Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczMzTwbgY8ogHjJ7LAPMjIqo0K73RRZdXGIzXOcz7H3Cr0vCd7BQ87bBWhv6Ljpe6szWuvDQ3lmdE5mbtlhR5L3z1jkI_qWu7KOhtSARQImZ-ETD3yatMgPPlxQTpsQg3eBxTPREE7DRaxbSZuHdQ-fc=w215-h322-s-no-gm

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Tác giả: Lâm Bồ
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Dị Năng, Nữ Cường, Gia Đấu, Điền Văn, Khác, Sủng, Hệ Thống
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Với sự hỗ trợ của hệ thống và không gian đặc biệt, cô sẽ phải đấu tranh để đạt được tiêu về tài chính và sự thịnh vượng.

Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ và sẽ có nhiều thách thức đặt ra trước mặt.

Liệu Triệu Uyển Thanh có thể vượt qua được tất cả để trở thành một người phụ nữ thành đạt và hạnh phúc?​
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 1: 1: Điện Diêm Vương



“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng.

Sau đó…… Cô liền chết rồi.

“Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng.

“Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống.

Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì đó, sau đó liền để cho Hắc Bạch Vô Thường đưa cô đi xuống.

Hắc Bạch Vô Thường mang Triệu Uyển Thanh bay đến một cung điện khác, “Chính là nơi này.

”Triệu Uyển Thanh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy ngay ba chữ phồn thể thật to ————‘ Nhân Sinh Các ’.

Bố cục của Nhân sinh các khác hoàn toàn với điện Diêm Vương đen sì, nơi này vừa rộng mở lại sáng ngời, quan trọng nhất chính là còn bày biện rất nhiều kệ sách, trên kệ sách tràn đầy sách cổ.

Chính giữa có một tấm trường án, sau trường án bay ra một người trẻ tuổi.

Hắc Bạch Vô Thường thả Triệu Uyển Thanh ra rồi nói với người đó: “Tìm kịch bản cuộc đời của người này.

”“Hắc đại ca, bạch đại ca, hai vị chờ một lát……”Triệu Uyển Thanh nhìn ‘Người quản lý sổ sách’ trẻ tuổi đi đến trước mặt cô, nhìn cô trong nửa nháy mắt, sau đó đi đến trước một cái kệ sách để tìm kiếm.

Thật lâu sau, người quản lý sổ sách mới mồ hôi đầy đầu mà cầm một quyển sách lại đây, “Tìm được rồi, tìm được rồi!”Triệu Uyển Thanh nhìn chằm chằm kịch bản cuộc đời kia, còn không có thấy rõ bìa mặt, cả người lại bị Hắc Bạch Vô Thường kéo đi rồi.

Triệu Uyển Thanh: “Hai vị quan sai, tôi đây là phải đi trọng sinh sao?”Từ lúc vào điện Diêm Vương vẫn luôn ẩn nhẫn quan sát thì đến lúc này Triệu Uyển Thanh mới đặt câu hỏi.

Cô phải nói gì đây, cô chỉ là ra cửa đi vứt rác mà thôi, không đến mức phải mất cả mạng chứ!Hiện tại quả nhiên là được trở về!“Đúng vậy” Hắc Vô Thường liếc cô một cái.

Bạch Vô Thường chép chép miệng, “Khí vận rất tốt, là kịch bản của đại nữ chủ đó.

”Triệu Uyển Thanh:?!Kịch bản của đại…… đại nữ chủ?Bạch Vô Thường lại nhìn gáy sách của kịch bản nhân sinh trước mắt, quyết định làm người tốt thì làm tới cùng, lại lộ ra thêm thông tin: “Bối cảnh mạt thế, kịch bản đại nữ chủ, còn có không gian đó.

”Ba người rất nhanh liền bay tới một cây cầu, bên cầu có một lão bà bà đang bay lơ lửng.

Lão bà bà vừa thấy lại có việc tìm tới, lười nhác mà ngước đôi mắt lên nhìn, “Lão muội?”“Mau uống đi, uống xong rồi nhanh chóng đi lên cầu.

”.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 2: 2: Có Không Gian



Lão bà bà múc ra một chén canh màu xanh lục, đưa tới trước mặt Triệu Uyển Thanh.

Triệu Uyển Thanh: “……”Đây hẳn là canh Mạnh bà đi……Thoạt nhìn bát canh này thật…… Không tốt.

Cô tiếp nhận bát canh rồi bóp mũi, một ngụm uống hết sạch, sau đó ôm kịch bản nhân sinh của chính mình đi lên cầu.

Lúc đi đến giữa cầu, trước mặt hiện ra một ánh sáng trắng.

Lúc này, đột nhiên cô nghe thấy phía sau tựa hồ có ai đang gọi……Triệu Uyển Thanh theo bản năng quay đầu lại, liền thấy nhân viên quản lý sổ sách vừa rồi đang hoảng loạn chạy tới.

