang lên.

Lâm Khải đi đến, sắc mặt biến đổi.

"Là chú ba gọi điện thoại tới, bà hai Lâm nhà chú ba tức giận đến mức nằm viện rồi!"

Trong khách sạn nào đó ở thành phố.

Người đại diện cầm một túi thư đi vào, cánh tay còn kẹp một chồng báo, vui vẻ nói: "Gia Mỹ, chiêu này của cô cũng thật độc nha, hiện tại dư luận hoàn toàn xoay chiều, mọi người đều đứng về phía cô!"

"Nhìn xem, đây đều là thư fans viết cho cô, tôi mở mấy bức ra xem thử rồi, đều là an ủi cô, khuyên cô phấn chấn lên! Còn có mấy tờ báo kia, mấy ngày trước còn theo đuôi chúng ta mắng chửi, hiện tại lời nói lại ba phải bên nào cũng bênh!"

Lâm ngũ muội nở nụ cười đắc ý, cầm lấy mấy bức thư cùng báo mà người đại diện mang đến tùy ý nhìn một chút, sau đó liền ném sang một bên."

Lâm gia tưởng làm khó được cô ta sao?

Nằm mơ đi.

Tuy ngoài mặt vui vẻ nhưng trong lòng Lâm ngũ muội vẫn tồn một chút thấp thỏm và bất an.

Cô ta bây giờ không hề cố kỵ mà đắc tội toàn bộ Lâm gia, vậy chẳng phải quan hệ của cô ta với Triệu Uyển Thanh cũng.

Cô ta buồn rầu cúi đầu, đương nhiên cô ta biết chính mình dựa vào cái gì mà có thể làm loạn đến mức này.

Đương nhiên mỗi người trong miệng đều nói cô ta 'được Thẩm công tử để ý'.

Cái 'để ý' này thật ra cũng chỉ là nửa thật nửa giả, đến đầu ngón tay của cô ta mà Thẩm Gia Ngọc cũng lười chạm vào nữa là.

Nhưng mà Thẩm Gia Ngọc là người hào phóng, tuy không đếm xỉa gì đến thân thể cô nhưng về phía tài nguyên lại vô cùng chiếu cố.

Nếu không sao cô có thể ở tập đoàn giải trí Thẩm thị giành được sự nâng đỡ?

Cũng không biết sau sự việc lần này công ty còn có thể tiếp tục nâng đỡ cô ta hay không...

"Có một chương trình gửi giấy mời cho chúng ta, muốn cô tham dự nhân tiện có thể nói sau khi trải qua những chuyện kia đã trưởng thành hơn rất nhiều." Người đại diện lại nói.

Gần đây quả thật tin tức của Lâm Gia tạo ra một phen náo động, là thời điểm nhiệt tăng cao ngút trời, rất nhiều chương trình, trang báo muốn nhân cơ hội này cọ nhiệt một chút.

DTV

Cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau, cùng thu được lợi mà thôi.

Lâm ngũ muội không chút do dự nói: "Nhận đi, phải dùng cái hình tượng khổ sở bây giờ của tôi lộ diện bán thảm một chút chứ?"

Cô ta đã nghĩ kỹ rồi, về sau nếu giải trí Thẩm thị thật sự không thể nâng đỡ cô ta, vậy thì dứt khoát ở lại Đại Lục phát triển sự nghiệp, không trở về Hồng Kông nữa!

Bên này Lâm ngũ muội còn đang đắm chìm trong vui sướng thì ở tỉnh Lũng Tây có một vài phóng viên đã tìm đến tận quê của cô ta - thôn Cao Điền huyện Thủy Truân.

Vài ngày sau, Lâm ngũ muội đúng hẹn đi vào hiện trường của chương trình kia.

Tuy chương trình quay vào buổi sáng nhưng khi Lâm ngũ muội mang theo người đại diện cùng trợ lý xuất hiện trong hiện trường vẫn tạo ra một trận sóng không nhỏ.

Thật có thể nói là minh tinh ra phố, người qua đường khắp nơi đều chen chúc tới.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 719



Hôm nay Lâm ngũ muội trang điểm nhẹ nhàng mộc mạc, trang điểm mắt phù hợp khiến cô ta mang một vẻ nhu nhược đáng thương, làm cho những người xung quanh không khỏi thương tiếc.

Chương trình quay rất thuận lợi, người chủ trì cũng rất biết cách lựa chỗ mấu chốt, vào thời điểm thích hợp sẽ dẫn dắt cô ta nói ra sự trưởng thành của chính mình sau những chuyện đã qua.

Khi nói đến chỗ xúc động thì chính cô ta cũng nhịn không được mà rơi lệ, nhân viên công tác trong studio đều vì cô ta mà cảm thấy khổ sở.