Ánh sáng trắng nháy mắt liền tắt, Triệu Uyển Thanh biến mất ở trên cầu.

“Đi rồi?!” Nhân viên quản lý sổ sách kêu lên sợ hãi.

Hắc Bạch, Vô Thường, lão bà bà: “Đi rồi.

”“Xong rồi, xong rồi, nghĩ sai rồi……”“Cái gì nghĩ sai rồi?”“Tôi lấy cho cô ấy chính là kịch bản niên đại! Còn là kịch bản nữ xứng!”“……”……Triệu Uyển Thanh cảm giác ánh sáng kia thật chói mắt, sau đó cái ót tê rần.

“Ai nha!”Cô ngã ở trên mặt đất.

Hoàn cảnh chung quanh quen thuộc như vậy, là nhà của cô!Trong tầm tay, còn có một cái túi đựng rác đã được buộc chặt cẩn thận……“Ha ha ha! Thật sự là cô đã trở lại!”Cô dùng một chân đá bay túi rác rưởi kia.

Đồ rác rưởi này, mới khiến cô bị ngã!Cả ngày hôm nay, cô sẽ không đi ra ngoài nữa.

Đúng lúc này, đột nhiên cô có cảm giác đầu như là bị đập một chút, sau đó trên cổ tay xuất hiện một cái lắc tay màu bạc……Sau khi cảm giác đau đớn qua đi, Triệu Uyển Thanh vẫn còn ngơ ngác.

Bởi vì, cô có không gian!Xem ra…… Lời Hắc Bạch, Vô Thường nói chính là thật sự.

Thật sự là cô sẽ trọng sinh đến mạt thế…… Sau đó làm đại nữ chủ.

Dù hiện tại cảm xúc thực phức tạp, nhưng cô lại không có thời gian để ý tới.

Việc cấp bách lúc này là mau chóng đi xem không gian của cô, sau đó lại tính toán mới được.

“Không gian…… Không gian……”Cô vừa mặc niệm, trong đầu nỗ lực hồi tưởng mô hình không gian vừa mới xuất hiện kia……Vuông vức, trắng tuyết không tì vết.

Lại vừa mở mắt, quả nhiên cô đã đi vào không gian.

Triệu Uyển Thanh dọc theo không gian mà đi một vòng, cảm giác diện tích của không gian này cũng không khác mấy so với ngôi nhà của mình.

Hình dạng của không gian chính là hình vuông.

“Thật sự là mình có không gian……”Cô ngồi trong không gian hình vuông có bốn vách tường tuyết trắng, rồi ngửa mặt lên trời thở dài.

Có không gian, vậy…… Thời điểm xuyên đến mạt thế hẳn là không còn xa.

Cô phải nắm chặt thời gian mà độn vật tư!Triệu Uyển Thanh thu hồi lại tâm trạng cảm khái kia, nhảy ra khỏi không gian.

Cô đi đến chỗ tủ lạnh lấy ra que kem, sau đó dựa vào biện pháp vừa rồi mà bỏ kem vào trong không gian.

Tuy rằng trong tiểu thuyết đều nói thời gian trong không gian đều là đứng yên, lúc bỏ vào là trạng thái gì thì lúc bỏ ra vẫn là trạng thái đó.

Nhưng, cô phải thử một lần thì mới cảm thấy yên tâm.

Vì để chuẩn bị cho tương lai thật tốt nên Triệu Uyển Thanh đi tìm giấy bút tới, bắt đầu liệt kê kỹ càng tỉ mỉ những vật tư mà mình muốn dự trữ.

Ngoài cửa sổ, dông tố đan xen, nhánh cây lắc lư.

.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 3: 3: Bước Tiếp Theo Phải Làm



Chờ tới khi Triệu Uyển Thanh lại ra cửa lần nữa thì đã là ngày hôm sau.

Bên ngoài sớm đã trời trong xanh không có mây.

Triệu Uyển Thanh mở quyển sách nhỏ, xuất phát thực hiện việc đầu tiên cần làm.

Ngày hôm qua, cô đã liệt kê hết tất cả những tài sản mà bản thân đang sở hữu, cũng không nhiều.

Bản thân cô cũng tích lũy được hơn ba mươi vạn tiền mặt, quỹ cổ phiếu có hơn 10 vạn, cộng thêm một chiếc suv.

Đầu to vẫn là di sản do cha mẹ, ông bà nội và ông bà ngoại để lại cho cô, tiền mặt hơn 600 vạn, một bộ phòng ở, chính là ngôi nhà mà cô đang ở kia.

Lúc ấy kiểm xong những tài sản này thì cô âm thầm thở dài một hơi.

Cô, chính là một người bình thường.

Sinh ra trong một gia đình khá giả, khi đi học chăm chỉ nỗ lực, cũng có mặt trong hàng ngũ sinh viên đại học thuộc (*)dự án 985.

(*)Dự án 985: Đại học 985 còn được gọi là trường đại học đẳng cấp thế giới: Vào ngày 4 tháng 5 năm 1998, Chủ tịch lúc đó Giang Trạch Dân đã tuyên bố với toàn xã hội tại lễ kỷ niệm 100 năm thành lập Đại học Bắc Kinh: “Để đạt được hiện đại hóa, Trung Quốc phải có một số cấp độ thế giới.

Đại học hạng nhất.

” Kể từ khi được đề xuất vào tháng 5 năm 1998, nó được đặt tên là Đại học 985.

Trong đó có đại học Bắc Kinh, đại học Thanh Hoa,! Sau cô lựa chọn ở lại trường đại học, dựa vào nguồn lực cho vay của quốc gia để xuất ngoại du học.

Nghề nghiệp của cô là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ.

Là sinh viên Y khoa, từ trước đến nay đều là muốn bồi đắp kiến thức, ngày càng phát triển năng lực của bản thân lên tầng cao mới.

Sau khi cô học xong thạc sĩ liền học tiếp lên tiến sĩ, một đường học tập đi lên, nháy mắt cô cũng đã 27 tuổi.

Hai năm trước, cô về nước nhậm chức ở bệnh viện tại Bắc Kinh, thu nhập cũng khá cao.

Sau khi trả lại số tiền vay của quốc gia thì cô cũng chỉ dư lại hơn ba mươi vạn và một ít cổ phiếu.

Rất nhanh, xe đã tới bệnh viện mà Triệu Uyển Thanh đang làm việc.

Không sai, bước đầu tiên của cô chính là tới từ chức.

Sau khi từ bệnh viện đi ra, Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhìn lại nơi mà cô đã làm việc trong suốt hai năm, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.

Tất cả mọi thứ trong quá khứ, đều chấm dứt tại đây.

Vì phòng ngừa để sót, Triệu Uyển Thanh dựa theo bốn khía cạnh ‘ăn, mặc, ở, đi lại’ này mà liệt kê ra những vật tư bản thân muốn chuẩn bị.

Ý tưởng của cô chính là, thu tất cả quần áo hiện tại cô đang có vào trong không gian.

Còn những đồ túi sách, vật dụng không thực dụng, hàng xa xỉ thì cô sẽ đăng hết lên trên mạng để bán.

Có thể thu lại một chút tiền thì thu lại một chút tiền cũng được.

Trừ những bộ quần áo cô đang có thì cô còn muốn mua thêm một số quần áo dự phòng, chuẩn bị để cô có thể sử dụng trong nửa đời sau ở mạt thế.

Cô đi tới khu chợ bán sỉ quần áo lớn nhất thành phố.

Hiện tại chính là mùa hè, nên có rất ít quần áo dày.

.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 4: 4: Độn Vật Tư



Triệu Uyển Thanh dựa theo những mục trên quyển sách nhỏ, trước tiên đi mua mấy bộ trang phục mùa đông, mấy đôi giày mùa đông.

Hoàn cảnh mạt thế khắc nhiệt, nói không chừng liền có những lúc băng thiên tuyết địa đông chết người.

Cô là một người phương nam chính cống nhưng lại không có bộ quần áo chống rét nào ra hồn, cần phải chuẩn bị mới được.

Quần áo mặc thường xuyên cho bốn mùa, nội y q**n l*t, vớ đều chọn hình thức đơn giản, chất liêu thoải mái mua 100 bộ.

giày du lịch, giày vải, giày xăng đan 20 đôi, tất cả đều dựa trên kiểu dáng đơn giản, dễ sử dụng.

Đi qua một cửa hàng đại hạ giá, ma xui quỷ khiến thế nào mà Triệu Uyển Thanh lại độn mấy bộ quần áo đàn ông và quần áo của trẻ con ……Vạn nhất hữu dụng thì sao!Quần áo giày vớ cất vào xe, nàng thấy bốn phía không người, lập tức đem đồ vật đều thu vào không gian.

Mua xong quần áo, Triệu Uyển Thanh lại lái xe đi tới chợ sỉ bán nông sản lớn nhất thành phố.

Lương thực, đây chính là nhân tố không thể thiếu được.

Ngày hôm qua, lúc Triệu Uyển Thanh xây dựng kế hoạch dự trù mua sắm đến phần lương thực này, cô đã phải vắt hết óc mới có thể viết xong.

Trên phương diện lương thực, cô đã phân ra làm mấy chủng loại: Nguyên liệu nấu ăn, gia vị, thức ăn nhanh và đồ ăn vặt.

Đầu tiên phải đi thu gom nguyên liệu nấu ăn……Đi vào một cửa hàng bán sỉ lương thực có mặt tiền lớn nhất, Triệu Uyển Thanh một hơi đem gạo, bột mì, mì sợi, dầu các loại mua 500 túi / thùng.