Đến khi gần quay xong chương trình, studio đột nhiên vang lên một trận xôn xao.

Lâm ngũ muội nhìn thấy nhân viên công tác phía dưới bắt đầu thì thầm to nhỏ, trân mặt còn mang theo vẻ kinh ngạc quái dị.

DTV

Người chủ trì cũng bị tạm dừng quay, hắn bị kêu đi rồi quay trở lại rất nhanh.

"Xin lỗi Lâm tiểu thư, chương trình hôm nay quay đến đây thôi, đài còn buổi quay khác." Thái độ người chủ trì không dễ chịu cho lắm, thái độ vui vẻ nói chuyện phiếm với cô ta khi nãy hoàn toàn biến mất.

Lâm ngũ muội đưa lưng về phía màn ảnh hỏi hắn: "Xảy ra chuyện gì sao? Tôi nhớ là vẫn còn phải quay nửa giờ nữa mà."

"Đúng là xảy ra chuyện." Người chủ trì cười như không cười đưa mắt nhìn cô ta, cũng không giải thích gì nhiều, lập tức xoay người đi.

Lúc này nhân viên công tác trong tổ tiết mục cũng bước lên mời Lâm ngũ muội rời đi.

Trong lòng Lâm ngũ muội dấy lên một loại cảm giác không tốt, sau khi ra khỏi studio, người đại diện cùng trợ lý lập tức xông tới.

" Làm sao vậy – a!" Cô vừa định hỏi đã có chuyện gì xảy ra thì có một vật thể không rõ bay về phía mình.

"Lâm Gia Mỹ, cô là một người đàn bà ác độc!"

"Lừa gạt mọi người!"

"Vứt bỏ cha mẹ! Lòng lang dạ sói!"

Trên hành lang đài truyền hình có rất nhiều người, chủ yếu là nhân viên công tác của đài truyền hình, ngoài ra còn có những người nghe tin tức nặc danh mà đến.

Nhưng tất cả mọi người ở đây đều có chung một mục đích - đó chính là vạch trần bộ mặt thật của Lâm Gia Mỹ.

"Không phải cô nói người nhà ngược đãi cô sao? Cô xem phóng viên đi về quê của cô phỏng vấn được cái gì? Cô chính là kẻ lừa đảo! Uổng công trước kia tôi thích cô như vậy, còn muốn mua thật nhiều album của cô!" Một cô gái trẻ tuổi ném tờ báo đến trước mặt cô, hận không thể đập tờ báo vào mặt cô làm cô thừa nhận.

"Một thân mẹ già còn đang nằm viện... Cái nhà đó thật bất hạnh nên mới sinh ra loại con gái này!"

"Người ở quê cô ta đều nói cô ta có tiếng là đồ lười, chỉ ở nhà ham ăn lười làm, sau đó còn trộm tiền trong nhà bỏ đi mất, bây giờ nổi tiếng rồi còn muốn cắn ngược cha mẹ!"

"Có đứa con gái như vậy, thật đúng là vô phúc!"

"Tâm địa cô ta đâu chỉ độc ác! Mấy hôm trước còn lên báo khóc lóc sướt mướt, lừa mọi người xoay mòng mòng!"

"Bây giờ chỉ cần nhìn mặt cô ta cũng thấy ghê tởm! Phải nhanh về nhà đốt hết đống album kia!"

"Buổi sáng tôi thấy tin tức kia liền ném hết chúng đi rồi! Nhỡ đâu rước họa vào trong nhà!"

"Loại người này mà cũng xứng làm minh tinh."

Một mảng hỗn loạn toàn tiếng mắng chửi, cho dù có được người đại diện cùng trợ lý bảo vệ nhưng Lâm Gia Mỹ vẫn không tránh khỏi bị đánh vài cái, tóc cũng đứt không ít.

Thật vất vả mới về tới khách sạn, ở khách sạn cũng có không ít người nhận ra cô, ánh mắt nhìn cô như nhìn thấy rác rưởi.

"Đã xảy ra chuyện gì? Bọn nói là báo gì? Quê gì?". Một lúc sau khi lên phòng khách sạn Lâm ngũ muội sửa sang lại hình tượng chật vật của bản thân, không nhịn được hỏi người đại diện.

Sắc mặt người đại diện trầm xuống, lấy một tờ báo từ trong túi ra ném xuống trước mặt cô nói: "Tự cô xem đi."

Lâm ngũ muội nhặt tờ báo lên, tin tức đầu bảng hôm trước đúng là của cô mà ảnh chụp trên báo đúng là ảnh mẹ hai Lâm đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện.

Cô nhanh chóng đọc xong bài báo sau tê liệt ngã quỵ xuống đất thật lâu sau cũng không thốt lên lời nào.
 
Back
Top Bottom