Trong đó gạo và mì cô đều chọn loại túi lớn nhất là 20kg/túi.

Ông chủ thấy khách lớn tới cửa thì lập tức cười ha hả nói: “Chúng tôi bảo đảm sẽ đưa đến đủ cho cô!”Những nguyên liệu thiết yếu như gạo và mì, dầu đã mua, theo lý thuyết là đủ rồi.

Mà khi Triệu Uyển Thanh nhìn thấy trên một cái kệ khác để gạo và mì ————Gạo hương thơm của Thái Lan, gạo Ngũ Thường, gạo Ti Miêu……Mì chua, mì sợi……Tất cả những loại gạo trên đều là loại gạo ngon! Cô đều từng ăn qua rồi!Hương vị vô cùng thơm dẻo.

Mì cũng là có thể làm rất nhiều loại mì đa dạng! Hương vị tự nhiên không cần phải nói!Trong lòng phân phân hồi lâu, cuối cùng Triệu Uyển Thanh vẫn là cắn răng quyết định mua.

Những loại gạo cao cấp và mì sợi thì mỗi loại mua 20 bao, đều được đóng gói 10kg/bao.

Coi như mua nhiều một chút, có thể ngẫu nhiên cải thiện sinh hoạt.

Mạt thế khổ như vậy, hẳn là nên đối xử với bản thân tốt một chút, mới có thể chịu đựng từ năm này qua tháng nọ……Những thứ chính đã mua xong rồi, Triệu Uyển Thanh cần xong biên lai, kế tiếp liền làm giỏ rau của cô thêm phong phú thôi!……Trong điện Diêm Vương, ba con quỷ bay lơ lửng trên không trung đang nhìn mọi hành động của Triệu Uyển Thanh ở dưới dương gian.

Bạch Vô Thường che mặt, “Xong rồi, cô ấy thật sự tin……”Hắc Vô Thường cũng che mặt, “Không chỉ có tin, còn chuẩn bị vật tư……”Đầu sỏ gây tội · nhân viên quản lý sổ sách: “……”Hiện tại hắn cực kỳ sợ hãi, đây là ngày đầu tiên hắn đi làm, liền lấy sai kịch bản cho người ta!Boss Diêm Vương gia nhất định sẽ khai trừ hắn!Đến lúc đó hắn chính là cô hồn dã quỷ không có biên chế!Hiện tại chỉ có thể tận lực cứu vãn……Nhân viên quản lý sổ sách lấy ra kịch bản sao lưu, đề bút ở tăng thêm hai chữ ở mặt trên ————Hệ thống.

Nhân viên quản lý sổ sách: “Tôi chỉ có thể giúp cô đến đây thôi……”.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 5: 5: Tiếp Tục Độn Vật Tư



……Lúc này, Triệu Uyển Thanh hoàn toàn không biết tình hình thực tế đang ở chợ nông sản mua sắm với khí thế ngất trời đấy.“Cải trắng, rau xanh, rau cần, rau ngó xuân, khoai tây…… Mỗi loại để cho tôi 100 cân.”Cô chỉ vào những loại rau dưa trên sạp hàng, ước chừng có mấy chục loại.Bà chủ cũng viết cho cô một biên lai, hẹn trước khi trời tối sẽ đưa tới nhà cho cô.Triệu Uyển Thanh lại đi vào một cửa hàng bán trái cây sỉ.Sau khi thương lượng được giá trái cây phù hợp thì cô đặt mua 20 thùng trái cây mỗi loại là táo, lê, chuối, quả quýt, quả nho, quả đào, dứa.

Dưa hấu, dưa Hami, dưa gang, quả bưởi to đều mua mỗi loại 40 quả.Trái cây lại không thể coi như cơm để ăn được, cô mua để thỉnh thoảng có thứ ăn cho ngọt miệng là được.Còn những trái cây đắt đỏ kia……Sầu riêng, cherry, mận, quả nhân sâm……Triệu Uyển Thanh nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng vẫn là không nhịn được bản năng của con người mà mỗi loại đều mua mấy cân.Giống như mua gạo ngon, mì ngon, coi như là để ngợi khen ngợi bản thân đi!Mua xong trái cây, đột nhiên trong đầu Triệu Uyển Thanh linh quang chợt lóe.Tục ngữ nói rất đúng, đem cá cho người không bằng dạy người bắt cá.Sao cô không trực tiếp đi mua hạt giống nhỉ?Tuy nói mạt thế có hoàn cảnh ác liệt, nhưng là…… Vạn nhất có thể trồng trọt được thì sao?Vì thế, cô lại đi tới cửa hàng hạt giống mua hạt giống lương thực, rau dưa, trái cây.Nhiệm vụ thu mua rau dưa hoàn thành mĩ mãn, Triệu Uyển Thanh lại tiếp tục thực hiện các hạng mục tiếp theo.Kế tiếp, để có một cuộc sống sinh hoạt hạnh phúc thì không thể thiếu thịt, trứng, sữa!Thịt heo, 12 miếng, đại khái khoảng 1200 cân.

Tổng số gà, 200 con.

Tổng số vịt, 200 con.

Thịt dê, 200 cân.

Thịt bò, 200 cân.

Tôm bóc vỏ, 100 cân.

Trứng gà, 20 quả/vỉ, mua 500 vỉ.

Thuần sữa bò, 24 hộp/thùng, mua 200 thùng.

Sữa chua, 1 ki-lô-gam/thùng, mua 200 thùng.Nghĩ đến ngẫu nhiên sẽ làm một nồi nhúng lẩu…… Triệu Uyển Thanh lại bỏ thêm 100 túi thịt dê, thịt bò các loại, miến, mì các loại là 100 cân.Trước khi đi, Triệu Uyển Thanh thuận miệng hỏi: “Chị gái, gần đây có chỗ nào bán hàng khô ổn không?”“Là mấy thứ táo đỏ, nấm hương sao?”“Đúng vậy.”“Cửa hàng cách vách này cũng không tồi, chất lượng và giá cả vô cùng phải chăng.”Triệu Uyển Thanh cảm ơn chị gái, trực tiếp đi tới cửa hàng đồ khô cách vách.Những hàng khô như táo đỏ, nấm hương, tảo tía, mộc nhĩ, rong biển, tôm khô, nấm Khẩu Bắc, long nhãn thì mỗi loại cô đều mua 40 cân, đường đỏ, đường phèn mỗi loại là 20 cân.Nấm tuyết mua nhiều nhất, ước chừng khoảng 50 cân.Đây chính là cái thứ tốt, hàm lượng dinh dưỡng trong nấm tuyết nhiều hơn so với tổ yến hay lòng trắng trứng.Ngẫu nhiên hầm canh nấm tuyết đường phèn…… Thật tốt!Trở lại trên xe kiểm kê lại biên lai và vật tư xong, Triệu Uyển Thanh nhắm mắt lại liền đem đồ vật ném hết vào không gian.Hiện tại cô đã sử dụng không gian vô cùng thuần thục, chỉ trong nháy mắt là cô có thể thu phóng tự nhiên.Giữa trưa tùy tiện ăn cơm, Triệu Uyển Thanh đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua cô có đặt kem ở trong không gian……Cô lập tức đem kem ra, kem vẫn còn tỏa hơi lạnh, cùng với lúc vừa mới bỏ vào cũng không có gì khác nhau.Quả nhiên, tiểu thuyết không nói dối cô!Thời gian trong không gian là đứng yên..
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 6: 6: Tiếp Tục Thu Mua Vật Tư



Buổi chiều, Triệu Uyển Thanh đi mua một ít gia vị.

Cô mua 500 bao muối, 200 bao đường, hành, gừng, tỏi và ớt cay mỗi loại 40 cân.

Còn có xì dầu, nước tương đen, dấm, rượu, dầu hào, bột gia vị gà, và mười ba loại gia vị, mỗi loại 50 bình/ túi.

Ngoài ra, còn có đại liêu, hoa tiêu, hồ tiêu, đại hồi, khuynh diệp, mỗi loại 20 cân, và 10 bao nước cốt lẩu.Thức ăn nhanh cũng cần phải mua.Nói đến thức ăn nhanh, làm sao có thể quên mì tôm huyền thoại?Triệu Uyển Thanh đi vào cửa hàng tạp hóa, mắt chưa kịp đảo cô đã kêu ngay 100 thùng mì ăn liền đủ loại, mỗi thùng 24 gói.Tiếp theo, cô mua 50 túi sủi cảo đông lạnh, 50 túi hoành thánh đông lạnh, 50 túi bánh đậu đông lạnh, 50 túi bánh bao nhân trứng sữa đông lạnh, 50 túi bánh mì sữa, cuối cùng là bánh mì cắt lát 100 hộp.Thêm vào đó là ớt bột, bột ốc, miến nóng, mì Ý, lẩu tự sôi, trà sữa bột, cà phê, bột củ sen và rượu gạo cô đều lấy 4 thùng.Bột yến mạch thì cô mua nhiều hơn một chút, 15 thùng.Còn về phần đồ ăn vặt thì Triệu Uyển Thanh không tính mua quá nhiều.

Mỗi thứ mua một hai thùng thôi, coi như tự khen thưởng cho mình một chút.

Cũng thú vị.Thịt khô, điểm tâm, bánh trứng xốp, phô mai, bánh hoa, bánh bông lan chà bông, bánh đậu xanh, khoai cắt lát, bắp rang, cánh gà, chân heo cay, que cay, trái cây khô, thạch trái cây, kẹo sữa, kem, quả hạch, soda, bánh quy, bánh bông lan chiffon…Mỗi loại hai thùng.Chỉ có một thứ đặc biệt, phô mai.Đây là món mà Triệu Uyển Thanh rất thích.Cô không chút nào do dự mua liền cho chính mình 5 thùng!Bé con không ăn phô mai làm sao lớn!Kiểm tra lại một lần chỗ đồ mình đã mua, Triệu Uyển Thanh lại bỏ thêm mấy thứ vào.Trong đó đều là thực phẩm chức năng.Vào lúc quan trọng có lẽ có thể cứu mạng.Sau khi đặt mua xong 20 thùng tăng lực và Red Bull cuối cùng, Triệu Uyển Thanh liền cầm biên lai rồi vỗ mông về nhà.Trên đường về có đi ngang qua một tiệm mì, Triệu Uyển Thanh không quên đi vào càn quét một phen.Sau đó mang luôn về nhà mấy chục cái bánh bao nhân chay cùng hơn một trăm cái bánh bao thường cuối cùng của tiệm.Nhà cô ở lầu hai.Vừa về nhà cô liền lập tức đem đồ đạc trong nhà thu hết vào không gian, chỉ để lại căn phòng trống rỗng.Chỉ chốc lát sau, có tiếng điện thoại gọi tới.Triệu Uyển Thanh dẫn nhân viên vận chuyển vào nhà, "Anh để đâu cũng được, đây là kho hàng thuê của gia đình tôi."Nhân viên vận chuyển nghĩ trong lòng, ông chủ nào thiếu trí tuệ mà đi thuê một căn hộ ở chung cư để làm kho vậy?Thật là vung tiền như nước.Chưa đầy hai giờ, tất cả món hàng cô mua trong ngày hôm nay đã được giao đến.Sau đó, Triệu Uyển Thanh cẩn thận kiểm tra kỹ số lượng và chất lượng trước khi hoàn tất giao dịch.Khi cửa nhà đóng lại, Triệu Uyển Thanh quyết liệt vẫy tay, "Thu!".
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 7: 7: Tiếp Tục Thu Mua



Nháy mắt, tất cả hàng hóa trong căn nhà đã được nhập vào không gian.Mặc dù không gian của cô có cùng diện tích với ngôi nhà, nhưng cô phát hiện ra rằng hôm nay chiều cao của không gian không bị giới hạn.Đó cũng là lý do tại sao sau khi đã thu thập được tất cả đồ nội thất và vật dụng trong nhà thì cô vẫn còn có thể thu thập thêm một phòng chứa đầy hàng hóa như vậy.Thực ra, đó là một không gian vô hạn...Thật tốt.Cô nằm trên giường trong không gian rồi chìm vào giấc ngủ sâu.Trong không gian ngày thứ ba, Triệu Uyển Thanh thức dậy thật sớm.Hôm nay, cô sẽ mua sắm hai loại mặt hàng: “đồ ở” và “đồ di chuyển”.Mục "đồ ở" có nhiều thứ.

Triệu Uyển Thanh lo sợ bỏ sót điều gì, nên cô ấy quyết định mua theo số lượng các phòng trong nhà.Đầu tiên là nhà bếp.

Ngoài các dụng cụ bếp sẵn có trong nhà, Triệu Uyển Thanh còn mua một bộ dụng cụ bếp phụ và hai thùng nước rửa chén 24 chai.Tiếp theo là phòng tắm.

Giấy vệ sinh, 12 bịch, 1000 hộp; kem đánh răng, 48 hộp, mua 5 thùng; xà phòng, 24 hộp, mua 5 thùng; xà phòng, 24 hộp, 10 thùng.

Dầu gội đầu, sữa rửa mặt, sữa tắm, chất tẩy rửa quần áo, mỗi loại 50 thùng lớn; bàn chải đánh răng, 14 tuýp, 20 hộp; khăn mặt bằng 100% cotton, màu trắng, 20 cái.Khi mua khăn mặt, Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cái khăn lớn màu đỏ bên cạnh một cái trắng nên tiện tay cầm mua luôn một cái.Cái khăn màu đỏ này trông sáng sủa, mua về có thể mang lại may mắn! (Mê tín).Cuối cùng, theo tính toán tỉ mỉ của cô, cô mua thêm những vật phẩm quan trọng nhất dành cho phụ nữ: tampon, 47 hộp, 200 que; cùng với 200 gói băng vệ sinh.Tiếp theo là phòng ngủ.

Đệm bốn mùa, mỗi loại bốn chiếc; gối, ga trải giường, chăn, vỏ gối, mỗi loại 10 bộ; túi ngủ, bốn cái.Mỹ phẩm 5 bộ, dưỡng da 20 bộ, tất cả đều đặt hàng online, có khi còn được giảm giá một chút.Ban đầu, trong kế hoạch của Triệu Uyển Thanh không có mỹ phẩm, nhưng cô nghĩ lại, cuối thời hoàn cảnh ác liệt, không chừng sẽ cần phải giả trang một chút mới có thể ra ngoài hoạt động.Tiếp theo là phòng làm việc.

Không cần phải mua thêm, tất cả sách, giấy, bút đều đã được cô đặt trong không gian.Cuối cùng, cũng là một trong những mục quan trọng nhất để sống sót trong thế giới này - thuốc.Triệu Uyển Thanh đến tiệm thuốc và mua các loại thuốc không cần xem bệnh án để mua.

Chỉ riêng phần này đã tiêu tốn hơn vạn.Thuốc cảm cúm thông thường, thuốc giảm đau, mỗi loại mua 20 hộp.Ban đầu Triệu Uyển Thanh học y dược là vì một lý do đặc biệt.

Cô từ nhỏ đến lớn sức khỏe luôn không tốt.

Thiếu máu, thiếu chất là chuyện như cơm bữa.

Ba mẹ cô hy vọng cô học y để có thể tự chăm sóc cho sức khỏe của mình..
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 8: 8: Xuyên Qua



Khi xưa vì chuyện chọn chuyên ngành đại học của cô, ông nội và ông ngoại đã tranh cãi nảy lửa một trận.Ông nội Triệu Uyển Thanh trước đây đã là một thầy thuốc ở làng, vì vậy ông ấy muốn cháu gái duy nhất nhà mình học y.Còn ông ngoại của Triệu Uyển Thanh lại là một đầu bếp nổi tiếng, thạo việc nấu nướng, muốn cháu gái duy nhất tiếp tục nghề của ông.Cuối cùng, ông nội của Triệu Uyển Thanh đã chiến thắng.Nhưng ông không ngờ rằng...!cháu gái lại học chuyên ngành phẫu thuật thẩm mỹ.Ông nội Triệu Uyển Thanh: Thắng rồi mà cũng không thắng lắm...Những kỷ niệm trôi qua như khói, chỉ mất mười năm, những người thân ấy trong gia đình cô đã không còn nữa.Triệu Uyển Thanh lau đi nước mắt, đi đến kệ hàng trước mặt.Thuốc bổ hàng ngày của cô – thuốc bổ máu, cô mua 100 chậu.Loại thuốc này được đóng gói trong chậu nhỏ, sau khi uống thuốc còn có thể chậu để dùng.Rất tốt.Các loại vitamin, mỗi loại 100 chai.

Loại này thì chỉ cần mua tầm 100 viên mấy đồng là đủ rồi.

Viên canxi, cũng mua 50 hộp; cồn kháng sinh, chai lớn, mua 20 chai.Tới đây, loại hàng “đồ ở” này đã mua xong.Cuối cùng là mục “đồ di chuyển”, Triệu Uyển Thanh chỉ mua một chiếc xe đạp leo núi và một số dụng cụ tự vệ.

Còn chiếc SUV của cô? Cô sẽ đưa nó vào không gian và sau giai đoạn đầu của thời kỳ này, cô có thể đem ra đổ xăng và sử dụng bình thường.Khi cô vừa về đến nhà, hàng hóa của cô cũng đã được giao đến.

Sau khi kiểm tra số lượng, Triệu Uyển Thanh đưa chúng vào không gian.

Sau đó, không kìm được mệt mỏi, cô nằm trên giường trong không gian ngủ mê man......"Chị dâu...""Chị dâu..."Ai kêu vậy?Trong cơn mơ màng, Triệu Uyển Thanh đột nhiên nghe thấy tiếng gọi.Như thể ở rất gần bên tai nhưng lại có chút hư vô mờ mịt.Cô chậm rãi mở mắt, cảnh tượng trước mắt không phải là không gian của cô.Tối thui sâu thẳm, tường màu vàng.Giống như là một căn nhà bằng gạch.Trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói - "Hệ thống không gian khởi động, dung hợp với chủ nhân, dung hợp hoàn tất, bắt đầu truyền tải ký ức nguyên thân, truyền tải hoàn tất! Xin chủ nhân xác nhận hệ thống và khởi động lại!"Một trường năng lượng mạnh mẽ đột ngột tiến vào não của Triệu Uyển Thanh.Lúc này, cô đã hoàn toàn tỉnh táo.Không có thời gian để ý đến mệnh lệnh của hệ thống vang lên trong đầu, cô bình tĩnh mà nhìn vào đứa trẻ trước mắt gọi cô là “chị dâu”.Tiểu Lâm bị cô nhìn chằm chằm như vậy, tay cầm bánh ngô có chút run run.“Chị....!Chị, cái này là...!Mẹ làm cho chị ạ....”Tiểu Lâm yếu ớt cố gắng nói xong hết câu, lập tức liền buông chén rồi bỏ chạy ra ngoài.Trong phòng, Triệu Uyển Thanh ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt biểu lộ sự khó có thể tin được.Vừa rồi hình như trong đầu cô vừa nhận được ký ức của nguyên chủ.Cô xuyên không, ấy thế mà lại không phải xuyên vào mạt thếMà là thập niên 60!Lúc đó trong điện Diệm Vương đâu có nói là như vậy đâu!?Mạt thế mà cô mong chờ đâu rồi?【 Xin ký chủ xác nhận hệ thống để khởi động lại】 m thanh hệ thống lại vang lên trong đầu một lần nữa.Trong đầu cô đang là một đống dấu chấm hỏi, nghe thấy âm thanh của hệ thống thì bắt đầu xác nhận lại hệ thống kia.【 Hệ thống khởi động lại thành công! Hoan nghênh quý khách đã trở thành ký chủ thứ 9013 của hệ thống 】.
 
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 9: 9: Tình Huống Hiện Tại



“Cái gì, hệ thống, ngươi, tình huống này là sao hả? Đáng nhẽ ta phải xuyên đến mạt thế chứ!” Triệu Uyển Thanh mong muốn hệ thống giải thích rõ tình huống này cho mình.

Cô chỉ nhận lại được một trận ong ong trong đầu, như là tiếng máy móc bị cháy.

【 Không có đáp án 】Hệ thống lại bổ sung: 【 Ký chủ, tới đâu hay tới đó 】Tới đâu hay tới đó! !.

Triệu Uyển Thanh trầm mặc thật lâu sau, cuối cùng cô đành bất lực thở dài.

Ở thế giới ban đầu cô cũng lẻ loi một mình, chả phải cũng không có chỗ để đi sao?Huống chi, niên đại à!.

Nghe tới thấy so với mạt thế cũng tốt hơn một chút.

Mạt thế, dù cho thế nào cũng sẽ phải tính đến ngày phải chết!Triệu Uyển Thanh tự mình an ủi một giây, sau đó cầm lấy bánh bột ngô trong chén mà gặm.

Cô mới vừa ngủ một giấc, giờ đã đói bụng rồi!.

Còn chưa ăn được hai miếng thì cả người cô đều cứng lại.

Cô !.

.

nghĩ tới!.

Bánh bột ngô này là do mẹ chồng của nguyên chủ làm cho cô, mà nguyên nhân chủ yếu là!.

.

Là cô đang mang thai!!!!Triệu Uyển Thanh nhìn chính cái bụng phẳng lì của mình thì cả người vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

Cô xuyên vào người này, cũng tên là Triệu Uyển Thanh, là người ở thôn Hoàng Thổ, huyện Cao Điền.

Nguyên chủ từ nhỏ tới lớn đều là ham ăn biếng làm, nhưng lại có một gương mặt xinh đẹp khiến cha mẹ cô cũng phải sủng ái ,cưng chiều.

Vụ mùa thu hoạch năm ngoái, nguyên chủ tới thôn Thủy Truân bên cạnh tìm bạn thân chơi, kết quả lại tình cờ thấy được bên này có một sinh viên tuấn tú nhất thôn Thủy Truân tên là Lâm Thiệu Hoa.

Lâm Thiệu Hoa là một sinh viên, nhưng anh không phải là một thanh niên trí thức được gửi về nông thôn, mà là một thanh niên xuất thân từ gia cảnh nghèo khó trong thôn.

Lâm Thiệu Hoa chỉ liếc mắt một cái, nguyên chủ liền ngây người, hồn bay phách lạc không biết tâm trí trôi về đâu.

Rơi vào bể tình thì mấy ai còn giữ được lý trí? Không lâu sau đó, nguyên chủ liền lên kế hoạch để được gả cho Lâm Thiệu Hoa.

Lâm Thiệu Hoa bị nguyên chủ hãm hại mà bị ép phải cưới cô, tự nhiên là không có tình cảm đối với cô.

Hơn nữa, nguyên chủ ở nhà ham ăn biếng làm, mọi việc đều ném cho mẹ chồng cùng em trai nhỏ tuổi trong nhà làm, khiến Lâm Thiệu Hoa đối với cô càng thêm lạnh nhạt.

Hiện tại thì nguyên chủ đã gả tới Lâm gia được gần hai tháng.

Trong đầu Triệu Uyển Thanh sơ qua một lượt ký ức của nguyên chủ, vốn là vẻ mặt lạnh nhạt thì giờ lại càng thêm lạnh nhạt.

Nguyên chủ này, có thật là nữ chính trong kịch bản không vậy?Cái cảm giác có vẻ kỳ quái!.

.

Hay là muốn cô xuyên tới đây để làm điên đảo hình tượng của nguyên chủ, sau đó đi đến đỉnh cao nhân sinh?Có khả năng!.

Hệ thống: 【 Nói một tràng =-¥3%#……】.
 
Back
Top Bottom